Nguyên văn bởi Tiểu Giang
Ừm, Tu tiên, tu thành tiên, vậy tiên là gì? Không ai hiểu. Có một giả thuyết thế này, con thỏ ăn cỏ vì nó nghĩ cỏ sẽ giúp nó sống sót, con người lại ăn thịt thỏ, con người là giống loài thông minh hơn, nghĩ về mặt tăng cường sức khoẻ, ngon bổ và sinh tồn, vậy tiên nhân là giống loài ở bậc cao hơn sẽ nghĩ như thế nào đây.... lâu lâu thấy chán kiếm vài món thịt nhắm chơi, vậy họ chọn thịt gì đây???
Ở đây Mình không quan niệm về độc hay không, mà nói về cách bố cục không hợp lý của các tác giả tiên hiệp ( PN và BL, ) nó không nhất quán từ đâu tới cuối, vì trường sinh, vậy khi trường sinh rồi, họ - những nhân vật chính, sẽ như thế nào đây, nhân ngoại hữu nhân, thiện ngoại hữu thiên, chẳng lẽ trường sinh rồi thì đột nhiên ngộ đạo không còn tranh chấp nữa hay sao??? Nhân Sinh Quan không có cái gì là trọn vẹn cả, nhưng PN lại dẫn độc giả đi quá xa, xa mãi xa mãi, mình đọc rồi không biết lão ấy muốn nhân vật nói lên điều gì đây, hay chỉ phi thăng xong lại làm cái rụp, xong truyện. Tu tiên là vì chính mình, vậy khi mình vô đối xong thì mình lại thành gì đây, ai là bằng hữu quyến thuộc, ai sẽ theo ta khi ta thấy cô đơn....
Tâm ma, không hỗ thẹn với mình vậy tâm ma từ đâu mà sinh, đơn giản là vì lòng tham, lấy một cái cớ nào đấy rồi hợp thức hoá lòng tham là xong, từ đó tâm ma---->không còn.
Ta thích Kim gia vì Người viết rất có chừng mực, nhân vật phóng túng đúng bản chất, tình, nghĩa, đạo, khí, trung, hiếu đều bộc lộ rõ ràng, vô đối làm gì khi xung quanh mình không còn ai, không còn mục tiêu trong cuộc đời này hay sao....
Tần Vũ, mục tiêu của hắn là bảo vệ thân nhân, tìm người yêu, bảo vệ nàng, bảo vệ hạnh phúc của mình, chỉ cần như vậy là ta thấy rất tuyệt rồi. Một người bình thường thì sao, hạnh phúc không có thì ta thà làm cỏ cây còn thấy ý nghĩa hơn.
Đây chỉ là ý kiến riêng!!!
|