Trên mặt Diệp Phi hiện ra vẻ lãnh khốc,Tử hà Thần Công vận chuyển toàn thân,song quyền phất ra đón đỡ đao khí.
Toàn chưởng im phăng phắc ai ai cũng ngơ ngác,lấy quyền đối đao???
Trong lúc mọi người còn đang trợn trừng mắt thì một loạt thanh âm va cham đã vang lên.Các bụi tan đi hiện ra trước mắt mọi người là một cảnh tượng không thể tin được ,chỉ thấy Diệp Phi hàn vẫn đứng im bất động còn tráng hán xuất đao đã lùi thẳng về phía sau hơn chục trượng toàn thân kinh mạch bị chấn nát.
Giây phút này tất cả mọi người đều yên lặng nhìn Diệp Phi Hàn,toàn trường im lìm một cách đáng sợ. Ai cũng không ngờ chàng thiếu niên mới tầm mười tám đôi mươi này lợi hại như thế.
Nữ tử che y phục màu phấn hồng, cặp mắt cực đẹp long lanh ngây dại, khiến Diệp Phi hàn ngây ngốc, không nhịn được tiến lên định ôm nàng, lại bị nàng nhẹ nhàng tránh đi.
Diệp Phi Hàn sửng sốt, gương mặt cười khổ nói:"Cô nương ,tại sao lại phải hoảng sợ như vậy,ta chỉ định che chở cho cô nương thôi mà?."
Nàng mỉm cười nói:"Huynh xấu quá giờ phút này còn muốn đùa nghịch sao,lo đối địch đi rồi tý nói truyện tiếp."
"Uhm.Cũng đúng không khí ở đây không thích hợp để nói chuyện lắm chi bằng chúng ta chuyển sang địa phương khác tâm sự đi."
Diệp Phi Hàn nắm chặt ngọc tủ của nàng ,ý định muốn rời đi.Nghịch Thiên giáo củ giận dữ quát:
“ Cứ như vậy mà muốn đi sao, bọn ngươi không để mạng lại thì đừng hòng rời khỏi đây.”
Diệp Phi Hàn cười vang:"Chỉ dựa vào các hạ."
Nghịch Thiên giáo chủ hai mắt đồng thời phát ra thần quang như điện xạ, chụp vào Diệp Phi Hàn, làm cho hắn cảm thấy bên ngoài thân thể mình không có bộ phận nào có thể thoát khỏi tầm quan sát của đối phương, giống như trần truồng trong không khí vậy.
Khoảng khắc Nghịch Thiên giáo chủ rút đao, đao khí như thực như hư, lấy hắn làm trung tâm bức tới Diệp Phi Hàn, làm cho y phải tập trung vận khí chống cự, đồng thời chiến ý cũng cứ vậy mà tăng lên.
Diệp Phi hàn thầm nghĩ không ngờ hắn võ công lại lời hại đến vậy,cũng tốt đúng dịp ta cũng muốn thử công sức tu luyện suốt mười tám năm qua.
Nghịch Thiên Giáo CHủ quát:"Tiểu tử xem chiêu."
Dứt lời một khi thế như thiên binh vạn mã từ trên trời giá lâm,mang theo hàn băng lạnh đến thấu xương nhằm thẳng vị trí của Diệp Phi Hàn bổ tới.
Đối mặt với cường địch đáng sợ đến vậy, Diệp Phi hàn không lùi mà tiến tới, hai mắt phát ra quang mang rực rõ như ánh sao đêm, chăm chú quan sát từng động tác của đối thủ.Đến khi đao của đối thủ cách hắn chỉ năm thước, đao khí ập đến sát mặt,hắn mới quát lạnh một tiếng ,nhanh chóng rút ra "Phi Long Kiếm" nghênh đón.
Cả hai đều lùi lại mấy bước mới bình ổn được thân thể.
Hảo Đao Pháp
Hảo Kiếm Pháp
Nghịch Thiên giáo chủ lạnh lùng cười nói:
-Tiểu tử tiếp đao thứ hai của ta xem sao?
Nghịch Thiên Giả phi thân về phía trước cả người lẫn đao quán triêt vào nhau xoay tròn với tốc độ nhanh chóng mặt hung hăng phóng thẳng về phía Diệp Phi Hàn.
Diệp Phi Hàn cảm thấy một đao này nhìn như rất bình thường, nhưng lại ẩn chứa sát cơ cực lớn vội vàng vận chuyển thân pháp né tránh.
"Xuy"một tiếng vang lên ,môt vạt áo của hắn đã bị đao khí chém đứt.
Nghịch Thiên Giả thấy Diệp Phi Hàn có thể tránh né thế đao của mình có chút kinh ngạc nói:
- Không thể tưởng được ngươi còn có thể ngăn cản được sát chiêu này của ta.
Diệp Phi hàn cười vang :"Các hạ quá khen rồi."
-Tốt chúng ta tiếp tục.
Chỉ trong chớp hai người đã giao thủ với nhau hơn trăm chiêu vẫn bất phân thắng bại.
Tất cả mọi người quan chiến,đều vô cùng khiếp đảm.Không ai có thể nghĩ rằng thiếu niên trước mặt lại có thể đánh ngang tay với giáo chủ của Nghịch Thiên Môn kể cả Vô Ảnh lão đầu tử.
"Vạn đao quy nhất."Bất chợt một tiếng quát như thiên lôi đánh xuống vang lên.Đây chính là tuyệt chiêu tối hậu của Nghịch Thiên giáo chủ,chỉ trong một tích tác hàng ngàn hàng vạn đao phong sắc nhọn phô thiên cái địa tập trung bổ vào Diệp Phi hàn nhất định muốn đẩy y vào chỗ chết.
Lăng Hạo Thiên không có đường lùi nữa rồi.
- Độc cô liên hoàn phá đao thức!
Diệp Phi Hàn cũng hét lớn phất kiếm đánh trả.
"Ầm! Ầm! Ầm...." Hàng loạt thanh âm vang lên bụi khói mù mịt,cây đổ như mưa .
Diệp Phi hàn từ mọi góc độ khác nhau xuất kiếm liên miên vào đao võng của Nghịch Thiên giáo chủ ,phá giải hoàn toàn "Vạn đao quy nhất"của y .
Bịch một tiếng Nghịch Thiên giáo chủ bị kiếm khí của Diệp Phi hàn hất tung ra ngoài hai mươi trượng, ngã ngồi trên mặt đất ,bộ dáng chật vật đến khó tin.
Vô ảnh lão đầu tử điềm đạm hỏi:"Nếu ta đoàn không nhầm chiêu thức thiếu hiệp vừa sử dụng chình là Độc Cô Cửu Kiếm của phái Hoa Sơn.Thiếu hiệp có thân phận là gì đây?”
Diệp Phi hàn mỉm cười đáp:"Lão tiền bối phán đoán không sai đó chính là Độc Cô Cửu Kiếm!Còn tại hạ danh tự là Diệp Phi Hàn ,nhi tử độc nhất của chưởng môn nhân phái Hoa Sơn."
Tất cả mọi người đều Ồ lên một tiếng.Thì ra chàng thiếu niên trước mặt này lại có thân thế bất phàm như vậy hèn chi võ công lại lợi hại như thế hóa ra là được chân truyền.
"Hóa ra là công tử của Diệp Minh Chủ.Thất lễ,thất lễ.Nếu hôm nay thiếu hiệp đã ra mặt thì lão cũng đành bỏ qua vậy.Cáo từ."Vô ẢNh lão đầu cười vang phi thân rời khỏi.
Thực chất không phải hắn sợ Diệp Phi Hàn,đó có lẽ chỉ là một phần nhỏ còn cái cốt yếu là hắn nghĩ nếu có thể cấp cho chưởng môn nhân tương lai của Hoa Sơn Phái một cái ân tình thì cũng là việc tốt mà thôi.
Lúc này Nghịch Thiên giáo chủ mới bình ổn lại tâm mạch mà đứng lên.Đương nhiên cuộc đối thoại giữa hai người hắn đã nghe hết.Y thở hổn hển nói;
"Diệp Phi hàn....Diệp Phi hàn....Mối thù này ngày sau tất báo..."
Rồi vội vã chuyển thân đi mất dưới sự dìu đỡ của mấy tên thuộc hạ thân cận.
Bây giờ hồng y thiếu nữ vẫn ngơ ngác không dám tin vào sự thật trước mắt.Có lẽ nàng có vắt óc suy nghĩ cũng không thể tưởng tượng nổi vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy lại xuất hiện người giúp đỡ mình.Hơn nữa nam tử đó không chỉ anh tuấn phi phàm mà xuất thân lại còn vô cùng hiển hách.
Diệp Phi hàn thấy bộ dáng ngơ ngác như gà mắc tóc của nàng thì mỉm cười nói:"Nàng sao vây?Bon họ đã đi hết rồi chúng ta cũng phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi nào."
Nói xong thân ảnh nhẹ nhàng lướt qua, nắm chặt ngọc thủ của nàng phi thân ra khỏi cánh rừng tiến vào thị trấn gần nhất.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma