Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 20-05-2008, 04:41 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 6

Chỉ má»™t lá»i xua tan hiểu lầm.
Một bang một bảo tranh môn hạ


Tác giả: Trần Thanh Vân



Vừa nhìn thấy nhân vật đó, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n hiểu ngay đó là ai.
NÓ sợ hãi kêu lên, "Ãại thúc, có phải đại thúc chính là phân đà chủ Cái bang ở vùng này không? Tiểu Ä‘iệt không há»... ?"
NhÆ°ng lá»i nói của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n bị năm bảy ngÆ°á»i trong bá»n hiếu kỳ vây quanh kêu lên làm át cả Ä‘i.
"Quan lão tứ? Lão thật không nể mặt bá»n ta chút nào cả.?"
"Ãúng vậy đó Quan lão tứ. Lão muốn có rượu thịt thì có rượu thịt, muốn cÆ¡m nó thì có cÆ¡m no. Tại sao lão không chịu quản cố bá»n đồ tôn đồ tá»­ của lão?"
"Phải rồi, lão nói Ä‘i. Nếu lão cứ để bá»n tiểu yêu này đến quấy rầy bá»n ta mãi thì bá»n ta còn buôn bán làm sao đây? Không lẽ bá»n ta đã phí công cung phụng cho lão suốt thá»i gian qua hay sao?"
Ãến lúc này, nhân vật vừa má»›i hiện thân, chính là má»™t vị khất cái có niên ká»· trạc đôi mÆ°Æ¡i vá»›i ba cái túi vải Ä‘eo ở lÆ°ng nhÆ° má»™t biểu hiện của má»™t đẳng cấp, vừa vòng tay bái tạ má»i ngÆ°á»i vừa cất giá»ng nói oang oang vá»›i trung khí đầy rẫy chứng tá» má»™t công phu ná»™i lá»±c khá cao thâm.
"ChÆ° vị, chÆ° vị lại nói quá lá»i rồi. Quan má»— nhận được thịnh tình của chÆ° vị là nhá» Quan má»— đánh đổi lấy sá»± an toàn cho chÆ° vị. ChÆ° vị thá»­ nghÄ© lại mà xem bấy lâu nay ở vùng này đã còn có cÆ°á»ng sÆ¡n đại đạo nào đến quấy nhiá»…u sinh ý của chÆ° vị nữa không?"
Má»i ngÆ°á»i xung quanh cùng nín lặng biểu lá»™ sá»± tán thành vá»›i lá»i nói của vị khất cái há» Quan kia.
Thấy thế, vị khất cái há» Quan bèn nhìn ngay vào mặt những ai vừa lên tiếng trách cứ. Vừa cÆ°á»i, vị khất cái há» Quan vừa bảo há», "Còn chÆ° vị, đã có má»™t đệ tá»­ Cái bang nào vào tận tá»­u Ä‘iếm của chÆ° vị để quấy rối chÆ°a? Bất quá bá»n trẻ này chỉ thi hành theo trách vụ mà Quan má»— phân phó cho chúng. Bá»n má»— là Cái bang thì việc ăn xin Ä‘á»™ nhật chính là di nghiệp của bá»n má»— mà thôi. Thôi, chÆ° vị hãy vá» Ä‘i. ở đây không còn gì đáng để xem nữa đâu.?"
Qua những lá»i lẽ này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng tin chắc rằng vị khất cái kia chính là phân đà chủ ở đây. Và việc má»i cÆ° dân ở trấn Há» Thủy này phải kính nể phân đà chủ là vì phân đà chủ đã ngăn chặn bá»n cÆ°á»ng sÆ¡n đại đạo, cho má»i ngÆ°á»i có cÆ¡ há»™i thá»a mãn sinh ý của há».
Bởi đó, vừa nghe vị khất cái há» Quan nói xong, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhốn nháo bá» Ä‘i.
Tuy nhiên vẫn còn có ba ngÆ°á»i vẫn thản nhiên đứng lại. Má»™t là gã tá»­u bảo A Tam. Hai là vị khất cái trung niên vá»›i năm túi trên lÆ°ng. Ba là vị Công tá»­ há» LÆ°u tên Trúc Hàn.
Vừa nhìn thấy vị khất cái trung niên này, bá»n tiểu khất cái liá»n lấm lét cúi mặt lá»™ vẻ sợ sệt. Và riêng vị khất cái há» Quan thì vồn vã tiến lên định nói gì đó.
NhÆ°ng đúng lúc đó gã A Tam đã vụt miệng kêu lên, "Quan đại gia, lúc nãy vì đông ngÆ°á»i nên tiểu nhân không muốn nói. Trong bá»n đồ đệ của Quan đại gia có tên này khi nãy đã chạy vào bổn Ä‘iếm và giật thức ăn ngay trên bàn của thá»±c khách.?"
HÆ°á»›ng tay chỉ của A Tam chính là Hà lão đại, tên đầu lãnh của bá»n khất cái Vừa nghe gã A Tam cáo giác, Hà lão đại vốn Ä‘ang cúi đầu càng cúi đầu xuống sâu hÆ¡n. Vị khất cái trung niên cùng nghe hết lá»i nói của A Tam nên cứ đứng yên chá»— và khẽ hắng giá»ng má»™t lượt. Còn LÆ°u Trúc Hàn thì không hiểu sao lại tủm tỉm cÆ°á»i và cứ luôn liếc mắt nhìn vá» phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Vị khất cái há» Quan, trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của vị khất cái trung niên kia liá»n tá» vẻ giận dữ và quát há»i Hà lão đại, "Hà Thiên, ngÆ°Æ¡i đã quên bang quy rồi sao?"
Hà Thiên hoảng hồn sụp ngÆ°á»i xuống, "SÆ° phụ, chỉ vì A Tam cứ... ?"
"Hừ, ngươi còn tìm cách biện bạch nữa ư? Theo bang quy ngươi phải chịu hình phạt gì đây, Hà Thiên?"
Hà Thiên không ngá» sÆ° phụ của nó chÆ°a gì đã há»i nó câu này, nhÆ° đã quyết ý là phải xá»­ phạt nó, chứ không thể buông tha. NÓ gào lên, "SÆ° phụ, đệ tá»­ biết tá»™i rồi. Mong sÆ° phụ cho đệ tá»­ má»™t cÆ¡ há»™i.?"
NhÆ°ng vị khất cái há» Quan đã dõng dạc hạ lệnh, "Hà Thiên, đây không phải là lần đầu tiên ngÆ°Æ¡i cố tình vi phạm bang quy. Kể từ nay ngÆ°Æ¡i không còn là đồ đệ của ta nữa. Và ta, vá»›i quyá»n hạn má»™t phân đà chủ, ra lệnh trục xuất ngÆ°Æ¡i khá»i môn trÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i không còn là môn hạ Cái bang nữa.?"
Nghe đến đây, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chạnh lòng nghÄ© đến việc phụ thân nó từng bị trục xuất khá»i Hoa SÆ¡n phái. NÓ chợt kêu lên ngăn lại, "Quan đại thúc, má»i việc là do Tiểu Ä‘iệt làm, không liên quan gì đến Hà Thiên. Mong Quan đại thúc thu hồi mệnh lệnh cho.?"
Tuy nhiên, Hà Thiên đã không cảm kích trÆ°á»›c những lá»i lẽ nhằm bênh vá»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, mà hắn còn giận dữ quát lên, "Câm Ä‘i!
Tất cả cũng chỉ tại ngươi nên ta mới bị trách phạt.?"
Vương Thế Kỳ sửng sốt, "Hà Thiên, sao lại là tiểu đệ?"
Hà Thiên trâng trảo đáp, "Thì vì ngÆ°Æ¡i quyết lòng chống lại ta nên ta má»›i gá»i sÆ° phụ ta tá»›i đây. Ãể rồi ngÆ°Æ¡i thì chÆ°a bị trừng phạt thì rồi thì ta đã... ?"
"Hà Thiên, ngÆ°Æ¡i thá»­ gá»i ta là sÆ° phụ má»™t lần nữa xem nào?"
Câu nói cắt ngang của vị khất cái há» Quan khiến Hà Thiên hoảng sợ và không dám nói tiếp nữa. Sau đó vì đã biết tính khí của phân đà chủ má»™t khi đã ra lệnh thì không thể thu hồi, Hà Thiên bèn quay ngÆ°á»i bá» chạy Ä‘i thật nhanh.
ChỠđến lúc đó, vị khất cái trung niên má»›i lên tiếng, "Quan Hữu Báo, ngÆ°á»i thật biết giáo huấn môn hạ đấy. Nếu không có mặt bản đà chủ đứng vào lúc này hẳn Hà Thiên không phải bị xá»­ nặng đến thế đấy, phải vậy không?"
Quan Hữu Báo lá»™ vẻ lo lắng, "Trình đà chủ, đệ tá»­ nào dám dung túng cho môn hạ, chỉ vì đây là lần đầu tiên Hà Thiên có hành Ä‘á»™ng tùy tiện này. Không tin xin đà chủ cứ há»i A Tam kia sẽ rõ.?"
Gã tá»­u bảo A Tam tá»± nhiên chợt nghe nhắc tá»›i tên bèn rạp ngÆ°á»i xuống thÆ°a, "Ãúng vậy đó, đà chủ lão nhân gia. Hà Thiên chỉ má»›i phạm lá»—i này có má»™t lần thôi.?"
Vị khất cái trung niên là đà chủ há» Trình chợt há»i, "Chính Hà Thiên đã gá»i ngÆ°Æ¡i đến kia mà?"
Quan Hữu Báo vừa gật đầu vừa ném má»™t cái nhìn vá» phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Ãúng thế, đệ tá»­ nghe Hà Thiên bẩm báo là tiểu ca nhi kia đã cố tình mạo nhận là ngÆ°á»i của bản bang nên... ?"
Khoa tay ngăn lại Trình đà chủ lắc đầu, "Nếu là việc đó thì không đúng rồi, tiểu huynh đệ kia không có ý mạo nhận đó đâu. Ngươi có thể quay vỠđược rồi.?"
NhÆ°ng Quan Hữu Báo vẫn há»i, "Thế tại sao tiểu oa nhi kia và Hà Thiên lại... ?"
Má»™t lần nữa Trình đà chủ lại lên tiếng ngắt lá»i Quan Hữu Báo, "Chỉ vì ngÆ°Æ¡i quá Æ° dung túng môn hạ nên chúng bẩm báo gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nghe, việc này đã có bản đà chủ chịu trách nhiệm, ngÆ°Æ¡i không cần phải quan tâm tá»›i nữa.?"
Nghe thế, Quan Hữu Báo má»›i cùng bá»n tiểu khất cái lui Ä‘i. Cả A Tam nữa cÅ©ng vá»™i vàng quay lại tá»­u Ä‘iếm.
Ãược mục kích sá»± phân minh rạch ròi của vị Trình đà chủ và sá»± nghiêm minh của quy Ä‘iá»u cái bang, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ vá»™i bÆ°á»›c tá»›i thi lá»…, "Trình bá bá, Tiểu Ä‘iệt là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ được Trình bá bá nói đỡ cho má»™t lá»i, Tiểu Ä‘iệt không biết phải nói nhÆ° thế nào để tá» lòng cảm kích tá»›i bá bá. Bá bá hãy nhận của Tiểu Ä‘iệt má»™t lá»….?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a kịp khom ngÆ°á»i hành lá»… thì vị khất cái há» Trình đã bÆ°á»›c tá»›i và nâng ngÆ°á»i nó lên. Vá»›i vẻ mặt thá»±c sá»± ngạc nhiên, Trình đà chủ buá»™t miệng kêu lên, "Tiểu thế Ä‘iệt bất tất phải...
ôi chao, bản thân công lực thế này tiểu thế điệt làm sao có thể có được với độ tuổi như thế này?"
Do cùng là má»™t nhân vật võ lâm nhÆ° LÆ°u Trúc Hàn đã tá»± nhận vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng ngạc nhiên không kém khi tận mắt nhìn thấy vị đà chủ há» Trình phải nâng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bằng cả hai tay má»›i ngăn được sá»± hành lá»… của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Ãiá»u này minh chứng rằng bản thân công lá»±c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải cao thâm và vượt trá»™i hÆ¡n tuổi nên Trình đà chủ má»›i phải dụng lá»±c nhÆ° thế.
Không kìm được, LÆ°u Trúc Hàn buá»™t miệng há»i xen vào, "VÆ°Æ¡ng tiểu huynh đệ, xem ra ta đã chÆ°a hiểu đúng vá» tiểu huynh đệ. NhÆ° ta đã nghe tiểu huynh đệ nói lúc nãy thì lệnh thân đã bị thù nhân hãm hại, nhÆ°ng không hiểu lệnh thân gồm những vị cao nhân nào, tiểu huynh đệ có thể nói cho ta biết được không?"
TrÆ°á»›c những lá»i lẽ đầy vẻ chân thành của LÆ°u Trúc Hàn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không bá»™c bạch, "Tiên phụ có húy danh là VÆ°Æ¡ng Uy và tiên mẫu chính là... ?"
"Là môn hạ của Huỳnh liên giáo, chính danh là Vi Tuyết Nương, phải thế không tiểu huynh đệ?"
Sá»± sá»­ng sốt của LÆ°u Trúc Hàn có hàm ý gì, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tất nhiên phải hiểu. Sa sầm nét mặt, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đáp gá»n, "Không sai.?"
DÆ°á»ng nhÆ° vị công tá»­ há» LÆ°u cÅ©ng có má»™t định kiến không mấy tốt vá» mẫu thân của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° bao nhiêu giang hồ đồng đạo trên võ lâm. Nên ngay sau tiếng đáp gá»n của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, LÆ°u Trúc Hàn vừa nhếch môi cÆ°á»i ná»­a miệng vừa bÆ°á»›c lảng sang má»™t bên.
Chỉ có Trình đà chủ là lên tiếng nói với sự độ lượng vốn có, "Thì ra Tiểu điệt là hậu nhân của Hoa Sơn thất hiệp và phu nhân. Chuyện đã xảy ra cho Vương đại hiệp trước đây chính ta cũng cảm thấy bất nhẫn cho đại hiệp.?"
Thở dài má»™t hÆ¡i, Trình đà chủ chợt há»i, "NhÆ°ng lệnh tiên tôn vốn đã tá»± phế bá» Ä‘i võ công, vậy thì ai Ä‘ang tâm hãm hại lệnh tiên tôn và VÆ°Æ¡ng phu nhân chứ?"
Chạnh lòng trÆ°á»›c những lá»i nói cảm thông của Trình đà chủ, vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn đáp, "Chính là kẻ lòng lang dạ sói Tá»­ DÆ°Æ¡ng Thủ Tôn Lãnh Thu.?"
Giật mình, Trình đà chủ kêu lên, "Lại là tên hỠTôn đốn mạt ư?"
CÅ©ng giật mình, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i lại, "Trình bá bá nói sao, lão há» Tôn sao lại bị Trình bá bá gá»i là đốn mạt?"
Trình đà chủ lắc đầu ngao ngán, "Theo lá»i giang hồ đồn đại thì chính Tôn Lãnh Thu đã bá»™i sÆ° tổ hòng chiếm Ä‘oạt cÆ°Æ¡ng quyá»n chưởng môn phái Hoa SÆ¡n, tuy nhiên lá»i đồn đại vẫn chỉ là lá»i đồn đại Không ai có má»™t chứng cá»› nào để định tá»™i của hắn cả.?"
Nghe thế, do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khi trÆ°á»›c đã chợt lẻn vá» và đã nghe những gì Tôn Lãnh Thu đã nói vá»›i phụ thân nó vá» cái chết của sÆ° tổ chưởng môn nhân, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giận dữ kêu lên, "Vậy mà lão ác tặc cứ tá» ra nhÆ¡n nhÆ¡n, nhÆ° chính lão được gia sÆ° tổ chá»n làm ngÆ°á»i kế nhiệm vậy. Hành vi của lão Tiểu Ä‘iệt quyết sẽ phanh phui và không buông tha cho lão.?"
Mục kích được khí phách của Vương Thế Kỳ dù chỉ là một đứa bé, Trình đà chủ gật đầu bảo, "Hoàng thiên đương nhiên sẽ không phụ kẻ có lòng, Vương tiểu thế điệt này hiện tại tiểu thế điệt đã bái được vị cao nhân nào làm minh sư chưa?"
Vừa má»›i định lắc đầu định bảo là chÆ°a, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nhá»› đến việc đã xảy ra cho nó má»›i đây nên lại đáp khác Ä‘i, "Ãúng ra là Tiểu Ä‘iệt suýt nữa đã được má»™t vị thế ngoại cao nhân thu nhận làm truyá»n nhân, nhÆ°ng đáng tiếc cho Tiểu Ä‘iệt lại không có duyên phận.?"
Nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói đến bốn chữ thế ngoại cao nhân, Trình đà chủ vá»t miệng há»i, "Là vị cao nhân nào vậy?"
NÓ đáp, "Vạn thế ma quân.?"
Không ngỠngay sau câu đáp của nó cả Trình đà chủ lẫn Lưu Trúc Hàn cùng bàng hoàng kêu lên, "Là Vạn thế ma quân ư? Lão ma đầu hãy còn tại thế?"
Hai chữ ma đầu vừa được Trình đà chủ phát ra khiến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không khá»i hoang mang, "Vạn thế ma quân vốn là nhân vật thế nào mà Trình bá bá lại kêu là ma đầu?"
Không lÆ°u tâm đến câu há»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Trình đà chủ cứ nôn nóng há»i, "Thá»±c sá»± chính VÆ°Æ¡ng tiểu thế Ä‘iệt đã từng trông thấy Vạn thế ma quân Æ°?"
Nói lắc đầu, "Tiểu Ä‘iệt đã nói rồi, vì Tiểu Ä‘iệt không được chá»n nên Tiểu Ä‘iệt làm gì có phúc phận được há»™i diện vá»›i Vạn thế ma quân.?"
"Vậy tiểu thế Ä‘iệt đã gặp ai mà Tiểu Ä‘iệt biết rằng không được chá»n?"
Lại lắc đầu, Vương Thế Kỳ đáp, "Không gặp ai cả?"
"Vậy nghĩa là gì?"
"Tiểu Ä‘iệt sau khi bái lạy theo lÆ°u tá»± của Vạn thế ma quân thì chỉ nhận được má»™t bức trÆ°á»›ng. Và căn cứ vào những lá»i lẽ được ghi trên bức trÆ°á»›ng, Tiểu Ä‘iệt vì không hợp cách nên không được chá»n, thế thôi.?"
"Bái lạy theo lưu tự, chỉ nhận được bức trướng? Và trên bức trướng lại ghi là tiểu thế điệt không hợp cách? Hà, ta càng nghe tiểu thế điệt nói thì ta càng trở nên hồ đồ. Ta không hiểu tiểu thế điệt muốn nói vỠcái gì.?"
Muốn cho Trình đà chủ hiểu rõ hơn, Vương Thế Kỳ không còn cách nào khác hơn là thuật lại tất cả cho Trình đà chủ nghe chuyện đã xảy ra ở Phong Nha huyệt động.
Bắt đầu từ việc nó bị Tôn lãnh thu ném Ä‘i rồi vô tình nó lại rÆ¡i ngay vào Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng mà chính song thân của nó đã phí công lùng sục suốt hai mÆ°Æ¡i năm trá»i, nhÆ°ng cÅ©ng không biết chá»— đó lại là Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng.
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuần tá»± thuật lại cho Trình đà chủ nghe, kể cả LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng Ä‘ang đứng gần đó cÅ©ng không bá» sót má»™t lá»i.
Chuyện kể của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã Ä‘Æ°a cả hai từ ngạc nhiên này tá»›i ngạc nhiên khác. Và cả hai không thể không Ä‘Æ°a ra má»™t lúc những mấy vấn nạn ngay sau khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngừng lá»i.
Nào là "Nhân vật nào đã từng ẩn thân ở Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng sau đó đã chiếm hữu được Vạn Niên Ãịa Tuyệt Quả, má»™t kỳ dược chí báu của võ lâm?"
Nào là "Nhân vật đó sao lại nỡ tâm hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vốn là ngÆ°á»i đã giúp nhân vật đó đắc thủ được kỳ vật vừa thoát được Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng?"
Hoặc "Không lẽ Cửu u địa khuyết sào huyệt của Vạn thế ma quân lại ở ngay bên trong Phong Nha huyệt động hay sao?"
"Rốt cuộc Vạn thế ma quân hãy còn tại thế hay đã chết? Tại sao Vương Thế Kỳ chỉ nhận được lưu tự chứ không từng hội diện với Vạn thế ma quân?"
Và "Phải là nhÆ° thế nào má»›i được Vạn thế ma quân cho là hợp cách để được chá»n làm chủ nhân Ä‘á»i kiếp của Cá»­u u địa khuyết?"
Sá»± quan tâm nhiá»u nhất của cả hai chính là những việc có liên quan tá»›i Vạn thế ma quân. Và Trình đà chủ đã thở phào nhẹ nhõm khi lên tiếng chúc mừng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
"CÅ©ng may mà Tiểu thế Ä‘iệt không được chá»n và không tiếp thụ chân truyá»n của Vạn thế ma quân. Bằng không ngay lúc Tiểu thế Ä‘iệt xuất hiện vá»›i thân phận má»™t Vạn thế ma quân thì Tiểu Ä‘iệt không mong gì được sống những ngày yên ổn.?"
Vẫn không hiểu gì vá» những lá»i nói bóng gió của Trình đà chủ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn lặp lại câu há»i trÆ°á»›c đó, "Tại sao Vạn thế ma quân lại bị xem là má»™t tên ma đầu?"
Trình đà chủ giải thích ngắn gá»n, "Nói ra thì dài lắm, không thể trong má»™t chốc lát mà ta có thể kể hết tá»™i ác của Vạn thế ma quân cho tiểu thế Ä‘iệt nghe được. Nói tóm lại hai Ä‘á»i Vạn thế ma quân trÆ°á»›c đây Ä‘á»u là những kẻ đại gian đại ác đã từng gây sóng gió và làm cho giang hồ Trung nguyên phải Ä‘iêu đứng. Tên Vạn thế ma quân đầu tiên thì ba trăm năm trÆ°á»›c đây đã bị má»™t bậc dị nhân vô danh vô tánh trừ khá»­, tạo phúc cho võ lâm. Còn tên Vạn thế ma quân Ä‘á»i thứ hai thì khoảng sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đã bị quần hùng hợp lá»±c giao đấu vá»›i hắn trên mÆ°á»i ngày má»›i diệt trừ được hắn. Tóm tắt lại thì má»—i lần Vạn thế ma quân xuất hiện là giang hồ dứt khoát phải gặp cảnh đầu rÆ¡i máu chảy, thây chất thành núi. Tốt hÆ¡n hết là đừng có má»™t Vạn thế ma quân nào nữa xuất hiện là hay hÆ¡n hết.?"
TỎ vẻ không tin, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»i lại, "Hóa ra Vạn thế ma quân đã tịch diệt những sáu mÆ°Æ¡i năm rồi sao?"
Trình đà chủ đáp, "Không sai, các vị cao tăng ở Thiếu Lâm tá»± hiện Ä‘ang tiá»m tu trong Trưởng lão Ä‘á»™ng là những nhân vật đã từng có mặt trong trận chiến thảm tuyệt nhân hoàn đó. Sau này có dịp tiểu thế Ä‘iệt sẽ được nghe há» thuật lại.?"
"Vậy thì ai đã nhìn thấy Tiểu điệt mà biết rằng Tiểu điệt không hợp cách?"
Trình đà chủ lắc đầu, "Là ai thì ta không sao đoán được. Nhưng chẳng thà như vậy thì tốt cho tiểu thế điệt hơn. Vương tiểu thế điệt này...?"
"Trình bá bá muốn nói gì, xin cứ nói, Tiểu điệt xin sẵn sàng lãnh giáo.?"
ÃÆ°a mắt nhìn qua LÆ°u Trúc Hàn má»™t lượt, sau đó Trình đà chủ má»›i thân mật căn dặn, "Chuyện vá» Cá»­u u địa khuyết tiểu thế Ä‘iệt có hứa vá»›i ta là đừng hở môi nói cho ngÆ°á»i khác ngoài hai chúng ta không? Chuyện có liên quan tá»›i đại cục võ lâm tiểu thế Ä‘iệt không thể không hứa được.?"
NÓ gật đầu đáp ứng, tuy trong lòng vẫn còn có một chút nào đó băn khoăn, "Nếu Trình bá bá đã cho là không nên thì thế điệt đương nhiên phải nghe theo, nhưng nếu sau này tin vỠVạn thế ma quân bị lộ ra thì không phải chỉ riêng mình Tiểu điệt chịu trách nhiệm đâu.?"
Trình đà chủ gật đầu và dõng dạc hứa, "Má»— là Trình Hồng Quân đà chủ Du hải đà của Cái bang, nếu má»— nói lại cho ai khác biết vá» Vạn thế ma quân thì sẽ bị trá»i tru đất diệt.?"
Nghe Trình Hồng Quân dám lập trá»ng thệ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i biết là không thể đùa giỡn vá»›i chuyện này. NÓ cÅ©ng nghiêm sắc mặt lại và phát thệ, "Trên có hoàng thiên, dÆ°á»›i có hậu thổ, nếu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hở môi nói cho ai khác vá» chuyện này thì phải chết má»™t cách tàn khốc ?"
Lập thệ xong Vương Thế Kỳ bèn nhìn sang Lưu Trúc Hàn có ý chỠđến lúc Lưu Trúc Hàn lập thệ như nó và Trình Hồng Quân.
Trình Hồng Quân dÆ°á»ng nhÆ° cùng chung má»™t tâm trạng vá»›i vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nên tinh thần có vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng. Là sá»± khẩn trÆ°Æ¡ng gì thì do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn bé nên không hiểu rõ lắm. NhÆ°ng LÆ°u Trúc Hàn thì quá hiểu.
Bởi đó tuy vẫn Ä‘ang cÆ°á»i ná»­a miệng nhÆ°ng LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng làm theo cả hai, "Má»— là LÆ°u Trúc Hàn, thiếu bảo chủ của Tam Tuyệt bảo xin lập thệ, nếu má»— có nói cho ai khác ngoài những ngÆ°á»i Ä‘ang hiện diện ở đây vá» Cá»­u u địa khuyết cùng Vạn thế ma quân thì sẽ chịu hình thức ngÅ© lôi phanh thây." Và vẫn cÆ°á»i ná»­a miệng, LÆ°u Trúc Hàn chợt há»i, "Trình đà chủ và tiểu huynh đệ yên tâm rồi chứ?"
Tuy cảm thấy có má»™t Ä‘iá»u gì đó bất ổn trong lá»i thá» của LÆ°u Trúc Hàn, nhÆ°ng Trình Hồng Quân chịu không sao hiểu thấu được đó là Ä‘iá»u gì.
Trình Hồng Quân vừa gật đầu vá»›i LÆ°u Trúc Hàn vừa há»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Sau đây VÆ°Æ¡ng thế Ä‘iệt định Ä‘i vỠđâu và sẽ làm gì?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vốn đã và Ä‘ang nghÄ© nhiá»u vá» Ä‘iá»u này nên đáp lại không chút chậm chế, "Tiểu Ä‘iệt định tìm Ä‘Æ°á»ng quay lại Bạch Phong SÆ¡n. Chá» khi an táng xong cho song thân, Tiểu Ä‘iệt còn phải Ä‘i tìm má»™t vị cao nhân để bái sÆ° há»c nghệ.?"
Nghe thế Trình Hồng Quân vội vàng nói, "Ta có thể dẫn tiến tiểu thế điệt đến với một vị cao nhân.?"
Vương Thế Kỳ cả mừng, "Là vị nào vậy, Trình bá bá?"
Trình Hồng Quân chÆ°a kịp nói đến tánh danh của nhân vật đó thì LÆ°u Trúc Hàn đã lẹ miệng cất lá»i, "Có phải Trình đà chủ Ä‘ang muốn nói tá»›i quý bang chủ Thần cái nhất chưởng bạt sÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp không?"
Ãoạn vẫn cÆ°á»i ná»­a miệng, LÆ°u Trúc Hàn quay sang há»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Tiểu huynh đệ, chúng ta phải có duyên phận nên má»›i tình cá» gặp nhau. Tiểu huynh đệ nghÄ© sao nếu ta và tiểu huynh đệ kết nghÄ©a kim bằng? Và tiểu huynh đệ nghiá»…m nhiên sẽ là nhị thiếu bảo Chủ của đệ nhất Tam Tuyệt bảo?"
Uy danh của bang chủ cái bang Thần cái nhất chưởng bạt sÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã từng nghe phụ thân nó nhắc đến vá»›i má»™t sá»± kính nể đặc biệt. Tuy nhiên phụ thân nó lại từng Ä‘á» cao Tam Tuyệt bảo còn hÆ¡n nhiá»u so vá»›i bang chủ Cái bang.
Ãiá»u khác biệt này cùng vá»›i sá»± lôi thôi lếch thếch của đệ tá»­ cái bang khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có phần nào lúng túng trÆ°á»›c cái nhìn đợi chá» của Trình Hồng Quân, nó ấp úng nói, "Trình bá bá, Tiểu Ä‘iệt Tiểu Ä‘iệt thật lấy làm áy náy vá»... ?"
Hiểu được ý nó và có phần luyến tiếc, Trình Hồng Quân vá»t miệng nói thêm vào, "Nếu tiểu thế Ä‘iệt chấp nhận sá»± dẫn tiến của ta thì tÆ°Æ¡ng lai không xa tiểu thế Ä‘iệt sẽ là thiếu bang chủ của bổn bang và rồi sẽ là bang chủ... ?"
"Nhưng quý bang chủ chưa từng gặp mặt Vương tiểu huynh đệ.
việc quý bang chủ có chịu thu nhận Vương tiểu huynh đệ hay không vẫn là việc mơ hồ.?"
Lá»i nói xen vào của LÆ°u Trúc Hàn khiến Trình Hồng Quân phát cáu, "LÆ°u thiếu bảo chủ biết gì mà nói? Quý bảo chủ cÅ©ng chÆ°a chắc Æ°ng nhận lá»i Ä‘á» xuất của thiếu bảo chủ kia mà?"
LÆ°u Trúc Hàn vẫn cÆ°á»i, "Xem kìa, Trình đà chủ sao lại tá» vẻ giận dữ vá»›i LÆ°u má»— nhÆ° thế? LÆ°u má»— nhận thấy thế nào thì cứ thế ấy mà nói thôi, huống chi má»i việc lá»±a chá»n Ä‘á»u do VÆ°Æ¡ng tiểu huynh đệ cả.
Hai chúng ta đâu có thể quyết định thay cho Vương tiểu huynh đệ được Ta nói thế có được không tiểu huynh đệ?"
Cảm kích vì má»™t lần được LÆ°u Trúc Hàn giải nạn, nếu so sánh vá»›i lá»i nói của Trình Hồng Quân khiến cho hiểu lầm giữa nó và Cái bang được tiêu trừ thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không biết nên nghe theo ai và không nghe theo ai.
NhÆ°ng nếu xét vỠđịa vị cá nhân VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thấy rằng lá»i hứa của LÆ°u Trúc Hàn có vẻ chắc chắn hÆ¡n. Vì dù sao LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng là má»™t nhân vật chỉ dÆ°á»›i có má»™t ngÆ°á»i mà trên nhiá»u ngÆ°á»i ở Tam Tuyệt bảo. Còn Trình Hồng Quân chỉ là thân phận má»™t đà chủ năm túi, còn xa lắm mà còn nhiá»u cấp bậc lắm má»›i đến được địa vị nhất chi môn chủ là bang chủ Cái bang.
Tuy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không há» lá»±a chá»n theo thân phận cao sang hay thấp hèn, nhÆ°ng vì muốn có má»™t thân võ há»c hÆ¡n ngÆ°á»i thì việc được tiếp thụ võ há»c của bảo chủ Tam Tuyệt bảo xem ra dá»… dàng hÆ¡n việc nó được bang chủ Cái bang thu nhận.
Huống chi phong thái của Lưu Trúc Hàn dầu sao cũng hấp dẫn nó hơn. Vương Thế Kỳ bèn hướng vỠphía Trình Hồng Quân mà nói, "Thịnh tình của Trình bá bá Tiểu điệt chỉ biết tâm linh mà thôi. Dẫu không cùng một bang phái nhưng Tiểu điệt quyết sẽ không quên ân tình của Trình bá bá ngày hôm nay.?"
Má»i việc ngay sau đó liá»n ngã ngÅ©, Trình Hồng Quân buồn bã bá» Ä‘i Còn LÆ°u Trúc Hàn thì bắt đầu Ä‘i theo chân VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ để quay vá» Bạch Phong SÆ¡n nhÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã nói.
Tài sản của gacon

  #7  
Old 20-05-2008, 04:42 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 7

Tri nhân tri diện bất tri tâm.
Lầm kẻ ác rơi vào nhược thủy.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Ãồng hành vá»›i má»™t vị công tá»­ hào hoa có khác, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không những được ăn no vá»›i đủ loại sÆ¡n hào hải vị mà còn được LÆ°u Trúc Hàn sắm sanh cho những bá»™ y phục tÆ°Æ¡m tất.
Nhìn vẻ ngoài bây giá» của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, nếu LÆ°u Trúc Hàn có bảo má»i ngÆ°á»i rằng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chính là nhị thiếu bảo chủ của Tam Tuyệt bảo thì có mấy ai lại dám không tin.
Huống chi khi cả hai thi triển thân pháp để di chuyển từ HỠThủy trấn quay lại Bạch Phong sơn thì thân pháp của Vương Thế Kỳ xem ra cũng khinh linh nhẹ nhàng đâu kém gì Lưu Trúc Hàn. Mà Lưu Trúc Hàn đã là thiếu bảo chủ của Tam Tuyệt bảo thì Vương Thế Kỳ phải có thân phận như thế nào mới có được công lực đó và mới được đồng hành với thiếu bảo chủ của Tam Tuyệt bảo.
Chính LÆ°u Trúc Hàn cÅ©ng phải lên tiếng thừa nhận khinh thân pháp của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Nhị đệ, khinh thân pháp của nhị đệ thật là ảo diệu. Ãây có phải là Liên hoa đăng đài má»™t thân pháp thành danh của Huỳnh Liên giáo không vậy nhị đệ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoáng Ä‘á» mặt, "LÆ°u đại ca, chúng ta vẫn chÆ°a tế cáo thiên địa để kết nghÄ©a kim bằng, đại ca sao lại cứ gá»i tiểu đệ là nhị đệ mãi thế?

LÆ°u Trúc Hàn mỉm cÆ°á»i, "Không sá»›m thì muá»™n việc kết nghÄ©a kim bằng giữa chúng ta cÅ©ng phải xảy ra thôi. Cứ gá»i trÆ°á»›c nhÆ° thế này cho quen miệng thì càng tốt chứ sao?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại há»i, "Ãại ca định đến lúc nào má»›i tiến hành việc kết nghÄ©a?"
LÆ°u Trúc Hàn đáp nhanh, "Chá» khi thu nhặt xong thi hài của bá phụ cùng bá mẫu, trÆ°á»›c má»™ phần của cả hai, chúng ta sẽ kết nghÄ©a có sá»± chứng giám của há», nhị đệ nghÄ© nhÆ° thế có hay không?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gật đầu, "Ãại ca nghÄ© thật chu đáo. CÓ phải thấy tiểu đệ có được kết cục này hẳn song thân của tiểu đệ phải hài lòng và không còn lo lắng cho tiểu đệ nữa.?"
Lại cÆ°á»i ná»­a miệng LÆ°u Trúc Hàn thúc giục, "Vậy thì nhị đệ còn chá» gì nữa mà không nói cho ta nghe vá» thân pháp này.?"
Tưởng đâu LÆ°u Trúc Hàn sau má»™t lúc nói sang chuyện khác sẽ quên Ä‘i vấn nạn này, vì khi thuật lại má»i việc đã xảy ra tại Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã quên không nói cho Trình Hồng Quân và LÆ°u Trúc Hàn biết vá» bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma do Vạn thế ma quân lÆ°u lại cho nó trên bức trÆ°á»›ng.
Bây giá» nếu muốn nói rõ vá» bá»™ pháp này cho LÆ°u Trúc Hàn nghe thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không dám. Vì chính nó trÆ°á»›c mặt cả hai đã lập trá»ng thệ là sẽ không nhắc tá»›i Vạn thế ma quân nữa.
Còn như nói đây là Liên hoa đăng đài thân pháp thì nó e rằng trước sau gì Lưu Trúc Hàn cũng biết là nó nói dối. Vì dù thân pháp này có xa lạ với Lưu Trúc Hàn nhưng khi gặp được bảo chủ Tam Tuyệt bảo thì thế nào bảo chủ cũng nhận ra là hoàn toàn khác với loại khinh thân pháp mà nó đang thi triển.
Không còn cách giải thích nào hợp lý hÆ¡n, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn bịa đại má»™t chuyện, "Nói thật vá»›i đại ca cÅ©ng không sao. Thân pháp này hoàn toàn không phải là Liên hoa đăng đài thân pháp của Huỳnh liên giáo, vì tiểu đệ chÆ°a thá»±c sá»± được gia mẫu truyá»n dạy cho. Tiểu đệ đã dá»±a vào má»™t phần nhá» khẩu quyết của Liên hoa đăng đài thân pháp dá»±a theo cách thức nếu đệ Ä‘i thoát những luồng cuồng phong mãnh liệt trong Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng mà luyện thành. Tiểu đệ thật hết sức hổ thẹn không được đại ca khen ngợi thân pháp này ảo diệu.?"
Nói xong VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt liếc ngÆ°á»i nhìn xem phản ứng của LÆ°u Trúc Hàn. NÓ không sao Ä‘oán được ý tứ của LÆ°u Trúc Hàn vì lúc nào cÅ©ng nhÆ° lúc này LÆ°u Trúc Hàn luôn luôn có nụ cÆ°á»i ná»­a miệng.
Nếu nụ cÆ°á»i này nếu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cho rằng LÆ°u Trúc Hàn không tin nó cÅ©ng đúng, mà nếu cho rằng LÆ°u Trúc Hàn không những đã tin mà còn cÆ°á»i khen nó nữa thì cÅ©ng không phải hoàn toàn sai.
Huống chi ngay lúc đó LÆ°u Trúc Hàn dÆ°á»ng nhÆ° không còn quan tâm tá»›i vấn Ä‘á» này nữa. Ngược lại LÆ°u Trúc Hàn lại quan tâm tá»›i vấn Ä‘á» mà VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã hết sức né tránh, không muốn nhắc tá»›i.
LÆ°u Trúc Hàn Ä‘á»™t ngá»™t há»i, "Thật sá»± thì Ä‘Æ°á»ng xuống Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng có hình dáng nhÆ° thế nào hả nhị đệ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lắc đầu, "Ãại ca, chúng ta đã lập thệ là không nhắc tá»›i việc đó nữa mà?"
"Nhị đệ nói nhÆ° vậy là không đúng rồi. Chúng ta tuy có lập thệ nhÆ°ng mà lập thệ rằng sẽ không nói vá»›i bất kỳ ai khác còn giữa chúng ta, chúng ta có bàn qua thì đâu có gì gá»i là sai?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nghe thế không thể không há»i, "NhÆ°ng đại ca há»i rõ nhÆ° thế để làm gì?"
"Y của ta là thế này, nhân lúc chúng ta quay trở lại Bạch Phong sÆ¡n chúng ta hãy tìm cách phá hủy Ä‘i Ä‘Æ°á»ng xuống Cá»­u u địa khuyết. CÓ thể làm được Ä‘iá»u này chúng ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ yên tâm hÆ¡n là không có Vạn thế ma quân xuất hiện nữa.?"
Tuy tạm yên tâm vì lá»i giải thích này của LÆ°u Trúc Hàn nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn có Ä‘iá»u băn khoăn, "Ãại ca, đó là má»™t vá»±c thẳm, sâu gần hai trăm trượng. Dù muốn nhÆ°ng chúng ta đâu có cách gì lấp được vá»±c thẳng đó.?"
Mỉm cÆ°á»i LÆ°u Trúc Hàn bảo, "Không phải là lấp mà chúng ta sẽ tìm cách biến đổi địa hình. Còn cách thức làm nhÆ° thế nào thì chúng ta phải Ä‘i tá»›i tận nÆ¡i má»›i nghÄ© ra được.?"
CÓ phần nào thán phục sá»± lo xa của LÆ°u Trúc Hàn, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ liá»n bày cho LÆ°u Trúc Hàn cách thức tìm được miệng vá»±c dẫn tá»›i Cá»­u u địa khuyết.
Nhân lúc vui chuyện, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lần lượt giải đáp má»i vấn nạn của LÆ°u Trúc Hàn có liên quan tá»›i đáy vá»±c và cách thức Ä‘i được đến Cá»­u u địa khuyết. Chỉ riêng việc có liên quan tá»›i Nhất ma chi vạn ma do VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lỡ giấu nên nó đành lá» Ä‘i không nhắc tá»›i.
Ãến lúc đó cả hai cÅ©ng vừa Ä‘i tá»›i chân núi, nÆ¡i có dòng suối mà VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã theo đó để Ä‘i khá»i ngá»n núi kia, và cÅ©ng vừa hay là trá»i Ä‘ang vá» chiá»u.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nghe LÆ°u Trúc Hàn há»i nó, "Nhị đệ, đây là hÆ°á»›ng khác của Bạch Phong sÆ¡n. Nếu Ä‘i theo hÆ°á»›ng này chúng ta phải leo đến đỉnh rồi Ä‘i trở xuống bằng lối Ä‘i bên kia má»›i đến được Chá»— lÆ°u ngụ trÆ°á»›c đây của nhị đệ cùng song thân. Ãệ có muốn Ä‘i theo lối này không?"
Nhìn đỉnh núi cao chót vót, Vương Thế Kỳ ngao ngán, "Phải leo lên tận đỉnh ư? Tiểu đệ e không đủ lực.?"
NhÆ°ng LÆ°u Trúc Hàn đã mỉm cÆ°á»i bảo, "Nhị đệ chỉ khéo lo mà thôi! Còn có ta nữa chi, ta là đại ca của đệ, không lẽ ta không nghi được cách nào để tiếp lá»±c cho đệ sao? HÆ¡n nữa..." Sá»± bá» lá»­ng của LÆ°u Trúc Hàn không phải là không cố ý.
Quả nhiên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không há»i nữa, "HÆ¡n nữa thế nào, đại ca?"
LÆ°u Trúc Hàn cÆ°á»i ná»­a miệng, "Nhị đệ có biết ở Bạch Phong sÆ¡n ngoài địa danh Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng làm náo nức lòng ngÆ°á»i giang hồ thì còn có má»™t địa Ä‘iểm nữa cÅ©ng lẫy lừng không kém không?"
Vương Thế Kỳ kinh ngạc "Còn một địa điểm nữa ư đại ca? Sao mẫu thân không hỠnói cho tiểu đệ biết vậy kìa?"
"Vì bá mẫu lo sợ cho nhị đệ cho nên không dám nói đấy thôi.?"
Vương Thế Kỳ thực sự nôn nao, "Là địa điểm nào vậy, đại ca?"
"Thủy trung nhược thủy.?"
"Thủy trung nhược thủy? Thế là thếnào, đại ca?"
LÆ°u Trúc Hàn giải thích, "Gần vá»›i đỉnh núi Bạch Phong, có má»™t đầm nÆ°á»›c được bao bá»c xung quanh bằng những vách núi thẳng đứng! Ãến những loài hầu vượn cÅ©ng không thể thoát ra nếu lỡ trượt tay rÆ¡i xuống giữa đầm, bởi đầm đó nÆ°á»›c này má»›i được má»i ngÆ°á»i gá»i làthủytrungnhược thủy.?"
"Nhưng vì sao địa điểm này lại nổi danh khắp thiên hạ?"
"Vì sá»± kỳ bí của nó, thế thôi. Nhị đệ nên biết rằng đối vá»›i giang hồ thì bất kỳ địa Ä‘iểm nào mà sá»± xâm nhập càng khó khăn thì càng khiến má»i ngÆ°á»i phải bàn tán xôn xao nhiá»u hÆ¡n.?"
"Nhưng tại sao tự dưng đại ca lại nói cho đệ nghe vỠđịa danh này?
Không lẽ đại ca định cùng đệ tá»›i thám thính Thủy trung nhược thủy LÆ°u Trúc Hàn lắc đầu, "Dẫu có muốn ta cÅ©ng không dám. Bản lÄ©nh của ta đâu có là gì so vá»›i bao nhiêu kỳ nhân ẩn sÄ©. Ta nào vá»ng tưởng nghÄ© đến chuyện thám thính Thủy trung nhược thủy này. Tuy nhiên...?"
"Tuy nhiên thế nào, đại ca?"
"Ta muốn nhân cơ hội này cho nhị đệ được mở rộng tầm mắt.
CÅ©ng là tiện Ä‘Æ°á»ng quay lại chá»— song thân lÆ°u ngụ của nhị đệ mà thôi.?"
"à của đại ca là muốn chỉ cho tiểu đệ nhìn thấy Thủy trung nhược thủy à?"
LÆ°u Trúc Hàn gật đầu vá»›i cái cÆ°á»i ná»­a miệng, "Nhị đệ không muốn?"
Thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn còn lưỡng lá»±, LÆ°u Trúc Hàn chợt há»i, "Nhị đệ có biết giá»›i giang hồ thÆ°á»ng ví Bạch Phong sÆ¡n vá»›i Ä‘iá»u gì không?"
Vương Thế Kỳ đáp, "Là lão tiên ông.?"
"Không sai, ở hướng bên kia thì ai ai cũng nhìn thấy chiếc đầu bạc và chòm râu bạc của lão tiên sơn. Còn ở hướng này thì Thủy trung nhược thủy lại có hình dáng và vị trí tương ứng với huyệt đại truy và vị lão tiên sơn. Nhị đệ thực sự không muốn xem qua cho biết sao?"
Thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có phần nào dao Ä‘á»™ng, LÆ°u Trúc Hàn lại nói thêm vào, "Nếu chúng ta Ä‘i ngay bây giá» thì khoảng canh tÆ° khi vầng nguyệt vừa lên tá»›i đỉnh đầu thì chúng ta sẽ nhìn thấy Thủy trung nhược thủy từ trên cao, dÆ°á»›i ánh trăng soi đáy. ÃÓ là má»™t cảnh quan tuyệt mỹ, khó thể bá» qua được.?"
Phấn khích VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dợn mình lao Ä‘i, "Ãúng là không thể bá» qua được. Ãại ca, chúng ta Ä‘i nào.?"
"Vút ?"
"Vút ?"
Ung dung Ä‘i theo sau VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, LÆ°u Trúc Hàn chợt nhếch môi cÆ°á»i ná»­a miệng. Và không hiểu sao dÆ°á»›i ánh chiá»u dÆ°Æ¡ng sắp tàn, nụ cÆ°á»i của LÆ°u Trúc Hàn lúc này lại tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° má»™t cái cÆ°á»i của má»™t ác nhân. CÓ lẽ là do từ hai mắt của LÆ°u Trúc Hàn Ä‘ang xạ bắn vào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ những tia nhìn lấp loáng thần quang nên ý nghÄ©a của cái cÆ°á»i đã biến đổi khác Ä‘i.
Ãúng sai chÆ°a biết thế nào, chỉ biết VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng Ä‘i vá»›i LÆ°u Trúc Hàn thì nó càng thêm phần cảm kích vá»›i vị đại ca không bao lâu nữa sẽ kết nghÄ©a vá»›i nó.
Bởi đúng vào những lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tá» vẻ mệt má»i vì Ä‘Æ°á»ng Ä‘i càng má»—i lúc càng khó khăn thì LÆ°u Trúc Hàn lại nhẹ nhàng đặt tay vào hậu tâm của nó. Trút má»™t ít chân lá»±c sang cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bằng Ä‘á»™ng tác này, LÆ°u Trúc Hàn đã giúp ích cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không ít.
Mỗi một lần như thế, Vương Thế Kỳ vừa mau chóng khôi phục chân nguyên vừa được dịp nghỉ ngơi thì đã có Lưu Trúc Hàn đẩy nó đi từ phía sau.
LÆ°u Trúc Hàn thật không hổ danh là thiếu bảo chủ của Tam Tuyệt bảo danh chấn giang hồ. Cứ đúng lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gần nhÆ° là khôi phục được trá»n vẹn công lá»±c thì LÆ°u Trúc Hàn không hiểu tại sao lại biết và thu tay vá» ngay. Ãây chính là bằng chứng cụ thể minh chứng cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thấy rằng việc nó chấp nhận theo lá»i Ä‘á» xuất của há» LÆ°u, là nhận bảo chủ Tam Tuyệt bảo làm sÆ° phụ là hoàn toàn hợp Cá»” nhân có nói, má»™t cao thủ không thể không xuất xứ từ má»™t minh sÆ° LÆ°u Trúc Hàn đã vậy thì phụ thân của LÆ°u Trúc Hàn, bảo chủ Tam Tuyệt bảo Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải có bản linh cao thâm hÆ¡n gấp bá»™i.
Trong má»™t lần được LÆ°u Trúc Hàn trút chân lá»±c sang, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã há»i, "LÆ°u đại ca, có phải LÆ°u bá bá thành danh Tam Tuyệt là do khinh công, kiếm pháp và trận pháp không?"
Và Lưu Trúc Hàn đã đáp, "Trước khi ta gặp nhị đệ thì đúng vậy.
Còn bây giá» thì e rằng danh tá»± đệ nhất khinh công có lẽ nhÆ°á»ng lại cho nhị đệ má»›i đúng.?"
"Ãại ca chỉ khéo nói đùa thôi. Khinh thân pháp của tiểu đệ đâu thể so bì được vá»›i đại ca. Nói gì đến so sánh vá»›i LÆ°u bá phụ.?"
Lưu Trúc Hàn vẫn khăng khăng nói, "Ta không hỠnói đùa. Khinh công của nhị đệ đúng là ảo diệu mà ta không hỠthấy qua. Lúc còn bằng tuổi của nhị đệ, ta đâu dễ gì đi được một lúc lâu như nhị đệ lúc này. Huống chi đây là loại khinh thân pháp do nhị đệ tự nghĩ ra chứ.
Dá»±a theo Ä‘iá»u này mà nói thì chỉ chừng đôi ba năm nữa, nhị đệ sẽ có thành tá»±u trên cả ta nữa là đằng khác.?"
Tuy chÆ°a tin tưởng chắc lắm vào nhận định này của LÆ°u Trúc Hàn nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng phải phấn chấn nghÄ© thầm, "Bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma này xem ra cÅ©ng ảo diệu thật. Nguyên thủy bá»™ pháp này chỉ có thể ứng dụng được khi lâm trận mà thôi, và chỉ bó gá»n trong má»™t phạm vi hẹp là vài trượng vuông. Thế mà qua vài lần ta dùng bá»™ pháp này để Ä‘i xuyên qua xuyên lại giữa những luồng cuồng phong trong Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng không ngá» bá»™ pháp lại có má»™t ứng dụng khác là dùng thay thế được cho khinh thân pháp. Nếu LÆ°u đại ca mà biết đây là má»™t phần sở há»c của Vạn thế ma quân không hiểu LÆ°u đại ca có còn giữ ý định kết nghÄ©a vá»›i ta nữa hay không?"
Bởi có tâm tưởng này nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n tìm cách chối bay biến khi nghe LÆ°u Trúc Hàn há»i, "Nhị đệ Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì vậy?"
"à à, thì đệ đang nghĩ là tại sao đại ca lại không mang theo kiếm?
Nhỡ gặp phải địch nhân thì đại ca sẽ làm cách nào để thi triển tuyệt há»c thành danh của LÆ°u bá bá là đệ nhất kiếm đây?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang nghÄ©, LÆ°u Trúc Hàn chợt cÆ°á»i thành tiếng và há»i, "Vậy nhị đệ chÆ°a từng biết đến ngoại hiệu của ta rồi, phải không?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lắc đầu, "Ãại ca chỉ má»›i đôi mÆ°Æ¡i mà đã có ngoại hiệu rồi sao?"
LÆ°u Trúc Hàn đáp, "Có ngoại hiệu hay không là do bản lÄ©nh của má»—i ngÆ°á»i có xứng hay không mà thôi! Chứ đâu cứ cao niên hay là nhá» tuổi?"
"Ngoại hiệu của đại ca là gì?"
"Thiết phiến công tử.?"
"Thiết phiến, đại ca dùng thiết phiến thay cho kiếm sao?" (Thiết phiến quạt được làm bằng sắt luyện).
LÆ°u Trúc Hàn giải thích, "Gá»i là thiết phiến nhÆ°ng bên trong thiết phiến lại ẩn tàng má»™t thanh kiếm. Bình thÆ°á»ng thì đó là quạt nhÆ°ng khi lâm trận thì nó lại là kiếm. Nhị đệ nghÄ© có hay không?"
VÔ tÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói mà không há» suy nghÄ©, không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được hậu quả, "Hay thì hay. NhÆ°ng theo tiểu đệ thì dÆ°á»ng nhÆ° không được Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính lắm.?"
"Tại sao chứ?"
"Tại sao thì đệ khó có thể giải thích được rõ ràng. NhÆ°ng phải chi đại ca cứ Ä‘Æ°á»ng hoàng dùng kiếm thì hay hÆ¡n nhiá»u.?"
Kể từ đó Lưu Trúc Hàn không thể mở miệng nói tiếp được nữa.
Ãiá»u này vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ có má»™t lá»i giải thích. ÃÓ là LÆ°u Trúc Hàn không thể vừa thi triển công phu vừa tiếp lá»±c cho nó lại vừa mở miệng nói chuyện mà không mệt không thoát lá»±c. Do đó LÆ°u Trúc Hàn không nói nữa cÅ©ng là Ä‘iá»u phải lẽ thôi.
Quả nhiên đúng nhÆ° dá»± Ä‘oán của LÆ°u Trúc Hàn, canh tÆ° vừa đến thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã nghe LÆ°u Trúc Hàn lên tiếng phát thoại, "Ãã đến nÆ¡i rồi.?"
Thở phào nhẹ nhõm VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa dừng lại vừa nhìn sang LÆ°u Trúc Hàn ý muốn há»i Thủy trung nhược thủy hiện Ä‘ang ở đâu?
Lẳng lặng không nói không rằng LÆ°u Trúc Hàn đã xoay ngÆ°á»i Ä‘i xiên xiên đến má»™t vách đá dá»±ng đứng ở gần đó.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thấy thế liá»n bÆ°á»›c theo tuy Ä‘ang lấy làm lạ vá» thái Ä‘á»™ của LÆ°u Trúc Hàn. Ãến chân vách đá LÆ°u Trúc Hàn dừng lại và cúi đầu nhìn xuống đâu đó ở phía dÆ°á»›i. CÅ©ng y cách đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng cúi đầu nhìn xuống. Và nó không thể không kêu lên, "ồ, đẹp tuyệt!?"
Trong tầm thị tuyến của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dÆ°á»›i ánh trăng soi rá»i từ trên đỉnh đầu, má»™t tấm gÆ°Æ¡ng phẳng lặng to lá»›n được bao bá»c xung quanh toàn là nhÆ°ng vách đá liá»n hiển hiện.
Không như Lưu Trúc Hàn nói, những vách đá ở đây không hỠthẳng đứng chút nào cả. Mà là hình miệng bát, phần chân thì phình rộng ra và phần trên thì thu nhỠlại.
Vá»›i địa hình này theo VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tá»± nghÄ© thì dù có ai đó không dài xuống má»™t sợi dây thì cÅ©ng không thể nào leo xuống rồi lại leo lên được Trừ phi ngÆ°á»i muốn leo lên đó phải biết thủy công, còn phải lá»™i ra đúng giữa đầm nÆ°á»›c thì má»›i nắm được đầu dây, rồi được ngÆ°á»i ở bên trên dụng lá»±c kéo ngược lên thì má»›i hy vá»ng thoát được địa hình hiểm trở này.
Nhưng bốn chữ "Thủy trung nhược thủy" ở đây không phải là không có một ý nghĩa nào đó.
"Ãại ca sao gá»i là nhược thủy?"
"Vì bất kỳ vật gì rÆ¡i xuống đầm nÆ°á»›c dù má»™t cá»ng lông Ä‘i nữa, cÅ©ng phải chìm xuống tận đáy.?"
Nghe giá»ng nói của LÆ°u Trúc Hàn có Ä‘iá»u khác lạ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lo ngại há»i, "Ãại ca bị sao rồi? Vẫn còn chÆ°a lại sức Æ°?" Miệng tuy há»i nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn không há» quay đầu lại.
NÓ chỉ phần nào ngạc nhiên khi nghe LÆ°u Trúc Hàn Ä‘á»™t ngá»™t há»i nó má»™t chuyện không ăn nhập vào đâu cả, "Nhị đệ có muốn xem qua thiết phiến của ta không?"
Vương Thế Kỳ vẫn thản nhiên đáp, "Muốn xem thì lúc nào xem mà chẳng được, cứ gì phải xem lúc này? Tiểu đệ còn phải ngắm nhìn cảnh quan này một lúc nữa đã.?"
"Choang.?"
Thanh âm của má»™t vật bằng kim thiết chợt vang lên khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải giật mình. Và nó càng bàng hoàng đến sá»­ng sốt hÆ¡n là khi phản chiếu ở phía dÆ°á»›i mặt đầm là má»™t hình ngÆ°á»i Ä‘ang loang loáng vung má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm vào đúng bóng phản chiếu của chính nó.
Dù bất ngá» nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn Ä‘á»™ng tâm. NÓ vá»™i vàng lách ngÆ°á»i sang má»™t bên theo đúng bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma.
"Vút ?"
Khi đã cách LÆ°u Trúc Hàn đúng má»™t tầm kiếm, nó má»›i nhận ra là LÆ°u Trúc Hàn đúng là Ä‘ang cầm má»™t ngá»n thiết phiến trong tay, và từ ngá»n thiết phiến vẫn còn có má»™t trÆ°á»ng kiếm Ä‘ang run lên bần bật do cÆ¡ quan ẩn tàng vừa phát Ä‘á»™ng khiến lưỡi kiếm phải nhô ra.
NÓ vá»t miệng há»i, "Ãại ca Ä‘ang làm gì?"
Và Vương Thế Kỳ thoáng bẽn lẽn khi nghe Lưu Trúc Hàn ung dung nói, "Ta làm gì à? Không phải là đang lấy thiết phiến kiếm ra cho nhị đệ xem đây sao? Nhị đệ làm sao vậy?"
"Không lẽ ta đã hiểu lầm vỠđại ca? Hoặc giả ta đã hoa mắt và đã cúi đầu nhìn xuống đầm nước quá lâu nên đã trông lầm? Lạ thật.?"
Cho rằng ở đây đang có một sự hiểu lầm nào đó, Vương Thế Kỳ lúng túng đáp, "Không sao, có lẽ do tiểu đệ hoa mắt đó thôi.?"
Nói xong VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ định Ä‘á» nghị LÆ°u Trúc Hàn cùng nó rá»i khá»i nÆ¡i này thì ngá»n thiết phiến trên tay LÆ°u Trúc Hàn chợt rá»i ra và rÆ¡i ngay xuống đầm nÆ°á»›c. LÆ°u Trúc Hàn còn kêu, "ôi chao, sao lạ thế này? ?"
"Nơi này đúng là ma quái," vừa nghĩ Vương Thế Kỳ vừa chạy ngay tới chỗ Lưu Trúc Hàn.
NÓ vừa nhìn theo ngá»n thiết phiến Ä‘ang sắp sá»­a chạm phải mặt nÆ°á»›c, vừa lo lắng há»i LÆ°u Trúc Hàn, "Ãại ca có việc gì không?"
Vừa há»i xong VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n bị LÆ°u Trúc Hàn quá» tay chá»™p phải.
Vẫn cho đây là chuyện tình cá», VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ buá»™t miệng há»i tiếp, "Ãại ca... ?"
NhÆ°ng nó chỉ có nói được thế, LÆ°u Trúc Hàn chợt cÆ°á»i gằn lên, "Hừ, ta đã đánh giá sai vá» thân pháp của ngÆ°á»i. Ãể xem lần này ngÆ°á»i có thoát được nữa không?"
vậy là không há» có chuyện tình cá».
"Ãại ca vừa nói gì vậy?"
Nụ cÆ°á»i ná»­a miệng liá»n xuất hiện trên cá»­a miệng của LÆ°u Trúc Hàn.
"Ta nói gì ngÆ°á»i không nghe được u? Uyển mạch của ngÆ°á»i đã bị ta nắm giữ rồi, ngÆ°á»i còn cách nào lẩn tránh được nữa không?"
"Ãại ca, tiểu đệ làm gì phải lẩn tránh đại ca?"
"Hừ, không phải vừa rồi ngÆ°á»i đã tránh được má»™t kiếm của ta đó sao?"
"Vậy thì khi nãy ta không hỠhoa mắt rồi?"
NÓ hoảng sợ, "Sao đại ca lại hạ thủ tiểu đệ?"
"Còn sao nữa? Không phải ngÆ°á»i đã nói đúng tâm địa của ta không được Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chính chính đó sao?"
"Là tiểu đệ chỉ thuận miệng mà nói thế thôi!?"
"Ngươi chỉ thuận miệng nhưng lại nói đúng ngay tâm tính của ta.
Ta còn chÆ°a nói rõ cho ngÆ°á»i nghe vá» ngoại hiệu của ta. Ngoại hiệu thá»±c sá»± của ta là Thiết phiến Ä‘á»™c công tá»­.?"
"Thiết phiến độc công tử? Y của đại ca là... ?"
"Là bất kỳ ai biết rõ được tâm địa của ta, ta chưa bao giỠbuông tha. Ngươi đúng là xấu số.?"
Ãúng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đúng là xấu số. Vì nó dù cố vùng vẫy thế nào cÅ©ng vậy, khi uyển mạch đã bị LÆ°u Trúc Hàn bóp chặt nó hầu nhÆ° là không còn chút sức lá»±c nào nữa.
Không những thế nó còn nghe LÆ°u Trúc Hàn cÆ°á»i lên âm trầm và há»i nó, "NgÆ°Æ¡i có để ý cách chạm vào Thủy trung nhược thủy của thiết phiến kiếm khi nãy không? Hà hà... không há» có má»™t giá»t nÆ°á»›c nào bắn lên và không há» có má»™t âm thanh nào cả, khi ngÆ°Æ¡i rÆ¡i xuống thì cÅ©ng vậy thôi.?"
Không thể nào ngỠLưu Trúc Hàn lại có ý định quyết diệt bỠnó như vậy, nó kinh tâm kêu lên, "Giữa đại ca và tiểu đệ có thù hằn gì chứ? Sao đại ca lại định hủy diệt tiểu đệ?"
LÆ°u Trúc Hàn lắc đầu đáp rành rá»t, "Không thù, không oán.?"
"Vậy tại sao?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n bị LÆ°u Trúc Hàn ném ngay vào đầm nÆ°á»›c. Và từ bên trên có tiếng nói của LÆ°u Trúc Hàn nói vá»ng xuống, "NgÆ°Æ¡i muốn biết tại sao thì cứ Ä‘i há»i lão diêm vÆ°Æ¡ng vậy, Ha ha ha... ?"
Tràng cÆ°á»i của LÆ°u Trúc Hàn khá lá»›n nên đã át Ä‘i tiếng nguyá»n rủa của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ trÆ°á»›c khi nó chìm sâu vào đầm nÆ°á»›c có danh xÆ°ng là Thủy trung nhược thủy.
Tài sản của gacon

  #8  
Old 20-05-2008, 04:42 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 8

Là nhược thùy lại thêm chất độc.
Cá và ngÆ°á»i cùng sống bên nhau.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Ãúng nhÆ° danh xÆ°ng của đầm là Thủy trung nhược thủy, và đúng nhÆ° những gì LÆ°u Trúc Hàn đã nói. Ngay lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa rÆ¡i vào giữa đầm nÆ°á»›c thì mặt nÆ°á»›c liá»n vỡ ra và nuốt chá»­ng lấy thân hình quá nhá» nhoi của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và không tạo thành bất kỳ má»™t âm thanh nào. Ãến những giá»t nÆ°á»›c đáng lẽ phải tung bắn lên nhÆ° thÆ°á»ng khi phải có nếu có má»™t vật gì đó rÆ¡i vào bất kỳ má»™t vung nÆ°á»›c nào thì Thủy trung nhược thủy này lại không há» xảy ra.
Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u mà dù là LÆ°u Trúc Hàn hay bất kỳ ai khác cÅ©ng vậy. Nếu chÆ°a rÆ¡i vào Thủy trung nhược thủy thì không bao giá» biết được. ÃÓ là phần đáy của đầm nÆ°á»›c đặc dị này không cách mặt của đầm nÆ°á»›c là bao nhiêu, chỉ hÆ¡n má»™t trượng là cùng.
chính VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hiện Ä‘ang là ngÆ°á»i lâm vào hiểm cảnh má»›i nhận ra Ä‘iá»u này.
Và hÆ¡n thế nữa không phải đầm nÆ°á»›c chiếm hết toàn bá»™ phạm vi của lòng trung ở địa hình đặc dị này. Bao quanh đầm nÆ°á»›c Thủy trung nhược thủy vẫn còn có nhiá»u khoảnh lÆ° bằng đủ rá»™ng trÆ°á»›c khi tiếp giáp vá»›i phần chân của các vách đá tạo thành lòng trung.
Ãang lúc rÆ¡i xuống VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng kịp nhận ra Ä‘iá»u này.
Vá»›i hai Ä‘iá»u nhận thấy đó khi hai chân vừa chạm vào ná»n đáy cứng của đầm nÆ°á»›c Thủy trung nhược thủy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»›i chí cầu sinh đã nhanh nhẹn di chuyển ở dÆ°á»›i đáy và tiến vá» phía bá» của đầm nÆ°á»›c.
Vì là Thủy trung nhược thủy có đặc tính kỳ dị là bất kỳ vật gì dù nhẹ Ä‘á»u chìm nghỉm xuống đáy nÆ°á»›c nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hầu nhÆ° không gặp khó khăn gì trong sá»± dịch chuyển dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c. NÓ không bị sức nÆ°á»›c đẩy ngược lên bên trên khiến phải mất cân bằng nhÆ° bao loại vÅ©ng nÆ°á»›c khác thÆ°á»ng phải có.
Chính vì lẽ đó Vương Thế Kỳ không thể không thở phào nhẹ nhõm khi nó rốt cuộc cũng leo lên được một trong những khoảnh lư bằng ngoài phạm vi của đầm nước.
Thủy trung nhược thủy đã không nhấn chìm được nó nhÆ° LÆ°u Trúc Hàn đã tưởng và hy vá»ng.
Lúc đó canh năm hầu qua và bầu trá»i á»­ng sáng đã xuất hiện trong tầm nhìn của VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ.
Bầu trá»i đối vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lúc này chỉ là má»™t khoảnh tròn vành vạnh do địa hình của các vách đá tạo thành và chỉ cách VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đúng ba mÆ°Æ¡i trượng chiá»u cao.
Tuy chỉ là ba mươi trượng chứ không phải là mấy trăm trượng như ở vực Phong Nha huyệt động nhưng nếu Vương Thế Kỳ muốn tự mình thoát được hiểm cảnh này thì chẳng khác nào việc san đất lấp biển cả.
Các vách đá dẫn lên bên trên có hình chữ bát, phần đáy thì to còn phần miệng thì thu hẹp lại. Nếu muốn diễn tả lại cho thật đúng thì cả địa hình này lẫn đầm nước Thủy trung nhược thủy chính là một bầu rượu cực to vì các vách đá chính là cái bầu còn đầm nước chính là phần rượu chứa ở bên trong.
Với địa hình này như trước đó Vương Thế Kỳ đã nghi, dù có ai đó dòng dây xuống cho nó từ bên trên nó cũng không tài nào thoát được trừ phi...
"Phải, trừ phi ta chắp cánh mà bay được nhÆ° loài chim Ä‘iểu hoặc có má»™t bản linh bất phàm nhÆ° những vị đại tiên thì má»›i hy vá»ng thoát được LÆ°u Trúc Hàn Æ¡i LÆ°u Trúc Hàn, ngÆ°Æ¡i vì sao phải hãm hại VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta chứ? Vì sao chứ? ?"
Má»™t thân má»™t mình giữa má»™t khung cảnh rõ ràng là tuyệt địa, vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không khá»i gào lên nhÆ° thế.
NÓ hoàn toàn không hiểu là vì duyên cá»› gì LÆ°u Trúc Hàn lại quyết lòng hãm hại nó. Không lẽ chỉ vì má»™t lá»i nói vô tâm của nó cho rằng việc LÆ°u Trúc Hàn cố tình ẩn tàng má»™t thanh kiếm giữa ngá»n thiết phiến là không quang minh chính đại mà LÆ°u Trúc Hàn để tâm và dùng cách này để hại nó cho hả cÆ¡n tức giận sao? Nếu chỉ vì duyên cá»› này thì quả thật là phi lý. Phi lý đến vô nhân và thật bất cận nhân tình, không còn đạo nghÄ©a gì cả.
Càng nghÄ© càng giận, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại gào, "LÆ°u Trúc Hàn, nếu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta không chết và còn gặp lại ngÆ°á»i ta sẽ trả lại cho ngÆ°á»i gấp trăm gấp ngàn lần những gì ta Ä‘ang phải gánh chịu.?"
Thoát chết?
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang ở vào tình cảnh mà phần chết là Ä‘iá»u chắc chắn mà nó còn vá»ng tưởng đến việc thoát chết và báo thù Æ°?
NhÆ° muốn minh chứng cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết rằng nó Ä‘ang nuôi má»™t hy vá»ng hoàn toàn hão huyá»n là ảo vá»ng thì bá»—ng từ bên trên có má»™t vật chợt rÆ¡i xuống.
NÓ với tâm trạng phấn khích, lướt mắt nhìn thật nhanh vào vật đó, là một con thỠrừng vô tội và xấu số. CÓ lẽ con thỠnày sau một đêm nghỉ ngơi đã thức giấc với thể trạng sung mãn. Và đang khi tung tăng chạy nhảy đã quá đà và rơi luôn xuống đầm nước.
Ãã biết đây là đầm nÆ°á»›c Thủy trung nhược thủy và biết rằng nó phải cần có vật thá»±c để chi dụng qua ngày. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn hau háu nhìn vào con thá» tá»™i nghiệp. Vá»›i ý niệm phải ghi nhá»› cho thật kỹ vị trí rÆ¡i xuống của con thỠđể chốc nữa nó sẽ vá»›t lên nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng căng mắt ra nhiá»u hÆ¡n để nhìn cho thật rõ.
Và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhất thá»i bàng hoàng đến không thốt được bất kỳ má»™t lá»i nào trÆ°á»›c những gì mà mắt nó Ä‘ang nhìn thấy.
Con thỠđương nhiên là phải chìm xuống đến đáy nước. Vì đây là Thủy trung nhược Thủy kia mà?
Thế nhÆ°ng hình dạng của con thá» chÆ°a kịp khuất khá»i tầm nhìn của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì toàn bá»™ con thá» chợt tan biến Ä‘i giữa đầm nÆ°á»›c nhÆ° không há» có má»™t con thá» nào vừa rÆ¡i xuống đầm nÆ°á»›c cả.
NhÆ°ng, trÆ°á»›c khi con thá» hoàn toàn tan biến thì trong má»™t thoáng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn kịp nhìn thấy khung xÆ°Æ¡ng trắng hếu của con thá».
Khung xÆ°Æ¡ng trắng hếu đó chính là con thá» lúc nãy chứ không thể nào khác được? Vì khung xÆ°Æ¡ng đó rõ ràng có hình dạng của má»™t con thá». Và khung xÆ°Æ¡ng đó đã xuất hiện ngay đúng vị trí của con thá».
"Ãá»™c, nÆ°á»›c trong đầm có chất Ä‘á»™c. Thu ?tru ngnhược Thủy chứa toàn Ä‘á»™c thủy. Chết, phen này chết chắc rồi. Ãá»™c thủy kia thế nào cÅ©ng phác tác và biến ta thành má»™t thi thể tan rá»­a không còn lại má»™t dấu vết nào cả.?"
Không nói được, không động đậy được thì Vương Thế Kỳ cũng vẫn Còn suy nghĩ được. Và đó chính là những ý nghĩ của bản thân Vương Thế Kỳ trước lúc đầu óc của nó bị tê liệt hẳn đi vì quá đỗi kinh hoảng.
Một lúc lâu sau đó, phải nói là thật lâu, Vương Thế Kỳ mới bàng hoàng tỉnh hồn.
NÓ quét mắt nhìn quanh khắp lòng trũng. NÓ không bỠsót bất kỳ một xó xỉnh nào.
Ãúng nhÆ° nó Ä‘ang nghÄ©. Ãúng vá»›i Ä‘iá»u nó Ä‘ang nhận định. Chung quanh không những đã vắng lặng nhÆ° tá» mà bất kỳ má»™t dấu vết nhá» nào của bất kỳ má»™t sinh vật nào nó cÅ©ng không há» nhìn thấy.
Ãiá»u đó có nghÄ©a là những sinh vật đã từng có ở đây, sinh sống ở đây thì đã lâu rồi không còn tồn tại nữa. Vì tất cả Ä‘á»u bị Ä‘á»™c thủy hủy diệt.
Bởi trước Vương Thế Kỳ không lẽ đã không từng có ai hoặc là cố tình leo xuống hoặc vô tình rơi xuống hoặc bị thù nhân ném xuống hay sao?
Nếu có, và nếu tất cả những ngÆ°á»i này cÅ©ng nhÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bây giá» nghÄ©a là há» cÅ©ng đã thoát khá»i đầm nÆ°á»›c bằng cách Ä‘i ở dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c nhÆ° nó, nhÆ°ng vẫn không sao thoát được tuyệt địa này thì thi thể của hỠở đâu? Hài cốt của hỠở đâu?
Chung quanh đầm nÆ°á»›c, trên tất cả những khoảnh lÆ° bằng quanh đây, không há» có dù chỉ má»™t mẫu xÆ°Æ¡ng nhá».
Những ngÆ°á»i đó, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải có không lẽ tất cả trÆ°á»›c khi mệnh chung Ä‘á»u tá»± vùi mình xuống đáy đầm nÆ°á»›c cả sao?
Nếu không phải thế thì việc không há» có má»™t hài cốt nào quanh đây đã chứng minh rằng tất cả Ä‘á»u tan rã thây thi vì Ä‘á»™c thủy.
Hoặc hỠbị tan rã thây thi ngay giữa đầm nước như con thỠlúc mới rồi, hoặc hỠđã leo lên được một trong những khoảnh lư bằng như nó rồi cũng bị chất kịch độc của Thủy trung nhược Thủy hủy hoại.
vá»›i tâm trí non ná»›t của má»™t đứa trẻ, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ nghÄ© được nhÆ° thế. Và chỉ nhÆ° thế thôi cÅ©ng đủ làm cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải thất vá»ng đến não ná» rồi.
Không phải thất vá»ng mà là tuyệt vá»ng.
Sinh cơ chỉ trở lại với Vương Thế Kỳ khi mặt nước chợt khẽ xao động.
"Sao mặt nước lại xao động? Chẳng lẽ lại có một sinh vật gì xấu số nữa vừa rơi xuống hay sao?"
Tuy không muốn nhìn lại má»™t lần nữa cảnh tượng thảm khốc nhÆ° nó đã nhìn vào con thá», nhÆ°ng vá»›i bản tính của má»™t đứa trẻ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không nhìn.
Mặt nước vẫn xao động nhưng lần này là ở một phương vị khác.
NÓ chá»›p mắt vài lượt nhÆ° không tin vào Ä‘iá»u nó vừa nhìn thấy!
NÓ lại căng mắt ra để nhìn!
và nó lại thấy mặt nước tiếp tục xao động và là xao động ở một phương vị khác nữa!
Càng không tin vào Ä‘iá»u Ä‘ang xảy ra, từ lúc nào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã di chuyển quanh đầm nÆ°á»›c vá»›i hy vá»ng là được nhìn gần hÆ¡n vào vật Ä‘ang liên tục làm cho mặt nÆ°á»›c xao Ä‘á»™ng. Mắt thì dõi nhìn vào vật đó còn chân thì cứ dịch chuyển theo bản năng.
"Bõm.?"
Do không nhìn xuống dÆ°á»›i chân nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì Ä‘i hết khoảnh lÆ° bằng liá»n bÆ°á»›c luôn xuống đầm nÆ°á»›c.
Chực nhớ đây là độc thủy, Vương Thế Kỳ hốt hoảng đến thác loạn và nhảy vội lên khoảng lư bằng khác gần đó.
NÓ đứng yên và chỠđộc thủy chắc chắn sẽ làm cho hai chân của nó phải tan rửa.
Một khắc.
Hai khắc.
NÓ vẫn bình yên vô sự.
"Thật quái lạ, quái lạ trên chỗ tưởng.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ buá»™c phải lẩm bẩm thành lá»i khi nó nhận ra là cho đến tận bây giá» nó vẫn chÆ°a bị Ä‘á»™c thủy hủy diệt.
"Hay Ä‘á»™c thủy kia chỉ giết hại những sinh linh không phải là ngÆ°á»i?"
Y nghÄ© này vừa xuất hiện trong tâm trí nó thì chính miệng nó đã lá»›n tiếng phản bác, "Phi lý, là ngÆ°á»i hay là các sinh linh khác Ä‘á»u chẳng phải là những nhục thể vá»›i huyết Ä‘á» sao? Ãâu có chuyện Ä‘á»™c thủy có tác dụng vá»›i loài sinh linh và ngoại trừ sinh linh khác, phi lý! ?"
Tá»± mình phản bác lấy mình vì không sao giải thích được Ä‘iá»u này nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vòng hai tay ôm lấy đầu và ngồi xuống.
NÓ vừa tá»a vị chÆ°a yên chá»— đã phải nhảy nhổm lên vì kinh ngạc.
NÓ cúi đầu nhìn lại chỗ mà nó vừa mới ngồi.
NÓ đưa hai tay dụi mắt.
NÓ lẩm nhẩm Ä‘á»c, "Ta đã nhầm. Chất Ä‘á»™c trong đầm nÆ°á»›c thật là lợi hại. Ta thật hổ thẹn vá»›i danh xÆ°ng Ãá»™c VÆ°Æ¡ng của ta.?"
Ãá»c xong, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngẩn ngÆ°á»i suy nghÄ©, "Ãá»™c VÆ°Æ¡ng? Hắn là má»™t nhân vật thành danh nhá» khả năng thi Ä‘á»™c. Sao lại phải hổ thẹn? Không lẻ chính Ãá»™c VÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải bá» xác ở đây? Ãá»™c VÆ°Æ¡ng còn chịu chết, không lẽ bản thân ta lại không chết vì Ä‘á»™c thủy?"
Ãây là bút tích đầu tiên, chứng tỠđã từng có ngÆ°á»i tìm xuống đây mà VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lần đầu tìm gặp.
NÓ đưa mắt nhìn lại đầm nước.
Mặt nước đã không còn xao động nữa.
"có lẽ do vừa rồi ta đã tạo thành một tiếng động khá lớn và khá đột ngột nên sinh vật to như loài cá kia đã giật mình và lặn đi mất rồi.?"
Tá»± lẩm bẩm rồi lại tá»± gật đầu vá»›i chính mình, nhÆ°ng liá»n ngay lúc đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt kêu lên, "Khoan đã, ta vừa nói Ä‘iá»u gì? Tiếng Ä‘á»™ng? Phải rồi, sao lại bảo nhược thủy không há» tạo thành tiếng Ä‘á»™ng? Vậy tiếng Ä‘á»™ng vừa rồi vì sao lại có?"
Không tin vào Ä‘iá»u này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt ngã xuống và vÆ°Æ¡n tay ra. NhÆ°ng ngay lúc nó định vá»— thá»­ xuống mặt nÆ°á»›c xem có tạo thành tiếng Ä‘á»™ng hay không thể, nó chợt dừng lại.
NÓ không dám cho tay vào độc thủy.
Ãược má»™t lúc, nó tặc lưỡi má»™t cái, "Chá»±c... đã hai lần chạm vào Ä‘á»™c thủy rồi. Thêm má»™t lần nữa đâu có gì cả khác chứ?"
"Bõm.?"
Quả nhiên Vương Thế Kỳ không hỠsợ trong lần chạm thứ ba vào độc thủy. Và quả nhiên là Vương Thế Kỳ vừa làm cho Thủy Trung Nhược Thủy phải vang lên thành một tiếng động rõ ràng.
"Vậy là không phải rồi. Con thá», và cả ta nữa, lúc rÆ¡i xuống đầm nÆ°á»›c đâu đã có tiếng Ä‘á»™ng nào vang ra? NhÆ°ng tại sao ở vị trí này mặt nÆ°á»›c lại phát ra tiếng Ä‘á»™ng khi ta ra vào? Chỉ ở vị trí này hay ở những vị trí khác vậy?"
Nỗi băn khoăn này khá lớn khiến Vương Thế Kỳ phải quên đi việc nó chạm tay vào độc thủy nhưng lại không bị độc thủy làm tổn hại.?"
Bước đi vài bước trên khoảng lư bằng là mặt đá, Vương Thế Kỳ lại ngồi thụp xuống và vỗ mạnh tay vào mặt nước.
"Bõm.?"
Tay nó khi va vào mặt nước vẫn tạo ra tiếng động.
"Vút ?"
Nhảy vá»t qua khoảnh lÆ° bằng kế đó, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lập lại Ä‘á»™ng tác trên hai lần nữa ở hai vị trí khác nhau.
"Bõm.?"
"Bõm.?"
Ãứng yên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thầm nghÄ©, "Vậy thì trúng rồi. Ta đã nghÄ© ra rồi. Thủy Trung Nhược Thủy, tên gá»i thật hay! Ãây vốn là má»™t đầm nÆ°á»›c bình thÆ°á»ng nhÆ° bao đầm nÆ°á»›c khác, chỉ có ở khoảng giữa của đầm nÆ°á»›c má»›i có má»™t loại nÆ°á»›c đặc dị được gá»i là Nhược Thủy. Từ bên trên nếu có vật gì rÆ¡i xuống thì vì phải rÆ¡i đúng vào vùng trung tâm và đó là Nhược Thủy nên má»i vật Ä‘á»u phải chìm ngay. Ãồng thá»i không há» tạo ra tiếng Ä‘á»™ng. Và có lẽ, chỉ ở vùng Nhược Thủy má»›i là Ä‘á»™c thủy, còn ở xung quanh thì không phải.?"
Nghĩ xong, một lần nữa Vương Thế Kỳ lại lên tiếng tự phản bác với chính nó, "Nhưng rõ ràng là lúc nãy ta đã rơi đúng vào vùng nhược Thủy mà sao cho đến lúc này ta vẫn chưa bị độc thủy làm hại? Tại sao Chứ?"
Băn khoăn, nghi ngại Vương Thế Kỳ lại đảo mắt nhìn quanh. Cứ như là cảnh vật xung quanh sẽ giúp nó tìm được các lý giải hiện tượng kỳ quái đã xảy ra với nó vậy.
Và thật là may mắn khi mục quang của Vương Thế Kỳ không hiểu sao lại nhìn ngay vào chỗ chân nó đang đứng.
Trên mặt đá, cạnh chá»— nó đứng có nhiá»u hàng chữ đã được ai đó dùng chỉ lá»±c ghi lại bằng bút pháp vừa tinh xảo vừa nhá» li ti.
"Lão nạp vì muốn tìm hiểu thấu đáo sá»± kỳ diệu của hóa công nên đã mạo hiểm tìm đến nÆ¡i này. Ãá»™c thủy quả lợi hại, trên chá»— tưởng của lão nạp. Tiên thiên khí công của lão nạp xem ra vẫn không ngăn ngừa được Ä‘á»™c tính của Ä‘á»™c thủy. Bây giá» muốn thoát Ä‘i thì đã muá»™n rồi, lão nạp đành lá»±c bất tòng tâm thôi.
NhÆ°ng lão nạp dù có chết Ä‘i cÅ©ng không lấy gì làm tiếc, chỉ tiếc cho pho chưởng Hàng ma thập bát do lão nạp ngá»™ ra phải thất truyá»n mà thôi.
Nay lão nạp tá»± nguyện lÆ°u lại pho chưởng này, trao tặng lại cho ngÆ°á»i nào may mắn hÆ¡n lão nạp.
VÔ Danh Tăng.?"
Ngay phía dÆ°á»›i chá»— thụ danh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn nhìn thấy trên mặt đó má»™t Ä‘Æ°á»ng khắc vuông vức vá»›i má»—i bá» là ba tấc.
Thoạt đầu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nghÄ© rằng trong hình vuông này trÆ°á»›c đây VÔ Danh Tăng có ghi lại toàn bá»™ kinh văn của pho Hàng ma thập bát chưởng, và do trải qua má»™t thá»i gian đủ lâu nên bao nhiêu bút tích Ä‘á»u bị phai má».
NhÆ°ng sau đó, khi nó xem lại phần lÆ°u tá»± bên trên của VÔ Danh Tăng, vá»›i những nét chữ vẫn còn tinh xảo nhÆ° vừa má»›i được viết thì nó lại nghÄ© khác, "Nếu phần kinh văn còn bị phai má» theo thá»i gian thì những bút tích ở trên tại sao vẫn còn? CÓ chăng là còn có Ä‘iá»u bí ẩn ở ngay hình vuông này. Phải chăng đây chỉ là má»™t há»™c đá, nÆ¡i kinh văn được lÆ°u lại, mà VÔ Danh Tăng đã dùng má»™t khối đá vuông vức đúng kích cỡ để đậy lại?"
Cho là như thế, Vương Thế Kỳ bèn tìm cách nạy khối đá lên.
Sau một hồi hì hục, Vương Thế Kỳ cảm thấy chán nản vì nó không thể nào nạy được khối đá bằng sức lực non kém của nó.
NÓ đành bỠdở ý định đó. Và vừa rảnh tay, tâm trí của nó lại lởn vởn hai chữ độc thủy.
"Cả VÔ Danh Tăng lẫn Ãá»™c VÆ°Æ¡ng Ä‘á»u lÆ°u tá»± lại và cho rằng đầm nÆ°á»›c này chứa toàn Ä‘á»™c thủy, nhÆ°ng tại sao đối vá»›i riêng ta vẫn bình an vô sá»±?"
NÓ lá»›n tiếng tá»± há»i chính nó. Ãể rồi, nó không thể nào tìm được câu giải đáp cho chính nó. NÓ cảm thấy bá»±c dá»c vá»›i bản thân nó. Và nó không thể không cảm thấy băn khoăn khi bản thân của nó cÅ©ng chứa Ä‘á»±ng má»™t sá»± bí ẩn chẳng khác nào sá»± bí ẩn Ä‘ang xảy ra vá»›i đầm nÆ°á»›c.
Mặt nước đang xao động.
Và lần này phương vị bị xao động, may sao, lại gần với vị trí nó đang ngồi.
Hai mắt nó căng ra.
NÓ không dám chá»›p mắt vì sợ vật thể Ä‘ang làm cho mặt nÆ°á»›c xao Ä‘á»™ng kia phải biến Ä‘i khá»i tầm thị tuyến của nó.
Nhận định lúc nãy của nó vỠvật thể này không có điểm gì sai biệt Vật thể đó đúng là có hình thù như một loài cá. Nhưng lần này do được nhìn ở khoảng cách rất gần nên Vương Thế Kỳ mới biết rằng vật thể đó không hẳn đã là một loài cá.
~rl ngoài phần đuôi dài như bao loài cá khác thì vật thể này lại có hai cái chân ngắn cũn cỡn ở dưới bụng, ngay đúng vị trí đáng lẻ phải là hai cái vây.
Chính vì có hai cái chân thay cho hai cái vây nên khi sinh vật kỳ quái này chuyển động đã làm cho mặt nước đầm phải xao động.
"Ãây là loại cá gì mà có hình thù kỳ quái vậy? Và tại sao nó vẫn ung dung tồn tại trong má»™t đầm nÆ°á»›c rõ ràng là chứa toàn Ä‘á»™c thủy?"
Há»i thì dá»… nhÆ°ng để giải đáp thì lại không dá»… má»™t chút nào.
Nhưng ít ra, với thêm sự hiện diện của sinh vật này, Vương Thế Kỳ được an ủi phần nào. NÓ đã có cái để lót dạ khi lót lòng.
"Ãói?"
Vừa nghÄ© đến Ä‘iá»u này, bụng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bá»—ng sôi lên ùng ục CÆ¡n đói nhÆ° được dịp đã trối lên và dày vò VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
NÓ chép miệng thèm khát.
sinh vật dị dạng nỠkhông hỠbiết đến ý tưởng của Vương Thế Kỳ nên vẫn ung dung vừa bơi lội vừa hé miệng chép chép ngay dưới nước.
"Cá ơi, ngươi thì có thể tồn tại nhỠvào độc thủy nuôi dưỡng ngươi. Rất tiếc là ta lại không thể tồn tại bằng vào độc thủy. Ngươi đừng trách ta phải dùng ngươi để nuôi sống chính ta.
"Vù vù ?"
"Bõm.?"
Xuất kỳ bất ý, Vương Thế Kỳ chộp nhanh hữu thủ theo chiêu thức Thập chỉ truy hồn và chộp ngay xuống đầm nước, chỗ con cá quái dị kia vừa vô tình bơi đến gần.?"
Tiếng Ä‘á»™ng liá»n phát ra cùng má»™t lúc vá»›i mặt nÆ°á»›c vỡ ra và xao Ä‘á»™ng mạnh. Tuy nhiên, trong nắm tay của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn là má»™t nắm tay rá»—ng không. Con quái ngÆ° đã nhanh hÆ¡n cái chá»™p của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Tiếc nuối, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khom ngÆ°á»i xuống sát mặt nÆ°á»›c. NÓ hy vá»ng sẽ lại nhìn thấy con quái ngÆ° ná».
Hoàng thiên bất phụ khổ nhân tâm. Bên tả của nó bóng dáng của con quái ngư đang ẩn hiện dưới làn nước.
"Vù vù ?"
"Bõm.?"
Vẫn thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn không nhanh hÆ¡n con quái ngÆ°. NÓ dịch thân ngÆ°á»i ra sát mé đầm nÆ°á»›c hÆ¡n nữa. NhÆ° trêu ngÆ°Æ¡i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, con quái ngÆ° tiếp tục nhởn nhÆ¡ ở ngay trÆ°á»›c mặt nó, nhÆ°ng lại cách nó hÆ¡n má»™t tầm vá»›i.
Lẳng lặng bò lần ra, con quái ngÆ° nhÆ° không há» biết sinh mạng của nó Ä‘ang bị Ä‘e dá»a. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lần này cố hết sức nhẫn nại khi Ä‘Æ°a tay ra má»™t cách thận trá»ng.
Chậm, chậm từng chút một.
con quái ngư còn cách nắm tay của nó đúng bốn xích.
Còn lại ba xích, chưa đủ để đắc thủ.
Còn hai xích, vẫn chưa chắc chắn lắm.
Một xích, khoan đã nào. Từ từ nào.
Nửa xích.
"Vù vù ?"
Ngay trÆ°á»›c khi mặt đầm nÆ°á»›c vỡ ra thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã biết là há»ng rồi.
Con quái ngÆ° thật là tinh quái. Không sá»›m cÅ©ng không muá»™n, đúng vào lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dụng lá»±c thì con quái ngÆ° liá»n bÆ¡i lãng sang má»™t bên. Con quái ngÆ° bÆ¡i Ä‘i không xa, chỉ đủ để cho VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ chá»™p không đúng vào nó mà thôi.
"Bõm, bõm, bõm.?"
Không còn nhẫn nại được nữa, Vương Thế Kỳ hết vung hữu thủ lại đến tả thủ, chộp liên tu bất tận vào bất kỳ phương vị nào mà nó nhìn thấy có sự hiện diện của con quái này.
MÆ°á»i lần, hai mÆ°Æ¡i lần, thậm chí đến cả ba mÆ°Æ¡i lần. NhÆ°ng, không vẫn hoàn không.
Con quái ngư vẫn tồn tại.
Vương Thế Kỳ vẫn bị cơn đói khát dày vò.
Hiện trạng vẫn như cũ nếu không tính đến việc Vương Thế Kỳ hiện đang đứng hoàn toàn trong đầm nước là độc thủy rồi.
Tuy vậy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn không nhận ra việc đó. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn tìm má»i cách để chá»™p cho bằng được con quái ngÆ° kia má»›i thôi.
"Vù vù ?"
"Bõm, bõm.?"
Chỉ đến khi có má»™t cái chá»™p của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tuy rõ ràng là có va vào mặt nÆ°á»›c nhÆ°ng lại không tạo ra bất kỳ má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i hoàn hồn sá»±c tỉnh. Không những nó đã nhận biết việc nó Ä‘ang đứng ngập vào đầm nÆ°á»›c mà nó còn Ä‘ang dấn thân vào vùng nÆ°á»›c đặc dị được gá»i là Nhược Thủy nữa.
Nhận ra Ä‘iá»u này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lạng ngÆ°á»i đứng yên.
Ãằng sau nó, chá»— khô ráo, chính là phần bá», cách nó đứng má»™t trượng. ÃÓ là phạm vi của vùng nÆ°á»›c không phải là Nhược Thủy.
Ngay chá»— nó Ä‘ang đứng, mặt nÆ°á»›c Ä‘ang dâng đến ngang cổ nó. ÃÓ là Ä‘á»™ sâu và là giá»›i hạn cuối cùng đối vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nếu nó không muốn Ä‘Æ°a chân mình nó vào đúng vùng nhược Thủy.
Nhưng con quái ngư thì không hỠphân biệt đâu là Nhược Thủy và đâu là không. Con quái ngư vẫn thảnh thơi, tung tăng ngay trước mũi Vương Thế Kỳ.
Sau má»™t lúc lặng ngÆ°á»i. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tặc lưỡi lẩm bẩm, "Chá»±c...
CÓ là Nhược Thủy hay không Nhược Thủy cÅ©ng không sao. Nếu ta phải chết vì Ä‘á»™c thủy thì đằng nào cÅ©ng chết. Không lẽ má»™t ngÆ°á»i biết võ công nhÆ° ta lại chịu thua con quái ngÆ° này sao? Hừ, ta đã từng bÆ°á»›c ra từ Nhược Thủy thì bây giá» có bÆ°á»›c vào cÅ©ng đã sao. Quái ngÆ° Æ¡i quái ngÆ°, để xem giữa ta và ngÆ°Æ¡i ai sẽ thắng ai nào.?"
Hớp một hơi thanh khí đầy lồng ngực, Vương Thế Kỳ hiên ngang bước thẳng vỠphía trước.
Toàn thân của nó liá»n chìm ngập ngay vào làn nÆ°á»›c. Má»™t phần vì đây là vÅ©ng nÆ°á»›c Nhược Thủy má»™t phần vì nó đã vượt quá Ä‘á»™ sâu nên bản thân nó không thể không bị nÆ°á»›c phủ kín.
Mặt nÆ°á»›c liá»n thôi xao Ä‘á»™ng. Cho dù con quái ngÆ° vẫn bÆ¡i và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn Ä‘ang tìm cách chá»™p quái ngÆ°. Vì đây là Nhược Thủy kia mà.
Lúc đầu thì con quái ngư hầu như chỉ bơi ngang tầm với độ cao của vương Thế Kỳ. Nhưng sau đó, do phần đáy đầm càng lúc càng sâu xuống mà Vương Thế Kỳ thì càng lúc càng bước ra nên con quái ngư cứ bơi lảng vảng ngay bên trên đầu Vương Thế Kỳ.
Chộp từ bên trên chộp xuống dù sao cũng dễ hơn là chộp thừ bên dưới chộp lên. Vì dù là Nhược Thủy nhưng lực cản của nước vẫn làm cho Vương THẾ Kỳ phải khó khăn khi xuất thủ.
Tuy nhiên, vì là Nhược Thủy nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng hưởng được má»™t Ä‘iá»u lợi. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vốn đã thận trá»ng trong lúc xuất thủ nhÆ°ng chính lá»±c cản của nÆ°á»›c và sá»± không phát thành tiếng Ä‘á»™ng của Nhược Thủy đã làm cho những lần xuất thủ của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng thêm sát gần vá»›i mục tiêu hÆ¡n. Và con quái ngÆ° chỉ có thể nhá» vào sá»± mẫn cảm trá»i phú.
Chi trì được một lúc nhưng không có kết quả gì, Vương Thế Kỳ vì hụt hơi nên phải nhanh chóng quay lui.
Ãang vá»™i vàng là vậy nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng kịp cảm nhận là nó vừa đạp nhầm vào má»™t vật gì đó ở dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c. Gắng gượng chi trì thêm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khom ngÆ°á»i xuống và chá»™p ngay vật đó.
Ãến khi nó đã nhô đầu lên khá»i mặt nÆ°á»›c và đổi hÆ¡i xong, nó má»›i có dịp nhìn vào vật mà nó vừa nhặt được. Nhếch môi cÆ°á»i buồn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa ném vật đó lên bá» vừa chép miệng bảo, "Thiết phiến của LÆ°u Trác Hàn. NgÆ°Æ¡i tuy đã bá» Ä‘i nhÆ°ng vẫn có vật tùy thân của ngÆ°Æ¡i sẽ chứng kiến cái chết của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ này. Tâm địa của ngÆ°Æ¡i lại tàn Ä‘á»™c đến thế sao?"
Hít đầy một hơi thanh khí, Vương Thế Kỳ lại quay vỠviệc đang bỠdở...
Tài sản của gacon

  #9  
Old 20-05-2008, 04:44 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 9

Thân cô luyện chưởng Hàng ma.
Cứu đại điểu đại điểu giải nạn.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Lần này vá»›i kinh nghiệm vừa tích lÅ©y. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không còn xuất thủ loạn xạ nữa. NÓ nhẫn nại đứng trầm ngÆ°á»i dÆ°á»›i nÆ°á»›c và dõi nhìn từng Ä‘á»™ng tịnh của con quái ngÆ°.
Con quái ngÆ° tá» ra xem thÆ°á»ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Nếu không lượn ở bên tả thì con quái ngÆ° lại lẵng vẫy Ä‘uôi và treo mình ngay bên trên đầu của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. CÓ lúc, con quái ngÆ° lại trầm xuống và bÆ¡i luồn qua dÆ°á»›i cánh tay của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Vương Thế Kỳ cứ để mặc, nó quyết lòng chỠđến một cơ hội thật thuận tiện để khi xuất thủ sẽ nắm được ngay phần thắng.
Và rồi cơ hội đó cũng đã đến.
vương Thế Kỳ xuất thủ thật nhanh.
NhÆ°ng con quái ngÆ° tuy đã lá»t vào tay nó rồi nhÆ°ng vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quên rằng phàm là loại cá thì có loài cá nào mà thân hình lại không trÆ¡n tuá»™t? Do đó, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tá»± hận bản thân khi cái ăn đã nắm chắc trong tay nhÆ°ng lại tuá»™t mất.
Tức giận, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n quên Ä‘i chủ định của nó, nó vừa dịch chuyển dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c vừa chá»™p liên tục vào con quái ngÆ°.
CÓ lẽ do lần bị VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chá»™p phải nên con quái ngÆ° đã biết đến sá»± hiện diện của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hiện là sát tinh của nó. Con quái ngÆ° ngay sau đó liá»n bÆ¡i Ä‘i loạn xạ, không còn giữ được vẻ nhởn nhÆ¡ nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Ãiá»u này còn khiến cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải gặp nhiá»u khó khăn hÆ¡n.
Và không hiểu từ lúc nào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã phải thi triển đến bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma và phải tận lá»±c bình sinh thi triển toàn bá»™ những chiêu thức trong Thập chỉ truy hồn để đối phó vá»›i sá»± nhanh nhạy Của con quái ngÆ° ná».
Hoặc là Thập chỉ truy hồn quá lợi hại, hoặc do bộ pháp Nhất ma chi vạn ma quá biến ảo nên có không ít lần Vương Thế Kỳ đã chộp được ngay vào con quái ngư.
Tuy nhiên, phần thì thân mình của con quái ngÆ° quá trÆ¡n phần thì con quái ngÆ° lại có thêm hai cái chân khá lạ thÆ°á»ng nên dù VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã cố hết sức để giữ được con quái ngÆ° nhÆ°ng con quái ngÆ° vẫn cứ thoát ra nhÆ° thÆ°á»ng. Con quái ngÆ° vừa uốn mình, vừa vận dụng hai cái chân của nó để tá»± cứu nguyên bản thân.
Bụng càng lúc càng đói mà con quái ngÆ° vẫn cứ tuá»™t ra khá»i tầm tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không tức bá»±c.
Và đúng vào lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ buá»™c phải quay lui để đổi hÆ¡i thì con quái ngÆ° không hiểu vì sao cÅ©ng quay đầu bÆ¡i ngược vá» phía bá».
"Phen này thì mi chết chắc rồi, quái ngư ơi.?"
Phấn khích với ý nghĩ này, Vương Thế Kỳ cố dịch chuyển thật nhanh cũng bằng bộ pháp nỠđể đuổi bám theo con quái ngư.
Con quái ngÆ° quả là xấu số. NÓ cứ tung bÆ¡i ở phía trÆ°á»›c và bÆ¡i luôn má»™t mạch vào bá».
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, khi nÆ°á»›c chỉ còn ngập ná»­a thân mình của nó, đứng lại và dõi nhìn thật kỹ con quái ngÆ°. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng mừng vui khi nó nhìn thấy con quái ngÆ° Ä‘ang ung dung bÆ¡i ngay vào má»™t hốc đá khá to ở sát bá».
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chậm chân tiến lại dần dần. Khi còn cách con quái ngÆ° đúng má»™t tầm tay vào con quái ngÆ° vẫn ung dung giam mình vào hốc đá, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ liá»n xuất thủ.
"Vù vù ?"
"Bõm.?"
Thành công.
Nắm chặt con quái ngÆ°, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nâng lên để ngắm nhìn và bật cÆ°á»i dòn dã, "Ha ha ha...?"
Vẫn còn cÆ°á»i nhÆ°ng khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn ngay vào miệng của con quái ngÆ° thì tràng cÆ°á»i của nó liá»n chuyển sang tiếng kêu kinh ngạc, "úy, con quái ngÆ° này dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang ăn cái gì đó thì phải?"
Ngay cá»­a miệng của con quái ngÆ° vẫn còn Ä‘eo bám má»™t vật ná»­a là tảo, ná»­a là má»™t loại sinh vật. Gá»i là tảo vì vật đó có màu xanh nhợt nhạt Gá»i là sinh vật vì vật đó dÆ°á»ng nhÆ° vẫn ngo ngoe hoạt Ä‘á»™ng dù con quái ngÆ° Ä‘ang ngậm chặt.
Ãá»™ng tâm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại khom xuống và cho tay mò vào hốc đá lúc nãy. Ãến lúc Ä‘Æ°a tay lên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không thể không vui mừng khi nhìn thấy những sinh vật Ä‘ang nằm trong tay nó. Những sinh vật này có thân hình vừa dài vừa tròn và còn má»m mại nhÆ° những con giun đất. Chỉ có Ä‘iá»u những sinh vật vô danh này lại có màu xanh nhợt nhạt chứ không phải Ä‘á» nhÆ° loài giun.
"Màu gì cùng được, nếu con quái ngÆ° sống được nhá» những sinh vật này thì ta cÅ©ng sống được. Chỉ có Ä‘iá»u... ?"
Là Ä‘iá»u gì thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘á»™t nhiên lại bá» lá»­ng, không chịu nói tiếp VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt khom ngÆ°á»i xuống và nhìn vào các hốc đá gần đó thật kỹ. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngẩng đầu lên, "Nhiá»u, nhiá»u lắm. Quái ngÆ° Æ¡i, ta phóng sinh cho ngÆ°Æ¡i vậy. Vá»›i bao nhiêu sinh vật này thì ta và ngÆ°Æ¡i tha hồ mà sống. Vả lại, ngÆ°Æ¡i có bên cạnh ta đỡ hiu quạnh hÆ¡n.?"
Buông con quái ngư ra, để cho con quái ngư mặc tình bơi lượn, Vương Thế Kỳ bốc lấy từng sinh vật vô danh nỠcho vào miệng.
Nhai trệu trạo, nhăn mặt vì tanh, nhắm mắt nuốt bừa, bốc thêm con khác. Những cá»­ Ä‘á»™ng này của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ là những cố gắng để kéo dài cuá»™c sống nên nó không há» cảm nhận được sá»± lạc thú của má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đói lả lại có thức ăn. Bất quá VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ làm được những hành Ä‘á»™ng này là nhá» gÆ°Æ¡ng của vị lão nhân đã giam mình mÆ°á»i má»™t năm dÆ°á»›i Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng. Lão nhân đó còn phải dùng những thức ăn gá»›m ghiếc hÆ¡n những sinh vật vô danh này nhiá»u.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải vốc thêm hai vốc nữa má»›i tạm gá»i là no lòng.
NÓ buông ngÆ°á»i ngồi bên bỠđá. NÓ khoan khoái nhìn con quái ngÆ° cÅ©ng Ä‘ang khoan khoái nhÆ° nó.
Ãá»™t nhiên nó Æ°á»›c ao, "Phải chi ta được sinh sống ở đây mãi. Thung dung, tá»± tại, không phải giao tiếp vá»›i thế nhân toàn là những ngÆ°á»i xấu xa, Ä‘á»™c ác.?"
Ngẫm lại những hạng ngÆ°á»i mà nó đã gặp kể từ khi gia đình nó gặp thảm cảnh. Hết Tôn Lãnh Thu tà Ä‘á»™c đến vị lão nhân không biết mặt biết mÅ©i cÅ©ng Ä‘á»™c rồi lại đến LÆ°u Trúc Hàn ngoài mặt thì tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ°ng lại có tâm địa xấu xa, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ càng lúc càng chán ngán.
NhÆ°ng rồi, cÅ©ng tá»± nó phải há»i, "NhÆ°ng liệu ta khi muốn thoát khá»i nÆ¡i này thì có thá»±c hiện được không? Vả lại chẳng lẽ ta lại dá»… dàng quên Ä‘i mối gia thù được sao?"
Chắt lưỡi hít hà, Vương Thế Kỳ tiếc rẻ, "Hàng ma thập bát chưởng kia liệu có giúp ta thoát được không? Hà, mà dù có được đi nữa thì ta cũng đâu có lấy được đâu mà nghĩ tới việc luyện công?"
Với tâm trạng tiếc nuối, Vương Thế Kỳ lại tiến đến chỗ có vuông đá và tìm cách nạy vuông đá lên.
Ãang Ä‘i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nhìn thấy ngá»n thiết phiến của LÆ°u Trúc Hàn. Ngá»n kiếm sắc bén Ä‘ang nhú ra khá»i thân thiết phiến liá»n gá»i cho nó má»™t ý. Khom ngÆ°á»i nhặt lấy thiết phiến, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ há»›n hở bÆ°á»›c Ä‘i. Ãến chá»— có vuông đá, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn chá»c ngay mÅ©i kiếm vào những khe hở. NÓ nạy lên.
"Cạch.?"
Thân thiết phiến chợt nảy rá»i ra, chỉ còn phần ngá»n kiếm là Ä‘ang ghim vào khe hở. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lo sợ, nhìn chằm chằm vào thân thiết phiến.
"ôi chao, là thiết phiến sao lại lủng lá»— chá»— nhÆ° thế này?" Vừa má»›i kêu đó, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại kêu tiếp khi đã thức ngá»™, "ô hay, Ä‘á»™c thủy, chính Ä‘á»™c thủy Ä‘ang hủy hoại dần thiết phiến. Ãá»™c tính mạnh nhÆ° vậy thì ngá»n kiếm kia ta e rằng cÅ©ng không thoát khá»i số phận.?"
Nhất má»±c thận trá»ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thật khẽ khàng khi dùng ngá»n kiếm để nạy vuông đá lên. Nhích từng chút má»™t, khi vuông đá thật sá»± đã chá»›m lên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hồ nhÆ° là nín thở để tiếp tục hành sá»±.
Ãến khi vuông đá đã nhô má»™t đầu lên đủ cao, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa giữ ngá»n kiếm bằng má»™t tay, vừa vận toàn lá»±c vào tay còn lại để bấu vào vuông đá.
Khi đã giữ được vuông đá yên vị bằng năm đầu ngón tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại chá»c mÅ©i kiếm vào khe đá phía đối diện. Lại nạy, lại bẩy, vuông đá nhích dần lên. Khi vuông đá đã nhô đầu lên bằng vá»›i đầu bên kia, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn tiếp tục nạy lên bằng cả hai tay.
Một bên bằng kiếm một bên bằng năm đầu ngón tay.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thở khì ra khi vuông đá đã khó biết Ä‘á»™ dày của nó là má»™t tấc má»™c. Thật nhanh tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khẽ xoay vuông đá xéo Ä‘i má»™t ít. Vuông đá liá»n được nằm hò hững ngay bên trên chá»— hõm.
ÃÆ°a mắt nhìn qua những chá»— hở của vuông đá, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bồi hồi khi nhìn thấy ở dÆ°á»›i chá»— hõm có má»™t vuông lụa màu vàng sậm khá dày. Nhấc vuông đá ra, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhặt vuông lụa lên. GiÅ© ra má»™t cách nhẹ nhàng, trên tay của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lúc này chính là phần thân sau của má»™t chiếc tăng bào. Và bên trên chiếc tăng bào có chi chít những chữ là chữ. "Hàng Ma thập bát chưởng.?"
NÓ kêu lên nho nhá», "Ãây chính là tăng bào của VÔ Danh Tăng rồi." Rồi nó than, "Nếu VÔ Danh Tăng phải dùng chính tăng bào của mình để ghi lại võ công thì VÔ Danh Tăng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải bỠở ở tại đây rồi. Vậy thì dù ta có luyện được Hàng ma thập bát chưởng Ä‘i nữa, ta cÅ©ng đừng mong đến chuyện thoát thân. Hà... ?"
Tiếp đó, nó lại kêu lên, "NhÆ°ng VÔ Danh Tăng vì bị nhiá»…m Ä‘á»™c nên má»›i không thoát được. Còn ta, dÆ°á»ng nhÆ° ta có may mắn là không bị nhiá»…m Ä‘á»™c, không lẽ ta không thoát được sao?"
Tá»± hài lòng vá» nhận định này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn Ä‘á»c lấy Ä‘á»c để toàn bá»™ kinh văn khẩu quyết của Hàng ma thập bát chưởng.
Kinh văn thật cao thâm, uyên ảo. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dù đã Ä‘á»c năm lần bảy lượt vẫn không sao hiểu được thấu đáo.
Ãêm vá», nằm thao thức mãi vẫn không ngủ được. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nhá»› đến lần sau cùng nó chá»™p được con quái ngÆ°. NÓ thầm băn khoăn, "Tại sao ở lần đó ta vừa xuất thủ đã đắc thủ được ngay, còn những lần đầu thì không?"
Suy nghĩ mãi nó mới tỉnh ngộ. Chính là nhỠnhững lần nó thi triển công phu ở dưới đáy nước và bị sức cản của nước giữ tay nó lại, đến lần sau cùng nó xuất thủ ở trên không, lực đạo có khác trước và tay nó không còn bị nước cản nữa nên nó mới dễ dàng đắc thủ.
Vẫn còn bán tính bán nghi vá» Ä‘iá»u này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lẩm bẩm thành tiếng, "Nếu là nhÆ° thế thì từ nay vá» sau nếu ta có luyện công thì cứ trầm mình xuống nÆ°á»›c mà luyện. Không biết chừng ta sẽ nhỠđó mà mau chóng thành tá»±u hÆ¡n.?"
Trá»i lại sáng.
Vá»›i ý tưởng của đêm qua, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n lao ngÆ°á»i xuống đầm nÆ°á»›c và dùng con quái ngÆ° để luyện công dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c.
Tay thì thi triển Thập chỉ truy hồn, chân thì thi triển bộ pháp Nhất ma chi vạn ma.
Khi đã má»i mệt, cÅ©ng là lúc con quái ngÆ° lại lên bỠđể ăn những sinh vật vô danh ná». VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n kiểm nghiệm lại nhận định của nó. Vá»›i má»±c nÆ°á»›c ná»­a ngÆ°á»i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn ra chiêu nhằm vào con quái ngÆ° ná».
"Vù vù ?"
"Bõm.?"
Quả nhiên là như vậy. Chỉ một lần xuất kích, Vương Thế Kỳ đã chộp được con quái ngư. Thích chí, Vương Thế Kỳ bèn buông con quái ngư ra và thử chộp lại vài lần nữa.
Ba lần đắc thủ cả ba. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i vang, "Ha ha ha... được rồi đấy quái ngÆ°. Từ đây vá» sau ta đã có thú để đùa vui rồi, ha ha ha...?"
ăn xong những sinh vật ná», không cần nghỉ ngÆ¡i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n nghiá»n ngẫm kinh văn Hàng ma thập bát chưởng. Ãêm vá» thì ngủ.
Lâu mãi thành nếp. Cứ buổi sáng vừa thức dậy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn đùa giỡn vá»›i con quái ngÆ°, chiá»u lại nghÄ© ngợi và tá»± luyện Hàng ma thập bát chưởng.
Không biết đã bao nhiêu ngày trôi qua, nhÆ°ng có má»™t hôm VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bá»—ng nhận ra má»™t Ä‘iá»u. NÓ không cần phải dùng Thập chỉ truy hồn để chá»™p con quái ngÆ° nữa. NÓ chỉ cần dùng bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma cÅ©ng đủ dồn Ä‘uổi con quái ngÆ° đến hết Ä‘Æ°á»ng tháo chạy.
Còn như muốn chộp con quái ngư ư? NÓ chỉ cần nghĩ đến việc chộp giữ thì tay nó đã ra chiêu, và ngay lập tức con quái ngư đã bị nó tóm chặt.
Ãến lúc đó, cÅ©ng là lúc nó tá»± thấu triệt và luyện được mÆ°á»i hai chiêu trong mÆ°á»i tám chiêu của Hàng ma thập bát chưởng của VÔ Danh Tăng rồi. Tuy chỉ luyện được mÆ°á»i hai chiêu nhÆ°ng toàn bá»™ những kinh văn khẩu quyết Ä‘á»u được nó nhá»› nằm lòng.
cho mức thành tựu bây giỠcủa bản thân đã quá đủ, Vương Thế Kỳ không thể không nghĩ đến việc thoát thân.
Với địa hình quanh đây mà Vương Thế Kỳ đã thông thuộc như nhìn trong lòng bàn tay, Vương Thế Kỳ thử phóng ào lên vách đá và dùng hai tay vấu chặt vào những mô đá mà nó chợt nhìn thấy. Lơ lửng trên không, Vương Thế Kỳ hết nhìn lên trên lại đưa mắt nhìn xuống phía dưới. Mặt nước chỉ cách thân nó khoảng năm trượng, nghĩa là phần động khẩu ở trên bên phải còn cách nó những hai mươi lăm trượng.
ÃÓ là hai mÆ°Æ¡i lăm trượng nếu tính theo chiá»u thẳng đứng. Còn nhÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ muốn bằng tÆ° thế Ä‘eo bám này mà leo lên được đến Ä‘á»™ng khẩu bên trên thì nó phải vượt ít lắm là bốn mÆ°Æ¡i trượng.
Bốn mươi trượng trong một tư thế cực kỳ khó khăn, gần như là nằm ngửa với phần vách đá áp ngay vào bụng và ở phía trên, Vương Thế Kỳ chỉ cần một sơ suất nhỠthôi cũng đủ phải rơi ngay xuống ớ ầm nước.
Vương Thế Kỳ sau khi đeo bám để nghỉ lấy hơi, nó chợt buông ra và phóng mình thật nhanh vỠphía trước cũng là phía trên.
"Vút ?"
Lao được gần hai trượng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn vÆ°Æ¡n tay chá»™p vào má»™t mẩu đá khác. Vuá»™t tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chán nản khi cứ để cho thân hình rÆ¡i thẳng xuống đầm nÆ°á»›c. Leo trở lại vào bá», VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngao ngán vì nó cảm thấy bất lá»±c.
"Có lẽ mức thành tá»±u của ta vẫn chÆ°a đủ. NhÆ°ng đến lúc nào má»›i gá»i là đủ đây?"
Kể từ hôm đó, Vương Thế Kỳ vừa luyện công vừa đếm từng ngày.
TrÆ°á»›c kia nó không nghÄ© đến việc đếm ngày nên cảm thấy thá»i gian trôi Ä‘i thật nhanh. Còn bây giá», khi đã bắt đầu đếm, thá»i gian trôi Ä‘i sao dài dằng dặc.
Hai mÆ°Æ¡i ngày cho chiêu chưởng thứ mÆ°á»i ba. Thêm ba mÆ°Æ¡i ngày nữa cho chiêu thứ mÆ°á»i bốn. Năm mÆ°Æ¡i ngày mà tưởng đâu là năm mÆ°Æ¡i năm. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại nghÄ© đến việc thoát thân.
Phóng lên, đeo bám, lại phóng lên. Rơi xuống. Thất bại.
Ngao ngán đến tuyệt vá»ng, vì dù có thêm hai chiêu chưởng nữa đã luyện thành nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn không vượt quá lần phóng thứ nhất thành công. NÓ luôn bị thất bại ở lần phóng thứ hai.
Mắt lại chạm phải ngá»n kiếm hôm nào, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thầm tính, "Nếu ta dùng ngá»n kiếm này để chá»c vào những khe đá, không hiểu ta có thoát được không?"
Tuy không tin tưởng lắm, nhưng Vương Thế Kỳ không thể không thử thực hiện.
Lăm lăm ngá»n kiếm trên tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a kịp phóng ngÆ°á»i lao lên vách đá thì từ bên trên chợt có hàng loạt những tiếng rít xuất hiện và đập vào thính nhÄ© của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Kinh ngạc vì đã lâu lắm rồi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i nghe được những âm thanh từ bên trên vá»ng xuống, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngÆ°á»›c mắt nhìn lên. Ãúng lúc đó, vùng Ä‘á»™ng khẩu ở bên trên chợt tối sầm lại. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhá» có mục lá»±c khá tinh tÆ°á»ng nên kinh ngạc kêu lên, "ồ, loại chim Ä‘iểu gì mà to lá»›n đến thế này?"
Hai cánh dang rá»™ng và đập loạn vào không khí, loài đại Ä‘iểu kia không hiểu sao lại thản nhiên chui tá»t toàn thân vào Ä‘á»™ng khẩu.
Ngỡ đâu con đại Ä‘iểu này vì bị trúng tên của những tay liệp há»™ nên phải sa xuống và tình cá» rÆ¡i ngay xuống đây, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thầm Ä‘au xót và thÆ°Æ¡ng tiếc cho con đại Ä‘iểu này. Ãau xót vì thế nào con đại Ä‘iểu cÅ©ng bị tan rã thây thi nếu rÆ¡i ngay vào Ä‘á»™c thủy. Còn tiếc thÆ°Æ¡ng vì nếu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ được cỡi hoặc Ä‘eo ngay vào chân của con đại Ä‘iểu này thì làm gì không thoát được vùng địa hình hiểm trở này.
Ãau xót hay tiếc thÆ°Æ¡ng gì cÅ©ng vậy, vì con đại Ä‘iểu tuy đã cố hết sức để Cưỡng lại nhÆ°ng toàn thân thì cứ là đà sà xuống.
Chỉ đến khi con đại Ä‘iểu đã xuống đủ sâu và đủ cho ánh dÆ°Æ¡ng quang ở bên trên lại soi sáng khắp lòng trÅ©ng thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i biết rằng con đại Ä‘iểu kia không há» bị trúng tên nhÆ° VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tưởng. Ãồng thá»i con đại Ä‘iểu cÅ©ng không phải cố tình sa xuống đây.
ở một trong hai ống chân to lớn của con đại điểu hiện đang bị một con quái xà kỳ dị quấn chặt. Con đại điểu vì phải khom đầu xuống để vừa mổ vừa tìm cách gỡ con quái xà ra nên nó đã không để ý đến địa hình và vô phúc lại sa ngay vào tuyệt địa ngay lúc này.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thầm lo sợ cho con đại Ä‘iểu nên khi thấy con đại Ä‘iểu không còn mấy ná»—i nữa là chân phải chạm vào mặt nÆ°á»›c, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn lá»›n tiếng kêu lên, "Ãiểu huynh, không được chạm chân vào nÆ°á»›c, là Ä‘á»™c thủy đấy.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ kêu hù há»a và kêu theo cảm tính. NhÆ°ng thật không ngá», con đại Ä‘iểu kia nhÆ° thông hiểu được tiếng ngÆ°á»i nên giật mình, vá»— cánh và lao vút lên trên. Thoáng mừng cho loài cầm Ä‘iểu vô tá»™i may được thoát chết thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt thất thanh kêu lên, "Ãiểu huynh coi chừng. Con quái xà Ä‘ang mổ vào huynh kìa.?"
Ãúng vậy, dÆ°á»›i mục lá»±c tinh tÆ°á»ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoạt đầu thì ngỡ rằng con quái xà kia chỉ là má»™t con vật chết, nhÆ°ng khi chết lại cuá»™n chặt vào chân đại Ä‘iểu, buá»™c đại Ä‘iểu phải dùng má» gỡ ra.
Không ngá» con quái xà kia trÆ°á»›c sá»± tấn công của đại Ä‘iểu đã thu đầu và giấu kín vào má»™t chá»— giả chết. Ãến khi con đại Ä‘iểu phải uốn lượn và bay lên không, đầu của đại Ä‘iểu không thể không ngóc lên thật cao, con quái xà liá»n chá»›p lấy cÆ¡ há»™i và tìm cách lao đầu vào chá»— hiểm của con đại Ä‘iểu.
Nghe tiếng hô hoán cảnh báo của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, con đại Ä‘iểu đúng là nghe được và hiểu được những lá»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn cúi ngay đầu xuống và chống trả lại đòn hiểm của quái xà.
sự tấn Công của quái xà và sự chống đỡ của con đại điểu, ngay lập tức phát ra những tiếng rít ghê rợn mà Vương Thế Kỳ khi nãy đã nghe.
Và vì phải lo chống đỡ lại con quái xà, đầu phải cúi xuống cÆ¡ hồ sát vào thân, nên còn đại Ä‘iểu buá»™c phải để cho thân hình là đà hạ xuống dù rằng đại Ä‘iểu cÅ©ng đã cố giữ vững Ä‘á»™ cao bằng cách quạt mạnh hai cái cánh to, khá»e. NhÆ°ng quái xà thật la vật tinh không, giảo quyệt Há»… đại Ä‘iểu giÆ°Æ¡ng chiếc má» cứng định mổ vào đầu quái xà thì quái xà đã nhanh tốc dấu kín đầu vào vị trí mà đại Ä‘iểu không tài nào mổ đến.
Và vì đại Ä‘iểu quyết giÅ© bá» mối há»a diệt thân nên cứ lo mổ lấy mổ để vào con quái xà mà quên rằng còn có Ä‘á»™c thủy Ä‘ang ở phía dÆ°á»›i và nguy hiểm không kém.
"Ãiểu huynh, hãy Ä‘á» phòng Ä‘á»™c thủy.?"
Má»™t lần nữa VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải lên tiếng Ä‘á» tỉnh cho đại Ä‘iểu khi hai chân đại Ä‘iểu sắp chạm phải mặt nÆ°á»›c. Ãại Ä‘iểu nghe được lại vá»™i vã bay lên.
Và cảnh cÅ© lại tái diá»…n, quái xà lợi dụng đúng thá»i cÆ¡ và lo le đầu ra phục kích. Ãại Ä‘iểu phải cúi đầu xuống khi phát hiện được nguy hiểm bằng vào cảm giác và bằng tiếng hô hoán tiếp đó của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Thấy cứ giằng co mãi thì trÆ°á»›c sau gì đại Ä‘iểu cÅ©ng phải chuốc lấy thảm hại hoặc bởi ná»c Ä‘á»™c của con quái xà hoặc do Ä‘á»™c thủy ở đầm nÆ°á»›c. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nảy ra má»™t ý. VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ kêu lên, "Ãiểu huynh cứ giữ thân hình đừng cho chạm nÆ°á»›c và cÅ©ng đừng cúi đầu xuống nữa. Hãy để ta tìm cách giết quái xà cho.?"
Không những hiểu được toàn bá»™ ý tứ của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mà đại Ä‘iểu còn quạt Ä‘á»u Ä‘á»u hai cánh khiến cho thân hình của đại Ä‘iểu chỉ là là ngay bên trên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không xa. Và chỉ có đại Ä‘iểu là có tánh linh mà thôi. Vì khi đại Ä‘iểu làm đúng nhÆ° lá»i căn dặn của vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì quái xà, do không thông hiểu những mÆ°u toan của đại Ä‘iểu và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, liá»n nhô đầu ra định giở lại trò cÅ©. Ãã hượm sẵn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn hét lên, "Loài Ä‘á»™c xà ngu muá»™i, đáng chết!?"
Ngá»n kiếm trên tay VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt bay Ä‘i và sá»›t ngang đầu quái xà má»™t cách hung hiểm.
"Soạt ?"
Ngá»n kiếm của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngay lập tức há»›t mất ná»­a đầu của quái xà Rắn mất đầu thì thân phải loạn. Quái xà không thể nào cuá»™n chặt vào chân đại Ä‘iểu được nữa. Và đại Ä‘iểu theo cảm tính liá»n vung mạnh cÆ°á»›c chân khiến cho toàn bá»™ con quái xà phải rá»i ra và rÆ¡i ngay và đầm nÆ°á»›c.
TrÆ°á»›c sá»± mục kích của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ và cả của đại Ä‘iểu nữa, con quái xà chÆ°a chìm được bao nhiêu vào giữa làn nÆ°á»›c liá»n hóa thành bá»™ cốt khô tan biến Ä‘i thật nhanh chóng.
NhÆ° cố tình chá» xem được kết quả này, khi hình dạng của con quái xà đã tiêu tán Ä‘i, đại Ä‘iểu liá»n bay lên và đậu ngay bên trên Ä‘á»™ng khẩu để nhìn trở xuống Nhìn đại Ä‘iểu hết nghiêng đầu nhìn bên này lại nghiêng đầu nhìn sang bên kia, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết ngay rằng đại Ä‘iểu Ä‘ang tìm cách biểu hiện lòng cảm kích của nó.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì mừng cho đại Ä‘iểu, nên vá»™i lên tiếng, "Ãiểu huynh trông thấy Ä‘á»™c thủy lợi hại nhÆ° thế nào chÆ°a? Nếu Ä‘iểu huynh vì không nghe được lá»i của ta, hay có nghe nhÆ°ng lại không tin thì số phận của Ä‘iểu huynh sẽ không khác gì quái xà đâu.?"
Con đại Ä‘iểu liá»n gục gặc đầu những ba lượt, tỠý đáp tạ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xong, đại Ä‘iểu liá»n bay Ä‘i. ÃÆ°a mắt nhìn theo được má»™t lúc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bất giác tá»± cốc vào đầu vài cái và tức tối kêu lên, "Ngốc Æ¡i là ngốc. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Æ¡i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i đã bá» mất cÆ¡ há»™i ngàn năm má»™t thuở để Ä‘i thoát khá»i hiểm địa rồi đó. NgÆ°Æ¡i có chết ở đây cÅ©ng đáng kiếp.?"
Vương Thế Kỳ vì mải mừng cho sự thoát nạn của đại điểu nên quen mất việc thoát thân. Bây giỠdù tiếc thì cũng đã muộn rồi.
Không cam lòng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa tức bá»±c chuyện này vừa tức bá»±c chuyện kia liá»n phóng mình lên vách đá.
Phóng lần thứ nhất, Vương Thế Kỳ đương nhiên là đeo bám được vào vách đá rồi. Sau khi nghỉ đổi hơi, Vương Thế Kỳ bèn tận lực bình sinh phóng luôn lần thứ hai.
"Vút ?"
"Phập.?"
Ãược rồi. Lần này VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã thá»±c hiện thành công má»™t lần nhảy ngoạn mục. Vì nhÆ° bao lần trÆ°á»›c đó dù VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã cố đến đâu Ä‘i nữa thì ở lần phóng lần thứ hai, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ chạm tay vào vách đá chứ không thể nào vấu chặt vào để giữ được thân mình. NhÆ°ng lần này sá»± tức bá»±c vì bản thân quá ngốc đã vô tình giúp cho VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ thá»±c hiện được tốt đẹp.
Ãeo bám ở đó thêm má»™t lúc nữa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỠđến khi chân khí ná»™i nguyên đã ổn định liá»n chuẩn bị phóng lần thứ ba.
Hít một hơi thanh khí, dồn toàn lực vào song cước, chuẩn bị co chân đạp vào vách đá để phóng lên, Vương Thế Kỳ chưa kịp thực hiện ý định thì...
Ãá»™ng khẩu chợt bị vật gì đó che khuất và kèm theo là má»™t tiếng gió giật thật mạnh nhÆ° cuồng phong vừa má»›i xoáy vào vậy. Giật mình, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ nghiêng đầu nhìn xuống.
Là con đại điểu lúc nãy.
Ãại Ä‘iểu Ä‘ang ung dung trụ hai chân vào má»™t mõm đá ở sát bá», và còn gục đầu hé mở ra má»™t nhành cây đầy những trái chín Ä‘á» má»ng rÆ¡i nhẹ nhàng lên má»™t mặt đá gần đấy. Ãại biểu đã cố tình dùng những vật thá»±c ngon lành này để thay lá»i đáp tạ vì sá»± cứu nguy của VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ lúc má»›i rồi.
Phần thì xúc Ä‘á»™ng trÆ°á»›c mối chân tình của loài vật, phần thì ngÆ¡ ngẩn trÆ°á»›c sá»± quay lại khá bất ngá» của đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt để hai tay lá»ng ra. Ãúng lúc đó, vì không thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vốn là ân nhân ở đâu, đại Ä‘iểu bèn nghiêng đầu tìm kiếm. Và khi đại Ä‘iểu phát hiện là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang rÆ¡i từ bên trên xuống, do đại Ä‘iểu lo sợ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải rÆ¡i vào Ä‘á»™c thủy, đại Ä‘iểu chợt đập cánh lao Ä‘i nhanh hÆ¡n tên bắn.
Bằng sự tính nhạy của bản năng, đại điểu tính thật khéo léo. Lúc đại điểu lao ra và kịp xòe rộng đôi cánh thì toàn thân của Vương Thế Kỳ rơi đúng ngay vào lưng nó, sát với phần cổ của đại điểu.
vòng hai tay ôm chặt lấy đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xúc Ä‘á»™ng chân tâm đến không thể nói lên thành lá»i.
Sau khi lượn má»™t vòng trên đầm có VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ở bên trên, đại Ä‘iểu lại hạ thân đúng vào vị trí cÅ©. Ãại Ä‘iểu cúi đầu dùng má» gại gại vào nhành cây đầy trái chín ý muốn bảo rằng đây là lá»… đáp tạ của đại Ä‘iểu đối vá»›i hành vi vừa rồi của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng mủi lòng hÆ¡n. Vừa Ä‘u mình trở xuống, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa nói, "Ãiểu huynh, ta biết số trái cây này chính là lá»… vật của Ä‘iểu huynh rồi, nhÆ°ng ta còn muốn nhá» Ä‘iểu huynh má»™t việc nữa. Ãiểu huynh hãy giúp ta nhé.?"
Ãại Ä‘iểu gật đầu vài lượt và lại dùng má» gại vào nhành cây.
Hiểu ý, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khom ngÆ°á»i cầm lấy nhành cây trÄ©u quả ná», Ä‘oạn há»i, "Ãiểu huynh, thật sá»± là ta muốn thoát khá»i chốn này, Ä‘iểu huynh có chấp thuận cho ta cưỡi lên ngÆ°á»i Ä‘iểu huynh mà nhá» Ä‘iểu huynh Ä‘Æ°a ta đến má»™t nÆ¡i khác không?"
Nghiêng đầu ngó qua ngó lại nhÆ° đại Ä‘iểu có ý không tin rằng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại không phải là ngÆ°á»i ở chốn này.
Thấy được cá»­ Ä‘á»™ng đó của đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i vàng giải thích, "Ãiểu huynh hãy nhìn quanh đây mà xem, liệu nÆ¡i này có phải là chá»— cho ngÆ°á»i dung thân không? Không nhà, không cá»­a, cÅ©ng không có vật thá»±c chi dụng hàng ngày, ta chỉ vô tình hiện diện ở đây mà thôi. Ta đã bị kẻ thù cố tình ném bá» vào đây mà thôi. Ãiểu huynh hãy giúp ta lần này Ä‘i.?"
Không những hiểu mà còn hiểu má»™t cách tinh tÆ°á»ng nữa, đại Ä‘iểu vừa nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ giải thích xong liá»n khom đầu xuống ý muốn bảo VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hãy leo lên. Biết đại Ä‘iểu đã Æ°ng thuận, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i vàng tom góp duy nhất má»™t vật cần thiết. ÃÓ là mảnh tăng bào của vô danh tăng.
Khi thấy Vương Thế Kỳ đã leo lên nhưng lại quên không cầm lấy nhành cây trĩu quả, đại điểu lại chúi mỠvào nhành cây.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn trượt xuống, "Phải rồi, nếu Ä‘iểu huynh không nhắc thì suýt nữa ta quên mất. Ãã lâu lắm rồi ta chÆ°a được thưởng thức những trái cây ngon lành nhÆ° thế này.?"
Do y phục đã quá cÅ©, không có chá»— cất mảnh tăng bào, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn quàng vào cổ. Tay giữ chặt nhành cây, tay còn lại ôm lấy cổ đại Ä‘iểu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phấn khích kêu lên, "Ãi nào, Ä‘iểu huynh.?"
"Vút ?"
Là đại Ä‘iểu có khác. Chỉ má»™t cái phóng mình, toàn thân của đại Ä‘iểu liá»n nhÆ° má»™t mÅ©i tên, lao thẳng lên cao thật cao.
Do không ngỠđại Ä‘iểu lại lao nhanh đến thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đành phải tiếc nuối Ä‘Æ°a mắt nhìn theo mảnh tăng bào bay rá»i ra và lượn lá» rÆ¡i xuống. TrÆ°á»›c khi được đại Ä‘iểu lạng ngÆ°á»i đổi hÆ°á»›ng và Ä‘Æ°a Ä‘i thật xa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn kịp nhìn thấy mảnh tăng bào đã rÆ¡i đến mặt nÆ°á»›c và chìm ngay vào chá»— được gá»i là Thủy trung nhược thủy.
Tài sản của gacon

  #10  
Old 20-05-2008, 04:45 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 10

Thoát hiểm gặp đại điểu chủ nhân.
LỘ tuyệt kỳ nhận ngÆ°á»i má»™t phái.


Tác giả: Trần Thanh Vân



NhÆ° chim được xổ lồng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa chá»…m chệ trên lÆ°ng đại Ä‘iểu vừa hể hả nhìn bầu trá»i rá»™ng lá»›n Ä‘ang phủ chụp lấy mặt đất mênh mang.
Hưởng được kỳ thú này VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn cảm nhận được sá»± nhá» nhoi yếu Ä‘uối của con ngÆ°á»i đối vá»›i trá»i đất bao la. Con ngÆ°á»i nhá» nhoi là vậy nhÆ°ng ai ai cÅ©ng ôm ấp má»™t cao vá»ng cao ngất trá»i. Và để thá»±c hiện được cao vá»ng, có không ít ngÆ°á»i sẵn sàng nhúng tay vào máu, không từ bất kỳ thủ Ä‘oạn nào để thá»a mãn bản thân.
Tôn Lãnh Thu vì cÆ°Æ¡ng quyá»n chưởng môn nhân Hoa SÆ¡n phái, vì lão nhân ở trong Phong Nha huyệt Ä‘á»™ng thì vì Vạn niên địa tuyệt quả, và LÆ°u Trúc Hàn thì khó có thể nói là hắn chỉ vì má»™t chút tị hiá»m khi nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bảo hắn đã có những hành vi không được quang minh chính đại. Hắn phải còn vì má»™t tham vá»ng nào khác, má»™t ý đồ nào khác chứ không phải không.
Vừa ngẫm nghÄ© đến thế thái nhân tình, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa thong thả nếm vị ngon ngá»t của từng quả cây do đại Ä‘iểu cố tình mang đến.
Và khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang suy nghÄ© vá» má»™t tham vá»ng nào khác của LÆ°u Trúc Hàn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt Ä‘á»™ng tâm đến má»™t việc khác, có liên quan đến LÆ°u Trúc Hàn.
Muốn kiểm chứng lại mối nghi ngá» này, đồng thá»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng muốn quay lại Bạch Phong sÆ¡n. Tuy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tin chắc rằng hài cốt của song thân khó có thể tồn tại được đến lúc này,nhÆ°ng dẫu sao VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng phải nhìn được tận mắt má»›i yên tâm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cúi ngÆ°á»i xuống định bảo đại Ä‘iểu hãy hạ xuống. Vừa khéo, đại Ä‘iểu đúng vào lúc đó cÅ©ng giảm tốc dá»™ và hạ dần dần xuống.
Từ bên trên nhìn xuống, trải dài ở phía dưới Vương Thế Kỳ lúc này là một dải rừng rộng bạt ngàn. Tuy thế không hiểu tại sao đại điểu lại cứ chúi ngay vào dải rừng xanh thắm đó.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘á»™ng tâm nói, "Ãiểu huynh, đây là chá»— lÆ°u ngụ của Ä‘iểu huynh à?"
Ãại Ä‘iểu vẫn tiếp tục lao xuống dù rằng đại Ä‘iểu rõ ràng là Ä‘ang lắc đầu vài lượt biểu thị cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết rằng cánh rừng này không há» là chá»— lÆ°u ngụ của đại Ä‘iểu.
Vương Thế Kỳ lại nghĩ thầm, "Nếu không phải chỗ lưu ngụ của đại điểu thì tại sao đại điểu lại lao xuống? Không lẽ ở phía dưới đang xảy ra việc gì đó mà đại điểu muốn ta can thiệp? Hay đây là chỗ lưu ngụ của quái xà và đại điểu muốn ra tay diệt nốt những quái xà còn lại?"
Ãang lúc tâm trí mải suy nghÄ© theo những Ä‘iểm đáng ngá» này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đồng thá»i cÅ©ng giÆ°Æ¡ng mắt nhÆ° muốn nhìn xuyên qua những tán là dày đặc và nhìn thấu suốt đến tận phía dÆ°á»›i.
Phần thì tán lá quá dày, phần thì hoàng hôn Ä‘ang buông dần xuống nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dù có mục lá»±c tinh tÆ°á»ng đến đâu cÅ©ng không nhìn thấy được bất kỳ Ä‘iểm gì khả nghi.
Nhưng bù lại với thị tuyến bị che khuất, thính lực của Vương Thế Kỳ chợt nghe được một thanh tâm lảnh lót vang lên, "Xí điêu, sao đến bây giỠngươi mới quay vê? Ngươi làm cho ta lo chết đi được.?"
"Soạt ?"
Xuyên qua tán lá dày nhÆ° má»™t mÅ©i tên, đại Ä‘iểu liá»n an tÆ°á»ng hạ thân xuống ngay bên cạnh má»™t mỹ nhân diá»…n lệ.
Từ lúc nghe được tiếng kêu lảnh lót trên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã kịp kinh nghi, "Xí Ä‘iêu? Không lẽ đại Ä‘iểu này lại có chủ nhân? Và không lẽ nữ nhân có giá»ng nói lảnh lót kia lại là chủ nhân của đại Ä‘iểu?"
Vừa nghÄ© đến đây thì dung nhan tuyệt phàm của mỹ nhân liá»n đập vào mục quang VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Trong khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lặng ngÆ°á»i trÆ°á»›c má»™t trang giai nhân tuyệt thế thì đại Ä‘iểu đã dùng đầu và má»™t bên cánh cá» dá»±a vào chủ nhân của nó.
Ngược lại, mỹ nhân bất phàm kia vì không nhận ra sự hiện diện của Vương Thế Kỳ nên cũng vồ vập và ôm chầm lấy đại điểu.
Hoàn toàn bất ngá» trÆ°á»›c cá»­ chỉ này của mỹ nhân tuyệt sắc, nàng ta định ôm chầm lấy đại Ä‘iểu, nhÆ°ng đâu ngá» rằng còn có cả má»™t ngÆ°á»i nữa Ä‘ang ngồi ngay trên lÆ°ng đại Ä‘iểu, nên vòng tay của nàng làm gái không chạm phải VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Vương Thế Kỳ chỉ kịp kêu lên, "cô nương... " cùng lúc với động tác rụt tay lại của nữ lang. Vương Thế Kỳ cũng vội vàng tụt xuống ở phía bên kia lưng đại điểu.
NhÆ°ng má»™t Ä‘iá»u bất ngá» nữa đã xảy ra. Ãại Ä‘iểu không hiểu sao lại Ä‘á»™t nhiên nâng cánh ở phía bên kia lên đúng vào lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ định tụt xuống. Cá»­ Ä‘á»™ng này của đại Ä‘iểu khiến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không những không tụt xuống được mà còn bị lá»±c đạo từ chiếc cánh to lá»›n của đại Ä‘iểu hất ngược sang phía bên kia.
Hoảng hồn, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»›i lá»i nói Ä‘ang dang dở chợt kêu tiếp, "Ãiểu huynh, đừng!?"
CÓ kêu cÅ©ng đã muá»™n, và má»i diá»…n biến liá»n xảy ra nhanh đến không ngá».
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì không muốn đế thân mình phải va vào nữ lang tuyệt sắc kia liá»n vận dụng khinh thân pháp để cấp tốc lạng ngÆ°á»i sang má»™t bên.
Cùng má»™t lúc vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, khi nữ lang kia kịp nhận ra là còn có má»™t ngÆ°á»i nữa Ä‘ang hiện diện ở đây và sắp sá»­a va vào nàng, nàng ta vừa dịch chuyển thân hình để lách tránh vừa lanh lảnh thét lên tức giận, "Xú tiểu tá»­ muốn chết!" Kèm vá»›i lá»i thét, nữ lang ná» không những đã lạng thân lách tránh mà còn nâng cao ngá»c thủ và quật vào vÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ má»™t luồng lá»±c đạo.
"Vù vù ?"
Nàng ta đã nhanh nhÆ°ng nàng ta lại không ngá» cùng lúc đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang thi triển khinh thân pháp để tránh việc va chạm vá»›i nàng nên chưởng kình của nàng liá»n rÆ¡i vào khoảng không.
Không tin vào việc ngÆ°á»i lạ mặt kia buá»™c phải thi triển khinh thân pháp vì muốn tránh sá»± va chạm vá»›i nàng, nữ lang kia lại tưởng đâu tên xú tiểu tá»­ đó Ä‘ang muốn hí lá»™ng nàng, nàng ta lại quát, "Hừ, dù ngÆ°Æ¡i có muốn cÅ©ng đừng hòng thoát được sá»± trừng trị của ta. Ãỡ chưởng.?"
"Vù vù ?"
Thân thủ của nữ lang đó thật khinh linh. Chưởng thứ hai của nàng ập đến thật nhanh khiến Vương THẾ Kỳ phải luống cuống.
May mà bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma của Vạn thế ma quân đã được vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tập luyện nhuần nhuyá»…n đến mức Ä‘á»™ thi triển tùy tâm, nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng kịp lẩn tránh trong lúc nhất thá»i vá»›i tiếng hô kèm theo, "Cô nÆ°Æ¡ng hãy dừng tay đã nào.?"
Hoa dung lập tức đỠbừng lên, nữ lang nỠbuông ra một tiếng thét giận dữ, "Xú tiểu tử khả ố, ngươi còn kêu ta dừng tay nữa à? Dừng này, tiếp chưởng của ta này!?"
"Vù vù ?"
"Vù vù ?"
Song thủ của nàng ta lập tức bủa vây Vương Thế Kỳ từ bốn phương tám hướng, như muốn trong loạt chưởng này nàng ta phải hạ thủ Vương Thế Kỳ cho bằng được thì nàng ta mới hả giận.
Sau má»™t lúc bàng hoàng hoang mang, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã phần nào bình tâm trở lại! Và trÆ°á»›c những loạt chưởng cá»±c kỳ hung hãn của nữ lang, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dÆ°á»ng nhÆ° không còn lúng túng nữa.
Thản nhiên dịch chuyển thân hình giữa những loạt chưởng phong của nữ lang như hồ điệp xuyên hoa, Vương Thế Kỳ vừa ung dung phát thoại, "Cô nương xin hãy nghe tại hạ nói đã. Tại hạ không ngỠđiểu huynh lại có chủ nhân nên đã làm cho cô nương phải giật mình.
Tại hạ...?"
Giận giữ vì vá»›i bao nhiêu chưởng lá»±c đó nhÆ°ng lại không Ä‘á»™ng được dù chỉ là má»™t chéo áo của tên xú tiểu tá»­ khả ố, nữ lang ná» thét lên, "Có chủ nhân thì sao mà không có chủ nhân thì sao? NgÆ°Æ¡i còn mồm mép bảo là làm cho ta giật mình nữa à? Nếu đã biết vậy tại sao ngÆ°á»i không chịu bó tay chá» ta phát lạc? Ãỡ này!?"
"Vù vù ?"
Bao lâu rồi, há»… VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gặp phải ngÆ°á»i nào thì nếu không bị ngÆ°á»i đó vá»›i mÆ°u Ä‘á»™ xảo quyệt giết hại cÅ©ng bị vây công mà không chịu nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biện minh. Và lúc này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thấy rằng nữ lang kia chỉ vì má»™t chút hiểu lầm đã oang oang mở miệng đòi ra tay phát lác. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bắt đầu Ä‘á»™ng ná»™.
Vương Thế Kỳ gầm lên, "Cô nương thật sự muốn phát lạc tại hạ ư?
Ãể xem bản lãnh của cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào đã. Ãỡ thì đỡ.?"
Vì Ä‘ang Ä‘á»™ng ná»™ nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không buồn nghÄ© đến chuyện tránh né nữa. Và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ rắp tâm là ngÆ°á»i cho nữ lang kia má»™t bài há»c.
Tiếng gầm còn Ä‘ang vang Ä‘á»™ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n huÆ¡ tay định xuất phát kỳ chiêu.
Ãại Ä‘iểu sau cái hất cánh không hiểu là vô tình hay hữu ý, giá» lại thấy má»™t bên là chủ nhân, má»™t bên là ân nhân Ä‘ang so chiêu tỉ chưởng và có lẽ đại Ä‘iểu cÅ©ng phân biệt được là giữa hai ngÆ°á»i ai có bản lãnh cao thâm hÆ¡n ai nên ngay lúc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ định xuất chiêu, đại Ä‘iểu liá»n lạng ngÆ°á»i lao đến và đứng xen vào cả hai.
Nữ lang và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bất ngá» trÆ°á»›c tình huống không lÆ°á»ng trÆ°á»›c này bèn đồng loạt thu chiêu hoặc chuyển đổi hÆ°á»›ng của chiêu công Nữ lang còn kêu lên, "Xí Ä‘iêu, ngÆ°Æ¡i Ä‘iên rồi sao? Mau tránh sang má»™t bên nào." Và VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng quát, "Ãiểu huynh làm gì vậy?"
Mặc cho cả hai muốn quát muốn kêu gì cÅ©ng được, đại Ä‘iểu cứ ung dung Ä‘i lại ở giữa hai ngÆ°á»i, bất chấp cả hai Ä‘ang tiếp tục dịch chuyển bá»™ vị để tìm đến nhau và ra chiêu tấn công vào nhau.
Hiểu được tánh tình của đại Ä‘iểu và hiểu rằng không phải ngẫu nhiên mà đại Ä‘iểu có hành vi kỳ quặc này. VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ dần dần vÆ¡i Ä‘i cÆ¡n Ä‘á»™ng ná»™ và lá»›n tiếng há»i, "Có phải Ãiểu huynh không muốn hai ta tiếp tục giao đấu không?"
Ãại Ä‘iểu gật đầu vài lượt.
Y tứ của đại Ä‘iểu thế là rõ ràng nhÆ°ng nữ lang kia vẫn cứ gắt ầm lên, "Xí Ä‘iêu, hôm nay ngÆ°Æ¡i làm sao vậy? NgÆ°Æ¡i không chịu nghe lá»i ta thật sao? Tránh sang má»™t bên nào!?"
ÃÆ°Æ¡ng nhiên là đại Ä‘iểu không há» có ý định tránh sang má»™t bên nhÆ° lá»i nữ lang kia sai bảo. Ãại Ä‘iểu không những vẫn trùng trình đứng giữa cả hai mà còn dùng má»™t bên cánh để cố gạt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sang má»™t bên.
Tuy mới chỉ biết đại điểu lần này làn lần đầu nhưng Vương Thế Kỳ không hiểu tại sao lại dễ dàng tương thông tâm ý với đại điểu như giữa cả hai đã quen biết nhau từ lâu lắm rồi.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÆ°á»i lá»›n, "Ta hiểu ý Ä‘iểu huynh rồi. CÓ phải Ä‘iểu huynh sợ ta làm hại quý chủ nhân không? Ãược rồi, ta hiểu cả rồi.
May mà còn có điểu huynh nhắc nhở. Ta là nam nhân sao lại chấp nhất nữ nhân được, có phải thế không điểu huynh?"
Những lá»i nói của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cá»™ng vá»›i những lần gật đầu hàm ý tán thành của đại Ä‘iểu khiến cho nữ lang kia giận giữ.
Nàng ta thét lên đến lạc giá»ng, "Xí Ä‘iêu, cả ngÆ°Æ¡i nữa, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khinh thÆ°á»ng Văn Phi Yến này đến thế sao? Ãược, chá» ta phát lạc xong tên xú tiểu tá»­ kia sẽ xá»­ trí đến ngÆ°Æ¡i.Tránh ra nào.?"
Miệng bảo xí Ä‘iêu tránh nhÆ°ng Văn Phi Yến lại lăng không lao vượt qua khá»i đầu xí Ä‘iêu. Và từ bên trên, Văn Phi Yến vừa quật xuống VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»™t luồng chưởng lá»±c cả thể vừa rít lên, "Xú tiểu tá»­, nằm xuống.?"
Ãại Ä‘iểu tuy bất ngá» trÆ°á»›c hành vi của chủ nhân nhÆ°ng cÅ©ng kịp nghiêng đầu nhìn vá» phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không bắt gặp cái nhìn này của đại Ä‘iểu nhÆ°ng tâm ý đại Ä‘iểu nhÆ° thế nào thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã hiểu. Bật cÆ°á»i lá»›n, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ung dung bảo Văn Phi Yến, "Văn cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ đâu nỡ lòng kỳ vá»ng của Ä‘iểu huynh. CÔ nÆ°Æ¡ng bất tất phải giận dữ nhÆ° vậy. Nếu cần, xin cô nÆ°Æ¡ng nhận má»™t lá»… này của tại hạ gá»i là tạ tá»™i vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.?"
Với bộ pháp Nhất ma chi vạn ma, Vương Thế Kỳ vừa ung dung luồn qua lách lại trong luồng lực đạo của Văn Phi Yến, vừa vòng tay lên và thật sự hành lễ vỠphía Văn Phi Yến.
Ãang khi đại Ä‘iểu gục gặt đầu tỠý hài lòng trÆ°á»›c hành Ä‘á»™ng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì Văn Phi Yến lại hét toáng lên, "Xú tiểu tá»­, ai cần ngÆ°Æ¡i phải tạ tá»™i. NgÆ°Æ¡i khinh thị ta quá lắm! Ãỡ này, tiếp chiêu này, còn nữa này!?"
"Vù vù ?"
Do có sá»± gởi gắm của đại Ä‘iểu, từ lúc đó, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ bằng vào bá»™ pháp để tránh né mà thôi. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không còn xem trá»ng những đợt chưởng phong đầy giận giữ của Văn Phi Yến nữa nên sá»± Ä‘á»™ng ná»™ của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tiêu tan từ lúc đó.
Càng đánh càng trượt và càng trượt bao nhiêu Văn Phi Yến càng mệt bấy nhiêu. Sau cùng, khi biết là mãi mãi sẽ không làm gì được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Văn Phi Yên hậm há»±c gào lên, "NgÆ°Æ¡i xem thÆ°á»ng ta, xú tiểu tá»­, ngÆ°Æ¡i dám xem thÆ°á»ng ta.?"
Thấy Văn Phi Yên đã mệt thật sá»± và tin rằng rồi nàng sẽ hiểu nếu ngay bây giá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lợi dụng dịp này để giải thích cho nàng nghe. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn mấp máy môi định thá»±c hiện ý định. NhÆ°ng đúng lúc đó, từ phía xa chợt có âm thanh vang lên, "Văn muá»™i, ai dám xem thÆ°á»ng Văn muá»™i? CÓ biểu huynh đây. Ãể biểu huynh trừng trị kẻ đó cho Văn muá»™i hài lòng.?"
"Vút ?"
Giữa Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng liá»n xuất hiện má»™t vị thiếu gia vá»›i phong tÆ° tiêu sái và thần thái uy dÅ©ng đến khiếp ngÆ°á»i.
BỎ lỡ mất dịp giải bày vá»›i chỉ má»™t mình Văn Phi Yến, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì không muốn bị vị thiếu gia kia phải hiểu lầm thêm má»™t lần nữa nên vá»™i vàng phát thoại, "Tại hạ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Mong nhân huynh nghe tại hạ phân giải đôi lá»i.?"
Khinh khỉnh ném vá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»™t tia nhìn sắc lạnh, vị thiếu gia kia hừ mÅ©i, "Hừ, hóa ra chỉ là má»™t kẻ ba phần giống ngÆ°á»i hai phần giống quá»·. NgÆ°Æ¡i hãy nhìn lại bá»™ dạng của ngÆ°Æ¡i xem, ngữ nhÆ° ngÆ°Æ¡i mà đáng đối thoại vá»›i bổn thiếu giáo chủ sao?"
"Thiếu giáo chủ? Là giáo phái gì đây?" Vương Thế Kỳ sau lúc hoang mang vẫn vội vàng giải thích, "Hóa ra là thiếu giáo chủ. Nhưng dù sao xinh thiếu giáo chủ hãy nghe tại hạ nói đã.?"
Không để cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ kịp nói và hoàn toàn không quan tâm đến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, vị thiếu giáo chủ quay sang há»i Văn Phi Yến.
"Văn muội, có phải là gã không?"
Ngược lại vá»›i sá»± vồn vã của vị thiếu giáo chủ, Văn Phi Yến hầu nhÆ° không lấy gì làm mừng dù rằng ngÆ°á»i vừa xuất hiện Ä‘ang thân thiết gá»i nàng là "Văn muá»™i". Nàng cá»™c lốc đáp lại, "Không phải hắn thì còn ai?"
Vá» nhÆ° không để ý đến thái Ä‘á»™ lợt lạt của Văn Phi Yến, vị thiếu giáo chủ vừa nghe Văn Phi Yến nói xong liá»n chá»›p Ä‘á»™ng thân hình, "Xú tiểu tá»­, vậy thì ngÆ°Æ¡i có chết cÅ©ng là đáng! Nằm xuống nào.?"
"Vù vù ?"
"Lại thêm má»™t kẻ đòi giết ta nữa? BỘ dạng của ta chắc là rất giống vá»›i chá»— để ngÆ°á»i khác trút giận sao? Hừ, ta không Ä‘á»™ng chạm đến hắn mà vị cô nÆ°Æ¡ng há» Văn kia cÅ©ng không cầu cạnh hắn, việc gì đến hắn mà hắn lại hùng hổ vá»›i ta? Ta không nhịn được nữa rồi.?"
Tuy trong lòng bảo như thế nhưng Vương Thế Kỳ trước khi ra chiêu cũng vội liếc nhìn vỠphía đại điểu một lượt. Và khi Vương Thế Kỳ nhận thấy là đại điểu đang ung dung đứng cạnh Văn Phi Yên và cùng với Văn Phi Yến đứng lược trận, Vương Thế Kỳ dự hiểu được ý tứ của đại điểu.
Vương Thế Kỳ được dịp phát tác, "Chỉ vì bộ dạng của ta mà ta đáng chết sao? Xem chiêu này.?"
"vụt vụt ?"
vá»›i Chỉ má»™t tay, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngang nhiên chá»c thẳng vào luồng lá»±c đạo của vị thiếu giáo chủ. Sau khi đã chá»c được tay vào, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khoa tả má»™t cái, khoa hữu má»™t lượt, khiến vị thiếu giáo chủ kia ngay chiêu đầu đã phải thất Ä‘iên bát đảo.
Mục kích được thân thủ của Vương Thế Kỳ, Văn Phi Yến từ phía ngoài chợt kêu lên, "Thập chỉ truy hồn! Dừng lại nào, thiếu giáo chủ.
Cùng một lúc với Văn Phi Yến, vị thiếu giáo chủ vừa thối lùi trước thủ pháp siêu tuyệt của Vương Thế Kỳ vừa cả tiếng kêu lên, "Là Thập chỉ truy hồn ư? Ngừng lại!?"
"Vút ?"
Nhìn vị thiếu giáo chủ tuy đã nhảy lui má»™t khoảng xa nhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt vẫn còn Ä‘á»ng lại vẻ sá»­ng sá» và ngạc nhiên đến thất sắc, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vụt kêu lên há»i, "Thế nào? Thiếu giáo chủ đã sợ rồi sao?"
GÆ°Æ¡ng mặt chợt trầm xuống, vị thiếu giáo chủ chÆ°a kịp nói gì thì Văn Phi Yên đã há»i xen vào, "NgÆ°Æ¡i thật sá»± là ai? Sao biết tuyệt kỹ này của bổn giáo?"
Ãến lượt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngạc nhiên, "Văn cô nÆ°Æ¡ng nói vậy là sao?
Không lẽ nhị vị đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i của Huỳnh Liên giáo Æ°?"
Vị thiếu giáo chủ rít lên, "Ãến bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i biết sao? Trả lá»i Ä‘i! Văn muá»™i của bổn thiếu giáo chủ vừa há»i ngÆ°Æ¡i đó.?"
Lùi lại hạ bÆ°á»›c dài, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì bàng hoàng nên không thể nói lên thành lá»i.
LỘ vẻ nghi ngá», Văn Phi Yến vang lá»›n tiếng hÆ¡n, "Sao rồi? NgÆ°Æ¡i đã câm rồi sao? Nói Ä‘i chứ. Tại sao ngÆ°Æ¡i lại biệt Thập chỉ truy hồn, má»™t tuyệt kỹ của bổn giáo?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đáp trong sá»± thảng thốt, "Là do gia mẫu truyá»n thụ.?"
Văn Phi Yên nói, "Gia mẫu? Mẫu thân của ngÆ°Æ¡i là ai? Danh tánh nhÆ° thế nào? Sao mẫu thân của ngÆ°Æ¡i lại biết đến tuyệt kỹ này mà truyá»n thụ cho ngÆ°Æ¡i?"
Vương Thế Kỳ không thể không đáp, "Vì gia mẫu chính là môn hạ của Huỳnh Liên giáo. Tên húy của gia mẫu là... ?"
"Câm! Môn nhân của bổn giáo bao gồm bao nhiêu ngÆ°á»i không lẽ bổn thiếu giáo chủ không biết rõ sao? Trong môn nhân bổn giáo nào có nữ nhân nào sinh ra má»™t xú tiểu tá»­ nhÆ° ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i nhận bừa chứ?"
Nếu vị thiếu giáo chủ chỉ vì lý do này mà giận dữ vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì không há» sai chạy. Vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang tìm tòi biện minh cho mẫu thân, "Thiếu giáo chủ không biết cÅ©ng phải thôi. Vì gia mẫu xa rá»i Huỳnh Liên giáo tính đến nay đã mÆ°á»i mấy năm rồi.?"
Vị thiếu giáo chủ nhếch môi cÆ°á»i giá»…u cợt, "Là mÆ°á»i mấy năm?
Ngươi thử nói cho rõ xem. Hừ, bổn thiếu giáo chủ còn muốn biết là ngươi định dối gạt như thế nào nữa.?"
MÆ°Æ¡i mấy năm thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không sao biết được chính xác, vì ngoài mÆ°á»i hai năm cùng chung sống vá»›i mẫu thân ra, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nào biết là thá»i gian bị giam hãm ở Thủy trung nhược thủy dài lâu bao nhiêu mà nói cho chính xác.
Tuy nhiên chính Văn Phi Yên đã giúp đỡ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vượt qua cảnh khó khăn này khi nàng ta nói, "Ãích xác là mÆ°á»i bảy năm nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i đúng là do Vi di di sinh thành. NgÆ°Æ¡i nói Ä‘i, ngÆ°Æ¡i há» VÆ°Æ¡ng còn Vi di di thì có trượng phu cÅ©ng ở há» VÆ°Æ¡ng, có phải mẫu thân ngÆ°Æ¡i và Vi di di của ta là má»™t hay không?
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngÆ¡ ngác, "MÆ°á»i bảy năm? Không lẽ ta đã lÆ°u lại Thủy trung nhược thủy những năm năm Æ°? Lâu đến thế sao?"
Vì Vương Thế Kỳ mãi ngơ ngác nên không thể mở miệng đáp lại câu lục vấn của Văn Phi Yến. Trong khi đó vị thiếu giáo chủ thì vẫn khăng khăng cho Vương Thế Kỳ đang tìm cách để tiếp tục dối trá, nên khinh khỉnh bảo, "Văn muội chớ lầm lẫn mà vội mừng. Vi lệnh sư có nhan sắc đẹp đẽ là vậy thì làm gì có một khuyển tử như hắn. Nếu không nặng tay với hắn thì đừng mong gì hắn khai thật. Xú tiểu tử, hãy xem Thập chỉ truy hồn của bổn thiếu giáo chủ đây.?"
"Vút vút ?"
Miệng nói tay xuất chiêu, và chiêu công của vị thiếu giáo chủ đúng là Thập chỉ truy hồn của Huỳnh Liên giáo.
Nhận diện được tuyệt kỹ này, đáng lẽ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải tránh Ä‘i và tá»± nhận bản thân đúng là ngÆ°á»i cùng má»™t giáo phái, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại giận dữ khi nghe chính miệng của vị thiếu giáo chủ đã ngang nhiên thóa mạ và gá»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là "khuyển tá»­". Cái giận này lại còn chất chồng thêm cái giận khác khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thấy chiêu công của vị thiếu giáo chủ chính là má»™t Ä‘á»™c chiêu nhÆ° muốn dồn ngay VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vào tá»­ địa. Quá giận, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không nói không rằng cứ ngang nhiên dùng Thập chỉ truy hồn đỡ ngay vào Thập chỉ truy hồn của vị thiếu giáo chủ.
"Vù vù ?"
"ầm... ?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nguyên vị còn vị thiếu giáo chủ thì thoái hậu ba bÆ°á»›c. Không cần là danh gia võ há»c cÅ©ng đủ biết là ai đã thắng ai.
Nhưng vị thiếu giáo chủ nào cam tâm chịu bại. Vị thiếu giáo chủ gầm lên với đôi mắt tóe hung quang, "Khá lắm! Nhưng ngươi chớ vội đắc ý, đỡ này!?"
"Vút ?"
"Vù vù ?"
Toàn thân vị thiếu giáo chủ Ä‘á»™t nhiên cất cao lên. Sau khi lăng không xoay hai vòng thì từ tâm chưởng của vị thiếu giáo chủ chợt xuất hiện má»™t luồng kình lá»±c cá»±c kỳ huyá»n hoặc, bổ ngay xuống phÆ°Æ¡ng vị của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Nhìn thấy chiêu chưởng này của vị thiếu giáo chủ, Văn Phi Yên hoảng hốt kêu lên, "Ãừng thiếu giáo chủ, cùng là ngÆ°á»i má»™t phe mà.
Còn ngÆ°Æ¡i nữa, ÃÓ là Thập đạo du hồn chưởng đó, ngÆ°Æ¡i còn không mau tránh Æ°?"
Nói đúng ra, khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng tuy đã kém thế chiêu đầu nhÆ°ng vẫn ngang nhiên tiếp tục xuất chưởng thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết rằng đối phÆ°Æ¡ng ắt hẳn phải thi thố má»™t loại tuyệt há»c cao thâm hÆ¡n. Do đó, VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ đã phòng bị sẵn.
Nhất là khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn ra kiểu lăng không bay lên rồi lại xoay ngÆ°á»i của vị thiếu giáo chủ mÆ°á»i phần đến chín là thân pháp Liên hoa đăng đài, má»™t thân pháp lợi hại của Huỳnh Liên giáo Chủ.VÆ°Æ¡ng thế kỳ càng thêm phòng bị hÆ¡n.
Ãang khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ định lạng tránh bằng Nhất ma chi vạn ma bá»™ pháp thì tiếng hô hoán của Văn Phi Yến vang lên. Hào khí bốc lên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không những không lạng tránh mà còn ung dung sá»­ dụng lại chính Thập chỉ truy hồn để đối kháng mà không má»™t lá»i thốt ra.
"Vút, vút ?"
Má»™t bên thì đánh từ trên đánh xuống bằng má»™t loại tuyệt kỹ ly kỳ là Thập đạo du hồn. Còn má»™t bên thi bằng bặng vá»›i chỉ má»™t tay dùng Thập chỉ truy hồn, má»™t loại tuyệt kỹ mà đối phÆ°Æ¡ng đã am tÆ°á»ng má»i biến hóa. Kết quả của lần giao chiêu này tuy chÆ°a xảy ra nhÆ°ng có đến hai ngÆ°á»i đã Ä‘oán được trÆ°á»›c kết cục.
Văn Phi Yến chắt lưỡi kêu khẽ, "Ãúng là ngốc tá»­, không biết sống chết là gì.?"
còn vị thiếu giáo chủ thì âm trầm bảo, "Vậy thì ngươi chết chắc rồi.?"
"ầm.?"
"Vút ?"
Tiếng chấn kình liá»n vang ra và kết cục nhÆ° thế nào Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải phÆ¡i bày lồ lá»™.
Văn Phi Yến kinh ngạc khi thấy Vương Thế Kỳ vẫn bình chân như vại Vương Thế Kỳ còn bình ổn nhìn vị thiếu giáo chủ bị dư kình hất bay đi, nghe vị thiếu giáo chủ gầm lên.
"Tà môn! Ãây không phải là Thập chỉ truy hồn. Văn muá»™i, có thể Vi lệnh sứ đã bị hắn giết hại và tuyệt kỹ Thập chỉ truy hồn khi lá»t vào tay hắn đã bị hắn biến cải Ä‘i ít nhiá»u. Chúng ta cùng liên thủ loại trừ hắn Ä‘i, Văn muá»™i.?"
Gầm xong, vị thiếu giáo chủ không chỠxem phản ứng của Văn Phi Yến đã hộc tốc lao như tên bắn vào Vương Thế Kỳ.
"vút ?"
"vù vù ?"
Ãến lúc này VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i chịu lên tiếng phát thoại, "Nếu thiếu giáo chủ không chịu dừng tay thì đừng trách VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ta sao không nể mặt đó.?"
Tuy hô hoán như thế, nhưng Vương Thế Kỳ cũng phần nào nhân nhượng khi phải di bộ lách tránh, khi chưởng lực du hồn của vị thiếu giáo chủ cuộn đến.
Lần đầu tiên được mục kích bá»™ pháp kỳ ảo của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, vị thiếu giáo chủ vừa sợ vừa giận quát lên, "NgÆ°Æ¡i không nể mặt thì sao chứ? NgÆ°á»i của bổn giáo không há» biết khiếp sợ trÆ°á»›c địch nhân đâu ?"
Thật là quái lạ, ngay sau câu quát của vị thiếu giáo chủ chợt có ai đó nhại lại y nhÆ° lá»i của vị thiếu giáo chủ vừa quát nhÆ°ng dá»±a theo âm thanh thì nhân vật nhại lại đó có ná»™i lá»±c sung mãn hÆ¡n bá»™i phần, "Phải đó, ngÆ°Æ¡i không nể mặt thì sao chứ? NgÆ°á»i của bổn giáo không há» biết khiếp sợ trÆ°á»›c địch nhân đâu.?"
âm thanh vừa dứt thì ở cách đó không xa, ba nhân vật cùng một lúc xuất hiện.
Văn Phi Yến mừng rỡ kêu lên, "Sư phụ, nhị vị bá bá.?"
Vị thiếu giáo chủ còn mừng hÆ¡n khi cao giá»ng kêu lên, "Là tam vị lệnh sÆ°? Tam vị xuất hiện thật đúng lúc. Hãy giữ tên này cho bổn thiếu giáo chủ Ä‘i.?"
Riêng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì không thể hiểu được lòng mình. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thoáng thất vá»ng khi nhìn thấy ba nhân vật kia, má»™t nữ hai nam Ä‘ang tuân theo mệnh lệnh của vị thiếu giáo chủ để cùng song song tiến vá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
"Há» chỉ biết nhắm mắt mà hành Ä‘á»™ng theo mệnh lệnh. HỌ Ä‘á»u hồ đồ nhÆ° thế Æ°? Chẳng trách ngÆ°á»i của võ lâm Trung Nguyên cứ xem Huỳnh Liên giáo là tà giáo. Ta phải hành Ä‘á»™ng nhÆ° thế nào cho phải lẽ đây?"
Ãang khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ băn khoăn và thất vá»ng nhÆ° vậy, Văn Phi Yến lại Ä‘á»™t ngá»™t tiến ra. Vừa ngăn cản Ä‘Æ°á»ng tiến của ba nhân vật kia, Văn Phi Yến vừa vá»™i vàng lên tiến, "SÆ° phụ, nhị vị bá bá. Xin đừng lầm lẫn. Theo đồ nhi thì gã này rất có thể có liên quan đến Vi di di. Tam vị nhân gia xin hãy há»i lại cho rõ đã.?"
Nghe thế ba nhân vật kia Ä‘á»u giật mình còn VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì gật đầu, thầm thán phục đởm lược cùng dÅ©ng khí của Văn Phi Yến.
Tài sản của gacon

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âíåøòîðãáàíê, çàðàáîòîê, cuu u ma dong, ïðàçäíèêîâ, truyen cuu u ma dong 4vn, xem phim cuu u ma dong, ÷àñòóøêè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™