Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1297 : Hỗn độn thú (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi rút ra kết luận, Lôi Động cảm thấy đã không cần suy đi tính lại nữa, thích thú chắp tay nói:
- Ý chí vũ trụ vĩ đại, đa tạ ngươi đã cho ta cơ hội này, cũng cho ta một con đường tiến tới cấp bậc ngang hàng với Tam giới Chí Tôn. Nhưng quả thực ta không muốn nhúng tay vào cho nên chỉ có thể nói lời xin lỗi với ngươi thôi.
- Phản đồ đáng giận, đi chết đi.
Lúc này, một mảnh kim quang sáng lạn tường hòa đã biến thành một cỗ sát khí đến cùng cực, thần niệm khổng lồ mà thập phần uy nghiêm ngưng đọng lại thành thực chất, mãnh liệt tráo về phía Lôi Động.
Sau khi gắt gao ngăn chặn hắn, liền hướng về cái trứng kia mà lôi kéo.
Tuy Lôi Động đã có chỗ cảnh giác trong lòng, nhưng hắn vẫn không ngờ quả Trứng Hỗn độn kia lại bá đạo như thế, mình vừa mới cự tuyệt thì nó đã không nói hai lời mà trực tiếp động thủ.
Đạo thần niệm kia đột nhiên vô cùng bá đạo, cho nên trong chốc lát Lôi Động đã bị lôi kéo đến, xâm nhập vào trong cơ thể Lôi Động, phong tỏa đại bộ phận lực lượng của hắn.
Hiện tại Lôi Động chỉ có thể cắn răng chống cự chứ không có khả năng vận dụng lực lượng phản kích.
Ngay tại lúc sắc mặt Lôi Động nặng nề, cực lực đối kháng thì Cơ Tử Yên một mực yên lặng trong cái trứng kia lại động, một cỗ liệt hỏa hừng hực bốc cháy quanh thân, nóng bỏng như mặt trời.
Cơ hồ trong chốc lát, khí thế Cơ Tử Yên đã bạo tăng đến cực hạn, yêu kiều hét lên một tiếng, đánh ra một quyền.
Một quyền kia cơ hồ ẩn chứa tất cả lực lượng và hỏa diễm của nàng, hóa thành một Chu Tước hỏa diễm hơn trăm trượng giang rộng đôi cánh gào thét, hướng về phía trứng Hỗn độn, tốc độ cực nhanh.
Một chiêu kia cơ hồ ẩn chứa đại lượng pháp tắc không gian, liền đánh trúng quả trứng Hỗn độn màu vàng kia. Uy lực mãnh liệt của Thái Dương Chân Hỏa chấn quả trứng hỗn độn kia lay động thoáng một phát, kim quang tựa hồ cũng ảm đạm đi không ít.
- Chỉ một Chu Tước nhỏ như con sâu cái kiến mà cũng dám động thủ với chúa tể?
Một thanh âm uy nghiêm cực kỳ phẫn nộ vang vọng toàn bộ không gian, kim quang đầy trời ngưng tụ lại thành một thanh chùy. Ba một tiếng liền đánh trúng lên đầu Chu Tước Cơ Tử Yên căn bản không kịp tránh né.
Lôi Động thầm kêu một tiếng không tốt, chùy này do chôn vùi pháp tắc ngưng tụ thành.
- Oanh!
Dưới tính hủy diệt cực kỳ cường hãn của chôn vùi pháp tắc, Cơ Tử Yên trực tiếp hóa thành bột phấn, ngay cả thần hồn cũng không thể chạy thoát được.
- Mẫu thân!
Cơ Sương Sương nhìn thấy một màn này, lập tức kinh hãi gần chết, sắc mặt trắng bệch kêu thảm. Nhưng lúc này, một đạo kim quang lại lóe lên, thanh chùy chôn vùi kia chuẩn bị đánh tới người Cơ Sương Sương.
Nhưng lúc này, Lôi Động đã hành động.
Tuy công kích của Cơ Tử Yên không cách nào tạo ra tổn thương thực chất với tên khốn kia, nhưng trong khoảnh khắc đó đã phân tán đại bộ phận lực lượng thần niệm của quả trứng kia.
Mà bản thân Lôi Động đã là nhân vật cấp Á Thánh đỉnh phong, khoảng cách đến Chí Tôn chỉ vẻn vẹn một bước nữa mà thôi, đương nhiên một thân tu vi sẽ không tầm thường, nhất lại các loại lý giải pháp tắc cơ hồ càng không kém Chí Tôn.
Hắn lập tức tự giải thoát khỏi lực lượng phong ấn của trứng hỗn độn, sau đó thân hình nhoáng một cái, Lôi Động như quỷ mị, cắt ngang qua người Cơ Sương Sương, cuốn lấy nàng bỏ chạy về hướng xa xa.
Trước kia Lôi Động cho rằng mẹ con Cơ gia vì chuyện sư tôn nên các nàng xem như đã không còn quan tâm đến sự sống chết của các nàng, còn không bất kỳ mối liên quan nào với các nàng nữa.
Nhưng Cơ Tử Yên lại công kích không chút do dự, có thể nói là đã cứu Lôi Động một mạng, hơn nữa nàng còn bị thần hình câu diệt. Bất luận là nhìn từ góc độ nào thì Lôi Động cũng không có lý do gì không cứu con gái Cơ Sương Sương của nàng, vả lại điều này cũng nằm trong khả năng của hắn.
Hắn cuốn lấy Cơ Sương Sương, chuẩn bị bay đi. Nhưng trứng Hỗn độn đã động thủ, như thế nào có thể mặc cho Lôi Động bỏ chay? Sau khi chôn vùi chi chùy một kích thất bại, liền nhanh chóng ngưng tụ lại một đạo thần niệm, hướng về phía Lôi Động hòng giam cầm hắn.
Lôi Động đã nếm phải thiệt thòi một lần, làm sao không cảnh giác cho được. Hắn tinh tường dù động tác bản thân có nhanh hơn nữa thì cũng không thể chạy thoát khỏi thần niệm này, cho nên hắn cũng ngưng tụ thần niệm của mình, tạo thành một cái hộ thuẫn, hướng ra phía ngoài gắt gao ngăn cản.
Từ trước đến nay thì thần niệm chính là vốn liếng Lôi Động tự hào và kiêu ngạo nhất từ khi bắt đầu tu hành đến nay. Sau khi tu vi của hắn đạt đến cấp Á Thánh đỉnh phong, nhìn về góc độ thần niệm mà nói thì đã không thua thì một cường giả tuyệt thế vừa tấn cấp Chí Tôn.
Dù là một phân thân do ý chí vũ trụ thai nghén ra thì cũng không có khả năng thoáng một phát đã bóp nghiến được thần niệm của Lôi Động. Trên thực tế, phân thân này chỉ hơn Lôi Động một chút mà thôi.
- Phản đồ.
Trong quả trứng lại phát ra chấn động thần niệm:
- Ngươi đã không chịu mắc lừa, như vậy thì bổn chúa tể tự thôn phệ ngươi vào trong bụng.
Lúc này thanh âm của nó đã không còn vẻ uy nghiêm vốn có mà đã trở thành thô bạo.
- Hừ, không phải ngươi nói giúp ta trở thành Chí Tôn sao? Như thế nào chỉ trong chớp mắt đã muốn thôn phệ ta rồi?
Lôi Động cũng không chút yếu thế, ngăn cản lại, thuận tiện dùng lời nói xem thử có cơ hội lợi dụng hay không.
- Hừ, đừng uổng phí tâm cơ.
Tên khốn kia liên tục cười lạnh, nói:
- Ai bảo vận khí của ngươi tốt, ngay cả năng lực Luân hồi chi nhãn cũng đạt được, vượt quá sự trông mong của ta. Nếu như không thôn phệ, dung hợp ngươi vào trong thân thể ta thì quả thực là phung phí của trời.
Lôi Động khẽ động trong nội tâm, nguyên lai là Luân hồi chi nhãn mang đến nguy hiểm cho mình. Lúc hắn vừa định thi triển Luân hồi chi nhãn thì lại bỗng nhiên hỏi:
- Ngươi là phân thân ý chí vũ trụ, chẳng lẽ không có năng lực điều động Luân hồi chi nhãn sao? Còn thèm thuồng chút ít năng lực ấy của ta làm gì?
- Ha ha, ngươi thật sự là có phúc mà không biết hưởng.
Trứng hỗn độn nở nụ cười:
- Tuy Luân hồi chi nhãn là năng lực vũ trụ thiên địa, nhưng thân thể ý chí vũ trụ của ta chỉ có thể hành động trong phạm vi quy tắc, đến lúc đại kiếp nạn luân hồi mới có thể phát động Luân hồi chi nhãn. Ngươi cho rằng ta có thể tùy ý điều động Luân hồi chi nhãn sao? Bất quá, hiện tại tốt rồi, chỉ cần dung hợp ngươi vào trong thân thể hỗn độn thú của ta thì phân thân Hỗn độn thú này cũng có được năng lực Luân hồi chi nhãn rồi. Cũng có thể đổi tên thành Hỗn độn thôn phệ thú rồi.
- Hừ, si tâm vọng tưởng, xem ra ngươi cũng không biết được công hiệu chính thức của Luân hồi chi nhãn.
Lôi Động lập tức triển khai thần niệm, tạo thành vòng xoáy thôn phệ thần niệm nó từng chút một.
- A, làm sao có thể?
Hỗn độn thú còn đang thai nghén bên trong hoảng sợ vạn phần, kêu lên:
- Làm sao luân hồi chi nhãn của ngươi có thể thôn phệ thần niệm của ta?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1298 : Sát cơ Thanh Long (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Xem ra ngươi thân là ý chí vũ trụ mà cũng không hiểu được công hiệu chính thức của Luân hồi chi nhãn.
Lôi Động mặt không chút biểu tình, dùng vòng xoáy Luân hồi chi nhãn thôn phệ thần niệm của nó từng chút một.
Thần niệm, vốn là thần hồn kéo dài ra. Theo lý luận mà nói thì cũng là một bộ phận thần hồn. Đây chính là lý do mà trực tiếp lợi dụng thần niệm để công kích là một chuyện nguy hiểm. Bởi vì một ít đại năng đều có chiêu số chuyên công kích thần hồn. Hơn nữa một khi thần hồn bị chấn động bởi các loại trùng kích thì thần hồn sẽ bị cắn trả, khiến thần hồn bị thương.
Hỗn độn thú sợ hãi cực độ, muốn rút thần niệm của mình về nhưng càng làm nó sợ hãi chính là thần hồn nó bị vòng xoáy Luân hồi chi nhãn một mực hút. Không những thế mà còn xuyên thấu qua thần niệm ngưng đọng lại thành thực chất của nó, kéo một tia thần hồn của nó ra, quấn vào trong luân hồi chi nhãn, xé rách nát bấy, hóa thành một cỗ Hỗn độn linh khí và bổn nguyên vô cùng tinh thuần.
- Ngao ngao.
Hỗn độn thú thân là phân thân ý chí vũ trụ, từ trong quả trứng Hỗn độn khổng lồ phát ra chấn động thần hồn phản kích lại Lôi Động, tiếng gào thét nổi lên bốn phía.
Cấp độ đã đến cảnh giới này thì chấn động thanh âm hoàn toàn không cần xuyên thấu qua không khí mà có thể trực tiếp lợi dụng chấn động thần niệm để truyền đạt ý chí của mình.
Hiển nhiên hỗn độn thú cũng chưa từ bỏ ý định phản kích. Muốn dùng chấn động thần hồn hình thành sóng chấn động, trùng kích lại thần hồn Lôi Động. Chỉ cần đánh tan thần hồn của hắn thì dĩ nhiên có thể thoát khỏi cỗ hấp lực Luân hồi chi nhãn khiến lòng người sợ hãi kia.
Đáng tiếc là ý chí vũ trụ cao cao tại thượng đã lâu rồi nên trong ấn tượng của nó thì từ trước đến nay Lôi Động chỉ là một linh hồn nhân loại được nó cứu vớt, bộ dạng run rẩy thất thố.
Hiện tại nó còn chưa thích ứng được Lôi Động đã là cường giả một phương, lại càng không phải là một linh hồn nhu nhược nhỏ bé đáng thương, chỉ cần một trận gió nhẹ là có thể thổi tan như trước kia. Thực lực Lôi Động đã đạt đến cấp Á Thánh đỉnh phong, thần niệm càng là sở trường.
So với Hỗn độn thú trong lớp trứng này thì không kém hơn. Hỗn độn thú muốn dựa vào trùng kích thần hồn để chấn tan thần hồn Lôi Động, quả thật là si tâm vọng tưởng.
Tuy nói lực trùng kích này rất lớn. Nhưng thần hồn Lôi Động nguy nga bất động như núi. Mặc cho Hỗn độn thú gào rú như thế nào thì cũng đã ngưng đọng lại thành thực chất, không chút sứt mẻ.
Một chiêu này không thành, Hỗn độn thú cũng chợt ý thức được Lôi Động cũng là một đối thủ phi thường cường đại. Nó lập tức cải biến chiêu số, ngưng động kim quang sáng lạn kia thành chôn vùi chi chùy, gào thét đập tới.
- Chôn vùi pháp tắc, ngươi tưởng chỉ mình ngươi có?
Tạo nghệ chôn vùi pháp tắc của Lôi Động cũng không kém, hắn liên tục điểm chỉ ra.
- Rít rít.
Vài đạo kim quang ngưng thực lại thành kiếm chỉ, kích thẳng lên bầu trời, tản mát ra vầng sáng chói mắt. Chôn vùi pháp tắc của Lôi Động biểu hiện ra Tàn sát tiên chỉ, tuyệt kỹ cường đại truyền thừa từ Minh Thần nhất mạch.
Hai đạo công kích này va vào nhau, kim quang tán ra bốn phía, ánh lửa bập bùng nổ lên đầy trời.
Hỗn độn thú liên tiếp thất bại, lúc này thần hồn lại không ngừng bị Lôi Động hấp thu, chỉ biết kêu thảm thiết liên tục, mở miệng cầu xin tha thứ:
- Lôi Động, lúc trước linh hồn ngươi là do ta kéo đến, ta đã giúp ngươi trọng sinh một lần, mong ngươi thu tay lại a. Bổn chúa tể nguyện ý cùng ngươi chia sẻ thiên địa vũ trụ này, vĩnh viễn hòa bình.
- Chúa tể?
Lôi Động cười lạnh liên tục, nói:
- Ha ha, nguyên lai sau khi ý chí vũ trụ có thần hồn thì cũng không chịu cô đơn. Muốn thoát khỏi trói buộc của quy tắc, chính thức trở thành chúa tể vũ trụ. Nguyên lai ngươi đã có mục đích a. Tốt, chia sẻ, cộng hưởng vũ trụ, rất có ý tứ, ha ha ha.
Dứt lời, Lôi Động lại thúc dục thần niệm, tốc độ Luân hồi chi nhãn nhanh hơn. Đối với hỗn độn thú mà nói thì hắn không tin nửa câu nào. Ở bên trong quả trứng đã cường đại như vậy rồi, đợi sau khi chính thức nở trứng thì sẽ là cái dạng khủng bố gì?
Huống chi hiện tại người chiếm thượng phong là Lôi Động, làm sao có thể để loại lâm vào hạ phong như hắn lừa gạt? Cho dù Lôi Động có nghĩ đến làm chúa tể vũ trụ thì hoàn toàn có thể thừa cơ này tiêu diệt tên nguy hiểm này, một mình độc hưởng vị trí chúa tể vũ trụ chẳng phải là tốt hơn chia sẻ với người khác sao?
Bỗng nhiên, Lôi Động cảm nhận được một cỗ thanh tịnh từ trong Luân hồi chi nhãn chảy vào cơ thể mình. Đó là một cỗ lực lượng tinh thuần vô cùng thần bí, là một loại lực lượng vĩ đại mà Lôi Động chưa từng gặp bao giờ trong đời.
Chỉ thấy nó là một tia hào quang màu trắng bạc, bất đồng với tơ vàng của Hỗn độn bổn nguyên, nhưng lại cảm giác có chút tương tự với Hỗn độn bổn nguyên. Nhưng so với Hỗn độn bổn nguyên thì độ tinh thuần hơn rất nhiều, gần như là tiến hóa hơn hẳn một bậc. Rất nhanh, Lôi Động liền thu được tin tức bên trong thần hồn đã phai mờ vì bị Luân hồi chi nhãn hút vào, minh bạch được bản chất của nó.
Hỗn độn chi tâm.
Đây mới thực sự là Hỗn độn chi tâm. Hỗn độn chi tâm chính là căn bản của hết thảy vũ trụ, cũng là trung tâm khởi nguyên của hết thảy mọi thứ trong thiên địa vũ trụ.
Trong chốc lát, Lôi Động đã chính thức minh bạch. Nguyên lai sinh hồn do ý chí vũ trụ sinh ra chính là dùng Hỗn độn chi tâm làm cơ sở, thai nghén ra phân thân của mình. Bởi vì hết thảy bổn nguyên pháp tắc của thiên địa vũ trụ, trên thực tế chính là đến từ Hỗn độn chi tâm.
Nếu như có thể nắm giữ triệt để Hỗn độn chi tâm thì sẽ chính thức trở thành chúa tể vũ trụ. Mà một khi để Hỗn độn thú này chính thức chào đời thì chỉ sợ không có khả năng ngăn cản nó.
Lôi Động bị những tin tức kia làm rung động thoáng một phát, nhưng hắn đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, thúc dục Luân Hồi chi nhãn vận hành nhanh hơn, chấn nát linh hồn ý chí vũ trụ. Làm như vậy cũng là vì sự sinh tồn của hắn, cũng chính là vì Hỗn độn chi tâm.
Trong thiên địa vũ trụ này, thứ quý giá nhất có thể nói chính là Hỗn độn chi tâm. Ngay cả Hỗn độn bổn nguyên cũng không thể so với nó.
Hỗn độn thú còn chưa ra khỏi vỏ trứng đã cảm giác được lực lượng của mình bị Lôi Động hút đi từng chút một, thần hồn luyện hóa vào trong Hỗn độn chi tâm bị Lôi Động đoạt đi từng chút một. Nó vừa phẫn nộ gào thét vừa khẩn cầu Lôi Động buông tha cho nó.
Nhưng tâm trí Lôi Động lại vô cùng kiên định. Mặc cho nó cầu khẩn thế nào, uy hiếp đe dọa ra sao thì hắn đều không có chút dao động. Tiếp tục làm chuyện mình nên làm.
Không biết đã qua bao lâu. Lôi Động một mực kiên trì hấp thu các loại lực lượng trong thần hồn hắn, kể cả Hỗn độn chi tâm.
Bất tri bất giác, nửa miếng Hỗn độn chi tâm đã bị Lôi Động hấp thu vào trong thân thể. Mà hỗn độn bổn nguyên thì tích góp từng chút từng chút một, ngưng tụ thành một miếng Bổn nguyên to lớn.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1299 : Sát cơ Thanh Long (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Ngay tại lúc Lôi Động và Hỗn độn thú đều cho rằng mọi chuyện đã xong, Lôi Động có thể đạt được thắng lợi cuối cùng thì chuyện ngoài ý muốn đột nhiên xuất hiện. Thanh Long Hoàng bị mất phương hướng trên Hỗn độn hải không biết bao lâu phá không mà vào. Tử Kim Quan trên đầu đã không còn, mà Long bào cũng đã biến thành trang phục ăn mày.
Nhưng trên người hắn lại tản ra một cỗ khi tức thô bạo đến cực hạn. Thậm chí vẻ oán khí này giống như đã ngưng tụ lại thành thực chất, từng sợi giống như hắc khí tỏa khắp bên cạnh hắn. Giờ phút này, bề ngoài anh tuấn bất phàm của hắn đã biến thành dữ tợn như lệ quỷ, cực kỳ xấu xí khủng bố. Không biết đến tột cùng thằng này đã thôn phệ bao nhiêu oán linh mà lại biến thành cái dạng này.
- Ồ?
Thanh Long Hoàng tiến vào không gian này, nhưng không phát hiện ra Lôi Động mà là nhìn thấy quả trứng Hỗn độn kia đầu tiên, thanh âm khàn khàn lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn:
- Một quả trứng thật lớn, vừa vặn bổn Chí Tôn chém giết đã lâu, hiện giờ rất đói bụng.
Hắn dừng lại thoáng một phát, lại bỗng nhiên phát hiện quả trứng khổng lồ này đang giằng co với thần niệm của Lôi Động.
Trong thiên địa vũ trụ hiện giờ, người Thanh Long Hoàng hận nhất không phải Lôi Động thì còn là ai? Sở dĩ hắn bị đuổi đi hơn một ngàn năm, cừu hận cùng khát vọng đối với Khí linh hỗn độn tháp càng trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Hắn càng ngày càng điên cuồng, đồng thời chấp niệm cũng càng ngày càng sâu sắc. Đến nay phảng phất như đã trở thành lạc ấn trong thần hồn của hắn, trở thành một bộ phận bản năng của hắn.
- Lôi Động, bổn Chí Tôn muốn giết ngươi, còn không mau mau giao khí linh hỗn độn tháp ra đây.
Thanh Long Hoàng gầm thét lên như một thằng điên, mãnh liệt phốc về hướng Lôi Động. Một tay chém ra một đạo Hỗn đạo kiếm khí vô cùng lăng lệ ác liệt về phía Lôi Động.
Một đoạn thời gian không thấy, Thanh Long Hoàng phảng phất như đã lợi hại hơn rất nhiều, Hỗn độn kiếm khí này của hắn lộ ra khí tức hủy diệt vô cùng cường đại, lại xen lẫn với rất nhiều lệ khí màu đen tàn bạo.
Một khi nhiều tới một trình độ nhất định thì loại lệ khí này sẽ trở nên phi thường lợi hại, nhẹ thì dao động đến thần hồn, nặng thì trực tiếp khiến người sa vào trong thống khổ do ảo giác vô hạn vô biên gây ra.
Đối mặt với một kích chính diện của cường giả Tôn Cấp, lấy thực lực hiện giờ của Lôi Động thì cũng không có năng lực chọi cứng chính diện. Hắn chỉ đành phải bao lấy Cơ Sương Sương sau lưng, bỏ chạy về hướng xa xa.
Lôi Động miễn cưỡng tránh né một kích này, thần hồn trong quả trứng khổng lồ kia cũng thừa cơ dùng sức giãy giụa khỏi sự trói buộc của Luân hồi chi nhãn. Lúc này nó đã bị Lôi Động dọa sợ đến tột cùng, nào dám còn đối nghịch với Lôi Động, vội vàng rút thần niệm vào trong quả trứng khổng lồ.
Mà Thanh Long Hoàng ở đầu kia nhìn Lôi Động phảng phất như là vật trong tay, nhe răng cười điên cuồng, mãnh liệt phốc tới, đưa tay kích xạ ra một đạo Tàn sát tiên chỉ thập phần lệ khí.
Tốc độ Tàn sát tiên chỉ này cực nhanh, lại tràn ngập chôn vùi pháp tắc.
Lôi Động bị thần hồn quả trứng khổng lồ kia giãy dụa, thân thể vốn lắc lư bất ổn, cũng không kịp tránh né. Chỉ đành phải dụng lực tạo ra một tấm hộ thuẫn bất diệt, cứng rắn ngăn cản một kích này.
- Oanh!
Tàn sát tiên chỉ của Thanh Long Hoàng phảng phất như đã biến dị, thuộc tính chôn vùi không quá mạnh mẽ nhưng vô số lệ khí cuồng bạo lại khiến uy lực bạo tạc chỉ kình của hắn bạo tăng.
Tuy lực phòng ngự của Bất diệt thuẫn cực kỳ xuất chúng, có được bất diệt pháp tắc thâm ảo huyền diệu gia trì. Nhưng cuối cùng cấp độ so với Thanh Long Hoàng vẫn có sự khác biệt.
Chỉ kình đánh bất diệt thuẫn nát bấy, lệ khí cường đại hóa thành sóng xung kích mãnh liệt, chấn Lôi Động phun ra máu, bay ra ngoài. Mà phảng phất như có vô số lệ khí liều chết xông vào trong thần hồn, hòng ăn mòn thần hồn hắn.
Đổi lại lúc bình thường thì Lôi Động hoàn toàn có hể dùng Luân hồi chi nhãn thôn phệ sạch sẽ những lệ khí hung bạo kia. Nhưng một kích kia của Thanh Long Hoàng lại khiến thần hồn hắn chấn động, cơ hồ lục phủ ngũ tạng đều đảo lộn tùng phèo hết cả lên.
Trong lúc nhất thời, vô số lệ khí thừa dịp tràn vào, bắt đầu dây dưa không ngớt với ý thức bản năng hắn.
- Ha ha, xem tiểu tử ngươi còn chạy đi đâu.
Thanh Long Hoàng cười điên cuồng một tiếng, sắc mặt hung ác dữ tợn như quỷ địa ngục, hét lên:
- Mau giao khí linh ra đây.
Thế nhưng Thanh Long Hoàng lại không chú ý đến. Lúc này quả trứng khổng lồ kia đã lặng lẽ tiếp cận sau lưng hắn, mãnh liệt há to miệng trứng ra, lộ ra một cái miệng lớn với từng hàng răng nhọn um tùm xấu xí.
Ngay tại lúc Thanh Long Hoàng liên tục gào thét. Trứng hỗn độn bị Lôi Động thôn phệ một nửa thần hồn ngoài bị thương ra còn mất đi lý trí bình thường. Mà Hỗn độn chi tâm đã mất đi một nửa, lúc này Hỗn độn thú đã vĩnh viễn không có khả năng chính thức mở mắt chào đời từ trong trứng nữa.
Hành động theo bản năng, trứng Hỗn độn điên cuồng há to miệng ra, một ngụm nuốt Thanh Long Hoàng vào. Tại lúc bình thường, thực lực trứng Hỗn độn so với Chí Tôn thì kém hơn. Nhưng Thanh Long Hoàng lợi hại thì lợi hại, nhưng lúc này bản tính hắn đã bất thường đến cực hạn, trừ một ít chấp niệm và bản năng ra thì cơ hồ đã không thể tư duy lý tính nữa rồi, cho nên mới dễ dàng bị trứng hỗn độn đắc thủ.
Dù sao thì Thanh Long Hoàng cũng không phải hạng tầm thường, luận thực lực tinh khiết mà nói thì hắn đường đường là cường giả cấp Chí Tôn. Sau khi bị trứng Hỗn độn nuốt vào thì như thế nào lại không có chút phản ứng?
- Ngao ngao ngao.
Bên trong trứng Hỗn độn bộc phát ra những tiếng gào thét khiến toàn bộ không gian đều bị chấn run. Nó không ngừng lăn lộn, gào thét lên.
Cơ Sương Sương ở một bên thấy thế, nào dám có chút trì hoãn nào. Vội vàng móc ra một miếng ngọc phù, sau khi bóp nát, một đường hầm hư không lớn liền xuất hiện.
Đây chính là một miếng Đại hư không na di ngọc phù. Lần trước, sau khi dùng một miếng thì Cơ Tử Yên đã cho con gái yêu của mình miếng ngọc phù cuối cùng mà khó khăn lắm nàng mới tích cóp được này.
Bị Thanh Long Hoàng truy sát, Cơ Sương Sương cũng ba phen mấy bận muốn dùng tới. Nhưng vừa nghĩ đến Thanh Long Hoàng là cường giả cấp Chí Tôn, chỉ sợ dù có dùng đến đường hầm hư không lớn cũng không cách nào thoát khỏi sự truy sát của hắn.
Ẩn nhẫn đến bay giờ, Cơ Sương Sương cũng cảm thấy thời cơ đã chín muồi, lập tức vận dụng bảo vật bảo vệ tính mạng quý giá này, bao bọc lấy Lôi Động lục phủ ngũ tạng đã bị chấn nát, thần hồn đang bị lệ khí ăn mòn chạy trối chết.
Đường hầm hư không lớn này là pháp thuật siêu cấp mà chỉ cường giả cấp Chí Tôn mới có thể sử dụng, vô cùng cường đại, chỉ thuấn di một cái đã có thể đi ra ngoài rất xa, mà tọa độ là Chu Tước thần điện Cơ Tử Yên đã định chế sẵn.
- Phịch.
Cơ Sương Sương ôm Lôi Động rơi xuống khỏi đường hầm hư không, đến Tế đàn lần trước.
Cơ Sương Sương vì trợ giúp Lôi Động ngăn cản lực xoắn cường đại ngăn cản trong đường hầm hư không, lúc này đã lộ ra có chút chật vật không chịu nổi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1300: Chí Tôn kiếp.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng lúc này Lôi Động rất không xong. Một kích ẩn chứa lệ khí vô biên kia của Thanh Long Hoàng cực kỳ cường hãn. Mà lúc này Lôi Động gần như đã hôn mê, chỉ có thể dựa vào một ý thức bản năng để chống lại lệ khí đang ăn mòn kia.
Thấy mặt Lôi Động đầy hắc khí, bộ dạng vô cùng thống khổ. Cơ Sương Sương cũng cưỡng chế nỗi đau vì mẫu thân chết trước mặt mình, vội vàng xuất thần hồn ra xâm nhập vào trong thần hồn Lôi Động, hòng đánh thức thần hồn của hắn dậy, trợ giúp hắn tiêu trừ lệ khí.
Thực lực Cơ Sương Sương không cao, tu vi chỉ là Hợp Thể kỳ sơ giai. Nhưng dù sao thì ý thức nàng cũng thanh tỉnh, tận lực cố gắng giúp Lôi Động tiêu trừ những lệ khí hung tàn kia từng chút một.
Không biết đã qua bao lâu, ngay tại lúc Cơ Sương Sương đã hóa giải hơn phân nửa, chỉ cần mấy năm nửa là có thể hoàn tất thì những lệ khí và oán niệm trong đó tựa hồ như không cam lòng biến mất khỏi thế giới này, đồng loạt quay đầu lại trùng kích Cơ Sương Sương.
Cơ Sương Sương chấn động, trợ giúp Lôi Động đã là cực kỳ miễn cưỡng rồi, nhưng khi đó đã có tiềm thức của Lôi Động tử thủ nên nàng chỉ cần ở phía sau đánh lén những lệ khí oán niệm kia.
Ngay cả Lôi Động cũng cố gắng hết sức cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại lệ khí oán niệm kia thì nàng như thế nào ngăn cản được? Ngay tại lúc cơ hồ nàng bị lệ khí vô biên kia thôn phệ, một con mắt tà ác của Lôi Động xoay tròn bên trong thần hồn.
Hấp xả lực cường đại xé những lệ khí oán niệm long trời lở đất kia thành từng mảnh nhỏ, khiến chúng hóa thành hư vô. Cùng lúc đó, thần niệm của Cơ Sương Sương dần dần bị hút vào trong Luân hồi chi nhãn. Trong lúc nhất thời, Cơ Sương Sương hoảng sợ vạn phần, sợ hãi kêu lên không thôi. Nhưng những tiếng kêu sợ hãi của nàng lại tựa hồ như không có chút tác dụng nào. Mắt thấy thần hồn của mình sắp bị thôn phệ, Cơ Sương Sương cũng trầm mặc lại, thôi đi, mình chết
trong tay hắn cũng phải thôi. Ai bảo lúc trước mình không biết, trói vợ con hắn lại, tính ra thì mình thiếu nợ hắn đấy.
- Hừ.
Một tiếng hừ lạnh như tiếng chuông chiều vang lên bên tai nàng, đánh thức thần hồn nàng. Nàng mở đôi mắt hạnh yêu kiều của mình ra, lập tức nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng kia của Lôi Động đang nhìn chằm chằm vào mình.
- Ta...
- Không cần nói nữa, tuy ý thức ta hôn mê nhưng ta vẫn biết chuyện gì xảy ra.
Lôi Động lạnh lùng nói:
- Đa tạ ngươi đã cứu ta. Hiện tại thỉnh ngươi cung cấp phương thức liên hệ với Vạn linh cho ta.
- Không được.
Cơ Sương Sương vội vàng lắc đầu, nhưng thấy ánh mắt như muốn giết người kia của Lôi Động, nàng liền vội vàng cúi đầu, yếu ớt nói:
- Bây giờ thân thể ngươi đã bị thương, cho dù không bị thương, chạy tới chỗ Vạn Linh cũng là tự tìm đường chết.
Lôi Động lạnh lùng nói:
- Thê nhi gặp nguy hiểm, coi như là nguy hiểm tới tính mạng thì đã sao?
- Nếu sợ hãi thì dù có như thế nào cũng không thể cứu được bọn họ.
Cơ Sương Sương nghe vậy, cũng thông suốt ra, ánh mắt nàng nhìn thẳng Lôi Động, nói:
- Dù sao thì khoảng cách đến lúc mẫu thần tỉnh lại từ bế quan ít nhất cũng còn hơn một nghìn năm. Không bằng ngươi nhân cơ hội này, hảo hảo dưỡng thương, tu luyện thêm thoáng một phát. Cho dù không tiến bộ thì thương thế cũng tốt lên, tỷ lệ thành công cũng lớn hơn một chút.
Lôi Động ném hai miếng Hỗn độn bổn nguyên ra, nhàn nhạt nói:
- Tính ra thì chuyện này ta đã thiếu nợ ngươi. Ngươi giúp ta gọi vài bằng hữu tới. Thanh Long Hoàng và Hỗn độn thú tranh đấu với nhau, mặc kệ ai sống ai chết thì cũng là một vấn đề lớn. Ta sợ gần đây có thay đổi bất ngờ, Tam giới sẽ đại loạn. Chu Tước thần điện của ngươi khẳng định có chỗ bí mật để bế quan a? Cho ta dùng một lát.
- Ta không muốn ngươi...
Cơ Sương Sương còn chưa nói xong đã bị ánh mắt giết người kia của Lôi Động làm sợ hãi không dám nói nữa. Đành phải thu lấy Hỗn độn bổn nguyên, giúp Lôi Động làm việc.
...
Lôi Động cũng kiềm chế nỗi xúc động của mình, chui vào trong vị trí bí mật trong Chu Tước thần điện bế quan không ngừng tu luyện. Mà đồng bọn của hắn cũng được Cơ Sương Sương an bài, toàn bộ đã tiến vào nơi tương đối an toàn.
Trước kia thu được rất nhiều Hỗn độn bổn nguyên trên Hỗn độn hải, nhưng toàn bộ mấy ngàn miếng đều bị Lôi Động dùng để rèn luyện bản thân rồi. Có thể nói, chỉ sợ hiện tại tư chất và tiềm lực của Lôi Động đã đạt đến cực hạn.
Hiện tại, loại trình độ này, đừng nói là thôn phệ một miếng Hỗn độn bổn nguyên. Cho dù thôn phệ trăm miếng thì cũng không có biến hóa quá lớn. Mà thôn phệ một nửa thần hồn của Hỗn độn thú, trên thực tế cũng là một nửa thần hồn ý chí vũ trụ. Thu hoạch này của Lôi Động tương đương với mấy trăm miếng hỗn độn bổn nguyên.
Những Hỗn độn bổn nguyên này, Lôi Động đều đưa toàn bộ cho Thiên Ma, khiến nàng tự mình phân phối. Lôi Động tin tưởng có nhiều Hỗn độn bổn nguyên như vậy sẽ khiến vô số cao thủ dưới trướng mạnh lên. Mà Hỗn độn kết tinh, Lôi Động cũng kiếm được vô số trong Hỗn độn hải. Sau khi cô đọng thành từng miếng Hỗn độn kết tinh thì hắn đặt trong trữ vật không gian.
Tài nguyên này đạt đến một con số cực lớn, toàn bộ đều được Lôi Động phân phát xuống dưới.
Mà bản thân hắn thì càng thêm chú trọng quả kết tinh bạch kim sắc tràn ngập cảm giác thần bí trong khí hải kia, đây chính là nửa miếng Hỗn độn chi tâm.
Hỗn độn chi tâm là bảo vật quý giá dị thường, trong toàn bộ thiên địa vũ trụ chỉ có vẻn vẹn một quả. Mà hiện giờ Lôi Động có nửa miếng, nửa miếng còn lại thì hòa tan vào trong thần hồn Hỗn độn thú.
Ở trong Động thiên phúc địa, Lôi Động bắt đầu thử dùng nửa miếng Hỗn độn chi tâm này để rèn luyện bản thân. Hắn khai mở ra một tia bắt đầu rèn luyện bản thân, chạy trong kinh mạch, thẩm thấu đến từng tia tính mạng.
Cảm giác thống khổ kịch liệt tự nhiên sinh ra. So với lần đầu tiên Lôi Động dùng Hỗn độn bổn nguyên thì thống khổ hơn không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa loại thống khổ này không phải gây ra với thân thể mà là trực tiếp ảnh hưởng lên thần hồn.
Cho dù là bí quyết luyện thể của Minh Vương thì độ thống khổ cũng còn kém xa. Mỗi lần Lôi Động chịu không nổi, muốn buông tay thì hình ảnh thê tử Uyển Ngôn và hài nhi trong bụng nàng chưa sinh ra.
Như vậy, hắn liền cắn răn kiên trì.
Sử dụng hết một tia, lại một tia khác.
Cũng không biết hắn đã rèn luyện bao lâu. Thẳng đến khi Lôi Động rèn luyện toàn bộ nửa miếng Hỗn độn chi tâm kia. Trong chớp mắt Lôi Động đã cảm ứng được dấu hiệu đột phá. Cuối cùng, cửa ải gian nan cuối cùng này đã bị một cước đá văng.
Trên bầu trời, kiếp vân rậm rạp tụ tập lại.
Sắc mặt Lôi Động không vui không buồn, thuấn di một cái, rời khỏi Động Thiên Phúc Địa. Ngay sau đó mở ra một đường hầm hư không nhỏ, chui vào, bay vào trong hư không vô tận.
Đã đến cấp độ này, nếu hắn độ kiếp trong Động Thiên Phúc Địa thì chỉ sợ sẽ khiến Động Thiên Phúc Địa bị thiên kiếp đánh thành tro bụi.
Độ kiếp, chính là pháp tắc thiên địa vũ trụ cảm ứng được người nghịch thiên nào đó đột phá, liền hạ kiếp nạn, tiêu diệt người nghịch thiên kia. Chỉ cần thân ở trong thiên địa vũ trụ thì tuyệt không có khả năng tránh khỏi kiếp nạn kia.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1301 : Tân Ma Đế (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Sau khi Lôi Động tiến vào trong hư không vô tận, kiếp vân phảng phất đã theo sát tới, so với lúc trước thì công tác chuẩn bị đã hung mãnh hơn rất nhiều. Với cấp độ hiện tại của hắn thì lĩnh ngộ đối với Thiên địa vũ trụ đã đến một cấp độ cực kỳ thâm hậu.
Đến tột cùng kiếp số là cái gì? Ý chí vũ trụ là gì? Hắn vô cùng rành mạch, kỳ thật ý chí vũ trụ chỉ là một loại khí linh giữ gìn pháp tắc thiên địa.
Mà kiếp số thì căn cứ vào thiên địa phắp tắc, tự động hàng lâm chấp hành. Bất kỳ kẻ nào cũng đừng mong có thể mơ tưởng thoát khỏi.
Chí Tôn Kiếp, cái này gần như là kiếp số đại kiếp nạn Luân hồi cường đại rồi. Kiếp vân nồng đậm cuồn cuộn đầy trời, không biết kéo dài ra bao xa, cơ hồ bao trùm một phạm vi mấy trăm vạn dặm trên hư không.
Vô số tia sấm sét vang như cuồng long điên cuồng bay múa trong kiếp vân.
Những tia chớp như cuồng long kia có màu vàng nhàn nhạt, rõ ràng ẩn chứa chôn vùi pháp tắc cực kỳ mãnh liệt. Nhưng Lôi Động cũng không mừng không sợ. Hiện tại hắn không phải như lúc trước nữa rồi. Nếu luận vẻn vẹn cấp độ tu vi thì hắn không sai biệt lắm đã đạt đến cấp Chí Tôn rồi. Chỉ cần vượt qua kiếp nạn này thì hắn chính thức bước vào cấp độ Chí Tôn.
Thời khắc này, không biết Lôi Động đã mong đợi bao lâu rồi.
- Rầm rầm rầm.
Kiếp số không bị ý niệm nào khống chế, đánh thẳng đến. Từng đạo tia chớp màu vàng như cuồng phong bạo vũ trút lên người Lôi Động. Nhưng Lôi Động lại như một tấm thuẫn bất diệt, vô cùng vững chãi, tựa như Thái Sơn trong biển tia chớp lăng lệ ác liệt, hủy thiên diệt địa này.
Bên trong từng đạo kim quang lập lòe, ánh mắt của hắn chưa bao giờ kiên định như lúc này.
- Oanh.
Lại một tia chớp cường tráng màu vàng cực thô triển lộ hết uy lực ra, đánh lên người Lôi Động. Uy lực cường hãn chấn tan tấm hộ thuẫn của hắn, dư âm còn lại xuyên thấu vào người hắn, không ngừng phá hủy tính mạng hắn.
Tuy cảm giác này rất thống khổ, nhưng sau khi Lôi Động tế luyện Hỗn độn chi tâm thì đối với loại cảm giác thống khổ vì tính mạng bị phá hủy, sau đó lại dùng lực lượng của mình trọng sinh thì có lẽ cũng không còn bao nhiêu cảm giác nữa rồi.
Ngược lại còn cảm thấy rất thoải mái. Hiện tại Lôi Động sớm đã nắm giữ thuật trọng sinh của ma thể Ma tộc đến mức lô hỏa thuần thanh rồi, thậm chí còn vượt hơn mấy bậc.
Mỗi một lần tính mạng bị hủy, lại dùng thuật trọng sinh thì tính mạng lại dài ra, càng cường tránh, cường đại hơn.
Trong lúc lần lượt hủy diệt và trọng sinh. Tính mạng Lôi Động không ngừng trở nên mạnh hơn. Mà lúc này thực lực của hắn đã ở vào tình trạng không thể khống chế được tăng trưởng nữa rồi.
Lần độ kiếp này, tia chớp chôn vùi pháp tắc tràn ngập đánh lên người Lôi Động cũng hơn trăm canh giờ. Mà sau khi kiếp vân đầy trời cuối cùng đã tản ra thì thân hình Lôi Động hiện ra, phiêu phù giữa không trung, biểu lộ bình tĩnh như nước, hai con ngươi mênh mông như tinh hải.
Thân hình trở nên to lớn cao ngạo, lộ ra một cỗ khí tức vô cùng cường đại. Chỉ tùy tiện một ý niệm thì những ngôi sao ở phụ cận phảng phất như ảm đạm đi không ít, giống như là cúi đầu thần phục dưới chân hắn.
- Chí Tôn, nguyên lai cái này là cảnh giới Chí Tôn.
Trong chốc lát Lôi Động đã minh bạch, đây mới thực sự là chúa tể Càn Khôn. Ngay cả Càn Không cũng bị dẫm nát dưới chân một cách triệt để, thần phục mình. Thậm chí Lôi Động còn cảm giác được mình chính là thiên địa, thiên địa chính là mình. Đánh ra một quyền, chỉ sợ cả thế giới cũng bị hủy diệt.
Khó trách ý chí vũ trụ lại muốn diệt trừ Tam đại Chí Tôn đến như vậy. Cường giả cấp Chí Tôn đã tương đương với chúa tể một nửa thiên địa rồi, trong phạm vi năng lực pháp tắc của hắn, không thể không tiếp nhận sự điều khiểu khống chế của hắn.
Ý niệm hơi động một chút, liền mở ra một đường hầm hư không. Lôi Động một cước bước vào, trong nháy mắt đã đến Chu Tước thần điện.
- Trẫm nói, Cơ Sương Sương tới.
Thần niệm Lôi Động khẽ động. Điều động không gian pháp tắc, nhiếp Cơ Sương Sương đang bế quan tu luyện tới trước mắt mà không thể phản kháng chút nào.
Cơ Sương Sương hơi sững sờ, chợt cảm thấy Lôi Động bây giờ so với mấy trăm năm trước thì hoàn toàn không giống. Thâm thúy như thiên địa vũ trụ. Hắn cứ như vậy đứng khoanh hai tay trước mặt nàng, mà loại khí tức uy nghiêm này khiến nàng nhịn không được sinh ra cảm giác muốn quỳ xuống bái lạy. Loại khí tức này lúc Cơ Sương Sương còn bé, mẫu thân mang nàng đến yết kiến Vạn linh chi mẫu nàng đã gặp qua. Cho đến giờ nàng mới gặp lại cỗ khí tức đồng dạng như vậy.
- Cơ Sương Sương tham kiến Chí Tôn.
Cảm thụ được cỗ uy áp vô hạn kia. Lúc này Cơ Sương Sương như thế nào không rõ chuyện gì xảy ra, nàng vừa mừng vừa sợ, sợ hãi quỳ xuống lạy.
- Sư tôn ta là Ma Đế Yến Xích Tinh, đã truyền thừa đế ma chủng của hắn cho Lôi Động ta.
Lôi Động nhàn nhạt nói:
- Trước kia thực lực không đủ, không dám lộ ra tục danh sư tôn. Nhưng từ nay ta muốn cho ta sư tôn một cái danh nghĩa chính thức. Từ nay về sau ta chính là Ma Đế, trọng khai mở Ma Đế Cung.
Ma Đế vốn là truyền thừa xuống nhiều đời. Theo lý luận mà nói thì Yến Xích Tinh cũng là người được truyền thừa. Chỉ là từ trước đến nay dù Ma Đế thực sự lợi hại nhưng đều che dấu uy danh của mình, khiến tất cả mọi người đều cho rằng trên thế giới này chỉ có một Ma Đế. Mà lúc này Lôi Động cũng là một Ma Đế thế hệ mới.
Hôm nay thực lực Lôi Động đã thành, tất nhiên sẽ khôi phục uy danh sư tôn. Sở dĩ Lôi Động có thể đi đến ngày hôm nay đều có quan hệ rất lớn với truyền thừa của Ma Đế Yến Xích Tinh.
Bất luận là nhìn từ góc độ nào, Lôi Động cũng đều phải kế thừa danh tiếng Ma Đế này, báo thù rửa hận cho sư tôn Yến Xích Tinh.
Thấy trên trán Lôi Động hiện ra khỏa đế ma chủng yêu dị, loại cảm giác uy áp mênh mông nhe biển này cơ hồ khiến Cơ Sương Sương không thở nổi.
- Trẫm nhất định sẽ báo thù cho sư tôn Yến Xích Tinh. Ngươi thân là nữ nhi của sư tôn ta, làm sao có thể đứng ngoài cuộc?
Lôi Động bình thản như nước, nói:
- Lần này ta đến Vạn Linh Cung không những muốn cứu thê nhi ra mà còn muốn giết Vạn Linh Chi Mẫu, báo thù rửa hận cho sư tôn. Cơ Sương Sương, còn không mau nói ra phương thức liên hệ với Vạn Linh Cung cho ta.
Cơ Sương Sương chấn động, trước kia nàng cũng không biết phụ thân mình là ai. Đối với Vạn Linh Chi Mẫu cũng không có cừu hận gì, ngược lại còn vô cùng kính ngưỡng sùng bái. Về sau, sau khi biết được thân phận phụ thân một cách ngoài ý muốn. Dần dần nàng cũng có cừu hận với Tam đại Chí Tôn kia.
Lời nói của Lôi Động không những khiến nàng khiếp sợ mà còn run rẩy không thôi.
- Cẩn tuân pháp chỉ bệ hạ.
Cơ Sương Sương trực tiếp móc ra một miếng ngọc phù, có chút kích động nói:
- Đây là ngọc phù liên hệ với Vạn Linh Cung, chỉ cần bóp nát thì sứ giả Vạn Linh cung sẽ liên hệ ngay.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden