Quyển 6
Chương 93:Ngả Cách Lôi( Hạ) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
“ Giao ra thư tín, sau đó đem toàn bộ đồ quý trên người bỏ ra, lão tử có thể bỏ qua cho các ngươi một lần.”
“ Ha ha, cướp bóc sao, quả là có trò vui a.” Lai Ân vui vẻ.
Ngả Cách giải thích nói “ Mỗi lần hội nghị trưởng lão viện đều có một số gia tộc bị cướp như vậy, còn có trường hợp có đi không có về.”
Lai Ân khinh thường bĩu môi, phất tay từ trong không gian giới chỉ quăng ra hơn mười hắc cầu.
Ngả Cách cũng lười nhắc nhở, thầm nghĩ gã nhân loại này cao ngạo, có chết cũng không sao, hơn nữa mình cũng sẽ không thiếu mạng của hắn.
Hắc cầu vừa rơi xuống liền hóa thành cự thú.
Ngả Cách trợn mắt há mồm nhìn đám cự thú xông vào đám người.
Ma chiến không phải là đối thủ của khôi lỗi thú, chỉ một lần tiếp xúc đã bị đánh cho tan nát.
Gã ma sĩ dẫn đầu vung quyền muốn ngăn cản một con khôi lỗi thú.
Lai Ân cười nhạt cong ngón búng một cái.
Nửa trên của gã ma sĩ trực tiếp biến thành thịt nát.
Một tiểu đội hơn ba mươi người.
Nói mạnh không mạnh nhưng tuyệt đối không phải kém.
Kết quả không ngờ lại trong nháy mắt đã bị tiêu diệt toàn quân.
Ngả Cách lặng người.
Lai Ân triệu hồi hắc cầu lại, không thèm để ý đến đám thi thể trên mặt đất nói “ Đi thôi, lãng phí thời gian, hừ đến ma tướng ta còn không để vào mắt, chỉ là một đám ma sĩ cũng muốn làm thịt ta sao.”
Ngả Cách nghi ngờ nói “ Vừa rồi hắc cầu là cái gfi vậy? ít nhất cũng có thực lực Ma hồn đỉnh a.”
“ Khôi lỗi thú, dùng luyện kim thuật để luyện chế, uy lực mặc dù không tăng lên bất quá dùng để đối phó với ít phiền toái nhỏ cũng đủ.”
“ Ma hồn đỉnh dùng để đối phó với phiền toái nhỏ, ngươi thật là điên cuồng a.” Ngả Cách ha hả cười.
Trong vòng một ngày liên tục gặp mấy lần cướp bóc.
Trừ bỏ lần đầu Lai Ân ra tay, những lần sau đều do khôi lỗi thú dọn dẹp, tất cả đám cường đạo đều không có ai còn sống rời đi.
Sáng sớm ngày thứ ba.
Lai Ân từ xa đã nhìn thấy Ngả Cách Lôi thành.
Tường thành cao mười thước, ở lỗ châu mai đều có thủ vệ đứng.
Ở cửa thành có hai gã ma binh đứng kiểm tra người qua lại.
Lai Ân ngoài ý muốn lại gặp được nhân loại khác ở đây.
Gã yếu nhất cũng có thực lực Thần hạ giai tứ cấp, trong đó có một gã trên người toát ra uy áp vô cùng khủng bố khiến cho Lai Ân cũng cảm thấy sợ hãi.
Thần trung giai.
Tuyệt đối là Thần trung giai.
Một gã Thần trung giai pháp sư địa vị ở Ma giới vô cùng cao, theo lời Ngả Cách thì không hề kém so với địa vị của ma tướng.
Ma pháp của Thần trung giai pháp sư có uy lực cực mạnh, có thể hủy diệt một phần năm thổ địa của Tây bộ.
Ngả Cách dẫn Lai Ân cùng Ma Lợi Tư đi tới hướng đông bắc của thành.
Lai Ân đi một vòng nối “ Không có thứ ta cần.”
Ma Lợi Tư cũng giận dữ nói “ Càng không có thứ ta muốn.”
Ngả Cách kinh hãi nghi ngờ nói “ Các ngươi muốn mua cái gì? Mấy thứ này ở Ma giới cũng đều là tài liệu quý hiếm, cư nhiên còn không để vào mắt sao?”
Lai Ân chỉ vào mình nói “ Ta muốn mua bạo phệ thử, còn người này muốn Toái tinh thạch cùng Lam ảnh trần.”
“ Ta không nghe lầm chứ? Bạo phệ thử, lam ảnh trần, toái tinh thạch? Các ngươi không biết rằng những thứ này vô cùng quý hiếm sao? Toái tinh thạch tìm một khối cũng vô cùng khó khăn, lam ảnh trần lại càng không phải nói, hơn nữa các ngươi liệu có đủ tiền để mua không?”
“ Tiền không thành vấn đề, chỉ cần có bán là được.”
Lai Ân mắt nhìn bốn phía, phát hiện có một quầy hàng nơi đó khá tấp nập người, hàng hóa bày biện cũng có vẻ xa xỉ.
“ Quầy hàng của ngươi nhượng lại cho ta.”Lai Ân đi đến trước quầy hàng trực tiếp ra điều kiện.
“ Ha ha, muốn mua quầy hàng của ta? bằng vào ngươi sao?.” Gã chủ quầy không thèm nhìn Lai Ân đến nửa mắt, cao ngạo đáp.
“ Không gian giới chỉ một mai.” Lai Ân vung tay ném lên quầy hàng.
Gã chủ quầy nhướng mắt nhìn lên sau đó phất phất tay nói “ Thực xin lỗi, không có hứng thú.”
“ Hai mai.” Lai Ân lai ném ra thêm một cái nữa.
Ngả Cách nhìn thấy Lai Ân trả giá, ánh mắt không khỏi bội phục không thôi.
Cuồng cũng tốt, kiêu cũng tốt.
Một kẻ có thể một đòn diệt sát ma sĩ, sau đó lại ném ra hai mai không gian giới chỉ không hề chớp mắt.
Biết rõ tình huống Ma giới còn dám tiến vào, khiến cho người ta không khỏi bội phục.
Ngả Cách lần đầu tiên sinh ra ý nghĩ muốn hợp tác cùng nhân loại này, sau đó chuyện thống nhất tây bộ đại lục cũng không phải là chuyện khó.
Bằng vào Lai Ân có thể làm cho trí ma trưởng lão cũng phải kiêng kị, cùng với thực lực của Ngả Cách Lôi gia tộc, điều này hoàn toàn khả thi.
Gã chủ quầy rốt cục cũng ngẩng đầu lên nhìn hai mai không gian giới chỉ trên bàn.
Không gian giới chỉ ở ma giới cũng không phải thiếu bất quá cũng không nhiều đến mức có thể tùy tay cũng ném ra được hai cái.
“ Không đủ sao? Vậy thì ba mai.” Lai Ân thấy chủ quầy ngẩng lên, lại tiếp tục ném thêm một mai nữa.
Ba mai giới chỉ long lanh nằm ở trên quầy.
Quầy chủ ánh mắt thay đổi, ánh mắt khẽ nheo lại.
“ Không đủ sao? Vậy thì bốn mai.” Lai Ân lại vứt ra thêm một mai nữa.
Bốn mai.
Gã chủ quầy hít một hơi lãnh khí, không khỏi đánh giá Lai Ân một chút.
Người trước mặt này tuổi không lớn, trên người tản ra khí tức khiến người khác cảm thấy hít thở không thông.
“ Không biết vị tiên sinh này muốn mua quầy hàng của ta làm gì? Nếu có thể, bản thân ta nguyện ý giúp.”
Nhân loại có lẽ là sinh vật yếu đuối, thế nhưng nếu ở trước mặt ma tộc lại tỏ ra thực lực cường đại thì cho dù là ai cũng không dám khinh thị.
Gã chủ quầy thầm nghĩ nhân loại này nhất định không thể khinh thị, càng không thể đắc tội, nếu không chỉ sợ sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
“ Bạo phệ thử, Toái tinh thạch, lam ảnh trần.” Lai Ân nhẹ nhàng nói ra đồ vật này.
Chủ quầy nghe được từng cái tên trái tim không khỏi run lên.
Ba loại đồ vật này tùy tiện một cái cũng không phải chỉ có tiền là có thể mua được.
Hắn không dám nghĩ đến tiền vốn cũng thực lực của người này.
Khi thấy Lai Ân đi cùng Ngả Cách cùng Ma Lợi Tư, gã chưởng quầy đã biết đây rõ ràng không phải là người thường, dựa vào hơi thở của Ngả Cách cùng Ma Lợi Tư hắn cùng thầm đoán ra hai người này có thực lực ma tướng.
Gã chủ quầy chỉ lấy hai mai không gian giới chỉ, sau đó liền khom người rời đi.
Lai Ân chỉ vào hai không gian giới chỉ khác, nói “ Vẫn còn hai mai này.”
“ Tiên sinh, hai mai là đủ, như vậy đã hơn giá thuê bình thường mấy chục lần.”
“ Ta bỏ tiền ra chưa từng thu hồi lại, bốn mai này toàn bộ đều là tiền thuê.”
Gã quầy chủ vội vàng nói “ Như vậy xin đa tạ tiên sinh.”
Bốn mai không gian giới chỉ nếu cầm về gia tộc thì cũng coi như lập được công lớn.
Các chủ quầy hai bên thấy vậy không khỏi dùng ánh mắt hâm mộ nhìn.
Lai Ân ngoảnh lại bảo Ma Lợi Tư cùng Ngả Cách “ Các ngươi có thể đi dạo chung quanh nếu có phát hiện đồ cần mua thì trực tiếp mua, tiền không là vấn đề.”
Ma Lợi Tư vốn cũng muốn tự mình đi xem, không nói thêm một lời liền trực tiếp đi khỏi.
Ngả Cách cũng có tâm sự, liền rời đi.
Lai Ân ở trước quầy hàng dùng bút viết lên mảnh vải trắng : mua bạo phệ thử, toái tinh thạch, lam ảnh trần, chỉ mua không bán.
“ Tiên sinh, bạo phệ thử ngài định mua như thế nào? Tại hạ là Bố Lỗ Khắc, gia tộc ở Hắc ám sâm lâm.”
Lai Ân nhìn sang bên cạnh, một gã chủ quầy đang đứng đó hướng về phía hắn nói.
“ Có bao nhiêu mua bấy nhiêu.”
“ A”
Bố Lỗ Khắc giật mình, thầm nghĩ : người này cũng thật là ngông cuồng a.
Nhưng ngẫm lại vừa rồi Lai Ân vứt ra bốn mai không gian giới chỉ mà không chớp mắt, Bố Lỗ Khắc cũng cảm thấy tên này mặc dù ngông cuồng nhưng hắn có tiền vốn để ngông cuồng.
Bố Lỗ Khắc thấp giọng nói “ Tiên sinh, ngài định mua như thế nào?”
Lai Ân hỏi ngược lại “ Ở đây có thể lấy vật đổi vật hay dùng tiền để giao dịch.”
“ Lấy đồ vật đổi đồ vật là tốt nhất, một con bạo phệ thử đổi lấy một mai không gian giới chỉ, ngài thấy thế nào?”
Lai Ân đánh giá Bố Lỗ Khắc bật cười nói “ Gian thương cũng không có làm như vậy a, một mai không gian giới chỉ đổi lấy một con bạo phệ thử cũng có thể, ngươi nếu có bổn sự xuất một lúc hai mươi con ta sẽ đổi.”
“ Hai… hai mươi mai.” Bố Lỗ Khắc lắp bắp nói.
Hai mươi con bạo phệ thử đổi lấy hai mươi mai không gian giới chỉ, người này không phải là sản xuất ra không gian giới chỉ a.”
“ Ngươi có sao? Nếu không có thì tốt nhất đừng mặc cả với ta.” Lai Ân lạnh lùng nói.
“ Tiên sinh cứ hay nói đùa, hai mươi con bạo phệ thử nếu ta có thể xuất ra thì chỉ ngợ ngài cũng không xuất ra được nhiều không gian giới chỉ như vậy a.”
Lai Ân nhắm mắt dưỡng thần nói “ Chờ ngươi lấy ra rồi nói sau.”
Bố Lố Khắc trong lòng thầm nghi hoặc, chẳng lẽ người này thực sự có hai mươi mai không gian giới chỉ sao.
Bố Lỗ Khắc thầm nghĩ : Bạo phệ thử mặc dù trân quý nhưng căn bản cũng là gân gà, nếu thật sự có thể tìm được hai mươi con thì lúc đó gia tộc phát tài rồi.
Quyển 6
Chương 94:Tranh Đấu( Thượng) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Ở phía tây thành có một tòa lâu hai tầng tên là Tiểu Thổ lâu.
Ở bên trong có hai lão ma nhân, một thân hôi bố y phục, trên mặt đầy nếp nhăn, toàn thân được huyết sắc hoa văn che kín.
Ở trong mắt người ngoài thì hai lão ma nhân này bất quá cũng chỉ như hai gã ma binh mà thôi.
Không có ai biết bọn họ đến đây từ lúc nào, từ khi có Tiểu Thổ lâu thì hai lão đầu này đã ở đây.
Khi đó Ngả Cách Lôi thành còn chưa xây, nơi này vẫn chỉ là một thôn nhỏ.
Hôm nay hai lão ma nhân như mọi ngày, đi ra ngoài buôn bán một chút sau đó liền trở về.
Hai người vừa bước vào nhà đột nhiên liền chấn động toàn thân.
Bọn họ nhanh chóng giơ tay lên đề phòng nhìn thân ảnh đang ngồi giữa phòng khách quát khẽ “ Ai?”
“ Đa Minh Ni, là ta.” nhân ảnh đó đứng dậy, lộ ra khuôn mặt của Ngả Cách.
“ Tộc trưởng.” Đa Minh Ni lập tức thu tay lại nói “ Ngài sao lại tới đây, chẳng lẽ gia tộc đã xảy ra chuyện?”
“ Tân Bỉ liên hợp cùng trí ma hại ta, nếu không phải ta gặp được một nhân loại thì sợ rằng đã sớm chết rồi, năm đó tộc trưởng đầu tiên khi cho xây ngôi lầu này chính là lo lắng sẽ có ngày xảy ra chuyện, hiện tại không ngờ lại thành sự thật, Đa Minh Ni, Đa Minh Tạp, các ngươi từ hôm nay rời bỏ nhiệm vụ vũ, cùng ta rời đi.”
“ Tộc trưởng.”
Hai lão ma nhân kích động không thôi.
Ngả Cách Lôi gia tộc xây dựng đã được sáu nghìn năm, năm đó hai người vẫn còn là hai gã ma binh được chọn lựa để giấu ở đây, từ đó về sau thoát ly gia tộc, không nghĩ tới rốt cục lại có ngày này.
“ Sáu ngàn năm trôi qua, từ khi tộc trưởng đầu tiên xây dựng lâu này sự tồn tại của các ngươi đều chỉ được truyền miệng từ tộc trưởng này đến tộc trưởng khác, khi trước các ngươi có thực lực của Ma hồn, hiện tại đã đến trình độ nào?”
“ Tộc trưởng, tiểu nhân vô năng, sáu nghìn năm trôi qua không tiến triển được nhiều, cách đây một trăm năm mới đột phá từ ma hồn lên ma sĩ.”
“ Ân, không tồi rồi, đối với ma binh trong vòng sáu nghìn năm đột phá tới ma sĩ đã là các ngươi vô cùng cố gắng rồi.”
Đa Minh Ni nói “ Tộc trưởng, chúng ta cần phải đi giết người sao?”
“ Không, cùng ta đi gặp một người, nếu có một ngày ta chết đi, các ngươi phải nghe lệnh người đó, gia tộc không thể giao cho Tân Bỉ, ta thà rằng để một ngoại nhân làm tộc trưởng cũng không giao cho Tân Bỉ.”
“ Người? chẳng lẽ là nhân loại sao?” Hai lão ma nhân nghi hoặc nói.
“ Không sai, là nhân loại, người cứu ta chính là nhân loại, hơn nữa lại là ngừoi cầm quyền của Tạp Mai Lạp gia tộc.” Ngả Cách cũng không có nhiều lời, đối với thân phận của Lai Ân càng ít người biết càng tốt.
Có lẽ một ngày Ma Đế cũng sẽ bại ở trong tay nhân loại này không biết chừng.
“ Chúng tôi nghe lời ngài, tộc trưởng.” Đa Minh Ni cùng Đa Minh Tạp không nhiều lời, chỉ chấp hành.
“ Nơi này có gì thì mang đi, sau đó rời khỏi.”
Đa Minh Ni đứng dậy cầm một ngọn nến sau đó đi đến góc tưởng, cậy gạch để lộ ra một cơ quan.
Ngả Cách Lôi gia tộc có sáu nghìn năm tích lũy, của cải một phần đều để lại ở đây, mỗi một lần thâu tóm được các gia tộc khác, tộc trưởng đều lặng lẽ thu lại một nửa bảo khố của gia tộc đó, sau đó gửi đến tầng ngầm của tiểu thổ lâu.
Hầm ngầm lộ ra, ở dưới là một kim chúc đại môn.
Ngả Cách vạch tay áo bên trái, trên tay trái của hắn có một dấu vết gồ lên, đó chính là huy chương của gia tộc, đồ án một con Hùng Ưng cùng một đầu cự long.
Ở giữa kim chúc đại môn vừa hay có một chỗ trũng.
Cánh tay trái áp vào bên trên đồ án.
Đại môn lúc này mới phát ra tiếng “ ken két” sau đó mở ra một khe nhỏ.
Ngả Cách lắc mình tiến vào.
Hơn nửa ngày sau hắn mới đi ra, trên ngón tay đeo một mai không gian giới chỉ, trong gia tộc tổng cộng có hai cái, cái mai là để dùng chung, còn một mai khác để ở đây, không có một ai biết.
Sau đó Đa Minh Ni cùng Đa Minh Tạp cùng theo Ngả Cách rời đi.
Hai lão ma nhân lưu luyến nhìn ngôi nhà mình đã sống sau nghìn năm, sống lâu như vậy phải bỏ đi quả thật cũng không dễ dàng.
Bọn hắn hiện tại chỉ muốn nhìn thấy kẻ khiến cho tộc trưởng cũng phải kính nể rốt cục bộ dạng thế nào.
Chợ một ngày hai mươi bốn giờ đều mở cửa, hội nghị còn mấy ngày nữa sẽ mở, vì thế càng lúc càng có nhiều người đến.
Lai Ân mấy ngày nay cũng không thu hoạch được gì, vẫn tiếp tục chờ đợi.
Ngả Cách lúc này từ phía xa chỉ vào Lai Ân nói “ Chính là hắn, nhớ kỹ, người này không thể đắc tội, trừ phi các ngươi có thể chắc chắn một trăm phần trăm đánh bại được hắn.”
“ Một nhân loại, có thể mạnh bao nhieu, chẳng lẽ ngay cả tộc trưởng ngài cũng không nắm chắc sao?”
“ Cũng bởi vì ngay cả ta cũng không dám cam đoan nên mới nói với các ngươi như vậy.” Ngả Cách gật gật đầu nói.
Lúc này một gã ma nhân đi đến trước quầy Lai Ân, quăng đao xuống nói “ Quầy hàng ta lấy, ngươi mai biến đi.”
Lai Ân ngẩng đầu lên, liếc mắt khinh thường nói “ Đao ta lấy, còn ngươi ta lưu lại cho một mạng, cút.”
“ Nhân loại, dám ở ma giới dương oai sao, tìm chết đi.”
Ma nhân nhấc đao giơ lên, nhưng cũng chỉ kịp như vậy thì ngực hắn đột nhiên nổ mạnh, tạo thành một cái hố giữa ngực.
Lai Ân ngáp nói “ Muốn chết cũng đừng tìm đến chỗ này chứ, mẹ nó thật là nhàm chán.”
“ Hung hăn, càn quấy.” Đa Minh Ni từ xa nghe thấy vậy, không khỏi kết luận một câu.
“ Đó là cuồng ngạo.” Ngả Cách ha ha cười nói “ Lần đầu tiên đối thoại cùng hắn, ta cũng cho rằng đây là kẻ hung hăng càn quấy, nhưng sau đó mới phát hiện ra đây là cuồng ngạo, chỉ khi nào có đủ thực lực mới có thể cuồng ngạo, ngay cả ta là tộc trưởng của Ngả Cách Lôi gia tộc cũng chưa từng dám cuồng ngạo như vậy.”
“ Tộc trưởng, ta xem hắn rõ ràng là muốn chết, dám ở ma giới nói lời như vậy, cuồng ngạo cũng tốt, hung hăng càn quấy cũng được, hắn như vậy đã đắc tội với rất nhiều ma nhân.”
Đa Minh Tạp chỉ vào đám ma nhân đứng gần chỗ Lai Ân đang phẫn nộ đi tới.
“ Các ngươi cứ xem đi.” Ngả Cách cừoi nói.
Lai Ân cũng chú ý đến hơn ba mươi gã ma nhân đang đến gần, không khỏi cười nói “ Các vị tới muốn cùng ta giao dịch hay định quần ẩu?”
“ Nhân loại, mau cút khỏi ma giới, đây không phải là địa phương của ngươi.” Một gã ma nhân cao lớn bước lên một bước nói.
Lai Ân cũng lười nói, trực tiếp phất tay một cái.
Một mảnh huyết vụ vung vãi.
Cả đám ma nhân còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy chỗ vừa rồi tên ma nhân đứng chỉ còn lại một đám huyết vụ.
Tức thời không khí trở lên yên tĩnh.
Lai Ân vặn eo, bẻ cổ nói “ Kẻ mạnh là vua, cái này không phải là Ma giới sao? Hiện tại các ngươi nếu cố chấp, ta giết các ngươi cũng là điều có thể.”
“ Giết hắn.” Hơn ba mươi gã ma nhân gầm lên giận dữ.
Lúc này ở chung quanh Lai Ân đã tụ tập rất nhiều người, bất quá vẫn lựa chọn trung lập, bọn họ biết nhân loại này không dễ dàng đắc tội.
Ví dụ như gần đây nhất ở tây nam tam cảnh có một tòa tiểu thành vì đắc tội với một nhân loại mà ba vạn người sống trong thành đều bị tiêu diệt, người còn sống không quá năm người.
“ Nhân loại dám ở địa bàn chúng ta giương oai, con mẹ nó, anh em làm thịt hắn.”
Trong đám người nhất thời vang lên những tiếng reo hò.
Lai Ân đưa mắt nhìn liền thấy Tây Lý Nhĩ mang theo vài tên ma nhân đang đứng lẫn trong đám người.
Đám ma nhân thấy có ma sĩ đi đầu tinh thần liền lên cao, đem toàn bộ những thứ nhìn thấy chung quanh cướp sạch, sau đó vây quanh Lai Ân.
Những chủ quầy thấy bọn chúng cướp đồ, tức thì vô cùng tức giận, bọn họ mặc dù chỉ là ma nhân cấp thấp nhưng đều đại biểu cho các gia tộc, chuyện như thế này bọn họ hoàn toàn không thể tiếp nhận được.
“ Mẹ nó, ai vừa lấy gì mau trả lại, bằng không An Tắc Tư gia tộc sẽ không tha cho các ngươi.”
“ Ba Lạc Khắc gia tộc chúng ta cũng sẽ không tha cho các ngươi, mau đem đồ trả lại.”
“ Mẹ nó, còn có Cáp Nội Sâm gia tộc chúng ta cũng vậy, các ngươi điên rồi.”
…
Tiếng kêu tiếng thét ầm ầm bất quá cũng không có ai nghe.
Tây Lý Nhĩ được một đám ma nhân ủng hộ, bộ dáng tựa như đại tướng quân, mặt mũi vênh váo.
Khắp nơi đều là những tên ma nhân giân dữ, tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống Lai Ân.
“ Giết hắn, sau đó đuổi hết nhân loại ra khỏi ma giới.” Tây Lý Nhĩ tiếp tục hò reo, đôi mắt tràn đầy oán độc cùng phẫn nộ hận không thể phân thây Lai Ân thành vạn đoạn.
Vì mình mà phụ thân đã lấy hết toàn bộ tử kim thạch, hơn một vạn kim chuyên, chỉ thiếu chút nữa là gia tộc phải tán gia bại sản, mặc dù cứu được hắn nhưng cũng khiến cho gia tộc mấy chục năm cũng không phát triển được.
Hơn nữa chuyện hắn bị nhân loại bắt cóc đã thành một truyện cười.
Tây Lý Nhĩ cần báo thù, chỉ cần có thể dồn Lai Ân vào chỗ chết thì cho dù bất kỳ cơ hội nào hắn cũng không bỏ qua.
“ Đây là lãnh địa của chúng ta, không phải địa phương nhân loại có thể tùy ý giết người, giết sạch nhân loại, không cho chúng ở tại Ma giới này.”
“ Giết…”
“ Giết…”
“ Giết sạch nhân loại.”
Từng tiếng rít gào vang lên, từng đám ma nhân phẫn nộ hướng về phía chợ tụ tập.
Rống…
Một gã ma nhân đầu tiên xông đến.
Kết quả là vừa nhấc chân lên liền biến thành hai nửa.
Lai Ân vẫn như lúc nãy, vặn eo bẻ cổ quét mắt nói “: Được a, muốn giết ta sao? Có giỏi thì cứ lên đây, núp đằng sau người khác làm cái rắm gì.”
Kẻ điên…
Điên thật rồi…
Đa Minh Ni cùng Đa Minh Tạp toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Một gã nhân loại dám đứng giữa ma giới chọc giận ma tộc, chẳng lẽ hắn không sợ chết?”
Ngả Cách hai tay nắm chặt, kích động nói “ Tốt, nhân loại này đúng là có tư cách để ta thiếu nhân tình.”
Quyển 6
Chương 94:Tranh Đấu( Thượng) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Ma binh, ma chiến, ma hồn, ma sĩ, hơn một ngàn gã ma tộc bao vây Lai Ân.
Cả đám người như một đám thủy triều dâng đến.
Bọn hắn tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống nhân loại trước mặt.
Oanh…
Ở giữa trung tâm đột nhiên vang lên một tiếng nổ.
Vài tên ma nhân chân tay đứt gãy lăn lộn dưới đất.
“ A… nhân loại đáng chết, dám giết ma tộc chúng ta.”
“ Mẹ nó, lão tử giết người không ít, ta mặc kệ ngươi là nhân loại hay ma tộc, quấy rầy ta ta sẽ giết, thật vất vả dùng bốn mai giới chỉ mới đổi được chỗ này, các ngươi tốt nhất lăn qua một bên, bằng không đừng trách ta độc ác.”
Lai Ân đứng ở chính giữa, dùng ma pháp thuẫn chắn đám ma tộc ở bên ngoài.
“ Mau giết chết nhân loại này, chúng ta không cần nhân loại ở Ma giới.”
Ma tộc càng lúc càng nhiều, chen chúc lao đến.
Cũng có ma nhân hung hăng nhảy lên, hai tay không ngừng công kích vào ma pháp thuẫn.
Ma pháp thuẫn đường kính ba thước nhanh chóng bị ma nhân bao trùm.
Đột nhiên mười đạo hắc ảnh từ tròng ma pháp thuẫn lao ra, chỗ bọn chúng đi qua một mảnh huyết vũ cùng những tiếng kêu thảm thiếu vang lên không ngừng.
Chung quanh Lai Ân lập tức hình thành một khoảng trống.
“ Nhân loại, đối thủ của ngươi là ta.” Một gã Ma hồn nhảy ra, vừa mới rơi xuống đất đã bị hắc ảnh xé thành hai nửa.
Khôi lỗi hùng cao ba thước mỗi một lần xuống tay đều có thể khiến cho địch nhân thành thịt nát.
Khôi lỗi xà mỗi khi quấn lấy địch nhân thì liền khiến cho địch nhân toàn thân xương cốt vỡ vụn.
Cự lang lợi trảo sắc bén mỗi lần huy động liền xé tan lồng ngực của địch nhân.
Cự ưng mỗi lần hạ xuống đều quắp lấy địch nhân, dùng móng vuốt xét nát rồi ném xuống đất.
Đám người Đa Minh Ni nhìn đến mức ngây ngốc, hoàn toàn bị mười con quái thú hù dọa.
Ngả Cách cười nói :” Người nọ còn chưa có ra tay, bằng không các ngươi sẽ còn giật mình hơn.”
Hơn một ngàn ma nhân chỉ một lát công phu đã chỉ còn mỗi Tây Lý Nhĩ cùng hai gã ma sĩ.
Tây Lý Nhĩ bị ba đầu cự lang cuốn lấy.
Hai gã ma sĩ còn lại nhìn nhau từ trong ánh mắt đối phương đều nhìn ra sự hoảng sợ.
Không nghĩ tới một đám ma nhân có thể so sánh với một trung cấp gia tộc lại cư nhiên cứ như vậy bị tiêu diệt.
Hai gã ma sĩ thức thời liền lựa chọn chạy trốn, kết quả là vừa mới bay lên đã bị hai cái thổ thương đâm xuyên qua người.
Một gã nhân loại gương mặt lạnh lùng từ không trung hạ xuống tức giận nói “ Vừa rồi là tên khốn kiếp nào đánh trống gieo hò muốn đem nhân loại đuổi ra khỏi Ma giới, con mẹ nó ta phải đánh chết hắn.”
Tây Lý Nhĩ liều mạng muốn thoát ra vòng vây của cự lang, kết quả là một thân đầy vết thương.
Lai Ân nhìn thấy Tây Lý Nhĩ nói “ Lần này muốn buộc ta giết ngươi sao?”
“ Nhân loại, ngươi sẽ không được chết tử tế.” Tây Lý Nhĩ gầm lên, sau đó nhấc một tảng đá lên ném về phía Lai Ân.
“ Muốn chết.” Lai Ân phất tay tức thì Tây Lý Nhĩ kêu lên thảm thiết.
Bằng trình độ của Tây Lý Nhĩ căn bản không thể tránh thoát.
Hắc cầu đem Tây Lý Nhĩ hoàn toàn thôn phệ.
Gã nhân loại pháp sư đang đứng trên không trung, nhìn thấy Lai Ân ra tay, nhếch miệng nói “ Nhìn ngươi rất lạ? Mới vào ma giới sao?”
“ Được mấy tháng.” Lai Ân ha ha cười.
“ Cao cấp ma tộc còn tạm được, bất quá đám phế vật từ ma sĩ trở xuống tuyệt không biết tôn trọng người khác.” Gã ma pháp sư nhân loại cười lạnh một tiếng nói “ Ta gọi là Hán Nạp, là thổ hệ ma pháp sư, tiểu huynh đệ xưng hộ thế nào.”
“ Lâm Đức, không gian hệ pháp sư.”
Hán Nạp giật mình kinh ngạc một chút nói “ Hiếm thấy a, ha ha, ở Ma giới nhìn thấy khuôn mặt mới quả là không dễ dàng.”
Hán Nạp dáng người cao gầy, thân thể tương tự với những ma pháp sư bình thường.
Khu chợ lúc này đã là một mảnh hỗn độn.
Thấy sự không ổn đám chủ quầy đã sớm thu dọn đồ đạc chạy xa.
Lúc này càng có nhiều ma nhân hướng vào chợ đi tới.
Hán Nạp khinh thường nói “ Ma tộc chính là cái dạng này, mặc kệ chết sống thế nào, thực lực ra sao, miễn là có phiền toái thường như ong vỡ tổ xông lên, nếu muốn chạy chúng ta chỉ cần bay lên trời là được.”
“ Ta trước kia rất hay chạy trốn, bất quá hiện tại sẽ không chạy nữa.” Lai Ân mặt lạnh lùng nhìn đám ma nhân nói.
“ Hảo, tiểu huynh đệ, ta thích, nếu có cơ hội hãy đi hoang dã chiểu trạch, Mặc Sâm gia tộc là nơi ta ở, ta sẽ chờ ngươi ở đó.”
Hán Nạp vừa nói xong, liền động thủ.
Khóe miệng tươi cười lúc này đã thành lạnh lùng.
Một loạt thạch thương từ dưới đất phóng lên.
Hán Nạp hai tay khẽ vẫy, mặt đất tức thì mọc lên vô tường đá đem đám ma nhân vây bên trong.
“ Thần trung giai nhất cấp thạch lao, muốn phá ít nhất phải có thực lực ma sĩ.” Hán Nạp cười ha hả.
“ Chỉ bằng thạch lao đã muốn vây khốn chúng ta, nhân loại lão tử chính là ma sĩ.” Một gã ma sĩ nhả lên, hai tay dùng lực đánh lên thạch lao.
Hán Nạp đắc ý nói “ Ha ha, ta nói là ma sĩ nhưng không phải tùy tiện ma sĩ nào cũng được, ngươi đã đạt đến ma sĩ đỉnh sao? Như vậy cũng là Thần trung giai thất cấp thực lực, ta là Thần trung giai nhất cấp ma pháp sư chỉ bằng ma pháp cũng có thể áp chế.”
Ở Ma giới, mỗi một gã nhân loại pháp sư nếu muốn sinh tồn được thì nhất định phải nghĩ biện pháp tăng thực lực, khiến cho ma tộc phải nể trọng, cho nên mỗi một gã ma pháp sư sống sót ở ma giới đều có những kỹ thuật đặc biệt.
Hán Nạp lực lượng chính là tăng cường phòng ngự của thổ hệ ma pháp.
Thần trung giai nhất cấp thực lực có thể làm cho công kích Thần trung giai thất cấp chiến sĩ trở nên vô dụng.
“ Tiểu huynh đệ, muốn chém giết sao? Hiện tại ma tộc trong lồng chính là con mồi tốt nhất a”
Lai Ân lắc đầu nói “ Ta đối với con mồi không có năng lực phản kháng không cảm thấy hứng thú.”
“ A, nói cũng đúng.”
Hán Nạp nâng tay thu hồi thổ lao nói “ Vậy thì giờ ta thả ra cho ngươi giết.”
Đám ma tộc được thả ra tức thì như một đám mây đen lao tới.
“ Giết.”
Lai Ân nhẹ nhàng nói ra một chữ, song chưởng mở ra, hai luồng bạch sắc quang mang từ trong lòng bàn tay bắn vào đám ma nhân.
Trong vòng đường kính mười thước đám ma nhân tức thì chân tay đứt hãy,thi thể chia năm xẻ bảy.
Hán Nạp cười ha ha nói “ Hảo, không nghĩ tới không gian ma pháp lại lợi hại như vậy, ta cũng không chịu kém a.”
Ma pháp của Hán Nạp mặc dù chuyên về thủ nhưng nếu về uy lực thì cũng không hề kém Lai Ân.
Mặt đất đột nhiên hiện ta vô số lỗ hổng trực tiếp nuốt lấy mấy trăm gã ma nhân, ngay sau đó liền khép lại, ở dưới chỉ còn nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết của đám ma nhân.
Hai gã pháp sư, hai chiêu.
Một nửa đám ma nhân vọt vào liền chết trận.
Mùi máu tanh tỏa ra khắp nơi càng khiến cho đám ma nhân trở nên điên cuồng.
Oanh…
Trên bầu trời một gã ma nhân cao ba thước hạ xuống, tay cầm một thanh cự phủ so với thân hình còn to hơn chém xuống.
Một mảnh ma nhân liền ngã xuống.
Gã Ma nhân cao lớn vung chiến phủ giận dữ hét “ Ở Ngả Cách Lôi thành cũng dám làm loạn, các ngươi không muốn sống chăng, ai muốn chết cứ bước lên một bước.”
“ Là nhân loại, nhân loại vũ nhục ma nhân chúng ta, hắn nói chúng ta yếu kém, ngươi thân là Ma tộc lại giúp bọn hắn mà giết người cùng tộc, ngươi không xứng là ma nhân.”
“ Giết… giết”
“ Giết hắn.”
Đám ma nhân đã sớm đỏ mắt lúc này không quản lớn bé, không ngừng vọt lên.
“ Mẹ nó, lão tử cũng dám đánh sao?” Gã ma nhân cao lớn nổi giận.
Cự phủ vung lên nhảy vào đám ma nhân.
Hán Nạp quay sang nói với Lai Ân “ Đât là người của Ngả Cách Lôi gia tộc, thủ thành ma tướng Hầu Tái Nhân, là người nổi tiếng lãnh huyết, đám ma nhân kia coi như xong đời.”
Lai Ân khoanh tay trước ngực, nói “ Hầu Tái Nhân đại nhân, có muốn chúng ta hổ trợ không?”
“ Hừ, chỉ là một đám kiến mà thôi sao có thể làm tổn thương bổn tướng quân.” Hầu Tái Nhân cười ha ha, bên cạnh hắn thi thể chồng chất như núi.
“ Nhi tử, là tên nào giết nhi tử của ta.” Từ phương xa một bóng người phóng tới hét lên.
Đức Bác Lạp sau khi nghe thủ hạ báo cáo lại nhi tử đã chết, liền bất chấp tất cả vọt vào chợ, vừa hay nhìn thấy Hầu Tái Nhân tay cầm đại phủ đang đại khai sát giới, lập tức xông lên vung quyền đầu lớn tiếng nói “ Hầu Tái Nhân, ngươi dám giết con ta, lão tử cùng ngươi liều mạng.”
“ Đức Bác Lạp, con mẹ nó con ngươi không phải do ta giết.”
Hầu Tái Nhân vừa thấy Đức Bác Lạp hầm hầm xông tới liền vội vàng giải thích.
“ Lão tử không rảnh nghe ngươi nói, nộp mạng ra đây.”
“ Mẹ nó ngươi còn đánh nữa lão tử cũng sẽ không nể nang a, con của ngươi lão tử không giết.” Hầu Tái Nhân chật vật tránh né vô cùng buồn bực.
“ Ngươi giết con ta, ta muốn ngươi phải trả nợ bằng máu.”
“ Ta đã nói là không giết con ngươi, ngươi sao lại điên cuồng như vậy, Đức Bác Lạp ta xem ngươi là tộc trưởng của một gia tộc nên coi trọng nhường nhịn ngươi, nhưng nếu ngươi không thu tay lại thì ta cũng sẽ không khách khí”
“ Tộc trưởng, không phải hắn, không phải là Hầu Tái Nhân đại nhân là, mà là nhân loại bên kia.” Một gã thủ hạ chật vật chạy tới thấy tộc trưởng nhận nhầm người vội vàng lớn tiếng giải thích.
“ Ai?” Đức Bác Lạp thu tay hướng về phía tay thủ hạ chỉ, thù mới hận cũ gộp lại gầm lên một tiếng, bỏ qua Hầu Tái Nhân lao về phía Lai Ân.
“ Ha ha, Đức Bác Lạp tộc trưởng, đã lâu không gặp.” Lai Ân đỡ một đòn sau đó lắc mình tránh đi.
Đức Bác Lạp thế công không dừng lại kết quả là đánh trúng lên ma pháp thuẫn của Hán Nạp.
Ma pháp thuẫn của Hán Nạp tức thì bị đụng vỡ.
Hán Nạp vội vàng tránh né nhưng vẫn bị quyền đầu của Đức Bác Lạp đánh trúng cánh tay trái, tức thì cả cánh tay liền nát vụn.
“ A, tên hỗn đản ngươi dám tổn thương ta.” Hán Nạp đau đớn gào lên một tiếng, khoát tay tức thì một khói cự thạch liền đánh trúng ngực Đức Bác Lạp.
“ Tất cả nhân loại đều đáng chết.”
“ Các ngươi không cần đánh, nơi này là thành Ngả Cách Lôi.” Hầu Tái Nhân xông lên ngăn cản Đức Bác Lạp công kích Hán Nạp.
Bất quá cả hai đều đang say máu căn bản là không thèm để ý khiến cho Hầu Tái Nhân ở giữa phải tránh trái tránh phải vô cùng chật vật.
Lai Ân đứng ở bên cạnh sững sờ nói “ Cái này… tưởng phải là ta đánh không ngờ lúc này lại tựa như khôn phải chuyện của ta.”
Hắn bất đắc dĩ gãi đầu gãi tóc, sau đó nhìn Hán Nạp lớn tiếng nói “ Hán Nạp có cần ta hỗ trợ hay không?”
“ Không cần, ta tự mình giải quyết, lão tử ở Ma giới còn chưa có nếm qua cái loại này.”
Đức Bác Lạp lúc này mới nhớ tới mình phải báo thù cho nhi tử, liền tức giận quay người lại nói “ Lâm Đức, ta muốn làm thịt ngươi.”
Hán Nạp dùng ma pháp đen Đức Bác Lạp ngăn lại, nói “ Cút trở về cho ta, mẹ nó làm lão tử bị thương còn muốn chạy sao?”
“ Con bà nó, dám ngăn cản bổn tộc trưởng báo thù, ta trước hết làm thịt ngươi.”
“ Các ngươi dừng lại hết cho ta, các ngươi còn tiếp tục đánh toàn bộ đều sẽ bị bắt.”
Lai Ân ném cho Hán Nạp một cái ma pháp trị liệu, dù sao chăng nữa thì thương thế của Hán Nạp cũng do hắn vì tránh né nên ít ra cũng phải cấp cho hắn một chút công đạo.
Cánh tay trái vốn bị đánh nát của Hán Nạp tức thì chậm rãi mọc lại xương cốt cùng máu thịt.
Hán Nạp cảm kích nhìn Lai Ân sau đó liền phẫn nộ công kích Đức Bác Lạp.
Hán Nạp dũng mãnh lơ lửng trên không trung, toàn thân được bao bọc trong thổ giáp đánh đánh nhau cùng Đức Bác Lợi.
Đám ma nhân vọt vào chợ lúc này trợn mắt nhìn, tình huống đã như thế này bọn hắn còn đánh nhau gì nữa.
Có người chú ý tới Lai Ân đang nhãn nhà tức giận hét lớn “ Các huynh đệ, giết tên nhân loại kia.”
“ Các ngươi coi như là người chết.” Lai Ân cũng tức giận nói.
Đám ma nhân vốn đang định động thủ đột nhiên đằng sau vang lên một trận tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó một đám ma nhân đi tới.
Một tiếng gầm giận dữ vang lên “ Là tên nào dám tổn thương người của Mặc Sâm gia tộc, lăn ra đây cho ta.”
Một bên lại vang lên “ kẻ nào giết người của Da Tỳ gia tộc chúng ta, để mạng lại.”
Lai Ân còn chưa kịp phóng ra ma pháp, thấy vậy xấu hổ nhếch môi cường nói “ Đây là phản ứng dây chuyền như lão sư vẫn nói sao? Ngả Cách Lôi thành chẳng lẽ thành chiến trường a.”
Thanh âm càng lúc càng gần.
Lai Ân sờ sờ cằm nói “ Một lát nữa có trò hay để xem rồi a.”
Quyển 6
Chương 94:Tranh Đấu( Hạ) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Ma binh, ma chiến, ma hồn, ma sĩ, hơn một ngàn gã ma tộc bao vây Lai Ân.
Cả đám người như một đám thủy triều dâng đến.
Bọn hắn tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống nhân loại trước mặt.
Oanh…
Ở giữa trung tâm đột nhiên vang lên một tiếng nổ.
Vài tên ma nhân chân tay đứt gãy lăn lộn dưới đất.
“ A… nhân loại đáng chết, dám giết ma tộc chúng ta.”
“ Mẹ nó, lão tử giết người không ít, ta mặc kệ ngươi là nhân loại hay ma tộc, quấy rầy ta ta sẽ giết, thật vất vả dùng bốn mai giới chỉ mới đổi được chỗ này, các ngươi tốt nhất lăn qua một bên, bằng không đừng trách ta độc ác.”
Lai Ân đứng ở chính giữa, dùng ma pháp thuẫn chắn đám ma tộc ở bên ngoài.
“ Mau giết chết nhân loại này, chúng ta không cần nhân loại ở Ma giới.”
Ma tộc càng lúc càng nhiều, chen chúc lao đến.
Cũng có ma nhân hung hăng nhảy lên, hai tay không ngừng công kích vào ma pháp thuẫn.
Ma pháp thuẫn đường kính ba thước nhanh chóng bị ma nhân bao trùm.
Đột nhiên mười đạo hắc ảnh từ tròng ma pháp thuẫn lao ra, chỗ bọn chúng đi qua một mảnh huyết vũ cùng những tiếng kêu thảm thiếu vang lên không ngừng.
Chung quanh Lai Ân lập tức hình thành một khoảng trống.
“ Nhân loại, đối thủ của ngươi là ta.” Một gã Ma hồn nhảy ra, vừa mới rơi xuống đất đã bị hắc ảnh xé thành hai nửa.
Khôi lỗi hùng cao ba thước mỗi một lần xuống tay đều có thể khiến cho địch nhân thành thịt nát.
Khôi lỗi xà mỗi khi quấn lấy địch nhân thì liền khiến cho địch nhân toàn thân xương cốt vỡ vụn.
Cự lang lợi trảo sắc bén mỗi lần huy động liền xé tan lồng ngực của địch nhân.
Cự ưng mỗi lần hạ xuống đều quắp lấy địch nhân, dùng móng vuốt xét nát rồi ném xuống đất.
Đám người Đa Minh Ni nhìn đến mức ngây ngốc, hoàn toàn bị mười con quái thú hù dọa.
Ngả Cách cười nói :” Người nọ còn chưa có ra tay, bằng không các ngươi sẽ còn giật mình hơn.”
Hơn một ngàn ma nhân chỉ một lát công phu đã chỉ còn mỗi Tây Lý Nhĩ cùng hai gã ma sĩ.
Tây Lý Nhĩ bị ba đầu cự lang cuốn lấy.
Hai gã ma sĩ còn lại nhìn nhau từ trong ánh mắt đối phương đều nhìn ra sự hoảng sợ.
Không nghĩ tới một đám ma nhân có thể so sánh với một trung cấp gia tộc lại cư nhiên cứ như vậy bị tiêu diệt.
Hai gã ma sĩ thức thời liền lựa chọn chạy trốn, kết quả là vừa mới bay lên đã bị hai cái thổ thương đâm xuyên qua người.
Một gã nhân loại gương mặt lạnh lùng từ không trung hạ xuống tức giận nói “ Vừa rồi là tên khốn kiếp nào đánh trống gieo hò muốn đem nhân loại đuổi ra khỏi Ma giới, con mẹ nó ta phải đánh chết hắn.”
Tây Lý Nhĩ liều mạng muốn thoát ra vòng vây của cự lang, kết quả là một thân đầy vết thương.
Lai Ân nhìn thấy Tây Lý Nhĩ nói “ Lần này muốn buộc ta giết ngươi sao?”
“ Nhân loại, ngươi sẽ không được chết tử tế.” Tây Lý Nhĩ gầm lên, sau đó nhấc một tảng đá lên ném về phía Lai Ân.
“ Muốn chết.” Lai Ân phất tay tức thì Tây Lý Nhĩ kêu lên thảm thiết.
Bằng trình độ của Tây Lý Nhĩ căn bản không thể tránh thoát.
Hắc cầu đem Tây Lý Nhĩ hoàn toàn thôn phệ.
Gã nhân loại pháp sư đang đứng trên không trung, nhìn thấy Lai Ân ra tay, nhếch miệng nói “ Nhìn ngươi rất lạ? Mới vào ma giới sao?”
“ Được mấy tháng.” Lai Ân ha ha cười.
“ Cao cấp ma tộc còn tạm được, bất quá đám phế vật từ ma sĩ trở xuống tuyệt không biết tôn trọng người khác.” Gã ma pháp sư nhân loại cười lạnh một tiếng nói “ Ta gọi là Hán Nạp, là thổ hệ ma pháp sư, tiểu huynh đệ xưng hộ thế nào.”
“ Lâm Đức, không gian hệ pháp sư.”
Hán Nạp giật mình kinh ngạc một chút nói “ Hiếm thấy a, ha ha, ở Ma giới nhìn thấy khuôn mặt mới quả là không dễ dàng.”
Hán Nạp dáng người cao gầy, thân thể tương tự với những ma pháp sư bình thường.
Khu chợ lúc này đã là một mảnh hỗn độn.
Thấy sự không ổn đám chủ quầy đã sớm thu dọn đồ đạc chạy xa.
Lúc này càng có nhiều ma nhân hướng vào chợ đi tới.
Hán Nạp khinh thường nói “ Ma tộc chính là cái dạng này, mặc kệ chết sống thế nào, thực lực ra sao, miễn là có phiền toái thường như ong vỡ tổ xông lên, nếu muốn chạy chúng ta chỉ cần bay lên trời là được.”
“ Ta trước kia rất hay chạy trốn, bất quá hiện tại sẽ không chạy nữa.” Lai Ân mặt lạnh lùng nhìn đám ma nhân nói.
“ Hảo, tiểu huynh đệ, ta thích, nếu có cơ hội hãy đi hoang dã chiểu trạch, Mặc Sâm gia tộc là nơi ta ở, ta sẽ chờ ngươi ở đó.”
Hán Nạp vừa nói xong, liền động thủ.
Khóe miệng tươi cười lúc này đã thành lạnh lùng.
Một loạt thạch thương từ dưới đất phóng lên.
Hán Nạp hai tay khẽ vẫy, mặt đất tức thì mọc lên vô tường đá đem đám ma nhân vây bên trong.
“ Thần trung giai nhất cấp thạch lao, muốn phá ít nhất phải có thực lực ma sĩ.” Hán Nạp cười ha hả.
“ Chỉ bằng thạch lao đã muốn vây khốn chúng ta, nhân loại lão tử chính là ma sĩ.” Một gã ma sĩ nhả lên, hai tay dùng lực đánh lên thạch lao.
Hán Nạp đắc ý nói “ Ha ha, ta nói là ma sĩ nhưng không phải tùy tiện ma sĩ nào cũng được, ngươi đã đạt đến ma sĩ đỉnh sao? Như vậy cũng là Thần trung giai thất cấp thực lực, ta là Thần trung giai nhất cấp ma pháp sư chỉ bằng ma pháp cũng có thể áp chế.”
Ở Ma giới, mỗi một gã nhân loại pháp sư nếu muốn sinh tồn được thì nhất định phải nghĩ biện pháp tăng thực lực, khiến cho ma tộc phải nể trọng, cho nên mỗi một gã ma pháp sư sống sót ở ma giới đều có những kỹ thuật đặc biệt.
Hán Nạp lực lượng chính là tăng cường phòng ngự của thổ hệ ma pháp.
Thần trung giai nhất cấp thực lực có thể làm cho công kích Thần trung giai thất cấp chiến sĩ trở nên vô dụng.
“ Tiểu huynh đệ, muốn chém giết sao? Hiện tại ma tộc trong lồng chính là con mồi tốt nhất a”
Lai Ân lắc đầu nói “ Ta đối với con mồi không có năng lực phản kháng không cảm thấy hứng thú.”
“ A, nói cũng đúng.”
Hán Nạp nâng tay thu hồi thổ lao nói “ Vậy thì giờ ta thả ra cho ngươi giết.”
Đám ma tộc được thả ra tức thì như một đám mây đen lao tới.
“ Giết.”
Lai Ân nhẹ nhàng nói ra một chữ, song chưởng mở ra, hai luồng bạch sắc quang mang từ trong lòng bàn tay bắn vào đám ma nhân.
Trong vòng đường kính mười thước đám ma nhân tức thì chân tay đứt hãy,thi thể chia năm xẻ bảy.
Hán Nạp cười ha ha nói “ Hảo, không nghĩ tới không gian ma pháp lại lợi hại như vậy, ta cũng không chịu kém a.”
Ma pháp của Hán Nạp mặc dù chuyên về thủ nhưng nếu về uy lực thì cũng không hề kém Lai Ân.
Mặt đất đột nhiên hiện ta vô số lỗ hổng trực tiếp nuốt lấy mấy trăm gã ma nhân, ngay sau đó liền khép lại, ở dưới chỉ còn nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết của đám ma nhân.
Hai gã pháp sư, hai chiêu.
Một nửa đám ma nhân vọt vào liền chết trận.
Mùi máu tanh tỏa ra khắp nơi càng khiến cho đám ma nhân trở nên điên cuồng.
Oanh…
Trên bầu trời một gã ma nhân cao ba thước hạ xuống, tay cầm một thanh cự phủ so với thân hình còn to hơn chém xuống.
Một mảnh ma nhân liền ngã xuống.
Gã Ma nhân cao lớn vung chiến phủ giận dữ hét “ Ở Ngả Cách Lôi thành cũng dám làm loạn, các ngươi không muốn sống chăng, ai muốn chết cứ bước lên một bước.”
“ Là nhân loại, nhân loại vũ nhục ma nhân chúng ta, hắn nói chúng ta yếu kém, ngươi thân là Ma tộc lại giúp bọn hắn mà giết người cùng tộc, ngươi không xứng là ma nhân.”
“ Giết… giết”
“ Giết hắn.”
Đám ma nhân đã sớm đỏ mắt lúc này không quản lớn bé, không ngừng vọt lên.
“ Mẹ nó, lão tử cũng dám đánh sao?” Gã ma nhân cao lớn nổi giận.
Cự phủ vung lên nhảy vào đám ma nhân.
Hán Nạp quay sang nói với Lai Ân “ Đât là người của Ngả Cách Lôi gia tộc, thủ thành ma tướng Hầu Tái Nhân, là người nổi tiếng lãnh huyết, đám ma nhân kia coi như xong đời.”
Lai Ân khoanh tay trước ngực, nói “ Hầu Tái Nhân đại nhân, có muốn chúng ta hổ trợ không?”
“ Hừ, chỉ là một đám kiến mà thôi sao có thể làm tổn thương bổn tướng quân.” Hầu Tái Nhân cười ha ha, bên cạnh hắn thi thể chồng chất như núi.
“ Nhi tử, là tên nào giết nhi tử của ta.” Từ phương xa một bóng người phóng tới hét lên.
Đức Bác Lạp sau khi nghe thủ hạ báo cáo lại nhi tử đã chết, liền bất chấp tất cả vọt vào chợ, vừa hay nhìn thấy Hầu Tái Nhân tay cầm đại phủ đang đại khai sát giới, lập tức xông lên vung quyền đầu lớn tiếng nói “ Hầu Tái Nhân, ngươi dám giết con ta, lão tử cùng ngươi liều mạng.”
“ Đức Bác Lạp, con mẹ nó con ngươi không phải do ta giết.”
Hầu Tái Nhân vừa thấy Đức Bác Lạp hầm hầm xông tới liền vội vàng giải thích.
“ Lão tử không rảnh nghe ngươi nói, nộp mạng ra đây.”
“ Mẹ nó ngươi còn đánh nữa lão tử cũng sẽ không nể nang a, con của ngươi lão tử không giết.” Hầu Tái Nhân chật vật tránh né vô cùng buồn bực.
“ Ngươi giết con ta, ta muốn ngươi phải trả nợ bằng máu.”
“ Ta đã nói là không giết con ngươi, ngươi sao lại điên cuồng như vậy, Đức Bác Lạp ta xem ngươi là tộc trưởng của một gia tộc nên coi trọng nhường nhịn ngươi, nhưng nếu ngươi không thu tay lại thì ta cũng sẽ không khách khí”
“ Tộc trưởng, không phải hắn, không phải là Hầu Tái Nhân đại nhân là, mà là nhân loại bên kia.” Một gã thủ hạ chật vật chạy tới thấy tộc trưởng nhận nhầm người vội vàng lớn tiếng giải thích.
“ Ai?” Đức Bác Lạp thu tay hướng về phía tay thủ hạ chỉ, thù mới hận cũ gộp lại gầm lên một tiếng, bỏ qua Hầu Tái Nhân lao về phía Lai Ân.
“ Ha ha, Đức Bác Lạp tộc trưởng, đã lâu không gặp.” Lai Ân đỡ một đòn sau đó lắc mình tránh đi.
Đức Bác Lạp thế công không dừng lại kết quả là đánh trúng lên ma pháp thuẫn của Hán Nạp.
Ma pháp thuẫn của Hán Nạp tức thì bị đụng vỡ.
Hán Nạp vội vàng tránh né nhưng vẫn bị quyền đầu của Đức Bác Lạp đánh trúng cánh tay trái, tức thì cả cánh tay liền nát vụn.
“ A, tên hỗn đản ngươi dám tổn thương ta.” Hán Nạp đau đớn gào lên một tiếng, khoát tay tức thì một khói cự thạch liền đánh trúng ngực Đức Bác Lạp.
“ Tất cả nhân loại đều đáng chết.”
“ Các ngươi không cần đánh, nơi này là thành Ngả Cách Lôi.” Hầu Tái Nhân xông lên ngăn cản Đức Bác Lạp công kích Hán Nạp.
Bất quá cả hai đều đang say máu căn bản là không thèm để ý khiến cho Hầu Tái Nhân ở giữa phải tránh trái tránh phải vô cùng chật vật.
Lai Ân đứng ở bên cạnh sững sờ nói “ Cái này… tưởng phải là ta đánh không ngờ lúc này lại tựa như khôn phải chuyện của ta.”
Hắn bất đắc dĩ gãi đầu gãi tóc, sau đó nhìn Hán Nạp lớn tiếng nói “ Hán Nạp có cần ta hỗ trợ hay không?”
“ Không cần, ta tự mình giải quyết, lão tử ở Ma giới còn chưa có nếm qua cái loại này.”
Đức Bác Lạp lúc này mới nhớ tới mình phải báo thù cho nhi tử, liền tức giận quay người lại nói “ Lâm Đức, ta muốn làm thịt ngươi.”
Hán Nạp dùng ma pháp đen Đức Bác Lạp ngăn lại, nói “ Cút trở về cho ta, mẹ nó làm lão tử bị thương còn muốn chạy sao?”
“ Con bà nó, dám ngăn cản bổn tộc trưởng báo thù, ta trước hết làm thịt ngươi.”
“ Các ngươi dừng lại hết cho ta, các ngươi còn tiếp tục đánh toàn bộ đều sẽ bị bắt.”
Lai Ân ném cho Hán Nạp một cái ma pháp trị liệu, dù sao chăng nữa thì thương thế của Hán Nạp cũng do hắn vì tránh né nên ít ra cũng phải cấp cho hắn một chút công đạo.
Cánh tay trái vốn bị đánh nát của Hán Nạp tức thì chậm rãi mọc lại xương cốt cùng máu thịt.
Hán Nạp cảm kích nhìn Lai Ân sau đó liền phẫn nộ công kích Đức Bác Lạp.
Hán Nạp dũng mãnh lơ lửng trên không trung, toàn thân được bao bọc trong thổ giáp đánh đánh nhau cùng Đức Bác Lợi.
Đám ma nhân vọt vào chợ lúc này trợn mắt nhìn, tình huống đã như thế này bọn hắn còn đánh nhau gì nữa.
Có người chú ý tới Lai Ân đang nhãn nhà tức giận hét lớn “ Các huynh đệ, giết tên nhân loại kia.”
“ Các ngươi coi như là người chết.” Lai Ân cũng tức giận nói.
Đám ma nhân vốn đang định động thủ đột nhiên đằng sau vang lên một trận tiếng kêu thảm thiết, ngay sau đó một đám ma nhân đi tới.
Một tiếng gầm giận dữ vang lên “ Là tên nào dám tổn thương người của Mặc Sâm gia tộc, lăn ra đây cho ta.”
Một bên lại vang lên “ kẻ nào giết người của Da Tỳ gia tộc chúng ta, để mạng lại.”
Lai Ân còn chưa kịp phóng ra ma pháp, thấy vậy xấu hổ nhếch môi cường nói “ Đây là phản ứng dây chuyền như lão sư vẫn nói sao? Ngả Cách Lôi thành chẳng lẽ thành chiến trường a.”
Thanh âm càng lúc càng gần.
Lai Ân sờ sờ cằm nói “ Một lát nữa có trò hay để xem rồi a.”
Quyển 6
Chương 95:Trưởng Lão Viện( Thượng) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: Tiểu Huyết
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Người của gia tộc Mặc Sâm vừa đến, nhìn thấy Hán Nạp bị thương một tay, sáu gã Ma Nhân lập tức vây lấy Đức Bác Lạp
Hầu Tái Nhân oa oa nổi giận, trong hội nghị Trưởng Lão Viện sao lại có thể xảy ra việc này chứ.
Hắn chỉ có thể cầm búa giúp Đức Bắc Lạp ngăn cản sự công kích của Mặc Sâm gia tộc.
Lần này gia tộc Mặc Sâm mang tới bảy người, hai ma tướng hai ma sĩ, còn có hai tên Ma Hồn, lại cả Hán Nạp là nhân loại pháp sư.
Bảy đánh hai,tự nhiên là Đức Bác Lạp và Hầu Tái Nhân chỉ có thể thủ mà không thể phản công.
Ba người của gia tộc Da Tỳ cũng tới ngay sau đó.
Vì thế hiện tại có chút hỗn loạn.
Lai Ân vui vẻ ngồi nhìn cảnh này.
Ngả Cách đeo mặt nạ, đi tới nói:
- Ngươi chuẩn bị giúp bên kia?
- Địch nhân của địch nhân là bằng hữu, sớm muộn gì rồi cũng phải giải quyết lão gia hỏa Đức Bác Lạp kia, cho nên lần này phải giúp Hán Nạp rồi.
Lai Ân nói xong, xắn tay áo xông vào.
Ngả Cách nhìn qua Hòa Đa nói:
- Chúng ta cũng lên thôi.
Vì vậy phe Hán Nạp lại nhiều thêm ba người.
Da Tỳ gia tộc tức khắc lại thêm một đối thủ.
Vốn đang trợn mắt há mồm nhìn xem hỗn chiến, giờ phút này ma nhân cũng đã kịp phản ứng.
Hán Nạp cùng Lai Ân đã liên thủ giết Ma Nhân, cho nên bọn hắn là địch nhân của ma nhân. Bây giờ nhìn Đức Bác Lạp cùng Hầu Tái Nhân bị đánh, chúng liền gia nhập vào phe của Da Tỳ gia tộc.
Một bên ba gã ma tướng, bốn gã ma sĩ, thêm hai tên pháp sư nhân loại.
Bên kia là hai tên ma tướng, ba gã ma sĩ cùng với Ma Nhân.
Bỗng dưng đôi bên lại trở nên cân bằng.
- Tiểu huynh đệ, đa tạ đã giúp, xử lý xong đám hỗn đàn Da Tỳ gia tộc này, ta mời rượu.”
Đây là Hán Nạp nói.
- Ngươi nói ai là hỗn đàn, giết chết bọn mi, ta muốn báo thù cho con ta.
Đây là Đức Bắc Lạp điên cuồng rít gào.
- Đem nhân loại đuổi ra khỏi Ma giới, bọn chúng đều là một lũ lừa đảo, sát nhân cuồng.
Đây là khẩu hiệu của Ma Nhân trợ giúp Da Tỳ gia tộc.
- Dám đối với gia tộc bọn ta động thủ, Đức Bác Lạp ngươi chán sống rồi.” hai gã ma sĩ rít gào.
Chợ tụ tập càng ngày càng nhiều người.
Những Ma Nhân không hiểu chuyện nhìn mãi cũng không rõ, đây là bốn phe đánh nhau, chỉ là không biết tại sao lại đánh.
Có người biết Mặc Sâm gia tộc liền tiến vào hỗ trợ, người nhận ra Dạ Tỳ gia tộc cũng nhảy vào, người muốn lấy lòng Hầu Tái Nhân cùng Ngả Cách Lôi gia tộc cũng tham chiến.
Hỗn chiến, đúng là hỗn chiến.
Hầu Tái Nhân đau cả đầu, gào rách họng cũng không có ai thèm nghe lời hắn.
Vòng chiến càng lúc càng rộng.
Kéo dài khắp ngã tư đường, trên nóc nhà, trong sân cũng đầy người.
Ma Lợi Tư trở lại, nhìn lên thấy toàn người là người, gãi gãi đầu, không hiểu sao cũng bị cuốn tiến vào.
Lý do là có người nhận ra hắn và Lai Ân từng cùng một chỗ, chắc chắn là đồng lõa.
- Bà mẹ, lão tử mà cũng dám đánh sao.
Cùng Lai Ân một đoạn thời gian, Ma Lợi Tư ít nhiều cũng bị đồng hóa, liền vung tay đánh bay tên Ma Nhân gần nhất, sau đó liền phi vào trung tâm, hắn nhìn thấy Lai Ân ở đây.
Tính cả người hỗ trợ của hai phe, liền có mười sau tên ma tướng đánh nhau ở bên trong.
Hán Nạp cùng Lai Ân nhìn nhau rồi cùng lùi lại, âm hiểm nhìn xung quanh.
Lai Ân ném cho Hán Nạp một lọ Sinh Mệnh Thủy, nói:
- Uống hết đi, tay ngươi sẽ hồi phục, chúng ta hẳn phải thu thập một ít Ma Nhân chứ.
- Đương nhiên, đã sớm không thuận mắt bọn chúng rồi.
Hán Nạp nhận lấy Sinh Mệnh Thủy, hỏi:
- Cái gì đây?
- Sinh Mệnh Thủy, không phải thuốc độc, gần đây ta hay uống cái này.
- Cái quỷ gì, ặc, ngươi còn hay uống?
Hán Nạp thực không nói gì, cơ mà vừa rồi Lai Ân từng giúp hắn, nên hắn vẫn tin tưởng Lai Ân.
Vì thế hắn ngửa đầu uống hết.
Hán Nạp kinh hỉ phát hiện sau khi uống Sinh Mệnh Thủy, ở chỗ tay cụt được bọc một lớp nước trong suốt, sau đó huyết nhục cùng cánh tay nhanh chóng dài ra, tinh thần lực cũng cường đại trở lại.
Hảo cảm với Lai Ân lại càng tăng lên.
Hai người nói chuyện hoàn toàn là ở trong lá chắn ma pháp, vẫn nhìn thấy được sự tình bên ngoài.
Một đám cấp thấp Ma tộc liều lĩnh xông đến, không ngừng oanh kích lên ma pháp thuẫn.
Hán Nạp cười ha hả nói:
- Lâm Đức, cùng lên, giải quyết mấy tên chướng mắt này nào.
- Đang muốn giải quyết lũ đáng ghét này đây.
Hai gã ma pháp sư, đấu với ma tướng có lẽ không được, nhưng Hán Nạp đối phó ma sĩ trở xuống dễ như trở bàn tay, đây cũng là lý do mà hắn ngồi ở vị trí cao tầng của Mặc Sâm gia tộc.
Lai Ân càng không cần phải nói, thực lực hạ giai thần nhị cấp, dựa vào thao tác nguyên tố liền dám một mình đấu với cấp thấp ma sĩ.
Địa ngục của Ma Nhân cấp thấp đã đến.
Nhẹ nhàng bắn một chỉ, một mảnh Ma Nhân ở trước mặt nứt toác thành huyết vụ.
Giơ tay thi triển ma pháp, mặt đất liền mọc lên Thạch thương, kiên cố Thạch lao, đáng sợ bẫy cát mang đi từ mười cho đến hơn trăm ma nhân.
Nháy mắt một cái, Ma Nhân bên cạnh Lai Ân và Hán Nạp đã biến mất một nửa.
- Đều dừng lại.
Một tiếng sấm từ trên bầu trời vọng xuống, tám đạo bóng đen rơi xuống giữa mười sáu danh ma tướng, đem chúng tách ra. Trong đó Lai Ân nhận ra một người là Tra Lý Tư, một trưởng lão của Trưởng Lão Viện.
Long Ma trên trời phun ra hắc vụ nuốt một tảng lớn Ma Nhân, sau đó lớn tiếng quát:
- Dám động thủ ở giữa hội nghị Trưởng Lão Viện, các ngươi không muốn sống nữa hả? Nói, rốt cuộc vì sao mà thế này?
Hán Nạp vừa thấy tám Ma nhân một Ma long xuất hiện vội vàng nhỏ giọng nói:
- Chín vị trưởng lão của Trưởng Lão Viện, trừ đệ nhất trưởng lão là tộc trưởng Ngả Cách Lôi gia tộc không đến, còn lại đều có mặt. Xem ra lần này chúng ta làm ra động tĩnh không nhỏ.
Tiếp sau mấy vị trưởng lão là hơn mười đạo thân ảnh.
Lại Ân từ khí tức của họ mà đoán, chắc đều là ma tướng của gia tộc thập đại trưởng lão.
Hắn thật sự thấy may mắn cho Cáp Địch Tư, nếu không phải Ma giới hiện tại đang tứ phân ngũ liệt, tự mình đánh mình, có khi đại lục cùng Thần Giới đã bị Ma giới chiếm lĩnh rồi.
Đồi thời sự kinh ngạc của Lai Ân dành cho Ma Nhân lại tăng lên, từ Thần Ma đại chiến kết thúc đến nay đã tám nghìn năm, vậy mà một cái tây bộ đã có ít nhất trên trăm ma tướng, hơn nghìn ma sĩ.
Không biết liệu hình thái thứ ba của quân đoàn Minh Thần cùng với bất tử quân đoàn có thể chống lại hay không.
Có Trưởng Lão Viện ở đây, song phương không ai dám lên tiếng.
Một gã trưởng lão lớn tiếng nói:
- Vi sao đánh nhau, không nói rõ ra, hôm nay đừng ai mong ra được khỏi đây.
Hán Nạp tiến lên trước một bước, nổi giận chỉ vào Đức Bác Lạp nói:
- Trưởng lão, ta vốn không đụng chạm đến hắn, hắn chặt đứt tay ta.
- Ngươi tưởng lão tử muốn đánh ngươi chắc, mẹ nó, loại như ngươi chưa xứng cho lão tử đánh.
- Đức Bác Lạp, con mợ nó, ngươi muốn đánh nhau phải không?
Hán Nạp rít lên chuẩn bị động thủ lần nữa, điên lên rồi, mi có là ai lão tử cũng đánh.
- Đánh thì đánh, ta sợ ngươi chắc?
- Đừng cãi nhau nữa, Đức Bác Lạp, ngươi tỉnh táo lại cho ta, Trưởng Lão Viện trực tiếp xuất binh diệt gia tộc của ngươi, ngươi vừa nói ngươi không muốn đánh nhau với Hán Nạp, vậy ngươi muốn đánh ai?
- Ta muốn đánh một nhân loại, hắn giết con ta.
- Ân, cái này nên đánh, nhân loại, vì sao ngươi giết con hắn?
Lai Ân chỉ vào Đức Bác Lạp nói:
- Trưởng lão, ngài phải chủ trì công đạo cho ta a, ta bỏ ra một món tiền lớn thuê một cái quầy muốn kiếm chút tiền, con của hắn xúi Ma Nhân động thủ đem nhân loại đuổi ra khỏi Ma giới, còn muốn giết ta, người nói ta không động thủ, chả lẽ chờ chết sao.
- Ân, ngươi nói thế cũng đúng. Chỉ là không nên giết con người ta, giáo huấn một chút là được rồi.
- Trưởng lão, phải liều mạng, không phải ngươi chết là ta sống, ai dám nói không có gì bất ngờ xảy ra chứ. Ta cũng không phải muốn giết, một nhân loại ở Ma giới dễ dàng sao? Đắc tội môt gia tộc không phải thêm phiền toái vào người sao, chỉ là ngoài ý muốn không cẩn thận, lỡ tay giết người, ta cũng không có biện pháp.
Lai Ân vốn không sợ cùng người khác phân phải trái, ngụy biện cũng có thể nói thành sự thật, cho nên ai dám cãi lý với hắn không khác nào tự sát mãn tính, sớm muộn gì cũng bị mài chết.
- Ngoài ý muốn, bà mẹ ngươi, lần trước ngươi bắt cóc con ta cũng là ngoài ý muốn?
Đa Bắc Lạp điên lên, đến cả chuyện xấu cũng nói ra.
- Đó là hắn chọc ta.
- Vậy ngươi đe dọa ta cũng là ngoài ý muốn?
- Ta nuôi con ngươi nhiều ngày như vậy không cần tiền sao. Chỉ là hơi đắt một chút, trưởng lão, người xem, hắn không nói lý.
Lai Ân lớn tiếng kháng nghị.
- Ngươi là Lâm Đức?
Trường lão nhìn Lai Ân, cười khổ nói:
- Được rồi, không cần nói nữa, nói tiếp Đức Bác Lạp điên lên mất. Con của Đức Bác Lạp kêu gọi Ma Nhân ra tay là hắn sai, đã chết cũng không thể xử được. Ngươi giết con người ta cũng sai, bồi thường con trai hắn thì không được, vậy ngươi liền bồi thường cái gì đấy đi. Ngươi lừa được của người ta nhiều vậy, trả lại một phần ba đi.
- Không được, ta không nhận bồi thường tiền. Con ta không phải tiền có thể bồi thường đấy, ta muốn hắn đền mạng.
- Tốt, chúng ta đánh nào, xem xem ngươi có thể lấy mạng ta không.
Lai Ân hung hăng nói, bây giờ bên cạnh nhiều người, ai sợ ai.
Hán Nạp cũng tiến lên theo một bước.
Mặc Sâm gia tộc cũng theo sát phía sau.
Song phương lại giương cung bạt kiếm, chỉ cần có người bắt đầu là sẽ tiếp tục đánh.
Trưởng lão chịu đựng không nổi, tức giận nói:
- Đều câm miệng, ai tiếp tục lắm mồm ta giết.
Long Ma trên trời lại ngâm một tiếng, giữa sân lại hoàn toàn yên lặng.
Đức Bác Lạp giận không dám nói, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn chằm chằm Lai Ân, hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương.
Trưởng lão vỗ vai Lai Ân nói:
- Một phần ba, đừng cho là ta không biết mi lấy được bao nhiêu.
- Một phần ba, ô ô ,trưởng lão, nhiều tiền lắm a
Lai Ân vẻ mặt đau khổ, nói:
- Nếu không thì một phần năm đi.
- Mẹ, giết con người ta còn không muốn trả tiền.
Hán Nạp ở bên cạnh cũng thúc giục:
- Tiểu huynh đệ, một phần ba, ngươi nuôi người ta có vài ngày, lấy nhiều tiền của người ta như vậy, thiếu tiền ta cho ngươi, đem tiền trả lại cho hắn đi, chỉ có vài khối Kim Chuyên thôi mà.
Ngải Cách cũng rất tò mò, vì hắn thật sự không tin vừa ra tay là bốn cái không gian giới chỉ, vì sao lại vì mấy khối Kim Chuyên mà đau lòng.
Last edited by ♥Thanh Long♥; 15-07-2012 at 03:08 PM.