Sáng dậy sớm, trời có nắng nhẹ. Phi ra đường cùng cái xe già cả nhưng trung thành, vai oằn balo vì cái lap và đống tài liệu. Sài Gòn trong sáng sớm hơi se lạnh, gió nhẹ khẽ ve vuốt bờ vai gầy của thằng lái xe Đến chỗ cần đên, gửi xe rồi ra vỉa hè ngồi nhâm nhi ly cafe cóc(thực ra nó giống nước đậu đen hơn là cafe). Phì phèo vài điếu con mèo ngắm dòng người thưa thớt qua lại, những em sinh viên tới trường. Sáng sớm ai cũng xinh hay có lẽ mình nhìn chỗ xinh nhất của họ chăng
Sáng sớm thấy các tay chụp ảnh loanh quoanh cổng trường, nhìn lên. Ah, chào mừng các tân cử nhân. Nhìn các cô cậu rạng rỡ trong bộ áo cử nhân làm mình nhớ lại cái ngày xưa của mình. ờ, cũng vui nhỉ. Ngày ra trường bao giờ cũng xúc động. Chỉ có điều cách đây mấy năm, ra trường xong là mỗi đứa mỗi phương, ra trường xong là phi về quê. Không như ở đây và bây giờ, chúng nó học tín chỉ Hóa ra ngày ấy vui hơn nhiều.