16-05-2010, 09:59 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 56: Thiên môn sinh ý
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Mạc Phong nhanh miệng Ä‘em tất cả má»i chuyện kể qua má»™t lần, Tiết Bố Nhân nghe cÅ©ng lấy là m kỳ, đối vá»›i Bùi Gia tiểu thÆ° kia trà n đầy sá»± tò mò. Tiêu Bố Y nhịn không được há»i: "Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i kiến thức rá»™ng rãi, váºy có biết lai lịch của Bùi Minh Thúy không?"
Tiết Bố Nhân cÆ°á»i khổ lắc đầu, "CÅ©ng không rõ lắm, chẳng qua ta cÅ©ng biết Bùi phiệt những năm gần đây được Thánh Thượng rất sủng ái".
Tiêu Bố Y gáºt đầu tá» vẻ hiểu ra, thầm nghÄ© thá»i đại nà y trình Ä‘á»™ thông tấn lạc háºu, không có mấy ai Ä‘i tìm hiểu, ngÆ°á»i nổi tiếng trong thiên hạ dù sao cÅ©ng quá Ãt.
Äợi đến khi Tiết Bố Nhân thấy rÆ°Æ¡ng bạc khóa và ng, thì cho dù hắn là kẻ lão là ng, cÅ©ng ngây ra má»™t lát, hồi lâu má»›i nói má»™t câu, "Bảy nhà Nhữ Nam, danh bất hÆ° truyá»n, cái nà y quá ná»a là do Mai gia tặng".
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kỳ quái, há»i Tiết Bố Nhân là m sao biết, Tiết Bố Nhân thần sắc có chút mất tá»± nhiên, "Trong bảy nhà Nhữ Nam, Mai gia là già u nhất, chi ra nhiá»u nhất cÅ©ng không có gì ngạc nhiên".
Tiêu Bố Y trong lòng có chút kỳ quái, thầm nghÄ© loại quan Ä‘iểm nà y không khá»i quá võ Ä‘oán, nhìn thấy Tiết Bố Nhân đã bắt đầu lên danh sách hà ng hóa, cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u nữa.
Bá»n há» có tiá»n có hà ng cÅ©ng không biết là bao nhiêu, còn Tiết Bố Nhân thì lại hoà n toà n khác.
Hắn không đến má»™t canh giá», đã Ä‘em toà n bá»™ số hà ng hóa lên danh sách rõ rà ng, cái nà o có thể mang Ä‘i ra quan ngoại, cái nà o có thể mua bán trá»±c tiếp tại bản địa, đổi thà nh và ng tháºt bạc tháºt được.
Tuy là nhÆ° thế, hà ng hóa có thể Ä‘em Ä‘i cÅ©ng không Ãt, Tiết Bố Nhân cau mà y, "Bố Y, con còn có ý định gì không, trong nà y có đồ sứ, vải lụa, lá trà , tranh ảnh, lại còn không Ãt đặc sản, còn có và i bình Nữ nhi hồng nữa".
"Nữ nhi hồng nà y không phải là do bá»n há» tặng, mà là do chúng ta mua uống" Chu Má»™ Nho cÅ©ng tháºt thà , "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói là danh tá»u, muốn thưởng thức má»™t chút nên ta Ä‘i mua vá»".
Tiết Bố Nhân cÅ©ng cÆ°á»i không nổi, không biết Tiêu Bố Y không phải là muốn thưởng thức rượu, mà là thà nghiệm phản ứng của bản thân đối vá»›i rượu, cÅ©ng không có nói nhiá»u, "Tháºt ra muốn ra quan ngoại cÅ©ng có thể. Chẳng qua chuyện nà y dù sao cÅ©ng có chút nguy hiểm, mấy thứ nà y nặng ná» dể vỡ, ta thấy mang Ä‘i cÅ©ng có chút khó khăn".
"Con tháºt ra có ý tưởng nhẹ nhà ng hÆ¡n," Tiêu Bố Y lại cÆ°á»i nói: "Chúng ta có thể bán son phấn đến Äá»™t Quyết, thứ nà y Ä‘Æ¡n giản gá»n nhẹ, khó xảy ra tai nạn".
Má»i ngÆ°á»i ngẩn ra, trong giây lát cÆ°á»i lá»›n, Tiết Bố Nhân cÅ©ng muốn cÆ°á»i, nhÆ°ng nghÄ© lại thì nghiêm túc nói: "Bố Y, con không phải nói đùa chứ?"
Tiêu Bố Y liếc nhìn Hà n Tuyết nói: "Yêu cái đẹp là thiên tÃnh của nữ nhân, tuy nói son phấn Giang Nam xuất qua quan ngoại cÅ©ng hiếm thấy, nhÆ°ng nguyên nhân là vì hiếm thấy, cho nên má»›i chÃnh là má»™t thị trÆ°á»ng rất lá»›n".
Tất cả má»i ngÆ°á»i cÅ©ng đã biết khái niệm thị trÆ°á»ng, cảm thấy có lý, liên tục gáºt đầu.
"Con cÅ©ng đã há»i qua Hà n Tuyết, nà ng nói có thể há»— trợ" Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói: "Tháºt ra chỉ cần trong tá»™c có ngÆ°á»i sá» dụng, hÆ¡n nữa có hiệu quả cao, con nghÄ© gió lá»›n cÅ©ng có ngÆ°á»i ở lại, đáng để thá»".
Hà n Tuyết khẽ gáºt đầu, "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói cÅ©ng đúng, Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia, con ở trong tá»™c cÅ©ng có chút danh tiếng, hy vá»ng có thể giúp sÆ¡n trại má»™t tay".
Tiết Bố Nhân liếc nhìn má»i ngÆ°á»i, "à của các ngÆ°Æ¡i thế nà o?"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà tá» thái Ä‘á»™ trÆ°á»›c, "Bố Y luôn nghÄ© những Ä‘iá»u mà ngÆ°á»i khác không thể nghÄ© ra, mấy tháng nay cÅ©ng đã là m vô số việc, Ä‘á»u đã thà nh công, ta cảm thấy cÅ©ng không có gì phải lo lắng".
"Tháºt ra chúng ta vốn không phải là ngÆ°á»i có khiếu là m ăn," Mạc Phong cÅ©ng nói: "Má»™t khi đã nhÆ° váºy, là m cái đó nói không chừng cÅ©ng sẽ có thu hoạch ngoà i ý muốn!"
"Mạc Phong nói rất đúng," Tiá»…n Äầu cÅ©ng nói theo má»™t câu, "Chúng ta không cần Ä‘i con Ä‘Æ°á»ng mà ngÆ°á»i khác đã Ä‘i, Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng đã nói qua, tá»± tin không có nghÄ©a là sẽ thắng, nhÆ°ng không tá»± tin thì nhất định thất bại. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u là huynh đệ, nÆ°á»›c thì lá»™i nÆ°á»›c mà đi, lá»a thì đạp lá»a mà đến, có phúc cùng hưởng, có há»a cùng gánh".
"Ta tin tưởng Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia" Chu Má»™ Nho thấy Tiết Bố Nhân nhìn vá» phÃa mình, chỉ nói má»™t câu ngắn gá»n.
Tiết Bố Nhân lá»™ ra vẻ vui mừng, hắn cảm thấy Tiêu Bố Y là m rất tốt. Hắn tháºt ra vẫn luôn ủng há»™ Tiêu Bố Y, hy vá»ng hắn sẽ dá»±a theo suy nghÄ© của mình mà là m, nhÆ°ng quan trá»ng là má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng lòng, hắn không nghÄ© đến tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ủng há»™ Tiêu Bố Y má»™t cách vô Ä‘iá»u kiện nhÆ° váºy!
"Má»™t khi đã nhÆ° váºy, Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia ta chủ yếu chỉ là xá» lý má»™t chút tạp sá»±. NhÆ°ng Bố Y, nghe nói son phấn ở Giang Nam má»›i có, ta sợ các con tá»›i đó mua sẽ cháºm trá»… thá»i gian" Tiết Bố Nhân nói ra nghi hoặc trong lòng.
Tiêu Bố Y đã sá»›m có dá»± tÃnh, "Cái nà y cÅ©ng không cần lo lắng, con có bằng hữu vừa lúc có hà ng, chúng ta có thể lấy hà ng đổi hà ng".
"Bằng hữu của con ở đâu?" Tiết Bố Nhân há»i.
"Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng" Tiêu Bố Y đáp.
"Hả?!" Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiêu Bố Y.
Tiết Bố Nhân cÅ©ng chụp lấy vai của Tiêu Bố Y, "Bố Y quả nhiên là háºu sinh khả úy, tuổi trẻ tà i cao, việc xá» lý mấy cái hà ng hóa nà y cứ giao cho ta. Chẳng qua việc liên hệ nguồn cung cấp, thì ngÆ°á»i tuổi trẻ nhÆ° các con lo".
Là nam nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘á»u biết Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng, Tiết Bố Nhân là ngÆ°á»i lão là ng, cÅ©ng không phản đối ngÆ°á»i trẻ tuổi là m việc, nhÆ°ng cÅ©ng không muốn Ä‘i và o trong đó.
Äám ngÆ°á»i Mạc Phong không nghÄ© đến mình cÅ©ng có thể có má»™t ngà y được Ä‘i và o Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng. Äó là nÆ¡i nam nhân tiêu hồn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng là nÆ¡i nam nhân tiêu tiá»n. Bá»n há» ngà y thÆ°á»ng cho dù vất vả má»™t năm, chỉ sợ cÅ©ng không đủ để vui vẻ ở đây má»™t đêm.
BÆ°á»›c đầu tiên bÆ°á»›c và o Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng, bá»n há» Ä‘á»u nÆ¡m ná»›p lo sợ, sẵn sáng chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nà o.
Mạc Phong tuy rất khoái nói đạo lý, nhÆ°ng nÆ¡i nhÆ° thế nà y cÅ©ng là lần đầu tiên Ä‘i và o, hắn đã nhÆ° thế, những ngÆ°á»i còn lại thì cà ng xấu hổ.
Cổ ngữ có câu, Ä‘an phiêu song đổ, ý chÃnh là nếu là đổ (đánh bạc), Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên huynh đệ có thể kết bạn, nếu là phiêu (chÆ¡i gái), Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chỉ Ä‘i má»™t mình. Lần nà y lại công nhiên kết bạn Ä‘i và o nhạc phÆ°á»ng, phá»ng chừng cÅ©ng là lần đầu tiên từ khi sÆ¡n trại khai thiên tÃch địa tá»›i giá».
Äám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đang lúc chuẩn bị bá» chạy, bởi vì các ngÆ°á»i khác trong mắt trà n đầy vẻ khinh bỉ, Ä‘iá»u nà y là m cho các huynh đệ có chút hối háºn, chỉ lo nghÄ© Ä‘em vải của VÆ°Æ¡ng gia đổi thà nh tiá»n, nhÆ°ng không nghÄ© đến may cho bản thân má»™t bá»™ quần áo cho tÆ°Æ¡m tất.
NÆ¡i đây chỉ có văn nhân, thÆ°Æ¡ng nhân, danh sÄ© cao môn lui tá»›i, bá»n há» Ä‘Ãch xác là quá sức quê mùa.
Má»™t phu nhân mặt bá»± phấn Ä‘i đến, Mạc Phong nói khẽ vá»›i Chu Má»™ Nho: "Äây khẳng định là LÄ©nh Ä‘á»™i quản giáo ở đây".
"Sao biết được?" Chu Mộ Nho cau mà y.
"NgÆ°Æ¡i không biết nghÄ© sao, nữ nhân nhÆ° váºy sao là m ca kỹ tiếp khách được, cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i muốn không?" Mạc Phong Ä‘iá»m nhiên nói.
"Ta thấy nà ng ta, liá»n nhá»› tá»›i mẹ ta, thá»±c ấm áp" Chu Má»™ Nho thà nh thà nh tháºt tháºt đáp.
Mạc Phong phì cÆ°á»i.
Vốn nghÄ© đến câu đầu tiên của phu nhân kia chÃnh là ăn xin cấm và o, không nghÄ© đến ánh mắt của phu nhân nhìn tá»›i Tiêu Bố Y, nụ cÆ°á»i sáng lạn nhÆ° mùa xuân nói, "Tiêu công tá», mau má»i và o, mấy ngÆ°á»i nà y, Ä‘á»u là bằng hữu của ngÆ°á»i sao?"
Tiêu Bố Y nhá»› rõ Khổng má má nà y, lần trÆ°á»›c đã gặp mặt, nhìn thấy nà ng ta nghi hoặc liá»n giải thÃch: "Không sai, chúng ta tá»›i nÆ¡i nà y là có má»™t số việc, Má»™ng Äiệp cô nÆ°Æ¡ng có ở trong không?"
"Có, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có" Khổng má má xoay chuyển ánh mắt, rồi chụp lấy má»™t nha hoà n, "Dẫn Tiêu công tá» Ä‘i gặp Má»™ng Äiệp cô nÆ°Æ¡ng, mấy ngÆ°á»i nà y cÅ©ng là khách quý của Tiêu công tá»" Khổng má má có chút do dá»±, nà ng cÅ©ng chỉ là nể mặt Tiêu Bố Y má»›i tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vá»›i đám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, cÅ©ng không biết bá»n há» tá»›i nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy là có ý gì, cÅ©ng có chút do dá»±.
"Những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng muốn gặp Má»™ng Äiệp cô nÆ°Æ¡ng" Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói.
"á»’, là váºy" Khổng má má tuy kiến thức rá»™ng rãi, cÅ©ng không hiểu được dụng ý của Tiêu Bố Y, Ä‘Ã nh phải vung tay lên, "Dẫn mấy ngÆ°á»i Tiêu công tá» Ä‘i gặp Má»™ng Äiệp cô nÆ°Æ¡ng".
Má»™ng Äiệp nhìn thấy Tiêu Bố Y đến, trà n đầy hoan hân, lại thấy Tiêu Bố Y còn dẫn theo năm huynh đệ tá»›i, nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút kinh ngạc.
Nà ng tuy kinh ngạc, nhÆ°ng cÅ©ng không quên lá»… số, bảo Tiểu Hồng chuẩn bị chút Ä‘iểm tâm. NhÆ°ng mấy huynh đệ từ khi nhìn thấy Má»™ng Äiệp, Ä‘á»u là hồn vÃa bay bổng quên mất thân Ä‘ang ở tại nÆ¡i nà o.
Cho dù trầm ổn nhÆ° DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, cho dù thà nh tháºt nhÆ° Chu Má»™ Nho, cho dù là nữ nhân nhÆ° Hà n Tuyết, nhìn thấy Má»™ng Äiệp Ä‘á»u có loại cảm giác tá»± thấy xấu hổ.
Mạc Phong trong lòng lại thở dà i, loại nữ nhân nà y trông giống như là tiểu thư khuê các, lại ở nơi nà y thực sự là đáng buồn.
Má»™ng Äiệp thanh nhã, hÆ¡n nữa trên tiểu lầu nghe thấy tiếng gió, tiếng trúc kêu vang, khắp nÆ¡i không nhiá»…m má»™t hạt bụi, má»i ngÆ°á»i cá» chỉ thất thố, chỉ cảm thấy cho dù đặt chân nÆ¡i đâu cÅ©ng Ä‘á»u có loại cảm giác nà y. Theo nhÆ° Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia thÆ°á»ng nói thì, Amen, tá»™i quá tá»™i quá.
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Chữ ký của Ma Y Thần Thủ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 09:59 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 57: Son phấn
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Tiêu Bố Y nhìn thấy các huynh đệ đứng Ä‘á»±c ra váºy, cÅ©ng không có trách, mà đi thẳng và o vấn Ä‘á»: "Má»™ng Äiệp cô nÆ°Æ¡ng, hôm nay ta dẫn huynh đệ đến đây, tháºt ra là muốn cùng nà ng là m ăn".
"Là m ăn cái gì?" Má»™ng Äiệp trong lòng rung lên, nụ cÆ°á»i vẫn không giảm.
"Äây là mấy huynh đệ và o sinh ra tá» của ta, Ä‘á»u sắp chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng cuối cùng quyết định sẽ buôn bán son phấn. NhÆ°ng chúng ta Ä‘á»u là nam nhân, đối vá»›i mấy thứ nà y má»™t chút cÅ©ng không thông, cho nên muốn nhá» nà ng chỉ Ä‘iểm" Tiêu Bố Y ra dấu cho các huynh đệ ngồi xuống, không muốn để cho trở thà nh váºt trang trà của ngôi lầu nữa.
Má»™ng Äiệp có chút ngạc nhiên, thấy Tiêu Bố Y cố chấp nhÆ° thế, cÅ©ng không dáºp tắt sá»± nhiệt tình của hắn, chỉ là trong ná»™i tâm cÅ©ng không xem trá»ng mối là m ăn nà y.
"Tiêu công tá» quá khách khà rồi, Má»™ng Äiệp biết tất sẽ nói" Má»™ng Äiệp Ä‘i tìm Tiểu Hồng, thấp giá»ng thì thầm và i câu.
"Ta tháºt ra còn muốn má»i Má»™ng Äiệp cô nÆ°Æ¡ng tìm má»™t số tá»· muá»™i tốt, má»i ngÆ°á»i táºp tá»± thu lấy lợi nhuáºn thì tốt hÆ¡n" Tiêu Bố Y lại nói.
Hắn muốn má»i các ca kỹ khác đến, Má»™ng Äiệp cÅ©ng không để ý, mỉm cÆ°á»i nói, "Tiêu công tá» tháºt ra cÅ©ng là ngÆ°á»i là m ăn trá»i sinh".
Tiểu Hồng nhÆ° cánh bÆ°á»›m không ngừng bay múa, trong chốc lát không những mang đến son phấn, mà còn dẫn đến mấy nữ nhân, Má»™ng Nghệ (ngÆ°á»i cÅ©ng mang nghệ danh là Má»™ng) cÅ©ng trong số đó.
Tiêu Bố Y gặp lại Má»™ng Nghệ cÅ©ng xấu hổ, trong lòng cảm khái, vá»›i tâm tÆ° của Má»™ng Äiệp, cÅ©ng không phải là không biết thủ Ä‘oạn của Má»™ng Nghệ. Bởi váºy có thể thấy được, Má»™ng Äiệp tÃnh ra ở nÆ¡i nà y cÅ©ng không có bằng hữu chân chÃnh.
Má»™ng Nghệ tháºt ra cÅ©ng không kém, nhÆ°ng cÅ©ng không thể so sánh được, cho nên khi ở bên cạnh Má»™ng Äiệp, Má»™ng Nghệ xem ra cÅ©ng chỉ bình thÆ°á»ng mà thôi.
Hai cô gái còn lại nhìn cÅ©ng quen mắt, má»™t ngÆ°á»i tên là Thu Ngân, ngÆ°á»i kia tên là Nguyệt Nga. Tiêu Bố Y nghÄ© lại, phát hiện các nà ng cÅ©ng từng vây quanh mình, nay gặp Má»™ng Äiệp nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút mất tá»± nhiên, Tiêu Bố Y hiểu được, thì ra những ngÆ°á»i nà y tá»›i đây không phải là nể mặt Má»™ng Äiệp, mà quá ná»a là do biết Tiêu Bố Y hắn ở đây.
Nghe được Tiêu Bố Y nói rõ ý định của mình, ba ngÆ°á»i nữ cÅ©ng có chút kinh ngạc, lại thấy mấy ngÆ°á»i kia nhìn nhÆ° sói đói, trong lòng cÅ©ng có chút khinh bỉ, nhÆ°ng ngoà i miệng vẫn tán thưởng Tiêu Bố Y có phách lá»±c, tháºt tinh mắt. Là ca kỹ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải biết chiá»u theo tâm ý của khách rồi.
Ba ngÆ°á»i phụ nữ vá»›i má»™t con vịt đã thà nh môti cái chợ, năm ngÆ°á»i phụ nữ ở má»™t chá»—, Æ°á»›c chừng có thể bà y ra hai cái. Ba ngÆ°á»i nà y nói liếng thoắng không ngừng, muốn thu hút sá»± chú ý của Tiêu Bố Y.
NhÆ°ng do có Má»™ng Äiệp ở trong nà y, ba ngÆ°á»i cÅ©ng phải thu liá»…m má»t chút, nên Tiêu Bố Y má»›i có ngõ để thở.
Má»™ng Äiệp sá»›m Ä‘em son phấn mà mình sá» dụng cho Tiểu Hồng mang lên, Ä‘á»u Ä‘á»±ng trong má»™t cái rÆ°Æ¡ng trang Ä‘iểm tinh xảo, Tiêu Bố Y xem thấy gáºt gù, trong lòng nói, cái gì mà chỉ quan trá»ng cái bá» ngoà i, thá»i hiện đại chẳng phải Ä‘á»u mua có đóng gói đó sao, nói nhÆ° váºy, cổ nhân cÅ©ng đã thá»±c sá»± hiểu được tầm quan trá»ng của bao bì.
Má»™ng Äiệp còn chÆ°a mở rÆ°Æ¡ng trang Ä‘iểm, đã giá»›i thiệu trÆ°á»›c: "Tiêu công tá», thiếp không rõ rà ng lắm ngÆ°á»i biết bao nhiêu, chẳng qua thiếp cÅ©ng chỉ Ä‘em tất cả những gì mà mình biết nói ra thôi. Tháºt ra đồ trang Ä‘iểm có rất nhiá»u loại, trong dân gian, phấn trang Ä‘iểm bình thÆ°á»ng nhất chÃnh là đem gạo nghiá»n nát ra, sau đó Ä‘em gạo lắng lại trong nÆ°á»›c, cuối cùng lắng ra loại bá»™t trắng, Ä‘em phÆ¡i dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i, cuối cùng thì bá»™t phấn nà y có thể trá»±c tiếp dùng để trang Ä‘iểm".
"ÄÆ¡n giản nhÆ° váºy sao?" Tiêu Bố Y có chút kinh ngạc, nhìn qua khuôn mặt của Má»™ng Äiệp cùng Má»™ng Nghệ, Ä‘á»u trắng nõn, cÅ©ng coÌ chuÌt không dám tin rằng chỉ dùng phấn gạo để phủ lên trên mặt.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy" Má»™ng Nghệ có chút khinh thÆ°á»ng, lại khinh thị luôn lá»i giá»›i thiệu của Má»™ng Äiệp, trong giây lát lại nhÆ° tá»± hối đã lõ lá»i, "Tá»· tá»·, muá»™i cÅ©ng không phải nói ngÆ°á»i, Tiêu công tá», ngÆ°á»i là má»™t nam nhân, không rõ mấy cái nà y cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, chúng ta trang Ä‘iểm cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy".
Lúc nà y má»™t nha hoà n tiến lên Ä‘Æ°a tá»›i má»™t cái há»™p, Má»™ng Nghệ sau khi cầm lấy mở ra, có chút khoe khoang nói: "Má»™ng Äiệp tá»· tá»· chỉ nói phấn trang Ä‘iểm dân gian, tháºt ra chúng ta dùng lại hoà n toà n khác".
Má»™ng Äiệp cÆ°á»i cÆ°á»i, cÅ©ng không có mở cái há»™p trong tay ra, tùy ý để Má»™ng Nghệ giá»›i thiệu.
Cái há»™p trong tay Má»™ng Nghệ được hia là m nhiá»u ngăn nhá», bên trong phấn trang Ä‘iểm Ä‘á»u thà nh khối, có hình elip, hình tròn, còn có khối nhÆ° kim cÆ°Æ¡ng, có hoa văn, thế nhÆ°ng cÅ©ng không giống phấn trang Ä‘iểm hiện đại mà Tiêu Bố Y đã từng thấy qua.
"Loại phấn trang Ä‘iểm nà y chỉ có ở kinh thà nh sá» dụng" Má»™ng Nghệ nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút khoe khoang, "Ta nghe nói bên trong là đem chì trắng hiếm thấy hóa thà nh hồ, sau đó hấp lấy hết nÆ°á»›c, ép lại thà nh khối. Loại nà y phấn trắng nà y nhẵn nhụi, sáng trắng, nghe nói để và i năm cÅ©ng không há»ng, là m sao giống vá»›i phấn gạo của dân gian dùng được, qua má»™t thá»i gian ngắn sẽ kết lại thà nh khối, dÃnh bết lại trên mặt".
Tiêu Bố Y cÅ©ng hiểu được và i chuyện, thì ra cổ nhân nói cái gì tẩy tẫn duyên hoa là chỉ tẩy phấn trắng ở trên mặt, mà phấn trang Ä‘iểm của cổ nhân chÃnh là lấy chì là váºt liệu chÃnh.
"Ta nghe nói, chì đối vá»›i thân thể gây nên tổn thÆ°Æ¡ng rất lá»›n" Tiêu Bố Y cÅ©ng không nói gì đến ung thÆ°, chÃnh có thiện ý mà nhắc nhở thôi.
Má»™ng Nghệ có chút khinh thÆ°á»ng, "Tiêu công tá» ngÆ°á»i nói không đúng rồi, đây chÃnh là váºt mà các nhà quan trong kinh thà nh dùng, đối vá»›i con ngÆ°á»i chỉ có thể có lợi, là m sao mà có hại được? Nói đến cÅ©ng đã có rất nhiá»u thuáºt sÄ© cÅ©ng đã nuốt thứ nà y rồi, ta nghe nói còn có tác dụng vÅ© hóa thà nh tiên".
Tiêu Bố Y thầm nghÄ©, chết là sẽ thà nh tiên ngay chứ gì, biết có nói Má»™ng Nghệ nà y cÅ©ng không hiểu, nên cÅ©ng không nói nhiá»u.
Chẳng qua cÅ©ng không thể trách được nà ng, mê tÃn vá» vẻ đẹp là căn bệnh chung của con ngÆ°á»i, đối vá»›i nữ nhân thì loại bệnh nà y lại cà ng nặng, thá»i đại của mình cÅ©ng nhÆ° thế, bằng không cÅ©ng sẽ không có nhiá»u sá»± cố vá» phẩu thuáºt thẩm mỹ phát sinh.
"Tháºt ra chúng ta cÅ©ng chÆ°a tÃnh là gì, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng bên cạnh Thánh Thượng nghe nói còn sá» dụng trân châu ma phấn, bùn thÆ¡m từ đáy biển…" Má»™ng Nghệ lại khoe kiến thức của mình.
Tiêu Bố Y sau khi tá» vẻ cảm tạ cùng ngạc nhiên, nhìn vá» phÃa Má»™ng Äiệp.
Má»™ng Äiệp mở há»™p ra, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát đã xông và o mÅ©i. Má»™ng Nghệ liếc mắt nhìn qua, liá»n tá»± Ä‘á»™ng tắt tiếng ca.
"Äây là phấn mà Phượng Xuân lão tá»± hà o, cụ thể là m sao để chế ra thì thiếp cÅ©ng không rõ lắm," Má»™ng Äiệp cÆ°á»i khổ nói: "NhÆ°ng sau khi thiếp sá» dụng thì hiệu quả cÅ©ng không tệ lắm".
Bên trong há»™p cÅ©ng là má»™t khối phấn trang Ä‘iểm, Má»™ng Äiệp dùng BÃch ngá»c trâm dÃch ra má»™t chút, nhá» và o má»™t giá»t nÆ°á»›c trong, lấy tay nhẹ nhà ng xoa lên rồi vá»— nhẹ lên trên mặt.
Trong phòng trong giây lát trà n đầy mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát, là m cho ngÆ°á»i ta thần khà nhẹ nhà ng khoan khoái, các huynh đệ trÆ°á»›c giá» là m sao mà được thấy qua Ä‘iá»u nà y, chỉ thấy trên mặt Má»™ng Äiệp giống nhÆ° có chút biến đổi, mà vẫn cân nhắc không ra, chỉ là trên mặt vẫn trong suốt nhÆ° ngá»c, thanh khiết vô hạn, không khá»i tán thưởng.
"Tỷ tỷ thực may mắn, phấn mà Phượng Xuân lão tự hà o, chỉ sợ phải một lượng bạc mới có thể mua được một lượng, loại phấn trang điểm xa xỉ nà y, cũng chỉ tỷ tỷ mới có thể mua được" Mộng Nghệ có chút ghen tị nói.
"Muá»™i muá»™i nếu thÃch, váºy tặng cho muá»™i" Má»™ng Äiệp tiện tay Ä‘em cái há»™p giao cho Má»™ng Nghệ, cÅ©ng không mấy quan tâm, "Tháºt ra ta cÅ©ng chỉ muốn để mặt đón ánh sáng mặt trá»i thôi".
Mộng Nghệ cả kinh, khó có thể tin được, "Tỷ tỷ thực đem hộp phấn nà y tặng cho muội?"
Hai tá»· muá»™i còn lại cÅ©ng kinh ngạc không thôi, hiện nay bạc có giá trị, má»™t lượng phấn phải cần má»™t lượng bạc, có thể thấy được sá»± trân quý của phấn nà y. Váºt xa xỉ nhÆ° váºy cÅ©ng chỉ có hà o môn sÄ© tá»™c sá» dụng, hoặc là danh kỹ nhÆ° Má»™ng Äiệp má»›i có thể dùng, Má»™ng Äiệp tùy tiện Ä‘em tặng ngÆ°á»i khác, tuy nói nà ng có giá, nhÆ°ng là m sao lại Ä‘á»™t nhiên biến thà nh hà o phóng nhÆ° thế?
Tiêu Bố Y trong lòng chợt Ä‘á»™ng, đã Ä‘oán được dụng ý của Má»™ng Äiệp, nà ng là m nhÆ° váºy, trên thá»±c tế chÃnh là muốn hÆ°á»›ng tá»›i Tiêu Bố Y hắn chứng minh quyết tâm rá»i khá»i nhạc phÆ°á»ng. Lại thấy hắn cÅ©ng nhìn vá» phÃa mình, trong mắt ẩn chứa sá»± chá» mong, còn có ý cÆ°á»i.
Má»™ng Äiệp nhìn thấy Tiêu Bố Y hiểu được tâm ý của mình, không khá»i vui mừng, trong phút chốc thần thái bay bổng.
Trong thá»i gian tiếp theo, Thu Ngân, Nguyệt Nga cÅ©ng giá»›i thiệu phấn trang Ä‘iểm mà mình dùng.
Tiêu Bố Y thế má»›i biết lão tổ tông trà tuệ vô cùng, ngoại trừ phấn gạo ra, thì tà i liệu là m phấn trang Ä‘iểm đúng là ngà n kiểm trăm dạng, từ rẻ nhất là phấn gạo, cho đến phấn trân châu giá trị xa xỉ, từ phấn chì trắng ở Tây Bắc cho đến phấn bùn ở Äông Hải.
Cho nên bất kỳ bá»™t phấn dùng gạo, vá» trai, sáp nghiá»n nát, dùng để bôi lên mặt cÅ©ng là hà ng hà sa số.
Ba ngÆ°á»i nữ giá»›i thiệu trÆ°á»›c mắt Tiêu Bố Y, tháºt ra cÅ©ng đã sá» dụng các loại thủ Ä‘oạn, đám ngÆ°á»i Mạc Phong Ä‘á»u thán phục, thầm nghÄ© chuyện nhÆ° thế để cho Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia xá» lý, đúng là không thà nh vấn Ä‘á». Nếu không phải là Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, bá»n há» cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể nà o nhìn thấy được những thứ nà y.
Má»™ng Äiệp thì không là m gì, chỉ cẩn tháºn giảng giải cho Tiêu Bố Y các loại thÆ°á»ng thức, kỹ xảo hóa trang, Tiêu Bố Y nghe Ä‘au cả đầu, liá»n kéo Hà n Tuyết đến để há»c táºp, trừng mắt nhìn mấy huynh đệ, ra lệnh cho bá»n há» chú tâm và o.
Mạc Phong mặt mà y sầu khổ mà cố nhá»›, thừa dịp Tiêu Bố Y không chú ý, nói khẽ vá»›i Tiá»…n Äầu, "Tiá»…n Äầu, ta không biết chúng ta có phải cÅ©ng mở nhạc phÆ°á»ng hay không, bằng không cần gì phải há»c táºp mấy thứ nà y".
"Lúc chia tiá»n sao không thấy mặt mà y ngÆ°Æ¡i nhăn nhó?" Tiá»…n Äầu tháºt ra há»c rất chuyên tâm.
Vá» phÆ°Æ¡ng diện há»c táºp vốn là thiên tÃnh của nữ nhân, nam nhân còn kém rất nhiá»u, Má»™ng Äiệp nhìn thấy Hà n Tuyết bên miệng có hai chòm râu, nhÆ°ng hai con ngÆ°Æ¡i lại lấp lánh sáng, Ä‘á»™t nhiên hé miệng cÆ°á»i, thấp giá»ng nói: "Tiêu công tá», đây là phu nhân của ngÆ°á»i phải không?"
Hà n Tuyết nghe có chút xấu hổ, lại có chút vui mừng, không tiện thừa nháºn, lại cÅ©ng không muốn phủ nháºn.
Tiêu Bố Y lại ngẩn ra, má»›i phát hiện Má»™ng Äiệp là ngÆ°á»i tinh tế, cÆ°á»i khổ nói: "Cái nà y nà ng cÅ©ng nhìn ra sao?"
"Cái nà y có là gì?" Má»™ng Äiệp cÆ¡ hồ tiến sát bên tai Tiêu Bố Y, "NgÆ°Æ¡i bên cạnh cÅ©ng là đại hà nh gia, ngá»c trâm hoa phấn, danh phẩm sản xuất ở Tây Kinh. Thiếp nói khi các ngÆ°á»i tá»›i đây, không hiểu tại sao lại có mùi vị nà y, phu nhân của ngÆ°á»i hóa trang cÅ©ng không tệ, chỉ là quên hóa trang bà n tay".
Má»™ng Äiệp thổ khà nhÆ° lan, cÆ¡ hồ áp sát bên ngÆ°á»i Tiêu Bố Y, tuy nói Hà n Tuyết là phu nhân của Tiêu Bố Y, lại đối vá»›i Tiêu Bố Y lại có chút tị hiá»m, cá» chỉ luôn có chút dò xét.
Tiêu Bố Y không phát hiện tâm tÆ° của nữ nhân nà y, nhịn không được nhìn vá» phÃa hai tay của Hà n Tuyết, nghi hoặc há»i: "Tay của nà ng ta thì sao?"
"Tay của nà ng tháºt ra coÌ chuÌt bẩn, nhÆ°ng cổ tay lại rất sạch sẽ, hÆ¡n nữa da thịt trắng nõn nhÆ° sữa váºy, cho dù là Má»™ng Äiệp cÅ©ng hâm má»™" Má»™ng Äiệp hé miệng cÆ°á»i nói: "Nà ng ta nếu là nam nhân, váºy Má»™ng Äiệp cÅ©ng chỉ có thể Ä‘áºp đầu và o tÆ°á»ng mà thôi".
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 10:01 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
ChÆ°Æ¡ng 58: Tiá»n đồ chÆ°a rõ
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Má»™ng Äiệp thanh âm tuy thấp, nhÆ°ng Hà n Tuyết vẫn nghe rõ rà ng.
Nữ nhân thÃch là m khó nữ nhân, nữ nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng hiểu nữ nhân nhất, nhìn thấy nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Má»™ng Äiệp, Hà n Tuyết đã hiểu được Ä‘iá»u gì đó, liếc nhìn Tiêu Bố Y, Ä‘á»™t nhiên nói: "Tá»· tá»· giống nhÆ° là tiên nữ váºy, má»›i xứng vá»›i Bố Y, ta sá»›m muá»™n cÅ©ng phải ra Ä‘i".
Má»™ng Äiệp ngẩn ra, Hà n Tuyết đã chuyển Ä‘á» tà i khác, "Tá»· tá»·, cái nà y dùng để là m gì, ta trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng thấy qua?"
Trong tay của nà ng là má»™t váºt gì đó mà u xanh nhìn giống nhÆ° là cái vỠốc váºy, Má»™ng Äiệp cÆ°á»i nói, "Cái nà y gá»i là Loa tỠđại, xuất sản tại nÆ°á»›c Ba TÆ° hải ngoại, trách không được cô chÆ°a từng thấy qua, tháºt ra cho dù là ngÆ°á»i Giang Nam cÅ©ng chẳng mấy ai thấy qua".
"Loa tỠđại?" Tiêu Bố Y cảm thấy cái tên nà y có chút kỳ quái.
"Äúng váºy," Má»™ng Äiệp gáºt đầu cÆ°á»i nói: "Gá»i cái tên đó bởi vì hình dạng của nó cÅ©ng giống nhÆ° vỠốc váºy, khi sá» dụng chỉ cần nhúng nÆ°á»›c là có thể dùng, rất tiện lợi Ä‘Æ¡n giản, chúng ta cÅ©ng rất thÃch, nó chủ yếu là để vẽ lông mà y. Chân mà y của muá»™i muá»™i đã lâu chÆ°a có tu chỉnh, để ta vẽ lại cho muá»™i".
Tiêu Bố Y cuối cùng lại hiểu thêm được và i thứ, thì ra duyên hoa (phấn bôi mặt) cùng mi đại (thuốc kẻ chân mà y) Ä‘á»u là váºt có từ thá»i cổ đại, trÆ°á»›c kia cÅ©ng thấy những từ nà y rất hay, thì ra chẳng qua là cách các lão tổ tông gá»i các phát minh của mình.
Yên thÃch cái đẹp, con ngÆ°á»i ai cÅ©ng Ä‘á»u có, nữ nhân thì cà ng lại là thiên tÃnh. Hà n Tuyết nhìn thấy các dụng cụ trang Ä‘iểm của hải ngoại nà y, cÅ©ng khó tránh tò mò, gáºt đầu cảm tạ, quan hệ cùng Má»™ng Äiệp cÅ©ng xÃch gần lại hÆ¡n. Äám ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, Mạc Phong biết Hà n Tuyết vốn là nữ nhân, cÅ©ng không có gì kỳ quái, mấy ngÆ°á»i Má»™ng Nghệ cÅ©ng khó hiểu, lại má»™t ngÆ°á»i có râu mà lại Ä‘i kẻ chân mà y, thầm nghÄ© ngÆ°á»i nà y cÅ©ng tháºt chuyên nghiệp, Má»™ng Äiệp là m thế cÅ©ng không sợ Tiêu Bố Y ghen tị.
NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, Má»™ng Äiệp lại bá» châu lấy ngói, cùng nam nhân khác thân thiết, nói không chừng Tiêu Bố Y cÅ©ng sẽ có hứng thú vá»›i mình, không khá»i có chút chá» mong.
Lại thấy ba ngÆ°á»i hi hi ha ha, không chút mất lòng, mấy ngÆ°á»i Má»™ng Nghệ lại cà ng nghi hoặc khó hiểu, cÅ©ng không rõ được đạo lý.
Sau hồi lâu, má»i ngÆ°á»i tuy không có nghiên cứu được hết váºt liệu chế tạo ra phấn trang Ä‘iểm, nhÆ°ng đối vá»›i cách xá» dụng Ä‘á»u đã rõ rà ng, thầm nghÄ© vá» sau cho dù không buôn bán ngá»±a, vá» nhà vẽ chân mà y cho vợ cÅ©ng không tệ.
NghÄ© đến đây, má»i ngÆ°á»i lại cảm thấy Tiêu Bố Y là m việc Ä‘á»u ra ngoà i dá»± kiến của má»i ngÆ°á»i, trong cố tình lại có tình.
Thá» há»i trên Ä‘á»i nà y có ngÆ°á»i nà o quen thuá»™c son phấn hÆ¡n được nhạc phÆ°á»ng, Tiêu Bố Y trá»±c tiếp tìm được nÆ¡i chuyên nghiệp nhÆ° váºy quả tháºt là má»™t hà nh Ä‘á»™ng anh minh.
Hà n Tuyết há»c rất thÃch thú, nhÆ°ng cÅ©ng phải có lúc chấm dứt, Tiêu Bố Y đã tuyên bố quyết định của mình, trá»±c tiếp tại Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng thu mua son phấn, theo giá mua sắm của các nà ng tăng thêm má»™t thà nh.
Má»™ng Nghệ, Thu Ngân cùng Nguyệt Nga Ä‘á»u vừa mừng vừa sợ.
Các nà ng ở đây cũng đã lâu, nói trắng ra là toà n nịnh hót Tiêu Bố Y, cuối cùng cũng có chút ưu đãi.
Mắt thấy Má»™ng Äiệp ở bên cạnh Tiêu Bố Y, mÆ°a gió không lá»t, các nà ng Ä‘á»u không khá»i có chút mất mác, nhÆ°ng nghe được có thể kiếm tiá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là mừng rỡ, cuống quÃt Ä‘i ra ngoà i lấy hà ng, chỉ sợ bị ngÆ°á»i khác biết được tin tức nà y.
Äợi khi ba ngÆ°á»i há» Ä‘i ra ngoà i, Má»™ng Äiệp thấp giá»ng nói: "Tiêu công tá», tháºt ra Má»™ng Äiệp biết, tại Mã ấp thà nh cÅ©ng có tiệm bán phấn trang Ä‘iểm, tuy nhiên không được khà phách cùng chất lượng nhÆ° Giang Nam, nhÆ°ng cÅ©ng có nguồn cung cấp, các nà ng mua và o là đã cao hÆ¡n má»™t thà nh, ngÆ°á»i sao còn tăng giá thêm má»™t thà nh nữa, chẳng lẽ không sợ lá»— vốn?"
Tiêu Bố Y cÆ°á»i rá»™ lên, "Các nà ng nói thế nà o cÅ©ng đã vất vả má»™t hồi, không có thù lao Å©ng sẽ khó tránh có oán háºn, cho nhiá»u thì ta Ä‘au lòng, cho Ãt thì các nà ng không vui, má»™t khi đã nhÆ° váºy, chi bằng cứ thoải mái nhÆ° hiện tại, cÅ©ng nói con ngÆ°á»i sống ở trên Ä‘á»i, đâu phải lúc nà o cÅ©ng chiếm tiện nghi là tốt đâu".
Hăn bình thản nói, Má»™ng Äiệp nhìn hắn má»™t hồi, rốt cuá»™c nói: "Tiêu công tá» khà lượng không thiếu, nhất định có thể thà nh đại sá»±".
Má»™ng Äiệp nói nhÆ°ng lá»i nà y cÅ©ng không phải là xu nịnh, thá» há»i có ngÆ°á»i nà o tùy tiện xuất ra bốn mÆ°Æ¡i lượng và ng cho ca kỹ chuá»™c thân, mà không đòi há»i má»™t chút gì! ÄÆ°Æ¡ng nhiên nà ng cÅ©ng không rõ Tiêu Bố Y hiểu được đạo lý lấy lùi mà tiến, bốn mÆ°Æ¡i lượng cho nà ng chuá»™c thân, cÅ©ng có thâm ý ở trong đó.
Äợi khi Tiêu Bố Y bảo Mạc Phong lấy bạc ra mua son phấn, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ, dá»±a theo nhu cầu.
Äám ngÆ°á»i Má»™ng Nghệ không quá cố sức kiếm tiá»n, đám ngÆ°á»i Mạc Phong rốt cuá»™c cÅ©ng được là m má»™t hồi đại gia.
Thấy vẻ mặt cao hứng phấn chấn của bá»n há», Má»™ng Äiệp có chút ngá»™ ra, "Tiêu công tá», bá»n há» thá»±c vui vẻ".
"ChÃnh xác," Tiêu Bố Y cÅ©ng cÆ°á»i, "Ta đã nói rồi, tiêu tiá»n Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là để mua vui vẻ, cái nà y so vá»›i bất cứ cái gì cÅ©ng quan trá»ng hÆ¡n".
Äợi đến khi mấy ngÆ°á»i Má»™ng Nghệ rá»i khá»i, Tiêu Bố Y há»i chá»— mua phấn trang Ä‘iểm, rồi từ biệt Má»™ng Äiệp, mấy huynh đệ Ä‘em son phấn Ä‘i ra, nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của khách, háºn không thể chui xuống đất.
Tiêu Bố Y phân phó ba ngÆ°á»i Mạc Phong, Chu Má»™ Nho, Tiá»…n Äầu dẫn theo Hà n Tuyết cùng son phấn vá» lại Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, còn mình cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đi đến tiệm bán phấn trang Ä‘iểm, muốn thừa dịp mua luôn.
Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng hiển nhiên là khách hà ng lá»›n, cho nên tiệm bán phấn trang Ä‘iểm cÅ©ng không cách quá xa, cái nà y cÅ©ng Ä‘i theo bá»™ vá»›i nhau, tá»±a nhÆ° đạo lý quán cÆ¡m thì phải có nhà xà váºy.
Chẳng qua Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng là m ăn vỠđêm, cho nên tiệm bán phấn trang Ä‘iểm ban đêm cÅ©ng không buôn bán.
Khi mấy ngÆ°á»i từ Thiên HÆ°Æ¡ng PhÆ°á»ng Ä‘i ra, thì trá»i đã tối, tá»›i tiệm bán phấn trang Ä‘iểm thì đã lên đèn, đóng cá»a không tiếp khách.
Tiêu Bố Y cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà liếc mắt nhìn nhau, Ä‘á»u lắc đầu, Ä‘Ã nh phải để tá»›i ngà y mai lại tá»›i.
Hai ngÆ°á»i sóng vai Ä‘i trong Mã ấp thà nh, cảm thụ gió đêm lất phất.
NÆ¡i nà y không có xe cá»™ ầm ỹ, không có không khà ô nhiá»…m, không có rất nhiá»u thứ của thá»i hiện đại, nhÆ°ng Tiêu Bố Y cảm giác cÅ©ng không tệ.
Bầu trá»i đêm mà u lam, đầy những sao, gió vi vu thổi, Ä‘Æ°a tá»›i hÆ°Æ¡ng vị của thảo nguyên, nÆ¡i nà y tuy là biên phòng trá»ng trấn, nhÆ°ng lại không cảm giác được không khà phân tranh. Dân chúng trong thà nh Ä‘a số Ä‘á»u sá»›m đóng cá»a Ä‘i nghỉ, chỉ có mấy quán rượu nhà trá» là còn thắp đèn lồng, chá» khách đến.
Ngẫu nhiên nhìn thấy quan binh tuần thà nh, lại chỉ liếc mắt nhìn hai ngÆ°á»i, rồi lÆ°á»i biếng tránh ra.
Tiêu Bố Y giá» phút nà y nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút hÆ°ng phấn trà n đầy trong lồng ngá»±c, qua và i ngà y nữa sẽ khởi hà nh, tuy tiá»n đồ vẫn còn chÆ°a rõ!
"Qua và i ngà y nữa là khởi hà nh rồi" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhẹ giá»ng nói: "Bố Y, ngÆ°Æ¡i cảm thấy thế nà o?"
"Thế nà o gì?" Tiêu Bố Y quay đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ.
"Ta cÅ©ng cảm thấy trong lòng cÅ©ng có sá»± khó hiểu" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhún nhún vai, "Ta chÆ°a từng là m ăn buôn bán, nhÆ°ng nhìn ngÆ°Æ¡i lại hình nhÆ° hết sức thuần thục, Bố Y, ngÆ°Æ¡i là m thế nà o mà biết được nhiá»u chuyện nhÆ° váºy?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nghÄ© ra" Tiêu Bố Y hà m hồ nói.
"Lão trại chủ cùng Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘á»u lén nói, là tổ tiên Tiêu gia hiển linh, má»›i là m cho Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘á»™t nhiên đổi thà nh má»™t ngÆ°á»i khác" Vẻ mặt tiêu cá»±c của DÆ°Æ¡ng Äắc Chà có ý cÆ°á»i, "Bố Y, nói lá»i tháºt, ta cảm thấy ngÆ°Æ¡i hiện tại thông minh hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u, ta cÅ©ng cảm thấy trại chủ cầu thần tháºt có tác dụng".
Tiêu Bố Y biết thá»i đại nà y có rất nhiá»u hiện tượng không thể giải thÃch được, cho nên tin và o thần linh cÅ©ng là bình thÆ°á»ng. Chẳng qua cho dù là thá»i đại của hắn, cÅ©ng còn nhiá»u hiện tượng khoa há»c giải thÃch chÆ°a được, bằng không cÅ©ng sẽ không là m cho trong lòng ngÆ°á»i ta tồn tại sá»± hoà i nghi, loại hiện tượng của hắn nếu dùng khoa há»c giải thÃch, thì chÃnh là mê tÃn, nhÆ°ng lại thá»±c sá»± phát sinh trên ngÆ°á»i hắn.
Khởi nguồn của sinh mệnh, trÆ°á»›c nay vẫn là vấn Ä‘á» khó giải của loà i ngÆ°á»i, Tiêu Bố Y nghÄ© cÅ©ng thấy Ä‘au đầu, cÅ©ng không muốn nghÄ© nữa.
Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói: "Ta cÅ©ng không biết vì sao lại thế, dù sao ta sau khi bệnh nặng, có rất nhiá»u sá»± tình không nhá»› rõ, lại nhÆ° mở ra rất nhiá»u suy nghÄ© má»›i lạ".
"á»’" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ứng má»™t tiếng, quay đầu nhìn vá» phÃa phÆ°Æ¡ng xa, "Bố Y, còn chÆ°a ăn cÆ¡m, tốt nhất là di ăn thôi, không bằng Ä‘i ăn má»™t chút rồi hãy trở vá»".
"Äược" Tiêu Bố Y gáºt đầu, liếc nhìn qua DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, rốt cuá»™c phát hiện cÅ©ng không chỉ có Tiêu Bố Y hắn là có tâm sá»±, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà kia khẳng định cÅ©ng có.
Trong số những ngÆ°á»i trẻ tuổi ở sÆ¡n trại, sáu ngÆ°á»i Mạc Phong, Hòe Máºp, Chu Má»™ Nho, A Tú, Tiá»…n Äầu cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà xem nhÆ° là huynh đệ cùng hắn và o sinh ra tá», cÅ©ng Ä‘á»u nể phục hắn.
Mạc Phong ngây ngô khó ká»m chế, Hòe Máºp không tÃnh là thông minh, Chu Má»™ Nho đôn háºu, A Tú tà n nhẫn nhÆ°ng trá»ng nghÄ©a, Tiá»…n Äầu tâm linh thủ xảo, chỉ có DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nà y tuy còn trẻ nhÆ°ng xá» sá»± hết sức lão luyện, cùng vá»›i Tiêu Bố Y lá»i tuy không nhiá»u, nhÆ°ng cá»±c kỳ ăn ý.
Bá»n há» hiện tại xem ra cÅ©ng chÆ°a phải là già trÆ°á»›c tuổi, nhÆ°ng hắn ngà n năm sau dù sao cÅ©ng đã sá»›m già trÆ°á»›c tuổi rồi, hÆ¡n nữa hÆ¡n má»™t ngà n năm lịch sá» cùng kiến thức tÃch lÅ©y, xem ra cÅ©ng có thể tÃnh là lão thà nh, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nà y so vá»›i hắn tuổi thá»±c tế nhá» hÆ¡n rất nhiá»u, nhÆ°ng cÅ©ng trầm ổn lão luyện, cho dù là hắn cÅ©ng có chút bá»™i phục.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà bá»™ dáng luôn luôn có vẻ bất đắc chÃ, Tiêu Bố Y cho rằng hắn có tâm sá»±, nhÆ°ng hắn má»™t khi đã không nói, Tiêu Bố Y cÅ©ng không há»i, huynh đệ tình nghÄ©a, xa quá cÅ©ng không tốt, mà thân máºt quá mức cÅ©ng sẽ có vấn Ä‘á».
Hai ngÆ°á»i đến chá»— có ánh đèn phÃa trÆ°á»›c, má»›i phát hiện chẳng qua chỉ là má»™t cái lá»u nhá», trÆ°á»›c có má»™t cây gá»— treo má»™t mảnh vải cÅ© dÆ¡ bẩn, xem nhÆ° biển hiệu của quán, trên tấm vải chỉ ghi chữ trên má»™t mặt, hết sức Ä‘Æ¡n giản.
DÆ°á»›i ánh đèn có chút hôn ám, má»™t lão nhân Ä‘ang cong ngÆ°á»i, tinh thần cÅ©ng tốt, Ä‘ang cúi ngÆ°á»i chạy tá»›i chạy tá»›i.
Má»™t cái nồi lá»›n Ä‘ang bốc hÆ¡i cuồn cuá»™n, lão nhân Ä‘Æ°a ngón tay chạm xuống liá»n láºp tức giáºt lên, nóng hôi hổi, múc má»™t thìa canh xÆ°Æ¡ng, lại thêm má»™t chút rau, sau đó bÆ°ng lên, chỉ cần hai văn tiá»n má»™t chén.
Nếu muốn, chỉ cần thêm và i văn tiá»n, là có thể thêm má»™t Ä‘Ä©a thịt hoặc chút đồ ăn lạnh do chÃnh lão nhân nấu.
Äêm đã muá»™n, quán của lão nhân vẫn còn năm sáu ngÆ°á»i ngồi, Ä‘ang cắm đầu ăn, cÅ©ng rất có mùi vị.
"HÆ°Æ¡ng vị có được hay không, xem ngÆ°á»i ăn là biết" Tiêu Bố Y nuốt nÆ°á»›c miếng, bụng cÅ©ng kêu rá»™t rá»™t.
"Váºy cÅ©ng chÆ°a chắc" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng nhìn mấy ngÆ°á»i Ä‘ang ăn kia, "Nói không chừng bá»n há» cÅ©ng giống nhÆ° chúng ta, không ai nấu cÆ¡m cho, chỉ có thể ăn bữa nà o hay bữa nấy".
"NhÆ°ng xem vẻ mặt của bá»n há» ta biết, quán nà y nhất định là ăn ngon" Tiêu Bố Y bụng đói kêu vang, "Và o đây Ä‘i".
"NgÆ°Æ¡i tháºt ra quá đói cái gì ăn cÅ©ng ngon rồi" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng không phản đối, tìm má»™t bà n trống ngồi xuống, y theo ngÆ°á»i khác gá»i hai bát canh, má»™t dÄ©a tai mÅ©i heo, má»™t dÄ©a dê muối.
Trên bà n dÃnh đầy dầu mỡ, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không để ý, chỉ ăn và i miếng đã nhịn không được mà khen ngợi, "HÆ°Æ¡ng vị cÅ©ng rất ngon".
Hai ngÆ°á»i không hẹn mà cùng nhìn nhau cÆ°á»i.
Lão nhân mặt cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i, đây là món ăn của lão, báºn rá»™n má»™t đêm, còn chuyện gì cao hứng hÆ¡n khi được nghe khách khen ngợi tay nghá»?
Hai ngÆ°á»i vừa ăn vừa tán gẫu, lão nhân lại Ä‘Æ°a lên má»™t dÄ©a rau, nói má»™t câu tặng cho khách quan, rồi lại báºn rá»™n. Tiêu Bố Y nói: "Cuá»™c sống của lão cÅ©ng rất có tÆ° vị, ta nếu là lão, không biết có thể vui vẻ được nhÆ° váºy hay không".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đang muốn trả lá»i, Ä‘á»™t nhiên ánh mắt chợt rá»±c lên, cùi chá» khẽ chạm và o Tiêu Bố Y, áp thấp thanh âm nói, "Cẩn tháºn".
Tiêu Bố Y ngẩn ra, Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu, phát hiện có bốn ngÆ°á»i áo Ä‘en che mặt chẳng biết từ khi nà o đã áp sát đến, má»—i ngÆ°á»i trong tay Ä‘á»u cầm trÆ°á»ng Ä‘ao loang loáng!
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 10:01 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
ChÆ°Æ¡ng 59: Táºp kÃch không rõ
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhÄ© lá»±c rất tốt, áp tai xuống đất tiếng gà thá» chạy cách đó mấy dặm cÅ©ng không thoát khá»i tai của hắn.
HÆ¡n nữa hắn có thể nói kinh nghiệm đánh nhau phong phú, mặc dù Ä‘ang ăn nhÆ°ng tai vẫn không nhà n rá»—i. Nghe được tiếng bÆ°á»›c chân không đúng, đã ngẩng đầu quan sát trÆ°á»›c tiên, nên má»›i kịp thá»i nhắc nhở Tiêu Bố Y.
Bốn ngÆ°á»i áo Ä‘en thấy Tiêu Bố Y ngẩng đầu lên, biết hà nh tung đã bị lá»™, cÅ©ng không che dấu nữa mà trá»±c tiếp rút Ä‘ao xông tá»›i chém.
Tiêu Bố Y tin tưởng và o phán Ä‘oán của DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng nhÆ° tin và o thuáºt cỡi ngá»±a của mình, trÆ°á»›c tiên đứng lên, hai tay dùng sức ném cái bà n Ä‘i, trong khoảnh khắc chén bát đã hÆ°á»›ng tá»›i bốn ngÆ°á»i bịt mặt mà bay đến, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng chụp lấy cái bát của mình váºn sức mà ném Ä‘i, không chút do dá»±.
Mấy ngÆ°á»i áo Ä‘en không nghÄ© đến hai ngÆ°á»i phản ứng lại nhanh nhÆ° váºy, hai trÆ°á»ng Ä‘ao ché trúng bà n, vụn gá»— bay tán loạn, má»™t ngÆ°á»i thì lắc mình tránh cái bát mà DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ném tá»›i, ngÆ°á»i còn lại thân mình vừa chuyển, đã luồn dÆ°á»›i cái bà n, vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i, quát lên má»™t tiếng, má»™t Ä‘ao bổ vá» phÃa Tiêu Bố Y.
Hai ngÆ°á»i Tiêu Bố Y trong lòng kinh sợ, bốn ngÆ°á»i nà y phố hợp nhuần nhuyá»…n, hiển nhiên là tá»›i lấy để lấy mạng bá»n há», xem thân thủ nhanh nhẹn của bá»n há», lại có khà giá»›i nÆ¡i tay, tình thế hai ngÆ°á»i thá»±c sá»± không ổn.
Khi cái bà n bay Ä‘i, các thá»±c khách Ä‘ang ăn chợt bị há»a từ trên trá»i giáng xuống, Ä‘á»u chạy tứ tán.
Lão nhân cuống quÃt dẫm chân, cấp bách đến mức hai mắt Ä‘á»u chuyển hồng, nhÆ°ng cÅ©ng không dám chạy ra mà chỉ chui và o má»™t góc. Ngà y nay thế đạo không tốt, là m ăn cà ng khó khăn, tuy hắn Ä‘au lòng khi thấy bà n ghế gãy nát, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u là váºt ngoà i thân, cÅ©ng không có mấy cái tÃnh mạng mà đi nói lý vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Tiêu Bố Y khi quăng cái bà n Ä‘i, thì đã chụp lấy cái ghế dà i, đỡ được má»™t Ä‘ao của ngÆ°á»i ná». DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cùng hắn phối hợp liá»n lạc, cÅ©ng cầm lấy má»™t cái ghế, quát lạnh má»™t tiếng, quáºt thẳng và o đầu ngÆ°á»i ná».
Biết những ngÆ°á»i nà y là liá»u mạng, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng không lÆ°u tình, xuống tay là dốc hết toà n lá»±c.
Hắn ra tay đã chá»n thá»i cÆ¡ rất chÃnh xác, ngÆ°á»i áo Ä‘en che mặt má»™t Ä‘ao chém và o trên cái ghế dà i Tiêu Bố Y cầm, đã bị dÃnh và o trong đó, không nhổ ra được.
NhÆ° váºy, hai tay của sát thủ vô hình chung đã bị trói mất, nghe được sau đầu có tiếng gió nhÆ°ng cÅ©ng không kịp né tránh.
"Phà nh" má»™t tiếng, cái ghế gãy nát, ngÆ°á»i ná» cÅ©ng choáng váng, bih Tiêu Bố Y má»™t cÆ°á»›c đá ngã, thuáºn tay rút trÆ°á»ng Ä‘ao trên ghế xuống.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng không quan tâm đến là đầu cứng hay ghế cứng, hai cái chân ghế còn cầm trong tay láºp tức Ä‘Æ°a lên ngăn đỡ ba thanh Ä‘ao còn lại.
Tiêu Bố Y rút Ä‘ao cầm nÆ¡i tay, thấy DÆ°Æ¡ng Äắc Chà tình thế nguy ngáºp, giáºn quát lên má»™t tiếng, xông lên phÃa trÆ°á»›c, hai tay nắm chặt Ä‘ao liên tục chém ra mấy Ä‘ao, chia ra tấn công và o ba ngÆ°á»i.
Ba sát thủ bịt mặt trong lòng chợt rùng mình, thấy hà n quang cháºp chá»n thấu trá»i, vá»™i bá» DÆ°Æ¡ng Äắc Chà mà huy Ä‘ao tá»± bảo vệ mình.
‘Cảng cảng cảng cảng’ tiếng Ä‘ao va chạm vang lên liên tiếp, Tiêu Bố Y má»™t hÆ¡i chém ra hÆ¡n mÆ°á»i Ä‘ao, lại chỉ có thể bức ba ngÆ°á»i lui lại mấy bÆ°á»›c. TrÆ°á»ng Ä‘ao của hắn láºp loè, váºy mà cÅ©ng ngăn được mấy ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng lại, nhÆ°ng lá»±c phản kÃch mÆ¡ hồ đã khiến cánh tay của hắn tê dại, thấy DÆ°Æ¡ng Äắc Chà mang theo cái ghế dà i muốn xông lên phÃa trÆ°á»›c, láºp tức Ä‘Æ°a ra quyết định, thấp giá»ng quát: "Chạy!"
Lá»i hắn vừa dứt, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đánh đại má»™t chiêu, rồi hÆ°á»›ng ra ngoà i quán mà chạy Ä‘i, Tiêu Bố Y má»™t Ä‘ao ngăn trở đối phÆ°Æ¡ng, trÆ°á»ng Ä‘ao thiếu chút nữa đã tuá»™t tay, trong lòng không khá»i phát lạnh.
Hắn tưởng rằng lá»±c cánh tay của mình không tồi, Ä‘ao pháp mau lẹ tinh diệu, không có gì là không thông, tháºt không ngỠđụng tá»›i mấy ngÆ°á»i nà y, thì lại là chuyện hoà n toà n khác.
Má»›i chạy được hai bÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà chợt hô to má»™t tiếng, "Cúi đầu xuống!"
Tiêu Bố Y trong lòng chợt Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i vừa cúi xuống đã lăn ngÆ°á»i tá»›i. DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đã nắm lấy cái nồi lá»›n, dùng sức ném qua.
Hai ngÆ°á»i phối hợp liá»n lạc, Tiêu Bố Y che khuất cái nồi, ba ngÆ°á»i ở phÃa sau Ä‘uổi giết chợt không thấy Tiêu Bố Y nữa, Ä‘ang nghi hoặc, thì Ä‘á»™t nhiên thấy má»™t váºt gì đó Ä‘en Ä‘en lá»›n lá»›n Ä‘ang nhằm mặt mình bay tá»›i.
Hai ngÆ°á»i bên cạnh lách ngÆ°á»i tránh được, nhÆ°ng ngÆ°á»i ở chÃnh giữa thì hét lá»›n má»™t tiếng, má»™t Ä‘ao chém tá»›i.
Hắn á»· và o ngÆ°á»i cao lá»±c lá»›n, lá»±c cánh tay mạnh mẽ, Ä‘ao pháp tinh chuẩn, má»™t Ä‘ao bổ mạnh và o trên cái nồi, nhÆ°ng trong khoảnh khắc chém ra kia má»›i cảm giác thấy không ổn.
‘Cảng’ má»™t tiếng vang lên, cái nồi lá»›n vỡ tung, nÆ°á»›c sôi à o à o xối ra ngoà i, Ä‘a phần Ä‘á»u bắn và o trên ngÆ°á»i của tên sát thủ ná».
NÆ°á»›c Ä‘ang vốn hầm thịt sôi sùng sục, lại xối lên trên ngÆ°á»i ná». NgÆ°á»i ná» láºp tức hét thảm má»™t tiếng, ngã lăn ra mặt đất, liên tiếp lăn lá»™n.
Tiêu Bố Y cÅ©ng đã phối hợp cùng DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, láºp tức chạy trốn, không nghÄ© tá»›i hai ngÆ°á»i má»›i chạy được hai bÆ°á»›c, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đã đẩy mạnh Tiêu Bố Y ra, hai ngÆ°á»i tách ra hai bên.
Má»™t thanh trÆ°á»ng Ä‘ao bổ thẳng và o giữa hai ngÆ°á»i, chỉ kém má»™t chút mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhÄ© lá»±c rất tốt, trong khoảnh khắc nà y nghe ra ngÆ°á»i phÃa sau đã Ä‘uổi tá»›i sau lÆ°ng, nên ra sức đẩy Tiêu Bố Y ra.
Mấy ngÆ°á»i nà y là cao thủ chân chÃnh, hÆ¡n nữa còn có khinh công? Tiêu Bố Y nghÄ© tá»›i đây trong lòng liá»n rùng mình, nhìn cÅ©ng không thèm nhìn mà bổ Ä‘ao vá» phÃa sau.
Hắn trong chá»›p mắt, đã cảm thấy hai ngÆ°á»i áo Ä‘en đã Ä‘uổi tá»›i sau lÆ°ng, má»™t ngÆ°á»i chém DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, còn Ä‘ao của ngÆ°á»i kia thì Ä‘ang bổ vá» phÃa mình.
Tiêu Bố Y tránh không kịp, mắt trợn tròn, đao thế không biến, thà nh thế lưỡng bại câu thương. Tuy không biết là ai muốn chém chết mình, nhưng cho dù chết, hắn cũng phải kéo theo tên nà y!
NgÆ°á»i ná» lại không liá»u mạng, trÆ°á»ng Ä‘ao chợt chuyển, chợt thu hồi lại, ngăn trở Ä‘ao của Tiêu Bố Y Ä‘ang chém tá»›i.
"Cảng" má»™t tiếng vang lên, hoa lá»a bắn ra bốn phÃa.
Tiêu Bố Y ngẩn ra, muốn thu Ä‘ao chém tiếp, ngÆ°á»i ná» lại cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, tay khẽ láºt, trÆ°á»ng Ä‘ao vòng lại váºy mà đã ngăn được Ä‘ao của Tiêu Bố Y, thuáºn thế lia Ä‘ao tá»›i, mÅ©i Ä‘ao vẽ má»™t vòng đâm và o ngá»±c của Tiêu Bố Y!
Một chiêu nà y hết sức khéo léo, cái kiểu đánh mạnh chém mạnh như Tiêu Bố Y thì còn xa mới có thể sánh bằng.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà mặt mà y thất sắc, muốn vá»t tá»›i cứu mạng, lại bị ngÆ°á»i đối diên tung ra mấy Ä‘ao bức lùi, dÆ°á»›i tâm thần bất ổn cánh tay đã bị trúng má»™t Ä‘ao, tuy không nặng, nhÆ°ng cÅ©ng đã gấp đến mắt Ä‘á» hồng lên.
Tiêu Bố Y chÆ°a từng biết Ä‘ao pháp còn có chiêu số xảo diệu nhÆ° thế, nhÆ°ng đây cÅ©ng không phải là lúc hắn nghiên cứu sá»± biến hóa, khi tÃnh mạng nhÆ° chỉ mà nh treo chuông, thì buông tay rá»i Ä‘ao, ngÆ°á»i lùi lại má»™t bÆ°á»›c.
Tiếng "leng keng" vang lên, trÆ°á»ng Ä‘ao của Tiêu Bố Y đã rÆ¡i trên mặt đất.
TrÆ°á»ng Ä‘ao của ngÆ°á»i nỠđâm tá»›i chỉ cắt trúng vạt áo của Tiêu Bố Y, nhÆ°ng cÅ©ng không dừng bÆ°á»›c mà tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c, tay trở gấp, ánh Ä‘ao lại lóe lên, nahừm cổ của Tiêu Bố Y mà chém tá»›i.
Tiêu Bố Y lui lại má»™t bÆ°á»›c, liá»n hạ ngÆ°á»i xuống, má»™t tay vuốt xuống ống quần. Lúc nà y thế lùi đã hết, tránh cÅ©ng không thể tránh nữa, răng liá»n cắn chặt, cánh tay trái Ä‘Æ°a ra ngăn cản, quyá»n phải đánh ra.
Cánh tay của hắn khẳng định là đỡ không nổi má»™t Ä‘ao nà y, đúng là trÆ°á»›c khi chết, cÅ©ng muốn kiếm chút tiá»n vốn.
NgÆ°á»i ná» trong mắt hiện ra vẻ tà n nhẫn cùng chế nhạo, lần nà y nếu không tránh né, thì chịu má»™t quyá»n của Tiêu Bố Y cÅ©ng không há» gì, nhÆ°ng má»™t Ä‘ao nà y Ä‘i xuống, thì cánh tay lẫn đầu của Tiêu Bố Y Ä‘á»u bị má»™t Ä‘ao nà y của hắn chặt rụng.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, má»™t quyá»n đánh ra, đánh thẳng và o bên hông thanh trÆ°á»ng Ä‘ao của ngÆ°á»i ná», mu bà n tay của hắn trong chốc máu tÆ°Æ¡i ròng ròng, nhÆ°ng cÅ©ng ngăn được má»™t chốc, rồi nhân cÆ¡ há»™i đảo ngÆ°á»i qua bên chá»— của Tiêu Bố Y.
NhÆ°ng hắn vẫn là nÆ°á»›c xa không cứu kịp lá»a gần, nháºn thấy đã cứu chÆ°a kịp nữa, huống chi hắn tá»›i cÅ©ng là chịu chết mà thôi, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng không quản nhiá»u.
Äá»™t nhiên DÆ°Æ¡ng Äắc Chà dừng bÆ°á»›c, trong mắt trà n đầy vẻ sá»ng sốt.
Má»™t Ä‘ao của ngÆ°á»i ná» khi bổ trúng cánh tay của Tiêu Bố Y, chợt ‘đinh’ má»™t tiếng lại rÆ¡i xuống. Má»™t Ä‘ao của hắn còn chÆ°a kịp bổ trúng Tiêu Bố Y, thì đã bị má»™t quyá»n của Tiêu Bố Y đánh trúng ngay ngá»±c.
Nắm đấm của Tiêu Bố Y mặc dù cứng, nhÆ°ng cÅ©ng không thể má»™t quyá»n giết địch.
Chỉ có Ä‘iá»u ngÆ°á»i ná» chịu má»™t quyá»n, thì trÆ°á»ng Ä‘ao đã rÆ¡i xuống, trong mắt chợt hiện ra thần sắc cổ quái, Tiêu Bố Y cÅ©ng không do dá»±, má»™t cÆ°á»›c đá ra.
NgÆ°á»i ná» không né không tránh, bị má»™t cÆ°á»›c của Tiêu Bố Y đá ngã lăn ra đất, dãy dụa và i cái rồi không nhúc nhÃch nữa, cứ nhÆ° váºy mà chết Ä‘i!
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
16-05-2010, 09:02 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2009
Äến từ: Y Cốc
Bà i gởi: 149
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 301
Thanked 341 Times in 73 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 60: Cách sơn đả ngưu
Dịch: huntercd
Nguồn: ***
Tiêu Bố Y nhìn thấy ngÆ°á»i nỠđã chết Ä‘i, trong mắt hiện lên vẻ cổ quái, rồi cúi ngÆ°á»i nhặt Ä‘ao lên, rồi xoay ngÆ°á»i nhìn gã sát thủ còn lại, không vá»™i không hoảng. Tên sát thủ vốn đã xông tá»›i, Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, trong mắt lá»™ ra vẻ kinh sợ, Tiêu Bố Y sắc mặt ngÆ°ng trá»ng, lạnh giá»ng nói: "Ai đã phái ngÆ°Æ¡i đến?"
Sát thủ nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tiêu Bố Y, nhịn không được rùng mình. Vừa rồi khi má»›i ra tay, hắn vốn xem thÆ°á»ng Ä‘ao pháp của Tiêu Bố Y, vá»›i con mắt của hắn xem ra, Ä‘ao pháp của Tiêu Bố Y chỉ nhÆ° là đùa vui, không có chÆ°Æ¡ng pháp. Nói cách khác, căn bản là không có lá»™ số gì cả.
NhÆ°ng ngÆ°á»i sá» dụng Ä‘ao pháp tệ nhÆ° thế, lại có thể má»™t quyá»n đánh chết đồng bạn của mình? Tiểu tá» nà y chẳng lẽ là thâm tà ng bất lá»™? Ãnh mắt chợt nhìn ra bốn phÃa, phát hiện ba đồng bạn má»™t đã ngất xỉu, má»™t bị phá»ng Ä‘ang lăn lá»™n kêu khóc, má»™t thì bị tiểu tá» nà y má»™t quyá»n đánh gục, cÅ©ng không có tiếng Ä‘á»™ng, sinh tá» không rõ, sát thủ tháºt sá»± cÅ©ng coÌ chuÌt lạnh ngÆ°á»i.
"Bố Y, Cách sÆ¡n đả ngÆ°u thần công của ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c đã luyện thà nh?" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cháºm rãi Ä‘i tá»›i, trầm giá»ng há»i.
"Không biết, nhắm chừng phải thỠlại thì mới biết được" Tiêu Bố Y đột nhiên ném đao đi, tiến lên một bước, xoa xoa nắm đấm.
NgÆ°á»i ná» thấy thế, liá»n quay đầu bá» chạy, trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Tiêu Bố Y Ä‘ao pháp tuy chẳng ra sao, nhÆ°ng có Ä‘ao nÆ¡i tay dù sao cÅ©ng đỡ hÆ¡n, hắn hiện lại quẳng Ä‘ao dùng quyá»n, không há»i cÅ©ng biết, nắm tay của tiểu tá» nà y so vá»›i Ä‘ao thì sá» dụng tốt hÆ¡n nhiá»u.
Nhìn thấy bóng của ngÆ°á»i nỠđã chạy xa, Tiêu Bố Y cÅ©ng không có Ä‘uổi theo, nhìn thấy ở xa xa có tiếng rầm ráºp, giống nhÆ° có lÃnh trong thà nh đã chạy tá»›i nÆ¡i nà y, liá»n kéo tay áo DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, nhằm hÆ°á»›ng ngược lại mà chạy Ä‘i.
Khi Ä‘i ngang qua lão nhân chủ quán, nhìn thấy lão run run nhìn hai ngÆ°á»i, trong lòng cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng, lấy từ trong lòng ra hai xâu tiá»n quẳng cho lão, xem nhÆ° là bồi thÆ°á»ng tổn thất, rồi vá»t thẳng không thấy bóng dáng.
Tiêu Bố Y tháºt ra cÅ©ng không dám cho nhiá»u, sợ quan sai đến lại há»i, rồi xem nhÆ° là tang váºt mà thu Ä‘i mất.
Lão nhân nhìn thấy hai xâu tiá»…n, run run chụp lấy thu và o trong lòng, nhìn theo bóng dáng của Tiêu Bố Y xa xa, môi nhÃch Ä‘á»™ng.
Không bao lâu sau, quan sai còn chÆ°a chạy tá»›i thì trong bóng đêm đã lao ra mấy ngÆ°á»i, đỡ lấy mấy sát thủ Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất. Lão nhân nà o dám ngăn trở, chỉ trốn trong má»™t góc, không dám lên tiếng.
Äám sát thủ biến mất không bao lâu thì binh sÄ© tuần thà nh rốt cuá»™c đã Ä‘uổi tá»›i, lão nhân tay run run kể lại sá»± tình đã xảy ra, đợi đến khi há»i ngÆ°á»i ở nÆ¡i nà o, lão nhân Ä‘Æ°a tay chỉ vá» hÆ°á»›ng sát thủ rút chạy, "Bá»n há», bá»n há» chạy vá» phÃa đó".
Tiêu Bố Y không biết hai xâu tiá»n trong mắt lão nhân có phân lượng cá»±c nặng, cà ng không biết vô hình chung đã giảm bá»›t cho mình không Ãt phiá»n toái, vẫn Ä‘ang cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cắm đầu chạy nhÆ° Ä‘iên.
Nhắm chừng đã ra khá»i tầm nhìn của sát thủ, hai ngÆ°á»i lúc nà y má»›i cháºm chân lại, Ä‘iá»u chỉnh hô hấp, sợ bị binh sÄ© tuần thà nh phát hiện khác thÆ°á»ng thì lại thêm phiá»n toái.
"ThÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i có nặng không?" Tiêu Bố Y cẩn tháºn nhìn bốn phÃa, vẫn Ä‘ang nghÄ© sát thủ là do ai phái tá»›i.
"Không việc gì, chỉ bị thÆ°Æ¡ng ngoà i da" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà xé tay áo xuống quấn lên trên cánh tay, khó hiểu mà há»i: "Bố Y, vừa rồi chuyện gì đã xảy ra, nắm tay của tiểu tá» ngÆ°Æ¡i từ khi nà o đã trở nên lợi hại nhÆ° váºy?"
Hắn nói cái gì Cách sÆ¡n đả ngÆ°u hiển nhiên chỉ là để hù dá»a ngÆ°á»i khác, Tiêu Bố Y nếu có cái bản lãnh nà y, thì còn cần gì chạy trốn.
Chẳng qua hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là kẻ nhanh trÃ, má»™t xÆ°á»›ng má»™t há»a dá»a cho sát thủ bá» chạy, thá»±c cÅ©ng không muốn bức ngÆ°á»i ná» thà nh chó cùng cắn trả, hai ngÆ°á»i chÆ°a chắc đã thua nhÆ°ng sẽ dẫn binh lÃnh trong thà nh tá»›i, phiá»n toái sẽ lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
Bá»n hỠđánh bị thÆ°Æ¡ng ba ngÆ°á»i, chỉ cần bị quan phủ bắt được, vô luáºn là nguyên nhân gì, thì cÅ©ng khó mà lên Ä‘Æ°á»ng được. HÆ¡n nữa những ngÆ°á»i nà y nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút khinh địch, mà bá»n há» chỉ giá»i lợi dụng địa lợi, nếu thá»±c Ä‘á»™ng thủ, võ công của ngÆ°á»i ná» không tệ, hai ngÆ°á»i cÅ©ng chÆ°a chắc là thắng được.
"Nắm tay của ta không lợi hại, chẳng qua trên tay có giấu chủy thủ" Tiêu Bố Y nhá»› tá»›i tráºn đánh nhau vừa rồi, đúng là cá»u tá» nhất sinh, nghÄ© lại vẫn còn thấy sợ.
Thấy cổ tay của Tiêu Bố Y láºt ra, trong tay xuất hiện má»™t thanh chủy thủ còn dÃnh máu, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đã cÆ°á»i không nổi, lúc nà y má»›i hiểu được vừa rồi Tiêu Bố Y hụp ngÆ°á»i xuống, đã mượn thế lấy chủy thủ ở trong ống quần ra, nhìn nhÆ° má»™t quyá»n, tháºt ra lại là đâm sát thủ má»™t dao, ngÆ°á»i ná» là m sao có thể không chết?
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng thông minh" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà thở dà i má»™t tiếng, trong giây lát lại nghÄ© đến cái gì đó, "NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i vừa rồi là dùng cách lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng, nếu không phải Ä‘ao của sát thủ tá»± nhiên bị đẩy ra, ta cÅ©ng đã không thể nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i ở đây được rồi, váºy là sao?"
Tiêu Bố Y trong lòng chợt động, nhưng lại lắc đầu, "Ta cũng không rõ là tại sao?"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà chân mà y co rút, cÅ©ng không há»i nữa, láºp tức há»i sang vấn Ä‘á» khác, "Là ai muốn giết ngÆ°Æ¡i, phải chăng là LÆ°Æ¡ng Tá» Huyá»n?"
Äối vá»›i chuyện Ä‘ua ngá»±a, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng biết má»™t phần, trá»±c tiếp táºp trung và o LÆ°Æ¡ng Tá» Huyá»n bởi vì Tiêu Bố Y ở nÆ¡i nà y cÅ©ng không có cừu gia gì.
"Ta cÅ©ng không biết, chẳng qua ta cÅ©ng cảm thấy hắn là kẻ có khả năng nhất" Tiêu Bố Y gáºt đầu, "NhÆ°ng chúng ta không có bằng chứng, tráºn ám sát nà y phá»ng chừng là phải chịu rồi".
"CÅ©ng không tÃnh là thịt hại gì," DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cắn răng nói: "Chúng ta chẳng qua chỉ bị chút thÆ°Æ¡ng tÃch nhẹ, bá»n chúng má»™t chết hai bị thÆ°Æ¡ng, tổn thất lá»›n hÆ¡n nhiá»u. NhÆ°ng chúng ta bắt đầu từ hôm nay là m việc phải cẩn tháºn, sát thủ võ công so vá»›i chúng ta cao hÆ¡n hẳn".
Tiêu Bố Y gáºt gáºt đầu, "Không sai, ta đến bây giá» má»›i biết, võ công của mình đúng là không đủ dùng".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà thở dà i má»™t tiếng, "Tháºt ra vá»›i sá»± thông minh của Bố Y ngÆ°Æ¡i, nếu gặp được danh sÆ°, cÅ©ng không khó để thà nh công, chỉ tiếc lần trÆ°á»›c gặp Ão Mạt Ô Äặc kia lại vô tình không thể bái sÆ° được, bằng không há»c được má»™t phà n bản lãnh của hắn thôi, thì hôm nay đụng mấy sát thủ nà y cÅ©ng không có gì phải sợ".
Tiêu Bố Y nghÄ© đến uy phong bát diện của đại hán trá»ng đồng kia, có chút thần ra, lại có chút ảm đạm, sau hồi lâu má»›i nói: "Loại chuyện nà y cưỡng cầu không được, hắn hình nhÆ° cÅ©ng Ä‘ang có việc, nếu lần sau có gặp lại, còn phải cảm Æ¡n ân cứu mạng của hắn".
Tiêu Bố Y cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng cảm thấy võ công quan trá»ng đến nhÆ° thế, đây là thá»i đại cá lá»›n nuốt cá bé, sinh mệnh nhÆ° cá» rác, chẳng qua trong mấy tháng nay, hắn có thể nói là đã mấy lần chạm mặt vá»›i tá» thần.
Cũng may hắn nói thế nà o cũng đã là kẻ đã chết, đối với cái chết cũng không mấy sợ hãi.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nói, bất giác đã trở lại Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i.
Sát thủ má»™t khi đã có thể đến táºn quán ăn tìm bá»n há», Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là biết nÆ¡i ở của bá»n há», nếu trên Ä‘Æ°á»ng bá»n há» trở vá» lại hặp kiếp sát, bá»n há» không biết còn có thể toà n thân nữa hay không.
CÅ©ng may sát thủ xem ra cÅ©ng chỉ có và i tên, hai ngÆ°á»i vỠđến được Bùi Gia thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i, cÅ©ng không gặp hung hiểm gì nữa.
Hai ngÆ°á»i vá»™i và ng trở vá», khi đẩy cá»a phòng ra, thì ngẩn ra má»™t chút.
Các huynh đệ đang đứng thà nh một vòng tròn, ở giữa là Cao Sĩ Thanh đang ngồi.
Cao SÄ© Thanh không biết Ä‘ang nói cái gì, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i phá lên, có chút náo nhiệt.
"Bố Y, chà ng đã trở vá»?" Hà n Tuyết ngồi ở cá»a, thấy thế Ä‘á»™t nhiên đứng lên, trong mắt có sá»± vui mừng.
"NgÆ°á»i lo lắng cái gì," Mạc Phong tùy tiện nói: "Bố Y cùng Äắc Chà hai ngÆ°á»i ở cùng má»™t chá»—, lại có thể xuất hiện vấn Ä‘á» gì sao. Bố Y, Cao gia nếu không nói, chúng ta cÅ©ng không biết tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng…â€
Hắn lá»i còn chÆ°a dứt, lại thấy các huynh đệ Ä‘á»u đứng lên, nhịn không được quay đầu lại.
Cao SÄ© Thanh cÅ©ng quay đầu lại, nhìn thấy vẻ cháºt váºt của hai ngÆ°á»i cùng y phục không chỉnh tá», cÅ©ng có chút kinh ngạc, "Bố Y, các ngÆ°á»i sao váºy?"
"Cao gia, ngÆ°á»i sao lại ở trong nà y?" Tiêu Bố Y có chút kinh ngạc.
"Ta đến xem các ngÆ°Æ¡i, thuáºn tiện báo cho các ngÆ°Æ¡i là ngà y mốt khởi hà nh, để xem các ngÆ°Æ¡i đã chuẩn bị tốt hay chÆ°a" Cao SÄ© Thanh thấy trên tay áo của DÆ°Æ¡ng Äắc Chà mÆ¡ hồ có vết máu, liá»n cau mà y há»i, "Bố Y, rốt cuá»™c là chuyện gì đã xảy ra?"
Tiêu Bố Y đối vá»›i Cao SÄ© Thanh cùng Bùi Minh Thúy cÅ©ng tin tưởng, cảm thấy trÆ°á»›c mắt cÅ©ng chỉ có hai ngÆ°á»i nà y là có thể trợ giúp mình, nên cÅ©ng không giấu diếm, Ä‘em sá»± tình phát sinh kể qua má»™t lần, chỉ là có má»™t số việc phải dùng Xuân Thu bút pháp mà lwocj bá» Ä‘i. Sát thủ chết má»™t ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng hà m hà m hồ hồ không nói ra, chỉ nói hai ngÆ°á»i phải liá»u mạng má»›i chạy thoát được.
Tà i sản của Ma Y Thần Thủ
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ma Y Thần Thủ
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son my sac , 4vn.eu giang son my sac , àâòîìîáèëÿ , àíåêäîòû , chet sap bay roi , di ta quan , doc giang son my sac , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook giang son my sac , êîðáèíà , êóïèò , fiang son my sac , gaing son mi sac , giagsonmy sac 4vn , giang so my sac , giang som my sac 101 , giang son mỹ sắc , giang son mi sac , giang son mi sac 355 , giang son mi sac 4vn , giang son mi sac full , giang son my 4vn , giang son my nhan 4vn , giang son my nu 4vn , giang son my sac , giang son my sac .word , giang son my sac 24 , giang son my sac 244 4vn , giang son my sac 415 , giang son my sac 417 , giang son my sac 419 , giang son my sac 4vn , giang son my sac 4vn.eu , giang son my sac 4vn.u , giang son my sac 549 , giang son my sac 551 , giang son my sac 560 , giang son my sac 580 , giang son my sac c109 , giang son my sac fukk , giang son my sac full , giang son my sac online , giang son my sac-4vn.er , giang son my sac.bien ao , giang son my sc , giang son myỹ sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc 4vn , giang sÆ¡n má»· sắc , giang sÆ¡n mỹ sac , giang sÆ¡n mỹ sắ , giang sÆ¡n mỹ sắc , giang sÆ¡n mỹ sắc 99 , giang sÆ¡n mi sac 4vn , giang sÆ¡n mi săc , giang sÆ¡n mỹ săÌc , giang sÆ¡n nữ sắc , giang sÆ¡nmỹ sắc , giangsonmysac , giangsonmysac 4vn , giangsonmysac chuong 116 , giangsonmysac trang 38 , giangsonmysac trang38 , giangsonmysac trang39 , giiang son mi sac , ging son my sac 4vn , îäíîêëàñíèêè , íàòàëè , ïåòåðáóðã , ïåòåðáóðãà , ïåðìü , ïîäàðêè , ìóðàò , ïðîäâèæåíèå , lich su quan su truyen , ñàíòåõíèêà , ñöåíàðèè , ñòèðàëüíûõ , phim giang son my sac , sac hiep lich s quan su , sac hiep lich su quan su , sat than , tien hiep quan su , truyện giang sÆ¡n , truyen gian son mi sac , truyen gian son my sac , truyen giang son mi sac , truyen giang son my sac , vu dong can khon , æèâîòíûìè , ðàñïðîäàæà , ÷àñîâîé