Hồi 32
Trần Cáºn Nam dặn dò kế hoạch
Lý Lá»±c Thế Và Quan An CÆ¡ khom lÆ°ng vâng lá»i.
Trần Cáºn Nam lại quỳ xuống thắp hÆ°Æ¡ng dõng dạc khấn:
- Thuá»™c hạ là Trần Cáºn Nam xin láºp thệ trÆ°á»›c linh vị Vạn Vân Long đại cạ Äệ tá» của thuá»™c hạ là Vi Tiểu Bảo nếu hà nh vi phạm luáºt hoặc không đủ tà i đức để anh em phục tùng thì thuá»™c hạ láºp tức truất phế ngôi hÆ°Æ¡ng chủ của gãở Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng, quyết chẳng thiên lệch. Anh em thuá»™c hạ tuân giữ lá»i thá» phong gã là m hÆ°Æ¡ng chủ thì sau nà y có truất phế gã cÅ©ng là tuân giữ lá»i thá». Trần Cáºn Nam nà y nếu trái lá»i thá» nguyá»n xin hÆ°Æ¡ng hồn Vạn đại ca chứng giám khiến thuá»™c hạ bị sét đánh, hoặc năm ngá»±a phân thây, hay chết vá» nanh vuốt bá»n Thát Äát.
ông nói xong lạy mấy lạy rồi cắm hương và o lò.
Quần hà o Ä‘á»u đồng thanh xÆ°ng tụng:
- Tổng Ä‘Ã chủ xá» sá»± nhÆ° váºy tháºt là chà công,ai cÅ©ng kÃnh phục.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Äược lắm ! Mình tưởng há» tháºt tình cho là m chức hÆ°Æ¡ng chủ, xú chủ gì đó, té ra há» Ä‘Æ°a mình qua sông rồi chặt gãy cầu. Bữa nay há» phong là m hÆ°Æ¡ng chủ cho khá»i trái lá»i thá». Ngà y mai há» tìm cách phế mình Ä‘i cÅ©ng là tuân giữ lá»i thá». Khi đó Lý đại ca cÅ©ng được mà Quan phu tá» cÅ©ng hay lên là m hÆ°Æ¡ng chủ má»›i là hợp lý.
Gã liá»n lá»›n tiếng :
- ThÆ°a sÆ° phụ ! Äệ tá» không là m hÆ°Æ¡ng chủ.
Trần Cáºn Nam ngạc nhiên há»i:
- Sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Äệ tá» không biết là m và cÅ©ng không muốn là m.
Trần Cáºn Nam nói :
- Không biết thì há»c há»i dần dần, ta sẽ dạy chá» Hai vị Lý, Quan cÅ©ng nháºn lá»i giúp đỡ ngÆ°Æ¡i.
HÆ°Æ¡ng chủ là má»™t ngôi cao trong Thiên Äịa Há»™i, sao ngÆ°Æ¡i lại không muốn là m?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Bữa nay lên là m, mai bị truất phế, tháºt là mất mặt. Äệ tá» không là m hÆ°Æ¡ng chủ thì việc gì cÅ©ng ù ù cạc cạc là xong. Má»™t khi lên là m hÆ°Æ¡ng chủ má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gõ và o đầu chẳng tá» tế gì. NgÆ°á»i ta đã bá»›i lông tìm vết, kiếm mẩu xÆ°Æ¡ng trong cáitrứng thì chỉ ná»a ngà y là mèo lại hoà nmèo. Chi bằng không là m nữa là hÆ¡n.
Trần Cáºn Nam nói:
- Trong trứng gà là m gì có xương, hỠmuốn tìm cũng chẳng thấy.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Khi trứng gà biến thà nh con gà con là có xÆ°Æ¡ng rồi. Dù cho không có xÆ°Æ¡ng lúc ngÆ°á»i tamuốn tìm trÆ°á»›c hết hãy Ä‘áºp cái vá» trứng là tiểutỠđây rồi sẽ tÃnh. Lòng Ä‘á» lòng trắng quấy lá»™ntùng phèo.
Má»i ngÆ°á»i nghe gã nói không nhịn được Ä‘á»u cÆ°á»i ồ cả lên.
Trần Cáºn Nam há»i:
- Thiên Äịa Há»™i chúng ta là m việc đâu phảitrò trẻ nÃt? Chỉ cần ngÆ°Æ¡i đừng có hà nh vi tệbại, là ai cÅ©ng kÃnh trá»ng ngÆ°Æ¡i thà nh má»™t vị hÆ°Æ¡ngchủ chân chÃnh, chẳng ai bắt tá»™i ngÆ°Æ¡i đâu. DùngÆ°á»i ta không kÃnh trá»ng cÅ©ng nể ngÆ°Æ¡i là đệ tá» củata.
Vi Tiểu Bảo ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp :
- Äược rồi ! Tiểu tá» xin nói trÆ°á»›c , sau nà y nếu các vị không muốn để tiểu tá» là m hÆ°Æ¡ng chủ là tiểu tá» thôi ngaỵ Xin đừng buá»™c tá»™i bừa bãi để đánh Ä‘áºp, để chá»i mắng,hay để hạ sát.
Trần Cáºn Nam chau mà y há»i:
- NgÆ°Æ¡i đừng có mặc cả nữa. Nếu ngÆ°Æ¡i không là m việc tệ hại thì còn ai đánh giết ngÆ°Æ¡i được? Quân Thát Äát mà đánh giết ngÆ°Æ¡i, quần hà o sẽ trả thù cho ngÆ°Æ¡i.
ông dừng lại một chút rồi nói:
- Tiểu Bảo ! Báºc đại trượng phu phải có gan dạ dám là m nên việc phi thÆ°á»ng. NgÆ°Æ¡i đã gia nháºp Thiên ÄịaHá»™i phải hứng khởi xung phong là m việc nghÄ©a trừ hại cho dân,mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ nghÄ© đến mình, thì đâu phảilà hà nh vi cÅ©ng những báºc anh hùng hà o kiệt?
Vi Tiểu Bảo nghe bốn chữ "Anh hùng hà o kiệt" lại nhá»› tá»›i thà y đồ giảng sách nói đến những báºc đại anh hùng.
Gã phấn khởi đáp :
- Äúng thế! Lá»i giáo huấn của sÆ° phụ tháºt là đÃch đáng. Dù phải chém đầu, vỡ mặt thì 18 năm sau má»›i lên trang hảo hán.
Äây là nói vá» những anh hùng hảo hán phải Ä‘Æ°a ra pháp trÆ°á»ng hà nh tá»™i.
Vi Tiểu Bảo chỉ nhá»› lõm bõm, nói năng tuy không đắc thế, nhÆ°ng quần hà o cÅ©ng vá»— tay ran sảnh Ä‘Æ°á»ng.
Trần Cáºn Nam mỉm cÆ°á»i nói:
- Là m hÆ°Æ¡ng chủ là má»™t đại há»· sá»±, chứ không phải Ä‘iệu ra pháp trÆ°á»ng chém đầu. NgÆ°Æ¡i hãy coi chÃn vị hÆ°Æ¡ng chủ ai cÅ©ng hoan há»· vui tÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i phải bắt chÆ°á»›c các vị má»›i được.
Quan An Cơ đến trước Vi Tiểu Bảo chắp tay nói :
- Thuá»™c hạ là Quan An CÆ¡ xin tham kiến hÆ°Æ¡ng chủ của bản Ä‘Æ°á»ng.
Vi Tiểu Bảo quay lại há»i Trần Cáºn Nam:
- Tiểu tỠphải là m sao bây gi�
Trần Cáºn Nam đáp :
- Ngươi đáp lễ đi !
Vi Tiểu Bảo chắp tay đáp lễ nói:
- Quan phu tá» ' Quan phu tá» mạnh giá»i a !
Trần Cáºn Nam nlá»n cÆ°á»i nói:
- Ba chữ "Quan phu tá»" là trong anh em lúc bình thá»i má»›i kêu đến ngoại hiệu đó. Còn khi chÃnhthức thi lá»… thì phải kêu bằng Quan nhị ca.
Vi Tiểu Bảo liá»n đổi lại:
- KÃnh chà o Quan nhị ca.
Lần nà y Lý Lá»±c Thế bị Quan An CÆ¡ tranh phần thi lá»… trÆ°á»›c ,liá»n tiến lên là m lá»… tham kiến.
ChÃn vị hÆ°Æ¡ng chủ cÅ©ng thứ tá»± là m lá»… ra mắt Vi Tiểu Bảo.
Quần hà o trở và o sảnh Ä‘Æ°á»ng, Tổng Ä‘Ã chủ và mÆ°á»i vị Ä‘Æ°á»ng chủ thÆ°Æ¡ng nghị việc lá»›n.
Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng đứng đầu Háºu ngÅ© Ä‘Æ°á»ng. Kể cả Tiá»n ngÅ© Ä‘Æ°á»ng thì Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng ở hà ng thứ 6 trong Thiên Äịa Há»™i.
Chỗ ngồi của Vi Tiểu Bảo là ở ghế đầu mé hữu.
HÆ°Æ¡ng chủ XÃch Hoa? Ä‘Æ°Æ¡ng râu bạc chùng xuống trÆ°á»›c ngá»±c phải ngồi ở mé dÆ°á»›i gã.
Bá»n Lý Lá»±c Thế, Quan An CÆ¡ lui ra ngoà i hết. Trong sảnh Ä‘Æ°á»ng chỉ còn lại Trần Cáºn Nam và mÆ°á»i hÆ°Æ¡ng chủ, cả thảy mÆ°á»i má»™t nhân váºt đầu não trong Thiên Äịa Há»™i.
Trần Cáºn Nam trá» cái ghế giữa bá» trống nói:
- Äây là toà vị của Chu Tam thái tá».
ông lại trỠcái ghế ở bên nói:
- Äây là toà vị của Trịnh vÆ°Æ¡ng gia ở Äà i Loan. Khi Thiên Äịa Há»™i chúng ta tụ há»™i mà hai vị đó vắng thì ghế bá» không.
ông giải thÃch mấy câu nà y cho Vi Tiểu Bảo hiểu rồi nói tiếp :
- Xin các vị huynh đệ hãy Ä‘em tình hình các tỉnh ra tÆ°á»ng thuáºt lại trÆ°á»›c há»™i nghị.
Năm phòng trÆ°á»›c gồm có năm Ä‘Æ°á»ng.
Phòng đầu là Liên Hoa Ä‘Æ°á»ng cai quản tỉnh Phúc Kiến, phòng thứ hai là Hồng Thuáºn Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Quảng Äông. Phòng thứ ba là Gia Háºu Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Quảng Tây. Phòng thứ tÆ° là Tham Thái Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Hồ Nam Hồ Bắc. Phòng thứ năm là Hoà nh Hoá Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Triết Giang.
Năm phòng sau thì phòng đầu là Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Giang Tá»™ Phòng thứ hai là XÃchHoa? Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Qúy Châu. Phòng thứ ba là Tây Kim Ä‘Æ°á»ng, cai quản tỉnh Tứ Xuyên. Phòng thứ tÆ° là Huyá»n Thuá»· Ä‘Æ°á»ng cai quản tỉnh Vân Nam. Phòng thứ năm là Hoà ng Thổ Ä‘Æ°á»ng cai quản tỉnh Hà Nam, miá»n Trung Châu.
Chú thÃch của tác giả:
Trong Thiên Äịa Há»™i quả có tiá»n ngÅ© phòng, háºu ngÅ© phòng, tức tháºp Ä‘Æ°á»ng.
Thái Äức Trung, PhÆ°Æ¡ng Äại Hồng, Mã Siêu HÆ°ng cÅ©ng có tên trong lịch sá» và địa khu quản hạt cÅ©ng đúng nhÆ° sách sá» chép.
Từ đây sắp xuống để tiện việc tự sự trong tiểu thuyết, dù có sự canh cải, xin miễn thuyết minh.
Nhắc lại Thái Äức Trung nghe Tổng Ä‘Ã chủ bảo trình bà y vá» công việc các tỉnh y liá»n Ä‘em ná»™i vụ của Thiên Äịa Há»™i ở tỉnh Phúc Kiến ra trình bà y.
Tiếp theo là PhÆ°Æ¡ng Äại Hồng trình bà y ná»™i vụ tỉnh Quảng Äông.
Vi Tiểu Bảo nghe một lúc nhưng chẳng hiểu gì và không cảm thấy mảy may hứng thú.
Äến những ngÆ°á»i sau gã nghe tai ná» xá» ra tai kia. Trong lòng gã liá»n nghÄ© vá» chuyện đánh bạc vui chÆ¡i.
Mãi đến lúc hÆ°Æ¡ng chủ Huyá»n Thuá»· Ä‘Æ°á»ng là háºu tứ phòng là Lâm Vinh Siêu thuyết trình vá» tỉnh Vân Nam bằng giá»ng nói rất hùng hồn, miệng không ngá»›t thoá mạ.
Vi Tiểu Bảo mới chú ý lắng nghe. Gã nghe Lâm nói:
- Tên đại Hán gian Ngô Tam Quế chá»— nà o cÅ©ng chống đối bá»n tạ Từ năm ngoái đến năm nay chÆ°a được 10 tháng mà anh em đã lên tá»›i số 179 vị bị quân chó đẻ giết chết. Con mẹ nó ! Lão gia cùng tên cẩu tặc quyết chẳng Ä‘á»™i trá»i chung. Thuá»™c hạ đã mấy phen phái ngÆ°á»i Ä‘i hà nh thÃch, nhÆ°ng chung quanh tên Hán gian nà y rấtnhiá»u cao nhân. Cả ba lần hà nh thÃch Ä‘á»u bị mất tay...
Hắn trỠvà o cánh tay trái buộc treo lên cổ, nói tiếp :
- Mùa xuân đầu năm nay, con bà nó, lãogia lại bị chặt má»™t cánh taỵ Tên đại Hán gian nà y là m ác đã nhiá»u, tất có má»™t ngà y toà n gia hắn bị Thiên Äịa Há»™i chúng ta băm nát ra nhÆ°tÆ°Æ¡ng.
Vừa nghe nói đến Ngô Tam Quế, má»i ngÆ°á»i khà tức xông lên táºn cổ.
Vi Tiểu Bảo khi còn ở DÆ°Æ¡ng Châu đã nghe ngÆ°á»i ta nói đến Ngô Tam Quế dẫn quân Thanh qua ải và o cÆ°á»›p giang sÆ¡n của ngÆ°á»i Hán.
Ngô Tam Quế là tên tá»™i đầu trong bá»n Thát Äát đến thà nh DÆ°Æ¡ng Châu gian dâm phụ nữ, cÆ°á»›p của đốt nhà .
Ngô Tam Quế giúp nhà Mãn Thanh đánh thiên hạ được phong là m Bình Tây Vương, vĩnh viễn trấn thủở Vân Nam.
NgÆ°á»i Hán nà o nghe nhắc đến ba chữ Ngô Tam Quế cÅ©ng nghiến răng căm háºn.
Bây giỠVi Tiểu Bảo nghe vị Lâm hương chủ nà y ngoác miệng ra mà thoá mạ Ngô Tam Quế cũng không lấychi là kỳ.
Lâm Vmh Siêu mở đầu thoá mạ rồi tám vị hÆ°Æ¡ng chủ kia cÅ©ng lên tiếng chá»i bá»›i.
Bá»n há» nguyên là quân nhân, mấy năm gần đây trà trá»™n và o chốn giang hồ, giá»ng nói thô lá»— đã quen.
GiỠở trước mặt tổng đà chúa đã cố gắng giữ mồm giữmiệng.
Bây giỠmà cất tiếng thoá mạ không còn ai giữ lịch sự nữa.
Vi Tiểu Bảo cả mừng. Gã nghe những lá»i thô tục khácnà o cá gặp nÆ°á»›c, không nhịn được, cÅ©ng chõ miệngvà o chá»i bá»›i.
Vá» cách thoá mạ thì Vi Tiểu Bảo so vá»›i 9 vị hÆ°Æ¡ng chủ, gã còn có phần lắm Ä‘iá»u hÆ¡n.
Má»—i câu gã Ä‘i Ä‘Æ°á»ng quanh tuôn ra nhiá»u từ ngữ rất khác lạ.
Còn 9 vị hương chủ bất quá chỉ bi bô một hồi, nên không tinh tế bằng gã.
Trần Cáºn Nam xua tay nói:
- Äủ rồi ! Äủ rồi ! Trong thiên hạ kể có hà ng ngà n hà ng vạn ngÆ°á»i thoá mạ Ngô Tam Quế nhÆ°ngthằng cha đó vẫn là m Bình Tây VÆ°Æ¡ng bìnhyên vô sá»±.
Thoá mạ thế nà o cÅ©ng không là m cho hắn chết được, mà hà nh thÃch cÅ©ng không phải là má»™t biện pháp để thâu lượm kết quả hay.
HÆ°Æ¡ng chủ Hoà nh Hoá Ä‘Æ°á»ng là Lý Thức Khai, ngÆ°á»i thấp lùn, gầy nhom tiếng nói nhá» nhẹ, thoá mạ cÅ©ng không nhiá»u lá»i bây giá» lại lên tiếng:
- Theo ngu kiến của thuá»™c hạ thì dù chúng ta có kéo đại quân đến Vân Nam giết được Ngô Tam Quế Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng được lợi gì mấy cho đại cuá»™c. Ngô Tam Quế là má»™t tên Hán gian, tá»™i nghiệt rất thâm trá»ng mà chém má»™t Ä‘ao kết quả tÃnh mạng hắn thì không khá»ilà m phÆ°á»›c cho hắn.
Trần Cáºn Nam gáºt đầu nói:
- Lá»i nói của Lý hÆ°Æ¡ng chủ tháºt là hữu lý! Không hiểu Lý hÆ°Æ¡ng chủ có cao kiến gì chăng?
Lý Thức Khai đáp :
- Äây là má»™t công cuá»™c trá»ng đại, cần phải đông anh em thÆ°Æ¡ng nghị kế hoạch lâu dà i. Thuá»™c hạ cÅ©ng không nghÄ© ra được diệu kế gì, xin nghe lá»i minh thị của Tổng Ä‘Ã chủ.
Trần Cáºn Nam nói:
- Lý hÆ°Æ¡ng chủ thốt ra lá»i: "Äây là má»™t công cuá»™c cá»±c kỳ trá»ng đại, cần phải thÆ°Æ¡ng nghị kế hoạch lâu dà i" cÅ©ng đủ tá» ra là cao kiến rồi. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói: "Nhất nhân kế Ä‘oản, nhị nhân kế trÆ°á»ng" chúng ta những 10 ngÆ°á»i. á»’ không phải, 11 ngÆ°á»i. Hãy yên lặng mà suy nghÄ© kỹ cà ng thì được thêm nhiá»u ý kiến. Chúng ta mà giết được Ngô Tam Quế thì chẳng những trả thù được cho các vị huynh đệ trong Thiên Äịa Há»™i bị hắn giết chết, mà còn rá»a háºn cả cho hà ng ức hà ng vạn đồng bà ongÆ°á»i Hán bị hắn tà n hại.
Việc nà y bản toà suy nghÄ© đã lâu, Ngô Tam Quế đã thâm căn cố đế ở tỉnh Vân Nam, thế lá»±c to lá»›n.Nếu chỉ lấy sức của Thiên Äịa Há»™i mà chống đối hắn thì e rằng không đánh hắn được.
Lâm Vĩnh Siêu nói:
Muôn ngà n lưỡi Ä‘ao liá»u mạng vá»›i hắn thì chỉ cần đâm trúng má»™t nhát.
Thái Äức Trung nói:
- Lâm hÆ°Æ¡ng chủ đã đâm rồi đó mà Ngô Tam Quế có ngã đâu, chÃnh mình lại bị chặt tay.
Lâm VÄ©nh Siêu tức giáºn há»i:
- Lão mạt sát ta phải không?
Thái Äức Trung biết mình lỡ lá»i liá»n cÆ°á»i đáp :
- Tiểu đệ nói đùa váºy thôi. Lâm hÆ°Æ¡ng chủ đừngnổi nóng.
Trần Cáºn Nam thấy Lâm VÄ©nh Siêu có ý bất bình, liá»n an ủi:
- Lâm hiá»n đệ ! Bao nhiêu anh hùng hảo hán trong thiên hạ ai cÅ©ng cầu mong được ra tay giết Ngô Tam Quế.
Má»™t mình Lâm hiá»n đệ toan gánh lấy trá»ng trách mà hà ng vạn anh em trong Thiên Äịa Há»™i đồng tâm hiệp lá»±c chÆ°a
chắc đã là m nổi.
Lâm Vĩnh Siêu nói:
- Tổng đà chúa nói phải lắm!
Hắn có vẻ đã nguôi giáºn.
Trần Cáºn Nam lại nói:
- Bản toà xem ra muốn là m nên đại sá»± nà y, chúng ta cần liên lạc vá»›i các môn phái, các bang há»™i trên chốn giang hồ đồng mÆ°u cá» sá»±. Ngô Tam Quế ở tỉnh Vân Nam trong tay nắm mÆ°á»i mấy vạn tinh binh, dÆ°á»›i có biết bao mãnh
tÆ°á»›ng chứ không phải tầm thÆ°á»ng. Muốn giết má»™t mình hắn chÆ°a hẳn đã là vấn Ä‘á» cá»±c kỳ nan giải, nhÆ°ng muốn tru lục toà n gia hắn, táºn sát bá»n thủ hạ giúp hắn là m Ä‘iá»u tà n ác, thanh trừ bá»n đại Hán gian tiểu ác tặc thì lá»±c lượng má»™t mình Thiên Äịa Há»™i chúng ta không thể là m nổi.
Lâm Vĩnh Siêu vỗ đùi la lên:
- Phải lắm! Phải lắm. Anh em Thiên Äịa Há»™i chúng ta bị Ngô Tam Quế tà n sát rất nhiá»u, mà nay chỉ giết được má»™tmình hắn thì sao đủ thÆ°á»ng mạng?
Quần hà o nghe nói đến tru diệt toà n gia Ngô Tam Quế, cùng táºn sát bá»n thủ hạ tà n ác Ä‘á»u lấy là m khoan khoái , phấn khởi tinh thần, nhÆ°ng chỉ má»™t lát má»i ngÆ°á»i lại ngÆ¡ ngác nhìn nhau và nghÄ© thầm trong bụng :
Công cuá»™c nà y tháºt khó khăn vô cùng !
Thái Äức Trung nói:
- Thiếu Lâm và Võ ÄÆ°Æ¡ng là hai phái ngÆ°á»i nhiá»u thế lá»›n, võ công lại cao thâm. Váºy nhất định chúng ta phải liên lạc vá»›i há».
HÆ°Æ¡ng chủ Hoà ng Thổ Ä‘Æ°á»ng là Diêu Tất Äạt ngần ngừ nói:
- PhÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm là Minh TÃnh đại sÆ° là má»™t nhân váºt danh vá»ng cá»±c cao trong võ lâm, nhÆ°ng đại sÆ° lại là ngÆ°á»i trì trá»ng lão thà nh , không muốn đắc tá»™i vá»›i quan nhạ Mấy năm nay đại sÆ° còn Ä‘Æ°a ra má»™t Ä‘iá»u luáºt nghiêm cấm tục gia đệ tá» không được hạ sÆ¡n má»™t cách khinh xuất vì sợ gây nên tai vạ. Việc liên lạc vá»›i phái Thiếu Lâm e rằng trung gian còn có nhiá»u Ä‘iá»u khó khăn.
HÆ°Æ¡ng chủ Tham Thái Ä‘Æ°á»ng cai quản địa hạt Hồ Quảng là Hồ Äức Äệ gáºt đầu nói:
- Phái Võ ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng không khác mấy. Quán chủ chùa Châu Võ là Vân Nhạn đạo nhân và sÆ° huynh là Vân Hạc đạo nhân cùng nhau có mối bất hoà đã lâu. Hai ngÆ°á»i chỉ để tâm và o việc tranh đấu vá»›i nhau tìm cách chia sẻ bá»n đệtá» của đối phÆ°Æ¡ng. Việc cấu kết nà y e rằng. ..
Y không nói thêm nữa nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hiểu rằng hai đạo nhân Vân Nhạn và Vân Hạc Ä‘á»u không muốn hà nh Ä‘á»™ng vá»›i Thiên Äịa Há»™i.
Lâm Vĩnh Siêu nói:
- Nếu không được hai phái Thiếu Lâm, Võ ÄÆ°Æ¡ng tham dá»± và o công cuá»™c nà y thì chúng tatá»± là m lấy.
Trần Cáºn Nam nói:
- Vụ nà y không nên nóng nảy. Trong võ lâm nà o phải chỉ có hai phái Thiếu Lâm và Võ ÄÆ°Æ¡ng?
Quần hà o Ä‘á»u xôn xao nghị luáºn. Có ngÆ°á»i bảo hoặc giả phái Nga Mi chịu tham dá»±, ngÆ°á»i lại nói Cái Bang trÆ°á»›c nay dốc lòng trung nghÄ©a.
Trần Cáºn Nam nghe quán hà o bà n bạc hồi lâu rồi nói:
- Nếu 10 phần không ăn chắc 9 thì chúng ta chá»› có Ä‘Æ°a Ä‘á» nghị ra vá»›i há».
PhÆ°Æ¡ng Äại Hồng nói:
- DÄ© nhiên là thế. Má»i mà ngÆ°á»i ta không chịu thì chẳng những bẽ mặt mà còn là m mất thể diện cho Thiên Äịa Há»™i nữa.
Trần Cáºn Nam nói:
- Mất thể diện còn là việc nhá», nhÆ°ng tiếng tăm tiết lá»™ rangoà i để Ngô Tam Quế hay tin mà đỠphòng là mình Ä‘Ã nh thúc thủ. Äó má»›i là vấnÄ‘á» trá»ng đại
Lý Thức Khai nói:
- Vì đây là vấn Ä‘á» quan trá»ng váºy ai muốn liênlạc vá»›i bang phái nà o cần phải được Tổng Ä‘Ã chủ đồngý trÆ°á»›c, không ai được tùy tiện hà nh Ä‘á»™ng.
Má»i ngÆ°á»i đồng thanh:
- Như thế là phải !
Quần hà o lại thÆ°Æ¡ng nghị lúc nữa rồi Trán Cáºn Nam tuyên bố:
- Hiện giỠchưa quyết định được phương sách gì.
Váºy ba tháng sau các vị huynh đệ lại đến thà nh TrÆ°á»ng Sa tỉnh Hà Nam để há»™i há»p.
Tiểu Bảo ! Ngươi hãy trở vỠThanh cung.
Công việc của Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng tạm thá»i để hai vị Lý Lá»±c Thếvà Quan An CÆ¡ xá» lý.
Há»™i nghị TrÆ°á»ng Sa ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần phải đến.
Vi Tiểu Bảo đáp lại bằng một tiếng "dạ", nhưng trong bụng gã nghĩ thầm:
- Thế nà y há chẳng phải là qua sông chặt gãy cầu?
Trần Cáºn Nam dắt tay Vi Tiểu Bảo vá» sÆ°Æ¡ng phòng nói:
- Trên Thiên Kiá»u ở kinh thà nh có má»™t lão bán thuốc cao há» Từ.
NgÆ°á»i khác bán thuốc cao toà n là mà u Ä‘en, còn thuốc cao của lão Từ thì lại ná»a Ä‘á» ná»a xanh.
NgÆ°Æ¡i có việc gì liên lạc vá»›i ta thì cứ đến Thiên Kiá»u kiếm lão há» Từ.
NgÆ°Æ¡i há»i lão ta: "Lão có thuốc khá» Thanh ácÄ‘á»™c , cùng thuốc cao khá» Thanh phục Minh không?"
Lão đáp : "Có đủ nhưng đắt lắm. Phải ba lạng hoà ng kim, ba lạng bạch vân mới mua được."
Khi đó ngÆ°Æ¡i há»i lão : " Năm lạng hoà ng kim, năm lạng bạch ngân lão có bán không?".
NhÆ° váºy lão sẽ biết ngÆ°Æ¡i là ai.
Vi Tiểu Bảo nghe Trần Cáºn Nam nói váºy rất lấy là m thú vị, cÆ°á»i há»i:
- NgÆ°á»i ta đòi có ba lạng mà sao sÆ° phụ lại bảo trảgiá những năm lạng, há chẳng lạ lắm Æ°?
Trần Cáºn Nam mỉm cÆ°á»i đáp:
- Äó là khẩu hiệu để khá»i nháºn lầm trong trÆ°á»ng hợp có ngÆ°á»i đến mua thuốc cao tháºt sá»±.
ông nói tiếp :
- Từ lão nghe ngÆ°Æ¡i trả giá năm lạng hoà ng kim, nămlạng bạch ngân sẽ há»i lại: "Tại sao lại trả đắt nhÆ° váºy?"
Thì ngÆ°Æ¡i đáp: "Không đắt đâu! Không đắtđâu! " Chỉ cốt sao cho mắt sáng lại được thì tại hạ quyếtlà m thân trâu ngá»±a, Ä‘á»n nghì trúc mai, cÅ©ngkhông phải là quá".
Lão Từ sẽ Ä‘á»c câu: "Äịa chấn cao cÆ°Æ¡ng, nhất phái khê sÆ¡n thiên cổ tú".
NgÆ°Æ¡i đáp lại: "Môn triá»u đại ải tam hợp hà thuá»· vạnniên lÆ°u".
(Hai câu nà y nghÄ©a là : đất chấn non cao , khe suối má»™t dòng truyá»n vạn kiếp; cá»a trông biển cả, lòng sông ba ngả chảy
muôn năm).
Trần Cáºn Nam lại dặn tiếp :
Lão Từ há»i: "Hoa hồng bên đình ở Ä‘Æ°á»ng nà o?"
NgÆ°Æ¡i đáp : "Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng".
Lão Từ há»i: "Trên Ä‘Æ°á»ng thắp mấy nén hÆ°Æ¡ng?"
Ngươi đáp : "Năm nén".
Thắp năm nén hương tức là chức hương chủ.
Lão cÅ©ng là há»™i viên bản há»™i, nhÆ°ng chức vị còn kém ngÆ°Æ¡i nhiá»u. NgÆ°Æ¡i có việc gì cứ giao lão là m.
Vi Tiểu Bảo nhất nhất ghi lòng.
Trần Cáºn Nam cùng gã diá»…n lại má»™t lượt, không sai chữ nà o.
Trần Cáºn Nam lại nói:
- Từ lão tuy chức vị không cao, nhÆ°ng võ công rất giá»i. NgÆ°Æ¡i không nên vô lá»… vá»›i lão.
Vi Tiểu Bảo vâng lá»i.
Trần Cáºn Nam lại truyá»n thụ cho Vi Tiểu Bảo má»™t Ãt khẩu quyết vá» võ công rồi bảo gã:
- Tiểu Bảo ! Ta và ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u có việc lá»›n trong mình, không thể tụ há»™i vá»›i nhau lâu được. Bữa nay ngÆ°Æ¡i trở vá» Thanh cung nói là bị bá»n cÆ°á»ng nhân bắt Ä‘em Ä‘i rồi ban đêm ngÆ°Æ¡i dùng kế giết tên quân canh trốn vá» cung. Nếu có ngÆ°á»i bảo ngÆ°Æ¡i dẫn quân đến tróc nã thì ngÆ°Æ¡i dẫn quân tá»›i đây. Chúng ta Ä‘em thủ cấp Ngao Bái chôn ở sau vÆ°á»n rau. NgÆ°Æ¡i dẫn chúng ra Ä‘Ã o lên là chúng không nghi ngá» gì nữa.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Khi đó các vị Ở đây bỠhết đi rồi phải không?
Trần Cáºn Nam đáp :
- Ngươi đi rồi, anh em sẽ giải tán ngay, ngươi bất tất phải quan tâm.
ông xoa đầu Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu Bảo ! Ta mong ngươi là một đứa nhỠngoan ngoãn.
Khi nà o rảnh việc ta đến kinh thà nh truyá»n thụ võ công cho ngÆ°Æ¡i.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Dạ ! Xin đa tạ sư phụ.
Trần Cáºn Nam nói:
- Äược rồi ! Thôi ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i ! Bá»n Thát Äátrất xảo quyệt. Tuy ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thông minh nhÆ°ng phải cẩntháºn lắm má»›i được.
Vi Tiểu Bảo nói:
- SÆ° phụ Æ i ! Äệ tỠở trong cung buồn lắm, đến bao giá» má»›i được theosÆ° phụ bôn tẩu giang hồ?
Trần Cáºn Nam chăm chú nhìn và o mặt gã, đáp :
- NgÆ°Æ¡i chịu khó nhẫn nại và i năm, láºp nên công lá»›n cho bản há»™i. Nán chá» mấy năm... thanh âm ngÆ°Æ¡i biến đổi, râu cÅ©ng má»c ra, không thể là m thái giám được nữa. Khi đó hãy rá»i khá»i Thanh cung...
Ban đầu Vi Tiểu Bảo lấy là m buồn rầu, sau gã xoay chuyển ý nghĩ , tự nhủ:
- Ta ở trong cung muốn là m việc hay việc dở thì là m, quần hà o chẳng ai hay biết. HỠmuốn truất phế ngôi hương chủ của ta không phải chuyện dễ.
Sau nà y ta lá»›n tuổi, luyện võ công đến chá»— thà nh tá»±u, khi đó thÆ°á»ng há» không phế bá» mình nữa.
Gã nghĩ tới đây cảm thấy khoan khoái trong lòng.
Vi Tiểu Bảo tìm đến chá»— Mao Tháºp Bát để ngá» lá»i từ biệt.
Mao Tháºp Bát chÆ°a biết việc gã gia nháºp Thiên Äịa Há»™i và là m hÆ°Æ¡ng chủ Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng nên hắn há»i luihá»i tá»›i ra chiá»u rất thân thiết.
Vi Tiểu Bảo cũng không nói rõ.
Lúc nà y thanh gÆ°Æ¡m truá»· thủ cùng đồ váºt của Vi TiểuBảo bị Ä‘oạt mất đã Ä‘em lại trả cho gã.
Trần Cáºn Nam sai ngÆ°á»i lấy ngá»±a cho Vi Tiểu Bảo, chÃnh ông thân hà nh Ä‘Æ°a chân ra ngoà i cá»a.
Bá»n Lý Lá»±c Thế, Quan An CÆ¡ cùng anh em trong Thanh Má»™c Ä‘Æ°á»ng tiá»…n chân Vi Tiểu Bảo ra ngoà i ba dặm.
Vi Tiểu. Bảo há»i rõ Ä‘Æ°á»ng vá» Bắc Kinh, gã giục ngá»±a rong ruổi cho đến lúc trá»i xế chÃá»u, vá» tá»›i Thanh cung, láºp tức và o ra mắt Hoà ng đế.
Vua Khang Hy đã hay tin Ngao Bái bị Vi Tiểu Bảo đâm chết trong nhà tù.
Nhà vua cho là gã bị đồng đảng của Ngao Bái cÆ°á»›p Ä‘em Ä‘i tất phải dữ nhiá»u là nh Ãt
Từ lúc xảy chuyện Vi Tiểu Bảo bị cÆ°á»›p Ä‘em Ä‘i, Thanh đình đã phái quan binh Ä‘i xục xạo tìm tróc nã dÆ° đảng của Ngao Bái tra há»i.
Số ngÆ°á»i bị bắt rất nhiá»u mà không Ä‘iá»u tra ra được manh mối chi hết.
Vua Khang Hy nghe tin Vi Tiểu Bảo trở vá» má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t thì vừa kinh hãi vừa mừng thầm, vá»™i truyá»n chỉ cho và o bệ kiến.
Vi Tiểu Bảo vừa tiến và o phòng, nhà vua đã há»i ngay:
- Tiểu Quế TỠ! Ngươi... ngươi là m sao mà trốn vỠđược?
Vi Tiểu Bảo trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng đã nghÄ© ra má»™t thiên hoang Ä‘Æ°á»ng để giải thÃch.
Bây giá» gã liá»n Ä‘em chuyện mình bị cÆ°á»ng nhân bắt trong trÆ°á»ng hợp nà o và bá» và o thùng táo ra sao , gã thuáºt lại đúng, vì chá»— nà y không cần bịa đặt
Sau gã nói đến bá»n gian đảng thiết linh vị tế Ä‘iện , dùng thủ cấp nhân váºt thứ nhất là m đồ tế và tạm thá»i chÆ°agiết gã. Chúng trói gã lại Ä‘em giam và otrong phòng tối. Gã liá»n nhân lúc canh khuya cá»cho đứt dây trói rồi giết tên quân canh trốn ra.
Gã còn bịa chuyện phải ẩn núp trong bụi cá» ráºm để trốn lệnh truy binh.
Gã cÆ°á»›p được ngá»±a trong trÆ°á»ng hợp nà o rồi theo Ä‘Æ°á»ng quanh trở vá» ra sao.
Gã đã tạo ra một thiên cố sự rất linh động.