Khi Diệp Lăng Phi tỉnh lại thì không muốn ở bệnh viện chờ đợi nữa mà muốn quay trở về căn biệt thự. Diệp Lăng Phi có cảm giác rằng mình đại nạn không chết, hôm nay nếu như hắn không bị bệnh thì đã chết từ lâu rồi. Sau khi Diệp Lăng Phi về biệt thự thì bảo những người khác đi ra ngoài, một minh Diệp Lăng Phi ở trong phòng gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình vốn không hề biết Diệp Lăng Phi ở đâu gọi điện thoại về, khi cô nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi thì vui mừng nói:
- Ông xã à, ngày nào anh cũng phải gọi điện thoại cho em đó nhé, để em biết anh bình an vô sự, anh biết không tối nào em cũng mất ngủ, luôn sợ anh sẽ xảy ra chuyện đấy!
- Anh ổn mà!
Diệp Lăng Phi không nói cho Bạch Tình Đình biết chuyện xảy ra ở đây. Diệp Lăng Phi lo Bạch Tình Đình biết rồi sẽ càng lo lắng hơn. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi bình an thì bớt lo lắng hơn. Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình nói chuyện rất lâu mới cúp máy. Diệp Lăng Phi nằm trên giường nhưng không ngủ. Diệp Lăng Phi bước xuống giường, cảm thấy cơ thể dường như không còn chút sức lực gì cả. Hắn chậm rãi bước ra khỏi phòng. Vừa mở cửa phòng thì thấy Dã Thú ở trước cửa phòng. Dã Thú vội đứng dậy hỏi Diệp Lăng Phi:
- Lão đại, anh đi đâu đấy?
- Dã Thú! Cậu làm gì ở đây vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi Dã Thú
- Tôi chỉ trông chừng anh thôi, tuy nơi đây là chỗ của chúng ta nhưng biết đâu sẽ có kẻ nào to gan chạy vào đây thì sao? Tôi phải đứng đây mới được, có chuyện gì xảy ra thì tôi có thể chống cự được!
Diệp Lăng Phi vỗ vai Dã Thú nói:
- Dã Thú, theo anh đi ra ngoài một lúc!
- Đi ra ngoài hả?
Dã Thú nghe xong vội lắc đầu nói:
- Lão đại, tôi thấy hay anh nên ở trong phòng thì tốt hơn, nếu như ra ngoài nhỡ có ai giết anh thì sao?
- Có gì mà phải sợ chứ? Tôi không đi đâu xa đâu, chỉ là đi dạo trong vườn mà thôi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Chứ tôi không thể nhốt mình trong phòng hoài được!
- Như vậy đi, tôi tìm thêm vài người nữa đi theo anh.
Dã Thú nói xong, thì đi gọi người. Diệp Lăng Phi trong lòng cũng rất rõ Dã Thú làm như vậy là lo cho hắn. Dã Thú gọi rất nhiều người đến. Diệp Lăng Phi thấy vậy cười nói:
- Như vậy đâu có giống là đi dạo?
Angel đi đến bên cạnh nắm lấy tay Diệp Lăng Phi nói:
- Satan, anh đừng nói nữa, bây giờ là khoảng thời gian mà anh không thể ra ngoài, rất nguy hiểm. Được rồi chúng ta cùng nhau ra ngoài đi dạo vậy!
Angel nói rồi đỡ Diệp Lăng Phi đi ra ngoài biệt thự, những người khác cũng đi xung quanh Diệp Lăng Phi để bảo vệ. Diệp Lăng Phi ra khỏi biệt thự, sau một hồi hít thở sâu thì hắn cảm thấy cơ thể dường như khỏe hơn nhiều. Diệp Lăng Phi đến vườn hoa phía sau biệt thự rồi tự nhiên thở dài. Angel ngạc nhiên hỏi:
- Satan, anh sao vậy, thở dài gì thế?
- Không có gì đâu. Anh chỉ thấy anh giống như lâu lắm rồi không về đây, không phải là mấy năm đâu mà giống như là mấy chục năm rồi vậy!
Diệp Lăng Phi nói.
- Bây giờ anh lại hay nghĩ đến một chuyện. Nêu lúc đầu anh không rời khỏi Trung Quốc, anh sẽ như thế nào? Không chừng anh sẽ làm nghề trồng trọt ở một thôn nào đó hoặc sẽ chết ở một góc nào đó trong thành phố, nói chung trước giờ anh không nghĩ đến những thứ mà hiện tại anh đang có. Nhân sinh không có chuyện gì là tuyệt đối, vận mệnh này không phải do ông trời sắp đặt mà là do chính chúng ta tạo ra em à!
- Điều này thì đương nhiên rồi anh!
Angel nói
- Giống em đây, em chẳng phải tự mình thay đổi vận mệnh chính mình sao?
Diệp Lăng Phi cười rồi gật gật đầu và đi đến ngồi ở ghế đá trong vườn hoa. Tiêm Đao bảo mọi người đứng xung quanh Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:
- Tôi nghĩ không cần làm vậy đâu, nếu chúng ta làm vậy chẳng phải làm trò cười cho Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ à? Tôi biết các cậu lo lắng cho tôi, nhưng cứ cho là tôi xảy ra chuyện thì Lang Nha vẫn phải tiếp tục hoạt động chứ, mỗi người trong tổng bộ Lang Nha đều rất tinh anh. Nhưng cái cần thiết của tổ chức chúng ta là tinh thần đồng đội, phải có người vì lợi ích đồng đội mà hy sinh bản thân mình và đó cũng là người dễ gặp nguy hiểm nhất. Trước đây là tôi, bây giờ là Phi Hổ, sau này là ai? Các cậu ai nguyện gánh vác nguy hiểm này?
Diệp Lăng Phi nói và nhìn Tiêm Đao, Tiêm Đao bước về phía Diệp Lăng Phi một bước, nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Satan, tôi đương nhiên là đồng ý nhận lấy trách nhiệm này, tôi tin mỗi người trong Lang Nha đều sẽ không sợ nguy hiểm đâu, nhưng chúng tôi lại không giống anh - lãnh tụ tinh thần như vậy!
- Như vậy thì thật là thối quá!
Diệp Lăng Phi mắng
- Lãnh tụ tinh thần là cái gì? Đó chẳng phải là một người vì mọi người sao? Lúc trước tôi là như vậy, tôi cho đi rất nhiều, lúc đó những gì tôi nghĩ trong đầu tất cả đều là làm sao để phát triển Lang Nha, và tôi luôn dõi theo Lang Nha đến bước đường hôm nay. Nếu người của Lang Nha không thể đoàn kết thì cuối cùng cũng là năm bè bảy mảng, trong quá khứ những kẻ kiêng kỵ Lang Nha không phải là vì số lượng tiêu thụ súng ống đạn dược của tổ chức Lang Nha chúng ta, cũng chẳng phải là quan hệ rộng và mạnh của tổ chức chúng ta mà chính là mọi người trong Lang Nha chúng ta đều hội tụ ở cùng một chỗ, chúng ta giống như một viên đạn, nếu bắn ra nhất định sẽ khiến đối phương thương tổn nặng nề, thậm chí là bị tiêu diệt. Đây chính là điểm mạnh của chúng ta. Tôi hy vọng các cậu tiếp tục phát huy truyền thống này, bất kể là trong tình huống nào, bất kể là có người lãnh đạo hay không, các cậu đều phải đoàn kết, phải hợp thành một viên đạn, tiến về phía trước, phá hủy tất cả những rào cản trước mặt mình!
Diệp Lăng Phi nói xong, mọi người trong Lang Nha đều im lặng. Diệp Lăng Phi nhìn họ cười rồi nói:
- Thôi được rồi, đừng khiến cho không khí ở đây trở nên căng thẳng nữa, tôi chỉ nói chuyện với các cậu thôi mà, đừng nghĩ điều gì khác, ừm, hai ngày nữa chúng ta ra ngoài đi chơi, lâu rồi tôi không đi chơi với các anh em nhỉ? Chúng ta ra ngoài chơi hay mở một bữa tiệc cũng được, tôi hy vọng chúng ta có thể thỏai mái quậy một bữa!
Tiêm Đao và những người khác liền lập tức bằng lòng, có thể cùng nhau quậy một bữa đương nhiên là chuyện khiến ai ai cũng vui rồi.
Diệp Lăng Phi ngày thứ hai không ra ngoài, ở trong biệt thự an tâm dưỡng bệnh. Khi trời tối. Nghị viên Wagner đích thân đến biệt thự gặp Diệp Lăng Phi. Wagner là một lão già hói đầu hơn năm mươi tuổi, là nghị viên thâm niên của thượng nghị viện, Wagner là người rất có quyền lực trong Chính phủ Anh, đương nhiên đây không phải là điều quan trong, quan trọng là Nghị viên Wagner là người có nhiều tin tức trong chính phủ mà người ngoài không thể biết được và liên lạc với Diệp Lăng Phi là chủ kiến của Nghị viên Wagner.
Diệp Lăng Phi đã khỏe hơn nhiều rồi, muốn một mình gặp nghị viên Wagner. Diệp Lăng Phi cho rằng hàng loạt sự việc xảy ra ở Anh đều là chính phủ Anh đối với việc bảo hộ cho Lang Nha gặp bất lợi mà tạo thành, lúc này Diệp Lăng Phi đem chuyện đặc công Anh xuất hiện ở xung quanh tổng bộ Lang Nha hỏi Nghị viên Wagner.
Khi nghị viên Wagner đối mặt với câu hỏi của Diệp Lăng Phi, ông ấy mất đi vẻ tự nhiên khi đối mặt với công chúng, trên mặt nghị viên Wagner hiện ra sự xấu hổ ngại ngùng. Wagner biết Diệp Lăng Phi rất tức giận, xảy ra chuyện này là điều mà ông ấy không hề muốn. Chuyện này xảy ra quá nhanh, cách đây không lâu, đồng minh lâu năm của bọn họ thông báo với phía Anh rằng tổ chức quân hỏa Lang Nha đang uy hiếp đến sự an toàn của thế giới. Đồng minh lâu năm đó hy vọng chính phủ Anh có thể giúp đỡ, tiến hành tiêu diệt tổ chức này, phía Anh lập tức hưởng ứng, phái đặc công điều tra tổ chức này, để khi thích hợp bắt được một vài đầu sỏ của tổ chức Lang Nha này và giải tán cái tổ chức này.
Nhưng trời đất xoay vần, vừa chớp mắt thì vị đồng minh ấy lại thông báo là tổ chức Lang Nha là tổ chức quân hỏa đáng tin cậy, việc mua bán vũ khí súng ống đạn dược cũng là chính đáng nên phải được bảo hộ. Mấy lão già này thương lượng với nhau, theo cục diện trước mắt thì bạn của ông ta nhất định là do dự chưa quyết, lúc này, phải giữ khoảng cách với tổ chức quân hỏa Lang Nha. Nguyên lãnh đạo của Lang Nha là Satan đã rời khỏi tổ chức, người lãnh đạo mới đương nhiên là không thể vận dụng tối đã các mối quan hệ của Lang Nha, ít nhất là cũng không có ảnh hưởng cực lớn đến chính phủ Anh ở đây như Satan.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kalenv
Wagner không ngờ, lúc này lại xảy ra chuyện như vậy. Trước đó, Luân Đôn đã bị mấy trận đánh bom khiến dân chúng ở đây rất hoảng hốt, dân chúng ở đây không ăn ngon ngủ yên được, yêu cầu cảnh sát phải bảo đảm an toàn cho họ, phòng ngừa lại xảy ra trận đánh bom kinh khủng hơn. Vì chuyện này nên nước Anh đứng ra bảo đảm, Luân Đôn sẽ tăng cường lực lượng cảnh sát, bảo đảm an toàn cho người dân. Đồng thời, sẽ phòng chống bất cứ hành vi khủng bố nào. Kết quả là sau khi tăng cường cảnh lực thì đã không xảy ra đánh bom nữa, đến ngày thứ ba, Luân Đôn lại bị đánh bom, đây quả thực là cái tát vào mặt thủ tướng nước Anh.
Wagner trong lòng rất rõ nơi bị đánh bom, càng biết rõ sự thể bên trong, ông ta lập tức cùng với cục trưởng cục cảnh sát Luân Đôn Marco nói chuyện qua điện thoại, ông ta làm ra vẻ rất lo lắng vì việc đó, hy vọng mau chóng cho dân chúng biết là đó chỉ là vụ nổ bình thường, và chủ nghĩa khủng bố không liên quan gì. Marco mới dùng phương thức đó xử lý, chuyển sự chú ý của người dân, khiến họ cho rằng đây chẳng qua chỉ là vụ nổ thông thường thôi. Nhưng Marco lại hiểu việc này không thể giải quyết như vậy, tổ chức quân hỏa Lang Nha không phải vì vậy mà từ bỏ mục đích. Marco lại hạ lệnh truy nã 4 tên người Mỹ, chúng là kẻ bị nghi ngờ là đánh bom tổ chức này.
Ngoài dự liệu của Wagner, Marco và những người khác đó là Satan đã mất tăm từ lâu bây giờ lại xuất hiện ở Luân Đôn. Marco mới vội vàng gặp Diệp Lăng Phi, mục đích đơn giản là muốn làm dịu cơn giận dữ của Diệp Lăng Phi, thể hiện thái độ của phía Anh quốc.
Khi đối mặt với câu hỏi của Diệp Lăng Phi. Wagner có cảm giác là không trả lời được, chỉ có thể kể toàn bộ sự tình ra. Diệp Lăng Phi nghe xong thì lạnh lùng nói:
- Nghị viên Wagner, chúng ta là bạn lâu năm mà. ông và tôi đều hiểu, tổ chức Lang Nha của chúng tôi không phải tổ chức buôn bán súng đạn bình thường. Chúng tôi đảm trách súng đạn của nhiều nước. Chúng tôi đã dính dáng đến vấn đề chính trị, bất luận là nước Anh các ông hay cái vị đồng minh lâu năm của các ông thì các ông đều cần sự trợ giúp của tổ chức Lang Nha chúng tôi. Bởi vì chính khách của các ông vì lợi ích chính trị mà phải làm những việc không quang minh chính đại. Mà chúng tôi chính là tổ chức hoàn thành những việc đó của các ông, mấy năm nay, tôi tiếp xúc rất nhiều lãnh đạo các nước, tuy tôi không thể nói tôi có thủ đoạn thông thiên, nhưng tôi cho rằng tôi ở nước nào cũng đều được bảo vệ, tổ chức chúng tôi đến nước nào cũng đều có sự bảo vệ cẩn thận của nước đó, đây chính là thực lực của tổ chức chúng tôi, Nghị viên Wagner, ông biết khi tôi nghe các ông đối phó với chúng tôi, tôi có tâm trạng thế nào không?
- Rất là phẫn nộ!
Wagner nói.
- Sai, không phải phẫn nộ. Lúc đó tôi muốn giết tất cả chính khách Anh các ông!
Diệp Lăng Phi nói xong, đột nhiên cười lớn:
- Đương nhiên, tôi chỉ là nói suông thôi mà, tôi không có gan để làm chuyện đó đâu. Đương nhiên nếu mà giết các chính khách quan trọng như Nghị viên Waener đây thì hẳn là không khó khăn gì!
Diệp Lăng Phi lại uy hiếp Wagner. ý nghĩ của Diệp Lăng Phi rất rõ ràng, Lang Nha chúng tôi có lẽ không thể tiêu diệt được chính phủ Anh, nhưng nếu giết mấy chính khách quan trọng thì lại làm dễ dàng. Lúc này Wagner đang muốn cười để làm dịu bớt không khí căng thẳng ở chỗ này, Diệp Lăng Phi đột nhiên nói thêm:
- Waener tiên sinh, không biết là nếu chúng tôi công bố những việc mà tôi và các ông đã giao dịch thì hậu quả sẽ thế nào? Đến lúc đó, có thể một số lớn chính khách các ông sẽ phải xuống đài đấy!
- Cái này…
Wagner cảm thấy trán mình toát mồ hôi lạnh, ông ta lau mồ hôi rồi nói:
- Satan, tôi cho rằng chúng tôi có thể từ từ thương lượng, lần này tôi đến gặp cậu chính là muốn giải thích cho rõ sự hiểu lầm này!
- Tôi nghĩ là không cần phải giải thích nữa!
Diệp Lăng Phi xua tay, nói:
- Ông và tôi đều rõ sự thể trong chuyện này, ông giải thích với tôi ra sao? Lẽ nào ông nói với tôi đây chỉ là một sự nhầm lẫn à? Đây thật là một trò cười, Wagner! Tôi vẫn câu nói đó, muốn làm tôi không giận thì ông thể hiện thành ý của mình đi, mau điều tra rõ chuyện này cho tôi, tôi cần 4 tên người Mỹ đó. Các ông mau bắt chúng cho tôi, hơn nữa phải giao cho tôi xử lý!
- Satan, tôi có thể bảo đảm với cậu, tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì đâu!
Wagner nói.
- Cảnh sát chúng tôi đã theo dõi 4 tên đó rồi, chắc là tối nay sẽ có kết quả, tôi tin rằng ngày mai sẽ là một ngày vui của cả song phương chúng ta!
- Vậy thì tốt!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi cũng hy vọng chúng ta có thể tiếp tục hợp tác, ồ, Wagner tiên sinh, tôi dự tính tổ chức một bữa tiệc riêng, địa điểm và thời gian đều đã định, tôi hy vọng đến lúc đó ông tiện thể thông báo cho phía cảnh sát để chúng tôi thoải mái, như vậy có được không?
- Tất nhiên là không có vấn đề gì rồi!
Wagner nói.
- Chuyện này tất đơn giản mà!
- Wasner tiên sinh. Nếu như chúng ta đã tính đến bước này rồi thì mọi chuyện sẽ tiến hành tốt đẹp cả thôi!
Diệp Lăng Phi nói đến đây đột nhiên đổi giọng, nói:
- Tôi cho rằng tất cả chuyện này đều là do đối thủ cạnh tranh của chúng tôi Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ làm. Kể từ bây giờ, chúng tôi sẽ chiến đấu tới cùng với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đó, các ông chỉ có thể chọn đứng về một trong hai bên, tôi hy vọng các ông không làm thêm chuyện gì khiến cả hai bên chúng ta đều không vui nữa nhé!
- Satan, tôi có thể đảm bảo với cậu, chúng tôi sẽ luôn đứng về phía các cậu!
Wagner nói.
- Đương nhiên chúng tôi không thể tham gia vào trận chiến của các cậu nhưng chúng tôi luôn ủng hộ các cậu!
- Thái độ các ông đã rõ ràng như vậy, vậy thì kể từ bây giờ trở đi, các ông hãy hủy bỏ tất cả những giao dịch làm ăn riêng của các ông với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đi. Quân đội của các ông cũng sẽ không có bất kỳ mối quan hệ nào với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, đây chính là yêu cầu của chúng tôi!
Khẩu khí của Diệp Lăng Phi khiến cho Nghị viên Wagner không thể có bất cứ sự phản bác nào, hắn nói một cách cứng rắn:
- Nếu các ông không thể đáp ứng được yêu cầu của chúng tôi thì xin lỗi nhé, đến lúc đó đừng trách tổ chức quân hỏa Lang Nha chúng tôi. Wagner tiên sinh, ông nên biết rõ sự phẫn nộ của chúng tôi, sự việc lần này chính là lời khiêu chiến của bọn họ đối với chúng tôi, giữa Lang Nha chúng tôi và Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ phải kết thúc một cách triệt để chuyện này!
- Ừ, tôi hiểu mà!
Wagner gật gật đầu nói:
- Chúng tôi sẽ nhanh chóng có phản ứng thôi!
- Vậy thì tốt, tôi rất thích cách nói chuyện của ông đấy, Wagner à!
- Wagner tiên sinh, đừng quên lời hứa của ông đấy nhé!
Sau khi Wagner đi khỏi. Diệp Lăng Phi trong miệng ngậm một điếu thuốc, ngồi ở đại sảnh của căn biệt thự. Dã Lang đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi và nói:
- Satan, phía bên Mỹ có tin rồi đấy, Nhện và Qụa Đen đã bắt được tên trung gian đó rồi, tất cả đều đúng như suy tính của tôi, chuyện này đều là âm mưu của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, Nhện và Qụa Đen đã áp giải tên trung gian đó đến Anh rồi, muộn nhất là tối mai bọn họ sẽ đến Luân Đôn, đến lúc ấy, anh có thể đích thân hỏi tên trung gian đó rồi đấy!
Diệp Lăng Phi gật gật đầu nói:
- Tôi biết rồi!
Diệp Lăng Phi ném điếu thuốc đang hút bỏ vào gạt tàn rồi dập tắt nó, hắn đứng dậy nói với Dã Lang:
- Dã Lang, phía Anh quốc cũng sẽ có tin tức rất nhanh thôi, tôi dự định cùng các anh em tổ chức một bữa tiệc ở đây, sau đó tất cả chúng ta đều đến Mỹ, chúng ta không phải là có căn cứ ở Mỹ sao, để cho mọi người trong Lang Nha tập trung ở bên Mỹ đi. Tôi cũng đích thân gặp mặt các chính khách ở Mỹ, lần này tôi sẽ không cho Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ bất kỳ một cơ hội nào, tôi muốn hủy diệt hoàn toàn Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ!
Dã Lang nghe vậy rất tán thành, nói:
- Satan, tôi cũng cho là như vậy, ân oán giữa chúng ta và Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ cũng đã rất lâu rồi, cũng đã đến lúc phải kết thúc đi thôi, không thể để Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ tiếp tục giở trò như vậy được! Lần này là cơ hội tốt nhất, chúng ta có thể tiêu diệt triệt để Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ rồi!
Diệp Lăng Phi vỗ vai Dã Lang cười nói:
- Dã Lang, chúng ta lần này phải chơi trò mèo vờn chuột thôi, làm cho đám quản lý của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ phải tức điên lên, tôi muốn phá hủy hoàn toàn tinh thần của bọn chúng!
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kalenv
Diệp Lăng Phi cho rằng đã đến lúc nên kết thúc mối ân oán với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ được rồi, mối ân oán với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ cũng đã có từ rất lâu, sớm muộn gì cũng có ngày phải kết thúc thôi. Suốt một quãng thời gian dài đã qua, Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ nhờ có một sự hậu thuẫn mạnh ở đằng sau nên đã cạnh tranh với Lang Nha trên mọi phương diện, nhưng bây giờ không như vậy nữa. Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ phải đối mặ với một nguy cơ cực kỳ nghiêm trọng từ trước đến nay, lúc này không tiêu diệt Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ thì sau này sẽ không thể có cơ hội nào tốt như vậy nữa. Sau khi Diệp Lăng Phi gặp nghị viên Wagner, nghị viên Wagner lập tức trở về. Diệp Lăng Phi cũng gọi tất cả những người trong Lang Nha lại để nói về một chuyện cũng có liên quan đến sự việc trước mắt, mục đích rất đơn giản chính là muốn cho những người này hiểu rõ là Lang Nha đã đến lúc phải kết thúc mối ân oán với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ rồi.
Ngày hôm sau, Diệp Lăng Phi dẫn theo Angel đến gặp Alice và Tần Dao. Theo như kế hoạch của Diệp Lăng Phi thì hắn phải gặp mặt Tần Dao để xem xem Tần Dao ở Anh như thế nào, nếu như Tần Dao muốn trở về Vọng Hải thì bây giờ có thể về được rồi. Nhưng sau khi Diệp Lăng Phi gặp Tần Dao, Diệp Lăng Phi nói cho Tần Dao nghe suy nghĩ của mình thì Tần Dao lại không có biểu hiện là muốn về, thậm chí một chút mong muốn quay về cũng chẳng có, xem ra. Tần Dao không muốn về Vọng Hải rồi, người nhà cô ấy đều đã mất ở thành phố Vọng Hải. Tần Dao không muốn trở về lại nơi mà đã khắc sâu dấu ấn đau thương trong lòng cô nữa. Diệp Lăng Phi đương nhiên không thể ép buộc Tần Dao, Tần Dao đã không muốn về thì Diệp Lăng Phi cũng không ép cô ấy, hắn thấy rằng Tần Dao đang sống rất vui vẻ ở Anh, trong lòng Diệp Lăng Phi cũng yên tâm nhiều. Alice chưa đi gặp bố cô ấy. Diệp Lăng Phi để nghị Alice đi gặp bố cô ấy, Tiger. Alice đã trở về Anh rồi thì đương nhiên phải đi gặp bố của cô ấy.
Diệp Lăng Phi ở đó rất lâu, đến chiều mới về lại biệt thự của Tiêm Đao. Khi Diệp Lăng Phi vừa trở về thì Tiêm Đao báo cho Diệp Lăng Phi biết một tin, phía cảnh sát Luân Đôn Anh đã bất được bốn tên người Mỹ rồi, bây giờ đang giải đến chỗ chúng ta.
- Ừ, Tiêm Đao, chuyện này tôi giao cho cậu àài quyết nhé, tôi khôngtham dự vào đâu!
Sức khỏe của Diệp Lăng Phi vẫn đang trong giai đoạn hồi phục, hắn vốn không muốn tham dự vào chuyện này, giao cho Tiêm Đao giải quyết là được rồi, chỉ cần báo lại kết quả cho Diệp Lăng Phi biết thôi.Bốn tên người Mỹ đó còn chưa được đưa đến. Quạ Đen và Nhện đã mang tên trang gian trở về rồi. Dã Lang đã thẩm vấn tên trung gian kia, và từ hắn Dã Lang đã biết được kẻ đã liên hệ với hắn. Diệp Lăng Phi không tham dự vào chuyện này, hắn ngồi trong phòng, tay cầm một chén rượu vang đỏ có màu như màu của máu. Khi nghe tiếng gõ cửa thì Diệp Lăng Phi mới mới ngừng mạch suy nghĩ, nói:
- Vào đi!
Tiêm Đao và Dã Lang bước vào, Diệp Lăng Phi mời hai người ngồi, tay cầm ly rượu vang đỏ chỉ còn lại một nửa, hỏi:
- Thế nào rồi?
Tiêm Đao nhìn Dã Lang, thấy Dã Lang có ý bảo Tiêm Đao nói. Lúc này Tiêm Đao liền lên tiếng:
- Satan, đã điều tra rõ rồi, bốn tên người Mỹ đó đều liên lạc với một tên người Mỹ tên là Charsen. Tên người Mỹ đã ra giá năm mươi triệu đô la Mỹ.
- Năm mươi triệu đô la Mỹ à?
Diệp Lăng Phi nghe xong, lắc đầu, nói:
- Lẽ nào tổng bộ Lang Nha chúng ta chỉ đáng giá năm mươi triệu đô la Mỹ thôi à, thực sự ít vậy à, bốn tên người Mỹ đó có biết nơi đánh bom là tổng bộ Lang Nha chúng ta không?
- Biết chứ!
Tiêm Đao nói.
- Biết mà vẫn làm, bốn tên người Mỹ đó muốn tìm đến cái chết đây mà!
Diệp Lăng Phi nói:
- Giết chúng đi, không được để bốn tên đó sống!
- Tôi biết rồi!
Tiêm Đao nói.
Tiêm Đao nói xong, Dã Lang mới nói:
- Satan, tên trung gian đó đã thừa nhận, hắn cũng có liên hệ với một tên người Mỹ tên là Charsen!
- Charsen?
Diệp Lăng Phi lại lẩm nhẩm cái tên này, hắn cầm ly rượu vang đỏ trên tay uống cạn rồi đứng lên, nói:
- Tên này xuất thân như thế nào, đã điều tra chưa?
- Vẫn chưa điều tra ra!
Tiêm Đao nói.
- Người của chúng ta đang tra thân phận của hắn, chắc sẽ mau chóng tìm ra thôi!
Tiêm Đao nói chưa xong thì Dơi đã gõ cửa phòng, bước vào. Hắn vừa bước vào thì liền nói với Diệp Lăng Phi:
- Satan, tôi vừa mới tìm ra thân phận tên người Mỹ Charsen đó, hắn là một người nhập cư, sau khi nhập quốc tịch Mỹ thì làm việc ở Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đến giờ!
- Thì ra là như vậy!
Diệp Lăng Phi gật gật đầu nói:
- Sự việc đúng như những gì đã dự tính!
Diệp Lăng Phi đi qua đi lại hai vòng rồi đột nhiên nói với Tiêm Đao :
- Tiêm Đao, hãy liên lạc với nghị viên Wenger cho tôi, nói với ông ta hai ngày sau tôi sẽ đến Mỹ gặp ông ta !
- Hai ngày sau ư?
Tiêm Đao sửng sốt nói:
- Satan, phải đến Mỹ nhanh vậy thật sao ?
- Ừ, tôi phải bay đến Mỹ trước !
Diệp Lăng Phi nói
- Tiêm Đao, việc ở Anh cậu phụ trách giải quyết nhé, tôi bay đến Mỹ trước gặp mấy nhân viên cao cấp của Mỹ!
- Được!
Tiêm Đao trả lời.
Trước khi đi Diệp Lăng Phi đã tổ chức một bữa tiệc cùng với toàn thể thành viên trong Lang Nha, hôm sau. Diệp Lăng Phi lập tức dẫn theo Dã Thú, Dã Lang và Angel bay đến Mỹ gặp nghị viên Wenger trước, còn những người còn lại của Lang Nha cũng bắt đầu từ Anh xuất phát bay đến Mỹ. Diệp Lăng Phi và mọi người thuê khách sạn đối diện với quảng trường Thời Đại, lần này vừa đến Mỹ thì Diệp Lăng Phi không nghỉ ngơi mà lập tức đi gặp nghị viên Wenger.
Nghị viên Wenger đã từng tiếp xúc với Phi Hổ, lần này Nghị viên Wenger nghe nói Phi Hổ bị bom làm bị thương nghiêm trọng thì cũng rất lo lắng. Diệp Lăng Phi không rõ đó có phải là lời nói từ đáy lòng của nghị viên Wenger hay chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi. Thế nhưng, đó không phải là điều quan trọng. Diệp Lăng Phi trực tiếp cùng Nghị viên Wenger trao đổi, biểu hiện sự bất mãn cực độ của tổ chức quân hỏa Lang Nha đối với vụ việc đánh bom đó.
Nghị viên Wenger cũng nói lên lập trường của Mỹ trong chuyện này, đối với những chính khách của Mỹ, Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ tạm thời không có giá trị lợi dụng nữa, cứ cho là muốn phục hồi mối quan hệ với Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ thì cũng phải đợi cho sự việc bình ổn lại đã. Hơn nữa dựa trên tình hình hiện tại cho thấy thậm chí phải đợi mấy năm nữa. Mà trong mấy năm này, chính phủ Mỹ sẽ âm thầm duy trì lực lượng vũ trang phản chính phủ, mà thế này thì cần phải ngấm ngầm bồi đắp thế lực súng ống đạn dược, vậy thì không cần phải nghi ngờ gì nữa tổ chức quân hỏa Lang Nha là một tổ chức thích hợp nhất. Lúc trước khi Phi Hổ đến Mỹ, anh ta đã cùng các chính khách Mỹ đàm phán rồi, Lang Nha sẽ tiếp tục hợp tác với chính phủ Mỹ. Bản thân Lang Nha chính là một tổ chức buôn bán vũ khí, chỉ cần có lợi nhuận, Lang Nha sẽ bán vũ khí cho bất kỳ loại thế lực nào. Còn sau này sẽ có những tranh chấp mang tính quốc tế gì đó thì không phải là việc mà tổ chức quân hỏa Lang Nha quan tâm, mối quan tâm của Lang Nha chỉ là tiền thôi.
Thái độ của chính khách Mỹ thay đổi cực lớn, họ hoàn toàn từ bỏ Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ mà chuyển sang tiếp tục hợp tác với tổ chức quân hỏa Lang Nha, còn việc xảy ra những chuyện không vui vừa rồi họ cũng cho qua. Bất luận là những vị chính khách của Mỹ hay là tổ chức quân hỏa Lang Nha, đều không cần phải nhớ lại chuyện đã qua, điều mà Lang Nha nên quan tâm đó là tiền. Lang Nha cuối cùng là kiếm được bao nhiêu tiền, còn phía Mỹ thì quan tâm đến vấn để súng ống đạn dược, bọn họ suy nghĩ một ngày sau khi vận chuyển những vũ khí này thì ở địa phương sẽ xảy ra những thay đối thế cuộc gì. Có thể nói lần trước Phi Hổ đến Mỹ đàm phán rất vui vẻ, và với cuộc đàm phán vui vẻ đó thì Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đành phải đánh canh bạc tất tay, bọn họ dự định tiêu diệt tổ chức quân hỏa Lang Nha.
Diệp Lăng Phi nói với Nghị viên Wenger có ý muốn đả kích Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ và cuối cùng đã nhất trí, chính phủ Mỹ sẽ liệt Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ vào tổ chức cần phải giải tán. Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ bị nghi ngờ là buôn bán vũ khí trái phép. Mà Diệp Lăng Phi lại đưa ra ý kiến thêm là muốn đả kích trực tiếp Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, lại có đôi chút nhượng bộ với Wenger, cuối cùng Diệp Lăng Phi đã đạt được kết quả mà hắn mong muốn. Đương nhiên. Wenger vẫn phải thương lượng với các vị lãnh đạo của Mỹ một chút. Wenger đã đáp ứng với Diệp Lăng Phi, trong vòng hai ngày ông ta sẽ có câu trả lời khiến Diệp Lăng Phi hài lòng.
