Không khí bên trên hồ nước bỗng chốc căng như dây đàn, vô số ánh mắt tức tối nhìn về phía gã thanh niên đó, ba quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả trong tay hắn khiến nhịp thở của bọn họ cũng trở nên nặng nề.
Sinh Sinh Huyền Linh Quả trên hòn đảo có tất cả sáu quả, mà một nửa số đó đã rơi vào tay Lâm Động, điều này sao có thể không khiến bọn họ ghen tỵ?
Một số cường giả ở xung quanh đều nhìn Lâm Động với ánh mắt rực lửa. Tuy trong ánh mắt bọn chúng có sự thèm muốn, nhưng cũng không lập tức thể hiện địch ý như Ngụy Tùng. Dù sao thực lực Lâm Động vừa thể hiện và đám người Cổ gia ở bên cạnh cũng khiến bọn họ dè chừng.
- Ngụy Tùng, kỳ vật này ai có năng lực thì giành được. Các ngươi không giành được thì trách được ai?
Cổ Yên và người của Cổ gia nhanh chóng phóng lại chỗ Lâm Động. Cổ Yên cười lạnh, nói.
- Hắc hắc, đúng là ai có năng lực thì sẽ giành được! Lát nữa bọn ta giải quyết tên tiểu tử đó vậy là bọn ta có năng lực hơn rồi!
Ngụy Tùng nhếch mép cười.
- Muốn cướp Sinh Sinh Huyền Linh Quả, không thể chỉ dựa vào cái miệng!
Lâm Động nhìn Ngụy Tùng với ánh mắt lạnh lùng, cười một cái rồi cất Sinh Sinh Huyền Linh Quả vào túi Càn Khôn.
- Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Đã vậy thì đừng trách Ngụy gia ta tàn độc!
Ánh mắt Ngụy Tùng tối sầm lại, vừa dứt lời thì cường giả Ngụy gia cũng tập hợp lại, nhìn Lâm Động với vẻ đầy ác ý.
Thế lực các phương thấy vậy, cũng không định nhúng tay vào. Thực lực hai nhà Cổ, Ngụy đều rất mạnh, nếu hai bên liều mạng với nhau đương nhiên là tốt, đến khi lưỡng bại câu thương, bọn họ sẽ được lợi lớn. Dù sao Loạn Ma Hải rộng lớn vô tận, bọn họ cũng chẳng sợ đắc tội hai thế lực lớn kia.
- Ha ha, Mạc huynh, Hàn huynh, không biết các huynh có hứng thú với Sinh Sinh Huyền Linh Quả không? Nếu có thì chúng ta liên thủ, sau đó chia đều ba quả!
Quả nhiên Ngụy Tùng vô cùng gian xảo, hắn nheo mắt lại một cái, sau đó bỗng nhìn về phía Mạc Trảm và Hàn Đào.
Nghe thấy thế hai người Mạc Trảm hơi khựng người rồi nhìn về phía Lâm Động.
- Tên khốn kiếp!
Bọn người Cổ Yên thấy vậy, sắc mặt hơi thay đổi. Lúc này bọn họ đang trong tình hình bị nhiều phương nhằm vào, đối phó với Ngụy gia cũng phải dốc toàn lực, nếu Mạc Trảm và người của Hải Vân Tông cũng xông lên thì chắc chắn bọn họ sẽ yếu thế.
Nhưng sắc mặt Lâm Động vẫn bình tĩnh, ánh mắt không chút ba động nhìn hai người Mạc Trảm đang trầm ngâm đằng xa.
Tình hình lúc này đúng là không tốt, nhưng đối với Lâm Động mà nói, cũng không phải tuyệt cảnh, dù bọn Mạc Trảm thật sự liên thủ với Ngụy Tùng thì hắn cũng tin tưởng mình có khả năng chống lại bọn chúng!
Trước đây hắn đã từng một mình giết hơn năm trăm đệ tử tinh nhuệ của Nguyên Môn, hiện giờ hắn cũng tự tin có thể giết hết đám người ở đây. Chỉ có điều chắc chắn phải trả giá, vì thế, nếu chưa đến lúc cuối cùng, đương nhiên Lâm Động cũng không muốn làm tới mức đó.
Trong bầu không khí gần như đặc quánh này, Mạc Trảm và Hàn Đào nhìn Lâm Động, ba quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả trong tay Lâm Động đối với bọn họ mà nói đương nhiên có sức hấp dẫn không nhỏ. Nhưng hai người này khá thận trọng, Lâm Động lúc này đầy thần bí, thực lực chỉ là Cửu Nguyên Niết Bàn nhưng bọn họ lại cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm trên người hắn.
Hiện giờ bọn họ đã có được chiến lợi phẩm, nếu tham lam hơn, đối phó với một kẻ thực lực thần bí khó lường thì hình như hơi chút mạo hiểm.
Trầm ngâm một lúc, cả hai đều đã có quyết định, cơ thể căng thẳng dần thả lỏng, nhìn Lâm Động một cái, nói:
- Ý tốt ta xin nhận, nhưng có một quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả bọn ta đã mãn nguyện rồi, không cần thêm nữa!
Hai người vừa dứt lời, mấy người bọn Cổ Yên thở phào, sau đó nhìn Lâm Động ở bên cạnh với ánh mắt kỳ lạ. Hai kẻ kia đều có tiếng tăm trong đệ tử của Hải vực Thiên Phong lại từ bỏ, hiển nhiên là e dè Lâm Động…
- Vậy à, thế thì thật đáng tiếc!
Ngụy Tùng cười nhạt, ánh mắt âm u, rồi nghiêng đầu nhìn hắc y nhân bên cạnh:
- Từ huynh, nên ra tay rồi chứ?
Hắc y nhân gật đầu, sau đó hắn ngẩng đầu lên, trên gương mặt tái nhợt hiện nụ cười đầy sát ý. Hắn nhìn Lâm Động lạnh lùng nói:
- Ta đã cảnh cáo ngươi rồi, có những chuyện ngươi không quản được đâu. Nhưng lúc này ngươi có hối hận cũng vô ích thôi. Ngoan ngoãn để ta luyện thành Nhân khôi đi!
Dứt lời, áo bào của hắn tung bay, một luồng tinh thần lực hùng hồn bùng phát, cuồng phong nổi lên, khí thế kinh người.
Lâm Động khẽ thở hắt ra, quay sang nhìn bọn Cổ Yên:
- Chặn bọn Ngụy Tùng, không vấn đề gì chứ?
- Ừm!
Cổ Yên gật đầu, rồi nhìn hắc y nhân, khẽ cắn môi nói:
- Ngươi có đối phó được hắn không?
- Tiên Phù sư Tiểu thành mà thôi!
Lâm Động cười nhạt, sau đó chầm chậm bước ra. Đối với người có Thôn Phệ Tổ Phù như hắn, đối phó với một Tiên Phù sư rõ ràng còn nhẹ nhàng hơn cả so với cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Hắn còn có thể giết được Ngụy Tùng thì hắc y nhân này chẳng là cái gì!
Bọn người Cổ Yên nhìn bóng lưng của Lâm Động, ngữ khí của hắn khá cuồng ngạo, nhưng lúc này không ai dám nghĩ hắn không biết tự lượng sức mình nữa.
- Khục khục, đúng là có gan thật! Tiểu tử, giao ba quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả cho ta, Bản vương có thể giúp ngươi giải quyết bọn người kia, thế nào hả?
Bỗng nhiên một tràng cười chói tai chợt vọng tới.
Tất cả cùng sững người rồi lập tức quay người lại, liền nhìn thấy một nam tử thân hình to lớn để trần thân trên, đầu trọc lốc lấp loáng áng sáng chói mắt. Khi hắn cười, một luồng sát khí và áp lực lan tỏa khiến người ta lạnh người.
- Đó là Tam Đầu Ma Giao!
Mọi người nhìn thấy người đó, trái tim đều thắt lại, suýt nữa thì đã quên mất nhân vật hung tàn này!
Lâm Động nhìn đầu Tam Đầu Ma Giao đã biến thành hình người, cặp mày chau lại. Hắn có thể cảm nhận được sự giảo hoạt và hung tàn từ người kẻ đó, lời của loại người như hắn hiển nhiên không thể tin được!
- Không cần, ta có thể đối phó được!
Lâm Động bình thản nói.
- Hắc hắc…
Rõ ràng Tam Đầu Ma Giao không hề bất ngờ vì Lâm Động từ chối. Sau đó nó nhe hàm răng trắng hếu:
- Nếu vậy thì Bản vương đành phải động thủ chém chết ngươi rồi lấy lại Sinh Sinh Huyền Linh Quả thôi!
Vừa dứt lời, Tam Đầu Ma Giao dùng cái lưỡi đỏ lòm liếm môi, cây kích ba trạc bỗng xuất hiện trong tay. Nó nhìn Lâm Động với ánh mắt tàn nhẫn. Đương nhiên nó sẽ không tha cho tất cả những kẻ đã lấy Sinh Sinh Huyền Linh Quả, nhưng Lâm Động là có nhiều nhất, đương nhiên là mục tiêu đầu tiên của nó.
Bọn Ngụy Tùng hơi sững người vì sự xuất hiện của Tam Đầu Ma Giao, nhưng sau đó khóe miệng nhếch lên, cục diện này đối với bọn chúng còn tốt hơn cả hai người bọn Mạc Trảm nhúng tay vào!
- Lâm Động, làm sao đây?
Sắc mặt mấy người Cổ Yên trở nên khó coi. Thực lực của Yêu thú Sinh Huyền Cảnh mạnh mẽ thế nào bọn họ đã biết, nếu Tam Đầu Ma Giao nhúng tay vào thì bọn họ khó lòng thoát được kiếp nạn.
- Cứ làm theo kế hoạch cũ!
Thế nhưng Lâm Động chỉ mỉm cười, nói.
- Vẫn theo kế hoạch cũ?
Cổ Yên khựng người, nhưng lập tức hiểu ra, đồng tử lập tức co rút lại, giọng nói đầy kinh hãi:
- Ngươi định đối phó với cả hai bọn chúng cùng lúc?
Đám đệ tử Cổ gia ở xung quanh cũng kinh hãi nhìn Lâm Động, rõ ràng chuyện này có lực đả kích quá lớn.
- Lâm Động đại ca!
Cổ Nhã lo lắng nói.
Lâm Động khẽ cười với Cổ Nhã, sau đó phẩy tay không nói gì nữa, bước ra nhìn Tam Đầu Ma Giao cười, nói:
- Thứ đã rơi vào tay ta thì không có chuyện nhả ra! Nếu ngươi muốn động thủ thì ra cũng chiều. Nhưng cái giá ngươi phải trả sẽ đắt lắm đấy!
Hai mắt đỏ ngầu của Tam Đầu Ma Giao nhìn Lâm Động, đột nhiên nó nhếch mép cười đầy tàn nhẫn.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Tam Đầu Ma Giao nhếch mép cười kỳ quái, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Lâm Động, tiếng cười lớn dần, giống như là nó nghe được câu chuyện vô cùng buồn cười vậy.
Đương nhiên không chỉ có mình nó là cảm thấy nực cười. Dù sao một người chỉ là Cửu Nguyên Niết Bàn lại dám nói những lời như vậy với một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, nói thế nào thì cũng rất hoạt kê.
- Tiểu bối bây giờ càng ngày càng không biết trời cao đất dày. Hắc hắc, cũng được, vậy thì Bản vương sẽ xem xem hôm nay ngươi khiến ta phải trả giá thế nào?
Tam Đầu Ma Giao cười càng thêm tàn nhẫn, sau đó nó nắm chặt cây kích ba trạc, một luồng khí hung sát hùng hồn tràn ra từ cơ thể nó, ai cũng nhận ra rằng bá chủ của Huyền Linh Đảo đã thật sự động nộ rồi!
- Đồ ngu ngốc, dám thách thức Tam Đầu Ma Giao, đúng là tự tìm chỗ chết!
Ngụy Tùng thấy vậy không khỏi cười chế giễu.
- Động thủ cũng tốt, lát ta sẽ ngầm ra tay giết hắn, đoạt lấy Sinh Sinh Huyền Linh Quả!
Hắc y nhân lạnh lùng nói.
Uỳnh!
Trong khi tất cả đều đang chăm chú nhìn, Tam Đầu Ma Giao vung cây kích lên, chém mạnh xuống, một luồng năng lượng đen tối cuồng bạo bắn thẳng về phía Lâm Động.
Lâm Động nhìn thế chỉ cười một cái, giơ bàn tay lên, một đạo hồng quang bắn ra từ bàn tay hắn, đâm thẳng về phía năng lượng đen kia.
Bùm!
Hai bên đâm vào nhau, năng lượng đen nhanh chóng tan tành, còn luồng hồng quang không hề hấn gì. Ánh sáng hồng quang giảm bớt, trước bao ánh mắt kinh ngạc biến thành một cái đỉnh lô màu đỏ rực!
Đỉnh lô lơ lửng trên không trung, từng đợt năng lượng hùng hồn lan tỏa ra xung quanh khiến không khí cũng có dấu hiệu biến dạng.
- Linh bảo Thuần Nguyên?
Cảm nhận được sức mạnh ấy, tất cả mọi người đều biến sắc mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đỉnh lô, không ngờ trong tay Lâm Động lại có thứ Linh bảo mạnh đến vậy!
- Tên tiểu tử này không ngờ còn có Linh bảo Thuần Nguyên!
Ngụy Tùng cau mày, nhưng sau đó lại cười lạnh. Đúng là Linh bảo Thuần Nguyên rất có uy lực, nhưng có lẽ cũng khó giúp Lâm Động thắng nổi một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành được!
- Chẳng trách mà ngông cuồng như vậy, thì ra có Linh bảo Thuần Nguyên!
Tam Đầu Ma Giao ban đầu hơi kinh ngạc, nhưng rồi lắc đầu cười một cách kỳ quái.
Thế nhưng Lâm Động cũng không nói gì, chỉ mỉm cười, thủ ấn biến hóa, Phần Thiên Đỉnh trên bầu trời bỗng bắn ra vô số luồng hồng quang, sau đó thân đỉnh phình to, nháy mắt đã biến to hàng mấy trăm trượng đứng sừng sững trên không trung.
Uỳnh!
Tam Đầu Ma Giao thấy vậy cũng cười lạnh, chân giẫm mạnh một cái, mặt hồ lập tức nổi sóng lớn oanh kích lên chùm hồng quang.
Ầm!
Tiếng nổ rầm trời, nước bắn tung tóe, khí ẩm mang theo nhiệt độ cao lan tỏa khắp nơi.
- Linh bảo Thuần Nguyên của ngươi chỉ được thế thôi sao?
Tam Đầu Ma Giao ngẩng đầu lên cười lạnh.
- Phần Thiên Đỉnh, hút!
Thanh âm lạnh lùng chợt thốt ra từ miệng Lâm Động.
Uỳnh!
Lâm Động vừa dứt lời, tất cả mọi người liền nhìn thấy một quầng hồng quang bắn ra, tựa như xuyên thấu không gian chụp lấy Tam Đầu Ma Giao. Sau đó một luồng hấp lực đáng sợ bùng phát. Nước hồ bên dưới đều biến thành cột nước không ngừng bị hút vào trong Phần Thiên Đỉnh!
Năng lượng cuồng bạo bùng phát trong cơ thể Tam Đầu Ma Giao để chống lại hấp lực. Nhưng ngay sau đó nó liền nhận ra rằng bất luận chống cự thể nào thì thân thể nó cũng đang dần bị hút vào trong!
- Không cần phải sợ, chỉ cho ngươi thay đổi môi trường chiến đấu mà thôi!
Lâm Động khẽ cười, thủ ấn hơi nâng lên, hấp lực lại bùng nổ, sau đó tất cả mọi người đều chấn kinh nhìn thấy đầu Tam Đầu Ma Giao biến thành một tia sáng, bị hút vào trong Phần Thiên Đỉnh!
Ầm ầm ầm!
Sau khi Tam Đầu Ma Giao bị hút vào trong, chiếc đỉnh đột nhiên rung lên dữ dội, vô số âm thanh chói tai vọng ra, mơ hồ còn nghe được tiếng gầm rú phẫn nộ của Tam Đầu Ma Giao:
- Tiểu tử, ngươi tưởng cái đỉnh nát này có thể giữ chân được Bản vương sao?
Lâm Động làm như không nghe thấy gì, ánh mắt chuyển sang nhìn hắc y nhân, gương mặt lại hiện nụ cười.
- Nếu ngươi đã muốn chơi thì cùng vào chơi đi!
Lâm Động vừa dứt lời, miệng đỉnh xoay tròn một góc, chĩa thẳng về phía hắc y nhân đang định rút lui đằng kia, ngay sau đó hấp lực đáng sợ lại phát ra.
- Tiểu tử, ngươi cũng tham lam quá đấy! Ăn một cường giả Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành rồi giờ còn muốn cả ta, không sợ tiêu hao chết sao?
Thế nhưng hắc y nhân không hề kinh hoảng, chỉ cười lạnh nham hiểm, từ việc Phần Thiên Đỉnh rung chuyển dữ dội có thể thấy nó không thể giữ chân được Tam Đầu Ma Giao lâu, lúc này Lâm Động lại muốn hút hắn vào nữa rõ ràng là một việc làm ngu ngốc.
- Có ăn được không thì ngươi thử là biết ngay thôi!
Lâm Động cười lạnh, sau đó hấp lực tăng lên, hút hắc y nhân vào Phần Thiên Đỉnh trước mắt tất cả mọi người.
Không khí bên trên hồ nước lập tức trở nên quỷ dị. Không ít cường giả vẻ mặt đầy ngưng trọng, rõ ràng không thể ngờ Lâm Động lại có thủ đoạn này.
- Ha ha, với thực lực Cửu Nguyên Niết Bàn mà làm được đến mức này, đúng là không dễ dàng, nhưng ngươi có thể kiên trì được bao lâu chứ?
Ngụy Tùng nheo mắt, cười lạnh.
Ngay khi hắn vừa dứt lời thì Phần Thiên Đỉnh đã phát ra âm thanh chói tai, rung chuyển dữ dội, nơi miệng đỉnh phát sáng, dường như sắp bị hai kẻ kia phá vỡ vậy.
Lâm Động lạnh lùng nhìn Ngụy Tùng một cái rồi quay sang nhìn Cổ Yên:
- Việc ở đây, các ngươi xử lý được chứ?
- Ừm!
Cổ Yên gật đầu, chỉ cần Tiên Phù sư không nhúng tay vào, với thực lực của bọn họ là có thể cầm chân được bọn Ngụy Tùng.
Cổ Yên nhìn Phần Thiên Đỉnh đang rung lên dữ dội, nàng biết ngoài này chỉ là vấn đề nhỏ, vấn đề lớn chính là hai kẻ bên trong Phần Thiên Đỉnh kia!
- Hai kẻ bọn chúng cứ giao cho ta là được!
Lâm Động khẽ cười, sau khi thực lực được nâng cao, công hiệu của Phần Thiên Đỉnh mà hắn sử dụng cũng được nâng lên. Nếu lấy một địch hai ở bên ngoài này thì có lẽ sẽ có chút rắc rối, nhưng vào Phần Thiên Đỉnh rồi, dù bọn chúng có bản lĩnh cao hơn nữa cũng sẽ bị hắn áp chế.
- Ừm, ngươi cẩn thận đấy!
Tuy có chút lo lắng nhưng Cổ Yên cũng không nói gì. Nàng biết nếu Lâm Động thất bại thì có lẽ bọn họ không chỉ không có nổi một quả Sinh Sinh Huyền Linh Quả mà ngay tính mạng cũng nguy hiểm. Nhưng lúc này bọn họ cũng chỉ có thể tin tưởng Lâm Động.
Soạt!
Lâm Động gật đầu, cũng không nói gì thêm, thân hình biến thành một đạo hồng quang bay vào trong Phần Thiên Đỉnh.
Ngay sau đó Phần Thiên Đỉnh không còn rung chuyển nữa, nhưng ai cũng biết chắc chắn bên trong sẽ có một trận đại chiến ác liệt!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đây là một thế giới đỏ rực, những nơi mắt nhìn thấy được đều là hoang mạc nóng bỏng, nhiệt khí bùng cháy từ dưới mặt đất khiến không khí cũng méo mó đi.
Ầm ầm!
Nhưng sự yên tĩnh không kéo dài lâu, bỗng những tiếng nổ ầm đùng vang lên, hai thân ảnh đứng trên hư không, ánh mắt âm u thi triển những đòn công kích cuồng bạo về bốn phía. Trước những đòn tấn công ấy, không gian cũng có phần biến dạng.
- Hai vị, nóng nảy như vậy trong địa bàn của người khác, e là không hay cho lắm a!
Đột nhiên bỗng một tiếng cười châm chọc vang lên, sau đó một thân ảnh trẻ tuổi xuất hiện trong tầm mắt của hắc y nhân và Tam Đầu Ma Giao, đó chính là Lâm Động!
- Tiểu tử, ngươi đang chơi với lửa đấy!
Tam Đầu Ma Giao trừng trừng nhìn Lâm Động, giọng nói trầm đục đầy sự hung tàn.
- Lẽ nào ngươi muốn dựa vào món Linh bảo Thuần Nguyên này mà nhốt hai bọn ta ở đây? Hơi vọng tưởng rồi đấy!
Hắc y nhân cười lạnh lẽo.
Đối với hắn, có lẽ đúng là Phần Thiên Đỉnh rất mạnh, nhưng Lâm Động chỉ có thực lực Cửu Nguyên Niết Bàn mà muốn giữ chân hai người bọn chúng thì hơi ngây thơ rồi.
Nhưng Lâm Động chỉ cười cười, không khẳng định cũng chẳng phủ nhận.
- Giao huynh, tại hạ Từ Vẫn, Tiên Phù sư Tiểu thành, chúng ta liên thủ phá vỡ cái đỉnh này, được chứ?
Hắc y nhân nhìn Tam Đầu Ma Giao, cười nói.
Tam Đầu Ma Giao xoa xoa cái đầu bóng loáng của mình, liếc nhìn Từ Vẫn một cái, có lẽ Tiên Phù sư Tiểu thành cũng có tư cách liên thủ với nó.
- Cũng được, nhưng cái mạng của tên tiểu tử kia phải để ta giải quyết!
- Không vấn đề gì!
Từ Vẫn gật đầu cười, ánh mắt lập tức lạnh tanh, bàn tay siết chặt, tinh thần lực hùng hồn bùng phát khiến không gian không ngừng chấn động.
Uỳnh!
Tam Đầu Ma Giao dứt khoát hơn, đôi mắt đỏ ngầu của nó nhìn Lâm Động, thân hình biến thành hồng quang lao tới, cây kích ba trạc rạch tan không khí, nhanh như chớp bắn thẳng tới Lâm Động.
- Trong địa bàn của ta, dù ngươi có là Long thì cũng phải quỳ xuống!
Lâm Động nhìn đầu Tam Đầu Ma Giao khí thế mạnh mẽ lao tới, ánh mắt dâng tràn hàn ý. Thủ ấn Lâm Động nhanh chóng biến hóa, chỉ thấy không gian phía sau hắn bỗng bắn ra hồng quang đan xem vào nhau, nháy mắt biến thành một tấm màn ánh sáng chắn phía trước hắn.
Rầm!
Cây kích ba trạc đâm thẳng lên tấm lá chắn ánh sáng, sức mạnh cuồng bạo lập tức bùng nổ khiến tấm lá chắn rung lên.
- Hồn Sư Hống!
Khi tấm lá chắn chặn được công kích của Tam Đầu Ma Giao, Từ Vẫn ở phía xa hét lên, tinh thần lực biến thành một đầu mãnh sư to hàng trăm trượng. Đầu mãnh sư rống một tiếng, sóng âm ngưng tụ thành vòng xoáy xé tan không gian oanh kích lên tấm lá chắn.
Rắc rắc!
Đối mặt với công kích cuồng mãnh như vậy của hai người, tấm lá chắn ánh sáng cũng bắt đầu rạn nứt, cuối cùng triệt để nổ tung.
- Tiểu tử, giờ ngươi biết sức của mình chưa?
Từ Vẫn thấy vậy, nở nụ cười châm chọc.
- Có chút khó nhằn, xem ra phải giải quyết từng tên một vậy!
Lâm Động cười nhạt, đầu ngón tay chạm vào nhau, tinh huyết chảy ra từ ngón tay, nhanh chóng vẽ nên những đạo huyết ấn.
- Phần Thiên Trận, khởi động!
Tiếng nói bình tĩnh phát ra từ miệng Lâm Động. Ngay lập tức đại địa rung chuyển dữ dội, mặt đất nứt ra, vô số cột quang trụ màu đỏ rực bắn lên, quang trụ đan vào nhau biến thành một đạo quang trận huyền ảo khổng lồ.
- Trói!
Quang trận hình thành ập xuống Tam Đầu Ma Giao.
- Ngươi muốn nhốt Bản vương? Nằm mơ!
Tam Đầu Ma Giao thấy quang trận ập tới, sắc mặt tối sầm lại, cây kích ba trạc bay ra, kình phong mạnh mẽ oanh kích lên trận pháp.
Rầm!
Thế nhưng công kích hung hãn của Tam Đầu Ma Giao chỉ khiến quang trận rung lên một chút. Thấy vậy sắc mặt Tam Đầu Ma Giao không khỏi khó coi, rõ ràng nó không ngờ trận pháp ấy lại cường hãn đến như vậy.
- Ngươi cứ ở trong này đợi một lát đi!
Lâm Động liếc nhìn Tam Đầu Ma Giao sắc mặt đang khó coi. Phần Thiên Trận được hình thành từ sức mạnh của Phần Thiên Đỉnh, tuy không thể trực tiếp giết Tam Đầu Ma Giao nhưng để nhốt nó lại thì không chút khó khăn.
- Giờ đến lượt ngươi rồi!
Lâm Động quay lại mỉm cười nhìn Từ Vẫn, nụ cười mang đầy hàn ý.
- Ngươi tưởng một đấu một thì ngươi là đối thủ của ta sao?
Từ Vẫn nheo mắt lại nhìn trận pháp đang nhốt Tam Đầu Ma Giao, cười lạnh, nói.
Lâm Động khẽ cười, không nói gì. Ngay sau đó Từ Vẫn đột nhiên nhìn thấy nơi trán của Lâm Động có một đạo ánh sáng đen hiện lên, tia sáng bắn lên trên đỉnh đầu hóa thành một đạo phù ấn.
Ấn phù mang hình dạng kỳ lạ, tựa như một cái hắc động, năng lượng đặc biệt lan tỏa ra khiến ánh sáng cũng như bị hút vào trong.
- Đây là…
Từ Vẫn nhìn đạo phù văn cổ xưa đó, ban đầu khựng người lại, sau đó đồng tử từ từ co rút lại, gương mặt tái nhợt cuối cùng cũng hiện lên sự kinh hãi và khó tin.
- Thôn Phệ Tổ Phù?
Hắn sững sờ nhìn đạo phù văn, trong lòng dâng tràn sự sợ hãi. Đương nhiên đối với hắn, Thôn Phệ Tổ Phù không có gì lạ cả, nó tuyệt đối là một trong những Thần vật mạnh nhất trong thiên địa. Chỉ cần có được một trong Bát Đại Tổ Phù của thiên địa là có thể trở thành cường giả đỉnh cấp của thế gian!
Những người có được Tổ Phù không có ai là không uy danh hiển hách trong thiên địa. Ví dụ như trong Hải vực Nham Tương của Loạn Ma Hải, Điện chủ của Hỏa Thần Điện là Ma La, chính là người có được Hỏa Diễm Tổ Phù, một trong Bát Đại Tổ Phù. Điều này chính là nguyên nhân khiến hắn trở thành bá chủ của Loạn Ma Hải!
Nhân vật như thế được vô số cường giả ngưỡng vọng và tôn sùng, mà mọi thứ đều liên quan đến Hỏa Diễm Tổ Phù!
Vậy mà lúc này Từ Vẫn lại nhìn thấy Thôn Phệ Tổ Phù, Tổ Phù thần bí nhất trong Bát Đại Tổ Phù kia xuất hiện trong tay của một kẻ trẻ tuổi thực lực chỉ Cửu Nguyên Niết Bàn. Sự chấn động này thật không thể biểu đạt bằng lời!
- Ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù?
Sự kinh hãi trên gương mặt Từ Vẫn cuối cùng cũng thu lại, sau đó một đạo hồng quang lóe lên trong mắt hắn, vô cùng thèm thuồng.
Lúc này hắn đã bị Thôn Phệ Tổ Phù mê hoặc đến mất hết lý trí, hắn tưởng tượng nếu như hắn có được Thôn Phệ Tổ Phù thì sau này chắc chắn sẽ trở thành nhân vật đỉnh cấp như Ma La vậy!
- Tiểu tử…
Gương mặt Từ Vẫn có phần biến dạng nhìn Lâm Động chằm chằm:
- Đúng là đồ ngu ngốc! Ngươi có biết nếu việc ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù truyền ra ngoài thì hoàn cảnh của ngươi sẽ thê lương thế nào không?
Nếu mọi người biết tin này có lẽ hắn sẽ trở thành mục tiêu truy bắt của cả Loạn Ma Hải. Lúc đó thiên địa có rộng lớn thế nào cũng khó có nơi cho hắn dung thân, trừ phi hắn có thực lực như của Ma La!
Lâm Động cười nhạt nhìn Từ Vẫn, khóe miệng nhếch lên lạnh lùng, rồi hắn khẽ nói:
- Yên tâm, ngươi không sống mà ra khỏi đây được đâu!
Dứt lời, Lâm Động giơ tay về phía Từ Vẫn, sau đó bỗng nhiên nắm chặt lại!
Ầm!
Thôn Phệ Tổ Phù trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên bùng nổ, vô số đạo hắc quang cuồn cuộn như vũ bão lan tràn ra.
Cuối cùng Thôn Phệ Tổ Phù cũng bộc lộ sức mạnh thật sự!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Hắc quang ập tới như vũ bão, bao phủ phạm vi hàng trăm trượng quanh Từ Vẫn. Những nơi hắc quang đi qua dường như hư không cũng xuất hiện những vệt đen nhàn nhạt.
Từ Vẫn nhìn công kích đó, trên gương mặt tái nhợt không thể che giấu nổi sự ngưng trọng. Trước đó có lẽ hắn vẫn còn coi thường Lâm Động, nhưng khi Thôn Phệ Tổ Phù xuất hiện thì hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm từ Lâm Động ở mức cao nhất. Hắn biết tuy thực lực giữa hắn và Lâm Động có khoảng cách, nhưng khoảng cách đó có thể lấp đầy bằng Thôn Phệ Tổ Phù, một trong tám đại Thần vật của thiên địa!
Ánh mắt Từ Vẫn tối tăm, thủ ấn biến hóa, một luồng tinh thần lực điên cuồng lan tỏa, nhất thời nhanh như chớp biến thành một cơn bão tinh thần lực hàng trăm trượng.
Tinh thần lực không được cuồng bạo như nguyên lực, nhưng dường như đằng sau sự hiền hòa đó lại mang một sức sát thương có thể hủy hoại linh hồn, một số người nếu bị thương do nguyên lực thì chỉ là thương thế da thịt, nhưng nếu do tinh thần lực gây ra thì sẽ thương tổn đến xương cốt bên trong, thậm chí thần trí cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Cơn bão tinh thần lực bao trùm quanh người Từ Vẫn, khi cơn bảo xoay chuyển, ngay đến không khí cũng có dấu hiệu biến dạng đi.
Xoẹt xoẹt!
Khi cơn bão tinh thần lực hình thành, hắc quang cũng bắn tới ầm ầm vào cơn bão. Nhưng khi hắc quang xuyên vào bên trong thì liền bị cơn bão bẻ gãy tan tành.
- Thôn Phệ Tổ Phù đúng là rất mạnh, nhưng chỉ với khả năng của ngươi thì nó cũng chẳng phát huy được bao nhiêu!
Từ Vẫn cười lạnh.
- Ngươi nghĩ lực thôn phệ dễ bị ngươi bóp nát vậy thật sao?
Thế nhưng Lâm Động chỉ cười một cách quỷ dị.
Nghe thấy thế, Từ Vẫn hơi giật mình, nhất thời hắn nhìn thấy trong cơn bão tinh thần lực của mình không biết từ bao giờ đã xuất hiện một số những tia sáng đen đang không ngừng nuốt chửng tinh thần lực ở xung quanh.
- Đáng chết!
Sắc mặt Từ Vẫn trở nên khó coi, hắn vội vàng dùng tinh thần lực định bài xích số hắc quang kia ra, nhưng rồi hắn nhận ra đám hắc quang đó thậm chí dính chặt vào tinh thần lực của hắn, căn bản không thể loại bỏ!
- Đây chính là sức mạnh của lực thôn phệ sao?
Trán Từ Vẫn bắt đầu lấm tấm mồ hôi, hắn có thể cảm nhận được tinh thần lực của mình đang nhanh chóng tan biến, điều này khiến hắn hốt hoảng. Lâm Động không giao đấu chính diện với hắn, nhưng lực thôn phệ lại như ký sinh trùng bám lấy tinh thần lực và hút dần dần sức mạnh của hắn!
Hắc quang ngày một dày đặc, cảm giác giống như vi khuẩn đang lan tràn xâm thực vậy.
- Khốn kiếp!
Sắc mặt Từ Vẫn tối sầm lại, hắn nghiến răng rồi quyết đoán cắt đứt liên hệ với chỗ tinh thần lực kia, sau đó lùi nhanh về phía sau, định thoát khỏi cơn bão tinh thần lực đang bị hắc quang xâm chiếm kia.
- Giờ muốn đi e là hơi muộn rồi!
Lâm Động thấy vậy cười lạnh, sâu trong ánh mắt lóe hắc quang, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
- Thôn Phệ Ấn!
Lâm Động khẽ nói, nhất thời ấn pháp bỗng chốc dừng lại.
Vút!
Ngay lúc đó, Thôn Phệ Tổ Phù trên đỉnh đầu hắn bắn ra một chùm hắc quang bay thẳng vào cơn bão tinh thần lực kia.
Uỳnh uỳnh!
Cơn bão đang xoay chuyển bỗng nhiên đứng im, hắc quang bên trong nó cũng bùng nổ, từng tia sáng đen lan tỏa ra, sau đó đan xen với nhau, biến thành một đạo ấn phù bọc lấy toàn bộ cơn bão tinh thần lực của Từ Vẫn.
Khi ấn phù hình thành, cả cơn bão biến thành nhà tù hình thành từ lực thôn phệ!
Rầm!
Một thanh trường mâu bằng tinh thần lục dài gần trăm trượng hình thành trong tay Từ Vẫn, mạnh mẽ bắn thẳng lên cơn bão năng lượng bị bao bọc bởi phù ấn. Nhưng khi hai bên tiếp xúc, trường mâu nhanh chóng vỡ tan, tinh thần lực trên nó cũng nhanh chóng bị lực thôn phệ nuốt chửng mất!
- Trói lại!
Lâm Động lạnh lùng nhìn Từ Vẫn bắt đầu hoảng loạn, thủ ấn nhất thời biến hóa, chỉ thấy vô số đạo hắc quang từ bốn phía bắn ra, nhấp nháy rồi biến thành vô số sợi xích đen bắn thẳng về phía Từ Vẫn.
Từ Vẫn thấy vậy, sắc mặt kịch biến, cuống cuồng biến tinh thần lực thành tấm lá chắn.
Phập phập!
Thế nhưng phòng ngự của hắn không hề có chút tác dụng, những sợi xích mang đầy lực thôn phệ xuyên thủng tấm lá chắn với thế như chẻ tre, nhất thời trong ánh mắt kinh hãi của Từ Vẫn xuyên thủng người hắn!
- Thi triển tinh thần lực trước Thôn Phệ Tổ Phù, chỉ có thể nói rằng, ngươi là đồ ngu xuẩn chân chính!
Lâm Động cúi nhìn Từ Vẫn, lạnh lùng nói.
Lực thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù có tính khắc chế rất lớn đối với tinh thần lực, vì thế đối với Lâm Động mà nói, đối phó với Tiên Phù sư còn dễ dàng hơn một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Chỉ là Từ Vẫn quá mức ngông cuồng…
Từ Vẫn vùng vẫy trong đau đớn, chỗ thân thể bị xích sắt xuyên qua không hề có máu chảy, bởi vì hắn có thể cảm nhận được mọi thứ trong cơ thể đang bị lực thôn phệ dần dần xâm thực!
Thần trí của hắn cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
- Lâm Động, sư phụ ta là Cung phụng của Tà Phong Động Thiên, ngươi dám giết ta, hậu quả của ngươi sẽ vô cùng thê thảm!
Từ Vẫn cố lấy lại tinh thần, nhìn Lâm Động hung hăng quát lên.
- Tà Phong Động Thiên?
Lâm Động nhướng mày, tuy cũng đoán được có lẽ Từ Vẫn có chút lai lịch, nhưng không ngờ lại là người của Tà Phong Động Thiên, một trong Lưỡng Đại Động Thiên mạnh nhất Hải vực Thiên Phong.
- Đúng vậy! Lâm Động, ngươi cũng là người thông minh, chắc biết đắc tội với Tà Phong Động Thiên sẽ gặp phải tai họa thế nào. Nếu ngươi dâng Thôn Phệ Tổ Phù cho Tà Phong Động Thiên thì chắc chắn là đại công, sau này Tà Phong Động Thiên sẽ không bạc đãi ngươi!
Từ Vẫn thấy vậy vội nói.
Lâm Động xoa cằm trầm ngâm một lúc rồi nhếch mép cười, lộ hàm răng trắng muốt. Nhìn thấy thế, trái tim Tần Tiêu Thiên bỗng nhiên thấy như bị đè nặng.
- Xin lỗi, ta không muốn giao ra Thôn Phệ Tổ Phù, vì thế ta cũng không muốn tha cho ngươi!
Dứt lời, ánh mắt hắn lạnh băng, bàn tay siết lại, mấy chục sợi xích xuyên qua cơ thể Từ Vẫn bỗng nhiên nổ tung, hắc quang lan tràn biến thành một cái hắc động nuốt gọn lấy hắn.
Bốp bốp!
Sau khi Từ Vẫn hoàn toàn bị hút vào, Lâm Động vỗ vỗ tay, nhất thời quay người bình thản nhìn đầu Tam Đầu Ma Giao trong Phần Thiên Trận.
Lúc này Tam Đầu Ma Giao cũng không còn dám gầm rú bừa bãi nữa, sắc mặt hắn vô cùng căng thẳng nhìn Lâm Động.
- Mẹ kiếp, biết tên tiểu tử đó hung tàn như vậy thì đã không động thủ rồi!
Vẻ mặt Tam Đầu Ma Giao thoáng lên vẻ khổ sở, hiển nhiên hắn không ngờ việc vốn tưởng dễ như trở bàn tay lại trở nên thế này.
- Giờ đến lượt ngươi rồi!
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao, nở nụ cười nhàn nhạt. Nụ cười đó khiến cho đầu Tam Đầu Ma Giao vốn rất hung hãn cũng phải lạnh gáy.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Quang trận đỏ rực khổng lồ bao trùm toàn bộ thiên địa, đồng thời cũng nhốt chặt Tam Đầu Ma Giao bên trong. Chỉ có điều lúc này, đầu Yêu thú trước nay vô cùng hung hãn khi nhìn Lâm Động đang nhìn mình với nụ cười thì sắc mặt có phần khó coi.
- Hề hề, vị bằng hữu đây, giữa chúng ta cũng không có ân oán gì lớn. Thế này đi, ta không cần Sinh Sinh Huyền Linh Quả nữa, chúng ta kết thúc trong hòa bình, thế nào?
Cơ mặt Tam Đầu Ma Giao co giật một lúc, rồi hắn nhìn Lâm Động cười khan, nói.
- Ngươi cũng nhìn thấy Thôn Phệ Tổ Phù rồi đúng không?
Lâm Động cười nhạt, nói.
Đồng tử Tam Đầu Ma Giao co rút lại, sắc mặt có phần thiếu tự nhiên. Vừa rồi Lâm Động giải quyết Từ Vẫn như thế nào, hắn đã nhìn thấy vô cùng rõ ràng, trong lòng cũng bị chấn động không nhỏ. Từ Vẫn là cường giả Tiên Phù sư Tiểu thừa, tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, ngay cả hắn muốn chiến thắng cũng không phải dễ dàng. Thế nhưng tên xui xẻo đó đã bị Lâm Động giải quyết nhẹ nhàng như vậy. Tuy phần lớn là nhờ sức mạnh Thôn Phệ Tổ Phù, nhưng những thủ đoạn hung tàn của Lâm Động cũng khiến Tam Đầu Ma Giao phải kinh hoàng.
- Ngươi muốn thế nào?
Tam Đầu Ma Giao nghiến răng nói.
- Ta không muốn để lộ việc ta có Thôn Phệ Tổ Phù ra ngoài, bởi thế, những người biết thông tin này, có lẽ ta không thể để sống sót được!
Giọng nói của Lâm Động vô cùng ôn hòa, nhưng ánh hàn quang trong mắt hắn khiến tim Tam Đầu Ma Giao co thắt lại.
- Ngươi!
Sắc mặt Tam Đầu Ma Giao thay đổi, ánh mắt tối lại nói:
- Lâm Động, ta biết ngươi nhiều thủ đoạn, nhưng nếu ngươi ép ta thì ta cũng có thủ đoạn khiến ngươi phải trả giá!
- Ở trong Phần Thiên Đỉnh mà ngươi cũng có tư cách nói thế sao?
Lâm Động nghe vậy cười trào phúng, tay áo vung lên, Thôn Phệ Tổ Phù trên đỉnh đầu biến thành một cái hắc động bao trùm trên trận pháp, nhất thời lực thôn phệ bùng phát ra mãnh liệt.
Sau khi lực thôn phệ bắn xuống, Tam Đầu Ma Giao lập tức cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể đang mất dần đi, sắc mặt hiện lên sự kinh hãi. Thôn Phệ Tổ Phù quả nhiên quỷ dị, chẳng trách được gọi là Tổ Phù thần bí nhất trong Bát Đại Tổ Phù!
- Muốn giải quyết ngươi có lẽ hơi rắc rối, nhưng ta cũng không vội, chỉ cần nhốt ngươi trong Phần Thiên Trận này, Thôn Phệ Tổ Phù sẽ tự hút cạn năng lượng của ngươi!
Lâm Động cười nhạt.
- Tiểu tử, ngươi thật hung ác!
Tam Đầu Ma Giao nghe vậy, không khỏi gầm lên.
- Bình thường thôi, ta với ngươi đều chẳng phải kẻ thiện, hà tất phải nói như vậy!
Lâm Động châm chọc, nếu hôm nay hắn thất bại thì có lẽ hậu quả còn thê thảm hơn nhiều lần.
- Giờ ngươi cứ yên tĩnh ở đây đi!
Lâm Động dứt lời liền định thoát khỏi Phần Thiên Đỉnh.
- Đợi đã!
Tam Đầu Ma Giao thấy thế vội kêu lên. Nếu Lâm Động để hắn ở lại đây thật, sức mạnh của hắn sẽ bị hút sạch, đến lúc đó hắn chẳng khác gì cá nằm trên thớt.
Lâm Động dừng lại, lạnh lùng nhìn Tam Đầu Ma Giao.
- Ta cho ngươi biết một bí mật của Huyền Linh Đảo, ngươi thả ta ra, thế nào?
Tam Đầu Ma Giao nghiến răng nói.
- Ồ?
Lâm Động nhướng mày, nhưng vẫn không thể hiện quá hứng thú:
- Nói nghe xem sao!
- Ngươi thả ta ra trước rồi ta nói!
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh:
- Mạng ngươi nằm trong tay ta, vì thế ngươi không có tư cách ra điều kiện với ta! Ta cũng tinh thông tinh thần lực, đến khi ngươi mất hết sức mạnh, ta dùng tinh thần lực điều tra ký ức của ngươi là được!
Lâm Động lạnh nhạt nói.
- Ngươi!
Sắc mặt Tam Đầu Ma Giao tím tái lại, hiển nhiên hắn không thể ngờ Lâm Động lại cứng rắn như vậy.
- Có nói không?
Lâm Động liếc nhìn Tam Đầu Ma Giao.
Sắc mặt Tam Đầu Ma Giao thay đổi một lúc, cuối cùng ảo não, nói:
- Bảo bối lớn nhất trên Huyền Linh Đảo không phải Sinh Sinh Huyền Linh Quả, mà là Địa Tâm Sinh Linh Tương bên dưới đáy hồ!
Khi nói ra cái tên đó, bộ dáng Tam Đầu Ma Giao rõ ràng không hề cam lòng chút nào.
- Địa Tâm Sinh Linh Tương?
Lâm Động nghe thấy thế, hơi khựng lại một chút rồi vẻ mặt có phần động dung. Hiển nhiên hắn cũng đã nghe đến thứ kỳ vật còn hiếm có hơn cả Sinh Sinh Huyền Linh Quả rất nhiều này.
Địa Tâm Sinh Linh Tương vô cùng hiếm có, hơn nữa đối với cường giả Sinh Huyền Cảnh mà nói đó chính là Thần vật. Bên trong nó mang sinh cơ vô cùng thuần túy, nếu hấp thụ luyện hóa được nó thì cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành, thậm chí Đại viên mãn đều nhận được lợi ích cực lớn.
Cũng có nghĩa là dù là cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng vô cùng khao khát có Địa Tâm Sinh Linh Tương.
Nếu lần này thông tin truyền ra ngoài không phải Sinh Sinh Huyền Linh Quả mà là Địa Tâm Sinh Linh Tương thì cường giả đến đây phải Ngụy Tùng, Từ Vẫn, mà là những cường giả chân chính ở tầng thứ Sinh Huyền Cảnh Đại thành, Đại viên mãn rồi.
Đương nhiên đối diện với những cường giả cấp độ đó, Lâm Động cũng chỉ đành tránh đi, trừ phi hắn cũng là Sinh Huyền Cảnh!
- Huyền Linh Đảo mọc ra được Sinh Sinh Huyền Linh Quả chắc hẳn cũng vì có Địa Tâm Sinh Linh Tương?
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao với ánh mắt khá hứng thú rồi bỗng nói:
- Ngươi biết ở đây có Địa Tâm Sinh Linh Tương, tại sao không lấy đi?
- Địa Tâm Sinh Linh Tương ở nơi sâu nhất của Huyền Linh Đảo, ở đó bị bao quanh bởi một vùng nham thạch, ta không vào được!
Tam Đầu Ma Giao nghiến răng, nếu có được Địa Tâm Sinh Linh Tương từ sớm thì nó đã là Sinh Huyền Cảnh Đại thành, lúc đó hắn tùy ý xử trí bọn Lâm Động rồi.
Lâm Động nhìn Tam Đầu Ma Giao một lúc rồi gật đầu cười:
- Ta sẽ đi do thám xem, nếu thông tin là giả, chắc ngươi cũng biết hậu quả thế nào!
Dứt lời, Lâm Động mặc kệ tiếng gầm phẫn nộ của Tam Đầu Ma Giao, biến thành hồng quang bay ra khỏi Phần Thiên Đỉnh.
- Tên khốn kiếp!
Tam Đầu Ma Giao thấy vậy lập tức gầm lên chửi lớn, mãi một lúc lâu sau mới dần bình tĩnh lại, nhất thời ngồi xuống trong Phần Thiên Trận, tay xoa xoa cái đầu trọc lốc, ánh mắt đang cụp xuống bỗng nhiên ánh lên tia cười quỷ dị.
o0o
Ầm ầm!
Trên mặt hồ trong suốt, từng đợt kình phong điên cuồng cuộn trào, hai bên vẫn chiến đấu sát phát đầy hỗn loạn.
Bùm!
Nguyên lực hùng hồn bùng phát từ trong cơ thể Ngụy Tùng hắn bỗng nhiên tung chưởng, một luồng nguyên lực xé tan không khí lao thẳng tới Cổ Yên, lực đạo cuồng mãnh khiến nàng ta phải lùi về sau mười mấy bước!
- Cổ Yên, các ngươi không làm được gì bọn ta đâu. Hừ, ta biết ngươi đặt hy vọng vào tên Lâm Động đó, nhưng ngươi tưởng một mình hắn có thể đối phó được với một Tiên Phù sư và một Yêu thú Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành sao?
Ngụy Tùng nhìn ra xung quanh, dừng tại trên chiếc đỉnh đỏ rực một lúc rồi cười lạnh.
- Lâu như vậy mà hắn không ra, chưa biết chừng đã bị Từ huynh và Tam Đầu Ma Giao liên thủ giết chết rồi! Ta khuyên ngươi hãy sớm rút lui đi. Nếu không có khi không có cơ hội để hối hận đâu!
Ngụy Tùng cười lớn, bọn người Ngụy gia cũng cười hùa theo.
Mạc Trảm và đám người của Hàn Đào vẫn chưa rời đi, rõ ràng bọn chúng muốn xem xem tiếp theo ai sẽ chiếm ưu thế.
Nhưng theo bọn chúng nghĩ, với tình hình bình thường, chắc chắn Lâm Động lành ít dữ nhiều.
Nghe Ngụy Tùng nói vậy, Cổ Yên và đám đệ tử Cổ gia cũng hơi biến sắc mặt. Nếu Lâm Động thật sự thất thủ thì lần này coi như bọn họ thất bại hoàn toàn rồi, không chỉ không có được Sinh Sinh Huyền Linh Quả mà ngay thoát thân thế nào cũng thành vấn đề!
Cổ Yên cắn môi, ánh mắt đầy lo lắng nhìn chiếc đỉnh.
- Ha ha, xem ra kết quả khiến ngươi thất vọng rồi!
Thế nhưng khi đám đệ tử Cổ gia còn đang bất an thì một tiếng cười quen thuộc bỗng nhiên vang lên, nhất thời mọi người nhìn thấy một đạo hồng quang bay ra từ Phần Thiên Đỉnh, cuối cùng thân hình của Lâm Động cũng hiện ra.
Khi hắn hiện thân, không khí xung quanh hồ nước như đông cứng lại, nụ cười trên gương mặt bọn Ngụy Tùng cứng đờ, vẻ mặt Mạc Trảm và thế lực các phương cũng đầy ngưng trọng.
Không ngờ Lâm Động lại ra được! Lẽ nào hắn đã giải quyết được Từ Vẫn và Tam Đầu Ma Giao?
Bọn Mạc Trảm nhìn nhau, cùng nhận ra sự kinh hãi trong mắt đối phương, rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius