Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Thoáng Qua Biên Tập: Hùng Bá Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Hưu!
Nháy mắt, Tần Thiên tránh được quyền của tên râu xồm.
Tên râu xồm đánh hụt một quyền, bởi vì dùng lực quá lớn, cả người theo quán tính lao về phía trước. Lúc ấy Tần Thiên đã di chuyển ra phía sau gã, đá mạnh vào giữa mông hắn ta.
Bốp!
- A!
Một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Trên sân thượng, tên râu xồm co quắp trên mặt đất, miệng sùi bọt mép, dị năng của gã đã biến mất, vô cùng đau đớn nằm rên rỉ.
- Hừ! Rắc rưởi, tưởng da mày dày, có chút khí lực thì ngon lắm sao, tao vẫn đùa chết bọn mày.
Tần Thiên lạnh lùng nói, tay túm lấy tóc tên râu xồm hỏi:
- Nói! Là ai phái các ngươi tới, mục đích là gì, không nói tao giết mày!
- Dạ… Là Phong gia bảo chúng ta tới… Bảo chúng ta… Giết người thừa kế Lý gia!
Tên râu xồm thống khổ trả lời.
- Phong gia? Đó là thứ gì a? Nói rõ ràng ra xem nào!
Tần Thiên quát.
- Phong… Phong gia chính là Phong gia, giống Tần gia của các ngươi, đều là một trong thất đại gia tộc của Hoa Hạ, chỉ là không lợi hại được như Tần gia.
Tên râu xồm khó khăn nói.
- Đợi một chút! Cái gì mà Tần gia của ta, vậy là ý gì, nói cụ thể cho ta nghe!
Tần Thiên lại hỏi.
- Đại … ca, ngươi không cần giấu diếm, ngươi chẳng phải chính là người thừa kế của Tần gia sao, còn hỏi ta… Ta làm gì. Mau cứu ta, ta không muốn chết!
Tên râu xồm khó khắn nói.
- Ta chẳng có thời gian rảnh rỗi chơi với ngươi, mau nói rõ cái gì là Thất đại gia tộc, nếu không ta sẽ lập tức giết ngươi!
Tần Thiên tức giận uy hiếp.
- Thất đại gia tộc… chính là: Tần, Tề, Sở, Yến, Triệu, Ngụy, Hàn… Chính là bảy đại gia tộc của Hoa Hạ, nắm trong tay mạch sống của cả Hoa Hạ,… Tần gia chính là gia tộc đứng đầu…
Tên râu xồm gian nan nói đến đây, chưa hết lời đã tuyệt khí chết.
- Fax! Còn chưa nói rõ ràng mà, không được chết!
Tần Thiên lắc mạnh tên râu xồm, nhưng mà sao hắn có phản ứng gì được.
- Mẹ nó, có vậy mà cũng chết được, dị năng cùi bắp!
Tần Thiên tức giận, bất đắc dĩ buông hắn ra.
- Thất đại gia tộc? Người thừa kế? Có ý gì? Còn nữa ta sao lại là người thừa kế Tần gia?
Tần Thiên mờ mịt, dường như Thất đại gia tộc rất trâu bò, chính mình lại là người thừa kế Tần gia đứng đầu Thất đại gia tộc, cha và ông hắn đều đã mất, vậy hắn chính là chủ Tần gia sao.
Nhưng vấn đề chính là, hắn chẳng thấy nhà mình có chỗ nào trâu bò cả, ông nội hắn tuy là một lão cách mạng, nhưng cha hắn lại là xã hội đen, trâu bò ở chỗ nào, đại gia tộc nắm mạch sống của Hoa Hạ ở chỗ nào?...
Bất quá Lý Phỉ Nhi bị dị năng giả đuổi giết, việc này không hề đơn giản, xem ra Lý Phỉ Nhi có gì đó giấu mình, gia tộc nàng chắc chắn cũng không phải bình thường, thế nhưng vẫn chưa được xếp vào Thất đại gia tộc. Tần Thiên cảm thấy rất mâu thuẫn, Tần gia chẳng phải còn mỗi một mình hắn sao, vậy có chỗ nào trâu bò nhỉ?
- Hừ, phiền phức quá, nghĩ sau vậy.
Tần Thiên lầu bầu, nhìn về hai thi thể trên mặt đất, hắn hiện tại không biết nên xử lý thế nào cho tốt.
- Ba Ba Ca, mày có thể đem được người không gian giới chỉ?
Tần Thiên hỏi.
-Được thưa chủ nhân!
Ba Ba Ca trả lời.
- Tốt lắm, ngươi mau đem hai thi thể kia để tạm ở đó đã.
Tần Thiên lập tức ra lệnh.
- Được, chủ nhân, nhưng người sẽ bị khấu trừ năm mươi điểm tích lũy.
Ba Ba Ca trả lời.
- Phất, như vậy mà cũng tốn điểm tích lũy.
Tần Thiên buồn bực nói.
- Chủ nhân, Ba Ba Ca trừ việc đem ngươi vào Thần tàng tinh cầu thí luyện ra, còn lại không phụ trách mang bất kỳ vật nào khác vào, nếu chủ nhân muốn mang thứ khác vào phải tốn điểm tích lũy, đó là quy định của hệ thống.
- Phất! Cái hệ thống này khắt khe quá đi! Thôi được rồi, trở về thêm tìm thêm hai mỹ nữ nữa, kiếm điểm tích lũy vậy.
Tần Thiên hèn mọn thầm nghĩ, sau đó ra lệnh Ba Ba Ca thu hai thi thể kia lại, Tần Thiên sửa sang lại bộ dạng một chút, rồi nhanh chóng rời đi.
…
Khi Tần Thiên về nhà, Tiêu Du và Triệu Nhã Chi đang ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa ăn, Lý Phỉ Nhi cùng Triệu Tiểu Nhã đang ôm gối trong phòng khách xem TV, nghe thấy tiếng mở cửa, hai ngươi lập tức quay đầu nhìn.
- Tần Thiên ca ca!
- Tần Thiên, anh không phải bảo là đi mua đồ uống sao, sao lại tay không trở về?
Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên thắc mắc.
- A! Anh đột nhiên nhớ là trong tủ lạnh vẫn còn nên không mua nữa.
Lúc nãy Tần Thiên nói dối nàng rằng mình muốn đi mua đồ uống, bảo nàng về trước, còn chính mình ở lại đối phó với hai tên dị năng giả.
- Tiểu Thiên, mau vào đây giúp chị!
Tiếng Tiêu Du vọng từ phòng bếp vọng ra, Tần Thiên bước nhanh vào.
- Nào, giúp chị gọt cà rốt.
Tiêu Du nói, Tần Thiên ừm một tiếng, tay cầm lấy dao bắt đầu gọt, ánh mắt vô tình nhìn Triệu Nhã Chi đang nấu súp bên cạnh, nàng vừa cúi xuống làm lộ ra một mảng tuyết trắng dụ người, tức thì phía dưới hắn kích động nóng rực.
- Dì Triệu, dì đang nấu gì thế, thơm quá, để ta xem nào!
Tần Thiên say đắm, nhân lúc không ai để ý tấn công bộ ngực sữa của nàng khiến Triệu Nhã Chi thiếu chút nữa hét lên, may là nhớ đến Tiêu Du ở bên cạnh, hét lên chắc chắn sẽ bị Tiêu Du phát hiện mất.
Triệu Nhã Chi hung hăng trợn mắt cảnh cáo Tần Thiên, thầm mắng Tần Thiên sắc lang. Nhưng Tần Thiên lại hèn mọn nhìn nàng không hề quan tâm đến cảnh cáo của nàng, bật cười hắc hắc, thình lình lại đặt tay lên ngực nàng, Triệu Nhã Chi mặt đỏ bừng, tức giận cầm chiếc muỗng bên cạnh lên uy hiếp:
- Sắc lang, còn làm loạn nữa, tôi sẽ biến cậu thành thái giám, xem về sau cậu làm loạn như thế nào!
- Hắc hắc, dì Triệu, dù có thể bỏ được sao, cái này chính là hanh phúc của dì đó.
Lời này của Tần Thiên khiến mặt Triệu Nhã Chi thêm đỏ bừng.
- Tiểu Thiên, em có gọt cà rốt nhanh lên không.
Tiêu Du không biết từ đâu đã đến phía sau lưng Tần Thiên, làm hắn đành thu tay khôi phục bộ dạng đứng đắn.
- Xong ngay đây!
Tần Thiên đáp.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Thoáng Qua Biên Tập: Hùng Bá Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
- Tiểu Nhã, Phỉ Nhi! Chuẩn bị ăn cơm.
Tiêu Du cất tiếng gọi hai cô gái đang ở trong phòng khách xem TV, lập tức thấy hai nàng chạy lại bày mâm.
Rất nhanh, toàn bộ các món đã được chuẩn bị xong, Tần Thiên mở vài chai bia, rót cho mỗi người một cốc lớn, nói:
- Đến! Chúng ta ăn mừng vì Phỉ Nhi đã được xuất viện, nào cạn.
Tần Thiên vừa dứt lời, tức thì mọi người đều vui vẻ năng cao cốc, cụng ly.
- Oa thơm quá, ta muốn ăn!
Tần Thiên nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, đã thèm đến chay nước miếng, vội vàng gắp lấy một cái đùi gà lớn, nhét vào trong miệng, bắt đầu ăn, những người khác thấy thế cũng tích cực chiến đấu. Nhưng người thoải mái nhất lại là Tần Thiên, xung quanh là một bàn mỹ nữ, khiến hăn không thể không động tâm vừa ăn vừa để một tay xuống bên dưới, lần lượt kiểm tra đôi chân ngọc của các nàng, vui vẻ vô cùng.
Bữa cơm kết thúc, chúng nữ liền tụ lại một chỗ nói chuyện phiếm, Triệu Tiểu Nhã cùng Lý Phỉ Nhi ngồi một lát đã ngủ mất, Tần Thiên liền đem hai nàng về phòng trước, chỉ còn Tiêu Du và Triệu Nhã Chi ngồi xem TV, bất quá hai người đều có chút say, đều lần lượt đứng dậy trở về phòng của mình. Tần Thiên sau khi tắm rửa cũng trở về phòng, hôm nay hắn có việc phải làm, hắn muốn tiến vào Thần tàng tinh xem xét một chút.
Vừa vào bên trong, Tần Thiên bỗng cảm thấy một cảm giác vô cùng thoải mái, không khí cực kỳ trong lành, những tia năng lượng trong thiên địa không ngừng tràn vào trong cơ thể, không cần thúc dục mà tự động vận hành trong đan điền hắn.
Bên trong Thần tinh cầu lúc nào cũng là ban ngày, nhưng Tần Thiên lại không biết cái gì đã chiếu sáng ở đây, chỉ thấy trên bầu trời đầy mây trắng nhẹ bay, cực đẹp.
- Ba Ba Ca, bắt đầu huấn luyện từ hôm nay đi, ngươi mau chuẩn bị cho ta!
Tần Thiên nhìn khoảng rừng rậm vô cùng rộng lớn trước mắt, nghĩ đến cự thú, ma quỷ bất giác cảm thấy rùng rợn. Đang miên man suy nghĩ bị Ba Ba Ca cát đứt.
- Không thành vấn đề chủ nhân, đây là nhiệm vụ của khu vực huấn luyện thứ nhất!
Vừa dứt lời, trên người Ba Ba Ca tản ra ánh sáng màu lam, dần dần hiện ra một gốc hoa đỏ rực như máu, nhìn khá giống hoa lan, có sáu cành nhỏ, vô cùng xinh đẹp.
- Chủ nhân, đây là mục tiêu của nhiêm vụ đầu tiên ở khu vực đầu tiên, hoa Huyết Lan, sinh trưởng trong ao đầm, chỉ cần chạm vào nó là hoàn thành nhiệm vụ!
Ba Ba Ca giới thiệu.
- Chỉ đơn giản vậy thôi sao, không thành vấn đề, mau bắt đầu nào!
Tần Thiên lập tức hưng phấn nói.
- Chủ nhân, chuẩn bị!
Ba Ba Ca vung tay một cái, không gian liền hiện ra một vết nứt, rồi từ từ rộng ra thành một động lớn rộng tầm hai mét, nhìn giống như hố đen trong vũ trụ, đồng thời bạo phát một cỗ hấp lực mạnh mẽ nuốt chửng không khí xung quanh.
- Chủ nhân, đây là cánh cửa không gian, nó sẽ đưa ngài đến khu vực làm nhiệm vụ, nếu ngài cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng, hoặc là tìm được hoa Huyết Lan chạm vào nó, hoặc bóp nát cái này, nó sẽ lặp tức truyền tống ngài trở về.
Ba Ba Ca đưa cho hắn một khối băng nhỏ, Tần Thiên nhìn một chút rồi cất nó đi, sau đó liền bước vào cửa không gian.
Hưu!
Trong nháy mắt, Tần Thiên cảm giác như bị thứ gì đó nuốt chửng, trước mắt một mảng đen tối, sau một khắc, xung quanh hắn bừng sáng, Tần Thiên nhìn thấy trước mắt là một khúc sông trong vắt.
“Đẹp quá!”
Tần Thiên không kìm được muốn thốt lên, nhưng chưa kịp phát ra âm thanh, đã thấy mình rơi xuống, cả người chìm xuống nước.
Bùm!
Bọt nước bắn tung tóe, Tần Thiên như một một viên đá, rơi xuống liền chìm xuống tận đáy sông, hắn vội vàng bơi trở lên.
Phốc!
- Phất! Ba Ba Ca, ngươi đang chơi ta phải không?
Tần Thiên tức giận hét lớn, và dĩ nhiên chẳng ai để ý đến hắn cả. Không gian xung quanh yên tĩnh, nhìn quanh Tần Thiên phát hiện mình đang ở một nhánh sông rộng tầm mười mét, hai bên cây cối rậm rạp, có rất nhiều loại cây cỏ lạ không biết tên, cực kỳ kỳ dị.
- Nơi này nhìn có vẻ rất an toàn, hẳn là không có nguy hiểm gì, bây giờ đi đâu tìm hoa Huyết Lan nhỉ?
Tần Thiên nhìn bốn phía xung quanh, đang muốn bơi lên bờ, chợt cảm thấy có vật gì đó quấn lấy chân mình, Tần Thiên theo bản năng giật lại, liền cảm thấy một lực lượng cường đại kéo mình tụt xuống.
- Siệt!...
Tần Thiên còn chưa kịp hô xong, cả người bị kéo chìm xuống mặt nước, hắn lập tức nhìn xuống, nước vẩn đục, chỉ nhìn thấy một thứ gì đó trắng trắng bám chặt lấy chân mình, không thể biết đó là vật gì, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy bốn năm cánh tay vươn về phía hắn.
- Cái quái quỷ gì vậy? Quỷ à!
Tần Thiên hoảng hốt, đột nhiên bị kéo xuống làm hắn giật mình, vội vàng liều mạng mạng giãy dụa, dùng hết sức đạp mạnh muốn thoát khỏi quái thủ bơi lên phía trên.
Song đúng lúc này, Tần Thiên phát hiện một thứ kinh khủng hơn, không biết từ lúc nào, trên đỉnh đầu hắn đã xuất hiên chục cánh tay vươn tới, còn có một con mắt màu đen nhìn chằm chằm hắn, cực kỳ khủng bố, vội mạnh mẽ giãy dụa thoát khỏi mấy cánh tay quái quỷ.
- Móa nó, quái vật gì đây, quá hù dọa người rồi, cứu mạng!
Tần Thiên vừa thoát được ra vội vàng liều mạng huy động hai cánh tay hết sức bơi ra xa, nhưng phía sau càng ngày càng nhiều cánh tay đuổi theo hắn, lại thêm chi chít sợi tóc đen nữa giống như ngàn vạn nữ quỷ đến đòi mạng, làm Tần Thiên sợ run vội liều mạng bơi đến bờ.
Thình thịch!
Tần Thiên mạnh mẽ phi lên khỏi trên nước, thở hồng hộc, đột nhiên phát hiện mặt nước gợn sóng, nhìn xem, bất ngờ vài cánh tay trắng bệch vươn tới muôn bắt hắn.
- Trời ạ, sao nhiều như vậy!
Tần Thiên hoảng sợ hô lớn, hai mươi năm trời sống hôm nay mới biết thế nào là quỷ a, Tần Thiên vội giãy dụa liều mạng bơi về bờ.
- Mẹ ơi! Như Lai Phật Tổ! Quan Âm Bồ Tát! Mau tới cứu ta, ta không muốn chết sớm, trong nhà còn rất nhiều vợ đẹp chờ ta nuôi, ta không thể chết sớm thế được!
Tần Thiên vừa cầu khẩn, vừa ráng sức bơi, vô cùng chật vật.
Đột nhiên, chân Tần Thiên bị tóm, tức thì hắn bị kéo ngược về phía sau.
- Phất!
Tần Thiên nhìn mấy chục cánh tay trắng bệch phía sau hô lớn.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Dạ Phong Biên Tập: Hùng Bá Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Phất, chương khỉ gì ngắn vãi
- Phất! Muốn giết ta thật sao?
Tần Thiên nhìn những cái tay kinh khủng kia thầm nghĩ. Nhìn quần mình bị túm chặt liền quyết đoán dùng chiêu ve sầu thoát xác, chỉ còn mặc quần lót liều mạng bơi về phía trước. Những cái quỷ thủ kia phát hiện Tần Thiên lại chạy lập tức lao đến.
Tần Thiên vội gắng sức liều mạng bơi về phía trước, nhìn những cánh tay trắng bệch kia đã đến gần lập tức liền dùng dị năng ẩn hình biến mất. Những cái quỷ thủ kia bỗng nhiên dừng lại một chút, nhưng lập tức lại lao đến lần nữa, vì mặc dù Tần Thiên đã ẩn hình rồi nhưng khi bơi vẫn tạo ra các bọt nước.
Bất quá Tần Thiên lần này dùng dị năng ẩn hình đã tranh thủ thời gian cho nên rốt cục cũng chạy được lên bờ, miệng thở hồng hộc, rất mệt mỏi.
Những cánh tay kia thấy Tần Thiên đã lên bờ liền dừng lại một chút, sau đó dần dần chìm xuống.
- Đê ka mờ nó, hù chết ta rồi, này con mịa nó cái gì đây, hoàng tuyền a, lại nuôi không phải là cá, mà là tay người, đúng là muốn con mịa nó mạng người a.
Tần Thiên lòng vẫn còn sợ hãi nhìn dòng sông mà nói.
Ngồi nghỉ bên bờ sông một lúc, Tần Thiên đột nhiên phát hiện ra hình như vừa mất cái gì đó.
- Di, ta mất cái gì a?
Tần Thiên lầu bầu nói, bắt đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên nhớ ra, chính là cái khối băng Ba Ba Ca cho mình mất rồi. Hắn khi nãy còn đặt ở túi trước quần chưa kịp lấy ra, giờ quần chìm trong nước rồi không thể tìm ra.
- Con mợ nó chứ, đây là muốn giết ta sao?
Tần Thiên hô lớn, nhìn nước sông đục ngầu, cũng không thấy bóng dáng chiếc quần đâu, mà cho dù có thấy thì chính mình cũng không dám xuống tìm, nếu như bị mấy cái tay kia bắt được thì mất mạng như chơi.
- Móa, làm gì bây giờ, làm sao trở về đây, trời ạ!
Tần Thiên thầm nghĩ, nơi này là nơi nào hắn cũng không biết, cũng không biết hắc động này thông tới đâu, xem ra muốn trở về là không thể.
- Ba Ba Ca, Ba Ba Ca, mau ra đây cứu ta, Ba Ba Ca!
Tần Thiên trên người mặc mỗi cái quần lót hô to, kết quả hồi lâu cũng không nghe được Ba Ba Ca trả lời, nhưng mà lại có tiếng gầm rú vang lên.
- Tiếng gì vậy?
Tần Thiên nhìn khu rừng thầm nghĩ, từng tiếng gầm rõ ràng là từ bên trong vọng ra, vậy chắc chắc đó là dã thú. Tần Thiên thầm nghĩ không tốt, lập tức không nói hai lời chuẩn bị rời đi, Ba Ba Ca không thấy đâu mà dã thú sắp ra rồi, nếu gặp bọn yêu thú khổng lồ kia thì chắc chết.
Rống!
Đột nhiên một tiếng rống cực lớn từ trong rừng rậm vang ra, ngay sau đó trước mặt Tần Thiên xuất hiện một con dã thú màu đen cao hơn một thước, dài ba thước, nhìn kỹ thì thấy con dã thú này cực kỳ quái dị, thoạt nhìn rất giống hổ, nhưng lông trên người lại giống lông sư tử, cái bờm trên đầu trông như hoa hướng dương, răng trong mồm trắng hếu, dài khoảng hai mươi phân, giống như lưỡi dao sắc bén được chế tạo từ sắt thép, nhất là cái đuôi trông như đuôi bọ cạp bên trên có những cái gai đâm lên.
- Móa, đây là yêu thú gì a, lớn lên thật quái dị, xấu vãi.
Tần Thiên thầm nghĩ, cả người không hề nhúc nhích, cảnh giác nhìn con yêu thú, mà con yêu thú này cũng không có động đậy, một người một thú cứ thế giằng co nhau.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Dạ Phong Biên Tập: Hùng Bá Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Tần Thiên nhìn con yêu thú này tính toán một lúc, có lẽ thực lực so với mình cũng không chênh lệch lắm, nhưng mà nếu đánh thực thì chưa biết, cái loại yêu thú trong rừng này chắc chắc sẽ rất hung hãn, trước mặt chạy cũng không được, phía sau lại là nước sông, bên trong đầy cánh tay quỷ dị, biện pháp duy nhất là liều mạng.
Tần Thiên nhìn xung quanh cũng không thấy thứ gì có thể tiện tay làm vũ khí, mà chính mình tay không đối đầu với quái thú thì thật là lỗ lớn a.
- Mịa nó chứ, đây là nơi quái quỷ gì vậy, ngay cả tảng đá cũng không có!
Tần Thiên thầm nghĩ.
Rống...
Lúc này yêu thú đối diện thấp giọng gầm hét, hai mắt hung tàn nhìn Tần Thiên, nước dãi chảy không ngừng.
Rống...
Đột nhiên yêu thú gầm lên giận dữ, sau đó mạnh mẽ lao tới, tốc độ cực nhanh. Tần Thiên chỉ thấy một cái bóng đen trong nháy mắt xuất hiện trước mặt, lồng ngực bị móng vuốt sắc bén đánh tới.
Hưu!
Tần Thiên không cần suy nghĩ trực tiếp sử dụng thuấn di tránh sang một bên, còn chưa dừng lại thì con yêu thú kia đã lại lao đến.
- Con bà nó nhanh vãi!
Tần Thiên hét lớn, lại một lần nữa thuấn di tránh đi khiến con yêu thú vồ hụt.
Rống!
Yêu thú giận dữ, hai lần bị tên tiểu tử kia tránh được, đây là điều chưa từng xảy ra.
Hưu!
Đột nhiên con yêu thú biến mất, Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng cả người đã bị đánh bay ra ngoài, con yêu thú kia lập tức nhào tới há miệng cắn.
- Phất!
Tần Thiên phẫn nộ quát, không ngờ rằng con yêu thú này cũng biết thuấn di. Tần Thiên lập tức không cần suy nghĩ nhấc chân, đá mạnh vào bụng con yêu thú, bất kể là sinh vật gì đi nữa thì cái bụng cơ hồ chính là điểm yếu nhất, Tần Thiên đá một cước này cực kỳ âm hiểm.
Ngao!
Yêu thú phát ra một tiếng kêu thảm thiết, Tần Thiên nhân cơ hội gỡ móng vuốt của nó trên người mình ra, nhanh chóng trốn qua một bên.
- Mịa nó chứ, đau chết ta mất!
Tần Thiên nhìn ngực mình bị yêu thú chụp vào, đau đến méo miệng. Một mảng thịt đã bị tróc ra, máu tươi đầm đìa, nếu như sâu một chút nữa đến trái tim thì chắc đã đi đời nhà ma rồi.
Hống hống hống... !
Yêu thú nổi giận gào lên vang vọng trời đất, trong nháy mắt một cỗ khí thế không gì sánh nổi từ người yêu thú phát ra khiến cỏ cây cũng bị chấn động, cực kỳ kinh người, sau một khắc yêu thú lại một lần nữa biến mất.
Lần này Tần Thiên không chút nghĩ ngợi, dùng dị năng ẩn hình và thuấn di rời đi.
- Mẹ nó, muốn tấn công lão tử sao, lần này lão tử tấn công ngươi.
Tần Thiên cả giận nói, tránh được công kích từ phía sau, lập tức tìm vị trí yêu thú, trong nháy mắt đã đến bên cạnh nhấc chân sút liên tục vào bụng nó.
Ngao!
Yêu thú kêu lên một tiếng thảm thiết, bị Tần Thiên đá bay rồi nặng nề rơi xuống đất.
Mà Tần Thiên một chiêu đắc thủ, lập tức phóng về phía yêu thú vừa rơi xuống tiếp tục công kích. Yêu thú còn chưa kịp phản ứng đã bị sút liên tục vào bụng.
Ngao!
Ngao!
Ngao!
Mấy tiếng kêu cực kỳ thảm thiết vang lên, yêu thú bị Tần Thiên liều mạng đá vào bụng, cả người co quắp không ngừng, muốn phản kháng cũng không được, bị hành hạ tàn bạo.
Tần Thiên đá gần một trăm cước vào bụng yêu thú, thấy nó không có cách nào dậy được liền ngừng lại, nhưng mà cũng không có ý định bỏ qua cho nó, chỉ cần nó còn sống Tần Thiên vẫn cảm thấy có uy hiếp, vì thế hắn đi tìm một cành cây đến trước mặt yêu thú, đâm thẳng vào mắt nó.
Ngao!
Yêu thú kêu thảm, rống giận chạy vào rừng khiến cây cối bị chấn động, nó liên tục đâm vào cây, giằng co một lúc lâu rồi mới chết.
Tần Thiên đi tới thấy yêu thú đã chết, lúc này mới yên lòng đặt mông xuống đất ngồi thở dốc.
- Mụ nội nó, mệt chết mất!
Tần Thiên vừa thở vừa nói, vừa rồi năng lượng của hắn tiêu hao ít nhất là tám phần, nếu như con yêu thú này lợi hại hơn một chút thì hắn đã chết không thể nghi ngờ.
- Đúng rồi, Ba Ba Ca nói bên trong yêu thú có nội đan, ta phải lấy ra xem sao.
Tần Thiên lầu bầu nói, sau đó quay đầu nhìn cái đầu khổng lồ của yêu thú. Theo lời Ba Ba Ca thì nội đan của yêu thú nằm trong đầu, Tần Thiên nhìn một chút, yêu thú này đầu quá cứng rắn, trong tay mình lại không có gì sắc bén, căn bản là không thể mở ra.
Suy nghĩ một chút, Tần Thiên đứng lên nhìn xung quanh, tìm một nhánh cây sau đó cắm vào chỗ mắt yêu thú vừa bị mình chọc mù, móc lòi ra, đồng thời móc luôn óc và mấy thứ bên trong ra. Móc một hồi lâu Tần Thiên liền thấy một viên trân châu trong suốt màu trắng, thoạt nhìn không khác những viên trân châu thông thường, to như nắm tay trẻ con, không tròn lắm nhưng sáng bóng, đang khẽ phát ra tia sáng và tản mát ra một luồng năng lượng dồi dào.
- Đây chính là nội đan sao, đúng là siêu cấp trân châu a, màu sắc lại đẹp như vậy, đem bán đi chắc cũng được vài trăm triệu a.
Tần Thiên nhìn viên nội đan hưng phấn nói, muốn đem nó cất đi, kết quả phát hiện mình chỉ đang mặc mỗi cái quần lót, không có chỗ để, chẳng lẽ lại bỏ vào bên trong quần lót sao.
- Mặc kệ, đem nó luyện hóa để bổ sung năng lượng rồi nói sau!
Tần Thiên lầu bầu nói, Ba Ba Ca đã nói rằng nội đan của yêu thú tinh hoa ở chỗ đó là tập trung toàn bộ năng lượng, vì thế có thể đem nó luyện hóa hấp thu thành năng lượng của mình.
Nghĩ tới đây Tần Thiên liền ngồi xuống đất, bắt đầu nhắm mắt lại, vận chuyển công pháp, bắt đầu hấp thu năng lượng bên trong nội đan.
Viên nội đan này bên trong ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ, Tần Thiên mất chừng một giờ đã hấp thu xong, nhất thời năng lượng trong người trực tiếp khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Tần Thiên vui mừng chính là tốc độ hoạt động của huyết mạch nhanh hơn trước nhiều, nếu như mang trong người mười mấy hai mươi viên nội đan thì đến lúc đánh nhau chắc chắc không phải sợ, năng lượng suy giảm liền hấp thụ một hai viên nội đan, đến lúc đó làm gì có ai là đối thủ, nghĩ tới đây trong lòng Tần Thiên không khỏi rục rịch hẳn lên.
Năng lượng bị hấp thu hết, viên nội đan liền trở thành đống tro. Tần Thiên thấy thế rất là đau lòng, vứt chúng đi, sau đó bẻ gãy răng của yêu thú. Hai cái răng này dài chừng hai mươi phân, bén nhọn cực kỳ, rất thích hợp làm vũ khí.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá
Tác giả: Tô Phái Dịch Giả: Dạ Phong Biên Tập: Hùng Bá Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Tần Thiên bẻ gãy hai cái răng yêu thú rồi đâm thử vào người nó, thấy chúng vô cùng sắc bén, đâm xuyên từ bụng ra sau lưng, độ sắc bén không kém dao găm hơn nữa cầm thấy cũng nhẹ.
Tần Thiên tính nên xuống sông mò quần về, nếu không cứ thả rông như vậy rất bất tiện.
Tần Thiên nhìn xung quanh, tìm một cành cây dài khoảng ba thước sau đó đi tới bờ sông, nhìn lại vị trí mình bị rơi quần lúc trước. Nơi đó cách bờ cũng không quá xa, lúc này nước sông cũng đã trở nên trong suốt, Tần Thiên nhìn một lúc liền thấy cái quần của mình đang nổi trên mặt nước, mà những cái tay tái nhợt kia cũng không thấy đâu, nhưng hắn không dám dễ dàng xuống nước mà đưa cành cây xuống, tính vớt quần lên.
- Tốt! Thành công!
Tần Thiên nhìn cành cây vừa vặn dài đến chiếc quần liền mừng rỡ, sau đó lập tức từ từ vớt cái quần lên.
Hưu!
Đột nhiên dòng sông trong suốt xuất hiện mấy chục cánh tay kéo cành cây lại.
Thình thịch!
Tần Thiên chưa kịp nói xong bất ngờ đã bị kéo xuống, nhất thời kinh hãi vội buông tay, liều mạng lao lên bờ, ở phía sau hơn mười cánh tay nhanh chóng đuổi theo Tần Thiên.
- A!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, tập trung sức lực lao lên bờ làm mấy chục cánh tay phía sau vồ hụt.
- Mụ nội nó!
Tần Thiên mắng một câu rồi chậm rãi đứng lên đi sang một bên, đứng cách xa bờ nhìn mấy chục nhân thủ trồi lên mặt nước, sắc mặt bị dọa cho trắng bệch, trái tim bị dọa muốn nhảy ra ngoài.
- Đồ khỉ gì mà khủng bố như vậy a, hù chết cha rồi, hù chết cha rồi.
Tần Thiên lầu bầu nói, đặt mông xuống đất ngồi thở hồng hộc.
Tần Thiên ngồi nghỉ trên mặt đất một lúc lâu mới khôi phục tinh thần, cũng không dám lấy quần nữa. Suy tư một lúc Tần Thiên liền nghĩ ra một cách, sau đó hắn đi đến chỗ thi thể yêu thú dùng sức kéo một đoạn dài ra tới bờ sông, cách vị trí cái quần cũng không quá xa, sau đó đẩy xuống nước rồi lấy cành cây cắm vào thi thể yêu thú, nhất thời một trận gợn sóng khổng lồ nổi lên.
Hưu hưu...!
Trong nháy mắt rất nhiều cái tay người từ dưới nước xông ra, nhanh chóng tập trung quanh yêu thú khiến mặt sông đang trong suốt hiện đầy những sợi tóc màu đen. Tần Thiên nhìn cảnh này mồ hôi lạnh liền ứa ra, nhìn rất nhiều cánh tay tụ lại, Tần Thiên liền quyết đoán chạy tới chỗ chiếc quần, trong tay nắm cái răng dài của yêu thú nhảy xuống, vận dụng dị năng ẩn hình nhanh chóng cầm lấy cái quần.
- Bắt được rồi!
Tần Thiên đã bắt được cái quần, lập tức hưng phấn nghĩ sau đó bơi về bờ.
Nhưng trong nháy mắt Tần Thiên phát hiện chân của mình đã bị rất nhiều sợi tóc quấn lấy, ngay sau đó cả người bị kéo chìm xuống.
- Làm sao có thể, ta không phải đã ẩn thân rồi sao, làm sao lại bị phát hiện nữa a?
Tần Thiên nhất thời kinh hãi, sau đó liều mạng tránh thoát, kết quả hai chân bị trói cứng. Trong nháy mắt một cảm giác lạnh như băng từ chân truyền đến khiến Tần Thiên có cảm giác bị đông cứng, sau đó tê dại không thể nhúc nhích được, chỉ có thể để mặc cho cánh tay kéo đi, cùng lúc đó rất nhiều cánh tay quấn chặt lấy Tần Thiên.
Dưới tình huông cấp bách, Tần Thiên nhanh chóng thò tay ra túi quần sau, tìm được khối băng Ba Ba Ca giao cho hắn định bóp nát.
Đột nhiên một cánh tay vọt qua nắm lấy khối băng trong tay Tần Thiên, khiến tay hắn tê rần, khối băng trong tay rơi xuống.
- Không!
Tần Thiên vừa buột miệng hô lớn lập tức đã bị nước tràn vào miệng, xông ào ào vào trong cổ họng. Tần Thiên không nhịn được ho khan một trận, nước tràn vào càng nhiều khiến hắn suýt bị sặc chết.
"Không, ta không thể chết được!"
Tần Thiên hô lớn trong lòng, bản năng sinh tồn khiến hắn liều mạng giằng co, tay trái cầm răng yêu thú mạnh mẽ đâm tới cánh tay kia.
Hưu!
Răng nanh yêu thú trực tiếp xuyên thủng cánh tay, nhưng nó vẫn nắm chặt hai tay Tần Thiên, hơn nữa cũng không thấy có máu, cái gì cũng vô dụng. Nhưng chỉ trong nháy mắt trong đám tóc kia hiện ra một khuôn mặt nữ nhân trắng bệch, bên trong đôi mắt toát ra hận ý, thần sắc cực kỳ oán độc khiến Tần Thiên bị dọa gần chết.
Bất quá hắn đã không có thời gian để sợ hãi những thứ này, tay cầm răng yêu thú buông lỏng ra, sau đó bắt lấy khối băng đang rơi xuống đáy sông, nắm chặt trong tay.
Đúng lúc này, vài chục cánh tay cũng đã chộp tới Tần Thiên, Tần Thiên liền không chút nghĩ ngợi dùng hết sức bóp nát khối băng trong tay.
Nhưng vẫn không có bất cứ chuyện gì xảy ra, chính mình vẫn ở dưới sông, tay bị nắm, khuôn mặt oán độc của nữ nhân vẫn nhìn hắn, mà đống cánh tay kia cũng đã đến trước mặt, sắp bắt được hắn rồi.
- Đê ka mờ, Ba Ba Ca, trời ạ, ngươi... Hưu!
Tần Thiên còn chưa nói hết câu đột nhiên trước mắt một luồng bạch quang chói mắt sáng lên, sau một khắc cả người bị một lực hút cực mạnh l hút vào.
Hưu!
Một giây sau, Tần Thiên ngã xuống một nơi khác, cùng lúc đó một thi thể nữ nhân rơi trên người hắn, da mặt nứt nẻ đối diện với hắn, đột nhiên khóe miệng nó chợt nở nụ cười.
- A!
Tần Thiên ngay lập tức lấy tay đẩy thi thể đó ra, né sang một bên, thi thể kia bị Tần Thiên đẩy ra nhanh chóng hóa thành một vũng nước, sau đó hoàn toàn biến mất.
- Chủ nhân, ngài đã hoàn thành nhiệm vụ, hoan nghênh trở về.
Lúc này Ba Ba Ca xuất hiện trước mặt Tần Thiên.
- ĐKM, Ba Ba Ca, ngươi đem ta đến cái nơi chó chết gì đây, tại sao lại có nữ quỷ đó a, hại lão tử thiếu chút nữa chết rồi, còn cái nhiệm vụ chó má gì đó nữa, nhiệm vụ con bà ngươi a!
Tần Thiên chỉ vào Ba Ba Ca giận dữ nói, mẹ nó chứ, một người sắp chết còn nhiệm vụ cái éo gì nữa, nhiệm vụ cái đầu ngươi a.
Luận đàm và báo lỗi tại đây Tuyển quân tham gia nhóm Nòng nọc tại đây
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hùng Bá