Luyện Kim Cuồng Triều Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh -----oo0oo-----
Chương 539: Cô em vợ (4)
Dịch: Linhnhi
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Tỷ tỷ xinh đẹp
Bất quá Diệp Lãng lại cười cười, bộ dạng như không để ý thứ này, cử chỉ này chỉ có hai cách giải thích, một là hắn buông tha cho, hai là hắn có biện pháp giải quyết.
Diệp Lãng buông tha cho sao? Không, hắn không buông tha!
Chỉ thấy tay hắn vung lên, ngón trỏ và ngón giữa lập thành kiếm quyết, trực tiếp lấy chỉ xuất kiếm, kiếm khí sắc bén phá vỡ tấm lưới, cả người phá lưới lao ra!
ở đây không thể không nói, lưới của Triệu Nhã Nhu thật sự nhiều lắm, mà trong thời gian ngắn nàng không thể lấy ra rất nhiều lưới tốt vây khốn Diệp Lãng được nên có một nhóm người sử dụng lưới hơi kém một chút, mà cái lưới lớn này chính là một trong số đó.
Bất quá cho dù có điều kém nhưng cũng không phải tùy tiện có thể phá, nhất là trong cấm ma trận, có thể tóm được bất cứ ai, chẳng qua Diệp Lãng là một ngoại lệ.
Bay!
Sau khi Diệp Lãng đột phá cấm ma trận, lập tức vận khởi luyện kim trận, hình thành một cái luyện kim trận dưới chân, sau đó dùng sức giẫm lên, lại phóng về phía bầu trời.
Hiện tại mọi người đã không còn thời gian suy nghĩ đến trình độ vận dụng luyện kim trận thuần thục của Diệp Lãng, bọn họ cảm thấy Diệp Lãng thật bất khả tư nghị, có thể chạy ra khỏi vòng vây thật chặt của mọi người!
Không, còn chưa!
Khi Diệp Lãng bay lên bầu trời, đột nhiên cảm thấy một cỗ nguy hiểm tiến đến, phát hiện một thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh nhắm về phía mình, mà đồng thời bên cạnh cũng có mấy đạo thân ảnh dâng lên.
"Dựa vào, quên mất, trên không trung còn có Long Kỵ Sĩ!"
Đúng vậy, Diệp Lãng quên, những người khác dường như cũng quên bởi Long Kỵ Sĩ rất ít xuất hiện ở trước mặt mọi người nên vẫn bị xem nhẹ.
Hiện tại nếu Diệp Lãng bị Long Kỵ Sĩ vây quanh thì sẽ phải lâm vào khổ chiến rồi cũng sẽ bị bắt!
Mà người lấy tốc độ cực nhanh đến gần Diệp Lãng tựa hồ chính là Thiết Tĩnh thị vệ bảo hộ Diệp Lãng vào hoàng cung kia, hắn cũng không phải Long Kỵ Sĩ bất quá hắn lại là người có thể đến nhanh nhất, cũng là người không thể bỏ qua được.
Lúc này chỉ cần Diệp Lãng bị Thiết Tĩnh thị vệ bám trụ thì hắn sẽ bị Long Kỵ Sĩ vây quanh, hậu quả không cần nói cũng biết!
Nhìn tốc độ của Thiết Tĩnh thị vệ thật không hổ là thập đại cao thủ của đế quốc, bất quá nếu vừa rồi hắn cũng ở dưới chờ Diệp Lãng phá lưới mà ra rồi lại đến thì hắn không có cơ hội đuổi theo Diệp Lãng.
Vấn đề ở chỗ hắn cũng không phải vừa phóng ra mà là khi Diệp Lãng bay lên cũng đã phóng ra rồi, cũng vì phòng ngừa vạn nhất.
Cho nên hiện tại Diệp Lãng nhất định phải tránh né Thiết Tĩnh thị vệ, nhưng nếu hắn tránh né thì tốc độ cũng chỉ chậm lại, tại cái thời khắc giành giật từng giây này, hắn không thể làm chuyện như vậy được.
Vì thế Diệp Lãng liền chủ động công kích, đúng vậy, song chưởng của hắn lấy lôi đình vạn quân chỉ thế áp về phía Thiết Tĩnh thị vệ!
"?! Hắn làm sao vậy, hiện tại đi đối chưởng với Thiết Tĩnh, cho dù hắn thắng thì sao, hắn cũng sẽ bị Long Kỵ Sĩ bắt lấy!" Lý Nguyệt có chút lo lắng, nàng có thể nhìn ra được tình hình rất bất lợi với Diệp Lãng.
Mà cái tâm vừa rồi có chút hoảng loạn của Triệu Nhã Nhu cũng đã trển định lại bởi nàng cảm thấy hiện tại Diệp Lãng đã không thể chạy thoát được.
Có điều kết quả lại là nàng không thể ngờ được!
"Oanh!"
Song chưởng Thiết Tĩnh thị vệ quán chú đấu khí nghênh hướng song chưởng của Diệp Lãng, bốn chưởng tiếp xúc bộc phát ra tiếng vang lớn, mà lúc này Thiết Tĩnh thị vệ mới phát hiện mình bị lừa.
Bởi hắn phát hiện ra lực lượng của Diệp Lãng rất nhanh biến mất!
Diệp Lãng căn bản là mượn lực, nương theo đấu khí mãnh liệt của Thiết Tĩnh thị vệ, hơn nữa lấy tốc độ nhanh chóng của hắn như một ngôi sao băng lao ra ngoài, cho dù là Long Kỵ Sĩ cũng vô pháp đuối theo!
Giờ khắc này mọi người đều lăng ngốc ra, bọn họ càng không thể tưởng được Diệp Lãng bại gia từ này, trước thì cải trang giả dạng, đùa giỡn xoay quanh mọi người, mà hiện tại, dưới sự vây quanh của mọi người lại có thể thoải mái đào thoát.
Phần gan dạ sáng suốt, phần cơ trí này làm tất cả mọi người cảm thấy bội phục.
Trong bầu tròi đêm truyền đến thanh âm của Diệp Lãng: "Cám ơn Thiết Tĩnh thị vệ đưa ta đoạn đường, mọi người, lần sau tái kiến, à, hay là không nên gặp đi!"
"Hoàng Thượng, hiện tại nên làm gì bây giờ?"
Đây là ở trong hoàng cung Tường Không, ngay trên sinh nhật yến hội của Triệu Nhã Nhu, sau khi Diệp Lãng vượt vây dưới sự phòng ngự thật mạnh, có người ngơ ngác hỏi.
Nhìn trong bầu trời, ánh sáng luyện kim trận như ánh sao kia, tất cả mọi người ngơ ngác thất thần, tựa hồ đến bây giờ bọn họ còn có điểm không tin được chuyện thật trước mắt, bọn họ còn chưa thoát ra khỏi sự sững sờ.
Mãi đến khi ánh sáng của luyện kim trận kia hoàn toàn biến mất, mọi người vẫn mê mang một hồi lâu mới dẩn dần phản ứng lại!
Đây là chuyện gì, ở trong tay nữ hoàng biến thái Triệu Nhã Nhu này, khi nhìn thấy sự an bài của Triệu Nhã Nhu, tin rằng bất cứ ai đều cảm thấy kinh ngạc, kinh ngạc Triệu Nhã Nhu có thể an bài đến trình độ này, cho dù là cao nhất Thiên cấp cao thủ cũng phải ở lại đây.
Có điều kết quả là Diệp Lãng lại chạy thoát, lần này càng ngoài ý muốn, càng làm người ta rung động hơn lần trước.
Vô luận là thân phận của hắn đột nhiên bị vạch trần hay có thể thoải mái tiêu sái trong vòng vây, hoặc là luyện kim trận...
Hắn có thể ở trên không trung, dùng hai chân phát ra luyện kim trận, khiến cho mình có thể có điểm dừng chân trên không trung, có thể tùy ý hành động trên không. Chỉ cần hắn có ma lực thì tình huống này có thể vẫn tiếp tục vĩnh viễn.
Mặc kệ vì sao hắn có thể làm được điểm này, có thể khẳng định rằng hắn có năng lực hành động trên bầu trời, không có cánh vẫn có thể bay trên không.
Điều này làm cho những người muốn bắt hắn càng thêm khó khăn hơn!
Mà người ở đây cùng với những người sau này biết được tin tức, đại bộ phận họ đều có ý hâm mộ bởi con người vĩnh viễn hướng tới việc có thể bay trên trời.
Phương thức của Diệp Lãng tuy chỉ có thể coi như nhảy, nhưng hắn có thể nhảy vọt trên không, theo ý nghĩa nào đó mà nói thì cũng là một loại bay lượn trên không.
"Làm sao bây giờ? Hắn nhảy đi như vậy thì chúng ta có thể làm sao đây? Đóng của thành? Hắn trực tiệp bay trên không trung lướt qua, mà bây giờ đuối theo cũng không còn kịp rồi! Trù phi hắn tự chui đầu vào lưới, quay lại tìm ta... Khoan khoan!" Triệu Nhã Nhu nhìn bầu trời đêm, vốn đã định buông tha cho, bất quá rất nhanh nàng liền nhớ đến một việc, nhìn về phía Lý Nguyệt.
"?!" Lý Nguyệt thấy Triệu Nhã Nhu nhìn về phía mình, có điểm mê hoặc, chẳng lẽ nàng muốn nói hắn sẽ quay lại tìm ta? Sao có thể như vậy được?
"Lý Nguyệt, hắn sẽ quay về tìm ngươi, mấy ngày nay tốt nhất ngươi nên ở trong nhà, dẫn hắn mắc câu! Nếu ở trong này thì hắn sẽ chú ý đến có mai phục, nếu ở trong nhà ngươi thì sẽ thả lỏng hơn nhiều!" Triệu Nhã Nhu nói.
Lúc này trong lòng Triệu Nhã Nhu nghĩ tới một việc, nàng cảm thấy có lẽ cho dù ở hoàng cung thì Diệp Lãng cũng đã gặp qua, chắc chắn sẽ có điều chuẩn bị, như vậy sẽ càng khó bắt lấy hắn.
Mà nếu để Lý Nguyệt tự hoạt động thì có lẽ Diệp Lãng sẽ không phát hiện ra mai phục, ngược lại sẽ tốt hơn so với ở hoàng cung, cho dù không nhiều người lắm thì cũng sẽ tốt hơn một chút.
Tin rằng lấy tính cách của Diệp Lãng rất có thể lâm vào mơ hồ, bất tri bất giác lọt vào trong mai phục.
Có điều vấn đề mấu chốt vẫn là, rốt cuộc Diệp Lãng có tới hay không?!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Luyện Kim Cuồng Triều Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh -----oo0oo-----
Chương 540: Hành động một mình (1)
Dịch: Linhnhi
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Tỷ tỷ xinh đẹp
Hoàng Thượng, sao người có thể khẳng định hắn sẽ đến tìm ta? Tình huống bây giờ hẳn hắn sẽ chạy đi rất xa, dù sao cũng đã bị vạch trần, hắn chắc sẽ không đến tìm ta đâu." Lý Nguyệt nhíu mày, tựa hồ cảm thấy không có khả năng.
Mà ở trong lòng Lý Nguyệt tựa hồ cũng có một chút mất mác, nàng cảm thấy nếu không có mục đích khác thì nhất định Diệp Lãng sẽ không vì mình mà đến.
"Ta tin hắn sẽ quay về, còn chưa đạt được Thiên Cơ Giáp của ngươi thì hắn sẽ lại đến! Hắn chính là cái loại ngốc từ như vậy, nếu không đạt mục đích thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay!" Triệu Nhã Nhu lắc lắc đầu, nhìn bầu trời đêm cười nói.
"??" Mọi người khó hiểu nhìn Triệu Nhã Nhu, còn Lý Nguyệt lại cảm thấy nghi hoặc.
Trong cảm nhận của mọi người, Diệp Lãng tựa hồ là cái loại quỷ mơ hồ không để ý đến gì cả, sao hắn có thể giống cái loại người mà Triệu Nhã Nhu nói được, không đạt mục đích sẽ không dễ đàng buông tay, người như thế nói gì cũng không giống Diệp Lãng.
Hoàng Thượng từ đâu mà nhìn ra Thập Tam thiếu gia là người như thế? Không hiểu, hoàn toản không thể hiểu được!
Nhất định là ảo giác...
"Thật vậy sao?" Lý Nguyệt lẩm bẩm nói.
"Ta không ngại khi các ngươi hoài nghi phán đoán của ta, đến lúc đó các ngươi cứ đứng nhìn là được. Còn có, các ngươi có thể làm hắn bị thương, cho dù nứa sống nứa chết cũng được nhưng nhất định không thể để hắn chết!" Khi Triệu Nhã Nhu nói hết lời, ngữ khí trở nên vố cùng băng lãnh, làm cho người ta tin tưởng nếu ai dám cãi lại mệnh lệnh này thì nhất định chỉ có chết!
Có lẽ, không chỉ đơn giản là chết mà thôi!
Nhưng mà trong những lời của nàng, mọi người cũng sẽ không cảm thấy Triệu Nhã Nhu sẽ lo lắng cho Diệp Lãng, nếu lo lắng thì sao lại chỉ cần không chết là được?
Có điều nếu không lo lắng thì những chuyện trước kia sao giải thích được đây, sao giải thích lý do của lần yến hội này, sao giải thích sự cười đùa vui vẻ của Triệu Nhã Nhu, sao giải thích thái độ khác thường của Triệu Nhã Nhu với Diệp Lãng?
Chẳng lẽ vẻn vẹn chỉ vì nàng phải bắt được Diệp Lãng sao? Tựa hồ cũng chỉ có thể giải thích như vậy, đồng thời tựa hồ cũng không thuyết phục lắm...
Nhưng không thuyết phục lắm thì sao? Nếu nói Triệu Nhã Nhu quan tâm Diệp Lãng thì càng thêm khó thuyết phục, bọn họ lại là tù địch.
"Lĩnh mệnh!" Lý Nguyệt lập tức bày ra tư thái, một bộ cấp dưới đáp lại lời Triệu Nhã
Nhu, ở trước mặt Triệu Nhã Nhu, quả thật nàng là một cấp dưới, vừa rồi vì chuyện của Diệp Lãng làm nàng có chút phân tâm
Cho dù Triệu Nhã Nhu nói sai rồi, an bài sai rồi thì nàng cũng phải nghe theo, không được có dị nghị gì!
"Để tỉnh các ngươi thêm lần nữa, chỉ có thể bắt sống, nếu thật sự không được thì để hắn chạy thoát đi!" Triệu Nhã Nhu nói.
"??" Mọi người lại sửng sốt, chỉ có thể bắt sống thì họ còn hiểu được, nhưng cái câu cuối cùng kia "cứ để hắn chạy thoát" làm người ta khó hiểu, nhất là dưới tình huống như vậy thường sẽ nói là thà hủy diệt cũng không để người ta được đến hắn.
Có thể vì thân phận hiện tại của Diệp Lãng quá nhạy cảm, nếu có một phương nào giết hắn đều sẽ đưa đến phiền toái rất lớn, mà loại phiền toái này cũng không phải ai cũng có thể gánh vác được.
Ừ, hẳn là như vậy!
Mặc kệ Triệu Nhã Nhu nghĩ thế nào đi nữa, chuyện nàng mai phục người để bắt Diệp Lãng ngay bên cạnh Lý Nguyệt là chuyện trăm phần trăm, hơn nữa sẽ có rất nhiều cao thủ đi chấp hành, an bài tựa hồ còn hơn nhiều so với yến hội hôm nay.
Mà lúc này Diệp Lãng đã ẩn vào trong bóng đêm đế đô, không ai có thể tìm ra hành tung của hắn, trừ Lãnh Huyết Ngũ bên cạnh.
Về phần Lãnh Huyết Ngũ vì sao lại ở bên cạnh hắn cũng không phải vì nàng biết Diệp Lãng sẽ bay đến đây mà vì khi Diệp Lãng rời đi cũng đã thông tri nàng rồi.
"Tiểu Ngũ, chúng ta quay về đi, chuẩn bị bước tác chiến kế tiếp!"
"Cái gì? ở trong đấy xảy ra chuyện gì mà ngươi phải trốn ra? Chẳng lẽ ngươi đã bị phát hiện?" Lúc này Lãnh Huyết Ngũ còn chưa biết đã phát sinh chuyện gì, chỉ biết là Diệp Lãng dùng hình thức không bình thường rời khỏi hoàng cung, mà loại phương thức này, nói trắng ra là trốn đi!
"Ừ, bị phát hiện!" Diệp Lãng gật gật đầu, rất bình thản đáp, ngữ khí của hắn như nói một chuyện thật bình thường vậy.
"..." Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc một hối, sau đó nói: "Chúng ta lập tức rút lui!"
"Không cần! Bọn họ không thể tìm thấy ta, ta chỉ có một mình, mục tiêu quá nhỏ! Chuyện này cũng chưa chấm dứt, ta còn muốn tiệp tục nghĩ biện pháp, ngươi đi thông tri Lãnh Huyết Thất, ta đi thông tri Athena! Chúng ta gặp nhau tại Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu!" Diệp Lãng nói xong liền ẩn vào trong đêm, làm cho người ta không thấy được chút dấu vết nào.
Bí kỹ này, Lãnh Huyết Ngũ biết, Diệp Lãng cũng biết!
Mà liên hệ giữa hai người là Diệp Lãng học từ Lãnh Huyết Ngũ, có điều bây giờ Lãnh Huyết Ngũ đã không còn gì để dạy Diệp Lãng nữa rồi.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, chỗ này đám người Triệu Nhã Nhu biết rất rõ ràng nhưng lại sẽ xem nhẹ, bọn họ cũng không cảm thấy Diệp Lãng sẽ quay về Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu bởi nơi đó rất rõ ràng.
Có điều Diệp Lãng lại chọn lần nữa, đây chắc là vì nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
Lúc này Diệp Lãng thông tri Lãnh Huyết Thất cùng Athena lại đây, theo lý thuyết là một chuyện có điều nguy hiểm, nếu như bị phát hiện thì sẽ rất phiền toái
Bất quá lấy sự khôn khéo của Lãnh Huyết Thất cùng Athena thì các nàng sẽ không có khả năng bị người phát hiện, cho dù là Triệu Nhã Nhu cũng vậy!
Lúc trước đám người Diệp Lãng ở ngoài sáng, Triệu Nhã Nhu từ trong tối mà còn chưa phát hiện được, huống chỉ hiện tại Athena cùng Lãnh Huyết Thất càng phòng bị thêm thì càng không thể bị phát hiện.
Hơn nữa, lúc này hành tung của Diệp Lãng vẫn là một sự mê hoặc của đám người Triệu Nhã Nhu, nếu như có thể phát hiện ra đám người Athena thì cũng chẳng khác nào đã phát hiện được sự tồn tại của Diệp Lãng.
"Ta nói thiếu gia à, sao ngươi cứu thích chốn tầm hoa này vậy, tối khuya rồi còn gọi ta qua, ngươi muốn làm gì với ta?" Athena lặng yên xuất hiện trong Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, tìm được Diệp Lãng đang nắm trong sán, cười hì hì hỏi.
Trước khi qua Athena còn lo lắng đến tình huống của Diệp Lãng, bất quá chỉ lo lắng tình huống của hắn trong hoàng cung mà thôi, nàng sợ nhất là ở trong hoàng cung xuất hiện tình huống ngoài ý muốn gì, mà hiện tại Diệp Lãng lại hảo hảo đứng trước mặt nàng, tất nhiên không cần lo lắng gì nữa.
Chỉ cần người còn thì những chuyện khác có thể từ từ giải quyết!
"Ngươi đã đến rồi? Ngồi một lúc đi, đợi tiểu Ngũ các nàng đến đáy." Diệp Lãng cũng không động đậy, nhẹ nhàng nói.
Athena cũng không nói gì nữa, đi đến bên cạnh Diệp Lãng ngồi xuống, bậc thang bằng đá làm nàng cảm thấy có chút lạnh lẽo, bất quá có lẽ vì ở bên cạnh Diệp Lãng nên cái loại lạnh lẽo này cũng không sao cả.
Giờ khắc này Diệp Lãng đang nằm trên bậc thang đá, cũng không có bàn ghế gì!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Luyện Kim Cuồng Triều Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh -----oo0oo-----
Chương 541: Hành động một mình (2)
Dịch: Linhnhi
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Tỷ tỷ xinh đẹp
Nếu đổi thành người khác thì có lẽ sẽ không bồi Diệp Lãng không hình tượng ngồi xuống như vậy, cho dù lúc này không có ai cũng sẽ không làm như vậy.
Bất quá Athena lại không giống, cho dù lúc này có người khác thì nàng cũng sẽ ngồi xuống như vậy, nàng cũng không cảm thấy không có hình tượng bởi nàng là Hồ tộc, là Thú nhân tộc!
Thú nhân tộc cũng không nhiều quy cũ như nhân tộc, bọn họ càng thích gần với tự nhiên hơn, dưới tình hình chung đều ngồi trên chiếu cả, tình huống này khi Diệp Lãng ở Hố tộc bộ lạc cũng thường xuyên nhìn thấy rồi, mà hắn cũng thường xuyên ngồi dưới đất nói chuyện với Hổ Nữ.
"Thiếu gia, ngươi thành công sao?"
Kỳ thật Athena cũng muốn hỏi những lời này nhưng vẫn không muốn hỏi bởi nàng phát hiện lúc này, tựa hồ có được một bầu không khí yên lặng hiếm có, dùng cách nói khác là vô âm thắng hữu âm!
Cuối cùng, Athena không mở miệng, nàng không muốn đánh vỡ phần yên lặng này, điều này làm cho thể xác và tinh thần của nàng đều cảm thấy thoải mái yên lặng!
Athena không ra tiếng, Diệp Lãng cũng vậy, tất nhiên không phải hắn đang hưởng thụ sự yên lặng này, hắn chỉ thuần túy là ngần người, đợi Lãnh Huyết Thất đến.
Thời gian trôi qua từ từ, dần dần trôi qua trong bóng đêm tĩnh lặng, mãi đến hai nữ hài tử khác lặng yên xuất hiện.
Khi Lãnh Huyết Ngũ hai người đến, phát hiện Diệp Lãng và Athena đã ở đấy sẵn rồi, hình thành một hình ảnh rất kỳ lạ, lúc đó Athena đùa nghịch cái đuôi xinh xắn của mình, ngồi yên lặng bên cạnh Diệp Lãng.
Một cái là một thiếu nữ Hồ tộc có điểm yêu mị, mà một cái là một thiếu niên, bức tranh này nếu đưa lên địa cầu thì tuyệt đối sẽ là một cảnh Liêu Trai, yêu mị hồ ly tinh và mơ hồ thư sinh...
Bất quá không thể phủ nhận bức họa này còn có một loại đẹp khác thường, sẽ làm người ta bị lạc trong giây lát.
"Tiểu ngu ngốc, sao rồi?"
Rất nhanh Lãnh Huyết Thất liền trực tiếp hỏi, trên đường nàng đã biết một ít về tình huống Diệp Lãng chạy ra hoàng cung nên có điều sốt ruột hỏi.
"Tốt lắm, mọi người đều đến đông dù rồi, chúng ta bắt đầu thương lượng chuyện tiệp
theo đi!" Diệp Lãng ngồi dậy, nhìn tam nữ có điểm nghiêm túc nói.
Có điều sự nghiêm túc của Diệp Lãng tựa hồ có người cũng không thèm để ý đến, trực tiếp mở miệng nói chuyện, kéo vấn đề lại.
"Thương lượng cái gì? Ngươi cứ nói cho chúng ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã, vì sao ngươi lại bị Triệu Nhã Nhu phát hiện, sao lại chạy ra khỏi hoàng cung." Bây giờ Lãnh Huyết Thất chỉ muốn biết khi Diệp Lãng đến hoàng cung, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Kỳ thật rất đơn giản, Athena ngươi nói đúng vậy, Triệu Nhã Nhu đã sớm phát hiện ra thân phân của ta, ngay từ đầu đã phát hiện rồi!" Diệp Lãng không sao cả nói, giải thích này cũng là điều tất yếu.
"Quả nhiên là vậy! Ta đã cảm thấy có điểm kỳ quái mà, có điều ta vẫn cảm thấy có điểm quái, vẫn không thể nghĩ ra được vì sao lại thể. nếu nàng đã sớm phát hiện ra ngươi thì hẳn đã sớm động thủ với ngươi rồi, vì sao phải chờ đến bây giờ?" Athena khẽ nhíu mày.
"Kỳ thật rất đơn gián, trước đó nàng không có tuyệt đối nắm chắc bắt lấy được ta, cho nên rõ ràng coi như không biết ta!" Diệp Lãng trả lời, đáp án này kỳ thật là Triệu Nhã Nhu nói, mà hắn cũng cảm thấy chính xác nhất.
"Hẳn là như vậy! Đã đi vào hoàng cung tức là đã tiến vào địa bàn của nàng, nàng muốn bắt ai thì dù cho là Thiên cấp cao thủ cũng khó chạy thoát, thiểu gia, sao ngươi trốn ra được?" Athena nhìn về phía Diệp Lãng, cảm thấy việc hắn trốn được ra ngoài là một chuyện rất không bình thường.
"Đồ tiểu hồ ly tinh vô lương tâm nhà ngươi, có phải ngươi ước gì ta bị nàng bắt lấy, bị nàng giam lỏng, tra tấn cả đời không?" Diệp Lãng tức giận nói, phản ứng của Athena làm hắn cảm thấy thật buồn bực.
"Không phải a, sao ta nỡ để thiếu gia ngươi bị nắm, bị tra tấn. Cho dù ta bỏ được thì tiểu hổ nữ cũng luyến tiếc a, đến lúc đó, nếu nàng biết ngươi bị bắt đi từ trong tay ta thì không tìm ta liều mạng mới là lạ!" Athena lập tức nói, hơn nữa trong ngôn ngữ có chút ám muội, nhưng nàng vẫn biếu hiện như thường.
Bởi nàng cảm thấy cái loại ám muội này cũng chỉ là giữa Diệp Lãng và tiểu Hổ Nữ, có liên quan gì đến nàng đâu, về phần luyến tiếc của nàng thì loại tình cảm này giống như thích bản thân Diệp Lãng vậy, đương nhiên, cái loại thích này không phải thích giữa quan hệ nam nữ.
"Ta biết, cho nên ta mới chạy ra đến đây, ta sẽ không để Hổ Nữ luyến tiếc." Diệp Lãng cười nói.
“...”
,"Ngưoi nói cho ta biết, ở trong hoàng cung xảy ra chuyện gì?" Athena lại hỏi nàng muốn biết càng nhiều để có thể càng dễ giúp Diệp Lãng giải quyết vẫn đề hơn.
"Cái này... ta đi vào hoàng cung, tìm Triệu Nhã Nhu ăn cơm trưa một chút..." Diệp Lãng bắt đầu tự thuật, bất quá vừa nói đến đây đã bị Lãnh Huyết Thất đánh gảy.
"Cái gì? Ngươi ăn cơm trưa cùng nàng?"
"Ừ! Nàng chuẩn bị cơm trưa cho ta nên ta cũng ăn một chút." Diệp Lãng gật gật đầu đáp.
"Trước kia ta nói với ngươi thế nào, đã bảo ngươi đừng ăn bậy những thứ Triệu Nhã Nhu đưa cho ngươi, nếu bị hạ độc thì sao giờ?" Athena lên tiếng, oán trách Diệp Lãng sao không nghe lời.
"Ta biết mà, có điều ta là bách độc bất xâm a, hơn nữa, vì an toàn của Lý Nguyệt, trước đó ta cũng để Triệu Nhã Nhu tự mình ăn trước một chút, không có vấn đề." Diệp Lãng giải thích nói.
"..." Đầu óc tam nữ hiện ra tình cảnh lúc đó, các nàng có thể tưởng tượng được cái loại tiểu Nữ Hoàng cao cao tại thượng như Triệu Nhã Nhu lại bị Diệp Lãng coi như người thủ ăn, tình huống kia nhất định rất khôi hài.
Mà nếu các nàng biết Diệp Lãng trực tiệp nói rõ chuyện này thì biểu tình nhất định sẽ phong phú hơn một chút!
"Sau đó ta liền ước hội cùng Lý Nguyệt ở Ngự Hoa Viên một chút, ta dùng một câu chuyện tình đẹp làm cho nàng cảm động, rốt cục đã đáp ứng đưa Thiên Cơ Giáp cho ta, có điều cuối cùng lại bị Triệu Nhã Nhu phá hủy. Sau đó ta liền tham gia yến hội của Triệu Nhã Nhu, kết quả, sau khi chấm dứt nàng liền trở mặt với ta, ta bỏ chạy!" Diệp Lãng tiệp tục nói, hắn đơn giản nói qua tất cả mọi chuyện một lần.
Đúng vậy, quả thật rất đơn giản, không có chỉ tiết nào cả!
"... Tốt lắm, đại khái ta cũng đã biết rồi, nhưng sao ngươi trốn ra được, nàng phái bao nhiêu ngươi bắt ngươi?" Athena cũng không hỏi nhiều những thứ khác, bây giờ không phải là lúc.
Tuy lời của Diệp Lãng đơn giản nhưng cũng để lộ ra một tin tức là tình cảnh hiện tại của mọi người cũng không phải tốt lắm, rất có thể sẽ bị Triệu Nhã Nhu tìm được, không cho phép nhiều chuyện.
Nếu mỗi chuyện đều nói thì trăm phần trăm Diệp Lãng sẽ bị phát hiện, bây giờ là nhiều lời một hồi sẽ có thân một ít tỷ lệ bị phát hiện!
"Triệu Nhã Nhu quả thật rất biến thái, cơ hồ đã tính toán hết tất cả đường lui của ta, bất quá may mà, thực lực của ta cao cường, trốn ra khỏi vòng vây thắt chặt của họ, lúc đó..." Diệp Lãng tự khen mình vài câu xong bắt đầu tỉ mỉ nói tình huống lúc đó!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Luyện Kim Cuồng Triều Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh -----oo0oo-----
Chương 542: Hành động một mình (3)
Dịch: Linhnhi
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Tỷ tỷ xinh đẹp
Lại nói, bây giờ các nữ tử mới cảm thấy đau đầu, bây giờ mới thật sự cảm nhận được sự khùng bổ của Triệu Nhã Nhu, đồng thời cũng cảm thấy ngoài ý muốn về năng lực phản ứng và thực lực của Diệp Lãng.
Ba người đều cảm thấy Diệp Lãng là cái loại quỷ mơ hồ dần đần độn độn, dưới tình huống như vậy hẳn là mơ mơ màng màng bị bắt lấy mà vẫn chưa kịp phản ứng.
Tin rằng đây không chỉ là ý tưởng của ba nàng mà rất nhiều người đều nghĩ như vậy. Lúc trước chẳng phải những người kia cũng cho là thế sao? Kết quả bọn họ đều phát hiện mình đã sai lầm rồi.
Mà lúc này tất cả mọi người mới nhớ đến, lúc trước Diệp Lãng một mình ngăn sóng dữ, dưới sự vây quanh đuổi bắt của đại quân mà bình yên dần người rời đi.
Trước kia, có người còn có chút dị nghị với điều này, cảm thấy có điểm khoa trương thì bây giờ cũng đã ngậm miệng lại.
"Cũng may ngươi trốn ra được, chỉ cần trốn được là tốt!" Athena vỗ vỗ ngực, tựa hồ mất đi một tảng đá lớn đè nặng, khi nghe Diệp Lãng tường thuật quả thật nàng cảm thấy rất lo lắng!
Tuy rằng nàng biết Diệp Lãng đã ở trước mặt mình, không có việc gì nhưng vẫn không nhịn được có cảm giác hết hồn.
"Trên thế giới này hẳn là không ai có thể bắt được ta, tuy thực lực của ta không phải cực mạnh nhưng chuyện như di chuyển chiến lược tuyệt đối là cực mạnh." Diệp Lãng có điểm kiêu ngạo nói, nếu mọi người hiểu ý của hắn nhất định sẽ cảm thấy không nói gì được nữa, cái này có gì mà kiêu ngạo.
"Di chuyển chiến lược?" Athena có điểm mơ hồ hỏi.
Diệp Lãng nghiêm túc nói: "Di chuyển chiến lược, từ này rất thâm ảo, chính là phá vây, lui lại..."
“…”
"Nói khó nghe hơn một chút chính là chạy trốn! Còn di chuyển chiến lược nữa..." Athena tức giận nói.
"Khụ khụ..." Diệp Lãng ho khan vài tiếng, cũng không phủ nhận gì.
"Tốt lắm, tạm thời không nói đến cái này, vấn đề hiện tại chính là chúng ta làm sao để lấy được Thiên Cơ Giáp đây, hiện tại Lý Nguyệt đã phát hiện, muốn lấy được Thiên Cơ Giáp từ trên người nàng là rất khó, chăng lẽ lại quay về, đến luyện kim phòng thí nghiệm tìm sao?" Athena cau mày nói.
"Vấn đề này không cần thương lượng nữa, ta đã có quyết định. Hôm nay gọi các ngươi đến là muốn nói cho các ngươi biết một việc, sau này ta muốn hành động một mình, các ngươi chỉ cần để ý chờ nhận tin tức là được!" Diệp Lãng nhìn bầu trời đêm, lẳng lặng nól
Lời của hắn rất bình tĩnh nhưng lại làm cho ba nữ hài nhảy đựng lên!
"Cái gì?! Ngươi phải hành động một mình? Không được, tuyệt đối không được, sao chúng ta có thể để ngươi đi một mình còn mình ngồi chờ tin tức được, tuyệt đối không thể!" Athena lắc đầu phản đối, ngữ khí vô cùng kiên quyết.
"Hiện tại các ngươi cũng không giúp gì được, mà quan trọng nhất là, các ngươi không thể bị bại lộ, nếu không sau đó Triệu Nhã Nhu nhất định có thể đoán trước được mục đích của ta, như vậy khi ta di chuyên chiến lược sẽ gặp phải trở ngại!" Diệp Lãng cười nói, "Hồ ly tinh, ta biết ngươi sẽ không quên đi như vậy nên mới gọi ngươi đến giáp mặt nói cho rõ ràng. Nhớ kỹ, sau này thân phận của ngươi chỉ là đặc phái viên ngoại giao của Hồ tộc, ngoài ra không còn gì khác!"
Athena ngây người một chút, vốn nàng muốn tiếp tục phản đối nhưng nghe thấy lời Diệp Lãng liền ngây cả người ra, nàng có điểm không rõ ý tứ của Diệp Lãng, đây là đặc thù chiếu cố sao?
Mặc kệ nói gì thì nói, ít nhất cũng nói lên ở trong lòng Diệp Lãng, Athena cũng không phải cái loại nhân vật người qua đường giáp, ít ra cũng có một ít địa vị, là cái loại người hắn sẽ quan tâm
Có lẽ đây là chuyện mà Athena cảm thấy có giá trị nhất bởi có thể làm cho Diệp Lãng, kẻ mơ hồ và có điểm vô lương tâm này quan tâm cũng không có mấy người!
Athena có thể nhận được phần quan tâm đặc thù này kỳ thật cũng không phải ngẫu nhiên. Một đường chiếu cố, hao hết tâm tư bày mưu tính kế cho Diệp Lãng, chuyện này cũng đã dù nhận được hồi báo từ Diệp Lãng.
"Có điều..." Athena tam nữ vẫn có điểm lo lắng.
"Yên tâm đi, tình huống như thế ta vẫn có thể đào tầu, bây giờ ta có chuẩn bị thì càng đơn giản hơn! Tin tưởng ta, trên cái thế giới này còn không có chỗ nào có thể vây ta được." Diệp Lãng cười nói.
"Vậy ngươi định làm thế nào?" Athena hỏi.
"Đến lúc đó các ngươi sẽ biết, khi các ngươi thu được tin tức thì nhớ kỹ, không cần có dị động gì cả!" Diệp Lãng lại dặn dò, hắn không muốn Lãnh Huyết Ngũ cùng Athena bại lộ.
"Vậy ngươi cẩn thận một chút, có chuyện thì cứ đến tìm ta, mặc kệ là chuyện gì ta cũng sẽ giúp ngươi!" Cuối cùng Athena nhìn Diệp Lãng, đáp ứng chuyện này. Kỳ thật nàng không muốn đáp ứng nhưng nàng có thể cảm thấy một loại quyết tâm trong ngữ khí của Diệp Lãng, chính sự quyết tâm này làm cho nàng không có cách nào phản đối.
"Tiểu Ngũ, ngươi đừng vụng trộm đi theo ta đấy."
"Yên tâm, ta sẽ không! Nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì ta sẽ dùng hết biện pháp vãn hồi, nếu ngươi chết, ta sẽ giết tất cả những người đối phó ngươi." Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói, tựa hồ không có chút cảm tình nào, thật giống như nói một chuyện rất bình thường vậy.
Đối với việc này, Lãnh Huyết Thất cùng Diệp Lãng cũng đã quen rồi, bọn họ biết tính cách của Lãnh Huyết Ngũ là như vậy, cho dù gặp được chuyện lỏn hơn nữa thì nàng cũng sẽ lãnh đạm như vậy.
Mà Athena còn có điểm chưa quen, nghi hoặc nhìn Lãnh Huyết Ngũ.
"Tốt lắm, cứ như vậy đi, tất cả giải tán! Ngày mai các ngươi đều đi làm chuyện của mình đi, ta sẽ giải quyết chuyện ở đây trong vài ngày, ta không muốn kéo dài nữa, sớm chữa khỏi cho phụ thân Hổ Nữ đi thôi." Diệp Lãng nhìn bầu trời đêm nói.
Xắt!”
Tam nữ đáp, sau đó các nàng biến mất trong màn đêm, trở lại nơi vốn dĩ là của các nàng, từ giờ phút này đến khi hết chuyện, các nàng cũng sẽ không có liên hệ gì với Diệp Lãng.
Hiện tại Diệp Lãng cũng chỉ còn một mình hắn, bất quá như vậy với hắn mà nói chưa chắc đã không phải là chuyện tốt, một mình thì ngược lại, có một số việc càng dễ lắm hơn một chút.
"Hắn định làm thế nào? Đi tìm Lý Nguyệt? Hay đi Diệp Trạch?"
Vấn đề này quấy nhiễu Athena trong vài ngày sau đó, nàng cảm thấy hai cái đều có khả năng, mà trong đó tựa hồ khó khăn cũng không thấp. Lại nói, hiện tại đi tìm Diệp Lãng phải khó khăn hơn một chút.
Đúng vậy, Triệu Nhã Nhu cũng không biết trong luyện kim phòng thí nghiệm của Diệp Lãng còn một kiện Thiên Cơ Giáp, nếu không nhất định nàng sẽ tăng thêm, nhân thủ đến Diệp Trạch, cũng sẽ an bài mai phục không kém gì bên cạnh Lý Nguyệt.
Mà hiện tại tất cả mọi người đều không biết chuyện này nên tiêu điểm đều đặt trên người Lý Nguyệt, chỉ dùng Lý Nguyệt làm mồi dụ dỗ Diệp Lãng xuất hiện, đặt tất cả tầm mắt và tinh lực lên người nàng.
Cho nên nói, hiện tại muốn lấy Thiên Cơ Giáp trên người Lý Nguyệt thì phiền toái hơn nhiều so với Diệp Trạch.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Luyện Kim Cuồng Triều Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh -----oo0oo-----
Chương 543: Ái tình cố sự (1)
Dịch: Linhnhi
Nguồn: Sưu Tầm
CV + Edit Text: Tỷ tỷ xinh đẹp
Nếu nói Diệp Lãng có thể lo lắng đến điểm này thì nhất định hắn sẽ lựa chọn trực tiếp đi Diệp Trạch, nhưng hắn có thể nghĩ đến nhân tố này sao? Có lẽ a.
Mặc kệ nói gì thì nói, ngày hôm sau, tất cả mọi người nhận được một tin tức, có lẽ hẳn là nói như vậy, một ít người tin tức linh thông, nứa đêm đã nhận được tin tức này rồi.
Đây là một tin tức làm cho rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn, đồng thời cũng làm cho đại bộ phận người cảm thấy khiếp sợ cùng hưng phấn, mà tin tức này tất nhiên là việc Diệp Lãng xuất hiện ở Hoàng Thành.
Ở trong Hoàng Thành, tùy nơi đều có thể nhìn thấy có người đứng tụm năm tụm ba thảo luận về Diệp Lãng, đúng vậy, không biết bao nhiêu cái góc.
"Các ngươi có biết không, Thập Tam thiếu gia đã trở lại!" Một người rất hưng phấn nói, mà người hưng phấn tựa hồ không phải chỉ vì lắm chuyện mà càng nhiều hơn là bọn hắn muốn thấy Diệp Lãng trở về.
Nhân khí của Diệp Lãng trong Tường Không Hoàng Thành cũng không phải bình thường, có rất nhiều người muốn hắn trở về, có điều vì Triệu Nhã Nhu nên bọn họ cũng biết đây là chuyện không thê.
Cũng vì đây là chuyện không thể nên bọn họ càng chờ mong hơn, hiện tại đột nhiên Diệp Lãng trở lại thì bảo sao họ không hưng phấn đây.
"Cái này ta đã sớm biết rồi, ta còn biết hắn đã sớm đến, hơn nữa còn tham gia hoạt động vây săn." Một người nói, tựa hồ chuyện của Diệp Lãng đã truyền ra khắp thành, đã có không ít người biết về những hành vi của Diệp Lãng.
"Vậy các ngươi có biết Thập Tam thiếu gia dùng thân phận gì không?" Có người rất là thối thí hỏi, hắn cho rằng vấn đề này người ta sẽ không biết, có điều hắn sai lầm rồi, lúc này ai mà không biết.
"Biết, hình như là một cái Hồ tộc, tên có chút khó đọc, gọi là gì Ford * Fox, lúc trước còn tưởng rằng là Fox gia tộc, không ngờ lại là Thập Tam thiểu gia giả trang."
"Ta nói hèn gì lúc trước, Fox công tử kia lại ngưu như vậy, trực tiếp đánh Lý Ngạn bay ra khỏi Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, hóa ra là Thập Tam thiểu gia tự thân xuất mã, tên hỗn đản Lý Ngạn thật đúng là chẳng ra gì, thừa dịp Thập T am thiểu gia không ở lại động đến đồ của Thập Tam thiếu gia, thật đúng là xứng đáng!" Có người nghiến răng nói, đối với việc Lý Ngạn xâm chiếm tài sản của Diệp Lãng, bọn họ đều cảm thấy rất bất bình.
Có lẽ cũng vì vậy mà nhân khí của Lý Ngạn ở Tường Không Hoàng Thành trong khoảng thời gian này giảm rất mạnh, rất nhiều người đều ở ngoài mặt hoặc sau lưng xa lánh hắn.
Đối với kết quả này, Lý Ngạn hận đến nghiến răng nghiến lợi. Giống nhiều người khác, hắn cũng không ngờ trong dân chủng, Diệp Lãng lại có danh vọng cao đến vậy, cũng được nhiều người kính yêu đến thế.
"Ừ, hắn rất xứng đáng, hắn nghĩ đến hiện tại Lý gia đắc thế là có thể vô pháp vô thiên, đã vậy còn lớn mật đi xâm chiếm Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu của Thập Tam thiếu gia! Ai, thật sự là hoài niệm Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu lúc trước, có rất nhiều tài nữ giai nhân, cả Liễu Phi Yên giờ cũng đã ở Diệp Thành..."
"Nói thật Diệp Thành cũng rất không sai, lần tước ta đi ngang qua, bộ đáng của Liễu Phi Yên bây giờ thì tuyệt đối các ngươi không thể tưởng tượng nổi..."
"Cái gì cái gì..." Khi nam nhân nói đến chuyện này thì tổng hội sẽ đi nghiên cứu, hỏi thăm một chút, cho dù hiện tại có thảo luận chuyện gì đi nữa cũng vậy.
"Khụ khụ, có lẽ các ngươi còn chưa biết một chuyện, đây là ta mất rất lớn công sức mới hỏi thăm được, chuyện này với chúng ta có lẽ là một chuyện tốt, đến lúc đó có lẽ Thập Tam thiếu gia sẽ thật sự ở lại đây." Có người thấy đề tài lệch khôi quỹ đạo liền ra tiếng, muốn kéo đề tài trở về.
Làm một người bát quái chuyên nghiệp thì khi cần phải lên được tác dụng, phải cho người khác tiếp tục nhiều chuyện tiếp!
"Chuyện tốt gì? Chẳng lẽ nói là Thập Tam thiếu gia theo đuổi Lý Nguyệt tiêu thư sao, chuyện này chúng ta cũng biết, có điều ai cũng biết là Thập Tam thiểu gia có mục đích khác, lại nói tiếp lần này Thập Tam thiếu gia thật đúng là vô lương tâm, đi lường gạt cảm tình của Lý Nguyệt tiểu thư..."
Uy lực của đám bát quái quần chúng quả thật mạnh mẽ, ngay cả tin tức này cũng biết, nếu để Lý Nguyệt biết nhất định sẽ hận Diệp Lãng. Bất quá nàng cũng đã sớm hận đến nghiến răng rồi.
Đối với tin tức này, mọi người cũng cảm thấy nếu là sự thật thì cũng không sao, chỉ cần Thập Tam thiếu gia đối tốt với Lý Nguyệt thì lừa một chút cũng không sao cả, kỳ thật hai người cũng rất xứng đôi.
"Không phải, cho dù Lý Nguyệt tiểu thư có thể ở cùng một chỗ với Thập Tam thiếu gia thì làm được gì? Nàng có thể thay đổi quyết định của Nữ Hoàng sao? Đừng quên, nguyên nhân chủ yếu mà Thập Tam thiểu gia không thể trở về là gì!"
"Là vì Nữ Hoàng hiện tại..." Mọi người lập tức nói ra đáp án, đáp án này ai cũng biết cả, mà trải qua người khác nhắc nhở bọn họ mới chú ý đến vấn đề này.
Đúng vậy, nếu chỉ là Lý Nguyệt và Diệp Lãng ở cùng một chỗ thì kết quả vẫn vậy, Diệp Lãng vẫn sẽ không quay về đây.
"Vậy là chuyện gì có thể làm cho Thập Tam thiểu gia lưu lại, ai có thể thay đổi tâm của Nữ Hoàng bệ hạ? Phải biết rằng, nàng cũng không phải người bình thường..."
"Cái này... Ai cũng không thể thay đổi tâm của Nữ Hoàng bệ hạ!" Người nọ bắt đẩu thừa nước đục thả câu, không tiếp tục nói nữa.
"Gớm..." Có người khinh bỉ người này.
"Khụ khụ, bởi vì chuyện này có liên quan với Nữ Hoàng!"
"Cái gì? Ngươi nói chuyện này có liên quan cùng tiểu Nữ Hoàng kia?"
"Đúng vậy! Có liên quan với nàng! Hơn nữa nếu ta nói ra chuyện này thì tin rằng không ai tin cả!" Người nọ lại nhân cơ hội bán một cái nút, bất quá lần này hắn lại chiếm được thứ hắn mong muốn.
"Cái gì?" Cơ hồ tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên, muốn biết chuyện này là sao.
"Nói cho các ngươi biết a, chuyện này phải cẩn thận một chút, đừng quá đường hoảng, nếu không nhất định Nữ Hoàng sẽ nghiêm trị, thủ đoạn của nàng thì các ngươi cũng biết rồi đấy, không muốn nhận lấy chứ?"
"Không!" Tất cả mọi người lắc đầu.
"Chuyện này có quan hệ với Nữ Hoàng, từ mặt ngoài thấy, quan hệ giữa Nữ Hoàng và Thập Tam thiếu gia cũng không phải đơn giản chỉ là quan hệ đối địch, tựa hồ còn có một đoạn cố sự bị quên đi."
"Cố sự gì?"
"Không biết, chuyện này có điểm không nói rõ được, cũng chỉ có thể biết một chút từ thái độ lúc nhò của Nữ Hoàng với Thập Tam thiếu gia, chỉ có hỏi người trong cuộc mới biết được, bất quá tin rằng Thập Tam thiếu gia đã quên..."
“…”
"Không hổ là Thập Tam thiếu gia, chuyện này cũng có thể quên, mà như vậy cũng có nghĩa là trên cơ bản không có cách biết chuyện này, tiểu Nữ Hoàng sao có thể nói chuyện này cho người khác biết.
"Các ngươi cũng biết Thập Tam thiếu gia cùng tiểu Nữ Hoàng đều tham gia đợt vây săn kia, sau vài ngày bọn họ liền gặp nhau, cũng không phải cố ý mà vẻn vẹn chỉ là trùng hợp, điểm này những người chung quanh cũng đã chứng minh rồi. Mà vốn bọn họ đụng vào một chỗ, nếu không bùng nồ chiến tranh cũng không thể ở chung một chỗ được, mà Thập Tam thiếu gia cũng có ý tứ theo đuổi tiểu Nữ Hoàng!"
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina