Thằng bé lúc nãy rất rõ ràng là một con quỷ, hơn nữa nó ngồi ở trên người Lăng Vân đang ngủ, người trong nghề thông thường gọi tình huống này là ‘bóng đè’!
Bóng đè, cũng chính là người ta đang ngủ đột nhiên cảm thấy dường như có vật nặng ngàn cân đè lên người mông mông lung lung không thể thở nổi, như tỉnh mà không phải tỉnh, như ngủ mà không phải ngủ, muốn hô hô không ra, muốn động động không nổi. Dường như loáng thoáng có thể nhìn thấy thứ gì đó, đương nhiên rất nhiều người không nhìn thấy thứ gì cả.
Song rất hiển nhiên lúc nãy Lưu Anh Nam và Lăng Vân đều nhìn thấy con quỷ nhỏ ngồi trên người nàng. Lưu Anh Nam thì bởi hắn là Bán Quỷ Thể có được đôi mắt thông linh, mà Lăng Vân là bởi vì quá suy yếu.
Con người vào lúc suy yếu thường xuyên sẽ nhìn thấy một vài thứ kỳ quái, rất nhiều người cho rằng đó chỉ là ảo giác, thực ra không phải. Những người từng trải qua muôn vàn sinh tử kia, hầu như mỗi người đều nói vào lúc sinh tử trong phút chốc, họ nhìn thấy vài thứ kỳ quái nào đó. Có người nhìn thấy Thiên Đường, có người nhìn thấy linh hồn mình, có người nhìn thấy những việc trải qua trong cả cuộc đời, nhưng càng nhiều người nhìn thấy quỷ!
Chuyên gia bắt quỷ Châu Tinh Tinh* từng nói, quỷ là một loại năng lượng, nó lúc nào cũng tồn tại trong nhân gian, bình thường năng lượng báo thù của quỷ chết oan khá lớn, có thể xâm chiếm tế bào não của con người, tục xưng là quỷ nhập.
(*): diễn viên Châu Tinh Trì trong phim hài "chuyên gia bắt quỷ".
Ý kiến này Lưu Anh Nam từng tham khảo với Hắc Bạch Vô Thường, nhưng lại không có bất kỳ giải thích đáng tin nào, quỷ cụ thể là cái gì ai cũng không nói rõ được, nhưng nó quả thật có tồn tại.
-Anh, anh lúc nãy có nhìn thấy không? –Trong ngực Lưu Anh Nam, nghe tiếng tim đập của hắn, cảm nhận sự ấm áp trong vòng tay hắn, Lăng Vân dần bình tĩnh lại, lúc nãy nàng còn nói đàn ông chẳng ra thể thống gì, bây giờ lại cần tìm chút ấm áp và an toàn từ đàn ông.
Lăng Vân yếu ớt hỏi, còn chỉ vào vị trí con quỷ nhỏ xuất hiện lúc nãy, Lưu Anh Nam mặt không chút biểu cảm gật đầu, lại thè lưỡi về phía góc tường, bởi vì con quỷ nhỏ đó vẫn đang ở đây, đang nghịch đôi giày thể thao fake của hắn ở góc tường, chỉ có điều Lăng Vân đã bình tĩnh lại không nhìn thấy mà thôi.
- Đó là cái gì? Xin anh hãy nói cho tôi biết rốt cuộc là cái gì? –Lăng Vân kích động nói, nàng vô cùng sợ hãi, hận không thể chui vào khe tường tìm sự che chở.
Lưu Anh Nam chẳng biết từ lúc nào đã ôm bờ vai nàng, nàng mặc áo váy không tay áo, bờ vai trơn mềm như lụa, làn da đẹp như trứng gà bóc, khiến người ta yêu thích không buông tay, hắn trầm giọng nói:
- Tôi nghĩ đó hẳn là một con quỷ.
- Á… -Lăng Vân nhận được câu trả lời của người khác, chứng thực ý nghĩ trong lòng lại càng thêm khủng hoảng, nàng một hơi chui vào trong ngực Lưu Anh Nam, hai tay ôm chặt vòng qua hông hắn, trọn nửa người trên đều nằm trong ngực hắn. Cảm giác kia, hương vị kia, chẹp chẹp, cảm ơn cưng, con quỷ nhỏ!
Lăng Vân ôm chặt một hồi mới phát hiện không hề có chuyện đáng sợ gì xảy ra, ngược lại Lưu Anh Nam đỏ mặt, gần như còn có nước miếng sắp nhễu ra, hơn nữa bàn tay vốn chỉ ôm bờ vai cũng đang di chuyển.
Lăng Vân tốt xấu gì cũng là người trong giới xã hội thượng lưu, từng tiếp nhận tri thức nữ tính giáo dục bậc cao, đối với cách nói thần quỷ vẫn không tin tưởng cho lắm. Cho dù tự mình trải qua nhưng so sánh với việc Lưu Anh Nam thừa cơ sỗ sàng, nàng vẫn tin rằng sắc quỷ càng đáng sợ hơn ác quỷ.
Nàng vươn tay đẩy Lưu Anh Nam ra, ngờ vực hỏi:
- Anh xác định vừa rồi là quỷ? Nhưng quỷ chẳng phải vô hình sao? Sao anh có thể nhìn thấy?
- Sao cô lại có thể nhìn thấy quỷ? –Lưu Anh Nam hỏi ngược lại.
Lăng Vân im lặng, đôi mắt thấy Lưu Anh Nam vẫn không thành thực, nàng vô ý thức túm chăn trên giường che lên người, nhưng rất nhanh nàng lại hất chăn xuống, đó là chăn của Lưu Anh Nam có một ‘mùi đàn ông’ rất nồng!
Lăng Vân cẩn thận ngẫm lại, chuyện lúc nãy vẫn khiến cõi lòng nàng sợ hãi, nàng lắc đầu nói:
- Tôi, tôi không biết, vài ngày gần đây tôi luôn gặp phải kiểu chuyện lạ này, buổi tối mỗi ngày đều cảm thấy bị thứ gì đó đè lên, làm tôi khó thở, không thể động đậy, khi tôi cố gắng mở mắt thì loáng thoáng nhìn thấy một thằng bé ngồi trên người tôi, đó là quỷ thật sao? Lúc nãy anh cũng nhìn thấy à?
- Ừm, tôi nhìn thấy. –Lưu Anh Nam xòe hai tay, rất ung dung nói:
- Đó là một thằng nhóc năm sáu tuổi, để tóc húi cua, rất đáng yêu. Chỉ là sắc mặt xanh mét, nếu có thể thoa phấn thì tốt.
Nghe hắn miêu tả, Lăng Vân hoàn toàn tin, đồng thời thái độ ung dung của Lưu Anh Nam cũng khiến nàng không còn sợ hãi như vậy nữa. Nàng yếu ớt hỏi:
- Đó rốt cuộc là cái gì? Vì sao lại quấn lấy tôi? Tôi nên làm gì bây giờ? Nó sẽ không muốn hại chết tôi chứ, tôi không làm cái gì cả, càng chưa bao giờ hại người mà!
- Theo tôi được biết, bình thường du hồn dã quỷ sẽ không tìm người sống, cho dù là quỷ chết oan lệ quỷ thông thường cũng sẽ không vô duyên vô cớ tìm người, trừ phi chúng có oan khuất gì đó, hoặc có thù hận gì với người kia. –Trên vấn đề này, câu trả lời của Lưu Anh Nam là có uy tín nhất trong cả thế gian.
Lăng Vân vừa nghe liền quýnh lên, lớn tiếng nói:
- Nhưng tôi thật sự không làm gì cả, thậm chí ngay cả đứa bé năm sáu tuổi đều không quen, vì sao nó lại tìm tôi chứ? Còn nữa, vì sao tôi phải tin anh, anh nói nhất định phải là thật sao? Những việc thần tiên quỷ quái này ai có thể nói rõ?
- Không sao, tôi cũng không yêu cầu cô tin tôi. –Lưu Anh Nam vô tư cười nói:
- Cô cũng thấy đấy, tôi chỉ là một người trông nhà tắm, thuận tiện tư vấn tâm lý giúp khách hàng của tôi thôi.
Lời Lưu Anh Nam chưa nói hết, hắn giúp khách hàng nữ trong nhà tắm tư vấn tâm lý là vì tán gái, thực ra hắn học Tâm lý học chủ yếu là giúp những oan hồn ác quỷ kia làm tư vấn tâm lý, hy vọng chúng cao hứng xuống Âm Phủ, bình an đi đầu thai.
- Hứ, tôi còn khuya mới tin lời anh, tôi thấy anh chính là một con sắc quỷ muốn chiếm tiện nghi! –Lăng Vân đứng phắt dậy, thoáng cái từ kẻ nhát gan biến thành nữ anh hùng, điều này chủ yếu là vì Lưu Anh Nam lúc nãy quá nóng vội, lúc men từ vai nàng tuột xuống dưới không cẩn thận móc vào dây áo ngực của nàng, càng suýt nữa làm đứt, cho nên Lăng Vân mới có thể nói ra chuẩn xác đặc điểm tính cách của Lưu Anh Nam.
Tuy Lăng Vân sợ quỷ nhưng lại không sợ sắc quỷ, nhưng sau khi nàng mau mắn đứng dậy, sửa sang quần áo lại không khỏi nghĩ đến con quỷ nhỏ lúc nãy, sự kiện quỷ dị này không phải vừa mới xảy ra hôm nay, từ vài ngày trước đã xuất hiện rồi. Hôm nay nàng cố ý tới nhà tắm tắm rửa chính là muốn rửa đi thứ bẩn thỉu và vận xui trên người, đâu ai hay sau khi tắm xong nằm ở phòng nghỉ ngơi lại vô tình ngủ thiếp đi, cảm giác nghẹt thở đáng sợ kia lại xuất hiện, lúc đó xung quanh không có một ai, nàng sợ hãi cho nên mới rúc vào trong tủ áo.
Lúc nãy ngủ thiếp con quỷ nhỏ lại xuất hiện, sự việc quá khó tin.
Song, so sánh quỷ nhỏ với sắc quỷ, thân là một cô gái truyền thống, bảo thủ, thuần khiết, Lăng Vân vẫn cảm thấy sắc quỷ còn đáng sợ hơn. Cho nên ăn mặc chỉnh tề, cầm hết quần áo của mình, không hề chùn bước xoay người rời đi, rất nhanh liền biến mất trong màn đêm. Cùng lúc đó, con quỷ nhỏ ở góc tường kia cũng muốn đi theo, lại bị Lưu Anh Nam tóm cánh tay nhỏ của nó.
*Sắc quỷ: chỉ những kẻ háo sắc, dê gái
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lưu Anh Nam là nhân viên tạm thời có biên chế trong hệ thống Âm Tào Địa Phủ, nhiệm vụ của hắn là phải dùng phương thức mềm mỏng, ôn hòa, ổn thỏa hữu hiệu khuyên nhủ những oan hồn oán niệm cực nặng kia cam tâm tình nguyện xuống Địa Ngục đầu thai sau khi quy chế điều lệ về nghiêm cấm Địa Phủ thi hành bạo lực, chèn ép lôi kéo âm hồn xuống Địa Ngục ra đời.
Cho nên, dưới tình huống Lăng Vân coi hắn thành sắc quỷ, đồng thời biết rõ bị con quỷ nhỏ quấn lấy vẫn lựa chọn rời đi, hắn cũng không hề sốt ruột, bởi vì nhiệm vụ của hắn không bao gồm bảo vệ con người, chỉ nhằm vào quỷ mà thôi.
Đương nhiên, nếu hắn sẵn lòng bảo vệ người đó, hắn cũng sẽ ra tay. Giống như bây giờ, hắn kéo lại con quỷ nhỏ muốn theo đuôi Lăng Vân kia.
- Khì, thằng nhóc, đừng đi vội, nghe anh nói một câu, với tuổi của cưng và tuổi của cô gái kia, hai người không hợp đâu. Cho nên mong cưng đừng theo cô ta nữa được không? –Lưu Anh Nam thành khẩn nói:
- Nếu cưng cần một người bạn gái, anh sẽ giới thiệu cho cưng đi một chỗ hay lắm, chỗ đó khẳng định sẽ có gái thích hợp với cưng.
Thằng bé kia mặt xanh mắt đỏ, cổ như sắp đứt, đầu rũ xuống rất khủng bố, đây chính là đặc điểm điển hình của quỷ chết oan. Chính vì chúng đều là đột tử oán niệm khó tiêu tan, cho nên lêu lổng ở thế gian đều dùng bộ dạng thê thảm lúc chết để xuất hiện, mà cái chết thông thường đều dùng trạng thái thường ngày nhất hóa thành quỷ hồn trở về Địa Phủ.
Thằng nhóc ngẩng đầu, rất thân mật nhếch miệng về phía hắn, lộ ra hai hàng răng trắng ởn, cùng với khuôn mặt xanh mét của nó tạo nên sự đối lập rõ ràng, rất là đáng sợ. Có điều thanh âm của nó rất trong trẻo, đứa bé năm sáu tuổi vẫn chưa vỡ giọng, vốn hẳn là tuổi ngây thơ hồn nhiên, lại hóa thành oan hồn quanh quẩn nhân gian.
Thằng nhóc nhìn đôi giầy thể thao ở trong góc của Lưu Anh Nam, dáng vẻ rất thích rất mong chờ nói:
- Cha nói nếu môn toán của em thi được 80 điểm, thì sẽ mua đôi giày này cho em.
- Anh nghĩ ông ấy nhất định là một người cha tốt. –Lưu Anh Nam mỉm cười nói.
Thằng nhóc lại chợt bặm môi, khuôn mặt xanh mét kia thực sự không nhìn ra chút đáng yêu nào, nó ngồi xổm xuống nghịch đôi giầy thể thao, lẩm bẩm:
- Nhưng cha còn chưa kịp mua cho em thì đã chết rồi, sau đó em và mẹ cũng chết theo…
Lưu Anh Nam rùng mình, không ngờ đứa bé này trải qua chuyện bi thảm như thế, bình thường người sau khi chết còn có thể lởn vởn giữa đất trời, hóa thành quỷ đều là đột tử, oán niệm không tiêu tan gây nên. Giống như con quỷ nhỏ trước mắt này, đã có thể làm ‘bóng đè’ với Lăng Vân, nói cách khác, quỷ có thể hại người bình thường chúng ta hay gọi chính là lệ quỷ, ác quỷ.
Nhưng luồng oán niệm này không ngờ lại đến từ một đôi giày thể thao, rốt cuộc là do tính cách con nít hay do quá cố chấp. Đương nhiên, nguyên nhân là do cái chết đột ngột của phụ thân nó.
Lưu Anh Nam kéo thằng nhóc ngồi xuống, giống như một cô trông trẻ đang kiên nhẫn trò chuyện với bạn nhỏ, đây là bởi vì anh giai Thiên Đạo có quy định, bất cứ quỷ sai nào đều phải dùng nhân tính chấp pháp, ngăn ngừa giam giữ bằng bạo lực, cho nên hắn muốn giải quyết con quỷ nhỏ này, chỉ có thể áp dụng sách lược ôn hòa, không thể giam giữ bắt ép.
Lưu Anh Nam quả thật cũng có biện pháp, chơi trò chơi với thằng nhóc, kể chuyện cổ tích, không mất bao lâu liền quen thuộc với nó, sau đó qua lời kể mơ mơ hồ hồ của nó, Lưu Anh Nam đã đại khái biết được chân tướng sự việc.
Cha thằng nhóc này là một quản đốc từ vùng khác tới, dẫn dắt hơn ba trăm nam nhân trong toàn thôn ra ngoài tìm việc, làm việc ở một công trường nửa năm, lúc gần hoàn thành lại chậm chạp không lấy được tiền lương, gánh lấy áp lực cực lớn từ công nhân. Cha của nó nghĩ hết mọi biện pháp, nào là luật lao động, khởi tố lên tòa án, ngồi chờ, biểu tình không một cái nào có kết quả. Lúc bị ép rơi vào đường cùng, cha thằng nhóc đã nhảy từ nóc tòa nhà cao tầng họ tự tay xây dựng xuống dưới.
Nhưng khi mẹ thằng nhóc dẫn nó chạy tới thì cha nó đã mãi mãi rời xa họ, cho dù ông ta oán niệm ngất trời, trong lòng không cam nhưng ông ta lại chọn tự kết thúc sinh mạng mình. Hành động tự sát hèn yếu này sẽ không được anh giai Thiên Đạo đồng tình, cho nên ông ta trực tiếp hồn về Địa Phủ, sau khi chết đều không thể đoàn tụ.
Sau khi cha nó tự sát, tất cả nợ nần xuôi theo đó đè lên người thằng nhóc và mẹ nó, như thế một người phụ nữ sao có thể thừa nhận nổi, những công nhân không lấy được tiền lương kia ra sức nhục mạ bà ta, cuối cùng ép bà ta đi lên con đường giống trượng phu mình.
Chỉ đáng thương cho đứa bé vô tội, sinh mệnh mới vừa bắt đầu thì đã vĩnh biệt thế giới phồn hoa này, cha mẹ nó đều là tự sát, chỉ có nó là chết oan vô tội, cho nên nó hóa thành ác linh lởn vởn thế gian, mà nó sở dĩ theo Lăng Vân đó là bởi vì người cha nó gặp cuối cùng trước khi tự sát chính là Lăng Vân!
Thằng nhóc không biết quan hệ giữa cha nó và Lăng Vân là gì, nhưng ngoài giày thể thao thì Lăng Vân chính là oán niệm lớn nhất của nó.
Khi còn sống, thằng bé từng nghe cha nó lúc tuyệt vọng nói tới tên của Lăng Vân, mẹ cũng nói cho nó biết, cha là sau khi gặp Lăng Vân mới chết, từng có lời đồn rằng, cha nó đã nhận được tiền công nhưng lại lừa gạt không phát cho công nhân, mà dùng để bao nuôi Lăng Vân. Lời đồn như thế từng một lần khiến tinh thần của mẹ thằng nhóc suýt nữa sụp đổ.
Mà thằng bé đơn thuần cho rằng Lăng Vân là hung thủ hại chết cha nó, cho nên mới không rõ quấn quít lấy, nhưng do nó chết oan vô tội, thuộc vào đám người được anh giai Thiên Đạo đặc xá, quỷ sai bình thường vì tránh bị hiềm nghi dùng bạo lực chấp pháp sẽ không dễ dàng tới gần nó, chuyện này đương nhiên liền rơi lên người Lưu Anh Nam.
Nhưng Lưu Anh Nam cũng là một người sinh ở thời đại mới, lớn lên dưới lá cờ đỏ, có quan niệm thị phi đạo đức tốt đẹp, hắn là kẻ ủng hộ kiên quyết cho quan niệm có ơn tất báo, có thù ắt trả. Cả nhà thằng nhóc này thật sự quá bi thảm, một nhà ba miệng người cứ thế vĩnh biệt thế giới, đặc biệt là đứa bé đáng thương vô tội như nó.
Đương nhiên Lưu Anh Nam không quá tin tưởng hạng tuyệt sắc cực phẩm như Lăng Vân sẽ được quản đốc bao nuôi, nhưng ở đời không có là tuyệt đối, có lẽ Lăng Vân mới là người chủ đằng sau nợ tiền lương không trả của họ. Tóm lại, cả nhà này đi vào đường cùng chắc chắn có quan hệ với Lăng Vân.
Cho nên Lưu Anh Nam sẽ không ngăn cản thằng nhóc đi báo thù, hơn nữa đây cũng là ý niệm của anh giai Thiên Đạo, do quỷ đi trừng phạt kẻ thủ ác, xóa bỏ chuyện bất công trên thế gian cũng là một biện pháp tốt, chắc chắn còn hữu hiệu hơn với công việc của các ngành liên quan.
Song, cho dù như thế Lưu Anh Nam vẫn không quên công việc chức vụ của mình, trước đó hắn bắt buộc phải nói một câu đã công thức hóa:
- Haizz, thằng nhóc, muốn đi đầu thai làm người lần nữa không? Anh có thể cung cấp cho cưng xe miễn phí thông thẳng Địa Phủ, hướng dẫn viên du lịch cùng đi suốt hành trình, dọc đường có thể ngắm phong cảnh trên đường xuống suối vàng, ngắm Bỉ Ngạn Hoa tuyệt đẹp, tự mình bước lên Cầu Nại Hà kiểm nghiệm phong cảnh tuyệt vời trên Vong Xuyên Hà, nếm thử Canh Mạnh Bà ngon tuyệt. Nếu bây giờ báo danh còn có khả năng sắp xếp cho cưng và cha mẹ cưng cùng nhau đầu thai, kiếp sau vẫn làm người một nhà!
Thằng nhóc càng nghe càng không hiểu, nó mới năm sau tuổi, còn rất ngây ngô với cuộc sống, huống hồ là thế giới chết chóc.
Lưu Anh Nam không ngăn cản nó, oán niệm của ác linh chỉ khi xóa đi chấp niệm trong lòng mới có thể hóa giải.
Ôi, đáng tiếc mỹ nữ cực phẩm Lăng Vân kia, cũng chẳng biết nàng ta là bồ nhí hay vợ bé của ai, chắc chắn có quan hệ với đội quản đốc, hơn nữa nàng ta rất có khả năng phụ trách quản lý sổ sách.
Bất kể ra sao, Lưu Anh Nam đều hy vọng rằng, người tốt cả đời bình an, nhưng ác nhân ắt có ác báo!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Theo Lưu Anh Nam buông tay, thằng nhóc kia lập tức biến mất không thấy đâu, bị dẫn dắt bởi chấp niệm mãnh liệt trong lòng, nó lúc này đã xuất hiện bên người Lăng Vân, có điều uy lực của loại quỷ nhỏ này có hạn, nó không hề biết xâm chiếm thẳng vào tế bào não Lăng Vân mà tạo thành quỷ nhập, khống chế thân thể nàng làm ra những chuyện đáng sợ, nó chỉ có thể chờ Lăng Vân cực kỳ suy yếu hoặc sau khi ngủ mới có thể thực hiện.
Trên mức độ nào đó mà nói, quỷ nhập và giở trò du côn không khác nhau mấy, nhưng lúc đối phương tỉnh táo tuyệt đối, tinh thần sáng láng thì du côn rất khó xuống tay, phương pháp tốt nhất là thừa dịp nàng bệnh rót nàng nhiều vào…vv…
Có điều chung quy tiễn đưa một người một quỷ này cụ thể sẽ xảy ra điều gì ai cũng không hay biết, nhưng chỉ cần là nhân quả báo ứng thì không cần hắn lo.
Thời gian không còn sớm, lên giường ngủ thôi. Chiếc giường đơn của hắn bị Lăng Vân vừa tắm rửa xong nằm lên, trên gối, chăn, tràn đầy mùi sữa tắm, khiến lòng người sảng khoái thanh thản, hạng tuyệt sắc cực phẩm này quả thật đáng giá cho bất kỳ quản đốc nào tham ô tiền lương để bao nuôi, nhưng cô nàng sẽ bị một quản đốc bao nuôi ư?
Lưu Anh Nam không tin, càng nhiều chính là cảm thấy đáng tiếc, bất tri bất giác, hắn đã ngủ thiếp đi.
Hôm sau mặt trời nhô lên như mọi ngày, nhưng tối nay lại xảy ra rất nhiều chuyện.
Lưu Anh Nam theo thói quen bật máy tính, xem tin tức trong vùng, ngoài vùng, cả nước thậm chí các nơi trên thế giới, hắn muốn xem xem, tối qua lại có bao nhiêu người chết vì nạn đói, chiến tranh, thiên tai, có bao nhiêu người vùi thây dưới bánh xe lãnh đạo say rượu, có bao nhiêu sinh mạng vô tội chết dưới sự điên cuồng của đám con cháu nhà quyền thế, có bao nhiêu người già cả phát bệnh trên đường không kịp thời chữa trị mà mất mạng, có bao nhiêu trẻ nhỏ vì áp lực học tập và giáo viên làm nhục mà tự sát, có bao nhiêu người chơi trốn tìm, uống nước, rửa mặt chờ thần tích trong tối qua.
Những người này đều có khả năng trở thành đối tượng công việc sau này của Lưu Anh Nam. Ôi, vai gánh trọng trách mà.
Nhưng ngay vào lúc hắn duyệt tin tức trong vùng, tin tức nhân vật trang đầu không ngờ là người quen, hôm qua vừa quen biết, Lăng Vân!
Tin tức nói: “Chiều ngày hôm qua chủ tịch tập đoàn Vân Hải Lăng Vân tham dự buổi lễ khánh thành cải tạo khu nội thành cũ. Khu Nam nội thành là tiểu khu cũ được bắt đầu xây dựng vào cuối thập niên 70 của thế kỷ trước, nhiều năm qua không được tu sửa mang tới cho hoàn cảnh cư dân sống ở đây những ẩn họa nhất định, thông qua nghiên cứu chính phủ đã quyết định cùng tập đoàn Vân Hải chung sức phát triển khu vực với tổng diện tích 10.000 m2 này, theo ước đoán, tổng vốn đầu tư sẽ vượt qua 1 tỷ nguyên.
Căn cứ vào hiệp nghị, sau khi phát triển khu vực này, ngoại trừ cao ốc và khu thương mại, còn có một bộ phận rất lớn sẽ trở thành khu đô thị xanh, còn sẽ xây dựng một trường học có sức chứa năm ngàn người nhập học do tập đoàn Vân Hải làm chủ đầu tư đồng thời đặt tên. Còn có một viện dưỡng lão từ thiện có sức chứa ba ngàn người, tất cả chi phí đều do tập đoàn Vân Hải phụ trách.
Những năm gần đây Mrs Lăng Vân ngoại trừ tự tay gầy dựng đầu tàu thương mại như tập đoàn Vân Hải này, còn trước sau dồn sức lực vào sự nghiệp từ thiện, cống hiến sức lực và tình thương của mình, chỉ vẻn vẹn thời gian một năm, hạn mức quyên góp từ thiện mang danh nghĩa cô đã đạt tới hơn tám ngàn vạn, ngoài ra còn dùng danh nghĩa công ty xây dựng trường học cho con em nhân viên, viện dưỡng lão, bệnh viện từ cơ cấu từ thiện nhiều nhà.
Cũng chính vì như thế, tin tức Mrs Lăng Vân dẫn dắt tập đoàn Vân Hải phát triển khu Nam nội thành vừa truyền ra, đã được tất cả dân chúng trong khu Nam nội thành nhiệt liệt hoan nghênh. Hơn nữa trong quá trình đàm phán di dời dân cư, không một hộ gia đình nào bị cưỡng chế, họ dùng sự nhiệt tình cực lớn ủng hộ công việc của Mrs Lăng Vân, điều này khiến cho chúng tôi cảm nhận được sự ấm áp và hữu ái của xã hội tốt đẹp."
Sau khi xem xong tin tức này, Lưu Anh Nam lập tức tìm những tin tức liên quan tới Lăng Vân, sau khi xem xong hắn lập tức thu lại gối và chăn trên giường mình, những thứ này nếu cầm ra ngoài nói là Mrs. Lăng Vân từng ngủ qua, biết đâu sẽ bán được giá cao.
Lưu Anh Nam tuyệt đối không ngờ rằng, cô ả này không ngờ là gái siêu giàu ngồi trên đống tiền hàng tỷ. Đương nhiên, tư liệu liên quan tới nàng không hề đầy đủ. Vào thời đại này, quốc gia này, đánh chết hắn cũng không tin có người thật sự có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, dưới tình huống không có bối cảnh thăng quan tiến chức vùn vụt. Còn về cụ thể Lăng Vân có bối cảnh gì, điều này không thể nào biết được, Lưu Anh Nam chỉ biết nàng ngoại trừ có tiền, còn bị quỷ quấn lấy!
Sau khi xem tư liệu của Lăng Vân và các tin liên quan tới sự nghiệp từ thiện của nàng, Lưu Anh Nam bắt đầu cảm thấy cái chết của người cha quản đốc của con quỷ nhỏ kia có vẻ không có quan hệ quá lớn với Lăng Vân, một vị nhà giàu siêu cấp có thể vì từ thiện quyên góp tám ngàn vạn nguyên lại nợ tiền công cả ba trăm dân công sao? Biết vì sao người giàu thích làm từ thiện không? Bởi vì lăn lộn đến thân phận như người ta, tiền đã không có ý nghĩa rồi, cái người ta theo đuổi chính là danh tiếng, mỹ danh lưu truyền thiên cổ!
Họ sẽ không vì hơn tiền lương của hơn ba trăm công nhân, hơn trăm vạn mà hủy hoại hình tượng của mình, điểm này không thể nghi ngờ.
Vậy thì nói cách khác, con quỷ nhỏ có khả năng tìm nhầm người rồi, đối với cái chết của cả nhà họ, Lăng Vân là vô tội. Ngoại trừ không nợ tiền công của công nhân, nàng càng sẽ không bị quản đốc bao nuôi, với tài sản và địa vị của nàng hoàn toàn có năng lực bao nuôi tất cả quản đốc trên toàn quốc, mỗi ngày có thể thay thế luân phiên không ngừng!
Hơn nữa Lăng Vân còn là người tốt bụng kiếm tiền không quên trả về quỹ xã hội, dựng trường học, bệnh viện và viện dưỡng lão, người như vậy nếu bị con quỷ nhỏ hại chết thì xã hội vốn đã vẩn đục này sẽ thiếu đi một luồng gió mới. Thân là một người chính trực, người đơn thuần, người rất giàu lòng chính nghĩa, Lưu Anh Nam sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Hắn đứng phắt dậy từ trên ghế, mặt đều không rửa lập tức lao ra ngoài cửa, đã qua một đêm, trên thế giới xảy ra rất nhiều chuyện, nếu Lăng Vân bị thằng quỷ nhỏ quấn chết cũng không phải không có khả năng. Thời gian cấp bách, Lưu Anh Nam nhất định phải xem xem, rất hiển nhiên Lăng Vân ở ngay trong tiểu khu xa xỉ này, cho dù không biết nhà nàng nhưng Lưu Anh Nam có thể tìm quỷ, nếu gần đây có quỷ, hắn sẽ nhìn thấy cảnh khác thường.
Hắn ra khỏi cửa, trợn to mắt tìm dị tượng nào đó, nhưng sau đó, chuyện càng thêm kỳ quái đã xảy ra.
Vị trí nhà tắm ở ngay bên cạnh cổng chính của tiểu khu, tất cả mọi người ra vào đều phải thông qua nơi này, hắn đứng ở ngoài cửa, trợn to đôi mắt, chỉ thấy một chiếc siêu xe Ferrari màu đỏ rực phóng vụt qua trước mắt, nhanh như tia chớp, như rắn lửa cuồng múa. Tiếp đó, một chiếc siêu xe Lamborghini màu trắng bạc tương tự cũng rít gào lao qua, hệt như tia chớp, cuối cùng một chiếc Maserati màu đen gào thét vụt tới, như báo đen tăng tốc.
Ba chiếc siêu xe này đỗ trên làn xe ngoài cửa một ngôi biệt thự cách đó không xa, đương nhiên trong tiểu khu xa xỉ này, loại xe thể thao đắt tiền kia chẳng tính là dị tượng gì cả. Chỉ có điều khiến Lưu Anh Nam kinh ngạc chính là người xuống từ ba chiếc xe, xuống chiếc Ferrari đầu tiên là một hòa thượng mặc tăng bào màu vàng, đầu bóng lộn, trên cổ đeo phật châu. Người xuống trên chiếc xe thể thao màu bạc là một đạo sĩ tay cầm phất trần, để râu dài ba thước, tuổi tác lại lớn hơn Lưu Anh Nam không đáng bao nhiêu. Người xuống trên chiếc xe thể thao thứ ba là một người mặc trường bào màu đen, trước ngực giắt tỏi, một tay cầm dùi gỗ, một tay là cây thánh giá lấp lánh ánh vàng…
Lưu Anh Nam vừa nhìn thấy ba người nhất thời mắt tối sầm suýt nữa hộc máu, đây rốt cuộc là thời đại nào chứ, chẳng phải nói bỏ mê tín phong kiến, phát triển khoa học sao? Sao thần côn đều chạy xe thể thao rồi?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hòa thượng, đạo sĩ, thần sứ lái xe thể thao? Lưu Anh Nam nhìn mà hồ đồ, thời đại đang phát triển, xã hội đang tiến bộ, chẳng phải bạn không rõ, là thế giới biến hóa nhanh thôi!
Ba người họ đứng ở ngoài cửa một ngôi biệt thự cách đó không xa, đó là một biệt thự xa hoa cao ba tầng, tổng diện tích hơn 1000m2, lúc xây dựng Lưu Anh Nam từng vào một lần, hai căn phòng ngủ lớn, ba căn phòng khách, ngoài ra có tám nhà vệ sinh, điều này để lại cho Lưu Anh Nam ấn tượng sâu sắc. Lúc đó hắn đã nghĩ, người sống trong căn nhà có tám WC, vậy chắc dạ dày không được tốt cho lắm!
Lưu Anh Nam rất nhanh liền nhìn thấy chủ nhà, chính là nhà từ thiện Lăng Vân hắn muốn tìm, lúc này cô bé khác hẳn với tối qua, sắc mặt nàng xám xịt, vành mắt đen thui, tinh thần mệt mỏi, hai tay một bên cầm một chiếc đồng hồ báo thức, trên cổ còn đeo điện thoại di động, nét mặt uể oải, dường như tùy lúc sẽ tham gia đoàn du lịch Địa Ngục vậy.
Đằng sau nàng còn đi theo ba người, hai người đàn ông mặc vest đen, đeo kính đen, cao to vạm vỡ, thoạt nhìn hẳn là vệ sĩ, còn có một cô gái mặc bộ đồ màu lam, đeo kính viền vàng, hình như là thư ký, trợ thủ gì đó.
Lăng Vân lê thân thể tiều tụy đi tuốt đằng trước, bắt tay hết với ba tên lái xe thể thao, sau đó dẫn họ vào biệt thự. Lưu Anh Nam cũng mau chóng len vào, kết quả, bị hai vệ sĩ chặn lại.
- Hey, tiểu thư Lăng Vân, tối qua ngủ ngon không? –Lưu Anh Nam chủ động chào hỏi, thầm thở phào, ít nhất như vậy nhà từ thiện này chưa bị con quỷ nhỏ hành hạ đến chết, thời đại ngày nay người tốt quá ít, có thể bảo vệ được thì ráng bảo vệ thôi.
Lăng Vân đang đi vào trong biệt thự, nghe thấy tiếng gọi nàng ngoái đầu, vừa thấy Lưu Anh Nam lập tức vẫy tay:
- Ba vị đại sư, tối qua anh ta và tôi cùng nhìn thấy quỷ!
Lăng Vân nói những lời này rõ ràng coi Lưu Anh Nam thành người cùng cảnh ngộ, dẫu sao cách nói thần quỷ quá ư quỷ dị, Lưu Anh Nam cũng là một minh chứng.
Hai vệ sĩ nghe thấy lời nàng liền buông Lưu Anh Nam ra, ba thần côn nọ cũng song song nhìn về phía Lưu Anh Nam, chỉ là Lưu Anh Nam không có xe thể thao, không có Phật Tổ, phất trần, thánh giá, nom bộ dạng chẳng phải tới cướp chuyện làm ăn của họ.
Lúc này Lưu Anh Nam cũng nhìn họ, tuổi tác ba người này lớn nhất không vượt quá ba mươi lăm, nhỏ nhất là hòa thượng kia, có lẽ xấp xỉ với Lưu Anh Nam. Công việc làm ăn cũng không kém nhau mấy, đều là giao tiếp với yêu ma quỷ quái nhưng người ta đã lái xe thể thao rồi.
Hòa thượng nọ mở lời với Lăng Vân:
- Nữ thí chủ không cần nói nhiều, rốt cuộc có yêu vật quấy phá hay không, bần tăng nhìn cái là biết ngay.
- Không sai, thí chủ, bần đạo đã cảm nhận được ở đây quỷ khí ngất trời. –Đạo sĩ kia vung phất trần, vuốt râu nói.
- Thần sẽ chỉ dẫn mỗi đứa trẻ lạc đường về vòng tay của ngài. –Thần sứ áo đen kia nói, củ tỏi trên cổ và dùi gỗ trong tay, thứ này đều dùng để khắc chế Dracula, gặp phải xác chết vùng dậy chưa biết chừng cũng được việc, chỉ không biết có hiệu quả thế nào với cô hồn dã quỷ.
Lúc này, vị trợ lý trang phục công sở kia đi lên trước, giới thiệu toàn bộ ba người này thay Lăng Vân:
- Lăng tổng, vị đại sư này là Cơ Vô Dụng đại sư đến từ Tuyết Sơn Thần Miếu. Vị đạo trưởng này là ‘Vô Lượng’ đạo trưởng đến từ Thiên Đoạn Sơn, vị cuối cùng là thần phụ ‘Rossi’ sứ giả của Thần, ba người bọn họ thanh danh hiển hách, từng giúp âm trạch của Vương tổng tìm thấy long mạch, giúp Lý tổng chọn phong thuỷ nơi ở, cầu phúc cho con trai của Lý tổng, đồng thời giúp ông ta thuận lợi thoát khỏi vụ kiện lái xe uống rượu say đâm chết người, chỉ phán ba năm…
Nghe cô nàng giới thiệu xong, Lưu Anh Nam lại suýt ngất lần nữa. Ba thần côn này rõ ràng là đi theo con đường leo cao mà, cho nên mới có thể lái siêu xe, đây cũng là một điều tất nhiên trong thời đại phát triển, nhất là thời đại thiếu hụt tín ngưỡng này. Đặc biệt là vị tổng giám đốc này, tổng giám đốc nọ mà cô nàng vừa nói, hễ là kẻ siêu giàu, ai chẳng từng làm mấy chuyện nhẫn tâm thiếu đạo đức, không có tín ngưỡng khiến cõi lòng sợ hãi của họ càng dày vò thêm gấp bội, trong nhà có chút chuyện gì đó đều sẽ quy kết thành báo ứng, cũng chỉ có thần côn như vậy mới có thể an ủi cõi lòng bọn họ.
Hiện tại Lăng Vân không hề có cảm xúc nghe thành tích vĩ đại của họ, nhưng vẫn thành thật gật đầu nói:
- Làm phiền ba vị đại sư.
Nói xong, Lăng Vân xoay người đi vào trong phòng, vừa đi được một bước, hai chiếc đồng hồ báo thức trong tay và điện thoại di động trên cổ đều vang lên, âm thanh rất lớn, vô cùng chói tai, nhưng Lăng Vân dường như đã quá quen rồi vậy.
Lưu Anh Nam chung quy đã rõ vì sao nàng cầm đồng hồ báo thức, nàng gặp phải chính là bóng đè, chỉ cần ngủ thiếp thì sẽ nguy hiểm, cho nên nàng ôm đồng hồ báo thức, cứ vài phút lại reo một lần, như thế có thể bảo đảm mình không ngủ, thảo nào sắc mặt nàng xám xịt, vành mắt đen thui, thật là có biện pháp mà.
Mọi người theo Lăng Vân đi vào biệt thự xa xỉ của nàng, nơi đây thật sự có thể nói là tấc đất tấc vàng. Có điều với người siêu giàu, quyên góp hơn tám ngàn vạn như Lăng Vân mà nói thì đơn giản giống như thuê một cái nhà nghỉ, hơn nữa bên trong trang hoàng rất đơn giản, không hề xa hoa theo kiểu vua chúa, dùng màu trắng, màu hồng làm chủ, vừa toát lên vẻ sạch sẽ sáng sủa vừa có phong cách đáng yêu của con gái.
Vào phòng, hai vệ sĩ canh ở cửa, cô trợ lý đi theo bên người Lăng Vân, Lưu Anh Nam ngó ngó chỗ này, sờ sờ chỗ kia, vô cùng hâm mộ. Mà ba vị ‘đại sư’ kia thì lập tức phân tán ra, mạnh ai nấy làm, làm việc rất là chuyên nghiệp.
Trong đó hòa thượng ‘Cơ Vô Dụng’ ngồi xếp bằng ở chính giữa phòng khách bắt đầu niệm kinh, ‘Vô Lượng’ đạo trưởng thì móc từ trong ngực vài tấm phù chú viết ‘Tru Sát’, cứ thấy cửa là dán, căn nhà này chỉ WC đã có tám phòng, dán hết một tệp, thằng cha này mệt đến thở hồng hộc. Mà thần sứ ‘Rossi’ thì gỡ củ tỏi trên cổ xuống, tách ra mấy nhánh, phân biệt rắc mỗi một góc trong nhà, chỗ tỏi còn lại thì xếp thành hình sao sáu cánh trong phòng ngủ của Lăng Vân. Lưu Anh Nam thầm cảm khái, trong ba người này thì vị thần sứ kia vất vả nhất, phí tổn cao nhất, tỏi bây giờ đắt lắm cơ!
Lăng Vân ngáp liên tục, ngay cả ngồi đều không dám ngồi, chỉ sợ mình ngủ thiếp, tay ôm chặt chiếc đồng hồ báo thức, cứ cách ba phút thì sẽ vang lên một lần, làm cho người ta lòng dạ rối bời.
- Tiểu thư Lăng Vân, yên tâm đi, tôi tin chắc người tốt trên đời này nhất định sẽ gặp điều lành. –Lưu Anh Nam nhìn ảnh của Lăng Vân cạnh TV phòng khách nói, những tấm ảnh kia đều là ảnh chụp chung với đám trẻ nhỏ ở trường học cho con em nhân viên mà nàng quyên giúp, với những người già ở viện dưỡng lão, với những người khám bệnh ở bệnh viện, nàng cười trong ảnh chụp là chân thành như thế, điều này khiến Lưu Anh Nam rất cảm động. Cho nên hắn thật lòng dâng tặng lời chúc phúc chân thành.
Cho dù chỉ là động mồm động mép, nhưng lúc này đối với Lăng Vân như chim sợ cành cong lại rất có tác dụng, hiện nàng cần nhất chính là sự cổ vũ về mặt tinh thần, nàng nhìn Lưu Anh Nam, khuôn mặt tiều tụy nặn ra một tia tươi cười.
Lưu Anh Nam không hề coi mình thành người ngoài, tùy tiện đi lại trong nhà, cuối cùng hắn dừng lại bên ghế sô pha bằng da thật đắt tiền, bởi vì con quỷ nhỏ kia ngồi ngay ở góc tường, đang khá hứng thú nhìn ba vị đại sư làm phép.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lưu Anh Nam rất cảm khái, cô gái tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lại là người có bối cảnh thế này, không ngờ làm nhiều việc từ thiện như vậy, trên kệ TV để giấy chứng nhận dày cộp, nhưng đã đọng đầy bụi, điều này chứng minh nàng không hề coi từ thiện thành công cụ khoe khoang, ngược lại ảnh chụp với những đứa trẻ, người già kia thì được lau sạch sẽ, điều này mới là đáng kiêu ngạo.
Lưu Anh Nam đương nhiên không hy vọng mẫu người tốt sắp tuyệt chủng này chết bởi quỷ nhỏ làm loạn. Lúc này hắn đã phát hiện thằng nhóc ở góc sô pha, đang nhìn ba vị ‘đại sư’ kia biểu diễn.
Ba người qua một hồi chuẩn bị đã đưa ra kết luận thống nhất, đó chính là căn nhà này quả thật có quỷ, hơn nữa quỷ khí ngất trời, pháp lực cao cường, cho dù là họ cũng không dễ đối phó.
Lời như vậy là lời dạo đầu của mỗi một thần côn, là pháp bảo lừa tiền lớn nhất, Lăng Vân cũng không ngoại lệ, bị lời của họ dọa quá chừng, khẩn cầu rất hiển nhiên:
- Mong ba vị đại sư cao nhân mau mau làm phép, nhất định phải giúp tôi.
Hòa thượng ‘Cơ Vô Dụng’ vẻ mặt khó xử hai tay chắp chữ thập nói:
- Chà, quỷ này sở dĩ hiển hình nhân gian chính là vì nó có oan khuất, oán niệm không tiêu tan, không thể đầu thai. Nếu ta cố làm phép, mở đường đến chốn cực lạc, siêu độ với nó, ta sẽ có nguy hiểm hình thần câu diệt. Cái này, khó khó khó lắm thay!
Hòa thượng nói liên tiếp ba chữ khó, có lẽ bình thường nhiều lắm chỉ nói một chữ, nhưng do Lăng Vân thuộc lại siêu giàu, cho nên nhiều thêm hai chữ giá tiền cũng tăng gấp bội theo.
- Bần đạo có một tấm bản mạng thần phù, có thể khắc chế lệ quỷ nhưng lại phải giảm vài chục năm đạo hạnh của bần đạo, còn phải giảm thọ… Điều này… - Vô Lượng đạo trưởng cũng khó xử, gã thoạt nhìn không quá ba mươi tuổi, lại có đạo hạnh vài chục năm, lẽ nào cha mẹ gã sau khi song tu liền sinh ra gã?
- Ánh sáng của Thần sẽ chỉ chiếu rọi cho những tín đồ trung thành của người… -Lời thần sứ đơn giản nhất, nhưng ‘trung thành’ này thì phải tự nghiền ngẫm.
Hiện tại Lăng Vân đã không còn tâm tư suy nghĩ nữa, chỉ gật đầu lia lịa, nữ trợ lý bên cạnh nàng lập tức rút ra chi phiếu, bên trên viết xoẹt xoẹt xoẹt một chuỗi số 0, sau đó lướt mắt qua Lăng Vân, thấy nàng vẫn gật đầu, lập tức xé xuống ba tờ…
Lưu Anh Nam ở không xa nghển cổ nhìn. Tài thật, nhìn một chuỗi số 0 làm hắn hoa cả mắt, mấy năm nay có thể giúp đỡ biết bao đứa trẻ không được học hành, người nghèo không được khám bệnh, nếu bị ba tên thần côn lái xe thể thao này lừa, Lưu Anh Nam đều thấy có lỗi với ông anh Thiên Đạo.
- Hề hề, thằng nhóc, nhìn thấy không, ba người này đều là cao nhân đắc đạo, họ lập tức muốn làm phép thu phục cưng đó, cưng sợ không? –Lưu Anh Nam dùng phương pháp đặc biệt của Âm Tào Địa Phủ giao tiếp với con quỷ nhỏ. Đây đơn thuần là một kiểu giao tiếp linh hồn, là năng lực thần kỳ Lưu Anh Nam có được sau khi trở thành quỷ sai, uống một chén Mạnh Bà Thang đặc biệt. Lúc ấy hắn nhớ kỹ, trong chén Mạnh Bà Thang đó thả hành băm và tương ớt!
Khuôn mặt xanh mét của thằng nhóc lộ ra một hàng răng trắng ởn, cười hì hì lắc đầu:
- Em còn khuya mới sợ, họ đều là gạt người.
Xem đấy, ngay cả trẻ con đều biết thần côn là lừa bịp, chứng minh hoạt động bài trừ mê tín phong kiến chúng ta triển khai rất thành công.
Lưu Anh Nam không nỡ lòng để Lăng Vân bị gạt, càng không muốn nhìn thấy kẻ lừa bịp đạt được ý đồ. Cho nên Lưu Anh Nam quyết định hoàn toàn hóa giải nguy cơ bóng đè lần này, đồng thời khiến ba vị đại sư này tăng thêm chút ít kinh nghiệm làm việc.
Đúng vào lúc này, ba vị đại sư đã nhận lấy ba tờ chi phiếu, vẫn là hòa thượng kia động thủ đầu tiên, gã mở nắp một chiếc hồ lô cắp trên người, trong hồ lô chứa đầy chất lòng quái lạ, thoạt nhìn rất đục, rót vào trong chén, ngậm vào trong miệng, hai tay chắp hình chữ thập, vái về phía Tây. Đột nhiên, gã há miệng phun chất lỏng ra, vừa vặn đón ánh mắt trời chói chang bên ngoài cửa sổ chiếu vào, trong hơi nước gã phun ra xuất hiện một dải mây đỏ…
Đây là hiện tượng ánh sáng chiết xạ và phản xạ xảy ra trên hơi nước, xuất hiện màu chính là cầu vồng, đây là nguyên lý hiện tại ngay cả bạn nhỏ đều biết, nhưng ở trong miệng vị hòa thượng đại sư, ánh cầu vồng này chính là cây cầu thần tiếp dẫn vong linh đi thông thế giới cực lạc, chỉ có người đạo hạnh cao thâm mới có thể triệu hoán cầu thần, siêu độ vong hồn.
Nghe gã giải thích xong, Lưu Anh Nam hận không thể tiến lên đá gã hai nhát. Mẹ nó, phun nước miếng vào ánh mặt trời thì có thể lừa được một tờ chi phiếu kếch xù, nếu ông đây vẩy nước tiểu đón gió phải chăng có thể trở thành tỷ phú?!
Theo hòa thượng ra tay, hai người khác cũng động thủ, đạo sĩ kia tay cầm phất trần, chân đạp Thất Tinh, trong miệng lẩm bẩm, bỗng nhiên vẩy tay tung ra một tấm linh phù, rồi tự cháy trong không trung, rơi xuống đất thành tro, tro tàn kia không ngờ lại biến thành một hình ác quỷ nhe răng nhếch miệng, tiếp đó đạo sĩ vung phất trần trong tay, tro bay khói tắt!
Trò bịp này Lưu Anh Nam biết, đương nhiên là vì trên linh phù có phốt pho châm rất dễ cháy, rơi xuống đất thành tro rồi biến hình là vì lúc trước vẽ sẵn hình quỷ ở trên linh phù, hơn nữa đã qua xử lý đặc thù. Tóm lại phí tổn không vượt quá mười tệ.
Trong ba người này, lừa tiền dễ nhất vẫn phải thuộc về thần sứ áo đen kia, y chỉ giẵm nát, giẵm bẹp từng nhánh tỏi rắc đầy nhà khi nãy, mùi hăng tràn ngập đầy phòng, thế là ok.
Có thể bắt được quỷ hay không Lưu Anh Nam không biết, nhưng chắc chắn có thể diệt vi trùng. Hơn nữa thằng cha này trước khi làm thần côn, khẳng định từng làm tạp vụ trong nhà bếp khách sạn!
Hòa thượng từ ngoài tới biết niệm kinh này, thần sứ người nước ngoài giẵm tỏi này. Tiếp đó họ muốn làm chính là mau mau rời đi, trước tiên đổi chi phiếu lấy tiền mặt, sau đó biến mất ở thành phố này!
Ba người ai nấy đều thực hiện xong việc trừ tà của mình, dặn dò hai câu đơn giản, không nhận bất cứ sự phục vụ nào liền muốn rời đi.
Lúc này Lăng Vân và nữ trợ lý bên người đều nhìn thấy hết, vừa là nước vừa là lửa, đặc sắc quá, nhất là Lăng Vân, như chim sợ cành cong, hiện tại nàng đương nhiên tin chắc không nghi ngờ với những điều này.
Mắt thấy ba tên thần côn cất tiền muốn đi, Lưu Anh Nam từ góc tường bỗng đứng dậy, hô to:
- Các vị đại sư xin dừng bước.
Ba người sửng sốt, nhìn hắn, còn tưởng rằng hắn cũng có việc cầu đại sư. Dù sao bây giờ người tin quỷ thần quá nhiều, người trẻ tuổi ngóng trông thần linh phù hộ một đêm trúng đậm, không làm mà hưởng, phụ nữ trông chờ thần linh phù hộ giữ mãi vẻ thanh xuân, xinh đẹp như hoa, người già hy vọng thần linh phù hộ sống lâu trăm tuổi, lãnh đạo hy vọng thần linh phù hộ tham ô không bị bắt…
Chính bởi ý nghĩ tham lam trong lòng mọi người mới tạo nên thần côn. Họ dừng lại, muốn xem phải chăng Lưu Anh Nam lại cho họ cơ hội kiếm tiền. Lăng Vân cũng nhìn về phía Lưu Anh Nam, dù sao đêm qua hắn cũng nhìn thấy quỷ, cảm thấy hắn cũng có nhu cầu tìm đại sư phá giải. Đâu hay, Lưu Anh Nam mặt đầy mỉm cười chỉ vị trí góc tường đằng sau mình, nói:
- Ba vị đại sư biểu diễn đặc sắc quá, ở đây có một anh bạn nhỏ là fan của ba người, muốn ba vị ký tên dùm nó, có thể chụp ảnh chung thì càng tốt!
Lưu Anh Nam nói xong, hơi nghiêng người, một cậu bé năm sáu tuổi bước đi hơi tập tễnh chen ra từ đằng sau hắn, cậu bé kia để đầu húi cua, sắc mặt xanh mét, đôi mắt trống rỗng, cổ rũ xuống giống như không có xương chống đỡ, dường như tùy lúc sẽ rơi xống, đôi môi xanh tím nhếch lên, hai hàng răng trắng ởn, lấp lóe huỳnh quang đáng sợ…
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius