Lý Sơn nhìn về phía nữ nhân tên Mei kia, hắn nở ra nụ cười phẩy phẩy tay lên tiếng: "Này, này gì thì họ cũng chưa chết nga!" hắn chỉ về phía đám thiếu nữ đang nằm la liệt ở dưới.Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng nói: "Gì thì gì cô cũng để họ rời đi trước khi chiến đấu chứ hả?"
Nữ nhân thành thục Mei lúc này hơi cau mày nhìn về phía đám nữ nhân phía dưới. Nàng trầm ngâm một chút, đám thiếu nữ lúc này bắt đầu tỉnh lại. Một thiếu nữ quần áo rách rưới, trên người nàng đầy vết thương hư nhược, nàng cố gắng lết thân thể đang chằng chịt các vết thương mà bò dậy. Thiếu nữ nhìn thấy nữ nhân thành thục thì khuôn mặt biểu lộ khá là kỳ quặc có mừng rỡ, có xấu hổ... chính xác là đầy đủ dư vị. Thiếu nữ thều thào trong miệng nói: "Đại tỷ!"
Nữ nhân thành thục Mei phất tay lên tiếng nói: "Các em không phải là đối thủ của hắn. Mau rời đi đây, công việc của các em vẫn là dừng lại ở đây được rồi! Chị sẽ toàn quyền phụ trách việc này!"
Thiếu nữ Hana lúc này lên tiếng phản bác nói:"Nhưng đại tỷ..."
Ngay sau đó nữ nhân thành thục Mei quát lớn: "Im lặng mau rời khỏi đây, đây là mệnh lệnh của ta. Em có cần phải để chị nhắc lại một lần nữa không?"
Thiếu nữ Hana cắn răng chặt một cái. Nàng nhìn về phía Lý Sơn. Thiếu nữ trầm ngâm nhìn hắn một chút rồi bắt đầu cùng đồng bạn rời khỏi. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: "Có vẻ như cô có một bị trí rất cao trong gia tộc Abe của cô thì phải!?" Lý Sơn mỉm cười nói: "Vậy đến đây để cho tôi xem khả năng của cô nào?"
"Hừ" nữ nhân thành thục Mei lạnh lùng phất trong tay một tờ giấy chắng. Lúc này một chiếc quan tài hiện ra. Cùng lúc đó chiếc quan tài bắt đầu mở ra.Nó bốc ra khói đen nhè nhẹ. Một nữ nhân mặc một bộ y phục màu trắng từ trong chiếc quan tài bước ra. Trên mặt nàng gắn đầy bùa chú các loại. Hơn nữa trên trán còn ẩn ẩn phát ra quang mang hình mặt trăng.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: "Ha, vậy ra hai căn nguyên của chú oàn đều ở chỗ cô sao? Vậy cũng tốt!" Lý Sơn đưa kiếm vào vỏ gạt gạt tay, hắn liên tục đấm đá biểu diễn vài đường võ thuật. Hắn đưa tay lên gạt mũi một cái đứng tư thế trung bình tấn hướng về nữ nhân lên tiếng với giọng điệu có chút khinh bỉ: "Đến đây nào Mei Haruka... à còn có Black Kitty và Usagi nữa chứ?"
(Mei Haruka một diễn viên đóng phim XXX nổi tiếng của Nhật Bản. Kitty một loài mèo khá là dễ thương. Usagi nhân vật thủy thủ mặt trăng trong bộ truyện tranh của Nhật Bản tên là Sailor Moon. Usagi là một cô bé khá là ngốc nghếch, hậu đậu nhưng lại là công chúa mắt trăng. Điểm đặc biệt của Usagi là trên trán có một hình trăng lưỡi liềm...)
Nữ nhân Mei khó chịu hai tay huy động những lá bùa. Hình mặt trăng trên trán của cương thi Kayako bắt đầu sáng lên. Người nữ quỷ bắt đầu phát ra quang măng nồng đậm. Thân hình bắt đầu lớn dần. Cả thân hình lớn cả chục trượng mới dứng lại. Cương thi quỷ hống một tiếng vô cùng lớn. Lý Sơn lấy vạt áo che lại bản thân. Hắn nhìn thấy xuất hiện trước mắt hắn là một quỷ hồn cao lớn. Nữ nhân thành thục Mei đang đứng ở trên bả vai của quỷ hồn. Lý Sơn phất tay một cái lạnh lùng nói: "Mùi thật là khó chịu đấy!" Hắn hướng ngón tay trỏ về phía nữ nhân Mei lên tiếng nói: "Vậy hãy cho tôi thấy cô có thể làm gì?"
Hai tay nữ nhân Mei huy động, con meo đen bắt đầu phun hướng về phía Lý Sơn một đoàn hắc khí cùng lúc đó Kayako dùng bàn chân to lớn hướng Lý Sơn đạp xuống. Lý Sơn nhếch miệng cười: "Lại là một đòn liên thủ sao?"
Chiêm Lam khuôn mặt tỏ ra vô cùng lo lắng hét lớn: "Lý đại ca anh phải cẩn thận!"
Một đám người đang liên tục nổ súng về phía một đám nữ quỷ màu trắng đang điên cuồng hướng họ bò tới. Một nam nhân người Nga cao lớn trong tay khẩu súng phát ra ánh sáng sau đó nó hóa thành một khẩu pháo cỡ nhỏ. Hắn đưa lên vai vác nhìn thẳng hướng về phía đám nữ quỷ đang bò tới. Hắn nhẹ nhàng bóp cò một cái, một quả cầu sáng bắn về phía mấy nữ quỷ. Viên cầu sáng va chạm vào đất tạo ra một vụ nổ vô cùng lớn: "Oanh, oanh..."
Một người khác bên cạnh hắn là Trương Kiệt không ai khác quát lên: "Bá Vương ngươi điên à!" Trương Kiệt lúc đó bị dư âm không nhẹ hẳn nên mắng hắn một trận rồi.
Bá Vương ha hả cười lớn: "Trương Kiệt ngươi nói gì vậy mấy khi chúng ta được vui vẻ như thế này hả?"
Trương Kiệt thầm chửi nhỏ: "Ngươi thật là điên quá!" Hắn thầm mắng trong lòng: "Lý Sơn là một tên điên sẵn rồi không ngờ người hắn thuê cũng là một đám không bình thường huh!"
Trịnh Xá lúc này liên tục vung đao trảm vào đám quỷ hồn. Hiển nhiên đám quỷ hồn còn không có chết hết. Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: "Số lượng quỷ hồn sau mỗi lần chúng ta giết được một lần. Lần sau chúng lại tăng thêm mấy chục con..."
Sở Hiên lúc này không dễ chịu gì. Hắn không có cảm xúc về mệt mỏi nhưng mà cơ thể vẫn biểu hiện cho hắn biết hắn đang vô cùng mệt mỏi. Thân thể của hắn đã ướt đẫm mồ hôi. Hai tay hắn điên cuồng huy động với lực lượng lần này nhiều hơn lúc trước họ chiến đấu rất nhiều. Hiển nhiên lần này họ bỏ ra cái giá vô cùng lớn rồi. Nhưng kỳ lạ là hai thiếu nữ Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lại không cảm giác được chút mệt mỏi dường như càng đánh càng hăng vậy. Dạ Nguyệt lúc này hai tay và chân điên cuồng huy động nhảy trong đám quỷ hồn những vũ điệu hip hop. Đạn từ hai chân cùng với tay nàng điên cuồng bắn ra đen kịt cả một khu vực. Hiển nhiên không ai muốn tiếp cận Dạ Nguyệt lúc này rồi. Muốn chết hay sao mà tiếp cận lúc này?
Mấy người thở ra một hơi nói: "Hết rồi sao?"
Sở Hiên nhìn lên đồng hồ lúc này còn có 30 phút thời gian trước khi trở về chủ thần không gian. Hắn nhìn thấy cánh cửa kiểu Nhật Bản đang từ từ mở ra. Lúc này mọi chuyện quả thực vẫn diễn ra như lúc trước. Nhưng khi nam nữ quỷ đi ra lần này chúng lại tách ra biến thành bảy cặp riêng biệt. Trương Kiệt hét lên: "Con mẹ nó ta biết mà chủ thần không dễ dàng cho chúng ta kiếm điểm như vậy hẳn là chứa một chiếc bẫy chờ chúng ta rơi vào đi. Bây giờ thì tốt rồi..."
Sở Hiên lên tiếng nói: "Ta sẽ lo một, Hàn Nguyệt sẽ lo một, Dạ Nguyệt sẽ lo một, Trịnh Xá lo một, La Lệ lo một, Trương Kiệt ngươi lo một còn Anorld sẽ lo một, Zero và Bá Vương sẽ bắn yểm trợ... Mọi người không có ý kiến gì chứ?"
Trương Kiệt hét lên nói: "Ngươi này ngươi chết tiệt giờ chúng ta rơi vào tình trạng này không phải do cái ý kiến chết tiệt của ngươi ư?"
Trịnh Xá lên tiếng phản bác nói: "Được rồi mọi người mau dừng lại chúng ta mau tập trung đi. Đám quỷ hồn đã đến rồi!" Nghe thấy thế Trương Kiệt cũng chỉ ừ lạnh một tiếng.
Hàn Nguyệt rất nhanh trở lại nơi mọi người ở. Lần này nhưng là nàng phải rời việc bảo vệ Zero lại bởi vì quỷ hồn lần này không hề ít chút nào. Chính xác mà nói thực lực của họ dù sao cao đến đâu nhưng mấy ngày qua liên tục kiếm được điểm tưởng thưởng cũng làm cho họ khá là hưng phấn. Lại nghe đề kỳ của Sở Hiên kiếm thật nhiều điểm tưởng thưởng thế nên giờ họ mới mắc vào tình trạng kẹt này.
Hai tay Sở Hiên huy động, điên cuồng kiếm khí bắn ra. Hai quỷ hồn đều bị hắn bắn nát không còn thân xác. Cùng lúc đó bên kia Trịnh Xá cũng huy đao xoay tròn làm một màn xoay đao vô cùng đẹp. Trên người hắn cũng toàn là mồ hôi. Về phần La Lệ thì dễ dàng hơn, móng vuốt của Succubus vô cùng linh động có thể dễ dàng giết chết quỷ hồn, nó chẳng khác gì một phần thân thể của nàng vậy. Trương Kiệt tỏ vẻ khá trật vật nhưng cũng dễ dàng vượt qua. Dạ Nguyệt thì không cần phải nói. Hàn Nguyệt xoay tròn tam khúc côn trên đầu tạo thành một quả cầu băng bao bọc bản thân. Cả hai quỷ hồn vừa xuất thủ thì bị quả cầu băng nghiền bấy.
La Lệ lúc này hét lên: "Còn một cặp quỷ bên Anorld!". Anord lúc này cả người hắn đều là mồ hôi. Các bộ vị của hắn bị chém đều trui vào trong bụng của hắn. Anorld điên cuồng nổ súng về phía hai quỷ hồn. Quỷ hồn bị hắn bắn chết. Lúc này hắn mới ngã xuống đất. Sở Hiên nhìn chăm chú về phía người nhân tạo của mình đáng tiếc hắn lại không có bất kỳ tình cảm gì.
Kết thúc đợt thứ năm công kích. Kế tới đợt thứ sáu công kích. Lúc này bảy người gồm Trịnh Xá, La Lệ, Sở Hiên, Hàn Nguyệt, Dạ Nguyệt, Zero, Trương Kiệt đều phun ra một bụng máu đen.
Trịnh Xá hét lên nói: "Sở Hiên kinh văn!"
Sở Hiên đưa ra kinh văn ấn vào bụng mình.Kinh văn lúc này quang đã khá là ảm đạm. Hắn ném cho Trịnh Xá. Trịnh Xá nhịn đau nhanh chóng chạy về phía La Lệ dùng kinh phật ấn lên bụng nàng. La Lệ hét lên đau đớn. Trịnh Xá lo lắng lên tiếng hỏi: "Lệ Nhi ngươi làm sao vậy!?"
Nàng cắn chặt răng nói: "Lực lượng của em bị kinh phật khắc chế!"
Trịnh Xá khuôn mặt tái xanh lấy ra kinh phật lo lắng hỏi: "Lệ nhi em không sao chứ?"
La Lệ trên miệng chào ra ít máu, nàng gấp gáp nói: "Anh mau đưa kinh phât cho mọi người em không có sao. Mặc dù kinh phật đả thương em nhưng quỷ hồn cũng bị nó tiêu diệt!"
Trịnh Xá nghe thấy thế thì gật đầu, hắn nhanh chóng chạy tới chỗ Trương Kiệt dùng kinh phật ấn vào bụng của Trương Kiệt. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt cùng với Zero biết nếu như vậy chờ đợt mình chỉ có chết mà thôi. Bàn tay Zero lóe ra điện hắn hướng thẳng bụng mình đấm ra một đấm. Dạ Nguyệt và Hàn Nguyêt với mình cụng tự hạ ngoan thủ thẳng bụng mình đấm ra một cú vô cùng mạnh. Nhưng so về sức sống của mọi người thì hai nữ nhân này hiển nhiên là ngưu bức nhất.
Sở Hiên liên lạc nói với Bá Vương nói: "Có tất cả bao nhiêu viên đạn chữa thương?"
Bá Vương nhàn nhạt đáp lời: "Ta còn ba viên mà thôi!"
Sở Hiên cắn chặt răng nói: "Bắn cho La Lệ, Trịnh Xá và Zero một viên!"
Bá Vương nghe thấy thế gật đầu. Hắn từ bên hông rút ra một khẩu súng. Hắn lấy ra một viên đạn hướng về phía La Lệ nổ một phát súng. Đạn ghim vào thân thể La Lệ nhưng La Lệ không cảm thấy đau. Nàng cảm thấy toàn thân thư thái. Vết thương trên bụng nhanh chóng liền lại. Trịnh Xá hắn nhận phát đạn của Bá Vương cũng là như thế. Zero cũng vậy. Bá Vương lúc này cả người hư thoát lực ngồi xuống đất. Hiển nhiên ma lực tiêu hao vô cùng lớn. Sở Hiên hắn tính toàn không sai chút nào lần này nhưng quỷ hồn tấn công tất cả bảy người. Thế nên Sở Hiên mới phòng bị để cho Bá Vương giữ lại ma lực. Không ngờ lần này bắn ra ba viên đạn chữa thương cả người Bá Vương đều trở nên thoát lực.
Lúc này xuất hiện một đám người xuất hiện, bảy Kayako đứng giữa đám đông. Sở Hiên từ trong nhân trữ vật không gian lấy ra một quả mìn ném thẳng về phía đám người. "Oanh..." quả mình phát ra tiếng nổ lớn. Mọi người bắt đầu giật mình tỉnh lại. Họ điên cuồng bỏ chạy. Từ phía xa xa mấy người Trịnh Xá đều nghe thấy tiếng hú của cảnh sát. Trịnh Xá lo lắng lên tiếng hỏi: "Cảnh sát a, chúng ta phải làm sao đây?"
Sở Hiên phất tay nâng lên mắt kính: "Chúng ta sắp trở về rồi! Bỏ qua sự tồn tại của họ đi. Với bảy quỷ hồn chúng ta cũng không có thời gian phân tâm đi đối phó cảnh sát!"
"Hống" bảy nữ quỷ cùng vươn cao biến thành khổng lồ. Chúng hống khiếu lên một tiếng. Khuôn mặt của chúng lúc này vô cùng âm trầm. Zero không do dự sạc nguồn điện về phía khẩu súng ngắm của mình. "Bang" một tiếng súng nổ vang lên. Ngay một con nữ quỷ bị hắn bắn thủng tim bắt đầu tan biến. Nhưng điều kỳ lạ là sau khi chúng chết sáu con quỷ kia đều trở lên to hơn một chút.
"Oanh, oanh..." sáu nữ quỷ còn lại đều hướng về phía mấy người Trịnh Xá tung ra một bàn tay cùng với bàn chân tấn công về phía họ. Mấy nữ quỷ còn điên cuồng há miệng phun ra một lượng lớn oán linh. Oán linh điên cuồng đánh về phía đám Trịnh Xá.
Hàn Nguyệt lúc này nhanh chóng rút về phía Zero bảo vệ hắn an toàn. Bá Vương lúc này cũng vô cùng trật vật chống trả hoàn toàn là sử dụng nguốn nội lực ít ỏi của bản thân mà duy trì. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lúc này hét lên một tiếng. Cả người họ biến thành một nữ quỷ, chính xác là không còn hình người bắt đầu thân thể mọc ra lân giáp của một con quỷ chính gốc. Dạ Nguyệt và Hàn Nguyệt điên cuồng tung ra các cú chém cùng với súng bắn.Mọi người thoáng kinh ngạc nhưng cũng không có để ý.
Sở Hiên hét lớn: "La Lệ mau dùng tinh thần lực kết nối với tôi!"
La Lệ ngay lập tức liên kết với Sở Hiên. La Lệ lên tiếng nói: "Ngươi có chuyện gì mau nói đi!"
Sở Hiên nhàn nhạt nói, giọng không mang theo tình cảm:"Cô có khế ước nên hẳn Trịnh Xá còn sống vẫn có thể hồi sinh được!"
La Lệ ngay lập tức lên tiếng nói: "Không sai ngươi muốn nói gì?"
Sở Hiên nhàn nhạt lên tiếng: "Chiêu bạo viêm cầu của Lý Sơn cô vẫn có thể sử dụng chứ?"
La Lệ nhanh chóng đáp lời: "Không sai nhưng hiện giờ ta cũng chỉ tung ra được một chiêu mà thôi! Hơn nữa ta cũng không nắm chắc thành công!"
Sở Hiên lạnh nhạt mở miệng nói: "Tôi sẽ làm mồi dụ mong cô hãy xuất thủ đúng lúc. Nếu không chúng ta khó mà sống về chủ thần không gian. Hẳn là cô không muốn Trịnh Xá chết chứ?"
La Lệ cắn chặt hàm răng lên tiếng: "Vậy ngươi mau nói cho ta biết kế hoạch của ngươi..."
"Ầm" một âm thanh lớn vang lên. Lý Sơn lúc này nhảnh tránh thoát khỏi một cú đấm vô cùng to lớn của một con cương thi không lồ. Chiêm Lam lo lắng lên tiếng nói: "Lý đại ca anh không sao chứ?"
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: "Không có sao! Em yên tâm đi anh vẫn còn rất mạnh đấy em có muốn tối này chúng ta thử một chút không?"
Chiêm Lam đỏ mặt tức giận mắng: "Đến nước này rồi mà vẫn còn thích nói linh tinh!"
Minh Yên Vi khinh bỉ nói: "Nam nhân đều là như vậy đến chết rồi vẫn còn muốn giữ lòng tự trọng. Chỉ cần ngươi có thể cầu xin ta, ta không ngại giúp ngươi một tay!" Nàng hiển nhiên đang động dụng trước nam nhân này. Hắn rõ ràng không muốn ba nữ nhân đi vào nguy hiểm tự mình đánh với đối thủ mặc dù trong mắt Minh Yên Vi hắn là một nam nhân đạo đức giả cùng với ngu ngốc nhưng nàng lại không có chút ghét chút nào cả.
Lý Sơn nhếch miệng cười: "Không cần thiết đâu!?"
Nghe thấy thế Minh Yên Vi cùng là hừ lạnh một câu. Chiêm Lam thì khuôn mặt lo lắng nhìn từ xa. Với thực lực của nàng hẳn khó mà chống đỡ. Triệu Anh Không thì đang nhìn chăm chú về phía trước.Nàng không ngờ thực lực của mình so với hai người trước mặt này kém lại xa như vậy. Nàng bàn tay nắm càng chặt. Lý Sơn cái vấn đề này hắn cũng là muốn Triệu Anh Không nhìn thấy thực lực một phần của hắn. Tất nhiên là hắn không muốn bảy ra toàn bộ thực lực của bản thân đơn giản có hai lý do. Lý do thứ nhất là hắn không muốn chủ thần tăng lên độ khó. Lý do thứ hai vô cùng quan trọng hắn không muốn đả kích Triệu Anh Không quá lớn. Hắn muốn nàng cố gắng chứ không phải nhìn thấy thực lực như thế mà tâm tỉnh trở lên không tốt...
"Hồng" còn mèo đen hóa thành một bóng đen hướng thẳng Lý Sơn đánh tới. Tốc độ vô cùng nhanh. Lý Sơn nhếch miệng cười. Cùng lúc đó từ móng tay của nữ quỷ bắn ra liên tục những hắc khí có tính xuyên thấu cùng hủ thực vô cùng mạnh. So với lục mạch thần kiếm của Sơ Hiên thì có phần nhỉnh hơn thì phải. Lý Sơn không thèm tránh. Một tiếng va chạm lớn nổ ra, Chiêm Lam lo lắng hét lớn: "Lý đại ca!"
"Hống" cùng lúc đó là tiếng của một con thú kêu đau đớn. Nó nhanh chóng nhảy ra nhưng lúc này thân thể nó lại không chịu được lảo đảo ngã xuống đất. Lý Sơn lúc này xuất hiện trong đám bụi. Quay quanh thân thể hắn là chính thanh hắc hỏa kiếm giống như hắc pha lê vậy hơn nữa còn bốc ra hỏa lực vô cùng bá đạo. Lý Sơn nhìn về phía con mèo đen. Các thanh kiếm đột nhiên di chuyển lên phía đầu của Lý Sơn, các thanh kiếm bắn về phía con mèo đen, tốc độ của kiếm bay ra nhanh như điện xẹt vậy,
"Hống" mèo đen lảo đảo ngã xuống. Lý Sơn lúc này cũng nghe thấy giọng âm lãnh của chủ thần vang lên báo hiệu hắn tiêu diệt một căn nguyên của chú oán.
"Chết tiệt!" nữ nhân thành thục Mei hét lên một tiếng. Hai tay huy động. Cùng lúc đó từ bàn tay của nàng bắn ra bốn con thủy long vô cùng lớn. Hơn nữa Lý Sơn cảm nhận được thủy long chứa đựng hàn khí vô cùng bá đạo. Hắn nhanh chóng dùng một cú Trick di dời sang một bên tránh thoát. Cùng lúc đó một quả đẩm lớn đấm về phía hắn. Thủy long lao thẳng về phía mặt đất, bất quá mỗi chỗ nó đi qua đều kết thành băng.
"Ầm" cùng lúc đó bàn tay khổng lò đánh thẳng hướng Lý Sơn. Chiêm Lam lo lắng hét lên: "Lý đại ca, Minh Yên Vi tỷ tỷ, tỷ làm gì vậy buông muội ra?"
Minh Yên Vi lên tiếng an ủi nói: "Yên tâm đi hắn chưa có chết đâu!? Người ta có câu nói người tốt sống không thọ a! Còn xấu xa như hắn thì đúng là di họa ngàn năm!"
Đám bụi từ từ tản đi. Lý Sơn lúc này dùng kiếm nâng lên đơ cánh tay của quỷ hồ Kayako. Lý Sơn khó chịu, hắn dùng lực mạnh đẩy bắn bàn tay của Kayako ra. Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng nói: "Cô làm cho tôi khó chịu rồi đấy, Mei Haruka a!?"
Thanh Yamato của Lý Sơn phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt. Hắn cũng không nói quá nhiều chỉ lẩm bẩm rất nhỏ một câu: "Thứ nguyên liên hoàn trảm?"
Hàng loạt trong không gian xuất hiện các hắc cầu. Mei cảm giác được nguy hiểm nhanh chóng nhảy khỏi quỷ hồn tránh thoát. "Xoẹt, xoẹt..." quỷ hồn ngay lập tức bị Lý Sơn chém thành nhiều mạnh, hắn lạnh lùng nhìn về phía Mei đang muốn bỏ chạy hắn nhếch miệng nói: "Muốn trốn sao?".
"Hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt toàn bộ căn nguyên của chú oán toàn đội đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm tưởng thưởng..."
Lý Sơn nhếch miệng cười nói. Nhưng hắn không thực sự muốn tha cho Mei vì hắn biết nàng nhưng cũng là một điểm tưởng thưởng lớn a. Lý Sơn trong tay nhẹ nhàng cầm thanh Yamato. Một quả cầu đen chiếu vào người Mei. Mei cố gắng lách người tránh thoát nhưng hàng loạt vết chém được chém ra. Mei từ trên không trung ngã xuống. Nữ nhân va đập trên đất phát ra một âm thanh trầm thấp.
Lý Sơn từ từ cầm trong tay thanh Yamato bước đến. Bất ngờ một người đứng ra chắn trước người của hắn và Mei. Lý Sơn nhếch miệng nói: "Lại là cô sao?"
Thiếu nữ hét lớn giương cung lên nói: "Ác ma tránh xa đại tỷ của ta ra!"
Lý Sơn chẳng thèm nghe những lời này hắn lẳng lặng đi về phía thiếu nữ. Thiếu nữ liên tục đưa cung về phía hắn bắn nhưng hắn dễ dàng tránh thoát. Lý Sơn nhẹ nhàng vừa đi vừa đáp lời nói: "Cô hẳn nhìn ra những thứ đó nãy giờ a. Vậy cô không biết chị cô dùng quỷ hồn giết chết bao nhiêu người không. À không đúng là gia tộc Abeno của cô mới đúng! Chẳng lẽ cố không biết chuyện này!?"
Thiếu nữ nghe xong thế khuôn mặt tỏ ra trắng bệch: "Ta cũng vừa mới biết nhưng chị ấy là chị của ta.Ta nhất định sẽ không cho ngươi giết chết chị ấy!"
Nữ nhân Mei lúc này khụ ra một bụm máu lên tiếng: "Hana muội tránh ra!"
Hana giương cùng về phía Lý Sơn lại bắn ra một phát cung: "Đại tỷ em nhất định sẽ bảo vệ chị!"
"Ta nói ngươi cút ra ngoài có nghe không hả. Nếu như ngươi còn coi ta là chị của người mau cút sang một bên!" Mei quát lớn với Hana. Hana nhìn nữ nhân Mei nhưng không dám trái lệnh. Mei nhìn về phía Lý Sơn, nữ nhân ho ra một bụng máu lên tiếng cầu khẩn: "Chuyện này tất cả do ta và gia tộc của ta gây ra chỉ cầu ngươi có thể tha chết cho muội muội của ta. Nó nhưng là vô tội!"
Hana lúc này bắt đầu quỳ xuống cầu xin Lý Sơn: "Cầu ngươi, cầu ngươi tha cho tỷ tỷ ta một co đường sống. Nàng nhưng là người đối với ta tốt nhất trên đời này!"
Lý Sơn nhếch miệng, hai tay hắn túm lấy cằm Hana nhếch miệng nói: "Chuyện gì cũng có thể làm sao?" Nghe thấy thế Hana khẽ gật đầu. Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn nhìn về phía đồng hồ nói: "Có lẽ ta nên thu lợi nhuận tại lần gặp gỡ sau rồi cô bé!"
Nói đến đấy mấy người Chiêm Lam, Minh Yên Vi, Triệu Anh Không cùng Lý Sơn biến mất.
Sở Hiên bắt đầu sử dụng tốc độ của mình thu hút đám quỷ hồn cao lớn. Hiện nay chỉ còn ba con quỷ hồn. Nhưng ba con quỷ hồn này lại to hơn mấy con trước họ đánh rất nhiều. Trương Kiệt cắn răng nói: "Đáng chết mỗi lần chúng ta tiêu diệt một con thì những con khác lại trở lên mạnh hơn. Con mẹ ngươi chủ thần!" Trương Kiệt mặc kệ bị chủ thần đề kỳ trừ điểm tưởng thưởng hắn điên cuồng hét lên.
La Lệ hét lên một tiếng dài. Hai cánh của nàng vũ động. Nàng điên cuồng bay về phía trên trời, liên tục cố gắng tránh né và dùng mòng vuốt giết chết đám quỷ hồn. Trịnh Xá lo lắng hét lên: "Lệ nhi người làm cái gì vậy!"
La Lệ không đáp lời. Thiếu nữ cắn chặt răng từ trên trời phi xuống, hai tay xuất hiện hai tiểu quang cầu. Nàng điên cuồng áp súc cùng với sử dụng hai tay bắt đầu nén chúng vào nhau. Trịnh Xá hét lên: "Lệ Nhi không..."
Sở Hiên vận cực hạn siêu năng lực của mình nhành chóng trốn chạy khỏi vị trí ấy. La Lệ lúc này từ trên không trung rơi tự do xuống dưới. Hai tay nàng nén chặt lại, hiện ra một quả cầu bằng nắm tay. Thiếu nữ nở ra một nụ cười. Thiếu nữ lao thẳng về phía trung tâm của ba quỷ hồn cao lớn.
"Oanh, oanh..." một phát nổ vô cùng lớn vang lên. Một khói bụi mờ mịt. Trịnh Xá điên cuồng hét lớn, mắt của hắn đã trở thành mờ đục. Hắn hướng về phía đám bụi lao đến. Bụi lúc này xua tan xuất hiện một con quỷ vô cùng cao lớn bất quá nữ quỷ cả người vô cùng trật vật. Trịnh Xá điên cuồng sử dụng ra "Bạo tạc" mặc cho thân thể mình bị phá hứ. Hắn hét lớn một tiếng sử xuất ra toàn lực chém ra một đao về giữa ngực của một nữ quỷ.
Nữ quỷ lảo đảo với vài vết đao. Lúc này trên ngực của nữ quỷ đã xuất hiện một vết rạch lớn, nữ quỷ Kayako xuất hiện ở giữa ngực khuôn mặt khó chịu vặn vẹo. Trịnh Xá muốn bồi thêm một đao nữa nhưng một bàn tay đã bạt hắn bắn về một phía. Sở Hiên hét lớn: "Zero!"
Zero nhanh chóng sử dụng nguồn năng lượng của mình hướng thẳng trái tim nữ quỷ bắn ra một phát.
"Hoàn thành nhiệm vụ bắt đầu trở về chủ thần không gian!" đây là âm thanh cuối cùng mà mọi người nghe thấy...
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn nhìn về phía nữ nhân tên Mei kia, hắn cười khẩy, phẩy phẩy tay lên tiếng: "Này này, gì thì họ cũng chưa chết nga!" hắn chỉ về phía đám thiếu nữ đang nằm la liệt ở dưới.Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng nói: "Gì thì gì cô cũng để họ rời đi trước khi chiến đấu chứ hả?"
Nữ nhân thành thục Mei lúc này hơi cau mày nhìn về phía đám nữ nhân phía dưới. Nàng trầm ngâm một chút, đám thiếu nữ lúc này bắt đầu tỉnh lại. Một thiếu nữ quần áo rách rưới, trên người nàng đầy vết thương hư nhược, nàng cố gắng lết thân thể đang chằng chịt các vết thương mà bò dậy. Thiếu nữ nhìn thấy nữ nhân thành thục thì khuôn mặt biểu lộ khá là kỳ quặc có mừng rỡ, có xấu hổ... chính xác là đầy đủ dư vị. Thiếu nữ thều thào trong miệng nói: "Đại tỷ!"
Nữ nhân thành thục Mei phất tay lên tiếng nói: "Các em không phải là đối thủ của hắn. Mau rời khỏi đây, công việc của các em dừng lại ở đây được rồi! Chị sẽ toàn quyền phụ trách việc này!"
Thiếu nữ Hana lúc này lên tiếng phản bác nói:"Nhưng đại tỷ..."
Ngay sau đó nữ nhân thành thục Mei quát lớn: "Im lặng, mau rời khỏi đây, đây là mệnh lệnh của ta. Em có cần phải để chị nhắc lại một lần nữa không?"
Thiếu nữ Hana cắn răng chặt một cái. Nàng nhìn về phía Lý Sơn. Thiếu nữ trầm ngâm nhìn hắn một chút rồi bắt đầu cùng đồng bạn rời khỏi. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: "Có vẻ như cô có một bị trí rất cao trong gia tộc Abe của cô thì phải!?" Lý Sơn mỉm cười nói: "Vậy đến đây để cho tôi xem khả năng của cô nào?"
"Hừ" nữ nhân thành thục Mei lạnh lùng phất trong tay một tờ giấy trắng. Lúc này một chiếc quan tài hiện ra. Cùng lúc đó chiếc quan tài bắt đầu mở ra.Nó bốc ra khói đen nhè nhẹ. Một nữ nhân mặc một bộ y phục màu trắng từ trong chiếc quan tài bước ra. Trên mặt nàng gắn đầy bùa chú các loại. Hơn nữa trên trán còn ẩn ẩn phát ra quang mang hình mặt trăng.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: "Ha, vậy ra hai căn nguyên của chú oán đều ở chỗ cô sao? Vậy cũng tốt!" Lý Sơn đưa kiếm vào vỏ gạt gạt tay, hắn liên tục đấm đá biểu diễn vài đường võ thuật. Hắn đưa tay lên gạt mũi một cái, đứng tư thế trung bình tấn hướng về nữ nhân lên tiếng với giọng điệu có chút khinh bỉ: "Đến đây nào Mei Haruka... à còn có Black Kitty và Usagi nữa chứ?"
(Mei Haruka một diễn viên đóng phim XXX nổi tiếng của Nhật Bản. Kitty một loài mèo khá là dễ thương. Usagi nhân vật thủy thủ mặt trăng trong bộ truyện tranh của Nhật Bản tên là Sailor Moon. Usagi là một cô bé khá là ngốc nghếch, hậu đậu nhưng lại là công chúa mắt trăng. Điểm đặc biệt của Usagi là trên trán có một hình trăng lưỡi liềm...)
Nữ nhân Mei khó chịu hai tay huy động những lá bùa. Hình mặt trăng trên trán của cương thi Kayako bắt đầu sáng lên. Người nữ quỷ bắt đầu phát ra quang măng nồng đậm. Thân hình bắt đầu lớn dần. Cả thân hình lớn cả chục trượng mới dừng lại. Cương thi quỷ hống một tiếng vô cùng lớn. Lý Sơn lấy vạt áo che lại bản thân. Hắn nhìn thấy xuất hiện trước mắt hắn là một quỷ hồn cao lớn. Nữ nhân thành thục Mei đang đứng ở trên bả vai của quỷ hồn. Lý Sơn phất tay một cái lạnh lùng nói: "Mùi thật là khó chịu đấy!" Hắn hướng ngón tay trỏ về phía nữ nhân Mei lên tiếng nói: "Vậy hãy cho tôi thấy cô có thể làm gì?"
Hai tay nữ nhân Mei huy động, con meo đen bắt đầu phun hướng về phía Lý Sơn một đoàn hắc khí, cùng lúc đó Kayako dùng bàn chân to lớn hướng Lý Sơn đạp xuống. Lý Sơn nhếch miệng cười: "Lại là một đòn liên thủ sao?"
Chiêm Lam khuôn mặt tỏ ra vô cùng lo lắng hét lớn: "Lý đại ca anh phải cẩn thận!"
………………………………………… � �..
Một đám người đang liên tục nổ súng về phía một đám nữ quỷ màu trắng đang điên cuồng hướng họ bò tới. Một nam nhân người Nga cao lớn trong tay khẩu súng phát ra ánh sáng sau đó nó hóa thành một khẩu pháo cỡ nhỏ. Hắn đưa lên vai vác nhìn thẳng hướng về phía đám nữ quỷ đang bò tới. Hắn nhẹ nhàng bóp cò một cái, một quả cầu sáng bắn về phía mấy nữ quỷ. Viên cầu sáng va chạm vào đất tạo ra một vụ nổ vô cùng lớn: "Oanh, oanh..."
Một người khác bên cạnh hắn là Trương Kiệt không ai khác quát lên: "Bá Vương ngươi điên à!" Trương Kiệt lúc đó bị dư âm không nhẹ nên chửi đổng lên.
Bá Vương ha hả cười lớn: "Trương Kiệt, ngươi nói gì vậy? Mấy khi chúng ta được vui vẻ như thế này hả?"
Trương Kiệt thầm chửi nhỏ: "Ngươi thật là điên quá!" Hắn thầm mắng trong lòng: "Lý Sơn là một tên điên sẵn rồi không ngờ người hắn thuê cũng là một đám không bình thường!"
Trịnh Xá lúc này liên tục vung đao trảm vào đám quỷ hồn. Hiển nhiên đám quỷ hồn còn không có chết hết. Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: "Số lượng quỷ hồn sau mỗi lần chúng ta giết được một lần. Lần sau chúng lại tăng thêm mấy chục con..."
Sở Hiên lúc này không dễ chịu gì. Hắn không có cảm xúc về mệt mỏi nhưng mà cơ thể vẫn biểu hiện cho hắn biết hắn đang vô cùng mệt mỏi. Thân thể của hắn đã ướt đẫm mồ hôi. Hai tay hắn điên cuồng huy động với lực lượng lần này nhiều hơn lúc trước họ chiến đấu rất nhiều. Hiển nhiên lần này họ bỏ ra cái giá vô cùng lớn rồi. Nhưng kỳ lạ là hai thiếu nữ Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lại không cảm giác được chút mệt mỏi, dường như càng đánh càng hăng vậy. Lúc này, hai tay và hai chân Dạ Nguyệt điên cuồng nhảy nhót những vũ điệu hip hop trong đám quỷ hồn. Đạn từ hai chân cùng với tay nàng điên cuồng bắn ra đen kịt cả một khu vực. Hiển nhiên không ai muốn tiếp cận Dạ Nguyệt lúc này rồi. Muốn chết hay sao mà tiếp cận lúc này?
Mấy người thở ra một hơi nói: "Hết rồi sao?"
Sở Hiên nhìn lên đồng hồ, chỉ còn 30 phút nữa là họ sẽ trở về không gian chủ thần. Hắn nhìn thấy cánh cửa kiểu Nhật Bản đang từ từ mở ra. Lúc này mọi chuyện quả thực vẫn diễn ra như lúc trước. Nhưng khi nam nữ quỷ đi ra, lần này chúng lại tách ra biến thành bảy cặp riêng biệt. Trương Kiệt hét lên: "Con mẹ nó ta biết mà, chủ thần không dễ dàng cho chúng ta kiếm điểm như vậy hẳn là chứa một chiếc bẫy chờ chúng ta rơi vào đi. Bây giờ thì tốt rồi..."
Sở Hiên lên tiếng nói: "Ta sẽ lo một, Hàn Nguyệt sẽ lo một, Dạ Nguyệt sẽ lo một, Trịnh Xá lo một, La Lệ lo một, Trương Kiệt ngươi lo một còn Anorld sẽ lo một, Zero và Bá Vương sẽ bắn yểm trợ... Mọi người không có ý kiến gì chứ?"
Trương Kiệt hét lên nói: "Ngươi, tên chết tiệt này, giờ chúng ta rơi vào tình trạng này không phải do cái ý kiến chết tiệt của ngươi ư?"
Trịnh Xá lên tiếng phản bác nói: "Được rồi mọi người mau dừng lại, chúng ta nhanh chóng tập trung đi. Đám quỷ hồn đã đến rồi!" Nghe thấy thế Trương Kiệt cũng chỉ hừ lạnh một tiếng.
Hàn Nguyệt rất nhanh trở lại nơi mọi người ở. Lần này nàng phải rời việc bảo vệ Zero lại bởi vì quỷ hồn lần này không hề ít chút nào. Chính xác mà nói thực lực của họ dù sao cao đến đâu nhưng mấy ngày qua liên tục kiếm được điểm tưởng thưởng cũng làm cho họ khá là hưng phấn. Lại nghe đề kỳ của Sở Hiên kiếm thật nhiều điểm tưởng thưởng thế nên giờ họ mới mắc vào tình trạng kẹt này.
Hai tay Sở Hiên huy động, điên cuồng kiếm khí bắn ra. Hai quỷ hồn đều bị hắn bắn nát không còn thân xác. Cùng lúc đó bên kia Trịnh Xá cũng huy đao xoay tròn làm một màn xoay đao vô cùng đẹp. Trên người hắn cũng toàn là mồ hôi. Về phần La Lệ thì dễ dàng hơn, móng vuốt của Succubus vô cùng linh động có thể dễ dàng giết chết quỷ hồn, nó chẳng khác gì một phần thân thể của nàng vậy. Trương Kiệt tỏ vẻ khá chật vật nhưng cũng dễ dàng vượt qua. Dạ Nguyệt thì không cần phải nói. Hàn Nguyệt xoay tròn tam khúc côn trên đầu tạo thành một quả cầu băng bao bọc bản thân. Cả hai quỷ hồn vừa xuất thủ thì bị quả cầu băng nghiền bấy.
La Lệ lúc này hét lên: "Còn một cặp quỷ bên Anorld!". Anord lúc này cả người hắn đều là mồ hôi. Các bộ vị của hắn bị chém đều chui vào trong bụng của hắn. Anorld điên cuồng nổ súng về phía hai quỷ hồn. Quỷ hồn bị hắn bắn chết. Lúc này hắn mới ngã xuống đất. Sở Hiên nhìn chăm chú về phía người nhân tạo của mình đáng tiếc hắn lại không có bất kỳ tình cảm gì.
Kết thúc đợt thứ năm công kích. Kế tới đợt thứ sáu công kích. Lúc này bảy người gồm Trịnh Xá, La Lệ, Sở Hiên, Hàn Nguyệt, Dạ Nguyệt, Zero, Trương Kiệt đều phun ra một bụng máu đen.
Trịnh Xá hét lên nói: "Sở Hiên, kinh văn!"
Sở Hiên đưa ra kinh văn ấn vào bụng mình. Phật quang trên kinh văn lúc này đã khá là ảm đạm. Hắn ném cho Trịnh Xá. Trịnh Xá nhịn đau nhanh chóng chạy về phía La Lệ dùng kinh phật ấn lên bụng nàng. La Lệ hét lên đau đớn. Trịnh Xá lo lắng lên tiếng hỏi: "Lệ Nhi ngươi làm sao vậy!?"
Nàng cắn chặt răng nói: "Lực lượng của em bị kinh phật khắc chế!"
Trịnh Xá khuôn mặt tái xanh lấy ra kinh phật lo lắng hỏi: "Lệ nhi, em không sao chứ?"
Trên miệng La Lệ trào ra ít máu, nàng gấp gáp nói: "Anh mau đưa kinh phật cho mọi người, em không có sao. Mặc dù kinh phật đả thương em nhưng quỷ hồn cũng bị nó tiêu diệt!"
Trịnh Xá nghe thấy thế thì gật đầu, hắn nhanh chóng chạy tới chỗ Trương Kiệt dùng kinh phật ấn vào bụng của Trương Kiệt. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt cùng với Zero biết nếu như vậy chờ đợt mình chỉ có chết mà thôi. Bàn tay Zero lóe ra điện hắn hướng thẳng bụng mình đấm ra một đấm. Dạ Nguyệt và Hàn Nguyêt cũng tự hạ ngoan thủ thẳng bụng mình đấm ra một cú vô cùng mạnh. Nhưng so về sức sống của mọi người thì hai nữ nhân này hiển nhiên là ngưu bức nhất.
Sở Hiên liên lạc nói với Bá Vương nói: "Có tất cả bao nhiêu viên đạn chữa thương?"
Bá Vương nhàn nhạt đáp lời: "Ta còn ba viên mà thôi!"
Sở Hiên cắn chặt răng nói: "Bắn cho La Lệ, Trịnh Xá và Zero mỗi người một viên!"
Bá Vương nghe thấy thế gật đầu. Hắn từ bên hông rút ra một khẩu súng rồi lấy một viên đạn hướng về phía La Lệ bắn một phát súng. Đạn ghim vào thân thể La Lệ nhưng La Lệ không cảm thấy đau. Nàng cảm thấy toàn thân thư thái. Vết thương trên bụng nhanh chóng liền lại. Trịnh Xá nhận phát đạn của Bá Vương cũng là như thế. Zero cũng vậy. Bá Vương lúc này cả người hư thoát lực ngồi xuống đất. Hiển nhiên ma lực tiêu hao vô cùng lớn. Sở Hiên hắn tính toàn không sai chút nào, lần này quỷ hồn tấn công tất cả bảy người. Thế nên Sở Hiên mới phòng bị để cho Bá Vương giữ lại ma lực. Không ngờ lần này bắn ra ba viên đạn chữa thương cả người Bá Vương đều trở nên thoát lực.
Lúc này một đám người xuất hiện, bảy Kayako đứng giữa đám đông. Sở Hiên từ trong nhân trữ vật không gian lấy ra một quả mìn ném thẳng về phía đám người. "Oanh..." quả mình phát ra tiếng nổ lớn. Mọi người bắt đầu giật mình tỉnh lại. Họ điên cuồng bỏ chạy. Từ phía xa xa mấy người Trịnh Xá đều nghe thấy tiếng hú của cảnh sát. Trịnh Xá lo lắng lên tiếng hỏi: "Cảnh sát a, chúng ta phải làm sao đây?"
Sở Hiên phất tay nâng lên mắt kính: "Chúng ta sắp trở về rồi! Bỏ qua sự tồn tại của họ đi. Với bảy quỷ hồn chúng ta cũng không có thời gian phân tâm đi đối phó cảnh sát!"
"Hống" bảy nữ quỷ cùng vươn cao biến thành khổng lồ. Chúng hống khiếu lên một tiếng. Khuôn mặt của chúng lúc này vô cùng âm trầm. Zero không do dự sạc nguồn điện về phía khẩu súng ngắm của mình. "Bang" một tiếng súng nổ vang lên. Ngay một con nữ quỷ bị hắn bắn thủng tim bắt đầu tan biến. Nhưng điều kỳ lạ là sau khi chúng chết sáu con quỷ kia đều trở lên to hơn một chút.
"Oanh, oanh..." sáu nữ quỷ còn lại đều hướng về phía mấy người Trịnh Xá tung ra một bàn tay cùng với bàn chân tấn công về phía họ. Mấy nữ quỷ còn điên cuồng há miệng phun ra một lượng lớn oán linh. Oán linh điên cuồng đánh về phía đám Trịnh Xá.
Hàn Nguyệt lúc này nhanh chóng rút về phía Zero bảo vệ hắn an toàn. Bá Vương lúc này cũng vô cùng chật vật chống trả hoàn toàn là sử dụng nguốn nội lực ít ỏi của bản thân mà duy trì. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lúc này hét lên một tiếng. Cả người họ biến thành một nữ quỷ, chính xác là không còn hình người, thân thể bắt đầu mọc ra lân giáp của một con quỷ chính gốc. Dạ Nguyệt và Hàn Nguyệt điên cuồng tung ra các cú chém cùng với súng bắn.Mọi người thoáng kinh ngạc nhưng cũng không có để ý.
Sở Hiên hét lớn: "La Lệ mau dùng tinh thần lực kết nối với tôi!"
La Lệ ngay lập tức liên kết với Sở Hiên. La Lệ lên tiếng nói: "Ngươi có chuyện gì mau nói đi!"
Sở Hiên nhàn nhạt nói, giọng không mang theo tình cảm:"Cô có khế ước nên hẳn Trịnh Xá còn sống vẫn có thể hồi sinh được!"
La Lệ ngay lập tức lên tiếng nói: "Không sai ngươi muốn nói gì?"
Sở Hiên nhàn nhạt lên tiếng: "Chiêu bạo viêm cầu của Lý Sơn cô vẫn có thể sử dụng chứ?"
La Lệ nhanh chóng đáp lời: "Không sai nhưng hiện giờ ta cũng chỉ tung ra được một chiêu mà thôi! Hơn nữa ta cũng không nắm chắc thành công!"
Sở Hiên lạnh nhạt mở miệng nói: "Tôi sẽ làm mồi dụ mong cô hãy xuất thủ đúng lúc. Nếu không chúng ta khó mà sống về chủ thần không gian. Hẳn là cô không muốn Trịnh Xá chết chứ?"
La Lệ cắn chặt hàm răng lên tiếng: "Vậy ngươi mau nói cho ta biết kế hoạch của ngươi..."
……………………………………..
"Ầm" một âm thanh lớn vang lên. Lý Sơn nhảy thoát khỏi một cú đấm vô cùng to lớn của một con cương thi không lồ. Chiêm Lam lo lắng lên tiếng nói: "Lý đại ca anh không sao chứ?"
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: "Không có sao! Em yên tâm đi anh vẫn còn rất mạnh đấy, nếu em có muốn tối này chúng ta thử một chút không?"
Chiêm Lam đỏ mặt tức giận mắng: "Đến nước này rồi mà vẫn còn thích nói linh tinh!"
Minh Yên Vi khinh bỉ nói: "Nam nhân đều là như vậy đến chết rồi vẫn còn muốn giữ lòng tự trọng. Chỉ cần ngươi có thể cầu xin ta, ta không ngại giúp ngươi một tay!" Nàng hiển nhiên đang động dụng trước nam nhân này. Hắn rõ ràng không muốn ba nữ nhân đi vào nguy hiểm tự mình đánh với đối thủ mặc dù trong mắt Minh Yên Vi hắn là một nam nhân đạo đức giả cùng với ngu ngốc nhưng nàng lại không có chút ghét chút nào cả.
Lý Sơn nhếch miệng cười: "Không cần thiết đâu!?"
Nghe thấy thế Minh Yên Vi cùng là hừ lạnh một câu. Chiêm Lam thì khuôn mặt lo lắng nhìn từ xa. Với thực lực của nàng hẳn khó mà chống đỡ. Triệu Anh Không thì đang nhìn chăm chú về phía trước.Nàng không ngờ thực lực của mình so với hai người trước mặt này kém lại xa như vậy. Bàn tay nàng nắm càng chặt. Lý Sơn cũng là muốn Triệu Anh Không nhìn thấy một phần thực lực của hắn. Tất nhiên là hắn không muốn bày ra toàn bộ thực lực của bản thân, đơn giản có hai lý do. Lý do thứ nhất là hắn không muốn chủ thần tăng lên độ khó. Lý do thứ hai vô cùng quan trọng, hắn không muốn đả kích Triệu Anh Không quá lớn. Hắn muốn nàng cố gắng chứ không phải nhìn thấy thực lực như thế mà tâm tình trở lên không tốt...
"Hồng" còn mèo đen hóa thành một bóng đen hướng thẳng Lý Sơn đánh tới. Tốc độ vô cùng nhanh. Lý Sơn nhếch miệng cười. Cùng lúc đó từ móng tay của nữ quỷ bắn ra liên tục những hắc khí có tính xuyên thấu cùng hủ thực vô cùng mạnh. So với lục mạch thần kiếm của Sơ Hiên thì có phần nhỉnh hơn thì phải. Lý Sơn không thèm tránh. Một tiếng va chạm lớn nổ ra, Chiêm Lam lo lắng hét lớn: "Lý đại ca!"
"Hống" cùng lúc đó là tiếng của một con thú kêu đau đớn. Nó nhanh chóng nhảy ra nhưng lúc này thân thể nó lại không chịu được lảo đảo ngã xuống đất. Lý Sơn lúc này xuất hiện trong đám bụi. Quay quanh thân thể hắn là chính thanh hắc hỏa kiếm giống như hắc pha lê vậy hơn nữa còn bốc ra hỏa lực vô cùng bá đạo. Lý Sơn nhìn về phía con mèo đen. Các thanh kiếm đột nhiên di chuyển lên phía đầu của Lý Sơn, các thanh kiếm bắn về phía con mèo đen, tốc độ của kiếm bay ra nhanh như điện xẹt vậy,
"Hống" mèo đen lảo đảo ngã xuống. Lý Sơn lúc này cũng nghe thấy giọng âm lãnh của chủ thần vang lên báo hiệu hắn tiêu diệt một căn nguyên của chú oán.
"Chết tiệt!" nữ nhân thành thục Mei hét lên một tiếng. Hai tay huy động. Cùng lúc đó từ bàn tay của nàng bắn ra bốn con thủy long vô cùng lớn. Hơn nữa Lý Sơn cảm nhận được thủy long chứa đựng hàn khí vô cùng bá đạo. Hắn nhanh chóng dùng một cú Trick di dời sang một bên tránh thoát. Cùng lúc đó một quả đẩm lớn đấm về phía hắn. Thủy long lao thẳng về phía mặt đất, bất quá mỗi chỗ nó đi qua đều kết thành băng.
"Ầm" cùng lúc đó bàn tay khổng lồ đánh thẳng hướng Lý Sơn. Chiêm Lam lo lắng hét lên: "Lý đại ca, Minh Yên Vi tỷ tỷ, tỷ làm gì vậy buông muội ra?"
Minh Yên Vi lên tiếng an ủi nói: "Yên tâm đi hắn chưa có chết đâu!? Người ta có câu nói người tốt sống không thọ! Còn xấu xa như hắn thì đúng là di họa ngàn năm a!"
Đám bụi từ từ tản đi. Lý Sơn hiện đang nâng kiếm lên, đỡ cánh tay của quỷ hồ Kayako. Lý Sơn khó chịu, hắn dùng lực mạnh đẩy bắn bàn tay của Kayako ra. Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng nói: "Cô làm cho tôi khó chịu rồi đấy, Mei Haruka a!?"
Thanh Yamato của Lý Sơn phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt. Hắn cũng không nói quá nhiều chỉ lẩm bẩm rất nhỏ một câu: "Thứ nguyên liên hoàn trảm?"
Trong không gian xuất hiện hàng loạt các hắc cầu. Mei cảm giác được nguy hiểm nhanh chóng nhảy khỏi quỷ hồn tránh thoát. "Xoẹt, xoẹt..." quỷ hồn ngay lập tức bị Lý Sơn chém thành nhiều mảnh, hắn lạnh lùng nhìn về phía Mei đang muốn bỏ chạy hắn nhếch miệng nói: "Muốn trốn sao?".
"Hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt toàn bộ căn nguyên của chú oán, toàn đội đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm tưởng thưởng..."
Lý Sơn nhếch miệng cười nói. Nhưng hắn không thực sự muốn tha cho Mei vì hắn biết nàng cũng là một điểm tưởng thưởng lớn a. Lý Sơn trong tay nhẹ nhàng cầm thanh Yamato. Một quả cầu đen chiếu vào người Mei. Mei cố gắng lách người tránh thoát nhưng hàng loạt vết chém được chém ra. Mei từ trên không trung ngã xuống. Nữ nhân va đập trên đất phát ra một âm thanh trầm thấp.
Lý Sơn từ từ cầm trong tay thanh Yamato bước đến. Bất ngờ một người đứng ra chắn trước người của hắn và Mei. Lý Sơn nhếch miệng nói: "Lại là cô sao?"
Thiếu nữ hét lớn giương cung lên nói: "Ác ma tránh xa đại tỷ của ta ra!"
Lý Sơn chẳng thèm nghe những lời này hắn lẳng lặng đi về phía thiếu nữ. Thiếu nữ liên tục đưa cung về phía hắn bắn nhưng hắn dễ dàng tránh thoát. Lý Sơn nhẹ nhàng vừa đi vừa đáp lời nói: "Cô hẳn nhìn ra những thứ đó nãy giờ a. Vậy cô có biết chị cô dùng quỷ hồn giết chết bao nhiêu người không. À không, nói đúng hơn là gia tộc Abeno của cô mới phải chứ! Chẳng lẽ cô không biết chuyện này!?"
Thiếu nữ nghe xong thế thì khuôn mặt tỏ ra trắng bệch: "Ta cũng vừa mới biết nhưng chị ấy là chị của ta.Ta nhất định sẽ không cho ngươi giết chết chị ấy!"
Nữ nhân Mei lúc này khụ ra một bụm máu lên tiếng: "Hana muội tránh ra!"
Hana giương cùng về phía Lý Sơn lại bắn ra một phát cung: "Đại tỷ em nhất định sẽ bảo vệ chị!"
"Ta nói ngươi cút ra ngoài có nghe không hả. Nếu như ngươi còn coi ta là chị của người mau cút sang một bên!" Mei quát lớn với Hana. Hana nhìn nữ nhân Mei nhưng không dám trái lệnh. Mei nhìn về phía Lý Sơn, nữ nhân ho ra một bụng máu lên tiếng cầu khẩn: "Chuyện này tất cả do ta và gia tộc của ta gây ra chỉ cầu ngươi có thể tha chết cho muội muội của ta. Nó vô tội!"
Hana lúc này bắt đầu quỳ xuống cầu xin Lý Sơn: "Cầu ngươi, cầu ngươi tha cho tỷ tỷ ta một con đường sống. Nành là người đối với ta tốt nhất trên đời này!"
Lý Sơn nhếch miệng, hai tay hắn túm lấy cằm Hana nhếch miệng nói: "Chuyện gì cũng có thể làm sao?" Nghe thấy thế Hana khẽ gật đầu. Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn nhìn về phía đồng hồ nói: "Có lẽ ta nên thu lợi nhuận tại lần gặp gỡ sau rồi cô bé!"
Nói đến đấy mấy người Chiêm Lam, Minh Yên Vi, Triệu Anh Không cùng Lý Sơn biến mất.
Sở Hiên bắt đầu sử dụng tốc độ của mình thu hút đám quỷ hồn cao lớn. Hiện nay chỉ còn ba con quỷ hồn. Nhưng ba con quỷ hồn này lại to hơn mấy con trước họ đánh rất nhiều. Trương Kiệt cắn răng nói: "Đáng chết, mỗi lần chúng ta tiêu diệt một con thì những con khác lại trở lên mạnh hơn. Con mẹ ngươi chủ thần!" Trương Kiệt mặc kệ bị chủ thần đề kỳ trừ điểm tưởng thưởng hắn điên cuồng hét lên.
La Lệ hét lên một tiếng dài. Hai cánh của nàng vũ động. Nàng điên cuồng bay lên trên trời, liên tục cố gắng tránh né và dùng mòng vuốt giết chết đám quỷ hồn. Trịnh Xá lo lắng hét lên: "Lệ nhi người làm cái gì vậy!"
La Lệ không đáp lời. Thiếu nữ cắn chặt răng từ trên trời phi xuống, hai tay xuất hiện hai tiểu quang cầu. Nàng điên cuồng áp súc cùng với sử dụng hai tay bắt đầu nén chúng vào nhau. Trịnh Xá hét lên: "Lệ Nhi không..."
Sở Hiên vận cực hạn siêu năng lực của mình nhanh chóng trốn chạy khỏi vị trí ấy. La Lệ lúc này từ trên không trung rơi tự do xuống dưới. Hai tay nàng nén chặt lại, hiện ra một quả cầu bằng nắm tay. Thiếu nữ nở ra một nụ cười. Thiếu nữ lao thẳng về phía trung tâm của ba quỷ hồn cao lớn.
"Oanh, oanh..." một vụ nổ vô cùng lớn vang lên. Khói bụi mờ mịt. Trịnh Xá điên cuồng hét lớn, mắt của hắn đã trở thành mờ đục. Hắn hướng về phía đám bụi lao đến. Bụi lúc này xua tan xuất hiện một con quỷ vô cùng cao lớn bất quá nữ quỷ cả người vô cùng trật vật. Trịnh Xá điên cuồng sử dụng ra "Bạo tạc" mặc cho thân thể mình bị phá hư. Hắn hét lớn một tiếng sử xuất ra toàn lực chém ra một đao về giữa ngực của một nữ quỷ.
Nữ quỷ lảo đảo với vài vết đao. Lúc này trên ngực của nữ quỷ đã xuất hiện một vết rạch lớn, nữ quỷ Kayako xuất hiện ở giữa ngực, khuôn mặt khó chịu vặn vẹo. Trịnh Xá muốn bồi thêm một đao nữa nhưng một bàn tay đã đánh bạt hắn bắn về một phía. Sở Hiên hét lớn: "Zero!"
Zero nhanh chóng sử dụng nguồn năng lượng của mình hướng thẳng trái tim nữ quỷ bắn ra một phát.
"Hoàn thành nhiệm vụ bắt đầu trở về chủ thần không gian!" Đây là âm thanh cuối cùng mà mọi người nghe thấy...
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của M0-Sóc_Lệ
Lý Sơn lúc này xuất hiện trên quảng trường. Lúc này xuất hiện lần lượt có Sở Hiên, bá Vương, Zero, Tề Đằng Nhất, Minh Yên Vi, Triệu Anh Không, Trương Kiệt, Hàn Nguyệt, Dạ Nguyệt, Chiêm Lam và cả Trịnh Xả nữa nhưng không thấy xuất hiện La Lệ. Ngoài đám người Lý Sơn ra thì cả đám người Trịnh Xá vô cùng trật vật. Trịnh Xá là tệ hại nhất cả người đầy máu là máu, xương thân thể khắp người nát bấy. Trương Kiệt hét lớn: “C.mẹ ngươi chủ thần cho chúng ta toàn thân chữa trị điểm tưởng thưởng từ chính người nhìn trừ…”
Hành loạt đạo ánh sáng đều rơi vào mọi người. Duy chỉ có Lý Sơn rơi vào một chút thì ngay lập tức kết thúc chính xác thì hắn chả có chts nào tổn thương cả mà cần chủ thần chữa trị. Mọi người lúc này lơ lửng trong cột sáng. Lần này cả đám Trịnh Xá trị liệu vô cùng lâu. Lý Sơn khoanh tay lại ngước đầu nhìn lên cả đám. Lúc này đứng bên cạnh hắn là một đám nữ nhân trong đó có cổ điển nữ nhân, tiểu thí hài, cùng với ba bà vợ của Bá Vương. Lý Sơn chăm chú quan sát. Sau khi một đợt ánh sáng kết thúc thì ánh sáng trên cả đám người đều đổi màu xanh lá cây, ngoài trừ Trương Kiệt, Tề Đằng Nhất và Triệu Anh Không là không có mở ra cơ nhân tỏa, ngay cả Minh Yên Vi và Chiêm Lam cũng là mở ra cơ nhân tỏa. Lý Sơn thầm nói: “C.mẹ nó đây là tình trạng gì a?”
Trương Kiệt lúc này đã rơi xuống đất, một ổ điển mỹ nữ chạy về phía Trương Kiệt mạnh mẽ hôn lên đôi môi của hắn. Hai người bắt đầu một nụ hôn sâu. Triệu Anh Không lúc này hạ xuống tiến sát về phía Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng: “Tại sao họ chữa trị cơ nhân tỏa lại lâu như vậy?”
Lý Sơn nhếch miệng thở ra một hơi, không cần ngay lại nhìn Triệu Anh Không nói: “Họ là chữa trị cơ nhân tỏa mở ra có thể dẫn đến ghen khóa bị hỏng mất nên chủ thần mới dùng thời gian lâu như thế!”
Triệu Anh Không con mắt hơi tỏ ra nghi ngờ nói: “Là họ mở ra cơ nhân tỏa sao?”
Lý Sơn chẳng thèm nói chuyện với nàng. Thật sự hắn rất ghét Triệu gia a. Ba người Triệu gia đều là lừa hắn. Hắn quả thực không dễ dàng gì vui vẻ với người của Triệu gia. Triệu Anh Không lúc này cầm trong tay hai thanh Agni và Rudra yêu thích không thôi. Nàng nhìn chúng một chút rồi đưa hai tay về phía Lý Sơn: “Trả cho ngươi!”
Lý Sơn nhàn nhạt quay đầu lại nhìn một chút, hắn phẩy tay nói: “Giữ lại đi, từ giờ chúng là của cô!”
Triệu Anh Không bộ mặt nghi hoặc hướng về phía Lý Sơn nói: “Ngươi tặng cho ta ư? Ta từ trước đến nay không muốn nợ ai! Nếu như có thể ta sẽ dùng điểm tưởng thưởng của ta trao đổi với ngươi!”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Không cần đâu. Ta xem ra chúng rất thích cô nên mới để cô giữ lại mà thôi!”
Triệu Anh Không lại tiếp tục nói: “Không cần ta nhất định sẽ trả lại điểm tưởng thưởng cho ngươi!”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Song đao Agi và Rudra là thú không rẻ tại chủ thần không gian. Hay giữ lại điểm tưởng thưởng cường hóa tự thân đi như thế sẽ giúp cô dễ dàng sống tiếp bộ phim kinh dị phía sau nhiều hơn. Dù sao trận sau cũng là có tám đến chín thành là đoàn chiến mà!”
Triệu Anh Không ngập ngừng một chút. Nàng lúc này mở miệng nói: “Ta nhất định sau này sẽ trả lại cho ngươi!”
Lý Sơn hắn di chuyển ra xa Triệu Anh Không một chút. Hắn bóp mũi của mình một cái nói nhỏ: “Xử nữ huh!?”
Minh Yên Vi lúc này lơ lửng trong một cột sáng. Nguồn sáng màu xanh lá cây đang ảm đạm dần. Bất ngờ một thanh âm băng lãnh trong đầu Minh Yên Vi vang lên: “Phát hiện trí nhớ bị phong ấn một phần có hay không chữa trị mở ra?”
Thiếu nữ khẽ lẩm bẩm trong lòng: “Đây là chuyện gì? Tại sao trong trí nhớ của ta lại có trí nhớ bị người phong ấn!” Minh Yên Vi ngờ hoặc ngay lập tức không đáp lời: “Chủ thần mau giúp ta chữa trị mở ra phần ký ức bị phong ấn”. Hàng loạt ký ức bắt đầu tuôn trào ra. Xuất hiện trong đầu nàng là một hình ảnh đứa bé mười bốn tuổi có mái tóc màu bạch kim. Hắn cười, hắn trêu chọc nàng. Hắn bá đạo mặc cho nàng có đồng ý hay không đều muốn kéo nàng đi ngắm sao cùng hắn. Chính hắn cũng là người dạy cho nàng võ công. Tất cả những kỷ niệm cũng cảm xúc đều là bắt đầu hiện lên trong đầu nàng.
Thiếu nữ hai hàng nước mắt chảy ra. Cũng chính nàng lựa chọn bạn trai cũ mà không chọn hắn. Nàng thấy được khuôn mặt lúc đó của hắn. Một khuôn mặt thất vọng đến cùng cực. Hắn a, cũng chính hắn ích kỷ đã khiên nàng quên đi những ký ức về hắn. Cũng chính trong ngày hôm đó hắn cũng lại một lần nữa ra tay cứu nàng truyền thụ cho nàng công pháp tu chân. Chính hắn làm tất cả vì nàng cũng như cũng chính hắn khiến cho nàng không nhớ hắn là ai.
Mọi người lúc này đã rơi xuống đất. Lần này hai người lâu nhất lại là Chiêm Lam và Minh Yên Vi, mặc dù mở ra cơ nhân tỏa tầng một so ra khi chữa trị sẽ nhanh hơn tâng ba nhưng cai vấn đề tại sao Minh Yên Vi lại chữa trị lâu như vậy. Lý Sơn lấy điều này làm điều kỳ lạ không hiểu. Lý Sơn nhếch miệng nhìn mỉm cười về phía hai nữ nhân hắn định lên tiếng thì bất ngờ hai nữ nhân đều ô ô khóc chạy đến ôm hắn.
“Ô, ô, ô… Lý đại ca, lý đại ca anh không có làm sao a! Lần này anh làm cho em sợ quá!” Chiêm Lam khóc thút thít nhào vào lòng Lý Sơn. Hai hàng nước mắt nàng chảy dài: “Lần sau anh đừng làm cho em sợ nữa!”
Một âm thanh khóc phát ra từ phía hướng đối diện Minh Yên Vi, Minh Yên Vi lúc này chỉ giống như ình thường nữ nhân, nàng ôm chặt lấy Lý Sơn: “Ô, ô, ô… tại sao Lý Sơn, tại sao vậy?... Tại sao ngươi lại đối xử với ta như vậy? Tại sao chứ?”
Mọi người mắt to tròn nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn khó chịu tức giận hét lớn, hắn quả thực tâm trạng lúc này vô cùng không tốt: “Khốn kiếp! Các ngươi đừng nhìn ta như kẻ cưỡng bức hiếp dẫm song rồi bỏ chạy ấy. Ta cũng muốn làm thế thử xem a nhưng mà ta còn chưa có làm thế nên đừng nhìn ta bằng ánh mắt như vậy?”
Mọi người bị Lý Sơn nói như vậy thì mặt đầy hắc tuyến. Riêng chỉ có Trịnh Xá thì không nghe không để ý gì. Hắn đang hướng chủ thần trao đổi gì đó. Sau đó một thiếu nữ ngực bụ xuất hiện trước mắt hắn, người này không phải là La Lệ thì là ai nữa. Trịnh Xá chảy ra nước mắt ôm chặt lấy La Lệ. La Lệ hai hàng nước mắt chảy ra, hai tay ôm chặt lấy Trịnh Xá liên tục gọi nhỏ: “Trịnh Xá, Trịnh Xá…”
Trịnh Xá nói: “Thực khổ cho người Lệ Nhi!”
La Lệ gạt nước mắt cười hì hì nói: “Không có chuyện gì? Chỉ cần anh còn sống không phải em có thể hồi sinh vô hạn sao?” Bất gờ nàng chú ý về phía sau thì thấy tình cảnh vô cùng hiếu kỳ, hai cô gái lại ôm lấy Lý Sơn. La Lệ nghi hoặc hỏi: “Chiêm Lam tỷ tỷ, Minh Yên Vi tỷ tỷ, Lý đại ca đây là chuyện gì vậy?”
Hai cô gái lúc này chợt nhớ đến tình cảm của mình. Hai người xấu hổ đều tách Lý Sơn. Lý Sơn nhếch miệng cười nói, hắn liên tục khịt khịt mũi: “Mùi vị xử nữ cũng không tệ huh!”
Chiêm Lam lúc này lên tiếng nói: “Minh Yên Vi tỷ tỷ Lý đại ca hắn là bạn trai cũ của tỷ sao?” Trong long nàng chỉ cầu mong câu trả lời mà Minh Yên Vi nói với nàng là không. Minh Yên Vi nhìn thấy trong mắt của Chiêm Lam là sự chờ mong vào mình. Quả thực lúc này nàng không biết trả lời Chiêm Lam ra sao nữa. Chính xác là nàng đã đá Lý Sơn, mà nói nàng không có quan hệ gì với hắn thì cũng không phải. Nhất thời nàng không biết phải làm sao?
Lý Sơn khoanh tay lại nhìn về phía Minh Yên Vi nói: “Trí nhở được chủ thần mở ra!?”
Minh Yên Vi không biết trả lời sao với hắn lúc này. Nàng khẽ gật đầu một cái. Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn nàng. Mọi người nhìn thấy hắn cười nhưng cảm giác được nụ cười đó chỉ là gượng gạo bao gồm đắng cay và chua xót: “A, a, a, ta mà là bạn trai cũ của cô ấy sao? Nếu như ta là bạn trai của cô ấy thì mọi việc đã khác. Đối với cô ấy ta là gì ư? Ta ư? Bất quá, Hahahahaha, chính xác ta chỉ là một thứ rác rưởi. Rác rưởi bị người khác vứt bổ không hơn không kém mà thôi!” Hắn nhìn về phía Minh Yên Vi hỏi: “Có đúng không vậy Vi?” Hắn dùng càng hỏi trực tiếp tên nàng.
Khuôn mặt nàng trở nên đỏ lên, hai mắt không ngừng rơi ra lệ. Nàng nhìn một chút về phía Lý Sơn thì thào nói: “Ô, ô, ô, tại sao ngươi lại nói như vậy? Ta đâu có ngươi là thứ rác rưởi! ta đâu có như vậy?” Thấy thế La Lệ cùng vai nữ nhân khinh bỉ nhìn về phía Lý Sơn. Mấy nàng tiến đến an ủi Minh Yên Vi.
Lý Sơn khó chịu phất tay nói: “Hey, mấy em có biết thế nào là công bằng không hả? Rõ ràng là anh không có làm sai chuyện gì mà!”
Mấy nữ nhân hướng về phía Lý Sơn nói: “Ai bảo anh làm cho Minh Yên Vi tỷ tỷ khóc. Bọn em không biết giữa anh và Minh Yên Vi tỷ tỷ có chuyện gì nhưng anh làm cho Minh Yên Vi tỷ tỷ khóc là sai!”
“Ngạch” Lý Sơn ngờ ngác, hắn thở dài ra một hơi. Hắn trầm ngâm suy nghĩ một chút. Hắn tiến về phía chủ thần. Lúc này hắn hướng chủ thần mua một ít vật dụng và hai chiếc nhẫn. Cùng lúc đó hắn biến mất một giậy sau đó quay trở lại chủ thần không gian. Thân thể hắn đầy hư nhược. Chiêm Lam lúc này lo lắng lên tiếng hỏi: “Lý đại ca anh làm sao vậy?”
Lý Sơn chẳng nói chẳng rằng. Trong tay hắn xuất hiện hai chiếc nhẫn. Một chiếc nhẫn trong vài giây biến mất. Còn một chiếc nhẫn hắn ném về phía La Lệ đang an ủi Minh Yên Vi. Lý Sơn chẳng thèm quy đầu lại nói: “Đưa thứ đó cho cô ta đi, chí ít thứ đó sẽ đảm bảo cô ta sống tiếp tại chủ thần không gian!” Sau đó hắn hét lớn một tiếng nói: “Chủ thần cho ta toàn thân chữa trị!”
Một cột sáng chiếu xuống người Lý Sơn. Lần này hắn quả thực mất rất nhiều máu để luyện chế vài thứ. Lý Sơn thở ra một hơi. Lúc này cả đám người đang nhìn về phía Lý Sơn với con mắt kỳ lạ. Lý Sơn vô cùng ức chế nói: “Lần này tinh thần ta không được tốt a! Tốt nhất không nên động đến ta!”
Lý Sơn hướng về phòng mình bước đi. Minh Yên Vi nhìn thấy hình dáng hắn dần đi xa khỏi đây thì nàng dơ tay lên với về phía hắn: “Lý…” nhưng nàng không nói hết được một câu đã rút tay lại.
Lý Sơn hơi ngước đầu nhìn lại hắn chỉ lẳng lặng nói một câu: “Bá Vương, Zero, Sở Hiên nhớ trả ta tiền”
Tại bên Ác ma đội, một đoàn người xuất hiện trước một quả cầu. Lúc này một nam tử đeo kính lên tiếng nói: “Lần này lại trở về chủ thần không gian?”. Một người trong đó hô lên. Chủ thần bắt đầu chiếu sáng lên thân thể họ. Sau hơn hai giờ có người rơi xuống đất.
Thanh niên đeo kính trên mặt sẹo vô cung giữ tợn thì im lặng không nói gì. Lần này hắn chỉ lặng lẳng bước về phòng. Một thanh niên tuấn lãng khuôn mặt có chút yêu dị nhìn về phía một nữ nhân lạnh lùng cười lên tiếng: “A, a, thật không ngờ từ phía bên ngoài người vào lại có người mạnh như vậy. Cô so với tiểu muội muội trái táo của ta mạnh hơn không ít a!”
Một thiếu nữ mặc một chiếc áo khoác lạnh lùng hừ ra một tiếng. Nàng tiến về phía cánh cửa, nàng vừa mở ra thì một âm thanh băng lãnh của chủ thần tiến về phía nàng trong đầu: “Có luân hồi đội viên muốn gửi một món đồ cho luân hồi đội viên ác ma Minh Yên Vi có hay không tiếp nhận!?”
Minh Yên Vi nhíu mày. Lúc này nàng quả thực tâm tình không tốt chút nào. Nhưng nàng cũng có chút hiếu kỳ là ai gửi quà cho nàng. Nàng hướng chủ thần lên tiếng hỏi: “Chủ thần là ai gửi đồ cho tôi?”
Âm thanh chủ thần vang lên: “Người gửi yêu cầu không nói tên nên chủ thần không gian không có cách nào tiết lộ!”
Minh Yên Vi trầm tư suy nghĩ một chút rồi mở miệng đáp ứng: “Xác nhận!”
“Luân hồi ác ma đội Minh Yên Vi nhận được một chi tiết cấp S 50000 điểm tưởng thưởng cùng với một trữ vật không gian giới chỉ!”
Nghe thấy điều này Minh Yên Vi có chút choáng váng. Nàng thực sự không biết thế nào. Lúc này Minh Yên Vi khuôn mặt có chút trắng bệch, nàng khẽ lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là hắn…” Nàng run run tay theo bản năng bước về ohía bên trong cánh cửa. Xuất hiện trước mắt nàng là căn phòng màu hồng của nàng. Cầm trong tay chiếc nhân trữ vật không gian hẳn là Minh Yên Vi đã nghe chủ thần đề kỳ về cách sử dụng.
Nang nhanh chóng đeo chiếc nhẫn lên. Nàng dùng chân nguyên lực của bản thân dò xét vào bên trong. Lúc này trong bên trong xuất hiện một tờ giấy cùng với một bộ trang sức, một cái rương, cung và vô cùng lớn các mũi tên và đặc biệt có một bộ y phục màu hồng.
Thiếu nữ run rẩy cầm lên bức thư bắn đầu đọc: “Tiểu Vi, vậy ra quả thực em nhận được bức thư cùng đò của anh nói rõ em đã bị sao chép sang ác ma đội. Anh cũng không ngờ lại là như vậy! Hiện nay anh chỉ có thể giúp em như vậy. Nếu như em muốn trở về thực tế thế giới hãy dùng 50000 điểm tưởng thưởng anh dưa cho nếu như em muốn ở lại chủ thần không gian hãy đọc phần tiếp theo.
Tại chủ thần không gian này cuộc sống quả thực không dễ chịu. Trí nhớ của em dù sao cũng khôi pục có lẽ em đã đoán được anh là ai. Nếu em muốn hỏi anh tại sao anh lại làm vậy thì có lẽ coi anh là một kẻ ngốc đi. Một kẻ điển mà làm như thế có vẻ cũng là một chuyện thù vị.
Trong không gian này anh có chứa chất xúc tác dễ dàng mở ra cơ nhân tỏa, T-virus, G-virus và một huyết thống của Kim long. Mọi thứ đó anh đã ghi rõ. Ngoài ra một bộ cung cũng làm được từ máu huyết, xương cốt của rồng. Em có thể lấy nó để sử dụng. Nhưng hãy nhớ một điều mở ra cơ nhân tỏa quá nhanh sẽ dẫn đến cơ nhân tỏa bị thiếu sót thể nên khi em mở ra cơ nhân tỏa thì phải đổi thời gian luyện tập mở ra cơ nhân tỏa. Thời gian để hàn toàn có thẻ mở ra cơ nhân tỏa tầng một là 10 năm…”
Bức thư này không ai khác là của Lý Sơn. Hắn viết với dầy đủ sự quan tâm. Lý Sơn đưa ra tất cả những kinh nghiệm và chú ý mà Minh Yên Vi cần chú ý khi sống ở ác ma đội. Lý Sơn lại tiếp tục viết trên bức thư: “Điều cuối cùng mà ta muốn hỏi, sau khi ta rời đi không có ai động vào thứ đó a? Không biết không có ta massage liệu thứ đó còn to ra được nữa không? Cho anh hỏi ngoài lề một chút thôi mà! Chân em vẫn là dài và trắng như vậy chứ hả?”
Nghe thấy mấy câu hỏi này ác ma Minh Yên Vi khuôn mặt đỏ lên vô cùng tức giận. Nhưng nước mắt nàng lại tuôn ra. Thiếu nữ khẽ lẩm bẩm: “Ngươi đúng là đồ ngốc mà, đúng là đồ ngốc…”
Nàng nhẹ nhàng hôn lên chiếc nhẫn sau đó trực tiếp đeo lên ngón thứ hai gần ngón út của mình, chính xác là ngón áp út. Thiếu nữ nở ra một nụ cười: “Nhất định ta sẽ tìm ngưoi. Ta nhất định sẽ bắt người phải chịu trách nhiệm. Nhất định sẽ không cho người rời xa ta nửa bước một lần nữa…” Nàng nhẹ nhàng lau trên má mình những hàng giọt nước mắt nhè nhàng xoa lên một bộ dây chuyên, quần áo… mà Lý Sơn đã chuyển cho: “Anh thật là ngốc mà!”
“hắt xì…” Lý Sơn trong phòng đánh một cái nhảy mũi. Hắn chửi nhỏ: “C.mẹ nó thằng nào đang nói xấu mình thế nhỉ?”
Last edited by deviltrigger; 12-08-2013 at 04:47 PM.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Ác ma Minh Yên Vi lúc này cầm lên một bộ y phục. Thiếu nữ nhẹ nhàng xoa xoa bộ y phục mầu hồng. Bộ y phục mà hắn thiết kế cho nàng. Hắn a, vẫn còn nhớ rõ nàng nhớ gì. Thiếu nữ khẽ lẩm bẩm. nàng lần lượt cời từng món y phục của mình. Hiện lên thân thể trắng nõn, thân hình cao ráo và bộ ngực đầy đằn, một thân hình ma quỷ làm cho nam nhân có thể điên cuồng. Nàng liên tục đứng trước gương xoay đi xoay lại sau đó thiếu nữ nhanh chóng mặc vào một món đồ mà Lý Sơn đưa. Nàng bắt đầu từ từ mặc từng món ý phục vào người nàng. Một bộ hồng nhạt thiết kế theo kiểu có chút cố điển nhưg lại bao gồm cả tay và giày cùng với đó có cả một chiếc kẹp tóc nữa.
Thiếu nữ đứng trước gương xoay đi xoay lại y phục của mình nở ra một nụ cười: “Tên ngốc đó vẫn nhớ đến … ta a!” Nói đến đây nàng sở lên bộ ngực phong mãn của mình nở ra một nụ cười. Hai má thiếu nữ hiện lên một tầng nhàn nhạt đỏ ửng. Thiếu nữ lúc này hơi càu mày: “Hơi có mùi máu tanh!”
Thiếu nữ đưa lên mũi ngửi ngửi nhẹ nhàng. Nàng cảm thấy kỳ lạ tại sao trên y phục của mình cùng với trương cung lại có một chút mùi tanh của máu.
Lý Sơn lần này nhưng bỏ ra đại huyết a. Hắn không tiếc tốn hao cực lớn chân nguyên lực và máu của mình. Mua hai linh hồn là long hồn và phượng hồn từ chỗ chủ thần. Mặc dù long hồn và linh hồn của phượng hoàng vô cùng bá đạo nhưng với thực lực hiện nay của hắn và việc hắn là tinh thần lực giả dễ dàng chế trụ nó. Đôi găng tay vải của ác ma Minh Yên Vi đang đeo Lý Sơn gọi nó với cái tên “Lôi long thủ”, danh như ý nghĩa, nó được luyện hóa từ long nguyên, xương và máu của lôi long. Tất nhiên là chúng đều được bố trí tu chân kỹ thuật với khả năng của mấy người Tiểu Hồng thì chẳng có vấn đề khó nếu như để cho họ bố trí luyện chế nó thành công cụ tu chân. Nó có khả năng phòng thủ mạnh cùng với khả năng hỗ trợ người sử dụng trong việc tăng tốc độ đánh của chủ nhân. Chiếc giày mà Minh Yên Vi đang đi Lý Sơn đặt cho nó một cái tên Phong Lôi Ảnh. Nó luyện chế từ long nguyên, máu thịt của phong long. Nó đảm bảo là một kiện vũ khí phi hành cùng với đó là một cái giạy nâng cao tốc độ di chuyển cho chủ nhân. Áo cùng với kéo tóc cũng là như vậy. Chính xác cả người Minh Yên Vi đều là bảo a. Ngay chiếc cung còn là luyện từ xương cốt cứng rắn nhất của Kim Long cùng với long hồn của Kim Long. Chính xác uy lực so với vũ khí cấp S tại chủ thần không gian là không kém.
Tại sao Lý Sơn phải làm như vậy? Vì đơn giản hắn muốn đảm bảo an toàn cho Minh Yên Vi tại ác ma đội. Hơn nữa điều hắn muốn là nhất tiến bắn song điều. Hắn muốn hai mục đích đạt được một là kiếm được một cường giả cho Trung Châu đội, hai là hắn cần tên ngốc kia thoát khỏi tâm ma mà Minh Yên Vi chính là chìa khóa. Mặc dù không thích Minh Yên Vi nhưng dù sao ác ma Minh Yên Vi là vô tội, nàng chính xác là bản phục chế của Minh Yên Vi dù thế ác ma Lý Sơn biết rõ Lý Sơn cần là cái gì.
Minh Yên Vi cầm lấy một chiếc nhẫn, một chiếc vòng tay, một chiếc day chuyền. Nàng không ngần ngại mà đeo chúng vào. Thực sự nàng không nhận ra chiếc nhân, vong tay này cùng với chiếc dây chuyền này có gì khác biệt nhưng bất kỳ thứ gì hắn đưa cho nàng nàng cũng sẽ coi trọng nó dù đó là một đồ không có giá trị. Nghĩ đến đây Minh Yên Vi nở ra nụ cười. Lý Sơn nếu như biết Minh Yên Vi coi mấy thứ đó của hắn là mấy thứ đồ bình thường, hắn không biết có tức chết không nữa. Mấy thứ này đều là hắn không biết cướp đoạt khí vận của bao nhiêu người mới tích lũy được ba món ấy. Nếu bây giờ hắn là cấp bốn cơ nhân tỏa thì không quan tâm nhưng lúc này a. Nó chính xác là bảo vật vô giá mà tại chỗ chủ thần cũng không mua được a.
Minh Yên Vi nhớ lại lúc trước chiến đấu qua. Nàng cũng không ngờ mình vừa tiến vào bộ phim kinh dị đã bị sao chép vào ác ma đội. Chính xác là sau lúc nàng ấn vào nút “Yes” nàng đã thấy mình tại ác ma đội rồi. Hiện nay ác ma đội chia làm hai phe một người cầm đầu là Nelo, một người da trắng tóc vàng mở ra cấp bốn cơ nhân tỏa, đều tiến vào tâm ma. Chính người này đã tấn công Minh Yên Vi ngay sau khi nàng tỉnh dậy mặc dù chênh lệch thực lực không nhiều nhưng Keith vẫn là chiếm thượng phong. Nếu như Minh Yên Vi không liều chết chiến đấu chắc nàng đã bị hắn giết chết. Nelo hắn chính là cường hóa Vampire lâm vào tâm ma, cực thích hút máu nữ nhân đặc biệt là trinh nữ. Nếu không phải có sự tồn tại của tên đầu trọc da đen Jesse thì chắc chắn Minh Yên Vi sẽ chết vào tay của Nelo.
Ác ma đội chia làm hai đội một người da trắng cầm đầu là Nelo, một phe khác là những tên da đen Jesse. Mặc dù thế cả hai đám người này đều là chăn nuôi đội ngũ. Những người chúng chăn nuôi là mấy người da vàng, ngay cả một phần số người cùng màu da hai tên này cũng tiến hành chăn nuôi. Duy chỉ có Minh Yên Vi biểu hiện thực lực đủ lưỡng bại câu thương với Keith là đặc biệt chú ý. Không phải Jesse hắn tọa quan sơn hổ đẩu thì Keith cũng chẳng làm cái việc ạm thời rút lui. Hắn biết nếu mình bị trọng thương thì Jesse hẳn định cho hắn một đao. Thực lực của hắn và Jesse đều là cấp bốn cơ nhân tỏa sơ kỳ.
Minh Yên Vi vuốt ve trường cung. Thiếu nữ lẩm bẩm nhìn vào chính mình trong gương tự nhủ: “Minh Yên Vi ngươi nhất định phải mạnh lên, nhất định phải mạnh lên. Như vậy ngươi mới có thể tìm thấy hắn ở cái thế giới này!”
Thiếu nữ bước ra quảng trường, lúc này một đám người da trắng cùng da đe cùng da vàng đều nhìn về phía hắn. Ngươi thanh niên tên Keith lên tiếng nói: “Thực lực cô em không tệ thế nào có muốn gia nhập nhóm chúng ta không?”
Người da đen tên Jesse biết Keith đang muốn lôi kéo người. Nếu như thiếu nữ này cùng với Keith liên kết, đám ngừoi da đen như hắn chết là cái chắc. Jessy mời mọc nói: “Đừng nghe hắn nói, chúng tôi bên này thực muón mời cô em gia nhập đội ngũ. Chúng tôi sẽ đảm bảo đãi ngộ với cô em. Cô thấy thế nào?”
Minh Yên Vi chỉ lạnh lùng lên tiếng nói: “Không có hứng thú!”
Nghe thấy thế hai người Jessy và Keith đều thoáng trở lên kinh ngạc. Hai người nhìn nhau một cái, hai người khẽ gật đầu. Cả hai người đều xuất thủ. Keith cầm trong tay một thanh kiếm, cả thanh kiếm bốc ra ngọn lửa màu hồng sắc hừng hực. Jessy hắn cường hóa là đấu khí hệ, lúc này hắn mặc cả một bộ giáp, trong tay cầm một chiếc rìu lớn nhanh như chớp bổ xuống người Minh Yên Vi.
Minh Yên Vi dự cảm được bất an. Nàng nhanh như chớp cầm trong tay cây cung màu vàng. Từ trong chữ vật không gian cầm ra hai cây tên. Vận dụng chân nguyên lực điên cuồng quán trú vào hai mũi tên. Vận dụng sức lực toàn thân hướng hai người bắn ra một mũi tên. Trương cung lóe lên ánh sáng kim sắc. Cùng lúc đó hai mũi tên được bắn ra. Rõ ràng mấy người bên cạnh còn cảm giác được có tiếng rồng kêu nho nhỏ.
“Oanh, oanh…” hai mũi tên sượt qua hai người phát ra một tiếng nổ vô cùng lớn. Hai mũi tên tạo ra hai cái hố vô cùng khủng bố trên quảng trường. Hai người da đen và da trắng lúc này khuôn mặt trắng bệch. Họ thật sự không biết nếu như trúng một tên kia thì sẽ như nào.
Hai người hít một hơi lạnh nhìn về phía thiếu nữ kia. Lúc này bộ y phục mà thiếu nữ người Đông phương này đang đeo phát ra ánh sáng quang mang lồng đậm. Hơn nữa mấy ngừoi đều cảm giác được tiếng rồng ngâm nhè nhẹ. Quả là những vật vô giá. Hai người kia tham lam bất quá với thực lực của hai tên này khá mà nói rõ. Nếu thực sự đánh với thiếu nữ này không biết họ còn toàn mạng hay không. Chính xác là cả hai bên đều lưỡng bại câu thương. Ngoài ra cả hai tên đều là liên kết tạm thời vì lợi ích chúng nhưng đứng trước cường địch tên nào mà không muốn tính toán có lợi cho mình chứ. Hai tên cắn răng nhìn một chút rồi lại lui lại.
Một thanh niên đeo mắt kính đang bị thương nằm dưới đất thì con mắt lóe ra ánh sàng nhìn chằm chằm vào thiếu nữ có vẻ vô cùng hứng thú. Một thanh niên tuấn lãng thì lạnh lùng lên tiếng nói: “A, a, a, trong đám tân nhân lần này thật là thú vị lại có người mạnh như vậy a!”
Thiếu nữ lạnh lùng lên tiếng nói: “Chỉ cần các người không động đến tôi, tôi cũng không để ý đến bất kỳ việc gì các ngừoi làm cả?” nàng nhìn về phía hai thanh niên da đen và da trắng lạnh nhạt mà thuyết minh. Nghe thấy thế hai thanh niên này lui lại vài bước cũng không thèm để ý đến việc này nữa.
Thiếu nữ hướng chủ thần, nàng không ngần ngại từ nhẫn trữ vật lấy ra một thanh ống nghiệm tiêm thẳng trực tiếp vào cơ thể mình, sau khi nàng tiêm xong nàng liên lạc với chủ thần nói: “Chủ thần cho tôi chữa trị cơ thể toàn thân!”
Thiếu nữ cảm giác được mình có chút khang khác nàng nhưng lại không có quá rõ ràng. Thiếu nữ lại lấy ra một ống nghiệm tiếp tục cường hóa rồi cho chủ thần chữa trị thân thể. Lần này nàng cảm giác cơ nhân tỏa tầng một của mình có vẻ dễ dàng nắm giữ hơn hẳn.
Thiếu nữ mặc kệ đám người da đen và da trắng nhìn về phía mình, chỉ cần bọn hắn không động đến nàng, nàng cũng ngại đi động chạm với họ. Ngay sau đó nàng mỉm cười nói: “Chủ thần ta muốn chế tạo một người nhân tạo!”
Âm thanh chủ thần lạnh lùng vang lên: “Lần đầu tiên chế tạo sinh mệnh dạng người miễn phí, sau này mỗi lần tốn 500 điểm, xin mời đưa ra loại hình sinh vật, giới tính, chiều cao, hình dáng, chủng tộc, tuổi tác, màu da.”
Thiếu nữ mỉm cười nói: “Chủ thần thiết định giới tính nữ, độ tuổi sao/ Mười năm tuổi đi…” Ngay sau đó xuất hiện trước mặt nàng là một tiểu nữ hài mười năm tuổi. Thiếu nữ nhìn thấy đám người đang nhìn mình với ánh mắt bất thiện. Nàng biết trong thâm tâm của mấy nam nhân kia nghĩ gì khi nàng tạo ra một nữ nhân nhưng nàng cũng không thèm quản mấy tên ngu ngốc ấy.
Thiếu nữ hướng chủ thần lên tiếng cường hóa: “Chủ thần cường hóa cho ta con mắt dự đoán tương lại, năng lượng tiễn, thu hồi tên kỹ năng…”
“Con mắt dự đoán tương lai đánh giá 80 điểm thích hợp với hầu hết các bộ phim kinh dị. Người sử dụng con mắt dự đoán tương lại sẽ giựa trên việc quan sát các vật cung quanh cùng với các hành động của đối phương trước đó mà đưa ra dự đoán tương lai. Với các đói thủ càng quen thuộc thì khả năng dự đoán càng chính xác. Cường hóa cần một chi tiết cấp C và 1500 điểm tưởng thưởng”
“Năng lượng tiễn đánh giá 75 điểm thích hợp với hầu hết các bộ phim kinh dị, dành riêng cho cung tiễn thủ. Người cường háo kỹ năng này có thể hội tụ năng lượng tạo thành tiễn để bắn ra. Tùy theo mức năng lượng người đưa vào là nhiều hay ít mà uy lực của tiễn mạnh hay yếu. Cường hóa cần một chi tiết cấp D 1000 điểm thưởng”
“Thu hồi tiễn kỹ năng đánh giá 73 điểm thích hợp với hầu hết các bộ phim kinh dị, kỹ năng dành riêng hỗ trợ cho cũng tiễn thủ kỹ năng. Ngươi sau khi bắn tên ra có thể dùng kỹ năng này để thu hồi lại tên sau khi bắn, sử dụng cần mang niệm động lưc, chân nguyên lực… Cường hóa cần một chi tiết cấp D 500 điểm thưởng!”
Thiếu nữ cả người rơi vào vòng sáng. Sau khi nàng cường hóa xong. Thiếu nữ chẳng nói chẳng rằng kéo thẳng người nhân tạo mà mình vào trong phòng. Minh Yên Vi trước khi trở lại phòng nàng không quên nói với chủ thần: “Chủ thần cho ta đổi 10 năm thời gian trong phòng…”
Thiếu nữ trở lại trong gian phòng của mình. Lần này nàng dùng một số điểm khá lớn biến cả khu căn phòng của nàng thành một nơi vô cùng lớn cho chiến đấu và luyện tập. Thiếu nữ cầm trong tay một bản ghi chép: “Cửu Thiên Huyền Nữ tâm kinh bản bổ khuyết!”. Minh Yên Vi nở ra một nụ cười: “Lý Sơn nhất định em sẽ tìm được anh. Anh nhất định phài chờ em”.
Thiếu nữ hướng về phía tiểu thí hài bên cạnh nói: “Niệm Sơn muội muội lại đây. Hì, hì, trong vòng mười năm muội sẽ phải ở lại trong này với tỷ thế nên tỷ không thể để cho muội ngồi không đó được. Đến đây để tỷ tỷ truyền thụ cho muội cách tu luyện a!”
Trải qua hưn mười năm, Minh Yên Vi lúc này một người ra quảng trường. nàng quét nhìn cả đám người dã đen và da trắng. Hai tên kia thì thấy khá là kinh ngạc rõ ràng sau một giây mà thiếu nữ đã biến đổi khác hoàn toàn so với họ biết trước đây. Cả đám người không khỏi thấy lạnh sống lưng. Minh Yên Vi chẳng nói chẳng răng tiếp tục cường hóa.
Lần thứ hai nàng được cường hóa. Lúc này thiếu nữ cả người lơ lửng trong cột sáng nhưng nàng cũng không quên lời của Lý Sơn nhất định phải mở ra cơ nhân tỏa để cho huyết thống hào hợp một cách an toàn. Thiếu nữ đau đơn, nàng cắn chặt răng lẩm bẩm cái tên “Lý Sơn” liên tục. Bất ngờ thiếu nữ hồng khiếu lên một tiếng: “Hống”.
Mọi người tất cả đều run sợ, cảm nhận được tiếng hống khiếu của thiếu nữ trước mắt giống như tiếng long ngâm vậy. Thanh niên đeo kính lại một lần nữa bị thu hút bởi sự chú ý của thiếu nữ.
Thanh niên tuấn lãng lạnh lùng ha ha cười lớn, trong nụ cười có chút thú vị: “hahaha, thật là thú vị a! Cô em so với tiểu muội muội của ta còn thú vị hơ nhiều!”
Cả người thiếu nữ tràn ngập trong kim quang. Lúc này cả chiếc cung nàng mang sau lưng cũng bắt đầu phát ra quang mang trợ uy. Theo đó lần lượt ngay cả y phục của nàng cũng là như vậy. Thiếu nữ lúc này cả người so với bình thường tản mát ra cả một cỗ khí thể cao ngạo vô cùng. Thiếu nữ nở ra một nụ cười hướng về phía xa bắn ra một tên.
“Hống” tiếng long ngâm phát ra từ cây cung vô cùng lớn. Mũi tên cày trên đất tạo ra một đoạn rãnh vô cùng lớn. Lại một tiếng nổ lớn vang lên. Lần này chiếc hố tạo ra so với lần trước rõ ràng mạnh hơn vài lần. Hai thanh niên da trắng và da đen đều hít lấy một hơi khí lạnh đây là cái thực lực gì a. Hai người dù có lâm vào tâm ma mở ra cơ nhân tỏa tầng thứ bốn sơ kỳ cũng đâu thể mạnh như vậy.
Thanh niên tuấn lãng lạnh lùng ha ha cười lớn: “Thú vị a! Thú vị a!”
Thấy điệu cười của thanh niên này. Thiếu nữ ngước mắt nhìn hắn một chút thấy hắn là người da vàng, nàng cũng không nói gì cả chỉ im lặng trở lại phòng bỏ lại cả đám người trên quảng trường mắt to mắt nhỏ bắt đầu bàn tán nghị luận.
Trời đã trở về đêm, Sở Hiên lúc này gõ gõ cửa phòng Lý Sơn. Lý Sơn hắn cũng chờ sẵn người này đến nên Sở Hiên cũng nhanh chong gắp mặt Lý Sơn. Khi đi Sở Hiên cũng không có tâm tình ngắm cảnh vì đơn giản hắn đâu có tình cảm a. Sở Hiên lúc này thấy Lý Sơn cầm trong tay một cốc kem socola, trên bàn đã đẻ sẵn một chén trà vẫn còn bốc hơi ra nghi ngút, hơn nữa còn dể sẵn một đĩa táo được cắt gọt cần thận. Sở Hiên lạnh nhạt cầm lên chén chà nhẹ nhàng đưa lên miệng uống một ngụm.
Sở Hiên sau khi cầm lấy một miếng táo thì lạnh nhạt lên tiếng nói: “ngươi hẳn gọi ta vào lúc tối như vậy không phải chỉ là trò chuyện phiếm a!”
Lý Sơn nhẹ nhàng đưa một miếng kem socola vào miệng. hứn mỉm cười nói: “Không sai! Lần này ta muốn có hai việc muốn nói với ngươi một là bộ phim sau chúng ta sẽ bước vào? Thứ hai là chuyện trọng đại!”
Sở Hiên nâng lên mắt kinh nhìn về phía Lý Sơn nói: “Ta thấy thậy kỳ lạ, ta không có cách nào biết được bộ phim kinh dị tiép theo là gì! Cả mấy người khác cũng là như vậy! Tại sao ngươi biết đây? Vậy người hẳn là đội trưởng hoặc là người khác nói cho ngươi biết!”
Lý Sơn phẩy phảy tay nói: “Ta không phải là đội trưởng, bất quá bộ phịm kinh dị ;ần sau là The Mummy. Mà người nói cho ta biết ta sẽ không thể cho người biết được.”
Sở Hiên nâng lên mắt kính hỏi: “Có phải là Trương Kiệt!”
Lý Sơn méo mặt nhìn về phía Sở Hiên hỏi: “Làm sao ngươi biết được!”
Sở Hiên nhàn nhạt nói: “Ngay từ bộ phim đầu ta đã quan sát ngươi và hắn rất kỹ. Lúc đầu ta cứ nghĩ ngươi là đội trưởng của Trung Chậu đội nhưng sau đó ta phát hiện ngươi không phải là đọi trưởng.”
Lý Sơn cau mày nói: “Làm sao ngươi dam khẳng định điều ấy!”
Sở Hiên nâng kính tiếp tục nói: “Như những gì ta điều tra được có khá nhiều luân hồi đội viên tại chủ thần không gian. Mà theo phán đoán của ta ta dám chắc đến có chín thành là tồn tại đội trưởng chức vụ. Ma ta đã sử dụng nhiều chức năng của chủ thần nhưng chủ thần lại nói quyền hạn này không đủ. Ta lại phán đoán có lẽ hỉ có đội trưởng mới có thể. Mà ta liên tục quan sát ngươi, ngươi chưa bao giờ sử dụng các quyền này cả. Nhưng người ta biểu hiện nghi vấn nhất lại là Trương Kiệt!”
Sở Hiên lại tiếp tục nói: “Rõ ràng Trương Kiệt đang ẩn nhẫn điều gì đó mà ta không biết. Chính xác là một điều mà hắn không muốn để ho mọi người biết mặc dù thế ngươi lại khá rõ. Ta dám chắc một trong hai người ngươi là đội trưởng nhưng nếu ngươi là đội trưởng ngươi sẽ không cần dấu diếm. ta cảm nhận được ngươi không cần thiết dấu diếm ta điều này duy chỉ có Trương Kiệt… Đây chỉ là phán đoán của ta mà thôi!”
Lý Sơn hít lấy một hơi. Hắn thầm mắng cái tên này có chút biến thái. Hắn thở ra một hơi nói: “Lần này ta cũng không dấu diếm, không sai là như thế!”
Sở Hiên gật đầu nói: “Vậy ngươi hẳn muốn gặp ta không phải vì chuyện này?”
Lý Sơn mỉm cười nói: “Hắn đang bị chủ thần dục tìm một đội trưởng mới mà ta và Chiêm Lam cùng với ngươi và Trịnh Xá đều bị chủ thần chú ý. Trong đó phần ta có phần nổi trội hơn. Mà ngươi biết đấy ta không muốn làm đội trưởng có lý do riêng của ta mặc dù trở thành đội trưởng khá là hấp dẫn!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính: “Hẳn là trở thành đội trưởng sẽ được nhận ưu đãi từ chủ thần!”
Lý Sơn mỉm cười nói: “Không sai trở thành đội trưởng sẽ mở ra một tầng cơ nhân tỏa. Bất kỳ tầng nào cũng lên một tầng, trừ tầng bốn ra là không có khả năng dược chủ thần mở ra nữa!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Ngươi muốn ta trận sau…”
Lý Sơn gật đầu: “Nhiệm vụ trận sau ta sẽ mờ nhạt, ngươi hiểu ta muốn đội chúng ta có thể xuất hiện thêm một cường giả cấp bốn cơ nhân tỏa!”
Sở Hiên khẽ gật đầu nói: “Ta hiểu!”
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn từ trong giấc mông tỉnh lại. Hắn hôm qua phải xem phim nóng tự hoạt động bản thân nên hôm nay hắn khả là mệt mỏi. Hắn không phải mệt mói thân thể mà mệt mỏi về tinh thần. Lý Sơn khó chịu khẽ lẩm bẩm: “Thế này mấy mà liệt…”. Hắn muốn tính toán một chút. Hắn nhìn xuống về phía dưới cây đại bổng đang dơ cao nói: “Chịu khó ăn chay dài dài a!”
“Cộp, cộp!” Lý Sơn lại nghe thấy âm thanh báo cáo của chủ thần có người muốn tiến vào phòng của minh. Mà dù sao hôm nay hắn cũng phải dậy để đi nhận đơn đặt hàng của mấy tiểu đội. Hiện giờ công việc buôn bán của hắn có vẻ dễ dàng hơn nhiều. Một bộ phim trước hắn cũng đổi quy tắc buôn bán là đưa đồ trước giả tiền sau nhưng hiện nay đổi thành trả tiền trước sau đó đưa hàng. Mặc dù việc này làm cho khá nhiều tiểu đội bức xúc bất quá họ vẫn phải chịu đồng ý với việc làm này. Nếu không Lý Sơn cũng không có bán bởi vì bây giờ hắn cần đến bọn họ sao. Thực lực hiện nay của hắn chính hắn cũng không biết hắn mạnh đến cỡ nào hắn tin tưởng bất kỳ cơ nhân tỏa cấp bốn nào cũng không phải đối thủ của hắn cho dù có là ác ma Trịnh Xá. Lý Sơn tin tưởng vào điều này!
Bất quá hiện nay hắn vẫn chờ đợi một cơ hổi để đánh sâu vào cơ nhân tỏa tầng bốn mà cơ hội đó còn chưa có đến. Hắn kéo chiếc áo da màu đen lẳng lẳng bước về phía cảnh cửa. Hắn mở ra cánh cửa, lần này không ngờ vẫn là Chiêm Lam. Đôi mắt nàng lúc này thâm quầng hiển nhiên nàng hôm quá không có ngủ được. Chiêm Lam nở ra nụ cười nhợt nhạt nói: “Lý đại ca, Trương đại ca mời chúng ta quá đó ăn mừng một bữa!”.
Nói xong Chiêm Lam cùi đầu khởi bước. nàng quả thực rất muốn biết chuyện giữa Lý Sơn và Minh Yên Vi là sao nhưng nàng không biết mở miệng kiểu gì. Lý Sơn gãi gãi đầu khẽ gật đầu một cái. Hắn hướng về phía căn phòng của Trương Kiệt bước đi.
“Hahaha, Lý đại ca anh đã đến rồi sao?” Trương Kiệt hướng về phía Lý Sơn dơ tay vẫy gọi lên tiếng nói: “Mọi người đến đủ cả rồi còn thiếu mỗi anh thôi đấy!”
Lý Sơn quan sát mọi người. Tất cả mọi người lúc này đã đến đông đủ. Ngay cả Minh Yên Vi cũng đến nhưng trên mắt nàng vẫn còn sưng đỏ. Hắn cảm nhận được khi hắn đến Minh Yên Vi chỉ hơi ngước nhìn về phía hắn rồi lại cúi đầu xuống. Minh Yên Vi lúc này ngồi giữa Triệu Anh Không và La Lệ. Lý Sơn lạnh lùng nhìn nàng một cái rồi hắn vuốt ngược tóc mình một cái.
Dạ Nguyệt lúc này đến kéo cánh tay của hắn và Chiêm Lam cười hì hì nói: “Lý đại ca, Chiêm Lam tỷ tỷ hai người ngồi chỗ này a!”. Dạ Nguyệt kéo hai người vào hai chiếc ghế sát gần nhau rõ ràng là Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt đã bố trí việc này. Nhưng điều kỳ lạ là không ngờ Dạ Nguyệt lại cùng với Hàn Nguyệt mỗi người ngồi bên cạnh Sở Hiên a.
Mây nam nhân đều là mặt mày hắc tuyến. trong lòng họ rõ có quỷ: “Tên không có tình cảm này có gì mà hấp dẫn cơ chứ?” đây là câu hỏi chung của mấy nam nhân khi thấy hai người Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt đang cố gắng gần Sở Hiên.
Hàn Nguyệt lúc này cười hì hì chỉ những thức ắn trên bàn nói: “Lý đại ca hôm nay anh phải ăn nhiều vào đấy. Những món Việt Nam này đều do Chiêm Lam tỷ tỷ vì anh mà nấu đó a!”.
Dạ Nguyệt gật đầu tiếp tục thêm vào: “Anh nên cảm nhận những món ăn này a. Tỷ tỷ thức cả đêm để làm cho anh đó. Nếu em là anh nhất định em sẽ chân trọng những món quà này! Hì hì…”
Chiêm Lam khẽ ngước nhìn về phía Lý Sơn. Minh Yên Vi khuôn mặt có vẻ khó chịu nàng ngước nhìn về phía Lý Sơn một chút rồi lại tiếp tục ăn. Chiêm Lam khẽ nhìn Lý Sơn một cái rồi hơi cúi đầu xuống. Trương Kiệt cố gắng đánh vỡ không khí: “Được rồi mọi người chúng ta ăn thôi không để thức ăn nguội mất!”
Lý Sơn gật đầu một cái. Hắn nhẹ nhàng gắp nên một món cá rán bất ngờ hắn chạm vào đôi đũa của ai đó. Hắn ngước nhìn đầu về phía trước thì thấy Minh Yên Vi chiếc đũa của nàng đang chạm vào đúng chỗ mà hắn gắp. Lúc này hai người hai mắt nhìn nhau, không khí thoáng trở nên dừng lại.
La Lệ lúc này cười hì hì nói: “Lý đại ca, em cũng rất thích ăn cá!”
Lý Sơn gật đầu một cái. Hắn thu lại chiếc đũa. Không khí diễn ra trong buổi ăn uống có vẻ vô cùng quái dị. Bất quá hắn cũng không có gặp cái gì gọi là quá căng thẳng. Chiêm Lam lúc này hướng về phía Lý Sơn gắp một miếng thịt vào miếng hắn. Hắn quay sang nhìn Chiêm Lam nhỏ giọng nói: “Cảm ơn!”
Chiêm Lam nhìn hắn một chút khẽ gật đầu. Nàng lại nhìn về phía Minh Yên Vi một chút. Lúc này Minh Yên Vi cùng đang nhìn hai người, thiếu nữ thấy Chiêm Lam nìn sang phía mình cũng thoàng lấy lại tinh thần bắt đầu gắp vào thức ăn của mình. Không khí trở thành vô cùng quỷ dị.
Lý Sơn cảm giác có phần khó chịu lúc này lên tiếng hỏi: “Được rồi mọi người đạt được bao nhiêu điểm tưởng thưởng?”
Chiêm Lam nghe thấy vậy nàng nhớ đến điểm tưởng thưởng của mình. Khuôn mặt lúc này rốt cục nở ra chút thỏa mãn, nàng cố gắng cười một chút: “Hì hì, lần này em làm nhiệm vụ phá hủy chú oán đạt được một chi tiêt cấp C 3000 điểm tưởng thưởng kế tới đó em nghe thấy 10 lần âm thanh của chủ thần đề kỳ. Ngoài ra phá hủy toàn bộ căn nguyên chú oán toàn đội đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng. Phim kinh dị kết thúc đạt được 1000 điểm tưởng thưởng. Lần này em đạt được thêm một chi tiết cấp A, hai chi tiết cấp B , một chi tiết cấp C 25000 điểm tưởng thưởng. Em dùng chữa thương hết 4768 điểm tưởng thưởng. Lần trước còn dư 20000 điểm tưởng thưởng hiện nay em còn một chi tiết cấp A, hai chi tiết cấp B và 40232 điểm tưởng thưởng.”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Lần này tôi cũng tham gia giết chết 5 lần chú oán cùng với hoàn thành nhiệm vụ phá hủy căn nguyên chú oán. Lần này chữa trị thân thể cùng hồi sinh Lệ Nhi tiêu hết 4923 điểm tưởng thưởng. Tổng cộng còn dư hai chi tiết cấp B, hai chi tiết cấp C 8788 điểm tưởng thưởng. Hiện nay đạt được Điều đáng mừng là Lệ nhi mở ra cơ nhân tỏa!”.
Chiêm Lam nở nụ cười nói: “La Lệ muội muội mở ra cơ nhân tỏa rồi sao. Chúc mừng muội a!”
La Lệ ôm chặt tay của Trịnh Xá nói: “Cảm ơn Chiêm Lam tỷ!”
Bá Vương cười hì hì nói. Hắn liên tục ôm mấy nữ bên cạnh nói: “Tôi lần này nhưng kiếm lớn a. Chỉ dùng hết 1235 điểm tưởng thưởng chữa trị thân thể nhưng còn dư 16756, một chi tiết cấp A và hai chi tiết cấp B và hai chi tiết cấp C”
Zero nhàn nhạt trả lời nói: “Tôi kiếm được ít hơn chỉ đạt được 10231 điểm tưởng thưởng cùng với một B, một chi tiết cấp C và một chi tiết cấp D”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Một chi tiết cấp A, hai chi tiết cấp C 14357 điểm tưởng thưởng”
Minh Yên Vi lên tiếng nói: “Một chi tiết cấp A, một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp D, 18756 điểm tưởng thưởng!”
Triệu Anh Không lạnh nhạt lên tiếng nói: “Hai chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D 15278 điểm tưởng thưởng!”
Tề Đằng Nhất khuôn mặt có chút thất vọng hắn nói: “Ta được ít hơn các ngươi nhiều ta chỉ được có 10234 điểm tưởng thưởng trong đó chỉ đạt được hai chi tiết cấp D và một chi tiết cấp D”
Trương Kiệt cười ha hả hướng về Tề Đằng Nhất nói: “Ngươi phải biết đủ đi. Chúng ta chữa bao giờ trong lịch sử lại kiếm được nhiều điểm tưởng thưởng như vậy đâu!” Trương Kiệt nâng lên chén rượu nói: “Chúng ta cùng ăn mừng vì sự chiến thắng lần này nào!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay ni: “Ta không quen uống rượu!” hắn từ trong nhân trữ vật lấy ra một ly kem socola nhìn về phía mấy người Zero, Bá Vương và Sở Hiên lên tiếng: “Nhó trả ta một nửa số điểm tưởng thưởng đấy nhé. Hắc…” Lý Sơn nở ra nụ cười có chút gian thương.
Hắn gãi gãi đầu một chút rồi mở miệng nói: “Đúng rồi ta có bán trúc cơ đan với giá một chi tiết cấp B 5000 điểm tưởng thưởng có tên nào muốn mua thì liên lạc nhé. Vì lần này ta kiếm được số điểm tưởng thưởng khá lớn lên khuyến mãi cho mọi người 100 điểm tưởng thưởng còn dư một chi tiết cấp B và 4900 điểm tưởng thưởng. Ai muốn mua thì nói với ta!”
Trịnh Xá cười khổ nói: “Lý đại ca a! Anh có thể trong khi ăn uống không nói đến chuyện điểm tưởng thưởng không a!”
Lúc này Lý Sơn phẩy phẩy tay một chút rồi lên tiếng nói: “Được rồi sau khi ăn song mọi người ra ngoài cường hóa đi!”
Sau bữa ăn kết thúc tất cả mọi người đều ra khỏi nhà của Trương Kiệt. Dù sao Trương Kiệt lấy cớ mình chưa kiếm đủ điểm tưởng thưởng để trở về thực tế nên mấy người cũng không nói gì thêm. Còn về phần Lý Sơn a, mọi người không biết thì cũng biết hắn kiếm lớn chỉ có Bá Vương và Zero cùng với Sở Hiên là mọi người đau lòng thay thôi a. Mất một nửa số chi tiết kịch tình và điểm tưởng thưởng giao cho tên gian thương.
Chiêm Lam cường hóa đầu tiên. Nàng hướng chủ thần lúc này cả người Chiêm Lam cùng với Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt đều chìm vào trong ánh sáng. La Lệ nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Chiêm Lam tỷ tỷ, chị cường hóa gì vậy?”
Chiêm Lam nở ra nụ cười nói: “Chẳng qua tỷ chỉ là mua một khế ước giống như lần trước em và Trịnh Xá đại ca a. Như vậy thì dù Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt mặc dù có chết mà chị vẫn sống thì họ vẫn có thể hồi sinh vô hạn!”
Mấy người Zero cùng với bá Vương còn là cắn răng lấy một chi tiết cấp B và 5000 điểm tưởng thưởng mua của Lý Sơn trúc cơ đan. Mặc dù khi hỏi Lý Sơn những thứ này hắn kiếm được từ đâu thì Lý Sơn cũng chỉ trả lời qua loa cho có. Mấy người nhìn viên đan dược trong tay thì cắn chặt răng bỏ tọt vào mồm.
Lý Sơn lúc này lên tiếng hướng về Zero nói: “Nếu ngươi có thời gian rảnh rỗi lên cho muội muội của ngươi tu luyện Tiểu Vô Tướng công đi. Ngươi có thể nhờ mấy nữu nhân ở đây họ đều có thể tu luyện loại này mà!” Zero nghe thấy thế thì khẽ gật đầu.
Trịnh Xá nghi hoặc hỏi: “Rõ ràng đó là đệ đệ của ngươi mà Zero!?” Nghe thấy thế Zero chỉ nói chuyện này khá phức tạp hiện giờ nói chuyện này khá là bất tiện. Zero nói đến đây hắn gãi gãi đầu của mình.
Sở Hiên thì chẳng đồi gì cả chỉ mua một đống đò bỏ vào trữ vậy không gian của mình. Minh Yên Vi lúc này cả người đều trong nguồn sáng vô cùng lớn. La Lệ nghi hoặc hỏi: “Chiêm Lam tỷ tỷ, Minh Yên Vi tỷ tỷ cường hóa loại huyết thống gì vậy!?”
Chiêm Lam khẽ lắc đầu nói: “Tỷ cũng không biết!” sau đó nàng nhìn về phía của Lý Sơn một chút.
Lúc này Minh Yên Vi cả người hạ xuống. Thân thể lúc này của nàng phát ra mị lực vô cùng cao quý. La Lệ chạy về phía Minh Yên Vi cười hì hì hỏi: “Minh Yển Vi tỷ ty, chị cường hóa huyết thống gì có vẻ mà lại lợi hại như vậy!”
Minh Yên Vi vỗ vỗ vào tay của La Lệ nhẹ nhàng nói ra: “Tỷ cường hóa huyết thống phượng hoàng!” nói đến đây thiếu nữ nhìn về phía Lý Sơn. Nàng khuôn mặt có chút khó coi chỉ dám nhìn trộm hắn vài lần.
La Lệ mỉm cười nói: “Thật là lợi hại a!”
Lý Sơn lạnh nhạt hướng về phía Minh Yên Vi lên tiếng nói: “trở về thực tế đi! Điểm tưởng thưởng tôi sẽ lo cho cô!”
Nghe thấy lời nói lạnh nhạt của Lý Sơn lúc này Minh Yên Vi không kìm được hai dòng nước mắt từ khóe mắt nàng chảy ra. La Lệ khinh bỉ nhìn về phía Lý Sơn nói: “Lý đại ca tại sao anh lại làm cho Minh Yên Vi tỷ tỷ khóc a? Anh đúng là đồ nam nhân xấu xa!”
“Hey!” Lý Sơn khó chịu phản bác, hắn dùng hai tay tự chỉ vào bản thân mình: “Lại là lỗi của ta sao?”
Trương Kiệt thông cảm vỗ vỗ bả vai của Lý Sơn, hắn thở dài ra một hơi nói: “Nhiều lúc phụ nữ luôn đúng a!”
Lý Sơn chán nản gõ chán. Lúc này Tề Đằng Nhất không biết gì lại tiến về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Tôi nghe nói Zero, Bá Vương và Sở Hiên đều là ký hợp đồng làm thuê với cậu. Nếu như cậu có thể tôi cũng muốn ký kết hợp đồng với cậu, không biết có được không!”
Lý Sơn gõ gõ chán nói: “Vậy anh muốn tôi giúp anh cường hóa!?” Lý Sơn nhìn chằm chằm về phía Tề Đằng Nhất lên tiếng nói: “Anh cũng nên hiểu từ trậ sau một nửa số điểm cùng chi tiết kịch tình sẽ thuộc về tôi!”
Tề Đằng Nhất gật đầu một cái. Hắn nhẹ giọng nói: “Tôi đồng ý! Tôi tin tưởng vào con mắt quan sát nhiều năm của mình. Tôi khẳng định mình không có nhìn nhầm, cậu là một người tốt!?” Nghe thấy mấy lời này mấy người thầm bĩu môi trong lòng rõ ràng là gian thương ăn thịt người không nhả xương lấy đâu ra mà người tốt.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Được thôi!” Lý Sơn nhắm mắt lại bắt đầu liên tục lẩm bẩm: “trạch nam thích nghiên cứu khảo cổ học, trạch nam thích nghiên cứu khảo cổ học…”. Hắn nhắm mắt vào bắt đầu điên cuồng liên tục lẩm nhẩm mấy lời này.
Tề Đằng Nhất không hiểu quay sang Trịnh Xá hỏi: “Cậu ấy làm gì vậy?”. Trịnh Xá thở dài vỗ vỗ vào vai Tề Đằng Nhất. Hắn nhớ lúc trước so với Tề Đằng Nhất quả thực mình bị gọi là… Trịnh Xá lấy làm điều mừng rỡ cho Tề Đằng Nhất.
Hơn ba phút, Lý Sơn mới từ từ mở mắt ra nở một nụ cười nói: “Có rồi!”
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger