Đao quang của Phổ Độ Lôi Đế Đao vung lên, phát ra những tia điện chớp thô to, xé rách bất cứ tồn tại nào phía trước.
Khải giáp được chế tọa từ lân phiên, hồn phách của Thiên Long, uy nghiêm tự thân có thể đẩy lui tà ma, mang theo lực lượng cường đại, thậm chí còn có thể cải tạo tư dưỡng thân thể, gân cốt, khiến cho người mặc lên biến hóa một cách quỷ dị, có lực lượng của thiên thần.
Hoàng Thiên Ngọc Tọa lại cường đại vô cùng, mang theo lực lượng không gian khủng bố, cách không trảm sát.
Hơn nữa còn có sức bộc phát đáng sợ của nhân tiên, võ thánh khi áp sát công kích.
Trong nháy mắt, tất cả đã hợp thành một bức đồ họa hủy thiên diệt địa.
Hồng Dịch cũng chỉ có thể thầm cầu phúc cho Nạp Lan Ám Hoàng mà thôi.
Bản thân hắn đối với vị Huyền Thiên quán chủ này mặc dù có ân oán, thế nhưng kỳ thực cũng không phải là đối địch sống chết. Có thể nói đối phương là một nho sĩ chân chính, học vấn tinh thâm, hơn nữa từng hóa thân tham gia thi đỗ tiến sĩ triều Đại Kiền, học vấn ngũ xa, tài trí hơn người, văn khí phi phàm.
Thế nhưng đối mặt với một loạt đòn bạo kích như vậy, cho dù hắn pháp lực cao đến đâu chăng nữa cũng không thể làm gì được.
Chỉ tính riêng một mình Đao Thánh Công Dương Ngu thân mặc thiên long giáp đã là một tồn tại đáng sợ rồi, cho dù là cao thủ sáu lần lôi kiếp cũng phái tránh né. Huống chi hiện giờ trong tay lão còn cầm cả Phổ Độ Lôi Đế Đao?
Hơn nữa Chân Võ Quyền Ý trong Lôi Ngục Đao Kính đích thực là có uy lực của sấm sét, càng khiến cho vị tuyệt thế cao thủ này mang thêm một phần uy thế kinh thiên động địa.
Hồng Dịch thậm chí thấy được tại khoảnh khắc khi một đao của Công Dương Ngu bổ về phía Nạp Lan Ám Hoàng, từng luồng điện chớp khổng lồ xoáy tròn bao quanh thân thể lão, từng nhánh từng nhánh điện mãng lôi long gầm thét dữ tợn, một pho tượng đại thần mang hình dáng quy xà quấn vào nhau loáng thoáng hiển hiện giữa hư không, ánh mắt lạnh giá, toàn thân không có chút cảm tình nhân loại nào, một tay giơ thanh thần đao còn to lớn hơn cả lôi điện bổ thẳng từ trên xuống.
Trong ánh lôi điện, Chân Võ Quyền Ý của Đao Thánh Công Dương Ngu lại hóa thành thực chất.
- Công Dương Ngu, ngươi muốn chết!
Tại thời khắc cuối cùng, Nạp Lan Ám Hoàng đã thấy rõ đao của Công Dương Ngu, gầm lên một cách điên cuồng, đồng thời thi triển ra đòn phản kích cường đại nhất của bản thân.
- Huyền Thiên Ám Chú Đại Pháp Y!
Một chùm khí đen đậm đặc cấm chế tất cả không gian, thời gian hiện lên quanh thân Nạp Lan Ám Hoàng, sau đó biến thành một bộ tiên y màu đen kịt.
Bộ tiên y này là một thứ trang phục kỳ lạ, chóp mũ cao cao, có kiểu dáng giống như áo cà sa của trung cổ chư tử, bên trên có rất rất nhiều ám chú đang liên tục chớp động.
Cùng lúc đó bóng đêm xung quanh thân thể của Nạp Lan Ám Hoàng tựa như hình thành một khối không gian trống rỗng, bên trong phát ra những tơ sáng cực nhỏ, thế nhưng so với ánh sáng của mặt trời còn sáng hơn nhiều, tinh thuần hơn nhiều, tựa như đó là những tia sáng đầu tiên khi trời đất mới được sinh ra.
Từng sợi tơ ánh sáng bị rút ra, biến thành những sợi chỉ bám vào trên thân thể của Nạp Lan Ám Hoàng.
- Cực Ám Chi Quang! Bát Thần Ám Hoàng Quyền!
Sau khi mặc lên Huyền Thiên Ám Chú Đại Pháp Y, trong lòng bàn tay của Nạp Lan Ám Hoàng xuất hiện một đoàn tinh thể ánh sáng rực rỡ, lóng lánh chớp động, tinh thuần không gì sánh được, bên trong không chút tạp chấp.
Một quyền mang theo tinh thể ánh sáng xuất ra, vẽ lên một quỹ tích huyền ảo, cùng lúc đó màn đêm tối tăm bốn phía tựa như bị một thứ ma chú nào đó thôi động, điên cuồng hội tụ về trung tâm.
Thân thể của Hồng Dịch cũng đều cảm thấy dường như có một lực hút khủng khiếp đang tác động lên, vì thế vội vã trấn định lại. Hắn lập tức cảm nhận thấy bóng tối xung quanh tựa như mưa dông bão giật đang điên cuồng gào thét giữa biển đêm.
Nạp Lan Ám Hoàng đánh ra một quyền!
Áo cà sa phiêu phiêu, màn đêm vô cùng vô tận của đất trời bị hắn hút vào trong thân thể linh hồn, hóa thành lực lượng của bản thân.
Rầm!
Quyền cùng đao giao phong, ánh sáng cùng lôi điện quấn quít.
Va chạm mãnh liệt, trời long đất lở, núi sập sông băng.
Thân thể của Đao Thánh Công Dương Ngu bỗng nhiên nổ mạnh, bắn mạnh ra bên ngoài. Áo giáp toàn thân phát ra một tiếng long ngâm thê lương thật lớn, sau đó răng rắc vỡ vụn, thiên long khải giáp không ngờ bị một kích chấn nát.
Phụt!
Mũ giáp đầu rồng thật lớn nứt ra, Công Dương Ngu phun ra một ngụm máu tươi, thân thể rơi xuống bên dưới, hiển nhiên là do áo giáp bị phá, thân thể không thể di động trên không trung được nữa.
Thế nhưng ngay trong nháy mắt khi hắn rơi xuống, chùm ánh sáng vàng rực ban nãy một lần nữa lóe lên, hút hắn vào trong không gian của Hoàng Thiên Ngọc Tọa.
Công Dương Ngu lần này thụ thương, Nạp Lan Ám Hoàng cũng không khá hơn. Liều mạng đón một đao của Công Dương Ngu, Ám Chú Đại Pháp Y của hẵn cũng nhanh chóng nổ vụn, đồng thời thân thể của hắn vỡ nạt, thoáng chốc giải thể, sau đó lại bị hơn trăm luồn đao quang cắn xé, phút chốc nổ tung thành một chùm huyết vụ, tinh huyết cường đại bạo tạc khắp bốn phía, toàn bộ thân thể thoáng chốc bị hủy diệt hoàn toàn, chỉ còn lưu lại bốn năm vạn thần niệm lơ lửng giữa không trung.
Thân thể của Nạp Lan Ám Hoàng cũng đạt tới cảnh giới võ thánh, đồng thời khí huyết cường đại đạt tới trạng thái đỉnh phong. Thân thể và linh hồn hắn đã hợp thể, pháp võ hợp nhất, lấy huyết khiển hồn, lấy hồn khiển phách, có thể phát huy ra lực lượng cường đại nhất.
Thế nhưng hiện tại thân thể bị chém nát, linh hồn cũng bị trọng thương.
- Được, được lắm, khá khén cho một chiêu Cực Ám Chi Quang, Bát Thần Ám Hoàng Thần Quyền. Bóng tối luyện đến mức tận cực sẽ sinh ra ánh sáng. Cũng như vậy, ánh sáng ngưng luyện đến cùng cực sẽ sinh ra bóng tối. Ta phải nghiên cứu thật kĩ về ánh sáng cùng bóng tối. Tuy răng cảnh giới của ta hiện giờ cao hơn Nạp Lan Ám Hoàng, lực lượng cũng cường đại hơn hắn, tuy nhiên sự hiểu biết về bóng tối còn thua xa hắn rất nhiều. Dù sao ta mới chỉ chiếm được Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới, còn chưa có được bản chính Huyền Thiên Ám Hắc Lục. Hơn nữa Hắc Ám Mạn Đồ La là kinh nghiệm do tự bản thân Ám Hoàng Đạo Nhân đúc kết ra, trong khi đó Huyền Thiên Ám Hắc Lục mới thực sự là tinh hoa của Huyền, cao thủ Dương Thần sáng tạo ra từ thời thái cổ.
Tận mắt chứng kiến trận giao đấu hung hiểm này, Công Dương Ngu có long giáp thần đao, Nạp Lan Ám Hoàng có pháp bảo đạo thuật cái thế, những cuối cùng cũng lưỡng bại câu thương. Điều này quả thật khiến cho tâm linh Hồng Dịch rung động vô cùng.
Tuy nhiên một thắc mắc còn lớn hơn nữa bỗng xuất hiện trong lòng Hồng Dịch.
- Nạp Lan Ám Hoàng đã là cao thủ năm lần lôi kiếp, có năng lực tâm huyết dâng trào, vậy tại sao một sự hung hiểm như thế này lại không cảm ứng được? Đây là vì sao? Lẽ nào Vị Lai Vô Sinh của Kiền đế Dương Bàn đã luyện đến mức có thể che giấu cả biến hóa của tương lai rồi hay sao! Ngay cả ta cũng không cảm giác được nguy hiểm!
Tương lai mặc dù biến hóa vô cùng vô tận, thế nhưng người tu hành cao thâm có thể cảm ứng được một vài thứ, ví như một số sự hung hiểm cường liệt ảnh hưởng đến tính mạng, từ đó có thể tránh đi, tìm một con đường khác.
Thế nhưng nghe đồn răng, Vị Lai Vô Sinh Kinh khi luyện đến cực điểm có thể che giấu được tương lai, khiến cho người tu hành cao thâm đến mấy cũng không cảm ứng được.
Thậm chí còn có thể nhìn thấy được những nhánh rẽ trong tương lai, từ đó lựa chọn, hoặc có thể tự sáng tạo ra cho chính mình một con được có lợi nhất.
Nắm giữ biến hóa vô cùng vô tận của tương lai, sáng tạo ra tương lai vô cùng biên hóa!
Đây mới thực sự là hàm nghĩa chân chính của Vị Lai Vô Sinh Kinh!
Hồng Dịch học được Chân Không Đại Thủ Ấn, thần lực ngưng tụ từ tín ngưỡng cuồng nhiệt, đầy đều là pháp môn về lượng lượng, cũng không phải là pháp tắc, quy tắc huyền ảo nhất của Vô Sinh Kinh.
Tại tình huống nguy hiểm đến cùng cực này thế mà Hồng Dịch, Nạp Lan Ám Hoàng, Đại Chu thái tổ lại không cảm giác được chút gì, đây tuyệt đối là huyền bí của Vị Lai Vô Sinh Kinh.
Không có yếu tố này thì cũng không cách nào giết chết một bậc kiêu hùng cự phách.
Cũng chính vì Nạp Lan Ám Hoàng không cảm giác được chút nguy hiểm nào, cho rằng lần này hành động cực kỳ dễ dàng, cho nên thân thể cùng linh hồn mới hợp nhất. Dù sao rất nhiều người tu hành có đạo thuật cao thâm, nhưng có thân thể phụ trợ, khí huyết tinh huyết bổ dưỡng cho linh hồn thần niệm, khiến cho pháp thuật khi thi triển ra sẽ cường đại hơn rất nhiều.
Hơn nữa thân thể cùng linh hồn bảo vệ lẫn nhau, lực lượng tập trung cùng một chỗ, không bị phân tán, như vậy mới có thể cùng Đại Chu thái tổ cướp đọat long lân giáp.
- Thiên địa chân không, vị lai tư chủng, bất hủ nguyên thần, Thu!
Ngay khi thân thể của Nạp Lan Ám Hoàng bị chém nát, linh hồn cường đại nổ tung tóe thành rất nhiều thần niệm thì một vết nứt không gian bỗng hiện ra, từ bên trong truyền ra một thanh âm cực trầm, sau đó một luồng ánh sáng nhiều màu cực kỳ cường đại bắn ra.
Trong khoảnh khắc cả không gian, thời gian như đông kết lại, âm thanh phạm xướng văng vẳng khắp đất trời, đâu đâu cũng là phật âm, tựa như đi tới mười phương phật giới, đi tới đàn tràng của chư bồ tát.
Chân Không Đại Thủ Ấn ngưng kết, mạnh mẽ bá đạo, bay vút ra, kết thành Đại Viên Mãn Ấn, hung hăng nện xuống chùm thần niệm vừa mới gian nan ngưng tụ thành của Nạp Lan Ám Hoàng, đồng thời hơn một trăm Càn Khôn Long Vệ mặc thiên long giáp, Vệ Thái Thương, Vương Thao, đao quang của hai võ thánh bỗng nhiên ngưng tụ lại cùng một chỗ, chập thành một luồng điện chớp thô to, kích sát về phía trước.
Toàn bộ thần niệm của Nạp Lan Ám Hoàng lập tức phát ra một loạt tiếng gào thét. Lần thứ hai hứng chịu công kích, thần niệm trọng thương, nhât thời hơn hai vạn thần niệm của hắn bị Chân Không Đại Thủ Ấn bắt lấy. Hơn một vạn ý niệm khác bị tiêu diệt, còn hơn hai vạn thần niệm đang giãy dụa phá không bay lên.
- Đại Diệt Cầm Nã! Đi!
Nạp Lan Ám Hoàng lần này dựng thẳng lên bầu trời mà bay đi. Ở cực cao trên bầu trời, một đạo huyễn ảnh thần toa liền xuất hiện, trong đó hiện ra một phân thân của Đại Chu Thái Tổ. Nhìn thấy hơn hai vạn thần niệm tàn dư của Nạp Lan Ám Hoàng bay lên, không ngờ lại thi triển ra Cầm Nã Đại Pháp trong Đại Diệt Thần Quyền, hướng về phía hai vạn thần niệm cường ngạnh chụp tới.
Không hổ là kiêu hùng cự phách, thái tổ khai quốc, chân thân sau khi rời đi, hóa thân không ngờ còn ẩn núp ở lại, thừa cơ chiếm tiện nghi, không hề để ý chút nào đến sự hợp tác lúc trước.
Hiện tại Nạp Lan Ám Hoàng trọng thương, thần niệm vô lực, đâu thể nào chống cực được Cầm Nã Đại Pháp của kẻ vừa mới hợp tác cùng với hắn.
Nhất thời, đủ hai vạn thần niệm đều bị tóm gọn, thân thể Đại Chu thái tổ liền trở nên vặn vẹo, biến thành một luồng huyễn ảnh thần toa, biến mất trên bầu trời, không con thấy bóng dáng tăm hơi.
Gần như là trong khoảnh khắc, số phận của vị Huyền Thiên quán chủ Nạp Lan Ám Hoàng này đã được định đọat. Một vạn thần niệm bị hủy diệt, hơn hai vạn thần niệm bị Dương Bàn bắt, hơn hai vạn thần niệm bị Đại Chu thái tổ bắt.
- Hừ! Đại Chu thái tổ, lần này cuối cùng ta cũng bắt được manh mối của ngươi rồi. Nhân lúc Kiền đế Dương Bàn che phủ cảm ứng tâm huyết dâng trào của ngươi, ta theo dõi truy sát ngươi, để xem lần này ngươi làm sao thoat được tay của ta?
Hồng Dịch tự nhủ, sau đó đột nhiên xé rách hư không, hướng về phía huyễn ảnh thần toa của Đại Chu thái tổ mà lao đi.
Gần đây Hồng Dịch sau khi chiếm được Như Lai Cà Sa, Diêm Phù Đại Trận, đối với năng lực linh hồn xé rách hư không cũng như thủ pháp thao túng không gian của cao thủ sáu lần lôi kiếp đã có thể vận dụng nhuần nhuyễn vô cùng, chỉ thoáng chốc đã nhìn rõ đường đi của huyễn ảnh thần toa.
Hồng Dịch muốn bám theo huyễn ảnh thần toa, tìm chỗ chân thân mà Đại Chu thái tổ ẩn náu, sau đó bất ngờ tập kích giết chết. Bằng không chờ Đại Chu thái tổ khôi phục năng lực tâm huyết dâng trào thì khó có khả năng giết chết được lão.
- Thiên Xà Vương Tinh Mâu bình thường đi với Huyền Thiên quán chủ như hình với bóng, vì sao lúc này chỉ có mỗi mình Nạp Lan Ám Hoàng? Lẽ nào nàng đang độ lôi kiếp? Rất có khả năng là như vậy? Chắc hẳn nàng ta đang ở trong thời ky suy yếu sau khi độ năm lần lôi kiếp!
Trong lòng Hồng Dịch bỗng hiện lên một suy nghĩ.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
- Sào huyệt của Đại Chu thái tổ chẵng lẽ nằm trong hư không loạn lưu sao? Thảo nào khó có ai bắt được lão, không biết sào huyệt của lão ở trong hư không loạn lưu có bộ dạng ra sao nữa?
Hồng Dịch bám theo huyễn ảnh phân thân của Đại Chu thái tổ, truy tung suốt nửa canh giờ, một đường tiến sâu hơn mười vạn trượng vào hư không loạn lưu.
Hắn cẩn cẩn trọng trọng thao túng không gian mà du hành, cảm ứng quỹ tích chuyển động của huyễn ảnh thần toa ở phía trước, thế nhưng tuyệt không để lộ chút khí tức nào của bản thân.
Hồng Dịch hiện giờ điều khiển không gian lực có thể nói là tinh diệu vô cùng. Bản thân đã dung hợp được với Càn Khôn Bố Đại, tiếp nữa lại thấu hiểu Cửu Cung Diêm Phù Trận lẫn Ma Ha Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa, tuy rằng còn thua kém đại cường giả võ đạo phấn toái chân không, thế nhưng so với Đại Chu thái tổ thì còn cao minh hơn rất nhiều.
Nhất là cỗ huyễn ảnh thần toa này sau khi bắt được linh hồn của Nạp Lan Ám Hoàng còn phải mãnh liệt trấn áp xuống.
Tuy nhiên cái huyễn ảnh thần toa này tính ra cũng giảo hoạt vô cùng, tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi, trong lúc liên tục đổi hướng bay đều bày bố ra đủ loại nghi trận, sau khi tiến nhập vào hư không loạn lưu lại càng bay loạn xạ xung quanh, chẳng khác nào một con ruồi nhặng ngu ngốc, khiến cho kẻ khác không cách nào xác định được phương hướng.
Đến phút chót bỗng nhiên nó chấn động, phát ra một cấm chế vô danh, ẩn trốn mất, không để lại chút vết tích gì.
- Độn Ảnh Tàng Hình trong Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp?
Trong thoáng chốc Hồng Dịch liền biết đây là một loại độn thuật cực kỳ cao minh, cũng thuộc về một môn pháp thuật của Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp, một khi ẩn núp xuống, hình bóng thậm chí có thể qua mắt được cả Tạo Vật Chủ.
Thế nhưng sao có thể che dấu được một người từng nghiên cứu cực kỳ thâm sâu về Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp như Hồng Dịch được?
Thân thể khẽ động, uốn khúc tựa rồng tựa rắn, tan biến vào trong hư không.
- Diêm Phù Cửu Cung, Ngao Du Bát Cực.
Thoáng chốc thi triển ra một môn đạo thuật lĩnh ngộ được từ Diêm Phù Đại Trận, Hồng Dịch liền bám sát lấy đối phương.
Trong nháy mắt, hắn tựa như xuyên qua một tấm màn chắn vô hình, nhất thời, trước mắt Hồng Dịch hiển hiện ra một dải thiên thạch hùng vĩ đồ sộ.
Những khối vẩn thạch này không va đập hỗn loạn vào nhau như trong hư không loạn lưu, mà lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, bất động, kiên cố tựa như dãy Thái Thủy Sơn.
Những khối vẩn thạch nơi đây, khối nào khối nấy đều to lớn vô cùng, chu vi lên tới vài dặm, lơ lửng giữa không trung, có khối hình núi non, có khối hình cung điện, nhìn qua trông chẳng khác nào có vô số núi non, cung điện đang trôi lững lờ giữa bầu trời.
Chẳng qua nơi này qua mức hoang vu, không có chút sinh cơ.
Ở trung tâm đám vẩn thạch là một khối vẩn thạch có phương viên lên tới hai ba dặm, trông chẳng khác gì một tòa thành trì nho nhỏ. Cả khối vẩn thạch này đều có màu đỏ thẫm, tản mát ra từng luồng tinh khí đậm đặc của đồng.
Thứ khí vị này cực kỳ nồng đậm, người ngửi thấy đều có cảm tưởng dường như trong mũi bị nhét đầy mùi vị của kim loại, thế nhưng trong tâm tưởng lại sinh ra một sự thỏa mãn chưa có từ trước đến này, là một sự thỏa mãn khi được nằm trên tiền mà ngủ.
- Xích Luyện Nguyên Đồng? Không ngờ lại có một khối lớn như vậy.
Hồng Dịch kinh ngạc đến chấn động cả người.
- Đây phải chăng là Xích Luyện Nguyên Đồng, một trong chín nghìn chín trăm chín mươi chín loại kim khí mà thượng cổ thánh hoàng dùng để đúc ra Đại Thông Mẫu Tiễn, thứ pháp bảo tên Đường Hải Long đang sử dụng?
- Loại đồng này sau khi được khai thác liền có thần lực, có thể chế tạo ra thần binh lợi khí, so với Huyết Văn Cương còn lợi hại hơn rất nhiều. Đây phải chăng là tài phú của triều Đại Chu? Hay là tuyệt thế pháp bảo mà Đại Chu thái tổ ngưng luyện, một thứ pháp bao sánh ngang với Vĩnh Hằng Quốc Độ, Viễn Cổ La Sinh Môn, Thuyền Tạo Hóa, Chúng Thánh Điện của ta! Đây phải chăng mới là pháp bảo áp rương mà Đại Chu thái tổ vẫn giấu kín bấy lâu, chưa từng thi triển trước mặt kẻ khác?
Một tòa thành trì hoàn toàn được đúc từ Xích Luyện Nguyên Đồng đang trôi nổi ở giữa trung tâm đám vẩn thạch.
Một tòa thành mà người ta khi nhìn vào đều hiểu được thế nào là thành đồng vách sắt. Hiện giờ Hồng Dịch đã thấy được cái gì là Đồng tường rồi.
Trong tòa đồng thành này ẩn chứa từng cỗ từng cỗ uy sát cường đại, một loại khí tức cực kỳ trầm trọng, khiến cho ngay cả Hồng Dịch cũng ngấm ngầm kinh hãi, không thể tùy tiện tiến đến gần.
Loại pháp bảo cấp bậc thế này chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố mà hình dung. Tuy rằng không bằng Thuyền Tạo Hóa, Vĩnh Hằng Quốc Độ hay Như Lai Cà Sa, Diêm Phù Đại Trận, Viễn Cổ La Sinh Môn, Bàn Hoàng Sinh Linh Môn, thế nhưng có thể sánh ngang với những thứ tuyệt thế pháp bảo như Hoàng Thiên Thủy Long Khải Giáp.
Thế nhưng tòa đồng thành dường như bị tàn phá đôi chút, giống như thiếu khuyết thứ gì đó, hoặc là cần phải có pháp lực vô cùng lớn mới có thể thôi động được, ngay cả Đại Chu thái tổ cũng không vận chuyển được nó, chỉ có thể để nó dừng lại giữa hư không loạn lưu, trở thành sào huyệt cuối cùng của bản thân.
- Thái cổ có Thiên Không Đạo, khai thác được Xích Luyện Nguyên Đồng, đại diễn ra Chân Kim, Hắc Hà Thủy Tinh, Chân Thiên Ma Sát, Cửu Âm Nguyên Thủy, Cửu Dương Phù Vân cùng hơn bảy nghìn ba trăm loại đạo pháp dung hợp vào trong đại đỉnh, tiêu tốn mất ba trăm ba mươi ba năm, đúc luyện thành tòa Thiên Không Thành này, bản thân có uy lực vô cùng vô tận, về sau lại bị Thuyền Tạo Hóa đâm vào, hủy diệt cùng bầu trời...
Một đoạn lịch sử ngắn hiện ra trong óc Hồng Dịch.
Hồng Dịch lập tức biết được đây là một kiện thượng cổ pháp bảo! Một kiện pháp bảo trấn phải của thái cổ Thiên Không Đạo, Thiên Không Thành. Thế nhưng vào thời thái cổ dường như Tạo Hóa Đạo cùng Thiên Không Đạo từng xảy ra tranh chấp, tòa thành này đã bị Thuyền Tạo Hóa đâm vào mà vỡ nát, làm sao lại bây giờ xuất hiện ở nơi đây?
Phải chăng là Đại Chu thái tổ tìm được di hài của Thiên Không Thành? Tất cả những điều này không ai biết rõ được.
- Tốt, vừa lúc đang muốn giết chết Đại Chu thái tổ. Ngày hôm này liền mang di hài của Thiên Không Thành dung nhập vào trong Chúng Thánh Điện của ta, làm cho Chúng Thánh Điện càng thêm kiên cố! Đến lúc đó ta tu luyện thành Tạo Vật Chủ, triệu tập cao thủ trong thiên hạ, đủ có thể mang Như Lai Cà Sa, Diêm Phù Đại Trận, Thiên Không Thành dung hợp thành một thể. Khi ấy thực sự có thể sánh ngang với Thuyền Tạo Hóa!
Uy lực của Thuyền Tạo Hóa, đại hạm của thần hoàng, từ khoảnh khắc nó phá vỡ hư không, xuất hiện trước mặt Hồng Dịch, nó đã trở thành nỗi sợ hãi trong lòng Hồng Dịch.
Đại Chu thái tổ bản thân không ngờ lại có hài cốt của kiện pháp bảo này, điều này khiến cho kẻ khác không tưởng tượng nổi, thế nhưng lại hợp với tâm ý của Hồng Dịch.
Hiện giờ thực lực của hoàng triều Đại Kiền tăng lên một cách khủng khiếp, Hồng Dịch tự nhiên có tâm tư chống đối lại, nếu càng để lâu thì càng khó có khả năng chống chọi nổi, khiến cho quân thần hoàng triều càng lúc càng vô pháp vô thiên, biến cả thiên hạ làm nô lệ, trở thành bá chủ vĩnh viễn.
- Nếu đã như vậy ta đành tiên hạ thủ vi cường, không cần cố kỵ gì nữa! Tránh cho Kiền Đế Dương Bàn tìm được đến nơi này, giết chết Đại Chu thái tổ!
Ý niệm chuyển động trong lòng Hồng Dịch, thóang chốc hình thể của hắn liền hiện ra.
Vừa hiện hình, Hồng Dịch không chút bảo lưu, hai tay vung lên, một quả Nguyên Nhân Đạo Quả thật lớn hướng về phía Thiên Không Thành mà lao đi.
Một đòn công kích toàn lực này của Hồng Dịch gần như tương đương với uy lực của Tạo Vật Chủ.
Nguyên Nhân Đạo Quả không mang bất cứ một hình dạng cố định nào, tựa tròn lại không phải tròn, tựa vuông lại không phải vuông, trong nháy mắt biến hóa thành một khối có kích thước lên tới vài dặm, trực tiếp đâm sầm vào Thiên Không Thành.
Tựa như sao chổi đâm vào trái đất.
Ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Thiên Không Thành tóe lên, bắn ra vô số tia sáng mang theo khí tức giống như Đại Thông Mẫu Tiễn, thoáng chốc lan tỏa ra xung quanh, ngăn Nguyên Nhân Đạo Quả lại. Thế nhưng đám khí tức này lập tức bị nghiền nát vụn.
Toàn bộ Thiên Không Thành liền run lên dữ dội, phát ra một loạt âm thành ông ông ông tựa như tiếng đại chung từ thời cổ đại.
Trung Ương Mậu Không Động Đại Khí của Thuyền Tạo Hóa cũng đều bị Nguyên Nhân Đạo Quả cứng rắn ngăn lại, huống chi trước mắt chỉ là hài cốt của Thiên Không Thành, càng không thể chống chọi nổi.
- Ai?
Từng cỗ từng cỗ khí huyết cường đại từ Thiên Không Thành bộc phát ra, thứ khí huyết này đậm đặc đến cùng cực, gần như tiếp cận với nhân tiên. Tiếp theo đó, A Tị Vương Tọa mang theo pháp lực ngập trời, bay thẳng lên trên, trong mây đen cuồn cuộn, hàng ngàn hàng vạn chiến hồn liên tục gào thét, sát khí mịt mù.
Thân thể đầy uy mãnh của Đại Chu thái tổ ngồi trên vương tọa, lúc này hoàn toàn là chân thân của lão, không còn là linh hồn hiển hóa nữa.
- Nơi đây quả nhiên là sào huyệt của lão, thân thể thực sự của lão đều ẩn trốn ở nơi này tu luyện.
- Vô Địch Hầu, ngươi còn chưa chết sao?
Đại Chu thái tổ vừa bay lên, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy thân thể của Vô Địch Hầu vốn đã bị Hồng Dịch đoạt xá, ngữ khí liền lộ ra vẻ kinh ngạc không gì sánh được.
- Không phải ngươi đã bị Hồng Dịch giết chết rồi sao, ngay cả Bàn Hoàng Kiếm cũng bị cướp đi rồi? Làm sao còn có thể xuất hiện nơi này được, hơn nữa pháp lực còn tăng tiến nhanh đến vậy? Rốt cuộc ngươi bị ai đoạt xá?
Hồng Dịch ở trong hư không loạn lưu luyện thành Nguyên Nhân Đạo Quả, Đại Chu thái tổ cũng không biết. Trận đánh ở mộ địa thái cổ long tộc cũng chỉ có mấy người đứng đầu thiên hạ biết được.
- Ha ha, mỗi lần ta gặp hung hiểm đều có được kỳ ngộ, pháp lực nhờ đó mà bạo tăng, chẳng lẽ ngươi không biết điều này sao? Ai có thể đoạt xá được ta? Nói vậy chắc hẳn ngươi còn không biết được tin tức ta giam lỏng thái tử rồi? Hai tên ngoại tộc kia không ngờ dám đến đoạt xá cơ thể ta, thế nhưng chúng làm sao có thể thành công được?
Hồng Dịch bắt chước giọng cười ngông cuồng của Vô Địch Hầu, khí thế đầy bá đạo, kiêu ngạo.
- À?
Thân thể Đại Chu thái tổ hơi khẽ động, không ai biết lão đang suy nghĩ điều gì.
- Như vậy ngươi bám theo bổn hoàng là muốn làm gì?
- Tự nhiên là muốn...
Hồng Dịch cười hắc hắc, đột nhiên khuôn mặt trở nên lạnh lẽo:
- Lấy tính mạng của ngươi!
Vừa nói Hồng Dịch vừa vung tay lên, lại một chưởng bắn ra mang theo một quả Nguyên Nhân Đạo Quả cách không lao về phía Thiên Không Thành.
Một chiêu này liền phá nát lớp màn ánh sáng bao quanh Thiên Không Thành, Hồng Dịch lập tức xé rách hư không, xuất hiện trong chu vi bao phủ của A Tị Vương Tọa, đứng cách Đại Chu thái tổ một trượng, tung ra một quyền.
- Hừ! Giết bổn hoàng đối với ngươi được gì? Đại Diệt Thần Quyền! Thiên Không Thành, bảo hộ linh hồn ta! Xích Luyện Nguyên Đồng!
Thân thể Đại Chu thái tổ chớp lên, mây đen cuồn cuộn, mành châu bình thiên quan tung bay, lộ ra một khuôn mặt hình chư quốc (国), vuông vức góc cạnh tựa đao khắc, đường nét cứng cỏi, khóe miệng mang theo một nét cười quỷ dị.
Cùng lúc đó, trên thân thể của Đại Chu thái tổ, mấy vạn thần niệm đều bốc lên mãnh liệt, ngưng kết thành Xích Luyện Nguyên Đồng Thể. Nhất là mỗi một linh hồn của hắn đều có được sự tượng trợ từ thứ khí tức cường liệt của Thiên Không Thành, uy lực gần như tăng lên gấp đôi.
Một chiêu Đại Diệt Thần Quyền của Đại Chu thái tổ không ngờ lại có thể đỡ được một quyền của Hồng Dịch.
- Vô Địch Hầu! Ngươi lẽ nào cho rằng có thể giết được bổn hoàng hay sao? Hiện giờ hoàng triều Đại Kiền thực lực tăng lên đáng sợ, hôm nay ngươi hẳn thấy được Nạp Lan Ám Hoàng bị một chiêu giết chết! Ngươi không phải từng muốn kết hôn với Thiên Xà Vương hay sao? Nàng ta hiện giờ đang độ lôi kiếp, tuy nhiên chỉ có ta mới biết được thân thể của nàng đang ẩn nấp nơi nào!
Ầm ầm ầm!
Vô số quyền đầu va chạm, trong lúc đó sóng âm dao động từ Đại Chu thái tổ truyền đến linh hồn Hồng Dịch.
- Hừ! Đại Chu thái tổ, ngươi cũng không cần vờ vĩnh nữa! Ngươi đã biết rõ ta là ai lại còn muốn giả bộ không nhận ra ta, định muốn lợi dụng cơ hội giết ta hay sao? Hay là muốn lợi dụng cơ hội hại ta? Ngày hôm ny ngươi chết chắc rồi! Khắp thiên hạ này không ai còn có thể cứu được ngươi nữa!
Hồng Dịch cười lớn một tiếng, Như Lai Thần Chưởng toàn lực thi triển ra.
- Hồng Dịch, ngươi thật xảo quyệt!
Sắc mặt Đại Chu thái tổ chợt biến, thân thể điên cuồng lùi về phía sau, huyễn ảnh thần toa xuất hiện bên người lão, đồng thời lão liền thi triển ra Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp!
Quả nhiên lão nhận ra Hồng Dịch, vừa rồi chẳng qua là ngấm ngậm giả vờ mà thôi.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phong Vân Vô Kỵ
Tuy rằng Đại Chu thái tổ ngụy trang cực kỳ cao minh, nhưng Hồng Dịch là hạng nhân vật thế nào? Hắn vốn đã tiếp cận vô hạn với Tạo Vật Chủ, hơn nữa từ đầu đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ cần thoáng động não đôi chút liền nhìn thấu tâm tư quỷ bí của bậc kiêu hùng cự phách như Đại Chu thái tổ.
Nếu thực sự bản thân cho rằng Đại Chu thái tổ không nhận ra được mà định chiếm chút tiện nghi, không dốc sức chiến đấu, cứ giả trang Vô Địch Hầu như trước thì không biết chừng sẽ bị tên kiêu hùng cự phách này dồn vào thế bị động. Phải biết rằng trước đây Vô Địch Hầu đã cùng hợp tác với Đại Chu thái tổ.
Không cùng Đại Chu thái tổ liều mạng giao chiến tính ra cũng là một sự lựa chọn chính xác. Lão ta vốn luyện thành đại thần thông đạo thuật, một khi liều mạng lên, lực sát thương cực kỳ cường đại, cho dù là Tạo Vật Chủ e rằng cũng không hề muốn tiếp nhận đòn phản kích cuối cùng trước khi lão chết, vì thế đến hiện giờ lão vẫn tiêu dao tự tại.
Thế nhưng Hồng Dịch biết rõ rằng, dùng âm mưu thủ đoạn với hạng người như thế này chỉ sợ chính bản thân mình cũng đều bị trúng kế. Đối với loại kiêu hùng cự phách thế này, biện pháp duy nhất chính là dùng thực lực tuyệt đối tựa thiên uy mà nghiền nát đối phương.
- Hoàng Cực Nghịch Lưu, Đảo Chuyển Quang Âm!
Trên một vạn khối thần niệm từ thân thể Đại Chu thái tổ bay ra, gần như chỉ trong thời gian một phần mười cái chớp mắt, tất cả thần niệm đều rung lên điên cuồng, sắp sửa nổ tung.
Đúng lúc này, Hồng Dịch đột ngột vung tay lên, Như Lai Thần Chưởng biến hóa liên tục, thi triển ra tuyệt chiêu Tùy Phong Tốn do bản thân sáng tạo ra, lấy bàn tay kết thành kiếm thế, nhẹ nhàng đâm về phía trước.
Pháp võ hợp nhất.
Lực lượng linh hồn cường đại trong cơ thể cùng luồng khí huyết khổng lồ của thân thể nhân tiên Vô Địch Hầu tương hỗ điều hòa, khí huyết hóa thành linh hồn, linh hồn phụ trợ khí huyết.
Một chiêu Tùy Phong Tốn thi triển ra, lập tức vượt qua uy lực vốn có khi chỉ một mình linh hồn thi triển.
Từng đợt gió từ đầu ngón tay lao nhanh phóng vút đi, gần như vượt qua mọi sức cản của thời gian không gian.
Những luồng gió này, số lượng lên tới cả nghìn vạn luồng, quấn lấy mỗi một khối thần niệm của Đại Chu thái tổ, tựa như tơ tằm quấn chặt lấy những thần niệm đang rung lên điên cuồng, khiến cho thần niệm của lão không cách nào phát nổ, thi triển ra Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp.
Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp một khi thi triển ra, không gì có thể ngăn cản được.
Thế nhưng Hồng Dịch chỉ trong thời gian một phần mười chớp mắt liền thi triển ra Tùy Phong Tốn, không ngờ lại cường ngạnh ngăn chặn được thần niệm của đối phương phát nổ.
Đây là loại tốc độ thế nào đây?
Ở một tình thế khác, nếu không có thân thể cùng linh hồn hợp nhất, khí huyết tinh thần dung hợp tương hỗ lân nhau đạt tới cảnh giới Pháp Võ Hợp Nhất, thì tuyệt đối không thể thi triển ra một chiêu như vậy, cũng tuyệt đối không có tốc độ nhanh đến như thế.
Nhân tiên thân thể kết hợp với cao thủ sáu lần lôi kiếp!
Linh hồn, huyết phách, tương hỗ dung hợp, pháp võ hợp nhất, bất kể là uy lực hay tốc độ, đều tăng lên một cấp độ mới.
Tại thời khắc này, Hồng Dịch tựa như đạt tới một cảnh giới nào đó, hắn bỗng chốc hiểu được tại sao muốn đạt thành Dương Thần, linh hồn phải trải qua chín lần lôi kiếp, thân thể phải là thân thể nhân tiên.
Thân thể tu luyện đến nhân tiên, khí huyết càng cường đại, càng dễ đạt thành Dương Thần.
Dương Thần là một mức giới hạn, cũng không phải thân thể chỉ cần thành nhân tiên, linh hồn vượt qua chín lần lôi kiếp là cứ thế mà tu luyện thành, đây chẳng qua là cơ hội cao hơn một chút mà thôi.
Tuy nhiên nếu là loại chiến thần Thương, đạt tới trình độ nhân tiên đỉnh cấp, tiếp cận với cảnh giới Phấn Toái Chân Không, một khi dung hợp với linh hồn chín lần lôi kiếp thì việc đột phá đến Dương Thần có đến chín phần thành công.
Pháp võ hợp nhất không ngờ lại có uy lực lớn đến như vậy.
- Xích Luyện Nguyên Đồng! Đại Diệt Thần Vươn.
Bị Tùy Phong Tốn của Hồng Dịch thoáng chốc trói buộc tất cả thần niệm, Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp không cách nào thi triển được, Đại Chu thái tổ kinh hãi vô cùng, nhưng không hề bối rối, một vạn thần niệm chuẩn bị phát nổ liền xoay tròn xung quanh, biến thành một pho tượng Đại Diệt Thần Vương đầu đội trời chân đạp đất.
Đại Diệt Thần Vương là một tôn ma thần, đầu chim thân người, trên đầu còn có một cái mào chim cao cao màu xích đồng, không ai biết đây là ma thân từ đâu tới.
Thần niệm vừa hóa thành Đại Diệt Thần Vương liền lập tức giãy dụa, đồng thời chấn động kịch liệt, phá vỡ sự trói buộc của Tùy Phong Tốn.
- Cửu Cung Lôi Quẻ!
Hồng Dịch không hề dừng tay, hắn sao có thể để cho Đại Chu thái tổ có cơ hội phản kích?
Thần niệm cùng khí huyệt dưới chân kết hợp tương hỗ, từ hai huyệt khiếu Địa Cực nhất thời tuôn ra từng cỗ không gian lực, kéo thân thể Hồng Dịch chớp ra bên ngoài, tựa như chìm vào trong bóng tối, sau đó lập tức hóa thành vô số bóng ảnh.
Đây là đạo lý vô thượng pháp võ hợp nhất sau khi Hồng Dịch xem qua Chư Thiên Sinh Tử Luân kết hợp với võ đạo bản thân cùng đạo thuật Cửu Cung trong Diêm Phù Đại Trận mà hình thành.
Thần niệm dồn xuống dưới chân, kết thành một trận đồ Cửu Cung nho nhỏ, trên tay Hồng Dịch cũng tạo thành kiếm thế Lôi Tôn Chấn, kiếm khí sắc bén từ đầu ngón tay bắn ra, đây là kiếm khí của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, thứ kiếm khí có thể làm tan biến tất cả.
Cửu Cung lôi quái vừa thi triển ra, cả không gian đều là bóng ảnh của Hồng Dịch, ngoài ra còn có vô số kiếm khí sắc bén. Bóng ảnh mang theo hai tầng quyền ý sấm sét mãnh liệt, trên dưới ép xuống, hoàn toàn vây khốn Đại Chu vào trong.
Đại Chu thái tổ cũng không ngờ tới Hồng Dịch lại lợi hại như vậy, nhất thời liền vận khởi toàn bộ lực lượng. Đại Diệt Thần Quyền được thi triển ra, quyền thế biến thành một trận cuồng phong bao táp xuyên thủng cả không gian, đỡ lấy kiếm khí của Hồng Dịch.
- Thiên Không Thành, Xích Luyện Nguyên Đồng, hợp nhất với ta, cùng đạo quy chân!
Hai tay Đại Chu thái tổ chấn động kịch liệt!
Toàn bộ "đồng tinh khí" trong Thiên Không Thành điên cuồng ngưng tụ về trung tâm, gần như đạt tới hình thái thực thể, kết thành từng luồng từng luồng khí lưu màu đỏ sẫm đầy cuồng bạo, sau đó tất cả đều kết hợp vào trong linh hồn của Đại Chu thái tổ, tiến nhập vào thân thể xác thịt của lão.
Xích Luyện Nguyên Đồng Thể của Đại Chu thái tổ dường như đạt tới cực hạn, thân thể căng phồng lên, lỗ chân lông nở mạnh ra, trong mỗi một lỗ chân lông đều tuôn ra từng luồng chân khí đỏ sâm, đây chính là hiện tượng khi linh hồn thần niệm cùng khí tức của Thiên Không Thành kết hợp hoàn toàn.
Kiếm khí của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm bị lão lấy lực lượng của Thiên Không Thành mà đón đỡ xuống.
Dường như lão muốn cùng Thiên Không Thành hợp nhất làm một.
Thân thể của Đại Chu thái tổ cũng là võ thánh đỉnh cấp, thế nhưng khí huyết chưa đủ, chưa thể đạt tới đại đạo hợp nhất với linh hồn làm một thể. Hiện giờ lão mượn lực lượng của Thiên Không Thành, sát khí của A Tị Vương Tọa khiến cho lực lượng bản thân đạt tới một cực hạn chưa từng có trước đây.
Xích, xích, xích...
Hai bóng người ở phía trên Thiên Không Thành liên tục chớp lên, giao chiến điên cuồng, lưu lại trong không gian từng bóng ảnh mờ ảo. Trăm nghìn quyền ảnh giao nhau, pháp lực, ý niệm, linh hồn va chạm liên tục.
Hai đại cao thủ sáu lần lôi kiếp giao chiến không dứt.
Tuy nhiên Hồng Dịch hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Trong lúc giao thủ, võ công, đạo thuật của hắn kết hợp với nhau, vận dụng càng lúc càng nhuần nhuyễn.
Chư Thiên Sinh Tử Luân, Như Lai Pháp Ấn, Thiên Địa Lôi Phong Hằng, Cửu Cung Trận Đồ, tất cả đều được hắn dung hợp cùng một chỗ.
Hiện giờ hắn thuần túy dùng lực lượng tự thân, không hề sử dụng pháp bảo.
Chính vì vậy một loại thần thông võ pháp hợp nhất dường như đang được hắn từ từ đúc kết thành bản lĩnh cho chính mình.
Một khi đạt tới cảnh giới thượng thừa, pháp võ tất yếu sẽ dung hợp thành một thể, hồn phách cũng từ đó mà giao hợp, tương hỗ vận dụng.
Thượng thừa công pháp như Ám Hoàng Nhất Chỉ, Như Lai Quyền Ấn, Đại Diệt Thần Quyền đều là đạo pháp võ hợp nhất.
Rầm!
Hồng Dịch đột nhiên đại phát thần uy, chân đạp theo cửu cung, gấp khúc không gian, hai kiếm Thiên Hành Kiện, Địa Thế Khôn từ đầu ngón tay hắn bắn ra, cuốn vào nhau thành một luồng kiếm khí xoáy.
Nhất thời, kiếm quang cùng chỉ lực kích thẳng vào lớp màn chân khí đang quấn quanh Xích Luyện Nguyên Đồng Thể của Đại Chu thái tổ. Gần như chỉ trong nháy mắt liền phá nát màn chân khí Xích Đồng này, sau đó một chưởng nện thẳng xuống thân thể xác thịt của đối phương.
Ầm ầm!
Đại Chu thái tổ bị một chưởng này trực tiếp nện vào người, ngay cả A Tị Vương Tọa cũng bị cỗ pháp lực khổng lồ này đánh bay văng ra ngoài, lọt sâu vào trong Thiên Không Thành.
Hồng Dịch đâu dễ dàng buông tha được? Ánh mắt chợp lóe lên, thân thể như thiểm điện phóng vụt về phía trước.
Xích Đồng Chân Khí liên tục bị khí lưu xung quanh thân thể Hồng Dịch xé nát, không gì có thể ngăn được thế tiến của hắn.
Bước chân tử thần trong nháy mắt đã áp sát Đại Chu thái tổ.
Ác ác ác, ác ác ác...
Ngay khi Hồng Dịch sắp tiến vào sâu trong Thiên Không Thành, chuẩn bị hạ thủ với Đại Chu thái tổ, thì đột nhiên, một loạt âm thanh tựa chim mà không phải chim, tự gà mà không phải gà, mang theo khí tức của thái cổ, viễn cổ ma thần truyền ra.
Đây chính là âm thanh của Đại Diệt Thần Vương, đồng thời Đại Chu thái tổ mãnh liệt từ đống hài cốt Thiên Không Thành bay ra, da thịt toàn thân ánh lên một loại màu sắc cổ đồng, cả người đều biến hóa, tựa hồ biến thành một pho tượng người bằng đồng.
Đồng thời khí tức trên người lão cũng xảy ra biến hóa nghiên trời lệch đất, từng cỗ từng cỗ sóng thần niệm dao động khổng lồ từ trên thân thể lão truyền ra, hấp thụ cỗ thần niệm này, toàn bộ Thiên Không Thành giống như bắt đầu tan chảy, dung hóa thành từng cỗ từng cỗ Nguyên Đồng chân khí cực kỳ hùng hồn.
- Hồng Dịch, đa tạ Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm của người! Nhờ nó mà ta mới có cơ hội thực sự luyện thành chân thân của Xích Luyện Nguyên Đồng, Đại Diệt Thần Vương. Hiện giờ linh hồn của ta đã có xu hương dung nhập cùng Thiên Không Thành làm một thể. Huyết nhục, linh hồn của ta hôm nay cũng sẽ cùng Thiên Không Thành dung hợp, trở thành một thần thể tối thượng, vượt qua thứ pháp thân nông cạn của người!
Ngữ khí của Đại Chu thái tổ vẫn mang theo một loại vô thượng hoàng uy như trước đây, không chút nào biến đổi, không vui không buồn, thế nhưng tâm linh dường như lại càng đề cao thêm một tầng mới. Hóa ra mới vừa rồi lão không ngờ lại mượn lực lượng kiếm khí của Bàn Hoàng Kiếm để luyện thành thần thông. Thật không hổ là nhân vật kiêu hùng cự phách, xưng hùng suốt ba trăm năm. Trí tuệ, tâm tính đều cực cao.
Hồng Dịch đối mặt với tất cả biến hóa như vậy, trên mặt cũng không chút biểu tình, chỉ nói:
- Tất cả nhân vật chủ giác trong lịch sử đều có đại vận khí, mỗi lần gặp phải hung hiểm đều nhận được vô cùng lợi ích. Vô Địch Hầu cũng thế, ngươi thần là thái tổ một triều đại, tự nhiên cũng không khác được! Tuy nhiên đại vận khí của ngươi hôm nay cũng chấm dứt thôi. Bây giờ ta thực sự khiến ngươi phải ngã xuống!
Nói xong, Hồng Dịch đưa tay tung ra một chiêu. Một cỗ lực lượng cường đại phá không lao tới, trực tiếp phá nát tầng Nguyên Đồng Chân Khí phong tỏa bên ngoài Thiên Không Thành, sau đó một vật thể rơi vào trong lòng bàn tay Hồng Dịch.
Đây chính là Chúng Thánh Điện.
Hồng Dịch cuối cùng cũng tế xuất ra vô thượng pháp bảo tự tay chế luyện, nhất cử giết chết Đại Chu thái tổ.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Nô
Vốn dĩ Hồng Dịch không muốn sử dụng Chúng Thánh Điện, bởi lẽ trong điện phủ hiện giờ còn đang trồng long nha mễ, Cát Tường Thiên thì đang luyện hóa Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi, còn nhóm người Tạ Văn Uyên, Kỳ lân, Vân Hương Hương, long nữ, Tinh Nhẫn hòa thượng, Tiểu Mục đều đang ở bên trong tu luyện, cầu đột phá, mong muốn trong thời gian ngắn tăng cường thực lực bản thân.
Kể từ sau khi ra khỏi mộ địa thái cổ long tộc, biết được hoàng thất Đại Kiền cướp được năm trăm băng phong long trụ, tất cả mọi người đều cảm thấy một áp lực thật lớn đè xuống người.
Mỗi một cây long trụ liền tương đương với một con kỳ lân, năm trăm đầu kỳ lân cứ như vậy bị hoàng thất Đại Kiền chiếm được! Quả thực kỳ lân giá trị còn không bằng một con heo, thế nhưng sự thật là vậy, nói ra khiến cho người khác cảm thấy rợn cả người.
Nếu như năm trăm cây long trụ này đều được luyện chế, phối hợp với Thuyền Tạo Hóa, chỉ sợ hoàng thất Đại kiền lập tức có thể quét sạch tất cả các quốc gia trong thiên hạ, tru diệt toàn bộ mọi thế gia vọng tộc, trực tiếp trảm sát Mộng Thần Cơ, hủy diệt Vĩnh Hằng Quốc Độ, nếu như vậy chỉ may ra Bàn hoàng phục sinh mới làm được.
- Thiên Không Thành quả nhiên là kỳ lạ vô cùng, không hổ là pháp khí trấn phái của thái cổ Thiên Không Đạo. Hiện tại linh hồn ta tuy rằng đã dung hợp với Bàn Hoàng kiếm, dễ dàng trấn áp được Đại Chu thái tổ, thế nhưng nếu để hắn luyện thành nguyên đồng chân thân, Đại Diệt Thần Vương, khi đó muốn giết lão quả thật vô cùng khó khăn, hơn nữa còn có thể gặp phải sự chống trả của lão, không bằng hiện giờ thẳng tay hạ sát thủ luôn cho nhanh! Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Ngay khoảnh khắc Hồng Dịch lấy Chúng Thánh Điện ra, trong lòng liền định sẵn một kế hoạch cực kỳ chu mật, tinh tường.
Thật ra không dùng đến Chúng Thánh Điện, Hồng Dịch cũng chưa chắc thất bại, bản thân vẫn có thể chiếm thượng phong, dù sao Bàn Hoàng Kiếm quá mức lợi hại, Nguyên Nhân Đạo Quả lại càng cường đại, chẳng qua muốn tiêu diệt hoàn toàn Đại Chu thái tổ lại rất khó khăn, hơn nữa hiện giờ nếu Đại Chu thái tổ liều mạng phản kích thì chỉ sợ thiệt hại không cách nào tưởng tượng được, khó tránh được trọng thương vô ích.
Hiện giờ không phải lúc mạo hiểm. Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Càng phải tốc chiến tốc thắng, tránh đêm dài lắm mộng.
Vù vù vù vù vù vù.
Chúng Thánh Điện vừa hiện ra, khí tức cuồn cuộn, từng cỗ từng cỗ khí thế cường đại tản ra, nhất thời trấn áp toàn bộ xích luyện nguyên đồng chân khí của Thiên Không Thành xuống bên dưới. Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Thiên Không Thành dưới uy áp cường đại tựa hồ phát ra từng trận gào rít mãnh liệt.
Vốn dĩ xích luyện nguyên đồng chân khí bao phủ bốn phía, cuồn cuộn sôi sục không ngớt, chẳng khác nào đồng nóng chảy, vậy mà vừa bị trấn áp liền trở lên nguội lạnh đi rất nhiều.
Bồng!
Đại Chu thái tổ vừa tiếp xúc với kiếm khí của Bàn Hoàng kiếm, Đại Diệt Thần Vương xích luyện nguyên đồng thể liền bị xiết chặt lấy, mỗi tấc da thịt, mỗi tấc gân cốt, mỗi tấc nội tạng trên khắp toàn thân đều phát ra những tiếng răng rắc tựa như sắt thép bị nghiền xé, bị kéo căng đến một cực hạn, sau đó nứt toác ra, thật giống như đang chịu một áp lực lớn đến cùng cực.
- Đây là long uy! Thật cường đại long uy! Là long uy của thái cổ thiên long!
Khuôn mặt vốn không chút biểu cảm của Đại Chu thái tổ đột nhiên khẽ co giật.
- Kiện pháp bảo này gọi là Chúng Thánh Điện, bản thân lấy Như Lai Cà Sa làm màng da, thượng cổ Diêm Phù Đại Trận làm xương cốt, một viên chủ thần niệm của cao thủ tám lần lôi kiếp làm hạch tâm, bên trong còn kết hợp với toàn bộ linh hồn của Vô Địch Hầu mà thành. Chẳng qua bên trong hiện giờ còn có thi thể của năm trăm thái cổ thiên long, ta chẳng qua là mượn long uy của bọn chúng để sử dụng mà thôi. Ngươi được chết dưới kiện pháp khí như vậy, âu cũng có thể mỉm cười nơi chín suối rồi.
Hồng Dịch lẳng lặng nhìn Đại Chu thái tổ, dùng một loại ngữ khí thong thả đến dị thường nói.
- Kiện pháp khí này đã vượt qua cả Vĩnh Hằng Quốc Độ, Thuyền Tạo Hóa!
Ngữ khí của hắn tuy rằng thong thả, thế nhưng thời gian trôi đi lại cực nhanh khiến cho kẻ khác sinh ra một loại ảo giác giống như hắn đang khống chế cả không gian thời gian.
- Hoàng Cực Nghịch Lưu, Đảo Chuyển Thời Gian!
Đại Chu thái tổ cũng không tiếp tục nghe Hồng Dịch nói xuống, lão chỉ sợ nếu nghe tiếp, bản thân không khéo liền sụp đổ.
Ngay trong khoảnh khắc đó, lão bằng vào tốc độ nhanh gấp ba đối phương, một quyền nã thẳng về phía Hồng Dịch.
Một quyền này vừa phóng ra, ánh sáng trở nên méo mó, thời gian bị đảo ngược, một vòng lốc xoáy thời gian xuất hiện phía trên Thiên Không Thành. Lần này Hồng Dịch không ngăn cản nổi một chiêu Hoàng Cực Nghịch Lưu của lão.
Hơn hai vạn thần niệm thoáng chốc liền phát nổ.
Hơn hai vạn thần niệm này cũng không phải là của Đại Chu thái tổ, những thần niệm này đều là thần niệm của cao thu năm lần lôi kiếp, Nạp Lan Ám Hoàng.
Đại Chu thái tổ vốn muốn ép hỏi Nạp Lan Ám Hoàng nói ra bí quyết vô thượng của Huyền Thiên Quán, thế nhưng tại khoảnh khắc sinh tử trước mắt, lão không chút do dự, ngấm ngầm dụng đại pháp lực, đại thần thông, lập tức luyện hóa linh hồn ký ức của Nạp Lan Ám Hoàng, sau đó thi triển ra Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp. Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Loại thủ đoạn này không ngờ cũng giống như cách Hồng Dịch sử dụng hóa thân của Phạm gia gia chủ Phạm Vân Đào trước đây.
- Diêm Phù Cửu Cung, Như Lai Cà Sa, Thập Phương Chúng Thánh, Thời Gian Không Gian, Kiếp Vân Hỗn Động...
Đối mặt với một chiêu Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp, sắc mặt Hồng Dịch cũng biến đổi, cũng không phải là do uy lực của Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp, chủ yếu là do thần niệm của Nạp Lan Ám Hoàng đã bị luyện hóa hoàn toàn.
Chúng Thánh Điện lập tức bay lên, Diêm Phù Đại Trận, Như Lai Cà Sa triệt để vận chuyển.
Từng luồng ánh sáng vàng kim, thời gian, không gian, điên cuồng gấp khúc, long uy bao phủ bên trong năm trăm cột long trụ cũng hoàn toàn được ngưng tụ lại thành một cỗ, oanh kích ra ngoài, cùng Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp cuốn vào nhau.
Nhất thời, toàn bộ luồng ánh sáng gấp khúc bên ngoài liền bị trấn trụ.
Vòng lốc xoáy thời gian biến mất vô hình.
Một cơn bão vô hình quét ngang qua Thiên Không Thành, nguyên đồng chân khí bị thổi khắp bốn phía, hiện ra từng mảng tường đồng với vô số vết nứt nẻ.
Toàn bộ Thiên Không Thành dường như sắp tan rã.
Hoàng Cực Nghịch Lưu Đại Pháp đã bị Chúng Thánh Điện phá vỡ triệt để.
Thế nhưng ở trong cơn bão táp này, Đại Chu thái tổ lại điên cuồng hét lên một tiếng, chu vi xung quanh A Tị vương tọa tản ra mây đen cuồn cuộn, khí thế sát phạt trở nên dữ dội. Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
- Chiến Hồn Sát Cương, Thiên Quỷ Quần Cổn, Đánh!
- Huyễn Ảnh Thần Toa!
Một loạt sát chiêu liên tiếp tung ra, A Tị vương tọa bay lên, đè về phía Hồng Dịch đồng thời công kích Chúng Thánh Điện, khí tức hung mạnh vô cùng, hàng ngàn hàng vạn chiến hồn hung bạo bổ nhào lao đến, khắp nơi đều là tiếng quỷ khóc thần gao, từ trong mây đen tuôn ra từng màn mưa máu.
Đại Chu thái tổ không ngờ vứt bỏ cả A Tị vương tọa mà bản thân ngưng luyện hơn ba trăm năm chỉ để đổi lấy một cơ hội chạy trốn.
Huyễn Ảnh Thần Toa liền xông ra, lập tức phân tách thành vô vàn bóng ảnh hình thoi, chuẩn bị lướt vào trong hư không.
- Ma Ha Vô Lượng, thu!
Đối mặt với chiến hồn từ trong A Tị Vương Tọa lao đến, Hồng Dịch không chút dao động. Chúng Thánh Điện liền trực tiếp bắn ra một luồng ánh sáng, động thời phía trên cũng xuất hiện một tấm mai rùa cửu cung, chặn đứng A Tị Vương Tọa lại, sau đó thu vào bên trong.
- Huyễn Ảnh Thần Toa là một kiện pháp bảo không tệ, thế nhưng đứng trước Như Lai Cà Sa thì cũng không đỡ nổi một kích.
Nói xong, từ trong hư không bỗng nhiên hiện ra rất nhiều tấm bạt lớn, ngay lập tức huyễn ảnh thần toa vốn dĩ đã tiến vào trong hư không liền bắn ngược ra bên ngoài. Những tấm bạt này chính là những mảnh của Như Lai Cà Sa.
Huyễn Ảnh Thần Toa còn không bằng Thuyền Tạo Hóa, đương nhiên sẽ không thể xé rách tầng bảo vệ của Như Lai Cà Sa.
Rắc rắc rắc rắc!
Vô số huyễn ảnh thần toa bị bắn ngược trở ra liền ngưng lại một chỗ, hiện ra hình thể của Đại Chu thái tổ. Hiện giờ vị kiêu hùng cự phách đã kinh hãi đến cực điểm, chỉ sợ kiêu hùng cũng đã đến đường cùng mà thôi.
Kinh hãi qua đi, trên mặt lão hiện ra vẻ dữ tợn không gì sánh được!
- Đại Diệt Thần Vương, Đại Diệt Thần Vương.
Đại Chu thái tổ điên cuồng lao về phía Hồng Dịch.
Thế nhưng trong nháy mắt khi lão vừa bổ nhào tới, hai tay Hồng Dịch liền khẽ động. Một quả Nguyên Nhân Đạo Quả liền hung hắn nện xuống, đồng thời nhân tiên phân thân từ Chúng Thánh Điện tựa như thiểm điện lướt ra, Thiên Mang Giác Thần Khải, Đan Hỏa thần kiếm trên tay đâm thẳng về phía Đại Chu thái tổ, nhanh đến mức xuyên qua cả thời gian, không gian.
Bồng!
Một tiếng thanh thúy vang lên, Nguyên Nhân Đạo Quả mang theo uy lực tương đương với lực công kích của Tạo Vật Chủ, đánh thẳng lên người Đại Chu thái tổ, trực tiếp đánh ngã vị tuyệt thế kiêu hùng này, sau đó Đan Hỏa thần kiếm bắn ra kiếm quang, tàn nhẫn xuyên qua cơ thể lão, trong nháy mắt đã chém xuống trăm nghìn nhát.
- Như Lai Cà Sa, Bắt!
Đại Chu thái tổ gần như chưa kịp thở đã bị Như Lai Cà Sa hung hăng quấn lấy, sau đó cửu cung mai rùa liền mãnh liệt nện xuống, trực tiếp quật ngã Đại Chu thái tổ xuống dưới, ngay lập tức hàng trăm hàng nghìn đòn trọng kích ào ào trút xuống. Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Hống, hống, hống, hống, hống hống...
Đại Chu thái tổ bị Như Lai Cà Sa quấn lấy, tựa như người bị trói vào trong bao tải, hứng chịu gậy gộc điên cuồng nện xuống, không biết trời đâu đất đâu, chỉ biết kêu lên thảm thiết, thậm chí không còn chút sức lực mà gượng dậy.
Đạo thuật của Hồng Dịch vốn đã cao hơn Đại Chu thái tổ, hiện giờ lại còn sử dụng Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, Như Lai Cà Sa, Diêm Phù Đại Trận, nhân tiên phân thân, đều là những thứ có lực lượng đáng sợ! Nếu còn không thu thập được đối phương thì Hồng Dịch có thể nhảy vào hố phân mà tự sát rồi!
- Chúng sinh chân pháp, thu!
Một tiếng quát tựa như sấm sét bạo tạc, Như Lai Cà Sa bọc lấy Đại Chu thái tổ, trực tiếp lao vào trong Chúng Thánh Điện, cùng lúc đó toàn bộ Chúng Thánh Điện thoáng chốc mở rộng gấp trăm nghìn lần, hùng vĩ chẳng khác gì thiên cung, bên trong bắn ra vô vàn ánh sáng ngũ sắc chói lọi, dung hợp với nguyên đồng chân khí của Thiên Không Thành, từng cỗ lực hút mãnh liệt tuôn ra, tựa như muốn mang toàn bộ Thiên Không Thành kéo vào trong điện phủ. Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Dương Thần copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Đây là Chúng Thánh Điện muốn luyện hóa Thiên Không Thành.
Nếu có thể thực sự luyện hóa Thiên Không Thành, nền móng vốn yếu ớt của Chúng Thánh Điện sẽ hoàn toàn được loại bỏ, hơn nữa cũng không cần dùng nhân tiên phân thân chống đỡ đại điện nữa.
Tòa Thiên Không Thành này có thể nói là một kiện pháp khí vô thượng của Thiên Không Đạo, sánh ngang với Thuyền Tạo Hóa, bên trong ẩn chứa rất nhiều lực lượng, pháp tắc thần bí. Một khi mang những thứ này dung hợp vào trong Chúng Thánh Điện thì sẽ khiến cho lực lượng tăng lên rất nhiều.
Mặc cho Chúng Thánh Điện luyện hóa Thiên Không Thành, Hồng Dịch liền tiến vào trong điện phủ.
- Tứ đại gia chủ ra đi!
Quát lên một tiếng, Phạm gia gia chủ, Tôn gia gia chủ, Ngô gia gia chủ, Vương gia gia chủ đồng loạt được phóng thích ra.
Dưới ánh mắt kinh ngạc tột độ của bốn đại gia chủ, Hồng Dịch một quyền nện thẳng lên thân thể của Đại Chu thái tổ.
Bồng!
Toàn bộ thân thể của Đại Chu thái tổ trực tiếp nổ tung, để lại đủ sáu bảy vạn thần niệm trôi nổi trong điện phủ.
Bốn đại gia chủ đều nhận ra đây là Đại Chu thái tổ, một chiêu này của Hồng Dịch đích thị là giết gà dọa khỉ!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Đại Chu thái tổ tuy rằng luyện thành Thái Diệt Thần Vương xích luyện nguyên đồng chân thân, nhưng lại bị Hồng Dịch dùng Như Lai Cà Sa bọc lại, lấy Diêm Phù Đại Trận tàn nhẫn nện xuống, nguyên khí sớm đã tổn thương trầm trọng, thần niệm nát vụn, ngay cả muốn liều mạng cũng không có.
Dưới thủ đoạn của Hồng Dịch, ngay cả hóa thân của Nguyên Khí Thần là Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi còn không ngưng tụ nổi lực lượng để liều mạng, huống chi là Đại Chủ thái tổ?
Dù sao cao thủ sáu lần lôi kiếp cũng không phải là Tạo Vật Chủ!
Vì thế sau khi thu Như Lai Cà Sa lại, Đại Chu vừa được thả ra, đang muốn liều mạng thì Hồng Dịch trực tiếp áp sát, một chiêu ném Nguyên Nhân Đạo Quả trên tay ra, nện thẳng lên thân thể lão.
Mặc cho thân thể võ thánh đỉnh cấp cường đại thế nào, bị Nguyên Nhân Đạo Quả có uy lực tương đương Tạo Vật Chủ oanh kích thì cũng bị đánh nát thành bột phấn. Một đòn này oanh kích đến, thân thể đối phương không thấy máu chảy, mà giải thể thành vô số những mảnh đồng vụn bay tán loạn.
Tận mắt chứng kiến Đại Chu thái tổ bị Hồng Dịch một quyền đánh nát thành bột phấn, bốn đại gia chủ vừa được thả ra chấn động không nói lên lời.
Bọn họ đương nhiên biết Đại Chu thái tổ là thái tổ khai quốc Đại Chu tiền triều, trong sử sách ghi lại rằng đây là một nhân vật chủ giác của lịch sử, uy phong vô cùng, quét ngang thiên hạ không ai địch lại được, quang mang vạn trượng, bễ nghễ chúng sinh.
Cho dù Đại Chu triều sau khi bị diệt, vị khai quốc thái tổ này vẫn để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm lý rất nhiều gia chủ của các thế gia vọng tộc.
Dù sao những gia tộc này ít nhiều cũng có hơn hai trăm năm qua lại với triều Đại Chu.
Thế nhưng hiện giờ, một nhân vật như vậy, một người sáng tạo ra lịch sử lại bị Hồng Dịch đánh nát thành bột phấn.
Trong tâm tưởng bốn đại gia chủ nhất thời có một loại cảm giác giống như nhìn thấy ngọc tỷ truyền quốc bị đập nát.
Sáu, bảy vạn khối thần niệm cường đại trôi nổi giữa không trung, Hồng Dịch không hề liếc mắt, tay co lại thành trảo.
- Linh Hồn Qua Toàn, trảm quỷ nhiếp thần!
Kiếm khí của Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm biến thành những tơ sáng mỏng manh, đan xen nhau dày đặc, tạo thành một tấm lưới thật lớn, cuốn lấy toàn bộ thần niệm của Đại Chu thái tổ vào trong đó.
Nhiếp hồn thuật cường đại Huyền Âm môn trực tiếp rút lấy linh hồn ký ức của Đại Chu thái tổ.
Nhìn Hồng Dịch xuất thủ tùy tiện như vậy, bốn đại gia chủ đều đồng loạt biến sắc, mặt trắng bệch ra, đưa mắt nhìn nhau, đếu thấy được sự kinh khủng trong mắt đối phương, đạo tâm bọn hộ gần như bị phá tan.
Bậc kiêu hùng cự phách cỡ như Đại Chu thái tổ thế này, ép hỏi thế nào cũng vô dụng. Ý chí kiên định tựa như đá tảng, cho dù cả thần hồn bị tiêu diệt cũng tuyệt không biến đổi tâm ý bản thân. Đừng nói là tẩm phân vài ba ngay, cho dù là ngâm ba năm, ba mươi năm cũng không có bất cứ tác dụng gì, hoàn toàn không thể mang ra so sánh với những kẻ tu hành nhát chết như Triệu Phi Nhi, Chu đại tiên sinh.
Muốn từ trên người lão lấy được thứ gì đó thì chỉ có hai chữ, đó là "khinh xuất".
Rút lấy ký ức của cao thủ sáu lần lôi kiếp, nhưng lại là bậc cao thủ như Đại Chu thái tổ, thì lực lượng phải cường đại đến mức nào đây? Cho dù là bốn đại gia chủ cũng không cách nào tưởng tượng nổi.
- Hồng Dịch, ngươi muốn rút lấy ký ức của ta sao? Vô dụng thôi, cho dù là Tạo Vật Chủ cũng không thể nào làm nổi, huống hồ hiện giờ ngươi còn chưa phải là Tạo Vật Chủ!
Âm thanh điên cuồng từ trong sáu, bảy vạn thần niệm truyền ra. Hiển nhiên đây là giãy dụa điên cuồng cuối cùng của Đại Chu thái tổ, mang theo sự không cam chịu vô tận,
- Vậy ngươi cứ chờ thử xem!
Hồng Dịch chỉ đáp lại Đại Chu thái tổ bằng một câu.
- Chúng Thánh Điện, Ma Hà Kim Cương Ba Nhược Ba La Mật Đa! Diêm Phù Cửu Cung, trợ ta thần lực!
Một tiếng quát thật lớn từ thân thể Hồng Dịch truyền ra bên ngoài, sau đó toàn bộ Như Lai Cà Sa khoác lên người hắn, vô số văn tự vàng kim dung hợp vào trong linh hồn hắn.
Rắc rắc rắc rắc.
Mai rùa cửu cung cũng phát ra những âm thanh rạn nứt, không gian lực khổng lồ phía trên đại trận, một cỗ lực lượng còn cường đại hơn Càn Khôn Bố Đại gấp mười lần cũng cuồn cuộn tiến nhập vào trong linh hồn Hồng Dịch.
Bồng, bồng, bồng, bồng, bồng, bồng!
Toàn bộ linh hồn của Hồng Dịch từ trong thân thể trôi nổi bay ra ngoài. Mỗi một khối thần niệm đều bành trướng lên tới kích cỡ vài trượng, hào quang tản ra càng lúc càng chói mắt, chẳng khác gì một đám mặt trời nhỏ, không thể nhìn thẳng, ánh sáng chiếu rọi toàn bộ Chúng Thánh Điện.
Bốn đại gia chủ nhìn linh hồn thần niệm của Hồng Dịch bắn ra những tia quang mang sáng rực, cả người tựa như bị hàng ngàn hàng vạn mũi châm nhọn đâm vào, khó chịu vô cùng, thế nhưng bọn họ lại không dám nhúc nhích.
- Hắn, hắn cứ như vậy mượn thần khí, tăng lực lượng bản thân, chẳng lẽ không sợ khiến cho thần niệm không chống đỡ nội mà nổ tung sao?
Vương gia gia chủ Vương Linh Sơn kinh hãi nói.
- Hắn tu luyện Quá Khứ Di Đà Kinh, thần niệm có khả năng thừa thụ lục lượng cường đại gấp mười lần so với chúng ta.
Phạm Vân Đào giật mình run người, dường như khó chịu vô cùng.
Đúng lúc này, ánh quang mang phát ra từ mỗi một thần niệm của Hồng Dịch càng trở nên chói mắt.
Mỗi một thần niệm đều bành trướng đến cực điểm, tựa như một vầng mặt trời thu nạp vô cùng vô tận lực lượng, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
- Đại Chu thái tổ, để cho ta tới rút ký ức linh hồn của ngươi vậy! Ngươi nếu có bản lĩnh chống trụ được thì cứ việc chống trụ đi!
Thanh âm của Hồng Dịch từ chùm thần niệm cường đại cuồn cuộn truyền ra, sau đó những thần niệm này toàn lực vận chuyển, tất cả quang mang đều hướng về phía linh hồn của Đại Chu thái tổ mà đè xuống.
Tư tư, tư tư, tư tư tư tư!
Từng đợt âm thanh mãnh mẽ đanh thép từ linh hồn Đại Chu thái tổ phát ra, tựa như có vật gì đó đang bị đốt cháy. Sau đó Đại Chu thái tổ hét lên một tiếng thảm thiết, từ trong miệng hắn, từng luồng từng luồng thần niệm huyền ảo truyền ra, trông chẳng khác nào quyền ý của võ đạo cao thủ.
Thần niệm của Đại Chu thái tổ trực tiếp bị rút ra khỏi linh hồn, lượn thành một dải cầu vồng, rơi xuống lòng bàn tay Hồng Dịch.
Lúc này Hồng Dịch dùng chân thân của chính mình, ngay khi hắn thả bốn đại gia chủ ra cũng liền thoát ly khỏi thân thể của Vô Địch Hầu, linh hồn tiến vào trong chân thân.
Hắn làm sao có thể để cho bốn đại gia chủ nhìn thấy chân thân của Vô Địch Hầu.
- Rút ra thật rồi!
Ngô gia gia chủ run rẩy, hắn tận mắt nhìn thấy Hồng Dịch sờ sờ rút lấy ký ức của cao thủ sáu lần lôi kiếp, ký ức của khai quốc thái tổ! Hắn hoàn toàn bị thủ đoạn kinh thiên động địa của Hồng Dịch khiếp sợ đến mức nói năng lộn xộn.
Ký ức bị rút ra, từng khối từng khối thần niệm của Đại Chu thái tổ ngừng dao động, trở nên tinh thuần không gì sánh được, trở về lực lượng, nguyên khí tinh thuần nhất của thuở ban đầu.
Cùng lúc đó, từng đoạn ký ức của Đại Chu thái tổ, binh pháp trị quốc, tất cả mọi việc từ nhỏ đến lớn, uy phong thiên hạ, đủ loại võ đạo kinh nghiệm, mọi việc con cái, thê thiếp, tình cảm, rất rất nhiều sự việc, những cảm ngộ nhân sinh, kinh nghiệm sống, vân vân đều hiện ra.
Ba trăm năm kinh lịch của một đại kiêu hùng khai sáng ra đại vương triều khổng lồ tựa đại dương, tương đương với hơn trăm vạn quyển sách, những kinh nghiệm này khiến cho Hồng Dịch rung động không ngớt.
Thế nhưng Hồng Dịch hoàn toàn không dung hợp chúng vào trong ký ức bản thân.
Ký ức của Đại Chu thái tổ không thể coi thường, nếu như hợp nhất, Hồng Dịch đạt được vô số tích lũy, tiếc là trong những ký ức này mang theo tính cách của Đại Chu thái tổ, đây là những tạp chất khó có thể tiêu trừ.
- Mang ký ức của ngươi chế khắc thành một quyển sách đặt trong Chúng Thánh Điện của ta. Thư tịch chế tác từ toàn bộ ký ức của ngươi sẽ là một bộ điển tịch khoáng thế. Sau này để cho mọi người chiêm ngưỡng sự tích của ngươi, cảm ngộ kinh nghiệm khi sống của ngươi, từ đó học lấy đạo thuật của ngươi, võ công của ngươi, thậm chí còn có cả đãi ngộ khi sống của Đại Chu thái tổ ngươi.
Hồng Dịch quát lên một tiếng.
Từ xa xa trong không gian của Chúng Thánh Điện, từ trong bảo khố cất giữ châu ngọc, bỗng nhiên bay ra cả trăm khối ngọc vuông vức bay ra, khối nào khối nấy đều có kích cỡ một thước.
Hồng Dịch vung ký ức của Đại Chu thái tổ trên tay ra.
Phụt!
Những ký ức này tựa như những dòng ánh sáng lung linh, bay về phía những khối ngọc lớn này, nhất thời trên bề mặt từng khối ngọc lớn lập tức trở nên rực rỡ, sâu trong chất ngọc tựa như có vô số đồ hình, văn tự, tầng tầng lớp lớp lưu chuyển.
- Pháp lực biến hóa! Luyện hình thành thư!
Hồng Dịch chỉ ra một ngón tay, cả trăm khối ngọc này lập tức dung hợp lại, cuối cùng biến thành một quyển điển tịch thật lớn, đây là một quyển sách bằng ngọc.
- Quyển ngọc sách này cũng được xem như là một quyển điển tịch khoáng thế, nếu như để cho người khác đọc, chỉ sợ cũng bị ảnh hưởng bởi tính cách của Đại Chu thái tổ, tự đánh mất chính mình. Bản ngọc sách này sau còn phải dung hợp ký ức của nhiều người khác, tụ tập kinh lịch của kiêu hùng trong thiên hạ, truyền lại cho người đời sau. Nếu vậy cứ gọi bản ngọc sách này là Quần Anh Thương Khung Lục. Bốn vị gia chủ thấy thế nào?
Hồng Dịch sau khi đúc luyện thành quyển tuyệt thế bí điển ngọc sách, nhìn bốn đại gia chủ, ánh mắt thản nhiên, tựa hồ nếu không hợp lời liền lập tức rút sạch ký ức của bốn đại gia chủ, khắc lên Quần Anh Thương Khung Lục.
Bốn đại gia chủ bị thủ đoạn này của Hồng Dịch chấn nhiếp, đã hoàn toàn chấn kinh, bốn người đưa mắt nhìn Hồng Dịch, tất cả đều không nói lên lời.
Cùng lúc đó, Phạm gia gia chủ Phạm Vân Đào cũng phát hiện ra năm trăm linh một cột băng phong long trụ đặt trong đại điện, từng cỗ long uy cường đại từ trong đó phát ra, bất cứ thời khắc nào cũng đều cảm nhận được uy nghiêm của thái cổ thiên long.
- Đây, đây là thiên long! Long! Là long!
Phạm Vân Đào liên tiếp nói ba chữ long, thể hiện sự khiếp sợ đến tột cùng.
- Ngươi cuối cùng cũng đến được mộ địa thái cổ long tộc, lấy được những long trụ này! Năm trăm cột long trụ, ngay cả tổ long cũng thu được! Không đúng, trong bản thảo của thượng cổ chư tử ghi lại rằng có đến một nghìn linh một cây, năm trăm cây còn lại đâu rồi? Lẽ nào rơi vào tay kẻ khác rồi! Còn có long nha mễ nữa, đúng rồi, long nha mễ rốt cuộc rơi vào tay ai!
- Năm trăm cây long trụ còn lại rơi vào trong tay hoàng thất Đại Kiền. Năm trăm linh một cây long trụ này sẽ yên giấc nơi này, không một ai có thể quấy nhiễu chúng nữa.
Hồng Dịch nói.
- Long nha mễ hiện giờ ở trong tay ta, cũng bắt đầu trồng rồi, bốn đại gia chủ, các ngươi lựa chọn đường nào?
Ngắm nhìn bản Quần Anh Thương Khung Lục vừa mới luyện chế, ngón tay Hồng Dịch chỉ khẽ lướt qua mặt sách, trong óc liền hiện ra vô số kinh lịch, võ công đạo thuật một đời của Đại Chu thái tổ, tất cả đều rõ ràng sống động, chẳng khác nào bản thân hóa thành Đại Chu thái tổ, thần niệm vừa khẽ động, linh hồn liền xuất ra.
- Ký ức trong quyển sách này, người có pháp lực nông cạn xem chỉ sợ không thể tự thoát được. Đáng tiếc, trong quyển sách này, ký ức của Đại Chu thái tổ còn chưa đủ để đứng đầu Quần Anh Thương Khung Lục. Dương Bàn, Hồng Huyền Cơ, ký ức của hai kẻ này mới thực sự đáng lưu lại trong này.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