Tất cả mọi người đang có mặt đều thấy nghi ngờ, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra? Như thế nào lúc trước Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng vốn còn nhất định phải giết chết đối phương nhưng hiện tại thái độ lại chuyển biến nhanh như vậy, ngay cả mười năm thời gian đều có thể đáp ứng? Mười năm đối với thần cấp cường giả mà nói căn bản chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi, đây quả thực là Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đang tận lực muốn thả cho đối phương một con ngựa, lại không cách nào xuống đài, chính mình tự tìm ra một lý do.
Giờ khắc này ánh mắt mọi người đều rơi lên trên người Kiệt Sâm, muốn xem Kiệt Sâm trả lời như thế nào.
- Được.
Kiệt Sâm gật gật đầu:
- Mười năm, ta đáp ứng!
- Ha ha, tốt, như vậy mấy vị đi theo chúng ta đi.
Trên mặt ba người Bảo Uy Nhĩ lộ ra dáng tươi cười, ở bên cạnh sáu người Bác Tạp Y tuy biểu tình căm giận nhưng vẫn không nói gì.
- Đại nhân!
Ở bên cạnh nhóm người Xích Ký xông tới.
- Coi chừng đối phương có lừa dối!
Xích Ký dùng thần thức truyền âm.
Kiệt Sâm gật gật đầu, trên mặt lại tràn đầy dáng tươi cười, theo ba người Bảo Uy Nhĩ cùng nhau bay đi, đồng thời truyền âm cho năm người Xích Ký:
- Các ngươi đi theo ta, yên tâm, trong lòng ta biết rõ.
Nếu như nói ngay từ đầu Kiệt Sâm còn không dám khẳng định, như vậy sau khi Bảo Uy Nhĩ đáp ứng mười năm thời gian, trong lòng Kiệt Sâm đã chân chính khẳng định, đối phương tuyệt đối có chỗ nào dùng được tới mình mới có thể làm ra nhường bước lớn đến như thế, hơn nữa nhất định là có quan hệ tới thân phận linh dược đại sư của hắn.
Chỉ là không biết chuyện này đến tột cùng là tốt hay là xấu, trong nội tâm Kiệt Sâm hiện tại còn chưa thể khẳng định.
Nhưng kỳ thật trong nội tâm Kiệt Sâm còn ước gì đối phương có nhân vật trọng yếu nào đó cần có hắn cứu chữa, nếu như vậy chính mình hoàn toàn có thể đưa ra yêu cầu đòi lấy linh dược Thánh Tộc từ đối phương, như vậy nói không chừng có thể nhẹ nhàng lấy được tin tức về nơi ở của Thánh Tộc.
Một đoàn người tụ tập chung một chỗ.
- Bác Tạp Y, các ngươi lập tức đem nơi này sửa sang lại, sau đó công tác thống kê tổn thất.
Bảo Uy Nhĩ ra lệnh cho sáu người Bác Tạp Y, chợt cười nhìn về phía Kiệt Sâm:
- Mấy vị, theo chúng ta đi.
Lúc này ba người Bảo Uy Nhĩ cùng nhóm người Kiệt Sâm trực tiếp hướng tận sâu trong Lôi Đình Đảo bay đi.
- Được rồi, lưu lại đây một đại đội sửa sang lại kiến trúc cùng đường phố hư hao cho ta, những người khác tiếp tục đi tuần tra khu vực của chính mình!
Bác Tạp Y nhìn qua mấy ngàn chiến sĩ tuần tra trên bầu trời quát lên, thần sắc âm trầm.
Mà vài tên tử bào trưởng lão bên cạnh hắn sắc mặt cũng khó xem, vốn bọn hắn còn kỳ vọng ba người Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đến nơi sẽ đem đối phương đánh chết, lại không nghĩ tới kết cục lại như vậy, mặc cho là ai bị người công khai ở trước mặt các du khách đến từ mọi nơi trong Thiên Thần Giới đánh cho một trận tâm tình cũng sẽ không tốt.
- Không có gì để nhìn nữa, chúng ta đi.
- Chậc chậc, thật đúng là khủng khiếp, trận đại chiến này là cuộc đại chiến đặc sắc nhất mà ta xem được trong Thiên Thần Giới.
- Ba gã Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả, hơn mười Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, chậc chậc, đội hình như vậy…
- Không riêng gì thực lực, thanh niên tóc đen kia còn là ngũ phẩm trận pháp đại sư, á thần dược sư, nhân vật như vậy trước kia thậm chí ta chưa từng được nghe qua, cũng không biết từ đâu xuất hiện, ba phương diện tạo nghệ của vị đại nhân kia, ta chỉ cần một phương diện am hiểu, đoán chừng đã có thể đi ngang trong Thiên Thần Giới rồi đi?
- Hừ, cho dù có đi ngang, nhưng loại địa phương như Lôi Đình Đảo cũng không thể gây đâu.
- Đó cũng phải, được rồi, cường giả cùng chúng ta cũng không quan hệ gì, nhưng cuộc chiến vừa rồi ta đã dùng thần thuật ghi chép lại, đến lúc đó mang về nói không chừng còn có thể bán được không ít thần thạch, hắc hắc…
Toàn bộ du khách đến Lôi Đình Đảo đều đang nghị luận cuộc chiến vừa rồi, vô luận là Lôi Đình Đảo cường đại, mà thực lực nhóm người Kiệt Sâm mạnh mẽ đều bị vô số người cảm khái tán thán, kính nể cùng hâm mộ.
Bất quá bọn hắn cũng biết, loại nhân vật thiên tài như Kiệt Sâm, toàn bộ Thiên Thần Giới chưa chắc tìm được người thứ hai.
Trên bầu trời, nhóm người Kiệt Sâm lướt qua chân trời nhanh như thiểm điện.
Phủ đệ tam đại gia tộc nằm trong địa phương thật sâu trong đảo, cường giả bình thường chỉ sợ muốn bay tới cũng phải một lúc lâu, nhưng nhóm người Kiệt Sâm toàn lực phi hành chỉ sau một lát đã tới.
Tam đại gia tộc chiếm diện tích cực lớn, cả phiến sơn mạch duyên miên đều thuộc về phủ đệ của bọn họ.
Nhóm người Kiệt Sâm theo Bảo Uy Nhĩ dẫn dắt đi tới trong một khu kiến trúc thuộc phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc ngay trong trung ương sơn mạch.
- Kiệt Tư, từ hôm nay trở đi các ngươi sẽ ở lại phủ đệ này.
Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng cùng hai tộc trưởng khác đem nhóm người Kiệt Sâm đưa tới một phủ đệ vô cùng xa hoa, trong quá trình phi hành song phương từng trò chuyện vài câu với nhau, Kiệt Sâm cũng báo ra danh tự của mình, đương nhiên đều chỉ là một ít tên giả.
Vẻ mặt Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng mang theo nụ cười, đồng thời lấy ra sáu tử sắc trường bào cùng sáu mảnh lệnh bài màu tím.
- Đây là trang phục chế thức của tử bào trưởng lão, bình thường có thể không mặc, nhưng khi gia tộc có việc nhất định phải mặc vào…
Nói tới đây, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng lại cười:
- Đương nhiên, các ngươi chỉ ở lại Lôi Đình Đảo mười năm, bình thường Lôi Đình Đảo cũng không có đại sự gì, chỉ sợ cơ hội các ngươi mặc vào một lần cũng không có.
- Về phần tử sắc lệnh bài, là Trưởng Lão Lệnh của các ngươi, tại Lôi Đình Đảo dựa theo Trưởng Lão Lệnh có thể điều động một đại đội chừng ngàn tên chiến sĩ tuần tra bất cứ lúc nào.
Nói tới đây, ba người Bảo Uy Nhĩ liếc nhau.
- Kiệt Tư huynh đệ.
Bảo Uy Nhĩ nhìn qua Kiệt Sâm, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười.
- Ta nghĩ ngươi nhất định rất nghi hoặc vì sao ta biết được ngươi là á thần dược sư thái độ sẽ chuyển biến lớn như vậy đi?
- Ân?
Nhóm người Kiệt Sâm nhìn qua Bảo Uy Nhĩ.
- Kỳ thật, ta có một việc cần nhờ ngươi trợ giúp.
Nói tới đây, Bảo Uy Nhĩ thở dài một hơi:
- Gia tộc chúng ta có một nhân vật trọng yếu trong một cuộc chiến đấu bất hạnh bị trọng thương, nhưng vẫn không thể khỏi hẳn, cho nên chúng ta muốn nhờ ngươi khám cho hắn một chút, hi vọng có thể tìm được biện pháp trị liệu.
Trong nội tâm Kiệt Sâm khẽ động, điều này tựa hồ không khác gì với suy đoán của hắn.
- Người của gia tộc các ngươi hiện đang ở đâu? Nếu như ta đã trở thành trưởng lão của tam đại gia tộc, tự nhiên nghĩa bất dung từ, cho ta đi xem thử.
Kiệt Sâm gật đầu nói, hắn đã quyết định chủ ý, mặc kệ thương thế của đối phương như thế nào, lúc trị liệu phải đem chủ đề kéo lên trên người Thánh Tộc.
- Vậy ta trước tiên cảm tạ Kiệt Tư đại sư rồi, nhưng nhân vật trọng yếu của gia tộc chúng ta hiện tại đang bế quan, kính mời Kiệt Tư đại sư chờ thêm ba tháng nữa chúng ta sẽ mang ngươi đi.
Bảo Uy Nhĩ thành khẩn nói.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Đã như vậy mời Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đến lúc đó báo cho ta biết.
Song phương trao đổi thêm chốc lát, ba người Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng cáo biệt nhóm người Kiệt Sâm, đi ra khỏi phòng.
Bên trong đại sảnh phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc, giờ phút này chỉ có ba người Bảo Uy Nhĩ.
- Thật không nghĩ tới Kiệt Tư kia còn là một á thần dược sư, thật sự là ngoài ý muốn.
Khang Nạp Lợi gia tộc tộc trưởng cảm khái lên tiếng.
- Hừ, nếu không phải tiểu tử kia có thân phận á thần dược sư, hôm nay ba người chúng ta đã sớm đem bọn hắn hết thảy đánh chết, còn có thể chịu cùng hắn nói nhảm.
Tư Tháp Đặc gia tộc tộc trưởng hừ lạnh nói.
- Được rồi, lần này xem như Lôi Đình Đảo chúng ta thật sự là quá mất mặt, bất quá bất kể như thế nào có thể tìm được một gã á thần dược sư, đối với tam đại gia tộc chúng ta mà nói cũng là một chuyện vô cùng vạn hạnh.
Bảo Uy Nhĩ lắc đầu nói:
- Hiện tại ta sợ nhất chính là Kiệt Tư kia không chịu giữ lời hứa, vụng trộm rời đi, điểm ấy không thể không đề phòng.
- Chuyện này ta đi làm, sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Khang Nạp Lợi gia tộc tộc trưởng trầm giọng nói.
Bọn họ không biết Kiệt Sâm trước khi chưa tìm được tin tức về Thánh Tộc cũng sẽ không dễ dàng rời đi.
Bên trong Lôi Đình Đảo, trong tàng thư các phủ đệ Ốc Luân Đức gia tộc, Kiệt Sâm đang lật xem sách vở.
Bên trong này đều là sách vở liên quan tới linh dược, Kiệt Sâm tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì, lật qua từng tờ một, sau nửa ngày hắn thở dài một hơi, khép lại sách, dụi dụi mắt sau đó đi ra tàng thư các.
- Trưởng lão!
Hai gã hộ vệ cửa ra vào tàng thư các cung kính hành lễ với Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm gật gật đầu, sau đó bay lên không quay về phủ đệ của mình.
Trong phủ đệ một mảnh yên lặng, năm người Xích Ký không có mặt bên trong, Kiệt Sâm tu luyện một lát chỉ nghe thanh âm tiếng gió rít vang lên, năm người Xích Ký đã quay trở về.
Kiệt Sâm thức tỉnh, nhìn qua năm người.
- Đại nhân, còn chưa có tin tức gì.
Năm người Xích Ký đều lắc đầu.
- Xem ra chỉ có chờ thêm hai tháng đợi Bảo Uy Nhĩ tới tìm ta rồi.
Trong nội tâm Kiệt Sâm âm thầm lên tiếng.
Kiệt Sâm bọn họ đã gia nhập vào Lôi Đình Đảo được hai mươi ngày, trong hai mươi ngày này, nhóm người Kiệt Sâm cũng không được rảnh rỗi, mà để cho Xích Ký bọn họ cùng một ít trưởng lão trong tam đại gia tộc cùng nhau trao đổi luận bàn, đồng thời âm thầm tìm hiểu tin tức quan hệ tới người trong Thánh Tộc.
Mà Kiệt Sâm không ngừng tìm kiếm bên trong tàng thư các của tam đại gia tộc, xem có thể tìm được tin tức liên hệ tới Thánh Tộc hay không, nhưng tìm suốt hai mươi ngày thời gian, nhóm người Kiệt Sâm vẫn không thu hoạch được gì.
Nhưng trong lòng Kiệt Sâm cũng không gấp, loại chuyện này chỉ có đợi thời gian từ từ tìm kiếm mới có cơ hội, ngược lại trong những ngày này, Kiệt Sâm ngẫu nhiên đi dạo bên trong thành bảo giao dịch của nội thành, lại mua được thêm ba gốc thượng phẩm thần dược, hơn nữa bằng vào thân phận trưởng lão của tam đại gia tộc, khi hắn mua sắm thượng phẩm thần dược còn được giảm năm mươi phần trăm, làm Kiệt Sâm cũng tiết kiệm được một số tiền lớn.
Đã tìm không thấy tin tức liên quan tới Thánh Tộc, Kiệt Sâm cũng không tận lực tiếp tục đi tìm, mà chỉ tĩnh tâm tu luyện.
Trải qua cuộc chiến lần trước, cùng việc hấp thu Hỗn Độn Nguyên Thạch, Kiệt Sâm đã thực sự đạt tới Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, hơn nữa càng làm cho Kiệt Sâm giật mình chính là, cũng không biết do nguyên nhân gì phiến sơn mạch bên trong Lôi Đình Đảo lại có linh khí nồng đậm vô cùng, đủ gấp trăm lần so với bên ngoài, hơn nữa vô cùng tinh thuần, sau khi hấp thu chuyển hóa một chút có thể trở thành thần lực của chính bản thân.
Chỗ kỳ dị như vậy thật làm Kiệt Sâm vô cùng giật mình, linh khí tăng cao hơn gấp trăm lần cường đại như thế nào, người bình thường hấp thu một ngày tương đương bên ngoài hấp thu trăm ngày, hơn nữa linh khí còn tinh thuần đến như thế.
Điều này cũng làm Kiệt Sâm minh bạch khó trách trên Lôi Đình Đảo lại có được nhiều cường giả đến như thế, hơn nữa còn có nhiều tử bào trưởng lão, chỉ nói tới linh khí cao gấp trăm lần như vậy, cũng đủ hấp dẫn thật nhiều cường giả vào nơi này. Nếu như không phải hắn cần đi tìm kiếm người của Thánh Tộc, Kiệt Sâm cũng thật sự muốn lưu lại nơi này tu luyện lâu thêm một thời gian.
Trong chớp mắt, ba tháng thời gian đã trôi qua.
Hôm nay Kiệt Sâm đang khoanh chân tu luyện bên trong phủ đệ của chính mình, đột nhiên…
- Đại nhân, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng bọn họ đã đến.
Thanh âm của Xích Ký thông qua thần thức truyền vào trong đầu Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm đứng dậy đi ra ngoài cửa.
- Ha ha, Kiệt Tư huynh đệ, những người này ở lại Lôi Đình Đảo vẫn tốt?
Thanh âm cởi mở của Bảo Uy Nhĩ vang lên.
- Cũng không tệ lắm.
Kiệt Sâm nở nụ cười, chợt nghi hoặc hỏi:
- Không biết hôm nay Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đến đây…
- Kiệt Tư huynh đệ, lần trước không phải ta đã nói với ngươi sao, gia tộc chúng ta có một nhân vật trọng yếu bị trọng thương, vừa mới bế quan chấm dứt, cho nên ta lập tức tới thông tri cho ngươi, không biết hiện tại Kiệt Tư huynh đệ có tiện hay không?
- Nếu Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng đã tới, chúng ta đi thôi.
Kiệt Sâm nở nụ cười, không hề có chút dây dưa.
- Vậy là tốt rồi.
Bảo Uy Nhĩ cười nói:
- Vậy thì mời Kiệt Tư huynh đệ đi theo ta, chỗ ở của nhân vật trọng yếu trong gia tộc có chút đặc thù.
Dứt lời, ba người Bảo Uy Nhĩ trực tiếp bay lên trời, mà Kiệt Sâm cũng theo sát phía sau, ở sau lưng nhóm người Xích Ký tự nhiên cũng đi theo.
Bảo Uy Nhĩ quay đầu nhìn thoáng qua năm người Xích Ký.
- Năm tên thủ hạ nhận nhờ vả của gia tộc ta, cùng ta nhất định một tấc không rời, hơn nữa cũng thuận tiện dẫn bọn họ đi kiến thức một chút, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng có lẽ sẽ không chú ý đi?
Kiệt Sâm nở nụ cười.
- Tự là sẽ không chú ý.
Bảo Uy Nhĩ cười cười, cũng không nói thêm gì nữa.
Theo trong lòng ba người bọn họ suy nghĩ, có lẽ Kiệt Sâm sợ có nguy hiểm gì nên mới cho năm thủ hạ của mình đi theo, nhưng bọn họ nào biết đâu rằng Kiệt Sâm chỉ sợ rời khỏi mình quá xa năm người Xích Ký sẽ có nguy hiểm.
Một chuyến chín người bay nhanh, sau một lát đã bay ra sơn mạch phủ đệ của tam đại gia tộc.
- Ân?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, hắn cho rằng nhân vật trọng yếu kia hẳn ở bên trong phủ đệ tam đại gia tộc, nhưng không nghĩ tới lại không phải như thế.
Trong nghi hoặc của Kiệt Sâm, sau một lúc phi hành đoàn người đi tới một ngọn núi cao kỳ lạ.
Đây là một ngọn núi màu tím nằm bên trong Lôi Đình Đảo, toàn thân ngọn núi từ trên xuống dưới do một loại tinh thạch màu tím ngưng tụ mà thành, cả ngọn núi cao tới ngàn trượng, vô cùng hùng vĩ, càng làm Kiệt Sâm cảm thấy giật mình là tinh thạch màu tím kia cũng không biết do tài liệu gì cấu thành, lại có từng đạo điện quang chớp động không ngừng lấp lóe bên trong.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Kiệt Tư huynh đệ, mấy người các ngươi đi theo sát chúng ta.
Ba người Bảo Uy Nhĩ đi tới trên đỉnh núi, trên đỉnh núi có một huyệt động nối thẳng xuống bên dưới, đường kính huyệt động ước chừng ba bốn thước, năm sáu người đi song song hoàn toàn không thành vấn đề, lời của Bảo Uy Nhĩ vừa rơi xuống ba tộc trưởng liền trực tiếp tiến vào bên trong huyệt động, hướng bên dưới bay vút xuống.
- Đại nhân, cẩn thận một chút.
Thanh âm Xích Ký vang lên bên tai Kiệt Sâm.
- Không có việc gì, mọi người theo sát ta.
Kiệt Sâm gật gật đầu, không chút do dự tiến xuống huyệt động, đồng thời trong lòng Kiệt Sâm cũng cảm thấy nghi hoặc:
- Chẳng lẽ nhân vật trọng yếu kia ở trong huyệt động của ngọn núi tím này?
Biểu tình của Kiệt Sâm thật bình tĩnh, hắn căn bản không hề sợ hãi ba người Bảo Uy Nhĩ, nếu như đối phương có ác ý thì cứ trực tiếp thi triển ra Chư Thần kiếm trận, chỉ sợ đối phó ai thì còn khó mà nói, nhưng địa phương quỷ dị như thế này cũng làm trong lòng Kiệt Sâm có một chút cảnh giác.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Một chuyến chín người nhanh chóng hạ thấp xuống sâu tận bên dưới huyệt động.
- Dựa theo chiều sâu này, thậm chí đã sớm vượt qua cả chân núi này rồi…
Trong lòng Kiệt Sâm cảm thấy thật nghi ngờ.
Tốc độ của nhóm người Kiệt Sâm nhanh tới bao nhiêu, tuy ngọn núi tím này cao gần ngàn trượng nhưng chút cự ly đó đối với bọn họ mà nói căn bản chỉ là chuyện trong nháy mắt, thế nhưng đã phi hành thời gian dài như vậy nhưng vẫn chưa thể nhìn thấy đáy.
Bỗng nhiên Kiệt Sâm phát hiện tinh thạch màu tím hai bên thông đạo hoàn toàn biến mất, xuất hiện chung quanh Kiệt Sâm bọn họ lại là màu nước biển xanh lam, bị một tầng năng lượng ngăn cách thành một lối đi, đoàn người đang theo thông đạo đi thẳng xuống bên dưới đáy biển.
- Đây là…?
- Kiệt Tư huynh đệ, nhân vật trọng yếu của tam đại gia tộc chúng ta ở dưới đáy biển.
Tựa hồ cảm nhận được vẻ giật mình của Kiệt Sâm, Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng vẫn luôn đi phía trước dẫn đường quay đầu cười nói.
- Hoa lạp…
Đoàn người rất nhanh đi xuống, xuyên thấu qua thông đạo Kiệt Sâm có thể chứng kiến được thật nhiều loài cá bơi lội lướt qua chung quanh.
Cũng không biết đã phi hành mất bao lâu, đột nhiên thông đạo vốn nhìn không thấy đáy cuối cùng ẩn ẩn hiện ra một đạo hào quang màu tím, đoàn người tiếp tục phi hành xuống bên dưới, khi nhìn thấy vật thể màu tím kia là gì, liền lập tức bị trấn trụ.
Tận sâu bên dưới đáy Lôi Đình Hải, một tòa thành khổng lồ màu tím sừng sững tận sâu trong dưới đáy biển, giống như một đầu hồng hoang quái thú tiềm phục tại nơi này, chỉ nhìn từ xa xa đã thấy tòa thành tản ra khí tức khiếp người tỏa rộng khắp nơi.
- Nhân vật trọng yếu mà Bảo Uy Nhĩ đã nói chẳng lẽ đang ở bên trong tòa thành này sao?
Kiệt Sâm lập tức rung động.
Lôi Đình Hải là loại địa phương nào? Đây chính là địa phương vô cùng hiểm ác, muốn xuyên qua Lôi Đình Hải phải dùng thuyền thông qua mặt biển, những biện pháp nào khác tuyệt không thực hiện được, nhưng đối với thần cấp cường giả mà nói hoàn toàn có thể đi qua trong nước, vậy tại sao trong lúc phi hành mệt mỏi không lẻn vào đáy biển nghỉ ngơi, đợi khôi phục sức lực thì tiếp tục đi tiếp, mà nhất định phải đi bằng thuyền? Cũng bởi vì trong nước biển Lôi Đình Hải tràn đầy nguy hiểm.
Cho dù là cường giả cấp bậc Nhật Diệu thiên thần, cũng không dám ở lại trong biển Lôi Đình Hải bao lâu, ở dưới đáy biển gặp phải nguy hiểm vượt xa hơn trên mặt biển rất nhiều.
Nhưng hôm nay tam đại gia tộc lại có thể ở dưới đáy Lôi Đình Hải xây dựng một tòa thành, điều này làm Kiệt Sâm làm sao không cảm thấy kinh hãi, đây rõ ràng là phải có được lực lượng vô cùng cường đại mới có thể làm ra được sự kiện rung động đến bậc này.
- Hô…
Đoàn người đi theo thông đạo tiến vào bên trong tòa thành màu tím kia.
- Kiệt Tư huynh đệ, đi theo ta, ngàn vạn lần chớ đi nhầm.
Bảo Uy Nhĩ quay đầu nói, tận sâu trong đáy mắt của hắn Kiệt Sâm nhìn thấy được tia cung kính, phảng phất như trong lòng hắn tràn đầy cung kính đối với tòa thành này.
Không biết là vì sao, một tia cảm giác không ổn chợt dâng lên trong đáy lòng Kiệt Sâm, nhưng nếu đã đi tới chỗ này, Kiệt Sâm cũng không muốn lùi bước, hơn nữa đối với Chư Thần kiếm trận của mình trong lòng Kiệt Sâm rất có tin tưởng.
Thần thức thoáng tản ra, Kiệt Sâm cảm giác hết thảy tình hình khắp bốn phía.
Toàn bộ tòa thành không có một bóng người, ở dưới đáy biển lại cảm thấy vô cùng trống trải, yên tĩnh, nhóm người Kiệt Sâm theo ba người Bảo Uy Nhĩ đi thẳng về phía trước.
Tòa thành màu tím tạo cho người ta loại cảm giác xa hoa, nhóm người Kiệt Sâm xuyên qua một hành lang thật dài, đi tới bên trong tòa thành.
- Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng, nhân vật trọng yếu của tam đại gia tộc các ngươi đang ở đâu đây?
Xích Ký không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Ha ha, các ngươi kiên nhẫn thêm một chút, lập tức tới ngay rồi.
Bảo Uy Nhĩ mỉm cười nói.
- Ân?
Đúng lúc này nhóm người Kiệt Sâm chợt thấy hai mắt sáng bừng, một tòa đại điện to lớn xuất hiện ngay trước mặt của hắn.
- Nơi này là…Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng, các ngươi đây là ý gì?
Thanh âm tiếng quát lớn chói tai của Kiệt Sâm lập tức vang vọng, mà năm người Xích Ký cũng sầm mặt thân hình thoáng nhoáng lên vây quanh bảo hộ Kiệt Sâm ở trung ương.
Đây là một tòa đại điện lớn vô cùng, thế nhưng ở ba mặt vách tường có ba gã cường giả đang hấp hối, hai tay lẫn hai chân cùng thân thể đều bị từng đạo xiềng xích do lôi điện hình thành buộc chặt, tựa hồ đang lâm vào trong hôn mê.
Một màn âm trầm khủng bố như thế tự nhiên làm nhóm người Kiệt Sâm vô cùng tức giận.
- Đại nhân, chúng tôi đã mang người đến cho ngài!
Ba người Bảo Uy Nhĩ cũng không hề liếc nhìn nhóm người Kiệt Sâm, chỉ hướng bảo tọa phía trước cung kính hành lễ nói.
Không biết từ lúc nào một nam tử tuấn mỹ có mái tóc dài màu tím yêu dị vô thanh vô tức nằm nghiêng trên bảo tọa, ánh mắt tà dị nhìn xuống sáu người Kiệt Sâm bên dưới, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh lùng.
Người này xuất hiện yên lặng không một tiếng động, với thực lực của sáu người Kiệt Sâm vậy mà không hề phát giác được chút nào.
Mà giờ khắc này ánh mắt Kiệt Sâm lại không nhìn vào nam tử có mái tóc màu tím yêu dị kia, mà lại nhìn qua ba người bị trói chặt, trong ánh mắt có vẻ giật mình khó che giấu.
- Đây là…không ngờ là…
Kiệt Sâm khiếp sợ lên tiếng, sau một khắc đôi mắt hắn bỗng nhiên biến thành lạnh như băng.
Toàn bộ đại điện khí tức quỷ dị, nam tử có mái tóc dài màu tím yêu dị ngồi trên bảo tọa nhìn chăm chú nhóm người Kiệt Sâm.
- Xoạt!
Nam tử tóc tím đột nhiên đứng lên, trường bào màu tím trên người phất phơ, giơ tay nhấc chân giống như một người bình thường, không hề có chút thần lực tán dật, nhưng trong nội tâm Kiệt Sâm lại có cảm giác nguy cơ vô hình dâng lên, loại cảm giác nguy cơ này vô cùng mãnh liệt, viễn siêu bất luận cường giả nào mà Kiệt Sâm từng gặp trước đó.
Có thể làm cho ba Nhật Diệu thiên thần vô địch đều phải cung kính hành lễ xưng hô bằng đại nhân, lại sẽ là nhân vật như thế nào?
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Càng làm cho Kiệt Sâm cảm thấy kinh hãi chính là ba gã cường giả bị trói buộc trên tường, từ trên người bọn họ Kiệt Sâm cảm nhận được một loại khí tức sinh mệnh chỉ có một chủng tộc mới có, đó chính là khí tức sinh mệnh của Thánh Tộc nhân.
Kiệt Sâm đã từng nghĩ tới vô số loại khả năng tìm hiểu tin tức về Thánh Tộc nhân trong miệng đối phương, thật sự rất nhiều phương thức, nhưng không hề nghĩ tới kết quả sẽ là như vậy.
- Bảo Uy Nhĩ tộc trưởng, các ngươi đây là muốn làm gì?
Ánh mắt Kiệt Sâm rời khỏi trên người ba Thánh Tộc nhân, nhìn Bảo Uy Nhĩ lạnh lùng lên tiếng hỏi.
- Kiệt Tư huynh đệ, ta không phải đã nói với ngươi rồi sao, tam đại gia tộc chúng ta có một nhân vật trọng yếu bị trọng thương, cần trợ giúp của ngươi, nhưng vì cam đoan ngươi có thể toàn tâm toàn ý đại nhân chúng ta hi vọng ngươi có thể giao ra linh hồn lạc ấn của các ngươi, đương nhiên ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi tận tâm tận lực chữa bệnh cho đại nhân của chúng ta, đến lúc đó chúng ta chắc chắn sẽ trả lại linh hồn lạc ấn cho ngươi.
Vẻ mặt Bảo Uy Nhĩ nhàn nhạt cười lên tiếng nói, nhưng nụ cười kia rơi vào trong mắt nhóm người Kiệt Sâm lại nhìn thấy rất chán ghét.
Linh hồn lạc ấn mỗi thần cấp cường giả đều có được, nếu giao ra phảng phất giống như ký kết hiệp nghị chủ bộc, mặc dù không cường đại bằng linh hồn nô dịch giữa Kiệt Sâm cùng năm người Xích Ký, nhưng vô cùng khủng bố, sau khi giao ra sinh tử của mình sẽ hoàn toàn nằm trong tay người khác khống chế.
Nhưng linh hồn lạc ấn cũng có khuyết điểm, sau khi ký kết xong thì không thể sửa đổi, trừ phi bên khống chế chủ động buông tha cho.
- Thật không?
Biểu tình Kiệt Sâm lúc này lại vô cùng bình tĩnh:
- Nhưng ba người trên vách tường là chuyện gì xảy ra?
- Ah, ba người bọn hắn là người của Thánh Tộc, đúng lúc rơi vào trong tay đại nhân chúng ta, tinh khí sinh mệnh của Thánh Tộc nhân là thánh dược chữa thương đặc thù nhất trên đời này, đối với thương thế của đại nhân chúng ta rất có lợi ích, cho nên đại nhân tạm thời lưu ba người bọn hắn tại đây.
Bảo Uy Nhĩ cười tủm tỉm nói.
Trong khi nói chuyện ba người Bảo Uy Nhĩ đứng theo hình tam giác đem sáu người Kiệt Sâm vây quanh trong đại điện.
- Thì ra là thế.
Kiệt Sâm gật gật đầu.
- Như thế nào đây? Ngoan ngoãn giao ra linh hồn lạc ấn, ta cam đoan đến lúc đó nói không chừng ngươi còn phải cảm tạ ta.
Ba người Bảo Uy Nhĩ chậm rãi tiến về hướng nhóm người Kiệt Sâm.
- Tốt!
Kiệt Sâm gật đầu, từ trong mi tâm bắn ra một đạo lam mang, đồng thời khóe môi hiện lên tia cười lạnh, một đạo thất thải thần mang sáng chói từ mi tâm hắn bắn vọt ra ngoài.
- Hưu! Hưu! Hưu!
Bảy thanh thần kiếm đột nhiên từ trong mi tâm Kiệt Sâm bay vút ra, hóa thành phương vị thất tinh lơ lửng giữa không trung, bảy thanh trường kiếm mỗi thanh đều bạo tuôn ra lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp, bảy đạo cực quang sáng ngời phóng lên cao.
- Đương…
Khí tức cực đạo kiếm khí tán dật, từng cỗ hỗn độn khí tức bao trùm khắp nơi, đem cả đại điện đều bao phủ bên trong, cũng đem ba người Bảo Uy Nhĩ cùng nam tử tóc tím bao vây trong đó, mà ba gã Thánh Tộc nhân bị buộc trên vách tường cũng bị bao phủ trong đại trận.
Lục phẩm đại thành trận pháp – Chư Thần kiếm trận, khởi động!
Oanh!
Thoáng chốc đại điện vốn uy nghiêm trống trải chợt biến mất, khắp nơi biến thành thương mang bao la mờ mịt, thậm chí không còn gì tồn tại, từng cỗ thất thải hỗn độn khí tức tuôn tràn như thác nước, chôn vùi hết thảy không gian xung quanh.
Đây là một thất thải thế giới, ở bên trong thế giới, không có vật gì, chỉ có bảy thanh thần kiếm lơ lửng giữa không trung, mà ở trung ương thế giới chỉ thấy Kiệt Sâm cùng năm người Xích Ký đứng thẳng.
- Đây là trận pháp?
Ba người Bảo Uy Nhĩ xuất hiện bên trong thất thải thế giới, thoáng giật mình, nhưng chỉ một khắc liền khôi phục lại bình tĩnh, mà ba Thánh Tộc nhân cũng bị cỗ thần lực ba động cường đại làm thức tỉnh, không rõ đã xảy ra chuyện gì, bọn họ đều giật mình nhìn xung quanh.
Trong hư không vô tận, thất thải hào quang không ngừng lóng lánh, bảy thanh thần kiếm lơ lửng, quang mang sáng chói, có một cỗ lực lượng rung động lòng người chậm rãi tán dật.
Mênh mông, thần bí.
Khóe môi ba người Bảo Uy Nhĩ mang theo dáng tươi cười nhìn về hướng Kiệt Sâm đứng giữa trung ương trận pháp.
- Sớm biết ngươi là một trận pháp đại sư, nhưng ngươi cho rằng bằng vào một trận pháp có thể ngăn trở được ba người chúng ta sao?
Thanh âm Bảo Uy Nhĩ khinh thường vang lên.
Oanh!
Trong cơ thể ba người đồng thời phóng xuất ra thần lực đại biểu Nhật Diệu thiên thần vô địch.
Oanh long!
Thanh âm oanh minh cực lớn vang vọng, không gian chung quanh thân thể ba người Bảo Uy Nhĩ không ngừng vặn vẹo bóp méo, từng cỗ thần lực mênh mông khởi động, bị ba người toàn lực thi triển không ngừng tung hoành khắp chung quanh, xé rách lấy hư không.
Oanh long long…
Hư không không khỏi chấn động lên, nhưng chỉ trong nháy mắt liền khôi phục bình tĩnh.
- Ân?
Chân mày ba người Bảo Uy Nhĩ không khỏi nhăn lại, từ trong miệng nhóm người Bác Tạp Y bọn hắn đã biết được Kiệt Sâm là một ngũ phẩm trận pháp đại sư, có thể xem là ngũ phẩm đại thành trận pháp, khi ba người bọn hắn phóng xuất ra thần lực Nhật Diệu thiên thần vô địch cũng sẽ lập tức sụp đổ, nhưng trận pháp trước mắt ngoại trừ khiến không gian bên cạnh bọn hắn vặn vẹo cùng biến hóa ra, những địa phương còn lại vậy mà không hề có chút biến hóa, điều này làm trong lòng ba người không khỏi cảm thấy giật mình.
- Chẳng lẽ Kiệt Tư kia bố trí ngũ phẩm trận pháp lại mạnh tới như thế? Có thể ngăn trở khí tức của chúng ta phá hư hay sao?
Ý niệm này lướt qua trong lòng ba người nhanh như thiểm điện, địa vị ba người Bảo Uy Nhĩ mặc dù thật cao, nhưng bị ngũ phẩm trận pháp vây quanh cũng chỉ là lần đầu, khóe miệng không khỏi hiện lên tia cười lạnh.
- Nếu như khí tức bản thân không cách nào phá vỡ được đại trận này, như vậy thì trực tiếp dùng công kích phá vỡ đi, thuận tiện đem đoàn người Kiệt Tư kia bắt giữ.
- Phá…
Bảo Uy Nhĩ đột nhiên hét lớn, ba người đồng thời bạo tuôn về phía trước, vũ khí trong tay hung hăng đâm tới chỗ nhóm người Kiệt Sâm đang đứng.
Oanh long!
Chỉ một thoáng, phảng phất như có một con sông lớn mênh mông từ trong vũ khí của bọn họ phun trào ra, thần lực đáng sợ tuôn tràn, ở trước mặt ba người không gian bị vũ khí chỉ tới hư không lập tức bạo toái, hóa thành một lỗ thủng không gian màu đen cực lớn, lỗ thủng không ngừng lan tràn, từng cỗ không gian loạn lưu phụt lên, thần lực lưu động về phía trước, hướng sáu người Kiệt Sâm điên cuồng dũng mãnh lao tới.
- Hừ!
Ba người Bảo Uy Nhĩ mang theo tiếng cười lạnh, nhưng một màn kế tiếp lại làm cho ba người hoàn toàn trợn tròn mắt.
Tuy ba đạo thần lực không ngừng tràn về phía trước, thế nhưng cự ly giữa vị trí của bọn hắn cùng nhóm người Kiệt Sâm không hề thay đổi, tạo cảm giác cho dù tuôn tràn thêm trăm năm chưa hẳn tới được trước người của Kiệt Sâm bọn họ.
- Đây là…
Trong nội tâm ba người Bảo Uy Nhĩ không khỏi cả kinh, không tin tà, bọn hắn liên tục công kích điên cuồng không ngừng, đồng thời bay về hướng nhóm người Kiệt Sâm đang đứng, lần này bọn hắn đã nhìn thật rõ ràng, chẳng những cự ly công kích không chút thay đổi, kể cả chính bọn hắn lao tới cũng không hề rút ngắn được khoảng cách.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Một màn quỷ dị như thế làm trong lòng ba người Bảo Uy Nhĩ vừa nghi hoặc vừa khiếp sợ, bọn hắn không ngừng thi triển đủ loại thủ đoạn công kích nhưng làm thế nào cũng không phá được thất thải thế giới quỷ dị trước mặt, càng không cách nào tiến lên mảy may.
Mồ hôi không ngừng tuôn đầy trên trán bọn hắn.
Bọn hắn lại không biết Chư Thần kiếm trận chính là lục phẩm đại thành trận pháp do viễn cổ Kiếm Thần Mạc Tân bố trí, cho dù là Nhật Diệu thiên thần vô địch cường giả bị nhốt vào bên trong cũng không hề có cách nào đào thoát.
Trong lúc ba người Bảo Uy Nhĩ không ngừng điên cuồng công kích ý đồ phá vỡ đại trận, năm người Xích Ký theo lệnh Kiệt Sâm phóng tới chỗ ba Thánh Tộc nhân bị bắt giữ kia.
Ba gã Thánh Tộc nhân dù bị Chư Thần kiếm trận vây quanh, thân thể vẫn bị trói buộc tại địa phương kia, từng đạo lôi điện xiềng xích màu tím khóa lại chân tay cùng cổ bọn họ, làm bọn họ không cách nào nhúc nhích.
- Các ngươi là ai?
Bên trong có một Thánh Tộc nhân lão giả nhìn Xích Ký bọn họ, trầm giọng hỏi.
- Yên tâm đi, chúng ta là tới cứu các ngươi!
Xích Ký quát khẽ, chiết phiến trong tay lập tức xẹt qua xiềng xích buộc chân tay lão giả kia.
- Choang…
Chiết phiến cùng xiềng xích lôi điện va chạm, vang lên thanh âm như kim loại giao nhau, nhưng làm Xích Ký không thể tin được chính là một kích toàn lực của hắn lại không thể làm xiềng xích kia có chút dấu vết bị đứt gãy.
Chẳng những là hắn, ngay cả Minh Đế cùng Ba Xá Mỗ cũng như vậy, căn bản không cách nào phá vỡ được lôi điện xiềng xích buộc chặt ba người nọ.
Trong lòng ba người đều cảm thấy chấn kinh, trước đó bọn họ đã suy đoán lôi điện xiềng xích chắc chắn cường đại, bởi vậy khi ra tay đã dùng hết toàn lực, với thực lực của bọn họ cho dù là thượng phẩm thần khí cũng phải bị đánh gãy, nhưng bây giờ…
- Ha ha, có ý tứ, có chút ý tứ!
Đúng lúc này một thanh âm cười to sang sảng đột nhiên vang lên bên trong đại trận, rõ ràng truyền vào trong tai từng người có mặt nơi này.
Nam tử tóc tím bị nhốt trong đại trận, vừa mới bắt đầu không có chút động tĩnh, tựa hồ đang cảm thụ gì đó, hiện tại lại không nhịn được cười vang ha hả.
- Khi trước ta nghe được Bảo Uy Nhĩ nói ngươi chẳng những là ngũ phẩm trận pháp đại sư, còn là á thần dược sư, nói thật như vậy cũng đã đủ làm cho ta giật mình rồi, thật không ngờ ngươi nguyên lai không chỉ là ngũ phẩm trận pháp đại sư mà là lục phẩm trận pháp đại sư mà suốt trăm triệu năm lịch sử Thiên Thần Giới cũng ít có.
Trong miệng nam tử tóc tím cười sang sảng lên tiếng, chậm rãi giẫm chân đi về phía trước.
Mỗi bước đi của hắn sẽ làm thất thải hào quang nhộn nhạo rung động, vậy mà đột phá không gian pháp tắc của Chư Thần kiếm trận trói buộc, chậm rãi đi tới chỗ đoàn người Kiệt Sâm đang đứng.
- Ngươi làm sao…không có khả năng!
Trong lòng Kiệt Sâm lập tức giật mình, hắn là chưởng khống giả của Chư Thần kiếm trận, thông qua thất thải thần kiếm đối với mỗi vị trí trong đại trận đều hiểu rõ như lòng bàn tay, theo cảm giác của hắn mỗi bước đi của nam tử tóc tím đều có thể đơn giản phá vỡ không gian quy tắc của phiến khu vực này, không ngờ Chư Thần kiếm trận lại không cách nào trói buộc được hắn.
Đơn giản ví dụ, không gian pháp tắc trong Chư Thần kiếm trận giống như là sa mạc, mà cường giả bị khốn trụ bên trong lại giống như loài cá, đem loài cá đặt trong sa mạc tự nhiên sẽ không cách nào bơi lội, nhưng nam tử tóc tím lại là một con cá cực kỳ đặc biệt, hắn hoàn toàn không bị sa mạc hạn chế, có thể đem hạt cát trong sa mạc biến thành nước chảy, mà vô luận bơi tới đâu thì hạt cát nơi đó đều biến thành nước, điều này làm sao không làm cho Kiệt Sâm cảm thấy kinh hãi.
Đây chính là Chư Thần kiếm trận mà Kiếm Thần Mạc Tân thời viễn cổ thiết trí, mà cũng đã bị Kiệt Sâm khống chế tới cực hạn, lục phẩm đại thành trận pháp, cho dù là Nhật Diệu thiên thần vô địch lâm vào tuyệt đối cũng không khả năng đột phá.
Trừ phi cường giả kia đã vượt qua cảnh giới Nhật Diệu thiên thần vô địch, đạt tới loại cảnh giới thực lực trùng kích Thần Vương như Mạc Tân mới có khả năng phá vỡ Chư Thần kiếm trận.
- Lục phẩm trận pháp đại sư?
Ba người Bảo Uy Nhĩ cũng giật mình, trừng to mắt nhìn qua Kiệt Sâm.
- Nguyên lai tiểu tử này khi còn ở trên Lôi Đình Đảo lại ẩn tàng thực lực, cũng may không động thủ với hắn lúc đó, nếu không mấy người chúng ta đã nguy hiểm.
Trong lòng ba người Bảo Uy Nhĩ không khỏi cảm thấy sợ hãi, nhưng vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh, hiển nhiên đối với nam tử tóc tím đã tràn đầy tin tưởng.
- Các ngươi không cần uổng phí công sức rồi, tử điện thần liên của ta không phải mấy người các ngươi có khả năng phá vỡ.
Nam tử tóc tím chậm rãi bước tới phía trước trong Chư Thần kiếm trận, lại hướng ba người Xích Ký đang cố gắng giải cứu ba gã Thánh Tộc nhân cười nhạt lên tiếng.
- Đại nhân?
Trong đôi mắt ba người Xích Ký đều hiện lên vẻ giật mình nhìn qua Kiệt Sâm.
Khuôn mặt Kiệt Sâm vô cùng ngưng trọng:
- Trở về!
- Ba người Xích Ký quay lại bên người Kiệt Sâm.
Nam tử tóc tím đi thẳng tới trước mặt Kiệt Sâm chừng vài trăm thước địa phương thì ngừng lại.
- Hiện tại ta cảm thấy rất hứng thú đối với ngươi, vốn ta chuẩn bị cho ngươi cùng ba người Bảo Uy Nhĩ ký kết linh hồn hiệp nghị, nhưng hiện tại ta đã thay đổi ý nghĩ…
Nam tử tóc tím cười tà dị:
- Lục phẩm trận pháp đại sư, thân phận như vậy đã đủ trở thành nô bộc của ta rồi!
Lời vừa rơi xuống, trong ánh mắt nam tử tóc tím mạnh mẽ tuôn ra một đoàn tinh mang, thân hình của hắn bỗng nhiên chuyển động, nhanh như đạo thiểm điện xông về hướng Kiệt Sâm, đồng thời tay phải điểm về phía trước.
- Xuy…
Một đạo phù văn quỷ dị đột nhiên xuất hiện ngay trong hư không, thiêu đốt lên phù văn màu tím, bên trên có từng đạo điện quang lưu chuyển, từ trong đầu ngón tay nam tử tóc tím bay ra nhanh như thiểm điện, phù văn màu tím giống như lưu tinh trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Kiệt Sâm, muốn tiến vào bên trong mi tâm của hắn.
Tốc độ của nam tử tóc tím thật sự là quá nhanh, vượt qua dự tính của nhóm người Kiệt Sâm, bọn họ vốn không hề nghĩ tới tốc độ của một người lại có thể nhanh tới mức như thế.
- Đại nhân cẩn thận!
Ngay trong thời khắc nguy hiểm, hư không trước người Kiệt Sâm chợt vặn vẹo, không biết từ lúc nào Minh Đế đã xuất hiện ngay trước mặt Kiệt Sâm.
- Xuy…
Đạo phù văn quỷ dị trực tiếp chui vào trong thân thể Minh Đế.
- Xuy xuy…
Từng đạo điện quang màu tím lấp lóe, một cỗ lực lượng quỷ dị trực tiếp tiến vào trong linh hồn của Minh Đế, muốn cùng linh hồn của hắn dung hợp.
- Ah…
Trong miệng Minh Đế phát ra tiếng tru lên thống khổ, nhưng đột nhiên điện quang màu tím trên người Minh Đế bị văng ra ngoài, sau đó toàn thân hắn liền khôi phục lại bình tĩnh.
- Minh Đế, ngươi thế nào rồi?
Kiệt Sâm vội vàng kêu lên.
Minh Đế mờ mịt nhìn Kiệt Sâm, thần thức truyền âm nói:
- Đại nhân, ta không có việc gì, vừa rồi cỗ lực lượng kia phóng tới linh hồn của ta, lại bị Sinh Tử Ấn mà ngài gieo xuống ngăn cản đánh bật trở về!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden