|
|
09-09-2008, 10:54 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 5
Cuá»™c hôn nhân của Tống Khánh Linh và Tôn Dáºt Tiên
Ngay khi vỠđến Thượng Hải, gia đình há» Tống loan báo lá»… hứa hôn của Khánh Linh vá»›i má»™t thanh niên con má»™t gia đình danh giá quyá»n quý. Khánh Linh chống đối quyết định của gia đình má»™t cách quyết liệt, và tuyên bố không bao giá» chấp nháºn cuá»™c hôn nhân ấy. Tâm hồn nà ng đã gá»i cả cho Tôn Dáºt Tiên tại Äông Kinh rồi. Tống Giáo Nhân nhốt nà ng trong má»™t phòng ngủ trên lầu. Khánh Linh bà máºt viết thÆ° cho Tôn Dáºt Tiên, há»i ý kiến ông nà ng trốn sang Nháºt vá»›i ông ta được không. Lá thÆ° nà y Khánh Linh giao cho má»™t đầy tá»› gái thân tÃn Ä‘em ra bá» táºn nhà bÆ°u Ä‘iện, để không bị thân phụ nà ng biết. Nháºn được thÆ° Khánh Linh, Tôn Dáºt Tiên vá»™i và ng phúc đáp ngaỵ Nhà đại cách mạng thúc giục nà ng phải trốn sang Nháºt vá»›i ông ta ngay tức khắc, vì ông ta rất cần nà ng.
Khánh Linh trình bà y cho thân phụ biết tất cả sá»± thá»±c vá» mối tình của nà ng vá»›i Tôn Dáºt Tiên, và xin thân phụ chấp thuáºn cho nà ng được toại nguyện, được kết hôn vá»›i Tôn Dáºt Tiên. Tống Giáo Nhân khăng khăng không chấp nháºn má»™t cuá»™c hôn nhân mà ông cho là tá»™i lá»—i đó. Äối vá»›i bà Tống Giáo Nhân thì không chuyện gì có thể gây kinh hoà ng cho bà hÆ¡n thế. Bà biết vợ chồng Tôn Dáºt Tiên Ä‘á»u theo đạo Thiên Chúa, bà Tôn Dáºt Tiên cùng thế hệ vá»›i chồng và là má»™t ngÆ°á»i vợ chÃnh đáng, xét theo má»i tiêu chuẩn đạo đức của Trung Hoa. Bà không thể chấp nháºn hà nh Ä‘á»™ng của Tôn Dáºt Tiên bá» ngÆ°á»i vợ cÅ© để chạy theo má»™t ngÆ°á»i con gái đáng tuổi con mình. Äiá»u tà n nhẫn nhất đối vá»›i bà là ngÆ°á»i con gái trẻ đó lại là con gái bà .
NhÆ°ng Khánh Linh tá» ra rất quyết tâm, không nhượng bá»™ sá»± ngăn cấm của cha mẹ. Không những Khánh Linh có hà nh Ä‘á»™ng chống đối vá»›i chÃnh mẹ nà ng, mà còn Ä‘i ngược lại tất cả má»i tục lệ của xã há»™i Trung Hoa. Theo tục lệ cổ của Trung hoa thì má»™t ngÆ°á»i con gái có thể là m má»™t ngÆ°á»i vợ bé, nhÆ°ng phải do các báºc trưởng thượng của hai bên gia đình sắp đặt, và ngÆ°á»i con gái phải tá» vẻ vâng chịu quyết định của những ngÆ°á»i trưởng thượng. NgÆ°á»i con gái Trung Hoa, theo tục lệ cổ truyá»n, không thể tá»± ý Ä‘á» nghị việc hôn nhân của mình, hoặc không được phép chống đối lại ý chà của gia đình.
Vợ chồng Tống Giáo Nhân cho rằng gia đình há» gặp má»™t Ä‘iá»u đại bất hạnh, và má»™t hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iếm nhục gia phong do chÃnh đứa con gái cÆ°ng của ông bà gây ra. Tống Giáo Nhân ra lệnh cho Khánh Linh phải trở lên phòng trên lầu. Khánh Linh thà nh thá»±c cho thân phụ biết nà ng sẽ trốn sang Nháºt vá»›i Tôn Dáºt Tiên. Vì thế Tống Giáo Nhân cẩn tháºn khóa trái cá»a phòng ngủ của con gái lại. NhÆ°ng ngay đêm đó, trong lúc ngÆ°á»i hầu gái đứng bên dÆ°á»›i giữ chân thang, Khánh Linh trèo qua cá»a sổ Ä‘i theo tiếng gá»i của tình yêu. Ngay đêm đó Khánh Linh xuống tầu thủy sang Kobe, Nháºt Bản. Äó là má»™t hà nh Ä‘á»™ng vô cùng táo bạo đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i con gái Trung hoa và o thá»i đó. Không những nà ng bị coi là bất hiếu vá»›i cha mẹ, mà còn phản lại nghÄ©a vụ gia đình nữa.
Khi Khánh Linh tá»›i nÆ¡i, Tôn Dáºt Tiên cấp tốc tổ chức hôn lá»… ngay, để tạo ra má»™t sá»± viêc đã rồi, nếu gia đình nhà há» Tống đến táºn nÆ¡i để phản đối. Ngoà i ra Tôn Dáºt Tiên cÅ©ng không muốn Khánh Linh mang tiếng chỉ là má»™t ngÆ°á»i vợ bé của ông, và cÅ©ng không muốn mối tình duyên nà y có thể gây tai hại cho công cuá»™c cách mạng. Äám cÆ°á»›i được cá» hà nh má»™t ngà y sau khi Khánh Linh tá»›i Kobẹ Tôn Dáºt Tiên chÆ°a kịp ly dị ngÆ°á»i vợ cả già nua của ông, nhÆ°ng ông tá»± nháºn ông ở và o tình trạng đã ly dị. Nếu Tôn Dáºt Tiên là má»™t ngÆ°á»i theo đạo Khổng thì ông có thể lấy thêm vợ bé, miá»…n là được vợ cả và các ngÆ°á»i trưởng thượng trong gia tá»™c đồng ý. NhÆ°ng ông là ngÆ°á»i theo đạo Thiên Chúa, và ông bị coi nhÆ° mắc tá»™i Ä‘a thê.
Khi Tống Giáo Nhân khám phá Khánh Linh đã trốn khá»i nhà , ông liá»n tra há»i ngÆ°á»i hầu gái, và được biết Khánh Linh đã trốn sang Nháºt Bản. Tống Giáo Nhân liá»n vá»™i vã xuống tà u Pacific Mail để Ä‘uổi theo con gái. Khi tá»›i Kobe ông dùng xe lá»a Ä‘i Yokohama, nhÆ°ng quá trá»…. Hôn lá»… đã cá» hà nh xong trÆ°á»›c khi ông tá»›i. Tống Giáo Nhân đã thua Tôn Dáºt Tiên má»™t bÆ°á»›c, và đây có lẽ là sá»± thà nh công duy nhất đáng kể trong cuá»™c Ä‘á»i cách mạng của Tôn Dáºt Tiên. Tống Giáo Nhân đến gặp cô dâu và chú rể. Trong má»™t tráºn cãi nhau kịch liệt, Tống Giáo Nhân buá»™c tá»™i Tôn Dáºt Tiên là ngÆ°á»i phản bạn, dụ dá»— con nÃt, và hà nh Ä‘á»™ng má»™t cách bệnh hoạn. Ông nhắc cho Tôn Dáºt Tiên biết trong hai chục năm vừa qua, hai ngÆ°á»i đã sát cánh chiến đấu bên nhau, và bây giá» chiến thắng đã gần ká» thì Tôn Dáºt Tiên phản lại lòng tin của ông.
Tôn Dáºt Tiên hoà n toà n im lặng trÆ°á»›c cÆ¡n thịnh ná»™ của Tống Giáo Nhân, vì ông là kẻ chiến thắng. Ông đã được Khánh Linh là đủ rồi; ông thản nhiên nhìn Tống Giáo Nhân mắt tóe lá»a, nói sùi cả bá»t mép. Khi thất bại không kêu gá»i được lòng trung thà nh bằng hữu ở Tôn Dáºt Tiên, Tống Giáo Nhân thá» sẽ phá cuá»™c hôn nhân nà y, vì Khánh Linh chÆ°a đủ tuổi thà nh niên, không được kết hôn nếu không có sá»± Æ°ng thuáºn của cha mẹ. Cà ng nói Tống Giáo Nhân cà ng thêm giáºn dữ. Tôn Dáºt Tiên đã Ä‘i quá xa đối vá»›i ông. Ông tuyên bố từ nay sẽ cắt đứt má»i liên lạc vá»›i Tôn Dáºt Tiên, và công cuá»™c cách mạng. Rồi vá»›i bá»™ mặt tái mét vì giáºn, Tống Giáo Nhân quay lại, chỉ và o mặt Khánh Linh và nói ông từ nà ng, không chấp nháºn nà ng là con nhà há» Tống nữa. Ngay sau đó Tống Giáo Nhân xuống tà u trở vá» Thượng Hải. Vá» sau nà y Tống Giáo Nhân tâm sá»± vá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn, "Trong Ä‘á»i tôi, chÆ°a bao giá» tôi Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° thế. Con gái tôi và ngÆ°á»i bạn thân nhất của tôi."
NhÆ° váºy Tống Khánh Linh chÃnh thức trở thà nh bà Tôn Dáºt Tiên, nhà đại cách mạng của Trung hoa. Bà vợ già của Tôn Dáºt Tiên lẳng lặng lùi và o bóng tối. Hai ngÆ°á»i tạm thá»i ở lại Nháºt Bản chá» thá»i cợ Thỉnh thoảng Tôn Dáºt Tiên cÅ©ng lén lút trở vá» Trung Hoa để gặp và bà n luáºn vá»›i Trần Kỳ Mỹ và Tưởng Giá»›i Thạch.
Äế Chế Của Viên Thế Khải Thất Bại
Trong lúc Tôn Dáºt Tiên còn mải hưởng hạnh phúc má»›i vá»›i Khánh Linh thì tại Bắc Kinh, Viên Thế Khải quyết tâm phục hồi ná»n đế chế. Và o cuối năm 1915, Viên Thế Khải bắt đầu sá»a soạn cho việc lên ngôi hoà ng đế. Lúc đó các nÆ°á»›c tây phÆ°Æ¡ng còn mải mê vá»›i tráºn đại chiến thứ nhất, để mặc Nháºt Bản má»™t mình má»™t chợ tại à Châu. Nháºt bản muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y thay thế các nÆ°á»›c tây phÆ°Æ¡ng để chiếm địa vị minh chủ ở à Châu, và phá cuá»™c diện cÆ¡ há»™i đẳng quân của tây phÆ°Æ¡ng tại Trung Hoa. Nháºt Bản biết Viên Thế Khải Ä‘ang váºn Ä‘á»™ng để tái láºp ná»n quân chủ, và Nháºt có thể lợi dụng Viên Thế Khải cho mục tiêu của Nháºt.
TrÆ°á»›c hết Nháºt Bản tuyên chiến vá»›i Äức, vá»›i tÆ° cách là đồng minh của Anh quốc. Nháºt yêu cầu quân hạm của Äức phải rút ra khá»i biển Nháºt Bản và biển Trung Hoa, và phải giao nhượng địa Giao Ão của Äức cho Nháºt. Äức không trả lá»i. Quân Nháºt liá»n tấn công Giao Ão, nhÆ°ng lại cố ý đổ bá»™ lên Long Khẩu là đất của Trung Hoa, rồi tiến chiếm Tế Nam, thủ phủ tỉnh SÆ¡n Äông. Viên Thế Khải phản đối Nháºt Bản, thì ngÆ°á»i Nháºt gá»i cho há» Viên má»™t bản 21 Ä‘iá»u khoản yêu sách, đòi thừa kế tất cả chủ quyá»n của ngÆ°á»i Äức tại SÆ¡n Äông và các đặc quyá»n tại vùng Mông Cổ, Mãn Châu và vùng Hoa Bắc. Sau hÆ¡n bốn tháng thÆ°Æ¡ng thuyết Ä‘Ã m phán, Viên Thế Khải phải thừa nháºn cả 21 Ä‘iá»u khoản yêu sách của Nháºt. Từ đó Nháºt thay thế Anh và Nga là m chủ tình hình Äông Ã, và Trung Hoa trở thà nh má»™t chÆ° hầu của Nháºt. Hoa Kỳ là nÆ°á»›c duy nhất phản đối sá»± bà nh trÆ°á»›ng của Nháºt, nhÆ°ng không có kết quả gì. Sá»± nghiệp chÃnh trị của Viên Thế Khải là má»™t chuá»—i những sá»± phản bá»™i. TrÆ°á»›c hết Viên phản bá»™i vua Quang Tá»±, rồi phản bá»™i nhà Mãn Thanh, phản bá»™i chÃnh thể cá»™ng hòa, và bây giá» Ä‘i vá»›i Nháºt để phản bá»™i ngay chÃnh nÆ°á»›c Trung Hoa để mÆ°u cầu quyá»n lợi riêng của mình.
NhÆ°ng má»™ng đế chế của Viên Thế Khải gặp má»™t sá»± chống đối mạnh mẽ từ má»i phÃa. Bây giá» không còn ai tin được Viên Thế Khải nữa, vì há» Viên phản bá»™i má»i ngÆ°á»i. Ngay khi Viên Thế Khải là m lá»… đăng quang lên ngôi hoà ng đế thì Thái Ngạc, nguyên là đô đốc Vân Nam, bá» trốn vá» Vân Nam và cùng ÄÆ°á»ng Kế Nghiêu đánh Ä‘iện xin Viên thủ tiêu đế chế, và tuyên bố Vân Nam Ä‘á»™c láºp. Thái Ngạc Ä‘em quân đánh lấy Tứ Xuyên, Lý Liệt Quân chiếm Quảng Äông. Viên Thế Khải sai Tà o Côn và Ngô Bá»™i Phu tiến quân đánh Thái Ngạc, và Long Tế Quang tấn công Lý Liệt Quân. NhÆ°ng các tỉnh Quảng Tây, Chiết Giang, Hồ Nam, Thiểm Tây, Qúi Châu lần lượt theo nhau tuyên bố Ä‘á»™c láºp và chống lại Viên Thế Khải.
Äến đây các bá»™ hạ thân tÃn nhất của Viên Thế Khải là Äoà n Kỳ Thụy và Phùng Ngá»c TÆ°á»ng thấy Viên Thế Khải bị cô thế, cÅ©ng theo các tỉnh miá»n nam phản đối đế chế. Sá»± chống đối Viên Thế Khải bây giá» cÅ©ng lan nhanh và rá»™ng nhÆ° cuá»™c cách mạng chống nhà Thanh năm 1911. Thá»±c váºy, và o mùa xuân năm 1916, khắp Trung Hoa Ä‘á»u chống lại Viên, và Viên trở thà nh má»™t lãnh tụ cô Ä‘Æ¡n tại Bắc Kinh. Khi bị ngay quân Ä‘á»™i miá»n bắc chống lại thì Viên biết rằng giấc má»™ng là m vua không thể thà nh tá»±u được. Viên liá»n ra sắc lệnh hủy bỠý định là m hoà ng đế, và chỉ giữ chức tổng thống thôi. NhÆ°ng các tỉnh chống đối không chịu, đòi Viên phải từ bá» má»i quyá»n hà nh chÃnh trị. Äang uy quyá»n nhất nÆ°á»›c, chỉ má»™t bÆ°á»›c nữa là lên ngôi vị hoà ng đế, nay bá»—ng nhiên mất tất cả. Viên Thế Khải vô cùng uất háºn. Trong má»™t cÆ¡n giáºn không kiá»m chế được, Viên cầm kiếm đạp cá»a phòng của má»™t ngÆ°á»i hầu thiếp yêu quý nhất trong số hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i vợ của Viên, đặc biệt là ngÆ°á»i hầu thiếp xinh đẹp nà y má»›i sinh hạ được má»™t đứa con trai cho Viên. Khi bÆ°á»›c và o phòng, Viên trông thấy ngÆ°á»i hầu thiếp Ä‘ang nằm ôm đứa con trai vừa má»›i sinh. Trong má»™t cÆ¡n giáºn mất trÃ, Viên vung kiếm đâm chết cả hai mẹ con. Má»™t tuần sau đó, Viên quá Æ°u uất má»™t sá»›m má»™t chiá»u mất hết quyá»n lá»±c, và cÅ©ng Ä‘au lòng hối tiếc đã giết vợ và con trai, nên Viên bị đứt gân máu và từ trần ngà y 6- 6- 1916.
Cái Chết Của Tống Giáo Nhân
NgÆ°á»i con gái út của Tống Giáo Nhân là Tống Mỹ Linh được du há»c tại Welleshley College thuá»™c tiểu bang Massachusett từ 1913 đến 1917, trong khi đó Tống Tá» Văn há»c vá» kinh tế tại đại há»c Harvard. Thá»i gian du há»c tại Hoa Kỳ đã biến đổi Tống Mỹ Linh từ má»™t cô gái máºp tròn thà nh má»™t thiếu nữ đẹp duyên dáng và khoẻ mạnh. Rất đông sinh viên Trung hoa tại đại há»c Harvard tấp tểnh muốn được lá»t và o mắt xanh của nà ng. Khi Mỹ Linh nghe tin vá» mối tình của chị Khánh Linh vá»›i Tôn Dáºt Tiên, nà ng lo sợ khi trở vá» Trung hoa, nà ng có thể sẽ phải chấp nháºn má»™t cuá»™c hôn nhân đã sắp đặt trÆ°á»›c theo tục lệ cổ truyá»n của ngÆ°á»i Trung hoa. ChÃnh vì thế, nà ng công bố việc hứa hôn của nà ng vá»›i má»™t sinh viên há» Lý. NhÆ°ng cuá»™c hứa hôn nà y cÅ©ng chỉ kéo dà i được và i tuần, cho đến khi sá»± lo sợ viển vông của nà ng tan dần.
Và o lúc Mỹ Linh trở vá» Thượng Hải năm 1917 thì vụ ái tình tai tiếng của Khánh Linh cÅ©ng đã nguôi rồi, và Ãt ai nhắc nhở đến nữa. Mỹ Linh trở thà nh má»™t ngÆ°á»i đẹp nổi tiếng, má»™t cái Ä‘inh trong các buổi tiếp tân. Ai cÅ©ng bà n tán vá» cô con gái út của nhà triệu phú há» Tống, vừa há»c cao vừa đẹp sắc xảo. Mỹ Linh không hà i lòng căn nhà của ông bố mua tại Ä‘Æ°á»ng Joffre. Nà ng cằn nhằn đòi thân phụ phải mua má»™t căn nhà tháºt lá»›n, có nhiá»u tiện nghi tân tiến hÆ¡n. Tống Giáo Nhân có vẻ hối tiếc đã gá»i các con gái du há»c ngoại quốc để trở thà nh những ngÆ°á»i mà ông không còn kiá»m chế nổi nữa, nhất là sau vụ Khánh Linh cưỡng lại ông để kết hôn vá»›i Tôn Dáºt Tiên. Có lần Tống Giáo Nhân nói vá»›i bạn bè, "Äừng bao giá» cho con cái du há»c. Chúng chẳng Ä‘em vá» cái gì tốt đẹp cả. Chúng chỉ muốn đảo ngược tất cả má»i việc theo ý chúng."
Mặc dù Tống Giáo Nhân thá» từ bá» má»i liên lạc vá»›i công cuá»™c cách mạng của Tôn Dáºt Tiên, nhÆ°ng trong dịp má»™t nhà tà i phiệt Hoa Kỳ có công giúp cách mạng Trung Hoa đến thăm Thượng Hải, Tống Giáo Nhân cÅ©ng cố quên sá»± thù nghịch vá»›i Tôn Dáºt Tiên, và cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tiếp đón nhà tà i phiệt Hoa Kỳ má»™t cách tháºt long trá»ng chu đáo.
Nhà tà i phiệt viết thÆ° vá» nÆ°á»›c cho bạn bè biết ông ta được đón tiếp tại Thượng Hải nhÆ° má»™t vị hoà ng đế. Việc Tống Giáo Nhân lá»±a chá»n vá» sống tại Thượng Hải trong tô giá»›i Pháp cÅ©ng là vì lý do an ninh. Phần lá»›n các nhà cách mạng Trung hoa Ä‘á»u sống trong tô giá»›i Pháp để hưởng sá»± bảo vệ của ngÆ°á»i Pháp. Má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n đối vá»›i Tống Giáo Nhân là ngÆ°á»i chỉ huy ngà nh an ninh của Pháp tại Thượng Hải là Hoà ng Mặt Rá»—, chúa trùm nhóm anh chị Hồng Há»™i, má»™t tổ chức tá»™i ác có ảnh hưởng bao trùm tất cả má»™t khu vá»±c rá»™ng hà ng ngà n dáºm dá»c theo sông DÆ°Æ¡ng Tá». TrÆ°á»›c kia Tống Giáo Nhân đã giúp đỡ tổ chức của Hoà ng Mặt Rá»— rất nhiá»u, nay ông nháºn thấy gia đình ông gặp nguy hiểm, và cần đến sá»± bảo vệ của Hoà ng Mặt Rá»—.
Sau khi vá» Thượng Hải được ba năm thì Tống Giáo Nhân bất thần chết vì bệnh ung thÆ° bao tá», má»™t cÆ¡n hấp hối Ä‘au Ä‘á»›n kéo dà i trong và i ngà y. Có nhiá»u dấu hiệu mỠám trong cái chết của Tống Giáo Nhân. Gia đình và bạn bè thân của Tống Giáo Nhân không má»™t ai nháºn thấy má»™t dấu hiệu suy yếu Ä‘au ốm nà o ở há» Tống. Rồi bá»—ng nhiên ông Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt và i ngà y rồi chết, và được ghi nháºn là chết vì ung thÆ° bao tá» năm 1918, lúc đó Tống Giáo Nhân má»›i được 52 tuổi. NgÆ°á»i ta nghi rằng Tống Giáo Nhân chết vì bị đầu Ä‘á»™c. Nếu ông không bị đầu Ä‘á»™c bởi kẻ thù thì cÅ©ng bị đầu Ä‘á»™c bởi chÃnh phe bạn. Ông là ngÆ°á»i có công rất nhiá»u vá»›i công cuá»™c cách mạng của Tôn Dáºt Tiên, nhÆ°ng ngay khi ông phản đối cuá»™c hôn nhân của Khánh Linh và Tôn Dáºt Tiên thì láºp tức ông trở thà nh má»™t cái bóng má» trong tổ chức. Các đệ tá» của Tôn Dáºt Tiên phải cố gắng bảo vệ danh tiếng của Tôn Dáºt Tiên trÆ°á»›c sá»± chống đối khinh bỉ của Tống Giáo Nhân. Không những thế, há» còn cho rằng cần phải xóa bá» Tống Giáo Nhân vì đại cuá»™c của Tôn Dáºt Tiên. Tôn Dáºt Tiên phải là má»™t thần tượng hoà n toà n. ChÃnh vì thế Tống Giáo Nhân Ä‘au và chết má»™t cách âm thầm. Ngay cả đám tang của há» Tống cÅ©ng được cá» hà nh má»™t cách lặng lẽ mau lẹ, không được báo chà nhắc nhở, không được truy Ä‘iệu đúng mức vá»›i công lao đóng góp của Tống Giáo Nhân và o công cuá»™c cách mạng.
Các con của Tống Giáo Nhân Ä‘á»u có mặt bên giÆ°á»ng chết của ông, kể cả Tống Khánh Linh. NhÆ°ng sau đám tang, khi các chị trở vá» nhà chồng hết, thì chỉ còn lại má»™t mình Mỹ Linh sống vá»›i bà mẹ. Mỹ Linh bây giỠđược tá»± do hà nh Ä‘á»™ng theo đúng ý thÃch. Nà ng mua má»™t căn nhà lá»›n sang trá»ng hÆ¡n, và trở thà nh má»™t nhân váºt nổi tiếng tại Thượng Hải.
Phong Trà o Ngũ Tứ
Sau Äệ nhất thế chiến, Thượng Hải trở thà nh má»™t thà nh phố cá»±c kỳ phồn thịnh. Giá»›i mại bản Trung hoa ngà y má»™t giầu có thêm và mở rá»™ng ảnh hưởng sang các lãnh vá»±c khác. NhÆ°ng bên cạnh sá»± phồn thịnh của giai cấp tÆ° bản thượng lÆ°u, thì đại Ä‘a số ngÆ°á»i dân Thượng Hải sống rất cá»±c khổ vì bị giá»›i chủ nhân bóc lá»™t đến tối đạ Trong những xưởng thợ, nhiá»u trẻ em khoảng mÆ°á»i tuổi phải là m việc 13 giá» má»™t ngà y, và khi mệt quá thì nằm gục xuống ngủ bên cạnh máy móc. Những đứa trẻ nà y đã bị cha mẹ bán cho xưởng máy và chúng không có cách nà o trốn khá»i những nhà máy được canh gác cẩn máºt cả ngà y lẫn đêm. Ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố tại khu vá»±c nhà nghèo, ngà y nà o cÅ©ng có xác ngÆ°á»i chết đói nằm ngoà i Ä‘Æ°á»ng. Trong khoảng từ 1920 đến 1940, sở hốt rác nhặt được Ãt nhất ba chục ngà n xác chết đói ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố Thượng Hải.
Äối vá»›i ngÆ°á»i Trung Hoa, việc láºt đổ nhà Mãn Thanh cÅ©ng không là m cho Ä‘á»i sống há» khá hÆ¡n, mà trái lại tình trạng sinh sống của há» còn tồi tệ hÆ¡n trÆ°á»›c. Thay vì có má»™t chánh quyá»n mạnh ở trung Æ°Æ¡ng, thì quyá»n lá»±c chÃnh trị vỡ thà nh nhiá»u mảnh nhá». Má»—i sứ quân xÆ°ng hùng tại má»™t khu vá»±c, tha hồ đánh thuế, vÆ¡ vét của cải và sang Ä‘oạt tà i sản. Có sứ quân bắt dân chúng dÆ°á»›i quyá»n phải ná»™p thuế trÆ°á»›c 32 năm. Các sứ quân lại thÆ°á»ng hay giao chiến vá»›i nhau để tranh dà nh ảnh hưởng, nên miá»n quê bị tà n phá, ruá»™ng đất hoa mà u không trồng trá»t được. Gạo phải nháºp cảng, và nông dân phải bồng bế nhau bá» ruá»™ng vÆ°á»n ra thà nh phố để rồi cÅ©ng chẳng khá gì hÆ¡n. Cuối cùng những nông dân nà y phải Ä‘em bán con cái và chÃnh há» cÅ©ng chết dần vì đói. Thá»i đó ngÆ°á»i ta tin rằng thịt ngÆ°á»i được bán đầy ngoà i chợ. Trẻ con được Ä‘em bán từng Ä‘Ã n: Con trai thì và o là m nô lệ trong xưởng máy, con gái thì theo má»™t con Ä‘Æ°á»ng duy nhất là và o các Ä‘á»™ng mãi dâm, là m đồ chÆ¡i cho giá»›i thÆ°Æ¡ng gia có nhiá»u tiá»n.
Ngay trong Äồng Minh Há»™i của Tôn Dáºt Tiên cÅ©ng có sá»± phân hóa. Nòng cốt của Äồng Minh Há»™i là thÆ°Æ¡ng gia và sinh viên. Sau đệ nhất thế chiến, hai giá»›i nà y coi nhau nhÆ° thù địch. Sinh viên thì muốn má»™t cuá»™c cách mạng toà n diện: Ä‘uổi ngÆ°á»i ngoại quốc ra khá»i Trung Hoa, phân chia ruá»™ng đất cho nông dân và bãi bá» các đặc quyá»n kinh tế. Trong khi đó quyá»n lợi của giá»›i thÆ°Æ¡ng gia lại gắn liá»n vá»›i ngÆ°á»i ngoại quốc. Äến khi Nháºt Bản can thiệp và o Trung Hoa thì hai phe sinh viên và thÆ°Æ¡ng gia tách hẳn nhau thà nh tả phái và hữu phái.
Sau đệ nhất thế chiến, Äức bại tráºn và mất tất cả các lãnh thổ hải ngoại. Tại Trung Hoa, Nháºt Bản nhảy và o thay thế Äức, và được Anh Pháp hứa hẹn cho chiếm giữ ảnh hưởng lâu dà i tại tỉnh SÆ¡n Äông. Nháºt Bản Ä‘Æ°a ra 21 Ä‘iá»u khoản yêu sách cho Viên Thế Khải, đòi há»i quyá»n kiểm soát SÆ¡n Äông vÄ©nh viá»…n và các nhượng bá»™ lá»›n tại Mãn Châu và nhiá»u nÆ¡i khác. Lúc đó Viên Thế Khải phải chấp nháºn các yêu sách quá đáng nà y vì Nháºt hăm dá»a sẽ ủng há»™ đối thủ của Viên. Há» Viên yêu cầu ngÆ°á»i Nháºt giữ kÃn những nhượng bá»™ nà y. Tại há»™i nghị Ba Lê, đại biểu Trung Hoa yêu cầu bãi bá» phạm vi thế lá»±c của ngoại quốc, thu hồi các tô giá»›i và Hoa Kỳ hết sức há»— trợ cho đại biểu Trung Hoa. NhÆ°ng khi phái Ä‘oà n Nháºt Bản Ä‘Æ°a ra hiệp định SÆ¡n Äông, cho phép ngÆ°á»i Nháºt được thừa kế quyá»n lợi của ngÆ°á»i Äức tại Trung Hoa, do chÃnh Công sứ Trung Hoa tại Nháºt Bản là ChÆ°Æ¡ng Tông TÆ°á»ng ký thì Hoa Kỳ không thể bênh vá»±c Trung Hoa được nữa. NhÆ° váºy phái Ä‘oà n Trung Hoa tại há»™i nghị Versailles thất bại, ra vá» tay không.
Äại biểu Trung Hoa đánh Ä‘iện vá» cho chÃnh phủ biết nguyên nhân sá»± thất bại là máºt Æ°á»›c đã ký từ trÆ°á»›c, có sá»± đồng ý của đại diện Trung Hoa. Khi bức Ä‘iện tÃn ấy được truyá»n ra thì quần chúng vô cùng phẫn ná»™. Viên Thế Khải đã chết rồi, nên má»i tá»™i Ä‘á»u quy vá» ChÆ°Æ¡ng Tông TÆ°á»ng và bá»™ trưởng ngoại giao Tà o Nhữ Lâm và Lục Tông DÆ°, ngÆ°á»i tá»± ý vay tiá»n của Nháºt Bản. Quần chúng gá»i ba ngÆ°á»i nà y là giặc bán nÆ°á»›c.
Ngà y 4- 5- 1919, mấy ngà n há»c sinh các trÆ°á»ng há»c tại Bắc Kinh há»p nhau rồi diá»…n hà nh qua các Ä‘Æ°á»ng phố, yêu cầu chÃnh phủ phải trừng trị ba tên bán nÆ°á»›c. Khi bị cảnh sát cản Ä‘Æ°á»ng, Ä‘oà n há»c sinh quay trở lại nhà Tà o Nhữ Lâm, lúc bấy giá» ChÆ°Æ¡ng Tông TÆ°á»ng cÅ©ng má»›i vá» nÆ°á»›c, và đang trú ngụ tại nhà Tà o Nhữ Lâm. Tà o Nhữ Lâm kịp thá»i bá» trốn. ChÆ°Æ¡ng Tông TÆ°á»ng không trốn kịp, bị há»c sinh bắt được và bị đánh gần chết. ChÃnh quyá»n ra lệnh bắt má»™t số há»c sinh. Há»c sinh liá»n tổ chức thà nh những Ä‘oà n "Giảng diá»…n, " kêu gá»i ngÆ°á»i Trung Hoa tẩy chay hà ng hóa Nháºt. Rồi cuá»™c xuống Ä‘Æ°á»ng của há»c sinh sinh viên lan trà n khắp nÆ°á»›c và được giá»›i trà thức và công nhân háºu thuẫn. Nháºt Bản vá»™i phái quân Ä‘á»™i tá»›i giữ an ninh tại các lãnh địa của Nháºt, kể cả Thượng Hải. Má»™t số sinh viên bị bắt tại Bắc Kinh. Láºp tức 64 ngà n công nhân đình công tại Thượng Hải, bắt chÃnh phủ Bắc Kinh phải trả tá»± do cho há»c sinh và cách chức các viên chức thân Nháºt. Phong trà o sinh viên không chỉ nhắm và o ngÆ°á»i ngoại quốc, mà còn chống đối cả những ngÆ°á»i Trung Hoa cá»™ng tác và phục vụ ngÆ°á»i ngoại quốc. Äiá»u nà y là m cho giá»›i mại bản và những bang há»™i bà máºt lo ngại. ChÃnh phủ phải bãi chức Tà o Nhữ Lâm, ChÆ°Æ¡ng Tông TÆ°á»ng và Lục Tòng Du, nhỠđó sá»± phẫn ná»™ của quần chúng má»›i dịu xuống.
Cuá»™c váºn Ä‘á»™ng ái quốc nà y xảy ra ngà y 4 tháng 5, nên được ngÆ°á»i ta gá»i là Phong trà o NgÅ© Tứ. Cuá»™c biểu tình của há»c sinh trong Phong Trà o NgÅ© Tứ năm 1919 chấm dứt ngay khi đạt được mục tiêu. NhÆ°ng cuá»™c đứng dáºy vì lòng ái quốc của há»c sinh và sinh viên trong Phong Trà o NgÅ© Tứ đã nhÆ° má»™t chất men say, gây nguồn cảm hứng, khuấy tạo ra má»™t là n sóng hưởng ứng rá»™ng rãi, ảnh hưởng tá»›i toà n thể quần chúng, và mở Ä‘Æ°á»ng cho những là n sóng cách mạng Trung hoa sau nà y.
Äảng Cá»™ng Sản Thà nh Hình
Tháng 5- 1921, Trần Äá»™c Tú và Lý Äại Chiêu đến Thượng Hải dá»± má»™t cuá»™c há»p quan trá»ng. ChÃnh trong cuá»™c há»p nà y Äảng Cá»™ng sản Trung hoa được Ä‘á» nghị thà nh láºp. Các ngÆ°á»i cá»™ng sản thấy cần phải có má»™t tổ chức trung Æ°Æ¡ng của đảng, và Thượng Hải được coi là địa Ä‘iểm hợp lý nhất để đặt tổ chức. Äảng cá»™ng sản Trung hoa được chÃnh thức thà nh láºp ngà y 21- 7- 1921. Ngà y hôm đó có mÆ°á»i hai đại biểu, đại diện cho bảy chi bá»™, và hai đại diện cho tổ chức cá»™ng sản quốc tế tham dá»± Äại há»™i lần thứ nhất của đảng.
MÆ°á»i hai đảng viên Trung hoa và hai đại diện quốc tế gặp nhau trong má»™t trÆ°á»ng nữ trung há»c bên trong khu tô giá»›i Pháp. Lúc đó là mùa hè và trÆ°á»ng nữ trung há»c đóng cá»a. Tuy nhiên má»™t số đông Ä‘Ã n ông ra và o má»™t trÆ°á»ng nữ trung há»c đã khiến cảnh sát phải nghi ngá», và chặn má»™t và i ngÆ°á»i lại để xét há»i. ChÃnh vì thế, tất cả đại biểu đồng ý di chuyển địa Ä‘iểm há»™i há»p. Tất cả táºp há»p lại trên bá» má»™t cái hồ thuá»™c tỉnh Chiết Giang gần Thượng Hải, là m nhÆ° là má»™t nhóm ngÆ°á»i Ä‘i cắm trại. Các buổi há»p lênh đênh, vừa câu cá, vừa ăn nháºu, vừa thảo luáºn đã Ä‘Æ°a đến ná»n móng thà nh láºp đảng cá»™ng sản Trung hoa, và sau nà y, ngà y 21- 7 má»—i năm được coi là ngà y ká»· niệm thà nh láºp đảng.
Trong các buổi há»p kéo dà i liên tục nà y, các cố vấn Nga Sô trở nên bá»±c bá»™i trÆ°á»›c những lý luáºn mÆ¡ hồ và lưỡng lá»± của các lãnh tụ Trung Hoa. Äây là giai Ä‘oạn cháºp chững của cá»™ng đảng Trung Hoa, và Mạc tÆ° khoa coi các lãnh tụ Trung Hoa chỉ là những tay mÆ¡, những ngÆ°á»i Ä‘ang táºp sá»± trò chÆ¡i chÃnh trị. Tuy nhiên các buổi há»p của cá»™ng đảng Trung Hoa cÅ©ng là má»™t báo Ä‘á»™ng, Ä‘e dá»a quyá»n lợi của giá»›i thÆ°Æ¡ng gia và dân anh chị băng đảng tại Thượng Hải. Lịch sá» Thượng Hải sau đó là má»™t cuá»™c chiến ác liệt, má»™t bên là đám anh chị là m ăn trong bóng tối dá»±a và o giá»›i thÆ°Æ¡ng gia, và má»™t bên là phe cá»™ng sản.
TrÆ°Æ¡ng Quốc Äà o, đại diện phân bá»™ Bắc Kinh và là há»c trò của Trần Äá»™c Tú tại đại há»c Bắc Kinh, là ngÆ°á»i chủ tá»a các buổi há»p đầu tiên nà y. Trần Äá»™c Tú và Lý Äại Chiêu không có mặt trong ngà y thà nh láºp đảng. Mãi gần ná»a năm sau, Trần Äá»™c Tú rút lui khá»i chức bá»™ trưởng giáo dục cho Tôn Dáºt Tiên tại Quảng Äông, và trở vá» Thượng Hải đảm nháºn chức Bà thÆ° đảng, má»™t chức vụ quan trá»ng nhất. Mao Trạch Äông lúc đó chỉ là má»™t trong hai đại diện của tỉnh Hồ Nam, và chÆ°a phải là má»™t nhân váºt quan trá»ng trong đảng cá»™ng sản.
Thua kém hầu hết các đại biểu khác cả vá» há»c thức lẫn kinh nghiệm, Mao Trạch Äông không được cá» và o Ban Chấp hà nh Trung Æ°Æ¡ng khóa thứ nhất, gồm ba ủy viên chÃnh thức và ba ủy viên dá»± khuyết. Năm 1922, đảng cá»™ng sản Trung Hoa há»p lại má»™t lần nữa, và Mao Trạch Äông cÅ©ng không có mặt trong kỳ há»p nà y. Trong thá»i kỳ đầu của đảng cá»™ng sản Trung Hoa, Mao Trạch Äông không được giữ má»™t chức vụ nà o cao hÆ¡n chức bà thÆ° đảng bá»™ Hồ Nam. Tuy nhiên phạm vi hoạt Ä‘á»™ng của Mao Trạch Äông không chỉ giá»›i hạn trong tỉnh Hồ Nam. Mao Trạch Äông và hai ngÆ°á»i em ruá»™t là Mao Trạch Äà m và Mao Trạch Dân đã hoạt Ä‘á»™ng đắc lá»±c tại Giang Tây. Tháng 4- 1923, Mao Trạch Äông bị viên tỉnh trưởng Hồ Nam ra lệnh truy nã, Mao liá»n bá» trốn tá»›i Thượng Hải. Mao đến Thượng Hải đúng lúc đảng cá»™ng sản sắp sá»a liên kết vá»›i tổ chức Quốc dân đảng của Tôn Dáºt Tiên.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 10:54 AM.
|
09-09-2008, 10:55 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Thế giới anh chị tại Thượng Hải
Các nhà lãnh đạo cá»™ng sản đầu tiên của Trung hoa bắt chÆ°á»›c kiểu mẫu cách mạng của cá»™ng sản Nga sô, lấy công nhân thà nh thị là m thà nh phần căn bản. Há» chá»n Thượng Hải, má»™t thà nh phố kỹ nghệ nhiá»u công nhân nhất của Trung hoa, là m địa Ä‘iểm đầu tiên thà nh láºp đảng cá»™ng sản. Hoạt Ä‘á»™ng của cá»™ng đảng Trung hoa tuy rất kÃn đáo, nhÆ°ng cÅ©ng lá»t và o tai mắt của giá»›i anh chị chuyên kiếm sống trên đầu dao mÅ©i súng, bằng cách đòi tiá»n bảo vệ của giá»›i thÆ°Æ¡ng gia giầu có, hoặc bằng cách buôn thuốc phiện láºu Ä‘á»™c quyá»n. Chủ nghÄ©a cá»™ng sản rất bất lợi cho giá»›i thÆ°Æ¡ng gia, và quyá»n lợi của giá»›i thÆ°Æ¡ng gia gắn liá»n vá»›i quyá»n lợi của các tay anh chị sống ngoà i vòng pháp luáºt. ChÃnh vì thế giá»›i giang hồ chuyên đâm thuê chém mÆ°á»›n tại Thượng Hải rất thù ghét cá»™ng sản, và chÃnh hỠđã đánh bại cá»™ng sản ngay tại Thượng Hải, má»™t thà nh trì của giá»›i thợ thuyá»n.
NgÆ°á»i đứng đầu các tổ chức tá»™i ác tại Thượng Hải là Bố già Hoà ng Ứng VÄ©nh, có biệt danh là Hoà ng Mặt Rá»—. Hoà ng Mặt Rá»— thuá»™c tổ chức Hồng Há»™i, và hoạt Ä‘á»™ng trong khu tô giá»›i Pháp. Và o thá»i kỳ đảng cá»™ng sản Trung hoa thà nh láºp tại Thượng Hải thì Bố già Hoà ng Mặt Rá»— cÅ©ng đã già rồi, và má»™t nhân váºt khác, má»™t thứ Bố già hà ng nhì bắt đầu nổi báºt, đó là Äá»— Nguyệt Thăng, có biệt hiệu là Äá»— Äại NhÄ©. Äá»— Äại NhÄ© nắm trong tay má»™t tổ chức chống cá»™ng mãnh liệt nhất Lục Há»™i. Lục Há»™i dùng mà u xanh lá cây là m biểu tượng, và vì thế được gá»i là Lục Há»™i.
Äá»— Äại NhÄ© là má»™t nhân váºt rất đặc biệt, má»™t ngÆ°á»i của tá»™i ác, sinh ra để tác yêu tác quái. Äá»— Äại NhÄ© sinh năm 1888 tại Thượng Hải trong má»™t gia đình bần cùng nhất của thà nh phố, và có má»™t tuổi thÆ¡ ấu vô cùng khốn nạn. Thân phụ Äá»— Äại NhÄ© là má»™t cu li trong má»™t tiệm gạo. Khi hắn được và i tuổi thì cha mẹ chết, và hắn thuá»™c vá» ngÆ°á»i cáºu ruá»™t. NgÆ°á»i cáºu của Äá»— Äại NhÄ© rất thÃnh đánh Ä‘áºp hắn, và coi đó là má»™t thú tiêu khiển. Vì bị đánh đấm khá nhiá»u ngay từ lúc còn nhá», nên Äá»— Äại NhÄ© có má»™t khuôn mặt méo mó, và thân hình gầy gò.
Khi Äá»— Äại NhÄ© được 15, 16 tuổi thì đã tá» ra má»™t thiếu niên rất quen thuá»™c vá»›i việc giết ngÆ°á»i, và không từ má»™t tá»™i ác nà o mà không là m. Äiểm đặc biệt nhất của Äá»— Äại NhÄ© là hai cái tai rất to, nhÆ° hai cây nấm vÆ°Æ¡n lên từ má»™t cái đầu lúc nà o cÅ©ng cạo trá»c. ChÃnh cái nét đặc biệt có hai tai to mà Äá»— Nguyệt Thăng có biệt danh là Äá»— Äại NhÄ©. Hai cánh tay của Äá»— Äại NhÄ© rất dà i, nhÆ° tay của loà i vượn, má»™t hà m răng rất dà i, lúc nà o cÅ©ng và ng khè và cặp mắt nhá» nhÆ°ng sắc nhÆ° mắt chuá»™t. Äá»— Äại NhÄ© gia nháºp Lục Há»™i từ lúc chÆ°a đầy 15 tuổi, và tá» ra má»™t tay anh chị đáng sợ.
Äá»— Äại NhÄ© tìm cách ra mắt vá»›i Bố già Hoà ng Mặt Rá»—, chúa trùm giá»›i giang hồ lúc đó. Hắn lân la chầu chá»±c trong bếp của nhà Hoà ng Mặt Rá»—, và dần dà là m quen được vá»›i ngÆ°á»i tình nhân cÆ°ng nhất của Hoà ng Mặt Rá»—. Hoà ng Mặt Rá»— nháºn thức được khả năng đặc biệt của Äá»— Äại NhÄ© và thu nháºn hắn là m Ä‘Ã n em. Äá»— Äai NhÄ© thi hà nh mệnh lệnh của Bố già rất ngon là nh sắc gá»n. Äá»— Äại NhÄ© có tà i là m quen vá»›i má»i ngÆ°á»i má»™t cách dá»… dà ng vì bản chất của hắn rất rá»™ng rãi vá» tiá»n bạc, và lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng "Giúp đỡ ngÆ°á»i anh em má»™t tay" khi cần. Äá»— ÄạI NhÄ© rất thÃch bầy tá» quyá»n lá»±c bằng cách bênh vá»±c các ngÆ°á»i bán hà ng rong bị chủ nợ là các tiệm cầm đồ là m khó dá»…. Äá»— Äại NhÄ© đã từng gây kinh hoà ng cho giá»›i cầm đồ tại Thượng Hải.
NhÆ°ng khả năng xuất sắc nhất của Äá»— Äại NhÄ© là giải quyết việc buôn bán thuốc phiện. Hắn muốn các nhóm buôn thuốc phiện đối láºp nhau nên táºp hợp thà nh má»™t tổ chức chung, và do đó có thể bảo nhau tăng giá thuốc phiện và thu lợi được nhiá»u hÆ¡n. Hoà ng Mặt Rá»— giao cho Äá»— Äại NhÄ© thi hà nh kế hoạch nà y có nghÄ©a là hắn sẽ thÆ°Æ¡ng thuyết vá»›i má»™t và i thủ lãnh bang há»™i nà y, và ám sát má»™t số lãnh tụ bang há»™i khác. Thủ lãnh của Lục Há»™i không đồng ý liá»n bị hắn giết chết và hắn trở thà nh Bố già của Lục Há»™i. NgÆ°á»i thủ lãnh của Thanh Há»™i là TrÆ°Æ¡ng Hiếu Liêm khôn ngoan cá»™ng tác vá»›i Äá»— Äại NhÄ©, và từ đó ba ngÆ°á»i, Hoà ng Mặt Rá»—, Äá»— Äại NhÄ© và TrÆ°Æ¡ng Hiếu Liêm ngá»± trị thế giá»›i anh chị của Thượng Hải và Chiết Giang, và toà n cõi lÆ°u vá»±c sông DÆ°Æ¡ng Tá».
Trong các tô giá»›i ngoại quốc, việc buôn bán thuốc phiện vẫn thuá»™c Tam Hòa Há»™i của ngÆ°á»i Triá»u Châu do VÆ°Æ¡ng Sung lãnh đạo. Äá»— Äại NhÄ© thà nh công "Nói phải quấy" vá»›i há» VÆ°Æ¡ng, bắt há» VÆ°Æ¡ng phải gia nháºp tổ chức buôn thuốc phiện chung của hắn. Cuối cùng Äá»— Äại NhÄ© thâu tóm luôn Tam Hòa Há»™i. Tà i sản của Äá»— Äại NhÄ© lúc đó lên tá»›i 40 triệu mỹ kim. Äá»— Äại NhÄ© là ngÆ°á»i rất hà o phóng vá» tiá»n bạc, sẵn sà ng chia xẻ cho bạn bè. Nếu ai có lý do chÃnh đáng cần tiá»n, hắn không ngần ngại ra tay giúp đỡ ngaỵ Nhiá»u lần hắn đã ra tay giúp đỡ các cô nhi và quả phụ nghèo khó, nhÆ°ng lúc nà o hắn cÅ©ng có khả năng là m cho ngÆ°á»i khác phải khiếp sợ. Má»™t khi hắn ra lệnh thì ai cÅ©ng phải thi hà nh cho đến nÆ¡i đến chốn.
Äá»— Äại NhÄ© không muốn thay thế Bố già Hoà ng Mặt Rá»—, mặc dù hắn đủ sức hạ Bố già há» Hoà ng dá»… dà ng. Hoà ng Mặt Rá»— vẫn là thủ lãnh của nhóm ba ngÆ°á»i, nhÆ°ng Äá»— Äại NhÄ© là ngÆ°á»i trá»±c tiếp chỉ huy má»i hoạt Ä‘á»™ng của tổ chức. Má»—i khi Äá»— Äại NhÄ© ra lệnh thì cả thà nh phố phải nhảy theo lệnh của hắn. DÆ°á»›i quyá»n của hắn là má»™t số đông đảo thợ thuyá»n, từ những phu khuân vác bến tà u đến những cu li ngoà i Ä‘Æ°á»ng, nhân viên phát thÆ° của bÆ°u Ä‘iện và nhân viên các ngân hà ng. Các nhân viên phát thÆ° cho phép ngÆ°á»i của Äá»— Äại NhÄ© Ä‘á»c thÆ° từ của ngÆ°á»i khác để nắm được má»i bà máºt của giá»›i chÃnh trị và thÆ°Æ¡ng gia.
Khi cần, Äá»— Äại NhÄ© có thể dùng những bà máºt nà y để gây áp lá»±c cho giá»›i chủ nhân, bắt há» phải thần phục và ná»™p tiá»n bảo vệ. NgÆ°á»i của Äá»— Äại NhÄ© cÅ©ng ra lệnh cho thợ thuyá»n của các hãng xưởng phải gia nháºp má»™t nghiệp Ä‘oà n riêng do ngÆ°á»i của Äá»— Äại NhÄ© lãnh đạo. Bá» ngoà i thì các nghiệp Ä‘oà n nà y có vẻ Ä‘á»™c láºp, nhÆ°ng khi cần Äá»— Äại NhÄ© giáºt dây là tất cả phải hà nh Ä‘á»™ng theo đúng mệnh lệnh của hắn, nhÆ° khi nà o thì phải đình công chẳng hạn. Äá»— Äại NhÄ© cÅ©ng cần sá»± hợp tác là m ăn chung vá»›i giá»›i tà i phiệt. NgÆ°á»i hợp tác đắc lá»±c nhất vá»›i Äá»— Äại NhÄ© là Tống Ãi Linh, mà nhiá»u ngÆ°á»i thÆ°á»ng gá»i là Bà Khổng.
Äá»— Äại NhÄ© thÆ°á»ng đến tÆ° gia của Tống Ãi Linh và o sáng chủ nháºt, sau khi Ãi Linh Ä‘i lá»… nhà thá» vá», để bà n luáºn công việc là m ăn. Trong khoảng từ 1916 đến 1940, Äá»— Äại NhÄ© và Tống Ãi Linh đã thà nh công đầu tÆ° và đoạt được khá nhiá»u cÆ¡ sở thÆ°Æ¡ng mại kỹ nghệ tại Thượng Hải. Hai bên hợp tác vá»›i nhau Ä‘á»u có lợi. Ãi Linh có tiá»n và thế lá»±c trong khi Äá»— Äại NhÄ© có khả năng thi hà nh được má»i kế hoạch, dù khó khăn mỠám thế nà o cÅ©ng thà nh công. Äôi khi Äá»— Äại NhÄ© cÅ©ng gặp phải những ngÆ°á»i cứng đầu không sợ sá»± hăm doạ. Khi thấy sá»± hăm dá»a ngầm của mình không được đối phÆ°Æ¡ng hiểu rõ, Äá»— Äại NhÄ© chỉ cần là m má»™t cảnh cáo rất nhẹ nhà ng: Sai Ä‘Ã n em khiêng đến táºn nhà đối thủ má»™t cá»— quan tà i chạm trổ rất đẹp đẽ. Láºp tức má»i Ä‘iá»u kiện của Äá»— Äại NhÄ© được chấp thuáºn ngay.
Má»™t thú tiêu khiển của Äá»— Äại NhÄ© là hay lai vãng các xóm yên hoa. ChÃnh tại các khu vá»±c thanh lâu nà y mà Äá»— Äại NhÄ© gặp gỡ và kết thân vá»›i má»™t thanh niên sống rất buông thả, tÃnh tình hay cáu kỉnh. NgÆ°á»i thanh niên đó là Tưởng Giá»›i Thạch.
Tưởng Giới Thạch
Tưởng Giá»›i Thạch lá»›n hÆ¡n Äá»— Äại NhÄ© má»™t tuổi. Há» Tưởng sinh ngà y 31- 10- 1887 tại Khê Khẩu, má»™t thị trấn nhá» vá» phÃa tây Thượng Hải, nằm dÆ°á»›i chân núi VÅ© LÄ©nh thuá»™c tỉnh Chiết Giang. Năm đó thân mẫu Tưởng 23 tuổi, và là vợ thứ ba của má»™t thÆ°Æ¡ng gia buôn muối, và già gấp đôi tuổi bà . Năm 1895, khi Tưởng lên tám tuổi thì thân phụ qua Ä‘á»i. Tưởng rất quyến luyến và thÆ°Æ¡ng mẹ, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà buồn nhiá»u hÆ¡n vui. Có lần Tưởng nháºn xét bà mẹ là ngÆ°á»i "Phải nuốt rất nhiá»u tủi nhục chua chát."
Hồi nhá» Tưởng rất hay Ä‘au yếu và khó nuôi, do đó tÃnh tình của Tưởng rất khó chịu. Chú bé há» Tưởng trở thà nh mục tiêu chế giá»…u trong là ng, vì cái đầu của Tưởng méo mó giống nhÆ° má»™t hạt Ä‘áºu phá»ng. Má»™t thầy tÆ°á»›ng số trông thấy Tưởng cÅ©ng rất kinh ngạc khi thấy cái đầu bất thÆ°á»ng của Tưởng. Ông thầy tÆ°á»›ng nói cái đầu rất lạ lùng của Tưởng là má»™t quý tÆ°á»›ng, là m nên nhÆ°ng tà n ác. Tưởng lá»›n lên mang trong ngÆ°á»i những chứng bệnh rất lạ lùng, khi thì khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t, khi thì giáºn dữ Ä‘iên cuồng.
Trong nhà không có Ä‘Ã n ông nên gia đình nhà há» Tưởng thÆ°á»ng bị nhà chức trách của triá»u đình nhà Thanh bắt nạt. Má»™t hôm có ngÆ°á»i trong là ng há» VÆ°Æ¡ng, hà ng xóm của nhà há» Tưởng, bá» là ng trốn vì không đủ tiá»n đóng thuế nông nghiệp. Nhà chức trách đến nhà há» Tưởng, lôi cổ Tưởng Giá»›i Thạch lên cá»a quan, và bắt Tưởng Giá»›i Thạch phải bá» tiá»n đóng thuế cho ngÆ°á»i há» VÆ°Æ¡ng bá» trốn. Mặc dầu nhà há» Tưởng đã đóng đủ thuế rồi, nhÆ°ng nhà chức trách cho biết cả là ng phải chịu trách nhiệm vá» món tiá»n thuế thất thu của há» VÆ°Æ¡ng. Mẹ của Tưởng Ä‘Ã nh phải lo tiá»n ná»™p thuế để Tưởng khá»i bị phạt tù. NhÆ°ng Tưởng rất căm giáºn sá»± bất công phi lý của triá»u đình. Vá» sau Tưởng gá»i đó là động lá»±c đầu tiên thúc đẩy Tưởng Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng cách mạng.
Sau khi há»c hết trÆ°á»ng tiểu há»c Khê Khẩu, Tưởng được mẹ gá»i đến há»c trÆ°á»ng trung há»c Long Giang tại Phụng Hóa. Khi Tưởng được 14 tuổi thì gia đình bắt Tưởng vá» nhà lấy vợ. NgÆ°á»i vợ đầu tiên của Tưởng là Mao Phúc Mai, ngÆ°á»i cùng là ng và lá»›n hÆ¡n Tưởng 4 tuổi. Tuy nhiên cuá»™c hôn nhân nà y không giữ Tưởng ở lại quê nhà . Tưởng không mấy quan tâm đến ngÆ°á»i vợ, và bằng lòng lấy vợ là để là m vừa lòng mẹ. Sau đó Tưởng trở lại trÆ°á»ng há»c tại Phụng Hóa, trau giồi kiến thức để tìm cách tiến thân. Tưởng không có ý định ở lại Khê Khẩu suốt Ä‘á»i là m má»™t thÆ°Æ¡ng gia bán muối.
ChÃnh tại trÆ°á»ng trung há»c Long Giang, Tưởng tìm Ä‘á»c cuốn Binh ThÆ° của Tôn Tá». Tôn Tá» là má»™t chiến lược gia danh tiếng sống thá»i Chiến Quốc. Äối vá»›i Tôn Tá», nghệ thuáºt cao nhất của chiến tranh là thắng được kể địch mà không cần phải giao chiến. Chiến tranh phải dá»±a trên mÆ°u thuáºt. Xá» dụng gián Ä‘iệp là thượng sách. Xá» dụng quân Ä‘á»™i phải được coi nhÆ° là biện pháp cuối cùng. Chiến tranh mà phải dùng đến quân Ä‘á»™i để giao tranh là má»™t sá»± phà phạm vá» kinh tế và nhân sá»±. Tuy nhiên Tôn Tá» cÅ©ng cảnh cáo việc xá» dụng gián Ä‘iệp không phải là việc dá»… dà ng. Chỉ có những tÆ°á»›ng tà i, khôn ngoan, công bằng và nhân đạo má»›i dùng được gián Ä‘iệp.
Tưởng rất say mê tÆ° tưởng của Tôn Tá», và tÆ° tưởng của Tôn TỠảnh hưởng rất nhiá»u đến tÆ°Æ¡ng lai của Tưởng. Ngoà i Tôn Tá», Tưởng còn tôn thá» danh tÆ°á»›ng Nhạc Phi của nhà Tống, và VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Minh, má»™t nho gia là m tá»›i chức tể tÆ°á»›ng Ä‘á»i nhà Minh. Sau nà y khi phải chạy ra Äà i Loan, Tưởng đã đổi tên ngá»n núi Thảo SÆ¡n thà nh núi DÆ°Æ¡ng Minh SÆ¡n để tá» lòng ngưỡng má»™ VÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Minh. Vị sÆ° phụ của Tưởng cố gắng huấn luyện cho Tưởng tinh thần vị tha, tá»± ká»· và lúc nà o cÅ©ng phải cố gắng vá» tinh thần. Từ trÆ°á»›c, cuá»™c Ä‘á»i của Tưởng chỉ là má»™t cố gắng để thoát ra khá»i cảnh nghèo và sá»± chế nhạo của ngÆ°á»i Ä‘á»i vá» cái đầu kỳ khôi của mình. Tại há»c viện nà y, Tưởng đặt cho mình má»™t mục tiêu xa hÆ¡n nữa. Tưởng táºp được má»™t thói quen tốt, buổi sáng dáºy tháºt sá»›m, đứng trÆ°á»›c hà ng hiên để trầm tÆ° mặc tưởng má»—i sáng ná»a giá». Trong ná»a giỠđó, Tưởng đứng tháºt nghiêm, tháºt thẳng, miệng mÃm chặt và khoanh hai tay trÆ°á»›c ngá»±c.
Nhá» Ä‘á»c sách của Tôn Tá» và Nhạc Phi, Tưởng nhất quyết trở thà nh má»™t chiến sÄ©, láºp sá»± nghiệp trên lÆ°ng ngá»±a. Äến năm 1906, Tưởng ngưỡng má»™ quân Ä‘á»™i Nháºt Bản đã chiến thắng hải quân Nga sô tại eo biển Äối Mã, nên bá» sang Nháºt để nghiên cứu há»c thuáºt quân sá»± của Nháºt. Tưởng viết thÆ° xin mẹ tiá»n là m lá»™ phà cho cuá»™c xuất ngoại. Khi bà mẹ phản đối không chịu cho Tưởng xuất ngoại, Tưởng láºp tức cắt cái má»› tóc Ä‘uôi sam trên đầu và gá»i vá» cho mẹ. Cả là ng bất mãn hà nh Ä‘á»™ng của Tưởng, nhÆ°ng bà mẹ Ä‘Ã nh phải đổ hết tiá»n dà nh dụm được cho cáºu quý tá» ra Ä‘i. Hà nh Ä‘á»™ng cắt Ä‘uôi sam của Tưởng vừa bà y tá» lòng cÆ°Æ¡ng quyết ra Ä‘i tìm há»c, vừa bà y bá» sá»± chống đối nhà Mãn Thanh, vì nhà Mãn Thanh bắt buá»™c Ä‘Ã n ông Trung hoa phải để tóc, kết thà nh Ä‘uôi sam. Cái Ä‘uôi sam là dấu hiệu phục tùng nhà Mãn Thanh.
Khi sang tá»›i Nháºt, Tưởng vỡ má»™ng vì lúc đó Nháºt chỉ chấp nháºn những sinh viên nà o do triá»u đình nhà Mãn Thanh gá»i sang. Tưởng không có sá»± bảo trợ của triá»u đình, vừa không có tóc Ä‘uôi sam nên không được nháºn và o há»c viện quân sá»± của Nháºt. Tưởng ở lại Nháºt thêm sáu tháng nữa, sống lẫn lá»™n vá»›i giá»›i cách mạng chống nhà Mãn Thanh, và rất Æ°a thÃch cuá»™c Ä‘á»i phóng túng, và bắt đầu táºp tà nh là m chÃnh trị. Lúc đó Äồng Minh Há»™i của Tôn Dáºt Tiên đã thà nh láºp. Tôn Dáºt Tiên có má»™t ngÆ°á»i phụ tá rất tà i giá»i, và ăn nói rất lôi cuốn quần chúng là Trần Kỳ Mỹ. Tưởng được Trần Kỳ Mỹ nháºn là m Ä‘Ã n em. Trần Kỳ Mỹ đã từng hoạt Ä‘á»™ng tại Thượng Hải vá»›i Bố già Hoà ng Mặt Rá»—. ChÃnh Hoà ng Mặt Rá»— đã khuyên Trần Kỳ Mỹ sang Nháºt để há»c há»i thêm vá» quân sá»±. Tại Nháºt, Trần Kỳ Mỹ được và o há»c tại Há»c viên Cảnh sát của Nháºt.
Äến mùa đông 1906- 1907, Tưởng trở vá» quê nhà để dá»± hôn lá»… của ngÆ°á»i em gái. TrÆ°á»›c khi Tưởng trở vá», Trần Kỳ Mỹ đã láºp kế hoạch để cho Tưởng được thi Ä‘áºu và o trÆ°á»ng quân sá»± Bảo Äịnh tại Hồ Bắc. Năm 1907, Tưởng được nháºn và o trÆ°á»ng quân sá»± Bảo Äịnh, và đến năm sau thì chÃnh thức được gá»i qua há»c các lá»›p quân sá»± cao cấp tại Nháºt Bản. Tưởng đã vượt qua được má»i khó khăn để được thâu nháºn và o trÆ°á»ng quân sá»± danh tiếng Shimbu Gakko, và tốt nghiệp ba năm sau đó.
TrÆ°á»›c khi Tưởng rá»i Khê Khẩu xuất dÆ°Æ¡ng sang Nháºt thì ngÆ°á»i vợ quê mùa của Tưởng sinh được đứa con trai đầu tiên. Tưởng đặt tên con là Tưởng Kinh Quốc. Cuá»™c Ä‘á»i của ngÆ°á»i vợ đầu tiên của Tưởng tháºt là khổ nhục, phải sống vá»›i má»™t ngÆ°á»i chồng khó tÃnh khắt khe và má»™t bà mẹ chồng rất lạnh lùng. Tưởng thÆ°á»ng hay đánh Ä‘áºp vợ, vì thế ngÆ°á»i vợ hằng cầu mong Tưởng Ä‘i xa cà ng lâu cà ng tốt. Tưởng giao du thân máºt vá»›i nhóm anh chị của Hoà ng Mặt Rá»— và Äá»— Äại NhÄ©, và bà máºt gia nháºp Lục Há»™i.
Năm 1910, sau khi tốt nghiệp trÆ°á»ng quân sá»± Shimbu Gakko, Tưởng trở vá» Thượng Hải, và nhúng tay và o má»™t vụ giết ngÆ°á»i đầu tiên. Hồ sÆ¡ của Tưởng tại sở cảnh sát trong tô giá»›i Anh gồm nhiá»u vụ ám sát giết ngÆ°á»i, những vụ cÆ°á»›p vÅ© trang và tống tiá»n, cÅ©ng nhÆ° nhiá»u thứ tá»™i ác khác nữa. Tưởng bị buá»™c tá»™i trong tất cả má»i trÆ°á»ng hợp, nhÆ°ng Tưởng không bao giá» bị bắt Ä‘em xá» trÆ°á»›c toà hoặc bị bắt giam. Mùa hè năm 1911, Tưởng tổ chức má»™t cuá»™c ám sát nữa tại Thượng Hải, và sắp sá»a trở lại Nháºt để được xung và o Trung Ä‘oà n Pháo binh 19 thì cuá»™c nổi dáºy Song Tháºp ngà y 10 tháng 10 tại VÅ© Hán thà nh công. Tưởng láºp tức quay trở vá» Thượng Hải và được Trần Kỳ Mỹ giao cho chức vụ chỉ huy trưởng "Lữ Ä‘oà n 83, " gồm má»™t nhóm ba ngà n tay anh chị của Lục Há»™i do Hoà ng Mặt Rá»— viện trợ cho phe cách mạng. Lúc đó Thượng Hải vẫn thuá»™c quyá»n cai trị của nhà Mãn Thanh, nhÆ°ng Trần Kỳ Mỹ nhất quyết dùng võ lá»±c chiếm thà nh phố nà y.
Äầu tháng 11- 1911, Trần Kỳ Mỹ dẫn lữ Ä‘oà n tấn công các vị trà của quân Mãn Thanh, và kiểm soát được thà nh phố. Trần Kỳ Mỹ trở thà nh vị thống đốc đầu tiên cai trị thà nh phố Thượng Hải được giải phòng. Trần Kỳ Mỹ cá» Tưởng là m tham mÆ°u trưởng cho quân cách mạng tại Thượng Hải. Ngay sau đó Trần Kỳ Mỹ phái Tưởng chỉ huy má»™t nhóm 100 cảm tá» quân tiến vá» Hà ng Châu để giúp các nhà cách mạng địa phÆ°Æ¡ng giải phóng Hà ng Châu, thủ phủ của tỉnh Chiết Giang. Tưởng hoà n thà nh nhiệm vụ, và trở thà nh má»™t anh hùng cách mạng. Tưởng được bổ nhiệm là m chỉ huy trưởng Trung Ä‘oà n 5 tại Hà ng Châu.
Lúc đó Trần Kỳ Mỹ gặp sá»± chống đối của má»™t lãnh tụ cách mạng tại Thượng Hải là Äà o ChÃnh CÆ°Æ¡ng. Há» Äà o muốn loại Trần Kỳ Mỹ để nắm quyá»n chỉ huy quân sá»± tại Thượng Hải. Äể trả Æ¡n Trần Kỳ Mỹ, Tưởng từ Hà ng Châu trở vá» Thượng Hải, đến thẳng bệnh viện nÆ¡i Äà o ChÃnh CÆ°Æ¡ng Ä‘ang chữa bệnh. Tưởng cãi nhau kịch liệt vá»›i Äà o ChÃnh CÆ°Æ¡ng, và cuối cùng rút súng bắn chết há» Äà o ngay trên giÆ°á»ng bệnh. Khi giết Äà o ChÃnh CÆ°Æ¡ng xong, Tưởng vá»™i trốn sang Nháºt để tránh bị bắt. Tưởng lẩn tránh tại Nháºt cho mãi tá»›i cuối năm 1912, và xuất bản má»™t táºp san quân sá»±. Tưởng say mê viết những bà i tham luáºn vá» quân sá»± và chÃnh trị trên tá» táºp san nà y.
Äến mùa đông năm 1912, khi Tưởng trở lại Thượng Hải thì Tưởng lại quay vá» những thói quen xấu trÆ°á»›c kia. Nhiá»u khi Tưởng bá» nhiệm sở cả tháng trá»i để sống vá»›i những ca kỹ. Tưởng rất hợp tÃnh vá»›i Äá»— Äại NhÄ©. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u lấy thanh lâu ca kỹ là m nguồn vui, và thÃch thú những hà nh Ä‘á»™ng tá»™i ác. Má»—i khi Bố già Äá»— Äại NhÄ© đến chÆ¡i má»™t chốn yên hoa nà o, thì má»™t toán vệ sÄ© tiá»n phÆ°Æ¡ng phải tá»›i trÆ°á»›c và lục soát từ nhà bếp tá»›i các phòng ngủ xem có những nguy hiểm nà o không. Toán vệ sÄ© tiá»n phÆ°Æ¡ng sau đó láºp thà nh Ä‘á»™i phòng vệ, tá»a ra bao vây nhà hà ng để chá» Bố già Äá»— Äại NhÄ© đến. Äá»— Äại NhÄ© bao giá» cÅ©ng dùng má»™t xe hÆ¡i bốn cá»a được bá»c thép chống đạn. TrÆ°á»›c và sau Ä‘á»u có xe chở đầy vệ sÄ© Ä‘i theo há»™ vệ. Äá»— Äại NhÄ© chỉ xuống xe bÆ°á»›c và o nhà hà ng khi có đông đủ vệ sÄ© vây quanh. Rồi hai bên hai vệ sÄ©, Äá»— Äại NhÄ© tiến và o nhà hà ng, trong đó má»—i cánh cá»a, má»—i góc phòng Ä‘á»u có má»™t vệ sÄ© của Äá»— Äại NhÄ© đứng canh gác. Khi Äá»— ÄạI NhÄ© ngồi và o bà n đầu thì má»™t toán vệ sÄ© bao vây bà n sau, và các bà n bên trái bên phải, súng lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng nhả đạn khi cần.
Äây là thá»i cá»±c thịnh của nghá» mãi dâm tại Thượng Hải. Và o thá»i đó, cứ 12 căn nhà tại Thượng Hải thì có má»™t nhà điếm. Riêng tại khu tô giá»›i ngoại quốc có tá»›i 668 nhà điếm. Cứ 130 ngÆ°á»i dân trong thà nh phố Thượng Hải thì có má»™t ngÆ°á»i là gái Ä‘iếm, trong số nà y thì má»™t ná»a là gái mãi dâm của Lục Há»™i. Riêng nhà Thanh Lâu, nÆ¡i Äá»— Äại NhÄ© và Tưởng thÆ°á»ng hay lui tá»›i giải trÃ, có tá»›i 121 kỹ nữ. Sá»± kiểm soát ngà nh mãi dâm của Lục Há»™i tháºt là hoà n toà n chặt chẽ. Äây chÃnh là nguồn lợi tức lá»›n của Lục Há»™i, ngoà i nha phiến. Dù đẹp hay xấu, dù tà i nghệ Ä‘iêu luyện tháºp thà nh hay không thì tất cả những gái mãi dâm tại Thượng Hải Ä‘á»u bị bắt buá»™c phải táºn lá»±c dùng đủ má»i mánh khóe để mê hoặc, quyến rÅ© khách là ng chÆ¡i, vì sá»± cạnh tranh nghá» nghiệp tại đây thá»±c là vô cùng gay go, khi mà số lượng gái Ä‘iếm và nhà thanh lâu nhiá»u đến nhÆ° thế.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 10:55 AM.
|
09-09-2008, 10:56 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 7
Bà n chân nhá» của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà Trung Hoa
Gái Ä‘iếm tại Thượng Hải phải là những ngÆ°á»i có bà n chân đã được bó nhá», và chỉ những gái Ä‘iếm có bà n chân nhá» má»›i có khách. Bà n chân nhá» lý tưởng nhất phải dà i dÆ°á»›i tám phân. Những bà n chân nhá» nà y được coi là sá»± kÃch thÃch dục tình đặc biệt, và là trung tâm Ä‘iểm của những cuá»™c vui suốt sáng, tráºn cÆ°á»i thâu đêm. Sá»± Ä‘am mê bà n chân nhá» không phải chỉ có ở Trung hoa mà thôi. Chẳng hạn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà Thổ NhÄ© Kỳ hoặc ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà Mông Cổ tại Tây Bá Lợi à có thể cởi trần để hở ngá»±c Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng và o những ngà y nóng ná»±c, không há» e lệ khi ngÆ°á»i lạ trông thấy vú của mình. NhÆ°ng há» tuyệt đối giữ kÃn hai bà n chân, không cho ai được nhìn thấy bà n chân của há». Bà n chân của há» là má»™t bá»™ pháºn thiêng liêng kÃn đáo riêng tÆ° mà chỉ ngÆ°á»i chồng má»›i có diá»…m phúc được nhìn thấy, được cầm lấy mà mân mê ve vuốt. NhÆ°ng ở Trung hoa thì lòng say mê bà n chân ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đã lên đến tuyệt đỉnh, và việc bó chân đã trở thà nh định chế xã há»™i. Má»™t nhà há»c giả ngÆ°á»i Pháp đã nháºn định vá» sá»± say mê đôi bà n chân nhá» của ngÆ°á»i Trung hoa nhÆ° sau:
"Tôi đã bị lôi cuốn đặc biệt bởi má»™t số rất nhiá»u những bức há»a những hình Ä‘iêu khắc khÃch dâm mà ngÆ°á»i Trung hoa rất Æ°a thÃch. Trong tất cả những tác phẩm khiêu dâm đó, cảnh tượng đáng chú ý nhất là hình ảnh má»™t ngÆ°á»i nam đỠđẫn mê man mÆ¡n trá»›n bà n chân nhá» của ngÆ°á»i nữ. Khi ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Trung hoa được mân mê bà n chân của ngÆ°á»i nữ, nhất là bà n chân đã được bó nhá» lại, thì tác dụng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tây phÆ°Æ¡ng được rá» rẫm bá»™ ngá»±c căng tròn của má»™t thiếu nữ. Tất cả những ngÆ°á»i Trung hoa mà tôi phá»ng vấn Ä‘á»u trả lá»i trăm ngÆ°á»i nhÆ° má»™t: "Ôi bà n chân nhá»! Các ông là ngÆ°á»i tây phÆ°Æ¡ng không thể nà o hiểu được cái tuyệt diệu, cái ngá»t ngà o và khÃch Ä‘á»™ng của những bà n chân nhỠấy đâu!" Sá»± cá» sát bá»™ pháºn sinh dục của ngÆ°á»i nam và o bà n chân nhá» của ngÆ°á»i nữ gây cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Trung hoa má»™t xúc cảm tình dục vô ngần. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà Trung hoa có kinh nghiệm vá» tình dục biết rằng cách là m cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đê mê sung sÆ°á»›ng nhất là lấy hai bà n chân nhá» cặp chặt lấy dÆ°Æ¡ng váºt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. Nhiá»u ngÆ°á»i Trung hoa theo đạo công giáo đã hÆ¡n má»™t lần xÆ°ng tá»™i hỠđã có những ý nghÄ© tà dâm má»—i khi trông thấy bà n chân nhá» của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ."
Tục lệ bó chân tại Trung hoa bắt đầu từ Ä‘á»i nhà ÄÆ°á»ng (618- 908). Các vÅ© nữ trong cung cấm phải buá»™c chặt bà n chân để có thể nhảy những vÅ© Ä‘iệu rất nhẹ nhà ng, giống nhÆ° má»™t cà nh sen lả lÆ¡i trên mặt hồ, đặc biệt là vÅ© Ä‘iệu nổi tiếng "Kim Liên VÅ© Khúc." Cho đến Ä‘á»i nhà Tống (960- 1279) thì tục lệ bó chân Ä‘Ã n bà đã lan từ cung Ä‘iện tá»›i dân gian. Không những chỉ có giá»›i thượng lÆ°u, mà nhiá»u gia đình nông dân cÅ©ng theo tục lệ nà y. Thá»±c ra má»™t ngÆ°á»i bị bó chân thì không thể nà o nhảy những vÅ© Ä‘iệu được, mà chỉ có thể Ä‘i rón rén mà thôi. Má»™t mục Ä‘Ãch nữa của tục lệ bó chân là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông muốn kìm hãm ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , bắt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hoà n toà n lệ thuá»™c và o ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong cuá»™c sống. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà bị bó chân không thể chạy trốn khá»i những ông chồng vÅ© phu Æ°a đánh Ä‘áºp vợ. Những ngÆ°á»i Trung hoa theo đạo Khổng không bao dung Ä‘Ã n bà , không muốn Ä‘Ã n bà ngang hà ng vá»›i mình. Trên mÆ°á»i thế ká»·, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà Trung hoa đã phải chịu cá»±c hình, từ má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng trở thà nh má»™t ngÆ°á»i tà n táºt cho mục Ä‘Ãch vị ká»· của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông.
Việc bó chân thÆ°á»ng bắt đầu khi đứa trẻ được 5 tuổi. NgÆ°á»i mẹ dùng má»™t mảnh khăn bằng vải dầy, dà i Ä‘á»™ ba thÆ°á»›c, và rá»™ng Ä‘á»™ năm phân, quấn chặt quanh những ngón chân, trừ ngón cái, rồi bẻ quặt những ngón chân đó xuống lòng bà n chân. Má»—i ngà y mảnh khăn vải được thắt chặt thêm, cho đến khi nà o bà n chân gáºp hẳn lại và chỉ còn má»™t ngón cái vÆ°Æ¡n lên nhÆ° má»™t bông sen bị vặt hết cánh hoa, chỉ còn lại cái cuống. Thịt của những ngón chân nhá» hÆ° thối và rụng Ä‘i, và bà n chân hoà n toà n thay đổi hình thể, từ là nh lặn trở thà nh tà n táºt kỳ dị. Công việc bó chân phải mất hai năm má»›i hoà n tất. Những bà n chân nhá» nhÆ° thế thÆ°á»ng dùng những giầy bằng lụa và dấu không cho ngÆ°á»i khác được nhìn thấy. ChÃnh vì thế mà má»™t số thanh niên vô lại, khi không lấy được con gái nhà xứng đáng thì cố công ăn cắp những chiếc giầy nhá» bé của há», rồi thủ dâm và o giầy, sau đó Ä‘em trả lại để thá»a mãn sá»± ham muốn và lòng trả thù, là m nhục những cô gái nà y.
Khi bị bó chân, các cô gái Trung hoa lá»›n lên và phải Ä‘i những bÆ°á»›c ngắn. Các bÆ°á»›c Ä‘i nhÆ° thế là m cho chân của ngÆ°á»i con gái không phát triển nhiá»u và trở nên dà i và thẳng, trong khi đó mông và hạ bá»™ phát triển lá»›n hÆ¡n. NgÆ°á»i Trung hoa tin rằng Ä‘Ã n bà mông lá»›n dá»… sinh đẻ. Ngay má»™t nhà trà thức danh tiếng Trung hoa là Cố Hồng Minh cÅ©ng đã viết: "Bà n chân ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà cà ng nhá» bao nhiêu thì các thá»› thịt của âm đạo sẽ tuyệt diệu bấy nhiêu." NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông Trung hoa không quan tâm mấy đến ngá»±c ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , mà chỉ ao Æ°á»›c ngắm nhìn và hôn liếm bà n chân đã biến thể. Má»™t trong những mà n hấp dẫn nhất trong các thanh lâu tại Thượng Hải là biểu diá»…n bà n chân nhá».
ThÆ°á»ng các gái Ä‘iếm tại Thượng Hải rất trẻ, chỉ và o khoảng từ 12 đến 14 tuổi. Phần lá»›n bị bắt cóc, hoặc do chÃnh cha mẹ vì quá nghèo đói mà phải Ä‘em bán. Các cô gái bắt buá»™c phải hà nh nghá» buôn hÆ°Æ¡ng bán phấn nà y thÆ°á»ng mặc quần lụa rất rá»™ng và má»™t áo chẽn cổ cao. Má»™t trong những trò chÆ¡i thịnh hà nh nhất là trò chÆ¡i "Uống Rượu Trong Giầy." Má»™t cô gái Ä‘iếm tháo đôi giầy nhá» tặng cho khách là ng chÆ¡i. Chiếc giầy sẽ được chuyển vòng quanh bà n tiệc để khách là ng chÆ¡i mân mê sá» mó. Má»™t ly rượu được đặt và o trong chiếc giầy, và tất cả giầy và rượu được đặt trong má»™t chiếc tô lá»›n. Rồi cô gái Ä‘iếm Ä‘i chân không, lẫm chẫm Ä‘i quanh bà n tiệc, tay cầm tô rượu Ä‘Æ°a cách xa khách là ng chÆ¡i má»™t sải tay.
Khách là ng chÆ¡i lượm những hạt sen và liệng và o chiếc giầy. Sau khi má»—i khách là ng chÆ¡i liệng năm lần nhÆ° thế, thì cô gái Ä‘iếm chủ chiếc giầy sẽ quyết định hình phạt: Má»—i khách là ng chÆ¡i phải uống từ má»™t tá»›i năm ly rượu, tùy theo số lần ném hụt và o chiếc giầy. Rượu được uống từ chiếc ly đặt bên trong chiếc giầy, để khách được dịp ngá»i mùi hÆ°Æ¡ng hấp dẫn của bà n chân nhỠđã được tẩm nÆ°á»›c hoa.
Bất cứ lúc nà o trong cuá»™c mua vui, khách là ng chÆ¡i cÅ©ng có thể dẫn má»™t cô gái Ä‘iếm lên phòng riêng. ThÆ°á»ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bao giá» cÅ©ng dà nh rất nhiá»u thá»i giỠđầu tiên cho cái thú sá» mó, hôn hÃt và liếm bà n chân nhá» của cô gái Ä‘iếm. Äôi khi có ngÆ°á»i còn nhúng bà n chân nhá» của các cô gái và o má»™t tách trà trÆ°á»›c khi uống. Má»™t thú nữa là cắn hạt dÆ°a kẹp giữa hai ngón chân cái của bà n chân nhá». Khi sá»± ham muốn lên đến mức cá»±c Ä‘iểm thì khách bắt đầu tiến tá»›i thú "Mây mÆ°a, " và kéo hai bà n chân cô gái gác lên vai, Ä‘Æ°a cả ngón chân cái và o miệng và mút chùn chụt. ChÃnh tại những thanh lâu hấp dẫn nà y, nhà cách mạng Tưởng Giá»›i Thạch và Bố già Äá»— Äại NhÄ© đã sống má»™t phần lá»›n cuá»™c Ä‘á»i của há».
Tưởng Giá»›i Thạch có lần đã viết cho má»™t ngÆ°á»i bạn để bà o chữa sá»± sa ngã của mình: "Má»i ngÆ°á»i bảo rằng tôi yếu Ä‘uối trÆ°á»›c những ham muốn nhục dục, nhÆ°ng há» không biết được rằng thú thanh lâu là phÆ°Æ¡ng tiện cuối cùng, khi ngÆ°á»i ta ở trong tình trạng chán nản cá»±c Ä‘á»™."
Tại má»™t trong những thanh lâu nổi tiếng nhất của Thượng Hải, Tưởng say mê Diêu Di Thà nh, má»™t ca kỹ rất đẹp, đến ná»—i cuối cùng Tưởng lấy nà ng là m vợ bé và đưa vá» sống vá»›i thân mẫu tại Khê Khẩu. Gia đình Tưởng lúc đó là má»™t gia đình lá»›n và hạnh phúc, gồm có má»™t bà mẹ Ä‘á»™c tà i, má»™t ngÆ°á»i vợ cả Ä‘au khổ, má»™t đứa con trai rất cứng đầu cứng cổ là Tưởng Kinh Quốc, và ngÆ°á»i hầu thiếp rất Ä‘iệu nghệ trong việc chăn gối. Năm đó Tưởng má»›i có 25 tuổi. NgÆ°á»i hầu thiếp Diêu Di Thà nh tá» ra rất chăm sóc con riêng của Tưởng. Ãt lâu sau Tưởng Ä‘em vá» má»™t đứa con trai nữa và gá»i tên là VÄ© Quốc. Thoạt đầu Tưởng cho biết VÄ© Quốc là con má»™t ngÆ°á»i bạn sinh tại Nháºt Bản, nay ngÆ°á»i bạn không thể nuôi được nên Ä‘em gá»i Tưởng. Vá» sau Tưởng lại nói VÄ© Quốc sinh tại Thượng Hải. NhÆ°ng thá»±c ra đó là đứa con riêng của Tưởng sinh tại Nháºt bản trong thá»i gian Tưởng du há»c vá» quân sá»±. Tưởng và thân mẫu của VÄ© Quốc không kết hôn vá»›i nhau. Tuy váºy Diêu Di Thà nh rất yêu thÆ°Æ¡ng VÄ© Quốc, săn sóc đứa bé nhÆ° là con riêng của mình, và ai cÅ©ng coi Tưởng VÄ© Quốc là con trai thứ hai của Tưởng.
Năm 1913, khi cuá»™c cách mạng thứ hai nhằm láºt đổ Viên Thế Khải bắt đầu, Tưởng được lệnh xâm nháºp và o quân Ä‘á»™i của triá»u đình, xúi giục các sÄ© quan đồng khóa cÅ© đứng dáºy chống lại tÆ° lệnh của há». NhÆ°ng Tưởng hà nh Ä‘á»™ng không được khôn khéo nên bị lá»™, và xuýt bị bắt. Tưởng trốn vá» gặp Bố già Äá»— Äại NhÄ© và được Bố già cho mượn má»™t số Ä‘Ã n em của Lục Há»™i để tấn công quân Ä‘á»™i của Viên Thế Khải. Toán quân vô tổ chức của Tưởng bị thiệt hại nặng ná», và phải rút lui và o tô giá»›i Anh. Tại đây nhóm tà n quân của Tưởng bị quân Anh tÆ°á»›c khà giá»›i, nhÆ°ng Tưởng may mắn không bị quân Anh bắt giữ.
Mặc dù thất bại, Tưởng cÅ©ng tạo được má»™t tiếng vang dẫn tá»›i quyá»n bÃnh sau nà y. Tưởng và Trần Kỳ Mỹ cùng vá»›i Hoà ng Phục, tham mÆ°u trưởng của Trần Kỳ Mỹ, cắt máu ăn thá» kết nghÄ©a anh em, long trá»ng hứa sẽ chăm sóc con của nhau nhÆ° ngÆ°á»i ruá»™t thịt của chÃnh mình. Tưởng cÅ©ng liên kết chặt chẽ vá»›i những ngÆ°á»i trong nhóm anh chị của Äá»— Äại NhÄ©, đặc biệt là nhà tà i phiệt quốc tế Curio TrÆ°Æ¡ng.
Äến năm 1915, vì bị cảnh sát và các tay thÃch khách của Viên Thế Khải săn Ä‘uổi ráo riết nên Tưởng và Trần Kỳ Mỹ phải bá» trốn sang Nháºt Bản má»™t lần nữa. Tuy nhiên hai ngÆ°á»i vẫn bà máºt lén vá» Thượng Hải để tổ chức những cuá»™c nổi dáºy, cÆ°á»›p phá và ám sát. Trần Kỳ Mỹ đã leo lên tá»›i địa vị Chủ tịch Ủy ban Trung Æ°Æ¡ng trong tổ chức Quốc dân đảng của Tôn Dáºt Tiên, và trở nên nhân váºt số hai của phong trà o cách mạng chống lại đế chế của Viên Thế Khải. Tất cả má»i âm mÆ°u ám sát Trần Kỳ Mỹ của Viên Thế Khải Ä‘á»u thất bại, cho đến ngà y 18- 5- 1916 thì các chuyên viên ám sát của Viên Thế Khải thà nh công lẻn được và o tÆ° thất bà máºt của Trần Kỳ Mỹ tại trụ sở cách mạng trong tô giá»›i Pháp, và bắn chết Trần Kỳ Mỹ tại chá»—.
Cái chết của Trần Kỳ Mỹ là má»™t đòn cá»±c mạnh đối vá»›i Tưởng Giá»›i Thạch, vì Trần Kỳ Mỹ vốn là ngÆ°á»i đỡ đầu cần thiết cho Tưởng. Năm đó Tưởng má»›i có 30 tuổi và bá»—ng chốc mất Ä‘i ngÆ°á»i anh kết nghÄ©a, má»™t ngÆ°á»i đồng chà thân cáºn nhất, và má»™t nhà cách mạng kiểu mẫu cho Tưởng. Trong bà i diá»…n văn Ä‘á»c trÆ°á»›c linh cữu Trần Kỳ Mỹ, Tưởng đã kêu thống thiết: "Than ôi! Từ nay tôi biết tìm đâu được má»™t ngÆ°á»i hiểu tôi và yêu thÆ°Æ¡ng tôi sâu xa nhÆ° đại ca!" Và dÆ°á»ng nhÆ° ám chỉ những lá»i chỉ trÃch mình vá» những thói hÆ° táºt xấu hay nóng giáºn, rượu chè, và sa ngã chốn thanh lâu, Tưởng kể lể: "Tôi không bao giá» quan tâm đại ca có tin những lá»i bịa đặt ngÆ°á»i ta nói vá» tôi lúc đại ca còn sống hay không. Äiá»u quan hệ nhất của tôi là bây giá» tôi có má»™t lÆ°Æ¡ng tâm thanh thản khi đại ca đã chết." Sau đó Tưởng Ä‘em ngÆ°á»i cháu ruá»™t của Trần Kỳ Mỹ là Trần Quả Phu là m ngÆ°á»i tâm phúc cho mình.
Tưởng đã che chở cho hai anh em Trần Quả Phu và Trần Láºp Phu trở thà nh những nhân váºt quyá»n thế của mình. Hai anh em nhà há» Trần cÅ©ng tạo được những sản nghiệp chÃnh trị và tà i chánh chỉ thua gia đình nhà há» Tống thôi. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u trung thà nh vá»›i Tưởng cho tá»›i lúc chết. Äiá»u là m Tưởng Ä‘au tiếc nhất là chỉ và i tuần lá»… sau khi Trần Kỳ Mỹ bị ngÆ°á»i của Viên Thế Khải ám sát chết, thì chÃnh Viên Thế Khải cÅ©ng chết vì quá uất ức khi tham vá»ng là m hoà ng Ä‘á» không thà nh tá»±u, và bị truất hết quyá»n lá»±c chÃnh trị. Sau cái chết của Trần Kỳ Mỹ, Quốc dân đảng Ä‘iá»u chỉnh lại nhân sá»±, và Tưởng Giá»›i Thạch nổi báºt, trở thà nh nhân váºt thứ nhì trong Quốc dân đảng, chỉ đứng sau Tôn Dáºt Tiên.
Kể từ ngà y kết hôn vá»›i Tôn Dáºt Tiên, Khánh Linh bao giá» cÅ©ng xuất hiện trÆ°á»›c công chúng cùng vá»›i Tôn Dáºt Tiên, và những ngÆ°á»i Ä‘i theo Tôn Dáºt Tiên cÅ©ng chấp nháºn sá»± hiện diện của Khánh Linh. Tuy nhiên ngÆ°á»i Trung hoa chia là m hai phe trÆ°á»›c cuá»™c hôn nhân của Tôn Dáºt Tiên và Khánh Linh. Những ngÆ°á»i thuá»™c lá»›p già coi cuá»™c hôn nhân là má»™t Ä‘iá»u ô nhục cho đại cuá»™c, trong khi giá»›i trẻ thì hoà n toà n tán đồng cuá»™c hôn nhân.
Tin tức vá» Khánh Linh lan tá»›i táºn Tứ Xuyên, và giá»›i sinh viên tại đó nghe nói vá» má»™t sinh viên xinh đẹp du há»c Hoa Kỳ, con nhà há» Tống, má»™t gia đình bạn thân nhất của Tôn Dáºt Tiên. Há» hoan hô lãnh tụ của hỠđã kết duyên vá»›i ngÆ°á»i nữ sinh viên há» Tống. Há» tin rằng Tống Khánh Linh sẽ giúp Tôn Dáºt Tiên rất nhiá»u trong những chÆ°Æ¡ng trình cải cách của ông. HÆ¡n nữa sá»± coi thÆ°á»ng những quan niệm cổ truyá»n của Tôn Dáºt Tiên rất phù hợp vá»›i tinh thần trẻ trung cởi mở của há». Trong mấy năm đầu sau khi Viên Thế Khải chết rồi, trong khi Lê Nguyên Hồng trở thà nh tổng thống, và các tỉnh của Trung hoa nằm trong tay các sứ quân, thì Tôn Dáºt Tiên vẫn láºn Ä‘áºn, không hoà n thà nh được Ä‘iá»u gì, và phải vá» sống tại Thượng Hải chá» thá»i cÆ¡.
Và o mùa thu năm 1917, Tôn Dáºt Tiên và Khánh Linh quyết định cuá»™c cách mạng phải có má»™t căn cứ mạnh tại miá»n nam. Quảng Äông lúc đó nằm trong tay sứ quân Trần Quýnh Minh, Ä‘á»™c láºp vá»›i Bắc Kinh và là bạn của Tôn Dáºt Tiên. Tôn Dáºt Tiên và Khánh Linh xuống Quảng Äông và thiết láºp má»™t chÃnh phủ cách mạng tại đó. TrÆ°á»›c kia chÃnh Tôn Dáºt Tiên bổ nhiệm Trần Quýnh Minh là m tổng đốc Quảng Äông và gần đây Trần Quýnh Minh thà nh công đánh bại được sứ quân Quảng Tây, và chiếm được Quảng Tây. Tháng 11, Tôn Dáºt Tiên cá» Tưởng Giá»›i Thạch là m cố vấn quân sá»±. Nhiệm vụ thá»±c sá»± của Tưởng là chỉ huy vá» an ninh và liên lạc cho Tôn Dáºt Tiên. Trong chức vụ nà y, Tưởng Ä‘i khắp nÆ¡i vá»›i những nhiệm vụ bà máºt, và mặc thÆ°á»ng phục.
Quân Ä‘á»™i Quảng Äông do sứ quân Trần Quýnh Minh chỉ huỵ Các sÄ© quan dÆ°á»›i quyá»n của Trần Quýnh Minh Ä‘á»u là ngÆ°á»i miá»n nam và nói tiếng Quảng Äông. Há» bất mãn trÆ°á»›c những mệnh lệnh của Tưởng Giá»›i Thạch, má»™t ngÆ°á»i há» cho là kỳ khôi vá»›i cái đầu nhÆ° hạt Ä‘áºu phá»ng và chỉ nói được thổ âm Chiết Giang mà há» không thể hiểu được. Nhiệm vụ của Tưởng đối vá»›i quân Ä‘á»™i Quảng Äông quả thá»±c hết sức khó khăn. Chỉ có má»™t khu vá»±c gần thà nh phố Quảng Châu là phe Tôn Dáºt Tiên má»›i thá»±c sá»± kiểm soát được. HÆ¡n nữa Quảng Äông vẫn còn bị bao vây bởi những sứ quân còn trung thà nh vá»›i Bắc Kinh. Tôn Dáºt Tiên biết rằng cần phải củng cố được sức mạnh quân sá»± trÆ°á»›c khi có thể là m được việc lá»›n. Tôn Dáºt Tiên mÆ°á»›n lÃnh đánh thuê của các sứ quân khác, của các bang há»™i, của các đảng cÆ°á»›p và ngay cả binh sÄ© của chÃnh phủ. Những binh sÄ© nà y chỉ trung thà nh vá»›i ai trả tiá»n cho há». Tôn Dáºt Tiên cần phải có quân Ä‘á»™i riêng, chứ không thể dá»±a và o những quân Ä‘á»™i đánh thuê mãi được. Muốn có quân Ä‘á»™i riêng thì cần phải có tiá»n nhiá»u để trả lÆ°Æ¡ng và tổ chức huấn luyện.
Vì quan tâm tá»›i vấn Ä‘á» tà i chánh nên Tôn Dáºt Tiên giao phó công việc hà ng ngà y cho má»™t số thuá»™c hạ. Thuá»™c hạ của Tôn Dáºt Tiên thì những ngÆ°á»i giá»i đã bị ám sát hết, chỉ còn lại rặt những hạng bất tà i mà cứ tưởng mình là thần thánh. Trong hoà n cảnh đó, Tôn Dáºt Tiên cà ng ngà y cà ng phải nhá» cáºy đến Tưởng Giá»›i Thạch nhiá»u hÆ¡n, và thÆ°á»ng má»i Tưởng từ Thượng Hải xuống để giải quyết giúp ông nhiá»u vấn Ä‘á» quan trá»ng. Tưởng không thÃch những công việc dá»n dẹp lặt vặt nà y, nên má»—i lần chỉ ở lại Quảng Châu và i ngà y rồi lại vá»™i và ng trở vá» Thượng Hải. Tưởng rất thân thiện vá»›i nhà triệu phú Curio TrÆ°Æ¡ng và Äá»— Äại NhÄ©. Cả ba ngÆ°á»i tổ chức thị trÆ°á»ng chứng khoán tại Thượng Hải, và tạo ra được rất nhiá»u tiá»n trợ giúp Tôn Dáºt Tiên. Những số tiá»n gá»i tá»›i Tôn Dáºt Tiên Ä‘á»u do Äá»— Äại NhÄ© và Curio TrÆ°Æ¡ng ký tên, nên từ đó vai trò của hai ngÆ°á»i nà y cà ng thêm uy thế trong Quốc dân đảng.
Năm 1921, Tưởng Giá»›i Thạch bị tiếng sét ái tình đầu tiên khi gặp Trần Khiết NhÆ°, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà vô cùng khéo léo, không bó chân và rất khôn ngoan bặt thiệp. Tưởng ly dị ngÆ°á»i vợ cả, Ä‘uổi ngÆ°á»i ca kỹ Diêu Di Thà nh để kết hôn vá»›i Trần Khiết Nhá»± Thá»±c ra Trần Khiết NhÆ° trÆ°á»›c kia thuá»™c quyá»n của Äá»— Äại NhÄ©. Tháng 11 năm 1921, hôn lá»… của Tưởng và Trần Khiết NhÆ° được cá» hà nh theo nghi lá»… Pháºt giáo, và Trần cô nÆ°Æ¡ng trở thà nh đệ nhị phu nhân Tưởng Giá»›i Thạch.
NhÆ°ng chỉ má»™t Ãt lâu sau đó, trong má»™t đêm dạ vÅ© do Tống Tá» Văn tổ chức ăn mừng Giáng Sinh, Tưởng Giá»›i Thạch gặp má»™t thiếu nữ trẻ đẹp, trà thức, linh Ä‘á»™ng và có nhiá»u liên hệ vá»›i các phe nhóm chÃnh trị và kinh tà i quan trá»ng: NgÆ°á»i đó là Tống Mỹ Linh, em gái Tôn Dáºt Tiên phu nhân. Mỹ Linh cÅ©ng còn là em gái Ãi Linh, ngÆ°á»i Ä‘ang hợp tác kinh tà i rất chặt chẽ vá»›i Äá»— Äại NhÄ©. Tưởng vô cùng hối tiếc đã kết hôn vá»›i Trần Khiết NhÆ° quá vá»™i và ng, và tiếc không gặp Tống Mỹ Linh sá»›m hÆ¡n. Tuy nhiên, Tưởng không bao giá» bá» lỡ cÆ¡ há»™i để mất má»™t ngÆ°á»i có thể Ä‘em vá» cho mình rất nhiá»u Ä‘iá»u lợi, cả vá» chÃnh trị và tà i chánh nhÆ° Tống Mỹ Linh. Tưởng láºp tức đặt ra má»™t kế hoạch lâu dà i để chinh phục Tống Mỹ Linh.
Cuối tháng 12 năm đó, khi Ä‘i Quảng Äông theo lá»i má»i của Tôn Dáºt Tiên, Tưởng không quên Ä‘Æ°a vấn đỠđược giá»›i thiệu vá»›i Tống Mỹ Linh ra nói vá»›i Tôn Dáºt Tiên. Tưởng cho biết đã ly dị vợ cả, và đuổi Diêu Di Thà nh rồi, nhÆ°ng Tưởng cố tình không cho Tôn Dáºt Tiên biết cuá»™c hôn nhân má»›i của mình vá»›i Trần Khiết Nhá»± Tưởng kể cho Tôn Dáºt Tiên biết nhÆ° thế để chứng tá» mình đã quyết tâm chỉnh đốn lại Ä‘á»i sống, mở má»™t trang Ä‘á»i má»›i, và dà nh hết tâm huyết cho công cuá»™c cách mạng, và sẵn sà ng nháºn lãnh những trách nhiệm lá»›n hÆ¡n. Cuối cùng Tưởng há»i Tôn Dáºt Tiên, "ThÆ°a sÆ° phụ, bây giá» tôi không có vợ, sÆ° phụ có nghÄ© rằng Tống Mỹ Linh sẽ chấp nháºn lá»i cầu hôn của tôi không? "
Tôn Dáºt Tiên suy nghÄ© má»™t lúc rồi thà nh thá»±c trả lá»i Tưởng rằng ông không nghÄ© Tống Mỹ Linh sẽ chấp nháºn lá»i cầu hôn của Tưởng. NhÆ°ng Tôn Dáºt Tiên hứa sẽ bà n lại vá»›i vợ. Khi Tôn Dáºt Tiên bà n vá»›i vợ vá» vấn Ä‘á» Tưởng muốn cầu hôn vá»›i Tống Mỹ Linh thì bà Khánh Linh bừng bừng nổi giáºn. Bà rÃt lên thà bà thấy em gái bà chết Ä‘i còn hÆ¡n là lấy má»™t ngÆ°á»i mà bà cho là vô tÆ° cách đến nhÆ° Tưởng Giá»›i Thạch. Tuy nhiên má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Tưởng Giá»›i Thạch không dá»… gì đầu hà ng má»i khó khăn mà chÆ°a phấn đấu, nhất là con mồi Tống Mỹ Linh hứa hẹn rất nhiá»u lợi lá»™c to lá»›n mà Tưởng Ä‘ang thèm muốn.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 10:56 AM.
|
09-09-2008, 10:57 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8
Sứ quân Quảng Äông phản Tôn Dáºt Tiên
Cuá»™c cách mạng của Tôn Dáºt Tiên là má»™t chuá»—i dà i những thất bại. Nhiá»u lúc Tôn Dáºt Tiên tưởng đã đạt được thà nh quả thì lại phải bá» chạy tháo thân. Sau nhiá»u cố gắng, Tôn Dáºt Tiên đã tạo được má»™t căn cứ địa tại Quảng Äông là m địa bà n cho má»™ng thống nhất đất nÆ°á»›c Ä‘ang bị phân tán và o tay rất nhiá»u sứ quân. Má»™ng là m chủ nÆ°á»›c Trung hoa của Tôn Dáºt Tiên và o mùa xuân năm 1922 lại má»™t lần nữa bị chÃnh các sÄ© quan của ông phá hoại, và công bố những bà máºt tai hại của ông.
TÆ° dinh của Tôn Dáºt Tiên nằm trên má»™t ngá»n đồi, và được nối liá»n vá»›i phủ tổng thống bằng má»™t cây cầu gá»— có mái che và tÆ°á»ng gá»— hai bên. Trong thá»i kỳ loạn lạc đó, các sứ quân, các viên chức cao cấp của triá»u đình và các thÆ°Æ¡ng gia giầu có phải biến chá»— ở của mình thà nh những pháo Ä‘Ã i kiên cố, để chống lại má»i mÆ°u toan tấn công hoặc ám sát. Riêng tÆ° dinh của Tôn Dáºt Tiên nằm trÆ¡ vÆ¡ trên má»™t ngá»n đồi và do đó việc phòng thủ rất là khó khăn. Kẻ thù có thể tấn công và o tÆ° dinh từ bất cứ mặt nà o, và lối thoát duy nhất là cây cầu gá»— thông qua dinh tổng thống.
Sứ quân Quảng Äông là Trần Quýnh Minh. Tổ tiên há» Trần vốn từ miá»n bắc lÆ°u lạc đến láºp nghiệp tại Quảng Äông từ nhiá»u thế ká»· trÆ°á»›c. Há» là những ngÆ°á»i không theo tục lệ bó chân cho con gái, và thà nh công tổ chức những bang há»™i Triá»u Châu. Hồi còn trẻ, Trần Quýnh Minh đã đóng má»™t vai trò quan trá»ng trong việc chiếm Quảng Äông và biến Quảng Äông thà nh má»™t tỉnh Ä‘á»™c láºp vá»›i nhà Mãn Thanh năm 1911. Năm 1922, Trần Quýnh Minh má»›i có 40 tuổi, và được coi là má»™t trong những sứ quân tiến bá»™ nhất của Trung hoa.
Sau khi Viên Thế Khải chết, Tôn Dáºt Tiên cùng Trần Quýnh Minh thiết láºp má»™t nÆ°á»›c cá»™ng hòa tại Quảng Äông, đối láºp vá»›i chÃnh quyá»n tại Bắc Kinh, lúc đó do Lê Nguyên Hồng đứng đầu. Trần Quýnh Minh Ä‘Æ°a ra những chÆ°Æ¡ng trình tiến bá»™, nhÆ° gá»i sinh viên ra ngoại quốc du há»c, kể cả sinh viên cá»™ng sản. Vá»›i những thà nh công đầu tiên, Trần Quýnh Minh hết sức quan tâm đến việc bảo vệ và phát triển nÆ°á»›c cá»™ng hòa Quảng Äông, và không thiết tha gì đến công việc giải phóng toà n thể Trung hoa khá»i tay các sứ quân khác. ChÃnh Trần Quýnh Minh cÅ©ng chỉ Æ°á»›c mong trở thà nh má»™t sứ quân.
Tôn Dáºt Tiên, trái lại, lúc nà o cÅ©ng ôm giấc má»™ng lá»›n được dẫn quân Ä‘á»™i Bắc phạt, để thống nhất Trung hoa và trở thà nh vị tổng thống đầu tiên của nÆ°á»›c cá»™ng hòa Trung hoa. Tôn Dáºt Tiên giao phó tất cả công việc chÃnh phủ tại Quảng Äông cho thuá»™c hạ, và chỉ say mê vá»›i những giấc mÆ¡ huy hoà ng trong trà tưởng tượng của ông. Tay chân của Tôn Dáºt Tiên phần lá»›n là những ngÆ°á»i thiếu khả năng, vì thế Quảng Äông trở nên rối loạn: Thà nh phố Quảng Châu không có cảnh sát, ngoà i Ä‘Æ°á»ng đầy rẫy những toán lÃnh vô ká»· luáºt và các tay anh chị. Trần Quýnh Minh chỉ mÆ¡ Æ°á»›c là m chủ má»™t tỉnh là mãn nguyện rồi. Há» Trần nháºn thấy rằng nÆ°á»›c cá»™ng hòa nhá» bé của miá»n nam chÆ°a được ổn định, và có thể bị các sứ quân khác xâu xé, nếu quân Ä‘á»™i Quảng Äông phải là m má»™t cuá»™c viá»…n chinh Bắc phạt. Trần Quýnh Minh thiên vá» má»™t thể chế liên bang, và các tỉnh được hưởng quyá»n rá»™ng rãi hÆ¡n. Các sÄ© quan của quân Ä‘á»™i Quảng Äông hết sức ủng há»™ Trần Quýnh Minh, vì há» là những ngÆ°á»i rất tham nhÅ©ng, sống bám và o các thÆ°Æ¡ng gia giầu có của Quảng Äông.
Tôn Dáºt Tiên nhiá»u lần yêu cầu Trần Quýnh Minh khởi quân Bắc phạt, nhÆ°ng há» Trần tìm cách tránh né, trì hoãn, không muốn rá»i xa căn cứ của mình. Cuối cùng hai ngÆ°á»i Ä‘i đến má»™t quyết định: Tôn Dáºt Tiên sẽ chỉ huy quân Ä‘á»™i Bắc phạt, còn Trần Quýnh Minh ở lại giữ Quảng Äông. Ngà y 6- 5- 1922, Tôn Dáºt Tiên và Khánh Linh bắt đầu rá»i Quảng Châu, và tiến tá»›i thị trấn Thảo Quáºn để nắm quyá»n chỉ huy toán quân đánh thuê trong chiến dịch Bắc phạt. Tôn Dáºt Tiên có 500 vệ sÄ© là quân nòng cốt của Quốc dân đảng. Sau khi Tôn Dáºt Tiên ra Ä‘i thì Trần Quýnh Minh trở thà nh chủ nhân ông toà n quyá»n của Quảng Äông, đúng nhÆ° Ä‘iá»u há» Trần hằng mong Æ°á»›c. Tổ chức Quốc dân đảng của Tôn Dáºt Tiên bị há» Trần loại ra khá»i chÃnh quyá»n. ChÃnh quyá»n tại Quảng Äông nay là của Trần Quýnh Minh. Há» Trần đã thà nh công là m má»™t cuá»™c đảo chánh chá»›p nhoáng.
Tại Thượng Hải, Tưởng Giá»›i Thạch nghe tin Trần Quýnh Minh trở mặt và là m đảo chánh tại Quảng Äông. Tưởng vá»™i đánh Ä‘iện yêu cầu Tôn Dáºt Tiên phải lo củng cố háºu phÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c khi tiến quân viá»…n chinh. Ngà y 25- 5, Tôn Dáºt Tiên vá»™i dẫn Khánh Linh và 50 vệ sÄ© quay trở vá» Quảng Châu. Từ tÆ° dinh trên đồi, Tôn Dáºt Tiên trông thấy quân Ä‘á»™i của Trần Quýnh Minh từ từ tiến tá»›i, chiếm những vị trà bao vây quanh đồi, có vẻ muốn tấn công và o tÆ° dinh của ông. Tôn Dáºt Tiên vá»™i đánh Ä‘iện cho Tưởng Giá»›i Thạch, lúc đó Ä‘ang ở Chiết Giang, và yêu cầu Tưởng phải tá»›i cứu nguy ngay tức khắc.
Khoảng 2 giá» sáng ngà y 16- 6, Khánh Linh Ä‘ang ngủ ngon thì bị Tôn Dáºt Tiên đánh thức dáºy, và dục Khánh Linh phải thay quần áo mau lẹ để chạy trốn, vì tình thế rất khẩn trÆ°Æ¡ng. Tôn Dáºt Tiên vừa nháºn được má»™t Ä‘iện thoại cho biết quân của Trần Quýnh Minh Ä‘ang sá»a soạn tấn công và o dinh. Tôn Dáºt Tiên dá»± định cùng vợ trốn ra má»™t pháo thuyá»n ngoà i sông, và từ đó ông sẽ chỉ huy quân Ä‘á»™i trung thà nh vá»›i ông chống lại cuá»™c phản loạn của Trần Quýnh Minh.
Khánh Linh nháºn thấy mình có thể là gánh nặng cho chồng trong lúc khẩn cấp, nên khuyên Tôn Dáºt Tiên nên trốn Ä‘i trÆ°á»›c má»™t mình. Khánh Linh lý luáºn rằng mang má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đi theo cuá»™c hà nh quân là điá»u bất tiện, và bà ở lại cÅ©ng không có gì nguy hiểm. Tôn Dáºt Tiên vốn là ngÆ°á»i hay nghe lá»i vợ nên vá»™i và ng đồng ý, và để lại tất cả vệ sÄ© để bảo vệ cho vợ. Rồi ông hấp tấp ra Ä‘i vá»›i má»™t ngÆ°á»i vệ sÄ© duy nhất. Chừng ná»a giá» sau khi Tôn Dáºt Tiên đã ra Ä‘i rồi thì súng bắt đầu nổ chung quanh tÆ° dinh. Quân của Trần Quýnh Minh từ bốn phÃa xông và o tÆ° dinh, và đồng loạt hô to khẩu hiệu: "Giết Tôn Dáºt Tiên! Giết Tôn Dáºt Tiên!" Toán vệ sÄ© của Tôn Dáºt Tiên nằm im lặng chỠđợi, và đèn bên trong tÆ° dinh tắt hết. Cho đến gần sáng thì quân của Trần Quýnh Minh bắt đầu dùng súng đại bác bắn và o tÆ° dinh. Vệ sÄ© của Tôn Dáºt Tiên chỉ có súng trÆ°á»ng và má»™t Ãt súng máy. Sá»± chênh lệch vá» sức mạnh của hai bên rất rõ rà ng, và toán vệ sÄ© trong tÆ° dinh chắc chắn không thể cầm cá»± lâu dà i được.
Thoạt tiên má»™t trái đại bác bắn sáºp phòng tắm của Khánh Linh, và má»™t phần ba số vệ sÄ© bị loại ra khá»i vòng chiến. Tuy nhiên đám vệ sÄ© còn lại vẫn kiên quyết chiến đấu tá»›i cùng, vì há» là những phần tá» trung kiên của Quốc dân đảng. Má»™t vệ sÄ© trèo lên lầu và bắn hạ được khá nhiá»u quân tấn công. Äến 8 giá» sáng thì binh sÄ© bên trong tÆ° dinh gần hết đạn, và phải bắn cầm chừng để tiết kiệm số đạn dược Ãt á»i còn lại. Viên đại úy chỉ huy toán vệ sÄ© thấy tình thế má»—i lúc má»™t tuyệt vá»ng hÆ¡n, nên khuyên Khánh Linh rá»i khá»i tÆ° dinh ngay, và tất cả số vệ sÄ© còn lại sẽ chặn háºu, bảo vệ Ä‘Æ°á»ng thoát hiểm cho Khánh Linh.
Khánh Linh cùng má»™t đại tá cố vấn ngoại vụ của Tôn Dáºt Tiên và hai binh sÄ© trốn khá»i tÆ° dinh bằng cách bò trên cây cầu gá»— nối liá»n vá»›i dinh tổng thống. Quân phản loạn láºp tức hÆ°á»›ng há»a lá»±c và o cây cầu nà y. Hai lần đạn sÆ°á»›t qua mà ng tang Khánh Linh, nhÆ°ng toán ngÆ°á»i rút lui được các thà nh cầu bằng sắt cản đạn nên thoát chết nhiá»u lần. NhÆ°ng khoảng giữa cầu có má»™t Ä‘oạn đã bị đại bác bắn trúng và phá tung. Nhóm Khánh Linh bắt buá»™c phải chạy qua má»™t khoảng trống không có song sắt che chở. ChÃnh tại đây viên đại tá cố vấn ngoại vụ bị trúng đạn và o đùi và máu tuôn sối xả. Hai tên lÃnh phải dìu ông ta Ä‘i tiếp. Tất cả phải mất và i giá» má»›i vượt qua được cây cầu ngắn để lẩn và o vÆ°á»n sau của dinh tổng thống.
Ngay khi há» vừa qua được cây cầu thì má»™t trái đạn đại bác đánh gục hẳn cây cầu gá»—, và kể từ đó há»a lá»±c của loạn quân dồn hết và o tÆ° dinh, phá sáºp tÆ° dinh và tất cả vệ sÄ© còn lại trong tÆ° dinh Ä‘á»u tá» tráºn. Sau đó quân phản loạn quay súng sang tấn công phủ tổng thống. Khánh Linh tìm cách băng bó cho viên đạI tá. Viên đại tá vừa rên rỉ vừa trấn an Khánh Linh, "ThÆ°a phu nhân, chiến thắng cuối cùng sẽ là của chúng ta!"
Từ sáng cho tá»›i 4 giá» chiá»u, Khánh Linh nằm chết dà trong phủ tổng thống để nghe đạn bay tứ phÃa. Có khi Khánh Linh và vệ sÄ© vừa Ä‘i qua thì cả trần nhà sụp xuống vì trúng đạn đại bác. Và o lúc 4 giá» chiá»u thì viên tÆ° lệnh quân phản loạn phái má»™t sÄ© quan tiến và o dinh để Ä‘á» nghị Ä‘iá»u kiện cho bên trong đầu hà ng. Yêu sách đầu tiên của Khánh Linh là phe phản loạn phải bảo đảm sá»± an toà n cho Khánh Linh, nhÆ°ng yêu sách nà y bị phe phản loạn bác bá» ngaỵ Sở dÄ© quân phản loạn không thể bảo đảm an ninh cho Khánh Linh được là vì chÃnh các sÄ© quan cÅ©ng không chỉ huy được quân sÄ© của mình. Há» là những binh sÄ© vô ká»· luáºt. Cuá»™c thÆ°Æ¡ng thuyết bất thà nh, và đợt tấn công cuối cùng bắt đầu.
Cổng phủ tổng thống bị phá sáºp; từng toán quân phản loạn chÄ©a súng cắm lưỡi lê tiến và o à o à o nhÆ° thác lÅ©. Khánh Linh tưởng giá» phút cuối cùng đã Ä‘iểm, nhÆ°ng những toán lÃnh phản loạn dÆ°á»ng nhÆ° không thèm để ý đến những ngÆ°á»i ở bên trong phủ. Cái mà chúng chú tâm nhất là tranh nhau vÆ¡ vét đồ đạc bên trong phủ, và nhét đầy những bao tải chúng mang theo. Lợi dụng tình trạng há»—n loạn giữa những loạn quân mải mê hôi đồ, Khánh Linh và hai ngÆ°á»i vệ sÄ© lẻn trốn ra khá»i phủ tổng thống. Ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố đông đầy lÃnh phản loạn, xô nhau Ä‘i cÆ°á»›p đồ trong các bá»™ phủ quanh đó, và không má»™t ai để ý đến Khánh Linh.
Nhóm Khánh Linh chạy thoát và o má»™t Ä‘Æ°á»ng hẻm, nhÆ°ng Khánh Linh kiệt sức, không đủ sức tiếp tục chạy nữa. Bà yêu cầu hai ngÆ°á»i vệ sÄ© bá» mặc bà ngồi lại má»™t mình, và ra lệnh cho há» cứ tiếp tục chạy cho thoát, nhÆ°ng hai vệ sÄ© xốc nách Khánh Linh, dìu bà đi qua những xác chết rải rác ngoà i Ä‘Æ°á»ng. Nhiá»u xác bị đâm thủng ngá»±c hoặc cụt chân cụt taỵ Nhóm Khánh Linh đụng Ä‘á»™ từng toán chuyên Ä‘i hôi đồ, và Khánh Linh phải nằm thẳng cẳng xuống Ä‘Æ°á»ng, giả vá» chết, nếu không sẽ bị quân vô lại cÆ°á»›p bóc, hoặc lợi dụng sá» mó hoặc hãm hiếp. Hai vệ sÄ© khuyên Khánh Linh không nên nhìn những xác ngÆ°á»i chết, e rằng Khánh Linh sợ quá có thể ngất xỉu. Má»™t ná»a giá» sau nhóm Khánh Linh lần mò tá»›i nhà của má»™t nông dân. NgÆ°á»i nông dân sợ hãi xua Ä‘uổi không dám chứa chấp Khánh Linh, sợ bị quân của sứ quân Trần Quýnh Minh trừng phạt, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i vệ sÄ© cứ dìu Khánh Linh và o trong nhà .
Khánh Linh mệt quá, nằm gục xuống thiếp Ä‘i, không còn biết gì nữa. Hai vệ sÄ© dùng nÆ°á»›c lạnh để cứu Khánh Linh hồi tỉnh. Má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra ngoà i để nghe ngóng tình hình. Chợt má»™t tiếng súng chát chúa vang lên. NgÆ°á»i vệ sÄ© còn lại vá»™i chạy ra đóng cá»a lại, và quay và o báo cho Khánh Linh biết ngÆ°á»i vệ sÄ© kia đã bị bắn chết ngay ngoà i cá»a rồi. Khánh Linh vá»™i vã cải trang là m má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nhà quê, bÆ°ng má»™t rổ Ä‘á»±ng má»™t Ãt rau cải, tiếp tục chạy trốn cùng vá»›i ngÆ°á»i vệ sÄ© bây giá» giả là m má»™t ngÆ°á»i bán hà ng rong. Hai ngÆ°á»i lần mò tá»›i nhà má»™t ngÆ°á»i bạn của Khánh Linh. Căn nhà nà y đã bị loạn quân ruồng xét buổi sáng nên Khánh Linh có thể ở lại má»™t đêm. Súng nổ liên hồi suốt đêm đó. Bá»—ng Khánh Linh nghe thấy tiếng súng phản công từ pháo thuyá»n ngoà i sông, và bà thở phà o nhẹ nhõm: Thế là Tôn Dáºt Tiên đã được an toà n và bà cÅ©ng có hy vá»ng thoát hiểm.
Sáng sá»›m hôm sau, Khánh Linh được má»™t ngÆ°á»i bạn khác tìm cách sắp đặt má»™t chiếc thuyá»n máy Ä‘Æ°a bà ra pháo thuyá»n của Tôn Dáºt Tiên. Trên sông, Khánh Linh gặp rất nhiá»u thuyá»n bè của nhà giầu chở đầy con gái và hà ng hóa Ä‘i tránh nạn. Cuối cùng đêm đó Khánh Linh ra được pháo thuyá»n vá»›i Tôn Dáºt Tiên. Sau cÆ¡n chạy giặc nguy hiểm vất vả, Khánh Linh bị xảy thai, và bà không bao giá» có thai nữa.
***
Vá» phần Tôn Dáºt Tiên, khi ông để vợ Ở lại và trốn khá»i tÆ° dinh, ông đã phải liá»u lÄ©nh Ä‘i qua má»™t toán quân phản loạn để ra bá» sông. NhÆ°ng nhỠđêm tối nên quân phản loạn không nháºn ra ông. Ông và ngÆ°á»i vệ sÄ© tiến tá»›i chá»— Ä‘áºu bà máºt của chiếc pháo thuyá»n. Từ lúc đó thì kể nhÆ° Tôn Dáºt Tiên được an toà n. Ông đánh Ä‘iện cầu cứu Tưởng Giá»›i Thạch. Ngà y 18- 6, ông nóng nảy đánh thêm má»™t Ä‘iện văn thứ hai cho Tưởng, thúc giục Tưởng phải đến ngay vì tình thế rất khẩn trÆ°Æ¡ng.
Äược Ä‘iện văn thứ hai, Tưởng vá»™i và ng từ Thượng Hải xuống giúp Tôn Dáºt Tiên vá»›i hy vá»ng chiếm lại được Quảng Châu khá»i tay Trần Quýnh Minh. Tưởng và Tôn Dáºt Tiên dùng chiếc pháo thuyá»n là m bản doanh chống lại quân phản loạn trong suốt 56 ngà y. Trần Quýnh Minh hoảng sợ tái mặt khi nghe tin Tưởng Giá»›i Thạch tá»›i giúp Tôn Dáºt Tiên. Há» Trần biết Tưởng là má»™t ngÆ°á»i quá»· quyệt, có thể là m bất cứ Ä‘iá»u tà n ác nà o. Khi nháºn được Ä‘iện văn đầu tiên của Tôn Dáºt Tiên, Tưởng hoà n toà n im lặng. NhÆ°ng khi Ä‘iện văn thứ hai của Tôn Dáºt Tiên tá»›i nÆ¡i thì phe của Tưởng khuyên Tưởng phải lên Ä‘Æ°á»ng ngay, vì thá»i gian đã chÃn mùi để Tưởng tạo được uy thế trong hà ng ngÅ© cách mạng của Tôn Dáºt Tiên, vì đây là giá» phút nguy hiểm nhất của Tôn Dáºt Tiên, và cần sá»± trợ giúp của Tưởng nhất. Trong thá»i gian sống bên Tôn Dáºt Tiên dÆ°á»›i chiếc pháo thuyá»n, Tưởng tá» ra rất cần mẫn, có khi cởi áo lau sà n tà u nhÆ° má»™t ngÆ°á»i lÃnh thÆ°á»ng. Äiá»u nà y là m Tôn Dáºt Tiên rất cảm Ä‘á»™ng, và quyết định giao phó cho Tưởng chức vụ quan trá»ng trong tổ chức cách mạng của ông.
Váºn may của Tôn Dáºt Tiên vẫn chÆ°a đến. Má»™t lần nữa nhà cách mạng nà y lại ghi thêm má»™t thất bại chua chát. Sau 56 ngà y trên pháo thuyá»n mà không loại trừ được quân Ä‘á»™i phản loạn của Trần Quýnh Minh, Tôn Dáºt Tiên trở nên mệt má»i nên cùng vợ và Tưởng cải trang tìm Ä‘Æ°á»ng trốn vá» HÆ°Æ¡ng Cảng, rồi Ä‘i luôn Thượng Hải để chá» má»™t cÆ¡ há»™i khác. Kể từ đó vai trò của Tưởng Giá»›i Thạch nổi báºt trong Quốc dân đảng. Phe cá»±c hữu của Thượng Hải đã thà nh công xâm nháºp và o tổ chức cách mạng của Tôn Dáºt Tiên.
Tại Quảng Äông, Trần Quýnh Minh đốt tÆ° dinh của Tôn Dáºt Tiên thà nh bình địa. Há» Trần còn há»a thiêu tất cả các tà i liệu và các bản thảo của Tôn Dáºt Tiên bá» lại, trừ má»™t số tà i liệu bà máºt viết tay của Tôn Dáºt Tiên, liên quan tá»›i việc bà máºt bắt tay vá»›i cá»™ng sản Nga sá»™ Tôn Dáºt Tiên đã từng nhẫn nại gõ cá»a các quốc gia tây phÆ°Æ¡ng nhá» giúp đỡ cho công cuá»™c thống nhất và canh tân nÆ°á»›c Trung hoa của ông, nhÆ°ng má»i cánh cá»a Ä‘á»u đóng chặt, không đáp lại sá»± nà i nỉ của ông. Cuối cùng Tôn Dáºt Tiên Ä‘Ã nh phải quay sang cầu cứu cá»™ng sản Nga sô giúp đỡ.
Các tà i liệu máºt liên lạc vá»›i Nga sô bắt được trong tÆ° dinh của ông được đăng tải trên tá» Hong Kong Telegraph, gây chấn Ä‘á»™ng trên thế giá»›i, đặc biệt là giá»›i tà i phiệt Trung hoa. NgÆ°á»i ta chÆ°a được biết nhiá»u vá» những ngÆ°á»i bôn- sê- vÃch Nga sô, nhÆ°ng những Ä‘iá»u Ãt á»i ngÆ°á»i ta được biết vá» cá»™ng sản Nga sô Ä‘á»u đáng kinh sợ. Tá» báo L'Avenir du Tonkin của ngÆ°á»i Pháp tại Hà ná»™i ngà y 24- 7- 1922 đã tóm lược các bằng chứng vá» sá»± móc nối giữa Tôn Dáºt Tiên và Nga sô nhÆ° sau: "ChÃnh phủ của Trần Quýnh Minh đã công bố những tà i liệu vạch trần việc thiết láºp má»™t khối đồng minh Tầu- Nga- Äức do Tôn Dáºt Tiên soạn thảo, vá»›i sá»± hợp tác của M. Von Hintze, đại sứ Äức tại Mạc tÆ° khoa, và trÆ°á»›c kia là đại sứ Äức tại Bắc Kinh." Việc công bố nà y có ảnh hưởng tai hại cho công cuá»™c cách mạng của Tôn Dáºt Tiên. Háºu quả đầu tiên là tổ chức bà máºt của Tôn Dáºt Tiên tại San Francisco láºp tức khai trừ Tôn Dáºt Tiên ra khá»i tổ chức, vì tá»™i đã bà máºt liên kết vá»›i cá»™ng sản Nga sá»™ Tại Trung hoa nhiá»u ngÆ°á»i e dè không dám cá»™ng tác vá»›i Tôn Dáºt Tiên nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Thá»±c ra cá»™ng sản Nga đã tìm đến Tôn Dáºt Tiên trÆ°á»›c. Mặc dầu cuá»™c cách mạng mùa thu của cá»™ng sản thà nh công tại Nga sô, nhÆ°ng ngÆ°á»i Bôn- sê- vÃch không tạo được cuá»™c cách mạng trên toà n thế giá»›i nhÆ° há» mong muốn. Vì lý do nà y, các nhà lãnh đạo Nga sô cố gắng bà y tá» thiện cảm giúp đỡ các nÆ°á»›c nhược tiểu trong ná»— lá»±c tìm cÆ¡ há»™i tại hải ngoại. Nga sô đã kêu gá»i ngÆ°á»i Trung hoa phải vùng dáºy, láºt đổ ná»n quân chủ và đòi lại các nhượng địa trÆ°á»›c kia triá»u đình Mãn Thanh đã phải nhượng cho các quốc gia tây phÆ°Æ¡ng. Lá»i kêu gá»i của Nga sô đã được giá»›i trà thức Trung hoa rất Ä‘á»—i cảm kÃch, nhất là sau khi ngÆ°á»i Trung hoa thất vá»ng trÆ°á»›c kết quả của há»™i nghị Versailles. (Há»™i nghị nà y cho phép ngÆ°á»i Nháºt được là m chủ các lãnh thổ Trung hoa trÆ°á»›c kia do ngÆ°á»i Äức cai quản.)
Nhiá»u cán bá»™ cao cấp của cá»™ng đảng Nga được phái sang Bắc Kinh để kiểm Ä‘iểm tình thế để xem Nga sô nên cầm đầu nhóm cách mạng nà o của Trung hoa. Năm 1922, má»™t phái bá»™ ngoại giao Nga do Adolf Joffe hÆ°á»›ng dẫn sang Bắc Kinh để tìm sá»± giao hảo và hợp tác vá»›i chÃnh quyá»n Bắc Kinh. Các sứ quân của Trung hoa lúc đó còn Ä‘ang mải lo tìm sá»± trợ giúp của Anh quốc nên bác bá» má»i Ä‘á» nghị của Joffẹ Bị thất bại tại Bắc Kinh, Joffe tìm Ä‘Æ°á»ng xuống Thượng Hải gặp Tôn Dáºt Tiên, và coi Tôn Dáºt Tiên nhÆ° má»™t con bà i thay thế.
NgÆ°á»i cá»™ng sản Nga không có ảo tưởng vá» Tôn Dáºt Tiên. ChÃnh Lênin đã có lần mô tả Tôn Dáºt Tiên là má»™t ngÆ°á»i ngây thÆ¡, và những tÆ° tưởng của Tôn Dáºt Tiên là không tưởng, thiếu thá»±c tế. Tuy nhiên ngÆ°á»i Nga nháºn thấy có thể lợi dụng được Tôn Dáºt Tiên và tổ chức Quốc dân đảng của ông. Nga sô tin tưởng có thể biến Tôn Dáºt Tiên thà nh má»™t lãnh tụ chỉ đóng vai trò tượng trÆ°ng.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 10:57 AM.
|
09-09-2008, 11:00 AM
|
|
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
Vai trò của Borodin tại Trung Hoa
Sau khi bị sứ quân Quảng Äông láºt đổ, Tôn Dáºt Tiên trở vá» Thượng Hải nằm liếm vết thÆ°Æ¡ng chá» thá»i. Äang cÆ¡n túng quẫn bị nhiá»u ngÆ°á»i xa lánh vì việc sứ quân Quảng Äông công bố tà i liệu hợp tác vá»›i cá»™ng sản Nga, và không biết xoay trở cách nà o thì phái bá»™ Nga sô do Joffe cầm đầu tìm đến. Tôn Dáºt Tiên và phái bá»™ Nga sô thảo luáºn nhiá»u ngà y liên tiếp, tìm phÆ°Æ¡ng thức hợp tác. Joffe cố thuyết phục Tôn Dáºt Tiên rằng Nga sô không có tham vá»ng đất Ä‘ai tại Trung hoa. Joffe chứng minh má»™t xã há»™i phong kiến nhÆ° Trung hoa không thể là má»™t vùng đất tốt cho chủ nghÄ©a cá»™ng sản. Những Ä‘iá»u Joffe nói có lẽ phản ảnh đúng ý kiến của Lênin và Trotsky Ä‘ang cầm quyá»n lúc đó, chứ không phải chủ trÆ°Æ¡ng của Stalin sau nà y. Joffe nhấn mạnh trong công cuá»™c chống lại ngoại bang, Trung hoa có thể trông cáºy và o sá»± giúp đỡ của Nga sô.
Tôn Dáºt Tiên cẩn tháºn yêu cầu Joffe viết giấy xác nháºn những nguyên tắc mà chÃnh quyá»n cá»™ng sản Nga sô đã công bố khi má»›i thà nh láºp chế Ä‘á»™ cá»™ng sản, nhÆ° từ bá» các nhượng địa Trung hoa, và xóa bá» những hòa Æ°á»›c giữa Nga hoà ng và triá»u đình Mãn Thanh. Các Ä‘iá»u nà y đã được công bố trong bản thông cáo chung bằng Anh ngữ khi "đồng chÃ" Joffe rá»i Thượng Hải Ä‘i Tokyo ngà y 26- 1- 1923. Bản thông cáo không tiết lá»™ những hứa hẹn của Nga sô giúp đỡ Tôn Dáºt Tiên và Quốc dân đảng vá» tà i chánh trong mÆ°u đồ tranh quyá»n là m chủ Trung hoa. Vá» phần Tôn Dáºt Tiên, trÆ°á»›c hết ông phải chứng tá» khà thế của mình bằng cách kiểm soát được miá»n nam Trung hoa, và cÅ©ng để tá» thiện chÃ, Tôn Dáºt Tiên phải cho đảng cá»™ng sản gia nháºp Quốc dân đảng.
Rồi váºn may của Tôn Dáºt Tiên cÅ©ng trở lại. Tôn Dáºt Tiên tìm cách liên kết được vá»›i hai sứ quân Vân Nam và Quảng Tây vốn là kẻ thù của sứ quân Quảng Äông. Quân Ä‘á»™i của hai sứ quân nà y cùng vá»›i số binh sÄ© trung thà nh vá»›i Tôn Dáºt Tiên đủ mạnh để bao vây và áp lá»±c sứ quân Quảng Äông. Trần Quýnh Minh cảm thấy ở thế yếu, nên quyết định rá»i bá» chÃnh trị, ôm tà i sản trở vá» hưởng phú quý tại HÆ°Æ¡ng Cảng. Tất cả xảy ra đúng hai ngà y trÆ°á»›c khi Joffe đến gặp Tôn Dáºt Tiên. Chiến thắng bất ngá» gia tăng uy tÃn của Tôn Dáºt Tiên rất nhiá»u. Bây giá» Tôn Dáºt Tiên Ä‘Æ°á»ng hoà ng trở vá» Quảng Äông vá»›i tÆ° cách là Tổng Thống Äặc Biệt, và đó cÅ©ng là điá»u kiện đầu tiên để được viện trợ của Nga sô.
Lần nà y, Tôn Dáºt Tiên và Khánh Linh cẩn tháºn hÆ¡n, không dám ở trong dinh tổng thống cÅ© nữa. Tôn Dáºt Tiên cho sá»a chữa lại má»™t nhà máy trên má»™t hòn đảo ngoà i sông, và dùng nÆ¡i đó là m dinh tổng thống. Tại đây việc phòng thủ dá»… dà ng hÆ¡n, vì có sông bao quanh và toà nhà rất kiên cố có thể chống đỡ được những đợt pháo kÃch. Tôn Dáºt Tiên không tìm vệ sÄ© là ngÆ°á»i Trung hoa. Ông mÆ°á»›n Morris Cohen, má»™t cá»±u võ sÄ© quyá»n Anh ngÆ°á»i Gia nã đại, là m vệ sÄ© cho ông.
Cuá»™c thảo luáºn sÆ¡ khởi vá»›i Joffe đã mở Ä‘Æ°á»ng cho má»™t nhân váºt Nga sô đặc biệt tá»›i Trung hoa. Äó là Borodin, tên tháºt là Mikhail Markovich Grusenberg. Borodin được Lênin phái tá»›i Trung hoa là m cố vấn cho Tôn Dáºt Tiên vá»›i tÆ° cách là đại diện tổ chức cá»™ng sản thế giá»›i tại Trung hoa. Borodin có quyá»n hạn rất lá»›n, nhÆ°ng nhiệm vụ tháºt vô cùng nặng ná» khó khăn. Việc khó khăn nhất của Borodin là phải tổ chức lại Quốc dân đảng thà nh má»™t đảng chÃnh trị thống nhất có ká»· luáºt. Từ trÆ°á»›c Quốc dân đảng là má»™t tổ chức rất lá»ng lẻo, ai cÅ©ng muốn là m lãnh tụ chứ không chịu thừa hà nh lệnh của ngÆ°á»i khác. Việc khó khăn thứ hai là tà i trợ, huấn luyện và trang bị quân Ä‘á»™i Quốc dân đảng thà nh má»™t quân Ä‘á»™i có thể đảm nhiệm được vai trò chiến đấu. Quân Ä‘á»™i Quốc dân đảng lúc đó vô ká»· luáºt, thiếu khả năng, thiếu trang bị vá» vÅ© khÃ, nhÆ°ng lại rất thiện nghệ hôi đồ cÆ°á»›p của, và rất khôn ngoan bá» trốn khi gặp nguy hiểm.
Borodin là má»™t đảng viên cá»™ng sản cao cấp có tà i, đã từng hoạt Ä‘á»™ng thà nh công trong những nhiệm vụ rất khó khăn tại nhiá»u quốc gia Mỹ châu và Âu châu. Borodin có lần suýt được bổ nhiệm là m đại sứ tại Anh quốc. Borodin rất thân cáºn Lênin, và được Lênin tin dùng trong những nhiệm vụ trá»ng yếu. TrÆ°á»›c khi tá»›i Trung hoa, Borodin hoạt Ä‘á»™ng tại Tô Cách Lan, trợ giúp các thợ hầm má» của Anh đình công, và bị tù ná»a năm tại khám Ä‘Æ°á»ng Barlinniẹ Khi mãn hạn tù Borodin bị trục xuất khá»i Anh quốc. NhÆ°ng khi trở vỠđến Mạc tÆ° khoa, Borodin được Lênin phái ngay sang Trung hoa đảm nhiệm trách vụ quan trá»ng, đặt ná»n móng để Ä‘Æ°a Trung hoa và o quỹ đạo cá»™ng sản.
Khi tá»›i Trung hoa, Borodin được Tôn Dáºt Tiên rất quý mến tin cẩn. Ngà y đầu tiên, Tôn Dáºt Tiên nắm tay Borodin, bắt ngồi xuống bên cạnh mình, và mỉm cÆ°á»i nhìn rất lâu và o mắt Borodin, nhÆ° nhìn vị cứu tinh của mình. Borodin trông thấy ngay vị thế nguy hiểm của Tôn Dáºt Tiên và Quốc dân đảng. Thà nh phố Quảng Châu đầy binh lÃnh của các sứ quân khác nhau. Các binh sÄ© nà y hưởng lÆ°Æ¡ng của Quốc dân đảng, nhÆ°ng không thể tin cáºy được. Tôn Dáºt Tiên chỉ có khoảng 200 tay súng trung thà nh là m vệ sÄ©.
Sứ quân Trần Quýnh Minh quay trở lại, tìm cách chiếm lại thà nh phố. Quân của Trần Quýnh Minh đóng ngay bên ngoà i thà nh phố, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng mở cuá»™c tấn công. Các lÃnh đánh thuê của Tôn Dáºt Tiên thì chỉ mải du hÃ, không quan tâm đến sá»± phòng thủ thà nh phố. Borodin láºp tức tuyển lá»±a được 450 tay súng trong đảng cá»™ng sản để huấn luyện và thà nh láºp Ä‘oà n quân xung kÃch đầu tiên. Năm tuần lá»… sau khi tá»›i Quảng Äông, ngà y 15- 11, Borodin Ä‘em toán quân nà y đến trình diện Tôn Dáºt Tiên thì thấy Tôn Dáºt Tiên Ä‘ang chuẩn bị thu dá»n hà nh lý để Ä‘Ã o tẩu, vì Tôn Dáºt Tiên má»›i nghe tin Trần Quýnh Minh sắp sá»a tấn công và o Quảng Châu. Tôn Dáºt Tiên không chịu bà n luáºn vá»›i Borodin vá» kế hoạch Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± lại Trần Quýnh Minh, mà chỉ muốn bà n luáºn kế hoạch bá» chạy của ông được bảo đảm an toà n.
Borodin vô cùng thất vá»ng chán nản, và đà nh phải tá»± mình đứng ra bảo vệ Quảng Châu bằng nhóm xung kÃch Ãt á»i má»›i được thà nh láºp. Borodin dạy cho toán xung kÃch phÆ°Æ¡ng pháp đánh giết tà n bạo nhất, theo kiểu mẫu hung bạo của thá»i cách mạng Nga sô tại St. Petersburg, Nga sá»™ Lối tấn công hung bạo của Borodin khác hẳn lối đánh nhau thông thÆ°á»ng của các sứ quân Trung hoa. Trong các cuá»™c đụng Ä‘á»™ giữa những sứ quân cÅ©ng có những tổn thất lá»›n lao, nhÆ°ng phần lá»›n là do sá»± há»—n loạn và tà n sát dân là nh vô tá»™i. Trong má»™t tráºn đánh, quân của các sứ quân Trung hoa vừa chiến đấu vừa quan sát xem có thể vÆ¡ vét được của cải gì sau tráºn đánh. Các tráºn đánh chỉ có mục Ä‘Ãch là m cho bên địch rút lui để mình tá»›i vÆ¡ vét, chứ không cố tình tà n sát, và cÅ©ng không bao giá» có vấn Ä‘á» liá»u chết cố thủ. Nếu chỉ bị núng thế thì há» láºp tức rút lui ngay.
ChÃnh vì tinh thần chiến đấu thiếu hăng say của binh lÃnh các sứ quân nhÆ° thế, nên khi Borodin tung ra cuá»™c tấn công tà n sát thì năm trăm tay súng của ông đã đánh bại hà ng ngà n quân của sứ quân Trần Quýnh Minh. Từ Ä‘Æ°á»ng phố, đến các nhà chứa và sòng bạc, các tay súng của Borodin mặc sức bắn giết, không cháºm trá»…, không thÆ°Æ¡ng xót, phải bắn hạ tất cả, kể cả những kẻ Ä‘ang chạy trốn. Sứ quân Trần Quýnh Minh vô cùng kinh hoà ng trÆ°á»›c sức tấn công vÅ© bão của bên địch, nên vá»™i và ng bá» chạy thục mạng, cùng vá»›i những quân lÃnh chạy nhanh nhất của mình. Nhá» Borodin, lần nà y Tôn Dáºt Tiên không phải Ä‘Ã o tẩu nữa. NhÆ°ng chÃnh quyá»n Quảng Äông của Tôn Dáºt Tiên thì thá»±c là há»—n Ä‘á»™n, bất trị. NgÆ°á»i tây phÆ°Æ¡ng xa lánh Tôn Dáºt Tiên vì thấy Tôn Dáºt Tiên tin dùng Borodin. Nhiá»u ngÆ°á»i khuyên Tôn Dáºt Tiên nên loại bá» Borodin. Má»™t ngÆ°á»i bạn Hoa Kỳ đến thăm Tôn Dáºt Tiên vá»›i mục Ä‘Ãch trình bà y sá»± nguy hiểm khi dùng Borodin. NgÆ°á»i bạn nà y há»i Tôn Dáºt Tiên:
"Bác sĩ có biết tên thực của Borodin là gì không? "
Tôn Dáºt Tiên nháy mắt mỉm cÆ°á»i trả lá»i, "Có chứ. Tên thá»±c của ông ta là Lafayette" (Lafayette là má»™t ngÆ°á»i Pháp đã đến giúp ngÆ°á»i Mỹ chiến đấu chống ngÆ°á»i Anh để dà nh Ä‘á»™c láºp.) Câu trả lá»i nà y chứng tá» Tôn Dáºt Tiên nhất quyết chá»n con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá»›i Nga sá»™ Thá»±c ra đó cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất ông chá»n được. Các nÆ°á»›c tây phÆ°Æ¡ng khác Ä‘á»u từ chối không trợ giúp ông.
Fanya, vợ của Borodin, và hai con trai cÅ©ng từ Nga sang sống tại Quảng Äông. Borodin còn có má»™t thanh niên cá»™ng sản Trung hoa rất thông minh khôn ngoan là m thÆ° ký và đảm nhiệm công việc văn phòng. NgÆ°á»i đó là Chu Ân Lai. Tôn Dáºt Tiên rất thán phục Borodin, nhất là sau lần thà nh công bảo vệ thà nh phố Quảng Châu. Borodin khuyên Tôn Dáºt Tiên phải nắm được má»™t khu vá»±c trung Æ°Æ¡ng, nhÆ° Hán Khẩu chẳng hạn, và má»™t căn cứ tại Mông cổ có Nga sô đứng sau thì Tôn Dáºt Tiên má»›i có thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu được vá»›i các quốc gia tây phÆ°Æ¡ng thù nghịch. Trong những lần bà n luáºn vá»›i Tôn Dáºt Tiên, Borodin cà ng nháºn thấy nháºn xét của Lênin vá» Tôn Dáºt Tiên là đúng. Tôn Dáºt Tiên quả thá»±c là má»™t ngÆ°á»i ngây thÆ¡, trong khi đó vẫn tưởng chỉ có mình má»›i là "Anh hùng, " còn má»i ngÆ°á»i khác chỉ là má»™t đám đông tầm thÆ°á»ng.
Tuy nhiên sá»± kiêu hãnh của Tôn Dáºt Tiên không phải là nguyên do sá»± nhức đầu của Borodin. ChÃnh Tưởng Giá»›i Thạch má»›i là ngÆ°á»i gây khó khăn cho Borodin. Ngay từ năm 1920, Tưởng Giá»›i Thạch đã tá» ra chú ý đến Nga sá»™ Tưởng đã há»c tiếng Nga và đã viết thÆ° cho Tôn Dáºt Tiên biết chÃnh sách của Nga sô tháºt là đúng khi táºp trung hết ná»— lá»±c và o an ninh ná»™i bá»™ trÆ°á»›c khi giải quyết những sá»± chống đối từ bên ngoà i. Äiá»u Tưởng thán phục nhất ở ngÆ°á»i Nga là ká»· luáºt. Không có ká»· luáºt thì không thể nà o đạt được kết quả. Tưởng đã có quá nhiá»u kinh nghiệm bản thân vá»›i các đồng chà và quân lÃnh Trung hoa. Nhiá»u lần Tưởng đã phải từ chức vì các thuá»™c hạ không áp dụng ká»· luáºt để có thể thi hà nh mệnh lệnh má»™t cách chÃnh xác và thà nh công. Tưởng đã từ chối tham gia chÃnh phủ Quảng Äông cho đến khi được bảo đảm có được sá»± tuân lệnh của thuá»™c cấp và quân lÃnh dÆ°á»›i quyá»n.
Ká»· luáºt của Nga sô là trách nhiệm của tổ chức công an quốc gia, lúc đó được gá»i là Cheka, đã xâm nháºp cả và o quân Ä‘á»™i, và là m câm há»ng má»i tiếng nói chống đối. Trong thá»i gian Cheka hoà nh hà nh nhất, các nhân viên Cheka đã bắn chết, đâm chết, dìm nÆ°á»›c cho chết và đánh chết khoảng 500 ngà n ngÆ°á»i Ngạ Hoạt Ä‘á»™ng khủng bố của Cheka được các lãnh tụ cá»™ng sản ca ngợi và bênh vá»±c, vì Cheka phục vụ cho quyá»n lợi của chÃnh há». Lênin từng tuyên bố, "Việc khủng bố quảng đại quần chúng cần phải được khuyến khÃch."
Tưởng Giá»›i Thạch cÅ©ng nghe biết vá» những sá»± tà n bạo của công an Nga, vì rất nhiá»u ngÆ°á»i Nga bá» trốn sá»± khủng bố của cá»™ng sản đã tá»›i Thượng Hải, tìm má»™t nÆ¡i trú ẩn an toà n. Năm 1923, Tôn Dáºt Tiên cá» Tưởng sang Nga sô nghiên cứu. Tưởng tuyên bố sẽ ở Nga Ãt nhất từ 5 đến 10 năm. NhÆ°ng Tưởng vỡ má»™ng ngay khi tá»›i Nga sá»™ Những huy hoà ng của giá»›i vô sản không há» có nhÆ° trong những tà i liệu tuyên truyá»n của Nga sá»™ Tưởng chỉ thấy má»™t sá»± sợ hãi cùng sá»± đói rách của giá»›i vô sản, cá»™ng vá»›i má»™t Ä‘á»i sống vô cùng buồn tẻ. Nga sô không phải là nÆ¡i Tưởng có thể tìm thấy sá»± thoải mái, nhất là má»™t ngÆ°á»i đã từng sống buông thả nhÆ° Tưởng. Tưởng cÅ©ng nháºn thấy ngÆ°á»i dân Mạc tÆ° khoa vừa sợ vừa ghét ngÆ°á»i à Äông.
NhÆ°ng vá» phÆ°Æ¡ng diện chÃnh trị thì cuá»™c viếng thăm Mạc tÆ° khoa của Tưởng là má»™t thắng lợi lá»›n cho Quốc dân đảng. Ngay khi tá»›i Mạc tÆ° khoa ngà y 2- 9- 1923, Tưởng Ä‘á»c diá»…n văn trÆ°á»›c đại há»™i của tổ chức cá»™ng sản quốc tế, bà y tá» niá»m tin tưởng rằng cuá»™c cách mạng tại Trung hoa sẽ thà nh công trong hai hoặc ba năm. Khi nghe thấy các đảng viên cá»™ng sản ngÆ°á»i Trung hoa chê bai Tôn Dáºt Tiên và Quốc dân đảng, Tưởng liá»n nhấn mạnh đại há»™i cá»™ng đảng không hiểu phong trà o cách mạng tại Trung hoa, và yêu cầu Nga sô cá» thêm nhiá»u quan sát viên sang Trung hoa để nghiên cứu tình hình tại chá»—.
Tưởng được Ä‘i thanh tra hồng quân Nga, viếng thăm các trÆ°á»ng quân sá»± và các tổ chức đảng, thăm căn cứ hải quân Petrograd. Äúng ra Tưởng dùng rất nhiá»u thá»i giá» vá»›i các nhân viên máºt vụ Cheka, và há»c há»i phÆ°Æ¡ng thức của há». Äiá»u không may cho Tưởng là trong lúc ở Mạc tÆ° khoa thì Lênin bắt đầu lâm trá»ng bệnh, hôn mê trÆ°á»›c khi chết. Tưởng Ä‘Ã m đạo rất nhiá»u vá»›i Trotsky. Trotsky bảo đảm vai trò của Nga sô sẽ cung cấp tối Ä‘a tinh thần và viện trợ váºt chất cho phong trà o cách mạng tại Trung hoa, nhÆ°ng Nga sô sẽ không phái quân Ä‘á»™i sang Trung hoa giúp Quốc dân đảng.
Chỉ ba tháng sau Tưởng đã muốn trở vá» Trung hoa. Trong má»™t cuốn hồi ký viết sau nà y, Tưởng nháºn xét: "Từ sá»± quan sát và các cuá»™c tiếp xúc của tôi, tôi nháºn thấy những cuá»™c xung Ä‘á»™t dữ dằn nhất không những Ä‘ang tiếp diá»…n tại nÆ°á»›c Nga, mà còn cả giữa các đảng viên cá»™ng sản vá»›i nhau." TrÆ°á»›c khi ra Ä‘i, Tưởng hy vá»ng sẽ được chứng kiến má»™t bá»™ mặt ká»· luáºt của Nga và má»™t đảng cá»™ng sản kiểm soát tuyệt đối được đảng và quốc gia Ngạ Trái lại Tưởng chỉ chứng kiến những cuá»™c ám sát lẫn nhau, và sá»± yếu kém ngay trong đảng. Ngà y 29- 11, Tưởng bất thình lình chấm dứt cuá»™c viếng thăm và vá»™i và ng hồi hÆ°Æ¡ng.
Khi trở vá» Trung hoa, Tưởng Giá»›i Thạch khuyên Quốc dân đảng không nên tin ngÆ°á»i Ngạ Tưởng tháºn trá»ng nhắc nhở các đồng chà trong Quốc dân đảng: "Trong cuá»™c trợ giúp Trung hoa, đảng cá»™ng sản Nga chỉ có má»™t mục Ä‘Ãch biến đảng cá»™ng sản Trung hoa thà nh má»™t sức mạnh duy nhất. Nga sô muốn biến những đất Ä‘ai tại Mãn châu, Mông cổ, Hồi giáo và Tây tạng trở thà nh lãnh thổ của Ngạ Nga sô có những tham vá»ng lá»›n tại Trung hoạ"
Tưởng biết rằng kinh nghiệm của ông vá» Nga sô đã giúp ông trở thà nh má»™t nhân váºt duy nhất trong Quốc dân đảng có thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i vấn Ä‘á» Nga sá»™ Nếu ngÆ°á»i Nga định thà nh láºp má»™t trÆ°á»ng võ bị tại Quảng Châu để Ä‘Ã o tạo má»™t quân Ä‘á»™i thá»±c sá»± vá»›i trang bị của Nga sô, thì Tưởng phải là ngÆ°á»i kiểm soát trÆ°á»ng võ bị đó, và từ đó Tưởng sẽ có thể nắm được quân Ä‘á»™i tÆ°Æ¡ng lai. Nhá» kinh nghiệm Nga sô của Tưởng, không ai có thể tranh được chức chỉ huy trưởng trÆ°á»ng võ bị Hoà ng Phố vá»›i Tưởng.
Sau khi ở Nga sô vá», Tưởng trở vá» quê nhà tại Khê Khẩu trong khi phe bảo thủ váºn Ä‘á»™ng ráo riết chức chỉ huy trÆ°á»ng võ bị Hoà ng Phố cho Tưởng. Äến ngà y 26- 12- 1923, Tưởng nháºn được Ä‘iện văn hứa cho Tưởng được toà n quyá»n Ä‘iá»u hà nh trÆ°á»ng võ bị Hoà ng Phố. Äiện văn còn nói tiếp: "Việc tổ chức trÆ°á»ng võ bị không thể tiến hà nh được nếu không có Ngà i." Ngà y 30- 12, Tôn Dáºt Tiên lại gá»i cho Tưởng má»™t Ä‘iện văn thứ hai, yêu cầu Tưởng phải láºp tức đến Quảng Châu ngay "để tÆ°á»ng trình má»i vấn Ä‘á» và soạn thảo kế hoạch hợp tác Nga- Hoa".
Mãi đến ngà y 16- 1- 1924, Tưởng má»›i rá»i Khê Khẩu, đúng lúc cuá»™c đại há»™i của Quốc dân đảng Ä‘ang diá»…n ra tại Quảng Châu. Tưởng muốn toà n thể đại há»™i Quốc dân đảng phải xác nháºn việc bổ nhiệm Tưởng và o chức vụ Ä‘iá»u khiển trÆ°á»ng võ bị Hoà ng Phố. NhÆ°ng trong buổi đại há»™i nà y, má»™t số đảng viên cá»™ng sản gia nháºp Quốc dân đảng đã chống lại chÆ°Æ¡ng trình và cách Ä‘iá»u hà nh trÆ°á»ng Hoà ng Phố của Tưởng Giá»›i Thạch. Khi Tưởng trình bà y kế hoạch vá» trÆ°á»ng Hoà ng Phố thì các đảng viên cá»™ng sản và các cố vấn Nga phản đối và tìm cách qua mặt Tưởng. Tưởng tức giáºn, Ä‘áºp bà n và bá» vá» Khê Khẩu.
Khi vỠđến Khê Khẩu, Tưởng viết cho Tôn Dáºt Tiên má»™t lá thÆ° dà i. Tưởng nháºn lá»—i là đã quá "BÆ°á»›ng bỉnh" tại buổi đại há»™i và "Bồn chồn nhÆ° má»™t ngÆ°á»i ngồi trên manh chiếu đầy Ä‘inh nhá»n, " nhÆ°ng tất cả những cái đó chỉ là vấn Ä‘á» tiểu tiết cá nhân. Äiá»u chÃnh là m Tưởng nổi giáºn là sá»± chia ra thà nh các phe nhóm chống đối nhau trong Quốc dân đảng, và những phe đó chÃnh là cá»™ng sản và Nga sá»™ Tưởng thú nháºn đồng ý vá»›i những tÆ° tưởng chÃnh trị bảo thủ vá»›i các đồng chà khác trong Quốc dân đảng. Tưởng lý luáºn Quốc dân đảng có thể tiếp nháºn những khuynh hÆ°á»›ng má»›i, nhÆ°ng không nên từ bá» hệ thống cổ truyá»n. Nhiá»u ngÆ°á»i Tôn Dáºt Tiên coi là có khả năng và trung thà nh, nhÆ°ng thá»±c ra há» chỉ là những ngÆ°á»i thá»i cợ Äúng ra Tôn Dáºt Tiên phải cần đến những ngÆ°á»i thá»±c sá»± trung thà nh và tin cáºy được, nhÆ° chÃnh Tưởng chẳng hạn. Tưởng lại nhắc nhở Tôn Dáºt Tiên rằng chỉ có mình Tưởng là ngÆ°á»i đã đứng cạnh Tôn Dáºt Tiên trong cuá»™c chiến đấu chống lại sứ quân Quảng Äông trÆ°á»›c kia. Tưởng cho biết không thể nà o Ä‘iá»u khiển trÆ°á»ng võ bị Hoà ng Phố mà không được biết rõ những lý thuyết chÃnh trị trong chÆ°Æ¡ng trình giảng dạy.
Tôn Dáºt Tiên cuối cùng đồng ý ủng há»™ Tưởng Giá»›i Thạch trong việc loại bá» các chÃnh ủy cá»™ng sản tại trÆ°á»ng Hoà ng Phố. Ngà y 3- 5- 1924, Tưởng Giá»›i Thạch chÃnh thức được bổ nhiệm chức chỉ huy trưởng trÆ°á»ng Hoà ng Phố, kiêm tham mÆ°u trưởng quân Ä‘á»™i Quốc dân đảng. Borodin mắc má»™t lá»—i lầm quan trá»ng khi nhượng bá»™ việc bổ nhiệm Tưởng Giá»›i Thạch. Borodin không hiểu thái Ä‘á»™ của ngÆ°á»i Trung hoa đối vá»›i ông thà y dạy mình. NgÆ°á»i Trung hoa có ba mối rà ng buá»™c chÃnh yếu. Thứ nhất là tuyệt đối trung thà nh vá»›i gia đình. Thứ hai là trung thà nh vá»›i các ngÆ°á»i không cùng má»™t huyết mạch nhÆ°ng rà ng buá»™c qua hôn nhân. Thứ ba là mối liên hệ giữa sÆ° phụ và đệ tá». Các sứ quân Trung hoa đã táºn dụng khai thác các mối rà ng buá»™c trung thà nh truyá»n thống nà y. Tưởng cÅ©ng hiểu Ä‘iá»u nà y hÆ¡n ai hết. Nếu Tưởng là ngÆ°á»i chỉ huy trưởng trÆ°á»ng Hoà ng Phố thì tất cả má»i khóa sinh Ä‘á»u là há»c trò của Tưởng, và Tưởng sẽ có được sá»± kÃnh trá»ng và trung thà nh của các cấp chỉ huy quân sá»± sau nà y trong quân Ä‘á»™i Trung hoa. Äó là má»™t thà nh công quan trá»ng nhất của Tưởng.
Borodin và Tôn Dáºt Tiên đồng ý rằng mục tiêu đầu tiên là thà nh láºp má»™t quân Ä‘á»™i theo kiểu mẫu Nga sô, và sá»a soạn má»™t căn cứ để mở cuá»™c chinh phục các sứ quân miá»n bắc. Nga sô viện trợ ngân khoản và cố vấn. Năm 1924, ngân quỹ Quốc dân đảng thiếu hụt, và phải nhá» và o tiá»n của Há»™i NgÆ°á»i Trung Hoa Hải Ngoại. Cuối tháng 2- 1924, Tôn Dáºt Tiên nháºn được má»™t ngân khoản 64 ngà n đô la, có lẽ là tiá»n của Nga sá»™ Tưởng Giá»›i Thạch há»i lãnh tụ cá»™ng sản Liêu Trá»ng Khải vá» nguồn gốc số tiá»n đó, thì được Liêu Trá»ng Khải trả lá»i, "Vá» tiá»n bạc để Ä‘iá»u hà nh trÆ°á»ng thì tôi không bao giá» há»i xem tiá»n đó được tiêu dùng thế nà o, thì ông cÅ©ng không nên há»i tiá»n đó từ đâu tá»›i. Tiá»n sẽ không bao giá» thiếu và ông cứ an tâm Ä‘iá»u khiển trÆ°á»ng." Vá» sau Mạc tÆ° khoa công nháºn chÃnh Nga sô Ä‘Ã i thá» cho trÆ°á»ng Hoà ng Phố, và chi phà lên tá»›i 27 triệu đô la.
Last edited by quykiemtu; 16-12-2008 at 10:58 AM.
|
|
|
| |