06-03-2009, 10:30 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 39: Nhất kiếm tháºp niên tÃn thủ ma
Lại nói ngÆ°á»i thiếu niên cá»±c kỳ nhếch nhác trên Mã Äá» SÆ¡n đó, nhìn thấy quần thú bao quanh, liá»n kinh hoảng cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng chạy cuồng!
Tỉnh Ngôn lòng nhÆ° lá»a đốt, hai giò sải hết cỡ, cứ cắm đầu cắm cổ chạy, cuối cùng ná»a Ä‘Æ°á»ng bắt kịp cha mẹ, ngăn hai ngÆ°á»i bá»n há» lại đúng lúc.
Thấy bản thân kịp thá»i thà nh công ngăn cản cha mẹ trÆ°á»›c khi hai ngÆ°á»i bá»n há» lên đỉnh núi, Tỉnh Ngôn lòng Ä‘ang căng thẳng, láºp tức cảm thấy nhẹ nhõm cả ngÆ°á»i. Cho đến lúc nà y, Tỉnh Ngôn má»›i phát giác, trải qua Ä‘oạn thá»i gian chạy trối chết vừa rồi, khắp cÆ¡ thể lúc nà y Ä‘ang Ä‘au nhức không dứt. Thiếu niên kiệt sức chỉ Ä‘Ã nh dùng cây gáºy thuáºn tay nhặt được khi nãy chống đỡ, vịn và o vai của lão TrÆ°Æ¡ng đầu, kháºp khà kháºp khiá»…ng quay vá» gian nhà cá» dÆ°á»›i Mã Äá» SÆ¡n.
Äợi đến khi và o trong nhà , dÆ°á»›i ánh đèn nhá»±a thông soi sáng, mẹ Tỉnh Ngôn cuối cùng cÅ©ng phát giác quần áo vải thô của hà i nhi, sá»›m đã bị bụi gai trên núi cà o rách không Ãt chá»—, không tránh khá»i lại má»™t phen nhá»™n nhạo, kêu con trai thay đổi y phục để bà khâu vá luôn trong đêm.
Mẹ Tỉnh Ngôn vừa khâu vá, vừa trách con trai đã biết cha mẹ Ä‘i tìm, vì sao còn phải khẩn cấp Ä‘uổi theo nhÆ° thế. Tuy là trách móc, nhÆ°ng trong lá»i nói toát lên tình cảm lo lắng của mẹ hiá»n. NgÆ°á»i thiếu niên bình thÆ°á»ng cÆ¡ linh mau miệng, hiện tại trÆ°á»›c mặt mẫu thân của mình, thì láºp tức biến thà nh miệng lưỡi vụng vá», miệng muốn nói mà lại ngáºp ngừng, lá»i cứ ấp úng không phát ra được, chỉ Ä‘Ã nh ngồi đó cÆ°á»i hì hì ngá»› ngẩn.
Äến mức mấy vết xÆ°á»›c rÆ°á»›m máu trên bắp chân Tỉnh Ngôn, đối vá»›i thiếu niên mà nói thì đó là chuyện thÆ°á»ng, không chủ quan nhÆ° hà i tá», lão TrÆ°Æ¡ng đầu nhai nát mấy miếng thảo dược, đắp loạn trên bá» mặt để cầm máu.
Tong gian nhà cá» dÆ°á»›i Mã Äá» SÆ¡n nà y, má»™t sợi tim đèn là m cây cói, nhúng trong nhá»±a thông do nhà nông tá»± tay ép, hắt ra ánh sáng và ng dịu. Äiểm sáng nhÆ° hạt Ä‘áºu đó không ngừng Ä‘ong Ä‘Æ°a, chiếu sáng bốn vách tÆ°á»ng tranh, ánh sáng dịu đó cÅ©ng nhẹ nhà ng soi rõ đôi tay Ä‘ang khâu vá của ngÆ°á»i mẹ hiá»n.
Lão TrÆ°Æ¡ng đầu thì sá»a chữa các dụng cụ nhà nông, thuáºn miệng há»i con trai vừa rồi trên Mã Äá» SÆ¡n, má»™t tráºn thiểm Ä‘iện lôi minh kinh khiếp xảy ra bất thình lình lúc nãy, có là m cho "con trai hoảng sợ" hay không!
Nghe cha há»i nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn khôn khéo không muốn cha mẹ lo lắng, chỉ Ä‘iá»m đạm đáp không có sợ hãi gì, dù sao cÅ©ng không có mÆ°a, chỉ cần không dầm nÆ°á»›c là không sao hết.
Mẹ Tỉnh Ngôn Ä‘ang may vá quần áo, nghe váºy lại cằn nhằn nhắc nhở con trai là m ngÆ°á»i phải tÃch đức hà nh thiện, bằng không sẽ bị thần tiên trên trá»i sai thiên lôi đánh. Má»™t tráºn lôi Ä‘iện hãi nhân đêm nay, nói không chừng chÃnh là vị thần tiên trên trá»i phát ná»™ gây ra...
Ngây ngốc nhìn mẹ từng kim từng kim sá»a chữa quần áo, Tỉnh Ngôn chỉ lắng nghe không lên tiếng đáp lại. Qua má»™t lúc sau, Tỉnh Ngôn trải qua má»™t tối gian nan, cảm thấy đã mệt má»i. Thế là Tỉnh Ngôn liá»n chà o cha mẹ má»™t tiếng rồi Ä‘i ngủ trÆ°á»›c.
Äến lúc nằm trên chiếu yên lặng má»™t hồi, Tỉnh Ngôn khép hai mắt lại, nhá»› vá» chuyện phát sinh tối nay, cÆ¡n buồn ngủ cÅ©ng không còn rÃu mắt nhÆ° hồi nãy.
Tình cảnh phát sinh trên Mã Äá» SÆ¡n tối nay, lại nhÆ° đèn cù trôi qua trÆ°á»›c mắt Tỉnh Ngôn.
Mặc dù mấy chuyện đó xảy ra cách đây không quá ná»a canh giá», tất cả tình tiết vẫn rõ rà ng trÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn nhá»› đến các sá»± thể đó, lại vẫn nhÆ° Ä‘ang trong mây mù, mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, tất cả tình tiết Ä‘á»u tá»±a nhÆ° thò tay là đụng được, nhÆ°ng tháºt sá»± không thể vá»›i tay tá»›i.
Thiếu niên không thể ngủ được, lại cảm thấy có chút hoảng hốt, dứt khoát mở hai mắt, nhìn chăm chú bóng trăng loang lổ chiếu qua góc cá»a sổ, hết sức trấn định lại bản thân.
Tỉnh Ngôn bình tÄ©nh trở lại, tiếp tục cố gắng nhá»› lại tất cả tình tiết phát sinh tối nay, lần lượt lá»c kỹ má»™t lần.
Cân nhắc nhiá»u lần, suy xét nhiá»u lần, cuối cùng, tuy có chút không dám tin và o sá»± tháºt của kết luáºn mà mình đúc kết, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn vẫn nghÄ© rằng, tất cả chuyện phát sinh tối nay, mÆ°á»i phần đã đến tám chÃn, có liên quan rất lá»›n đến việc bản thân dùng "Thái hoa đạo lá»±c" thổi lên 'Thủy Long Ngâm'. Tuy Tỉnh Ngôn không dám tin sấm sét trên trá»i có liên hệ vá»›i bản thân, có lẽ đó là xảo hợp, nhÆ°ng có nhiá»u dã thú không hiểu vì sao đến tụ táºp bên cạnh y nhÆ° thế, không chỉ không tấn công y, hình nhÆ° còn rất sợ hãi mình. Sá»± tình quái dị trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng nghe thấy nà y, nếu không phải vì bản thân vốn nháºn thấy bản 'Thủy Long Ngâm' không phải tầm thÆ°á»ng, thì dù có bá»a cái đầu ra cÅ©ng không nghÄ© được nó có liên quan đến chuyện nà y nhÆ° thế.
"Xem ra, lão trượng Vân Trung Quân tình cá» gặp mặt đó, nhất định không phải là nhân váºt tầm thÆ°á»ng. Khúc phổ và sáo ngá»c tặng cho ta, cÅ©ng chắc chắn không phải là váºt bình thÆ°á»ng!"
"Cuá»™c Ä‘á»i nà y của ta, có lẽ sẽ chuyển biến từ đây!...", nghÄ© đến chá»— nà y, ngÆ°á»i thiếu niên sÆ¡n dã nằm trên chiếu, không khá»i có chút kÃch Ä‘á»™ng:
"Ta, TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn, có thể sẽ gia nháºp và o trong Ä‘oà n xiếc thú hà nh tẩu bốn phÆ°Æ¡ng, tìm kiếm má»™t chân huấn luyện thú váºt! Có lẽ, thù lao nhất định không Ãt! Hà hà ..."
........
.........
NgÆ°á»i thiếu niên đã trải qua má»™t đêm mệt má»i, cứ nhÆ° thế chìm dần và o giấc má»™ng, khóe miệng loáng thoáng má»™t nét cÆ°á»i...
Có lẽ tối qua đúng là cá»±c nhá»c, Tỉnh Ngôn sang ngà y thứ hai mãi đến khi mặt trá»i lên cao, má»›i lồm cồm bò dáºy khá»i chiếu.
Thiếu niên vệ sinh xong, phát giác sau má»™t đêm ngủ, má»i mệt nhá»c hôm qua đã biến mất không còn tung tÃch. HÃt thở không khà sÆ¡n dã tinh khiết, cảm thấy cả ngÆ°á»i nhÆ° thoát thai hoán cốt, hết sức sảng khoái tinh minh.
Tỉnh Ngôn đang say sưa đón là n gió núi sáng sớm mát rượi, bỗng nghe có tiếng mẹ la hoảng trong nhà :
"Úy? Cây dao sắt nà y ở đâu ra váºy?"
Tỉnh Ngôn nghe tiếng, vá»™i và ng chạy và o nhà xem đã phát sinh chuyện gì. Vừa nhìn qua, Tỉnh Ngôn cÅ©ng hết sức kinh ngạc. Thì ra, lại không phải là dao sắt gì, mà là ở góc tÆ°á»ng, có má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm nằm yên lặng trên mặt đất.
Tỉnh Ngôn liá»n đến gần, cúi xuống cầm thanh kiếm lên, quan sát tỉ mỉ:
Thanh kiếm nà y thân kiếm thon dà i, Æ°á»›c chừng ba thÆ°á»›c chÃn tấc. Chá»— tiếp giáp giữa chuôi kiếm và thân kiếm không có phần che tay, chỉ hÆ¡i mở rá»™ng ra hai bên, sau đó hÆ¡i lõm và o ở hÆ°á»›ng mÅ©i kiếm. Thân kiếm dẹt, mÅ©i kiếm không sáng, hiển thị không há» sắc nhá»n, trên đầu kiếm còn dÃnh không Ãt bùn đất. Sắc kiếm mà u xám Ä‘en, gợi dáng hết sức cổ xÆ°a.
Tỉnh Ngôn cầm thanh trÆ°á»ng kiếm nà y, láºt qua trở lại quan sát, trong lòng nghi hoặc, không biết trong nhà sao tá»± nhiên xuất hiện thanh kiếm nà y. Thiếu niên nghi hoặc liá»n há»i mẹ:
"Kiếm nà y liệu có phải cha kêu ngÆ°á»i rèn gần đây hay không?"
Mẹ Tỉnh Ngôn lắc đầu phủ nháºn, nói chÆ°a từng thấy váºt nà y ở trong nhà .
Tỉnh Ngôn lại Ä‘em ra ngoà i nhà quan sát tỉ mỉ dÆ°á»›i ánh nắng, cho đến khi y chú ý trên đầu kiếm có dÃnh mấy cục bùn, cuối cùng bá»—ng hiểu ra:
"Khà !...Thanh kiếm nà y thì ra chÃnh là do ta mang từ Mã Äá» SÆ¡n vá» tối qua, dùng là m gáºy chống trên Ä‘Æ°á»ng vá»!" Nhá»› đến sá»± kinh hoảng thất thố của mình trong đêm qua, cứ Ä‘em nó là m cây gáºy, thiếu niên không khá»i bá»—ng thấy mắc cÆ°á»i.
"Hà hà ...nhất định là lúc khối đá trắng đó bị lôi điện đánh tan, đã là m thiết kiếm chôn dưới đất lộ ra!"
Thiếu niên nghÄ© thông mấu chốt nà y, không khá»i quá Ä‘á»—i vui mừng:
"Khà khà !...Lần nà y ta đã nhặt được báu váºt rồi!"
Äang nói, Tỉnh Ngôn bá»—ng chạy nhanh đến múc ra má»™t gà u nÆ°á»›c sạch, Ä‘em thanh bảo kiếm có được ngoà i ý nà y, Ä‘i đến khối đá mà i trong sân mà cha thÆ°á»ng dùng mà i dao, hì hục hì hục gắng sức mà i:
"Äem bảo bối nà y đến cá»a hà ng trong thà nh cầm cố, chắc cÅ©ng được không Ãt tiá»n à ! Hà hà ..."
Mong các bạn khi post các chÆ°Æ¡ng tiếp theo sẽ trình bà y theo mẫu bà i mình đã sá»a trên đây, tránh trÆ°á»ng hợp bị xoá bà i không rõ lý do.
Xin cảm Æ¡n sá»± cá»™ng tác của tất cả má»i ngÆ°á»i.
Thân
David
Tà i sản của nhitrung
08-03-2009, 01:03 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 40: Thái bình thị phụ khả đà m phong.
Lại nói thiếu niên Tỉnh Ngôn có được thanh "Bảo kiếm" ngoà i ý, láºp tức há»›n hở xách nÆ°á»›c ra mà i, hy vá»ng mà i cho sáng hÆ¡n má»™t chút, đến lúc Ä‘em ra tiệm cầm đồ, có thể có được giá tiá»n tốt.
Chỉ là , Tỉnh Ngôn cảm thấy hơi kỳ quái, bản thân đã mà i rất lâu, nhưng ngoà i bùn sình cỠrác bám trên mũi kiếm trôi sạch, còn thân kiếm vẫn mang một sắc xám ảm đạm, thủy chung vẫn không xuất hiện sự thay đổi rõ rà ng nà o.
Là i mà i xẹt xẹt thêm hồi nữa, kết quả vẫn không có gì khởi sắc. Tỉnh Ngôn thầm than xong rồi, lòng nghÄ© dù sao đây cÅ©ng là váºt nhặt được, Ä‘em cầm đại chắc cÅ©ng được và i đồng tiá»n. NhÆ°ng y xem kỹ lại, thấy thanh "Bảo kiếm" nà y giống nhÆ° rất cổ xÆ°a, nói không chừng chÃnh là đồ cổ. Äợi đến chiá»u Ä‘em ra "Thanh Phù CÆ°" nhá» ChÆ°Æ¡ng lão thẩm định hà ng, có khi váºn khà tốt, có thể cầm được má»™t hai lượng bạc trắng cÅ©ng không chừng.
Thế là , thiếu niên liá»n đứng dáºy, lấy má»™t miếng vải bố khô ráo ở trong nhà , lau chùi sạch sẽ nÆ°á»›c bám trên kiếm. Lại quay vô nhà tìm má»™t hồi nữa, kiếm được má»™t mảnh vải bố lá»›n đã rách, vừa hay bao bá»c hết thanh kiếm nà y, lại dùng dây tết từ cá» tranh quấn lấy mấy vòng ở bên ngoà i, rồi thuáºn tay đặt nó tá»±a và o tÆ°á»ng đất cạnh cá»a.
Thu xếp xong tất cả, Tỉnh Ngôn Ä‘i tá»›i chá»— má»™t khối đá bằng trÆ°á»›c nhà không xa, giúp mẹ phÆ¡i mấy tấm da thú tÃch cóp từ trÆ°á»›c đến giá», mấy tấm da thú nà y nhà chỉ dùng có và i tấm, phần còn lại nếu nhÆ° cất thá»i gian dà i không Ä‘em ra phÆ¡i nắng, thì mÆ°á»i phần đến tám chÃn sẽ bị côn trùng gặm cho lá»— chá»—. Nếu để nhÆ° thế, chỉ có nÆ°á»›c Ä‘em đống da đó ra bán rẻ mạt mà thôi.
Báºn rá»™n má»™t hồi, lại xách cây sáo ngá»c "Thần Tuyết" ra luyện tiếp má»™t tráºn cho đến lúc ăn trÆ°a.
Bởi vì Tỉnh Ngôn quay vá» bất ngá», mẹ Tỉnh Ngôn liá»n lấy thịt hoẵng phÆ¡i khô treo trên tÆ°á»ng, cắt má»™t miếng Ä‘em nÆ°á»›ng cho con trai dùng cÆ¡m.
Nói đến loại hoẵng nà y, chỉ vì bá»n chúng nhanh nhẹn giá»i chạy trốn, nhảy nhót trên đá núi nhÆ° trên đất bằng, cho nên đám sÆ¡n dân ở ngoại thà nh Nhiêu Châu gá»i chúng là "SÆ¡n dÆ°Æ¡ng". Nếu không hạ thuốc hoặc đặt bẫy kẹp, loại "SÆ¡n dÆ°Æ¡ng" nà y không dá»… gì săn được.
Dùng cÆ¡m xong, Tỉnh Ngôn liá»n chà o mẹ, hà o hứng lên Ä‘Æ°á»ng trở lại Nhiêu Châu thà nh.
Lão TrÆ°Æ¡ng đầu cha Tỉnh Ngôn, sáng sá»›m đã Ä‘i săn ở các khe núi lân cáºn. Tỉnh Ngôn rá»i nhà đi chÆ°a xa lắm thì nhìn thấy trong má»™t hẻm núi sâu gần Ä‘Æ°á»ng núi, thân ảnh của cha y Ä‘ang lúi cúi đặt bẫy, liá»n hÆ°á»›ng vá» chá»— ấy chà o má»™t tiếng lá»›n. Lão TrÆ°Æ¡ng đầu nghe tiếng con trai hô, quay đầu nhìn Tỉnh Ngôn cÆ°á»i cÆ°á»i, vẫy vẫy tay, lại cúi ngÆ°á»i luồn và o trong lùm cây.
Khi Tỉnh Ngôn đến Nhiêu Châu thà nh, mặt trá»i đã ngã vá» Tây. Tỉnh Ngôn không dám lá» má», vá»™i nhắm hÆ°á»›ng tiệm cầm đồ "Thanh Phù CÆ°" duy nhất trong thà nh mà chạy.
Nói đến "Thanh Phù CÆ°" nà y, theo lý, chiêu bà i của tiệm cầm đồ thế nà y, Ä‘á»u lấy chữ "ÄÆ°Æ¡ng" (cầm) là m chữ cuối. NhÆ°ng lão bản ChÆ°Æ¡ng đại chưởng quỹ của Thanh Phù CÆ°, lại rất hâm má»™ khà khái của sÄ© tá»™c, muốn chiêu bà i của cá»a hiệu phải Ä‘á»™c đáo khác ngÆ°á»i, lấy chữ "CÆ°" là m chữ kết thúc, dÆ°á»›i con mắt của Tỉnh Ngôn, hai chữ "Thanh Phù" và chữ "CÆ°" đặt cùng nhau, tháºt chẳng ra cái gì cả.
Bất quá, Nhiêu Châu thà nh cÅ©ng không quá lá»›n, tiệm cầm đồ nà y của lão dù sao cÅ©ng đã có nhiá»u năm, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u quen cách gá»i thế. Nói không chừng nếu "ChÆ°Æ¡ng quản gia" má»™t ngà y nà o đó tâm huyết dâng trà o, lại đổi tên thà nh "Thanh Phù ÄÆ°Æ¡ng", má»i ngÆ°á»i có khi còn cảm thấy khó chịu không thÃch.
Lại nói, ChÆ°Æ¡ng lão bản của Thanh Phù CÆ° cÅ©ng là ngÆ°á»i có chút tÃnh khà cổ quái, thiên sinh không tin tưởng bất kỳ ai ngoà i mình, rất sợ thuê ngÆ°á»i khác là m ngÆ°á»i là m, nếu định giá hà ng quá cao thì chẳng khác nà o lấy dao khoét và o thịt lão. Do đó, sau má»™t hai lần thuê ngÆ°á»i khác quản lý quầy, nhÆ°ng trong lòng vẫn suốt ngà y suốt đêm nghi thần nghi quá»·, ChÆ°Æ¡ng lão bản tá»± mình thượng tráºn, bản thân đứng quầy đảm Ä‘Æ°Æ¡ng việc định giá luôn. Qua má»™t thá»i gian, ngÆ°á»i khác đối vá»›i lão Ä‘á»u gá»i là "ChÆ°Æ¡ng quản gia" cho tÆ°Æ¡ng xứng.
Còn TrÆ°Æ¡ng gia Tỉnh Ngôn, đối vá»›i ChÆ°Æ¡ng quản gia nà y mà nói, cÅ©ng không phải xa lạ gì. Thấy Tỉnh Ngôn tiểu ca hôm nay đến, trên lÆ°ng Ä‘eo xeo xéo má»™t váºt, ChÆ°Æ¡ng quản gia nhÆ°á»›ng mà y cÆ°á»i nói đón thiếu niên:
"TrÆ°Æ¡ng gia tiểu ca, hôm nay lại có dã váºt gì đến cầm đây?"
Thì ra, lúc trÆ°á»›c cha Tỉnh Ngôn nếu săn được thú sống, báºn rá»™n không rá»i tay thì kêu Tỉnh Ngôn mang đến Thanh Phù CÆ°, cầm đại lấy chút tiá»n. Thú sống nếu dưỡng trong nhà , hao phà thức ăn, đối vá»›i nhà nghèo là hết sức hoang phÃ. Còn ChÆ°Æ¡ng quản gia nà y vừa hay là ngÆ°á»i thÃch thưởng thức sÆ¡n trân dã hóa tÆ°Æ¡i sống, trong tay lại có tiá»n. Do đó, sau và i lần phối hợp ăn ý vá»›i nhau, ChÆ°Æ¡ng quản gia nà y đối vá»›i Tỉnh Ngôn tiểu ca đến "Cầm cố" dã váºt, luôn là trông mòn con mắt. Äến mức lão thÆ°á»ng cầu nguyện cho cha Tỉnh Ngôn không bán được dã váºt, có Ä‘iá»u chuyện nà y không để cho ngÆ°á»i khác biết thôi.
Nghe ChÆ°Æ¡ng quản gia há»i, Tỉnh Ngôn vá»™i giống nhÆ° tá»± hiến bảo, Ä‘em cuá»™n vải bố Ä‘eo sau lÆ°ng xuống, cẩn tháºn đặt trên quầy, ca ngợi:
"ChÆ°Æ¡ng quản gia à , hôm nay ta không phải đến cầm cố dã váºt. Äêm qua ta lên Mã Äá» SÆ¡n, tình cá» Ä‘Ã o được má»™t bảo bối, Ä‘em đến đây cầm! Ãch...ngà i khoan chá»› nhÃu mà y...đây là đồ cổ đó!"
Tỉnh Ngôn vừa nói vừa tháºn trá»ng mở tấm vải bố bao ngoà i. Má»™t mặt mở, má»™t mặt còn nói Mã Äá» sÆ¡n nhà y, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe nhiá»u đến Ä‘iển cố "Dấu chân ngá»±a trá»i", nhằm chứng minh váºt y Ä‘Ã o ở đó, rất có khả năng chÃnh là đồ cổ quý giá!
Lại nói ChÆ°Æ¡ng quản gia, tuy lúc đầu nghe Tỉnh Ngôn không phải Ä‘em dã váºt đến, có và i phần thất vá»ng. NhÆ°ng kế tiếp bị Tỉnh Ngôn tuyên truyá»n má»™t phen, láºp tức cÅ©ng dáºy hứng thú: Chỉ thấy má»™t già má»™t trẻ nà y, cùng khách nhân và ngÆ°á»i là m ở bên, cả đám Ä‘á»u không chá»›p mắt nhìn chằm chằm và o tấm vải bố Ä‘ang mở dần trong tay Tỉnh Ngôn, muống xem đồ cổ trong tay thiếu niên rốt cuá»™c là váºt gì.
..........
..........
.............
Cuối cùng, trong sá»± mong chá» của má»i ngÆ°á»i, tấm vải bố rách cÅ©ng mở ra toà n bá»™, lá»™ ra bảo bối bên trong.
"Ã!" Vừa nhìn thấy váºt trong tấm vải bố, tiếng khoa trÆ°Æ¡ng của Tỉnh Ngôn chợt ngÆ°ng, thay và o đó là má»™t tiếng la kinh hãi phát từ phế phủ!
Thì ra, bảo kiếm cổ xÆ°a vốn được bá»c trong vải bố, lại không biết lúc nà o đã biến thà nh má»™t thanh sắt rỉ!
"Khà khà khà ....", chúng nhân hết sức mong chá», đợi xem váºt báu, đến lúc nhìn thấy thanh sắt hoà n toà n rỉ sét, hình dáng thê thảm, tức thì bạo phát má»™t tráºn cÆ°á»i nhÆ° sấm!
"Khặc..khặc...!....ta nói Tỉnh Ngôn tiểu ca, ngÆ°Æ¡i chá»› trách ta! Äồ cổ của ngÆ°Æ¡i, hà hà ..."Cổ" thì đúng là rất cổ! NhÆ°ng nếu nói là bảo bối, khà khà ...,còn cách xa lắm! Khà khà ...!"
Mấy câu châm chá»c nà y chÃnh là phát ra từ vị ChÆ°Æ¡ng lão bản Ä‘ang cÆ°á»i sặc sụa. ChÆ°Æ¡ng quản gia không hổ là ngÆ°á»i đứng quầy định giá lâu năm, tuy Ä‘ang ở trong tình trạng "CÆ°á»i gần chết", vẫn không quên bình phẩm công chÃnh giá trị váºt cầm của khách nhân.
"Ta thấy, TrÆ°Æ¡ng tiểu ca à , cây "Sắt cổ" của ngÆ°Æ¡i, Ä‘em vá» nhà là m cây cá»i bếp Ä‘i. Ở chá»— lão phu, váºt nà y má»™t đồng tiá»n cÅ©ng không cầm!"
Xem ra ChÆ°Æ¡ng lão đầu nhân, má»™t chút cÅ©ng không niệm tình cầm cố dã váºt thÆ°á»ng ngà y của Tỉnh Ngôn.
"Ãch...khặc..." Tỉnh Ngôn lúc nà y đã Ä‘á» mặt tÃa tai, lá»i nói cÅ©ng có chút yếu thế vang lên, "Váºy thì, ChÆ°Æ¡ng quản gia, liệu có thể cầm cho ta được và i đồng hay không? Äây, đây đúng là má»™t thanh bảo kiếm! Ta cÅ©ng không biết sao Ä‘á»™t nhiên lại biến thà nh má»™t thanh sắt rỉ!"
"Khà khà khà ...", lá»i nói lá»™n xá»™n của Tỉnh Ngôn, lại dẫn đến má»™t tráºn cÆ°á»i vang của đám ngÆ°á»i xem.
"Tiểu ca vá» Ä‘i!...lần tá»›i hãy Ä‘em dã váºt tÆ°Æ¡i sống đến cầm cố, đừng để ý mấy lá»i chá»c ghẹo vừa rồi của ta. Cất cây sắt nà y lại rồi Ä‘i Ä‘i!..."
"Lần tới gặp!"
Vừa nghe dứt lá»i của ChÆ°Æ¡ng quản gia, Tỉnh Ngôn Ä‘ang mÆ¡ hồ cÅ©ng biết chuyện hôm nay không là m được rồi, chỉ Ä‘Ã nh quấn đại thanh sắt và o trong tấm vải, trong tiếng cÆ°á»i ầm ầm, vắt giò bá» chạy!
Trên Ä‘Æ°á»ng quay vá» Hoa Nguyệt Lâu, Tỉnh Ngôn hết sức xấu hổ, trong đầu đầy nghi vấn:
"Sao, sao có thể nhÆ° thế chứ? Chẳng lẽ lúc sáng ta mà i kiếm thấm nÆ°á»›c, buổi chiá»u liá»n bị rỉ sét sao?"
"Không đúng! Sau khi mà i xong ta còn lau chùi khô ráo. Hà huống cho dù không chùi khô ráo, chỉ qua má»™t buổi chiá»u, cÅ©ng không thể rỉ sét nhiá»u đến nhÆ° thế?" Tỉnh Ngôn láºp tức phủ định suy nghÄ© vừa rồi.
"Äúng rồi!" Tỉnh Ngôn dÆ°á»ng nhÆ° nghÄ© đến gì đó, "Lẽ ra cho dù rỉ sét nhÆ° thế, cÅ©ng không thể từ má»™t thanh kiếm biến thà nh má»™t thanh sắt được?"
"Không phải bị ngÆ°á»i khác thầm đánh tráo chứ?"
Tuy Tỉnh Ngôn cÅ©ng không cảm thấy trên Ä‘Æ°á»ng có quái dị gì, nhÆ°ng đã nghÄ© váºy, e rằng chỉ có giải thÃch đó má»›i có thể hợp lý.
NghÄ© đến chá»— nà y, Tỉnh Ngôn luôn nghi thần nghi quá»· không nhịn được ngừng chân lại, Ä‘em cuá»™n vải bố trong tay tháo ra. Y muốn xem xem cây sắt đó, phải chăng còn có giá trị lợi dụng gì. Nếu quả tháºt vô dụng, không bằng thuáºn tay vứt Ä‘i, khá»i phải mang theo cho nặng tay.
"Ã!"
Vừa nhìn thấy, Tỉnh Ngôn láºp tức đứng Ä‘á» ngÆ°á»i ra!
Tà i sản của thuyuy12
09-03-2009, 04:17 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 41: Thùy nhân tâm hữu bất minh kiếm? .
Yêu huyá»n tam xÃch kiếm, khà thổ ngÅ© hồ thu.
CÅ©ng chẳng trách Tỉnh Ngôn sau khi mở cuốn vải bố ra, lại đại kinh thất sắc nhÆ° thế. Thì ra, nằm trong tấm vải bố đó, chÃnh là thanh thiết kiếm cổ mà lúc sáng y mà i!
Kiếm cổ nà y vốn nhìn không đẹp mắt chút nà o, lúc nà y lại so được vá»›i bất kỳ thần binh lợi khà nà o trên thế gian, Ä‘iá»u nà y cà ng khiến cho thiếu niên chấn kinh thất sắc. Tỉnh Ngôn láºp tức nhÆ° gặp phải sét đánh, đứng sững tại chá»—, tấm vải bố lá»›n trong tay rá»›t xuống đất từ hồi nà o cÅ©ng chẳng hay.
"Tháºt lạ! Tháºt lạ!" Äứng ngẩn hồi lâu, Tỉnh Ngôn má»›i dần dần định thần lại, liên tục kinh ngạc tán thán.
"Chẳng lẽ, trong lúc gấp gáp vừa rồi đã cầm nhầm bao?"
"Không đúng không đúng! Ta nhá»› rõ rà ng lúc đó trên quầy, ngoại trừ thanh sắt rỉ không hiểu từ đâu ra của ta, thì không có váºt nà o bên cạnh". Trà nhá»› Tỉnh Ngôn không tệ, láºp tức phủ định suy nghÄ© vừa rồi.
"Hay là , lúc đầu bị kẻ trá»™m giở trò tráo bá»c, sau đó thấy váºt không đáng giá, so vá»›i thanh sắt rỉ của y còn kém giá trị hÆ¡n, là m ăn lá»— vốn, lòng thấy ân háºn nên nhân lúc ta không chú ý, lại tráo đổi thu hồi thanh sắt rỉ của hắn vá»?" Tỉnh Ngôn nôn nóng giải thÃch tình trạng quái dị trÆ°á»›c mắt, lại Ä‘Æ°a ra má»™t khả năng khác.
"Ãch...váºy dÆ°á»ng nhÆ° cà ng không đúng! Tuy kiếm cổ của ta cÅ©ng không đáng tiá»n, nhÆ°ng so vá»›i thanh sắt rỉ không đáng má»™t xu đó thì vẫn có giá trị hÆ¡n nhiá»u?" Nhá»› thanh sắt rỉ khiến má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nhạo, Tỉnh Ngôn láºp tức nháºn thấy kết luáºn nà y của mình, so vá»›i suy nghÄ© vừa nãy còn hoang Ä‘Æ°á»ng hÆ¡n.
"Chẳng lẽ là váºy...?" Giáºt mình, Tỉnh Ngôn hình nhÆ° nghÄ© đến má»™t loại khả năng khác. Nhìn gÆ°Æ¡ng mặt của y biến đổi mấy lần, có lẽ suy nghÄ© má»›i nà y của y nhất định là kinh thế hãi tục, ngay cả bản thân cÅ©ng bị chấn kinh không thôi.
Chỉ bất quá, thoáng qua má»™t lát, Tỉnh Ngôn lại thần sắc nhÆ° thÆ°á»ng:
"Cái nà y, cÅ©ng hết sức dị thÆ°á»ng..cà ng là không có khả năng!"
"Thôi được rồi, không cần suy nghÄ© lung tung nữa, mau lên Ä‘Æ°á»ng má»›i là quan trá»ng! A..."
Thế là , Tỉnh Ngôn cúi ngÆ°á»i nhặt tấm vải bố rách đó lên, bao bá»c kỹ cà ng thanh trÆ°á»ng kiếm đó, cầm chắc trong tay Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Hoa Nguyệt Lâu.
Äi được mấy bÆ°á»›c, Tỉnh Ngôn lại không nhịn được tá»± lẩm bẩm vá»›i mình:
"Ai...Nói cho cùng, thanh kiếm cổ nà y hình dạng cÅ©ng không tệ, chỉ đáng tiếc dù hôm nay ta vất vả mà i nhÆ° thế cÅ©ng không sắc bén, nói không chừng nó căn bản không thể sắc bén, vì thế năm xÆ°a má»›i bị chủ nhân vứt bá»! Hà hà hà ..."
CÆ°á»i mấy tiếng, Tỉnh Ngôn cảm thấy suy Ä‘oán của bản thân rất có đạo lý, lại tiếp tục lẩm nhẩm:
"NghÄ© kiếm nà y mÅ©i đã không thể sắc nhá»n, lưỡi lại không thể sắc bén, chỉ có thể coi là má»™t cây thÆ°á»›c sắt, không bằng đợi ta quay vá» Hoa Nguyệt Lâu, tùy tiện tìm má»™t tên nhóc cho nó chÆ¡i đùa, cÅ©ng coi nhÆ° gây cảm tình. Nếu tháºt sá»± không ai chịu lấy, thì thuáºn tay vứt Ä‘i là được!"
Nói xong, Tỉnh Ngôn đã định chủ ý, gia tăng cước bộ bước nhanh.
......
.........
.......
Chỉ thấy thiếu niên Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, lúc Ä‘i qua má»™t chá»— không ngÆ°á»i, thì bá»—ng ngừng lại hÃt sâu má»™t hÆ¡i, trấn định tinh thần, Tỉnh Ngôn bất thình lình Ä‘Æ°a tay, ra sức tháo nhanh tấm vải bố ra:
Trong ánh tà dÆ°Æ¡ng trá»i Tây, thanh cổ kiếm vốn dẹt cùn trong tay thiếu niên, đã sinh ra hai là n hÆ¡i lạnh má» má». MÅ©i nhá»n nhÆ° sÆ°Æ¡ng hoa, phản chiếu ánh tà dÆ°Æ¡ng, hoa quang cà ng lấp lánh, giống nhÆ° hai là n thu thủy trong suốt mát mẻ, là m nổi báºt thân kiếm cổ xÆ°a, lá»™ rõ thá»i gian lâu năm của nó. MÅ©i kiếm tá»a sÆ°Æ¡ng nhÆ° gÆ°Æ¡ng, phản chiếu rõ đôi mắt Ä‘ang trừng trừng không chá»›p của thiếu niên.
Äối diện cảnh tượng kì dị nà y, tuy Tỉnh Ngôn đã chuẩn bị tÆ° tưởng tốt, nhÆ°ng bất chợt chứng kiến vẫn hết sức chấn kinh.
Chỉ là , sau má»™t lúc, thiếu niên lại khôi phục bình tình. Suy cho cùng, hai ngà y ngắn ngủi vừa qua, Tỉnh Ngôn đã trải nghiệm nhiá»u sá»± cổ quái, hiện tại đúng là có và i phần thấy lạ mà không lạ.
"Xấu hổ quá! Thì ra thanh kiếm cổ mà ta vô ý nhặt được, lại đúng là má»™t bảo váºt thông linh!"
Bất kỳ ai tá»± nhiên có được má»™t váºt quý hiếm, Ä‘á»u không tránh khá»i sung sÆ°á»›ng reo hò, hà huống Tỉnh Ngôn chỉ là má»™t thiếu niên! Sau khi y nghÄ© thông mấu chốt bên trong, tức thì vui sÆ°á»›ng nhÆ° Ä‘iên, đứng ở đó hoa chân múa tay, vô cùng cao hứng!
Ngay lúc thiếu niên vui không thể ngÆ°ng, gần nhÆ° quên hết má»i thứ, thì bá»—ng nghe bên tai có ngÆ°á»i hô lá»›n:
"Tỉnh Ngôn tiểu ca! Không ngá» lại gặp chá»— nà y, là m gì mà vui sÆ°á»›ng quên cả đất trá»i thế?"
Tỉnh Ngôn đang vui khó kìm, nghe tiếng vội quay đầu quan sát.
"Úy! Lại là lão trượng à !"
Thì ra, ngÆ°á»i hô lá»›n đó, áo vải già y cá», tóc Ä‘en mặt hồng hà o, chÃnh là vị lão trượng "Vân Trung Quân" nhiá»u ngà y không gặp!"
"A...ngà y đó cảm Æ¡n lão trượng tặng tiểu bối sáo và phổ, má»›i giúp tiểu bối kiếm được cÆ¡m áo. Æ n nghÄ©a nà y, tiểu tá» vẫn ghi khắc trong lòng..."
Tỉnh Ngôn bất ngá» gặp được ân nhân, thao thao nói đến chá»— nà y thì bị lão trượng Vân Trung Quân ngắt lá»i:
"Mấy cái ơn nhỠđó, nhắc đến là m gì! Hôm nay xin chúc mừng tiểu ca nha!"
"Chúc mừng tiểu bối?" Tỉnh Ngôn nghi hoặc trong lòng, chẳng lẽ lão trượng nà y biết chuyện mình được bảo váºt nhanh nhÆ° thế? Không đến mức nhanh nhÆ° thế chứ!
"Äúng thế!" Vân Trung Quân cÆ°á»i hì hì.
"Ãch...nhÆ°ng không biết lão trượng chúc mừng tiểu bối chuyện gì?" Biết Vân Trung Quân nà y lai lịch phi thÆ°á»ng, lại mang Æ¡n ông ta tặng sáo và phổ, Tỉnh Ngôn nói chuyện vá»›i ông ta hết sức cung kÃnh, lá»i nói kÃnh cẩn, không dám có chá»— nà o tùy tiện, cho dù, Vân Trung Quân không câu nệ tiểu tiết, từng xÆ°ng hô "Lão ca" vá»›i y, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn không dám vượt pháºn, vẫn hết sức lá»… phép.
"Khà ...thiếu niên nà y, lại ở trÆ°á»›c mặt ta giả bá»™ mù má» hô 'Lão trượng'? Ngà y sau chúng ta phải xÆ°ng nhau là 'Äạo hữu'!"
Thiếu niên Ä‘ang lắng nghe, nghe được cây nà y, đầu óc vẫn mù má», không rõ vì sao.
Chỉ nghe Vân Trung Quân tiếp tục nói:
"Hôm nay ta đến là muốn chúc mừng tiểu ca, tuổi chưa nhược quan( chưa đến 20 tuổi), đã ngộ thiên đạo, thổi được tiên gia dị khúc!"
Mãi đến lúc nà y, Tỉnh Ngôn mới có chút minh bạch: Thì ra lão trượng Vân Trung Quân nà y, nhất định đã biết chuyện hôm qua mình dùng "Thái hoa đạo lực", thổi được dị khúc 'Thủy Long Ngâm'.
Nghe Vân Trung Quân mà mình kÃnh trá»ng tán thưởng nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn hÆ¡i có vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc. Liá»n đó muốn khiêm tốn đáp lá»i, nhÆ°ng không biết là m sao mở miệng, 'Thái hoa đạo lá»±c' mà Tỉnh Ngôn tá»± xÆ°ng, hiển nhiên không tiện nói ra.
Thế là , Tỉnh Ngôn chỉ Ä‘Ã nh giống nhÆ° tất cả thiếu niên thà nh tháºt nghe trưởng bối tán thưởng, lúng túng không nói nên lá»i, chỉ đứng nÆ¡i đó cÆ°á»i cÆ°á»i gãi đầu.
"Hà ...TrÆ°Æ¡ng đạo hữu tuy chỉ má»›i ngá»™ thiên đạo, nhÆ°ng nếu chiếu theo đó kiên trì tu luyện, tiá»n đồ của đạo hữu đúng là không có giá»›i hạn!" Biết rõ thiếu niên nà y hay xấu hổ, Vân Trung Quân bỡn cợt Ä‘á»i đó, lại cứ không ngá»›t gá»i "Äạo hữu", "Äạo hữu".
"...Äược lão trượng khen ngợi nhÆ° thế, tiểu tá» hết sức xấu hổ, nhÆ°ng có chá»— không rõ, thÆ°á»ng nghe ngÆ°á»i ta hay nói chuyện tu đạo, nhÆ°ng không biết sau khi tu đạo rốt cuá»™c có tiá»n đồ gì?"
Thấy dị nhân Vân Trung Quân nà y cÅ©ng tôn sùng chuyện tu đạo nhÆ° thế, thiếu niên có chút hiếu kì muốn biết, ngÆ°á»i mà Tỉnh Ngôn rất quen, lão đạo Thanh Hà chÃnh tông Thượng Thanh Cung, hình nhÆ° cÅ©ng hà m hồ chẳng biết. Nếu tu đạo tu thà nh tiá»n đồ nhÆ° thế, tuy không phải lo lắng cÆ¡m áo, nhÆ°ng đối vá»›i Tỉnh Ngôn hiện tại cÅ©ng coi là không lo chuyện cÆ¡m áo mà nói, thì tháºt không xứng để xÆ°ng cái gì mà "Không có giá»›i hạn".
"Khà khà ...", nhìn thần sắc của thiếu niên lá»™ ra vẻ không đồng tình, lão trượng Vân Trung Quân không khá»i cÆ°á»i khà khà , cao giá»ng nói:
"Nếu là phà m nhân đắc tu đại đạo, ngá»™ được thiên cÆ¡, thì có thể sống được rất lâu, đắc đạo phi thăng. Từ đó có thể hÃt gió uống sÆ°Æ¡ng, không ăn ngÅ© cốc, sống cùng trá»i đất, Ä‘i cùng nháºt nguyệt. Äạp gió cưỡi mây, muốn Ä‘i là đi, muốn vá» là vá», phiêu lãng mây xanh, ngao du đất trá»i. Nếu đạo hà nh cao thâm, sau khi thà nh tiên, có thể lên trá»i xuống đất, cưỡi linh loan, ngá»± phi long..."
Nói đến chá»— nà y, Vân Trung Quân Ä‘ang thao thao bất tuyệt, miêu tả cảnh tượng mỹ diệu sau khi thà nh tiên cho Tỉnh Ngôn nghe, Ä‘á»™t nhiên ngÆ°ng lá»i. Im lặng má»™t chút, lại có chút giáºn dữ:
"A! Phi...phi, rồng tháºt có thể tùy tiện để cưỡi sao? Tháºt là nói năng báºy bạ!..."
Tuy không hiểu vị Vân Trung Quân đang vô cùng hứng thú, bỗng nhiên lại tự mình nổi nóng như thế, nhưng Tỉnh Ngôn vẫn nhân cơ hội nà y, vội ngăn cản vị lão trượng đang hết sức hứng thú ở trước mặt:
"Ãch!...tháºt váºy, tháºt váºy!...nhÆ°ng không giấu gì lão trượng, mấy chuyện khoái hoạt sau khi thà nh tiên nà y, tiểu bối Ä‘á»u đã nghe đến thuá»™c lòng rồi!"
Tà i sản của nhitrung
Last edited by David; 09-03-2009 at 05:22 PM .
10-03-2009, 01:02 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 42: Äiểm phá vô căn luáºn, chÃnh tu bán cú ngôn.
"Hả? NgÆ°Æ¡i nghe mấy lá»i nà y đến thuá»™c lòng?" Vân Trung Quân Ä‘ang ná»— lá»±c tán dÆ°Æ¡ng chá»— hay của việc thà nh tiên, nghe Tỉnh Ngôn nói, không khá»i rất ngạc nhiên.
"Äúng váºy! Mấy lá»i của lão trượng, có má»™t vị đạo sÄ© Thượng Thanh Cung tiểu bối quen biết, thÆ°á»ng hay nói vá»›i tiểu bối".
Lúc nói câu nà y, ở trước mắt Tỉnh Ngôn, bất giác thấp thoáng một bức tranh "Lão đạo Thanh Hà giảng đạo đồ":
Miệng nói tay múa chân vung phụ đạo, tóc râu giáºt giáºt, nÆ°á»›c miếng bay nhÆ° mÆ°a, không ngá»›t thổi phồng tình cảnh kỳ diệu sau khi đắc đạo thà nh tiên. Mấy lá»i đó, ná»™i dung chủ yếu cÅ©ng không sai khác gì mấy so vá»›i chuyện Vân Trung Quân vừa kể.
Chá»— hÆ¡i khác nhau đó là , vị Thanh Hà lão đạo tuy có chút tÃnh cách Ä‘iên cuồng, nhÆ°ng tà i ăn nói lại là tuyệt vá»i. Má»—i lúc nói đến chá»— cao hứng, lá»i nói ba hoa chÃch chòe thoát ra hết sức tá»± nhiên, đến mức nhÆ° đảo lá»™n thiên hà , thao thao bất tuyệt. Má»—i lúc nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn phải tránh xa vá» sau, phòng ngừa nÆ°á»›c miếng của lão đạo văng tứ tung, bắn lên áo vải sạch sẽ của mình.
Tình cảnh Thanh Hà lão đầu nhân cuồng nhiệt tán dÆ°Æ¡ng, thÆ°á»ng hay xuất hiện lúc Tỉnh Ngôn chất vấn vá» tiá»n đồ của việc tu đạo. Bất quá, sau khi trải qua và i lần rá»a tá»™i bằng nÆ°á»›c bá»t, Tỉnh Ngôn liá»n há»c được bà i há»c kinh nghiêm, nếu không có chuẩn bị, không dám dá»… dà ng gây hấn.
Chỉ là , Vân Trung Quân nghe nói ngoà i lão ra, còn có ngÆ°á»i khác nhắc đến mấy lá»i nà y vá»›i Tỉnh Ngôn, thì hết sức ngạc nhiên:
"A! Chẳng trách dạo gần đây, Thượng Thanh Cung vang danh thiên hạ. Thì ra bá»n há» còn có dạng nhân tà i tuyên truyá»n nhÆ° thế!"
"Chá»— nà y lão trượng nói rất đúng! Không chỉ có nhÆ° ngà i vừa nói, tiểu bối còn biết thêm nữa, mấy ngÆ°á»i đắc đạo thà nh tiên, ai nấy Ä‘á»u là "Nằm ngủ không má»™ng, thoải mái không Æ°u sầu, không thÃch ăn uống, không cần hÃt thở nhiá»u", mẹ Æ¡i!..tri giác Ä‘á»u không có, là m tiên nhân còn có ý nghÄ©a gì chứ? Tiểu bối thấy chẳng khác gì ngÆ°á»i chết..."
"Nói xằng nói báºy!" Vân Trung Quân nghe Tỉnh Ngôn nói đến chá»— nà y, mặt hÆ¡i Ä‘á» lên, câu nói trên buá»™t miệng thoát ra.
"Äúng váºy!...lão trượng cÅ©ng thấy váºy chứ?" Tỉnh Ngôn nói đến cao hứng, không chú ý đến thần sắc của Vân Trung Quân, tiếp tục bừng bừng hứng thú nói:
"Mấy thứ nà y, tiểu bối cÅ©ng cảm thấy nói xằng nói báºy, cho dù tháºt có tiên nhân, váºy cÅ©ng không phải ai nấy Ä‘á»u giống khúc gá»— nhÆ° thế. Tiểu bối cÅ©ng có Ä‘á»c qua và i cuốn sách vỠđạo gia, theo tiểu bối thấy, mấy ngÆ°á»i đắc đạo thà nh tiên đó, chÃnh là ứng vá»›i tinh thần tách khá»i trá»i đất, còn lại Ä‘á»u thuáºn theo tá»± nhiên, tuyệt đối không có chuyện không má»™ng mị không thÃch ăn uống!"
Bình thÆ°á»ng Thanh Hà lão đạo tranh biện mấy vấn Ä‘á» nà y vá»›i y, lần nà o cÅ©ng thao thao bất tuyệt, thiếu niên rất Ãt khi có cÆ¡ há»™i chen lá»i. Vì váºy, thình lình gặp được "Tri âm", Tỉnh Ngôn liá»n nhÆ° nắng hạn gặp mÆ°a rà o, nói ra toà n bá»™ nháºn xét của bản thân.
"Ãch..." vừa nghe lá»i nà y của Tỉnh Ngôn, Vân Trung Quân lại chợt im không đáp.
Vị Vân Trung Quân tóc đen mặt hồng hà o nà y, sau khi nhìn kỹ thiếu niên hồi lâu, mới nói:
"Hà hà , lá»i nà y của Tỉnh Ngôn tiểu ca rất thâm thúy, lão hủ tá»± thẹn há»i hợt rồi"
"Xem ra, sáo ngá»c "Thần Tuyết" và phổ "Thủy Long Ngâm" của ta, Ä‘Ãch xác đã tặng đúng ngÆ°á»i có duyên"
"A!"
Vừa nói đến chỗ nà y, lão trượng Vân Trung Quân lại giống như chợt nhớ đến gì đấy, vỗ và o đầu:
"Mải nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i, suýt nữa quên mất chuyện rất rất quan trá»ng hôm nay!"
"Úi? Chuyện gì váºy?"
"Nếu không nhắc đến 'Thần Tuyết', ta xém tà quên mất chuyện gấp nà y, hà hà ..."
"A...lão trượng!, nói đến sáo ngá»c 'Thần Tuyết' nà y, tiểu tá» cÅ©ng có má»™t chuyện muốn nói!" Nhắc đến cây sáo, Tỉnh Ngôn láºp tức nhá»› đến thiếu nữ ngang ngạnh đó.
"Úy? có phải có ngÆ°á»i tìm ngÆ°Æ¡i đòi sáo hay không? Còn là má»™t tiểu nữ oa nhi nữa?" Lúc nói lá»i nà y, Vân Trung Quân tá»±a nhÆ° có chút khẩn trÆ°Æ¡ng.
"A...Äúng váºy! Lão trượng đúng là liệu việc nhÆ° thần", Tỉnh Ngôn nói đến chá»— nà y, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng cảm thấy có gì không đúng, ngáºp ngừng má»™t chút, há»i:
"Chẳng lẽ...nữ oa nhi đó đúng là nguyên chủ của sáo ngá»c?"
"Ãch...không phải không phải! Kì tháºt nguyên chủ chân chÃnh, đúng ra là ta! Chỉ bất quá, mấy năm gần đây, sáo ngá»c hay để ở chá»— cháu gái ta, để cho nó chÆ¡i đùa mà thôi. Hà ..."
Thiếu niên linh lợi nhìn ra được, vị lão trượng Vân Trung Quân, lúc nói lá»i nà y cÅ©ng không tháºt tá»± nhiên.
"À!...Thì ra là cháu gái ngà i. Ngà i nói cÅ©ng có đạo lý, chỉ là ...Tiểu bối thấy tiểu bối nên Ä‘em sáo ngá»c hoà n trả lại cho cháu gái ngà i là hợp nhất!"
"Chá»›! Váºt mà Vân Trung Quân ta đã Ä‘Æ°a Ä‘i, sao có thể thu lại? à của ta không phải là đòi sáo, mà là có má»™t chuyện khác muốn nhá»".
"Chuyện gì váºy?" Tỉnh Ngôn nghi hoặc trong lòng, không biết Vân Trung Quân còn có chuyện gì muốn mình giúp.
"A a..., hôm nay đến đây, chỉ cầu tiểu ca che giấu dùm ta má»™t chuyện. Nữ oa nhi nhà ta tÃnh khà hết sức cổ quái, nếu nhÆ° để nó biết, là ta Ä‘em váºt của nó tùy tiện tặng ngÆ°á»i, nhất định theo ta khóc lóc không thôi, phiá»n phức chết Ä‘i được!" Nói đến chá»— nà y, Vân Trung Quân lại quen tay vuốt chòm râu dÆ°á»›i cằm.
"Khà ...thì ra là chuyện nà y! Chỉ là chuyện nhá»! Cứ để lệnh tiểu thÆ° đến tìm tiểu bối há»i, tiểu bối sẽ nói...". Thiếu niên đã quen hà nh tẩu phố chợ, nghe riết quen tai, mấy cái chuyện nà y có thể nói là quen tay dá»… là m, hạ bút thà nh văn, chỉ thoáng má»™t cái, đã có chủ ý:
"Nói ngà i cùng cha tiểu bối đấu rượu, lấy cây sáo nà y là m váºt cược, nhÆ°ng không ngá» cha tiểu bối tá»u lượng hÆ¡n ngÆ°á»i, vô ý thua cuá»™c. Lão trượng là ngÆ°á»i tÃn nghÄ©a, há có thể nuốt lá»i? Thế là sáo nà y liá»n rÆ¡i và o tay tiểu bối...Ngà i xem cách nói nà y thế nà o?"
"Rất hay...rất hay! Äủ cả tình lý! Nếu nha đầu nghe lá»i nà y, nhất định dẫn đến trá»i yên biển lặng! Rốt cuá»™c là ngÆ°á»i trẻ nghÄ© nhanh, giải đại khốn ách cho lão phu! Ãch..."
Vân Trung Quân Ä‘ang hân hoan cổ vÅ©, Ä‘á»™t nhiên phát giác bản thân hÆ¡i quá khÃch, không khá»i cảm thấy xấu hổ, vá»™i ngừng tiếng. Im lặng má»™t lát, má»›i chần chừ há»i:
" Nữ oa nhi của ta, không có là m khó dễ gì tiểu ca chứ? Nếu có chỗ thất lễ, xin các hạ rộng lượng bỠqua cho!"
"Không, không có! Cháu gái của ngà i nhìn tháºt xinh đẹp, dáng vẻ thanh tú mỹ lệ, thế gian hiếm có à !" Thiếu niên khéo léo, lúc nà y tránh không nói đến tÃnh khà của Linh Y Nhi, chỉ ca ngợi dung mạo của nà ng ta.
Chỉ là , lúc nói lá»i nà y, Tỉnh Ngôn vẫn không thể ngăn được hình dáng ngang ngược của thiếu nữ xuất hiện trong đầu mình.
"Khà khà ! Khà khà khà !...Tỉnh Ngôn tiểu ca quá khen rồi! Quá khen rồi! Tiểu nha đầu của ta, dung mạo cũng chỉ dễ nhìn mà thôi!"
Hệt nhÆ° tất cả bá» trên yêu quà con cháu của mình, Vân Trung Quân vừa nghe Tỉnh Ngôn khen ngợi cháu gái mình, tức thì cÆ°á»i không khép miệng! Tuy miệng còn nói mấy câu khiêm nhÆ°á»ng, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn nhìn bá»™ dạng đầy vui vẻ của lão, thì biết trong lòng Vân Trung Quân nhất định là đang nở hoa!
Thoáng ngÆ°ng má»™t chút, Tỉnh Ngôn lại cẩn tháºn nói:
"Chắc lão trượng cÅ©ng hiểu, sáo ngá»c 'Thần Tuyết' của tiểu bối, vốn là váºt yêu thÃch của lệnh tôn nữ, theo tiểu tá» nháºn thấy, cứ trả lại cho nà ng ta là tốt nhất".
"Hả?"
Thấy thiếu niên kiên trì muốn trả sáo, Vân Trung Quân hết sức kinh ngạc, không đáp lá»i liá»n được. Chỉ thấy lão nhắm mắt trầm tÆ° má»™t hồi, rồi mở mắt cÆ°á»i nói:
"Hà hà ..., e rằng tiểu ca còn chÆ°a biết, bảo khà trong thiên hạ Ä‘á»u có linh tÃnh, tá»± biết tìm đến ngÆ°á»i có duyên. Nếu là vô duyên, cầu cÅ©ng không được. Nếu là có duyên, muốn bá» cÅ©ng không bỠđược".
"Theo lão phu thấy, sáo ngá»c 'Thần Tuyết' nà y, chÃnh là có duyên vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta e không trả lại được đâu!"
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
11-03-2009, 03:23 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 43: : Lộ xảo chẩm như tà ng chuyết?
Tỉnh Ngôn nghe được câu "Bảo khà thiên hạ, Ä‘á»u có linh tÃnh" của Vân Trung Quân, trong lòng không khá»i máy Ä‘á»™ng, lên tiếng:
"Lá»i của lão trượng rất đúng, tiểu tá» hiểu rồi. Hôm nay tiểu bối có má»™t váºt muốn thỉnh giáo lão trượng".
Nói rồi Tỉnh Ngôn liá»n Ä‘em thanh thiết kiếm cổ quái vẫn còn má»™t ná»a quấn trong tấm vải bố, trình lên cho Vân Trung Quân, nói:
"Bẩm rõ vá»›i lão trượng, thanh kiếm nà y là tiểu bối vô tình nhặt được trên Mã Äá» SÆ¡n đêm qua. Kiếm nà y hình nhÆ° có chút cổ quái, mong lão trượng dùng tuệ nhãn nhìn dùm, giải thÃch rõ cho kẻ hèn nà y!"
Vân Trung Quân thấy Tỉnh Ngôn rất coi trá»ng chuyện nà y, liá»n chăm chú quan sát toà n bá»™ thanh kiếm. Trong ánh mắt mong đợi của Tỉnh Ngôn, hồi lâu má»›i lẩm nhẩm nói:
"Váºt nà y rất giống kiếm".
"Ãch?" Nói thế là ...hãy nghe tiếp Ä‘oạn dÆ°á»›i.
"Rất giống, nhÆ°ng lại không phải rất giống. Kiếm là kiếm, kiếm không phải kiếm, giống tháºt mà giả, muốn hiểu thế nà o cÅ©ng được. Tháºt lạ! Váºt nà y lão hủ cÅ©ng nhìn không ra, có lẽ không phải váºt thÆ°á»ng. Tỉnh Ngôn, ngÆ°Æ¡i phải bảo quản nó tháºt tốt, nói không chứng tÆ°Æ¡ng lai có thể rất cần".
Vân Trung Quân bình phẩm lung tung má»™t hồi, Tỉnh Ngôn nghe cÅ©ng nhÆ° Ä‘ang lạc trong mây, lá» má» chẳng hiểu gì cả. Bất quá còn may, dù sao cÅ©ng biết thanh kiếm nà y không phải là váºt tầm thÆ°á»ng. Vân Trung Quân đã nói nhÆ° thế, nhất định mình phải cất giữ cẩn tháºn!
Chỉ có Ä‘iá»u, Vân Trung Quân lại tiếp tục cảm thán, nhÆ° tạt má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh và o Tỉnh Ngôn Ä‘ang khoái hoạt:
"Không đúng không đúng! Äáng tiếc đáng tiếc! Xem mÅ©i kiếm sáng ngá»i nhÆ° tuyết nà y thì có lẽ không phải là thần khÃ, cÅ©ng không phải là váºt báu. Phải biết thần váºt có linh tÃnh, nhất định tá»± biết là m u ám. Nhìn mÅ©i kiếm nà y sáng rỡ nhÆ° thế, xem ra cÅ©ng chỉ là lợi khà tầm thÆ°á»ng..."
Chợt nghe lá»i chuyển ngoặt nà y, Tỉnh Ngôn không khá»i có chút chán nản. NhÆ°ng nghÄ© lại thì thấy thoải mái, tháºm chà còn có ý vui sÆ°á»›ng:
"Hì...lá»i của lão trượng cÅ©ng có chá»— hÆ¡i mâu thuẫn, thá» nghÄ© kiếm ngoà i sắc bén, thì còn có thể có chá»— tốt nà o chứ! Sáng rỡ nhÆ° tuyết, khà khà !...Không tệ không tệ! NhÆ° thế cà ng hay!"
Không nhắc thiếu niên Ä‘ang ở đó thầm tá»± đắc ý, lại nói Vân Trung Quân, bình luáºn đã xong, trả kiếm lại cho Tỉnh Ngôn, nói mất tiếng: "Ta Ä‘i đây...", rồi cứ váºy thong dong mà đi...
Bá»—ng nhiên đến, bất chợt Ä‘i, phiêu phiêu sái sái, bỡn cợt cuá»™c Ä‘á»i.
Chỉ là , phÃa sau con ngÆ°á»i phiêu sái đó, còn vá»ng tiếng la hổn hển của thiếu niên:
"Lão trượng cháºm đã! Ngà i quên cho tiểu bối biết nhà ngà i ở đâu! Tiểu bối còn Ä‘i trả sáo à !"
Kì tháºt, có má»™t chuyện đúng là đã quên: Má»™t già má»™t trẻ cao hứng hà n huyên, Ä‘á»u quên Ä‘á» cáºp đến danh hiệu của Linh Y Nhi. Vân Trung Quân quên nói mà Tỉnh Ngôn cÅ©ng quên há»i.
.......
........
Từ biệt Vân Trung Quân, Tỉnh Ngôn liá»n tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i nhanh vá» Hoa Nguyệt Lâu.
Trên Ä‘Æ°á»ng vô sá»±, y không ngừng nhá»› lại những lá»i của dị nhân Vân Trung Quân khi nãy. Tuy mấy chuyện phô trÆ°Æ¡ng khi đắc đạo thà nh tiên của lão, nói thẳng thì hÆ¡i vô lá»…, chứ chẳng khác gì mấy câu chuyện cÅ© mèm của Thanh Hà lão đạo. NhÆ°ng lão cÅ©ng có má»™t và i luáºn Ä‘iá»u, đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói thì khá má»›i mẻ, đáng để suy ngẫm.
Vừa Ä‘i vừa nghÄ© nhÆ° thế, bá»—ng nhiên, Tỉnh Ngôn nhÆ° nhá»› đến gì đó, trong lòng hô lá»›n không hay, vá»™i mở tấm vải bố bá»c thanh kiếm ra lần nữa:
Quả nhiên không ngoà i dự liệu của thiếu niên, thanh bảo kiếm vốn là quang hoa lấp lánh, lúc nà y lại hồi phục như cũ, lại thà nh một cây thước sắt ảm đạm vô quang!
Cà ng há»ng bét đó là , kế đó dù Tỉnh Ngôn kiên tâm hô hoán thế nà o, kiếm đó cÅ©ng không lá»™ chút sáng nà o ở mÅ©i!
"Xong rồi xong rồi, nà o ngá» kiếm nà y lại tá»± cao nhÆ° thế! Vốn định Ä‘em nó Ä‘i chặt trúc gá»t lê, lá»™t da thú thì rất tốt. Giá» thì chỉ có thể Ä‘em nó là m cây gáºy chống chÆ¡i thôi!" Tỉnh Ngôn không ngá»›t than thở.
"Ai, kệ Ä‘i, dù sao cÅ©ng chỉ là váºt nhặt được..." Thiếu niên trên Ä‘Æ°á»ng tá»± an ủi mình, bất tri bất giác đã vỠđến Hoa Nguyệt Lâu.
........
............
Mấy ngà y sau, lại lặng yên như nước.
Tỉnh Ngôn đã định chủ ý trả sáo, nhÆ°ng lại không thấy thiếu nữ đó đến đòi. Lúc ấy lại quên há»i nhà của Vân Trung Quân ở đâu, cÅ©ng không biết Ä‘Æ°á»ng nà o đến nhà thăm há»i. Bất quá nhÆ° thế cÅ©ng tốt, tuy nói Tỉnh Ngôn từ nhỠđã được dạy dá»— sá»± thà nh tháºt của nhà nông, hiểu rõ đạo là không phải váºt của mình thì không thể lấy bừa, má»›i kiên quyết định chủ ý trả sáo nhÆ° thế. NhÆ°ng thá»±c sá»± thì, sáo ngá»c "Thần Tuyết" là m bạn vá»›i y đã lâu, bây giá» phải trả, đúng là có chút không nỡ.
Thảnh thơi thì thổi sáo, rảnh rỗi thì đi du ngoạn, ngà y tháng cứ như thế nhẹ nhà ng trôi qua.
Chỉ là , suốt mấy ngà y bình yên đó, trong bất tri bất giác, lại có má»™t lÅ© âm ảnh, suốt ngà y trôi nổi trong lòng Tỉnh Ngôn, sinh sôi. lan trà n, cuối cùng lại nhÆ° xÆ°Æ¡ng cá mắc ở há»ng...
Chuyện nà y phải nói từ Nghênh Nhi. Tiểu nha hoà n hoạt bát bên cạnh nhị nÆ°Æ¡ng trong Hoa Nguyệt Lâu nà y, có thể nói là ống loa của Tỉnh Ngôn. Tuy Tỉnh Ngôn thÆ°á»ng ngà y, không há» lÆ°u ý mấy chuyện thêm mắm thêm muối ở Hoa Nguyệt Lâu. NhÆ°ng bất cứ việc to việc nhá», bất luáºn là chuyện gì, cÅ©ng Ä‘á»u nằm trong lòng y!
Má»i chuyện nà y, không thể không quy công cho tiểu nha hoà n Nghênh Nhi. Trong Hoa Nguyệt Lâu bất cứ gió lay cá» Ä‘á»™ng, thì tiểu nha hoà n Nghênh Nhi tò mò vượt báºc nà y nhất định tìm má»i cách dò la. Sau đó, dÄ© nhiên việc là m đầu tiên là tìm Tỉnh Ngôn để "Chia sẻ" thu hoạch!
Nếu đổi lại là trÆ°á»›c đây, Tỉnh Ngôn không khá»i có chút bá»±c bá»™i vì bị quấy rầy. NhÆ°ng má»›i đây tiểu nha đầu vô ý Ä‘á» cáºp đến má»™t chuyện, lại khiến y ghi nhá»› trong lòng.
Thì ra, Nghênh Nhi nói vá»›i y, chủ tá» nhị nÆ°Æ¡ng mà cô phục dịch, cùng vị Hồ công tá» Hồ Thế An của nà ng ta, đã vô cùng khăng khÃt vá»›i nhau, xem ra đã đến thá»i Ä‘iểm phải nói chuyện hôn sá»±, bởi vì, Nghênh Nhân vừa má»›i phát hiện, nhị nÆ°Æ¡ng cÅ©ng bắt đầu Ä‘em tiá»n mà bản thân tÃch cóp, cung phụng cho Hồ công tá» tiêu xà i. Xem ra, nhị nÆ°Æ¡ng đã định chủ ý, muốn theo Hồ công tá» hoà n lÆ°Æ¡ng rồi.
Lúc má»›i nghe tin tức nà y, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không có lÆ°u ý gì. Bởi vì chuyện Trinh nÆ°Æ¡ng tá» trong Hoa Nguyệt Lâu, nhị nÆ°Æ¡ng có thanh danh nhất trong "Hoa nguyệt tứ cÆ¡", phải lòng vị Hồ công tỠđến từ SÆ¡n Äông, trên dÆ°á»›i Hoa Nguyệt Lâu không ai không biết. HÆ¡n nữa, ai nấy Ä‘á»u biết đây là má»™t chuyện tốt. Phải biết hiện giá» rất coi trá»ng môn phiệt, rất Ãt có ân khách có lòng chuá»™c thân cho nữ tá» thanh lâu.
Äoạn nhân duyên sắp thà nh nà y, còn truyá»n thà nh giai thoại trong Hoa Nguyệt Lâu. trở thà nh niá»m mÆ¡ Æ°á»›c của các vị tá»· muá»™i khác.
Tuy lúc đầu nghe Nghênh Nhi thông báo tin tức nà y, Tỉnh Ngôn còn có chút mắc cÆ°á»i trong lòng, nói tiểu nha đầu nà y ra vẻ quá, chuyện mà ai cÅ©ng biết nà y, có gì đáng chú ý đâu. NhÆ°ng sau khi nghe và i lần, Tỉnh Ngôn liá»n có chút lÆ°u tâm.
Thiếu niên trÆ°á»›c giá» thÆ°á»ng chịu ân huệ của nhị nÆ°Æ¡ng, bắt đầu loáng thoáng cảm thấy hÆ¡i bất an.
Bởi vì, Tỉnh Ngôn biết, dÆ°á»›i tình trạng tiá»n bạc kiếm được gần nhÆ° toà n bá»™ phải ná»™p cho tú bà , tiá»n tÃch cóp của nữ tá» thanh lâu, góp nhặt được không há» dá»… dà ng. Những vốn liếng trải qua gian khổ má»›i tÃch cóp được nà y, Ä‘á»u để phòng thân sau khi vá» xuống sắc không còn tiếp khách được. Do đó, tiá»n tÃch cóp của nữ tá» thanh lâu, nếu không phải lúc khẩn yếu, nhất định không thể đụng đến.
Phải nói, nhị nÆ°Æ¡ng và vị Hồ công tỠđó, đã đến giai Ä‘oạn "Thá» nguyá»n Æ°á»›c định". Hiện tại nà ng Ä‘em tiá»n tÃch cóp của mình Ä‘Æ°a cho Hồ công tá» tiêu xà i, vá» phÃa nà ng mà nói thì cÅ©ng hợp tình hợp lý, không có gì không ổn.
Chỉ là , Tỉnh Ngôn hay long nhong trong thà nh, tự dưng sinh ra một dự cảm bất an.
Bởi vì, gần đây y thÆ°á»ng thấy vị Hồ Thế An Hồ công tá» tuổi trẻ nhiá»u tiá»n, vô cùng phong nhã đó, lại nhiá»u lần ra và o Khoái ý đổ phÆ°á»ng!
Tà i sản của dracupi
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lÆ°u , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran