Nếu có một lần bất chợt trở về giữa mùa thu
Xin một phút thôi – anh dừng chân ngoài ngõ
Để em có thời gian dọn dẹp tâm hồn nhỏ
Xoá bớt khắc khoải những ngày không anh...
...
Thật lòng em biết - chuyện mình quá mong manh
Lá non đâu dễ xanh trong gió lùa nhức buốt
Mùa cứ thản nhiên trôi ngang - lần lượt
Em đem hạt tình gieo vào giữa hao hanh..
...
Vì sao?
... Cũng có sao đâu!
... phải không anh?
Đừng quay mặt đi khi đọc thơ em như thế
Đừng giấu em những xao xuyến (em biết anh có thể!)
Đừng khoá chặt em bên ngoài cánh cửa dẫn vào giấc mơ anh...
...
Chất chứa muôn ngàn trong những nỗi lặng thinh
Ngày đang trôi
... và đêm đang tới
Đêm đã sang
... và bình minh lại rạng
Anh yêu!
Cuộc đời có bao nhiêu???...
...
Không phải là gió...
Gió xoáy đổi chiều!
Không phải là mây...
Trôi về nơi xa mãi!
Không phải là sóng...
đẩy con thuyền hy vọng! ... Em chỉ đơn giản là yêu anh!
...
Chẳng phải tháng ngày vẫn đang trôi quá nhanh...
hở anh?...
Nếu bỗng nhiên mùa thu lại ùa về trước cửa
Nhìn sao băng em vẫn mong mình có thêm một lần nữa... Dù thế nào em vẫn yêu anh...
Je dors, je dors, je dors vers mes petits matins
j'ai laissé mes idées dehors je pense plus à rien
la nuit c'est mon p'tit paradis, ma récréation
je mets sur pause la maladie et d'la réflexion
je me lève je n'ai pas faim, nourrie de questions
qui me rejoignent au saut du lit comme une chanson ahhh
comment ça s'arrête ahhh
ce p'tit moulin dans ma tête
refrain:
alors voilà, moi j'me sens jamais seule nan
y'a toujours du bruit chez moi
toujours un petit je ne sais quoi
alors voilà moi j'me sens jamais seule nan
un peu de vacances tu vois j'voudrais m'sortir de là
je gamberge, je pense, j'oublie tout autour
isolée du monde qui danse et je passe mon tour toujours à chercher des réponses
préoccupée dans ma p'tite bulle
y'a même plus la place de m'amuser
alors je dors, je dors vers mes petits matins
pour laisser mes idées dehors, plus penser à rien ahhh
faut que ça s'arrête ahhh
ce p'tit moulin dans ma tête
refrain
Alors voila moi j'me sens jamais seule nan
Toujours un petit je ne sais quoi
J'voudrais m'sentir enfin seule
J'voudrais m'sortir de la
Bản dịch:
Không bao giờ cô độc
Ngủ mãi, ngủ mãi, ngủ mãi
Ngoài kia trời đang sáng dần
Đầu óc chẳng hề phân vân
Đến bất kì điều gì nữa.
Ngủ mãi, ngủ mãi, ngủ mãi
Bóng tối đẹp như thiên đường
Đêm đen là nguồn nuôi dưỡng
Mọi trí sáng tạo viển vông.
Thức giấc, chẳng đói cồn cào
Trong lòng đầy ắp nghĩ suy
Nhảy khỏi giường như bài hát
Như cối xay gió chợt ngưng.
Mình không bao giờ đơn độc
Vì trong tim luôn cất tiếng
Những âm nhỏ xíu thiêng liêng
Mà lòng còn chưa hiểu rõ.
Mình không khi nào đơn độc
Cậu thấy đấy vấn đề là
Mình đang muốn bước chân khỏi
Chặng đường phiêu lưu kì lạ.
Đã tưởng tượng, nghĩ rồi quên
Thế giới ngoài kia bề bộn
Mình thích kiếm câu trả lời
Cho những bâng quơ bối rối.
Lúc này chỉ khẽ cầu mong
Cô Đơn một lần ghé đến
Để cuối cùng gọi được tên
Bình yên là gì ấy nhỉ.
Chừa cho em một khe nhỏ cánh cửa lách vào cơn mơ của anh đi...
Chừa cho em một khe nhỏ cánh cửa lách vào cơn mơ của anh đi...
Em sẽ ùa vào cùng một ngàn vì sao nhớ...
Cơn mơ của gã lãng du chưa từng nồng nàn hương cỏ...
Xốn xang Em
Em!
Và Em...
Để ngỏ lòng mình một lần thôi đi anh
Chùng lại nghe ngoài kia "mưa giăng lá đổ"
Có thể là sẽ quá nhiều bỡ ngỡ
Đã quá lâu rồi... quên mất cách yêu thương
Mở ra trước mắt anh là hàng vạn con đường
Nẻo nào cũng là tự do, nẻo nào cũng là lang bạt
Sa mạc
Đồng xanh
Phố thị
Làng quê
... bát ngát...
Biển rộng, sông dài cơn gió phiêu diêu...
Lặng mà nghe tim em hát trăm điều
Khi mùa thu lười biếng trôi qua ngoài ô cửa sổ
Tường nâu...
Mái đỏ...
Hà Nội hao gầy...
Hà Nội xanh xao...
Có con chim nào cứ hót mãi trên cao
Lẩn quất trong tàng cây hoa sữa
Dường như mùa thu chỉ còn một nửa
Em đi về mãi phía không anh...
Mùa thu này sao quá hao hanh...
Giữa nắng rát em mơ về một ngày sao đổi ngôi giữa miền băng giá...
Giấc mơ cổ tích có thật
"Chỉ một lần nhìn thấy sao băng, điều ước sẽ thành hiện thực"...
Đã bao giờ anh tin không...?
Em thì không...
Người đàn bà vô thần trong đêm thắp lên ngọn nến
Dệt những cánh sao bằng niềm tin đã từ lâu chết lịm
Nhẩn nha buồn...
Một ngàn vì sao nhớ...
Một ngàn vì sao thương...
Em ném lên trời cả nghìn thương và nhớ
Cả nghìn đắm đuối yêu
Cả nghìn bỡ ngỡ
...
Yêu như chưa yêu lần nào...
Nơi nào có trời đêm
Nơi ấy có tinh tú...
Dù mây có che khuất hay không
Dải ngân hà vẫn còn ở đó
Dù anh đi đến cùng trời cuối đất
Ngàn vì sao của em vẫn sẽ theo anh...
Soi trên những con đường có dấu chân anh
Lặng lẽ sáng khi anh cần may mắn...
Ngàn vì sao...
Ngàn yêu thương tĩnh lặng
Cháy suốt đêm dài...
Một lần bên anh...
...
Một lần yêu anh...
...
Em chẳng cần gì hơn...
... Chừa cho em một khe nhỏ cánh cửa lách vào giấc mơ của anh đi
Er goss den Kaffee
In die Tasse
Er goss die Milch
In die Kaffeetasse
Er tat den Zucker
In den Milchkaffee
Mit dem kleinen Löffel
Rührte er den Kaffee um
Und trank ihn
Er stellte die Tasse ab
Ohne ein Wort
Er zündete
Eine Zigarette an
Er blies Ringe
Aus Rauch
Er streifte die Asche
In den Aschenbecher
Ohne ein Wort
Ohne einen Blick
Er setzte den Hut auf
Er zog den Regenmantel an
Denn es regnete
Er ging
Ohne ein Wort
Ohne einen Blick
Und ich
Schlug die Hände vors Gesicht
Und weinte .
Jacques Prevert
Rót cà phê
Vào ly
Anh pha sữa
Vào trong ly - cà -phê
Anh bỏ thêm đường
Trong ly cà - phê - sữa
Cùng với chiếc thìa nhỏ
Ngoáy khẽ thật đều ...thật đều
Tạo thành những vòng - xoáy ...
Và anh nhẹ đưa lên miệng
Uống
Rồi lại đặt nó xuống bàn
Không-một-lời ...
Châm một điếu thuốc
Anh tạo thành những vòng - tròn
Từ làn khói mờ - ảo
Tay lướt một vòng
Quanh miệng gạt tàn
Không-một-lời
Không -một -ánh-mắt
Anh với lấy chiếc mũ
Và mặc áo mưa...
Bởi trời đang mưa
Anh đi ....
Không-một -lời
Không-một -ánh-mắt Và tôi đặt vội đôi bàn tay lên trước mặt
Và khóc .