Ừm, Tu tiên, tu thành tiên, vậy tiên là gì? Không ai hiểu. Có một giả thuyết thế này, con thỏ ăn cỏ vì nó nghĩ cỏ sẽ giúp nó sống sót, con người lại ăn thịt thỏ, con người là giống loài thông minh hơn, nghĩ về mặt tăng cường sức khoẻ, ngon bổ và sinh tồn, vậy tiên nhân là giống loài ở bậc cao hơn sẽ nghĩ như thế nào đây.... lâu lâu thấy chán kiếm vài món thịt nhắm chơi, vậy họ chọn thịt gì đây???
Ở đây Mình không quan niệm về độc hay không, mà nói về cách bố cục không hợp lý của các tác giả tiên hiệp ( PN và BL, ) nó không nhất quán từ đâu tới cuối, vì trường sinh, vậy khi trường sinh rồi, họ - những nhân vật chính, sẽ như thế nào đây, nhân ngoại hữu nhân, thiện ngoại hữu thiên, chẳng lẽ trường sinh rồi thì đột nhiên ngộ đạo không còn tranh chấp nữa hay sao??? Nhân Sinh Quan không có cái gì là trọn vẹn cả, nhưng PN lại dẫn độc giả đi quá xa, xa mãi xa mãi, mình đọc rồi không biết lão ấy muốn nhân vật nói lên điều gì đây, hay chỉ phi thăng xong lại làm cái rụp, xong truyện. Tu tiên là vì chính mình, vậy khi mình vô đối xong thì mình lại thành gì đây, ai là bằng hữu quyến thuộc, ai sẽ theo ta khi ta thấy cô đơn....
Tâm ma, không hỗ thẹn với mình vậy tâm ma từ đâu mà sinh, đơn giản là vì lòng tham, lấy một cái cớ nào đấy rồi hợp thức hoá lòng tham là xong, từ đó tâm ma---->không còn.
Ta thích Kim gia vì Người viết rất có chừng mực, nhân vật phóng túng đúng bản chất, tình, nghĩa, đạo, khí, trung, hiếu đều bộc lộ rõ ràng, vô đối làm gì khi xung quanh mình không còn ai, không còn mục tiêu trong cuộc đời này hay sao....
Tần Vũ, mục tiêu của hắn là bảo vệ thân nhân, tìm người yêu, bảo vệ nàng, bảo vệ hạnh phúc của mình, chỉ cần như vậy là ta thấy rất tuyệt rồi. Một người bình thường thì sao, hạnh phúc không có thì ta thà làm cỏ cây còn thấy ý nghĩa hơn.
Đây chỉ là ý kiến riêng!!!
Last edited by Tiểu Giang; 20-10-2010 at 05:48 PM.
Có một câu mà lúc ta học AV vỡ lòng được nghe nhưng văn học chung quy vẫn vậy :
A successful paragraph is a paragraph have a controlling idea that is supported by other sentences.
Một tác phẩm không có sợi chỉ đỏ dẫn cốt truyện, không có điểm tận cùng thì cũng chỉ là 1 game onl không có hồi kết, huy hoàng - vĩ đại - ... rồi cũng không biết điểm dừng là đâu .
Một số tp hiệp/ma pháp thành công : Kim Dung tác, Harry Potter,... hay cả Tru Tiên, Tinh Thần Biến,... đều có thứ này...
Đôi dòng tản mạn, thân!
đọc truyện thì phải hiểu được ý nghĩa của nó. Kim Dung là một tác gia vĩ đại thì ai cũng biết. Thế giới quan của ông là thế giới quan của Nho Giáo có vẻ hợp với con người và tầng lớp thống trị hơn. TU tiên ư, nghĩ đơn giản chỉ là hy vọng trường sinh bất tử cùng trời đất thì vốn sao là thật được. Cứ không phải là ác độc mới là tâm ma. làm việc tốt để làm gì? Mấy ai có ý mang lại hạnh phúc cho người khác hay là chỉ muốn dương cao bản thân? Nói cho cùng thì cũng là tâm ma hết.
PNTT truyện chằng hạn, nó vốn ko phải là sách dạy đạo đức hay dạy làm người. Nó là chỗ cho trí tưởng tượng phong phú, không có chỗ cho sự bó hẹp về quan niệm. Còn hạnh phúc do đâu mà có ư. Nếu ko muốn chờ người khác mang cho thì chỉ còn cách phải đi cuớp đoạt của người khác.
Đây cũng chỉ là ý kiến riêng.