Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 25: Ác danh truyền xa.
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 25: Ác danh truyền xa.
Ban đêm, Từ Khuyết dạo một vòng trong chợ.
Trên đường thường gặp được các Tu Tiên giả, những Tu Tiên giả này đều bị hấp dẫn bởi hắc bào của Từ Khuyết, nhưng mà bởi vì uy áp tản ra từ hắc bào cho nên không có ai nguyện ý trêu chọc Từ Khuyết, đều lựa chọn đi đường vòng.
Vì thế, một đường đi này Từ Khuyết không chỉ mua được thứ mà mình cần mua, hơn nữa còn đạt được mấy chục điểm trang bức.
Nhưng mà bởi vì đã khuya rồi nên có rất nhiều cửa hàng đóng cửa nghỉ ngơi , Từ Khuyết đành phải tùy ý tìm một khách điếm để nghỉ.
Rạng sáng ngày thứ hai, chợ bắt đầu náo nhiệt, các cửa hàng lớn cũng đã mở cửa, Từ Khuyết lại ra chợ.
Dưới ánh mắt kinh sợ và kinh ngạc của các Tu Tiên giả, Từ Khuyết ngẩng đầu sải bước, hắc bào tung bay, trông rất tiêu sai.
Trong đầu không ngừng vang lên âm thanh của hệ thống, điểm trang bức tăng lên.
Mua xong đồ cần mua, điểm trang bức của Từ Khuyết cũng đã từ 25 điểm biến thành 130 điểm, kiếm được không ít a.
Từ Khuyết hài lòng mà rời khỏi thành nhỏ.
Đi ra khỏi thành, thấy bốn phía không có ai, Từ Khuyết đem tất cả mọi thứ bỏ vào trong không gian của hệ thống, đồng thời cũng thay hắc bào, mặc lại áo vải đay, ngậm một cây cỏ đuôi chó, quang minh chính đại mà đi về Bàn Sơn thôn.
Kỳ thật Từ Khuyết cũng không có hảo tâm gì, lộ ra hình dáng thật là muốn dọc theo đường về chờ người nhận ra hắn, ùa lên đánh hắn, sau đó hắn có thể đại khai sát giới, kiếm điểm kinh nghiệm với điểm trang bức một cách quang minh chính đại rồi.
Đáng tiếc là vận khí hôm nay của Từ Khuyết chẳng ra gì, trên đường về chẳng gặp được bao nhiêu tu sĩ.
Quan trọng là mỗi khi có tu sĩ thấy hắn thì đều biến sắc, sau đó quay đầu mà bỏ chạy.
Chỉ vì là đêm qua, ác danh của Từ Khuyết đã truyền khắp vùng.
Rất nhiều tu sĩ đều biết được hắn đã tru diệt cả trưởng lão Kim Đan kỳ, hơn nữa sau lưng còn có một vị sư phụ, trốn còn trốn không kịp đâu rồi, ai dám đi trêu chọc hắn nữa .
Tình huống này làm cho Từ Khuyết vô cùng lo lắng, vạn nhất sau này không có ai đến tìm hắn gây sự thì đi đâu thăng cấp đây?
- Nè nè nè, ngươi đó, tới tới…được rồi… là ngươi đó…đù móa, chạy cái gì, ta không có ăn thịt ngươi.
Thật vất vả lắm mới thấy được phía trước xuất hiện vài tên tu sĩ, Từ Khuyết vội mở miệng gọi. Đáng tiếc là người ta nhìn ra hắn thì giống như là gặp quỷ, vội vàng bỏ chạy.
Vẻ mặt Từ Khuyết tỏ ra tiếc nuối, người khác không trêu chọc hắn , hắn cũng không muốn vì thăng cấp mà giết người lung tung.
- Haizzz, các ngươi đám cùi bắp này, không chút nghị lực nào cả, tại sao chỉ gặp được một chút ngăn trở là bỏ qua, không muốn giết ta nữa?
Ở phía sau đám người, Từ Khuyết hô lớn.
Vài tên tu sĩ đang chạy thục mạng, nghe vậy thì lảo đảo, thiếu chút nữa ngã quỵ.
Ngươi nha, một mình độc chiến trưởng lão Kim Đan kỳ, lại là đệ tử của vị đại nhân vật nào đó, ai dám động đến ngươi?
Chủ bằng thực lực và bối cảnh của ngươi, làm sao có thể xem thường ngươi được? Qua thực là còn đáng sợ hơn cả thiên kiếp nữa.
- Được rồi, sau này sẽ còn rất nhiều cơ hội.
Gặp người đều chạy hết , Từ Khuyết đành phải bĩu môi , bỏ qua ý niệm thăng cấp.
Thiểm điện dưới chân xẹt qua, thi triển lên Tam Thiên Lôi Động , bay về Bàn Sơn thôn.
…
Bay qua hai ngọn núi, lướt qua một con sông, Bàn Sơn thôn đã gần trong gang tấc.
Nhưng mà ở phía sau đột nhiên hiện lên hai đạo lưu quang.
Từ Khuyết quay đầu nhìn lại , nhất thời vui vẻ rồi.
Người đến là đệ tử mặc áo của Thiên Vũ tông, một tên trẻ tuổi trong đó có chút quen thuộc, là Trương Tô Lượng, người mà hắn gặp được ở Tàng Bảo Các của Thiên Vũ tông.
Chẳng lẽ đến tặng điểm kinh nghiệm cho ta sao? Bất quá tại sao chỉ có hai người thôi?
Đang lúc nghi hoặc thì hai người kia cũng thấy Từ Khuyết, lập tức khống chế phi kiếm dừng lại.
- Đạo hữu, Tông chủ của ta muốn mời đạo hữu đến Thiên Vũ tông để gặp mặt.
Trương Tô Lượng lại nhìn thấy Từ Khuyết , sắc mặt hiển nhiên có chút cổ quái , nhưng vẫn nói ra lý do .
Vừa nghe đến hai chữ Tông chủ, nhất thời Từ Khuyết lặng đi một chút .
Tông chủ của Thiên Vũ tông? Mja, đây là lão quái vật Anh Biến kỳ a, lại mời ta đến gặp hắn, bằng vào cảnh giới hiện tại của ka, không phải là bị ăn hành no sao? Ngu mới đến đó.
- Không đi.
Từ Khuyết lạnh lùng đáp lại.
Trương Tô Lượng hai người ngây ngốc một chút , nói gấp:
- Đạo hữu dừng bước , chúng ta không có ác ý , Tông chủ mời ngươi đến Thiên Vũ tông , là muốn thương lượng giải trừ hiểu lầm giữa ngươi với các phái.
Giải trừ hiểu lầm.
Từ Khuyết lại sững sờ, đột nhiên nghĩ đến ngày hôm qua ở trong thành nghe được những lời đồn.
Rất có thể là Tông chủ của Thiên Vũ tông cũng hiểu lầm thân phận của hắn cho nên mới lựa chọn nhượng bộ.
Đây chính là cơ hội tốt để trang bức nha.
Từ Khuyết sờ sờ cằm , ra vẻ trầm ngâm nói:
- Thì ra là muốn tìm ta để giảng hòa, được a, trở về nói cho Tông chủ các ngươi biết, để hắn tự tới tìm ta.
- Cái gì?
Trương Tô Lượng hai người nhất thời mở to hai mắt nhìn .
Để Tông chủ tự mình đến tìm ngươi? Mơ đi kưng, khẩu khí cũng lớn quá nhỉ?
Từ Khuyết nói:
- Như thế nào? Không được sao? Các ngươi biết ta là ai không? Không biết liền đi về hỏi Tông chủ của các ngươi, hỏi rõ lại đến.
Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , thưởng cho 20 điểm giá trị trang bức ."
Âm thanh của hệ thống vang lên, nội tâm Từ Khuyết bất động thanh sắc mà cười .
- Chuyện này...
Trương Tô Lượng cùng một tên đệ tử khác nhíu mày, liếc mắt nhìn nhau , mặt lộ vẻ khó xử .
Hiển nhiên bọn hắn cũng đã nghe lời đồn đãi Từ Khuyết là đệ tử của Đoạn Cửu Đức, hiện tại thấy thái độ của Từ Khuyết phách lối như vậy, hai người cũng tin tưởng lời đồn kia là thật.
- Đạo hữu , chúng ta biết thân phận của ngài tôn quý . Nhưng hiện tại Tông chủ cùng chưởng môn, trưởng lão các phái đều đang đợi ngươi, không bằng xin ngươi ủy khuất một chút mà…
- Được rồi được rồi, xem ở thái độ của các ngươi, ta sẽ tự qua đó.
Đột nhiên Từ Khuyết xua tay cắt đứt lời của hai người , đáp ứng đi Thiên Vũ tông
Vốn hắn quả thật muốn cự tuyệt nhưng lâm thời lại thay đổi chú ý .
Bởi vì hắn nghĩ tới an nguy của Bàn Sơn thôn, nghĩ tới Bát Hoang Tứ Tượng trận không phải là vô địch, chỉ có tác dụng đối với tu sĩ dưới Anh Biến kỳ.
Nếu Tông chủ Thiên Vũ tông tự mình đến đây thì Bát Hoang Tứ Tượng trận kia căn bản là vô dụng đối với hắn, đến lúc đó nếu như bị hắn phá vỡ , vậy cũng sẽ thua lỗ lớn .
Cho nên Từ Khuyết quyết định vẫn à nên đi Thiên Vũ tông một chuyến, tất nhiên phải đi giả trang bức , kiếm lấy càng nhiều giá trị trang bức !
Dù sao trong hệ thống còn có Thần Hành Độn Tẩu phù, trang bức xong thì bỏ chạy, sau đó trở về đổi trận pháp cao cấp hơn, đến lúc đó Bàn Sơn thôn càng trở nên an toàn hơn.
Từ Khuyết đã tính hết mọi chuyện, vì thế bình chân như vại thi triển Tam Thiên Lôi Động, tựa như thiểm điện, trực tiếp bay về phía Thiên Vũ tông.
- Thân pháp thật nhanh.
- Lại có thể khống chế thiểm điện, lai lịch của người này quả nhiên là bất phàm rồi.
Trương Tô Lượng cùng tên đệ tử khác bị bỏ rơi tại chỗ, bị thân pháp của Từ Khuyết làm cho chấn động, liên tục cảm khái !
Vì thế, Từ Khuyết ở đằng xa cũng nhận được âm thanh của hệ thống.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 26 : Muốn để ka nhận sai , các ngươi có tư cách này sao?
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 26 : Muốn để ka nhận sai , các ngươi có tư cách này sao?
Đây là lần thứ hai Từ Khuyết trở lại Thiên Vũ tông.
Cả sơn môn lớn như vậy được xây bằng bạch ngọc thạch, chiếu sáng rực rỡ, tấm biển bằng ngọc thạch trước sơn môn khắc ba chữ Thiên Vũ tông, tựa như rồng bay phượng múa, khí thế đoạt người.
Từ sơn môn trông về phía xa xa mơ hồ có thể thấy được trong mây mù có một luyện võ trường rộng lớn, xa xa là từng dãy nóc nhà với ngói đỏ, không trung có vô số đạo lưu quang xẹt qua là đệ tử của Thiên Vũ tông ngự kiếm phi hành .
Đây mới là tiên cảnh thật sự a.
Từ Khuyết thấy có chút ngẩn người , lần đầu tiên tới đây là ngoài ý muốn, Thần Hành Độn Tẩu phù đưa hắn vào trong Tàng Bảo Các, vì thế hắn liền dọn dẹp sạch mọi thứ, sau liền biến đi, cũng không nhìn thấy được khí thế bàng bạc của Thiên Vũ tông.
Lúc này hắn chủ động tới cửa , đi vào từ cửa chính đã bị khí thế của sơn môn làm chấn động.
“ Vù”
Lúc này, hai đạo lưu quang từ sau xuất hiện, Trương Tô Lượng cùng một tên đệ tử khác của Thiên Vũ tông đã đuổi kịp, đáp xuống ở bên cạnh Từ Khuyết.
- Đạo hữu , mời tới bên này !
Hai người rất khách khí với Từ Khuyết, dẫn dường cho hắn.
Từ Khuyết gật gật đầu, đi theo.
Đương nhiên là trong tay cũng lặng yên mà lấy Thần Hành Độn Tẩu phù ra, nếu tình huống không đúng , hắn bật người là có thể chạy trốn .
Nhưng đoạn đường đi này rất bình an, bước qua cầu hình vòm như tiên cảnh, Từ Khuyết đã đi đến đại điện.
Đây là phòng nghị sự của Thiên Vũ tông, mấy chưởng môn cùng trưởng lão của các phái ngồi ở bên bên, mà thủ tọa ở giữa là một nam nhân trung niên có khí chất nho nhã, Tông chủ của Thiên Vũ tông, Trương Đan Sơn.
Từ Khuyết vừa xuất hiện , ánh mắt mọi người liền tập trung vào hắn, bắt đầu đánh giá hắn.
Từ Khuyết nhất thời liền không vui , trừng mắt nhìn về một lão giả bên cạnh, quát:
- Xem cái gì mà xem?
"Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức thành công , thưởng cho 20 điểm giá trị trang bức ."
Trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống.
Lão giả giả vờ như không nghe thấy, cầm chén trà lên mà uống.
Những người còn lại cũng ho khan một tiếng , vẫn chưa phát tác, dường như cảm thấy được tính tình thế này của Từ Khuyết mới phù hợp với Đoạn Cửu Đức trong truyền thuyết.
Thủ tọa thượng Trương Đan Sơn thì nhíu mày , mở miệng hỏi:
- Bản tọa hỏi ngươi…sư phụ của ngươi là Đoạn Cửu Đức tiền bối sao?
- Liền qua chóa gì đến ngươi?
Từ Khuyết liền đáp thẳng lại, trong đầu lại vang lên thanh âm của hệ thống.
". . ."
Phòng nghị sự nhất thời lâm vào một mảnh yên lặng .
Mọi người đều ngây dại , thầm nghĩ thiếu niên này lá gan cũng quá lớn chứ? Tính tình ương bước như thế, nhất định là có lai lịch lớn .
Trương Đan Sơn cũng lặng đi một chút .
Ở trong mắt hắn xem ra , coi như thiếu niên trước mắt này là đệ tử của Đoạn Cửu Đức, cũng không có lý do gì mà không kiêng nể mình như vậy? Ít nhất mình cũng là một cường giả Anh Biến Kỳ,
Lại càng là người đứng đầu của một phái.
Từ Khuyết cảm giác được không khí có chút quỷ dị , lập tức kịp phản ứng mình diễn hơi quá , vì thế còn nói thêm:
- Không phải mời ta đến có chuyện muốn nói sao? Nói đi, đừng có hỏi chuyện khác, sư phụ ta không thích bị người khác hỏi thăm.
Vừa nói ra, mọi người ở đây liền tâm lĩnh thần hội .
Sư phụ hắn không thích?
Đây không phải là chấp nhận Đoạn Cửu Đức là sư phụ của hắn sao?
Nguy hiểm thật a, thiếu chút nữa đắc tội mọi người rồi, hoàn hảo là bây giờ có thể bù đắp lại.
Không ít người đều thầm thở phào nhẹ nhõm .
Trương Đan Sơn thì nhíu mày nhìn chằm chằm Từ Khuyết , như có suy nghĩ gì ,chỉ chốc lát mới mở miệng nói:
- Đúng vậy, hôm nay mời ngươi tới , đó là cần giải quyết một hiểu lầm giữa ngươi và các phái ở đây.
- Ừh, nói đi , muốn giải quyết như thế nào?
Từ Khuyết gật gật đầu , đúng mức nói.
Trương Đan Sơn nhìn ngồi mọi người liếc mắt một cái , thản nhiên nói:
- Việc này bắt đầu từ chuyện ngươi đánh cắp Tàng Bảo Các của tông ta…
- Đợi một chút.
Không đợi Trương Đan Sơn nói hết lời , Từ Khuyết lập tức cắt đứt hắn , trừng to mắt nói :
- Ta đánh cắp Tàng Bảo Các của các ngươi lúc nào, nói đùa gì thế, việc này không phải do ta làm.
". . ."
Trương Đan Sơn ngẩn ngơ, sửng sốt ngai chỉ chốc lát , sắc mặt tối sầm lại, trầm giọng nói:
- Việc này chúng ta có nhân chứng , Trương Tô Lượng , ngươi đến nói.
Trương Tô Lượng đứng ở cửa , vừa nghe Tông chủ lên tiếng , lập tức đi lên phía trước .
Không đợi hắn kịp mở miệng , Từ Khuyết liền đột nhiên đổi thành một bộ cả người lẫn vật vô hại , cười to nói:
- Ha ha, thì ra Trương huynh ở đây, vừa rồi ta chỉ đùa thôi, các vị bỏ qua cho , ta Từ Khuyết làm việc từ trước đến giờ đều dám làm dám chịu , đúng vậy , Tàng Bảo Các chứng thật là do ta trộm."
". . ."
Khóe miệng mọi người giật một cái, không phản bác được
Trương Đan Sơn cũng phun ra một ngụm khí, cũng lười tính toán với hắn, lại tiếp tục nói:
- Trước đây ngươi trộm Tàng Bảo Các của tông ta, sau đó lại chém giết đệ tử cùng trưởng lão của các phái…
- Đợi một chút.
Từ Khuyết lại bảo ngừng , lớn tiếng nói:
- Người tuyệt đối không phải ta giết .
Đậu móa, chưa bao giờ thấy qua người vô liêm sỉ như thế.
Mọi người tại đây suýt nữa phun một ngụm máu, có lão đầu nóng tính muốn phát tác tại chỗ, muốn một tát chụp chết Từ Khuyết.
Trương Đan Sơn sầm mặt lại , nói:
- Nếu ngươi dùng thái độ này nữa thì chúng ta cũng không còn cách nào để nói chuyện với nhau nữa.
- Không còn thì thôi, ta mời sư phụ ta đến nói chuyện với các ngươi, tái kiến.
Từ Khuyết nói xong cũng phẩy tay áo bỏ đi .
Mọi người nhất thời cũng gấp , đồ đệ đều khó ăn như vậy, nếu sư phụ đến đây , chẳng phải là tận thế sao?
Một lão giả bên cạnh tay mắt lanh lẹ , liền vội vàng đứng lên kéo hắn lại , nở ra nụ cười vô cùng khó coi, nói:
- Tiểu huynh đệ , đừng có gấp , Trương tông chủ không có ý này mà.
- Không phải ý này thì ý gì? Ta vừa rồi đã hỏi các ngươi muốn giải quyết như thế nào rồi, các ngươi không nói , còn nói chuyện quá khứ với ta, mọi chuyện đã qua thì coi như xong đi, còn lấy ra nói làm gì, có ý nghĩa sao?
Mọi người cũng hoàn toàn không còn gì để nói , nghĩ thầm nói cho cùng là ngươi muốn quỵt nợ a.
Sắc mặt Trương Đan Sơn càng khó coi hơn, nhưng cũng không có phát tác , trái lại áp chế lửa giận , trầm giọng nói:
- Ngươi đã thích trực tiếp một chút , chúng ta liền nói trắng ra đi.
- Trước khi ngươi đến, bản tọa đã nói chuyện với các phái, hôm nay chỉ cần ngươi nhận sai với mọi người ở đây thì sẽ không truy cứu đến chuyện này nữa.
- Đương nhiên , ngươi cũng có thể lựa chọn cự tuyệt , dù sao ngươi là đệ tử của Bàn Sơn thôn, chúng ta cũng sẽ không ra tay với ngươi . Nhưng tính mạng của những thôn dân Bàn Sơn thôn đó, ngươi cũng không có năng lực bảo vệ bọn họ rồi.
Từ Khuyết nghe thế , nhất thời cười lạnh thành tiếng:
- Ngươi đang uy hiếp ta?
- Không phải uy hiếp , chỉ là để cho ngươi biết có hai loại hậu quả.
Trương Đan Sơn lắc lắc đầu , thản nhiên nói:
- Thiên Vũ tông ta truyền thừa đến này, có vô số pháp bảo, hơn nữa còn có một món pháp bảo gọi là Phá Trận toa, có thể phá giải hết các trận pháp sơ giai của thiên hạ, cho nên đại trận ngươi bày ra cũng không phải là vô địch.
Phá Trận toa? Có thể phá giải hết các trận pháp sơ giai?
Ha ha, cho ka có điểm trang bức về đổi trận pháp trung giai đi, xem các ngươi phá như thế nào.
Trong lòng Từ Khuyết cười lạnh, lắc đầu nói:
- Xin lỗi, nhận sai là không thể nào, năm đó khi ta bái nhập sư môn, sư phụ ta đã nói, dù có chết cũng không nhận sai , nếu không liền trục xuất ta khỏi sư môn . Ta liền chưởng vào ót người một cái, liền bị người truy đánh 3 ngày 3 đêm, ta cũng không có nhận sai, mà bây giờ…
Nói đến đây , hắn ngừng lại một chút , ánh mắt lạnh lùng đảo qua từng người ở đây, tiếp tục nói:
- Chỉ bằng đám người các ngươi cũng muốn để ta nhận sai, các ngươi có tư cách này sao?
"Đinh , chúc mừng kí chủ 'Từ Khuyết' trang bức mạnh mẽ thành công , thưởng cho 20 điểm giá trị trang bức !"
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 27:
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 27:
- Càn rỡ.
Rốt cuộc cũng có vài tên trưởng lão nóng tính nhịn không được mà đứng lên quát một tiếng.
Từ Khuyết thản nhiên nhìn mấy người này một cái, lắc đầu nói:
- Nếu các ngươi vẫn giữ loại thái độ này thì ta cũng không có biện pháp gì nữa, để sư phụ ta đến đây đi.
Mấy gã trưởng lão nhất thời liền yên, thở hổn hển mấy cái , sửng sốt không nói được lời nào.
Không khí trong phòng nghị sự lại lắng đọng.
Ai cũng không muốn đắc tội với Từ Khuyết, nhưng cũng không có ai muốn bỏ đi thể diện mà chủ động cầu hòa.
Mà trên thực tế Từ Khuyết cũng không phải muốn thêu dệt chuyện , là người của hai thế giới , hắn biết rõ mình nên dùng phương thức gì để xử lý chuyện này .
Đã có được chỗ dựa là vị sư phụ ngưu bức kia, vậy thì khẳng định mình không nên biểu hiện hiền hòa, hơn nữa theo lời đồn đãi Đoạn Cửu Đức là người có tính nết cổ quái, như vậy mình càng nên hung hăng càn quấy một chút .
Nếu tùy tiện xin lỗi đám người kia thì rất có thể sẽ khiến cho ngờ vực vô căn cứ , đến cuối cùng còn bị vạch trần thân phận, tất nhiên sẽ bị mấy tông phái lớn báo thù.
Chính hắn có được hệ thống trong tay, thật sự là không sợ, nhưng mà thôn dân Bàn Sơn thôn lại gặp nguy cơ.
Cho nên tuồng vui này nhất định diễn tới cùng a.
Từ Khuyết nắm chặc nắm tay , thầm nghĩ trong lòng, ka nhất định phải trang bức rồi.
…
- Ngươi đã không chịu xin lỗi , vậy ngươi cảm thấy được việc này nên giải quyết như thế nào?
Yên lặng được một lát, rốt cuộc là Trương tông chủ mở miệng đặt câu hỏi rồi.
Khác biệt là giọng nói lúc này của vị Tông chủ này cũng không còn lạnh lùng như trước nữa, ngược lại trở nên hơi hiền hoà.
Trong lòng Từ Khuyết cười thầm, nghĩ kỹ xảo biểu diễn của mình đã vượt qua rồi, ngay cả vị Tông chủ của Thiên Vũ tông này cũng đã bắt đầu tin vào thân phận của mình rồi.
Bất quá nghe nói vị Tông chủ này có duyên từng gặp Đoạn Cửu Đức vài lần ?
Vậy thì tốt, còn có thể tiếp tục lợi dụng một chút.
Từ Khuyết tâm tư vừa động , ra vẻ trầm ngâm suy tư một chút , chợt nói:
- Như vậy đi, trước đó là do ta hiểu lầm, chư vị đều là tiền bối của ta, vây hôm nay ta mượn dùng địa bàn của Thiên Vũ tông, bày ra tiệc rượu mời các vị ăn một bữa, nói chuyện với nhau, sau này mọi người là bằng hữu, không biết ý của Trương tông chủ như thế nào?
Nói xong , Từ Khuyết nhìn về phía Trương Đan Sơn , cho một ánh mắt đầy thâm ý.
Giống như là là ám chỉ Trương Đan Sơn , chúng ta có giao tình , ngươi không thể lừa ta
Trương Đan Sơn đôi mắt hơi híp , gật đầu nói:
- Thiên Vũ tông ta không có ý kiến, đêm nay có thể cho ngươi mượn luyện võ trường của ngoại tông để bày tiệc.
Những tông phái khác thấy thế , lập tức nói the:
- Từ tiểu hữu quá khách khí , ta Liệt Diễm phái không có ý kiến , đêm nay chúng ta không say không về .
- Ta Thương Sơn phái cũng không có ý kiến .
- Ta Lạc Dương phái . . . Cũng không có ý kiến !
Cuối cùng chưởng môn của Lạc Dương phái cũng nén giận nói.
Hết cách rồi, Thiên Vũ tông người ta đều không so đo rồi, bọn hắn chỉ là một tiểu tông phái thì tính là cái rắm a.
Huống hồ chuyện này vốn cũng là bọn hắn tham món lời nhỏ , có ý xấu trước, muốn đi giết Từ Khuyết đoạt bảo , kết quả bị người giết lại nhiều đệ tử cùng trưởng lão như vậy, hiện tại cũng chỉ có thể âm thầm chịu đựng.
Nháy mắt mọi chuyện đã bị một bữa tiệc rượu giải quyết.
Nhưng xét đến cùng , vẫn là cái tên Đoạn Cửu Đức nổi lên tác dụng lớn nhất.
Từ Khuyết biến thành người tâm phúc của các tông phái, đi đến đâu cũng bị mời rượu.
Mượn cơ hội này, Từ Khuyết bắt đầu khoác lác cùng với đám chưởng môn, trưởng lão của các phái.
- Nhớ năm đó , ta nhớ có một lần sư phụ mang theo ta xuống núi lịch lãm , đi bái phóng một cá tông môn. Tông môn người ta thật biết cách làm người a, vừa thấy mặt trực tiếp đưa lên một đống thiên tài địa bảo , nói là cho ta quà gặp mặt , lưu cho ta ấn tượng sâu sắc. Sau đó tông môn kia bị cừu gia đuổi giết, mà ta lại là người nghĩa bạc vấn thiên, là người cởi mở, không nói hai lời, liền cùng sư phụ ta đi hỗ trợ, cuối cùng giết sạch cừu gia của tông môn kia.
Mọi người nghe xong ngẩn ra , lập tức phản ứng lại .
Lời…lời này là ám chỉ chúng ta tặng quà ư?
Một lão giả Liệt Diễm phái phản ứng cực nhanh, lập tức giơ ly rượu lên, nói:
- Lấy tư thế oai hùng của tiểu hữu cùng Đoạn tiền bối, đi đến đâu cũng đều là nhân vật nổi tiếng đã. Trước tiên lão hủ mời ngươi một ly, mặt khác ở đây có vài món pháp khí, xem như là quà tặng gặp mặt của lão hữu, mong rằng Từ tiểu hữu không nên ghét bỏ.
- Từ tiểu hữu , ta cũng đại biểu Thương Sơn phái mời ngươi một ly , còn có vài cọng linh thảo có dược linh trên tám trăm năm, mời người nhận lấy.
- Đệch, chỉ có vài cọng linh được mà cũng đem ra à? Từ tiểu hữu , ta Hỏa Vân phái tặng ngươi một lọ Cửu Chuyện Dục Huyết đan, đan dược này dùng để tôi thể dục huyết, là thần dược nhục thân trở nên cường đại hơn.
Một lão giả đứng dậy khí phách hào hùng nói.
Mọi người nhất thời hít sâu một hơi .
Hỏa Vân phái này cũng quá độc ác đi, vì muốn giao hảo với Đoạn Cửu Đức mà ra tay hào phóng như vậy , lại đưa ra một lọ Cửu Chuyển Dục Huyết đan, nghe nói cả phái bọn hắn cũng chỉ có ba lọ thôi.
- Ấy za, tại sao lại không biết xấu hổ như vậy?
Từ Khuyết lộ ra nụ cười ngại ngùng, giả vờ tứ chối.
- Những lời này của Từ tiểu hữu là không khách khí rồi, nếu thật sự xem lão hủ là bằng hữu thì ngươi cứ thu lấy.
Lão giả Hỏa Vân phái nói xong, trực tiếp đưa bình đan dược cho Từ Khuyết, còn làm ra bộ dạng ngươi không thu chính là không nể mặt ta.
Từ Khuyết đành phải bất đắc dĩ nhận lấy đan dược .
Đương nhiên là hắn cũng nhận những lễ vật của các tông phái khác, ăn xong một bữa cơm, không gian trong hệ thống đã đầy, mà điểm trang bức cũng tăng lên không ít.
…
Cùng lúc đó trong một gian phòng của Thiên Vũ tông.
Một tên đệ tử đang quỳ trên mặt đất , hướng một vị bà lão đầu bạc nói cái gì đó.
Sau khi nghe xong bà lão mở to hai mắt nhìn, nói:
- Ngươi nói cái gì? Tông chủ chẳng những không bắt tên súc sinh kia xin lỗi, hơn nữa còn cho mượn luyện võ trường để hắn đãi tiệc mời khách sao?
Người này là Tôn trưởng lão, có lẽ là quá tức giận mà thanh âm của lão khi nói chuyện cũng phát run, “Rắc” một tiếng, chèn trà trong tay đã bị nện xuống đất.
- Bẩm..bẩm Tôn trưởng lão , đúng là như thế.
Tên đệ tử kia bị dọa không nhẹ , quỳ trên mặt đất run rẩy nói .
Sắc mặt bà lão trở nên âm trầm, đôi mắt hiện lên một tia tàn nhẫn .
- Người này gian trá ác độc , còn từng đùa bỡn đồ nhi của ta, không thể bỏ qua cho hắn.
Ánh mắt bà lão quét về phía tên đệ tử đang quỳ, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ngươi mang theo lệnh bài của ta, đi đến Trân Bảo Các của nội tông lấy Phá Trận toa tới đây, nhớ kỹ việc này ta không muốn để người thứ ba biết, ngay cả Tông chủ, hiểu chưa?
- Vâng…vâng…đệ tử minh bạch.
Đệ tử kia tiếp nhận lệnh bài, lập tức đứng dậy chạy tới Trân Bảo Các.
Bà lão thấy bóng dáng tên đệ tử kia rời xa, ánh mắt nhìn về phương xa, trên mặt nở nụ cười âm hiểu:
- Nếu không thể bắt tên súc sinh này thì hãy để đám kiến hôi Bàn Sơn thôn kia thay ngươi chuộc tội đi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 28: Tâm thần không yên.
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 28: Tâm thần không yên.
Mấy canh giờ sau, yến tiệc cũng đã sắp kết thúc.
Rất nhiều chưởng môn trưởng lão của các tông phái đều uống rất tận hứng, trước khi đi còn lôi kéo Từ Khuyết, nói hắn tiếp tục ở lại mà uống.
Từ Khuyết tự nhiên là từ chối một cách khách sáo rồi.
Hôm nay ka trang bức ở đây cả ngày, hơn nữa còn mở yến tiệc, thu hoạch cũng được hơn 200 điểm trang bức, đã đủ để đổi một trận pháp trung giai rồi.
Mở ra hệ thống, tin tức cá nhân hiện ra trước mặt.
"Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Kết Đan Kỳ tầng 5 ( thông hiểu đạo lí )
Điểm kinh nghiệm EXP: 0 / 200000
Giá trị trang bức: 280 điểm
Công pháp: 《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 trung giai
Kỹ năng: Long Đằng Cửu Biến ( viên mãn ); Tam Thiên Lôi Động ( viên mãn ); Binh tự bí ( tiến độ 0% ); Diễm Phân Phệ Lãng Xích ( tiến độ 0% ); Lục Hợp Du Thân Xích ( tiến độ 0% ) .
Tinh hoa: công pháp (330 điểm )
Chức nghiệp: vô
Địa vị: phò mã của Hỏa Nguyên quốc ở Đông Hoang đại lục
“. . ."
- Đúng rồi , thiếu chút nữa quên nâng cao độ thuần thục của pháp quyết rồi."
Sau khi thi triển pháp quyết mới thì Từ Khuyết vẫn chưa dùng qua, từ đầu đến cuối tiến độ đều ở 0%, sau khi thấy được con số này, hắn mới phản ứng lại.
Bất quá tinh hoa công pháp còn hơn 300 điểm, nên phân chia thế nào đây?
Trước đó Long Đằng Cửu Biến cùng với Tam Thiên Lôi Động đều thuộc về pháp quyết Địa giai, mỗi lần muốn tăng max thì tốn 100 điểm tinh hoa công pháp.
Nhưng bây giờ Binh tự bí lại là pháp quyết Thiên giai, muốn nâng max thì chỉ sợ cũng không chỉ có 100 điểm a.
- Được rồi, dùng thử 100 điểm tinh hoa công pháp thử.
Từ Khuyết nghĩ một chút, lập tức thao tác hệ thống, bỏ 100 điểm tinh hoa công pháp vào Binh tự bí.
Đinh , tiêu hao một trăm điểm tinh hoa công pháp , Binh tự bí' thăng cấp thành công , tiến lên độ 10% ."
Đù móa.
Từ Khuyết thiếu chút nữa nhảy dựng lên .
100 điểm là có thể làm cho pháp quyết Địa giai max, mà Thiên giai chỉ có tăng lên được 10%? Đù móa, đây là muốn đòi mạng người à.
Không nên không nên , không thể lãng phí như vậy.
- Hệ thống, bỏ 200 điểm tinh hoa công pháp còn lại vào Diễm Phân Phệ Lãng Xích cùng Lục Hợp Du Thân Xích đi.
"Đinh , tiêu hao một trăm điểm tinh hoa công pháp , Diễm Phân Phệ Lãng Xích thăng cấp thành công , tiến độ 100% , tu luyện viên mãn !"
"Đinh ,tiêu hao một trăm điểm tinh hoa công pháp , Lục Hợp Du Thân Xích thăng cấp thành công , tiến độ 100% , tu luyện viên mãn !"
…
Liên tiếp hai thanh âm nhắc nhở của hệ thống, Từ Khuyết cảm thấy trong cơ thể đột nhiên xuất hiện hai cổ nhiệt lượng đang di chuyển, sau đó hòa nhập vào đan điền, lập tức cả người cảm thấy tràn ngập lực lượng .
- Cảm giác thật yomost, cũng là lúc nên trở về thôn rồi.
Từ Khuyết chỉ cảm thấy tâm tình một mảnh khoan khoái , đang chuẩn bị cất bước rời đi thì lại phát hiện cách đó không xa có một thân ảnh.
Người nọ đứng bình tĩnh ở trong bóng đen, ánh mắt đầy thâm ý nhìn mình.
- Trương tông chủ , còn chưa nghỉ ngơi sao?
Từ Khuyết cười nhưng nhưng trong lòng có chút không chắc , vị Trương tông chủ này đoán chừng là đến thăm hỏi chuyện của Đoạn Cửu Đức rồi.
Trương Đan Sơn đứng ở đàng xa , hướng Từ Khuyết gật gật đầu .
Sau đó không thấy hắn có bất kỳ động tác , chỉ là nháy mắt một cái , liền nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Từ Khuyết, thiếu chút nữa làm Từ Khuyết hoảng sợ.
- Mấy trăm năm trước , ta từng cùng sư phụ ngươi từng có vài lần duyên phận , không biết hiện tại ngài ấy có tốt không?
Giọng nói của Trương Đan Sơn ôn hòa , thật sự đã coi Từ Khuyết là đệ tử của Đoạn Cửu Đức rồi.
Từ Khuyết cười một cái:
- Sư phụ rất tốt, mấy năm nay một mực sống phóng túng ở Đông Hoang.
- Hả? Vậy lão nhân gia bây giờ đang ở Hỏa Nguyên quốc sao?
Đôi mắt Trương Đan Sơn sáng lên.
- Không biết , lão gia hỏa kia hành tung quỷ dị , ta cũng không biết hắn bây giờ đang ở đâu. Bất quá hắn cho ta một đạo bí phù , chỉ cần ta gặp được nguy hiểm, thì hắn sẽ lập tức xuất hiện, Trương tông chủ có muốn thử một chút hay không?
Từ Khuyết cười híp mắt hỏi
Cái gọi là bí phù chẳng qua là thứ kiếp trước Từ Khuyết thấy được ở trong các tiểu thuyết trên mạng, thuận miệng nói bừa ra.
Bất quá Trương Đan Sơn hiển nhiên là tin , sửng sốt trầm mặc một lát , mới thản nhiên lắc đầu nói:
- Được rồi, hữu duyên thì sẽ gặp lại .
Lập tức nhìn về phía Từ Khuyết , ôn hòa nói:
- Sau này ngươi có thể ở lại Thiên Vũ tông , có gì cần cứ mở miệng , còn Bàn Sơn thôn bên kia , bản tọa cũng cam đoan sẽ không có người lại đi quấy rối .
- Được, vậy tạ ơn Trương tông chủ rồi! Bất quá hiện tại ta trở về một chuyến , thu thập ít đồ.
Từ Khuyết chắp tay cười nói
Trương Đan Sơn gật gật đầu:
- Ừh, đi thôi.
Từ Khuyết không tiếp tục khách sáo , thi triển Tam Thiên Lôi Động , thiểm điện hiện ra, lập tức bay đi.
Thái độ lần này của Trương Đan Sơn là tốt nhưng mà dù sao thì vẫn có tai họa ngầm.
Vạn nhất ngày nào đó mình bại lộ thân phân thì sao.
Nhưng Từ Khuyết vẫn là kẻ tài cao gan cũng lớn , Trương Đan Sơn mời hắn vào ở Thiên Vũ tông , hắn đương nhiên vui vẻ mà đáp ứng rồi.
Lần trước chỉ trộm Tàng Bảo Các ngoại tông của Thiên Vũ tông, có ngoại tông thì sẽ có nội tông, bên trong cũng có nhiều pháp quyết ngưu bức hơn, đến lúc đó trộm về đưa cho hệ thống, có thể kiếm được một món lớn.
Bất quá chuyện cần làm trước mắt là trở về Bàn Sơn thôn một chuyến.
Tuy nói Trương Đan Sơn vừa mới cam đoan sẽ không để ai đến quấy rầy Bàn Sơn thôn nhưng mà vẫn phải nhanh chóng trở về đổi trận phap trung giai, bảo vệ an toàn của thôn, để tránh sau này nếu bại lộ mọi chuyện thì sẽ liên lụy các thôn dân.
Ngay tại lúc Từ Khuyết bay về phía Bàn Sơn thôn thì trong ngực cảm thấy khó chịu, có cảm giác bất tường không giải thích được.
Đây là không có dấu hiệu gì, chỉ cảm thấy hình như là có chuyện không tốt đã xảy ra.
Hắn nhíu mày , phản ứng đầu tiên chính là lão tử trúng độc , nhất định là Trương Đan Sơn lão hồ ly kia hạ độc vào thức ăn ở yến tiệc.
- Hệ thống, mau kiểm tra thân thể của ta, coi thử ta trúng độc gì?
“ Đinh, thân thể của kí chủ Từ Khuyết rất tốt, khí huyết thịnh vượng , không có dấu hiệu trúng độc ."
Hả, không trúng độc?
Từ Khuyết ngạc nhiên, không trúng độc thì tại sao tâm thần lại không yên?
- Được rồi, trở về Bàn Sơn thôn rồi tính, hôm qua Tiểu Nhu muốn mua vải, nói muốn may đồ cho ta, ha ha, hiện giờ xem ra nha đầu kia đang rất gấp rồi.
Từ Khuyết lắc đầu cười, vứt đi mọi buồn phiền, nhanh chóng bay về Bàn Sơn thôn.
..
Mà lúc này trên không của Thiên Vũ tông xẹt qua một bóng người, bay thẳng về một gian lầu các, lúc hai chân rơi xuống đất thì mất thăng bằng, trực tiếp ngã xuống đất , trong miệng phun ra một ngụm máu tươi .
- Tôn trưởng lão.
Vài tên đệ tử canh gác của Thiên Vũ tông thấy thế thì lập tức hốt hoảng chạy tới .
Sắc mặt lão ẩu mặt âm trầm đến đáng sợ , nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đáng chết , không nghĩ tới tiểu súc sinh kia bày ra trận pháp lại có uy lực to lớn như thế , lần này không chỉ có phá hủy Phá Trận toa, mà đến bản trưởng lão cũng bị thương nặng.
Nói đến đây bà nhìn về phía mấy tên đệ tử Thiên Vũ tông, lạnh giọng hỏi:
- Tiểu súc sinh kia bây giờ còn đang Thiên Vũ tông à?
- Bẩm Tôn trưởng lão, hắn vừa mới xuống núi.
- Trở về rồi à? Ha ha , vừa lúc , để cho hắn đi xem đại lễ mà bản trưởng lão tặng cho hắn, xem hắn có thể làm khó dễ được ta không?
Lão ẩu cười lạnh một tiếng, dưới sự nâng đỡ của vài tên đệ tử Thiên Vũ tông, miễn cưỡng đứng lên đi vào trong.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới
Tác giả: Bố Y
Chương 29: Mang muội đi giết người.
Dịch & Biên: Hôi Lông
Nguồn: 4vn.eu
Chương 29: Mang muội đi giết người.
Lúc này , Bàn Sơn thôn ánh lửa ngút trời , vô số thôn dân ngã xuống trong vũng máu, lại có người bị thiêu đốt.
Trong thôn vang lên tiếng kêu thảm thiết, mặc kệ thôn dân cầu xin như thế nào, hơn mười tên tu sĩ cũng bất vi sở động, phi kiếm trong tay vung lên, cười gằn chém về những thôn dân kia.
Đúng lúc này, lại có mấy bóng người xẹt qua , thân mặc áo của Thiên Vũ tông, trong đám người có một gương mặt quen thuộc là Đường Tuyết Như.
Nàng mang theo vài tên đệ tử Thiên Vũ tông đi ngang qua, vừa lúc nhìn thấy một màn này , lâp tức vọt tới .
- Dừng tay , các ngươi là ai , dám giết hại dân chúng?
- Hắc hắc, Âm Quỷ mô ta làm việc, người không liên quan thì mau chóng rời đi.
- Càn rỡ, đây là địa bàn của Thiên Vũ tông chúng ta, Âm Quỷ môn các ngươi thật to gan lớn mật.
- Thiên Vũ tông thì sao, nếu không đi thì đừng trách đao kiếm chúng ta không có mắt .
- Hừ, vậy thử nhìn một chút .
Sắc mặt mấy người Đường Tuyết Như trở nên lạnh lùng, giết về phía Âm Quỷ môn.
…
“ Vù”
Cùng lúc đó, càng đến gần Bàn Sơn thôn thì trong lòng Từ Khuyết càng thêm lo lắng.
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Từ Khuyết nhíu mày, tăng tộc độ đến cực hạn.
Rốt cuộc xuyên qua một ngọn núi lớn, Bàn Sơn thôn đã ở trước mặt.
Nhưng mà ngay sau đó, lúc này Bàn Sơn thôn khắp nơi đều hoang tàn, một cảnh tượng bi thảm đập vào mắt Từ Khuyết, Từ Khuyết không thể tin được, một nơi như luyện ngục nhân gian này là Bàn Sơn thôn thuần phác đáng yêu kia sao?
Muốn rách cả mí mắt , lửa giận trong lòng Từ Khuyết bùng lên, không thể áp chế được mà rống lên.
- Không . . .
Hắn giống như nổi điên, điên cuồng mà lao xuống dưới.
Chỉ thấy bên dưới, một thân ảnh yêu kiều đang bị một tên tủ sĩ đuổi theo, không ngờ là Tiểu Nhu .
Đột nhiên “ phốc” một tiếng, trong lúc hoảng loạn nàng đã ngã nhào trên đất, khuôn mặt nhỏ nhắn mặt không còn chút máu , hàm răng cắn thật chặc môi dưới .
Nhưng còn chưa kịp đợi nàng bò dậy thì phía sau xuất hiện một vệt sáng, trực tiếp xuyên thẳng qua thân thể của nàng.
“Vù”
Phi kiếm lướt đi từ trong cơ thể của nàng, máu tươi cùng thân thể của Tiểu Nhu đồng thời rơi xuống đất !
Giờ khắc này , thời gian giống như ngừng lại.
Cách đó không xa đầu Từ Khuyết đột nhiên trống rỗng , hắn mở to hai mắt nhìn , há to miệng , khó mà tin một màn trước mắt.
- Dừng tay.
Mấy người Đường Tuyết Như cũng từ trong thôn lao ra, thấy được cảnh tượng như vậy, liền giết về phía tên đệ tử Âm Quỷ môn kia.
Nhưng hết thảy đều chậm , đám đệ tử Âm Quỷ môn giết hết thôn dân, cũng không ở lại chiến đấu, mà sôi nổi khống chế phi kiếm thoát đi.
Lúc này Từ Khuyết cũng chạy tới, trong mắt toàn là tơ máu, giống như là bị điên rồi, không ngừng gào thét:
- Không , không , khôn….
- Hả? Là tên dâm tặc này?
Đường Tuyết Như nhìn thấy Từ Khuyết, lập tức sửng sốt.
Từ Khuyết cũng không có chút ý đến bọn họ, mà phóng về phía Tiểu Nhu.
- Tiểu Nhu , Tiểu Nhu , muội tỉnh , ta đã trở về , muội không cần sợ, hiện tại ta sẽ cứu muội.
Hắn đi đến bên cạnh Tiểu Nhu, một tay đỡ nàng vào trong ngực, đồng thời gọi hệ thống ra để tìm kiếm dược vật chữa thương.
Lúc này Tiểu Nhu chật vật mở mắt ra , nhìn thấy Từ Khuyết , trên mặt nhất thời lộ ra nụ cười ngọt ngào .
- Từ… Khuyết ca ca…rốt cuộc thì…huynh…huynh đã trở lại.
- Ta đã trở về , thực xin lỗi , thực xin lỗi ! Ta đáng chết , là ta về trể . .
Nước mắt Từ Khuyết rơi xuống.
Là người của hai thế giới, lâu lắm rồi Từ Khuyết chưa chết, nhưng bây giờ hắn lại không thể kiềm nổi nước mắt của mình.
- Hệ thống , hệ thống , nhanh, đổi dược vật, không tiếc hết thảy đều phải cứu sống Tiểu Nhu.
Từ Khuyết điên cuồng hò hét với hệ thống.
“ Đinh, bởi vì cấp bậc của hệ thống chưa đủ, nên những công năng khác của hệ thông đều không có cách nào để sử dụng.”
Hệ thống trả lời một câu lạnh như băng, như một chậu nước lạnh đổ vào đầu Từ Khuyết.
Cái gì? Đẳng cấp không đủ , hiện tại ta muốn cứu người , cứu người a !
Từ Khuyết cảm thấy trời đất xoay chuyển, như muốn sụp đổ.
Hắn chưa bao giờ cảm giác vô lực như thế, thậm chí là lúc xảy ra tai nạn xe cộ thì cũng chưa từng vô lực như vậy.
- Không… không được rồi… Từ Khuyết ca ca, có lẽ là…vận mệnh của Tiểu Nhu là như vậy…bất quá…trước khi chết lại…có thể…nhìn thấy được…Từ Khuyết ca ca…Tiểu Nhu chết cũng không còn…tiếc nuối…
Lúc này , Tiểu Nhu cười , từ từ giơ cánh tay lên , giống như dùng hết khí lực của mình, đưa bàn tay đặt lên má của Từ Khuyết, hơi thở mong manh:
- Từ Khuyết…ca ca…huynh đừng khóc…mặt của huynh thật trắng…để muội…muội nhìn kỹ…
- Từ Khuyết ca ca….kỳ thật Tiểu Nhu rất muốn nói với huynh…muội thích huynh…thích cái cảm giác này…
- Từ Khuyết ca ca …. Tiểu Nhu biết mình không xứng với huynh ….nhưng nếu giờ muội không nói…thì sau này cũng….sẽ không còn cơ hội nữa rồi…
- Từ Khuyết ca ca…xin lỗi…Tiểu Nhu nói sẽ may cho huynh một….bộ quần áo mới…nhưng mà bây giờ không còn…kịp nữa rồi…
- Từ Khuyết ca ca…sau khi Tiểu Nhu chết...huynh…huynh có còn nhớ đến Tiểu Nhu không?
- Cả đời này của Tiểu Nhu…ngày mà Tiểu Nhu cảm thấy vui vẻ nhất…chính là ngày được ở cùng với…Từ Khuyết…ca….ca…
“Bịch”
Lời còn chưa dứt, tay của Tiểu Nhu đã rơi xuống.
Cô gái ấy đã nhắm mắt lại, có thể thấy được khóe mắt của nàng còn có nước mắt.
- Không….
Thấy Tiểu Nhu đã buông xuôi, Từ Khuyết Khuyết ôm nàng thống khổ ngửa mặt lên trời thét dài , sau đó không ngừng lay động thi thể của nàng, rống lên:
- Tiểu Nhu, muội đừng ngủ, muộ tỉnh dậy đi, ta nói muốn dẫn muội ngự kiếm phi hành, dẫn muội đi chơi, ăn nhiều món ngon, ta muốn muội may cho ta quần áo mới…
Nước mắt Từ Khuyết đầy mắt, thanh âm khàn khàn.
Nhưng mà Tiểu Nhu trong lòng Từ Khuyết đã ngủ rồi, không nghe được hắn kêu gọi.
Trong đầu của Từ Khuyết hiện lên hỉnh ảnh mấy ngày qua, nụ cười ngọt ngào của Tiểu Nhu, dáng người của nàng, còn có thanh âm dễ như chuông bạc, không ngừng quanh quẩn bên tai Từ Khuyết.
Mọi chuyện đều giống như ngày hôm qua.
Mấy người Đường Tiểu Như đưa mắt nhìn nhau , nhưng không có biện pháp gì .
Bọn hắn tuy rằng tu tiên , nhưng không có năng lực cải tử hồi sanh.
- Này , dâm tặc , người chết không có thể sống lại , nén bi thương. Huống hồ sinh lão bệnh tử chính trạng thái bình thường của nhân sinh, bất quá chỉ là một cô gái nông dân phàm tục mà thôi, ngươi làm gì mà thương tâm như vậy? Bất ngươi ngươi yên tâm đi, Bàn Sơn thôn là địa bàn của Thiên Vũ tông, chờ ta đem chuyện này báo lên sư phụ, tất nhiên sẽ tìm Âm Quỷ môn đòi công đạo.
Đường Tuyết Như đi tới phía sau Từ Khuyết, mở miệng nói .
Từ Khuyết lại trầm mặc, không nói ngồi dưới đất ôm thật chặc Tiểu Nhu .
Hai đấm hắn siết chặc lại, thân mình không ngừng run rẩy , trên cổ có thể rõ nhiều sợi gân xanh bạo khởi .
Ngay sau đó…
"Phốc !"
Ngực Từ Khuyết chấn động, trong miệng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi .
Đường Tuyết Như cùng vài tên đệ tử Thiên Vũ tông nhất thời biến sắc !
Đây là... Tâm mạch chi huyết!
Tình cảm của người này sâu như vậy, ngay cả tâm mạch chi huyết cũng phun ra, nói vậy tình cảm của hắn đối với cô nương đã chết là tình cảm chân thành.
Haizz, cũng khó trách , nhìn thấy người yêu mến chết ở trước mặt mình , ai có thể chịu đựng được loại đau khổ này.
Mọi người sôi nổi lắc đầu , thở dài .
Trong lòng Đường Tuyết Như cũng kinh ngạc, ngơ ngác nhìn thấy Từ Khuyết , nghĩ thầm đây là tên dâm tặc ghê tởm trước đây sao? Tại sao lại giống như biến thành người khác rồi?
…
Không lâu sau, rốt cuộc Từ Khuyết cũng nhúc nhích.
Đưa tay phủi nhẹ vết máu ở khóe miệng , lạnh như băng ngẩng đầu lên , trong đôi mắt tràn đầy hàn ý cùng sát khí .
Đường Tuyết Như cùng vài tên đệ tử Thiên Vũ tông thấy thế , sửng sốt hoảng sợ , không tự chủ được lui về sau mấy bước , sắc mặt thậm chí hơi trắng bệch .
Sát khí bức người !
Sát ý của người này thật sự đáng sợ.
- Ngươi…ngươi đừng nên làm bậy, việc này không liên quan đến chúng ta, chúng ta đi ngang qua, thấy thế liền đi xuống giúp đỡ thôi.
Một tên đệ tử của Thiên Vũ tông bị dọa phát sợ , nghĩ đến Từ Khuyết muốn ra tay với bọn họ , lập tức hốt hoảng giải thích.
Từ Khuyết cũng không để ý tới , bình tĩnh ôm Tiểu Nhu, từ từ đứng lên.
Ở trong ánh mắt kinh hoảng và khẩn trương của mấy người Đường Tuyết Như, Từ Khuyết đưa miệng vào gần tai của Tiểu Nhu, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Nhu, ta mang muội đi giết người.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius