Eo phát lực, lực lượng theo xương sống truyền tới cánh tay phải, Diệp Trần hai tay cầm kiếm, một kiếm mang theo lôi đình chi uy trùng trùng điệp điệp chém về phía ngọn núi kia.
"Crắc!"
Kiêm quang như tia chớp đánh vào khu vực bạc nhược trên ngọn núi.
Không có thanh âm bạo tạc truyền ra, bởi vì thanh âm đã bị chôn vùi trên bầu trời, từng đạo lôi quang điên cuồng đánh xuống, dày đặc như mưa, sau một khắc bầu trời đầy đá vụn rơi xuống, mỗi một khối đều được bao bọc bởi một màn lôi điện uy lực kinh người.
- Ngăn được?
Vẻ mặt hả hê của Mạc Ngôn cứng ngắt.
Thần sắc Thân Đồ Tuyệt cũng như đần độn, chợt quát lớn:
- Lần này xem ngươi làm sao ngăn trở?
"Ầm! Ầm!"
Lại hai ngọn núi lớn bị bốc lên, một trái một phải vọt tới Diệp Trần.
- Trảm!
- Thanh Liên đoạt hoa!
Thanh Mộc Kiếm cũng ra khỏi vỏ, tay phải Diệp Trần cầm Lôi Trạch Kiếm chém ra một kiếm, tay trái hoành ngang Thuỷ nguyên khí trước người. Một đoá Thanh Liên mấy chục trước hiện ra, trông rất sống động, thang sắc khí lưu sắc bén tràn ngập không gian, hình thành nên một khu vực phòng ngự cứng cỏi.
"Ông!"
Ngọn núi bên phải bị nghiền nát, ngọn núi bên trái thoáng đụng vào Thanh Liên.
Từ xa nhìn lại không thể thấy được Diệp Trần, dù sao hắn cũng đang ở độ cao mấy ngàn thước, so với ngọn núi to hơn mười dặm thì một đoá Thanh Liên mấy chục thướng với thân hình không tới hai mét của Diệp Trần thì Diệp Trần quá nhỏ bé, bằng vào thị giác có thể hình dung được bằng tự châu chấu đá xe.
Thanh Mộc Kiếm run lên, thế tới của ngọn núi liền tan biến, sau đó bị bắn ngược trở lại.
Một chưởng đem ngọn núi bị đánh bật trở lại đánh nát, Thân Đồ Tuyệt đang muốn thi triển tiếp một chiêu thì trong một tảng đá lớn trong đám loạn thạch của ngọn núi vừa bị đánh vỡ kia đột nhiên xông ra một đầu tiểu huyết ảnh, tiểu huyết ảnh này chỉ vừa bắt đầu có hình thú, tiểu huyết ảnh này có thể gọi là Bán hình Huyết Sát thú!
Huyết Sát thú lấy hình thú Huyết Sát thú là mạnh nhất, bán hình Huyết Sát thú kế tiếp, bình thường Huyết Sát thú có thân thể mỏng dài, luận chiến lực bất luận một cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn nào cũng có thể thắng nó.
Thân Đồ Tuyệt biết bán hình Huyết Sát thú đáng sợ, nó đủ sức chống lại cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cường đại nhất chống lại, về phần Huyết Sát thú thì cơ hồ là dưới Linh Hải Cảnh không ai có thể chống lại, có thể xem như một nghịch thiên tồn tại. Nếu không có năm sáu vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả liên thủ cũng khó có thể là đối thủ của nó.
- Long Tượng pháp thuẫn!
Hai tay vung lên, không gian trước ngực Thân Đồ Tuyệt vặn vẹo, tiếng long ngâm lần nữa vang lên, ngăn cản công kích của bán hình Huyết Sát thú.
"Phanh!"
Phòng ngự bị nghiền nát, sắc mặt Thân Đồ Tuyệt tái nhợt, bay ngược ra sau.
- Là bán hình Huyết Sát thú!
Bạch Bào đao khách hít một ngụm khí lạnh.
Xích Kim Nham cười hắc hắc:
- Huyết Sát Thạch của bán hình Huyết Sát thú hiệu quả tốt hơn ba bốn lần so với Huyết Sát Thạch bình thường, chỉ cần được một viên, cô đọng Đao Hồn hình thức ban đầu không quá khó khăn, thậm chí còn có thể chỉ một lần là có thể thành công, ngày sau bước vào Linh Hải Cảnh sẽ không bị trở ngại quá lớn.
Huyết Sát Thạch đối với Tinh Cực Cảnh cường giả quá trọng yếu, không đủ Huyết Sát Thạch để tôi luyện ý chí, chỉ dựa vào bản thân tự cố gắng thì cho dù là người có thiên phú tuyệt đỉnh cả đời cũng khó mà đột phá tới Linh Hải Cảnh được, cho nên Huyết Sát Thạch này không khác gì một cái chìa khoá mở ra cánh cửa Linh Hải Cảnh, do đó Huyết Sát Thạch là thứ mà đám người Bạch Bào đao khách phải có cho bằng được.
- Vô thanh nhất kiếm!
Bạch Hữu Đạo vừa ra tay, là dùng ngay sát chiêu mạnh nhất.
Một kiếm vừa ra, kiếm quang cô đọng cùng cực, vô thanh vô tức.
"Xoẹt!"
Bán hình Huyết Sát thú trên trán nhiều thêm một vết kiếm.
- Phòng ngự khủng bố như vậy?
Bạch Hữu Đạo nhướng mày hạ quyết tâm, chân nguyên thiêu đốt đến cực hạn, thân hình hắn loé lên cấp tốc hướng tới chỗ bán hình Huyết Sát thú.
- Bạch Hữu Đạo, đầu Huyết Sát thú này không phải của ngươi!
Ba vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả khác cũng nhào tới muốn cướp đoạt.
- Viên hồng sắc thạch này không phải vật đơn giản a, có công hiệu tôi luyện ý chí, mà đầu Huyết Sát thú kia so với Huyết Sát thú bình thường còn lợi hại hơn mấy lần, Huyết Sát Thạch của nó hiệu quả có lẽ tốt hơn rất nhiều, không thể buông tha!
Ý chí cùng Kiếm Ý, Đao Ý là hai khái niệm khác nhau. Ý chí cường đại không có nghĩa là Kiếm Ý hoặc Đao Ý cũng cường đại, nhưng ý chí cường đại thì tiềm lực của Kiếm Ý hoặc Đao Ý sẽ rất lớn, tốc độ tăng trưởng sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều. Mặt khác, Diệp Trần đối với ý chí của Thân Đồ Tuyệt cũng có chút lý giải, hẳn là đơn thuần ý chí không có quá nhiều biến hoá. Viên huyết hồng thạch kia nếu rơi vào tay bọn họ, rất dễ giúp bọn họ tăng lên lực lượng ý chí, không giống với Kiếm Ý hay Đao Ý cần phải qua một quá trình chuyển hoá, cho nên huyết hồng thạch có thể trợ giúp làm tăng lên ý chí cũng đồng nghĩa tăng lên thực lực của bọn họ, nhưng kiếm khách đạt được tác dụng không nhiều như vậy. Minh bạch điểm mấu chốt trong đó, Diệp Trần bắt đầu tính kế muốn đoạt thức ăn trước miệng cọp.
Không có lập tức xông lên, Diệp Trần rất rõ ràng, bán hình Huyết Sát thú không dễ giải quyết như vậy, hiện tại mà đi lên không có chút tác dụng nào, đây là một trận đánh lâu dài a.
Dập tắt chân nguyên nguyên thiêu đốt, nuốt vào một viên linh đan có hiệu quả tu bổ kinh mạch, Diệp Trần lạnh nhạt nhìn tràn quần đấu giữa ba người và một thú phía trước.
- Tức chết ta!
Thân Đồ Tuyệt ở cách đó vài dặm há mồm phun ra một ngụm máu tươi, toàn lực một kích của đầu bán hình Huyết Sát thú kia khiến hắn bị thương nhẹ, chút điểm bị thương đó hắn không coi vào đâu, nhưng khiến hắn căm tức là đầu bán hình Huyết Sát thú kia vừa xuất hiện thì hắn lập tức phải lựa chọn hành động, một là đánh chết Diệp Trần, hai là tiến lên cướp lấy Huyết Sát Thạch trong người đầu bán hình Huyết Sát thú kia. Viên Huyết Sát Thạch của đầu bán hình Huyết Sát thú kia là tương đương với ba bốn viên Huyết Sát Thạch bình thường, độ tinh khiết của sát khí ẩn chứa trong đó rất cao, càng dễ lợi dụng nâng cao ý chí, nếu bỏ qua lần này, lần sau khó mà có cơ hội khác.
- Hừ! Tính ngươi may mắn!
Do dự một chút, Thân Đồ Tuyệt quay người phóng tới tràng quần đấu kia, so với việc đánh chết Diệp Trần thì tranh đoạt Huyết Sát Thạch bên kia hấp dẫn hơn.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Long Tượng đại lực quyết thúc dục tới đỉnh phong, trong mỗi cử động của Thân Đồ Tuyệt đều ẩn chứa Long Tượng chi lực đánh ra, hư không chấn động kịch liệt đem Bạch Bào đao khách đang ở gần đầu bán hình Huyết Sát thú kia bức sang một bên để hắn cướp lấy vị trí tuyệt hảo nhất.
Bạch Bào đao khách sắc mặt âm trầm, luận thực lực hắn tuy không bằng Võ Hồn cô đọng hình thức ban đầu của Thân Đồ Tuyệt nhưng chênh lệch phi thường nhỏ, hắn không thắng được Thân Đồ Tuyệt, Thân Đồ Tuyệt cũng không thắng được hắn, hắn chỉ kiêng kỵ thân phận hạch tâm đại trưởng lão Huyền Không Sơn của Thân Đồ Tuyệt.
- Nhất đao thất thiểm!
Bạch Bào đao khách hướng về phía bán hình Huyết Sát thú chém ra một đao, bảy cái đao ảnh chớp lên liên tục khiến mấy người ở gần đó hoa cả mắt.
- Ngươi muốn chết?
Võ ý cường hoành chẳng những tăng phúc lực công kích của Thân Đồ Tuyệt đòng thời còn tăng phúc cho phòng ngự của hắn, huống chi, Bạch Bào đao khách trong lòng cũng có chút cố kỵ nên cũng không có phát ra toàn bộ công kích tập trung lên Thân Đồ Tuyệt mà chỉ sướt qua mà thôi. Hộ thể chân nguyên trên người Thân Đồ Tuyệt chỉ thoáng vặn vẹo một cái, không hề bị thương chút nào, mặc dù như thế, Thân Đồ Tuyệt vẫn nổi trận lôi đình, đem Bạch Bào đao khách xếp vào đối tượng tất sát.
Bạch Bào đao khách lạnh lùng nói:
- Vương Bào ta lĩnh ngộ Đao Ý đến này chưa bao giờ sợ hãi, Thân Đồ Tuyệt, muốn chiến, ta phụng bồi!
- Vương Bào ngươi chờ đó!
Thân Đồ Tuyệt cảnh cáo.
Hai người ngoài miệng đao to búa lớn nhưng không hề có ý tứ tiếp tục chiến đấu, nếu có thể thu được Huyết Sát Thạch của đầu bán hình Huyết Sát thú này thì so với giết cả trăm người còn ý nghĩa hơn nhiều.
Chú ý tới điểm này, Diệp Trần lộ vẻ suy tyw, xem ra, tên Thân Đồ Tuyệt này sống trong địa vị cao quen rồi, không hề xem người ở ngoài Lục phẩm tông môn vào trong mắt, làm chuyện gì cũng không cho phép người khác có quyền phản kháng, đáng tiếc Bạch Bào đao khách cũng là một đao khách Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, sao có thể vứt bỏ tôn nghiêm của bản thân cúi đầu trước người khác?
"Xoẹt!"
Chính lúc này, Bạch Hữu Đạo xuất ra sát chiêu mạnh nhất, trường kiếm trong tay run lên, một điểm hàn tinh bắn tới thân thể đầu bán hình Huyết Sát thú, ngay chỗ có Huyết Sát Thạch.
Một tiếng "Phốc!" vang lên, hàn tinh xuyên qua thân thể Huyết Sát thú, nhưng tốc độ của đầu bán hình Huyết Sát thú này cực nahnh, thoáng vặn vẹo thân thể một chút, hàn tình chỉ lướt qua được một phần thân thể của nó, lộ ra một góc Huyết Sát Thạch trong thân thể của nó.
Bạch Hữu Đạo thầm hô đáng tiếc, hàn tinh nhất kiếm là thức thứ mười trong Vô tình kiếm pháp, kiếm khí ngưng thành một điểm, vô kiên bất tồi, không gì không phá được, chỉ có một khuyết điểm là điểm công kích quá nhỏ, khó có thể tạo thành thương tổn lớn cho địch thủ, đương nhiên nếu hắn có thể luyện hàn tinh nhất kiếm này tới cảnh giới cao nhất, thì khuyết điểm này cũng sẽ biến mất chuyển thành chạm vào cơ thể địch thủ sẽ bộc phát từ bên trong nội thể địch thủ. Vô tình kiếm pháp tổng cộng có mười một thức, tiến thêm một thức đều khó khắn rất nhiều, thức thứ mười khó khăn hơn tổng chín thức trước cộng lại. Dùng thiên phú trên kiếm đạo của hắn cũng không thể nhanh chóng lĩnh ngộ được hàn tinh nhất kiếm này, dù sao khi hắn được lên làm hạch tâm trưởng lão mới được tiếp xúc tới Vô tình kiếm pháp, cũng không phải từ nhỏ đã được tu luyện.
- Hoả trung thủ lật!
Hoả Linh Điện hạch tâm đại trưởng lão Xích Kim Nham ở một bên thấy Bạch Hữu Đạo thiếu chút nữa đoạt được Huyết Sát Thạch thì cũng nóng nảy vung trường đao trong tay lên, đao khí xoay tròn hướng tới vị trí Huyết Sát Thạch trong cơ thể đầu bán hình Huyết Sát thú kia đánh tới.
- Long Tượng cách không đả!
Thân Đồ Tuyệt đánh nát đao khí đồng thời quyền kình của hắn còn đem thân thể bán hình Huyết Sát thú đánh rách tả tơi, Huyết Sát Thạch cũng lộ ra phần lớn. Trong lòng Xích Kim Nham thầm hận nhưng nghĩ lại nếu là hắn thì hắn cũng sẽ làm như thế, cùng với một viên tinh thuần Huyết Sát Thạch so sánh thì cảm tình nửa vời giữa bọn họ còn đáng nhắc tới sao? Cho nên hắn bất động thanh sắc tiếp tục công kích bán hình Huyết Sát thú.
Thân Đồ Tuyệt đang muốn tiếp tục ra tay, tranh thủ cướp đoạt Huyết Sát Thạch vào tay thì Bạch Bào đao khách lại phát ra một kích Nhất đao thất thiểm đánh bay Huyết Sát Thạch ra xa.
- Là của ta!
- Của ta!
- Ai dám tranh đoạt với ta!
Bốn người đều điên cuồng, bung ra toàn lực tranh cướp, khiến chiến đoàn biến thành hỗn loạn.
- Cơ hội tới!
Hai mắt Diệp Trần sáng ngời, chân nguyên trong cơ thể theo tâm pháp vận Phân Thân Hoá Ảnh vận chuyển, sau một khắc, thân ảnh hắn nổ tung hoá thành bóng ảnh trùng trùng điệp điệp bắn ra đem một thú bốn người phía trước bao phủ lại.
Trong vô số bóng ảnh đó, chân thân của Diệp Trần nhanh chóng tiếp cận Huyết Sát Thạch.
- Tiểu tử ngươi muốn chết!
Hai mắt của Xích Kim Nham đỏ lên, Thuấn sát kim diễm trảm lập tức thi triển ra, so sánh với Nghiêm Xích Hoả thì Thuấn sát kim diễm trảm này của Xích Kim Nham mạnh hơn không chỉ mười lần, tốc độ bạo tăng mấy lần, một đao như thuấn di mà ra.
- Phải kháng trụ một đao kia!
Ý niệm trong đầu loé lên, Diệp Trần miễn cưỡng nâng ngón trỏ tay trái lên đón đỡ đao mang.
"Xoẹt!"
Đầu ngón tay hắn liền bị cắt vỡ, máu tươi tung toé nhưng Diệp Trần không hề biến sắc, Lôi Trạch Kiếm được hắn dụng lực bắn ra một đạo kiếm khí xoắn lấy Huyết Sát Thạch.
"Ầm! Ầm!"
Một mảng lớn bóng ảnh bị tiêu diệt, Thân Đồ Tuyệt xông tới thấy Diệp Trần sắp đoạt được thì không hề nghĩ ngợi oanh ra một quyền.
Diệp Trần thu Huyết Sát Thạch vào ta, rồi ngạnh sanh thừa nhận một quyền này của Thân Đồ Tuyệt.
"Phốc!"
Phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh Diệp Trần bắn ngược về sau, thoát ly vòng chiến.
- Chạy đi đâu?
Bạch Hữu Đạo và Bạch Bào đao khách đem những bóng ảnh còn lại diệt sạch rồi cùng với Thân Đồ Tuyệt và Xích Kim Nham đuổi theo Diệp Trần. Cục diện lúc này trở thành bốn đuổi một, còn đầu bán hình Huyết Sát thú kia bởi vì trong nội thể đã không còn Huyết Sát Thạch nên nguyên khí đại thương, đã không còn chút hấp dẫn hay uy hiếp nào.
- Chạy!
Trong lòng Diệp Trần lúc này chỉ có duy nhất một ý niệm là "Chạy trốn!", tứ đại Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả liên thủ, ai cũng không chống nổi.
- Tiểu tử, lưu Huyết Sát Thạch lại, ta có thể bảo vệ tính mạng của ngươi!
Bạch Hữu Đạo truyền âm nói.
Diệp Trần trả lời:
- Bảo vật quy người có duyên, ai cũng không trách được ai!
- Vậy đừng trách ta ra tay độc ác!
Trương kiếm trong tay Bạch Hữu Đạo rung lên, thi triển ra Hàn tinh nhất kiếm.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tốc độ công kích của Hàn tinh nhất kiếm viễn siêu tốc độ độn tốc của Diệp Trần, chỉ chớp lên một cái đã phá vỡ hộ thể chân nguyên của hắn, đục thủng một cái lỗ nhỏ trên bụng hắn.
- Quá lợi hại!
Diệp Trần hít một hơi lãnh khí, tay trái nhanh chóng chặn lại miệng vết thương, dùng chân nguyên ngăn cản máu thoát ra.
- Nhất đao thất thiểm!
Trong mắt của Bạch Bào đao khách thoáng có chút do dự chém ra một đao.
Tránh được năm đạo ánh đao, còn lại hai đạo đánh trúng lưng của Diệp Trần, may mà Diệp Trần có một kiện Trung phẩm phòng ngự bảo giáp, ánh đao không thể phá vỡ được bảo giáp nhưng lực đạo ẩn chứa trong đó cũng khiến Diệp Trần phải phun ra một ngụm máu tươi, thụ thương không nhẹ.
- Tiểu tử, phòng ngự không tệ, viên Huyết Sát Thạch này quy ngươi, Vương Bào ta không tiếp tục tranh đoạt!
Tra đao vào vỏ, Bạch Bào đao khách liền đình chỉ truy kíhc.
- Đa tạ!
Diệp Trần cũng không trách Bạch Bào đao khách đánh bị thương hắn, bởi vì nếu là hắn thì hắn cũng sẽ làm như vậy.
Hai mắt Thân Đồ Tuyệt quét qua, thầm ghi mối hân với Bạch Bào đao khách vào lòng, tay trái đánh ra một đạo long hình quyền, một đầu long do chân nguyên ngưn kết thành nhanh chóng áp xuống Diệp Trần ở phía trước.
- Hoá ảnh bạo!
Trong lúc nguy cấp, Diệp Trần một lần nữa thi triển Phân Thân Hoá Ảnh, bóng ảnh nổ bung ra, chân thân may mắn tránh được công kích của Thân Đồ Tuyệt, nhưng long hình quyền uy lực quá đáng sợ, tất cả bóng ảnh của Diệp Trần đều bị chôn vùi, chỉ còn lại chân thân.
- Thuấn sát Hoả Long Trảm!
Xích Kim Nham nắm chặt cơ hội, chém ra một đạo long hình đao mang, đao mang như thuấn di khoá chặt thân hình Diệp Trần chém tới.
- Ha ha, tiểu tử, xem ngươi chạy đi đâu?
Đối mặt với đầy trời công kích như vậy, tốc độ của Diệp Trần giảm mạnh, dần dần bị ba người vượt qua.
- Diệp Trần, ngươi có thể phát triển tới hôm nay thật không dễ dàng, đem Huyết Sát Thạch giao cho ta, ta có thể bảo trụ tính mạng của ngươi, Thân Đồ Tuyệt cũng không thể làm gì được ngươi!
Bạch Hữu Đạo truyền âm cho Diệp Trần, hắn cho rằng, lúc này Diệp Trần đã không còn khả năng cự tuyệt hảo ý của hắn.
Diệp Trần kiên nghị nói:
- Thật có lỗi, cơ duyên tới trong tay, nếu bản thân không nắm giữ được thì tu luyện làm gì?
Nghe vậy, Bạch Hữu Đạo thở dài một hơi, sát cơ ngưng tụ trong mắt.
"Phanh!"
Vừa dứt lời, Diệp Trần thất khiếu chảy máu, Thân Đồ Tuyệt lại hướng hắn công kích, lực lượng cuồng bạo xuyên thấu qua bảo giáp khiến Diệp Trần trọng thương.
- Không được rồi, nếu tiếp tục như vậy ta sẽ bị đánh mất xác! Xem ra, không thể không sử dụng một chiêu kia rồi, nhất định phải thành công a!
Diệp Trần so với người khác càng hiểu rõ tình huống của bản thân, nếu không xuất ra tuyệt chiêu giữ mạng thì ngay cả khí lực hoàn thủ hắn cũng không có cho nên phải trong thời ngắn thoát ly công kích của ba người này, đó là hi vọng duy nhất lúc này của hắn. Hi vọng đó chính là một chiêu bản thân hắn sáng tạo ra, nhưng một chiêu này vẫn chưa thuần thục, tỷ lệ thất bại cực cao, nếu không hắn đã sớm vân dụng rồi, cần gì chờ tới lúc này.
"Oanh!"
Hộ thể chân nguyên dưới sự điều khiển của Diệp Trần ầm ầm sụp đổ, hoa thành toái mang lơ lửng xung quanh người hắn, sau đó toái mang tổ hợp lại hình thành từng mảng kiếm quang đem thân thể Diệp Trần bao bọc vào trong đó.
- Phóng!
Hai ngón trên tay phải chỉ thẳng về phía trước, Diệp Trần dẫn động kiếm quang phóng nhanh về phía trước.
- Vụt vụt vụt ....
Từng tiếng kiếm ngân vang lên, kiếm quang bao vây xung quanh Diệp Trần nổ bắn ra giống như một đạo thiên địa cực quang bắn nhanh về phía trước, trong chớp mắt đã vượt qua mấy dặm.
- Thành công!
Trong nội tâm Diệp Trần thầm kinh hỉ, tâm thần chìm vào trong thể nội thì thấy được Thanh Liên chân nguyên hoá thành từng sợi tơ chân nguyên liên tục truyền vào trong kiếm quang, kéo thân thể hắn bay vút đi.
Lúc này, tốc độ của Diệp Trần đã bạo tăng gấp đôi!
- Cái gì?
Ba người đuổi theo phía sau hoảng hốt, tốc độ của bọn họ lúc trước vẫn luôn nhanh hơn Diệp Trần, lập tức sẽ đuổi kịp, ai ngờ Diệp Trần không thiết thi triển ra bí pháp gì tốc độ đột nhiên tăng vọt, trong nháy mắt đã bỏ xa bọn họ hai dặm.
- Đáng chết, tuyệt đối không thể để tên tiểu tử này chạy thoát!
Thân Đồ Tuyệt nổi giận gầm lên một tiếng, Võ Hồn đã cô đọng hình thức ban đầu gia trì thêm chân nguyên, tốc độ của hắn bạo tặng, tuy không thể thoáng cái là có thể đuổi kịp Diệp Trần, nhưng hắn không cho rằng Diệp Trần có thể kiên trì bao lâu, chỉ cần không bị bỏ lại quá xa, cuối cùng cũng sẽ đuổi kịp.
Bạch Hữu Đạo và Xích Kim Nham cũng tu luyện một ít bí pháp tăng phúc tốc độ, đuổi ngay sát sau lưng Thân Đồ Tuyệt.
- Phía trước có truyền tống thạch môn!
Bay qua mấy trăm dặm, Diệp Trần dần cảm thấy không chịu nổi, khi nhìn thấy phía trước có truyền tống thạch môn thì không hề do dự đâm thẳng vào.
"Phốc! Phốc!"
Từng mảng kiếm quang bao trùm bên ngoài thân thể Diệp Trần vô cùng sắc bén liên tục bắn về phía trước, vài đầu thượng vị Huyết Ma chặn ở trước liền bị chém thành thịt nát, đến khi cách truyền tống thạch môn khoảng vài chục thước, Diệp Trần vội vàng đình chỉ chân nguyên lưu động, tản ra kiếm quang quanh thân, một bước bước vào bên trong.
Trên một toà phân đảo của Huyết Thạch Liên Đảo, thân ảnh của Diệp Trần từ trong hư không hiện ra.
- Thân Đồ Tuyệt chỉ cách ta có hơn mười dặm, qua sáu bảy nhịp hô hấp cũng sẽ truyền tống tới đây, ở chỗ này đánh lén tối đa cũng chỉ có thể khiến hắn bị thương, không có khả năng miễu sát được, một khi bị hắn dây dưa thì hai tên đuổi theo phía sau cũng sẽ đi ra, đến lúc đó chỉ có chết!
Ý niệm đánh lén trong đầu chợt loé lên rồi bị Diệp Trần lập tức bỏ qua, nhanh chóng hướng một phương hướng trên mặt hồ nước mênh mông phóng đi, khiến cho đám người trên toà phân đảo này nghi hoặc khó hiểu.
Chỉ chốc lát sau, thân ảnh Thân Đồ Tuyệt cũng hiện ra.
- Tên tiểu tử kia chạy hướng nào?
Dùng một cái bàn tay chân nguyên tóm lấy một gã Tinh Cực Cảnh cường giả gần đó, Thân Đồ Tuyệt quát hỏi.
Tinh Cực Cảnh cường giả bị tóm lấy kinh hoảng chỉ hướng bên trái:
- Hướng đó!
- Hừ!
Buông đối phương ra, Thân Đồ Tuyệt phóng đi, hướng theo phương hướng bên trái đuổi theo.
Ngay sau đó, Bạch Hữu Đạo và Xích Kim Nham đồng thời hiện ra, mấy tên Tinh Cực Cảnh cường giả gần đó vội vàng đưa tay chỉ hướng Diệp Trần và Thân Đồ Tuyệt vừa phóng đi.
Đợi đến lúc hai người đi xa rồi, đám người này mới dám nghị luận.
- Chuyện gì thế nhỉ? Tam đại Lục phẩm tông môn đại trưởng lão tựa hồ truy đuổi người trẻ tuổi kia.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Lợi ích phân tranh? Người trẻ tuổi kia bất quá chỉ trên dưới hai mươi tuổi, vậy mà có thể khiến ba bị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả liên thủ đuổi giết, người này cũng đủ khiến người ta thán phục a.
Trên không trung Tinh Vực Hồ vô biện vô hạn, chân nguyên quanh người Diệp Trần lập loè bất định, thỉnh thoảng còn có chân nguyên sụp đổ văng ra xung quanh.
- Quả nhiên, Kiếm Quang Phi Hành Thuật còn chưa ổn định, lúc nãy có thể tri triển ra chủ yếu là nhờ vận khí a!
Kiếm quang phi hành thuật là Diệp Trần dựa vào cảm giác tốc độ công kích nhanh hơn nhiều tốc độ thân pháp sáng tạo ra tuyệt học. Môn tuyệt học này trọng điểm là ở chỗ đem bản thân cùng với kiếm quang ngưng kết ra liên hệ cùng một chỗ với nhau sau đó dùng lực công kích của kiếm quang bắn tới, trên lý luận thì rõ ràng tốc độ thân pháp có thể nhờ vào đó mà có thể đạt tới tốc độ công kích.
Chỉ là hiện tại Diệp Trần vẫn chưa hoàn toàn đem bản thân và kiếm quang liên hệ chặt chẽ lại với nhau, cả hai đều rất khó không chế cân đối.
- Tốc độ của ta chỉ chậm hơn Thân Đồ Tuyệt một chút, bảo trì khoảng cách như vậy, đối phương không có biện pháp khoá chặt ta, lực công kích cũng bị giảm nhiều!
Thi triển kiếm quang phi hành thuật, Diệp Trần cũng không hấp tấp, chân nguyên hừng hực thiêu đốt, thân ảnh giống như một làn khói đen nhẹ nhàng lướt đi.
Hơn hai mươi dặm phía sau, Thân Đồ Tuyệt thấy bóng dáng Diệp Trần xa xa liền nén chân nguyên thành thanh âm truyền đi:
- Lưu Huyết Sát Thạch lại, nếu không hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Diệp Trần chẳng thèm quan tâm.
- Hỗn đản, đi chết đi!
Thân Đồ Tuyệt cách không đánh ra một quyền, một đầu long hình quyền cương nhanh chóng đánh tới Diệp Trần.
"Phanh!"
Hộ thể chân nguyên có chút vặn vẹo, dưới tác động của quyền kình, tốc độ của Diệp Trần không hàng mà phản tăng, tiếp tục kéo ra một khoảng cách lớn hơn với Thân Đồ Tuyệt.
- Đáng chết!
Thân Đồ Tuyệt cũng biết chuyện gì xảy ra, công kích của Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả tuy lợi hại nhưng khoảng cách quá xa thì không thể nào đảm bảo mười thành uy lực được, một quyền vừa rồi đánh lên người Diệp Trần tối đa cũng chỉ có ba thành uy lực.
Công kích tầm xa không làm gì được Diệp Trần nên Thân Đồ Tuyệt cũng không tiếp tục làm chuyện vô ích, đem tâm tư toàn bộ dùng trên tốc độ truy đuổi, muốn kéo gần khoảng cách lại.
Mà phía sau Thân Đồ Tuyệt hơn mười dặm, Bạch Hữu Đạo và Xích Kim Nham một trước một sau đuổi theo.
Huyết Ma chiến trường, Huyết Sát thú mấy chục năm mới xuất hiện một lần, mỗi lần xuất hiện tối đa chỉ hơn mười đầu, bọn cùng với Bạch Cốt Quỷ Tướng đã chết kia tổng cộng chém giết được mười một đầu, còn lại vài đầu trốn ở chỗ sâu dưới lòng đất không dễ dàng kiếm được, huống chi cho dù chó săn giết hết bọn chúng thì Huyết Sát Thạch thu được cũng không bì kịp viên Huyết Sát Thạch mà Diệp Trần vừa cướp được kia, nếu không bọn hắn cần gì phảo lao sư động chúng truy đuổi Diệp Trần như vậy?
- Sớm biết phiền toái như vậy thì từ sớm đã liên thủ với Thân Đồ Tuyệt diệt sát tên tiểu tử này.
Bạch Hữu Đạo cũng không quá quá sính khí, là của hắn thì cuối cùng là của hắn, không phải của hắn thì chỉ cần cố gắng hết sức là được.
Bốn người một trước ba sau dùng tốc độ cực nhanh lao đi.
Đámg Tinh Cực Cảnh cường giả chứng kiến cảnh này toàn bộ đều rất nghi hoặc.
Bất tri bất giác mấy thời thần trôi qua, mặt trời chậm rãi nghiêng về phía tây.
Nhét vào miệng một viên Thất Tinh Đan bổ sung chân nguyên cùng vớimột viên Kỳ Linh đan tu bổ kinh mạch, Diệp Trần quay đầu lại nhìn, vẫn thấy Thân Đồ Tuyệt kiên nhẫn đuổi theo phía sau, khoảng cách hai bên lúc này đã kéo lại chỉ hơn mười dặm, nhưng hai bên đều không thiêu đốt chân nguyên, thời gian Tinh Cực Cảnh cường giả thiêu đốt chân nguyên không thể vượt quá hai khắc chung, vượt quá sẽ tạo thành tác dụng phụ rất lớn đối với thân thể, Diệp Trần có thể bảo trì khoảng cách hơn mười dặm thế này phần lớn là nhờ vào tố chất thân thể cường hãn, có thể duy trì thời gian thiêu đốt chân nguyên lâu hơn Thân Đồ Tuyệt khoảng nửa khắc, nếu không hiện giờ sớm đã bị tóm lấy rồi.
- Huyết Ma chiến trường ở biên cảnh của Nam Trác Vực, mấy thời thần liên tục cực tốc lao đi, có lẽ cũng đã vượt qua sáu bảy ngàn dặm rồi.
Đạt tới cấp bậc này của Diệp Trần, toàn lực chạy đi có tốc độ rất đáng sợ, đương nhiên, lúc bình thường rất ít người toàn lực chạy thục mạng như vậy.
Lại qua mấy thời thần nữa, giờ phút này đã đến đêm khuya.
- Ha ha, tiểu tạp chủng, nhìn ngươi trốn chỗ nào, Long Tượng cách không đả!
Khoảng cách rút ngắn còn khoảng bảy tám dặm, Thân Đồ Tuyệt lại vân chân nguyên, một quyền đánh tới Diệp Trần.
"Phanh!"
Ban ngày chạy đi, Diệp Trần sớm đã rất mệt mỏi, hơn nữa lúc trước chịu không ít lần công kích, nội thương ngoại thương thời thời khắc khắc đều ăn mòn thể lực của Diệp Trần, linh hồn lực rõ ràng cảm ứng được Thân Đồ Tuyệt công kích nhưng hắn lại không có cách nào tránh đi, chỉ có thể cứng rắn chịu một quyền.
Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thần trí Diệp Trần đã có chút mơ hồ.
- Cố gắng kiên trì!
Bằng vào Kiếm Ý cường đại kiên trì, Diệp Trần cắn chót lưỡi, cưỡng ép bản thân thanh tỉnh, thúc dục chân nguyên bảo trì tốc độ cao nhất bay đi.
Thân Đồ Tuyệt đồng dạng cũng rất mệt mỏi, nhưng hắn tin tưởng, người đầu tiên kiệt sức chắc chắn là Diệp Trần.
- Trấn áp cho ta!
Tay phải giơ lên, cách không đập xống, một đầu Tượng (voi) hình chân nguyên ầm ầm đánh xuống.
"Phanh!"
Cố gắng đề lưc, Diệp Trần rút Lôi Trạch Kiếm ra chém một kiếm về phía Tượng hình chân nguyên.
"Ầm! Ầm!"
Lực trùng kích mạnh mẽ tán ra, thân ảnh Diệp Trần lay động liên tục, một lần nữa bị Thân Đồ Tuyệt rút ngắn khoảng cách chỉ còn không đến năm dặm.
- Hỏng rồi, chân nguyên sắp khô kiệt!
Thất Tinh đan xác thực có thể bổ sung chân nguyên, nhưng cũng cần có thời gian chuyển đổi dược hiệu, trong thời dài dài chạy trốn như vậy, tạp khí trong Diệp Trần đã khá nhiều, tốc độ luyện hoá chân nguyên chậm đến mức muốn thổ huyết, đã đến tình trạng cạn dầu đèn tắt rồi. Mà Thân Đồ Tuyệt dù sao cũng có tu vi Tinh Cực Cảnh đỉnh phong, chân nguyên so với Diệp Trần hùng hậu hơn một ít, Huyền Không Sơn cũng không thiếu đỉnh cẩp Thất Tinh đan, cho nên tình huống của hắn tốt hơn Diệp Trần nhiều.
Thân Đồ Tuyệt thấy tốc độ của Diệp Trần chậm lại, thần sắc đại hỉ, Bạch Hữu Đạo và Xích Kim Nham cách hai người cũng chỉ có mấy chục dặm, nếu chém giết được Diệp Trần thì viên Huyết Sát Thạch kia chắc chắn là vật trong túi Thân Đồ Tuyệt hắn rồi. Ngày sau dựa vào viên Huyết Sát Thạch này đủ để có thể cô đọng được Võ Hồn chính thức!
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thầm cười ha hả trong lòng, Thân Đồ Tuyệt cũng không tiếp tục công kích Diệp Trần, hắn muốn bảo trì ưu thế trên chân nguyên, không thể tuỳ ý lãng phí được.
Trong đan điền, hạch tâm chân nguyên dần phai nhạt, Thanh Liên kiếm khí xoay tròn xung quanh hạch tâm cũng có cảm giác chân nguyên khô kiệt, từng đạo kiếm khí vỡ ra dung nhập và trong hạch tâm miễn cưỡng cung cấp chân nguyên cho Diệp Trần. Mặc dù là vậy, Thanh Liên kiếm khí cũng không thể nào duy trì được trong thời gian dài.
Một đạo biến mất!
Hai đạo biến mất!
Ba đạo biến mất!
Sáu đạo biến mất!
- CÒn thừa lại cuối cùng một đạo tk kiếm khí!
Tại Huyết Ma chiến trường, Diệp Trần tổng cọng sử dụng hai đạo Thanh Liên kiếm khí, cho nên chỉ còn có bảy đạo kiếm khí có thể dùng để bồi dưỡng cho hạch tâm chân nguyên, hiện tại cũng chỉ còn lại một đạo cuối cùng.
Đúng lúc này, trước mắt Diệp Trần đột nhiên xuất hiện một phiến sương mù rất rộng lớn.
Diệp Trần không chút nghĩ ngợi, xông vào bên trong.
- Trốn đi đâu?
Thân Đồ Tuyệt cũng không do dự, nhảy vào bên trong.
- Không đúng!
Sau một khắc, Thân Đồ Tuyệt mang theo vẻ mặt hoảng sợ nhảy ra.
Nhìn bốn phía xung quanh, Thân Đồ Tuyệt lẩm bẩm:
- Đây là Mê Vụ Cấm Khu trên Tinh Vực Hồ, là nơi Tinh Cực Cảnh cường giả có đi không về! Thiếu chút nữa ta đã đi vào rồi!
Rất nhanh, Bạch Hữu Đạo cùng với Xích Kim Nham cũng tới đây.
Xích Kim Nham nghi hoặc hỏi:
- Thân Đồ Tuyệt, mất dấu rồi hả?
Bạch Hữu Đạo sắc mặt ngưng trọng nói:
- Chỗ này chính là Mê Vụ Cấm Khu, chiếm phạm vi chừng ba vạn dặm, Linh Hải Cảnh cường giả đi vào cũng phải mất thời gian rất lâu mới đi ra được.
- Mê Vụ Cấm Khu?
Hiện giờ là trời tối, Xích Kim Nham cũng không có chú ý nhiều, vừa nghe Bạch Hữu Đạo nói thì hắn mới phát hiện màn sương mù phía trước không tầm thường, hắn phóng tinh thần ra thì phát hiện đã bị hạn chế đến chín thành, lúc bình thường có thể tra xét trong vòng mười dặm thì hiện tại cũng chỉ có thể tra xét trong vòng một dặm!
- Tiện nghi cho tiểu tử kia!
Sự đáng sợ của Mê Vụ Cấm Khu, Xích Kim Nham cũng đã biết tới, chưa hề nghe nói có bất kỳ Tinh Cực Cảnh cường giả nào đi vào đó mà còn có thể trở ra. Linh Hải Cảnh cũng khó mà giải cứu được, Sinh Tử Cảnh Vương giả có lẽ có năng lực cứu ra, nhưng ai có thể kinh động một vị Sinh Tử Cảnh Vương giả đi cứu người? Chỉ sợ từ nay về sau trên đời đã không còn người tên Diệp Trần nữa rồi.
Dừng lại biên giới Mê Vụ Cấm Khu, Thân Đồ Tuyệt có chút không cam lòng, tay phải hoành trước ngực, một chưởng đẩy ra.
Một chưởng này cũng không có lực công kích gì, chỉ là tạo thành chưởng phong hình quát thổi bay sương mù vài dặm xung quanh mà thôi.
Chỗ sương mù bị chưởng phong đánh tan ra, rất nhanh đã bị sương mù ở bốn phía bổ khuyết, chỉ mấy nhịp hô hấp đã phủ kín như trước.
- Đáng chết, Huyết Sát Thạch của ta!
Thân Đồ Tuyệt nghiến răng nghiến lợi nói. Huyết Sát Thạch bị Diệp Trần mang vào theo trong Mê Vụ Cấm Khu đã triệt để cùng hắn cách biệt, chỉ bằng vào ba viên Huyết Sát Thạch bình thường trong tay, khả năng cô đọng ra Võ Hồn chính thức không vượt quá hai thành, lần sau muốn thu được Huyết Sát Thạch không biết còn phải chờ tới năm nào tháng nào?
"Ầm! Ầm!"
Hồ nước bị Thân Đồ Tuyệt đánh lõm xuống dưới giống như mặt nước dùng cái tô thật lớn hớt mất vậy.
Bạch Hữu Đạo không hề nói gì nữa mà theo đường cũ bay về, hắn có tiếp tục ở lại chỗ này cũng chỉ lãng phí thời gian, còn không bằng trở lại Huyết Ma chiến trường thủ vận khí, nói không chừng còn có thể săn giết thêm một hai đầu Huyết Sát thú nữa.
Xích Kim Nham thấy bộ dáng tức giân của Thân Đồ Tuyệt thì trong lòng thầm nghĩ: "Cho dù có bắt được tiểu tử kia thì tỷ lệ ta có được viên Huyết Sát Thạch kia cũng không quá ba thành, nếu để cho Thân Đồ Tuyệt đạt được, thì không phải hắn sẽ trở thành đệ nhất nhân dưới Linh Hải Cảnh sao?"
- Hắc hắc, Thân Đồ Tuyệt, ta cáo từ trước đây.
Xích Kim Nham ha hả cười rồi quay người rời đi.
- Hừ, tuy Huyết Sát Thạch không thu được nhưng cũng đã giải quyết được một tuyệt đỉnh thiên tài có khả năng uy hiếp đến Huyền Không Sơn. Mê Vụ Cấm Khu cũng không phải chỉ có khó ra không như vậy, ở trong đó chờ chết đi!
Phẫn nộ nhìn về phía đám sương mù, Thân Đồ Tuyệt oán hận nói.
"Vụt!"
Sau đó Thân Đồ Tuyệt cũng động thân trở về hướng Huyết Ma chiến trường.
Khắp nơi tối đen, nhìn bốn phía đều không thấy rõ được gì, thậm chí ngay cả hồ nước nhìn cũng không thấy. Diệp Trần phảng phất như đã tiến vào một thế giới biệt lập hoàn toàn cách ly với thế giới bên ngoài.
- May mắn là linh hồn lực chỉ bị hạn chế một thành, tinh thần lực lại bị hạn chế tới chín thành!
Khác biệt lớn nhất của Diệp Trần với các Tinh Cực Cảnh cường giả khác là hắn chẳng những có thể vận dụng tinh thần lực mà còn có thể sử dụng cả linh hồn lực. Mà linh hồn lực chính là bổn nguyên tinh tuý nhất của tinh thần lực, rất ít thứ có thể hạn chế, ngay cả sương mù ở nơi này cũng không được.
Diệp Trần vừa mới đánh giá được một chút thì thân thể hắn liền rơi xuống hồ nước lạnh băng.
...
Lúc ba người Thân Đồ Tuyệt về tới Huyết Ma chiến trường thì đã là buổi sáng ba ngày sau.
Biên giới Loạn Toán Cương lúc này Tinh Cực Cảnh cường giả ngày càng nhiều, không dưới mấy trăm người, có Bạch Bào đao khách trấn thủ ở đây cho nên cũng không ai sợ Huyết Sát thú đột nhiên xông ra đại khai sát giới. Dù sao Huyết Sát thú có lợi hại hơn nữa cũng không thể thoáng cái tiêu diệt được một Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả và phần đông Tinh Cực Cảnh cường giả khác ở nơi này.
"Vút! Vút! Vút!"
Đúng lúc này, ba đạo lưu quang loé lên nhanh chóng hướng tới chỗ này.
- Bọn họ về rổi!
- Không biết Diệp Trần có bị giết chết hay không?
- Đoán chừng là khó sống nổi! Tam đại Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả liên thủ đuổi giết thì dưới Linh Hải Cảnh cơ hồ không ai có thể đào thoát được, chớ quên Thân Đồ Tuyệt và Bạch Hữu Đạo là tồn tại số một số hai trong đám Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, thực lực của mỗi người đều vượt qua Diệp Trần!
- Đáng tiếc, Nam Trác Vực đã rất nhiều năm rồi không có xuất hiện thiên tài tuyệt diễm như thế!
Mọi người nhao nhao nghị luận, đồng thời có chút tiếc hận.
Bạch Bào đao khách thấy ba người trở lại thì khẽ nhăn mày lại, về mặt tình cảm hắn không hề muốn Diệp Trần chết, nhưng về mặt lý trí thì hắn biết Diệp Trần chín phần đã ngoài là chết chắc rồi, nhưng hắn vẫn hỏi Bạch Hữu Đạo có chút giao tình với hắn:
- Bạch Hữu Đạo, tình hình thế nào?
Bạch Hữu Đạo thản nhiên nói:
- Trên đời này đã không còn Diệp Trần nữa!
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế