Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Huyết Tinh Thạch Nhũ!
Khi Dương Thạc thấy nhũ thạch màu đỏ này thì nghi ngờ ngay, nhũ thạch đỏ sẫm rất có thể là một loại thiên tài địa bảo tăng hiệu suất tu luyện võ đạo, Huyết Tinh Thạch Nhũ.
- Điển tịch ghi chép, Huyết Tinh Thạch Nhũ chính là một loại thạch nhũ chứa lực lượng khí huyết rất cường đại, khá giống với nhũ thạch màu đỏ sậm này.
Dương Thạc cảm nhận từ nhũ thạch đỏ sậm phát ra lực lượng khí huyết, hơi kích động.
Nếu thật sự là Huyết Tinh Thạch Nhũ thì đó tuyệt đối là chí bảo vô giá với Dương Thạc.
Huyết Tinh Thạch Nhũ, có thể trên diện rộng tăng tốc độ tu luyện võ đạo.
Cường giả từ võ thánh trở xuống dùng Huyết Tinh Thạch Nhũ thì tốc độ tu luyện tăng theo độ nhất định. Huyết Tinh Thạch Nhũ đối với cường giả từ đẳng cấp võ sư trở xuống càng có hiệu quả rõ rệt, rất có thể tăng gấp đôi tốc độ tu luyện.
Vốn tu luyện mười năm có thể đi vào võ sư đẳng cấp, nếu dùng Huyết Tinh Thạch Nhũ thì chỉ cần năm năm liền có thể đột phá.
- Ta muốn đi vào võ sư đẳng cấp trong vòng hai năm. Dù có công pháp độ phù hợp hoàn toàn tu luyện vẫn khó như lên trời. Nếu cái này thật sự là Huyết Tinh Thạch Nhũ, có nó phụ trợ tu luyện, hiệu suất tăng gấp đối, ngày đi vào võ sư đẳng cấp liền sắp tới rồi!
Mắt Dương Thạc sáng ngời nhìn chằm chằm vào nhũ thạch đỏ sậm trên hang động.
Dương Thạc suy nghĩ, chợt nghe tiếng kêu hưng phấn của Huyền Ưng:
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Hai cánh rung lên, Huyền Ưng lập tức bay tới đỉnh hang cao một trượng, cái mỏ nhọn mổ ra một khối nhũ thạch đỏ sậm cỡ bàn tay.
Dương Thạc đi tới, nhặt nhũ thạch đó lên.
Dương Thạc nắm nhũ thạch màu đỏ sậm này, cảm thấy bên trong ẩn chứa lực lượng khí huyết hùng hồn, lực lượng này cực kỳ cuộn trào, như là trái tim động vật đập thình thịch.
Dương Thạc nhìn kỹ nhũ thạch thì phát hiện bên trong khối nhủ thạch nhỏ này có hoa văn như là mạch máu, hình như là mạch máu sinh ra ở bên trong nhũ thạch. Trong nhũ thạch này ẩn chứa lực lượng khí huyết dọc theo kinh mạch nhẹ nhàng chảy xuôi.
- Là Huyết Tinh Thạch Nhũ! Tuyệt đối là Huyết Tinh Thạch Nhũ, trừ bỏ Huyết Tinh Thạch Nhũ ra thì nhũ thạch khác không có khả năng sinh ra kinh mạch như vậy!
Khi thấy kinh mạch trong nhũ thạch thì Dương Thạc gần như có thể khẳng định nhũ thạch đỏ sậm này đúng là Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Trước kia Dương Thạc có đọc vài quyển sách ghi chép về Huyết Tinh Thạch Nhũ, Huyết Tinh Thạch Nhũ trừ bỏ ẩn chứa lực lượng khí huyết cường đại ra còn có đặc điểm lớn nhất là bên trong sẽ nảy sinh một ít huyết mạch kinh lạc.
- Huyết Tinh Thạch Nhũ được cho là chí bảo cao nhất võ đạo, rất nhiều cao thủ đại tông sư đẳng cấp chưa chắc thấy được một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ. Không ngờ ta tại đây trông thấy Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Bây giờ Dương Thạc không thể kiềm nén nỗi lòng kích động.
Tìm được Huyết Tinh Thạch Nhũ nói đến thì không xem như là công của Dương Thạc. Nếu không có Huyền Ưng dẫn đường thì Yến sơn lớn như vậy, dù Dương Thạc tốn mấy chục năm cũng chưa chắc tìm ra hang đá to này.
Dù Huyền Ưng có thể tìm được hang này nhưng ở trong hang nếu không có Dương Thạc giúp đỡ thì nó căn bản không có khả năng là đối thủ của mãng xà màu xanh. Huyền Ưng muốn có được Huyết Tinh Thạch Nhũ, gần như là không có khả năng. Có thể nói Dương Thạc và Huyền Ưng đôi bên cùng cõ lợi.
- Chỗ này có mười mấy khối Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Dương Thạc ngẩng đầu nhìn đỉnh hang, tổng cộng thấy được mười ba, bốn khối Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Huyết Tinh Thạch Nhũ nhỏ nhất cỡ bàn tay, lớn nhất thì dài cỡ hai thước, rộng một tấc, treo trên nóc hang như một thanh kiếm sắc bén.
Dương Thạc suy tính, có nhiều Huyết Tinh Thạch Nhũ như vậy, chia cho Huyền Ưng một nửa, số còn thừa cũng đủ để cung ứng cho hắn tu luyện đến võ đạo tôn giả cảnh giới.
- Phải lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Lòng máy động, Dương Thạc sải bước nhanh tới trước, nghĩ cách hái xuống Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Hang này cao một trượng, nhưng Dương Thạc dù gì cũng là tôi thể trung giai võ đạo cao thủ, dốc hết sức nhảy lên có thể nhẹ nhàng chạm tới một trượng. Huống chi có Huyền Ưng giúp đỡ, Dương Thạc muốn lấy các Huyết Tinh Thạch Nhũ cơ bản không có cái gì khó khăn.
Dương Thạc đi tới bên dưới một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ lớn nhất, hít sâu một hơi, hai chân giẫm mạnh vọt lên.
- Rớt xuống cho ta!
Dương Thạc bay lên cao nửa trượng, đánh ra một đấm thẳng hướng góc một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Huyền Ưng có thể mổ một cái lấy ra một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ đã nói lên Huyết Tinh Thạch Nhũ không cứng chắc, uy lực một đấm của Dương Thạc nên đánh rơi khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Huyết Tinh Thạch Nhũ từ phần gốc bị Dương Thạc đánh gãy rớt xuống mặt đất nhưng không vỡ ra.
Khi tay phải của Dương Thạc sắp chạm vào Huyết Tinh Thạch Nhũ thì bỗng vang tiếng rào rạo.
Trong khoảnh khắc Dương Thạc thật giống như là bị hồng hoang mãnh thú nhìn chằm chằm, cảm giác cực kỳ nguy hiểm dâng lên từ đáy lòng hắn, tóc gáy toàn thân hắn dựng đứng.
- Có nguy hiểm!
Trong óc hiện lên ý nghĩ này, Dương Thạc vẫn cố lấy đi khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, lăn ra bốn, năm trượng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Cùng lúc đó, một cái đuôi mãnh thú như roi dài quất tới, vị trí ban đầu Dương Thạc đứng liên tục bị đập ba lượt, trong tiếng nổ đá vụn bay đầy, nơi đó bị đập ra ba cái hố sâu nửa thước.
Huyền Ưng hét to:
- Gru gru gru gru gru!
Dương Thạc nhìn lại chỗ ban đầu mình ở, chỉ liếc một cái hắn thấy da đầu mát lạnh, hút ngụm khí lạnh.
Một mãnh thú dài khoảng hai trượng, như con rắn to xuất hiện ở vị trí ban đầu Dương Thạc đứng.
Mãnh thú dài hai trượng, to như cái lu, cả người màu xanh, rất giống với mãng xà màu xanh lúc trước bị Dương Thạc giết. Chẳng qua khác với mãng xà màu xanh là trên người mãnh thú có từng kinh mạch màu đỏ, dưới bụng nó sinh ra hai cái chân nhỏ xíu, ở trán nhô ra hai cục màu đỏ nhỏ.
Trong người mãnh thú toát ra lực lượng khí huyết cường đại, vượt xa cường giả đỉnh tôi thể. Dương Thạc đoán mãnh thú ít nhất đạt tới luyện khí sơ giai đẳng cấp!
- Mãnh thú này ... Là chủng loại mãng xà màu xanh trước kia!
Lòng máy động, một suy nghĩ toát ra từ óc Dương Thạc.
- Không đúng, nên nói rằng mãnh thú là từ mãng xà màu xanh tiến hóa thành.
- Chỗ này không thiếu Huyết Tinh Thạch Nhũ, nó là cắn nuốt Huyết Tinh Thạch Nhũ, hấp thu lực lượng khí huyết ở bên trong. Khí huyết trong người đậm đặc thì thậm chí có thể giống như thằn lằn, tái sinh tay chân bị gãy. Không ngờ mãng xà màu xanh này có chân sau, đỉnh đầu cũng mọc ra hai sừng, không lẽ nó muốn dựa vào lực lượng khí huyết cường đại hóa thân uy long sao?
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mãng xà màu xanh có hai cái chân sau này vừa xuất hiện thì Dương Thạc cảm thấy lực lượng khí huyết đậm đặc phát ra từ người nó, như tiếng sấm trầm đục chớp mắt đập vào mặt hắn.
Lực lượng khí huyết này ít nhất đủ để so với luyện khí sơ giai cường giả. Bây giờ Dương Thạc chỉ là tôi thể trung giai, so với luyện khí sơ giai thì kém tới ba đẳng cấp. Dương Thạc cảm giác lấy thực lực hiện tại của mình căn bản không cách nào chống đỡ mãng xà màu xanh này.
- Lực lượng khí huyết thật cường đại!
- Lui!
Dương Thạc lập tức bay lùi ra sau, thân hình vèo một tiếng đã vọt tới vài chục trượng.
Dương Thạc liếc nhìn mười mấy khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, trong mắt có sự lưu luyến.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Huyết Tinh Thạch Nhũ này mỗi một khối ẩn chứa lực lượng khí huyết cường đại, có lẽ sau khi nuốt mãng xà màu xanh Huyết Tinh Thạch Nhũ thì tăng vọt huyết khí, mới sinh ra hai chân sau.
Khí huyết cường đại, sinh mệnh lực cũng cường đại theo!
Nếu như khí huyết cường đại tới trình độ nhất định gần như có thể chết mà sống lại, xương cốt sinh thịt. Trong truyền thuyết có một loại sinh vật có khí huyết mạnh nhất, có tên là Thiên Tinh ở trong Đông Hải, hình dạng như sao năm cánh. Xé rách Thiên Tinh xé rách thành bốn năm đoạn, mỗi một đoạn đều có thể sinh trường thành một tân "Thiên Tinh" . Lực lượng khí huyết như vậy dù là đỉnh võ thánh cường giả cũng không thể so sánh bằng.
Mãng xà màu xanh nuốt vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, thu được lực lượng khí huyết cường đại, sinh ra chân sau, tiến hóa theo hướng giao long.
Chỉ một điểm này đủ nói lên tác dụng cường đại của mãng xà màu xanh.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng thấy con mãng xà màu xanh thì vỗ cánh, bay lướt hướng cửa hang.
- Gri gri ... Gri gri ...
Mãng xà màu xanh thè lưỡi, hai chân sau mạnh nhún bay vọt lên trời, khoảng cách mười trượng chớp mắt tới nơi. Mãng xà màu xanh như tia chớp chạy tới trước mặt Dương Thạc, Huyền Ưng. Đuôi to vung mạnh đập hướng Dương Thạc, Huyền Ưng.
Dương Thạc biến sắc mặt nói:
- Tốc độ nhanh quá!
Dương Thạc không rảnh né tránh, lắc người lăn ra bay, tám trượng mới miễn cưỡng trốn thoát cái đuôi của mãng xà màu xanh công kích. Huyền Ưng liên tục đổi hướng mới không bị đuôi của mãng xà màu xanh quất trúng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
vang tiếng nổ điếc tai, cái đuôi của mãng xà màu xanh quất mạnh vào mặt đất, đá vụn bay đầy. Đất bằng đá bị nó đập ra cái khe dài năm thước, sâu một thước.
Mãng xà màu xanh có uy thế như vậy, lực lượng ít nhất là luyện khí sơ giai đẳng cấp, làm Dương Thạc, Huyền Ưng không thể chống lại, thậm chí không thể ngăn cản một kích của mãng xà màu xanh.
- Mau lui lại!
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Dương Thạc và Huyền Ưng liếc nhau, cùng lùi lại tránh né.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mãng xà màu xanh một đường nghiền áp, dù gặp được một số cột đá trong hang lớn cản đường cũng bị nó đánh nát. Trong tiếng nổ ầm ầm, cột đá vỡ nát, đá vụn bắn tứ tung đập vào lưng Dương Thạc, hắn cảm thấy lưng đau rất.
- Đằng trước là lối ra cái hang!
May là hang không sâu, Dương Thạc, Huyền Ưng chỉ xâm nhập hơn trăm trượng, mới mấy giây thì một người một ưng đã chạy tới lối ra hang động. Một chút ánh sáng hiện ra trong tầm mắt của Dương Thạc.
Dương Thạc nhảy vọt lên chui ra khỏi hang.
Huyền Ưng cũng bay sát theo sau, lướt qua đầu Dương Thạc, duỗi hai móng vuốt cắp hai tay của hắn, mạnh vỗ hai cánh, kéo hắn bay lên.
Cùng lúc đó, mãng xà màu xanh cũng vèo một tiếng vọt ra khỏi hang, người rớt xuống vị trí ban đầu Dương Thạc đứng, dấy lên bụi đất. Mãng xà màu xanh thấy Dương Thạc, Huyền Ưng bay lên cao hơn mười trượng thì nó rít gào, cái đuôi vung vẩy. Vang tiếng nổ ầm ầm, cửa hang bay đầy đá vụn, hỗn độn.
Dương Thạc từ xa nhìn mãng xà màu xanh ở trên mặt đất phát điên, thở ra một hơi.
- Thật là nguy hiểm!
- Ban đầu cứ nghĩ trong hang chỉ có mãng xà màu xanh bình thường, thực lực chỉ là tôi thể trung giai, ai dè chỗ này còn có một mãng xà màu xanh thực lực đạt tới luyện khí đẳng cấp, thậm chí sinh ra chân sau.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì trong hang lớn có cực phẩm chí bảo Huyết Tinh Thạch Nhũ, dù ban đầu chỉ có mãng xà màu xanh bình thường nhưng nếu có một con nuốt một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ, thực lực nó tăng vọt, từng bước đi vào đến tôi thể cao giai, đỉnh, luyện khí đẳng cấp, thậm chí là đẳng cấp càng cao.
- Thực lực của mãng xà màu xanh rất mạnh, xem ra trừ phi ta đi vào luyện khí đẳng cấp mới có lực lượng chống lại mãng xà màu xanh, nếu không thì căn bản không có khả năng lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ trong hang.
Dương Thạc xem như tự lượng sức mình, lần này vào trong hang có thể sống sót chạy ra xem như may mắn rồi, nếu muốn lấy hết Huyết Tinh Thạch Nhũ thì phải có thực lực luyện khí đẳng cấp, đè ép thậm chí giết chết mãng xà màu xanh mới được.
Dường như luyện khí đẳng cấp không khó đạt tới.
Lấy thực lực hiện tại của Dương Thạc, đi vào luyện khí đẳng cấp là chuyện sớm hay muộn, huống chi trong tay hắn có một khối Huyết Tinh Thạch Nhũ to cỡ bàn tay.
Khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này là ban đầu Huyền Ưng mổ ra, Dương Thạc vẫn nắm lấy nó, cho dù mới nãy bị mãng xà màu xanh truy kích vẫn không vứt bỏ. Có khối Huyết Tinh Thạch Nhũ này hỗ trợ thì tốc độ tu luyện tăng lên gấp đôi, Dương Thạc có tự tin trong vòng đi vào luyện khí đẳng cấp!
- Đợi khi ta đi vào luyện khí đẳng cấp thì sẽ lại đến nữa!
Dương Thạc khoanh chân ngồi, Huyền Ưng thì ngồi xổm trước mặt hắn. Mặt đất giữa một người một ưng đặt một khối tinh thạch màu đỏ nhạt to cỡ bàn tay.
- Không biết công hiệu của Huyết Tinh Thạch Nhũ có cường đại như trong truyền thuyết không.
Dương Thạc lấy ra một thanh chủy thủ, nhẹ vạch một đường trên tinh thể đỏ, lấy ra một khối cỡ đốt ngón tay. Dương Thạc đưa khối tinh thể này cho Huyền Ưng trước, chờ nó nuốt rồi hắn mới cắt một khói kích cỡ tương tự bỏ vào miệng mình.
Huyết Tinh Thạch Nhũ vào miệng nhanh chóng hòa tan, biến thành lực lượng khí huyết đậm đặc dung nhập vào mạch máu của Dương Thạc.
Thình thịch thình thịch!
Ngay sau đó, Dương Thạc cảm thấy toàn thân máu chạy rần rần, mỗi một tấc cơ thể, mạch máu như biến thành từng trái tim đập thình thịch.
Mỗi lần cơ bắp, mạch máu của Dương Thạc nhảy là hắn cảm giác được lực lượng khí huyết trong người biến đổi kịch liệt, tăng vọt. Gấp đôi, gấp hai, gấp ba, chỉ chớp mắt tổng số lượng khí huyết trong người Dương Thạc tăng gấp ba lần, lực lượng khí huyết vẫn đang tăng lên.
Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Gấp ba, gấp bốn, gấp năm.
Lực lượng khí huyết của Dương Thạc tăng từng bước.
Nửa canh giờ sau, Dương Thạc cảm giác lực lượng khí huyết trong người không tăng lên nữa. Từ khi Dương Thạc ăn vào Huyết Tinh Thạch Nhũ cho đến bây giờ thì lực lượng khí huyết của hắn tăng lên tám phần, gần như gấp vô số lần.
Bây giờ Dương Thạc cảm giác mỗi một cơ bắp, mỗi một mạch máu trong người như là trái tim đập thình thịch.
Khí huyết cường đại, sinh mệnh lực cũng cường đại theo.
Một số loài thú cường đại bị moi tim thì trái tim vẫn đập thình thịch, một, hai canh giờ không ngừng đập. Bây giờ khí huyết của Dương Thạc tràn đầu, sinh mệnh lực cường đại không kém gì loài thú.
Mặc dù khí huyết gia tăng, không có trực tiếp tăng phúc cho lực lượng nhưng Dương Thạc đã thấy đủ, lấy khí huyết cường đại như vậy làm cơ sở tu luyện thì hiệu suất to lớn. Hơn nữa cơ bắp, mạch máu của Dương Thạc nhảy thình thịch kéo dài mười sáu huyệt khiếu chấn động, tạo thành trùng kích huyệt khiếu. Chờ khi Dương Thạc tích súc đủ chân khí rồi thì muốn một hơi đả thông những huyệt khiếu cũng dễ hơn.
- Tu luyện!
- Sớm ngày tu luyện đến luyện khí đẳng cấp thì càng sớm đoạt lại hết Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Dương Thạc biết là khối Huyết Tinh Thạch Nhũ nhỏ trong tay hắn không đủ cung ứng tu luyện thời gian dài.
Dương Thạc phải mau chóng đạt tới luyện khí đẳng cấp rồi quay về trong động, cướp lấy Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Nếu như không có Huyết Tinh Thạch Nhũ thì hiệu quả tu luyện của Dương Thạc sẽ giảm mạnh, muốn trong vòng hai năm đi vào võ sư đẳng cấp gần như là chuyện mơ tưởng viễn vông.
Dương Thạc khoanh chân ngồi, nhắm mắt lại, vận chuyển chân khí trong người, tu luyện "Ưng Phục Thức" .
Mới bắt đầu tu luyện Dương Thạc liền cảm giác được mỗi lần hắn vận chuyển chân khí, trong người tồn trữ nhiều lực lượng khí huyết liền trực tiếp chuyển hóa thành chân khí, mau chóng dung nhập vào kinh mạch. Hiệu suất chuyển hóa cực nhanh, gấp hai lần trước kia hắn tu luyện.
Vốn tu luyện Huyền Ưng Kình chính là chuyển hóa lực lượng khí huyết trong người khiến nó biến thành chân khí, bởi vậy Dương Thạc mới cần ăn nhiều để bảo đảm cung ứng khí huyết.
Bây giờ trong người Dương Thạc tồn trữ nhiều lực lượng khí huyết, trực tiếp chuyển hóa là được, hiệu suất rất cao.
- Dựa theo tốc độ này, nhiều nhất thêm năm ngày là ta có thể đi vào tôi thể cao giai.
Cảm nhận tốc độ tu luyện của mình tăng rõ rệt, Dương Thạc tràn đầy tự tin.
... .. ... .. ... ...
Trấn Quốc Công phủ, phía bắc năm mươi dặm, trong rừng núi Yến sơn.
Một tiểu đội sáu người lao nhanh trong rừng.
Trong sáu người này có năm người khoảng ba mươi tuổi, thân hình vạm vỡ, mặc đồ dày, hông giắt trường đao, rìu, lưng cõng vũ khí trường cung, lợi nỗ, bộ dạng như thợ săn. Còn một người khác là lão nhân hơn sáu mươi tuổi, hơi gầy, cũng mặc đồ dày, eo treo một thanh trường đao. Nếu Dương Thạc có ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra lão nhân chính là thúc thúc của quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, Lý Trung.
Sáu người này là tiểu đội thợ săn của Trấn Quốc Công phủ vào trong Yến sơn đi săn, Lý Trung là thủ lĩnh của tiểu đổi.
Lý Trung là đỉnh tôi thể, còn năm tên thợ săn đều có tu vi tôi thể cao giai.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Đằng trước tiểu đội, hai thợ săn dắt mỗi con ngao khuyển khổng lồ. Ngao khuyển khí huyết chi tràn đầy, so với mãnh hổ, gấu chó cũng không kém là bao, có tu vi ngang ngửa cường giả tôi thể cao giai.
- Lý quản gia, ngươi mang chúng ta xâm nhập vào Yến sơn là muốn đi đâu?
- Sâu trong Yến sơn có nhiều mãnh thú, lại vào sâu bên trong nói không chừng sẽ gặp nguy hiểm gì, ta thấy chúng ta mau chóng quay về đi, tìm con mồi bình thường trở về báo cáo kết quả công tác là được.
Mặc dù đám thợ săn theo sau Lý Trung nhưng rõ ràng không muốn vào sâu trong Yến sơn.
- Con mồi bình thường?
Lý Trung mỉm cười nói:
- Các vị, các phu nhân, công tử không có hứng thú với mấy gà rừng, thỏ hoang. Theo lão phu thấy thì chúng ta cứ vào sâu bên trong, tìm dị thú quý hiếm mang về thì phu nhân mới vừa lòng, không chừng sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho chúng ta.
- Lý quản gia, theo ta thấy ngươi không thật lòng nghĩ như vậy.
Lý Trung mới dứt lời thì một thợ săn hừ lạnh một tiếng:
- Lần trước đại công tử từ nam tỉnh đưa về một con khỉ sống, phu nhân hưởng dụng óc khỉ xong khen không ngớt, kêu chúng ta vào núi đi săn chú ý con khỉ. Mới nãy chúng ta đã bắt được một con, ngươi kêu chúng ta bỏ qua muốn vào sâu trong Yến sơn, ta thấy Lý quản gia ngươi là ý không ở trong lời nói!
Bị thợ săn nói trúng điểm yếu, Lý Trung biến sắc mặt nói:
- Câm mồm!
Lý Trung lạnh lùng liếc thợ săn kia, trầm giọng nói:
- Lần này vào núi do lão phu lĩnh đội, tất cả nghe theo lão phu. Các ngươi cãi lời, chẳng lẽ muốn tạo phản sao?
Bị Lý Trung quát to, mấy thợ săn hơi run lên, không dám nói gì nữa.
Mấy người tiếp tục tiến lên, chỉ một lát sau trong rừng núi đằng trước có khoảng đất trống, có đống tro tàn.
- Lửa trại? Có người từng đến đây, tám phần là tiểu súc sinh Dương Thạc kia?
Trông thấy lửa trại thì mắt Lý Trung sáng lên.
- Tiểu súc sinh này đi tới đâu thì chắc chắn để lại hơi thở, khiến ngao khuyển theo mùi truy đuổi, nhiều nhất là ba, năm ngày sau chắc chắn có thể tìm được tiểu súc sinh nhà ngươi!
... .. ... .. ... ...
Dương Thạc tu luyện trôi qua năm ngày.
Bởi vì khí huyết trong người dư thừa nên hắn không ăn cái gì, chỉ trông vào lực lượng khí huyết kéo dài tu luyện. Trong thời gian năm ngày này Dương Thạc tích súc nhiều chân khí, mười chỗ huyệt khiếu chưa được đả thông cũng bị chấn lỏng lẻo, gần như chạm vào liền vỡ.
Giữa trưa ngày thứ năm, Dương Thạc hết sức trùng kích mười chỗ huyệt khiếu này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc liên tục đánh ra Ưng Kích Thức.
Chân khí trong người Dương Thạc trùng kích huyệt khiếu, mỗi một lần chân khí trùng kích thì hắn cảm thấy huyệt khiếu kêu ù ù, chỉ còn một tầng màng bị đâm thủng là sẽ đả thông huyệt khiếu ngay.
- Tăng mạnh mức độ tùng kích chân khí.
- Mấy ngày nay ta liên tục chấn động tôi luyện huyệt khiếu, khiến huyệt khiếu trở nên mềm mỏng mà dai, tăng mạnh mức độ chân khí trùng kích cũng sẽ không tổn thương huyệt khiếu.
Trong lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc tăng mức độ trùng kích chân khí.
Gấp một lần, hai lần, ba lần.
Khi Dương Thạc tăng lớn chân khí đến gấp ba lần thì cảm giác người vang tiếng nổ bùm bùm, mười chỗ huyệt khiếu rốt cuộc không chịu nổi trùng kích, tấm bình phong cuối cùng bị oanh phá. Chân khí trong người Dương Thạc trùng kích huyệt khiếu này, chảy xuôi đến hai vai, hai bên hông, thậm chí là hai tay, hai chân.
- Ưng Kích Thức!
Mười chỗ huyệt khiếu đả thông, Dương Thạc cảm như thoát khỏi dây thừng trói buộc mình, rất thoải mái. Dương Thạc bất giác quát khẽ, đánh ra một chiêu Ưng Kích Thức.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
Một chiêu Ưng Kích Thức đánh ra, tiếng hổ báo lôi âm vang vọng.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
Cùng lúc đó, Dương Thạc còn cảm giác đánh ra chiêu Ưng Kích Thức này chân khí trong người dọc theo kinh mạch vọt nhanh tới vuốt phải hắn đánh ra. Chân khí có hình dạng xoắn ốc, vù một tiếng từ bàn tay xuyên thấu ra ngoài.
Đánh ra một chiêu Ưng Kích Thức còn mang theo khí kình xoắn ốc?
Dương Thạc cảm giác rõ ràng chân khí tụ tập hình thành khí kình xoắn ốc, khiến uy lực nắm đấm của hắn lại tăng lên gấp ba. Có khí kình xoắn ốc kèm theo, lực xuyên thấu của chiêu Ưng Kích Thức này cũng mạnh hơn.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Chân khí phóng ra ngoài, loa toàn ưng kích?
Một chiêu Ưng Kích Thức của Dương Thạc khiến chân khí phóng ra ngoài, đánh ra khí kình xoắn ốc, đây là điều hắn không ngờ tới. Có chân khí xoắn ốc tăng phúc, uy lực một kích lại tăng gấp ma, đạt tới cảnh giới cực kỳ khủng bố.
Từ tôi thể trung giai đột phá đến tôi thể cao giai, trong người Dương Thạc tổng cộng đả thông mười sáu huyệt khiếu, so với cao thủ võ đạo bình thường tôi thể cao giai thì hơn bốn huyệt khiếu. Bởi vậy thực lực của Dương Thạc vượt xa cường giả võ đạo tôi thể cao giai bình thường.
Bình thường thì từ tôi thể trung giai đột phá đến tôi thể cao giai tăng phúc lực lượng gấp năm lần.
Dương Thạc cảm giác được sau khi mình đột phá, so sánh với tôi thể trung giai thì lực lượng tăng gấp tám lần. Bây giờ lực lượng của Dương Thạc so với cường giả tôi thể cao giai bình thường hơn hai phần.
Huống chi Dương Thạc còn có thứ nhất trọng hổ báo lôi âm bí pháp, uy lực một kích tăng gấp ba lần.
Bây giờ cộng thêm khí kình xoắn ốc tăng phúc, uy thế lại thêm ba lần. Mười sáu huyệt khiếu, hổ báo lôi âm, khí kình xoắn ốc, ba tầng tăng phúc, có thể nói chỉ tính lực lượng thì Dương Thạc đánh ra một đấm uy lực so với đồng giai cường giả thì gần như gấp đôi. Dù so với cường giả đỉnh tôi thể thì Dương Thạc chỉ mạnh hơn chứ không kém cạnh gì.
- Khí kình xoắn ốc, chân khí phóng ra ngoài, đây là bí pháp chỉ luyện khí đẳng cấp mới nắm giữ được.
Một nắm tay siết chặt, Dương Thạc nhìn chằm chằm vào nắm đấm của mình, không thể kiềm nén nỗi lòng kích động.
Chân khí phóng ra ngoài là pháp môn chỉ luyện khí đẳng cấp cường giả mới nắm giữ được.
Luyện khí đẳng cấp cường giả đả thông toàn thân bảy mươi hai huyệt khiếu, có thể khống chế lỗ chân lông khép mở, câu thông với thiên địa chi khí. Chỉ khi đạt tới đẳng cấp này mới có thể đánh ra chân khí trong người, phát huy ra uy lực cường đại.
Còn về phát huy ra uy lực chân khí như thế nào thì thuộc phạm trù võ kỹ.
Dương Thạc chỉ tôi thể cao giai nhưng cũng có thể phóng ra chân khí, đánh ra khí kình xoắn ốc khiến uy lực của Ưng Kích Thức tăng gấp ba lần. Dương Thạc không cần tưởng tượng cũng biết đó là do hắn tu luyện Huyền Ưng Kình có độ phù hợp hoàn toàn, sau khi đột phá xúc phát tầng bí pháp này.
Lần trước đột phá đến tôi thể trung giai, xúc phát thứ nhất trọng hổ báo lôi âm.
- Lần này đột phá đến tôi thể cao giai, lại xúc phát xoắn ốc ưng kích khí kình!
Độ phù hợp hoàn toàn thật không giống bình thường, Dương Thạc chỉ biết chép miệng tán thán.
Chỉ tính tới xúc phát hai bí pháp này thì giá trị của bộ Huyền Ưng Kình đã vượt qua thần công bí điển bình thường. Thấp giai công pháp? Cho dù có thấp hơn thì sao? Nó ở trong tay Dương Thạc phát huy ra công hiệu lớn như vậy thì nó chính là đứng đầu tuyệt thế thần công!
- Tiếc rằng bộ công pháp này chỉ có thể tu luyện mười sáu huyệt khiếu, ta muốn tu luyện ba mươi sáu huyệt khiếu, đi vào đỉnh tôi thể đẳng cấp thì phải tìm một bộ công pháp có độ phù hợp cao.
Dương Thạc không biết nên chọn lựa thế nào.
May là trong Tàng Thư Các của Trấn Quốc Công phủ có vô số công pháp.
Trừ bỏ năm trăm bộ thấp giai công pháp ra còn có hàng trăm bộ trung giai công pháp, ba mươi bộ cao giai công pháp, thậm chí là vài bộ tuyệt đỉnh công pháp. Cho dù trong thấp giai công pháp này không có thứ phù hợp Dương Thạc thì hắn nghĩ cách tìm kiếm trung giai, cao giai công pháp.
Đương nhiên không đến lúc bất đắc dĩ thì Dương Thạc không nghĩ tiếp xúc với trung giai, cao giai công pháp.
Lấy tiềm lực của Dương Thạc là không có tư cách tiếp xúc với trung giai, cao giai công pháp, cũng không phải không thể chạm vào nhưng hắn cần lộ ra thực lực của mình, được đến gia tộc tán thành mới có tư cách tiến vào tầng thứ hai, ba Tàng Thư Các.
Bây giờ Dương Thạc dù gì chỉ là tôi thể cao giai. Thực lực như vậy hơi kém, không bằng cả đệ tử cùng tuổi của Dương Thạc có tư chất bình thường tại Dương gia. Lộ ra thực lực của mình quá sớm là tai hại, vô ích với Dương Thạc.
- Cho dù không đi tìm trung giai, cao giai công pháp thì trong số năm trăm bộ thấp giai công pháp chưa chắc không có vượt qua độ phù hợp hoàn toàn.
Một tháng trước Dương Thạc ở trong Tàng Thư Các tìm công pháp đúng là không thấy có độ phù hợp vượt qua hoàn toàn.
Nhưng tình huống hiện giờ không giống với lúc đó.
Trên thực tế thì độ phù hợp giữa công pháp và võ giả có rất nhiều nhân tố ảnh hưởng.
Ví dụ như một võ giả cùng với một bộ công pháp đặc tính băng có độ phù hợp là bảy phần, khi hắn tu luyện một bộ công pháp đặc tính hỏa, trong người có nhiều chân khí đặc tính hỏa thì thể chất đã bị cải tạo, sau đó hắn muốn chuyển sang tu bộ công pháp đặc tính băng thì có lẽ độ phù hợp cũng chỉ còn lại một phần ...
Trước kia Dương Thạc chỉ có thực lực tôi thể sơ giai, tu luyện là Man Ngưu Kính.
Bây giờ thực lực của Dương Thạc đến tôi thể cao giai, tu luyện công pháp cũng biến thành Huyền Ưng Kình, lại đi điều tra độ phù hợp của thấp giai công pháp thì sẽ được đến kết quả khác biệt.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tóm lại là về Trấn Quốc Công phủ trước, đi xem trong thấp giai công pháp có thứ phù hợp với ta nhất không.
Dương Thạc nghĩ như vậy, chuyển ánh mắt qua người Huyền Ưng.
Dương Thạc nuốt vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, tu luyện năm ngày, đi vào đến tôi thể cao giai. Trong đoạn thời gian này Huyền Ưng cũng giống như Dương Thạc, nuốt vào Huyết Tinh Thạch Nhũ, tiến hành tu luyện.
Trong thời gian năm ngày này Huyết Tinh Thạch Nhũ cỡ ngón tay cái đã bị Huyền Ưng tiêu hao sạch, nó khác với trước rất nhiều, lông chim màu xanh đen càng sáng hơn, mỏ nhọn, trên vuốt bén chớp lóe tia sáng, hiển nhiên thực lực của Huyền Ưng tăng lớn trên diện rộng.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng kêu rù rù với Dương Thạc mới đột phá xong.
Huyền Ưng vỗ cánh, hai mắt nhìn chằm chằm vào khối Huyết Tinh Thạch Nhũ trước mặt Dương Thạc, hình như muốn khiến hắn cắt một khối nữa cho nó nuốt vào, hấp thu khí huyết bên trong để tu luyện.
- Đừng gấp, cắt cho ngươi đây.
Dương Thạc mỉm cười lấy chủy thủ ra, chuẩn bị cắt Huyết Tinh Thạch Nhũ cho Huyền Ưng.
- Gâu gâu gâu!
- Gâu gâu gâu!
Chính lúc này chợt có tiếng chó sủa dữ dội từ xa nhanh chóng lan tới gần.
- A?
Dương Thạc kinh ngạc, nhíu mày, đứng bật dậy.
Chính lúc này, Dương Thạc trông thấy đường dốc vách núi nơi hắn và Huyền Ưng ở có hai ngao khuyển to lớn, khí huyết tràn đầy cất tiếng sủa, phóng tới đỉnh vách núi. Hai con ngao khuyển như phát điên, hình như muốn xông lên vách núi một hơi nuốt Dương Thạc vào.
Nhìn thấy hai con ngao khuyển này, lòng Dương Thạc giật thót:
- Có người đến!
Hai con ngao khuyển thể hình to lớn, lông sáng bóng, khí huyết có thể so với tôi thể trung giai cường giả, hiển nhiên không phải người bình thường nuôi được. Sau lưng chúng nó tuyệt đối còn có người khác!
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Trong lòng Dương Thạc nghĩ như vậy, hai con ngao khuyển đã nhảy lên vách núi nhào hướng Dương Thạc.
Dương Thạc đối mặt hai con ngao khuyển, khẽ quát:
- Muốn chết!
Dương Thạc không thèm tránh né, đánh ra một đấm vào óc một con ngao khuyển.
Két!
Một tiếng giòn vang, vỏ não ngao khuyển bị Dương Thạc đánh nát, óc văng ra. Ngao khuyển té xuống, người co giật hai cái rồi không còn sự sống.
Cùng lúc đó, Huyền Ưng cũng kêu lên:
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng vỗ đôi cánh, cực nhanh nhào tới trước mặt một con ngao khuyển, hai vuốt bắt lấy nó. Không chờ ngao khuyển vùng vẫy thì Huyền Ưng đã quăng nó xuống vách núi. Ngao khuyển thảm kêu ngã xuống sườn núi, té tan xương nát thịt.
- Hay cho tiểu súc sinh!
Trong khi Dương Thạc, Huyền Ưng giết hai con ngao khuyển nhanh như tia chớp thì có tiếng điếc tai vang lên.
- Dương Thạc, lão phu phụng mệnh của phu nhân mang thợ săn trong phủ ra ngoài đi săn, vốn định bắt vài con mồi hiếu kính phu nhân, không thể ngờ rằng ngươi giết hai con ngao khuyển lão phu mang đi. Ngươi quấy rầy chúng ta đi săn, không lẽ là vì oán giận phu nhân nên muốn báo thù? Tiểu súc sinh, ngươi rốt cuộc có rắp tâm gì? Ngươi không để phu nhân vào mắt sao?
Thanh âm từ xa đến gần, ngay sau đó có một lão nhân mặc đồ dày nhảy tới vách núi.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư
Tác giả: Linh Ẩn Hồ
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Lý Trung?
Thấy lão nhân khô gầy làm Dương Thạc nhíu mày.
Lão nhân khô gầy này không phải là ai khác, đúng là thúc thúc của quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, lão nô của Trấn Quốc Công phủ, Lý Trung. Từ lúc Dương Thạc đánh bị thương quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, chặt đứt gân tay, chân của gã, hắn biết chắc Lý Trung sẽ đi tìm hắn báo thù. Nhưng Dương Thạc không ngờ Lý Trung theo tới sâu trong Yến sơn.
Không cần tưởng tượng Dương Thạc cũng biết chắc chắn Lý Trung đuổi theo dấu vết của hắn, chuyên môn đến tìm hắn.
Bây giờ Lý Trung đứng ở đường dốc vách núi, cách ba, bốn trượng, mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thạc. Từ trên người Lý Trung toát ra khí thế cường đại, dù Dương Thạc đã vào tôi thể cao giai nhưng khi đối mặt lão thì cảm thấy hơi bị áp lực.
- Đỉnh tôi thể? Lý Trung này đã đả thông huyệt khiếu cuối cùng, đi vào cảnh giới đỉnh tôi thể sao?
Lấy tu vi hiện tại của Dương Thạc, cường giả tôi thể cao giai bình thường căn bản không thể khiến hắn thấy áp lực.
Rõ ràng là Lý Trung đã vào đỉnh tôi thể.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
Khi Lý Trung tới thì trên đường núi lại vang mấy tiếng, năm tên đàn ông vạm vỡ có mặt.
Năm nam nhân này hoặc là nắm đoản nhẫn, hoặc là vác trường đao, có khi xách trường cung, lợi nỗ. Năm người bày thế hình quạt đứng cách sau lưng Lý Trung không xa, đứng chật một bên đường núi. Dương Thạc, Huyền Ưng ở vị trí vách núi một bên là vực thẳm, bên kia là đường dốc. Lúc trước có ngao khuyển, hiện tại có Lý Trung, năm gã đàn ông đều ở chỗ đường dốc này. Năm gã đàn ông và Lý Trung đứng đầy đường dốc, gần như chặn đứt đường lui của Dương Thạc.
- Thợ săn của Trấn Quốc Công phủ?
Dương Thạc thấy năm gã đàn ông vạm vỡ liền nhận ra họ chính là thợ săn của Trấn Quốc Công phủ.
Hiển nhiên Lý Trung lấy danh nghĩa đi săn dẫn năm tên thợ săn tiến vào Yến sơn.
Đầu tiên là Lý Trung khiến ngao khuyển nhảy lên vách núi công kích Dương Thạc, tiếp theo dẫn năm tên thợ săn lên theo, rõ ràng dùng việc công báo thù riêng!
- Ui, thủ đoạn thật độc ác!
Năm tên thợ săn đi tới sau lưng Lý Trung mới thấy một con ngao khuyển lúc trước lên núi xương đầu vỡ vụn, chết dưới chân Dương Thạc. Con ngao khuyển khác thì không biết đi đâu, hiển nhiên dữ nhiều lành ít. Năm tên thợ săn hút ngụm khí lạnh.
Mấy tên thợ săn nhìn Dương Thạc, ánh mắt tăng phần kiêng dè.
Dương Thạc cụp mắt xuống, không thèm nhìn đám người. Huyền Ưng thì bay lên trời cao ngàn thước, vừa nhìn đám người Lý Trung vừa xoay quanh.
Lý Trung nhìn chằm chằm vào Dương Thạc, giọng điệu âm trầm:
- Các vị, tiểu súc sinh này giết hai ngao khuyển của Trấn Quốc Công phủ ta, ý định quấy nhiễu chúng ta đi săn. Thiếu hai con ngao khuyển thì chúng ta không bắt được mồi săn làm phu nhân vừa lòng, sau khi trở về chắc chắn chúng ta sẽ bị phu nhân trách phạt. Huống chi hai con ngao khuyển là loài chó thượng đẳng, một con ít nhất giá trị mười kim, hiện tại có hai con chết, chúng ta không đền nổi.
Lý Trung ra lệnh với năm tên thợ săn sau lưng mình:
- Các vị còn không mau ra tay bắt giữ tiểu súc sinh này?
Năm tên thợ săn mặc dù không chính mắt thấy Dương Thạc giết chết ngao khuyển, nhưng một con chết dưới chân hắn, họ biết là tình huống gì. Bây giờ Lý Trung kêu năm thợ săn bắt giữ Dương Thạc, bọn họ bản năng định ra tay.
Chính lúc này, Dương Thạc hét to:
- Lý Trung, con chó già nhà ngươi cũng mơ sai người bắt bổn thiếu gia?
Dương Thạc híp mắt chợt trợn to, hai luồng sáng bắn ra nhốt chặt Lý Trung.
- Hay cho con chó già này, ta là thiếu gia thứ tử của Dương gia Trấn Quốc Công phủ, là thứ người như ngươi có thể bắt giữ sao? Ngận tử Lý Nghĩa của ngươi lấy hạ phạm thượng, bị ta chặt đứt gân tay, gân chân, không lẽ ngươi muốn nối gót theo ngận tử của ngươi sao?
- Hừ, bởi vì bản thiếu gia giết hai con ngao khuyển là ngươi dám bắt giữ ta? Cho ngươi biết, cho dù hai con ngao khuyển này có hung mãnh hơn, dù quý giá hơn nữa cũng chỉ là hai con chó của Dương gia. Chó muốn cắn chủ sẽ bị giết ngay, đừng nói là hai con ngao khuyển này, cho dù là Lý Trung ngươi chỉ là con chó già của Dương gia ta. Chó chỉ là chó, muốn sủa trước mặt bản thiếu gia sao? Lại còn dám ra lệnh cho thợ săn của Dương gia ta không lẽ con chó già nhà ngươi muốn xoay người làm chủ tử sao?
Dương Thạc liên tục phun lời lật ngược lại bản án.
- Ngươi!
Nghe Dương Thạc nói hàng loạt lời, người Lý Trung run lên, mặt lúc xanh lúc trắng.
Năm tên thợ săn cùng ngừng bước, liếc nhau, không đi tới tiếp.
Thiếu niên này lại là thứ tử thiếu gia của Trấn Quốc Công phủ? Vốn năm tên thợ săn gần như không tiếp xúc gì với thứ tử thiếu gia nên không nhận ra Dương Thạc, nhưng khi hắn nói thẳng ra thì năm tên hiểu ngay. Thiếu niên mười bốn, lăm tuổi trước mắt chính là Dương Thạc cắt đứt gân tay của quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, có mối thù sâu nặng với Lý Trung.
Lý Trung và Dương Thạc có thù oán, mà năm tên thợ săn thì không có mối hận gì với hắn.
Dù lần này vào Yến sơn thì Lý Trung là thủ lĩnh dẫn đội, nhưng năm tên thợ săn không phải là thuộc hạ dưới tay của lão, không cần bán mạng cho lão.
Thấy năm tên thợ săn dừng bước, Lý Trung lớn tiếng trách mắng:
- Các vị, sao không mau ra tay bắt giữ tiểu súc sinh này!
Một tên thợ săn hừ lạnh một tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Hừ! Lý Trung, ngận tử của ngươi bị thiếu gia Dương Thạc phế, ngươi và thiếu gia Dương Thạc có thù riêng thì tự mình báo đi, cần gì dính đến chúng ta?
Lý Trung nhíu mày, hung tợn trừng năm tên thợ săn:
- Các ngươi ... !
- Tốt, tốt!
Lý Trung lạnh lùng cười:
- Các ngươi không ra tay chứ gì?. Cũng được, vậy thì để lão phu tự bắt giữ tiểu súc sinh này! Phu nhân đã sớm dặn dò là sau khi bắt giữ tiểu súc sinh thì mặc cho lão phu xử lý, nếu các vị không muốn nhúng tay thì hãy ngoan ngoãn đứng im như tượng đi!
Lý Trung nói xong liếc Dương Thạc, lắc người vọt tới trước mặt hắn.
Lý Trung cảm thấy dù Dương Thạc có lợi hại tới đâu, có thể dễ dàng bị thương ngận tử của lão nhưng cùn lắm chỉ là tôi thể cao giai. Giờ phút này, Lý Trung đã đột phá tới đỉnh tôi thể, muốn bắt Dương Thạc là chuyện cực kỳ đơn giản.
Dương Thạc thấy Lý Trung bay nhanh tới thì hơi nheo mắt lại.
Mẹ cả sai Lý Trung bắt giữ mình? Mặc lão xử lý?
Không ngờ mẹ cả tàn nhẫn đến mức này, tiếc rằng bà ta tưởng Lý Trung nho nhỏ có thể dễ dàng áp chế mình sao?
- Tiểu tử, ngoan ngoãn chịu trói đi, để lão phu cắt đứt gân tay, chân của ngươi, rồi đánh gãy tứ chi của ngươi ném xuống vách núi. Nếu may mắn thì nói không chừng ngươi còn có thể nhặt lại sinh mạng, nếu phản kháng thì lão phu sẽ thay phu nhân diệt ngươi ngay tại chỗ!
Huyền Ưng bay nhanh đi, chớp mắt đã tới trước mặt Dương Thạc.
- Ủa, đó là cái gì ... ?
Lý Trung bay tới cách Dương Thạc không xa thì khóe mắt liếc thấy sau lưng hắn có một tảng đá to, bên trên đặt một tinh thể màu đỏ. Trong tinh thể đỏ toát ra lực lượng khí huyết.
Người Lý Trung mạnh rung lên, gã không để ý tới việc bắt giữ Dương Thạc nữa, bật thốt:
- Huyết Tinh Thạch Nhũ!
- Không ngờ là Huyết Tinh Thạch Nhũ? Sao có thể ... Sao ngươi có thể tìm được chí bảo này?
Mắt Lý Trung lóe tia sáng kỳ dị, khó tin nhìn Huyết Tinh Thạch Nhũ nằm trên tảng đá to.
Khi Lý Trung thốt lời thì lòng Dương Thạc chìm xuống.
"Con chó già này nhận ra Huyết Tinh Thạch Nhũ?"
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Đạm Tình Cư