Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 09-03-2008, 04:36 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 15

Thanh trừ Ma Giáo



Trá»i gian gần đây khắp võ lâm lan truyá»n má»™t số tin tức rất quan trá»ng. Hầu nhÆ° các tá»­u lâu khách Ä‘iếm, quán trà, ở đâu có ngÆ°á»i giang hồ Ä‘á»u bàn tán đến má»™t Ä‘á» tài.
Ãó là vào ngày rằm tháng tám vừa qua, trên má»™t nghìn cao thủ của Thiên Ma giáo và má»™t số môn phái chÆ° hầu của chúng vá»›i sá»± tham gia của hầu hết nhân vật cao cấp nhất của tam Ä‘Æ°á»ng vây diệt phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và mấy chục vị chưởng môn nhân, trưởng lão, nhân vật nghÄ©a hiệp các nÆ¡i vá» Æ°á»›c há»™i.
Trong khi phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và quần hùng sắp bị tiêu diệt thì xuất hiện vị Ngân Y Thần Long hầu nhÆ° chÆ°a ai biết đến danh hiệu cùng ba vị phu nhân đẹp nhÆ° thiên tiên gá»i là Võ Lâm Tam Phụng.
Trong khi phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và quần hùng sắp bó tay chá» chết thì Ngân Y Thần Long dùng thần công tối thặng thừa Cá»­u Thiên Huyá»n âm làm quần ma kinh hồn bạt vía, hàng trăm tên vỡ mật đứt ruá»™t mà chết ngay tại trận, hàng trăm tên khác giẫm đạp lên nhau chạy tháo thân.
Thiên Ma giáo chỉ còn lại vài trăm cao thủ nhất lÆ°u gồm mÆ°á»i mấy tên Ä‘Æ°á»ng chủ, phó Ä‘Æ°á»ng chủ, há»™ pháp và hÆ°Æ¡ng chủ, chỉ thiếu mặt có Ä‘Æ°á»ng chủ, thiếu giáo chủ và má»™t vị Ä‘Æ°á»ng chủ Nhận Diệt ÃÆ°á»ng.
Ngân Y Thần Long không cần xuất thủ mà chỉ có Võ Lâm Tam Phụng xuất diện đối phó, chỉ vài chục chiêu đã giết chết ba đại cao thủ Ãá»™c Thủ Thiên Tôn, Ä‘Æ°á»ng chủ Ãịa Sát ÃÆ°á»ng, Tàn Tâm Nhân Ma, phó Ä‘Æ°á»ng chủ Nhân Diệt ÃÆ°á»ng và Huyết Thủ Quái, Hình ÃÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chủ. Còn chém đứt cả hai tay Tuyết SÆ¡n Phi Hồ, phó Ä‘Æ°á»ng chủ Ãịa Sát ÃÆ°á»ng.
Hai tên chánh phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thiên Lôi ÃÆ°á»ng Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái chỉ còn biết cởi giáp quy hàng. Ngân Y Thần Long và Võ Lâm Tam Phụng đã tá» lòng nhân từ tha cho chúng rá»i khá»i Võ ÃÆ°Æ¡ng SÆ¡n...
Sau má»™t thá»i gian ngắn, khắp giang hồ chẳng ai không biết uy danh của Ngân Y Thần Long và Võ Lâm Tam Phụng.
Câu chuyện càng truyá»n Ä‘i càng hÆ° cấu thêm. NgÆ°á»i ta còn nói rằng Nhất Long Tam Phụng còn có má»™t vị thần nhân trợ tá là Kim CÆ°Æ¡ng Thần, vị đó nguyên là ngÆ°á»i trên tiên giá»›i giáng trần, ngÆ°á»i cao hai trượng, chuyên trừ ma dẹp ác.
DÆ°á»›i quyá»n ngài có hai vị thần khác Ä‘á»™i lốt khỉ là Càn Khôn Song Viên, thần thông quảng đại chẳng kém gì Tôn Ngá»™ Không Hành Giả, biết đằng vân, biết tàng hình, cÅ©ng nhÆ° chủ nhân của chúng Ngân Y Thần Long rất tinh tÆ°á»ng thuật Phi Kiếm.
Lá»i đồn đãi có nhiá»u chá»— hoang Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng sá»± thá»±c là có rất nhiá»u ngÆ°á»i tận mắt chứng kiến Thiên Ma giáo hùng hổ tiến tá»›i Võ ÃÆ°Æ¡ng SÆ¡n nhÆ°ng thất thểu quay vá», mang theo nhiá»u tá»­ thi và uy danh của phái Võ ÃÆ°Æ¡ng ngày càng cao.
Một sự thật khác là so với trước đây, Thiên Ma giáo thu hẹp phạm vi hoạt động và không dám bạo hành như trước.
Thiên Long cùng ba vị phu nhân và Kim CÆ°Æ¡ng Thần nghe giang hồ thần thánh hóa mình nhÆ° vậy thì bấm bụng cÆ°á»i thầm.
Sau khi rá»i khá»i Võ ÃÆ°Æ¡ng SÆ¡n, Thiên Long không tha thiết đến việc du sÆ¡n ngoạn thủy nữa, trong đầu luôn nghiá»n ngẫm vá» tinh hoa võ há»c các phái cÅ©ng nhÆ° chiêu thức lá»™ số mà cao thủ Thiên Ma giáo thi triển và chàng lÄ©nh há»™i được ở Võ ÃÆ°Æ¡ng, cùng nghiên cứu tập luyện vá»›i ba thê tá»­ và Kim CÆ°Æ¡ng Thần.
Chàng hiểu rõ rằng nay đã thành tá»­ địch vá»›i Thiên Ma giáo, bất cứ lúc nào chúng cÅ©ng có thể dốc toàn bá»™ lá»±c lượng để truy sát năm ngÆ°á»i.
Thiên Long chÆ°a biết võ công của Thiên Ma giáo chủ ra sao, cÅ©ng chÆ°a giao thủ vá»›i Càn Khôn Nhất Quái, nhÆ°ng tin chắc hai ngÆ°á»i này võ công cao hÆ¡n hẳn bá»n Ãá»™c Thủ Thiên Tôn và Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, vì thế không thể coi thÆ°á»ng Chàng không lo cho bản thân, nhÆ°ng nếu gặp trÆ°á»ng hợp đối phÆ°Æ¡ng vây công, lá»±c lượng còn lá»›n hÆ¡n lúc ở Võ ÃÆ°Æ¡ng SÆ¡n thì ba vị thê tá»­ và Tiá»n Nhị sẽ ứng phó thế nào?
Suốt hai tháng ròng rã, chàng cứ băn khoăn vá» vấn Ä‘á» này, nghiên cứu các loại võ há»c trong Càn Khôn Ä‘á»™ng phủ mà mình đã thuá»™c lòng cải biến cho phù hợp vá»›i nữ giá»›i và nhất là làm sao đối phó hữu hiệu vá»›i võ công của Kim Mao Hầu, trở thành khắc tinh của chúng.
Cuối cùng chàng sáng tạo ra Phi Phụng Kiếm Pháp gồm hai mÆ°Æ¡i bốn chiêu, bao gồm nhiá»u thức, các thức liên kết vá»›i nhau thành má»™t thể thống nhất liên tục không đầu không cuối, cả thảy chín mÆ°Æ¡i sáu thức, viết thành má»™t pho kiếm pháp cho ba vị phu nhân cùng nhau tập luyện.
ÃÆ°Æ¡ng nhiên hàng ngày chàng tận tình chỉ dẫn.
Ngoài ra chàng phát triển võ há»c Kim CÆ°Æ¡ng Côn Thập Nhị Thức của Càn Khôn Ãá»™ng Chủ thành Tam Thập Lục Thiên Cang, phù hợp vá»›i binh khí hạng nặng kiểu Ãá»™c CÆ°á»›c Ãồng Nhân, má»—i chiêu ba thức, vị chi má»™t trăm linh tám thức giao cho Kim CÆ°Æ¡ng Thần khổ luyện.
Chàng cÅ©ng để Kim Mao Hầu luyện thêm võ nghệ bằng cách truyá»n thụ Linh Yêu Tráo Pháp cho chúng.
Riêng chàng sau khi há»c thành võ há»c Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu thì hình nhÆ° võ công dừng lại không tăng tiến nữa, nhÆ°ng vừa rồi xuất thủ má»›i nhận ra Càn Khôn Thần Công của chàng hình nhÆ° chỉ đạt tá»›i tám chín thành há»a hầu thôi nên ra sức luyện tập thêm.
Trong thá»i gian rảnh rõi, cả năm ngÆ°á»i cùng miệt mài luyện tập, quyết không bá» phí thá»i gian, vì ai cÅ©ng biết bất cú lúc nào há» Ä‘á»u sẵn sàng đối phó vá»›i cÆ°á»ng địch, võ công tăng thêm má»™t thành, võ há»c tăng thêm má»™t chiêu là có thêm khả năng đánh bại kẻ thù.
Tuy không phải là ngÆ°á»i thông tuệ lắm nhÆ°ng võ công của Kim CÆ°Æ¡ng Thần tăng tiến nhanh nhất nhá» kiên trì khổ luyện và sức vóc phi thÆ°á»ng, đặc biệt y rất thích võ há»c của công tá»­ sáng tạo nên.
Thêm hai tháng sau nữa, Kim CÆ°Æ¡ng Thần và ba vị phu nhân đã luyện thành thục võ há»c của Thiên Long vừa sáng tạo ÃÆ°Æ¡ng nhiên để tiện cho việc há»c, phần lá»›n thá»i gian hỠở trong rừng hoặc những nÆ¡i dân cÆ° hẻo lánh.
Má»™t hôm ở khu vá»±c Ãồng Bách SÆ¡n, Thiên Long có cảm giác mình bị theo dõi, liá»n bảo má»i ngÆ°á»i:
- Theo má»™t số triệu chứng trong vài ngày qua, ta nhận định rằng Thiên Ma giáo đã phát hiện ra chúng ta và Ä‘ang tập trung lá»±c lượng bao vây. Kể từ bây giá», chúng ta không được tách xa nhau, chỉ cần xảy ra biến cố là lập tức co cụm lại cùng nhau đối phó.
Ba vị phu nhân sau khi đánh thắng bá»n Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘á»u rất vững tâm, nay lại há»c thêm kiếm pháp kỳ ảo của trượng phu sáng tạo càng mong muốn có Ä‘iá»u kiện thi triển, cao hứng nói:
- TÆ°á»›ng công yên tâm! Bá»n thiếp sẽ cẩn thận!
Nhưng đối với hai con vượn thì Thiên Long không hạn chế vì muốn để chúng trinh sát lực lượng của đối phương.
Hơn nữa chàng đã luyện cho chúng khi xảy ra biến cố, lập tức trở vỠvới chủ nhân.
Ãó cÅ©ng là bản năng của các loài vật nuôi.
Khỉ vào rừng như cá gặp nước, mặc sức tung hoành, huống chi Kim Mao Hầu cũng tự biết bản lĩnh mình rất cao.
Hành tung của đối phương quả là bí ẩn, Thiên Long chỉ cảm thấy có chúng tồn tại mà không thấy gì cả.
Má»™t hôm hai con Kim Mao Hầu chợt vểnh tai lên nghe ngóng rồi lao vào rừng, lát sau chợt nghe vang lên từng trận tiếng ngÆ°á»i rú lên hoảng loạn, sau đó là tiếng chân chạy ào ào rồi tiếng tên xé gió bay loạn xạ.
Từ khúc ngoặc phía trÆ°á»›c xuất hiện bốn năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i phi ngá»±a lại gần.
Thiên Long ra hiệu cho Kim Cương Thần dừng ngựa nói:
- Hãy cẩn thận, chuẩn bị đối địch!
Bốn năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i kia hầu hết Ä‘á»u bận hắc y, trong đó có bảy tám ngÆ°á»i đã vào tuổi cổ lai hy.
Khi song phÆ°Æ¡ng còn cách nhau bảy tám trượng, bá»n ngÆ°á»i kia tách ra làm hai, số đông ngÆ°á»i dãn ra hai bên Ä‘Æ°á»ng nhÆ°á»ng cho bảy lão nhân và năm tên hán tá»­ Ä‘i sau vượt lên.
Thiên Long Ä‘Æ°a mắt quan sát, thấy ngÆ°á»i Ä‘i đầu cùng bận cẩm bào, râu tóc bạc phÆ¡, nhìn qua tưởng nhÆ° đã ngoài tám mÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nhìn kỹ thì chỉ má»›i chừng sáu mÆ°Æ¡i tuổi thôi.
NgÆ°á»i này mÅ©i to miệng rá»™ng, môi mím lại má»™t cách tàn nhẫn lạnh lùng.
Bên tả là một lão nhân khô gầy, mặt rỗ, bên hữu là một hán tử vạm vỡ tuổi độ tứ tuần, mình bận tử y, hau háu nhìn ba tỷ muội Thiên Sơn Tử Phụng với vẻ thèm muốn không giấu giếm.
Hàng thứ hai chỉ là bốn tên hắc y hán tá»­, Ä‘eo búa khai sÆ¡n, nhìn qua cÅ©ng biết chỉ là bá»n thị vệ.
Năm hắc y lão nhân Ä‘i sau cùng thì không xa lạ gì, gồm chánh phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thiên Lôi ÃÆ°á»ng Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, phó Ä‘Æ°á»ng chủ Ãịa Sát ÃÆ°á»ng Tuyết SÆ¡n Phi Hồ, kẻ du hồn dÆ°á»›i kiếm Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng, chỉ bị chém đứt má»™t bàn tay và phó Ä‘Æ°á»ng chủ Nhân Diệt ÃÆ°á»ng Ãá»™c Tâm tôn giả.
Bốn tên này đã xuất hiện ở Bõ ÃÆ°Æ¡ng SÆ¡n, còn má»™t ngÆ°á»i chÆ°a xuất hiện nhÆ°ng Thiên Long đã gặp má»™t lần ở tá»­u lâu trong tiểu trấn dÆ°á»›i chân núi Kinh SÆ¡n: Càn Khôn Nhất Quái Thi Nam SÆ¡n, Ä‘Æ°á»ng chủ Nhân Diệt ÃÆ°á»ng.
Thiên Long rúng động nghĩ thầm:
- Xem dạng thì nhất định cẩm bào đạo nhân chính là Thiên Ma giáo chủ ảo ảnh Nhân Ma Nam Cung Vô Hối, còn tên hán tử bên phải là thiếu giáo chủ... như vậy lần này thì Thiên Ma giáo đã huy động toàn lực, nhưng không biết lão nhân mặt rỗ kia là ai?
Chàng chÆ°a biết rằng lão nhân mặt rá»— là Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ©, nhân vật hắc đạo đáng sợ bậc nhất giang hồ từ năm sáu chục năm trÆ°á»›c, hắc bạch lưỡng đạo nghe danh lão Ä‘á»u kinh hồn táng đởm, không ai dám giáp mặt.
Hiện giỠhắn là tổng hộ pháp của Thiên Ma giáo.
Còn tá»­ y hán tá»­ thì chàng đã Ä‘oán không lầm, chính là nhi tá»­ Ä‘á»™c nhất của Thiên Ma giáo chủ, danh hiệu Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế Nam Cung Thừa Chí.
Bốn tên hắc y hán tá»­ đứng giữa là vệ sÄ© thiết thân của Thiên Ma giáo chủ là Thiên Ma Tứ Sát, võ công Ä‘á»u rất cao.
Số còn lại Ä‘á»u là há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ các Ä‘Æ°á»ng, đứng đầu các môn phái và trại chủ lục lâm các lá»™ vừa má»›i đầu nhập Thiên Ma giáo, trong đó có hai nhân vật hắc đạo nổi danh là Hanh Cáp Nhị TÆ°á»›ng, là tÆ°á»›ng tá»a tiá»n của Thiên Ma giáo chủ Nam Cung Vô Hối.
ÃÆ°a mắt lược định đối phÆ°Æ¡ng xong, Thiên Long trầm giá»ng nói:
- Má»i ngÆ°á»i chú ý. Lần này đối phÆ°Æ¡ng đã dốc toàn lá»±c, nhất định sẽ kịch liệt hÆ¡n lần trÆ°á»›c ở Võ ÃÆ°Æ¡ng nhiá»u, không được tách xa nhau, rõ chÆ°a?
Thiên Sơn Tử Phụng cũng đã đoán ra cẩm bào lão nhân chính là Thiên Ma giáo chủ, biết cuộc chiến hôm nay sẽ khó khăn ác liệt hơn trước vạn phần, gật đầu đáp:
- TÆ°á»›ng công yên tâm, ba tá»· muá»™i chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, sẽ có phÆ°Æ¡ng thức ứng phó thích hợp. Chỉ xin tÆ°á»›ng công không hạ thủ lÆ°u tình nhÆ° trÆ°á»›c, đó chính là dưỡng hổ di há»a!
Thiên Long cũng đã thầm quyết định như thế.
Ãối vá»›i bá»n cùng hung cá»±c ác này thì nói cải tà quy chánh, nhất tâm hÆ°á»›ng thiện là hy vá»ng viá»…n vông.
Lão đại trong Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái Ma Lạp Ca đã hai lần được chàng tha chết mà vẫn chứng nào tật nấy, nếu lần trÆ°á»›c giết Ä‘i thì có phải đỡ ra má»™t mối há»a rồi không?
Hắc Yến Tử Triệu Thanh Thanh tiếp:
- Cuá»™c chiến hôm nay có thể coi là phân định cÆ°á»ng nhược thành bại của chính đạo so vá»›i tà ma. Chúng ta sẽ tận lá»±c để diệt trừ đại há»a cho võ lâm. Tiá»n Nhị! Hãy hạ thủ đừng nÆ°Æ¡ng tay!
Kim Cương Thần cung kính đáp:
- Thuá»™c hạ tuân lệnh! Nhất định Tiá»n Nhị và hai vị hầu sÆ° phụ sẽ không lÆ°u tình, làm cho quần ma sau này nằm mÆ¡ nghÄ© lại sẽ còn khiếp sợ!
Ãôi Kim Mao Hầu chừng nhÆ° cÅ©ng hiểu ý, hoa chân múa tay lá»™ rõ sá»± náo nức.
Nhìn qua thì toàn bộ đầu não của Thiên Ma giáo đã lộ diện, nhưng không thấy tên giáo đồ nào, đủ biết chúng đã mai phục kỹ quanh đây.
Vừa rồi đôi Kim Mao Hầu Ä‘uổi chúng bá» chạy đã chứng tá» Ä‘iá»u đó. Ngoài ra còn bố trí cung thủ nữa.
Như vậy là đối phương đã giăng sẵn lưới, hoàn toàn chiếm thế chủ động.
Thiên Ma giáo chủ dẫn đầu quần ma đến cách Thiên Long hai trượng thì dừng lại, phóng ánh mắt hằn há»c nhìn chàng, không nói tiếng nào.
Một lúc chúng lần lượt nhảy xuống ngựa, lập tức có mấy tên hương chủ chạy tới dẫn đi.
Thiên Long cũng xuống ngựa, sau đó là ba vị phu nhân và Kim Cương Thần, khoác tay ra hiệu cho Bạch Long dắt vào rừng.
Bây giỠthì song phương đã chính thức đối đầu.
Tuy nhiên song phương chỉ lặng lẽ nhìn nhau không nói, đó là sự im lặng ngạt thở trước trận cuồng phong.
Thật lâu.
Cuối cùng Thiên Ma giáo chủ nhếch môi phát ra mấy tiếng cÆ°á»i gằn Ä‘á»™c địa rồi bắt đầu cất tiếng, âm thanh giống nhÆ° được phát ra từ tám tần địa ngục.
- Hắc... hắc... hắc... Tiểu tá»­! Gan mật ngÆ°Æ¡i quả là lá»›n bằng trá»i! Nói thật ra không phải là vô cá»›. Phải kể rằng ngÆ°Æ¡i là cÆ°á»ng địch đầu tiên buá»™c bổn giáo chủ phải thân tá»± xuất mã kể từ khi lập giáo!
Lão dừng lại một lát, quét mắt nhìn ba vị phu nhân, nói tiếp:
- Không ngá» bốn tên hậu bối các ngÆ°Æ¡i mà làm cho uy danh bổn giáo bị sa sút trầm trá»ng, khiến bổn giáo chủ phải đích thân xuất mã suất lÄ©nh cao thủ truy tìm suốt mấy tháng nay, chỉ riêng chừng đó cÅ©ng đủ làm các ngÆ°Æ¡i quá vinh hạnh rồi!
Tuy bổn giáo chủ có mấy phần ngưỡng phục các ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nếu không giết Ä‘i thì uy danh của bổn giáo bị tổn thất trầm trá»ng trÆ°á»›c mắt củ a ngÆ°á»i trong giang hồ, vì thế...
Lão dừng lá»i để tăng thêm tác dụng những lá»i uy hiếp của mình, cuối cùng "hừ" má»™t tiếng quay sang Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ© nói:
- Chu nhị đệ! Huynh không muốn bẩn tay giết chúng, giao toàn quyá»n xá»­ lý cho nhị đệ đấy!
Lão mặt rá»— cúi ngÆ°á»i đáp:
- Bổn tá»a tuân lệnh giáo chủ!
Nói xong bÆ°á»›c lên hai bÆ°á»›c, nhìn Thiên Long định nói gì thì chợt thấy thiếu giáo chủ Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế Nam Cung Thừa Chí nhảy chồm lên nói:
- Chu nhị thúc! Ãừng phí lá»i vá»›i tiểu tá»­ đó làm gì! Hắn đã lần lượt cÆ°á»›p mất của Ä‘iệt nhi hai vị cô nÆ°Æ¡ng, lại sát hại rất nhiá»u cao thủ và giáo đồ của bổn giáo, tá»™i đó đủ đáng chết má»™t trăm lần! NhÆ°ng xin đừng làm hại đến ba vị mỹ nữ này. Hãy bắt chúng giao cho tiểu Ä‘iệt!
Thiên Ma giáo chủ tức giận quát:
- Thừa Chí câm miệng! Lúc này mà ngươi còn nghĩ đến nữ nhân nữa hay sao?
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế Nam Cung Thừa Chí quay lại nhì phụ thân nói:
- Cha không thấy cả ba thiếu phụ thì Ä‘á»u đẹp nhÆ° thiên tiên cả hay sao? Chỉ thấy há» tim hài nhi đã đập loạn lên rồi.
Mấy vị thê tử của hài nhi làm sao mà sánh bằng h� Hài nhi bất chấp... cốt sao đoạt cho được cả ba tiên nữ này...
Ba tỷ muội Thiên Sơn Tử Phụng vừa căm tức vừa hổ thẹn, ấn tay vào chuôi kiếm rồi nhất tỠlao sang quát:
- Dâm đồ nộp mạng!
Ba đạo kiếm quang cùng loé lên, nhằm vào Nam Cung Thừa Chí.
Tên thiếu giáo chủ run giá»ng nói:
- Ủi chao! Mau lên! Cứu... cứu ta...
Ãồng thá»i nằm rạp xuống lăn Ä‘i mấy vòng.
Má»™t tên Thiên Ma Hoàng vung chưởng đánh ra, phía sau Thiên Ma Tứ Sát và bá»n cao thủ Thiên Ma giáo đã phòng bị trÆ°á»›c lao ra chặn trÆ°á»›c thiếu giáo chủ, xuất chưởng loạn xạ đánh lui được ba thiếu phụ.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng ba ngÆ°á»i chỉ muốn băm vằm tên dâm tặc đó thành muôn mảnh nhÆ°ng không được, Ä‘Æ°a mắt phẫn hận nhìn bá»n cao thủ Thiên Ma giáo.
Thiên Ma giáo Chu Xương Vũ nói:
- Ba vị nữ hiệp! Thiếu chủ của bổn giáo có lòng Æ°u ái ba vị nên má»›i không muốn làm ba vị tổn thÆ°Æ¡ng. Bổn tá»a chân thành khuyên ba vị lùi ra ngoài cuá»™c chiến để khá»i lụy đến thân, đảm bảo thiếu chủ sẽ không nói suông đâu! Bổn tá»a xin bảo đảm...
Hắc Yến Tá»­ giận dữ cÆ°á»›p lá»i:
- Lão mặt rá»—! NgÆ°Æ¡i đã bÆ°á»›c má»™t chân xuống má»™, đừng nói ra những lá»i vô sÄ© đó kẻo rụng mất mấy chiếc răng chồn đó!
Lão tổng há»™ pháp bị chạm ná»c, lá»­a giận bốc đầy đầu nhÆ°ng vì sợ thiếu giáo chủ nên không dám phát tác.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng Ä‘iá»m đạm nói:
- Tiá»n bối! Nam Cung Thừa Chí là hạng ngÆ°á»i vô sÄ©, lẽ ra tiá»n bối thân phận là bậc cha chú nên quản giáo hắn, còn chút gia phong nào thì giữ lấy mà giúp hắn kiếm chút hÆ°Æ¡ng há»a sau này, sao lại hùa theo hắn buông tuồng? Hành vi hủ bại thiên đạo khó dung, má»™t khi Nam Cung gia biến thành vô tá»±, tiá»n bối không ân hận hay sao?
Thiên Ma giáo chủ Nam Cung Vô Hối nghe nói giận tím mặt.
Thá»±c ra Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng nói vậy là chân tình, nhÆ°ng hạng ma đầu nhÆ° Nam Cung Vô Hối và Chu XÆ°Æ¡ng VÅ© thì nghe làm sao mà lá»t?
Tên tổng hộ pháp "hừ" một tiếng nói:
- Bổn tá»a khuyên các ngÆ°Æ¡i má»™t lần cuối cùng, hãy ngoan ngoãn chịu theo chúng ta vá» tổng đà Ä‘i! Nếu không chịu thức thá»i sẽ hối không kịp đâu!
Hắc Yến Tá»­ xẵng giá»ng:
- Ãại tá»·! Phí lá»i vá»›i loại cuồng đồ đó làm gì? Ãá»u là quân ngÆ°u quá»· xà thần cả thôi! Ãối vá»›i chúng chỉ nên nói chuyện bằng Ä‘ao kiếm...
Dứt lá»i vung Hắc Phụng Kiếm công tá»›i Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ©.
Hành động của nàng giống như châm ngòi nổ cho cuộc chiến.
Tuyết SÆ¡n Phi Hồ bị Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng chém cụt má»™t bàn tay hận nàng nhập cốt, biết sức không địch nổi, hẹn vá»›i Ãá»™c Tâm Tôn Giả liên thủ tấn công.
Gia Cát Minh Châu thấy hai vị tỷ tỷ đã xuất thủ cũng không chịu kém, xuất Thanh Phụng Kiếm công tới lão đại Ma Lạp Ca của Miêu Cương Song Quái.
Cao thủ Thiên Ma giáo tin chắc rằng hôm nay phu thê Thiên Long dù má»c cánh cÅ©ng không thoát nên thái Ä‘á»™ tá» ra bình tÄ©nh, trừ Tuyết SÆ¡n Phi Hồ bị phế mất má»™t tay phải liên thủ vá»›i Ãá»™c Tâm Tôn Giả, số còn lại giao đấu từng đôi má»™t, ngay cả lão nhị Ba Cát NhÄ© của Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái cÅ©ng không liên thủ vá»›i lão đại Ma Lạp Ca đấu vá»›i Gia Cát Minh Châu.
Sau bốn tháng khổ công luyện tập, công lá»±c và kiếm thuật của ba vị phu nhân tăng tiến vượt bậc, so vá»›i lúc còn ở Võ ÃÆ°Æ¡ng thì đã khác xa.
Ãặc biệt Phi Phụng Kiếm Pháp do Thiên Long sáng tạo có lÆ°u ý rất nhiá»u đến võ công của Thiên Ma giáo mà chàng lÄ©nh há»™i được, đúng là trở thành khắc tinh của võ há»c đối phÆ°Æ¡ng, nên uy lá»±c rất lá»›n.
Những cao thủ nhÆ° Ãá»™c Tâm Tôn Giả, Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, Tuyết SÆ¡n Phi Hồ thấy kiếm pháp của ba phu nhân lợi hại nhÆ° thế cÅ©ng bị bất ngá».
Trong ba cặp đấu thì chỉ riêng Hắc Yến Tá»­ đấu vá»›i Thiên Ma Hoàng là có phần kém thế, còn Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng và Gia Cát Minh Châu Ä‘á»u chiếm được Æ°u thế.
Thiên Ma giáo ảo ảnh Nhân Ma Nam Cung Vô Hối thấy ba đại cao thủ của mình giao đấu mấy chục hiệp mà không thắng nổi ba tên nha đầu, thậm chí cả Ãá»™c Tâm Tôn Giả và Tuyết SÆ¡n Phi Hồ cùng liên thủ đối phó vá»›i má»™t tên, chẳng những không thắng mà còn bị dồn vào thế hạ phong, trong lòng rất tức giận.
Nếu sá»± việc truyá»n ra giang hồ thì còn đâu là uy danh của Thiên Ma giáo nữa?
Còn bá»n giáo đồ thì xÆ°a nay tá»›i đâu chúng nhân khuất phục tá»›i đó, chÆ°a từng xảy ra cuá»™c giao tranh nào đáng kể, bây giá» thấy hầu hết thượng cấp của mình Ä‘á»u xuất thủ, đứng ngây mặt ra nhìn.
Chỉ e đối vá»›i chúng, đây là cÆ¡ há»™i duy nhất trong Ä‘á»i được chứng kiến má»™t cuá»™c thÆ° hùng tầm cỡ lá»›n nhÆ° vậy.
Qua thêm mấy chục hiệp, thấy tình thế không khả quan gì hÆ¡n, Thiên Ma giáo chủ trầm giá»ng quát:
- Nhanh giải quyết chúng đi!
Mấy chục tên còn lại "dạ" ran một tiếng, lập tức vung đao xuất kiếm gia nhập vào cuộc chiến.
Bên này Thiên Long phất tay, Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị cùng hai con Kim Mao Hầu chỉ chá» có thế, xông vào quần tặc.
- Ủi chao!
- Mắt lòi rồi!
- Ai cắt mũi tôi!
- Chết... chết rồi...
Tiếng la kinh hoàng lập tức vang lên chấn động cả một vùng, bất cứ ai nghe thấy cũng kinh hồn bạt vía.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần đã luyện Há»—n Nguyên Khí Công tá»›i cá»±c hạn, thá»i gian qua còn được chủ nhân truyá»n thụ Càn Khôn Thần Công đạt tá»›i sáu bảy thành, so vá»›i lúc giao chiến vá»›i tên đại há»™ pháp ở Ngạc Châu thì đã khác xa nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Bá»n nhất lÆ°u ở Thiên Ma giáo nhÆ° Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, Ãá»™c Tâm Tôn Giả còn khó thắng nổi Kim CÆ°Æ¡ng Thần huống chi hạng há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ chỉ là thứ bù nhìn ná»™p mạng mà thôi!
Vá»›i Ãá»™c CÆ°á»›c Ãồng Nhân trong tay, Kim CÆ°Æ¡ng Thần quả thật là vị hung thần tả xung hữu Ä‘á»™t, thân thể cao lá»›n của y tá»›i đâu, đối phÆ°Æ¡ng gục ngã tá»›i đó.
Hai con Kim Mao Hầu còn đáng sợ hơn.
Vá»›i thân pháp vô cùng huyá»n diệu, chúng giống nhÆ° sóc chuyá»n cây, vừa thấy bóng màu vàng loé lên, đối phÆ°Æ¡ng đã bị móc mắt bức tai, có tên thủng yết hầu, thậm chí không biết mình chết bởi tay ai.
Kim Cương Thần và hai con Kim Mao Hầu là bức bình phong vững chắc làm Thiên Sơn Tử Phụng, Hắc Yến Tử và Gia Cát Minh Châu yên tâm chiến đấu.
Ãừng nói bá»n há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ, không tên nào tiếp cận được tá»›i chá»— ba ngÆ°á»i mà ngay cả Ba Cát NhÄ© lăm le muốn xuất thủ giúp lão đại Ma Lạp Ca cÅ©ng e dè không dám.
Kim Linh tá» ra là má»™t vị phán quan công minh, thấy Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng má»™t mình đấu vá»›i hai ngÆ°á»i liá»n xông vào Tuyết SÆ¡n Phi Hồ, chỉ má»™t trào đã chá»™p nát vai trái hắn.
Tuyết Sơn Phi Hồ rú lên đau đớn, cánh tay còn lại vô lực rủ xuống.
Cả hai tay bị phế, vai giập nát máu thịt bầy nhầy, thoát chết là may còn nói gì đến chuyện giao chiến nữa?
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng đã quan sát kỹ, thấy Hắc Yến Tá»­ kém thế Thiên Ma Hoàng liá»n vung kiếm nhằm sau lÆ°ng hắn đâm nhứ má»™t chiêu quát:
- Thanh muá»™i đối phó vá»›i Ãá»™c Tâm Tôn Giả, để tên tổng há»™ pháp cho ta!
Hai tỷ muội lập tức hoán đổi địch thủ.
Bây giỠthì cuộc đấu trở nên công bình hơn.
Sau khi ra lệnh cho thuá»™c hạ xông vào tiêu diệt ba phu nhân để nhanh chóng chấm dứt cuá»™c chiến, không ngá» ba cao thủ lợi hại là Kim CÆ°Æ¡ng Thần, Kim Linh và Kim Lợi nhập cuá»™c, chỉ chốc lát đã sát thÆ°Æ¡ng mÆ°á»i mấy tên há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ, Thiên Ma giáo chủ không khá»i chấn Ä‘á»™ng tâm thần.
Lão tức giận rít lên:
- Thật là quân vô dụng!
Rồi chỉ tay ra lệnh:
- Hoa Hổ và Hoàng Hổ vây đáng cuồng đồ kia giết đi, còn Hanh Cáp Nhị Tướng chia nhau đối phó với hai con yêu hầu!
Mệnh lệnh lập tức được răm rắp thi hành.
Thiên Ma Tứ Sát đấu với Kim Cương Thần quả là sức bình lực định.
Hai tên vệ sÄ© Ä‘á»u to lá»›n, sá»­ búa khai sÆ¡n cá»±c lá»›n, còn Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị dùng Ãá»™c CÆ°á»›c Ãồng Nhân còn nặng hÆ¡n gấp bá»™i, má»—i chiêu tiếp nhau Ä‘á»u vang rá»n nhÆ° sấm, làm bắn ra những quần lá»­a chói lòa, hệt nhÆ° thần binh giao chiến.
Hai tên vệ sĩ của Thiên Ma giáo chủ đã thuộc hàng nhất lưu cao thủ, tuy vậy cả hai vây công vẫn không tỠra có được chút uy thế nào với đố i phương.
Hanh Cáp Nhị TÆ°á»›ng càng không phải là đối thủ của Kim Mao Hầu, tuy chúng không đả thÆ°Æ¡ng được hai lão ma công lá»±c cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng lại dÆ° bản lÄ©nh để trêu chá»c chúng, thỉnh thoảng còn lÆ°á»›t sang uy hiếp Ba Cát NhÄ© không cho hắn trợ công.
Thiên Long thấy cao thủ của song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u đả xuất chiến, cuá»™c đấu có vẻ nhÆ° Ä‘ang ổn định, bên phía mình tạm thá»i chÆ°a có gì đáng lo, má»›i bÆ°á»›c lên hai bÆ°á»›c nhìn ảo ảnh Nhân Ma Nam Cung Vô Hối nói:
- Nam Cung giáo chủ đã có ý giải quyết dứt điểm ân oán trong cuộc chiến này, tưởng rằng chúng ta bây giỠcũng nên động thủ!
Nam Cung Vô Hối chÆ°a kịp trả lá»i thì Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế Nam Cung Thừa Chí hùng hổ xông ra quát:
- Ngươi là thứ gì mà dám động thủ với cha ta? Chỉ cần bổn thiếu chủ cũng dư sức đưa ngươi nhập địa ngục rồi!
Vô cùng căm hận Thiên Long cướp mất hai nữ nhân của mình, chỉ muốn băm vằm bộ mặt tuấn tú kia làm trăm mảnh cho hả giận. Nam Cung Thừa Chí nói xong rút ra một chiếc Ngô Công Tiên nhảy tới đánh ngay.
Ãó là thứ binh khí ngoại môn gồm hai mÆ°Æ¡i tÆ° đốt bằng thép kết lại, đầu má»—i đốt có mấu rất sắc, quất trúng ngÆ°á»i giật má»™t cái sẽ làm da thịt rách tả tÆ¡i, còn đáng sợ hÆ¡n Ä‘ao kiếm.
HÆ¡n nữa, đầu mâu Ngô Công Tiên của hắn có chứa Ä‘á»™c, chỉ cần trúng vào ngÆ°á»i là da thịt sẽ loét ra mà chết.
Thiên Long nhìn ngá»n roi ánh lên màu lam, biết có tẩm chất kịch Ä‘á»™c nên cảnh giác Ä‘á» phòng.
Chàng khẽ lÆ°á»›t ngÆ°á»i trách chiêu đầu tiên.
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế thấy thiếu niên kia ngoài bá»™ mặt tuấn tú ra không có vẻ gì khác thÆ°á»ng, tá»± nhủ:
- Ta xem tên này chỉ có hÆ° danh thôi! Hôm trÆ°á»›c ở Võ ÃÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nghe nói hắn Ä‘á»™ng thủ, chỉ e là đồ công tá»­ bá»™t!
Nghĩ đoạn xuất tiên đánh như vũ bão.
Thiên Long thầm nghĩ:
- Nhất định đối phÆ°Æ¡ng bố trí rất nhiá»u thuá»™c hạ mai phục, chỉ cần chúng tá» ra bại thế là ra lệnh xông vào ngay. Tuy không đáng sợ nhÆ°ng sát hại hàng trăm ngÆ°á»i vô hạnh là Ä‘iá»u không nên. Cố gắng giải quyết nhanh bá»n này sẽ tránh được phiá»n phức!
NghÄ© thế liá»n không nhượng bá»™ nữa, xuất thủ phản công ngay.
Chá» cho Ngô Công Tiên quét qua, Thiên Long nhập song chỉ Ä‘iểm tá»›i ngay chính giữa ngá»n roi.
Công phu Ãạn Chỉ Thần Công của chàng đạt tá»›i thặng thừa Phi CÆ°Æ¡ng Bất Phá, vá»›i khoảng cách năm bảy trượng còn đủ sức xuyên kim phá thạch, nó i gì trong vài thÆ°á»›c?
Chỉ nghe "keng" má»™t tiếng, ngá»n Ngô Công Tiên đã đứt làm hai khúc, đầu roi bắn ra xa!
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế hốt hoảng nhảy lùi lại.
Thiên Long lÆ°á»›t theo, phát hai đạo chỉ phong Ä‘iểm tá»›i hai trá»ng huyệt Hoa Cái và Ãản Trung trÆ°á»›c ngá»±c đối thủ.
Thiên Ma giáo chủ lao ra quát:
- Chớ làm hại con ta!
Ãồng thá»i phất tay áo đẩy tá»›i.
Một luồng khí âm hàn cực mạnh ập sang đẩy Thiên Long lùi lại.
Thấy kình lực uy mãnh như vậy, chàng không dám khinh thị nghênh tiếp đành lùi lại.
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế còn chÆ°a bị thÆ°Æ¡ng mà chỉ bị hủy mất binh khí, lại xông vào nghiến răng nói:
- Tiểu tử! Ta sẽ đấu tay không với ngươi!
ảo ảnh Nhân Ma phát bực nói:
- Chí nhi lùi lại! Ngày thÆ°á»ng cha bảo ngÆ°Æ¡i chăm chỉ luyện võ há»c không chịu nghe, đến ná»—i hôm nay phải chịu thiệt thòi.
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế lúng túng nói:
- Vừa rồi chỉ vì hài nhi chủ quan...
ảo ảnh Nhân Ma sao không biết công lá»±c của Thiên Long cao hÆ¡n nhi tá»­ của mình nhiá»u?
Lão gằn giá»ng:
- Lùi lại đứng yên má»™t chá»—, chú ý mà xem đừng có vá»ng Ä‘á»™ng, nghe chÆ°a? Nếu không chịu nghe lá»i thì sau này ta cấm không cho rá»i tổng đà đâu!
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế xem chừng rất sợ uy danh phụ thân, vá»™i bÆ°á»›c lùi lại.
Thiên Ma giáo chủ quát nhi tử lùi vỠxong, mặt sa sầm, phóng tia mắt lạnh lùng nhìn Thiên Long một lúc mới nói:
- Tiểu tá»­! NgÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh chỉ trong ba chiêu đã hủy binh khí hài tá»­ của ta, thân thủ quả là siêu phàm. Lẽ ra bổn tá»a không thèm chấp nhặt ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng muốn cho khuyển tá»­ mở mắt ra má»™t chút, hôm nay bổn tá»a dành cho ngÆ°Æ¡i má»™t ngoại lệ!
Thiên Long đáp:
- Ãa tạ thịnh tình của giáo chủ!
Chàng lÆ°á»›t mắt nhìn vào đấu trÆ°á»ng, nói tiếp:
- NhÆ°ng chỉ e rằng giáo chủ không còn cách lá»±a chá»n nào hÆ¡n!
Thiên Ma giáo chủ ảo ảnh Nhân Ma Nam Cung Vô Hối nghe nói kinh hãi nhìn sang đấu trÆ°á»ng, mặt bá»—ng biến sắc.
Tình hình đã diễn ra hoàn toàn trái với dự đoán của lão.
Ba tên chánh phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ©, Ma Lạp Ca và Ãá»™c Tâm Tôn Giả đấu vá»›i Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng, Hắc Yến Tá»­ và Gia Cát Minh Châu, tuy đã bị dồn vào thế hạ phong nhÆ°ng vẫn còn Ä‘ang duy trì được, còn lại số há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ hÆ¡n ba chục tên thì bị sát thÆ°Æ¡ng gần hết, thây nằm ngổn ngang.
Hanh Cáp Nhị Tướng đấu với hai con linh hầu đã không còn cơ hội hoàn thủ, mặt mũi áo quần bê bết máu pha lẫn mồ hôi, bộ dạng trông rất thảm hại.
Còn hai tên lão tam, lão tứ trong Thiên Ma Tứ Sát giao chiến vá»›i Kim CÆ°Æ¡ng Thần cÅ©ng Ä‘ang lâm vào tình cảnh thủ nhiá»u công ít ảo ảnh Nhân Ma quay nhìn hai tên còn lại trong số Thiên Ma Tứ Sát còn chÆ°a xuất chiến quát:
- Các ngươi còn đứng đó làm gì nữa!
Hai tên này là lão đại Hắc Hổ và lão nhị Bạch Hổ, thấy lão tam và lão tứ sắp bại đến nÆ¡i Ä‘ang có ý trợ giúp nhÆ°ng chÆ°a được lệnh giáo chủ nên không dám, nghe quát liá»n "dạ" má»™t tiếng lao ngay vào cuá»™c nói:
- Tam đệ và tứ đệ đừng lo! Có chúng ta tiếp ứng đây!
Lá»i chÆ°a dứt đã vung búa khai sÆ¡n bổ xuống đầu đối phÆ°Æ¡ng.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị cÆ°á»i hô hô nói:
- Hay lắm! Thêm hai tên nữa còng dá»… đánh! Hãy nhận má»™t chiêu gá»i là kiến lá»…!
Vừa nó vừa phát chưởng bức lùi Tam, Tứ Sát, sau đó ung dung Ä‘Æ°a Ãá»™c CÆ°á»›c Ãồng Nhân đánh trả hai tên vừa đến.
Ãại Sát và Nhị Sát vừa xuất chiến Ä‘ang hăng, cặp búa khai sÆ¡n vận tá»›i thập thành công lá»±c bổ xuống, thấy đối phÆ°Æ¡ng vung Ãá»™c CÆ°á»›c Ãồng Nhân lên đỡ, tuy biết binh khí của địch Æ°u thế hÆ¡n nhÆ°ng vẫn không thu chiêu mà vẫn tiếp tục giáng xuống.
Tam Sát, Tứ Sát vừa rồi bị dồn vào thế hiểm, chân tay rối loạn, thần hồn bất phụ thể. Nay được lão đại, lão nhị xuất thủ trợ giúp, hung tính lại nổi lên, thừa cÆ¡ Kim CÆ°Æ¡ng Thần lo tiếp chiêu liá»n vung búa nhảy tá»›i sau lÆ°ng địch nhân đánh lén.
sau khi bảo Thiên Ma Tứ Sát gia nhập hết vào cuộc chiến, Thiên Ma giáo chủ Nam Cung Vô Hối vẫn thấy không yên tâm.
Quả nhiên cục thế vỠphía Thiên Ma giáo nếu không nói bi đát thì cũng chẳng có gì khả quan.
Thiên Ma giáo chủ nằm mộng cũng không ngỠmình đích thân lĩnh suất toàn bộ đệ tử cao cấp nhất của bổn giáo để đối phó với bốn năm tên hậu sinh vãn bối không chút tiếng tăm gì trên giang hồ, tin rằng chỉ vài chiêu là nuốt sống đối phương, thế mà bây giỠkết quả lại hoàn toàn trái ngược, bị mấy tên nhãi ranh chưa ráo máu đầu đánh bại!
Mặc dù vậy, lão còn rất tin vào khả năng của mình, thầm nghĩ:
- Chỉ cần mình đánh chết tiểu tá»­ này, bá»n kia nhÆ° rắn mất đầu, không đánh cÅ©ng bại!
NghÄ© vậy liá»n quát:
- Tiểu tá»­ xuất chiêu Ä‘i, còn chá» gì nữa? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i định kéo dài thá»i gian để tìm quá»· kế thoát thân? Hừ! Ãừng múa rìu qua mắt thợ! Ãã thế bổn tá»a xuất thủ trÆ°á»›c đây! Tiếp chiêu!
Dứt lá»i Ä‘Æ°a chưởng từ từ đánh ra.
Lão ta xuất thủ nhìn không có gì đặc biệt, thậm chí trông yếu ớt vô lực giống như làm tuồng.
Mặc dù vậy, Thiên Long không dám khinh suất, vận Càn Khôn Thần Công bố mãn toàn thân, ngoài ra còn tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng khí vô hình bảo vệ xung quanh ngÆ°á»i dày hai thÆ°á»›c, tay phải đã vận đủ công lá»±c Ä‘Æ°a ra tiếp chiêu.
Không khí chá»— hai ngÆ°á»i vốn rất tÄ©nh lặng, Ä‘á»™t nhiên bão táp nổi lên tạo thành áp lá»±c kinh nhân làm bụi đất bay lên cuồn cuá»™n, cát bay đá chạy tứ tung. Trong khu vá»±c hÆ¡n má»™t trượng giữa hai đối thủ, đá sá»i chuyển Ä‘á»™ng há»—n Ä‘á»™n, khi bị đẩy sang phía Thiên Long, đôi khi đổi hÆ°á»›ng bay ngược lại, nhìn rất vui mắt.
Xen lẫn giữa kình phong, thỉnh thoảng vang lên những tiếng ì ầm như sấm dậy từ xa.
Rồi sau đó tiếng nổ bùng lên dữ dội, cuồng phong càng ác liệt làm rừng cây nghiêng ngã, cành gãy lá rơi ào ào, mặt đất rung lên như trong cơn địa chấn.
Trong khói bụi mịt mù làm khuất Ä‘i nhân ảnh, chỉ còn nghe tiếng cÆ°á»i nói Ä‘iên cuồng của Thiên Ma giáo chủ:
- Hô hô! Tiểu tử ngươi công lực khá đấy, có thể nói là kiệt xuất nhất trong hàng hậu bối trong mấy chục năm qua.
Bây giá» thì hãy đấu ná»™i lá»±c vá»›i bổn tá»a xem! NgÆ°Æ¡i tiếp ta tám thành công lá»±c!
Lão đã không nói dối, vừa rồi chỉ mới thi xuất có năm thành công lực, tưởng rằng như vậy đã quá đủ để làm đối phương bay đi như chiếc lá, ngỠđâu tiểu tử kia tiếp được!
Tuy miệng nói cÆ°á»i, nhÆ°ng kỳ thá»±c trong lòng Nam Cung Vô Hối vô cùng kinh dị, nghÄ© thầm:
- Dựa vào công lực của mình khổ luyện năm sáu mươi năm chỉ cần phát ba thành, chưa từng có tên vãn bối nào tiếp nỗi. Tiểu tử này lấy đâu ra nội lực kinh nhân như vậy?
Lão gia tăng thêm ba thành công lực, từ lòng bàn tay trái phát ra một luồng kình phong đánh thẳng vào ngực Thiên Long.
Mới rồi chàng cũng chỉ phát xuất năm sáu thành công lực thăm dò, biết đối phương nói không giả.
Thấy Thiên Ma giáo chủ đưa tay trái đẩy ra, kình phong xé gió ập đến như mũi kiếm, chàng bình tĩnh đưa tả chưởng đánh ra chặn lại.
Bình!
Kèm theo tiếng nổ là một quần lửa bùng lên làm chấn động núi rừng.
Mặc rừng cây nghiêng ngã, hai đối thủ vẫn đứng trơ trơ cách nhau hơn một trượng giống như hai pho thạch tượng, mắt trừng trừng nhìn nhau, hai tay đưa tới trước, liên tục phát kình khí bức tới địch nhân.
Ai cÅ©ng biết hai ngÆ°á»i Ä‘ang đấu ná»™i lá»±c, kẻ nào công lá»±c cao hÆ¡n sẽ thắng, và chỉ kết thúc khi ít nhất má»™t trong hai đối thủ ngã xuống.
Nếu trÆ°á»ng hợp công lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, có thể cuá»™c đấu kéo dài tá»›i má»™t hai ngày, nhiá»u khi dẫn đến lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng
Tài sản của phamduy88

  #17  
Old 09-03-2008, 04:38 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 16

Ngân Y Thần Long



Cuộc đấu càng kéo dài, bại cục của Thiên Ma giáo càng lộ rõ.
Trong số chánh, phó Ä‘Æ°á»ng chủ thì Ãá»™c Tâm Tôn Giả đã bị trúng kiếm của Gia Cát Minh Châu bá» mạng, lão đại Ma Lạp Ca của Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái bị trúng má»™t chưởng phải lùi lại trị thÆ°Æ¡ng, lão nhị Ba Cáp NhÄ© thay đại ca đấu vá»›i Hắc Yến Tá»­, Càn Khôn Nhất Quái gia nhập vào cuá»™c đấu vá»›i Gia Cát Minh Châu.
Càn Khôn Nhất Quái võ công cao cÆ°á»ng, chỉ kém giáo chủ và tổng há»™ pháp Thiên Ma giáo, lại chÆ°a xuất thủ nên bảo tồn công lá»±c, vừa xuất thủ đã chiếm ngay thế thượng phong, dồn ngay Gia Cát Minh Châu vào hiểm thế.
Còn may rằng Thiên Ma Hoàng đã bị trúng hai kiếm của Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng vào bắp chân trái và sÆ°á»n phải, chỉ gắng gượng duy trì để khá»i bị giết mà thôi.
Thiên Sơn Tử Phụng dồn đối thủ sang phía Gia Cát Minh Châu, thỉnh thoảng phát một kiếm uy hiếp Càn Khôn Nhất Quái giúp Châu muội giữ được bình thủ.
Ãấu pháp của nàng tá» ra rất hợp lý, hai tá»· muối phối hợp đấu vá»›i Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái và Thiên Ma Hoàng vừa khéo cân sức cân tài, dù sao thì phía Thiên Ma giáo bất lợi hÆ¡n, vì Thiên Ma Hoàng càng lúc máu ra càng nhiá»u, trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng kiệt sức mà gục ngã.
Ãã thế, Kim Linh, Kim Lợi vừa đánh vá»›i Hanh Cáp Nhị TÆ°á»›ng, Ä‘á»™t nhiên Kim Lợi nổi hung tính lao vào lão đại vung má»™t tráo chá»™p vào ngá»±c, tay kia chá»c vào mắt...
Lão ma bưng mặt rú lên, cả hai tròng mắt lòi ra, máu tuôn ra đầy mặt ngã xuống ngất đi.
Lão nhị của Hanh Cáp Nhị TÆ°á»›ng không còn hồn vía nào nữa quay ngÆ°á»i chạy vào rừng.
Thiên Ma Tứ Sát sau khi lão đại và lão nhị mới gia nhập vào vòng chiến còn giễu võ dương oai được một lúc, nhưng sau đó cũng chỉ giữ được bình thủ là cùng.
Trong số bá»n cao thủ nhị lÆ°u của Thiên Ma giáo thì còn sống sót chỉ bảy tám tên, phần lá»›n là má»›i đầu nhập vào tù các môn phái bị uy hiếp và lục lâm các trại.
Bá»n này tá»± biết võ công kém, ngay cả bốn năm tên há»™ pháp của các Ä‘Æ°á»ng mà hai con linh hầu lấy mạng nhÆ° không, hu ống chi mình.
Mặt khác những nhân vật này bị bức phải gia nhập vào Thiên Ma giáo, nay chúng đang bị lâm nguy, dốc toàn bộ chủ lực mà còn bị Ngân Y Thần Long đánh bại, tội gì phải bán mạng cho chúng?
Thấy lão nhị của Hanh Cáp Nhị Tướng bỠchạy, chúng cũng lẻn vào rừng chạy tứ tán.
Kim Linh, Kim Lợi định Ä‘uổi theo, nhÆ°ng nhìn sang bốn tên Thiên Ma Tứ Sát vây đáng Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị, liá»n xông tá»›i.
Kim Cương Thần nói:
- Hai vị hầu sÆ° phụ! Ãừng cÆ°á»›p mối của ta! Sang chi viện cho mấy vị nữ chủ nhân Ä‘i!
Hai con Kim Mao Hầu nghe nói "nữ chủ nhân " liá»n hiểu ngay, lao sang phía Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng và Gia Cát Minh Châu.
Càn Khôn Nhất Quái đang giao chiến với Thiên Sơn Tử Phụng bất phân thắng bại, chợt cảm thấy kình phong ập tới sau lưng, kinh hãi quay lại thấy một con khỉ chộp tới hậu tâm mình, vội nhảy sang bên tránh.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng liá»n chá»›p lấy thá»i cÆ¡ tăng cÆ°á»ng công kích, ra hiệu cho Kim Mao Hầu sang giúp Hắc Yến Tá»­.
Lúc đó Ma Lạp Ca đã trị thương xong, cùng lão nhị Ba Cát Nhĩ liên thủ công kích Hắc Yến Tử.
Nàng đấu với Ma Lạp Ca đã lâu, khi lão nhị ba Cát Nhĩ nhảy vào thay phải đưa hết sức mới duy trì nổi, bị cả hai vây công vài chiêu thì núng thế ngay.
Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái Ä‘ang dốc sức định nhanh chóng kết liá»…u đối phÆ°Æ¡ng để chi viện cho đồng bá»n thì chợt nghe kình phong ập tá»›i, vá»™i quay sang đối phó.
Thấy đối phương chỉ là hai con khỉ, Ma Lạp Ca tức giận rít lên:
- Súc sinh muốn chết!
Vừa quát vừa vung chưởng đánh ra.
Hai tên này chưa từng thấy Kim Lợi, Kim Lợi xuất thủ, tin rằng chỉ hai con khỉ thì chẳng khó khăn gì mà không giết được Kim Linh, Kim Lợi bị chửi là "súc sinh" thì nổi giận, nhảy vút lên cao mấy trượng tránh chưởng, từ trên không chúc đầu xuống, vươn hai tay dài ngoằng chộp lấy vai đối phương, miệng cắn tay cào loạn cả lên.
Chỉ sau chốc lát, Miêu Cương Song Quái tóc tai rối bù, y phục rách nát, mặt và cổ bị vuốt cào chằng chịt, máu nhoe nhoét phát ghê.
Có lẽ chúng đã bớt giận, nếu không với công lực của chúng, chỉ cần xuất tráo mạnh thêm một chút vào yết hầu thì Miêu Cương Song Quái chẳng còn mạng!
Càn Khôn Nhất Quái sau một chút phân tâm bị Thiên Sơn Tử Phụng chiếm tận tiên cơ, bị thanh Tử Phụng Kiếm dồn ép vô lực hoàn thủ, kinh hãi vô cùng.
Xem tình thế thì may ra xuất hiện kỳ tích má»›i cứu vãn được cho Thiên Ma giáo khá»i bại vong.
ÃÆ°a mắt nhìn quanh, Tuyết SÆ¡n Phi Hồ đã bị phế cả hai tay không biết đã trốn Ä‘i đâu, Ãá»™c Tâm Tôn Giả bị giết, Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ© bị thÆ°Æ¡ng, Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái Ä‘ang nguy khốn dÆ°á»›i tay hai con linh hầu, Thiên Ma Tứ Sát có bốn tên thì hai tên đã bị thÆ°Æ¡ng, hai tên còn lại ra sức chống cá»± má»™t cách tuyệt vá»ng, xem tình cảnh chẳng duy trì được lâu.
Hơn ba chục tên hộ pháp và hương chủ thì tử thương hơn hai chục nằm la liệt, số còn lại không biết đã chạy đâu mất.
Chỉ còn mình thiếu giáo chủ là chưa xuất thủ, nhưng bên này Hắc Yến Tử chống kiếm nhìn vì không có đối thủ.
Giáo chủ thì đang đấu nội lực với Thiên Long, qua một lúc khá lâu mà vẫn chưa phân thắng bại, chứng tỠcông lực của giáo chủ không hơn kém đối phương là bao, chỉ e qua một vài canh giỠkhó mà chấm dứt cuộc đấu.
Tình thế quả là nguy ngập.
Nếu không có biện pháp gì, chỉ qua vài chiêu nữa, tổng há»™ pháp sẽ không còn sức duy trì, ngay bây giá», chỉ cần Hắc Yến Tá»­ xuất kiếm đủ lấy mạng Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, đến khi ba nữ nhân toàn thắng thì tính mệnh của giáo chủ thế nào thì không nói cÅ©ng biết...
Sau khi xác định tình thế, lão vận thập thành công lá»±c liá»u mạng công xuất liá»n hai mÆ°Æ¡i bốn chưởng bức lùi đối phÆ°Æ¡ng.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng Ä‘ang giữ thế chủ Ä‘á»™ng, thấy ánh mắt của Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái chao đảo, biết rằng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang hoạch định âm mÆ°u, liá»n vận sẵn công lá»±c phòng bị, nhÆ°ng công thế chậm lại ít phút.
Càn Khôn Nhất Quái đang nôn nóng thoát ra, thấy kiếm thế của đối phương chậm lại thì mừng rơn.
Sau khi xuất liên hoàn hai mÆ°Æ¡i bốn chưởng đẩy lùi đối phÆ°Æ¡ng liá»n tung mình lao Ä‘i.
Nhưng Thiên Sơn Tử Phụng đã có đỠphòng, vừa rồi phát kiếm hơi chậm lại cũng là thăm dò hành động đối phương.
Càn Khôn Nhất Quái vừa tung mình nhảy lên, nàng liá»n lao theo quát:
- Lão ma đầu chạy đi đâu?
Càn Khôn Nhất Quái thấy thân pháp đối phương còn nhanh hơn mình, biết không thoát được đành thi triển công phu Thiên Cân Trụy đáp xuống đất.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng cÅ©ng dừng lại cÆ°á»i nói:
- Ãể xem bây giá» ngÆ°Æ¡i còn định trốn Ä‘i đâu nữa?
Lúc này Càn Khôn Nhất Quái đã mất hết tự tin, còn lòng dạ đâu nữa mà đối địch?
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng tay nắm chắc trÆ°á»ng kiếm, bÆ°á»›c lại gần.
Càn Khôn Nhất Quái nhìn quanh, thấy Thiên Ma Hoàng đã trúng thêm má»™t kiếm khuỵu ngÆ°á»i xuống, huynh đệ Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái đã không còn khả năng hoàn thủ nữa, sắp bị đối phÆ°Æ¡ng khống chế.
Thiên Sơn Tử Phụng nói:
- Lão ma đầu! NgÆ°Æ¡i hãy cố sức mà giữ cái cẩu mạng của mình, không cần bận tâm đến ngÆ°á»i khác!
Dứt lá»i vung kiếm tấn công.
Phi Phụng Kiếm Pháp phát huy rất tốt uy lực của Ngũ Phụng Kiếm chém sắt như bùn, Càn Khôn Nhất Quái không dám trực diện nghênh tiếp, chỉ đành nhìn những sơ hở của đối phương lấy công thay thủ.
Nhung cơ hội đó trước Thiên Sơn Tử Phụng rất hiếm.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng vá»›i thanh Tá»­ Phụng Kiếm công xuất liá»n bảy chiêu, uy hiếp tất cả những yếu huyệt trên ngÆ°á»i Càn Khôn Nhất Quái làm cho lão ma đầu luống cuống chân tay.
Càn Khôn Nhất Quái nghĩ thầm:
- Mạng ta tới đây là hết!
Trong lúc lão ta Ä‘ang tuyệt vá»ng thì má»™t nhân ảnh lÆ°á»›t tá»›i, trong tay cầm má»™t ngá»n thiết tiên nhÆ°ng đã bị cụt mất má»™t ná»­a, phát ra má»™t chiêu quất vào thanh Tá»­ Phụng Kiếm của Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng.
NgÆ°á»i đó là thiếu giáo chủ Thiên Ma giáo Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế Nam Cung Thừa Chí.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng đành bá» Càn Khôn Nhất Quái, quay lại đối phó vá»›i Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế, lấy công hoàn công!
Choang! Kiếm tiên tiếp nhau làm bùng lên một quần lửa.
Thanh Ngô Công Tiên của Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế vốn đã bị Thiên Long chém đứt má»™t ná»­a, bây giá» lại bị thanh Tá»­ Phụng Kiếm tiện đứt thêm má»™t thÆ°á»›c, thanh bảo kiếm còn theo đà chém vào vai phải đối phÆ°Æ¡ng.
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế kinh hãi lùi lại.
Gia Cát Minh Châu lao tới nói:
- Ãại tá»·! NhÆ°á»ng cho tiểu muá»™i hóa kiếp tên dâm tặc này!
Thiên Sơn Tử Phụng quay lại giao chiến với Càn Khôn Nhất Quái.
TrÆ°á»›c đây Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế đã từng giở thói sàm sỡ, đã bị Gia Cát Minh Châu giam trong Bát Quái Trận Ãồ, sau nàng thÆ°Æ¡ng tình mà thu trận cho hắn.
Tên thiếu giáo chủ không chịu cam tâm đã sai thuộc hạ truy bức nàng, giết mất hai vị thúc thúc làm nàng suýt bị nguy khốn, nếu không gặp được Thiên Long thì đã bị chúng bắt vỠtổng đà Thiên Ma giáo rồi.
Bởi thế Gia Cát Minh Châu rất căm hận, vừa nhảy sang là phát kiếm tấn công ngay.
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế chỉ quen ăn chÆ¡i đàng Ä‘iếm, võ công chẳng ra gì, trong tay chỉ là má»™t cây thiết tiên gảy chỉ còn hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c thì làm sao đối phó nổi vá»›i Gia Cát Minh Châu sá»­ dụng Thanh Phụng Kiếm chém sắt nhÆ° bùn và lòng căm há»n ngùn ngụt?
Chỉ hai chiêu, cây Ngô Công Tiên lại bị chém đứt má»™t khúc nữa, thanh bảo kiếm theo đà chém tạt xuống sÆ°á»n Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế.
Tên thiếu giáo chủ la lên, buông ngá»n roi ôm lấy vết thÆ°Æ¡ng.
Gia Cát Minh Châu không chịu dừng tay, quát:
- Dâm tặc nộp mạng!
Lá»i chÆ°a dứt đã vung kiếm chém bạt xuống đầu địch nhân.
Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế không còn khả năng chống đỡ, cÅ©ng không kịp tránh, mở to mắt nhìn thanh bảo kiếm chém xuống đầu.
Tiếng rú phát ra ná»­a chừng thì tắc nghẹn, thiếu giáo chủ Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế bị chém đứt ná»­a đầu, óc lẫn máu bắng tung ra.
Tên dâm tặc làm hại không biết bao nhiêu nữ nhân bất hạnh, nay chết bởi tay nữ nhân, âu cũng là báo ứng.
Càn Khôn Nhất Quái tuy có lòng cứu chủ nhân nhưng bị Thiên Sơn Tử Phụng tấn công dồn dập nên đành bất lực.
Lại vang lên một tiếng rú nữa, nhìn sang thấy lão đại trong Miêu Cương Song Quái là Ma Lạp Ca bị Kim Lợi móc lòi cả hai mắt, bưng mặt rú lên lao chạy, nhưng vấp phải đống tử thi ngã xuống.
Ba Cát Nhĩ chạy theo nói:
- Ãại ca...
Nhưng mới thốt ra được hai tiếng thì bị Kim Linh chộp một tráo trúng vào hậu tâm, ngã gục xuống bên cạnh lão đại.
Ma Lạp Ca đã mù mắt không nhìn thấy gì, nhÆ°ng vẫn nhận ra lão nhị ngã xuống bên mình, ngạc nhiên há»i:
- Nhị đệ sao thế?
Không nghe trả lá»i, lão sá» tay vào mÅ©i Ba Cát NhÄ© thấy không còn thở nữa, la thảm má»™t tiếng rồi ngất Ä‘i.
Lúc đó Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị vừa giải quyết xong Thiên Ma Tứ Sát.
Thiên Ma Hoàng Chu Xương Vũ bị trúng ba kiếm nhưng vết thương chỉ nằm ngoài thịt, chỉ sau một lúc chữa trị đã đứng lên được.
Nhìn quanh toàn trÆ°á»ng đấu thấy đối phÆ°Æ¡ng vẫn nguyên vẹn không hao tổn gì, trong lúc phía mình chỉ còn lại ba ngÆ°á»i là giáo chủ, bản thân mình và Càn Khôn Nhất Quái, Thiên Ma Hoàng thở dài thầm nghÄ©:
- Hôm nay giáo chủ đã xuất toàn bá»™ tinh tráng từ hÆ°Æ¡ng chủ trở lên, tất cả Ä‘á»u bị diệt trong tay Ngân Y Thần Long, ba thê tá»­ và má»™t tên nô bá»™c, Thiên Ma giáo còn tÆ° cách gì mà tồn tại trong giang hồ nữa?
Thiên Ma Hoàng Chu Xương Vũ quả có anh hùng bản sắc, đến trước Gia Cát Minh Châu nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng! Vừa rồi được ngÆ°Æ¡i hạ thủ lÆ°u tình, không giết ngÆ°á»i đã ngã. Bây giá» lão phu đã đứng lên được, chúng ta tiếp tục giao chiến!
Gia Cát Minh Châu tra kiếm vào bao đáp:
- Lão tiá»n bối không thẹn là cao thủ tuyệt đỉnh của võ lâm. Vừa rồi không phải tiá»n bối ngã dÆ°á»›i kiếm vãn bối mà do đã bị thÆ°Æ¡ng từ trÆ°á»›c, máu chảy quá nhiá»u nên ná»™i nguyên hao kiệt. Thá»±c tình mà nói, nếu đấu má»™t cách công bằng thì vãn bối còn chÆ°a xứng là địch thủ...
Thiên Ma Hoàng thở dài đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng quả là ngÆ°á»i thiện tâm! Không cần an ủi lão phu. Cả ba cô nÆ°Æ¡ng võ công Ä‘á»u cao tuyệt, lẽ nào lão phu không biết? Tuy biết rõ không địch nổi, lão phu chỉ đành lấy cái chết để bảo toàn chút hÆ° danh...
Gia Cát Minh Châu lắc đầu nói:
- Sao tiá»n bối lại nghÄ© thế? Thiên Ma giáo rắp tâm đồ bá giang hồ, tiêu diệt rất nhiá»u môn phái trong võ lâm, gây không biết bao nhiêu tá»™i ác, tất yếu phải chịu sá»± diệt vong. Lão tiá»n bối danh lừng tiên hạ, vì má»™t kẻ ác hành nhÆ° Nam Cung Vô Hối và má»™t tên dâm đãng bất tài nhÆ° Nam Cung Thừa Chí thì có đáng phải hy sinh không? Hôm nay chết Ä‘i cùng vá»›i những kẻ xÆ°a nay chỉ có ác danh nhÆ° Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, Ãá»™c Tâm Tôn Giả thì giữ được thanh danh gì?
Xin tiá»n bối suy xét, coi thân phận và danh vá»ng của mình làm trá»ng!
Thiên Ma Hoàng Chu Xương Vũ cúi đầu trầm mặc hồi lâu rồi nhìn Gia Cát Minh Châu cảm kích nói:
- Ãa tạ những lá»i vàng ngá»c của cô nÆ°Æ¡ng! Từ nay, lão phu tức ẩn lâm tuyá»n, không xuất hiện trong giang hồ nữa, danh hiệu Thiên Ma Hoàng cÅ©ng tiêu vong. Má»™t lần nữa, lão phu xin cảm tạ mỹ ý của cô nÆ°Æ¡ng, nhỠđó mà giữ được hai cái tiểu mệnh...
Gia Cát Minh Châu ngạc nhiên há»i:
- Lão tiá»n bối nói thế...
Thiên Ma Hoàng Chu Xương Vũ giải thích:
- Lão phu vốn có má»™t tôn nữ má»›i mÆ°á»i ba tuổi, cha mẹ nó đã bị trá»ng bệnh mà chết từ lâu, bây giá» ngoài lão phu ra không còn ai thân thích. Nếu lão phu có mệnh hệ nào thì chắc nó cÅ©ng không sống ná»—i...
Gia Cát Minh Châu nghe kẻ, tôn nữ của Thiên Ma Hoàng hoàn cảnh rất giống mình, lòng rất thương cảm, bất giác nước mắt trào ra.
Thiên Ma Hoàng ngạc nhiên há»i:
- Cô nương sao thế?
Gia Cát Minh Châu lau nÆ°á»›c mắt, cÆ°á»i nói:
- Không sao! Trở vá» gặp lệnh tôn nữ, xin hãy chuyển lá»i vãn bối há»i thăm...
Thiên Ma Hoàng càng ngạc nhiên hơn:
- Chẳng lẽ cô nương biết nó?
Gia Cát Minh Châu lắc đầu:
- Không.
- Vậy cô nương là...
- Vãn bối là Gia Cát Minh Châu...
Thiên Ma Hoàng vá»™i há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng có phải là tôn nữ duy nhất của tổng trại chủ Ãại Hồ Thất Thập Nhị Trại Lão Long Thần Gia Cát Báo đại hiệp không?
- Chính phải...
Thiên Ma Hoàng liá»n hiểu ra vì sao Gia Cát Minh Châu nhá» lệ khi nghe kể vá» tôn nữ của mình.
"Ãồng bịnh tÆ°Æ¡ng liên" ngÆ°á»i cùng cảnh ngá»™ khi nào cÅ©ng dá»… dàng thông cảm và chia sẻ cho nhau, dù chÆ°a từng gặp.
Lão cảm động nói:
- Thì ra là thế! TrÆ°á»›c đây lão phu từng hân hạnh quen biết vá»›i lệnh gia gia, xin cô nÆ°Æ¡ng chuyển giúp lá»i của lão phu vấn an tá»›i lão bằng hữu, còn nói rằng nhá» cô nÆ°Æ¡ng mà lão phu bảo tồn được hai nhân mạng...
Gia Cát Minh Châu lắc đầu:
- Lão tiá»n bối đừng nói thế! Sau này nếu có rảnh, xin tiá»n bối dẫn lệnh tôn nữ đến Ãá»™ng Ãình chÆ¡i, vãn bối sẽ rất mừng.
Thiên Ma Hoàng đáp:
- Nhất định lão phu sẽ đưa đến, tiện thể thăm lão bằng hữu...
- Cô ấy là?
- Chu Ngá»c Quỳnh...
Lão ngập ngừng chốc lát rồi rút cây Ngá»c Chiếc Phiến là binh khí lão vừa dùng Ä‘Æ°a ra nói:
- Gia Cát cô nÆ°Æ¡ng! Từ nay lão phu tức ẩn lâm tuyá»n, không dùng tá»›i binh khí nữa. Nay cây Ngá»c Chiết Phiến này, vốn là binh khí tùy thân của lão phu, xin tặng lại cô nÆ°Æ¡ng để tá» thành ý, hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng đừng từ chối. Trong Ä‘á»i lão phu tuy không phải là kẻ chuyên làm Ä‘iá»u ác, nhÆ°ng cÅ©ng có không ít tá»™i. Nay trao lại Ãoạt Hồn Phiến cho cô nÆ°Æ¡ng, lão phu tin rằng nó sẽ được má»™t nhân vật nghÄ©a hiệp sá»­ dụng để làm Ä‘iá»u công đức, xóa bá»›t tá»™i hành của lão phu trÆ°á»›c đây!
Gia Cát Minh Châu thấy đối phÆ°Æ¡ng thành khẩn nhÆ° vậy cúi ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tay ra nhận lấy nói:
- Ãa tạ lão tiá»n bối!
Thiên Ma Hoàng cÆ°á»i khà khà nói:
- Cô nương giúp lão phu hoàn thành tâm nguyện, sao lại cám ơn? Lão phu đi đây!
Nói xong quay ngÆ°á»i phóng Ä‘i.
Gia Cát Minh Châu xúc động nhìn theo, nghĩ thầm:
- Ãược nhÆ° vị tiá»n bối này quả là hiếm có! Chắc rằng vị Quỳnh muá»™i sẽ rất mừng!
Hắc Yến Tá»­ bÆ°á»›c lại gần cÆ°á»i nói:
- Châu muá»™i thật là ngÆ°á»i phúc đức! Giúp cho ngÆ°á»i ta lối thoát tất sau này sẽ gặp thiện quả!
Gia Cát Minh Châu cÆ°á»i ngượng nghịu.
Hai tá»· muá»™i nhìn quanh, thấy cuá»™c đấu đã gần kết thúc, Càn Khôn Nhất Quái vừa trúng kiếm của Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng ngã xuống, liá»n kéo nhau đến chá»— Thiên Long Ä‘ang đấu ná»™i lá»±c vá»›i Thiên Ma giáo chủ Nam Cung Vô Hối.
HỌ chưa kịp đến gần thì nghe Thiên Ma giáo chủ quát to, sau đó bùng lên một tiếng nổ làm chấn động cả sơn lâm.
Sau tiếng nổ, đất đá khói bụi bốc lên mù mịt phủ kín lấy hai đối thủ, những tảng đất đá lớn bay ra xa hàng chục trượng rơi xuống ầm ầm.
Hắc Yến Tử, Gia Cát Minh Châu thấy phát sinh sự cố, kinh hoảng la lên:
- Tướng công!
Ãồng thá»i lao bổ tá»›i.
Thiên Sơn Tử Phụng vừa kết thúc cuộc đấu, cũng hớt hải vừa chạy vừa la:
- Tướng công...
Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị và hai con Kim Mao Hầu băng qua đám tá»­ thi chạy ào tá»›i nhÆ° cÆ¡n lốc.
Giữa đám khói bụi mịt mù, lá» má» nhìn thấy hai ngÆ°á»i nằm cách nhau tá»›i bốn năm trượng, không biết còn sống hay đã chết?
Ba vị phu nhân mặt đẫm lệ, lao tá»›i ngÆ°á»i bận ngân y.
Chàng cố chống tay ngồi lên, mặt tái ngắt, môi rỉ máu, bộ ngân y đẫm ướt mồ hôi.
Ba vị phu nhân thở phào má»™t hÆ¡i, đến đứng vây quanh chàng há»i:
- Tướng công có sao không?
Thiên Long lắc đầu, đưa mắt nhìn đối phương.
Thiên Ma giáo chủ Nam Cung Vô Hối cÅ©ng đã ngồi dậy, mắt long lên đầy phẫn ná»™, miệng vẫn thấp thoáng nét cÆ°á»i lạnh lùng Ä‘á»™c ác, máu miệng vẫn không ngừng tuôn ra nhuốm Ä‘á» bá»™ râu bạc, chảy xuống cẩm bào.
Lão mấp máy đôi môi đỠlòm nói:
-âu dương...lão phu...
Nói được mấy tiếng, lão há miệng phun ra má»™t vòi máu, ngÆ°á»i đổ nghiêng qua má»™t bên, đồng tá»­ giãn to hết cỡ, dại dần Ä‘i.
Ba vị phu nhân thấy Thiên Ma giáo chủ đã chết mới cúi xuống Thiên Long nói:
- Tướng công có sao không?
Thiên Long lắc đầu:
- Ta không sao...
Thiên Sơn Tử Phụng nói:
- sao lại không chứ? Mau vận công trị thÆ°Æ¡ng Ä‘i! Ãể thiếp giúp chàng má»™t tay!
Thiên Long đáp:
- Không cần đâu, ta chỉ hành công má»™t lúc là khá»i thôi!
Nói xong lấy ra hai viên Thượng Thanh Hoàn uống vào rồi nhắm mắt hành công.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng mặc trượng phu phản đối, ngồi xuống sau lÆ°ng Thiên Long, má»™t tay đặt lên Thiên Linh Cái, tay kia ấn vào hậu tâm giúp chàng truyá»n ná»™i lá»±c trị thÆ°Æ¡ng.
Mặc dù vậy, qua hơn một canh giỠThiên Long mới binh phục.
Khu vá»±c Ãồng Bách SÆ¡n có rất nhiá»u nhân vật giang hồ.
Sau khi cuá»™c đấu kết thúc được vài canh giá», tin tức gần nhÆ° được truyá»n Ä‘i khắp núi, sau đó lan ra xa dần, nhanh chóng làm chấn Ä‘á»™ng toàn bá»™ võ lâm.
NhÆ°ng tin đồn thì vẫn cứ là tin đồn, hàng trăm nhân vật giang hồ gần xa kéo đến Ãồng Bách SÆ¡n để tận mắt mục kích sá»± việc.
Một đại môn phái đã mấy năm hoành hành khắp võ lâm, làm cho hàng chục môn phái cúi đầu khuất phục, làm sao có thể bị hủy trong một ngày?
Quần hùng đổ tới mỗi lúc một đông, lật từng thi thể lên xem, bàn tán phân phân.
Trong số các tá»­ thi có Thiên Ma giáo chủ ảo ảnh Nhân Ma Nam Cung Vô Hối, thiếu giáo chủ Vô ThÆ°á»ng Thái Tuế Nam Cung Thừa Chí, Ä‘Æ°á»ng chủ và phó Ä‘Æ°á»ng chủ Thiên Lôi ÃÆ°á»ng, huynh đệ Miêu CÆ°Æ¡ng Song Quái, chánh phó Ä‘Æ°á»ng chủ Nhân Diệt ÃÆ°á»ng, Càn Khôn Nhất Quái Thi Nam SÆ¡n và Ãá»™c Tâm Tôn Giả, hÆ¡n hai chục tên há»™ pháp...
Quần hùng bàn tán phân phân:
- Gần nhÆ° toàn bá»™ nhân vật cao cấp nhất của Thiên Ma giáo Ä‘á»u bị giết ở đây rồi!
- Không biết ai mà bản lÄ©nh kinh nhân nhÆ° thế? Xem ra nhân số không nhiá»u...
- Trong giang hồ có ai giết được nhiá»u cao thủ hắc đạo đến thế?
- Theo dấu vết trên tá»­ thi thì Nam Cung Vô Hối đấu ná»™i lá»±c mà chết. Công lá»±c của ngÆ°á»i này được coi là đệ nhất thiên hạ, chỉ kém sÆ° tổ hắn là Hiên Viên Thần Quân mà thôi.
- Nhưng Hiên Viên Thần Quân thì hơn một trăm năm nay không xuất hiện ở Trung Nguyên, chỉ e đã chết từ lâu.
Hơn nữa, không có lý do gì Hiên Viên Thần Quân lại giết đồ tôn của lão...
- Vậy thì ai chứ?
- Bất luận là ai thì vị hào kiệt đó cũng là một vị cứu tinh của võ lâm, Thiên Ma giáo từ nay trừ danh.
Tin tức truyá»n Ä‘i rất nhanh nhÆ° thuốc súng. Suốt mấy tháng sau, đâu đâu ngÆ°á»i ta cÅ©ng bàn luận vá» tin tức trá»ng đại này.
- NgÆ°á»i tiêu diệt Thiên Ma giáo là Ngân Y Thần Long và ba vị phu nhân Võ Lâm Tam Phụng.
- Còn có vị đại há»™ pháp Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị và hai vị Càn Khôn Song Viên. Nghe nói ba vị này là thần nhân giáng hạ phù trợ Thiên Long trừ gian diệt ác...
- Vị tổng há»™ pháp Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ© vì cảm đại ân tha mạng mà tặng cho vị tam phu nhân Gia Cát Minh Châu binh khí thành danh của mình Ãoạt Hồn Phiến, giải tán Thiên Ma giáo và tuyên bố thoái ẩn giang hồ.
- Nghe nói Ngân Y Thần Long sau khi tiêu diệt Thiên Ma giáo đã tá»›i Ãịa Sát giáo, xem chừng tà giáo này cÅ©ng sắp trừ danh!
- Thiên Ma giáo và Ãịa Sát giáo là hai đại giáo phía hắc đạo lá»›n nhất. Từ nay thiên hạ được thái bình rồi.
Trong các tổng đà, đạo quán, trang bảo, sơn trại, cổ tự, khách điếm, tửu lâu, chẳng nơi nào không nghe bàn đến chuyện này.
Ãã là ngÆ°á»i trong giang hồ, bất kể các đại phái hay những nhân vật riêng lẻ nÆ¡i hoang đảo hoặc chốn sÆ¡n lâm, ai cÅ©ng biết Ngân Y Thần Long và Càn Khôn Song Viên.
Chỉ sau trận chiến ở Ãồng Bách SÆ¡n được vài hôm, ngoài tổng đà được tổng há»™ pháp Thiên Ma Hoàng Chu XÆ°Æ¡ng VÅ© tuyên bố giải tán, mấy chục phân đà ở lưỡng ngạn TrÆ°á»ng Giang cÅ©ng trừ danh, số tá»± Ä‘á»™ng giải tán, số bá» trốn, má»™t số bị võ lâm các phái tiêu diệt.
Thiên Ma giáo hoành hành giang hồ suốt mấy năm, công nhiên kéo đến Võ ÃÆ°Æ¡ng định diệt môn, cÅ©ng nhá» Ngân Y Thần Long mà thoát khá»i kiếp nạn.
Nay môn phái này lại bị chính Ngân Y Thần Long và các vị phu nhân tiêu diệt, tạo phúc cho võ lâm.
Chuyện vá» Ãịa Sát giáo chÆ°a biết ra sao, chỉ riêng Thiên Ma giáo bình vỡ ngói tan đủ làm các nhân vật, môn phái trong giang hồ mở há»™i ăn mừng rồi.
Hàng trăm hàng nghìn nhân vật hào kiệt võ lâm, bất kể là bậc cao niên đức cao vá»ng trá»ng hay những ngÆ°á»i chÆ°a có tên tuổi Ä‘á»u có chung má»™t khát vá»ng: quen biết và kết giao vá»›i Ngân Y Thần Long.
Trở lại vá»›i Hoàng Phủ Tuệ Quân, sau khi bị Thiên Long phát hiện được là nữ giả nam trong phòng ngủ tại khách Ä‘iếm ở TrÆ°á»ng An, Hoàng Phủ Tuệ Quân hổ thẹn bá» Ä‘i ngay.
Lần đó, vốn đã nặng lòng vá»›i Thiên Long, nàng nghe tin chàng thành thân vá»›i hai vị nữ nhân là Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng Trần Vân Phụng và Hắc Yến Tá»­ Triệu Thanh Thanh, lòng đầu Ä‘au thÆ°Æ¡ng và nhung nhá»›, nàng vẫn đóng giả nam trang tìm chàng há»i rõ, nhÆ°ng trÆ°á»›c tấm lòng chân thành của Thiên Long và hai vị phu nhân, Hoàng Phủ Tuệ Quân đã không nỡ mở lá»i trách móc, trái lại còn ở lại vá»›i ba ngÆ°á»i du sÆ¡n ngoạn thủy, sống vá»›i nhau vui vẻ suốt mấy ngày cho đến khi bị chàng phát giác ra mình là nữ, trong hoàn cảnh khiến cả hai cùng Ä‘á» mặt...
Trong việc ấy không ai có lá»—i, Hoàng Phủ Tuệ Quân không thể trách chàng, chỉ còn cách rá»i khá»i khách Ä‘iếm, ngay đêm đó tìm đến tổng đà Ãịa Sát giáo ở TrÆ°á»ng An, ngày hôm sau trở vá» tổng đà.
Thá»i gian sau đó, nàng chỉ còn biết đóng cá»­a giam mình trong phòng than vắn thở dài, ngÆ°á»i càng tiá»u tụy hÆ¡n trÆ°á»›c.
Giáo chủ phu nhân biết rằng nữ nhi đã mang bệnh tÆ°Æ¡ng tÆ°, đến phòng nàng lá»±a lá»i an ủi:
- Bảo bối của mẹ! Dạo này con làm sao vậy?
Hoàng Phủ Tuệ Quân không muốn để mẫu thân phiá»n lòng, lắc đầu đáp:
- Mẹ! Không có gì đâu!
Giáo chủ phu nhân quyết tra rõ ngá»n ngành, không chịu buông tha:
- Tuệ Quân! Có chuyện gì hãy nói cho mẹ biết Ä‘i! Thấy con má»i mòn tiá»u tụy nhÆ° vậy, mẹ cÅ©ng không thiết sống nữa! Ai đã khi hiếp con vậy? Nhất định mẹ sẽ sai ngÆ°á»i bắt hắn vỠđây, rút gân cắt thịt hắn để con hả giận!
Nàng chỉ lắc đầu, nước mắt trào ra.
Giáo chủ phu nhân ôm nhi nữ vào lòng, tìm cách tra há»i:
- Tuệ Quân! Ãể mẹ Ä‘oán xem... hay là vừa rồi quá năng nổ vá»›i công việc của bổn giáo mà con kết cừu kết oán vá»›i ai? Chắc không phải rồi... bởi vì nếu thế thì các phân đà sẽ báo tin... hÆ¡n nữa mẹ biết tính con, gặp phải cừu thì thà mất mạng còn hÆ¡n rÆ¡i lệ... vì thế không có khả năng con bị cừu nhân uy hiếp...
Hoàng Phủ Tuệ Quân vẫn không hé răng.
Giáo chủ phu nhân nói tiếp:
- Con Ä‘au khổ nhÆ° thế... chẳng lẽ có Ä‘iá»u gì oan khuất? Tuệ Quân! Nói Ä‘i! Có ai đã phụ tình con không?
Côn Lôn Hắc Phụng lắc đầu đáp:
- Mẹ! Không đâu! Mẹ đừng suy đo án lung tung nữa!
Nhìn vẻ mặt nữ nhi, giáo chủ phu nhân đã tin chắc bảy tám phần, liá»n nói:
- Tuệ Quân! Ãừng giấu mẹ nữa! Nhất định con đã bị phụ tình. Nói Ä‘i! Hắn là ai? Mẹ sẽ...
Côn Lôn Hắc Phụng chợt ngÆ°á»›c nhìn mẫu thân vá»›i giá»ng run run há»i:
- Mẹ sẽ làm gì chàng?
Tài sản của phamduy88

  #18  
Old 09-03-2008, 10:23 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 17

ôm mối tương tư



Khi má»™t ngÆ°á»i thiếu nữ Ä‘ang yêu thì làm sao giấu được ngÆ°á»i khác, nhất là thân mẫu của mình?
Cứ nhìn vào ánh mắt đầy quan hoài và khẩn thiết của Hoàng Phủ Tuệ Quân, thực không khó gì để nhận ra tâm sụ trong lòng nàng.
Giáo chủ phu nhân liá»n biết mình đã Ä‘oán trúng, trong lòng tràn đầy tức giận, trầm giá»ng nói:
- Hừ! Trong giang hồ có kẻ nào dám khi phụ thiên kim ái nữ của giáo chủ Ãịa Sát giáo? chắc là hắn ăn phải gan hùm mật báo gì rồi! Con đừng buồn! Mẹ sẽ cho ngÆ°á»i bắt hắn tá»›i đây, quỳ gối trÆ°á»›c mặt con, sau đó sẽ moi tim hắn, xem quả tim đó màu gì?
Nói là làm, bà hÆ°á»›ng ra cá»­a gá»i:
- NgÆ°á»i đâu?
Hoàng Phủ Tuệ Quân phát hoảng lên nói:
- Mẹ định làm gì?
Giáo chủ phu nhân nghiến răng nói:
- Còn làm gì nữa? Mẹ đã nói rồi, bắt tên tình phụ đó vỠđây quỳ gối trước mặt con, sau đó sẽ cắt gân xẻo thịt, moi tim mật hắn, xem gan mật lớn chừng nào? Quả tim đó màu gì?
Côn Lôn Hắc Phụng lùi ra khá»i vòng tay mẫu thân nói:
- Mẹ! Không được đâu! Không phải là chàng khi phụ nữ nhi...
Giáo chủ phu nhân mở to mắt nhìn nàng há»i:
- Nếu thế thì sao con thương tâm như vậy?
Côn Lôn Hắc Phụng nói tiếp:
- Bây giỠhài nhi đã trở vỠđây, việc không còn liên quan đến chàng nữa!
Giáo chủ phu nhân cả mừng nói:
- Thật chứ? Vậy là hắn không khi phụ con chứ? Con nói xem, vị công tá»­ đó là ai? Cao đồ của vị cao nhân nào? Xuất thân từ thế gia ở đâu? Giữa hai ngÆ°á»i đã có đính Æ°á»›c gì chÆ°a? Mẹ sẽ giải quyết việc này...
Nghe há»i thế, Hoàng Phủ Tuệ Quân nghẹn ngào không nói nên lá»i.
Kể từ khi rá»i TrÆ°á»ng an trở vá», nàng buồn tủi cho số phận éo le của mình.
Má»™t thiếu nữ Ä‘oan chính nhÆ° nàng không dá»… yêu, má»™t khi yêu là dâng trá»n trái tim, khó mà thu hồi lại được.
Oái oăm thay, chàng đã có thê tá»­, mà tá»›i hai ngÆ°á»i.
Biết rằng hai vị phu nhân của chàng Ä‘á»u vô cùng xinh đẹp, dá»… thÆ°Æ¡ng, đối vá»›i nàng ân cần hết mức, nhÆ°ng khi biết là tình địch, há» sẽ trở mặt ra sao?
HÆ¡n nữa, là thiên kim ái nữ của giáo chủ má»™t trong môn phái lá»›n nhất giang hồ, làm sao nàng đành lòng trở thành thiếp của ngÆ°á»i khác, cho dù đó là Thiên Long?
Cho dù nàng chấp nhận thì phụ mẫu nàng có đồng ý không?
Còn nói quên chàng đi thì hầu như không thể...
Giáo chủ phu nhân chá» mãi mà không thấy ái nữ trả lá»i, lại há»i:
- Tuệ Quân! sao không trả lá»i mẹ?
Côn Lôn Hắc Phụng bẽn lẽn đáp:
- Mẹ! Giữa hài nhi... và chàng... còn chưa có gì đâu!
Làm sao mà phu nhân không biết nàng đã nặng tình?
Bà nghĩ thầm:
- Nhanh thật... như thế là Tuệ Quân đã lớn rồi... nhưng không biết vị công tử tài hoa nào khiến nó xiêu lòng như thế? Cần phải gặp lão gia bàn xem để giải quyết việc này mới được!
NghÄ© Ä‘oạn, bà an ủi ái nữ vài câu rồi ra khá»i phòng đến gặp giáo chủ.
Giáo chủ Ãịa Sát giáo TrÆ°á»ng Bạch ThÆ°Æ¡ng Æ°ng Hoàng Phủ Hùng thấy thê tá»­ vá»™i vàng nhÆ° thế, ngạc nhiên há»i:
- Chuyện gì thế? Tuệ Quân lại bỠđi nữa hay sao?
Phu nhân lắc đầu đáp:
- Không phải. Mà nó có tình lang!
Ãịa Sát giáo chủ há»i:
- Cái gì? Tuệ Quân có ý trung nhân?
- Không sai!
Ãịa sát giáo chủ cÆ°á»i hô hô nói:
- Thế thì tốt chứ sao? Hay lắm! Ta muốn xem rể quý của chúng ta là ngÆ°á»i thế nào? Lão bà có há»i nó không?
Phu nhân thở dài đáp:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên là há»i... NhÆ°ng nó không chịu nói mà cứ khóc thôi! Theo tôi thấy thì chúng ta đừng vá»™i tra xét việc này, chá» khi nào nó bình tÄ©nh lại thì từ từ há»i xem...
Ãịa Sát giáo chủ Ä‘ang hứng khởi, liá»n đồng ý ngay:
- Ãược được! Cứ theo ý bà vậy! NhÆ°ng việc này bà nên lÆ°u tâm má»™t chút đấy!
- Chẳng lẽ tôi không biết phải làm thế nào hay sao? NgÆ°á»i ta còn lo hÆ¡n cả ông nhiá»u nữa kia!
Hoàng Phủ Tuệ Quân nằm ôm gối, hồi tưởng lại những ngày vui vẻ cùng Thiên Long và hai vị tá»· tá»· ở TrÆ°á»ng An.
Ngày đó ba tá»· muá»™i ríu rít bên nhau, được ngắm nhìn chàng thá»a thích, thăm những danh lam thắng cảnh, lên xe xuống ngá»±a, khi bữa rượn lúc cuá»™c cá», khi xem hoa nở khi chá» trăng lên...
Nàng chỠcơ hội để bộc lộ thân phận mình, nhưng chưa kịp làm thì Thiên Long phát hiện ra nàng là nữ giả nam trong khi nàng ngủ trong phòng, y phục phong phanh...
Trong lòng đầy hổ thẹn, nàng không từ mà biệt. Bây giỠcòn mặt mũi nào mà còn gặp lại chàng nữa?
Càng nghĩ càng xót xa, thâu đêm thao thức, gối lệ đầm đia...
Từ khi trở vá», hầu nhÆ° nàng không ra khá»i phòng, việc cÆ¡m nÆ°á»›c Ä‘á»u do tỳ nữ thiết thân phục vụ tận nÆ¡i, nhÆ°ng ngày biếng ăn, đêm biếng ngủ, thân thể ngày càng tiá»u tụy...
Phu thê Ãịa Sát giáo chủ rất lo lắng cho tình cảnh ái nữ.
May rằng Hoàng Phủ Tuệ Quân là nữ nhi rất có hiếu, biết nghe lá»i phụ mẫu mà cố chịu Ä‘á»±ng ná»—i Ä‘au của mình.
Xưa nay tương tư vốn được coi là căn bệnh có sức tàn phá nhan sắc một cách đáng sợ nhất.
Qua hai tháng, khuôn mặt xinh đẹp bầu bÄ©nh của Hoàng Phủ Tuệ Quân tàn tạ hẳn Ä‘i, nét hồn nhiên biến mất, thay vào đó là sá»± suy tÆ° ánh mắt sáng long lanh và nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i trẻ mỹ diệu thay bằng cái nhìn ngÆ¡ ngác, vô hồn, cÆ¡ thể tràn đầy sinh lá»±c gầy rá»™c Ä‘i.
Má»™t buổi chiá»u, Hoàng Phủ Tuệ Quân ngồi tá»±a cá»­a trầm tÆ°, tâm hồn gá»­i trong phiêu lãng.
Hai tên tỳ nữ má»›i mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi dáng xinh tÆ°Æ¡i yêu kiá»u ngồi chụm đầu nhau ở góc phòng, thì thầm nói chuyện:
- Tiểu Nhụy! Lá»i đồn đại trong giang hồ không biết thật giả thế nào, chá»› nên cho tiểu thÆ° biết đấy!
Tỳ nữ kia trỠmôi đáp:
- Nha đầu Tiểu Ãài ngÆ°Æ¡i tưởng ta không biết hay sao? Ta chỉ hận Ngân Y Thần Long âu DÆ°Æ¡ng... âu DÆ°Æ¡ng...
Tiểu Ngụy nhắc:
- Tên hắn hình như là Thiên Long...
Tỳ nữ kia gật đầu:
- Không sai! Tên âu DÆ°Æ¡ng Thiên Long đó tưởng rằng tiêu diệt được Thiên Ma giáo là ghê gá»›m lắm, dám tìm đến đây gây phiá»n phức... Hừ! Ãúng là không muốn sống nữa, định vuốt râu hùm!
Tiểu Nhụy nói:
- Tiếc rằng dạo này tiểu thÆ° không được khá»e, nếu không nhất định sẽ cho tên ngông cuồng đó má»™t bài há»c.
Tiểu Ãài "suýt" má»™t tiếng nói:
- Thôi! Ãừng lắm lá»i nữa! Tiểu thÆ° vào kìa!
Tiểu Nhụy ngẩng lên, mặt bỗng biến sắc.
Hoàng Phủ Tuệ Quân xuất hiện từ lúc nào, đang đứng nhìn thẳng vào mặt cô ta, ánh mắt rất nghiêm khắc.
Tên tỳ nữ chÆ°a bao giá» thấy chủ nhân có biểu hiện nhÆ° thế, run giá»ng há»i:
- Tiểu thư sao thế?
Hoàng Phủ Tuệ Quân không rá»i mắt khá»i cô ta, há»i:
- Ngươi vừa nói gì, nhắc lại cho ta xem!
Tiểu Ãài vá»™i phân bua:
- Tiểu thÆ°! Ãừng nghe Tiểu Nhụy nói linh tinh! Tiểu thÆ° còn lạ gì tính nó? Ngày thÆ°á»ng lúc nào cÅ©ng mồm loa mép giải, gặp chuyện gì cÅ©ng toang toác cả lên y nhÆ° là con gà mái! Thá»±c ra không có chuyện gì đâu!
Hoàng Phủ Tuệ Quân nhẹ giá»ng:
- Hai ngÆ°Æ¡i đừng sợ! Vừa rồi ta nghe loáng thoáng nói vá» tên Thiên Long nào đó. Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết tính ta rồi đấy, không thích ngÆ°á»i khác nói hoang hoặc giấu giếm. Nói Ä‘i! Rốt cuá»™c là bên ngoài có chuyện gì?
Hai tên tỳ nữ lấm lét nhìn nhau.
Tiểu Nhụy nói:
- Tiểu thư cứ ngồi xuống đã, tiểu tỳ sẽ nói...
Hoàng Phủ Tuệ Quân theo lá»i ngồi xuống mép giÆ°á»ng.
Tiểu Ãài nói:
- Tiểu thÆ°! Chuyện là thế này... Bảy ngày trÆ°á»›c có má»™t tiểu tá»­ cuồng ngông không biết xuất xứ từ đâu mang theo ba tên nha đầu tá»›i Ãồng Bách SÆ¡n, không biết chúng dùng thủ Ä‘oạn gì mà tiêu diệt được Thiên Ma giáo...
Hoàng Phủ Tuệ Quân kinh dị há»i:
- Ngươi nói gì? Thiên Ma giáo đã bị tiêu diệt?
Tiểu Nhụy không chịu nổi, liá»n tranh lá»i:
- Ãúng thế! Tiểu thÆ°! Nghe nói chỉ trong má»™t trận, cả giáo chủ, thiếu giáo chủ, tất cả các nhân vật cao cấp nhất trong giáo gồm Ä‘Æ°á»ng chủ, phó Ä‘Æ°á»ng chủ, há»™ pháp, hÆ°Æ¡ng chủ cả trăm ngÆ°á»i Ä‘á»u bị tiêu diệt, không ai sống sót...
Hoàng Phủ Tuệ Quân ngạc nhiên há»i:
- Các ngươi nói chỉ có một tiểu tử với ba tên nha đầu mà tiêu diệt được cả trăm nhân vật cao cấp nhất trong Thiên Ma giáo, từ giáo chủ đến hương chủ hay sao?
Tiểu Ãài đáp:
- Không sai! Còn có một hán tử và hai con khỉ nữa...
Hoàng Phủ Tuệ Quân rúng Ä‘á»™ng há»i:
- Ngươi bảo vị đó là âu Dương...
Tiểu Nhụy nhanh nhẩu:
- âu DÆ°Æ¡ng Thiên Long! NgÆ°á»i ta còn gá»i hắn là Ngân Y Thần Long, còn ba nha đầu bận tá»­ y, hắc y và thanh y gá»i là Võ Lâm Tam Phụng...
Hoàng Phủ Tuệ Quân vừa kinh vừa mừng, biết đó chính là ngÆ°á»i mà mình đêm mong ngày nhá»›...
Lại há»i:
- Các ngươi nói Ngân Y Thần Long tới đây sao?
Tiểu Nhụy tức giận nói:
- Không sai! Hắn cứ tưởng tiêu diệt xong Thiên Ma giáo là ghê lắm, bây giỠđến lượt bổn giáo...
Hoàng Phủ Tuệ Quân nghĩ thầm:
- Nhất định chàng tới đây tìm ta!
NghÄ© Ä‘oạn liá»n nói:
- Ta chợt thấy đói bụng, Tiểu Nhụy hãy Ä‘i mang chút gì ăn... còn Tiểu Ãài hãy lấy cho ta bá»™ y phục mà trÆ°á»›c đây ta rất thích... Còn nữa... hãy gá»i Tiểu Thanh, Tiểu HÆ°Æ¡ng đến đây gặp ta...
Hai tên ty nữ rất bất ngá» khi nghe tiểu thÆ° sai làm nhiá»u việc không bình thÆ°á»ng nhÆ° vậy.
Hai tháng qua chúng chưa bao giỠnghe tiểu thư giục chúng mang thức ăn, lại còn chuẩn bị y phục để đi đâu nữa.
Chúng vội vàng chạy quýnh lên chấp hành mệnh lệnh.
Lát sau, nÆ°á»›c rá»­a mặt và thức ăn được mang tá»›i. Ãây là lần đầu tiên trong hai tháng qua Tiểu Nhụy thấy tiểu thÆ° vui vẻ và ăn ngon miệng nhÆ° thế.
Hai tên tỳ nữ khác là Tiểu Thanh và Tiểu HÆ°Æ¡ng cÅ©ng má»›i mÆ°á»i lăm mÆ°á»i sáu tuổi, lo trang Ä‘iểm cho tiểu thÆ°.
Chừng ná»­a canh giá» sau, Hoàng Phủ Tuệ Quân lá»™ng lẫy trong bá»™ hồng y, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm ra khá»i tổng đàn.
Tuy vẫn còn tiá»u tụy nhÆ°ng nhá» trang Ä‘iểm nên nàng vẫn rất xinh đẹp, lại thêm ánh mắt phÆ¡i phá»›i và miệng luôn nói cÆ°á»i, trông nàng khác hẳn Ä‘i.
Bốn tên tỳ nữ rất ngạc nhiên trước sự thay đổi bất ngỠcủa tiểu thư.
Chỉ có Tiểu Ãài tinh ý, ngẫm lại sá»± tình và Ä‘oán ra rằng sá»± thay đổi liên quan đến Ngân Y Thần Long, rất có thể là chuyện tình ái gì đó.
Tuy Ä‘oán vậy nhÆ°ng cô ta không dám nói ra, chỉ há»i:
- Tiểu thư... lại đi tuần sát hậu nhân sao?
Hoàng Phủ Tuệ Quân lơ đãng đáp:
- Ãi tuần sát? Ãúng thế!
ÃÆ°Æ¡ng nhiên mục đích duy nhất là Ä‘i gặp Thiên Long, định há»i Tiểu Nhụy và Tiểu Ãài xem chàng ở đâu nhÆ°ng lại không dám mở miệng.
Giáo chủ phu nhân nghe tin ái nữ bỠđi, tức giận nói:
- Nha đầu này thật Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng! Khóc chán rồi tá»± dÆ°ng bá» Ä‘i, giống nhÆ° phát khùng vậy! Ãá»ng đảnh nhÆ° thế, sau này ai dám lấy chứ? Rồi cÅ©ng đến khổ vì nó thôi!
Chính lúc ấy giáo chủ tới.
Nghe thê tá»­ càu nhàu, liá»n há»i:
- Thế nào? Tuệ Quân lại đi rồi sao?
Giáo chủ phu nhân lo lắng nói:
- Nó đi rồi! Chỉ e...
Ãịa Sát giáo chủ cÆ°á»i hô hô nói:
- Bà đừng lo! Chẳng ai bức hiếp được ái nữ của chúng ta đâu! Huống chi mấy trăm dặm quanh đây là địa bàn của chúng ta, lo gì chứ? Vá»›i võ công của nó, ai làm gì được? Nó không gây sá»± vá»›i ngÆ°á»i ta là tốt rồi.
Lão chợt "à" má»™t tiếng há»i:
- Bà có há»i nó xem chuyện hôm trÆ°á»›c...
- Chuyện gì?
- Không phải bà nó rằng Tuệ Quân có tình lang hay sao?
- Thì tôi cũng đoán như thế, nhưng nó nhất định không chịu nói. Xem ra lần này nó bỠđi cũng liên quan đến việc này.
Ãịa Sát giáo chủ trấn an:
- Thôi được! Tôi sẽ ra lệnh cho các phân đà quan tâm đến nó, nếu gặp nam nhân nào thì phải Ä‘iá»u tra rồi thông báo chi tiết.
Giáo chủ phu nhân nghe nói thế thì tạm yên tâm.
Hôm ấy có một nữ ky sĩ cưỡi một con ngựa hồng phi nhanh trên quan đạo vỠhướng một tiểu trấn ngoại thành Khai Phong.
Con ngá»±a là giống Xích Thố thần câu, chân thon ngá»±c nở, hẳn là thiên lý mã, mình đẫm mồ hôi, tất vừa trải qua má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng dài không nghỉ.
Trên lÆ°ng ngá»±a là má»™t hồng y thiếu nữ má»›i mÆ°á»i bẩy mÆ°á»i tám tuổi vô cùng mỹ lệ, chỉ tiếc là hÆ¡n gầy má»™t chút.
Nàng Ä‘eo má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, bá»™ hồng y bó sát ngÆ°á»i, trông dáng là má»™t hiệp khách giang hồ.
Trước hoàng hôn, hồng y thiếu nữ ghìm ngựa phi nước kiệu vào trấn.
Từ trong má»™t quán trà nằm ngay bên trấn khẩu có má»™t hán tá»­ mặc áo xám chạy ra trÆ°á»›c ngá»±a cúi sát ngÆ°á»i nói:
- Thuá»™c hạ là Trần Ãại Vinh, đà chủ phân đà Khai Phong, bái kiến tổng tuần sát đại giá quang lâm!
Hồng y thiếu nữ không phải ai khác, chính là thiên kim ái nữ của Ãịa Sát giáo giáo chủ Hoàng Phủ Tuệ Quân, tổng tuần sát của Ãịa sát giáo.
Trần Ãại Vinh lại nói:
- Tổng tuần muốn nghỉ lại trong phân đà hay khách điếm nào để thuộc hạ thu xếp, tiện thể xin báo cáo tình hình...
Hoàng Phủ Tuệ Quân lắc đầu nói:
- Ta thấy không cần báo cáo gì đâu. Ta biết sơ lược tình hình ở đây rồi... Trần đà chủ xem có khách điếm nào sạch sẽ đặt giúp ta một phòng là được. Sáng mai ta sẽ đi ngay.
Trần Ãại Vinh đáp:
- Tuân lệnh! Xin tổng tuần sát đi theo thuộc hạ!
Ãà chủ các phân đà Ãịa Sát giáo không ai xa lạ gì tính nghiêm khắc và hÆ¡i cổ quái của vị tổng tuần này, đặc biệt những tên hay cậy vào uy thế của bổn giáo để hà hiếp lÆ°Æ¡ng dân thì rất sợ.
Chỉ má»›i má»™t năm nhậm chức tổng tuần sát, vị nữ thiếu chủ này đã nghiêm khắc trừng trị cả trăm vụ, xá»­ tá»­ mÆ°á»i hai ngÆ°á»i, phế võ công trục xuất khá»i bổn giáo hai mÆ°Æ¡i lăm ngÆ°á»i, trong số đó có sáu phân đà chủ.
Danh hiệu Hồng Y La Sát có xuất xứ từ đó.
Bởi thế, má»—i lần các phân đà thấy Hồng Y La Sát đến Ä‘á»u khiếp phục, không ai dám trái lệnh.
Sau khi Hoàng Phủ Tuệ Quân nhậm chức tổng tuần sát, Ãịa Sát giáo bá»›t lá»™ng hành Ä‘i rất nhiá»u.
HÆ°ng Long khách Ä‘iếm tuy không lá»›n lắm nhÆ°ng khá sạch sẽ khang trang, đây là má»™t trong những cÆ¡ sở làm ăn của Ãịa Sát giáo, chịu sá»± Ä‘iá»u hành trá»±c tiếp của phân đà Khai Phong.
Hoàng Phủ Tuệ Quân chiếm hẳn một ngôi biệt viện.
ăn tối xong, nàng ngồi trong phồng uống rượn giải sầu, chỉ bạn vá»›i ngá»n đèn hiu hắt.
Thư xưa có câu, "Mượn rượn giải sầu, sầu thêm sầu!" Quả nhiên càng uống càng thêm não lòng!
Hoàng Phủ Tuệ Quân uống tá»›i ba bình rượn, lệ càng rÆ¡i chứa chan. Tuy còn chÆ°a say, nhÆ°ng nàng buông tiếng thở dài não nuá»™t, rồi cứ để nguyên cả y phục mà nằm xuống giÆ°á»ng, thậm chí không buồn vặn đèn nhá» lại.
Ãang ngủ say, chợt má»™t nhân ảnh Ä‘á»™t nhập vào phòng nhÆ° má»™t bóng ma...
DÆ°á»›i ánh dèn hiu hắt, chỉ thấy ngÆ°á»i đó chừng sáu bảy mÆ°Æ¡i tuổi, mặt trắng trẻo không râu, vừa giống nam vừa giống nữ, nhÆ°ng căn cứ vào tầm vóc to lá»›n, mÅ©i khoằm và nhá»n nhÆ° mÅ©i chim Æ°ng, đôi mắt cú vá», bá»™ ngá»±c bằng phảng thì dá»… dàng khẳng định quái nhân là má»™t lão nhân.
Hắn chằm chằm nhìn Hoàng Phủ Tuệ Quân trong bá»™ y phục xá»™c xệch nằm trên giÆ°á»ng, miệng lẩm bẩm:
- Chỉ nhìn cÅ©ng biết tiểu cô nÆ°Æ¡ng này có ná»™i lá»±c thâm hậu, quả là món hàng thượng phẩm! Nhìn đôi má Ä‘á» bừng nhÆ° thế, biết vừa uống quá nhiá»u rượn, nếu không ắt phát hiện được ta từ trÆ°á»›c rồi! Thật là trá»i xui! Luyện xong vá»›i cô nÆ°Æ¡ng này, âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp của ta nhất định thành công rồi!
Hoàng Phủ Tuệ Quân chợt mở mắt ra.
Thấy một quái nhân đứng trước mặt, nàng vùng dậy quát:
- Ngươi là ai?
Nhưng đã quá muộn!
Bị ba ngá»n chỉ phong Ä‘iểm trúng yếu huyệt, Hoàng Phủ Tuệ Quân ngã xuống ngất Ä‘i!
Quái nhân đến cắp nàng lên, lẩm bẩm:
- Ngoan nào! Chắc rằng ngươi còn chưa biết lạc thú chốn trần gian. VỠtới động phủ, bổn Thần Quân sẽ cho ngươi tận hưởng!
Nói xong lao ra khá»i phòng.
HÆ°ng Long khách Ä‘iếm vốn là má»™t cÆ¡ sở của phân đà Khai Phong, đà chủ Trần Ãại Vinh đã nghiêm lệnh cho đệ tá»­ ở đây lấy đầu mình ra bảo đảm an toàn cho tuần sát, vì thế trong khu vá»±c biệt viện luôn có ngÆ°á»i canh gác.
Chắc vì thân thủ quá cao cÆ°á»ng nên khi hắn Ä‘á»™t nhập vào phòng của Hoàng Phủ Tuệ Quân thì không bị phát hiện.
NhÆ°ng tiếng la của nàng lập tức làm cho bá»n vệ sÄ© phát hiện được ngay.
Bốn tên lao tới thì gặp ngay quái nhân cắp Hoàng Phủ Tuệ Quân chạy ra cửa.
Bá»n này vung Ä‘ao quát:
- Ãứng lại! Thả ngÆ°á»i ra!
Quái nhân chỉ "hừ" một tiếng không đáp, một tay vẫn cắp Hoàng Phủ Tuệ Quân, tay kia giương lên điểm ra mấy chỉ.
Bốn tiếng rú thê thảm vang lên làm chấn động màn đêm, bốn tên vệ sĩ ngã gục xuống bất động.
Quái nhân lao Ä‘i, chỉ chốc lát đã biến mất sau tÆ°á»ng viện phía tây.
Tiếng rú thảm của bốn tên vệ sĩ đã làm kinh động khách nhân trong Hưng Long khách điếm.
Từ biệt viện đối diện, má»™t nhân ảnh lao ra, vừa kịp thoáng thấy quái nhân lao qua tÆ°á»ng viện liá»n thi triển khinh công Ä‘uổi theo.
Ãó là má»™t ngÆ°á»i cao dong dá»ng, mình bận ngân y.
Lát sau lại thêm má»™t ngÆ°á»i cao lá»›n, cÅ©ng từ biệt viện đó chạy ra, tiếp theo có hai con vật kêu lên lí nhí, thì ra là hai con khỉ.
Từ trong má»™t gian phòng có tiếng nữ nhân há»i:
- Tiá»n Nhị! Chuyện gì thế?
Hán tử cao lớn đáp:
- Phu nhân! Công tá»­ Ä‘uổi theo ngÆ°á»i nào ra khá»i khách Ä‘iếm rồi!
Từ biệt viện có ba nhân ảnh nhá» nhắn chạy ra gấp giá»ng há»i:
- Tướng công chạy theo hướng nào?
Tiá»n Nhị chỉ sang hÆ°á»›ng tây.
Má»™t trong ba nhân ảnh nhá» nhắn nhảy lên mái nhà quan sát, thấy trong bóng trăng suông có hai bóng ngÆ°á»i má»™t trÆ°á»›c má»™t sau thấp thoáng trên các mái nhà hÆ°á»›ng ra phía tây trấn.
NgÆ°á»i đó quay xuống nói:
- Thanh muá»™i và Châu muá»™i cứ ở đây Ä‘i, để ta và Tiá»n Nhị Ä‘uổi theo tÆ°á»›ng công.
Dứt lá»i Ä‘uổi theo hai nhân ảnh kia.
Tiá»n Nhị cùng hai con khỉ lập tức lao theo.
NgÆ°á»i cao dong dá»ng mặc ngân y Ä‘uổi theo quái nhân chính là Ngân Y Thần Long âu DÆ°Æ¡ng Thiên Long.
Qua khá»i tÆ°á»ng viện thì chàng nhận ra quái nhân chạy trÆ°á»›c trong tay còn cắp thêm má»™t ngÆ°á»i nữa, nghÄ© thầm:
- Nửa đêm đột nhập khách điếm bắt cót sát nhân, đương nhiên là hạng ma đầu cùng hung cực ác, nhất định phải bắt cho được hắn!
NghÄ© thế liá»n thi triển tuyệt đỉnh khinh công ra sức truy Ä‘uổi.
Khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i Æ°á»›c chừng mÆ°á»i hai mÆ°á»i ba trượng.
Quái nhân tỠra thân thủ siêu phàm, Thiên Long đuổi theo mấy dặm mà cự li giảm không đáng kể.
Mặc dù vậy chàng quyết không bá».
Ra khá»i trấn, quái nhân chạy thêm bảy tám dặm nữa thì rá»i bá» quan đạo hÆ°á»›ng tá»›i má»™t ngá»n núi đá.
Thiên Long cố hết sức mà chỉ rút ngắn được vài trượng, trong lòng kinh dị nghĩ thầm:
- ÃÆ°Æ¡ng kim võ lâm ngÆ°á»i nào có thân thủ đáng sợ nhÆ° thế? Hắn cắp theo má»™t ngÆ°á»i mà mình vẫn không Ä‘uổi kịp, nếu tay không thì còn nhanh tá»›i mức nào?
Lúc đó hai ngÆ°á»i chỉ cách nhau chÆ°a tá»›i mÆ°á»i trượng, bóng quái nhân thoắt ẩn thoắt hiện trong đám quái thạch.
Vượt qua đỉnh núi đá, quái nhân chạy vào một tiểu sơn cốc.
Chợt nghe vang lên những tiếng động ầm ầm, Thiên Long chưa biết xảy ra chuyện gì, không dám mạo hiểm đành dừng lại.
Lát sau dứt tiếng động, chàng lại tiếp tục tiến lên nhưng không còn nhìn thấy quái nhân đâu nữa.
Ba phía tiểu sÆ¡n cốc là vách đá dá»±ng đứng, chỉ phía bên này là còn Ä‘i được, nhÆ° vậy đối phÆ°Æ¡ng không thể thoát ra khá»i sÆ¡n cốc này.
Thiên Long sục sạo trong đám quái thạch tìm rất kỹ nhưng không thấy, dừng lại nghĩ thầm:
- Nhất định trong sơn cốc có mật động, tiếng ầm ầm vừa rồi là do quái nhân phát động cơ quan mở cửa.
Lợi dụng ánh trăng suông, chàng tận lá»±c tìm kiếm, cuối cùng phát hiện ra dÆ°á»›i chân vách đá đối diện có má»™t phiến đá trÆ¡n nhẵn giống nhÆ° bị tay ngÆ°á»i chạm đến nhiá»u lần, tìm kỹ xung quang thấy có nút nhá» nhô ra liá»n thá»­ bấm vào.
Quả nhiên đúng là cơ quan mở cửa!
Lại vang lên một chuỗi tiếng động, vách đá mở ra một động khẩu hình vòm.
Thiên Long vận Càn Khôn Thần Công há»™ thân, hai tay Ä‘Æ°a lên trÆ°á»›c sẵn sàng xuất thủ rồi thận trá»ng bÆ°á»›c vào Ä‘á»™ng khẩu.
Cách cửa tự động đóng lại sau lưng.
Thạch động lập tức tối om, giơ bàn tay không thấy.
Thiên Long đứng dá»±a lÆ°ng vào vách Ä‘á»™ng, tập trung hết thính lá»±c và nhãn lá»±c nhÆ°ng cÅ©ng chỉ thấy lá» má».
Một lúc sau quen dần với bóng tối, chàng có thể nhìn được sự vật khá rõ trong phạm vi hai trượng.
Không phát hiện thấy có gì khác thÆ°á»ng, chàng từ từ tiến vào.
Thạch Ä‘á»™ng càng vào càng rá»™ng, thỉnh thoảng có má»™t viên minh châu nhỠđính trên tÆ°á»ng phát ra ánh sáng đủ nhìn rõ cảnh vật.
Ãi chừng năm trượng nữa, chợt nghe vang lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i rùng rợn.
Thiên Long dừng ngay lại.
Một quái nhân hiện ra từ một ngách động, mắt phóng ra hai luồng tinh quang sáng như điện nhìn chàng.
Thiên Long cÅ©ng nhìn kỹ đối phÆ°Æ¡ng, thấy ngÆ°á»i đó chừng sáu bảy mÆ°Æ¡i tuổi rất cao lá»›n đầu tóc rối bù đã bạc quá ná»­a nhÆ°ng mặt lại trắng trẻo béo tốt không má»™t nếp nhăn, hố mắt sâu và chiếc mÅ©i khoằm nhÆ° má» diá»u hâu chứng tá» hắn là ngÆ°á»i tàn ác.
Quá nhân cất giá»ng the thé giống nhÆ° giá»ng nữ nhân nhÆ°ng rất khó nghe:
- Oa nhi! NgÆ°Æ¡i tuấn tú nhÆ° thế làm lão phu cÅ©ng phát thèm, đừng nói là nữ nhân! Rất tốt! Không ngỠđêm nay lão phu không những bắt được má»™t cô nÆ°Æ¡ng tuyệt sắc mà còn thêm má»™t mỹ nam nhân nữa, đúng là trá»i giúp! Tin rằng sau má»™t tháng nữa, bổn Thần Quân nhất định sẽ luyện xong thần công chí thượng!
Thiên Long cất tiếng:
- Các hạ là ai? Vì sao ná»­a đêm xông vào khách Ä‘iếm bắt cóc giết ngÆ°á»i?
Quái nhân chợt rít lên:
- Ãó không phải là việc của ngÆ°Æ¡i! Nay đã tá»± chui đầu vào lÆ°á»›i thì cả ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng hòng ra khá»i đây!Nói xong chao ngÆ°á»i, khuất vào bên trong.
Thiên Long liá»n lao theo, nhÆ°ng được chừng ba trượng thì chợt nghe mấy tiếng Ä‘á»™ng ầm ầm, trÆ°á»›c mặt hiện ra má»™t tảng đá lá»›n bịt kín thạch Ä‘á»™ng, không thấy quái nhân đâu nữa cả.
Chàng quan sát kỹ nhưng không thấy một khe hở nào, đang chưa biết ứng phó ra sao thì nghe tiếng quái nhân vang lên từ sau phiến đá:
- Hích hích hích! Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i thấy thế nào? Ãá»™ng phủ của bổn Thần Quân không dá»… ứng phó phải không? Bây giá» Ä‘Æ°á»ng lui của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã bị chặn, chẳng khác gì rùa nằm trong hủ! Ãó là do ngÆ°Æ¡i tá»± dẫn thân vào ná»™p mạng, chá»› trách bổn Thần Quân!
Thiên Long há»i:
- Các hạ định làm gì ta?
Quái nhân đáp:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên ngÆ°Æ¡i vào đây thì sẽ không còn Ä‘Æ°á»ng sống trở ra nữa. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi chết, lão phu sẽ cho ngÆ°Æ¡i được nếm đủ má»i lạc thú ở trần gian, má»™t tháng nhÆ° vậy là đáng giá bằng cả cuá»™c Ä‘á»i rồi! Trong Ä‘á»™ng phủ của bổn Thần Quân chẳng khác gì hậu cung của vua chúa, không thiếu mỹ nhân. Vừa hay má»›i rồi ta bắt được má»™t thiếu nữ nhÆ° thiên tiên, ngÆ°Æ¡i mà nhìn thấy là phát thèm ngay, chỉ sợ không muốn rá»i khá»i đây nữa!
Thiên Long há»i:
- Các hạ nói thế là có ý gì?
Quái nhân cÆ°á»i hinh hích há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i có biết âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp không?
Thiên Long rúng Ä‘á»™ng há»i lại:
- Cái gì? âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp?
Gần một năm hành khứ giang hồ, chàng không ít lần nghe nói đến công phu tàn độc bá đạo này.
Quái nhân đáp:
- Không sai! NgÆ°Æ¡i đã biết vậy là tốt. Bây giá» yên tâm ở lại đây rồi chứ? Bổn Thần Quân nay đã luyện được chín thành há»a hầu rồi, chỉ thiếu má»™t đôi nam nữ võ công rất cao, vừa khéo hôm nay ta bắt được má»™t nha đầu xem chừng công lá»±c không kém tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i, đó chính là trá»i giúp ta đấy!
Nguyên quái nhân trong thạch Ä‘á»™ng là âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân, má»™t tên đại ma đầu tàn bạo nhất võ lâm bị giang hồ truy Ä‘uổi. Nhìn dáng vẻ bên ngoài thì dÆ°á»ng nhÆ° má»›i sáu mÆ°Æ¡i tuổi nhÆ°ng kỳ thá»±c hắn đã ngoài trăm tuổi.
Âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân mất cha mẹ từ lúc còn nhá», từng nếm trải đủ mùi tủi cá»±c để kiếm sống.
Sau này hắn được má»™t tên ma đầu phát hiện ra là ngÆ°á»i ái nam ái nữ, có thiên tÆ° võ há»c liá»n thu vá» làm đệ tá»­.
Tên ma đầu đó hiệu xưng là âm Dương đạo trưởng.
Lão tặc này luyện má»™t thứ tà công là âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp, kỳ thá»±c đó chÆ°a phải là có gì nên tá»™i. Chỉ là phải phối hợp cả nam nữ để luyện công, nếu là phu thê thì cÅ©ng là Ä‘iá»u tá»± nhiên.
NhÆ°ng âm DÆ°Æ¡ng đạo trưởng không muốn bỠđạo nên không lấy thê thất để cùng luyện âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp mà lại chá»n má»™t cách khác là thu nam nữ đồ đệ.
Lão đã có một nữ đệ tử, sư đồ thông dâm để luyện công.
Vì âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân là ngÆ°á»i ái nam ái nữ nên âm DÆ°Æ¡ng đạo trưởng thu nhận hắn mà không băn khoăn gì.
Thế là từ hai sÆ° đồ loạn luân, nay thành ra ba ngÆ°á»i tạo thành má»™t dâm phái.
Sư tà tất có đồ tà Một lần hai tên nam nữ đồ đệ bàn định nhau, thừa lúc sư phụ luyện công đã điểm huyệt khống chế rồi thu hết tinh khí của sư phụ.
ÃÆ°Æ¡ng nhiên âm DÆ°Æ¡ng đạo trưởng bị hút kiệt tinh khí mà chết.
Hai tên phản đồ hoàn thành xong công việc phản nghịch đó, công lá»±c tăng tiến rất nhiá»u.
Vì Ä‘á»u có tà tâm, tuy thÆ° đệ sống chung dụng vá»›i nhau, nhÆ°ng âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân là ngÆ°á»i ái nam ái nữ nên tình cảm chẳng mặn mà gì, lại nghi ky lẫn nhau, chuyện xảy ra vá»›i sÆ° phụ cÅ©ng có thể xảy ra vá»›i chính mình.
Thế là sÆ° môn tan vỡ, hai thÆ° đệ chia tay, má»—i ngÆ°á»i tìm má»™t nÆ¡i ẩn mật để hoàn thiện tà công theo cách của mình.
Ãã má»™t lần thành công, âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân lá»±a chá»n phÆ°Æ¡ng pháp hiệu quả nhất là hút lấy tinh khí của ngÆ°á»i khác.
Hắn tìm má»™t nÆ¡i ẩn mật bắt nam nữ trong võ lâm vá», bất kể võ công cao hay thấp, kích thích dâm tính của há» rồi hút lấy tinh khí.
Mỗi năm có hơn chục nam nữ trở thành nạn nhân của việc luyện công tàn bạo thất đức này.
NAME = 004.vpw - VnDOCR Cho đến hiện tại, âm Dương Thần Quân nhận thấy công lực mình cao hơn ngày xưa lúc bị quần hùng vây sát, tin rằng chỉ hút thêm tinh khí của hai ba nam nữ có võ công thâm hậu nữa là công thành viên mãn.
Chính vì thế mà bắt được Hoàng Phủ Tuệ Quân và nhử được Thiên Long tới đây, hắn rất cao hứng.
ÃÆ°Æ¡ng nhiên Thiên Long không thể biết được ngÆ°á»i mà lão quái bắt vỠđây chính là Hoàng Phủ Tuệ Quân.
Ãể hút được tinh khí, bất kể là nam hay nữ Ä‘á»u phải có sá»± kích thích nhục dục.
Bắt được Tuệ Quân, lão quái Ä‘ang buồn vì không có ngÆ°á»i kích thích nàng thì gặp Thiên Long, làm sao hắn không cao hứng?
Do dó, tuy biết đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang Ä‘uổi theo, hắn không lao vào rừng ẩn trốn hoặc đánh lạc hÆ°á»›ng mà dẫn thẳng vào đây, hí há»­ng tin rằng chỉ cần hút xong tinh khí của đôi nam nữ công lá»±c thâm hậu này, âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp sẽ đạt đến cảnh giá»›i tam hoa tụ đỉnh, ngÅ© khí triá»u thiên.
Lúc đầu thì Thiên Long chỉ muốn cứu ngÆ°á»i, nhÆ°ng nay chàng lại thêm quyết tâm diệt ác trừ hại.
Chàng vận Càn Khôn Thần Công lên đến mÆ°á»i thành công lá»±c vào hữu chưởng nhằm phiến đá đánh ra.
Chỉ nghe "ầm" một tiếng, cả thạch động chao đảo, phiến đá chặn trước mặt mở một mãng lớn đổ nhào xuống.
Tiếng lão quái vang lên từ bên trong:
- Tiểu huynh đệ! Không ngỠngươi còn trẻ tuổi mà công lực cao như vậy! Chỉ e ngươi là nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất nhất võ lâm, thật đáng phục! Lão phu chính đang định mở cửa cho ngươi vào, làm gì mà vội thế? Thôi cũng được!
Ngươi cứ vào trong này!
Thiên Long vận công đỠphòng rồi lao vào bên trong.
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân đứng giữa thạch Ä‘á»™ng, trên tÆ°á»ng vách đính má»™t hạt minh châu nhỠđủ soi sáng cảnh vật, sau lÆ°ng hắn có hai gian thạch thất đóng kín cá»­a.
Lão quái hấp háy mắt nhìn chàng vẻ kinh ngạc há»i:
- Tiểu huynh đệ! Ngươi tên là gì? Thuộc môn phái nào? Là đệ tử của ai?
Thiên Long đáp:
- Tại hạ là âu DÆ°Æ¡ng Thiên Long. Còn sÆ° thừa môn phái thì hạng tà ma ngÆ°Æ¡i chẳng cần biết. Chỉ há»i xem các hạ có phải là âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân không?
Lão ma đầu đáp:
- Ãã vào được tá»›i đây, đối vá»›i ngÆ°Æ¡i là Quá»· Môn Quan rồi, lão phu không cần giấu. Không sai! Ta chính là âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân!
Thiên Long cÆ°á»i nhạt nói:
- Thì ra ngươi là tên đại ma đầu bị võ lâm truy sát sáu mươi năm vỠtrước, trốn chui trốn nhủi đến bây giỠvẫn chứng nào tật nấy, thò mặt là tàn hại võ lâm! Ngươi đã bắt bao nhiêu nam nữ bất hạnh vỠđây luyện tà công rồi, nói mau!
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân cÆ°á»i hinh hích nói:
- NgÆ°Æ¡i há»i làm gì? ở đây đủ nữ nhân cho ngÆ°Æ¡i hành lạc là được! Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Thiên Long tức giận rít lên:
- Lão ma đầu! Hành Ä‘á»™ng vô thiên vô pháp của ngÆ°Æ¡i, thần nhân cùng diệt. Hôm nay ta quyết lấy mạng ngÆ°Æ¡i để an ủi vong linh hàng trăm nam nữ bị ngÆ°á»i tàn sát!
- Hắc hắc! Tiểu huynh đệ! Vừa rồi bổn Thần Quân tán dÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i mấy tiếng, đừng tưởng mình đã là cao thủ tuyệt đỉnh võ lâm! Bây giá» ngÆ°Æ¡i chỉ còn cách ngoan ngoãn theo lệnh lão phu, vừa được hành lạc thá»a thích, vừa được sống thêm má»™t tháng nữa. Nếu không bổn Thần Quân sẽ dùng tuyệt công Ä‘á»™c môn đánh ngÆ°Æ¡i má»™t chưởng chết ngay!
Thiên Long cÆ°á»i nhạt nói:
- Nếu vậy thì ngươi xuất thủ đi!
âm Dương Thần Quân hấp háy mắt nói:
- Ngươi dám thách ta sao? Việc đó quá dễ!
Dứt lá»i vÆ°Æ¡n tráo chá»™p ra.
Thân pháp âm Dương Thần Quân quả là thần tốc vô tỉ, chỉ loáng một cái đã xuất hiện trước mặt Thiên Long tựa như bay vậy.
Chàng đã có đỠphòng, lách mình tránh đi, thuận thế đánh ra một chưởng.
Vừa rồi âm Dương Thần Quân chỉ dùng năm thành công lực, tin rằng với thân pháp của mình dễ dàng bắt được đối phương, không ngỠThiên Long bộ pháp cũng không kém nên tránh được.
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân phát tráo không trúng, vừa thu chiêu thì chưởng đã đánh tá»›i gần liá»n Ä‘Æ°a chưởng lên nghênh tiếp.
Bình!
Hai chưởng tiếp nhau nổ rá»n má»™t tiếng, cả hai Ä‘á»u bị bức lùi má»™t bÆ°á»›c.
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân cÆ°á»i hắc hắc nói:
- Khá lắm! Không ngỠtiểu tử ngươi công lực lại cao như vậy! Lại tiếp của bổn Thần Quân một chiêu nữa!
Dứt lá»i vận âm DÆ°Æ¡ng Công vào song chưởng, từ từ Ä‘Æ°a lên.
Chỉ thấy chưởng tâm của hắn dần dần toát ra hai luồng khói, một hắc một bạch, từ nhạt tới đậm.
Tài sản của phamduy88

  #19  
Old 09-03-2008, 10:25 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 18

Diệt tà cứu mỹ nhân



Thiên Long Ä‘oán rằng đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang thi triển âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp nên không dám khinh thị, vận âm DÆ°Æ¡ng Hòa Hợp Thần Công đến thập thành công lá»±c sẵn sàng nghênh tiếp.
ChỠtới khi hai luồng khói hắc bạch bao phủ quanh chưởng tâm chừng hai tước, âm Dương Thần Quân mới phát chưởng.
Thiên Long không chậm trễ, cũng đưa song chưởng hoàn công.
Lần này thì cả hai vận đến tám thành công lực.
Bình! Bình!
Chưởng kình tiếp nhau làm bùng lên cả má»™t quần lá»­a cùng hai tiếng nổ rá»n, bụi đá bắn lên làm thạch Ä‘á»™ng tối sầm.
ChỠmột lúc khói tan mới thấy âm Dương Thần Quân bị bức lùi ba bước, đầu tóc tán lạc, da mặt trắng nhợt nay tái đi, những tảng thịt xệ xuống trông rất khó nhìn.
Thiên Long cũng lùi lại ba bước nhưng thần tình vẫn uy nghiêm, mặt không đổi sắc.
Một lúc sau, âm Dương Thần Quân trấn tĩnh lại nói:
- Tiểu huynh đệ! Trong giang hồ ngÆ°á»i kháng cá»± nổi âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp má»›i tám thành công lá»±c của lão phu sợ không nhiá»u đâu! Bổn Thần Quân thừa nhận ngÆ°Æ¡i là nhân vật xuất sắc nhất trong hắc bạch lưỡng đạo, bất luận tuổi tác! Trong võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng đại không thể tìm được ngÆ°á»i nào có thể đào tạo được má»™t đệ tá»­ nhÆ° ngÆ°Æ¡i đâu. NgÆ°Æ¡i là môn hạ của vị cao nhân ẩn thế nào?
Thiên Long "hừ" một tiếng nói:
- NgÆ°Æ¡i há»i làm gì?
Chàng chợt nghĩ thầm:
- Trong thạch Ä‘á»™ng nhất định còn rất nhiá»u cÆ¡ quan mai phục khác nữa mà mình không biết gì. Trong khi Ä‘á»™ng thủ, đến khi lão ma tá»± thấy không địch nổi, phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan bí mật mà trốn Ä‘i thì làm thế nào? Ta không thể để hắn trốn Ä‘i được, xuất thủ quyết không lÆ°u tình!
Nghĩ đoạn rút ngay Thần Long Kiếm ra nói:
- ác đồ! Chuẩn bị nộp mạng đi!
Thần Long Kiếm vừa rút khá»i vá», lập tức phát ra hào quang rợp mắt.
âm Dương Thần Quân kinh ngạc kêu lên:
- Ủi chao! Kiếm tốt quá! Hô hô! Thì ra ngươi còn có bảo vật hiếm có này nữa! Xem ra bổn Thần Quân hôm nay được lợi to rồi!
Nói xong rút ra má»™t cây Bạch Ngá»c Tiêu dài hai thÆ°á»›c tá»a màu sáng trắng và hàn khí lạnh ngắt.
Cây tiêu này gá»i là Hàn Ngá»c Tiêu được chế từ Hàn Ngá»c Vạn Niên vô cùng quý hiếm, là binh khí thành danh của âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân, đã từng lấy mạng cả trăm cao thủ trong cuá»™c đại chiến ở Bắc Mang SÆ¡n sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c.
Lão ma đầu vừa rồi thi triển tuyệt há»c âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp tá»›i tám thành công lá»±c nhÆ°ng vẫn không thắng nổi Thiên Long, biết công lá»±c đối phÆ°Æ¡ng không há» thua kém mình và cÅ©ng chÆ°a Ä‘Æ°a hết công lá»±c.
Lòng tự tin của hắn bắt đầu lung lay.
Nay thấy Thiên Long đưa Thần Long Kiếm ra, âm Dương Thần Quân cũng thi xuất binh khí rất ít khi dùng tới này.
Thiên Long cảm thấy từng đợt hàn khí phát ra từ cây tiêu thâm nhập vào ngÆ°á»i lạnh ngắt cÅ©ng phải kinh tâm, liá»n vận công Ä‘á» kháng.
Tuy nhiên chỉ sau chốc lát, từ huyệt Ãan Ãiá»n chợt bốc lên má»™t luồng nhiệt khí, biết rằng cÆ¡ thể đã tá»± Ä‘á»™ng vận hành âm DÆ°Æ¡ng Hòa Hợp Thần Công đối phó, chàng liá»n thấy yên tâm ngay.
Không những Ä‘á» kháng mà sau má»™t lúc, chàng cảm thấy cÆ¡ thể rất thông sÆ°á»›ng, huyệt đạo vận hành Ä‘iá»u đặn, công lá»±c truyá»n vào s ong chưởng dÆ°á»ng nhÆ° mạnh thêm.
Ãó là hiện tượng âm DÆ°Æ¡ng Hòa Hợp Thần Công không những có tác dụng phản kháng mà còn hấp thụ khí âm hàn từ Hàn Ngá»c Tiêu để tá»± vận hành.
Chàng vẫn cầm chắc Thần Long Kiếm, mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng không có ý xuất thủ, đứng nguyên để cho cÆ¡ thể tá»± Ä‘á»™ng hấp thu khí âm hàn từ ngá»n tiêu tiết ra.
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân thấy vận thêm công lá»±c vào Hàn Ngá»c Tiêu, tiết thêm hàn khí, thấy đối phÆ°Æ¡ng đứng bất Ä‘á»™ng, tin rằng đã bị hàn khí xâm thân Ä‘ang dốc toàn lá»±c đối phó, trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng đóng băng mà chết, trong lòng vô cùng đắc ý.
Thá»i gian qua chừng má»™t tuần trà, nghÄ© rằng nếu đối phÆ°Æ¡ng cho dù huyết khí chÆ°a đông thì ná»™i lá»±c cÅ©ng đã tiêu tán hết, âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân cÆ°á»i hích hích nói:
- Tiểu huynh đệ! Thì ra bản lÄ©nh của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ đến thế thôi! Bây giá» thì má»™t tên có võ công hạng bét cÅ©ng khống chế được ngÆ°Æ¡i, thế mà vừa rồi dám buông lá»i cuồng ngạo vá»›i bổn Thần Quân! Tiếc cho khuôn mặt tuấn tú nên tha ngÆ°Æ¡i khá»i chết, hãy tận tình phục vụ bổn Thần Quân thêm má»™t tháng nữa!
Dứt lá»i vÆ°Æ¡n tay trái ra biến thành trào chá»™p sang Kiên Ĩ nh huyệt của chàng.
Công lá»±c của Thiên Long vốn không thua kém đối phÆ°Æ¡ng, vừa rồi âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân tiết ra không ít ná»™i lá»±c Ä‘á»u bị chàng hấp thu hết, bây giá» làm sao lão ma thắng được?
Thấy đối phÆ°Æ¡ng đắc ý nhÆ° vậy, chàng chỉ cÆ°á»i thầm.
ChỠkhi tráo của âm Dương Thần Quân chộp gần tới vai, Thiên Long mới phất Thần Long Kiếm chém bạt lên.
Lão ma đầu cứ ngỡ muốn khống chế đối phương thì chỉ giống như thò tay vào túi lấy đồ vật, nào có khó gì?
Thậm chí mãi đến khi thanh kiếm lóe lên, hắn vẫn cho rằng đó là hành Ä‘á»™ng tuyệt vá»ng cuối cùng trÆ°á»›c khi thúc thủ chịu trói.
Ãến khi nhận ra tình hình không đúng, định nhảy lui vá» thì đã quá muá»™n!
Chỉ nghe "phập " một tiếng, máu chảy chan hòa, âm Dương Thần Quân rú lên thảm thiết!
Nguyên bàn tay trái của hắn bị chém cụt tới tận khuỷu rơi phịch xuống đất.
Thiên Long sợ đối phÆ°Æ¡ng phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan trốn mất, liá»n chỉ kiếm lao tá»›i.
âm Dương Thần Quân cố nén đau, nhảy lùi lại hai trượng, nghĩ nhanh:
- Tiểu tử này quá lợi hại! Mau thoát thân đã! Chuyện khác nói sau!
Hắn ấn tay vào má»™t nút trên vách đá rồi vung Hàn Ngá»c Tiêu Ä‘iểm sang Khúc Trì huyệt đối phÆ°Æ¡ng.
Thiên Long biết rằng lão quái đã phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan, lập tức tăng cÆ°á»ng công kích, quyết không thể để đối phÆ°Æ¡ng thoát khá»i kiếm mình.
Chợt nghe vách đá chuyển động ầm ầm rồi lộ ra một cánh cửa.
Mặc dù lối thoát đã thông nhÆ°ng âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân không sao thoát ra khá»i vòng kiếm ảnh dày đặc để nhảy vào thạch môn được.
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân vô cùng quẫn bách, không lùi mà tiến, vung thanh Hàn Ngá»c Tiêu liá»u mạng đánh vào giữa màn kiếm ảnh.
Choang!
Cây tiêu được chế bằng Vạn Niên Hàn Ngá»c không bị chém đứt nhÆ°ng lại thoát khá»i tay lão ma đập vào vách Ä‘á»™ng.
âm Dương Thần Quân chẳng thèm để tâm đến bảo vật tùy thân của mình, lao vào thạch môn.
Thiên Long đã có đỠphòng. Lao tới chặn trước mặt phát ra một chưởng.
âm Dương Thần Quân bị trúng một chưởng vào ngực, bắn xa ba trượng ngã xuống chân vách động.
Thiên Long thở phào má»™t hÆ¡i, từ từ tra kiếm vào vá».
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân chống tay gượng đứng lên, dá»±a vào vách đá cho khá»i ngã, máu miệng máu mÅ©i vẫn tiếp tục tuôn ra.
Hắn ngÆ¡ ngác nhìn Thiên Long má»™t lúc nhÆ° muốn tìm trong con ngÆ°á»i chàng có chá»— nào siêu phàm mà thắng được mình, má»™t ngÆ°á»i đã tung hoành giang hồ gần cả trăm năm, hấp thu chân lá»±c tinh huyết của cả hàng trăm cao thủ?
Chừng nhÆ° không tìm được lá»i giải đáp, hắn lẩm bẩm:
- Sao có thể nhÆ° thế được chứ? Vá»›i má»™t tên tiểu bối chÆ°a ráo máu đầu mà đánh bại được bổn Thật là chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng! Ta không tin! Ta không tin...
Thiên Long bước lên một bước nói:
- NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u mà ngÆ°Æ¡i phải tin: đó là bá»n tà ma ác đạo nhất định sẽ bị diệt vong!
Mắt âm Dương Thần Quân chợt lóe lên một tia an ủi:
- Không sai! Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i nói rất đúng! Không phải bổn Thần Quân bại dÆ°á»›i tay ngÆ°Æ¡i, mà trá»i mượn tay ngÆ°Æ¡i giết ta...
Ãối vá»›i bá»n ma đầu, suốt Ä‘á»i hành hung tác ác, giết ngÆ°á»i vô số, cuồng ngạo vô biên nhÆ° hắn thì trÆ°á»›c khi chết có má»™t cái cá»› để tá»± an ủi mình cÅ©ng rất có ý nghÄ©a.
Thiên Long không cần tranh biện, gật đầu nói:
- Tại hạ không phủ nhận. Bất kể ngươi chết bởi tay ai, nhưng cái ác phải bị trừng trị, thế là đủ!
âm Dương Thần Quân nói tiếp:
- Tiểu tá»­! Tâm mạch ta đã bị chấn vỡ... bổn Thần Quân biết chẳng còn sống được lâu... TrÆ°á»›c khi chÆ°a chết muốn há»i ngÆ°Æ¡i...
Tới đó chợt bật ho, phun ra một bãi máu, ngừng lại.
âm Dương Thần Quân sáu mươi năm trước bị quần hùng vây công, đánh rơi xuống tuyệt cốc trăm trượng mà không chết, nay lại ở trong thạch động của hắn đầy rẫy cơ quan, Thiên Long không thể không đỠphòng.
Nhưng bây giỠthấy sắc mặt của hắn nhợt nhạt chẳng khác gì tử thi, máu miệng chảy ra đã đóng cục lại, biết hắn sắp đoạn khí đến nơi.
Chàng tiến thêm một bước, gật đầu đáp:
- Các hạ há»i Ä‘i!
âm Dương Thần Quân lại ho lên một tràng, nhổ ra một bãi huyết nữa, cố sức hít vào một hơi nói:
- Tiểu tá»­! Lão phu có mang trong ngÆ°á»i má»™t viên Há»a Quy Tinh Châu nên má»›i dùng được Vạn Niên Hàn Ngá»c Tiêu mà khí huyết không đông lại. Còn ngÆ°Æ¡i thì sao chịu Ä‘á»±ng được hàn khí kinh nhân đó?
Thiên Long đáp:
- Nói cho ngÆ°Æ¡i biết cÅ©ng không sao. Tại hạ luyện âm DÆ°Æ¡ng Hòa Hợp Thần Công, vì thế trong ngÆ°á»i có đủ cả nhiệt khí lẫn hàn khí, âm công và dÆ°Æ¡ng công. Ãến má»™t giá»›i hạn nào đó, cÆ¡ thể có khả năng hấp thu hàn khí hoặc nhiệt khí rất lá»›n, chuyển hóa ngay vào các huyệt mạch để Ä‘i vào tâm phế hoặc chuyển hóa ra ngoài. Hàn khí từ Hàn Ngá»c Tiêu của các hạ tuy rất lợi hại, nhÆ°ng không đủ thắng nhiệt khí từ Ãan Ãiá»n tại hạ tá»± Ä‘á»™ng sản sinh...
âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân ngắt lá»i:
- Như vậy là ngươi dám cho mình nội công cao hơn lão phu?
- Cái đó thì tại hạ không dám khẳng định, chỉ biết rằng chính công đã thắng tà công.
- Ta không tin!
Thiên Long cÆ°á»i nói:
- Tin hay không thì tùy các hạ vậy!
âm Dương Thần Quân chợt thở dài lẩm bẩm:
- Ta vốn rất tá»± cao... không coi ngÆ°Æ¡i vào đâu... vì thế mà... hôm nay thảm tá»­... Ta hận trá»i... trá»i đã hại ta!
Tá»›i đó á»™c lên má»™t tiếng, máu miệng máu mÅ©i tuôn ra ồng á»™c, ngÆ°á»i ngã xuống, mắt dại dần Ä‘i nhÆ°ng vẫn hÆ°á»›ng lên trần Ä‘á»™ng nhÆ° vẫn còn oán trách trá»i.
Thiên Long nhìn hắn một lúc, buông tiếng thở dài nói:
- Má»™t tên ma đầu cuồng bạo giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt nhÆ° ngÆ°Æ¡i đáng chết má»™t trăm lần mà còn trách trá»i, vậy bao nhiêu kẻ bị ngÆ°Æ¡i hại thì biết trách ai?
Tới đó chợt "à" một tiếng nói:
- Nguy rồi! Cần phải Ä‘i cứu ngÆ°á»i vừa bị hắn bắt vá»! Không biết trong Ä‘á»™ng phủ này còn bao nhiêu nạn nhân khác nữa?
Chàng Ä‘i dá»c theo vách đá thấy có hai gian thạch Ä‘á»™ng liá»n phá cá»­a vào xem.
Phòng đầu tiên không có ngÆ°á»i, chỉ có má»™t tấm phản đá, chăn nệm, tủ đá, Thiên Long Ä‘oán rằng đây là phòng của âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân.
vừa mở cửa phòng thứ nhì, chàng kinh hãi kêu lên một tiếng, suýt nữa thì nhảy lui lại.
Trong phòng có ba ngÆ°á»i gồm má»™t nam hai nữ, trong đó có má»™t đôi nam nữ trần nhÆ° nhá»™ng Ä‘ang quấn lấy nhau, thấy Thiên Long vào cÅ©ng nhÆ° không, say sÆ°a trong cÆ¡n khoái lạc Ä‘iên cuồng.
Thiên Long nghĩ thầm:
- Nhất định âm Dương lão quái vật cho hỠuống chất kích dục, làm tình suốt đêm ngày để hắn hút lấy tinh khí luyện công cho đến khi khô kiệt tinh lực mà chết! Thật là thứ tà công vô đạo, mất hết nhân tính!
Còn có má»™t nữ nhân bận hồng y xá»™c xệch hở hang nằm bất tỉnh ở góc phòng, có lẽ là ngÆ°á»i má»›i bị bắt vá», lão ma còn chÆ°a giải huyệt.
Thoạt tiên, Thiên Long xuất chỉ Ä‘iểm vào Ma huyệt cho đôi nam nữ kia ngất Ä‘i, dùng má»™t tấm chăn phủ lên ngÆ°á»i há» rồi bàn tính cách giải cứu.
TrÆ°á»›c hết giải thoát cho nữ nhân kia, sau đó tìm thuốc giải, nhất định trong ngÆ°á»i hoặc ở phòng âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân có giải dược.
NghÄ© Ä‘oạn chàng tá»›i gần, nhÆ°ng chÆ°a kịp xuất thủ giải huyệt bá»—ng sững ngÆ°á»i ra, tá»± há»i:
- Không biết ngÆ°á»i nào mà trông quen thế này?
Cúi xuống gần hÆ¡n, chàng má»›i nhận ra ngÆ°á»i đó không phải ai khác, chính là Hoàng Phủ Tuệ Quân!
Tay đưa lên định giải huyệt bất giác buông thõng xuống.
Thiên Long sá»±c nhá»› lại câu chuyện đáng tiếc trong khách Ä‘iếm ở TrÆ°á»ng An.
Lúc ấy chàng vẫn đinh ninh nàng là nam, đến phòng "Quân để để nói chuyện tâm tình, ngỠđâu phát hiện ra nàng là nữ...
Quá hổ thẹn, cả hai cùng sững sá», sau đó nàng lẳng lặng bá» Ä‘i...
Bây giỠgặp lại nàng trong tình cảnh này, biết xử trí ra sao đây?
Nếu bây giá» mà giải huyệt cho nàng tỉnh lại, chỉ e suốt Ä‘á»i hai ngÆ°á»i khó mà nhìn được mặt nhau!
Một vấn đỠnãy sinh trong đầu chàng:
- vì sao cô ta đến Khai Phong để bị bắt? Chẳng lẽ cô ấy đi tìm mình?
Ãang nghÄ© ngợi không biết xá»­ trí ra sao thì chợt nghe từ ngoài cá»­a Ä‘á»™ng vang lên những tiếng ì ầm.
Thiên Long kinh dị tá»± há»i:
- Chẳng lẽ lão ma đầu này còn có đồng bá»n?
NghÄ© thế vận công phòng bị rồi chạy ra ngoài, chợt thấy đôi Kim Mao Hầu chạy đến kêu lí nhí, nhảy cả lên ngÆ°á»i chàng.
Thiên Long cả mừng há»i:
- Hay quá! Chính ta đang cần ngươi. Nhưng phu nhân đâu?
Tiếng Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng trả lá»i bên ngoài:
- Thiếp ở đây! Chàng có xảy ra chuyện gì không?
Thiên Long đáp:
- Ta không sao! Vân muá»™i, Tiá»n Nhị đâu?
- Ãang canh giữ ngoài cá»­a Ä‘á»™ng, Ä‘á» phòng bất trắc...
Tá»›i đó chợt nhìn thấy thi thể âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân, vá»™i há»i:
- Tướng công, hắn là ai thế?
Thiên Long đến gần nói:
- Hắn là âm Dương Thần Quân...
Thiên sơn Tử Phụng kinh hãi kêu lên:
- Chàng nói gì? âm Dương Thần Quân? Tên đại ma đầu bị quần hùng đánh rơi xuống vực sáu mươi năm trước ư?
Làm sao đến giỠmà hắn còn sống?
Thiên Long nói:
- Vân muội! Cái đó để từ từ ta sẽ nói sau. Bây giỠcó một việc khó xử, xin muội giúp ta...
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng nhoẻn miệng cÆ°á»i nói:
- Bây giá» chàng còn há»c được ở đâu cái giá»ng khách sáo đó nữa... Nào, có việc khó khăn gì chàng hãy nói Ä‘i!
Thiên Long chỉ vào thi thể âm Dương Thần Quân nói:
- Lão quái vật đó bắt ngÆ°á»i vỠđây dể luyện âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp...
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng ngắt lá»i:
- Cái đó thì muội đoán ra rồi, nhưng sao?
- NgÆ°á»i mà hắn bắt được từ HÆ°ng Long khách Ä‘iếm vỠđây... chính là... Quân đệ!
Thiên sÆ¡n Tá»­ Phụng mở to mắt há»i:
- Cái gì? Hoàng Phủ Tuệ Quân?
Thiên Long gật đầu:
- Không sai!
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng gấp giá»ng há»i:
- Bây giỠQuân muội ở đâu?
Thiên Long chỉ tay vào phòng nói:
- Cô ấy bị điểm huyệt trong đó. Nàng đưa giúp vỠkhách điếm, đừng nói rằng có ta ở đây...
Thiên Sơn Tử Phụng vội gật đầu:
- Thiếp hiểu rồi!
Nói xong chạy ngay vào phòng, Thiênn Long cũng vào theo.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Tuệ Quân nằm bất tÄ©nh, y phục xá»™c xệch lá»™ cả da thịt, Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng cÆ°á»i nói:
- Chàng sợ lại xảy ra sá»± hiểu lầm nhÆ° lần trÆ°á»›c ở TrÆ°á»ng An chứ gì? Cứ yên tâm! Công lao này thiếp sẽ nhận tất!
Nói vậy nhưng lại nghĩ thầm:
- Ãã nói đây là số trá»i mà! Chàng có tránh cÅ©ng không thoát được đâu! Chỉ cần biết mình bị âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân bắt, Quân muá»™i sẽ hiểu ra tất cả, khi ấy chỉ e không lấy được chàng, cô ấy sẽ chỉ còn cách quyên sinh mà thôi. HÆ¡n nữa lần này đến Khai Phong, chỉ e cô ta cất công tìm chàng đấy!
NghÄ© thế, nàng chỉ sang đôi nam nữ kia há»i:
- Hai ngÆ°á»i đó làm sao?
Thiên Long đỠbừng mặt nói:
- Há»... há» bị...
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng ngắt lá»i:
- Liệu có cứu được không?
Thiên Long trấn tĩnh lại nói:
- Chắc hỠbị âm Dương Thần Quân cho uống thuốc kích dục. Ta định tìm giải dược cho hỠuống vào rồi lặng lẽ bỠđi, để hỠtự giải quyết lấy hậu quả...
Thiên Sơn Tử Phụng nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
- Chàng nghĩ như thế là đúng. Nhưng nếu không có giải dược thì sao?
- Ta nghÄ© rằng âm DÆ°Æ¡ng Hòa Hợp Thần Công có thể cứu được há». Lúc đó nhá» muá»™i cứu giúp nữ nhân kia.
Thiên Sơn Tử Phụng tán thành ngay nói:
- Ãược! Chàng cứ Ä‘i tìm xem, thiếp Ä‘Æ°a Quân muá»™i vá» cho Thanh Thanh và Châu muá»™i săn sóc, sợ để lâu ắt có hại, lát nữa quay lại đây ngay.
Thiên Long gật đầu.
Thiên Sơn Tử Phụng sửa sang lại y phục cho Hoàng Phủ Tuệ Quân rồi cắp lên đi ra cửa động.
Thiên Long ở lại tìm trên ngÆ°á»i âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân chỉ có má»™t viên Há»a Quy Tinh Châu nhÆ°ng không thấy giải dược.
Chàng vào lục trong phòng hắn thấy ngoài mấy phi bí kíp võ công mà chỉ cần xem ngoài bìa cÅ©ng biết là tà công, chàng ném vào chá»— cÅ©, tiếp tục tìm thấy hai bình dược, má»™t bình có dán nhãn viết Dục Tiên Ãan, bình kia không viết gì, Ä‘oán Dục Tiên Ãan tất là dâm dược, nhÆ° vậy bình kia hẳn là thuốc giải, liá»n Ä‘Æ°a sang cho hai nam nữ kia uống vào, giúp há» mặc y phục Ä‘Æ°á»ng hoàng rồi má»›i ra khá»i phòng.
Chàng vừa định ra cửa thì chợt hai con Kim Mao Hầu đến kéo áo, chỉ tay vỠphía cuối động.
Tuy không biết chuyện gì, Thiên Long cũng đi theo chúng.
Ãi má»™t quãng, thạch Ä‘á»™ng chợt sáng lên, dá»c vách Ä‘á»™ng bên trái có má»™t dãy phòng, trong đó hai phòng lá»›n đóng kín, má»™t phòng không khóa và má»™t phòng không có cá»­a ngõ gì.
Thiên Long nghĩ thầm:
- Xem ra cÆ¡ ngÆ¡i ở đây không phải là nhá», không chừng tên ma đầu này còn có môn hạ đệ tá»­ nữa.
Vào phòng cuối thấy đó là khu nhà bếp rất rá»™ng, nguyên là má»™t ngách Ä‘á»™ng ăn thông vào được sá»­a sang lại, dùng làm nhà bếp, trong đó có khá nhiá»u lÆ°Æ¡ng thá»±c và thá»±c phẩm, nồi niêu.
ở đây sáng hÆ¡n ngoài kia rất nhiá»u, Thiên Long hiểu rằng có thể cuối Ä‘á»™ng có ngách thông ra bên ngoài và bây giá» trá»i Ä‘ang sáng.
Chàng quay ra khá»i gian bếp thì chợt nghe "két" má»™t tiếng, cá»­a phòng bên cạnh chợt mở ra, từ trong phòng hai nữ nhân vừa giụi mắt vừa Ä‘i ra.
Nhìn thấy Thiên Long, chúng kinh hãi kêu lên rồi nhảy lùi lại.
Thiên Long nhảy tá»›i chặn trÆ°á»›c mặt há»i:
- Các vị là ai?
Hai những, má»™t ngÆ°á»i chừng hăm bốn hăm lăm tuổi, ngÆ°á»i kia hai mÆ°Æ¡i hăm mốt, trông khá xinh xắn.
Cả hai ngây ngÆ°á»i nhìn Thiên Long má»™t lúc, á khẩu nói:
-NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Trong phòng chợt có tiếng quát:
- Hai vị nương tử! Ai thế?
Thanh âm của nam nhân.
Thiên Long chợt cảnh giác, nghĩ thầm:
- Nhất định tên kia là môn nhân của âm Dương Thần Quân.
Chàng lao ngay vào phòng, thấy một tên trung niên hán tử chừng bốn mươi tuổi, mặt có vết sẹo dài, mắt trái bị chột, trông rất dữ tướng.
Gian phòng khá rá»™ng, kê hai chiếc giÆ°á»ng gá»— má»™c và má»™t bá»™ bàn nhá», còn có má»™t nữ nhân còn trẻ nằm trên giÆ°á»ng, thấy Thiên Long vào sợ hãi kêu lên má»™t tiếng, vÆ¡ chăn trùm lại.
Trung niên hán tử chột mắt quát lên:
- Tiểu tử! Còn sớm thế này, ngươi tới đây làm gì?
Thiên Long bình thản há»i lại:
- Ngươi là ai? Có thân phận gì ở động phủ này? Quan hệ thế nào với âm Dương Thần Quân?
Hán tử chột mắt "hừ" một tiếng nói:
- Thì ra tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i má»›i bị Thần Quân bắt vá» nên chÆ°a biết lá»… nghÄ©a! Nói cho mà biết, bổn nhân chính là Tống Hoành Tống lão gia, đại tổng quản trong Ä‘á»™ng phủ! Từ nay cứ gá»i ta là Tống lão gia hoặc đại tổng quản nghe chÆ°a?
Thiên Long cÆ°á»i nhạt đáp:
- Nguyên là Tống đại tổng quản. Không ngỠcòn có kẻ cam tâm làm nanh vuốt cho tên đại ma đầu tàn hại võ lâm nữa...
Tống Hoành chợt nổi giận rít lên:
- Ãáng chết! NgÆ°Æ¡i có biết ăn nói vô lá»… nhÆ° thế vá»›i Thần Quân là mang tá»™i gì không? Bổn tổng quản phải giáo huấn ngÆ°Æ¡i.
Dứt lá»i lao tá»›i vÆ°Æ¡n trào chá»™p vào ngá»±c Thiên Long.
Ãá»™ng tác của hắn rất nhanh, xem ra thân thủ không kém.
Thiên Long quát:
- Lùi lại!
Dứt lá»i Ä‘Æ°a tả chưởng đẩy nhẹ ra.
Tống Hoành bị chưởng lực đẩy lùi ba bước, trố mắt kinh hãi nhìn đối phương một lúc mới nghiến răng nói:
- Ãã vào đây mà còn làm loạn! Bổn tổng quản đánh chết ngÆ°Æ¡i!
Dứt lá»i Ä‘Æ°a song chưởng lên.
Thiên Long nhìn thấy từ chưởng tâm hắn bốc lên hai luồng khói nhạt má»™t hắc má»™t bạch, biết ngay tên này cÅ©ng luyện âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp, liá»n xuất song chỉ Ä‘iểm sang Tống Hoành chÆ°a kịp phát chưởng thì bị Ãạn Chỉ Thần Công Ä‘iểm trúng hai vai, xÆ°Æ¡ng vỡ nát, máu tuôn ra, Ä‘au quá rú lên, loạng choạng lui vào góc phòng.
Thiên Long quát:
- ác tặc! NgÆ°Æ¡i đã giết bao nhiêu ngÆ°á»i để luyện âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp, nói mau:
Tống Hoành giương mắt nhìn đối phương nói:
- Tiểu tá»­ thật không biết sống chết! Lát nữa Thần Quân trở vá», ngÆ°Æ¡i có mÆ°á»i cái mạng cÅ©ng không giữ nổi đâu!
Thiên Long gằn giá»ng:
- Cái đó ngÆ°Æ¡i không phải lo! Hãy lo cho cái cẩu mạng của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đã! Bây giá» hãy nói, hai gian phòng bên kia giam giữ những ai? Có bao nhiêu ngÆ°á»i?
Hai nữ nhân thấy xảy ra Ä‘á»™ng thủ sợ hãi nép vào góc phòng, bây giá» thấy Tống Hoành bị thÆ°Æ¡ng liá»n tranh nhau nói:
- Công tá»­! Bên kia giam những ngÆ°á»i bị hại. Xin công tá»­ cứu giúp há»...
Tống Hoành nghiến răng nói:
- Các ngươi dám? Lát nữa Thần Quân trở vỠsẽ không tha đâu!
Thiên Long quay lại hai nữ nhân nhẹ giá»ng nói:
- Các vị đừng sợ! âm DÆ°Æ¡ng lão tặc bị giết rồi! Hãy bình tÄ©nh mà nói Ä‘i! ở đây cả thảy có bao nhiêu ngÆ°á»i bị hại?
Tống Hoành chợt rít lên:
- Tiểu tử! Ngươi đừng nói láo! Thần Quân là vô địch thiên hạ, ai có bản lĩnh...
Thiên Long quát:
- Câm miệng!
Dứt lá»i lại xuất song chỉ Ä‘iểm ra.
Tống Hoành rú lên, hai đầu gối bị chỉ lực điểm vỡ nát, ngã khuỵu xuống, nhìn Thiên Long bằng đôi mắt phẫn hận nói:
- Tiểu tử! Ta với ngươi vô cừu vô oán...
Thiên Long "hừ" một tiếng nói:
- NgÆ°Æ¡i luyện âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp, hút tinh khí của bao nhiêu nam nữ trong giang hồ, tá»™i đó chÆ°a đáng chết hay sao?
Hai nữ nhân được Tống Hoành gá»i là "thê tá»­" nghe nói âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân đã chết, lại tận mắt chứng kiến vị công tá»­ này cách không Ä‘iểm chỉ làm làn phế Tống Hoành, liá»n can đảm hẳn lên.
Vị lớn tuổi hơn nói:
- Công tá»­! Tá»™i hắn đáng chết má»™t trăm lần! Tên này đã hại chết không dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, cả chúng tôi cÅ©ng bị hắn làm hại...
Thiên Long ngạc nhiên há»i:
- Hai vị là... thê tử của hắn mà?
Nữ nhân lớn tuổi hơn phẫn hận nhìn Tống Hoành nói:
- Thê tử gì chứ? Chúng tôi chỉ là công cụ để hắn luyện công thôi! Sau một vài tháng, bị hắn hút hết tinh khí mà chết, sẽ bị hắn ném xác xuống vực sau động, lại đôi nữ nhân khác...
Thiên Long "à" một tiếng nói:
- Thì ra là thế... Ngoài Tống Hoành ra, còn ai là tai sai của âm Dương lão quái không?
- Không! Tống Hoành lo việc quản lý ngÆ°á»i và thá»±c phẩm. Còn việc nấu nÆ°á»›ng và phục vụ Ä‘á»u do chúng tôi đảm nhiệm.
Thiên Long gật đầu, lại há»i:
- Ai giữ khóa phòng giam ngÆ°á»i bên kia?
Nữ nhân lớn tuổi đáp:
- Phòng bên cạnh đây có mÆ°á»i hai thiếu nữ, võ công kém hÆ¡n, âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân thưởng cho Tống Hoành để luyện công, do tên chá»™t giữ khóa. Còn phòng kế tiếp có mÆ°á»i lăm ngÆ°á»i cả nam lẫn nữ, võ công cao hÆ¡n, dành cho âm DÆ°Æ¡ng lão quái. Chìa khóa do lão ta giữ...
Thiên Long nói:
- Vị nào tìm chia khóa giải thoát cho hỠđi!
Nói xong bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Lát sau, cả ba nữ nhân y phục chỉnh tá» chạy ra, má»™t ngÆ°á»i mở cá»­a phòng giải thoát cho mÆ°á»i hai nữ nhân, còn phòng bên cạnh bị Thiên Long dùng chưởng đánh vỡ tung.
Má»™t lúc sau, hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i nam nữ trẻ tuổi, y phục chỉnh tỠđã tập trung lại. Tất cả đã được ba nữ nhân ở cùng phòng Tống Hoành kể chuyện, liá»n đến quỳ trÆ°á»›c Thiên Long, đồng thanh nói:
- Ãa tạ ân nhân cứu mạng! Chúng tôi xin nguyện làm trâu ngá»±a để báo đáp đại ân!
Bấy giá» trá»i đã sáng hẳn, Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng và Kim CÆ°Æ¡ng Thần phá tan cá»­a Ä‘á»™ng bÆ°á»›c vào.
Thấy cảnh tượng đó, Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng cÆ°á»i nói:
- xem ra vị đại ân nhân Ngân Y Thần Long thu được mấy chục môn nhân đệ tử rồi!
Thiên Long cÆ°á»i khổ nói:
- Vân muội! Nàng hãy giải quyết giúp ta, nên quản lý hỠthế nào bây gi�
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng há»i:
- HỌ Ä‘á»u đã uống giải dược rồi chứ?
Thiên Long đáp:
- Chỉ có hai ngÆ°á»i bị bức uống Dục Tiên Hoàn thôi, bây giỠđã hồi phục cả rồi. Chỉ là há» Ä‘á»u muốn ở lại, chúng ta thì phiêu lãng giang hồ, làm sao mà thu nhận há»?
Thiên Sơn Tử Phụng nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
- TÆ°á»›ng công, trong Ä‘á»™ng phủ này âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân nhất định có tài sản. Chúng ta tìm lấy chia hết cho há», bảo kiếm chá»— mà lập nghiệp, hoặc trở vá» quê sinh sống, tất không đến ná»—i khó khăn đâu.
Thiên Long khen phải, y lá»i làm theo.
Tìm trong phòng của âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân và Tống Hoành, thu được khá nhiá»u ngân phiếu và vàng bạc châu báu, tổng cá»™ng Æ°á»›c tá»›i năm sáu ngàn lạng, Ä‘em chia cho má»—i ngÆ°á»i má»™t trăm lạng bảo há» vá» quê hoặc tìm nÆ¡i mở nghiệp làm ăn, hoặc trở lại môn phái tùy thích.
Má»™t số nhận tiá»n xong bái tạ rá»i Ä‘i.
Còn hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, má»™t phần bị nhục không còn mặt mÅ©i nào trở vá», má»™t phần không còn nÆ¡i nÆ°Æ¡ng náu hoặc cảm đại ân muốn ở lại làm nô bá»™c báo đáp, quyết không chịu Ä‘i.
Thiên Long rất lấy làm khó xử.
Vá» tiá»n nong để sinh sống thì còn chÆ°a đáng lo lắm, nhÆ°ng mấy phu thê còn phiêu bạt giang hồ, thu nhận thế nào đây?
Kim Cương Thần chợt nói:
- Công tá»­, phu nhân! Tiá»n Nhị có thiển ý này, không biết có nên nói ra không...
Thiên Long biết rằng Kim Cương Thần đã từng lăn lộn trong giang hồ gần ba mươi năm, trước đây võ công chỉ vào hạng nhị lưu nhưng kinh nghiệm thì mình cũng như Thiên Sơn Tử Phụng không ai sánh nổi.
Chàng liá»n nói:
- Ngươi có cao kiến gì cứ nói đi. Ta quả thật đang bí không biết giải quyết thế nào.
Kim Cương Thần nói:
- Tiểu bá»™c thấy những ngÆ°á»i này Ä‘á»u có thành ý ở lại vá»›i chúng ta, má»™t phần là để quên Ä‘i chuyện cay đắng vừa rồi, má»™t phần là muốn báo đáp ân sâu của công tá»­. Chúng ta cÅ©ng nên giúp há» làm lại cuá»™c Ä‘á»i má»›i. ÃÆ°Æ¡ng nhiên chuyện thu nhận hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i không phải là chuyện Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng nếu có nhiệt tâm thì chúng ta có thể làm được.
Những ngÆ°á»i này Ä‘á»u biết võ công. Trong thá»i gian đầu chúng ta sẽ dốc lá»±c huấn luyện, sau đó phân loại để phân công tác thích hợp nhÆ° há»™ vệ, kiểm soát hoặc làm tạp dịch, thích hợp vá»›i khả năng từng ngÆ°á»i. TrÆ°á»›c sau gì chúng ta cÅ©ng không thể Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c mãi được, có thêm ngÆ°á»i, sau này chúng ta hành khứ giang hồ tiện hÆ¡n nhiá»u.
Thiên Long nhìn Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng há»i:
- à nàng thế nào?
- Theo ý thiếp thì ý kiến đó rất đáng cân nhắc.
Thiên Long nhìn Kim Cương Thần nói:
- Ta cÅ©ng thấy Ä‘á» xuất này phù hợp. Tuy nhiên cần thảo luận thêm vá»›i hai vị phu nhân. NgÆ°Æ¡i cứ chuẩn bị sẵn sàng để thá»±c hiện kế hoạch. TrÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i cứ tạm thá»i nghỉ lại đây, đã có sẵn lÆ°Æ¡ng thá»±c và chá»— trú, ngay chiá»u nay sẽ có quyết định.
sau đó Thiên Long cùng Thiên Sơn Tử Phụng trở lại Hưng Long khách điếm.
Sá»± việc được thá»a thuận nhanh chóng, hai mÆ°Æ¡i mấy nạn nhân của âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân được thu nhận, giao cho Kim CÆ°Æ¡ng Thần chỉ huy và huấn luyện.
Lúc đó Hoàng Phủ Tuệ Quân đã qua khá»i cÆ¡n kích Ä‘á»™ng. Ba vị phu nhân sang biệt phòng của nàng nói chuyện rất lâu, không biết trao đổi những gì, chỉ thấy sau đó vẻ mặt Hoàng Phủ Tuệ Quân tÆ°Æ¡i tỉnh hẳn lên.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng đến thông báo vắn tắt vá»›i Thiên Long rằng ba tá»· muá»™i muốn kết thân vá»›i Quân muá»™i trong má»™t thá»i gian để giúp nàng quên Ä‘i thảm há»a vừa rồi.
Thiên Long không phản đối, cũng không bày tỠthái độ gì.
Thá»i gian sau đó, Thiên Long và ba vị phu nhân cùng Hoàng Phủ Tuệ Quân lên ngá»±a ngao du lân cận khu vá»±c Khai Phong.
Nếu ngÆ°á»i tinh ý thì sẽ nhận thấy rất ít khi có Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị và hai con linh hầu cùng Ä‘i, và hầu nhÆ° há» lấy HÆ°ng Long khách Ä‘iếm ở tiểu trấn ngoài thành Khai Phong làm trung tâm.
Năm ngÆ°á»i thích chá»n những nÆ¡i hoang dã du ngoạn, có khi để ở hẳn trong má»™t thôn trang hẻo lánh cả mÆ°á»i mấy ngày.
Hầu nhÆ° ngoài những ngÆ°á»i trong cuá»™c, không ai biết rằng Thiên Long, ba vị phu nhân và Hoàng Phủ Tuệ Quân Ä‘i du ngoạn, ngoài mục đích để bốn tá»· muá»™i kết thân gắn bó thêm vá»›i nhau, còn tạo thá»i gian cho Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị hoàn thành nhiệm vụ của mình: cùng Kim Linh và Kim Lợi huấn luyện cho hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i môn nhân má»›i thu nhận ngay tại Ä‘á»™ng phủ của âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân, má»™t mặt sá»­a sang lại cho khang trang.
Theo nguyên tắc của Thiên Long: quý hồ tinh bất quý hồ Ä‘a, cứ mÆ°á»i bữa ná»­a tháng má»™t lần, Thiên Long và các vị phu nhân đích thân tá»›i đây kiểm tra, huấn luyện và khuyên bảo căn dặn, nên việc há»c tập của những ngÆ°á»i này rất có hiệu quả.
Thấm thoát ba tháng trôi qua.
Trong số hÆ¡n hai chục ngÆ°á»i, Kim CÆ°Æ¡ng Thần chá»n được chín ngÆ°á»i cả nam lẫn nữ xuất sắc nhất, báo vá»›i công tủ là đã há»c xong võ công cÆ¡ bản, Ä‘á» nghị được thuyá»n thụ võ công nâng cao.
Thiên Long còn cho đệ tá»­ má»—i ngÆ°á»i mấy viên Trợ Công Hoàn và dẫn ba tên đệ tá»­ vá» tận Càn Khôn Ãá»™ng Phủ lấy nguyên má»™t thùng NhÅ© Thạch để tăng công lá»±c.
Sau đó Thiên Long và bốn nữ nhân chuyển đến ở hẳn trong Ä‘á»™ng phủ, theo Ä‘á» nghị của Kim CÆ°Æ¡ng Thần, truyá»n thụ cho chín ngÆ°á»i này Tam DÆ°Æ¡ng Thần Công, Tam âm Thần Công tùy theo nam hoặc nữ, sau đó là hai mÆ°Æ¡i bốn chiêu trong Long Phụng Kiếm Pháp.
Ngoài ra Thiên Long và Gia Cát Minh Châu phối hợp huấn luyện cho hỠvỠcác loại kiếm trận Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Tượng, Ngũ Hành, Bát quái.
Những ngÆ°á»i khác vẫn tiếp tục luyện công do Kim CÆ°Æ¡ng Thần phụ trách.
Hoàng Phủ Tuệ Quân rất thích Phi Phụng Kiếm Pháp, xin Phụng thÆ° truyá»n thụ cho mình. ÃÆ°Æ¡ng nhiên là Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng vui vẻ nhận lá»i.
Nhá» Trợ Công Hoàn và NhÅ© Thạch, sau mấy tháng khổ luyện chín đệ tá»­ Æ°u tú nhất có công lá»±c tăng tiến hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u.
Sau má»™t năm, cả chín ngÆ°á»i đã đạt tá»›i năm sáu thành há»a hầu võ há»c thặng thừa Tam DÆ°Æ¡ng, Tam âm và Long Phụng Kiếm Pháp cÅ©ng đạt được thành tá»±u lá»›n.
Sau má»™t năm tập luyện đạt được nhiá»u thành tá»±u, tuy chÆ°a phải là khai môn lập phái nhÆ°ng Thiên Long sắp xếp lại tổ chức để tiện cho má»—i ngÆ°á»i hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Sau khi thống nhất vá»›i ba vị kiá»u thê, Hoàng Phủ Tuệ Quân và Kim CÆ°Æ¡ng Thần, Thiên Long tạm gá»i tổ chức của mình là Long Phụng Môn.
Trong số chín đệ tá»­ Æ°u tú nhất thì có ba nam nhân gá»i là Long Sứ, bận bạch y Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm tua bạc, căn cứ theo há» mà gá»i, trong đó Trần Long Sứ tuổi lá»›n nhất, võ công cÅ©ng cao nhất đứng đầu, tiếp đó là TrÆ°Æ¡ng Long Sứ và cuối cùng là Hà Long Sứ.
Còn sáu thiếu nữ thì gá»i là Phụng Sứ, trong đó má»—i vị phu nhân chá»n má»™t ngÆ°á»i làm tùy tùng, y phục giống nhÆ° mình gá»i là Tá»­ Phụng Sứ, Hắc Phụng Sứ, Thanh Phụng Sứ...
Long Sứ và Phụng Sứ gá»i chung là Long Phụng Sứ do Trần Long Sứ chỉ huy.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị được chính thức thăng làm tổng quản, phụ trách má»i sá»± vụ, chỉ những vụ tối quan trá»ng má»›i báo cho công tá»­ xá»­ lý.
Ãá»™ng phủ được chá»n làm căn cứ, được sá»­a sang lại ngăn nắp bá» thế hÆ¡n, gá»i là Long Phụng Biệt Phủ.
Ãể bào đảm an toàn và bí mật, trÆ°á»›c Ä‘á»™ng được bố thành Tứ Tượng Mê Hồn Trận, ngÆ°á»i không thông hiểu trận này nếu xông vào Ä‘á»™ng sẽ bị giam khốn trong trận cho tá»›i chết không sao thoát ra được.
Có lần Kim Cương Thần và ba tên Long Sứ bẩm trước với Thiên Long xông vào Tứ Tượng Mê Hồn Trận, bị khốn trong đó suốt một ngày mới được Thiên Long giải thoát.
Nhân thể, chàng còn dạy luôn cho bốn ngÆ°á»i, căn cứ vào thá»±c trạng mà giải thích cách bố trận, biến hóa, cách hóa giải.
Mất ròng ra ba ngày, Kim Cương Thần và ba vị Long Sứ mới nắm được cơ bản cách bố trí và phá trận.
Một hôm ba tỷ muội Vân Phụng kéo Hoàng Phủ Tuệ Quân ra chỗ vắng chuyện trò.
Vân Phụng mở lá»i:
- Quân muá»™i! việc này chúng ta đã từng bàn định vá»›i nhau, đến nay muá»™i vẫn giữ nguyên lập trÆ°á»ng chứ?
Hoàng Phủ Tuệ Quân đỠmặt ấp úng:
- ÃÆ°Æ¡ng nhiên... tiểu muá»™i không bao giá» thay đổi... chỉ là...
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng há»i:
- Muá»™i còn băn khoăn Ä‘iá»u gì?
- Còn có... gia phụ và gia mẫu...
Tới đó ngượng nghịu cúi đầu xuống.
Hắc Yến Tá»­ góp lá»i:
- Theo ý ta thì muội nên quay vỠnói sơ cho bá mấu biết một chút tâm ý xem lão nhân gia có phản ứng thế nào? Tin rằng bá mẫu yêu quý muội như thế sẽ không phản đối đâu!
Hoàng Phủ Tuệ Quân ngẩng lên đáp:
- Tiểu muá»™i cÅ©ng hy vá»ng nhÆ° thế. Chi lo gia phụ phản đối... Lão nhân gia rất nghiêm khắc. NhÆ°ng cho dù thế nào thì tiểu muá»™i cÅ©ng không phụ tấm lòng Æ°u ái cÆ°u mang của ba vị tá»· tá»· đâu.
Ba ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì chợt thấy Kim Linh chạy tá»›i, vừa kéo áo Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng vừa hoa chân múa tay ra hiệu.
Hoàng Phủ Tuệ Quân ngạc nhiên há»i:
- Nó nói gì thế?
Thiên Sơn Tử Phụng biến sắc nói:
- Ãá»™c xà! Có phải thế không?
Kim Linh ở vá»›i hỠđã nhiá»u năm, hiểu không ít tiếng ngÆ°á»i, gật đầu liá»n mấy cái.
Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng há»i:
- ở đâu?
Kim Linh chỉ tay vào thạch động.
Thiên Sơn Tử Phụng nói:
- Trong thạch Ä‘á»™ng có rắn Ä‘á»™c hay sao? Thế thì nguy rồi! Châu muá»™i Ä‘i gá»i tÆ°á»›ng công Ä‘i! Chúng ta theo Kim Linh xem thế nào...
Ba tá»· muá»™i theo con Kim Mao Hầu Ä‘i vào Ä‘á»™ng, Ä‘i chừng hÆ¡n mÆ°á»i trượng chợt thấy Kim Lợi đứng trÆ°á»›c má»™t ngách Ä‘á»™ng gầm gừ trông rất đáng sợ.
ở đây khá tối, bá»n Thiên SÆ¡n Tá»­ Phụng không dám đến gần.
Lát sau, Gia Cát Minh Châu dẫn Thiên Long, Kim Cương Thần và ba tên Long Sứ tới.
Thiên Long đến gần Kim Lợi nhìn vào ngách động nói:
- Không ngỠở đây còn có một mật đạo nữa! Sau này cần kiểm tra thật kỹ mới được!
Nơi đó thật ra là một ngách cụt, nhưng không biết vì sao mới được mở ra một mật khẩu, bên trong tối om, mùi tanh bốc ra nồng nặc đến buồn nôn.
Thiên Long ra lệnh:
- Kim Lợi, lùi lại!
Con khỉ lập tức lùi ra.
Thiên Long vận nhãn thần bước vào chỗ Kim Lợi vừa đứng nhìn vào.
Thiên Sơn Tử Phụng lo lắng nói:
- Tướng công cẩn thận...
Thiên Long cÆ°á»i đáp:
- Nàng đừng lo, bá»n Ä‘á»™c xà còn chÆ°a làm gì được ta đâu!
Hắc Yến Tá»­ há»i:
- TÆ°á»›ng công! Có nhiá»u không?
Thiên Long đáp:
- Không rõ lắm. NhÆ°ng hình nhÆ° không ít hÆ¡n má»™t trăm con rắn nhá».
Bốn nữ nhân kinh hãi kêu lên:
- Nhiá»u vậy sao?
Thiên Long vẫn ngưng mục nhìn vào, bảo Kim Cương Thần:
- Tiá»n Nhị! Hãy chuẩn bị mấy ngá»n Ä‘uốc và lấy trong thùng dược của ta má»™t ít hùng hoàng.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần "dạ" má»™t tiếng cùng ba tên Long Sứ chạy Ä‘i, lát sau xách tá»›i năm ngá»n Ä‘uốc sáng rá»±c và má»™t cái túi nhá» NhỠánh Ä‘uốc có thể nhìn rõ má»™t cánh cá»­a bí mật vừa được mở ra để lá»™ má»™t thông lá»™ bên dÆ°á»›i khá rá»™ng.
Thiên Long lại ra lệnh:
- Tiá»n Nhị và Kim Linh, Kim Lợi chuẩn bị theo ta vào, còn Tam Long Sứ chia hùng hoàng ra làm hai phần, má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t ná»­a đứng cảnh giá»›i ở cá»­a mật đạo!
Nói xong cầm lấy má»™t ngá»n Ä‘uốc.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần đã cầm sẵn má»™t ngá»n, Ä‘Æ°a túi hùng hoàng lại cho Trần Long Sứ.
Tài sản của phamduy88

  #20  
Old 09-03-2008, 10:26 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 19

Duyên tình trắc trở



Trần Long Sứ chia túi thuốc ra làm hai, giao cho Hà Long Sứ giữ một nửa còn mình giữ một nửa rồi tiến vào đứng sau Thiên Long.
Hai con Kim Mao Hầu cũng đến nhìn vào mật đạo sẵn sàng xuất phát.
Thiên Long há»i:
- Chuẩn bị xong rồi chứ?
Kim Cương Thần và Tam Long Sứ đồng thanh đáp:
- Bẩm, xong rồi!
Năm ngá»n Ä‘uốc sáng rá»±c soi vào mật đạo, những ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c nhìn vào thấy cả trăm con rắn nhá» bò nhung nhúc, mùi tanh bốc ra phát lợm giá»ng.
Lũ rắn nhìn thấy ánh sáng, nhất là mùi hùng hoàng là chất tối ky, chúng chen nhau bò sâu vào.
Thiên Long cầm đuốc tiến vào, tiếp đó là Kim Cương Thần và hai con Kim Mao Hầu.
Thiên Long nói:
- Tiá»n Nhị! Chú ý đừng để Kim Linh, Kim Lợi xông vào sâu quá!
Khúc ngoài thông đạo rộng và bằng phẳng như một gian mật thất, chỉ sau chốc lát, đàn rắn đã bò đi hết chỉ còn lại mù i tanh nồng nặc.
Thiên Long chăm chú quan sát, thấy mật đạo phía trong là má»™t ngách Ä‘á»™ng thiên nhiên, rá»™ng chừng năm thÆ°á»›c, nhÆ°ng vách Ä‘á»™ng khá bằng phẳng, nhìn qua cÅ©ng biết được tay ngÆ°á»i tu sá»­a, đủ cho hai ngÆ°á»i Ä‘i sóng đôi.
Hai con khỉ đã xông tới trước, không thấy chúng đâu.
Phía trước không thấy con rắn nào!
Kim Cương Thần chợt chỉ tay lên trần nói:
- Công tử xem kìa!
Thiên Long ngÆ°á»›c nhìn lên thấy trần Ä‘á»™ng sáng lấp lánh, liá»n nói:
- Thì ra ngày xÆ°a ngÆ°á»i kiến dá»±ng Ä‘á»™ng phủ này đã kiến trúc rất cẩn thận, đính minh châu để soi sáng, chỉ là qua thá»i gian quá lâu nên rêu phong bám vào làm lu má» Ä‘i.
Chàng nói xong xuất thủ điểm ra mấy chỉ làm bụi đất rêu phong rơi xuống, ánh minh châu lập tức rực sáng làm ánh đuốc tối đi, mật đạo sáng trưng như ban ngày.
Mật đạo khá thẳng, dá»c theo trần Ä‘á»™ng, cứ cách chừng ba trượng đính má»™t viên minh châu.
Hai ngÆ°á»i không có gì ngần ngại nữa, tiếp tục tiến sâu vào.
Qua ba khúc ngoặt thì đến tận đầu, bên ngoài ánh dương quang ùa vào rực rỡ, gió thổi mát rượi, còn ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng và nghe cả tiếng nước chảy róc rách.
Hai ngÆ°á»i tá»›i Ä‘á»™ng khẩu nhìn ra, thấy bên dÆ°á»›i là má»™t sÆ¡n cốc cây cá» tốt tÆ°Æ¡i, xung quanh vách đá dá»±ng đứng, dÆ°á»ng nhÆ° đó là má»™t tá»± cốc không lối vào.
Từ các vách đá có rất nhiá»u khe nhá» chảy xuống cốc, chắc trong đó phải có hồ nÆ°á»›c.
Thiên Long nói:
- Tiá»n Nhị! NgÆ°Æ¡i quay lại nói vá»›i các vị phu nhân tá»›i đây và bảo Tam Long Sứ dá»n thông đạo cho sạch sẽ. Ra xem sÆ¡n cốc dÆ°á»›i kia giống nhÆ° má»™t nÆ¡i Ä‘á»™ng tiên phúc địa đấy.
Tiá»n Nhị cung kính đáp:
- Vâng! Thưa công tử!
Nói xong chạy đi.
Lát sau, ba vị phu nhân và Hoàng Phủ Tuệ Quân mặt nhăn lại vì phải ngửi mùi tanh chạy vỠphía động khẩu.
Tá»›i chá»— Thiên Long, há» hít vào mấy hÆ¡i khoan khoái, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra quang cảnh mỹ diệu bên ngoài say sÆ°a ngắm nghía, thay nhau buông lá»i tán thưởng:
- Úi chao! Sơn cốc đẹp quá!
- Thật là tuyệt diệu!
- Các vị tỷ tỷ xem kìa! Có tới năm con thác nhỠtừ các vách núi đổ xuống cốc, giống như là trong tranh vậy!
- Chúng ta xuống đó xem đi!
Hắc Yến Tá»­ nghe Gia Cát Minh Châu Ä‘á» nghị thế liá»n cÆ°á»i nói:
- Châu muá»™i xuống Ä‘i! Chúng ta sẽ ngồi đây chá». Hãy xem có rắn rết gì nhiá»u không, đôi khi có mãng xà hồ li tinh cÅ©ng nên! Hoặc giả có vị tiên nữ nào đó, có thể gặp má»™t thiên thần giáng hạ ngủ quên...
Gia Cát Minh Châu "xì" một tiếng nói:
- Nhị tỷ thật đáng ghét! Khi nào cũng tìm được cơ hội bức hiếp muội thôi! Không chơi với tỷ nữa đâu!
Hoàng Phủ Tuệ Quân góp lá»i:
- Châu muá»™i đừng lo! Ãi thì Ä‘i, sợ gì? Có Long ca ở đây thế nào cÅ©ng Ä‘i vá»›i muá»™i.
Gia Cát Minh Châu cÆ°á»i khanh khách nói:
- ở đây cảnh sắc nhÆ° thiên tiên, chỉ thích hợp vá»›i những đôi tình nhân, chúng tôi cÅ© rồi, nhÆ°á»ng cho Quân thÆ° Ä‘i vá»›i Long ca đấy!
Hoàng Phủ Tuệ Quân thẹn đỠmặt, không dám nói gì nữa.
Thiên Long nghe bốn vị nữ tá»­ trêu nhau, ngồi nghe chỉ thêm ngượng, liá»n đứng lên nói:
- Thôi bốn ngÆ°á»i cứ ở đây để ta xuống dÆ°á»›i xem có gì lạ không...
Dứt lá»i phi thân lÆ°á»›t ra ngoài Ä‘á»™ng khẩu tung mình xuống sÆ¡n cốc.
Bốn ngÆ°á»i dõi mắt nhìn xuống, thấy chàng chao mình nhẹ nhÆ° cánh én sà vào má»™t bụi cây rồi biến mất, trong lòng không khá»i lo lắng.
Sau thá»i gian chừng má»™t tuần trà má»›i thấy chàng men theo vách đá leo ngược lên nhÆ° má»™t con thằn lằn.
Cả bốn nữ hiệp tranh nhau Ä‘Æ°a ngá»c thủ ra kéo chàng vào, nhao nhao há»i:
- Long ca! Dưới đó có gì không?
- Có hồ nước không?
- Chắc là đẹp lắm!
- Thế mà không ngắt vỠcho thiếp một bông hoa...
Thiên Long cÆ°á»i nói:
- Sơn cốc thật đẹp, quả là một nơi thế ngoại đào viên!
Hoàng Phủ Tuệ Quân há»i:
- Ãẹp thế nào, chàng kể lại tÆ°á»ng tận xem?
Thi ân Long nhìn nàng, cÆ°á»i đáp:
- xung quanh Ä‘á»u là vách đá dá»±ng đứng, nhÆ° các muá»™i thấy đấy! Trong cốc có đủ thứ kỳ hoa dị thảo, được bố trí ngăn nắp y nhÆ° có bàn tay ngÆ°á»i trồng tỉa vậy! CÅ©ng có thể đây ngày xÆ°a vốn là má»™t hoa viên nhÆ°ng vì bá» hoang quá lâu nên bị cá» dại má»c lấn mất... Chỉ cần sá»­a sang chăm sóc má»™t thá»i gian thì không nÆ¡i nào sánh được đâu! Chỉ có má»™t nhược Ä‘iểm là rắn rết quá nhiá»u, hầu nhÆ° nÆ¡i nào cÅ©ng có!
Thiên Sơn Tử Phụng kêu lên:
- Ủi chao!
Gia Cát Minh Châu há»i:
- TÆ°á»›ng công, rắn rết nhiá»u lắm sao?
Thiên Long gật đầu:
- Ta e rằng nhanh lắm thì cÅ©ng mất cả năm má»›i diệt hết được bá»n chúng!
Trong bốn tá»· muá»™i thì Vân Phụng có võ công cao nhất, nhiá»u tuổi và cÅ©ng là ngÆ°á»i từng trải nhất nhÆ°ng sợ rắn nhất.
Nghe trượng phu nói, nàng chợt nghĩ đến lũ rắn nhung nhúc vừa rồi, tự dưng phát run, lắc đầu nói:
- Thôi thôi! Ai mà đủ sức diệt rắn suốt má»™t năm trá»i chứ? Làm sao mà tránh được rủi ro? Cho dù là nÆ¡i tiên giá»›i chăng nữa thì có lÅ© vật ô uế đó cÅ©ng mất hết mỹ quan Ä‘i rồi! Ãừng nhắc tá»›i nữa!
Thiên Long gật đầu tán thành:
- Thật đấy! Ta nói không phải là dá»a các nàng đâu! Có những nÆ¡i rắn nằm hàng đống... may ra có mấy trăm con Æ°ng hoặc hạc lá»›n Ä‘em tá»›i nuôi má»™t thá»i gian má»›i thanh lý nổi.
Hắc Yến Tử chợt đỠxuất ý kiến:
- Nếu tướng công muốn thế thì cứ đến Bách Phụng cung xin mấy chục đôi hạc tới đây nuôi, sau đó phát triển thành đàn lớn thì khó gì mà không diệt hết loài rắn?
Thế là má»i ngÆ°á»i bàn tán má»™t lúc rồi quay vào Ä‘á»™ng phủ.
Ãể Ä‘á» phòng rắn xâm nhập, Thiên Long bảo Tam Long Sứ bố trí hùng hoàng cuối mật đạo, còn má»i ngÆ°á»i vẫn sinh hoạt bình thÆ°á»ng.
Việc luyện tập võ nghệ được tiến nhành rất khẩn trương.
Trong số hÆ¡n hai chục đệ tá»­, ngoài chín vị Long Phụng Sứ, còn có thêm sáu ngÆ°á»i khác có sá»± tăng tiến vượt bá»±c, được truyá»n thụ võ công thặng thừa, số còn lại tÆ° chất không đủ, được chuyển sang các việc tạp vụ nhÆ° đánh xe, làm bếp...
Côn Lôn Hắc Phụng tuy công lực rất cao không thua kém Triệu Thanh Thanh và Gia Cát Minh Châu, nhưng cũng miệt mài tập luyện Long Phụng Kiếm Pháp và Càn Khôn Thần Công để hòa nhập với các tỷ muội.
Trong khi Long Phụng Môn sống cách tuyệt với giang hồ, ngày đêm miệt mài luyện võ thì trong võ lâm phát sinh một biến cố lớn.
Sá»± việc bắt đầu từ thiên kim ái nữ của Ãịa Sát giáo chủ rá»i khá»i tổng đà nói là Ä‘i tuần sát.
Trong mấy ngày đầu tiên, do tiếp được thông tri của giáo chủ mà tin tức vỠtổng tuần Hồng Y La Sát được báo cáo đầy đủ vỠtổng đà.
NhÆ°ng sau năm ngày thì Ãịa Sát giáo chủ nhận được tin của phân đà chủ phân đà Khai Phong Trần Ãại Vinh báo vá».
Tin tức đó là:
Tổng tuần Hồng Y La Sát Ä‘i tuần sát các nÆ¡i, hôm đó ghé qua má»™t tiểu trấn ngoại thành Khai Phong, đã được đà chủ Trần Ãại Vinh cùng thuá»™c hạ nghênh tiếp cẩn thận, nhÆ°ng Hồng Y La Sát không chịu trú lại trong phân đà mà muốn nghỉ ở khách Ä‘iếm, nói rằng sáng hôm sau sẽ Ä‘i ngay.
Trần Ãại Vinh bố trí cho tổng tuần sát nghỉ trong má»™t biệt viện ở HÆ°ng Long khách Ä‘iếm, là cÆ¡ sở kinh doanh của Ãịa Sát giáo do phân đà Khai Phong trá»±c tiếp quản lý.
Trần Ãại Vinh cắt cá»­ tám tên vệ sÄ© bảo vệ tổng tuần, nhÆ°ng đêm đó Hồng Y La Sát uống rượn say, đêm khuya bá»—ng nhiên biến mất.
Hiện trÆ°á»ng không để lại dấu vết gì, chỉ có bốn tên vệ sÄ© chết ngay trÆ°á»›c phòng của Hồng Y La Sát.
NhÆ°ng ngày hôm sau Hồng y La Sát lại trở vá» HÆ°ng Long khách Ä‘iếm, thần tình không có gì khác thÆ°á»ng.
Trần Ãại Vinh trong đêm đó được tin báo đã huy Ä‘á»™ng toàn bá»™ lá»±c lượng trong phân đà truy tìm, mang bốn đệ tá»­ Ä‘i chôn cất, nhÆ°ng sáng hôm sau thấy tổng tuần vẫn bình an, tin rằng bốn tên đệ tá»­ phạm phải tá»™i gì nên bị Hồng Y La Sát trừng trị.
Tuy Trần Ãại Vinh cảm thấy trong việc này có gì khác thÆ°á»ng, vì khi xá»­ tá»™i, tổng tuần bao giá» cÅ©ng tuyên bố tá»™i trạng.
NhÆ°ng vị đà chủ lại biết rằng Hồng Y La Sát tánh khí Ä‘á»ng đảnh thất thÆ°á»ng nên không dám há»i, cảm thấy sá»± việc không có gì nghiêm trá»ng, sợ sinh thêm phiá»n phức nên bảo thuá»™c hạ giấu kín má»i chuyện, không báo vá» tổng đà.
NhÆ°ng sau đó má»™t thá»i gian, Hồng Y la Sát Ä‘á»™t nhiên mất tích.
Trần Ãại Vinh cứ nghÄ© rằng tổng tuần Ä‘i tuần sát các nÆ¡i nên không lÆ°u tâm làm gì nhiá»u.
Không ngá» mấy tháng sau, Ãịa Sát giáo chủ không nhận được tin tức gì vỠái nữ, lập tức cho truy tìm và mở cuá»™c Ä‘iá»u tra.
Sá»± việc dần dần được làm sáng tá», Trần Ãại Vinh lập tức bị giáng chức, triệu hồi vá» tổng đà giam vào đại lao chá» ngày xá»­ tá»™i.
HÆ°á»›ng Ä‘iá»u tra chủ yếu tập trung vào khu vá»±c Khai Phong.
Qua đó, Ãông PhÆ°Æ¡ng đàn chủ Mỹ Nhiệm Công Quan HÆ°ng Tông phát hiện được má»™t tin tức rất quan trá»ng. Ãó là tên đại ma đầu sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đã bị võ lâm các phái hợp lá»±c truy diệt là âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân đã tái xuất giang hồ, mở sào huyệt gần Khai Phong, tiếp tục bắt nam nữ trẻ tuổi trong võ lâm để hút tinh khí luyện âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp, phạm tá»™i ác tày trá»i mà chính vì thế trÆ°á»›c đây hắn đã bị truy sát.
Sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, trong trận kịch chiến ở Bắc Mang SÆ¡n, có tá»›i hÆ¡n trăm cao thủ võ lâm các phái bị chết bởi âm DÆ°Æ¡ng Ãại Pháp và cây Hàn Ngá»c Tiêu đáng sợ của tên đại ma đầu này, cuối cùng quần hùng cÅ©ng đẩy hắn rÆ¡i xuống vá»±c sâu trăm trượng.
Không ngỠqua sáu mươi năm âm Dương Thần Quân không chết mà trùng nhập võ lâm, tiếp tục hành vi tàn bạo ngày xưa.
ÃÆ°Æ¡ng nhiên bây giá» hắn càng hung hăng và lợi hại hÆ¡n trÆ°á»›c tất nhiá»u.
Nhưng khi trong giang hồ còn chưa ai phát hiện ra tin tức của âm Dương Thần Quân thì Ngân Y Thần Long đã tập kích sào huyệt, giết chết tên đại ma đầu này, giải thoát hơn bốn mươi nạn nhân bị âm Dương Thần Quân bắt vỠsào huyệt để luyện tà công.
Cao thủ Ãịa Sát giáo tìm được mấy ngÆ°á»i được Ngân Y Thần Long giải thoát tra há»i kỹ, má»›i biết trong đêm ấy do Ngân Y Thần Long truy theo má»™t ngÆ°á»i bị âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân bắt mà tìm được tá»›i sào huyệt của hắn, hÆ¡n nữa, ngÆ°á»i bị bắt hôm đó chính là tổng tuần Hồng Y La Sát!
Mặt khác, có nhiá»u nguồn tin đáng tin cậy báo rằng trong thá»i gian sau đó Hồng Y La Sát thÆ°á»ng xuất hiện cùng vá»›i Ngân Y Thần Long và ba vị phu nhân ở nhiá»u nÆ¡i.
Tin này được há»a tốc truyá»n vá» tổng đà.Ãịa Sát giáo chủ và phu nhân vô cùng phẫn ná»™, huy Ä‘á»™ cả ba đàn gồm Ãông PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng, do đàn chủ Quan HÆ°ng Tông chỉ huy, Nam PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng do đàn chủ Hắc Sát Thần chỉ huy, Tây PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng do đàn chủ Bích Lạc Thần chỉ huy, tận lá»±c truy tìm Ngân Y Thần Long.
Qua mấy tháng, việc truy tìm không có kết quả.
NhÆ°ng sau đó lại có tin rằng Ngân Y Thần Long, ba vị phu nhân, Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị, hai con Kim Mao Hầu và thêm ba bốn chục ngÆ°á»i đã di chuyển bằng ngá»±a và xe vá» hÆ°á»›ng Tần LÄ©nh, ngÆ°á»i ta còn thấy Hồng Y La Sát Hoàng Phủ Tuệ Quân cùng Ä‘i vá»›i ba vị phu nhân.
Phu thê Ãịa Sát giáo chủ nhận được tin tức này lại càng lo lắng.
Má»™t mặt giáo chủ ra lệnh cho ba lệnh Ä‘Æ°á»ng vẫn tiếp tục truy tìm, mặt khác hai ngÆ°á»i bàn định tìm đối sách.
Ãịa Sát giáo chủ tức giận nói:
- Tiểu tá»­ đó thật là ngông cuồng quá mức: TrÆ°á»›c đây nghe tin hắn tìm đến Ãịa Sát giáo chúng ta có ý đối đầu. Nay đến bắt cóc Tuệ Quân... Nhất định phải truy bắt cho được hắn, mổ bụng xem gan mật hắn lá»›n tá»›i mức nào?
Lòng mẫu thân vốn thÆ°Æ¡ng con. Tuy phu nhân cÅ©ng có phần bất bình nhÆ°ng dịu giá»ng nói:
- Tướng công! Thiếp nghĩ rằng sự việc không đơn giản thế đâu! Tin tức Ngân Y Thần Long muốn đối địch với bổn giáo chỉ là tin đồn không chính xác, vì hắn đã không xuất hiện.
Ãịa Sát giáo chủ nóng nảy há»i:
- Cứ cho là như thế, nhưng chuyện Tuệ Quân thì giải thích thế nào?
Giáo chủ phu nhân vẫn Ä‘iá»m đạm:
- Theo tin tức chính xác từ Quan Ä‘Æ°á»ng chủ báo vá» thì chính Ngân Y Thần Long cứu Quân nhi khá»i tay âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân chứ y có làm hại nó đâu?
Ãịa Sát giáo chủ vẫn phản kháng:
- Cho dù cứu ngÆ°á»i ta chăng nữa thì cÅ©ng phải thả ra chứ? Nay đã hÆ¡n má»™t năm vì sao không để Quân nhi trở vá»?
Như thế không phải là bức hiếp hay sao?
- Thiếp xem Quân nhi không phải bị bức hiếp đâu. Vá»›i bản tính của nó, dù phải chết cÅ©ng không thể bị ngÆ°á»i ức hiếp.
Sá»± phản kháng của Ãịa Sát giáo chủ có phần yếu Ä‘i:
- Cho là Quân nhi có ý trả ân chăng nữa... nhÆ°ng làm ân mà để sau đó chịu nhận sá»± báo ân của ngÆ°á»i thì có đáng là bậc đại trượng phu nam tá»­ hán nữa không?
Giáo chủ phu nhân lắc đầu nói:
- Thiếp xem đó cũng không phải là Quân nhi muốn báo ân.
Ãịa Sát giáo chủ nhíu mày há»i:
- Vậy là sao?
- Thiếp cho rằng Quân nhi đã phải lòng Ngân Y Thần Long từ trước.
Ãịa Sát giáo chủ ngÆ¡ ngác há»i:
- Nàng nói gì? Quân nhi yêu tiểu tử ngông cuồng đó?
Giáo chủ phu nhân trầm tĩnh đáp:
- Ngông cuồng hay không thì thiếp không biết. NhÆ°ng sá»± thật Ngân Y Thần Long là má»™t nhân vật trẻ tuổi kiệt xuất nhất võ lâm mấy chục năm nay. Tài tá»­ giai nhân... Quân nhi phải lòng má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế cÅ©ng không có gì lạ.
Ãịa Sát giáo chủ trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Vì sao mà phu nhân lại có ý nghĩ như thế?
- Căn cứ vào biểu hiện của Quân nhi trong thá»i gian qua.
Ãịa Sát giáo chủ "à" má»™t tiếng nói:
- Quả thật vừa rồi trông Quân nhi giống nhÆ° má»™t kẻ si tình, nhất là sau lần từ TrÆ°á»ng An trở vá»... Chẳng lẽ Quân nhi tá»›i Khai Phong tìm hắn?
Phu nhân gật đầu:
- Rất có khả năng.
Bà ta nhìn trượng phu há»i:
- Tướng công, nếu Quân nhi yêu hắn thật thì chúng ta giải quyết thế nào?
Ãịa Sát giáo chủ phản đối ngay:
- Không được!
Phu nhân nhÅ©n nhặn há»i:
- Vì sao?
- Vì hắn đã có thê tá»­! Quân nhi không thể làm thiếp của ngÆ°á»i khác được! Ta quyết không đồng ý!
Giáo chủ phu nhân nghÄ© rằng việc này cần phải suy xét thêm, nếu quả thật Tuệ Quân quyết tâm lấy Ngân Y Thần Long và hai ngÆ°á»i có nguyên nhân chính đáng thì để từ từ thuyết phục trượng phu sau cÅ©ng được.
NghÄ© Ä‘oạn liá»n nói:
- Tướng công, chuyện đó chúng ta sẽ bàn sau. Bây giỠchúng ta nên xử trí việc này thế nào?
Ãịa Sát giáo chủ đáp:
- Vẫn ra lệnh cho các lệnh đà truy tìm bắt chúng vỠđây!
Giáo chủ phu nhân nói:
- TÆ°á»›ng công! Tuệ Quân không phải là nữ nhi bất hiếu, dù thế nào thì nó cÅ©ng trở vá» trình bày vá»›i chúng ta, không dám tá»± tiện quyết định. Thiếp cho rằng cứ để cho nó tá»± do hành Ä‘á»™ng má»™t thá»i gian nữa...
Ãịa Sát giáo chủ nhíu mày há»i:
- Vậy phu nhân cho rằng cứ để mặc chúng hay sao?
Giáo chủ phu nhân lắc đầu:
- Không phải thế! Cứ để ngÆ°á»i theo dõi hành tính của chúng, nhÆ°ng đừng hành Ä‘á»™ng gì.
Thế là sá»± việc đã được quyết định, Ãịa Sát giáo chủ ra lệnh cho các lệnh Ä‘Æ°á»ng rút vá», chỉ để lại má»™t bá»™ phân truy tìm theo dõi Ngân Y Thần Long và tổng tuần sát, tuyệt đối không được đối địch.
Giáo chủ còn truyá»n lệnh đến các nÆ¡i, khi gặp Ngân Y Thần Long và thủ hạ thì má»i vá» phân đà đối xá»­ tá»­ tế.
Thoạt tiên, giang hồ lo rằng Ãịa Sát giáo và Ngân Y Thần Long xảy ra đối địch thì sẽ gây nên má»™t cÆ¡n chấn Ä‘á»™ng lá»›n trong võ lâm, nhÆ°ng sau khi biết thái Ä‘á»™ của Ãịa Sát giáo chủ nhÆ° thế, má»i ngÆ°á»i cảm thấy yên tâm.
Chỉ sau đó vài tháng, Ãịa Sát giáo chủ nhận được tin há»a tốc từ Nam PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng báo vỠđã phát hiện được hành tích của Ngân Y Thần Long ở vùng Hà Nam, có tổng tuần sát Ä‘i cùng, nhÆ°ng sau đó tổng tuần sát đã chia tay, má»™t mình vá» phía đông, chắc trở vá» tổng đà bổn giáo.
Hôm đó trên quan đạo ở Hà Nam có một đoàn xa mã rất khí phái, rầm rộ hướng vào thị trấn Yến Thành.
Ãó chính là nhân mã của Long Phụng Môn.
Ãi đầu là Tam Long Sứ, mình bận ngân y, trÆ°á»ng kiếm chuôi bạc, cưỡi bạch mã tiến theo hình chữ phẩm, dáng rất oai phong.
Tiếp đó là tổng quản Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị, cao lá»›n uy nghi nhÆ° má»™t vị thần tÆ°á»›ng.
Phía sau nữa tá»›i má»™t chiếc xe kiệu lá»›n, sang trá»ng, thắng song mã do hai tên Phụng Sứ Ä‘iá»u khiển, bốn con tuấn mã không ngÆ°á»i cưỡi tùy hành và hai vị Phụng Sứ Ä‘i kèm hai bên. Dám Ä‘oán trong xe kiệu là Ngân Y Thần Long và ba vị Phụng Hậu.
Phía sau còn hai chiếc xe thùng nữa, cuối cùng là hai vị Hắc Phụng Sứ và Thanh Phụng Sứ cưỡi ngựa đi đoạn hậu.
Ãoàn xa mã còn chÆ°a tá»›i trấn khẩu, Tam Long Sứ Ä‘i trÆ°á»›c thấy má»™t đám hÆ¡n bốn chục tên hán tá»­ đứng chặn Ä‘Æ°á»ng, đứng trÆ°á»›c là hai hán tá»­ ngoài bốn mÆ°Æ¡i tuổi, mặt Ä‘en râu rậm, thân hình vạm vỡ, tÆ°á»›ng mạo oai phong.
Trông mặt mÅ©i thì dÆ°á»ng nhÆ° hai ngÆ°á»i là bào huynh đệ.
vì sắp tới trấn khẩu nên Tam Long Sứ đã ghìm ngựa cho đi nước kiệu.
Trần Long Sứ nhìn lên, nhíu mày há»i:
- Các vị muốn gì?
Hắc hán tá»­ đứng bên phải không trả lá»i mà cất giá»ng oang oang nhÆ° chuông vỡ nói:
- Các vị có phải là đồng hành vá»›i Ngân Y Thần Long âu DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp không? Chúng tôi là lệnh chủ Tây PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng và Nam PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng của Ãịa Sát giáo, xuất lÄ©nh thuá»™c hạ nhị Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây nghênh đón.
Kính má»i Ngân Y Thần Long và Võ Lâm Tam Phụng xuất diện đáp từ!
Lệnh chủ tam Ä‘Æ°á»ng của Ãịa Sát giáo thân phận rất lá»›n, đối phÆ°Æ¡ng lại tá» ra lá»… nghÄ©a nhÆ° vậy là Trần Long Sứ thay đổ i thái Ä‘á»™ ngay.
Kim Cương Thần xuống ngựa lại gần, chắp tay thi lễ nói:
- Thì ra hai vị lệnh chủ Bích Lịch Thần và Hắc Sát Thần! Nhị vị huynh đài danh lừng thiên hạ, hôm nay tại hạ má»›i được vinh hạnh diện kiến tôn nhan. Tại hạ là Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị, tổng quản tá»a tiá»n của Ngân Y Thần Long, không biết hai vị có viện gì cần gặp gia công tá»­ và ba vị phu nhân. Có thể nói cho tại hạ biết không? nếu không có việc gì tối quan trá»ng thì tại hạ có thể giải quyết. Nếu tại hạ không đủ thẩm quyá»n giải quyết thì sẽ báo lại vá»›i công tá»­ cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Y vừa nói xong thì nghe hắc đại hán bên tả phá lên cÆ°á»i hô hô má»™t tràng đầy chế diá»…u:
- Tổng quản tá»a tiá»n? Hô hô hô... Tiá»n Nhị! Má»›i vài năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t nhân vật giang hồ hạng tam lÆ°u, không biết có phép thần nào nhảy vá»t lên chức "tổng quản tá»a tiá»n", dám ăn nói ngang hàng vá»›i huynh đệ chúng ta?
Hắn chợt thôi cÆ°á»i, "hừ" má»™t tiếng nói tiếp:
- Tiá»n Nhị! Ãể ta xem ngÆ°Æ¡i có bao nhiêu cân lạng mà cuồng ngạo vá»›i bổn lệnh chủ nhÆ° thế? Tiếp thá»­ bổn tá»a má»™t chi êu xem!
Dứt lá»i nhảy lên má»™t bÆ°á»›c vung cây Thiết Bổng to bằng cổ tay quét ngang hông Kim CÆ°Æ¡ng Thần.
Tên này là Hắc Sát Thần, lệnh chủ Nam PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng, trong Ãịa Sát giáo thân phận chỉ kém vài ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên võ công hắn rất cao.
Vá»›i cây thiết trượng Æ°á»›c bốn năm mÆ°Æ¡i cân vá»›i thế quét uy mạnh nhÆ° thế, chỉ sợ rằng Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị tuy cao lá»›n nhÆ°ng cÅ©ng bị đứt thành hai Ä‘oạn!
Thấy đối phương chẳng giữ phép tắc gì, vừa nói là xuất thủ đánh ngay, Kim Cương Thần lập tức nổi giận.
Vá»›i trách nhiệm giữ thể diện mình, đồng thá»i bảo vệ uy danh Ngân Y Thần Long, y quyết đánh bại hai tên hán tá»­ lá»— mãng không hiểu lý này.Vừa nghe đối phÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạo, Kim CÆ°Æ¡ng Thần đã vận Càn Khôn Thần Công tá»›i thập thành công lá»±c lên song chưởng, khi Hắc Sát Thần quét trượng qua, y liá»n Ä‘Æ°a Ãá»™c CÆ°á»›c Ãồng Nhân lên nghênh tiếp.
Thế đánh cũng chẳng thua kém gì đối phương.
Choang!
Má»™t quần lá»­a bùng lên chói lòa kèm theo tiếng nổ vang rá»n làm chấn Ä‘á»™ng cả không gian khiến bá»n hán tá»­ đứng gần đó và cả ba vị Long Sứ Ä‘á»u kinh hãi la lên má»™t tiếng, bịt tai lại!
Mấy con ngựa sợ hãi hí vang tung vó chồm lên.
Lá»­a khói bụi đất từ cú tiếp chiêu bốc lên mù mịt che mất hai đối thủ, chá» khi khói bụi tan Ä‘i nhìn lại, bá»n giáo đồ lại càng kinh hãi la lên má»™t tiếng nữa.
Nguyên Kim CÆ°Æ¡ng Thần vẫn đứng trầm ổn ngay chá»— cÅ©, trái lại Hắc Sát Thần bị chấn lùi ba bÆ°á»›c, ngÆ°á»i chao đảo má»™t lú c má»›i đứng vững.
Không những thế, cây thiết bổng bị chấn rá»i khá»i tay bay vút lên không, rÆ¡i xuống mé rừng!
Không ai ngỠtình thế lại đảo ngược như vậy.
Bích Lịch Thần vốn cho rằng nhất định tên há» Tiá»n sẽ nếm khổ Ä‘au, để cho tiểu đệ dạy cho đối phÆ°Æ¡ng má»™t bài há»c làm giảm bá»›t uy danh của Ngân Y Thần Long, và cho biết Ãịa Sát giáo thế nào là lợi hại.
Thấy Bích Lịch Thần thảm bại, thậm chí có thể còn thụ thương, hắn kinh hoàng nhìn Kim Cương Thần, chừng như không thể tin được cảnh tượng mình vừa chứng kiến là sự thật.
Lúc đầu Bích Lịch Thần cÅ©ng nhÆ° phần đông cao thủ trong Ãịa Sát giáo cho rằng việc Ngân Y Thần Long đánh bại Thiên Ma giáo chỉ là sá»± thổi phồng, ngay cả má»›i đây nghe tinh lệnh chủ Ãông PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng báo tin Ngân Y Thần Long giết chết âm DÆ°Æ¡ng Thần Quân, cứu nữ chủ nhân Hồng Y La Sát cÅ©ng là sá»± hiểu lầm nào đó.
Bây giá» hắn má»›i tin rằng lá»i đồn đại trong giang hồ thá»i gian gần đây là có thật, Ngân Y Thần Long quả là nhân vật kiệt xuất của võ lâm.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị má»›i vài năm trÆ°á»›c chỉ là nhân vật hạng tam lÆ°u trong giang hồ, không thắng nổi má»™t tên giáo đồ hạng bét.
Nay xem lại thì Hắc Sát Thần lão nhị không xứng là đối thủ đối chiêu của hắn mất rồi.
Nếu Ngân Y Thần Long không có võ công kiệt xuất thì làm sao chỉ trong thá»i gian ngắn có thế biến má»™t nhân vật tam lÆ°u trở thành nhất lÆ°u c ao thủ?
NgÆ°á»i ta nói danh tÆ°á»›ng không có nhược binh, quả không sai!
Hắc Sát Thần chỉ trong má»™t chiêu bị nhân vật tam lÆ°u đánh bại, cầm lấy cây thiết trượng do má»™t tên thuá»™c hạ nhặt vá», nghiến răng xông vào định đánh nữa.
Bích Lịch Thần ngăn lại nói:
- Nhị đệ đừng vội! Ngươi quên mất lệnh dụ của giáo chủ hay sao?
Rồi bước đến Kim Cương Thần chắp tay nói:
- Xin Tiá»n tổng quản bá»›t giận! Lão ca xin chịu tá»™i thay cho lão nhị vừa rồi đã lá»— mãng, thừa mong Tiá»n tổng quản mở lượng hải hà! Huynh đệ chúng tôi phụng mệnh giáo chủ tá»›i đây cung nghinh Ngân Y Thần Long, Võ Lâm Tam Phụng đến tệ đà làm khách để tá» tình thân. Xin Tiá»n lão đệ bẩm lại vá»›i công tá»­ thành ý của chúng tôi, lão ca có lá»i tạ trÆ°á»›c.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần là ngÆ°á»i không câu chấp, chắp tay hoàn lá»… đáp:
- Võ đại ca chớ khách khí! Chẳng qua tiểu đệ làm theo chức trách nên có chỗ đắc tội với lệnh đệ. Hai vị bỠquá cho được là may. Còn thịnh tình của quý giáo chủ, tiểu đệ không dám làm chủ việc này. Xin hai vị chỠcho một lát, tiểu đệ đến bẩm với công tử định đoạt.
Tuy nói vậy nhưng bụng nghĩ thầm:
- Bá»n ma đầu má»n nắn rắn buông. Ãịa Sát giáo cÅ©ng là hắc đạo, tưởng dá»… định ức hiếp nhÆ°ng thấy khó nên má»›i tá» ra nhã nhặn nhÆ° thế, chỉ e trong bụng không tốt lành gì đâu! NhÆ°ng nếu chúng má»i mà không Ä‘i thì lại tá» ra mình yếu nhược.
Lúc đó chiếc xe kiệu đối phương ở cách ba trượng, Thiên Long và ba vị phu nhân đã nghe rõ đầu đuôi.
Hắc Yến Tử bực mình nói:
- Quân muá»™i từ biệt chúng ta mà Ä‘i đã má»™t ngày rồi, làm sao bá»n chúng còn hung tàn vô lý nhÆ° vậy?
Thiên Sơn Tử Phụng trầm ngâm nói:
- Có lẽ Quân muá»™i đã vá» tá»›i tổng đà mà bá»n này chÆ°a biết. Tuy nhiên nếu tin được vào lá»i của Bích Lịch Thần thì có vẻ nhÆ° Ãịa Sát giáo không có ý đối địch vá»›i chúng ta nữa. Vì thế theo ý của thiếp thì chúng ta nhân cÆ¡ há»™i này mà đến tổng đà má»™t chuyến, tiện thể giải tá»a sá»± hiểu lầm giữa song phÆ°Æ¡ng. Việc đó vừa tránh được sá»± xung Ä‘á»™t không đáng có, đồng thá»i cÅ©ng không làm cho Quân muá»™i khó xá»­ thêm. Không biết ý tÆ°á»›ng công và hai muá»™i ra sao?
Thiên Long cÆ°á»i đáp:
- Vân muá»™i là ngÆ°á»i mẫn tiệp, ý kiến bao giá» cÅ©ng đúng. Ngu huynh tán thành.
Hắc Yến Tử và Gia Cát Minh Châu không ai phản đối.
Không chỠKim Cương Thần quay lại bẩm báo, chàng vén rèm kiệu nhảy ra đĩnh đạc bước lên đứng đối diện với Bích Lịch Thần nói:
- Tại hạ là âu DÆ°Æ¡ng Thiên Long, Ä‘a tạ hai vị đã long trá»ng nghênh đón. Còn thịnh tình của quý giáo chủ, tại hạ không dám chối từ. Vì thế xin phiá»n hai vị lệnh chủ dẫn Ä‘Æ°á»ng cho phu thê tại hạ đến quý đàn làm khách má»™t đêm, không biết ý của hai vị thế nào?
Lệnh chủ Tây PhÆ°Æ¡ng lệnh Ä‘Æ°á»ng Bích Lịch Thần cÆ°á»i hô hô đáp:
- Ngân Y Thần Long âu DÆ°Æ¡ng thiếu hiệp quả là long phượng chốn trần gian, nghÄ©a cá»­ phi phàm, khí vÅ© hiên ngang! Huynh đệ tại hạ vô cùng ngưỡng phục! Ãược thiếu hiệp hào sảng nhận lá»i nhÆ° vậy thì còn gì bằng? Xin hãy theo huynh đệ tại hạ!
Thế là Ä‘oàn ngÆ°á»i được Võ gia huynh đệ dẫn vá» lệnh Ä‘Æ°á»ng long trá»ng đón tiếp.
Mấy vị phu nhân lúc đầu còn e ngại nhưng thấy chủ nhân quả có lòng thành nên tự nhiên hơn.
Sau cuộc thịnh yến, hỠđược sắp xếp ở nguyên một biệt viện.
Tan cuộc yến, bốn phu thê và Kim Cương Thần vỠphòng khách khá tiện nghi trong biệt viện uống trà nói chuyện thêm.
Thiên Sơn Tử Phụng nói:
- Tướng công! Thiếp thấy rằng Võ gia huynh đệ tuy hơi lỗ mãng một chút nhưng hào sảng chính trực, không phải là hạng ma đầu độc ác nham hiểm.
Hắc Yến Tá»­ tiếp lá»i:
- Quân muá»™i nói rằng Ãịa Sát giáo trÆ°á»›c đây có nhiá»u hành vi tàn ác nhÆ°ng mấy năm qua được chấn chỉnh rất nhiá»u, giang hồ xếp thành môn phái tà đạo chẳng qua chỉ là thành kiến cÅ© mà thôi. Nay má»›i thấy rằng cô ta nói là có lý.
Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n Nhị lên tiếng:
- Xin công tá»­ và ba vị phu nhân thứ lá»—i tiểu bá»™c chen lá»i...
Thiên Long nghiêm giá»ng nói:
- Tiá»n Nhị! Từ nay ngÆ°Æ¡i đã là tổng quản, đừng xÆ°ng là tiểu bá»™c nữa, xÆ°ng là ti chức là được. HÆ¡n nữa, chúng ta có việc gì cùng nhau bàn bạc, đừng nên câu nệ. Thá»±c ra Thiên Long coi ngÆ°Æ¡i là bằng hữu, chứ không phải chủ tá»› gì đâu.
Từ nay xuất hiện giang hồ nhiá»u hÆ¡n trÆ°á»›c, hãy xÆ°ng hô cho đạo mạo!
Kim Cương Thần gật đầu đáp:
- Ti chức xin tuân lệnh!
Thiên Long há»i:
- Tiá»n tổng quản có ý kiến gì?
- Ti chức chỉ xin bá»™c bạch cảm nghÄ© của mình. Gần ba chục năm lăn lá»™n trong giang hồ, biết không ít nhân vật trong lục lâm hắc đạo, trong số đó không phải ai cÅ©ng gian ác mà có nhiá»u ngÆ°á»i chân trá»±c, nghÄ©a khí, sẵn sàng hy sinh vì bằng hữu, vì nghÄ©a quên thân. Trái lại trong các danh môn chánh phái cÅ©ng có những tên ngụy quân tá»­, lòng dạ hẹp hòi, thậm chí bất chấp tình huynh đệ mà tranh ngôi Ä‘oạt vị. Những trÆ°á»ng hợp đó ti chức đã gặp nhiá»u. Vì thế xét vá» tu cách và nhân phẩm của má»—i ngÆ°á»i thì không nên căn cứ vào việc ngÆ°á»i đó thuá»™c hắc đạo hay bạch đạo, tà phái hay danh môn chánh phái.
Thiên Long gật đầu nói:
- Tiá»n tổng quản nói vậy rất có lý. Thiên Long cÅ©ng đã gặp không ít trÆ°á»ng hợp này.
Trần Vân Phụng cÆ°á»i há»i:
- Tổng quản nói nhÆ° vậy là có ý bênh vá»±c cho Ãịa Sát giáo chứ gì?
Kim Cương Thần lắc đầu:
- Bênh vá»±c thì không. NhÆ°ng quả thật trong nhiá»u năm qua, bản thân ti chức bị Thiên Ma giáo chèn ép nhiá»u lần, nhÆ°ng chÆ°a từng bị ngÆ°á»i của Ãịa Sát giáo bức hiếp. Mặt khác ai cÅ©ng ta thán vá» hành vi của Thiên Ma giáo nhÆ°ng rất ít nghe oán trách Ãịa Sát giáo.
Thiên Long nói:
- Chúng ta quên mất. Sau này muốn xác định nhân vật hoặc môn phái nào trong giang hồ thì nên há»i ý kiến Tiá»n tổng quản là tốt nhất!
Kim CÆ°Æ¡ng Thần cÆ°á»i ngượng nghịu nói:
- Ti chức không dám!
Trong lúc đó thì Võ gia huynh đệ cÅ©ng tá» ra rất có thiện cảm vá»›i Ngân Y Thần Long và ba vị phu nhân và Tiá»n tổng quản.
Hắc Sát Thần nói:
- Ãại ca! Vừa rồi tiểu đệ hối hận quá! Ngân Y Thần Long quả nhiên nhân phẩm phi phàm, công lá»±c cao tuyệt, xem ra truyá»n ngôn trong giang hồ Ä‘á»u đúng cả! Kim CÆ°Æ¡ng Thần Tiá»n lão đệ cÅ©ng là ngÆ°á»i đáng nể, vừa rồi tiểu đệ lá»— mãng nhÆ° thế mà trong bữa tiệc y chẳng để tâm chút gì! Sau này tiểu đệ sẽ tìm cách xin lá»—i y, nếu không trong lòng sẽ băn khoăn mãi...
Bích Lịch Thần cÆ°á»i đáp:
- Lão ca cÅ©ng có ý đó! Sau này chúng ta nên giao kết vá»›i Ngân Y Thần Long, đặc biệt là Tiá»n lão đệ, nếu có được má»™t ngÆ°á»i huynh đệ hào sảng nhÆ° thế thì rất tốt!
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êðþ÷êîì, ìåáåëüíûå, ïîñòíîå, ìóðìàíñê, ïðîáëåìû, ngu phung trieu long, òåíäåð, ðîæäåíèÿ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™