Khải Nguyên trả phòng khách sạn, hắn đến trung tâm kinh doanh địa ốc bỏ một khoảng tiền lớn ra mua một biệt thự nhỏ ở ven đô.Đúng là người nhiều tiền thì được đối xử khác, các thủ tục hoàn thành nhanh chóng đến không ngờ.Hắn cũng đặt mua 1 chiếc đàn dương cầm dành riêng cho Nhã Ca
Xong xuôi, hắn đến tổng đàn Kỳ Lân nhắn địa chỉ mới của hắn cho Nhã Ca.Vừa thấy hắn, Lâm Tuấn và mấy tên đặc nhiệm hắn biết mặt liền xúm lại chọc ghẹo, Nhã Ca thẹn quá nên không ra gặp hắn, cũng không thành vấn đề, Khải Nguyên biết rằng Nhã Ca sao chạy khỏi tay hắn nổi
Khi ra khỏi tổng đàn Kỳ Lân, hắn có cảm giác có người đi theo mình, thì ra là Lâm Tuấn, cái tên tiểu tử đó.
Lâm Tuấn chạy đến trước mặt Khải Nguyên nói:
“Huynh đài, quên lời hứa rồi sao ?”
“Không đâu, ra quán café kia đi, ta truyền cho cậu ít khẩu quyết” Khải Nguyên cười khổ, cái tên nhóc mới lớn này làm phiền hắn quá đi
Gọi thức uống xong, Khải Nguyên khoanh tay nhỏ giọng hỏi
“Cậu định đối phó với ai ?”
“Đệ … đệ … có thích 1 cô tên gọi Xuân Hà nhưng cô ấy cũng lạnh như Triệu tỉ vậy, đệ không biết làm sao … “ Lâm Tuấn ấp úng nói
“Không thành vấn đề, bây giờ tìm cách đưa cô ấy đến đây gặp ta, rồi ta sẽ giúp cậu tìm phương pháp” Khải Nguyên nói
“Được, đệ có cách gọi cô ấy ra nhưng huynh phải hứa là không cướp cô ấy của đệ nhé”
Lâm Tuấn gãi đầu nói
“Yên tâm đi” Khải Nguyên nói giọng chắc chắn
Lâm Tuấn liền chạy biến đi, lát sau dẫn theo một thiếu nữ bước vào quán café.Thì ra là người quen, chính là nữ nhân ngồi bàn giấy Khải Nguyên gặp hôm đăng ký Sinh tử quyết
“Diệp tiên sinh gọi tôi đến có gì căn dặn” Xuân Hà nói
Khải Nguyên nghĩ ngợi một tí rồi đáp
“Ta muốn nhờ cô chuyển cho Nhã Ca một vật.Đám nam tử kia cười đùa dữ quá làm ta không tin tưởng, phải phiền đến cô”
Nói xong hắn liền lấy giấy bút viết cái gì đó rồi gấp lại đưa cho Xuân Hà.Xuân Hà theo thói quen đưa tay tiếp lấy, liền bị hắn giữ chặt lấy
Lâm Tuấn kinh hãi, lại là phương pháp này, có khi nào Khải Nguyên sẽ lại cướp mất Xuân Hà của hắn, hắn nhìn Khải Nguyên ánh mắt đau khổ
Khải Nguyên nét mặt nghiêm trang, điềm tĩnh nói từng chữ
“Nhớ đấy, đưa tận tay Nhã Ca, không được mở ra xem”
“Tôi biết rồi, tôi không tò mò đâu, bỏ tay tôi ra nào” Xuân Hà nhăn mặt
Khải Nguyên bỏ tay cô ta ra
Xuân Hà lại nói tiếp
“Tay tiên sinh có cái gì như luồng điện ấy, chạm vào làm tôi tê cả người”
Khải Nguyên cười
“Tiếng sét ái tình đó, nhưng ta đã dùng nó với Nhã Ca rồi, cô không việc gì đâu”
Xuân Hà không nói gì nữa, liền bỏ đi
Lâm Tuấn lè lưỡi nói:
“Thật sự trong tay huynh có tiếng sét ái tình sao ?”
“Có đấy, nhưng ta không cướp mỹ nhân của cậu đâu, đừng lo” Khải Nguyên đáp
Rồi hắn lại lấy tờ giấy, bỏ cả nửa giờ ra viết cái gì đó chi chít trên cả 2 mặt, viết xong gấp lại đưa Lâm Tuấn rồi nói
“Bí kíp đây, coi xong làm theo, đảm bảo thành công”
Nói xong liền bỏ đi, Lâm Tuấn ngồi mở tờ giấy ra xem, không biết trên đó viết gì mà lúc thì hắn đỏ mặt, lúc thì trầm ngâm, lúc lại lè lưỡi ra chiều kinh ngạc, lúc lại ho như bị sặc
……………
Khải Nguyên dọn về nhà mới đã 5 ngày
Tài khoản của hắn chỉ còn 3 triệu USD, nhưng vẫn đủ cho hắn sống đầy đủ cả chục năm
Nhã Ca vẫn không đến tìm hắn, hắn cũng ngạc nhiên, không lẽ sau đêm đó cô ta sợ hắn quá không dám đến nữa.
Đang nghĩ ngợi, nhớ nhung thì có tiếng chuông cửa, Khải Nguyên phóng như bay ra, không phải Nhã Ca, là Mỹ Huyền, tay cô xách 1 chiếc vali
Hắn mở cửa, dẫn Mỹ Huyền vào phòng khách
Mỹ Huyền đưa vali về phía hắn, nói
“Em của em đã phẫu thuật thành công, đang phục hồi, đây là số tiền còn dư, em trả lại anh”
Mặc dù có hơi thiếu tiền nhưng Khải Nguyên vẫn nói
“Tôi đã cho cô rồi, mau lấy lại đi”
Mỹ Huyền nói:
“Tiền đã làm xong nhiệm vụ tốt đẹp của nó rồi, giờ nó nên quay lại chủ cũ, làm một nhiệm vụ tốt đẹp khác”
“Là gì ?” Khải Nguyên hơi ngạc nhiên
“Số tiền này có thể giúp anh sống thoải mái suốt đời, như thế anh sẽ không phải giết người nữa” – Mỹ Huyền trầm tư nói
Khải Nguyên cảm động, thật là một cô gái thiện lương và trong sáng, hắn đưa tay tiếp lấy vali, miệng nói
“Thế thì tôi nhận lại vậy”
“Món quà của cô … đến giờ tôi vẫn còn nhớ nó đấy” Khải Nguyên nói rồi chỉ trong nháy mắt đến bên Mỹ Huyền, ôm hôn cô
Mỹ Huyền không phản kháng, ôm hôn hắn đằm thắm, rồi cô lại nói
“Giờ em phải về thu xếp việc gia đình, anh đừng bỏ đi nữa đấy, em sẽ lại thăm anh”
Khải Nguyên cười, tiễn cô ra cửa.Trong lòng hắn thực sự khó xử.Cả 2 đều đẹp, mỗi người một vẻ khác nhau, cả 2 đều yêu thương hắn, hắn biết chọn ai bỏ ai
Nghĩ mãi cuối cùng hắn tự nhủ
“Nhã Ca, hoàn cảnh của em thật đáng thương, từ nhỏ đã mất cha mẹ, lại bị cuộc đời vùi dập, tôi sẽ mang hạnh phúc cho em như tôi đã hứa.Mỹ Huyền, dù sao em vẫn còn cha mẹ, em trai, chắc là em sẽ đau khổ nhưng rồi em sẽ quên được tôi mà, em sẽ sống một cuộc sống tốt”
Vài giờ sau, lại có tiếng chuông cửa, Khải Nguyên chậm chạp bước ra.Lần này không ngờ lại là Nhã Ca.Nhã Ca mang theo 1 túi hành lý lớn
“Gặp em anh không vui à ?” Cô hỏi hắn
“Nhớ em quá nên mấy ngày nay anh suýt chết vì buồn đấy” Khải Nguyên nở nụ cười đáp
Nhã Ca hồn nhiên nói với hắn
“Em nghỉ việc rồi, giờ em cũng không có nhà để về nữa.Em sẽ ở đây, được không ?À, còn nữa, anh phải nuôi em đấy, có được không”
“Nuôi 10 người như em cũng được” Khải Nguyên cười lớn nói, nói xong thấy mình hơi hố, hắn bèn giúp Nhã Ca xách hành lý đi vào
“Họ để em đi dễ dàng vậy sao ?” Khải Nguyên hỏi
Nhã Ca nói, giọng hơi ngượng ngập
“Họ biết em sẽ không phản bội họ, hơn nữa, lúc em nói lý do, ai cũng cười và đồng ý cho em đi cả”
Khải Nguyên hơi tò mò
“Em nói lý do gì thế ?”
Nhã Ca mặt ửng hồng đáp
“Em nói em sẽ đi lấy chồng … “
Khải Nguyên cũng cười, ôm Nhã Ca vào lòng.
Bằng dị năng đọc suy nghĩ của người khác trước mắt hắn hiện lên một giáo đường lớn, cha xứ đang làm lễ thành hôn cho đôi vợ chồng trẻ.Cô dâu mặc áo cưới trắng, tay cầm bó hoa, đó là Nhã Ca, còn chú rể trông rất đẹp trai trong bộ vest trắng là Khải Nguyên.
Thật là một giấc mơ đẹp
Hắn nói với giọng ôn nhu
“Anh sẽ đem lại cho em hạnh phúc vì em đáng được hưởng nó”
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:50 PM.
Khải Nguyên sắp xếp cho Nhã Ca ở một căn phòng trống trong biệt thự của hắn, nhưng Nhã Ca không chịu, cô đi thẳng vào phòng hắn, đặt túi hành lý xuống
Thế là hắn đành để cô ở chung phòng với hắn
Khải Nguyên chau mày nói:
“Em ở chung phòng với anh thế này, lỡ sau này chúng ta giận nhau thì sao ?”
Nhã Ca nhỏ nhẹ nói với hắn
“Anh đã hứa đem hạnh phúc đến cho em, cũng bao gồm cả không được làm em giận”
Khải Nguyên cười khổ rồi lại giúp Nhã Ca sắp xếp đồ đạc.
Hắn thầm nghĩ “Mỹ Huyền sao có thể tìm đến đây được, chắc là đã đến tổng đàn Kỳ Lân hỏi han tin tức rồi, không chừng tiểu tử Lâm Tuấn đó đã chỉ cho cô ta, tên dại gái này thật là … , uổng công ta giúp hắn”
Khải Nguyên cũng hạ quyết tâm, nếu Mỹ Huyền lại đến, hắn sẽ cư xử thật lạnh lùng với Mỹ Huyền, sẽ nói những lời làm cô đau lòng, để cô có thể sớm quên hắn đi
………………….
Nhã Ca đã sống với Khải Nguyên hơn 2 tháng
Họ như đôi vợ chồng son, ai nhìn thấy cũng phải ghen tị
Dù đã qua phong trần nhưng Nhã Ca vẫn giữ được phong cách thanh nhã của tiểu thư đài các, hơn nữa ăn nói cư xử cũng ý tứ, thông minh Khải Nguyên không có gì phật ý về cô cả, càng ngày hắn càng yêu thương cô hơn
Cuộc sống như thế này, Khải Nguyên không bao giờ muốn trở lại làm cỗ máy giết người vô tri như những “anh em” khác của hắn.Hắn cũng biết là chỉ có tiêu diệt tổ chức thần bí kia hắn mới được yên ổn
Chỉ có một điểm không ổn ở Nhã Ca là cô không biết nấu ăn, những gì cô cố gắng nấu hầu như rất dở tệ, hoặc không ăn được, Khải Nguyên đành giành lấy công việc nấu nướng, hắn cũng dành thời gian dẫn Nhã Ca đi ăn tiệm.
Đến một hôm , Nhã Ca muốn đi mua sắm, Khải Nguyên đã từng đi với cô vài lần, trong lòng vẫn còn ớn lạnh cảnh kẹt xe, chen lấn ở trung tâm mua sắm, hắn giả bộ đang ngồi xếp bằng luyện công, Nhã Ca thấy hắn như vậy cũng không quấy rầy nữa, đành đi mua sắm một mình.Hắn cũng cảm thấy không phải, định bụng tối nay sẽ dẫn Nhã Ca đi đâu đó chơi đề đền bù
Còn lại một mình, Khải Nguyên ở trong nhà luyện tập bộ pháp khinh công hắn lĩnh ngộ từ tên nhẫn giả, dù chưa bắt chước được hoàn hảo như nhẫn giả nhưng hắn cũng làm được ít nhất 7 phần
Khải Nguyên tập một lúc thì nghe tiếng chuông cửa, hắn lấy làm lạ, không lẽ Nhã Ca không đi mua sắm nữa.Khải Nguyên ra mở cửa, hắn gần như chết đứng khi thấy người ở bên ngoài.Lại là Mỹ Huyền, lần này cô ta xách theo 1 túi hành lý, khổ cho hắn rồi
Mỹ Huyền không đợi hắn nói gì, tự động bước vào nhà nói
“Em mới cãi nhau với cha mẹ, em sẽ ở đây một thời gian”
Rồi, cô bước vào một căn phòng còn trống tự thu dọn riêng cho mình
Khải Nguyên thực sự không biết làm sao, có miệng mà chẳng nói được lời nào.Ròi hắn cố dùng vài câu vụng về đuổi khéo nhưng Mỹ Huyền làm như không nghe thấy, thu xếp đồ đạc xong lại xuống bếp nấu cái gì đó.Khải Nguyên không biết từ khi nào cô gái này lại trở nên mạnh bạo, dạn dĩ như vậy
Khải Nguyên thực sự bó tay, hắn nghĩ thầm “Chút nữa Nhã Ca về, kêu cô ta đối phó vậy”.Rồi lại ngồi xếp bằng nhắm mắt.
Đến gần tối Nhã Ca mới về, trái ngược với dự kiến của Khải Nguyên, Nhã Ca không tỏ ra tức giận, ghen tuông mà lại vui vẻ bảo Mỹ Huyền cứ ở lại tự nhiên, sau đó còn nếm món ăn Mỹ Huyền nấu, khen ngon rồi bảo Khải Nguyên cùng ngồi ăn.Khải Nguyên mặt mũi không biểu hiện gì nhưng trong lòng có một cảm giác vô cùng ngại ngùng, khó xử.
Nhưng từ lúc gặp Nhã Ca, Mỹ Huyền đột ngột thay đổi, im lặng đến đáng sợ.Cô không nói gì với Khải Nguyên, chỉ dùng ánh mắt nhìn hắn, Khải Nguyên cũng không biết được ánh mắt đó muốn nói gì, cũng không có tâm tình để dùng dị năng dò xét
Cuối cùng, Khải Nguyên thu hết can đảm đánh ra con bài quyết định, hắn nói 1 hơi
“Mỹ Huyền à, thật ra trước khi gặp cô ta đã gặp Nhã Ca và 2 người chúng ta đã có cảm tình không ít rồi, bất quá khi ở trong Sinh tử quyết không có Nhã Ca bên cạnh ta mới dùng cô để thay thế tạm … Việc này có thể gây cho cô hiểu lầm gì đó, ta xin lỗi … Nếu được thì cô hãy về nhà đi, và cũng nên quên ta đi, ta cũng không tốt đẹp gì đâu. “
Khóe mắt Mỹ Huyền chợt xuất hiện hai giọt lệ, cô đứng dậy, bỏ vào phòng.Nhã Ca cũng đứng dậy nói với Khải Nguyên
“Em hiểu, nhưng anh không cần phải làm thế”
Nói xong liền đi vào phòng Mỹ Huyền, 2 người nói chuyện 1 hồi lâu.
Khải Nguyên cũng không có tâm trạng để nghe 2 người nói, hắn ra bên ngoài đi dạo đến khuya mới về.Khi về hắn thấy Nhã Ca đang ngủ trong phòng của Mỹ Huyền, không dám vào đó gọi Nhã Ca ra, hắn đành ngủ 1 mình.
Hôm sau, đối với Khải Nguyên mọi việc vẫn rối tung.Nhã Ca vẫn tự nhiên như mọi ngày, Mỹ Huyền cũng vẫn ở lại nhà hắn nhưng không nói lời nào với hắn, vẫn vào bếp làm món ăn cho hắn và Nhã Ca..Lúc không nấu ăn, Mỹ Huyền lại chui vào phòng đóng cửa lại, Nhã Ca cũng hay vào đó nói chuyện với Mỹ Huyền còn Khải Nguyên ngược lại, cố ý lẩn tránh.Hắn mong Nhã Ca có thể thuyết phục được Mỹ Huyền bỏ đi.
Cứ thế, đã qua hơn 1 tháng, tình hình không có gì thay đổi. hàng đêm Khải Nguyên vẫn ngủ cùng Nhã Ca nhưng hành sự không được tự nhiên như trước
Trưa hôm đó, có khách đến nhà hắn, là Lâm Tuấn và Xuân Hà. 2 người họ đã thành đôi, Khải Nguyên thấy thế trong lòng cảm thấy vui vẻ hơn liền nói
“Tiểu tử này thật tệ, được mỹ nhân rồi liền quên mất ông mối”
Lâm Tuấn cười, có vẻ xấu hổ
“Quên sao được, hôm nay đệ đến mời huynh đi uống 1 chầu, à, Triệu tỉ đâu, huynh gọi chị ấy đi luôn cho vui”
“Em không đi đâu, anh cứ đi cùng họ đi” tiếng Nhã Ca vọng lại
Khải Nguyên liền lên xe của Lâm Tuấn, họ đến một nhà hàng sang trọng, chọn bàn trên sân thượng, quả là vị trí tốt
Xuân Hà nói với Khải Nguyên, giọng hơi e thẹn
“Tiên sinh quả thật là cao tay, muội thấy Tiểu Tuấn đột nhiên thông minh nhạy bén hơn thường khi, lại rất hiểu tâm lý của muội, phong cách cũng thay đổi nữa, cuối cùng hỏi mãi mới lòi ra là do tiên sinh chỉ điểm”
Lâm Tuấn cũng tán thưởng
“Huynh thật xứng danh Tình thánh”
Khải Nguyên nhớ đến 2 nữ nhân ở nhà, cười khổ
“Tình thánh cái gì cơ chứ , giờ ta muốn làm Tửu thánh đây ,thôi uống đi nào”
Thì ra trong mảnh giấy Khải Nguyên đưa Lâm Tuấn có những lời đại loại như là
“Xuân Hà trước đây từng yêu đơn phương 1 nam nhân, sau đó không được đáp lại nên cô ta mới như vậy.Cô ta thích mẫu người như thế này: ……Ngươi phải biểu hiện như thế này: ………... Phải tạo ra một số tình huống như thế này: ………. Trong tình huống … ngươi phải cư xử như thế này . … Đến lúc … ngươi phải nắm tay cô ta.Đến lúc … hãy mạnh dạn hôn cô ta, bị tát cũng cứ hôn.Đến khi cô ta chủ động hôn ngươi là ngươi đã thành công rồi đó.Cô ta lạnh lùng thế nhưng rất dễ bị tổn thương, không được bỏ rơi cô ta, nếu không ta sẽ mượn của ngươi 2 hòn bi đó…..
Tái bút: Xuân Hà, nếu đọc được tờ giấy này còn ko biết bảo Tiểu Tuấn đãi ta uống rượu”
Còn mảnh giấy Khải Nguyên đưa Xuân Hà nhờ chuyển đến Nhã Ca, chỉ có 5 chữ “Gả cho anh được không?”
Khải Nguyên bằng dị năng đã đọc tâm sự của Xuân Hà và bằng trí tuệ tuyệt đỉnh của mình đã vạch ra kế sách tất thắng cho Lâm Tuấn … nhưng giờ đây hắn không biết làm sao để giải quyết việc của 2 nữ nhân Nhã Ca và Mỹ Huyền.
Khải Nguyên uống đến khuya mới về, hắn thấy ngôi nhà của hắn đèn tắt tối om, hắn cũng hơi lo liền bước vào, hắn hỏi
“Có chuyện gì thế ?”
“Không sao đâu anh, chỉ là cầu chì bị đứt thôi để đến sáng thay cũng được mà”
Một thân người từ trong bóng tối ôm lấy Khải Nguyên, đã hắn nhận ra đó là Nhã Ca
“Anh thay đồ đi rồi lên giường ngủ, hôm nay em muốn anh gần gũi em trong bóng tối, chắc sẽ thú vị hơn đấy”
Nhã Ca buông hắn ra, đi đâu mất
“Còn … Mỹ Huyền, cô ta đâu ?” Khải Nguyên hỏi
“Cô ấy bỏ đi rồi, chắc giờ đã về đến nhà rồi”tiếng Nhã Ca lại vang lên
Khải Nguyên như trút bỏ gánh nặng, lại thêm tác động của men rượu, hắn liền mò mẫm đóng cửa lại rồi nói
“Lúc cô ta còn ở đây, anh thấy mất tự nhiên nên chăm sóc em cũng hơi sơ sài, lần này để anh đền bù em vậy”
“Đền bù thì cũng vừa vừa thôi, đừng như lần đó nếu không chắc em không dám gần anh nữa đâu” Nhã Ca nói, giọng có vẻ hơi xấu hổ
Khải Nguyên tiến lại bên chiếc giường của hắn và Nhã Ca, trong bóng tối hắn thấy lờ mờ thân thể người con gái đang nằm trên đó, mùi nước hoa quen thuộc.Hắn liền tiến lại “chăm sóc” Nhã Ca một cách thật cuồng nhiệt.Nhã Ca cũng phản ứng lại không kém phần nóng bỏng nhưng lạ một điều là cô ta lại im lặng, không nói lời nào.
Khải Nguyên cũng không quan tâm, cứ tiếp tục thực hiện công việc của hắn, bao nhiêu dồn nén lâu nay liền phát tiết ra hết
Khải Nguyên lại đưa tay lên phía hai quả đồi của Nhã Ca, chuẩn bị đại chiến hiệp hai, lúc này, hắn cũng hơi tỉnh rượu, liền phát hiện một cảm giác lạ, ngay lập tức Khải Nguyên dùng dị năng kiểm tra rồi la lớn lên
“Ôi trời ơi !!!”
Hắn liền đưa tay lên công tắc đèn.Đèn sáng.Người nằm cạnh Khải Nguyên không phải Nhã Ca.Nhã Ca đang nấp ở gần đó.Người cùng hắn “giao chiến” nãy giờ lại là Mỹ Huyền.
“Không ngờ em lại dùng kế Trộm long tráo phụng gạt anh “ Khải Nguyên cười khổ nói
Nhã Ca khẽ phân trần
“Em biết cô ấy thực lòng yêu thương anh, anh cũng thật sự có cảm tình với cô ấy mà, để 2 người như vậy em thật sự không nỡ, nên mới dùng hạ sách này, anh có giận em không”
Khải Nguyên không giận, mà lại cảm động.Hắn nói với Mỹ Huyền
“Em có hối hận không ?”
“Không, em cam tâm tình nguyện mà, em đã nghĩ kỹ rồi, em thực sự rất yêu anh, em chấp nhận” – Mỹ Huyền nói trong nước mắt
Rồi, Mỹ Huyền lại nói: “Như vậy sau này anh sẽ không đuổi em đi nữa, phải không ?”
“Ừ”
Khải Nguyên thở dài đáp, hắn nhìn thấy vệt máu hồng trên tấm trải giường.
Đằng nào cũng đã lỡ rồi, hắn định tắt đèn thì Mỹ Huyền nói “Đừng tắt đèn, em muốn nhìn thấy khuôn mặt anh”
Khải Nguyên lại ôm Mỹ Huyền đại chiến thêm hiệp nữa
Đến khi Mỹ Huyền đã ngủ, Khải Nguyên tiến lại bế Nhã Ca đặt lên giường, miệng nói
“Dám gạt anh, xem anh trừng phạt em này”
Nhã Ca bẽn lẽn nói
“Anh thực là quái vật mà, mình em gánh vác công việc hàng đêm thật mệt chết đi được, giờ có thêm 1 người nữa, hy vọng em sẽ bớt mệt nhọc hơn trước”
Khải Nguyên đưa tay lên ngực Nhã Ca, hỏi
“Em có đau khổ không ?”
“Không, được thấy anh hạnh phúc chính là hạnh phúc của em rồi” Nhã Ca dịu dàng nói
Khải Nguyên không biết nói gì hơn, có được người phụ nữ như vậy quả là ông trời đối xử không tệ với hắn
Trả Lời Với Trích Dẫn
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:50 PM.
Tôi chính là nct5022 ở TTV, cảm ơn bạn đã ghi tác giả rõ ràng
Xin tặng các bạn 4vn chương 13 vừa viết xong
Chương 13: Kỳ Lân tiên sinh
Hôm sau, Khải Nguyên dậy khá muộn
Mỹ Huyền không biết đã đi đâu, còn Nhã Ca đang nằm bên cạnh hắn
Nhã Ca như biết hắn định hỏi gì, liền nói
“Mỹ Huyền chỉ đi ra chợ mua thức ăn thôi, không đi mất đâu, anh đừng lo”
Khải Nguyên thở dài nhìn Nhã Ca nói
“Thật là không phải, anh đã để em chịu thiệt thòi rồi”
Nhã Ca chớp mắt nhìn hắn nói
“Anh đừng quá bận tâm, hãy cứ sống vui vẻ, em và Mỹ Huyền cũng thân thiết như chị em rồi, em phải cảm ơn anh đã mang đến cho em 1 cô em gái mới đúng”
Khải Nguyên không nói gì nữa, trong lòng thấy nhẹ nhõm hơn, lại ôm Nhã Ca vào lòng
Những ngày sau đó cuộc sống của hắn quả thật vui vẻ, trút được gánh nặng trong lòng, lại được 2 mỹ nhân quan tâm chăm sóc.Hàng xóm của hắn lúc trước đã nhìn hắn với ánh mắt ganh tỵ giờ họ lại nhìn hắn với ánh mắt ganh tỵ bội phần hơn
Nhưng Khải Nguyên vẫn luôn canh cánh nỗi lo về tổ chức thần bí.Tiên hạ thủ vi cường.Hắn muốn tìm đến tổ chức đó trước khi họ lại tìm ra hắn.
Alant đã chết, tổ chức đó lại mất dấu Khải Nguyên lần nữa, tạm thời hắn được yên ổn.Hắn nhân thời gian này tự tăng cường công lực bản thân và truy tìm thông tin về tổ chức đó
Khải Nguyên cuối cùng cũng nghĩ ra phương pháp làm cho Kỳ Lân tiên sinh chịu nói.Phương pháp đó là dùng dị năng đọc ký ức và suy nghĩ của ông ta.Muốn vậy hắn phải gặp được ông ta trước đã, sau đó phải tìm cách chạm vào người ông ta đủ lâu
Khải Nguyên tự tin vào sự thông minh của mình, hắn sẽ làm được
Một buổi sáng , hắn ra ngoài mà không nói cho 2 người đẹp biết, một mình đi đến tổng đàn Kỳ Lân
Đám đặc nhiệm bảo vệ tổng đàn vừa thấy hắn liền nhao nhao lên
“Tình thánh kìa”
“Tình thánh đại ca, đi uống café với đệ nhé”
“Đừng đi với hắn, đi với tôi nè”
“Đi café chán lắm, tình thánh đại ca, đi uống với đệ vài chén đi”
…..
Hình như chuyện tình của Lâm Tuấn và Xuân Hà đã thổi phồng hắn quá đáng, Khải Nguyên cười khổ, nghiêm giọng nói
“Để sau đi, hôm nay ta có việc quan trọng muốn thương lượng với Kỳ Lân tiên sinh”
Bọn đặc nhiệm liền đi báo cáo, ít lâu sau, một tên nói với Khải Nguyên
“Kỳ Lân tiên sinh đã đồng ý, xin mời Tình thánh đại ca theo tôi”
Phòng làm việc của Kỳ Lân tiên sinh ở tầng cao nhất của cao ốc.Khải Nguyên cuối cùng cũng bước vào đó, hắn nhìn thấy trung niên tóc bạc đang ngồi khoanh tay như thể đợi hắn
Khải Nguyên cười xã giao nói
“Xin chào Kỳ Lân tiên sinh”
Rồi đưa tay ra, Kỳ Lân tiên sinh cũng đưa tay ra bắt tay hắn.Hắn nhân cơ hội này giữ chặt tay ông ta, miệng làm bộ nói
“Ồ, Kỳ Lân tiên sinh không ngờ cũng là cường giả”
Miệng nói vậy, Khải Nguyên giả vờ đấu lực tay với ông ta, ngầm dùng dị năng dò xét
Quái lạ, Khải Nguyên không thấy gì hết, tất cả những gì hắn thấy là một trời tối đen vô tận
Kỳ Lân tiên sinh cười nhạt
“Chàng trai trẻ không ngờ lại dùng Nguyên thần vấn dò xét lão à”
Khải Nguyên kinh ngạc, bỏ tay ra.Không ngờ lại không thể đọc suy nghĩ của lão cáo già này
Kỳ Lân tiên sinh lại nói tiếp
“Nguyên thần vấn chỉ dò xét được người có năng lực tinh thần thấp hơn mình thôi, nếu năng lực tinh thần bằng nhau thì xác suất 50-50, còn như năng lực tinh thần của đối tượng cao hơn của người dùng Nguyên thần vấn thì vô phương
Khải Nguyên vô cùng kinh ngạc, hỏi
”Cái đó gọi là Nguyên thần vấn à ?Ông cũng biết nó sao ?”
Kỳ Lân tiên sinh cười
“Ta có nghe qua phương pháp này chứ không biết thi triển nó.Nhưng năng lực tinh thần của ta hơn cậu là chắc chắn.Cậu không dùng cách đó được đâu”
Rồi lão lại nói
”Đa số người tìm ta để mua bán những tin tức bí mật, xem ra cậu muốn cướp hàng của ta thì phải.Không sao, hôm nay có khuyến mãi đặc biệt, cậu tiếp được 1 chiêu của ta, ta liền nói cho cậu 1 bí mật”
Nói xong, lão đưa tay lên, trong tay xuất hiện một quả cầu trong suốt.Quả cầu này dường như được tạo thành từ những luồng không khí không ngừng dịch chuyển.Kỳ Lân tiên sinh ném quả cầu về phía Khải Nguyên
Quả cầu bay trong không khí nhưng dưới đất chỗ nó bay ngang qua gạch lót sàn bị chấn động nứt vỡ cả, các mảnh gạch vụn bay tung tóe rõ ràng quả cầu này mang một kình lực khủng bố vô cùng
Khải Nguyên cả kinh vội vận công hộ thể, một tiếng nổ vang lên, căn phòng bị chấn động, vôi vữa và gạch vụn bay tứ tung.Bọn đặc nhiệm bên ngoài nghe vậy định xông vào ứng cứu, Kỳ Lân tiên sinh nói lớn
“Ta không sao, không ai được vào”
Bọn đặc nhiệm nghe vậy không dám làm gì, chỉ đứng yên bên ngoài, ngay cả nhìn lén cũng không dám.
Khải Nguyên dựa vào tường đứng dậy, đôi mắt đỏ ngầu phát ra một tia nhìn dễ sợ, miệng có một dòng máu chảy ra, rõ là đã bị nội thương, hai tay hắn từ từ đưa lên, từ hai bàn tay hắn chợt xuất hiện hai quả cầu giống như của Kỳ Lân tiên sinh chỉ khác là 1 quả cầu trong suốt còn một quả cầu dường như tạo thành từ khí đen.Hắn vung tay đẩy 2 quả cầu đó về phía Kỳ Lân tiên sinh.Hai quả cầu của Khải Nguyên quấn lấy nhau, chuyển động theo quỹ đạo xoắn ốc như một cơn lốc.Kỳ Lân tiên sinh cũng kinh sợ, 2 tay tạo ra 2 quả cầu cũng y hệt như vậy dùng cùng phương pháp đẩy ra.
“Ầm” một tiếng nổ kinh thiên động địa, căn phòng của Kỳ Lân tiên sinh bị phá hủy hoàn toàn, tường nứt hết cả, Khải Nguyên bị chấn động đẩy lui ra sau, nhưng vẫn đứng vững; Kỳ Lân tiên sinh vẫn đứng yên tại chỗ
Kỳ Lân tiên sinh nói
“Khá lắm, không ngờ cậu lại sử dụng được Âm dương giao thoa chưởng, lại tiếp đươc 2 chiêu của ta”
Khải Nguyên chùi vệt máu trên mép, hỏi
“Thực sự ông còn có chiêu thứ 3 không ?”
Kỳ Lân tiên sinh thủng thỉnh đáp
“Còn, nhưng nếu ta phát chiêu đó, cậu chết chắc”
Khải Nguyên cũng biết công lực hắn thua Kỳ Lân tiên sinh, không dám liều, bèn nói
“Theo lời hứa ông phải nói cho ta 2 bí mật, còn chiêu thứ 3 sau này ta sẽ tiếp”
Kỳ Lân tiên sinh dẫn Khải Nguyên vào 1 phòng khác, sau đó nói
“Cậu hỏi đi, 2 câu thôi đấy”
Khải Nguyên nói 1 lượt
“Câu thứ nhất: Ông biết những gì về khu vực 51? Câu thứ 2: Ông biết gì về dự án siêu cấp chiến sĩ của chính phủ Mỹ ?”
Kỳ Lân tiên sinh cười, cầm bình trà trên bàn rót ra tách, nhấp một ngụm nói
“Câu thứ nhất, Khu vực 51 là nơi thử nghiệm vũ khí hóa học và sinh học bí mật của chính phủ Mỹ, ta chỉ biết nó nằm trong một sa mạc, không biết chi tiết địa điểm.Có 1 nhà báo tên là Lôi Viễn Khương của tờ báo Thần Chung đã từng điều tra về khu vực 51 trong 3 năm, dường như có thu hoạch, nhưng 3 năm trước anh ta lại đột nhiên biến mất không dấu vết.Những gì ta biết là do anh ta nói lại trước khi biến mất”
Lại ngưng một lúc để uống trà, Kỳ Lân tiên sinh nói tiếp
“Câu hỏi thứ hai.Siêu cấp chiến sĩ thực ra là những quái vật được tạo ra từ phòng thí nghiệm, có sức mạnh hủy diệt kinh hồn, chúng được tạo ra bằng công nghệ sinh học, nghe đâu có dùng cả nhiễm sắc thể của sinh vật ngoài hành tinh.3 năm trước đã từng có 1 tên như vậy xuất hiện.Hắn được thả vào dãy núi Khatula để đối phó với bọn khủng bố Alzead lẩn trốn ở đó.Chỉ 1 tên thôi đã hạ sát toàn bộ 1100 tên khủng bố và tên thủ lĩnh tổ chức đó là Abdul Raziel.Nhưng sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hình như hắn bị tổn thương nặng quá không phục hồi được nên người sai hắn đi đã phát lệnh tự hủy diệt.1 quả bom hạt nhân loại nhỏ.Không một hạt bụi được tìm thấy.Cái này cũng do Lôi Viễn Khương nói với ta”
Sau đó ông ta lại cười nói
“Ta thích cậu rồi đó, ta cũng có 1 khuyến mãi nữa tặng cậu nhưng không liên quan đến siêu cấp chiến sĩ và khu vực 51, cậu muốn nghe không”
“Muốn” Khải Nguyên liền nói
Kỳ Lân tiên sinh nói 1 tràng dài
“Năng lực tinh thần là một khái niệm rất khó nắm bắt.Ta cho cậu 1 số ví dụ: những người có khả năng thôi miên; tiên tri; nhìn thấy hay thậm chí là điều khiển được ma quỷ; có khả năng sử dụng pháp thuật hô phong hoán vũ; điều khiển được các nguyên tố nước,lửa, điện … tất cả đều là do năng lực tinh thần.Năng lực này là dị năng bẩm sinh do có những loại sóng não đặc biệt nào đó mà ra.Người có dị năng này cực hiếm, ngàn người có một nhưng không phải ai cũng phát hiện và điều khiển được năng lực đó cũng nên số người sử dụng được năng lực tinh thần càng ít, số người có năng lực tinh thần đủ mạnh để thi triển các dị thuật sát thương chỉ có thể nói là triệu người có một.Ta và cậu nằm trong số đó”
Lão nhìn nét mặt kinh ngạc của Khải Nguyên rồi lại tiếp
“88 năm trước xuất hiện 1 ma đầu dị thuật và võ công cực cao, giết người vô số, hắn thích tìm giết những người thành danh trong giới võ thuật.Những người thuộc giới võ thuật rất sợ hắn.Họ đã hợp tác, cùng liên thủ để đấu với hắn, kết quả là giết chết được ma đầu này.Nhưng giới võ thuật tổn hại quá nhiều, rất nhiều môn công phu không còn truyền nhân và bị mất đi.Ma đầu đó sử dụng chưởng pháp mà ta và cậu đã thi triển.Chưởng pháp này là tinh hoa của dị thuật và võ công, dung hợp cả 2 môn này để kích phát một nguồn năng lượng tạo thành sát thương cực lớn.Ta do gặp duyên may nên tìm được bí kíp của ma đầu , bí kíp đó chỉ có 1, cậu làm sao lại biết môn công pháp này ?”
“Ta vốn là nhìn ông thi triển, trong đầu liền hiện ra, tay liền làm theo, có thể gọi là học lõm cũng chẳng sai” Khải Nguyên thành thật nói
Kỳ Lân tiên sinh thở dài nghĩ thầm “Ngộ tính cực cao, quả thật đáng sợ”
Rồi lão lại hỏi:
“Ai dạy cậu Nguyên thần vấn vậy ?”
Khải Nguyên đáp
“Không ai cả, ta tự tìm ra thôi”
Mặt Kỳ Lân tiên sinh có vẻ kinh dị, lão nặng nề nói
“Tập luyện công pháp đã khó, sáng tạo công pháp càng khó hơn, cậu đúng là thần long, mới ít tuổi mà đã lợi hại thế rồi, sau này thực sự ta cũng không tưởng tượng nổi”
Rồi lão lại nói giọng chân thành
“Ta mong có thể hợp tác với cậu, ta thực sự không muốn có đối thủ như cậu”
“Cái này phải suy nghĩ đã, tôi chỉ dám chắc với ông rằng ông không phạm đến tôi thì tôi không phạm đến ông, thế thôi” Khải Nguyên cứng cỏi đáp
“Được, cậu có thể về” Kỳ Lân tiên sinh nói, tiễn Khải Nguyên ra cửa
Khải Nguyên vừa đi vừa thầm nghĩ “Lôi Viễn Khương, lại là một manh mối, ta nhất định phải tìm hiểu”
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:51 PM.
Khải Nguyên về đến nhà
Bộ dạng hắn thật là tơi tả, quần áo rách bươm như hành khất, nhưng nội thương đã tự phục hồi
Khải Nguyên định lẻn vào nhà thay áo để giữ chút thể diện trước mặt nữ nhân của hắn, nhưng lại bị Nhã Ca phát hiện, Mỹ Huyền cũng chạy đến
Nhã Ca vui vẻ trêu chọc hắn
“Anh mới đi cua gái về phải không, làm sao để bị đánh te tua vậy ?”
Mỹ Huyền không nói gì, sờ khắp người hắn xem có chỗ nào bị thương không.Khải Nguyên nói nhỏ với cô
“Không việc gì đâu, em còn sờ nữa anh sẽ không khách khí đâu, sẽ cùng em đấu 1 trận đến tận sáng mai mới thôi”
Mỹ Huyền đỏ mặt nói
“Làm thế lỡ em mệt quá ngất xỉu thì sao ?”
Khải Nguyên cười
“Thì ghi vào sổ nợ hôm sau lại đòi”
Mỹ Huyền xấu hổ không nói nên lời.Khải Nguyên ôm cả 2 vào lòng nói
“Con cua chỉ có 2 càng, anh cũng chỉ có 2 tay, dùng để ôm 2 em là vừa đủ rồi, làm sao mọc được cánh tay thứ 3 để ôm cô nào khác”
Nhã Ca cười bảo hắn
“Không chừng anh có thể mọc được cánh tay thứ 3 đấy, vì anh vốn là quái vật mà”
Nghe đến chữ “quái vật” Khải Nguyên cũng rùng mình, Nhã Ca hay nói đùa gọi hắn là quái vật, vô tình lại nói trúng vào tâm sự của hắn.Nhưng nét mặt hắn cũng không có gì thay đổi, lại cùng 2 người đẹp đùa giỡn một hồi.Hắn nghĩ thầm
“Quái vật thì quái vật, làm 1 con quái vật phong lưu chẳng tốt sao”
Khải Nguyên lại nói
“Thật ra hôm nay anh đi tìm Kỳ Lân tiên sinh, thách đấu với ông ta một trận, thật là thư giãn gân cốt”
Nhã Ca rùng mình nói:
“Ngay cả Kỳ Lân tiên sinh anh cũng trêu vào, rõ thật là … , anh sao lại thích tìm đến rắc rối thế nhỉ, em đoán chắc là ông ta đã nương tay với anh.”
Khải Nguyên mạnh mẽ nói
“Cường giả muốn phát triển thực lực phải qua phương pháp thách đấu với các cường giả khác, anh muốn trở thành cường giả vô địch để có thể bảo bọc Nhã Ca và Mỹ Huyền của anh suốt cuộc đời”
2 người đẹp lặng im, lòng cảm động vô cùng, dùng đôi mắt long lanh nhìn Khải Nguyên
Khải Nguyên lại bắt tay vào công việc.Hắn tìm trong danh bạ điện thoại số của tòa soạn báo Thần Chung, sau đó lấy điện thoại di động gọi cho số đó
“Alô, tòa soạn báo Thần Chung xin nghe” một giọng nữ dễ thương cất lên
“Xin chào, xin cho tôi gặp phóng viên Lôi Viễn Khương của quý báo, nếu anh ấy không có ở đó thì xin nhắn dùm là tôi đã kiếm được tài liệu anh ấy cần, bảo anh ấy 6 giờ đến nhà hàng Túy Hồng Trần gặp tôi ở sân thượng” Khải Nguyên giả vờ nói một hơi rồi cúp máy
Sau đó số điện thoại của báo Thần Chung liên tục gọi hắn nhưng hắn không bắt máy.
5 giờ chiều, hắn lại lẻn Nhã Ca và Mỹ Huyền đi ra ngoài, đến nhà hàng Túy Hồng Trần, lên sân thượng chọn một bàn, kêu món ăn và rượu rồi ngồi nhâm nhi.Khải Nguyên mặc bộ vest đen, trông hắn bí ẩn vô cùng
6 giờ, điện thoại lại reo, hắn không rút điện thoại ra khỏi túi, hắn biết đây là cách đối tượng dùng để xác định được hắn
Một cô gái tóc ngắn dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú, mặc áo sơ mi trắng, váy dài màu đen liền đến ngồi ngay đối diện hắn, nói:
“Lôi Viễn Khương nhờ tôi đến lấy tài liệu giúp anh ta, xin tiên sinh giao cho tôi”
Khải Nguyên đưa tay ra, giả vờ bắt tay theo phép lịch sự, sau đó liền dùng dị năng.
Hắn bật cười nói nhỏ đủ để cô gái nghe
“Máy ghi âm siêu nhỏ, lại giấu trong áo ngực.Không đưa nó ra tôi sẽ không nói gì hết”
Cô gái ngạc nhiên hỏi:
“Sao anh biết được”
Khải Nguyên nham nhở đáp
“Ngực của cô hơi nhỏ, lại giấu máy ghi âm, nhìn 2 bên không đều, 1 bên hơi cộm lên nên tôi phát hiện ra ngay, phải chi ngực cô to hơn chút nữa thì tôi cũng bó tay rồi”
Cô gái đỏ mặt, liền đi vào toilet, lúc sau đặt một vật nhỏ bằng móng tay trên bàn, Khải Nguyên lại nói
“Không thành thật, còn 1 cái nữa trong túi xách của cô, không mau đem ra”
Cô gái lục túi xách, lấy ra một máy ghi âm khác để trên bàn
Khải Nguyên cầm 2 máy ghi âm lên, dùng tay bóp nát rồi nói
“Cô là em gái của Lôi Viễn Khương, tên gọi Lôi Uyên Thi đúng không ?”
Cô gái ngạc nhiên cực độ, không ngờ đối phương cao tay đến như vậy.
Khải Nguyên trầm giọng nói
“Căn bản, Lôi Viễn Khương không thể đến đây, vì thông tin tôi mang đến đây có tên là : sự thật về cái chết của Lôi Viễn Khương”
Cô gái nghe xong liền gục mặt xuống bàn, ngất xỉu, Khải Nguyên mừng rỡ, thật là cơ hội hiếm có để hắn đọc ký ức của cô ta.Nhưng hắn lại chỉ thấy 1 trời tối đen.
