25-10-2008, 02:46 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 6
Buổi chiá»u ngồi mãi ở cá»a sổ nhìn xuống sân trÆ°á»›c nhà , Khôi bá»—ng nhá»› tá»›i câu ca dao má»™t lần thầy Hiển đã nhÆ° "cho" riêng mình:
"Vẳng nghe chim vịt kêu chiá»u
Bâng khuâng nhá»› mẹ chÃn chiá»u ruá»™t Ä‘au."
Kỳ lạ, khi nhá»› tá»›i mẹ là Khôi lại nhá»› ngay tá»›i thầy Hiển. Má»™t hình ảnh xa rồi và má»™t hình ảnh đã vÄ©nh viá»…n mất hút. Song cả hai hình ảnh, ngÆ°á»i thầy và ngÆ°á»i mẹ luôn Ä‘áºm nét trong ná»—i nhá»› của Khôi.
Lúc ấy Việt tá»›i. Vừa gặp Khôi, Việt đã há»i ngay:
- Chiá»u qua cáºu Ä‘i đâu váºy?
- À, Khôi ngáºp ngừng... tá»› Ä‘i chữa răng!
- Hết lúc sao chá»n lúc hẹn Ä‘i chữa răng!
Khôi cÆ°á»i cÆ°á»i, há»i bạn:
- Vui không?
- Vui hết ý luôn.
- Cáºu biết nhảy từ hồi nà o váºy?
- Cần gì, cứ nhảy "búa xua", miễn đừng đạp và o chân con gái là được.
- Nhá» Hằng vá»›i nhá» Ngà chắc nhảy giá»i lắm phải không?
- CÅ©ng nhÆ° mình thôi. Äèn má», nhạc giáºt, ai cÅ©ng nhảy "búa xua" hÆ¡i đâu mà đếm nhịp đúng sai cho mệt. Tuần tá»›i chắc còn vui hÆ¡n nữa, có ban nhạc sống và ca sÄ© thà nh phố biểu diá»…n.
- Tuần nà o cũng có?
- Nhà văn hóa phÆ°á»ng Ä‘ang chiêu sinh mở lá»›p "Dạ vÅ© hồng" dạy "khiêu vÅ© quốc tế căn bản". Mi ghi tên không?
- Mình con nÃt bà y đặt há»c chi?
- Trẻ nhÆ° bá»n mình nhảy má»›i đẹp, thầy nói thế.
- Thầy nà o?
- Thầy Tuấn.
- Tuấn nà o?
- Tuấn - tà i-tá», anh em bà con nhá» Hằng được giao phụ trách lá»›p đêm Nhà văn hóa phÆ°á»ng. Công nháºn tay nà y nhảy đẹp và ca nhạc ngoại cÅ©ng hết sẩy luôn. Nhá» Hằng nói hôm nà o cho tao mượn mấy cuốn Abba má»›i nhất. Dạo nà y tao chỉ thÃch nghe và hát nhạc ngoại.
- Thế thì chịu khó há»c ngoại ngữ Ä‘i.
-Cần gì, nghe riết rồi hát y chang. Mi tưởng cứ hát nhạc ngoại là phải giá»i ngoại ngữ chắc.
- Hát mà không biết mình hát gì, nghe mà không hiểu ngÆ°á»i hát chị Rồi cÅ©ng bà y đặt lắc lÆ°, cau có, ủ ê, phẫn nô... y hệt những con rốt trong phim hoạt hình...
- Ta không ngá» mi lạc háºu thế. Mi phải biết âm nhạc không có biên giá»›i, không có thá»i gian và không gian. Cứ nhÆ° mi thì má»™t ngà n năm sau cÅ©ng không vÆ°Æ¡n lên nổi.
- Vươn lên nổi cái gì?
- Äỉnh cao thá»i đại.
- Tao căm ghét cái thứ chÆ°a há»c lóm được thì chê là "lai căng, mất gốc" đến khi há»c lóm được rồi thì tá»± khen là "văn minh, tiên tiến".
- Mi nói đó là cái gì?
- Cái dốt!
Việt bĩu môi khinh khỉnh:
- Mi nói y hệt thầy Hiển. Liệu mi có há»c giá»i được bằng thầy Hiển để rồi Ä‘i đạp xÃch lô không?
Câu nói của Việt nhÆ° má»™t hòn than nóng bất chợt rÆ¡i dÃnh và o lòng bà n tay, Khôi sững ngÆ°á»i, chÆ°a kịp buốt Ä‘au, há»i Việt dồn dáºp:
- Thầy Hiển mà đi đạp xÃch lô à , đứa nà o nói váºy?
- Cần gì đứa nà o nói, chÃnh mắt tá»› thấy. Không tin, mi cứ ra bến xe khách Hà ng Xanh mà kiểm chứng.
Dạy văn và ngoại ngữ, thầy Hiển là má»™t trong những giáo viên xuất sắc của trÆ°á»ng. Thầy có thể nói liên tiếp hà ng giá» mà há»c trò vẫn say mê nghe, bất cứ vá» vấn Ä‘á» gì trong môn há»c hay bên lá» môn há»c. Thầy thuá»™c tục ngữ ca dao và lúc nà o thú vị cÅ©ng có thể "nhặt lên" Ä‘em và o câu nói dá»… dà ng nhẹ nhà ng nhÆ° hái cái lá, cái hoa hay cầm cát bút, cuốn vở ở ngay quanh mình. Khi thầy lên lá»›p, há»c trò luôn có cái cảm giác hà o hứng nhÆ° Ä‘ang cầm trên tay má»™t tá» báo má»›i và muốn láºt coi nhanh tất cả má»i trang. Trong thầy chất chứa nhiá»u thứ, nhÆ° là những thức ăn vừa miệng, mà tuổi há»c trò Ä‘ang khao khát. Nhất là khi Ä‘á» cáºp đến cách xã giao, ứng xá» trong Ä‘á»i sống (đâu có nằm trong môn há»c nà o) thầy vẫn không dấu được ná»—i thèm muốn được thấy thế hệ "những cô cáºu Ä‘Ã ng hoà ng chững chạc"...
"... - Tại sao lại cứ phải nhìn và o cái túi ngÆ°á»i tả Tại sao lại cứ thÃch dán con mắt lên thân hình ngÆ°á»i tả Chỉ có cách ăn nói, cÆ° xá» má»›i định hình được con ngÆ°á»i. Và giá trị Ở đâu? Ở trà thức con ngÆ°á»i tÃch lÅ©y và đem ra sá» dụng nó... "
Thầy đã từng bị Ban Giám hiệu phê bình là đi "ngoà i giáo trình" nhiá»u quá. Song những Ä‘iá»u thầy nói đâu có thừa. Chẳng phải là quá cần thiết đối vá»›i há»c trò khi thầy có cả má»™t kho những "danh nhân thế giá»›i" mà giá» há»c nà o thầy cÅ©ng không quên "má»i" má»™t ngà i đứng ra là m gÆ°Æ¡ng cho há»c trò của mình soi bóng tÆ°Æ¡ng lai.
"... Thế giá»›i có cả má»™t kho báu là các danh nhân, chúng ta không biết tá»›i thì là m sao mÆ¡ tưởng đến "già u có" ở tÆ°Æ¡ng lai. TrÆ°á»›c chúng ta đã từng có những ngÆ°á»i mang cánh thì tại sao đến nay chúng ta lại chấp nháºn lết trên mặt đất. Phải há»c táºp được cách bay của những ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c và chúng ta sẽ bay cao và bay xa hÆ¡n há». Muốn nhÆ° thế... "
Không ai nghi ngá» vá» khả năng hiểu biết của thầy Hiển, đôi tròng kÃnh quá dà y và cả má»™t gian nhà sách báo các loại của thầy cÅ©ng nói lên pphần nà o Ä‘iá»u ấy. Và i bằng cấp ngoại ngữ thêm khẳng định trình Ä‘á»™ nháºn thức của thầy không thể ở mức tầm thÆ°á»ng. CÅ©ng không ai muốn xác định lại khả năng sÆ° phạm và tinh thần trách nhiệm của thầy, vì thầy hiếm khi bá» lỡ giá» nếu không nói là rất má»±c Ä‘á»u đặn. Giá» của thầy lại không nhất thiết nằm trong chừng má»±c của hai tiếng chuông báo hiệu đầu giá» và cuối giá». Thầy vẫn thÆ°á»ng "ăn gian" mÆ°á»i phút giá» chÆ¡i mà há»c sinh tình nguyện thÃch thú, nếu Ä‘iá»u thầy nói còn dở dang. Cuối năm tá»· số không đủ Ä‘iểm trong môn thầy dạy phải thi lại rất Ãt.
Có lần thầy Hiệu trưởng tâm sá»± vá»›i má»™t và i giáo viên trÆ°á»ng:
- Nếu thầy Hiển được bầu là giáo viên tiên tiến tôi sẽ không phản đối gì. Nhưng nếu đỠnghị thì không bao giỠlà tôi.
MÆ°á»i năm liá»n Ä‘iá»u ấy không bao giá» xảy ra vá»›i thầy Hiển và hình nhÆ° thầy cÅ©ng không cho đó là quan trá»ng lắm. Hết tiết dạy, có khi đã quá giá», thầy không thÆ°á»ng trà nÆ°á»›c trên phòng giáo vụ nên thầy có vẻ cô Ä‘Æ¡n lạc lõng trong các sinh hoạt của trÆ°á»ng. Trừ ra những buổi há»p định kỳ đòi há»i phải có mặt, ngÆ°á»i ta má»›i thấy rõ thầy không lẫn và o trong đám há»c sinh, đứng bên các đồng nghiệp. NgÆ°á»i gác dan già ná»a đùa ná»a tháºt nói vá»›i thầy:
- Có thể thầy dÆ° chất để dạy há»c nhÆ°ng hình nhÆ° lại thiếu vắng má»™t cái gì đó không nhÆ° các thầy cô khác mà tôi thấy, nói tháºt thầy đừng buồn. Vì thế mà tôi mến thầy.
Thầy Hiển cÆ°á»i cÆ°á»i, sá»a lại chiếc áo sÆ¡ mi thÆ°á»ng đã trung thà nh trên ngÆ°á»i thầy không dÆ°á»›i năm năm, và xốc lại cái túi vải Ä‘eo bên mình:
- Buồn chi bác Năm. Miá»…n há»c trò còn nháºn mình là được rồi.
Bác Năm có con há»c lá»›p thầy Hiển, tháng nà o ông cÅ©ng há»i thăm: Thằng bé có kém lắm không thầy? Nó có chịu há»c không thầy? Không phải riêng thầy Hiển, mà các thầy cô khác cÅ©ng váºy, nhÆ°ng bác Năm vì ngại nên chỉ dám há»i má»™t đôi lần. Riêng thầy Hiển bác thấy dá»… gần gÅ©i hÆ¡n. Có lần bác nói vá»›i vợ:
- Các thầy cô trÆ°á»ng mình đói no chẳng biết thế nà o nhÆ°ng bao giá» cÅ©ng thấy chững chạc, đạo mạo. Còn ông thầy Hiển thì...
- Nghe đâu nhà đông con lắm?
- Vả lại cả hai vợ chồng Ä‘i dạy lấy đâu mà khá. Tôi nghe bá»n há»c trò nói nhà thầy Hiển sách báo cao tá»›i nóc nhà .
- Dá»… thÆ°á»ng có đồng lÆ°Æ¡ng nà o đổ và o sách báo hết. Cái ông nà y chắc... ngá»™ chữ mất.
- Bà đừng nói nhảm. Thầy nghÄ© theo kiểu thầy. Ông ấy nói sách Ä‘á»c không bao giá» mòn chữ còn để dà nh được.
- à ông ấy để của cho con chắc?
- Không biết chừng, thầy mà .
- Coi chừng ông ấy trở thà nh gà n dở mất thôi.
- Bà lại nói nhảm nữa. Ông ấy là thầy đấy.
Tiếng "thầy" bác Năm nhấn mạnh vá»›i tất cả tấm lòng kÃnh phục thá»±c sá»±. Con mắt của ngÆ°á»i già ở cái góc sân trÆ°á»ng nà y đã trên và i chục năm không thể sai, bác Năm vẫn thÆ°á»ng hãnh diện vá» sá»± đánh giá đúng đắn của mình bằng Ä‘iệu bá»™ vui vẻ chà o há»i má»—i khi gặp thầy Hiển ngoà i cổng, dù thầy Hiển có vá»™i vã tá»›i đâu cÅ©ng phải chú ý tá»›i ông. Mãi rồi thà nh thói quen, ông lại thấy thầy Hiển luôn tìm mình để cất tiếng chà o trÆ°á»›c. Tết năm ngoái bác Năm gác cổng đã thá»a mãn được lòng cảm phục của mình cụ thể bằng má»™t tấm vải kate biếu thầy Hiển để may áo sÆ¡ mị Thầy Hiển nhất định không nháºn.
- Nếu thầy chê tụi tui nghèo thì thôi, từ rà y qua cổng thầy đừng nhìn mặt tôi nữa.
Äây không phải chỉ là má»™t tấm vải mà là cả má»™t tấm lòng. Má»™t tình cảm rất má»™c mạc cÅ© kỹ song không phải vì thế mà lúc nà o đó đã trở thà nh lá»—i thá»i, lạc háºu. Thầy Hiển đã xúc Ä‘á»™ng thá»±c sá»±. Lẽ nà o những bông hoa quà hiếm chỉ còn nở ở những nÆ¡i cô quạnh nhÆ° thế nà y sao?
Tấm lòng được mở, bác Năm cảm thấy sung sÆ°á»›ng hÆ¡n ngÆ°á»i nháºn. Bác hồi há»™p đợi ngà y thầy Hiển mặc chiếc áo má»›i ông tặng đến trÆ°á»ng. NhÆ°ng mãi không thấy thầy mặc, bác thắc mắc tÃnh há»i nhÆ°ng nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại rồi thôi. Có lẽ thầy còn để dà nh.
Niên há»c ấy qua Ä‘i bình thÆ°á»ng trên sân trÆ°á»ng, ngoà i cá»a lá»›p. NhÆ°ng chắc chắn nó đã không bình thÆ°á»ng má»™t chút nà o hết đối vá»›i thầy Hiển.
Ngà y khai giảng đã qua Ä‘i cả tháng vẫn không thấy bóng dáng ngÆ°á»i thầy cÅ© trở lại trÆ°á»ng. Trong danh sách giáp viên trÆ°á»ng đã không còn tên thầy Nguyá»…n Minh Hiển. Thầy Hiển chuyển vá» trÆ°á»ng nà o rồi? Thầy hiển bị kiểm Ä‘iểm và buá»™c thôi dạy rồi à ? Không. Thầy Hiển đã tá»± ý là m Ä‘Æ¡n xin nghỉ. Chắc thầy không đủ sức khá»e. Hẳn thầy đã kiếm được việc nà o khá hÆ¡n. Bây giá» các cÆ¡ quan xà nghiệp xuất nháºp khẩu quốc tế quốc ná»™i thiếu gì, chắc thầy Ä‘i là m thông dịch viên không chừng. Má»™t chút tiếc nuối nà o đó đối vá»›i các há»c sinh cÅ© rồi qua Ä‘i. NhÆ°ng chẳng thể dá»… "qua Ä‘i" đối vá»›i bác Năm gác dan của trÆ°á»ng. Bác vừa tiếc vừa buồn. Tiếc vì trÆ°á»ng mất má»™t thầy giá»i. Buồn vì bác mất má»™t ngÆ°á»i bạn chà o há»i má»—i ngà y. Rồi tiếc và buồn đã trở thà nh ná»—i tủi giáºn đối vá»›i tình cảm của ngÆ°á»i già . Cá»› gì thầy Hiển Ä‘Ã bá» ngôi trÆ°á»ng nà y mà không thèm từ giã vá»›i bác má»™t lá»i? Chán tháºt! Má»™t công việc nhẹ nhà ng nhiá»u lợi tức hÆ¡n đã khiến ngÆ°á»i ta biến chất nhanh đến không ngá».
Má»™t chút lÆ°u luyến không đủ gợi lại được hình ảnh ngÆ°á»i thầy Khôi mến, nhÆ°ng cả má»™t sá»± kiện sau đó vá» ngÆ°á»i thầy cÅ© đã là m Khôi choáng váng, bá»ng rát. Thầy Hiển đạp xÃch lá»™ Báo chà và cả truyá»n hình đã từng rá»i cho má»i ngÆ°á»i nhìn thẳng và o hình ảnh tÆ°Æ¡ng phản nà y: Má»™t ngÆ°á»i thầy và má»™t ngÆ°á»i phu cùng trong má»™t ngÆ°á»i. Nghe rồi quen, xem rồi quên. Có má»™t dạo đạp xÃch lô đã trở thà nh "nghá» thá»i thượng" của những trà thức phẫn chà hay lỡ thá»i. NhÆ°ng có ai chịu được đổ mồ hôi, gò lÆ°ng mãi trên Ä‘Æ°á»ng dà i nếu không thá»±c sá»± bị thúc bách vì cÆ¡m áo. Chuyện ấy, hình ảnh ấy cứ tưởng nhÆ° rất xa vá»i đối vá»›i cổng trÆ°á»ng, cá»a lá»›p của Khôi nếu thá»±c sá»± không có ngÆ°á»i thầy cÅ© của mình trong ấy.
Vẳng nghe chim vịt kêu chiá»u. Băng khuâng nhá»› mẹ chÃn chiá»u ruá»™t Ä‘au. Câu ca dao từ miệng thầy đã thấm và o táºn da thịt Khôi đâu ai biết. CÅ©ng đâu ai đã chia sẽ được ná»—i Ä‘au sâu kÃn vá» tình cảm gia đình Khôi, ngoà i thầy Hiển.
Trong ná»—i bồn chồn không yên, buổi chiá»u không há»c được, Khôi quyết định đón xe buýt ra bến xe Hà ng Xanh. Äi tìm thầy cÅ© nhÆ°ng trong lòng lại muốn sá»± quyết Ä‘oán của bạn chỉ là lầm lẫn. Khôi không thể hình dung ra được ngÆ°á»i thầy thân thÆ°Æ¡ng của mình bao tháng ngà y trên bục giảng lại có thể trải sức mình ra trên những con Ä‘Æ°á»ng ngang dá»c, tất tưởi bon chen trong thà nh phố nà y. Không thể nà o lẫn thầy được trong đám đông bụi bặm và xô bồ trên bến bãi kia, đầy những thô lá»— và dung tục. Lẽ nà o ngÆ°á»i ta lại nỡ cò kè bá»›t má»™t thêm hai hay xỉa xói riếc móc đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i mà xÆ°a nay đã nằm trong sá»± kÃnh trá»ng của Khôi.
Có lẽ thầy đã thay đổi nhiá»u lắm nên khó mà nháºn ra. Khôi Ä‘i dá»c hết từ đầu bến đến cuối bến, chá»— nà o có bóng dáng chiếc xÃch lô Khôi cÅ©ng mau chân tá»›i gần. Không phải. CÅ©ng không phải. Cái ông to cao thế kia chắc chắn là không phải. Còn cái ông nà y lại già quá, ông kia khua chân múa tay nhÆ° váºy là m sao là thầy mình được. Khôi Ä‘i ngược trở lại và nghÄ© lan man. Lỡ gặp thầy nhÆ°ng dá»… gì thầy đã muốn nháºn lại trò? Mà nháºn lại để là m gì? Mình gặp thầy có thể chỉ là m thầy buồn thêm mà thôi.
Băng qua Ä‘Æ°á»ng vá»›i lòng buồn vô hạn, Khôi lách đám đông Ä‘i lẫn và o trong bóng của buổi chiá»u Ä‘ang sụp tối. Äang lầm lÅ©i bá»—ng nghe tiếng gá»i ngay sát bên mình, Khôi ngÆ¡ ngác nhìn lên.
- Äi đâu váºy Khôi?
Nháºn ra Uyên, Khôi hÆ¡i bối rối.
- À... mình Ä‘i... chÆ¡i. Còn Uyên, xe sao mà phải dắt váºy?
Uyên nhăn nhó:
- Xui ghê váºy đó, Khôi. Chiá»u sang bà chị khi vá» thì xe đứt thắng, bà chị nói lấy cái xe PC nà y Ä‘i thì dá»c Ä‘Æ°á»ng khi không bánh xẹp hết hÆ¡i.
- Sao lại "khi không" được. Bánh sau hả?
- Bánh sau, dắt bộ nặng muốn chết.
- Dựng lên để mình coi xem nà o.
- Còn coi gì nữa, tìm chỗ vá cho rồi.
Khôi nâng bánh sau cho Uyên dắt xe và o khoảng sáng trống trải bên Ä‘Æ°á»ng rồi dá»±ng xe lên. Sau khi rà tay hết má»™t lượt vá» xe, Khôi reo khẽ:
- Äây rồi.
- Cái gì váºy?
Khôi Ä‘Æ°a lên cao má»™t cái Ä‘inh vừa rút ra được khá»i vá» xe.
- Äáng lẽ khi vừa biết xe hết hÆ¡i Uyên phải nghÄ© ngay tá»›i má»™t váºt nhá»n nà o đã đâm phải và tìm gỡ nó ra, trÆ°á»›c khi Ä‘i tìm chá»— vá. Uyên đã dắt xa chÆ°a?
- Chừng mươi bước.
- Hy vá»ng không phải thay ruá»™t má»›i nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng không dÆ°á»›i hai lá»— vá.
Äúng hai chá»— phải vá. Sau khi đã là m lần lượt các thủ tục gỡ ruá»™t, bÆ¡m hÆ¡i, thá» nÆ°á»›c, ông già sá»a xe bên Ä‘Æ°á»ng đánh dấu hai lá»— xì bằng hai đầu que cắm và o.
Uyên hất mái tóc lên nhìn Khôi, cÆ°á»i:
- Khôi tà i quá.
- Tà i gì?
- Nói trúng y boong.
- Tưởng gì.
- Tương lai Khôi đi vá xe được.
Khôi nhìn thẳng và o đôi mắt trêu chá»c của Uyên, không muốn thua sá»± thách thức nà o đó.
- Äẹp chai nhÆ° tôi mà lại Ä‘i ngồi đầu Ä‘Æ°á»ng vá xe được à .
- Äược chứ. Cà ng đắt khách các cô.
- Chẳng lẽ xẹp vá» từ quáºn 1 lại dắt ra ngoại ô mà vá.
- Biết đâu đấy. Không xẹp vá», ngÆ°á»i ta cÅ©ng tá»± ý xì, rồi dắt xe đòi ông thợ vá chÆ¡i.
Uyên nói và nghiêng đầu dấu tiếng cÆ°á»i sau những ngón taỵ Khôi đẩy má»™t cái thùng đạn chứa đồ nghá» của ông thợ tá»›i chá»— Uyên:
- ChỠép được hai miếng và còn lâu, Uyên ngồi đây nè.
Uyên dãy nảy:
- Äừng xúi dại vá» phải giặt quần áo đầy dầu xe.
- Kê cuốn sách lên.
Khôi đưa cho Uyên một cuốn sách, Uyên cầm lấy định đặt xuống rồi lại thôi:
- Ai lại ngồi lên chữ nghĩa, các ông nhà văn nhà báo kiện chết.
Khôi nhìn những cái ghế thấp của một xe nước gần đấy, gợi ý:
- Äể tôi má»i Uyên má»™t chá»— ngồi khác váºy.
- Ãt ra cÅ©ng phải nhÆ° thế chứ. Uyên Ä‘ang khát muốn chết đây nè.
Hai ngÆ°á»i ngồi xuống bên chiếc ghế bà n kê sát chiếc xe nÆ°á»›c sinh tố.
Khôi há»i:
- Uyên uống gì?
Uyên nhìn thẳng Khôi, cÆ°á»i bằng mắt tinh.
- Khôi kiểm lại túi tiá»n của mình Ä‘i.
Khôi cÅ©ng ném ra má»™t cái nhìn thẳng không kém dữ dá»™i trÆ°á»›c khi đảo mắt má»™t lược tấm kÃnh đầy mà u sắc những thứ trái cây xếp trong đó: mãng cầu, Ä‘u đủ, cà chua, rau má, cam, chanh...
- Nếu Uyên có sức uống mỗi thứ một ly tôi cũng dư sức bao.
Uyên đỡ tay dưới má, vẫn đôi mắt ấy nhìn bạn:
- Mắt Khôi cáºn chỉ thấy có thế thôi à ? Uyên còn nhìn thấy ở cả kia kìa: hủ tÃu mì, bánh bao, bò viên, há»™t vịt lá»™n bún ốc, bún bò... Chà , chiá»u thứ quá... má»™t ly nÆ°á»›c rau má Ä‘i bác.
- Hai ly.
Hai ly nÆ°á»›c mà u xanh đầy ấp, mát rượi. Khôi uống á»±c má»™t hÆ¡i hết phân ná»a, còn Uyên thì nhâm nhi vá»›i cái muá»—ng nhá» cùng vá»›i câu chuyện.
- Khôi biết không, năm ngoái bá»n mình là vua ăn quà . Nhóm mình bốn đứa, há»… tụ nhau lại là thế nà o cÅ©ng nghÄ© ra má»™t món ăn, và má»—i đứa Ä‘á»u sẵn sà ng giá»›i thiệu má»™t "địa chỉ đáng tin cáºy", "hợp túi tiá»n". Bởi thế khi bá»n mình xáp lại có cái táºt là phải kiểm Ä‘iểm cái túi tiá»n của nhau trÆ°á»›c đã.
- Có phải Hằng và Ngà ?
- Còn Ãi nữa, tiếc là nhá» chuyển trÆ°á»ng rồi.
- Uyên với Ngà có vẻ thân thiết quá nhỉ?
Uyên khua chiếc muỗng và o thà nh ly:
- Tá»± dÆ°ng dạo nà y thấy... Uyên ngáºp ngừng, cÅ©ng nhÆ° Việt vá»›i Khôi ấy mà , phải không?
- Con trai bá»n mình khác.
- Ừ, năm nay mình cÅ©ng thấy khác. Năm ngoái còn lá»›p mÆ°á»i, bá»n mình con gái con trai Æ°a rủ nhau Ä‘i sinh hoạt chung dá»… dà ng, thoải mái. Lên lá»›p mÆ°á»i má»™t, mình thấy mất cái không khà ấy, tháºt đáng tiếc.
Có một khoảng không tĩnh lặng giữa hai mép bà n. Hai bạn không nhìn nhau. Một lúc, Uyên nói:
- Năm ngoái còn thầy Hiển phụ trách lá»›p mình Æ°a tổ chức picnic ngoà i trá»i vui lắm cợ Khôi có há»c thầy Hiển không nhỉ?
- Dạy văn và ngoại ngữ chứ gì?
- Hoà n cảnh thầy tháºt đáng buồn...
Khôi hồi há»™p, lo lắng há»i:
- Phải dạo nà y thầy đi đạp xe?
- Nghỉ rồi. Nghe đâu thầy phải Ä‘i bệnh viện Phạm Ngá»c Thạch mấy lần.
- Sao Uyên biết?
- NhỠAn bạn mình gần khu thầy ở.
- Từ hồi thầy nghỉ dạy đến giá», Uyên có gặp thầy lần nà o chÆ°a?
- Má»™t lần duy nhất. Dạo ấy thầy còn đạp xe. Mình và An ngồi ở nhà chá» tá»›i tối mịt má»›i nghe thấy tiếng xÃch lô lịch kịch và o ngõ. Thấy bá»n mình, thầy nháºn ra ngay và đá»c rõ tên từng đứa.
- Trông thầy chắc buồn lắm nhỉ?
- Không trái lại là đằng khác. Thầy rất vui vẻ thoải mái. Thầy bảo hồi Ä‘i dạy thì ngà y nà o chả đạp xe mấy cuốc từ Bà Chiểu qua quáºn Ba, có khác hÆ¡n là má»™t chút nắng mÆ°a. Nói thì nói thế chứ bá»n mình thấy thầy nổi gân guốc và đen sạm hẳn Ä‘i.
- Thầy có nói gì với Uyên không?
- Thầy bảo, trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng có ngà y thầy trở lại trÆ°á»ng thôi. Mấy Ä‘á»i nhà thầy Ä‘á»u Ä‘i dạy cả mà , đâu dá»… gì bá» nghiệp được. Có Ä‘iá»u bây giá» hoà n cảnh nhà thầy khó khăn quá, các con đông, hai vợ chồng cùng Ä‘i dạy cả thì lấy đâu cho tÆ°Æ¡m tất. Sẵn có chiếc xÃch lô của ông bạn "Ä‘i bảo lãnh" bá» lại, thầy "nhặt" vá» sá»a sÆ¡ chạy kiếm sống. Kể ra có vất vả nhÆ°ng mức sống gia đình vì thế cÅ©ng đỡ hÆ¡n.
- Uyên có nháºn thấy thầy bất mãn Ä‘iá»u gì?
- Hoà n toà n không, Uyên thấy thầy rất lạc quan. Thầy rút dÆ°á»›i đệm xe ra cuốn sách và mấy tá» báo má»›i Ä‘Æ°a cho bá»n mình xem. Thầy vẫn Ä‘á»c khi rảnh rá»—i.
Khôi xoay cái ly đã cạn trong đôi lòng bà n tay, như có một ý nghĩ nà o đó phân vân, rồi nói:
- Khôi nghĩ với khả năng thầy mình có thể kiếm được việc gì đó khá hơn.
- Uyên cÅ©ng nghÄ© thế. NhÆ°ng thầy có nói vá»›i mình rất thá»±c tế, xét cho cùng thì trên Ä‘á»i nà y đâu có hiếm gì những trÆ°á»ng hợp nghịch lý. Có Ä‘iá»u mình phải biết vÆ°Æ¡n lên.
Khôi bẻ bão tay:
- Mình muốn đi thăm thầy quá, Uyên ạ.
- Uyên cũng muốn thế nhưng thầy dặn rồi.
- Thầy dặn sao?
- Không nên đến nhà thầy nữa.
- Sao lại thế nhỉ?
Uyên ngáºp ngừng, nói nhá»:
- Có lẽ thầy không thÃch má»™t Ä‘iá»u gì đó, nhÆ° là má»™t gợi buồn nhắc nhá»›, Uyên nghÄ© váºy.
Ngá»n lá»a chá»n vá»n nÆ¡i góc vá xe đã tắt, ngÆ°á»i thợ Ä‘ang thu dá»n đồ nghá» và o cái há»™p sắt cố ý khua tiếng Ä‘á»™ng lá»›n cho khách chú ý đã xong công việc. Khôi trả tiá»n nÆ°á»›c rồi cùng Uyên đứng dáºy.
Bây giá» Uyên má»›i để ý, ngạc nhiên há»i:
- Xe Khôi đâu?
- Mình đi xe buýt.
Uyên đẩy tay lái xe cho Khôi:
- Váºy thì bạn là m tái xế cho tôi Ä‘i.
Khôi không nắm lấy tay xe ngay:
- Thôi để mình...
- GiỠnà y là m gì còn xe buýt.
- Mình ngại...
Khôi ngần ngừ, Uyên dứt khoát:
- Bạn tháºt lạ. Con gái ngÆ°á»i ta không ngại thì thôi chứ. Mình là bạn cùng lá»›p vá»›i nhau Ä‘i chung xe thì có gì là lạ. Ai biểu Ä‘i đứng còn ôm nhau cÆ°á»i đùa ngả ngá»›n là m chị Bạn là bạn. Bạn gái, bạn trai chÆ¡i vá»›i nhau đừng vÆ°Æ¡ng vấn chi cả, tỉnh nhÆ° không xem ai nói gì được mình.
Uyên nói thẳng má»™t hÆ¡i, nhÆ° ý nghÄ© đã có sẵn tá»± bao giá». Nói thì nói thế chứ, khi ngồi sau lÆ°ng má»™t bạn khác phái, dù Uyên có cố tá»± nhiên đến đâu, cÅ©ng không khá»i có những ngượng ngáºp, xôn xao khó diá»…n tả. Có gì đâu. Tá»± dÆ°ng Uyên nghÄ© tá»›i Văn, tá»›i ngÆ°á»i con trai theo mình những buổi tan trÆ°á»ng. Äã lâu rồi, anh ta vẫn còn giữ vá»›i mình khoảng cách ở đằng sau. Không biết nói gì, anh ta và mình bá»—ng thấy vÆ°Æ¡ng vÆ°á»›ng khi chạm mắt nhau. Có má»™t cái gì đó, tất nhiên không phải là má»™t tình bạn, khiến sá»± im lặng giữa hai ngÆ°á»i có má»™t chiá»u sâu thăm thẳm. Có gì đâu! Có gì đâu!... Uyên thầm nhắc nhủ mình váºy.
Và sá»±c nhá»› tá»›i lá»i trêu chá»c của An: "Khi tìm cách chối nghÄ©a là đã bắt đầu dấu hiệu của tình yêu đó", Uyên cảm thấy nóng ran cả mặt.
- Uyên Ä‘ang nghÄ© gì mà im lặng váºy.
Khôi há»i là m Uyên giáºt mình trở vá» thá»±c tại:
- À, Uyên đang nghĩ đến những tình bạn đẹp...
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký của quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngÆ°á»i không hợp ná»a câu thừa
25-10-2008, 02:46 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 7
Uyên có má»™t cái thá»i khóa biểu tháºt lý tưởng, song đã thay đổi nhiá»u lần cÅ©ng chẳng là m sao cho phù hợp được vá»›i chÃnh mình. Thức dáºy và o lúc 5 giá», Uyên chỉ thá»±c hiện được hôm đầu khi má»›i dán cái thá»i khóa biểu lên. Rồi cái buồn ngủ nó bảo cái nhức đầu, cái nhức đầu nó xúi cái lÆ°á»i, cái lÆ°á»i nó bảo thôi để mai, cái mai nó bảo cái mốt, cái mốt nó bảo má»™t bữa đã sao. Tuần tá»›i bắt đầu lại cÅ©ng được. Buổi tối bất cứ giá nà o cÅ©ng phải thu xếp má»i công việc trÆ°á»›c 8 giỠđể ngồi và o bà n há»c và há»c má»™t mạch cho tá»›i 11 giá» má»›i được Ä‘i ngủ. 8 giá» ngồi bà n há»c nghiêm chỉnh được mÆ°Æ¡i phút đã nghe vẳng nhạc hiệu chÆ°Æ¡ng trình chiếu phim: Hôm nay có phim hay, thôi để hết phim há»c bù. Hết phim 10 giá» hÆ¡n trở lại bà n ngồi vẩn vÆ¡ má»™t lát cho trôi hết các hình ảnh thì hai mắt đã dÃu lại. Thôi, sáng mai dáºy sá»›m vẫn còn kịp. Và chỉ còn kịp tá»›i trÆ°á»ng đúng giá» và o sáng hôm sau.
Nhá» An nói: "Con gái há»c tà tà đủ Ä‘iểm lên lá»›p là được". Nhá» Ngà bảo: "Con gái há»c nhiá»u nhÆ° acid thấm dần, mau tà n phai sắc đẹp". Má»—i đứa nghÄ© má»™t lối, dù sao Ä‘i nữa Uyên cÅ©ng không bao giá» chấp nháºn. Tốt nghiệp phổ thông là cái mốc cuối của con gái.
Tá»± bữa nói chuyện vá»›i chú Thuyên, Uyên nảy ra ý nghÄ© sẽ quy tụ đám bạn lá»›p lại thà nh má»™t nhóm há»c táºp. Uyên đã nghÄ© tá»›i Ngà tá»›i Việt, tá»›i Hằng tá»›i Vỹ, và Khôi hay thêm má»™t bạn nà o nữa. Uyên má»›i ngỠý vá»›i Hằng, con bé đã gạt Ä‘i. hình nhÆ° láºp nhóm cùng sở thÃch vui chÆ¡i dể hÆ¡n là kết bạn há»c táºp. Thế tại sao lại không kết bạn vừa vui chÆ¡i vừa há»c táºp? Uyên nhả ý kiến vá»›i Ngà , Ngà đồng ý má»™t ná»a. Phần đầu ta có mặt nhÆ°ng phần sau thì nhÆ°á»ng mị Uyên thất vá»ng. Không biết Khôi và Việt sẽ nghÄ© sao? Việt và Khôi mấy bữa nay vừa có chuyện lá»›n tiếng vá»›i nhóm Thá» cuối lá»›p, suýt gây ẩu đả nếu không được can ngăn kịp thá»i. Có lẽ Uyên nên nghÄ© tá»›i Vỹ.
- Cầu vồng có mấy mà u?
- Bảy mà u: Äá», cam, và ng, lục, lam, chà m, tÃm. Má»™t chùm tia sáng trắng Ä‘i qua lăng kÃnh cÅ©ng cho ta bảy mà u nà y.
- Ở thà nh phố mình tòa nhà nà o cao nhất?
- Cao ốc khách sạn Hữu Nghị, 14 tầng.
- TrÆ°á»ng mình có bao nhiêu há»c sinh?
- Một ngà n bốn trăm năm mươi.
- Sai. Má»™t ngà n bốn trăm bốn chÃn thôi. Hôm qua có má»™t há»c sinh má»›i bị Ä‘uổi.
Cả bá»n thÃch thú vá»›i "trò chÆ¡i Ä‘iện tá»" bằng cách đặt ra câu há»i cho máy vi tÃnh Vỹ giải đáp. Vỹ gầy ốm nhÆ° má»™t cái tăm tre giữa vòng vây các bạn ồn à o. Äôi mắt cáºn không mang kÃnh của Vỹ lá» Ä‘á» nhÆ° đôi mắt cá nhìn nhÆ° chẳng rõ được gì chung quanh nhÆ°ng thá»±c sá»± còn sáng hÆ¡n cả những viá»…n vá»ng kÃnh, "hút và o trong bá»™ nhá»›" tuyệt vá»i của mình hà ng ngà n vạn sá»± kiện.
- Hôm nay tan há»c để mình chở cáºu vá» nhé.
- Nhà Vỹ ở tuốt Khánh Há»™i, ngược Ä‘Æ°á»ng Uyên sao tiện. Thôi, để Vỹ cứ Ä‘i vá»›i Mai.
Mai nhÆ° cái lu, ấy thế mà hai bạn vẫn thay phiên chở nhau Ä‘i vá». Nhà Vỹ xa trÆ°á»ng không có xe đạp, những hôm nà o Mai Ä‘au nghỉ há»c thì Vỹ phải Ä‘i bá»™ cả má»™t giá» Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng không bao giá» Vỹ lỡ má»™t tiết.
- Hay để chiá»u mình tá»›i nhà bạn váºy.
Uyên đỠnghị. Vỹ ngần ngại, lắc đầu:
- Buổi chiá»u mình báºn lắm. Có chuyện gì không Uyên?
Uyên muốn bà y tỠý định của mình vá»›i Vỹ nhÆ°ng rõ rà ng rồi cÅ©ng chẳng tá»›i đâu. Nhà Vỹ đông em, Vỹ là chị lá»›n nên việc nhà hoà n toà n má»™t tay Vỹ. Nghe đâu ngoà i giá» há»c Vỹ còn phải Ä‘i gánh nÆ°á»›c mÆ°á»›n và đi nháºn lá buông táºn đâu đâu vá» Ä‘an lát thêm vá»›i các em và o buổi tối hoặc trong những giá» rảnh. Có lẽ Vỹ đã há»c bà i ở nhà trong những giá» là m công việc nà y.
Má»™t buổi sáng không đợi, cả lá»›p được nghỉ. Thầy Luáºn báºn Ä‘á»™t xuất. Thầy báºn hay thầy bệnh không rõ nguyên do nhÆ°ng cứ chắc là không có môn toán khô khan sáng naỵ Thầy giám thị cho lệnh cả lá»›p ngồi tại chá»— ôn bà i dÆ°á»›i sá»± á»”n định của trÆ°á»ng lá»›p, nhÆ°ng trá»… rồi, phân ná»a lá»›p đã ra ngoà i sân. Buá»™c lòng thầy phải cho toà n ra khá»i sân đợi tiết sau. Ra khá»i sân không được dắt xe ra cÅ©ng gần nhÆ° nghÄ© tại chá»—, vì há»c trò không được vá» cÅ©ng không Ä‘i đâu xạ Cả bá»n kéo ra lá» Ä‘Æ°á»ng. Má»™t nhóm tấp và o quán chè, nhóm khác bu lấy sạp báo. Phần đông phân tán má»ng thà nh những tốp nhỠđôi ba bạn chụm đầu vá»›i nhau dÆ°á»›i bóng của những tà ng cây lá»›n quanh trÆ°á»ng.
Uyên đã Ä‘i chung vá»›i Mai và Vỹ. Các bạn vừa mở cặp lấy bút táºp ra trao đổi vá»›i nhau được và i ba câu đã thấy Thá» cùng mấy bạn trai cuối lá»›p sà tá»›i bên.
- Chà các bạn chăm há»c quá ta.
Bá»n con trai lên tiếng. Äám con gái chỉ khẻ nhìn lên không nói gì.
- Há»c thầy không tà y há»c bạn, Ä‘á» nghị các bạn cho tụi nà y há»c chung vá»›i.
Vỹ vẫn cắm cúi. Uyên chau mà y. Mai lên tiếng:
- Yêu cầu các bạn để cho bá»n mình yên.
Có tiếng cÆ°á»i. Bá»n con trai sách vở đâu hết, hoặc đã để lại lá»›p hoặc đã cuá»™n tròn nhét đâu đó trong bụng áo hay nÆ¡i để xe. Chúng tìm đâu ra Ä‘iếu thuốc Ä‘ang phì phà khói vá»›i nhau. Má»™t cụm khói lá»›n phả và o sau lÆ°ng tóc là m đám con gái khó chịu. Vỹ quay mặt ho sặc sụa. Không chịu Ä‘á»±ng được, Uyên nhìn thẳng và o mặt Thá», to tiếng:
- Mình không Æ°a cái lối đùa bất lịch sá»± của các cáºu đâu nhé.
Thá» cÆ°á»i nhăn nhở:
- Mình với ta tuy hai mà một, ta với mình tuy một mà hai. Tình quá các bạn ơi!
Bá»n con trai lại cÆ°á»i. Uyên tÃnh báºt dáºy đối đáp má»™t phen nhÆ°ng Mai đã nÃu lấy tay bạn:
- Mặc xác cái thứ nham nhở ấy, đừng thèm nói đừng thèm nhìn nữa Uyên.
Mai, Uyên, Vỹ cố táºp trung và o cuốn vở vá»›i bà i toán dở dang nhÆ°ng bá»n ThỠđâu để yên.
- Có con sâu to to đang bò bò trên áo kìa.
- Cái trò xÆ°a nhÆ°... mặt trăng ấy đâu còn là m ai sợ để mà cÆ°á»i.
Thá» trá»… má»™t cúc áo ngá»±c, đổi giá»ng:
- Chiá»u nay có rạp má»›i đổi phim tình cảm mê ly nức nở, mình đã mua trÆ°á»›c ba cái vé...
- Phim gì váºy?
- Mối tình mà u cà phê sữa.
- Tình gì lại mà u cà phê sữa?
- Vừa đắng vừa ngá»t, vừa Ä‘en vừa trắng thì không phải mà u cà phê sữa còn mà u gì?
- Äá»™c đáo.
Cả bá»n Ä‘i theo Thá» vá»— tay a duạ Thá» cà ng hứng chà ba hoa:
- Chẳng ai nhÆ° thằng DÅ©ng ká»u, yêu em Mai trắng pháºp phồng, yêu mê mệt yêu da diết yêu thảm thiết mà không dám hở môi...
Mai luống cuống để rơi cuốn vở. Dũng đỠnhừ mặt ra hiệu cho bạn đừng. Nhưng ThỠcứ nói:
- Nếu mà y thÃch uống cà phê sữa thì mặc mà y nhÆ°ng từ rà y đừng cái trò ngu ngÆ¡ viết má»™t triệu cái tên Mai lên vở rồi âm thầm thÆ°Æ¡ng nhá»›, nhá»› thÆ°Æ¡ng nữa, cải lÆ°Æ¡ng không chịu được.
DÅ©ng quay mặt muốn lỉnh Ä‘i. Mai đã thu vén những cuốn vở cùng các bạn đứng dáºy. Vừa là đạo diá»…n vừa là diá»…n viên chÃnh, Thá» bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c đám con gái:
- Tôi uống cà phê Ä‘en đây nè. Tôi thÃch nói thẳng nói tháºt, tôi rất muốn "kết mô- Ä‘en" vá»›i Uyên. Uyên nghÄ© sao?
Uyên trừng mắt nhìn thẳng và o mặt Thá». Thá» sấn tá»›i có má»™t cá» chỉ nhÆ° muốn cầm lấy tay Uyên:
- Chiá»u nay mình Ä‘i chÆ¡i vui vẻ vá»›i nhau nhé Uyên.
Uyên lùi lại thủ thế như một con sâu rồi búng ra dữ dằn:
- Chướng vừa vừa thôi bạn.
Giữa lúc ấy Việt ở đâu nhà o tới.
- Thì ra các bạn ở cả đây.
- Ở cả đây thì đã sao?
ThỠcụt hứng nhìn sang Việt. Lúc nà y Uyên, Mai và Vỹ đã dợm bước bỠđi.
- Äùa má»™t tà mà các bạn đã giáºn, ở lại đây Ä‘i.
ThỠđứng chặn trước mặt đám con gái. Việt giảng hòa:
- Phá các bạn ấy là m chi, Thá».
- Ai phá? Có mà y phá đám thì có.
- Các bạn ấy phản ánh lên cô chủ nhiệm mất điểm đạo đức cả đám.
- Ai là m gì mà mất? Còn mà y thì đạo đức lắm chắc?
-...
- Mà y đi chơi tá lả với nhỠNgà ai nói gì mà y.
-...
- Xá»i Æ¡i, bà y đặt. Cái con thối ấy nó quáºy tùm lum tưởng thÆ¡m tho lắm mà bà y đặt.
Việt đổi nét mặt:
- Thôi nha Thá».
ThỠlớn tiếng:
- Nó thối tao bảo nó thối.
- Tôi yêu cầu bạn không được đụng tới danh dự của kẻ khác.
Quay lại các bạn, ThỠphân bua:
- Các bạn chứng kiến rõ rà ng thằng Việt muốn gây sự trước đấy nhé.
Các bạn can:
- Thôi Việt, mà y quên bố nó là hiệu phó...
Việt gạt các bạn ra:
- Các bạn cứ để nó cho tôi, nó là con thầy hiệu phó hay thầy giám thị gì tôi cũng cóc ngán.
ThỠchỉ mặt Việt:
- Nhá»› nhé, mà y dám khinh thÆ°á»ng cả ban giám hiệu nhé.
- Äừng có láo!
- Có các bạn là m chứng: nó chá»i cả nhà trÆ°á»ng nữa, việc nà y không bá» qua được đâu.
Việt giáºn run lên, xông tá»›i - Äám con gái nãy giỠđứng xa theo dõi thấy tình hình căng thẳng sợ đến chuyện chẳng là nh vá»™i lên tiếng can thiệp:
- Thôi, bỠqua đi Việt.
- Nó phách lối phải cho nó má»™t bà i há»c.
Uyên nói với Việt:
- Cả lớp ai chả biết nó, ức là m chi mắc vạ.
Thấy Việt xuôi tay, ThỠthách thức:
- Cứ để yên xem nó có dám đụng tá»›i tao không. Hối háºn không kịp con ạ.
Chuyện xảy ra ngoà i cổng trÆ°á»ng trong giá» nghỉ ấy đã râm ran cả lá»›p, ai cÅ©ng biết. Ai cÅ©ng biết nên thÆ°á»ng lảng chuyện vá»›i Thá», không muốn có chuyện rắc rối đến tai văn phòng giám thị, ảnh hưởng đến việc há»c. Thá» thấy thế tưởng các bạn nể mình, ngán mình lại cà ng là m tà ng là m phách dữ.
- Ỷ con thầy há»c dốt nhÆ° bò, không biết nhục.
- Ấy thế mà đâu có năm nà o phải ở lại lớp.
Thá» há»c lá»›p nà o, tuy không nói ra, nhÆ°ng các thầy các cô vẫn tá»± hiểu mình có trách nhiệm riêng vá»›i má»™t trò, trách nhiệm ấy là không để tiếng cho con thầy hiệu phó có Ä‘iểm yếu, vá» môn mình phụ trách. Vì thế dù há»c hà nh chẳng ra gì, Thá» có má»™t Ä‘iểm chẳng hÆ¡n ai, nhÆ°ng cÅ©ng đủ trung bình để Ä‘á»u đặng hà ng năm leo lên lá»›p.
- Tao sẽ váºn Ä‘á»™ng để cả lá»›p "nghỉ chÆ¡i" cho nó bẽ mặt.
- Bẽ mặt gì nó, mà cáºu lại mang tiếng gây mất Ä‘oà n kết.
- Ai thèm Ä‘oà n kết vá»›i mấy thứ đó. Äèn chÆ°a đủ sáng lại gần chi cái thứ má»±c Ä‘en xì ấy. Khôi bà n vá»›i Việt, Việt tiết lá»™:
- Hình nhÆ° mấy bữa nay thằng Thá» cùng vá»›i mấy đứa bà n cuối thÃch thú vá»›i má»™t trò chÆ¡i gì đó. Có thể, chúng đã viết cái gì báºy bạ rồi lén lút bắn giấy qua các bà n con gái.
- Mà y chắc Ä‘iá»u đó chứ?
- Tao đã thấy bá»n con gái lượm lên Ä‘á»c, đứa nà o cÅ©ng Ä‘á» mặt, rồi vá»™i vã xé vụn ra. Còn bá»n thằng Thá» thì thÃch thú cÆ°á»i.
- Quân vô liên sỉ! Thế mà y có rõ chúng viết gì không?
- Con Ngà nói là rất báºy bạ, lại còn vẽ hình lăng nhăng nữa. Không đứa nà o dám giữ cả.
- Nội vụ phải trình lên cô chủ nhiệm.
- Hình nhÆ° bá»n con gái đã trình rồi. Cô phải nói rình bắt quả tang má»›i thi hà nh ká»· luáºt được, chứ nhắc chung chung chỉ có nghÄ©a tuyên bố là thủ phạm đã thắng.
Khôi báºm môi, háºm há»±c:
- Quân hèn mạt ném đá dấu taỵ Còn tệ hơn là ném đá nữa, chúng đã vẩy bẩn lên áo trắng nữ sinh. Tao thỠlà sẽ phanh phui vụ nà y.
Việt nắm tay bạn:
- Tao cÅ©ng đồng ý vá»›i mà y, nhÆ°ng tốt hÆ¡n hết là phải âm thầm theo dõi thằng Thá».
Bỗng dưng Khôi đâm ra bực bội với bạn:
- Mà y hèn nhÆ° gì ấy, hôm nỠđáng lẽ mà y đã phải bá»a và o mặt nó má»™t tráºn. Nghe Uyên kể lại tao còn ức.
- CÅ©ng tại... , Việt phân bua, vá»›i lại tao cÅ©ng không muốn bị Ä‘uổi há»c.
- Äuổi há»c đâu phải chuyện Ä‘Æ¡n giản, cÅ©ng còn có ngÆ°á»i nà y ngÆ°á»i kia nữa chứ đâu riêng gì bố thằng Thá».
- Mà y quên rằng trong "MÆ°á»i Äiá»u Ká»· Luáºt" đánh lá»™n được kể và o hà ng đầu cấm kỵ à .
- Äà nh rằng thế, nhÆ°ng có dịp được bá»a thằng Thá» má»™t phen giữa sân trÆ°á»ng tao cÅ©ng cóc sợ gì cả.
Lá»i nguyá»n của bạn nà o đó thì có thể qua Ä‘i cùng vá»›i ná»—i ấm ức, bá»±c bá»™i nhất thá»i. Chứ vá»›i Khôi, Việt biết, nó sẽ xảy ra. Nó sẽ xảy ra nhÆ° nhiá»u lần đã xảy ra chuyện bất bình đối vá»›i Khôi, phải giải quyết dứt khoát. Hồi cấp má»™t chÃnh Việt đã chứng kiến bạn dúi đầu má»™t đứa há»—n láo xuống đống phân chỉ vì má»™t câu chá»i báºy bạ đụng tá»›i mẹ mình. Lần khác, cÅ©ng Khôi đã dám đụng tá»›i má»™t tay to con nhất lá»›p để sau đó bị má»™t phen nhừ tá», bởi tá»± Khôi đã là m nói là không sợ vô lý má»™t đứa nà o, dù đứa đó tháºt sá»± tá» Bạn vá»›i Khôi từ thÆ¡ ấu, hÆ¡n ai hết Việt hiểu tÃnh bạn, nói là là m. Lá»›n lên cái "chứng" ấy mạnh hÆ¡n, nó đã từng khiến Khôi trắng cả đêm vì lỡ thách thức "có gì đâu mà khó" vá»›i má»™t bà i toán hắc búa của các há»c sinh giá»i toán cấp hai. CÅ©ng má»™t lần "để tôi là m cho", Khôi hứng lấy công việc của em má»™t đứa bạn: trình bà y báo tÆ°á»ng. "Tưởng má»™t hai bữa thôi chứ ai dè cả tuần lá»… chÆ°a xong. NhÆ°ng đã trót nháºn thì phải là m, bá» bê bà i há»c của mình để xong việc kẻ khác: Không có gì dại hÆ¡n." Dù biết thế nhÆ°ng đã là cái tÃnh, không dá»… gì thay đổi.
- Bá»n thằng Thá» hình nhÆ° đã tá»± Ä‘á»™ng thôi chÆ¡i trò viết báºy bạ rồi, Khôi nháºn định sau má»™t thá»i gian cùng Việt theo dõi. Có thể là chúng sợ bị láºt tẩy hay cÅ©ng có thể chúng cảm thấy không còn thÃch thú nữa.
- Cáºu có để ý gì không, cÅ©ng thằng Thá» cầm đầu, chúng Ä‘ang chÆ¡i trò khác nham nhở hÆ¡n.
- Có phải cáºu muốn nói là chúng thÆ°á»ng tìm cách tá»›i gần bá»n con gái để chen lấn xô đẩy nhau phải không?
- ThÆ°á»ng là ở cá»a và o những lúc chuông giá» chÆ¡i và chủ yếu là lúc lá»™n xá»™n tan há»c. Hôm qua thằng ThỠđã giả bá»™ lấn để cho thằng DÅ©ng ká»u ngã ôm chầm lấy nhá» Mai trắng rồi cả bá»n đóng kịch xin lá»—i năn nỉ rối rÃt.
- Quân mất dạy, Khôi rÃt lên, nếu cô chủ nhiệm không lên tiếng chấn chỉnh kịp thá»i thì không biết bá»n chúng còn giở trò bỉ ổi gì nữa.
Và o đầu giá» kể tiếp cô Hà đã không tiếc lá»i lên án "những hà nh vi vô giáo dục" của má»™t số phần tá» xấu trong lá»›p, ảnh hưởng của những phim và sách truyện đồi bại. Cô chỉ nói chung chung không ám chỉ ai hay cụ thể ai:
- Chuyện nà y nếu phải ánh lên tá»›i Ban giám hiệu hẳn lá»›p ta sẽ mất Ä‘iểm thi Ä‘uạ Má»™t con sâu là m rầu nồi canh, chúng ta nhất định phải nhặt con sâu đó ra để khá»i là m ảnh hưởng phẩm chất đạo đức của cả lá»›p.
Không đợi lâu, và o buổi há»c hôm sau Việt được giấy gá»i lên phòng giám thị là m việc.
Là m việc vá»›i thầy Giám thị nếu không phải ká»· luáºt, Ä‘uổi há»c, thì Ãt ra cÅ©ng nháºn thÆ° cảnh cáo vá» tá»›i gia đình. Gần đây những biện pháp ká»· luáºt của thầy Giám thị hết sức gắt gao. Tùy những trÆ°á»ng hợp được nhắc nhở Ä‘Ãch danh trên loa hà ng tuần, lá»i cảnh cáo còn được gởi vá» tá»›i táºn gia đình và trÆ°á»ng hợp nà o cÅ©ng có trừ và o Ä‘iểm đạo đức cuối năm. Niên há»c bắt đầu được ba tháng đã có năm trÆ°á»ng hợp Ä‘uổi cảnh cáo mÆ°á»i lăm ngà y và hai trÆ°á»ng hợp Ä‘uổi há»c vÄ©nh viá»…n. MÆ°á»i Äiá»u Ká»· Luáºt là má»™t bà i há»c mà bất kỳ há»c sinh lá»›p nà o trong trÆ°á»ng cÅ©ng phải thuá»™c nằm lòng và được thầy Giám thị kiểm tra bất chợt ngay tại cổng khi thấy cần nhắc nhở đối vá»›i há»c sinh nà o. Bất kể nam hay nữ hình phạt nhẹ nhất cÅ©ng là ghi tên và o sổ Ä‘en và ngà y hôm sau nạp "MÆ°á»i Ä‘iá»u ká»· luáºt" chét phạt mÆ°á»i lần.
Nhìn nét mặt hà há»ng của thằng Thá» khi Việt bị gá»i lên văn phòng, Khôi đã nóng mặt muốn "bá»™p" cho nó và i cái. ChÃnh nó chứ chẳng phải ai đã chÆ¡i cái trò "tung há»a mù" để các bạn chú tâm và o Việt, còn nó tìm cách bịt những tai tiếng xấu Ä‘ang nhắm và o mình. Từ văn phòng giám thị trở vá», mặt Việt Ä‘á» bừng bừng chẳng nhìn ai, lẳng lặng ngồi lại chá»—. Chuyện gì thế? Các bạn há»i Ä‘i há»i lại Việt cÅ©ng chỉ lắc đầu. Mãi đến lúc vá» Việt má»›i chỉ nói vá»›i Khôi, sau khi đã bị bạn khÃch bác đủ Ä‘iá»u:
- Dù tao ham vui hay há»c kém và i ba môn nhÆ°ng thá»±c sá»± tao cÅ©ng không bao giá» muốn bị Ä‘uổi há»c. Tao khuyên mà y hãy quên Ä‘i chuyện hiá»m thù vá»›i bá»n thằng Thá». Nó là má»™t đứa hèn, thiếu thẳng thắn lại Æ°a ton hót đặt Ä‘iá»u. Mà y không thể tưởng tượng được những chuyện đùa nghịch lá»›n bé gì ở trong lá»›p mình cÅ©ng được ghi lại đầy đủ trong cuốn sổ bìa Ä‘en, ngoại trừ những hà nh vi bỉ ổi của thằng Thá». Tao đã bị buá»™c tá»™i là cố tình gây mất Ä‘oà n kết vá»›i bạn bè, khinh thÆ°á»ng ban giám hiệu, quan hệ nam nữ bất chÃnh. Äiểm nà o cÅ©ng nằm trong MÆ°á»i Ä‘iá»u ká»· luáºt cả. Cảnh cáo thÆ° vá» gia đình, tái phạm sẽ bị Ä‘uổi há»c tạm thá»i hay vÄ©nh viá»…n tùy mức Ä‘á»™. Äiá»u nà y không nhẹ nhà ng vá»›i tao chút nà o hết.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 02:47 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 8
Sau lần cảnh cáo ấy Khôi thấy Việt nhÆ° đã bị mãi mòn phần nà o những góc cạnh sống Ä‘á»™ng của các giá» há»c trong lá»›p hay cả ngoà i sân trÆ°á»ng. Äặc biệt là Việt đã bá» hẳn thái Ä‘á»™ đối nghịch vá»›i Thá», má»™t Ä‘iá»u mà Khôi không thuáºn má»™t chút nà o hết.
- Uyên thấy Việt cũng có lý của Việt, nhưng trong chuyện nà y mình thấy thế nà o ấy.
Uyên bà y tá» vá»›i Khôi, khi hai bạn có ý đợi nhau cùng ra khá»i lá»›p. Khôi đứng khá»±ng lại ở những báºc thang nhìn Uyên:
- Bạn mà cũng sợ thằng ThỠà ?
- ChÃnh Uyên đã can Việt đừng gây vá»›i Thá» nhÆ°ng lại thấy trong việc nà y nó dở là m sao ấy.
- Tôi hiểu bạn rồi, Khôi bÆ°á»›c nhanh xuống những báºc thang - Tôi nhá»› năm còn há»c thầy Hiển, đã má»™t lần thầy nói: Nếu sợ má»™t vấn Ä‘á» gì thì hãy can đảm nhìn thẳng và o vấn đỠđó, nếu không mình chỉ là má»™t thằng hèn.
Nói rồi Khôi bước vội ra chỗ để xe. Uyên còn đứng ở sân:
- Khôi đợi tôi với chứ.
Khôi đã dắt xe ra:
- Hôm nay Uyên không đi xe à ?
Uyên cÆ°á»i hóm hỉnh:
- Nếu không có xe tôi cũng chẳng nhỠđến bạn là m tà i xế đâu.
Khôi hÆ¡i nóng tai - Uyên đã dắt xe cùng Khôi song song ra phÃa cổng.
Giá» tan há»c đã sau chừng mÆ°á»i lăm phút, cổng trÆ°á»ng bắt đầu thÆ°a. NhÆ°ng Uyên vẫn cố tình muốn tháºt cháºm, tháºt thong thả. Uyên dắt xe từng bÆ°á»›c, từng bÆ°á»›c Ä‘i bên Khôi chuyện trò tá»± nhiên.
- Có bao giá» Khôi thấy trÆ°á»ng mình tuyệt đẹp không? Những tà ng cây to kia kìa, dá»… chừng phải gấp đôi, gấp ba tuổi bá»n mình là Ãt.
-...
- Uyên cứ lấy là m tiếc tại sao ngÆ°á»i ta không trồng tháºt nhiá»u những cây phượng ở trong sân trÆ°á»ng. Phượng là hoa há»c trò mà lại... Uyên nhá»› có nhiá»u bà i thÆ¡ đã viết thế đấy. Khôi biết tại sao không?
-...
- Có lẽ vì phượng nở đúng và o mùa hè. Mà đối vá»›i há»c trò thì chỉ có mùa hè và mùa khai trÆ°á»ng.
- Khôi Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
- Hình nhÆ° có ai Ä‘ang đợi Uyên ở cổng trÆ°á»ng kìa.
- Là m gì có.
Uyên không nhìn lại, dấu nụ cÆ°á»i nhá» khi cả hai đã dắt xe băng qua Ä‘Æ°á»ng.
- Có đấy.
Khôi hất đầu vá» phÃa sau và ngồi lên xe:
- Thôi, Khôi vỠtrước nhé.
Uyên cũng đã ngồi lên xe, cố giữ tự nhiên như không:
- Chẳng lẽ Khôi không thÃch nói chuyện vá»›i Uyên?
Cả hai đạp xe song song bên nhau với sự thân thiện cố tình của Uyên.
- Uyên cứ nghÄ© đến khi phải rá»i trÆ°á»ng, chắc là buồn lắm.
- Ãt ra cÅ©ng hÆ¡n má»™t năm nữa má»›i tá»›i phiên mình.
- Cũng có thể là và i ba năm nữa đối với Uyên.
-... ?
- Nếu Uyên phải ở lại lá»›p liá»n liá»n.
- Là m gì có chuyện đó.
- Há»c dốt nhÆ° Uyên có thể lắm chứ.
- Tại Uyên khiêm tốn đấy thôi.
- Thế Khôi không biết điểm toán của Uyên bao nhiêu à ?
- Äâu phải riêng gì Uyên.
- NghÄ© thế mà cÅ©ng nói được. Khôi nè, sắp qua há»c kỳ 2 rồi mình lo quá.
- Uyên nghÄ© tá»›i má»™t nhóm há»c táºp, Khôi cho ý kiến Ä‘i.
- Cũng vui thôi.
- Sao lại vui thôi. Mình cho là nghiêm chỉnh đấy.
Những vòng bánh xe lăn Ä‘á»u. Khôi nói sau má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng.
- Hồi còn dạy thầy Hiển cÅ©ng khuyến khÃch mình nhÆ° thế đấy. NhÆ°ng rồi tháºt dở.
- Sao lại dở?
- Các nhóm há»c táºp chỉ là cái cá»› cho bạn bè tiêu phà thá»i giá». Các bạn nhá» thì rủ nhau Ä‘i chÆ¡i còn các bạn lá»›n thì... thì...
- Thì sao?
- Tá»± dÆ°ng cứ đổ ngang ra yêu nhau, giáºn há»n lung tung chẳng ra là m sao cả.
Uyên mỉm cÆ°á»i vá»›i lối diá»…n tả của Khôi nhÆ°ng Khôi không để ý.
- Thầy Hiển nói phần đông chúng ta chưa biết chơi bạn bè.
Thôi cÆ°á»i, Uyên ngáºp ngừng:
- Äúng váºy Khôi à , phần đông chúng ta chÆ°a biết chÆ¡i bạn bè.
Và tá»± để mình tụt lại sau Khôi má»™t vòng bánh xe, Uyên khẽ quay lại phÃa sau: Không còn ai đợi ở cổng, không có ai Ä‘i theo. Trong nhiá»u ý nghÄ© lá»™n xá»™n tá»± dÆ°ng Uyên cảm thấy buồn buồn.
Trong trò chÆ¡i nà y, ai là ngÆ°á»i thắng, ai là kẻ thua nhỉ?
Gần đến má»™t ngã tÆ° chia tay nhau má»—i ngÆ°á»i vá» má»™t ngã, Uyên nói:
- Dù sao Khôi cũng không muốn tránh mặt Uyên nữa chứ?
HÆ¡i lúng túng bởi câu há»i Ä‘á»™i ngá»™t, Khôi trả lá»i:
- Äừng nghÄ© váºy.
- Thấy đấy, có má»™t dạo Uyên biết Khôi căm ghét bá»n mình.
- Không phải váºy đâu, Uyên.
- NhÆ°ng tháºt sá»± có lúc bá»n mình coi Khôi vá»›i Việt cÅ©ng không khác gì bá»n thằng Thá» trong lá»›p mình bây giá».
Thấy bạn yên lặng, Uyên nói nhanh trước ngã rẽ:
- Khôi biết nhà Uyên rồi đấy, chiá»u nà o rảnh Khôi cứ ghé chÆ¡i, không ai bắt Khôi phải là m toán giùm đâu mà sợ.
Tháºt tá»± nhiên Uyên nói, nhÆ°ng vỠđến nhà Uyên má»›i nháºn ra sá»± bạo dạn của mình có thể là hÆ¡i quá đáng. Có thể nà o Khôi hiểu lầm mình? Có thể nà o không phải là Khôi mà là Văn, cái anh chà ng vẫn đóng đợi ở cổng trÆ°á»ng từ bao lâu naỵ Ừ, mà tại sao không phải là Văn nhỉ? Tháºt là khó để kiếm chuyện gì để nói. Chẳng lẽ lại cứ chuyện những cuốn vở chÆ°a được giặt giÅ© sạch sẽ. Rất tiếc. Không sao cả. Rất tiếc. Và rồi, hãy quên chuyện đó Ä‘i. Cụt ngủn, vô duyên. Hết chuyện.
Buổi chiá»u Uyên Ä‘ang loay hoay nÆ¡i bà n há»c vá»›i cái compas thì trá»i đổ mÆ°a. CÆ¡n mÆ°a bất chợt là m bà i toán dở dang. Uyên chống cằm nhìn ra ngoà i trá»i nghÄ© vẩn vÆ¡.
Bất chợt chuông cá»a reo, Uyên chÆ°a kịp Ä‘oán xem ai thì Chuyên đã tung ngÆ°á»i ra khá»i phòng, lát sau con bé "tóm gá»n" má»™t nhân váºt lôi và o.
- Thế mà mình cứ tưởng Vũ hứa lèo lần nữa thì đừng bao giỠnhìn mặt nhau.
Có thể lầm nhân váºt là má»™t chú nhóc Æ°a phá chuông cá»a nếu Chuyên không kịp thá»i lên tiếng. Trắng trẻo, tóc húi cao, cặp kÃnh dà y: đó là VÅ©Ä‘a-Ua nhÆ° có lần Chuyên đã từng nhắc tá»›i. NhÆ°ng Uyên không thể tưởng tượng ra nổi con bé lại có má»™t ngÆ°á»i bạn nhẹ ký đúng mức đến thế.
VÅ© ngoan ngoãn để mặc bạn dùng chiếc khăn lá»›n lau tóc tai mặt mÅ©i cho khô trÆ°á»›c khi được ấn xuống má»™t chiếc ghế má»i an vị.
- ChỠChuyên một lát nhé.
Lát sau Chuyên trở lại bên bạn với bốn năm hũ da ua bà y ra trên bà n.
Thì ra thế. Mấy bữa nay Chuyên đã có sáng kiến với hộp sữa đặc mở ra bị mẹ chệ Cô bé pha pha chế chế, ngâm nước nóng, đung nước sôi rồi đặt vô tủ lạnh dặn đừng có ai đụng tới cho đến khi kịp chua.
CÆ°á»i thầm, đúng phép lịch sá»± Uyên không nên can dá»± và o chuyện ngÆ°á»i khác, mặc dù... lòng nhân đạo của Uyên đòi phải Ä‘Ã n áp dùm cái lạnh Ä‘ang Ä‘e dá»a má»™t ngÆ°á»i má»›i từ mÆ°a bÆ°á»›c và o. Äã thế Chuyên lại còn mở cái quạt mạnh hết cỡ "để cho bạn mau khô quần áo". Tá»™i nghiệp VÅ© da-Ua vẫn không dám mở má»™t lá»i trÆ°á»›c sá»± săn sóc sốt sắng của bạn.
- VÅ© ăn Ä‘i. VÅ© phải ăn hết mấy hÅ© nà y đó. Da-Ua chÃnh tay Chuyên là m chứ không phải Ä‘i mua đâu. Da-Ua chợ lạt nhách không ngon bằng da-Ua mình là m, VÅ© cứ thá» coi.
VÅ© Ä‘ang lúng túng trÆ°á»›c những cuốn vở kéo từ bụng áo sÆ¡-mi ra đã bị ngÆ°á»i bạn lấy quyá»n... chị bắt thưởng thức ngay món da-Ua bằng chiếc thìa nhá» Ä‘Æ°a đến miệng.
Nhìn cÅ©ng vui vui. Uyên quay Ä‘i vá» nhÆ° không biết gì. Và rất nhẹ nhà ng, Uyên rá»i khá»i phòng. Bạn bè tá»± nhiên vẫn là điá»u thÃch thú. Tại sao khi lá»›n lên ngÆ°á»i ta cứ đánh mất dần những ngây ngô, Ä‘Æ¡n sÆ¡ đáng quý. Äể cứ phải khép nép, giữ kẽ, nhìn nhau vÆ°á»›ng vÃt khiến những tình bạn khác phái trở nên nặng ná», không lối thoát.
Trá»i còn mÆ°a nhá» hạt nhÆ°ng Uyên lại muốn mình ra khá»i nhà lúc nà y. Mẹ há»i, Ä‘ang mÆ°a Ä‘i đâu váºy? Con Ä‘i mua cái nà y má»™t chút. Trả lá»i váºy, rồi Uyên tìm cái áo mÆ°a khoác và o ngÆ°á»i.
Tại sao khi không mình lại dở chứng váºy nhỉ? Dù sao Ä‘i trong mà n mÆ°a má»ng vá»›i cái lạnh vây quanh cÅ©ng có cái cảm giác lạ.
Má»™t chút lãng mạn trong mÆ°a. Uyên nghÄ© tá»›i cái tá»±a của má»™t truyện ngắn, ngÆ°á»i nữ cô Ä‘Æ¡n trong má»™t thà nh phố ồn à o ấy có bao giá» là mình, Ä‘i tìm má»™t cái gì mong manh, sÆ°Æ¡ng khói. Cứ Ä‘i tìm mà không bao giá» hẹn, cứ mong đợi nhÆ°ng lại sợ nó đến bất ngá». Má»—i ngÆ°á»i nữ chứa chất vạn Ä‘iá»u mâu thuẫn khi lá»›n lên, cÅ©ng nhÆ° vui và buồn hay lẫn lá»™n. Äá»™i mÆ°a Ä‘i đâu thế, cô bé? Có tiếng là o xà o vá»ng ra tá»± quán cà phê ở góc Ä‘Æ°á»ng. MÆ°a thế không sợ Æ°á»›t mất trái tim sao. Uyên vẫn cuối đầu bÆ°á»›c Ä‘i. Quán xá và những ông con trai tháºt vô tÃch sá»±. Uyên nghÄ© tá»›i Khôi, cùng lÆ°á»›t nhá»› đến Văn và cảnh tượng trÆ°a nay ở cổng trÆ°á»ng. NhÆ° thế nghÄ©a là sao nhỉ? Mình đã đùa vá»›i trái tim Văn hay mình đã đùa vá»›i chÃnh trái tim mình? Dù sao thì mình cÅ©ng hiểu rằng để có được má»™t tình bạn tháºt khó, và để xác định ranh giá»›i của má»™t tình bạn còn khó hÆ¡n. Những chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng trong sân trÆ°á»ng có lẽ là thÆ°á»ng tình, bao giá» cÅ©ng váºy. Chỉ để thÆ¡m tho sách vở, nhÆ° má»™t ngÆ°á»i viết văn nà o đã nói, tình yêu ở tuổi há»c trò có phải nhÆ° má»™t vết má»±c lở. Rồi sẽ nhòa, sẽ qua Ä‘i khi những cuốn vở khép lại?
Uyên nghÄ© lan man cho đến khi trở vỠđến cổng nhà , thì trá»i đã tối và cÆ¡n mÆ°a đã dứt hạt tá»± lúc nà o. Em còn phần chị mấy hÅ© da-Ua ở trong tủ ấy. Chuyên nói và nhìn chị đăm đăm. Uyên không nói gì, giÅ© áo và giÅ© tóc đẫm nÆ°á»›c. Cái bà nà y dạo nà y hay dở chứng, lúc nà o cÅ©ng nhÆ° có ai há»›p mất hồn. Mặc Chuyên lẩm bẩm, Uyên Ä‘i thẳng vá» phòng mình và rúc trong chăn vá»›i ná»—i buồn dâng lên vô cá»›.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 02:48 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 9
Chuyện thầy Hiển mất là m xôn xao cả trÆ°á»ng. Nhất là những lá»›p thầy đã từng dạy, há»c trò nhốn nháo đòi nghỉ để Ä‘Æ°a đám thầy.
Khởi đầu từ bác Năm gácÄ‘an. Äược tin thầy Hiển mất từ phòng giám hiệu lan ra, ông vá»™i vã lên lá»›p tìm con, tay vắt sẵn má»™t giải tang trắng. Thế là tin thầy Hiển mất lan nhanh khắp các lá»›p, dù Ä‘ang giá» há»c.
Khôi nhìn sang Uyên, vẻ mặt bà ng hoà ng đau đớn. Khôi đứng lên:
- Thưa cô cho phép chúng em đi đưa thầy.
Cô giáo văn xua tay:
- Các em cứ bình tĩnh, chỠchỉ thị của Ban giám hiệu.
Ở lá»›p bên, thầy Hiệu phó đã kịp thá»i có mặt để giữ tráºt tá»±.
- Tôi yêu cầu ông Năm ra khá»i lá»›p. Việc ông là dÆ°á»›i cổng chứ không phải ở đây. Chuyện gì đã có nhà trÆ°á»ng lo.
Ông Năm sầm nét mặt Ä‘i ra nhÆ°ng vẫn còn đứng ở cá»a lá»›p chá» con. Thầy Hiệu phó nói vá»›i cả lá»›p há»c Ä‘ang ồn, giáºn dữ:
- Tôi xin nhắc lại, những trò nà o vô ká»· luáºt sẽ bị Ä‘uổi, khá»i cần ra há»™i đồng ká»· luáºt. Việc thầy Hiển mất đã có ban giám hiệu tổ chức. Vả lại thầy Hiển nghỉ dạy, nhà trÆ°á»ng chỉ cá» má»™t số thầy và má»™t số em Ä‘i phúng Ä‘iếu là đủ rồi. Chúng ta không được phép lãng phà việc há»c chung toà n trÆ°á»ng.
Một trò mạnh dạn đứng lên:
- ThÆ°a thầy, nhÆ°ng thầy Hiển đã từng là phụ trách chÃnh lá»›p em.
- ChÃnh hay phụ gì cÅ©ng nhÆ° váºy, thầy Hiệu phó dứt khoát, thầy Hiển đã nghỉ dạy.
Tiếng ồn nhá» râm ran khắp lá»›p. Khắp lá»›p những trò đã từng há»c thầy Hiển Ä‘á»u biếu tá» thái Ä‘á»™ rõ rệt. Riêng má»™t số nhÆ° Thá» thì dá»ng dÆ°ng nhÆ° không. Nó ghé sát tai má»™t bạn nói nhá»:
- Ông Hiển chết là hết. Ba tao không Æ°a gì ổng. Nói ổng là trà thức thá»i thượng, Æ°a phản kháng dá»m. Bá» dạy Ä‘i đạp xe cÅ©ng là phản kháng dá»m.
Không bình tĩnh nổi, bác Năm gác dan xông và o lớp nắm tay đứa con lôi ra:
- Nghĩa, mà y đi ra theo tao.
Äứa con trai tên NghÄ©a mau mắn ra theo bố. Xổ tung chiếc khăn tang trÆ°á»›c lá»›p, ông Năm quấn lên đầu cho con. Giá»ng rắn rá»i, ông dằn từng tiếng oang oang trong khắp lá»›p nhÆ° cốt để cho má»i ngÆ°á»i cùng nghe:
- Má»™t chữ mà y há»c cÅ©ng mang Æ¡n thầy. Thầy mà y chết cÅ©ng nhÆ° cha mà y chết, mà y phải Ä‘i Ä‘Æ°a cho trá»n lá»… nghÄ©a.
Thầy Hiệu phó nóng mặt, lớn tiếng quát:
- Một lần nữa tôi yêu cầu ông Năm xuống nhà ngaỵ Ông không có nhiệm vụ gì ở đây cả.
Ông Năm cà ng to tiếng hơn:
- Tôi chỉ là m nhiệm vụ dạy dá»— con tôi cho nó biết Lá»… NghÄ©a. Ở thá»i đại nà o, văn minh tiên tiến tá»›i đâu, há»c hà nh tá»›i cái gì gì Ä‘i nữa thì Lá»… NghÄ©a cÅ©ng phải há»c trÆ°á»›c.
Các lá»›p bị kÃch Ä‘á»™ng bởi lá»i thức tỉnh của ngÆ°á»i gác dan già . Bấy lâu nay cứ tưởng má»™t phiến đá sắp đóng rêu trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng là bác, nà o ngá» trong tim vẫn ủ sâu má»™t ngá»n lá»a tình ngÆ°á»i nóng bá»ng. Bác Năm khiến má»i ngÆ°á»i xúc Ä‘á»™ng. Và cà ng xúc Ä‘á»™ng hÆ¡n nữa vá»›i mảnh tang trắng quấn ngang trán đứa con bác dắt theo dá»c các hà nh lang lầu trên lầu dÆ°á»›i. Không ai bảo ai, những há»c trò cÅ© của thầy Hiển ùa theo, mặc cho nhiá»u Ä‘iá»u Ä‘e dá»a ká»· luáºt có thể bị thi hà nh nặng nhất.
Khôi, Việt cùng Uyên, Ngà và các bạn khác cÅ©ng bá» há»c Ä‘i theo bác Năm. Äám tang thầy Hiển vá»›i đám há»c trò cÅ© đầy xúc Ä‘á»™ng. Ai cÅ©ng nghÄ© bác Năm sẽ váºt vã, khóc lóc kể lể nhiá»u bên linh cá»u ngÆ°á»i quá cố nhÆ°ng tuyệt nhiên không. Äi sau hết đám há»c trò là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông già , tay cầm mÅ© cháºm chạp theo từng bÆ°á»›c, mắt cúi sâu. Cho đến khi gần vá», má»™t cảnh tượng đầy thÆ°Æ¡ng tâm bất ngá» là m ai cÅ©ng muốn rá»›t nÆ°á»›c mắt. Bác Năm cứ ôm chặt lấy đứa con trai lá»›n của thầy Hiển chừng mÆ°á»i má»™t tuổi mà khóc, khóc mãi không thôi. Không ai rõ nguyên do, chỉ má» Ä‘oán rằng hình ảnh ngÆ°á»i con đã khiến bác Năm báºt nhá»› má»™t ngÆ°á»i cha bất hạnh là thầy Hiển mà từ nay bác không còn thấy nữa. Thá»±c ra cái nguyên do sâu xa khiến má»™t ngÆ°á»i già phải bùi ngùi Ä‘au Ä‘á»›n đến thế phải đợi mãi đến khi được nghe bác Năm kể lại sau đó vá»›i đám há»c trò:
-... Thấy thầy Hiển cứ có mãi má»™t manh áo sÆ¡ mi tá»›i trÆ°á»ng, tết năm ngoái bác có biếu thầy má»™t xấp vải Ka-tệ Phải là m mặt giáºn thầy má»›i nháºn chá» Bác thấp thá»m mong đợi có ngà y sẽ thấy thầy mặc tấm áo má»›i Ä‘i dạy, ngà y nà o đứng ở cổng bác cÅ©ng đợi. Äợi mãi rồi cÅ©ng buồn, buồn mãi rồi muốn giáºn. Có lẽ thầy Hiển chỉ nháºn để vừa lòng bác, rồi Ä‘em xếp xó. Ai ngá» mãi đến hôm Ä‘Æ°a đám thầy, bác má»›i nhìn thấy xấp vải bác biếu ngà y ấy đã dà nh để may áo cho con - Giá»ng bác Năm lạc hẳn Ä‘i, nghẹn ngà o - Các cháu má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t ngÆ°á»i cha, mấy ai trong các cháu có lần nghÄ© đến tình phụ tá» cao vá»i nhÆ° thế, bao la nhÆ° thế...
Khôi buồn biết chừng nà o sau đó. Thầy Hiển không những là ngÆ°á»i thầy mà còn là má»™t ngÆ°á»i cha, luôn có má»™t tấm lòng rá»™ng mở. Thầy đã cho Khôi biết bao Ä‘iá»u vá» Nhân Trà Lá»… NghÄ©a, những Ä‘iá»u chẳng ghi trong môn há»c nà o, những Ä‘iá»u chỉ thấy ở những Tâm hồn lá»›n.
Khôi Ä‘em khoe vá»›i Uyên cuốn "Những Tâm Hồn Cao Thượng" mà thầy Hiển đã tặng mình năm ngoái, vá»›i lá»i Ä‘á» tặng nÆ¡i trang đầu:
Tặng trò Khôi
Hãy Sống Là Một Tâm Hồn Lớn.
Thầy Hiển.
Nét chữ thênh thang, rắn rá»i và đầy tá»± tin đã gây ấn tượng mạnh đối vá»›i Uyên. Ấp cuốn sách và o ngá»±c, Uyên muốn lặng ngÆ°á»i Ä‘i trong giây lát vì xúc Ä‘á»™ng.
- Uyên cầm vá» Ä‘á»c và nhá»› giữ kỹ cho Khôi, mình quý cuốn sách nà y lắm đó.
- Uyên cÅ©ng Ä‘á»c cuốn nà y má»™t lần rồi. Nhìn nét chữ thầy cÅ© sao mình thấy thÆ°Æ¡ng tâm quá. Má»™t con ngÆ°á»i đầy sức sống nhÆ° thầy sao sá»›m...
- Trong Ä‘á»i sống đâu thiếu những Ä‘iá»u nghịch lý, thầy chẳng nói vá»›i Uyên nhÆ° thế đó sao. Là m sao chế ngá»± hết được, đó là việc là m của má»—i thá»i, Khôi nghÄ© thế.
Uyên định há»i Khôi thêm Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng nghe tiếng cÆ°á»i khúc khÃch ở phÃa dãy bà n cuối lá»›p, Uyên lại thôi. Lại bá»n nhá» An nhá» Dung Æ°a chÆ¡i trò ghép đôi. Cái trò đùa cÅ© rÃch nà y Uyên chúa ghét. Nà o là có "tình ý", nà o là "tình trong nhÆ° đã"... là m cho giao tiếp bạn bè khác phái mất tá»± nhiên, vÆ°á»›ng vất trong quan hệ lứa đôi hẹp hòi. Äã có bạn gái phải khóc tức tưởi giữa lá»›p vì phân bua không lại vá»›i những "khẩu đại bác miệng" vô cùng tà n nhẫn tấn công.
- Còn gì để chối nữa, một lá thư tình xanh mướt kẹp trong cuốn sách cho mượn rõ rà ng mắt tao trông thấy.
- Tao còn Ä‘á»c được nét chữ nghiêng nghiêng nhòe nhoẹt nÆ°á»›t mắt nhá»› thÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng nhá»›...
- Em nhá»› anh vô cùng, ngủ không được, há»c không vá»™ Cứ cái Ä‘Ã nà y có ngà y em thà nh trái chuối khô chết mất.
- Rồi chà ng hồi âm ra sao?
- Hỡi em Æ¡i xin em đừng vá»™i là m trái chuối khô khi tình ta còn Ä‘ang hồi lai láng. Vì chÃnh trái tim anh đây cÅ©ng Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n bởi yêu em dô... Ô... dà ng...
Äà o thÆ°Æ¡ng kép Ä‘á»™c được tưởng thưởng bằng những trà ng pháo tay hoan hô cuồng nhiệt. Trong khi vai chÃnh chỉ có việc khóc đợi hạ mà n.
Uyên luôn muốn phản đối chuyện nà y. NhÆ°ng biết là m sao được, chuyện quan hệ giữa nam nữ vẫn thÆ°á»ng là đỠtà i thú vị nhất trong những lá»›p lá»›n. Tháºt buồn tẻ biết mấy khi má»™t trăm trang sách hay má»™t giá» phim ảnh chỉ toà n nhân váºt nam hay toà n nhân váºt nữ. Nó sẽ ngắn xủn, cụt ngủn khi tác giả đặt hai cục đá gần nhau bởi chẳng có gì để nói. Ông An- đéc-xen đã nặn ra hai hình nhân bằng bánh nhÆ°ng vẫn không quên gắn thêm hai hạt hạnh Ä‘Ã o là n hai trái tim. Những cái bánh hình ngÆ°á»i nam và nữ ấy được đặt trong tủ kÃnh. NhÆ°ng vì để gần nhau lâu ngà y, hi cái bánh đã yêu nhau. Yêu nhau mà không nói được nên cả hai đã vỡ ra, hai hạt hạnh Ä‘Ã o rá»›t ra. Thế là An- đéc-xen đã có chuyện "đôi tình nhân bằng bánh" để kể.
- Nam châm cùng cá»±c đẩy nhau, nam châm khác cá»±c hút nhau. Nguyên tắc chế tạo tà u tốc hà nh chạy trên đệm từ trÆ°á»ng hiện đại nhất cÅ©ng có gì má»›i mẻ đâu. Tá»± bao giá» nam châm vẫn đặc tÃnh ấy, tá»± bao Ä‘á»i nam nữ vẫn đặc tÃnh ấy.
- Äừng tưởng mình có trái tim ghép nhân tạo bằng plastic có thể tháo rá»i được, em gái ạ. Hãy coi chừng có ngà y bị "ngoặm" má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng thì đừng có há»i "ủa" tại sao!
Tháºt buồn cÆ°á»i. Toà n những kẻ chÆ°a từng đặt chân và o tình trÆ°á»ng lại luáºn Ä‘á» vá» tình trÆ°á»ng sà nh sá»i nhÆ° đã được cấp bằng. An đấy, Dung đấy. Chúng cÆ°á»i đùa bỡn cợt vô tá»™i vạ và luôn được hưởng ứng cuồng nhiệt má»—i khi chúng dá»±ng sân khấu nÆ¡i đâu - Có những kẻ đã nháºn được há»c vị "tiến sÄ© lứa đôi" ngay tại "đại há»c" quán chè hay góc sân trÆ°á»ng má»™t cách rất xứng đáng.
- Quả cau nhá» nhá», cái vá» vân vân. Nay anh há»c gần, mai anh há»c xạ Chữ Trung dà nh để phần chạ Chữ hiếu phần mẹ, đôi ta chữ Tình. Nà o ai nói gì đâu, ca dao tục ngữ cả đấy. Há»c Ä‘i, há»c Ä‘i và đừng bao giá» nịt áo ngá»±c chặt quá, trái tim bị ép có ngà y nó nổ tung ra. "Bùm" má»™t cái, vÆ¡ lại không kịp.
Há»c trò con gái vẫn "sinh" thÆ¡ văn "tùm lum" nhÆ° váºy. Äang tuổi bẻ gẫy sừng trâu thì nhằm nhò chi ba cái râu lún phún của các cáºu trai má»›i lá»›n. Cho nên trong lá»›p đã "má»c" ra không biết bao nhiêu Bà Rằng Bà RÃ. Và há»… có má»™t sá»± kiện nà o được gá»i là "ngấp nghé" xảy ra trong lá»›p thì các Bà Rằng Bà Rà đã kịp gá»i nhau á»›i Æ¡i "cho mượn cái gầu sòng". Bồng bồng cõng chồng Ä‘i chÆ¡i, Ä‘i qua chá»— lá»™i đánh rÆ¡i mất chồng. Bạn trai cùng lá»›p chỉ là những con nai tÆ¡, nếu không biết ngÆ¡ ngác thì chỉ sa và o bẫy cÆ°á»i cho má»™t nhóm tóc dà i nghịch ngợm.
Cho dù có bản lãnh tá»›i đâu Uyên cÅ©ng không dám nghÄ© là sẽ thách thức đám đông dÆ° luáºn ồn à o kiểu đó.
Còn Khôi thì nghÄ© gì nhỉ. NghÄ© gì thì nghÄ©, chắc chắn không bao giá» Khôi bằng lòng Ä‘á»… mình lẫn trong đám đông bạn bè. Má»™t cái gì là Khôi lầm lì Ãt nói, há»c giá»i và rất trá»±c tÃnh. Äây có phải là phần nà o dáng dấp của Má»™t Tâm Hồn Lá»›n? Uyên không rõ Ä‘iá»u nà y cÅ©ng nhÆ° Uyên không thể hiểu những nghịch lý trong Ä‘á»i sống sao ta cứ phải luôn chạm mặt. Và thầy Hiển, má»™t ngÆ°á»i thầy tà i giá»i, đáng kÃnh, yêu nghiệp hÆ¡n ai hết lại sá»›m phải lìa bá» sân trÆ°á»ng và há»c trò của mình trong má»™t hoà n cảnh đáng thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° thế. Chắc chắn là chẳng ai muốn nhÆ°ng đây đâu phải là má»™t trÆ°á»ng hợp Ä‘iển hình.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 02:49 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 10
Khôi đã bà n vá»›i Tùng trưởng lá»›p và má»™t số bạn khác, tất cả Ä‘á»u đồng ý là toà n lá»›p sẽ quyên góp tiá»n để giúp Vỹ mua má»™t cái kiếng cáºn. Vỹ cáºn nặng. Äeo vừa kÃnh của má»™t bạn tá»›i năm Ä‘á»™. NhÆ°ng vì không có đủ Ä‘iá»u kiện mua, suốt mấy năm há»c Vỹ luôn ngồi sát bảng và khi Ä‘á»c sách cứ phải dúi mÅ©i xuống bà n. Vất vả trong việc há»c nhÆ°ng Vỹ lại luôn có khả năng trá»™i vượt hÆ¡n bất cứ bạn nà o, bất cứ môn nà o. à định đã lâu, nhÆ°ng phải đợi đến hôm nay Vỹ cáo bệnh xin nghỉ há»c má»›i thá»±c hiện được. Phải tế nhị má»™t chút, cô Chi bảo váºy. Toà n lá»›p đã góp được má»™t số tiá»n tạm đủ giao cho cô chủ nhiệm, thiếu chút đỉnh cô sẽ bù và o đấy.
Khôi, Tùng và má»™t bạn gái khác được giao nhiệm vụ Ä‘i thăm há»i và đem quà tặng của lá»›p tá»›i cho Vỹ. NhÆ°ng nhiá»u bạn chỉ quen nhà Mai, bạn cùng Ä‘Æ°á»ng cùng bà n vá»›i Vỹ. Nên muốn kiếm nhà Vỹ phải tá»›i nhà Mai trÆ°á»›c đã.
Thế là có chuyện lý thú ly kỳ được thuáºt lại sau đó. Nhóm được cô chủ nhiệm cá» Ä‘i thăm bạn không phải chỉ có ba, mà đã lên tá»›i năm bảy bạn tình nguyện. Trong số đó có An, "tiến sÄ© tâm lý lứa đôi". Lại chuyện lứa đôi. Uyên gạt Ä‘i:
- Là m gì mà các bạn cứ phải leo trèo và o Ä‘á»i tÆ° ngÆ°á»i ta mãi thế.
- Im miệng. Sắp đến lượt ta bắc thang há»i thăm tá»›i nhà ngÆ°á»i rồi đấy.
Uyên muốn thách thức nhÆ°ng lại thôi. Biết ngÆ°á»i biết ta chÆ°a chắc gì đã được yên ổn, dại gì.
An đã táºp hợp được Ä‘oà n kịch nói quanh mình và bắt đầu diá»…n xuất:
- Ta biết mà , dầu dấu giếm kÃn đáo cách mấy cÅ©ng đâu qua được mắt tạ Cứ thấy con Mai trắng nhìn DÅ©ng Ká»u chá»›p chá»›p quay Ä‘i là ta biết liá»n anh chị đã có tình ý vá»›i nhau rồi. Quả đâu có sai, tá»›i nhà kiểm tra ta bắt tại tráºn.
- Thủ phạm đã thú nháºn tất cả tá»™i lá»—i?
- Äâu dá»… dà ng váºy. Nà y nhé, từ đầu hẻm Ä‘i và o ta đã nhác thấy má»™t bóng thanh niên cao ká»u Ä‘ang chụm đầu vá»›i má»™t thiếu nữ tròn trÄ©nh trắng trẻo.
- Minh há»a rõ nét.
- Hai con chim bồ câu Ä‘ang trao đổi nhai nhai cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói ngay trÆ°á»›c hiên nhà rất Æ° là vui vẻ. Bá»—ng đâu gã thợ săn xuất hiện.
- Một loạt súng chát chúa sau đó.
- Trá»… mất rồi. Má»™t con chim đã vụt baỵ Bóng thanh niên cao ká»u đã biến mất và o sau nhà .
- Hiện trÆ°á»ng hoà n toà n mất tang chứng.
- Không hẳn thế. Mai Trắng Ä‘á» nhừ mặt khi bá»n ta tá»›i. Quan sát kỹ tình trÆ°á»ng thì đâu đâu cÅ©ng có vết tÃch: Hạt cóc, hạt ổi, hạt nho hạt nhãn, hạt xoà i hạt mÃt... cỡ phải hà ng ký lô dÆ°á»›i thá»m nhà không Ãt hÆ¡n. Chừng ấy chứng tá» quan hệ của anh chị đã quá Ä‘áºm Ä‘Ã .
Cuộc thẩm vấn bắt đầu:
- Hình như bạn có ý định sưu tầm hạt giống phải không?
- À, bá»n trẻ chúng vừa tụ há»p chÆ¡i ở đây đấy mà .
- Con cái nhà ai cÅ©ng nhÆ¡n nhá»›n đây. Lại có cả đầu lá»c thuốc lá thÆ¡m nữa.
Mai vỠnhư không nghe, lo tiếp các bạn khác. Ta bèn mở cuộc truy lùng.
- Mai để mình ra phÃa sau chút nhé.
Ta biết nhà Mai chỉ mấy bước là đụng sau. Tội phạm đang nép đâu đó ở kẹt tủ hay góc nhà , đứng ngoà i còn nghe tiếng hắn hồi hộp thở, cần gì phải lục soát lâu.
- Thế là tóm gá»n.
- Hù dá»a nhau chÆ¡i váºy chứ, ai lại là m thế. Bạn bè cùng lá»›p hà ng ngà y chạm mặt nhau, lẽ nà o. Biết là biết váºy thôi. Tá»™i nghiệp mặt cô nà ng cắt không còn má»™t giá»t máu.
- Mi tà n nhẫn quá.
- Ta tà n nhẫn vừa, nếu không...
- Nếu không thì sao?
- Thì DÅ©ng Ká»u hôm nay đã chả dám Ä‘i há»c.
Uyên có ý kiến:
- Mình thấy chuyện nà y có thể tạm kết thúc, không nên ghim bừa bãi những mũi tên và o tim kẻ khác một cách vô tội vạ.
- Lý do?
- Mình thấy tình cảm của há» thà nh tháºt. Cả DÅ©ng và Mai không phải là những bạn ham vui. Có Ä‘iá»u là Mai phải kéo DÅ©ng ra khá»i khu ổ chuá»™t. Những tay ngồi bà n cuối lá»›p toà n a dua theo thằng Thá», cả lá»›p ghét lây.
Tình cảm chá»›m nở bao giá» cÅ©ng đẹp. Ở trái tim là má»™t cây Ä‘Ã n lá»›n, chỉ khẽ chạm và o là mãi ngân nga tưởng đến vô táºn. Những rung Ä‘á»™ng chân thà nh, trong sáng và luôn có ý hÆ°á»›ng tá»›i. Nó là m cho ngÆ°á»i đẹp hẳn ra, tất cả tÆ°Æ¡i hÆ¡n lên và má»i việc Ä‘á»u trở nên ngá»t ngà o, dá»… dà ng. Nó có thể nói dối ngon là nh dù chÆ°a bao giá» nói dối, để tá»›i má»™t nÆ¡i hẹn đúng giá». Nó có thể ngốt mấy thau quần áo giặt, lau chùi suốt nhà trên nhà dÆ°á»›i, bếp núc xoong chảo sạch bóng... để lát nữa được thoải mái chuyện trò vá»›i ai. Nó có thể nhịn ăn sáng, bá»›t tiá»n há»›t tóc, tháºm chà không ngần ngạy "vay nóng" cả em út để có hai ly kem hay cái vé xem phim ở má»™t rạp nà o đó. Thông minh và cÅ©ng dại khá» tá»™t bá»±c là nó. Thế nó là cái gì nhỉ? Xin đừng vá»™i gá»i là Tình Yêu, cho dù thá»±c sá»± nó mang dáng dấp của tình yêu. Khẽ thôi, nhẹ thôi, nhá» thôi bởi rất mong manh dá»… vỡ. NgÆ°á»i ta phải vẽ hà ng trăm chiếc dù, hà ng ngà n cái ly bên ngoà i lô đặc biệt nà y. NhÆ°ng vẫn không đến được địa chỉ. Mấy thuở những mối tình má»ng manh sÆ°Æ¡ng khói nà y đến được nÆ¡i hẹn của trăm năm. Còn lại chỉ là những mảnh vỡ dá»… thÆ°Æ¡ng của má»™t thá»i vụng dại khi nhìn lại.
Hãy tưởng tượng má»™t DÅ©ng cao ká»u, hÆ¡i ngu ngÆ¡ má»™t tÃ, bên cạnh má»™t Mai trắng trẻo, mÅ©m mÄ©m. Nếu lên hình trông cÅ©ng ngá»™ nghÄ©nh lắm chứ. Cái đẹp trong hạnh phúc chÆ°a chắc đã phải là nét hà i hòa, có thể là ở sá»± bù đắp. Uyên không nhá»› đã nhặt được ý nghÄ© ấy ở đâu, hình nhÆ° trong má»™t tá» báo phụ nữ chuyên Ä‘á» nà o. Rất nhanh Uyên nghÄ© tá»›i Văn. Cái anh chà ng có thế mà bị tổn thÆ°Æ¡ng nặng. Tá»± bữa Uyên cố tình vá» cùng vá»›i Khôi má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, thế là biệt tăm bóng dáng chà ng ta ở cổng trÆ°á»ng. Má»™t chút thÃch thú xen lẫn vá»›i lòng trắc ẩn, Uyên sợ mình đã không thà nh tháºt vá»›i mình. Có phải Uyên đã coi thÆ°á»ng tình cảm của Văn? Không, Uyên không có ý ấy. Uyên chỉ tiếc sao Văn và mình lại không có thể nói chuyện bình thÆ°á»ng, tá»± nhiên được nhÆ° các bạn khác trong lá»›p. NhÆ° Khôi chẳng hạn. Mà biết có chuyện gì để nói được nhỉ, để Văn cứ câm lặng mãi ở cổng trÆ°á»ng má»—i trÆ°a tan há»c. Má»™t lá»i nà o đó đã nằm sẵn trong quan hệ nà y, có phải hiểu nhÆ° váºy? Uyên không đợi đâu. Má»™t trăm má»™t ngà n lần Uyên không đợi. Äừng bao giá» nói ra câu ấy, Văn ạ. Nếu không sẽ biến mất cả Uyên cả Văn, cả những gì chúng ta nghÄ© rằng sẽ có...
- Chị Uyên nè, Chuyên là m Uyên giáºt mình, con bé Ä‘ang vừa nằm vừa há»c trên giÆ°á»ng, nhổm dáºy: Chị Uyên nè, tuần tá»›i đám bạn lá»›p em tổ chức picnic ở Thủ Äức đấy.
- Ừ.
- Em sợ mẹ không cho.
- Thì cứ há»i.
- Tại tuần trÆ°á»›c em lỡ xin tiá»n mẹ may cái áo.
- Tao không biết.
- Hay là chị xin mẹ dùm em đi.
- Tao không biết.
- Nói chuyện với chị rõ chán. Chuyên lầm bầm, cái bà nà y độ rà y hay dở chứng. Rồi con bé vùng vằng bỠxuống nhà .
Còn má»™t mình vá»›i căn phòng vắng lặng. Uyên thấy đầu óc mình bị trôi Ä‘i đâu đâu. Cái thá»i khóa biểu nhòa nhòa trÆ°á»›c mắt vá»›i những giá» há»c, có bao giá» Uyên nghiêm túc được suốt tuần. Há»c. Há»c. MÆ¡ má»™ng Ãt thôi mi Æ¡i. Những câu "tá»± ngôn" được lặp Ä‘i lặp lại nhiá»u lần chỉ có nghÄ©a thú nháºn là mình đã mất tá»± chủ hoà n toà n. Phải là m sao quân bình được, nếu không sẽ đổ nhà o tất cả, sách vở và bạn bè. Nên hay không nên ghi nháºt ký? Uyên có má»™t táºp giấy hà ng kẻ nhá» và đã đôi ba lần ghi những suy nghÄ© tản mạn của mình trong đó, rồi Ä‘á»c lại thấy... cải lÆ°Æ¡ng quá. Quên Ä‘i. Có dịp nghỉ nà o Ä‘i chÆ¡i xa má»™t chuyến cÅ©ng haỵ Ờ nhỉ, tại sao lại không tổ chức má»™t cuá»™c picnic kiểu bá» túi nhÆ° những năm trÆ°á»›c. Có Ä‘Ã n, có vợt vÅ© cầu và trò chÆ¡i cóc nhái, mèo chuá»™t... để vá» ran cả mặt, rát cả há»ng rồi ngủ lăn ra vá»›i nguyên bá»™ quần áo nhà u nát suốt má»™t ngà y. Má»›i đó mà đã xa rồi. Tưởng tá»›i nhÆ°ng Uyên cÅ©ng chẳng lấy gì là m hà o hứng. MÆ°á»i bảy tuổi nà o đã lá»›n, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng còn nhá» nhÃt gì để tung tăng hồn nhiên mãi.
Cây bút hỠhững trong những ngón taỵ Uyên viết vòng vo, nguệch ngoạc những mẫu tự vô nghĩa trên trang giấy nháp.
Có ná»—i buồn mÆ¡ hồ nà o tìm đến. Lúc nà y Uyên Æ°á»›c gì có má»™t cÆ¡n mÆ°a. MÆ°a tháºt to.
Tà i sản của quykiemtu