Hiện nay Tiêu Viêm đã mười bốn tuổi. Theo như hai năm đấu khí của Tiêu Viêm trở về tam đoạn đấu khí cùng với Tiêu Kiếm được xưng hai phế vật của Tiêu gia nhưng có ai biết Tiêu Viêm hiện nay đã bước vào Kim đan trung kỳ tương đương với lục tinh đấu vương nhưng nếu phải chiên thật sự sức mạnh của hắn tiến về đỉnh phong đấu vương không quá đáng. Tiêu Kiếm thì sắp đột phá nhảy vào Hợp Thể Kỳ. Thức lực hắn tương đương với đấu tôn nhất tinh. Đặc biệt Nhã Phi tốc độ làm cho hắn phải choáng váng, giờ nàng đã là Kim đan trung kỳ, Tiêu Kiếm há hốc mồm nhìn về phía nàng.
Điều làm hắn vui mừng không chỉ có thế mà Tiêu Chiến cũng sắp đột phá kim đan vào nguyên anh. Còn Mẫn Lan mẫu thân đột phá vào nguyên anh sơ kỳ tương đương với tam tinh đấu hoàng. Có vẻ như phụ thân hắn khá bận rộn với áp lực từ công việc trong tộc lên tốc độ so với Tiêu Mẫn Lan tốc độ chậm hơn một chút. Thông tin về Ẩn đội không tệ lắm một số tên đạt được kim đan sơ kỳ, một số tên khác võ tu thì cũng đạt đến cấp năm sơ kỳ. Có vẻ như trong một số bọn họ có khá nhiều thiên tài. Tiêu Kiếm đang ngẫm nghĩ có lẽ sắp đến lúc thả họ ra lịch lãm.
Mễ Đặc Nhĩ gia tộc phòng đấu giá, Ô Thản Thành.
Một thanh niên ngực cởi trần đang nằm ngủ. Thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp ăn mặc một bộ áo quần khá mảng và trong suốt thân hình cực kỳ mê người. Nàng đang dùng một ngọn tóc đưa lên mũi gẩy gẩy lên mũi của thanh niên đang ngủ.
“Hắt xì...” Thanh niên đột nhiện hắt hơi ra một tiếng. Hắn mở mắt nhìn thấy thiếu nữ đang cầm trong tay ngọn tóc nhìn hắn cười. Trong nụ cười của nàng bao hàm sự vui vẻ cùng hạnh phúc thỏa mãn. Tiêu Kiếm lúc này khẽ cau mày giả vờ tức giận kéo thiếu nữ lại về phía mình vỗ lên mông nàng phát ra mấy tiếng ba ba khá lớn: “Dám trêu chọc lão công à...”
“A” Thiếu nữ bị đánh yêu có chút dãy dụa phản kháng nhìn hắn: “Lão công ta biết lỗi rồi, chàng tha cho ta đi mà. A...” Bị đánh vào mông có chút đau nhưng bất quá từ mông nàng truyền lại cho nàng cảm giác có chút mê mẩn. Khuôn mặt thiếu nữ khẽ đỏ lên.
Tiêu Kiếm bắt đầu hồn lên môi nàng. Đôi môi đỏ mọng của nàng bị Tiêu Kiếm nhanh chóng chiếm đoạt. Hắn tách hàm răng nàng ra tiến tới cuốn hút lấy chiếc lưỡi thơm tho của nàng. Thiếu nữ cũng nhanh chóng đáp lại nụ hôn của nam tử. Hai người bắt đầu cuốn lấy nhau. Khi nụ hôn kết thúc giữa miệng hai người hình thành một tuyến nước bọt kéo trông cực kỳ dâm mỹ.
“Nhã Phi ta muốn nàng...”
“A” Nhã Phi hét lên một tiếng: “Lão công buổi sáng Nhã Phi còn phải chủ trì buổi đấu giá!”
“Kệ đi” Tiêu Kiếm từ chối cho ý kiến: “Để Lâm Bảo thay thế nàng đi”. Lâm Bảo là một người mới được Nhã Phi thuê thay thế nàng tham gia đấu giá nếu như nàng quá bận. Ngoài ra giờ Nhã Phi còn là chủ một cửa hàng lớn ở Ô Thản thành chuyên bán đồ lót phụ nữ cùng với một cửa hàng bán đan dược chăm sóc sắc đẹp cho phụ nữ nên thời gian mà nàng dành cho đấu giá giờ khá là ít.
Hắn dành cả buổi sáng để chinh phạt Nhã Phi. Lúc này cả người Nhã Phi đã đẫm mồ hôi. Tiêu Kiếm vẫn ở đằng sau ôm lấy nàng, tiểu bảo bối của hắn vẫn nằm gọn trong người nàng. Nàng thấy Tiêu Kiếm không muốn rút ra lên rất bức mình. Dùng tay túm mạnh lấy hai hạt khá to kia.
Tiêu Kiếm khóc ra nước mắt nhăn nhó nhìn Nhã Phi: “Ái, ái... Lão bà nàng, nàng làm gì vậy!?”
Nhã Phi bực mình hừ lạnh một tiếng: “Còn không rút nó ra khỏi người ta. Vật đáng chết này suýt làm người ta chết mệt... Hừ...” Nói đến đây Nhã Phi lại bóp mạnh hơn chút làm Tiêu Kiếm sắc mặt càng khó coi.
“Ái, ái... đau...” Tiêu Kiếm hét lên một tiếng: “Cẩn thận tiểu Kiếm Kiếm của ta. Nàng không sợ nó có vấn đề gì Tiểu Nhã Phi của nàng sẽ phải ở góa cả đời a?” Tiêu Kiếm bất đắc dì rút Tiểu Kiếm Kiếm ra. Từ trong động của Nhã Phi chảy ra một thứ dịch trắng trắng.
Nhã Phi nhìn tiểu Kiếm Kiếm vẫn nhất trụ kình thiên thẳng đứng 12h nàng không đành lòng nhìn Tiêu Kiếm. Nhã Phi túm lấy nó: “Nó vẫn còn cứng như vậy sao?”