“Khỉ thật, mới nãy vừa làm được mà, hình như phương pháp này chỉ dùng được với người đang tỉnh táo thôi thì phải” Khải Nguyên lầm bầm
Khải Nguyên suy nghĩ vài phút liền gọi tính tiền rồi dìu cô gái xuống lầu, gọi 1 chiếc taxi tiến thẳng đến 1 khách sạn gần đó
Khi Uyên Thi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên giường, tay chân bị trói vào chân giường, trên người không có mảnh vải nào.Khải Nguyên ngồi gần đó, trên người chỉ mặc có chiếc quần ngắn
Khải Nguyên thấy cô ta đã tỉnh bèn nằm đè lên người cô ta, tay không ngừng xoa bóp lung tung, miệng nói
“Mau nói ra cho tôi biết Lôi Viễn Khương trước khi mất tích có giao cho cô vật gì ?Nếu không chịu khai tôi sẽ cưỡng bức cô đó”
Thần thương của hắn không biết vô tình hay cố ý lại cọ sát vào bụng của Uyên Thi
Uyên Thi đương nhiên nào chịu nói ra, nhắm mắt lại luôn mồm gào thét chửi rủa Khải Nguyên.Khải Nguyên vừa chạm vào cô ta đã sử dụng dị năng, hiện tại tâm trí hắn vẫn tập trung lục tìm trong ký ức của Uyên Thi, tay vẫn loạn động sờ mó cô ta liên tục.Một lúc sau, thấy cô ta kêu la dữ quá làm hắn mất tập trung, hắn bèn nói
“Phòng này cách âm cực tốt, ta cũng dặn phục vụ không làm phiền, cô có kêu đến năm sau cũng chẳng ai cứu đâu”
Ký ức con người quả thật mênh mông như biển, sự việc này lại xảy ra khá lâu nên Khải Nguyên chẳng biết tìm ký ức đó ở đâu, trước mắt hắn hiện ra vô số ký ức của Uyên Thi nhưng không phải là cái hắn đang tìm.Hắn ngộ ra là chỉ có ký ức đối tượng đang nghĩ đến là hắn mới nhìn ra một cách nhanh chóng thôi, Uyên Thi lại cố tình không nghĩ đến ký úc đó thật khiến hắn tức chết, kiên cường thì cũng vừa vừa thôi chứ
Cả tiếng đồng hồ sau, tinh thần hắn mệt mỏi vô cùng, liền dừng tay nói
“Cả người cô toàn là xương, sờ mó chút thôi mà mỏi tay ghê, ta nghĩ giải lao tí, chút nữa sẽ dùng phương pháp khác”
Hắn định cầm tù Uyên Thi đến khi tìm ra ký ức đó nhưng nghĩ đến Nhã Ca và Mỹ Huyền đang đợi ở nhà, liền thôi
Nghỉ chừng 20 phút, hắn lại tiếp tục tra khảo Uyên Thi, Khải Nguyên thoát y hoàn toàn, cố ý cho Uyên Thi thấy thần thương của hắn đang vung lên theo thế “Nhất trụ kình thiên”
Hắn cố ý đem thần thương đến gần cửa mật động, cọ qua cọ lại một hồi.Thần thương như cá gặp nước liền phát dương quang đại trở thành thần long thương.Uyên Thi thấy vậy la hoảng lên
“Không được, đồ vô lại, không được”
Thật sự thì Khải Nguyên cũng không định cưỡng gian Uyên Thi, hắn thấy làm đến vậy cô ta vẫn không khai, liền suy nghĩ.Hắn nghĩ: nữ nhân chẳng phải là có 2 cái động sao, tiến vào động này thì gọi là cưỡng gian, thế thì ta tiến vào động kia, không tính là cưỡng gian mà có thể làm cho cô ta khai ra
Khải Nguyên liền chuyển hướng thần thương tiến nhập đệ nhị động.Một tiếng la thảm phát lên, Khải Nguyên đắc ý bèn chuyển động một hồi, Uyên Thi kêu la không ngừng, cuối cùng chịu thua, nói
“Mau dừng lại đi, ta chịu khai ra rồi”
Khải Nguyên rút thần long thương ra, tay đặt lên ngực cô ta, phát động dị năng, miệng liền nói
“Nói mau, đó rút cục là vật gì”
“1 chiếc labtop, nhưng có mật khẩu bảo vệ, ta cũng không xem được trong đó có thông tin gì nữa, 3 năm nay ta cố thử nhưng vẫn không tìm ra mật khẩu đó, ta cũng không dám đưa người khác, vì đó là thông tin quan trọng, ta cũng sợ họ làm hư nó”
Khải Nguyên đứng dậy, mặc quần áo vào rồi nói
“Hôm nào ta sẽ đến nhà cô lấy, giờ ta phải đi, nãy giờ dây trói bị lỏng đi khá nhiều rồi đó, chút nữa cô tự mở ra được, quần áo cô ta để trong tủ kia, hy vọng lúc cô đang mở trói không gặp phải tên háo sắc nào, mà có gặp cũng chẳng sao, thấy thân thể xương xẩu của cô hắn mất hứng liền, tự nhiên bỏ đi thôi”
Khải Nguyên định mở cửa đi, lại nghe Uyên Thi kêu lên
“Khoan đã”
Hắn quay lại cười khả ố
“Gì thế, đừng nói là cô đã động lòng với ta, muốn ta cưỡng gian cô hay sao ?”
Uyên Thi mặt đỏ bừng, nói:
“Ngươi thực sự biết về cái chết của Viễn Khương phải không ?Nói cho ta anh ấy vì sao mà chết”
Khải Nguyên suy nghĩ:” Cô gái này khá là sắc sảo đó, lợi dụng cô ta cùng mình điều tra tổ chức thần bí kia không phải ý hay sao.”
Hắn liền nói
“Anh cô bị sát hại tại vùng núi Khatula, người sát hại anh cô là 1 tên quái vật nằm trong dự án siêu cấp chiến sĩ của Khu vực 51.Ta cũng đang điều tra về Khu vực 51.Ta chỉ biết bấy nhiêu đó thôi”
Vô tình hắn lại gặp may, vùng núi Khatula nằm ở khu vực Trung Đông, Viễn Khương trước khi mất tích có nói với Uyên Thi là anh ta đến Trung Đông điều tra, Uyên Thi vừa nghe Khải Nguyên nói liền tin ngay
Khải Nguyên liền bỏ đi, khi về đến nhà thì Nhã Ca và Mỹ Huyền đang đợi hắn, hắn giải thích qua loa là đi tìm chỗ luyện võ, 2 người đẹp cũng không nghi ngờ gì
Đến khuya hôm đó hắn lại gần gũi 2 người đẹp một cách cuồng nhiệt làm cho hôm sau họ trở thành 2 con mèo lười, đến gần trưa mới dậy nổi
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:51 PM.
Chương 15: Kế hoạch trộm bảo
Tác giả: NCT5022
Nguồn: Tàng thư viện
Khải Nguyên đã dậy trước Nhã Ca và Mỹ Huyền khá lâu rồi
Nhưng hắn nhớ lại đêm qua, cảm thấy mình có hơi quá lố, bèn để 2 người ngủ tiếp, hắn ngồi xếp bằng luyện công
Khi hắn mở mắt ra, Mỹ Huyền hình như lại đi chợ rồi, hắn thấy Nhã Ca đang dọn dẹp nhà cửa, trông thật giống 1 hiền thê
Khải Nguyên liền đứng dậy phụ giúp Nhã Ca, xong việc hắn và Nhã Ca ra phòng khách pha trà uống.Khải Nguyên nhớ ra 1 việc, bèn hỏi Nhã Ca
“Em biết thuật dị dung không”
“Em biết, nhưng cái này phải có nhiều vật liệu đặc biệt mới làm được” Nhã Ca trả lời
Khải Nguyên lại hỏi
“Em đi mua vật liệu đó được không ?À, em có thể mở khóa cửa và két sắt được không”
Nhã Ca cười hỏi lại hắn
“Anh định đi ăn trộm à, không phải là muốn đi trộm hương đấy chứ ?”
Khải Nguyên cười
“Hương sắc thì ở nhà có xài không hết còn phải đi trộm sao, anh định trộm 1 bảo vật, em có giúp anh không ?”
Nhã Ca thở dài
“Anh thật sự thích chuốc lấy rắc rối, thôi được, chiều nay em sẽ đi mua vật liệu dị dung cho anh, còn mở khóa thì anh tìm Tiểu Tuấn ấy, nó chuyên về cái này, em không được đào tạo bản lãnh đó”
Khải Nguyên nói:
“Chưa cần phải đi trộm ngay hôm nay, nhưng em cứ mua về để dành sẵn, chiều nay phiền em một chuyến, đến tối anh bồi thường cho”
Nhã Ca mặt lại đỏ lên, đánh yêu hắn
“Đáng ghét, suốt ngày cứ nghĩ đến chuyện ấy, anh thật là quái vật mà”
Lần này Khải Nguyên không cảm thấy gì hết, hắn đã tự công nhận mình là quái vật.
Ăn cơm trưa xong, Nhã Ca liền đ,.Khải Nguyên và Mỹ Huyền ở nhà.Mỹ Huyền ngã người dựa vào lòng Khải Nguyên, khẽ hỏi
“Em muốn sinh cho anh 1 đứa con, có được không ?”
Khải Nguyên cứng đờ người, hắn biết nhiễm sắc thể trong người mình là tổng hợp của hàng đống người khác, hình như lại có nhiễm sắc thể của sinh vật ngoài hành tinh, hắn không biết sau này con hắn sẽ giống ai, không khéo lại là 1 quái vật con thì khổ
Thấy Khải Nguyên có vẻ ưu tư, Mỹ Huyền lại nói
“Không phải em muốn trói buộc anh đâu.Em cũng biết là em không đẹp bằng chị Nhã Ca, em cũng không giỏi giang khéo léo như chị ấy, em chỉ muốn làm điều gì đó để chứng minh tình yêu của em với anh.Xem ra ngoài việc nấu ăn cho anh hàng ngày em chỉ có thể vì anh mà sinh con thôi”
Khải Nguyên nói dứt khoát
“Được, nhưng để sau này.Hiện giờ em vẫn còn quá trẻ, hơn nữa nếu em mang thai, Nhã Ca chắc chắn là sẽ mệt mỏi lắm đấy.Anh hứa là đến lúc thích hợp anh sẽ bảo em sinh cho anh 1 đứa bé thật dễ thương, em chịu không nào”
Mỹ Huyền hạnh phúc gật đầu
Khải Nguyên cũng làm mặt vui vẻ nhưng trong lòng ngao ngán.Hắn chưa từng có 1 người cha, cũng không biết phải làm cha như thế nào, hắn mới tồn tại trên đời gần 7 năm, tuy là kinh nghiệm đánh đấm và chuyện nam nữ không thua ai nhưng lĩnh vực này lại mù tịt.Chuyện nam nữ chỉ cần hắn xem phim ảnh, sách báo vài giờ là học được ngay, còn làm 1 người cha tốt thì không biết phải học ở đâu.Không lẽ lại đi hỏi Nhã Ca.Hắn tự nhủ: thời gian còn dài, cứ từ từ tính.
Khải Nguyên gọi điện cho Lâm Tuấn, bảo Lâm Tuấn đến nhà hắn.Lát sau, Lâm Tuấn liền đến.2 người bàn bạc 1 hồi.Lâm Tuấn dường như rất có hứng thú với việc trộm bảo vật, dù chưa biết đó là thứ gì đã đồng ý ngay.
Khải Nguyên cũng nhờ Lâm Tuấn truy tìm địa chỉ của Uyên Thi, Lâm Tuấn nghe thế liền tưởng Khải Nguyên tính đi trộm hương chứ không phải trộm bảo, cũng tán đồng.Lâm Tuấn chưa đi trộm hương lần nào, nay cũng muốn thử 1 lần cho biết
Mấy hôm sau, lúc Mỹ Huyền đang bận rộn nấu nướng, Khải Nguyên kéo Nhã Ca vào trong phòng đóng cửa lại rồi hỏi
“Theo em một người cha tốt là thế nào ?”
Về phương diện xã hội và cuộc sống thì Nhã Ca biết nhiều hơn Khải Nguyên và Mỹ Huyền, nên hắn mới tìm đến cô
Hắn lại nói
“Anh vốn là cô nhi, không có cha mẹ nên chẳng biết thế nào mới là 1 người cha tốt”
Nhã Ca chợt trầm tư một lúc, dường như cô nhớ lại kỷ niệm lúc còn nhỏ, mắt long lanh tựa như muốn khóc, cô nói giọng đầy xúc động
“Cha em có thể gọi là 1 người cha tốt.Ông không bao giờ uống rượu hay đối xử tệ với mẹ con em, lại còn quan tâm đến mẹ em rất nhiều, ông cũng dạy em nhiều đạo lý làm người nữa.Có thời gian rảnh là ông lại dành cho gia đình, gần như không làm gì riêng cho bản thân.Cha mẹ em vốn là bác sĩ, em những tưởng bác sĩ là nghề nghiệp cứu người không kết oán với ai, thế mà một đêm, bọn người xấu đến tìm ông.Ông chỉ kịp mở cửa sau bảo mẹ và em đi trốn sau đó bị chúng giết chết.Chúng đuổi theo mẹ và em, mẹ em vì che chở cho em không bị trúng đạn cũng bị chúng bắn chết.Em may mắn ngã phải 1 rãnh nước nên chúng không thấy, mới được sống sót đến giờ.Sau đó em gặp được Kỳ Lân tiên sinh, ông ta thấy tư chất em tốt mới thu nhận nuôi dưỡng, nhưng tính ra ông ấy không thể nào so sánh được với cha em”
Khải Nguyên nắm lấy tay Nhã Ca an ủi
“Anh xin lỗi đã gợi lại kỷ niệm không vui.Đời này anh nguyện chăm sóc em thật tốt để bù đắp lại nỗi đau em đã phải chịu đựng”
Rồi Nhã Ca lại hỏi
“Có phải anh muốn em sinh cho anh 1 đứa con không ?”
Khải Nguyên rùng mình đáp
“Hiện giờ chưa phải lúc đâu, đến lúc anh sẽ bảo em sinh con cho anh”
Nhã Ca hỏi tiếp, ánh mắt nhìn hắn có vẻ giận
“Hiện giờ em đang ở độ tuổi tốt nhất để có con, anh còn ngại gì nữa, không lẽ anh sợ vì em và con mà anh không thể đi tìm thêm người phụ nữ khác được?”
Thật là câu hỏi khó, Khải Nguyên thở dài
“Thật ra không phải thế, anh quả thật có chuyện khó nói”
Rồi, hắn quyết định đem toàn bộ bí mật về thân thế hắn kể hết cho Nhã Ca, nhưng không đem bí mật về dị năng của hắn ra nói.
Nhã Ca nghe xong cũng lấy làm kinh hãi, cô nói
“Giờ thì em đã hiểu vì sao lúc đó anh lại hồi phục nhanh như vậy.Không ngờ thân thế anh lại là bí mật quá kinh người “
Khải Nguyên vuốt tóc cô
“Nếu bây giờ em cảm thấy ghê sợ anh, em có thể ly khai, anh sẽ rất buồn nhưng không cản em đâu”
Nhã Ca ôn nhu nói cùng hắn
“Em đã chọn anh rồi thì dù anh có là Ma vương tái thế em cũng nguyện cùng sống cùng chết với anh, ở bên anh trọn cuộc đời”
Khải Nguyên xúc động ôm chặt lấy Nhã Ca, họ cứ ôm nhau như vậy đến khi Mỹ Huyền lên tiếng gọi cả 2 ra ăn cơm
“Đừng nói cho Mỹ Huyền biết.Khi có cơ hội anh sẽ giải thích với cô ấy”Khải Nguyên dặn dò
“Em nhớ mà” Nhã Ca nói
Vài tuần sau khi bức cung Uyên Thi, Khải Nguyên quyết định đi trộm “bảo vật”
Hắn chỉ nói cho Nhã Ca biết, không nói gì với Mỹ Huyền.Khuya hôm đó hắn cùng Lâm Tuấn được Nhã Ca dị dung, 2 người ra đi, Nhã Ca trông theo khẽ thở dài
Last edited by kedatinh1974; 28-06-2008 at 02:52 PM.