“Tiêu Thu Phong, mày nhất định sẽ chết, ông già tao sẽ không buông tha mày”.
Tiêu Thu Phong không có ý định làm Mỹ Đình thất vọng, thật sự là đánh đến nổi má nhìn không ra, thật ra thì lần trước đã có thể giết hắn, nhưng do nể mặt Hạng Hổ nên chỉ làm như vậy, không muốn để cho Tiêu gia đối địch với Tổng tư lệnh quân khu Đông Nam, vì Tiêu Thu Phong không yên tâm.
Nhưng nếu đã muốn đấu, vậy thì phải làm cho hoành tráng.
Hắn không có hứng thú chơi với những thằng ngu, chỉ có thứ đầu đất như Hạng Phi Ca mới thích chơi mấy trò này.
“Anh, chúng ta là đồng sinh cộng tử sao?” Nhìn thấy thảm trạng của Hạng Phi Ca, Đinh Mỹ Đình không chút sợ hãi, đối với những người con gái bình thường, thì quả là vô cùng đặc biệt.
Tiêu Thu Phong cười nói: “Yên tâm đi, về sau nhất định có người đàn ông khác đồng sinh cộng tử với em, nhưng không phải anh”
“Nhớ lại, anh đã cứu em hai lần, còn hôn em một lần, em nhớ rất kỹ, cả đời này, em đều thuộc về anh, Hồng Hồng có kháng nghị đi nữa, em cũng không nghe”.
Không muốn để tiểu nha đầu này lao vào lòng lẩn quẩn, Tiêu Thu Phong nói : “Được, bây giờ em đã an toàn, anh chở em về học viện, nhớ kỹ, không được tùy tiện đi ra ngoài”
Sợ??? Hình như không giống, Tiêu Thu Phong nhìn vào ánh mắt của tiểu nha đầu này, không có chút gì gọi là sợ trong đó.
“Vậy em muốn thế nào?”
“Em muốn đến nhà anh, người ta không phải là vợ bé của anh mà, bây giờ có nguy hiểm, đương nhiên là muốn kiếm chổ tránh né, anh ơi, em sẽ không gây phiền toái cho anh đâu, em sẽ gọi điện thoại cho người nhà, để bọn họ đón em”
Lúc này có thể từ chối sao? Đáp án của Tiêu Thu Phong là không thể, không phải hắn không nghĩ, mà tiểu nha đầu này cứ như bạch tuộc mười tám vòi, quấn chặt lấy hắn, muốn gỡ cũng không ra được.
Đi đến Tiêu gia, tiểu nha đầu này hưng phấn không nhịn được, gọi một cú điện thoại, mà không phải gọi về nhà, là gọi cho các người ở học viện, thuận tiện báo cáo bình an.
“Này, mình đang ở Tiêu gia, các cậu tới thì cơ hội là của một mình mình đó”
Điều này thật sự làm cho đám Liễu Yên Hồng có chút dở khóc dở cười, mặc kệ là thế nào, chị em không có vấn đề gì, các nàng cũng không có việc gì, vội vàng lao ra khỏi vòng bảo vệ của cảnh sát, bay nhanh đến Tiêu gia.
Lúc này, A Phi cũng báo tin cho Tôn Khánh Dục, ông ta mừng rỡ, vội vàng gọi điện thoại cho Tiêu Thu Phong, nghe được Mỹ Đình thật sự không có việc gì, ngay cả quá trình cũng không hỏi rõ, đã vội đi báo tin mừng.
Còn Đinh Mỹ Đình đã gọi điện thoại cho người nhà : “Mỹ Đình, là con sao, con đang ở đâu, bọn họ có khi dễ con không …. “Trong nhà chỉ còn có một mình Đinh Ái Quốc, không cách nào khác, bởi vì lão già đã ra lệnh buộc hắn phải ở nhà chờ tin.
“Mỹ Đình, bọn chúng muốn gì, ba đều cho chúng, chỉ cần chúng không làm thương tổn con, con không cần phải sợ, gia gia con đã đi, người nhất định sẽ có biện pháp cứu con, không phải sợ”
Đinh Mỹ Đình vừa nói vừa chào Điền Phù đang bưng điểm tâm lên, bĩu môi nói : “Ba, con không có sợ, có người đến cứu con rồi, bây giờ con đang ở nhà anh ấy”
Trong lòng Đinh Ái Quốc liền mừng rỡ, kêu lên : “Mỹ Đình, vậy … rất tốt rồi, con không phải sợ, mẹ con cũng đến rồi, ân nhân cứu mạng của con, Đinh gia nhất định sẽ báo đáp tốt”
“Ba, người kia muốn con làm vợ bé, làm sao bây giờ?”Đinh Mỹ Đình nhẹ giọng hỏi, nhưng đầu dây bên kia đã quát đến : “Không được …”
“Nhưng mà … con đã đáp ứng, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp, không phải trên TV đều diễn như vậy sao?”
Đinh Ái Quốc bùng nổ, con gái mình không cách nào dạy dỗ, không còn cách nào khác đành vô lực cầu xin : “Mỹ Đình, con còn nhỏ, việc này, con nên nghe lời của mẹ con, chờ mẹ con đến, các người thương lượng với nhau … còn bây giờ, không nên dính vào”
Trên TV đều diễn như vậy thật, Đinh Ái Quốc muốn đập hết TV trong nhà, tên khốn nạn nào, làm ra mấy cái phim như vậy, dạy hư con gái nhà người ta…
Điền Phù đứng bên cạnh, vừa tức giận vừa buồn cười, lắc đầu, ai … đụng đến đứa nhỏ này, làm cha mẹ thật quả là vất vả, ngay cả gạt người cũng không chớp mắt một cái.
Nhưng khi Đinh Mỹ Đình buông điện thoại ra, cũng đến bên cạnh Điền Phù, nắm lấy tay của Điền Phù, làm nũng nói : “Bá mẫu, người cũng đã thấy, anh ấy đã cứu con hai lần, lúc nãy nếu không phải anh ấy chạy đến kịp thời, Mỹ Đình đã nhảy lầu để bảo vệ sự trong sạch, một người đã chết qua một lần, thì còn chuyện gì mà không thể làm, không bằng cho con làm vợ bé của anh ấy, con nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời”
Lời này nói ra làm Điền Phù chớp mắt liên tục.
Tốt, bà thừa nhận, tiểu nha đầu này là một cô gái rất thông minh, tràn đầy sức sống, so với lão thái bà, quả thật cũng bị lây khí tức tuổi trẻ, làm con dâu mình là quá đẹp. Hơn nữa, tuổi của nàng, cũng đã có thể sinh con được rồi!!!
Trời ạ, mỗi lần có cơ hội như vậy, Điền Phù lại không tự chủ mà nghĩ đến đứa cháu, ôi, cũng là do con mình làm hại người ta, vợ thì càng lúc càng nhiều, mà cháu thì không có cơ hội lộ diện?? Hỏi sao bà không gấp cho được….
“Cái này … Mỹ Đình, con còn nhỏ quá, tìm ông xã lập gia đình là chuyện của cả đời người, con cũng thấy rồi đó, con trai của bác đã có vợ, con không nên suy nghĩ bậy bạ, thanh thản ổn định làm một đứa em gái ngoan, không phải tốt hơn sao?”
Nếu lựa chọn giữa tiểu nha đầu, trong lòng Điền Phù luôn luôn tán thành cho Phượng Hề, là một người phụ nữ thành thục, hơn nữa thân bản cường tráng, mông eo phì nhiêu, trời sinh là một người mắn đẻ.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
“Bá mẫu, con thật tâm mà, Mỹ Đình rất thích anh Phong, người cho con một cơ hội đi!”Vẻ làm nũng của nàng làm cho Điền Phù không đành lòng, thế là phải gật đầu.
“Việc này bá mẫu không làm chủ được, tiểu Phong phải đồng ý mới được, tiểu nha đầu, một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như con vậy muốn tìm một người chồng thì đâu có gì khó đâu”
Thời đại thay đổi quá nhiều, Điền Phù càng lúc càng không hiểu, trái tim của các nàng đang nghĩ gì.
Đinh Mỹ Đình thở dài, nói : “Bá mẫu, thật ra con cũng không muốn nghĩ như vậy, nhưng không còn cách nào, bởi vì từ lần gặp trước, ra mắt anh Phong xong, con vừa gặp đã yêu, ngày đêm chỉ nghĩ về một mình anh ấy, ngẫm lại cũng không sao cả, bởi vì sau này không gặp mặt, tình cảm sẽ lắng đọng xuống. Nhưng vừa rồi bị tên bại hoại kia phi lễ, ý niệm duy nhất trong đầu con là, nếu có kiếp sau, nhất định phải đi gặp anh Phong, trở thành vợ bé của anh ấy”
“Anh Phong thật sự xuất hiện, người nói xem con làm sao quên được anh ấy, không có khả năng, cho dù sau này con có cưới người khác, con vẫn sẽ nhớ về anh ấy, sẽ không được hạnh phúc”
Một cái lý luận dài lê thê, làm cho Điền Phù cảm động, tiểu nha đầu này mặc dù còn nhỏ tuổi, như tính cách dám yêu dám hận, quả thật làm cho người ta kính nể.
Tiêu Thu Phong từ trên lầu đi xuống, thuận miệng nói tiếp : “Hạnh phúc hay không, là do cha mẹ của em lo lắng, Mỹ Đình, người nhà em chưa đến nữa, có nên trở về không?”
Cứu nàng một lần, cũng không nghĩ là sẽ gặp phiền phức như vậy. Bây giờ hắn còn nhiều chuyện phải xử lý, Hạng Phi Ca bị đánh đến nổi má nhìn không ra, chọc giận Hạng Hổ, cả Đông Nam chắc chắn sắp xuất hiện bão, Tiêu gia sẽ phải đứng mũi chịu sào, hắn không muốn lưu người này ở lại.
Vừa rồi mới cùng Phượng Hề bàn bạc kế hoạch, nếu có chuyện xảy ra, đành phải liều mạng xem Hạng Hổ là kẻ như thế nào, cho hắn biết Đông Nam không phải là thiên hạ của hắn.
Phượng Hề ra lệnh một tiếng, tất cả những người của hắc đạo, lưu manh đề không dám chống lệnh, không ai là không muốn cái mạng của mình.
Chỉ cần Tiếu Thu Phong có nguy hiểm, cho dù là những chuyện âm hiểm Phượng Hề cũng sẽ làm, không chỉ vì đạo đức mà vì trong lòng của nàng luôn có người đàn ông quan trọng này. Nàng chỉ là một người đàn bà đang yêu cho nên ngoài chuyện của hắn, còn lại nàng đều không quan tâm
Trước sự bạo tiến của trận cuồng phong tại Thượng Hải, đương nhiên nàng không ngừng tập trung lực lượng, ở Đông Nam chưa đủ, Phượng Hề còn điều thêm người về Thượng Hải, đối với bọn họ mà nói đây là bài khảo nghiệm nhân sinh đầu tiên.
Lý Hưng và Quan Đao đều đã trở lại Hồng Lâu, thương lượng kế hoạch chỉ cần Hạng Hổ dám động, kết quả hắn nhận được sẽ khó lường.
Đinh Mỹ Đình buông tay Điền Phù lao đến lồng ngực Tiêu Thu Phong mừng rỡ kêu lên: “Bọn họ sẽ không đến đâu, cho dù có đến, em cũng không đi. Người ta bây giờ không phải là vợ bé của anh sao đương nhiên là phải ở đây”
Tiêu Thu Phong nâng tay gõ gõ vào đầu của tiểu nha đầu, quát: “Còn nói hươu nói vượn nữa, anh sẽ thay cha em giáo huấn em”
Khi Liễu Yên Nguyệt trở về, vốn hôm nay là ngày nghỉ ngoi của tập đoàn Phong Chánh, bởi vì mấy ngày nay chịu sự công kích của Lâm gia, nên sáng sớm nàng đã đến công ty, xử lý rất nhiều vấn đề, giờ phút này trên mặt có phần uể oải, nhưng vừa nhình thấy đám tiểu nha đầu này, cũng đã lộ vẻ tươi cười.
“Em gái, các em đến đây thật quá tốt. Chị đang buồn bực trong người. Cảm ơn các em đã đến thăm chị”
Liễu Yên Hồng vội vàng đi tới nắm lấy tay chị gái, nói: “Đâu có, chị ơi, hôm nay xảy ra chuyện lớn, Mỹ Đình bị người ta bắt cóc, nhưng được anh rể cứu về, thật là nguy hiểm …”
Nàng không ở tại hiện trường, nhưng từ trong miệng nàng nói ra kinh nghiệm cứu người, có thể làm thành một bộ phim.
“Phong, anh không có việc gì chứ, để em xem một chút!”Nghe thấy Tiêu Thu Phong cứu người nguy hiểm, trong lòng nàng rất lo lắng, ngay cả quần áo cũng không kịp thay, vội vàng chạy đến bên cạnh Tiêu Thu Phong, xem xét thân thể hắn cẩn thận.
Liễu Yên Hồng nhìn thấy chị gái thâm tình, tức giận nói: “Làm gì có chuyện gì, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp, phỏng chừng bây giờ chắc đang lén vui sướng”
Lời này vừa nói ra, làm cho Điền Phù giật mình, ôi, tiểu nha đầu này, tiểu quỷ, không sợ Yên Nguyệt tức giận sao.
Nhưng mà, Liễu Yên Nguyệt quay đầu lại, nhìn chúng nữ, có chút trêu tức hỏi : “Ồ, chuyện tốt như vậy, nói cho chị nghe xem, là tiểu mỹ nhân nào muốn lấy thân báo đáp vậy!”
Đinh Mỹ Đình to gan lớn mật, bước lên, vỗ ngực tuyên bố : “Là em, em quyết định, sau này làm vợ bé cho anh Phong, ở lại Tiêu gia không đi!”
Liễu Yên Nguyệt quả thật là bị cả kinh ngơ ngác, nhưng rồi đột nhiên cười : “Mỹ Đình, có chí khí, chị Yên Nguyệt ủng hộ em”
Vốn nghĩ rằng bà xã sẽ nổi trận lôi đình, nhưng thật không ngờ, nàng lại nói ra những lời như vậy, làm cho Tiêu Thu Phong bất ngờ.
“Yên Nguyệt, không cần phải hồ đồ cùng các nàng, bây giờ anh không phải đã rất tuyệt sao?”Vì tiểu nha đầu này mà trở mặt với Hạng Phi Ca, đối mặt với sự trả thù của Hạng Hồ, làm sao có tâm tình vui đùa.
Nếu như có thể đá tiểu nha đầu này bay đi chín vạn tám ngàn dặm, như vậy một bên tai mới được thanh tịnh sao?
“Tiểu Phong, lại xảy ra chuyện gì?”Điền Phù nhìn thần sắc của con trai không đúng, lập tức hỏi.
Đinh Mỹ Đình lập tức nói : “Bá mẫu, tên xấu xa bắt cóc con tên là Hạng Phi Ca, là con trai của Hạng Hổ, quân khu đông nam, anh Phong trong lúc tức giận đã đánh hắn, bây giờ phỏng chừng đang lo bọn họ trả thù!”
Mọi người nghe vậy cả kinh, mấy tiểu nha đầu kia lộ mặt lo lắm, các nàng thật không ngờ, Hạng Phi Ca lại là kẻ đứng sau vụ bắt cóc, trong nhất thời, vừa tức vừa vội.
Liễu Yên Nguyện cũng kêu lên : “Phong, vậy phải làm sao bây giờ, anh động đến con của lão, lão nhất định sẽ không bỏ qua cho anh, không bằng, anh cứ xuất ngoại trước, chờ cho mọi việc qua đi rồi trở về, tin chắc rằng hắn không dám làm gì bọn em đâu”
Điền Phù lập tức tán thành, chỉ cần con trai an toàn, mọi việc không thành vấn đề.
Giờ phút này Tiêu Viễn Hà cũng đi đến, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, nói : “Bây giờ còn muốn chạy, e rằng đã không kịp, người ta không phải kẻ ngu, muốn động sớm thì cũng đã bắt đầu”
“Các người không phải sợ, Hạng Hổ là cái thá gì, chỉ cần gia gia của em đến, hắn nhất định phải quỳ lạy, anh Phong, em sẽ bảo vệ anh”
Những lời này rất hào khí, nghĩa đảm can vân, ra bộ dáng của một nữ hiệp cứu nạn, làm cho người ta không nhịn được đưa mắt nhìn.
Bên cạnh, Liễu Yên Hồng cũng đã quên giận luôn cái vụ bạn tốt muốn làm vợ bé cho anh rể, vội vàng hỏi : “Mỹ Đình, gia gia của bạn là ai, lợi hại vậy. Chẳng lẽ còn ghê hơn cha của Hạng Phi Ca?”
Đinh Mỹ Đình cưới, làm ra vẻ thần bí nói : “Tạm thời giữ bí mật, Tiêu bá mẫu, chỉ cần con trở thành vợ của Tiêu gia, các người không cần phải lo lắng”
“Ba …”Tiêu Thu Phong không nói gì, lắc đầu, nhưng người này cảm thấy vui vì điều này sao???
Không nói ai bàn tán gì cả, Liễu Yên Nguyệt cũng lên tiếng : “Chị cũng đồng ý, chỉ cần Phong có thể bình an, chị chịu ủy khuất gì cũng được, nhận em làm em gái”
Đinh Mỹ Đình mừng rỡ, miệng cười toe toét, y như một con khỉ nhỏ nhảy lại ôm lấy người Tiêu Thu Phong, mừng rỡ như điên nói : “Anh Phong, nhìn thấy chưa, ai cũng đã đáp ứng rồi, anh muốn nói không cũng không được, hắc hắc…”
Đinh Bổn Quân bước vào, nhìn thấy bộ dáng của con gái mình, miệng nở nụ cười rộng, nhưng bên cạnh, Vân Mai lại không như thế, lạnh giọng quát : “Mỹ Đình, tiểu nha đầu không biết phép tắc!”
Lực lượng Quân Thần, tuyệt đối mạnh hơn so với Binh Vương, trong quân đội là một truyền thuyết, nhưng mà … Quân Thần phân đội, đột nhiên lại xuất hiện ở chổ này?!
Chuyên cơ bay đến Thượng Hải, từ miệng Tôn Khánh Dục biết được vị trí Tiêu gia, lão già không chút chậm trễ, vội vàng đến đây, nhưng lão tuyệt đối không ngờ, khi đến đây lại thấy cảnh này, nha đầu kia như người có việc sao?
“Tốt, tốt, ai không thương con chứ, tiểu nha đầu, cứ nói hươu nói vượn, mẹ con và gia gia chạy từ kinh đến đây, lo lắng cho con không biết là bao nhiêu, chắc là do kiếp trước mắc nợ con nên bây giờ mới bị hành hạ thế này”
“Một tiểu thương nho nhỏ, lại biết Quân Thần, anh hình như có quen biết ta?” Lão già sau khi hết giận, một lần nữa đánh giá người đàn ông trước mặt. Dù Hạng Hổ trong mắt lão không tính là bao, nhưng còn đang ở Thượng Hải, không người nào không nể mặt hắn, người này lại dám đánh cho con hắn tàn phế, lão không có ý kiến gì, hơn nữa trong lòng cực kỳ vui vẻ, nếu là lão, đã cho một viên headshot rồi.
Nói đến Tiêu Thu Phong, Đinh Mỹ Đình lại nói : “Cái đó là đương nhiên, Tiêu đại ca là cao thủ mà, ngày đó đánh cả trăm tên phế vật, còn lột trần truồng Hạng Phi Ca ra, người ta chỉ cười nhạo hắn hai câu, nhưng thật không ngờ, tên này hèn hạ vô sỉ, lòng dạ hẹp hòi”
Nói đến lòng dạ hẹp hòi, Đinh Mỹ Đình lấy ngón út ra so, so một chút, lại một chút, hình như tâm nhãn của Hạng Phi Ca nhỏ như vậy.
Thiếu phụ kéo Đinh Mỹ Đình qua một bên, xấu hổ nói : “Các vị, thật là xin lỗi, con gái tôi luôn luôn như vậy đấy, các vị cũng đừng để ý, Tiêu tiên sinh cứu Mỹ Đình nhà tôi, chúng tôi sẽ báo đáp, Tiêu tiên sinh, anh muốn Đinh gia giúp gì, cứ việc lên tiếng, chỉ cần chúng tôi có thể làm được, nhất định sẽ không từ chối”
“Mẹ, cái gì mà báo đáp, con gái đã muốn lấy thân đền đáp rồi, sau này không phải là người một nhà sao …”
Thiếu phụ giận dữ, quát : “Im miệng, ở chổ này còn nói xằng bậy được sao, một đứa con gái không biết xấu hổ, tuổi còn nhỏ, không lo học, học hành thì hạng bét, không được ở đây nữa, lập tức theo mẹ về, sau không cho con trở lại Thượng Hải nữa, còn thích một người đã có vợ, con biết xấu hổ hay không?”
Lão già cũng mở miệng, nói : “Tiểu nha đầu, trở về kinh thành, gia gia sẽ chọn cho con anh chồng đẹp trai, mạnh mẽ hơn nhiều, hơn nữa, gia gia không thích thương nhân, con không nên hồ đồ, nếu không, gia gia sẽ không thương con nữa”
Lời nói của hai người, làm bầu không khí trở nên căng thẳng.
Tiêu Thu Phong nói chuyện, ngữ khí nhẹ nhàng, mang theo phần hờ hững: “Đinh tiểu thư, em nên trở về nhà, nơi này không thích hợp cho em, hơn nữa, anh không thích dây dưa với em”
“Người trẻ tuổi, mặc kệ anh nói thế nào, anh đã cứu cháu gái của ta, về chuyện Hạng Hổ, ta sẽ giải quyết giúp anh, trừ việc đó ra, anh còn có thể đưa ra một điều kiện, hoặc một việc, Đinh Bổn Quân ta có thể giúp anh làm”
Với thân phận của lão, cho dù là chuyện khó khăn gì, cũng sẽ không cự tuyệt.
Giờ phút này, Tiêu Viễn Hà cũng đứng dậy, ông cũng không thoải mái gì, nếu lão già trước mặt đã không thích thương nhân, vậy cũng không cần nhiều lời : “Không cần, tiểu Phong cứu Mỹ Đình, bởi vì tiểu nha đầu này hợp tính với chúng tôi, lão nhân gia đã không thích thương nhân, thì cũng đừng nên lưu lại quá lâu, tránh bị tục khí làm ô nhiễm, thật là tội lỗi!”
Ông cũng biết lão già này lai lịch không rõ, nhưng Tiêu gia đường đường chính chính, cũng không phải phàn long phụ phượng, người một nhà hạnh phúc vui sướng, nhưng cũng không sợ kẻ nào.
Liễu Yên Nguyệt cũng bất đắc dĩ lên tiếng : “Mỹ Đình, hay là em nên về nhà cùng với người nhà của em đi, bọn họ hình như không thích Phong, Phong là người chị yêu mến nhất, chị không muốn bởi vì em mà để anh ấy bị người khách coi thường, cho dù người đó là cha mẹ em, cũng không được”
Nói xong, Liễu Yên Nguyệt ôn nhu đi đến bên cạnh Tiêu Thu Phong, ôm lấy tay hắn, tựa vào người hắn.
Liễu Yên Hồng cũng mở miệng : “Đình Đình, chúng ta là chị em tốt, nhưng anh rể của mình là người đàn ông tốt nhất trên đời, mình sẽ đứng bên cạnh anh ấy, hơn nữa, cho dù bạn muốn làm vợ của anh rể, mình cũng không cảm thấy chị của mình thua kém bạn ở chổ nào”
Có lẽ là hành động theo cảm tình, nhưng là Liễu Yên Hồng nói, làm cho Tiêu gia kinh ngạc, không phải tiểu nha đầu này luôn xem Tiêu Thu Phong không vừa mắt sao, mỗi lần nói là mắng tên xấu xa, đồ đáng ghét, nhưng thật không ngờ, trong lòng nàng lại xem trọng Tiêu Thu Phong như vậy.
Một nữ sinh khác nói : “Tiểu Đình, cơ hội là do chính bạn từ bỏ, cũng không nên trách người khác, vậy đến lượt mình”
Đinh Mỹ Đình và Liễu Yên Hồng là nữ sinh ưu tú nhất học viện Bắc Hải, không chí thanh xuân xinh đẹp, khí chất càng thoát tục, mấy nữ sinh khác không có hi vọng, cho nên mới đem chuyện này trở thành giấc mộng.
“Tiểu cô nương chung quy thích nằm mơ, anh cũng có lúc giống như em vậy, trong mộng, mỹ nữ thiên hạ tự lao vào vòng tay anh, nhưng khi tỉnh mộng, thì chỉ là một trò đùa. Mỹ Đình, em cũng nên tỉnh mộng đi, dựa vào gia thế của em, thích một người con trai, nhất định rất nhiều lựa chọn”
Giống như lúc trước, hắn đã không thể cho Thiên Nhan Duyệt có hy vọng, hôm nay, hắn cũng không cho tiểu nha đầu này một tia ảo tưởng, có lẽ đối với nàng đây là một việc tốt.
Mối tình đầu luôn luôn đẹp, nhưng cuối cùng thì lại không thành.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dương
“Là ai làm?”Giọng ông nhẹ nhàng, nhưng làm cho người khác rét lạnh.
“Thiếu gia phong lưu Đông Nam Tiêu Thu Phong …”
“Vây quanh Tiêu gia, tao muốn ông bồi mạng!”
Trong khi chờ đợi mệnh lệnh được truyền ra ngoài, Hạng Hổ dùng nắm tay đập lên bàn, trên gương mặt lạnh băng, đã nhiễm hơi thở giết chóc. Cả đời ông bắn giết, nhưng khi đến già, ngay cả con trai cũng không giữ được, cơn giận này, ông thật sự không cách nào nuốt trôi.
Chỉ đáng tiếc là, ông cũng quên hỏi, cuối cùng là vì cái gì mà khiến cho con mình thành như vậy.
Hoặc là trong mắt cha mẹ, con cái dù có làm sai chuyện gì, đều đáng được tha thứ, và người kia, phải chết.
Trong Tiêu gia, Đinh Mỹ Đình đã khóc rất nhiều, nhưng lúc này, mẹ nàng không giống như xưa, không an ủi nàng, không thuận theo nàng, bởi vì chuyện này không phải chuyện đùa, ba người lớn trong nhà không ai đáp ứng.
Đối với cốt khí của Tiêu gia, Đinh Bổn Quân vẫn còn muốn thưởng thức thêm vài phần, nghe Tiêu Thu Phong nói, liền cười : “Được, Đinh Bổn Quân ta xem như không thiếu anh ân tình, bất quá nếu anh chọn như vậy, sau này cũng đừng trách ta, mang Mỹ Đình đi, làm phiền người ta lâu như vậy, chúng ta cũng nên đi”
Thiếu phụ nắm lấy cánh tay của Mỹ Đình, nói : “Đi, con gái, chúng ta về thôi, đem những chuyện không vui này quên hết đi, hãy là một tiểu nha đầu vui sướng hạnh phúc, ai ai cũng đều thương con”
Đinh Mỹ Đình lạnh lùng buông tay ra, ngay cả tiếng khóc cũng dứt, chỉ đi đến trước mặt Tiêu Thu Phong, nói : “Em biết, bây giờ trong lòng anh rất ghét em, nhưng em không nghĩ vậy, anh Phong, em muốn cho anh biết, em chỉ thích một mình anh, cả đời này sẽ không thích một người khác”
Nói xong, nàng nhẹ nhàng quay đầu, yên lặng bước đi, không muốn để cho bất kỳ kẻ nào nhìn thấy sự bi thương này, cũng không cần sự an ủi của ai hết, bởi vì trong lòng nàng, đã không thể nào quên được chuyện này.
Lão già và thiếu phụ không nói gì hết, vì đứa con gái này mà lo lắng, nhưng nhìn thấy nó như vậy, thật sự bất đắc dĩ, đứa con gái này đã biết giận gia trưởng. Nhưng giờ phút này, bọn họ cảm nhận được, cho dù có yêu thương che chở cách mấy, cũng không thể nào lắp đầy được khoảng cách đó.
Người đi đầu là Phượng Hề, sau lưng nàng là Lý Hưng và Quan Đao, tiếp theo là vài người mặc đồ đen, sát khí lẫm liệt.
Bọn họ cũng không nhìn lấy ba người này một cái, vọt vào đại sảnh, không khách sáo, Phượng Hề cao giọng : “Tiêu thiếu gia, Hạng Hổ đã động thủ, quân đội sẽ đến đây rất nhanh, bây giờ cậu chuẩn bị như thế nào?”
Quan Đao cũng lên tiếng : “Tiêu thiếu gia, bọn họ đại khái có khoảng năm tră người, nếu như thật sự liều mạng, tôi có thể cam đoan với Tiêu thiếu gia, bọn họ tuyệt đối không đặt chân được đến đây”
Lúc này, lão già cũng lạnh lùng chậm rãi bước trở vào, ông đã bị làm cho kinh ngạc.
“Lá gan các người cũng thật lớn, lại còn muốn liều mạng với quân đội, xem ra các người không phải là thương nhân bình thường, Đinh Bổn Quân ta hình như đã nhìn lầm”
Lý Hưng đứng bên cạnh hình như không nhận ra lão già quyền thế ngập trời này, giờ phút này không chút sợ hãi quát “Chúng tôi cũng chỉ vì sinh tồn, sống bằng thực lực, ở đây công đạo không có trong lòng người, có một số việc, chúng tôi không muốn làm, nhưng cũng phải làm”
Lão già hừ nhẹ một tiếng, nhẹ giọng nói : “Hay cho câu sống bằng thực lực, không biết các người cuối cùng có bao nhiêu thực lực mà có thể mạnh miệng như vậy …”
“Đinh Bổn Quân …”Phượng Hề chú ý thật lâu, đã kêu lên sợ hãi, từ lúc bước vào, nàng đã cảm giác được lão già này nhìn rất quen mắt, nhưng lại không nghĩ ra một đại nhân vật như thế lại đến Tiêu gia.
Lão già không lên tiếng, nhưng Tiêu Thu Phong đã gật đầu, giải thích : “Ông ta là người nhà của nha đầu kia, bọn họ cũng họ Đinh”
Tiêu Thu Phong đối mặt với sự khinh thường của lão già, rất là coi thường nói : “Đinh lão, ông không cần hoài nghi, nếu như giờ phút này tôi thật sự muốn bắt ông ở lại, vài người sau lưng ông cũng không thể cản được”
Bên ngoài đã vang đến nhiều âm thanh hỗn độn, sự khẩn trương bao trùm bầu không khí nơi đầy, khiến cho người nhà Tiêu gia kinh hô một tiếng, cảm thấy mất bình tĩnh, đặc biệt là mấy em nữ sinh, đã nắm lấy tay nhau, thân thể cũng run lên, việc này, đối với các nàng mà nói, quả thật rất là kinh động.
“Tiêu thiếu gia, bọn họ đến …”Thật ra thì… không cần Phượng Hề nói, ai ai cũng đã thấy, một nhóm quân đội vũ trang hạng nặng đã xông đến, vây quanh đến trước cửa nhà Tiêu gia, những chiếc xe quân dụng, cũng đã tiến vào, ngồi trong xe là Hạng Hổ đang trầm lắng.
Bất quá, hắn không xuống xe, mà là một quân nhân nhìn giống như chỉ huy, dẫn theo mười mấy người lính tiến vào, quát : “Mọi người nghe, chúng tôi chấp hành quân vụ, bắt một người tên là Tiêu Thu Phong. Đây là câu phô lệnh của quân bộ, nếu dám kháng lệnh, lập tức giết chết”
“Tội danh gì?”Lão già là người đầu tiên mở miệng, mặc dù lão không có hảo cảm gì với Tiêu gia, nhưng mặc kệ thế nào, đây cũng là chuyện của cháu gái lão, lão sẽ giúp dọn dẹp.
Tên quân nhân kia giờ phút này mới nhìn thấy lão già, có chút kính ngạc, sau đó chậm rãi đến gần, nhẹ giọng hỏi : “Là … là Đinh thủ trưởng!”
Với cấp bậc như hắn, đương nhiên là không có cơ hội gặp mặt Đinh Bổn Quân, nhưng các đại nhân vật cao cấp của quân bộ quốc gia, bọn họ đều đã có tư liệu, xem ra đã rất nhiều lần. Cho nên mới sợ hãi hỏi một câu như vậy.
“Hỏi ngươi đó!”Một Quân Thần vệ sĩ bên cạnh đã có chút nộ, đưa tay ra, cầm luôn cái câu bộ lệnh, rồi đưa cho lão già. Tên quân nhân kia bây giờ mới biết, lão già này tuyệt đối là một đại nhân vật.
“Nếu ta không ở đây, làm sao biết được Hạng Hổ ngươi uy phong thế nào, quốc gia cho ngươi quyền lợi, ngươi lại dùng vào mục đích cá nhân, ngươi biết ngươi phạm phải chổ nào của quân kỷ không?”
Hạng Hổ không dám tranh biện, lập tức cung kính đáp : “Thủ trưởng, Hạng Hổ biết, nhưng con của tôi đã bị thiếu gia của Tiêu gia đánh cho tàn phế, đoạn tuyệt hương khói của Hạng gia, tôi không thể nhịn được, hơn nữa Phi Ca cũng có quân tịch trong người, tôi xử lý như vậy, cũng rất phù hợp!”
Trước mặt lão già này, ông không dám lừa gạt.
“Cháu gái của ta, chẳng lẽ để cho con trai ngươi ô nhục, sau đó ta sẽ không quản?”Lão già đứng dậy, lắc đầu nói : “Hạng Hổ, Hạng Hổ, ngươi là do một tay ta mang đến, nhưng bây giờ, ngươi thật sự làm ta thất vọng, ta vốn định thu xếp mọi việc, nhưng không ngờ ngươi công tư không minh, thật sự rất thất vọng”
Phía sau, đã có vài người đi vào, cỡ như Đinh Bổn Quân cao vị như vậy, nhìn thấy một người, cũng phải kinh ngạc quát một tiếng : “Lão Hầu …”
Lão già kia, vẻ mặt thương tang, bộ dáng nhìn như một ông già bình thường không có gì khác biệt, nhưng khi ông bước vào, một cảm giác chấn nhiếp cường đại xuất hiện, mạnh mẽ hơn cả Đinh Bổn Quân, làm cho người ta không thể không thừa nhận, thậm chí không ai dám thở dốc. Đây chính là cảm giác của vũ giả trời sinh.
Đối với Đinh Bổn Quân được mọi người tôn kính, lão Hầu hai mắt chỉ sáng lên một chút, bộ dáng già nua trong nháy mắt đã trở nên cao ngạo, mang theo sự thăm hỏi lạnh lùng.
Tiêu Thu Phong gật đầu, giờ phút này, đối với Tiêu gia mà nói, phong ba đã nổi lên, Bàng Binh Quyền cùng Lâm gia quan hệ, giờ phút này động thủ, tin chắc Lâm Bắc Dân đã biết, lão già gian manh này, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội.
“Nói cho Lãnh Phong, cho hắn phối hợp một chút, anh muốn Lâm Bắc Dân biết, trên đời này không có gì không làm mà ngồi hưởng. Bắt hắn trả giá cho những nổ lực của hắn”
Vân Mai còn muốn đi, ám chỉ với lão già, nhưng lão già lại lắc đầu, rồi kêu người mang ghế đến, chậm rãi ngồi xuống. Phim hay này, nhiều năm rồi lão chưa được xem, chuyện của Hạng Hổ, lão đã giải quyết, nhưng việc của Bàng Binh Quyền, không thuộc phạm vi xử lý của lão, lão muốn nhìn kết quả như thế nào.
“Chàng thanh niên, cậu rất tốt, so với hắn mạnh mẽ hơn nhiều, khó trách bọn hắn đấu không lại cậu”Trong lúc này, chàng trai vẫn bình thản, không chút vội vàng, tựa hồ như chàng trai này đã nắm trước tình hình, lão cho lão Hầu rất có hảo cảm.
Ông trời sinh đã là một người không thích nịnh bợ, huống chi chàng trai trẻ này cũng không nịnh nọt gì ông. Ông cũng không thiên vị, phê bình Hạng Phi Ca, không che dấu nội tâm cùng suy nghĩ thật trong lòng.
“Lão Hầu rất khách khí, tôi biết người nợ Bàng gia một nhân tình, kỳ thật đã biết trước, tôi cũng muốn lãnh giáo một chút ba mươi sáu thức Liệt Diễm Tỏa Hầu Thương của người, hy vọng cho tôi cơ hội này”
Ngữ khí bình thản, nhưng lại có ngạo khí tận trời. Không riêng gì lão Hầu, ngay cả Đinh Bổn Quân cũng không tin vào tai mình.
Cho đến bây giờ, ông vẫn chưa nghĩ, hoặc là không dám nghĩ, có người đủ dũng khí khiêu chiến Vua Súng - lão Hầu.
Nhưng mà bây giờ, mọi chuyện đã phát sinh trước mặt ông.
Nếu chàng trai trẻ này không phải là một kẻ ngu không biết trời đất, thì chính là một anh hùng, quay đầu lại nhìn bộ mặt lạnh như băng của đứa cháu gái, Đinh Bổn Quân đột nhiên phát hiện ra, cháu gái thích chàng trai này, tựa hồ cũng không giống như tưởng tượng hoang đường.
Cuộc sống có nhiều điều khó nói, khó có thể nhìn thấy một người trẻ tuổi như vậy, Tiêu gia quả thật không đơn giản, có thể đánh một trận với lão Hầu, tuyệt đối có thể ngẩng mặt lên nhìn đời.
Bàng Binh Quyền cười lạnh lùng, khinh thường khinh thị, hắn không như những người túy bái người đàn ông kia ở đây, hắn muốn đánh bại anh ấy, muốn dẫm đạp anh ấy dưới chân.
Cao thủ vốn rất tịch mịch, rất khó kiếm một đối thủ. Huống chi là đối thủ cùng đẳng cấp, bọn họ không những trở thành đối thủ, mà càng có thể trở thành tri kĩ.
Hậu viện, một mảnh đất rất lớn, mặc dù ánh mặt trời như muốn thiêu đốt tất cả, nhưng lúc này ở đây đang ẩn chứa chiến ý ngút trời, mọi người, đang nhìn Tiêu Thu Phong.
Đinh Mỹ Đình cũng lẳng lặng đứng nhìn. Trong lòng của nàng đã bị người đàn ông này chiếm cứ, mặc dù đã cố gắng tránh né ánh mắt của mọi người, nhưng tâm tình ưu thương này, không tránh khỏi ánh mắt của chúng nữ, chỉ là giờ phút này, không ai tiến lại thăm hỏi nàng, có một số việc, bản thân phải tự làm.
Lão Hầu lẳng lặng đứng đó, tựa như một ngọn núi, không người nào có thể nhìn thấy đỉnh. Còn Tiêu Thu Phong cũng vậy, cũng lẳng lặng, tĩnh như mặt biển, biển ngàn dặm, làm cho người ta không biết hắn sâu cạn thế nào.
Trong trận chiến, cả hai đồng thời hưởng thụ chiến ý sảng khoái này.
“Ha ha ha… lão Hầu ba mươi năm đã không nhịn được phải ra tay, chàng trai trẻ, cậu cẩn thận!”Loại chiến ý hấp dẫn như vậy, tựa như một con sâu rượu nhìn thấy bình rượu sau khi bị cấm rượu ba ngày.