Nghe thấy thế thì Tiêu Kiếm thở dài gật đầu. Nhã Phi thấy vậy đành lòng cúi đầu xuống. Nàng bắt đầu vuốt ve Tiểu Kiếm Kiếm rồi vục mồm vào bắt đầu liếm láp nó. Tiêu Kiếm cả người run rẩy hứng phấn. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, thân hình mê người kia cùng với cái miệng đỏ nhỏ nhắn xinh xắn kía nàng hắn không khỏi rên nên bắn một bả tinh nguyên nòng với miệng nàng.
“Khu, khụ...” Nhã Phi bất ngờ nuốt phải số lượng tinh nguyên không khỏi bực mình quát nhẹ: “Đáng chết!” Tiêu Kiếm chỉ mỉm cười nhìn nàng.
...
Sau khi tắm nằm hai người ngồi trên ghế bắt đầu nhàn nhã uống trà. Tiêu Kiếm đột nhiên lên tiếng: “Ta sắp phải rời khỏi đây một thời gian ngắn!”
“Cái gì?” Nhã Phi mắt to nhìn hắn: “Chàng, chàng phải rời khỏi Ô Thản Thành ư?”
“Ân” Tiêu Kiếm khẽ gật đầu: “Ta định rời khỏi đây trong khoảng thời gian ngắn. Chắc khoảng ba bốn tháng” Tiêu Kiếm hắn sắp xếp thời gian khoảng bốn tháng nữa là Tiêu gia bước vào lần nữa kiểm tra cùng là Tiêu Viêm đạt được 15 tuổi đi.
“Ngã” Nhã Phi có chút mất mát: “Lâu như vậy!” Nói đến đây Nhã Phi lên tiếng giọng nói đầy quan tâm: “Chàng muốn đi đâu?”
“Có lẽ ma thú sơn mạch!”
“Nga”
Tiêu Kiếm thở dài một hơi: “Lần này ta cần tâm cảnh để đột phạt, ta là phân thần kỳ đỉnh phong cần một tia đột phá!” Thật ra thì Tiêu Kiếm hắn cần quái gì tâm cảnh hay không tâm cảnh để đột phá có giống như Tiêu Viêm hay cùng với người khác đâu. Hắn cứ thế là tiến thẳng không gặp bình trướng. Hắn đi lần này là có cái kế hoạch riêng.
“Vậy sao” Nhã Phi trả lời có một chút khó khăn: “Bao giờ chàng đi!?”
“Có lẽ là sáng ngày mai?”
“Nga” Nhã Phi giật mình: “Sớm vậy sao?”
“Ân” Tiêu Kiếm gạt đầu một cái. Nhã Phi cũng biết ý nên không có phản đối. Nàng chỉ đành phải dành cả ngày hôm nay ở bên hắn. Tiêu Kiếm cùng dành tất cả hôm nay vì nàng.
Sáng ngày hôm sau.
Nhìn Nhã Phi nằm trên giường, Tiêu Kiếm khẽ hôn lên tràn nàng một cái hắn mặc chiếc áo da màu đỏ vào. Lưng gắn nên một thanh kiếm dài. Tiêu Kiếm mở cửa ra khẽ khép cửa vào. Hắn không chú ý khi hắn khép cửa Nhã Phi đã tỉnh nhìn về phía trước khẽ nói: “Đi bình an!”. Tiêu Kiếm nhìn về phía Ma thú sơn mạch tung mình lên không phi hành thẳng hướng mà bay đến.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Một đường phi hành thẳng hướng Ma Thú sơn mạch. Nhìn phía dưới thôn trấn, trấn này không ngờ gần vùng Ma Thú sơn mạch lại có thể tấp nập như vậy, hàng đoàn người luôn luôn đi đi lại lại. Tiêu Kiếm giờ khôi phục lại khuôn mặt vốn dĩ của bản thân. Hắn ở trên không trung nhìn về phía dưới thì thấy xuất hiện trước trần một cái bảng nhỏ trên đó ghi ba chữ: “Thanh Sơn trấn”
Tiêu Kiếm từ trên không trung hạ xuống. Mọi người hốt hoàng nhìn về phía hắn: “Ngự không phi hành đấu tông cường giả!”
“A, a, không ngờ đấu tông cường giả lại trẻ như vậy?”
“Suỵt, ngươi thì biết gì biết đâu đó là mấy lão bất tử thì sao. Ta nghe nói mấy lão bất tử hay dùng phục dụng đan dược để giữ lại khuôn mặt như hồi trẻ!”
“Thật sao?”
“Một đấu tông cường giả đến Thanh Sơn trấn này làm cái gì?”
“Ai biết?”
...
Tiêu Kiếm khi đi đến thì đầy các câu nói về hắn. Nhưng hắn không quan tâm. Hắn giảo quanh mọi nơi. Nhìn khắp trấn nhỏ. Trấn nhỏ này có kiểu thiêt kế giống như hình chữ nhật vậy. Các căn nhà thiết kế theo kiểu phong cách giống như của Trung Quốc cổ xưa với hai con đường cái chính vuông góc với nhau. Một con đường cái đâm thẳng về phía trước hướng đến Ma Thú sơn mạch. Tiêu Kiếm vừa đi vừa quan sát xung quanh. Kiểu ăn mặc kỳ dị của hắn làm mấy người khá là lạ.
Đột nhiên Tiêu Kiếm dừng bước, hắn ngước đầu lên thì xuất hiện trước mắt hắn là một cửa hàng với biển hiệu sơn son thiếp vàng khá bắt mắt: “Vạn Dược Trai”
Tiêu Kiếm nhẹ nhàng bước vào. Hắn quan sát xung quanh. Xuất hiện trước mắt hắn là một thiếu niên cũng tầm mười tám mười chín tuổi. Mặc một bộ người hầu giống như tiểu nhị của mấy quán ăn vây. Trong phòng bày mấy chiếc bàn gỗ trên đó còn để mấy loại dược liệu và thuốc chữa thương. Tiêu Kiếm nhìn về phía trước thì thấy một ngọn thảo dược màu đỏ như máu, linh khí nó tỏa ra mạnh hơn hẳn so với các loại dược liệu khác. Hắn lẩm bẩm lên tiếng: “huyết niên tinh”
Xám y thiếu niên thấy ăn mặc hắn kỳ quặc bất quá thấy khuôn mặt của hắn vô cùng tuấn tú hơn nữa da trắng hơn của phụ nữ. Hắn ngẫm nghĩ một lúc: “Chắc là một công tử nhà nào đó ăn mặc làm dáng đây đúng là một con dê béo!” Hắn cung kính cúi chào Tiêu Kiếm: “Công tử mời công tử vào!”
“Ừm” Tiêu Kiếm khẽ gật đầu rồi bước vào bên trong.
Thiếu niên cung kính nói: “Không biết tiểu điếm có thể giúp gì cho công tử cần? Ở đây cửa hàng có rất nhiều loại thảo dược cao cấp hơn nữa có cả chữa thương tán cho chính Tiểu Y Tiên bào chế!”
Tiêu Kiếm cầm ngọn thảo dược lên nói: “Cái này bao nhiêu?”
“A” Tiêu Nhị nhìn Tiêu Kiếm trong tay đang cầm gốc huyết niên tinh. Hắn ngập ngùng một chút rồi ra giá: “Đây là hoàng niên tinh. Nó, nó có giá 500 kim tệ”
Trong lòng Tiêu Kiếm thở dài: “Con mẹ nó ngươi nghĩ ta là con dê bèo hay sao!” Bất quá hắn cũng không chấp. Tiêu Kiếm vung tay ra trong tay hắn một ngàn kim tệ xuất hiện trước mắt xám y thiếu niên. Thiếu niên ngơ ngác không hiểu gì chẳng lẽ vị khách này có vấn đề về đầu óc, hắn lên tiếng: “Đây là...”
Tiêu Kiếm nhàn nhạt lên tiếng: “Ta muốn gặp Tiểu Y Tiên, ngươi gọi Tiểu Y Tiên ra đây tất cả số tiền còn thừa sẽ thuộc về ngươi!”
“A thì ra người này đến đây là đánh chủ ý vào Tiểu Y Tiên. Nhìn hắn hẳn là một công tử có tiền của gia tộc nào đi. Không được việc này mình không thế cho hắn biết Tiểu Y Tiên ở đâu được” Xám y thiếu niên lên tiếng: “A, Tiểu Y Tiên quả thực không có ở đây?”
“Nàng không có ở Vạn Dược Trai!?”
“Vâng, công tử!”
“Đi đâu?”
“Về việc đi đâu ta không biết!” Xám y thiếu niên hắn khá là thông mình không muốn mình đắc tội với người không rõ lai lịch.
“Hừ” Tiêu Kiếm hừ lạnh một tiếng hai mắt hắn phát sáng có chút màu đỏ nhìn về đôi mắt xám y thiếu niên. Xám y thiếu niên lúc này trở nên mơ màng. Tiêu Kiếm mỉm cười nhìn về phía xám y thiếu niên: “nói cho ta biết Tiểu Y Tiên hiện nay đang ở đâu?”
“Vâng thưa công tử” Hai mắt xám y thiếu niên lúc này trở lên đờ đãn ngươi hắn như không có tỉnh táo: “Tiểu Y Tiên sáng nay đã cùng Lang Đầu dong binh đoàn đi hái thuốc trong Ma Thú sơn mạch”
Tiêu Kiếm mỉm cười tiến ra cửa giảo bước. Hắn nhìn về phía trước tung mình lên không trung phi hành dưới ánh mắt của mọi người. Bất quá hắn không quá để ý tới họ. Tiểu Nhị lúc này mới từ trong mơ tỉnh lại: “A, ta vừa làm sao thế này?”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Đừng trên không huyết da y thiếu niên bắt đầu phát ra thần thức xung quanh cảm nhận sự tồn tại của sự sống. Hắn lẩm bẩm nhỏ tiếng: “Không có...”
Thẳng phía trước phi hành, Tiêu Kiếm vào sâu bên trong. Vừa phi hành hắn vừa phát ra uy áp của đấu tôn cường giả. Mặc dù hiện này hắn còn chưa đạt đến đó nhưng linh hồn hắn thì phát ra uy áp như vậy là quá dễ dàng. Đây là lần thứ hai hắn đến ma thú sơn mạch cũng vẫn phải cảm khái bề rộng của nó. Tiêu Kiếm lần trước là hắn săn chút ma tinh thử chế tạo vũ khí và một số giáp y.
Phi hành được một lúc thì hắn mỉm cười quay sang hướng tây đổi một cái hướng Tây Bắc thẳng tiến. Hắn phi hành được một lúc thì quan sát về phía dưới. Dưới đó có khá đông người không ngờ lại nhiều người như vậy. Ở đây là một vách đá khá cao. Trên vách đá có một cái hang động, khá nhiều người đang đứng ngoài ra trên thân cây đó có một đám dây nối xuống bên dưới. Phía trên cũng phải có vài trăm người cũng đang canh gác.
Tiêu Kiếm dùng linh hồn thử dò xét xem bọn họ đang nói gì. Hắn chăm chú thì thấy một trung niên nói với đồng bạn: “Hhahahaha, ta thực phục Mục Lực thiếu đoàn trưởng không ngờ hắn nhanh chóng từ mồm con mụ dâm phụ Lỵ Phỉ lại nhanh chóng moi được ra thông tin như vậy!”
“Hừ, con mụ dâm phụ đó thì có gì! Chỉ cần vài lần ngon ngọt cùng dụ dỗ lên giường là mọi thứ nàng ta khai hết”
“Nhưng phải nói Lỵ Phỉ con dâm phụ này có một thân hình không tệ. Nếu như ta được một lần lên giường với nàng thôi giảm thọ mười năm ta cùng đồng ý”
“A, Hahaha, ngươi nói phải!”
“một bọn tinh trùng lên não” Tiêu Kiếm thầm mắng một cấu. Hắn lại tiếp tục dò xét.
“Hừ sao thiếu chủ và Tiểu Y Tiên vào hang động lâu như vậy nhỉ!”
“Ai biết biết đâu họ. Hé hé...” trung niên một bộ mặt dâm đáng.
“Hừ” Tiêu Kiếm hừ lạnh. Trong tay hắn xuất hiện một viên châu đỏ như máu. Viên châu trông cực kỳ yêu dị nhìn vào không khỏi khiến người ta sởn gai ốc. Nó liên tục phát ra tiếng ô ô rất nhỏ. Đây vốn là hấp huyết thôn linh ma châu cực phẩm tà môn dùng để hấp thụ linh hồn và tinh huyết của đối thủ sau khi họ chết. Ma châu dùng để tăng lên tu vi cho tu ma. Vật này có thể cho là chí tà chí ác. Lạnh nhạt nói ra một câu: “Lũ khốn các ngươi vậy thì trở thành thức ăn cho ma châu của ta đi” Tiêu Kiếm đẩy viên chây đi đồng thời hắn lao nhanh về phía mấy trung niên.
“Ai?” một trung niên hô lên nhưng rất nhanh hắn đã tắt thở. Tiêu Kiếm giống như sói nhảy vào bầy cừu đồ sát vô tội vạ. Cả đám dong binh chưa kịp hô lên cảnh bảo gì đã tắt thở.
Theo sau là ma châu hấp thụ no tinh huyết của của chúng, nó liên tục phát ra tiếng Ô, ô tỏ vẻ vui mừng. Tiêu Kiếm nhanh chóng phi thẳng về phía sâu trong động. Lúc này trong động có hai ngươi đang canh gác bất quá họ chỉ vừa giơ đao lên quát: “Đứng...” thì đầu lài khỏi cổ.
Trong động âm thanh vang lên.
“Hahaha, Tiể Y Tiên lần này xem ngươi thoát khỏi tay ta không...”
“Mục Lực, ngươi đồ cầm thú thả ta ra!”
Tiêu Kiếm tức giận phi thẳng vào bên trong hét lớn: “Ai dám động vào nữ nhân của lão tử. Chết!”
Tiêu Y Tiên đột nhiên sững lại không hiểu chuyện gì xảy ra. Mục Lực thì đột nhiên dừng lại: “Ai?” Hắn chưa kịp nói hết thì xuất hiện trước mắt hắn là một thiếu niên tóc bạch kim hai mắt đỏ như máu khuôn mặt nhăn nhó trông cực kỳ tức giận.
Đập vào mắt Tiêu Kiếm là một khuôn mặt tính không tuyệt mỹ gò má lạnh nhạt mỉm cười phát ra một cỗ khí chất tươi mát kì ảo, cỗ khí chất khác người này làm cho mị lực toả ra của nữ tử càng tăng lên. Trên mắt nàng vẫn còn chút nước mắt làm người ta không khỏi thương cảm. Lúc này cả thân hình nàng đã hở ra nhiều xuân quang. Khá nhiều vết rách trên mặt hình như còn dấu tay màu đỏ.
“Ngươi là ai? Tại, tại sao ngươi lại có thể vào đây?”
“Hừ” Tiêu Kiếm hừ lạnh một tiếng chẳng nói chẳng rằng bắn một ngọn lửa màu vàng kim về phía Mục Lực. Tiêu Y Tiên há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt. Thật không thể tin chỉ nghe thấy Mục Lực hét thảm một tiếng: “A” rồi bị đốt thành tro bụi ngay cả một chiếc hộp gần đó cũng bị đốt thành tro bụi
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
(18+ cảnh báo anh em chưa đủ tuổi đừng đọc)
Tiểu Y Tiên lúc này cả người xuân quang tiết ra. Nàng dùng một tay che ngực một tay che phần dưới. Nàng đang ngơ ngác nhìn Mục Lực đang cháy thành tro trước mặt nàng. Đột nhiên nàng phát hiện thiếu niên ánh mắt nóng bỏng đang tiến về mình trong mắt đầy ý dâm dục. Tiểu Y Tiên có chút hoảng hốt: “ngươi, ngươi muốn làm gì...”
Tiêu Kiếm nhếch miệng cười: “Well, hẳn nàng biết đi! Nàng có thể chống cự hoặc có thể im lặng”
Tiểu Y Tiên nghe thế thì có chút sợ hãi. Không ngờ hôm nay nàng vừa thoát khỏi miệng lang lại rơi vào miệng cọp, chẳng lẽ kiếp này nàng khó tránh thoát được số phận ư. Miệng nàng run run: “Đồ dâm tặc đừng, đừng lại đây!”
Tiêu Kiếm hắn thực sự định bá thương ngạnh thương khung. Vì thứ nhất Tiểu Y Tiên sẽ ở trong kế hoạch phục hưng Tiêu gia của hắn. Mặc dù hắn có thể dùng người khác thay thế một cách dễ dàng bất quá nhìn tình cảnh của Tiểu Y Tiên vừa rồi hắn lại thương nàng. Hắn muốn chiếm đoạt nàng làm của riêng. Hắn muốn thay đổi hoàn toàn cuộc đời nàng. Hay nói là hắn quá tự tin vào bản thân vì hắn cho rằng bất kỳ người phụ nữ nào dù hắn cưỡng bức họ đi nữa sau này hắn vẫn tin chắc một điều hắn có thể làm cho họ hạnh phúc. Dù cách này có chút quá đáng nhưng nó sẽ để lại cho hình ảnh hắn trong lòng nữ nhân in sâu thẳm.
Tiêu Kiếm tiến đến đem nàng đè xuống. Thiếu nữ cố dãy dụa nhưng có vẻ vô lực trước sức mạnh của thiếu niên trước mặt này. Nàng liên tục dùng móng tay cào cấu vào ngực hắn để lại trên ngực hắn từng vết tay đỏ ửng. Tiêu Kiếm thở ra một hơi.
Thiếu nữ bạch y niên tục kêu gào: “khốn kiếp, thả ta ra, thả ta ra...” khóe mắt của nàng đã xuất hiện trên một dòng nước mắt.
Mặc kệ cho nàng phản kháng mạnh bao nhiêu. Tiêu Kiếm vẫn mạnh mẽ đè nàng xuống. Hắn có chút bực mình: chẳng lẽ phải dùng đến định tâm thuật nhưng là hắn không muốn. “Xoạt” một tiếng xé rách vang lên, hai tay hắn cầm trong tay là hai bên áo của Tiểu Y Tiên. Cả bộ ngực nhỏ nhắn của Tiểu Y Tiên bại lộ trước đôi mắt của Tiêu Y Tiên.
Tiểu Y Tiên lúc này biết rằng kiếp này nàng khó thoát một kiếp chỉ liên tục đấm đá hắn rồi cào cấu hắn: “Ô, ô... thả ta ra đồ dâm tặc...”
Tiêu Kiếm mặc kệ những lời này, một tay hắn túm chặt hai tay nhỏ nhắn của Tiểu Y Tiên kéo thẳng lên đầu. Mặc dù nàng dày dũa thế nào đi nữa thì cũng không thoát khỏi bị thân hình to lớn của Tiểu Kiếm đè ở dưới. Tiêu Kiếm một tay giữ chặt hai tay của Tiểu Y Tiên, một tay hắn thì đang vân vê một bên ngực nhỏ nhắn của Tiểu Y Tiên biến nó thành đủ mọi hình dáng. Miệng hắn cũng không rảnh rỗi đang bú múi trên trái sơ ri trên bên ngực còn lại. Hắn bú trái sơ ri của Tiểu Y Tiên như chưa bao giờ được bú giống như trẻ con khát sữa vậy. Tiểu Y Tiên cảm giác từ hai bên ngực của mình truyền đến một dòng điện vậy. Nó làm cả người nàng tê giật bất quả nàng cố gắng quên đi cảm giác này vẫn tiếp tục giãy dụa chống cự trong vô vọng.
Chỉ một lúc sau bộ ngực của Tiểu Y Tiên đã cương cứng. Nàng con cảm giác được quần lót của nàng đả ươn ướt rỉ ra một chút nước. Tiêu Kiếm thấy nó đã trở nên cứng hơn thì cười lạnh nhìn TIểu Y Tiên. Lúc này Tiểu Y Tiên chỉ nghiến chặt răng quát lên một tiếng: “Vô sỉ, râm tặc...”
Mặc kệ những lời này hắn ghé lưỡi vào phía dưới tai của Tiểu Y Tiên bắt đầu liếm láp nó. Tiêu Kiếm băt đàu liếm láp nó thì Tiểu Y Tiên cố gắng tránh làm hắn không biết phải làm sao. Bất đắc dĩ Tiêu Kiếm nâng cầm nàng lên hôn thẳng môi nàng, hắn muốn chiếm doạt luôn nụ hôn đầu của nàng. Nhưng Tiểu Y Tiên nào đồng ý nàng cắt chặt hàm răng không cho chiếc lưỡi hắn được phép đi vào.
Điều này Tiêu Kiếm có chút bực mình hắn dùng một tay còn lại thượng ngay trên mông Tiểu Y Tiên bóp một cái. Tiểu Y Tiên khẽ kêu lên : “A...”
Tiểu Y Tiên kêu lên, Tiêu Kiếm lời dụng cơ hội cho chiếc lưỡi của hắn tiến vào. Chiếc lưỡi của hắn tiến vào làm Tiểu Y Tiên không khỏi có chút đê mê bất quá nàng cực kỳ tỉnh táo vẫn chưa chịu khuất phục hận hận cắn một cái. Tiêu Kiếm đang cuốn lấy chiếc lưỡi thơm của nàng thì bị ăn một cú đau điếng. Hắn méo mặt từ chiếc lưỡi kia chảy ra khá là nhiều máu. Hắn phải một lần nữa bóp một cái khá mạnh lên cặp mông của Tiểu Y Tiên. “A” Tiểu Y Tiên hét lên một tiếng. Tiêu Kiếm hoảng hồn rút ra được chiếc lưỡi. Chỗ giao nhau của hai người có chút dịch nhớp của nước bọt cùng với máu loãng.
Một tay quệt máu trên miệng Tiêu Kiếm, Tiêu Kiếm cáu kỉnh lên tiếng: “Nàng sinh tuổi chó hay sao mà hay cắn vậy?”
“Đồ dâm tặc thả ta ra nếu không ta cắn chết ngươi?” Tiểu Y Tiên quát lớn. Ủa, Tiêu Kiếm tưởng nàng rất lương thiện cơ? Dù có làm gì nàng thì Tiêu Kiếm cũng không làm sao hắn nghĩ như thế nhưng không ngờ Tiểu Y Tiên cũng quật cường như vậy.
“Tùy nàng thôi!” Tiêu Kiếm phất tay một cái tất cả y phục của hắn lóe sáng. Hắn trần truồng xuất hiện trước mặt Tiểu Y Tiên. Một thân hình tuyệt mỹ xuất hiện trước mặt nàng bất quá nàng giờ chỉ mong thoát khỏi đây mong thoát khỏi việc mình sẽ bị hắn chiếm đoạt ô nhục chứ nào có tâm trạng ngắm nhìn thân hình hắn.
Đột nhiên nàng thấy hắn ngồi dầy. Thân thể nàng thoát khỏi việc bị đè nặng, Tiểu Y Tiên lật người định bò dậy bất ngờ có một lực kéo mạnh hai chân của nàng. Nàng hét lên một tiếng: “A, dâm tặc ngươi, ngươi muốn làm gì?”
“Xoạt” một âm thanh vang lên cả vùng thần bí xuất hiện trước mặt Tiêu Kiếm. Khu vực này đã có chút nước hơn nữa còn lơ thơ một chút lông. Nó giờ hồng lên, mu có một chút cao. Trên hang động bí hiểm là một hạt cứng nhỏ đang ngạo nghễ đứng đó. Tiểu Y Tiên nhìn đôi mắt đỏ bừng như muốn ăn tươi nuốt sống của thiếu niên trước mặt này đang nhìn về phía đó. Thiếu nữ sợ hai dùng hai tay che kín bộ phần đó của mình. Nàng muốn khéo chặt hai chân bất quá hắn đang giữ chặt hai chân nàng. Nàng sợ hãi run run: “ngươi, ngươi... muốn làm gì...”
Tiêu Kiếm rằng mạnh hai tay nàng ra. Hắn vục cả miệng xuống mà hôn lấy hôn để vùng đất lầy lội ấy. Hắn liếm hạt nhỏ cưng cứng kia như chó uống nước ấy.
“A,.. ư...” Tiêu Y Tiên khẽ rên lên. Nàng không ngờ lại thất thố như vậy, không ngờ nàng lại rên rỉ trước tên thiếu niên sắp cưỡng bức nàng lấy đi lần đầu tiên của nàng. Nàng xấu hổ lấy tay che miệng
Tiêu Kiếm trong thâm tâm cười lạnh. Hắn tiếp tục bú mút cái hột le kía. Kế tiếp hắn dùng một tay hắn đưa một ngón giữa vào chiếc động ẩm ướt. Chỉ thấy động dâm thủy ngày một tiết nhiều đặc biệt khi ngón tay hắn đút vào phía trong. Tiểu Y Tiên cả người run lên khẽ kêu ra tiếng. Bất quá nàng vẫn dùng tay đấm đá kéo tóc của Tiêu Kiếm.
Dịch thủy càng ngày ra càng nhiều Tiêu Kiếm cười lạnh một tiếng. Hắn biết là sắp đến lúc rồi.
“A” Tiêu Kiếm bị bất ngờ một vật cực đánh mạnh vào mình trong lúc không phòng bị. Mặc dù thân thể hắn rất cường hãn nhưng không khỏi khó chịu khi bị làm phiền. Hắn ngước đầu lên thì thấy Tiểu Y Tiên đang cầm một hòn đá khá lớn trong tay. Tiêu Kiếm bực mình hất văng hòn đá trong tay Tiêu Y Tiên đi. Hắn ngửa dậy không khỏi bực mình định vung tay lên quạt cho nàng một bạt tai. Thấy bàn tay hắn sắp quạt tới mặt mình Tiểu Y Tiên theo bản năng khẽ tránh né nhắm mắt lại.
Bất quá không như nàng tưởng tưởng có một cái bạt tai sẽ vang lên, nàng từ từ mở mắt ra thấy hắn một tay đang túm lấy eo nàng, một tay đang cầm chiếc đại bổng thô kệch kia đặt trước miệng động hiểm yếu của nàng. Tiểu Y Tiên đang muốn dùng hành động ngăn cản bất quá không còn kịp. Hắn mạnh mẽ dùng đại bổng đó đút mạnh vào trong động bí hiểm của nàng. Đại bổng to lớn như không gặp một chút bình chướng nào. Tiểu Y Tiên chỉ cảm giác được một chỗ bình phong của mình bị đại bổng phá tan, nó đâm sâu vào bên trong nằm trong người nàng. Sau đó Tiểu Y Tiên chỉ cảm giác được một cơn cực kỳ đau đớn từ đó chuyền đến nàng không thể không là lớn: “A... Đau quá...”
Điều gì đến cũng phải đến, Tiểu Y Tiên biết rằng lần đầu tiên của mình đã thuộc về người thiếu niên mới gặp này. Nàng biết nó sẽ đến nhưng không ngờ nó lại làm cho nàng đau đớn như vậy. Từ hai khóe mắt một dòng nước chảy ra, khuôn mặt của nàng lúc này làm cho lòng người không khỏi thương cảm. Tiểu Y Tiên rơi nước mắt: “A, a, ư... Đau quá... ta van xin ngươi mau rút nó ra đi, ta đau quá!”
Từ chỗ giao nhau có một chút dịch máu đỏ hồng chảy ra...
Mặc cho Tiểu Y Tiên van xin hắn một mực vẫn giữ chặt eo Tiểu Y Tiên ấn sát lại người hắn đảm bảo cho đại bổng ngập sâu hết mức có thể. Lúc này Tiểu Y Tiên chỉ biết dãy dụa cào cấu hắn dùng lới lẽ lăng nhục sỉ vả hắn cùng cầu xin nhưng bộ mặt Tiêu Kiếm vẫn lạnh lùng. Tiêu Kiếm chỉ ngước nhìn nàng: “Bây giờ có thể nàng rất hận ta, rất ghét ta có thể là rất muốn giết ta nhưng ta tin rồi sẽ có ngày không chỉ thân thể nàng mà cả trái tim nàng cũng thuộc về ta!”
Nói đến đây Tiêu Kiếm nhắm mắt lại chờ. Hắn không dám dùng song tu công pháp vì nàng vẫn còn ách nan độc thể, sau đó hắn chỉ có thể dùng song tu linh hồn. Lúc này Tiểu Y Tiên đã mệt nàng không còn phản kháng khóe mắt hai bên chảy ra một dòng nước mắt.
Tiêu Kiếm hắn chờ một lúc chờ đến khi hắn cảm thấy Tiểu Y Tiên có thể qua đi cơn đau. Trong lúc này hắn liên tục dùng một tay giữ chặt eo Tiểu Y Tiên. Một tay liên tục vân vê hột cứng trước động tiên cùng với hai bên ngực của nàng. Tiểu Y Tiên thì cảm thấy cơn đau dần dần giảm dần. Cả người nàng như điện giật. Tiểu Y Tiên còn phát hiện động tiên của mình có chút ngưa ngứa đang chờ mong cái gì đó.
Nhìn khuôn mặt bắt dầu đỏ lên, hơi thở Tiểu Y Tiên bắt đầu trở lên gấp. Tiêu Kiếm bắt đầu chuyển động rất nhẹ nhàng. Tiểu Y Tiên cảm giác một cỗ điện giật từ đó chạy khắp cơ thể nàng. Khoái cảm đang trào dâng, khoái cảm phát ra từng đợt khi cây đại bổng của tên dâm tặc trước mặt nàng đánh vào. Tiêu Y Tiên lúc này run lên nàng cắn chặt răng không phát ra. Nàng thầm mắng mình: “Chẳng lẽ ta lại dâm đãng như vậy...”
Xem nàng còn chịu được bao lâu! Tiêu Kiếm nhàn nhạt nói thầm một câu. Hắn giờ đại bổng đang ở trong đó cảm nhận những mỹ vị nhân gian. Một nơi cực kỳ ấm áp hơn nữa thành động còn liên tục ôn nhu co bóp đáp ứng lại sự nhiệt tình của đại bổng. Dâm thủy tiết ra một ngày nhiều. Mà mỗi lần nàng cảm nhận dâm thủy tiết ra nhiều chút là nàng lại cảm thấy tên dâm tặc dùng chiếc bổng khốn kiếp kia tăng tốc nhanh hơn đánh mạnh hơn sâu vào bên trong người nàng.
“A... ư...” Tiểu Y Tiên lúc này không chịu được rên lên một tiếng kiêu hồn. Khuôn mặt trở nên đỏ bừng. Nàng dùng hai tay bịt chặt lấy mồm.
“Hắc, hắc...” Tiêu Kiếm chỉ cười lạnh một tiếng hắn tăng tốc đánh sâu vào người nàng. Tiểu Y Tiên cố gắng đè ép bản năng bất quá nàng dù làm gì đi nữa thì cổ họng nàng cũng phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn. Còn cái đại bổng khốn kiếp chết tiệt kia đánh càng ngày càng sâu càng ngày càng nhanh càng ngày càng mạnh đem cho nàng khoái cảm càng ngày càng nhiều càng ngày càng mạnh.
Tiểu Kiếm Kiếm đang đánh đánh đấm đấm trong động của Tiểu Y Tiên bất ngờ Tiêu Kiếm cảm giác người nàng càng ngày càng run lên bần bật, động bí hiểm tiết ra xuân dịch ngày một nhiều, Tiểu Kiếm Kiếm cũng cảm giác nới đó càng ngày càng nòng càng ngày cảng ẩm ướt càng ngày càng chật.
“A...” Tiểu Y Tiên hét lên một tiếng nằm sụi lơ trên mặt đất. Tiêu Kiếm mỉm cười cũng gầm nhẹ một tiếng phun toàn bộ tinh nguyên nóng chảy vào xâu bên trong Tiêu Y Tiên. Tiểu Y Tiên lúc này cả người run nhẹ, nàng cảm giác được có thứ ấm nóng đang tràn vào cơ thể nàng. Nàng hiểu nó là thứ gì, hai khóe mắt nàng lại chảy ra một dòng nước. Nàng không biết số phận mình giờ sẽ ra sao!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiểu Y Tiên khóe mắt lúc này đang tràn đầy nước mắt bất quá Tiêu Kiếm hắn lại bắt đầu dùng đầu hắn khẽ chạm vào đầu nàng vận khởi song tu linh hồn công pháp. Nàng chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một cố sung sướng đánh mạnh vào linh hồn nàng. Nó làm linh hồn nàng không khỏi tăng lên tận mây xanh. Tiểu Y Tiên cả người một lần nữa run lên phát ra âm thanh dâm đáng kéo dài: “A...”
Tiêu Kiếm chỉ cười lạnh. Hắn rút Tiểu Kiếm Kiếm ra. Chỉ thấy chỗ giao nhau có một dịch đỏ trắng đục chảy ra khỏi cái động đó. Tiểu Y Tiên hoảng sợ nhìn về phía dưới sau đó cắn chặt răng căm tức nhìn về phía Tiêu Kiếm: “ngươi, ngươi...”
Bất quá khi nàng muốn chỉ gì đó thì cả người nàng cũng khá mệt mỏi sức lực để giờ tay lên khá là khó khăn. Khẽ chuyển động một chút nàng cảm giác có chút đau đớn, chỗ đó giờ đã xưng khá to. Nàng khẽ kêu lên: “A..Ai ui!”
Tiêu Kiếm nhìn về phía Tiểu Y Tiên mà trái tim nhỏ máu. Hắn đưa tay đặt lên chỗ đó. Tiểu Y Tiên có chút hoảng hốt: “ngươi, ngươi muốn làm gì?”
“Im lặng!” Tiêu Kiếm quát một tiếng hắn bắt đầu tập trung vận khởi Cửu Dương Thần Long quyết dung chân nguyên điều hòa chữa vết thương do cây đại bổng phá thân Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên lúc này chỉ cảm giác một dòng nước ấm tràn vào chỗ đó của nàng làm nàng cực kỳ thoải mãi khẽ rên rỉ lên một tiếng.
Thấy vết thương đã lành, Tiêu Kiếm lại dùng tay vuốt vuốt đại bổng. Đại bổng phát huy thần lực dựng đứng như nhất trụ kình thiên ngạo nghễ trước mặt Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên lúc này cực kỳ sợ hãi run run giọng cắn chặt môi: “ngươi ngươi muốn làm gì”
Tiêu Kiếm chỉ lạnh lùng cười một tiếng, hắn dùng hai tay bạnh hai chân nàng ra dùng đại bổng tiến thẳng vào bên trong thêm một lần trinh chiến. Tiểu Y Tiên phát ra : “A...” âm thanh tiêu hồn.
...
Sau nhiều lần đại chiến kiệt sức Tiểu Y Tiên đã rơi vào giấc ngủ say. Tiêu Kiếm bắt dùng chân nguyên kiểm tra khắp thân thể nàng. Mặc dù là kiểm tra thân thể nàng là việc chính bất quá hắn cũng nhân tiện chiếm tiện nghi của nàng. Vì trong miệng hắn việc chiếm tiện nghi lão bà của mình là một chuyện thiên kinh địa nghĩa không có gì phải xấu hổ cả. Mà hắn đã mặc định Tiểu Y Tiên cả đời này là lão bà của hắn. Hắn không tin nàng sẽ trồn thoát khỏi tay hắn nên hắn cứ lấy làm kiêu ngạo vì chiếm được nàng làm của riêng. Hắn không tin với sự hy sinh cùng với cố gắng của mình không làm con tim của Tiểu Y Tiên dung động.
“Quả là ách nan độc thể” Kiểm tra chút thân thề nàng Tiêu Kiếm thở dài ra một hơi. Hắn cảm giác được ở trong cơ thể nàng có một nguồn lực lượng do độc khí tạo thành. Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ dễ thương kia hắn thực không đang lòng để nàng trở thành ách nan độc thể. Có lẽ hắn phải lấy thứ đó ra. Tiêu Kiếm nói thầm.
Hắn tiến đến trên bàn còn hai chiếc hộp. Tay bóp vỡ hai chiếc hộp ấy ra. Hắn nhìn vào đống vỡ nát trong đó xuất hiện hai quyển trục. Một quyển trục hoảng cấp cao cấp đấu kỹ: Ưng chi dực. Một quyển sách khá cổ, hắn đưa tay lên nhìn, nó ghi trên đó: “Thất thải độc kinh”.
“Hừ” Tiêu Kiếm hừ lạnh một câu khi nhìn vào phía quyển trục này.
Tiểu Y Tiên lúc này hai mắt lim dim mở ra nhìn về phía Tiêu Kiếm. Lúc này cả thân thể nàng lõa lồ nàng không khỏi che thân thể mình. Dù là bị cưỡng bức đấy nhưng giờ nàng hiểu điều này đã xảy ra rồi nàng cũng không thể thay đôi được gì. Nàng chỉ lui về một chỗ, ngồi trên đất dùng hai tay che các chỗ xuân quang, hai mắt nhìn chằm chằm về phía Tiêu Kiếm.
“Hey” Tiêu Kiếm giang tay ra đua về phía Tiểu Y Tiên: “Đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy chứ?” Tiêu Kiếm cầm mọt quyên trục ném về phía Tiểu Y Tiên nói rất nhỏ nhẹ: “nàng xem cái này”
“Thất thải độc kinh” Tiểu Y Tiên hô nhỏ một tiếng bắt lấy quyển sách lật từng trang xem. Lật trang đầu thì nàng khẽ run lên nhìn về phía Tiêu Kiếm miệng cắn chặt: “ngươi, ngươi đã biết ta là là...”
“Biết nàng là ách nan độc thể?”
“Ân” Tiểu Y Tiên khẽ run lên: “không phải ngươi tìm đến đấy để giết ta?”
Trên quyển thất thải độc kinh có ghi: Ách nan độc thể một loài kỳ dị độc thể có thể cắn nuốt độc dược để tăng nhanh thực lực. Ách nan độc thể phương thức phân biệt là nơi bụng có một cái ấn tuyến bảy màu. Ấn tuyến đường cong sẽ theo cơ thể độc lực mà phát triển. Mà khi đường cong kéo dài tới trái tim là lúc độc lực mạnh nhất sẽ bị vạn độc phệ tâm chết trong đau khổ. Loại này thể chất được gọi là trời sinh độc thể hay ách nan độc thể. Thể chất này tu luyện độc lực, vạn độc bất xâm toàn thân là độc, đụng người nào người ấy chết, tóc màu ngân. Khả năng kháng động có vẻ ngang bằng Hắc Ám ma công
Năm xưa trên đấu khí đại đã xuất hiện một nữ nhân là ách nan độc thể gieo giắc kinh hoàng cho cả đại lục chính vì vậy mà Tiểu Y Tiên rất sợ người khác phát hiện ra bí mật của mình. Dù nàng chưa biết nàng là ách nan độc thể. Muốn giải ách nan độc thể cần phải là người có tam dị hỏa, bồ đề hóa thể tiên cùng ma hạch của thiên hạt độc long thú cấp bảy. Bất quá đấy là đối với đấu khí đại lục còn với Tiêu Kiếm mà nói thì dẫu có là siêu cấp ách nan độc thể hay ách nan độc thể giai đoạn cuối với hắn mà nói không phải là vấn đề gì khó khăn cả.
Tiêu Kiếm lắc đầu nói: “Không phải” Nhìn về phía Tiểu Y Tiên ánh mắt Tiêu Kiếm có chút thương yêu điều này Tiểu Y Tiên đã phát hiện ra, tim nàng không khỏi như nai con đập loạn. Nàng không hiểu thiếu niên này muốn đối với nàng thế nào. Thiếu niên tiếp tục nói: “Nếu ta muốn nói ta muốn cứu nàng, muốn cưới nàng làm thê tử, muốn nàng sinh tiểu hài cho ta nàng có tin không!?”
Tiểu Y Tiên giờ cảm xúc bao hàm chua xót, ngọt ngào có, đắng cay có nhưng nàng phát hiện trong mắt Tiêu Kiếm là nhàn nhạt mảnh nhu tình, nàng có chút rung động trước thiếu niên này. Nàng cắn chặt hàm răng: “Ta tin ngươi!”
“Hahahaha...” Tiêu Kiếm cười lớn: “Nàng không sợ ta lừa nàng sao”
Tiểu Y Tiên nhìn thẳng vào đôi mắt hắn: “Ta tin vì ta phát hiện trong mắt ngươi không có chút nào giả dối hơn nữa ta biết ngươi không có lý do để lừa dối ta!”
“Well, một người thiếu nữ tin ngay một nam nhân ngay từ lần đầu gặp mặt ư! Hơn nữa còn là người cướp đi lần đầu của nàng? Great!”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger