Thương Nanh nhún vai, cười hỏi ngược lại:
- Ngươi không thấy càng ngày càng kích thích sao ?
Kuno bĩu môi, cái này là tử kích chứ kích thích gì ? Lăng nhăng cái mạng nhỏ cũng mất, thật không hiểu sao thiếu gia lại vui như vậy…
- Kuno, chiều tối nay theo ta ra ngoài một chuyến.
Trầm mặc chốc lát, Thương Nanh nói.
- Tối ?
Kuno hỏi:
- Sao thiếu gia tối nay lại muốn ra ngoài ? Ban ngày không đi được sao ?
- Đồ ngu…
Thương Nanh tức giận mắng
- Ban ngày đi ra ngoài, muốn chết hả ? Bây giờ muốn ra ngoài, phải đi buổi tối mới an toàn !!
Kuno giật mình, gật gật đầu
Hai người ăn cơm chiều xong liền lén lút rời khỏi khách sạn.
Lúc này thành A Tư Đặc Lan đã về chiều muộn, mọi người cũng đã trở về nhà hoặc vào các tửu lâu, ca kỹ, trên đường rất vắng vẻ, chỉ còn vài tiểu thương đang thu dọn.
- Từ từ, ta muốn mua dược liệu !!
Thương Nanh nhanh chóng đi về phía tiệm thuốc.
- Muốn mua dược liệu, mai quay lại
Tiểu nhị chợt phất tay ngăn hai người lại.
Thương Nanh cũng không để ý, đẩy mạnh, tiểu nhị bị đẩy lui lại một bước, nhất thời giận dữ, nhưng khi thấy ma pháp trượng trong tay Thương Nanh, hắn lại đổi giọng:
- Các ngươi muốn mua cái gì, mua nhanh lên, bổn điểm đã tới giờ đóng cửa !!!
Thương Nanh liếc mắt vào cửa hàng, sau đó móc ra một danh sách đưa cho tiểu nhị.
Một lúc sau, tiểu nhị mới trở lại.
- Tổng cộng 280 kim tệ.
Hắn đẩy bao dược liệu về phía Thương Nanh, giọng nói khá lớn, 280 kim tệ không phải là con số nhỏ, hắn làm ở đây cả năm tiền công cũng không nhiều như vậy, hắn thực sự hoài nghi, hai tên ăn mặc tầm thường trước mắt có mua nổi không.
Thương Nanh phất tay, nói:
- Dược liệu quý hơn kim tiền, lần này mặc dù mua ít, nhưng đều là thuốc tốt, Kuno, trả tiền !!
Nếu Thương Nanh cũng nói vậy, Kuno đành phải móc kim tệ ra, nhưng mặc dù hắn không nói gì, khuôn mặt vẫn toát ra vẻ đau khổ.
- Thiếu gia, người mua nhiều dược liệu như vậy làm gì ?
Kuno không nhịn được hỏi.
Dược liệu trên Ma Huyễn Đại Lục là một loại vô cùng trân quý, bây giờ bọn họ vẫn còn nghèo mạt, thiếu gia lại không ngừng mua dược liệu, nếu là Kuno, hắn hẳn đã vác tất cả tiền đi mua đồ ăn rồi.
- Ngày mai ngươi sẽ biết
Thương Nanh mỉm cười thần bí, sau đó hai người trở về khách sạn.
Đêm khuya thanh tĩnh, ánh trăng chiếu qua cửa sổ.
Thương Nanh lúc này đang ngồi trên giường, hắn tận sức thúc đẩy ma lực chạy khắp các huyệt đạo, hai mắt sáng rực, nóng bỏng.
- Hiện tại huyệt Thiên Trung và Khí Hải đã thong, miễn cưỡng cơ thể có thể hoàn thành một tiểu chu thiên, có thể kiến tạo Tụ Linh Trận rồi !!
Thương Nanh cười cười, sau đó tâm niệm thoáng động, ma lực trong cơ thể lập tức thay đổi lộ tuyến, chạy theo các hướng vô cùng khác thường.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mấy đại huyệt liên tiếp bị ma lực trùng kích, cho tới lúc ma lực chayjt ới Thiên Trung và Khí Hải, tất cả các huyệt đạo bắt đầu truyền tới cảm giác tê dại.
Đột nhiên, Thương Nanh khẽ quát lên một tiếng, hỏa nguyên tố trong không gian chợt rung động kịch liệt, phảng phất như bị triệu hồi vậy, cứ thế điên cuồng lao về phía Thương Nanh.
- Khởi !!!
Thương Nanh thầm hô, toàn thân bắt đầu phát ra quang mang màu đỏ lập lòe, ánh sáng đỏ chỉ trong nháy mắt bao trùm toàn bộ thân thể hắn.
Một lúc lâu sau, Thương Nanh mới khua tay, tạo ra từng đạo thủ ân hoa mỹ thu hồi Tụ Linh Trận.
Lúc này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt cũng vô cùng vui vẻ, đối với việc kiến tạo trận pháp trên thân thể, Thương Nanh tuyệt đối nắm chắc, một cái tụ linh trận nho nhỏ tất nhiên không thể làm khó trận pháp tông sư như hắn.
Nghỉ ngơi một chút, Thương Nanh lại tiếp tục khẩn trương tu luyện, thông qua tụ linh trận, tốc độ hấp thụ hỏa nguyên tố của hắn tăng gấp ba lần khiến hắn vô cùng vui mừng.
Cứ tiếp tục như vậy một thời gian, hắn sẽ không còn phải sợ đầu sợ đuôi, trốn chui trốn nhủi nữa, thậm chí hi vọng phản kích gia tộc Rand cũng không còn xa vời.
Ở gian phòng bên cạnh, Kuno đang ôm Sơn Hà Phủ mơ màng trong mộng đẹp, khóe miệng thỉnh thoảng lại nở nụ cười, tựa như đang mơ thấy gì đó rất phấn khích vậy, hắn không hề biết rằng, ngày mai, địa ngục đang chờ hắn.
Trời vừa hừng đông, Thương Nanh và Kuno đã dậy.
- Là một chiến sĩ, có thân thể bưu hãn thôi là chưa đủ, phải có sức mạnh bộc phát siêu cường, ngươi vốn có ưu thế thần lực trời sinh, nhưng ngọc không mài không sáng, từ hôm nay ta sẽ bắt đầu rèn luyện trụ cột cho ngươi.
- Thiếu gia, người xem ta cao lớn, khỏi cần rèn luyện cơ thể, cứ trực tiếp dạy ta mấy chiêu thức có lực sát thương lớn, hay vài chiến kỹ là được.
Kuno vung vẩy Sơn Hà Phủ, nóng lòng nói.
Thương Nanh lắc đầu, chỉ vào hai thùng nước cao chừng hai thước bên cạnh nói:
- Khi nào ngươi có thể trong nửa giờ múc hết nước từ thùng này sang thùng kia ta sẽ dạy ngươi chiến kỹ.
- A
Kuno biến sắc, hai thùng nước cao hơn hai thước, ở giữa có một tấm ván nhỏ, rộng chưa tới hai mươi phân, Kuno lúc này thực sự lo lắng, hắn không lo có thể hoàn thành công việc hay không, mà là lo nếu đi qua tấm ván đó mà ngã xuống thì sẽ thành bộ dạng gì….
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
Chương 22: Trưởng thành vượt bậc.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thương Nanh tức giận nói:
- Kuno, trước đây ngươi đã đồng ý với ta, không phải bây giờ muốn đổi ý chứ ?
Thương Nanh nhíu mày, sắc mặt có vẻ hơi tức giận, nhìn Kuno.
- Ta…không….không có
Thấy bộ dạng của Thương Nanh, Kuno cảm thấy lạnh đầu, hắn trả lời, hắn rất sợ thiếu gia không vui, giờ thấy bộ dạng tức giận của Thương Nanh, hắn cảm thấy da đầu như cứng lại.
Nói xong, hắn vội vàng đeo cái thùng nước lên rồi leo lên thang, bước lên tấm ván bắt đầu đi tới. Đứng trên thùng nước cao hai trượng, hắn có chút lạnh mình, Thương Nanh thì lắc đầu cười khổ, phương pháp mà hắn huấn luyện cho Kuno quả có khác người, cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng Kuno có sức mạnh vô cùng lớn, nếu huấn luyện như người thường thì không có tác dụng.
Thương Nanh thở phào, sau đó chậm rãi ngồi xuống một góc sân, khoanh chân ngồi minh tường.
Thời gian cứ thế từ từ trôi qua, mỗi ngày Kuno đều đi qua đi lại giữa hai thùng nước lớn, ban đầu hắn liên tục rơi xuống đất, mặc dù thân thể vô cùng mạnh mẽ, không bị thương tổn gì, nhưng ngày nào cũng di động trên tấm ván gỗ, vai lại đeo thùng nước, thân thể luôn phải căng ra, cố gắng giữ thăng bằng khiến hắn ban đêm cả người đau nhức.
Ban đêm, khi Kuno trở lại phòng, trong phòng đã được chuẩn bị một thùng gỗ lớn, trong có rất nhiều dược liệu.
- Kuno, bước vào ngâm mình !!
Thương Nanh chỉ vào thùng gỗ rồi nói, đây là dược tề đặc chế cho Kuno, có thể giảm bớt đau nhức, đồng thời cải thiện thể chất.
Kuno ngẩn người, ngó vào đống dược liệu đang trôi nổi trong thùng nước, hắn chợt nhớ ra, đây chính là đống dược liệu mà thiếu gia tốn 280 kim tệ để mua, trong lòng nhất thời vô cùng ấm áp, hắn cảm kích nói:
- Thiếu gia, hóa ra là mua thuốc cho ta….
- Nhanh vào ngâm, nếu không ngày mai toàn thân đau nhức, khẳng định sẽ ảnh hưởng tới huấn luyện.
Thương Nanh mỉm cười nói:
- Từ giờ trở đi, cứ sau khi ngâm ba giờ thì tới phòng tìm ta.
Kuno cảm động thiếu chút rơi lệ, hắn gật gật đầu, sau đó trực tiếp nhảy vào thùng gỗ, thoải mái ngâm người.
Thương Nanh sau đó trở về phòng, với Tụ Linh Trận, ma lực của Thương Nanh cũng tăng trưởng vô cùng nhanh chóng, chỉ trong hai ngày, hắn đã cảm giác mình sắp đột phá.
Sau khi Kuno ngâm người được ba tiếng, hắn thay quần áo, sau đó vào phòng Thương Nanh, Thương Nanh lệnh cho Kuno học theo cách tọa thiền của hắn ngồi, sau đó mở rộng Tụ Linh Trận bao bọc cả hai người, mặc dù Kuno vốn dĩ chưa từng tu luyện, nhưng thân thể hắn cũng vô hình bắt đầu hấp thu đấu khí.
Ngày tiếp theo, cũng như vậy, khá đơn điệu, nhưng thời gian luôn luôn chính xác, ban ngày Thương Nanh minh tưởng, gia cố ma lực, còn Kuno vật lộn với hai thùng nước, tối hai người cùng tu luyện, chỉ khác là một người tu luyện ma lực, một người tu luyện đấu khí.
Nháy mắt đã qua nửa tháng, trong nửa tháng này, Thương Nanh và Kuno đều cắm đầu ma luyện, tâm vô tạp niệm, đương nhiên, nỗ lực lớn thu hoạch sẽ cao, trong một thời gian ngắn ngủi, với sự hỗ trợ của tinh thần lực siêu cường và Tụ Linh Trận, Thương Nanh từ một sơ cấp ma pháp sư học đồ đã trở thành cao cấp ma pháp học đồ.
Thương Nanh cũng đã hoàn toàn hấp thu trí nhớ của Tây Mông, hắn tự nhiên biết ma lực tăng trưởng khó khăn thế nào, đối với tốc độ tăng trưởng hiện tại, hắn cũng không khỏi tặc lưỡi.
Không chỉ Thương Nanh, ngay cả Kuno cũng tiến bộ lớn.
Giờ Kuno đứng trên cao hai thước, chân bước trên tấm ván rộng hai mươi cm đã không còn run rẩy như nửa tháng trước, thân thể hắn đã phối hợp vô cùng hài hòa, đứng trên ván gỗ chẳng khác trên đất bằng, bước chân cũng vô cùng nhanh nhẹn.
Ban đầu, Kuno chuyển thùng nước hết hai giờ, dần dần rút ngắn, tới giờ chỉ còn mất bốn mươi phút, tiến bộ vô cùng thần tốc.
Thêm vào đó, Kuno cực kì kinh hỉ khi phát hiện ra trong thời gian tu luyện, hắn từ lúc nào đã luyện thành đấu khí, chính thức trở thành sơ cấp chiến sĩ học đồ.
Ban đầu khi thiếu gia bắt hắn tu luyện, hắn cũng chẳng dám hi vọng xa vời, nhưng hiện tại, hắn tràn ngập tự tin.
Đồng thời, Kuno cũng phát hiện ra việc lạ, khi hắn tu luyện cùng thiếu gia, đấu khí của hắn hấp thụ nhanh hơn rất nhiều lần khi hắn tu luyện một mình, việc này khiến hắn rất buồn bực, hắn nhiều lần hỏi Thương Nanh, nhưng mỗi lần đều chỉ nhận được nụ cười thần bí.
Hôm nay, khi Thương Nanh và Kuno vừa khoanh chân tu luyện, chợt..
- Rầm !! Rầm !! Rầm !!!
Từ ngoài truyền tới tiếng đập cửa, Thương Nanh và Kuno mở mắt, nhìn nhau đầu nghi hoặc.
Nửa tháng nay, hai người bọn họ ngoài ăn uống thì chỉ tu luyện, chưa từng có ai quấy rầy họ, tự dưng hôm nay lại có người đập cửa, không lẽ gia tộc Rand tìm tới ?
- Là ai ?
Thương Nanh hỏi
- Tây Mông thiếu gia, là ta, Kiệt Khắc.
Một tiếng nói già nua truyền tới.
Thương Nhanh thở phào, sau đó vội vàng ra mở cửa.
- Kiệt Khắc chưởng quầy, ngươi tìm ta có việc sao ?
Thương Nanh nói
- Khụ…khụ…
Lão Kiệt Khắc có vẻ xấu hổ, ngượng ngùng cười, chần chờ một lúc mới nói.
- Tây Mông thiếu gia, không phải lão không thông cảm, nhưng tiểu điếm lãi mỏng, lão còn phải nuôi gia đình, lại phải phát tiền công cho tiểu nhị, sở dĩ hôm nay lão tới là muốn hỏi ngài…..
Nói tới đây, lão chợt im lặng, không nói thêm.
Nghe thấy vậy, Thương Nanh chợt giật mình, hóa ra lão tới đòi tiên thuê phòng, Thương Nanh đối với lão chủ cũng rất quý trọng, trong khoảng thời gian vừa qua, gia tộc Rand truy tìm hai người, lão cũng vẫn che chở, không khai một chút nào, dù lão biết hai người đang ở trong nhà lão, cũng không đòi thêm một xu.
Kuno lúc này chợt vô cùng thôn gminh, chạy tới cạnh Thương Nanh thì thào:
- Thiếu gia, người quên là chúng ta đã sắp hết kim tệ….chỉ còn hai mươi…
Thương Nanh ngẩn người, giật mình, thời gian vừa qua hai người tiêu quá nhiều, lại cắm đầu tu luyện không nghĩ tới kiếm tiền.
Có điều mặc kệ thế nào, Thương Nanh cũng tuyệt đối không nghĩ tới việc không trả tiền thuê cho lão Kiệt Khắc, hắn trầm ngâm rồi nói:
- Lão Kiệt Khắc, có thể cho chúng ta muộn vài ngày ?
- Được, không vấn đề, vài ngày, lão có thể kiên trì.
Lão Kiệt Khắc thành khẩn nói, sau đó chào hai người rồi lui ra ngoài.
Thương Nanh quay vào phòng nói:
- Kuno, ngươi huấn luyện cũng được một thời gian rồi, hôm nay phải đi thực chiến một phen.
- Thực chiến ? Thiếu gia định ?
Kuno kinh hô.
- Đi Ma Thú Sơn Mạch dạo chơi một chút.
Thương Nanh thẳng thắn nói.
A Tư Lan Nạp thành tiếp giáp Ma thú sơn mạch, đi từ cửa Tây chỉ khoảng mười dặm là tới, Thương Nanh biết rất rõ điều này.
Có điều, hiện tại bọn họ đi ra ngoài sẽ rất nguy hiểm, thấy Thương Nanh cau mày suy nghĩ, Kuno cũng không dám nói gì.
- Kuno chúng ta còn bao nhiêu kim tệ ?
- Thiếu gia, còn 21 kim tệ.
- Tới dược điếm mua ít dược liệu trị thương.
Nếu như thực lực của hắn như xưa, hắn cũng chẳng cần mua làm gì, chỉ là hiện tại không như vậy, hiện tại hắn vừa tấn cấp, cũng chỉ mới nắm giữ hai ma pháp cao cấp, nếu tiến nhập Ma thú sơn mạch bị thương, dược liệu sẽ rất quan trọng.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
Chương 23: Truyền Tống Trận
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
Ánh dương chói chang, Thương Nanh và Kuno từ dược điếm đi ra, tiến thẳng về phía Tây Môn, đi về phía ma thú sơn mạch.
Cửa Tây là con đường duy nhất để tiến nhập Ma thú sơn mạch, Ma thú sơn mạch cũng là một nửa sản nghiệp của A Tư Đặc Lan thành vì thế thành chủ rất coi trọng con đường này.
Vì phục vụ lính đánh thuê, thành chủ đã chi ra rất nhiều tiền để xây dựng đường xá, nối từ trong thành tới Ma thú sơn mạch.
Trên đường lúc này rất nhiều người đang bàn tán về ma thú sơn mạch, đa phần bọn họ tụ tập thành từng đội, mặc dù ma thú sơn mạch là bảo tang, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
So sánh với những đội ngũ khác, đội ngũ hai người của Kuno và Thương Nanh khá yếu, Thương Nanh tay cầm ma pháp trượng, khẽ lau mồ hôi, sau đó ngửa mặt nhìn ánh dương chói chang chiếu rọi, thầm thở dài.
Thương Nanh còn như vậy, khỏi phải nói tới con trâu khiêng cây Sơn Hà Phủ nặng hai trăm cân phía sau, hắn vừa đi vừa thở hổn hển, vô cùng mệt mỏi.
Thời gian này là thời gian nóng nhất trong năm, từ trong thành tới ma thú sơn mạch, đâu đâu cũng vô cùng náo nhiệt, tiếng cười nói, chửi mắng vang khắp nơi:
- Mẹ nó, thật khốn kiếp, cái sơn mạch chó chết, nóng muốn chết ông nội ngươi rồi !!
Một đại hán thân hình cao to chửi mắng.
- Đúng vậy, nóng như thế này, đừng nói là tới sơn mạch săn bắn ma thú, sợ rằng đi từ đây tới sơn mạch không thôi cũng chết người.
- Đi thế này vô cùng tốn sức !!
Quả như vậy, đi như vậy, khi vào tới sơn mạch cũng chẳng còn khí lực, sẽ vô cùng nguy hiểm.
- Nếu có thể trực tiếp vào sơn mạch thì tốt…
Một người nói.
- Im, nằm mơ hả
Tên đồng bọn cười ồ lên:
- Bát quá, nếu thành chủ có thể mời vài ma pháp sư không gian hệ tới thiết lập một truyền tống trận thì thực tốt, cùng lắm chúng ta cũng góp tiền xây dựng.
- Không gian hệ ma pháp sư vô cùng thần bí, sao có thể chạy tới cái tiểu thành thị của chúng ta chứ …
Một người lắc đầu ngao ngán.
Thương Nanh đang đi phía sau nghe vậy chợt ngẩn người, đúng vậy, tại sao ta không nghĩ tới, truyền tống đối với ta bất quá cũng chỉ như bữa sáng mà thôi, nếu ta đặt một truyền tống trận từ Tây Môn tới Ma thú sơn mạch rồi thu tiền truyền tống không phải sẽ rất dễ dàng sao ?
Thương Nanh mừng như điên, hai mắt sáng rực.
- Thiếu gia, người làm sao vậy ?
Kuno thấy hắn ngẩn người liền hỏi.
- A…
Thương Nanh tỉnh hồn lại, sau đó cười nói:
- Kuno, chúng ta phát tài rồi !!
- Phát tài ?
Kuno sửng sốt, giờ đang bị đòi tiền thuê phòng, cơm ăn sợ còn không có mà ăn, xui xẻo đầy mình, nhìn đâu cũng không thấy phát tài được !!
- Đúng !!!
Thương Nanh gật gật đầu, sau đó cười vô cùng thần bí, mặc dù bây giờ huyệt đạo trên người hắn chưa đủ để kiến tạo truyền tống trận, nhưng đó là sử dụng thân thể để bố trận, còn tạo ra truyền tống trận bình thường thì căn bản không cần, chỉ cần tìm vài khối linh thạch làm nguyên liệu là có thể kiến tạo trận thế, điều này đối với Thương Nanh thực không thể đơn giản hơn.
Đương nhiên, Ma Huyễn Đại Lục không có linh thạch, có điều sau khi suy nghĩ, hắn nghiệm ra, ma thú tinh hạch cũng có thể thay thế, trong lòng hắn vô cùng hoan hỉ, mặc kệ lần này thế nào cũng phải kiếm một ít ma thú tinh hạch…
Thấy thiếu gia cười vô cùng thần bí, Kuno cũng không hiểu, mà cũng không hỏi.
Dưới ánh nắng khủng khiếp, Thương Nanh và Kuno sau hai giờ cũng đã lết tới cửa Ma thú sơn mạch, tìm được một mảnh đất thoáng mát để nghỉ ngơi.
Ma thú sơn mạch cây cối rậm rạp, kiếm một chỗ tránh nắng đương nhiên rất đơn giản, ngoài bìa rừng lúc này tập trung rất đông người đang ngồi nghỉ.
Bọn họ phần lớn cũng giống như Thương Nanh, xuất phát từ sớm, đi gần hai giờ mới tới đây, thể lực tiêu hao gần hết, phải ngồi lại nghỉ ngơi.
- Thiếu gia, ăn đi..
Kuno mở túi hành lí, lấy cái bánh bao đưa cho Thương Nanh.
- Ngươi cũng ăn đi
Thương Nanh bẻ cái bánh bao, đưa phần lớn cho Kuno.
Thấy Thương Nanh đưa bánh qua, Kuno vội nói:
- Ta không đói, thiếu gia ăn đi.
Thương Nanh thấy vậy giả bộ tức giận, nói:
- Ăn nhanh, muốn ta tức giận hả.
- A, không, ăn….
Kuno nặng nề gật đầu, kết quả hắn ngấu nghiến ăn, trông như sắp chết vậy.
Bữa cơm đơn giản qua đi, Thương Nanh và Kuno cũng ngồi yên nghỉ ngơi, giờ là giữa trưa, mặc dù trong Ma thú sơn mạch cây cối rậm rạp, ánh nắng chiếu không tới, nhưng trong đó không khí ngột ngạt, vô cùng khó chịu, chui đầu vào bây giờ không phải là ý kiến tốt.
Thương Nanh nhìn quanh một vòng, thấy rất nhiều đội ngũ, ít nhất cũng có sáu người, nhiều thì có cả chục người, tất cả đều là lính đánh thuê, có đội ngũ có cả ma pháp sư và chiến sĩ.
Nhìn lại đội ngũ của mình, cũng là ma pháp sư và chiến sĩ, nhưng nhân số và tu vi cấp bậc rõ ràng thua kém các đội ngũ khác rất nhiều.
- Hi vọng không có gì bất trắc !!!
Thương Nanh tự an ủi, dù sao hắn chưa từng vào Ma thú sơn mạch, mặc dù nghe nói rất nguy hiểm nhưng hắn chưa từng thể nghiệm qua.
- Chúng ta nên né tránh ma thú cấp cao, chỉ cần tìm vài ma thú cấp thấp mà ra tay được rồi.
Nửa giờ sau, một số đội ngũ bắt đầu kiểm tra trang bị, thong thả tiến vào ma thú sơn mạch.
Thương Nanh nhìn thoáng qua rồi chậm rãi đứng lên, liếc mắt nhìn Kuno rồi nói:
- Chúng ta đi thôi.
- Dạ, thiếu gia.
Kuno vội vàng đứng dậy, đeo bao hành lí, sau đó nắm Sơn Hà Phủ bước theo sát Thương Nanh.
Vừa tiến vào sơn mạch, ánh sáng chợt ảm đạm vài phần, rừng cây rậm rạp che gần hết ánh sáng.
Thương Nanh cầm ma pháp trượng, nhẹ nhàng bước, tinh thần lực mở rộng kiếm mục tiêu và quan sát động tĩnh xung quanh.
- Dừng !!
Thương Nanh đột nhiên phất tay nói khiến Kuno đang lẽo đéo theo sau giật mình.
- Sao vậy thiếu gia ?
- Thu hoạch ngoài ý muốn !!!
Thương Nanh cười nhạt, sau đó ngồi xuống, bắt đầu vạch bụi cỏ móc ra một cây cỏ nhỏ màu vàng nhạt.
- Thiếu gia, cái này ?
Kuno cũng biết, trong ma thú sơn mạch ngoại trừ ma thú còn có rất nhiều khoáng thạch cao cấp, dược liệu quý hiếm, chẳng lẽ thiếu gia vừa nhổ ra là một dược liệu quý ?
- Đúng
Thương Nanh gật gật đầu:
- Đây là Ngả La Hoa, nhìn có vẻ bình thường nhưng nếu bán có thể bán tới 30 kim tệ.
- Ba mươi kim tệ ?
Kuno nhất thời vui mừng
- Vậy chúng ta chỉ cần đào mười cái cây nhro này là đủ tiền thuê phòng !!!...
Thương Nanh nghe vậy cười khổ, Ngả La Hoa có thể bán 30 kim tệ, nhưng đó là bán, muốn mua lại, sợ rằng 100 kim tệ cũng vị tất có mà mua.
Hơn nữa Ngả La Hoa còn là một dược liệu quan trọng để hắn đả thông kinh mạch, đương nhiên sẽ không bán được.
- Đi
Thương Nanh cho cây thuốc vào trong túi đồ rồi phất tay ra hiệu.
Thương Nanh và Kuno tiếp tục lục lọi trong sơn mạch, thỉnh thoảng họ cũng gặp vài đội ngũ lớn, nhưng tất cả đều không để ý hai người mà cứ thế tiến sâu vào trong sơn mạch.
Về phần Thương Nanh và Kuno, bọn hắn biết càng vào sâu, ma thú càng mạnh, càng thêm nguy hiểm, ở ngoài chỉ có vài ma thú cấp thấp, bọn hắn có thể đối phó, vì thế bọn hắn chỉ loanh quanh bên ngoài.
Tiêu tốn nửa giờ loanh quanh, Thương Nanh có chút buồn bực, mặc dù bên ngoài tương đối an toàn, nhưng cũng bị người ta lục soát cả trăm ngàn lần, đừng nói ma thú, ngay cả dược liệu, khoáng thạch cũng đã bị vặt sạch.
Thương Nanh ngẩng đầu nhìn vào sâu trong Ma thú sơn mạch, chần chờ một chút rồi nói:
- Đi, vào trong thử thời vận…
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
Chương 24: Hỏa Diễm Cự Lang.
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
- A !!
Kuno giật mình, vội vàng túm áo Thương Nanh, khuyên can:
- Thiếu gia, ngươi không làm sao chứ, chúng ta sao đủ năng lực, vào sâu trong Ma thú sơn mạch chẳng phải là chịu chết sao ?
Trong ma thú sơn mạch, càng vào sâu cấp bậc ma thú càng cao, Kuno hiểu rất rõ, nếu chỉ với tu vi của hắn và thiếu gia, tiến vào khẳng định dữ nhiều lành ít.
- Chúng ta cẩn thận một chút là được, hơn nữa chúng ta cũng không đi săn ma thú, chỉ đi vòng quanh kiếm khoáng thạch và dược thảo, ở ngoài này căn bản là chẳng còn gì, ngươi không thấy tất cả đều tiến vào sâu bên trong sao ?
Thương Nanh uể oải nói.
- …….
Kuno không nói gì, chỉ nhìn Thương Nanh đầy vẻ tội nghiệp, hắn hy vọng thiếu gia nghĩ lại.
- Tốt rồi, đi thôi, nhanh lên một chút, chúng ta để ý một chút là được.
Thương Nanh phất tay nói, sau đó nhanh chóng tiến sâu vào trong Ma thú sơn mạch.
Thấy Thương Nanh cố chấp như vậy, Kuno chỉ biết thở dài, sau đó xách Sơn Hà Phủ đuổi theo.
Càng vào sâu trong Ma thú sơn mạch, ánh sáng càng thêm ảm đạm, vài con chim ẩn mình trên những cây đại thụ thỉnh thoảng lại kêu lên vài tiếng kì quái khiến hai người cảm thấy vô cùng hồi hộp.
- Thiếu gia, hay là trở về đi, từ từ nghĩ cách trả tiền cho lão Kiệt Khắc, ở đây rất nguy hiểm…
Kuno hoảng sợ khuyên, mặc dù trong thời gian này, thực lực của Kuno đã được đề cao rất nhiều, nhưng can đảm vẫn không tăng theo thực lực, ánh mắt hắn ngập tràn sợ hãi, luôn cảnh giác nhìn xung quanh.
- Nói thừa, nếu ngươi không run sợ thì sẽ không chết sao ?
Kuno ủy khuất nhìn Thương Nanh, hắn hiểu, thiếu gia vô cùng cố chấp, dù cho hắn nói trước mặt toàn xác chết, bệnh dịch sợ cũng chẳng có tác dụng, chỉ đành xách Sơn Hà Phủ, học theo Thương Nanh mò mẫm mấy bụi cỏ.
Một đoạn thời gian nặng nề trôi qua, Thương Nanh và Kuno đã đi được nửa giờ, trong khoảng thời gian này Thương Nanh cũng thu hoạch được chút ít, có cả vài cây thảo dược quý, hắn hi vọng có thể tìm được thêm một ít Ngả La Hoa, kiếm đủ hắn có thể chế tạo đơn dược để tiếp tục đả thông huyệt đạo.
Lòng tin tưởng càng lúc càng cao, hắn cũng dần cảm thấy Ma thú sơn mạch thú vị, trong lòng còn tính toán không biết sau này có nên làm lính đánh thuê hay không, hàng ngày tiến vào Ma thú sơn mạch thu hoạch tài phú.
Thương Nanh và Kuno thong thả lùng sục mà không biết rằng, nguy hiểm đang dần dần lại gần.
Một con Hỏa Diễm Cự Lang to bằng con nghé con đang ẩn nấp cách hai người không xa, đôi mắt đỏ rực tản ra quang mang u lãnh đang nhìn chằm chằm vào hai người, cái lưỡi to liếm liếm khóe miệng, nước miếng tràn ra, theo cặp răng nanh dữ tợn nhỏ xuống đất, hiển nhiên, nó đang rình rập “bữa tối”.
Nhị cấp Hỏa Diễm Cự Lang thực lực có thể so với tu vi của ma pháp sư, hơn nữa lực phòng ngự thân thể vô cùng khủng bố, một con Hỏa Diễm Cự Lang có thể coi như một đội ngũ ma pháp sư, chiến sĩ hợp thể…..vô cùng biến thái.
Thương Nanh dùng ma pháp trượng vạch bụi cỏ, tìm tòi dược thảo, trong lòng thầm tính toán, nếu đả thông được thêm huyệt đạo, sẽ có thể bố trí thêm trận thế, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Đột nhiên, hắn cau mày, hai mắt lộ hung quang, quay phắt lại, ánh mắt tập trung vào một bụi cỏ tương đối cao, hắn cảm giác được, tựa hồ ở đó có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
- Kuno, cẩn thận !!!
Thương Nanh nhanh chóng kéo Kuno lại gần,một tay cầm ma pháp trượng, bắt đầu ngâm xướng ma pháp.
Thấy thần sắc ngưng trọng của Thương Nanh, Kuno cũng nắm chặt Sơn Hà Phủ, bàn tay lấm tấm mồ hôi, hai mắt dán chặt vào bụi cỏ phía trước, đồng thời từ từ bước tới.
- Ngao….
Một tiếng kêu đinh tai nhức óc vang lên, tiếng gầm như sấm rền kinh thiên động địa, Hỏa Diễm Cự Lang, nhị cấp ma thú, trí tuệ tương đối cao, nó vốn đã rình hai người từ lâu, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hai người lại phát hiện được hành tung của nó.
- Là Hỏa Diễm Cự Lang !!!
Thấy một con cự lang to lớn màu đỏ, to như con trâu con đang lao tới, Thương Nanh càng gấp gáp ngâm xướng ma pháp.
- Hỏa Diễm Cự Lang !!! Nhị cấp ma thú !!!
Nghe vậy, Kuno hít một hơi lạnh, vẻ mặt thập phần hoảng sợ, đây là nhị cấp ma thú…..chỉ bằng hai người họ làm sao có thể đánh thắng một đầu ma thú nhị cấp….đều là tại thiếu gia, tự dưng lại vào sâu như vậy, giờ tốt rồi, đụng phải nhị cấp ma thú, giờ chết không chỗ chôn !!..
- Xích viêm hỏa phượng !!!
Đúng lúc này, Thương Nanh cũng ngâm xướng ma pháp xong, ma pháp trượng nhẹ nhàng vung lên, trước mắt bùng lên một ngọn lửa, hình thành một con hỏa phượng hoàng cực lớn, tốc độ như sét đánh lao thẳng vào Hỏa Diễm Cự Lang.
- Ngao ô….
Hỏa Diễm Cự Lang đột ngột nằm rạp xuống, há một tru lên một tiếng, chỉ là tiếng tru lần này khác trước, sau tiếng tru, từ miệng nó phát ra một hỏa cầu cực lớn bắn vào Xích Viêm Hỏa Phượng.
- Bịch…..
Hỏa Phượng bị hỏa cầu oanh kích, biến mất không còn dấu vết, còn hỏa cầu của Cự Lang mặc dù uy lực giảm đi nhưng vẫn lao về phía Thương Nanh.
Thương Nanh cảm thấy da đầu tê dại, ma thú thật được lão thiên quá ưu ái, thân thể cực kỳ mạnh mẽ thì thôi lại có thể phát ra ma pháp không cần ngâm xướng, cứ thế há mồm là thuấn phát, Thương Nanh bắt đầu cảm thấy có chút cảm giác thất bại.
- Thiếu gia cẩn thân !!!
Kuno đang đi tới chợt phát hiện hỏa cầu tập kích thiếu gia, hắn khẩn trương tới cực điểm, vừa lao tới vừa thét lên.
Thương Nanh cũng cuống quit lăn một vòng, tránh thoát một kích này của Hỏa Diễm Cự Lang, thần sắc trên mặt vô cùng khó coi.
Đã có 40 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Trận Pháp Tông Sư Dị Giới Tung Hoành Tác giả: Nghĩa Hải Tình Thiên
Chương 25: Cận Chiến Cuồng Đồ
Dịch: jasonle
Nguồn: Tàng Thư Viện
- Thiếu gia người chạy đi, để ta cầm chân nó
Kuno vội vàng chạy tới, đỡ Thương Nanh lên, sau đó nghiêm túc nói.
- Hừ
Thương Nanh nhíu mày, hắn là THương Nanh, hắn sẽ không bao giờ bỏ huynh đệ của mình.
Kuno không để ý tới ánh mắt của Thương Nanh, hắn kéo Thương Nanh ra phía sau, hai tay nắm chặt Sơn Hà Phủ, cặp mắt lóe tinh quang, thân mình phát ra chiến ý nồng đậm, nhìn chằm chằm vào Hỏa Diễm Cự Lang.
- Ngao…
Hỏa Diễm Cự Lang phát ra một tiếng rít chói tai, ánh mắt nó tràn ngập vẻ chế nhạo, tựa như đang cười nhạo Thương Nanh và Kuno không biết lượng sức mình.
Thương Nanh nhíu mày, sau đó nắm lấy Sơn Hà Phủ trong tay Kuno rồi giận dữ nói:
- Đưa ta, ngươi lui ra sau.
Kuno vô cùng kinh ngạc, hắn lại cảm giác như lỗ tai mình có vấn đề, thiếu gia là một ma pháp sư lại không dùng ma pháp trượng, lại muốn đoạt Sơn Hà Phủ của hắn, bản thân thiếu gia trói gà không chặt, sao có thể cầm nổi Sơn Hà Phủ ???
Tuy nhiên, một màn kế tiếp khiến Kuno thiếu chút nữa ngã lăn ra đất, Thương Nanh dĩ nhiên lại đoạt được Sơn Hà Phủ trong tay hắn, cứ thế một tay nâng Sơn hà Phủ, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hỏa Diễm Cự Lang, khóe miệng nở nụ cười vô cùng u ám.
Kuno đứng một bên chợt cảm thấy vô cùng xa lạ, hắn cảm giác như thiếu gia đang thay đổi vậy, ngay cả hắn cũng nhận không ra, nhìn bộ dạng điên cuồng của Thương Nanh, Kuno không khỏi lo lắng, không lẽ thiếu gia, một ma pháp sư lại muốn cận chiến với Hỏa Diễm Cự Lang ? Chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết sao ?
Hỏa Diễm Cự Lang cào cào lên mặt đất như đang súc lực, đôi mắt cũng ánh lên vài phần ngưng trọng, nó đột nhiên cảm nhận được khí tức cường đại từ con người nhỏ bé trước mắt tỏa ra, luồng khí này khiến nó cảm thấy cực kỳ bất an.
- Ngao ….
Hỏa Diễm Cự Lang gầm lớn.
Nét mặt Thương Nanh vẫn vô cùng thâm trầm, xen lẫn một tia lãnh khốc, từ thân thể hắn tỏa ra một khí thế vô cùng điên cuồng, Sơn Hà Phủ trong tay xoay tròn, phát ra quang manh lóe mắt, cả người hắn như một quả đạn pháo, trực tiếp bổ thẳng về phía Hỏa Diễm Cự Lang.
Thấy vậy, Hỏa Diễm Cự Lang cũng không chậm trễ, thân thể nó biến thành một ngọn lửa đỏ, móng vuốt mở rộng, vồ thẳng vào cổ họng Thương Nanh.
- Thiếu gia, cẩn thận.
Khuôn mặt Kuno vặn vẹo, hắn hét lớn, hắn hiểu rằng, Hỏa Diễm Cự Lang có thể coi là ma vũ song tu, nói cách khác, một con Hỏa Diễm Cự lang tương đương với một sơ cấp ma pháp sư và một sơ cấp chiến sĩ, thiếu gia lại không biết mình biết người, nghĩ mình có thể cứng đối cứng với Hỏa Diễm Cự Lang.
- Bịch….
Thương Nanh và Hỏa Diễm Cự Lang giao phong một kích, một người một lang đổi chỗ cho nhau, phát ra tiếng va chạm trầm đục, ngay cả mặt đất cũng bị một kích này chấn động.
Kuno chạy vọt về phía Thương Nanh, nhìn trường bào trên người hắn mà hai mắt đẫm lệ, trái tim thiếu điều nhảy ra khỏi lồng ngực.
Hắn chỉ thấy Hỏa Diễm Cự Lang phía đối diện vẫn đứng ngẩng cao đầu gườm gườm, toàn thân tựa hồ không có chút thương tổn, còn thiếu gia cả người đầy máu tươi, quỳ trên mặt đất, ngay cả Sơn Hà Phủ đang nắm trong tay cũng không ngừng run rẩy…
Ngó bề ngoài chiến trường, Kuno tự nhiên hiểu rất rõ, lần giao phong này, thiếu gia thua, hắn chạy tới nâng Thương Nanh đứng dậy, giọng nói đầy đau thương:
- Thiếu gia, thiếu gia….đừng làm ta sợ…
- Ha ha, Kuno, ta không sao, ngươi không cần lo lắng.
Thương Nanh miễn cưỡng nở nụ cười, nhưng giọng nói của hắn thực hữu khí vô lực.
- A…
Thấy thiếu gia tựa như đang trọng thương, Kuno bi phẫn gào lớn, hắn tức giận đứng dậy, nổi điên vồ lấy Sơn Hà Phủ, sau bổ thẳng về phía Hỏa Diễm Cự Lang.
Đúng lúc này, trong ma thú sơn mạch chợt vang lên một tiếng rú thê lương.
- Bịch…
Kuno kinh ngạc phát hiện, con Hỏa Diễm Cự Lang đột nhiên ngã lăn ra đất, phần bụng lộ ra một vết thương vô cùng đáng sợ.
Kuno chớp mắt, khuôn mặt tràn ngập kinh hoàng, Hỏa Diễm Cự Lang là nhị cấp ma thú, sơ cấp ma pháp sư, sơ cấp chiến sĩ hợp thể…..cứ như vậy bị thiếu gia đánh chết ???? Hơn nữa thiếu gia còn sử dụng chiến kỹ cận chiến ??!!
Kuno không tin vào mắt mình.
Nhưng sự thật hiển hiện…
Thương Nanh, Cận Chiến Cuồng Đồ, hắn đương nhiên đã trải qua vô số lần tập luyện, chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến của hắn không cần phải bàn, theo chiến trường biến hóa, tự thân có thểm một phần kỹ năng là có thêm một phần bảo mệnh, vừa rồi chứng kiến sự hung mãnh của Hỏa Diễm Cự Lang, khi móng vuốt tới sát cổ, hắn đột ngột đổi tư thế, trực tiếp quỳ gập người, dùng đầu rìu dựa theo quán tính vạch một nhát hoàn mỹ dưới bụng Cự Lang.
Nên biết rằng, phần bụng của Hỏa Diễm Cự Lang có sức phòng ngự vô cùng bạc nhược, là một trong những điểm yếu hại trên cơ thể nó.
- Khụ, khụ…Kuno, còn không mau đỡ ta dậy ?
Thương Nanh nói, hắn thực sự không còn sức lực, mặc dù không bị thương tổn gì nhưng trên người hắn bị máu tươi của Hỏa Diễm Cự Lang thấm đẫm, thân thể lại suy yếu, vừa rồi hắn cưỡng bức kích phát tiềm lực, giờ bị phản phệ, cần phải nghỉ ngơi.
- Thiếu gia, người quá tuyệt vời, Kuno càng ngày càng sùng bái người.
Kuno thấy Thương Nanh không chút thương tổn, thần sắc rạng rỡ trở lại, hắn chạy bổ lại, cười ha hả ôm lấy Thương Nanh nói.
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy