|
|
08-04-2008, 07:24 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 11
Vụ án sáu năm trước
DÆ°á»›i ánh sáng mỠảo của buổi chiá»u tà , giữa đại thÃnh có hai ngÆ°á»i Ä‘ang đánh nhau kịch liệt, chưởng phong à o à o thổi ra tứ phÃa, cát bụi tung bay nhÆ° tráºn cuồng phong bão táp.
Má»™t ngÆ°á»i hình thù cao lá»›n, tÃnh uy lẫm liệt, mặt đỠáo xám. Còn ngÆ°á»i kia chÃnh là thiếu niên đẹp đẽ dẫn Ä‘Æ°á»ng cho Văn Äồng đến đây.
Cụ già áo xám giáºn dữ, đôi mắt lá»™ hung quang, chưởng thế đánh ra nhÆ° táºn dụng cả sức lá»±c bình sanh muốn cùng đối phÆ°Æ¡ng thà mạng ngặt má»™t ná»—i cá»a ngõ bốn bên, thảy Ä‘á»u đóng kÃn khiến cho thiếu niên phải lúng túng tránh né mệt nhá»c.
Bấy giá» Văn Äồng đã nhìn rõ cụ già ấy không ai xa lạ, chÃnh là ngÆ°á»i đã theo chà ng từ “Thiết Cốc môn†đến núi Vu SÆ¡n “Thiên Thủ Thần Long†KhÆ°Æ¡ng Trạch chà ng vá»™i quát to :
- NgÆ°ng tay! Äá»u là ngÆ°á»i nhà cả.
NgÆ°á»i chà ng theo lá»i quát hạ mình xuống đất đứng giữa KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng thiếu niên.
KhÆ°Æ¡ng Trạch vừa thấy Văn Äồng trong lòng không khá»i vui mừng, vá»™i vã thu tay lại đứng sang bên.
NhÆ°ng thiếu niên kia thấy Văn Äồng đã đến, không những không ngÆ°ng tay, còn thừa lúc đối phÆ°Æ¡ng không đánh, vừa ra tay vừa quát lá»›n :
- Huynh đà i đến rất đúng lúc, mau giúp đệ giết lão thất phu ấy đi!
Văn Äồng hừ lên má»™t tiếng, láºp tức cháºn ngay thế tiến của thiếu niên, trầm giá»ng nói :
- Các hạ có nghe lá»i nói của tôi vừa rồi chăng?
Thiếu niên vá»™i dừng tay lại, trố mắt nhìn Văn Äồng, giá»ng lạnh lùng :
- Chẳng lẽ huynh Ä‘Ã i đã quên lá»i Æ°á»›c hẹn giữa chúng ta sao?
Văn Äồng chỉ hừ má»™t tiếng, rồi quay sang KhÆ°Æ¡ng Trạch há»i :
- Sao lão tiá»n bối cÅ©ng đến đây.
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghiêng mình cung kÃnh :
- Khải bẩm Chưởng môn nhân...
Thiếu niên bá»—ng kinh ngạc lên tiếng há»i :
- Huynh Ä‘Ã i là Chưởng môn nhân của môn phái nà o váºy?
Văn Äồng khiêm tốn :
- Không dám, tại hạ vốn Chưởng môn nhân của “Thiết Cốc mônâ€.
Thiết Cốc môn! Thiếu niên kêu lên má»™t tiếng thất thanh! bá»—ng dáºm chân má»™t cái, tung mình ra Ä‘i, phút chốc mất dạng trong đêm tối.
Văn Äồng cứ đứng nhìn theo ra chiá»u ngÆ¡ ngẩn, KhÆ°Æ¡ng Trạch thấy váºy lên liá»n tiếng :
- Hạng ngÆ°á»i lòng dạ Ä‘á»™c ác nhÆ° thế, Chưởng môn nhân tránh lui tá»›i thì hÆ¡n.
Văn Äồng ngạc nhiên quay đầu lại há»i :
- Tiá»n bối biết y?
KhÆ°Æ¡ng Trạch gáºt đầu đáp :
- Thân thế của y rất phức tạp hiện giá» chúng ta nên lo việc chÃnh đã rồi sau nà y lão sẽ nói rõ.
Văn Äồng nhÆ° sá»±c nhá»› :
- Äúng rồi, tiá»n bối đã tìm ra nÆ¡i ở của Triệu Quá»· chÆ°a?
Khương Trạch tỠra buồn bã :
- Äã thấy, nhÆ°ng tiếc rằng bị kẻ gian ám hại.
- Sao? Triệu Quỷ đã chết rồi?
KhÆ°Æ¡ng Trạch lắc đầu, liá»n quay mình dắt Văn Äồng Ä‘i và o háºu chái, vừa Ä‘i ông ta vừa nói :
- Từ khi ở Vu SÆ¡n mất liên lạc vá»›i Chưởng môn nhân lão phu đã tìm khắp nÆ¡i trong vùng núi ấy, cÅ©ng chẳng thấy dấu tÃch gì cả. Sau má»›i nghe nhân váºt võ lâm ùn ùn tuôn ra Ä‘i tìm “Chu TÆ°á»›c Hoà n†lão phu khổ nhá»c lắm má»›i tìm được đến nÆ¡i đây. Chủ Nhân của trang viên nà y là “Yến SÆ¡n đại hiệp†Triệu Quá»· lão phu cÅ©ng chỉ má»›i biết được đấy thôi...
Nói đến đây, hai ngÆ°á»i đã xuyên qua mấy dãy hà nh lang quay và o má»™t gian nhà nhá», Văn Äồng há»i KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- Sao lão tiá»n bối biết được Triệu Quá»· bị ám toán? Và do thiếu niên ấy hạ Ä‘á»™c thủ?
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghiến răng tức giáºn :
- Lúc lão hủ vừa đến nơi, thì thấy tặc nhân ấy bức hiếp Triệu Quỷ đại hiệp phải chỉ nơi giấu “Chu Tước Hoà n†tội nghiệp cho Triệu Quỷ đại hiệp lúc ấy...
Văn Äồng bá»—ng cháºn đứng ngay lá»i nói của KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»›i giá»ng lạnh lùng :
- Hạng ngÆ°á»i ấy cÅ©ng nên báo ứng, tá»™i nghiệp mà là m gì, hÆ¡n nữa trÆ°á»›c mặt tại hạ xin tiá»n bối chá»› nên dùng hai chữ Äại Hiệp gán cho ông ta.
KhÆ°Æ¡ng Trạch gục đầu vâng dạ, Ä‘oạn dắt Văn Äồng và o má»™t gian phòng u tịch trần thiết Ä‘Æ¡n sÆ¡, chÃnh giữa kê má»™t chiếc giừ?ng, kế bên là mấy cái gác Ä‘á»±ng sách, trên bà n má»™t ngá»n đèn dầu leo lét, đủ soi rõ má»™t bóng cụ già râu dà i, Ä‘ang ngồi dá»±a trên chiếc ghế ra chiá»u mệt nhá»c.
Sáu năm trÆ°á»›c đây Văn Äồng đã từng lén nhìn tráºn đấu giữa cha chà ng cùng sáu ngÆ°á»i xâm phạm và o “Cá»u Hoa sÆ¡n trang†nên gÆ°Æ¡ng mặt của há» chà ng Ä‘á»u in sâu và o tâm khảm.
Cụ già trÆ°á»›c mặt, tuy thần sắc đã tiá»u tụy, da mặt tái xanh cặp mắt mất thần, song Văn Äồng vừa trông thấy, máu giáºn liá»n nổi lên, quát to má»™t tiếng tung mình nhảy đến chụp lấy bả vai ông ta.
Cụ già từ từ trở mình, giá»ng nói yếu á»›t :
- NgÆ°á»i tuổi trẻ ngÆ°Æ¡i muốn là m gì, “Chu TÆ°á»›c Hoà n†nà o có ở trong tay lão phu!
Giá»ng nói đứt khoảng, thỉnh thoảng lại thở hÆ¡i chứng tỠông ta có lẽ sắp chết.
Khương Trạch đứng bên thở dà i thương hại.
Văn Äồng lặng lẽ đôi mắt sáng ngá»i, nhìn qua toà n thân cụ già má»™t lượt bá»—ng dừng tay Ä‘iểm và o eo hông của ông ta má»™t cái.
Äôi mà y KhÆ°Æ¡ng Trạch nhÃu lại, hình nhÆ° cảm thấy cá» Ä‘á»™ng của chà ng có vẻ lạ lùng.
Cụ già bị Văn Äồng Ä‘iểm và o hông, bá»—ng cảm thấy trong mình nóng hổi, trên trán toát mồ hôi, tinh thần có vẻ phấn chấn đôi chút.
Văn Äồng bắt đầu trầm giá»ng nói :
- Triệu Quá»·! uy phong sáu năm trÆ°á»›c, giá» có còn nhá»› chăng? Mau trả lá»i những câu nghi vấn của thiếu gia thì thiếu gia sẽ cho ngÆ°Æ¡i chết được toà n thây.
Cụ già ấy vốn là Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»· nghe nói Ä‘Æ°a mắt ngạc nhiên nhìn Văn Äồng :
- NgÆ°á»i tuổi trẻ, ngÆ°Æ¡i là ai? Tại sao lão phu phải trả lá»i những câu nghi vấn của ngÆ°Æ¡i ?
Äôi mắt Văn Äồng trợn trừng lá»›n tiếng quát :
- Ta là con của Triệu Chấn Cương, Chưởng môn nhân Thiết Cốc môn. Thất phu, nợ máu sáu năm trước, hôm nay ngươi phải trả.
Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»· nhìn và o mặt Văn Äồng má»™t hồi, bá»—ng lắc đầu nói :
- Không giống! Không giống!
Văn Äồng ngạc nhiên, há»i lá»›n :
- Không giống? cái gì không giống?
Triệu Quá»· cháºm rãi nói :
- Tướng mạo của tôn giá, không giống là con của Triệu Chấn Cương.
Văn Äồng thất sắc, quát lá»›n :
- Thất phu chá»› có nói báºy, nếu không tưởng mình ngÆ°Æ¡i Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, bổn thiếu gia đã cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi Ä‘au khổ rồi, nói mau. NgÆ°Æ¡i có muốn trả lá»i những câu há»i của ta chăng?
Triệu Quá»· gượng cÆ°á»i nói :
- Triệu Quá»· má»— sanh thá»i hà nh sá»±, tá»± vấn lÆ°Æ¡ng tâm không có Ä‘iá»u gì quá đáng, tôn giá cứ việc há»i. NhÆ°ng nếu quá sức hiểu biết của lão phu, thì có giết lão phu cÅ©ng không thể trả lá»i.
Văn Äồng gáºt đầu :
- Tốt, ta tin nơi ngươi!
Äoạn chà ng nghiêm nghị cất tiếng há»i :
- Nghe đây! Ä‘iá»u thứ nhất, sáu năm trÆ°á»›c đây ngÆ°Æ¡i có tham gia và o việc hủy hoại Thiết Cốc môn, việc ấy ngÆ°Æ¡i phủ nháºn chứ?
Triệu Quá»· lắc đầu cÆ°á»i thiểu não :
- Lá»i nói của tôn giá có hÆ¡i quá đáng. Năm đó lão phu cÅ©ng chỉ vì má»™t ngÆ°á»i bạn bị thảm hại mà đến vấn tá»™i Triệu Chấn CÆ°Æ¡ng thôi, chứ không biết gì việc đốt trang viên cả.
Văn Äồng cÆ°á»i nhạt :
- Nói váºy, ai và o đấy để phóng há»a?
- Không biết!
- Hừ! trang viên bị đốt cháy rụi. Tráng đinh trong ấy chết vô số, ai gây ra?
- Không biết!
- Hừ! cha mẹ của ta còn sống? Hay đã chết?
- Lão cũng không biết.
Văn Äồng tức đến nhảy lá»™n lên, quát :
- Cái gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết, váºy ngÆ°Æ¡i là m sao biết được bạn ngÆ°Æ¡i đã do cha ta sát hại?
Triệu Quỷ bình tĩnh :
- Hẳn nhiên là đã có chứng cớ...
- Chứng cớ gì?
Triệu Quỷ thở ra một tiếng nói :
- Năm ấy lão phu được tin cả nhà bạn lão bị hại, sau nhiá»u phen Ä‘iá»u tra cÅ©ng không thấy manh mối gì cả, Ä‘ang định bó tay chịu thua, bá»—ng nhiên tiếp được má»™t phong thÆ¡ máºt, trong thÆ¡ ấy đã kể rõ đầu Ä‘uôi của vụ án và chỉ rõ hung thủ là Triệu Chấn CÆ°Æ¡ng, thoạt đầu, lão phu chÆ°a tin, kế tiếp được thÆ¡ má»i của “Huyá»n Hạc đạo trưởng†trên Nga Mi sÆ¡n. Sau khi đến núi Nga Mi má»›i hiểu ra còn có kẻ được má»i nữa là hòa thượng Thiếu Lâm tá»± cùng Äiểm ThÆ°Æ¡ng phái Tôn Cao má»i ngÆ°á»i...
Văn Äồng hừ má»™t tiếng :
- Vì thế mà các ngươi đã quyết định là m việc vô sĩ ấy phải không?
Triệu Quá»· không thèm đếm xỉa gì đến câu há»i của Văn Äồng tiếp tục :
- Thì ra bá»n há» cÅ©ng có tiếp được má»™t phong máºt thÆ¡, sau bao phen tranh luáºn má»›i nhìn nháºn là thÆ¡ ấy nói tháºt, nên quyết định cùng nhau Ä‘i há»i tá»™i Triệu Chấn CÆ°Æ¡ng...
- Há»i tá»™i? Hừ! nói mà dá»… nghe, lúc ấy cha ta đã má»™t hai phủ nháºn, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng tin, nhất định bắt buá»™c phải dùng võ?
- Ôi! việc đó lão phu cÅ©ng nhìn nháºn là không nên là m thế, nhÆ°ng, thái Ä‘á»™ của Chấn CÆ°Æ¡ng lúc ấy tháºt ra cÅ©ng khó dùng phÆ°Æ¡ng pháp nà o khác nữa.
- Nói báºy! Văn Äồng quát lá»›n cháºn ngang lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng :
- NgÆ°Æ¡i còn dám đối vá»›i cha ta có những lá»i bất kÃnh thì đừng trách thủ Ä‘oạn ta ác Ä‘á»™c.
Äoạn chà ng lại há»i tiếp :
- Thôi được, cứ cho là ngÆ°Æ¡i không biết kẻ phóng lá»a là ai Ä‘i nhÆ°ng tham gia tà n sát gia nhân ta thì đừng hòng chạy tá»™i...
Ầm! Bùng!
Triệu Quá»· miệng phu máu tÆ°Æ¡i, bay ra năm sáu thÆ°á»›c, Văn Äồng tiến tá»›i định kết liá»…u sinh mạng lão thì má»™t bóng trắng nhẹ nhà ng đáp xuống trÆ°á»ng đấu, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kêu lên kinh ngạc. KhÆ°Æ¡ng Trạch bÆ°á»›c tá»›i vung chưởng công thẳng tá»›i khà thế vô cùng dÅ©ng mãnh...
... Bóng trắng khẽ hừ má»™t tiếng, nhẹ nhà ng lách sang bên tránh Ä‘Æ°á»ng chỉ phong của KhÆ°Æ¡ng Trạch, rồi trở tay phất và o “Äại Linh†huyệt của đối phÆ°Æ¡ng.
NgÆ°á»i nà y tránh công phản kÃch, Ä‘á»™ng tác nhÆ° “Hà nh vân lÆ°u thủyâ€, nhanh nhẹn lạ thÆ°á»ng.
Khương Trạch cũng phải e dè, tay trái trầm ngay xuống, tay mặt đang định đánh ra...
Bá»—ng nghe Văn Äồng quát lá»›n :
- Không được đánh... chẳng phải ngÆ°á»i ngoà i.
Lá»i vừa dứt thì ngÆ°á»i chà ng cÅ©ng đã lÆ°á»›t đến giữa cháºn ngang hai ngÆ°á»i.
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghe nói dừng tay, lùi sau hai bÆ°á»›c. Bóng trắng vừa thấy Văn Äồng cÅ©ng có mặt nÆ¡i đây, khẽ buá»™t ra má»™t tiếng “Ætá» vẻ ngạc nhiên vá»™i vã dừng tay đứng lại.
Kẻ ấy chÃnh là thiếu nữ tuyệt sắc, mà Văn Äồng Ä‘ang Ä‘em lòng tìm kiếm, là thần tượng đã in sâu và o tâm khảm chà ng.
Văn Äồng đợi cho hai bên Ä‘á»u ngÆ°ng tay vả má»›i quay sang thiếu nữ ôn tồn :
- Sáng hôm nay cô nÆ°Æ¡ng ra Ä‘i không lá»i từ biệt khiến cho tại hạ tìm kiếm khắp nÆ¡i, không ngá» lại gặp nÆ¡i đây, dám há»i cô nÆ°Æ¡ng vì Triệu Quá»· mà đến? hay vì “Chu TÆ°á»›c Hoà n?â€
Bạch Y thiếu nữ lấy lại sá»± bình tÄ©nh, mỉm cÆ°á»i trả lá»… nói :
- Hai việc ấy, đối với tôi, vẫn như hai mà là một, nhưng các hạ cứ yên tâm, đối với “Chu Tước Hoà n†tôi không có ý nhúng tay và o.
Vừa nói nà ng vừa cất bÆ°á»›c lần đến bên ngÆ°á»i Triệu Quá»·.
Văn Äồng vá»™i vã đến trÆ°á»›c ngăn lại cÆ°á»i nói :
- Khoan đã! Äối vá»›i ngÆ°á»i nà y tại hạ còn có mấy lá»i chÆ°a há»i hết, xin cô nÆ°Æ¡ng đợi tà váºy.
Nói dứt chà ng đi đến trước mặt Triệu Quỷ.
Yến SÆ¡n đại hiệp lúc ấy đã lấy ra má»™t phong thÆ¡, trao cho Văn Äồng nói :
- Äây là phong máºt thÆ¡ mà năm ấy lão phu đã nháºn được, tôn giá xem xong, sẽ hiểu là lão phu hà nh sá»± không phải vô cá»›.
Hai tay run run, Văn Äồng rút lá thÆ¡ ra khá»i phong bì láºt ra xem má»›i rõ trong thÆ¡ ấy đã ghi những hà nh Ä‘á»™ng sát nhân của Triệu Chấn CÆ°Æ¡ng cùng việc cÆ°á»›p Ä‘oạt “Chu TÆ°á»›c Hoà n†tÆ°á»ng thuáºt tỉ mỉ nhÆ° hình hỠđã chÃnh mắt trông thấy, nhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u là dÆ°á»›i lá thÆ¡ không há» Ä‘á» tên của ai cả, không biết kẻ nà o đã viết ra.
Văn Äồng xem qua lại mấy lượt, rồi Ä‘i đến án thÆ° của Triệu Quá»· lục ra những tá» giấy lÆ°u tá»± của ông ta, Ä‘em đối chiếu vá»›i dòng chữ trong thÆ¡ ấy thì nét chữ không há» giống nhau, chà ng thở ra tuyệt vá»ng, trao lá thÆ° cho KhÆ°Æ¡ng Trạch nói :
- Tiá»n bối kiến thức quảng bác, không hiểu có nháºn ra được nét chữ nà y là của ai không?
KhÆ°Æ¡ng Trạch tiếp lấy lá thÆ° xem xét má»™t hồi, lắc đầu Ä‘ang định mở lá»i, bá»—ng lại nghe Văn Äồng quát lá»›n :
- Ngươi muốn gì?
Vừa quát chà ng vừa đưa tay ra chụp lấy cổ tay của Triệu Quỷ.
Thì ra Triệu Quá»· Ä‘ang định dùng tay Ä‘áºp và o thiên linh huyệt tá»± vẫn, bá»—ng có kẻ ra tay ngăn cản, đôi mắt ông ta trợn trừng, đôi tay vùng vẫy nói :
- Không! Không! Ngươi cứ để cho lão phu chết cho xong.
Văn Äồng tức giáºn :
- Lá»i của ta chÆ°a há»i hết, vị cô nÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng Ä‘ang tìm ngÆ°Æ¡i, đâu để cho ngÆ°Æ¡i muốn chết là được!
Triệu Quỷ thở dà i nói :
- Lão phu đã nói hết các việc cho ngươi nghe rồi, chẳng lẽ còn nhẫn tâm để cho lão phải chịu đau đớn sao?
Tiếp theo lại một tiếng thở dà i khổ sở.
Äôi mắt Văn Äồng trừng trừng nhìn Triệu Quá»· há»i lá»›n.
- Ai là m cho ngươi đau đớn? Nói mau!
HÆ¡i thở của Yến SÆ¡n đại hiệp Triệu Quá»· má»—i lúc má»™t dồn dáºp, tay chân bá»—ng run lên cầm cáºp, cặp mắt thất thần tá»± bao giá», lúc nà y trở thà nh Ä‘á» ngầu nhÆ° má»™t con thú dữ bị thÆ°Æ¡ng.
Văn Äồng thấy thế không khá»i ngạc nhiên, liá»n lá»›n tiếng há»i :
- NgÆ°Æ¡i là m sao váºy?
Lá»i chÆ°a dứt thì Triệu Quá»· đã gầm lên, mắt lá»™ hung quang, thân ngÆ°á»i cứ giẫy giụa, hai tay vùng vẫy chẳng ngá»›t.
Rõ rà ng má»™t cụ già sắp chết, giá» lại hung dữ lạ thÆ°á»ng, khà lá»±c quá mạnh khiến cho Văn Äồng không kịp Ä‘á» phòng bị ông ta giá»±t hai tay ra, không khá»i sợ sệt thầm nhủ :
“Äây là tà môn công phu gì?â€
KhÆ°Æ¡ng Trạch đứng bên thấy váºy, biến sắc mặt thốt lên má»™t tiếng thất thanh, vá»™i vã vung hai tay ra, chỉ phong mau lẹ Ä‘iểm và o “Hồn Môn†“Hồn Hộ†“Linh Äà i†ba nÆ¡i yếu huyệt sau lÆ°ng Triệu Quá»·.
Láºp tức thân hình của Triệu Quá»· trở lại bình thÆ°á»ng, ngả lÆ°ng và o chiếc ghế thái sÆ° trở lại mặt xám nhÆ° chà m, hÆ¡i thở yếu á»›t, má»™t dòng máu Ä‘en từ khóe miệng rỉ rả trà o ra.
Văn Äồng ngÆ¡ ngác nhìn KhÆ°Æ¡ng Trạch há»i :
- Việc gì xảy ra thế?
Bạch Y thiếu nữ đứng bên cÅ©ng tá» vẻ nóng lòng tiếng lá»i há»i :
- Äại hiệp sao thế? Không còn cứu được nữa sao?
Khương Trạch lấy vạt tay áo chùi mồ hôi trán buồn bã lắc đầu :
- Khó nói lắm...
Văn Äồng nắm tay ông ta giục :
- Dù thế nà o Ä‘i nữa, tiá»n bối cứ nói ra nghe thá».
Khương Trạch thở dà i một tiếng nói :
- Hà nh Ä‘á»™ng lúc nãy của Triệu Quá»·, chứng tá» trong ngÆ°á»i đã bị “Ly Hồn Thiên Tâm âm công†xâm nháºp.
- “Ly Hồn Thiên Tâm âm công?â€
Văn Äồng cùng thiếu nữ Bạch Y đồng thanh buá»™t miệng, đủ thấy danh từ của môn công phu nà y quái Æ° quái gở, lâu nay chÆ°a từng nghe nói.
KhÆ°Æ¡ng Trạch trịnh trá»ng gáºt đầu :
- Phà m kẻ nà o đã bị công lá»±c âm Ä‘á»™c nà y nhiá»…m và o. Cứ cách ba ngà y khà huyết váºn hà nh ba trăm sáu mÆ°Æ¡i vòng thì lại phát ra má»™t lần, lúc phát ra tình trạnh nhÆ° mãnh thú, tánh ngÆ°á»i đã bị mất hết, máu huyết trong ngÆ°á»i lại chạy ngược, nên Ä‘au khổ không thể nà o tưởng tượng được.
Văn Äồng há»i :
- Váºy thì, lúc nãy tiá»n bối Ä‘iểm mấy nÆ¡i yếu huyệt ấy, háºu quả sẽ ra sao?
Khương Trạch thở ra nói :
- Sau một tiếng đồng hồ, thất khiếu rỉ máu đen toà n thân rút lại mà chết!
Văn Äồng nghe nói biến sắc, quát lá»›n :
- Tiá»n bối, ngÆ°á»i là m thế là có ý gì?
Khương Trạch nghiêm nghị nói :
- Äối vá»›i Triệu Quá»·, tuy không nói là bạn tri ká»·, xong hằng ngà y lão má»™ danh đã lâu, đâu nỡ nhìn thấy sá»± Ä‘au khổ của ngÆ°á»i, Chưởng môn nhân chắc cÅ©ng hiểu rõ ná»—i khổ ấy chá»›.
Văn Äồng liá»n lấy tay ngăn lại không để ông nói tiếp, há»i :
- Nói váºy, chẳng lẽ không còn phÆ°Æ¡ng cách nà o để cứu ông ta sao?
PhÆ°Æ¡ng cách giải cứu không phải không có, nhÆ°ng tháºt quá khó khăn.
- Thế nà o?
TrÆ°á»›c hết phải uống thuốc há»™ tâm, sau cùng “Bá Tượng thủ pháp†điểm và o ngÅ© âm kinh huyệt, đồng thá»i ngÆ°á»i cứu trị phải biết huyá»n môn tuyệt há»c của “Lưỡng Nghi chân khÆmá»›i có thể dẫn dắt các mạch máu trở lại bình thÆ°á»ng...
KhÆ°Æ¡ng Trạch nói đến đây, ngÆ°ng giây lát, Ä‘oạn lắc đầu cÆ°á»i tuyệt vá»ng đáp :
- Thuốc há»™ tâm vốn đã khó tìm, huống chi trong võ lâm ngà y nay, ngÆ°á»i biết môn tuyệt há»c ấy có thể nói rất hiếm, không phải quá khó là gì?
Văn Äồng há»i :
- Nếu không có thuốc há»™ tâm chỉ dùng “Lưỡng Nghi chân khÆđể dẫn dắt các mạch máu trở lại nguyên vị thì háºu quả nhÆ° thế nà o?
Khương Trạch suy nghĩ giây lát, đáp :
- NhÆ° váºy thì chỉ có thể bảo toà n được tánh mạng còn võ công thì Ä‘á»u mất hết cả, không khác nà o nhÆ° kẻ tầm thÆ°á»ng.
- Hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế kéo dà i được mạng sống là đã may mắn rồi, còn mong bảo tồn võ công là m gì, xin tiá»n bối đỡ ông ta nằm xuống, để tại hạ ra tay cứu trị cho.
KhÆ°Æ¡ng Trạch nghe nói, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, kinh ngạc là ông ta không dè Văn Äồng lại biết Huyá»n Môn tuyệt há»c ấy, mừng là mừng cho tánh mạng của ngÆ°á»i bạn già còn hy vá»ng bảo tồn, nên liá»n bồng ngay Triệu Quá»· đặt nằm lên giÆ°á»ng.
Văn Äồng láºp tức váºn dụng “Lưỡng Nghi chân khÆdồn và o hai tay thi triển “Bát Tượng thủ phápâ€, mÆ°á»i đầu ngón tay lẹ là ng Ä‘iểm và o năm nÆ¡i âm kinh huyệt.
Giây lát, trong ngÆ°á»i Triệu Quá»· tiết ra thứ mồ hôi dẻo nhÆ° hồ, hÆ¡i thở lại Ä‘iá»u hòa, từ từ tỉnh lại.
Khương Trạch ôn tồn :
- Triệu huynh, bạn đã bị “Ly Hồn Thiên Tâm âm công†đả thương, giỠđược bổn Chưởng môn nhân cứu chữa, chỉ tiếc không thể tìm được thuốc hộ tâm, nên võ công của huynh...
Triệu Quá»· nghe nói giá»±t mình, vá»™i ngồi nhổm dáºy há»i :
- Sao?...
Rồi ông ta thở dà i vá»›i giá»ng buồn bã :
Tại hạ còn sống để hưởng tuổi già , đã mãn nguyện lắm rồi, với mớ võ công hèn kém ấy, còn tiếc rẻ là m gì!
Văn Äồng lạnh lùng lên tiếng :
- Äó là việc của ngÆ°Æ¡i, khoan nói đến đã. Lá»i của ta há»i còn chÆ°a hết, chá»› nói dần dà .
Triệu Quỷ cúi đầu thở ra :
- Tôn giá đối vá»›i lão phu có Æ¡n cứu mạng, xin cứ há»i lão phu sẽ trả lá»i tất cả.
Văn Äồng trầm giá»ng :
- Theo ta Ä‘oán ngÆ°Æ¡i ắt biết tác giả của bức thÆ¡ nà y là ai? Và kẻ đã dùng “Ly Hồn Thiên Tâm âm công†đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i là ai? Có phải chỉ do má»™t ngÆ°á»i là m ra chăng?
Triệu Quá»· khẽ gáºt đầu, rồi lại lắc đầu, gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° ngÆ¡ ngác, Ä‘Æ°a mắt nhìn KhÆ°Æ¡ng Trạch, lặng thinh không lá»i.
Văn Äồng nổi giáºn lá»›n tiếng :
- Ngươi là m như thế là ý gì?
Khương Trạch đứng bên cung thân nói :
- Chưởng môn nhân bá»›t giáºn vá» kẻ sá» dụng “Ly Hồn Thiên Tâm†đả thÆ°Æ¡ng Triệu huynh, lão hủ đã biết là ai rồi.
Văn Äồng “á»â€ má»™t tiếng há»i :
- Ai?
KhÆ°Æ¡ng Trạch cháºm rãi đáp :
- Giang hồ võ lâm ngà y nay, sá» dụng được âm công đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i không thấy vết tÃch, chỉ có má»™t kẻ má»™t thôi. NhÆ°ng theo lão phu biết thì kẻ ấy đã mấy năm nay không xuất hiện giang hồ nữa.
Văn Äồng nhÆ° không chỠđợi được, lên tiếng :
- Kẻ ấy tên hỠlà gì?
- Kẻ ấy không tên không há», chỉ vì hà nh tung vô định, võ công tuyệt cao, tâm địa ác Ä‘á»™c cho nên giang hồ thÆ°á»ng gá»i là “Tam Ảnh Ma Quân â€.
KhÆ°Æ¡ng Trạch nói đến đây, lại quay đầu nhìn vá» Triệu Quá»· chỉ thấy ông ta khẽ gáºt đầu, KhÆ°Æ¡ng Trạch tiếp :
- Thủ pháp của Ma quân tháºt âm Ä‘á»™c, lắm khi kẻ bị hại chÆ°a thấy được hình dạng của hắn nữa, có lẽ trÆ°á»ng hợp của Triệu huynh cÅ©ng nhÆ° váºy cho nên chỉ biết kẻ ấy chứ không thấy qua, vì thế mà không thể nói được.
Nói đến đây lại quay đầu nhìn sang Triệu Quá»· quả thấy ông ta gáºt đầu nháºn đúng.
Văn Äồng nhÆ° đã hiểu ra nói :
- Thôi khá»i cần nói nữa, tại hạ đã hiểu việc nà y rồi. Giá» chỉ cần tìm cho ra tên “Tam Ảnh Ma Quân†thì má»i việc Ä‘á»u có thể giải đáp.
Nói dứt quay sang thiếu nữ áo trắng :
- Tại hạ đã há»i xong, cô nÆ°Æ¡ng cứ tá»± tiện.
Thiếu nữ Bạch Y lắc đầu nói :
- Thôi khá»i cần, có lẽ Triệu Quá»· đại hiệp cÅ©ng chẳng biết gì đến việc của tôi, há»i cÅ©ng vô Ãch.
Văn Äồng ngạc nhiên :
- Sao? Cô nương không phải vì “Chu Tước Hoà n†mà đến sao?
Triệu Quá»· cÆ°á»i thiểu não :
- Việc của cô nÆ°Æ¡ng nà y chắc cÅ©ng có liên quan gì đến “Chu TÆ°á»›c Hoà nâ€? Váºy cứ nói cho lão phu nghe thá», hoặc giả lão phu giúp được phần nà o cho cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chẳng biết chừng.
Bạch Y thiếu nữ đến trước mặt Triệu Quỷ thi lễ nói :
- Vãn bối Cát Thanh SÆ°Æ¡ng gia phụ “Vân Trung Nhất Hạc†Cát Dáºt Văn, nghe nói sáu năm trÆ°á»›c đây rá»i khá»i gia đình ra Ä‘i tìm “Chu TÆ°á»›c Hoà nâ€. Từ ấy đến nay không há» nghe tin tức gì cả, mấy tháng trÆ°á»›c vãn bối được sÆ° phụ cho vá» nhà má»›i hay tin ấy. Vốn đã tìm kiếm các nhân váºt có liên quan đến “Chu TÆ°á»›c Hoà n†để há»i thăm tin tức của gia phụ nhÆ°ng đến nay cÅ©ng chÆ°a có kết quả. Tiá»n bối nếu biết được tin gì cho biết, vãn bối cám Æ¡n vô cùng.
Yến Sơn đại hiệp Triệu Quỷ “À†một tiếng nói :
- Thì ra cô nÆ°Æ¡ng là thiên kim của “Vân Trung Nhất Hạc†Cát đại hiệp, lão phu thất kÃnh, thất kÃnh!
Ông ngưng giây lát tiếp :
- Lão phu từng ngưỡng má»™ đại danh của lịnh tôn lâu nay, không ngá» ngÆ°á»i cÅ©ng bị mất tÃch vì váºt bất tÆ°á»ng ấy. Tháºt là xấu hổ, lão phu không biết gì vá» hạ lạc của lịnh tôn xin cô nÆ°Æ¡ng tha thứ.
Thanh SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i buồn :
- Lão tiá»n bối nói chi váºy, chuyến Ä‘i nà y vãn bối tuy không được nhÆ° ý muốn nhÆ°ng cÅ©ng đã thu tháºp được nhiá»u việc hữu Ãch...
Văn Äồng đứng bên xen lá»i :
- Tin tức của Lịnh Tôn Cát đại hiệp, có lẽ tra há»i “Tam Ảnh Ma Quân†sẽ biết được, tại hạ cùng cô nÆ°Æ¡ng đồng má»™t mục Ä‘Ãch, váºy thì nên hợp bá»n vá»›i nhau, thế lá»±c không phải mạnh mẻ hÆ¡n sao?
Äoạn chà ng giá»›i thiệu tên chà ng cùng KhÆ°Æ¡ng Trạch cho thiếu nữ biết.
Thanh SÆ°Æ¡ng lá»… Ä‘á»™ há»i KhÆ°Æ¡ng Trạch :
- KhÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối có biết “Tam Ảnh Ma Quân†hiện giỠở đâu không?
Khương Trạch trù trừ :
- Việc nà y... Việc nà y...
Bá»—ng thấy Văn Äồng dùng đôi mắt ra dấu, ông liá»n tiếp :
- Ma cung thì cÅ©ng không khó tìm, có Ä‘iá»u gặp phải là nên Ä‘á» phòng tà thuáºt âm Ä‘á»™c.
Ba ngÆ°á»i bèn lên Ä‘Æ°á»ng dò xét hà nh tung của Ma cung má»—i ngÆ°á»i mang má»™t tâm sá»±, không ai nói vá»›i ai lá»i nà o.
Bá»—ng nhiên, Văn Äồng phát hiện thấy nhiá»u bóng Ä‘en thấp thoáng trÆ°á»›c cánh rừng thÆ°a. Văn Äồng, KhÆ°Æ¡ng Trạch và Thanh SÆ°Æ¡ng vá»™i phóng mình bám sát tá»›i bá»n ngÆ°á»i áo Ä‘en nà y. Bá»—ng nghe tiếng quát lá»›n :
- Các ngươi là ai? Muốn là m gì? Nói mau!
Gió rừng vi vu thổi, tứ bá» im lặng nhÆ° tá».
KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»™i dùng lối “Truyá»n âm†nói vá»›i Văn Äồng :
- Äây là mÆ°á»i hai u linh, thuá»™c hạ của Ma cung đêm nay xuất hiện nÆ¡i đây, Chưởng môn nhân cần phải cẩn tháºn lắm má»›i được!
Văn Äồng hừ lên má»™t tiếng lạnh lùng nói :
- Các ngươi còn không dang ra, đợi bổn thiếu gia đưa vỠÂm phủ sao?
Lá»i dứt thì song chưởng chà ng cÅ©ng đã đánh ra, kình phong à o ạt công tá»›i. NhÆ°ng lạ thay chỉ thấy những ngÆ°á»i ấy đảo lá»™n trên không má»™t vòng rồi trở lại đứng vá» nguyên chá»— cÅ© không há» nao núng gì cả.
Văn Äồng giáºn dữ quát lá»›n :
- Các ngươi quả có chút tà môn công phu. Tiếp thêm chưởng nữa xem nà o.
Vừa nói chà ng vừa váºn dụng “Lưỡng Nghi chân khÆtả chưởng từ từ đẩy ra
“Bùng†má»™t tiếng, ba bóng Ä‘en của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° diá»u đứt dây, theo luồng chưởng lá»±c bay bổng lên trá»i. Trong lúc ấy, Văn Äồng bá»—ng cảm thấy má»™t luồng chân khà lạnh từ đối phÆ°Æ¡ng phát ra, cháºn đứng ngay kình lá»±c của Văn Äồng.
|
08-04-2008, 07:24 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 12
Gặp phải Ma cung
Thì ra má»™t bóng trắng đã xuất hiện tá»± lúc nà o, đứng ngay trÆ°á»›c mặt Văn Äồng ra vẻ thản nhiên vô sá»±.
- Ngươi là ai? Mau báo danh rồi chịu chết.
- Sợ ta nói ra ngÆ°Æ¡i sẽ khiếp vÃa mà chết trÆ°á»›c đấy thôi.
Bóng trắng trả lá»i má»™t cách ngạo nghá»….
Trong lúc bóng trắng đã xuất hiện, mÆ°á»i hai u linh kia không hẹn mà đã dồn vá» bao lấy KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Thanh SÆ°Æ¡ng, còn Văn Äồng thì đã có thủ lãnh ngăn cháºn.
Văn Äồng xem thấy tình hình nhÆ° thế liá»n cÆ°á»i lá»›n nói :
- A! Thì ra ngÆ°Æ¡i là Ma cung, nhÆ°ng không hiểu tại sao lại cháºn Ä‘Æ°á»ng thiếu gia.
Ma cung phát ra má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, rồi gằn từng tiếng má»™t :
- Tháºt Ä‘Æ¡n giản chỉ cần ngoan ngoãn Ä‘Æ°a ra váºt kiện mà lúc nãy Triệu Quá»· đã trao, ta niệm tình sẽ cho ngÆ°Æ¡i được toà n thây.
Văn Äồng ha hả cÆ°á»i lá»›n :
- Hay lắm, hay lắm! Bổn thiếu gia tháºt đã được Triệu Quá»· trao cho má»™t váºt, nhÆ°ng nếu các hạ muốn lấy, ha ha, thì cứ và o đây.
Ma cung vẫn lạnh lùng :
- Ngươi có thể giết chết “Hạc Thủ Hầu†của “Thiên Huỳnh giáo†võ công kể cũng khá đấy nhưng đối với Ma cung nà y, thì chẳng xem ra gì...
- Im mồm!
Văn Äồng nạt lá»›n:
- Chớ nói lôi thôi, tiếp thiếu gia một chưởng trước đã, xem thỠcó ra gì không?
Chân chà ng dang ra lấy thế, tay trái giữ ngá»±c, tay mặt dụng thức “Thiên VÆ°Æ¡ng Chưởng Tán†váºn dụng bảy thà nh “Vô Cá»±c huyá»n công†mạnh mẽ đánh ra.
Lúc nãy, chà ng dùng chưởng đánh bay ba thuá»™c hạ của Ma cung. Ông ta đã hiểu kẻ địch nà y chẳng phải tầm thÆ°á»ng nên giá» rất cẩn tháºn.
Ông ta chú mục nhìn và o Văn Äồng, không há» tránh né, cÅ©ng không Ä‘Æ°a tay chống cá»±, cÆ°á»i nhạt nói :
- Chưởng lực thế nà y, lão có tiếp một trăm chưởng cũng chẳng hỠhấn gì.
Lá»i vừa nói dứt thì Văn Äồng cÅ©ng vừa thét lá»›n “Lưỡng Nghi chân khÆhợp vá»›i chưởng lá»±c phát ra kình phong nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải đánh và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng.
“Bùng†một tiếng vang như sấm dội, thân hình của Ma cung lảo đảo lùi ra sau hai bước.
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i há»i :
- Chưởng lực của thiếu gia thế nà o?
Ma cung cháºm rãi bÆ°á»›c bến hai bÆ°á»›c, nhìn đăm đăm và o mặt Văn Äồng cÆ°á»i nham hiểm :
- Tiểu tỠchớ vội kiêu căng chỉ ba chưởng của lão ngươi sẽ hóa thà nh máu đen mà chết ngay.
Dứt lá»i ông ta lại rÃt lên má»™t tiếng ám hiệu, láºp tức mÆ°á»i hai u linh kia siết chặt vòng vây, đánh tá»›i tấp và o KhÆ°Æ¡ng Trạch và Thanh SÆ°Æ¡ng.
Văn Äồng giáºn dữ :
- LÅ© chuá»™t chỉ cáºy đông là m thắng!
Song chưởng nhất tỠđánh ra, nhắm ngay mÆ°á»i hai u linh đánh tá»›i.
Ha ha ha! Ma cung buá»™t tiếng cÆ°á»i dà i, lẹ là ng chắn ngang trÆ°á»›c mặt Văn Äồng, lạnh lùng nói :
- Tiểu tỠgấp là m gì, phần ngươi là đây.
Hai tay ông ta bá»—ng lay Ä‘á»™ng, mÆ°á»i đầu ngón tay nhÆ° chiếc móc Ä‘Æ°a ra, láºp tức mÆ°á»i luồng khói mà u hồng nhạt, từ mÆ°á»i ngón tay bắn tÆ¡i, mùi khét thối ná»±c mÅ©i bao trùm khắp châu thân Văn Äồng.
Văn Äồng nhìn thấy ná»™i gia kình khà của Ma cung đã luyện đến mức tuyệt luân, trong lòng không khá»i sợ sệt, ngầm váºn “Vô Cá»±c huyá»n công†há»™ thân “Lưỡng Nghi chân khÆtụ và o song chưởng...
Bá»—ng lại ngá»i thấy mùi hôi tanh ná»±c mÅ©i, chà ng bá»—ng biết ngay liá»n giả vá» lảo đảo đến gần bên Ma cung.
Ma cung nà o biết được Văn Äồng đã uống thuốc có chất Ä‘á»™c của “Yếu Mạng Hoa Äà â€, có thể trừ được các hÆ¡i Ä‘á»™c khác, Ma cung thấy chà ng bÆ°á»›c Ä‘i lảo đảo, tưởng đã trúng Ä‘á»™c của mình, không khá»i đắc ý cÆ°á»i ha hả :
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đã bị “XÃch Thi Âm Sát†của ta rồi hà hà hà ...
Trà ng cÆ°á»i vừa dứt, bá»—ng nghe Văn Äồng thét lá»›n, song chưởng đánh ra.
“Bùng! Bùng!†Ma cung đâu kịp đỠphòng, nên bị đối phương đánh cho hai cú nên thân.
NhÆ°ng Ma cung nà y vốn là những ma đầu có hạng trong chốn giang hồ ngà y nay, ná»™i lá»±c đâu phải tầm thÆ°á»ng, cú đánh không thể kết liá»…u được mạng ông, trái lại còn khiến ông ta quyết định sống chết cùng đối phÆ°Æ¡ng. MÆ°á»i đầu ngón tay láºp tức vung ra, chụp ngay và o đầu Văn Äồng.
Không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại có sức chịu Ä‘á»±ng nhÆ° thế, tránh không kịp nữa. Văn Äồng liá»n sá» dụng chiêu “Kim Cang Chấn Thiên†đưa hai tay lên chống đỡ.
Hai mươi ngón tay xen kẽ lấy nhau, hai bên ghìm sức đẩy ra.
Äằng kia, KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»›i Thanh SÆ°Æ¡ng chia nhau kháng cá»± cùng mÆ°á»i hai u linh.
KhÆ°Æ¡ng Trạch công lá»±c thâm háºu, kinh nghiệm phong phú, nên chế ngá»± được sáu kẻ không kịp trở tay, còn Thanh SÆ°Æ¡ng tuy trong tay sá» dụng bảo kiếm, chiêu thức huyá»n ảo, ngặt vì công lá»±c còn non nên cà ng đánh cà ng cháºm chạp dần.
Lúc ấy, Văn Äồng cùng Ma cung Ä‘ang lâm và o tình cảnh khốc liệt, có thể chết sống trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc, vì váºy mà có thấy Ä‘i nữa cÅ©ng không dám phân tay ra cứu giúp.
Bỗng một tiếng ré của Thanh Sương phát lên, trước mặt như sắp bị năm đầu ngón tay của một kẻ u linh chộp và o.
Văn Äồng nghe tiếng giá»±t mình Ä‘ang định rút tay vá» cứu viện bá»—ng cảm thấy trong ngÆ°á»i á»›n lạnh, rùng mình má»™t cái thì ra Ma cung đã thừa lúc đối phÆ°Æ¡ng phân tán tinh thần, mÆ°á»i đầu ngón tay đè mạnh và o vai đối thủ.
Văn Äồng giáºn đến lá»™n ruá»™t, phần thì lo cho sá»± an nguy của Thanh SÆ°Æ¡ng, thét lên má»™t tiếng kinh hồn song chưởng đánh mạnh và o bụng dÆ°á»›i của kẻ địch.
Ma cung nà o ngỠđối phÆ°Æ¡ng phản kÃch má»™t cách quá Ä‘á»™t ngá»™t muốn tránh cÅ©ng không còn kịp, má»™t tiếng “hự†khô khan vang lên, ngÅ© tạng lục phủ đã bị lệch vị liá»n ngã lăn ra đất.
Văn Äồng cÅ©ng cảm thấy lạnh buốt cả ngÆ°á»i đầu óc choáng váng không còn bÆ°á»›c được nữa nằm dà i xuống đất.
Vừa lúc thân hình của Văn Äồng nằm lăn xuống đất thì trong đám cây ráºm có má»™t bóng ngÆ°á»i xẹt ra, lẹ nhÆ° cắt cắp lấy thây chà ng và o nách rồi tung và o rừng mất dạng.
MÆ°á»i hai u linh thấy sÆ° phụ bị thÆ°Æ¡ng, đồng rÃt lên má»™t tiếng hiệu lịnh, rá»i bá» KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Thanh SÆ°Æ¡ng nhảy đến ôm thây Ma cung biến cả và o rừng mất dạng.
KhÆ°Æ¡ng Trạch vừa định thần thấy chiếc thây của Văn Äồng đâu mất, không khá»i lo lắng liá»n quát lá»›n :
- Rượt theo! Nhắm hÆ°á»›ng bá»n u linh Ä‘uổi tá»›i.
Thanh Sương trù trừ giây lát, rồi cũng bén gót theo sau.
Vừng thái dÆ°Æ¡ng từ từ trồi lên đỉnh núi, tá»a ánh hà o quang chiếu sáng khắp má»i nÆ¡i.
Trong má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng giữa lÆ°ng chừng núi ánh sáng dịu hiá»n của buổi ban mai chiếu và o, ngÆ°á»i ta nhìn thấy có hai bóng ngÆ°á»i trong ấy.
Má»™t ngÆ°á»i gÆ°Æ¡ng mặt trắng nhÆ° ngá»c, mà y thanh, mắt sáng, mình mặt áo dà i xanh, đầu chit khăn thÆ° sinh ra vẻ lo lắng ngồi nhìn xuống má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm yên dÆ°á»›i đất, đấy là Văn Äồng vừa bị Ma cung đả thÆ°Æ¡ng.
Thiếu niên đã táºn dụng đủ các phÆ°Æ¡ng pháp cứu chữa, vẫn không là m cho Văn Äồng tỉnh lại được, thấy hÆ¡i thở chà ng cà ng lúc cà ng yếu dầu, thiếu niên bối rối đôi mắt ứa lệ.
Äứng trong tình cảnh nà y, có hoảng lên cÅ©ng chẳng Ãch gì, nên thiếu niên lúng túng giây lát, lấy lại bình tÄ©nh, từ từ nhắm đôi mắt trầm tÆ° suy nghÄ© phÆ°Æ¡ng pháp cứu chữa cho Văn Äồng.
Thá»i gian từng phút má»™t trôi qua, bá»—ng thiếu niên nhếch miệng mỉm cÆ°á»i, nhÆ° đã tìm ra cách giải cứu, nhÆ°ng mặt chà ng Ä‘á»™t nhiên lại á»ng Ä‘á» nhÆ° kẻ say rượu, Ä‘Æ°a mắt nhìn trân trân và o thân hình của Văn Äồng...
Rồi chà ng thiếu niên mÃm môi nhÆ° cÆ°Æ¡ng quyết, từ từ cởi lấy y phục của Văn Äồng ra.
Lúc thiếu niên cởi đến chiếc áo cuối cùng trên ngÆ°á»i Văn Äồng thì... không những má chà ng á»ng Ä‘á», mặt lại nóng ran lá»™ vẻ ngượng ngáºp hai tay run rẩy không ngừng.
Sau cùng, chiếc thân cÆ°á»ng tráng của Văn Äồng những bắp thịt cuồn cuá»™c đã phÆ¡i bà y ngay trÆ°á»›c mặt thiếu niên.
NhÆ° có má»™t ma lá»±c hấp dẫn, mặt thiếu niên bá»—ng sượng sùng, đôi tay từ từ Ä‘Æ°a lên trên ngá»±c Văn Äồng rồi cháºm rãi nhẹ nhà ng di Ä‘á»™ng lần xuống...
Bá»—ng... má»™t cÆ¡n gió mát thổi qua, khiến cho thiếu niên nhÆ° sá»±c tỉnh cÆ¡n mÆ¡, bắt đầu đôi tay chà ng lẹ là ng Ä‘iểm và o “Thái DÆ°Æ¡ngâ€, “Thiếu DÆ°Æ¡ngâ€, “DÆ°Æ¡ng Minhâ€... sáu nÆ¡i dÆ°Æ¡ng mạch. Äoạn đôi tay mau lẹ cởi hết áo quần của mình ra.
Thì ra da thịt của thiếu niên không những trắng trẻo, mịm mà n, vòng ngá»±c cÆ°Æ¡ng lên, thì ra chà ng không phải là má»™t thiếu niên nhÆ° bá» ngoà i đã phục sức mà là má»™t thiếu nữ dáºy thì má»™t giai nhân tuyệt sắc.
Thiếu nữ từ từ xem xét khắp châu thân lạnh ngắt của Văn Äồng, má»›i thấy trên vai chà ng có năm dấu tay bấm và o, máu bị bầm Ä‘en, có lẽ chất Ä‘á»™c từ nÆ¡i ấy ngấm và o thân thể, nà ng Ä‘Æ°a miệng và o đấy hút hết máu bầm ra, rồi dùng ngá»±c áp và o ngá»±c Văn Äồng, tay trái đặt nÆ¡i “Linh Äà i huyệt†phÃa sau lÆ°ng, tay phải chà xát Khà Hải huyệt.
Nhá» chân lá»±c thâm háºu của nà ng, hÆ¡i nóng từ từ chuyển sang cÆ¡ thể đối phÆ°Æ¡ng. CÆ¡n lạnh trong ngÆ°á»i của Văn Äồng từ từ giảm bá»›t....
Nói vá» KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Thanh SÆ°Æ¡ng Ä‘uổi theo bá»n Tháºp Nhị u linh má»™t đổi xa, nhÆ°ng vẫn không thấy hình dáng của hỠđâu nữa cả.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang lo cho tánh mạng của Văn Äồng, Thanh SÆ°Æ¡ng liá»n dừng lại nói :
- Theo vãn bối thấy kẻ cắp Văn Äồng chắc cÅ©ng không thể Ä‘i xa đâu vì má»™t bệnh tình của ngÆ°á»i phải cứu chữa gấp, hai là chung quanh đây toà n núi rừng là m gì há» cÅ©ng phải kiếm má»™t nÆ¡i tạm thá»i ẩn trú để chữa thÆ°Æ¡ng, váºy tiá»n bối Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đông, còn vãn bối tìm hÆ°á»›ng tây há»a may còn có hy vá»ng gặp được, đến sáng mai chúng ta sẽ trở lại nÆ¡i đây gặp mặt.
KhÆ°Æ¡ng Trạch đồng ý và hai ngÆ°á»i bắt đầu chia ra tìm kiếm.
Thanh SÆ°Æ¡ng cứ nhắm và o các hang đá Ä‘i tá»›i tìm mãi cả mấy tiếng đồng hồ cÅ©ng chẳng thấy tung tÃch gì cả.
Mà n đêm dần dần vén hÆ°á»›ng, trá»i tây cÅ©ng đã Ä‘iểm má»™t mà u Ä‘á» á»ng trong lá»›p sÆ°Æ¡ng mù trắng xóa bá»—ng nà ng thấy xa xa có má»™t thạch Ä‘á»™ng rá»™ng lá»›n liá»n nhanh bÆ°á»›c đến nÆ¡i.
Thì...
Má»™t hiện tượng quá sức tưởng tượng khiến nà ng phải thẹn thùng, má»™t thiếu nữ mình trần Ä‘ang nằm trong ấy, khi bÆ°á»›c đến gần bá»—ng nhÆ° có má»™t ma lá»±c là m nà ng phải run lẩy bẩy, thì ra nà ng đã thấy Văn Äồng thân thể cÅ©ng không có tất vải Ä‘ang nằm chung vá»›i thiếu nữ kia, máu ghen tức nổi lên thay vì má»›i trÆ°á»›c đây má»™t phút nà ng rất lo lắng cho sá»± an nguy của chà ng giá» thì chỉ “hừ†má»™t tiếng lạnh lùng quà y quả ra Ä‘i.
Thiếu nữ tuyệt sắc kia thấy sắp cứu được Văn Äồng thoát khá»i bá»—ng có ngÆ°á»i đến quấy rầy tức giáºn khôn tả đâu dá»… buông tha, láºp tức chụp ngay áo quần mặt và o lá»›n tiếng quát :
- Tiện tỳ chớ hòng chạy!
Lá»i vừa dứt thì thân hình cÅ©ng vụt ra khá»i Ä‘á»™ng Ä‘uổi theo hình bóng của thiếu nữ vừa khuất dạng. Văn Äồng cÅ©ng bá»—ng thở dà i má»™t tiếng báºt mình ngồi dáºy.
Lúc ấy, đôi mắt chà ng Ä‘á» ngầu, cứ trừng trừng trợn ngược nhÆ° Ä‘iên nhÆ° dại, da thịt nóng nhÆ° lá»a đốt, ngay cả trên mình không có tất vải che thân mà chà ng cÅ©ng không há» hay biết.
Sức thiêu đốt trong ngÆ°á»i khiến cho chà ng nhÆ° Ä‘iên loạn trong hang đá lại cháºt hẹp, chà ng cứ nhảy Ä‘i nhảy lại tông mình và o vách đá.
Thì ra, nguyên dÆ°Æ¡ng chân khà trong ngÆ°á»i chà ng Ä‘ang bá»™c phát lên đến mức cao dá»™, hiện cùng “XÃch Thi Âm Sát†chống chá»i nhau, thà nh thá» má»›i có hiện tượng Ä‘iên cuồng nhÆ° thế.
Vách hang bằng đá mà bị chà ng tống lâu, cát bụi phải tung bay, da thịt của chà ng cũng bị sướt trầy chảy máu, nhưng chà ng tuyệt như chẳng biết gì cả, cứ ủi thân và o vách ầm ầm.
Bá»—ng... má»™t Ä‘iá»u quái dị xảy ra!
Lúc chà ng ủi đầu cụng và o phÃa trái của hang đá “ầm†má»™t tiếng vang tai nÆ¡i ấy bá»—ng nhiên nức ra má»™t kẽ hở có thể vừa lá»t má»™t thân ngÆ°á»i. Khi ấy chà ng đâu còn thần trà để ngÆ°ng lại, má»™t cú tống thứ nhì thì ngÆ°á»i chà ng đã lá»t ủm và o trong.
|
08-04-2008, 07:25 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 13
Di váºt tổ tiên
Thá»i gian cháºm rãi trôi qua, không biết đã được bao lâu, Văn Äồng má»›i từ từ tỉnh lại thần trà bắt đầu sáng suốt, da thịt mát diệu dần.
Chà ng lăn qua cá»±a lại dÆ°á»›i đất má»™t hồi cảm thấy sá»± khó chịu trong ngÆ°á»i đã hoà n toà n tiêu tan mất nhÆ°ng khắp thân ê ẩm, Ä‘au nhức khôn tả.
Chà ng bắt đầu nghÄ© lại sá»± việc vừa qua từ lúc chiến đấu vá»›i Ma cung, đến khi nghe tiếng kêu hoảng hốt của Thanh SÆ°Æ¡ng, chà ng bị Ma cung đánh thÆ°Æ¡ng, tức giáºn đánh trả lại rồi mê man mất. Trong lúc hôn mê hình nhÆ° có ai váºn công Ä‘á»™ khà chữa thÆ°Æ¡ng há»™ mình nhÆ°ng tại sao giá» lại nằm nÆ¡i đây? KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Thanh SÆ°Æ¡ng đâu rồi? Theo thÆ°Æ¡ng thế của ta hiện giá» hình nhÆ° đã bá»›t Ä‘i rất nhiá»u, váºy thÆ°Æ¡ng thế tại sao có thể giảm bá»›t được? Ai đã cứu ta?...
Những câu há»i cứ tiếp tục Ä‘Æ°a lên óc chà ng kết quả chà ng có thể giải đáp được đôi phần sá»± giải đáp ấy là mùi thÆ¡m dịu nhẹ phảng phất qua lá»— mÅ©i chà ng vá»™i vả mở mắt ra xem thì ra cách mặt chà ng không đầy ba tấc có má»™t nhánh cây trắng nhÆ° ngá»c trụi lủi không há» có má»™t chiếc lá, trên Ä‘á»t cây ấy sanh ra má»™t quả hình sáu cạnh to bằng trứng chim, mùi thÆ¡m dịu ngá»t đã từ trong trái ấy tiết ra.
Văn Äồng trông thấy không khá»i vui mừng, chà ng nhá» có lần nghe sÆ° phụ giảng qua hình thù của trái cây nà y, bảo đấy là “Lam Äiá»n Ngá»c Quảâ€, ai được ăn và o không những dung nhan tăng phần trẻ đẹp, mà còn có công lá»±c chữa kẻ sắp chết trở lại sống.
Văn Äồng liá»n vói tay hái trái “Lam Äiá»n Ngá»c Quả†bá» và o miệng vừa cắn thì quả ấy đã nức ra sáu tép má»™t mùi thÆ¡m tho xông lên táºn não.
Sau khi nuốt trái ấy và o cổ bá»—ng má»™t luồng hÆ¡i lạnh lần khắp châu thân, tay chân run rẩy. Văn Äồng sợ hãi vô cùng tưởng mình đã ăn báºy váºt gì rồi.
Cà ng lúc quả ấy cà ng hà nh hạ khắp ngÆ°á»i Văn Äồng má»™t cách ghê gá»›m, chà ng vá»™i vã ngồi dáºy váºn dụng công lá»±c kháng cá»±.
Giây lâu, bá»—ng nhiên chân lá»±c trong ngÆ°á»i trở lại dồi dà o, những sá»± Ä‘au Ä‘á»›n vừa rồi cÅ©ng tiêu tan mất.
Bách huyệt kinh mạch được thông suốt, khà huyết váºn hà nh Ä‘á»u đặn, từ từ chà ng đã thiếp Ä‘i lúc nà o không hay đến khi tÄ©nh lại, sá»± việc khiến chà ng ngạc nhiên trÆ°á»›c hết là trên mình chà ng không có má»™t tấm vải che thân, đầu tóc rối bù, mình mẩy lấm lem.
Äiá»u ngạc nhiên thứ hai là hiện chà ng Ä‘ang bị nhốt trong thạch Ä‘á»™ng, tứ phÃa không có cá»a ngá» ra và o. Thân hình trần truồng chà ng không lo mấy, chỉ thắc mắc là hang đá không có cá»a, chà ng là m sao có thể và o được? Giá» thì là m sao có thể Ä‘i ra?
Văn Äồng để ý dò xét bốn bên, hy vá»ng tìm ra cá»a bà máºt thì Ä‘á»™t nhiên... đôi mắt chà ng chú ý đến má»™t lá»— thủng nÆ¡i vách đá, tại lá»— thủng ấy má»™t ánh sáng xanh lòe từ má»™t thanh cổ kiếm tá»a ra.
Trong má»™t hang đá bà máºt không ngá» ra và o, lại xuất hiện má»™t thanh cổ kiếm, nếu không phải là thần váºt, chắc cÅ©ng chẳng phải loại thÆ°á»ng, Văn Äồng từ từ Ä‘i đến cầm kiếm lên xem, thấy thân kiếm ngang Ä‘á»™ ba lóng tay dà i chừng ba thÆ°á»›c tám chÃn, má»—i khi lay Ä‘á»™ng thì hà o quang sáng chói, khà tá»a lạnh ngÆ°á»i, tuy chà ng không biết kiếm nà y tên gì, nhÆ°ng tin chắc đây là báu kiếm. Ngay dÆ°á»›i mÅ©i kiếm chỉ xuống đất, Văn Äồng lại phát hiện ra má»™t há»™p đá trong đó có má»™t há»™p sắt Ä‘en rỉ sét lâu ngà y. Chà ng mở ra vụt khẽ ồ lên má»™t tiếng, thì ra bên trong là má»™t cuốn sách nhá» bằng lụa và ng. Văn Äồng hồi há»™p từ từ cầm lên xem, ngoà i bìa ghi bốn chữ : “Long Tiá»m bà lụcâ€, phÃa dÆ°á»›i ghi Long Lạc Tá» - Thiết Cốc môn thủ tá»±.
Văn Äồng xem xong nhÆ° kẻ Ä‘ang cÆ¡n má»™ng, tháºt váºy, chà ng là m sao tin được đây là sá»± tháºt, vì Long Lạc Tá» chÃnh là vị “Khai sÆ¡n tổ sư†của môn phái “Thiết Cốc mônâ€.
Chà ng còn nhá»› lúc nhá», mẹ chà ng từng kể lại cho chà ng nghe nhÆ° má»™t chuyện Ä‘á»i xÆ°a. TrÆ°á»›c đây mấy trăm năm, võ lâm quần hùng nhiểu loạn, ai cÅ©ng đòi già nh là m bá chủ, khiến cho máu chảy thịt rÆ¡i, tứ bá» chết chóc.
Lúc ấy Tổ sÆ° của “Thiết Cốc môn†Long Lạc Tá» Ä‘á»™t nhiên xuất hiện giang hồ, sáng láºp môn phái, nhá» có võ công kỳ tuyệt, nên đã má»i quần hùng hẹn ngà y gặp mặt nÆ¡i Phỉ Thúy cốc, lúc ấy ông ta giở các môn tuyệt há»c, chế phục quần hùng, nhÆ°ng không vì thế mà ngang ngược tung hoà nh, ông khuyên quần hùng võ lâm nên tế thế an dân, phát huy võ đức.
Quần hùng thảy Ä‘á»u kÃnh phục, đồng thanh tôn Long Lạc Tá» là m Võ lâm Minh chủ, thá»i gian ấy có thể nói trên giang hồ được yên ổn không có gì xảy ra, Thiết Cốc môn cÅ©ng nhá» thế mà hÆ°ng thịnh.
NhÆ°ng... và o má»™t đêm tối mÆ°a dầm, vị khai sÆ¡n tổ sÆ° ấy không hỠđể lại má»™t chữ nà o lặng lẽ ra Ä‘i mất tông tÃch.
NgỠđâu ông ta lại ẩn cÆ° nÆ¡i đây, nghiên cứu võ công tuyệt há»c, Văn Äồng đứng ngẩn ngÆ¡ suy nghÄ© má»™t hồi lâu, rồi sá»a lại quần áo chỉnh tá» quì xuống thạch quan cúi lạy tám lạy, Ä‘oạn má»›i bắt đầu láºt dần những trang kế tiếp của cuốn “Long Tiá»m bà lụcâ€.
Cuốn sách nà y chỉ Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i trang, những trang ấy đã ghi đủ vá» Quyá»n, Chưởng,
Chỉ, CÆ°á»›c cùng thân pháp, kiếm pháp, môn nà o môn nấy Ä‘á»u tinh thâm vô kể, ba trang sau chót là dạy cách luyện “Tiên Thiên Chân Sátâ€.
Văn Äồng Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại ba lượt, thấy sá»± huyá»n ảo biến hóa không lÆ°á»ng đến khi chà ng định bắt đầu thá»±c hà nh thì bá»—ng chà ng suy nghÄ© :
“Trong thạch thất nà y không có lÆ°Æ¡ng thá»±c, cuốn sách lại ghi những tuyệt há»c không phải luyện má»™t và i giá» mà thà nh được, nhÆ° váºy có lẽ sÆ° tổ không muốn cho ta ở lại lâu để khuấy rầy ngÆ°á»i, nhÆ°ng các cá»a nẻo Ä‘á»u bị đóng kÃn, là m gì cÅ©ng có sá»± chỉ dẫn đâu đâyâ€.
NghÄ© váºy nên chà ng lại xem qua cuốn sách má»™t lượt nữa, quả nhiên sau bìa sách có chỉ lối ra. Chà ng liá»n cất sách và o áo đến cúi đầu lạy tạ trÆ°á»›c cá»— quan tà i rồi theo cách thức lần mò ra khá»i Ä‘á»™ng.
Bấy giá», trá»i đã xế chiá»u, sÆ¡n Ä‘á»™ng lúc nãy chà ng nằm đã trở thà nh mỠảo, nhÆ°ng nhỠăn qua trái “Lam Äiá»n Ngá»c Quả†nên nhản lá»±c của Văn Äồng xem ban đêm cÅ©ng rõ tợ ban ngà y.
Ra đến ngoà i việc đã khiến chà ng chú ý trÆ°á»›c hết là miếng Túy Ngá»c trên chiếc khăn đầu của nho sinh công tá». Viên Túy Ngá»c ấy trong bóng tối đã tá»a ra má»™t ánh sáng dịu mát.
Bên chiếc khăn đầu của công tá» nho sinh, Văn Äồng lại thấy áo quần của chà ng được để đó, chứng tá» lúc chà ng bị thÆ°Æ¡ng đã có ngÆ°á»i cứu chữa há»™ chà ng và chiếc khăn đầu có ghim miếng ngá»c xanh, chà ng đã nháºn ra đấy là váºt dụng của ngÆ°á»i bạn đẹp trai hôm qua chà ng đã gặp, cÅ©ng là ngÆ°á»i muốn đến trang viên của Triệu Quá»· để lấy “Chu TÆ°á»›c Hoà nâ€.
Váºy thì, chà ng ta đã Ä‘i đâu rồi? Theo những đồ đạc để lại chứng tá» chà ng đã ra Ä‘i má»™t cách hấp tấp hay là đã bị kẻ thù xâm nháºp?
NghÄ© đến đây lòng chà ng cà ng thêm nóng nảy, chà ng vá»™i và ng cầm lấy chiếc khăn bịt đầu cùng viên Túy Ngá»c rồi láºp tức tung mình lên nÆ¡i cao nhìn quanh tứ phÃa.
SÆ°Æ¡ng đêm bắt đầu rÆ¡i phủ những tiếng quạ kêu vá» tổ thỉnh thoảng vang lên, gió rừng vi vút thổi. Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt xem xét bốn bá» chỉ thấy núi non trùng Ä‘iệp, nà o thấy có Ä‘iểm gì khả nghi đâu?
Văn Äồng đứng sá»ng giây lâu, bá»—ng chà ng sá»±c nhá»› đến KhÆ°Æ¡ng Trạch cùng Thanh SÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i, không biết hung kiết thế nà o hÆ¡n nữa chà ng còn nhá»› trÆ°á»›c khi bị mê man, đã từng nghe tiếng kêu hoảng hốt của Thanh SÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy có lẽ nà ng đã bị thÆ°Æ¡ng hay là ...
Cà ng nghĩ lòng chà ng thêm nóng nảy, nhưng giỠchà ng biết đi đây để tìm h�
Sau cùng chà ng chỉ có má»™t kết luáºn là quyết định má»™t mình đến núi Nga Mi, không biết chừng giữa Ä‘Æ°á»ng sẽ gặp há» cÅ©ng nên. Chủ ý đã định, chà ng liá»n thi triển khinh công, nhắm vá» hÆ°á»›ng Tây Nam tiến bÆ°á»›c.
Äêm cà ng vá» khuya, sÆ°Æ¡ng mù thấm lạnh, Văn Äồng cứ mải miết chạy má»™t mạch đã Ä‘i xa ngoà i trăm dặm Ä‘Æ°á»ng, dốc núi bắt đầu bằng phẳng, nhìn xa xa thấy vô số các ánh đèn. Thà nh Hà ng DÆ°Æ¡ng đã hiện rõ ra trÆ°á»›c mắt.
Bá»—ng Tang! Tang! Tang! Tiếng binh khà chạm nhau vang dáºy, theo chiá»u gió vá»ng và o mà ng tai. Văn Äồng không khá»i giá»±t mình, láºp tức dừng lại lắng tai nghe má»›i hiểu nÆ¡i phát ra tiếng binh khà ấy từ má»™t Ä‘Æ°á»ng sÆ¡n cốc trong chân núi, chà ng liá»n noi theo hÆ°á»›ng ấy Ä‘i và o.
Trong bóng đêm mù mịt, xa xa thấy nÆ¡i cốc khẩu có má»™t số ngÆ°á»i vủ Ä‘á»™ng binh Ä‘ao, bao vây hai ngÆ°á»i và o giữa đánh thôi kịch liệt.
Hai kẻ bị bao vây, lÆ°ng dá»±a và o nhau cố gắng chống đỡ sức công nhÆ° vÅ© bảo từ bên ngoà i, ngÆ°á»i quay mặt vá» hÆ°á»›ng Văn Äồng là má»™t cụ già áo xám thân hình to lá»›n, còn kẻ đứng bên kia lại sá» dụng trÆ°á»ng kiếm.
Văn Äồng Ä‘an nóng ruá»™t, vá»™i vả tụ khà đơn Ä‘iá»n dụng thế “Long Phấn Cá»u Tuyá»n†vụt má»™t cái đã tung mình đến nÆ¡i, miệng vừa quát lá»›n thì song chưởng đã đánh ra mãnh liệt.
“Ùm†gió cuá»™n à o à o, cát bay đá chạy, bóng ngÆ°á»i quay lá»™n trong đám phi sa, những tiếng kêu thảm khốc vang dá»™i cả cánh rừng.
Giây lát đá dừng cát lặng, đâu đấy im lặng nhÆ° tá», bá»—ng nghe Văn Äồng thốt ra má»™t tiếng kêu kinh ngạc. Vì giá» chà ng má»›i thấy rõ hai kẻ bị vây ấy không phải là KhÆ°Æ¡ng Trạch vá»›i Thanh SÆ°Æ¡ng.
Thì ra ngÆ°á»i mặc áo dà i xám vốn là má»™t cụ già tuổi trạc lục tuần, râu má»c ba chòm, dáng ngÆ°á»i nho nhả, còn kẻ sá» dụng trÆ°á»ng kiếm cÅ©ng là má»™t cụ già tuổi lối năm mÆ°Æ¡i, thân hình bé nhá», nhÆ°ng lanh lợi lạ thÆ°á»ng.
Hai kẻ nà y mặt vẫn còn tá» ra sợ hãi, vá»™i vả đến trÆ°á»›c mặt Văn Äồng, cụ già áo xám cất tiếng nói :
- Ngu huynh đệ kÃnh tạ tôn huynh đã ra tay giúp sức, xin cho...
Văn Äồng vá»™i vả lấy tay cản lại nói :
- Tôi cứu hai vị vốn không phải là chủ ý, khá»i cần Ä‘a tạ là m gì!
Bá»—ng nghe có trà ng cÆ°á»i quái gở phát ra :
- Liệu các hạ có bảo đảm cứu nỗi hai kẻ ấy chăng?
Äôi mắt Văn Äồng sáng nhÆ° sao băng, quét nhìn qua má»™t lượt, lạnh lùng lên tiếng :
- Bổn thiếu gia má»™t chưởng đánh chết ba ngÆ°á»i, hai ngÆ°á»i mang trá»ng thÆ°Æ¡ng còn năm ngÆ°á»i Ä‘ang run lẩy bẩy ha ha! có lẽ tôn giá không ở trong bá»n ngÆ°á»i nà y váºy sao chÆ°a trÆ°á»ng mặt ra thá» xem.
Cụ già áo xám đứng bên khẽ nói :
- NgÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện đó vá»›i má»™t trong “Tuyết SÆ¡n tam hung†tên gá»i “Phi Thiên Ngô Công†Phùng Thái, tôn huynh nên khá Ä‘á» phòng Ä‘á»™c môn ám khà của hắn!
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i gáºt đầu lảnh há»™i.
Thì tiếng nói trong bóng đêm lại sang sảng phát ra :
- Lão thất phu, ngÆ°Æ¡i chá»› hòng sống sót trong đêm nay, chỉ vì thái gia còn chá» má»™t ngÆ°á»i nữa, má»›i để cho ngÆ°Æ¡i được sống thêm chút nữa đấy thôi.
Tiếng nói trong bóng đêm vừa dứt, bá»—ng nghe sÆ¡n cốc Ä‘á»™t nhiên nổi dáºy má»™t trà ng cÆ°á»i chát chúa tợ vượn kêu.
Cụ già áo xám vừa nghe tiếng, mặt mà y sợ đến tái nhợt. Vá»™i vã Ä‘Æ°a tay và o tay áo lấy ra sáu miếng bông gòn, nhét và o mÅ©i hai, còn bốn trao cho Văn Äồng cùng cụ già bé nhá», nói :
Tôn huynh nên cẩn tháºn, kẻ đến vốn là “Lang Thần†A Nguyên ChÆ°Æ¡ng má»™t trong “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ácâ€, kẻ nà y chuyên phóng ra những con sâu Ä‘á»™c, khiến cho kẻ bị thÆ°Æ¡ng không há» hay biết...
Lá»i chÆ°a dứt thì tiếng gió thổi lụa bay cÅ©ng đã đến nÆ¡i, má»™t hán tá» cao to láºp tức xuất hiện trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Kẻ nà y da thịt Ä‘em mun, mình mặc áo mây Ä‘an, lÆ°ng dắt hai chiếc câu liêm dà i, mặt mÅ©i hung ác dị thÆ°á»ng.
Tiếp theo lại má»™t tiếng cÆ°á»i từ trong bóng tối má»™t ngÆ°á»i tung ra, thân hình ngÅ© Ä‘oản, tÆ°á»›ng mạo dị kỳ, vai mang chiếc bị mà u và ng, chân Ä‘i già y cá».
“Lang Thần†A Nguyên ChÆ°Æ¡ng trừng mắt nhìn Văn Äồng và má»i ngÆ°á»i má»™t lượt, Ä‘oạn quay sang “Phi Thiên Ngô Công†Phùng Thái nói :
- Lão Phùng, ngÆ°Æ¡i tháºt là vô dụng, tá»± xá» ba đứa ấy cÅ©ng không được sao? Còn phải đợi đến thiếu gia ra tay nữa?
Phùng Thái cÆ°á»i ngượng ngáºp nói :
- A Miêu Tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng phải mù, chẳng lẽ không thấy hai đệ tá» cÆ°ng của ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nằm ngủ luôn dÆ°á»i đất kia sao?
Lang Thần A Nguyên ChÆ°Æ¡ng sụp đôi mi mắt xuống, nhìn và o ba chiếc thây ma bá»—ng ông ta nhảy lên nhÆ° Ä‘iện giá»±t mắt lá»™ hung quang, nhìn và o Văn Äồng ba ngÆ°á»i quát lÆ¡n :
- Ai đã giết chúng? Thiếu gia phải bầm nát thây mới được.
Lá»i chÆ°a nói dứt thì bá»—ng thấy bóng ngÆ°á»i xẹt qua, “bát! bát!†đánh cho ông ta hai tát tai nẩy lá»a, cả hà m răng Ä‘iá»u muốn rụng máu chảy dầm dá» Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Äã xÆ°ng “Miêu CÆ°Æ¡ng tứ ácâ€, võ công đâu phải tầm thÆ°á»ng, má»™t tiếng rống dữ dá»™i, hai tay lẹ là ng rút hai chiếc câu liá»m cầm tay dùng thế Ä‘á»™c long giao vÄ© đánh tá»›i.
Văn Äồng không ngá» bá»n thô lá»— nÆ¡i miá»n rừng núi thân pháp thủ pháp lại mau lẹ nhÆ° vầy, vừa đánh ông ta tát tay, thân hình chÆ°a kịp thua vá» thì hai chiếc câu liá»m cÅ©ng đã chém đến.
Chà ng khẽ rÃt lên má»™t tiếng, tay mặt đã nhanh nhẹn tuốt cây “Thái Ất thần kiếm†cầm tay, má»™t mà u xanh lóe mắt má»™t khà lạnh rợn ngÆ°á»i.
Tang! Tang! hai tiếng va chạm của binh khà vừa phát ra, hai chiếc câu liá»m của Lang Thần cÅ©ng đã bị đứt tiện chỉ còn hai chiếc cán nÆ¡i tay.
Văn Äồng thu kiếm trở vá» cÆ°á»i nhạt nói :
- Tại sao binh khà các hạ lại lìa ra váºy?
Lang Thần giáºn đến tá»™t Ä‘á»™, thét lá»›n :
- Äại gia không có Ä‘ao cÅ©ng lấy được mạng ngÆ°Æ¡i váºy.
Lá»i vừa dứt thì hai tay ông ta đã vá»— “bạch! bạch!†và o hai chiếc túi bên hông, bá»—ng thấy chiếc túi mang bên tay trái bay ra vô số là đom đóm, còn túi mang bên mặt lại tá»a ra má»™t lùm khói Ä‘á» phút chốc đã bao phủ khắp má»i ngÆ°á»i.
Văn Äồng thấy lùm khói Ä‘á» sắp xáp và o mình, liá»n lên tiếng nói :
- Nhị vị mau đứng dang ra, để ta xem những con trùng Ä‘á»™c nà y lợi hại là dÆ°á»ng nà o!
Hai cụ già đứng sau lÆ°ng Văn Äồng, từ lúc A Nguyên ChÆ°Æ¡ng thi triển “Thiên Phong Ãc Trùng†vá»›i “Äà o Hoa Ä‘á»™c chÆ°á»›ng†hỠđã ngầm hiểu là hung nhiá»u kiết Ãt, nhÆ°ng bởi đạo nghÄ©a giang hồ không nở thoát thân má»™t mình, giá» nghe Văn Äồng nói thế, láºp tức ứng tiếng tung mình dang ra mấy trượng ngoà i.
Chỉ trong chá»›p nhoáng thân hình của Văn Äồng đã bị bao phủ lấy Ä‘á»™c chÆ°á»›ng cùng Ãc trùng.
Phi Thiên Ngô Công Phùng Thái đứng bên thấy thế biết Văn Äồng thế nà o cÅ©ng phải chịu chết chẳng sai, nên liá»n cÆ°á»i lá»›n nói :
- A Miêu Tá»! Lão Phùng nà y giúp cho ngÆ°Æ¡i má»™t tay nhé!
Vừa nói hai tay ông ta khẽ rung Ä‘á»™ng chiếc túi và ng bên vai rá»›t ngay xuống đất, láºp tức vô số bò cạp tung ra tứ hÆ°á»›ng, trà trá»™n và o đám khói hồng.
Hai cụ già đứng ngoà i thấy nguy cơ đã đến đâu còn chần chỠđược nữa vội tung mình và o đánh Phùng Thái tới tấp.
Bá»—ng nghe má»™t trà ng cÆ°á»i réo rắc, phát khởi từ trong đám mây hồng, tiếp theo là cuồng phong nổi dáºy, ánh sáng láºp lòe những con Ä‘om đóm bị luồng kiếm quang đánh rá»›t tứ tung khói hồng cÅ©ng bị gió thổi vẹt.
Lang Thần tưởng rằng đối phương đã bị chết ngộp trong hơi độc của mình, nà o ngỠchỉ trong khoảng khắc đã bị địch thủ phá tung. Ông ta tỠra hoảng hốt, vội vả tung mình tẩu thoát.
Phùng Thái đã biết sức địch lợi hại giá» thấy Lang Thần sợ hãi ra Ä‘i, ông ta cÅ©ng tìm Ä‘Æ°á»ng chạy trốn.
Văn Äồng sắp định Ä‘uổi theo, nhÆ°ng nghÄ© rằng công việc của mình còn quá nhiá»u, nên Ä‘Ã nh dừng lại nhìn vá» hai cụ già đang đứng cÆ°á»i nói :
- Thế nà o? Nhị vị có thể yên tâm lên Ä‘Æ°á»ng được rồi.
Hai cụ già nghe nói, đột nhiên quì xuống vái lạy :
- Công tá» chÃnh là thần nhân xin nháºn ngu huynh đệ má»™t lạy để tạ Æ¡n.
Văn Äồng vá»™i vả né sang bên, từ từ nói :
- Việc má»n ấy đâu đáng kể, xin nhị vị cứ lên Ä‘Æ°á»ng.
Cụ già áo xám vẫn quì dưới đất :
- Xin công tá» dừng bÆ°á»›c, ngu huynh đệ còn có lá»i muốn nói.
Văn Äồng nhÃu mà y há»i :
- Nhị vị còn muốn nói gì nữa?
- Ngu huynh đệ ý muốn theo hầu công tỠđể đáp lại Æ¡n đức vừa rồi, mong công tá» nên nháºn lá»i cho.
- Tại hạ vốn chưa từng quen biết nhị vị, thì là m sao có thể nói đến việc ấy được.
Cụ già áo xám vá»™i vã đứng dáºy cung mình giá»i thiệu.
- Lão hủ Hạng VÅ© vốn là Há»™i chủ của “Huyá»n Vân há»™i†còn đây là minh đệ Tà o Khôn biệt hiệu “Thiên Nam kiếm kháchâ€...
Không đợi ông ta nói dứt, Văn Äồng vá»™i vã lắc đầu :
- NhÆ° váºy cà ng chẳng được, tiá»n bối vốn là thủ lãnh của má»™t bang há»™i, là m sao...
Hạng Vũ bỗng nghiêm nghị lớn tiếng nói :
- Từ nay trở Ä‘i, bổn há»™i thuá»™c hạ từ trên xuống dÆ°á»›i Ä‘á»u phải tuân theo lá»i phân phối của công tá», dù có và o sanh ra tá» cÅ©ng chẳng từ nan.
Văn Äồng nghe nói liá»n sá»±c nghÄ© đến lá»i khuyên của KhÆ°Æ¡ng Trạch vá» việc chấn hÆ°ng Thiết Cốc môn, nên chà ng lên tiếng :
- Tại hạ vốn má»›i nháºm chức Chưởng môn nhân của “Thiết Cốc môn†quả tháºt tiá»n bối có thà nh ý theo tại hạ, thì sau nà y thuá»™c hạ của “Huyá»n Vân há»™i†sẽ do tại hạ lá»±a chá»n gia nháºp và o bổn môn, nhÆ° váºy tiá»n bối có Æ°ng thuáºn chăng?
Hai cụ già vừa nghe đến ba tiếng “Thiết Cốc môn†mặt Ä‘á»u lá»™ vẻ sá»ng sốt, nhÆ°ng bình tÄ©nh lại ngay chá» cho Văn Äồng dứt, cúi đầu cung Æ°ng :
- Thuá»™c hạ xin nghe những lá»i căn dặn của Chưởng môn nhân, chết sống cÅ©ng chẳng từ.
Văn Äồng giá» cÅ©ng không còn câu nệ gì nữa, đứng yên nghiêm chỉnh để tiếp nháºn đại lá»… của hai ngÆ°á»i Ä‘oạn Ä‘Æ°a tay đỡ lấy há» lên nói :
- Trước kia lịch sỠcủa “Thiết Cốc môn†như thế nà o, trông và o thần sắc của nhị vị tại hạ cũng đã hiểu rõ. Hiện giỠlai lịch của tại hạ cùng sự liên quan của Thiết Cốc môn như thế nà o, đợi đến thà nh Hà ng Dương nghỉ chân tại hạ sẽ kể cho nhị vị rõ!
Hạng VÅ©, Tà o Khôn hai ngÆ°á»i liá»n cúi đầu vâng lịnh Ä‘oạn theo sau Văn Äồng hÆ°á»›ng vá» Hà ng DÆ°Æ¡ng thà nh Ä‘i tá»›i.
|
08-04-2008, 07:25 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 14
Linh Sơn Phong Vân
Nga Mi sÆ¡n là dãy núi từ Dân SÆ¡n chạy dà i vá» hÆ°á»›ng Nam, đến huyện Nga Mi bá»—ng dá»±ng lên ba ngá»n núi cao, được gá»i là Äại Nga, Trung Nga và Tiểu Nga.
Nga Mi phái là má»™t môn phái danh chấn võ lâm, được đóng đô giữa triá»n núi của ngôi đại Nga SÆ¡n má»™t tòa nhà nguy nga hùng vÄ© đặt tên “Thanh Linh thánh quanâ€.
Hôm ấy trá»i vừa sụp tối, dÆ°á»›i chân đại Nga SÆ¡n bá»—ng xuất hiện ba bóng ngÆ°á»i, rồi từ dÆ°á»›i Ä‘i dần lên trên.
NgÆ°á»i Ä‘i đầu là má»™t thiếu niên áo lam, tÆ°á»›ng mạo anh tuấn lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
Theo sau là hai cụ già má»™t to lá»›n, má»™t bé nhá» ba ngÆ°á»i nà y không ai khác hÆ¡n là Văn Äồng cùng Hạnh VÅ©, và Tà o Khôn.
Ba ngÆ°á»i theo Ä‘Æ°á»ng chÃnh đạo Ä‘i lên “Thanh Linh thánh quan†lúc há» vừa đến còn cách “Khuyển Nghi Ä‘á»™ng†độ và i dặm bá»—ng nghe má»™t tiếng niệm “Vô Lượng Thá» Pháºt†phát ra kế tiếp là năm đạo nhân mặc Thanh bà o, tay cầm Tùng Văn kiếm lẹ nhÆ° chá»›p đứng cháºn ngay cá»a Ä‘á»™ng đạo nhân đứng giữa lên tiếng.
- Xin thà chủ dừng bước lại.
Hạng VÅ© vá»™i đến trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c khẽ nói vá»›i Văn Äồng :
- Chưởng môn nhân xin lưu giá, mấy tên đạo sĩ nà y để cho thuộc hạ tự thu xếp lấy!
Văn Äồng mỉm cÆ°á»i gáºt đầu Ä‘oạn dừng bÆ°á»›c đứng sang má»™t bên xem xét.
Hai cụ già vẫn cất bÆ°á»›c Ä‘i đến, đạo nhân thấy váºy quát lá»›n :
- Nếu nhị vị không dừng bước lại, chúng bần tăng xin chịu thất lễ thôi.
Hạng Vũ hừ một tiếng lạnh lùng nói :
- Lão phu không tin các ngÆ°á»i có thể cản được Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của lão.
Miệng thì nói, chân ông vẫn tiến bước lúc ấy hai bên chỉ còn cách độ một trượng ngoà i.
Bá»n đạo nhân mặt mà y biến sắc rÃt lên má»™t tiếng ám hiệu láºp tức năm tà áo rá»™ng tung bay năm đạo nhân đã chia là m ngÅ© hà nh phÆ°Æ¡ng vị bao vây lấy Hạng VÅ© cùng Tà o Khôn.
Tà o Khôn Ä‘Æ°a mắt nhìn Hạng VÅ© cÆ°á»i nói :
- Äại ca, nhÆ°á»ng cho đệ được kiến thức Nga Mi NgÅ© Hà nh kiếm tráºn thá» lợi hại thế nà o nhé?
Láºp tức rút ngay trÆ°á»ng kiếm cầm tay, nhắm và o đạo nhân đứng hÆ°á»›ng chánh đông Ä‘i tá»›i.
Äạo nhân ấy thấy đối phÆ°Æ¡ng định tuyên chiến vá»›i mình, miệng niệm “Vô Lượng Thá» Pháºtâ€, tay Ä‘Æ°a Tùng Văn kiếm ngang ngá»±c, đứng chỠđịch công.
Tà o Khôn cÆ°á»i lên ha hả, vung kiếm chém và o PhÆ°Æ¡ng Vị Äông Ất, đạo nhân đứng giữ phÆ°Æ¡ng vị ấy vá»™i trầm ngÆ°á»i xuống, lách sang má»™t bên thì Tà o Khôn cÅ©ng thừa cÆ¡ đâm ngay và o hÆ°á»›ng Máºu Thổ nÆ¡i chÃnh giữa, đạo nhân đứng giữa thấy địch phÆ°Æ¡ng đâm tá»›i, nhÆ°ng cÅ©ng vẫn đứng yên không há» nhúc nhÃch, Tà o Khôn thấy thế không khá»i rùnh mình, biết ngay mình đã lá»t và o tráºn thế thì quả nhiên hai đạo nhân đứng hai bên phÆ°Æ¡ng vị Binh Há»a cùng Ất Má»™c, láºp tức vung gÆ°Æ¡m chém và o mặt trái hai bên địch thủ.
Tà o Khôn quát to má»™t tiếng, Ä‘Æ°á»ng kiếm xoay vòng nhÆ° chong chóng, hóa giải ngay hai hÆ°á»›ng kiếm pháp đâm và o, Ä‘ang định phản công qua phÃa chánh Tây bá»—ng... má»™t tiếng ám hiệu rÃt lên, Äông Nam Tây Bắc Ä‘á»u huy Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm má»™t lượt, nhắm và o các nÆ¡i yếu huyệt của đối phÆ°Æ¡ng đâm tá»›i.
Tà o Khôn thấy thế giá»±t mình, vá»™i vã tụ khà đơn Ä‘iá»n tung mình nhảy lên trên cao ba trượng, thoát khá»i vòng kiếm của địch, rồi Ä‘á»™t nhiên dụng thế “Vân Trung Äảo HÆ°á»›ng†vung kiếm đánh vẹt các mÅ©i kiếm của đạo nhân.
Thế kiếm vừa rồi từ trên không đánh xuống của Tà o Khôn chÃnh là má»™t trong ba đãi tuyệt chiêu trong pho “Thiên Nam kiếm pháp†uy lá»±c kỳ ảo tuyệt luân.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng hiệu lịnh của đạo nhân đứng giữa nằm mÅ©i kiếm láºp tức Ä‘Æ°a lên, đến khi thấy thế kiếm của Tà o Khôn chém xuống quá mạnh há» lại dang ra né tránh chá» cho chân địch vừa rÆ¡i chạm đất há» lại xông và o vây công.
Hạng VÅ© đứng bên trông thấy không khá»i lo lắng cho Tà o Khôn nhÆ°ng Văn Äồng vẫn mỉm cÆ°á»i hình nhÆ° tin tưởng.
Quả tháºt, Tà o Khôn vốn danh “Thiên Nam kiếm khách†không những công lá»±c tinh thâm võ há»c lại còn uyên bác, trông qua mấy lượt tiến thối, biết ngay nhược Ä‘iểm của tráºn đấu. Thì ra chỉ qui tụ và o phÆ°Æ¡ng vị trung Æ°Æ¡ng, má»—i khi Ä‘iá»u hà nh hay biến hóa cÅ©ng do đạo nhân nÆ¡i giữa ra lệnh, vì váºy nên ông ta láºp tức nhắm ngay Ä‘iểm chÃnh thà mạnh công và o.
Äạo nhân đứng giữa thấy Ä‘Æ°á»ng kiếm của địch thủ tấn công vá»™i và ng Ä‘Æ°a gÆ°Æ¡m ra đỡ, không dè Tà o Khôn đã có ý định liá»n trở thế ghìm ngay lưỡi kiếm của đối phÆ°Æ¡ng không há» nhúc nhÃch rồi dụng sức hất mạnh má»™t cái.
Mũi kiếm của đạo nhân vừa văng ra, ông ta vội và ng thừa cơ để hở, cứ nhắm mấy nơi yếu huyệt của đạo nhân đâm tới bức cho đối phương liên tiếp thối lui.
Äông, Nam, Tây, Bắc bốn phÆ°Æ¡ng thấy chủ vị bị địch phÆ°Æ¡ng kiá»n chế, cÅ©ng lần lượt thối lui và o hang Ä‘á»™ng.
“NgÅ© Hà nh kiếm tráºn†láºp tức tan rã!
Hạng VÅ© thấy váºy thở phà o má»™t tiếng, bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Văn Äồng nói :
- Chưởng môn nhân xin má»i!
Ba ngÆ°á»i láºp tức lÆ°á»›t qua “Khuyển Nghi Ä‘á»™ng†Văn Äồng Ä‘i giữa, hai cụ già há»™ vệ hai bên, chẳng bao lâu “Thanh Linh thánh quan†đã hiện ra trÆ°á»›c mắt. Còn cách Thánh Quan Ä‘á»™ mÆ°Æ¡i dặm thì bá»—ng nhiên...
ChÃn vị đạo nhân không biết đã đứng đợi tá»± lúc nà o, dà n sẵn Cá»u Cung tráºn Thế, tay cầm cổ kiếm ngang hông.
Hạng VÅ© Ä‘i bên Văn Äồng khẽ nói :
- ChÃn ngÆ°á»i nà y vốn là Nga Mi Cá»u đại há»™ pháp, không những kiếm thuáºt cao cÆ°á»ng, mà “Cá»u Cung kiếm tráºn†cùng Thiếu Lâm “La Hán tráºn†có thể liệt và o hai đại kỳ tráºn của võ lâm. Váºy xin Chưởng môn nhân đứng sang má»™t bên, để cho thuá»™c hạ đến trÆ°á»›c kiến thức má»™t phen.
Lá»i vừa dứt thì hai cụ già cÅ©ng đã phi thân đến Cá»u Cung tráºn tiá»n.
Äạo nhân đứng giữa vừa thấy Hạng VÅ© gÆ°Æ¡ng mặt liá»n nở nụ cÆ°á»i, cúi đầu thi lá»… nói :
- Thì ra là Hạng há»™i chủ giá lâm bổn quán môn hạ đệ tỠở trÆ°á»›c “Khuyển Nghi Ä‘á»™ng†có Ä‘iá»u thất lá»… bần đạo xin đại diện Chưởng giáo sÆ° huynh cáo lá»—i cùng Há»™i chủ.
Hạng VÅ© nghe nói cÆ°á»i ha hả :
- Huyá»n Chân đạo trưởng nói quá lá»i, Hạng má»— cÅ©ng xin thay bái đệ Tà o Khôn cáo lá»—i cùng quà phái.
Huyá»n Chân đạo trưởng tiến lên hai bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» Thiên Nam kiếm khách Tà o Khôn cúi đầu thi lá»… nói.
- Thì ra vị nà y là “Thiên Nam kiếm khách†Tà o đại hiệp bần đạo ngưỡng mộ uy danh đã lâu.
Äoạn quay sang Hạng VÅ© nói :
- Há»™i chủ đại giá quang lâm, đáng lẽ bổn phái phải dùng đại lá»… tiếp rÆ°á»›c, ngặt vì đêm nay sắp có cÆ°á»ng địch phạm sÆ¡n Chưởng môn sÆ° huynh không thể thân hà nh tiếp đón, mong Há»™i chủ tha thứ cho.
Hạng VÅ© “à †má»™t tiếng nhÆ° thông cảm rồi cÆ°á»i nói :
- Thì ra là thế! Song bổn Chưởng môn nhân có việc muốn gặp mặt quà phái Chưởng giáo, cảm phiá»n đạo trưởng bẩm qua má»™t tiếng, má»i Thiết Cốc môn di giá ra đây nói chuyện.
Huyá»n Chân đạo trưởng nghe nói, không khá»i tá» vẻ kinh ngạch, ông ta đã từng biết Hạng VÅ© vốn là Há»™i chủ của má»™t bang há»™i. Váºy thì bốn chữ “Bổn Chưởng môn nhân†là có ý nói ai, chẳng lẽ là thiếu niên trẻ tuổi Ä‘ang đứng phÃa sau kia sao?
Vẻ mặt của Huyá»n Chân đạo trưởng Ä‘ang còn ngÆ¡ ngác, bá»—ng từ dÆ°á»›i “Khuyển Nghi Ä‘á»™ng†có tiếng chuông vang dá»™i liên hồi, tiếp theo là những tiếng ré kêu thảm khốc.
Huyá»n Chân đạo trưởng cùng tám vị đạo nhân mặt Ä‘á»u biến sắc. Äạo trưởng quay sang nói vá»›i Hạng VÅ© :
- CÆ°á»ng địch sắp đến nÆ¡i phiá»n há»™i trưởng tạm thá»i đứng sang bên, tha thứ cho bần đạo thất lá»….
Lá»i vừa dứt thì ngÆ°á»i ông cÅ©ng đã thụt vá» tráºn địa.
Bá»—ng từ hÆ°á»›ng “Khuyển Nghi Ä‘á»™ng†mÆ°á»i mấy bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p từ dÆ°á»›i phi lên, phút chốc đã đến trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Kẻ dẫn đầu là má»™t cụ già râu tóc bạc phÆ¡, mặt Ä‘en nhÆ° than, thân thể cÆ°á»ng tráng, mình mặt áo cẩm bà o, đôi mắt long lanh dá»… sợ.
Hai bên ông ta có hai ngÆ°á»i ăn mặc đẹp để, đầu Ä‘á»™i kim khôi, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
Má»™t ngÆ°á»i tuổi trạc tuần, còn ngÆ°á»i kia là má»™t thiếu niên nhá» thó.
Sau lÆ°ng ba ngÆ°á»i, có đến mÆ°á»i hai đại hán áo và ng. Kẻ nà o kẻ ấy Thái DÆ°Æ¡ng huyệt nổi cao, chứng tá» là các tay võ lâm cao thủ.
Lúa ấy, chÃn đại há»™ phái Nga Mi, đôi mắt Ä‘á»u lim dim giữ yên nÆ¡i Cá»u Cung phÆ°Æ¡ng vị, không hỠđếm xỉa đến thế lá»±c à o ạt của địch thủ.
Bầu không khà nặng ná» bao trùm cả tráºn địa.
Cụ già mặt Ä‘en hừ lên má»™t tiếng lạnh lùng Ä‘Æ°a mắt nhìn qua Văn Äồng ba ngÆ°á»i, trầm giá»ng nói :
- Ba ngÆ°á»i không phải là lÅ© chuá»™t Nga Mi, mau đứng sang má»™t bên, lát nữa bổn tá»a sẽ có Ä‘iá»u phái lạc.
Văn Äồng nhÃu mà y tức bá»±c quay sang Hạng VÅ© nói :
- Khi tại hạ cùng Huyá»n Hạc đạo nhân chÆ°a nói chuyện xong bá»n “Thiên Huỳnh giáo†nà y nếu dám là m ồn, ngÆ°Æ¡i cứ việc ra tay trừng trị chúng.
Nói dứt, chà ng quay mình từ từ tiến và o Cá»u Cung tráºn.
Lá»i nói cùng thái Ä‘á»™ của Văn Äồng bá»n “Thiên Huỳnh giáo†đâu dá»… chịu nhịn, thiếu niên đứng bên cụ già lên tiếng quát :
- Tiểu tá» cả gan buông lá»i phách lối. Còn không nạp mạng cho bổn tÆ°á»›c sao!
Lá»i vừa dứt thì thân hình chà ng ta cÅ©ng đã phóng ra, hữu chưởng vung lên nhắm ngay sau lÆ°ng Văn Äồng đánh tá»›i.
Hạng VÅ© thấy váºy quát lá»›n :
- Lũ chuột cả gan!
Hữu chưởng lẹ là ng đưa ra nghinh địch.
“Bùng†má»™t tiếng hai chưởng chạm nhau, Hạng VÅ© cảm thấy kình lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng quá Æ° mạnh mẽ khiến cho tay ông tê buốc trong lòng không khá»i khiếp sợ.
Thiếu niên của Thiên Huỳnh giáo cÆ°á»i lên má»™t tiếng, song chưởng lại đánh ra, lần nà y chà ng ta váºn dụng mÆ°á»i thà nh công lá»±c nên thế mạnh tợ nhÆ° bà i sÆ¡n kình phong ồ ồ bắn tá»›i.
Hạng VÅ© tuy đã biết rõ sức lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng rất là lợi hại, nhÆ°ng mình vốn là thủ lãnh của má»™t bang há»™i, đâu thể tá» ra yếu Ä‘uối, láºp tức ngầm váºn mÆ°á»i mấy năm công lá»±c, Ä‘Æ°a chưởng chống nghinh.
“Ầm†má»™t tiếng vang trá»i vỡ đất, gió cuá»™n à o à o cát bay đá chạy.
Hạng Vũ bị chưởng phong chấn dội, lùi sau ba bước mới đứng vững lại, còn bên thiếu niên cũng bị đầy lùi một bước.
Sau lần chạm chưởng, Hạng Vũ đã biết nội lực của mình kém hơn đối phương một vế.
Riêng vỠthiếu niên Thiên Huynh giáo đôi mắt chà ng ta xanh lòe dễ sợ, đăm đăm nhìn và o mặt Hạng Vũ, bước từng bước một đến gần song chưởng từ từ đưa lên...
Hạng VÅ© vừa bị đối phÆ°Æ¡ng đánh lui ba bÆ°á»›c, cÅ©ng may ná»™i phủ chÆ°a bị thÆ°Æ¡ng, hÆ¡n nữa địa vị của ông thà chịu chết chứ không há» thối bÆ°á»›c, ông nghiến răng căm giáºn, tá»± hết sức lá»±c và o đôi tay, chỠđợi nghinh địch...
Kẻ nóng ruá»™t nhất có thể nói là Thiên Nam kiếm khách Tà o Khôn. Tay cầm trÆ°á»ng kiếm, chú mục và o tráºn, ngặt vì Chưởng môn nhân chÆ°a há» ra lịnh nên không thể ra tay giúp đỡ.
Văn Äồng miệng vẫn mỉm cÆ°á»i đứng bên quan sát, thái Ä‘á»™ tá» ra nhà n nhã, nhÆ° hình nắm chắc và o cái thắng của Hạng VÅ©.
Trong lúc thiếu niên Thiên Huỳnh giáo cùng Hạng VÅ© chỉ còn cách xa Ä‘á»™ năm thÆ°á»›c hai ngÆ°á»i Ä‘ang sắp định xuất chưởng đánh nhau...
Bá»—ng má»™t Ä‘iệu nhạc từ trong “Thanh Linh thánh quan†trá»—i lên âm thanh vang dá»™i khắp núi rừng. Tiếp theo là má»™t Ä‘á»™i đèn lồng mà u và ng nhạt từ trong cá»a quan cháºm rãi Ä‘i ra...
|
08-04-2008, 07:25 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 15
Nga Mi nhị lão
Tiếng nhạc vừa rồi trổi dáºy, bầu không khà đang nghiêm trá»ng bá»—ng trở lại dịu hòa, hai Ä‘Ã ng Ä‘ang chuẩn bị chiến đấu Ä‘á»u không hẹn mà buông tay đứng ngó.
Hai mÆ°Æ¡i bốn cáºu đạo đồng, tuổi Ä‘á»™ mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm, tay cầm đèn lồng, phân ra hai hà ng từ từ tiến đến nÆ¡i má»i ngÆ°á»i, theo sau là mÆ°á»i hai vị trung niên đạo sÄ©, đầu Ä‘á»™i tinh khôi, tay cầm binh khÃ.
Äợi cho Ä‘oà n đèn lồng Ä‘i đến chá»— má»i ngÆ°á»i còn cách hai trượng thì tiếng nhạc bá»—ng nhiên im bặt, hai mÆ°Æ¡i bốn đạo đồng cùng mÆ°á»i hai trung niên đạo sÄ© cÅ©ng theo đó mà đứng dừng chân lại.
Má»i ngÆ°á»i có mặt nÆ¡i đấu trÆ°á»ng Ä‘á»u đứng im chú mục nhìn vá» phÃa lồng đèn, bá»—ng má»™t vị đạo trưởng mặt tợ trăng rằm, tiên phong đạo cốt từ từ bÆ°á»›c ra, theo sau là sáu tên đồng tá» tay cầm bảo kiếm.
Hạng VÅ© khẽ nói vá»›i Văn Äồng :
- Vị đạo trưởng râu dà i ấy chÃnh là Thiết Cốc môn.
Lúc ấy, Chưởng giáo chân nhân của phái Nga Mi vá»›i vẻ mặt nghiêm trang từ từ bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c đèn lồng Ä‘á»™ má»™t trượng đứng lại, đôi mắt long lánh nhÆ° sao quét nhìn má»i ngÆ°á»i má»™t lượt, rồi cúi đầu thi lá»… nói vá»›i Hạng VÅ© :
- Hạng Ä‘Ã n Việt từ xa đến đáng lẽ bần đạo phải thân hà nh nghinh đón, ngặt vì đêm nay lại cÅ©ng có khách đến thăm nên bần đạo Ä‘ang báºn chuẩn bị tiếp há», mong Äà n Việt tha thứ những Ä‘iá»u thất nghi.
Hạng VÅ© cÆ°á»i ha hả nói :
- Khéo nói! Khéo nói! Huynh đệ không phải có ý đến thăm, cÅ©ng chẳng phải nghe tin đến giúp, nên hai chữ “Thất Nghi†của đạo trưởng tại hạ không dám tiếp nháºn.
Thiết Cốc môn có vẻ ngạc nhiên, đoạn quay sang cụ già mặt đen nói :
- Bổn phái đệ tỠnơi Khuyển Nghi động có phải do thà chủ đả thương chăng?
Cụ già mặt đen lạnh lùng nói :
- LÅ© chuá»™t cả gan cháºn Ä‘Æ°á»ng bổn tá»a, tá»™i đáng xá» tá».
Lá»i vừa nói ra khiến cho môn hạ đệ tá» của phái Nga Mi ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy sần ngay nét mặt, đôi mắt phẫn ná»™ nhìn đăm đăm và o bá»n Thiên Huỳnh giáo.
NhÆ°ng Thiết Cốc môn quả không thẹn vá»›i khà độ của má»™t vị Chưởng giáo, ông liá»n niệm lên câu “Vô Lượng Thá» Pháºt†rồi nghiêm nghị lên tiếng :
- Chư vị thà chủ đêm nay giá lâm đến bổn quan không hiểu có gì dạy bảo?
Cụ già mặt Ä‘en phát lên má»™t trà ng cÆ°á»i quái dị, Ä‘oạn gằn từng tiếng :
- Phụng thánh dụ Giáo hoà ng, môn phái Nga Mi đêm nay phải gạt sổ trong giới võ lâm.
Lá»i ông ta vừa dứt, thì bá»—ng có tiếng lạnh lùng xen và o.
- TrÆ°á»›c khi việc giữa ta cùng Thiết Cốc môn chÆ°a giải quyết xong, lá»i nói của các hạ có hÆ¡i quá sÆ¡m.
Thì ra lá»i nói ấy chÃnh do Văn Äồng thốt ra.
Cụ già mặt Ä‘en lÆ°á»›t qua nhìn Văn Äồng, má»™t trà ng cÆ°á»i quái dị lại phát lên ông ta nói:
- Nhãi con! Nợ cÅ© của ngÆ°Æ¡i vá»›i Nga Mi để xuống âm gian giải quyết váºy.
Văn Äồng không hỠđếm xỉa quay đầu sang đạo trưởng há»i :
- Äạo trưởng có phải là Chưởng giáo Nga Mi Thiết Cốc môn? Bần đạo chÃnh là Huyá»n Hạc, thà chủ thÆ°Æ¡ng tánh đại danh có gì chỉ giáo?
Äôi mắt nhìn đăm đăm và o mặt đạo trưởng lạnh lùng nói :
- Tại hạ VÅ© Văn Äồng tân nhiệm chức Chưởng môn “Thiết Cốc mônâ€, hôm nay đến đây không ngoà i mục Ä‘Ãch đòi lại nợ cÅ© trÆ°á»›c đây sáu năm đạo trưởng đã đến Cá»u Hoa sÆ¡n trang đốt nhà giết ngÆ°á»i ấy.
Thiết Cốc môn nghe nói, mặt tá» vẻ ngạc nhiên, đôi mắt nghi ngá» nhìn và o Văn Äồng giây lâu nói :
- Thà chủ đã tiếp chưởng “Thiết Cốc mônâ€, váºy sá»± việc đã xảy ra nÆ¡i “Cá»u Hoa sÆ¡n†sáu năm trÆ°á»›c, ai phải, ai quấy chẳng lẽ chÆ°a rõ sao?
Cũng vì hiểu rõ ai quấy ai phải, tại hạ mới dám đến đây thanh toán cùng đạo trưởng.
Thiết Cốc môn nghiêm ngay nét mặt nói :
- Bần đạo đối thá»i không thẹn, đối ngÆ°á»i không quấy váºy có Ä‘iá»u gì sai?
Vá»›i vẻ tức giáºn Văn Äồng vừa nghiến răng vừa nói :
- NgÆ°á»i giả danh vì bạn báo thù, nhÆ°ng tháºt tình muốn Ä‘oạt má»™t váºt chà bảo võ lâm, tá»™i vô cá»› đã thÆ°Æ¡ng, đốt trang ém miệng.
Cụ già mặt Ä‘en đứng bên bá»—ng thốt ra tiếng cÆ°á»i sang sảng, cắt đứt lá»i nói của Văn Äồng :
- Nhải con! Lão mÅ©i trâu nà y dù cho có trăm Ä‘iá»u tá»™i trạng, thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải để xuống âm phủ mÆ¡i tÃnh giá» chá»› nói lôi thôi.
Ha ha ha! Văn Äồng phát lên tiếng cÆ°á»i Ä‘inh tai nhức óc Ä‘oạn quay sang bá»n ngÆ°á»i của Thiên Huỳnh giáo nghiêm giá»ng :
- Ta chưa nói chuyện với các ngươi đó là phước lắm rồi. Nếu còn chẳng biết chết sống thì đừng trách thiếu gia đây nhé!
Cha chả! Cụ già sắc phục đẹp đẽ của Thiên Huỳnh giáo cÆ°á»i nhạt nói :
- Tiểu tá» vô tri, dám buông lá»i ngông cuồng, xem chưởng!
Tay mặt láºp tức đánh ra, váºn dụng mÆ°á»i thà nh chân lá»±c, chưởng phong mạnh mẽ vô cùng, nhắm và o sau lÆ°ng Văn Äồng đánh tá»›i.
Văn Äồng chỉ khẽ mỉm cÆ°á»i, đầu không cần quay lại phải chưởng Ä‘Æ°a ra nghinh chiến.
“Bùng†một tiếng dội kinh hồn, cụ già của Thiên Huỳnh giáo bỗng cảm thấy kình lực của mình bị một sức mạnh vô hình của đối phương hóa giải, tiếp theo là một luồng gió bắn tung và o ngực, nặng tợ nghìn cân, khiến ông phải lảo đảo ngã nhà o. Miệng thổ máu tươi.
Cụ già mặt đen vừa kinh dị, vừa phẫn nộ quát lớn :
- Tiểu tá» to gan, ra tay không sợ háºu quả.
Văn Äồng vẻ mặt lạnh lùng :
- NhÆ° hạng nà y của quà giáo bị thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay thiếu gia không biết đã bao nhiêu rồi, nhÆ°ng nà o có thấy háºu quả là gì đâu!
- Ha ha! Äược, đêm nay ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i xem háºu quả đây.
Nói dứt cụ già mặt Ä‘en liá»n Ä‘Æ°a tay ra hiệu cho mÆ°á»i hai đại hán đứng sau lÆ°ng quát :
- Mau dùng “Chánh Phản Lục Hợp tráºn pháp†bắt lấy thằng nà y.
MÆ°á»i hai đại hán áo và ng cung thân tuân lệnh chỉ nghe tà áo tung bay, chá»›p mắt mÆ°á»i hai đại hán đã bao vây Văn Äồng và o giữa.
Văn Äồng Ä‘Æ°a mắt nhìn qua, thấy cách thức tráºn đồ có hÆ¡i quái gở, bên trong sáu ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, vòng ngoà i sáu kẻ bÆ°á»›c lui, luân hồi nhÆ° vòng bánh xe quay.
Ngắm nhìn giây lâu, nhÆ° đã tìm ra cách phá, chà ng liá»n trầm giá»ng nói :
- Chỉ có chút bản lÄ©nh nhÆ° váºy mà đòi bắt ta được Æ°?
Phù Xu TỠnghiêm nghị nói :
- Lá»i nói của tôn giá, hình nhÆ° có hÆ¡i thiếu sót chăng?
Văn Äồng chỉ hừ má»™t tiếng lạnh lùng.
Phù Xu Tá» cÆ°á»i tiếp :
- Tôn giá có ý muốn đến đây tầm thù, ắt cÅ©ng phải là m cho sá»± việc rõ rà ng đã, má»›i khiến cho đối phÆ°Æ¡ng Ä‘em lòng kÃnh phục chứ, còn nhÆ° cứ buông lá»i ra là bức hiếp ngÆ°á»i ta thì đâu thể kể là hai Ä‘Ã ng Ä‘á»u rõ cả?
Văn Äồng trầm ngâm giây lâu má»›i lên giá»ng :
- Thôi được, các hạ muốn há»i Ä‘iá»u gì cứ há»i, nhÆ°ng trả lá»i hay không ấy là quyá»n của ta!
Phù Xu Tá» cháºm rãi lên tiếng :
- Lúc nãy tôn giá bảo rằng má»i việc Ä‘á»u chÃnh mắt trông thấy, váºy xin há»i bổn phái Chưởng môn sÆ° Ä‘iệt giết ai?
Văn Äồng lại tá» ra tức giáºn, chỉ vá» Thiết Cốc môn :
- Việc ấy tốt hơn tự đạo trưởng nói ra đi!
Thiết Cốc môn vẫn ôn tồn :
- Bần đạo đã thanh minh không há» giết ngÆ°á»i, đốt nhà . Nếu thà chủ cứ má»™t má»±c vu khống thì sợ bần đạo khó nhẫn được váºy!
Văn Äồng lá»›n tiếng :
- Trong bá»n sáu ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i đến công Cá»u Hoa sÆ¡n trang, có má»™t ngÆ°á»i chứng minh đã từng thấy ngÆ°Æ¡i rượt giết Tam Thúc VÆ°Æ¡ng Khôi của ta...
Phù Xu Tá» Ä‘á»™t nhiên xen lá»i :
- Có phải lịnh thúc đã bị giết tại tráºn chăng?
Văn Äồng trù trừ má»™t lát, lại giáºn dữ nói :
- Tam thúc tại hạ từ ấy không còn thấy tông tÃch gì cả, còn đạo trưởng thì cÅ©ng không quay vá», đủ thấy sau khi giết ngÆ°á»i, lÆ°Æ¡ng tâm cắn rức, nên lén lút trở vá» Nga Mi...
Phù Xu Tư sầm ngay nét mặt khoát tay nói :
- Xin tha thứ cho lão phu đã ngắt lá»i, câu nói của tôn giá vừa rồi hình nhÆ° có hÆ¡i phiến diện?
Văn Äồng lạnh lùng quay sang Thiết Cốc môn nói :
- Tại hạ muốn nghe ngÆ°Æ¡i có lá»i gì để nói chăng?
Thiết Cốc môn vẫn Ä‘iá»m đạm.
- Äúng thế, đêm ấy bần đạo có rượt VÆ°Æ¡ng Khôi ra đến bên ngoà i...
Văn Äồng Ä‘á»™t nhiên há»i :
- Và o lúc trÆ°á»›c khi lá»a cháy hay sau khi lá»a cháy?...
Huyá»n Hạc Chân Nhan suy nghÄ© giây lát nói :
- TrÆ°á»›c khi lá»a cháy, nhÆ°ng cÅ©ng có thể nói là đồng má»™t lúc.
Văn Äồng gáºt đầu :
- Rồi! Còn sau đấy thì sao?
- Lúc ấy, VÆ°Æ¡ng Khôi phát hiện trong trang bị lá»a cháy lòng cà ng thêm nóng nảy, định quay mình trở lại, nhÆ°ng vì bị bần đạo cháºn lại hai bên đánh thêm má»™t hồi nữa, đến khi ngá»n lá»a nÆ¡i trang viên đã lan trà n khắp nÆ¡i, VÆ°Æ¡ng Khôi hình nhÆ° thấy hy vá»ng không còn nữa, thở ra má»™t tiếng liá»n tháo lui chạy mất...
Văn Äồng nạt :
- Nói báºy, Tam thúc ta đâu phải hạng ngÆ°á»i tham sống sợ chết!
Thiết Cốc môn nghiêm nghị :
- Sá»± tháºt quả thế, lúc ấy bần đạo Ä‘uổi theo ra đến Cốc ngoại, bá»—ng nghe ông ta rÃt lên má»™t tiếng quái dị, cÅ©ng trong lúc đó, thân hình Ä‘Ä©a biến Ä‘i mất tung mất dạng.
Văn Äồng cÆ°á»i nhạt :
- Lá»i nói ấy khó tin.
Bần đạo Ä‘Ä©a hết lá»i thà chủ nếu không tin, tháºt chẳng còn biết nói sao.
Văn Äồng lạnh lùng :
- Những lá»i vừa nói, cÅ©ng chỉ có thể là phiến diện váºy...
Äoạn chà ng từ từ quay sang Phù Xu Tá» :
- Các hạ tưởng thế nà o?
Phù Xu Tá» là ngÆ°á»i đã quá trăm tuổi, đâu chịu để cho ai kiêu ngạo, nên mặt liá»n sầm lại nói :
- Theo ý của tôn giá, phải là m thế nà o mới có thể giải quyết được việc nà y?
Văn Äồng gằng từng tiếng :
- Giết ngÆ°á»i Ä‘á»n mạng!
Phù Xu Tá» báºt ra tiếng cÆ°á»i ha hả :
Tháºt là thằng nhãi con quá Æ° ngông cuồng, lão phu cÅ©ng ráng xem ngÆ°Æ¡i có gì mà dám lá»›n lối nhÆ° váºy?
Äủ thấy vị lão tiá»n bối của phái Nga Mi, đã bị lá»i nói của Văn Äồng khiến ông đã bế quan mấy mÆ°Æ¡i năm nay, giá» lại nổi cÆ¡n tức giáºn.
Văn Äồng ngang nhiên nói :
- Các hạ không phải là ngÆ°á»i trong chuyện, cần gì phải tức tối nhÆ° thế. Nếu có hứng thú, thì đợi tại hạ cùng quà phái Chưởng giáo thanh toán xong, sẽ hầu tiếp các hạ thế nà o?
Phù Xu Tá» giáºn đến tóc râu dá»±ng ngược, trợn tròn đôi mắt quát lá»›n :
- Tôn giá đến Nga Mi gây sá»±, lão phu có quyá»n là m chủ, hừ! Nếu không cho ngÆ°Æ¡i nếm chút mùi vị, thì đâu có hiểu trá»i cao đất rá»™ng.
Thiết Cốc môn cúi đầu nói :
- Xin sÆ° thúc bá»›t giáºn, vì VÅ© đại hiệp đến đây cốt tìm Huyá»n Hạc. Váºy để Huyá»n Hạc giải quyết mối cừu oán chÆ°a rõ nà y.
Nói đến đây, đạo trưởng quay sang Văn Äồng tiếp :
- Thà chủ nếu cứ khÆ° khÆ° nhÆ° váºy, bần đạo buá»™c lòng phải lảnh giáo mấy chiêu tuyệt há»c của thà chủ má»›i được, nhÆ°ng có Ä‘iá»u cần phải nói trÆ°á»›c, mong thà chủ xét lại.
- Việc gì cứ nói?
Thiết Cốc môn nghiêm nghị :
- Thà chủ đã bảo rằng việc nà y chỉ liên quan đến má»™t mình bần đạo, váºy thì sau khi thà chủ có thắng hay bại, đối vá»›i Nga Mi không quan hệ gì cả. Thà chủ nghÄ© sao?
Văn Äồng nhÃu mà y :
- Cần chi phải nói nhiá»u lá»i vô Ãch, chẳng lẽ bổn Chưởng môn nhân cÅ©ng đồng má»™t kiến thức nhÆ° bá»n tiểu đạo sÄ© ấy sao!
Thiết Cốc môn cúi đầu bái tạ, Ä‘oạn khoát tay má»™t cái, láºp tức má»™t vị đồng tá» cầm kiá»m chạy đến, hai tay kÃnh cẩn dâng cây Tùng Văn trÆ°á»ng kiếm lên.
“Rẻng!†Thiết Cốc môn đã rút kiếm ra khá»i bao, Ä‘Æ°a lên ngang ngá»±c mỉm cÆ°á»i nói :
- Xin thà chủ chỉ giáo cho và o Ä‘Æ°á»ng!
Văn Äồng thấy Thiết Cốc môn muốn dùng kiếm để phân cao thấp, liá»n ngá»a mặt cÆ°á»i lá»›n...
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàçïðîì, âëàãàëèùå, äèåòà, äîìîäåäîâî, doc truyen thiet coc mon, êóëè÷êàõ, îäíîêëàññíèêè, îáúÿâëåíèé, ìàðãàðèòà, ïîãîäû, ïîçäðàâëåíèÿ, ïðåäñêàçàíèÿ, kim binh mai vnthuquan, ñâèíãåðû, ñàìñóíã, ñàìûé, õðåíîâûé, quynh mai vnthuquan, thiec coc mon vnrhuquan, thiet coc mon quynh mai, thiet coc mon vnthuquan, tron bo ao dai quynh mai, truyen thiet coc mon 4vn, vnthuquan, ýðìèòàæ, æàëþçè |
| |