Thời gian hai ngày này là thời gian rất tốt để Diệp Lăng Phi chuẩn bị, người của Lang Nha tiếp tục từ Anh bay đến Mỹ, tập trung ở trong căn cứ Mỹ của tổ chức quân hỏa Lang Nha gần Washington. Hai ngày sau, Diệp Lăng Phi cuối cùng cũng nhận được câu trả lời chắc chắn của những chính khách Mỹ, chỉ cần Diệp Lăng Phi – thủ lĩnh của tổ chức quân hỏa Lang Nha không mang lại cho chính phủ Mỹ rắc rối gì lớn thì chính phủ Mỹ cũng sẽ ngầm đồng ý với một vài chuyện sẽ xảy ra. Nhưng những chính khách Mỹ đương nhiên sẽ không để trên người mình phải dính tí bụi nào, cái chính mà họ nhấn mạnh với Diệp Lăng Phi là nếu như xảy ra việc khiến công chúng Mỹ không vừa lòng thì chính phủ Mỹ sẽ bị ép phải làm một vài biện pháp, để phòng ảnh hưởng lớn sau này.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kalenv
Diệp Lăng Phi đương nhiên hiểu rõ là việc gì, nhưng lúc này, Diệp Lăng Phi đã không để tâm đến những chuyện đó nữa. Chỉ ngay ngày hôm sau khi chính khách Mỹ khẳng định sẽ ngầm ủng hộ Diệp Lăng Phi thì một loạt vụ án xảy ra. Đầu tiên là một biệt thự tư nhân ở Washington bị các phần tử có vũ trang không rõ lai lịch tập kích, quản lý cấp cao của công ty Deva. Kenny John bị giết chết. Gần như cùng lúc đó, nhà tư bản công nghiệp John Bruce bị đánh bom chết trong gara của mình. Hai ngày sau. ở Manhattan, một người Mỹ tên là Nalan bị một cô gái giết chết.
Gần như cùng lúc, một loạt các vụ án đẫm máu không ngừng xảy ra trên các bang ở Mỹ, trong khoảng thời gian chưa đến một tuần thì đã có tổng cộng hơn hai mươi người bị giết chết hoặc bị đánh bom chết.
Một loạt các vụ án đẫm máu liên hoàn đó đã trở thành tựa để trên các tờ báo, phương tiện thông tin đại chúng ở Mỹ, đến lúc này, CIA Mỹ tuyên bố một tin khiến mọi người kinh ngạc, trước đến giờ, trong nước Mỹ có tồn tại một tổ chức súng ống đạn dược phi pháp, Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ. Tổ chức quân hỏa này đã có lịch sử tồn tại đến cả trăm năm rồi, những người bị hại trong các vụ án đẫm máu vừa qua đều là thành viên trong tổ chức này. CIA Mỹ giải thích đây là cuộc chiến sống mái giữa tổ chức quân hỏa với nhau. CIA Mỹ sẽ điều tra rõ hung thủ để bảo đảm an toàn cho người dân Mỹ. Đây chẳng qua chỉ là một lí do thoái thác, nên biết những hung thủ của âm mưu sau những vụ án đẫm máu này đang ngồi xem ca kịch ở Broadway, cùng những vị chính khách Mỹ nói chuyện phiếm, đây chính là sự châm biếm lớn nhất. Bên dưới thế giới quang minh này cất giấu những điều đen tối, mà mức độ của sự đen tối này vượt quá sự tưởng tượng của những người bình thường.
Thành viên của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ có đến hơn một trăm người, trong đó bao gồm đông đào ông chủ của các xí nghiệp chế tạo súng ống đạn dược, nhưng dưới sự chèn ép của chính phủ Mỹ rất nhiều thành viên đã rời bỏ Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ. Mà trong số những vụ án đẫm máu liên tục đó, các thành viên chủ chốt của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ bị giết rất nhiều, có người trước khi những vụ án còn lại xảy ra, đã có dự cảm đến tình huống này và chọn con đường chạy trốn, trong đó có bốn tên trong đồng sự cao nhất của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, hai người còn lại trong hội đồng quản trị lại chọn cách tự kết liễu mình.
Một tháng sau, sự việc cuối cùng cũng kết thúc. Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, đối thú lâu đời của tổ chức quân hỏa Lang Nha với những sự việc này đã kết thúc lịch sử trăm năm tồn tại của mình. Đương nhiên Diệp Lăng Phi cũng biết việc này không kết thúc như vậy, những thành viên đã tháo chạy của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ sẽ không chịu từ bỏ ý đồ của mình. Điều mà Lang Nha có thể làm đó chính là cố hết sức duy trì thị trưởng súng ống đạn dược đồng thời tiếp tục truy giết những thành viên chủ yếu của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, không giết không được.
Diệp Lăng Phi trở về Anh, đến bệnh viện thăm Phi Hổ thì anh ta đã tỉnh lại rồi. Hắn kể cho Phi Hổ nghe tất cả những chuyện xảy ra trong một tháng qua đồng thời căn dặn Phi Hổ nhất định phải cẩn thận. Qua sự việc của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ lần này, đã làm cho Diệp Lăng Phi càng ý thức rõ ràng về tổ chức quân hỏa Lang Nha, là một tổ chức không thể đối kháng với nhà nước được. Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ sỡ dĩ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà đã bị tiêu diệt, điều cốt yếu ở đây không phải là Lang Nha đã toàn lực báo thù Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ mà là chính phủ Mỹ có sức ảnh hưởng lớn nhất trong đó. Giống như năm nay, Lang Nha bị đả kích cũng giống như vậy, khi nhà nước muốn đối kháng với một tổ chức thì kết quả đã như được định trước rồi. Ý của Diệp Lăng Phi là làm cho tổ chức quân hỏa Lang Nha trở thành một trung gian giữa hai quốc thể trên thế giới, không đắc tội với một quốc thể nào, chỉ tận lực kiếm một món lợi nhuận lớn mang về.
- Satan, anh về Lang Nha nhé. Lang Nha ở đây rất cần anh!
Phi Hổ giơ tay nắm lấy tay Diệp Lăng Phi, nói:
- Tôi phát hiện ra rằng cuối cùng tôi cũng không lãnh đạo được Lang Nha, có những chuyện tôi không quyết đoán được như anh!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Phi Hổ, anh làm rất tốt, anh nghĩ đi nếu cho là tôi thì cũng như vậy mà thôi. Anh biết lần này Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ vì sao lại điên cuồng như vậy không? Tôi nói cho anh biết nhé, đều là do anh đấy. Anh và chính phủ Mỹ đã tiếp xúc với nhau và làm cho Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ hứng chịu nguy cơ này, lúc đầu không phải anh đã nói với tôi rồi sao? cần phải lợi dụng nguy cơ lần này của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, tận dụng sự suy yếu của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ. Nếu đổi lại là tôi thì tôi cũng sẽ làm như vậy thôi!
Phi Hổ đột nhiên cười nói:
- Satan, tôi thật sự chỉ đàm phán về đặt hàng súng đạn với chính phủ Mỹ thôi, chứ không có chuyện gì khác cả, xem ra Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đã hiểu nhầm ý của tôi rồi, lúc đầu tôi nghĩ rằng với thế lực ngày càng suy yếu của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, tôi cho rằng là với một tổ chức quân hỏa đã trăm năm tuổi như Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ sẽ không bị tiêu diệt như vậy đâu!
- Lúc nãy tôi mới nói rồi đó, một tổ chức chung quy là không thể đối kháng với một nhà nước!
Diệp Lăng Phi nói.
- Đương nhiên, nếu Lam Quang trong truyền thuyết thật sự tồn tại thì hoàn toàn có thể khống chế nhà nước, dĩ nhiên tổ chức Lam Quang chẳng qua chỉ là truyền thuyết mà thôi, so với tổ chức Lam Quang mà nói, tôi thà tin hội kỵ sĩ bàn tròn của Anh cũng có thể khống chế được chính phủ Anh, chỉ là chuyện này chẳng có gì liên quan đến tôi cả. Lang Nha chúng ta chỉ là kiếm tiền thôi, những chuyện khác đều không có bất cứ sự liên quan gì đến chúng ta cả!
- Satan, anh thật sự không trở về Lang Nha sao?
Phi Hổ hỏi:
- Tôi bây giờ đã quen với cuộc sống hiện tại rồi, không thể trở về Lang Nha được!
Diệp Lăng Phi nói:
- Đương nhiên, nếu Lang Nha lại xảy ra tình huống nguy hiểm tương tự như lần này thì tôi vẫn phải trở về để giúp đỡ Lang Nha chứ! Phi Hổ, nhiệm vụ của anh còn nặng nề hơn, Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ tuy là cơ bản đã bị tiêu diệt nhưng không chắc là sau này còn có nguy hiêm gì không, chúng ta vẫn chưa hoàn toàn tiêu diệt được toàn bộ thế lực của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ, chí ít trong sáu tên thành viên hạt nhân đó thì có bốn tên đã tháo chạy rồi, đây không phải là một tin tốt, tôi hy vọng Lang Nha có thể tiếp tục truy sát, phải tiêu diệt triệt để bốn tên này!
- Satan, chuyện này thì anh yên tâm, tôi sẽ tiếp tục truy sát chúng!
Phi Hổ nói:
- Trong đầu tôi cứ nghĩ đến bốn tên này luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta thì cũng đã không thấy thoải mái rồi!
- Ừ, Phi Hổ, anh biết vậy thì được rồi!
Diệp Lăng Phi nói:
- Vài ngày nữa tôi sẽ về lại Trung Quốc, tôi rời Trung Quốc cũng lâu lắm rồi!
Diệp Lăng Phi nói đến đây thì đột nhiên nghĩ đến một chuyện, hắn cười nói:
- Phi Hổ, anh có biết không tôi lần này đến Anh luôn có một dự cảm xấu, tôi cho rằng tôi sẽ chết ở đây chứ, nhưng cuối cùng thì Thượng Đế cũng thương tôi, để tôi có cơ hội thoát khỏi kiếp số đó, đồng thời cũng để tôi có thể bình an qua được nguy hiềm lần này, tôi thấy chúng ta nên tạ ơn Thượng Đế đi!
- Tạ ơn Thượng Đế à?
Phi Hổ ngạc nhiên nói:
- Nhưng tôi không phải là một túi đồ anh à!
- Không sao, chúng ta cứ cầu xin Thượng Đế một lần, để Thượng Đế tiếp tục bảo hộ cho chúng ta trên thế gian này !
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tôi không biết khi mục sư nghe được lời cầu nguyện của chúng ta thì có đuổi chúng ta ra khỏi nhà thờ không nữa?
- Satan, cứ thử đi xem sao!
Phi Hổ cười nói.
- Vậy được hai người chúng ta đến nhà thờ cầu nguyện đi!
Diệp Lăng Phi cười nói.
Đương nhiên, Diệp Lăng Phi và Phi Hổ không đi đến nhà thờ cầu nguyện, những lời này của Diệp Lăng Phi chẳng qua chỉ là để chọc cho Phi Hổ cười thôi. Chuyện của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ kết thúc, Diệp Lăng Phi cũng phải trở về Trung Quốc rồi. Những người trong Lang Nha không nỡ để Diệp Lăng Phi đi, bọn họ đều hy vọng Diệp Lăng Phi có thể ở lại, cùng bọn họ sống như trước đây. Nhưng Diệp Lăng Phi lại từ chối, hắn muốn trở về Vọng Hải, bởi vì ở đó có người thân của hắn đang chờ đợi. Sau một khoảng thời gian xa cách lâu như vậy. Diệp Lăng Phi rất muốn gặp người thân của mình. Diệp Lăng Phi nhớ Bạch Tình Đình, nhớ Chu Hân Mính, và nhớ cả đứa con chưa sinh ra của hắn nữa.
Cho dù là ở nước ngoài sống tốt như thế nào, nhưng ở đây cuối cùng cũng không thuộc về mình. Trong lòng Diệp Lăng Phi, hắn càng muốn có một mảnh đất ở Vọng Hải, càng muốn ở đấy sinh sống. Đó chính là cuộc đời của hắn. Diệp Lăng Phi nghĩ đến dáng vẻ của mấy người của Bạch Tình Đình, hắn có cảm giác muốn về nhà càng nhanh càng tốt. Lúc này, Diệp Lăng Phi mới phát hiện ra mình sớm đã trở thành một người bình thường rồi, trong lòng hắn, luôn nghĩ về gia đình mình, luôn nhớ đến thân nhân của mình.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kalenv
Diệp Lăng Phi đã chuẩn bị sẵn vé máy bay để hai ngày sau quay về Trung Quốc. Hắn ở lại hai ngày để giải quyết một số chuyện riêng. Mặc dù mọi chuyện liên quan đến câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ đã giải quyết xong, nhưng chuyện về Tần Dao vẫn chưa đâu vào đâu. Tần Dao không chịu về nước, Diệp Lăng Phi muốn thu xếp ổn thỏa cuộc sống cho Tần Dao.
Diệp Lăng Phi không yên tâm để một mìnhTần Dao sống ở Anh, cơ sở của Lang Nha đã chuyển đến Mỹ, chỉ còn lại vài người của Lang Nha ở lại bên này.
Cách sống của những người Lang Nha không hợp với Tần Dao, Diệp Lăng Phi hy vọng Tần Dao có một cuộc sống ổn định.
Diệp Lăng Phi nói chuyện riêng với Tần Dao, nói chuyện xong, Diệp Lăng Phi mới yên tâm. Dự định củaTần Dao là sẽ ở bên này học tập, đợi khi nào học xong sẽ suy nghĩ đến việc quay về thành phố Vọng Hải. Trước mắt cô sẽ ở trong trường, Tần Dao đã có vài người bạn rất thân thiết, Diệp Lăng Phi sau khi gặp mặt những người bạn của Tần Dao mới hoàn toàn yên tâm về nước.
Diệp Lăng Phi đưa cho Tần Dao một số tiền dùng để trang trải học phí và sinh hoạt phí. Tần Dao lúc đầu không muốn nhận số tiền đó. Nhưng Diệp Lăng Phi rất kiên quyết, cuối cùng Tần Dao không còn cách nào khác đành phải nhận.
Giải quyết xong chuyện về Tần Dao, Diệp Lăng Phi nghĩ tới Alice. Kết quả không cần chờ Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Alice. Alice đã chủ động gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi và Alice ngồi ăn cơm cùng nhau tại một cửa tiệm bên sông Thames. Ăn cơm xong, hai người tảo bộ trên bờ sông. Alice kéo tay Diệp Lăng Phi và nhìn anh. Diệp Lăng Phi thấy Alice nhìn mình bèn cười nói:
- Alice, em nhìn gì vậy?
- Không có gì, chỉ là em muốn nhìn anh nhiều một chút! Lần này chia tay không biết khi nào em mới có thể gặp lại anh.
Diệp Lăng Phi dừng lại, nhìn thấy chiếc ghế nghỉ ở bên đường, anh gọi Alice ngồi xuống và hỏi:
- Alice, lẽ nào em không quay về cùng anh sao?
Alice ôm lấy cánh tay Diệp Lăng Phi, ngả đầu dựa vào vai hắn và nói:
- Em muốn ở bên cạnh bố em, lần này gặp bố em thấy ông đã già đi rất nhiều, em là con gái duy nhất của ông, em nên ở bên cạnh chăm sóc ông!
Khi nghe Alice nói ở lại Anh Quốc không cùng hắn trở về Trung Quốc, Diệp Lăng Phi không tránh khỏi có cảm giác không đành. Nhưng hắn luôn nghĩ rằng mình nên khuyên Alice ở lại bên cạnh Tiger. Nhưng khi Alice thực sự quyết định ở lại thì Diệp Lăng Phi lại lưu luyến không muốn rời xa Alice. Hắn hỏi:
- Em thật sự quyết tâm ở lại ư?
Alice gật đầu và nói:
- Chí ít trước mắt em sẽ ở lại bên cạnh bố em!
Nói đến đây, Alice bỗng nhiên quay sang Diệp Lăng Phi, cười rằng:
- Có điều qua một thời gian em nhớ anh sẽ quay gặp anh, ừm, em còn nhớ cả Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển, em và bọn họ quan hệ rất tốt. Em sẽ ở lại Anh tiếp tục đan áo, khi nào đan xong em sẽ gửi về cho anh, hy vọng anh sẽ mặc vừa chiếc áo em đan tặng anh!
- Đương nhiên rồi!
Diệp Lăng Phi nhìn Alice một vẻ tuyệt thế, hắn nhẹ nhàng đưa môi về phía Alice. Alice khép dần hai mắt, khi đôi môi Diệp Lăng Phi chạm vào môi cô, đôi tay trắng ngần của cô ôm chặt cổ Diệp Lăng Phi, chính tại nơi đây 2 người đã có nụ hôn nồng cháy.
Có không ít người đi lại xung quanh họ, bên bờ sông Thames các đôi tình nhân hôn nhau rất nhiều, họ đã quen với cảnh đó, ngược lại còn có cảm giác sợ hại.
Sau một nụ hôn nồng cháy, Diệp Lăng Phi liếm nhẹ môi và nói:
- Alice, anh thực sự không muốn rời xa em. Em thực sự đành lòng rời xa anh sao?
- Anh thân yêu. Em tất nhiên không nỡ rời xa anh!
Alice ôm cổ Diệp Lăng Phi, ánh mắt cô nhìn hắn chan chứa tình yêu thương và nói:
- Nhưng có những lúc em cần học cách lựa chọn, lần này em lựa chọn ở lại nên cạnh bố em, lần sau, em nhất định sẽ lựa chọn ở lại bên cạnh anh, anh có thể đối xử tốt với em chứ? Em muốn trước khi anh đi, em sẽ ở bên cạnh anh giống như trước kia vậy.
- Từ hôm nay cho đến khi anh đi, anh sẽ ở cùng với em!
Diệp Lăng Phi nói, Alice trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ, cô rúc vào ngực Diệp Lăng Phi nói:
- Hai ta ngày nào cũng không rời nhau, một khắc cũng không rời nhau!
Hai ngày này Diệp Lăng Phi đều ở bên cạnh Alice, hắn và Alice ở một gian phòng tổng thống.
Hai ngày sau. Diệp Lăng Phi và Dã Lang, Dã Thú, Angle cùng nhau về Trung Quốc, bọn họ đầu tiên đến Bắc Kinh, từ Bắc Kinh bay đến thành phố Vọng Hải. Nhưng, Diệp Lăng Phi ở lại Bắc Kinh một ngày, anh đi gặp Lão già. Khi gặp Lão già, tình cờ Nhạc Lâm Sơn cũng ở đó, thông qua Nhạc Lâm Sơn Diệp Lăng Phi nghe nói sau khi Tưởng lão gia nghỉ hưu, Tưởng gia từng muốn con trai lớn của mình bước vào Trung Ương, chỉ tiếc nguyện vọng của Tưởng gia không thành, con trai lớn của Tưởng lão gia không thể tiến vào Trung Ương.
Đối với Diệp Lăng Phi đó không phải là một tin tốt, nhưng cũng không phải là tin xấu. Trước đây Diệp Lăng Phi và Tưởng gia có chút khúc mắc, nhưng đều đã qua rồi, Tưởng gia cũng không có động tĩnh gì, Diệp Lăng Phi tất nhiên cũng không muốn Tưởng gia gặp phải điều gì. Đối với Diệp Lăng Phi, chỉ cần có người gây khó dễ cho mình, hắn nhất định sẽ phản ứng lại. Nhưng nếu như đối phương không gây khó dễ gì với mình thì mình cũng sẽ không làm khó dễ đối phương. Đó là nguyên tắc của Diệp Lăng Phi. Sau khi Tưởng Thiên Dương rời thành phố Vọng Hải, không hề có tin tức gì, thời gian qua đi Diệp Lăng Phi đã quên từng bị Tưởng Thiên Dương bỏ lại ở đó.
Đương nhiên, Diệp Lăng Phi cũng không tin Tưởng Thiên Dương tùy tiện nói ra những điều đó, có thể một ngày nào đó, Tưởng Thiên Dương thực sự sẽ đến đối phó với Diệp Lăng Phi, một khi ngày đó, Diệp Lăng Phi sẽ ra sức phản kích. Tới lúc đó, nói không chừng sẽ là một trận chiến kịch liệt.
Thế lực của Tưởng gia chỉ ở trong vùng. Tại trung ương đã không còn thế lực lớn. Như vậy, cho dù Diệp Lăng Phi phải đối diện với toàn bộ thế lực Tưởng gia, Diệp Lăng Phi cũng không cần phải quá lo lắng.
Diệp Lăng Phi ở Bắc Kinh vài hôm. Trước khi đi còn mua một ít đặc sản Bắc Kinh. Thực ra, cái gọi là đặc sản Bắc Kinh chỉ là chút quà mà ở bất cứ nơi nào trong cả nước đều có thể mua được. Như là Vịt quay Toàn Tụ Đức, mặc dù đều nói chính thống Bắc Kinh, nhưng ở những thành phố khác trong cả nước đều có thể ăn Toàn Tụ Đức, ở thành phố Vọng Hải cũng có chi nhánh của Toàn Tụ Đức.
Đương nhiên, đến Bắc Kinh tất nhiên cần mang ít quà về. Diệp Lăng Phi cũng từ Anh Quốc mua về không ít đồ, lần này lại ở Bắc Kinh mua thêm một ít, lần này quay về cần chia quà cho mọi người, nếu không Diệp Lăng Phi sợ sẽ bị mấy người phụ nữ đó trách mắng.
Diệp Lăng Phi và Dã Thú, Dã Lang, Angel ở phòng chờ tại sân bay đợi làm thủ tục, Diệp Lăng Phi nhẩm tính, anh ở bên ngoài hơn 1 tháng, bây giờ đã là trung tuần tháng tư, sau khi về đến thành phố Hải Vọng, có thể nhìn thấy phụ nữ mặc váy rồi. Diệp Lăng Phi vừa nghĩ, trên mặt không tránh khỏi lộ ra cái cười thô tục.
Angel ngồi ở bên cạnh Diệp Lăng Phi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi trên mặt lộ ra cái cười thô tục liền véo tay và nói:
- Nhìn bộ dạng của anh chắc chắn anh không nghĩ điều gì tốt lành rồi!
- Nói lung tung, anh sao lại không nghĩ điều gì tốt lành chứ! Anh chỉ nghĩ sau khi trở về, làm thế nào để chia quà mà thôi!
- Anh nghĩ em là đứa trẻ con lên 3 sao. Em không tin lời anh nói đâu!
Angel bĩu môi, dáng vẻ đầy coi khinh và nói:
- Em còn không hiểu anh chắc, anh hơn một tháng rồi không được chạm vào đàn bà, anh về nhà sẽ làm gì, em không cần nói, bất cứ ai cũng có thể đoán được!
Angel vừa nói xong, Dã Thú và Dã Lang ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi đều phá lên cười. Angel liếc Dã Thú nói rằng:
- Dã Thú, anh đừng cười, anh ấy hả không tốt hơn Ma Vương bao nhiêu đâu, anh cũng vậy, tôi thấy chỉ có Dã Lang là không tệ lắm!
Không đợi Angel nói xong, chuông điện thoại của Dã Lang liền vang lên. Dã Lang lấy điện thoại ra, nhìn số máy gọi đến sau đó nghe điện thoại.
- Ừm, anh đang ở Bắc Kinh, có lẽ chiều sẽ đến thành phố Vọng Hải, gì cơ, em đã đến Vọng Hải rồi à, ừ, vậy mình sẽ gặp nhau ở Vọng Hải!
Dã Lang nói xong, cúp điện thoại, Dã Thú đẩy Dã Lang một cái, hỏi:
- Dã Lang, điện thoại của ai đấy?
- Lương Ngọc.
- Điện thoại của Lương cảnh quan, Dã Lang, có phải Lương cảnh quan đang ở thành phố Vọng Hải chờ anh à?
Dã Lang cười gật đầu, Dã Thú thấy Dã Lang cười liền chuyển sang Angel, nói rằng:
- Angel, cô có nhìn thấy không, Dã Lang cười đấy. Tôi nói cho cô biết, ở thành phố Vọng Hải có người đang đợi Dã Lang, nhìn dáng vẻ của cậu ta là biết không thể đợi nổi nữa rồi, tôi dám cam đoan, chờ Dã Lang về đến thành phố Vọng Hải, sẽ lập tức dẫn Lương cảnh quan về nhà, nói không chừng lần này trở về sẽ cưới luôn đấy.
Angel nghe xong, hừ nói:
- Dã Thú. Dã Lang như thế là bình thường, người ta chỉ có 1 người phụ nữ, đâu có giống anh.
Angel nói đến đây. Lại liếc nhìn Diệp Lăng Phi, lập tức nói thêm:
- Đương nhiên, còn có người kia, nói chung mấy người chẳng có người nào tốt đẹp, bên cạnh có vô số phụ nữ, các người đều đáng khinh bỉ.
Diệp Lăng Phi nghe Angel nói, hắn cũng không phản bác, chỉ cười. Angel vốn tưởng rằng Diệp Lăng Phi sẽ phản bác những lời mình nói, nhưng thật không ngờ Diệp Lăng Phi không hề có ý phản bác điều này làm cho Angel cảm giác có một chút thất vọng. Ange lại hỏi:
- Ồ. Đúng rồi, em nhớ lại rồi, anh rời khỏi Anh Quốc 2 ngày đi đâu?
- Angel, em trở thành thám tử tư từ khi nào vậy, lẽ nào chuyện riêng tư của anh cũng cần báo cáo em sao?
- Đương nhiên cần nói với em rồi. Em rất muốn biết anh rốt cuộc đã đi đâu!
- Ừm, nói như thế nào nhỉ, đi làm chút việc mà một người đàn ông nên làm! Nhưng có điều, anh không muốn nói cho em biết, Angel. Em đừng hỏi nữa, nói chung anh rất thành thật!
- Anh mà thành thật, thôi đi, anh không nói em cũng có thể đoán ra! Anh nhất định là ở cùng Alice có đúng không?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Em đã biết rồi. Vậy em còn hỏi anh làm gì?
- Chỉ là muốn hỏi mà thôi! Nếu như em nói chuyện này với vợ anh Bạch Tình Đình, anh nghĩ vợ anh sẽ phản ứng như thế nào?
- Không có phản ứng gì cả! Tình Đình đã quen với việc anh ở bên ngoài có người phụ nữ khác rồi, Angel, nếu như trước kia, em lấy chuyện này để uy hiếp anh thì còn có tác dụng, còn bây giờ, em nói ra điều đó chẳng có tác dụng gì cả. Anh nghĩ em nên quan tâm chuyện của em đi, lẽ nào em không lo lắng nhân tình của em nhân thời gian vắng em, lại có người mới sao.
Angel hừ lạnh lùng:
- Em còn không cần cô ta ấy chứ, đợi em về, sẽ tìm một người khác. Con gái không phải đầy ngoài đường đấy sao, em mà muốn, vung tay sẽ có cả đám!
Khi Angel nói những lời này, giọng có vẻ khá lớn, kết quả là một người phụ nữ ngồi ở đằng sau Angel hắng giọng ho. Angel vừa quay đầu, một người phụ nữ khoảng ba lăm ba sáu tuổi trên mặt lộ rõ vẻ không hài lòng. Angel không để ý gì cả trước mặt mọi người liền nói:
- Chị yên tâm, tôi đối với chị không có cảm giác gì đâu, nếu tôi nói không sai, cái mũi của chị là đi sửa ở Hàn Quốc đúng không, vừa nhìn là biết do người Hàn Quốc làm, chị nên cẩn thận đừng hắt hơi mạnh mũi sẽ rơi mất đấy.
Angel nói xong, cũng không để ý người phụ nữ kia tức giận đến đâu lập tức quay đầu lại tiệp tục nói chuyện với Diệp Lăng Phi. Trong lúc Diệp Lăng Phi và Angel nói chuyện phiếm với nhau thì từ bên ngoài có mấy người đàn ông dáng người lùn, mặc âu phục đi tới. Trong đó có một người Diệp Lăng Phi thấy rất quen mặt, Hắn nhìn kỹ và nhớ ra người đàn ông này chính là người đàn ông Trung Quốc mà lần trước có va chạm với Kỷ Tuyết. Diệp Lăng Phi đứng lên chờ mấy người đàn ông kia bước tới, cười và nói:
- Thật trùng hợp, thật không ngờ ở đây lại có thể gặp được các vị những người đàn ông thích ăn cỏ non, lần này các vị lại có thu hoạch gì mới chăng?
Gã đàn ông đó nhìn Diệp Lăng Phi. Ánh mắt có vẻ tức giận, nhìn thái độ gã cũng nhận ra Diệp Lăng Phi. Có điều bên cạnh gã có vài người Nhật, nên gã đành phải cố nhẫn nhịn, không để ý đến Diệp Lăng Phi. Diệp lăng Phi thấy gã không phản ứng gì bèn bĩu môi quay về chỗ ngồi.
- Nhìn thấy một người quen! Em thấy cái gã béo lùn kia không, ở Hải Vọng anh đã từng gặp gã ta, không ngờ ở Bắc Kinh lại gặp gã, em nói có phải anh có duyên với gã không?
- Sao em thấy anh ta lại không để ý đến anh. Hơn nữa em thấy thái độ anh ta đối với anh cũng không thân mật gì, có phải anh quyến rũ vợ người ta không?
Diệp Lăng Phi hỏi lại.
- Anh giống loại người đó lắm sao?
Angel không chút do dự nói:
- Đương nhiên giống rồi, không chỉ là giống mà là vô cùng giống!
- Con nha đầu này. Xem ra về Vọng hải anh phải dạy dỗ lại em mới được! Em cứ chờ xem, đợi anh mày ra tay, không dạy dỗ cô không được, cô bây giờ càng ngày càng không có quy củ gì cả!
Dã Thú vốn thích đấu khẩu với Angel, nghe thấy Diệp Lăng Phi cẩn dạy dỗ Angel, Dã Thú đồng ý cả hai tay, lập tức nói thêm vào:
- Anh nói quá đúng, Angel bây giờ càng ngày càng không có quy củ gì cả, em ủng hộ anh dạy dỗ nó!
Angel trừng mắt nhìn Dã Thú, nói:
- Không phải việc của anh, anh câm mồm đi! Anh lo việc của anh đi, bớt tham gia vào chuyện ở đây!
Chờ sau khi lên may bay, Diệp Lăng Phi thấy gã béo lùn kia cũng lên chuyến bay này, mọi việc đều trùng hợp với nhau. Gã đàn ông béo lùn đó và Diệp Lăng Phi ngồi cách nhau một lối đi, Diệp Lăng Phi quay mặt qua, cười hỏi:
- Này, anh béo lùn, anh dẫn theo mấy tên quỷ kia đến Bắc Kinh làm gì vậy?
“Anh béo lùn?”. Lúc đầu gã ta nghĩ Diệp Lăng Phi đang nói chuyện với người khác, nhưng nhìn trước nhìn xuôi, quả thật là Diệp Lăng Phi đang nói chuyện với mình, mặt gã ta có vẻ tức tối, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Anh đừng nên trêu trọc tôi, tôi không phải là người dễ để anh trêu trọc đâu!
- Tôi trêu trọc anh gì đâu, chỉ là không ngờ chúng ta lại có duyên đến vậy, vì thế mới muốn nói chuyện với anh! Này anh béo lùn, anh nói xem, anh rút cuộc đến Bắc Kinh làm gì vậy?
Gã đàn ông đó quay mặt đi không thèm để ý đến Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi thấy hắn không để ý đến mình, liền kéo tay hắn ta và nói:
- Này, anh nghe thấy tôi nói gì không, nói chuyện với tôi.
- Tao cảnh cáo mày, mày đừng có trêu trọc tao, nếu không mày sẽ lãnh hậu quả.
Diệp Lăng Phi không phải là loại người dễ bị dọa, nghe gã lùn kia nói xong, Hắn ngược lại không ngừng kéo tay gã béo lùn, miệng thì luôn giục anh ta.
Gã lùn cuối cùng không thể chịu nổi, gọi tiếp viên, yêu cầu tiếp viên dừng ngay những hành vi vô vị của Diệp Lăng Phi.
Cô tiếp viên xinh đẹp lịch sự nói với Diệp Lăng Phi, Hắn gật đầu đồng ý và nói:
- Được rồi, tôi biết rồi, anh ta là một tên biến thái háo sắc, tôi ở Vọng Hải thường thấy anh ta rất thích sờ mông đàn bà, hơn nữa còn dụ dỗ những cô gái trẻ.
Diệp Lăng Phi nói đại để trêu tức gã kia, làm gã tức đến mức muốn ngay lập tức đánh cho Diệp Lăng Phi một trận, nhưng nhìn thấy vóc dáng Diệp Lăng Phi, làm gã ta từ bỏ ý nghĩ đó. Lần này đến Bắc Kinh, gã ta dẫn theo vài người Nhật dể gặp vị quan chức nào đó. Lần đi này hành tung rất cơ mật, hắn ta không muốn dể ai biết, mặc dù liên tục bị Diệp Lăng phi trọc tức, gã ta chỉ còn cách nhẫn nhịn.
Cô tiếp viên hàng không nghe Diệp Lăng Phi nói xong, quay đầu lại, nhìn gã béo lùn, dường như thật sự tin lời Diệp Lăng Phi. Gã béo lùn vô cùng tức tối Diệp Lăng Phi, gã ta cố nhẫn nhịn, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi. Lần trước Diệp Lăng Phi đã làm gã ta vô cùng tức giận, không ngờ lần này lại gặp Diệp Lăng Phi trên máy bay. Mặc dù gã ta không biết ý đồ của diệp Lăng Phi, nhưng gã đã có dự định. Đợi về đến Vọng Hải hắn sẽ dùng quan hệ của mình để dạy dỗ kẻ đáng ghét kia. Lúc đó gã sẽ rút hết tức giận trong long để kẻ đang ghét kia biết mình cũng không phải là người dễ trêu trọc.
---o0o---
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kalenv