Song túc phi long xuất hiện gây nên một trận rối loạn, có rất nhiều người còn là lần đầu tiên nhìn thấy song túc phi long chân chính, không khỏi dồn dập cảm thán.
Trần Duệ trầm tư rất lâu, chậm rãi đứng lên.
“Trần Duệ!” Aldas, Athena cùng Alice bên cạnh không khỏi kêu lên.
Athena vốn làm mặt lạnh với hắn, nay thấy hắn đứng dậy có ý định xuống trường, nào còn nhẫn nhịn được: “Dù là song túc phi long bị thuần phục cũng nguy hiểm hơn nhiều giác dực thú! Độc tính còn là thứ yếu, quan trọng nhất là dã tính, dù là ta cũng không thể nào giá ngự nó trong thời gian ngắn!”.
“Joseph này, thật không ngờ lôi ra song túc phi long!” Alice không chút do dự nói: “Trần Duệ, ngươi còn phải giúp bản công chúa kiếm thật nhiều tiền, làm ra càng nhiều đồ chơi, tuyệt không thể chết như thế được! Trận này chúng ta trực tiếp nhận thua đi, kết quả hòa là được rồi”.
Aldas cũng không nói gì thêm, chỉ kiên quyết hướng hắn lắc lắc đầu, tiểu liệt ma Presley cũng lộ ra vẻ lo lắng nhưng là không dám nói gì.
“Yên tâm đi” Trần Duệ lắc lắc đầu nói: “Các ngươi biết ta sợ chết mà, nếu không nắm chắc, ta sẽ không đi chịu chết đâu, tiểu công chúa, người đừng nhận thua vội, ta đi lên xem song túc phi long đã”.
Vừa nói, hắn vừa chậm rãi đi lên, cố ý làm bộ sợ hãi, bịt miệng bịt mũi đi tới trước lồng sắt. Alan vốn nghe thấy song túc phi long, cũng có chút hoảng sợ, nhưng nhìn bộ dáng nhát gan của Trần Duệ, hắn không khỏi lớn tiếng cười nhạo: “Tên nhát chết, đó là ma pháp tù lung, độc khí không thể nào phát ra ngoài được!”.
Đám thủ hạ của Alan cũng theo đó cười vang, Trần Duệ cũng không phải là sợ độc mà hắn cũng không chút để ý đến Alan, cẩn thận tiến gần lồng sắt. Trong lồng, song túc phi long vừa thấy có sinh vật định tiếp vận, ngay lập tức định thò đầu ra cắn, nhưng đinh một tiếng, thanh âm va chạm kia làm người lạnh gan.
Nhân loại bị dọa nhảy dựng, vội vàng lùi về sau mấy bước, hai con song túc phi long tựa hồ đặc biệt yêu thích thịt nhân loại, đầu cũng theo hắn di chuyển mà chuyển động, dần dần phát ra thanh âm gầm gừ, cường độ va chạm lồng sắt càng thêm mãnh liệt, làm nhân loại sợ đến phát run.
Bộ dáng sợ hãi của Trần Duệ rơi vào mắt Joseph, ý mỉa mai càng thêm đậm, xem ra đem theo song túc phi long là lựa chọn chính xác. Kỳ thực thắng thua cũng không có ý nghĩa quá lớn, tiền cược giữa hắn cùng Alice còn không đáng để trong mắt hắn. Lấy uy thế hiện tại, dù là kết cục sau cùng là hòa cũng có thể chấn nhiếp dân chúng Ám Nguyệt thành.
Cho dù uy danh Bạch Dạ đại đế vang dội thì sao chứ? Tử tôn của hắn đến vương vị còn không giữ được, cho dù là Ám Nguyệt thành cũng phải bị Xích U lãnh địa giẫm trên đầu, không cho phép lật người!
Nghĩ tới đây, Joseph nhìn về một góc cạnh kỹ trường, cũng không phát hiện ánh mắt lạnh như băng kia nữa, trên thực sự, hắn căn bản không nghĩ đến, song túc phi long nóng lòng không phải vì muốn “ăn” thịt nhân loại, mà là muốn giao lưu cùng Trần Duệ.
“Khắc Cốt, yên tâm đi, ta sẽ trợ giúp các ngươi” Thanh âm của Trần Duệ phảng phất biến thành thanh âm của vị thúc thúc xấu xa lừa gạt thiếu nữ.
“Sai rồi, ta mới là Khắc Cốt, hắn là Mãnh Đạt” Song túc phi long truyền đến tiếng hừ bất mãn.
“Đã nhớ! Một lát tùy thời hành sự, nhớ phối hợp tốt!”.
“…”
Joseph thầm vận lực lượng, đưa thanh âm vang khắp mỗi ngóc ngách cạnh kỹ trường: “Ta đặc ý mang đến song túc phi long mạnh nhất trên không trung, không biết các dũng sĩ Ám Nguyệt thành lấy dũng cảm xưng danh có dám ứng chiến không?”.
Dù cho biết song túc phi long hung mãnh, dù cho biết xuất chiến sẽ là nhân loại học đồ nhỏ yếu, nhưng một câu “dám hay không” của Joseph nháy mắt đưa tâm tình của khán giả lên cao, giờ phút này, dòng máu hiếu chiến của ma tộc chảy mãnh liệt hơn bao giờ hết!
Dưới tiếng hét sôi trào, Trần Duệ quay trở về đài khách quý.
Alice thấy hắn không việc gì quay lại, thở dài một hơi, lớn tiếng nói: “Trận đấu này…”.
“Trận đấu này, chúng ta ứng chiến!” Trần Duệ đột nhiên hét lớn lên.
Khán giả thấy Trần Duệ chủ động mở miệng ứng chiến, thái độ đối với nhân loại rất đỗi cải biến, dồn dập kêu lên: “Ứng chiến! Ứng chiến…”.
Alice cũng gấp gáp: “Trần Duệ, ngươi muốn chết sao!”.
“Bởi vì hôm qua ta đắc tội Athena, cho nên dứt khoát…” Câu nói đùa của Trần Duệ còn chưa dứt thì nhìn thấy vành mắt Athena có chút phiếm hồng, bàn tay nắm lấy tay hắn càng thêm dùng sức, dù hiện tại hắn đã là uẩn tinh giả, trải qua tẩy tủy nhưng cũng có chút không chịu được.
“Lúc nào rồi mà còn nói đùa!” Aldas đại sư cũng đứng ngồi không yên, “Có phải ngươi có biện pháp khác không?”.
“Athena, buông tay ra đi!” Trần Duệ không khỏi kêu thảm: “Tay ta sắp gãy a”.
Athena vội vàng buông tay hắn ra, Trần Duệ phảng phất nhìn thấy sâu trong tròng mắt hồng như bảo thạch của nàng xuất hiện điều gì đó, nhưng hiện tại không phải thời gian suy xét a. Hắn kéo theo Alice, thì thầm một trận, tiểu la lỵ lộ ra vẻ nghi hoặc, dưới nhãn thần kiên định của hắn, cuối cùng cũng gật đầu.
Alice đứng lên, dùng ma pháp khuếch âm nói: “Trong từ điển Ám Nguyệt thành không có hai từ sợ hãi, dù là chết, cũng muốn chiến đấu đến cùng!”.
Sau khi nói khẩu hiệu nhiệt huyết quen thuộc, đợi chúng nhân bình ổn tâm tình, Alice lại nói: “Nếu như Xích U lãnh địa đã mang hai con song túc phi long đến, như vậy trận so đấu này càng thêm hấp dẫn, đánh cược cũng nên lớn hơn a! Nếu như lần không trung so đấu này, ngươi thua thì trừ hắc tinh tệ đánh cuộc ra, ta còn muốn hai con song túc phi lòng cùng một trăm khối đằng thạch phẩm chất cao nhất! Như thế nào?”.
Joseph cười nói: “Tiểu công chúa, lâm thời tăng giá là không đúng a, lại nói Ám Nguyệt thành hiện tại đã là hoặc thắng hoặc hòa, căn bản không thể thua, cứ như vậy thì ta chịu thiệt rồi”.
“Chỉ cần trận thứ ba ngươi thắng, không phải là kết quả hòa sao” Alice thấy Joseph vẫn lắc đầu, liền nói: “Người ta rất muốn có song túc phi long chơi a, như vậy đi, nếu như hôm nay không trung so đấu là hòa, tính ta thua ngươi một tác phẩm của viễn cổ luyện kim đại tông sư đi, nếu như cuối cùng là ta thắng, ngươi thua một trăm khối đằng thạch cao phẩm cùng hai con song túc phi long, được chưa?”.
Đồng khổng Joseph đột nhiên co lại, đối với tác phẩm của viễn cổ luyện kim đại tông sư rất đỗi ngoài ý muốn, chẳng lẽ là bảo vật vương thất? Khiến hắn không minh bạch là vì sao Alice lại có lòng tin như vậy? Nguyện ý đánh cuộc cao như vậy?
Hiện tại Ám Nguyệt thành hoặc thắng hoặc hòa, nhưng chỉ cần Alan chiến thắng Trần Duệ, kết quả cuối cùng là hòa, mà khả năng này gần như trăm phần trăm, vì sao Alice còn nắm chắc như vậy?
“Tác phẩm của viễn cổ luyện kim đại tông sư ta không tiện lấy ra, nhưng Aldas đại sư có thể làm chứng, tác phẩm này, tuyệt đối tồn tại mà lại xảo diệu vô bì!” Alice cũng không cho Joseph nhiều thời gian suy nghĩ, dùng đạo của ngươi trả lại cho ngươi: “Ngươi dám ứng chiến không?”.
Aldas lúc này cũng đứng lên gật gật đầu xác nhận tác phẩm của viễn cổ luyện kim đại tông sư là thật. Joseph biết lấy danh vọng của Aldas sẽ tuyệt đối không nói dối, mà dù tác phẩm này có là giả thì hắn cũng có thể mượn cớ này đả kích Ám Nguyệt thành.
Hắn tuyệt không thể ngờ được tác phẩm của “viễn cổ đại tông sư” không chỉ trong cửa hàng Alice có bán, mà trong gian phòng của nàng còn có mấy loại cơ.
Trừ phi vi phạm lời hứa, nhân loại kia không lên đài, nếu không Joseph thực không nghĩ ra Alice làm sao để chiến thắng, sau khi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Joseph cũng gật đầu đáp ứng yêu cầu của Alice.
“Alan, làn da song túc phi long có độc, quy tắc cạnh kỹ không cho phép mang theo công cụ phụ trợ, hai viên thuốc giải độc này có thể duy trì hai mươi phút, ngươi ăn trước, nếu như thời gian vượt quá thì thi triển lực lượng bản thân kháng lại độc tính” Hai con song túc phi long này còn vị thành niên, vừa bị thuần phục không lâu, lấy tự thân thực lực của Joseph đương nhiên có thể khống chế được, nhưng hắn đã không thể xuất đấu nữa, cho nên chỉ có thể dặn dò Alan một phen.
Alan ngập ngừng nói: “Nghe nói nhân loại kia dưới thí nghiệm của Aldas đại sư đã phát sinh dị biến, cả người mang kịch độc, mà Aldas đại sư là dược tề đại sư, liệu có phải hắn không sợ độc của song túc phi long không?”.
Câu nói này như là lời nhắc nhở đối với Joseph, hẳn là Alice đánh chủ ý này đi, muốn lợi dụng thể chất của nhân loại cùng thuốc giải độc của Aldas đại sư kéo dài thời gian, đợi đến khi Alan không chịu đựng được, liền có thể thắng lợi.
Joseph tự cho là nhìn thấu kế hoạch của đối phương, nhãn thần càng thêm kiên định, nói với Alan: “Dù là độc không chết hắn, thì lấy lực lượng nhỏ yếu của hắn, ngươi có thể nhẹ nhàng giải quyết hắn! Nhớ kỹ, đừng để hắn kéo dài thời gian, nhất định phải tốc chiến tốc thắng!”.
Joseph nhìn ra được Alan đối với song túc phi long có điểm sợ hãi, bất động thanh sắc nói thêm: “Kỳ thực thắng thua đối với ta không sao cả, nhưng là ngươi triệt để quên nữ nhân kia đi”.
Alan vừa nhìn đã thấy bộ dáng Athena lo lắng cho Trần Duệ, trong lòng không khỏi trào dâng đố kỵ, không chút do dự đón lấy giải dược.
Trần Duệ từ Aldas nhận lấy một bình “giải độc” dược tề, ngay trước mặt mọi người uống xuống, đưa một ánh mắt kiên định “tin tưởng ta” đối với Athena rồi xuống đài. Chúng nhân đại đa đều nín thở, nhìn về phía Trần Duệ cùng Alan đi về phía lồng sắt, lúc này đã có chuyên gia bắt đầu giải trừ phòng độc ma pháp quanh lồng sắt.
Alan vừa nhớ tới thái độ của Athena đối với Trần Duệ, sát cơ trong mắt càng thêm đậm, cười lạnh nói: “Run rẩy đi! Nhân loại hèn yếu vô năng!”.
“Lát nữa không nên chết quá nhanh, ta muốn giày vò ngươi một phen!”.
“…”
Hài tử đáng thương, bị đố kỵ xung đầu não biến thành rác rưởng rồi.
Trong đám người, có không ít thủ hạ của Alan lớn tiếng phụ họa, cười nhạo nhân loại yếu hèn.
Trần Duệ nghe được phiền chán, mắt thấy lồng sắt sắp mở ra, dứt khoát vung tay lên hô: “Ám Nguyệt!”.
Câu khẩu hiệu này ngay lập tức được dân chúng Ám Nguyệt thành hô vang: “Ám Nguyệt!” Tiếng hô càng lúc càng to, thanh âm cười khẩy lập tức bị át đến biến mất.
Trần Duệ dùng nhãn thần khiêu khích nhìn Alan: thằng nhỏ, thanh âm to chút, ca nghe không rõ.
Alan không ngờ nhân loại có gan làm như vậy, chính đang muốn phát tác, cửa lồng sắt đã mở ra, dù cho hai con song túc phi long đã được thuần hóa, nhưng vẫn bị xích sắt xích lại, hai dịch ma vừa cho ăn vừa cẩn thận vỗ an lôi chúng nó ra. Song túc phi long vừa ra khỏi lồng, lập tức gầm gừ, một bộ nóng nảy làm người nhìn sợ hãi không thôi.
Alan lộ ra vẻ cảnh giác, uống xuống thuốc giải độc, ngấm ngầm ấp ủ lực lượng phòng bị, đi về phía một con, lợi dụng ngự thú thuật câu thông, tiếp lấy một khối thịt lớn dịch ma đưa đến, ném về phía song túc phi long để tăng thêm thân cận.
Trần Duệ do dự trong khoảnh khắc, sau đó lộ ra thần tình đánh cược, bước về phía song túc phi long “Khắc Cốt”, cũng không ném thực vật như Alan, mà là trực tiếp đưa đến. Đây là biện pháp giành lấy hảo cảm tốt nhất, nhưng cũng nguy hiểm nhất, nhất là đối với mãnh thú như song túc phi long, thực quá nguy hiểm!
Cử chỉ lớn mật này làm khán giả kinh hãi, khi song túc phi long bước về phía nhân loại, toàn trường bỗng chốc yên tĩnh kỳ lạ.
Song túc phi long trừng đôi mắt hung lệ, nghiêng đầu nhìn nhân loại, tựa hồ thịt nhân loại ngon hơn miếng thịt tươi kia nhiều, miệng phát ra những tiếng gầm nhẹ.
Athena trong lòng khẩn trương, mắt thấy liền muốn xông đến, thì bỗng song túc phi long chầm chậm cúi đầu, ngập ngừng cắn lên miếng thịt tươi, bàn tay Trần Duệ không chút thương tổn, toàn trường từ nín thở nháy mắt biến thành sôi trào.
Kỳ thực tâm lý Trần Duệ cũng có chút sợ hãi, thông qua phân tích chi nhãn không ngừng nhắc nhở Khắc Cốt cắn chuẩn điểm, hiện tại biểu diễn thành công, ngấm ngầm thở phào. Ma tộc kính trọng nhất là dũng sĩ, không khí cạnh kỹ trường lại một lần sôi trào.
Alan tuy rất đố kỵ nhân loại giành được cổ vũ, nhưng cuối cùng không dám mạo hiểm mất đi một cánh tay như Trần Duệ, nhất là trước một đầu ma thú xa lạ hung dữ như song túc phi long.
Trần Duệ thừa cơ leo lên lưng song túc phi long, song túc phi long ngửa cổ lên trời kêu một tiếng, vẫy cánh bay lên trời. Alan nào chịu yếu kém, cũng cưỡi lên con còn lại, độ cao của hai người càng lúc càng lên, trận so đấu thứ ba chính thức bắt đầu.
Alan phát huy ngự thú thuật của bản thân đến cực hạn, kiệt lực khống chế ma thú phi hành, vừa đạt đến độ cao so đấu, đối mặt với tình địch chính mình căm ghét – ít nhất trong mắt Alan, nhân loại là tình địch lớn nhất!
“Ta trông mong ngày này lâu rồi” Alan nghĩ đến cảnh tình địch chết trong tay mình, tâm tình nhanh chóng sảng khoải: “Ta muốn biến ngươi thành bãi thịt vụn trước mặt Athena”.
Trần Duệ căn bản lười nhác không lý mấy lời nói nhảm này: tên này đảm bảo chưa học qua khóa học tâm lý luyến ái, thật không hiểu nổi nghĩ cái gì nữa, giết chết bằng hữu của Athena, Athena sẽ để ý đến hắn? Không trách lại bị người ta chán ghét a!
Song túc phi long quả nhiên không phải dễ dàng giá ngự như vậy, sau khi hai con phi long đằng không, bắt đầu nôn nóng gầm gừ, kháng cự việc có người cưỡi trên lưng chúng nó, nếu như không phải đã trải qua thuần phục, chỉ sợ đã sớm cắn đầu cả hai rồi!
Cho dù là Alan, dưới kịch liệt đong đưa cũng không khỏi kinh hãi, ngầm ngầm tích súc lực lượng, khắp người lóng lánh quang mang hồng sắc, một bên bảo trì bình hành, một bên mệnh lệnh song túc phi long di động. Hai con song túc phi long này còn chưa trưởng thành, nếu như thật sư trưởng thành đến trình độ cao giai ác ma thì lực lượng của Alan cản bản không thể khống chế được phi long.
Tình huống của Trần Duệ càng thảm, nhân loại không có chút lực lượng nào, chỉ có thể liều mạng ôm chặt cổ song túc phi long, miễn cưỡng duy trì thân hình, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu chỉ huy.
Trước kia thấy Trần Duệ dũng cảm cho song túc phi long ăn thịt, Joseph còn có chút nghi ngờ, giờ nhìn thấy bộ dạng này của hắn, lông mày dần giãn ra, trong mắt hiện tia khinh miệt.
Tâm tình đám người Alice lập tức căng thẳng, hỏa diễm trên người Athena phảng phất thiêu đốt, tùy thời chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất lao lên tiếp lấy Trần Duệ.
Dưới ánh mắt của mọi người, song phương như là tân thủ mới học ngự thú vậy, phập phồng bất định tại không trung, nhất thời không thể nào phát động công kích. Nhưng không có ai dám nhạo báng bọn họ, bởi vì bọn họ cưỡi lên ma thú song túc phi long cường đại nhất không trung, mà lại dưới tình huống không có công cụ phụ trợ nào.
Trần Duệ mặt ngoài hiện vẻ khẩn trương, ý niệm lại là: Khắc Cốt, trái ba vòng, phải ba vòng…
Giằng co một lúc, thời hạn dùng thuốc giải độc đã qua, Alan cảm giác được độc tố dần dần bắt đầu xâm phạm thân thể, dưới tình thế cấp bách, hắn hung hăng đánh mấy quyền đối với phi long. Song túc phi long phẫn nộ kêu lên, phi long đối diện cũng phát ra tiếng kêu đáp lại.
Lập tức, con phi long Alan cưỡi lao về hướng Trần Duệ, Alan không ngờ mình đánh bừa lại thành, lộ ra vẻ vui vẻ, tuy giải dược đã thất hiệu, nhưng lực lượng của mình có thể kháng trụ độc tính một khoảng thời gian nữa, đủ để giết chết nhân loại này.
Trần Duệ thấy thế, liều mạng thúc giục phi long trốn tránh nhưng mà thái độ của phi long rất thờ ơ. Tất cả khán giả không khỏi khẩn trương quan sát.
Joseph nở nụ cười thị huyết, phảng phất nhìn đến cảnh thi thể nhân loại máu thịt mơ hồ.
Ngay khi hai con phi long tiếp cận, một chuyện kỳ quái xảy ra, phi long Mãnh Đạt vốn đang lao về hướng Trần Duệ, đột nhiên giảm tốc độ, khẽ uốn thân, đưa Alan đang cưỡi trên lưng bạo lộ trước mặt đồng bạn. Mà Khắc Cốt không chút khách khí mở miệng cắn, biến cố đột nhiên phát sinh, Alan dưới kinh hãi, vội vàng né tránh, bì giáp vai phải bị Khắc Cốt xé xuống.
Hai đầu song túc phi long phối hợp với nhau phát động tiến công đối với Alan, làm khán giả phía dưới trợn mắt há mồm. Không trung so đấu chưa bao giờ xuất hiện chuyện như này a!
“Đồ ngu này!” Mặt cười của Joseph lập tức cứng ngắc, nào còn có thể ngồi yên, đứng thẳng người dậy. Tuy nói chuyện này không thể nào tin được nhưng hắn thấy rõ ràng nhân loại học đồ cũng không thi triển thủ đoạn nào, chỉ sợ hãi ôm chặt cổ phi lòng. Rõ ràng là Alan chính mình gấp gáp chọc giận song túc phi long, làm nó kêu hoán đồng bọn cùng lúc báo thù.
Thân thể Alan toát ra hỏa diễm hồng sắc, kịch liệt đề kháng, cuối cùng không chịu được Mãnh Đát xóc nảy, từ trên cao rơi xuống, dù sao hắn cũng là đại ác ma, thân hình lóe lên một cái, dùng bí kỹ, nháy mắt tan biến, lập tức hiện ra trên mặt đất.
Lúc này Alan hiện vẻ thê thảm vô cùng, khắp người là những vết thương, hỏa diễm đã sớm biến mất, giáp trụ cũng bị xé tan tành, nào còn điểm uy vũ thường ngày. Lung la lung lay bước vài bước, độc tính vết thương bắt đầu phát tác, cuối cùng duy trì không được, bắt đầu té ngã.
Song túc phi long bắt đầu hạ cánh, Trần Duệ sau lưng Khắc Cốt cũng không thể nào bảo trì bình hành nữa, lăn lộn rơi xuống, như là chịu đến kinh hãi cực hạn, sắc mặt tái nhợt, hai chân mềm nguyễn, nhất thời không thể nào bước đi, đám người Athena vội vàng xông lên đón.
Hai đầu phi long nào chịu bỏ qua, còn muốn tiếp tục công kích Alan, mấy dịch ma vội vàng tiến lên ngăn trở, dưới vỗ an của đám dịch ma, hai con song túc phi long dần an tĩnh lại, nghe lời tiến về phía lồng sắt. Nhìn thấy màn này, Joseph càng thêm xác định là Alan chọc giận song túc phi long, trong lòng không ngừng mắng kẻ đần làm hỏng kế hoạch này – vốn mười phần chắc chín, hiện tại không ngờ lại thua!
Sau lưng Alan là Carol gia tộc, Joseph cũng không thể cầm hắn thế nào, chỉ đành phái thuộc hạ khiêng Alan đi trị liệu.
“Ta không sao…” Trần Duệ dưới Athena cùng Alice dìu đỡ, miễn cưỡng đứng thẳng người bước đi, nào ai thấy dưới cái đầu đang cúi của hắn là ánh mắt vui mừng: vốn hắn còn tưởng Mãnh Đạt xóc nảy vứt Alan xuống, nào ngờ Alan lại phối hợp như vậy, không ngờ chọc giận Mãnh Đạt, có thể hảo hảo lợi dụng điểm này làm hắn ăn cái khổ a! Quả là bi thảm, hài tử đáng thương a!
Alice sau khi an trí tốt Trần Duệ, đi tới trung ương cạnh kỹ trường, đầy hưng phấn khuếch âm: “Lần không trung so đấu này, lại là Ám Nguyệt thành giành được thắng lợi!”.
Chủ nhà chiến thắng tự nhiên làm không khí toàn trường sôi trào, thợ rèn Jack hưng phấn hét lớn với những ma tộc bên cạnh: “Biết không? Nhân loại kia là bằng hữu của Jack đấy”.
Nếu như câu này nói ra trước khi so đấu, khẳng định mọi người sẽ khinh thường nhìn Jack, nhưng hiện tại có rất nhiều người đầy tán đồng nhìn hắn. Tuy Trần Duệ giành thắng lợi là nhờ may mắn, nhưng từ biểu hiện đầy dũng khí qua hai lần so đấu của hắn, nhất là lần này đã mang về thắng lợi cho Ám Nguyệt thành, hắn đã chính thức dành được thừa nhận của ma tộc.
Alice vô cùng vui sướng nói: “Joseph! Án chiếu ước định, trừ đánh cuộc ban đầu, hai con song túc phi long này phải thuộc về bản công chúa, còn có một trăm khối đằng thạch phẩm chất cao nhất nữa, nhớ nhanh chóng mang đến vương cung!”.
“Đầu tiên chúc mừng Ám Nguyệt thành giành được thắng lợi, so đấu cũng chỉ là hình thức, mục đính là củng cố hữu nghị giữa hai lãnh địa, hai lãnh địa hiện giờ và sau này sẽ mãi như huynh đệ thủ túc vậy… Còn về đánh cuộc, Alvin gia tộc nói là làm, chỉ bất quá đằng thạch phẩm chất cao nhất hàng tồn có hạn, ta bảo chứng trong vòng một tháng toàn bộ đưa đến vương cung”.
Thái độ khẳng khái của Joseph lấy được hảo cảm của rất nhiều người, trên thực tế, vị tài chính quan này cũng đau lòng không thôi, hai con song túc phi long a! Một trăm khối đằng thạch phẩm chất cao nhất nữa! Tổn thất như vậy, dù cho Xích U lãnh địa có phù nhiêu cũng không thể bỏ qua, mấy năm gần đây, đây là lần đầu tiên hắn chịu thất bại, phụ thân Trác Thiết nhất định sẽ tức giận nhưng trước mắt cũng chỉ có thể đành chịu thua cuộc.
Chuyên gia đến từ Xích U lãnh địa sắc mặt phi thường khó coi cự tuyệt lời mời lưu lại của lão Gauss, hừ lạnh một tiếng xoay trường rời đi trước mặt Joseph. Trong mắt Joseph bắn ra từng tia âm lãnh nhưng cũng không nói gì thêm.
Alice cũng lười nhác nghe Joseph nói, trực tiếp mệnh lệnh hộ vệ đẩy lồng sắt về vương cung, sau đó mang theo Athena, dưới tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, nghênh ngang rời đi.
Đi ra khỏi cạnh kỹ trường, Alice vốn đề nghị đến thực nghiệm thất ăn lẩu chúc mừng một phen thì lão Gauss đột nhiên tiến lên, thì thầm mấy câu với tiểu la lỵ.
Alice kinh ngạc gật đầu, nói với Trần Duệ: “Tỷ tỷ muốn gặp hai chúng ta, tiệc chúc mừng còn là để đến tối nay đi”.
Lại muốn triệu kiến sao? Từ sau lần kinh hồn lần trước, Trần Duệ chưa từng gặp mặt Mejia, giờ nghe được vị trưởng công chúa này muốn triệu kiến lần nữa, trong lòng không khỏi thấp thỏm.
Lão Gauss dẫn theo Alice cùng Trần Duệ tiến hướng vương cung, vừa tới phòng nghị sự liền cáo lui. Alice vừa thấy Mejia. Liền cao hứng khoe khoang thắng lợi mới giành được. Trong ánh mắt băng lãnh của Mejia bỗng xuất hiện tia nhu hòa nhàn nhạt.
“Thắng lợi lần này đều là nhờ Trần Duệ” Alice chỉ về phía Trần Duệ: “Ta đã đáp ứng cho hắn năm mươi khối đằng thạch, tỷ tỷ không cần thưởng thêm cho hắn nữa”.
“Hắn chỉ là vận khí tốt giành được thắng lợi mà thôi, mà hắn cũng không phải ma pháp sư, đằng thạch đối với hắn là vô dụng” Mejia lắc lắc đầu, một câu nói nhanh chóng bóp chết hy vọng nhỏ nhoi của nhân loại, “Alice, muội hôm nay làm rất khá, không chỉ thắng được khá nhiều hắc tinh tệ, còn thu được hai con song túc phi long cùng đằng thạch. Muội lưu lại mười khối đằng thạch, năm trăm hắc tinh tệ, còn lại tất cả phải nộp nội khố vương cung”.
Trần Duệ trong lòng đại nộ: quá đen tối đi! Nữ bạo quân! Không ngờ một câu nói chiếm chín thành đổ chú! Phen này khổ cực thành công cốc rồi! Đau lòng nhất là đằng thạch vốn thuộc về hắn, đại lượng linh khí a!
Trần Duệ tuy tức giận nhưng phân tích chi nhãn vẫn hiển thị thực lực của Mejia là không thể phán đoán, chí ít cũng là cường giả đẳng cấp Joseph, người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
“Tỷ tỷ…” Tròng mắt Alice mở to, toát ra quang mang đáng thương, “Không nên độc ác như vậy được không? Đây là muội khổ cực lao động mà được… Lưu lại cho muội một nửa đằng thạch đi, còn có song túc phi long nữa, người ta còn chưa được chơi a”.
“Tám khối đằng thạch, bốn trăm hắc tinh tệ!” Mejia không những không đáp ứng, ngược lại tiếp tục cắt giảm.
“Ô ô, chẳng lẽ là lão cha đại nhân nhặt được ta từ rừng rậm, ta không phải muội muội của tỷ sao?”.
“Bảy khối đằng thạch, ba trăm hắc tinh tệ!”.
“Quá phận rồi! Người ta chỉ cần năm mươi khối đằng thạch, như vậy được chứ!”.
“Sáu khối đằng thạch, hai trăm hắc tinh tệ!”.
“…”
Đối mặt với tỷ tỷ lãnh khốc vô tình, tiểu la lỵ giả bộ đáng thường hoàn toàn vô hiệu, đành cúi đầu chán nản xác nhận sáu khối đằng thạch cùng hai trăm hắc tinh tệ.
Trần Duệ thấy Alice như vậy, không khỏi nảy sinh bất bình: xem ra “liễm tài” mới là huyết mạch lực lượng mạnh nhất của gia tộc Lucifer đi, một kẻ so với một kẻ thêm độc.
“Tốt rồi, Alice, muội đi xuống nghỉ ngơi đi, tỷ còn có chút việc muốn nói với Trần Duệ”.
Xem ra Mejia gọi Alice tới chính là vì muốn đoạt thành quả lao động của muội muội a, tiểu la lỵ không cao hứng xoay người rời đi, Mejia đột nhiên nói: “Muội nhớ cho kỹ, sau này, tỷ tuyệt đối không cho phép muội được mạo hiểm bản thân nữa!”.
Tiểu la lỵ “hừ” một tiếng, cũng không quay đầu rời khỏi phòng nghị sự.
“Trận so đấu thứ hai, Alice xuất chiến hẳn là ý tứ của ngươi đi” Thanh âm băng lãnh của Mejia vang lên bên tai Trần Duệ.
“Đây là lần sau cùng, bất kể ngươi có mục đích gì” Thanh âm của Mejia càng thêm lạnh lẽo: “Alice là một hài tử thiện lương, rất hiểu chuyện, ta tuyệt không cho phép ngươi lợi dụng nàng hoàn thành chuyện gì! Ngươi nghe rõ chứ?”.
Trần Duệ cúi thấp đầu, trong lòng khinh thường không thôi: thật là hảo tỷ tỷ a, vừa rồi còn tham tài cướp đoạt của Alice, giờ lại một bộ bảo vệ muội muội a. Trước kia hắn còn có một chút cảm giác khác thường với nàng, nhưng hiện giờ chỉ còn xem thường mà thôi.
Vừa nghĩ tới nhiều linh khí như vậy toàn bộ mất sạch, Trần Duệ không khỏi tức giận, lành lạnh nói một câu chống đối: “Ta chỉ là trợ giúp tiểu công chúa thắng so đấu mà thôi, cũng không có mục đích gì. Nếu như trưởng công chúa đã quan tâm đến muội muội như vậy, tại sao vừa rồi còn làm vậy?”.
Ánh mắt Mejia lóe lên một tia kinh dị, tựa hồ cảm thấy bất ngờ với việc Trần Duệ giận dữ thay Alice, nàng đột nhiên thở dài, thanh âm biến thành trầm thấp.
“Ngươi không hiểu, Alice là cố ý làm thế”.
“Nàng mỗi lần kiếm được ít tiền, đều cố ý khoe khoang trước mặt ta, sau đó… cố ý bị ta thu mất” Mejia chậm rãi xoay người, “Đây là phương thức nàng trợ giúp tỷ tỷ, mà ta, tỷ tỷ vô năng này, lại không thể làm cho nàng điều gì…”.
Trần Duệ nhất thời ngây ngốc, hắn tuyệt chưa từng nghĩ tới, tiểu la lỵ trọng tài hơn người là vì mục đích này! Cửa hàng cổ quái kia, không trung so đấu mỗi năm, hai khối đằng thạch tặng cho hắn… bỗng hắn đột nhiên hiểu ra rất nhiều.
Chính như Mejia nói, vô cùng thiện lương, hiểu chuyện hẳn là thuộc tính ẩn giấu của tiểu la lỵ gian xảo, chín sớm, tham tài đi.
Mejia trầm mặc hồi lâu, lại tiếp tục nói: “Alice rất thân với ngươi”.
Chuyện này Trần Duệ cũng không chút cảm thấy ngoài ý muốn, được ăn ngon, có đồ chơi, lại được nghe kể chuyện, “sủng thần” như vậy đi đâu tìm chứ?
“Đây không phải thân bình thường, trừ Athena ra, nàng còn chưa từng thân với ai như vậy” Mejia đột nhiên quay đầu, tròng mắt tử sắc biến thành bạch sắc băng lãnh, “Ta cảnh cáo ngươi, ý tứ của ngươi đối với ta tuyệt không được nảy sinh trên người Alice, nếu không dù ngươi có giá trị như nào, ta cũng sẽ không chút do dự giết chết ngươi!”.
Đối với tiểu la lỵ? Chuyện này cũng đủ oan uổng a! Ta còn không phải thúc thúc xấu, chẳng qua nếu là hai năm sau…
Trần Duệ cảm giác được một cỗ sát ý ngút trời, ngấm ngầm tâm kinh, lập tức không chút do dự, lắc lắc đầu nói: “Ta có thể thề, tuyệt không có ý đồ gì đối với tiểu công chúa, nếu như có nửa điểm giả dối, trưởng công chúa có thể trừng phạt! Nếu như trưởng công chúa lo lắng, bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ đoạn tuyệt hết thảy với tiểu công chúa”.
Mejia nhìn hắn trong một lúc, cuối cùng gật gật đầu: “Không cần, ta nhìn ra được, Alice rất vui khi được ở cùng ngươi, trước khi Athena tới, nàng thậm chí còn không có một người bạn, hiện tại… giúp nàng vui vẻ một ít đi”.
“Đã rõ, trưởng công chúa” Sau khi đôi bên giải trừ hiểu lầm, tâm tình Trần Duệ vô cớ tốt hơn không ít.
“Chuyện Alice nói tới đây thôi, hiện tại, ngươi cũng nên giải thích ảo diệu trong trận so đấu thứ ba đi?” Mejia ngồi xuống nói: “Nếu như không biết ngươi thầm sắp đặt, ta cũng sẽ như Joseph, cho là chuyện này là ngoài ý muốn. Ngươi có thể giúp ta giải trừ nghi hoặc không?”.
Trần Duệ không ngờ Mejia lại nhanh chóng nhìn ra vấn đề như vậy, chẳng qua Alice, Athena cùng Aldas cũng sẽ hỏi câu này, nên hắn đã sớm chuẩn bị tốt đáp án.
“Mejia điện hạ, chuyện này là ta vốn muốn báo cáo với người” Trần Duệ hơi suy nghĩ một chút, nói: “Trên thực sự, ngày hôm qua, đại tông sư truyền thừa lại thức tỉnh một ít, ta giành được một năng lực mới”.
Hiện tại nghĩ đến, lời nói dối truyền thừa đại tông sư có thể giúp hắn che dấu không ít biến hóa siêu cấp hệ thống mang đến.
Mejia có chút động dung, Trần Duệ nói tiếp: “Năng lực này chính là ngự thú, có thể tiến hành một ít câu thông đơn giản, nếu như không phải như vậy, ta sao có đảm lượng tiếp cận song túc phi long chứ?”.
“Quả nhiên như thế! Hóa ra cả chuyện Alan bị công kích cũng là thủ đoạn của ngươi, trí tuệ như vậy thật là làm người ta bội phục a” Mejia lộ ra vẻ ta đã hiểu: “Như vậy, có phải đằng thạch có liên quan đến truyền thừa đại tông sư không?”.
Trần Duệ thầm khen nàng tư duy mẫn tiệp, thuận thế nói: “Lần trước ta đi đến cửa hàng của tiểu công chúa, phát hiện lực truyền thừa có phản ứng đối với đằng thạch, tiểu công chúa cho ta hai khối, về sau lực lượng của đằng thạch bị hấp thu hết, truyền thừa đại tông sư cũng thức tỉnh một ít. Chỉ là loại đánh thức này rất không ổn định, thời gian sử dụng ngự thú thuật cũng tương đối ngắn, cho nên ta cần càng nhiều đằng thạch tới tăng cường cùng ổn định năng lực mới giành được này”.
Mượn cớ này Trần Duệ tự nhận là tương đối hoàn mỹ, nếu như Mejia coi trọng giá trị của hắn, hẳn sẽ đưa ra một ít đằng thạch đi.
Chuyện cho tới bây giờ, Mejia đã hoàn toàn tin tưởng đại tông sư truyền thừa, bắt đầu chăm chú tự hỏi, năng lực ngự thú không giống bình thường a, còn có thể tác dụng lên mãnh thú như song túc phi long, nếu như có thể vận dụng thỏa đáng, nhất định sẽ là kỳ binh. Càng làm người không thể lơ là chính là đây còn là một phần nhỏ trong truyền thừa, nếu như tương lai…
“Ta có thể đại lượng đề cung đằng thạch” Mejia quả nhiên mở miệng nói: “Nhưng là ta có cảm giác, lấy tiềm lực của ngươi, tương lai có thể không thể không chế… Nếu như ngươi không phải đã ký kết chủ bộc khế ước cùng tiểu liệt ma, ta thật muốn tưởng…”.
Tưởng? Tưởng cái rắm! Trần Duệ cười lạnh một tiếng: “Trưởng công chúa có thể chọn giết tiểu liệt ma kia, làm khế ước thất hiệu, sau đó bức bách ta trở thành bộc nhân cho ngươi”.
Trần Duệ đã biết, lực khế ước là vô cùng kỳ diệu, người bình thường chỉ chịu được một phần khế ước, nhưng là thân thể hắn vô cùng kỳ quái, có lẽ vì có siêu cấp hệ thống đi, ngoại trừ cộng sinh khế ước cùng Pagliuca, còn có chủ bộc khế ước đối với Presley, nhưng hai loại khế ước không chút phát sinh xung đột.
Hiện tại hắn đã không còn là kẻ yếu mặc người xâu xé nữa, nếu như quả thật xuất hiện tình huống này, trước cứ lá mặt lá trái một phen, sau đó đào tẩu thôi.
Ánh mắt Mejia chớp động: “Ngươi nghĩ ta sẽ làm như vậy sao?”.
“Trưởng công chúa điện hạ quyết tâm làm như vậy sao?” Trần Duệ có chút chần chừ hỏi lại một câu: “Vì sao ngươi không bức bách Aldas đại sư ký kết chủ bộc khế ước đây?”.
Mejia minh bạch ý tứ trong câu này, trầm ngâm không nói.
“Lực khế ước phi thường cường đại, nhưng không thể nào hạn chế được cường giả tầng cấp cao, ví như bán thần hoặc thần cấp chẳng hạn, một khi đại tông sư truyền thừa hoàn toàn thức tỉnh, khả năng khế ước cũng không trói buộc được ngươi đi. Hay là, ta hẳn nên tin tưởng lý do lần trước ngươi mượn cớ đây?” Ánh mắt Mejia nhìn chằm chằm Trần Duệ: “Đây là lý do duy nhất ta có thể tìm thấy, không biết ngươi cảm thấy thế nào?”.
“Trưởng công chúa hoài nghi đấy là ta mượn cớ? Ta thừa nhận, ta từng có một ít tâm tư không nên có, nhưng rất nhiều lúc chỉ là vọng tưởng, tất cả chỉ còn là mong lưu lại mà thôi. Lúc đó như vậy, hiện tại như vậy… Tương lai, ta hy vọng vẫn cứ như thế đi” Trần Duệ nghĩ đến hiểu lầm mỹ lệ kia, càng thêm trấn định cùng thản nhiên nhìn lại Mejia.
Ngược lại, lại là Mejia dời đi ánh mắt đầu tiên: “Thật sao?”.
“Là thật, chẳng qua tình thế Ám Nguyệt thành rất không lạc quan, trưởng công chúa nếu tin nhầm ai đó, khả năng sẽ sinh ra hậu quả trầm trọng a”.
Mejia cảm giác được những câu này phi thường vi diệu, tưởng như người đó tìm cớ cho chính mình, người đáng lẽ không muốn lại khăng khăng cấp đối phương lý do, đây có lẽ cũng là một loại khảo nghiệm đi.
Rất lâu sau, nhãn thần của nàng biến kiên định: “Tin nhầm, còn hơn không dám tin. Đánh cuộc một lần đi, có lẽ còn có thể nhìn thấy hy vọng trong nghịch cảnh… Ta định đưa ngươi lên làm ký sự quan, không biết ngươi nguyện ý tiếp thu không?”.
Ký sự quan? Dù sao cũng tốt hơn chủ bộc khế ước a, xem ra, Mejia quyết định kéo hắn vào hạch tâm Ám Nguyệt thành đi.
Athena, Alice, Aldas… Còn có Pagliuca cũng ở đây, hiện tại độc long chưa giải trừ phong ấn, chỉ có thể yên ổn ở lại Ám Nguyệt thành, Ám Nguyệt thành càng cường đại cùng ổn định, hắn càng an toàn đi.
Trần Duệ biết Mejia nói đến bước này, trừ phi tính trở mặt, nếu không không có tuyển chọn khác, liền cung kính nói: “Nguyện ý làm việc cho điện hạ, thời gian sẽ chứng minh, quyết định hôm nay của điện hạ là vô cùng chính xác”.
“Rất tốt, hôm nay so đấu khổ cực, sớm quay về nghỉ ngơi đi. Bắt đầu từ sáng mai, mỗi buổi sáng đều đến phòng nghị sự một lần, Gauss sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì” Mejia hài lòng gật gật đầu, “Mà lại ta rất hy vọng, ngươi có thể ở thời khắc trọng đưa ra những kiến nghị hữu dụng”.
Trần Duệ minh bạch ký sự quan đại khái với chức thư ký ở tiền thế, từ thái độ của Mejia mà xem, hẳn còn có hy vọng hắn trở thành một nhân vật phụ tá ẩn hình đi.
Dị giới bản quân sư? Trần Duệ gãi gãi đầu, vừa nghĩ đến quan hệ ngày nghỉ cùng đãi ngộ, chỉ nghe Mejia nói: “Đợi chỗ đằng thạch Xích U lãnh địa chuyển tới vương cung, ta sẽ cho ngươi sáu mươi khối, nếu như không đủ, ngươi có thể nói với ta”.
Sáu mươi khối? Đây là đằng thạch phẩm chất cao nhất a, chỉ sợ phải trên trăm hắc tinh tệ một khối! Vốn linh khí vô vọng, giờ lại hiện ra, tròng mắt Trần Duệ phảng phất lóe sáng, đãi ngộ gì cũng được, chỉ một câu vừa rồi của trưởng công chúa đã làm hắn động lòng.
Dù là lung lạc nhân tâm cũng tốt, dùng người không nghi người cũng tốt, Mejia xác thực là một lão bản không tồi, ngoại trừ một điểm động tý là đem “sát ý” ra khảo nghiệm!
Đãi ngộ sáu mươi khối đằng thạch rất cao, Trần Duệ đương nhiên sẽ không khách khí: “Đa tạ điện hạ, còn có một việc, ta đã đáp ứng với hai con song túc phi long, giúp chúng nó thoát khỏi lao tù, không biết điện hạ có thể đáp ứng không?”.
“Ngươi cùng chúng nó đã giao lưu đến bước này rồi sao?” Ánh mắt Mejia chớp động, “Dù là khắp cả Đọa Thiên Sứ đế quốc, song túc phi long cũng là tư nguyên vô cùng quý báu, ta sợ rằng không thể thả chúng nó rời đi. Chẳng qua, nếu như ngươi có thể đảm bảo an toàn, gần gần chỉ là thả ra khỏi lồng sắt cho tự do hoạt động còn có thể”.
Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi nói: “Vấn đề an toàn hẳn không thành vấn đề, ma ta cần tiến hành giao lưu thêm cùng chúng nó, chỉ là lực lượng có chút không đủ, hiện tại cần một ít vật chất năng lượng đặc thù ví như đằng thạch, mới có thể sử dụng ngự thú thuật, nếu như trưởng công chúa có, vậy ta xin mặt dày cầu một ít”.
“Nhà kho hẳn còn mười khối đằng thạch đi, chỉ là phẩm chất hạng trung, một lát nữa ta lệnh Khách Cổ Long toàn bộ mang đến thực nghiệm thất cho ngươi, bên cạnh thực nghiệm thất còn không ít đất trống, hai con song túc phi long sẽ an trí bên cạnh ngươi, đối ngoại xưng là để Aldas đại sư nghiên cứu độc tố đi. Nhưng là, trước khi không thể đảm bảo an toàn, phải tuyệt đối khống chế, tránh phát sinh sự cố”.
“Ta biết” Trần Duệ lại kiếm được mười khối đằng thạch, mừng thầm không thôi, nói: “Điện hạ, ta hiện tại đi an bài chuyện song túc phi long, xin cáo lui trước”.
Sau khi tiếp đến mệnh lệnh của Mejia, đám vệ sĩ đẩy lồng song túc phi long đến thực nghiệm thất giúp đại sư “nghiên cứu”. Mà Aldas đại sư nhìn thấy hai con song túc phi long, kinh hỉ không thôi.
Đợi đám vệ sĩ đi hết, Trần Duệ mới giải thích “đại tông sư truyền thừa”, lúc này Aldas đại sư mới hiểu tại sao trận so đấu thứ bai Trần Duệ lại thắng. Không khỏi nảy sinh vô cùng cảm thán đối với lực lượng của viễn cổ đại tông sư, đồng thời cũng vô cùng tiếc nuối, vì sao hắn không giành được tri thức dược tề học chứ?
Trần Duệ đi tới lồng giam song túc phi long, mở ra phân tích chi nhãn.
“Khắc Cốt, Mãnh Đạt, ta đã thực hiện lời hứa, cứu các ngươi khỏi tay đám người xấu kia”.
Hai con phi long ở trong lòng di động thân thể, tưởng muốn vươn đầu ra.
“Cảm ơn, có thể thả chúng ta đi không?”.
Thông qua giao lưu lúc trước, Trần Duệ biết song túc phi long trí tuệ siêu việt giác dực thú, nhưng cũng không phải quá cao, tình tự yêu ghét còn khá dễ khống chế, căn bản không thể so sánh với Pagliuca giảo hoạt được, nhất là hai con song túc phi long này còn thuộc ấu niên kỳ, càng dễ dàng lừa gạt.
“Sợ rằng không thể, đám người xấu kia vô cùng giảo hoạt, tùy thời chuẩn bị bắt lại các ngươi, chỉ có chỗ này mới an toàn a”.
Song túc phi long gầm gừ, làm tiểu liệt ma bên cạnh sợ đến ngã ngửa, mà Trần Duệ lại nghe ra là: “Mãnh Đạt muốn trở về u dạ thấp địa! Khắc Cốt cũng muốn trở về!”.
U dạ thấp địa! Thanh âm quen quen a, đột nhiên hắn nhớ tới Pagliuca từng nói về sào huyện bí mật chứa bảo vật, chính là tại u dạ thấp địa a!
Trần Duệ ý niệm vận chuyển mấy lần, cuối cùng làm ra quyết định. Theo Pagliuca nói, u dạ thấp địa phi thường nguy hiểm, dù là cao giai ác ma cũng có thể tùy thời mất mạng, còn là đợi lực lượng tăng cường rồi đi.
“Khắc Cốt, Mãnh Đạt, các ngươi đừng vội a, chúng ta là bằng hữu, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giúp các ngươi về u dạ thấp địa, nhưng hiện tại còn chưa được a” Trần Duệ vươn tay vào lồng sắt, vỗ an hai con phi long, động tác này làm tiểu liệt ma suýt chết ngất, cũng may hai con song túc phi long chỉ dùng sức cọ cọ tay hắn, đây nào giống không trung ma thú đáng sợ nhất a, rõ ràng còn ôn thuận hơn cả ma khuyển!
“Bằng hữu, ta có thể giúp các ngươi thoát khỏi lồng sắt đáng ghét này, cung cấp thực vật cho các ngươi. Nhưng là các ngươi nhất định phải đáp ứng ta, không thể rời khỏi chỗ này, cũng không thể thương hại bất cứ ai, hiểu chứ?”.
“Đã hiểu, Trần Duệ, hảo bằng hữu” Hai con phi long quả nhiên cao hứng lên.
Trần Duệ mở ra lồng sắt, chỉ thấy Mãnh Đạt cùng Khắc Cốt nhảy ra, liền cả Aldas đại sư cũng bị dọa nhảy dựng, thiểm điện trong tay đã súc thế đợi phát.
Hai con song túc phi long vỗ cánh bay lên, xoay vòng trên không trung vương cung. Không chỉ vệ sĩ vương cung, mà cả những ma tộc tạt qua cũng dồn dập chỉ chỉ bàn tán.
Ngay khi Trần Duệ lo lắng song túc phi long sẽ đào tẩu, Khắc Cốt cùng Mãnh Đạt chậm rãi hạ xuống bên người hắn, bộ dáng thân mật như vậy làm Aldas đại sư cùng tiểu liệt ma trợn mắt há mồm.
“Sau này các ngươi ở chỗ này đi, nhớ kỹ ngàn vạn không thể ly khai phạm vi vương cung” Trần Duệ chỉ về phía Aldas đại sư cùng Tư Lợi: “Đây là hai bằng hữu của ta, tuyệt đối không thể làm thương, rõ chưa?”.
“Đã rõ! Khắc Cốt muốn ăn”.
“Presley, kiếm chút thịt tươi đi” Trần Duệ nói một câu vớ Presley, tiểu liệt ma từ trợn mắt há mồm nhanh chóng tỉnh lại, vội chạy đi.
Aldas đại sư thấy Trần Duệ dễ dàng hàng phục song túc phi long thô bạo, không khỏi kinh hãi, lại chỉ điểm một ít tập tính của song túc phi long cho hắn. Song túc phi long cư trú ở đầm lầy hoặc thấp địa, hai chân có lực công kích mạnh, ưa thích hoàn cảnh xung quanh có độc tính, nếu muốn hai con song túc phi long ở chỗ này, tất phải an bài một phen. Cũng may thực nghiệm thất không thiếu hoa cỏ liên quan độc dược, điểm này hẳn không khó, còn có thể gieo trồng một ít thực vật trân quý cộng sinh với song túc phi long, cung cấp cho thí nghiệm.
Presley rất nhanh mang về thịt tươi, do sợ sệt độc tính, nên không dám lên trước, ngược lại Aldas đối với độc tính của hai con song túc phi long cảm thấy vô cùng hứng thú. Trần Duệ chính đang lo lắng sào huyệt lâm thời cho hai con song túc phi long thì Khách Cổ Long tiến đến, giao một túi da cho Trần Duệ, bên trong có mười một khối đằng thạch.
Trần Duệ vui mừng quá đỗi, vội vã cảm ơn, Khách Cổ Long kinh ngạc nhìn vào hai con song túc phi long không chút trói buộc, cũng không nói gì, khẽ gật đầu, nhanh chóng rời đi.
Dưới chỉ điểm của Aldas đại sư cùng bận rộn của Presley, sào huyệt cho hai con song túc phi long đã hoàn thành, sau khi vỗ an cho Khắc Cốt cùng Mãnh Đạt. Trần Duệ vội vã trở về phòng, bắt đầu gấp gáp chuyển đổi linh khí.
Khi một khối đằng thạch sau cùng hóa thành phấn vụn, trạng thái của Trần Duệ biến thành:
Xưng hiệu: uẩn tinh giả.
Đẳng cấp: nhất tinh.
Điểm kinh nghiệm: 1%
Điểm linh khí: 2224
Tổng hợp thực lực: E
Một khối đằng thạch trung đẳng ước chừng cung cấp 100 đến 150 điểm linh khí, phẩm chất cao có thể cung cấp gấp bội, cứ vậy mà tính, nếu như sáu mươi khối đằng thạch phẩm chất cao đến tay, hắn có thể thu được gần hai vạn điểm linh khí!
Trần Duệ lập tức tiến vào siêu cấp hệ thống, đi tới tinh thần điện, ánh mắt hắn rơi vào quang bình kiến trúc, lập tức xuất hiện ba kiến trúc có thể kích hoạt. Trước mắt, linh khí của hắn đã tương đối dư dả, cho nên quyết định bắt đầu từ phương diện này.
Hoán đổi trung tâm cần 1000 điểm linh khí kích hoạt, nếu như kích hoạt xong, thì còn lại 1000 linh khí hẳn cũng không mua được thứ gì tốt đi, mà còn phải lưu lại một phần linh khí để sử dụng nữa, như vậy để khi nào thật sự dư dả linh khí thì tính.
Còn lại hai kiến trúc làm Trần Duệ có chút đắn đo, Alice trữ vật trang bị hắn nhìn nhiều thành quen, trữ vật thương khố tương đương với một trang bị không gian cao cấp, lại còn có thể tự động thăng cấp mở rộng, kích hoạt cũng mất ít nhất, chỉ tốn 500. Huấn luyện trường tuy đắt gấp đôi, nhưng có thể phụ trợ tu hành, cũng không thể thiếu được.
Kích hoạt cả hai kiến thúc thì mất 1500 điểm, Trần Duệ nhìn vào có hơn 2000 điểm linh khí của mình, có chút xung động muốn kích hoạt cả hai, cuối cùng suy nghĩ một chút còn là quyết định kích hoạt huấn luyện trường trước, nếu như điều kiện cho phép, lại kích hoạt trữ vật thương khố đi.
Trần Duệ lựa chọn huấn luyện trường rồi xác nhận kích hoạt, mô hình lập tức hóa thành bụi tán lạc, cũng đồng thời, đất trống bên ngoài đại điện hiện ra một toàn kiến trúc, ẩn ẩn phát ra khí thế trang nghiêm. Tâm niệm vừa chuyển, Trần Duệ đã từ vương tọa chuyển đến cửa tòa kiến trúc, bên trong phảng phất là bình địa vô tận, như là một không gian khác vậy.
Một quang bình lam sắc xuất hiện, bên trên miêu tả tỷ mỉ giá cả cùng công năng của huấn luyện trường. Huấn luyện trường có mấy quy tắc có thể chọn, mỗi một loại đều cần tiêu hao linh khí.
Loại đầu tiên là bội số thời gian, chính là sai lệch giữa tỷ lệ thời gian trong huấn luyện trường và thời gian thực, ví như 2:1 nghĩa là 2 ngày trong huấn luyện trường bằng 1 ngày ngoài đời thực. Tất cả có 4 loại tỷ lệ.
Công năng này quá mạnh rồi, nhưng giá cả thì không tiện nghi chút nào, 2:1 giá cả là 2000 linh khí mỗi ngày, 5:1 là 5000 linh khí mỗi ngày, 10:1 là 1 vạn linh khí mỗi ngày, 100:1 là 10 vạn linh khí mỗi ngày.
Loại quy tắc thứ hai là trọng lực, trọng lực gấp hai tốn 2000 linh khí mỗi ngày, gấp bốn là 4000, gấp tám là 8000…
Loại quy tắc thứ ba là hoàn cảnh, có núi lửa, có băng xuyên, đáy biển, rừng cây,… giá cả là 1000 linh khí mỗi ngày.
Những quy tắc trên, nếu không đủ một ngày cũng tính phí một ngày. Những điều kiện huấn luyện này có thể chồng lên nhau, ví như chọn mười lần trọng lực, không gian núi lửa, bội số thời gian là 5:1.
Công năng của huấn luyện trường có thể nói là phi thường cường đại, làm Trần Duệ thèm thuồng không thôi, vấn đề là quá mắc rồi! Hắn hiện tại còn mỗi 1224 linh khí, căn bản không làm được gì, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp tăng thêm tư bản, hữu hiệu nhất là kiếm ma tinh tệ rồi mua ma pháp tài liệu như đằng thạch.
Đương nhiên, không phải mua ở cửa hàng đắt kinh người của Joseph, mà là chọn cửa hàng khác, nói đến kiếm tiền, Trần Duệ tự nhiên thuận tay hơn nhiều so với tu hành, nhất là ở thế giới ma pháp thương nghiệp lạc hậu này.
Trần Duệ lui khỏi siêu cấp hệ thống, cuối cùng hạ quyết tâm: bắt đầu từ hôm nay tham tiền! Hết thảy vì linh khí!
Nếu muốn kiếm tiền, thậm chí kiếm nhiều tiền, không phải chuyện dễ dàng gì, nhất là với tình trạng kinh tế đình trệ của Ám Nguyệt thành, Trần Duệ nhất thời không có kế hoạch tỉ mỉ nào, chẳng qua kiếm tiền cũng chỉ là vì linh khí, linh khí để tăng cường thực lực. Đặc huấn Lam Ba hồ tuy gian khổ, nhưng hiệu quả rõ ràng. Pagliuca tương đương với một giáo viên tư nhân cao cấp, lại còn miễn phí nữa, tuyệt đối phải kiên trì tiếp tục.
Chỉ bất quá, khoảng cách đến Lam Ba hồ khá xa, cưỡi tam giác tê quá dễ bị thấy, mà lời ra tiếng vào nhiều, hẳn sẽ dẫn đến người hoài nghi.
Trần Duệ nghĩ đến Mãnh Đạt cùng Khắc Cốt, linh cơ lóe sáng: không phải có hai trực thăng rồi sao? Nếu như đổi thành ban đêm, cưỡi song túc phi long đến?
Hắn tử tế suy xét một phen, càng lúc càng cảm thấy làm được, mà tốc độ của song túc phi long nhanh hơn nhiều tam giác tê, đi đi về về cũng có thể tiết kiệm được một khoảng thời gian lớn.
“Khắc Cốt, Mãnh Đạt, chỗ thịt này hợp khẩu vị không, các ngươi nguyện ý làm tọa kỵ cho ta không?”.
“Khắc Cốt không thích làm tọa kỵ”.
“Mãnh Đạt cũng không thích”.
Trần Duệ không khỏi chau mày, đột nhiên nghĩ đến một chuyện cười.
Phụ thân hỏi hài tử truy cầu một đời của con là gì, hài tử liền đáp kim tiền cũng mỹ nữ, phụ thân liền hung ác đánh hài tử; mà trả lời là sự nghiệp cùng ái tình, phụ thân liền tán thưởng sờ sờ đầu hài tử!
“Khắc Cốt, Mãnh Đạt, các ngươi nguyện ý trở thành đồng bọn phi hành của ta không? Chúng ta có thể cùng lúc bay lượn trên không trung, tương lai còn có thể cùng chung đi u dạ thấp địa”.
“Khắc Cốt nguyện ý!”.
“Mãnh Đạt nguyện ý!”.
“…”
So sánh với độc long giảo hoạt, song túc phi long đơn thuần thật quá đáng yêu.
Ngay khi Trần Duệ vừa dụ lừa phi long thành công, Alice mang theo Athena tới tìm.
Tiểu la lỵ đầu tiên là xin lỗi Trần Duệ, bởi vì năm mươi khối đằng thạch nàng hứa cho hắn không thực hiện được, đều bị tỷ tỷ thu mất rồi, chỉ còn lại sáu khối. Tiểu la lỵ không khỏi biểu thị, đợi lấy đến sáu khối đằng thạch, sẽ lập tức chuyển cho hắn.
Trần Duệ có điểm cảm động, mà tiểu la lỵ nhìn đến hai con song túc phi long không chút dây xích trói buộc, tròng mắt tử sắc không khỏi trợn tròn.
Nếu như chỉ có Athena cùng Alice, Trần Duệ tự nhiên không chút giấu diếm, nói ra kỹ năng ngự thú, chẳng qua khắc ý cường điệu mới giác tỉnh không lâu, rất khó không chế.
Athena nghĩ đến chuyện Trần Duệ tiến bộ thần tốc trong lần đặc huấn, lộ ra vẻ chợt hiểu, tâm lý tuôn lên cảm giác không vui: “Sao lúc đặc huấn ngươi không nói cho ta?”.
Trần Duệ suy nghĩ một chút, cười khổ nói: “Khi đó, năng lực ngự thú vừa mới thức tỉnh… Còn lúc sau, ngươi cho ta cơ hội giải thích sao?”.
Athena nghĩ đến tình huống “báo thù”, trên mặt không khỏi phát nóng, chỉ vào Alice đang vui vẻ quan sát song túc phi long, làm thủ thế uy hiếp, ý tứ là tuyệt đối không thể nói chuyện này với Alice, Trần Duệ vội vàng gật đầu.
“Trần Duệ, người ta có thể cưỡi phi long thử thử không?” Alice ném một tảng thịt tươi cho Khắc Cốt, nhìn thấy Khắc Cốt tựa hồ không hung dữ như trong tưởng tượng, tâm tư bắt đầu chuyển động.
“Cũng không được! Làn da cùng hô hấp của song túc phi long chứa kịch độc, tiểu công chúa người đẹp như vậy, không muốn biến thành bộ dáng da thịt hư thối đi” Trần Duệ vội vàng phong kín tư tưởng của tiểu la lỵ, Alice thêm vào song túc phi long, lực phá hoại không chỉ một thêm một là hai, làm không tốt liền cả vương cung cũng có nguy cơ bị phá sập!
“Không phải có thể nghiên cứu giải dược sao? Bằng không long kỵ binh làm sao cưỡi chúng nó được?” Alice đột nhiên bất mãn quệt quệt môi, kêu lớn lên một tiếng: “Athena, sao mặt ngươi hồng như vậy? Có phải sinh bệnh không?”.
“A, có khả năng là mới tiến giai cao giai ác ma không lâu, chưa thể hoàn toàn khống chế lực hỏa diễm trong cơ thể a” Athena vội vàng chuyển đề: “Alice, phi long không phải đồ chơi, giải dược phổ thông chỉ có tác dụng rất ngắn, Alan lần trước chính là dùng loại giải dược này. Ta nghe nói phương pháp huấn luyện phi long kỵ binh, giống như là trường kỳ cùng độc vật tiếp xúc, làm thân thể có đủ năng lực kháng độc nhất định, sau đó dần quen thuộc với độc tính của song túc phi long. Bởi vì thường xuyên tiếp xúc với độc vật, cho nên diện mạo của phi long kỵ binh khá xấu xí”.
“Quên đi, người ta không muốn xấu xí a” Alice lộ ra vẻ hơi sợ, nhãn châu xoay chuyển, nói: “Trần Duệ, phương pháp tuyên truyền của ngươi rất tốt a, hiện tại trong cửa hàng đã nhiều hơn không ít người, thu nhập cũng nhiều hơn một chút. Ngươi mỗi ngày có thể đến cửa hàng giúp đỡ một chút không?”.
“Xin lỗi, tiểu công chúa, ta thật không có thời gian. Hiện tại trưởng công chúa vừa bổ nhiệm ta làm ký sự quan, mỗi ngày đều phải công tác” Trần Duệ vội vàng cự tuyệt: “Sau khi trở về, không chỉ phải luyện tập ngự thú thuật, còn phải học tập dược tề học của A Nhĩ Đạt Tư đại sư, bận bận rộn rộn, mệt muốn chết đi được, nào còn khí lực giúp đỡ”.
“Luyện tập ngự thú?” Ánh mắt Alice lập tức sáng bừng lên, lại nghĩ đến độc tính của song túc phi long, không cam tâm nói: “Sau này nghiên cứu ra giải dược thời gian dài, nhất định phải dẫn người ta cùng lúc bí mật luyện tập a, người ta muốn cưỡi phi long chơi a!”.
Trần Duệ thuận miệng đáp ứng một câu, Alice suy nghĩ một chút, còn nói thêm: “Trần Duệ, ta biết ngươi có rất nhiều chủ ý. Ngươi nói xem… nếu như ta muốn làm thương hội, có thể chống lại Joseph âm hiểm kia không?”.
Trần Duệ không khỏi sửng sốt, Alice suy nghĩ rất tinh minh, không ngờ nghĩ đến chuyện lập thương hội, xem ra là rất muốn trợ giúp Mejia giải trừ nguy cơ kinh tế cho Ám Nguyệt thành, không hổ là tiểu la lỵ có ẩn tàng thuộc tính hiểu chuyện a! Chỉ bất quá, tiểu la lỵ có thông minh thế nào, rốt cuộc tuổi còn quá nhỏ, nghĩ rất nhiều chuyện đơn giản.
“Chuyện thương hội, tiểu công chúa tạm thời không nên nghĩ đến, nếu như quả thật muốn đi con đường này, trước tiên kinh doanh tốt một cửa hàng lại nói”.
Alice nhíu mày đầy đáng yêu nói: “Nhưng là, người ta cảm thấy cửa hàng đã mở rất tốt a”.
“Còn chưa đủ!”.
Tiểu la lỵ vốn định phản bác, nhưng nhìn đến tròng mắt đầy kiên định của Trần Duệ, đành sửa lời: “Vậy phải làm như nào?”.
Trần Duệ nghĩ đến kế hoạch kiếm tiền, trong lòng không khỏi động, không phải có sẵn một cửa hàng sao?
“Cái này còn phải xem tiểu công chúa có thật lòng muốn kinh doanh không. Nếu như chỉ muốn chơi đùa, đến trình độ này đã tốt rồi. Nhưng là, nếu như người chăm chú, thậm chí muốn tiến một bước trợ giúp trưởng công chúa, như vật liền phải chân chính đầu tư tâm lực làm tốt. Thế giới nhân loại có một câu, trên đời này, chỉ có chuyện không muốn làm, không có chuyện làm không tốt”.
Tiểu la lỵ hiếm thấy lộ ra bộ dáng nghiêm túc: “Alice muốn làm thật tốt! Muốn đánh ngã tên hỗn đản Joseph!”.
Trần Duệ gật gật đầu, nói ra mục đích của chính mình: “Tiểu công chúa, nói thật cho ngươi biết, do quá trình tu hành ngự thú thuật cần rất nhiều loại ma pháp tài liệu, như là đằng thạch vậy, cần rất nhiều ma tinh tệ. Ta nghĩ có thể như vậy hay không, chúng ta kết hợp mở tiệm, tiểu công chúa bỏ ra tiền vốn cùng cửa hàng, ta đưa ra chủ ý, kiếm được tiền chúng ta mỗi người một nửa, như thế nào?”.
“Không trách được hôm trước ngươi nói muốn một nửa số đằng thạch” Tiểu la lỵ lộ ra vẻ chợt hiểu, lập tức lắc lắc đầu: “Chỉ bất quá ngươi quá giảo hoạt, tiền vốn cùng cửa hàng đều là của ta, ngươi chỉ đưa ra chủ ý, vậy ta không phải quá thiệt sao? Cái này có điểm tay không bắt lang như ngươi nói đi!”.
Quả nhiên, nói đến phương diện tiền, bàn tính nhỏ Alice lập tức trở nên tinh minh, Trần Duệ hắc hắc khẽ cười, nói: “Tiểu công chúa, cũng không phải tính toán như vậy, lấy ví dụ nhé, nếu như trước kia người kiếm bốn hắc tinh tệ mỗi ngày, dùng chủ ý của ta, một ngày kiếm bốn mươi, chia một nửa thì là hai mươi hắc tinh tệ mỗi ngày, thu nhập gấp năm lần trước kia rồi. Nghĩ lại xem, người còn thiệt sao?”.
“Ngươi thật có thể giúp thu nhập cửa hàng gấp đôi sao?” Alice không khỏi chăm chú.
“Không thành vấn đề” Trần Duệ tiếp tục dẫn dụ tiểu la lỵ: “Chúng ta có thể mở cửa hàng trước, vừa tích lũy kinh nghiệm, đợi thời cơ thành thục, lại mở phân điếm, không những có thể giúp trưởng công chúa tăng thu nhập, còn có thể áp chế Joseph. Tương lai nếu thực lực đầy đủ, còn có thể thành lập thương hội, đánh ngã Joseph cũng không phải không có khả năng”.
“Thật sao?” Tròng mắt to của Alice lóe lên quang mang, nháy mắt làm ra quyết định: “Cứ quyết định như vậy đi! Người ta biết bản lĩnh của ngươi, đã sáng tạo ra mấy kỳ tích, cho nên người ta tin tưởng ngươi a! Tương lai của Alice này giao cho ngươi a, Trần Duệ ca ca”.
Câu sau cùng thuần túy là dư thừa! Trần Duệ bản năng rùng mình một cái, miễn cưỡng định thần lại, nói: “Không nên nghĩ cao nghĩ xa vội, hiện tại chúng ta mở tốt cửa hàng này trước đã. Loại tuyên truyền lần trước, chỉ là giản đơn tăng cao độ nổi tiếng của cửa hàng thôi, thêm nhiều người tới, tỷ lệ mua đồ tự nhiên tăng thêm. Muốn mở tốt cửa hàng, chỉ chuyện này còn không đủ. Đồ trong cửa hàng của ngươi rất quý, nhưng quý có cách làm của quý, chính là đi con đường sang quý, ngươi chính là công chúa Ám Nguyệt thành, có thể mượn tên tuổi làm kim bài, làm người người mua được đồ trong cửa hàng đều lấy đấy làm vinh dự. Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ đại khái, chân chính muốn làm tốt, còn phải chú ý rất nhiều phương diện. Tỷ như thái độ của nhân viên đối với khách hàng, phương diện giao tiếp cũng phải sửa đổi, phải giúp khách hàng được đến tôn trọng cùng thoải mái, mỗi lần trả ma tinh tệ lại muốn lần sau đến mua tiếp, tuyển chọn nhân viên cũng phải làm lại, ví như Khách Cổ Lệ, chỉ thích hợp làm nhân viên bảo an, không thích hợp tiếp đãi khách, còn có phương diện phân loại mặt hàng, trưng bày cùng giá cả…”.
Trần Duệ dương dương nói ra những kết luận của kiếp trước, Athena còn không tính, Alice thì ánh mắt càng lúc càng sáng, thỉnh thoảng đưa ra vấn đề, Trần Duệ nhất nhất kiên nhẫn giải đáp, tiểu la lỵ không ngờ chăm chú ghi chép lại.
Nhìn vào hai người tính mở cửa hàng, đàm luận đầu cơ, chính mình lại không nói xen được một lời, Athena bỗng dưng dâng lên cảm giác không vui.
“Quyết định, cửa hàng của bản công chúa sẽ lấy tên là công chúa phường!” Alice giơ tay chỉ trời, hiện vẻ hùng tâm vạn trượng, “Ta muốn cho công chúa phường trở thành cửa hàng sa hoa nhất, nổi danh nhất Ám Nguyệt thành! Sau đó ta muốn mở càng nhiều cửa hàng, tương lai còn lập thương đội, đánh đuổi những tên đến từ Xích U lãnh địa ra khỏi Ám Nguyệt thành”.
Alice xác thực có thiên phú về thương nghiệp, rất nhiều thứ giảng qua đã hiểu, chẳng qua Trần Duệ chính mình cũng có một ít kinh nghiệm mở cửa hàng, nói đến lập thương hội thì còn quá sớm đi.
“Không được, ta hiện tại muốn đến cửa hàng” Alice một bộ nghênh ngang đắc chí nói: “Trước tiên sửa lại bố trí cửa hàng, chuẩn bị tốt cho tương lai, nên làm như ngươi nói, phải khai trương long trọng lại a! Athena, ngươi muốn đi cùng ta không?”.
Athena lắc lắc đầu: “Ngươi đi đi, ta không hiểu buôn bán, còn là ở lại xem hai song túc phi long này thì hơn”.
“Mặt ngươi vẫn còn hồng a, tặng cho ngươi tham khảo, nhớ nhất định phải ôn nhu a” Alice nghịch ngợm chớp chớp mắt, thần bí vô cùng đưa một quyển sách nhỏ cho Athena, sau đó nhảy nhót rời khỏi thực nghiệm thất.
Athena tiện tay tiếp lấy quyển sách, cũng không có xem, chỉ hâm mộ nhìn song túc phi long: “Từ nhỏ ta đã muốn làm một long kỵ binh, không biết có thể cho ta thử song túc phi long không?”.
Trần Duệ biết Athena ngự thú thuật cao minh, sẽ không làm càn như Alice, gật đầu nói: “Đợi đại sư nghiên cứu ra giải dược, ta sẽ thông tri cho ngươi, đến lúc đó còn phải thỉnh giáo một ít vấn đề về ngự thú thuật a, chẳng qua không nên nói với Alice, nàng nếu cưỡi phi long, không biết chọc ra họa gì nữa”.
“Thật sao?” Athena vừa nghe đây là bí mật của hai người, tâm không khỏi vui vẻ, một chút chán nản lúc trước biến mất vô ảnh vô tung.
“Nhất định!” Trần Duệ hiếu kỳ hỏi một câu: “Đúng rồi, Alice mới đưa thứ gì cho ngươi vậy?”.
Athena giương giương quyển sách nhỏ trong tay, Trần Duệ hiếu kỳ nhìn lại, trên bìa là dòng chữ lớn rõ ràng – xua tan thẹn thùng! Đọc để biết làm sao đùa bỡn nam nhan trong tay!
Gương mặt Athena bỗng đỏ ứng, cũng không cố được nữa, vội vã rời đi, để lại một nam nhân trố mắt líu lưới đứng chôn chân.
Quả nhiên, bất kể ẩn tàng thuộc tính lóng lánh như nào, tiểu ma nữ vẫn là tiểu ma nữ.