14-05-2010, 11:18 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,770
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 6: Danh tướng
Ngưá»i dịch:GiaCatTruongMinh
Biên dịch: DerKaiser
Nguồn: TTV
Tiêu Bố Y sáng sá»›m đã rá»i khá»i giưá»ng, lại thấy Hà n Tuyết như con mèo nhá» cuá»™n tròn trên mặt chiếu mà ngá»§.
Nà ng hẳn là đã quá mệt má»i, bá»™ dáng tuy vẫn nắm chặt lấy chéo áo để tá»± bảo vệ mình, cÅ©ng đã ngá»§ say. Nà ng xem ra cái gì cÅ©ng không thể tá»± bảo há»™, nhu nhược như hoa xuân chá»›m nở, Tiêu Bố Y chỉ cần đưa tay tá»›i là có thể chiếm được nữ nhân nà y mà không cần chịu bất cứ trách nhiệm nà o.
Khi yên lặng trông Hà n Tuyết kiá»u diá»…m ướt át, lúc ngá»§ say lại tháºt thanh thuần nhu nhược, là m cho nam nhân nhìn thấy, không khá»i nảy sinh những ý nghÄ© không hay.
Rốt cuá»™c cÅ©ng khống chế được suy nghÄ© trong đầu, Tiêu Bố Y không cảm thấy mình vÄ© đại, chỉ là hắn vẫn muốn tuân thá»§ nghiêm ngặt những nguyên tắc cá»§a chÃnh mình.
Nhẹ nhà ng lấy cái chăn đắp cho Hà n Tuyết, Tiêu Bố Y vô thanh vô tức ra khá»i nhà gá»—, hÃt má»™t chút không khà trong là nh, việc đầu tiên là m chÃnh là chạy lên đỉnh núi chém má»™t ngà n nhát Ä‘ao rồi má»›i tÃnh.
Tuy biết Ä‘ao pháp như váºy khẳng định là khó coi, nhưng gần nhất khi chém Ä‘ao ra cÅ©ng đã có tiếng gió vù vù. Tiêu Bố Y cÅ©ng luyện không biết chán, hắn hiểu rất rõ đạo lý ngưá»i cháºm phải bắt đầu sá»›m.
Hiện tại luyện thêm một đao, sau nà y khi gặp nạn, nói không chừng sẽ cứu cho mình một mạng.
Sau khi xuống núi, Tiêu Bố Y cả ngưá»i đầy mồ hôi, liá»n Ä‘i đến khe suối bên cạnh để tắm rá»a, nghÄ© đến Hà n Tuyết, khóe miệng lại mỉm cưá»i, thầm nghÄ© lúc nà y Ä‘em nước tá»›i, không biết Hà n Tuyết sẽ cảm tạ hắn hay là chá»i hắn?
SÆ¡n trại được dòng nước bao quanh, tuy không có các tiện nghi như thá»i hiện đại, nhưng lại trong sạch tá»± nhiên, có má»™t loại phong vị khác.
Tắm rá»a xong, sau khi suy nghÄ©, Tiêu Bố Y quyết định Ä‘i tìm cha hắn Tiêu Äại Bằng thương lượng vá» chuyện thả Hà n Tuyết.
Tiêu Bố Y ở tại sơn trại, tự nhiên phải tuân theo quy củ của sơn trại, hắn già nh trước phần thưởng, đem Hà n Tuyết trở thà nh tà i sản của mình, cũng không ai dám phản đối.
Nhưng hắn tuy là Thiếu đương gia, thả nữ nhân dù sao cũng không thể tự tiện là m chủ. Cái nà y cũng đồng nghĩa với việc ngươi không ăn, nhưng không thể vứt bỠmột cách lãng phà được.
Vừa đến Tụ NghÄ©a Sảnh, thì có má»™t ngưá»i vá»™i và ng chạy ra, thiếu chút nữa đã đụng trúng Tiêu Bố Y.
Tiêu Bố Y đưa tay đỡ lấy, "Hòe máºp, có chuyện gì váºy?"
"Trại chá»§ Ä‘ang muốn tìm ngươi" Hòe máºp có chút mừng rỡ, "Bố Y, dáºy sá»›m thế, chúng ta còn Ä‘ang do dá»± không biết có nên gá»i ngươi dáºy không".
Tiêu Bố Y hiểu ý ám muá»™i cá»§a bá»n há», chỉ có thể mỉm cưá»i, "Mặt trá»i đã cao ba sà o còn sá»›m gì nữa?"
"Tối hôm qua có mệt hay không?" Hòe máºp thấp giá»ng, vẻ mặt hiện lên vẻ cưá»i xấu xa.
Tiêu Bố Y gạt mồ hôi trên trán, "Ngươi không thấy ta bây giá» cả ngưá»i đầy mồ hôi sao?"
Hòe máºp nghiêm nghị nhắc nhở, "Thiếu đương gia, tuy biết nhịn đã lâu rồi, nhưng vẫn phải bảo trá»ng thân thể, thá»i gian vẫn còn dà i mà ".
Tiêu Bố Y giả vá» giáºn đấm Hòe máºp, "Äa tạ nhắc nhở".
Hai ngưá»i cưá»i đùa Ä‘i và o Tụ NghÄ©a Sảnh, lại thấy tất cả má»i ngưá»i sắc mặt trịnh trá»ng Ä‘ang nhìn mình, cÅ©ng Ä‘á»u thu hồi nét mặt, "Äã tá»›i muá»™n, xin thứ lá»—i".
SÆ¡n trại cÅ©ng không có nhiá»u quy cá»§, Ä‘a số Ä‘á»u phải thương lượng để quyết.
"Bố Y, ngươi đến cÅ©ng vừa lúc" Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u có vẻ mặt Ä‘á»u thông cảm, Nhị đương gia Tiết Bố Nhân lại cà ng nhiệt tình lý giải, "Tháºt ra chúng ta vốn chuẩn bị để cho ngươi nghỉ ngÆ¡i và i ngà y, nhưng cÅ©ng không ai có thể thay thế ngươi được".
Tiêu Bố Y thầm nghĩ, còn nghỉ ngơi cái rắm gì, tối hôm qua ngủ cũng không được ngon.
"Lại chuẩn bị ra ngoà i đánh cướp sao?" Tiêu Bố Y thuáºn miệng há»i.
Ngoại trừ Tiêu Äại Bằng, Tiết Bố Nhân Ä‘ang ngồi ra, còn có Tiêu Tác, Thạch Cảm ÄÆ°Æ¡ng, Lại Tam mấy gương mặt quen thuá»™c, Mạc Phong, Hòe máºp cÅ©ng ở đây, cÆ¡ bản xem như già trẻ ba Ä‘á»i có thể nói chuyện cá»§a sÆ¡n trại Ä‘á»u có mặt.
Tiết Bố Nhân vá»— vá»— vai Tiêu Bố Y, "Bố Y cứ hay nói đùa, chúng ta sau khi thương lượng má»™t ngà y, cuối cùng cÅ©ng đã đạt được sá»± thống nhất, quyết định chÃnh thức bắt đầu buôn bán ngá»±a".
Tiêu Tác, Thạch Cảm ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng gáºt đầu, "Trại chá»§ cùng Nhị đương gia nói không sai, chúng ta má»™t khi đã đà o binh, chẳng phải là để bảo vệ tÃnh mạng sao, Ä‘Ãch xác là cÅ©ng không cần bị cuốn và o vòng phân tranh".
Tiêu Bố Y tháºt ra cÅ©ng có chút kỳ quái, không rõ bá»n há» vì cái gì mà chuyển biến nhanh như váºy.
Tiết Bố Nhân nhìn thấy vẻ nghi hoặc cá»§a hắn, liá»n giúp hắn cởi bá» sá»± thắc mắc nà y, "Bố Y, tối hôm qua, ngưá»i thăm dò tin tức cá»§a sÆ¡n trại đã trở vá», nghe nói Trương Tu Äà đánh bại Tri Thế Lang Vương Bạc tại SÆ¡n Äông, nhanh chóng đánh tan Äịch Nhượng tại Ngõa Cương, Äá»— Phục Uy cÅ©ng bị hắn bức đến co đầu rụt cổ ở Giang Hoà i, nghỉ ngÆ¡i lấy sức, không dám lá»™ diện. Äại Tùy mặc dù khói lá»a nổi lên bốn phÃa, khởi nghÄ©a thưá»ng xuyên, chẳng qua danh tướng Äại Tùy là Trương Tu Äà còn đó, nói váºy quân khởi nghÄ©a cÅ©ng khó mà thà nh được. Má»™t khi đã như váºy, chúng ta đã thương lượng cÅ©ng nên an pháºn thá»§ thưá»ng, buôn bán phát tà i má»›i là tốt nhất".
"Bá»n há» Ä‘á»u bị má»™t mình Trương Tu Äà dẫn quân đánh bại?" Tiêu Bố Y nhịn không được há»i.
"Äúng váºy" má»i ngưá»i giá» khắc nà y sắc mặt Ä‘á»u ngưng trá»ng.
Tiêu Bố Y bị dá»a nhảy dá»±ng lên, trong trà nhá»› cá»§a hắn, ngoại trừ Äại đương gia Äịch Nhượng Ngõa Cương kia , Äá»— Phục Uy cùng Tri Thế Lang Vương Bạc đối vá»›i hắn mà nói, thá»±c sá»± là lạ lẫm.
Nhưng căn cứ theo lá»i Tiêu Tác nói hôm qua, Vương Bạc cùng Äá»— Phục Uy Ä‘á»u xếp trên Äịch Nhượng, hiển nhiên trong lòng Tiêu Tác, Äịch Nhượng chỉ đứng thứ ba. Nhưng cả ba nhân váºt thông thiên nà y, lại Ä‘á»u bị Trương Tu Äà đánh bại, Trương Tu Äà kia chẳng phải xưng thần sao?
"Trương Tu Äà tháºt sá»± lợi hại như váºy sao?" Ngưá»i há»i chÃnh là Mạc Phong, cÅ©ng có chút không tin.
Tiêu Äại Bằng rốt cuá»™c mở miệng, "Trương Tu Äà ngưá»i nà y mưu lược hÆ¡n ngưá»i, binh pháp như thần, khá»§ng bố nhất chÃnh là võ công cá»±c kỳ cao, có thể nói là vạn nhân địch, lại luôn xem kẻ dưới tay như là huynh đệ, thá»§ hạ cá»§a hắn cÅ©ng dÅ©ng mãnh tuyệt luân, có thể lấy má»™t địch trăm. Năm đó thá»§ lÄ©nh nghÄ©a quân Bùi Trưá»ng cùng Thạch Tá» Hà đem hai vạn quân tấn công Lịch thà nh, Trương Tu Äà không kịp triệu táºp nhân mã, chỉ kịp dẫn theo năm kỵ binh xuất chiến".
"Những kỵ binh khác Ä‘i đâu?" Lần nà y ngưá»i há»i là Tiêu Bố Y.
Trong lòng lại nghÄ©, Trương Tu Äà cho dù mạnh đến đâu, chẳng lẽ hữu dÅ©ng vô mưu, binh sÄ© không nghe theo sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a hắn?
"Khi đó Ä‘ang lúc thu hoạch vụ mùa, binh sÄ© Ä‘á»u Ä‘ang lo việc ở nhà " Tiêu Äại Bằng cưá»i nói.
Tiêu Bố Y có chút nghi hoặc, không hiểu đã tham gia quân ngÅ© còn muốn là m ruá»™ng là ý gì, Tiết Bố Nhân lại giải thÃch, "Bố Y, Äại Tùy hiện tại là phá»§ binh chế, binh sÄ© khi có chiến tranh thì xuất binh, nhà n thì là m ruá»™ng, chẳng qua là m lÃnh có thể miá»…n trừ thuế dịch, cho nên rất nhiá»u ngưá»i Ä‘i lÃnh. Trương Tu Äà lại xem quân như con, cho nên lúc ấy cho kẻ dưới tay vá» là m nông. Bùi Trưá»ng má»›i cùng Thạch Tá» Hà nắm bắt sÆ¡ hở nà y má»›i có thể tấn công Lịch thà nh".
Tiêu Bố Y gáºt gáºt đầu, cÅ©ng đã hiểu được sÆ¡ sÆ¡.
Tiêu Äại Bằng lại tiếp tục nói: "Trương Tu Äà thân hãm trùng vây, giết đến máu chảy thà nh sông, ra và o như chốn không ngưá»i, sau đó viện quân trong thà nh đến, nghÄ©a quân trong khoảnh khắc sụp đổ tan tà nh, Trương Tu Äà cao cưá»ng đến đâu có thể thấy được. Các ngươi vá» sau nhìn thấy ngưá»i nà y, chá»› dại mà trêu chá»c".
Vốn văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là hán tá», Ä‘ao cắt trên ngưá»i chảy máu cÅ©ng không đổi sắc, rất Ãt phục ngưá»i nà o. Nhưng khi nghe đến ba chữ Trương Tu Äà , lại Ä‘á»u im lặng, Tiêu Äại Bằng đối vá»›i Trương Tu Äà hết sức tôn sùng, cÅ©ng không ai tá» vẻ không phục!
Tiêu Äại Bằng tuổi tuy lá»›n, nhưng lá gan cÅ©ng không há» nhá» Ä‘i, lão tháºm chà có thể săn hổ phục báo, lão có thể là m Trại chá»§, má»™t mặt là bởi vì uy vá»ng, mặt khác cÅ©ng bởi vì dÅ©ng mãnh. Nhưng hiện đỠcáºp tá»›i nhân váºt Trương Tu Äà nà y, trong sá»± tháºn trá»ng lại có cả sá»± tôn kÃnh, trong kÃnh sợ có cả kinh hoà ng.
Tiêu Bố Y nghe Tiêu Äại Bằng mô tả, tâm thần mÆ¡ mà ng, thầm nghÄ© con mẹ nó đây chÃnh là ngưá»i tháºt chuyện tháºt, thá»±c sá»± không phải chuyện bịa đặt, Trương Tu Äà so vá»›i Gia Cát Lượng còn liá»u mạng hÆ¡n. Gia Cát Lượng có không thà nh kế, hắn tháºt ra cÅ©ng không thà nh, nhưng kế lại không cà n dùng đến.
Nhìn bá»™ dáng kinh hoà ng cá»§a má»i ngưá»i, Tiêu Bố Y trong lòng cÅ©ng không có gì sợ hãi, chỉ hÆ¡i tò mò. Äá»™t nhiên trong lòng chợt nổi hà o tình, là m ngưá»i thì phải như Trương Tu Äà váºy, uy phong tám hướng, là m cho ngưá»i ta kÃnh ngưỡng.
Ãnh mắt nhìn vá» phÃa má»i ngưá»i, phát hiện ngoại trừ Mạc Phong cùng Hòe máºp vẻ mặt má» mịt không tin ra, Tiêu Tác cùng Thạch Cảm ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nói gì, mặt lá»™ vẻ kinh hoà ng, không khá»i trong lòng lại cà ng lấy Trương Tu Äà là m mục tiêu.
"Trương Tu Äà không liên quan gì đến việc cá»§a chúng ta" Tiết Bố Nhân rốt cuá»™c phá vỡ sá»± yên lặng, "Hắn hiện tại thăng quan là Tá» quáºn thông thá»§, thảo bá»™ đại sứ mưá»i hai quáºn Hà Nam, chưởng quản quan viên Hà Nam, chúng ta ở xa táºn Mã ấp, cùng vá»›i hắn nước sông không phạm nước giếng. Cà ng huống chi chúng ta hiện tại không là m mã tặc, mà đi buôn bán ngá»±a, hắn cÅ©ng nên khÃch lệ chúng ta má»›i đúng".
Má»i ngưá»i cưá»i khan và i tiếng, cÅ©ng không biết là có gì buồn cưá»i nữa.
Tiêu Bố Y cÅ©ng phá vỡ không khà hiện tại, "Má»™t khi đã buôn bán ngá»±a, nguồn ngá»±a cÅ©ng phải thông. Ta nghÄ© hiện tại khói lá»a nổi lên bốn bá», vá» mặt buôn bán tháºt ra cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», vấn đỠphải lo lắng chÃnh là nguồn ngá»±a".
Tiết Bố Nhân vá»— đùi, trà n đầy cao hứng, "Bố Y tháºt thông minh, má»™t lá»i đã nói ra được Ä‘iểm mấu chốt. Mấy tháng qua, chúng ta má»›i phát hiện Bố Y có thiên phú nuôi ngá»±a, kể từ đó, không thể nghi ngỠđã giải quyết được vấn đỠnan giải nà y".
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu tán thà nh. Buôn bán ngá»±a nghe ra thì đơn giản, nhưng má»™t khi là m thì không thiếu những rắc rối, đầu tiên chÃnh là bệnh cá»§a ngá»±a, không biết trị thì sẽ sạt nghiệp ngay.
Tiêu Bố Y sau khi bệnh nặng má»™t tráºn, tất cả ngá»±a ở sÆ¡n trại tinh thần Ä‘á»u phấn chấn, giống như là Tiêu Bố Y thay thế chúng nó bệnh váºy.
Bá»n hỠđương nhiên không biết Tiêu Bố Y hiện tại năng lá»±c gì không nói, chú nói tá»›i cưỡi ngá»±a thuần ngá»±a dưỡng ngá»±a chá»n lá»±a ngá»±a, tuyệt đối là công phu hạng nhất.
Tiêu Äại Bằng cùng Tiết Bố Nhân không là m sinh ý gì khác, lại chá»n buôn bán ngá»±a, dÄ© nhiên ngoà i việc tÃnh chuyện lâu dà i ra, thì chÃnh là bản lãnh cá»§a Tiêu Bố à đã là m cho bá»n há» tin tưởng và o việc nà y!
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký cá»§a DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu Trưá»ng sinh bất lão
:00 (62):
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
14-05-2010, 11:18 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,770
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 7: Tiá»n canh quang minh(Tương lai tươi sáng)
Ngưá»i dịch:GiaCatTruongMinh
Biên dịch: DerKaiser
Nguồn: TTV
Nhìn ánh mắt kỳ vá»ng cá»§a má»i ngưá»i hướng và o mình, Tiêu Bố Y biết đã đến lúc phải xuất bản lÄ©nh ra, bằng không không nói tá»›i những ngưá»i trẻ tuổi không phục, tháºm chà là Tiêu Tác cùng Thạch Cảm ÄÆ°Æ¡ng những ngưá»i nà y vá» sau cÅ©ng sẽ có khúc mắc.
Vô luáºn là m cái gì, đồng lòng là quan trá»ng nhất, bằng không chÃnh là ná»™i bá»™ lục đục, là m cho má»i ngưá»i má»i mệt.
CÅ©ng may bảo hắn lấy thiên hạ quả tháºt là vấn đỠkhó khăn, nhưng bảo hắn nuôi ngá»±a, thì tháºt sá»± là má»™t chuyện hết sức đơn giản.
"Nếu nói vá» nguồn ngá»±a, không há»i cÅ©ng biết," Tiêu Bố Y nói: "Thảo nguyên vá» mặt mã lá»±c thì không thiếu. Ngà y hôm qua chỉ tÃnh hÆ¡n mưá»i thá»›t chiến mã cướp vá» mặc dù không ra gì cÅ©ng đã hÆ¡n ngá»±a ở sÆ¡n trại ta má»™t báºc. Hiện tại nên là m là đi thảo nguyên tìm giống ngá»±a. Nếu có ngá»±a giống tốt, tại vùng đất không ai quản lý nà y tìm má»™t nÆ¡i địa thế trống trải, có thể tìm má»™t chá»— tốt để nuôi, tá»± mình nuôi dưỡng ngá»±a cho sinh sản, để tạo nên má»™t nguồn ngá»±a liên miên bất tuyệt, đó má»›i là kế lâu dà i".
"SÆ¡n trại không được sao?" Tiết Bố Nhân há»i.
"Không được" Tiêu Bố Y lắc đầu, "NÆ¡i nà y dể dà ng tiến lùi, nhưng khó phòng thá»§, chúng ta nuôi ngá»±a là kế lâu dà i, khẳng định phải cố thá»§ má»™t chá»—, không thể dá»… dà ng để cho ngưá»i khác Ä‘i và o".
Thấy tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn nhau, Tiêu Bố Y cÅ©ng khó hiểu, "Sao váºy, ta nói có gì sai sao?"
Tiết Bố Nhân thở dà i má»™t tiếng, "Ngươi không nói gì sai, nhưng những gì ngươi nói so vá»›i chúng ta nghÄ© còn tÃnh xa hÆ¡n nhiá»u, ta cùng cha ngươi nghÄ© chÃnh là tìm má»™t số bá»™ lạc ngưá»i Äá»™t Quyết, sau đó mua ngá»±a Ä‘i Trung Nguyên buôn bán, nhưng tÃnh toán cá»§a ngươi thì tốt hÆ¡n nhiá»u".
Tiêu Bố Y thấy ánh mắt má»i ngưá»i có chút sùng bái, không khá»i buồn cưá»i. Hắn là giáo viên dạy cưỡi ngá»±a, cÅ©ng chỉ biết trong phạm vi đó mà thôi, hÆ¡n nữa đối vá»›i ngá»±a có thể xem như bằng hữu thân thiết cá»§a con ngưá»i. Tất cả đối vá»›i hắn mà nói Ä‘á»u có thể xem như là ngá»±a quen đưá»ng cÅ©, cÅ©ng không phải tháºt sá»± là từ góc độ là m ăn mà lo lắng.
"Mua ngá»±a thì cần phải có tiá»n, nhưng nuôi ngá»±a thì chỉ cần có kinh nghiệm và cá» là được" Tiết Bố Nhân cà ng nói cà ng kÃch động, "Như cách là m cá»§a Bố Y, dá»±a và o núi thì sống nhá» núi, dá»±a và o nước thì sống nhá» nước, tá»± mình nuôi ngá»±a hiển nhiên là cách tÃnh toán tốt".
"Chẳng qua tá»± thân nuôi ngá»±a cần Ãt nhất thá»i gian ba năm để chuẩn bị" Tiêu Bố Y nhắc nhở: "Từ khi ngá»±a mẹ mang thai đến khi sinh ra ngá»±a con, có thể chinh chiến, Ãt nhất cần phải có thá»i gian ba năm, chẳng qua chúng ta có thể phương pháp sinh sản chéo, ba năm sau là có thể sản xuất chiến mã liên tục không dứt. Cho nên nếu theo kế lâu dà i mà nói, đương nhiên phải lá»±a chá»n địa Ä‘iểm nuôi ngá»±a cho tốt, tá»± mình phát triển là chÃnh. Bất quá việc cần là m đầu tiên nếu muốn xâm nháºp thị trưá»ng là phải có bảng hiệu…"
"Xâm nháºp thị trưá»ng có nghÄ©a là gì?" Hòe máºp nhịn không được há»i, "Còn nữa Thiếu đương gia, bảng hiệu là gì?"
Tất cả má»i ngưá»i nghe Tiêu Bố Y phân tÃch, Ä‘á»u cảm thấy có đạo lý, Thiếu đương gia nà y chẳng những đánh cướp được, mà xem ra việc buôn bán nuôi dưỡng ngá»±a cÅ©ng thông hiểu đạo lý.
Lại nghe đến khi hắn nói đến thị trưá»ng bảng hiệu, má»i ngưá»i tháºt ra Ä‘á»u có chút má» mịt, cố suy nghÄ© ý nghÄ©a Ä‘iá»u hắn vừa nói. Chỉ có Hòe máºp cùng Mạc Phong hai ngưá»i Ä‘i theo Tiêu Bố Y cÅ©ng tương đối lâu, biết Thiếu đương gia từ sau khi bệnh nặng, giống như là thần tiên thức dáºy từ trong giấc má»™ng váºy, thỉnh thoảng lại sá» dụng những từ ngữ má»›i lạ, khó có thể lý giải. Cho nên Hòe máºp cÅ©ng không muốn suy nghÄ© nhiá»u, trá»±c tiếp há»i ra.
Tiêu Bố Y lúc nà y má»›i sá»±c nhá»›, bản thân bất tri bất giác đã sá» dụng ngôn ngữ kinh tế hiện đại, ở đây cÅ©ng có chợ, cÅ©ng cùng thị trưá»ng không sai biệt lắm, nhưng vá» nghÄ©a rá»™ng lại có ý nghÄ©a khác xa, còn như cái gì là bảng hiệu lại cà ng là m cho bá»n há» khó hiểu. Äã đến Ä‘á»i Tùy được mấy tháng, hắn cÆ¡ bản đã xem như dung nháºp được và o xã há»™i nà y, khẩu khà khi nói chuyện, cÅ©ng đã cố gắng bắt chước cho giống, nhưng lối suy nghÄ© vẫn là thâm căn cố đế, cho nên khi hắn nói cao hứng, thỉnh thoảng lại sá» dụng những thuáºt ngữ thá»i hiện đại để trình bà y, phân tÃch.
Chẳng qua cÅ©ng may Tiêu Äại Bằng chỉ có đứa con trai là hắn, mặc kệ hắn hồ ngôn loạn ngữ thế nà o cÅ©ng khoan dung đối đãi, nên hắn má»›i có cÆ¡ há»™i để thÃch ứng.
Sau khi nghÄ© lại, Tiêu Bố Y lúc nà y má»›i cẩn thiện diá»…n tả lại, "Tháºt ra chúng ta có thể Ä‘em nhu cầu cá»§a ngưá»i mua chiến mã tưởng tượng như là má»™t cái bánh lá»›n, những ngưá»i buôn bán ngá»±a như chúng ta là những ngưá»i ăn cái bánh đó, cái bánh nà y được gá»i là thị trưá»ng".
Hắn giải thÃch hết sức đơn giản, những ngưá»i nà y tuy là ngưá»i thô lá»—, nhưng cÅ©ng Ä‘á»u gáºt đầu, "Thì ra là như thế".
Äối vá»›i sá»± khác thưá»ng cá»§a Tiêu Bố Y, lão Tiêu Äại Bằng tháºt ra cÅ©ng có chút lo lắng, bằng không lúc trước cÅ©ng sẽ không má»i đạo sÄ© đến khu quá»·. Nhưng thấy hắn ngôn ngữ đã bình thưá»ng trở lại, cÅ©ng không lo lắng nhiá»u nữa. Trại chá»§ má»™t khi đã không có gì nghi hoặc, thì những ngưá»i còn lại cho dù có nghi hoặc gì, cÅ©ng phải nén lại trong bụng mà thôi.
"Nhưng cái bánh nà y dù sao cÅ©ng có hạn" Tiêu Bố Y táºn lá»±c đơn giản hóa những gì mình nói, "Ngưá»i ăn cÅ©ng cà ng ngà y cà ng nhiá»u, chúng ta đương nhiên cÅ©ng không phải ngưá»i đầu tiên buôn bán ngá»±a, cÅ©ng tuyệt đối không phải là ngưá»i sau cùng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, hiện nay Triá»u đình kể cả nghÄ©a quân Trung Nguyên nguồn ngá»±a cÅ©ng có mấy loại, má»™t là ngá»±a do ngoại vá»±c cống nạp, má»™t nguồn khác là chiến mã bắt được, hoặc mua bán tại chợ, cuối cùng chÃnh là ngá»±a bản địa do Trung Nguyên tá»± nuôi dưỡng".
"Thiếu đương gia nói má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, ngươi có biết không?" Hòe máºp nhịn không được há»i Mạc Phong.
"Trá»i má»›i biết được" Mạc Phong lắc đầu, "Ta chỉ biết ngá»±a chúng ta cưỡi chÃnh là ngá»±a cá»§a quan binh, có khi là ngá»±a cướp được".
"Váºy Thiếu đương gia sao lại nói má»i ngưá»i Ä‘á»u biết?" Hòe máºp suy ngẫm khổ sở, cÅ©ng không nghÄ© ra được.
"Cái đó quá ná»a là ý kiến cá»§a hắn" Mạc Phong chỉ có thể giải thÃch như váºy.
Hòe máºp có chút giáºt mình, "Thì ra là thế, Thiếu đương gia nói chuyện tháºt không giống ngưá»i thưá»ng, suy nghÄ© tháºt là sâu xa".
Tiêu Bố Y nghe được hai ngưá»i thì thầm, không khá»i nhịn cưá»i không nổi.
Trên lý thuyết, hắn đến sÆ¡n trại đã được mấy tháng, cÅ©ng không biết được nhiá»u việc như váºy. Bởi vì hắn ngoại trừ đánh cướp ra thì chỉ dá»±a theo phương pháp cá»§a mình mà luyện Ä‘ao há»™ thân, là m thế nà o mà biết được những nÆ¡i xuất phát ra ngá»±a.
Nhưng may mắn chÃnh là , hắn tuy đối vá»›i lịch sá» cÅ©ng không nghiên cứu quá sâu, nhưng đối vá»›i các nÆ¡i phát ra danh mã Ä‘á»u biết rõ, lúc nà y má»›i có tểh nói ra các kiến giải nà y. Chẳng qua danh mã mặc dù trong sá» sách có ghi lại, nhưng buôn bán ngá»±a cÅ©ng không có ghi lại danh nhân gì, từ xưa tá»›i nay, rất nhiá»u triá»u đại Ä‘á»u trá»ng nông khinh thương, Ä‘á»i Tùy chÃnh là má»™t trong đó, Ä‘oản mệnh không kịp ghi lại hoặc khinh thưá»ng không ghi lại cÅ©ng là hợp tình hợp lý.
Là m hắn xấu hổ chÃnh là , hắn chỉ là m má»™t phép quy nạp tổng kết hết sức bình thưá»ng cÅ©ng đã là m cho Tiết Bố Nhân liên tục gáºt đầu, "Thiếu đương gia không ra khá»i nhà , mà đã biết được đại thế thiên hạ, tháºt sá»± có thể xem như bà y mưu tÃnh kế, quyết thắng ngà n dặm. Tháºt ra lấy kiến thức cùng bản lÄ©nh cá»§a Thiếu đương gia, không cần buôn bán ngá»±a, cho dù tranh lấy thiên hạ ta cÅ©ng cảm thấy có tương lai".
Má»i ngưá»i lại Ä‘á»u gáºt đầu, Tiêu Bố Y cÅ©ng có chút Ä‘au đầu, hắn nếu không biết lịch sá», thì chỉ nghe được Tiết Bố Nhân nói mấy câu nà y, cÅ©ng nghÄ© đến Trương Tu Äà uy phong tám phương, nhất thá»i ý khà tâm động mà gia nháºp tranh già nh Trung Nguyên cÅ©ng là chuyện rất có khả năng.
Nhưng ở nÆ¡i nà y mấy tháng, hắn cÅ©ng đã hiểu được đạo lý biết là má»™t chuyện, là m lại là chuyện khác. Vá»›i cái bản lÄ©nh nông cạn như hắn, muốn cÆ¡m no áo ấm cÅ©ng không phải là không có khả năng, tùy tiện gia nháºp hà ng ngÅ© phản vương, thà nh váºt hy sinh cÅ©ng là rất có khả năng, bởi vì Tiêu Bố Y hắn cÅ©ng chưa từng xuất hiện trong sá» thư.
Không thảo luáºn tá»›i vấn đỠtạo phản nữa, Tiêu Bố Y lại nhá»› tá»›i con đưá»ng cÅ©, "Cống mã (ngá»±a cống nạp) là danh mã, nhưng hiển nhiên chỉ có vương hầu công khanh má»›i có thể có, chiến mã bắt được cÅ©ng là ngẫu nhiên, chân chÃnh muốn cướp lấy mẩu bánh lá»›n mà ăn chÃnh là những kẻ mua bán, cÅ©ng chÃnh là ngá»±a cá»§a quan binh Trung Nguyên nuôi dưỡng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta nghÄ©, ngưá»i giống chúng ta cÅ©ng nuôi ngá»±a là m nghiệp thì cÅ©ng không Ãt".
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu, Tiêu Bố Y lại nói tiếp: "Ngưá»i Äá»™t Quyết tuy hung tà n, nhưng ngá»±a cá»§a há» Ä‘Ãch thá»±c là ngạo thị thiên hạ, nếu thu được chiến mã cá»§a bá»n hỠđương nhiên là thứ ngá»±a má»i ngưá»i muốn mua nhất, chúng ta muốn dà nh lấy mối là m ăn, ngoại trừ vá» góc độ giá cả, còn phải tranh thá»§ nuôi ra được lương mã danh mã, lúc nà y má»›i có thể hấp dẫn được ngưá»i khác ánh mắt, ừm, chÃnh là chú ý đó. Chúng ta nếu không là m thì thôi, đã là m thì phải là m ngưá»i buôn bán ngá»±a tốt nhất. Äến lúc thiên hạ đại loạn, chiến mã cung không đủ cầu, chúng ta không cần cầu ngưá»i, thì bá»n há» cÅ©ng phải đến tìm chúng ta, đó là cảnh tượng có thể diện đến mức nà o?"
Tiêu Bố Y nói má»™t phen, cho dù là Tiêu Tác cÅ©ng Ä‘á»u phải động tâm. Äại Tùy trá»ng nông khinh thương, xem buôn bán là đê tiện, bá»n há» vốn là quan binh, đột nhiên chuyển sang buôn bán ngá»±a, cÅ©ng khó tránh có chút không tình nguyện. Nhưng sau khi nghe được Tiêu Bố Y khẳng khái diá»…n giải, lại cảm thấy tương lai sáng lạn, rất khả thi!
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
14-05-2010, 11:19 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,770
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 8: Khanh bổn giai nhân, nại hà tố tặc
(có được giai nhân, sợ chi là m giặc)
Ngưá»i dịch:GiaCatTruongMinh
Biên dịch: DerKaiser
Nguồn: TTV
Tiêu Äại Bằng nghe con trai mình khẳng khái giải thÃch, mỉm cưá»i cảm thấy đã yên tâm.
Tiết Bố Nhân vốn nghÄ© mình khổ tâm khuyên má»i ngưá»i, đã là công lá»›n, nay nghe được Tiêu Bố Y nói má»™t phen, lại là m cho má»i ngưá»i rung động đến như váºy, lại cà ng bá»™i phục, "Thiếu đương gia, vốn ta còn muốn cùng Trại chá»§ quyết định tất cả, nhưng má»™t khi chá»§ ý cá»§a ngưá»i lại cao minh, không bằng nhân tiện ngưá»i hãy nói sau nà y là m thế nà o má»›i tốt luôn thể".
Tiêu Bố Y ánh mắt hướng vá» phÃa Tiêu Äại Bằng, thấy lão cháºm rãi gáºt đầu, cÅ©ng không từ chối, "Dá»±a theo những gì ta vừa rồi phân tÃch, nuôi ngá»±a phải tránh chỉ vì cái lợi trước mắt, chúng ta phải phát triển theo ba phương diện ngắn hạn, trung hạn và dà i hạn. Äầu tiên, việc phải là m trước hết là Lại Tam phải liên hệ được vá»›i ngưá»i mua".
Lại Tam gáºt đầu, ứng tiếng.
Mèo Ä‘en hay mèo trắng, bắt được chuá»™t thì má»›i tÃnh mà mèo tốt. Tuy Lại Tam là kẻ lão luyện, nhưng thấy Tiêu Bố Y nói đạo lý rất rõ rà ng, cÅ©ng phải phục.
"Tiếp theo, chúng ta phải tìm má»™t nÆ¡i để nuôi ngá»±a, nÆ¡i nà y phải hẻo lánh, bà ẩn, ngưá»i thưá»ng khó và o, cá» tốt nước trong, địa thế rá»™ng rãi, có thể tá»± nhiên rong ruổi cÅ©ng không cần phải nói nhiá»u," Tiêu Bố Y cháºm rãi nói, cà ng lúc cà ng hà o hứng, "Dể thá»§ khó công cÅ©ng là má»™t Ä‘iểm rất quan trá»ng. Ta thấy bắt đầu từ hôm nay, má»i ngưá»i hãy bá» công tìm kiếm chung quanh má»™t nÆ¡i như váºy".
Nói tá»›i đây Tiêu Bố Y cÅ©ng cảm thấy, thá»i đại nà y tuy lạc háºu, nhưng tháºt sá»± là còn rất nhiá»u vùng đất chưa khai khẩn, nếu và o thá»i đại cá»§a hắn, tìm má»™t nÆ¡i như váºy thá»±c sá»± là không dá»…, nhưng ở đây cÅ©ng không phải là chuyện khó!
Má»i ngưá»i liên tục gáºt đầu, lẳng lặng lắng nghe.
"Tiếp theo, chúng ta phải Ä‘i thảo nguyên tìm những giống ngá»±a ưu tú, thuáºn tiện thu mua ngá»±a vừa độ tuổi, tạm thá»i ứng phó cục diện trước mắt" Tiêu Bố Y việc nhân đức cÅ©ng không nhưá»ng ai, "Tuyển ngá»±a khẳng định là ta phải Ä‘i, chỉ là ngưá»i Äá»™t Quyết hung ác tà n nhẫn…"
"Cái nà y Bố Y không cần lo lắng" Tiết Bố Nhân hiển nhiên cÅ©ng từng nghiên cứu qua, "Hiện tại Äá»™t Quyết chia là m hai bá»™ pháºn, lấy du mục là m chá»§, quan hệ vá»›i chúng ta là Äông Äá»™t Quyết. Bá»n há» không sống cố định, tuy có rất nhiá»u bá»™ lạc nhưng cÅ©ng là thÃch thì hợp không thì Ä‘i. Ngưá»i Trung Nguyên đến thảo nguyên buôn bán ngá»±a không Ãt, nguy hiểm đương nhiên cÅ©ng có, chẳng qua chỉ cùng vá»›i các tù trưởng bá»™ lạc địa phương tạo quan hệ, sẽ rất có tương lai. Ta cùng Trại chá»§ thương lượng, chuẩn bị tìm ngưá»i, tốt nhất là ngưá»i bản địa để dò xét lá»™ tuyến".
"Má»™t khi đã như váºy, chúng ta còn chá» gì nữa" Tiêu Bố Y cưá»i rá»™ lên, "Chúng ta sẽ binh phân tam lá»™, Lại Tam tìm kiếm ngưá»i mua, ta cùng đám ngưá»i Mạc Phong Hòe máºp tìm kiếm địa Ä‘iểm, liên hệ vá»›i ngưá»i Äá»™t Quyết sẽ do mấy vị đương gia phụ trách, các vị ý kiến thế nà o?"
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu, cho rằng đỠnghị cá»§a Tiêu Bố Y rất hợp lý.
Khi Tiêu Bố Y ra khá»i Tụ NghÄ©a Sảng, nhìn thấy Tiêu Äại Bằng Ä‘i theo sau, liá»n Ä‘i cháºm lại. Nhìn thấy lão vẫn còn do dá»±, định đứng lại chá».
"Bố Y" Tiêu Äại Bằng vá»™i ho má»™t tiếng Ä‘i tá»›i, "Nuôi ngá»±a tuy quan trá»ng, nhưng ta cÅ©ng vẫn muốn có má»™t đứa cháu".
Tiêu Bố Y tuy cÅ©ng không phải là kẻ ngu ngốc, váºy mà qua hồi lâu má»›i má»›i hiểu được ý cá»§a Tiêu Äại Bằng, lúc nà y má»›i nhá»› mình vốn là muốn cùng phụ thân thương lượng việc thả Hà n Tuyết, chỉ là không nghÄ© đến phụ thân lại bức bách như váºy, kể từ đó, cÅ©ng là m cho hắn không tiện nói ra.
"Nghe Mạc Phong nói, trong phòng cá»§a ngươi hôm qua cÅ©ng không có động tÄ©nh gì?" Tiêu Äại Bằng thấy Tiêu Bố Y trên mặt nóng lên, liá»n vá»— mạnh lên vai Tiêu Bố Y, "Hay là nữ nhân kia không nghe lá»i?"
"Nà ng rất nghe lá»i" Tiêu Bố Y chỉ có thể thuáºn theo ý cá»§a Tiêu Äại Bằng, háºn không bóp chết Mạc Phong.
"Ồ" Tiêu Äại Bằng cưá»i cưá»i, "Ta biết ngươi khẳng định là cảm thấy ta đã quản quá nhiá»u, chỉ là nghe nói nữ nhân trông cÅ©ng không tệ lắm, sÆ¡n trại ta hiện nay, nữ nhân thá»±c còn Ãt hÆ¡n ngá»±a, con phải quản cho tốt má»›i được".
"Äa tạ cha" Tiêu Bố Y có chút buồn bá»±c, biết cha già muốn cảnh tỉnh mình cái gì rồi.
Bản thân vốn cÅ©ng nên nháºp gia tùy tục, tối hôm qua biểu hiện lại thá»±c sá»± không giống thổ phỉ, mà như là Trạng Nguyên váºy.
Lão cha hắn tối qua hiển nhiên là lo lắng cho con trai, nên má»›i cho ngưá»i nghe trá»™m. Tháºt vất vả má»›i có nữ nhân tốt, lão trại chá»§ đương nhiên hy vá»ng con mình không nên bá» qua, có thể láºp tức sinh cháu cho mình là tốt nhất.
Nhìn bóng lưng cá»§a Tiêu Bố Y Ä‘i xa, ánh mắt cá»§a Tiêu Äại Bằng chuyển động, không biết là đang nghÄ© cái gì.
Äợi đến khi xoay ngưá»i, chợt phát hiện Tiết Bố Nhân ở phÃa sau, Tiêu Äại Bằng bị dá»a nhảy dá»±ng lên, "Tiết lão đệ, ngươi sao lại giống quá»· váºy?"
"Äại ca chẳng lẽ không cảm thấy Bố Y thay đổi rất nhiá»u sao?" Tiết Bố Nhân cÅ©ng Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á».
Tiêu Äại Bằng sá» sá» râu mép, trên mặt lá»™ ra nụ cưá»i trấn an, "Là nhá» tổ tiên phù há»™, má»›i là m cho Bố Y chuyển nguy thà nh an. Tiết lão đệ, ngươi cảm thấy hôm nay Bố Y nói thế nà o, ta vốn trong lòng còn do dá»±, nhưng nghe tiểu tá» nà y vừa nói, lại cảm thấy cà ng khả thi hÆ¡n, Bố Y đột nhiên biết nuôi ngá»±a, cái nà y khẳng định cÅ©ng là ý cá»§a ông bà tổ tiên".
"Bố Y nói đạo lý rất rõ rà ng, nếu chỉ nói vá» buôn bán ngá»±a, thì không có vấn đỠgì" Lá»i cá»§a Tiết Bố Nhân nghe ra như muốn nói vấn đỠgì khác.
Tiêu Äại Bằng quả nhiên cau mà y, "Tiết lão đệ, ngươi muốn nói cái gì?"
Tiết Bố Nhân thở dà i má»™t hÆ¡i, "Äại ca, Bố Y nếu vẫn vô tri vô giác, ta cÅ©ng tuyệt đối sẽ không nhắc lại chuyện xưa. Nhưng hắn sau khi bệnh nặng, lại như là đổi thà nh ngưá»i khác. Ngưá»i nói tổ tiên Tiêu gia phù há»™, ta lại cảm thấy là tổ tiên Tiêu gia hiển linh, muốn cho Tiêu gia trá»ng chấn hùng phong, lúc nà y má»›i thông qua Bố Y…"
"Không nói nữa" Tiêu Äại Bằng thấp giá»ng, liếc mắt nhìn xung quanh, có chút cẩn tháºn.
"Chuyện đã nhiá»u năm, đại ca sao còn cẩn tháºn như thế, tháºt ra đám ngưá»i Tiêu Tác nói cÅ©ng không phải là không có đạo lý" Tiết Bố Nhân hiển nhiên không chịu bá» qua.
Tiêu Äại Bằng bà n tay to lá»›n đã chụp mạnh lên vai Tiết Bố Nhân, "Tiết lão đệ, ngươi đương nhiên biết vì sao ta lại đặt tên đứa con nà y là Bố Y chứ!"
Tiết Bố Nhân ngẩn ra, sau hồi lâu má»›i nói: "Ta biết đại ca chỉ muốn cho Bố Y là m má»™t ngưá»i bình thưá»ng, nên má»›i đặt tên là Bố Y".
"Ngươi nói không sai" Tiêu Äại Bằng thở dà i má»™t tiếng, "Cho dù quý vi vương hầu, thì thế nà o? Chẳng phải là là m bạn vá»›i hổ sao, hết sức bấp bênh! Tiết lão đệ, ta biết ngươi chà hướng cao xa, đà nh phải ở tại sÆ¡n trại cÅ©ng có chút không cam lòng, ngươi nếu muốn rá»i Ä‘i, ta tuyệt không giữ lại, nhưng chuyện Tiêu gia, ta không muốn nhắc lại".
"Äại ca" Tiết Bố Nhân kêu má»™t tiếng, nhìn thấy Tiêu Äại Bằng sắc mặt quyết tuyệt, đà nh phải nói: "Äại ca quá lá»i, Bố Y nếu là muốn lấy thiên hạ, ta nhất định sẽ dốc hết toà n lá»±c, nhưng nếu Bố Y muốn buôn bán ngá»±a, ta cÅ©ng không nói hai lá»i".
"Như thế là tốt nhất" Tiêu Äại Bằng liếc nhìn bốn phÃa, lúc nà y má»›i phân phó: "Tiết lão đệ, chuyện nà y vá» sau cÅ©ng không nên nhắc lại, nhất là trước mặt Bố Y".
Tiết Bố Nhân cháºm rãi gáºt đầu, trên mặt cÅ©ng có vẻ bất đắc dÄ©.
Tiêu Bố Y hồi sau khi vá» lại phòng, nhìn thấy Hà n Tuyết ngồi ở trên giưá»ng, nhÃu mà y trầm tư, trông rất sầu lo thế nhưng cÅ©ng không thiếu phần phong vị.
Tiêu Bố Y không thể không công nháºn Hà n Tuyết rất đẹp, so vá»›i mỹ nữ ở cái thá»i đại kia cá»§a hắn, cà ng thêm thanh lịch má»™t cách tá»± nhiên.
Khuôn mặt hoà n mỹ, chân mà y điểm nhẹ, Tiêu Bố Y thực sự có chút muốn thay nà ng mà sầu khổ, thế mới thực ứng với một câu, khanh bổn giai nhân, nại hà tố tặc (có được giai nhân, sợ chi là m giặc), nhưng để nà ng thà nh áp trại phu nhân cũng là bất đắc dĩ.
Hà n Tuyết ngẩng đầu lên trông thấy hắn, thấp giá»ng nói má»™t tiếng, "Thiếu đương gia".
"ÄÆ°á»£c rồi, ngươi là ngưá»i ở nÆ¡i nà o, ngươi nói tá»™c nhân cá»§a ngươi có chuyện gì xảy ra là thế nà o?" Tiêu Bố Y đột nhiên nghÄ© đến lá»i cá»§a Hà n Tuyết hôm qua, chẳng lẽ nà ng cÅ©ng là ngưá»i Äá»™t Quyết?
Hà n Tuyết trong lòng dâng lên má»™t tia hy vá»ng, tối hôm qua nà ng chỉ thoáng đỠcáºp qua, lại thấy Tiêu Bố Y không để ý tá»›i cÅ©ng không nói nữa. Hôm nay Tiêu Bố Y lại nhắc tá»›i, chẳng lẽ sá»± tình có chuyển biến?
"Thiếu đương gia, ta tháºt ra không phải là ngưá»i Trung Nguyên" Hà n Tuyết suy nghÄ© hồi lâu, rốt cuá»™c quyết định nói ra tháºt tình.
"Ồ, nghe ngươi nói chuyện thá»±c sá»± là không nháºn ra" Tiêu Bố Y có chút kinh ngạc, bởi vì theo y phục cá»§a Hà n Tuyết mà xem, thì cÅ©ng không khác biệt vá»›i bá»n há».
Ở đây dân gian nói chuyện tháºt ra cÅ©ng tùy ý, không có nhiá»u ngôn ngữ. Tá»›i đây mấy tháng, Tiêu Bố Y dung nháºp tháºt ra cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», nhưng hắn biết, ngôn ngữ cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết hoà n toà n khác nÆ¡i đây.
"Tháºt ra ta chỉ có thể xem như là má»™t ná»a ngưá»i Äá»™t Quyết mà thôi" Hà n Tuyết trên mặt lá»™ vẻ thương cảm, "Lúc trước Văn Äế tại vị, khải dân Khả Hãn cÅ©ng còn trên Ä‘á»i, Khả Hãn thưá»ng xuyên và o triá»u tiến cống xưng thần, ngưá»i Äá»™t Quyết ở tại kinh thà nh cÅ©ng không Ãt. Phụ thân cá»§a ta bởi vì ngưỡng má»™ văn hóa Hoa Hạ, cưới nữ nhân Trung Nguyên, lại sá»›m chuyển tá»›i ở tại Tây kinh, cho nên ta nói chuyện cÅ©ng không khác gì các ngưá»i".
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
14-05-2010, 11:21 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,770
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 9: Hạ đản Ä‘Ãch mẫu kê
(Gà mái phải biết đẻ trứng)
Convert:GiaCatTruongMinh
Dịch: DerKaiser
Nguồn: TTV
Hà n Tuyết thương cảm đứng lên, cÅ©ng là có phong vị khác, nà ng vốn là mỹ nữ, cau mà y hoảng sợ cÅ©ng là m cho ngưá»i ta yêu mến, chứ nếu như giống Äông Thi, phá»ng chừng đã sá»›m có kẻ vác gáºy tá»›i đây rồi.
"Váºy nà ng hiện tại đã gặp phải chuyện gì?" Tiêu Bố Y muốn nói lại thôi.
Hà n Tuyết trên mặt lá»™ ra vẻ bi phẫn, "Khải dân Khả Hãn khi còn tại thế, xá» sá»± hòa nhã, tuy đối vá»›i Thiên tá» Äại Tùy xưng thần tiến cống, nhưng trong ná»™i bá»™ Äá»™t Quyết ngược lại vẫn hòa thuáºn chung sống, bình an vô sá»±".
"Nhưng từ và i năm trước Khải dân Khả Hãn tạ thế, con cá»§a hắn là Thá»§y Tất Khả Hãn lên ngôi, lá»™ dần ra dã tâm lang sói. Thá»§y Tất Khả Hãn vốn là ngưá»i hùng tâm bừng bừng, muốn nhất thống Äá»™t Quyết, lại bởi vì Thánh thượng muốn tạo dá»±ng thà nh công vÄ© đại nên cá»±c kì hiếu chiến, hÆ¡n nữa Thánh thượng ba lần chinh phạt Triá»u Tiên không thà nh, là m cho dân không lầm than, đã tÃch oán rất nhiá»u, là m cho hắn khởi ý khinh thị".
"Thá»§y Tất Khả Hãn bởi vì xem thưá»ng Äại Tùy, cho nên muốn xuôi Nam xâm lấn, các bá»™ lạc Äá»™t Quyết vốn bình an vô sá»±, hắn lại dung túng tranh đấu xâm thá»±c lẫn nhau, ngưá»i trong tá»™c cá»§a ta vốn từ trước đến giá» luôn yếu thế, hiện tại đã muốn thoi thóp hÆ¡i tà n rồi! Ta khi ở Tây kinh, thương xót ngưá»i trong tá»™c nên đã quay trở vá» tá»™c, không khi đến cách Mã ấp không xa, bởi vì bị xem là nữ nhân Trung Nguyên,nên bị ngưá»i Äá»™t Quyết tấn công bắt Ä‘i, ta vốn có má»™t lão nô, chỉ vì phân trần vá»›i há» nên bị giết chết".
"Ta bị bá»n há» bắt lấy, bởi vì biết tiếng Äá»™t Quyết, cho nên nói dối là biết Tù trưởng má»™t bá»™ lạc, bá»n há» lúc nà y má»›i do dá»±, muốn dẫn ta Ä‘i chứng thá»±c. Nhưng nếu không gặp các ngưá»i, giá» phút nà y ta cÅ©ng chỉ sợ đã thà nh thê thiếp nô tỳ cá»§a bá»n há»â€¦"
Tiêu Bố Y nghe thấy những mối quan hệ phức tạp bên trong, cÅ©ng thấy Ä‘au đầu, chỉ biết thì ra đại thá»§ lÄ©nh cá»§a Äá»™t Quyết cùng Äại Tùy giao hảo, hiện tại đại thá»§ lÄ©nh kế nhiệm thì lại xem thưá»ng, các bá»™ lạc Äá»™t Quyết thì không ngừng ná»™i đấu, Hà n Tuyết nà y ôm tinh thần bất khuất trở vá» cứu vá»›t tá»™c nhân…
Äá»™t nhiên nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á», Tiêu Bố Y nhịn không được liá»n há»i, "Nà ng chẳng qua chỉ là hạng nữ lưu trói gà không chặt, còn chưa tá»›i được bá»™ lạc thì đã bị bắt hai lần, nà ng có năng lá»±c gì mà có thể cứu vá»›t được tá»™c nhân?"
Hà n Tuyết trên mặt chợt đỠbừng, cúi đầu xuống, cÅ©ng không nói lá»i nà o.
Tiêu Bố Y nhìn nà ng má»™t lúc, cÅ©ng chợt hiểu ra, lẩm bẩm nói: "Nữ nhân vốn liếng lợi hại nhất tháºt ra chÃnh là bản thân mình, ngươi đẹp như hoa, phong thái Ä‘oan trang, nói váºy cÅ©ng đã chuẩn bị lấy tấm thân dá»±a và o má»™t thân đại thụ, sau đó liên hợp mà chấn hưng bá»™ lạc?"
Hà n Tuyết khẽ run lên, bá»™ dáng khó có thể tin mà ngẩng đầu nhìn, "Nghe nói Trung Nguyên địa linh nhân kiệt, quyá»n mưu vượt xa ngưá»i nước khác, ta lúc ở tại Tây kinh, cÅ©ng đã rất tán thưởng, nhưng không nghÄ© tá»›i…"
Nà ng muốn nói cái gì đó, rốt cuá»™c lại nhịn lại, Tiêu Bố Y cÅ©ng tiếp lá»i, "Nà ng không nghÄ© đến má»™t thổ phỉ không đáng để và o mắt ở miá»n biên thùy, mà lại có đầu óc như váºy?"
Hà n Tuyết muốn nói đúng là như váºy, nghe được Tiêu Bố Y như Ä‘i guốc trong bụng mình, có chút kinh ngạc liếc nhìn hắn.
"Không phải có đầu óc, mà là thông minh hÆ¡n ngưá»i" Hà n Tuyết tháºt lòng nói: "Ta biết nÆ¡i nà o cÅ©ng có ngưá»i tốt, cÅ©ng có kẻ ác, lúc trước khi ta bị bá»n há» bắt Ä‘i, cÅ©ng đã nghÄ© đến chuyện liá»u chết. Tiêu gia, nhưng ta lại không ngá» lại gặp được ngưá»i, khi bị các ngưá»i bắt lên sÆ¡n trại, ta thá»±c lo lắng không yên, nhưng đêm qua ngưá»i," Hà n Tuyết nói tá»›i đây sắc mặt chợt hồng lên, tình dù chưa động, nhưng cÅ©ng đã tháºt tình chân ý, "Ta biết ngưá»i là ngưá»i tốt, đối vá»›i ngưá»i cÅ©ng không dám hy vá»ng gì xa vá»i ngưá»i cứ như váºy mà thả ta ra, ta chỉ cầu ngưá»i sau khi muốn ta thì hãy để cho ta trở vá» cứu vá»›t ngưá»i trong tá»™c".
Tiêu Bố Y nghe khẩu khà cá»§a Hà n Tuyết, liá»n biết nà ng ở trong tá»™c cÅ©ng có chút uy vá»ng, trong lòng chợt động, "Nà ng hình như trong tá»™c cÅ©ng có chút uy tÃn?"
Hà n Tuyết trong lòng rùng mình, chợt nháºn thấy mình cÅ©ng đã nói hÆ¡i nhiá»u.
Vốn há»a hổ, há»a bì, nan há»a cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm, nếu là tiểu tặc bình thưá»ng, Hà n Tuyết tuyệt đối sẽ không để lá»™ ra thân pháºn cá»§a mình. Nhưng bằng và o trá»±c giác cá»§a nữ nhân sau má»™t ngà y ở chung, nà ng đã nháºn định Tiêu Bố Y cÅ©ng không phải là thưá»ng nhân.
Trong tá»™c cá»§a nà ng hiện nguy cÆ¡ trùng trùng, nà ng má»›i phải sốt ruá»™t mà quay vá», lần nà y cÅ©ng là ăn cả ngã vá» không, nói tháºt ra để hy vá»ng Tiêu Bố Y đồng tình, nhưng khi thấy bá»™ dáng cá»§a hắn có chút là lạ, ngược lại là m cho nà ng có chút hối háºn vì đã lá»™ ra chân tướng.
Nếu Tiêu Bố Y cho rằng Hà n Tuyết là má»™t món lợi lá»›n, đưa ra má»™t cái giá rất cao, thì bản thân mình ngược lại cÅ©ng khó mà trở vá» tá»™c, còn có thể mang thêm phiá»n toái?
"Các ngưá»i là ngưá»i cá»§a bá»™ lạc nà o?"
Tiêu Bố Y tháºt không có nghÄ© nhiá»u như là Hà n Tuyết, hắn chỉ cảm thấy sÆ¡n trại hiện tại cÅ©ng Ä‘ang mò mẫm. Tiêu Äại Bằng cùng Tiết Bố Nhân tuy nói là đi đả thông con đưá»ng tìm nguồn ngá»±a, nhưng theo ánh mắt do dá»± cá»§a bá»n há» thì có thể nhìn ra, trong lòng bá»n há» cÅ©ng không tin tưởng.
Trước mắt lại Ä‘ang có ngưá»i sinh ra và lá»›n lên tại Äá»™t Quyết mà không biết lợi dụng, thì đúng tháºt là kẻ ngu ngốc.
Thấy ánh mắt Hà n Tuyết có chút do dá»± hoà i nghi, cÅ©ng chưa trả lá»i, Tiêu Bố Y đột nhiên tỉnh ngá»™, mỉm cưá»i nói: "Nà ng nên biết, nà ng là chiến lợi phẩm cá»§a ta, nếu như ngưá»i thảo nguyên các nà ng gặp tình huống nà y, khẳng định cÅ©ng sẽ không cứ như thế mà buông tay chứ?"
Hà n Tuyết khẽ cắn răng, sắc mặt tái nhợt, "Thiếu đương gia nói váºy là có ý gì?"
"Chúng ta gần nhất muốn buôn bán ngá»±a," Tiêu Bố Y láºp tức nói rõ dụng ý cá»§a mình, "Nếu các ngưá»i trợ giúp chúng ta vá» nguồn ngá»±a, ta có thể nói vá»›i cha ta má»™t tiếng, có lẽ có thể đưa nà ng trở vá»".
Hà n Tuyết mắt liá»n sáng ngá»i, "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể".
"Bất quá tình thế cÅ©ng chưa cấp bách, nóng vá»™i thì ăn không được Ä‘áºu hÅ© nóng" Tiêu Bố Y cưá»i khổ nói: "Nà ng nếu muốn thuáºn lợi trở vá», đầu tiên phải cùng vá»›i ta diá»…n ra má»™t vở kịch".
"Diễn cái gì kịch?" Hà n Tuyết có chút mỠmịt.
"Äem hôm qua quá mức tÄ©nh lặng má»™t chút…" Tiêu Bố Y nhìn mỹ nhân trước mắt, nghÄ© sắp phải rá»i xa, không có thá»i gian trao đổi cảm tình, cÅ©ng có chút tiếc nuối.
Nhưng hắn nói như thế nà o cÅ©ng là ngưá»i hiện đại, biết tầm quan trá»ng cá»§a chuyện tình nguyện, bắt ngưá»i ta trên giưá»ng như váºy thì hắn Ãt nhất cÅ©ng không qua được cá»a ải cá»§a bản thân mình.
"Cha cá»§a ta cảm thấy nà ng hình như là không chịu phục tùng, đối vá»›i nà ng có chút đỠphòng. Nếu nà ng muốn Ä‘i theo ta đến thảo nguyên tìm nguồn ngá»±a, mượn cÆ¡ há»™i vá» lại tá»™c, đầu tiên phải thá»a mãn hai Ä‘iá»u kiện".
"Hai Ä‘iá»u kiện gì?" Hà n Tuyết sắc mặt á»ng hồng, trái tim Ä‘áºp thình thịch hẳn lên.
"Thứ nhất, nà ng phải chứng minh là mình hữu dụng, có thể giúp một tay. Thứ hai, ta nghĩ nà ng cũng có thể hiểu được".
"Hiểu được cái gì?" Hà n Tuyết mặt đỠbừng, mÆ¡ hồ nghÄ© đến Ä‘iá»u gì.
Tiêu Bố Y chợt bất ngừa đưa tay véo nhẹ và o đùi của nà ng, Hà n Tuyết bất ngỠkhông kịp phòng ngự, kêu to một tiếng.
Cái véo cá»§a Tiêu Bố Y cÅ©ng không tÃnh là đau, nhưng lại quá mức bất ngá» và trá»±c tiếp là m cho Hà n Tuyết hoảng sợ trong lòng, nghÄ© đến hắn muốn xâm phạm mình, láºp tức đứng báºt dáºy.
"Như váºy là được rồi," Tiêu Bố Y nở nụ cưá»i, "Nà ng phải nhá»› rõ, gà mái mà không đẻ trứng cÅ©ng giống như gà trống không biết gáy, Ä‘á»u là đối tượng bị là m thịt, nà ng nếu muốn sá»›m ngà y trở vá», thì phải hiểu chuyện đó".
Hà n Tuyết không biết còn có loại chuyện nà y, không khá»i trong lòng không yên, dở khóc dở cưá»i.
Mấy ngà y kế tiếp, Tiêu Bố Y dẫn theo Hòe máºp cùng Mạc Phong, còn có má»™t số huynh đệ trong bang chia ra bốn phÃa, tìm kiếm địa Ä‘iểm đồng cá» thÃch hợp.
Tháºt ra ở địa phương nà y, những nÆ¡i có cá» tốt tươi nguồn nước trong sạch thì chá»— nà o cÅ©ng có, nhưng muốn tìm những đồng cá» mà dá»… thá»§ khó công, cÅ©ng không phải là chuyện dá»… dà ng.
Bất quá Tiêu Bố Y cũng tuyệt không là m đại khái qua loa việc nà y.
Hắn biết chá»n lá»±a đồng cá» tuy không tÃnh là là chuyện cả Ä‘á»i, nhưng cÅ©ng cá»±c kỳ quan trá»ng. Hiện tại loạn thế, hắn cÅ©ng không muốn phà hết tâm huyết là m cho lá»›n mạnh đồng cá» rồi để cho ngưá»i khác tá»›i chiếm.
Hòe máºp cùng Mạc Phong ở sau hắn thì thà o cái gì đó, vẻ mặt cưá»i cưá»i rất xấu xa.
Tiêu Bố Y rong ruổi má»™t ngà y vá» phÃa Tây, nÆ¡i nà y đã xem như khu vá»±c ngưá»i Äá»™t Quyết thưá»ng xuyên lui tá»›i, hay xảy ra va chạm, cho nên khá hoang vu, cho dù là ngưá»i du mục cÅ©ng hiếm thấy.
Ngá»±a cá»§a hắn cÅ©ng không phải là tuyệt phẩm, trong mắt hắn tháºm chà lương phẩm cÅ©ng không được, nhưng trải qua sá»± dạy dá»— cá»§a hắn, cÅ©ng xem như là không tệ ở trong sÆ¡n trại rồi.
Mạc Phong cùng Hòe Máºp cÅ©ng Ä‘á»u cưỡi ngá»±a Ä‘oạt được, mã lá»±c vốn không kém ngá»±a cá»§a Tiêu Bố Y, nhưng khi Tiêu Bố Y phóng ngá»±a chạy Ä‘i, hai ngưá»i cÅ©ng phải cố hết sức má»›i Ä‘uổi theo kịp.
Tiêu Bố Y cưỡi ngá»±a có nhanh có cháºm, tiết kiệm mã lá»±c, từ sáng sá»›m đến tối muá»™n cứ nhằm hướng tây mà chạy cÅ©ng đã hÆ¡n hai trăm dặm, vẫn chỉ nhÃu mà y, hiển nhiên là không thu hoạch được gì.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
15-05-2010, 10:58 AM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,770
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang sơn mĩ sắc
Chương 10: La Mã dã thị nhất chủng mã
( La Mã cũng là một loại mã)
Convert:GiaCatTruongMinh
Dịch: DerKaiser
Nguồn: TTV
Những dãy núi nguy nga xa xa, nối nhau liên miên, bao la hùng vÄ©, rặng mây đỠphÃa chân trá»i cuối ngà y, phá»§ lên những dãy núi xanh rì má»™t lá»›p xiêm y mà u hồng.
Tiêu Bố Y nhìn lại phÃa sau, trong lòng tán thưởng không thôi, đột nhiên cảm thấy trá»i đất bao la, con ngưá»i quá nhá» bé, đám ngưá»i tranh đấu tháºt sá»± không có ý nghÄ©a gì.
Hắn đối vá»›i địa thế nÆ¡i nà y cÅ©ng không quen thuá»™c, rốt cuá»™c ghìm cương cho ngá»±a chạy cháºm lại, đưa mắt nhìn vá» phÃa hai ngưá»i Mạc Phong cùng Hòe máºp, có chút chá» mong há»i, "Các ngươi đã đến nÆ¡i nà y chưa?"
Thấy ánh mắt cá»§a hai ngưá»i nhìn vá» phÃa mình, Tiêu Bố Y liá»n biết đã há»i vô Ãch, không ngá» Hòe máºp lại lá»›n tiếng nói: "Ta biết đây là nÆ¡i nà o!"
"Äây là nÆ¡i nà o?" Tiêu Bố Y cÅ©ng có chút ngoà i ý muốn.
"NÆ¡i nà y nhất định là Vu Äô Kim SÆ¡n thuá»™c đông Äá»™t Quyết" Hòe máºp dương dương tá»± đắc.
"Thối lắm, nÆ¡i nà y còn chưa tá»›i trưá»ng thà nh, như thế nà o mà đã tá»›i Vu Äô Kim SÆ¡n?" Mạc Phong trà n đầy khinh thưá»ng nói.
Tiêu Bố Y cÅ©ng muốn lấy roi quất hắn, "NÆ¡i nà y nếu là Vu Äô Kim SÆ¡n, chúng ta chiá»u nay không bằng Ä‘i tá»›i nha trướng Äá»™t Quyết mà xin gặp Thá»§y Tất Khả Hãn?"
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i rá»™ lên, Äá»™t Quyết có hai Äại nha trướng, Ä‘á»u là nÆ¡i ở cá»§a Äại Hãn, cÅ©ng giống vá»›i nÆ¡i hiện nay Hoà ng thượng ở là Äông Äô Lạc Dương hoặc Tây kinh Trưá»ng An.
Tây Äá»™t Quyết lúc nà y nha trướng là Quy Tư, phÃa trước Hà Bắc, Äông Äá»™t Quyết nha trướng cá»§a Äại hãn chÃnh là ở phụ cáºn Vu Äô Kim SÆ¡n.
Má»i ngưá»i tuy đã phóng ngá»±a Ä‘i hÆ¡n hai trăm dặm, nhưng dù sao vẫn chưa đến Hoà ng Hà , còn chưa thấy Trưá»ng thà nh ở biên cương xa xôi, cách Vu Äô Kim SÆ¡n hiển nhiên là còn rất xa.
NÆ¡i đây Trưá»ng thà nh tiá»n tuyến là từ Du Lâm đến Tá» Hà , bá»n há» lúc nà y Ä‘i vá» phÃa tây, không có khả năng đến được cái nÆ¡i xa xôi ngoà i Trưá»ng thà nh là Vu Äô Kim SÆ¡n.
Hòe máºp chÃnh là nói đùa, Tiêu Bố Y cÅ©ng như thế.
Hòe máºp gãi đầu cưá»i, "Thiếu đương gia, ngưá»i há»i chúng ta chẳng khác nà o há»i cái đầu gối, nếu ở Trung Nguyên có lẽ chúng ta còn biết má»™t chút, những năm gần đây, đây chÃnh là nÆ¡i chúng ta Ä‘i xa nhất vá» phÃa Tây rồi".
"Trá»i đã vá» chiá»u" Mạc Phong ngẩng đầu nhìn bầu trá»i, "Bố Y, đêm nay chỉ sợ không kịp quay lại".
"Cứ Ä‘i tá»›i phÃa trước má»™t chút nữa" Tiêu Bố Y không muốn bá» qua, nếu giá» phút nà y mà trở vá», hiển nhiên bá» dở giữa chừng, phạm vi trăm dặm chung quanh hắn đã tìm nhiá»u lần, cÅ©ng không có nÆ¡i nà o mà hắn cho là đồng cá» lý tưởng.
Tiêu Bố Y cố chấp Ä‘i vá» phÃa trước, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lắc đầu, biết Thiếu đương gia nà y tuy hay đùa, nhưng tÃnh tình bướng bỉnh, hắn đã nháºn định chuyện gì, ngưá»i khác cÅ©ng rất khó thay đổi.
Má»i ngưá»i lại tiếp tục thúc ngá»±a, là m kinh động không Ãt gà lôi thá» hoang, Tiêu Bố Y đưa tay rút cung, ‘băng’ má»™t tiếng, má»™t con gà lôi má»›i nhảy lên đã bị bắn xuyên qua cổ, rá»›t xuống trên mặt đất.
Má»i ngưá»i ngẩn ra, trong giây lát đã hiểu được dụng ý cá»§a Tiêu Bố Y, hắn lúc nà y săn thú, dụng ý chÃnh là chuẩn bị cÆ¡m chiá»u, để qua đêm tại đây.
Không đợi Hòe máºp ca ngợi Tiêu Bố Y, má»i ngưá»i cung tên đã ‘vèo vèo’ bắn ra.
Trong giây lát, cả đám đã bắn chết ba bốn con thá», bảy tám con gà rừng.
Trừ Hòe máºp cùng Mạc Phong ra, Tiêu Bố Y còn dẫn theo bốn huynh đệ trong sÆ¡n trại, Ä‘á»u là ngưá»i trẻ tuổi, tiá»…n pháp cÅ©ng không kém.
Má»™t ngưá»i mắt to mà y ráºm tên là Chu Má»™ Nho, tứ chi phát triển, cÆ¡ ngá»±c tráng kiện vô cùng, thưá»ng thưá»ng bị Mạc Phong xuyên tạc là mẫu nhÅ©. Má»™t ngưá»i khác gầy như mÅ©i tên, đầu cÅ©ng nhá» tháºt giống y như mÅ©i tên váºy, má»i ngưá»i vì váºy gá»i hắn là Tiá»…n Äầu, cho đến bây giá» Tiêu Bố Y cÅ©ng không biết tên tháºt cá»§a hắn là gì.
Hai ngưá»i còn lại diện mạo bình thưá»ng, thuá»™c loại ngưá»i lẫn và o trong đám đông là không thể tìm ra được, má»™t ngưá»i tên là Dương Äắc ChÃ, bá»™ dáng lúc nà o cÅ©ng có vẻ buồn bá»±c bất đắc chÃ, nhÄ© lá»±c lại rất tốt, lần trước khi Ä‘i đánh cướp, là ngưá»i đầu tiên nghe được hà nh tung cá»§a dê béo. Ngưá»i kia tên là A Tú, thoạt nhìn giống như là ngưá»i bị thiếu ăn váºy, sắc mặt giống như là rỉ sắt.
Hoa có nhiá»u loại, ngưá»i vá»›i ngưá»i cÅ©ng bất đồng, bảy ngưá»i diện mạo khác nhau, nhưng Ä‘á»u là hảo thá»§ sá» dụng cung tiá»…n, tuy cÅ©ng chưa được chuẩn xác tùy ý như Tiêu Bố Y, hình như nhắm mắt lại cÅ©ng có thể bắn trúng con mồi, nhưng giết và i con gà thá» hoang thì không cần phải nói.
Má»i ngưá»i nhảy xuống ngá»±a, Ä‘em con mồi nhặt lên giắt và o yên ngá»±a, tiếp tục hà nh trình.
Khi mặt trá»i đã bị ngá»n núi che khuất, má»i ngưá»i đã Ä‘i tá»›i chân núi. Nhìn ngá»n núi nguy nga, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn nhau, thầm nghÄ© chẳng lẽ phải trèo qua ngá»n núi nà y để tìm xem có đồng cá» thÃch hợp hay không sao?
Tiêu Bố Y ánh mắt như Ä‘iện, chăm chú quan sát tìm kiếm, đã phát hiện má»™t con đưá»ng nhá» hướng và o trong núi, láºp tức thúc ngá»±a Ä‘i và o.
Äịa thế bắt đầu biến hóa, đồng cá» xanh đã biến thà nh đá núi Ä‘en đúa, ngoằn ngoèo như là vô cùng vô táºn.
Tuy đã Ä‘i khá xa, nhưng địa thế cÅ©ng không phải là cao, Ä‘iá»u nà y là m cho Tiêu Bố Y nhiá»u Ãt có chút tin tưởng.
Dá»c theo đưá»ng Ä‘i những mÅ©i nham thạch như những mÅ©i kiếm đâm thẳng lên trá»i, Ä‘iêu luyện sắc sảo. Má»i ngưá»i cháºm rãi tiến và o trong má»™t khe núi, chỉ có thể má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a Ä‘i qua.
Ngưá»i khác thì không có gì, Hòe máºp lại nhịn không được nói thầm, "Mạc Phong, con đưá»ng nà y rốt cuá»™c thông tá»›i nÆ¡i nà o?"
Mạc Phong cũng lo sợ, "Có quỷ mới biết được".
Mạc Phong má»›i nói có quá»·, trong khe núi đột nhiên gió thổi lên ù ù, như là nức nở, sắc trá»i dần tối, trong sÆ¡n cốc lại cà ng mông lung, nhìn lại có chút thê lương.
Tiêu Bố Y đột nhiên ghìm ngá»±a dừng lại, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u rùng mình, thấp giá»ng há»i: "Thiếu đương gia, sao váºy?"
Tiêu Bố Y sắc mặt lại có vẻ vui mừng, "Các ngươi có nghe thấy không?"
"Nghe cái gì?" Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u há»i.
Tiêu Bố Y thở dà i, "Tháºt ra các ngươi nên dùng lổ tai nhiá»u hÆ¡n nữa, Ãt dùng miệng Ä‘i má»›i đúng, Thượng đế cho chúng ta hai lá»— tai, má»™t cái miệng, chÃnh là bảo chúng ta nói Ãt nghe nhiá»u".
"Thượng đế là ai, sao lợi hại như váºy? Ta chỉ biết lá»— tai và miệng là do ba mẹ cho" Hòe máºp nghi vấn liá»n há»i.
Tiêu Bố Y dở khóc dở cưá»i, "Thượng đế chÃnh là cha ngươi đó".
"Thì ra là như thế" Hòe máºp giáºt mình hiểu ra.
Dương Äắc Chà uất ức không nói gì, Tiá»…n Äầu ánh mắt chợt động, "Có tiếng nước".
Má»i ngưá»i táºp trung tinh thần, đồng cá» tốt không thể thiếu nguồn nước, tiếng nước cÅ©ng không đại biểu có đồng cá», nhưng Ãt nhất cÅ©ng có hy vá»ng. Tuy sắc trá»i đã tối, nhưng tất cả vẫn Ä‘i theo Tiêu Bố Y tiến vá» phÃa trước.
Khe núi đã hết, tiếng nước cà ng lúc cà ng gần.
Äợi đến khi má»i ngưá»i ra khá»i khe núi, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy ầm ầm, khi nhìn vá» phÃa trước, không khá»i Ä‘á»u đứng ngẩn ra, trong ánh mắt trà n đầy vẻ phấn khÃch.
Cho dù là Hòe Máºp cÅ©ng phải há hốc miệng, không thể ngáºm lại.
PhÃa trước đã trở nên sáng sá»§a, trên vách núi không xa có má»™t thác nước cuồn cuá»™n đổ xuống, như là bạch long nháºp hải, tạo nên vố số sóng nước, hÆ¡i nước trà n ngáºp.
Gió núi thổi qua, đưa hơi nước đi khắp nơi là m cho toà n thân sảng khoái.
Thác nước như bạch long đổ xuống, tạo thà nh má»™t cái hồ lá»›n xanh biếc, phạm vi rá»™ng lá»›n, má»±c nước không thay đổi, nói váºy cÅ©ng có chá»— để thoát nước.
Ngoại trừ phạm vi mấy trượng ở dưới thác nước là váºy sóng ra, thì những chá»— xa mặt nước bình lặng như gương đồng, sÆ¡n trại cÅ©ng có má»™t cái hồ lá»›n, nhưng lại không có thác nước là m động lòng ngưá»i như thế!
"Thế ngoại đà o nguyên chẳng qua là như thế nà y" Tiêu Bố Y sau khi nhìn quanh xong, cảm thấy nÆ¡i đây không nên nuôi ngá»±a, mà thÃch hợp để ẩn cư.
Quanh hồ má»c đầy hoa dại không biết tên, lục thảo thanh u, trách không được hÆ¡i nước ngoà i vị mát lạnh còn ẩn chứa mùi thÆ¡m.
Tiêu Bố Y xuống ngá»±a, dắt đến bên hồ uống nước, ngưá»i thì Ä‘i vòng quang, thấy ngoại trừ khe núi khi nãy, thì xung quanh Ä‘á»u là vách núi cao vút, cÅ©ng không có đưá»ng ra nà o khác.
Khoanh chân tìm má»™t chá»— ngồi xuống, Tiêu Bố Y cưá»i nói: "Tuy không tìm được đồng cá», nÆ¡i nà y còn hÆ¡n cả thế ngoại đà o nguyên, nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm rồi hãy tÃnh, má»i ngưá»i bôn ba lao lá»±c cả ngà y, quá mức vất vả rồi".
Má»i ngưá»i thấy hắn có chút thất vá»ng, mà vẫn nghÄ© đến má»i ngưá»i, Ä‘á»u cảm động, nhao nhao an á»§i: "Thiếu đương gia không cần gấp, má»i ngưá»i cÅ©ng đã trải qua mấy năm, cÅ©ng không vá»™i gì mấy ngà y, cứ từ từ rồi cÅ©ng sẽ tìm được chá»— thÃch hợp".
"Thiếu đương gia, ngưá»i không phải đã nói qua, La Mã không phải má»™t ngà y mà xây dá»±ng nên, nÆ¡i nuá»™i ngá»±a cá»§a chúng ta khẳng định cÅ©ng không phải và i ngà y là có thể tìm được" Hòe máºp cÅ©ng trấn an Tiêu Bố Y.
A Tú há»i gấp: "La Mã là cái giống ngá»±a gì? Sao lại xây mà không nuôi?"
Hòe máºp gãi gãi đầu, "Thiếu đương gia nói là má»™t giống ngá»±a rất lá»›n, so vá»›i Äông Äô cÅ©ng không sai biệt lắm".
"Thối lắm" Mạc Phong mắng: "Thiên hạ là m gì có con ngá»±a nà o lá»›n đến như váºy" Trong giây lát lại cảm thấy có chút không ổn, nhìn vá» phÃa Tiêu Bố Y nói: "Thiếu đương gia, ta không phải nói ngưá»i thối, ta nói là nói Hòe máºp".
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son my sac , 4vn.eu giang son my sac , àâòîìîáèëÿ , àíåêäîòû , chet sap bay roi , di ta quan , doc giang son my sac , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook giang son my sac , êîðáèíà , êóïèò , fiang son my sac , gaing son mi sac , giagsonmy sac 4vn , giang so my sac , giang som my sac 101 , giang son mỹ sắc , giang son mi sac , giang son mi sac 355 , giang son mi sac 4vn , giang son mi sac full , giang son my 4vn , giang son my nhan 4vn , giang son my nu 4vn , giang son my sac , giang son my sac .word , giang son my sac 24 , giang son my sac 244 4vn , giang son my sac 415 , giang son my sac 417 , giang son my sac 419 , giang son my sac 4vn , giang son my sac 4vn.eu , giang son my sac 4vn.u , giang son my sac 549 , giang son my sac 551 , giang son my sac 560 , giang son my sac 580 , giang son my sac c109 , giang son my sac fukk , giang son my sac full , giang son my sac online , giang son my sac-4vn.er , giang son my sac.bien ao , giang son my sc , giang son myỹ sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc , giang sÆ¡n mÄ© sắc 4vn , giang sÆ¡n má»· sắc , giang sÆ¡n mỹ sac , giang sÆ¡n mỹ sắ , giang sÆ¡n mỹ sắc , giang sÆ¡n mỹ sắc 99 , giang sÆ¡n mi sac 4vn , giang sÆ¡n mi săc , giang sÆ¡n mỹ săÌc , giang sÆ¡n nữ sắc , giang sÆ¡nmỹ sắc , giangsonmysac , giangsonmysac 4vn , giangsonmysac chuong 116 , giangsonmysac trang 38 , giangsonmysac trang38 , giangsonmysac trang39 , giiang son mi sac , ging son my sac 4vn , îäíîêëàñíèêè , íàòàëè , ïåòåðáóðã , ïåòåðáóðãà , ïåðìü , ïîäàðêè , ìóðàò , ïðîäâèæåíèå , lich su quan su truyen , ñàíòåõíèêà , ñöåíàðèè , ñòèðàëüíûõ , phim giang son my sac , sac hiep lich s quan su , sac hiep lich su quan su , sat than , tien hiep quan su , truyện giang sÆ¡n , truyen gian son mi sac , truyen gian son my sac , truyen giang son mi sac , truyen giang son my sac , vu dong can khon , æèâîòíûìè , ðàñïðîäàæà , ÷àñîâîé