17-09-2008, 04:31 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 11
Hà Lan gáºt đầu, đôi mắt u buồn vÆ°Æ¡ng vấn. Nó không tiá»…n tôi ra bến xe. Nó chỉ đứng tá»±a cá»a trông theo. MÆ°á»i tám tuổi, nó đã lâm và o nghịch cảnh, tôi vừa giáºn lại vừa thÆ°Æ¡ng nó, bữa ra Ä‘i cứ dục dặc dùng dằng.
Cho đến lúc ra trÆ°á»ng, tôi không vá» lại thà nh phố thêm má»™t lần nà o. Tôi ở xa, gá»i thÆ° thăm há»i. Hà Lan trả lá»i, thÆ° có thÆ° không, những trang giấy đã thôi nhòe nÆ°á»›c mắt. Ãiá»u đó giúp tôi yên tâm há»c táºp. Tôi ở Qui NhÆ¡n, đêm nằm nghe tiếng biển, trong cÆ¡n mÆ¡ tôi thấy tôi trở vá» cố xứ, dạy há»c trò.
Má»™t năm sau, tôi vá» tháºt. Tôi vá» giữa mùa phượng vÄ©, bá» lại sau lÆ°ng hai năm lủi thủi há»c hà nh. Tôi ghé thăm Hà Lan, không thấy Trà Long đâu. Tôi há»i, nó bảo nó gá»i Trà Long vá» ngoại. Những ngà y nà y, Hà Lan tất báºt. Ngược xuôi chuẩn bị cho việc mở tiệm may, nó không có thì giá» lo cho con. Nó cÅ©ng không có thì giá» trò chuyện vá»›i tôi. Tôi ở xa vá», ôm trong lòng hai năm thÆ°Æ¡ng nhá»› mà chẳng thể giãi bà y. Tôi đạp xe ra ngoại ô, má»™t mình má»™t bóng, ngồi lặng lẽ bên chân cầu năm nà o nhìn nÆ°á»›c chảy, thấy tình mình cuốn trôi Ä‘i.
NhÆ°ng tôi không trách Hà Lan. Nó quên ná»—i buồn, nó vượt qua hoà n cảnh éo le để vui cùng công việc, tôi mừng cho nó. Những bóng mây thôi giăng má» mắt biếc, thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i, tôi còn mong má»i gì hÆ¡n !
Là ng Ão Ão không có gì thay đổi. Hôm tôi vá», những trái duối chÃn và ng bên thá»m giếng năm xÆ°a, hà ng dâm bụt trÆ°á»›c nhà lão Tứ há»›t tóc vẫn Ä‘á» rá»±c phÃa đầu là ng.
Tôi Ä‘i qua chợ, những chiếc sạp chá»ng chÆ¡ Ä‘ang đứng nép và o nhau chỠđêm xuống. Giữa chợ, những đứa trẻ thò lò mÅ©i xanh Ä‘ang chia phe đánh nhau và đuổi quanh gốc bà ng, miệng la chà chóe. Tá»± nhiên tôi cảm thấy bồi hồi. Tôi bắt gặp hình ảnh tuổi thÆ¡ tôi ngà y trÆ°á»›c.
Tuổi thơ thương nhớ ấy có mình tôi vỠlại. Bạn bè xưa tản mác nơi đâu, chỉ còn lại lèo tèo dăm ba đứa. Bạn gái lại cà ng mất hút. Con gái quê tôi cứ đến tuổi đôi mươi không hẹn mà cùng biệt ly quê xứ. HỠđi tìm lục biếc ở xa xăm, tiết thanh minh mới rủ nhau vỠtảo mộ.
Thá»i niên thiếu rá»™n rà ng ká»· niệm, cùng Ä‘i vá»›i tôi có những ai mà chẳng có lấy má»™t ngÆ°á»i vá». Cô Thịnh sau khi thi Ä‘á»— tú tà i hai, ở luôn ngoà i thà nh phố. Cô bỠđại há»c, xin và o là m ở ngà nh ngân hà ng, chuẩn bị lấy chồng. Chị Quyên, đứa con gan góc, hiếm hoi của quê núi, cÅ©ng bá» Ä‘i sau tám năm dà i phụ gia đình buôn bán. Chị ra thà nh phố cùng chị NhÆ°á»ng coi tiệm vải. Hẳn chị chẳng còn là chị Quyên của tôi xÆ°a.
Tôi chẳng muốn nhắc đến Hà Lan. Hà Lan đã xa cách quê là ng ngay từ khi vừa giã từ trÆ°á»ng huyện. Hoa chÆ°a trôi, lòng của nó đã sá»›m bèo dạt, những bản tình ca của tôi chẳng nÃu giữ được gì. NhÆ°ng chẳng hiểu sao, nó xa tôi mà lòng tôi không thể nà o xa nó. Má»—i chiá»u, nghe tiếng trống tan trÆ°á»ng vang lên rá»™n rã ngoà i hiên, tôi lại thẫn thá» nhá»› vá» Hà Lan da diết. Ngà y nà o già nh nhau đánh trống, tôi chảy máu mÅ©i ròng ròng phải nằm ngá»a đầu ngắm diá»u bay cho Hà Lan nhét lá, ngà y nà o sao nhÆ° má»›i hôm qua !Dù sao tôi cÅ©ng còn có mẹ. Mẹ tôi bảo tôi lấy vợ. Tôi lắc đầu nói chá» và i năm nữa. Những lúc đó, mẹ tôi thở dà i. Mẹ thở dà i mà mẹ có biết gì không ? Mẹ giáºn tôi thì tôi Ä‘Ã nh chịu. Lòng tôi xốn xang nhÆ°ng tình trong đâu thể riêng ngoà i, mẹ chẳng giống bà , tôi đâu dám nói.
Bên cạnh mẹ, tôi còn có Trà Long. Ngà y nà o tôi cÅ©ng xuống chÆ¡i vá»›i nó. Thấy tôi đến, nó rất mừng. Má»—i lần đến, tôi Ä‘á»u Ä‘em phấn cho nó. Nó cầm phấn vẽ nguệch ngoạc đầy ná»n nhà khiến sau đó tôi phải chùi toát mồ hôi. Nó còn bà y ra lắm trò nghịch ngợm khác nữa. Có lần thấy tôi nÆ°á»›ng khoai, nó bắt chÆ°á»›c cho tay và o bếp trấu, phồng rá»™p cả da, báo hại tôi phải kiếm máºt ong xức suốt má»™t tuần.
Trà Long thông minh, hiếu Ä‘á»™ng nhÆ°ng thể chất không được khá»e. Nó ốm luôn. Cùng vá»›i mẹ Hà Lan, tôi đã thức suốt bao đêm bên cạnh giÆ°á»ng nó, lòng thắt lại vì lo âu. Khi ốm, Trà Long trông yếu á»›t vô cùng, tay chân không nhúc nhÃch nổi. Váºy mà , vừa khá»e dáºy, nó đã chạy nhảy tung tăng và nói lÃu lo nhÆ° sáo. Mãi đến năm, sáu tuổi Trà Long má»›i hết ốm vặt.
Thỉnh thoảng, tôi dẫn Trà Long ra thà nh phố thăm Hà Lan. Ãược Ä‘i chÆ¡i xa, Trà Long thÃch lắm. Ngồi trên xe đò, nó há»i tôi hết câu nà y đến câu khác, có lắm câu tôi không trả lá»i được. Sau má»—i chuyến Ä‘i, bao giá» nó cÅ©ng thủ thỉ vá»›i tôi:
-Mai mốt chú Ngạn dẫn Trà Long ra thà nh phố chơi nữa nghen !
Trà Long đòi ra thà nh phố vì nó thÃch Ä‘i chÆ¡i. Nó tá» ra không quyến luyến Hà Lan mấy. Má»—i lần Trà Long ra thăm, Hà Lan Ä‘á»u mua cho con vô số đồ chÆ¡i và kẹo bánh, toà n thứ đắt tiá»n. NhÆ°ng Trà Long thÆ°á»ng tá» vẻ há» hững trÆ°á»›c các món quà hấp dẫn của mẹ. Nó chỉ vòi vÄ©nh:
-Mẹ vỠở với con đi !
TrÆ°á»›c đòi há»i của con, Hà Lan chỉ biết cÆ°á»i trừ. Từ lâu Hà Lan đã không thể xa thà nh phố. Ãã nhiá»u lần, nó muốn Ä‘em Trà Long ra ở vá»›i mình nhÆ°ng Trà Long giẫy nẩy không chịu. Hai mẹ con Ä‘Ã nh phải má»—i ngÆ°á»i má»™t nÆ¡i. Tôi là m chiếc cầu, dẫn Trà Long Ä‘i Ä‘i vá» vá», lòng chẳng vui nhÆ°ng không là m sao khác được.
Má»—i lần dẫn Trà Long ra chÆ¡i, tôi Ãt trò chuyện vá»›i Hà Lan. NhÆ°ng tôi không giấu được lòng mình. Ãnh mắt tôi đã nói bao Ä‘iá»u thầm kÃn. Hà Lan đã nhìn thấy tất cả nhÆ°ng nó chẳng nói gì. Nó thấy mà nhÆ° không thấy. Hay nó còn chỠđợi Ä‘iá»u gì ? Ãợi nạn hồng thủy chăng ? Lên bảy tuổi, Trà Long và o lá»›p má»™t. Tôi sắm cho nó không thiếu má»™t thứ gì, từ quyển vở, đôi dép, chiếc nón vải đến bình biÄ‘dông Ä‘á»±ng nÆ°á»›c có quai Ä‘eo.
Mẹ Hà Lan mặc tôi lo liệu. Bà chẳng cản, chỉ lặng lẽ thở dà i. Bà nhìn thấy đáy lòng tôi và bà thÆ°Æ¡ng tôi nhÆ° con. Qua cách chăm sóc của tôi dà nh cho Trà Long, bà hiểu được tình yêu của tôi đối vá»›i Hà Lan. Chắc bà buồn cho tôi lắm, bà không lá»™ ra đó thôi. Bà kÃn đáo hệt nhÆ° bà tôi xÆ°a.
Ngà y khai giảng, tôi dẫn Trà Long đến trÆ°á»ng. TrÆ°á»›c khi trao nó táºn tay cô giáo lá»›p má»™t, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tôi đã dặn dò nó đủ Ä‘iá»u. Và đợi đến khi nó đã ngồi và o chá»—, tôi má»›i yên tâm bá» lên văn phòng.
Trà Long là má»™t đứa bé dạn dÄ©. Lần đầu tiên Ä‘i há»c, chung quanh toà n ngÆ°á»i lạ, nó không há» mếu máo. Ãiá»u đó khiến tôi ngạc nhiên má»™t cách thÃch thú. Hồi nhá», lần đầu tiên Ä‘i há»c, tôi khóc la ầm Ä©. Mẹ tôi dắt tôi đến trÆ°á»ng, khi vá», tôi nÃu áo không cho vá». Tôi khóc đòi mẹ tôi ở lại há»c vá»›i tôi. Và o há»c cả buổi, tôi vẫn còn rấm rức rên rỉ, nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i chảy đầy mặt. Mãi đến khi cô giáo mua kẹo dá»— tôi, tôi má»›i nÃn.
Trà Long chững chạc hÆ¡n tôi nhiá»á»¥ TrÆ°á»›c khi bá» Ä‘i, tôi nói:
- Cháu ngồi đây há»c nhé ! Nhá»› nghe lá»i cô ! Khi nà o tan há»c, chú sẽ đón cháu vá» !
Trà Long khẽ gáºt đầu và nhìn tôi bằng cặp mắt Ä‘en láy. Ãôi mắt đó nhÆ° muốn nói: "Chú cứ Ä‘i Ä‘i ! Ãừng lo cho cháu !". Và tôi mỉm cÆ°á»i, nhÆ° để trả lá»i nó: "Ừ, chú tin cháu ! Chú Ä‘i đây !". Tôi Ä‘i và tôi hiểu rằng Trà Long đã nghe thấy những lá»i thì thầm của tôi.Suốt những năm Trà Long há»c tiểu há»c, ngoà i những buổi dạy ở trÆ°á»ng, tôi còn kèm thêm cho nó khi vá» nhà . Tôi kiếm sách bắt nó Ä‘á»c, ra toán cho nó là m và tối nà o cÅ©ng váºy, tôi đợi nó há»c thuá»™c lòng bà i vở của ngà y hôm sau, dò Ä‘i dò lại kỹ lưỡng, má»›i đứng dáºy ra vá». Những lúc ấy, má»™t mình trên Ä‘Æ°á»ng là ng, tôi nghe sÆ°Æ¡ng xuống trên vai mà tưởng hồn mình cá» má»c. Tôi nhÆ° dòng sông ốm, đứng mãi không trôi, ká»· niệm nhÆ° rong rêu cháºp chá»n nÃu giữ. Hà Lan dẫu xa lắc, trong giấc mÆ¡ tôi nó giả bá»™ gần ká». Nó biết hồn tôi đêm đêm không khép cá»a, nó nÆ°Æ¡ng theo gió lùa, theo ánh trăng xanh vỠđứng bên Ä‘á»i tôi thấp thoáng, để sáng ra tôi nhá»› mãi Ä‘iá»u gì.
Trăm công nghìn việc ban ngà y
Anh xoay xở để lấp đầy nhớ em
Dặn lòng đóng cá»a cà i then
Trong chiêm bao lại tự mình mở ra .
Tình tôi lững lá» nhÆ° câu hát. Tình tôi chiêm bao má»™ng mị. Mắt biếc năm xÆ°a nay đâu để hồn tôi trống vắng. Hà Lan sÆ°Æ¡ng khói nghìn trùng, chỉ để lại Trà Long, hóa thân nó má»™t thá»i niên thiếu . Tôi dốc lòng chăm sóc Trà Long tưởng nhÆ° lá»i Hà Lan ký thác, đôi lúc lòng cÅ©ng nguôi khuây .
Trà Long thông mình, há»c đâu nhá»› đó, tôi không phải vất vả nhiá»u . Những lúc rảnh rá»—i, hai chú cháu thÆ°á»ng bà y trò chÆ¡i vá»›i nhau . Tôi ngồi chÆ¡i ô quan vá»›i Trà Long dÆ°á»›i già n hoa thiên lý, tay rải sá»i mà hồn ngẩn ngÆ¡, cứ ngỡ trÆ°á»›c mặt mình là ngÆ°á»i bạn nhá» năm nao . Những lúc ấy, bồn chồn khắc khoải, tôi chÆ¡i nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn, Trà Long cứ hoà i hoà i nhắc nhở.
ChÆ¡i ô quan chán, tôi dẫn Trà Long Ä‘i rảo quanh các bụi bá» hái duối và tìm bông dủ dẻ. Ngà y nghỉ, tôi dẫn nó lên trÆ°á»ng tìm trứng chim trên các đầu hồi . Tôi kể cho nó nghe ngà y xÆ°a tôi đã tìm trứng chim cho mẹ nó và tôi đã té u đầu nhÆ° thế nà o . Nghe tôi kể, Trà Long cÆ°á»i khúc khÃch:
- Chú té chỗ nà o đâu ?
Tôi chỉ tay xuống chân:
- Ngay chỗ nà y nè ! Chú té hai lần. Lần thứ nhất u đầu . Lần sau chảy máu mũi .
Trà Long đưa tay bụm mặt:
- Eo ôi, ghê quá ! Rồi chú là m sao ?
Tôi cÆ°á»i:
- Chú phải nằm ngá»a mặt lên trá»i cho mẹ cháu hái lá nhét và o mữi .
Trà Long trố mắt:
- Là m sao nhét lá và o mũi được?
- Ãược chứ ! À, trÆ°á»›c khi nhét phải vò nát.
Trà Long lại há»i, giá»ng hồi há»™p:
- Rồi sao nữa hả chú ?
- Sao là sao ?
- Rồi mũi chú có hết chảy máu không?
- Hết chứ ! Hết ngay láºp tức!
Trà Long reo lên:
- Hay quá hén! Lá gì váºy chú ?
Tôi lắc đầu:
- Chú không biết. NhÆ°ng bà ngoại cháu biết. Cháu vá» há»i bà ngoại ấy .
Tôi không biết Trà Long có định há»i bà ngoại không nhÆ°ng tôi thấy mặt nó lá»™ vẻ ngẩn ngÆ¡ . Nó nhìn tôi, tháºn trá»ng dặn:
- Lát nữa chú trèo kheo khéo nghen! Cháu không biết hái lá như mẹ cháu đâu!
Tôi cÆ°á»i:
- Cháu đừng lo . Hồi nhỠchú mới té. Bây giỠchú không té nữa đâu . Bây giỠtrèo một mình chú cũng không té.
Nói xong, tôi thoăn thoắt trèo lên đầu hồi . Các báºc thang kêu răng rắc dÆ°á»›i chân tôi . Cái thang không ngÆ°á»i vịn, lắc lÆ° phát khiếp. Trà Long trố mắt dòm, chắc nó hồi há»™p lắm. NhÆ°ng tôi vẫn giữ được thăng bằng. Tôi đã nói rồi, tôi không té. Tôi đã lá»›n rồi, tôi không té ở đây . Cái thang nà y bắc lên đầu hồi chứ đâu phải bắc lên trái tim của Hà Lan. Trà Long còn nhá», nó chỉ sợ tôi u đầu, nó đâu sợ trái tim tôi xây xát. Cháu đâu có biết, tìm trứng chim cho cháu đối vá»›i chú nà o có khó khăn gì, chỉ có tìm hạnh phúc cho mình chú má»›i chẳng biết tìm đâu . Mẹ cháu đã lấy Ä‘i tất cả.
Thỉnh thoảng tôi dẫn Trà Long và o rừng hái sim. Tôi len lá»i giữa những bụi sim hoa tÃm. Tôi len lá»i giữa những ká»· niệm.
Trà Long Ä‘i bên cạnh tôi, hồn nhiên, sung sÆ°á»›ng. Má»—i lần tìm thấy má»™t trái sim chÃn má»ng Ä‘ang ranh mãnh giấu mình sau cà nh lá lòa xòa, nó reo lên há»›n hở.
Tôi hái cho Trà Long đầy cả hai túi sim. Nó vừa đi vừa ăn, thoáng chốc đã hết. Tôi lại phải hái cho nó đầy hai túi khác. Có lúc, thừa dịp tôi quay mặt đi, Trà Long lén hái hoa cà i lên mái tóc rồi kêu:
- Chú Ngạn!
Tôi giáºt mình ngoảnh lại và sững sá» khi thấy Trà Long giống hệt Hà Lan xÆ°a .
Trà Long nghịch ngợm há»i:
- Chú thấy cháu có đẹp không?
Tôi mỉm cÆ°á»i:
- Ãẹp lắm!
Nó lại nghiêng đầu há»i:
- Cháu có giống bà tiên không?
à nó muốn nhắc đến những câu chuyện cổ tôi thÆ°á»ng kể cho nó nghe, những câu chuyện tôi há»c được của bà tôi . Tôi nhìn nó, bâng khuâng:
- Cháu không giống bà tiên. NhÆ°ng cháu giống hệt mẹ cháu hồi nhá».
Trà Long chớp mắt:
- Sao chú cứ nhắc đến mẹ cháu hoà i ?
Câu há»i ngây thÆ¡ của Trà Long khiến tôi bối rối . Tôi chÆ°a biết trả lá»i sao, nó lại há»i:
- Hồi nhỠchú có dắt mẹ cháu và o rừng chơi không?
- Có ! - Tôi vá»™i vã gáºt đầu .
- Chú có hái sim cho mẹ cháu không?
Tôi cắn môi:
- Có. Cả chú và mẹ cháu cùng hái .
Nó bá»—ng há»i:
- Ai hái nhiá»u hÆ¡n?
Tôi ấp úng:
- Tất nhiên là ... mẹ cháu .
Trà Long nheo nheo mắt:
- Chú nói dối!
Tôi chỉ biết cÆ°á»i trừ:
- Tháºt ra thì...chú quên rồi!
Trà Long ngó tôi, vẻ nghi ngá»:
- Chú không quên. Cháu biết chú nhá»›. Chú nhá»› nhiá»u chuyện.
Rồi bỗng dưng nó lại gần, nắm lấy tay tôi:
- Chú nói cho cháu nghe đi!
Tôi hoang mang:
- Nói chuyện gì ?
Trà Long ngước nhìn tôi:
- Chuyện vỠmẹ cháu ấy ! Ba cháu đâu ?
Tôi nuốt nÆ°á»›c bá»t và thấy bóng mình in sững giữa hoà ng hôn buốt tÃm. Tôi đứng lâu tháºt lâu, tim thót lại . Trà Long lại lắc lắc tay tôi:
- Chú nói đi! Ba cháu là ai ?
Tôi chép miệng:
- Tại sao cháu không há»i bà ngoại ?
- Cháu há»i rồi .
- Bà ngoại cháu bảo sao ?
- Bà ngoại bảo ba cháu chết rồi . Có đúng váºy không chú ?
Tôi tránh ánh mắt của Trà Long. Tôi nhìn vá» phÃa chân trá»i xa nÆ¡i những cụm mây Ä‘ang bốc cháy, khẽ thở dà i:
- Ừ, ba cháu chết rồi .
Trà Long vẫn nhìn sững tôi:
- Chú nói tháºt không?
- Tháºt mà .
- Cháu không tin! - Trà Long vùng kêu lên - NgÆ°á»i chết là phải có bà n thá». Nhà cháu đâu có bà n thá».
Trà Long là m tôi khó xá» quá chừng. Tôi chÆ°a kịp nghÄ© ra cách đối phó, nó đã há»i dồn:
- Chú nói tháºt Ä‘i ! Ba cháu đâu ?
Tôi vẫn cứ đứng trÆ¡ nhÆ° phá»—ng, ruá»™t rối tÆ¡ vò. Tôi chìm và o suy tưởng, lâu tháºt lâu, Trà Long vẫn im lìm bên cạnh, thấp thá»m chỠđợi . Quanh tôi, thá»i gian vẫn lầm lÅ©i trôi qua và buổi chiá»u Ä‘ang lÆ°á»›t Ä‘i xà o xạc, cánh áo má»ng của nó khẽ chạm và o vai tôi há» hững. Trong má»™t thoáng, tôi bá»—ng bà ng hoà ng hiểu rằng nếu tôi không cất tiếng, tôi sẽ Ä‘á»i Ä‘á»i câm nÃn và hai chú cháu sẽ hóa đá trong má»—i phút giây thinh lặng nặng ná». Tôi khẽ rùng mình và đặt tay lên bá» vai bé bá»ng của Trà Long, giá»ng xa vắng:
- Thôi, cháu đừng há»i là m gì ! Lá»›n lên cháu sẽ hiểu tất cả !
Trà Long vùng vằng:
- NhÆ°ng bây giá» cháu đã lá»›n rồi! Cháu há»c lá»›p năm!
Tôi mỉm cÆ°á»i và nhìn nó bằng ánh mắt âu yếm:
- Cháu chưa lớn đâu! Lớp năm hãy còn bé lắm!
Trà Long láºp tức buông tay tôi ra, giá»ng giáºn dá»—i:
- Chú nhất định không nói phải không?
Tôi cÆ°á»i khổ sở:
- Chú đã nói rồi . Cháu hãy hiểu cho chú ...
Không đợi tôi nói hết câu, Trà Long bỠchạy ra ngoà i bìa rừng. Nó vừa phóng thoăn thoắt trên các mô đất nhấp nhô vừa ngoái cổ lại nói:
- Chú không nói, cháu không thèm chơi với chú nữa đâu! Cháu vỠnhà đây!
Tôi hốt hoảng chạy theo:
- Trà Long, đứng lại! ChỠchú với!
Nó vẫn cắm cổ chạy, vạt tóc thấp thoảng sau các bụi lá xanh. Tôi Ä‘uổi phÃa sau, miệng kêu Æ¡i á»›i:
- Trà Long! Lại đây chú chở vỠ!
Trà Long vẫn không thèm ngoái lại . Nó bÆ°á»›ng bỉnh hệt nhÆ° mẹnó xÆ°a . Hồi đó, Hà Lan há»n giáºn, tôi phải năn nỉ cả ngà y trá»i, khổ Æ¡i là khổ.
Ãang chạy, thình lình Trà Long vÆ°á»›ng phải má»™t gốc cây cụt, ngã lá»™n nhà o . Tôi Ä‘iếng ngÆ°á»i, nhảy bổ lại vá»™i và ng đỡ nó dáºy và lo lắng há»i:
- Cháu có đau lắm không, Trà Long?
Trà Long không trả lá»i . Mà nó gục đầy và o cánh tay tôi, rấm rức. Tiếng khóc nó xuyên qua ngá»±c tôi .
Thỉnh thoảng, Hà Lan vần vá» là ng thăm con. Má»—i lần vá», nó ở quanh quẩn trong nhà , chẳng Ä‘i đâu . Tôi đến chÆ¡i, nằm Ä‘u Ä‘Æ°a trên võng, bồi hồi ngắm hai mẹ con xúm xÃt bên nhau . Hà Lan há»i con đủ chuyện, Trà Long trả lá»i chẳng đâu và o đâu . Nó có vẻ kém hà o hứng. Nó không thÃch loanh quanh trong nhà . Nó muốn mẹ dẫn Ä‘i chÆ¡i nhÆ°ng Hà Lan lại không hưởng ứng.
Trà Long không hà i lòng mẹ, nó một mực kỳ kèo:
- Mẹ và chú Ngạn dẫn con và o rừng Sim chơi đi!
Hà Lan thở dà i liếc tôi . Tôi hiểu, Hà Lan giỠđã khác. Tôi chẳng mong đợi gì. Lòng nó bây giá» nhÆ° chiếc lá khoai, tình tôi mÆ°a xuống, nghìn giá»t rÆ¡i nghìn giá»t chảy ra ngoà i . Nó sợ và o rừng Sim. Nó sợ ká»· niệm bủa vây . Trà Long giục nó hoà i, nó nhìn tôi cầu cứu .
Tôi nhá»m dáºy, bảo Trà Long:
- Cháu muốn và o rừng chơi, chú sẽ dẫn cháu đi! Mẹ cháu mới ở thà nh phố vỠcòn mệt để cho mẹ cháu nghỉ !
Trà Long ngúng nguẩy:
- Cháu không chịu đâu! Cháu muối Ä‘i chÆ¡i vá»›i cả hai ngÆ°á»i kìa! - Rồi nó nhe răng cÆ°á»i - Cháu Ä‘i giữa, mẹ má»™t bên, chú Ngạn má»™t bên!
TrÆ°á»›c đòi há»i quá quắt của Trà Long, tôi chẳng biết nói sao, bèn tìm cách lẻn ra khá»i nhà . Ãi má»™t quãng xa, tôi còn nghe tiếng Trà Long gá»i vá»›i theo:
- Chú Ngạn! Chú trốn cháu phải không? Cháu không thèm chơi với chú nữa đâu!
Tôi cắn chặt môi, bỠđi luôn.
Trà Long lên lá»›p sáu, ra trÆ°á»ng huyện. Ngà y rá»i là ng, nó khóc nhÆ° mÆ°a bấc, nÆ°á»›c mắt nó muốn trôi cả chợ Ão Ão . Nếu không có tôi Ä‘Æ°a nó ra phố huyện, Ä‘i ná»a Ä‘Æ°á»ng dám nó thổn thức quay vá» ngồi trÆ°á»›c thá»m nhà khóc tiếp.
Ngà y và o lá»›p má»™t, Trà Long gan lì, Ä‘i từ nhà đến trÆ°á»ng không rÆ¡i má»™t giá»t nÆ°á»›c mắt, sao hôm nay rá»i là ng, lòng nó lắm mÆ°a bay . Hay nó giống nhÆ° tôi, nó giống nhÆ° ông ngoại nó, khúc ruá»™t liá»n vá»›i tình yêu quê xứ, má»—i bÆ°á»›c ra Ä‘i là má»—i bÆ°á»›c báºn lòng.
Ra đến huyện, đôi mắt Trà Long còn đỠhoe . Tôi đưa nó đến nhà ông chú chạy xe đò, nơi trước đây Hà Lan từng ở. Sắp xếp nơi ăn chốn ở cho nó xong xuôi, tôi quay xe vỠlà ng.
NhÆ°ng Trà Long không cho tôi vá». Nó nÃu tay tôi, khẩn khoản:
- Chú ở chơi với cháu thêm một ngà y nữa đi!
Tôi nhìn nó, thấy tá»™i tá»™i . Lần đầu tiên ra phố huyện, lạ cảnh lạ ngÆ°á»i, chắc nó buồn lắm. Tôi gáºt đầu:
- Ừ, chú ở lại, mai vá». Bây giá» chú chở cháu Ä‘i chÆ¡i má»™t vòng nghen!
Trà Long mừng lắm. Nó nhảy tót lên yên sau, ôm chặt lấy hông tôi, mặt mà y hớn hở:
- Chú chở cháu đi mấy vòng cũng được!
Tôi chở Trà Long ngang qua trÆ°á»ng huyện. TrÆ°á»ng vẫn nhÆ° xÆ°a . Những dãy lá»›p đóng cá»a im ỉm chá» ngà y nháºp há»c. Sân cá» mênh mông, uá và ng vì nắng hè và hà ng dÆ°Æ¡ng liá»…u vẫn thÆ°á»›t tha dá»c hà ng rà o cát trắng.
- TrÆ°á»ng cháu đây nè ! - Tôi nói .
- Ôi, trÆ°á»ng đẹp quá hả chú ? - Trà Long kêu lên - Hồi nhá» chú và mẹ cháu cÅ©ng há»c ở đây phải không?
- Ừ ! - Tôi gáºt đầu và chỉ tay vá» phÃa hà ng rà o - Hồi đó mẹ cháu hay ngồi chÆ¡i ở dÆ°á»›i gốc cây dÆ°Æ¡ng liá»…u nà y .
Nói xong, tôi giáºt mình. Tôi sợ Trà Long lại bảo: "Chú sao cứ nhắc đến mẹ cháu hoà i!". NhÆ°ng Trà Long vẫn ngồi im sau lÆ°ng tôi . Chắc nó Ä‘ang tò mò ngắm nghÃa ngôi trÆ°á»ng má»›i của mình.
Tôi ghé thăm bà Năm Tá»±. Thấy tôi, bà nháºn ra ngay:
- á»’, Ngạn đấy hả ? Lâu ghê má»›i gặp cháu! - Giá»ng bà mừng rỡ, rồi không kịp để tôi nói gì, bà vồn vã há»i tiếp - Sao, cháu đã vợ con gì chÆ°a ?
Tôi mỉm cÆ°á»i, lắc đầu:
- Dạ chưa .
Bà Năm Tự quay sang Trà Long:
- Váºy chứ đứa bé nà o đây ?
- Dạ, đây là con gái Hà Lan.
- Phải Hà Lan là con bé hồi trÆ°á»›c vẫn thÆ°á»ng tá»›i đây há»c chung vá»›i cháu ? - Bà Năm Tá»± nắm tay Trà Long lại gần, xuýt xoa - Chà , con gái lá»›n quá hén!
Tôi nhìn quanh nhà , ngáºp ngừng há»i:
- Anh Nhân đâu rồi, bà ?
- Nó Ä‘i câu ngoà i sông Ngang. Nó buồn Ä‘á»i, suốt ngà y ngồi bên bá» sông.
Anh Nhân là con trai bà Năm Tá»±. Anh Ä‘i lÃnh táºn Ban Mê Thuá»™t, đánh nhau què giò, bị cÆ°a má»™t chân, thà nh thÆ°Æ¡ng phế binh giải ngÅ© vá» nhà . Ngà y anh vá», bà Năm Tá»± đốt nhang cảm Æ¡n trá» pháºt: "May mà nó không chết bá» chết bụi, cụt má»™t chân đã là phúc, còn dẫn xác vá» nhà vá»›i mẹ". NhÆ°ng từ ngà y đó, anh Nhân đổi tÃnh. Anh lầm lì, chẳng nói chuyện vá»›i ai, ngà y nà o cÅ©ng xách cần câu ra Ä‘i từ sáng sá»›m, tối mịt má»›i vá». Bà Năm Tá»± buồn lại hoà n buồn. Khoái Ä‘i câu, ở là ng tôi có thầy Cải khác anh Nhân. Thầy Cải Ä‘i câu vì niá»m vui, anh Nhân Ä‘i câu vì ná»—i buồn.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký của quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngÆ°á»i không hợp ná»a câu thừa
17-09-2008, 04:34 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 12
Sau má»™t hồi trò chuyện, bà Năm Tá»± kêu tôi và Trà long ở lại ăn cÆ¡m. Tôi má»™t má»±c từ chối . Tôi không sợ món canh rau dá»n, tôi chỉ sợ ngồi chÆ¡i lâu, bà Năm Tá»± buá»™c miệng há»i thăm vá» ba của Trà Long thì khốn.
Tôi chà o bà Năm Tự, chở Trà Long vỠnhà . Tối đó, tôi ngủ lại nhà ông chú nó. TỠmỠsáng hôm sau, tôi đạp xe lặng lẽ vỠlà ng. Khi tôi đi, Trà Long còn ngủ.
Từ ngà y Trà Long ra phố huyện, cuá»™c sống tôi trở nên quạnh quẽ. Tôi ngồi trên lá»›p dạy há»c trò, nhìn đứa bé nà o cÅ©ng nhá»› tá»›i Trà Long. Những buổi chiá»u cà ng trống trải, dà i lê thê . Hai mẹ con Ä‘i xuyên qua trái tim tôi, má»—i ngÆ°á»i vá» má»—i ngã, tôi ở lại là ng chiá»u chiá»u đếm lá bà ng rÆ¡i .
Ãến nhà Trà Long, tôi chỉ biết leo lên võng nằm Ä‘á»c sách. Ãá»c sách chán, chẳng biết là m gì, tôi lại ôm Ä‘Ã n ngồi gảy tÃch tịch tình tang dÆ°á»›i già n hoa thên lý, nghe xÆ°a cÅ©ng vá»ng vá» nhÆ° má»™ng mị:
Tôi nằm trong cỠngó ra
Bóng ai thấp thoáng như là sương rơi
Tưởng ngÆ°á»i trong má»™ng vá» chÆ¡i
Nà o hay lãng đãng má»™t trá»i mÆ°a giăng.
MÆ°a giăng kÃn hồn tôi từ dạo ấy, tiếng Ä‘Ã n rung lên còn nghe ẩm Æ°á»›t, lạnh muôn trùng, dẫu từ hồi vá» là ng đến nay, tôi Ãt đụng tá»›i cây Ä‘Ã n. Tôi treo Ä‘Ã n lên vách, chôn buồn thÆ°Æ¡ng xuống đáy lòng, tình yêu của tôi dồn và o việc chăm sóc và dạy dá»— Trà Long, hiện thân bé bá»ng của ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng muôn thưở. Bây giá», Trà Long ra Ä‘i, lòng tôi bá»—ng dÆ°ng hiu quạnh. Nhìn tá»›i nhìn lui, chỉ còn cây Ä‘Ã n bụi giăng lá»›p lá»›p ở lại cùng tôi, ngÆ°á»i bạn Ä‘Æ°á»ng đã theo tôi suốt cuá»™c tình buồn.
Cứ váºy, ngà y nà o cÅ©ng nhÆ° ngà y nà o, Ä‘á»c sách chán tôi Ä‘em Ä‘Ã n ra gảy . Ãà n chán, tôi Ä‘i lang thang trong là ng, đến thăm các thầy cô và bạn bè cÅ©. Bạn bè năm xÆ°a chẳng còn ai, má»—i đứa trôi dạt má»™t phÆ°Æ¡ng trá»i, cÅ©ng có lúc tình hoà i hÆ°Æ¡ng nÃu đôi ngÆ°á»i vá» lại nhÆ°ng cố xứ nghèo nà n chẳng giữ được ai lâu . Thầy cô thì tuổi tác chất chồng, áo cÆ¡m nặng gánh, chẳng mấy ngÆ°á»i lÆ°u được nét xuân xÆ°a . Thầy Cải trÆ°á»›c đã hÆ° má»™t mắt, con mắt kia nay mây cÅ©ng kéo lòa, Ä‘Ã nh chia tay suối Lá. Bây giá» thầy ngồi nhà mò mẫm Ä‘an giá» vừa kiếm miếng ăn vừa vui ngà y tháng xế. Cô Thung hết than khát nÆ°á»›c đến than tức ngá»±c, nghi mình ho lao nên cÅ©ng đã giã từ bảng Ä‘en phấn trắng, bá» lại đám há»c trò nheo nhóc nhá»› thÆ°Æ¡ng cô .
TrÆ°á»ng thiếu ngÆ°á»i phải má»i thầy Phu ra dạy . Hôm nháºn được tin, thầy xúc Ä‘á»™ng rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c mắt. Ãược dạy dá»— bá»n trẻ con là hạnh phúc của thầy . Hạnh phúc đó đã tan thà nh mây khói khi trÆ°á»ng tiểu há»c là ng tôi mở thêm lá»›p má»™t. Bây giá» hạnh phúc Ä‘á»™t ngá»™t trở vá», thầy Phu thay đổi hẳn. Nét khắc khổ trên mặt thầy biến mất. Hôm gặp nhau trên trÆ°á»ng, thầy bắt tay tôi tháºt chặt, đôi mắt long lanh sau cặp kÃnh lão . Tôi mừng cho thầy . Tôi còn mừng hÆ¡n nữa khi thầy khoe:
- Thằng Hòa đã vỠrồi, Ngạn ơi!
- VỠluôn hả thầy ?
- Ừ, lần nà y nó vỠluôn!
Thầy Phu đáp bằng má»™t giá»ng phấn chấn. Trong hai đứa con của thầy, chị Hạnh biệt tÃch giang hồ. Chi*. ở đâu tÃt mãi phÆ°Æ¡ng Nam, lấy chồng, sinh con, lâu nay không thấy ghé vá». Thằng Hòa cÅ©ng bá» xứ Ä‘i là m ăn. Gặp hết thất bại nà y đến thất bại khác, nó than bất phùng thá»i và phẫn chà khăn gói vá» là ng trồng cây ăn trái . Thầy Phu kể vá»›i tôi nhÆ° váºy . Và kết luáºn:
- Có nó bên cạnh cũng đỡ buồn!
Tôi nhìn thầy, chia xẻ. Cuá»™c Ä‘á»i đỡ buồn, còn mong má»i nà o hÆ¡n! Buồn thầy đã đỡ. Còn buồn tôi, biết đến bao giá» ?
Chiá»u thứ bảy nà o, Trà Long cÅ©ng đạp xe vá» là ng, hệt nhÆ° tôi và Hà Lan xÆ°a . Hai năm đầu, thỉnh thoảng tôi phóng xe ra huyện đón nó vá». Gá»i là đón, thá»±c ra hai chú cháu má»—i ngÆ°á»i má»™t chiếc. Tôi lững thững đạp xe bên cạnh Trà Long qua những nẻo Ä‘Æ°á»ng xÆ°a, cứ ngỡ mình Ä‘ang trôi trong ká»· niệm. Tá»± nhiên tôi nhá»› đến những câu thÆ¡ Xuân Diệu:
Thuyá»n qua mà nÆ°á»›c cÅ©ng trôi
Lại thêm mây trắng trên trá»i cÅ©ng bay
Tôi Ä‘i trên chiếc thuyá»n nà y
Dòng mơ tơ tưởng cũng thay khác rồi
Cái bay không đợi cái trôi
Từ tôi phút trước sang tôi phút nà y
Cuá»™c Ä‘á»i đã thá»±c sá»± đổi thay . Có những đổi thay sâu sắc, những đổi thay mang mà u sắc số pháºn mà thoạt nhìn không dá»… nháºn ra . Buổi chiá»u thứ bảy nà y vá»›i buổi chiá»u thứ bảy mÆ°á»i bảy năm vá» trÆ°á»›c có vẻ nhÆ° má»™t sá»± lặp lại đầy bà ẩn. Vẫn những tia nắng nhấp nháy nằm phÆ¡i mình trên các mái nhà và các ngá»n lá hai bên Ä‘Æ°á»ng, không Ä‘áºm hÆ¡n, không nhạt Ä‘i, vẫn những ngá»n gió đến từ phÃa sau lÅ©y tre xa, thổi ngang mặt Ä‘Æ°á»ng là m bốc lên những đám bụi má», vẫn những con cánh quýt bay ra từ đám lá keo tây, kêu vù vù rồi lại chui và o những nách lá khuất, và trên con Ä‘Æ°á»ng nứt nẻ, dà i đặc, vẫn hai ngÆ°á»i đạp xe bên nhau từ phố huyện vá» là ng. Tôi vẫn tôi, dẫu tôi chẳng tôi xÆ°a . Chỉ có Hà Lan biá»n biệt, để lại con mình thay chá»— lối Ä‘i quen. Buổi chiá»u chỉ khác Ä‘i má»™t chi tiết mà khác biết bao nhiêu .
Rõ rà ng Trà Long không phải là Hà Lan. NhÆ°ng đến khi nó lên lá»›p chÃn, tôi lại không thể quả quyết vá» Ä‘iá»u đó. Khi trở thà nh cô gái, Trà Long giống mẹ nhÆ° hai giá»t nÆ°á»›c. Má»—i lần nó nhìn tôi, đôi mắt nó có khác nà o mắt biếc năm xÆ°a . Ãiá»u đó khiến tôi bối rối lạ lùng và bất giác tôi đâm ra sợ hãi . Tôi cà ng kinh hoà ng hÆ¡n khi nháºn ra má»—i khi đạp xe bên cạnh Trà Long, nghe nó rÃu rÃt trò chuyện và thỉnh thoảng bắt gặp ánh mắt long lanh của nó, tôi quên bẵng tôi là má»™t gã Ä‘Ã n ông ba mÆ°Æ¡i mốt tuổi chồng chất trên vai . Tôi ngỡ tôi là cáºu há»c trò lá»›p chÃn Ä‘ang cùng Trà Long rong ruổi những ngà y xanh. Tôi và o rừng Sim lúi húi tìm bông dủ dẻ cho Trà Long. Tôi lại là m con khỉ trèo cây, hà há»ng leo lên cây trâm năm nà o hái cho nó từng chùm trái tÃm thẫm. Có phải tôi Ä‘ang bÆ¡i ngược dòng thá»i gian để tìm lại những rung Ä‘á»™ng đầu Ä‘á»i trong suốt nhÆ° pha lê của gần hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, để đôi lúc ngẩn ngÆ¡ nhìn Trà Long, lòng bồi hồi má»™ng mị : "Hà Lan, có phải em đã vá» ?".
Từ khi phát hiện tâm trạng bất thÆ°á»ng của mình, tôi không ra phố huyện đón Trà Long nữa . Nó tá»± vá», vá»›i bạn bè, nhÆ° trÆ°á»›c đây vẫn thế. Chỉ những lần ra thà nh phố thăm Hà Lan, tôi má»›i Ä‘Æ°a nó Ä‘i .
Trà Long bây giỠđã lá»›n. Nó biết nhiá»u chuyện. Má»™t hôm, Ä‘á»™t nhiên nó bảo tôi:
- Cháu biết ba cháu là ai rồi! Ba cháu không chết!
Tôi giáºt mình:
- Ai bảo cháu váºy ?
Trà Long vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh:
- Bà ngoại bảo .
Tôi ngồi im, không nói gì.
Trà Long lại nói:
- Cháu không ghét ba cháu . NhÆ°ng cháu không tôn trá»ng ông ấy .
Tôi há»i, sau má»™t thoáng ngáºp ngừng:
- Cháu đã gặp ba cháu chưa ?
Trà Long lắc đầu:
- ChÆ°a . Cháu cÅ©ng không có ý định đó. Vả lại, ba cháu đã chuyển và o miá»n Nam, Ä‘em cả vợ con theo . Mẹ cháu bảo váºy .
Tôi ngạc nhiên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ bình tÄ©nh và lá»i lẽ chững chạc của Trà Long. Nó không yếu Ä‘uối nhÆ° Hà Lan. Nó cÆ°Æ¡ng nghị hÆ¡n. Bất giác tôi nghÄ© đến cây bà ng già giữa chợ Ão Ão, cây bà ng đã đứng vững qua nghìn cÆ¡n gió dữ. Trà Long cÅ©ng váºy . Nó sinh ra ở thà nh phố nhÆ°ng nó là đứa con kiêu hãnh của cái là ng nghèo nằm dÆ°á»›i chân núi Phượng. Là ng gan góc, là ng sinh những đứa con gan góc. Chị Quyên hấp thụ sức mạnh thể chất. Còn Trà Long thừa hưởng sức mạnh tinh thần.
Trà Long lên tiếng, cắt đứt những nghĩ ngợi miên man trong đầu tôi:
- Sao lâu nay chú không ra huyện đón cháu vỠ?
Câu há»i bất ngá» của Trà Long khiến tôi lúng túng. Tôi Ä‘Æ°a mắt nhìn Ä‘i chá»— khác, tặc lưỡi đáp:
- Chú báºn.
Trà Long bán tÃn bán nghi:
- Tháºt không?
Tôi gáºt đầu:
- Tháºt mà . Chú báºn. Bây giá» tuần nà o chú cÅ©ng báºn.
Trà Long nheo nheo mắt:
- Thứ bảy nà y chú báºn không?
Tôi giáºt thót. Chắc nó lại kêu tôi đạp xe ra huyện đón nó. Tôi không trả lá»i ngay mà ngáºp ngừng há»i lại:
- Chi váºy ?
- Chú dẫn cháu đi thăm mẹ cháu . Lâu rồi cháu không ra thà nh phố.
Tôi thở phà o:
- Ừ, chú sẽ dẫn cháu đi .
Trà Long liếc tôi, mỉm cÆ°á»i láu lỉnh:
- Rủ chú Ä‘i thăm mẹ cháu là chú Ä‘i liá»n, còn kêu Ä‘i đón cháu lúc nà o chú cÅ©ng bảo báºn!
Câu nói đùa của Trà Long khiến tôi bất giác Ä‘á» mặt. Tôi ngượng ngùng Ä‘Æ°a mắt nhìn theo những cánh bÆ°á»›m Ä‘ang cháºp chá»n trên già n hoa thiên lý. Những cánh bÆ°á»›m lúc nà o cÅ©ng vô tÆ° .
Tôi và Trà Long ra thà nh phố gặp lúc Trà Lan Ä‘ang có khách. Khách là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trạc tuổi tôi nhÆ°ng phong thái lịch sá»±, chải chuốt hÆ¡n nhiá»u . Sá»± xuất hiện bất ngá» của hai chú cháu khiến Hà Lan vô cùng bối rối và tôi Ä‘á»c được Ä‘iá»u đó trên vẻ mặt khác thÆ°á»ng cÅ©ng nhÆ° trong thái Ä‘á»™ lúng túng của nó.
Thoạt đầu Hà Lan không định giá»›i thiệu hai bên vá»›i nhau nhÆ°ng khách bá»—ng há»i:
- Ai váºy, Hà Lan? Bà con của em hả ?
Khách há»i, giá»ng chủ nhà . Tôi không ngạc nhiên nhÆ°ng cảm thấy khó chịu . Tuy nhiên, tôi vẫn đứng im.
Hà Lan chỉ khách:
- Ãây là anh Linh.
Rồi Hà Lan quay sang tôi và Trà Long:
- Còn đây là Ngạn và ... Trà Long, ở quê ra .
Hà Lan giá»›i thiệu cá»™c lốc, không ai biết ai là ai . Khách không há»i nữa, chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn tôi và Trà Long, vẻ dò xét. Còn Trà Long thì đứng ngẩn ra giữa nhà , ngÆ¡ ngác nhìn hết ngÆ°á»i nà y đến ngÆ°á»i khác. Tôi không mất nhiá»u thá»i gian để hiểu ra tình thế khó xá» của Hà Lan. Tôi nắm tay Trà Long, nói:
- Hai chú cháu tôi phải ra phố mua má»™t Ãt đồ đạc, lát nữa ghé lại!
Và không đợi Hà Lan có ý kiến, tôi khẽ gáºt đầu chà o Linh rồi cùng Trà Long quay ra .
Thái Ä‘á»™ lạ lùng của Hà Lan có lẽ khiến Trà Long thắc mắc. NhÆ°ng nó không há»i . CÅ©ng có thể nó đã Ä‘oán ra má»i chuyện. Hai chú cháu lặng lẽ Ä‘i bên nhau suốt buổi chiá»u . Tôi không ghé cô Thịnh, không ghé chị NhÆ°á»ng. Tôi dẫn Trà Long lang thang qua các ngả phố và ghé và o các cá»a hà ng đứng ngắm nghÃa hà ng giá» những chùm hoa lá»™ng lẫy bằng vải, những con thú nhồi bông và những thá»i son đứng xếp hà ng đằng sau các tủ kÃnh.
Thỉnh thoảng, tôi vẫn bắt gặp ánh mắt của Trà Long nhìn trá»™m tôi, nhÆ°ng tôi phá»›t lá». Cháu xót xa chú chăng, Trà Long? - Tôi nghe tiếng nói của mình vang lên trong đầu - Vâng, chú đã chỠđợi mẹ cháu, chỠđợi từ rất lâu trÆ°á»›c khi cháu ra Ä‘á»i . Bao giá» chú cÅ©ng chỠđợi . NhÆ°ng nếu nhÆ° mẹ cháu tìm thấy hạnh phúc vá»›i má»™t ngÆ°á»i nà o khác không phải là chú, thì đó cÅ©ng là ná»—i mong má»i buồn bã của chú. Chú chỉ mong sao cuá»™c Ä‘á»i mẹ cháu tránh xa những ná»—i bất hạnh. Ná»—i bất hạnh, nếu không thể tránh, chỉ nên rÆ¡i xuống má»™t ngÆ°á»i .
Trà Long có nghe thấy những ý nghÄ© của tôi không mà mặt nó buồn lắm váºy . Nó cứ nắm chặt lấy tay tôi nhÆ° sợ tôi tan biến Ä‘i giữa mịt má» sầu muá»™n.
Mãi đến khi phố Ä‘Ã lên đèn, hai chú cháu má»›i quay vá» Ä‘Æ°á»ng cÅ©.
Linh đến, rồi Ä‘i, nhÆ° má»™t giấc má»™ng thoáng qua . Hà Lan vẫn ngồi lại bên Ä‘á»i hiu quạnh. Tôi biết được Ä‘iá»u đó không lâu . ChÃnh Hà Lan kể. Lần nà y, nó không khóc, nhÆ°ng giá»ng nó buồn hiu . Nguyên nhân tan vỡ chÃnh là ... Trà Long. Khi quen Linh, Hà Lan không nói gì vá» Trà Long. Hà Lan không cố ý giấu, nó chỉ định nói khi có dịp thuáºn tiện.
NhÆ°ng Hà Lan chÆ°a kịp nói, Linh đã biết. Hai mẹ con giống nhau nhÆ° tạc, sau lần gặp hôm nà o, Linh ngá» ngợ, há»i ngay . Hà Lan Ä‘Ã nh thú tháºt. Thế là chia tay, gá»n gà ng, dứt khoát. Cuá»™c chia tay trong tình yêu sao mà lạnh lùng, Ä‘Æ¡n giản nhÆ° má»™t phép trừ. Tôi ngồi nghe, buồn thÆ°Æ¡ng há»n giáºn, chẳng thốt được má»™t lá»i . Giá»ng Hà Lan hiu hắt:
- Má»™t ngÆ°á»i vợ có con riêng. Linh không chấp nháºn chuyện đó.
Tá»± nhiên, tôi tức run ngÆ°á»i . Và tôi kêu lên, giá»ng phát khùng:
- Linh là ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tôi chẳng hiểu Hà Lan yêu anh ta ở Ä‘iểm nà o!
Nói xong, tôi nháºn ra tôi Ä‘ang mất bình tÄ©nh. Tôi nháºn ra tôi vừa nói má»™t câu tồi tệ. Tôi vá»™i và ng nhắm mắt cho lòng dịu lại, và khẽ thì thầm:
- Hà Lan cho tôi xin lỗi . Tôi điên rồi .
Tôi nghe tiếng Hà Lan văng vẳng bên tai:
- Ngạn có lá»—i gì đâu! Tháºt ra, Hà Lan quen Linh chỉ vì ... chỉ vì ...
Chỉ vì sao mà Hà Lan cứ ấp a ấp úng, tôi tá»± há»i và mở mắt ra:
- Nếu Hà Lan thấy không tiện nói thì thôi!
Hà Lan tặt lưỡi, nó tránh không nhìn tôi:
- Hà Lan quen Linh chỉ vì Linh có những nét rất giống... Dũng.
Tôi nhÆ° từ trên mây xuống đất. Lá»i giải thÃch của Hà Lan khiến tôi thẫn thá». Hóa ra là váºy . Gần hai mÆ°Æ¡i năm qua, em vẫn là cô bé quà ng khăn Ä‘á» ngà y nà o, ngây thÆ¡ và ngốc nghếch. DÅ©ng đã dẫm qua Ä‘á»i em bằng đôi già y đầy gai nhá»n, trái tim em rá»›m máu, sao lòng em còn giăng mắc sợi tÆ¡ xÆ°a . Ãể bây giá» Linh ghé lại Ä‘á»i em ngắn ngủi, tình yêu em hụt hẫng đến bao giá».
Tôi giã từ Hà Lan, ra vá» không bÆ°á»›c nổi . Tá»™i nghiệp em. Tá»™i nghiệp tôi . Tôi và em nhÆ° sao Sâm sao ThÆ°Æ¡ng, bầu trá»i kÃn mà quay hoà i chẳng gặp, đã ngoà i tuổi ba mÆ°Æ¡i mà ná»—i cô Ä‘Æ¡n cứ tá»a sáng má»™t mình.
Tôi lại ôm đà n ngồi dưới già n thiên lý xưa, nghe lòng mình rạn vỡ:
Anh ôm trái tim Trương Chi
ChỠtan trong nước mắt
Ãi tìm em qua những chợ búa và xóm là ng
Qua những chiá»u tắt nắng
Dấu chân anh trong cá»
Còn Ä‘á»ng đầy mÆ°a xuân
Tiếng hát tôi gá»i buồn thÆ°Æ¡ng cho gió. Ãnh trăng xanh run trên sáu dây Ä‘Ã n:
Dẫu rằng khi anh yêu em
Em giấu anh đi yêu kẻ khác
Những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông không ngừng là m khổ em
Vì những Ä‘iá»u bé má»n
Trà Long, đêm nay cháu vá» là ng, cháu ngồi cạnh chú. Bản tình ca u hoà i chú hát, cháu có hiểu gì không mà mặt cháu ngẩn ngÆ¡ ? Trà Long ngồi dầm mình trong ánh trăng, đôi mắt đẹp long lanh nhÆ° hai vì sao biếc, có đôi khi tôi tưởng chÃnh Hà Lan vá» ngồi nghe tôi dạo nhạc Cung Tiến của tôi xÆ°a . Và tôi thấy trái tim mình nhÆ° nén lại:
Lo âu và vất vả
Anh đi tìm em
Anh đi tìm cô bé quà ng khăn đỠngà y xưa
Sợ rằng năm nay em đã lớn
Ãà n sói nhiá»u hÆ¡n xÆ°a
Trái tim em thì bé bá»ng
Biết chiá»u nay em có kịp vá» nhÃ
Mà không báºt khóc
Em có khóc không, đêm nay có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang hát ? Giấc ngủ em cách chá»— tôi ngồi hà ng trăm cây số, biết đâu trong cÆ¡n mÆ¡ đêm nay em Ä‘ang lần theo tiếng hát dá» dẫm trở vá» là ng, ngồi lặng lẽ trÆ°á»›c hiên nhà tuổi nhá», nghe tiếng tÆ¡ xÆ°a mà tưởng tiếc xuân thì. Tôi là m ngÆ°á»i tình lỡ, chẳng có gì trao em, ngoà i lòng tôi lá»a ấm:
Anh biết lấy gì chở che cho em
Ngoà i tình yêu lẻ loi
Cháy lặng thầm trong ngực
NhÆ° bếp lá»a mùa đông
Ãể những khi thất vá»ng lúc yêu ai
Em có chỗ để tạt vỠsưởi ấm
Tình tôi bếp lá»a, em mấy báºn nÆ°Æ¡ng nhá». Bá» vai tôi em khóc vùi mấy báºn, cho tôi nghe thác đổ trong lòng. Qua cÆ¡n quẫn bách, em lại lìa xa tôi . Tôi chẳng giáºn em, chỉ lo em Ä‘á»i Ä‘á»i sa sẩy . Tôi mong cuá»™c Ä‘á»i em toà n lá biếc hoa hồng:
Anh biết lấy gì là m dịu nỗi đau trong lòng em
Ngoà i những bà i thơ nhỠđầy nắng và cỠhoa
Ãêm đêm anh thức viết
Ãể mong xua được mùa đông
Ra khá»i trái tim em
Cùng vá»›i những âu lo và phiá»n muá»™n
Ãể mai đây trên con Ä‘Æ°á»ng dà i dẫu nhiá»u trắc trở
Em chỉ gặp toà n niá»m vui
Và những chà ng trai tháºt thà và tốt bụng
Yêu em
Chỉ cần bằng má»™t ná»a anh thôi ...
Có phải đây là bản tình ca cuối cùng tôi viết cho Hà Lan không mà sao khi tôi hát xong sợi Ä‘Ã n bá»—ng đứt, mÆ°á»i đầu ngón tay tôi buốt tá»±a kim châm.
Tôi Ä‘Æ°a tay lên ôm đầu và ngạc nhiên thấy mồ hôi ra Æ°á»›t từng chân tóc, mặc dầu ngoà i trá»i đã lạnh lắm sÆ°Æ¡ng khuya .
Trà Long đứng đằng sau lÆ°ng tôi tá»± hồi nà o . Khi tôi buông Ä‘Ã n, nó khẽ đặt tay lên vai tôi bồi hồi không nói . Lâu tháºt lâu, nó má»›i há»i, ngáºm ngùi:
- Có phải chú hát vỠmẹ cháu ?
Câu há»i ká» bên mà nghe nhÆ° ảo ảnh, nhÆ° có nhÆ° không. Tôi đáp và nghe tiếng lòng mình từ xa xăm vá»ng lại:
- Bản nhạc nà o chú cũng hát vỠmẹ cháu .
Lúc đó, trăng tan.
Mẹ tôi cà ng ngà y cà ng buồn phiá»n. Thấy tôi chẳng tưởng gì đến chuyện vợ con, mẹ nhắc nhở năm lần bảy lượt, tôi vẫn trÆ¡ trÆ¡ . Lúc trÆ°á»›c, hồi tôi má»›i vá» là ng dạy há»c, mẹ mừng lắm. Mẹ vui khi tôi ở cạnh mẹ. Bây giá» mẹ lại muốn tôi ra thà nh phố. Mẹ than vãn: "Con gái Ão Ão chÆ°a kịp lá»›n đã rá»i là ng Ä‘i biệt, thằng Ngạn dại dá»™t quay vỠđây, chắc lủi thủi suốt Ä‘á»i!". Thấy mẹ lo âu, ca cẩm, tôi thÆ°Æ¡ng mẹ, cÅ©ng muốn láºp gia đình. NhÆ°ng mối tình Ä‘au khiến tôi mệt má»i, tuổi má»›i ngoà i ba mÆ°Æ¡i mà lòng đã then cà i .
Mẹ tôi lo . NhÆ°ng có ngÆ°á»i còn lo cho tôi hÆ¡n mẹ. Ãó là mẹ Hà Lan. Bà chẳng há» nhắc nhở tôi chuyện vợ con nhÆ°ng ánh mắt xót xa của bà má»—i lần nhìn tôi đã nói lên tất cả, những muá»™n phiá»n pha lẫn buồn thÆ°Æ¡ng. Bà đã nháºn ra tình cảm sâu nặng của tôi đối vá»›i Hà Lan ngay từ khi chúng tôi còn nhá», dẫu bấy giá» tôi và Hà Lan chỉ là đôi bạn thÆ¡ ngây . Và hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm qua, không há» bÆ°á»›c chân ra khá»i là ng, bằng ná»—i mong ngóng và lo âu khôn nguôi của ngÆ°á»i mẹ, bà vẫn âm thầm theo dõi cuá»™c hà nh trình của hai số pháºn không may . Hà Lan cuá»™c Ä‘á»i dang dở, bà bạc ná»a đầu . Ãá»i tôi dang dở vì Hà Lan, tóc bà trắng hết phần còn lại . Tuổi già chÆ°a kịp chạm tay, bà đã sầu héo vá»™i và ng. Thấy bà thÆ°Æ¡ng tôi mà tôi ứa nÆ°á»›c mắt.
Có phải vì thấy thá»i gian cứ lầm lÅ©i trôi mà tình tôi rong rêu nÃu giữ nên hôm Hà Lan vá» là ng má»›i đây, bà đã nói chuyện vá»›i Hà Lan suốt má»™t đêm đèn chong bên vách liếp. Lúc cháºp tối, tôi tình cá» bÆ°á»›c và o và ngạc nhiên thấy hai mẹ con láºp tức nÃn thinh. Mẹ Hà Lan lặng lè Ä‘Æ°a tay vặn bấc ngá»n đèn dầu . Còn Hà Lan giáºt mình ngó ra và tôi bà ng hoà ng khi nhìn thấy những giá»t lệ long lanh trên mắt nó. Ãôi mắt Hà Lan đêm nay sao u uẩn lạ lùng. Lần đầu tiên đôi mắt đó nhìn tôi thăm thẳm, dạt dà o, nhÆ° chứa cả má»™t trá»i tâm sá»±. Tôi nhÆ° bị Ä‘iện giáºt, tim thót lại và ấp úng cáo lui .
Ra khá»i nhà , chân tôi còn lảo đảo . Mặt mà y nóng ran, lòng tôi bá»—ng chốc sóng cồn. Hà Lan, tại sao em nhìn tôi xốn xang nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì ? Có phải ánh trăng xÆ°a gá»i em vá» lại, con Ä‘Æ°á»ng là ng năm nà o hai đứa cùng Ä‘i ? Hay em lo tôi thÆ°Æ¡ng hoà i ngà n năm, lấy em chẳng đặng, tôi chẳng lấy ai, lòng trÆ¡ nhÆ° đá núi ? Tôi bồi hồi suốt đêm không ngủ được, cứ trằn trá»c trên giÆ°á»ng chá» sáng mai ra .
Sáng mai ra, Hà Lan vá» thà nh phố. Tôi thấp thá»m đến chÆ¡i, mẹ Hà Lan chẳng thấy nói gì. Suốt ngà y hôm đó tôi ở chÆ¡i bên bà , bà vẫn lặng thinh. Mặt bà rầu rầu, đôi khi tôi liếc thấy .
Thái Ä‘á»™ của mẹ Hà Lan là m tôi thêm thắc mắc và hồi há»™p. Chuyện đêm qua hẳn là trá»ng đại, ánh mắt Hà Lan cứ ám ảnh tôi hoà i . Ãến tối, không chịu Ä‘á»±ng nổi cảm giác nặng ná» trong ngá»±c, tôi nÃn thở há»i:
- Bác ơi, chuyện gì ...
Ãang nói, tôi cảm thấy lúng túng và im bặt. Tôi thấy câu há»i của tôi kỳ cục là m sao . NhÆ°ng mẹ Hà Lan đã Ä‘á»c được trong mắt tôi những gì tôi muốn nói . Bà dịu dà ng nhìn tôi, giá»ng trầm buồn:
- Má»i việc đã xong, cháu ạ.
Tôi ngá»› ngÆ°á»i ra, không hiểu mẹ Hà Lan định nói gì. Câu trả lá»i của bà sao mà má» mịt.
- Xong chuyện gì kia bác? - Tôi rụt rè há»i .
Mẹ Hà Lan không nhìn tôi nữa . Bà nhìn ngá»n đèn, nói nhÆ° nói vá»›i ánh lá»a hắt hiu:
- Bác thÆ°Æ¡ng cháu . Bác thÆ°Æ¡ng Hà Lan. Ãá»i đứa nà o cÅ©ng khổ, bác muốn hai đứa sống vá»›i nhau . Ãêm qua bác đã nói chuyện vá»›i Hà Lan.
Tôi nghe lồng ngá»±c mình nhÆ° sắp vỡ tung. Tôi phải cắn chặt môi, không dám thở mạnh. Tôi phải cắn chặt môi, không dám thở mạnh. Tiếng mẹ Hà Lan vẫn Ä‘á»u Ä‘á»u, cà ng vá» cuối cà ng nhẹ nhÆ° gió thoảng:
- Hà Lan cÅ©ng muốn láºp gia đình, nó đã lá»›n tuổi rồi . NhÆ°ng nó nhất định... không lấy cháu . Cháu đã đối xá» vá»›i nó quá tốt. Nó bảo váºy .
Trong chốc lát, tôi nhÆ° lịm ngÆ°á»i Ä‘i . Có phải bên trá»i, ai má»›i vừa thổi tắt má»™t vì sao biếc?
Những ngà y sau đó là những ngà y nặng ná». Tôi đã kịp trấn tÄ©nh để hiểu rằng những lá»i nói của Hà Lan là những phán quyết khắt khe của định mệnh. Những phán quyết đó, tôi không mong gì thay đổi . Bây giá» ngồi nghÄ© lại, tôi biết Hà Lan hẳn đã hiểu rõ lòng tôi từ lâu . Nó cÅ©ng biết tình tôi dà nh cho nó không bến không bá». NhÆ°ng nó thÃch xa Ä‘i, tôi thÃch quay vá», hai ngÆ°á»i hai thiên hÆ°á»›ng khác nhau, Ä‘á»i chia hai ngả, gần hai mÆ°Æ¡i năm qua khổ ai nấy chịu . Hà Lan đã tá»± chá»n lấy con Ä‘Æ°á»ng riêng cho mình, con Ä‘Æ°á»ng đó không có tôi . Bây giá», sau hai lần gãy đổ, má»™ng Æ°á»›c không thà nh, chút duyên lỡ nó không nỡ dà nh cho tình tôi vằng vặc. Hèn gì đôi mắt nó đêm nà o nhìn tôi chan chứa . Nhìn má»™t lần rồi mãi mãi quay lÆ°ng. Tình bạn thuở thiếu thá»i bao năm qua vẫn chỉ là tình bạn, lòng tôi cứ hoà i trinh bạch quạnh hiu .
Tôi nhá»› Hà n Mặc Tá»:
NgÆ°á»i Ä‘i má»™t ná»a hồn tôi mất
Má»™t ná»a hồn kia bá»—ng dại khá»
Má»™t thá»i gian dà i, tôi tưởng tôi đã chết. NhÆ°ng tôi không chết được. Trà Long đã há»c xong lá»›p chÃn, chuẩn bị ra thà nh phố, tôi cố nén buồn thÆ°Æ¡ng để lo cho nó.
Trà Long không há»c tiếp lá»›p mÆ°á»i . Nó thi và o trÆ°á»ng trung há»c sÆ° phạm, ba năm sau quay vá» là ng dạy há»c. Nó bảo:
- Cháu sẽ vỠlại . Cháu sẽ ở bên chú.
à định của Trà Long giúp tôi khuây khá»a . Nó luôn luôn là m tôi ngạc nhiên. Ãôi khi tôi có cảm tưởng Trà Long sinh ra là để thá»±c hiện những Ä‘iá»u tôi đã hoà i công chỠđợi ở Hà Lan.
Thà nh phố lúc nà y đã mở trÆ°á»ng sÆ° phạm. Trà Long khá»i phải Ä‘i Qui NhÆ¡n. Ngà y Trà Long lên Ä‘Æ°á»ng, tôi cùng Ä‘i vá»›i nó. Ãó là má»™t chuyến Ä‘i lý thú. Tôi đã Ä‘Æ°a Trà Long ra thà nh phố nhiá»u lần nhÆ°ng chÆ°a lần nà o nó tá» ra phấn khÃch và vui vẻ nhÆ° váºy . Dá»c Ä‘Æ°á»ng, Trà Long cứ rÃu rÃt luôn miệng. Lá»›n rồi, mà sao nó giống nhÆ° má»™t chú chim non. Phải chăng đó là tâm trạng của má»™t thiếu nữ sắp trở thà nh ngÆ°á»i lá»›n và chuyến Ä‘i nà y đối vá»›i nó là chuyến Ä‘i và o tÆ°Æ¡ng lai mong đợi, nÆ¡i những giấc mÆ¡ xanh má»™t sá»›m mai kia sẽ thức thức dáºy bên ngÆ°á»i .
Trà Long không ở chung vá»›i Hà Lan. Nó ở nhà bà cô, lặp lại chặng Ä‘Æ°á»ng xÆ°a của mẹ. Hãng sản xuất vá» xe ô-tô của ông dượng đã giải tán từ lâu . Hai vợ chồng già bây giá» chẳng là m gì, sống nhà n nhã bằng tiá»n tiết kiệm. Ông dượng tiêu tháng ngà y và o thú chÆ¡i hoa và cây kiểng, lúc nà o cÅ©ng cặm cụi tỉa lá bắt sâu . Bà cô giết thì giá» trong sòng tứ sắc, đêm Ä‘i nằm cứ than vãn Ä‘au lÆ°ng.
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 04:36 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương Kết
CÅ©ng giống nhÆ° Hà Lan xÆ°a, Trà Long được vợ chồng bà cô cÆ°ng chiá»u hết má»±c. NhÆ°ng nó chẳng ham chÆ¡i, suốt ngà y chỉ biết chúi đầu và o táºp, mong chóng ra trÆ°á»ng vá» lại Ão Ão .
Tôi ở lại là ng, ngà y ngà y dạy há»c, thỉnh thoảng mÆ¡ mà ng ngồi ôn lại tình qua . Hy vá»ng không còn, ná»—i Ä‘au cÅ©ng lặn. Tình yêu năm nao nhÆ° ngá»c đã bụi má», chỉ phát sáng những đêm nằm trằn trá»c.
Trà Long Ãt vá» thăm. Hai, ba tháng, nó má»›i vá» là ng má»™t lần. Tôi buồn rầu há»i:
- Sao cháu Ãt vá» ?
Nó cÆ°á»i:
- Cháu báºn há»c. Cháu ráng há»c tháºt giá»i . Cháu sợ ở lại lá»›p.
Trà Long chỉ nói váºy thôi, nhÆ°ng tôi hiểu . Tôi âu yếm nhìn nó, lòng bồi hồi cảm Ä‘á»™ng. Hóa ra nó cÅ©ng bồn chồn mong má»i nhÆ° tôi . Nó cÅ©ng nôn nao đợi ngà y ra trÆ°á»ng để sá»›m vá» vá»›i quê là ng, vá»›i ngoại . Và vá»›i tôi, hẳn thế. Nó sợ há»c hà nh kém cá»i, đúp lại thêm và i năm, ngà y trở vá» sẽ xa lăng lắc.
Tôi dịu dà ng nói:
- Ừ, cháu ráng lo há»c. Ãừng vá» là ng thÆ°á»ng xuyên là m gì !
Trà Long tròn mắt nhìn tôi:
- Chú nói tháºt không?
Tôi ngạc nhiên:
- Sao cháu lại há»i thế ?
Trà Long cắn môi:
- Tại cháu thấy chú buồn buồn.
Tôi mỉm cÆ°á»i:
- Ãó là khi nãy . Bây giá» chú hết buồn rồi .
Trà Long nhìn tôi chăm chăm:
- Chú cÆ°á»i giả vá».
- Ãâu có. Chú cÆ°á»i tháºt mà .
Trà Long vẫn chưa chịụ Nó nói:
- CÆ°á»i tháºt là phải cÆ°á»i thà nh tiếng kìa !
Tôi Ä‘Ã nh phải bắt mình cÆ°á»i thà nh tiếng. Chắc tiếng cÆ°á»i của tôi nghe kỳ cục lăm nên Trà Long che miệng cÆ°á»i theo . Rồi nó gáºt gù nháºn xét:
- Bây giỠcháu mới tin là chú đã thôi buồn...
Ãang nói, bá»—ng nhiên Trà Long quay phắt ngÆ°á»i Ä‘i, mái tóc dà i bay tung trong gió. Tôi chÆ°a kịp hiểu ra chuyện gì đã nghe đằng sau suối tóc lững lá» kia có ai đó Ä‘ang nói vá»›i tôi những lá»i thì thầm êm ái, những lá»i thì thầm tôi tưởng gặp trong mÆ¡:
- Nhưng thôi, chú đừng buồn nữa . Mùa hè sắp đến rồi . Hè nà y cháu sẽ vỠlà ng. Cháu sẽ sống suốt ba tháng hè bên cạnh... bà ngoại, chú không vui sao ?
Trong má»™t thoáng, tôi bá»—ng ngỡ ngà ng, tôi biết rằng Trà Long đã lá»›n. Và tá»± dÆ°ng tôi nghe lòng xao xuyến, có phải trong vÆ°á»n tôi vừa nở má»™t nụ hồng?
Mùa hè tươi đẹp của tôi, Hà Lan đánh mất, gần hai mươi năm sau Trà Long đem vỠlại, đủ đầy biếc thắm hồng tươi .
Mùa hè phượng vÄ© ra hoa, hoa thôi giống nhÆ° tim vỡ. Hoa phượng nở khắp Ä‘Æ°á»ng là ng, tôi Ä‘i dÆ°á»›i hạ hồng, lòng nhÆ° tết sá»›m. Những nôn nao má»™t thá»i thÆ¡ dại, tưởng nhÆ° ký ức ngủ vùi, nay bá»—ng dÆ°ng theo vá» bỡ ngỡ.
Suốt ba tháng hè, tôi đến vá»›i Trà Long, hai chú cháu không rá»i nhau ná»a bÆ°á»›c. Ngà y ngà y, tôi dẫn Trà Long Ä‘i câu trên suối Lá, nÆ¡i ngà y nà o thầy Cải vẫn lang thang. Tôi và Trà Long ngồi im lặng bên nhau trên bãi cá» ven suối, tai lÆ¡ đãng nghe chim kêu trong lá, mắt dõi theo những cánh hoa rụng Ä‘ang lững lá» trôi theo dòng nÆ°á»›c, thỉnh thoảng lại vÆ°á»›ng và o chiếc phao Ä‘iên Ä‘iển Ä‘ang báºp bá»nh chá» cá cắn câu . Hai chú cháu cứ ngồi thinh nhÆ° đá, có khi suốt buổi không nói vá»›i nhau má»™t tiếng nà o . Mà sao, trong lặng lẽ, ánh mắt má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u ấm áp, long lanh.
Ãi câu chán, tôi và Trà Long lại đạp xe và o rừng Sim. Trà Long đã lá»›n, nó chẳng khoái hái lá sim nhét đầy hai túi nhÆ° ngà y nà o . Nó cÅ©ng chẳng buồn bắt tôi hái trâm cho nó ăn tÃm miệng, hái chà là cho gai chÃch Ä‘au tay . Trong những niá»m vui thá»i niên thiếu, bây giá» Trà Long chỉ còn thÃch má»—i trò hái bông dủ dẻ bá» trong túi áo, để cho hÆ°Æ¡ng đượm ba ngà y . Váºy thôi . Rồi hái hoa sim, đóa cầm trên tay, đóa cà i trên tóc và đi thÆ¡ thẩn qua các nẻo rừng chiá»u, chẳng có ý định gì rõ rệt, chỉ để bồi hồi nghe gió lÆ°á»›t qua vai, tóc bay nhÆ° khói .
Tôi Ä‘i bên, lòng vui không tiếng, tưởng nhÆ° thế giá»›i vừa được sá»a sang. Tâm hồn tôi ai vừa trang hoà ng lại, để bên cạnh ná»—i Ä‘au vÆ¡i kịp có ná»—i vui đầy, để tiếng chuông mùa phục sinh reo leng keng trong ngá»±c, suốt ba tháng phượng hồng không má»™t bóng mây giăng. Chỉ có những ngà y cuối cùng, mây mùa thu chá»›m vắt ngang cà nh phượng và trên những ngá»n cây cao tiếng ve thi nhau khản giá»ng dần, tôi má»›i buồn chút chút.
Trà Long biết tôi buồn, nó chẳng nói gì, chỉ thở dà i . Ãnh mắt nó cÅ©ng buồn nhÆ° tôi váºy .
TrÆ°á»›c lúc rá»i là ng, Trà Long chỉ nói má»—i má»™t câu:
- Váºy là chỉ còn hai năm nữa thôi!
Câu nói bình thÆ°á»ng sao tôi nghe nhÆ° lá»i Æ°á»›c hẹn. Tôi ngỡ tôi vừa má»›i sinh ra .
Mùa hè năm sau lặp lại má»™t cách tuyệt vá»i niá»m hân hoan rạng rỡ của mùa hè năm trÆ°á»›c. Vá»›i những niá»m vui không há» biết dè sẻn. Vá»›i những giấc mÆ¡ đẹp đẽ, đầy ắp hoa hồng.
TrÆ°á»›c đó, tôi đã sống những ngà y dà i mong đợi . Tôi không dám ra thà nh phố hoà i, sợ ảnh hưởng đến chuyện há»c táºp của Trà Long. Tôi xách cần câu lần mò lên suối Lá ngồi, ngồi bên bãi cá» hôm nà o, câu ká»· niệm. Tôi và o rừng Sim, hái bông dủ dẻ nhét đầy túi áo, nghe hÆ°Æ¡ng thÆ¡m tưởng mùa hạ Ä‘ang vá».
Tôi ôm đà n, nối dây tơ đứt, hát khúc chỠmong. Từ ngà y Hà Lan gạt lệ ra đi, tôi chẳng tưởng đến đà n tôi im tiếng. Bây giỠtôi nhớ Trà Long, tiếng đà n tôi thức giấc, thầm thì:
Khoác chiếc à o và ng mùa thu
Tôi đứng đợi mùa hè
Ngáºm nhánh rêu mùa đông rét mÆ°á»›t
Tôi ngồi đợi mùa hè
Rồi cùng mùa xuân, dưới bỠmi thảo mộc
Tôi nằm đợi mùa hè
Ãi cùng các mùa Ä‘i
Tôi đi gặp mùa hè
Bằng trái tim mảnh như tiếng ve
Tôi Ä‘i tìm mùa hè mà mùa hè trốn đâu mất biệt. Tôi giáºn nó ghê . Và tôi hát:
Biết tôi đợi mùa hè
Sao thá»i gian nhuá»™m mà u trắng xóa
Sao hoa phượng bỠđi đâu
Không vỠtrên nhánh lá
Ãể tôi nhá»› mong ngÆ°á»i xa xôi quá
Cắn môi mình báºt máu
Tưởng mùa sang...
Tôi cắn chặt môi cho lòng bá»›t nhá»›. Môi tôi rÆ°á»›m máu, tôi thấy mà u Ä‘á», tưởng phượng báo tin hè. Hóa ra mùa hè ở xa lăng lắc. Buồn ghê, tôi cứ phải đợi dà i cả cổ. Trà Long ở xa, nó có đợi nhÆ° tôi ?
Yêu mến ơi,
Ở bên kia thá»i gian và khoảng cách
Khi nhớ tôi
Em có đợi mùa hè ?
Tôi há»i và tôi tá»± trả lá»i . Rằng Trà Long cÅ©ng đợi . Nó đợi giống nhÆ° tôi .
Thấy tôi suốt ruá»™t, mùa hè lại trở vá», dắt Trà Long theo . Tôi bồi hồi hát cho Trà Long nghe bà i tình tôi chỠđợi . Nghe xong, Trà Long im lặng. Lát sau, nó chép miệng:
- Chú đừng là m nhạc nữa!
Tôi ngẩn ngơ:
- Sao váºy ?
Trà Long đáp, giá»ng thẫn thá»:
- Nhạc chú buồn quá. Cháu sợ.
Láºp tức tôi buông Ä‘Ã n, không hát nữa . Sá»± lo lắng không đâu của Trà Long khiến tôi cảm thấy hoang mang. Tôi bá»—ng nhá»› đến tình tôi ngà y nà o, những bản nhạc trong Ä‘á»i tôi Ä‘á»u dà nh cho Hà Lan duy nhất, sao cuối cùng tình lạt duyên phai ? Những khúc hát của tôi buồn đến thế sao ?
Kể từ hôm đó, tôi chẳng mảy may rá»› đến cây Ä‘Ã n. Tôi và Trà Long chỉ dạo chÆ¡i qua Ä‘Æ°á»ng xÆ°a lối cÅ©, mải mê cá» ná»™i hÆ°Æ¡ng đồng, má»—i ngà y qua má»—i ngà y thêm quyến luyến.
Lần nà y, hè đi vội vã. Nó vỠnhư rùa bò, sao đi tựa chim bay . Lúc chia tay, Trà Long lại nói:
- Chỉ còn năm nay nữa thôi .
Rồi nó nhìn tôi, cÆ°á»i:
- Sang năm cháu vá» luôn rồi . Chú đừng cắn dáºp môi mình nữa .
Tôi cÅ©ng cÆ°á»i . Và hiểu rằng những tháng ngà y trống trải sắp trôi qua .
Năm đó, Hà Lan lấy chồng. Tôi nháºn được tin nhÆ°ng không Ä‘i dá»± đám cÆ°á»›i, chỉ gá»i quà mừng. Chắc Hà Lan hiểu rõ lòng tôi, nó không nỡ trách.
Ãối vá»›i tôi, mối tình ngà y xÆ°a đã lần giở đến trang cuối cùng. Ãám cÆ°á»›i của Hà Lan chỉ là dấu chấm hết đặt lên dòng chữ cuối . Lòng tôi ngáºm ngùi, nhÆ°ng dẫu sao tôi cÅ©ng mừng cho nó. Tôi chỉ mong từ đây Hà Lan sẽ chia tay vá»›i những ngà y láºn Ä‘áºn, nhÆ° ná»—i Æ°á»›c mong trong câu hát đêm nà o:
Anh chỉ mong xua được mùa đông
Ra khá»i trái tim em
Cùng vá»›i những âu lo và phiá»n muá»™n
Ãể mai đây trên con Ä‘Æ°á»ng dà i dẫu nhiá»u trắc trở
Em chỉ gặp toà n niá»m vui
Và những chà ng trai tháºt thà và tốt bụng
Yêu em
Chỉ cần bằng má»™t ná»a anh thôi
Chà ng trai mà Hà Lan đã gặp hẳn là má»™t chà ng trai nhÆ° thế, tháºt thà và tốt bụng, không giống chút nà o vá»›i DÅ©ng và Linh xÆ°a . Sáu tháng sau ngà y đám cÆ°á»›i Hà Lan, Trà Long ra trÆ°á»ng. Nó vá» là ng trên đôi chân sáo, mặt mà y rạng rỡ xinh tÆ°Æ¡i . Ngà y hôm đó, trá»i đẹp lạ lùng. NhÆ° có má»™t mùa xuân trong má»™t mùa hè. Là ng Ão Ão tÆ°ng bừng lá»… há»™i, hay lòng tôi hoa lá reo mừng. Mà sao, khi gặp Trà Long, tôi xúc Ä‘á»™ng chẳng nói nên lá»i . Ngay cả khi Trà Long mừng rỡ nắm lấy tay tôi, nói:
- Chú ơi, cháu vỠđây nè ! Lần nà y, cháu vỠluôn.
Tôi cÅ©ng chỉ biết hắng giá»ng đứng im. Trà Long ngó tôi:
- Chú là m sao thế ?
Tôi đỠmặt như con trai mới lớn:
- Chú... chú...
Thấy tôi ấp úng khổ sở, Trà Long không há»i nữa . Chắc nó hiểu tâm trạng của tôi . Chắc nó biết tim tôi Ä‘ang quá chừng rá»™n rã.
Hai chú cháu và o nhà . Ngà y há»™i tụ diá»…n ra đầm ấm, vui vẻ. Ba Hà Lan hôm nay ở nhà đón cháu . Ông ngồi lặng lẽ nÆ¡i góc ván, chẳng nói gì, nhÆ° trÆ°á»›c nay . NhÆ°ng tôi bắt gặp trên gÆ°Æ¡ng mặt khắc khổ của ông ánh mắt long lanh và nụ cÆ°á»i hiếm hoi Ãt khi xuất hiện.
Mẹ Hà Lan ngắm cháu, gáºt gù:
- Cháu bà lá»›n quá ! Con ngÆ°á»i ta tuổi nà y đã Ä‘i lấy chồng rồi !
Tự nhiên Trà Long đưa mắt nhìn tôi khiến tôi bất giác đỠmặt. Mẹ Hà Lan lại nói:
- Ừ, cháu vỠđây dạy há»c cho vui .
Bà nói lấp lá»ng, tôi giáºt mình. Vui ai, sao bà không nói ? Vui bà , vui Trà Long hay vui tôi ? Chẳng lẽ ba năm qua, bà cÅ©ng âm thầm ngóng đợi ngà y nà y ?
Những câu há»i quay cuồng trong đầu khiến tôi đâm ra bối rối . Thừa lúc má»i ngÆ°á»i há»i han nhau, tôi lẳng lặng bá» ra khá»i nhà . Ở thêm má»™t khoảnh khắc, tôi sẽ hóa Ä‘iên. Con chim xanh hạnh phúc, mà y vá» Ä‘áºu trên vai tao, sao mà y không báo trÆ°á»›c?
Tôi và Trà Long Ä‘á»u hân hoan đón chá» năm há»c má»›i . Chỉ má»™t tháng nữa thôi, hai chú cháu sẽ trở thà nh đồng nghiệp, cô bé Trà Long xÆ°a thà nh cô giáo trÆ°á»ng là ng.
Là ng Ão Ão thêm má»™t ngÆ°á»i con vá» lại, là ng tÆ°Æ¡i tắn hẳn ra . Trên ngá»n bà ng già giữa chợ, trá»i xanh vá»i vợi và trong suốt nhÆ° pha lê . Hoa dâm bụt chói chanh trÆ°á»›c nhà lão Tứ, cây thị trong vÆ°á»n ông Cá»u Hoà nh nhiá»u trái chÃn hÆ¡n xÆ°a . Hoa phượng vẫn Ä‘á» dá»c Ä‘Æ°á»ng là ng, mùa hè chÆ°a qua hết. Hoa phượng năm nay sao giống nhÆ° pháo cÆ°á»›i, tim vỡ năm xÆ°a ai đã gắn lại rồi .
Tôi và Trà Long Ä‘i chÆ¡i trong rừng Sim, ngạc nhiên thấy rừng Sim đã khác. Hoa lá cá» cây bá»—ng dịu dà ng và thân thiết hÆ¡n xÆ°a . Mà tÃm hoa sim thôi còn là mà u hoa tuổi nhá», bây giá» trông chúng bâng khuâng nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì.
Tôi liếc Trà Long, thấy nó Ä‘ang trầm tÆ° bên cạnh. Phải nó Ä‘ang nghÄ© nhÆ° tôi, rằng rừng lá đổi thay hay ấy chÃnh lòng mình đã khác ? Mang tình yêu trong lòng, thấy thế giá»›i tinh khôi nhÆ° sinh thà nh trở lại, ai mà chẳng ngẩn ngÆ¡ ?
Lúc nà y, chuyện tình cảm giữa tôi và Trà Long chẳng còn là điá»u bà máºt. Chúng tôi đã đợi chá» nhau, mặc dù chÆ°a ai nói vá»›i ai má»™t lá»i nà o vá» những Ä‘iá»u thầm kÃn. Ãối vá»›i tôi, Trà Long chÃnh là ngÆ°á»i con gái tôi đã gặp trong những giấc mÆ¡ đẹp đẽ và không ngừng lặp Ä‘i lặp lại suốt quãng Ä‘á»i hiu quạnh, ngÆ°á»i con gái đã Ä‘em lại cho tôi hạnh phúc ngá»t ngà o ngay trên mảnh đất của tuổi thÆ¡ rá»±c rỡ. Trà Long còn là hiện thân của tình yêu tôi xÆ°a, má»™t mối tình đã được thượng đế sắp xếp lại để hạnh phúc được đặt và o tay tôi, nhÆ° má»™t quà tặng muá»™n mà ng của số pháºn.
Thượng đế muốn váºy, mẹ Hà Lan cÅ©ng muốn váºy . Vá»›i tấm lòng đầy yêu thÆ°Æ¡ng và trắc ẩn, hẳn bà muốn cuá»™c Ä‘á»i tôi được Ä‘á»n bù. Bà xót xa chứng kiến cảnh ngá»™ trái ngang giữa tôi và Hà Lan, bà không muốn ná»—i Ä‘au xÆ°a lặp lại .
Hà Lan dÆ°á»ng nhÆ° chẳng để có ý kiến gì khác. Nó cÅ©ng muốn tôi và Trà Long ở bên nhau, nó biết Trà Long gần gÅ©i vá»›i tôi hÆ¡n nó ngà y xÆ°a nhiá»u . Trong những lần gặp gỡ hiếm hoi, Hà Lan không giấu diếm sá»± mong má»i của mình bằng những lá»i bóng gió xa xôi . Cuá»™c Ä‘á»i Hà Lan bây giá» yên ổn, hẳn nó rất nóng lòng lo cho hạnh phúc của tôi .
Mẹ tôi là ngÆ°á»i mừng rỡ nhất. Mẹ lo con mẹ suốt Ä‘á»i héo khô nhÆ° cây mục, từ ngà y có Trà Long vá», tôi bá»—ng tốt tÆ°Æ¡i nhÆ° cây gặp nÆ°á»›c, mẹ thấy nhẹ lòng. Má»—i lần Trà Long đến chÆ¡i, mẹ cÆ°ng Trà Long hÆ¡n con mẹ. Những lúc đó, thấy mẹ cuốn quÃt mà tôi báºt cÆ°á»i .
Trà Long mỉm cÆ°á»i nháºn xét:
- Trong nhà , mẹ chú là ngÆ°á»i cÆ°ng cháu nhất.
- Không hẳn thế đâu! - Tôi âu yếm nói - Có má»™t ngÆ°á»i cÆ°ng cháu hÆ¡n cả mẹ chú!
Trà Long bá»—ng dÆ°ng mắc cỡ. Bao giá» tôi nói những lá»i nhÆ° váºy, Trà Long cÅ©ng Ä‘á»u mắc cỡ. Nó vừa cÆ°á»i khúc khÃch vừa chạy ra xa và kêu lên:
- Cháu biết rồi! Khá»i cần chú nói ra!
Tôi nhìn theo, ngẩn ngÆ¡ tá»± há»i: Trà Long đã biết rồi sao lúc nà o tôi cÅ©ng cứ muốn nói ra ?
Những tháng ngà y nà y là những tháng ngà y đẹp nhất Ä‘á»i tôi. Bây giá» chiá»u nà o, tôi và Trà Long cÅ©ng dạo chÆ¡i tha thẩn trong rừng Sim hoa tÃm. Có lúc chúng tôi Ä‘i cạnh nhau, có lúc hai ngÆ°á»i Ä‘i lang thang hai ngả, chỉ nhìn thấy nhau thấp thoáng sau những nhánh sim già . Ãôi khi, Trà Long nghịch ngợm trốn tôi. Nó nấp đâu đó trong bụi ráºm, mặc tôi kêu khản giá»ng, nó cứ ngồi im, báo hại tôi tìm muốn chết. Ãến khi tôi dá»a bá» vá» má»™t mình, Trà Long má»›i ló đầu ra, cÆ°á»i ngặt nghẽo:
- Chú dở ẹc! Cháu nấp kế bên chú mà chú tìm cũng không ra!
Trong má»™t lần trốn tôi nhÆ° váºy, tôi chÆ°a kịp gá»i, Trà Long đã la thất thanh và đứng báºt dáºy khá»i chá»— nấp.
Tôi hốt hoảng chạy lại:
- Gì váºy cháu?
- Cháu chống tay phải bụi chà là !
Vừa nói, Trà Long vừa Ä‘Æ°a tay ra trÆ°á»›c mặt tôi, miệng không ngừng xuýt xoa. Tôi cầm lấy bà n tay Trà Long, nghiêng ngó, và phát hiện trên ngón út có hai chá»— bị gai đâm rỉ máu. Tôi liá»n nói:
- Cháu ngáºm ngón tay trong miệng, má»™t lát hết chảy máu liá»n!
Nói xong, bất giác tôi Ä‘Æ°a ngón tay Trà Long lên miệng mình. Thú tháºt lúc đó tôi không hiểu sao tôi lại là m nhÆ° váºy. Hà nh Ä‘á»™ng của tôi Ä‘á»™t ngá»™t đến mức tôi cÅ©ng không ý thức rõ mình Ä‘ang là m gì.
Thoạt đầu, Ttà Long sá»ng sốt định rụt tay lại nhÆ°ng rồi cuối cùng nó để yên và quay mặt Ä‘i chá»— khác.
Tôi cảm nháºn được sá»± xúc Ä‘á»™ng của Trà Long. Tôi cảm thấy bà n tay nó Ä‘ang run lên trong tay tôi. Tôi xúc Ä‘á»™ng cÅ©ng chẳng kém gì. Tôi cÅ©ng thấy tay mình run lên. Ãôi lúc tôi không biết được thá»±c sá»± là tay ai Ä‘ang run rẩy. Chắc là tay tôi. Bởi vì tôi nghe trái tim mình Ä‘ang Ä‘áºp thình thịch trong ngá»±c. Nó muốn nhảy ra ngoà i. Nó Ä‘ang dáºm chân và la hét. Ãã bao lần tôi định cắn chặt răng để trấn tÄ©nh cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng nhÆ°ng tôi sợ sẽ nghiến đứt ngón tay của Trà Long. Ngón tay của nó đã hết chảy máu chÆ°a, sao tôi cứ ngáºm hoà i trong miệng. Chắc máu vẫn còn chảy ri rỉ, tôi nghÄ© và thầm mong rừng Sim quê tôi sẽ má»c lắm chà là . Chà là sẽ má»c um tùm và sinh sôi nảy nở bất táºn, hệt đám rau dá»n quỉ quái trong vÆ°á»n bà Năm Tá»±. Lúc ấy, ngón tay của Trà Long sẽ gai chÃch ngà n lần và tôi sẽ ngà n lần ngáºm ngón tay xinh xinh kia trong miệng.
Tôi Ä‘ang nghÄ© ngợi vẩn vÆ¡ thì Trà Long bá»—ng quay mặt lại. Nó chẳng nói gì, chỉ mỉm cÆ°á»i nhìn tôi, ánh mắt long lanh, bồi hồi và xao xuyến. Chỉ trong khoảnh khắc, tôi hiểu rằng, tôi và Trà Long sinh ra trong cuá»™c Ä‘á»i nà y là để sống bên nhau.Tình yêu là m quên thá»i gian, có ai đó đã nói nhÆ° váºy . Trong trÆ°á»ng hợp tôi, câu nói đó má»›i đúng là m sao! Từ ngà y Trà Long vá» là ng, tôi không nhá»› trái đất đã quay quanh mặt trá»i nhÆ° thế nà o . Ngà y và đêm nối tiếp nhau lÆ°á»›t qua nhÆ° ảo ảnh. Bên trá»i lá rụng, tôi chẳng hay . Lòng tôi chỉ ngáºp đầy hoa nở.
Dạo nà y, má»—i khi và o rừng Sim, tôi không quên mang theo cây Ä‘Ã n. Tôi muốn nghe tình tôi ca hát. Tôi muốn nghe sáu dây Ä‘Ã n reo vang những bản tình ca ngá»t ngà o và trong trẻo . Trà Long đã thôi trách tôi nhạc chú sao buồn.
Má»™t hôm cao hứng, tôi dẫn Trà Long Ä‘i xuyên qua mé rừng bên kia, đến chá»— tảng đá dÆ°á»›i gốc bà ng bìa rừng, nÆ¡i ngà y xÆ°a tôi và Hà Lan thÆ°á»ng ngồi ngắm mặt trá»i xuống bên kia thung lÅ©ng. Không hiểu sao, từ trÆ°á»›c đến nay, tôi vẫn ngại rủ Trà Long đến chá»— nà y . Chắc là tôi sợ hồn tôi lần vá» ká»· niệm. Ká»· niệm dẫy đầy dÆ°á»›i từng bÆ°á»›c chân tôi .
Tôi ngồi trên tảng đá, bâng khuâng ngắm Trà Long Ä‘ang nhởn nhÆ¡ bên mấy bụi sim già , trên tay ôm má»™t chùm hoa tÃm. Giữa rừng chiá»u nhạt nắng, Trà Long bá»—ng đẹp lạ lùng. Nó nhÆ° nà ng tiên Ä‘á»a, bÆ°á»›c ra từ cổ tÃch, xuống trần gian là m bạn để tôi vui .
Lòng dạt dà o, tôi so dây và khẽ hát:
Có phải em vừa mới hiện ra
Từ trong xa thẳm của hôm qua
Y như cô Tấm ngà y xưa ấy
Tiếc nuối là m chi trái thị giÃ
Trà Long lần theo tiếng hát, đến ngồi bên tôi . Nghe tôi hát, nó cÆ°á»i bảo:
- Chú lại nhá»› đến những trái thị trong vÆ°á»n ông Cá»u Hoà nh rồi! Chú cứ nhắc ká»· niệm hoà i!
Giá»ng Trà Long êm ái bên tai, nghe nhÆ° tiếng chiá»u Ä‘i xà o xạc. Hạnh phúc dâng ngáºp lòng tôi khiến tim tôi nhÆ° thót lại . Cuá»™c Ä‘á»i sao nhÆ° má»™t giấc mÆ¡ . Có phải Trà Long ngồi bên, hay đó chỉ là khói sÆ°Æ¡ng má»™ng mị ? Tiếng Ä‘Ã n tôi nhắn há»i vá»›i mây chiá»u:
Hay chÃnh em là má»™t giấc mÆ¡
Len trong nắng sá»›m hỡi sÆ°Æ¡ng má»
Em đang bên cạnh mà như thể
Má»™t bóng hình ai khéo giả vá»
Tiếng Ä‘Ã n cuối cùng tá»± nhiên chùng xuống nhÆ° má»™t tiếng thở dà i . Trà Long dịu dà ng đặt tay lên cánh tay tôi, giá»ng xao xuyến:
- Cháu không phải là giấc mơ đâu! Lúc nà o cháu cũng ở bên chú!
Tôi quay lại, lòng xốn xang khôn tả. Và không ngăng được lòng mình, tôi bồi hồi vòng tay ôm lấy Trà Long. Trong má»™t phút, tôi tưởng nhÆ° tôi Ä‘ang ôm cả thế giá»›i và o lòng. Tôi nghe thấy bá» vai Trà Long dang run rẩy trong cánh tay tôi run rẩy . Tôi nghe thấy trái tim Trà Long Ä‘ang Ä‘áºp bồn chồn trong ngá»±c tôi . Em khẽ ngÆ°á»›c nhìn tôi, bá» môi Ä‘ang chỠđợi Ä‘iá»u gì, sao ánh mắt em nồng nà n đến váºy, có phải đây là phút giây tôi đã đợi chá» suốt tuổi xuân xanh. Em ra Ä‘i, em bá» mặc hồn tôi hoa khế rụng, ná»—i Ä‘au tôi ngấm trong má»—i cung Ä‘Ã n. Em ra Ä‘i, em bá» mặc rừng sim xao xác, những nẻo Ä‘Æ°á»ng là ng không có dấu chân qua . Tôi đợi em, hồn run nhÆ° nến lụi, trong giấc mÆ¡ tôi thấp thoáng bóng em vá». Chiá»u nay, em vá» tháºt đấy sao, mắt biếc em nhìn tôi sâu thẳm, hai mÆ°Æ¡i năm qua đôi mắt em vẫn đẹp tá»±a ngà y nà o . Tôi cúi xuống hôn em, môi tôi cháy bá»ng và trái tim tôi nhÆ° tan ra trong ká»· niệm dạt dà o .
Tôi nhÆ° ngÆ°á»i má»™ng du . Tôi nghe trong đầu tôi vang lên lá»i xúc Ä‘á»™ng nghẹn ngà o: "Hà Lan Æ¡i, bao nhiêu năm qua anh đã đợi ngà y nà y!". à nghÄ© trong đầu mãnh liệt đến ná»—i tôi chợt rùng mình và suýt nữa báºt lên thà nh tiếng.
Trà Long chớp mắt, nhìn tôi ngơ ngác:
- Chú là m sao thế ?
Tôi ngẩn ngơ như kẻ mất hồn:
- Không... không... chú...
Trà Long nhẹ nhà ng gỡ tay tôi ra và nhìn tôi lo lắng:
- Chắc chú bị trúng gió rồi! Mặt chú thất thần thế kia!
Tôi gáºt đầu, giá»ng thẫn thá»:
- Ừ, chắc là trúng gió!
Trà Long giục tôi vá».
Hai chú cháu băng qua những lối mòn quen thuá»™c, sao tôi thấy quanh co nhÆ° lạc giữa sÆ°Æ¡ng má». Cho đến khi vá» táºn nhà , hồn tôi vẫn còn bà ng hoà ng, váng vất.
Tôi nghe tiếng Trà Long văng vẳng đâu đây:
- Sáng mai chú khá»e, chú dẫn cháu lên suối Lá Ä‘i câu nghen!
Tôi nghe tiếng tôi "ừ" xa thẳm. Trà Long lại nói:
- Sao chú "ừ" nhá» xÃu váºy ? Hôm trÆ°á»›c chú đã hứa vá»›i cháu rồi kia mà !
Tôi lại ừ. Lần nà y tôi nghe tiếng tôi "ừ" lá»›n hÆ¡n. Và tôi thấy thấp thoáng trÆ°á»›c mắt mình nụ cÆ°á»i rạng rỡ của Trà Long. Nhìn cháu vui mà lòng chú thêm xót xa, cay đắng-tôi nghe ý nghÄ© của mình run lên trong đầu - Cháu biết không, chú thÆ°Æ¡ng cháu nhất trên Ä‘á»i . Chú thÆ°Æ¡ng cháu bằng tất cả tình thÆ°Æ¡ng trong Ä‘á»i chú cá»™ng lại . Má»i ý nghÄ© của chú từ nay sẽ thuá»™c vá» cháu, chỉ má»™t mình cháu thôi!
Ãêm đó, tôi lặng lẽ và ngáºm ngùi thu xếp đồ đạc. Ngà y mai tôi sẽ ra Ä‘i . Tôi sẽ rá»i là ng.
Hẳn mẹ tôi sẽ buồn. Mẹ Hà Lan sẽ buồn. Và Hà Lan, khi biết được, chắc cÅ©ng sẽ buồn. NhÆ°ng tôi biết là m gì khác hÆ¡n. Tôi cứ ngá» tình tôi xÆ°a đã tắt, chiá»u hôm qua tôi bá»—ng thảng thốt nháºn ra nó vẫn cháy trong lòng. Tôi đã tê tái hiểu ra mối tình tôi vá»›i Trà Long chẳng qua chỉ là sá»± nối dà i của mối tình tôi vá»›i Hà Lan qua má»™t hình bóng khác. Cứ nghÄ© đến cảnh ôm Trà Long trong tay mà lòng cứ ngỡ Ä‘ang hôn Hà Lan đắm Ä‘uối, tôi rùng mình, nghe lạnh toát sau lÆ°ng.
Trà Long, cháu hiểu cho chú không? Ngà y mai chú ra Ä‘i, chú biết má»i ngÆ°á»i sẽ buồn. Và cháu sẽ là ngÆ°á»i buồn nhất. Tình yêu của cháu dà nh cho chú trong sáng, ấm áp và chân thà nh xiết bao! Cháu giống bà ngoại cháu, tình cảm của cháu bao giá» cÅ©ng sâu lắng, đầy tin cáºy và nhân ái . Mặc dù cháu không nói ra, nhÆ°ng chú biết, vá»›i tình yêu đằm thắm của mình, cháu những muốn băng bó vết thÆ°Æ¡ng lòng của chú, ná»—i Ä‘au ngà y nà o do mẹ cháu gây ra .
Những ngà y cháu Ä‘i há»c xa, chú nhá»› cháu biết bao . Chú mong ngóng cháu từng giá» từng phút. HÆ¡n mÆ°á»i năm vá» là ng dạy há»c, chú đã chứng kiến bao nhiêu ngÆ°á»i con gái rủ nhau rá»i bá» là ng. Há» Ä‘i ngang qua mắt chú, lÅ© lượt và lầm lÅ©i . Là ng quên dần dà chỉ còn ngÆ°á»i già và trẻ nhá». Chỉ có cháu là ngÆ°á»i duy nhất ở lại . Cháu yêu là ng, cÅ©ng nhÆ° chú. Cháu yêu là ng vì ở đó có tuổi thÆ¡ và ká»· niệm. Vì ở đó có những ngÆ°á»i thân. Và vì ở đó, có chú. Những năm tháng Ä‘i xa, cháu đã má»i mòn chá» ngà y vá» lại . Cháu đã đếm từng ngà y, từng tháng, từng mùa phượng nở. Là m sao chú có thể quên hôm má»›i vá» là ng, cháu đã reo lên há»›n hở: "Chú Æ¡i, cháu vỠđây nè! Lần nà y cháu vá» luôn!". Ãnh mắt cháu hôm đó vui mừng biết mấy . Váºy mà , ngà y cháu vá», chú lại ra Ä‘i .
Tôi thở dà i nhìn qua song cá»a . Ãêm nay, trăng xanh vá»i vợi . Trăng lung linh trên tà u lá chuối sau vÆ°á»n. Ở dÆ°á»›i nhà Trà Long, hẳn giá» nà y trăng Ä‘ang rụng từng giá»t và ng xuống già n hoa thiên lý. Có giá»t nà o rÆ¡i và o giấc ngủ cháu không?
Tôi lại quay và o và thẫn thá» sá» tay lên mặt ván mát lạnh, mặt ván ngà y xÆ°a tôi đã biết bao lần leo lên nằm sấp ngÆ°á»i chá» ngá»n roi ba tôi dánh xuống. Trà Long, là ng mình bao giá» cÅ©ng đẹp. Cháu hiểu rõ Ä‘iá»u đó hÆ¡n mẹ cháu . Là ng mình đẹp, nhÆ°ng buồn. Hồi chú còn nhá», là ng vui hÆ¡n. CÅ©ng có thể là ng vẫn thế thôi, nhÆ°ng bây giá» chú thấy khác. Khi lá»›n lên, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng thấy má»i thứ khác Ä‘i, cháu ạ! Chúng Ãt rá»±c rỡ hÆ¡n và Ãt trong suốt hÆ¡n. NhÆ°ng dù sao chú vẫn tin rằng trong mắt cháu, thế giá»›i vẫn còn nguyên vẹn, dù ngà y mai khi cháu đến đây thì chú đã Ä‘i rồi ...
Trà Long, bây giá» thì chú phải Ä‘i . Ãã đến giá» rồi, tiếng gà gáy vá»ng lại từ cuối là ng, trong cÆ¡n mÆ¡ cháu có bồn chồn nghe thấy ? Hay cÆ¡n mÆ¡ cháu đêm nay đầy ắp hoa hồng, cháu thấy cháu cùng chú Ä‘i câu trên suối Lá và ngay và o lúc chú lặng lẽ rá»i bá» cháu thì cháu Ä‘ang mỉm cÆ°á»i vá»›i chú trong giấc ngủ thÆ¡ ngây ?
Tôi bÆ°á»›c chân Ä‘i mà lòng nhÆ° thắt lại, hồn tôi sao quá Ä‘á»—i nặng ná». Tá»™i nghiệp Trà Long, tôi nghiệp cháu vô cùng! Ngà y mai khi cháu nghe thấy tiếng còi tà u thì chú đã ở xa ngoà i năm trăm dặm. Có má»™t bà i hát đã hát nhÆ° thế. Chú đã nghe bà i hát buồn bã nà y nhiá»u lần, nhÆ°ng không bao giá» chú nghÄ© bà i hát đó lại hát cho chú và hát cho ngÆ°á»i chú yêu dấu . Ngà y mai, khi cháu đến tìm chú, hẳn lúc ấy mặt trá»i đã lên và những cánh phượng cuối cùng của mùa hè Ä‘ang bắt đầu ứa máu . NhÆ°ng Trà Long yêu thÆ°Æ¡ng của chú, chú vẫn tin rằng, dù sao lúc ấy cháu cÅ©ng sẽ không khóc, cháu sẽ không khóc, có phải thế không?
Tà i sản của quykiemtu