Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #61  
Old 01-06-2008, 09:35 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 61


Theo Äức Vua vào Cung Thái Hậu

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Äúng thế! Má»™c tiểu vÆ°Æ¡ng gia có bản lãnh gì đâu, bất quá hắn dá»±a vào thế gia hắn mà thôi. Nếu đệ tá»­ đầu thai vào trong bụng mẫu thân hắn thì cÅ©ng là má»™t tên Má»™c tiểu vÆ°Æ¡ng gia. Má»™t nhân vật đại anh hùng đại hào kiệt nhÆ° sÆ° phụ mà phải nghe lệnh hắn thì khiến cho đệ tá»­ tức đến chết ngÆ°á»i.

Trong Ä‘á»i ngÆ°á»i, Trần Cận Nam đã nghe không biết bao nhiêu lá»i tân công nịnh hót, nhÆ°ng mấy câu nàytừ miệng đứa trẻ nít mÆ°á»i mấy tuổi nói ra má»›i thật làchân thành. Ông không khá»i mừng thầm, tủm tỉm cÆ°á»i.

ông chÆ°a hiểu bản tính Vi Tiểu Bảo rất láu lỉnh, vả lại kỹ viện cùng Hoàng cung là hai nÆ¡i trá ngụy nhất thiên hạ. Vi Tiểu Bảo đã hoà mình vào hai nÆ¡i gian trá này thì gã còn giảo quyệt hÆ¡n cả ngÆ°á»i lá»›n ở chá»— bình thÆ°á»ng.

Trần Cận Nam ở trong Thiên Äịa Há»™i hàng ngày tiếp xúc vá»›i những hán tá»­ hào kiệt, đối đãi vá»›i nhau nhÆ° tình phế phủ thì khi nào còn nghÄ© đến lá»i nói của má»™t tên đệ tá»­ nhá» bé lại không tá»± đáy lòng phát rả Thá»±c tình trong mÆ°á»i câu của gã e rằng có đến năm sáu câu không thể tin được.

ông vá»— vai gã mỉm cÆ°á»i há»i:

- Trẻ thơ nào đa biết chỉ Sao ngươi hiểu Mộc Vương gia không có bản lĩnh gì?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Hắn phái ngÆ°á»i vào Hoàng cung hành thích để chết uổng khá nhiá»u thủ hạ mà chẳng làm hại Ngô Tam Quế được chút gì. Thế là tuyệt vô bản lãnh, có thể nói dốt nữa là khác.

Trần Cận Nam há»i:..

- Sao ngươi biết Ngô Tam Quế không tổn hại chút gì?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Gã Má»™c tiểu vÆ°Æ¡ng gia kia dùng kế hoạch rất ngÆ° xuẩn. Hắn bảo bá»n ngÆ°á»i vào cung hành thích mặc áo lót có thêu chữ Bình Tây VÆ°Æ¡ng phủ.

Những binh khí cÅ©ng khắc chữ "Bình Tây VÆ°Æ¡ng phủ" hoặc "Äại Minh sÆ¡n hải quan tổng binh phủ". Bá»n Thát Äát lại không phải hạng ngu đần, dÄ© nhiên chúng nghÄ© ngayđến nếu quả thích khách là thủ hạ của Ngô TamQuế thì khi nào lại khắc chữ nhÆ° vậy vào binh khí?

Trần Cận Nam lẩm nhẩm gật đầu nói:

- Quả đúng thế thật !

Vi Tiểu Bảo lại nói:

- Con trai Ngô Tam Quế là Ngô Ứng Hùng hiện cÅ©ng lai kinh, gã Ä‘em theo rất nhiá»u tiá»n bạc châu báu đểtiến cống Hoàng đế. Nếu Ngô Tam Quế thá»±c có ýmuốn hành thích nhà vua, tất không lá»±a thá»i cÆ¡này. HÆ¡n nữa hắn hành thích Hoàng đế làmchỉ Có ra chăng nữa là muốn dấy binh tạo phản để làmHoàng đế. Con hắn Ä‘ang ở kinh mà dấy binh thì tất nhiênnhà Mãn Thanh lập tức bắt gã. NhÆ° vậy chẳng lẽ hắn pháicon lên Bắc Kinh để ná»™p mạng?

Trần Cận Nam gật đầu đáp :

- Äúng thế!

Thá»±c ra Vi Tiểu Bảo dù có khôn ngoan cÅ©ng chỉ là đứa trẻ nít thì việc quân quốc đại sá»± đến ngÆ°á»i lá»›n còn chÆ°a hiểu được, huống chi là gã.

Những lý do vụ này Vi Tiểu Bảo không nghÄ© ra được ná»­a Ä‘iá»u. Khéo sao vua Khang Hy đã giải thích cho gã nghe. Bây giỠở trÆ°á»›c mặt sÆ° phụ, gã nhận ngay ý kiến đó là của mình.

Trấn Cận Nam nghe nói rất lấy làm kinh dị, vì đồ đệông xét việc tinh minh nhÆ° vậy thật là hiếm có.Trong Thiên Äịa Há»™i tuy nhiá»u nhân tài, bá»n đầu nãohiểu việc nhÆ° vậy cÅ©ng chẳng được mấy ngÆ°á»i. Lúc ông đặt thằngnhá» này lên làm hÆ°Æ¡ng chủ Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng bất quálà để tránh khá»i sá»± tranh chấp giữa hai phe, đồng thá»i đúngvá»›i lá»i thá» của má»i ngÆ°á»i. NhÆ°ng ông vẫn định bụng sẽ từ từ lập kẻhiá»n năng. Vi Tiểu Bảo là đệ tá»­ của ông thì lúcnào ông bảo gã nhÆ°á»ng ngôi mà chẳng được?Bây giỠông nghe gã thuyết má»™t hồi nhÆ° vậy thìnghÄ© thầm:

- Thằng nhỠnày đã có đởm lược, lại rộng kiến thức.Hiện nay gã đã linh lợi như vậy mà được rèn luyệnthêm mấy năm thì so với chín vị hương chủ kia, vị tấtgã đã thua ai.

ông lại há»i:

- Bá»n Thát Äát đã biết chÆ°a?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Hiện giá» há» chÆ°a rõ lắm, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° Hoàng đế đã sinh lòng ngá» vá»±c. Sáng sá»›m hôm nay, nhà vuatriệu tập bá»n thị vệ, bảo chúng diá»…n lại võ công cùng gia số của bá»n thích khách. Má»™t tên thị vệ diá»…n mấy chiêu để má»i ngÆ°á»i nghị luận. Äệ tá»­ đứng bên coi cÅ©ng còn nhớđược mấy chiêu.

Äoạn gã thi triển những chiêu "Cao sÆ¡n lÆ°u thuá»·", "Hoành tảo thiên quân".

Trần Cận Nam thở dài nói:

- Quả nhiên Má»™c vÆ°Æ¡ng phủ không có nhân tài. Äây rõ ràng là Má»™c gia quyá»n. Bá»n thị vệ trong Thanh cung thiếu gì cao thủ? Khi nào há» không nhận ra được?

Vi Tiểu Bảo nói:

- Äệ tá»­ đã thấy Phong Tế Trung đại ca cùng Huyá»n Trinhđạo trưởng diá»…n qua, chắc bá»n thị vệ Thát Äát Ä‘á»u nhậnra được. Vì vậy mà vừa rồi đệ tá»­ khuyên Má»™c tiểu vÆ°Æ¡nggia nên ra khá»i thành lánh Ä‘i cho sá»›m là hÆ¡n.

Trần Cận Nam gật đầu luôn mấy cái đáp :

- Phải lắm! Phải lắm! Bây giá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên vá» cung thôi. Sáng mai ngÆ°Æ¡i lại tá»›i đây để ta coi kỹ vết thÆ°Æ¡ng cùng chất Ä‘á»™c trong mình ngÆ°Æ¡i,đặng nghÄ© phÆ°Æ¡ng pháp hoàn thiện Ä‘iá»u trị.

Vi Tiểu Bảo thấy sư phụ không tra khảo võ công của gã nữa, thì trong bụng mừng thầm, vội thi lễ cáo từ.

Vi Tiểu Bảo vỠcung đến ngay Ngự thư phòng.

Vua Khang Hy Ä‘ang ngồi phê duyệt các bản tâu, ngài vừa thấy gã đã há»i ngay:

- Ngươi do thám được tin tức gì chưa?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Thánh thượng liệu việc nhÆ° thần, không sai chút nào. Kẻ cầm đầu bá»n thích khách quả là ngÆ°á»i nhà há» Má»™c ở Vân Nam.

Vua Khang Hy cả mừng, cÆ°á»i há»i:

- Thiệt thế Æ°? Vậy mà Äa Long vẫn có vẻ chÆ°a tin. Cuá»™cdo thám của ngÆ°Æ¡i thế nào?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Ba tên thích khách bị bắt vẫn má»™t má»±c khai là bá»™ thuá»™c của Ngô Tam Quế. Äa tổng quản khảo đả chúng đến chết Ä‘i sống lại mà chúng vẫn không thay đổi lá»i cung.

Vua Khang Hy cÆ°á»i nói:

- Võ công của Äa Long khá thật, nhÆ°ng hắn chỉ là má»™t tên dõng phu lá»— mãng.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài vâng thánh dụ của chúa thượng đã dùng mông hãn dược khiến cho bá»n thị vệ canh giữ phải ngã ra. Ngay lúc đó Hoàng Thái Hậu phái bốn tên thái giám tá»›i truyá»n cho lập tức Ä‘á»™ng thủ xá»­tá»­ bá»n thích khách. Nô tài lá»›n mật tuântheo kế hoạch của chúa thượng đã an bài, hạ sátbốn tên thái giám ở trÆ°á»›c mặt bá»n thích khách rồi thả chúng và dẫn ra ngoài Hoàng cung. Batên phản tặc này quả nhiên không nghi ngá» gìnữa...

Vua Khang Hy thấy rất đắc ý, mÄ©m cÆ°á»i ngắt lá»i:

- Vừa rồi Äa Long vào đây báo cáo lại nói là má»™t tên thái giám thủ hạ của Thái Hậu thả thích khách. Trẫm Ä‘ang lấy làm kỳ, thì ra đó là thủ Ä‘oạn của ngÆ°Æ¡i.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Xin Thánh Thượng đừng nói cho Thái Hậu hay, không thì cái mạng nhỠxíu của nô tài chẳng thế nào an toàn được. Thái Hậu đã từng thoá mạ nô tài vỠtội chỉ biết tận trung với Thánh Thượng, mà không tận trung với lệnh bà.

Thá»±c ra giữa Thái Hậu và Thánh Thượng làm gì có chuyện khác biệt. HÆ¡n nữa, trá»i không hai mặt, nÆ°á»›c chẳng hai vuạ Chỉ có thánh chỉ của chúa thượng là đáng kể. Thái Hậu không há»i qua thánh thượng đã hạ chỉ giết thích khách là không hợp đạo lý.

Vua Khang Hy há»i:

- Dĩ nhiên ta không nói với Thái Hậu. VỠsau ba tên thích khách đó ra làm sao?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài lãnh bá»n chúng ra khá»i Hoàng cung. Bá»n chúng liá»n nói rõ há» tên thá»±c cho nô tài biết. Lão già tên là Dao đầu sÆ° tá»­Ngô Lập Thân. Còn hai thiếu niên thì má»™tlà Ngao BÆ°u và má»™t là LÆ°u Nhất Chu.

Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :

- Bá»n chúng vô cùng cảm kích nô tài, muôn ngàn tạ Æ n. Sau chúng bị nô tài lừa gạt liá»n dẫn vá» yến kiến chủ nhân của chúng thì quả nhiên không ra ngoài sá»± tiên liệu của Thánh Thượng. Nhân vật ngồi trong bóng tối chủ trÆ°Æ¡ng cuá»™c phản loạn là má»™t thanh niên. Bá»n phản tặc kêu hắn bằng tiểu vÆ°Æ¡ng gia,tên là Má»™c Kiếm Thanh. Trong bá»n thủ hạ của Má»™c Kiếm Thanh có má»™t lão già bản lãnh rất cao thâm tên gá»i Thiết Bối ThÆ°Æ¡ng Long Liá»…u Äại Hồng gì đó Ngoài ra còn bá»n Thánh thủ cÆ° sÄ© Tô CÆ°Æ¡ng, Bạch nhị hiệp Bạch Hàn Phong trong Bạch thị song hiệp và nhiá»u ngÆ°á»i nữa. Chúng chia racÆ° trú ở hai nÆ¡i là hẻm DÆ°Æ¡ng Liá»…u và hẻm Mạo Nhi.

Vua Khang Hy há»i:

- Ngươi gặp cả chúng rồi ư?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài gặp cả rồi. Bá»n chúng bảo trăm há» trong thiên hạ Ä‘á»u ca tụng Thánh Thượng tuy chÆ°a lá»›n tuổi, nhÆ°ng là bậc thánh minh tuyệt thế. Dù bá»n chúng lá»›n mật đến đâu cÅ©ng không dám đụng đến Thánh thượng. Äêm trÆ°á»›c chúng vào Hoàng cung đại náo, hoàn toàn vì muốn hãm hại Ngô Tam Quế để trả mối hận đãgiết Má»™c Thiên Ba.

Mấy câu này gã nịnh hót quá đáng vì vua Khang Hy lên cầm quyá»n chÆ°a được bao lâu. Trămhá» trong thiên hạ chÆ°a chắc đã có ai ca tụng côngđức ngài. NhÆ°ng con ngÆ°á»i sáng suốt đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i tính tá»± tôn.

Nhà vua nghe Vi Tiểu Bảo nói trăm há» Ä‘á»u ca tụng ngài cả mấy ngàn năm khó được má»™t vị Hoàng đế côngcao đức cả nhÆ° mình thì không khá»i lấy làm khoankhoái. Ngài mÄ©m cÆ°á»i há»i:

- Trẫm cũng chưa làm được ơn đức gì đáng để cho muôn dân. Vậy mà ngươi nói những gì Thánh minh, những gì nhân hậu trẫm e rằng ngươi đã tự soạn ra thiên cố sự này phải không?

Vi Tiểu Bảo vội tâu:

- Không có ! Không có ! Äó chính là miệng chúng nói ra. Chúng còn bảo Ngao Bái là má»™t tên đại gian thần, tàn hại lÆ°Æ¡ng dân, khiến cho trăm há» căm hận thấu xÆ°Æ¡ng. Thánh Thượng vừa lên ngôi báu đã hạ sát hắn. Äó là má»™t việclá»›n làm cho muôn dân nức lòng hởi dạ.

Vi Tiểu Bảo ngừng lại một chút rồi tiếp:

- Bá»n chúng lại tôn sùng Thánh Thượng nhÆ° là NgÆ°u Thuận, NgÅ© Thang gì gì đó mà nô tài không hiểu. Chỉ biết đó là những lá»i ca tụng thánh đức, nô tài nghe rất lá»t tai.

Vua Khang Hy ngÆ¡ ngác má»™t lúc, nhÆ°ng rồi ngài hiểu ngay, nổi lên tràng cÆ°á»i khanh khách, phán:

- Té ra chúng ví ta với Nghiêu, Thuấn, Vũ, Thang. Con mẹ nó! Ngưu, Thuận, Ngũ, Thang là nghĩa làm sao?

Nhà vua nghÄ© ngay đến ngÆ°á»i ta xÆ°ng tụng mình là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang liá»n cho là Vi Tiểu Bảo quyết không thể nào bịa ra được. Thậm chí gã còn nói chữ ná» xá» chữ kia.

Nhà vua có biết đâu Vi Tiểu Bảo khi nghe thầy đồ giảng Anh Liệt truyện đã nói đến quần thần không ngá»›t ca tụng vua Thái Tổ nhà Äại Minh Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang gã đã thuá»™c lòng. Tuy gã chẳng hiểu ý nghÄ©a nhÆ°ng cÅ©ng biết "NgÆ°u, Thuận, NgÅ©, Thang" là câu chuyện để nịnh hót nhà vuạ Má»—i lần Chu Ngụyên ChÆ°Æ¡ng nghe quần thân ca tụng mình là "NgÆ°u, Thuận, NgÅ©, Thang" lại mặt rồng há»›n hở.

Vi Tiểu Bảo bịa ra câu này nịnh hót tiểu Hoàng đế, quả nhiên vua Khang Hy mặt rồng há»›n hở, nổi lên tràng cÆ°á»i khoan khoái. Gã biết mình bợ đỡ đúng Ä‘Æ°á»ng, liá»n há»i:

- Tâu Thánh thượng! "Ngưu, Thuận, Ngũ, Thang" là cái gì vậy?

Vua Khang Hy lại bật cÆ°á»i phán:

- Không phải Ngưu thuận ngũ thang đâu mà là Nghiêu, Thuấn, Vũ, Thang.

NgÆ°Æ¡i thật chẳng có chút há»c vấn nào hết. Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang là những đấng minh quân thá»i xÆ°a. Các ngài là những bậc Hoàng đế đại trí, đại đức cổ kim không ai sánh kịp.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Thảo nào ! Thảo nào ! Nếu bá»n phản tặc đó biết vậy thì chẳng phải là hạng hoàn toàn khônghiểu nghÄ©a lý.

Vua Khang Hy lại nói:

- Tuy nhiên không thể để bá»n chúng trốn chạy. NgÆ°Æ¡i Ä‘i kêu Äa Long vào đây ngay cho trẫm.

Vi Tiểu Bảo vâng lệnh lui ra truyá»n Ngá»± tiá»n thị vệ tổng quản Äa Long lập tức đến Ngá»± thÆ° phòng bệ kiến.

Äa Long vào tá»›i nÆ¡i, đức vua phán:

- Phản tặc quả nhiên là Mộc gia ở Vân Nam. Ngươi lập tức thống lãnh đội thị vệ đi đuổi bắt.

Nhà vua lại nhìn Vi Tiểu Bảo phán:

- Tiểu Quế Tá»­! Bá»n phản tặc có những ai, ngÆ°Æ¡i hãy nói cho Äa tổng quản biết !

Vi Tiểu Bảo liá»n kể há» tên Má»™c Kiếm Thanh, Liá»…u Äại Hồng cho Äa Long nghe.

Äa Long giật mình kinh hãi tâu.

Té ra vụ này do Thiết Bối Thương Long đứng trong bóng tối cầm đầu.

Bá»n phản tặc này lai lịch không phải tầm thÆ°á»ng. Cả tên Dao đầu sÆ° tá»­ Ngô Lập Thân, nô tài cÅ©ng đã được nghe danh tá»± hắn. Không ngỠđã giam chúng má»™t ngày má»™t đêm trong cung mà không tra ra lai lịch. Giả tá»· nô tài thông minh má»™t chút, thấy hắn cứ lắc đầu hoài thì nghÄ© ra được rồi. Nếu Thánh Thượng không quyết Ä‘oán minh mẫn thì bá»n nô tài Ä‘á»u nhất định là Ngô Tam Quế cầm đầu.

Vua Khang Hy mÄ©m cÆ°á»i phán:

- Không chừng bây giỠchúng đã xa chạy cao bay, khó lòng bắt được.

Nhà vua ngừng lại một chút rồi tiếp :

- Mình đã biết mấu chốt thì dù bữa nay chưa bắt được cũng không ngại gì.

Äiá»u đáng sợ là mình bị bÆ°ng mắt, mắc bẫy ngÆ°á»ita mà không hiểu.

Äa Long gật đầu cáo từ lui ra, lập tức Ä‘iểm nhân mã rượt theo.

Vua Khang Hy nói:

- Tiểu Quế Tử! Trẫm đến cung Từ Ninh vấn an Thái Hậu. Ngươi hãy đi theo trẫm.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Xin tuân mệnh.

Gã nghĩ tới phải chạm trán với Thái Hậu, không thể tự chủ được nỗi sợ lộ ra ngoài mặt.

Vua Khang Hy an ủi gã:

- NgÆ°Æ¡i bất tất phải nhăn nhó buồn phiá»n. Trẫm dẫn ngÆ°Æ¡i Ä‘i bái kiến Thái Hậu là cốt để giữ vững cái đầu trêncổ ngÆ°Æ¡i.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Dạ dạ !

Äến cung Từ Ninh, vua Khang Hy vấn an Thái Hậu rồi bẩm rõ lai lịch bá»n thích khách và nói rõ đã phái Tiểu Quế Tá»­ cố ý thả bá»n thích khách đểđiá»u tra chân tÆ°á»›ng chúng.

Thái Hậu mỉm cÆ°á»i nói:

- Tiểu Quế Tử! Ngươi là một thằng nhỠrất được việc.

Vi Tiểu Bảo quỳ má»p xuống dập đầu tâu:

- Äây hoàn toàn nhỠở Hoàng Thượng Ä‘oán việc nhÆ° thần. Nhất thiết do ngài định Ä‘oạt. Nô tài bất quá vâng mệnh đức vua mà thôi.

Thái Hậu lại cÆ°á»i há»i móc :

- Tiểu hài tử! Ngươi được ra ngoài Hoàng cung chắc đã đi chơi khắp chỗ.

NgÆ°Æ¡i có đến Thiên Kiá»u coi hát không? NgÆ°Æ¡i đã mua được Ä‘Æ°á»ng phèn ăn chÆ°a?

Vi Tiểu Bảo nhá»› lại bữa trÆ°á»›c đến Thiên Kiá»u gặp bá»n thị vệ Ä‘ang tróc nã bá»n bán Ä‘Æ°á»ng phèn, biết là do Thái Hậu sai khiến. Bà sợ bá»n này Ä‘Æ°a tin tức lên NgÅ© Äài SÆ¡n cho Thuỵ Äống, nên chẳng phân biệt ngay gian, Ä‘en trắng, cho bắt hết bá»n bán Ä‘Æ°á»ng phèn. DÄ© nhiên bà chẳng há»i phải trái chi hết và Ä‘em toàn bá»n chém cả rồi.

Gã nghÄ© tá»›i thủ Ä‘oạn tàn ác của Thái Hậu không nhịn được run bắn ngÆ°á»i lên, tâu:

- Dạ dạ !

Thái Hậu cÆ°á»i ruồi há»i:

- Ta há»i đây: NgÆ°Æ¡i đã ăn Ä‘Æ°á»ng phèn chÆ°a?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Tâu Thái Hậu! Nô tài Ä‘i ngoài Ä‘Æ°á»ng phố nghe nói mấy bữa nay ở Thiên Kiá»u rất bình tÄ©nh. Quan cá»­u môn đỠđốc phái ngÆ°á»i bắt hết bá»n bán Ä‘Æ°á»ng phèn và nói là trong đó có nhiá»u gian nhân. Vì thế mà hiện giá» không còn ai bán Ä‘Æ°á»ng phèn nữa. HỠđổi nghá» hoặc bán bánh cuốn, hoặc bán đậu phụng,hay bán trái cây, kẹo mứt. Bá»n ngÆ°á»i đó nô tài đã gặp nhiá»u lần nên quen mặt. Chúng Ä‘á»u nói là thôi không bán Ä‘Æ°á»ng phèn nữa. Lại có má»™t tên thật đáng tức cÆ°á»i. Hắn nói là lên NgÅ© Äài SÆ¡n, Lục Äài SÆ¡n gì gì đó bán bánh bao cho sÆ° ăn.

Thái Hậu trong lòng tức giận vô cùng, bụng bảo dạ:

- Tên tiểu nô tài này nói thế thì ra còn có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tin cho Thuỵ Äống chứ chÆ°a bị bắt.

Bà cÆ°á»i khẩy nói:

- Hay lắm ! Ngươi ngoan ngoãn mà được việc. Ta khen cho ngươi đó.

Rồi bà há»i vua Khang Hy:

- Hoàng nhi! Ta muốn gã này ở bên mìnhgiúp việc thì nhà vua tính sao?

Mấy bữa nay vua Khang Hy sai phái Vi Tiểu Bảo làm việc rấtđắc lực. Nhà vua coi gã như cánh tay mặt. Nay đột nhiên nghe mẫu hậu đòi giữ gã ở lại

cung Từ Ninh thì không khá»i sững sá».

Nhà vua thá» mẹ vốn má»™t lòng hiếu thảo. Thái Hậu tuy không phải là mẹ ruá»™t, song đức vua được Thái Hậu nuôi nấng dạy dá»— từ thưở nhá», chẳng khác gì mẫu thân.

Nhà vua không dám trái ý, mỉm cÆ°á»i nói:

- Tiểu Quế Tử ! Mẫu Hậu đã sẵn lòng thương, sao ngươi còn chưa tạ Ơn?

Vi Tiểu Bảo vừa nghe Thái Hậu mở miệng yêu cầu nhà vua cho gã ở lại vá»›i bà, gã đã hồn vía lên mây, tâm trạng hồ đồ, những muốn co cẳng trốn chạy ra khá»i Hoàng cung không bao giá» trở lại.

Bây giở gã nghe vua Khang Hy nói vậy, cuống quít tâu:

- Dạ dạ ! Nô tài xin tuân mệnh !

Äoạn gã đập đầu đánh binh binh nói tiếp:

Äa tạ hồng ân của Thái Hậu. Äa tạ đại đức của Thánh hoàng.

Thái Hậu cÆ°á»i lạt há»i:

- Sao? Ngươi chỉ muốn chầu hầu Hoàng Thượng chứ không ưng phục thị ta phải chăng?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Chầu hầu Thái Hậu hay phục thị Thánh hoàng cũng vậy thôi. Nô tài chỉ biết một dạ trung trinh, hết sức tuân theo mệnh lệnh mà làm việc.

Thái Hậu há»i :

- Vậy là hay lắm! Từ nay công việc trong Ngự thiện phòng ngươi không phải phụ trách nữa, chuyên ở cung Từ Ninhvới ta mà thôi.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Dạ dạ ! Äa tạ hồng Æ¡n của Thái Hậu!

Vua Khang Hy thấy Thái Hậu lấy mất Vi Tiểu Bảo, trong lòngbịn rịn không vui. Ngài nói mấy câu chuyện phiếmnữa rồi cáo từ vỠcung.

Vi Tiểu Bảo theo nhà vua ra cá»­a. Thái Hậu gá»i giật lại:

- Tiểu Quế Tá»­! NgÆ°Æ¡i ở lại đây, để ngÆ°á»i khác Ä‘Æ°a chân Hoàng Thượng.

Ta có việc giao ngươi làm ngay.

Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng, ngÆ°á»›c mắt ngó sau lÆ°ng nhà vua ra khá»i cung Từ Ninh, bụng than thầm:

- Nhà vua ra Ä‘i chuyến này là há»ng bét rồi. Chẳng biết đến bao giá» má»›i lại thấy mặt long nhan?

Thái Hậu ngồi thong thả uống trà, mắt vẫn ngó Vi Tiểu Bảo thấy gã sợ sệt quá chừng.

Hồi lâu Thái Hậu má»›i há»i:

Thằng cha lên NgÅ© Äài SÆ¡n bán bánh bao bao giá» má»›i trở lại Bắc Kinh?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài cũng không biết.

Thái Hậu lại há»i:

- Bao giỠngươi đi gặp hắn?

Vi Tiểu Bảo hàm hồ đáp:

- Nô tài đã Æ°á»›c hẹn vá»›i hắn trong vòng má»™t tháng sẽ lại gặp nhau, nhÆ°ng lần này không ở Thiên Kiá»u.

Thái Hậu há»i:

- Không ở Thiên Kiá»u thì ở đâu?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Hắn bảo đến lúc bấy giỠsẽ tìm cách thông tin cho nô tài.

Thái Hậu gật đầu nói:.

- Vậy ngươi ở cung Từ Ninh chỠtin tức hắn.

Bà vá»— tay má»™t cái. Má»™t gã cung nữ từ trong ná»™i thấtÄ‘i ra. Thị chừng 15 ,16 tuổi, thân thể đẫy đà, chân bÆ°á»›cmau lẹ. Mặt tròn nhÆ° vành trăng, luôn luôn cÆ°á»itoe toét ra kiểu con ngÆ°á»i vui vẻ. Thị nhìn Thái Hậukhom lÆ°ng vấn an.

Thái Hậu nói:

- Tên tiểu thái giám này tên là Tiểu Quế Tử vừa lớn mật vừa làm càn, song ta vẫn thích gã.

Ả cung nữ mÄ©m cÆ°á»i tâu:

- Dạ ! Vị tiểu huynh đệ này quả là con ngÆ°á»i thông minh mẫn tiệp. Tiểu huynh đệ ! Tên ta là Liá»…u Yến. ngÆ°Æ¡i kêu ta bằng tá»· tá»·, nghe !

Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:

- Con mẹ nó! Tỷ tỷ cái gì mà mập như heo quay !

NhÆ°ng ngoài miệng gã cÆ°á»i đáp:

- Dạ ! Liá»…u Yến tá»· tá»·! Danh tá»± của tá»· tá»· hay quá. NgÆ°á»i tá»· tá»· thathÆ°á»›t nhÆ° cành dÆ°Æ¡ng liá»…u, chân tá»· tá»· thoăn thoắt mau lẹ chẳngkhác gì chim yến.

Trước mặt Thái Hậu, những cung nữ cùng thái giám khi nào dám mở miệng nói nửa câu đùa cợt như vậy..Nhưng Vi Tiểu Bảo biết rằng không sao.

Những câu này nói ra cũng vậy mà không nói ra cũng vậy.

Liá»…u Yến cÆ°á»i khúc khích nói:

- Tiểu huynh đệ ! Cái miệng ngươi lẻo bẻo quá!

Thái Hậu xen vào :

- Miệng gã lẻo bẻo mà chân gã cũng lẹ lắm! Liễu Yến! Ngươi có cách gì khiến gã đừng chạy loạn lên trong Hoàng cung không?

Liễu Yến tâu:

- Xin Thái Hậu giao gã cho nô tài để nôtài cai quản là xong.

Thái Hậu lắc đầu đáp:

- Con khỉ này chuồn lẹ lắm, ngÆ°Æ¡i coi gã không được đâu. Ta phái Thuỵ Äống kêu gã đến. Vậy mà gã dùng hoa ngôn xảo ngữ khiến cho tên tiểu quá»· nhát gan Thuỵ Äống sợ quá phải chạy Ä‘i. Lần thứ hai ta pháibốn tên thái giám truyá»n gã đến, gã liá»ncấu kết vá»›i bá»n thị vệ hạ bốn tên thái giám của ta.

Sau đó ta lại phái bốn tên nữa Ä‘i, không hiểu gã dùng thủ pháp gì mà giết chết được bá»n này trong đó có Äổng Kim Khôi.

Liá»…u Yến tắc lưỡi luôn mấy tiếng, cÆ°á»i nói:

- Trá»i Æ¡i ! Tiểu huynh đệ ! Thế thì ngÆ°Æ¡i liá»u lÄ©nh thật! NhÆ°ng đối phó vá»›i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng khó khăn gì.

Äoạn gã quay lại tâu Thái Hậu:

- Bẩm Thái Hậu! Nô tài xem chừng chỉ còn cách chặt đôi giò của gã đi là gã phải ngoan ngoãn nằm im. Có thế mới yên được.

Thái Hậu thở dài đáp:

- Ta cũng nghĩ chỉ còn cách đó.

Vi Tiểu Bảo tung mình nhảy vá»t ra ngoài cá»­a toan chạy.

Chân trái gã vừa bÆ°á»›c qua cá»­a, Ä‘á»™t nhiên da đầu cứng nhắc, món tóc Ä‘uôi sam của gã bị ngÆ°á»i nắm chặt. Tiếp theo đầu gã bị giật ngá»­a vá» phía sau.

NgÆ°á»i gã không tá»± chủ lăn Ä‘i mấy vòng. Trái tim Ä‘au nhói, má»™t bàn chân đạp lên ngá»±c gã.

Vi Tiểu Bảo định thần nhìn lại thấy bàn chân này lớn và mập xỠgiày màu hồng thêu hoa vàng. Té ra là bàn chân Liễu Yến.

Äang cÆ¡n nóng giận, Vi Tiểu Bảo cất tiếng thoá mạ:

- Con đượi thối tha này! Có buông cái chân thối tha của mi ra không?

Liá»…u Yến nhả thêm kình lá»±c ở bàn chân. MÆ°á»i mấy rẻ xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n trÆ°á»›c ngá»±c Vi Tiểu Bảo bật lên những tiếng lách cách, cả hÆ¡i thở cÅ©ng cÆ¡ hồ bị nghẹt.

Bá»—ng nghe Liá»…u Yến cÆ°á»i, nói móc há»ng:

- Cặp giò của ngươi thơm quá, ta muốn chặt ra để ngửi.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:

- Mụ Ä‘iếm già này căm hận ta thấu xÆ°Æ¡ng. Chắc mụ chặt chân ta rồi phái ngÆ°á»i khiêng đến chá»— kẻ Ä‘Æ°a tin cho Thuỵ Äống. Thế nào mụ cÅ©ng ngấm ngầm phái mấy tay cao thủ theo lên NgÅ© Äài SÆ¡n để sát hại Thuy Äống.

NhÆ°ng trên Ä‘á»i làm gì còn Thuy Äống nữa mà kiếm? Việc khẩn yếu trÆ°á»›c mắt là ta phải từn cách giữ lại đôi chân. Bây giá» ta có sợ hãi cÅ©ng vô ích, phải dùng mồi nhá»­ má»›i xong.

Gã nghÄ© vậy liá»n lạnh lùng nói:

- Thái Hậu! Thái Hậu chặt chân nô tài chẳng ăn thua gì, dù có chặt cụt đầu thì con ngÆ°á»iTiểu Quế Tá»­ này bất quá cÅ©ng chỉ ngắn Ä‘i mất má»™t khúc. Có Ä‘iá»u đáng tiếc là pho Thập nhị chÆ°Æ¡ng kinh... haha...

Thái Hậu vừa nghe Vi Tiểu Bảo nói đến bốn chữ "Thập nhị chÆ°Æ¡ng kinh" Ä‘ang ngồi bá»—ng đứng phắt dậy há»i:

- Ngươi bảo sao?

Vi Tiểu Bảo đáp :

- Nô tài nói là còn để lại mấy bá»™ Thậpnhị chÆ°Æ¡ng kinh, không khá»i có Ä‘iá»u đáng tiếc.

Thái hậu truyá»n bảo Liá»…u Yến:

- Buông tha gã dậy.

Liá»…u Yến nhấc chân trái lên rá»i khá»i trÆ°á»›c ngá»±c Vi Tiểu Bảo rồi đút xuống dÆ°á»›i ngÆ°á»i gã hất má»™t cái cho mình gã tung lên. Äoạn thị vÆ°Æ¡n tay trái ra nắm lấy cổ áo gã nhấc bổng lên không rồi dáng mạnhxuống.

Vi Tiểu Bảo bị Liễu Yến hành hạ như một đứa trẻ nít, không kháng cự được chút nào.

Gã toan cất tiếng thoá mạ:

- Con đượi thối tha này!

NhÆ°ng lá»i nói vừa ra tá»›i cá»­a miệng, gã sợ quá lại nuốt vào bụng.

Thái Hậu lại há»i:

- Pho Thập nhị chương kinh nào đó, ngươi nghe ai nói tới?

Vi Tiểu Bảo đáp:.

- Cặp giò của nô tài sắp bị Thái Hậu chặt rồi, nô tài còn nói làm chi nữa?

Thế là có vay có trả, nô tài sợ mất chân, cụt đầu, thì Thái Hậu cũng không lấy được Thập nhị chương kinh.

Liễu Yến nói xen vào:

- Tiểu huynh đệ ! Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn phúc đáp Thái Hậu là hơn.

Vi Tiểu Bảo hậm hực đáp:

- Phúc đáp cũng chết mà không phúc đáp cũng chết, thì còn phúc đáp làm chỉ Dù có phải chịu bao nhiêu hình phạt ta cũng khôngsợ.

Liá»…u Yến nắm lấy tay trái gã cÆ°á»i nói:

- Tiểu huynh đệ! Những ngón tay của tiểu huynh đệ nhỠmà dài coi xinh gớm!

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Bất quá ngươi chặt cụt ngón tay ta là cùng, chứ có chi...

Gã chÆ°a dứt lá»i, bá»—ng mấy tiếng "ráu ráu" khẽ vang lên. Gã Ä‘au thấu tâm can rú lên :

- Úi chao !
Tài sản của ngocvosong1986

  #62  
Old 01-06-2008, 09:39 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 62


Giết Liễu Yến mau chân lánh nạn

Nguyên Liễu Yến đã dùng hai ngón tay kẹp chặt ngón trỠtay trái gã làm cho gãy mất một đốt.

Cô gái béo mập miệng cÆ°á»i tý toét bá» ngoài có vẻ khả ái dá»… thân mà hạ thủ tàn Ä‘á»™cnhÆ° vậy. Luồng lá»±c đạo ở ngón tay thị càng ghê gá»›m! Haingón tay bị kẹp tưởng chừng mạnh hÆ¡n cả kìm sắt.

Vi Tiểu Bảo bị vố này đau quá. Nước mắt đầm đìa, gã kêu ầm lên:

- Thái Hậu! Thái Hậu mau mau giết nô tài đi. Còn mấy pho Thập nhị chương kinh kia thì chỉ như mèo ngửi thấymùi cá mà không được ăn, đừng hòng lấylại nữa.

Thái Hậu dỗ dành gã:

- Hễ ngươi đem thực sự vỠvụ Thập nhị chương kinh nói rõ cho ta hay thì ta tha mạng ngươi.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Nô tài không cần Thái Hậu tha mạng. Vụ kinh sách này nô tài nhất định không nói.

Thái Hậu chau mày tự nghĩ:

- Thằng lá»i này rất quật cÆ°á»ng ! E rằng dùng cá»±c hình cÅ©ng uổng công. Gã đã nhắc tá»›i Thập nhị chÆ°Æ¡ng kinh thì chắc gã biết trong có nhiá»u chi tiết trá»ng đại. Bây giá» muốn gạt gã để lấy được khẩu cung là má»™t việc rất khó.

Thái Hậu ngẫm nghĩ hồi lâu rồi chậm rãi nói:

- Liễu Yến ! Nếu gã không nói thì ngươi móc cặp tròng mắt của gã ra.

Liá»…u Yến dạ má»™t tiếng rồi cÆ°á»i bảo Vi Tiểu Bảo :

- Hay lắm! Tiểu huynh đệ ! Ta hãy móc tròng mắt củangươi trước. Tròng mắt ngươi rất linh động, nó vừa đen vừatròn mà bây giỠmóc ra thành xấu quá.

Thị nói rồi phóng ngón tay vào mí mắtbên phải gã khẽ ấn một chút.

Vi Tiểu Bảo thấy con mắt bị đau kinh khủng, đành chịu khuất phục là lên:

- Äừng móc mắt nữa để ta nói !

Liá»…u Yến buông tay ra mỉm cÆ°á»i bảo :

- Có thế mới là đứa bé ngoan ngoãn. Ngươi nói lẹ đi ! Thái Hậu thương ngươi lắm.

Vi Tiểu Bảo giơ tay lên dụi mắt, chớp luôn mấy cái rổi nhắm một bên lại,gã ngoẹo đầu ngó Liễu Yến một hồi rồi lắc đầu nói:

- Há»ng rồi. Há»ng rồi!

Liá»…u Yến há»i:

- Cái gì há»ng rồi? Thôi đừng làm bá»™ làm tịch nữa ! Thái Hậu vừa há»i Ä‘iá»u gì ngÆ°Æ¡i cứ thá»±c mà tâu Ä‘i.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Tròng mắt bên này của ta ngÆ°Æ¡i làm hÆ° rồi, bây giá» trông cái gì cÅ©ng biến hình hết trá»i. Ta thấy ngÆ°Æ¡i thân hình là con ngÆ°á»i mà sao trên cổ lại má»c cái đầu heo vừa lá»›n vừa mập?

Liá»…u Yến vẫn không tức giận, cÆ°á»i tý toét nói:

- NhÆ° thế càng đẹp chứ sao? Ta muốn chá»c cả cái tròng mắt bên trái ngÆ°Æ¡i cho hÆ° hết.

Vi Tiểu Bảo lùi lại một bước đáp :

- Ngươi dừng làm thế. Ta cám ơn ngươi.

Gã nhắm mắt bên trái lại, mở mắt bên phải coi Thái Hậu rồi cũng lắc đầu quày quạy.

Thái Hậu tức giận vô cùng, bụng bảo dạ:

- Thằng tiểu quá»· này nhắm má»™t mắt nhìn Liá»…u Yến bảo trên cổ thị má»c đầu heo. Bây giá» gã lại cÅ©ng ngó ta bằng cách đó, miệng gã không nói ra nhÆ°ng chẳng hiểu trong lòng gã thoá mạ ta thế nào? Chắc gã lại muốn nói trên cổ ta má»c cái đầu giống súc sinh gì đây.

Bà lạnh lùng nói:

- Liễu Yến! Ngươi móc tròng mắt gã ra đi để gã hết ngó lui ngó tới.

Vi Tiểu Bảo vá»™i há»i:

- Mắt không tròng thì làm sao lấy được Tứ Thập Nhị Chương Kính cho Thái Hậu?

Thái Hậu há»i lại ngay:

- Ngươi có pho Tứ Thập Nhị Chương Kinh nào? Pho đó bây giỠngươi để đâu?

Vi Tiểu Bảo đáp :

- Pho này Thuỵ Äống Ä‘Æ°a cho nô tài. Y dặn nô tài phải giữ lấy và cất vào má»™t nÆ¡i thật kínđáo. Y còn bảo: "Tiểu Quế Tá»­ huynh đệ ! Trong Hoàngcung rất nhiá»u ngÆ°á»i muốn hại ngÆ°Æ¡i. Nếu sau này ngÆ°Æ¡i có bá»nào hoặc bị chặt chân tay hay móc mắt thì phokinh này từ đây trở Ä‘i không còn ra ánhsáng mặt trá»i được nữa. NgÆ°á»i nào đó hại ngÆ°Æ¡i tuy cómắt mà không được coi bá»™ kinh sách quý báunày, thì cÅ©ng chẳng khác chi kẻ Ä‘ui mù. Cáiđó kêu bằng mình làm mình chịu.

Thái Hậu không tin là Thuỵ Äống đã nói câu này, nhÆ°ng bà sai hắn Ä‘i xá»­ tá»­ má»™t ngÆ°á»i quốc thích Mãn Châu lấy được pho Tứ Thập Nhị ChÆ°Æ¡ng Kỉnh là chuyện có thật.

Hôm ấy Thụy Äống vá» báo đã lục soát rất kỹ trong phủ vị quốc thích đó mà chẳng thấy kinh sách đâu. Té ra hắn đã giấu Ä‘i làm của riêng.

Thái Hậu nghÄ© vậy vừa tức giận vừa mừng thầm. Bà tức giận vì Thụy Äống là con ngÆ°á»i gian trá, bà mừng ở chá»— đã thám thính ra được pho kinh sách kia.

Bà nói:

- Äã vậy thì được ! Liá»…u Yến! NgÆ°Æ¡i Ä‘i theo tên tiểu quá»· này lấy kinh sách vá» cho tạ Nếu pho kinh đó không phải là của giả, ta sẽ tha mạng cho gã và giao trả vá» nÆ¡i Hoàng đế, vÄ©nh viá»…n không cho gã đến cung Từ Ninh nữa để ta khá»i bá»±c mình.

Liá»…u Yến nắm tay phải Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i nói:

- Chúng ta đi thôi !

Vi Tiểu Bảo hất mạnh tay một cái nói:

- Ta là trai, ngươi là gái, mà dắt dúm nhau thế này thì còn ra thể thống gì nữa?

Liá»…u Yến chỉ há»i hợt nắm bàn tay Vi Tiểu Bảo, ngỠđâu mÆ°á»i dấu ngón tay thị dÆ°á»ng nhÆ° có sức hút mãnh liệt gắn chặt vào bàn tay gã. Gã hất mạnh mà vẫn không thoát ra được.

Liá»…u Yến cÆ°á»i há»i:

- Ngươi là gã trai ư? Dù ngươi đúng là nam tử hán, cũng chỉ là một tên tiểu quỷ bé nhỠchưa đáng là con ta.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Phải rồi ! Ngươi muốn làm má ta thì đủ biết má ngươi và má ta cũng cùng một loại như nhau.

Liễu Yến có biết đâu gã nói vòng quanhđể mắng thị là con nhà ** điếm.

Thị cÆ°á»i khúc khích nói:

- Bản cô nương là Hoàng hoa khuê nữ, ngươi chớcó nói càn.

Thị nói rồi kéo tay gã ra ngoài cửa.

Ra tá»›i dẫy hành lang, Vi Tiểu Bảo xoay chuyển ý nghÄ© chỉ mong tìm được diệu kế để thoát khá»i bàn tay Liá»…u Yến.

Thanh gươm truỷ thủ cực kỳ sắc bén của Vi Tiểu Bảo cài trong ống giày.

Gã thò tay trái xuống toan rút ra, nhưng lạinghĩ:

- Con đượi này võ công rất cao thâm, dùcả hai tay mình Ä‘á»u có khí giá»›i chÆ°a chắc đãđấu lại vá»›i thị được vài ba chiêu.

Rồi gã lẩm bẩm:

- Con mẹ nó! Chẳng hiểu con heo mập này ở đâu? Hôm trÆ°á»›c mụ Ä‘iếm già cùng lão con rùa Ä‘á»™ng thủ,nhất định con heo cái này chÆ°a đến Từ Ninh cung, khôngthì nó đã ra tiếp tay mụ Ä‘iếm đánh lãocon rùa phải chết ngay lập tức. Äúng là con heocái này má»›i đến cung vài ba bữa. Không thìsao mấy hôm trÆ°á»›c mụ Ä‘iếm già lại không sai nóđi giết ta, mà chính mụ phải thân hành Ä‘i Ä‘á»™ngthủ?

Gã nghÄ© tá»›i đây trong lòng chợt nảy ra kế hoạch, liá»n dẫn Liá»…u Yến Ä‘i theo hÆ°á»›ng Äông vá» phía Ngá»± thÆ° phòng ở cạnh Càn Thanh cung.

Gã cho là hiện giá» chỉ có cách cầu vua KhangHy cứu mạng. Gã hy vá»ng Liá»…u Yến má»›i tá»›i đây chÆ°a bao lâu, và không quen thuá»™c Ä‘Æ°á»ng lối cùng Ä‘iện đài trong Hoàng cung.

Vi Tiểu Bảo khoa chân rẽ vá» hÆ°á»›ng Äông, nhÆ°ng gã vừa Ä‘i được hai bÆ°á»›c sau gãy đã bị chặt cứng. Gã bị Liá»…u Yến túm lấy cổ áo. Thị cÆ°á»i khúc khích há»i:

- Hảo huynh đệ ! Ngươi định đi đâu?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Ta vỠphòng lấy kinh chứ còn đi đâu?

Liá»…u Yến vặn há»i:

- Sao ngươi lại đi vỠphía Ngự thư phòng? Phải chăng ngươimuốn đi cầu cứu Hoàng Thượng?

Vi Tiểu Bảo không nhịn được lớn tiếng thoá mạ :

- Con heo thối tha này! NgÆ°Æ¡i nhận biết cả Ä‘Æ°á»ng lối trong cung rồi Æ°?

Liá»…u Yến cÆ°á»i đáp:

- Chỗ khác thì ta chưa biết. Còn cung Càn Thanh, cung Từ Ninh và chỗ ở của tiểu huynh đệ thì ta khônglầm được.

Thị nắm cổ Vi Tiểu Bảo xoay vá» phía Tây cÆ°á»i nói:

- Ngươi nên ngoan ngoãn mà đi, đừng dở trò nữa.

Thị ăn nói má»m má»ng mà công lá»±c thị nhả ra rất nặng.Thị vặn cổ Vi Tiểu Bảo bật lên tiếng lách cách, khiếncho gã Ä‘au Ä‘iếng ngÆ°á»i tưởng chừng bị gãy cổ.

Vi Tiểu Bảo chợt nghe tiếng hai tên thái giám ở chỗ khác, gã quay đầu nhìn chúng.

Liễu Yến khẽ bảo gã:

- Thái Hậu đã dặn ta: Nếu ngươi định chạy trốn hay hô hoán lên là ta giết ngươi lập tức.

Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:

- Dù ta có kêu la cầu cứu làm kinh Ä‘á»™ng đến Hoàng đế thì nhà vua cÅ©ng không dám trái lệnh mẫu hậu. Hoàng đế tuy thÆ°Æ¡ng ta, song chẳng khi nào vì má»™t tên tiểu thái giám mà khiến cho mẫu thân phải bá»±c mình. Hay hÆ¡n hết là ta gặp được mấy tên thị vệ, má»›m lá»i cho chúng giết ả này Ä‘i là êm chuyện.

Bá»—ng lÆ°ng gã Ä‘au nhói lên. Liá»…u Yến đã thúc khuá»·u tay vào lÆ°ng gã há»i:

- Ngươi đang tính quỷ kế gì đây?

Vi Tiểu Bảo không sao được đành phải tiếp tục đi vỠphòng mình. Gã tính thầm trong bụng :

- Trong phòng ta tuy có thêm hai tay trợ thủ, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Di và tiểu Quận Chúa trong mình Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a khá»i thì bá»n mình ba ngÆ°á»i cÅ©ng không đánh nổi má»™tcon heo mập thù lù này. Nếu thị phát giácra hai cô, chỉ tổ làm uổng mạng thêm hai ngÆ°á»i nữa.

Äến cá»­a ngoài, Vi Tiểu Bảo lấy chìa khoá ra mở. Gã cố ý để chìa khoá đụng vào khoá cho bật tiếng kêu leng keng. Äoạn gã lá»›n tiếng:

- Con đượi thối tha này! Nay mi hành hạ ta rồi có ngay ta cho mi chẳng được chết yên lành!

Liá»…u Yến cÆ°á»i đáp:

- Ngươi chưa lo xong cái xác ngươi có chết được yên lành không thì hoài công đâu mà lo chuyện kẻ khác?

Vi Tiểu Bảo đẩy cửa đánh "binh" một cái, mở ra nói:

- Bộ kinh sách kia không đưa cho Thái Hậu cũng chết mà đưa ra cũng chết.

Äằng nào ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giết ta, ngÆ°Æ¡i tưởng ta ngu ngốc đến Ä‘á»™ còn hòng sống chăng?

Liá»…u Yến cÆ°á»i đáp :

- Thái Hậu đã bảo tha ngÆ°Æ¡i thì chắc Thái Hậu không giết, nhiá»u lắm là móc cặp tròng mắt và chặt hai chân ngÆ°Æ¡i mà thôi.

Vi Tiểu Bảo mắng liá»n:

- Mi tưởng Thái Hậu tử tế với y lắm ư? Mi giết ta rồi, Thái Hậu cũng giết mi để bịt miệng.

Câu này dÆ°á»ng nhÆ° trúng vào tâm sá»± của Liá»…u Yến. Thị ngẩn ra má»™t chút,nhÆ°ng rồi thị lại đẩy mạnh lÆ°ng gã má»™t cái.

Vi Tiểu Bảo đứng không vững bị hất vào trong cửa phòng.

Lúc ở ngoài gã đã nói nhiá»u, PhÆ°Æ¡ng Di và tiểu Quận chúa Ä‘á»u nghe rõ.

Hai cô biết là có địch nhân rất hưng áctới nơi, nằm co rúm vào trong chăn, không dámthở mạnh.

Liá»…u Yến cÆ°á»i lạt nói:

- Không còn sớm sủa gì nữa, ta chẳng rỗi hơi mà chỠngươi mãi. Ngươi lấy mau đi!

Thị vừa nói vừa thúc vào lưng Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo lại xô vá» phía trÆ°á»›c. Bá»—ng gã ngóthấy hai đôi giày đàn bà đặt ngay ngắn trÆ°á»›c giÆ°á»ng.

Lúc này trá»i đã tối, trong phòng lại không thắp đèn nên Liá»…u Yến chÆ°a phát giác.

Vi Tiểu Bảo la thầm:

- Há»ng bét !

Gã mượn đà xông vá» phía trÆ°á»›c, đẩy hai đôi giày vào gầm giÆ°á»ng. NgÆ°á»i gã chuồn vào theo. Gã muốn dùng phÆ°Æ¡ng pháp lần trÆ°á»›c đã giết Thuỵ Äống để sát hại ả cung nữ béo ỵ này.

Vi Tiểu Bảo chuồn vào gậm giÆ°á»ng rồi, Ä‘Æ°a tay mặt vào trong ống giày định rút gÆ°Æ¡m truá»· thủ ra. Bất giác mắt cá chân phải gã bị xiết chặt.

Liá»…u Yến nắm lấy chân Vi Tiểu Bảo quát há»i:

- Ngươi làm gì vậy?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Ta kiếm kinh sách. Pho kinh này ta giấu ở dÆ°á»›i gậm giÆ°á»ng.

Liễu Yến nói:

- Äược rồi !

Thị thấy gã ở trong gầm giÆ°á»ng chắc không trốn đâu được liá»n buông tay ra.

Vi Tiểu Bảo co ngÆ°á»i lại, rút truá»· thủ ra cầm tay.

Liễu Yến lại giục :

- Lấy sáchh ra lẹ đi!

Vi Tiểu Bảo bỗng la lên:

- Trá»i Æ¡i ! DÆ°á»ng nhÆ° sách bị chuá»™t cắn nát cả rồi.

Liễu Yến nói:

- Ở trước mặt ta, ngươi đừng hòng hý lộng quỷ thấn vô ích. Ra đây mau !

Thị vÆ°Æ¡n tay ra chụp nhÆ°ng không trúng, vì Vi Tiểu Bảo đã co mình vào áp tÆ°á»ng.

Liá»…u Yến rÆ°á»›n ngÆ°á»i Ä‘i hai thÆ°á»›c nữa, ngÆ°á»i thị cÅ©ng chui vào gầmgiÆ°á»ng rồi lại vÆ°Æ¡n tay ra chụp.

Vi Tiểu Bảo xoay mình rút lưỡi gươm truỷ thủ ra không một tiếng động.

Liá»…u Yến đã võ công tinh thâm, lại phản ứng cá»±c kỳ thần tốc. MÅ©i gÆ°Æ¡m vừa đụng vào mu bàn tay, thị liá»n xoay tay mặt nắm lấy cổ tay Vi Tiểu Bảo bóp mạnh má»™t cái.

Vi Tiểu Bảo mất hết kình lực ở tay đành buông lưỡi trủy thủ ra.

Liá»…u Yến cÆ°á»i há»i:

- Ngươi định giết ta ư? Ta hãy móc một tròng mắt ngươi đã.

Tay phải thị chịt lấy cổ há»ng Vi Tiểu Bảo, tay trái Ä‘Æ°a lênmóc mắt gã.

Vi Tiểu Bảo thét lên:

- Trá»i Æ¡i ! Có con rắn Ä‘á»™c .....

Liá»…u Yến giật mình kinh hãi há»i:

- Rắn đâu?

Äá»™t nhiên thị "ối" lên má»™t tiếng. Bàn tay chịt cổVi Tiểu Bảo từ từ buông ra. NgÆ°á»i thị giãy dụa mấy cáirồi nằm co lại.

Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi vừa mừng thầm. Gã từ trong gậm grÆ°á»ng chui ra.

Bá»—ng nghe Má»™c Kiếm Bình há»i:

- Äại ca! ... Äại ca có bị thÆ°Æ¡ng không?

Vi Tiểu Bảo vén mùng ra ngó, thấy PhÆ°Æ¡ng Di ngồi trên giÆ°á»ng, hai tay nắm giữ chuôi kiếm mà thở hồng há»™c. MÅ©i kiếm xuyên qua lần chăn đâm xuống gậm giÆ°á»ng ngập tận chuôi.

Nguyên PhÆ°Æ¡ng Di thấy Vi Tiểu Bảo lâm vào tìnhtrạng nguy cấp, liá»n ngồi trên giÆ°á»ng phóng kiếm xuống. ThanhtrÆ°á»ng kiếm xuyên qua chăn và giát giÆ°á»ng đâm trúng lÆ°ng Liá»…u Yến.

Vi Tiểu Bảo phóng cước đá vào đít Liễu Yến thấy thị không nhúc nhích.

Gã mừng quá rú lên:

- Hảo... hảo tỷ tỷ! Tỷ tỷ đã cứu mạng cho tiểu đệ !

Nên biết võ công của Liá»…u Yến không phải tầm thÆ°á»ng. Dù PhÆ°Æ¡ng Di đánh lén thị trong đêm tối cÅ©ng khó mà thành công. NhÆ°ng từ lúc Vi Tiểu Bảo mở khoá phòng rồi, thị tuyệt không ngá» trong phòng cóngÆ°á»i ẩn nấp.

Nhát kiếm này lại từ trên giÆ°á»ng và cách má»™t lần chăn đâm xuống chẳng có má»™t chút triệu chứnggì trÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ. Khi thị giật mình phát giácthì mÅ©i trÆ°á»ng kiếm đã xuyên qụa trái tinl. TrongtrÆ°á»ng hợp này dù là ngÆ°á»i bản lãnh cao cÆ°á»nggấp mÆ°á»i lần cÅ©ng không thể nào tránh được. Cóđiá»u những tay cao thủ võ công bậc nhất thÆ°á»ng tá»± trá»ng, quyếtchẳng chịu chui vào gậm giÆ°á»ng để bắt ngÆ°á»i nhÆ° Liá»…u Yến.

Vi Tiểu Bảo vẫn còn lo sợ Liá»…u Yến chÆ°a chết. Gã rút trÆ°á»ng kiếm ra đâm qua lần chăn xuống dÆ°á»›i hai nhát nữa.

Má»™c Kiếm Bình há»i:

- Tên nữ ác nhân này là ai vậy? Sao thị hung tàn đến thế? Äại ca làm gì mà thị định móc tròng mắt?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Thị là thủ hạ của mụ điếm già Hoàng Thái Hậu đó.

Gã lại há»i PhÆ°Æ¡ng Di:

- Vết thương của tỷ tỷ đau lắm phải không?

Phương Di chau mày đáp :

- Không hỠchi.

Thá»±c ra nàng phóng nhát kiếm vừa rồi đã dùng sức quá mạnh, làm đụng đến vết thÆ°Æ¡ng Ä‘au Ä‘iếng ngÆ°á»i cÆ¡ hồ ngất xỉu. Trán toát mồ hôi nhá» giá»t.

Vi Tiểu Bảo nói:

Chỉ lát nữa mụ Ä‘iếm già lại phái ngÆ°á»i đến bắt tại hạ. Vậy chúng ta phải nghÄ© cách trốn Ä‘i bây giá».

ồ ! Hai cô hãy cải trang làm thái giám. Chúng ta trà trá»™n vá»›i há» trốn ra khá»i Hoàng cung. Hảo tá»· tá»·! Tá»· tá»· có Ä‘i được không?

Phương Di đáp :

- Có thể gắng gượng được.

Vi Tiểu Bảo lấy hai tấm áo dài ra đưa cho hai cô nói:

- Các cô thay áo đi !

Gã lôi xác Liá»…u Yến ở trong gầm giÆ°á»ng ra, lượm lưỡiÄ‘ao truá»· thủ cất Ä‘i rồi lấy Hoa thi phấn rắc lên mình thị.

Má»™t mặt gã thu xếp mau lẹ những ngân phiếu, bí lục võ công, ba pho Tứ Thập Nhị ChÆ°Æ¡ng Kinh cùng má»™t ít tiá»n bạc, châu báu, gói vào trong bá»c.

Vi Tiểu Bảo sá»±c nhá»› tá»›i lá»i sÆ° phụ dặn bảo là tấm áo màu Ä‘en có thể bảo vệ con ngÆ°á»i, gã liá»n mở lấy rÆ°Æ¡ng ra, liệng vào trong màn nói:

- Hảo tỷ tỷ! Tỷ tỷ mặc tấm áo này vào mình là đao thương đâm chém không thủng.

Phương Di đáp :

- Äệ đệ tá»± mặc vào mình hay hÆ¡n, vì tínhmạng của đệ đệ lúc này rất quan hệ.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Trong ngÆ°á»i tá»· tá»· bị thÆ°Æ¡ng, nếu gặp bá»n thị vệ trong cung mà xảy ra cuá»™c Ä‘á»™ng thủ thì nguy hiểm vô cùng ! Tá»· tá»· mặc vào lẹ Ä‘i!

Phương Di vẫn không chịu bảo Mộc Kiếm Bình:

- Tiểu Quận Chúa mặc đi !

Mộc Kiếm Bình đáp:

- ThÆ°Æ¡ng thế của tá»· tá»· nặng hÆ¡n tiểu muá»™i nhiá»u, y muốn dành cho tá»· tá»·.

Sao tỷ tỷ còn chối hoài?

Phương Di lại bảo Vi Tiểu Bảo :..

- Thái Hậu muốn hại đệ đệ, vậy đệ đệ mặc vào hay hơn.

Nàng vừa nói vừa liệng tấm áo ra ngoài.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Tá»· tá»· không chịu mặc. Äể tiểu đệ mặc vào cho.

Gã nói rồi vén màn toan chui vào.

Mộc Kiếm Bình la lên:

- Äại ca ra Ä‘i ! Ra Ä‘i ! Äể chị em tá»· tá»· thay áo !

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Y không chịu mặc, nên ta phải ra tay.

Phương Di thở dài nói:

- Thôi được ! Äệ đệ Ä‘Æ°a cho ta !

Nàng thò tay ra ngoài màn lấy áo mặc.

Vi Tiểu Bảo kiểm lại những di vật của Hải lão công, lấy thêm mấy bình thuốc..

Mộc Kiếm Bình thay áo rồi bước xuống trước, Vi Tiểu Bảo khen:

- Thật là má»™t vị tiểu thái giám hình dong tuấn tú ! Äể ta búi tóc cho !

Lát sau PhÆ°Æ¡ng Di cÅ©ng ra khá»i giÆ°á»ng. NgÆ°á»i nàng cao hÆ¡n Vi Tiểu Bảo nên mặc áo gã vừa chật vừa ngắn. Nàng soi gÆ°Æ¡ng không nhịn được phải phì cÆ°á»i.
Tài sản của ngocvosong1986

  #63  
Old 01-06-2008, 09:41 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 63


Cung Từ Ninh xảy cuộc phong ba

Má»™c Kiếm Bình cÆ°á»i nói:

- Äể tiểu muá»™i búi tóc cho sÆ° tá»·, còn đại ca búi tóc cho tiểu muá»™i !

Vi Tiểu Bảo nắm lấy mớ tóc dài trên đầu Mộc Kiếm Bình quấn bừa vào thành một búi to tướng.

Mộc Kiếm Bình la lên:

- Trá»i Æ¡i! Äại ca làm xấu quá coi không được. Tiểu muá»™i phải làm lại.

Vi Tiểu Bảo đáp :

- Äể lúc nào rảnh hãy làm lại. Bâygiá» trá»i tối rồi, chÆ°a ra khá»i cung được. Mụ Ä‘iếm già khôngthấy con heo mập vá» báo, e rằng mụ sẽ phái ngÆ°á»i tá»›i bắt tangaỵ Chúng ta trÆ°á»›c hết hãy tìm nÆ¡i ẩn mình. Sáng sá»›m mai sẽ ra khá»i Hoàng cung.

PhÆ°Æ¡ng Di há»i:

- Thái Hậu không phái ngÆ°á»i Ä‘i tra xét các nÆ¡i Æ°?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Mình hãy biết ra khá»i nÆ¡i đây rồi. sẽ tùy cÆ¡ ứng biến.

Gã sá»±c nhá»› tá»›i căn phòng ngày trÆ°á»›c đã cùng vua Khang Hy tá»· võ là má»™t nÆ¡i tÄ©nh mịch. TrÆ°á»›c nay chÆ°a có ngÆ°á»i thứ ba nào bÆ°á»›c vào.

Gã liá»n dìu hai cô Ä‘i vá» phía căn nhà đó.

Mộc Kiếm Bình bị thương ở chân không nặng lắm còn gắng gượng đi được. Nhưng Phương Di hễ cất bước là trước ngực đau nhói lên không chịu nổi.

Vi Tiểu Bảo Ä‘Æ°a tay mặt ra giữ lấy lÆ°ng nàng ná»­a đỡ ná»­a ôm,tiến vá» phía trÆ°á»›c. May lúc này trá»i đã vỠđêm, gã hết sức tránh né, tìm những Ä‘Æ°á»ng vắng mà Ä‘i. Thỉnh thoảng gặp mấy tên thái giám, nhÆ°ng chẳng ai chú ý.

Ba ngÆ°á»i vào căn nhà đó rồi má»›i thở phào má»™tcái nhẹ nhõm!

Vi Tiểu Bảo xoay tay đóng cửa cài then, đoạn đỡ Phương Di ngồi xuống ghế, khẽ nói:

- Chúng ta ở trong này đừng có lên tiếng, vì bên ngoài là dãy hành lang, chứ không tĩnh mịch vắng vẻ như gian phòng của tại hạ.

Bóng tối má»—i lúc má»™t dày đặc. Ban đầu ba ngÆ°á»i nhìn còn rõ mặt nhau, vá» sau chỉ thấy bóng ngÆ°á»i lá» má».

Má»™c Kiếm Bình nhá»› tá»›i búi tóc Vi Tiểu Bảo quấn không coi được, cô liá»n tháo ra búi lại.

Phương Di nắn búi tóc của nàng đột nhiên khẽ bật tiếng la:

- Ô hay!

Vi Tiểu Bảo khẽ há»i:.

- Chuyện gì vậy?

Phương Di đáp :

- Không có chuyện gì đâu. Tỷ tỷ rớt mất cành thoa.

Mộc Kiếm Bình nói ngay:

- à phải rồi! Tiểu muá»™i cởi má»› tóc của sÆ° tá»·, đã cầm cây ngân thoa đặt xuống bàn. Khi búi tóc xong cho sÆ° tá»·, quên chÆ°a cài vào đầu. Thế thì há»ng bét ! Có phải cành thoa này của LÆ°u sÆ° ca đã tặng cho sÆ° tá»· không?

Phương Di gạt đi:

- Cành ngân thoa có chi đáng kể? Mất thì thôi.

Vi Tiểu Bảo nghe nàng bảo không cần gì mà thực ra thanh âm có vẻ luyến tiếc. Gã nghĩ bụng:

- Äã là ngÆ°á»i tá»­ tế thì làm việc gì cÅ©ng phải cho đến nÆ¡i. Ta phải lén vá» phòng lấy cho y má»›i được.

Gã nghĩ vậy, ngồi lẳng lặng một lúc lâu mới nói:

- Äói bụng quá rồi. ChỠđến sáng mai e không còn sức để lên Ä‘Æ°á»ng. Tại hạ Ä‘i kiếm gì vỠăn má»›i được.

Mộc Kiếm Bình dặn:

- Äại ca Ä‘i mau rồi trở vá» nghe !

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Äược rồi!

Gã đứng tá»±a cá»­a nghe ngóng bên ngoài không có ngÆ°á»i, má»›i mở cá»­a bÆ°á»›c ra.

Gã bước lẹ vỠphòng mình, chỉ sợ Thái Hậu đã phái thủ hạ tới canh giữ rồi.

Gã quanh ra phía sau, lắng tai nghe hồi lâu, biết đích xác trong nhà cÅ©ng nhÆ° bên ngoài không có ngÆ°á»i má»›i đẩy cá»­a sổ chuồn vào.

Lúc này ánh trăng chênh chếch chiếu vào, soi rõ cành ngân thoa để trên bàn.

Vi Tiểu Bảo cầm lấy cành thoa bạc thấy cách chế tạo thô sơ không đáng mấy đồng cân bạc thì nghĩ bụng :

- LÆ°u Nhất Chu là má»™t thằng lá»i nghèo kiết má»›i dùngthứ lá»… vật rẻ tiá»n này tặng PhÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng.

Gã nhổ nÆ°á»›c miếng vào cành thoa ra chiá»u khinh bỉ. Sau gã lại lau Ä‘i bá» vào bá»c.

Vi Tiểu Bảo thò tay vào đầu giÆ°á»ng nhắc lấy cái bình thiếc Ä‘á»±ng bánh hãy còn đến quá ná»­a. Gã cầm bình bánh toan bò ra ngoài cá»­a sổ ra ngoài, nhÆ°ng dÆ°á»›i ánh trăng gã nhìn rõ trÆ°á»›c giÆ°á»ngcó má»™t đôi hài thêu màu hồng chìara ngoài còn cả chân ngÆ°á»i xá» vào.

NgÆ°yên thi thể Liá»…u Yến bị chất hoá thi tán làm cho tiêu tan rồi, nhÆ°ng mặt đất gần giÆ°á»ng lại không bằng phẳng dốc vào phía trong. NÆ°á»›c vàng ở xác chết tanra Ä‘á»ng xuống cuối giÆ°á»ng. Hai cái chân vì nÆ°á»›c vàng không chảy tá»›i nên vẫn còn nguyên chÆ°a tiêu hoá.

Vi Tiểu Bảo lúc vừa ngó thấy không khá»i giật mình kinh hãi. DÆ°á»›i ánh trăng tỠđôi chân xá» giày hồng là má»™t cảnh tượng khủng khiếp. Gã quay lại toan cầm đôi chân đã đứt rá»i liệng vào vÅ©ng nÆ°á»›c vàng, nhÆ°ng lúc này vÅ©ng nÆ°á»›c khô rổi mà Hoá thi tán gã lại bá» vào bá»c Ä‘em để ở chá»— PhÆ°Æ¡ng Di và Má»™c Kiếm Bình.

Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, dạ trẻ thơ lại nổi lên. Gã lẩm bẩm:

- Mẹ kiếp ! Phen này lão gia ra khá»i Hoàng cung không bao giá» trở lại trông mặt mụ Ä‘iếm già nữa. âu là ta Ä‘em hai cái chân này bá» vào cung để hăm mụmá»™t phen cho phải sợ chết ngÆ°á»i.

Gã liá»n lấy mảnh áo dài quấn hai chiếc chân lại cẩn thận rồi má»›i bò ra ngoài cá»­a sổ, lén lútÄ‘i vá» phía cung Từ Ninh.

Khi gần tá»›i nÆ¡i gã không dám theo Ä‘Æ°á»ng chính, ẩn mình vào sau bụi hoa rón rén Ä‘i từng bÆ°á»›c, vừa Ä‘i vừa nghe ngóng.

Gã nghĩ bụng :

- Nếu mình sơ ý một chút để mụ điếm bắt được tức là tự chui đầu vào bẫy.

Gã vừa khiếp sợ vừa cảm thấy hứng thú, tiếp tục đi từng bước một lại gần tẩm cung của Thái Hậu.

Lòng bàn tay Vi Tiểu Bảo ướt đẫm mồ hôi. Gã nghĩ thầm:

- Ta mà để cặp "giò heo" này ở trên bậc đá ngoài cá»­a, sáng mai mụ trông thấy liệng xuống sân thì há»ng bét.

Gã liá»n rón rén Ä‘i thêm mấy bÆ°á»›c chợt nghe có tiếng Ä‘làn ông cất lên:

- A Yến đến bây giỠsao chưa thấy v� Hay y làm gặp chuyện gì rồi?

Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ tá»± há»i:

- Trong phòng sao lại có đàn ông? Thanh âm ngÆ°á»i này đúng không phải thái giám, chẳng lẽ mụ Ä‘iếm già này cÅ©ng có làng chÆ¡i? Ha ha!Lão gia phải bắt gian má»›i được.

Gã nghÄ© tá»›i hai chữ "bắt gian" , tuy khoan khoái nhÆ°ng dù lá»›n mật đến đâu cÅ©ng chẳng dám làm. Có Ä‘iá»u gã Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ, không chịu đặt đôi chân xuống rồi bá» Ä‘i.

Gã nhón gót tiến thêm mấy bước vỠphíaphát ra thanh âm. Mỗi bước gã cất chân rất khẽ,đặt xuống càng chậm chạp hơn để đỠphòng dẫm lên cànhkhô không phát ra tiếng động.

Lại nghe tiếng đàn ông hắng dặng rồi nói tiếp :

- Ta e rằng không khéo lại phát sinh biến cố. Thái Hậu đã biết gã tiểu quá»· đó xảo quyệt phi thÆ°á»ng thì sao lại để má»™t mình A Yến dẫn gã Ä‘i?

Vi Tiểu Bảo tự nhủ:

- Té ra hỠnói chuyện mình, vậy mình phải nghe coi mới được !

Tiếp theo thanh âm đàn bà đáp lại:

- Võ công của A Yến cao thâm gấp mÆ°á»i gã. Y còn là ngÆ°á»i cÆ¡ cảnh dị thÆ°á»ng, Ä‘á» phòng từng bÆ°á»›c thì còn xảy chuyện gì được nữa?

Äúng là thanh âm Thái Hậu. Bà ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :

- Chắc mấy pho kinh đó gã tiểu quỷ cất ở nơi xạ A Yến còn áp giải gã đi lấy nên vỠchậm.

Tiếng đàn ông nói:

- Lấy được kinh sách vỠlà hay, bằng không thì... hừ hừ... !

Giá»ng nói ngÆ°á»i này có vẻ gay gắt. Äối vá»›i Thái Hậu mà hắn ăn nói nhÆ° vậy thật là vô lá»… quá chừng!

Vi Tiểu Bảo càng nghe càng lấy làm lạ, tá»± há»i:

- Trong thiên hạ còn ai dám ăn nói vá»›i mụ nhÆ°vậy? Phải chăng là lão Hoàng đế từ NgÅ© ÄàiSÆ¡n trở vá»?

Vi Tiểu Bảo nghĩ tới vua Thuận Trị trở vỠHoàng cung thì cao hứng vô cùng ! Gã muốn mần tuồng mấy câu cho khoái.

Lại nghe Thái Hậu đáp :

- Äại ca nên biết ta đã hết sức làm việc này. Má»™t ngÆ°á»i có địa vị nhÆ° ta chẳng thể tá»± mình áp giải má»™t tên tiểu thái giám Ä‘i lại trong Hoàng thành. Ta chỉ ra khá»i cung Từ Ninh má»™t bÆ°á»›c là bá»n cung nữ cùng thái giám Ä‘i theo má»™t chuá»—i dài thì còn làm gì được?

NgÆ°á»i đàn ông há»i:

- Sao Thái Hậu không đợi đến đêm khuya hãy dong gã đỉ Không thế thì báo cho tay hay để ta dẫn gã đi lấy kinh sách.

Thái Hậu đáp:

- Ta không dám phiá»n đến đại cạ Äại ca ở trong này chẳng thể lá»™ hình tích được.

NgÆ°á»i đàn ông kia cÆ°á»i lạt há»i:

- Äã làm việc lá»›n thì còn úy ky thế nào được? Ta biết rồi! Thái Hậu không muốn thông tri cho ta sợ ta Ä‘oạt mất công lao của Thái Hậu.

Thái Hậu đáp:

Ta còn muốn công lao làm gì nữa? Có công lao cũng vậy mà chẳng công lao cũng thế.

Giá»ng nói của bà đầy vẻ oán hận.

Nếu Vi Tiểu Bảo không nghe được rõ là thanh âmcủa Thái Hậu thì gã cÅ©ng chỉ cho là mụ cung nữgià bị ngÆ°á»i ta trách phạt rồi nổi giá»ng há»n oán.

Hai ngÆ°á»i trong phòng hạ thấp giá»ng nói rất khẽ, nhÆ°ng gã đã đứng gần lại đêm khuya tÄ©nh mịch, không má»™t tiếng Ä‘á»™ng nào khác, nên gã má»›i nghe rõ vàkhông thể sai lầm được.

NhÆ°ng gã nghe hai ngÆ°á»i nói những gì tranh Ä‘oạt công lao thì ra ngÆ°á»i đàn ông kia lại không phải là Thuận Trị Hoàng đế.

Vi Tiểu Bảo không tài nào dẹp nổi tính hiếu kỳ. Gã chậm chạp bò đến bên cá»­a sổ dòm qua khe hởvào trong thì thấy Thái Hậu nghiêng ngÆ°á»i trênghế.

Má»™t cung nữ hai tay chắp để sau lÆ°ng Ä‘i Ä‘i lại lại tròng phòng. Ngoài hai ngÆ°á»i không còn ai hết.

Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:

- Thằng cha đàn ông kia đi đâu mất rồi?

Bỗng thấy ả cung nữ quay lại nói:

- Ta phải đi coi xem, không thể chỠđược nữa.

Thị mở miệng khiến Vi Tiểu Bảo giật bắn ngÆ°á»i.

Nguyên ả cung nữ này nói tiếng đàn ông.Vừa rồi cũng là thị nói nhưng Vi Tiểu Bảo bò rạp dướiđất không ngửng lên nhìn mặt thị.

Thái Hậu nói:

- Ta cùng đi với đại ca.

Ả cung nữ cÆ°á»i khẩy há»i lại:

- Thái Hậu ngồi nhà không yên tâm chớ gì?

Thái Hậu đáp:

- Ta chẳng có Ä‘iá»u chi không yên lòng. NhÆ°ng ta sợ A Yến có hành Ä‘á»™ng cổ quái thì hai chúng ta liên thủ kiá»m chế y dá»… hÆ¡n.

Ả cung nữ kia gật đầu đáp :

- Cái đó cũng nên đỠphòng lỡ ra có thể chết đuối đa đèn.

Thái Hậu gật đầu rồi tiến lại bên giÆ°á»ng lật chăn đệm lên lại mở má»™t tấm ván.

Dưới ánh đèn, ánh thanh quang lấp lánh. Trong tay Thái Hậu đã cầm một thanh đoản kiếm.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:

- Té ra trên đầu giÆ°á»ng mụ còn có cÆ¡ quan này. Mụ Ä‘á» phòng ngÆ°á»i đến hành thích, Ä‘oản kiếm không tra vào vá» mà để trần là phòng khi thò tay chụp lấy có thể giết ngÆ°á»i được ngay, không phải rút kiếm ra khá»i vá» nữa. Thế má»›i biết trong lúc muôn phần khẩn cấp há» tranh thủ thá»i gian cả má»™t nháy mắt.

Thái Hậu cùng cung nữ ra khá»i cung Từ Ninh, trong phòng vẫn để đèn lá»­a.

Vi Tiểu Bảo tự nhủ:

- Ta Ä‘em cặp "giò heo " này đặt vào cái há»™p ở đầu giÆ°á»ng của mụ Ä‘iếm, để khi mụ cất Ä‘oản kiếm vào đó, Ä‘á»™t nhiên sá» thấy giò heo, nhất định mụ phải chết khiếp cho bõ ghét.

Gã cảm thấy chủ ý của mình là tuyệt diệu liá»n lạng ngÆ°á»i tiến vào phòng.

Gã vừa lật chăn đệm lên thì thấy trên mặt tấm ván ở đầu giÆ°á»ng có cái khay đồng nhá», thò ngón tay vào kéo được lên ngaỵ Tấm ván rá»™ng chừng má»™tthÆ°á»›c, dài hai thÆ°á»›c. Phía dÆ°á»›i là cái há»™p gá»—không có nắp. Trong há»™p hiển nhiên Ä‘á»±ng ba bá»™ kinh sách.Chính là ba pho Tứ Thập Nhị ChÆ°Æ¡ng Kinh mà gãđã thấy trÆ°á»›c rồi.

Ba pho tượng kinh này của Thái Hậu một pho, còn lạihai pho Vi Tiểu Bảo đã lấy được trong phủ Ngao Bái đem vỠchobà.

Vi Tiểu Bảo cả mừng lẩm bẩm:

- Chẳng hiểu ba pho kinh này dùng làm cái đếch gì mà ngÆ°á»i nào cÅ©ng trân trá»ng? Tiện đây ta lấy Ä‘i để mụ Ä‘iếm già tức đến uất ngÆ°á»i.

Trong há»™p còn mấy cuốn sách khác và đồ vặt. NhÆ°ng trong lúc hoang mang gã không dám coi lâu. Gã hấp tấp lấy ra hết cùng ba bá»™ kinh sách. Gã kéo tấm khăn giải bàn gói lại thành má»™t bá»c.

Vi Tiểu Bảo lại mở đôi chân của Liá»…u Yến gói vào mảnh áo trÆ°á»ng ra đặt vào há»™p gá»— rồi đạy tấm ván lên, kéo chăn đệm lại nhÆ° cÅ©.

Gã toan xoay mình trở ra, bá»—ng nghe cá»­a phòng kẹt mở. Có ngÆ°á»i đẩy cá»­a tiến vào.

Vi Tiểu Bảo nghe tiếng chẳng còn hồn vía nào nữa. Gã yên trí là Thái Hậu cùng ả cung nữ kiatrở vá».

Gã không hiểu tại sao há» vá» lẹ thế, nhÆ°ng cÅ©ng không kịp suy nghÄ© nhiá»u, hết hoảng chui xuống gậm giÆ°á»ng. Trong lòng lo lắng than thầm:

- Khổ quá ! Phen này thật là nguy to !

Gã chỉ còn hy vá»ng Thái Hậu bá» quên vật gì quay trở lại lấy rồi lại ra Ä‘i tìm mình. Gã lại mong vật gì mà bà quên đó không phải để ở trong há»™p gá»— trên đầu giÆ°á»ng.

Bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân vừa nhẹ vừa mau. NgÆ°á»i tiến vào lại là má»™t nữ nhân.

NgÆ°á»i đàn bà này chân Ä‘i hài màu lục, qụần cÅ©ng màu lục. Vi Tiểu Bảo trông quần nhận ra là tên cung nữ. Gã tá»± há»i:

- Té ra đây là má»™t tên cung nữ phục thị Thái Hậu. Chẳng hiểu y có phải là Nhị SÆ¡ không? Nếu y không ra lập tức thì ta đành phải giết ỵ NhÆ°ng hay hÆ¡n hết là chá» y tiến lại trÆ°á»›c giÆ°á»ng ta sẽ Ä‘á»™ng thủ.

Gã rút dao truỷ thủ ra cầm sẵn trong tay, lăm lăm chỠả cung nữ đi tới là phóng đao từ dưới chân đâm lên nhằm vào bụng thị. Gã chỉ mong cho thị mất mạng mà không hiểu vì đâu.

Lại nghe tiếng cung nữ mở ngăn kéo rồi mở tủ, động tác cựckỳ mau lẹ.

Gã không hiểu thị kiếm vật gì mà thuá»· chung không tiến vá» phía trÆ°á»›c giÆ°á»ng.

Tiếp theo những tiếng sột soạt vang lên ! Vi Tiểu Bảo biết thị dùng lợi khí sắc bén để phá rương.

Gã giật mình kinh hãi tá»± há»i:

- Ả này không phải cung nữ tầm thÆ°á»ng má»›i dám vào phòng Thái Hậu ăn cắp đồ vật. Phải chăng thị cÅ©ng muốn ăn cắp ba pho Tứ Thập Nhị ChÆ°Æ¡ng Kinh? Trong tay thị đã có Ä‘ao kiếm, tất nhiên võ nghệ cao cÆ°á»ng. Nếu ta ra mặt thì đừng nói chuyện giết thị mà e rằng thị giết mình trÆ°á»›c.

Gã lại nghe tiếng cung nữ lục soát trong rương một hồi.

Sau đó thị lại phá ba cái rương ở mé tây để tìm kiếm.

Vi Tiểu Bảo nóng ruột mắng thầm:

- Con đượi này mãi không chạy Ä‘i. Mụ Ä‘iếm giàsắp trở vá» rồi đó. Mi bị uổng mạng thì cÅ©ng chẳng cóchi đáng tiếc, nhÆ°ng làm luỵ lão gia phải theo mi vá»chầu trá»i thì ra cái mật mi lá»›n quá !

NgÆ°á»i kia không kiếm được vật gì dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng bồn chồn trong dạ, thị lục lá»i rất mau trong các rÆ°Æ¡ng gá»—.

Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:

- Chi bằng ta liệng kinh sách ra cho thị để thị chạy lẹ đị..

Giữa lúc ấy ngoài cá»­a có tiếng bÆ°á»›c chân ngÆ°á»i vang lên. Tiếp theo là tiếng Thái Hậu nói:

- Ta chắc con tiện nhân Liễu Yến lấy được kinh sách rồi bỠđi mất hút.

Cung nữ ở trong phòng nghe tiếng ngÆ°á»i nói không kịptrốn chạy liá»n đứng ẩn vào trong tủ rồi đóng cá»­a lại.

Ả cung nữ nói tiếng đàn ông cất lên há»i:

- Thái Hậu có sai Liá»…u Yến Ä‘i lấy kinh sách thật không? Ta biết đâu được lá»i Thái Hậu là chân hay giả?

Thái Hậu tức giận há»i lại:

- Äại ca bảo sao? Ta không sai Liá»…u Yến Ä‘i lấy kinh sách Æ°? Vậy ta sai y Ä‘i làm gì?

Ả cung nữ đáp :

- Thái Hậu muốn giở trò quỷ gì thì ta biết thế nào được? Không chừng Thái Hậu muốn trừ khử Liễu Yếnnhư nhổ chiếc đinh trước mắt. Có khi y bị giết chết rồi.

Thái Hậu tức quá hắng dặng hai tiếng rồi há»i:

- NgÆ°Æ¡i là sÆ° huynh mà còn thốt ra những lá»i chẳng có nghÄ©a lý chi hết.

Liễu Yến là sư muội của ta khi nào ta lại lớn mật hành động như vậy?

Ả cung nữ cÆ°á»i khẩy nói móc:

- Thái Hậu vốn là ngÆ°á»i lá»›n mật, tâm địa hung tàn, thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác, bất cứ việc gì cÅ©ng dám làm.

Vi Tiểu Bảo nghe Thái Hậu kêu ả cung nữ bằng sư huynh và Liễu Yến là sư muội thì càng lấy làm kỳ.

Hai ngÆ°á»i vừa nói vừa tiến vào phòng.

Vừa ngó thấy hòm xiểng trong phòng bị phá tan, đồ vật quăng đầy ra mặt đất hai ngÆ°á»i đồng thá»i bật tiếng la :

- Ô hay!

Nét mặt lộ vẻ kinh hãi không biết đến thế nàomà nói.

Thái hậu bật tiếng la:

- Có ngÆ°á»i đến ăn trá»™m kinh sách!

Bà chạy lại đầu giÆ°á»ng lật chăn đệm, mở tấm ván gá»— ra thì kinh sách trong há»™p biến mất rồi. Bà không tá»± chủ được, la hoảng:

- Trá»i Æ¡i!

Thái Hậu ngó lại thấy cái bá»c chân gãycủa Liá»…u Yến, thất kinh há»i:

Cái gì thế này?

NgÆ°á»i cung nữ kia vÆ°Æ¡n tay ra cầm lấy đáp:

- Chân ngÆ°á»i đàn bà.

Thái Hậu run lên nói:

- Thế thì Liá»…u Yến rồi... Y bị ngÆ°á»i giết chết. ..

Cung nữ kia cÆ°á»i lạt nói:

- Ta nói có sai đâu?

Thái Hậu vừa kinh hãi vừa tức giận há»i:

- Nói cái gì không sai?

Cung nữ đáp:

- Chỗ dấu kinh là nơi bí mật. Cả thiên hạ chỉ mình Thái Hậu biết. Liễu sư muội mà không bị Thái Hậu sát hại thì sao chân y lại ở đây?

Thái Hậu hằn há»c há»i:

- Lúc này mà sư huynh còn nói chuyện nhắm mắt được ư? Kẻ lấy cắp kinh sách chắc chưa chạy xạ Chúng ta rượt theo cho mau.

Tên cung nữ đáp :

- Äúng thế! Không chừng nó còn ở trong cung Từ Ninh này!

Thái Hậu xoay mình lại ngó vào cái tủđứng, cất bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i, dÆ°á»ng nhÆ° bà

đã sinh lòng ngỠvực.

Vi Tiểu Bảo hồn vía lên mây. Trái tim đập thình thình, tưởng chừng muốn

nhảy ra ngoài lồng ngực.

Ngá»n đèn lay Ä‘á»™ng, ánh Ä‘ao thấp thoáng chiếu xuống mặt đất.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:

- Thái Hậu mà tay trái mở tủ, tay mặt cầm đao phóng vào thì ả cung nữ trong tủ không còn thể ẩn nấp được nữa.

Gã ngó thấy Thái Hậu khoa chân cất bước đã tới gần tủ đứng, còn cách không đầy hai thước.

Äá»™t nhiên "sầm" má»™t tiếng vang lên. Cái tủ đổ xuống vá» phía Thái Hậu.

Thái Hậu giật mình vội nhảy lùi lại.

Quần áo trong tủ đủ màu sắc tới tấp bay ra quấn lên đầu Thái Hậu.

Thái Hậu vội đưa tay lên hất đi thì lại một túm áo lớn liệng tới trước mặt,rồi bà rú lên một tiếng "úi chao ! "

Nguyên trong túm quần áo này có ngÆ°á»i.a? cung nữ ẩn bên trong làm đổ tủ xuống lại liệng áo rakhiến Thái Hậu chân tay luống cuống, rồi thị đánh má»™tđòn mà thành công.

Ả cung nữ nói tiếng đàn ông ban đầu đứng ngoài chá»› không trợ lá»±c. Bây giá» hắn nghe tiếng Thái Hậu rú lên liá»n phóng chưởng đánh vá» phía túmáo.

Vi Tiểu Bảo thấy, cung nữ quần áo màu lục từ trong túm áo nhảy ra. Tay thị cầm không biết thứ binh khí gì nhảy xổ vỠphía cung nữ nói tiếng đàn ông.

Cung nữ này phóng chưởng đánh ra, cung nữ áolục nghiêng mình né tránh rồi lại xông vào. Thân pháp thị cực kỳ mau lẹ !

Vi Tiểu Bảo nép mình dÆ°á»›i gấm giÆ°á»ng chỉ nhìn thấy bốn chân của hai ngÆ°á»i. ả cung nữ nói tiếng đàn ông mặc quần màu xám, Ä‘i giày bằng Ä‘oạn Ä‘en..

Gã lại thấy hai chân đi giày màu lục chợt tiến chợt thoái, lúc nhảy lên lúc hạ xuống. Còn đôi chân đi giày đen thì thỉnh thoảng mới tiếnlên hay lùi lại một bước.

Hai ả cung nữ đánh nhau kịch liệt mà không thấy tiếng binh khí chạm nhau. Hiển nhiên mụ cung nữ nói tiếng đàn ông không có khí giới, nên chỉ nghe chưởng phong rít veo véo.

Hai bên chiến đấu một lúc, đột nhiên trước mặt tối sầm lại. Trong ba cây đèn nến, một cây đã bị chưởng phong quạt tắt.

Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:

- Tạ Æ n trá»i đất ! Còn hai ngá»n nến nữa mà tắt hết thì ta có thể nhá»› bóng tối yểm há»™ để trốn ra.

Quả nhiên chưởng phong rít lên. Thêm một cây nến nữa tắt phụt.

Hai ả cung nữ cứ lẳng lặng chiến đấu, không má»™t ai mở miệng. DÆ°á»ngnhÆ° há» sợ kinh Ä‘á»™ng ngÆ°á»i ngoài.

Nguyên cung Từ Ninh trÆ°á»›c nay rất đông thái giám cùng cung nữ. Trong cung xảy ra cuá»™c đại náo, đáng lý chúng phát giác và kéo đến nÆ¡i rồi má»›i phải. Thế mà cho đến bây giá» chung quanh vẫn lặng ngắt nhÆ° tá». Phải chăng Thái Hậu đã ra nghiêm lệnh nếu không hô hoán thì không ai được dòm ngó?

Lại một hồi loảng choảng vang lên. Bàn ghế gãy nát, những mảnh gỗ bắn tung toé.

Vi Tiểu Bảo ngấm ngầm kinh hãi nghĩ thầm:

- Mụ cung nữ nói tiếng đàn ông kia võ công rất ghê gá»›m. Chưởng phong của mụ vá»t ra làm cho bàn ghế gãy nát.

Bất thình lình có tiếng ngÆ°á»i khẽ la , ánh bạch quang lấp loáng. Tiếp theo nghe đánh "sá»™t" má»™t cái,dÆ°á»ng nhÆ° khí giá»›i của cung nữ áo lục bị tuá»™t tay bay lêncắm vào xà nhà.

Kế đó Ä‘á»™t nhiên không thấy bốn bàn chân đâu nữa. Cả hai ngÆ°á»i cùng ngã lăn xuống đất quần thảo vá»›i nhau.

Lúc này Vi Tiểu Bảo nhìn rất rõ. Gã thấy hai ngÆ°á»i bốn tay Ä‘ang thi triển cầm nã thủ pháp vàcách nhau trong vòng hai thÆ°á»›c. Những chiêu tấn côngcÅ©ng nhÆ° phòng vệ Ä‘á»u nguy hiểm vô cùng !

Võ công Vi Tiểu Bảo rất thấp kém, nhÆ°ng vá» cầm nã thủ pháp gã đã luyện được má»™t thá»i gian khá lâu, lại hàng ngày cùng vua Khang Hy chiết giải. Bây giá» gã thấy hai tên cung nữ ra chiêu cá»±c kỳ thần tốc.

Gã còn nhận ra chiêu nào cÅ©ng lợi hại. Nào móc mắt, nào đấm ngá»±c, nào bẻ cổ, nào khoá há»ng, nào Ä‘iểm huyệt, nào chận mạch, nào vặn taỵ Chiêu nào cÅ©ng nhằm đánh vào chá»— trá»ng yếu. Còn đối phÆ°Æ¡ng vừa thủ vừa công.

Cả hai bên ra chiêu mỗi lúc một hiểm độc khủng khiếp.
Tài sản của ngocvosong1986

  #64  
Old 01-06-2008, 09:43 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 64


Tiểu Công Công thổ lộ chân tình

Vi Tiểu Bảo coi cuá»™c đấu sinh tá»­ hồi lâu, hai ngÆ°á»i dần dần đã phân cao thấp.

Cung nữ áo lục ra chiêu rất mau lẹ, thủ pháp cÅ©ng cá»±c kỳ lợi hại. Còn cung nữ nói tiếng đàn ông mặcáo xám thì thủ pháp ban đầu cÅ©ng rất thấn tốcnhÆ°ng vá» sau dần dần chậm lại. Äối phÆ°Æ¡ng đánh ba bốn chiêumụ má»›i trả lại má»™t chiêu. Có Ä‘iá»u chiêu số của mụ để chốnglại đối phÆ°Æ¡ng.

Vi Tiểu Bảo cảm thấy trái tim mình cÅ©ng đập tùy theo thủ chưởng của hai ngÆ°á»i mà lúc nhanh lúc chậm. Trong lòng gã thủy chung mong má»i má»™t Ä‘iá»u:

- Còn má»™t ngá»n nến kia, làm sao mãi không tắt?

Sá»± thá»±c lúc này hai ngÆ°á»i Ä‘ang chiến đấu kịch liệt, bao nhiêu tâm tÆ° tập trung hết vào cuá»™c đấu, dù gã cứ Ä‘Æ°á»ng hoàng từ dÆ°á»›i gầm giÆ°á»ng chui ra rồi Ä‘Æ°á»ng hoàng dông tuốt thì hai mụ cung nữ có nhìn thấy cÅ©ng chỉ kinh ngạc đôi chút, chứ chẳng ai rảnh mà ra tay cản trở.

Äá»™t nhiên ánh nến tối Ä‘i, rồi nghe thanh âm đàn bà khẽ rên má»™t tiếng.

Ngá»n nến sáng trở lại. Vi Tiểu Bảo nhận thấy ả cung nữ mặc áo xám đã đè được lên ngÆ°á»i cung nữ mặc áo lục. Khuá»·u tay mặt mụ đặt ngang trên cổ há»ng đối phÆ°Æ¡ng.

Tay trái cung nữ mặc áo lục cÅ©ng bị địch nhân Ä‘Æ°a rangoài cá»­a, còn tay mặt thị nào đâm, nàochụp ra chiêu tá»›i tấp nhÆ°ng Ä‘á»u bị tay trái đối phÆ°Æ¡ng hoágiải.

Luồng lá»±c đạo đè lên cổ há»ng cung nữ áo lục má»—i lúc má»™t nặng cÆ¡ hồ nghẹt thở.

Tay mặt cung nữ áo lục ra chiêu. mỗi lúc một chậm lại. Thị vung hai chân đá bổ thượng loạn lên. Xem chừng thị sẽ bị địch nhân đè chết trong khoảnh khắc.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:

- Mụ cung nữ áo xám này bóp chết được đối thủ rồi, nếu mụ lại cúi đầu xuống kiếm kinh sách thì ViTiểu Bảo này sẽ biến thành Vi Tử Bảo.

Lúc này gã không nghÄ© nhiá»u được nữa, nhích gần ngÆ°á»i ra khá»i gầm giÆ°á»ng.

Bá»—ng gã giÆ¡ tay lên phóng dao truá»· thủ đâm vào sau lÆ°ng ả cung nữ áo xám rồi rạch ngược lên thành má»™t vệt dài. Äoạn gã lập tức nhảy lùi lại.

Cung nữ áo xám kêu thét lên một tiếng nhảy xổ tới. Hai tay mụ chít cổ Vi Tiểu Bảo mà bóp thật mạnh.

Vi Tiểu Bảo bị bóp đến lè lưỡi ra. Trước mặt gã tốisầm lại từng hồi.

Cung nữ áo lục nhảy vá»t tá»›i vung cÆ°á»m tay mặt lên chém xuống má bên trái cung nữ áo xám. Tay trái thì túm lấy đầu tóc mụ giật mạnh vá» phía saumá»™t cái.

Äá»™t nhiên tay thị nhẹ bá»—ng. Nếu tóc kia thị đã lôi ra khá»i đầu đối phÆ°Æ¡ng để lá»™ cái đầu trá»c tếu.

Nguyên mớ tóc này chỉ là tóc giả.

Cung nữ áo xám hai tay đang chịt cổ Vi Tiểu Bảo tự nhiên buông ra. Mụ ngoẹo đầu mấy cái rồi co rúm lại. Máu tươi ở sau lưng tuôn ra như suối, xem chừng sắp chết đến nơi.

Ả cung nữ áo lục nói:

- Äa tạ tiểu công công đã cứu mạng cho nô tài !

Vi Tiểu Bảo gật đầu. Gã vẫn chÆ°a hết khiếp sợ, Ä‘Æ°a tay mặt lên sỠđầu mình, giÆ¡ tay trái trá» vào cái đầu trá»c của cung nữ áo xám, ấp úng há»i:

- Mu.... mu....

Cung nữ áo lục đáp :

- Hắn là đàn ông cải dạng nữ trang để trà trộn vào cung.

Thị chÆ°a dứt lá»i, ngoài cá»­a có tiếng ngÆ°á»i la:

- Có thích khách! Có thích khách!

Giá»ng nói ái nam, ái nữ. Äúng là thanh âm của thái giám.

Cung nữ mặc áo màu lục một tay cắp Vi Tiểu Bảo, một tay phá cửa sổ chuồn ra.

Thị vung tay trái lên. Bỗng nghe đánh "huỵch" mồt tiếng, tiếp theo là tiếng rú thê thảm.

Nguyên tên thái giám kia đã bị trúng ám khí, té nhào xuống đất.

Cung nữ áo lục nhắc ngÆ°á»i Vi Tiểu Bảo lên chạy thẳng ra hÆ°á»›ng Bắc rồi rẽ vá» phía Tây, tiến vào cá»­a Dưỡng Hoa theo Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i quanh VÅ© Hoa Các, Bảo Hoa Ä‘iện, đến bên hoa? trÆ°á»ng cạnh cung Phúc Kiến, thị má»›i đặt gã xuống.

Vi Tiểu Bảo ở trong cung hÆ¡n má»™t năm, so vá»›i lúc gã má»›i tá»›i đã cao lá»›n và nặng hÆ¡n nhiá»u.

Ả cung nữ áo lục cÅ©ng chỉ cao bằng gã, tấm thân lại mảnh dẻ mà nhấc bổng gã lên chạy thật nhanh, nhÆ° xách má»™t đứa con nít chẳng khó nhá»c chút nào thì đủ biết ná»™i công thị không phải hạng tầm thÆ°á»ng.

Vi Tiểu Bảo khen:

- Bản lãnh giá»i quá ! Bản lãnh giá»i quá !

Hoa? trÆ°á»ng này ở gần Tây Thiết Môn là nÆ¡i để đết những phế vật. Ban đêm yên lặng nhÆ° tá».

Cung nữ áo lục há»i:

- Tiểu công công ! Qúy tính đại danh làgì?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Tại hạ là Tiểu Quế Tử.

Cung nữ "ồ" lên một tiếng rồi nói:

- Té ra công công ngày trước đã ra tay bắt Ngao Bái và là một vị công công được Hoàng Thượng rất sủng ái.

Vi Tiểu Bảo mỉm cÆ°á»i đáp:

- Không dám!

Lúc ở trong tẩm cung của Thái Hậu gã đã thấya? cung nữ này rồi, nhÆ°ng lúc đó còn hoảng hốtkhông yên tâm để nhìn kỹ. Bây giá» gãcoi lại thấy ả ít ra đã ngoài bốn chục tuổi, liá»n há»i:

- Tỷ tỷ! Cách xưng hô tỷ tỷ thế nào?

Ả cung nữ ngần ngừ một chút rồi đáp :

- Bây giá» chúng ta hoa. phúc có nhau, ta bất tất phải nói dối công công nữa. Ta há» Äào, nên ngÆ°á»i trong cung kêu bằng Äào Cung Ngạ NgÆ°Æ¡i chui xuống gầm giÆ°á»ng Thái Hậu làm gì?

Vi Tiểu Bảo buột miệng hàm hồ đáp:

- Tại hạ vâng thánh chỉ đến bắt gian phu của Thái Hậu.

Äào Cung Nga nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy, ngạc nhiên há»i:

- Hoàng Thượng cÅ©ng biết ngÆ°á»i cung nữ đó là đàn ông rồi Æ°?

Vi Tiểu Bảo đáp :

- Hoàng Thượng chỉ nghe mong manh chứ chưa biết đích thực nội vụ.

Äào Cung Nga nói:

- Ta... ta giết chết Thái Hậu, vụ này chỉ trong nháy mắt là náo Ä‘á»™ng long trá»i lở đất. Lập tức bá»n thị vệ đóng chặt cá»­a cung mở cuá»™c lục soát, vậy ta phải trốn ngay Ä‘i má»›i được. Tiểu bằng hữu! Sau này chúng ta sẽ có ngày tái há»™i !

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm trong bụng:

- Thái Hậu chết rồi là ta ở trong cung được thái bình vô sá»±. NhÆ°ng nếu hỠđóng cá»­a cung mở cuá»™c Ä‘iá»u tra thì PhÆ°Æ¡ng Di và Má»™c Kiếm Bình tất bại lá»™ hành tàng, thật là há»ng bét! Biết làm thế nào bâygiá»?

Gã chợt động tâm cơ đáp :

- Äào tá»· tá»·! Tiểu đệ có cách này, tá»· tá»· xem liệu có trôi không?

Äào Cung Nga há»i:

- Cách gì? Tiểu bằng hữu thử nói nghe !

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Bây giá» tiểu đệ lập tức vào ra mắt Hoàng Thượng, bẩm báo chính mắt mình trông thấy Thái Hậubị tên cung nữ hạ sát. Hiện Thái Hậu chết rồi, còn tìm đâu ra đối chứng để truy cứu nữa? Vậy tá»· tá»· bất tất phải trốn khá»i Hoàng cung.

Äào Cung Nga trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i lại:

- Kế này không xong rồi, vì còn tên thái giám kia ai đã hạ sát?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Tiểu đệ cũng báo cáo là tên cung nữ giả đã giết hắn.

Äào Cung Nga giải thích:

- Tiểu bằng hữu! Vụ này rất nguy hiểm! Hoàng Thượng tuy sủng ái tiểu bằng hữu, nhưng chắc ngài cũng giết tiểu bằng hữu để bịt miệng.

Vi Tiểu Bảo run lên há»i:

- Hoàng Thượng mà cũng giết tiểu đệ ử... Tại sao vậy?

Äào Cung Nga cÆ°á»i lạt 'đáp:

- Thái Hậu là mẫu thân của Hoàng Thượng Ä‘i tÆ°thông vá»›i đàn ông mà để sá»± việc tiết lá»™ ra ngoàithì còn chi thể diện của nhà vuả Ta nghÄ© rằng tiểubằng hữu phải bÆ°ng kín miệng bình chá»› có rỉ răng, HoàngThượng nghe chuyện này, má»—i lần gặp tiểu bằng hữu tất long tâmkhông khá»i hổ thẹn. Sá»›m muá»™n gì tiểu bằng hữu cÅ©ng bị hoa. sátthân.

Vi Tiểu Bảo ngập ngừng:

- Hoàng Thượng. .. cũng tàn độc đến thế ư?

NhÆ°ng trong lòng gã cho là Äào Cung Nga nói đúng và gã quyết định phải dấu nhẹm chuyện này, không thể tâu lên Hoàng đế.

Giữa lúc ấy mé Nam có tiếng đổng la vang lên.Tiếp theo cả bốn mặt tám phương nổi lên từng hồi báođộng tựa hồ trong cung xảy hoa? tai hay có việc khẩn cấp.

Bao nhiêu thái giám cùng thị vệ cùng lập tức cử động.

Äào Cung Nga nói:

- Chúng ta không trốn ra được rồi. Tiểu bằng hữu giả vỠđi giúp hỠxục tìm thích khách, còn ta đành vỠphòng ngủ rồi sẽ tùy cơ ứng biến.

Mụ vươn tay trái ôm lấy lưng Vi Tiểu Bảo cắp chạy lộn vỠphía Tây đến bên điện Anh Hoa rồi bỠgã xuống, khẽ dặn:

- Tiểu bằng hữu hãy coi chừng !

Äoạn mụ xoay mìnhh ẩn vào sau má»™t góc tÆ°á»ng.

Vi Tiểu Bảo vẫn băn khoăn vỠPhương Di và Mộc Kiếm Bình, gã vội chạy tới chỗ dấu hai nàng.

Tiếng đồng la má»—i lúc má»™t khẩn cấp. Tiếp theo là tiếng ngÆ°á»i huyên náo.

Vi Tiểu Bảo chạy thục mạng đến gian phòng kia, la lên:

- Ta đã trở vỠđây!

Má»™c Kiếm Bình há»i:

- HỠlàm gì mà khua đồng la nhộn thế ! Phải chăng hỠtruy nã chúng ta?

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Không phải đâu. Chúng ta trở vỠphòng yên ổn hơn.

Má»™c Kiếm Bình kinh ngạc há»i:

- Vá» phòng mình Æ°? NhÆ°ng... bá»n ta đã giết ngÆ°á»i...

Vi Tiểu Bảo ngắt lá»i:

- Bất tất phải sợ hãi. Há» không biết đâu. Äi lẹ lên!

Gã cúi xuống đỡ Phương Di dậy, một tay dắt Mộc Kiếm Bình chạy ra ngoài.

Ba ngÆ°á»i lật đật chạy được má»™t quãng thì thấy mấy tên thị vệ lao nhanh tá»›i. Tên Ä‘i đầu giÆ¡ cao cây Ä‘uốc lênquát há»i:

- Ai?

Vi Tiểu Bảo vội đáp :

- Tại hạ đây mà. Các vị mau đi bảo hộ Hoàng Thượng. Thích khách chạy rồi ư?

Gã kia nhận ra Vi Tiểu Bảo vá»™i cầm bó Ä‘uốc Ä‘Æ°a cho đồng bá»n đứng bên cạnh, buông thõng hai tay xuống, kínhcẩn đáp :

- Quế công công ! Nghe nói cung Từ Ninh đã xảyra biến cố.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Äược rồi! Các vị hãy Ä‘i trÆ°á»›c, tại hạ sẽ đến ngay.

Tên thị vệ kia khom lưng "dạ" một tiếng rồi dẫn đồng đội đi.

Mộc Kiếm Bình nói:

- DÆ°á»ng nhÆ° bá»n này sợ đại ca lắm. Vừa rồi tiểu muá»™i đã tưởng là nguy vá»›i chúng.

Vi Tiểu Bảo muốn ba hoa khoác lác mấy câu, nhÆ°ng gã Ä‘ang lo âu vá» vụ Thái Hậu bị giết gây nên đại sá»±, chÆ°a hiểu kết quả Ä‘i tá»›i đâu, lòng dạ cá»±c kỳ bối rối. Muốn nói giỡn cÅ©ng không thốt nên lá»i.

Dá»c Ä‘Æ°á»ng gã còn gặp mấy tốp thị vệ nhÆ°ng cÅ©ng khôngsao, trở vá» phòng mình má»™t cách bình yên.May ở chá»— PhÆ°Æ¡ng Di cùng Má»™c Kiếm Bình đã cải tranglàm thái giám, bá»n thị vệ trong lúc hoang mangnên không chú ý.

Vi Tiểu Bảo dặn hai cô:

- Các cô hãy ở yên đây và phải nhớ kỹ chớ có thay đổi y phục giữ ngưyên bộ quần áo thái giám này.

Gã ra ngoài rồi khoá trái cá»­a lại chạy lẹ vá»phía Càn Thanh cung tiến vào tẩm Ä‘iện của vua KhangHy.

Vua Khang Hy đã nghe tiếng đồng la báo động. Ngài khoác áo đứng dậy.

Một tên thị vệ vào tâu nói là cung Từ Ninh đã xảy biến cố, nhưng không tâu rõ việc gì.

Nhà vua Ä‘ang nóng nảy, chợt thấy Vi Tiểu Bảo tiến vào, liá»n há»i ngay:

- Thái Hậu có bình yên không? Trong cung Từ Ninh xảy ra biến cố gì vậy?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Thái Hậu truyá»n cho nô tài bữa nay vá» phòngmình ngủ, sáng mai sẽ dá»n ở lại cung Từ Ninh, không ngá»... trong cung lại xảy ra biến Ä‘á»™ng. Nô tài chÆ°a hiểu việc gì,bây giá» má»›i định tá»›i coi.

Vua Khang Hy nói:

- Trẫm phải đi vấn an Thái Hậu, ngươi hãy theo trẫm.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Xin tuân mệnh.

Nhà vua đối vá»›i mẫu hậu vẫn má»™t lòng hiếu thảo, ngài không kịp vận quần áo chỉnh tá», vá»™i cầm chiếc trÆ°á»ng bào khoác vào mình rồi ra cá»­a.

Nhà vua vừa bÆ°á»›c mau vừa há»i:

- Thái Hậu đã muốn ngươi hầu hạ, sao ngươi còn tới đây?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài nghe tiếng đồng la báo Ä‘á»™ng, sợ có biến, lại lo bá»n thích khách tá»›i. Trong lòng lúc nào cÅ©ng nhá»› tá»›i Thánh Thượng, hốt hoảng chạy tá»›i đây.

Thật là đáng chết.

Vua Khang Hy vừa ra khá»i tẩm cung, đã thấy tả hữu thái giám cùng bá»n thị vệ má»™t toán rất đông chá» nữa.

MÆ°á»i mấy ngá»n đèn lồng vây lấy nhà vua.

Vua Khang Hy thấy Vi Tiểu Bảo đầu bù tóc rối, qụần áo xốc xếch, ngài có biết đâu gã vừa chui ở gầm giÆ°á»ng Thái Hậu ra, lại tưởng gã dốc dạ trung thành bảo vệthánh chúa, lúc nào chỉ nghÄ© đến mìnhgặp khi biến Ä‘á»™ng, gã hấp tấp không kịp vận quần áo chỉnhtá» thì long tâm hoan hỉ.

Nhà vua mới đi được mấy trượng đã thấy hai tên thị vệ chạy đến bẩm báo:

- Thích khách lẻn vào cung Từ Ninh, giết chết một tên thái giám và một tên cung nữ.

Vua Khang Hy vá»™i há»i:

- Thánh giá Thái Hậu có bị kinh động không?

Tên thị vệ tâu:

- Äa tổng quản đã dẫn ngÆ°á»i đến bổ vây cung Từ Ninh để bảo vệ Thái Hậu má»™t cách rất nghiêm mật.

Vua Khang Hy nghe nói đã hơi yên lòng.

Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:

- Dù hắn có Ä‘iá»u Ä‘á»™ng đến mÆ°á»i vạn binh mã tá»›i bảo vệ cung Từ Ninh thì cÅ©ng chậm quá rồi.

Cung Càn Thanh cách cung Từ Ninh không xa mấy, chỉ qua điện Dưỡng tâm và điện Thái Cực là tới nơi.

Lúc này ở trong cung Từ Ninh đèn Ä‘uốc sáng nhÆ° ban ngày. Mấy trăm tên thị vệ đứng sắp hàng dày đặc. Äừng nói bá»n thích khách, ngay má»™t con chuá»™t cÅ©ng không chui lá»t.

Bá»n thị vệ thấy đức vua đến liá»n quỳ cả xuống.

Vua Khang Hy xua tay ra hiệu cho chúng đứng lên rồi rảo bước tiến vào cung Từ Ninh.

Vi Tiểu Bảo vén rèm cửa lên. Vua Khang Hy vừa bước qua cửa đã thấy trong tẩm điện đồ đạc ngổn ngang, máu chảy đầyđất, hai xác chết nằm lăn ra đó thì trong lònghồi hộp, cất tiếng hô,:

- Thái Hậu! Thái Hậu! ...

Trên giÆ°á»ng có tiếng ngÆ°á»i há»i lại:

- Hoàng nhi đấy ư? Ta không hỠchị Hoàng nhi bất tất phải quan tâm.

Äúng là thanh âm Thái Hậu.

Vi Tiểu Bảo nghe rồi chẳng còn hồn vía nào nữa, gã than thầm:

- Té ra mụ Ä‘iếm già chÆ°a chết. Sao mình lại hồ đồ đến thế, không đâm vào ngÆ°á»i mụ mấy dao cho xong Ä‘á»i? Mụ không chết thì ta phải chết.

Gã quay lại toan co cẳng chạy trốn, nhÆ°ng thấy ngÆ°á»i ngoàicá»­a thị vệ đứng đông nhÆ° kiến. Gã biết rằng chÆ°a chạy được babÆ°á»›c đã bị bắt rồi.

Vi Tiểu Bảo sợ quá hai chân nhÅ©n ra, đầu óc bàng hoàng, ngÆ°á»i muốn té nhào.

Vua Khang Hy tiến lại trÆ°á»›c giÆ°á»ng nói:

- Tâu Thái Hậu ! Lão nhân gia phải má»™t phen kinh hãi là tại hài nhi không bảo vệ được chu đáo, thật là nặng tá»™i. Bá»n thị vệ ăn hại kia sẽ bị trừng phạt hết, không thể dung thứ được.

Thái Hậu thở hổn hển đáp :.

- Không ... không có chuyện gì xẩy ra. Bất quá là má»™t tên thái giám và má»™t tân cung nữ gây lá»™n... rồi đánh nhau đến chết uổng mạng... không can gì đến bá»n thị vệ.

Vua Khang Hy há»i:

- Thân thể Thái Hậu vẫn bình yên chứ? Chúng có làm kinh động gì đến lão nhân gia không?

Thái Hậu đáp:

- Không sao cả. Có Ä‘iá»u ta ngó thấy mà tức mình. Hoàng nhi vá» nghỉ Ä‘i và truyá»n cho bá»n chúng giải tán hết.

Vua Khang Hy hạ lệnh:

- Các ngÆ°Æ¡i mau truyá»n quan thái y đến chẩn mạch cho Thái Hậu.

Vi Tiểu Bảo đứng sau Hoàng Thượng, ngÆ°á»i co rúm lại, không dám lên tiếng. Gã đã sợ Thái Hậu trông thấy, lại lo mình mà mở miệng tất bị Thái Hậu nhận ra.

Bỗng nghe Thái Hậu gạt đi:

- Bất tất... bất tất truyá»n quan thái y vào làm chị Ta chỉ cần ngủ má»™t giấc là khoẻ. Hai ngÆ°á»i này... cÅ©ng cứ để nguyên đó. Lòng ta Ä‘ang phiá»n não... rất sợ tiếng ngÆ°á»i huyên náo. Hoàng nhị .. bảo chúng giải tán ngay Ä‘i.

Thanh âm Thái Hậu rất yếu ớt, hơi thở nhát gừng. Hiển nhiên bà bị thương khá nặng.

Vua Khang Hy trong dạ lo âu mà không dám trái lệnh. Nhà vua muốn Ä‘iá»u tra xem thái giám vàcung nữ sao lại xảy cuá»™c đánh lá»™n khiến cho Thái Hậu phải phiá»nlòng? Hai tên này tuy đã chết rồi, nhÆ°ng chúngphạm đại tá»™i, đáng lý cần truy cứu đến cả gia thuá»™c bá»n chúng. NhÆ°ng nhà vua nghe Thái Hậu nói vậy biết ý bà không muốn cho vụ này đồn đại thành to chuyện. Cả hai xác chết Thái Hậu cÅ©ng không muốn di chuyển Ä‘i vá»™i.

Nhà vua đành vấn an Thái Hậu lần nữa rồi lui ra khá»i cung Từ Ninh.

Vi Tiểu Bảo khác nào ra khá»i quá»· môn quan nhÆ°ng hai chân gã mất hết sức lá»±c, phải vịn tÆ°á»ng bÆ°á»›c Ä‘i.

Vua Khang Hy cúi đầu ngẫm nghĩ, tự nhủ:

- Sá»± việc Ä‘á»™t ngá»™t xảy ra đến nay, bên trong tất có Ä‘iá»u chi bí ẩn. NhÆ°ng hiển nhiên Thái Hậu lại muốn bãibá», không để ta truy cứu nữa.

Vua Khang Hy vừa Ä‘i vừa cúi đầu ngẫm nghÄ© qua má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng dài má»›i ngoảnh lên nhìn thấy Vi Tiểu Bảo vẫn Ä‘ang lẽo đẽo theo sau liá»n há»i:

- Thái Hậu đã muốn ngươi phục thị lão nhân gia, sao ngươi còn theo trẫm đến đây?

Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:

- Bất quá ta chỉ còn ở lại Hoàng cung trong mấy giá»nữa để đợi trá»i sáng là dông tuốt không bao giá»trở lại.

Gã liá»n bịa chuyện đại ra tâu:

- TrÆ°á»›c Thái Hậu đã nói: "Há»… thấy mặt bá»n thái giám là bá»±c mình". Nô tài coi chừng Thái Hậu tinh thần không được thoải mái cho lắm thành ra khó tính, nên tránh Ä‘i chá»— khác để Thái Hậu khá»i phiá»n lòng là hÆ¡n.

Vua Khang Hy gật đầu.

VỠđến tẩm Ä‘iện, nhà vua chá» bá»n thái giám lui vá» hết, má»›i bảo Vi Tiểu Bảo :

- Tiểu Quế Tử! Ngươi hãy ở lại đây!

Vi Tiểu Bảo trong lòng xao xuyến nghĩ thầm:

- Hoàng Thượng mà giữ ta ngủ lại đây thì hai món "Bảo bối sống động" ở phòng mình phải bồn chồn trong dạ không biết đến thế nào mà kể.

Vua Khang Hy bÆ°á»›c lui rồi lại bÆ°á»›c tá»›i từ đầu phòng đến cuối phòng. Äá»™t nhiên ngài cất tiếng phán há»i:

- Ngươi có hiểu vì lẽ gì mà tên thái giám và tên cung nữ đó lại xảy ra cuộc đánh lộn rồi chết cả đôi không?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Vụ này nô tài không sao Ä‘oán ra được.Bá»n cung nữ và thái giám ở Hoàng cung số đông cục súc, nóng nảy, Ä‘á»™ng má»™t tý là tranh hÆ¡i,gây lá»™n. Có khi há» còn ngấm ngầm đánh nhau nữa,nhÆ°ng không dám để những chuyện rắc rối lá»t vào tai mắtThái Hậu cùng Hoàng Thượng mà thôi.

Vua Khang Hy lại gật đầu nói:

- NgÆ°Æ¡i đã dặn bá»n chúng nhất thiết không được nhắc tá»›i vụ này để khá»i phiá»n lòng cho Thái Hậu.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Xin tuân dụ!

Nhà vua giục:

- NgÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i!

Vi Tiểu Bảo thỉnh an nhà vua rồi trở gót lui. Gã lẩm bẩm:

- Ta từ biệt Hoàng Thượng lần này rổi vĩnh viễn không còn cơ hội nào tái ngộ nữa.

Bất giác gã quay đầu ngó lại.

- Vua Khang Hy cÅ©ng Ä‘ang nhìn gã thấy vậy liá»n phán:

- Ngươi trở lại đây!

Vi Tiểu Bảo xoay mình trá» lại. Vua Khang Hy mở chiếc há»™p vàng ở đầu giÆ°á»ng lấy hai tấm bánh vừa Ä‘Æ°a cho gã, vừa cÆ°á»i nói:

- Bữa nay ngÆ°Æ¡i vất vả ná»­a ngày trá»i, chắc bây giỠđói bụng lắm.

Vi Tiểu Bảo đưa tay ra đón lấy bánh, trong lòng bănkhoăn nghĩ ngợi:

- Mụ điếm già thâm hiểm, tàn ác, lại ngấm ngầm giấu đàn ông ở trong cung. Tất có ngày mụ dám gia hại Hoàng Thượng mà ngài bị bưng bít không biết chi hết. Ngài đã lấy tình huynh đệ bằng hữu đối xử với ta, mà ta không nói cho ngài hay để ngài phải chết dưới tay độc phụ thì còn chi là nghĩa khí anh hùng?

Gã nghÄ© tá»›i đây, bất giác tưởng chừng mắt nhìn thấy gân cốt toàn thân vua Khang Hy Ä‘á»u bị gãynát, thây lăn dÆ°á»›i đất, tá»­ trạng cá»±c kỳ thảm khốc. Lònggã se lại rồi không nhịn được, hai hàng nÆ°á»›c mắt tuônxuống nhÆ° mÆ°a.

Vua Khang Hy mỉm cÆ°á»i há»i:

- Ngươi làm sao vậy?

Nhà vua lại vÆ°Æ¡n tay ra khẽ vá»— vai gã cất giá»ng hiá»n từ há»i tiếp:

- ý ngÆ°Æ¡i muốn theo trẫm phải không? Cái đó dá»… lắm. Mấy bữa nữa trẫm lại xin Thái Hậu lấy ngÆ°Æ¡i vá». Thá»±c ra trẫmcÅ©ng không bá» ngÆ°Æ¡i được.

Vi Tiểu Bảo trong lòng cảm động nghĩ thầm:

- Äào Cung Nga đã dặn ta chá»› có môi hở răng lạnh thổ lá»™ chân tình vá»›i Hoàng đế vì sợ nhà vua sẽ giết ta để bịt miệng khá»i đồn tiếng xấu ra ngoài.

Bậc đại trượng phu đã vì đạo nghĩa thì có chết cũng cam lòng.

Gã đặt hai tấm bánh xuống bàn, nắm chặt tay vua Khang Hy, cất giá»ng run run há»i:

- Tiểu Huyá»n Tá»­! Nô tài kêu Hoàng Thượng nhÆ° vậy được chăng?

Vua Khang Hy cÆ°á»i đáp:

- Dĩ nhiên là được. Ta đã bảo ngươi. Khi khôngcó ai thì chúng ta cứ tự nhiên như trước. Ngươilại muốn tỷ võ với ta phải không? Hay lắm! "Phóng ngựa"lại đây!

Nhà vua nói rồi xoay tay lại nắm hai tay Vi Tiểu Bảo.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Khoan rồi hãy tính chuyện tá»· võ. Nô tài có việc cÆ¡ mật, đại sá»± cần nói vá»›i bạn Tiểu Huyá»n Tá»­, quyết chẳng khi nào nô tài dám tâu đức Hoàng Thượng vạn tuế gia gia. Hoàng Thượng mà nghe tâu việc này tất chặt đầu nô tài ngaỵ Còn Tiểu Huyá»n Tá»­ chỉ là bạn của nô tài thì không sợ.

Vua Khang Hy không hiểu là việc hệ trá»ng nhÆ°ng lòng dạ trẻ thÆ¡ rất lấy làm hứng thú. Ngài liá»n kéo gã sóng vai ngồi xuống long sàng, giục:

- Chuyện chỉ Nói mau ! Nói mau !

Vi Tiểu Bảo há»i lại:

- Bây giá» ngài là Tiểu Huyá»n Tá»­, chứ không là Hoàng đế, phải không?

Vua Khang Hy đáp ngay:

- Äúng ! Äúng ! Bây giá» ta là bạn Tiểu Huyá»n Tá»­ của ngÆ°Æ¡i chứ không phải Hoàng đế. Suốt ngày từ sáng đến tối phải làm Hoàng đế, không có lấy má»™t ngÆ°á»i bạn đồng tâm, ta cÅ©ng chán ngấy.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Hay lắm! Tiểu Huyá»n Tá»­! Ta nói cho nghe. NgÆ°Æ¡i chặt đầu ta thì không được đâu.

Vua Khang Hy tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»i:

- Ta giết ngươi làm chỉ Có bao giỠbạn lại giết bạn?

Vi Tiểu Bảo nói:

- Ta chẳng phải Tiểu Quế Tử cũng chẳng là thái giám. Tiểu Quế Tử bị ta giết rồi.

Vua Khang Hy giật mình kinh hãi há»i:

- Ngươi bảo sao?

Vi Tiểu Bảo liá»n thuật lại lai lịch cùng thân thế gã, xuất thân ở đâu, cho nhà vua nghe. Äoạn gãkể tiếp những việc gã trải qua: làm Ä‘ui mắt Hải lãocông thế nào, mạo xÆ°ng Tiểu Quế Tá»­ làm sao? Vìlẽ gì Hải lão công truyá»n thụ võ nghệ cho gãvà truyá»n thụ thế nào nhất nhất thuật lại.
Tài sản của ngocvosong1986

  #65  
Old 01-06-2008, 09:47 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 65


Vua Khang Hy mở cuá»™c Ä‘iá»u tra

Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo nói tá»›i đây liá»n đáp :

- Té ra ngươi không phải là thái giám.Ngươi đã hạ sát Tiểu Quế Tử cũng chẳng có chi quan hệ.Nhưng ngươi chẳng thể ở lại trong cung được nữa.

Bằng không thì ta phải cho ngÆ°Æ¡i làm tổng quản ngá»± tiá»n thị vệ. Äa Long tuy võ công cao cÆ°á»ng nhÆ°ng làm việc rất hồ đồ.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài cảm Æ¡n bệ hạ, song rằng không được. Nôtài đã được nghe mấy Ä‘iá»u bí mật trá»ng đại cóliên quan đến Thái Hậu.

Vua Khang Hy há»i ngay:

- Có liên quan Thái Hậu ư? Chuyện gì vậy?

Lúc nhà vua há»i hai câu này, trong lòng đã ngấm ngầm cảm thấy có chuyện không hay.

Vi Tiểu Bảo nghiến răng rồi Ä‘em câu chuyện đối thoại giữa Thái Hậu và Hải Äại Phú mà gã nghe được đêm trÆ°á»›c lược thuật lại.

Vua Khang Hy nghe đến chá»— phụ hoàng Thuận Trị hãy còn tại thế, hiện ở chùa Thanh LÆ°Æ¡ng trên NgÅ© Äài SÆ¡n thì giật mình kỉnh hãi. Trong tâm cá»±c kỳ hồi há»™p, nhà vua mừng quá tưởng muốn phát Ä‘iên. Long thể run lên bần bật, ngài nắm chặt tay Vi Tiểu Bảo cất giá»ng run run há»i:

- Vụ này... đúng sự thật chứ? Phụ hoàng ta còn sống ở thế gian ư?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Äây là nô tài nghe ở câu chuyện giữa Hải Äại Phú và Thái Hậu. Có sao nói vậy, không dám man trá.

Vua Khang Hy đứng bật dậy, lớn tiếng hô:

- Hay lắm. ... Hay lắm! ... Vi Tiểu Bảo ! Äợi trá»i sáng chúng ta lên NgÅ© Äài SÆ¡n triá»u kiến phụ hoàng, rÆ°á»›c lão nhân gia vá» cung.

Nên biết vua Khang Hy làm chúa tể thiên hạ. Má»i việc Ä‘á»u nhÆ° ý. Trong Ä‘á»i ngài chỉ có má»™t Ä‘iá»u đáng tiếc là song thân mất sá»›m. Thái Hậu tuy không phải là mẹ ruá»™t của nhà vua, nhÆ°ng bà đối vá»›i ngài hết lòng từ ái chẳng khác chi tình ruá»™t thịt. Còn phụ thân ngài biệt tích, chẳng cònai thay thế được.

Nhiá»u khi canh khuya thức giấc, nhà vua nhá»› phụ hoàng, không nhịn được, cả tiếng khóc ròng.

Bây giỠngài nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy tuy cònbán tín bán nghi mà cũng mừng rỡ, tưởng chừngđiên đảo ruột gan.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài chỉ e Thái Hậu không vừa lòng.TrÆ°á»›c nay ngài đã lừa dối bệ hạ thì trong vụ nàytất có duyên cá»› trá»ng đại.

Vua Khang Hy há»i:

- Äúng rồi ! Äúng rồi! NhÆ°ng là duyêncá»› gì?

Nhà vua được tin phụ hoàng chÆ°a mất, trong lòng mừng quá Ä‘á»—i quên hết má»i sá»±, nhÆ°ng ngài chỉ ngÆ°ng thần má»™t chút là hiện lên không biết bao nhiêu nghi vấn.

Vi Tiểu Bảo đáp:

- Những đại sá»± Ở trong cung nô tài không hiểu rõ chi hết, mà chỉ có thể kể lại những Ä‘iá»u mình đã nghe được ở nÆ¡i Thái Hậu cùng Hải Äại Phú.

Vua Khang Hy lại giục :

- Phải rồi ! Phải rồi! Còn gì nữa, nói mau đi ! Nói mau đi!

Vi Tiểu Bảo nói đến chá»— Äoan Kính Hoàng hậu, Hiếu Khang Hoàng hậu bị ngÆ°á»i gia hại nhÆ° thế nào ! Vua Khang Hy giật bắn ngÆ°á»i la hoảng:

- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i bảo Hiếu Khang Hoàng hậu. .. bị ngÆ°á»i ta sát hại Æ°?

Vi Tiểu Bảo thấy nhà vua giương cặp long nhãn lên thật lớn, mặt rồng co rúm lại, sợ quá lắp bắp:

- Nô tài... nô tài không biết. .. chỉ được nghe Hải Äại Phú và Thái Hậu nói chuyện vá»›i nhau. ..

Vua Khang Hy ngắt lá»i:

- HỠnói làm sao. ..? Ngươi... ngươi nói lại một lần nữa cho nghe !

Vi Tiểu Bảo trí nhá»› rất dai. Gã thuật lại cuá»™c đối thoại giữa Hải Äại Phú và Thái Hậu má»™t lần nữa. Không những thế gã còn bắt chÆ°á»›c giá»ng nói của hai ngÆ°á»i nghe giống hệt.

Vua Khang Hy đứng ngẩn ngÆ°á»i ra hồi lâu rồi hằn há»c nói:

- Mẫu thân ta... mẫu thân ta bị ngÆ°á»i giết chết Æ°?

Vi Tiểu Bảo há»i lại:

- Hiếu Khang Hoàng hậu. .. là... là... mẹ ruột của Thánh Thượng ư?

Vua Khang Hy gật đầu nói:

- Ngươi nói nữa đi, đừng bỠsót một câu nào.

Long tâm se lại, hai hàng châu lệ lã chã tuôn rơi.

Vi Tiểu Bảo kể tiếp là hung thủ đã dùng "Hoácốt miên chưởng" gia hại Äoan Kính và Hiếu KhangHoàng hậu. Hắn còn giết cả con Äoan Kính HoàngHậu là Vinh Thân VÆ°Æ¡ng, và Äổng Ngạc Trinh Phi.

Gã kể luôn cả tên áo liệm Hiếu Khang vàTrinh Phi đã vâng lệnh Hải Äại Phú lên NgÅ©Äài SÆ¡n bẩm báo đức Thuận Trị. Äức Thuận Trị lại pháiHải Äại Phú trở vá» cung để Ä‘iá»u tra cho rõ căn nguyênnhững vụ này.

Vi Tiểu Bảo kể cho đến giai Ä‘oạn Hải Äại Phú và Thái Hậu đấu chưởng, gã giấu nhẹm vụ Hải Äại Phú bị gã giết chết, mà chỉ nói Hải Äại Phú Ä‘ui mắt không đánh nổi Thái Hậu rồi bị uổng mạng.

Vua Khang Hy trấn tÄ©nh tâm thần, tra há»i tÆ°á»ng tận vá» tình trạng đêm hôm ấy. Ngài nghe Vi Tiểu Bảo nói rồi còn vặn Ä‘i vặn lại nhiá»u lần và tin chắc không phải gã bịa ra vụ này.

Sau cùng ngài phán há»i:

- Câu chuyện hệ trá»ng nhÆ° vậy mà sao đến nay ngÆ°Æ¡i má»›i nói vá»›i ta?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Vụ này quan hệ tày đình, nô tài đâu dám bạ đâu nói đấy? Äến sáng mai nôtài định trốn khá»i Hoàng cung không bao giá» trở lại nữa.Nô tài cảm kích tấm lòng tri ngá»™ của ThánhThượng, nhận thấy Thánh Thượng cô thân ở trong Hoàngcung, cá»±c kỳ nguy hiểm, nên lúc sắp ra Ä‘i nô tàichẳng thể giấu giếm

Thánh Thượng được nữa.

Vua Khang Hy há»i:

- Tại sao ngươi muốn xa bỠHoàng cung? Phải chăng ngươi sợ Thái Hậu hại ngươi?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Nô tài còn nói để bệ hạ hay ngÆ°á»i cung nữ chết ở trong cung Từ Ninh đêm nay là má»™t ngÆ°á»i đàn ông và là sÆ° huynh của Thái Hậu.

Trong cung Thái Hậu mà có ngÆ°á»i cung nữ là đàn ông thì thật là má»™t Ä‘iá»u quá sức tưởng tượng.NhÆ°ng vua Khang Hy được tin phụ hoàng tưởng đã chết rồi mà lại còn sống ở nhân gian trong lòng đã hồi há»™p. Sau nhà vua lại nghe nói mẫu thân mình bị bà Thái Hậu rất Ä‘oan trang từ ái hãm hại cÅ©ng là má»™t chuyện phi thÆ°á»ng, nên ngài coi vụ cung nữ là nữhay nam chẳng lấy chi làm kỳ nữa.

Nhà vua lạnh lùng há»i:

- Sao ngươi lại biết thế ?

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Äêm hôm ấy nô tài vì nghe được câu chuyện bí mật giữa Hải Äại Phú và Thái Hậu, nên Thái Hậu đã lập tâm giết nô tài để bịt miệng ngay từ lúc bà phát giác.

Gã liá»n Ä‘em chuyện Thái Hậu phái Thuỵ Äống, Liá»…u Yến cùng bá»n thái giám trÆ°á»›c sau mấy lần đến gia hại gã nhất nhất thuật lại.

Sau gã má»›i nói tá»›i vụ được nghe Thái Hậu cùng ngÆ°á»i đàn ông nói chuyện ở cung Từ Ninh. Rồi ngÆ°á»i đàn ông giả làm cung nữ kia cùng Thái Hậu gây lá»™n. Hắn bị Thái Hậu giết chết và Thái Hậu cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng.

DÄ© nhiên câu chuyện này Vi Tiểu Bảo không nói thá»±c hết. Gã không nhắc tá»›i Äào Cung Nga, cÅ©ng không nói tá»± mình giết Thuỵ Äống, Liá»…u Yến cùng vụ lấy cắp mấy pho Tứ Thập Nhị ChÆ°Æ¡ng Kinh.

Vua Khang Hy trầm ngâm hồi lâu rồi há»i:

- Thằng cha đó là sÆ° huynh Thái Hậu Æ°? Nghe giá»ng lưỡi hắn dÆ°á»ng nhÆ° Thái Hậu còn bị má»™t ngÆ°á»i khác uy hiếp phải không? NgÆ°á»i ấy là ai?

Vi Tiểu Bảo lắc đầu tâu:

- Nô tài không thể nghĩ ra được !

Vua Khang Hy truyá»n:

- NgÆ°Æ¡i Ä‘i triệu Äa Long vào đây!

Vi Tiểu Bảo "dạ" má»™t tiếng rồi trở gót lui ra. Gã tá»± há»i:

- Phải chăng Hoàng đế muốn trở mặt vá»›i Thái Hậu mà tuyên gá»i Äa Long bắt mụ Ä‘iếm già để giết đỉ Không hiểu sau khi mụ bị giết rồi mình có cần bá» Ä‘i hay ở lại giúp nhà vuả Thôi ta hãy biết tá»›i đâu hay đó.

Äa Long Ä‘ang lo sốt vó vì trong cung liên tiếp xảy ra biến Ä‘á»™ng, đầu hắn chÆ°a bị đứt rá»i, nhÆ°ng trên đầu còn có mÅ©, trên mÅ© còn có chóp, hắn cảm thấy ở vào tình trạng bất an vô cùng.

Äa Long vừa nghe có lịnh Hoàng đế tuyên triệu lật đật chạy ngay đến Càn Thanh cung.

Vua Khang Hy vừa thấy Äa Long đến liá»n bảo hắn:

- Cung Từ Ninh không có việc gì. NgÆ°Æ¡i lập tức hạ lệnh triệt các thị vệ. Thái Hậu truyá»n dạy ở ngoài cungcó thị vệ bao vây cÅ©ng lấy làm phiá»n não. VậyngÆ°Æ¡i đừng để lại má»™t tên nào hết.

Äa Long mừng quýnh tưởng chừng nghe lịnh đại xái. Hắn vâng luôn miệng rồi chạy Ä‘i hạ lệnh giải tán thị vệ.

Vua Khang Hy lại Ä‘em những Ä‘iá»u nghi vấn trong lòng há»i kỹ lại ViTiểu Bảo.

Sau má»™t lúc lâu, nhà vua chắc bá»n thị vệ Ä‘i hết rồi liá»n bảo:

- Tiểu Quế Tá»­ ! Äêm nay ta cùng ngÆ°Æ¡i đến dò thám cung Từ Ninh.

Vi Tiểu Bảo há»i lại:

- Thánh Thượng thân hành đi do thám ư?

Vua Khang Hy đáp :

- Phải rồi !

Má»™t là vụ này rất trá»ng đại nhà Vua chẳng thể chỉ nghe lá»i má»™t bên của tên tiểu thái giám đã Ä‘em lòng hoài nghi má»™t vị mẫu hậu từng nuôi nấng ngài từ thủa nhá». Hai là việc mạo hiểm do thám lúc ban đêm là má»™t việc con ngÆ°á»i đã há»c võ phải thá»­ thách. Nhà vua nhân cÆ¡ há»™i này khi nào chịu bá» qua má»™t cách dá»… dàng?

Vua Khang Hy nói:

- Ta là Hoàng đế chẳng thể ra ngoài cung để thí nghiệm thân thủ của mình. Vậy ta hãy làm con ngÆ°á»i dạ hành ở trong cung cÅ©ng còn hÆ¡n chẳng làm gì.

Vi Tiểu Bảo nói:

- Thái Hậu đã giết chết sư huynh, lúc này ngài đang an nghỉ dưỡng thương,e rằng cuộc dò thám này khó đi đến kết quả?

Vua Khang Hy nói:

- Chưa đi do thám sao ngươi đã biết không đem lại kết quả?

Nhà vua liá»n thay đổi y phục chân Ä‘i hài xảo và ăn mặc nhÆ° ngày đã tá»· võ vá»›i Vi Tiểu Bảo rồi theo cá»­a ngách cung Càn Thanh ra Ä‘i.

Bá»n thị vệ cùng thái giám vừa trông thấy vá»™i vàng chạy đến. Nhà vua liá»n quát :

- Các ngươi đứng cả lại không được loạn động.

Äây là thánh chỉ của Hoàng đế thì còn ai dám trái lệnh? Mấy chục tên thị vệ cùng thái giám lập tức đứng nguyên chá»— không dám nhúc nhích.

Vua Khang Hy dẫn Vi Tiểu Bảo đến vÆ°á»n hoa cung Từ Ninh, quả nhiên thấy vắng lặng không má»™t bóng ngÆ°á»i. Ngài đứng népvào dÆ°á»›i cá»­a sổ tẩm cung của Thái Hậu, chú ýlắng tai.

Bỗng nghe Thái Hậu ho hắng không ngớt. Lúc này lòng dạ nhà vua dào dạt như sóng cồn, vừa đau thương lại vừa nóng nảy.

Tiếng ho của Thái Hậu khiến cho nhà vua cực kỳ xúc động muốn xông vào ôm lấy bà mà khóc một hồi. Nhà vua lại muốn nắm lấy cổ bà lớn tiếng chất vấn vỠtình hình phụ hoàng cùng mẫu hậu của ngài.

Có lúc ngài muốn những lá»i của Vi Tiểu Bảo Ä‘á»u giả dối, ngài cÅ©ng lại mong gã nói vậy là đúngsá»± thật hết không trật mảy maỵ Long tâm bối rối, toànthân lông tóc dá»±ng đứng cả lên. Những ý nghÄ©lạnh toát thấu vào xÆ°Æ¡ng tuy?

Ngá»n đèn trong phòng Thái Hậu chÆ°a tắt, khi tá» khi má» chiếu vào cá»­a sổ dán giấy.

Sau một lúc , bỗng nghe tiếng cung nữ cất lên:

- Tâu Thái Hậu ! Nô tỳ may xong rồi.

Thái Hậu đặng hắng một tiếng rồi bảo:

- Äem tên cung nữ... thi thể tên cung nữ... đặt vào trong túi.

Tên cung nữ kia đáp :

- Dạ! Còn thi thể tên thái giám thì sao?

Thái Hậu tức giận gắt :

- Ta bảo ngÆ°Æ¡i đặt cung nữ vào túi, sao ngÆ°Æ¡i... lại há»i đến thái giám làm chi?

Cung nữ "dạ" một tiếng rồi trong nhà có tiếng động lịch kịch.

Vua Khang Hy không nhẫn nại được ghé mắt nhìn qua khe cá»­a nhÆ°ng bao nhiêu kẽ hở các cá»­a trong tẩm cung của Thái Hậu Ä‘á»u dán giấy dầu bít kín, không còn lấy má»™t chá»— hở chừng sợi tóc.

Nhà vua đã hàng ngày được nghe Vi Tiểu Bảo thuật lại những yếu quyết cùng những Ä‘iá»u cấm kỵ của khách dạ hành trên chốn giang hồ. DÄ© nhiên những Ä‘iểm này gãđược Mao Thập Bát nói cho biết trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng từ DÆ°Æ¡ngChâu đến Bắc Kinh.

Bây giá» nhà vua gặp cảnh ngá»™ cá»­a sổ không kẽ hở là trúng vào tâm ý của ngài muốn thá»­ thách. Ngài liá»n dấp nÆ°á»›c miếng vào đầu ngón tay bôilên giấy dán cá»­a sổ cho mủn ra rồi khẽ chá»c má»™t cái.

Quả nhiên giấy rách thủng má»™t lá»— nhá», song vẫn không nghe thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.

Nhà vua Ä‘Æ°a mắt nlùn vào trong thấy trên giÆ°á»ng Thái Hậu màn the rủ thấp. Má»™t tên cung nữ nhá» tuổi Ä‘ang chuồn thi thể tên cung nữ bị nạn nằm dÆ°á»›i đất vào trong má»™ttúi vải lá»›n.

Xác chết mặc xiêm áo cung nữ, nhÆ°ng đầu trá»c tếu không còn má»™t sợi tóc.

Tên cung nữ kia nhét xác chết vào túi rồi lượm món tóc giả lên. Thị ngần ngừ một chút rồi nhét luôn cả vào túi.

Bỗng nghe thị lên tiếng:

- Tâu Thái Hậu! ... Má»i việc xong cả rồi!

Thái Hậu há»i:

- Bên ngoài bá»n thị vệ giải tán hết chÆ°a? Sao ta nghe dÆ°á»ng nhÆ° có tiếng ngÆ°á»i?

Tên cung nữ kia liá»n chạy đến bên cá»­a ngó ra ngoài quanh má»™t vòng rồi tâu:

- Tâu Thái Hậu! Không còn ai hết !

Thái Hậu vừa ho vừa nói:

- Ngươi kéo cái túi đến bỠao sen, lượm bốn khối đá lớn bỠvào trong túi rồi lấy dây... cột chặt miệng túi lại... xong đẩy xuống ao.

Cung nữ đáp :

- Da.... da....

Giá»ng nói thị run lên ra chiá»u khiếp sợ.

Thái Hậu lại dặn:

- Äẩy túi xuống ao rồi quẳng lên trên má»™t lá»›p đấtđể Ä‘á» phòng có ngÆ°á»i trông thấy.

Tên cung nữ dạ má»™t tiếng rồi kéo túi Ä‘i ra vÆ°á»n hoa.

Vua Khang Hy lẩm bẩm:.

- Tiểu Quế Tá»­ bảo tên cung nữ đó là đàn ông hoá trang là đúng rồi. Trong vụ này nhất định có Ä‘iá»u rất bí mật không thì việc gì Thái Hậu phải sai đêm trầm hà xác chết cho tuyệt tích?

Nhà vua thấy Vi Tiểu Bảo đứng bên bất giác nắm lấy tay gã.

Hai ngÆ°á»i cùng cảm thấy bàn tay đối phÆ°Æ¡ng Æ°á»›t đẫm mồ hôi lạnh toát.

Lát sau bá»—ng nghe "bòm" má»™t tiếng. Hai ngÆ°á»i biết là túi Ä‘á»±ng xác chết đã đẩy xuống ao rồi.

Trong khoảnh khắc ả cung nữ kia lại trở vỠtẩm điện.

Vi Tiểu Bảo nghe thanh âm nhận ra ả cung nữ này là Nhị Sơ, còn vua Khang Hy thì không biết thị.

Thái Hậu há»i:

- Má»i việc xong xuôi cả rồi chứ?

Nhị Sơ đáp :

- Tâu Thái Hậu. Xong cả rồi !

Thái hậu lại há»i:

- Hai ngÆ°á»i chết ở đây sao lại có má»™t xác? Còn cái nữa ở đâu? Sáng mai có ngÆ°á»i tá»›i thì ngÆ°Æ¡i bảo sao?

Nhị Sơ ấp úng đáp:

- Nô tài... nô tài không biết chi hết.

Thái Hậu gắt lên:

- Ngươi ở đây hầu hạ ta sao dám nói cái gì cũng không biết?

Nhị Sơ đáp :

- Da.... da....

Thái Hậu tức giận há»i:

- Ta há»i ngÆ°Æ¡i không đáp còn dạ dạ cái gì?

Nhị SÆ¡ dÆ°á»ng nhÆ° phúc đáp tâm linh, liá»n bịa ra:

- Nô tài thấy xác chết của ngÆ°á»i cung nữ đứng dậy được thì ra chỉ bị thÆ°Æ¡ng chứ không chết. Sau y... chậm chạp cấtbÆ°á»›c Ä‘i ra ngoài... Khi ấy... khi ấy Thái Hậu Ä‘ang yêngiấc, nô tài không dám kinh Ä‘á»™ng. NgÆ°á»i cung nữđó ra khá»i cung Từ Ninh rồi không biết ... không biếtÄ‘i đâu.

Thái hậu thở dài nói:

- Té ra là thế. A di đà Phật ! Thị không chết, đi được rồi là hay quá !

Nhị Sơ nói:

- Chính thế! Tạ Æ n trá»i đất. Y đã thoát chết.

Vua Khang Hy cùng Vi Tiểu Bảo chá» lúc nữa không thấyThái Hậu lên tiếng chắc bà ngủ say rồi. Hai ngÆ°á»i liá»nrón rén cất bÆ°á»›c dá»i khá»i tẩm Ä‘iện của Thái Hậu trởvá» cung Càn Thanh.

Nhà vua thấy bá»n thị vệ cùng thái giám vẫn đứng nguyên chá»— không chuyển Ä‘á»™ng liá»n cÆ°á»i nói:

- Cho các ngươi được giải tán.

Tuy nhà vua cố giữ vẻ thản nhiên nhÆ°ng tiếng cÆ°á»i, tiếng nói cÅ©ng đượm mùi chua chát.

Vua Khang Hy vào tẩm cung rồi, chăm chú nhìn Vi Tiểu Bảo hồi lâu không nói câu gì.

Äá»™t nhiên ngài sa lệ, ngập ngừng:

- Thái Hậu... Thái Hậu...

Vi Tiểu Bảo không biết nói gì chỉ đứng trơ ra.

Nhà vua ngẫm nghĩ rồi vỗ hai tay một cái. Hai tên thị vệ hầu cận vội chạy đến đứng bên cửa tẩm điện để chỠmệnh lệnh.

Vua Khang Hy nói:

- Có việc cÆ¡ mật đại sá»± này trẫm sai hai ngÆ°á»i phải làm ngay và nhất thiết không được tiết lá»™. Trong ao sen ngoài vÆ°á»n hoa cung Từ Ninh có má»™t cái túi vải lá»›n. Hai ngÆ°á»i xuống mò lên Ä‘em vỠđây. Thái Hậu Ä‘ang yên nghỉ mà hai ngÆ°Æ¡i để xảy ra má»™t chút tiếng Ä‘á»™ng khiến ngài phải kinh tỉnh là các ngÆ°Æ¡i mất đầu.

Hai tên khom lưng vâng dạ đi ngay.

Vua Khang Hy ngồi trên giÆ°á»ng nghÄ© lui nghÄ© tá»›i hồi lâu không nói gì.

Bỗng thấy hai tên thị vệ khiêng một cái túi vải lớn ướt sũng đưa vỠtới cửa tẩm điện.

Vua Khang Hy há»i:

- Các ngươi có làm kinh động đến Thái Hậu không?

Hai tên thị vệ đồng thanh tâu:

- Bá»n nô tài hết sức thận trá»ng đâu dám kinh Ä‘á»™ng đến tai Thái Hậu?

Vua Khang Hy gật đầu phán bảo :

- Các ngươi khiêng cái túi đó vào đây.

Hai tên thị vệ vâng mệnh khiêng túi vào.

Nhà vua lại bảo chúng:

- Các ngươi để đó rồi lui ra.

Vi Tiểu Bảo chá» hai tên thị vệ ra khá»i rồi đóng cá»­a lại. Gã cởi dây cá»™t miệng túi lôi xác chết ra ngoài. Tuy mặt mÅ©i tá»­ thi cạo râu nhẵn thín, nhÆ°ng vẫn còn trông thấy gốc râu Ä‘en sì, cổ há»ng có bìu, ngá»±c lép kẹp. Hiển nhiên là má»™t ngÆ°á»i đàn ông không còn nghi ngá» gì nữa.

NgÆ°á»i này thá»› thịt lằn lên, đốt ngón tay phình ra. Những cái đó chứng tá» hắn đã dày công luyện võ. Xem chừng tên giả làm cung nữ và ẩnnấp trong ná»™i cung chÆ°a lâu, vì dung mạo hắn là đàn ông cÅ©ng xấu xa quá rồi thì giả làm cung nữ tất bị phát giác.

Vua Khang Hy là con ngÆ°á»i tinh tế, ngài rút yêu Ä‘ao rạch quần xác chết ngó xuống hạ bá»™ cho cẩn thận. Bất giác ngài nổi lôi đình, vung Ä‘ao đâm liên hồivào xác chết cho nát ra.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Thái Hậu...

Nhà vua tức giận chặn há»ng:

- Thái Hậu cái gì? Con tiện nhân này sát hại mẫu hậu ta, bức bách phụ hoàng ta phải bá» Ä‘i, lại làm nhÆ¡ nhá»›p cung son, hành vi Ä‘iá»u bất nghÄ©a.

Tạ.. ta muốn băm xác mụ ra thành muôn đoạn, tru lục toàn gia mụ.

Vi Tiểu Bảo thở phào một cái nhẹ nhõm. Trong lòng khoan khoái gã tự nhủ:

- Nhà vua đã không nhận mụ Ä‘iếm là Thái Hậu thì bất luận mụ làm việc gì bại hoại mà ta biết được có tâu lên cÅ©ng không sợ ngài giết chết để bịt miệng nhÆ° lá»i cung nữ Äào Cung Nga đã tiên liệu và dặn ta phải bÆ°ng kín miệng bình.

Vua Khang Hy cầm yêu Ä‘ao đâm lia lịa vào xác chết má»™t hồi mà vẫn chÆ°a nguôi giận. Ngài không nhịn được toan hô thị vệ Ä‘i bắt Thái Hậu lên tra há»i, nhÆ°ng ngài lại nghÄ©:

- Phụ hoàng chÆ°a tạ thế, lão nhân gia đã quy y đầu Phật trên NgÅ© Äài SÆ¡n.

Vậy mà ta để việc Ä‘á»™ng trá»i này tiết lá»™ ra ngoài làm chấn Ä‘á»™ng quan dân khắp thiên hạ. Ta không thể lá»— mãng được.

Rồi ngài phán:

- Tiểu Quế Tá»­! Sáng mai ngÆ°Æ¡i theo trẫm lên NgÅ© Äài SÆ¡n để Ä‘iá»u tra cho ra sá»± thá»±c.

Vi Tiểu Bảo tâu:

- Dạ ! Nô tài xin tuân chỉ.

Gã thấy mình được theo Hoàng Thượng lên NgÅ© Äài SÆ¡n thì trong lòng khấp khởi mừng thầm. Gã chắc mẩmđược má»™t phen du ngoạn phong cảnh cho thoa? thích, bằng cứ du dúở trong thành Bắc Kinh mãi cÅ©ng chán ngấy.

NhÆ°ng kiến thức của nhà vua sáng suốt hÆ¡n Vi Tiểu Bảo nhiá»u, ngài lại suy nghÄ© rất thấu đáo, bụng bảo dạ:

- Thiên tá»­ Ä‘i tuần thú dân gian là má»™t việc rất trá»ng thể, ít ra phải trù liệu cùng sắp đặt hàng mấy tháng. Dá»c Ä‘Æ°á»ng trăm quan địa phÆ°Æ¡ng phải chuẩn bị nghênh tiếp thánh giá và lo bảo vệ nghiêm cẩn. Cuá»™c xuất tuần của nhà vua há phải chuyện tầm thÆ°á»ng, muốn Ä‘i lúc nào là Ä‘i ngay lúc ấy được?

Huống chi ta còn nhá» tuổi, chấp chính chÆ°a được bao lâu. Các vÆ°Æ¡ng công, chÆ°a hết dạ khuông phò. Nếu Thái Hậu có dã tâm thừa cÆ¡ ta rá»i khá»i kinh sÆ° thoán Ä‘oạt quyá»n binh, truất phế ta Ä‘i, lập tân qụân thì làm thế nào? Lại còn trÆ°á»ng hợp phụ hoàng thá»±c sá»± băng hà, hoặc ngài còn ở nhân gian nhÆ°ng dá»i

khá»i NgÅ© Äài SÆ¡n rồi mà ta cá» mở trống rong lên núi triá»u kiến thì chẳng những việc không thành mà lại làm trò cÆ°á»i cho thiên hạ.

Nhà vua ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu nói:

- Không được ! Trẫm chẳng thể tùy tiện dá»i khá»i kinh Ä‘á»™ Tiểu Quế Tá»­!

Ngươi hãy vì trẫm mà đi một chuyến!

Vi Tiểu Bảo ra chiá»u thất vá»ng:

- Một mình nô tài đi thôi ư?

Vua Khang Hy đáp :

- NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘i má»™t mình lên để Ä‘iá»u tra cho biết rõ. Nếu quả phụ hoàng trẫm hiện ở trên NgÅ© Äài SÆ¡n thì rồi trẫm xếp đặt việc triá»u chính và nghÄ© cách đối phó vá»›i con tiện nhân kia cho ổn định. Sau trẫm sẽ cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i má»™t chuyến má»›i là kế vẹn toàn.

Vi Tiểu Bảo tự nhủ:

- Nhà vua đã quyết định đối phó vá»›i Thái Hậuthì việc ngài sai ta lên NgÅ© Äài SÆ¡n thámthính là hợp nghÄ©a lý, ta không nên thoáithác.

Gã liá»n vui vẻ tâu:

- Nô tài xin phụng mệnh.

Nhà vua lại nói :

- Theo lá» luật nhà Äại Thanh thì thái giám chẳng thể dá»i khá»i kinh sÆ°, trừ trÆ°á»ng hợp Ä‘i theo trẫm không kể. May ở chá»— ngÆ°Æ¡i không phải là thái giám.

Tiểu Quế Tá»­! Từ nay ngÆ°Æ¡i đừng làm thái giám nữa, đổi sang làm thị vệ qụách. Có Ä‘iá»u trong cung ai cÅ©ng nhận ra ngÆ°Æ¡i mà Ä‘á»™t nhiên thôi làm thái giám tất chúng phải lấy làm kỳ! ồ! Vụ này hãy tạmgác lại để sau này sẽ tính.

Trẫm có thể tuyên bố vá» việc hạ sát Ngao Bái mà trẫm cho ngÆ°Æ¡i tuân thánh chỉ làm thái giám. Nay nguyên hung đã trừ diệt, tá»± nhiên ngÆ°Æ¡i không cần phải cải trang nữa. Tiểu Quế Tá»­! Rồi đây ngÆ°Æ¡i há»c lấy ít chữ để trẫm phong cho chức quan to.

Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i tâu:

- Äược vậy là may cho nô tài. Có Ä‘iá»u nô tài há»… cầm đến sách là nhức đầu.

Nhà vua ngồi trên án viết thÆ¡ cho phụ hoàng bẩm rõ tá»™i bất hiếu. Äến nay má»›i biết lão nhân gia vẫn còn ở nhân thế, trong lòng mừng rỡ khôn xiết. Má»™t ngày rất gần sẽ lên rÆ°á»›c thánh giá hồi cung để tái hồi sá»­a trị muôn dân. Phận làm con được chầu chá»±c vua cha là mãn nguyện.

Nhà vua viết mấy hàng chữ rồi lại nghĩ thầm:

- Phong thÆ¡ này mà lá»t vào tay kẻ khác thì thật có Ä‘iá»u không ổn. Tiểu Quế Tá»­ có thể bị bắt haybị giết ở dá»c Ä‘Æ°á»ng và hung thủ xục tìm trong mình gã tất lòi thÆ° ra.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™