Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Kiến thức > Văn Há»c Nghệ Thuật > Tác Phẩm Văn Há»c > Văn Há»c Nước Ngoài > Truyện Trinh thám - Phiêu lưu
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 12-04-2008, 11:58 AM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương 31

BÀI THI THỨ BA



Ron thì thầm:
“Cụ Dumbledore cho là Kẻ-mà-ai-cÅ©ng-biết-là-ai-đấy Ä‘ang mạnh trở lại hả?â€
Harry đã Ä‘em má»i thứ mà nó đã nhìn thấy trong cái chậu Tưởng ký, và gần như má»i thứ mà cụ Dumbledore đã nói vá»›i nó và chỉ cho nó xem sau đó, kể cho Ron và Hermione cùng nghe hết. Và dÄ© nhiên kể cả vá»›i chú Sirius (nó gá»­i cú ngay sau khi rá»i khá»i văn phòng cụ Dumbledore ) Äêm đó Harry, Ron và Hermione lại cùng nhau thức tá»›i khuya lÆ¡ khuay lắc trong phòng sinh hoạt chung để bàn bạc vá» tất cả những chuyện đó, cho đến khi đầu Harry thá»±c sá»± quay mòng mòng, và lúc đó nó má»›i thấm được hết ý Dumbledore , khi cụ nói vá» má»™t cái đầu chứa đầy nhóc tư tưởng đến ná»—i phải xả bá»›t ra được má»›i thấy nhẹ nhõm nổi.
Ron nhìn đăm đăm ngá»n lá»­a lò sưởi trong phòng sinh hoạt chung. Harry thấy Ron hÆ¡i run, mặc dù đêm đó trá»i ấm. Ron nói:
“Và thầy Dumbledore tín nhiệm thầy Snape hả? Thầy thá»±c sá»± tín nhiệm thầy Snape sao, mặc dù thầy biết ổng từng là má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ ?â€
Harry nói:
“Phải.â€
Hermione không nói gì suốt mưá»i phút. Cô bé Ä‘ang ngồi vá»›i vầng trán tì vào hai bàn tay, mắt nhìn thẳng đầu gối. Harry nghÄ© Hermione trông cÅ©ng có vẻ như phải cần đến má»™t cái chậu Tưởng Ký quá. Cuối cùng Hermione lầm bầm:
“Rita Skeeter .â€
Ron thốt lên, vẻ không thể tin được:
“Làm sao mà giá» này bồ còn có thể bận tâm vá» mụ ta kia chứ?â€
Hermione nói với đầu gối của cô bé:
“Mình không bận tâm vá» mụ ta. Mình chỉ Ä‘ang nghĩ… Ä‘ang nhá»› lại Ä‘iá»u mà mụ ta nói vá»›i mình trong quán rượu Ba Cây Chổi Thần .’Tôi biết vỠông Bagman nhiá»u đến ná»—i có thể làm cho cô bé dá»±ng tóc gáy lên ấy.’. Vậy đây chính là Ä‘iá»u mụ muốn nói chứ gì? Mụ đã tưá»ng thuật phiên tòa xá»­ ông Bagman , mụ biết là ông ta đã chuyển giao tin tức cho bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ . Và Winky cÅ©ng vậy, nhá»› không… ‘Ludo Bagman là má»™t pháp sư tồi.’ Ông Crouch hẳn là rất tức giận vá» việc ông Bagman trắng án, hằn là vá» nhà ổng đã nói đến chuyện đó.â€
“Ừ, nhưng mà ông Bagman chỉ là vô tình chuyển giao tin tức thôi mà.â€
Hermione nhún vai, Ron quay lại Harry , há»i:
“Và ông Fudge cho là bà Maxime tấn công ông Crouch hả?â€
Harry nói:
“Ừ, nhưng ông ấy nói Ä‘iá»u đó chỉ vì ông Crouch đã biến mất ở gần chá»— đậu cá»§a toa xe Beauxbatons .â€
Ron chậm rãi nói:
“Tụi mình không há» nghÄ© tá»›i bả, đúng không? Lưu ý mấy bồ nghe, bả chắc chắn là có máu ngưá»i khổng lồ, mà bả lại không Ä‘á»i nào chịu thừa nhận…â€
Hermione ngước lên nói ngay:
“DÄ© nhiên là bà ấy không chịu thừa nhận rồi. Cứ nhìn Ä‘iá»u gì đã xảy ra cho bác Hagrid khi mụ Rita biết vá» lai lịch cá»§a má bác ấy Ä‘i. Nhìn ông Fudge coi, ông ấy nhảy ngay tá»›i kết luận vá» bà ấy, chỉ vì bà ấy là ngưá»i khổng lồ. Ai mà muốn có loại thành kiến đó nào? Tôi có lẽ cÅ©ng chỉ nói là tôi có xương to mà thôi nếu như tôi biết mình sẽ bị gì khi nói ra sá»± thật.â€
Hermione nhìn đồng hồ. Cô bé có vẻ giật mình, nói:
“Tụi mình chưa thá»±c tập gì hết! Tụi mình đã dá»± định thá»±c tập lá»i nguyá»n Trăn trở! Ngày mai tụi mình sẽ phải làm cho kỳ được má»›i xong nghe! Thôi Ä‘i, Harry , bồ cần ngá»§ má»™t giấc đầy đó!â€
Harry và Ron chầm chậm Ä‘i lên cầu thang vá» phòng ngá»§ cá»§a tụi nó. Khi Harry mặc đồ ngá»§ vào, nó nhìn qua bên giưá»ng cá»§a Neville . Giữ lá»i hứa vá»›i cụ Dumbledore , nó đã không nói vá»›i Hermione và Ron vá» ba má cá»§a Neville . Khi Harry gỡ kiếng ra và trèo lên cái giưá»ng có bốn cây cá»™t giăng mùng cá»§a mình, tưởng tượng là nó sẽ cảm thấy như thế nào khi ba má nó Ä‘á»u còn sống cả mà há» lại không nhận ra con mình. Nó thưá»ng nhận được sá»± cảm thông cá»§a cả những ngưá»i xa lạ vá» sá»± côi cút cá»§a nó, nhưng khi nó nằm lắng nghe tiếng ngáy cá»§a Neville , nó nghÄ© là Neville má»›i đáng thương hÆ¡n nó.Nằm trong bóng tối, Harry cảm thấy trào dâng má»™t cÆ¡n giận dữ và má»™t ná»—i căm ghét đối vá»›i những kẻ đã hành hạ tra tấn ông bà Longbottom… nó nhá»› lại lá»i chế nhạo cá»§a đám đông khi con trai ông Crouch và đồng bá»n bị những Giám ngục Azkaban lôi ra khá»i tòa án… nó hiểu hỠđã cảm thấy như thế nào… Rồi nó nhá»› lại bá»™ mặt trắng bệch cá»§a cậu con trai gào khóc và nó choáng váng nhá»› ra là cậu ta chết chỉ má»™t năm sau đó.
Harry nghÄ©, chỉ tại Voldemort . Trong bóng đêm, nó trừng mắt nhìn vào tấm màn treo trên giưá»ng, tất cả chung qui cÅ©ng chỉ tại Voldemort … Hắn chính là kẻ đã phá nát gia cang và há»§y hoại cuá»™c Ä‘á»i cá»§a bao ngưá»i…
Lẽ ra Ron và Hermione phải lo chuẩn bị cho kỳ thi sẽ kết thúc vào ngày Harry thực hiện bài thi thứ ba. Nhưng tụi nó cứ dành hết thì giỠvà công sức giúp đỡ Harry chuẩn bị thi đấu.
Khi Harry áy náy vá» việc này và nói là nó không ngại gì chuyện thá»±c tập má»™t mình trong má»™t thá»i gian, thì Hermione gạt Ä‘i:
“Äừng lo lắng chuyện đó. Ãt nhất thì tụi này cÅ©ng được Ä‘iểm tối Ä‘a trong môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám . Trong lá»›p có bao giá» tụi mình tìm ra được tất cả ngần này những lá»i nguyển trù ếm đâu.â€
Ron hào hứng nói:
“Äây là má»™t cuá»™c rèn luyện tốt đáng làm má»™t khi tất cả tụi mình Ä‘á»u trở thành Thần Sáng.â€
Ron Ä‘ang cố gắng ếm lá»i nguyá»n Ngăn trở lên má»™t con bá» Ä‘ang vo ve bay vô phòng và khiến cho nó chết đứng giữa không trung.
Khi bước sang tháng sáu, không khí trong lâu đài lại trở nên hồi há»™p và căng thẳng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u trông ngóng cho đến bài thi thứ ba, sẽ diá»…n ra khoảng má»™t tuần trước khi há»c kỳ kết thúc. Bất cứ lúc nào có thể được Harry cÅ©ng Ä‘á»u tranh thá»§ luyện tập bùa chú ma thuật. Nó cảm thấy tá»± tin trong bài thi thứ ba này hÆ¡n hẳn hai bài thi trước đó, mặc dù chắc chắn là bài thi này khó khăn và nguy hiểm. Thầy Moody nói đúng: trước đây Harry đã từng xoay sở vượt qua được những quái vật khổng lồ và những chướng ngại vật bị ếm bùa, thì lần này nó thuận lợi hÆ¡n vì đã có được sá»± lưu tâm, có cÆ¡ há»™i tá»± chuẩn bị mình cho những gì chỠđợi phía trước.
Giáo sư McGonagall đã phát mệt vì cứ phải đụng đầu Harry, Ron và Hermione khắp nÆ¡i trong trưá»ng, bà bèn cho phép tụi nó được sá»­ dụng phòng há»c môn Biến hình để trống vào giỠăn trưa. Harry đã sá»›m thành thạo lá»i nguyá»n Ngăn trở, má»™t lá»i nguyá»n làm chậm lại và cản trở những vật thể tấn công; nó cÅ©ng rành lá»i nguyá»n Tiêu tùng có thể giúp nó làm nổ tung các vật thể rắn để mở đưá»ng; và lá»i nguyá»n Bốn Ä‘iểm là má»™t trong những khám phá hữu ích cá»§a Hermione có thể làm cho đầu đũa phép cá»§a nó chÄ©a vá» hướng Bắc để kiểm tra xem có Ä‘i đúng hướng trong mê lá»™ không. Tuy nhiên Harry vẫn còn gặp rắc rối vá»›i bùa Khiên. Lẽ ra cái bùa này phải tạo ra được má»™t bức tưá»ng tạm thá»i và vô hình quanh nó để làm chệch mục tiêu các lá»i nguyá»n rá»§a trù ếm lặt vặt; nhưng Hermione không biết loay hoay làm sao mà làm tiêu tan cái bùa Khiên bằng cái bùa Chân Bá»§n được bố trí tài tình, khiến sau đó Harry phải loạng choạng quanh căn phòng suốt mưá»i phút cho tá»›i khi cô bé kiếm được bùa giải tà.
Hermione động viên Harry :
“Coi vậy chứ bồ cÅ©ng làm được tốt lắm.â€
Cô bé ngó xuống cái danh mục và gạch bỠnhững bùa chú nào mà tụi nó đã thực hiện rồi.
“Má»™t số bùa chú này nhất định sẽ cần đến đúng lúc cho coi.â€
Ron Ä‘ang đứng bên cạnh cá»­a sổ, đăm đăm nhìn xuống sân trưá»ng, rồi la lên:
“Lại đây coi cái này nè, Malfoy Ä‘ang làm cái gì vậy ta?â€
Hermione chạy tá»›i xem. Malfoy, Crabbe và Goyle Ä‘ang đứng trong bóng râm cá»§a má»™t cái cây dưới sân. Crabbe và Goyle dưá»ng như Ä‘ang canh phòng; cả hai Ä‘á»u Ä‘eo nụ cưá»i ngá»› ngẩn trên gương mặt tá»± mãn. Malfoy thì Ä‘ang đưa tay lên miệng và nói chuyện vô bàn tay nó. Harry lấy làm lạ, nói:
“Có vẻ như nó Ä‘ang xài má»™t cái máy ghi âm bá» túi.â€
Hermione nói:
“Không thể được. Mình đã nói vá»›i mấy bồ rồi, những thứ đồ máy móc đó không xài được trong khuôn viên trưá»ng Hogwarts mà.â€
Cô bé quay ra khá»i cá»­a sổ, Ä‘i ra giữa phòng, nói thêm:
“Tiếp tục , Harry . Tụi mình thá»­ lại bùa Khiên Ä‘i.â€

Bây giá» chú Sirius gá»­i cú má»—i ngày. Giống như Hermione , chú dưá»ng như muốn tập trung vào chuyện giúp Harry vượt qua nốt bài thi cuối cùng trước khi tập trung vào bất cứ má»™t thứ gì khác. Chú nhắc nhở Harry trong má»i lá thư rằng bất kể Ä‘iá»u gì có thể xảy ra bên ngoài những bức tưá»ng cá»§a trưá»ng Hogwarts thì cÅ©ng không thuá»™c vá» trách nhiệm cá»§a Harry , và sức cá»§a Harry cÅ©ng không mong gì mà can thiệp được. Chú viết:

Nếu Voldemort thá»±c sá»± Ä‘ang trở nên hùng mạnh hÆ¡n, thì cái ưu tiên hàng đầu cá»§a chú là bảo đảm an toàn cho con. Hắn không thể hy vá»ng đụng tá»›i con má»™t khi con còn ở trong sá»± bảo vệ cá»§a cụ Dumbledore ; nhưng đằng nào cÅ©ng vậy, con đừng có liá»u lÄ©nh: hãy tập trung vào việc vượt qua cái mê lá»™ má»™t cách an toàn, và rồi chúng ta sẽ hướng sá»± quan tâm đến những vấn đỠkhác.

Khi gần đếnngày hăm bốn tháng sáu, thần kinh cá»§a Harry căng thẳng tá»™t độ, nhưng cÅ©ng không đến ná»—i tồi tệ như ná»—i lo âu mà nó đã trải qua trước đợt bài thi đầu tiên và bài thi thứ hai. Má»™t phần là nhá» nó đã vững tin rằng lần này nó đã làm hết má»i thứ trong khả năng cá»§a nó để chuẩn bị cho bài thi này. Má»™t phần nữa là trong cuá»™c thi đấu cuối cùng này, cho dù nó làm giá»i hay dở Ä‘i nữa, thì cuá»™c thi đấu cuối cùng cÅ©ng đã chấm dứt, và lúc đó má»›i đúng là tha hồ xả hÆ¡i.

Vào buổi sáng cá»§a ngày thá»±c hiện bài thi thứ ba, bữa Ä‘iểm tâm ở dãy bàn cá»§a nhà Gryffindor trở nên má»™t bữa ăn ồn ào hết sức. LÅ© cú đưa thư xuất hiện, mang cho Harry má»™t bức thiệp chúc may mắn cá»§a chú Sirius . Äó chỉ là má»™t miếng giấy da gấp lại và có in má»™t giấu chân dính bùn ở mặt trước, nhưng Harry cÅ©ng trân quí nó vô cùng. Má»™t con cú mèo Ä‘em đến cho Hermione má»™t tá» Nhật báo Tiên tri như má»i khi. Cô bé mở tá» báo ra, liếc qua trang nhất, và làm văng cả ngụm nước bí rợ lên khắp tá» báo.
Harry và Ron trợn mắt ngó Hermione , cùng há»i:
“Cái gì vậy?â€
Hermione nói ngày:
“Không có gì hết.â€
Cô bé nhét vá»™i tá» báo cho khuất mắt, nhưng Ron đã chụp được. Nó trừng mắt Ä‘á»c cái tá»±a lá»›n và nói:
“Hết nói! Äúng vào ngày hôm nay. Mụ bò cái già này.â€
Harry há»i:
“Cái gì vậy? Lại mụ Rita nữa hả?â€
Ron nói:
“Không.â€
Và cÅ©ng giống như Hermione , có cố gắng đẩy tá» báo Ä‘i chá»— khác cho khuất mắt. Harry há»i:
“Viết vá» mình phải không?â€
Ron nói bằng má»™t giá»ng không thuyết phục chút nào:
“KHông.â€
Nhưng trước khi Harry đòi xem cho được tá» báo thì Malfoy từ bên dãy bàn ăn cá»§a nhà Slytherin đã hét vang qua Äại sảnh đưá»ng:
“Ê, Harry Potter , cái đầu cá»§a mày sao rồi? Mày cảm thấy khá»e không? Có chắc là mày sẽ không đổ quạu vá»›i tụi tao không?â€
Malfoy cÅ©ng Ä‘ang cầm má»™t tá» Nhật báo Tiên tri . Bá»n Slytherin ngồi từ đầu bàn đến cuối bàn Ä‘á»u hè nhau cưá»i hinh hích, xoay cả ngưá»i trên ghế ngồi để theo dõi phản ứng cá»§a Harry .
Harry nói với Ron:
“Äể cho mình Ä‘á»c thá»­. ÄÆ°a nó đây!â€
Một cách bất đắc dĩ, Ron đưa tỠbáo ra. Harry lật tỠbáo ra và nhìn thấy chính nó đang ngó trừng trừng trong tấm hình, bên dưới cái hàng tựa lớn:

HARRY POTTER “Rá»I RẮM VÀ NGUY HIỂMâ€


Cậu bé đã đánh bại Kẻ-mà-ai-cÅ©ng-biết-là-ai-đấy là má»™t kẻ rối rắm bất an và thậm chí có thể nguy hiểm. Phóng viên đặc biệt cá»§a bổn báo, cô Rita Skeeter viết. Bằng chứng đáng lo gần đây đã ch o thấy Harry Potter có những hành vi lạ lùng, gây ngá» vá»±c đến khả năng Ä‘ua tranh thích hợp trong má»™t cuá»™c thi như cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật , thậm chí cho cả việc theo há»c trưá»ng Hogwarts .
Như Nhật báo Tiên tri đã đặc biệt tiết lá»™, Potter thưá»ng xuyên té gục ngay tại trưá»ng, và thưá»ng phàn nàn vá» cÆ¡n Ä‘au cá»§a cái thẹo trên trán. (Di tích cá»§a lá»i nguyá»n Kẻ-mà-ai-cÅ©ng-biết-là-ai-đấy đã cố giết cậu ta) Vào hôm thứ hai vừa rồi, giữa lá»›p há»c môn Tiên tri, cá»™ng tác viên cá»§a tá» Nhật báo Tiên tri đã chứng kiến Potter lao ra khá»i lá»›p há»c, kêu là cái thẹo cá»§a cậu ta Ä‘au nhức quá, không thể tiếp tục há»c được.
Các chuyên viên hàng đầu ở bệnh viện Thánh Mungo chuyên trị Thương tật Pháp thuật cho rằng: có thể não của Potter đã bị ảnh hưởng bởi cuộc tấn công mà Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã giáng xuống cậu ta, và cái sự khăng khăng rằng cái thẹo vẫn còn đau là một cách bộc lộ sự rối loạn ngấm ngầm của cậu bé này.
Má»™t chuyên gia nói: “CÅ©ng có thể cậu ta giả đò. Äây có thể là má»™t cách gây sá»± chú ý mà thôi.â€
Tuy nhiên Nhật báo Tiên tri đã có những bằng chứng đáng lo ngại vá» Harry Potter mà cụ Dumbledore , hiệu trưởng cá»§a trưá»ng Hogwarts , đã giấu giếm cá»™ng đồng pháp thuật má»™t cách kỹ càng.
Má»™t há»c sinh năm thứ tư ở trưá»ng Hogwarts , cậu Draco Malfoy nói: “Potter biết nói xà ngữ. Cách đây vài năm đã xảy ra nhiá»u vụ tấn công há»c sinh trong trưá»ng, và hầu hết má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© Potter là thá»§ phạm sau khi há» chứng kiến nó mất bình tÄ©nh trong câu lạc bá»™ đấu tay đôi và đã thả rắn ra dá»a má»™t há»c sinh khác. Dù vậy má»i chuyện Ä‘á»u được bưng bít. Nhưng Potter còn kết bạn vá»›i ngưá»i sói và ngưá»i khổng lồ nữa. Chúng tôi nghÄ© thằng này Ä‘ang làm bất cứ Ä‘iá»u gì để tạo má»™t chút quyá»n lá»±c.â€
Xà ngữ là khả năng trò chuyện vá»›i rắn, từ lâu vẫn được coi là má»™t nghệ thuật Hắc ám. Thật vậy, ngưá»i biết Xà ngữ nổi tiếng cá»§a thá»i đại chúng ta chính là Kẻ-mà-ai-cÅ©ng-biết-là-ai-đấy , chứ không ai khác hÆ¡n được. Má»™t thành viên cá»§a Liên Ä‘oàn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám , yêu cầu được giấu tên, đã bày tá» rằng ông coi bất kỳ phù thá»§y nào nói được xà ngữ cÅ©ng Ä‘á»u “Äáng bị Ä‘iá»u tra. Riêng cá nhân tôi, tôi rất nghi ngá» bất cứ ai có thể trò chuyện vá»›i rắn, bởi vì trăn rắn thưá»ng được sá»­ dụng trÆ¡ng những loại Ma thuật Hắc ám độc địa nhất, và vá» mặt lịch sá»­ thì chúng gắn liá»n vá»›i những kẻ làm Ä‘iá»u xấu xa.†Tương tá»±, “Bất cứ ai tìm kiếm sá»± bầu bạn vá»›i những sinh vật hung tợn như ngưá»i sói hay ngưá»i khổng lồ Ä‘á»u sẽ lá»™ ra sá»± khoái trá bạo lá»±c.â€
Cụ Albus Dumbledore chắc chắn là nên cân nhắc xem má»™t cậu bé như thế có nên được phép Ä‘ua tranh trong cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật hay không. Má»™t số ngưá»i lo ngại rằng Potter có thể dùng tá»›i Nghệ thuật Hắc ám trong cÆ¡n liá»u lÄ©nh tuyệt vá»ng để giành chiến thắng trong cuá»™c thi đấu này, bài thi thứ ba sẽ diá»…n ra tối nay.

Harry xếp tỠbáo lại, nói nhẹ nhàng:
“Mụ có nhắm vô mình má»™t chút, hén?â€
Ở bên kia dãy bàn nhà Slytherin , bá»n Malfoy, Crabbe và Goyle Ä‘ang cưá»i nhạo nó, tá»± gõ gõ ngón tay cá»§a chúng lên đầu, tạo ra những bá»™ mặt Ä‘iên Ä‘iên má»™t cách lố bịch, và thè lưỡi ra lua lua như rắn.
Ron nói:
“Làm sao mụ ta biết được cái thẹo cá»§a bồ phát Ä‘au trong giá» há»c môn Tiên tri? Mụ ta không thể nào có mặt ở đó, cÅ©ng không Ä‘á»i nào có chuyện mụ nghe lén…â€
Harry nói:
“Cá»­a sổ lúc đó hé mở, mình đã mở cá»­a sổ ra để hít thở má»™t chút.â€
Hermione nói:
“Lúc đó bồ Ä‘ang ở tuốt trên đỉnh tháp Bắc mà! Giá»ng cá»§a bồ không thể nào vá»ng xuống tận sân trưá»ng được.â€
Harry nói:
“Thôi được, bồ má»›i là ngưá»i được giao việc nghiện cứu những phương pháp rình mò pháp thuật. Vậy bồ cứ nói cho tụi này biết mụ ta đã làm sao.â€
Hermione nói:
“Mình Ä‘ang cố gắng! Nhưng mà… mình…â€
Một vẻ mơ màng kỳ quái đột nhiên hiện ra trên gương mặt Hermione . Cô bé từ từ đưa một bàn tay lên và lùa những ngón tay vào tóc. Ron lo lắng nhìn Hermione :
“Bồ có sao không?â€
Hermione hết hơi nói:
“Không sao?â€
Cô bé lại lùa những ngón tay vô tóc, và rồi đưa tay lên miệng, như thể đang nói vô một cái máy ghi âm bỠtúi vô hình; Harry và Ron trợn mắt nhìn nhau.
Hermione đăm đăm nhìn khoảng không trước mặt, cô bé nói:
“Mình có má»™t ý kiến. Mình nghÄ© là mình biết… bởi vì không ai có thể nhìn thấy… ngay cả thầy Moody … và mụ ta rất có thể đã trèo qua thành cá»­a sổ… nhưng mà mụ ta đâu được phép… mụ ta nhất định không được phép… mình nghÄ© là mình bắt thóp được mụ ta rồi! Mình chỉ cần vô thư viện hai phút thôi – để cho chắc chắn!â€
Nói xong, Hermione chụp lấy cí cặp cá»§a mình và lao như mÅ©i tên ra khá»i Äại sảnh đưá»ng. Ron gá»i vá»›i theo cô bé:
“Ê! Mưá»i phút nữa tụi mình phải thi môn Lịch sá»­ pháp thuật đó nha!â€
Ron quay lại nói với Harry :
“Mèn Æ¡i, Hermione phải thá»±c sá»± căm ghét mụ Rita tận xương má»›i dám liá»u trá»… má»™t môn thi. Bồ định sẽ làm gì trong lá»›p thầy Binns hả? Lại Ä‘á»c à?â€
Là quán quân, Harry được miá»…n những bài thi cuối khóa, cho nên cứ tá»›i giá» thi các môn, Harry ngồi ở cuối lá»›p há»c tra cứu thêm những bùa chú ma thuật cho bài thi thứ ba cá»§a nó.
Harry nói với Ron:
“Chắc vậy.â€
Nhưng vừa lúc đó giáo sư McGonagall Ä‘i vào, bước dá»c theo dãy bàn nhà Gryffindor hướng vá» phía Harry . Bà nói:
“Potter, các quán quân sẽ há»p trong phòng ngoài Äại sảnh đưá»ng sau bữa Ä‘iểm tâm.â€
“Nhưng tối nay má»›i bắt đầu bài thi thứ ba mà cô!â€
“Cô biết Ä‘iá»u đó. Potter à. Con biết không, gia đình các quán quân được má»i tá»›i để xem bài thi cuối cùng cá»§a cuá»™c thi đấu. Äây chẳng qua là má»™t dịp để con gặp gỡ chào há»i ngưá»i thân đó mà.â€
Giáo sư bước đi. Harry há hốc miệng ngó theo bà. Nó nói:
“Cổ cÅ©ng đâu có mong gì tụi nhà Dursley tá»›i đây, đúng không?â€
Ron nói:
“KHông biết. Nhưng Harry à, mình phải gấp rút lên đây, mình sắp trá»… bài thi cá»§a thầy Binns rồi. Gặp lại bồ sau nha.â€
Harry ăn nốt bữa Ä‘iểm tâm cá»§a nó trong Äại sảnh đưá»ng trống vắng. Nó nhìn thấy Fleur Delacour đứng dậy bên kia dãy bàn nhà Ravenclaw và cùng vá»›i Cerdic Ä‘i ngang qua sảnh đưá»ng đến gian phòng bên hông rồi cùng nhau Ä‘i vào đó. Chỉ má»™t lát sau là Krum niá»…ng vai lừ đừ đến nhập bá»n hai ngưá»i kia. Harry vẫn cứ ngồi tại chá»—. Nó thiệt tình không muốn Ä‘i vô căn phòng đó. Nó đâu có gia đình. Äằng nào thì cÅ©ng sẽ chẳng có ngưá»i thân nào đến đây để xem nó liá»u mạng. Nhưng khi đứng lên, nghÄ© là nó nên vô thư viện kiếm thêm tư liệu vá» các món bùa phép ma thuật, thì cánh cá»­a bên hông sảnh đưá»ng mở ra, và Cerdic thò đầu ra nói:
“Harry Æ¡i, lại đây mau, há» Ä‘ang chá» bồ.â€
Harry đứng dậy, bối rối không thể nào diá»…n tả được.Chẳng lẽ gia đình Dursley lại đến đây sao trá»i? Nó băng ngang qua sảnh đưá»ng mở cánh cá»­a phòng há»p ra.
Cerdic và ba má nó ngồi ngay bên trong cánh cá»­a. Viktor Krum ngồi ở góc đằng kia, trò chuyện vá»›i bà má tóc Ä‘en và ông cha bằng tiếng Bungary líu lo. Krum rõ ràng là được di truyá»n cái mÅ©i khoằm cá»§a ba nó. Bên kia phòng là cô nàng Fleur Ä‘ang liến thoắng kể chuyện bằng tiếng Pháp vá»›i bà má. Em gái cá»§a Fleur , Gabrielle, Ä‘ang cầm tay má. Cô bé giÆ¡ tay vẫy Harry , Harry cÅ©ng vẫy tay đáp lá»…, nhoẻn miệng cưá»i. Và rồi Harry nhìn thấy bà Weasley cùng anh Bill đứng phía trước lò sưởi, tươi cưá»i vá»›i nó.
Harry toét miệng cưá»i tá»›i mang tai, Ä‘i vá» phía há», bà Weasley hồi há»™p nói:
“Ngạc nhiên quá hén! Có tưởng nổi là bác đến đây xem con thi đấu không, Harry ?â€
Bà cúi xuống và hôn lên má Harry .
Anh Bill nhe răng cưá»i vá»›i Harry và bắt tay nó:
“Em khá»e hả? Anh Charlie cÅ©ng muốn đến lắm, nhưng ảnh không thể kiếm được thì giá». Ảnh nói em đã chinh phục con Äuôi-Gai Hungary má»™t cách tài tình không tin nổi.â€
Harry nhận thấy cô nàng Fleur Delacour cứ nhìn qua vai bà má mà ngắm anh Bill có vẻ thích lắm. Harry có thể nói là cô nàng không phản đối gì hết cái sự tóc dài hay bông tai lủng lẳng răng nanh.
Harry rù rì với bà Weasley :
“Bác thiệt là tốt quá. Hồi nãy con cứ tưởng… gia đình Dursley …â€
Bà Weasley bĩu môi:
“Hứ.â€
Bà luôn luôn cố kiá»m chế việc chỉ trích gia đình Dursley trước mặt Harry , nhưng mắt bà cứ long lên má»—i khi nghe nói tá»›i há».
Anh Bill nhìn quanh căn phòng (Bà Violet, bạn của bà Béo, nháy mắt với anh Bill từ trong khuôn tranh của bà).
“Anh đã không có dịp vá» thăm trưá»ng cÅ© suốt năm năm trá»i. Bức tranh cá»§a ông hiệp sÄ© Ä‘iên có còn đây không? Ngài Cadogan ấy?â€
Harry từng gặp Ngài Cadogan năm ngoái rồi, nó kêu lên:
“À, vẫn còn.â€
Bill há»i tiếp:
“Còn bà Béo?â€
Bà Weasley nói:
“Hồi bác còn Ä‘i há»c là đã thấy bà Béo ở đây rồi. Có má»™t lần bác trở vá» phòng ngá»§ lúc bốn giá» sáng, bị bà Béo cho đứng ngoài suốt tá»›i sáng luôn…â€
Anh Bill nhìn má mình ngạc nhiên, anh thăm dò:
“Má làm gì ở ngoài phòng ngá»§ lúc bốn giá» sáng?â€
Bà Weasley nhoẻn miệng cưá»i, hai mắt nhấp nháy:
“Má vá»›i ba con Ä‘i dạo ban đêm. Ba con bị Apollyon Pringle bắt được – hồi đó ôg Pringle là giám thị - ba cá»§a con vẫn còn bị ổng “mạc-kê†đó.â€
Anh Bill nói:
“Em dẫn tụi này Ä‘i thăm má»™t vòng Ä‘i Harry !â€
“Dạ, được chứ!â€
Harry sốt sắng nói. Má»i ngưá»i Ä‘i trở lại cánh cá»­a mở ra Äại Sảnh đưá»ng. Khi bá»n Harry Ä‘i ngang qua ông Amos Diggory , ông ngoái đầu nhìn lại:
“Cháu đó hả?â€
Ông nhìn Harry từ đầu đến chân.
“Bác cá là cháu vẫn không cảm thấy thá»a mãn lắm má»™t khi Cerdic vẫn đạt được Ä‘iểm số bằng cháu, đúng không?â€
Harry há»i:
“NghÄ©a là sao ạ?â€
Cerdic thấp giá»ng nói vá»›i Harry :
“Äừng để ý ba mình. Từ lúc Ä‘á»c những bài báo cá»§a Rita Skeeter vá» cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật , ba mình tức lắm… bồ biết đó, mụ ta viết như thể bồ là quán quân duy nhất cá»§a trưá»ng Hogwarts vậy.â€
Khi ông Amos Diggory bắt đầu đi ra cửa với anh Bill và bà Weasley , ông nói lớn, đủ để cho Harry nghe:
“Nó cÅ©ng đâu có thèm đính chính, đúng không? Dù vậy, con cÅ©ng sẽ cho nó biết tay, hả Cerdic ? Con từng đánh bại nó má»™t phen, đúng không?â€
Bà Weasley tức giận nói:
“Mụ Rita đã Ä‘i quá đà trong việc gây rắc rối này, ông Amos à. Tôi cứ tưởng ông phải biết chuyện đó chứ, ông làm việc ở Bộ PhaÌp Thuật mà!â€
Ông Diggory tá» vẻ như muốn nói má»™t Ä‘iá»u gì phẫn ná»™ lắm, nhưng bà vợ cá»§a ông đã đặt má»™t bàn tay lên cánh tay cá»§a ông, và ông chỉ nhún vai rồi quay Ä‘i.
Harry hướng vá» má»™t buổi sáng thú vị được Ä‘i dạo trong nắng vá»›i anh Bill và bà Weasley , chỉ cho há» xem toa xe nhà Beauxbatons và tàu Durmstrang . Bà Weasley bị cây Liá»…u Roi há»›p hồn, cái cây đó chỉ được trồng sau khi bà ra trưá»ng và suốt buổi bà cứ nhá»› hoài ông giữ khóa tiá»n nhiệm trước lão Hagrid , má»™t lão tên gá»i là Ogg.
Khi ba ngưá»i Ä‘i vòng quanh tòa nhà lồng kiếng, Harry há»i:
“Anh Percy khá»e không?â€
Anh Bill nói:
“Không khá»e lắm.â€
Bà Weasley hạ thấp giá»ng và nhìn xung quanh:
“Nó buồn bá»±c lắm. Bộ PhaÌp Thuật muốn giữ bí mật vụ mất tích cá»§a ông Crouch , nhưng Percy cứ bị lôi vô bẫy cá»§a những câu há»i vá» những chỉ thị mà ông Crouch đã gá»­i cho nó. Dưá»ng như há» nghÄ© là những chỉ thị đó không thá»±c sá»± do ông Crouch viết ra. Percy đúng là bị nhiá»u áp lá»±c căng thẳng quá. Há» không cho nó thay thế vai trò khảo thứ năm cá»§a ông Crouch ở cuá»™c thi đấu vào tối nay nữa. Ông Cornelius Fudge sẽ làm việc đó.â€
Harry , anh Bill và bà Weasley trở lại tòa lâu đài.
“Má! … Anh Bill!â€
Ron tỠra sửng sốt khi nó ngồi vào bàn ăn nhà Gryffindor :
“Má vá»›i anh làm gì ở đây?â€
Bà Weasley rạng rỡ nói:
“Äến xem Harry thi đấu trận cuối cùng, chứ còn làm gì nữa? Má phải nói là lâu lâu có dịp thay đổi không khí cÅ©ng hay, khá»i phải nấu cÆ¡m. Bài thi cá»§a con ra sao?â€
Ron nói:
“À… tàm tạm. Không thể nào nhá»› nổi tên cá»§a những yêu tinh nổi loạn, cho nên con đành chế ra má»™t má»›. CÅ©ng được thôi.â€
Gương mặt bà Weasley nghiêm lại, trong khi Ron thản nhiên lấy cho mình một miếng bánh bự, và nói tiếp:
“Tất cả lÅ© yêu tinh đó Ä‘á»u có tên na ná như Bodrod Râu hay Urg DÆ¡ gì đó, nên đặt tên cho chúng cÅ©ng không khó lắm.â€
Fred , George và Ginny cũng tới ngồi bên cạnh, và Harry được hưởng những giây phút hạnh phúc như thể nó được sống trở lại những ngày ở trang trại Hang Sóc. Nó quên béng đi nỗi lo lắng vỠbài thi tôi nay. Và cho tới khi Hermione xuất hiện ở giữa buổi ăn trưa, Harry mới sức nhớ ra là Hermione đã bị một cơn nhức đầu vì mụ Rita Skeeter .
“Bồ có định nói vá»›i tụi này…â€
Hermione lắc đầu má»™t cách đầy cảnh giác, mắt liếc sang bà Weasley . Bà Weasley nói vá»›i Hermione bằng má»™t giá»ng khô cứng hÆ¡n bình thưá»ng:
“Chào Hermione .â€
Nụ cưá»i cá»§a Hermione sượng ngắt trước cái vẻ mặt lạnh lùng cá»§a bà Weasley . Cô bé đáp:
“Chào bác.â€
Harry nhìn giữa hai ngưá»i đó rồi nói:
“Bác Weasley à, bác đâu có tin cái đồ rác rưởi mà mụ Rita viết trên Tuần san Nữ phù thá»§y , phải không bác? Hermione không phải là bồ cá»§a cháu đâu.â€
Bà Weasley nói:
“á»i, không! KHông… dÄ© nhiên là bác đâu có tin.â€
Sau đó bà Weasley tỠra thân mật với Hermione hơn.
Harry , Bill và bà Weasley lại Ä‘i dạo quanh tòa lâu đài cho hết buổi trưa, rồi trở vá» Äại sảnh đưá»ng để dá»± bữa tiệc chiá»u. Lúc này có thêm ông Cornelius Fudge và ông Ludo Bagman ngồi ở bàn tiệc cá»§a giáo viên. Trông ông Bagman hết sức phấn khởi, nhưng ông Fudge ngồi bên cạnh bà Maxime thì tá» ra nghiêm nghị và không nói năng gì hết. Bà Maxime thì mải miết tập trung vô cái đĩa cá»§a bà, và Harry thấy đôi mắt cá»§a bà có vẻ đỠhoe. Lão Hagrid cứ liếc chừng bà dá»c theo dãy bàn ăn.
Có nhiá»u món ăn hÆ¡n ngày thưá»ng, nhưng Harry đã bắt đầu cảm thấy lo lắng rồi, không ăn uống được bao nhiêu. Khi cái trần được phù phép phía trên đầu nó bắt đầu chuyển từ mầu trá»i xanh lÆ¡ sang màu tím thẫm hoàng hôn, thì cụ Dumbledore đứng dậy từ phía trên bàn giáo viên. Má»i ngưá»i im lặng.
“Thưa quí bà và quí ông, trong năm phút nữa tôi sẽ xin má»i quí vị quá bước xuống sân bóng Quidditch để chứng kiến bài thi cuối cùng cá»§a cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật . Bây giá» , má»i các quán quân Ä‘i theo ông Bagman Ä‘i xuống sân vận động.â€
Harry đứng dậy. Tất cả dân Gryffindor ngồi dá»c dãy bàn Ä‘á»u vá»— tay hoan hô nó. Anh em nhà Weasley và Hermione cùng cầu chúc nó may mắn, và khi nó Ä‘i ra khá»i Äại sảnh đưá»ng cùng vá»›i Cerdic , Fleur và Krum .
Khi cả bá»n bước xuống mấy bậc thá»m đá, ông Bagman há»i:
“Cảm thấy ổn chứ, Harry ? Vững tim không?â€
Harry đáp :
“Con không sao.â€
Nói vậy cÅ©ng kể như đúng; Harry có căng thẳng, nhưng khi Ä‘i ra sân vận động, nó cứ ôn lại trong đầu những lá»i nguyá»n cÅ©ng những bùa chú mà nó đã thá»±c tập, và cái ý thức rằng nó có thể nhá»› hết những cái đó khiến cho nó cảm thấy khá hÆ¡n rất nhiá»u
Ông Bagman và bốn quán quân bước vào sân vận động – cái sân mà bây giỠđã hoàn toàn không còn nhận ra được nữa. Những hàng giậu cao hÆ¡n sáu thước chạy suốt đưá»ng biên sân bóng. Ngay phía trước mắt há» là má»™t khoảng trống: đó là lối vào mê lá»™ mêng mông. Hành lang đằng sau lối vào đó trông tăm tối âm u đến sởn tóc gáy.
Năm phút sau, các khán đài bắt đầu đầy ngưá»i; không khí tràn ngập tiếng trò chuyện háo hức và tiếng bước chân rần rần cá»§a hàng trăm há»c sinh Ä‘ang dồn vá» các chá»— ngồi. Bầu trá»i bây giá» trong thăm thẳm và những ngôi sao đầu tiên đã bắt đầu xuất hiện. Lão Hagrid , giáo sư Moody , giáo sư McGonagall , và giáo sư Flitwick Ä‘ang bước vào sân vận động, đến gần ông Bagman cùng các quán quân. Ngưá»i nào cÅ©ng Ä‘eo má»™t ngôi sao bá»± chảng sáng lấp lánh màu đỠtrên vành nón cá»§a mình, tất cả Ä‘á»u đội nón, ngoại trừ lão Hagrid , lão Ä‘eo ngôi sao trên lưng cái áo khoác lông chuá»™t chÅ©i.
Giáo sư McGonagall nói với các quán quân:
“Chúng tôi sẽ Ä‘i tuần tra ở bên ngoài mê lá»™. Nếu các trò gặp khó khăn và cần được cứu, thì hãy phóng tia sáng đỠlên không trung, má»™t ngưá»i trong chúng tôi sẽ đến giải cứu, các trò hiểu rõ chưa?â€
Các quán quân gật đầu.
Ông Bagman bèn hớn hở nói với bốn giám thị:
“Vậy thì quí vị Ä‘i Ä‘i!â€
Lão Hagrid thì thầm:
“Chúc may mắn nghe Harry !â€
Rồi lão cùng ba ngưá»i kia Ä‘i khá»i, theo những hướng khác nhau, đến những trạm gác cá»§a hỠở quanh mê lá»™.
Bấy giỠông Bagman má»›i chÄ©a đầu cây đũa phép vô cổ há»ng cá»§a ông, rì rầm:
“Sonorus!â€
Và má»™t giá»ng nói được tăng âm pháp thuật vang vá»ng khắp các khán đài:
“Thưa quí nương và thưa quí ngài, bài thi thứ ba và là bài thi cuối cùng cá»§a cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật sắp sá»­a bắt đầu. Xin cho phép tôi nhắc lại Ä‘iểm số hiện nay cá»§a các thí sinh! Cùng đứng ở đầu bảng là Cerdic Diggory và Harry Potter , má»—i ngưá»i được tám mươi lăm Ä‘iểm. Cả hai Ä‘á»u là há»c sinh trưá»ng Hogwarts !â€
Tiếng vá»— tay và tiếng hò reo hoan hô chấn động cả khu rừng Cấm đến ná»—i lÅ© chim trong rừng xao xác bay vụt cả lên, trên bầu trá»i Ä‘ang tối dần.
“Äứng hàng thứ hai là Viktor Krum cá»§a há»c viện Durmstrang , vá»›i tám chục Ä‘iểm!â€
Lại thêm một tràng vỗ tay vang dội.
“và á» vị trí thứ ba là Fleur Delacour cá»§a việc hàn lâm Beauxbatons .â€
Harry nhận ra bà Weasley , anh Bill, Ron, và Hermione ở lưng chừng khán đài Ä‘ang vá»— tay hoan hô Fleur má»™t cách lịch sá»±. Harry vẫy tay vá»›i há», và há» vẫy tay chào lại nó, tươi cưá»i rạng rỡ.
Ông Bagman nói:
“Vậy là … nghe tiếng còi cá»§a tôi đây, Cerdic , Harry ! Ba… hai… má»™t!â€
Ông thổi một hồi còi ngắn, và Cerdic cùng Harry vội vã lao vào mê lộ.
Những hàng giậu cao ngất nghểu đổ bóng râm âm u xuống lối đi; và hoặc là bởi vì những hàng dậu cao quá và dày quá, hoặc là vì chúng đã được phù phép, nên khi các quán quân vừa vào trong mê lộ thì lập tức âm thanh của đám đông chung quanh tắt ngấm. Harry cảm thấy như thể nó đang ở dưới đáy nước một lần nữa. Nó rút đũa phép ra, lẩm bẩm:
“Lumos!â€
Nó nghe tiếng Cerdic đằng sau nó cũng làm y như vậy.
Sau khi đi vào được khoảng năm chục thước, hai đứa đến một ngã ba. Cả hai nhìn nhau. Harry nói với Cerdic :
“Hẹn gặp sau.â€
Sau đó nó đi theo lối bên trái, Cerdic theo lối bên phải.
Harry nghe tiếng còi cá»§a ông Bagman thổi lên lần thứ hai. Krum đã bước vào mê lá»™. Harry bước mau lên. Con đưá»ng nó chá»n dưá»ng như hoàn toàn hoang vắng. Nó quẹo phải, bước gấp lên, cầm cây đũa phép giÆ¡ cao quá đầu, cố gắng nhìn tá»›i trước được càng xa càng tốt. Nhưng mà cÅ©ng chẳng thấy gì hết. Tiếng còi cá»§a ông Bagman lại vang lên lần thứ ba, nghe như vẳng từ xa xa. Vậy là tất cả bốn quán quân Ä‘á»u đã vào mê lá»™ rồi.
Harry cứ ngoái nhìn ra đằng sau nó. Vẫn cái cảm giác cÅ© là nó Ä‘ang bị theo dõi. Cứ má»™i phút trôi qua, bầu trá»i bên trên lại sẫm màu lam sậm hÆ¡n, và mê lá»™ càng lúc càng tăm tối. Harry Ä‘i tá»›i cái ngã ba thứ hai.
Harry đặt cây đũa phép nằm ngang trên lòng bàn tay, nó thì thầm với cây đũa phép:
“Point me!†(“Chỉ ta!â€)
Cây đũa phép quay má»™t vòng rồi quay vá» bên phải, chỉ ngay vô bức giậu rậm rịt. Hướng đó là hướng bắc, và nó biết là nó cần phải Ä‘i theo hướng tây bắc để đến trung tâm cá»§a mê lá»™. Äiá»u tốt nhất mà nó có thể làm là Ä‘i theo con đưá»ng bên trái và khi nào có thể thì quẹo mặt quay trở lại.
Con đưá»ng trước mặt vẫn trống trải, và khi Harry Ä‘i tá»›i má»™t khúc quanh và quẹo phải, thì nó nhận thấy nó lại bí đưá»ng. Harry không biết tại sao, nhưng nó lại lo lắng là từ nãy đến giá» chưa thấy chướng ngại vật nào hết. Äúng ra nó phải gặp cái gì đó vào giá» này má»›i phải chứ? Nó có cảm giác như mê lá»™ Ä‘ang lừa mị nó bằng má»™t cảm giác an toàn giả tạo. Äá»™t nhiên Harry nghe có cái gì đó Ä‘ang chuyển động ở ngay đằng sau lưng. Nó giá» cây đũa phép ra, sẵn sàng tấn công, nhưng ánh sáng cá»§a đầu đũa phép lại soi tá» má»™t Cerdic Ä‘ang vá»™i vã bước ra từ con đưá»ng phía bên mặt. Trông Cerdic run rẩy dá»… sợ. Tay áo chùng cá»§a anh Ä‘ang ngún khói. Cerdic rít lên:
“LÅ© Quái Tôm Äuôi Nổ cá»§a lão Hagrid ! Chúng bá»± khá»§ng khiếp … anh vừa má»›i thoát được!â€
Cerdic lắc đầu và lao Ä‘i, khuất vào má»™t con đưá»ng khác. Harry cÅ©ng vá»™i vã Ä‘i ngay để kéo dài ra cái khoảng cách giữa nó và lÅ© Quái Tôm. Sau đó, ngay lúc vừa quẹo ở má»™t khúc quanh, nó nhận thấy… má»™t giám ngục Azkaban Ä‘ang lao vá» phía nó. Hắn cao gần bốn thước, mặt bịt kín dưới lá»›p mÅ© trùm đầu, bàn tay thối rữa đầy vảy ghẻ cá»§a hắn vươn tá»›i trước, quá» quạng vá» phía nó. Harry có thể nghe được hÆ¡i thở khò khè cá»§a tên giám ngục Azkaban ; nó cảm thấy cái lạnh giá ẩm ướt Ä‘ang thấm vào thân, nhưng nó biết phải làm gì…
Harry khơi dậy ý nghĩ hạnh phúc nhất của nó có thể nghĩ ra, tập trung toàn bộ sức lực của nó vào ý nghĩ là nó sẽ vượt qua được mê lộ rồi ăn mừng chiến thắng đó với Ron và Hermione . Nó giỠcây đũa phép lên, hô lớn:
“Expecto Patronum!†(Có nghÄ©a là :â€Hú hồn thần há»™ mệnh!â€)
Một con hươu bạc phóng ra từ đầu đũa của Harry , lao vỠphía tên Giám ngục, khiến hắn ngã ngửa ra sau và vấp vào cái lai áo chùng của hắn… Hồi nào tới giỠHarry chưa từng nhìn thấy một Giám ngục Azkaban té lăn quay như vậy. Nó la lên:
“Khoan đã! Mày là Ông Kẹ mà!â€
Harry bước tá»›i, theo chân vị thần há»™ mệnh cá»§a nó, và Ä‘á»c tiếp thần chú:
“Riddikulus!†(Có nghÄ©a là :â€Kỳ cà kỳ cục!â€)
Má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên, và con Ông kẹ đột lốt nổ bùm thành má»™t vạt khá»i. Con hươu bạc cÅ©ng tan biến mất tiêu. Harry những mong sao cho con hươu ở lại vá»›i nó thêm chút nữa, để cho nó có bầu bạn… Nhưng nó vẫn Ä‘i tiếp má»™t mình, hết sức nhanh chóng và lặng lẽ, vừa chăm chú lắng nghe, đũa phép má»™t lần nữa lại giÆ¡ ra phía trước.
Trái… phải… lại trái…Hai lần nó thấy mình Ä‘i vô ngõ cụt. Nó lại Ä‘á»c thần chú Bốn Ä‘iểm và nhận thấy nó đã Ä‘i quá xa vá» hướng đông. Nó quay trở lại, quẹo phải và thấy má»™t màn sương màu vàng óng ánh kỳ lạ Ä‘ang trôi lá» lững trước mặt.
Harry thận trá»ng Ä‘i tá»›i trước, phóng những tia sáng cá»§a cây đũa phép vào đám sương. Cái này trông có vẻ như má»™t thứ bùa phép gì đó, nó tá»± há»i là có nên cho nổ cái đó để mở đưá»ng mà Ä‘i không. Nó hô:
“Reducto!â€
Thần chú bắn thẳng vào đám sương má», xuyên qua nó, và đám sương không bị ảnh hưởng gì hết. Nó nghÄ© lẽ ra nó phải há»c kỹ hÆ¡n, lá»i nguyá»n Tiêu tùng chỉ có thể làm tiêu tùng vật thể rắn mà thôi. Nếu nó Ä‘i xuyên qua đám sương má» thì chuyện gì sẽ xảy ra? Có đáng liá»u mạng không, hay là cứ lùi trở lại?
Nó vẫn còn đang ngần ngừ thì một tiếng gào phá tan sự im lặng.
Harry thét:
“Fleur ?â€
Chỉ có sá»± im lặng. Nó trừng mắt nhìn quanh. Äiá»u gì đã xảy ra cho cô gái đó? Tiếng gào cá»§a cô ta nghe như xuất phát từ đâu đó đằng trước mặt Harry . Nó bèn hít sâu má»™t hÆ¡i dài rồi chạy xuyên qua màn sương bị phù phép.
Thế giá»›i bèn đảo lá»™n tùng phèo. Harry bị treo ngược lên, tóc nó chÄ©a xuống đất, cặp mắt kiếng cá»§a nó sút ra, lăm le rá»›t tõm vào bầu trá»i không đáy. Nó níu được cặp kính ở ngay chóp mÅ©i và giữ toòng teng ở đó, lòng đầy hãi hùng. Harry cảm thấy như thể chân nó bị dán dính chặt vào lá»›p cá», mà mặt cá» bây giỠđã trở thành trần nhà rồi.
Phía dưới chân nó bây giá» là bầu trá»i Ä‘en thui lấp lánh những vì sao trải rá»™ng đến vô cùng. Nó có cảm giác như thể nếu mà nó thá»­ nhúc nhích má»™t cái chân, thì nó sẽ rá»›t ra khá»i mặt đất hoàn toàn. Harry tá»± nhá»§: Suy nghÄ© Ä‘i. Máu cá»§a nó trào lên đầu. Suy nghÄ© Ä‘i…
Nó chưa há» thá»±c tập má»™t câu thần chú nào dùng để chiến đấu vá»›i sá»± đảo lá»™n cá»§a mặt đất và bầu trá»i. Liệu nó có nên liá»u nhúc nhích cái chân không? Nó nghe máu dồn xuống đầu, mạch máu đạp bình bình trong tai. Có hai lá»±a chá»n dành cho nó: cố gắng tháo gỡ thế bí này, hoặc laÌ€ phoÌng tia saÌng Ä‘ỏ lên không trung để kêu cưÌu, vaÌ€ coi như biÌ£ loaÌ£i khỏi cuộc thi sau khi được cưÌu ra.
NoÌ nhăÌm măÌt laÌ£i, để khỏi phải nhiÌ€n thâÌy caÌi khoảng không vô tận phiÌa dươÌi chân, rồi ruÌt chân phải lên thiệt maÌ£nh khỏi caÌi trần nhaÌ€ bằng cỏ Ä‘oÌ.
Ngay lập tưÌc thÃªÌ giÆ¡Ìi laÌ£i trở về trật tự cũ. Harry teÌ nhuÌi tÆ¡Ìi trươÌc, hai đầu gôÌi gập chaÌ£m vaÌ€o mặt đâÌt răÌn chăÌc một caÌch tuyệt vời. NoÌ cảm thâÌy tê liệt một laÌt viÌ€ châÌn động quaÌ maÌ£nh. Rồi noÌ hiÌt một hÆ¡i daÌ€i, sâu vaÌ€ khỏe, xong đưÌng lên một lần nữa, vừa vội vaÌ€ng Ä‘i tÆ¡Ìi trươÌc, vừa ngoaÌi nhiÌ€n laÌ£i maÌ€n sương vaÌ€ng oÌng maÌ€ noÌ Ä‘ang co giờ chaÌ£y traÌnh cho thiệt xa. DươÌi aÌnh trăng, maÌ€n sương lâÌp laÌnh một caÌch ngây thÆ¡ vô tội.
Harry dừng laÌ£i ở một ngã tư, nÆ¡i hai con đường gặp nhau vaÌ€ nhiÌ€n quanh quâÌt tiÌ€m dâÌu hiệu naÌ€o Ä‘oÌ của Fleur . NoÌ chăÌc chăÌn laÌ€ chiÌnh Fleur Ä‘ã gaÌ€o lên luÌc nãy. Không biêÌt cô ta Ä‘ã gặp caÌi giÌ€? Cô ta coÌ biÌ€nh an không? Không thâÌy tia saÌng Ä‘ỏ naÌ€o phoÌng lên không trung – như vậy phải chăng laÌ€ cô ta Ä‘ã tự miÌ€nh thaÌo gỡ được khoÌ khăn? Hay laÌ€ trong luÌc quaÌ khoÌ khăn Fleur Ä‘ã không thể vÆ¡Ìi tÆ¡Ìi cây đũa phép để phaÌt tiÌn hiệu cầu cưÌu? Harry queÌ£o qua con đường bên phải, trong loÌ€ng cảm thâÌy caÌ€ng luÌc caÌ€ng bồn chồn... nhưng maÌ€ cuÌ€ng một luÌc, noÌ không thể không nghĩ: thÃªÌ laÌ€ một quaÌn quân Ä‘ã biÌ£ loaÌ£i...
ChiêÌc CuÌp ở gần đâu đây, vaÌ€ nghe như thể Fleur không coÌ€n trong cuộc Ä‘ua nữa. Không biêÌt noÌ Ä‘ã Ä‘i được xa chưa? NêÌu như noÌ thực sự giaÌ€nh được chiêÌn thăÌng thiÌ€ sẽ như thÃªÌ naÌ€o? Lần đầu tiên kẻ từ khi bỗng nhiên trở thaÌ€nh quaÌn quân, noÌ nhiÌ€n thâÌy laÌ£i thật nhanh hiÌ€nh ảnh của chiÌnh noÌ, giÆ¡ cao caÌi CuÌp Tam PhaÌp Thuật trươÌc mặt toaÌ€n thể hoÌ£c sinh trong trường...
Trong suôÌt mười phuÌt sau Ä‘oÌ Harry không gặp chươÌng ngaÌ£i vật naÌ€o, nhưng noÌ cÆ°Ì Ä‘Ã¢m đầu vô ngõ cuÌ£t. Hai lần noÌ queÌ£o lầm. CuôÌi cuÌ€ng noÌ tiÌ€m ra được một con đường mÆ¡Ìi vaÌ€ băÌt đầu chaÌ£y bộ doÌ£c theo con đường naÌ€y, aÌnh saÌng từ đầu Ä‘ũa pheÌp lung linh soi boÌng noÌ chập chờn vaÌ€ meÌo moÌ trên vaÌch haÌ€ng giậu cao. Rồi noÌ queÌ£o qua một khuÌc quanh khaÌc vaÌ€ thâÌy luÌ€ luÌ€ trươÌc mặt miÌ€nh một con Quái Tôm Äuôi Nổ .
Cerdic noÌi Ä‘uÌng: Ä‘oÌ laÌ€ một con Quái Tôm Äuôi Nổ khổng lồ. DaÌ€i hÆ¡n ba thươÌc, con Äuôi nổ naÌ€y giôÌng như một con boÌ€ caÌ£p hÆ¡n bâÌt cÆ°Ì thÆ°Ì giÌ€ khaÌc. CaÌi voÌ€i daÌ€i của noÌ cong về phiÌa lưng. Bộ aÌo giaÌp của noÌ lâÌp laÌnh dươÌi aÌnh saÌng cây Ä‘ũa pheÌp của Harry Ä‘ang chĩa vaÌ€o.
“Stupefy!â€(coÌ nghĩa laÌ€: “ChêÌt đưÌng!â€)
Lời nguyền chaÌ£m maÌ£nh vaÌ€o lÆ¡Ìp aÌo giaÌp của con Quái Tôm Äuôi Nổ vaÌ€ dội trở laÌ£i. Harry thuÌ£p xuôÌng Ä‘uÌng luÌc để traÌnh được, nhưng noÌ cũng ngửi thâÌy muÌ€i toÌc noÌ chaÌy khen kheÌt. Lời nguyền dội trở laÌ£i Ä‘oÌ Ä‘ã laÌ€m chaÌy xeÌm meÌ trên Ä‘ỉnh đầu của Harry . Con Quái Tôm Äuôi Nổ phaÌt ra từ Ä‘uôi noÌ một traÌi bom lửa bay veÌ€o về phiÌa Harry .
“Impedimenta!†(CoÌ nghĩa laÌ€ : “Dừng bươÌc!â€)
Harry theÌt lên. Câu thần chuÌ laÌ£i Ä‘aÌnh thẳng vaÌ€o bộ aÌo giaÌp của con QuaÌi tôm một lần nữa vaÌ€ bật trở ra. Harry loaÌ£ng choaÌ£ng luÌ€i laÌ£i vaÌ€i bươÌc vaÌ€ teÌ xuôÌng đâÌt.
“IMPEDIMENTA!â€
Con Quái Tôm Äuôi Nổ chỉ coÌ€n caÌch noÌ vaÌ€i phân thiÌ€ biÌ£ Ä‘iểm huyệt tê liệt tưÌc thiÌ€ - Harry cuôÌi cuÌ€ng Ä‘ã tung thần chuÌ Ä‘uÌng vaÌ€o lÆ¡Ìp da buÌ£ng không coÌ aÌo giaÌp bảo vệ của con QuaÌi tôm. Thở hổn haÌ€ hổn hển, Harry nhâÌc miÌ€nh ra xa khỏi con quaÌi vật vaÌ€ lật đật chaÌ£y về hươÌng ngược laÌ£i – Lời nguyền Ngăn trở không coÌ taÌc duÌ£ng vĩnh viễn, chỉ trong chôÌc laÌt nữa, con quaÌi tôm coÌ thể hồi phuÌ£c vaÌ€ sử duÌ£ng laÌ£i được mâÌy caÌi chân của noÌ.
Harry Ä‘i theo con đường bên traÌi vaÌ€ lâm vaÌ€o ngõ biÌ; noÌ quay laÌ£i con đường bên phải, cũng Ä‘uÌ£ng đầu ngõ cuÌ£t. Harry Ä‘aÌ€nh phải dừng laÌ£i, tim đập thiÌ€nh thiÌ£ch. Một lần nữa noÌ duÌ€ng tÆ¡Ìi Thần chuÌ BôÌn Ä‘iểm, quay trở laÌ£i chỗ cũ, choÌ£n một con đường dẫn noÌ về phiÌa Tây băÌc.
Harry vội vã Ä‘i doÌ£c theo con đường mÆ¡Ìi được vaÌ€i phuÌt thiÌ€ nghe coÌ caÌi giÌ€ Ä‘oÌ Ä‘ang chaÌ£y song song vÆ¡Ìi tiêÌng chân noÌ trên đường, noÌ beÌ€n đưÌng lặng dỏng tai nghe.
TiêÌng của Cerdic gaÌ€o:
“Anh laÌ€m caÌi giÌ€ ở đây? Anh Ä‘ang Ä‘iÌ£nh laÌ€m caÌi quỉ giÌ€ vậy?â€
VaÌ€ Harry nghe tiêÌng của Krum :
“Crucio!â€
Không gian bỗng vang đầy tiêÌng la heÌt của Cerdic . Kinh hoaÌ€ng. Harry voÌ£t chaÌ£y cuôÌng cuồng trên đường, tiÌ€m caÌch băng qua con đường của Cerdic . Nhưng dường như không coÌ con đường naÌ€o hêÌt. NoÌ beÌ€n thử laÌ£i lời nguyền Tiêu tuÌ€ng, Hiệu quả không mỹ mãn lăÌm, nhưng cũng taÌ£o ra được một caÌi lỗ nhỏ trong bưÌc tường bằng cây để Harry coÌ thể thoÌ£c chân vô, Ä‘aÌ£p cho mâÌy caÌ€nh nhaÌnh beÌ£t ra, cho tÆ¡Ìi khi taÌ£o thaÌ€nh một caÌi lỗ khaÌ to, Ä‘ủ để noÌ vâÌt vả chui được qua, caÌ€o raÌch cả aÌo chuÌ€ng. NoÌ nhiÌ€n sang bên phải, thâÌy Cerdic Ä‘ang quằn quaÌ£i co giật trên nền đâÌt, coÌ€n Krum thiÌ€ Ä‘ang đưÌng phiÌa trên anh ta.
Harry đưÌng thẳng lên, chĩa cây đũa phép của noÌ vô Krum vừa Ä‘uÌng luÌc Krum ngươÌc nhiÌ€n lên. Krum quay ngoăÌt Ä‘i vaÌ€ co gioÌ€ chaÌ£y. Nhưng Harry Ä‘ã hô:
“Stupefy!â€
Câu thần chuÌ Ä‘aÌnh thẳng vô lưng Krum . Anh ta đưÌng khựng giữa đường, ngã sâÌp xuôÌng, nằm bâÌt động, mặt uÌp xuôÌng cỏ. Harry nhaÌ€o tÆ¡Ìi bên Cerdic , luÌc naÌ€y Ä‘ã hêÌt co giật vaÌ€ quằn quaÌ£i, maÌ€ chỉ coÌ€n nằm thở hổn hển, hai tay bưng lâÌy mặt.
Harry keÌo caÌnh tay Cerdic , noÌi cộc lôÌc:
“CoÌ sao không?â€
Cerdic vẫn thở hổn hển:
“CoÌ... coÌ... anh tin laÌ€... hăÌn boÌ€ tÆ¡Ìi từ phiÌa sau anh... anh nghe tiêÌng hăÌn, anh quay laÌ£i, vaÌ€ hăÌn chĩa Ä‘ũa pheÌp ngay vô anh...â€
Cerdic đưÌng dậy. NoÌ vẫn coÌ€n run. Hai đưÌa cuÌ€ng nhiÌ€n Krum . Harry ngoÌ Krum trừng trừng, noÌi:
“Em không thể naÌ€o tin nổi chuyện naÌ€y... em cÆ°Ì tưởng anh ta cũng tôÌt.â€
Cerdic noÌi:
“Anh cũng tưởng vậy.â€
Harry hỏi:
“Hồi nãy anh coÌ nghe Fleur gaÌ€o không?â€
Cerdic noÌi:
“CoÌ. Em coÌ nghĩ laÌ€ Krum Ä‘ã triệt cô âÌy rồi không?â€
Harry chậm rãi Ä‘aÌp:
“Em không biêÌt.â€
Cerdic lầm bầm:
“MiÌ€nh coÌ nên để hăÌn nằm đây không?â€
Harry noÌi:
“Không nên. Em nghĩ laÌ€ chuÌng ta nên băÌn lên không một tia saÌng Ä‘ỏ kêu cưÌu. Sẽ coÌ người đêÌn vaÌ€ Ä‘em anh ta ra khỏi đây... chÆ°Ì không thôi anh ta coÌ thể biÌ£ con Quái Tôm Äuôi Nổ khổng lồ xÆ¡i taÌi như chÆ¡i.â€
Cerdic làu bàu:
“HăÌn Ä‘aÌng biÌ£ vậy lăÌm.â€
NoÌi vậy. Nhưng Cerdic cũng giÆ¡ cây đũa phép lên vaÌ€ băÌn một chuÌ€m tia saÌng Ä‘ỏ vaÌ€o không trung, chuÌ€m tia saÌng tỏ ra bên trên Krum , Ä‘aÌnh dâÌu viÌ£ triÌ anh ta Ä‘ang nằm.
Harry vaÌ€ Cerdic cuÌ€ng đưÌng Ä‘oÌ trong boÌng tôÌi một laÌt, nhiÌ€n quanh. Rồi Cerdic noÌi:
“Ờ... anh cho laÌ€ tuÌ£i miÌ€nh nên tiêÌp tuÌ£c...â€
Harry noÌi:
“CaÌi giÌ€? Ờ... phải ... Ä‘uÌng rồi...â€
Thiệt laÌ€ một khoảnh khăÌc kyÌ€ laÌ£. Harry vaÌ€ Cerdic vừa mÆ¡Ìi hợp sưÌc chôÌng laÌ£i Krum trong chôÌc laÌt – giờ đây hiện thực trở về nhăÌc nhở Harry rằng hai người laÌ€ đôÌi thủ của nhau. Hai người vội chaÌ£y ngược lên con đường tôÌi thui maÌ€ không noÌi giÌ€ nữa, rồi Harry queÌ£o traÌi, coÌ€n Cerdic thiÌ€ queÌ£o phải. Chẳng mâÌy chôÌc tiêÌng bươÌc chân của Cerdic xa dần vaÌ€ mâÌt huÌt.
Harry tiêÌp tuÌ£c Ä‘i tÆ¡Ìi, tiêÌp tuÌ£c duÌ€ng thần chuÌ BôÌn Ä‘iểm để chăÌc chăÌn laÌ€ miÌ€nh Ä‘i Ä‘uÌng hươÌng. CaÌi cuÌp bây giờ nằm ở giữa Harry vaÌ€ Cerdic. LuÌc naÌ€y caÌi khaÌt voÌ£ng laÌ€ người đầu tiên Ä‘oaÌ£t được caÌi CuÌp Ä‘ang chaÌy mãnh liệt hÆ¡n bao giờ hêÌt trong loÌ€ng Harry , nhưng noÌ cũng khoÌ loÌ€ng maÌ€ tin nổi vaÌ€o caÌi Ä‘iều noÌ vừa thâÌy Krum laÌ€m. Việc sử duÌ£ng lời nguyền Không thể Tha thÆ°Ì Ä‘Ã´Ìi vÆ¡Ìi một con người cũng coÌ nghĩa laÌ€ sẽ biÌ£ tuÌ€ moÌ£t gông trong nhaÌ€ nguÌ£c Azkaban, thầy Moody Ä‘ã từng noÌi vÆ¡Ìi noÌ như vậy. ChăÌc chăÌn laÌ€ Krum Ä‘ã quaÌ ham muôÌn Ä‘oaÌ£t caÌi CuÌp Tam PhaÌp thuật... Harry vừa nghĩ vừa chaÌ£y nhanh lên.
NoÌ cÆ°Ì Ä‘Ã¢m đầu vô ngõ cuÌ£t đường cuÌ€n hoaÌ€i, nhưng lôÌi Ä‘i caÌ€ng luÌc caÌ€ng tôÌi khiêÌn Harry tin chăÌc laÌ€ noÌ Ä‘ang Ä‘i gần tÆ¡Ìi trung tâm mê lộ. VaÌ€ rồi, khi sải bươÌc chaÌ£y xuôÌng một con đường daÌ€i vaÌ€ thẳng băng, noÌ laÌ£i thâÌy coÌ sự chuyển động. AÌnh saÌng phaÌt từ cây Ä‘ũa pheÌp của noÌ chiêÌu vaÌ€o một sinh vật kyÌ€ laÌ£, một sinh vật maÌ€ trươÌc đây noÌ chỉ nhiÌ€n thâÌy trong hiÌ€nh maÌ€ thôi, trong cuôÌn QuaÌi thư về QuaÌi vật.
ÄoÌ laÌ€ con Nhân sư. NoÌ coÌ thân hiÌ€nh của một con sư tử khổng lồ, chân đầy vuôÌt to dễ sợ, vaÌ€ caÌi Ä‘uôi vaÌ€ng oÌng tận cuÌ€ng bằng một chỏm nâu. Tuy nhiên, đầu của noÌ laÌ£i laÌ€ đầu một người Ä‘aÌ€n baÌ€. BaÌ€ ta hươÌng đôi măÌt daÌ€i hiÌ€nh traÌi haÌ£nh nhân về phiÌa Harry khi noÌ bươÌc đêÌn gần.
Harry giÆ¡ cây Ä‘ũa pheÌp lên, ngập ngừng. BaÌ€ nhân sư không coÌ vẻ Ä‘ang phuÌ£c sẵn để vồ noÌ, nhưng baÌ€ ta cÆ°Ì bươÌc saÌ€ng qua saÌ€ng laÌ£i, cản trở đường Ä‘i của noÌ. Mãi sau, baÌ€ ta noÌi, gioÌ£ng trầm, khaÌ€n khaÌ€n:
“TroÌ€ Ä‘ã đêÌn râÌt gần muÌ£c tiêu rồi. CaÌch nhanh nhâÌt laÌ€ vượt qua tôi.â€
“Vậy... xin baÌ€ vui loÌ€ng traÌnh đường giuÌ€m.â€
Harry noÌi maÌ€ biêÌt trươÌc câu trả lời sẽ laÌ€ :â€khôngâ€. BaÌ€ nhân sư cÆ°Ì tiêÌp tuÌ£c bươÌc qua bươÌc laÌ£i, noÌi:
“Không. Tôi sẽ không cho troÌ€ Ä‘i qua trừ khi troÌ€ giải Ä‘aÌp được câu Ä‘Ã´Ì của tôi. Trả lời Ä‘uÌng thiÌ€ tôi cho Ä‘i qua. Trả lời sai thiÌ€ tôi Ä‘aÌnh. LaÌ€m thinh thiÌ€ tôi cho ruÌt lui biÌ€nh yên vô sự.â€
Bao tử của Harry laÌ£i thoÌt lên liền mâÌy caÌi. CaÌi troÌ€ Ä‘Ã´Ì Ä‘iêÌc naÌ€y thiÌ€ Hermione mÆ¡Ìi laÌ€ người xuâÌt săÌc, chÆ°Ì không phải noÌ. NoÌ beÌ€n cân nhăÌc vận may rủi của miÌ€nh. NêÌu câu Ä‘oÌ quaÌ khoÌ, noÌ coÌ thể laÌ€m thinh không trả lời, quay lưng laÌ£i con Nhân sư maÌ€ Ä‘i, không biÌ£ giÌ€ hêÌt, vaÌ€ cÃ´Ì găÌng tiÌ€m một con đường khaÌc đêÌn trung tâm mê lộ. NoÌ noÌi:
â€œÄÆ°Æ¡Ì£c. Xin cho tôi nghe câu đôÌ.â€
BaÌ€ Nhân sư ngồi xuôÌng giữa đường, ngâm nga:

“TrươÌc tiên hãy nghĩ đêÌn caÌi người sôÌng trong sự traÌ hiÌ€nh,
Kẻ thỏa thuận trong biÌ mật vaÌ€ chỉ noÌi dôÌi maÌ€ thôi.
KÃªÌ Ä‘ÃªÌn hãy noÌi cho ta biêÌt caÌi giÌ€ luôn luôn laÌ€ Ä‘iều tu sửa cuôÌi cuÌ€ng
Ở giữa caÌi giữa vaÌ€ cuôÌi caÌi cuôÌi?
VaÌ€ cuôÌi cuÌ€ng hãy cho ta caÌi âm thanh vẫn thường được nghe
Trong suôÌt cuộc tiÌ€m kiêÌm caÌi từ khoÌ tiÌ€m được.
Bây giờ hãy xâu chuÌng laÌ£i vÆ¡Ìi nhau, vaÌ€ trả lời ta Ä‘iều naÌ€y.
Sinh vật naÌ€o maÌ€ troÌ€ không muôÌn hôn chuÌt naÌ€o?â€

Harry haÌ hôÌc miệng nhiÌ€n baÌ€ Nhân sư. NoÌ ngập ngừng noÌi:
“Tôi coÌ thể... nghe laÌ£i một lần nữa không... chậm hÆ¡n một chuÌt.â€
BaÌ€ Nhân sư nhaÌy măÌt vÆ¡Ìi Harry , mỉm cười, vaÌ€ ngâm laÌ£i baÌ€i thÆ¡ đôÌ.
Harry hoÌi:
“CoÌ phải tâÌt cả những gợi yÌ trên đều Ä‘uÌc kêÌt vaÌ€o một sinh vật maÌ€ tôi không muôÌn hôn không?â€
BaÌ€ Nhân sư chỉ mỉm một nuÌ£ cười biÌ Ã¢Ì‰n. Harry coi nuÌ£ cười Ä‘oÌ tương đương caÌi gật đầu. Harry saÌ€ng caÌi đầu noÌ cầu may thử. CoÌ cả đôÌng sinh vật maÌ€ noÌ chẳng đời naÌ€o muôÌn hôn cả. YÌ nghĩ đầu tiên của noÌ laÌ€ con Quái Tôm Äuôi Nổ , nhưng noÌ linh cảm Ä‘oÌ không phải laÌ€ câu trả lời. NoÌ phải phăng theo manh môÌi được gợi yÌ từ những câu thÆ¡ trên thôi...
Harry ngoÌ baÌ€ Nhân sư chăm chăm vaÌ€ lẩm bẩm:
“Một người giả trang... chỉ noÌi dôÌi... Ä‘oÌ phải laÌ€ một kẻ lửa Ä‘ảo. Không, Ä‘oÌ chưa phải laÌ€ câu trả lời của tôi! Một... tên giaÌn Ä‘iệp? MiÌ€nh sẽ quay laÌ£i yÌ naÌ€y sau... BaÌ€ laÌ€m Æ¡n nhăÌc laÌ£i caÌi gợi yÌ thÆ°Ì hai Ä‘i!â€
BaÌ€ Nhân sư Ä‘oÌ£c laÌ£i câu thÆ¡ kêÌ. Harry lặp laÌ£i:
“Äiều tu sửa cuôÌi cuÌ€ng... Æ ... chẳng hiểu nổi... ‘giữa caÌi giữa’... laÌ€m Æ¡n cho tôi nghe laÌ£i caÌi gợi yÌ cuôÌi, được không aÌ£?â€
BaÌ€ Nhân sư ngâm laÌ£i bôÌn câu thÆ¡ cuôÌi. Harry lẩm nhẩm:
“CaÌi âm thanh thường được nghe trong suôÌt cuộc tiÌ€m kiêÌm caÌi từ khoÌ tiÌ€m được.’ Æ ... Ä‘oÌ laÌ€... để coi... Æ¡.... caÌi âm... Æ !â€
BaÌ€ Nhân sư mỉm cười vÆ¡Ìi noÌ.
Harry đi qua đi lại suy nghĩ:
“GiaÌn Ä‘iệp... giaÌn... Æ¡... giaÌn... nhện. CaÌi sinh vật maÌ€ tôi không muôÌn hôn... con nhền nhện!â€
BaÌ€ Nhân sư mỉm cười, nuÌ£ cười rộng đêÌn mang tai. BaÌ€ đưÌng dậy, duỗi chân trươÌc ra, vaÌ€ rồi đưÌng qua một bên để cho Harry Ä‘i qua. Harry quaÌ ngaÌ£c nhiên về sự thông minh saÌng suôÌt của miÌ€nh, noÌi vội hai tiêÌng:
“CaÌm Æ¡n!â€
Rồi lao như mũi tên tÆ¡Ìi trươÌc.
NoÌ bây giờ hẳn Ä‘ã đêÌn gần muÌ£c tiêu rồi, noÌ Ä‘ã đêÌn gần... Cây đũa phép của Harry baÌo cho noÌ biêÌt laÌ€ noÌ Ä‘ang Ä‘i Ä‘uÌng lộ triÌ€nh; nêÌu maÌ€ noÌ không gặp một caÌi giÌ€ quaÌ kinh khủng nữa, thiÌ€ noÌ sẽ coÌ cÆ¡ hội...
Harry vuÌ€ng chaÌ£y. CoÌ tÆ¡Ìi mâÌy con đường phiÌa trươÌc để lựa choÌ£n. NoÌ thiÌ€ thầm vÆ¡Ìi cây đũa phép :
“Point me!â€
Cây Ä‘ũa xoay voÌ€ng rồi chỉ về bên phải. Harry lao vô con đường naÌ€y vaÌ€ nhiÌ€n thâÌy aÌnh saÌng ở phiÌa trươÌc. CaÌi CuÌp Tam PhaÌp thuật Ä‘ang tỏa saÌng lung linh trên một chân bệ caÌch Harry coÌ chừng một trăm thươÌc. ThiÌ€nh liÌ€nh từ một con đường phiÌa trươÌc noÌ nhảy xổ ra một hiÌ€nh thuÌ€ Ä‘en thui.
ÄoÌ laÌ€ Cerdic , anh ta Ä‘ang tiêÌn đêÌn caÌi CuÌp trươÌc tiên. Cerdic Ä‘ang chaÌ£y hêÌt tôÌc lực về phiÌa caÌi CuÌp, vaÌ€ Harry biêÌt laÌ€ noÌ không đời naÌ€o băÌt kiÌ£p. Cerdic cao lÆ¡Ìn hÆ¡n noÌ, chân daÌ€i hÆ¡n chân noÌ nhiều...
ThÃªÌ rồi Harry nhiÌ€n thâÌy coÌ caÌi giÌ€ Ä‘oÌ bự chảng trên bưÌc tường giậu phiÌa bên traÌi, Ä‘ang di chuyển râÌt nhanh doÌ£c theo con đường căÌt ngang con đường noÌ Ä‘ang Ä‘i. Vật Ä‘oÌ di chuyển mau đêÌn nỗi Cerdic suyÌt nữa thiÌ€ đâm sầm vaÌ€o. MaÌ€ Cerdic thiÌ€ măÌt chỉ đăm đăm nhiÌ€n chiêÌc CuÌp, không thâÌy giÌ€...
Harry theÌt:
“Cerdic ! Coi chừng, bên traÌi của anh Ä‘oÌ!â€
Cerdic ngoaÌi đầu laÌ£i vừa Ä‘uÌng luÌc, laÌch miÌ€nh qua khỏi caÌi vật Ä‘oÌ, traÌnh được một cuÌ Ä‘uÌ£ng đầu nảy lửa, nhưng trong luÌc hâÌp tâÌp, Cerdic biÌ£ trượt teÌ. Harry nhiÌ€n thâÌy cây đũa phép của Cerdic bay veÌ€o ra khỏi tay anh, vừa luÌc một con nhền nhện bự kinh hoaÌ€ng chặn ngang đường vaÌ€ băÌt đầu xaÌ€ xuôÌng Cerdic .
“Stupefy!â€
Harry heÌt lÆ¡Ìn. Câu thần chuÌ của noÌ truÌng ngay vô thân thể lông laÌ Ä‘en thui của con nhền nhện khổng lồ, nhưng maÌ€ hiệu quả của haÌ€nh động Ä‘oÌ chẳng khaÌc giÌ€ quăng một hoÌ€n Ä‘aÌ con vô con nhện; con nhền nhện giật maÌ£nh một caÌi, hôÌi hả quay laÌ£i, vaÌ€ chaÌ£y bay tÆ¡Ìi tâÌn công Harry .
“Stupefy! Impedimenta! Stupefy!â€
Nhưng chẳng xÆ¡ muÌi giÌ€ cả. Con nhền nhện naÌ€y hoặc laÌ€ quaÌ lÆ¡Ìn, hoặc laÌ€ coÌ phaÌp thuật, nên buÌ€a chuÌ của Harry không thiêng giÌ€ hêÌ, chỉ tổ choÌ£c giận con quaÌi vật thêm.
Harry hãi huÌ€ng nhiÌ€n taÌm con măÌt Ä‘en saÌng loÌng laÌnh vaÌ€ đôi caÌ€ng beÌn như dao caÌ£o râu chiÌ€a ra trươÌc mặt noÌ.
Harry biÌ£ nhâÌc bổng lên không trung bằng mâÌy caÌi chân trươÌc của con nhền nhện. NoÌ vuÌ€ng vẫy như Ä‘iên, chân Ä‘aÌ tay thuÌ£i, hai chân biÌ£ vươÌng vô cặp caÌ€ng, vaÌ€ chỉ khoảnh khăÌc sau Ä‘oÌ noÌ nghe Ä‘au thâÌu oÌc. Harry nghe Cerdic cũng gaÌ€o:
“Stupefy!â€
Nhưng thần chuÌ của Cerdic cũng không thiêng giÌ€ hÆ¡n thần chuÌ của Harry . Harry chĩa cây đũa phép vô caÌ€ng của con nhền nhện khi con naÌ€y haÌ caÌ€ng ra một lần nữa, vaÌ€ heÌt:
“Expelliarmus!â€
BuÌ€a Giải giÆ¡Ìi coi vậy maÌ€ coÌ hiệu lực – con nhền nhện buông Harry ả, nhưng Ä‘iều naÌ€y cũng coÌ nghĩa laÌ€ Harry biÌ£ thả từ trên độ cao gần bôÌn thươÌc xuôÌng, beÌ£p Ä‘uÌng trên caÌi chân Ä‘ã biÌ£ thương, khiêÌn noÌ xuÌ£i lÆ¡. Không kiÌ£p ngừng để suy nghĩ, Harry chĩa ngay cây đũa phép vaÌ€o vuÌ€ng buÌ£ng của con nhền nhện, như noÌ Ä‘ã laÌ€m đôÌi vÆ¡Ìi con QuaÌi tôm vaÌ€ heÌt:
“Stupefy!â€
CuÌ€ng một luÌc Cerdic cũng hô lÆ¡Ìn. VaÌ€ hai lời nguyền hiệp lực laÌ€m được caÌi maÌ€ một người không laÌ€m được. Con nhền nhện đổ nhaÌ€o qua một bên, Ä‘eÌ€ beÌ£p một bưÌc raÌ€o giậu gần Ä‘oÌ vaÌ€ răÌc vãi trên đường một mÆ¡Ì chân cẳng lông laÌ tuÌ€m lum.
Harry nghe Cerdic gọi:
“Harry ! Em coÌ sao không? NoÌ coÌ rÆ¡Ìt truÌng em không?â€
Harry Ä‘aÌp laÌ£i trong hÆ¡i thở phiÌ€ phoÌ€:
“Không!â€
Harry ngoÌ xuôÌng caÌi chân. NoÌ Ä‘ang chảy maÌu teÌ€m lem. Harry nhiÌ€n thâÌy một thÆ°Ì châÌt giÌ€ Ä‘oÌ vừa đặc vừa diÌnh tiêÌt ra từ cặp càng bên cá»§a con nhện đã xé rách áo chùng cá»§a nó. Harry cố đứng dậy, nhưng chân cá»§a nó run dữ quá và giá» lại không chịu chống đỡ giùm sức nặng cá»§a cÆ¡ thể. Harry đành tá»±a vào hàng rào, há miệng há»›p hÆ¡i để thở, và đưa mắt nhìn quanh.
Cerdic đang đứng ngay dưới chân cái bệ đặt cái Cúp Tam Pháp thuật. Cái cúp sáng bóng lên sau lưng Cerdic .
Harry nói hổn hển với Cerdic :
“Lấy Ä‘i, cầm lấy nó Ä‘i, Anh đã đến đích.â€
Nhưng Cerdic không nhúc nhích. Anh chỉ đứng đó, nhìn Harry . Rồi anh quay lại nhìn đăm đăm cái Cúp. Harry nhìn thấy nét mặt khao khát của Cerdic trong ánh sáng vàng chóe của cái Cúp. Cerdic quay lại nhìn Harry một lần nữa. Harry đang vịn vào bỠgiậu gượng đứng lên. Cerdic hít một hơi thở sâu.
“Em lấy Ä‘i. Em má»›i xứng đáng là ngưá»i chiến thắng. Em đã hai lần cứu mạng anh ở chá»— này.â€
Harry nói:
“Chuyện xảy ra như vậy đâu có ai ngỠđược.â€
Nó cảm thấy tức giận; chân cá»§a nó Ä‘au quá, và nó Ä‘au đớn khắp chân thân do ná»— lá»±c tống đẩy con nhá»n nhện ra, và sau tất cả những cố gắng đó, nó đã bị Cerdic đánh bại, như Cerdic đã đánh bại nó lúc má»i được Cho Chang làm bạn nhảy trong Dạ vÅ© há»™i. Nó nói:
“Ngưá»i nào đến được cái CÚp trước tiên sẽ được ghi Ä‘iểm. Ngưá»i đó là anh. Em đã nói vá»›i anh là em không thể thắng nổi bất kỳ cuá»™c Ä‘ua nào vá»›i cái chân như vầy mà.â€
Cerdic bước vài bước xa khá»i cái Cúp, đến gần con nhá»n nhện bất tỉnh, lắc đầu:
“Không.â€
Harry nổi nóng:
“Äừng có cao thượng nữa. Cầm lấy nó Ä‘i , rồi chúng ta có thể ra khá»i chá»— này.â€
Cerdic nhìn Harry đang chỉnh đốn lại bản thân, tay vẫn bám chặt bỠgiậu. Cerdic nói:
“Em đã nói cho anh biết vá» vụ rồng. Nếu em không báo cho anh biết trước Ä‘iá»u gì sắp xảy ra thì anh đã rá»›t đài ngay từ bài thi đầu tiên rồi.â€
Harry cố chùi máu trên chân bằng vạt áo chùng, đốp chát lại:
“Em cÅ©ng đã được anh giúp lại rồi. Anh đã giúp em vụ cái trứng… Hai chúng ta kể như huá».â€
Cerdic nói:
“Vụ cái trứng là do anh được giúp trước mà.â€
Harry nói:
“Tụi mình vẫn huá».â€
Nó thận trá»ng kiểm tra lại cái chân cá»§a mình: cái chân run bần bật khi nó chống đỡ cả sức nặng thân thể, nó đã bị trẹo mắt cá chân khi con nhá»n nhện khổng lồ rá»›t lên ngưá»i nó.
Cerdic vẫn khăng khăng nói:
“Lẽ ra em đã có nhiá»u Ä‘iểm hÆ¡n trong bài thi thứ hai. Em đã ở lại để cứu tất cả đám con tin. Lẽ ra anh cÅ©ng phải làm Ä‘iá»u đó.â€
Harry cay đắng nói:
“Em là ngưá»i duy nhất ngu đến mức tin vào bài ca đó! Anh làm Æ¡n lấy cái Cúp Ä‘i!â€
Cerdic nói:
“Không!â€
Anh bước qua đám chân cẳng nhá»n nhện tùm lum trên mặt đất để đến đứng bên cạnh Harry . Harry trợn mắt ngó Cerdic . Anh ấy thành thật. Anh ấy Ä‘ang từ chối má»™t thứ vinh quang mà nhà Hufflepuff chưa há» có được trong hàng thế ká»· qua.
Cerdic nói:
“Cố lên!â€
Trông Cerdic thì thấy để nói cái Ä‘iá»u này dưá»ng như anh đã phải dốc hết sức lá»±c ruá»™t gan ra mà cân nhắc, nhưng nét mặt anh cương quyết, hai tay anh khoanh lại, dưá»ng như anh đã quyết định dứt khoát rồi.
Harry nhìn Cerdic rồi nhìn cái Cúp. Trong má»™t khoảnh khắc huy hoàng, Harry nhìn thấy hình ảnh nó cầm cái cúp chạy ra khá»i mê lá»™. Nó nhìn thấy nó giÆ¡ cao cái Cúp Tam pháp thuật, nghe tiếng gầm cá»§a đám đông, nhìn thấy gương mặt Cho Chang sáng lên sá»± ngưỡng má»™, và nó nhìn thấy sá»± ngưỡng má»™ đó rõ ràng hÆ¡n bao giá» hết… và rồi hình ảnh đó má» Ä‘i, nó nhận thấy mình vẫn Ä‘ang đứng nhìn đăm đăm gương mặt bướng bỉnh cá»§a Cerdic khuất trong bóng tối. Harry nói:
“Cả hai chúng ta cùng lấy cái Cúp vậy.â€
“Cái gì?â€
“Chúng ta cùng cầm lấy nó má»™t lúc. Äó vẫn là chiến thắng cá»§a trưá»ng Hogwarts . Chúng ta lại đồng hạng.â€
Cerdic nhìn Harry chằm chằm, thả hai tay xuống.
“Em… em chắc chưa?â€
Harry nói:
“Chắc. Ừ… chúng ta đã giúp đỡ lẫn nhau lúc khốn khó, đúng không? Cả hai chúng ta Ä‘á»u tá»›i được nÆ¡i đây. Vậy chúng ta cùng nhau đạt lấy cái Cúp.â€
Trong má»™t thoáng, Cerdic trông có vẻ như không thể nào tin được vào lá»— tai mình. Sau đó, mặt Cerdic toét ra má»™t nụ cưá»i. Anh nói:
“Em nói đúng. Lại đây!â€
Cerdic đỡ cánh tay Harry , choàng qua vai mình và giúp Harry đi cà nhắc vỠphía cái bệ đặt chiếc Cúp. Khi đến nơi, cả hai cùng đưa tay ra, mỗi đứa nắm vào một quai của cái Cúp sáng lóng lánh.
Harry nói:
“Äếm tá»›i tiếng thứ ba thì nhấc lên nha. Má»™t… hai… Ba…â€
Harry và Cerdic cùng nắm chặt quai cái Cúp, nhấc lên.
Lập tức Harry cảm thấy má»™t cÆ¡n thốc mạnh phía sau rốn. Chân nó bị nhấc bổng khá»i mặt đất. Nó không thể buông tay khá»i cái quai cá»§a cái Cúp Tam Pháp Thuật; chính cái Cúp kéo nó lên cao trong tiếng gió hú và cảnh vật quay mòng mòng; Cerdic cÅ©ng bay lên bên cạnh nó.
Tài sản của tarta12a

  #32  
Old 12-04-2008, 12:03 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương 32

MÃU, THỊT, VÀ XƯƠNG



Harry chợt thấy hai chân mình dá»™i mạnh vào mặt đất; cái chân bị thương cá»§a nó khụy xuống, và nó ngã nhào vá» phía trước; sau cùng nó buông cái Cúp Tam pháp thuật ra, ngóc đầu lên và há»i:
“Tụi mình Ä‘ang ở đâu đây?â€
Cerdic lắc đầu. Anh đứng dậy, kéo Harry lên, rồi cả hai ngó chung quanh.
Chúng đã hoàn toàn ra khá»i khuôn viên trưá»ng Hogwarts; và chắc chắn đã Ä‘i rất xa – có lẽ hàng trăm dặm – bởi vì ngay cả những ngá»n núi bao quanh lâu đài cÅ©ng không thấy đâu cả. Thay vào đó, chúng Ä‘ang đứng trên má»™t bãi tha ma tối thui, ở bên phải chúng là má»™t cây thá»§y tùng cao to và xa xa lá» má» bóng má»™t ngôi nhà thá» nhá». Bên trái chúng nhô lên má»™t ngá»n đồi. Harry chỉ có thể nhận ra được dáng cá»§a má»™t ngôi nhà cổ nho nhá» trên sưá»n đồi.
Cerdic nhìn xuống cái Cúp Tam Pháp Thuật rồi lại nhìn Harry . Anh há»i:
“Có ai nói vá»›i em cái Cúp này là má»™t cái Khóa cảng không?â€
“Không.â€
Harry trả lá»i. Nó Ä‘ang ngó quanh quất cái nghÄ©a địa. Hoàn toàn yên lặng và hÆ¡i ghê ghê.
“Có phải đây cÅ©ng được coi là má»™t phần cá»§a bài thi không?â€
Cerdic đáp:
“Anh không biết.â€
Trông Cerdic có vẻ lo lắng:
“Em thấy mình có nên rút đũa phép ra không?â€
“Nên.â€
Harry nói, nhưng là dù sao thì cÅ©ng chính Cerdic đã đỠnghị Ä‘iá»u này chứ không phải nó.
Hai đứa rút đũa phép ra. Harry vẫn tiếp tục ngó xung quanh. Nó lại có cảm giác đang bị theo dõi. Harry buột miệng:
“Có ai Ä‘ang Ä‘i tá»›i…â€
Căng mắt nhìn vào đêm tối, chúng thấy má»™t cái bóng Ä‘ang tiến tá»›i gần hÆ¡n, Ä‘i thong thả giữa những ngôi má»™ vá» phía chúng. Harry không thấy rõ gương mặt, nhưng theo cái cách Ä‘i đứng thì nó chắc là kẻ đó Ä‘ang ôm cái gì đó trong tay. KHông biết đó là ai, chỉ biết là kẻ đó thấp, mặc má»™t cái áo khoác có mÅ© trùm đầu kín mít che khuất cả gương mặt. Và – kẻ đó càng bước tá»›i thêm, khoảng cách giữa chúng và hắn càng thu lại - Harry thấy cái vật trong tay hắn giống như má»™t em bé… hay đó chỉ là má»™t cái bá»c khăn áo?
Harry hơi hạ thấp cây đũa phép xuống và liếc sang Cerdic . Anh ném cho nó một cái nhìn giễu cợt. Rồi cả hai quay lại theo dõi cái bóng đang tiến tới gần.
Cái bóng dừng lại bên một tấm bia mộ bằng đá cẩm thạch cao hơn chúng khoảng sáu bộ. Trong tích tắc, Harry , Cerdic và cái bóng thấp lùn đó chỉ biết ngó nhau.
Và rồi, bất ngá», cái thẹo cá»§a Harry phát Ä‘au dữ dá»™i. Cả Ä‘á»i nó chưa bao giá» Ä‘au như vậy; cây đũa phép tuá»™t khá»i mấy ngón tay khi nó đưa tay lên ôm mặt; đầu gối nó khuỵu xuống; nó quỳ trên mặt đất và không còn thấy gì nữa; đầu cá»§a nó như muốn nứt toác ra.
Nó nghe vang lên từ xa xa, phía trên đầu nó, má»™t giá»ng nói sắc lạnh:
“Giết thằng thừa đó Ä‘i!â€
Má»™t tiếng sá»™t soạt và má»™t giá»ng khác, rít lên trong bóng đêm:
“Avada Kedavra !â€
Má»™t luồng sáng màu xanh lóe lên chói mắt Harry ,và nó nghe thấy má»™t vật gì đó nặng ná» rá»›t xuống đất kế bên nó. Cái thẹo cá»§a nó bây giá» Ä‘au tá»›i mức khiến nó bắt ói, và rồi nó thấy bá»›t Ä‘au. Nó mở đôi mắt cay xè ra, hãi hùng vì Ä‘iá»u mà nó vừa nhìn thấy:
Cerdic nằm dài trên mặt đất, hai cánh tay sải rộng như chim đại bàng. Cerdic đã chết.
Trong khoảnh khắc tưởng chừng vô tận, Harry đăm đăm nhìn vào gương mặt cá»§a Cerdic , vào đôi mắt xám cá»§a anh, trống rá»—ng và vô hồn như cá»­a sổ má»™t ngôi nhà hoang, miệng Cerdic há ra ná»­a chừng, có vẻ hÆ¡i sá»­ng sốt. Và rồi, khi Harry còn chưa kịp tin vào những Ä‘iá»u mắt thấy, khi nó còn lặng ngưá»i Ä‘i hoang mang chưa hiểu gì cả, thì nó chợt thấy bị kéo mạnh ở dưới chân.
Gã đàn ông thấp lùn đã để cái gói xuống dưới chân, thắp sáng cây đũa phép của hắn, và đang nắm giò Harry kéo vỠphía tấm bia mộ bằng đá cẩm thạch. Dưới ánh sáng của cây đũa phép , Harry kịp nhìn thấy mập mỠtrên đó một cái tên, ngay trước cả khi nó bị kéo tới gần và dộng đầu vào tấm bia.
TOM RIDDLE
Gã đàn ông mặc áo choàng bây giá» Ä‘ang hóa phép ra những sợi dây thừng, cá»™t chặt Harry vào tấm bia má»™, từ cổ xuống tá»›i cùi chá». Harry nghe được tiếng thở hổn hển, gấp gáp từ trong cái mÅ© trùm. Nó vùng vẫy, và gã đàn ông đánh nó – đánh nó bằng bàn tay thiếu má»™t ngón. Harry đã nhận ra ai ở bên dưới cái mÅ© trùm. Chính là Äuôi Trùn .
Nó gào lên:
“Thì ra là mi!â€
Nhưng Äuôi Trùn , lúc đó đã cá»™t nó xong, không trả lá»i. Hắn Ä‘ang bận rá»™n kiểm tra coi mấy sợi dây có chắc không, những ngón tay cá»§a hắn lóng ngóng run rẩy lần mò mấy cái gút. Tá»›i chừng chắc chắn là Harry đã bị trói chặt vào tấm bia má»™, không còn nhúc nhích được má»™t phân, Äuôi Trùn rút trong áo choàng ra má»™t miếng vải dài màu Ä‘en và tá»ng chặt vô miệng Harry . Rồi, không nói má»™t tiếng nào, hắn quay lưng và vá»™i vàng bá» Ä‘i. Harry không sao ú á»› được, cÅ©ng không nhìn thấy được Äuôi Trùn bá» Ä‘i đâu vì nó không thể quay đầu lại để ngó ra phía sau tấm bia đá; nó chỉ thấy được cái gì ở ngay phía trước nó mà thôi.
Xác cá»§a Cerdic nằm cách nó khoảng hai mươi bước. Gần đó là cái Cúp Tam Pháp Thuật , nằm lấp lánh dưới ánh sao trá»i. Cây đũa phép cá»§a Harry nằm trên mặt đất, ngay dưới chân Cerdic . Cái gói khăn áo mà Harry từng tưởng là má»™t em bé Ä‘ang tiến tá»›i gần, dưới chân ngôi má»™. Cái vật đó có vẻ kích động cáu kỉnh. Harry chăm chú nhìn, và cái thẹo cá»§a nó lại Ä‘au nữa… và đột nhiên nó hiểu ra… nó không muốn biết cái gì ở trong cái gói đó… nó không muốn cái gó đó mở ra.
Nó nghe má»™t tiếng động dưới chân. Nó ngó xuống và thấy má»™t con rắn khổng lồ trưá»n qua cá», rồi cuá»™n mình quanh tấm bia mà nó Ä‘ang bị cá»™t dính vào. Tiếng thở khò khè gấp gáp cá»§a Äuôi Trùn lại vang lên. Hình như hắn Ä‘ang cố đẩy cái vật gì nặng ná» trên mặt đất. Rồi hắn xuất hiện trong tầm nhìn cá»§a Harry , và Harry nhận ra hắn Ä‘ang đẩy má»™t cái vạc bằng đá tá»›i chân ngôi má»™. Trong vạc đầy má»™t thứ gì đó có vẻ giống như nước - Harry nghe tiếng nước sóng sánh trong đó – cái vạc đó lá»›n hÆ¡n bất cứ cái vạc nào mà Harry từng xài; đó là má»™t cái chậu bá»± bằng đá đủ chá»— cho má»™t ngưá»i lá»›n xác hết cỡ ngồi vô trong.
Cái vật ở trong cái bá»c khăn áo trên mặt đất lại càng có vẻ kích động, cáu kỉnh hÆ¡n, như thể nó Ä‘ang cố chui ra. Bấy giá» Äuôi Trùn Ä‘ang lục đục ở dưới đáy cái vạc vá»›i cây đũa phép. Chợt lá»­a phụt cháy lên từ bên dưới cái vạc. Con rắn khổng lồ trưá»n Ä‘i mất trong bóng tối.
CHất lá»ng trong cái vạc có vẻ nóng lên rất nhanh. Mặt nước không chỉ sôi lụp bụp, mà còn phát sáng rừng rá»±c lên như Ä‘ang cháy. HÆ¡i nước bốc lên cuồn cuá»™n, làm má» Ä‘i hình dáng cá»§a Äuôi Trùn Ä‘ang canh lá»­a. Cái đống khăn áo lại càng kích động dữ hÆ¡n. Và Harry lại nghe giá»ng nói sắc lạnh vang lên:
“Mau lên!â€
Phủ đầy mặt nước bây giỠlà những tia sáng chói rực, như là có kim cương nạm trên đó.
“Dạ thưa chá»§ nhân, đã sẵn sàng rồi ạ.â€
“Vậy thì…â€
Giá»ng nói vang lên sắc lạnh.
Äuôi Trùn kéo mở cái gói khăn áo trên mặt đất, để lá»™ ra cái ở bên trên, và Harry bật lên má»™t tiếng gào nhưng bị cái cục vải nhét miệng chận lại.
Äuôi Trùn nặng nhá»c như thể nâng má»™t hòn đá bá»±, và trong bá»c vải hiện ra má»™t cái gì đó xấu xí, nhầy nhụa, và mù – nhưng tởm lợm khá»§ng khiếp, gấp trăm lần khá»§ng khiếp. Cái vật mà Äuôi Trùn Ä‘em theo đó có hình thù má»™t đứa con nít Ä‘ang ngồi co ro. KHông có tóc, nhưng lại giống như có vảy, da Ä‘en mốc và Ä‘o Ä‘á». Tay chân nó ốm yếu, và gương mặt nó – bèn bẹt, giống đầu rắn, vá»›i hai con mắt đỠrá»±c.
Cái vật đó có vẻ yếu á»›t, cần được giúp đỡ, nó đưa hai cánh tay ốm yếu lên, vòng quanh cổ Äuôi Trùn , và hắn nhấc nó lên Ä‘em tá»›i bên miệng vạc. Khi hắn làm vậy, cái nón trùm rá»›t ra phía sau, và Harry thấy cái nhìn khiếp sợ trên gương mặt tái mét, bạc nhược cá»§a hắn bên ánh lá»­a. Cùng lúc đó, Harry thấy được cái gương mặt bèn bẹt, xấu xí được rá»i sáng trong nhữn tia lá»­a Ä‘ang nhảy múa trên mặt nước thuốc trong vạc. Và rồi Äuôi Trùn thả cái sinh vật đó vô trong vạc; má»™t tiếng rít vang lên, và nó biến mất dưới mặt nước. Harry nghe má»™t tiếng động nhá» khi cái cÆ¡ thể yếu á»›t đó chạm vào đáy vạc.
Cầu cho nó bị dìm chết Ä‘i, Harry nghÄ©, cái thẹo cá»§a nó nóng rát tá»›i mức gần như không chịu nổi, lạy trá»i… dìm chết nó Ä‘i…
Äuôi Trùn Ä‘ang nói. Giá»ng cá»§a hắn run rẩy; hình như hắn sợ khiếp vía. Hắn giÆ¡ cao cây đũa phép, mắt nhắm nghiá»n, nói vá»›i bóng đêm:
“Xương cá»§a cha, cho Ä‘i vô tình, sẽ hồi phục con!â€
Nấm má»™ dưới chân Harry nứt toạc ra. Kinh hoàng, Harry ngó theo má»™t luồng bụi má»ng bốc lên theo lá»i khấn vái cá»§a Äuôi Trùn và nhẹ nhàng rÆ¡i vô trong vạc. Mặt nước nạm kim cương rít lên và vỡ ra thành những tia lá»­a văng khắp nÆ¡i rồi đổi thành má»™t màu xanh chói lá»i, rợn ngưá»i.
Và bây giá» Äuôi Trùn Ä‘ang rên rỉ khóc. Hắn rút từ trong áo choàng ra má»™t con dao găn má»ng và dài bằng bạc sáng choang. Hắn vừa nói vừa nức nở, nghẹn ngào:
“Thịt… cá»§a kẻ bầy tôi… tá»± nguyện dâng cho… Chá»§ nhân… ngưá»i sẽ hồi sinh.â€
Hắn xòe bàn tay phải ra trước mặt - bàn tay thiết một ngón. Tay trái của hắn nắm chặt con dao găm và vung lên.
Trong má»™t giây trước đó, Harry chợt hiểu ra việc Äuôi Trùn sắp làm – Nó cố nhắm chặt hai mắt lại, nhưng nó không thể ngăn được tiếng thét lá»›n xuyên qua đêm Ä‘en, xuyên qua ngưá»i nó, như chính nó cÅ©ng bị con dao đâm vô vậy. Nó nghe tiếng gì rá»›t phịch xuống đất, nghe tiếng Äuôi Trùn thở hổn hển Ä‘au đớn, rồi là má»™t tiếng tõm thiệt lá»›n, như là có cái gì đó được thả vô vạc. Harry không nhìn tiếp được nữa… nhưng thuốc độc đã đổi sang màu đỠrá»±c, ánh sáng cá»§a nó xuyên qua mí mắt nhắm nghiá»n cá»§a Harry …
Äuôi Trùn thở hổn hển và rên rỉ vì Ä‘au đớn. Harry biết là Äuôi Trùn Ä‘ang ở ngay trước mặt nó, không cần đợi tá»›i khi cảm thấy được hÆ¡i thở hoảng loạn cá»§a hắn phà trên mặt nó.
“M… máu kẻ thù… lấy bằng sức mạnh… mi sẽ… hồi sinh kẻ thù.â€
Harry không chống lại được, vì nó bị trói chặt quá… Vùng vẫy tuyệt vá»ng trong những sợi dây thừng siết chặt, nó ngó xuống và thấy con dao bằng bạc sáng choang run lên trong bàn tay còn lại cá»§a Äuôi Trùn . Nó cảm thấy mÅ©i nhá»n cá»§a con dao đâm vào khuá»·u tay phải và máu chảy ra thấm qua tay áo choàng rách te tua cá»§a nó. Äuôi Trùn , vẫn còn thở hổn hển vì Ä‘au, mò mẫm trong túi áo lấy ra má»™t cái hÅ© nhá» bằng thá»§y tinh, kê vào vết thương cá»§a Harry để hứng lấy dòng máu Ä‘ang chảy ròng ròng.
Hắn lảo đảo quay lại bên cái vạc và Ä‘em máu cá»§a Harry đổ vào. Cái thứ nước ở trong đó biến thành màu trắng đục. Xong việc, Äuôi Trùn quỳ xuống bên cái vạc, rồi nằm vật ra má»™t bên trên mặt đất, ôm cánh tay cụt đầm đìa máu chảy, rên rỉ và thổn thức.
Cái vạc Ä‘ang sá»§i bá»t và sôi lên, những tia sáng kim cương bắn ra theo đủ hướng, sáng lóa cả mắt và làm cho tất cả những thứ xung quanh trở nên Ä‘en thẫm. KHông có gì xảy ra…
Cầu cho nó chết chìm cho rồi, Harry nghĩ, cầu cho nó bị trụcc trặc gì đó…
Và rồi, bất thình lình, những tia lá»­a phát ra từ cái vạc lụi tắt. Thay vào đó, má»™t luồng hÆ¡i trắng dầy đặc cuòn cuá»™n bốc lên từ cái vạc, che má» má»i thứ trước mặt Harry , khiến nó không còn thấy Äuôi Trùn hay Cerdic hay bất cứ thứ gì nữa ngoài làn hÆ¡i lÆ¡ lá»­ng trong không trung… Có trục trặc rồi, nó nghĩ… nó chết chìm rồi… Lạy trá»i dìm chết nó Ä‘i…
Nhưng lúc đó, qua làn sương mù trước mặt, cùng vá»›i má»™t ná»—i khiếp sợ lạnh buốt trào lên trong ngưá»i, Harry thấy bóng má»™t ngưá»i đàn ông, cao lá»›n, xương xẩu, từ trong cái vạc Ä‘ang hiện dần lên.
“Khoác áo cho ta!â€
Giá»ng nói sắc lạnh vang lên sau màn sương, và Äuôi Trùn , vừa thổn thức vừa rên rỉ, vẫn còn ôm cánh tay cụt, bò tá»›i lượm mấy cái áo choàng Ä‘en trên mặt đất lên, đứng dậy, nhón lên và dùng má»™t tay kéo áo choàng lên trên đầu chá»§ cá»§a hắn.
Gã đàn ông gầy ốm đó bước ra khá»i vạc, nhìn chằm chằm vào Harry … và Harry cÅ©ng nhìn trừng trừng vào gương mặt đã ám ảnh nó trong những cÆ¡n ác má»™ng suốt ba năm trá»i. Trắng bệch hÆ¡n cả má»™t cái đầu lâu, vá»›i hai con mắt bá»±, đỠbầm và má»™t cái mÅ©i bèn bẹt như mÅ©i rắn vá»›i hai cái khe là lá»— mÅ©i…
Chúa tể Hắc ám Voldemort lại một phen nữa trỗi dậy.
Tài sản của tarta12a

  #33  
Old 12-04-2008, 12:03 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
J.K. Rowling

Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa


Chương 33

TỬ THẦN THỰC TỬ



Voldemort không thèm nhìn Harry nữa và bắt đầu kiểm tra thân xác cá»§a hắn. Hai bàn tay cá»§a hắn giống như những con nhện to bè nhợt nhạt; mấy ngón tay trắng bệch dài ngoằng Ä‘ang xoa vuốt ngá»±c, cánh tay và bá»™ mặt cá»§a hắn; đôi mắt hắn đỠngầu, đồng tá»­ giống như má»™t khe hở, từa tá»±a mắt mèo, lóe sáng hÆ¡n trong bóng tối. Hắn giÆ¡ tay lên, thá»­ co duá»—i mấy ngón tay, vẻ mặt hắn hả hê sung sướng vô cùng. Hắn không thèm chú ý má»™t chút xíu nào tá»›i Äuôi Trùn Ä‘ang quằn quại chảy máu trên mặt đất; cÅ©ng không bận tâm đến con rắn bá»± Ä‘ang trưá»n vào tầm nhìn cá»§a Harry rồi lại quấn mình quanh tấm bia mà Harry bị trói vào. Con rắn rít lên khè khè. Voldemort luồn má»™t bàn tay vá»›i những ngón dài dị thưá»ng đó vào sâu trong túi áo và rút ra má»™t cây đũa phép . Hắn cÅ©ng vuốt ve cây đũa phép má»™t cách dịu dàng, rồi giÆ¡ nó lên, chÄ©a nó vào Äuôi Trùn . Tên này chợt bị nhấc lên khá»i mặt đất và quăng vào tấm bia má»™, chá»— Harry Ä‘ang bị trói. Hắn rá»›t xuống chân má»™ và nằm đó, co rúm lại và khóc lóc. Voldemort hướng đôi mắt đỠké vá» phía Harry , cất lên má»™t tràng cưá»i the thé, lạnh lùng và ảm đạm.
Bá»™ áo chùng cá»§a Äuôi Trùn giỠđây bê bết máu, vì hắn quấn cánh tay cụt vô trong đó. Hắn thổn thức uất nghẹn:
“Thưa ngài… CHá»§ nhân cá»§a tôi… Ngài đã hứa… Ngài đã hứa là…â€
Voldemort lỠđỠnói:
“Giá» tay mi ra.â€
“Ôi, thưa chá»§ nhân… Cám Æ¡n ngài, thưa chá»§ nhân…â€
Hắn giÆ¡ cánh tay cụt Ä‘ang chảy máu ra, nhưng Voldemort lại bật cưá»i:
“Tay kia, Äuôi Trùn ạ!â€
“Thưa Ngài, xin ngài… làm Æ¡n…â€
Voldemort cúi xuống và kéo cánh tay trái cá»§a Äuôi Trùn ra; hắn vạch tay áo cá»§a tấm áo chùng Äuôi Trùn Ä‘ang mặc lên quá cùi chá», và Harry nhìn thấy có cái gì đó trên da Äuôi Trùn , cái gì trông như má»™t vết chàm xăm màu đỠrá»±c sặc sỡ - Äó là má»™t cái đầu lâu có hình má»™t con rắn thò ra từ hốc miệng. Hình ảnh này đã xuất hiện trên bầu trá»i vào trận đấu Quidditch tranh Cúp Thế giá»›i . Äó là dấu hiệu Hắc ám. Voldemort xem xét dấu hiệu đó tỉ mỉ, bất kể đến tiếng khóc không thể kiá»m chế được cá»§a Äuôi Trùn .
Hắn nói nhá»:
“Nó đã trở lại. Tất cả bá»n chúng sẽ nhận thấy nó… và bây giá», chúng ta sẽ xem… bây giá» chúng ta sẽ biết…â€
Hắn ấn ngón tay trá» trắng nhách dài sá»c lên cái dấu hiệu trên cánh tay cá»§a Äuôi Trùn .
Cái thẹo trên trán Harry lại nhói lên má»™t cÆ¡n Ä‘au kịch liệt, và Äuôi Trùn thốt lên má»™t tiếng tru thảm khốc. Voldemort rút ngón tay ra khá»i cái dấu hiệu trên cánh tay Äuôi Trùn , và Harry nhìn thấy nó đã hóa ra Ä‘en tuyá»n.
Má»™t vẻ thá»a mãn tàn bạo hiện ra trên gương mặt Voldemort , hắn đứng thẳng lưng lên, hất đầu ra sau, trừng mắt nhìn quanh khu nghÄ© địa tối Ä‘en.
Hắn thì thầm, đôi mắt đỠlong lên quắc nhìn những vì sao:
“Bao nhiêu kẻ có đủ can đảm trở lại sau khi cảm nhận được nó? Và bao nhiêu kẻ sẽ đủ ngu dại để mà tránh xa?â€
Hắn bắt đầu Ä‘i qua Ä‘i lại trước mặt Harry và Äuôi Trùn, con mắt luôn đảo quanh nghÄ©a địa. Khoảng chừng má»™t phút sau, hắn lại ngó xuống Harry , má»™t nụ cưá»i tàn bạo làm méo xệch gương mặt như mặt rắn cá»§a hắn.
Hắn rít lên:
“Harry Potter , mày Ä‘ang đứng ngay trên má»™ phần cá»§a ngưá»i cha quá cố cá»§a tao. Má»™t tên Muggle và má»™t thằng ngu… rất giống bà má cá»§a mày. Nhưng mà cả hai cÅ©ng được việc đúng không? Má mày chết để bảo vệ đứa con trai là mày… còn tao thì giết cha tao, và xem lão chứng tá» lão vẫn được việc như thế nào, khi chết rồi…â€
Voldemort lại cưá»i. Hắn Ä‘i qua Ä‘i lại, dáo dác nhìn quanh trong lúc bước, và con rắn tiếp tục cuá»™n tròn trên cá».
“Mày thấy ngôi nhà đằng kia trên sưá»n đồi không, Potter? Cha tao từng sống ở đó. Má tao, má»™t phù thá»§y sống trong ngôi làng này, Ä‘em lòng yêu lão. Nhưng lão đã bá» rÆ¡i bà khi bà nói vá»›i hắn bà là ai… Lão tía tao không ưa pháp thuật… Lão bá» rÆ¡i má tao, quay trở vá» vá»›i ba má lão trước cả khi tao ra Ä‘á»i, Potter à, và má tao đã chết khi sanh tao ra Ä‘á»i, bá» tao lá»›n má»™t mình trong cô nhi viện cá»§a bá»n Muggle … Nhưng tao đã thá» là tao sẽ tìm được lão… Tao đã trả thù lão cho chính tao, lão đần đó đã đặt cho tao cái tên cá»§a lão… Tom Riddle.â€
Hắn vẫn bước qua bước lại, con mắt đỠké của hắn ngó từ nấm mộ này đến nấm mộ khác. Hắn lại lặng lẽ nói tiếp:
“Nghe tao nói đây, hồi tưởng lại câu chuyện gia đình… Ủa, sao tao lại trở nên á»§y mị… Nhưng nghe đây, Harry , gia đình thá»±c sá»± cá»§a tao Ä‘ang trở lại…â€
Không khí bá»—ng nhiên tràn ngập tiếng sá»™t soạt cá»§a những tấm áo trùm. Giữa các ngôi má»™, đằng sau những cây thá»§y tùng, trong má»i góc tối, vô số pháp sư Ä‘ang độn thổ hiện lên. Tất cả bá»n chúng Ä‘á»u trùm đầu, Ä‘eo mặt nạ. Và từng đứa má»™t, từng đứa má»™t, chúng Ä‘i tá»›i… cẩn thận, từ từ, như thể chúng vẫn không thể tin vào mắt mình.
Voldemort đứng trong yên lặng, chá» bá»n chúng. Thế rồi má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ quỳ sụp xuống, bò vá» phía Voldemort , và hôn lên cái lai áo chùng Ä‘en cá»§a hắn. Gã Tá»­ thần Thá»±c tá»­ làm nhảm:
“Chá»§ nhân… chá»§ nhân…â€
Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ đằng sau gã cÅ©ng sụp xuống làm theo gã, má»—i tên Ä‘á»u lết đến bên Voldemort bằng đầu gối và hôn lên lai áo chùng cá»§a hắn, sau đó lùi ra và đứng dậy, hình thành má»™t vòng tròn lặng lẽ quây chung quanh Voldemort , Harry , và nấm má»™ Tom Riddle, cùng cái đống thổn thức quằn quại gá»i là Äuôi Trùn . Nhưng cái vòng tròn cá»§a chúng chừa má»™t chá»— trống, như thể chúng Ä‘ang chá» thêm những ngưá»i nào đó. Tuy nhiên, Voldemort không có vẻ mong chá» thêm ai nữa. Hắn nhìn quanh những bá»™ mặt bịt kín, và mặc dù không há» có chút gió nào, vẫn có má»™t tiếng lào xào dưá»ng như lan ra quanh cái vòng tròn, như thể cái vòng ngưá»i ấy Ä‘ang run rẩy.
Voldemort lặng lẽ nói:
“Chào các Tá»­ thần Thá»±c tá»­ , mưá»i ba năm đã trôi qua… Mưá»i ba năm kể từ ngày ta gặp các ngươi lần cuối cùng. Vậy mà các ngươi vẫn đáp lại lá»i hiệu triệu cá»§a ta như thể chỉ má»›i hôm qua… Vậy là chúng ta vẫn còn Ä‘oàn kết dưới dấu hiệu Hắn ám! Hay là không?â€
Hắn ngẩng gương mặt khủng khiếp của hắn lên và khịt mũi, hai lỗ mũi giống hai cái khe nở lớn ra. Hắn nói:
“Ta ngá»­i thấy mùi tá»™i lá»—i. Có má»™t mùi tá»™i lá»—i thối tha trong không khí.â€
Má»™t đợt run thứ hai lan vòng theo cái vòng tròn pháp sư đứng chung quanh, như thể má»—i thành viên Ä‘á»u mong muốn lùi xa khá»i hắn mà không dám.
“Ta nhận thấy tất cả các ngươi, vẹn toàn và khá»e mạnh, vá»›i quyá»n lá»±c còn nguyên vẹn – xuất hiện nhanh chóng đến thế - và ta tá»± há»i… tại sao cái đám pháp sư này chưa bao giỠđến giúp chá»§ nhân cá»§a chúng, vị chá»§ nhân mà chúng đã thá» nguyá»n vÄ©nh viá»…n trung thành?â€
Không má»™t ai thốt ra lá»i nào. Không ai nhúc nhích ngoại trừ Äuôi Trùn Ä‘ang quằn quại trên mặt đất, vẫn còn khóc than cánh tay chảy máu cá»§a gã.
Voldemort thì thào nói tiếp:
“Và ta tá»± trả lá»i, ắt hẳn là chúng tin rằng ta đã tiêu tùng, chúng tưởng là ta đã toi mạng. Chúng sàng xê trở lại phía kẻ thù, giả đò như vô tá»™i, biện há»™ là chúng dốt nát, chúng bị phù phép ép uổng…â€
“và rồi ta tá»± há»i, nhưng làm sao chúng có thể tin là ta không bao giá» trá»—i dậy được nữa chứ? Chúng, những kẻ biết ta đã làm gì, từ lâu rồi, để tá»± bảo vệ mình khá»i cái chết cá»§a phàm nhân. Chúng, những kẻ đã nhìn thấy bằng chứng vá» quyá»n lá»±c khá»§ng khiếp cá»§a ta vào cái thá»i mà ta còn mạnh hÆ¡n tất cả pháp sư đương thá»i!â€
“Và ta tá»± trả lá»i, có lẽ chúng tin rằng có má»™t quyá»n lá»±c còn lá»›n hÆ¡n nữa, má»™t quyá»n lá»±c có thể làm tiêu tan ngay cả chúa tể Voldemort… có lẽ bây giá» chúng Ä‘ang Ä‘em lòng trung thành đặt vào nÆ¡i khác… có lẽ là nhà vô địch đấu tranh cho lÅ© phàm nhân, lÅ© Máu bùn và Muggle , lão Albus Dumbledore ấy chăng?â€
Khi nghe nhắc đến cái tên Dumbledore , thành viên trong cái vòng tròn xung quanh xôn xao, và má»™t số lắc đầu thì thào. Voldemort phá»›t lá» bá»n chúng.
“Äó là cả sá»± thất vá»ng đối vá»›i ta… Ta phải thú nhận rằng ta rất thất vá»ng…â€
Má»™t trong những kẻ đứng trong vòng tròn đột ngá»™t quăng mình tá»›i trước, tách ra khá»i vòng tròn. Hắn run rẩy từ đầu đến chân, và gục xuống chân Voldemort . Hắn rít lên:
“Chá»§ nhân! Thưa chá»§ nhân, hãy tha thứ cho tôi! Hãy tha thứ cho tất cả chúng tôi!â€
Voldemort bắt đầu phá ra cưá»i. Hắn giá» cây đũa phép lên:
“Crucio!â€
Gã Tá»­ thần Thá»±c tá»­ phục trên mặt đất thét lên và lăn lá»™n. Harry chắc chắn là tiếng thét đó lá»›n đến ná»—i vang tá»›i tận những ngôi nhà chung quanh. Nó nghÄ© má»™t cách tuyện vá»ng: cảnh sát đến Ä‘i… bất cứ ai… đến Ä‘i… bất cứ cái gì…
Voldemort vẫn giơ cây đũa phép . Gã Tử thần Thực tử bị tra tấn nằm dài trên mặt đất, thỠhổn hển. Voldemort nói nhỠnhẹ:
“Äứng dậy, Avery! Äứng dậy. Mi van xin sá»± tha thứ ư? Ta không tha thứ. Mưá»i ba năm dài… Ta muốn mưá»i ba năm đó được Ä‘á»n bù trước khi ta tha thứ cho mi. Thằng Äuôi Trùn đã trả xong má»™t phần món nợ cá»§a nó rồi, phải không Äuôi Trùn ?â€
Voldemort ngó xuống gã Äuôi Trùn vẫn còn Ä‘ang thổn thức.
“Mi đã quay trở lại vá»›i ta, không phải vì lòng trung thành, mà vì ná»—i sợ hãi những thằng bạn cÅ© cá»§a mi. Mi xứng đáng hưởng ná»—i Ä‘au đớn đó, Äuôi Trùn à. Mi thừa biết Ä‘iá»u đó, đúng không?â€
Äuôi Trùn rên rỉ:
“Dạ, thưa chá»§ nhân… xin chá»§ nhân… làm Æ¡n… làm Æ¡n…â€
Voldemort nhìn Äuôi Trùn khóc lóc trên mặt đất, nói giá»ng mát mẻ:
“Dù sao thì mi cÅ©ng đã giúp ta có lại được thân xác. Má»™t kẻ vô tài và phản phé như mi, và mi đã giúp ta… Và Chúa tể Voldemort ban thưởng cho những kẻ biết trợ giúp ngài…â€
Voldemort lại giÆ¡ cây đũa phép lên má»™t lần nữa và ngoáy nó trong không trung. Má»™t sá»c gì đó giống như bạc nung chảy thòng ra từ đầu cây đũa phép sáng rá»±c. Thoạt đầu nó chưa có hình dạng, sau đó nó chói lòa lên rồi tá»± đúc thành hình má»™t bản sao trắng bóng cá»§a má»™t bàn tay con ngưá»i, sáng rỡ dưới ánh trăng. Bàn tay đó lao xuống và tá»± gắn vào cổ tay Ä‘ang chảy máu cá»§a Äuôi Trùn .
Tiếng nức nở cá»§a Äuôi Trùn ngừng ngay tức thì. Hắn thở khò khè ngắt quãng, đầu ngóc lên và hắn nhìn bàn tay bạc vá»›i ánh mắt không thể tin được; bàn tay bây giỠđã gắn liá»n vá»›i khuá»·u tay, không má»™t lằn nối, như thể hắn chỉ Ä‘eu găng tay bạc chói lá»i. Hắn co duá»—i mấy ngón tay sáng ngá»i, và rồi run rẩy lượm lên má»™t cành cây nhá» trên mặt đất, xong bóp nó vụn ra như bá»™t. Hắn thì thầm:
“Thưa ngài, thưa Chá»§ nhân… đẹp quá… cám Æ¡n… cám Æ¡n Ngài.â€
Hắn lồm cồm lết tới trước bằng đầu gối và hôn lên lai áo chùng của Voldemort .
Voldemort nói:
“Mong cho lòng trung thành cá»§a mi không chao đảo lần nữa, Äuôi Trùn à.â€
“không đâu, thưa ngài… không Ä‘á»i nào đâu, thưa Chá»§ nhân…â€
Äuôi Trùn đứng lên và bước vào má»™t chá»— trong vòng tròn, ngắm nghÄ©a mãi bàn tay má»›i đầy sức mạnh cá»§a hắn, mặt hắn vẫn còn long lanh nước mắt. Lúc này Voldemort Ä‘ang Ä‘i tá»›i gần ngưá»i đàn ông đứng bên phải Äuôi Trùn . Hắn dừng bước trước mặt gã này và thì thầm:
“Lucius, ông bạn láu cá cá»§a ta. Ta nghe nói mi vẫn không từ bá» lá» thói cÅ©, cho dù đối vá»›i thế giá»›i này, mi luôn trưng ra má»™t bá»™ mặt đáng kính trá»ng. Ta tin là mi vẫn sẵn sàng dẫn đầu những vụ tra tấn bá»n Muggle chứ? Tuy nhiên, mi chưa bao giá» thá»­ tìm kiếm ta, Lucius à… Cái trò nhá»™n cá»§a mi ở trận Quidditch tranh Cúp Thế giá»›i cÅ©ng vui đó, ta dám nói như vậy… nhưng mà chẳng lẽ mi không thấy rằng hướng năng lá»±c cá»§a mi vào việc tìm kiếm và trợ giúp Chá»§ nhân mi thì có phải là tốt hÆ¡n sao?â€
Lập tức từ dưới lá»›p mặt nạ trùm đầu vang lên giá»ng cá»§a Lucius Malfoy :
“Thưa ngài, tôi thưá»ng xuyên ở trong tình trạng cảnh giác. Nếu mà có má»™t tín hiệu nào đó cá»§a ngài, má»™t lá»i đồn đại là ngài ở đâu, thì tôi đã lập tức đến bên ngài, không có gì có thể ngăn trở tôi…â€
Voldemort cất giá»ng uể oải và Lucius Malfoy nín lặng ngay lập tức:
“và mi đã chạy trốn Dấu hiệu cá»§a ta, khi má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ phóng nó lên trá»i vào mùa hè rồi, phải không? Äúng, ta biết tất cả chuyện đó, Lucius à… Mi đã làm ta thất vá»ng… Ta mong mi phục vụ trung thành hÆ¡n trong tương lai.â€
“DÄ© nhiên, thưa ngài, dÄ© nhiên rồi… Ngài quả thật từ bi… cám Æ¡n ngài.â€
Voldemort Ä‘i tá»›i, và dừng lại, ngó chằm chằm vào khoảng trống – đủ rá»™ng cho hai ngưá»i - ở giữa Malfoy và ngưá»i đàn ông đứng kế đó. Voldemort bình thản nói:
“Vợ chồng Lestranger lẽ ra đứng ở chá»— này. Nhưng hỠđã bị chôn ở Azkaban. Há» là những kẻ trung thành. Há» thà vô ngục Azkaban hÆ¡n là ly khai ta… Khi nào Azkaban được mở toang, ta sẽ vinh danh vợ chồng Lestranger hÆ¡n cả Ä‘iá»u há» mÆ¡ nữa. Bá»n Giám ngục Azkaban sẽ nhập vào lá»±c lượng cá»§a chúng ta… chúng vốn là đồng minh tá»± nhiên cá»§a chúng ta… Chúng ta cÅ©ng sẽ gá»i những ngưá»i khổng lồ lưu vong vá»â€¦ Ta sẽ có tất cả những thuá»™c hạ tận tụy quay trở lại vá»›i ta, và má»™t đội quân gồm những sinh vật mà ai ai cÅ©ng phải sợ…â€
Voldemort tiếp tục bước.Hắn Ä‘i ngang qua má»™t số Tá»­ thần Thá»±c tá»­ trong im lặng, nhưng ngừng lại trước mặt má»™t số khác và trò chuyện vá»›i bá»n này:
“Macnair… Nghe Äuôi Trùn nói hiện giá» mi tàn sát những quái vật nguy hiểm cho Bộ PhaÌp Thuật hả? Chẳng mấy chốc nữa mi sẽ có nhiá»u nạn nhân ngon lành hÆ¡n đó, Macnair à. Chúa tể Hắc ám Voldemort sẽ cung cấp cho mi…â€
Macnair lí nhí đáp:
“Xin cảm Æ¡n ngài, chá»§ nhân… cám Æ¡n ngài.â€
Voldemort Ä‘i tá»›i hai hình thù bá»± ká»nh càng Ä‘á»u trùm đầu, Ä‘eo mặt nạ kín mít.
“và đây… chúng ta có Crabbe … phen này mi làm tốt đó chứ, Crabbe ? Và Goyle nữa?â€
Cả hai cúi chào vụng vá», lẩm bẩm má»™t cách ngá»› ngẩn:
“Dạ, thưa chá»§ nhân…â€
“thưa Chá»§ nhân, chúng tôi sẽ…â€
Khi Voldemort bước ngang qua má»™t hình thù cóm róm trong cái bóng cá»§a Goyle , hắn Ä‘iá»m đạm nói:
“Mi cÅ©ng khá đó, Nott à.â€
“thưa ngài, tôi phá»§ phục trước mặt ngài. Tôi là kẻ trung thành nhất vá»›i ngài…â€
“Vậy là tốt.â€
Voldemort nói rồi Ä‘i tá»›i má»™t khoảng trống rá»™ng nhất. hắn đứng quan sát thiệt kỹ cái khoảng trống đó bằng đôi mắt đỠké ngây ra, như thể hắn có thể nhìn thấy những ngưá»i đứng chá»— đó.
“Và đây chúng ta thiếu hết sáu Tá»­ thần Thá»±c tá»­ … ba kẻ chết vì ta. Má»™t quá hèn nhát đến ná»—i không dám quay vá»â€¦ hắn sẽ phải trả giá. Má»™t, là kẻ ta tin là sẽ vÄ©nh viá»…n rá»i bá» ta… dÄ© nhiên hắn sẽ bị giết… và má»™t, là kẻ vẫn còn tuyệt đối trung thành vá»›i ta, là kẻ tâm phúc đã trở lại phục vụ ta.â€
Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ xôn xao, và Harry thấy mắt bá»n chúng láo liên nhìn lẫn nhau xuyên qua lá»›p mặt nạ kín mít.
“Hắn Ä‘ang ở trưá»ng Hogwarts , kẻ tâm phúc trung thành đó, và chính nhá» ná»— lá»±c cá»§a hắn mà anh bạn trẻ cá»§a ta có mặt ở đây đêm nay…â€
Má»™t nụ cưá»i làm cong cái miệng không môi cá»§a Voldemort khi ánh mắt cá»§a những kẻ đứng trong vòng tròn hướng vá» phía Harry . Voldemort nói:
“Phải. Harry Potter đã tá»­ tế tham dá»± bữa tiệc hồi sinh cá»§a ta đêm nay. Các ngươi có thể coi như đây là vị khách danh dá»± cá»§a ta.â€
Im lặng. Sau đó má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ đứng sát bên Äuôi Trùn bước tá»›i trước, và giá»ng cá»§a Lucius Malfoy vang ra từ dưới lá»›p mặt nạ:
“Thưa Chá»§ nhân, chúng tôi khao khát được biết… chúng tôi xin ngài hãy nói vá»›i chúng tôi… làm sao mà ngài đạt được Ä‘iá»u này… phép mầu này… làm sao ngài trở vỠđược vá»›i chúng tôi…?â€
Voldemort nói:
“A, đó là má»™t câu chuyện thú vị, Lucius à. Và nó bắt đầu – cÅ©ng như kết thúc – từ anh bạn trẻ cá»§a chúng ta đây…â€
Voldemort lừ lừ bước tá»›i đứng bên cạnh Harry , để cho mắt cá»§a những kẻ đứng trong vòng tròn có thể tập trung vào cả hai ngưá»i. Con rắn vẫn cuá»™n tròn quanh Harry .
Voldemort nói một cách êm ái:
“DÄ© nhiên các ngưá»i biết rằng ngưá»i ta đã gá»i thằng nhóc này là sá»± suy sụp cá»§a ta chá»›?â€
Äôi mắt đỠké cá»§a hắn nhìn chòng chá»c Harry , và cái thá»e trên trán Harry buốt rát dữ dá»™i đến ná»—i Harry suýt bật ra tiếng kêu Ä‘au đớn.
“Tất cả các ngươi Ä‘á»u biết rằng, cái đêm mà ta mất Ä‘i quyá»n lá»±c và thân xác cá»§a mình, là cái đêm ta định giết nó. Má cá»§a nó đã chết trong lúc cố gắng cứu mạng nó – và không ngá» cái chết đó đã trở thành má»™t sá»± bảo vệ mà ta thừa nhận là đã không lưá»ng trước được… ta đã không thể chạm vào thằng nhóc này.â€
Voldemort giÆ¡ lên má»™t trong những ngón tay dài sá»c cá»§a hắn và chÄ©a nó đến gần sát mặt Harry .
“Má nó đã để lại trong nó sá»± phù há»™ do sá»± hy sinh cá»§a con mụ ấy… đó là má»™t pháp thuật xưa. Lẽ ra ta phải nhá»› đến Ä‘iá»u đó. Nhưng mà ta đã ngốc đến ná»—i coi thưá»ng nó… Tuy nhiên không sao. Bây giá» ta có thể đụng tá»›i thằng bé được rồi.â€
Harry cảm thấy đầu ngón tay lạnh ngắt cá»§a Voldemort chạm vào nó, và nó tưởng đầu nó nổ ra được vì Ä‘au đớn. Voldemort cưá»i khà khà bên tai nó, rồi rút ngón tay lại và tiếp tục nói vá»›i bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ .
“Ta đã tính toán lầm, các ông bạn ạ, ta công nhận Ä‘iá»u đó. Lá»i nguyá»n cá»§a ta đã bị lệch mục tiêu vì sá»± hy sinh ngu ngốc cá»§a mụ đàn bà đó, và nó dá»™i ngược lại ta. Chà… Ä‘au hÆ¡n cả Ä‘au đấy, các ông bạn ạ, hoàn toàn bất ngá». Ta bị lá»™t khá»i thể xác cá»§a chính ta, ta kém hÆ¡n cả má»™t linh hồn, thua cả má»™t con ma ti tiện nhất… Nhưng mà ta không chết. Ta là cái gì, thì chính ta cÅ©ng không biết… Ta, kẻ đã Ä‘i xa hÆ¡n bất cứ ai trên con đưá»ng tìm kiếm sá»± bất tá»­. Các ngươi biết mục đích cá»§a ta mà – chinh phục Tá»­ thần. Và giỠđây ta đã được thá»­ thách, có vẻ là má»™t vài thí nghiệm cá»§a ta đã thành công… bá»i vì ta đã không chết, mặc dù lá»i nguyá»n lẽ ra đã giết chết ta. Tuy nhiên, ta vật vá» như má»™t sinh vật yếu á»›t nhất thế gian, và không có cách nào để tá»± lo lấy bản thân… ta không có thân xác, và má»i bùa chú có thể cứu giúp được ta Ä‘á»u cần đến việc sá»­ dụng cây đũa phép …â€
“Ta chỉ còn nhá»› ta đã tá»± buá»™c mình tồn tại, trong từng giây má»™t, không ngừng, không ngủ… Ta ẩn náu ở má»™t nÆ¡i hẻo lánh, trong rừng, và chỠđợi… Äáng ra là má»™t trong những Tá»­ thần Thá»±c tá»­ trung thành cá»§a ta phải cố mà Ä‘i tìm ta… má»™t trong bá»n chúng phải đến và thá»±c hiện giùm ta cái phép thuật mà ta không thể làm được, để phục hồi cho ta má»™t thân xác… nhưng ta đã chỠđợi vô ích…â€
Má»™t lần nữa cÆ¡n run rẩy lan truyá»n trong vòng tròn bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang đứng lắng nghe. Voldemort để cho sá»± yên lặng căng đến mức khá»§ng khiếp rồi má»›i tiếp tục:
“Trong ta chỉ còn má»™t sức mạnh duy nhất. Ta có thể nhập vào thân xác cá»§a má»™t kẻ khác. Nhưng ta không dám Ä‘i tá»›i những nÆ¡i đông đúc ngưá»i ta, bởi vì ta biết là bá»n Thần Sáng vẫn còn ở khắp nÆ¡i và Ä‘ang tìm kiếm ta. Äôi khi ta phải tạm cư trong thú vật – dÄ© nhiên, rắn là loài thú mà ta thích hÆ¡n cả - nhưng ta chỉ ngụ trong loài thú như má»™t linh hồn mà thôi, bởi vì thân xác cá»§a chúng không phù hợp vá»›i việc vận đụng pháp thuật… và việc ta chíếm dụng thân xác cá»§a chúng khiến chúng sá»›m chết yểu; chẳng có con thú nào sống đủ lâu để…â€
“Thế rồi cách đây bốn năm… phương tiện giúp ta hồi sinh có vẻ chắc chắn. Má»™t pháp sư – trẻ tuổi, ngu ngốc và cả tin – Ä‘i lang thang trên con đưá»ng trong khu rừng mà ta Ä‘ang ẩn náu. Chà, hắn dưá»ng như chính là cái cÆ¡ há»™i mà ta hằng mÆ¡ ước… bởi vì hắn là má»™t thầy giáo ở trưá»ng cá»§a lão Dumbledore … Hắn đã dá»… dàng tuân phục theo ý ta… hắn mang ta trở vỠđất nước này, và má»™t thá»i gian sau, ta đã chiếm Ä‘oạt được thân xác hắn, sai khiến hắn cặn kẽ khi hắn thá»±c hiện những mệnh lệnh cá»§a ta. Nhưng kế hoạch cá»§a ta đã thất bại. Ta không xoay sở nổi để ăn cắp được Hòn đá phù thá»§y . Ta đã không cầm chắc được má»™t cuá»™c sống bất tá»­ nữa rồi. Ta bị phá ngang… má»™t lần nữa bị phá ngang, bởi tên Harry Potter này…â€
Má»™t lần nữa tất cả lại im lặng. Không có má»™t cái gì lay động, kể cả những chiếc lá cá»§a cây thá»§y tùng. Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ hoàn toàn bất động. Những con mắt lấp lánh trên những gương mặt bịt kín Ä‘á»u nhìn chằm chằm vào Harry Potter và Voldemort .
Voldemort tiếp tục:
“Tên đầy tá»› đã chết khi ta rá»i thân xác cá»§a hắn, và ta lại yếu á»›t như trước đây. Ta trở vá» nÆ¡i ẩn náu cá»§a ta ở má»™t nÆ¡i rất xa, và ta không giấu các ngươi là lúc đó ta cÅ©ng đã sợ rằng không bao giá» có thể phục hồi lại được quyá»n lá»±c cá»§a mình… Äúng, có lẽ đó là những thá»i khắc Ä‘en tối nhất Ä‘á»i ta… Ta không thể hy vá»ng kiếm ra má»™t pháp sư khác để chiếm cứ thân xác cá»§a hắn… và ta đã từ bá» niá»m hy vá»ng, rằng có má»™t tên nào đó trong bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ thèm bận tâm đến chuyện gì đã xảy ra cho ta…â€
Một hay hai pháp sư đeo mặt nạ đứng trong vòng tròn cựa quậy một cách khổ sở, nhưng Voldemort chẳng thèm để ý.
“Và rồi, cách đây má»™t năm, khi ta đã bắt hầu như từ bá» niá»m hy vá»ng, thì Ä‘iá»u đó rốt cuá»™c lại xảy ra… Má»™t thuá»™c hạ đã trở vá» vá»›i ta. Tên Äuôi Trùn này, kẻ đã ngụy tạo cái chết cá»§a hắn để trốn tránh công lý, đã bị Ä‘uổi khá»i nÆ¡i trú ẩn bởi những kẻ mà có thá»i hắn đã coi là bạn, nên hắn đã quyết định trở vá» vá»›i chá»§ nhân cá»§a hắn. Hắn đã Ä‘i tìm ta ở đất nước mà từ lâu ngưá»i ta đồn là nÆ¡i ta trốn tránh… DÄ© nhiên là hắn được chỉ Ä‘iểm, nhá» gặp những con chuá»™t trên đưá»ng. Äuôi Trùn có má»™t mối quan hệ thân thiết đáng ngá» vá»›i lÅ© chuá»™t, phải không, Äuôi Trùn ? Những ông bạn bẩn thỉu bé nhá» cá»§a hắn đã chỉ cho hắn má»™t nÆ¡i sâu trong rừng thẳm Anbani, nÆ¡i mà bá»n chúng Ä‘á»u phải tránh xa, bởi má»™t bóng Ä‘en khiến những con thú nho nhá» như chúng cầm như gặp Tá»­ thần nÆ¡i đó…â€
“Nhưng mà hành trình hắn quay vá» vá»›i ta không được suôn sẻ lắm, phải không, Äuôi Trùn ? Bá»i vì, khi hắn đến đúng khu rừng mà hắn mong tìm kiếm được ta, má»™t đêm ná», hắn thấy đói và đã ngu ngốc dừng chân ở má»™t quán trá» ven rừng kiếm thức ăn… và hắn đã gặp ai ở đó chứ, mụ Bertha Jorkins , má»™t phù thá»§y cá»§a Bộ PhaÌp Thuật .â€
“NghÄ© xem số phận đã ưu ái Chúa tể Hắc ám Voldemort như thế nào. Vụ chạm trán đó có thể kết thúc cuá»™c Ä‘á»i Äuôi Trùn , và cÅ©ng kết thúc luôn hy vá»ng hồi phục cuối cùng cá»§a ta. Nhưng Äuôi Trùn đã thông minh đột xuất, Ä‘iá»u ta không dè ở hắn: hắn đã má»i mụ Bertha Jorkins cùng hắn Ä‘i dạo chÆ¡i ban đêm. Hắm làm cho mụ mê mẩn tâm thần… rồi hắn mang mụ đến chá»— ta… Và Bertha Jorkins , kẻ mà lẽ ra có thể há»§y hoại tất cả, lại hóa ra là món quà mà ta nằm mÆ¡ cÅ©ng không mÆ¡ nổi… bởi vì – chỉ cần dụ dá»— má»™t chút – là mụ phun ra cả kho thông tin thá»±c sá»±.â€
“Mụ nói cho ta biết vá» cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật sẽ diá»…n ra ở trưá»ng Hogwarts trong năm nay. Mụ nói cho ta biết mụ biết má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ trung thành rất sắn lòng giúp ta, miá»…n sao ta liên lạc được vá»›i hắn. Mụ nói vá»›i ta nhiá»u Ä‘iá»u lắm… nhưng cách thức mà ta ếm bùa Nhá»› lên mụ quá mạnh đến ná»—i khi ta khai thác hết thông tin hữu ích cá»§a mụ rồi, thì cả đầu óc và thân thể cá»§a mụ Ä‘á»u đã bị tổn hại quá mức có thể sá»­a chữa. Mụ thế là đã hết xài. Ta không thể ám mụ. Ta đành khá»­ mụ thôi.â€
Voldemort nở má»™t nụ cưá»i ghê rợn, đôi mắt đỠké cá»§a hắn trÆ¡ tráo vô lương.
“DÄ© nhiên thân xác cá»§a Äuôi Trùn cÅ©ng không tiện xài lắm, bởi vì ai cÅ©ng coi như hắn đã chết rồi, nếu mà có ai nhận ra hắn thì sẽ gây nên sá»± chú ý không có lợi. Dù vậy, hắn vẫn là tên đầy tá»› có thân xác xài được khi ta cần, và mặc dù hắn là má»™t pháp sư tồi, Äuôi Trùn vẫn có thể làm theo sá»± bảo ban cá»§a ta, nhỠđó mà ta phục hồi được thân xác yếu á»›t thuở sÆ¡ sinh cá»§a chính ta, má»™t thân xác mà ta có thể tạm trú trong khi chỠđợi có đủ những nguyên vật liệu cần thiết cho sá»± tái sinh cá»§a ta… Má»™t vài câu thần chú chính ta phát minh… má»™t chút giúp sức cá»§a Nagini yêu dấu.â€
Äôi mắt đỠké cá»§a Voldemort ngó xuống con rắn cứ trưá»n quanh, trưá»n quanh miết.
“Má»™t thứ thuốc chế từ máu bạch kỳ mã và ná»c rắn mà Nagini cung cấp… ta đã chẳng mấy chốc mà trở lại được hình dáng gần như con ngưá»i, và đủ mạnh để Ä‘i lại.â€
“Chẳng con hy vá»ng gì đánh cắp Hòn đá phù thá»§y nữa, bởi vì ta biết lão Dumbledore đã giám sát việc tiêu há»§y hòn đá rồi. Nhưng ta vẫn tha thiết ôm lấy cuá»™c sống bình thưá»ng má»™t phen nữa, trước khi theo Ä‘uổi sá»± bất tá»­. Ta hạ mục tiêu cá»§a ta xuống thấp hÆ¡n… Ta sẽ lo ổn định cái thân xác cÅ© cá»§a ta trước đã, và lấy lại sức mạnh trước đây cá»§a ta.â€
“Ta biết cách để đạt được Ä‘iá»u này – cái món thuốc đã hồi sinh ta đêm này, chỉ là má»™t chút pháp thuật xưa cá»§a Nghệ thuật Hắc ám – Ta cần ba nguyên vật liệu mạnh. Ừ, má»™t trong ba thứ đó đã có trong tay rồi, có chưa hả Äuôi Trùn ? Thịt cá»§a má»™t tên đầy tá»› hiến dâng…â€
“Xương cá»§a cha ta, dÄ© nhiên, đó là lý do ta phải đến đây, nÆ¡i chôn cất lão. Và máu cá»§a má»™t kẻ thù… Äuôi Trùn đã giúp ta sá»­ dụng cây đũa phép cá»§a ta, phải không, Äuôi Trùn? Máu cá»§a bất cứ tên pháp sư nào căm ghét ta… mà có cả đống kẻ vẫn còn căm ghét ta. Nhưng ta biết, nếu ta muốn trá»—i dậy má»™t phen nữa thì ta phải dùng máu cá»§a ai, để có được sức mạnh hÆ¡n cả lúc trước khi ta bị gục đổ. Ta muốn máu cá»§a Harry Potter . Ta muốn máu cá»§a kẻ đã khiến ta cạn kiệt sức mạnh và quyá»n lá»±c hồi mưá»i ba năm trước… Bởi vì sá»± phù há»™ cá»§a má nó còn sót trong ngưá»i nó giỠđây cÅ©ng sẽ chảy trong mạch máu cá»§a ta…â€
“Nhưng làm sao có được Harry Potter ? Bởi vì nó luôn luôn được bảo vệ chu đáo hÆ¡n cả sá»± hiểu biết cá»§a nó, theo ta nghÄ©, từ lâu nó đã được lão Dumbledore bảo vệ bằng nhiá»u cách thức, khi lão lãnh trách nhiệm sắp đặt tương lai cá»§a nó. Lão đã viện đến má»™t pháp thuật cổ xưa là cho đến bao giỠđứa trẻ còn được há» hàng bà con nó chăm sóc thì nó còn được bảo vệ an toàn. Ngay cả ta cÅ©ng không thể làm gì ở nhà bà con nó… DÄ© nhiên trận đấu Quidditch tranh Cúp Thế giá»›i là má»™t cÆ¡ há»™i… Ta nghÄ© sá»± bảo vệ nó sẽ bị yếu Ä‘i ở đó, khi nó vừa ở xa gia đình vừa không có lão Dumbledore để mắt tá»›i, nhưng ta vẫn chưa đủ mạnh khá»e để có thể bắt cóc nó ở giữa má»™t đám đông đúc các pháp sư cá»§a Bộ PhaÌp Thuật . Vậy là thằng bé trở lại trưá»ng Hogwarts , nÆ¡i mà nó sống từ sáng đến tối dưới sá»± chăm sóc cá»§a lão già ngu si mÅ©i khoằm mê dân Muggle ấy. Làm sao ta có được nó đây?
“Làm sao… dÄ© nhiên là bằng cách tận dụng thông tin cá»§a mụ Bertha Jorkins . Sá»­ dụng má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ trung thành cá»§a ta ở Hogwarts , ta bảo đảm cho tên cá»§a thằng nhóc được bá» vào chiếc Cốc Lá»­a. Ta dùng Tá»­ thần Thá»±c tá»­ cá»§a ta bảo đảm cho thằng nhóc sẽ thắng cuá»™c thi đấu – nghÄ© là nó sẽ là ngưá»i đầu tiên chạm vào cái Cúp – cái Cúp mà Tá»­ thần Thá»±c tá»­ cá»§a ta đã phù phép biến thành má»™t cái Khóa cảng, để Ä‘em nó đến đây, cách xa tầm tay bảo vệ và giúp đỡ cá»§a lão Dumbledore , để rÆ¡i vào cánh tay chỠđợi cá»§a ta. Và nó đây… thằng con nít mà tất cả các ngươi đã tưởng là kẻ đánh gục ta…â€
Voldemort đi chậm rãi tới trước, quay lại nhìn vào mặt Harry . Hắn lại giơ cây đũa phép lên:
“Crucio!â€
CÆ¡n Ä‘au này khá»§ng khiếp vượt xa má»i cÆ¡n Ä‘au mà Harry từng trải qua; từng khúc xương cá»§a nó dưá»ng như Ä‘ang bị nướng chảy trên lá»­a; đầu cá»§a nó chắc là đã nứt dá»c theo vết thẹo; con mắt nó trợn trắng trợn tròn như Ä‘iên trong sá»; nó chỉ muốn chấm dứt… muốn ngất Ä‘i… chết Ä‘i…
Và rồi cÆ¡n Ä‘au qua. Harry bị treo tê cứng trong vòng dẫy thừng trói chặt nó vô bia má»™ cá»§a ông bố Voldemort . Nó ngước nhìn lên đôi mắt đỠké như qua má»™t màn sương gì đó. Äêm rá»™ vang tiếng cưá»i hô hố cá»§a bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ .
Voldemort nói:
“Các ngươi thấy đó, ta nghÄ© không còn gì ngu hÆ¡n chuyện cho rằng thằng con nít này có thể mạnh hÆ¡n ta. Nhưng ta muốn rằng sẽ không còn ngá»™ nhận gì nữa trong đầu bất cứ ai. Harry Potter đã thoát khá»i tay ta do má»™t may mắn tình cá». Và giỠđây ta sẽ chứng minh sức mạnh cá»§a mình bằng cách giết nó. Ờ đây và bây giá». Trước mặt tất cả các ngưá»i, không có lão Dumbledore giúp đỡ và cÅ©ng không có má»™t ngưá»i mẹ để chết vì nó. Ta sẽ cho nó má»™t cÆ¡ há»™i. Nó sẽ được phép chiến đấu, và các ngươi sẽ chẳng còn ngá» vá»±c gì nữa chuyện giữa ta và nó ai mạnh hÆ¡n. Chá» má»™t tí xíu nữa thôi. Nagini!â€
Voldemort thì thầm, con rắn trưá»n Ä‘i khá»i chá»— Harry , xuyên qua đám cá», đến chá»— bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ đứng xem.
“Äuôi Trùn , cởi trói cho nó, và trả lại nó cây đũa phép .â€
Tài sản của tarta12a

  #34  
Old 12-04-2008, 12:04 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương 34

NHỮNG CÂU THẦN CHÚ TỪ TRƯỚC TỚI NAY



Äuôi Trùn tiến đến gần Harry . Khi dây thừng được cởi ra, Harry lật đật cố đứng dậy để chống đỡ thân thể nó. Äuôi Trùn đưa bàn tay bạc má»›i toanh cá»§a hắn ra, kéo cái gút cá»§a sợi dây Ä‘ang trói Harry , và rồi bằng má»™t cú chặt mạnh, cắt đứt sợi dây thừng cá»™t Harry vô tấm bia má»™.
Có lẽ trong má»™t tích tắc, Harry đã tính đến chuyện bá» chạy, nhưng cái chân bị thương cá»§a nó run lẩy bẩy khi nó cố gượng đứng lên trên trên nấm má»™ cây cá» um tùm. Và bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ thì đứng khít liá»n lại vá»›i nhau, siết chặt cái vòng tròn quanh nó và Voldemort , để bít kín những chá»— trống cá»§a bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ vắng mặt. Äuôi Trùn Ä‘i ra khá»i vòng tròn, tá»›i bên cái xác cá»§a Cerdic và trở lại vá»›i cây đũa phép cá»§a Harry , thô lá»— ấn mạnh vô tay Harry mà không thèm nhìn tá»›i nó. Sau đó Äuôi Trùn trở lại vị trí cá»§a hắn trong cái vòng tròn bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang đứng xem.
Voldemort Ä‘iá»m nhiên nói:
“Mày đã được dạy cách đấu tay đôi rồi phải không Harry Potter ?â€
Con mắt của Voldemort léo lên trong bóng tối.
Harry nghe mấy tiếng đấu tay đôi thì nhá»› lại, như thể chuyện từ kiếp trước, cái câu lạc bá»™ đấu tay đôi ở trưá»ng Hogwarts mà nó tham dá»± má»™t thá»i gian ngắn cách đây hai năm… Tất cả những gì mà nó đã há»c được ở đó là bùa chú Giải Giá»›i “Expelliarmus†nhưng giả dụ mà nó có thể tước được cây đũa phép cá»§a Voldemort thì liệu có ích gì khi mà chung quanh nó là má»™t bầy Tá»­ thần Thá»±c tá»­ , đông đến mức ít nhất cÅ©ng phải đến ba mươi chá»i má»™t… Nó chưa bao giá» há»c bất cứ Ä‘iá»u gì khả dÄ© xài được trong trưá»ng hợp như vậy. Nó biết là nó Ä‘ang đương đầu vá»›i cái Ä‘iá»u mà thầy Moody luôn luôn cảnh cáo… lá»i nguyá»n bất khả giải Avada Kedavra – và Voldemort nói đúng – phen này má nó đâu có được ở đây mà hy sinh cứu nó… nó hoàn toàn không được che chở nữa rồi…
Voldemort nói:
“Chúng ta chào nhau nào, Harry Potter !â€
Hắn hơi nghiêng mình một chút, nhưng vẫn giơ gương mặt rắn hất lên vỠphía Harry :
“Chào Ä‘i chứ, nên tôn trá»ng những Ä‘iá»u tế nhị tinh vi… Lão Dumbledore ắt muốn mày tá» ra thanh lịch như má»™t trang quân tử… Chào cái chết Ä‘i, Harry !â€
Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ rá»™ lên cưá»i nữa. Cái miệng không môi cá»§a Voldemort cÅ©ng cong lên má»™t cái gá»i là nụ cưá»i. Harry không cúi chào. Nó sẽ không để cho Voldemort chÆ¡i trò mèo vá»n chuá»™t vá»›i nó trước khi giết nó đâu… nó sẽ không tặng không cho hắn sá»± thá»a mãn đó đâu…
Voldemort giơ cây đũa phép lên, nói:
“Ta bảo cúi chào!â€
Harry cảm thấy xương sống cong xuống như thể có má»™t bàn tay vô hình khổng lồ Ä‘ang ấn đầu nó xuống má»™t cách tàn nhẫn, và bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ cưá»i hả hê hÆ¡n bao giá» hết.
“Ngoan lắm.â€
Voldemort nói một cách êm ái khi giơ cao cây đũa phép, và cái áp lực đè trên đầu Harry cũng được nhấc lên.
“Và bây giá» mày đối diện vá»›i tao như má»™t ngưá»i đàn ông… thẳng lưng và tá»± hào, như cách cha mày đã chết… Và bây giá»â€¦ chúng ta đấu tay đôi.â€
Voldemort giá» cao cây đũa phép , và trước khi Harry có thể làm bất cứ Ä‘iá»u gì để tá»± vệ, thậm chí trước cả khi Harry có thể nhúc nhích, nó bị trấn ngay lá»i nguyá»n Tra tấn. CÆ¡n Ä‘au quá khá»§ng khiếp, quá thấm đến ná»—i nó không còn biết là nó Ä‘ang ở đâu nữa… Những lưỡi dao nung đến trắng bách ra Ä‘ang lụi vào từng phân da thịt nó, đầu nó chắc chắn là sắp bể nát vì Ä‘au, nó gào thét lá»›n hÆ¡n bất cứ tiếng gào thét nào mà nó từng thốt ra trong Ä‘á»i…
Và rồi Harry ngừng lại. Nố cuá»™n tròn và lụp chụp đứng lên; nó run rẩy không cách nào kiá»m chế y như cách Äuôi Trùn đã run khi chặt đứt tay. Harry loạng choạng bước qua má»™t bên khi đụng bức tưá»ng cá»§a bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang đứng xem. Chúng đẩy nó ra, tống nó thẳng vào tay Voldemort .
Cái mũi tét của Voldemort nở ra vì khoái trá. Hắn nói:
“tạm nghỉ. Má»™t chút giải lao… Äau hả, Harry ? Mày có muốn tao làm vậy lần nữa không? Muốn không?â€
Harry không trả lá»i. Nó sắp sá»­a chết như Cerdic , đôi mắt đỠké bạo tàn kia Ä‘ang nói vá»›i nó Ä‘iá»u đó… nó sắp sá»­a chết, và không có gì mà nó có thể làm được cả… nhưng nó sẽ không làm trò tiêu khiển cho Voldemort … Nó sẽ không tuân lệnh hắn… nó sẽ không van xin hắn…
Voldemort nhẹ nhàng nói:
“Tao há»i mày là mày có muốn tao làm như vậy nữa hay không? Trả lá»i tao coi! Imperio!â€
Harry cảm thấy, lần thứ ba trong Ä‘á»i nó, cái cảm giác đầu óc nó bị nạo sạch má»i suy nghĩ… À, không phải nghÄ©, mà là má»i niá»m vui sướng, như thể nó Ä‘ang trôi lÆ¡ lá»­ng, Ä‘ang má» màng… chỉ trả lá»i không… chỉ nói không… chỉ nói không…
Má»™t giá»ng nói mạnh mẽ từ sâu trong đầu Harry vang lên : Mình sẽ không… mình sẽ không trả lá»i…
Hãy trả lá»i không…
Mình sẽ không làm Ä‘iá»u đó, mình sẽ không nói…
Chỉ trả lá»i không…
“TÔI KHÔNG NÓI!â€
Khi những tiếng này vuá»™t ra khá»i miệng Harry , chúng vang vá»ng khắp nghÄ©a trang, và trạng thái mÆ¡ màng lÆ¡ lá»­ng đột ngá»™t biến mất như thể nó vừa bị tạt má»™t xô nước lạnh vào đầu – cảm giác Ä‘au đớn mà lá»i nguyá»n Tra Tấn gây ra Ä‘ang lan tá»a khắp thân thể nó – nó trở lại vá»›i thá»±c tế, nhận ra nó ở đâu và Ä‘ang đương đầu vá»›i cái gì…
Voldemort lạnh lùng nói:
“Mày không nói hả?â€
Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ bây giỠđã hết cưá»i. Voldemort nói:
“â€Mày không nói ‘không’ hả? Harry à, ngoan ngoãn là má»™t đức tính mà tao cần phải dạy cho mày trước khi mày chết… có lẽ cần thêm má»™t liá»u Ä‘au đớn nữa hả?â€
Voldemort giÆ¡ cây đũa phép lên, nhưng lần này Harry đã sẵn sàng; nhá» những phản xạ đã luyện tập thuần thục cho những trận Quidditch , Harry phóng mình sang má»™t bên và lăn tròn trên mặt đất; nó lăn ra sau tấm bia má»™ bằng cẩm thạch cá»§a cha Voldemort, và nó nghe tấm bia nứt rắc má»™t cái khi hứng phải lá»i nguyá»n đánh hụt nó.
Giá»ng lạnh lùng nhá» nhẹ cá»§a Voldemort vang lên, tiến gần đến nó, trong khi bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ rá»™ lên cưá»i hô hố:
“Tụi mình đâu có chÆ¡i trò trốn tìm đâu, Harry ? Mày làm sao có thể trốn được tao hả? Có phải mày đã ngán đấu tay đôi rồi không? Như vầy có phải là mày muốn tao kết thúc sá»›m cho rồi, hả Harry ? Ra Ä‘i, Harry … ra đây mà đấu tiếp… sẽ nhanh thôi… có thể ít Ä‘au đớn hÆ¡n đấy… ta làm sao biết được… ta đâu có bao giá» chết…â€
Harry co ngưá»i lại núp sau tấm bia má»™ và biết là cái kết thúc tá»›i rồi. Chẳng còn hy vá»ng gì nữa… nó chẳng còn trông mong vào sá»± giúp đỡ nào nữa. Khi nó nghe tiếng Voldemort đến gần sát, nó chỉ còn biết má»™t Ä‘iá»u mà thôi, và Ä‘iá»u đó vượt xa ná»—i sợ hãi: nó sẽ không chịu chết co rúm ở đây như má»™t đứa con nít chÆ¡i trò trốn tìm; nó sẽ không chịu chết phá»§ phục dưới chân Voldemort … Nó sẽ chết thẳng đứng như ba nó, và nó sẽ chết trong cuá»™c chiến đấu tá»± vệ, cho dù không há» có khả năng tá»± vệ nào hết…
Harry đứng bật dậy, trước khi Voldemort thò cái mặt như mặt rắn cá»§a hắn ra sau tấm bia mộ… Harry nắm chặt cây đũa phép trong tay, vung đũa ra thẳng tá»›i trước, lao mình ra khá»i tấm bia, đối diện vá»›i Voldemort .
Voldemort đã sẵn sàng. Khi Harry hét lên “Expelliarmus!†thì Voldemort hô “Avada Kedavra !“
Má»™t luồng sáng xanh lè từ cây đũa phép cá»§a Voldemort phát ra đúng lúc má»™t luồng sáng đỠtừ đầu cây đũa phép cá»§a Harry phóng tá»›i – hai luồng sáng chạm nhau giữa không trung – và thình lình cây đũa phép cá»§a Harry rung lên dữ dá»™i như thể có má»™t luồng Ä‘iện chạm mạnh Ä‘ang truyá»n qua nó, bàn tay Harry nắm chặt cây đũa phép , nó không thể nào buông tay ra cho dù nó có muốn Ä‘i chăng nữa. Và má»™t chùm tia sáng nối hai cây đũa phép lại, không đỠkhông xanh, mà vàng chóe rá»±c rỡ. Harry nhìn theo chùm tia sáng, vô cùng kinh ngạc thấy những ngón tay dài sá»c trắng bệch nắm chặt cây đũa phép cá»§a Voldemort Ä‘ang run lên giần giật.
Và rồi - Harry không thể ngỠđược Ä‘iá»u này – nó cảm thấy chân nó bị nhấc lên khá»i mặt đất. Cả nó và Voldemort Ä‘á»u được kéo lên không trung, hai cây đũa phép vẫn được nối vá»›i nhau bằng chùm tia sáng vàng chóe rá»±c rỡ. Cả hai lướt qua khá»i nấm má»™ cá»§a ngưá»i cha Voldemort và dừng lại ở má»™t bãi đất trống không có mồ mả gì hết… Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ hè nhau la hét; chúng Ä‘ang há»i Voldemort xem chúng phải làm gì; chúng co cụm lại vá»›i nhau, siết lại cái vòng tròn vây quanh Harry và Voldemort, con rắn Ä‘ang trưá»n dưới chân chúng, má»™t số Tá»­ thần Thá»±c tá»­ đã rút đũa phép ra…
Chùm tia sáng vàng nối hai cây đũa phép chợt bung ra; mặc dù hai cây đũa phép vẫn còn kết nối nhau bằng hàng ngàn chùm tia sáng Ä‘ang tá»a thành cầu vồng phía trên Harry và Voldemort , Ä‘an chéo khắp chung quanh hai ngưá»i, cho đến khi những chùm tia sáng đó kết lại thành má»™t cái mạng lưới hình vòm, giống như má»™t cái lồng ánh sáng; và bên ngoài cái lồng ánh sáng này, bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ xúm lại thành vòng tròn như má»™t bầy chó rừng, tiếng kêu la cá»§a chúng bây giá» nghe như bị bóp nghẹt lại…
Voldemort thét lên the thé vá»›i bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ :
“Äừng làm gì hết!â€
Harry nhìn thấy đôi mắt đỠké của Voldemort trợn to kinh ngạc trước những gì đang diễn ra. Harry thấy hắn đang cố phá vỡ chùm tia sáng vẫn còn nối cây đũa phép của hắn với cây đũa phép của Harry. Harry nắm cây đũa phép của nó chặt hơn bằng cả hai bàn tay, và cái chùm tia sáng vàng óng vẫn không bị đứt vỡ.
Voldemort hét với lũ Tử thần Thực tử :
“Äừng làm gì cả trừ khi ta bảo các ngươi.â€
Và rồi má»™t âm thanh siêu phàm thanh thoát tràn ngập không gian… âm thanh ấy thoát ra từ má»—i sợi tia ánh sáng Ä‘ang kết thành cái mạng hình vòm Ä‘ang rung động khe khẽ chung quanh Harry và Voldemort . Äó là má»™t âm thanh mà Harry nhận ra, mặc dù trước đây nó chỉ má»›i được nghe qua má»™t lần trong Ä‘á»i: chính là bài ca phượng hoàng.
Äó là âm thanh cá»§a niá»m hy vá»ng đối vá»›i Harry … đó là Ä‘iá»u đẹp nhất, được mong chá» nhất mà Harry từng nghe thấy trong Ä‘á»i mình… nó cảm thấy như thể bài ca vang lên từ trong nó, chứ không phải ở xung quanh nó… Äó là âm thanh nối liá»n nó vá»›i cụ Dumbledore , và âm thanh ấy gần như là tiếng nói cá»§a bạn bè động viên bên tai nó…
Äừng để đứt sá»± kết nối này…
Harry nói vá»›i khúc nhạc đó, tôi biết. Tôi biết tôi không được để cho… nhưng nó chưa suy nghÄ© xong thì tình thế đã trở nên khó khăn hÆ¡n nhiá»n. Cây đũa phép cá»§a nó bắt đầu run lên dữ dá»™i hÆ¡n bao giá» hết… và giỠđây cái chùm tia sáng giữa Harry và Voldemort cÅ©ng đã thay đổi… như thể có những hạt châu sáng loáng Ä‘ang trượt lên trượt xuống trên sợi chỉ ánh sáng nối hai cây đũa phép … hướng chuyển động cá»§a những hạt châu đó Ä‘ang từ Voldemort nhắm vá» phía Harry , và Harry cảm thấy cây đũa phép cá»§a nó run bắn lên giận dữ…
Khi những hạt châu ánh sáng gần nhất di chuyển tới sát đầu đũa phép của Harry , thì phần cán gỗ của cây đũa phép nắm trong những ngón tay của Harry trở nên nóng đến nỗi Harry Potter sợ là nó sẽ bùng cháy lên mất. Hạt châu gần nhất đang lăn đến, cây đũa phép của Harry càng run lên mãnh liệt; nó chắc chắn là cây đũa phép của nó sẽ không thể còn nguyên vẹn khi tiếp xúc với hạt châu đó; nó cảm thấy như thể cây đũa phép của nó sắp sửa nát vụn trong những ngón tay…
Nó vận dụng đến những phân tử cuối cùng của cân não để tập trung ý chí đẩy lùi những hạt châu đó vỠphía Voldemort , trong tai nó vẫn ngân nga khúc nhạc của phượng hoàng, mắt nó đầy phẫn nộ, ngó trừng trừng… và rồi chậm rãi, rất chậm rãi, mấy hạt châu rung lên và dừng hẳn lại; và rồi, cũng hết sức từ tốn, chúng bắt đầu di chuyển vỠhướng ngược lại… bây giỠthì đến phiên cây đũa phép trong tay của Voldemort rung lên hết sức dữ dội… Voldemort tỠra cực kỳ kinh ngạc , gần như hoảng sợ…
Má»™t trong những hạt châu rung lên, cách đầu đũa phép cá»§a Voldemort chỉ vài phân. Harry không biết tại sao nó lại làm như vậy, cÅ©ng không biết làm như vậy thì có thể đạt được cái gì…, nhưng bây giá» nó hết sức tập trung, sá»± tập trung nó chưa từng có trong Ä‘á»i, để buá»™c những hạt châu ánh sáng đó quay vá» phía đầu đũa cá»§a Voldemort … và chậm rãi… rất chậm rãi… hạt châu di chuyển trên sợi chỉ ánh sáng vàng chóe… run lên má»™t thoáng… và rồi nối vào đầu đũa cá»§a Voldemort…
Ngay lập tức, cây đũa phép cá»§a Voldemort bắt đầu phát ra những tiếng kêu gào Ä‘au đớn vang vá»ng… sau đó – đôi mắt đỠké cá»§a Voldemort trợn trừng lên vì sá»­ng sốt – má»™t bàn tay bằng khói đặc bay ra khá»i đầu đũa phép và biến mất… đó là bóng ma cá»§a bàn tay mà Voldemort đã làm cho Äuôi Trùn … Thêm nhiá»u tiếng kêu gào Ä‘au đớn nữa… Và rồi cái gì đó lá»›n hÆ¡n nhiá»u bắt đầu nở ra từ đầu đũa cá»§a Voldemort , má»™t cái gì đó xám xịt rất lá»›n, trông như thể được làm bằng khói đặc cô Ä‘á»ng nhất… đó là má»™t cái đầu… rồi đến ngá»±c và tay… và thân thể Cerdic Diggory .
Äấy chính là lúc mà Harry đủ kình hoàng sá»­ng sốt đến ná»—i có thể buồn tay khá»i cây đũa phép , nhưng bản năng khiến nó vẫn nắm giữ thiệt chặt cây đũa, tá»›i ná»—i sợi ánh sáng vàng óng vẫn chưa bị đứt, cho dù oan hồn xám xịt đông đặc cá»§a Cerdic đã hiện ra đầy đủ hình hài từ đầu đũa phép cá»§a Voldemort , như thể nó Ä‘ang tá»± luồn lách chui ra từ má»™t đưá»ng hầm rất hẹp… - mà có phải đó là oan hồn cá»§a Cerdic không? Trông sao mà rắn chắc quá – Cái hình hài Cerdic ấy đứng dậy, nhìn lên nhìn xuống sợi ánh sáng vàng,và nói:
“Giữ chặt nó, Harry !â€
Giá»ng nói cá»§a Cerdic nghe xa xôi và âm vang. Harry nhìn thẳng Voldemort … Äôi mắt đỠké trợn trừng cá»§a hắn vẫn chưa hết sững sá»â€¦ Hắn cÅ©ng không ngỠđược sá»± thể này, như Harry vậy… và rất má» hồ, Harry nghe như tiếng gào thét hãi hùng cá»§a bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang lăng xăng chung quanh cái vòm ánh sáng vàng…
Càng có thêm nhiá»u tiếng kêu gào Ä‘au đớn phát ra từ cây đũa phép cá»§a Voldemort … và rồi cái gì đó thoát ra khá»i đầu cây đũa đó… cái bóng đậm đặc cá»§a má»™t cái đầu thứ hai, sau đó là tay chân mình mẩy cÅ©ng nhanh chóng hiện ra… má»™t ông cụ mà Harry đã từng nhìn thấy má»™t lần trong giấc mÆ¡, ông lão ấy Ä‘ang trưá»n ra khá»i đầu đũa phép cá»§a Voldemort y hệt như Cerdic . Rồi oan hồn cá»§a lão, hay cái bóng ma cá»§a lão, hay là cái gì đó, rá»›t xuống bên cạnh Cerdic , đứng tá»±a vào cây gậy cá»§a lão, rồi đưa mắt nhìn Harry , Voldemort , nhìn cái vòm lưới bằng vàng và hai cây đũa phép nối nhau… vá»›i má»™t vẻ ngạc nhiên…
Lão già đưa mắt nhìn Voldemort , nói:
“Vậy ra hắn là má»™t pháp sư thiệt sao? Cái kẻ đã giết ta, là hắn… đánh hắn Ä‘i, cháu nhá»â€¦â€
Nhưng rồi má»™t cái đầu khác đã nhô ra… và cái đầu này, xám xịt như má»™t bức tượng khá»i, là đầu cá»§a má»™t ngưá»i đàn bà… Cả hai tay cá»§a Harry bây giá» Ä‘á»u Ä‘ang run bần bật khi nó cố sức giữ chặt cây đũa phép . Nó nhìn thấy ngưá»i đàn bà vừa hiện ra rá»›t xuống đất rồi đứng lên như những ngưá»i khác, đăm đăm nhìn…
Cái bóng cá»§a bà Bertha Jorkins đứng quan sát chiến trưá»ng trước mặt vá»›i đôi mắt mở to thao láo. Bà kêu lên, giá»ng nghe cÅ©ng xa xôi và vang vá»ng như giá»ng cá»§a Cerdic :
“Äừng buông ra! Äừng để hắn tóm được cháu, Harry ! Äừng buông ra!â€
Bà Bertha và hai hình bóng oan hồn kia bắt đầu Ä‘i vòng quanh bên trong cái vòm lưới bằng ánh sáng vàng, trong khi bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ thì chá»™n rá»™n bên ngoài cái vòm đó… Và những nạn nhân đã bị Voldemort giết vừa rì rầm nói vừa siết cái vòng quanh hai đấu thá»§ chặt hÆ¡n, há» rì rầm những lá»i động viên cổ vÅ© Harry , và rít lên cái gì đó vá»›i Voldemort mà Harry không nghe rõ…
Bây giá», má»™t cái đầu khác Ä‘ang hiện ra từ đầu đũa phép cá»§a Voldemort… và Harry biết ngay ngưá»i đó là ai… nó biết, như thể nó đã mong đợi ngưá»i đó ngay từ giây phút Cerdic hiện ra từ cây đũa phép ấy… nó biết, bởi vì ngưá»i đàn ông hiện ra là ngưá»i mà nó đã tưởng nghÄ© đến nhiá»u hÆ¡n cả suốt đêm nay…
Cái bóng bằng khói cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông cao dong dá»ng có mái tóc rối bù đứng xuống đất như Bertha đã đứng, thẳng ngưá»i lên, và nhìn Harry … và Harry nhìn lại gương mặt cá»§a bóng ma ba nó, hai tay nó giỠđây run lên như Ä‘iên…
Ba nó dịu dàng nói:
“Má cá»§a con sắp đến… Má con muốn gặp con… Giữ vững nghe con… rồi sẽ ổn cả…â€
Và má cá»§a Harry hiện ra, trước tiên là cái đầu, rồi đến thân mình… Cái bóng bằng khói sương cá»§a ngưá»i phụ nữ trẻ tóc dài đó là hồn ma Lily Potter, má cá»§a Harry . Bà thoát ra từ đầu đũa phép cá»§a Voldemort , rá»›t xuống đất, rồi đứng thẳng lên như chống mình. Bà bước đến bên Harry , rất gần, cúi xuống nhìn nó, và bà nói vá»›i nó cÅ©ng bằng giá»ng nói xa xăm như vá»ng lại từ má»™t cõi nào đó, như giá»ng nói cá»§a những oan hồn khác, nhưng bà thá»§ thỉ vá»›i nó, để Voldemort không thể nghe được. Gương mặt cá»§a Voldemort bây giá» tím lại vì sợ hãi khi những oan hồn nạn nhân cá»§a hắn lượn lá» quanh hắn…
Má của Harry nói với con:
“Khi nào sá»± kết nối bị đứt võ, má và những ngưá»i khác chỉ có thể nấn ná trong má»™t khoảnh khắc mong manh mà thôi… nhưng má và những ngưá»i khác sẽ tranh thá»§ thì giá» cho con… Con phải chạy tá»›i cái Khóa cảng, nó sẽ Ä‘em con trở vá» Hogwarts … con có hiểu không, Harry ?â€
Harry há hốc thở hổn hển:
“Dạ.â€
Nó lúc này phải chiến đấu dữ dá»™i để giữ vững cây đũa phép Ä‘ang tuá»™t dần ra khá»i những ngón tay.
Cái bóng của Cerdic nói nhỠvới Harry :
“Harry … Ä‘em xác anh vá» nha? Äem xác anh vá» cho ba má anh…â€
Harry nói :
“Em hứa.â€
Mặt Harry bây giỠnhăn rúm ró lại vì cố sức giữ vững cây đũa phép .
Giá»ng cá»§a ba nó vang lên:
“Bây giá» làm Ä‘i, hãy sẵn sàng chạy, con nhé… Làm Ä‘i…â€
Harry hét:
“DẠ!â€
Äằng nào thì nó cÅ©ng không tin là nó có thể giữ nổi cây đũa phép thêm tích tắc nào nữa. Nó nhấc cây đũa phép cá»§a nó lên bằng má»™t cái giật mạnh hết sức lá»±c , và sợi ánh sáng vàng đứt Ä‘oạn, cái vòm ánh sáng vàng rá»±c biến mất, bài ca phượng hoàng lụi tàn… nhưng những cái bóng sương khói cá»§a các nạn nhân cá»§a Voldemort vẫn chưa biến mất… Há» Ä‘ang bao vây Voldemort , che chắn Harry khá»i tầm nhìn cá»§a hắn…
Và Harry chạy như chưa bao giá» nó chạy như thế trong Ä‘á»i, tông ngã hai Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang bị choáng váng khi nó chạy ngang qua chúng. NÓ chạy xích xắc sau những tấm bia má»™, nó cảm thấy những lá»i nguyá»n Ä‘ang bắn Ä‘uổi theo sau lưng, nghe tiếng chúng bắn trúng các bia mộ… Harry luồn lách giữa những lá»i nguyá»n và những tấm bia, lao hết tốc lá»±c đến bên thi thể Cerdic , không còn ý thức gì đến cÆ¡n Ä‘au cá»§a cái chân bị thương nữa. Toàn bá»™ con ngưá»i nó giá» chỉ tập trung vào Ä‘iá»u mà nó phải làm…
Nó nghe Voldemort quát:
“Äiểm huyệt nó!â€
Cách thi thể Cerdic chừng ba thước, Harry lao ra sau má»™t tượng thiên thần bằng cẩm thạch để né những tia sáng đỠvà thấy má»™t chá»m cánh thiên thần bể tan tác khi bị bùa chú đánh trúng. Nắm chặt cây đũa phép cá»§ nó hÆ¡n nữa, Harry nhào ra khá»i bức tượng…
“Impedimenta!â€
Nó thét lên, chÄ©a đại cây đũa phép qua vai cá»§a những Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang Ä‘uổi theo. Căn cứ vào tiếng gào uất nghẹn, Harry tin là nó đã chặn được ít nhất là má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ , nhưng nó chẳng còn thì giỠđể dừng lại hay ngoái nhìn; nó phóng nhảy tá»›i cái Cúp và chuồi mình xuống tránh các đòn bùa chú, vừa lúc nghe có nhiá»u luồng gió rít lên từ các cây đũa phép đằng sau lưng. Harry ngã sấp xuống, những tia sáng xẹt tá»›i tấp trên đầu; nó vẫn cố vươn tay ra nắm lấy cánh tay Cerdic …
Giá»ng Voldemort rít lên the thé:
“Tránh ra má»™t bên! Ta sẽ giết nó! Nó là cá»§a ta!â€
Bàn tay của Harry đã tới gần tới cổ tay của Cerdic ; giữa tụi nó và Voldemort bây giỠchỉ là một tấm bia mộ mà thôi, mà Cerdic thì quá nặng Harry không thể nào khiêng đi được, trong khi cái Cúp lại nằm ngoài tầm tay với của Harry …
Äôi mắt đỠké cá»§a Voldemort cháy rá»±c lên trong bóng đêm. Harry thấy miệng hắn cong lên thành má»™t nụ cưá»i… Harry thấy hắn giÆ¡ cây đũa phép lên…
Harry gào:
“Accio!â€
Cây đũa phép của nó chĩa vào cái Cúp Tam Pháp thuật . Cai Cúp vèo lên không trung, lao vỠphía Harry , Nó chụp ngay cái tay cầm của cái Cúp…
Harry nghe tiếng Voldemort gầm lên giận dữ đúng lúc nó cảm thấy má»™t cái giật mạnh thốn trong rún… nghÄ©a là cái khóa Cảng đã hoạt động… Chiếc khóa Ä‘ang đưa Harry bay thiệt nhanh trong cÆ¡n lốc đầy gió và màu sắc. Và Cerdic bay cùng vá»›i nó… Hai đứa Ä‘ang bay trá» vá» trưá»ng.
Tài sản của tarta12a

  #35  
Old 12-04-2008, 12:05 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương 35

CHÂN DƯỢC



Harry cảm thấy mình té phịch xuống đất, mặt đập vô cá», mùi cá» ngái xông đầy mÅ©i. Nó đã nhắm tịt mắt lại khi cái Khóa Cảng mang nó trên không, và bây giá» mắt nó vẫn còn nhắm tịt. Nó không nhúc nhích. Hình như tất cả hÆ¡i thở đã bị tống ra hết khá»i buồng phổi nó rồi. Äầu nó hÆ¡i choáng váng tệ đến ná»—i nó có cảm giác như thể mặt đất dưới chân Ä‘ung đưa như boong cá»§a má»™t con tàu. Äể giữ cho thân mình nó được ổn định, Harry nắm chặt hÆ¡n nữa hai thứ mà nó vẫn còn Ä‘ang nắm chặt trong tay: cái tay cầm lạnh ngắt cá»§a chiếc Cúp Tam Pháp thuật và cái xác cá»§a Cerdic Diggory . Harry cảm thấy như thể nó sẽ rÆ¡i tá»t vào trong cõi Ä‘en tối Ä‘ang tụ quanh óc nó nếu nó lỡ buông má»™t trong hai bàn tay ra. Sá»± xúc động quá mạnh cùng việc kiệt sức đã khiến nó nằm liệt luôn trên mặt đất, hít há»­i mùi cá», và chỠđợi… chỠđợi ai đó làm cái gì đó… chá» cái gì đó xảy ra… và suốt thá»i gian đó, cái thẹo cá»§a nó cứ Ä‘au buốt hoài trên trán…
Rồi một cơn mưa lũ âm thanh đổ ập xuống chung quanh, khiến Harry ù tai và vô cùng hoang mang; chỗ nào cũng nghe tiếng nói, tiếng chân bước, tiếng gào thét… Nó vẫn nằm yên tại chỗ, nhăn mặt lại vì những âm thanh quanh đó, như thể ấy là một cơn ác mộng mà nó chỉ muốn thức dậy mà thoát ra cho rồi…
Chợt có bàn tay chụp mạnh vào ngưá»i Harry , lật xốc nó lên:
“Harry ! Harry !â€
Nó mở mắt ra.
Nó Ä‘ang nhìn lên bầu trá»i đầy sao, và cụ Dumbledore Ä‘ang quỳ phục bên trên nó. Những cái bóng Ä‘en hù cá»§a đám đông Ä‘ang dồn lại chung quanh, Ä‘ang ép tá»›i, càng lúc càng gần hÆ¡n; Harry cảm thấy mặt đất phía dưới Ä‘ang rung chuyển vì bước chân cá»§a đám đông.
Nó đã trở lại bên rìa cá»§a mê lá»™. Giá» thì nó có thể nhìn thấy những khán đài nhô cao lên chung quanh, những cái bóng thù lù cá»§a vài ngưá»i Ä‘ang di chuyển trên đó, và những vì sao phía trên cao hÆ¡n nữa.
Harry buông tay cầm cái Cúp ra, nhưng nó vẫn ghì Cerdic vỠphía mình, thậm chí còn chặt hơn. Bàn tay đã buông cái Cúp của nó bây giỠgiơ lên nắm cổ tay cụ Dumbledore , hình ảnh cụ Dumbledore cứ chao qua đảo lại mơ hồ không rõ nét. Harry thì thào:
“Hắn trở lại! Thầy Æ¡i , hắn trở lại, Voldemort trở lại.â€
“Chuyện gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra?â€
Gương mặt ông Cornelius Fudge xuất hiện bên trên Harry , trông trắng bệch và kinh hoảng hết sức. Ông kêu lên khe khẽ:
“Trá»i Æ¡i! … Diggory ! Cụ Dumbledore Æ¡i… Nó chết rồi!â€
Mấy lá»i đó được lặp Ä‘i lặp lại, những bóng hình thù lù dồn ép tá»›i trước, há hốc miệng, nói hổn hển vá»›i những ngưá»i chung quanh… và rồi những ngưá»i khác hét lên… rú lên… vào đêm tối:
“Anh ấy chết rồi!â€
“Anh ấy đã chết!â€
“Cerdic Diggory ấy! Chết rồi!â€
Harry nghe giá»ng cá»§a ông Fudge :
“Harry , buông nó ra Ä‘i, cháu.â€
Nó cảm thấy những ngón tay cá»§a mình bị cạy ra khá»i cái thi thể cứng ngắc cá»§a Cerdic , nhưng nó vẫn không chịu buông tay. Rồi gương mặt cụ Dumbledore , vẫn nhòa nhạt mÆ¡ hồ, Ä‘ang cúi xuống gần nó hÆ¡n.
“Harry , con không giúp gì được trò ấy đâu. Hết rồi. Buông ra Ä‘i.â€
Harry lẩm bẩm – dưá»ng như giải thích Ä‘iá»u này là việc rất quan trá»ng:
“Ảnh muốn con Ä‘em ảnh vá»â€¦ Ảnh muốn con Ä‘em ảnh vá» vá»›i ba má ảnh…â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, Harry … Bây giá» con buông tay ra Ä‘i…â€
Cụ Dumbledore cúi xuống, và vá»›i má»™t sức mạnh phi thưá»ng, so vá»›i má»™t ngưá»i già như vậy và ốm như vậy , cụ nhấc Harry lên khá»i mặt đất và dá»±ng nó đứng lên. Harry lắc lư thân hình, cái đầu dá»™ng bưng bưng. Cái chân bị thương cá»§a nó không đủ sức chống đỡ trá»ng lượng thân thể nó nữa. Äám đông chung quanh xô đẩy chen lấn nhau, tranh giành nhau má»™t chá»— gần nó hÆ¡n, chồm lên nó má»™t cách bí ẩn.
“Chuyện gì đã xảy ra? Nó bị làm sao vậy? Diggory chết rồi hả?â€
Ông Fudge nói lớn:
“trò này cần được đưa Ä‘i bệnh thất! Nó bệnh nặng! Nó bị thương!... Cụ Dumbledore , Ba má cá»§a Diggory … há» Ä‘ang có mặt ở đây, trên khán đài…â€
“Cụ Dumbledore , để tôi chăm sóc Harry , tôi sẽ chăm sóc nó…â€
“Không, hãy để tôi…â€
“Cụ Dumbledore , ông Amos Diggory Ä‘ang chạy tá»›i kìa… ổng sắp tá»›i… Cụ nghÄ© xem cụ có nên nói cho ông ấy biết trước khi ổng nhìn thấy không…â€
“Harry , con ở lại đây…â€
Äám nữ sinh Ä‘ang gào thét khóc lóc thảm thiết… cảnh trí nhập nhòa chá»›p nháp má»™t cách kỳ lạ trước mắt Harry …
“Không sao đâu, con trai. Thầy sẽ đưa con vá»â€¦ Äi thôi… vá» bệnh thất…â€
“Cụ Dumbledore bảo con ở lại đây…â€
Harry nói má»™t cách khó khăn, cái thẹo trên trán nó phát Ä‘au dữ dá»™i khiến nó cảm thấy như muốn nôn thốc ra. Mắt nó hoa lên, má»i thứ lung linh nhòa nhạt hÆ¡n bao giá» hết.
“Con cần nằm nghỉ… Äi ngay thôi…â€
Ngưá»i nào đó cao to hÆ¡n nó rất nhiá»u Ä‘ang ná»­a lôi kéo ná»­a dìu đỡ nó Ä‘i xuyên qua đám đông Ä‘ang hoảng sợ. Harry nghe quanh nó, tiếng ngưá»i thở hổn hển, tiếng gào khóc, và tiếng la hét khi ngưá»i đàn ông đỡ nó vẹt má»™t lối Ä‘i xuyên qua đám ngưá»i đó, đưa nó trở vá» tòa lâu đài. Băng qua bãi cá», qua cái hồ vẫn còn đậu chiếc tàu cá»§a trưá»ng Durmstrang , Harry không còn nghe âm thanh gì khác nữa, ngoài tiếng thở nặng nhá»c cá»§a ngước đàn ông Ä‘ang dìu nó bước.
Cuối cùng, khi nhấc nó lên mấy bậc thá»m đá, ngưá»i đàn ông há»i:
“Chuyện gì đã xảy ra hả, Harry ?â€
Cá»™p, Cá»™p, Cá»™p. Äó chính là thầy Moody Mắt-Äiên :
Khi hai thầy trò Ä‘i qua tiá»n sảnh, Harry kể:
“Cái Cúp là má»™t cái Khóa Cảng. Nó Ä‘em con và anh Cerdic đến má»™t nghÄ©a địa… và Voldemort ở đó… Chúa tể Hắc ám Voldemort …â€
Cá»™p, Cá»™p , Cá»™p. Hai ngưá»i Ä‘i lên cầu thang cẩm thạch…
“Chúa tể Hắc ám Voldemort ở đó à? Vậy chuyện gì xảy ra nữa?â€
“Giết Cerdic … Há» giết Cerdic …â€
“Rồi sao nữa?â€
Cá»™p, Cá»™p , Cá»™p. Hai ngưá»i Ä‘i dá»c hành lang…
“Chế ra má»™t thứ thuốc… phục hồi lại thân xác cá»§a hắn…â€
“Chúa tể Hắc ám Voldemort phục hồi được thân xác rồi à? Ngài đã hồi sinh rồi à?â€
“Và bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ đến… và rồi đấu tay đôi…â€
“Con đấu tay đôi vá»›i Chúa tể Hắc ám à?â€
“Trốn thoát.. cây đũa phép cá»§a con… cái gì ngá»™ lắm… con thấy ba má con… há» thoát ra từ cây đũa phép cá»§a hắn…â€
“Vô đây, Harry … Vô đây, ngồi xuống Ä‘i… Con sẽ bình phục ngay thôi… Uống cái này vô…â€
Harry nghe tiếng mở khóa kèn kẹt và có cảm giác một cái tách được dúi vô tay nó.
“Uống Ä‘i con… Con sẽ thấy khá hÆ¡n… ÄÆ°á»£c rồi, bây giá» Harry à, thầy cần biết chính xác những chuyện đã xảy ra…â€
Thầy Moody giúp Harry nuốt cái chất nước gì đó xuống cổ há»ng; nó sặc, má»™t vị tiêu cay xè làm cháy há»ng nó. Văn phòng thầy Moody cÅ©ng hiện rõ dần… Thầy có vẻ trắng bệch như vẻ mặt ông Fudge , cả hai mắt thầy nhìn chòng chá»c vào mặt Harry .
“Voldemort đã hồi sinh hả, Harry ? Con chắc là Voldemort đã trở lại à? Ngài đã làm được Ä‘iá»u đó như thế nào?â€
Harry nói:
“Hắn uống má»™t thứ thuốc chế bằng những thứ lấy từ má»™ cha hắn, lấy cá»§a Äuôi Trùn , và cá»§a con.â€
Äầu óc Harry bây giá» cảm thấy rõ ràng hÆ¡n, cái thẹo trên trán nó cÅ©ng không còn Ä‘au đớn dữ dá»™i nữa. Harry có thể nhìn thấy rõ mồn má»™t gương mặt thầy Moody , cho dù văn phòng hÆ¡i tối. Nó cÅ©ng có thể nghe cả tiếng gào thét khóc la vang vá»ng lại từ sân Quidditch xa xa. Thầy Moody nói:
“Chúa tể Hắc ám lấy cái gì cá»§a con?â€
Harry giơ cánh tay lên nói:
“Máu.â€
Tay áo cá»§a nó rách toạc ở chá»— Äuôi Trùn đã dùng dao găm xé rách. Thầy Moody để vuá»™t ra má»™t hÆ¡i thở dài trong má»™t tiếng rít nhẹ.
“Và bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ ? CHúng cÅ©ng trở lại?â€
Harry đáp:
“Dạ, cả đống…â€
Thầy Moody thấp giá»ng há»i:
“Ngài đã đối xá»­ vá»›i bá»n chúng như thế nào? Ngài có tha thứ cho chúng không?â€
Nhưng Harry bỗng nhiên nhớ ra. Lẽ ra nó phải nói cho cụ Dumbledore biết, lẽ ra nó phải nói cho cụ biết chuyện đó ngay…
“Có má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ ở trong trưá»ng Hogwarts ! Có má»™t Tá»­ thần Thá»±c tá»­ ở tại đây… Ngưá»i đó bá» tên con vô trong chiếc Cốc Lá»­a , chính hắn đã bảo đảm con Ä‘i tá»›i đích trót lá»t…â€
Harry toan đứng lên, nhưng thầy Moody ấn nó ngồi trở xuống. THầy lạnh lùng nói:
“Ta biết Tá»­ thần Thá»±c tá»­ đó là ai.â€
Harry hoang mang:
“Có phải ông Karkaroff không thầy? á»”ng ở đâu rồi? Thầy bắt được ổng chưa? á»”ng bị nhốt lại chưa?â€
Vá»›i má»™t tiếng cưá»i lão luyện, thầy Moody nói:
“Karkaroff hả? Lão Karkaroff đã chuồn từ hồi đầu hôm rồi, khi lão cảm thấy Dấu hiệu Hắc ám cháy bá»ng trên cánh tay lão. Lão đã phản bá»™i quá nhiá»u thuá»™c hạ trung thành cá»§a Chúa tể Hắc ám đến ná»—i lão không còn dám mong gặp lại há»â€¦ Nhưng ta e là lão sẽ chẳng Ä‘i đâu xa được. Chúa tể Hắc ám có nhiá»u phuÆ¡ng pháp để dò tìm ra dấu vết kẻ thù.â€
“Ông Karkaroff Ä‘i rồi hả? á»”ng bá» trốn rồi hả thầy? Nhưng mà vậy thì… không phải chính ổng đã bá» tên con vào chiếc Cốc Lá»­a sao?â€
Moody thong thả nói:
“Không. Không phải lão. Chính ta là ngưá»i đã làm chuyện đó.â€
Harry nghe rõ, nhưng mà không tin nổi. Nó nói:
“Không, thầy không làm vậy… thầy không làm chuyện đó… Thầy không thể nào lại làm chuyện đó…â€
“Ta cam Ä‘oan vá»›i mi là ta làm chuyện đó.â€
Con mắt phép của Moody đảo vòng tròn rồi nhìn trừng trừng ra phía cửa, và Harry biết là thầy đang kiểm tra coi có ai ở bên ngoài không. Cùng lúc đó Moody rút cây đũa phép ra, chĩa vào Harry và nói:
“Vậy là ngài đã tha thứ bá»n há»? Bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ nhởn nhÆ¡ không há» chịu khổ ấy? Những kẻ đã trốn tránh được nhà ngục Azkaban ây?â€
Harry ngơ ngác:
“Gì vậy?â€
Nó Ä‘ang nhìn cây đũa phép chÄ©a thẳng vào nó cá»§a thầy Moody .Äây chắc là má»™t trò đùa nhảm nhí, chắc là đùa thôi.
Moody lại lạnh lùng nói:
“Ta há»i mi, liệu ngài có tha thứ cho cả cái bá»n cặn bã đã không há» Ä‘i tìm kiếm ngài không? Bá»n hèn nhát phản bôị, thậm chí cÅ©ng không há» vì ngài mà chịu vô ngục Azkaban ấy. Cái đồ rác rưởi dÆ¡ dáy, vô tài bất trung, có má»› can đảm chỉ đủ để nhảy cỡn lên reo mừng dưới lá»›p mặt nạ ở trận Quidditch tranh Cúp Thế giá»›i, nhưng đã lật đật biến hết khi nhìn thấy Dấu hiệu Hắc ám mà ta phóng lên trá»i đêm hôm đó…â€
“Thầy phóng hả? … Thầy Ä‘ang nói vá» cái gì vậy…?â€
“Ta đã nói vá»›i mi, Harry à… Ta đã nói vá»›i ki rồi. Nếu có má»™t Ä‘iá»u mà ta căm ghét hÆ¡n hết thảy, thì đó là bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ Ä‘ang nhởn nhÆ¡. Bá»n chúng đã bá» rÆ¡i chá»§ nhân cá»§a ta khi ngài cần đến há» nhất. Ta đã mong sao hành hạ chúng. Hãy nói Ä‘i Harry , nói vá»›i ta rằng ngài đã làm cho chúng Ä‘au đớn…â€
Gương mặt Moody chá»›t lóe lên má»™t nụ cưá»i Ä‘iên rồ:
“Hãy nói cho ta nghe rằng ngài đã nói vá»›i bá»n chúng rằng, má»™t mình ta vẫn trung thành vá»›i ngài… sẵn sàng liá»u má»i thứ để cống hiến cho ngài cái mà ngài muốn có hÆ¡n tất cả… là mi.â€
“Thầy không thể làm… KHông… không thể là thầy…â€
“Ai đã bá» tên mi vô cái Cốc Lá»­a, dưới tên cá»§a má»™t trưá»ng khác? Ta đây. Ai đã dá»a nạt xua Ä‘uổi má»i thứ mà ta nghÄ© là có thể làm tổn thương mi và ngăn trở mi thắng cuá»™c thi đấu? Ta đây. Ai đã ngầm thúc lão Hagrid dẫn mi Ä‘i coi mấy con rồng? Ta đây. Ai giúp mi nhìn ra cách duy nhất mà mi có thể thắng con rồng? Ta đây.â€
Con mắt phép của Moody bây giỠđã thôi canh phòng cánh cửa. Con mắt đó đang ngó Harry chằm chằm. Cái miệng méo của Moody càng lệch đi xéo xẹo hơn bao giỠhết.
“CÅ©ng không dá»… dàng gì đâu, Harry à, dẫn dụ mi qua hết các bài thi đó mà không gợi dậy sá»± nghi ngá» thì không phải là chuyện dá»… dàng chút nào. Ta đã phải vận dụng đến từng ly từng mánh cá»§a bá»™ óc xảo quyệt mà ta có được, để bàn tay ta không bị lá»™ ra là có nhúng vô trong thành công cá»§a mi. Lão Dumbledore sẽ nghi ngá» nếu mi giải quyết được má»i thứ quá dá»… dàng. Phải đợi cho đến khi mi vào trong mê lá»™, tương đối thuận lợi ngay từ đầu má»™t cách phù hợp vá»›i khuôn phép… lúc đó, ta biết, ta sẽ có cÆ¡ há»™i loại bá» những đấu thá»§ khác để dá»n đưá»ng cho mi. Nhưng ta cÅ©ng phải phát mệt vá»›i sá»± ngu si cá»§a mi. Cái bài thi thứ hai… là lúc ta sợ nhất là chúng ta sẽ thất bại. Ta cứ để mắt canh chừng mi riết, Potter à. Ta biết mi đã không tìm ra được manh mối trong cái trứng, thành ra ta phải gợi ý giúp mi…
Harry nói giá»ng khàn khàn:
“Không phải thầy. CHính Cerdic má»›i là ngưá»i gợi ý cho con…â€
“Vậy chứ ai bảo Cerdic mở cái trứng đó dưới nước? Ta đây. Ta tin rằng nó sẽ chuyển thông tin đó cho mi. Ngưá»i thật thà cÅ©ng dá»… khiến thôi, Potter à. Ta chắc chắn là Cerdic muốn Ä‘á»n đáp lại chuyện mi đã tiết lá»™ cho nó vụ con rồng và nó đã làm đúng như vậy. Nhưng mà ngay cả khi đó, Potter à, ngay cả lúc đó mi cÅ©ng có vẻ như thua tá»›i nÆ¡i rồi. Ta cứ canh chừng mãi… bao nhiêu tiếng đồng hồ trong thư viện. Mi không nhận thấy là cuốn sách nào mi cần Ä‘á»u luôn có sẵn trong phòng ngá»§ cá»§a mi sao? Ta đã sắp đặt từ trước, ta đưa nó cho thằng nhóc Neville , mi có nhá»› không? Thá»±c vật Thá»§y sinh thần bí Vùng Äịa trung hải và Äặc tính cá»§a chúng. Ta đã muốn bảo cho mi hay là tất cả Ä‘iá»u mi cần phải biết là vá» cá» mang cá. Ta mong mi há»i má»i ngưá»i và bất cứ ai có thể giúp được. Neville có thể nói ngay lập tức cho mi biết. Nhưng mi lại không há»i… Mi không thèm há»i… Mi có cái tánh kiêu hãnh và độc lập có thể phá há»ng hết kế hoạch cá»§a ta.
“Vậy thì ta phải làm sao? Äành phải tá»ng thông tin vào đầu mi bằng cách khác vô tư hÆ¡n. Vào đêm VÅ© há»™i, mi đã kể ta nghe vá» má»™t con gia tinh tên là Dobby đã tặng cho mi má»™t món quà Giáng sinh. Ta gá»i con gia tinh đó đến phòng giáo viên để lãnh má»™t số áo chùng Ä‘em Ä‘i giặt. Ta bày ra má»™t cuá»™c trò chuyện lá»›n tiếng vá»›i giáo sư McGonagall vá» những con tin đã được chá»n, và nói không biết Harry có nghÄ© tá»›i cách xài cá» mang cá chưa. Vậy là thằng bạn gia tinh cá»§a mi chạy má»™t mạch tá»›i tá»§ chứa thuốc cá»§a giáo sư Snape rồi lật đật chạy Ä‘i tìm mi…â€
Cây đũa cá»§a Moody vẫn còn Ä‘ang chÄ©a thẳng vào ngay tim Harry . Tấm Gương Thù trên tưá»ng đằng sau vai Moody hiện ra những bóng lá» má» như sương khói Ä‘ang di động.
“Mi đã ở dưới đáy hồ lâu quá, Potter à. Ta tưởng mi đã chết Ä‘uối rồi. Nhưng may thay, lão Dumbledore lại coi sá»± ngu ngốc cá»§a mi là lòng cao thượng và cho mi Ä‘iểm cao vá» Ä‘iá»u đó. Ta lại thở phào. DÄ© nhiên tối hôm nay thì mi trải qua má»™t thá»i gian dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cái đáng lẽ mi phải trải qua nếu không có sá»± giúp đỡ cá»§a ta. Ta canh gác chung quanh mê lá»™, để có thể nhìn xuyên qua những hàng dậu bao bá»c bên ngoài, để có thể dùng bùa phép phá Ä‘i các chướng ngại vật trên đưá»ng mi Ä‘i. Ta đã làm bất tỉnh Fleur Delacour khi cô bé vượt qua được các thá»­ thách. Ta cÅ©ng ếm lá»i nguyá»n Äá»™c Ä‘oán lên Krum để nó theo lệng ta ám hại Cerdic , chừa đưá»ng quang đãng cho mi Ä‘i tá»›i cái Cúp.â€
Harry tròn mắt nhìn Moody . Nó vẫn không thể hiểu làm sao mà câu chuyện này lại là sá»± thật được… Bạn cá»§a cụ Dumbledore , vị Thần Sáng nổi tiếng… ngưá»i đã từng tóm được vô số bá»n Tá»­ thần Thá»±c tử… chẳng có nghÄ©a lý gì cả… chẳng có chút ý nghÄ©a nào hết…
Những hình dáng sương khói phản chiếu trong tấm gương Thù Ä‘ang sấc nét dần, rồi trở nên rõ rệt. Harry có thể nhìn thấy hình thù cá»§a ba ngưá»i qua vai Moody , Ä‘ang Ä‘i đến càng lúc càng gần hÆ¡n. Nhưng Moody không nhìn thấy há» . Con mắt phép cá»§a hắn cứ nhìn chòng chá»c vào mắt Harry .
Moody thì thầm:
“Chúa tể Hắc ám không xoay được cách giết mi, Potter à, mà ngài lại muốn làm thế biết bao. Hãy thá»­ tưởng tượng xem ngài sẽ ban thưởng cho ta như thế nào khi ngài biết được những gì ta đã làm cho ngài. Ta trao mi cho ngài – mi, cái mà ngài cần hÆ¡n tất cả để tái sinh – và rồi ta sẽ giết mi giùm ngài. Ta sẽ được vinh danh hÆ¡n tất cả những Tá»­ thần Thá»±c tá»­ khác. Ta sẽ trở thành kẻ tâm phúc nhất cá»§a ngài, được tín nhiệm và yêu quí nhất cá»§a ngài… hÆ¡n cả má»™t đứa con trai…â€
Con mắt thưá»ng cá»§a Moody Ä‘ang lồi ra, trong khi con mắt phép vẫn nhìn Harry chòng chá»c. Cánh cá»­a đã bị chắn lối, và Harry biết là nó không thể nào kịp rút cây đũa phép cá»§a nó ra đúng lúc…
Moody bây giỠcó vẻ hoàn toàn điên loạn, hắn chồm tới trên đầu Harry , liếc nhìn Harry hết sức đểu cáng:
“Chúa tể Hắc ám và ta Ä‘á»u có nhiá»u Ä‘iểm giống nhau. Thí dụ, cả hai ta Ä‘á»u có những ngưá»i cha không ra gì… thá»±c vậy, không ra gì. Cả hai ta Ä‘á»u chịu đựng ná»—i nhục là mang cái tên cá»§a cha mình. Và cả hai ta chúng ta Ä‘á»u có được niá»m khoái lạc… niá»m khoái lạc lá»›n lao… là giết cha cá»§a mình để bảo đảm sá»± trá»—i dậy liên tục cá»§a Trật tá»± Hắc ám!â€
Harry không thể nào kiá»m chế được mình nữa, nó hét lên:
“Ông Ä‘iên rồi! Ông phát Ä‘iên rồi!â€
Giá»ng Moody cất cao lên như không thể nén được:
“Äiên hả? Ta Ä‘iên hả? Äể coi! Äể coi ai má»›i là đồ Ä‘iên khi Chúa tể Hắc ám trở lại bên cạnh ta! Ngài đã trở lại, Harry Potter à, mi đã không chiến thắng được ngài… và bây giỠ… ta chiến thắng mi!â€
Moody giÆ¡ cây đũa phép lên, hắn mở miệng ra; Harry thá»c tay ngay tay vô túi áo…
“Stupefy!â€
Một luồng sáng màu đỠnhá lên chói lòa, cùng với một tiếng nổ và một tiếng dội lớn, cánh cửa văn phòng giáo sư Moody vỡ bung ra…
Moody bị quăng ngược xuống sàn văn phòng. Harry vẫn nhìn trừng trừng vào chá»— vừa rồi má»›i là gương mặt cá»§a Moody , nhưng giỠđây là gương mặt cụ Dumbledore , thầy Snape và giáo sư McGonagall Ä‘ang nhìn lại nó từ trong tấm gương thù. Nó quay nhìn ra sau thì thấy ba ngưá»i đó Ä‘ang đứng ngay ngưỡng cá»­a, cụ Dumbledore đứng trước hai ngưá»i kia, tay cầm cây đũa phép giÆ¡ thẳng ra.
Lúc đó Harry lần đầu tiên hoàn toàn thấu hiểu tại sao ngưá»i ta vẫn nói cụ Dumbledore là phap sư duy nhất mà Voldemort biết sợ. Vẻ mặt cụ Dumbledore khi cụ ngó cái hình dạng bất động cá»§a Moody Mắt-Äiên còn khá»§ng khiếp hÆ¡n bất cứ Ä‘iá»u gì Harry có thể tưởng tượng ra. KHông còn nụ cưá»i nhân hậu trên gương mặt cụ Dumbledore nữa, không còn ánh mắt nhấp nháy hóm hỉnh trong đôi mắt sáng đằng sau cặp kiếng nữa. Chỉ còn má»™t cÆ¡n giận lạnh lùng hằn trong má»—i nếp nhăn cá»§a khuôn mặt cổ kính, cảm giác vá» sức mạnh tá»a ra từ cụ Dumbledore như thể cụ Ä‘ang phát tiết ra sức nóng chảy ngưá»i.
Cụ bước vào văn phòng, đặt chân bên cái thân thể bất động cá»§a Moody, đá hắn lăn ngá»­a ra, để gương mặt hắn lá»™ rõ. Thầy Snape bước vào sau cụ Dumbledore , nhìn vào tấm Gương thù, trong đó vẫn còn hiện rõ gương mặt cá»§a thầy Ä‘ang ngó chăm chăm vào gian phòng. Giáo sư McGonagall Ä‘i thẳng tá»›i chá»— Harry . Làn môi má»ng cá»§a bà mếu máo như thể bà sắp khóc tá»›i nÆ¡i. Bà thì thào:
“Äi thôi con à, Potter . Äi thôi… Ä‘i tá»›i bệnh thất…â€
Cụ Dumbledore nói ngay:
“Khoan.â€
“Cụ Dumbledore , nó phải… ngó thá»­ nó mà coi… nó đã chịu đựng quá đủ trong đêm nay…â€
CỤ Dumbledore nói giá»ng sắc gá»n:
“Harry phải ở lại đây, Minerva à, bởi vì nó cần phải hiểu. Hiểu biết là bước đầu tiên để Ä‘i đến sá»± chấp nhận. Và chỉ có sá»± chấp nhận má»›i có được sá»± hồi phục. Nó cần phải biết ai đã đưa 0nó vào con đưá»ng khổ ải mà nó đã trải qua đêm nay, và tại sao.â€
Harry nói trong trạng thái hoàn toàn không tin được:
“Kẻ đó là Moody. Mà làm sao lại có thể là thầy Moody chứ?â€
Cụ Dumbledore Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
“Äây không phải là thầy Alastor Moody . Con chưa từng gặp gỡ thầy Alastor Moody. Thầy Moody thật không Ä‘á»i nào đưa con ra khá»i tầm mắt cá»§a ta sau những gì đã xảy ra đêm nay. Cho nên ngay cái lúc mà hắn dắt con Ä‘i, thầy biết ngay… và thầy đã Ä‘i theo.â€
Cụ Dumbledore cúi xuống cái hình dạng ngay đơ của Moody và cho một bàn tay vào túi áo hắn. Cụ rút ra cái be rượu thuốc và một chùm chìa khóa. RỒi cụ quay lại nói với thầy Snape và giáo sư McGonagall :
“Anh Severus, làm Æ¡n Ä‘em đén cho tôi má»™t liá»u Chân dược mạnh nhất mà anh có, rồi Ä‘i xuống nhà bếp Ä‘em lên đây má»™t con gia tinh tên là Winky . CÃ’n cô Minerva, cô làm Æ¡n Ä‘i xuống nhà ông Hagrid , ở đó cô sẽ thấy má»™t con chó Ä‘en khổng lồ Ä‘ang ngồi trong mảnh vưá»n bí rợ. Cô hãy dẫn con chó đến văn phòng tôi, nói vá»›i nó là tôi sẽ gặp nó trong chốc lát nữa, rồi cô vui lòng trở lại đây.â€
Nếu thầy Snape hay giáo sư McGonagall có cảm thấy những mệnh lệnh này kỳ cục, thì há» cÅ©ng giấu Ä‘i sá»± bối rối. Cả hai lập tức quay ra và rá»i khá»i văn phòng. Cụ Dumbledore Ä‘i tá»›i cái rương có bảy ổ khóa, đút cái khóa thứ nhất vô cái ổ thứ nhất, và nó mở ra. Bên trong cái rương chứa má»™t đống sách bùa chú. Cụ Dumbledore đóng cái rương lại, đút cái chìa khóa thứ hai vào ổ khóa thứ hai, và lại mở cái rương ra má»™t lần nữa. Äống sách bùa chú đã biết mất; lần này cái rương chứa má»™t má»› há»—n tạp những á»ng kiếng Mách lẻo bị vỡ, má»™t má»› giấy da và viết lông ngá»—ng, và má»™t cái gì trông giống như tấm Ão khoác Tàng hình óng ánh bạc. Harry nhìn, sững sá», khi cụ Dumbledore đút lần lượt cái chìa khóa thứ ba , thứ tư, năm, sáu vô những ổ khóa tương ứng, má»—i lần mở cái rương ra lại thấy những ná»™i dung khác nhau bên trong cÅ©ng cái rương đó. Cuối cùng khi cụ Dumbledore đút cái chìa khóa thứ bảy vào ổ khóa thứ bảy, mở bật nắp rương ra, thì Harry hét lên má»™t tiếng kinh ngạc sá»­ng sốt.
Khi nhìn vô cái rương thì nó thấy như Ä‘ang nhìn xuống má»™t căn phòng ngầm dưới đất, bít bùng, và trên cái sàn nhà sâu cỡ ba mét phía dưới có má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm, rõ ràng là Ä‘ang ngá»§ say, vẻ gầy rá»™c hốc hác như ốm đói, ngưá»i đó chính là thầy Moody Mắt-Äiên thật. Cái chân gá»— cá»§a thầy đã bị tháo Ä‘i mất, cái hốc mắt lẽ ra có con mắt phép giá» trống không dưới mi mắt, và từng mảng tóc hoa râm cá»§a thầy đã bị nhổ mất tiêu. Harry cứ trợn trừng mắt ngó, sá»­ng sốt như bị sét đánh ngang mày, hết ngó thầy Moody Ä‘ang ngá»§ trong cái rương đến cái xác Moody nằm bất tỉnh trên sàn văn phòng.
Cụ Dumbledore trèo vô trong cái rương, Ä‘u ngưá»i và nhảy nhẹ nhàng xuống bên cạnh thầy Moody Ä‘ang ngá»§ trên sàn trong rương. Cụ cúi xuống xem xét thầy Moody và nói:
“Bất tỉnh… bị chế ngá»± bằng lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán… yếu lắm. DÄ© nhiên là chúng cần duy trì mạng sống cá»§a ông ấy. Harry , con hãy liệng cái áo choàng cá»§a tên mạo danh xuống đây… ông ấy bị lạnh. Bà Pomfrey phải khám ngay cho ông ấy, nhưng trước mắt thì ông ấy không đến ná»—i nguy cấp lắm.â€
Harry làm đúng như lá»i cụ Dumbledore bảo. Cụ Dumbledore trùm thầy Moody lại trong tấm áo choàng ém kỹ chung quanh thầy, rồi trèo ra khá»i cái rương. Sau đó cụ cầm cái be rượu thuốc trên bàn giấy lên, vặn nút be và trút ngược be thuốc. Má»™t chất lá»ng đặc sệt chảy ra, bắn tung tóe trên sàn văn phòng.
Cụ Dumbledore nói:
“Äây là thuốc Äa dịch, Harry à. Con đã nhìn thấy dạng đơn giản và dạng xuất chúng cá»§a nó. Bởi vì thầy Moody quả là chỉ uống nước từ cái be Ä‘eo bên hông thầy, nên thầy nổi tiếng vá» chuyện đó. Tên giả mạo kia dÄ© nhiên cÅ©ng cần giữ thầy Moody gần ká» má»™t bên, để mà hắn có thể tiếp tục bào chế thuốc Äa dịch. Con nhìn tóc cá»§a thầy Moody nè…â€
Cụ Dumbledore đưa mắt ngó xuống thầy Moody nằm trong rương. Nói tiếp:
“Kẻ giả mạo đã phải cắt tóc thầy Moody quanh năm, con có thấy tóc má»c lởm chởm không Ä‘á»u không? Nhưng mà thầy nghÄ©, trong cÆ¡n kích động đêm nay, tên Moody giả mạo có lẽ quên uống thuốc Ä‘á»u đặn như đúng lẽ hắn phải uống… từng giá»â€¦ má»—i giá»â€¦ Chúng ta cứ chá» xem.â€
Cụ Dumbledore kéo cái ghế ở cạnh cái bàn ra và ngồi xuống, mắt vần nhìn chăm chú tên Moody trên sàn nhà. Harry cũng đăm đăm nhìn hắn. Từng phút trôi qua trong yên lặng…
Và rồi, Harry tận mắt nhìn thấy, gương mặt cá»§a ngưá»i đàn ông nằm trên sàn bắt đầu thay đổi. Những vết thẹo biến mất, làn da bắt đầu căng ra mịn láng, cái mÅ©i sứt trở nên nguyên vẹn và bắt đầu phập phồng. Má»› tóc xám hoa râm lởm chởm thu gá»n lại trên cái sá» và đổi sang màu rÆ¡m. Bá»—ng nhiên, má»™t tiếng Cá»™p vang lên, cái chân gá»— rá»›t khá»i ngưá»i y, và má»™t cái chân bình thưá»ng má»c ra thế vô chá»— đó, con mắt phép văng ra khá»i mặt ngưá»i đàn ông cùng lúc má»™t con mắt bình thưá»ng thế vào chá»— đó. Con mắt phép lăn tròn trên sàn nhà và cứ tiếp tục quay tít vá» má»i hướng.
Harry nhìn thấy gã đàn ông nằm dài trước mặt mình, da tái nhợt, lấm tấm tàng nhang, mái tóc hoe vàng. Harry biết gã này là ai. Nó đã nhìn thấy hắn trong cái chậu tưởng ký cá»§a cụ Dumbledore , và đã nhìn theo khi hắn bị bá»n Giám ngục Azkaban dẫn Ä‘i ra khá»i tòa án, lúc đó hắn có thuyết phục ông Crouch là mình vô tá»™i… Nhưng bây giá» quanh mắt hắn đã hằn những vết nhăn nheo, và trông hắn đã già Ä‘i nhiá»u…
Bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân vá»™i vã. Thầy Snape trở lại vá»›i Winky bám theo sát gót. Giáo sư McGonagall cÅ©ng vừa trở lại đằng sau há». Thầy Snape đứng khá»±ng ngay ở ngưỡng cá»­a, kêu lên:
“Crouch ! Barty Crouch !â€
Giáo sư McGonagall cũng đứng lặng đi, nhìn xuống gã đàn ông nằm trên sàn:
“Chèn đét quỉ thần Æ¡i!â€
Quần áo nhếch nhác, tóc tai rối bá»i, Winky dòm qua chân cá»§a thầy Snape . Miệng nó há hốc và rồi nó thốt ra tiếng kêu the thé Ä‘iếc óc nhức tai:
“Cậu Barty , cậu Barty Æ¡i, sao cậu lại ở đây?â€
Con gia tinh nhào vỠphía gã đàn ông, ôm lấy ngực hắn la hét:
“Các ngưá»i giết cậu chá»§! Các ngưá»i giết cậu chá»§! Các ngưá»i giết con trai cá»§a ông chá»§ rồi!â€
Cụ Dumbledore nói:
“Hắn chỉ bị ngất Ä‘i thôi, Winky à. Làm Æ¡n tránh qua má»™t bên. Severus, anh có thuốc đó không?â€
Thầy Snape đưa cho cụ Dumbledore má»™t chai thá»§y tinh nhỠđựng má»™t thứ chất lá»ng trong veo. Äó là Chân dược mà thầy Snape từng dá»a cho Harry uống trong lá»›p. Cụ Dumbledore đứng dậy, cúi xuống gã đàn ông nằm trên sàn, kéo hắn dậy, đặt hắn ngồi dá»±a vào tưá»ng phía dưới tấm Gương thù. Trong tấm kiếng đó, bóng cá»§a cụ Dumbledore , thầy Snape và giáo sư McGonagall vẫn chăm chú nhìn xuống theo dõi má»i ngưá»i. Winky vẫn quì gối trên sàn, run lẩy bẩy, hai tay bưng lấy mặt. Cụ Dumbledore buá»™c gã đàn ông há miệng ra, rót vào miệng hắn ba giá»t thuốc. Rồi cụ chÄ©a cây đũa phép vào ngá»±c gã đàn ông, hô lên:
“Ennervate!â€
Con trai cá»§a ông Crouch mở mắt ra. Gương mặt hắn uể oải, cái nhìn lạc thần. Cụ Dumbledore quỳ gối trước mặt hắn, để cho gương mặt hai ngưá»i ngang nhau. Cụ Ä‘iá»m đạm há»i:
“Cậu có nghe tôi nói không?â€
Mi mắt của gã đàn ông chớp chớp. Hắn lầm bầm:
“Có.â€
Cụ Dumbledore nói dịu dàng:
“Tôi muốn cậu kể cho chúng tôi biết cậu đến được đây bằng cách nào. Làm sao cậu trốn thoát được nhà ngục Azkaban ?â€
Crouch hít má»™t hÆ¡i thở sâu, rùng mình, rồi bắt đầu nói bằng má»™t giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u không cảm xúc:
“Má tôi cứu tôi. Bà biết là bà sắp chết. Bà thuyết phục ba tôi cứu tôi, coi như Æ¡n huệ cuối cùng ông ban cho bà. Ông yêu bà, nhưng lại không bao giá» thương tôi. á»”ng đồng ý. HỠđến thăm tôi. HỠđưa cho tôi món thuốc Äa dịch có chứa tóc cá»§a má tôi. Còn má tôi thì uống thuốc Äa dịch có tóc cá»§a tôi. Hai mẹ con tôi đổi hình hài cho nhau.â€
Winky lắc đầu run rẩy:
“Äừng nói nữa, cậu Barty Æ¡i, xin cậu đừng nói nữa, không thôi cậu sẽ khiến cho cha cậu gặp rắc rối to.â€
Nhưng Crouch Ä‘ang hít thêm má»™t hÆ¡i nữa và tiếp tục bằng cái giá»ng bèn bẹt như trên:
“Bá»n Giám ngục Azkaban Ä‘á»u mù. Chúng chỉ cảm nhận được má»™t ngưá»i khá»e mạnh và má»™t ngưá»i sắp chết Ä‘i vào nhà ngục Azkaban . Rồi chúng cảm nhận má»™t ngưá»i khá»e mạnh và má»™t ngưá»i sắp chết Ä‘i ra khá»i nÆ¡i đó. Ba tôi đã Ä‘em lại tôi ra ngoài, cho tôi giả dạng làm má tôi, để phòng trưá»ng hợp có tù nhân nào đó rình ngó chúng tôi qua cá»­a tù giam há». Sau đó, má tôi chết trong nhà ngục Azkaban . Bà đã cẩn thận uống thuốc Äa dịch cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Bà được chôn cất dưới hình hài cá»§a tôi và dưới tên há» cá»§a tôi. Má»i ngưá»i Ä‘á»u tin bà chính là tôi.â€
Mắt của gã đàn ông lại chớp chớp.
Cụ Dumbledore lặng lẽ há»i:
“Ba cá»§a cậu đã làm gì vá»›i cậu khi ông ta đưa cậu vá» nhà?â€
“Dàn dá»±ng cái chết cá»§a má tôi. Má»™t đám tang riêng tư, thầm lặng. Ngôi má»™ mang tên má tôi trống rá»—ng. Má»™t con gia tinh chăm sóc cho tôi bình phục lại. Rồi tôi bị giấu Ä‘i. Tôi bị kiểm soát. Ba tôi dùng má»™t số bùa chú để khuất phục tôi. Khi tôi lấy lại được sức mạnh, tôi chỉ nghÄ© đến chuyện Ä‘i tìm lại Chá»§ cá»§a tôi… chỉ nghÄ© đến việc trở vá» thần phục ngài.â€
Cụ Dumbledore há»i:
“Ba cá»§a cậu đã khuất phục cậu như thế nào?â€
Crouch nói:
“Bằng lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán. Tôi luôn bị ba tôi kiểm soát. Tôi bị buá»™c phải mặc áo tàng hình cả ngày lẫn đêm. Tôi luôn luôn có má»™t con gia tinh theo sát bên mình. Nó vừa là kẻ chăm sóc vừa là kẻ canh giữ. Nó thương hại tôi. Nó năn nỉ ba tôi cho tôi thỉnh thoảng được hưởng chút đặc ân; để thưởng cho thái độ ngoan ngoãn cá»§a tôi.â€
Winky bưng mặt khóc nức nở:
“Cậu Barty Æ¡i, cậu Barty à, cậu không nên nói vá»›i há», chúng ta sẽ bị rắc rối ta cho mà coi…â€
Cụ Dumbledore vẫn dịu dàng há»i:
“Có ai phát hiện ra cậu vẫn còn sống không? Ngoài cha cá»§a cậu và con gia tinh ra, còn có ai biết cậu còn sống không?â€
Crouch nói, mi mắt lại chớp chớp:
“Có. Má»™t mụ phù thá»§y trong sở cá»§a ba tôi. Bertha Jorkins . Bà ta Ä‘em giấy tỠđến nhà cho ba tôi ký. Ba tôi không có ở nhà. Winky đưa bả vào trong nhà rồi trở vô bếp vá»›i tôi. Nhưng Bertha Jorkins nghe lá»m Winky nói chuyện vá»›i tôi. Bả bèn vô nhà bếp để Ä‘iá»ut tra. Bả nghe đủ để Ä‘oán ra ai Ä‘ang ẩn dưới tấm Ão khoác Tàng hình . Ba tôi vá» nhà. Bả đối chất ba tôi. á»”ng bèn dùng má»™t ngải Lú rất mạnh bá» bùa cho bả, khiến bả quên hết những gì bả đã phát hiện. á»”ng quá tay, bùa quá mạnh. á»”ng nói trí nhá»› cá»§a bả bị tồn thương vÄ©nh viá»…n.â€
Winky thổn thức:
“Tại sao bả lại xía mÅ©i vô việc riêng cá»§a chá»§ tôi chá»›? Tại sao bả không chịu để chúng tôi yên chứ?â€
Cụ Dumbledore nói:
“Hãy nói cho tôi biết vá» trận Quidditch Cúp Thế giá»›i .â€
Crouch vẫn tiếp tục giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u vô vị:
“Winky năn nỉ ba tôi chuyện đó. Nó bá» hàng mấy tháng trá»i thuyết phục ổng. Bao năm rồi tôi không hỠđược Ä‘i ra khá»i nhà. Tôi rất thích Quidditch . Winky năn nỉ: cho cậu ấy Ä‘i vá»›i. Cậu sẽ khoác áo tàng hình. Cậu ấy có thể xem trận đấu. Cậu có thể được hít thở không khí trong lành má»™t phen. Nó nói nếu là má tôi thể nào bà cÅ©ng muốn cho tôi Ä‘i. NÓ nói vá»›i ba tôi là má tôi đã chết để cho tôi được tá»± do. Bà đâu có chết để tôi suốt Ä‘á»i bị nhốt trong nhà. Cuối cùng ba tôi đồng ý.
“Việc này được vạch kế hoạch rất kỹ. Sáng sá»›m ngày hôm đó, ba tôi dẫn tôi và Winky lên khán đài danh dá»±. Winky giả bá»™ nói là nó giữ chá»— cho ba tôi. Còn tôi thì ngồi đó, nhưng vô hình. Khi má»i ngưá»i rá»i khán đài chúng tôi chuồn ra. Winky có vẻ như Ä‘i má»™t mình. Không ai có thể biết được.â€
“Nhưng Winky không biết rằng tôi đã ngày càng trở nên mạnh hÆ¡n trước. Tôi bắt đầu kháng cá»± lại lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán cá»§a ba tôi. Có những lúc tôi gần như trở lại chính tôi. Có những lúc ngắn ngá»§i tôi dưá»ng như vượt ra khá»i sá»± kiểm soát cá»§a ba tôi. Cái lúc xảy ra trên khán đài danh dá»± chẳng hạn. Như thể tôi bước ra từ má»™t giấc ngá»§ sâu. Tôi thấy mình ở giữa đám đông, ở giữa trận đấu, và tôi thấy, trước mặt tôi, má»™t cây đũa phép thò ra ngoài túi áo cá»§a má»™t thằng bé. Từ lâu rồi, từ trước khi bị tống vô ngục Azkaban , tôi đã không được phép dùng đũa phép. Tôi bèn ăn cắp cây đũa. Winky không biết. Winky rất sợ độ cao. Nó cứ bưng mặt không dám nhìn gì cả.â€
Nước mắt tuôn ràn rụa qua những kẽ ngón tay đang bưng mặt, Winky khóc ti tỉ:
“Cậu Barty , cậu hư quá!â€
Cụ Dumbledore há»i tiếp:
“Vậy là cậu lấy cắp đũa phép, và cậu đã làm gì vá»›i nó?â€
Crouch nói:
“Chúng tôi trở vá» lá»u. Rồi chúng tôi nghe tiếng chúng nó. Chúng tôi nghe tiếng bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ - những kẻ không há» ngồi trong ngục Azkaban ngày nào. Những kẻ không há» chịu khổ nạn vì Chá»§ tôi. Chúng đã quay lưng lại ngài. Chúng không bị nô lệ hóa như tôi. Chúng cõ tá»± do để Ä‘i tìm kiếm Chá»§ nhân, nhưng chúng không há» làm việc đó. Chúng chỉ Ä‘em bá»n Muggle ra làm trò tiêu khiển. Âm thành cá»§a chúng đánh thức tôi. Äầu óc tôi trở nên rõ ràng hÆ¡n bao giá» hết trong suốt mưá»i mấy năm qua. Tôi nổi giận. Tôi có cây đũa phép . Tôi muốn tấn công chúng vì tá»™t bất trung vá»›i Chá»§ nhân tôi. Ba tôi đã ra khá»i lá»u; ổng Ä‘i giải cứu mấy tên Muggle . Winky rất sợ khi thấy tôi nổi giận. Nó dùng khả năng ma thuật cá»§a nó để trói nó và tôi vào nhau. Nó kéo tôi Ä‘i ra khá»i lá»u, kéo tôi Ä‘i vô rừng, tránh xa bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ . Tôi tìm cách kéo nó lại. Tôi muốn trở lại khu cắm trại. Tôi muốn cho bá»n Tá»­ thần Thá»±c tá»­ này má»™t bài há»c thế nào là lòng trung thành vá»›i Chúa tể Hắc ám và trừng phạt chúng vì sá»± bất trung. Tôi dùng cây đũa phép gá»i lên Dấu hiệu Hắc ám trên bầu trá»i.
“Bá»n pháp sư cá»§a Bộ PhaÌp Thuật đến. Chúng bắn bùa Choáng khắp nÆ¡i. Má»™t trong những cái bùa đó xuyên qua rừng cây đến chá»— tôi và Winky Ä‘ang đứng và nó hóa giải sá»± ràng buá»™c hai chúng tôi. Cả hai Ä‘á»u bị xỉu hết.
“khi Winky hồi tỉnh, ba tôi biết là tôi chắc phải ở gần đó. Ông lùng sục trong những lùm cây chá»— mà Winky được phát hiện ra và ông sỠđược tôi Ä‘ang nằm đó. á»”ng đợi cho đến khi các thành viên cá»§a Bộ PhaÌp Thuật rá»i khá»i khu rừng rồi ổng lại ếm lên tôi lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán và Ä‘em tôi vá» nhà. á»”ng Ä‘uổi Winky Ä‘i. Nó đã phụ lòng tin cá»§a ổng. Nó đã để cho tôi nắm được má»™t cây đũa phép. Nó suýt nữa đã để cho tôi trốn thoát.â€
Winky bật lên má»™t tiếng khóc thét tuyệt vá»ng:
“Bấy giá» chỉ còn có má»—i má»™t mình tôi ở nhà vá»›i ba. Và rồi… và rồi…â€
Cái đầu cảu Crouch đảo tròn trên cần cổ, nó nhe má»™t nụ cưá»i Ä‘iên dại trên gương mặt:
“Chá»§ tôi đến tìm tôi. Ngài đến nhà tôi vào má»™t buổi tối, nằm trong đôi tay cá»§a má»™t kẻ thuá»™c hạ tên Äuôi Trùn . CHá»§ cá»§a tôi đã phát hiện ra rằng tôi vẫn còn sống. Ngài đã bắt được mụ Bertha Jorkins ở Anbani. Ngài đã tra tấn mụ ta. Mụ tiết lá»™ nhiá»u Ä‘iá»u vá»›i ngài. Mụ nói vá»›i ngài vá» cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật . Mụ nói vá»›i ngài vá» lão Thần sáng tên Moody sắp vá» dạy ở trưá»ng Hogwarts . Ngài tra tấn mụ đến ná»—i ngài hóa giải luôn bùa Lú mà ba tôi đã ếm mụ. Mụ bèn nói cho Chúa tể Hắc ám biết là tôi đã trốn thoát nhà ngục Azkaban . Mụ nói vá»›i ngài là ba tôi giam lá»ng tôi ở trong nhà để ngăn không cho tôi tìm kiếm chá»§ nhân cá»§a tôi. Và như vậy chá»§ tôi biết tôi vẫn còn là đầy tá»› trung thành cá»§a ngài – có thể là kẻ trung thành nhất. Chá»§ tôi vạch ra má»™t kế hoạch dá»±a trên những thông tin mà mụ Bertha Jorkins đã cung cấp cho ngài. Ngài cần tôi giúp. Ngài đến nhà chúng tôi lúc gần ná»­a đêm. Ba tôi ra mở cừa.â€
Cái miệng cưá»i toét rá»™ng thêm trên gương mặt Crouch , như thể hắn Ä‘ang nhá»› lại ká»· niệm ngá»t ngào nhất Ä‘á»i hắn. Äôi mắt nâu bá»± thô lố cá»§a Winky sá»­ng sốt trợn lên sau mấy kẽ ngón tay. Nó dưá»ng như quá hoảng sợ đến không nói lên lá»i.
“Chuyện xảy ra rất nhanh. Ba tôi bị chá»§ tôi ếm lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán .Vậy là ba tôi đã trở thành kẻ bị giam cầm kiểm soát. Chá»§ cá»§a tôi buá»™c ba tôi Ä‘i làm như bình thưá»ng, buá»™c ổng hành động như không há» có trục trặc gì xảy ra hết. Và tôi được thả ra. Tôi thức tỉnh. Tôi lại má»™t lần nữa là tôi. Sống sau bao năm trá»i không hỠđược sống.â€
Cụ Dumbledore há»i:
“Và Chúa trùm Voldemort đã yêu cầu cậu làm gì?â€
“Ngài há»i liệu tôi có sẵn sàng liá»u tất cả vì ngài không. Tôi đã sẵn sàng. ÄÆ°á»£c phục vụ ngài, được chứng tá» lòng trung thành tận tụy cá»§a tôi đối vá»›i ngài, đó là giấc mÆ¡ cá»§a tôi, đó là tham vá»ng lá»›n nhất cá»§a tôi. Ngài bảo tôi là ngài cần cài đặt má»™t đầy tá»› trung thành ở trưá»ng Hogwarts . Má»™t kẻ sẽ hướng dẫn Harry Potter vượt qua các thá»­ thách cá»§a cuá»™c Thi đấu Tam Pháp thuật mà không bị nghi ngá», má»™t kẻ có thể canh chừng Harry Potter , bảo đảm là nó phải đến được cái Cúp Tam Pháp thuật . Biến cái Cúp thành cái Khóa Cảng, để Ä‘em ngay ngưá»i đầu tiên chạm tay vào Cúp đến cho Chá»§ tôi. Nhưng mà trước tiên…â€
Äôi mắt xanh cá»§a cụ Dumbledore quắc sáng, mặc dù giá»ng nói cá»§a cụ vẫn Ä‘iá»m đạm:
“Mi cần đến Alastor Moody .â€
“Äuôi Trùn và tôi làm chuyện đó. Chúng tôi đã chuẩn bị món thuốc Äa dịch từ trước. Rồi chúg tôi đến nhà lão Moody . Lão ấy kháng cá»± ra trá». Má»™t cuá»™c chiến long trá»i lở đất. Chúng tôi khuất phục lão vừa đúng lúc. Nhét lão vô má»™t ngăn trong cái rương Pháp thuật cá»§a chính lão. Nhổ vài sợi tóc cá»§a lão cho vô chất thuốc Äa dịch. Tôi uống thuốc. Tôi trở thành bản sao cá»§a lão Moody. Tôi tháo chân giả và mắt phép cá»§a lão ra. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để giáp mặt vá»›i Arthur Weasley khi ông ta đến để giải quyết chuyện những ngưá»i Muggle đã nghe được vá» cÆ¡n náo động. Tôi đã khiến cho mấy cái thùng rác chạy lung tung trong sân. Tôi đã bảo vá»›i ông Weasley là tôi nghe có kẻ đột nhập vô sân nhà tôi, những tên đột nhập đã phá phách mấy cái thùng rác. Rồi tôi gói ghém quần áo cá»§a Moody cùng mấy thứ dò tìm Hắc ám, bá» hết vô chung má»™t rương vá»›i lão Moody , ém lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán lên lão, để tôi có thể há»i han lão , để biết vá» quá khứ cá»§a lão, tìm hiểu thói quen cá»§a lão, để cuối cùng có thể lừa cả lão Dumbledore . Tôi cÅ©ng cần đến tóc cá»§a lão, để bào chế món thuốc Ä‘a dịch. Những nguyên liệu khác thì dá»… tìm hÆ¡n. Tôi đã ăn cắp da rắn ráo trong nhà hầm. Khi ông thầy Äá»™c dược bắt gặp tôi trong văn phòng cá»§a ổng, tôi nói dối là được lệnh lục soát chá»— đó.â€
Cụ Dumbledore há»i:
“Còn Äuôi Trùn làm gì sau khi cậu tấn công ông Moody ?â€
“Äuôi Trùn trở vỠđể chăm sóc cho Chá»§ tôi, trong căn nhà cá»§a ba tôi, và cÅ©ng để canh chừng ba tôi.â€
Cụ Dumbledore nói:
“Nhưng ba cá»§a cậu vẫn trốn thoát.â€
“Äúng vậy. Sau má»™t thá»i gian ông ấy bắt đầu kháng cá»± lại lá»i nguyá»n Äá»™c Äoán, như tôi từng kháng lại vậy. Có những lúc ổng biết Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra. Chá»§ tôi quyết định là để cho ba tôi ra khá»i nhà thì không được an toàn lắm. Ngài buá»™c ông ấy gá»­i thư đến Bá»™ thay vì đích thân Ä‘i làm. Ngài buá»™c ổng viết thư nói là ổng bệnh. Nhưng mà Äuôi Trùn chểnh mảng nhiệm vụ cá»§a hắn. Hắn canh phòng không đủ cẩn mật. Ba tôi trốn thoát. Chá»§ nhân tôi Ä‘oán là ổng sẽ Ä‘i đến Hogwarts . Ba tôi sẽ kể cho lão Dumbledore nghe má»i chuyện để thú tá»™i. á»”ng sẽ thú nhận là đã Ä‘em lậu tôi ra khá»i ngục Azkaban . Chá»§ cá»§a tôi bèn nhắn cho tôi biết chuyện ba tôi đã trốn Ngài bảo tôi phải chặn ổng lại bằng má»i giá. Vì thế tôi chỠđợi và cảnh giác. Tôi dùng cái bản đồ mà tôi đã lấy cá»§a Harry Potter . Tấm bản đồ đó suýt làm há»ng má»i chuyện.
Cụ Dumbledore nói nhanh:
“Tấm bản đồ à? Tấm bản đồ gì?â€
“Tấm bản đồ trưá»ng Hogwarts cá»§a Potter . Potter đã nhìn thấy tôi trên bản đồ đó. Potter đã nhìn thấy tôi ăn cắp nguyên dược liệu để bào chế thuốc Äa dịch trong văn phòng cá»§a ông Snape vào má»™t buổi tối. Nó tưởng tôi là ba tôi. Tôi có cùng tên há» vá»›i ba tôi. Tôi lấy cái bản đồ cá»§a Harry tối hôm đó. Tôi nói vá»›i nó là ba tôi rất ghét phù thá»§y Hắc ám. Potter tưởng ba tôi nghi ngá» dò xét ông Snape .
“Suốt má»™t tuần sau, tồi chỠđợi ba tôi đến Hogwarts . Cuối cùng, vào má»™t buổi tối, tấm bản đồ cho thấy ba tôi Ä‘ang Ä‘i vào sân trưá»ng. Tôi bèn trùm áo khoác tàng hình và Ä‘i xuống sân trưá»ng đón ổng. á»”ng đã Ä‘i vòng tá»›i bìa rừng. Thế rồi bá»—ng xuất hiện Potter và Krum . Tôi chỠđợi. Tôi không thể hai Potter lúc đó, vì chá»§ cá»§a tôi cần đến nó. Potter chạy Ä‘i kiếm cụ Dumbledore . Tôi làm cho Krum bất tỉnh. Tôi giết ba tôi.â€
“Khkhkhkhkhôôôôôngngng!â€
Winky rú lên.
“Cậu Barty Æ¡i, cậu Barty à, cậu Ä‘ang nói cái gì vậy?â€
Cụ Dumbledore nói, vẫn bằng giá»ng nhá» nhẹ:
“Mi đã giết cha mình? Mi làm gì vá»›i xác cá»§a ông ấy?â€
“Äem ổng vô trong rừng. Phá»§ kín ổng lại bằng tấm Ão khoác Tàng hình . Tôi có tấm bản đồ. Tôi thấy Potter vào tòa lâu đài. Nó gặp lão Snape . Rồi lão Dumbledore xuất hiện. Tôi nhìn Harry dắt lão Dumbledore ra khá»i tòa lâu đài. Tôi Ä‘i ra khá»i khu rừng, rồi vòng lại đằng sau há», và đến gặp há». Tôi nói vá»›i lão Dumbledore là lão Snape đã nói cho tôi biết chá»— để tôi còn tá»›i.
“Lão Dumbledore bảo tôi Ä‘i tìm ba tôi. Tôi Ä‘i trở lại chá»— để xác ba tôi. Tôi xem bản đồ. Khi má»i ngưá»i ra khá»i rừng rồi, tôi biến dạng thi thể cá»§a ba tôi. á»”ng trở thành má»™t khúc xương… tôi chôn khúc xuÆ¡ng đó… mặc tấm Ão khoác Tàng hình mà đào đất chôn, trong khu đất má»›i đào xá»›i phía trước căn chòi cá»§a lão Hagrid .â€
GiỠđây là một sự yên lặng tuyệt đối, ngoại trừ tiếng khóc thút thít của Winky . Rồi cụ Dumbledore nói:
“Và đêm nay…â€
Barty Crouch thì thào:
“Tôi đỠnghị được mang cái Cúp Tam Pháp thuật vô trong mê lá»™ trước bữa ăn tối. Biến nó thành má»™t cái Khóa cảng. Kế hoạch cá»§a tôi có hiệu quả. Ngài đã trở lại hùng mạnh và tôi sẽ được ngài vinh danh còn hÆ¡n tất cả những gì các pháp sư từng mÆ¡ tưởng.â€
Nụ cưá»i Ä‘iên dại làm rạng rỡ khuôn mặt cá»§a Crouch má»™t lần nữa, và đầu hắn gục xuống vai trong khi Winky gào khóc bên cạnh hắn.
Tài sản của tarta12a

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âîëãîãðàä, chiec coc lua ly lan, ïñèõîëîãèÿ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™