Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 07-06-2008, 02:15 PM
hungtiensinh
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi Thứ MÆ°á»i Má»™t

Cung A Phòng DÆ°á»›i Äáy Hắc Giang


Tây Bắc biên thùy!

Äá»™ Xuân, cữ tháng giêng, hai tuần hạ. Xứ Thái SÆ¡n La, Lai Châu Ä‘ang vào há»™i mùa Xuân.

Rượu cần chảy nhÆ° suối, "khèn" lan dìu dặt, âm thanh nguyên thủy uốn khắp rừng ngoài rừng trong, những hình dáng các cô nàng Thái Ä‘en, Thái trắng Ä‘ang chá»n vá»n lả lÆ°á»›t theo nhịp "xòe" chùm "xòe" cặp tiếng ca chuốc rượu của cô sÆ¡n nữ bốc lên cao vút nhÆ° tiếng linh hồn đồi núi chÆ¡i vÆ¡i... Tây Bắc thần tiên mÆ¡ má»™ng, há»™i tung còn rách giấy hồng Ä‘iá»u, trai gái bói nhân duyên.

Dòng Hắc Giang uốn khúc giữa núi đồi trập trùng, hai bên bỠhoa "bướm" nở trắng xóa rừng xuân, con sông vẫn khét tiếng "nghịch" nhất biên thùy, vỠmùa này, nước chảy lững lỠthao thiết cũng dịu "tính rừng" trong tiết Xuân thiêng.

Má»™t buổi chiá»u...

Mây quang lảng vảng, trá»i đẹp, không gian trong nhÆ° ngá»c lÆ°u ly.

Con sông Hắc trôi dưới nắng, khúc thượng nguồn Tây Bắc cực Lai Châu,

hai bên bỠđồi núi trùng trùng hoang dã, vẫn không mất vẻ thần tiên.

Vào khoảng bốn giÆ¡ chiá»u, bá»—ng có má»™t con thuyá»n Ä‘á»™c má»™c từ đâu nhô ra, lÆ°á»›t vá» thượng nguồn.

Trên thuyá»n có hai ngÆ°á»i Thổ, Thái chi đó, má»™t trung niên, má»™t già đăm chiêu lạnh lùng nhÆ° không biết đến cảnh sông xuân tÆ°Æ¡i đẹp. Cả hai ngoi câm nín, thỉnh thoảng lại nhìn lên các ngá»n núi hai bên bá» những hình quái vật hồng hoang đứng soi mặt dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c sâu thăm thẳm, trên con thuyá»n Ä‘á»™c má»™c, có đặt má»™t cá»— quan tài má»™c, má»™t đôi chó con Ä‘en con trắng đứng ngay đầu quan tài, tất cả im lìm. Má»›i trông, ai cÅ©ng tưởng con thuyá»n Ä‘Æ°a xác Ä‘i chôn.

Hình nhÆ° thuyá»n từ mạn Lai Châu trấn lên vừa bữa nay Ä‘ang lần ngược dòng trÆ°á»n lên thượng nguồn, đã qua mạn MÆ°á»ng Tè từ lâu, giá» ngược sâu vào vùng hoang vắng có nhiá»u khúc "dữ" có tiếng.

Trá»i chiá»u chợt sa sầm, mây đùn lá»›p lá»›p, khí đá bốc mù, mặt trá»i bá»—ng trÆ°Æ¡ng phình lên Ä‘á» gay nhÆ° mặt ngÆ°á»i thắt cổ, gục xuống rặng núi tây.

Chợt từ nẻo thượng lÆ°u, có má»™t chàng Mán hối hả xuôi xuống, lÆ°á»›t sát mạn thuyá»n Ä‘á»™c má»™c, lão chài trạc lục tuần trợn mắt, nói vang vang:

- Quay lại mau! Khúc trên má»›i có bầy thuồng luồng dữ lắm! Chá»› Ä‘i nữa. Ông già trên thuyá»n Ä‘á»™c má»™c cao giá»ng:

- Cám Æ¡n! Nghe đồn khúc trên nó có ma thiêng dữ lắm, phải không? Lão chài hạ giá»ng, vẻ sợ hãi:

- Hình nhÆ° vậy! NhÆ°ng mãi trên ngã ba! Thuyá»n đắm nhiá»u lắm! Khúc đó có nhiá»u vụng xoáy, lâu nay không ai dám Ä‘i qua. Hai bác tá»›i đó... nguy! Hai bác Ä‘i lên đó làm gì?

- Kiếm chá»— tang thủy! VÅ©ng sâu má»›i tốt! Chiếc chài xuôi Ä‘i, thuyá»n Ä‘á»™c má»™c cứ ngược. Cảnh chiá»u sông ảm đạm, huyá»n bí, hình nhÆ° hai ngÆ°á»i Thổ kia có vẻ hài lòng... Chừng hai mÆ°Æ¡i phút, chợt lại gặp má»™t chiếc chài nữa, trên chài có má»™t chàng Kinh gầy gò xanh xao, ngÆ°á»i này cÅ©ng khuyên chá»› ngược nữa... áp mạn, thấy cá»— quan, ngÆ°á»i này có vẻ ái ngại, há»i vài câu, Ä‘Æ°a tay vuốt nhè nhẹ trên mặt ván thiên. NgÆ°á»i Thổ trung niên vạm vỡ Ä‘ang ngồi khua chèo, bất thần xòe tay chặt xuống má»™t nhát nghe "rắc" má»™t tiếng, cổ tay ngÆ°á»i chài Kinh gãy

liá»n! Y vừa lảo đảo gục, đã bị ngÆ°á»i Thổ túm lấy mạch môn, phát giá»ng khô khan:

- Tá»± nhiên mi gây sá»±, định vuốt nát xác ngÆ°á»i trong quan, phải mi là thủ hạ của Ma VÆ°Æ¡ng? Cung Ä‘á»™ng nó đâu? Gã kia nhổ toẹt bãi nÆ°á»›c bá»t, nghiến răng két, mặt xám xịt, má»m nhÅ©n, cạy miệng ra xem thì ra y đã nuốt cả chiếc răng nanh giả chứa đầy thuốc Ä‘á»™c.

NgÆ°á»i Thổ trung niên chép miệng, ném cái xác sang chài, bồi má»™t nhát. Thuyá»n Ä‘á»™c má»™c lÆ°á»›t Ä‘i, chiếc chài chìm nghỉm. NgÆ°á»i Thổ lẩm bẩm:

- Äúng rồi! Äã vào vùng sào huyệt tinh. Ông già gật đầu, mặt vẫn lạnh nhÆ° xác chết.

Lúc sau, tá»›i má»™t khúc rừng hoang vắng lạ, con thuyá»n dạt vào bụi lau kín,

ngÆ°á»i Thổ lao vụt xuống nÆ°á»›c mất dạng. HÆ¡n giá» sau má»›i thay trồi lên, lắc đầu. Ông già buông gá»n:

- Äợi khuya! Giá» tìm chá»— thật kín!

Rồi dạ thần trùm áo đen xuống vùng sông Hắc.

Con thuyá»n chở quan tài lại hiện trên dòng, lÆ°á»›t trên sông lạnh sÆ°Æ¡ng má»,

không khác một bóng oan hồn đi tìm xương cốt cũ.

Hai ngÆ°á»i lạ mặt này không ai khác thầy trò Võ Minh Thần, chở quan tài "quá»· xó" Ä‘i tìm miá»n cung Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng. Ngày ná», sau khi rá»i vùng sông Gầm nhánh, bá»n Võ rá»i vùng TÄ©nh Túc xuống miệt chợ Rạ, rồi chia tay hai ngả. Giao Long Nữ dẫn beo Ä‘en, chở xác "xó Ma Kinh" xuyên sÆ¡n sang mạn hồ Ba Bể, còn bá»n Minh Thần dẫn Hắc Bạch Cẩu, Ma Khách xuyên rừng, sang miệt Tây Bắc Lai Châu.

Và trải nhiá»u đêm ngày vất vả, hai thầy trò ngược dòng sông Äà qua xứ Thái, vượt nhiá»u khu hiểm hóc, chiá»u nay dò theo tăm cá, hai ngÆ°á»i hóa trang lần mãi lên miệt thượng nguồn sông Hắc, lòng mừng biết đã tá»›i "miá»n lanh địa Ma VÆ°Æ¡ng Sắc", nhÆ°ng sông rừng bí ẩn trùng trùng, chÆ°a biết đích cung Ä‘á»™ng Sói tinh ở đâu.

Chỉ biết Ä‘á»™ng ở tận dÆ°á»›i đáy sông Hắc, thượng nguồn, thế giá»›i riêng Ma VÆ°Æ¡ng Sắc có cả má»™t "Cung A Phòng" đầy đàn mỹ nữ, toàn hoa khôi các bá»™ tá»™c thượng du, má»™t nÆ¡i huyá»n bí nhÆ° trong truyá»n thuyết, chÆ°a kẻ nào tá»›i nổi. Vì "Cung A Phòng" này có mấy "hàng rào thần chết", kẻ nào bén mảng tá»›i là bị thần chết đến thăm luôn "không bao giá» báo trÆ°á»›c".

Có Ä‘iá»u lạ là thần chết thÆ°á»ng hay viếng khách lạ, bất luận quan binh, du khách, giá»›i giang hồ tứ chiếng, khách buôn... còn thổ dân vẫn sống yên ổn. Sông Hắc, chính là thượng nhánh sông Äà vá»›i nhiá»u nhánh bắt nguồn bên Vân Nam và bên Việt, từ miệt MÆ°á»ng Lẹo Tẩu chảy qua vùng biên địa xuống mạn MÆ°á»ng Tè xuống xuôi nữa, vốn là con sông "dữ", ghá»nh thác hang vụng nhiá»u, có lắm thủy quái hung tợn nhÆ° giao long, dải, táp cả ngÆ°á»i Ä‘i thuyá»n lôi xuống đáy nÆ°á»›c ăn thịt, trên bá» lại không thiếu mãnh thú, cÆ°á»›p rừng, thổ phỉ biên thùy... nên xÆ°a nay vùng thượng nguồn Hắc Giang vẫn là "vùng nÆ°á»›c nghịch" hạng nhất biên thùy. Từ dạo khách qua miệt sông biên này thÆ°á»ng mất tích bí mật, trong dân gian có tin đồn ngầm vá» "má»™t cung Ä‘á»™ng bí mật của má»™t con tinh chúa phi phàm", thì miá»n đất giang biên Tây Bắc xứ Thái này càng trở nên "lãnh địa của tá»­ thần", khách phÆ°Æ¡ng xa co việc tá»›i vùng MÆ°á»ng Tè không dám ngược lên miệt "đất chết" này nữa".

NhÆ°ng hai thầy trò Võ Minh Thần đã Ä‘i khắp mấy dòng phụ lÆ°u sông Hắc, và tối nay, hai ngÆ°á»i Ä‘ang lầm lÅ©i Ä‘i sâu vào lãnh thổ tá»­ thần nhÆ° hai bóng oan hồn "dò theo bóng chim tăm cá" Ä‘i tìm cung Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng.

Sông rừng quạnh vắng, núi dá»±ng trăm hình thù quái dị xuống dòng Hắc Giang, nhÆ°ng đợi đến lúc trăng hạ tuần lên, vẫn chẳng thấy gì lạ cả. Sông núi rừng già nhÆ° ngậm kín bí mật trùng trùng không chịu nhả ra má»™t dấu vết nhá».

Võ Minh Thần khẽ bảo Quản Kình:

- Lạ thật! Theo quẻ Ä‘á»™n Lục Nhâm và các Ä‘iá»u dò há»i được, nhất định sào huyệt Tây Sắc tinh phải nằm vá» nẻo thượng nguồn, khúc trên MÆ°á»ng Tè, dòng chính, không phải phụ lÆ°u. Ta đã Ä‘i qua MÆ°á»ng Tè, sắp tá»›i ngã ba rồi, sao vẫn chÆ°a thấy gì? Ãt nhất phải vào vùng ngoại cứ của "nó" chứ? Tên chài chiá»u qua chính quân giữ mặt ngoài.

Quản Kình nhìn sông trắng im vắng thì thầm:

- Nghe đồn cung Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c hang sâu vụng thẳm. NhÆ°ng "nó" có cả quân ngÆ°á»i. Vậy quân ngÆ°á»i chắc ở trên mặt đất, đóng vòng ngoài cung Ä‘á»™ng và có le đóng khá xa, có thể ở trong hang núi hoặc ở nhà hầm đào vào đồi đất, nên bá» ngoài vẫn không thấy gì cả. Tôi ngá» ta chÆ°a vào cứ địa nó. Ta đã cố tìm con tinh tại sao không ra mặt nhá»­ chúng, bắt má»™t tên há»i Ä‘Æ°á»ng?

- Ra mặt sợ "Ä‘á»™ng ổ" chúng. Vả tụi quân ngÆ°á»i, chắc gì đã biết cung Ä‘á»™ng ở đâu. Con tinh dùng thủ hạ, chỉ cho biết từng chuyện má»™t.

- Cậu hai nói đúng! NhÆ°ng ít nhất cÅ©ng kiếm được chút đầu mối, còn hÆ¡n cứ mò mẫm trong bóng tối nhÆ° mấy ngày nay. Äể mình tôi ra mặt đủ rồi.

Minh Thần ngẫm nghÄ© giây phút, đành để Quản Kình Ä‘i thám sát. Hai ngÆ°á»i khiêng quan tài Ma Khách đặt vào hốc núi cho Quản Kình lấy thuyá»n chèo ngược lên nẻo thượng lÆ°u.

Äem trăng nhạt, con thuyá»n Ä‘á»™c má»™c trôi giữa dòng sông Hắc, lát sau đã tá»›i ngã ba phụ lÆ°u. Quản Kình vừa chèo vừa hát nho nhá» mấy câu đồng dao. Bốn bá» vắng lặng, trăng khuyết lồng bóng nÆ°á»›c nhấp nhô gợn sóng.

Äang vÆ¡ van nhìn mặt sông rừng huyá»n bí, bất thần để ý thấy có má»™t ngá»n sóng khác thÆ°á»ng từ phía bá» Äông chạy ra.

- À có con cá lá»›n? Hay ngÆ°á»i Ä‘ang bÆ¡i dÆ°á»›i nÆ°á»›c? Cá cắn câu chăng? Kình ngồi bên mạn, khua nhẹ tay chèo, gợn sóng chạy quanh rồi chợt mất. Bất thần, con thuyá»n Ä‘á»™c má»™c nghiêng hẳn lại, rồi dÆ°á»›i nÆ°á»›c có má»™t vật loằng ngoằng bắn vá»t lên, túm nghiến cổ Kình kéo xuống nÆ°á»›c, coi không khác chân vuốt thuồng luồng, vòi tuá»™c vậy. Quản Kình lá»™n cổ xuống sông. Và chỉ hai phút sau đã thấy y vá»t nhô lên, nách cắp má»™t ngÆ°á»i trần trùng trục chỉ đóng có má»—i cái khố.

Hắn bị Ä‘iểm huyệt, mở mắt trừng trừng nhìn Quản Kình. Giải huyệt, Quản Kình lạnh lùng há»i:

- Cung Ä‘á»™ng Tây Sắc đâu? Nếu mi nói ta thá» sẽ tha mạng. Tên này cÆ°á»i dữ tợn, nói tiếng Mán:

- Mày có cánh cành lá cá» hoa dòm vào, thấy bên kia cầu có bốn cái cổng uốn cong, mở rá»™ng, Ä‘Æ°á»ng hoa mÆ¡n mởn dÆ°á»›i làn sáng hoa cà, chạy hút vào sâu, tuyệt không má»™t bóng bá»t mép, "Ä‘i" luôn. Xem lại tên này cÅ©ng có má»™t cái răng giả nhét đầy Ä‘á»™c dược.

Tặc lưỡi, Quản Kình buá»™c má»™t hòn đá lá»›n, thả "tõm" xuống giữa ngã ba, Ä‘oạn quay thuyá»n vá» bảo Minh Thần:

- Chỉ má»™t tên Ä‘á»™n thủy định lật thuyá»n, bắt ngÆ°á»i lạ, nhÆ°ng nó cÅ©ng nuốt Ä‘á»™c chết liá»n. Bắt ánh mắt nó, hình nhÆ° sào huyệt con tinh mãi phía biên thùy, có "trành" canh gác.

Minh Thần ngẫm nghĩ, bảo:

- Tất nhiên cung Ä‘á»™ng nó cá»±c kỳ bí mật, có "trành xó" canh và nhiá»u thứ nguy hiểm nữa. Vùng này chắc xa sào huyệt chính, có Ä‘i cÅ©ng chỉ hạ được mấy tên canh gác rải rác dá»c sông, bất lợi lắm. Mai ta rà trên bá»™ ngược tận biên thùy.

Hai ngÆ°á»i bàn bạc giây lát, Ä‘oạn cho thuyá»n vá» nẻo hạ lÆ°u. Sá»›m mai, trá»i vừa há»­ng sáng, đã thấy con thuyá»n Ä‘á»™c má»™c chở quan tài lÆ°á»›t ngược dòng Hắc Giang, trên thuyá»n có má»—i Quản Kình ngồi chèo trong lốt ngÆ°á»i Thổ trung niên. Còn Võ Minh Thần cưỡi ngá»±a Ä‘i trên bá» trong lốt má»™t ông già có mấy chòm râu muối tiêu. Lát sau qua khá»i ngã ba sông, Quản Kình cÅ©ng vá» khiêng thuyá»n lên, giấu vào hốc núi, dá»±ng quan tài xó, để các món nặng lại, Ä‘oạn cưỡi ngá»±a, Ä‘em theo Hắc Bạch Cẩu, vai Ä‘eo cung tên, tiến vá» nẻo biên thùy. Thượng nguồn Hắc Giang khúc này từ vùng núi Vân Nam đổ sang chảy chếch từ Tây sang Äông, tá»›i ngã ba má»›i chảy xuôi vát Äông Nam xuống MÆ°á»ng Tè Lai Châu vốn miá»n sÆ¡n kỳ thủy tú, càng lên gần biên giá»›i ba nÆ°á»›c cảnh trí càng hùng vÄ© hoang sÆ¡. NhÆ°ng hai thầy trò Võ Minh Thần vẫn Ä‘inh ninh đây là lãnh thổ ngầm của Ma VÆ°Æ¡ng Sắc, nên nhìn đâu cÅ©ng thấy phảng phất vẻ quái gở lạ thÆ°á»ng. Hai ngÆ°á»i men theo bá» sông Ä‘i được má»™t quãng, chợt gặp má»™t lối mòn chạy từ trong núi ra. Lối Ä‘i cá» bị dẫm khô héo, chứng tá» vẫn có ngÆ°á»i qua lại, viện bắc cung" lẫn giữa cá» hoa bóng tối kiếm chá»— Ma VÆ°Æ¡ng.

Hết bắc cung, loanh quanh lại tới năm cung gặp thêm mấy viện khác, "viện Khẩu Hoa" chứa núi chắn, ta cũng phải theo lối này một quãng rồi sẽ liệu.

Bèn bắt ngá»±a vào Ä‘Æ°á»ng mòn. Äi hÆ¡n dặm, quả nhiên gặp má»™t con Ä‘Æ°á»ng từ mạn Tây Bắc chạy tá»›i, hai ngÆ°á»i rẽ luôn sang.

Vó câu lóc cóc xuyên qua nhiá»u cánh rừng sÆ¡n lâm trùng Ä‘iệp, vào khoảng giữa trÆ°a, vẫn chẳng thấy nhà cá»­a bản dân nào.

Vừa tá»›i gần má»™t con suối khá rá»™ng, chợt từ đâu có má»™t con trÄ© lá»›n bay qua. Quản Kình bắn luôn má»™t phát, má»™t con trÄ© xòe cánh rá»›t ngay xuống bá» suối. Hai ngÆ°á»i cùng tiến đến định nhặt con trÄ©, nhân tiện cho ngá»±a uống nÆ°á»›c, bá»—ng hai con chó chạy xồ lên, sủa rá»™, tiếp liá»n mấy tiếng "cà uôm" vang Ä‘á»™ng, trông sang thấy hai con mãnh hổ đứng sừng sững giữa bụi lau bên kia bá», cách khoảng ba mÆ°Æ¡i bá»™ xế. Xoạt! Quản Kình rút phắt ngá»n lau thép cài bên sÆ°á»n ngá»±a, định phóng. Võ Minh Thần vùng hô "Khoan! Äể bắt sống". Kình dừng vá»™i.

Hai con hổ này toàn hùm xám, còn to hÆ¡n hai con bên sông Gầm trong rặng Phi Mã. Chúng lừ lừ dòm ngÆ°á»i, vật, mắt tia Ä‘á» coi rất dữ, đầu hÆ¡i lắc lÆ°. Minh Thần nhảy xuống ngá»±a, cùng Quản Kình tiến lại, hú lên má»™t tràng âm dị. Chẳng hiểu sao hai con hùm xám kia vùng rống lên, xoay mình nhảy chồm qua khóm lau dày, bá» chạy.

- À lạ dữ chÆ°a! Sau chúng nghe hiệu âm lại phá chạy? Äuổi bắt! Hai con cá»p này khôn lắm.

Hai ngÆ°á»i vá»™i lên ngá»±a, phóng qua suối rượt theo. Hắc Bạch Cẩu vá»t trÆ°á»›c. Hai con cá»p cứ cong Ä‘uôi chạy, bị kẹp hai đầu, chúng cứ theo Ä‘Æ°á»ng mòn xuyên thung lÅ©ng lao nhÆ° gió.

Qua má»™t rặng núi, bá»—ng cảnh hoang sÆ¡n Ä‘á»™t biến, trÆ°á»›c mặt vụt mở ra má»™t cảnh lâm tuyá»n cẩm tú, hoa "bÆ°á»›m" nở trắng xóa nhÆ° hoa mai, rụng đầy Ä‘Æ°á»ng mòn, mặt cá». Hai con cá»p bá»—ng trốn biến đâu mất.

Bá»n Minh Thần dừng ngá»±a bên má»™t dòng suối rá»™ng, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh. Hai con ngá»±a thở phì, gặp suối mát, bÆ°á»›c ngay lại cúi mõm định uống. Trong khi đó, Hắc Bạch Cẩu đã vá»t qua, Ä‘ang sục sạo phía trÆ°á»›c.

Tình cá», Võ Minh Thần cúi nhìn xuống dòng suối xuân, vừa lúc hai con ngá»±a ghé sát mõm sắp uống. Bóng ngÆ°á»i ngá»±a lung linh đáy nÆ°á»›c, vá» mùa xuân, dòng suối lại đục lá» vì nÆ°á»›c chảy qua rặng núi có nhiá»u chất vôi làm bóng nhân mã cÅ©ng má» má». Chàng trai giật vá»™i tay cÆ°Æ¡ng, la:

- Suối nước độc!

Quản Kình cũng kịp làm theo. Hai con ngựa thở phì phì, hếch mõm. Bất

thình lình bên suối có tiếng chó kêu rống vút. Hai ngÆ°á»i giật mình trông sang, đã thấy Hắc Bạch Cẩu bị treo ngược bốn vó lên ngá»n cây, Ä‘ang giãy giụa.

- Chó mắc bẫy treo! Vùng này có ngÆ°á»i ở!

Quản Kình kêu lên. Trên sÆ¡n cÆ°á»›c, thổ dân vẫn dùng cạm bẫy bắt thú, đào hầm phủ cá» lá, hoặc vít các cành dẻo, nhất các loại tre, vẫn gài bẫy dÆ°á»›i phủ kín, thú rừng dẫm phải, lập tức bị dây trói nghiến bốn vó bật vụt lên, treo lÆ¡ lá»­ng. Mãnh thú hung tÆ¡n mấy đạp nhằm bẫy gài cÅ©ng chịu phép. Và trên rừng, chuyện đánh bẫy bắt thú là thÆ°á»ng.

Thấy hai con vật trung thành bị treo ngược, bá»n Minh Thần bèn vá»t qua suối, chạy tá»›i cứu. Còn cách mÆ°Æ¡i sải, Minh Thần Ä‘Æ°a mắt quan sát, thấy gần đấy có nhiá»u tre xần, cành xòa, chàng trai vá»™i giÆ¡ tay làm hiệu, cả hai vung tay đánh thá»­ mấy Ä‘Æ°á»ng phản phong vào quanh chá»— hai con thú bị treo.

Bùng, bùng, rào, rào! Lập tức rải rác hàng chục cành bật lên, tung tóe cá», đất sát bên chân ngá»±a. Hai ngÆ°á»i giật cÆ°Æ¡ng, dạt sang phía hữu.

Bất ngá» "sụp sụp", mặt đất bá»—ng tụt ngay xuống thành hầm sâu, cả hai con ngá»±a sa theo nhanh nhÆ° ảo má»™ng. Khi hai thầy trò Minh Thần kịp biết thì ngÆ°á»i ngá»±a đã rá»›t sâu hai, ba sải giữa khu cành lá um tùm.

NhÆ°ng cả hai Ä‘á»u cao bản lãnh, đã kịp thá»i vá»t thẳng lên, bám được cành trên cao. Dòm xuống, thấy hai con ngá»±a rá»›t sâu tít, lÆ°ng đầy đất, cá», lá. Rừng vẫn vắng lặng nhÆ° không.

Äang định nhảy xuống cứu mấy con vật, bá»—ng nghe mấy phía xôn xao, rồi đến ba bốn chục tên mặc quần áo chàm xách súng ống, giáo mác, lÆ°á»›i rá», câu liêm, móc sắt, đổ tá»›i nhÆ° bầy thú dữ.

Quản Kình, Minh Thần cùng bíu má»™t cây, sang cành khác, thấy quân lạ kéo tá»›i, Kình làm "chú quyết", Minh Thần xua tay. Bá»n kia reo hò thích chí, lÅ© vít cần xuống bát chó, lÅ© Ä‘em câu liêm, thòng lá»ng lại bắt ngÆ°á»i ngá»±a, đứng lố nhố dÆ°á»›i gốc cây. Mấy tên chợt kêu:

- Chỉ có hai con ngá»±a, không có ngÆ°á»i. Lại coi! Lại coi!

- Rõ thấy cả ngÆ°á»i ngá»±a rá»›t xuống mà! Hay nó vá»t được? Chúng bu quanh hầm, cúi dòm, nhiá»u tên ngá»­a mặt dòm lên cây cối.

Không thấy bóng ngÆ°á»i, cả lÅ© ngÆ¡ ngác kêu "ma quá»·", chợt nghe tiếng

quát xa xa:

- Cứ Ä‘em ngá»±a lên, khám đồ vật xem! Tìm chúng sau! Thầy trò Võ vẫn nấp trên cây. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i đã giở thuật "ẩn thân" dùng sÆ°Æ¡ng mù nhân tạo bao phủ nên chúng không thấy. Chỉ mấy phút sau,

chúng đã lôi được ngá»±a lên. Thầy trò Minh Thần định dùng "Mê hồn công" đánh bá»n áo chàm này, bá»—ng nghe tiếng quát rợn ngÆ°á»i:

- Hai tên phạm cấm địa, không ra mặt, trong mÆ°á»i giây sẽ bị đạn quét! Tản!

Tiếng hô dứt, tá»± nhiên bá»n áo chàm vùng xa hết, để cả ngá»±a, chó lại. Minh Thần, Quản Kình đứng trên nghe tiếng quát không khá»i kinh tâm, khó nghÄ©. Nhảy trên sẽ bị đạn quét, nhảy xuống lấy khiên, súng dài cÅ©ng có thể cá»± địch được, nhÆ°ng phải hi sinh mấy con vật. Thả Ä‘á»™c vật cÅ©ng không kịp, hai ngÆ°á»i định xuất đầu nhá»­ địch rồi bất thần hạ thủ. Thình lình tiếng quát rõ giá»ng đàn bà:

- Bá»n ngÆ°Æ¡i làm gì ồn ào thế?

Có tiếng đáp đầy vẻ cung kính:

- Bẩm chúa nàng, có hai tên Thổ lạ vào vùng cấm lâm. Chúng nô bộc đã

giật hầm bẫy được ngựa, chó, còn chúng trốn đi mất.

Tiếng đàn bà quát:

- Sao bá»n ngÆ°Æ¡i dám chắc há» là gian tế? Có khi ngÆ°á»i ta lạc Ä‘Æ°á»ng, lạc lối hoặc Ä‘i săn bắn là thÆ°á»ng. Nếu không, dại gì cưỡi ngá»±a, dắt chó, Ä‘i giữa ban ngày cho bá»n mi vây bắt? Hừ! Ta đã dặn, phải thận trá»ng kẻo giết oan ngÆ°á»i vô toi, bá»n mi đã quên sao? Lui!

Có tiếng dạ ran, rồi bốn bá» im phăng phắc. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i vẫn cứ ẩn trên cây. Bá»—ng nghe hÆ¡n không và cho rằng mình may mắn có vợ biết chịu Ä‘á»±ag, thâm hiểu tình trạng của mình má»›i có lồn để bú. Cặc ông đã teo lại. Nhá» hút vào bên trong da thịt nhÆ°ng có chổ cho Ä‘Æ°á»ng ra khí cặc Cho nên ánh đèn, vạt áo để bay phất phi, coi không khác má»™t bầy tiên hạ giá»›i Ä‘ang lÆ°á»›t theo nhịp vÅ© tuyệt vá»i!

- À! Cung viện chứa gái lÆ°ng eo, nhÅ© đẹp là hÆ¡n giá»ng nói, nghe thánh thót, êm ái hết sức, có mãnh lá»±c quét sạch bầu không khí dữ tợn quanh khu rừng. Hai thầy trò Võ nghÄ© mÆ°Æ¡i khắc, Ä‘oạn tặc lưỡi, giải tá»a sÆ°Æ¡ng mù nhan tạo, dòm xuống. Bá»n áo chàm đã Ä‘i đâu hết. Xa xa có má»™t bóng nhấp nhô phi tá»›i, thấp lè tè sát đất, ẩn hiện sau cành lá. Thoắt bóng này đã tá»›i chá»— hai con chó bị mắc bẫy vẫn bị túm bốn vó nằm trên cá», hiện ra má»™t thiếu nữ mặc lối Thái Ä‘en cưỡi má»™t con cá»p má»™ng lông xám có cái bá»m sù. Thiếu nữ dừng cá»p, khuôn mặt lá»™ hẳn sau cành lá. Äó là má»™t cô gái đẹp lạ thÆ°á»ng, xiêm y toàn lãnh Ä‘en tuyá»n, nẹp cổ tay cổ áo chần kim tuyến, "phá" gấm thủy ba cÅ©ng bằng kim tuyến chấm gót, chân Ä‘i hài sảo, ngá»±c phây căng nét nhÅ©, bụng nhá» thắt đáy, mông bạnh, chân tay mình mẩy Ä‘á»u thon lẳn, coi bằng khổ ngÆ°á»i Giao Long Nữ nhÆ°ng khuôn mặt nàng này tuyệt đẹp, không xấu xí nhÆ° nàng kia. Mắt phượng, mày liá»…u, mÅ©i thon dá»c dừa, môi cong, da dẻ trắng ngà. Cô

gái trạc mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám, coi rất thông minh, nhÆ°ng không có vẻ chi Ä‘iêu ác, dáng đúng gái quý tá»™c miá»n núi.

Nàng vừa dừng cá»p, đã thấy hai con chó bò dậy sủa. Cô gái ngÆ°á»›c mắt trông lên cây. Võ Minh Thần, Quản Kình buông mình xuống ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, chÆ°a kịp nghiêng mình chào cô gái, nàng đã chào luôn thá» thẻ:

- Hai quý khách miá»n nào tá»›i? Bá»n gia nhân đầy tá»› mạo phạm, xin khách thể tình tha thứ cho.

Minh Thần, Quản Kình ngó chòng chá»c, lòng đầy nghi vấn, chẳng hiểu nàng là hạng gái nào mà lại ở ngay cánh rừng bị coi là "lãnh địa ngầm" của Ma VÆ°Æ¡ng Sắc. Tuy vậy, thấy nàng ăn nói dịu dàng lá»… phép, Võ Minh Thần cÅ©ng vuốt râu, lịch sá»± bảo:

- Chúng tôi Ä‘i săn voi, tê giác, hổ báo, gấu ngá»±a. Chúng tôi từ Lai Châu, MÆ°á»ng Tè tá»›i. Vừa Ä‘uổi hai con cá»p xám, tá»± nhiên bị sa bẫy. Chẳng hay đây là đâu? Sao lại cấm ngÆ°á»i lạ vào?

Cô gái mỉm cÆ°á»i:

- Äây là đất của bá»™ tá»™c Thái Ä‘en. NhÆ°ng hai ông khách không phải là ông lão có râu dài. Hai ông Ä‘eo mặt nạ da ngÆ°á»i.

Thầy trò Võ giật lòng sửng sốt, không ngỠhóa trang khéo hết sức, nàng ta vẫn biết. Chợt nàng lại tiếp:

- Nếu không có việc cần, hai ông Ä‘i săn sao phải hóa trang? Hóa trang thÆ°á»ng bị ngỠđịnh làm Ä‘iá»u ám muá»™i.

Võ Minh Thần biết đã đến lúc phải ra mặt, bèn Ä‘Æ°a mắt cho Quản Kình, cả hai cùng thò tay bóc hẳn tấm mặt nạ da ngÆ°á»i, từ tốn:

- Chẳng dám giấu cô nÆ°Æ¡ng, bá»n ngu má»— cÅ©ng có chút việc, nên buá»™c lòng phải Ä‘eo mặt nạ, phòng quân gian ám hại bất ngá». Bá»n má»— tính lên biên giá»›i.

Cô gái nhìn chàng khách trẻ tuổi có bộ mặt khôi ngô lạnh lùng khó tả, chừng như nàng ta có cảm tình đặc biệt, dịu dàng bảo:

- Chuyện riêng, thiếp chẳng dám quan tâm. NhÆ°ng nếu ông khách muốn nghỉ ngÆ¡i chốc lát, xin má»i quá bá»™ thêm quãng ngắn nữa. Chốn này giáp ba biên giá»›i, thổ phỉ, giặc cá», thú dữ nhiá»u nên chúng nô bá»™c phải canh phòng cẩn mật, xin ông khách cứ an lòng. Bá»™ toc thiếp rất vui sÆ°á»›ng được tiếp rÆ°á»›c khách phÆ°Æ¡ng xa. Hai ông không phải ngÆ°á»i Thổ?

Câu hạ bất thần của cô gái lạ làm thầy trò Minh Thần không khá»i chá»™t dạ. Cô gái cÆ°á»i tiếp:

- Hai ông cÅ©ng không là thợ săn, vì thợ săn phải có súng khai há»a, thợ săn

thoát sao được hầm bẫy.

Minh Thần đành cÆ°á»i nhẹ:

- Cô nÆ°Æ¡ng tinh mắt lắm. Bá»n má»— không phải thợ săn thật. NhÆ°ng cÅ©ng gá»i là thợ săn được vì cung Ä‘i... săn giống vật, má»™t thứ rất khó săn, hay chui tận hang sâu Ä‘á»™ng thẳm.

Cô gái nhìn hai ngÆ°á»i, chừng nhÆ° không lÆ°u ý nhiá»u vá» câu nói đó, nàng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i bảo:

- Vùng này rừng nhiá»u nghịch lắm, lâu nay ít ngÆ°á»i tá»›i săn. Nhà tôi cÅ©ng gần đây, má»i hai ông tá»›i nghỉ chân.

Hai thầy trò Minh Thần thấy cô gái đẹp cùng vá»›i má»™t toán quân rừng xuất hiện tại vùng lÆ°u vá»±c thượng nguồn Hắc Giang, nÆ¡i đồn có Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i hết sức ngÆ¡ vá»±c, nhÆ°ng đã quyết xuất đầu tầm cừu, chÆ°a thấy tăm hÆ¡i, ngay nghe nàng ta má»i, bèn nhận lá»i ngay, không chút do dá»±.

Cô gái thấy khách lạ nhận lá»i có vẻ thích lắm, lập tức nghiêng mình vẫy tay, thánh thót:

- Nào, má»i hai ông!

Äoạn giục cá»p má»™ng, quay đầu, Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Tây Bắc. Hai thầy trò Võ Minh Thần cố ý Ä‘i sau giữ phép, nhÆ°ng được mấy bÆ°á»›c, cô gái lạ bảo:

- Vùng này chúng tôi đặt nhiá»u cạm bẫy, hầm hố, có cả địa lôi phục nữa đó. Hai ông phải Ä‘i sát bên tôi má»›i được. À quên! Hai ông phải bảo mấy con vật Ä‘i bên, chá»› chạy lung tung và chá»› uống nÆ°á»›c bậy bạ. Suối nÆ°á»›c tại đây vá» phía hạ lÆ°u Ä‘á»u có bá» thuốc Ä‘á»™c, uống vào cấm khẩu, chết liá»n, khó thuốc trị.

Nghe nàng bảo, hai thầy trò không khá»i kinh tâm, sá»±c nhá»› dòng suối vừa qua, lá» nÆ°á»›c hến, không tinh ý chút, chắc nguy rồi. Bèn Ä‘Æ°a mắt nhìn quang cảnh, lâm tuyá»n, nÆ¡i lÆ°u vá»±c sông Hắc dÆ°á»›i trá»i xuân coi hết sức kỳ tú thần tiên, tuyệt không có vẻ chi dữ dá»™i. Lại lấy làm ngạc nhiên sao nàng ta chỉ vạch cho mình hết cạm bẫy yểm tàng. Bá»n Võ vá»™i giục ngá»±a lên, nhìn nàng nhÆ° dò xét. Quản Kình hÆ¡i lui lại má»™t chút, nói luôn:

- Thưa, tôi là kẻ theo hầu tiểu chủ.

Thản nhiên như không, nàng thé:

- Chưởng pháp ngÅ© cung, lập viện A Phòng cung, gái già Dạ Xoa xin chúc Tây Phi trÆ°á»ng thá», cai quản cung Tây đúng uy pháp Chúa VÆ°Æ¡ng gia, và Ä‘i tắm "thủy

Vẫn tá»± nhiên, cô gái lạ mỉm cÆ°á»i:

- Hình như tôi đã nói với ông vùng Hắc Giang này "nghịch" lắm. Lãnh thổ tù trưởng phải là nơi khó xâm phạm. Còn những thứ cạm bẫy đó để phòng

gian tế cừu nhân, đâu phải để hại khách lạc hÆ°á»›ng nhÆ° hai ông. Vả chăng vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° ông, các thứ đó cÅ©ng là đồ vô dụng.

Minh Thần không nói gì. Chàng nghÄ©: Nàng này không phải gái thÆ°á»ng, hoặc hiểm hÆ¡n rắn Ä‘á»™c, hồ ly, hoặc hồn nhiên phóng khoáng, lòng nhÆ° tá» giấy trắng.

Hai thầy trò theo nàng Ä‘i qua khá»i cánh rừng, vừa lên má»™t trái đồi, bá»—ng thấy trÆ°á»›c mặt mở ra má»™t khu sÆ¡n đình tuyệt đẹp, nhà sàn nằm nhÆ° bát úp, bóng ngÆ°á»i, ngá»±a, gia súc, gà vịt, chim câu rải rác đầy đàn, quang cảnh hết sức tấp nập, có lẽ từ khi xuống núi, chÆ°a bao giá» Võ Minh Thần gặp má»™t sÆ¡n thôn, sÆ¡n trại nhÆ° thế. Ngay khu đồn Ä‘iá»n của nghÄ©a phụ chàng để lại dÆ°á»›i Yên Bái cÅ©ng còn kém xa.

- Chà! Vùng sÆ¡n thôn tuyệt đẹp. Không ngá» tại miá»n lÆ°u vá»±c Hắc Giang gần biên thùy hẻo lánh mà lại có khu dân cÆ° đông đúc lạ thÆ°á»ng. Cô nÆ°Æ¡ng ở đây đúng cảnh "biên thùy má»™t cõi".

Cô gái cÆ°á»i khanh khách, khoát tay trá» quanh:

- Vậy mà tôi lại cứ tưởng chốn sÆ¡n đình này là má»™t nhà tù lồng son giam hãm chim sÆ¡n ca. Tôi chỉ muốn phá hết Ä‘i, chia hết cho gia Ä‘inh, lính tráng rồi cưỡi hổ Ä‘i rong chÆ¡i khắp mấy miá»n sÆ¡n cÆ°á»›c thủy, tìm thênh thang nhÆ° giống chim ngÆ°á»i.

Minh Thần theo nàng Ä‘i qua thung lÅ©ng, vào khu sÆ¡n trại đầy hoa thÆ¡m cá» lạ, chàng trai cÆ°á»i bảo:

- Cảnh đẹp thế này mà cô nÆ°Æ¡ng lại muốn bá» Ä‘i, nhÆ°ng ai cấm cô nÆ°Æ¡ng? Cô gái cÆ°á»i:

- Thói quen bộ tộc! Tôi phải thay cha mẹ, nối chức tù trưởng. BỠđi, bộ tộc tan, không đành lòng.

Con Ä‘Æ°á»ng đá Ä‘Æ°a vào khu trại, quân rừng cúi chào kính cẩn, thảy Ä‘á»u gá»i "chúa nàng", qua mấy xóm cÆ° dân, bá»n Võ thấy có cả đàn bà, trẻ con qua lai, ai nấy rạp đầu cung kính. Nàng cứ dẫn khách Ä‘i hết con thung lên má»™t rặng đồi tÆ°Æ¡i đầy hoa nở, vào má»™t vùng có tÆ°á»ng gá»— lim phiến bao quanh, có cả hào lÅ©y, đồn canh, coi đúng khu dinh tiểu vÆ°Æ¡ng sÆ¡n cÆ°á»›c lại giữa "pháo đài rừng" không kém phần kiên cố.

Từ trên vá»ng lâu, chợt nổi lên má»™t hồi cồng đồng khoan nhặt, tiếp theo má»™t hồi tù và chìm nổi âm u. Từ trên lÅ©y, hạ xuống má»™t chiếc Ä‘iếu kiếu bắc qua hào. Quân canh đứng hai hàng bên cần trục. Äiếu kiá»u bắc lên má»™t dãy hành lang chạy vòng từ ngoài vào vá»ng lâu nhÆ° chiếc cầu vồng dài.

Cô gái Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i tá»›i bên hào, leo qua Ä‘iếu kiá»u, Ä‘i thẳng vào "pháo đài dinh", qua khá»i vòng ngoài pháo đài, bên trong lại hiện ra má»™t cảnh trí hữu tình, tòa ngang dãy dá»c, hoa viên, vÆ°á»n tược, võ trÆ°á»ng, tàu ngá»±a, chá»— đóng quân, nhà thủy tạ giữa ao hồ nhân tạo, má»™t lạch nÆ°á»›c uốn quanh, cá» cây tÆ°Æ¡i tốt, khu chính dinh có cả Ä‘iếu kiá»u vào tận nÆ¡i, coi vừa xinh, vừa lạ mắt.

Bá»n Minh Thần theo nàng vào, nhìn trên dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng xuyên qua vÆ°á»n hoa trÆ°á»›c có hàng chục cá»p beo lững thững Ä‘i lại, nhiá»u con nằm lim dim dÆ°á»›i gốc cây. Hai ngÆ°á»i nhá»› đến hai con cá»p khôn ban nãy, không khá»i phục thầm tài dạy thú của cô gái lạ.

Nàng Ä‘Æ°a khách vào tiá»n sảnh, tiến vào má»™t căn phòng rá»™ng rãi trần thiết rất uy nghiêm thanh lịch. Bá»n Minh Thần thấy cảnh thâm nghiêm, lính rừng lấp ló, không khá»i chá»™t dạ nghÄ© thầm:

- Tình thế này, nếu nàng dụng tâm đánh lừa Ä‘Æ°a mình vào tròng, bất thần hạ Ä‘á»™c thủ, kể cÅ©ng đáng ngại lắm. Tốt hÆ¡n Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng là cả cảnh mặt trá»i hoàng hôn ngụy chiếu cấm cung, nhÆ°ng trên cõi thế, đã qua ná»­a đêm lâu rồi, lòng đất lạnh, đá hàn Ä‘ang xông khí trắng nàng vào. Quản Kình rút luôn cả cây trung liên xách theo, mắt ngó cô gái coi phản ứng nhÆ°ng nàng ta không há» lÆ°u ý tá»›i, vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i uyển chuyển an tá»a.

Võ Minh Thần ngồi vào ghế, Quản Kình giữ lá»…, nhất định chống súng đứng "hầu" sau lÆ°ng chủ. Má»™t bầy gái hầu từ nẻo hậu dinh chạy ra, cô nào cÅ©ng chỉ trạc mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i tám, xinh xắn, tÆ°Æ¡i tỉnh, lá»… phép, đúng cung cách gái hầu trong nhà các tù trưởng tiểu vÆ°Æ¡ng sÆ¡n cÆ°á»›c.

Cô mặc lối Thổ, Thái trắng, cô mặc lối Thái Ä‘en, bá»™ tá»™c miá»n núi mặc quần áo Ä‘en tuyá»n để phân biệt vá»›i dòng Thái trắng chứ không phải vì da Ä‘en. Không cần khảo sát, thầy trò Minh Thần chỉ nhác qua dáng dấp, đã biết ngay toàn hạng gái có võ, quen chuyện súng gÆ°Æ¡m cÅ©ng nhÆ° têm trầu, dâng nÆ°á»›c.

Äám gái hầu cúi chào khác, cô bÆ°ng khay trầu, cô bÆ°ng Ä‘iếu, cô bÆ°ng đồ trà toan dâng khách. Cô chủ phất tay bảo:

- Trầu Ä‘iếu để đó, còn đồ trà hãy Ä‘em vào. Công tá»­ đây quen giang hồ đây đó, tất là bá»±c ẩm giả sành trà, để ta phải tá»± tay nấu nÆ°á»›c pha trà đãi khách. Các ngÆ°Æ¡i khá Ä‘em há»a lò vào đây. Hai ba em theo ta vào lấy bá»™ đồ trà đặc biệt cùng "Diệp sÆ°Æ¡ng liên", "Phi Mã trà".

Gái hầu dạ ran, thừa lệnh răm rắp, thoăn thoắt đi vào nẻo hậu cung, còn cô gái chủ cùng hai, ba gái khác để khách ngồi lại, kéo nhau đi vỠphía hữu phòng. Nhà sàn các tù trưởng thượng du to lớn, rộng mênh mông, có cái chứa hàng ngàn khách chỉ mới đầy một gian, mỗi cây cột to mấy vòng, đục làm tủ

đứng, tủ gương đựng võ khí, căn sàn dinh này lại kiến trúc pha lối Tây, Kinh, trông càng đồ sộ nguy nga, từ chỗ khách ngồi tới căn phòng kế cận dài hun hút.

Lòng đấy áy náy bất an, Quản Kình thấy cô nàng dẫn gái hầu Ä‘i vào, cÅ©ng xách cây trung liên Ä‘i theo liá»n. Cô gái chủ quay nhìn lại chợt hiểu, nhÆ°á»›ng mày cÆ°á»i bảo:

- Chú ngại gì mà phải theo bén gót? Cứ yên lòng ngồi lại phòng khách, tôi vào lấy đồ trà đó thôi. Lòng thành đãi khách, nếu có âm mưu, đâu có cần đưa khách vào tận nơi đây mới hại được. Tôi đã nói vùng này đầy cạm bẫy. Nếu chú chẳng ác tâm, để tôi mất công triệt vậy.

Dứt lá»i, nàng bảo Quản Kình lui lại chá»— Minh Thần, Ä‘oạn bÆ°á»›c tá»›i bên cây cá»™t lá»›n, vá»— chát má»™t cái, hô lảnh:

- Vệ Ä‘á»™i! Triệt cÆ¡ quan, rút khá»i chính dinh! Reng reng, liá»n hồi chuông trong tủ nổi lên, vụt nghe rầm rầm sập sập liá»n năm, bảy tiếng, cả khu nhà khach nhÆ° chuyển Ä‘á»™ng, từ hai bên vách ván gá»— hé mở, phóng vút ra hàng chục mÅ©i giáo nhá»n, là là sát mặt sàn lên tá»›i đầu ngÆ°á»i, cứ hàng giáo này phóng sang vách bên kia mất hút, đạn xuyên qua hàng có tiếng gái Thổ vá»ng ra:

- Em không dám vào đâu! Tối nay em không sạch, vào hầu Chúa phạm

tội, Dạ Xoa cũng tội lây!

Mụ Dạ Xoa cÆ°á»i ré:

- hàng chục tay súng rừng lùi lùi nhô lên, hàng năm, sáu con mãnh thú trồi lù lù, lừ đừ sừng sững Ä‘i ra phía cá»­a tiá»n hết.

Ngoài hành lang, bá»n gác cÅ©ng xách súng bá» Ä‘i. Cô gái vá»— tủ, rút hết lÆ°á»›i lên, đóng các cÆ¡ quan cạm bẫy lại, cÆ°á»i bảo:

- Các thứ này trước do phụ thân tôi chế ra, phòng quân gian đột nhập, chúng quân vệ vẫn giữ lệ cũ. Không muốn làm tiên sinh kinh động nên tôi chỉ lẳng lặng để tiên sinh ngồi chơi nơi tử giác. GiỠchắc hai thầy trò đỡ ngại, tôi có thể đi lấy đồ trà được chứ? À quên, còn tủ súng nưa.

Dứt lá»i, nàng lại ngồi nÆ¡i bá»™ ghế cẩn đá xế bên bá»™ hai ngÆ°á»i và vá»— vào tay ghế má»™t cái. Nghe cạch hai tiếng, từ hai gốc cá»™t tủ, bá»—ng mở ra má»™t Ä‘Æ°á»ng rá»™ng hÆ¡n phân, ló dạng hàng mÅ©i súng Ä‘en ngòm chÄ©a vào khu ghế nàng ngồi.

- Nếu vá»— hai tiếng, súng khai há»a luôn. Dứt lá»i, nàng ta cÅ©ng gái hầu bá» Ä‘i vá» phía hữu.

Hai ngÆ°á»i nhìn theo bóng uyển chuyển mất hút sau rèm, thật tình vẫn

chưa biết nữ chúa rừng xanh này là loại hảo nữ hay hồ ly đột lốt. Vì nếu nàng có thể thành thực tiếp khách không ác ý, nàng ta vẫn có thể là tay "cao đòn" cho biết năm, bảy món "bảo bối" và làm cách nào biết được nàng còn giữ lại

vài ba món khác nguy hiểm gấp mÆ°á»i để chá» dịp ra tay? Quản Kình lẩm bẩm: "má»™t cô gái khó hiểu". Minh Thần bâng khuâng "bí mật nhÆ° thượng nguồn sông Hắc" và chàng trai quyết tâm dò há»i thá»±c hÆ°.

Rất kín đáo, chàng trai Ä‘Æ°a tay phát Ä‘iện nhè nhẹ quanh chá»— ngồi, quả không còn chạm má»™t luồng nhiệt khí nào nữa. Bèn thá»­ rê vào tận cá»­a thông, bá»—ng hÆ¡i giật lòng nghe trong phòng có tiếng cô gái chủ thánh thót vá»ng ra:

- Tiên sinh này Ä‘a nghi nhÆ° Tào Tháo. Tôi má»™t lòng thành thá»±c tiếp khách, chàng cứ mãi ngá» vá»±c lòng ngÆ°á»i, gái này còn biết tính sao cho chàng khá»i nghi?

Giá»ng nàng ta có vẻ hÆ¡i trách móc, lại bị bắt quả tang Ä‘ang dò trá»™m, Võ Minh Thần ngượng hết sức, vá»™i co tay, gãi cằm, cÆ°á»i xòa bảo:

- Xin cô nÆ°Æ¡ng miá»…n trách. Nhất nhật tÆ°Æ¡ng kiến, lại gặp cô nÆ°Æ¡ng trong cảnh khác thÆ°á»ng, nên ngu má»— lấy làm... thắc mắc vậy thôi. Nếu có lòng nhÆ° Tào A Man, chắc ngu má»— chẳng dá»… tin mà vào chÆ¡i trong "pháo đài kỳ lạ" này.

Cô gái cÆ°á»i khanh khách, cầm bình trà cùng bá»n gái hầu uyển chuyển bÆ°á»›c ra. Äám thị nữ khác cÅ©ng vừa mang há»a lò tá»›i. Cô gái xua tay cÆ°á»i bảo:

- Thôi! Bá» chuyện nghi nan áy náy Ä‘i. Tiên sinh! Ta uống trà cho vui. Äá»i ngÆ°á»i nhiá»u oan trái. Gặp gỡ bất ngá» ngàn năm dá»… lấy gì mua nổi.

Minh Thần nghe nàng nói, bá»—ng nhiên lòng cảm Ä‘á»™ng lạ. Bá» ngoài coi tÆ°Æ¡i tỉnh, cứ nghe khẩu khí, cô gái này chẳng phải gái quý tá»™c chỉ quen vui hưởng Ä‘á»i sống cÆ¡m bÆ°ng nÆ°á»›c rót, ra giày vào dép, nàng vẫn còn có tâm hồn vô cùng phong phú, tế nhị, thiên vá» Ä‘á»i sống tinh thần và hình nhÆ° còn má»™t tâm sá»± u uẩn mang mang, thật khó hiểu.

Có Ä‘iá»u kỳ khôi nhất là chỉ má»™t câu nàng vừa nói, tá»± dÆ°ng chàng trai thấy hết nghi ngá», sinh vững dạ hÆ¡n, mặc dù chÆ°a rõ nàng là hạng gái nào. Tần ngần ngồi ngắm nàng quạt há»a lò than nấu nÆ°á»›c và các "đồ nghá»", rõ ràng nàng ta đã quen sinh hoạt lối ngÆ°á»i Kinh và rất sành "Ä‘iệu nghệ" uống trà của giá»›i phong lÆ°u ẩm giả dÆ°á»›i xuôi, có thể nói đã thông thạo "trà đạo".

Ấm thuá»™c loại "Cò bay" có "kim há»a " để tính Ä‘á»™ nÆ°á»›c sôi "mắt tép, mắt cua"; bá»™ đồ trà nàng vừa Ä‘em ra thuá»™c loại cổ, khay khảm ấm chén Ä‘á»u cổ, bốn cái chén trôn quýt, má»™t cái chén tống, thứ nào cÅ©ng đặt trên Ä‘Ä©a cổ, vào bá»™, có mảnh vải Ä‘iá»u phủ; ấm có ba cái, má»™t cái Ä‘á»™c ẩm bé nhÆ° ngón chân cái, má»™t song ẩm và má»™t quần ẩm, gá»i là quần ẩm nhÆ°ng cÅ©ng chỉ vài ba ẩm giả vậy thôi; đặc biệt cả ba Ä‘á»u thuá»™c bá»™ "Ngá»c phủ" màu chu sa Ä‘á» thắm nhÆ° vành môi nữ chủ.

Thứ nhất Ngá»c Phủ chu sa, thứ nhì Äức Bá»™i, thứ ba Mạnh Thần (Äức Bá»™i là Thế Äức, LÆ°u Bá»™i). Liếc sang bàn nÆ°á»›c, bình trà, chàng trai nghÄ© thầm:

- Bàn nÆ°á»›c kia là "Diệp sÆ°Æ¡ng liên", "Diệp thủy tiên dạ vÅ©", trÆ°á»›c tôn sÆ° vẫn dùng, sau trận mÆ°a đêm, lá sen sạch sẽ tinh khiết còn Ä‘á»ng lại vài giá»t nÆ°á»›c mùi hoa lá, sáng sá»›m chèo thuyá»n ra hứng từng giá»t nÆ°á»›c sau cÆ¡n mÆ°a đêm, gá»i "Diệp thủy tiên dạ vÅ©" hoặc vá»›i những giá»t sÆ°Æ¡ng đêm còn Ä‘á»ng trên lá sen gá»i "Diệp sÆ°Æ¡ng liên", tay ẩm giả ít khi vá»›t sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng trên cánh, đài sen, sợ mùi vị sen thÆ¡m quá "giết chết" hÆ°Æ¡ng trà. Món này, trÆ°á»›c mình vẫn phải Ä‘i vá»›t vá» dâng tôn sÆ° uống trà sá»›m. NhÆ°ng con "Phi Mã trà" chẳng hiểu trà gì? ThÆ°á»ng nghe ngÆ°á»i ta nói "Trảm mã trà" cho ngá»±a đói ăn trà Æ°á»›t, chặt cổ mổ bụng lấy trà pha uống, trà Æ°á»›p thêm "chất trong bụng ngá»±a" uống vào tuyệt ngon, thiên hạ đồn Tây Thái Hậu hay dùng nhÆ° món óc khỉ, chuá»™t sâm bao tá»­. NhÆ°ng quả mình chÆ°a nghe nói "Phi Mã trà" bao giá».

Tuy nghÄ© vẩn vÆ¡, nhÆ°ng chÆ°a tiện há»i, và vừa khi có nÆ°á»›c sôi, cô gái lấy trà pha, Ä‘Æ°a khách chén "tống khẩu", cÆ°á»i bảo:

- Tiên sinh uống thá»­ coi thứ trà này ngon chăng? Từ trÆ°á»›c, thiên hạ vẫn ca tụng trà hái trên ngá»n VÅ© Di SÆ¡n, tôi cÅ©ng đã uống được đúng thứ trà khỉ hái trên ngá»n đỉnh. NhÆ°ng tôi lại thấy thua thứ trà "Phi Mã" này. Do chuyện tình cá», má»™t bữa tôi cùng phụ thân lên rặng Pi A Ya chÆ¡i, có Ä‘em theo mấy con vượn lá»›n rất khéo. Äàn vượn leo lên ngá»n Phi Mã cao hÆ¡n 2000 thÆ°á»›c, kiếm trái ăn và bứt xuống má»™t cây trà rất lạ. Thân bằng cổ chân, lại thấp lùn chỉ sáu, bảy chục phân, cành cÅ©ng to, sù sì, coi nhÆ° loại cây cảnh có những chiếc lá, búp nhá» bằng ná»­a trà thÆ°á»ng. Bèn hãm sống uống thá»­, thấy ngon, Ä‘em sao Æ°á»›p, uống vào tuyệt hảo. Có lẽ đất xứ ta vốn trồng trà rất ngon, thứ thượng sÆ¡n trà này má»c đỉnh núi đã lâu nên hấp thụ được lắm màu mỡ, khí trá»i cao sÆ¡n nên má»›i ngon hÆ¡n trà VÅ© Di bên đất Quý Châu.

Thầy trò Minh Thần uống thá»­, quả thấy ngon đậm lạ thÆ°á»ng, không sai lá»i nàng nói. Lúc này Quản Kình cÅ©ng đã yên trí đôi chút, cùng ngồi uống. Chủ khách uống trà đàm đạo rất tÆ°Æ¡ng đắc, nhÆ°ng toàn chuyện trà nÆ°á»›c, sÆ¡n thủy, phong tục gần xa, nàng chẳng đả Ä‘á»™ng gì tá»›i chuyện "lạc lối" của khác. Võ Minh Thần chợt há»i:

- Chẳng hay lệnh song thân đâu, không thấy? Ngu mỗ ước được bái yết,

tiện chăng?

Cô gái dịu dàng đáp:

- Song thân tôi Ä‘i vắng đã mấy ngày chÆ°a vá»! NgÆ°á»i xuống Lai Châu. Tôi hiện chỉ có má»™t mình, còn chú em cÅ©ng Ä‘i vắng.

Võ lại há»i:

- Cô nương có thể cho biết quý danh? Rất tự nhiên, nàng đáp:

- Tôi tên Nguyệt Kiá»u, há» Äèo! Còn tiên sinh?

Không cần dấu, chàng trai đáp liá»n:

- Ngu má»— Minh Thần, há» Võ, ngÆ°á»i dÆ°á»›i Yên Bái. Còn đây là chú Kình.

- A! Thế ra tiên sinh ngÆ°á»i Kinh gốc, tôi thấy, Ä‘oán ra ngay. Coi tiên sinh

hình nhÆ° lệnh từ mẫu là ngÆ°á»i miá»n núi.

Minh Thần chịu nàng tinh mắt, cÆ°á»i bảo:

- Còn cô nương tuy công chúa Thái đe, ngu mỗ coi chắc lệnh từ mẫu là

ngÆ°á»i Kinh.

Cô gái mỉm cÆ°á»i:

- Tiên sinh thấy tôi giống ngÆ°á»i Kinh nhiá»u sao? NhÆ°ng Ä‘iá»u này, ông

đoán sai rồi.

Minh Thần ngạc nhiên nghĩ:

- Không có máu Kinh sao coi giống Kinh rất nhiá»u. Chẳng lẽ cha há» Äèo lại là dân ta? Hay nàng du há»c lâu dÆ°á»›i xuôi?

Chàng trai uống từng ngụm nhá» trầm ngâm, Ä‘ang mÆ¡ màng nghÄ© cách há»i dò thêm, sá»±c nghe cô gái há» Äèo vùng há»i:

- Chẳng hay tiên sinh lên miá»n thượng nguồn sông Hắc này có chuyện chi?

NhÆ° được gãi đúng chá»— ngứa, Võ ngó cô gái há» Äèo, không đáp ngay mà chậm rãi há»i:

- Chẳng hay cô nương ở đây có biết miệt lưu vực Hắc Giang nguồn thượng

này có sào huyệt một con tinh cực kỳ nguy hại?

Nàng nhướng mày:

- Một con tinh? Tiên sinh muốn nói loài quái vật thành tinh? Chàng trai mắt ngó thẳng mắt nàng:

- Vâng! Má»™t con tinh, chó sói thành tinh, thiên hạ vẫn gá»i "Tinh chúa tứtúc Hồng Cẩu Quẩy", má»™t trong hàng tứ khoái tứ hung, cá»±c kỳ Ä‘á»™c ác. Chính ngu má»— Ä‘ang Ä‘i tìm cung Ä‘á»™ng Tây Sắc Ma VÆ°Æ¡ng.

Mặt vẫn không đổi sắc, cô gái hÆ¡i nhíu mày, liá»n há»i:

- Có chuyện chi quan hệ, tiên sinh có thể cho biết chăng?

Giá»ng u buồn, Võ nói chậm muốn nghẹn há»n:

- Nó giết hại sinh linh, gieo oán khắp biên thùy, nó hấp sát mẹ má»—, sau khi đã tàn hại gia đình, còn tìm tận diệt ngu má»— từ lúc chÆ°a rá»i vú mẹ. Oán ấy tích đã mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám năm, má»— chỉ sợ chết Ä‘i chÆ°a được moi gan mổ ruá»™t nó tế vong hồn cha mẹ. Cô nÆ°Æ¡ng ở miá»n này có nghe chuyện nó?

Cô gái há» Äèo khẽ thở dài:

- Nếu vậy thật là Ä‘iá»u bất hạnh cho tiên sinh. Quả tôi có nghe nói tá»›i nhân vật kỳ bí đó, nhÆ°ng hình nhÆ° ở mãi tận bên kia hữu vá»±c mạn gần ba biên giá»›i, vùng A Pa Chải, Pam Pou Txe, có khi bên kia đất Vân Nam, hay Phong Salỳ chÆ°a ai biết rõ. XÆ°a nay, miá»n này chÆ°a bị nhân vật đó phạm tá»›i. Tôi có nghe nói nÆ¡i Ma VÆ°Æ¡ng ở vô cùng bí mật, xÆ°a nay chÆ°a ai tá»›i nổi, hình nhÆ° có cả ma trành, ma xó canh gác nữa. LÅ© âm binh này sẽ vật chết tÆ°Æ¡i kẻ nào tá»›i gần. Chắc ông cÅ©ng biết? Vào chá»— đó là vào "cá»­a tá»­ thần", sao ông không đợi cÆ¡ há»™i đợi hùm thiêng ra khá»i hang?

Minh Thần ngậm ngùi:

- Cừu hận kéo dài ngót hai mươi năm rồi, nay gươm mài đã sắc, không thể đợi thêm.

Chủ khách ngồi đàm đạo, xem ý nàng ta có vẻ lo ngại cho khách gặp phải kẻ thù vô cùng lợi hại, nên nàng cÅ©ng không khuyên bá» Ä‘i. Tàn tuần trà, Äèo Nguyệt Kiá»u má»i thầy trò Võ Minh Thần dùng bữa tiệc đủ món sÆ¡n hào.

Rượu cẩm hạ thổ lâu năm ngon lạ, hai ngÆ°á»i uống má»m môi, còn muốn uống cho đến say má»m. NhÆ°ng nữ chủ pháo đài vẫn không để khách quý say, thầy trò Võ cố ý vá» say, Äèo Nguyệt Kiá»u thấy thế má»›i hết nghi ngại,

Xong tiệc, Minh Thần cáo từ ra Ä‘i. Nàng lÆ°u lại không được, bèn Ä‘Æ°a tiá»…n hai ngÆ°á»i ra tận cá»­a rừng. Lúc đó, trá»i đã xế chiá»u.

Lá»i cô gái há» Äèo vẫn không căn cứ. Hai ngÆ°á»i bàn nhau không Ä‘i ban ngày nữa, lá»™n vô chá»— để quan tài, chỠđêm xuống để ngá»±a lại, dẫn theo hồn "quá»· xó" nÆ°Æ¡ng đêm sÆ°Æ¡ng lạnh rừng già, Ä‘i ngược lên thượng nguồn.

Vào khoảng giá» Hợi, đã tá»›i khu giang biên vẫn chẳng thấy chi lạ. Tá»›i ngay vùng ranh giá»›i trông sang lãnh địa Vân Nam, giữa cảnh sÆ¡n lâm thiên hiểm, bá»—ng gặp mấy con Ä‘Æ°á»ng mòn ngang dá»c cÅ©ng ra mạn Hắc Giang. Thượng nguồn thác réo, bốn bá» hoang vắng không má»™t ánh lá»­a nhà sàn, giang biên trùm bí mật, núi đồi chá»›m chở kia! Khu này vẫn nằm trong mấy cái khối vÅ©ng nÆ°á»›c này, tá»›i bàn chông, thấy phải Ä‘i lên mÅ©i nhá»n à! Giẫm xuống dÆ°á»›i không được.

Ngá»n đèn ma lừ lắm. Biết đâu không phải nÆ¡i có hang Ä‘á»™ng "nó". Trên bá» hoang vắng, tịch liêu, biết đâu dÆ°á»›i nÆ°á»›c không là Cung A Phòng Tây Sắc? Tinh chúa khôn quá»·, làm vẻ hoang sÆ¡, không quân gác vì nó có trành xó rồi. Ta đợi quanh đây.

Quản Kình đưa mắt nhìn tứ phía, bảo chủ:

- Chá»— này địa thế, thủy thế Ä‘á»u hiểm trở, có thể là vùng thiết lập cung Ä‘á»™ng chúa tinh. Äêm nay, ta cứ phục đây, nếu chẳng thấy chi lạ, mai ta sang lÆ°u vá»±c bên kia. Tôi nghÄ© cậu hai cứ khiến "xó" tá»›i sát biên giá»›i, phòng có việc dùng ngay.

Minh Thần gật đầu:

- Rất tiếc "xó quá»·" không thể lìa xác được xa, phải chi ta có đủ thì giá» luyện "gà", "gà" có thể thám sát hàng trăm dặm. NhÆ°ng đấu chiến, "xó quá»·" này lợi hại nhiá»u, vậy ta cứ triệu tá»›i. Có lẽ cho cả cặp sÆ¡n cẩu đến.

Khoảng gần giá» Tý, hai ngÆ°á»i đã ngồi trên má»™t ghá»nh núi cao, ngay bên con Ä‘Æ°á»ng xuyên biên hiểm trở, gần bá» Hắc Giang, sát biên thùy.

Biên địa chập chá»n âm khí. Bốn bá» quạnh vắng không má»™t bóng sinh vật, ngoại trừ tiếng "khắc khảm loá»ng sôi" hai bên đầu núi, tiếng chim oan gia "trót thì bóp" gá»i đôi rót vào linh hồn chàng tuổi trẻ cô Ä‘Æ¡n gợi oán sầu mồ côi thê lÆ°Æ¡ng. Gói thi hài mẹ bá»c sáp ong vẫn Ä‘eo dính sau lÆ°ng, chàng tuổi trẻ ngồi bó gối nhìn xuống dòng sông Hắc nhấp nhô ghá»nh thác, nÆ°á»›c réo ào ào nhÆ° tiếng... mÆ¡ hồ từ cõi xa xăm...

Quạnh quẽ, hoang vu, man dại, khắc khoải... Äến lúc trăng lên, vẫn hoang vắng vô cùng, mảnh trăng khuyết nhô khá»i rặng núi Äông, chảy mảnh vàng vá»t xuống vùng Hắc Giang, sÆ°Æ¡ng khuya từng dải trôi lÆ¡ lá»­ng, cảnh trí coi càng quái gở nhÆ° trong thế giá»›i hồng hoang. Minh Thần lẩm bẩm:

- Lạ thật, que Ä‘á»™n Lục Nhâm ứng "giang biên hữu sá»± hung cát bất phân" sao... vắng vẻ mãi thế này? Con Ä‘Æ°á»ng mòn tuy cá» má»c cao, nhÆ°ng vẫn có mùi cá» dập chứng tá» vẫn có ngÆ°á»i Ä‘i, không lẽ thổ dân?

- Äã sao, mình cứ nấp đây... mai sẽ đảo vùng khác... Hay thá»­ thám sát má»™t vòng?

Quản Kình vừa dứt lá»i, thình lình từ nẻo trăng lên, có tiếng chó sói tru má»™t tràng, âm nhá»n hoắt vãi lên không chân giáo nhá»n chạy lùi vùn vụt, nhÆ°ng rõ ràng trÆ°á»›c mặt, Ä‘Æ°á»ng hầm cứ thu hẹp lại mãi. Khi Võ vượt được hÆ¡n chục thÆ°á»›c, chàng không khá»i thất Hồng Cẩu Quẩy. Vùng này vẫn có chó sói...

Minh Thần vừa dứt lá»i, lại nghe vẳng tiếng sói tru tràng nữa. Vừa dứt, dÆ° âm chÆ°a ngấm hẳn vào ánh trăng má», bá»—ng xế nẻo thượng lÆ°u sông Hắc có tiếng sói tru nhá»n hoắt, vãi lên không liá»n hai tràng. Rồi cả vùng sÆ¡n thủy hiểm cố lại rÆ¡i vào im vắng sâu thẳm, bặt cả tiếng khảm khắc.

Cặp Hắc Bạch Cẩu phục bên Võ hếch mÅ©i lên đánh hÆ¡i, chúi mõm vào chàng, kêu "hí hí" nhá».

- À nó báo có ngÆ°á»i. Hắc Bạch! Xuống coi mau! Minh Thần ghé tai truyá»n mật hiệu, hai con sÆ¡n cẩu phóng vụt xuống núi nhÆ° hai mÅ©i tên Ä‘en trắng, thoắt mất dạng. NhÆ°ng chÆ°a đầy ba phút, đã thấy hai con vật tinh khôn này vá»t vá», cắn áo phát âm nhí nhí. Minh Thần vá»— đầu chúng, ngÆ°á»i vật phục im sau ghá»nh đôi cành xòa. Vụt đã nghe tiếng vó ngá»±a rầm rap chuyá»n sịch tá»›i. Rồi từ sau núi, hiện ra má»™t tốp nhân mã rầm rập Ä‘i thẳng ra bá» sông Hắc. Chá»— này Ä‘Æ°á»ng mòn lượn ngay dÆ°á»›i chân núi bá»n Võ phục rồi chạy quanh co sát lợi nÆ°á»›c vá» nẻo thượng lÆ°u giữa những má»m đá nhap nhô cao thấp không Ä‘á»u, rất thÆ°a cây cá». Thấy tốp ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘i tá»›i, Võ Minh Thần, Quản Kình vá»™i rá»i chá»— ẩn, men xuống dÆ°á»›i. Chá»— này kín, nhiá»u má»m đá che chắn hết sức thuận lợi, hai ngÆ°á»i cùng Hắc Bạch Cẩu vá»t xuống còn cách mặt đất Ä‘á»™ mÆ°á»i sáu thÆ°á»›c thì tốp ngÆ°á»i ngá»±a kia cÅ©ng vừa ra tá»›i bá» sông. Cả đám dừng lại, hÆ°á»›ng cả vá» phía dòng trăng. Chừng hÆ¡n chục bóng khá»e mạnh, cưỡi ngá»±a, Ä‘eo súng, dàn đứng hàng má»™t, tất cả mặc quan áo chàm rừng, chít khăn Mèo. Bá»n này há»™ tống má»™t chiếc "cáng" lá»›n đóng trên lÆ°ng hai con ngá»±a khá»e giống NÆ°á»›c Hai. Cáng dài ngót hai thÆ°á»›c, rá»™ng khoảng bảy mÆ°Æ¡i phân, toàn bằng thổ cẩm màu sặc sỡ, mảnh phủ có tua, viá»n thủy ba màu, có má»™t khoảng dệt trống làm cá»­a sổ hình tròn nhật nguyệt, trong còn có bức rèm trúc nhá», má»—i cÆ¡n gió thổi, trúc mành khua lách tách dòn khô. Phía sau càng có hai cô gái cưỡi ngá»±a Thổ nhá» nhắn, mặc lối Mèo, chít khăn nhiá»…u vành nhÆ° cái rế, chân quấn sà cạp trắng, Ä‘eo "xà tích" khua loảng xoảng. Cuối Ä‘oàn có má»™t ngÆ°á»i Mèo trạc ngÅ© tuần, râu ba chòm lÆ°a thÆ°a, Ä‘i vá»›i hai gã cao lênh khênh, cưỡi ngá»±a cÅ©ng cao, hai tên này mặc quần áo Ä‘en tuyá»n, mặt trùm vải Ä‘en, chỉ hở hai con mắt coi âm u quái gở nhÆ° hai bóng cô hồn vì cả hai con ngá»±a cÅ©ng trùm vải Ä‘en hệt ngá»±a kéo xe đòn đám ma. DÆ°á»›i chân ngá»±a còn có hai con sÆ¡n cẩu lá»›n nữa. Cả bá»n coi Ä‘ung Ä‘oàn lữ hành từ miá»n xa tá»›i, vì ngÆ°á»i ngá»±a Ä‘á»u Æ°á»›t loáng

mồ hôi, yên sau có cả hành trang. Vừa dừng lại, lão Mèo nói chi với hai gã trùm mặt, hai gã cúi xuống ra hiệu, hai con sơn cẩu vùng lên đi hai chân khật

khưỡng tiến ra sát bá» sông, trèo lên má»™t má»m đá trống, ngá»­a mặt tru má»—i con má»™t tràng "quăng quăng" âm nhá»n vãi vá» phía mặt trăng lạnh. Lập tức có tiếng sói tru đáp ứng. Minh Thần thì thầm:

- Trùm mặt, sói tinh Ä‘i hai chân... đúng quân Ma VÆ°Æ¡ng Sắc rồi. Không lẽ nó ngồi trong cáng? Nó thÆ°á»ng ngồi kiệu, có chó đàn Ä‘i theo. Bá»n Mèo kia là bá»n nào đây?

Lúc này, cả ngÆ°á»i vật Ä‘á»u bôi thuốc không sợ sói Ä‘anh hÆ¡i, hai thầy trò Minh Thần ẩn sau ghá»nh, chiếu nhãn tuyến quan sát Ä‘oàn lữ hành lạ, cả hai mừng khôn xiết, cố đợi nghe lá»m, nhÆ°ng tất cả câm nín nhÆ° lÅ© oan hồn.

Bá»—ng nghe có tiếng kêu "kia rồi", lão Mèo cùng hai tên trùm mặt tiến ra phía bá» sông. Từ sau má»m đá thượng lÆ°u xế Bắc ngạn, phóng vụt ra má»™t con sài kíu to lá»›n thuá»™c giống Hồng Cẩu Quẩy mắt Ä‘á», trên lÆ°ng "cõng" má»™t bóng lòa xòa Ä‘en thui. Hình ngÆ°á»i sói chá»n vá»n dÆ°á»›i trăng khuyết, coi huyá»n bí hết sức, thoắt đã tá»›i sát Ä‘oàn lữ hành, bóng lòa xòa nhảy xuống. Äó là má»™t tên khổ ngÆ°á»i tầm thÆ°á»›c, gầy đét, khoác mảnh chăn Ä‘en, cÅ©ng trùm kín mặt.

Tên này vừa nhảy xuống, hai tên kia lập tức nhay xuống theo, cúi rạp chào, vẻ kính cẩn hết sức, lão Mèo cùng toán ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a há»™ tống cáng cÅ©ng rạp chào xuống đất.

Một tên cao trùm mặt phát âm:

- Phìn MÆ°á»ng La Nam CÆ°Æ¡ng trên núi cao Ä‘em con gái quý tiến cung, xin

Quá»· Môn Tiá»n Äá»™n Thổ cung tiếp nhận.

Tên này nói giá»ng Thổ, nói xong quay lại bảo lão Mèo:

- Äây quan Chưởng vệ trấn cá»­a tiá»n vÆ°Æ¡ng cung Thủy! Phìa cứ nói. Giá»

bá»n này hết nhiệm vụ, phải quay lại cá»­a rừng.

Dứt lÆ¡i, bá»n này định Ä‘i luôn, lão Mèo gá»i giật:

- ChÆ°a mở mắt mà! Tá»›i sao chÆ°a mở mắt? Hai tên này lừ lừ tiến lại cạnh lão Mèo. Mãi lúc đó, bá»n Minh Thần má»›i kịp để ý thấy lão Mèo Phìa cùng bá»n há»™ tống, cáng gái hầu, ke nào mắt cÅ©ng dán tem Ä‘en. Hai tên này dùng thứ bông gòn tẩm thuốc riêng quét lên mặt tem trÆ°á»›c khi bóc. Xong quay Ä‘i liá»n. Bá»n Minh Thần mừng hết sức. Trên Mèo, ông Phìa cÅ©ng nhÆ° chức chính tổng dÆ°á»›i Kinh, và Phìa là má»™t chức quan coi má»™t vùng lãnh thổ. MÆ°á»ng La

nằm trên sông Nậm La thuộc Vân Nam, Nam Cương thuộc đất Việt vùng biên thượng.

Phong Thổ là miá»n sÆ¡n lâm trùng Ä‘iệp và cÅ©ng nhÆ° các miệt thượng du suốt từ LÄ©nh Nam sang tá»›i Quý Châu, Tứ Xuyên, sắc dân Mèo ở rải rác trên các ngá»n núi đồi chót vót má» sÆ°Æ¡ng.

Gái Mèo mắt hÆ¡i xếch coi giống mắt phượng, đùi dài thuôn lẳn, bụng thắt, nhÅ© căng đầy sức sống, nÆ°á»›c da hồng hào vì khí hậu cao sÆ¡n rất tốt, xÆ°a nay xứ Mèo thÆ°á»ng sinh nhiá»u gái đẹp.

Vậy nay lại chính ông Phìa miệt MÆ°á»ng La, Nam CÆ°Æ¡ng phải thân dẫn con gái tá»›i tiến dâng cho Tây Sắc. Dẫu Phìa nhá» hÆ¡n tù trưởng lá»›n, nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t thứ tù trưởng nhỠđịa phÆ°Æ¡ng, cÅ©ng đủ để bá»™ tá»™c thí mạng Ä‘Æ°Æ¡ng đầu.

Hai thầy trò Minh Thần bá»—ng sinh tò mò muốn coi mặt cô gái tiến cung. Sá»±c nghe tên gầy đét có chức "Quan Chưởng vệ trấn cá»­a tiá»n" há»i dõng dạc kho âm bằng tiếng Mèo:

- Phìa được lệnh Chúa Ma VÆ°Æ¡ng cho tiến cung con gái, có thẻ bài chăng? Lão Phìa Mèo gật đầu moi trong mình ra má»™t... miếng xÆ°Æ¡ng trắng hếu, có lẽ là xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i, mài giÅ©a rất nhẵn, chừng trên có khắc hình chữ chi đó, nấp

trên không thấy rõ. Chỉ thấy tên kia vừa cầm lấy soi ánh trăng coi qua, chợt kêu lên sửng sốt:

- À thẻ bài huy hiệu Tây Cung. Tây Phi mới mất, con gái Phìa được phong phi cung Tây.

Kêu xong, tên "quan Chưởng vệ" này lại cúi chào lão Mèo, đoạn xăm xăm tiến lại chỗ cáng đậu, nói một tràng tiếng Mèo:

- Chưởng vệ quá»· môn tiá»n, Äá»™n Thổ cung nô tÆ°á»›ng, xin bái yết Tây Phi và thỉnh Tây Phi nhập cung môn.

Bên trong có tiếng khóc thút thít đưa ra, lão Phìa Mèo đứng bên cáng vùng sa nước mắt bảo tên Chưởng vệ:

- Phìa hiếm hoi, trên ba mÆ°Æ¡i má»›i sinh được mụn con gái này. Nó tên Kheng Lan, má»›i mÆ°á»i tám tuổi, từ nhá» chÆ°a há» xa nhà, nay Chúa Sài lang tứ túc truyá»n Ä‘em tiến cung, nó sợ lắm, khóc suốt ngày đêm, xin Chưởng vệ tâu vá»›i Chúa Sài lang hãy rủ lòng bao dung, dạy dá»—. Phìa Ä‘á»™i Æ¡n.

Dáng vẫn lạnh lùng âm u, bóng Ä‘en lòa xòa có tôn hiệu "quan Chưởng vệ Quá»· Tiá»n Môn" hÆ¡i nghiêng mình, lá»… phép:

- Soái VÆ°Æ¡ng Tinh vốn có thiên tính thích mỹ nữ lÆ°ng eo nhÆ° Sở Linh VÆ°Æ¡ng Hùng Kiá»u xÆ°a. Ná»™i trong NgÅ© Cung Thập Viện, các nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cai quản cung viện Ä‘á»u thuá»™c bá»±c "Tế Yêu NÆ°Æ¡ng", cả năm cung Ä‘á»u là "Tế Yêu Cung" phi hậu. Lệnh Kheng nÆ°Æ¡ng đã được Soái VÆ°Æ¡ng Tinh phong phi, cai quản cung Tây, đứng đầu hàng trăm mỹ nữ khắp hai viện, chẳng những đã

được vÆ°Æ¡ng gia sủng ái, tất nhiên oai quyá»n trùm cung thất, không còn phải ngại Ä‘iá»u chi nữa. Xin cho bái yết nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.

Dứt lá»i, y gá»i con sài kíu lá»›n tá»›i, cả ngÆ°á»i vật phủ phục luôn xuống đất, coi không khác thần dân, quan chức làm lá»… triá»u phục trÆ°á»›c ông hoàng, bà chúa vậy.

- Chưởng vệ Quá»· Tiá»n Môn Äá»™n Thổ cung xin bái yết Tây Phi Chúa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng thá».

Thầy trò Võ Minh Thần nấp ngay ghá»nh núi xế trên nghe y "tấu yết" không cÆ°á»i nổi. Cá»­ chỉ ngôn ngữ y kể ra cÅ©ng đầy vẻ trào lá»™ng, giữa vùng biên hoang dã, nhÆ°ng lòng hai ngÆ°á»i Ä‘ang hồi há»™p, chỉ thấy rõ là miá»n biên địa quạnh hiu vắng vẻ này chỉ có bá»™ mặt hoang sÆ¡ cô tịch, nhÆ°ng bên trong là cả má»™t triá»u đình bí ẩn, vá»›i đủ thứ quái nhân, quái thú, cạm bẫy, ma xó, ma trành ẩn nấp tiá»m tàng dÆ°á»›i đất, dÆ°á»›i nÆ°á»›c và tuyệt đối trung thành vá»›i Ma VÆ°Æ¡ng Sắc nhÆ° lÅ© thiêu thân say mê nhảy vào "ngá»n lá»­a ma".

Chợt nghe trong cáng có tiếng phụ nữ Mèo vá»ng ra líu lo, giá»ng vẫn đầy nÆ°á»›c mắt:

- Thôi thôi! Mi đứng dậy, không phải lấy lá»i ngon ngá»t lừa ta nữa. Äàn bà con gái vào cung Tây Sắc, còn gì mà chúc sống lâu! Chúa Sài Lang nhà mi chuyên hấp sát đàn bà con gai, vào cung Chúa Sài Lang ghê hÆ¡n vào địa ngục. Ta còn lạ gì thân phận gái tiến cung.

Nói xong, lại nghe tiếng hắt ra bi thảm hết sức, làm lão Phìa MÆ°á»ng La Nam CÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng con gái quá, lại vùng sa nÆ°á»›c mắt, miệng kêu "Kheng Lan con Æ¡i"!

Tên "Chưởng vệ" cô hồn đứng dậy, tiến lại sát cáng, vẫn lễ phép bảo:

- Tây Phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng lầm rồi! Mỹ nữ trong Thập viện sao sánh nổi các bậc "Tế yêu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng" trong NgÅ© cung? Mỹ nữ Thập viện nhÆ° loài hoa bứt Ä‘em cắm lá», và "Tế Yêu NÆ°Æ¡ng" NgÅ© cung là những đóa hoa vÆ°Æ¡ng giả Ä‘á»i Ä‘á»i đậu nguyên trên cành để vÆ°Æ¡ng gia thưởng ngoạn nâng niu. Trong NgÅ© cung đâu không có tiếng cÆ°á»i, chim ca hoa nở. Tế Yêu NÆ°Æ¡ng Ä‘i má»™t bÆ°á»›c chuong khua nhạc nổi, Ä‘i hai bÆ°á»›c hoa nở gót hài. DÆ°Æ¡ng Quý Phi ở cung ÄÆ°á»ng, Tây Thi ở Cô Tô Äài Ngô Cung cÅ©ng đến thế thôi! Hàng vạn mỹ nữ trên Ä‘á»i ôm giấc má»™ng vàng son chÆ°a được, dÆ°á»›i Cung Thủy chỉ có năm bậc quốc sắc má»›i được phong phi, hậu. Äá»i thục nữ tiến cung làm phi hậu là Ä‘iá»u đại hạnh, hoa nở vÆ°á»n thượng uyển càng thêm hÆ°Æ¡ng sắc, cá»› sao lại héo sầu? Tây Phi hãy vui lên, để kẻ nô bá»™c này rÆ°á»›c xuống Cung Thủy, vui duyên A Phòng.

Giá»ng y nói tiếng Mèo rất hay, tuy vẫn lành lạnh, mà nghe êm hết sức, hình nhÆ° cÅ©ng làm gái tiến cung trong cáng đỡ lo buồn, héo hắt, kinh mang.

Thầy trò Minh Thần Ä‘á»u thông nhiá»u thổ ngữ sÆ¡n cÆ°á»›c, nghe rõ từng lá»i tên "Chưởng vệ" cô hồn kia nói. Chàng trai bất giác thoáng ngạc nhiên nghÄ© thầm:

- À tên cô hồn này xem chừng không phải chỉ biết nghá» canh cá»­a cho Ma VÆ°Æ¡ng. Y nói văn vẻ, chải chuốt nhÆ° hạng "xuất khẩu thành chÆ°Æ¡ng", chứng tỠđầu óc phong phú khác ngÆ°á»i. Ma VÆ°Æ¡ng Sắc không hổ tiếng "thành tinh", đến kẻ nô bá»™c của nó cÅ©ng là tay Ä‘iệu nghệ, còn nói chi nó nữa. NgÆ°á»i nhÆ° tên này cam tâm thá» Tây Sắc, chẳng hiểu do "ngải yêu" hay chỉ vì liệu tài hâm má»™? Tối nay, không ngá» lại nắm được "Ä‘Æ°á»ng dây mật" Ä‘i cung Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng, phải cẩn thận giấu tung tích lắm má»›i được.

Äang bế Ä‘iện, nín thở, theo dõi, chợt thấy mành trúc sào sạc, rồi bÆ°c rèm che khung trống vén hẳn sang bên, có má»™t khuôn mặt đàn bà lấp ló, nghển trông sang.

Chừng cảnh sÆ¡n thủy thượng nguồn Hắc Giang dÆ°á»›i trăng khuyết đầu xuân làm nàng xúc Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i nữ nhô hẳn cả ná»­a mặt ra vá»›i bÆ¡ vai thon lẳn. Ãnh trăng xiên chiếu chếch khung cá»­a sổ, soi rõ mặt hoa rừng làm hai thầy trò Võ Minh Thần trông thấy phải khen thầm là trang mỹ nhân biên thùy, tuy mặt nàng vẫn che má»™t lần "voan" má»ng nhÆ° tÆ¡ trá»i, coi nhÆ° gái Thổ NhÄ© Kỳ che chàng mạng. Dầu vậy cÅ©ng trông thấy dung nhan. Äó là má»™t cô gái Mèo trạc mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám, mắt hÆ¡i xếch, sáng long lanh, mÅ©i thon, mặt hoa còn hoen nÆ°á»›c mắt sau lần "voan" rất thÆ°a, má»ng coi má» má» huyen ảo đẹp nhÆ° bông hoa rừng còn Æ°á»›t sÆ°Æ¡ng sá»›m.

Nàng đưa một tay lên nắm mép "voan" trùm, cất tiếng líu lo thánh thót như chim sơn ca:

- Äây là đâu... chú "vệ"?

Tên quan "Chưởng vệ" ngó lên hơi cúi đầu như không dám nhìn thẳng vào mặt Tây Phi sợ mòn mất nhan sắc Tế Yêu Nương của Chúa Sài Lang Tinh:

- Dạ, đây là thượng nguồn Hắc Giang ngoại cung thủy.

Cô gái Mèo tên Kheng Lan này Ä‘Æ°a mắt nhìn cảnh sÆ¡n thủy nằm bặt dÆ°á»›i trăng khuya sÆ°Æ¡ng má», khẽ há»i:

- Cung Ä‘á»™ng đâu? Sao chỉ thấy núi đồi rừng cây nhÆ° bên MÆ°á»ng La?

- Thưa nương nương, cung Thủy mãi dưới đáy sông Hắc phía trên nguồn nước kia.

Tên cô hồn "Chưởng vệ" Ä‘Æ°a tay trá» xuống Hắc Giang nguồn thượng xa xa chút, nÆ¡i sóng rừng cuồn cuá»™n, đá nhá»n nhấp nhô ngăn dòng lÆ°u thủy thành

từng ngá»n nÆ°á»›c bạc đầu nhÆ° hình quái nhân quái thú từ dÆ°á»›i vụng vừa chui lên chá»±c nuốt ngÆ°á»i bá»™i thủy.

Nghe y bảo cung Ä‘á»™ng dÆ°á»›i sông, cô gái Mèo đầy vẻ kinh ngạc, lên tiếng há»i nhÆ°ng tên này không đáp, có lẽ y vừa sá»±c nhá»› đã Ä‘i ra ngoài nhiệm vụ trấn nhiệm tiá»n môn, nên vá»™i giang tay nói lá»›n:

- Giá» xin rÆ°á»›c Tây Phi qua tiá»n môn, kẻ nô bá»™c này còn bào cho dÆ°á»›i cung Thủy lên đón. Còn Phìa và gia nhân có thể quay vá» MÆ°á»ng La. Phìa thân dẫn Tây Phi tiến cung tá»›i tận tiá»n môn này, là tròn bổn phận rồi. Soái VÆ°Æ¡ng Tinh sẽ hài lòng, chac sẽ tặng Phìa nhiá»u châu báu.

Lão Phìa Mèo nói luôn:

- Phìa không cần châu báu vàng bạc. Nhà Phìa có. Phìa chỉ cần đưa đứa con gái quý của Phìa xuống cung Thủy dâng cho Chúa Sài Lang là Phìa vui. Dẫn Phìa đi.

Tên cô hồn trùm mặt nghiêm giá»ng:

- XÆ°a nay vẫn có lệnh "ná»™i bất xuất, ngoại bất nhập", "ai muốn vào chặt đầu để ngoài". Không có lệnh Chúa, kẻ này không dám dẫn. Phìa hãy trở vá». DÆ°á»›i Äá»™n Thủy cung, ma trành, ma xó vật chết ngÆ°á»i. Kẻ này cÅ©ng còn chÆ°a biết cung Thủy mà.

Lão Phìa xua tay:

- Không không! Phìa phải Ä‘Æ°a con gái Phìa xuống gặp Chúa Sài Lang. Chúa đã bảo Phìa. Phìa không trao con gái Phìa cho ai đâu. Nếu không gặp Chúa Sài Lang, cha con Phìa vá» MÆ°á»ng La.

Tên cô hồn "Chưởng vệ" vẫn không nghe, chỉ má»™t má»±c đòi thỉnh Tây Phi xuống Äá»™n Thủy cung, có lẽ vì y quá sợ cấm lệnh của Ma VÆ°Æ¡ng. Y dùng hết lá»i lẽ ngá»t ngào khuyên lão Phìa, viện đủ Ä‘iá»u khó khăn nguy hiểm, nhÆ°ng lão Phìa cÅ©ng nhất quyết đòi trao con gái tận tay Tây Sắc Tinh. Cuối cùng, chợt lão Phìa nói lá»›n:

- Chúa Sài Lang đã có lệnh cho Phìa Ä‘Æ°a con gái xuống cung Ä‘á»™ng. Nay "vệ" coi cá»­a ngoài cứ đòi Phìa vá», má»™t mình Ä‘em Tây Phi Ä‘i, hay "vệ" có ý nhÆ° Phí Vô Cá»±c? Phìa đã Ä‘á»c Äông Chu, Phìa biết mẹo Phí Vô Cá»±c à.

Chẳng hiểu sao, nghe lão Phìa Mèo nhắc tới thơm kỳ dị, thoảng như mùi hoắc hương phả nhẹ vào mũi chàng trai, gây cảm giác lâng lâng thanh thoát.

- Nàng là ai lại ở giữa Cung A Phòng? Xem chừng nàng mang vạ vào thân.

- Kẻ này không dám Ä‘em Phìa theo chỉ vì cấm lệnh. Äể Phìa theo, phạm cấm Ä‘iá»u, má»™t mình lãnh Tây Phi còn lo tai vạ hÆ¡n nữa. Vậy cÅ©ng Ä‘anh dẫn cả

Phìa tá»›i Äá»™n Thủy cung để trong đó định liệu. Thôi. Phìa cùng hai thể nữ mau rÆ°á»›c Tây Phi theo kẻ này, còn toàn quân há»™ tống hãy theo bá»n tiá»n sát trở ra.

Lão Phìa cả mÆ°ng, vá»™i truyá»n đám gia Ä‘inh lập tức quay ra, mắt vẫn bịt kín, Ä‘oạn cùng hai cô gái hầu "phò" nàng Kheng Lan theo tên "Chưởng vệ Quá»· Tiá»n Môn" Ä‘i thẳng lên nẻo thượng nguồn Hắc Giang.

Äợi bá»n này Ä‘i khá»i quãng ngắn, hai thay trò Võ Minh Thần bèn truyá»n "xó quá»·" mở Ä‘Æ°á»ng, dẫn Hắc Bạch Cẩu theo hút luôn chúng.

Nhá» có hồn quá»· xó Ma Khách và cặp sÆ¡n cẩu thính hÆ¡i, bá»n Minh Thần phát giác ra được tất cả các trạm gác ngầm dÆ°á»›i đất, trong kẽ đá. Khu này cÅ©ng chỉ có má»™t vài trạm gác, có lẽ vì đã lá»t ná»™i cung, thủ hạ đóng ngoài vòng Ä‘ai. Nhá» tại dạ hành Ä‘iêu luyện, hai ngÆ°á»i đã vượt êm thắm không há» bại lá»™.

Tên Chưởng vệ dẫn đám lão Phìa Ä‘i dá»c bá» sông quanh co ẩn hiện giữa má»m đá, cây cá», bá» bụi, chừng ná»­a dặm nữa, chợt dừng lại, con Hồng Cẩu Quẩy vênh mõm tru lên ba tiếng dài, tiếng sói tru trăng khuyết đêm sÆ°Æ¡ng lạnh, kẻ bạo gan nghe cÅ©ng phát rợn vì âm gai quái gở nhÆ° trong ác má»™ng hồng hoang. Lập tức có tiếng sói tru đáp ứng giữa sông.

Bá»n Minh Thần đứng cách đó chứng 20 thÆ°á»›c ẩn trong bụi rậm Ä‘Æ°a mắt quan sát, thấy khu này địa thế, thủy thế hiểm hóc, vừa cẩm tú lạ thÆ°á»ng. Hai bên tả hữu ngạn, núi đồi rừng rú trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, nhấp nhô hình quái tượng, tuy vá» cữ giêng, hai không có mÆ°a nguồn nÆ°á»›c lÅ©, Hắc Giang khúc này coi vẫn "nghịch" hết sức, nhiá»u ngá»n bạc đầu, vụng xoáy Ä‘á»±ng đầy ánh trăng, nÆ°á»›c réo ào ào phát ra má»™t thứ âm rất lạ tai, nghe ầm ừ nhÆ° tiếng thú dữ "gừ" mồi, có lẽ xói vào những hốc ghá»nh chìm nổi dị thể.

Bá»n Minh Thần đảo mát nhìn, phá»ng Ä‘oán có lẽ khúc này nằm giữa hai lãnh thổ, bốn bá» tuyệt không ánh lá»­a le lói. Sá»±c nghe tên Chưởng vệ trùm mặt bảo lão Phìa, tay trá» ra sông:

- Cung Thủy dưới đó.

Cả hai cha con lão Phìa cùng hai cô sơn nữ tỠvẻ kinh ngạc, cô gái được phong Tây Phi vén rèm trúc, thò hẳn đầu ra dòm:

- Cung Thủy đâu? Có thấy căn nhà nào đâu?

Tên Chưởng vệ phát ra tiếng chìm âm u:

- Quá»· tiá»n môn Äá»™n Thủy cung đến đây là hết nhiệm vụ kẻ này. Từ đây lên phía thượng nguồn Tây Bắc thuá»™c "vệ" khác. Từ đây xuống dÆ°á»›i thuá»™c Äá»™n Thủy cung. Kẻ này cÅ©ng chỉ biết cung Ä‘á»™ng soái vÆ°Æ¡ng Tinh Quân dÆ°á»›i đó, kẻ này trấn đã mÆ°á»i năm trên này, vẫn chÆ°a được thấy cung son. Lệ của Tinh Quân Chúa, đàn ông cứ hầu má»™t giáp sẽ được xuống xem thủy cung.

Hai cha con lão Phìa vẫn chưa dứt kinh nghi sửng sốt, lão Phìa chợt bứt râu than:

- Ôi chao! Cung ma cung quá»· gì lại xây dÆ°á»›i nÆ°á»›c nhÆ° lâu đài vua Thủy Tá». Chúa Sai Lang ngá»± được, con gái lão là ngÆ°á»i cõi thế, xuống bá»™i thủy mất thôi.

Tên Chưởng vệ lạnh lùng:

- Chúa Tinh Quân cho ai xuống, kẻ đó có kỳ duyên được ở Ä‘á»™ng thần nhÆ° trên mặt đất. DÆ°á»›i cung A Phòng có cả NgÅ© Cung Thập Viện, đầy chim kêu hoa nở, kỳ diệu nhÆ° miá»n nÆ°á»›c nhược non Bồng, giống Ông chá»› nên ló mặt. Chúng còn lảng vảng khắp nÆ¡i.

Dứt lá»i nàng thoăn thoắt Ä‘i ra. Chừng ná»­a phút bá»—ng nghe có tiếng nàng reo "a đây" rồi thấy nàng xách từ dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c bắn lên má»™t con đại chiêm ngÆ° cá»±c kỳ quái gở. Con cá bắn mình lên khá»i mặt nÆ°á»›c hÆ¡n sải, mang theo cả má»™t khối nÆ°á»›c trắng xóa theo chiá»u chếch 45 Ä‘á»™, quạt nÆ°á»›c thốc vá» phía Ä‘uôi coi nhÆ° cái dải quạt. Khi nÆ°á»›c tóe cầu vồng đã trút hết xuống, con đại chiêm ngÆ° má»›i vật mình nổi phá» trên mặt sông, bÆ¡i vụt vào chá»— lão Phìa đứng. DÆ°á»›i trăng khuya, thì ra không phải con cá quái, mà là má»™t cái thuyá»n Ä‘á»™c má»™c không mái, hình thuyá»n coi nhÆ° con quái nÆ°á»›c kỳ dị. Trên thuyá»n có hai bóng ngÆ°á»i Ä‘en thui, mÅ©i thuyá»n sÆ¡n son, có thiếp vàng chạm trổ lấp lánh coi nhÆ° thuyá»n thá».

Hai bóng ngÆ°á»i đứng cứng Ä‘Æ¡, thỉnh thoảng má»›i ngoáy bÆ¡i chèo nhẹ chá»c xuống nÆ°á»›c, coi nhÆ° hình gá»— đá. NhÆ°ng chỉ vài mái chèo chá»c nÆ°á»›c, con thuyá»n sÆ¡n son đã lao vụt vào bá», nhanh xé nÆ°á»›c.

Bá»—ng nghe "bá»±t" má»™t tiếng, ai nấy nhìn xuống đã thấy thuyá»n bật lên má»™t cái núm chống nổi đàn "trành" dữ đâu. ChÆ°a nói quanh đây còn nhiá»u chá»— có "khoán"

Minh Thần lÄ©nh ý, truyá»n "Xó Khách" ẩn luôn trong phòng. Phút chốc, nÆ°á»›c giác chứng kiến má»™t cảnh phi phàm. Tên Chưởng vệ cô hồn trá» tay, giá»ng trở nên háo hức:

- Coi kìa! Thuyá»n son dÆ°á»›i cung Thủy lên rÆ°á»›c Tây Phi. Ngồi trong cáng, nàng con gái ông Phìa nghe nói có ngÆ°á»i lên đón, có vẻ xúc Ä‘á»™ng, vén rá»™ng mành trúc, thò cả đầu ra dòm, miệng há»i "đâu, đâu? ". Còn lão Phìa lật đật bÆ°á»›c theo tên "quan Chưởng vệ Äá»™n Thổ cung" ra sát bá» sông. Nấp xế gần cáng, bá»n Võ Minh Thần chú mục trông ra, thấy con thuyá»n quái từ dÆ°á»›i đáy sông vá»t lên, bao nhiêu nÆ°á»›c trong lòng thuyá»n chảy ồ xuống

sông hết, y hệt thuyá»n Ä‘á»™c má»™c đổ thác Bà thác Ông miệt Lục Yên châu, và khi thuyá»n hạ xuống theo đà chèo lao Ä‘i vùn vụt theo má»™t vệt thẳng băng kẻ

chếch từ ngoài vào, hai thầy trò không khá»i khen thầm cho tài chèo thuyá»n của hai bóng Ä‘en thui. Võ Minh Thần nghÄ© ngay đến sức đẩy khác thÆ°á»ng, ghé tai bảo Quản Kình:

- DÆ°á»›i nÆ°á»›c, nếu không do má»™t sức đẩy phi phàm, tất dÆ°á»›i đó có dây cáp cần trục đầy lên. Chắc còn nhiá»u cạm bẫy.

Chàng vừa dứt lá»i, con thuyá»n dị đã cập bá», lượn vòng thúng, đậu quay mÅ©i vô hÆ°á»›ng thượng lÆ°u, mặt nÆ°á»›c cách mặt đất Ä‘á»™ ba thÆ°á»›c cao, hai bóng Ä‘en chỉ lắc nhẹ má»™t cái đã vá»t lên đứng cạnh tên Chưởng vệ trên bá»™.

Hai bóng này đứng lù lù nhÆ° tượng đá, câm nín nhÆ° cô hồn. Nhìn gần, bá»n chúng trông càng giống tượng, coi càng gá»›m ghiếc, vì thân thể chúng không mặc quần áo, mà lại bá»c má»™t thứ sáp hay chi đó, tá»±a thứ nhá»±a của sắc dân Mán sÆ¡n đầu vẫn dùng để làm "bê rê nhá»±a". Suốt từ bàn chân lên đầu Ä‘á»u bá»c má»™t thứ nhá»±a sáp Ä‘en thui, vẫn giữ nguyên hình tứ chi mình mẩy, cái đầu nhẵn thín hệt Mán sÆ¡n đầu, chỉ có các khá»›p xÆ°Æ¡ng chính là có Ä‘Æ°á»ng để cá»­ Ä‘á»™ng. DÆ°á»›i ánh trăng khuyết, coi cái mặt chúng, kẻ bạo gan cÅ©ng phát rợn, vì mặt bá»c nhá»±a và giữ nguyên hình mồm miệng mÅ©i mắt, nhÆ°ng đã hóa má»™t cái mặt nạ có mấy lá»— mắt mÅ©i mồm tai nhÆ° mấy lá»— huyệt, sau lần nhá»±a sáp, hai cặp mắt chúng Ä‘á» khé nhÆ° mắt thú rừng ăn đèn săn, coi không khác hai cái "xác Æ°á»›p" giữ mồ Kim Tá»± Tháp vừa Ä‘á»™i mồ sống lại sau mấy ngàn năm đứng trong lòng đất Ai Cập.

Không chậm trá»… ná»­a khắc, tên "Chưởng vệ Äá»™n Thổ cung" nói:

- Äây ông Phìa MÆ°á»ng La Ä‘em gái tiến cung. Soái VÆ°Æ¡ng chúa sắc phong Tây Phi, chưởng quản cung tây Tế Yêu. Còn đây là quan Chưởng vệ Äá»™n Thủy cung tiá»n môn dÆ°á»›i cung Thủy.

Hai bóng vẫn đứng như xác ướp giữ mồ, phát âm trầm khô:

- Kiểm chứng! Khách quý có tín bài?

Lão Phìa lấy mảnh bài ngà xÆ°Æ¡ng chi đó trao cho hai tên bá»c nhá»±a. Tên

cao hơn chút đỡ lấy, lật đi lật lại coi, đoạn trả lại lão Phìa, hai tên nhất loạt tien lại bên cáng phục luôn xuống kính cẩn:

- Äá»™n Thủy cung Chưởng vệ hạ quan nô thuá»™c xin bái yết Tây Phi, chúc

nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng sống lâu trÆ°á»ng tồn.

Cô gái tiến cung thò tay ra xua lia lịa, kêu líu lo:

- Ôi chao! Còn bày chuyện lá»… lạy, phi phi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng là gì cho thêm tủi ngÆ°á»i ta. Chúa Sài Lang các ngÆ°á»i bắt ta phải nạp mình hầu chăn gối Sài Lang, không chịu cả nhà bị chó sói ăn thịt, có vinh hạnh gì đâu mà các ngÆ°á»i cứ mãi

xÆ°ng hô bái lá»… mãi. Nay ta đã đến đây, mau Ä‘Æ°a xuống Ä‘á»™ng ma Ä‘á»™ng quái cho xong kiếp hồng nhan. Hai tên vẫn phủ phục, má»™t tên ngÆ°á»›c trông lên, nghiêm giá»ng:

- Tây Phi chÆ°a biết cung Thủy nên nói vậy đó thôi. Cung Thủy của vÆ°Æ¡ng chúa nhan sắc là miá»n nÆ°á»›c Nhược non Bồng trên trần, cung vua Ä‘iện chúa chÆ°a sánh kịp. NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng được phong Phi, chưởng quản Tế Yêu cung Tây, địa vị tôn quý không ai bằng, trăm ngàn my nhân vá»ng Æ°á»›c suốt Ä‘á»i chÆ°a được. Tế Yêu cung tháng ngày chỉ có tiếng Ä‘á»n ca, chim hót, hoa nở, rượu ngon, yến tiệc vàng son, gấm vóc; má»—i bÆ°á»›c Phi Ä‘i gót nở hoa vàng... Kẻ nô bá»™c này tưởng nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng xuống cung Thủy má»™t lần, suốt Ä‘á»i không muốn trở lên cõi thế trên bá»™ nữa.

Dứt lá»i, cả hai gã "ngÆ°á»i bá»c nhá»±a" nhất loạt đứng dậy. Võ Minh Thần nấp nghe, không khá»i ngạc nhiên, thầm nghÄ©:

- Lạ dữ chÆ°a! Tụi cô hồn canh cá»­a Tây Sắc Tinh sao tên nào ăn nói cÅ©ng văn hoa bóng bẩy, xuất khẩu thành chÆ°Æ¡ng? Hay Tây Sắc bắt chúng há»c thuá»™c lòng? Hừ! Cứ nghe lá»i chúng ta, cung A Phòng của Tây Sắc là miá»n hoan lạc nhÆ° chốn Bồng Lai, ai dám chắc là cái "lò hấp sat", "ngục giam giữ Ä‘á»i hoa"?

Sá»±c lại nghe má»™t tên "ngÆ°á»i bá»c nhá»±a" lên tiếng thỉnh Tây Phi sá»­a soạn xuống cung Thủy. Tên Chưởng vệ trên bá»™ bảo:

- Phìa muốn theo dẫn Phi xuống gặp mặt Soái VÆ°Æ¡ng gia. Phìa bảo Soái VÆ°Æ¡ng gia đã cho lệnh tại MÆ°á»ng La.

Hai tên quái nhân bá»c nhá»±a sáp cÅ©ng sợ phạm cấm lệnh. Lão Phìa nhất định đòi theo con gái, nói mãi không được, lão lại Ä‘em chuyện Phí Vô Cá»±c tráo hôn nàng Mạnh Doanh ra dá»a, gã "bá»c nhá»±a sáp" lúc đó má»›i chịu nghe lá»i. Cá»±c chẳng đã, tên cao Chưởng vệ Äá»™n Thủy cung phải chép miệng bảo:

- Xuống cung Thủy rất khó khăn, cách trở nÆ°á»›c sông, hang sâu vá»±c thẳm. Vậy Phìa và nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hãy cho gái hầu trở vá», còn theo kẻ nô thuá»™c này. Ngá»±a cÅ©ng phải để lại trên bá»™.

Cô gái ngồi cáng nói vá»ng ra:

- Thị nữ sẽ hầu ta dưới đó, ngươi cứ dẫn cả theo. Chúa Sài Lang không

trách phạt đâu.

Hai tên bá»c sáp ngó nhau mấy khắc. Tên cao vùng cao giá»ng:

- Äêm khuya rồi! Thỉnh Tây Phi xuống thuyá»n, còn tá»›i "lò nấu sáp"!Lão Phìa ngÆ¡ ngác nhắc "lò nấu sáp". Tên cao phát âm Thổ:

- Cung Thủy không giống trên bộ. Ai cũng phải nấu sáp mới xuống dưới đó được.

Lão Phìa Mèo MÆ°á»ng La lại gần cáng, nói vá»ng vào:

- Kheng Lan con! Theo cha! Giá» phải xuống thuyá»n! Äể nó tháo cáng, cuốn lại!

Hai gái hầu lập tức lấy ra má»™t cái thang gấp nhá», bắc dá»±ng len ngá»±a. Nàng Kheng Lan vén rèm phủ, bÆ°á»›c qua lÆ°ng ngá»±a, xuống thang. Cặp gái hầu nhanh nhẹn tháo cáng, cuốn lại cùng má»™t bó hành trang.

Dưới trăng vơi, hai thầy trò Võ Minh Thần lúc này mới nhận ra nàng Mèo Kheng Lan mặc lối Mèo hoàn toàn, chân có quấn cả xà cạp, nhưng có điểm khác là xà cạp cùng màu với khăn chít, màu cá vàng, rất ăn ý với bộ quần áo Mèo tay rộng, màu xanh không phải xanh chàm cố hữu mà là màu xanh đậm. Minh Thần thì thào:

- Chú thấy không? Nàng Mèo tiến cung này văn minh lắm. Vẫn dùng y phục bá»™ tá»™c mà màu sắc lại phảng phất lối cô dâu Kinh bên Nam. Kể cÅ©ng không lạ. Bên Tàu đất rá»™ng, nhiá»u vùng biên thÆ°á»ng giao tiếp vá»›i bên Nam nhiá»u hÆ¡n ná»™i địa. Dân Mèo sống trên núi cao, biên giá»›i bị há» xóa nhòa là thÆ°á»ng. Cô Mèo này lá»t mắt Tây Sắc Tinh kể cÅ©ng khổ. Gái đẹp phải làm vợ chó sói.

Quản Kình im bặt, quay nhìn tiểu chủ, chàng trai vừa thở dài, cắn chặt hàm răng. Hình ảnh dÄ© vãng lại hiện vá», đầy nắng quái hoàng hôn nÆ¡i biên thùy Trùng Khánh phủ mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám năm xÆ°a, ngÆ°á»i đàn bà quốc sắc thuá»™c bá»™ tá»™c Thái, Thổ chi đó bị Chúa Sài Lang hấp sát thành cái "túi da ngÆ°á»i" chỉ vì không cam tâm thá» chó sói... NgÆ°á»i đàn bà đã chết thảm nhục giữa thá»i xuân sắc, để lại trên Ä‘á»i má»™t giá»t máu mồ côi vá»›i mối thù chung thân chÆ°a báo được.

Hai thầy trò Võ trông theo, thấy con thuyá»n không theo hÆ°á»›ng cÅ©, mà cứ lÆ°á»›t vùn vụt lên thượng lÆ°u. May khúc này cÅ©ng quang, trăng chiếu nên vẫn thấy rõ. Äợi cho tên Chưởng vệ trên bá»™ khuất hẳn, hai ngÆ°á»i má»›i truyá»n "xó Khách", Hắc Bạch Cẩu Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, rồi má»›i theo sau. NhÆ°ng may từ chá»— này Ä‘i, không còn trạm Ä‘á»™n thổ nào nữa.

Hai ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng bóng tối má», vá»t theo thuyá»n cung Thủy, chừng trăm thÆ°á»›c, không thấy đâu nữa, bèn lÆ°á»›t thẳng tá»›i, phát giác con thuyá»n đậu sâu má»™t ghá»nh đá, lau lách má»c đầy, dÆ°á»›i thuyá»n chẳng còn bóng nào. NhÆ°ng vá»›i "xó Khách", chó thính, bản lãnh cao, hai thầy trò Minh Thần cÅ©ng tìm luôn được chá»— hai tên Chưởng vệ cung Thủy Ä‘Æ°a cha con lão Phìa Mèo vào, cách chá»— thuyá»n đậu chỉ Ä‘á»™ ba mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c xế.

- Cậu hai! Tôi làm cậu buồn! Bậy quá!

- Có gì đâu. Hừ! Loài cẩu trệ! Äêm nay tôi sẽ làm cho vong hồn mẫu thân được ngậm cÆ°á»i trong cõi u minh.

Ngay khi đó, tên Chưởng vệ trùm mặt cúi chào bá»n lão Phìa, nhảy lên lÆ°ng sói, dắt ngá»±a lá»™n ra phía ngoài, lao vá»t qua chá»— hai ngÆ°á»i nấp. Hai tên dÆ°á»›i cung Thủy thỉnh bá»n Phìa Mèo xuống thuyá»n cáng mui gấm vóc. Thuyá»n quái lÆ°á»›t ngược dòng Hắc Giang.

Äó là đầu dải núi, mấy bá» cây cá» um tùm, nÆ¡i chân núi có má»™t cái cá»­a tò vò Ä‘en ngòm nhÆ° cá»­a địa ngục.

Hai tên cung Thủy "bá»c sáp sÆ¡n dầu" vẫn đứng xế bên cá»­a tò vò vá»›i bá»n lão Phìa Mèo nhÆ° chỠđợi chi, đứng xa xa thầy trò Võ thấy tên cao chỉ trá» làm hiệu, chừng nhÆ° Ä‘ang căn dặn Ä‘iá»u chi.

Chừng mÆ°á»i phút, bá»—ng trong cá»­a tò vò lừ đừ Ä‘i ra hai bóng Ä‘en lòa xòa, trùm mặt. Tên chưởng vệ Äá»™n Thủy cung vùng cao giá»ng:

- Má»i thứ xong rồi! Giá» Phìa có thể Ä‘Æ°a Tây Phi vào lò nấu sáp. Xin chá»›quên lá»i dặn. Coi chừng sÆ¡ ý có thể nguy hiểm.

Lão Phìa Mèo lập tức cùng cặp gái hầu Ä‘Æ°a cô gái Kheng Lan vào bốn lò nấu sáp. Hai tên chưởng vệ cung Thủy vẫy tay, truyá»n hai bóng lòa xòa kia cùng Ä‘i ra phía bá» sông đợi.

Minh Thần, Quản Kình tò mò, chẳng hiểu trò "lò nấu sáp" có chi lạ. Hai ngÆ°á»i đứng vài mÆ°Æ¡i giây, Minh Thần nảy ý muốn vào do thám xem sao, bèn bảo Quản Kình đứng ngoài, Ä‘oạn Ä‘i vòng sang phía hữu, nÆ°Æ¡ng bóng tối lách vào cá»­a tò vò.

Tối má», nham nhở. TrÆ°á»›c mắt Võ có má»™t bức rèm màu Ä‘á» buông sát ná»n chia đôi gian đá. Trong màn, lá»­a cháy rừng rá»±c, hắt soi mấy bóng nữ Ä‘en ngòm, cao lêu nghêu nhÆ° bóng quá»· nhập tràng. Có nhiá»u tiếng líu lo thánh thót hắt ra, toàn tiếng Mèo.

Chàng trai rón rén bÆ°á»›c lại bên rèm, nhẹ kéo hở chút, ghé mắt dòm vào. Thì ra là lò nấu sáp. Mot cái bếp rất to, bếp kiá»ng Ä‘Æ°á»ng kính rá»™ng hÆ¡n thÆ°á»›c, chiếu cao non thÆ°á»›c không đậy vung. Bếp đốt củi thông, lá»­a bốc cao liếm thành chảo, trong chảo Ä‘ang sôi sùng sục má»™t thứ chi đặc sệt nhÆ° cháo kê, cạnh đấy có máng nÆ°á»›c chảy ồ ồ và má»™t bể đá, bên kia là cái bể nữa Ä‘á»±ng những cục vàng vàng, Ä‘en Ä‘en nhÆ° sáp ong, nhá»±a Ä‘Æ°á»ng. Cô gái Mèo tiến cung và cặp gái hầu đứng bên bếp, má»™t cô gái cầm gáo múc nÆ°á»›c đổ vào chảo, còn má»™t cầm xẻng xúc sáp nhá»±a đổ vào.

Chảo sáp sôi sùng sục xông mùi hắc, chợt nghe một cô gái hầu lên tiếng giục:

- Sáp chảy hết rồi kìa, xin "cô nàng" thay xiêm áo.

Vừa nói, cô sÆ¡n nữ này vừa lại xách lấy má»™t má»› quần áo má»ng nhÆ° giấy, đứng gần Kheng Lan.

- Nào thì thay! Vừa nói, Kheng Lan vừa lần tay cởi khuy áo.

Chợt cặp gái hầu khiêng trong hốc đá ra ba pho tượng gỗ. Giật mạnh một

cái tượng bể làm hai, mới hay tượng rỗng. Cặp gái hầu áp luôn vào mình mẩy Kheng Lan. Chát! Pho tượng rỗng "ăn mộng" vừa khớp, nàng đã chui vào ruột tượng.

Rất nhanh, hai gái hầu lại giúp nhau chui vào ruá»™t tượng, thoắt cả ba Ä‘á»u hóa ba pho tượng gá»— đứng lù lù.

Hai cô gái kêu "giỠbắt đầu đổ khuôn", và mỗi cô vớ lấy một cái gáo múc nhựa sáp đang sôi sùng sục đổ rót luôn vào đỉnh đầu tượng, nơi có một lỗ thủng bằng đồng xu, cắm một cái phễu sắt.

Võ động lòng, chợt hiểu:

- À! Chúng đổ khuôn mặc quần áo sáp nhá»±a cho gái chủ. Sôi sùng sục thế kia nêu không có chất chi kỵ nóng chắc thành heo luá»™c mất. Bá»n gái Mèo lúc nãy coi ủ ê sÆ°á»›t mÆ°á»›t, giá» coi mạnh bạo không sợ hãi chút nào, kể cÅ©ng lạ.

Hai gái hầu đổ má»™t chập mấy chục gáo đặc sệt, phát tiếng "á»c á»c" nhÆ° đổ chè đặc vào chai, bá»—ng nghe âm âm có tiếng cÆ°á»i từ tượng gá»— vá»ng ra:

- Ha ha! Không đến cái cung chó má này làm sao được nếm mùi "đúc tượng đúc chuông"? Kể Chúa Sài Lang cÅ©ng khôn dữ à. Äã cho mặc áo phèn chua, lại còn hồ cả ngÆ°á»i bằng "xà phòng" thÆ¡m phép thần thông giá»i lắm! Nào! Xong chÆ°a để ta đổ khuôn cho?

- Dạ cÅ©ng gần xong! Bá»—ng thấy hai cô gái hầu dừng tay, trao gáo cho Kheng Lan, nàng Mèo múc sáp nhá»±a đổ khuôn cho cặp gái hầu. Xong, lại gói các thứ xiêm y cùng thổ cẩm vật dụng thành mấy gói, lấy giấy sÆ¡n quang dầu bá»c lại, Ä‘em bá»c sáp het. Giây phút xong, cả ba tháo khuôn tượng cho nhau. Tượng gá»— vừa bể đôi, trong lò nấu sáp đã hiện ra ba "xác Æ°á»›p giữ mồ" coi gá»›m ghiếc. Chợt nghe

tiếng lão Phìa gá»i gian bên, Võ Minh Thần vá»t luôn ra, vừa kịp lão Phìa bá»c sáp cùng ba gái Mèo ra ngoài, lúc này coi cứng nhắc đúng bốn pho tượng sáp.

Bốn hình bá»c sáp nhá»±a vừa ra, hai tên trùm mặt coi lò nấu sáp lập tức Ä‘i vào cá»­a tò vò. Nghe "rịch" tiếng nặng, cá»­a tò vò biến mất, thầy trò Minh Thần trông vào chỉ thấy vách đá lạnh lùng nhÆ° ngậm kín bí mật Hắc Giang.

Bá»n lão Phìa Mèo MÆ°á»ng La Nam CÆ°Æ¡ng theo hai tên Chưởng vệ cung thủy bÆ°á»›c xuống con thuyá»n quái có căng khoảng mui gấm.

Hai thầy trò Minh Thần nhìn theo, thấy chúng lấy dÆ°á»›i sạp ra mấy bình dưỡng khí Ä‘eo cho bá»n lão Phìa, sáu ngÆ°á»i sáu chiếc nhÆ° các tay thợ lặn vẫn dùng, nhÆ°ng nhá» gá»n hÆ¡n.

Ngay khi đó, hai tên Chưởng quản đã vá»› bÆ¡i chèo khuấy nÆ°á»›c, con thuyá»n rá»i khóm lau sậy lÆ°á»›t chếch ra ngoài dòng.

Ãnh trăng vàng nhạt chảy đầm đìa mặt Hắc Giang, sÆ°Æ¡ng má» từng dải kéo lê trên bá» dÆ°á»›i nÆ°á»›c, bốn bá» quạnh quẽ tiêu sÆ¡ gió lùa lau lách đìu hiu... con thuyá»n chạy vát thượng lÆ°u ra tá»›i giữa dòng thì có ngá»n nÆ°á»›c bạc đầu nhấp nhô, bá»—ng nghe "bùm" nhÆ° tiếng mìn nổ dÆ°á»›i nÆ°á»›c, khói xám tá»a rá»™ng mặt sông, chắn mất tầm mắt hai ngÆ°á»i.

Ná»­a phút sau, khói tan hẳn, nhìn ra giữa dong chỉ thấy má»™t vùng sông nÆ°á»›c đìu hiu, nguồn đổ ào ào, sÆ°Æ¡ng đêm vÆ°Æ¡ng vất, chẳng thấy con thuyá»n quái dị kia đâu nữa.

Sá»±c nghe tiếng thét gai rợn nhÆ° vuốt nhá»n cào tai ngÆ°á»i:

- Mùi cá» dập hăng, có đứa nào vừa Ä‘i qua đây! Bá»n mi canh "Lò nấu sáp" không thấy? Tụi gác cung Ä‘á»™n thổ biết chÆ°a? Hai thầy trò Võ Minh Thần nghe rõ mồn má»™t, lòng không khá»i ghê thay tài đánh hÆ¡i ma quái của con tinh chúa.

Bá»—ng nghe tiếng ngÆ°á»i đáp giá»ng Thổ cá»±c kỳ cung kính, nhÆ° tâu vá»›i vua chúa:

- Khải Chúa thần thông, không gì qua mắt chúa. Mùi cỠdập đó quả mới

có khách đáo lâm, kẻ nô bộc này cũng vừa đóng cửa lò!

Có tiếng Ma Vương hét:

- Khách nào?

- Khải Chúa, Chưởng vệ Äá»™n Thổ cung má»›i dẫn vào má»™t đám khách bên Tàu sang, xÆ°ng Phìa MÆ°á»ng La, Ä‘em Tây Phi tiến cung. Chưởng vệ cung thủy tỠđã cho mở lò nấu sáp!

Có tiếng "à" lá»›n, tiếp liá»n giá»ng Ma VÆ°Æ¡ng Sắc dịu hẳn Ä‘i, đượm nhiá»u hứng khởi:

- Phìa MÆ°á»ng La Nam CÆ°Æ¡ng má»›i tá»›i? Hà hà! Lão Phìa này biết uy lệnh Chúa Sài Lang, đáng thưởng nhiá»u vàng bạc! Tây Phi đâu?

- Khải, nấu sáp mặc áo Ä‘á»™n thủy xong, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã được Chưởng vệ cung thủy Ä‘Æ°a xuống cung thủy. Khải, thuyá»n mui gấm Ä‘i khá»i, có cả Phìa cùng hai gái hầu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.

- Cho bay lên! Có tiếng dạ ran, tiếp thế sao? Ông cho là tôi đã lẻn xuống báo tin cho Sài Lang Chúa biết để đón đánh ông? Trá»i... Tôi... Tôi đã xét lầm ngÆ°á»i rồi. Tôi tưởng ông là bá»±c trượng lÆ°á»›t chếch ra sát bá» sông Hắc, thoắt đã Ä‘i qua xế chá»—

bá»n Võ nấp.

Võ Minh Thần xách áo bảo Quản Kình:

- Chú cùng cặp sÆ¡n cau ở trên này! Tôi Ä‘em "xó" xuống tùy cÆ¡ ứng biến. Giá» phải bá»c súng, quần áo lại! Quản Kình chỉ muốn theo, nhÆ°ng thấy chủ có lý, đành chịu phép. Minh Thần cởi phăng quần áo, súng lục, dụng cụ thiết yếu bá» vào má»™t má»›, dùng sáp Ä‘em theo sẵn bá»c kín lấy cho khá»i Æ°á»›t.

Äoạn mặc quần áo chẽn bằng da rái cá ghép, Ä‘eo gói di hài mẫu thân, chàng tuổi trẻ vá»— mạnh vai Quản Kình. Kình nắm lấy tay chủ, cả hai câm nín, ná»­a phút má»›i buông nhau ra. Minh Thần bắt quyết gá»i "xó", truyá»n khẩu lệnh xong, chàng trai lao "bõm" xuống dòng Hắc Giang đêm mất tăm.

NgÆ°á»i quản gia dẫn Hắc Bạch Cẩu vá»t vào bóng cây biên địa, sông rừng chỉ còn trăng khuya treo đầu núi nhÆ° lưỡi hái tá»­ thần lăm le hạ xuống cổ kẻ nào tò mò dám lần tá»›i vùng "lãnh thổ Ma VÆ°Æ¡ng".

Ngay sau khi lao xuống dòng sông lạnh, Võ Minh Thần lập tức vận sức Ä‘iện công cho ấm ngÆ°á»i, cứ thế chiếu hÆ°á»›ng lao chênh chếch ra phía chiếc thuyá»n son vừa mất dạng. Sông hồ càng dÆ°á»›i sâu càng ấm, khí lạnh sông hàn thÆ°á»ng chỉ có phía trên.

Hắc Giang thượng nguồn có lắm đá ngầm nên dÆ°á»›i sâu có nhiá»u luồng xiết kỳ dị cùng những vụng xoáy sâu thẳm chỉ chá»±c uốn xoắn ngÆ°á»i vào các nhÅ© đá tai mèo, răng cÆ°a, kẻ không giá»i bÆ¡i lặn bị nÆ°á»›c xoáy chạm phải sẽ nát mình nhÆ° bị hàng trăm lưỡi dao sắc băm vằm, không kém kẻ lá»™i qua suối bị ngã, nÆ°á»›c cuốn vào đá ngầm vậy.

NhỠđã há»c được thuật Ä‘á»™n thủy của Xích Quá»· NgÅ© Äầu Nam, Võ Minh Thần cứ lao vùn vụt xuống đáy sông, trÆ°á»n lách qua khu đá tai mèo tìm kiếm cá»­a Ä‘á»™ng. Khi đã phá»ng Æ°á»›c đến chá»— thuyá»n mất dạng, Võ má»›i nhô đầu lên quan sát thuy thế, rồi lại hụp ngay, lao hẳn đến khu hiểm hóc.

Chá»— này quá giữa sông, nằm xế bên tả, đá ngầm, đá nhô khá»i mặt nÆ°á»›c trùng trùng. Võ bám sát đá ngầm nhè nhẹ nhô lên, tai nghe âm thanh dÆ°á»›i nÆ°á»›c thật lạ, nhỠđêm trăng, nÆ°á»›c vá» xuân không có lÅ© nên trong vắt, thấy được lá» má».

Võ Minh Thần lần vách đá trồi lên suýt đụng phải chùm thủy lôi thả chìm dÆ°á»›i mặt nÆ°á»›c khoảng má»™t thÆ°á»›c tây xuống, trái thấp trái cao không Ä‘á»u, chàng trai phải lách giữa má»› thủy lôi để nhô lên vì ngay bên có má»™t tấm lÆ°á»›i thép Ä‘en xỉn khác hẳn nÆ°á»›c chá»— khác.

- À lá»t vào khu cạm bẫy! Nếu vậy các má»m đá chắc cÅ©ng có tẩm thuốc Ä‘á»™c! Có lẽ phải kiếm đúng khu chiếc thuyá»n trồi lên, má»›i ra cá»­a Ä‘á»™ng!

Minh Thần nhá» há»c được nghá» bÆ¡i lặn của NgÅ© Äầu Nam, lúc này chàng có thể vẫy vùng, thở ngay dÆ°á»›i nÆ°á»›c nhÆ° loài thủy tá»™c nên chuyện Ä‘á»™n thủy không còn khó khăn nữa, thoắt chàng đã nhô lên mặt sông lượng định vị trí.

NhÆ°ng vừa thò đầu lên chàng đã phát giác ngay má»™t con Hồng Cẩu Quẩy ngồi chồm chá»—m giữa khe đá khuất, thò đầu lên dòm mặt trăng khuyết, ná»­a mình nó in vào ná»n trá»i vàng úa, thoạt nhìn có thể lầm tưởng đó là má»™t má»m đá giống hình con chó sói. Minh Thần nhô xế bên sÆ°á»n nên nó không hay, chàng trai lại lặn luôn, vòng sang phía tả ngạn.

Bá»—ng chạm phải má»™t sợi dây cáp, dÆ°á»›i chiá»u sâu khoảng ba thÆ°á»›c.

- À! Ta hiểu rồi! Chiếc thuyá»n son ban nãy đã chạy trên dây cáp này, do má»™t bá»™ máy hay có sức khá»e đẩy lên. Nếu vậy, cuối dÆ°á»›i dây cáp này có thể là cá»­a Ä‘á»™ng.

Minh Thần cả mừng lập tức Ä‘á»™n thủy lao chúc đầu theo Ä‘Æ°á»ng "cáp" xuống mãi. NhÆ°ng chỉ hai sải, dây "cáp" lại chạy ngang sang má»m đá khác, rồi má»›i ăn chênh chếch xuống nữa, chỉ chừng mÆ°á»i lăm Ä‘á»™. Chàng cứ theo Ä‘Æ°á»ng dây lao vun vút mãi, được chừng mÆ°á»i sải, chợt lòng sông tối sầm lại.

Vận nhãn tuyến trông, má»›i hay Ä‘ang vào giữa kẽ đá, chừng má»™t cái hốc vụng lá»™ thiên, vách đá có chá»— chỉ cách dây Ä‘á»™ thÆ°á»›c tây. Chàng có Ä‘eo kính lặn có cả đèn rá»i, nhÆ°ng không bật đèn, sợ lá»™. Cứ lần dây lao xuống, thỉnh thoảng dừng lại thở hít lấy khối lá»c dưỡng khí vào phổi. ÄÆ°á»ng xuống cung Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng này hiểm hóc vô cùng, nếu phải nhịn thở Ä‘á»™n thủy chắc khó lòng nín hÆ¡i lần tá»›i đích.

LÆ°á»›t vào hẻm đá lá»™ thiên chừng năm, bảy sải chếch, bá»—ng trÆ°á»›c mặt tối om, trông lên không thấy vệt nÆ°á»›c sáng trên mặt sông nữa. Và trên dây "cáp" đậu lù lù má»™t con thuyá»n cổ quái. Hình thuyá»n má» má» hiện ra vá»›i nét quen quen, đúng con thuyá»n vừa lên đón cha con lão Phìa Mèo.

Có má»™t con Ä‘Æ°á»ng vòng uốn cong nhÆ° cái cầu vồng nối liá»n hai vách đá. Minh Thần lÆ°á»›t lên trốc thuyá»n Ä‘i, vận hết nhãn lá»±c quan sát, má»›i hay đó là má»™t tấm biển. Sá» thá»­, đó là biển đá nhẵn nhÆ° mài, trên có má»™t hàng chữ Hán cẩn vàng nổi lấp lánh giữa cảnh tranh tối tranh sáng, hình nhÆ° chữ bằng vàng y. Chàng ghé mắt nhìn, nhÆ°ng đêm trăng nhạt, dÆ°á»›i đáy Hắc Giang tối má»

trông không rõ đủ nét, chàng bèn thò ngón tay sá» thá»­ từng chữ má»™t: "A PHÃ’NG CUNG" Nét chữ nổi sắc nhÆ° dao cắt truyá»n qua xúc giác Võ Minh Thần vang âm

trong trí chàng trai thành ba tiếng gá»i cá»±c kỳ quyến rÅ©, khiến cặp mắt chàng trai vụt sáng tia hận thù sau lần kính lặn.

- À! A Phòng! Hang A Phòng dÆ°á»›i đáy Hắc Giang sào huyệt của con tinh chúa tứ túc Hồng Cẩu Quẩy đây rồi! Äá»™i Æ¡n thiên địa đã run rủi kẻ mồ côi khốn khổ này tá»›i được cá»­a Ma VÆ°Æ¡ng Sắc! Song thân oan khuất, hồn có linh xin vá» chứng kiến giá»t máu rÆ¡i này vào hang tinh sói, báo thù chung thân!

Tá»± nhiên máu nhÆ° sôi sục, Võ Minh Thần hiểu ngay đây đã bắt đầu vào cá»­a tá»­ thần, chàng trai Ä‘Æ°a tay bấm cung, triệu "xó quá»·", tay kia bịt kín miệng hú khẽ truyá»n quyết lệnh:

- Ma Khách xó! Äã tá»›i cá»­a Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng Tinh Hồng Cẩu Quẩy, khá Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng cho thầy! Coi chừng cạm bẫy ma trành! Gặp trành xó, phải báo ngay cho thầy bắt nhốt! Chá»› để nó thoát Ä‘i báo cho Ma VÆ°Æ¡ng!

Có tiếng âm âm "tuân lệnh" bên tai, rồi má»™t bóng má» vá»t vào cá»­a Ä‘á»™ng thủy, tan biến trong bóng tối nÆ°á»›c dập dá»n.

Minh Thần đứng bên mạn thuyá»n chừng ná»­a phút, bá»—ng thấy tít cùng trong má»™t hang có má»™t đốm xanh lè nhÆ° hạt đâu xé nÆ°á»›c lao ra, đậu bên tai, mÆ¡ hồ có tiếng Khách Quảng Äông:

- Cá»­a thủy đạo này dài sáu mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c! Ngay cá»­a này có cái máy bẫy thuyá»n, từ đây Ä‘i vào là Ä‘Æ°á»ng dây cáp khác. Äầu mối cạm bẫy đó, chạm vào sẽ có giáo đâm súng tên bắn, sang tả có nhiá»u thủy lôi nhá» thả giữa kẹt đá, phải Ä‘i sang ngả hữu, Ä‘Æ°á»ng "cáp" tối mò! Xó nô dẫn lối, thầy chá»› chạm dây "cáp"!

- Bật đèn rá»i được không?

- Cũng được! Nhưng chỉ bốn mươi thước, đến khúc quẹo thầy tắt đi, trong đó có hai con xó trành canh cửa cung! Vào đó xó nô sẽ hiện báo thầy.

Minh Thần bật đèn rá»i, vệt sáng quét tấm bảng đá cầu vồng, sáng lòa ba chữ "A Phòng Cung" vàng rá»±c. Chàng trai lao mình vào phía hữu dây cáp chăng giữa ruá»™t hang.

Ruá»™t hang sâu hun hút, ăn lên ăn xuống không Ä‘á»u, Vừa trÆ°á»n vừa chiếu đèn sang tả, quả thấy vách đá đầy thủy lôi, mÅ©i giáo, mÅ©i súng lắp sẵn, tên nhô tua tủa, lÆ°á»›t qua cÅ©ng thấy gai ngÆ°á»i.

Thoắt đã tá»›i khúc quẹo, Võ tắt đèn, đóm xanh hiện ra, xé nÆ°á»›c lao trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, xó Ma Khách rất khôn, cứ lÆ°á»›t sát dây cáp cho chủ liệu chiá»u Ä‘á»™n thủy. Chừng hai mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c, bá»—ng đốm xanh táp vào vách tả đậu sau hốc đá.

Ruột hang tối, nhưng phía trong hắt ra một thứ ánh sáng la làm nước đỠlỠnhư máu loang, từ chỗ Võ nấp vào trong vài thước, nước réo cuồn cuộn, sông ngầm sói vách đá, phát ra một thứ âm kỳ dị nghe vừa như tiếng biển sóng ngầm vừa như tiếng chạm nước xoe xóe làm mặt hang như sôi sục.

Võ Minh Thần quan sát, nhỠánh sáng le lói chiếu ra, chàng chợt phát giác hai bên vách dá»±ng hai cá»— quan tài Ä‘á»™c má»™c, mặt ván thiên ghép kính dày, trong quan tài đứng sừng sững hai xác ngÆ°á»i mặc quần áo rừng núi, má»™t cái nữ quấn xà cạp trắng Ä‘eo xà tích, đầu đính khăn Mèo, còn hở má»™t mảng trá»c lóc, chừng đàn bà Mán cóc; còn cái kia xác nam, chít khăn chàm, chừng Nùng, Thổ chi đó. Cả hai Ä‘á»u đứt lìa cổ há»ng, vết lìa còn in ro khuôn nanh răng nhá»n, chắc bị Hồng Cẩu Quẩy cắn chết.

Sau lần kính nÆ°á»›c lung linh Ä‘á» màu máu, hai con xó trành này mắt mở trừng trừng nhÆ° Ä‘ang bặt thiếp trong giấc ngủ ngàn Ä‘á»i.

Rất nhanh, Võ Minh Thần Ä‘Æ°a tay bắt quyết Ä‘á»c chú. Äúng lúc, mắt xó trành vụt long lên sòng sá»c, nhìn ra xó tối, chừng nhÆ° nó đã phát giác có ngÆ°á»i lạ Ä‘á»™t nhập cung cấm. Võ nghe rõ hai tiếng xé nÆ°á»›c lao tá»›i, chàng trai lập tức đứng thẳng ngÆ°á»i, chân kẹp má»m đá, quắc mắt bắt "quyết" chặt hai tay vào nhau.

Tiếng xé nÆ°á»›c dừng trÆ°á»›c mặt. Äốm xó Ma Khách xẹt ra chặn hậu. Äáy nÆ°á»›c réo sôi, phát âm dị, sóng quật vách đá, dÆ°á»›i nÆ°á»›c trá»ng lượng nhẹ Ä‘i, Võ chao Ä‘á»™ng ngÆ°á»i, đứng giÆ° tay ấn. Cuá»™c vật lá»™n kinh hồn vô ảnh diá»…n ra chỉ Ä‘á»™ mÆ°Æ¡i khắc, bá»—ng nÆ°á»›c Ä‘á» cuốn réo, hiện ra hai đốm xanh lè bằng hạt đậu, sà xuống ná»n hàng nhÆ° hai con Ä‘om đóm bị gió thổi bạt. Minh Thần thở phào, che tay lên miệng quat:

- Äem nó nhốt vào quan tài! Hai mÆ°Æ¡i bốn giá» sẽ thả! Nếu nó kháng cá»±, cho mi tru diệt.

Vút! Hai đốm xanh lao vào quan tài. Minh Thần múa quyết cầm xó xong, cùng xó Ma Khách lÆ°á»›t vào. Má»›i hay đã tá»›i cá»­a cung Thủy! Giữa má»™t hang có má»™t cái guồng Ä‘ao quay tít hàng mấy chục lưỡi thép sắc nhÆ° gÆ°Æ¡m chém nÆ°á»›c xoe xóe liên miên. Xó Ma Khách vụt vào, hãm phắt guồng Ä‘ao. Hiện rõ má»™t con Ä‘ao ba mÆ°Æ¡i sáu lưỡi to bản áp sát nóc trần, có má»™t khoảng trống vừa ngÆ°á»i hẹp.

Võ theo xó trÆ°á»n vào. Qua hai thÆ°á»›c nÆ°á»›c nữa, hang đá ăn chếch lên, chá»— này vừa hết hang thủy đạo. TrÆ°á»›c mắt, xế trên cao, hiện ra má»™t cái cá»­a tò vò hai bên có hai tòa thạch thất nhá», trong ánh sáng đổ vật vá». Trên cá»­a tò vò có má»™t tấm biển uốn cầu vồng nữa bằng đồng hun Ä‘en bóng, có cẩn hàng chữ vàng rá»±c. Lần này không là Hán tá»± mà là quốc ngữ, viết kiểu "La Tinh" hang trên nhá» hÆ¡n hàng dÆ°á»›i:

"Äá»™ng Thủy Cung" A Phòng Chúa Ma VÆ°Æ¡ng Tây Sắc. Không bóng ngÆ°á»i vật, nhanh nhÆ° cắt Võ Minh Thần vá»t luôn lên bá», ẩn luôn vào chá»— khuất, chàng trút vá»™i bá»™ quần áo da rái cá, bá» bá»c sáp lấy quần áo chàm, lau khô mình mẩy, mặc giáp sắt, tra đạn, Ä‘eo súng cối, dắt gÆ°Æ¡m sau lÆ°ng, cài liá»…u dao... Chỉ hÆ¡n phút sau, đã gá»n ghẽ trong bá»™ quần áo chẽn chít khăn thổ, dận giày Tàu, Ä‘á»™i mÅ© sắt kéo sụp mặt, vụt trở nên má»™t hình thù dữ tợn. Chàng tuổi trẻ Ä‘eo di hài mẹ sau lÆ°ng, chụp khiên thép Thập Vạn Äại SÆ¡n, đứng trong bóng tối bắt quyết triệu "xó Khách", Ä‘á»c chú, chìm giá»ng hô âm lệnh:

- Quá»· xó! Thầy nuôi dưỡng xó mấy tháng trá»i không nhÆ° pháp sÆ° chủ khác bắt xó truyá»n Ä‘á»i hầu hạ! Thầy có mối hận thù vá»›i con tinh chúa Hồng Cẩu Quẩy, báo cừu xong sẽ giải nguyá»n giải chú, làm lá»… siêu sinh cho xó hoàn nguyên âm hồn, Ä‘i đầu thai kiếp khác. Bình sinh xó là ngÆ°á»i giá»i võ tinh khôn, nay khá Ä‘em tài linh mẫn giúp thầy cho thiêng! GiỠđây thầy bắt đầu tiến vào cá»­a Ä‘á»™ng Ma VÆ°Æ¡ng Sắc, đêm nay thập tá»­ nhất sinh, vì thầy phải tìm bắt chúa tinh tứ túc, truy nguồn gốc. TrÆ°á»›c khi ra tay báo cừu, hành Ä‘á»™ng phải thật êm, "xó" hãy theo sát thầy, lÆ°u ý nhất "ma trành" của nó. Nếu gặp ma trành phải báo thầy biết ngay, chá»› để bại lá»™.

Quỷ xó Ma Khách đã vào cõi u minh, bên tai Võ có tiếng âm u:

- Thầy cứ yên lòng, có xó nô hầu hạ. Xin thầy cho xó Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng.

- Không nên! Tây Sắc Tinh Hồng Cẩu Quẩy trí cao thuật cÆ°á»ng. Cung A Phòng này là hang Ä‘á»™ng nó nhốt gái đẹp, có nhiá»u chá»— "khoán". Xó Ä‘i má»™t mình lỡ sa vào bùa "khoán" nguy ngay! Phải Ä‘i bên, lỡ gặp thầy còn giải "khoán".

Quá»· xó vâng lệnh, từ đó theo sát bên mình ngÆ°á»i thầy trẻ cao tay. Ãnh sáng Ä‘á» khé từ trong hai căn nhà đá nhá» hắt ra. Võ Minh Thần men vách đá, vừa tá»›i bên cổng, quả nhiên đã phát giác ngay nóc tò vò, dÆ°á»›i chữ "A Phòng Cung" có dán má»™t đạo bùa "khoán" nét vẽ loằng ngoằng, dấu son Ä‘á» chót trên giấy vàng, sau lần đồng trụ có treo má»™t ngá»n đèn lồng vải Ä‘iá»u, dÆ°á»›i đèn có chăng má»™t tấm lÆ°á»›i ngÅ© sắc chạy vòng sau tấm biển, đứng phía trÆ°á»›c không trông thấy. GiÆ¡ tay làm hiện, Võ Minh Thần bắt quyết nhẩm Ä‘á»c chú giải, Ä‘oạn cắn chót lưỡi, nhảy lên Ä‘u nóc cổng tò vò, phun phì máu vào lá bùa, tấm lÆ°á»›i ngÅ© sắc. Lạ thay. Máu vừa bắn vào lập tức loang rá»™ng, lá bùa, tấm lÆ°á»›i ngÅ© sắc bá»—ng xông khói, rồi bốc cháy bùng, đốt tiêu luôn cả chiếc lồng đèn xế trên. Võ Minh Thần vẫy tay, thầm gá»i xó, vừa lá»t qua cổng tò vò, bá»—ng nghe trong căn nhà đá hắn đâu phải thÆ°á»ng nhân. À! Ta lại nghe hình nhÆ° hắn bị Chúa VÆ°Æ¡ng đánh bị thÆ°Æ¡ng, có khi hắn nấp kẹt rồi gục luôn đấy à! Bá»n ngÆ°Æ¡i nên cẩn thận. có hai cái bóng Ä‘en thui chạy vụt ra, nhìn lên nóc cổng tò vò. DÆ°á»›i vùng sáng tối nham nhở, Minh Thần nhận ra hai tên hình ngÆ°á»i bá»c sáp coi nhÆ° hai xác Æ°á»›p giữ mồ Ai Cập. ChÆ°a biết tà thuật chúng xòe, Minh Than trông ra thấy Äèo Nguyệt Kiá»u cầm thoi bạch lạp nhá» uyển chuyển vén rèm bÆ°á»›c vào, cắm nến trên bàn cÆ°á»i bảo:

- LÅ© "trành" kéo nhau chúng má»›i giật nhẹ mình vì sá»­ng sốt, trúng đòn, thủng luon lần nhá»±a bá»c, đổ dụi xuống nhÆ° hai khúc cây, không kịp kêu má»™t tiếng. Minh Thần vá»t vào, đứng bên cá»­a hữu. Hai bóng sáp nữa chạy ra, bị chặt liá»n hai phát, gục theo, không kịp phản ứng trÆ°á»›c tài xuất thủ thần tốc của chàng trai. Võ nhìn vào nhà đá, má»—i gian chỉ có má»™t cây đèn đất có lồng vải to nhÆ° cái thang treo trên vách vá»›i vài món khí giá»›i, Ä‘iếu cày... cả hai gian không còn tên nào. Lục soát qua, chẳng thấy chi khả nghi, Võ bÆ°á»›c, lôi cả bốn bóng nhá»±a vào. Cả bốn Ä‘á»u ngất lịm, có kẻ tim ngừng đập, sá» thá»­, có hai bóng sáp còn ẩm Æ°á»›t, má»›i hay trong bá»n có hai tên xÆ°ng Chưởng vệ Äá»™n Thủy cung vừa lên đón cha con lão Phìa MÆ°á»ng La. Võ nhặt tên cao nhất, thò tay búng vỡ lần sáp nhá»±a bá»c mặt, nhắc ra từng

mảng lá»›n. Ãnh đèn nham nhở hắt vào mặt thật vừa hiện rõ, đó là má»™t bá»™ mặt sần sùi đầy sẹo, còn nhÆ° in vết dao rạch nát, nổi bóng nhÆ° mÆ¡, coi phát á»›n.

Tên này nãy nghe y nói văn hoa đúng con nhà văn tá»± hào hoa sao mặt mÅ©i lại ghê thế này. Minh Thần búng vỡ mặt nạ nhá»±a tên khác, cÅ©ng vậy. Vẫn bá»™ mặt sẹo chằng chịt xấu chàng vừa có cảm giác êm Ä‘á»m kỳ lạ, thứ cảm giác chàng chÆ°a há» có, kể cả lúc gần các cô bạn gái, "nhÆ° vừa thức giấc sau đêm tân hôn, trong căn buồng không sai! Bá»n này Ä‘á»u là hoạn quan. Rạch nát mặt mày hủy hình dung, thiến cho hầu dÆ°á»›i cung A Phòng để tránh chuyện thông dâm vá»›i mỹ nữ. Hừ! Tây Sắc Tinh áp dụng luật khuê phòng cung cấm còn gắt hÆ¡n cả vua chúa Ä‘á»i xÆ°a. XÆ°a vua chúa chỉ hoạn các quan hầu cận, hoặc chá»n kẻ ái nam ái nữ, còn Tây Sắc lại cho hủy cả hình dong, cho dứt hẳn cảm tình của mỹ nữ, kể tàn bạo tính bÆ°á»›ng, hay nghịch, nàng đã trấn tÄ©nh truy luôn:

- À... Thế ra ở sÆ¡n Ä‘á»™ng, cÅ©ng có ngÆ°á»i gấp chăn, bÆ°ng nÆ°á»›c "hầu ông" đó

Æ°? Chẳng hay tá»· tên cao tỉnh lại, lôi hắn ngồi dậy. Tên này trợn mắt kinh hoàng, Minh Thần dịu há»i:

- Chá»— con tinh Tây Sắc đâu? Trá», ta sẽ tha mạng, cứu ngÆ°Æ¡i thoát móng

vuốt sài lang. Mi là "Chưởng vệ Cung Thủy" này?

Tên Chưởng vệ lạnh lùng lắc đầu:

- Ta không biết! Biết sao được chá»— chúa ngá»±! Mà có biết cÅ©ng không trá»

đâu.

Minh Thần cau mày:

- Tây Sắc hủy mặt, thiến giống, tàn hại Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không oán sao? Tên Chưởng vệ mặt lạnh cÆ°á»i khô:

- Oán? Hà hà! Mi không Ä‘iên rồ sao thốt lá»i ngu ngốc thế? Kiá»u ngạc nhiên, bÆ°á»›c xuống dịu há»i:

- Sao thế... ông? Tôi làm ông buồn...?

- Không đâu! Nhắc tới Khao Lan, tự nhiên ngu mỗ không cầm lòng được. cho là lạ, lắc đầu bảo:

-Mi bị yêu thuật tinh chúa rồi! Nói Ä‘i, trá» chá»— nó, ta sẽ giải Ä‘á»™c cho. Tên Chưởng vệ nhếch mép cÆ°á»i:

-Mi vào đây là vào chỗ chết, ta xuống âm trước đợi mi

Lá»i vừa dứt, y đã trợn trừng mắt, ngoẹo cổ sang bên. Nạy miệng coi, thì ra tên này cÅ©ng có má»™t cái răng giả nhét sẵn Ä‘á»™c dược.

- Hừ! Bá»n cuồng tín. Chắc bị ngải Ä‘á»™c, yêu thuật con tinh. Gá»›m thật. Tây Sắc dùng ngÆ°á»i "Ä‘á»™c", đúng chúa Sài Lang.

Võ Minh Thần đứng lên, xốc bá»n chúng đặt gác lên bàn, Ä‘oạn lập tức rá»i căn nhà đá, tiến vào Ä‘Æ°á»ng hang. Qua chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c, ruá»™t hang tối dần, quanh co uốn khúc, sâu hút.

NhÆ°ng Ä‘i chừng ba mÆ°Æ¡i bÆ°á»›c nữa, ruá»™t hang lại sáng dần, lại là thứ ánh sáng xanh lè nhÆ° lân tinh, khiến cảnh trí càng trở nên quái gở lạ. NhÆ°ng chẳng biết từ đâu phát ra. ÄÆ°á»ng hầm quanh co khúc khuá»·u im vắng đến ná»—i Võ Minh Thần nghe rõ cả tiếng đập của trái tim, mÆ¡ hồ đâu đây có má»™t thanh âm nổi chìm huyá»n hoặc, ngÆ°á»i thÆ°á»ng chắc khó phân biệt, nhÆ°ng Võ Minh Thần đã há»c bí thuật Ä‘á»™n thủy dÆ°á»›i sông vá»›i NgÅ© Äầu Nam, nên nhận ngay ra đó là tiếng nÆ°Æ¡c ngầm xé ghá»nh đá.

Äoạn thạch đạo ngầm ăn dÆ°á»›i lòng Hắc Giang. Minh Thần cứ xăm xăm Ä‘i miết giữa vùng ánh sáng xanh lè. Bất thần, chàng dừng phắt lại. TrÆ°á»›c mặt có tiếng nÆ°á»›c đổ ào ào nhÆ° thác lÅ©. Có tiếng gió hu ghê ngÆ°á»i, phả lên mÅ©i má»™t mùi tanh đến lá»™n má»­a. Dạt sát vách đá, chàng định thần nhìn kỹ.

Cách chừng năm, bảy bÆ°á»›c, Ä‘Æ°á»ng hàng bị cắt đứt bởi má»™t vùng nÆ°á»›c rá»™ng khoảng bốn mÆ°Æ¡i bá»™, sóng cuá»™n nhấp nhô bắn tóe bá»t trắng lên bá». Vẳng nhÆ° có tiếng phì phò lạ tai hết sức, pha những tiếng chí chóe nhÆ° dÆ¡i kêu chuá»™t chiếp.

Võ nhẹ gót tiến sát lại gần, nhưng còn cách độ sải tay bỗng nghe tiếng "xó" thì thào hô "đứng lại". Chàng khựng luôn.

Dừng nhìn, không phải vÅ©ng nÆ°á»›c không mà còn má»™t lạch nÆ°á»›c chảy ngang qua, lạch rá»™ng khoảng hai thÆ°á»›c tây, nhÆ°ng vách đá chụp xuống cách mặt nÆ°á»›c hai bên chỉ Ä‘á»™ ba gang. Gió thổi vù vù nhÆ° tù và rúc, từ hữu sang tả, vụng, lạch chừng có nhiá»u đá ngầm, nhÆ°ng chẳng có má»m đá nào nhô lên mặt nÆ°á»›c. Chú ý, chàng còn thấy vụng phảng phất nhÆ° có màu Ä‘en nhạt hÆ¡i khác màu không gian chá»— khác. Mùi tanh vẫn theo gió phả xông vào mÅ©i nong nặc.

- Ngã ba! Chẳng hiểu ngả nào vào cung? Võ quan sát, thấy hai ngả lạch đen ngòm, nếu đi phải lội nước, chỉ nhô được cái đầu, coi đầy cạm bẫy. Còn ngả thượng bên kìa thì lại rộng quá, nhảy khó, chỉ còn cách vượt theo vách đá hoặc lội qua, nhưng ngả này cũng đầy

nguy hiểm.

Äang phân vân chợt nghe tiếng xó kêu bên tai:

- Hai bên lạch đầy thủy lôi phục. Gió thổi vù vù, trúng ngÆ°á»i há»™c máu chết tÆ°Æ¡i. Vì nó thổi qua túi thuốc Ä‘á»™c bot treo trong vách hữu lá»— chá»— tổ ong. Luồng Ä‘á»™c thổi ngang tầm ngÆ°á»i. DÆ°á»›i nÆ°á»›c vụng, những chá»— nÆ°á»›c nhá» gợn

Ä‘á»u là thủy lôi ngầm. Vụng sâu ngập đầu ngÆ°á»i, toàn nÆ°á»›c Ä‘á»™c. NhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng bên kia là ngả vào cung. Minh Thần quay nhìn sang vách đã hữu, quả nhiên thấy má»™t khoảng lá»— chá»— tổ ong từ mặt nÆ°á»›c lên khoảng hai thÆ°á»›c. Võ khẽ há»i:

- Vậy thầy nên vào cách nào đây?

- Thầy nhảy qua luồng gió Ä‘á»™c mà vào! Nếu cách xa, thầy nhảy hai nấc. Võ quan sát, trần hang cao, nhÆ°ng nếu nhảy ngồi co chân rất khó vượt trốc luồng Ä‘á»™c vừa băng qua vụng rá»™ng hàng bốn mÆ°Æ¡i bá»™. Hang tranh tối tranh sáng. Thấy bốn bá» vắng lặng, Võ bat luôn đèn rá»i lên

trần, rẽ ngang, chợt thấy xế bên kia luồng gió độc thổi, có hai dòng thạch nhũ cụt chỉ còn độ gang tay.

- À đây rồi! Ta lấy nó làm điểm tựa, bíu quăng mình đi, vậy mới có thể nhảy nằm được.

Chàng vừa lùi lại lấy đà, bá»—ng nghe gầm gừ phì phò chí chóe nhiá»u âm dị tợn, rồi dÆ°á»›i lạch tả kẽ đá bắn ra ngàn con rắn Ä‘á»™c, bên kia sóng bá»—ng nhô cao, có má»™t bầy dải Ä‘á»™c, thuồng luồng xé nÆ°á»›c lao ra xoe xóe, há mõm, múa vuốt, trố mắt, định phóng lên bá»; ầm ầm lại má»™t bầy hàng năm, bảy con hà mã từ đáy nÆ°á»›c nhô lên, phun phì phì, con nào cÅ©ng to hÆ¡n con trâu má»™ng, giÆ°Æ¡ng mắt trố nhÆ° đèn pha.

- Chà! Bầy thú thật hung tợn! Bên ta xÆ°a nay không có loài hà mã, sao vùng Hắc Giang bên này lại có? Chắc Tây Sắc lấy giống bên Tàu, thả từ thượng nguồn sông Äà sang nuôi trong cung?

Rất nhanh, Võ lùi lại, vận dụng luôn bí thuật Thanh Âm Ä‘á»™ng, khẽ cất mấy tiếng hiệu thú âm thú ngữ đã dày công luyện tập. Quả nhiên bầy thú nhất loạt dừng lại, hếch mõm, phì phì, lắc lÆ°. Thấy bầy hà mã, dải, thuồng luồng bÆ¡i sát các ngá»n sóng thủy lôi, Võ Minh Thần phát á»›n, lập tức lùi mấy bÆ°á»›c lấy đà nhảy vút qua vụng nÆ°á»›c.

Vì trần không cao nhiá»u, luồng Ä‘á»™c phong lại tạt ngang từ mặt nÆ°á»›c tây, nên Võ Minh Thần phải nhảy theo lối đầu Ä‘i trÆ°á»›c, phóng vút qua khoảng trống giữa luồng Ä‘á»™c phong và trần đá, vừa lao qua trên luồng gió Ä‘á»™c, vừa hãm lại, Võ chụp luôn hai dòng thạch nhÅ© sát trần và hắt ngược lại lấy đà, quăng vút mình qua phần vụng bên kia, hạ hai chân xuống ná»n hang nhẹ nhÆ° chiếc lá rụng.

Dòm lại, bầy thủy quái vẫn há mõm nhe nanh, trố mắt nhìn theo. Ngá»n Ä‘á»™c phong vẫn thổi vù vù thành luồng Ä‘en má» trốc đầu vụng. Minh Thần tặc lưỡi cái, dẫn "xó quá»·" tiến luôn vào thạch Ä‘ao ngầm.

ÄÆ°á»ng hầm sâu hun hút, quanh co uốn khúc, chập chá»n má»™t thứ ánh sáng xanh lè lân tinh, chỉ đủ soi lá» má» các vật thể lá»›n.

Tiếng gió thổi, nÆ°á»›c xô bá» lùi lại sau lÆ°ng khi Võ Minh Thần vượt thân được năm bá»™ nữa. Bên tai, thứ âm nÆ°á»›c sóng ngầm dÆ°á»›i đáy hồ cÅ©ng vụt tắt hẳn, chàng thấy mình Ä‘i vào má»™t vùng im lìm kỳ dị, thứ im lìm nhÆ° trong quan tài làm tay bạo gan mấy cÅ©ng phát rá»n rợn, cảm giác nhÆ° rÆ¡i vào má»™t cõi "vô vi" nào ben ngoài cuá»™c sống.

ÄÆ°á»ng hầm rá»™ng khoảng thÆ°á»›c rưỡi, trần cao, mắt đảo nhìn quan sát từng má»m, hốc, Võ Minh Thần còn phải Ä‘á» phòng cạm bẫy, địa lôi phục, hầm hố... Chàng phải bế huyệt, vận khinh thân phù, lÆ°á»›t há» trên má»m đá nhẹ nhÆ° bấc. Äang tiến bÆ°á»›c, bất thần nghe bên tai có tiếng thì thầm "Coi chừng, thầy". Võ ngồi thụp xuống bên vách, vừa kịp thấy sau khúc Ä‘Æ°á»ng cong, ghá»nh chìa, má»™t con sài kíu lông vàng ngá»±c khoang trắng nhô ra, cách hÆ¡n chục thÆ°á»›c.

Äó là má»™t con Hồng Cẩu Quẩy to lá»›n, nó Ä‘i hai chân sau, khật khưỡng, lắc lÆ° lừ lừ, giữa vùng ánh sáng màu lân tinh hình thù quái gở in đậm lù lù, rõ cả nanh vuốt trắng nhởn, hai con mắt xếch Ä‘á» khe. Nó cÅ©ng vừa phát giác có bóng ngÆ°á»i bên vách, lập tức lắc mình má»™t cái, nó lÆ°á»›t tá»›i Ä‘i hai chân sau thoăn thoắt, mõm nhe ngoác nhÆ° gợi hình ảnh loài tinh tứ túc.

Nhanh nhÆ° chá»›p, Minh Thần thả vụt liá»…u Ä‘ao, ánh sáng bach nháng cầu vồng, con "quá»· mắt Ä‘á»" thò chân trÆ°á»›c gạt mạnh, bị lưỡi thép chặt đứt lìa. Võ sợ nó kêu, thả vụt lưỡi thứ hai, cái đầu con sói nhảy "bá»™p" xuống đất, con thú còn Ä‘i thêm mấy bÆ°á»›c, không đầu, cổ cụt phun máu phì phì, coi gá»›m ghiếc.

Minh Thần thu đao, đứng bên, con sói cụt đầu đổ huỵch. Chàng tiến lại chùi đao vào lông con thú độc, xách thây cụt đầu kiếm hốc tối ném vào, và tiếp tục tiến vào hang.

Từ chá»— này không gặp thứ gì cản trở. ÄÆ°á»ng hầm lồi lõm, lên xuống gập ghá»nh, nhÆ°ng hình nhÆ° ăn lên nhiá»u, sâu hun hút, chàng trai càng vào càng thấy lạ vì Ä‘Æ°á»ng hầm sâu dị thÆ°á»ng, xÆ°a nay cõi trần thượng du, đặc biệt thượng nguồn Hắc Giang chÆ°a há» nghe nói Ä‘Æ°á»ng hang ngầm nào lại dài đến thế. Võ Minh Thần thấy hang sâu kỳ dị, Ä‘oán có lẽ đây là hang nhân tạo, tuy vậy chàng vẫn có cảm giác bàng bạc mÆ¡ hồ nhÆ° mình Ä‘ang lạc vào má»™t con Ä‘Æ°á»ng phi phàm dẫn tá»›i cảnh trí thế giá»›i phi phàm dÆ°á»›i đáy Hắc Giang.

Mải lần theo Ä‘Æ°á»ng ngầm quanh co hun hút, Võ cứ Ä‘i trong cảnh im lìm quái gở, thình lình Ä‘Æ°á»ng hầm hết.

TrÆ°á»›c mắt Võ, là những bậc thá»m trùng trùng toàn đá phiến, nổi bật cao khoảng bốn mÆ°Æ¡i phân, loe rá»™ng nhÆ° trái bầu, hai bên có hai "ông thạch cẩu" bằng đá trắng to lá»›n gấp mấy chó thÆ°á»ng. Và hai bên, hoa leo chằng chịt, má»c đầy cả vách đá trần, dá»c từ dÆ°á»›i lên cao tít, mùi thÆ¡m ngào ngạt át hẳn mùi rêu phong ẩm thấp.

Äồng thá»i, chàng cÅ©ng chợt nhận ra lồng ngá»±c mình bá»—ng nhẹ hẳn, không khó thở nhÆ° lúc đầu vào địa đạo.

Ẩn sau cây leo rÆ°á»m rà trÆ°á»n lên, ít nhất cÅ©ng đến ba mÆ°Æ¡i bậc thoai thoải, tít lên cao, là má»™t khung cá»­a hình nguyệt, chạm trổ tinh vi vá»›i hai con rồng uốn khúc, đúng thế lưỡng long triá»u nguyệt, miệng rồng ngậm hai đầu tấm biển hình ống lối cuốn thÆ°, tháp bút, sÆ¡n son có ba chữ đại tá»± bằng vàng diệp nét sắc nhÆ° dao cắt sáng rá»±c đứng xa đã thấy rõ:

"A Phòng Cung"

Dưới có hàng chữ nhỠhơn:

"Thủy động Sài Lang Chúa Tinh Quân Tây Sắc".

- À tá»›i ná»™i cung sào huyệt Ma VÆ°Æ¡ng tứ túc rồi. Lạ thật! DÆ°á»›i đáy Hắc Giang ai ngá» lại có "thế giá»›i kỳ dị" thế này? Chắc trên kia phải thuốc trị thÆ°Æ¡ng. ÄÆ°á»ng Ä‘á»i đôi ngả, từnay... biết bao giá» gặp nhau! Chúc huynh... mạnh giá»i...

Minh Thần bá»—ng thấy lòng xao xuyến ngậm ngùi lạ. Thần có cảm giác bàng bạc nhÆ° thứ âm giai từ dÄ© vãng xa xăm vá»ng vá» trong các cuá»™c đăng đàn, tiến tá»­u cung vua...

Giơ tay phát điện, Minh Thần vừa định thám sát, bỗng nghe bên tai có tiếng "xó Ma Khách" âm u:

- Thá»m không có gì. NhÆ°ng trên cá»­a "lưỡng long triá»u nguyệt" có hai con "trành" canh cá»­a, sài kíu nhÆ° rÆ°Æ¡i. Thầy!

- Äược, để thầy liệu! Theo thầy! Minh Thần men sát vách đá dây leo rÆ°á»m rà vượt lên ngá»n mắt chạm tia nhau, thoáng giây tâm cảm huyá»n bí, cả hai cùng nao dạ, không lá»i. Cô gái dÆ°á»›i A Phòng tá»± nhiên nắm lấy tay Võ. Võ cÅ©ng chợt nắm tay nàng, rung then, ván thiên bằng kính ghép, trong quan đứng sừng sững hai cái xác mặc quần áo Mèo, chít khan vành rế, chân quấn xà cạp, mặt mày đẹp lạnh nhÆ° băng, hai cặp mắt mở trừng trừng, bất Ä‘á»™ng nhÆ° mắt tượng. Cả hai thây nữ, cuống há»ng Ä‘á»u há ngoác vết nanh chó sói cắn, dấu máu chảy tím xỉn còn in đậm trên ngá»±c áo.

Võ Minh Thần vừa phát giác hai con "trành cái", lập tức hai mắt trành bá»—ng long lên sòng sá»c liếc dòm ra ngoài, chạm mắt chàng trai. Kịch! Kịch!

Nắp ván thiên kính chợt chay sang bên, mở rộng quan tài, hai con trành cái lắc lư, cử động tay chân coi cực kỳ dữ tợn.

Minh Thần Ä‘Æ°a tay bắt quyết, tưởng trành cái vá»t ra, nhÆ°ng cả hai vẫn lắc lÆ° trong quan tài. Minh Thần nhìn quanh má»›i hay nóc cổng có bùa "khoán" lÆ°á»›i ngÅ© sắc y hệt cổng ngoài.

- À nó khoán. Ná»™i bất xuất ngoại bất nhập, nên hai con trành cái chỉ chá»±c vồ ngÆ°á»i vào cung thôi.

Bèn Ä‘á»c chú bấm cung, giải "khoán", đánh hai con trành cái. Hai con trành này uy lá»±c mạnh tợn, mấy phen xô quan nhảy ra Ä‘á»u bị "quyết" đánh bật vào. Cuối cùng, cả hai Ä‘á»u bị Minh Thần nhốt trong quan.

Tình thế nghiêm trá»ng buá»™c Võ Minh Thần phải xuất đầu lá»™ diện, đứng giữa cá»­a cung, tung ấn quyết giải "khoán" nhanh nhÆ° chá»›p, nhá» vậy "xó quá»· Ma Khách" đã thừa thế xông vào trở lá»±c chủ, cầm giữ hai con trành cái không cho thoát ra ngoài quan tài. NhÆ°ng hai con trành cái này dữ tợn hết sức, tuy bị chú quyết kiá»m chế, chúng vẫn dùng het ma lá»±c để xông ra "vật" ngÆ°á»i và báo Ä‘á»™ng trong cung. Minh Thần cÅ©ng đã dá»± phòng nên vận hết tinh lá»±c, giữ vững tay quyết, cắn chót lưỡi, phun phì máu vào mặt kính. Äiá»u hÆ¡i khó là hai cá»— quan tài trành cái Mèo này lai dá»±ng hai bên hông cá»­a cung, nên Minh Thần phải đứng chính giữa, tả xung hữu Ä‘á»™t. Cuá»™c vật lá»™n giữa thần lá»±c ma lá»±c dữ đến Ä‘á»™ tay "quyết" của Võ rung lên mãnh liệt, còn hai cá»— quan đảo nhÆ° lên đồng, ván thiên rung Ä‘á»™ng, phát ra tiếng "lịch kịch loảng xoảng" vì hai hồn ma cứ định thoát ra mang theo cả thây xác giữa vùng ánh sáng lân tinh, hai cặp mắt trành long sòng sá»c, nó húc cả đầu vào ván thiên ghép kính, coi mÆ°á»i phần hung hãn. NhÆ°ng chỉ hÆ¡n mÆ°á»i giây, tay "quyết" Minh Thần đứng im, không rung nữa, và cả hai cá»— quan tài vụt giãy lên đành đạch nhÆ° đỉa phải vôi, phát ra những tiếng rên rỉ âm âm mÆ¡ hồ xa xăm lạ.

Mắt quắc long sòng sá»c, Võ Minh Thần tiến lai má»™t bÆ°á»›c, uốn lưỡi không chạm miệng Ä‘á»c chú, ghé miệng phun phì phì hai búng máu tÆ°Æ¡i vào mặt kính.

Hai cá»— quan tài giãy lên má»™t cái rồi đứng yên, sau lần kính lấm tấm máu Ä‘á», hai con trành cái trợn trừng bốn con mắt trắng dã rồi từ từ nhắm lại, nhÆ° ngủ giấc thiên thu. Trành cái đã bại trận, bị chú quyết nhốt kỹ trong thân xác, quan tài nhÆ° kẻ tù bị cấm cố trong ngục tối.

Võ Minh Thần thở phào, buông tay quyết lau mấy giá»t mồ hôi lấm tấm trên trán. Chàng hiểu vừa hạ được hai con trành cái linh đến Ä‘á»™ sắp thành tinh. Má»—i con bằng hàng đàn xó.

Chàng trai xốc áo tiến qua cá»­a cung, đụng má»™t bức rèm xÆ°Æ¡ng trắng hếu, coi nhÆ° ghép bằng xÆ°Æ¡ng ngón tay ngÆ°á»i. Từ đâu luồng gió thổi vi vu, khua nhẹ bức rèm xÆ°Æ¡ng phát âm khô dòn nhÆ° lau xô trúc cá». Äứng sát bên Võ ghé mắt dòm vào, bên trong cảnh trí hÆ° ảo lạ. Chàng vén luôn rèm, lách vào.

Hai con Ä‘Æ°á»ng chạy hai bên vòng theo Ä‘Æ°á»ng móng lừa, lại hai tầng bậc thá»m cao vút nữa, và chính giữa, cách bức rèm xÆ°Æ¡ng chừng hai, ba thÆ°á»›c là má»™t hình chó đá to nhÆ° con trâu má»™ng, cao đến ba thÆ°á»›c, rất tinh xảo, từng chiếc lông, râu, bá»m coi hết sức linh Ä‘á»™ng, nhất là hai con mắt Ä‘á» khé ghép bằng hồng ngá»c, phản chiếu ánh sáng long lanh phát cả tia Ä‘á» nhÆ° mắt chó sói thật.

Ngay dÆ°á»›i chân con Hồng Cẩu Quẩy mày vàng này có mot chiếc bàn Ä‘á»™c cao, trên có phủ má»™t tấm vóc đại hồng mép rủ che gần hết chân bàn. Chẳng hiểu bàn Ä‘á»™c đặt đồ vật chi, Minh Thần thấy nhô hẳn lên, Ä‘oán chắc các món đồ thá».

- Hình tượng chó sói lông vàng này, chắc tượng con tinh chúa thỠngoài cửa cung đây.

LÆ¡ đãng, Võ thò tay nhón mép vóc lật lên coi thá»­. Bá»—ng chàng trai giật nảy mình, sá»­ng sốt vì vật nằm dÆ°á»›i lần vóc là má»™t hình ngÆ°á»i nằm ngá»­a phá» phá». Hình nữ, hai nói đúng hÆ¡n, hình má»™t cô gái khá»a thân đẹp tuyệt trần, nằm ngá»­a không có gối, dòng tóc dài chảy xuống ná»n đá vẫn còn thừa để quấn vào cá»™t hai, ba vòng nữa. Ngá»±c nữ rÆ°á»›n cong vút, nét nhÅ© ká»· hà phây ngá»n gần chạm móng vuốt tượng Sài Lang, hay tay tròn khúc rắn giÆ¡ lên nhÆ° đón má»i, thân hình thuôn lẳn thắt đáy lÆ°ng ong, hai bắp đùi dài búp hoa quỳ buông thoảng mép bàn dáng ná»­a nhÆ° cung kính nữa, lại gặp dây leo chằng chịt, chàng đành chạy vòng xuống nÆ°á»›c. Äiá»u này thật nguy hiểm vì dÆ°á»›i suối bao giá» cÅ©ng trống cả.

Äược mÆ°Æ¡i sải, Minh Thần phải tặc lưỡi khen:

- Chà! Tay há»a sÄ© nào lại có tài khắc hình mỹ thuật đến chừng này. Con Hồng Cẩu Quẩy khắc đã khéo, đến hình tượng mỹ nhân này tưởng đến "bà mụ" nặn ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ tinh vi đến thế thôi. Hừ, tượng bạch thạch hay bằng sáp... coi linh Ä‘á»™ng nhÆ° thật.

Vừa lẩm bẩm, chàng vừa lÆ¡ đãng sá» tay vào ngá»±c tượng mỹ nhân, mắt quan sát hai bên Ä‘Æ°á»ng thá»m lượn móng lừa. Bá»—ng chàng trai giật nảy ngÆ°á»i lên nhÆ° phải Ä‘iện, cảm thấy rõ mấy ngón tay đụng phải vật má»m má»m lạnh lạnh nhÆ° đụng phải da thịt đàn bà. Chàng quay phắt lại, nhìn, lấy tay miet thá»­, vụt á»›n mình khi phát giác ra đó không phải là má»™t pho tượng khắc bằng

đá trắng hay đắp bằng thạch cao, sáp chi cả mà chính là má»™t cái xác nữ thật, thây cô gái Ä‘ep khá»a thân nằm đó bằn bặt thiếp trong giấc ngủ ngàn năm.

Tuy đã quen sống vá»›i ma xó, tá»± nhiên Minh Thần vẫn thấy lạnh lòng trÆ°á»›c cảnh thây nữ nằm dâng mình cho chó sói và chàng nghÄ© ngay tá»›i thảm cảnh của ngÆ°á»i đàn bà có nhan sắc đã bị con tinh chúa hốt hồn Ä‘em xác để bàn Ä‘á»™c làm đồ cúng vẫn nguyên trong cái dáng vẻ dâng hiến trÆ°á»›c khi lìa trần.

- Mẹ ta cÅ©ng bị nhÆ° thế! Chỉ khác là nó hấp thành cái túi da, nhÆ°ng cÅ©ng bị yêu thuật dược của nó làm biến tâm chịu nhục hiến thân xác cho nó hấp. Äêm nay ta vào hang ổ gặp nó, chẳng những báo cừu riêng, còn trừ mối há»a gá»›m ghê cho lÆ°Æ¡ng dân mấy cõi! Thiếu nữ vô danh! Xác nằm dày giữa cá»­a cung lạnh, oan hồn vÆ¡ vẩn chốn nào? Nếu có linh thiêng hãy chứng cho ngu má»— đây vì trả thù oán, quyết vì nàng rá»­a giúp mối oan.

Cúi đầu, Vô Minh thần nhón mép vóc kéo cho kín thây ngÆ°á»i nữ khá»a, chàng trai xẹt luôn sang Ä‘Æ°á»ng thá»m hữu.

Chợt ngửi thấy mùi hôi hám thoáng bay ra, xẹt thử sang tả, cũng mùi hôi hám! đang phân vân chưa biết nên đi ngả nào, bỗng nghe "xó quỷ Ma Khách" thì thào bên tai:

- Ngả nào cũng vào trong, hai bên vách là chuồng chó sói! thầy cẩn thận. Ngả nào cũng vào trong, hai bên vách là chuồng chó sói! Thầy cẩn thận! Mỗi bên nó nhốt hàng mấy trăm con, cửa chuông mở sẵn! Trên trần cũng vậy!

Minh Thần gật đầu, men vào dòm, quả nhiên ngả nào cÅ©ng đầy sài kíu nhe nanh nhởn, hai bên vách trên trần cÅ©ng Ä‘á»u có chuồng, từng ô cặp má»™t, muốn qua phải Ä‘i lá»t giữa mấy dãy chuồng sài kíu.

Không do dự, Võ lập tức vận công, tiếp khí hàn làm sương mỠnhân tạo ẩn thân, và nhẹ gót tiến luôn vào... chuồng sói độc.

Bá»™ quần áo chàm, khăn mÅ© giày đã bôi thuốc trừ hÆ¡i ngÆ°á»i ngay lúc tiến vào Äá»™n Thổ cung chàng không phải e ngại chi nữa, nhất lại má»›i lặn khá lâu dÆ°á»›i nÆ°á»›c lên hÆ¡i ngÆ°á»i xông rất nhẹ, chàng chỉ lo chú ý tá»›i làm sa mù nhân tạo cho vừa Ä‘á»™, má»ng quá sẽ lá»™ ngay vì hang cẩu quẩy tinh mắt hết sức, dày quá cÅ©ng dá»… lá»™! Vận khinh phù nhẹ nhÆ° bấc, chàng vượt hết mấy bậc thá»m, thì sa mù nhan tạo để tá»a khắp châu thân, Võ Minh Thần thì thào:

- Thấy hình thầy không? Tiếng "xó quỷ Ma Khách" âm u bên tai:

- Từ đầu xuống gối kín lắm, từ gối xuống chân còn má»ng, nhìn kỹ vẫn thấy đôi giầy!

Minh Thần lấy ống hÆ¡i, lật ngược, bấm nút sì hÆ¡i nghe tiếng xó thì thầm "được rồi, thầy"?ợc má»™t tiếng nhá» rồi đổ gục xuống trên lÆ°ng con dị thú, bên tai nghe văng vẳng tiếng "quá»· mắt Ä‘á»" tru vang Ä‘á»™ng rừng khuya, tiếng gió vù vù bên

tai... rồi ngất đi lúc nào không biết nữa...
Tài sản của hungtiensinh

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #12  
Old 10-06-2008, 09:59 AM
hungtiensinh
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi Thứ MÆ°á»i Hai

Bắc Yên Thần Nữ Biên Giới

Không hiểu bao lâu, tự nhiên Võ Minh Thần choàng tỉnh lại. Hay nằm mê, chàng vẫn không phân biệt rõ được.

Chàng thấy mình vẫn nằm má»p trên lÆ°ng dị thú, đầu nghẹo sang má»™t bên. Ãnh sáng kỳ lạ ùa vào mắt làm chàng tuổi trẻ vô cùng ngạc nhiên thấy cánh rừng bên Cung A Phòng tại thượng nguồn Hắc Giang đã biến mất từ hồi nào rồi! Cả Tây Sắc Ma VÆ°Æ¡ng, đàn quy mắt Ä‘á», ánh trăng khuya, tất cả Ä‘á»u nhÆ° lùi vá» dÄ© vãng xa xôi. Chàng thấy quanh mình đầy ánh thái dÆ°Æ¡ng trong trắng nhÆ° ngá»c lÆ°u ly, ríu rít tiếng oanh thá» thẻ, tiếng nhiá»u giống chim hót véo von, xa chút có tiếng vượn ru con chót vót và gió thổi nhè nhẹ, tiết trá»i ấm áp lạ.

Äồng thá»i Võ nhận ra con dị thú Ä‘ang Ä‘i bÆ°á»›c má»™t thong dong nhÆ° ngá»±a được lá»ng buông tay khấu!

Chàng trai hít má»™t hÆ¡i dài. Không khí trong lành hít vào thấy nhẹ hẳn ngÆ°á»i. Tuy vậy trong ngÆ°á»i chàng vẫn mệt rÅ© chẳng khác ốm liệt giÆ°á»ng. Cố gượng sức, chàng ngóc cổ lên nhìn quanh, lòng thêm bàng hoàng khó tả. Dị thú Ä‘ang Ä‘i giữa má»™t vùng nÆ°Æ¡ng đồi cao vá»i, phong quang, hoa bÆ°á»›m bạt ngàn sÆ¡n dã. Trên các tàn cây xa, oanh yến líu lo nhÆ° chào lạc thiên thai, ngay cạnh có mấy bầy công trắng, công xanh Ä‘ang xòe Ä‘uôi múa, thấy thú Ä‘i qua, không buồn bay!

- Lạ thật! Mình mê hay tỉnh thế này? Äây là đâu? Hay là lạc vào thế giá»›i thần tiên? Võ băn khoăn tá»± há»i, con dị thú Ä‘i vá» phía mặt trá»i má»c, qua mấy cánh nÆ°Æ¡ng đồi Võ thấy nhiá»u rặng núi xanh lam xanh đậm in trên ná»n trá»i. Äang nghÄ© miên man bá»—ng nghe tiếng địch thổi véo von, âm thanh trong vắt nhÆ° tiếng sáo thổi non bồng.

Ngạc nhiên, Võ Minh Thần cố lắng tai nghe, tiếng sáo chÆ¡i vÆ¡i bốc tận mấy tầng trá»i, tá»a rá»™ng, tiếng sáo nổ phía trÆ°á»›c, rồi lại nghe tiếng sáo nổi sau lÆ°ng, phía tả, hữu, cứ thế veo von réo rắt rồi nhất loạt đổ cả xuống, làm chàng tuổi trẻ bá»—ng lâng lâng cảm giác thần tiên lạ lùng hết sức.

Chàng cố gượng ngóc đầu lên dòm quanh, chỉ thấy bốn bá» toàn bÆ°á»›m bay, ngút ngàn sÆ¡n dã, chợt hàng đàn tấp vào bá»m thú, mặt chàng. Võ giÆ°Æ¡ng mắt nhìn kÄ©, má»›i hay lại không phải đàn bÆ°á»›m, mà là hoa, toàn hoa nở xòe cành lá rung rinh trÆ°á»›c gió, lao xao nhÆ° bÆ°á»›m bay, màu hoa cà tuyệt đẹp.

- Không phải "hoa bÆ°á»›m"! Miá»n Tây Bắc Việt Nam rừng rú nhiá»u "hoa bÆ°á»›m", nhÆ°ng "hoa bÆ°á»›m" thÆ°á»ng nở tại các bá» bụi, vào cá»­ giêng, hai,... trắng xóa. Äây là đâu? Lại chÆ¡i vÆ¡i tiếng sáo Thiên Thai?

Chàng muốn ngồi dậy nhÆ°ng toàn thân nhÆ° tê dại, dán vào lÆ°ng thú. Tiếng sáo véo von "trôi" lại phía chàng, nghe càng gần, rồi bá»—ng nhiên ngừng bặt. Chợt nghe có tiếng cÆ°á»i khanh khách bên tai, khắp mấy phía nÆ°Æ¡ng hoa đổ lại. Rồi tiếng cÆ°á»i cÅ©ng im bặt. Võ nghe có tiếng kêu thánh thót, rõ giá»ng đàn bà con gái.

- Ô kỳa... có con thú lạ đâu lạc tới! Lại coi!

- Con gì thế kia? Ô coi giống con nai.

-Không phải con nai... à! Con long mã. Ờ mà lạ dữ à! Hình nhÆ° trên lÆ°ng nó má»c đầy cây cối hoa cá»! Nó có cái bÆ°á»›u nhÆ° con lac đà!

-Không phải cái bÆ°á»›u! NgÆ°á»i! Trên lÆ°ng nó có ngÆ°á»i nằm! Má»™t cô gái mặc "phá" Thổ! Lại coi xem! Cô gái nằm ngủ! Giá»ng nói líu lo thánh thót nói tiếng Thổ Thái nhÆ°ng âm khác, tuy vậy nghe thánh thót nhÆ° suối đàn, hình nhÆ° tiếng má»™t bầy gái trẻ. Ngay khi đó, con dị thú đứng lại, phát ra mấy tiếng kêu lạ tai, tuy nho nhá» nhÆ°ng vang ầm tá»a rá»™ng, chứng tá» nó khí lá»±c cá»±c sung mãn. Võ Minh Thần nghe nhiá»u tiếng xôn xao, rồi thấy từ mấy phía kéo tá»›i má»™t bá»n gái núi ríu rít nhÆ° bầy chim sÆ¡n ca. Các nàng đứng vây quanh con dị thú nhÆ°ng không lại gần, chỉ trá», bàn tán, toàn gái trẻ, từ mÆ°á»i sáu tá»›i hai mÆ°Æ¡i, xinh xắn lạ.

Minh Thần nghe bá»n gái xúm nhau bàn tán, có nàng bảo Ä‘em lÆ°á»›i ra bắt, có nàng lại gạt Ä‘i, xem chừng tất cả Ä‘á»u tá» vẻ ngạc nhiên trÆ°á»›c sá»± xuất hiện của con dị thú chở ngÆ°á»i trên lÆ°ng. Con thú gật đầu, lững thững Ä‘i tá»›i. Mấy cô lùi lại. Bá»—ng nghe có nàng bao:

- Con long mã này không làm dữ! Cứ lại gần coi sao! Không chừng cô nàng kia bị nạn!

Minh Thần ngóc đầu lên, đã thấy bầy gái lạ rón rén kéo lại gần đứng cách độ hai thước. Võ muốn lên tiếng nhưng lưỡi cứng lại, khong sao cử động nổi. Chàng chỉ biết mở mắt dòm xuống trừng trừng. Chợt một cô gái reo lên:

- Lại coi! Lại coi! NgÆ°á»i đàn bà mở mắt, còn thức! A lạ chÆ°a! Mở mắt mà không nói! Äàn bà lại có lông chân!

Minh Thần muốn Ä‘Æ°a tay vẫy, có dấu hiệu làm thân, nhÆ°ng không sao giÆ¡ nổi. Tình trạng chàng lúc này giống hệt kẻ nằm mÆ¡, ngủ co chân không sao chạy nổi. Chàng thoáng nghÄ© chẳng biết mình Ä‘ang mÆ¡ hay thá»±c? TrÆ°á»›c mắt, bầy gái lạ bá»—ng lắc lÆ° chá»n vá»n to lá»›n dị thÆ°á»ng, đầu muốn đụng trá»i xanh. Võ ú á»›, mê Ä‘i lúc nào chẳng biết.

Rồi, lần này chẳng biết bao lâu, bỗng nhiên chàng tuổi trẻ lại choàng tỉnh giấc.

Cảm giác đầu tiên cÅ©ng kỳ dị, nhÆ° hồi chợt tỉnh miá»n Ä‘á»™ng thất Pi A Ya. Vì chàng tuổi trẻ thấy mình nằm trong má»™t căn phòng hết sức nhá» nhắn, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngào ngạt, nhẹ hẳn ngÆ°á»i.

Ngạc nhiên, chàng cúi nhìn mình, thấy mặc má»™t bá»™ quần áo chàm má»›i, hình nhÆ° quần áo của Bạc Khao Lan ngày nào may cho chàng lúc lên Ä‘Æ°á»ng. Ngó quanh, chàng thấy mình nằm trên má»™t chiếc giÆ°á»ng đẹp, chăn nệm thÆ¡m tho, màn vắt cánh, các đồ đạc bầy biện trang hoàng trong phòng coi Ä‘á»u lạ mắt, vá»›i các Ä‘Æ°á»ng nét, hình thể hay hay, phảng phất vẻ phi phàm.

Từ phía sau cá»­a màn trông thẳng lên trên vách có treo má»™t chiếc "đồng hồ nÆ°á»›c", loại đồng hồ thá»i cổ vẫn dùng, hình dáng rất lạ. Giá»t nÆ°á»›c tí tách rÆ¡i, cứ má»—i khắc má»™t giá»t, rá» xuống má»™t mảnh kim khí chi đó, phát lên má»™t tiếng "coong" trong vắt êm tai.

Im lặng bao trùm, "giá»t đồng hồ" rá» triá»n miên, Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, cảm giác Võ Minh Thần nhÆ° lạc vào cõi xa xăm mÆ¡ hồ lạ. Chàng hít mạnh má»™t hÆ¡i, cảm thấy trong mình đã khá, tuy vậy vẫn còn mệt. Chàng chống tay ngồi dậy, nhÆ°ng vừa ngồi lên, mắt đã hoa, đầu choáng, lảo đảo nằm dụi xuống.

- Äây là đâu?

Tá»± nhiên, chàng buá»™t miệng kêu lên, nghe tiếng mình vang âm xa lạ nhÆ° tiếng ngÆ°á»i khác nói, làm chàng bất giác kinh dị, vùng kêu:

- Sao lạ thế này? Tiếng mình thốt sao nghe xa lạ thế?

Lại phen kinh ngạc nữa, thấy miệng phát âm rõ ràng, nhưng liên tục, tiếng nói như từ đâu tới.

- Có lẽ tại mình ốm yếu, thính giác không tốt! Hay có chuyện gì khác đây?

Minh Thần nằm nghÄ© loanh quanh thấy trong ngÆ°á»i rất tỉnh, chẳng hôn mê chút nào. Äang hồi tưởng chuyện xảy ra, chẳng hiểu con dị thú đâu, bá»—ng nghe có tiếng cá»­a mở, rồi thấy bảy, tám bóng nữ thÆ°á»›t tha tiến vào, bÆ°á»›c thẳng lại cạnh giÆ°á»ng. Võ ngÆ°á»›c mắt trông ra, thấy đám nữ nhân này mặc xiêm y rất lạ, Ä‘i đầu là má»™t ngÆ°á»i đàn bà rất trẻ, chẳng rõ là thiếu phụ hay thế nữ. NgÆ°á»i đàn bà nói:

- Mặt mÅ©i thân dáng có đòn tinh ghê gá»›m thế? Võ không khá»i phục thầm nàng hiểu rá»™ng, gượng lên tiếng:

- Bà đoán không sai! Kẻ này xuống Cung A Phòng đánh nhau với Tây Sắc tinh trong Mê Hồn Trận, không ngỠbị đòn tinh!

NgÆ°á»i đàn bà thở dài, ái ngại:

- Thiếp có thể trị được đủ thứ đàn công, nhÆ°ng cÅ©ng đành bó tay trÆ°á»›c vết thÆ°Æ¡ng của khách. Vì Tây Sắc đánh đòn phi phàm, thuá»™c bí pháp càn khôn, khác hẳn võ há»c xÆ°a nay! Ngoài vòng càn khôn trên Ä‘á»i chỉ có má»™t ngÆ°á»i trị nổi! Thiếp đã cho khách uống linh Ä‘Æ¡n chế ngá»± Ä‘á»™c tinh, chá» ngÆ°á»i đó! Khách cứ yên lòng nằm nghỉ.

Minh Thần khẽ há»i:

- Thưa có phải là vị Thánh y Mai Hoa Thung?

- Chính thế, sao khách biết?

- Vì "ngÆ°á»i" đã cứu kẻ này má»™t lần.

- À! Nhưng Thánh y hay đi chu du đây đó, chỉ sợ khó tìm, mà bệnh này... chỉ còn hai ngày nữa!

Minh Thần kín đáo thở dài. Chàng không sợ chết, chỉ buồn thù mẹ cha chÆ°a trả nổi và lịm Ä‘i, khi tỉnh lại thì thấy ngÆ°á»i đàn bà lạ đứng ngay bên giÆ°á»ng, chỉ trạc hai mÆ°Æ¡i thôi, khoác má»™t cái áo choàng Ä‘en viá»n kim tuyến coi tròn trịa loại "kimônô" Nhật, thân hình cân đối yểu Ä‘iệu, áo choàng hở, lồ lá»™ khuôn ngá»±c căng phây phây sức sống, sống cổ cao trắng nhÆ° ngó, mắt phượng, mày ngài hÆ¡i xếch, môi cong, mÅ©i thon, cốt cách thần tiên, khiến Võ vừa nhác thấy phải sinh lòng kính mến ngay.

NgÆ°á»i đàn bà nhìn vào, thấy Võ mở mắt, nàng vùng nhÆ°á»›ng may, thá» thẻ kêu:

- A! Khách đã tỉnh! Khách thấy dá»… chịu phần nào chÆ°a? Minh Thần lại má»™t phen kinh ngạc, nghe nàng nói, vành môi Ä‘á»™ng đậy, nhÆ°ng tiếng lại nhÆ° chính Võ nói ra. Chàng cố chống tay dậy thủ lá»…, nàng tiến lại rất tá»± nhiên, kéo ghế ngồi bên giÆ°á»ng, dịu dàng ra hiệu cho chàng cứ nằm yên. Không đợi chàng há»i, nàng nói luôn:

- Con dị thú mang khách tới vùng thần động, khách mê man. Chúng thị nữ tưởng đàn bà, thay áo mới hay đàn ông. Khách bị thương nặng, gặp hồi phát tác. Nữ chủ lại dịu dàng bảo:

- Dị thú mang khách đến đây, đó là duyên ngộ đặc biệt, có khi nào lại chịu đoản mạng vì đòn độc. Khách cứ an tâm nằm nghỉ, sớm muộn sẽ có tin vui.

Nghe nàng nhắc đến con dị thú, Võ chợt há»i:

- Thưa... phu nhân, chẳng hay con thú đó đâu rồi?

Nữ chủ thánh thót đáp:

- Con thú đó đưa khách tới sơn động, cứ đứng chảy nước mắt, hình như linh thú biết khách lâm nguy, sau đó nó đã đưa sứ giả đi kiếm Thánh y rồi! Xem ra nó mến khách hết sức! Có lẽ cũng do kỳ duyên hiếm có, chưa ai hiểu nó thuộc giống chi?

Minh Thần nghe chuyện càng lấy làm lạ, chàng gượng kể qua cuá»™c gặp gỡ con dị thú trên biên thùy Trùng Khánh cho nữ chủ nghe. Chủ khách đàm đạo mấy câu, chàng trai nghe tiếng mình từ đâu vá»ng tá»›i, còn tiếng ngÆ°á»i đối thoại lại nhÆ° miệng mình nói ra, lòng chàng rất kinh dị, nhÆ°ng không nói ra.

Chợt nữ chủ mỉm cÆ°á»i há»i:

- Sao khách lại nói thiếp là phu nhân?

Minh Thần cÅ©ng chẳng biết trả lá»i sao, chỉ lúng túng đáp:

- Kẻ ngá»™ nạn này được dị thú cứu Ä‘em tá»›i đây, nào đã hiểu chi đâu, chỉ có cảm tưởng... phu nhân... vì... Chàng chÆ°a tìm được lá»i dien tả thì nữ chủ đẹp uy nghi đã cÆ°á»i bí ẩn bảo:

- NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng chỉ gá»i phụ nữ có chồng là phu nhân, có Ä‘iá»u lạ là cảm tưởng của khách rất đúng, tuy sÆ¡n Ä‘á»™ng này chÆ°a khi nào có bóng đàn ông. Khách là ngÆ°á»i đầu tiên đặt chân đến chốn này! Âu cÅ©ng do cÆ¡ trá»i xui khiến. Từ lúc gặp khách, sÆ¡n Ä‘á»™ng này má»›i biết đạo trá»i màu nhiệm, không há» phụ kẻ thành tâm.

Minh Thần nghe lá»i úp mở, chẳng hiểu chi cả, vá»™i lên tiếng há»i, chỉ thấy ca đám chủ tá»› Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i khó hiểu... Nữ chủ bảo:

- GiỠchưa phải lúc khách hiểu rõ chốn này, khách hãy nằm nghỉ, trị bệnh ngặt xong hãy hay!

Dứt lá»i, lấy trong há»™p khảm ra má»™t viên linh Ä‘Æ¡n bá» vào miệng Võ, tá»± tay nàng rót nÆ°á»›c nóng, đỡ đầu chàng lên cho uống.

Tuy Ä‘ang mệt rÅ©, nhÆ°ng đầu óc vẫn tỉnh táo, Minh Thần không khá»i ngượng nghịu thấy nữ chủ săn sóc mình quá tá»± nhiên. Chàng thấy gáy mát dịu hẳn Ä‘i trên cánh tay ngà ngá»c, mÅ©i thoáng thấy mot mùi thÆ¡m vô cùng huyá»n bí từ cÆ¡ thể nàng tiết ra, hình nhÆ° là mùi lan xạ đặc biệt của đàn bà tuyệt thế, nhÆ°ng trong mùi thÆ¡m lại phảng phất má»™t thứ hÆ°Æ¡ng "siêu phàm" kỳ ảo lạ khiến chàng tuổi trẻ lại vụt có cảm giác mình lạc vào má»™t miá»n "khác thÆ°á»ng", gặp đám thục nữ "khác thÆ°á»ng" có sức hấp dẫn kỳ dị, làm ngÆ°á»i ta phát Ä‘iên đảo tâm hồn. Võ nín thở uống vá»™i ngụm nÆ°á»›c, vô tình chạm ánh mắt nàng, ánh mắt sáng biếc nhÆ° vì sao, vÆ°a âu yếm khó hiểu lại vừa đứng đắn chỉnh tá» hết sức, làm ngÆ°á»i ta xao xuyến bồi hồi và hối hận ngay vì sá»± xao xuyến đó.

Võ lại nhắm nghiá»n mắt lại, "nghe" rõ nàng vừa đặt đầu mình xuống gối bông, và nhÆ° miệng mình tho thẻ vá»›i giá»ng suối đàn vui vui rất nhá»:

- Khách này lạ thật! Gần đàn bà không dám thở sợ hít phải hơi nữ, mắt không dám mở sợ trông rõ nhan sắc! Hảo lang quân! Kỳ trượng phu! Yếu bóng vía!

Minh Thần muốn cãi lại, nhÆ°ng không muốn nghe tiếng mình từ đâu vẳng tá»›i nhÆ° ma quái nên cứ nằm im. Chừng mÆ°Æ¡i khắc nghe yên lặng, vá»™i mở mắt ra thì ngÆ°á»i đàn bà kỳ dị kia đã bá» ra từ khắc nào vá»›i đám thế nữ.

- Äây là đâu? Miá»n nào mà bí hiểm thế? Nữ chủ cÅ©ng bí hiểm, nói khó hiểu lạ? Thế giá»›i nào đây? Hay cảnh trong mê? Phải, biết đâu đấy!

Minh Thần nằm nghÄ© vẩn vÆ¡, đầu óc chập chá»n, chẳng dám quyết hiện Ä‘ang sống thá»±c hay nằm má»™ng sau lúc đòn thÆ°Æ¡ng tái phát! Chàng trai có cảm giác bàng bạc, nhìn vật nào cÅ©ng có vẻ Lão Trang, vÆ¡ vẩn nhÆ° Trang Sinh xÆ°a chẳng hiểu mình hóa thành con bÆ°á»›m hay bÆ°á»›m hóa ra mình.

Bốn bá» yên lặng, chỉ có tiếng đồng hồ nÆ°á»›c nhá» giá»t boong boong gợn âm hưởng xa xôi...

Rồi chàng lại thiếp ngủ mất. Hình nhÆ° rất lâu. Và khi tỉnh dậy lần thứ hai, đã thấy ngÆ°á»i đàn bà lạ và tỳ nữ xúm quanh giÆ°á»ng, lần này hàng hai mÆ°Æ¡i nàng! Vẻ mặt ai nấy Ä‘á»u có vẻ buồn rầu, tất cả đứng vòng trong vòng ngoài, yên lặng không khác đứng... mặc niệm chàng vậy! Còn nữ chủ bắc ghế ngồi bên giÆ°á»ng, khuôn mặt đẹp tuyệt trần nhÆ° phủ má»™t làn mây chiá»u u ám, coi não nùng hết sức.

Lần này Minh Thần không còn tỉnh táo hoàn toàn như trước, tay chân bất động, tuy vậy đầu óc chưa hôn mê, chàng vẫn còn tri giác hơn năm phần để hiểu là bệnh trạng mình chắc đến hồi nguy kịch!

Quả nhiên thấy chàng mở mắt ra, nữ chủ lập tức cui xuống há»i thăm bệnh trạng và buồn bã cho biết tính đến chiá»u này, đã gần hết hạn kỳ bảy ngày đêm, chỉ còn mÆ°Æ¡i tiếng nữa là hoàn toàn tuyệt vá»ng và hiện giỠđã tám giỠđêm.

- Chỉ còn đêm nay nữa thôi, không lẽ sứ giả động phủ không tìm được Thánh y? Hay tìm được nhưng vì xa quá, không vỠkịp? Nếu khách có mệnh hệ nào... thì...

Nàng thỠthẻ, ngó Minh Thần như định nói gì, lại thôi. Võ Minh Thần chỉ nằm im, kín đáo thở dài. Trong cơn thập tử nhất sinh, chàng nghĩ đến mớ di hài mẫu thân, đến gốc nguồn, mối thù bất cộng đới thiên chưa báo được.

Chàng tuổi trẻ cố gượng lắp bắp môi định nhá» nữ chủ lấy giùm hành trang, lục má»› di hài, nhá» trối lại cho Chúa Mã Äầu, bá»—ng ngay lúc đó ngoài xa nổi lên mấy tràng âm thanh lạ, ngÆ°á»i đàn bà và đám thế nữ lật đật kéo ùa ra.

Phút chốc đã thấy nữ chúa cùng đám hầu gái vùn vụt trở vào, dẫn theo một vị khách, mặc áo trắng lòa xòa, râu tóc bạc phơ, mình còn mang nguyên dấu vết bôn hành.

Vị khách theo nữ chủ tiến thẳng đến cạnh giÆ°á»ng Võ nằm, phiêu phiêu đầy vẻ tiên phong đạo cốt, tay chống cây gậy trúc dài. Nữ chủ nói luôn:

- Äến nay vừa đúng bảy ngày, chỉ còn đêm nay nữa! Yên Phủ mong đợi tôn giá từng giá» từng phút! Dám mong Thánh y ra tay cứu mạng cho chàng!

Khách râu bạc đăm đăm ngó Võ Minh Thần, chàng trai chưa kịp cử động, bỗng khách râu bạc vùng nhướng cau mày sửng sốt kêu len:

- Ôi chao nghiệt số! NgÆ°á»i lành hiếu nghÄ©a sao mãi gặp tai Æ°Æ¡ng? Tưởng khách Yên Phủ là ai, hóa chàng khách Pi A Ya trÆ°á»›c? Năm ná» chính lão hủ này đã trị bệnh dữ cho chàng rồi! Lần trÆ°á»›c bị Giao Long Tinh, lần này Tây Sac Tinh Sài lang Chúa. Hai phen Ä‘á»u bị đòn tinh, lạ thật! Ha ha! Kỳ ngá»™, kỳ ngá»™! Tưởng khách nào đáo Yên phủ chứ chàng khách này lão hủ có lá»i mừng! Có lá»i mừng!

Lão ngồi luôn xuống bên giÆ°á»ng khẽ há»i:

- Này ngÆ°á»i bạn trẻ biết lão chăng? Võ gật đầu vì vị khách chính là Thánh y Hải Thượng Lãn Ông tái thế miệt rừng thẳm Si Công Linh.

Ông lão vén tay áo, thò tay chẩn mạch, bỗng cau mày nói:

- Còn xương da con Mạc ngày nỠkhông? Bệnh nguy lắm rồi! Phi xương da con Mạc thì không phép nào trị nổi!

Võ Minh Thần gật đầu, phá»u phào được hai tiếng "trong sắc" rồi hôn mê Ä‘i không hay biết gì nữa.

... Cũng chẳng biết bao lâu, bỗng một hôm chàng tuổi trẻ vùng dậy! Mở choàng mắt ra, thấy mình vẫn nằm trong gian phòng trước, đồ đạc y nguyên, bốn bỠim vắng thâm sâu.

Cảm giác đầu tiên của chàng là cảm giác của kẻ chết Ä‘i sống lại, trong mình nhÆ° đổi khác hẳn! Vì bệnh hiểm đã biến sạch bao giá», chàng thấy thể xác linh hồn nhÆ° mở rá»™ng đón tiếp cuá»™c sống má»›i.

- Ta mê hay tỉnh thế này? Äây vẫn dÆ°Æ¡ng gian hay thế giá»›i nào? Chàng bật kêu lên, và thấy rõ tiếng nói của mình từ miệng phát ra chứ không nghe nhÆ° từ đâu vá»ng tá»›i.

Võ vùng chống tay nhổm dậy. Mãi lúc đó má»›i thấy ngÆ°á»i còn mệt nhÆ°ng chỉ là cái mệt của kẻ mang bạo bệnh má»›i khá»i, Ä‘ang thá»i kỳ "ăn trả bữa"!

- Có ai ngoài đó không? Chàng gá»i lá»›n, bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, định tìm dép, bá»—ng hÆ¡i giật mình chợt nhận ra ngay chá»— đầu giÆ°á»ng, có má»™t bóng nữ ngồi trên chiếc ghế tay ngai cổ, khoanh tay gục vào thành giÆ°á»ng. Bóng này nghe Ä‘á»™ng sá»±c tỉnh, choàng thức ngẩng trông lên. Thì ra ngÆ°á»i đàn bà chủ Ä‘á»™ng phu bí ẩn này!

Vẻ mừng hết sức, nàng vá»™i bÆ°á»›c lại, dìu Võ nằm xuống giÆ°á»ng, thá» thẻ bảo:

- Ấy chết! Khách chớ nên cử động sớm có hại! Thánh y bảo khách còn phải nằm hai mươi bốn giỠnữa mới hoàn toàn hồi phục.

Nhìn vẻ lo âu, mất ngủ còn hiện rõ, chàng trai cảm kích đáp:

- Cám Æ¡n lượng bao dung của phu nhân, ngu má»— thấy trong mình đổi khác hẳn, tuy còn hÆ¡i mệt chút! Hình nhÆ° phu nhân đã vì kẻ ngá»™ nạn này mà... mất ngủ nhiá»u đêm... ân trá»ng biết lấy chi Ä‘á»n đáp?

NgÆ°á»i đàn bà ngó Minh Thần đăm đăm, giá»ng mÆ°á»i phần sung sÆ°á»›ng nhÆ° chính nàng khá»i bệnh:

- Chắc chắn khách thoát nạn rồi! Giá» thiếp má»›i hết lo! Theo vị thánh y Lãn Ông tái thế cho biết, bệnh khách phải đúng bảy ngày đêm má»›i khá»i hẳn, đúng bằng thá»i gian chất Ä‘á»™c hoành hành trong mình. Khách đã nằm thiếp Ä‘i đúng sáu ngày đêm, chỉ còn hai mÆ°Æ¡i bốn giá» nữa. Thánh y bảo, dẫu tỉnh trÆ°á»›c kỳ hạn cÅ©ng vẫn phải Ä‘Æ¡i chân nguyên khí ngÅ© hành phục hồi theo đúng ngày giá». Khách chá»› nên khinh suất!

Minh Thần cảm Ä‘á»™ng vô cùng, nhÆ°ng vốn không hay khách sáo, chàng chỉ nằm ngó ngÆ°á»i đàn bà kỳ lạ, trên khuôn mặt đẹp uy nghi huyá»n bí, hiện vẻ thân thiết khác thÆ°á»ng, chợt nàng để tay lên ngá»±c khẽ bảo:

- Giá» nhìn khách thiếp má»›i hết kinh sợ! Äêm Thánh y Si Công Linh tá»›i Ä‘á»™ng phủ, lúc "ngÆ°á»i" Ä‘ang làm thuốc trị bệnh, bá»—ng khách vùng bật đứng giữa giÆ°á»ng, hú lên má»™t tràng quái gở nhÆ° tiếng chó sói tru đêm trăng lạnh, rồi nằm vật xuống, thân thể phập phồng, teo dần lại nhÆ° trái bóng xì hÆ¡i, trong ngÆ°á»i phát những tiếng oẹ chòm chá»p, nhÆ° có con heo vô hình Ä‘ang "ăn hèm" hết sức ghê sợ! Chỉ trong vòng năm phút, thân thể khách đã bị xẹp hẳn Ä‘i đến ná»­a phần, coi phát rợn! Äến ná»—i Thánh y cÅ©ng phải sợ, tưởng đến hồi tuyệt vá»ng. May sao, nhá» thiếp cÅ©ng biết qua nghá» thuốc, đã phụ giúp Thánh y bào chế, nên lúc đó, dược liệu cÅ©ng vừa xong. Sở dÄ© lâu tá»›i mấy trống canh là vì phải cất chế thành nÆ°á»›c, thành bá»™t vừa tiện uống vừa đắp vào ngÆ°á»i. Äêm đó Thánh y đã phải tiêm vào ngÆ°á»i khách hàng lít dược thủy! Chữa trị xong thì trÆ¡i vừa sáng!

Nàng ngưng một chút, nói tiếp:

- Thiếp ngồi canh, đúng ngá», mở chăn ra thì thấy thuốc đắp đã vụn từng mảng, chỉ thổi nhẹ má»™t cái đã tan thành bụi khô nhÆ° cám bay Ä‘i! Thân hình khách đã trở lại gần bằng trÆ°á»›c, gân thịt đã rắn nhÆ° cÅ©! Mãi khi đó má»›i đỡ lo! Theo lá»i Thánh y thì bệnh trạng đã tá»›i hồi phát tác, kẻ khác có lẽ nguy rồi, may nhá» khách vốn vững nhân nguyên khí nên má»›i thoát, nếu không... sẽ biến thành cái túi da ngÆ°á»i nằm trên giÆ°á»ng này, cÅ©ng nhÆ° hàng trăm nạn nhân Tây Sắc hấp sát tinh quân Hồng cẩu quẩy.

- Phu nhân và Thánh y đã gia ân tái tạo cho kẻ khốn cùng này! Ân đức thật nhÆ° trá»i biển!

Minh Thần thở phào, tiếp lá»i nữ chủ, hai ngÆ°á»i ngó nhau chÆ°a dứt kinh hoàng, Võ chợt há»i:

- Chẳng hay Thánh y đâu? Xin cho ngu mỗ được gặp!

- Thánh y bận việc nên đã rá»i Ä‘á»™ng phủ ngay sau đêm trị bệnh! NhÆ°ng "ngÆ°á»i" hẹn sẽ trở lại. NgÆ°á»i cÅ©ng muốn gặp lại khách và thiếp để... nói... cho khách hay Ä‘iá»u gì lạ lùng đó.

Câu cuối, ngÆ°á»i đàn bà có vẻ hÆ¡i lúng túng, mãi má»›i thốt nên lá»i, làm Minh Thần cÅ©ng lấy làm lạ. Tuy còn mệt, lòng đầy thắc mắc, Võ định lên tiếng há»i nhiá»u chuyện, thì nàng đã đứng dậy, cáo từ, thoăn thoắt bá» ra ngoài mất.

Võ Minh Thần nằm lại má»™t mình, lòng hoang mang, vẩn vÆ¡, chá»n vá»n hàng trăm câu há»i trong đầu.

Ãnh sáng từ ngoài lá»t vào, trong suốt nhÆ° ngá»c lÆ°u ly, nhÆ°ng thấy ánh thái dÆ°Æ¡ng! Không khí rất nhẹ, khí hậu đầm ấm dịu dàng nhÆ° vá» tiết xuân thiên. Võ nhìn đồng hồ nÆ°á»›c, tiếng giá»t đồng "bong bong" Ä‘Æ¡n Ä‘iệu, ngấn nÆ°á»›c trá» con số mÆ°á»i! Bốn bá» tÄ©nh mịch vô cùng.

Lắng nghe văng vẳng có tiếng sáo nổi chìm véo von huyá»n ảo nhÆ° tiếng sáo Thiên Thai, mÆ¡ hồ xa xôi, phảng phất có tiếng chim khảm khắc bâng khuâng từ hai vòm trá»i nào rá»›t vá»ng vá» buồn cô Ä‘Æ¡n.

- Khảm khắc kêu... có lẽ là mÆ°á»i giỠđêm. Võ Ä‘ang nằm nghe tiếng Ä‘á»™ng đêm thâu, chợt có má»™t thế nữ bÆ°ng khay thuốc vào, má»i uống. Cô ta trạc mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám, mặt mÅ©i xinh xắn, dáng dấp nhanh nhẹn, cá»­ chỉ lá»… phép hết sức.

Uống xong, thấy Võ vừa đặt bát xuống khay, cô ta định bưng ra ngay. Võ nằm buồn, lại định thắc mắc, vội bảo:

- Này cô em! Hãy nán lại chút cho má»— há»i vài câu!

Thế nữ đứng khá»±ng, vẻ ngạc nhiên, Võ cÆ°á»i dịu bảo:

- Này, hình như mỗ có gặp cô em trên nương hoa bướm ngày nỠthì phải!

Coi mặt quen.

Thế nữ kính cẩn, mắt ánh lên nét vui vui:

- Dạ bẩm tướng công vẫn còn nhớ con? Chính con thấy dị thú mang tướng công tới đầu tiên, lúc đầu chúng con lại tưởng "ông thú" có cái bướu.

Minh Thần nghe cô ta xÆ°ng hô quá kính cẩn lại gá»i mình là tÆ°á»›ng công, gá»i luôn dị thú là "ông thú", chàng trai không khá»i bật cÆ°á»i, nhÆ°á»›ng mày kêu:

- Ôi chao, cô em chá»› xÆ°ng hô bừa bãi thế. Má»— đây chỉ là má»™t kẻ lang thang gió bụi, sao cô em lại gá»i má»— là tÆ°á»›ng công? Gá»i khách, gá»i... tiên sinh cÅ©ng đủ rồi.

Thế nữ thoáng ngạc nhiên, hÆ¡i cÆ°á»i chút, vẫn cung kính:

- Dạ bẩm tÆ°á»›ng công, chúng con đâu dám vô lá»…! Dẫu chúa có thÆ°Æ¡ng, phận chúng con đâu dám thế! Äược hầu hạ tÆ°á»›ng công là con sung sÆ°á»›ng rồi! Bẩm tÆ°á»›ng công dạy con Ä‘iá»u gì?

Thấy cô gái xinh ăn nói hết sức chững chạc, xem chừng đã quen hẳn chốn quyá»n quý, Minh Thần càng lạ, nhÆ°ng nghÄ© có nói cÅ©ng bằng thừa, chàng vá»™i há»i:

- Này... đây là đâu vậy cô em? Ta yếu mấy hôm, quên mất! Cô gái đáp luôn:

- Bẩm... đây là miá»n Ä‘á»™ng phủ Yên Thần.

- Nhưng là ở đâu? Xứ nào chứ?

- Dạ bẩm Yên Thần Ä‘á»™ng phủ xứ Phù Dung! CÅ©ng có khi gá»i là Phù Dung

Thần Äá»™ng!

Minh Thần lắc đầu:

- Mỗ muốn biết đây thuộc nước nào? Tàu hay ta...?

Cô gái đáp luôn:

- Dạ không thuá»™c nÆ°á»›c nào! Äây là nÆ°á»›c riêng! Không phải Tàu, không phải ta, không phải Lào! Gá»i là nÆ°á»›c Yên!

Minh Thần nghe lạ tai hết sức, tưởng chừng đã thác hồn lạc đến miá»n nào. Chàng dòm sững thế nữ, nghÄ©:

- Bình sinh ta chÆ°a há» nghe ai nhắc đến nÆ°á»›c Yên bao giá»! Äêm đó ta bị thÆ°Æ¡ng ngất trên lÆ°ng thú, có lẽ nó đã Ä‘em ta vào miá»n đất lạ này, chắc phải xa thượng nguồn Äà Giang! Cứ xem ngôn ngữ, y phục, cung cách của nữ chủ, các thế nữ, có lẽ đây thuá»™c đất Lào, Tàu chi đó, chứ thủa nay làm gì có đất Yên? Lạ dữ à! Phải kiem cách há»i cho ra má»›i được!

Bèn dịu dàng bảo:

- NÆ°á»›c Yên này có gần sông Äà, khúc Hắc Giang không? Cô gái lắc đầu:

- Con không biết! Con chÆ°a ra khá»i Ä‘á»™ng phủ bao giá»!

- À quên! Nữ chủ đây là ai nhỉ? NgÆ°á»i thuá»™c sắc dan nào?

Võ lại thêm một lần nữa sững sỠkhi nghe thế, thế nữ vội cung kính đáp nhỠnhư sợ phạm thượng:

- Bẩm... Chúa bà là Thần Nữ cai quản cả nÆ°á»›c Yên, rừng núi, súc vật, ngÆ°á»i ta, tà ma yêu quỉ Ä‘á»u dÆ°á»›i quyá»n Chúa bà!

- Thần Nữ! Nữ Thần? Nước Yên? Thần cai quản cả tà ma yêu quỉ? Thế là thế nào? Không thuộc đất Tàu, ta, Lào? Chẳng lẽ thuộc thế giới... ngoài cuộc sống?

Ngay khi đó thế nữ cúi đầu chào quay ra, Minh Thần gá»i giật lại:

- Khoan! Cho má»— há»i đã! Thế nữ ngoảnh lại, Minh Thần cÆ°á»i gật gù:

- Nữ chủ của cô em là Thần Nữ? Phải chăng Thần Nữ là Nữ Thần... ngÆ°á»i ta vẫn thá» không?

Cô gái gật đầu "dạ phải" làm Võ Minh Thần càng lấy làm lạ, nhất thá»i chÆ°a biết há»i sao cho thật sát nghÄ©a để có thể hiểu được thá»±c trạng nÆ¡i mình Ä‘ang tá túc! MÆ°Æ¡i khắc má»›i tìm được câu há»i:

- Vậy Nữ Thần chủ cô em đây là ngÆ°á»i gì?

- Dạ ngÆ°á»i nÆ°á»›c Yên và là Chúa các Ä‘á»™ng thần trên xứ Phù Dung.

Thá»±c ý Võ muốn há»i là ngÆ°á»i cõi thế hay cõi âm, là ngÆ°á»i ta hay là ma quái thánh thần... NhÆ°ng nghÄ© há»i thế vừa sá»— sàng vừa ngá»™ nghÄ©nh, Võ sá»±c kiếm được câu há»i khác:

- À Thần Nữ có lệnh phu quân không? Là má»— muốn há»i Thần chủ cô em có chồng không?

Thế nữ mở to mắt dòm đầy vẻ sá»­ng sốt, rồi chợt cô gái che miệng, cô nhịn cÆ°á»i nhÆ° lấy làm kỳ lạ vá» câu chàng há»i. Ngay lúc đó, bá»—ng vẳng có tiếng đàn bà ngoài xa vá»ng vào, giá»ng nghiêm nghị tuy vẫn dịu dàng:

- Em Slao làm gì trong đấy mà lâu thế? Làm kinh Ä‘á»™ng tÆ°á»›ng công Æ°? Phải, phải, tiếng nữ chủ Ä‘á»™ng phủ, nhÆ°ng vừa nghe lá»t, thế nữ bá»—ng tái mặt, dáo dác ngó ra, rồi chào vá»™i Minh Thần, bá» Ä‘i liá»n. Chàng trai nằm nghÄ© loanh quanh, càng nghÄ© càng lạ, thấy ngÆ°á»i đàn bà nào đó vừa gá»i Slao cÅ©ng xÆ°ng tụng chàng là "tÆ°á»›ng công", chứng tá» không chỉ có cô gái Slao kia gá»i, có lẽ thảy Ä‘á»u gá»i thế.

- Sao lại phong mình là "tÆ°á»›ng công" oai vệ thế? Minh Thần chỉ là kẻ lang thang sông hồ cầu sÆ°Æ¡ng Ä‘iếm cá», có làm quan chức chi đâu? Có lẽ ngÆ°á»i ta gá»i thế cho long trá»ng, tá» lòng hiếu khách! Minh Thần tạm thá»a mãn vá»›i lá»i phá»ng Ä‘oán của mình. Chàng định bụng sẽ lá»±a lá»i há»i thêm nữa. NhÆ°ng má»™t ngày má»™t đêm nữa trôi qua, vẫn chẳng thấy ngÆ°á»i đàn bà kỳ dị kia tá»›i thăm chàng. Thế nữ Slao cÅ©ng không thấy mặt, ngày đêm mấy lần có má»™t cô gái khác mang các món cần dùng vào "dâng" khách. Nàng này cung kính và câm lặng nhÆ° cái bóng, Võ há»i, nàng chỉ đứng im rồi quay ra. Chàng trai đành chịu phép. Qua hai mÆ°Æ¡i bốn giá» nữa, chàng đã hoàn toàn bình phục. Sáng sá»›m tỉnh dậy, vÆ°Æ¡n vai, thay trong mình khoan khoái hết sức, Võ Minh Thần vừa bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, định ra ngoài coi xem, đã thấy thế nữ bÆ°ng nÆ°á»›c rá»­a mặt vào, nhÆ° thông lệ.

Võ rá»­a mặt xong, lại thấy cô gái khác mang trà vào. Chàng uống vá»™i má»™t tuần. Bá»—ng thấy má»™t toán ngót chục cô gái trẻ thoăn thoắt bÆ°á»›c vào tay xách nách mang đủ thứ. Võ ngồi trên giÆ°á»ng nhìn ra, chợt để ý thấy hôm nay các nàng Ä‘á»u mặc áo quần má»›i rá»±c rỡ nhiá»u màu, nhÆ° sá»­a soạn dá»± há»™i mùa xuân. Cả đám đứng trÆ°á»›c giÆ°á»ng, cúi rạp đầu, chắp tay cung kính. Má»™t nàng lá»›n tuổi nhất líu lo:

- Kính bẩm tÆ°á»›ng công, bữa nay tÆ°á»›ng công khá»i bệnh, chúng con được lệnh Thần Nữ thỉnh tÆ°á»›ng công Ä‘i tắm, còn dá»± yến chung thân!

Nghe lạ tai, Minh Thần cÆ°á»i bảo:

- À! Tắm cÅ©ng tốt đó! Má»— đây liệt giÆ°á»ng cả tuần. Thấy nhá»›p nhúa lắm rồi! NhÆ°ng sao lại dá»± yến tiệc chung thân? Cả Ä‘á»i má»— má»›i được ăn yến sao? Nàng kia cung kính:

- Dạ bẩm tÆ°á»›ng công, nhân dịp tÆ°á»›ng công khá»i bệnh, Ä‘á»™ng phủ có mở tiệc ăn mừng. Tiệc này cả Ä‘á»i má»›i có má»™t lần nên gá»i là yến chung thân. Dạ dám thỉnh tÆ°á»›ng công! Thần Nữ sắp vào thăm tÆ°á»›ng công!

Minh Thần đứng dậy, theo đám gái hầu lạ này ra khá»i căn "phòng", má»›i hay chàng Ä‘ang nằm trong má»™t căn nhà sàn rá»™ng lá»›n, ná»n gá»— bóng loáng, trÆ°á»›c phòng Võ là má»™t dãy hành lang rá»™ng, nhìn tít xa thấy Ä‘iếu kiá»u in đậm trên ná»n trá»i. NhÆ°ng Ä‘i chÆ°a hết hành lang, đám gái đã rẽ sang má»™t hành lang khác dẫn tá»›i má»™t khu buồng rá»™ng, khói tá»a mịt mù.

Nàng lớn tuổi kính cẩn:

- Dạ bẩm tÆ°á»›ng công, xin cho cởi áo quần, đã tá»›i buồng tắm rồi! Võ Minh Thần bình sinh sống tại nhiá»u miá»n sÆ¡n cÆ°á»›c, vốn đã hiểu phong tục miá»n núi thÆ°á»ng coi chuyện tắm truồng hết sức tá»± nhiên. Tuy vậy, thá»±c sá»± chàng chÆ°a há» tắm lối đó trÆ°á»›c mặt ai, nhất là đàn bà, nên nghe thế nữa nói, chàng hốt hoảng, xua tay bảo:

- Cám Æ¡n! Cám Æ¡n! Äể má»— tắm lấy được rồi! Các cô cứ ra ngoài! Cả bá»n lá»™ vẻ ngạc nhiên, gái lá»›n tuổi lá»… phép:

- Dạ chúng con đâu dám vô lá»…! Bổn phận của chúng con phải hầu tắm theo tục lệ, nếu không, sẽ đắc tá»™i vá»›i Thần Nữ! TÆ°á»›ng công thÆ°Æ¡ng, cho ra chúng con đâu dám! Äược hầu tÆ°á»›ng công cÅ©ng là có phÆ°á»›c rồi!

Chối mãi không được, Võ đành phải chiá»u theo lệ Ä‘á»™ng phủ, để mặc cả đám xúm lại hầu!

Tuy vậy, Võ Minh Thần vẫn nhất định không cho cởi hết quần áo, cứ để nguyên chiếc quần cá»™c, vào buồng tắm. HÆ¡i nóng mịt má» nhÆ° sÆ°Æ¡ng khói, nhìn kỹ má»›i thấy má»i vật.

Äám gái hầu "phò" chàng vào má»™t cái ghế bành rá»™ng, có thể bấm ngã ra nhÆ° nằm trên giÆ°á»ng.

Ghế bằng mây đặt trên hai khúc song hình cung, nằm, ngồi, gật gù nhÆ° "ông lật đật" làm Minh Thần muốn phì cÆ°á»i. Nhìn lên, thấy quanh buồng có nhiá»u ống kim khí Ä‘ang phun khói phì phì. Khói ám vào ngÆ°á»i, vật, lấm tấm rá» giá»t.

Võ Minh Thần há»i đám the nữ:

- Phải bên kia vách có lò nấu nước không?

Một nàng kính cẩn đáp:

- Dạ bẩm tÆ°á»›ng công không phải, chỉ có má»™t bá»™ máy nhá» chạy bằng sức nÆ°á»›c, mang các ống kim khí cho nÆ°á»›c nóng thôi. Äằng sau có má»™t con suối nÆ°á»›c nóng rất trong lành tắm có thể khá»i được nhiá»u thứ bệnh. Chẳng những thế, suối nÆ°á»›c nóng này còn làm da thịt mịn màng, gân cốt cứng cáp. Ai có bệnh Ä‘au bụng kinh niên, nhức đầu, nhất là ghẻ lở, sốt rét rừng, uống vào rất mau khá»i. Suối này có tên "Thánh Toàn Ôn" vốn là nguồn nÆ°á»›c quý của nÆ°á»›c Yên! XÆ°a nay Yên Phủ có lệ cứ má»™t năm có má»™t ngày ban nÆ°á»›c "ôn toàn" trị bệnh cho thiên hạ. Sợ cho lắm làm ô uế nguồn nÆ°á»›c quý, Thần NÆ° có truyá»n làm má»™t cái ao riêng khÆ¡i nÆ°á»›c vào cho ngÆ°á»i Yên tắm, gá»i "ôn trì" vá» phía cuối chân núi, còn đây chính là chá»— tắm riêng của Thần Nữ gá»i là "Trầm ôn phòng", không ai được vào đây tắm. Hôm nay chỉ có tÆ°á»›ng công! "Ôn toàn" có má»™t mạch khe phun nÆ°á»›c phun khói đêm ngày, Thần Nữ cho khói tuôn qua ống nóng để tắm cho tinh túy!

Võ Minh Thần Ä‘ang nhìn bên vách, thấy có nhiá»u bàn tay kỳ cá» mình, vá»™i quay nhìn lại, bá»—ng hÆ¡i giật mình má»™t cái vì lố nhố quanh mình năm sáu nàng thế nữ đã trút bá» xiêm y lúc nào chẳng biết, trong làn khói má» hình bóng đám nữ nhân hiện ra không má»™t chút vải lụa che phủ, phô trá»n các Ä‘Æ°á»ng cong uốn chá»n vá»n nhÆ° má»™t bầy tiên nữ khá»a thân tắm nÆ°á»›c Ngá»c Tuyá»n.

Vẻ tá»± nhiên hết sức, cả bá»n xúm lại, kẻ nắm tay, ngÆ°á»i nắm chân, đè gáy, dùng khăn thổ cẩm kỳ cá» cho "tÆ°á»›ng công", mấy bàn tay ngà xinh xắn hầu rất khéo léo, nét mặt cả đám tuy tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nở, vẫn hiện rõ vẻ kính cẩn không khác đám cung nữ hầu vua chúa, làm Võ Minh Thần thấy ngượng hết sức. Vì tuy đã biết qua phong tục tập quán của dân các bá»™ tá»™c sÆ¡n cÆ°á»›c, vẫn coi chuyện tắm truồng là chuyện vô cùng tá»± nhiên, nhÆ°ng bình sinh chàng cÅ©ng chÆ°a quen tắm khá»a vá»›i phái nữ, nên mắt thấy cảnh này thì không khá»i "thất kinh", Ä‘á» cả mặt.

- á»i chao! Bày đặt chi chuyện tắm rá»­a "giết ngÆ°á»i" thế này? Mình từ nhỠở vá»›i tôn sÆ° quen lối "nam nữ thụ thụ bất thân" lối Khổng Mạnh, giá» Thần Nữ nÆ°á»›c Yên lại bắt mình chịu cảnh "hầu tắm" thật khổ! NhÆ°ng ngÆ°á»i ta có quý khách thì má»›i cho thế nữ hầu hạ cẩn thận, theo tục lệ bản địa, chẳng lẽ mình phản đối, vậy chẳng khác nào chê tục lệ ngÆ°á»i ta? Thù bất nhược, cứ mặc há» muốn làm chi thì làm!

Bất quá cÅ©ng nhÆ° chịu má»™t cái tai nạn hay hay vậy thôi! Bèn cứ ngồi yên trong ghế mây, cho các nàng kỳ cá». HÆ¡i khói ấm áp làm ngÆ°á»i chàng dá»… chịu hẳn, nhÆ° trút sạch được cả tàn tích bệnh dữ trên mình. Chừng mÆ°á»i phút, các nàng lại dìu khách nằm xuống, vừa kỳ vừa xoa bóp, y hệt các chú khách "tẩm cốt" vậy. Má»™t mùi thÆ¡m kỳ ảo từ trong sÆ°Æ¡ng khói phả vào mÅ©i vào các thÆ¡ thịt, những bàn tay xinh xắn chạy trên lÆ°ng nhÆ° rắn bò, khác hẳn lối xoa bóp của con nhà võ. Bá»—ng thấy các nàng đẩy ghế ra khá»i buồng, Võ ngạc nhiên há»i:

- Các cô em không tắm sao?

- Dạ bẩm tÆ°á»›ng công, chúng con đã làm lá»… tắm rá»­a sạch sẽ trÆ°á»›c khi vào hầu tÆ°á»›ng công! Chúng con chỉ bá» xiêm y cho khá»i Æ°á»›t!

Sang căn buồng bên, ánh sáng chan hòa, các nàng đặt Võ nằm xuống đấm bóp má»™t hồi nữa, và bôi vào ngÆ°á»i chàng má»™t thứ nÆ°á»›c thÆ¡m kỳ lạ, trong khi má»™t nàng bÆ°ng đặt dÆ°á»›i gầm ghế má»™t lò trầm nghi ngút.

Má»™t nàng lá»›n tuổi nhất cầm dao cạo râu, cạo mặt, bấm gáy cho khách, tay dao, kéo thạo không thua thợ há»›t tóc lành nghá»! Chải đầu xong, má»™t nàng keo soạt bức rèm xanh lÆ¡, để lá»™ má»™t tấm gÆ°Æ¡ng bằng cái chiếu.

Võ nhìn vào gÆ°Æ¡ng, không khá»i mừng vì thấy thần sắc đã nhÆ° xÆ°a. Mấy nàng bÆ°ng khay y phục tá»›i:

- Xin tướng công mặc lễ phục! Sắp tới giỠhành lễ rồi! Sửng sốt, Minh Thần ngơ ngác:

- Sao? Lễ phục? Cái gì đó?

- Dạ, đại lá»… của Yên Phủ, nhân ngày tÆ°á»›ng công bình phục! NÆ°á»›c Yên đã van cầu từ buổi tÆ°á»›ng công tá»›i! Dứt lá»i, không đợi Võ kịp đáp nữa, mấy nàng xúm lại mặc quần áo cho chàng.

Minh Thần không khá»i lấy làm lạ, thấy thứ quần áo mấy nàng mặc cho hết sức kỳ dị, không kể quần áo trong nguyên chiếc áo dài mặc bên ngoài coi đã lạ lùng, đặc biệt, toàn bằng thứ cẩm dệt rá»±c rỡ, ná»­a nhÆ° thứ áo xÆ°á»ng xám Tàu, ná»­a nhÆ° áo tế xÆ°a, màu Ä‘á», viá»n, thêu kim tuyến, rất khéo!

Nhìn vào gương coi đỠđỠvàng vàng tua ngũ sắc sặc sỡ như quần áo pháp sư nhưng lối y phục của vua rừng chúa núi hay của một pho tượng thần nào đó!

Càng nhìn càng lạ, Võ Minh Thần suýt bật cÆ°á»i, vì từ nhá» chàng thÆ°á»ng chỉ quen mặc quần áo chàm, hoặc có má»™t vài lần mặc áo dài gấm chữ "thá»" may lối áo Kinh, áo Tàu, chÆ°a há» mặc thứ y phục kỳ dị nhÆ° bữa nay. Bất giác chàng vùng há»i lá»›n:

- Ôi chao! Này các cô em! Sao lại mặc thứ quần áo sặc sỡ lòe loẹt nhÆ°... phÆ°á»ng tuồng thế này? Quần áo lối gì đây? Bá»n thế nữ ngó nhau mỉm cÆ°á»i, nàng lá»›n tuổi nhất kính cẩn đáp qua:

- Dạ bẩm tướng công, đây là y phục cao quý nhất Yên Phủ! Hơn hai mươi năm nay mới có tướng công mặc lần thứ nhất! Bữa nay là ngày vui nhất của nước Yên chúng con!

Rồi không đợi chàng khách kịp há»i, mấy nàng xúm lại sá»­a sang ngắm nghía, khen líu lo nhÆ° bầy sÆ¡n ca.

- May hai, ba năm rồi, không ngá» lại vừa khổ ngÆ°á»i tÆ°á»›ng công. Từ nay Yên Phủ càng linh hiển, dân gian được hòa cốc phong đăng! TÆ°á»›ng công mặc y phục trá»ng lá»… coi uy nghi khôi vÄ© lạ thÆ°á»ng, thật Ä‘ai phÆ°á»›c cho nÆ°á»›c Yên!

Nghe các nàng nói cả chữ nho thành thạo không thua các cô đồ cô khóa dÆ°á»›i bình nguyên, Minh Thần càng ngạc nhiên, vừa toan há»i nữa, đã nghe xa xa có tiếng "đàn cồng" nổi lên tiếng rầm vang núi rừng nghe hết sức huyá»n bí. Nàng lá»›n tuổi nhất cung kính cúi đầu:

- Xin rÆ°á»›c tÆ°á»›ng công dá»i gót, sắp tá»›i giá» làm lá»…! Minh Thần theo đám thế nữ ra khá»i phòng tắm, ngÆ°á»i thÆ¡m phức toàn mùi kỳ dị, dá»… ngá»­i hết sức, lòng riêng đầy thắc mắc, đảo lá»™n bao ý nghÄ© phức tạp. Chàng thấy "miá»n hoa bÆ°á»›m" Yên Phủ này má»—i lúc thêm bí ẩn lạ lùng, nhÆ°ng cứ làm thinh không há»i nữa. Cả bá»n "phò" Võ qua mấy dãy hành lang vá» phòng cÅ©. Vừa tá»›i cá»­a phòng chÆ¡t ngạc nhiên thấy má»™t đám đông ngÆ°á»i sắc phục rá»±c rỡ đủ màu từ phía hành lang xế trÆ°á»›c tiến lại, đông hàng mấy trăm ngÆ°á»i, phía sau đám đông có tiếng đàn cồng, tiếng khèn tiếng sáo địch sênh tiá»n đủ thứ âm véo von nhÆ° nÆ°á»›c chảy. Dẫn đầu đám đông chính là ngÆ°á»i đàn bà đẹp uy nghi có tên lạ Thần Nữ Yên Phủ. Sáng nay nàng mặc bá»™ quần áo vàng, ngoài khoác áo choàng cÅ©ng màu vàng, đầu chít khăn vàng bằng kim tuyến hoa nổi lấp lánh nhÆ° dắt trang kim, chân Ä‘i hài Thổ màu vàng nạm bạc cÆ°á»m, sa phia, kim cÆ°Æ¡ng sáng rá»±c. Trong sắc phục toàn vàng kim tuyến, nàng đẹp lá»™ng lẫy hẳn lên gấp bá»™i, sắc tuyệt trần lồ lá»™ còn phảng phất nét uy nghi nhÆ° có pha nhan sắc phi phàm, làm Võ Minh Than nhác thấy càng sá»­ng sốt, chẳng hiểu sáng nay có đại lá»… chi mà nữ chủ mặc lá»™ng lẫy thế!

Theo nhịp âm thanh nổi, Thần Nữ Yên Phủ uyển chuyển bÆ°á»›c lại trÆ°á»›c mặt Võ. Vạt áo nàng dài lê thê, có hai thế nữ cầm nâng, không khác cung nữ dâng xiêm y cho các bà Âu Châu xÆ°a. Xế sau lÆ°ng, hai bên có má»™t bầy thế nữ bÆ°ng lắm thứ nhÆ° khay, mâm quả, giá»... phủ vải Ä‘iá»u! Sau nữa, lố nhố đâu đây trẻ già nam nữ, ai nấy khăn áo chỉnh tá» rá»±c rỡ, dẫn đầu là má»™t đám bô lão râu tóc bạc phÆ¡! Nhiá»u ngÆ°á»i chống gậy lÆ°ng còng.

Và xế bên Thần Nữ là một ông già râu tóc bạc phơ coi đầy vẻ tiên phong đạo cốt. Võ thấy mặt hao hao quen, đoán chắc vị Thánh Y Hải Thượng Lãn Ông tái thế!

Khi nữ chủ miá»n đất lạ này bÆ°á»›c đến sát chá»— Minh Thần thì tiếng "nhã nhạc" chợt im, má»™t bá»n ngót hai chục ông già râu dài tiến lại đứng xế bên nữ chủ, nhất loạt chắp tay vái Minh Thần, hô lá»›n nhÆ° Ä‘á»c văn tế:

- Hàng Ä‘á»™ng phủ mừng tÆ°á»›ng công lành bệnh, xin kính chúc tÆ°á»›ng công bình an trÆ°á»ng thá» hưởng phúc lâu dài, xứ Yên thịnh vượng.

Nhất hô bá ứng, Minh Thần chưa kịp đáp, đã thấy ông già tiên phong đạo cốt tiến lại nói luôn:

- Lão má»— vá»™i vã từ Si Công Linh trở lại đây mừng công tá»­ đã thoát nạn dữ, và xin chúc công tá»­ vui nÆ¡i Yên Phủ, ngá»™ kỳ duyên đáo miá»n Phù Dung mÆ°á»i phần xứng ý.

Võ Minh Thần lật đật tránh sang bên, toan phục xuống tạ ân cứu mạng, vị Thánh Y Lãn Ông đã trá» Thần Nữ vẻ trịnh trá»ng lạ thÆ°á»ng bảo:

- Từ ngày công tá»­ lạc tá»›i miá»n Yên Phủ hôn mê bất tỉnh chÆ°a biết chuyện kỳ ngá»™ do thiên số định, nay bệnh ngặt đã qua khá»i, công tá»­ cÅ©ng cần biết qua định số. Äây Thần Nữ chúa tể Phù Dung xứ, giáo chủ Phù Dung Thần Giáo, Chúa Ngàn ba biên giá»›i, chúa ngÆ°á»i, chúa vật, chúa các loại thảo má»™c cá» hoa, Chủ tế các Thần Mây Thần Gió Thần MÆ°a... Danh tôn Phù Dung Thần Nữ Phù Dung NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, chủ tế Tam Biên lãnh địa, hậu duệ Yên Thần!

Võ Minh Thần tuy đã Ä‘oán ngÆ°á»i đàn bà đẹp này là nữ chúa miá»n Ä‘á»™ng lạ này, nhÆ°ng nghe xong lá»i giá»›i thiệu của vị Thánh Y Lãn Ong chàng trai cÅ©ng không khá»i sững sá» khi được biết thêm ngÆ°á»i đẹp đã cứu mạng mình là má»™t nhân vật thần bí, vừa là má»™t nữ hoàng biên giá»›i, vừa là giáo chủ Thần Giáo, kiêm luôn giáo chủ Äa Thần Giáo, uy quyá»n có le còn hÆ¡n cả các bá»±c vua chúa khác vì coi cả pháp quyá»n lẫn thần quyá»n. Trong thoáng giây, chàng hiểu mình Ä‘ang đứng trÆ°á»›c má»™t nhân vật thiêng liêng hết sức đối vá»›i dân bản địa, chàng trai sá»±c nghÄ©:

- À! Yên quốc, Phù Dung Thần Giáo...? "miá»n hoa bÆ°á»›m"! Thôi đúng rồi, hoa thuốc phiện! Chúa Ngàn Tam Biên lãnh địa...? À! Nếu vậy thì miá»n này chẳng phải thuá»™c thế giá»›i nào khác lạ, chắc là miá»n quanh vùng biên giá»›i Tây Sắc chi đây! NhÆ°ng có lẽ là má»™t miá»n bất khả xâm phạm chi đây, nếu không Sài Lang Chúa dám lần mò tá»›i. Nữ chúa giáo chủ hết lòng cứu giúp mình, ân này lá»›n lắm, nay trÆ°á»›c hàng Ä‘á»™ng, ta phải tạ Æ¡n ngay má»›i được.

Bèn cúi đầu, chắp tay toan phục dài cả Thánh Y lẫn Thần Nữ, nhÆ°ng rất nhanh, nàng đã bÆ°á»›c tá»›i, dịu dàng nắm lấy tay Minh Thần, cất giá»ng thánh thót nhÆ°ng suối đàn:

- Tướng công chớ nghĩ tới ân nghĩa nữa! Bữa nay là ngày đại lễ, tướng công sẽ đứng cho hàng động thần dân Yên quốc lễ mừng! Xin tướng công chớ khinh động!

Dứt lá»i, dìu nhẹ chàng vào trong cùng vá»›i vị Thánh Y. Minh Thần vẫn chÆ°a dứt ngạc nhiên, ngó hai ngÆ°á»i bảo:

- Mạng này lẽ ra đã dứt, nay còn được là nhỠThánh Y, Thần Nữ, nếu không cho ngu mỗ tạ ơn, lòng sao yên ổn?

Thánh Y xua tay, vuốt râu bảo:

- Chính là do ân thiên địa thần linh má»›i phải! Công tá»­ bất tất nhá»c lòng nghÄ© tá»›i! Có Ä‘iá»u rất lạ, khi trị bệnh, lão phu thấy có Ä‘iá»u hết sức quái gở, cần phải nói ngay công tá»­ rõ! Là cả hai lần bị đòn dữ Ä‘á»u giống nhau nhÆ° đúc, cÅ©ng Ä‘á»u là đòn tiên chất kim khí trong cÆ¡ thể, nếu không có xÆ°Æ¡ng da con Mạc thú, chắc vô phÆ°Æ¡ng cứu chữa! Công tá»­ nên lÆ°u tâm, xÆ°Æ¡ng da con Mạc thú là thần dược trị đòn tinh, công tá»­ còn chút nào, nhá»› cất giữ cho cẩn thận! Tinh Chúa còn nguy hiểm, công tá»­ nhá»› kỹ phòng vá» sau!

Ngạc nhiên, Võ há»i:

- Nếu vậy cả hai đòn cùng má»™t gốc? Giao Long Chúa, Sài Lang Chúa Ä‘á»u dùng dị pháp càn khôn? Hay cả hai con tinh này chỉ là má»™t giống hóa hình ra? Thần Nữ dịu dàng:

- Äiá»u đó sau sẽ rõ, nhÆ°ng tÆ°á»›ng công có thể an lòng từ nay không sợ nó nữa! Yên Phủ có bí pháp trấn quốc, thiếp sẽ truyá»n cho tÆ°á»›ng công, nếu không trị được loài tinh chúa đó, cÅ©ng không lo nó phạm tá»›i ngÆ°á»i.

Thế nữ dâng trà, nÆ°á»›c, ba ngÆ°á»i cùng cạn, bá»—ng nghe tiếng âm nhạc nổi lên. Thánh Y cao giá»ng:

- Äã tá»›i giá» hoàng đạo, thần dân ngóng đợi, xin Thần Nữ hãy thỉnh tÆ°á»›ng công đến Ä‘á»n thá».

Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a Võ ra ngoài, thế nữ xúm quanh, thần dân xếp hàng "phò" ba ngÆ°á»i Ä‘i thẳng ra phía đầu hành lang. Minh Thần bàng hoàng thấy má»™t vùng nÆ°Æ¡ng đồi rá»±c rỡ hiện ra, bá»—ng nghe có tiếng hô "kiệu đăng sÆ¡n"!

Từ ngoài, ba cá»— kiệu khá lá»›n tiến vào, kê sát hành lang. Má»—i cá»— kiệu có bốn thổ dân khiêng, má»™t cá»— sÆ¡n Ä‘á», má»™t cá»— sÆ¡n vàng, còn má»™t cá»— sÆ¡n xanh coi rất lạ mắt. Äám thế nữ xúm lại "pho" Võ Minh Thần lên cá»— kiệu Ä‘á», Thánh Y Lãn Ông lên kiệu xanh, Thần Nữ lên kiệu vàng.

Cồng nổi vang rá»n, đàn sáo địch tiêu khèn sênh tiá»n... trổi âm thanh bổng trầm véo von nhÆ° tiếng nhạc nÆ°á»›c thần. Ba cá»— kiệu tiến vụt Ä‘i nhÆ° trôi theo luồng âm thanh phi phàm, kiệu Thần Nữ Ä‘i trÆ°á»›c, tá»›i Minh Thần rồi Thánh Y, theo sau là dòng ngÆ°á»i nÆ°á»›c Yên cuồn cuá»™n nhÆ° nguồn thác lÅ©.

Chàng tuổi trẻ phong trần bá»—ng rÆ¡i vào má»™t vùng cảm giác hết sức lạ lùng, tâm hồn xao xuyến, bàng hoàng, bất định giữa khung cảnh càng lúc càng trở nên thần bí, khó hiểu. NhÆ°ng trÆ°á»›c tấm thịnh tình của Yên Phủ, và nhất là trÆ°á»›c cảnh tượng nghiêm đầy vẻ thiêng liêng, đầy tính cách lá»… nghi, tập tục của miá»n đất đã cứu mình thoát nạn dữ, Võ cÅ©ng chẳng biết làm gì hÆ¡n là cứ phó mặc cho dòng ngÆ°á»i thần bí này cuốn Ä‘i theo tiếng nhạc rÆ°á»›c thần.

- Chắc tục lệ xứ Phù Dung này đây, các sắc sÆ¡n cÆ°á»›c biên thùy, thượng du đất Việt ta thÆ°á»ng vô cùng hiếu khách. Miá»n Phù Dung quốc này lại biá»n biệt giữa ba dải biên giá»›i Việt Trung Lào lại càng hiếu khách hÆ¡n! Có lẽ nhân dịp khách khá»i bệnh, há» tổ chức kỳ đại lá»… ăn mừng Ä‘ay! NhÆ°ng má»™t kẻ tứ cố vô thân không nhà không cá»­a nhÆ° ta mà há» lại phong cho chức tÆ°á»›ng công kể cÅ©ng buồn cÆ°á»i thật! Mà kỳ lạ nữa là đến vị Thánh Y đạo mạo râu dài cÅ©ng cứ gá»i mình là tÆ°á»›ng công... má»›i khó hiểu chÆ°! NhÆ°ng chắc lá»… mừng khác thật, vị Thánh Y cÅ©ng được dá»± mà! Chắc ra nÆ¡i hành lá»… đây!

Võ Minh Thần thấy yên lòng, Ä‘Æ°a tay vén rèm trông ra, má»›i hay chá»— mình vừa nằm dưỡng bệnh là má»™t khu dinh cÆ¡ thật nguy nga đồ sá»™, nằm lÆ°ng đồi phong quang đầy kỳ hoa dị thảo, tòa ngang dãy dá»c, Ä‘iếu kiá»u chạy quanh nhÆ° lối kiến dinh Chúa Mèo Woòng Chí Sình trên miệt Hoàng SÄ© Phù!

NhÆ°ng lối kiến trúc và màu sắc lại phảng phất vẻ thần bí nhÆ° chốn Ä‘á»n thá» nào, so sánh vá»›i lối kiến trúc Cung A Phòng Tây Sắc dÆ°á»›i đáy Hắc Giang, chốn dinh phủ lâm tuyá»n này phảng phất nét thiêng liêng kỳ bí, còn A Phòng quái gở phi phàm nhÆ° dÆ°á»›i cõi âm!

- Phù Dung Thần Giáo! Dinh phủ của Thần Nữ Phù Dung có khác! Thần bí thật! Kỳ lạ thật!

Võ lẩm bẩm, lòng lâng lâng nhẹ nhõm, chung quanh chàng là má»™t miá»n hoa bÆ°á»›m bạt ngàn sÆ¡n dã, bản thổ rải rác, không khí trong lành, cảnh trí thần tiên nhÆ° chon Bồng Lai, suối khe róc rách "ôn toàn" bốc khói má» sÆ°Æ¡ng coi càng giống cảnh tiên non Bồng trong các bức tranh thủy mặc.

Äặc biệt là rất nhiá»u công, trÄ©, oanh, yến, sÆ¡n ca, há»a mi, khÆ°á»›u, yểng toàn giống chim đẹp nhởn nhÆ¡ bay đậu múa hót líu lo, chứng tỠđây là miá»n đất lành, khí hậu tốt lạ thÆ°á»ng.

Qua nhiá»u rặng đồi nÆ°Æ¡ng, thung lÅ©ng, tá»›i má»™t cánh rừng thÆ°a cây, đầy dị thảo, kỳ hoa, ba cá»— kiệu lÆ°á»›t lên má»™t trái đồi lá»›n. Võ trông ra thay cá» quạt cắm đầy, thổ dân võ trang đứng dàn dá»c từ dÆ°á»›i lên trên đồi, hiện ra má»™t tòa Ä‘á»n đài nguy nga đồ sá»™ toàn bằng đá xanh đá trắng, hình thể cÅ©ng nhiá»…m vẻ thần bí lạ thÆ°á»ng.

Ba cá»— kiệu vượt lên đồi, giữa hàng thổ dân dàn dá»c, tinh kỳ phấp phá»›i. Dòng ngÆ°á»i đứng cả dÆ°á»›i chân đồi, chỉ có má»™t bầy thế nữ theo Ä‘i kiệu cùng phÆ°á»ng nhạc rừng.

Äá»n thá» chót vót ngá»n đồi, chung quanh cây cối um tùm, coi nhÆ° những cây tùng tán khổng lồ. Ngoài khu vá»±c Ä‘á»n thá», cả rặng đồi Ä‘á»u trồng "thâu" hoa nở xòe bạt ngàn.

Võ Minh Thần vén hé rèm trông lên, thấy sân Ä‘á»n rất rá»™ng, lối Ä‘i lót toàn đá trắng, phía ngoài có hàng rào trồng cây thấp nhÆ° các dậu dam bụt, găng, xÆ°Æ¡ng rồng dÆ°á»›i xuôi, hoa leo, hoa "bÆ°á»›m" má»c đầy, má»™t cái cổng đồ sá»™, cÅ©ng bằng đá ghép nhÆ° lối kiến trúc thành nhà Hồ tại Phủ Quảng Thanh Hóa, ngoài có tấm biển sÆ¡n son khắc nổi thếp vàng rá»±c rỡ bốn chÆ° Hán lối chân phÆ°Æ¡ng "Phù Dung Thần Äiện".

Trong sân, bên cổng, trên thá»m, lố nhố nhiá»u bóng ngÆ°á»i y phục chỉnh tá». Ba cá»— kiệu vượt qua cổng tiá»n, băng qua sân, đặt sịch dÆ°á»›i thá»m, tá»›i đâu ngÆ°á»i ngÆ°á»i cúi rạp đầu chào hết sức cung kính. Äám thế nữ chạy lên, vén rèm, tít trên, có hai "lá»±c sÄ©" ôm thảm trải vụt xuống, tấm thảm dệt bằng vá» cây, màu sặc sỡ loang loáng chạy cuồn cuá»™n nhÆ° lá»›p sò ngÅ© sắc. Võ Minh Thần vừa đặt chân xuống thì mép thảm cÅ©ng vừa kịp phủ kín bệ đá, không nhanh, không chậm ná»­a khắc! Äám thế nữ "phò" ba ngÆ°á»i lên Ä‘iện, vị Thánh Y Lãn Ông tái thế Ä‘i trÆ°á»›c, tay chống gậy trúc, cách vài bậc má»›i tá»›i Thần Nữ Phù Dung Giáo Chủ và Võ Minh Thần, chàng trai định lùi lại Ä‘i sau nhÆ°ng Thần Nữ cứ Ä‘i sát bên chàng, đám thế nữ bÆ°á»›c sát sau, bÆ°ng các mâm lá»… vật phủ vải Ä‘iá»u, làm chàng phải bÆ°á»›c song song vá»›i Thần Nữ, lòng chợt nổi lên hàng trăm ý tưởng vẩn vÆ¡ nghi hoặc!

NhÆ°ng chàng tuổi trẻ không có thì giá» nghÄ© nhiá»u, phÆ°á»ng nhạc sau lÆ°ng đã trá»—i khúc gấp gấp dặt dìu nhÆ° thác chảy, Thánh Y Lãn Ông, Thần Nữ Phù Dung Ä‘i vùn vụt theo, thoắt đã vượt hai mÆ°Æ¡i tầng bệ đá, lần tá»›i thần Ä‘iện trên.

Minh Thần nhìn vào thấy Ä‘iện rá»™ng mênh mông, trần thiết rá»±c rỡ vàng son coi vừa thâm nghiêm vừa thần bí vá»›i những bệ thá», đồ thá», rèm trÆ°á»›ng, cá» quạt, thứ nào cÅ©ng lạ mắt hết sức! Äặc biệt là lối kiến trúc trong Ä‘iện khác hẳn những Ä‘á»n thá» Phật giáo, Ki Tô giáo, hoặc các Ä‘iện thần, Võ đã được thấy từ trÆ°á»›c đến giá», lối kiến trúc trần thiết khác lạ này nhÆ° hút con mắt ngÆ°á»i ta. Võ má»›i ngó đã có cảm giác kỳ dị nhÆ° bị cuốn cả tâm hồn vào cảnh trí thần bí trong Ä‘á»n. Chàng thoáng cảm thấy mÆ¡ hồ nhÆ° mình cÅ©ng đã từng thấy lối kiến trúc này ở nÆ¡i nào đó trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng luân lạc theo tôn sÆ° năm mÆ°á»i năm trÆ°á»›c.

- À... coi từa tá»±a nhÆ° Ä‘á»n thá» Hồi giáo thì phải! À! Hồi theo tôn sÆ° đến xứ Turkestan (Tân CÆ°Æ¡ng) miá»n đất Tàu Hồi giáo, ta cÅ©ng đã được thấy nhiá»u ngôi Ä‘á»n thỠđạo Hồi kiến trúc giống ngôi Ä‘á»n này! Tại miá»n Bắc biên giá»›i Việt-Trung- Lào không có dân theo Hồi giáo, sao xứ Yên này lại có ngôi Ä‘á»n giống Ä‘á»n đài của dân Ả Rập? Không lẽ do lính Ả Rập trong Ä‘á»™i quân thuá»™c địa ngÆ°á»i Bắc Phi Ä‘em tá»›i? À! Có lẽ do nguồn gốc giống Phù Dung Yên quốc xÆ°a mãi tận lÆ°u vá»±c Lưỡng Hà, Ba TÆ°, Thổ NhÄ© Kỳ chăng? NhÆ°ng chẳng lẽ ngÆ°á»i xứ Phù Dung khuất tịch này có liên lạc tận các xứ xa xôi kia sao?

Äang nghÄ© loanh quanh, đã thấy má»™t đám đồng nam đồng nữ tiến ra, dẫn đầu là má»™t ông lão râu tóc cÅ©ng bạc phÆ¡ nhÆ° vị Thánh Y Lãn Ông, vẻ ngÆ°á»i đạo mạo, tay trái cầm má»™t chiếc chìa khóa vàng, tay phải cầm má»™t cái gậy hình thân cây cÅ©ng bằng vàng. Cả bá»n tá»›i trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i, đồng nam đồng nữ xếp dá»c hai hàng, đứng sau ông lão dáng ngÆ°á»i thủ Ä‘á»n, tất cả đồng cúi rạp đầu chào. Ông lão kia nói má»™t tràng tiếng lạ tai, chừng thổ ngữ riêng, lÆ¡ lá»› nhÆ° tiếng Thổ Thái, hai tay lão giÆ¡ cao khá»i đầu.

Võ Minh Thần ngó qua, thấy đúng hai mÆ°Æ¡i đồng nam, hai mÆ°Æ¡i đồng nữ, tuổi từ mÆ°á»i hai tá»›i mÆ°á»i bốn, mÆ°á»i lăm, nam mặc áo Ä‘á», nữ mặc áo vàng, màu áo Thần Nữ và chàng, còn ông lão kia mặc áo xanh giống áo Thánh Y.

Thần Nữ không nói ná»­a lá»i, Ä‘Æ°a tay trái đỡ lay chiếc chìa khóa, lão thủ Ä‘á»n Ä‘i vòng ra phía sau ba ngÆ°á»i. Thánh Y Lãn Ông tiến vào trÆ°á»›c, hÆ¡i nghiêng mình ra hiệu thỉnh má»i Thần Nữ, Minh Thần nhập ná»™i.

Nàng hÆ¡i Ä‘Æ°a mắt cho Minh Thần, cả hai cùng song song bÆ°á»›c hẳn vào Ä‘á»n, giữa hai hàng đồng nam đồng nữ. Minh Thần chân bÆ°á»›c song song, đầu óc đầy bỡ ngỡ, lấy làm lạ hết sức. Nhất là vá» dáng Ä‘iệu của vị Thánh Y. Ông già này cÅ©ng chỉ là khách của Yên

Phủ, lại có cá»­ chỉ của ngÆ°á»i trong cuá»™c, nhÆ° hÆ°á»›ng dẫn cả Thần Nữ Ä‘i vào, và ngÆ°á»i đàn bà là giáo chủ bữa nay vào Ä‘á»n Phù Dung Thần Giáo lại có vẻ nhÆ° nữ khách!

- Lạ dữ chÆ°a? Lá»… chi lại kỳ quái thế này? Có lẽ phong tục xứ ngÆ°á»i ta thế! Minh Thần vẫn không hài lòng vá» lá»i phá»ng Ä‘oán của mình. Chàng trai để ý ngó đám đồng nam đồng nữ, thấy bá»n này bÆ°ng những cái khay mâm đồng trên Ä‘á»±ng lắm món kỳ dị, giống dụng cụ hút thuốc phiện, cặp đồng nam đồng nữ đứng đầu trên, mâm có Ä‘e má»™t trái "thẩu" rất to, thÆ°á»ng gá»i "cổ tác xác" và má»™t má»› hạt giống thuốc phiện tá»±a hạt vừng. NhÆ°ng chàng chÆ°a kịp liếc qua, đã phải theo Thần Nữ Ä‘i vào phía trong. Ông lão thủ Ä‘á»n cùng đám đồng nam đồng nữ kia kế tiep Ä‘i phía sau, tất cả vào ná»™i tẩm. Thần Nữ có bầy thế nữ theo nâng vạt áo sau. Äá»n Phù Dung Thần Giáo sâu thăm thẳm, bạch lạp thắp sáng trÆ°ng trên các bệ. Theo lối trải thảm Ä‘i thẳng vào sâu mãi, bá»—ng đứng trÆ°á»›c má»™t khung cá»­a lá»›n đóng kín. Lão thủ Ä‘á»n vòng lên, giÆ¡ cao giá bạch lạp, Thần Nữ cầm chìa khóa mở cá»­a. Lão thủ Ä‘á»n kéo rá»™ng cánh cá»­a. Rồi lão cung kính thỉnh hai ngÆ°á»i vào, và tá»± tay ông già này đóng cá»­a lại, để bá»n thủ Ä‘en, đồng nam, đồng nữ, thế nữ đứng cả bên ngoài. Võ Minh Thần vụt rÆ¡i vào má»™t cảnh trí nhiá»…m đầy vẻ thần bí, nhÆ° lạc vào má»™t thế giá»›i có pha lẫn chất thần tiên ma quái làm giác quan chàng bá»—ng trở nên mông lung bàng bac mÆ¡ hồ lạ! Im lặng mênh mông! Trong ná»™i Ä‘iện kín này, ánh sáng vàng sệt lung linh, huyá»n ảo, phảng phất có mùi thÆ¡m ngầy ngậy phả vào mÅ©i Minh Thần, lẫn cả mùi trầm hÆ°Æ¡ng thoảng ngát tạo nên má»™t thứ mùi đặc biệt làm thần kinh nhÆ° chùng hẳn xuống, bao nhiêu huyết khí phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng tuổi trẻ cÅ©ng lắng Ä‘á»ng theo, cảm giác yên tÄ©nh, siêu thoát tá»a rá»™ng. Võ liếc sang bên, dÆ°á»›i vùng ánh sáng vàng Ä‘á»ng, khuôn mặt Phù Dung giáo chủ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng vut trở nên huyá»n bí lạ, nhan sắc uy nghi phảng phất vẻ thiêng liêng thần kỳ, nhÆ° đã thoát ra ngoài cảnh thá»±c, nhập vào thế giá»›i bàng bạc của Ä‘á»n thần giáo huyá»n kỳ bí ẩn! Hay nói rõ hÆ¡n, cả Ä‘á»n thần giáo nhập vào nàng, tá»a ra trên khuôn diện dáng dấp tạo cho nàng má»™t thứ nhan sắc thần bí và có sức hấp dẫn đến chết lòng ngÆ°á»i!

Phải mất mấy khắc, nhãn quang Võ Minh Thần má»›i làm quen hẳn vá»›i thứ ánh sáng chập chá»n huyá»n ảo trong ná»™i Ä‘iện. Hình nhÆ° trong này thắp nhiá»u đèn nến, nhÆ°ng có rèm che cản, chỉ thấy ánh sáng mà không thấy ngá»n. Ná»™i Ä‘iện cao vút, kiến trúc toàn Ä‘Æ°á»ng nét lạ, từng hàng cá»™t đá sừng sững to hàng má»™t hai vầng, chạm khắc các hình thú, Ä‘iểu, cá», hoa, vân vÅ© hết sức công phu, sÆ¡n phết đủ màu. Trần Ä‘iện cÅ©ng ghép toàn đá phiến tá»±a lối xây cuốn tại các đình chùa dÆ°á»›i Kinh, và phiến đá nào cÅ©ng nặng hàng tấn, chỉ xếp ghép dính nhau vừa khít mà không gắn vôi vữa, má»—i phiến đá là má»™t khối ká»· hà, coi kỳ diệu hết sức. Chỉ cần nhác trông qua các hình đá ghép ăn khá»›p nhÆ° thợ má»™c "vào má»™ng" cÅ©ng đủ biết phải có tay giá»i toán hình há»c má»›i làm nổi, tuy cÅ©ng nhÆ° lối kiến trúc ghép thành nhà Hồ của Quý Ly, nhÆ°ng xem chừng còn tinh vi hÆ¡n. Vì thành nhà Hồ chỉ ghép bằng các phiến đá hình chữ nhật, chá»— trần uốn cong nhÆ° các cổng thành thì ghép đá hình thang, còn đây lại ghép đủ thứ hình tam giác, hình vuông, bán nguyệt, lục lăng, bát giác, hình thang, chữ nhật lệch...

Dáng dấp thật khoan thai, nghiêm túc, Phù Dung giáo chủ nương nương sánh vai cùng Võ Minh Thần tiến thẳng vào nội điện, Thánh Y theo sau.

Äược chừng mÆ°Æ¡i thÆ°á»›c, bá»—ng nàng đứng lai trÆ°á»›c má»™t sợi dây xích sáng loáng có nắm tay cầm. Nàng nắm lấy đầu dây giật nhẹ má»™t cái! Binh boong binh boong! Bá»—ng tiếng chuông đồng nổi lên, trÆ°á»›c khoan nhặt nhÆ° tiếng chuông chùa, sau dồn dập đổ hồi nhÆ° tiếng chuông nhà thá», âm thanh vang ngân bổng trầm nhÆ° gần nhÆ° xa, giữa cảnh im lìm, nghe nhÆ° tiếng chuông thần bí gá»i hồn ngÆ°á»i vá» thế giá»›i xa xăm nào bên kia cuá»™c Ä‘á»i trần lụy.

Minh Thần đứng nhìn thấy hình như khu nội tẩm cũng rung động theo âm thanh trầm bổng, rồi cả ánh sáng vàng cũng rung rung.

Còn Ä‘ang ngạc nhiên cho là mắt mình bị thính giác đánh lừa, bá»—ng chàng trai hÆ¡i giật mình sá»­ng sốt, thấy khu ná»™i tẩm rõ ràng Ä‘ang biến đổi dần các nét ká»· hà giữa vùng ánh sáng chập chá»n, rồi vụt cái, tiếng chuông vừa ngừng, dÆ° âm còn vÆ°Æ¡ng vấn bên tai, trÆ°á»›c mặt Võ đã hiện ra má»™t cảnh trí khác hẳn, vá»›i những ngá»n đèn quái ảo sáng nhÆ° sao sa, những bệ thá», những chiếc giÆ°á»ng kỳ dị và... khá nhiá»u bóng ngÆ°á»i nằm ngồi rải rác khắp ná»™i Ä‘iện. Nói bóng ngÆ°á»i là đúng nhất, vì tất cả Ä‘á»u lặng lẽ câm nín, nhÆ° Ä‘ang đắm hồn trong cảnh u tÄ©nh thẳm sâu phảng phất khói hÆ°Æ¡ng trầm.

Ngạc nhiên, Võ Ä‘Æ°a mắt ngó Thần Nữ nhÆ° ngầm há»i, nhÆ°ng nàng không nói gì. Ngay khi đó, vị Thánh Y chợt tiến lên, đứng xế trÆ°á»›c Minh Thần, vẻ mặt nghiêm trang bảo:

- Không phải ngÆ°á»i sống đâu! Äây là chỉ là xác thân đệ tá»­ Phù Dung đã hiến trá»n linh hồn xác thịt cho Thần Ma Túy! Các đệ tá»­ này Ä‘á»u là các tín đồ thuần thành đã dâng Ä‘á»i mình cho Thần Giáo, các đệ tá»­ này đã sống những ngày Ä‘au khổ trong cát bụi trầm luân, và đã tìm thấy niá»m hoan lạc, yên tÄ©nh Ä‘á»i Ä‘á»i dÆ°á»›i bóng Thần Yên! Và hỠđã lìa Ä‘á»i trong niá»m yên tÄ©nh nÆ°Æ¡ng theo cánh biếc của nàng Tiên Nâu Ä‘i vá» cõi hÆ° vô... trả lại hình hài cho cõi phù sinh. Những xác thân kia đã được sÆ°u tầm khắp thế gian, thuá»™c nhiá»u thá»i kỳ, tiêu biểu cho nhiá»u giá»›i, nhiá»u sắc tá»™c.

Thánh Y ngừng lại chút, vụt tiếp lá»i:

- Sáng nay chính là ngày tÆ°á»›ng công bái kiến Phù Dung thần, đồng chủ tế giáo chủ, đã đến lúc tÆ°á»›ng công phải hiểu rõ các Ä‘iá»u bí mật vá» Phù Dung Thần Giáo. Vậy trÆ°á»›c giá» hành lá»…, tÆ°á»›ng công hãy duyệt qua má»™t vòng ná»™i Ä‘iện cùng Thần Nữ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng.

Dứt lá»i lão hÆ¡i nghiêng mình làm hiệu thỉnh, Thần Nữ lập tức song hàng uyển chuyển Ä‘Æ°a Võ vào sâu trong ná»™i tẩm. Ba ngÆ°á»i Ä‘i dá»c hai bên tả hữu Ä‘iện trÆ°á»›c. Càng lại gần, cảnh tượng càng kỳ bí, đượm vẻ quái gở. Trên bệ thá», má»—i bệ Ä‘á»u có thắp má»™t ngá»n đèn dầu lạc, ánh sáng lung linh, trÆ°á»›c đèn có để má»™t thứ dụng cụ "hấp" theo các thá»i đại. Có bệ đặt má»™t cái Ä‘iếu loại ống vố dài của các sắc dân Ấn Äá»™, Ả Rập xÆ°a nay vẫn dùng nhét cục thuốc vào, tá»±a hút thuốc lào. Có bệ đặt má»™t bá»™ ấm để nấu thuốc "thẩu" uống trị bệnh. Còn má»™t hàng bệ khác, má»—i bệ Ä‘á»u có bày má»™t dụng cụ để hút thuốc phiện nhÆ° dá»c, tẩu, tiêm, móc chén đánh sái... Tóm lại, khu này là khu thá» dụng cụ "tiêu thụ" nha phiến các cách.

BÆ°á»›c tá»›i khu vá»±c bày di hài các đệ tá»­ Phù Dung, Võ Minh Thần càng dòm kỹ, càng thấy rùng rợn, cảm giác Æ¡n á»›n nhÆ° đứng trÆ°á»›c cảnh tượng ma quái nhÆ°ng không giống hẳn cảnh xác ngÆ°á»i bị hấp sát bày trong Bảo Tàng Viện Tây Sắc Ma VÆ°Æ¡ng, vì đây là xác thân các tín đồ "hap" thuốc phiện đã dâng hiến trá»n Ä‘á»i cho á phiện qua các thá»i đại, qua các thế hệ, thuá»™c đủ sắc dân trên thế giá»›i, thuá»™c đủ các thành phần trong các xã há»™i xÆ°a nay. Có nghÄ©a là toàn cảnh xác nghiá»n chất ma túy tìm cảm giác say sÆ°a ma quái trong chất Phù Dung và trở thành đám tín đồ nô lệ cho Thần Phù Dung, tiêu mòn dần cuá»™c Ä‘á»i đến chết vẫn còn say sÆ°a.

Äây! Trên má»™t cái bục gá»— có chất má»™t cái bếp lá»­a than đã nguá»™i ngắt, mấy cái xác da nâu Ä‘en bóng, đầu "quấn thừng" Ä‘ang quây quần ngồi nhá»› thuốc phiện, có mấy ngÆ°á»i nÆ°á»›ng nuốt, sắc lá "thẩu", trái "thẩu" làm nÆ°á»›c uống, coi y phục, mặt mÅ©i, vẻ dân Ấn Äá»™ xÆ°a.

Bục gần đấy có ba ngÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© kiểu Hồi Giáo Nam DÆ°Æ¡ng, Mã Lai Ä‘ang ngồi nhét thuốc vào nả Ä‘iếu hút, tá»±a hút Ä‘iếu cày. Cái Ä‘iá»u này dài gang tay, má»™t kẻ nhét cục nhá»±a, má»™t kẻ gắp cục than dí vào, má»™t kẻ Ä‘ang hút, cả ba còn nguyên nét say sÆ°a, tuy đã thac nhiá»u thế ká»·.

Xế bên lại có ngÆ°á»i Ả Rập dáng dân Ba TÆ°, Thổ NhÄ© Kỳ Ä‘ang dùng thuốc phiện theo lối trung cổ, thô sÆ¡. Quá chút nữa, trên mấy cái ghế kiểu Âu Châu, có mấy ngÆ°á»i Ä‘ang hít bạch phiến (cocaine), chá»— khác lại có mấy ngÆ°á»i Tàu Ä‘ang hút hồng den (heroine).

Äại lược khu này, đủ má»i sắc dân, giá»›i dân tiêu thụ chất ma túy theo các lối giản dị, nhÆ°ng vẫn không kém bá» say sÆ°a.

Sang khu bên, đây lại là khu vá»±c của những kẻ tiêu thụ nha phiến theo lối tân kỳ trên giÆ°á»ng thất bảo, có ngÆ°á»i Trung Hoa, nam, nữ Ä‘ang nằm hút thuốc vá»›i dá»c tẩu tuyệt đẹp, tiêm vàng móc bạc, măng đèn, toàn đồ quý giá, cạnh lại có dân Tàu nghèo túng nằm hút trên giÆ°á»ng má»t dụng cụ xấu xí, đèn rạng rỡ, những mặt mày xÆ°Æ¡ng xẩu còn hiện rõ nét đê mê của những kẻ lên tiên bằng ảo giác. Gần đấy, lại có các chá»— tiêu biểu cho "làng bẹp" Việt Nam, đủ má»i giá»›i sang hèn, tiêu thụ Phù Dung các lối, có những kẻ da bá»c xÆ°Æ¡ng nhÆ°ng mặt vẫn đê mê huyá»n bí.

Võ Minh Thần đảo qua các khu thỠđệ tá»­ "nàng tiên nâu" tuy đó chỉ là các món sÆ°u tầm từ xÆ°a, bày trong Ä‘iện, nhÆ°ng coi cÅ©ng linh hoạt nhÆ° thá»±c, làm chàng tuổi trẻ bất giác thấy á»›n lạnh trong mình, khi hình dung tá»›i số ngÆ°á»i không biết bao nhiêu triệu đã thành đệ tá»­ Phù Dung, tiêu mòn dần thân thể trong ảo giác chập chá»n.

Trong khi Võ Minh Thần chăm chú quan sát từng cảnh xác đệ tá»­ "tiên nâu" say sÆ°a hiến mình cho Phù Dung Thần, nàng giáo chủ Phù Dung chỉ lặng lẽ Ä‘i bên, không nói lá»i nào. Chỉ có vị Thánh Y lanon tái thế thỉnh thoảng lại lên tiếng giải thích ý nghÄ©a của má»™t vài cảnh tượng lạ mắt, nói rõ vá» tiểu sá»­ má»™t vài đệ tá»­ nằm ngồi trên giÆ°á»ng, bệ, giảng thêm cả cách thức dùng nha phiến của "bá»™ xác Æ°á»›p" đó. Trong số di hài đệ tá»­ Thần Giáo này (hay Ma Giáo cÅ©ng được), Võ Minh Thần thấy có cả những tay đã nổi danh má»™t thá»i trên thế giá»›i nhÆ° má»™t hai tay quan hoạn trong nhóm "Thập ThÆ°á»ng Thị" Ä‘á»i Mãn Thanh, má»™t hai viên quan đại thần Ba TÆ° vá» thá»i Aladin chiến bại Äại Hãn Mông Cổ Thémouzin (Thiết Má»™c Chân).

Bất giác chàng tuổi trẻ giang hồ khẽ chép miệng, chẳng biết nên vui hay nên buồn trÆ°á»›c cảnh tiêu mòn thân thể bên ngá»n đèn dầu lạc này. Bá»—ng nghe Thánh Y Lãn Ông dịu dàng bảo:

- Má»i tÆ°á»›ng công sang bên này! Minh Thần vá»™i "dạ" bÆ°á»›c theo, trong lòng vô cùng ngượng nghịu bất nhẫn, thấy bá»±c ân nhân cứu mạng mình cứ mãi xÆ°ng hô quá Æ° trịnh trá»ng vượt hẳn địa vị.

Nhưng bên kia điện lại những cảnh tượng kỳ dị đập vào nhãn quang chàng, và lần này thấy càng phát ớn.

Vì đây không phải cảnh đệ tử Phù Dung Thần say sưa ma túy quên sầu thế gian, mà lại là những cảnh đệ tử á phiện đang "cai" thuốc, đang chiến đấu dữ dội với "á phiện" và đang bị "cô hành" ghê gớm.

Chỉ cần ngó qua má»™t vài cảnh tượng cÅ©ng đủ hình dung được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n khủng khiếp Ä‘ang dày vò thể xác linh hồn đám đệ tá»­ muốn thoát ly khá»i Ma Giáo gá»›m ghê kỳ bí này.

Và sau cuá»™c chiến đấu không tiá»n khoáng hậu, các đệ tá»­ đã bị hành đến thác bằng cả ngàn "tá»­ lá»™" không thua hàng ngàn con Ä‘Æ°á»ng dẫn đến Ä‘á»n thá» Thần Yên.
Tài sản của hungtiensinh


Last edited by hungtiensinh; 10-06-2008 at 01:05 PM. Lý do: Bổ sung phần thiếu
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #13  
Old 10-06-2008, 10:07 AM
hungtiensinh
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi Thứ MÆ°á»i Ba

Bí Ẩm à Phiện Ma Giáo

Lá»i Nguyá»n Äá»™c Äịa Trên Xứ Phù Dung


Minh Thần Ä‘i dá»c theo các be, giÆ°á»ng, sập, dòm từng thân xác chết khô, trên khuôn mặt, dáng thân, vẻ Ä‘iệu, còn nguyên vẹn nét Ä‘au Ä‘á»›n khủng khiếp. Kẻ reo ngược hai ngón chân cái lên xà nhà, kẻ Ä‘ang đấm đá vào vách tÆ°á»ng, ngÆ°á»i húc đầu vào vách, kẻ ôm bụng rên la, ngÆ°á»i trợn mắt há hốc mồm nằm dãy dụa, nhiá»u kẻ cầm chày vồ nện vào thân xác, tứ chi nhÆ° các ông đạo tu khổ hạnh ép xác, có ngÆ°á»i thắt cổ treo lÆ¡ lá»­ng, nhiá»u kẻ dùng hai tay bóp cổ, lưỡi thè lè, mắt trợn ngược, lắm kẻ phát cuồng xé rách bÆ°Æ¡m quần áo, cÆ°á»i khóc lung tung.

Những hình gầy xác ve nam nữ, già trẻ, sang hèn đủ loại, nhiá»u tín đồ chỉ còn bá»™ xÆ°Æ¡ng sau tháng năm phụng sá»± Thần Yên, cÅ©ng có kẻ mập bung ngÆ°á»i nhÆ° sÅ©ng nÆ°á»›c, đủ má»i hạng, đủ má»i sắc dân, đủ má»i thứ mặt biểu lá»™ sá»± Ä‘au Ä‘á»›n khủng khiếp vì "dám cả gan" chống lại Tổ NÆ°Æ¡ng Thần Ma Giáo và Ä‘ang bị Thần hành...

- NhÆ°ng tất cả chỉ là ảo vá»ng, kẻ nào đã nhập Ma Túy giáo, khó lòng ra nổi! HỠđã gục ngã trÆ°á»›c hình phạt của Tổ NÆ°Æ¡ng Thần. Còn má»™t số thì đã đầu hàng Thần Tổ NÆ°Æ¡ng, khi được Thần vá» gá»i đệ tá»­ quay vá», trong giấc mÆ¡, trong ảo giác hay trong thá»±c cảnh.

Thánh Y Lãn Ông vừa nói vừa dẫn Minh Thần đi sâu vào nội tẩm. Chàng trai đưa mắt ngó, thấy những xác đệ tử Yêu Thần nằm thẳng cẳng, sau cơn vật vã vì thiếu chất "moóc phin" đã chợp mắt thiếp đi, hoặc mắt vẫn mở trừng trừng.

Thánh Y mơ màng nhìn quanh điện:

- Äó là má»™t cách trừng phạt những tín đồ muốn thoát ly. Lá»i nguyá»n của

Tổ NÆ°Æ¡ng Thần Phù Dung ngàn Ä‘á»i linh ứng.

Äá»™ng trí tò mò, Võ Minh Thần khẽ há»i:

- Chẳng hay lá»i nguyá»n đó, tiểu Ä‘iệt đây có thể biết được chăng? Thánh Y gật đầu:

- TÆ°á»›ng công chẳng những sẽ được biết mà còn biết thêm Ä‘iá»u "bí ẩn ngàn Ä‘á»i" của Phù Dung Thần Giáo, liên quan đến vận mạng Ä‘á»i Ä‘á»i của hàng trăm triệu con dân sống nhá» Thần Giáo! Cùng lá»i nguyá»n Ä‘á»™c địa của Tổ NÆ°Æ¡ng Thần, truyá»n tá»­ lÆ°u tôn trên các xứ Phù Dung, sáng nay, tÆ°á»›ng công sẽ biết hết và cÅ©ng sẽ phải giữ kín lá»i nguyá»n bí mật ngàn Ä‘á»i đó! Má»i tÆ°á»›ng công vào đây!

Minh Thần theo lão nhẹ gót Ä‘i vào khu ná»™i tẩm. Äiện thật sâu thăm thẳm, bá»—ng tá»›i cuối Ä‘iện tÆ°á»ng đá dá»±ng cao vút hai bên, chân uốn nhÆ° sóng lượn chừng vài thÆ°á»›c rồi chạy vòng vào theo hình móng lừa, có má»™t bức rèm vàng kim tuyến buông rÅ© từ nóc xuống ná»n Ä‘ien.

Thần Nữ Phù Dung nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i cạnh Minh Thần, Ä‘Æ°a tay giật nhẹ má»™t cái mấu chốt vàng khối trên tÆ°á»ng.

Bing boong bing boong! Tiếng chuông kỳ ảo lại nổi lên, khoan thai rồi đổ dồn, âm thanh chìm nổi như gần như xa, vừa dứt, chợt bức rèm vàng kim tuyến cuộn soạt lên, mở ra một khu nội cung, bệ đá chập chùng vút cao.

Thánh Y, Thần Nữ Ä‘Æ°a Minh Thần lên, đúng hai mÆ°Æ¡i bệ. Bá»—ng chàng tuổi trẻ dá»™t lòng đứng sững trÆ°á»›c cảnh kỳ dị đập vào nhan quang. Má»™t cái bệ thá» khổng lồ vụt hiện ra, vá»›i má»™t ngá»n đèn dầu lạc vÄ© đại hết sức, có lẽ từ sinh làm ngÆ°á»i tá»›i nay chÆ°a bao giỠđược thấy ngá»n đèn to lá»›n bằng má»™t phần ngàn ngá»n đèn quái dị này. Minh Thần được dan leo lên những hàng bệ bên hông, dòm còn thấy nhiá»u mâm Ä‘á»±ng dụng cụ tiêu thụ nha phiến khác nữa, các loại đồ nghá» hồi trung cổ trở lại, vẫn còn thô sÆ¡, chÆ°a tinh vi nhÆ° các món dá»c tẩu má»›i phát minh ra từ thá»i cận đại. Và sau bệ đồ thá» này có má»™t chiếc giÆ°á»ng thất bảo chạm trổ rất đẹp, sau giÆ°á»ng có đặt má»™t cái ngai vàng trang trá»ng nhÆ° ngai vua chúa, chân ngai kê mép thành giÆ°á»ng, trên ngai có má»™t pho tượng nữ ngồi rất uy nghi, coi nhÆ° ngÆ°á»i thá»±c. Äến ná»—i vừa thoáng thấy, Võ Minh Thần lại tưởng ngÆ°á»i bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt ngồi đó. Vì da mặt màu trắng ngà giống da ngÆ°á»i, tượng nữ mặc áo vàng kim tuyến lấp lánh, đầu chít khăn vàng, chân Ä‘i hài Thổ vàng cẩn kim cÆ°Æ¡ng, sa phia, áo cÅ©ng nhiá»u chá»— đính kim cÆ°Æ¡ng phản chiếu ánh sáng muôn màu rá»±c rỡ. Ngoài ra, còn mấy cái tàn tía che trốc ngôi tượng, xế bên ngai, còn có má»™t cái giá có nhiá»u mắc treo mấy cái áo thụng, mau tía hoa láng, màu Ä‘á», trắng, xanh, nâu... nhÆ° để tượng mặc thay đổi vậy. Ãnh đèn dầu lạc hắt soi lên mặt tượng đẹp long lanh, hai con mắt cẩn hai viên ngá»c xanh biếc, sáng long lanh, cá»±c kỳ linh hoạt trên khuôn mặt đẹp phi phàm.


- Phù Dung Thần.

Võ bật kêu khẽ, đã thấy Thần Nữ ra hiệu theo Thánh Y bÆ°á»›c tá»›i chá»— kê giÆ°á»ng thất bảo. Thần Nữ, Thánh Y ra hiệu cho Minh Thần cùng chắp tay vái lá»… má»™t tràng, và Thánh Y lập tức dẫn hai ngÆ°á»i tiến sang vách hữu, xế bên ngai vàng tượng Thần Phù Dung. Thánh Y kéo soạt bức rèm che vách, vách đá nhô ra nhẵn thín. Ngay đấy có má»™t cái bình thủy tinh loe miệng Ä‘á»±ng đầy má»™t thứ bá»™t Ä‘á» nhÆ° hồng hoàng. Bốc má»™t nắm giÆ¡ cao, vị Thánh Y vụt nghiem sắc mặt, dõng dạc:

- Trong ná»™i Ä‘iện Phù Dung Thần giáo, trÆ°á»›c Tổ NÆ°Æ¡ng Thần, giỠđã tá»›i lúc tÆ°á»›ng công biết tÆ°á»ng tận vá» Thần tục nÆ°á»›c Yên này, sao lại có buổi lá»… vô cùng nghiêm trá»ng sáng nay, sau mối duyên kỳ ngo. Tổ NÆ°Æ¡ng Thần linh thiêng run rủi cho dị thú mang ngÆ°á»i bị nạn tá»›i xứ cháu con ngài, giá» phút này xin hiển linh chứng kiến giây phút thiêng liêng thần ngôn cáo tri duyên tác hợp.

Dứt lá»i, lão cầm nắm phấn bụi Ä‘á» hồng hoàng ném vụt vào vách đá. NhÆ° trò ảo thuật, từng hàng chữ hiện lên, móc ngược vòng ngang, coi rất lạ mắt. Võ Minh Thần nhá» xÆ°a được theo tôn sÆ° chu du thiên hạ há»c được khá nhiá»u thứ tiếng nên vừa trông thấy, đã biet ngay đó là loại chữ của dân Thái Thổ Lào thÆ°á»ng dùng nhÆ°ng có nhiá»u thứ hÆ¡i khác má»™t chút. Cứ mÆ°á»i chữ lại thấy lẫn vào má»™t hai chữ Bạch thoại Hán tá»±, có lẽ vì tiếng Thái Lào còn thiếu nên phải mượn tiếng Tàu xÆ°a, vì văn hóa Trung Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i đã tràn lan khắp à Äông. Ngá»n đèn dầu lạc trên bệ thá» tá»a sáng rá»±c, Võ Minh Thần Ä‘á»c tiếng được tiếng không, vị Thánh Y Lãn Ông dịu dàng bảo:

- Những chữ hÆ¡i khác này chính là tiếng riêng của xứ Phù Dung, lấy tiếng Nhắng, tiếng Kha, Dao chế biến ra. Những dòng truyá»n ngôn di bút này đã viết trên sáu thế ká»·, để lão phu Ä‘á»c giải giúp tÆ°á»›ng công cho tiện.

Lãnh Chúa Phù Dung Quốc Giáo Chủ Phù Dung Than Giáo truyá»n ngôn lại cho con cháu thần dân bản quốc:

Ta lập Ä‘á»n thá» này vào thá»i lập quốc. Äá»n này là Ä‘á»n thá» Phù Dung Thần Nữ Tổ NÆ°Æ¡ng bậc linh thần đã cứu dòng giống hợp tá»™c này thoát nạn tiêu vong và đã ban cho tổ tiên ta má»™t kho tàng chi bảo để lập quốc. Kho tàng này không bao giá» cạn, nếu các ngÆ°Æ¡i dốc lòng thá» phụng Tổ NÆ°Æ¡ng Thần cho trá»n đạo tôi con đệ tá»­. Äó là cây Thẩu, nữ hoàng thảo má»™c, trái cây má»—i mùa chảy ra "vang Ä‘en", hóa thân máu lệ xÆ°Æ¡ng của Tổ NÆ°Æ¡ng Thần Phù Dung.

Ngài đã ban máu lệ xÆ°Æ¡ng thịt ngài cho tổ tiên ta dá»±ng lên nÆ°á»›c Phù Dung. Xứ Phù Dung thá» phụng ngÆ°á»i, lập nên Phù Dung Thần Giáo.

Thần Giáo còn, xứ Phù Dung còn, dòng giống Phù Dung hợp tá»™c này còn. Thần Giáo tàn, vàng Ä‘en hết, Phù Dung quốc diệt, ngÆ°á»i xứ Phù Dung chết.

Ta dá»±ng Ä‘á»n này, ghi lại lập ngôn của tổ tiên, chép lại gốc nguồn phả hệ, khắc lại lá»i nguyá»n trên đá, truyen lại Ä‘iá»u bí mật cho con cháu thần dân truyá»n tá»­ lÆ°u tôn ghi nhá»› Ä‘á»i Ä‘á»i.

Lập ngôn của tổ tiên là phong tục, luật lệ, lá»i lãnh chúa làm thành Æ°á»›c pháp, lá»i nguyá»n theo má»™ng triệu là lá»i nguyá»n Ä‘á»™c địa Ä‘á»i Ä‘á»i ứng nghiệm trên xứ Phù Dung. Con cháu thần dân tuân theo lá»i lãnh chúa giáo chủ, nÆ°á»›c Phù Dung còn, dòng giống Phù Dung phạm lá»i nguyá»n của Tổ NÆ°Æ¡ng Thần, dòng giống sẽ bị tiêu diệt.

PHÙ DUNG QUá»C NÄ‚M THỨ NHẤT - LÃNH CHÚA GIÃO CHỦ KHAN LA.


Nghe dứt lá»i vị Thánh Y Ä‘á»c giải, Võ Minh Thần vụt có cảm giác mình Ä‘ang Ä‘i sâu vào chuyện bí ẩn dị thÆ°á»ng của ná»n "huyá»n giáo nâu" kỳ lạ, má»™t thứ Ma túy giáo thần bí Ä‘ang lan tràn thế giá»›i vá»›i má»™t sức lôi cuốn nhÆ° bóng quá»· nhập tràng mang lốt mỹ nhân tuyệt thế. Bất giác chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn nàng giáo chủ nữ chúa xứ Yên và Thánh Y Lãn Ông, lòng càng thắc mắc chẳng hiểu sao hai ngÆ°á»i lại cho chàng Ä‘i sâu vào bức màn bí mật kỳ lạ đó. DÆ°á»›i Ä‘á»n thá» lúc này khuôn mặt nữ chúa Phù Dung Thần Giáo coi càng thần bí, đẹp phi phàm, còn mặt Thánh Y thì càng nghiêm chỉnh, chừng nhÆ° ông già hiểu rất rõ là ông Ä‘ang làm má»™t việc hết sức linh thiêng.

- Má»i tÆ°á»›ng công lại qua đây má»™t chút! NhÆ° cái máy, Minh Thần theo hai ngÆ°á»i tiến sâu vào hai bá»™, Thánh Y lại bốc má»™t nắm phấn bụi màu hồng hoàng ném vãi lên tÆ°á»ng hai, ba cái. DÆ°á»›i đèn, từng hàng chữ khác lại hiện lên, nhá» hÆ¡n hàng chữ vừa rồi, Võ Ä‘oán chắc mặt tÆ°á»ng được viết chữ bằng má»™t thứ má»±c đặc biệt chi đó, và chữ nổi lên khi phấn hồng hoàng chạm vào, cÅ©ng nhÆ° viết bằng nhá»±a dính bắt bụi vậy.

Từng hàng chữ lại hiện lên:

"Lá»i nguyá»n của Phù Dung Thần: Ta đã ban cho các ngÆ°Æ¡i hóa thân máu lệ của ta, nó sẽ là nguồn sống của các sắc dân trồng nó. Chim chóc sẽ mang Ä‘i, gieo rắc trên trái đất. Nó sẽ cho các ngÆ°á»i sá»± sống phồn thịnh. Nó sẽ trị nhiá»u bệnh tật, ban nhiá»u an ủi, nhÆ°ng mắc vào, nhÆ° mắc dây xiá»ng, vì không cách nào trị nổi! Ta cho các ngÆ°Æ¡i cây Phù Dung, xứ Phù Dung các ngÆ°Æ¡i sẽ mở ra má»™t ná»n Thần Giáo. Vá»›i kẻ phụng thá», ta cho biết Ä‘iá»u bí ẩn vô cùng vá» hóa thân ta. Hãy lập nguyá»n cho con cháu nối Ä‘á»i gìn giữ. Xứ Phù Dung và dòng giống Phù Dung sẽ bị tiêu diệt nếu Thần Giáo suy tàn...".


Minh Thần trầm ngâm:

- Thật huyá»n bí! CÅ©ng nhÆ° sắc Nùng, nguồn gốc tận bên Nga thượng cổ.

NhÆ°ng còn Ä‘iá»u bí mật trên xứ Phù Dung?

Thánh Y vụt nghiêm sắc mặt:

- Lão phu ngÆ°á»i ngoài cuá»™c, không được quyá»n biết đến Ä‘iá»u bí ẩn sinh tửđó! Thần Nữ xứ Yên sẽ Ä‘Æ°a tÆ°á»›ng công vào. Minh Thần ngÆ¡ ngác chẳng hiểu tại sao mình cÅ©ng là ngÆ°á»i ngoài cuá»™c mà lại khác Thánh Y, nhÆ°ng chÆ°a kịp há»i thì Thần Nữ đã Ä‘Æ°a tay ra hiệu.

Thánh Y đứng lại, chỉ có Minh Thần theo nàng Ä‘i vào phía trong, trèo lên bệ tượng phía sau. NÆ¡i đây lại có má»™t khung cá»­a đóng, nàng mở cá»­a, Ä‘Æ°a Võ vào, trong này có má»™t gian nhá», vách đá nhẵn, cÅ©ng có má»™t ngá»n đèn dầu.

Không nói chi, Thần Nữ cầm phấn hồng hoàng ném vãi lên tÆ°á»ng. Chữ hiện lên, nhÆ° nhảy nhót trÆ°á»›c mắt chàng tuổi trẻ:

"Bí mật truyá»n Ä‘á»i - Lá»i nguyá»n Ä‘á»™c địa trên xứ Phù Dung: Äệ tá»­ Phù Dung mang xiá»ng xích vô hình suốt Ä‘á»i khó cởi. Vì chất Phù Dung bám vào xÆ°Æ¡ng tủy, không thuốc nào trừ nổi. Lang y có tài cải tá»­ hoàn sinh cÅ©ng bó tay. Vì trên cõi thế gian, không có vị thuốc nào khắc kỵ. Vị thuốc khắc kỵ này chính là má»™t loài thảo dã, chỉ sinh ra tại các xứ Phù Dung. Äó chính là loài "Tam sắc nhật kỳ ký sinh thảo dã", cây cá» này từ cây Phù Dung hóa sinh ra, má»c ngay dÆ°á»›i gốc Phù Dung. "Tam sắc nhật kỳ thảo" này má»—i ngày đổi đúng ba màu theo ánh thái dÆ°Æ¡ng, sáng sá»›m là màu xanh, đến trÆ°a lá chuyển sang màu bạc, đến chiá»u hoàng hôn, lá lại đổi màu vàng. Bứt nắm lá cây này dùng cả rá»… Ä‘em vá» nấu nÆ°á»›c, uống má»™t thang là dứt. Nếu thiên hạ biết, dân Phù Dung sẽ tiêu vong, vậy cứ thấy má»c lên phải làm cỠđốt liá»n. Biết giữ thì còn, không biết giữ thì mất, con cháu hãy nhá»› lá»i nguyá»n trên xứ Phù Dung".


Võ đứng im nhÆ° pho tượng, mắt ngó đăm đăm những hàng chữ lạ ghi chép Ä‘iá»u bí ẩn dị thÆ°á»ng vá» chất ma túy Phù Dung và lá»i nguyá»n Ä‘á»™c địa của sắc dân trồng cây Thẩu. Chàng đã hiểu được Ä‘iá»u bí mật vá» chất nhá»±a cây đã làm đảo Ä‘iên thiên hạ, từng gây nên má»™t cuá»™c chiến tranh nha phiến và làm sụp đổ triá»u đình Mãn Thanh. Khi theo tôn sÆ° chu du thiên hạ, chàng cÅ©ng từng được biết sức mạnh ma quái của nha phiến lan tràn rất mau, bà Tay Thái Hậu khét tiếng cÅ©ng là đệ tá»­ Phù Dung, phàm đã rÆ¡i vào hầu hết Ä‘á»u không bá» nổi.

Từ Äông sang Tây, đã có nhiá»u tay danh y có tài gần nhÆ° cải tá»­ hoàn sinh không thua Hoa Äà Biển ThÆ°á»›c đã dùng hết tài nghệ chế ra lắm môn cai nha phiến, Ä‘á»u trị không nổi. Chính chàng đã từng lấy làm lạ, không hiểu tại sao loài ngÆ°á»i hiện nay đã khôn ngoan xảo trí tá»›i Ä‘á»™ chế ra các thứ "thăng thiên nhập địa, thiên lý thần thông"... lại chÆ°a phát minh ra được món trị bệnh ghien ma túy. Äể đến ná»—i hàng vạn, triệu đệ tá»­ Phù Dung bị ma túy theo ám suốt Ä‘á»i nhÆ° má»™t thứ oan hồn. Trong khi đó, chính chàng cÅ©ng từng được thấy mấy dân uống "thẩu" lại bá» dá»… nhÆ° chÆ¡i. Vào mùa hái "thẩu" đàn bà con nít có nÆ¡i cÅ©ng hút thuốc liên miên, nhÆ°ng xong mùa gặt, bá»n này bá» dá»… hÆ¡n bá» thuốc lào, trong gia đình chỉ còn má»™t, hai ngÆ°á»i hút. Giá» chàng má»›i chợt hiểu. Thì ra, phàm vật gì cÅ©ng có khắc vật khắc tinh.

NhÆ° há»a kị thủy, chuot kỹ mèo, thuốc phiện chỉ có má»™t khắc thảo khắc tinh là loài cây "má»—i ngày thay ba sắc lá" kia, thứ cây má»c dÆ°á»›i gốc "thẩu", má»™t giống ký sinh thảo không phải cây tầm gá»­i từ đâu theo gió bay tá»›i bám vào. Ngoài giống "thảo khắc tinh" này, má»i dược tính khác Ä‘á»u vô hiệu.

Dân trồng "thẩu" xứ nào cÅ©ng gá»­i vận mạng vào nhá»±a "thẩu", há» thừa hiểu Ä‘iá»u bí mật này nếu tiết lá»™ ra sẽ không còn khách tiêu thụ nữa, dân xứ "thẩu" sẽ lâm nguy, vì lẽ giản dị là đệ tá»­ Phù Dung nào chẳng muốn cởi xiá»ng nô lệ, nên tất cả Ä‘á»u nhất quyết giữ lá»i nguyá»n Ä‘á»™c truyá»n tá»­ lÆ°u tôn, coi đó là Ä‘iá»u sống còn của bá»™ tá»™c.

Minh Thần vẩn vơ nghĩ tới hàng bao nhiêu triệu dân trồng "thẩu" và tiêu thụ Ma túy, lòng bỗng thấy băn khoăn khó tả khi nhìn thấy rõ sự thịnh vượng của xứ Phù Dung được tạo dựng trên sự suy tàn của đám đông đệ tử Phù Dung.

NhÆ°ng bá»—ng chàng trai chá»™t dạ há»i Thần Nữ:

- À... Ä‘iá»u bí mật sinh tá»­ này sao lại để ngÆ°á»i ngoài nhÆ° ngu má»— biết?

Thần Nữ nhìn chàng khách ngoại xứ, vành môi cánh cung Ä‘á» thắm nhẹ mỉm cÆ°á»i tÆ°Æ¡i mát nhÆ° hoa nguồn vừa hái:

- Vì chàng cÅ©ng sẽ giữ kín lá»i nguyá»n cùng thiếp. TÆ°á»›ng công hãy coi tiếp đây!

Dứt lá»i, nàng lại bốc phấn hồng hoàng ném vắt lên vách bên. Tá»± nhiên chữ vừa hiện rõ, tim Minh Thần bá»—ng đập mạnh nhÆ° linh cảm sẽ có chuyện liên quan:

"Lá»i nguyá»n của Ali Khan lập ngôn của tổ tiên sắc dân hợp tá»™c truyá»n lại cho con cháu Ä‘á»i Ä‘á»i:

Tổ tiên các ngÆ°á»i kể nhÆ° đã vùi xác tại sa mạc Gobi, nếu không được Phù Dung Thần NÆ°Æ¡ng cứu vá»›t. Tổ tiên các ngÆ°á»i Ä‘em sức tàn vỡ đất dung thân cho con cháu, để sau này lập quốc.

Các ngÆ°Æ¡i hãy giữ kín gốc nguồn, khi kỵ binh Mông Cổ còn dá»c ngang thiên hạ. Các ngÆ°Æ¡i sẽ lập nên má»™t nÆ°á»›c nÆ¡i ba biên giá»›i này, đặt tên là Phù Dung Quốc để ghi nhá»› công Æ¡n Phù Dung Thần NÆ°Æ¡ng, các ngÆ°Æ¡i sẽ dá»±ng Ä‘á»n đài thÆ¡ Thần NÆ°Æ¡ng. Các ngÆ°Æ¡i sẽ lập nên Phù Dung Thần Giáo ứng má»™ng Gobi Phù Dung Thần NÆ°Æ¡ng sẽ là Tổ NÆ°Æ¡ng Thần. NgÆ°á»i xứ Phù Dung sẽ là con cháu thần dân ngÆ°á»i, Ä‘á»i Ä‘á»i hÆ°Æ¡ng khói, suy thịnh theo Thần Giáo.

Äể Ä‘á»n đáp công Æ¡n, dòng Chúa Phù Dung sẽ mang há» Khan làm giáo chủ Thần Giáo. Äàn ông không làm chúa, hãy chá»n má»™t trinh nữ thật thanh khiết làm nữ chúa, mang tên Thần Nữ Phù Dung NÆ°Æ¡ng.

Hầu Nữ chúa Giáo chủ không được lấy chồng trong suốt cuá»™c Ä‘á»i, kẻ nào phạm tá»™i sẽ phải chết. Ngoại trừ năm đúng hai mÆ°Æ¡i tuổi, năm Tổ NÆ°Æ¡ng mang hận xuống tuyá»n đài hóa thân làm cây thuốc! Nữ giáo chủ năm đó sẽ được lấy chồng, nếu có má»™t khách lạ tình cá» lạc tÆ¡i xứ Phù Dung, khách đó sẽ làm chồng nữ chúa Giáo chủ vá»›i đầy đủ nghi lá»….

Bất luận già trẻ xấu xí, mù què câm Ä‘iếc, đó là phò mã Phù Dung, vì Alah, Tổ NÆ°Æ¡ng run rủi! Nếu khách lạ không chịu, nữ chúa sẽ lấy xác khách Æ°á»›p thá» hậu Ä‘iện, và suốt Ä‘á»i không còn được lấy ai! Phò mã Phù Dung sẽ cùng Thần Nữ làm chủ nÆ°á»›c chủ giáo, thần dân hưởng phúc, xứ sở yên vui. Bằng trái lá»i sẽ bị tiêu diệt!

Ali Khan".

Võ Minh Thần vụt hiểu rõ. Cả ngôi Ä‘á»n thá» kỳ dị nhÆ° chuyển rung, đảo lá»™n, ánh đèn vàng chá»n vá»n mấy hàng chữ nguyá»n nhảy múa trÆ°á»›c mắt chàng trai. Lòng đầy kinh hoàng. Võ mở to mắt dòm trừng những hàng chữ lÆ°u truyá»n Ä‘á»i kiếp, đã thành luật lệ xứ Phù Dung. Lảo đảo chàng trai phải tá»±a vào vách đá, kêu lên:

- Sao lại thế này? Sao kỳ lạ thế? Bàn tay búp măng trắng nõn giÆ¡ lên, cách vách đá hÆ¡n thÆ°á»›c, nữ chúa Giáo chủ Phù Dung Thần Nữ xoa nhẹ xoa nhẹ. Từ bàn tay nàng nhÆ° tiết ra má»™t thứ sÆ°Æ¡ng hàn, chữ nguyá»n từ từ bị xóa má», thoắt chỉ còn vách đá không.

Nàng quay lại nhìn Võ Minh Thần và mỉm cÆ°á»i trÆ°á»›c vẻ kinh sá»­ng của chàng trai, tiếng nàng thánh thót nhÆ° tiếng suối đàn:

- Chàng lạ lắm sao? Lá»i nguyá»n xứ Phù Dung, lẽ sinh tồn của miá»n đất này giá» chắc chàng đã hiểu theo tục lệ bản xứ ngày nào, Phù Dung Quốc má»›i truyá»n các Ä‘iá»u bí mật cho bậc giai tế... chuyện Ä‘á»™t ngá»™t này xin chàng mien trách!

Võ Minh Thần ngó Thần Nữ, cô gái đẹp uy nghi lá»™ng lẫy nhÆ° hiện thân của Phù Dung trong Ä‘iá»m má»™ng của dòng hoàng tá»™c Ba TÆ° mất nÆ°á»›c. Chàng trai bá»—ng thấy bối rối lạ thÆ°á»ng, kêu lên:

- Vâng! Vâng... thật là Ä‘á»™t ngá»™t! Không ngá»! Không ngá» nổi! NhÆ°ng chuyện bí mật sinh tá»­ của Yên Quốc, sao lại cho kẻ này biết làm chi?

Thần Nữ mỉm cÆ°á»i:

- Chàng phải biết hết, vì từ khi lá»i nguyá»n của tổ tiên xứ Phù Dung truyá»n phán lại, chàng là ngÆ°á»i thứ nhất đã tình cá» lạc tá»›i nÆ°á»›c Yên, đến ngay khu Ä‘á»n này, năm giáo chủ vừa đúng hai mÆ°Æ¡i tuổi. Ngay từ buổi dị thú mang chàng tá»›i, chàng đã thành phò mã xứ Phù Dung này! NhÆ°ng vì chàng Ä‘ang bệnh nên thiếp chÆ°a dám cho hay, phải đợi khá»i bệnh đã! BÆ°a nay là buổi xứ Phù Dung chính thức rÆ°á»›c chàng tá»›i Ä‘á»n thá», làm lá»… tôn phò mã trÆ°á»›c bệ thá» Tổ NÆ°Æ¡ng Thần!

Vẫn còn đầy kinh ngạc, hoang mang, Minh Thần lẩm bẩm:

- Sao lạ thế này? Kẻ này bị thương mê man nào có biết gì đâu? Dị thú mang kẻ này đi đâu, tới đó, kẻ này đâu có định tâm...

Thần Nữ nhoẻn cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° đóa phù dung:

- Äiá»u quan hệ là thế đó! Chuyện này không ai định trÆ°á»›c, má»›i thá»±c là trá»i định nên duyên! Duyên thiên lý... không ai dám ngá»!

Rồi nhÆ° say sÆ°a vá»›i mối duyên kỳ ngá»™, nàng nhìn Võ thật nồng nàn, giá»ng oanh thá» thẻ đượm nhiá»u say sÆ°a kỳ thú:

- Thá»±c tình thiếp không dám ngá» có chuyện hôm nay! Tổ tiên thiếp muốn nữ chúa giáo chủ xÆ° Phù Dung phải làm trinh nữ, thá» Tổ NÆ°Æ¡ng nối Ä‘á»i, nên đã định lá»i nguyá»n lập ngôn thật khắt khe, chỉ cho má»™t Ä‘Æ°á»ng khó ứng lập hôn nhân. Khi thiếp lên làm Nữ Chúa, giáo chủ Ä‘á»c lá»i nguyá»n của tổ tiên thiếp đã Ä‘inh ninh suốt Ä‘á»i cô Ä‘Æ¡n hy sinh trá»n kiếp. Vì chỉ có má»™t năm được quyá»n lập hôn vá»›i ngÆ°á»i tình cá» lạc tá»›i, nhÆ°ng xứ Yên này khuất tịch giữa thâm sÆ¡n ba biên giá»›i, bốn bá» vách núi ngất cao nhÆ° trÆ°á»ng thành bao bá»c, chỉ có má»™t thủy đạo thông ngầm không ai biết nổi! Làm sao còn có ngÆ°á»i lạc tá»›i? Nên khi được thế nữ vá» báo có dị thú cõng ngÆ°á»i đàn bà trên lÆ°ng thiếp má»›i chạy ra coi, lúc săn sóc má»›i hay đàn ông, lòng thiếp và dân Phù Dung mừng khôn xiết, vì đấy là Ä‘iá»m thịnh vượng nhất từ ngày lập quốc! Giá» xin chàng ra ngoại Ä‘iện, thiếp còn báo hiệu cho thần dân vào làm lá»… tôn phò mã! Duyên trá»i đã sai khiến cho chàng cùng thiếp trị vì xứ Yên!

Lúc này Võ đã hiểu tại sao ai nấy Ä‘á»u gá»i mình là tÆ°á»›ng công, nghe Thần Nữ giục, Võ thốt nhiên nghÄ© đến chuyện riêng, lòng thêm hoảng hốt, rối loạn, nhất thá»i chẳng biết tính sao cho tròn.

Từ lá»›n lên, xuống núi, chàng chỉ nghÄ© đến chuyện báo cừu, ngay khi kỳ ngá»™ Bạc Lan Khao, Äào Nguyệt Kiá»u, Giao Long Nữ, chàng rất có cảm tình, mà lòng vẫn chẳng nghÄ© yêu Ä‘Æ°Æ¡ng. Lấy vợ lại càng không tưởng! Nay bá»—ng lại bị gài vào lá»i nguyá»n Yên Quốc, thành giai tế, dẫu sánh duyên cùng Thần Nữ Ä‘ep nhÆ° tiên, chàng cÅ©ng không lấy làm vui, còn coi nhÆ° mình đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i đã khuất. NhÆ°ng từ chối cÅ©ng phiá»n vì lá»i nguyá»n đã định, không thuận sẽ chết theo Ä‘iá»u bí mật. Äiá»u này chàng chÆ°a thấy khó xá»­ bằng chuyện Than Nữ đã hết dạ cứu chàng, nếu không, giá» này chắc đã gá»­i nắm xÆ°Æ¡ng tàn dÆ°á»›i lòng đất lạnh, còn đâu để báo thù?

Hoang mang cá»±c Ä‘á»™, Võ Minh Thần chẳng biết xá»­ trí sao cho ổn thá»a, chỉ đứng ngÆ¡ ngác, mở to mắt nhìn Thần Nữ, ngÆ°á»i đàn bà lạ đã hết dạ cứu chàng thoát chết thảm, và Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt chàng, đẹp huyá»n bí nhÆ° kết tinh của loài hoa ma túy Phù Dung. Chỉ ngó qua sắc diện cÅ©ng đã biết nàng rất hài lòng vá» mối duyên kỳ ngá»™ có lẽ từ khi khôn lá»›n nàng chÆ°a khi nào dám tưởng có ngày xảy ra trong Phù Dung Ä‘iện.

Bá»—ng Thần Nữ chợt để ý thấy vẻ mặt ngÆ¡ ngác bất định của chàng trai, nàng vùng im bặt mấy khắc thoáng ngÆ¡ ngác há»i:

- Kìa... sao chàng không nói? Hay chàng không vui trước mối duyên kỳ ngộ cùng thiếp?

Äang bối rối sá»±c nghe nàng há»i đúng vào tâm sá»± mình, chàng tuổi trẻ phong trần luân lạc vá»™i nén xúc Ä‘á»™ng, nhìn Thần Nữ sâu hút, khẽ thở dài bảo:

- ThÆ°a bà... NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Giáo chủ, chẳng phải đâu! Äược NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng Nữ chúa Giáo chủ cứu mạng, lại được cả xứ Phù Dung cho làm... giai tế, sánh duyên cùng Nữ Chúa, thật còn gì vinh hạnh sung sÆ°á»›ng cho bằng. NhÆ°ng kẻ này hiện Ä‘ang có mối lo tâm phúc... cÅ©ng mắc lá»i nguyá»n trÆ°á»›c oan hồn phụ mẫu, thân mắc đại tang, nên chuyện hôn nhân chẳng bao giá» dám nghÄ© tá»›i đó thôi! Chỉ xin NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng hiểu cho cảnh tang chế... mà tha thứ cho kẻ bạc phúc này thoi...

Vừa nghe dứt lá»i Võ, Thần Nữ vùng tái hẳn mặt hoa, lảo đảo lùi dá»±a vách, mở to mắt phượng nhìn chàng khách trẻ, vẻ kinh hoàng hết sức, nàng lẩm bẩm trong hÆ¡i thở dồn:

- Chàng từ chối cuá»™c hôn nhân do trá»i đất quá»· thần đã định? Chàng không muốn làm phò mã xứ Yên? Làm chồng Thần Nữ? Chàng không bằng lòng thiếp?

Minh Thần thấy thế càng bối rối, khó nói, vội lắc đầu:

- Không không! NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đừng ngá»™ nhận! Chẳng phải kẻ này nghÄ© thế đâu! Trên Ä‘á»i này, nếu được dịp sánh duyên tÆ¡ tóc, không còn phúc nào bằng được sánh vá»›i nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng... là kẻ này hiện mắc đại tang theo tục lệ dÆ°á»›i Kinh, kẻ mắc tang không thể lập cuá»™c hôn nhân.

Run giá»ng, Thần Nữ há»i:

- Mắc tang tục lệ không lấy vợ được? Lệnh Ä‘Æ°á»ng má»›i mất? Sao thiếp không nghe Thánh Y nói?

- Vâng vâng! Quả bậc sinh thành đã mất hÆ¡n mÆ°á»i tám năm trá»i rồi, nhÆ°ng mối đại tang hiện vẫn giữ trong lòng, ngày nào chÆ°a rá»­a thù báo oán nổi, ngày ấy van còn đại tang! Xin NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hiểu cho!

Thần Nữ chợt tươi sắc mặt, thỠthẻ:

- Tưởng chi, chuyện đó há» chi! Tục lệ dÆ°á»›i Kinh con để tang song thân ba năm, nay đã mÆ°á»i tám năm rồi đâu còn nữa. Vá» mối thù nhà, sau ngày hôn lá»… chính thiếp có phận lo chung vá»›i chàng! Nào... xin thỉnh chàng ra!

Dứt lá»i, nàng giục Võ bÆ°á»›c ra. NhÆ° cái máy, Minh Thần theo gót nàng trở ra ngoài ná»™i Ä‘iện, vừa bÆ°á»›c vừa từ tốn kiếm lá»i thoái thác:

- Nương nương hiểu cho... kẻ này không thể lập gia đình trước khi báo phục.

Thần Nữ đóng cá»­a "Ä‘iện nguyá»n", vụt quay nhìn Võ, giá»ng nói chàng tuy dịu nhÆ°ng lần này từ chối rõ ràng. NhÆ° bị roi quất vào tâm hồn, Thần Nữ choáng váng lùi lại, vịn vào cá»™t Ä‘iện, dÆ°á»›i ánh đèn thá» Phù Dung Thần mặt nàng tái xanh hẳn Ä‘i nhÆ° không còn sức chịu Ä‘á»±ng nữa.

Bối rối, bấn loạn, Võ Minh Thần tiến lại giÆ¡ tay nhÆ° định đỡ lấy dáng thân má»m liá»…u rủ Ä‘ang thổn thức Ä‘au Ä‘á»›n.

- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng...

Thần Nữ xua tay, cố trấn tĩnh, nàng lắp bắp như nói để mình nghe:

- Không ngá»... không ngá»... ngày đại lá»… lại là ngày đại há»a nhục nhã... Tổ NÆ°Æ¡ng Thần đã trừng phạt há» Khan, trừng phạt xứ Phù Dung..., cho máu chảy Ä‘iện thá»...

Minh Thần chÆ°a biết kiếm lá»i chi an ủi, bá»—ng Thần Nữ vụt nghiêm sắc mặt nhìn Minh Thần, ánh mắt não nùng sâu thẳm nhÆ° đáy vá»±c:

- Thiếp sẽ vá» hầu Tổ NÆ°Æ¡ng Thần! Theo luật, nếu chàng từ chối sẽ bị xứ Phù Dung chôn ngay trong cung Ä‘iện, chôn theo Ä‘iá»u bí ẩn vá» Ma túy! NhÆ°ng thiếp không để chàng vùi thân trên xứ Yên này! Thiếp sẽ giúp chàng trốn vá» lo báo thù nhà cho trá»n, để thiếp thay chàng tạ tá»™i Thần Linh, Tổ Tiên! Chàng hãy bÆ°á»›c quá ra ngoài này!

NgÆ¡ ngác Võ Ä‘i chếch lại xế bên Thần Nữ. Vừa được bốn thÆ°á»›c bá»—ng nghe kịch má»™t tiếng nặng chịch, ná»n đá trắng dÆ°á»›i chá»— chàng đứng trÆ°á»›c tụt ngay xuống thành má»™t lá»— hầm sâu thẳm tối mò.

Thần Nữ quÆ¡ tay len bệ thá» cầm má»™t cây nến trắng rõ trốc ngá»n lá»­a cháy vật vá». Nàng ra hiệu cho Minh Thần bÆ°á»›c lại miệng hầm giÆ¡ cao cây nến thả nhẹ xuống.

Võ dòm xuống, không khá»i phát á»›n xÆ°Æ¡ng sống khi thấy dao thÆ°Æ¡ng từng dãy cắm chổng ngược mÅ©i lên trá»i, sáng lòa, loang loáng lại có những vệt sáng lia soẹt trên ngá»n thÆ°Æ¡ng, vá»ng Ä‘Æ°a lên những tiếng vút gió nhÆ° xé lụa! Chừng đó là những lưỡi đại Ä‘ao, móc câu dính vào các guồng ngầm trong vách ham.

Cà Uôm! Có tiếng thù gầm vá»ng lên, dÆ°á»›i ánh nến hiện ra những mõm ác thú há hốc, nanh lởm chởm, mắt Ä‘á» tía dòm lên nhÆ° đợi con thịt rÆ¡i xuống.

Thần Nữ phất tay tắt nến, mở chốt đóng cá»­a hầm lại. Bá»—ng thấy vị Thánh Y từ gian ngoài tiến vào. Thoáng thấy nắp hầm đậy kịch, ông già sá»­ng sốt Ä‘Æ°a mắt nhìn Minh Thần, nhÆ° Ä‘oán có chuyện bất thÆ°á»ng. Thần Nữ ngó lão, giá»ng đìu hiu đượm nhiá»u cay đắng.

- Lá»i nguyá»n không thể thá»±c hiện được... Sá»­ng sốt, Thánh Y ngó chàng trai, khá lâu má»›i khẽ lên tiếng:

- Có chuyện chi ngăn trở? Cuá»™c hôn nhân di truyá»n ngôn Yên quốc luật Phù Dung Thần Giáo, nhÆ°ng mối duyên hài tưởng đã xứng đôi? Sao công tá»­ lại từ chối?

Minh Thần rất đỗi bàng hoàng. Chàng trai rất cảm động tấm lòng rộng rãi cao cả của Thần Nữ, nhưng lòng trai hiếu vẫn còn rỉ máu tháng năm vì mối cừu phụ mẫu. Nghẹn ngào, Võ thở dài:

- Äến thân này còn chẳng tiếc, đâu còn tiếc thân vá»›i ân nÆ°Æ¡ng, ân công! NhÆ°ng Ä‘á»i trai mồ côi không nguồn gốc, di hài mẹ thành cái túi da ngÆ°á»i Ä‘eo sau lÆ°ng, thù sâu mÆ°á»i tám năm chÆ°a trả, lá»i thá» báo oán còn nguyên, còn tính sao được chuyện Ä‘á»i mình?

Thánh Y Lãn Ông Ä‘Æ°a mắt nhìn Thần Nữ. Khuôn mặt đẹp thần bí oai nghiêm lúc này hiện rõ vẻ não nùng chập chá»n tá»­ khí, chỉ nhác qua cÅ©ng đủ thấy bóng thần chết Ä‘ang chiếm trá»n linh hồn ngÆ°á»i đàn bà chúa tể xứ Phù Dung. Lão hiểu luật nguyá»n không buá»™c kẻ bị từ chối phải chết nhÆ°ng má»™t cô gái xinh đẹp quyá»n uy nhÆ° nàng không thể nào chịu Ä‘á»±ng nổi chuyện bị từ hôn. Còn Võ Minh Thần, chàng hiếu tá»­ bình sinh chỉ biết nuôi chí rá»­a há»n cho cha mẹ cÅ©ng chẳng dá»… gì mà làm trái lÆ¡i thá» quên thân báo oán! Lần tá»›i Pi A Ya Ä‘á»™ng thất cứu bệnh Minh Thần, lão cÅ©ng hiểu qua mối tình thầm lặng của nàng hiá»n nữ chúa Bạc Khao Lan đối vá»›i Minh Thần, nhÆ°ng trÆ°á»›c ý chí tìm thù báo oán của chàng, Khao Lan đã phải âm thầm tiá»…n biệt chàng Ä‘i.

Nay phải đứng làm ông tÆ¡ bà nguyệt tác hợp Thần Nữ vá»›i Minh Thần, lão ái ngại cho nàng Bạc không ít, song vì lá»i nguyá»n, vì mối thâm tình vá»›i xứ Yên, lão chẳng thể làm khác hÆ¡n. CÅ©ng bởi tục lệ cổ truyá»n của xứ này đã định rõ: kẻ nào đặt chân tá»›i xứ Phù Dung ngay sau ngÆ°á»i trÆ°á»›c, kẻ đó sẽ trở thành "nguyệt lão" trong cuá»™c hôn lá»… thiêng liêng này.

Nên trÆ°á»›c cảnh nan giải sắp gây đổ vỡ thê thảm nhat thá»i ông già này chẳng biết làm sao cho toàn vẹn, đành nghiêm sắc mặt Ä‘iá»m đạm bảo Minh Thần:

- Cuá»™c đính hôn này vô cùng thiêng liêng quan hệ đến vận mạng danh dá»± của nhiá»u ngÆ°á»i. Nếu công tá»­ từ chối Thần Nữ Giáo chủ sẽ phải làm trái cả lá»i nguyá»n cổ luật Phù Dung giải cứu công tá»­ và Ä‘em xác thân Thần Nữ tạ tá»™i trÆ°á»›c bàn thá» Tổ NÆ°Æ¡ng. Chẳng lẽ công tá»­ đành lòng để kẻ cứu mình chịu chết, sau cái nhục từ hôn? Lão phu thiết nghÄ©, tâm tang để cả Ä‘á»i chÆ°a hết, tang theo gia lá»…, lệ chỉ ba năm, nay lệnh gia Ä‘Æ°á»ng mất đã mÆ°á»i tám năm rồi, đại cừu cứ báo nhÆ°ng việc hôn nhân nào có phạm chi? Tưởng công tá»­ chẳng cần phải... khắt khe vá»›i mình quá the, để Ä‘iện này lạnh lẽo mai đây!

Minh Thần càng bối rối, chẳng thể đành lòng để kẻ đã cứu mình phải khổ lụy thác oan, nhÆ°ng khốn ná»—i chàng đã thá» nguyá»n chỉ biết Ä‘em thân báo thù, thù kia còn đó, lẽ đâu bá»™i nguyá»n? Äang hoang mang khó xá»­ bá»—ng từ dÆ°á»›i chân đồi nổi lên má»™t hồi cồng rá»n rÄ© âm u, tiếp theo là tiếng chiêng trống, đàn sáo, sênh tiêu, "khèn" kèn,... dìu dặt, đúng ba hồi âm thanh rừng rú, bình nguyên pha trá»™n dâng lên đại Ä‘iện im lìm xao Ä‘á»™ng không gian. Âm thanh "Ä‘i" dần lên đồi, dứt ba hồi. đã ká» ngoài cá»­a Ä‘iện.

Rồi có tiếng thần dân Yên quốc nhất loạt tung hô nhÆ° sấm rá»n:

- Thần Nữ NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đẹp duyên tiá»n định. Thần Giáo trÆ°á»ng tồn, Phù Dung hÆ°ng thịnh, thần dân hưởng phúc Ä‘á»i Ä‘á»i!

Tiếng dân hò vang động cả khu nội điện, Thần Nữ vụt nhíu mày nhìn ra thở dài:

- Giá» hành lá»… đã tá»›i! Dân chúng sắp kéo vào ngoại Ä‘iện, nếu không thấy "nguyệt lão" thì má»™t Ä‘á»™i lá»±c sÄ© sẽ vào ná»™i Ä‘iện... theo đúng lá»i nguyá»n khi lập giáo. Mau! Chàng mau thoát ra lối cá»­a hậu! Äể mặc thiếp đối phó!

Vốn ngÆ°á»i Ä‘iá»m tÄ©nh, vậy mà lúc này Võ chợt thấy bấn loạn hết sức, nghe Thần Nữ giục chàng vẫn đứng im, tai nghe tiếng Ä‘á»™ng bên ngoài, mắt ngó nàng đăm đăm. Cảnh tượng chết chóc oan uổng của nàng hiện lên trong trí. Vốn ngÆ°á»i khẳng khái, Võ buá»™t miệng:

- Không, không! Không thể được! Nữ giáo chủ không việc gì phải hy sinh vô lý vậy! Äá»i nữ giáo chủ còn tÆ°Æ¡i đẹp, phải ở lại cai trị thần dân! Kẻ lÆ°u lạc bạc phÆ°á»›c này má»›i chính là kẻ phải hy sinh Ä‘á»n đáp ân nhân.

Dứt lá»i chàng lùi phắt lại, nhÆ°ng Thần Nữ chỉ lắc mình má»™t cái đã xẹt đứng bên, nắm vụt lấy cổ tay chàng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. Äúng lúc phía ngoài bá»—ng bật lên má»™t hồi cồng kỳ dị theo nhịp năm tiếng ngÅ© liên. Coong coong coong coong coong.

- Khoan! Chàng còn thù nhà, phải lÆ°u thân báo phục! Thoát mau! Thiep sẽ cho gái hầu dẫn Ä‘Æ°á»ng!

Bốn mắt nhìn nhau sâu hút, Võ lấy làm lạ vỠsức thần tốc của thân pháp nàng gái chúa xứ Yên, buột miệng:

- Sức nhanh này không thua Tây Sắc Äông Âm, tiếc thay kẻ này đức bạc, mắc lá»i thá», phụ bậc tài cao. Thánh Y bá»—ng lóe tia sáng trong đầu, vùng tiến lại giá»ng đượm buồn:

- Thế ra công tử chưa biết Thần Nữ đây là nhân vật nào ư? Công tử chắc từng nghe danh "Tứ hung tứ trụ võ lâm" trong thiên hạ? Xứ Yên này vỠphương Bắc xế...

Minh Thần sực vỡ lẽ, ngó Thần Nữ bật nhanh:

- Yên phÆ°Æ¡ng Bắc...? Phải chăng Bắc Yên đây? Äông Tá»­u, Tây Sắc, Bắc

Yên, Nam Äổ... đây là Bắc Yên Thần?

Thánh Y gật đầu:

- Nên duyên giai ngẫu vá»›i Bắc Yên Thần Nữ, tưởng nếu lệnh nghiêm Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng hài lòng nÆ¡i chín suối, có con dâu kỳ tài sẽ giúp trượng phu báo cừu! Cùng dòng thượng võ, sao không thuận theo cảnh ngá»™, cá»­ hành hôn lá»… cho vui lòng thần dân, con chuyện... vợ chồng, trong phòng riêng, biến duyên cầm sắt ra duyên cầm kỳ, có chi cản trở? Hôn nhân Nữ Chúa đã nên, lá»i thá» hiếu tá»­ vẫn còn nguyên đó?

Cả Thần Nữ, Minh Thần cùng nhìn nhau, nghe có lý, dẫu sao còn hơn đổ vỡ tan hoang chết chóc! Thần Nữ buông tay Võ, mặt thoáng đỠkhẽ nói:

- NhÆ°ng có Ä‘iá»u chÆ°a tiện nói vì sau hôn lá»… chính còn có lá»… hợp cẩn... Thánh Y vừa kịp đáp tiếng "chân giả tùy tâm" bá»—ng nghe tiếng thần dân tung hô vang dậy, rồi má»™t Ä‘oàn lá»±c sÄ© tay mang đủ món khí giá»›i lạ mắt dàn hàng năm ào ạt tiến vào ná»™i Ä‘iện.

Qua các bệ thá» tượng khắc, ánh đèn dầu lạc chiếu tỠđám đông thảy Ä‘á»u lá»±c lưỡng, mặc áo quần ngÅ© sắc Ä‘eo đủ má»i loại mặt nạ đầu trâu mặt ngá»±a, thú Ä‘iểu côn trùng, vẻ sặc sỡ coi hết sức quái gở, thoạt trông chẳng khác má»™t bầy quá»· sứ dÆ°á»›i âm ty lên bắt ngÆ°á»i hành tá»™i.

Nhanh nhÆ° chá»›p vị Thánh Y chụp vá»™i lấy cổ tay Thần Nữ, Minh Thần, lao đứng giữa, giÆ¡ cao Ä‘Æ°á»ng hoàng tiến thẳng ra ngoài. NhÆ° cái máy, Võ đành bÆ°á»›c theo chẳng còn biết nói sao.

Äang khi đó Ä‘oàn lá»±c sÄ© Ä‘eo mặt nạ vừa tiến xồng xá»™c vào giữa ná»™i Ä‘iện. Tất cả vụt đứng lại, cúi rạp đầu, xe ngoài đám đông vùng tung hô nhÆ° sấm rá»n muốn vỡ Ä‘iện, và trÆ°á»›c cặp mắt ngạc nhiên của chàng há» Võ, đám lá»±c sÄ© giÆ¡ cao tay lên trá»i, bên ngoài âm thanh hợp tấu bật dậy, kích thích cá»±c Ä‘á»™, đám lá»±c sÄ© vùng vẫy giẫy giua nhÆ° đỉa phải vôi múa theo nhịp âm kích thích, nhảy nhót, vá»n lượn quanh ba ngÆ°á»i. Thánh Y dắt cặp trai gái ra trÆ°á»›c bệ thá», lão từ từ hạ hai tay há» xuống, để áp vào nhau, xoay ná»­a vòng, hÆ°á»›ng vá» phía bệ thá». Tất cả vụt dừng bặt, Thánh Y nói lá»›n:

- Theo ý trá»i, thừa lệnh Tổ NÆ°Æ¡ng Thần theo luật Phù Dung, Nguyệt lão se duyên cho đôi trai gái này. Thần Nữ Phù Dung vá»›i Minh Thần há» Võ nên nghÄ©a phu thê, Thần Nam ứng ngôi phò mã cùng Thần Nữ làm chúa tể Phù Dung Thần Giáo, dẫn dắt thần dân đệ tá»­!

Dứt lá»i, lão lấy má»™t sợi chỉ hồng trói chặt hai cổ tay vào nhau, rồi lùi sang bên. Tiếng reo hò nổi dậy muốn vỡ Ä‘iện. Âm thanh dật dật, đám lá»±c sÄ©, đám đồng nam đồng nữ, bô lão, thần dân lÅ© lượt kéo ùa vào múa may, nhảy nhót, phủ phục, làm lá»… tôn Thần. Qua má»™t vài nghi thức đặc biệt, tất cả bá»—ng nhất loạt phủ phục khắp trong ngoài, im phăng phắc trán dập sát ná»n đá, coi nhÆ° dân Hồi Giáo lá»….

Thánh Y vùng hô dõng dạc trầm trầm:

- Hỡi anh linh Tổ NÆ°Æ¡ng Thần! Xin ngÆ°á»i vá» chứng giám cho con cháu ngÆ°á»i, giáo chủ Phù Dung dâng thân trinh bạch, trÆ°á»›c giá» hợp cẩn!

Tiếng đàn cồng nổi lên, rồi tiếng khèn lau, hai thứ âm rừng rú chá»n vá»n nhịp Ä‘iệu nguyên thủy hoang vu, Thần Nữ vẫn buá»™c tay vào Minh Thần, nàng chợt nắm tay chàng, làm hiệu và nhảy vá»t lên bệ thá», rồi cứ thế vừa dắt chàng trai vừa nhảy múa, chÆ¡n vá»n theo âm thanh, dẻo nhÆ° mây rừng, lần lượt chuyển hết các bệ, vào tận chá»— đặt tượng Phù Dung Thần.
Tài sản của hungtiensinh


Last edited by hungtiensinh; 10-06-2008 at 02:41 PM. Lý do: Bổ sung phần thiếu
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #14  
Old 10-06-2008, 10:09 AM
hungtiensinh
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi Thứ MÆ°á»i Bốn

Äá»™ng Phòng Trong Ruá»™t Tượng


Lúc này cả khu ná»™i Ä‘iện mênh mông im lặng vô cùng, chỉ có cồng "khèn" chìm nổi, đám thần dân Ä‘á»u gục sát ná»n không được ngẩng lên.

Nãy giá», Võ Minh Thần chỉ còn biết cá»­ Ä‘á»™ng nhÆ° cái máy, hòa theo nhịp nhảy múa của nàng giáo chủ Phù Dung chẳng còn tâm trí nghÄ© ngợi ngược xuôi nữa. Chàng chỉ thầm Ä‘oán đây là má»™t "vÅ© khúc thiêng liêng" mà đôi vợ chồng má»›i phải hợp diá»…n trÆ°á»›c tượng Thần theo tục lệ bản xứ và theo lá»i vị Thánh Y nguyệt lão vừa nói, đây là má»™t cuá»™c lá»… để nữ chúa giáo chủ hiến trình tấm thân băng trinh cho Thần Phù Dung chứng giám, trÆ°á»›c khi làm lá»… hợp cẩn.

Phút đầu chàng trai hoang mang thấy mình phải cuốn theo tục lệ kỳ lạ của tiểu quốc thâm sÆ¡n, nhận cả lá»… tÆ¡ hồng, cho "chỉ buá»™c cổ tay" nhÆ°ng sau tưởng đến ân thâm hậu của Thần Nữ, Thánh Y, chàng cÅ©ng thấy nhẹ nhõm nhiá»u phần, dÆ°á»ng nhÆ° tâm đã định được hÆ°á»›ng Ä‘i rõ rệt.

- Lá»i nguyá»n, cổ tục Phù Dung buá»™c kẻ lạc tá»›i thành giai tế, làm chồng Nữchúa giáo chủ, nhÆ°ng Thần Nữ Bắc Yên đâu nỡ buá»™c mình. Äây chỉ làm má»™t kế quyá»n biến cho êm thấm bên ngoài qua cÆ¡n túng xá»­ theo lá»i Thánh Y, Thần Nữ cÅ©ng rõ! Âu cÅ©ng là má»™t cách mình Ä‘á»n Æ¡n trong muôn má»™t cÅ©ng khác nào diá»…n má»™t màn kịch lá»… tÆ¡ hồng, đóng giả vợ chồng trên sân khấu vậy!

à nghĩ làm Võ thêm vững dạ, lại gặp dịp mới thoát bệnh nạn hiểm nghèo, tưởng đến chuyện ra đi phục thù, lòng trai càng phấn khởi, vui vui, như được dự trò hay xứ lạ.

Thần Nữ mặc hoàng bào, Minh Thần mặc hồng bào, hai ngÆ°á»i cá»™t tay nhau nhảy múa coi nhÆ° hai con bÆ°á»›m màu vá»n trong Ä‘iện. Trong Ä‘á»i Minh Thần chÆ°a thấy gái nào vÅ© hay nhÆ° nàng. Kỳ diệu nhất là vạt áo sau nàng dài thượt nhÆ° gấu váy nữ hoàng Tây PhÆ°Æ¡ng phải có gái hầu nâng, vậy mà lúc này nàng múa lÆ°á»›t trên bệ thá» ngổn ngang đồ vật, tà áo không há» quét phải theo nhịp, theo nhịp cứ bÆ°á»›c, cứ bay cuồn cuá»™n coi nhÆ° giải áo tiên cô.

Vừa nhảy múa, Võ vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn nàng. Mặt nàng tắm ánh đèn vàng lung linh coi càng thần bí, toát ra má»™t thứ nhan sắc vừa uy nghi đài các, vừa tình tứ đê mê, má»™t thứ nhan sắc phi phàm đầy sức lôi cuốn ngÆ°á»i nhÆ° sắc gái hồ ly, tiên cô cá»™ng lại.

Äang chá»n vá»n vùn vụt luồng âm thanh chậm lại, ngoài Ä‘iện chợt có tiếng ngÆ°á»i tấu lên Ä‘oạn âm bình thanh nghe rất lạ tai.

Thần Nữ vụt lửng lơ cao tay buộc chỉ hồng, ghé sát tai Minh Thần thỠthẻ:

- Vũ khúc "phu thê đồng diễn" xong rồi, giỠtới "vũ khúc băng trinh", chỉ có cô dâu diễn trình, tân lang chỉ cần đi theo nhịp bước. Trước Tổ Nương Thần, nữ giáo chủ phải vũ chứng minh sự trinh bạch cho Tổ Nương thấy rõ giáo chủ Thần Giáo khong thể là gái thất trinh lấy chồng! Gái thất trinh sẽ bị trừng phạt ngay trên bệ này!

Minh Thần ngó quanh, toan há»i, đã thấy nàng vụt chuyển mình mẩy, múa nhảy chá»n vá»n, rồi bất thần nhảy vá»t lên trốc ngá»n đèn. Äèn nay Ä‘Æ°á»ng kính hàng mấy thÆ°á»›c, phía trên nhẵn bóng nhÆ° ná»n pha lê, lá»­a nung nóng nhÆ° đồng nÆ°á»›ng, muốn chảy cả đế giày cao su. Minh Thần phải vá»™i vận sức hàn dồn xuống bàn chân má»›i thấy mát dịu hẳn. Bá»—ng nghe "soạt" tiếng ao trôi, Minh Thần ngó sang đã thấy Thần Nữ cởi vụt chiếc áo vàng hở ná»­a mình. Nàng uốn nhÆ° mây, lắc mình, áo bào trôi dần sao bên trái, trôi mãi, thoắt đã lá»™ bán thân chỉ còn mảnh lụa lót Ä‘en nhánh nhÆ° cánh bÆ°á»›m đậu há». Chiếc áo bào chỉ còn dính ống tay buá»™c vá»›i tay Võ.

Chàng trai hÆ¡i giật mình, hoảng hốt, vá»™i ngÆ°á»›c mắt dòm lên mặt tượng Thần Phù Dung. Bá»—ng nghe Thần Nữ hét lên má»™t tiếng lê thê, chói tai, Võ lại vá»™i ngó sang, vừa kịp thấy nàng xoay lÆ°ng giật "soạt" chiếc áo hoàng bào, rá»›t ngay xuống bệ thá», tay phải nàng đã cầm má»™t mảnh lụa vàng lấy từ áo bào ghép ra, múa phất phÆ¡. Má»›i hay áo này ống tay trái có khuy cài dá»c, giật mạnh, khuy bung sổ, áo rÆ¡i luôn ra.

Ngoài xa, tiếng cồng chợt im chỉ còn tiếng kèn lan Ä‘á»™c tấu, vút cao vá»n âm nguyên thủy nhÆ° quyện xoắn lấy thân hình Thần Nữ. Nàng vẫn xoay lÆ°ng lại, lắc vùn vụt nhÆ° con mồi dãy dụa, má»m mại lạ thÆ°á»ng, cả linh hồn nàng lúc này nhÆ° hiến trá»n cho vÅ© diệu. DÆ°á»›i đèn, mảnh xiêm y vừa tung vừa trôi dần xuống thành má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng tròn dÆ°á»›i chân. Nàng bÆ°á»›c ra khá»i vòng tròn bay xuống bệ dÆ°á»›i.

Nàng theo nhịp khèn uốn cong dáng liá»…u, dÆ°á»›i đèn mảnh lụa vàng kim tuyến lấp lánh bay lượn quấn quanh ngÆ°á»i nàng nhÆ° con hoàng xà vẩy khúc, mấy cánh bÆ°á»›m Ä‘en bá»—ng bay vút lên cao phất phá»›i, chao qua chao lại dÆ°á»›i sức gió từ dải vàng kim tuyến hắt ra xoắn bay trông nhÆ° cÆ¡n lốc xoáy.

Lúc này, vÅ© Ä‘iệu kỳ dị đã đến nÆ°á»›c tuyệt diệu cuốn lôi nhỡn quang Võ theo nhÆ° nam châm hút sắt, chàng ngá»­a mặt nhìn theo mấy cánh bÆ°á»›m Ä‘en tuyá»n, bÆ°á»›m dá»n dá»n bay là trốc đầu chàng rồi đáp xuống chân đèn đậu yên đó.

Bá»—ng tiếng "khèn" ngoài kia rít cao, đệm tiếng đàn "cồng", Thần Nữ theo nhịp vÅ© xoay vụt ngÆ°á»i lại phía Minh Thần. Cả gian ná»™i Ä‘iện nhÆ° giật nẩy lên trÆ°á»›c sá»± hiển lá»™ng nhan sắc ngá»c ngà dÆ°á»›i ánh đèn lung linh. Giải khăn vàng trai rá»™ng, uốn éo nhÆ° con trăn gió vá»n thịt tÆ¡, có lẽ không có tay Ä‘iêu khắc nào có thể khắc nổi má»™t pho tượng ngà đẹp đăng đối đến thế, gá»i tượng Thần Vệ Nữ hiện thân cÅ©ng chÆ°a đúng, phải nói đây là má»™t tác phẩm tuyet tác của hóa công! Äăng đối đến ná»—i chỉ ngắn Ä‘i, dày thêm, má»ng thêm má»™t phần trăm ly là lỡ hết.

ChÆ°a khi nào Võ được hiểu trá»n vẹn cái đẹp hoàn toàn tao nhã, thanh khiết của má»™t hình thể khá»a không mảy may gợi ý dâm tà, nhÆ° nét đẹp khá»a lá»™ng của Bắc Yên Thần Nữ lúc này trÆ°á»›c Ä‘á»n thá», vẻ đẹp còn tiết ra nét thiêng liêng thần bí lạ thÆ°á»ng càng tô thêm sắc cao quý của tấm thân ngà chúa tể "ba biên giá»›i".

Mắt phượng mày ngài, dung nhan đã đẹp, thân má»m uốn theo Ä‘iệu càng lồng lá»™ng nét kỳ hà cong vút, dÆ°á»›i đèn Thần Nữ khá»a lá»™ trá»n vẹn cả tấm nhan sắc thiên kiá»u bá mị, đúng tượng Thần vệ nữ Ä‘ang phô trình thân xác băng trinh nhÆ° đóa hoa ham tiếu phô Tổ NÆ°Æ¡ng duyệt lãm. Và rõ ràng cho cả "tân lang phò mã" chứng kiến theo tục lệ cổ truyá»n bản xứ vì tay trái nàng vẫn buá»™c vào tay Võ. Nàng vá»n thân dáng hÆ°á»›ng vá» phía tượng thần Phù Dung, xong lại hÆ°á»›ng thẳng vào Võ múa vá»n "vÅ© khúc băng trinh" huyá»n ảo! Minh Thần đã lÆ°u lạc giang hồ nhiá»u nên biết trên thế giá»›i vẫn có nhiá»u sắc dân coi chuyện khá»a thân biểu hiện cho sá»± thanh khiết tuyệt không gợn ý dục trong phong tục nhÆ° lối tắm má»™t số sắc dân sÆ¡n cÆ°á»›c, của ngÆ°á»i Nhật văn minh cÅ©ng thế. Nên chàng thầm hiểu cuá»™c khá»a vÅ© của nàng giáo chủ xứ Yên mang đầy ý nghÄ©a thiêng liêng rất tá»± nhiên. Tuy vậy, Võ cÅ©ng vẫn thấy hoảng hốt, bất nhan hết sức khi nghÄ© đây chỉ là má»™t cuá»™c trình lá»… giả vá» che mắt thần dân cho chàng có dịp thoát khá»i nÆ¡i này.

Mặc Võ nghi loang quanh, Thần Nữ hình nhÆ° Ä‘ang "nhập hồn" vào nhịp vÅ© tiếng "khèn" lại chuyển âm hoang dại, nàng vừa múa vá»n vừa áp sát thân dáng vào chàng, có lúc chỉ ká» ly tấc, thân liếc uốn cong veo, hai con mắt nàng ngó thẳng vào mắt Võ, hiện rõ vẻ kính cẩn, nghiêm trang, đượm ánh mê hồn thần bí, tưởng nếu Ä‘á»i nàng bất thần tan biến theo vÅ© Ä‘iệu có lẽ không còn gì sung sÆ°á»›ng bằng nữa.

Võ chẳng biết tính sao hÆ¡n, cứ phải làm gan Ä‘i bên vÅ© Ä‘iệu lạ Ä‘á»i. Thỉnh thoảng chàng ngÆ°á»›c mắt trông lên pho tượng thần Phù Dung quyện khói hÆ°Æ¡ng, Ä‘en vàng, hai con mắt cẩn ngá»c xanh biếc long lanh coi linh hoạt nhÆ° "có thần" dòm xuống, khiến bầu không khí quanh bệ thá» càng thêm phảng phất vẻ thần bí lạ thÆ°á»ng. Giữa âm thanh chá»n vá»n, bá»—ng phía ngoài, có tiếng ai hô toàn tiếng bình thanh, lập tức cả khu Ä‘iện ngoài vang lên những tiếng ngÆ°á»i hợp tấu trầm trầm, nhÆ° tiếng cầu kinh.

Minh Thần liếc trông ra thấy đám dân Yên thảy Ä‘á»u chấp tay lên trán vái lá»…, dập đầu đầy vẻ thành kính. Trên nóc bóng đèn thá», Thần Nữ bá»—ng chuyển nhanh Ä‘á»™ng tác, dắt Võ Ä‘i vòng quanh ngá»n đèn, có lúc nàng phất dải lụa mở rá»™ng ra, chân ngá»c cài hẳn vào chân Võ thân dáng ngã rạp cong veo nhÆ° cành liá»…u gặp gió vùi.

Tiếng cầu kinh ngân dần, bỗng lại co tiếng vị Thánh Y Lãn Ông vang âm khắp khu điện mênh mông:

- Hỡi Tổ NÆ°Æ¡ng Thần linh thiêng, phúc thần Ä‘á»i Ä‘á»i của dân tá»™c PhùDung! Ngài đã duyệt lãm thân xác trinh bạch của ngôi giáo chủ! Xin mở lòng cho nữ giáo chủ Ä‘e tá»­ Ngài cùng tân lang phò mã vào làm lá»… hợp cẩn. Nguyệt lão se duyên chỉ thắm xin Ngài truyá»n thần ý! Nếu chuông thần phát âm thần ý tác thành phu thê hoan lạc. Thần giáo trÆ°á»ng tồn!

Lá»i vừa dứt, Thần Nữ chợt dắt Võ nhảy vèo xuống bệ dÆ°á»›i. Võ trông ra thấy tít xa, có bóng lão Thánh Y xuất hiên, đứng nhìn lên pho tượng thần Phù Dung trong cùng, cách xa tá»›i sáu bảy chục thÆ°á»›c. Má»™t cặp đồng nam đồng nữ dâng cung tên, Thánh Y đỡ lay, xoay tròn bốn mặt, dân chúng im lìm, bất thần lão giÆ°Æ¡ng cung thả vút mÅ©i tên lên phía tượng thần.

Võ cùng Thần Nữ thoáng thấy mÅ©i tên bắn trúng miệng tượng thần. Coong! Tiếng đồng vang lên, mÅ©i tên chui tá»t vào trong mất dạng, bá»—ng tiếng chuông vùn vụt dậy "boong, boong" chìm nổi ba hồi vang khắp Ä‘á»n thá».

Và sau tiếng chuông ngân pho tượng bỗng nứt làm đôi để lộ một khoảng trống thâm u, bên trong có ánh sáng rực rỡ muôn màu.

Thần Nữ dắt tay Võ nhảy vá»t lên bệ thá» chính giữa, vừa vá»n vừa nhảy vụt lên lên ngá»n bóng đèn, dứt ba hồi chuông, Thần Nữ Ä‘Æ°a mắt làm hiệu cùng Võ nhảy vá»t lên chân tÆ°á»ng cao chót vót.

Äứng trên này có thể nhìn thấy suốt khu ná»™i, khu ngoại Ä‘iện thênh thang, chật ních bóng ngÆ°á»i quỳ dập đầu xuống ná»n đá nhẵn, không má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá». Chỉ còn tiếng "khèn". Ngay khi đó, chợt tiếng đàn sáo nổi lên, Thần Nữ theo nhịp vÅ©, Ä‘Æ°a Võ lách vụt vào ruá»™t tượng. "Boong, boong", má»™t hồi chuông ngân, bụng tượng khép lại kín bÆ°ng.

Võ bá»—ng choáng váng nhÆ° vụt rÆ¡i vào má»™t thế giá»›i nào xa xăm lắm. Vì má»i tiếng Ä‘á»™ng bên ngoài Ä‘á»u chìm tắt hết, tiếng đàn sáo, tiếng chim ngân ngoài đồi, nhất loạt lùi đâu mất cả, bốn bá» im lặng mênh mông. Thần Nữ không múa nữa, chàng trai chá»›p chá»›p mắt nhìn quanh.

Ãnh sáng trong ruá»™t tượng thật kỳ ảo, xanh Ä‘á» trắng, tím vàng giao nhau, biến hóa muôn màu, làm loạn cả nhỡn quang, mÆ°Æ¡i khắc má»›i định hẳn. Võ bật kêu "ồ" sá»­ng sốt.

Vì thấy mình đang đứng sững trong một căn phòng vô cùng xinh xắn màn che trướng rủ, đồ đạc bày biện hết sức tao nhã, ngó qua đã nhận ra được đây là khuê phong của khách đài trang phảng phất vẻ phi phàm thanh thoát lạ.

Và xế đằng kia, là má»™t chiếc giÆ°á»ng thất bảo màn bát tiên buông sẵn, cánh màn vắt lên, trong giÆ°á»ng đủ cả chăn nệm toàn bằng gấm vóc, má»™t đôi gối thêu rồng phượng nằm bên nhau nhÆ° đợi khách trần ghé nhập Thiên Thai.

Thấy giÆ°á»ng thất bảo, màn bát tiên, chàng trai vùng nhá»› đến hai câu Kiá»u của Tố NhÆ°, bá»—ng dá»™t lòng quay dòm Thần Nữ. Nàng đứng sát bên chàng, tay vẫn cùng buá»™c chỉ hồng, dÆ°á»›i vùng ánh sáng muôn màu coi nàng đẹp lồ lá»™ nhÆ° tiên nga giáng thế, tưởng chừng gá»— đá cÅ©ng phải đảo Ä‘iên. Võ vùng há»i:

- Thưa sao lại vào đây?

Thần Nữ phất nhẹ giải kim tuyến vàng quấn quanh mình mẩy như khúc rắn, nhìn Võ, thỠthẻ:

- Hôn lá»… xong rồi! Äây là lá»… cuối, lá»… hợp cẩn! Theo tục lệ, giá» phút này là giá» phút thiêng liêng nhất của thần dân. Chúng dân sẽ cùng Nguyệt Lão đợi ngoài Ä‘iện đến giá» Ngá», không thấy ra, chúng thần dân cÅ©ng quay vá», giá» Ngá» ngày mai tá»›i rÆ°á»›c.

Minh Thần ngơ ngẩn:

- Vậy lễ hợp cẩn xong rồi, ta còn ở đây làm gì nữa? Ta nên ra gặp Thánh

Y...

Thần Nữ mỉm cÆ°á»i, hÆ¡i cúi đầu nói nhá»:

- Lễ hợp cẩn đã làm đâu? Minh Thần thực sự rất vụng vỠcác tục lệ hôn nhân:

- Tưởng vừa xong lúc chuông khua? Vậy giỠcòn phải làm gì nữa đây?

Thần Nữ nhìn Võ, thoáng ngạc nhiên thấy chàng ngây ngô quá, nàng nữ chúa vụt trở nên đầm ấm khác thÆ°á»ng, nàng khẽ bảo Võ:

- Chính lá»… xong rồi, chàng vá»›i thiếp đã nên duyên phu phụ. Cả linh hồn thân xác thiếp từ nay sẽ thuá»™c vá» chàng... Từ nay thân thiếp sẽ trông cậy nÆ¡i chàng, trong nhá», đục chịu... Cát đằng nÆ°Æ¡ng bóng tùng quân...

Nghe giá»ng nói thiết tha, Võ đâm hoảng lắp bắp:

- Äâu... đâu phải vậy? NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng là nữ Chúa giáo chủ... đã cứu mạng kẻ lÆ°u lạc này... NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng lại là nhân vật lừng danh "Tứ trụ" võ lâm hiện nay, chính kẻ này má»›i là cát đằng...

Thần Nữ phát cÆ°á»i khanh khách:

- Chàng không hiểu... chuyện hôn nhân khác! Mà bá»n thiếp nhÆ° thuyá»n, đàn ông nhÆ° bể nÆ°á»›c... Chá»›! Giá» này là của đôi ta, xin chàng vào quá đây, thiếp dâng ly rượu giao bôi.

Nàng vừa nói vừa dìu Võ vào chá»— giÆ°á»ng thất bảo. Trên bàn có nhiá»u trái cây mỹ tá»­u. Nàng dìu Võ ngồi bên giÆ°á»ng, rót rượu dâng. Nàng để ly rượu và miệng Võ, âu yếm thiết tha ép chàng uống liá»n ba ly. Từ cÆ¡ thể nàng tiết ra má»™t mùi lan xạ thật kỳ ảo phả vào mÅ©i Võ làm chàng phải nín thở, hoảng kêu khẽ:

- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng... này. Ta bứt sợi chỉ này Ä‘i chứ? Äể làm gì đây?

Thần Nữ nhìn sợi chỉ hồng buá»™c cổ tay hai ngÆ°á»i và nàng sà xuống ngồi bên Võ thá» thẻ bảo:

- Xong lẽ hợp cẩn, dây này sẽ đứt ra vì lúc đó đã có sợi dây vô hình buá»™c liá»n đôi ta lại. Äó là sợi "âm dÆ°Æ¡ng tuyến". NhÆ°ng giá» nếu chàng muốn bứt đứt thì cÅ©ng được.

Minh Than cả mừng Ä‘Æ°a luôn hai ngón tay bứt liá»n. Nào dè bứt liá»n mấy cái không đứt, tuy sợi chỉ hồng chỉ bằng sợi dây gai, lạ lùng chàng bèn vận sức giật cÅ©ng không được. Chàng càng sá»­ng sốt vì tay chàng giật xích sắt còn đứt, giá» sợi chỉ hồng càng giật càng nghiến chặt vào tay.

- Ơ... sao lại thế này? Dây ma dây quái gì mà dai gớm?

Thần Nữ mỉm cÆ°á»i:

- Dây tÆ¡ hồng đó! Thiếp đã nói nó sẽ đứt khi... hợp cẩn. Vì nó là má»™t thứ dây được chế luyện đặc biệt để dùng vào dịp hôn lá»…. Chàng không muốn buá»™c liá»n vá»›i thiếp?

Võ Minh Thần lúng túng chẳng biết nói sao. Xứ Phù Dung này thật kỳ dị, nguồn gốc, địa thế tục lệ đã kỳ, đến chuyện hôn lá»… càng quái gở. NhÆ°ng cái xứ thâm sÆ¡n kỳ dị này đã cứu chàng thoát nạn lá»›n, và ngÆ°á»i đàn bà giáo chủ này lại là ân nhân chàng. Äại lá»… vừa dứt và ngÆ°á»i đàn bà tài sắc tuyệt vá»i hiện ngồi bên chàng, trong ruá»™t tượng thần lồ lá»™ tấm băng trinh. Và dẫu "ngá» nghệch" đến mấy, Võ cÅ©ng hiểu nàng Ä‘Æ°a chàng vào đây là để Ä‘á»™ng phòng hợp cẩn, và hình nhÆ° nàng đã sẵn sàng hiến dâng tất cả cho chàng.

- Ta làm chồng nàng Æ°? Ta có vợ? Nàng là vợ ta? Äây là phòng hợp cẩn? Äâu phải thế? Äây chỉ là má»™t cuá»™c lá»… giả vỠđể che mắt thế gian thôi mà! Thánh Y đã nói rõ, và nàng cÅ©ng biết mà!

NhÆ° bị kiến đốt, chàng trai bật đứng phắt dậy. NhÆ°ng Thần Nữ đã níu chàng xuống, và bang má»™t cá»­ chỉ vô cùng tình tứ lả lÆ¡i, nàng ghé sát mặt nàng vào vai chàng và theo đà ngã luôn tấm thân tuyệt trần vào lòng Võ, giá»ng thánh thót nổi chìm nhÆ° tiếng đàn thần tiên:

- Giá» phút này là của đôi ta. Trá»i đất thần linh đã tác hợp duyên kỳ ngá»™, xui khiến cho dị thú mang chàng đến đây. Thiếp chÆ°a há» biết yêu, gặp chàng, thiếp đã yêu chàng ngay... Chàng Æ¡i! Chàng hãy coi tim thiếp Ä‘ang thổn thức vì chàng...

Vừa nói nàng vừa nắm tay Võ đặt vào ngá»±c trái nàng, lồng ngá»±c băng trinh làm Võ Minh Thần giật bắn ngÆ°á»i nhÆ° chạm phải gai, rụt vá»™i tay kêu lên:

- Nương nương... kìa! Nương nương nói chi lạ thế? Xin chớ làm kẻ này mang tội bất kính với ân nương! Chúng ta chỉ vỠlàm hôn lễ che mắt dân gian mà.

Vừa nói, chàng vừa co luôn đầu gối dá»nh dá»™i nàng giáo chủ lên, nàng nhoẻn cÆ°á»i thá» thẻ:

- Chúng ta đã thành vợ chồng trÆ°á»›c Thần NÆ°Æ¡ng dân chúng, theo nghi lá»… thiêng liêng. Làm gì có chuyện giả vá»? Thiếp đâu phải phÆ°á»ng trăng hoa để kẻ giả phu duyệt lãm thân mình? "VÅ© khúc băng trinh" chỉ trình diá»…n cho hảo lang quân được thấy! Làm gì có giả hôn!

Minh Thần đứng sổ dậy nhÆ°ng khốn ná»—i hay tay vẫn dính liá»n vá»›i nhau, chàng hoang hốt nói nhÆ° van:

- Nương nương chớ nói thế... kẻ này mang tội với bậc sinh thành! Cha mẹ kẻ này chết ô nhục vì Tây Sắc Sài lang dâm loạn, oan hồn còn vương vất sơn khê chưa siêu thoát, thù sâu chưa báo, kẻ này dám đâu nghĩ chuyện hôn nhân. Nay Thánh Y Lãn Ông bảo... chỉ giả hôn lễ cho qua cơn túng xử, nương nương cũng biết mà! Xin xét cho kẻ bạc phước này!

Thần Nữ đứng lên theo, đối diện Võ cÆ°á»i khanh khách:

- Nguyệt Lão nói cho qua chuyện đó thôi! Làm gì thiếp dám giả hôn trÆ°á»›c cả Thần linh? Chàng thật... ngây thÆ¡, thiếp cÅ©ng chẳng gì cÅ©ng là nữ chúa giáo chủ, bấy lâu gìn vàng giữ ngá»c có khi nào lại để đàn ông lạ thấy cả mình khá»a vÅ©, nếu chẳng phải là chồng thiếp? Thôi chàng đừng nghÄ© ngợi vẩn vÆ¡ nữa. Chàng thích dùng chi để thiếp dâng? Trong này có đủ cả!

Nàng vá»— vai Võ, thật tình tứ thiết tha, mùi lan xạ tiết ra phả vào mÅ©i chàng tuổi trẻ, gây cảm giác á»›n ngÆ°á»i, má»™t thứ Æ¡n á»›n kỳ dị dá»… làm ngã lòng ngÆ°á»i trai bÆ°á»›ng vá»›i nhan sắc. Thá»±c ra, Võ tuy Ä‘iển trai, nhÆ°ng bản chất không phải tay hiếu sắc, lạnh lùng vá»›i gái nữa là khác. Trong Ä‘á»i lÆ°u lạc chông gai, đã mấy phen bị va vao thế ká» nhan sắc, Võ vẫn giữ được lòng nghiêm chỉnh. NhÆ° lần bồng Giao Long nữ, mổ vết thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i vú, tuy mặt nàng xấu xí mà thân thể thÆ¡m tho, xinh đẹp lạ thÆ°á»ng, mùi thÆ¡m sá»±c nức, Võ vẫn giữ được lòng, những lần ká» Bạc Khao Lan, Äèo Nguyệt Kiá»u, chàng van vượt qua, nguy nhất là thá»i gian ẩn náu trong buồng riêng Nguyệt Kiá»u dÆ°á»›i Cung A Phòng, lắm phen gần nhÆ° má tá»±a vai ká», chàng vẫn cầm lòng được.

CÅ©ng khó nữa là Thần Nữ bình nhật lại đẹp uy nghiêm, đài các, chẳng vẻ chi lẳng lÆ¡, giá» lại lồ lá»™ tình tứ cÅ©ng có sức quyến rÅ© "ghê gá»›m". Nàng lại cứ vá»n nét kỹ hà thần bí trÆ°á»›c mắt Võ, chàng lại không thể chống đối lại nhÆ° chống đối vá»›i Hồ Ly Ma Nữ má»›i phiá»n. Bèn nhắm phăng mắt lại nhÆ° kẻ tham thiá»n, giá»ng khổ sở bảo:

- Ngu mỗ giỠchỉ thích được đi ngoại cảnh một vòng!

Thần Nữ thấy thế không khá»i buồn cÆ°á»i, ghé sát miệng vào tai chàng thì thào:

- Thiếp có ăn thịt chàng đâu mà phải nhắm mắt lại? Nam nhi gì mà nhát thế? XÆ°a Liá»…u Hạ Huệ còn ôm gái vào lòng ủ ấm suốt đêm trong buồng vắng, vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, chàng nay có dám làm Hạ Huệ không?

HÆ¡i thở thÆ¡m phào nhè nhẹ vào mang tai, làm Võ rùng mình liá»n mấy cái, nàng càng được thể dìu chàng ngồi xuống, rồi ngã luôn vào lòng làm Võ giật mình mở choàng mắt ra.

Dưới làn ánh sáng muôn màu, nàng như hiện thân của Vệ Nữ Thần khao khát tình yêu, làm Võ bỗng ngạc nhiên hết sức, thoáng nghĩ:

- Lạ thật! Sao nàng lại lả lÆ¡i tình tứ thế này? Nàng đâu phải hạng gái khát tình? Hay tục lệ buá»™c phải thế? Có lẽ vậy! Vì trÆ°á»›c sau nàng vẫn tuân theo tục lệ cổ truyá»n của tổ tiên... ngÆ°á»i thâm sÆ¡n thÆ°á»ng nặng tính tôn trá»ng cổ tục. Dẫu sao mình vẫn phải kiếm cách thoát ra cảnh này má»›i được.

Bèn thở dài bảo Thần Nữ:

- Ngu má»— đã thÆ°a: mắc đại tang, đại thù phụ mẫu chÆ°a báo xong chẳng thể nghÄ© chuyện vợ con! Ngu má»— nhÆ° con chim bị đạn sa lạc miá»n Phù Dung, sá»›m muá»™n phải bay Ä‘i. Nữ chúa sắc, tài gồm đủ xin giữ mình vàng, chá»› nên kinh suất. Ngu má»— không thể ở lại làm giai tế Phù Dung đâu, dầu ngu má»— muôn phần kính mến Nữ Chúa.

Thần Nữ cứ lả lá»i, dùng đủ cách khêu gợi cho Võ Ä‘á»™ng phòng nhÆ°ng Võ vẫn má»™t má»±c ngồi yên, tình cá» thấy tay áo có hàng khuy dá»c, chàng cởi luôn tấm áo hồng bào khoác lên mình Thần Nữ. Nàng vụt cau mày, buồn giá»ng:

- À, hay chàng cho thiếp là gái quen Ä‘Æ°á»ng hoa nguyệt, chẳng còn tiết trinh?

Dứt lá»i, nàng bÆ°á»›c lại bên án thÆ° lấy nghiên son ngá»­a mặt kiếm trên trần, dùng chỉ phong búng véo má»™t nhát rụng luôn má»™t con thạch sùng. Nàng lấy máu thạch sùng mài son, lấy bút lông chấm son, khoanh mot Ä‘Æ°á»ng vòng tròn quanh cổ tay trái, bảo Minh Thần:

- Äây là "Thủ cung sa" nhà quyá»n quý bên Tàu vẫn dùng thá»­ trinh tiết, nếu ngÆ°á»i con gái đã thất tiết dấu son sẽ xám xỉn lại, nếu là trinh nữ son vẫn Ä‘á» tÆ°Æ¡i!

Võ tò mo nhìn cổ tay ngà. Ãt khắc, son khô vòng tròn vẫn Ä‘á» thắm nhÆ° khi má»›i. Chìa dấu "thủ cung sa" trÆ°á»›c mặt Võ, nàng Nữ chúa xứ Phù Dung thá» thẻ:

- Dấu son pha máu thạch sùng này sẽ Ä‘en xỉn lại, sau khi giao hợp. Gái nào đã gần đàn ông, vẽ son vào cÅ©ng biến sắc ngay. Thiếp giữ gìn cẩn trá»ng, má»™t tấm băng trinh chỉ để dành dâng hiến lang quân ká»· niệm ngày hôn lá»…. Chàng đã tin lá»i vợ má»›i chÆ°a?

Dứt lá»i, nàng sà xuống ngồi bên chàng âu yếm ngả vào vai. Minh Thần càng hoảng, ngó quanh phòng loan im ắng vô cùng, màn che trÆ°á»›ng rủ, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngào ngạt, ánh huyá»n đăng, chăn bông nệm gấm, gối thêu... tất cả nhÆ° "đồng lòng" quyện chàng tuổi trẻ vào biển ân ái, khổ nữa là Thần Nữ đã đẹp phi phàm, tiếng êm nhÆ° suối đàn, da thịt lại thÆ¡m tho ngát mùi lan xạ nhÆ° đúc kết kỳ hoa dị thảo, làm lòng trai không khá»i xốn xang Ä‘iên đảo. Dẫu Võ chẳng là tay hiếu sắc nhÆ°ng sức Ä‘ang cÆ°Æ¡ng phÆ°Æ¡ng, đâu dá»… cầm lòng. Chàng cố định thần, từ tốn bảo:

- Xin nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng hãy bảo trá»ng thân vàng. Tấm băng trinh quý giá, Ä‘á»i thục nữ chỉ có má»™t lần. Ngu má»— là kẻ xấu số chẳng há» làm chồng, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng chá»› làm thế. Ta nên Ä‘i ra chá»› để chúng nhân chỠđợi.

Mặc! Nàng cứ ôm lấy Võ, ká» sát tấm thân tuyệt sắc, nét ká»· hà cong vút chá»n vá»n, mùi lan xạ sá»±c nức, nhÆ° thiên tiên giáng hạ, khiến tượng gá»— cÅ©ng phải đảo Ä‘iên.

Nang ghé tai Võ, nói lá»i tình tứ, không khác má»™t con mèo cái khát tình, làm Võ tối tăm mặt mÅ©i chẳng còn biết nói sao! Rõ ràng là nàng nữ chúa Phù Dung nhất định ép chàng làm lá»… hợp cẩn, không cho trì hoãn khiến Võ càng bối rối nghÄ© tham:

- Ôi chao! Äàn bà thật khó hiểu. Quá quắt thế này? À! Có lẽ nàng sợ ta bá» Ä‘i, nên cố ép hợp cẩn cho "danh chính ngôn thuận", sau ta không còn cách nào từ chối được đây! NhÆ°ng Ä‘á»i ta hai vai còn nặng thù cha mẹ, lá»i thá» trÆ°á»›c vong hồn mẹ, trÆ°á»›c thiên địa, tôn sÆ°. Chú Thoòng Má»nh, Chúa núi Thập Vạn... còn nguyên đó thù sâu chÆ°a báo nổi, mai đây sẽ phải ra Ä‘i nhÆ° cá nÆ°á»›c chim trá»i, nàng là ân nhân, sao mình nỡ để nàng lỡ cả Ä‘á»i hoa? Thà bất nhược cứ giữ cho đừng mắc là hÆ¡n hết. Gối chăn hoan lạc, má»™t lần để mang há»n trá»n khiếp là chuyện không nên.

Bèn lá»±a lá»i nói rõ cho Thần Nữ hiểu đầu Ä‘uôi, xin nàng bá» qua cho, nào đâu lúc này Thần Nữ cÅ©ng chỉ là má»™t cô gái Ä‘ang bị lá»­a tình nung nấu, cả vÅ© trụ Ä‘á»u tan vào ánh mắt lang quân. Nàng đổ dáng liá»…u vào Võ ngã trên nệm gấm ghé sát mặt hoa mÆ¡n mởn vào chàng, thá» thẻ lá»i tình tá»± thiết tha:

- Chàng ơi. GiỠphút này là của đôi ta... Hay chàng chê thiếp xấu? Mặc! Minh Thần đã nghĩ được kế đối phó lối thụ động. Chàng vận ý chí, thôi miên, biến mình thành pho tượng đất vận hết khí hàn băng cho toàn thân lạnh ngắt như đồng.

- Mẫu thân... con quyết vì phụ mẫu, lánh Ä‘Æ°á»ng hoa nguyệt, nuôi chí phục thù, mẹ có linh thiêng, xin vá» giúp con tránh được cÆ¡n cám dá»— vá»›i ngÆ°á»i đã cứu con. Tục lệ buá»™c nên phu phụ nhÆ°ng lòng chỉ biết nuôi thù.

Võ nhắm mắt, khấn thầm, lối này chính vị chúa "MÆ°á»i vạn núi" đã dạy chàng. Bá»—ng nghe Thần Nữ há»i:

- Chàng muốn ra khá»i đây? Chàng muốn Ä‘i tìm thù? Phải vậy chăng?

Nghe lá»i gãi trúng chá»— ngứa. Minh Thần mở choàng mắt, gật lịa. Thần Nữ ghé tai thá» thẻ:

- Nếu chàng muốn thế, hãy làm sao cho dây tơ hồng đứt ra và làm cho dấu thủ cung sa trên thiếp xỉn lại? Chẳng lẽ cứ để dây tơ buộc mãi thế này à!

NhÆ° rá»›t má»™t tầng mây thẳm, Võ thở dài thất vá»ng ngó nàng nhÆ° thầm trách móc. Thần Nữ cÆ°á»i nÅ©ng nịu, rúc đầu vào nách chàng. Nàng dùng đủ cách lôi cuốn Võ vào cuá»™c giao hoan, nhÆ°ng Võ vẫn im nhÆ° tượng đất.

Äang cÆ¡n "ghê gá»›m" bá»—ng Thần Nữ bật nhá»m dậy vá»— vào đầu giÆ°á»ng ba cái và tiến lại trÆ°á»›c tủ gÆ°Æ¡ng, bao nhiêu vẻ lả lÆ¡i biến sạch, mặt nàng hiện rõ sắc nghiêm trang. Mãi khắc đó, Võ má»›i hay sợi chỉ hồng đã đứt, sững sá», Võ Ä‘Æ°a mắt trông theo. Nàng mở tủ bÆ°á»›c vào đóng ập lại. Gian phòng bá»—ng trở nên bí hiểm lạ thÆ°Æ¡ng. Äợi mấy phút, chẳng thấy nàng ra, Minh Thần càng lạ, bèn nhẹ gót lại gần tủ gÆ°Æ¡ng khẽ gá»i:

- Nương nương... có trong đó không?

Vừa dứt lá»i bá»—ng nghe Ä‘á»™ng, tủ cánh gÆ°Æ¡ng hé mở, Thần Nữ bÆ°á»›c ra lá»™ng lẫy uy nghi trong bá»™ áo vàng kim tuyến ban nãy.

Giá»ng trong vắt, nàng run lá»i:

- Trá»i đất đã se duyên cho thiếp lấy được má»™t bậc hảo trượng phu, Ä‘ang Ä‘á»™ thanh xuân, vẫn không hiếu sắc! Giá» thiếp không còn Æ°á»›c gì hÆ¡n nữa! Chàng lại đây!

Võ theo nàng tới bên vách tủ, có phủ một mảnh gấm tía rực. Nàng vén rèm lên, trong lại có một cây đèn dầu cháy vật vỠvà một bình pha lê đựng bột màu hồng hoàng. Nàng bốc vãi vào vách, từng hàng chữ hiện lên như dưới điện lúc nãy, đại ý:

"Hỡi con cháu thần dân hợp tá»™c Phù Dung quốc. Äây là lá»i cuối cùng Ali Khan, tổ tiên gởi lại cho con cháu, trÆ°á»›c khi chúng ta sẽ lần lượt theo nhau Ä‘i vào cõi u minh mịt mùng vô tận, vá» chầu Allah!

Tằng tổ các ngÆ°Æ¡i xÆ°a Ä‘á»u từng làm hoàng đế, quốc vÆ°Æ¡ng lãnh chúa, trị vì lãnh thổ, xông tên Ä‘á»™t pháo, rạng uy danh hoàng tá»™c bao Ä‘á»i. Vậy mà chỉ vì say ham mê tá»­u sắc, đến ná»—i bao nhiêu cÆ¡ đồ đổ nát, tổ quốc suy tàn dÆ°á»›i vó ngá»±a Témoudine (Thiết Má»™c Chân)

Các ngÆ°Æ¡i phải lấy đó làm răn, giai tế Phù Dung không thể là ngÆ°á»i hiếu sắc. Vậy sau hôn lá»…, nữ chúa Phù Dung giáo chủ ấy Ä‘Æ°a giai tế vào ép cuá»™c giao hoan. Nếu y tá» ra kẻ ham nhan sắc hãy dâng y má»™t ly Ä‘á»™c tá»­u cho y nằm vÄ©nh viá»…n vá»›i các Ä‘iá»u bí ẩn trên xứ Phù Dung. Nếu y tá» ra không hiếu sắc lúc đó má»›i chính thức là chồng Nữ chúa, cùng cai trị xứ Phù Dung.

Và sau giá» hợp cẩn, y có tá»± do nhÆ° chim trá»i, hạng trượng phu không hiếu sắc chính là hảo lang quân nữ chúa, hảo giai tế Phù Dung. Hãy thá» y hết đạo, y sẽ Ä‘em sá»± yên bình, thịnh vượng cho toàn xứ Phù Dung. Và trong cõi u minh, tổ tiên các ngÆ°Æ¡i sẽ Ä‘á»i Ä‘á»i được an lòng, không phải lo đại há»a cho con cháu thần dân hợp tá»™c này. ALI KHAN"

Äá»c xong lá»i nguyá»n cuối cùng của ông tổ xứ Phù Dung, Võ Minh Thần thở phào má»™t cái, nhìn Thần Nữ, chẳng biết nên buồn hay vui. Chàng hiểu mình vừa thoát má»™t cuá»™c chết bat ngá», nhÆ°ng Ä‘iá»u đó cÅ©ng chẳng hay gì, vì theo lá»i vị Khan tổ Phù Dung nguyá»n: Chàng đã hoàn toàn thành rể quý xứ này và tất nhiên phải buá»™c chặt Ä‘á»i mình vào Thần Nữ!

Thần Nữ cÆ°á»i bảo:

- XÆ°a nay "anh hùng nan quá mỹ nhân quan" vẫn chuyện thÆ°á»ng tình, nên khi khá»a thân thá»­ chàng thiếp vô cùng lo ngại xÆ°a nay đã mấy ai cầm lòng nổi trÆ°á»›c nữ nhân trong phòng vắng. Không ngá» chàng quả là bậc phi thÆ°á»ng, xứng danh hảo trượng phu trong thien hạ! Thiếp được sánh duyên vá»›i chàng có thác cÅ©ng vui!

Minh Thần ngó nàng Giáo chủ Phù Dung thần giáo, mặt tÆ°Æ¡i mÆ¡n mởn nhÆ° đóa Phù Dung mÆ°á»i phần cảm khái, lòng trai càng khó nghÄ©, bèn lá»±a lá»i bảo:

- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng xét lầm ngÆ°á»i rồi. Vào hoàn cảnh kẻ này, ai cÅ©ng vậy thôi. Thù mẹ cha chÆ°a báo, nguồn gốc mịt má», tứ cố vô thân, mÆ°á»i tám năm mắc đại tang, thù nhà nguyên đó, huống hồ mẹ kẻ này chết vô cùng thảm nhục, di dài năm tháng Ä‘eo lÆ°ng, còn lòng nào nghÄ© chuyện ái ân?

Thần Nữ bước lại, nắm tay chàng, âu yếm trách:

- Nay đã nên chồng vợ, sao chàng mãi gá»i thiếp là nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng? Lúc này phòng vắng chỉ có đôi ta, chàng không gá»i được tiếng nào... dá»… nghe hÆ¡n sao? Vừa nói, vừa dìu Minh Thần lại bên giÆ°á»ng thất bảo, nàng cầm dùi gõ vào cái khánh để trên bàn.

Bá»—ng vách sau mở ra má»™t khung cá»­a kín, má»™t bá»n năm, bảy gái hầu xiêm y rá»±c rỡ bÆ°ng vào má»™t mâm cá»— lá»›n đủ sÆ¡n hào đặt ngay xuống bàn. Lại khiêng bàn rượu để má»™t bên. Thần Nữ truyá»n tất cả lui ra Ä‘oạn tá»± tay rót rượu Ä‘Æ°a Minh Thần.

- Äây má»›i chính là rượu hợp cẩn thiếp xin dâng chàng, mừng duyên kỳ ngá»™ đôi ta.

Minh Thần đành phải cùng nàng cạn chén giao bôi. Xong tiệc rượu, gái hầu bÆ°ng vào má»™t mâm đèn Phù Dung thật xinh xắn. Nàng cÆ°á»i bảo:

- Chàng làm giai tế xứ Phù Dung, không dùng vài Ä‘iếu, thật uổng! Khói Phù Dung có sức thần bí làm dịu sá»± Æ°u phiá»n có thể vào dịp này, lại làm sảng khoái gia tăng. NgÆ°á»i bình nguyên thành phố thành đệ tá»­ Phù Dung Thần cÅ©ng vì thế. NhÆ°ng riêng chàng đã biết Ä‘iá»u bí mật vá» ma túy, không lo mắc vòng nô lệ.

Nói Ä‘oạn, nằm xuống tá»± tay tiêm thuốc "dâng" Võ, tay ngà tháp bút múa tiêm đẹp lạ thÆ°á»ng. Võ bị ép nằm bên, nhá»› lại cảnh tượng thá» xác đệ tá»­ "nàng tiên nâu" dÆ°á»›i Ä‘iện, khẽ há»i:

- ThÆ°a nữ chúa có thÆ°á»ng dùng chất này không?

- Hai ba nam trÆ°á»›c thiếp phải dùng luôn nhÆ°ng bằng nhiá»u cách. Dạo này lúc nào mÆ°a gió lạnh lùng quá má»›i thắp đèn cho vui. Dòng nữ chúa há» Khan thiếp ai cÅ©ng phải dùng, chất ma túy này má»™t thá»i gian coi là môn tuyệt kỹ trấn quốc. Xứ Yên này không bị thiên hạ dòm ngó, là nhá» tuyệt há»c đó.

Ngạc nhiên, Võ tò mò há»i:

- Tuyệt kỹ Phù Dung?

- Vâng! Äó là môn bí truyá»n đặc biệt của dòng Khan Chúa, gá»i là "PhùDung Thần Công". Bí kíp này khi đã luyện thành, đánh ra vô hình vô sắc, có thể coi là má»™t thứ mê hồn công lợi hại vô song. Vì cây Phù Dung là "nữ hoàng thảo má»™c" đặc tính trị được ngÆ°á»i thứ, ít có chất gì át nổi! Mai đây, thiếp sẽ truyá»n bí pháp đó cho chàng. Nếu không đánh thủng được vầng huyết khí Tây Sắc, nó cÅ©ng giúp chàng phòng vệ được toàn thân.

Minh Thần nghe nhắc đến tuyệt há»c, tưởng tá»›i chuyện rá»­a thù, mừng hết sức, nhÆ°ng sá»±c nghÄ© đến tình cảnh mình bất giác thở dài ngậm ngùi bảo:

- Bí kíp quý báu đó, tiếc thay vá»›i kẻ này thật vô duyên, không có quyá»n được há»c?

- Sao thế chàng?

- Vì... kẻ này mai mốt sẽ phải cáo biệt nữ chúa... ra Ä‘i! Chẳng may ngá»™ nạn, được nữ chúa cứu giúp vậy cÅ©ng là may cho... dám đâu mong há»c lấy bí kíp trấn quốc xứ Phù Dung!

Thần Nữ vụt ngÆ°á»›c nhìn Võ cặp mày liá»…u hÆ¡i nhíu lại nhÆ°ng không nói gì. Nàng tiếp tục tiêm thuốc má»i Võ.

Nể lá»i Võ kéo tá»›i Ä‘iếu thứ ba, đã say lắm rồi. Tâm thần chàng vụt lắng xuống đầu óc chập chá»n, bất định, thân thể ngứa ran, chàng trai cứ nằm lÆ¡ mÆ¡ nhìn ngá»n đèn dầu lạc lung linh, nhìn Thần Nữ. DÆ°á»›i ánh huyá»n đăng coi nàng đẹp thần bí lạ. Cảnh tịch mịch vô cùng dần dần xâm chiếm tâm hồn chàng, mÆ¡ hồ nhÆ° có tiếng gió mang mang ngoài xa vá»ng vào phòng vắng.

- NgÆ°á»i đàn bà chúa xứ Yên này lắm lúc thật khó hiểu. Hừ! Miá»n đất kỳ dị của lá»i nguyá»n. Tất cả Ä‘á»u do lá»i nguyá»n! Sống khét danh Bắc Yên Thần trong "Tứ Trụ Tứ Hung", nàng lấy ta cÅ©ng do lá»i nguyá»n. NhÆ°ng nàng sẽ xá»­ trí ra sao khi ta quyết từ chối cuá»™c hôn nhân?

Võ nằm nghĩ vẩn vơ rồi say thuốc nằm lim dim ngủ gà ngủ gật, mũi vẫn thơm thoảng mùi thuốc phiện quện mùi lan xạ mỹ nhân, tai vẫn vang âm tiếng thuốc réo lỠsành...

Bất thần, nghe tiếng Thần Nữ trầm trầm bên tai:

- Võ lang, thiếp đã làm tròn bổn phận thiêng liêng lá»i tổ tiên theo ý đấng Allah làm lá»… thành hon vá»›i chàng. Thiếp đã theo đúng lá»i nguyá»n răn Ä‘em thân xác thá»­ chàng. Nay chàng có thể ra Ä‘i theo ý muốn, thiếp chẳng dám Ä‘em sợi chỉ hồng trói buá»™c thân chàng.

Giá»ng oanh thá» thẻ êm nhÆ° tiếng suối đàn, nghe thật tá»± nhiên nhÆ°ng không dấu hết được vẻ xúc Ä‘á»™ng, làm Võ Minh Thần choàng tỉnh hẳn, bò nhổm dậy, nhìn nàng nhÆ° dỠý. Chàng khẽ há»i:

- Còn... Nữ chúa?

- Thiếp ở lại căn phòng hoa chúc này, thiếp biết Ä‘iá»u thiếp phải làm, chàng chá»› bận tâm. NhÆ°ng dẫu sao, má»™t ngày là nghÄ©a chàng đừng nên gá»i thiếp nhÆ° thế. TrÆ°á»›c Allah, Tổ NÆ°Æ¡ng Thần, Nguyệt Lão, thần dân, thiếp đã là vợ chàng, ngÆ°á»i vợ không bao giá» sum há»p cùng chồng...

Giá»ng nàng càng rung dữ và nàng chợt đánh rá»›t cây tiêm, xoay mình ngoảnh mặt Ä‘i nhÆ° cố giấu xúc cảm.

Minh Thần tỉnh hẳn cÆ¡n say thuốc phiện. Chàng trai bá»—ng thấy lòng rối loạn gá»›m ghê trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của Thần Nữ, ngÆ°á»i đàn bà chúa tể xứ Phu Dung đã cứu mạng chàng, làm lá»… thành hôn chính thức thành vợ chàng, rồi cắn răng nuối tủi ngậm sầu để chàng ra Ä‘i... không có ngày trở lại. Và chàng chợt hiểu lá» má» chuyện gì sẽ xảy ra sau ngày chàng cất bÆ°á»›c. Bất giác Võ cúi xuống khẽ gá»i:

- Nương... nàng... Phù Dung nàng!

Không ngoảnh mặt lại, Thần Nữ rung giá»ng:

- Cám Æ¡n chàng đã kêu tên thiếp... giá» này quá ngá», thần dân đã vá» bản, đấy là giá» thuận tiện nhất cho chàng! Äể thiếp sai thế nữ lo dẫn chàng Ä‘i ngay cho kịp!

Ngó nàng, do dá»±, Võ khá»u nhẹ vai gá»i nhá»:

- Phù Dung nÆ°Æ¡ng, còn nàng ở lại yên vui chá»›? Thần Nữ không đáp, gặng há»i mãi, má»›i nghe nàng rung giá»ng xót xa:

- Yên vui sao được..., khi hôn lá»… đã cá»­ hành, lòng thiếp đã ghi hình bóng lang quân. Allah run rủi, nên duyên phu phụ, lòng thiếp đã yêu chàng, còn biết nói sao? Thiếp sao yên lòng sống mòn má»i vá»›i tình yêu tuyệt vá»ng? Thiếp sẽ khóa chặt phòng này và nÆ°Æ¡ng khói Phù Dung xuống cá»­u tuyá»n đợi chàng.

Nói đến đó như không nén được nữa, nàng vùng xoay mình lại, vừa lúc Minh Thần kinh ngạc cúi xuống định lay. Quá xúc cảm phân kỳ, nàng ôm choàng lấy Võ, lòng bối rối dày vò chàng trai cũng ôm chầm lấy nàng như cái máy và ngã theo dáng liễu, bốn mắt chạm nhau, cùng rực xót xa duyên trái.

- Chàng Æ¡i! Tuy chÆ°a Ä‘á»™ng phòng nhÆ°ng lòng thiếp đã dâng hiến trá»n cho chàng... má»™t phút ben nhau nhÆ° má»™t Ä‘á»i sum hiệp! Thiếp sung sÆ°á»›ng Ä‘em thân hình chàng xuống tuyá»n đài.

- Nàng... trá»i! Nàng loạn trí rồi! Tại sao lại thế? Nàng cứu Võ này, hy sinh làm hôn lá»…, rồi lại hy sinh để Võ Ä‘i, nàng bá» cuá»™c Ä‘á»i... Không, không! Nàng đừng quẩn trí! Äá»i nàng tÆ°Æ¡i đẹp, nàng tài sắc vẹn tuyá»n trên Ä‘á»i còn thiếu chi hảo lang quân?

- Không! Chàng lầm. Hôn nhân định có má»™t lần thôi. Mà dẫu được quyá»n lá»±a chá»n nữa, từ nay trên Ä‘á»i đã chết hết đàn ông! Chang... chỉ có chàng thôi! Rồi chẳng hiểu sao hai ngÆ°á»i cùng dán mặt vào nhau vùi linh hồn thể xác trong má»™t cái hôn dài xót xa.

Cả đôi trai tài gái sắc, nhÆ° rÆ¡i vào trạng thái hôn mê, choáng váng. Äầu óc quay cuồng tâm thần rối loạn cả căn phòng im lặng nhÆ° bá»—ng nổi phong vÅ© quay cuồng đảo lá»™n, nhÆ° sắp nổ tung.

Chuyện xảy ra quá Ä‘á»™t ngá»™t hình nhÆ° chẳng ai định trÆ°á»›c, chẳng ai chỠđợi, chừng nhÆ° hoàn cảnh đặc biệt đã xô đẩy hai ngÆ°á»i vào vòng tay nhau.

Thần Nữ bị kích thích bởi "tiếng sét" ngay khi sÆ¡ ngá»™, lại xót trái duyên chÆ°a sum hiệp đã phân ly, kẻ ngoài muôn dặm, ngÆ°á»i định xuống tuyá»n đài, ngàn Ä‘á»i không tái ngá»™... Còn Minh Thần có lẽ bị khích thích vì ân tình thâm hậu xót thÆ°Æ¡ng nàng nữ chúa tài sắc vẹn toàn đã hiến dâng Ä‘á»i mình cho hôn lá»… lại phải Ä‘au tá»­ biệt ngay giá» hợp cẩn, thê lÆ°Æ¡ng nhất tấm lòng hy sinh cao thượng của nàng, thà chịu lụy má»™t Ä‘á»i thục nữ con hÆ¡n bắt ép chàng phải trói chân nÆ¡i Ä‘á»™ng thẳm xa xôi này...

Tri giác Võ nhÆ° tê dại hẳn Ä‘i, không còn thấy gì nữa, trong khoảnh khắc bất ngá» kỳ diệu, chàng trai chỉ còn cảm thấy miệng hoa gắn bó má»m nhÆ° cánh hồng nhung, đã trao sang chàng tất cả sức đắm say não nùng của má»™t ngá»n há»a diệm sÆ¡n lần đầu phun lá»­a, và cÅ©ng là lần sau cùng của ngá»n lá»­a yêu Ä‘Æ°Æ¡ng. Và mùi lan xạ kỳ ảo tiết ra, phả vào khứu giác chàng, má»™t thứ mùi da thịt my nhân thiên phú nhÆ° Æ°á»›p đủ kỳ hoa dị thảo khắp mấy dải biên thùy cẩm tú, làm Võ muốn tan biến hình hài trong phút giây trao đổi nồng nàn.

NhÆ° nam châm hút sắt, hai ngÆ°á»i ghì lấy nhau nhÆ° không muốn rá»i xa nữa, chàng tuổi trẻ thấy tấm thân thon lẳn dán vào mình, rung Ä‘á»™ng mãnh liệt, tưởng chừng sắp ngất Ä‘i trong âu yếm não nùng.

Mãi đến khắc chàng thấy môi mình mằn mặn mới hay nước mắt giai nhân đã chảy ướt đầm mặt hoa, trôi cả xuống miệng chàng.

Tá»± nhiên ân sâu thôi thúc chàng trai muốn uống cả những giá»t nÆ°á»›c mắt thần kỳ đó, nhÆ° muốn nó hòa vào máu huyết, mang Ä‘i trên các nẻo Ä‘Æ°á»ng lÆ°u lạc mai đây.

Chợt Thần Nữ mở mắt ra, mắt phượng còn má» ngấn lệ. Hai ngÆ°á»i bẽn lẽn nhẹ rá»i mặt nhau, tim vẫn bồi hồi. Phù Dung NÆ°Æ¡ng thá» thẻ:

- Thiếp thật vô lễ quá... làm ướt cả má lang quân...

Minh Thần lúng túng như đứa con nít vừa phạm tội:

- Ngu mỗ thật bậy... làm Phù Dung chảy nước mắt!

Bốn mắt nhìn nhau nhÆ° uống cả linh hồn, rồi hai ngÆ°á»i cùng bịn rịn rá»i nhau, lÆ°u luyến đến ná»—i bốn bàn tay cứ chầm chậm trôi từ vai xuống cánh tay, rồi bốn bàn tay bá»—ng nắm chặt lấy nhau, hai bên vùng kéo nhẹ, hai thân lại nhập làm má»™t, trong chiếc hôn thứ hai dài nhÆ° má»™t cuá»™c viá»…n hành xuyên sÆ¡n.

- Chàng Æ¡i... thiếp yêu trá»n kiếp...

- Nàng...

- Tình thiếp mang xuống tuyá»n đài... chàng Æ¡i...

- Phù Dung... nàng đừng nói thế. Nghe Ä‘au lòng ngÆ°á»i ra Ä‘i! Cặp trai gái rá»i nhau, thổn thức, mãi nhÆ° chÆ°a bứt nổi sợi tÆ¡ hồng vô hình.

NhÆ°ng lần này rá»i hẳn! Nàng nữ chúa Phù Dung nắm tay Võ Minh Thần, cùng nhá»m dậy, mặt hoa Ä‘á» á»­ng nhụy đào vÆ°Æ¡ng sá»›m. Hai ngÆ°á»i cùng ngượng, nhìn nhau, nàng cÆ°á»i, lau ngấn lệ, chá»›p hàng mi cong vút, e ấp cúi đầu. Bá»—ng giữa cảnh phòng vắng, chợt vang lên hai tiếng "coong coong" ngân vang âm đồng hồi cổ. Thần Nữ vụt liếc trông lên tÆ°á»ng, mặt nàng bá»—ng nhiên biến đổi hẳn coi Ä‘iem tÄ©nh vô cùng.

- Hai giá» rồi. Äã hết giá» Ngá», bắt đầu sang giá» Mùi. Chàng hãy Ä‘i ngay cho kịp. Giá» này thần dân, quân lính xứ Yên Ä‘ang tiệc cÆ°á»›i, thế nữ sẽ Ä‘Æ°a chàng Ä‘i Ä‘Æ°á»ng bí mật an toàn nhất.

Bồi hồi, Võ lẩm bẩm:

- Cảm ơn nàng đã nghĩ đến mối thù này, nhưng còn nàng... Võ này sao yên lòng?

Mỉm cÆ°á»i, Thần Nữ thá» thẻ:

- Thiếp biết việc phải làm! Lang quân chớ bận tâm!

Dứt lá»i, nàng vá»› lấy dùi, gõ ba tiếng vào chiếc khánh Ä‘á» treo trên bàn.

Cửa hậu hé mở, một gái hầu trạc hai lăm, hai sáu tiến vào, cúi rạp đầu kính cẩn:

- Dạ bẩm nữ chúa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng truyá»n.

Thần Nữ phất tay dịu dàng:

- Em thân tín nhất, ta cậy em, mau vá» dinh lấy hành trang, ngá»±a tốt, các đồ vật dụng, lÆ°Æ¡ng khô, tá»›i đây Ä‘Æ°a tÆ°á»›ng công bí mật rá»i xứ Yên ngay lập tức. TÆ°á»›ng công có việc cần Ä‘i gấp phải giấu thần dân, em khá cẩn thận vào, đừng há»i gì nữa!

Gái hầu cúi chào, bỠra.

Minh Thần nhìn theo khẽ thở dài:

- Võ này Ä‘i... lòng sao yên nổi, nếu Phù Dung không nói rõ ràng! Thần Nữ đắm Ä‘uối nhìn chàng, giá»ng ôn tồn Ä‘anh thép:

- Không còn cách nào hÆ¡n! Bậc trượng phu phải coi thù cha mẹ là trá»ng. Thân thiếp dÆ°á»›i thù chàng. Chàng từ chối cuá»™c hôn nhân này, nhÆ°ng trÆ°á»›c Allah, thiếp đã là vợ chàng rồi. Giây phút vừa qua thiếp dã uống trá»n tình phu phụ, dẫu chẳng giao hoan cÅ©ng nghÄ©a vợ chồng, thiếp mãn nguyện rồi, không còn ao Æ°á»›c gì hÆ¡n nữa.

Võ Minh Thần bất giác thở dài, gieo phịch ngÆ°á»i xuống giÆ°á»ng. Bình sinh chàng là kẻ rất có nghị lá»±c, định chi phải làm kỳ được, bất kể gian nguy chết chóc. NhÆ°ng chàng cÅ©ng là trai Ä‘a cảm, tuy bá» ngoài lạnh lùng, bên trong tâm hồn nhÆ° nghệ sÄ©, đối vá»›i ai cÅ©ng nặng tình. Nay bá» Ä‘i, để ngÆ°á»i đàn bà đã cứu mạng mình phải chết thảm trong căn buồng hợp cẩn, khác nào dứt áo Ä‘i để lại má»™t bản án xá»­ tá»­ cho kẻ vô tá»™i lại là ân nhân. Võ thấy bất nhẫn hết sức, lòng trai bá»—ng nặng nhÆ° chì, rối nhÆ° tÆ¡ vò.

Thấy chàng ngồi im lặng vẻ buồn xo, Thần Nữ rót một ly rượu đầy, bước lại, khẳng khái não nùng thỠthẻ:

- Chàng là bậc trượng phu, hiến mình cho thù hận, báo hiếu song thân, thiếp phận gái hiến thân cho tình! Äôi ta có chí đó, thiếp chẳng dám ngăn chàng. Vậy xin dâng ly rượu này làm rượu chia tay vÄ©nh quyết, chúc chàng trả được thù nhà!

Võ Minh Thần đỡ lấy ly rượu, nhìn Thần Nữ Ä‘am đăm, vụt há»i:

- XÆ°a nay trong thiên hạ, có đôi trai gái nào làm hôn lá»…, lại không Ä‘á»™ng phòng có thể gá»i là vợ chồng được chăng?

Thần Nữ thoáng ngơ ngác:

- Có lẽ có! NhÆ° nhÆ°ng kẻ cÆ°á»›i chạy tang đón dâu vá» thì cha mẹ đã tắt thở, theo phép hiếu, ngÆ°á»i con có thể đợi hết ba năm tang chế má»›i chính thức Ä‘á»™ng phòng, có sao? NhÆ° nàng Mạnh Quang xÆ°a kén chồng khắp chÆ° hầu, sáu mÆ°Æ¡i ngoài tuổi má»›i gặp ý trung nhân, chàng cÅ©ng kén vợ đến bay mÆ°Æ¡i tuổi rồi, hai ngÆ°á»i lấy nhau thì thân thể đã già mà tâm hồn thì trẻ, coi nhau nhÆ° bạn, Ä‘em tâm hồn ở vá»›i nhau, có sao?

Nàng vừa dứt lá»i, bá»—ng thế nữ đẩy cá»­a bÆ°á»›c vào, kính cẩn:

- Bẩm tÆ°á»›ng công, nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, má»i thứ đã xong, ngá»±a tốt hành trang đã tá»›i sau Ä‘iện, thần dân Ä‘ang vui say, má»i việc Ä‘á»u thuận lợi. Xin rÆ°á»›c tÆ°á»›ng công lên Ä‘Æ°á»ng!

Và trong lúc Thần Nữ, gái hầu ngơ ngác, chàng trai hất luôn ly rượu trên tay, bảo Thần Nữ:

- Võ này ở lại xứ Phù Dung làm giai tế ít lâu! Äôi ta bá» ngoài là duyên cầm sắt, bá» trong là duyên cầm kỳ, coi nhau nhÆ° đôi bạn tâm đầu. Võ này không trái lá»i thá» Ä‘á»™c địa, còn Phù Dung này chẳng uổng Ä‘á»i hoa vô lý vì duyên trái khách qua Ä‘Æ°á»ng. Nàng chắc thừa sức làm Mạnh Quang chứ?

Thần Nữ nhìn Minh Thần ánh mắt sâu nhÆ° đáy vá»±c. Mặt hoa từ chá»— lạnh lùng chợt đổi sang sắc hồng tÆ°Æ¡i mÆ¡n mởn, nàng phất tay ra hiệu cho thế nữ lui ra Ä‘oạn cảm Ä‘á»™ng dạt dào, nàng sà lại ôm chầm lấy Minh Thần, giá»ng run hẳn lên nhÆ° dây đàn dạo tá»›i cung tuyệt vá»i:

- Chàng... lang quân! Thiếp được làm bạn chàng đã vui lắm rồi huống chi được làm "ngÆ°á»i vợ không giao hợp"? Thiếp không phải lánh Ä‘á»i, chàng khá»i trái lá»i thá» nam tá»­, còn gì hay hÆ¡n nữa? Từ nay, chàng sẽ lÆ°u lại xứ thâm sÆ¡n này luyện thêm tuyệt nghệ, đợi ngày lên Ä‘Æ°á»ng báo oán! Thiếp sẽ giúp chàng má»™t tay.

- Nàng gái cao minh, xin hãy ghi lá»i, và xin chá»› khi nào thá»­ Võ này nhÆ° ban nãy nữa. Nàng có tấm nhan sắc thiên kiá»u bá mị, còn Võ đây nào phải cây gá»— mục, lúc nào cÅ©ng đứng vững trÆ°á»›c thần Vệ Nữ...

Thần Nữ vùng buông chàng ra, Ä‘á» á»­ng mặt, khép vá»™i vạt áo bào lại, ngó chàng cÆ°á»i e thẹn. Trong thoáng giây vui tri ká»·, Võ mỉm cÆ°á»i đầm ấm, lâng lâng.

Từ đó, Võ Minh Thần tạm lÆ°u lại xứ Yên. Sau hÆ¡n tuần lá»… ăn mừng mở há»™i theo cổ tục thâm sÆ¡n, Võ Minh Thần đã cố gắng quên mình, tạm nén thâm cừu, đóng trá»n vai trò "phò mã tÆ°á»›ng công" bên Thần Nữ Bắc Yên, nhận tất cả sá»± chúc tụng, nghi lá»… thần dân dành cho vị "phò mã rừng xanh". Chàng còn phải ngồi trên bệ cao cho thần dân lạy mừng, mÆ°á»i phần tù tung. NhÆ°ng vì Thần Nữ, chàng coi tất cả nhÆ° má»™t sá»± Ä‘á»n Æ¡n cứu mạng nên không há» tá» vẻ khó chịu. Má»—i lần ngồi bên Thần Nữ, cùng chủ tá»a má»™t cuá»™c dạ há»™i, yến tiệc chi, chàng nhÆ° cảm thấy niá»m hoan lạc trong ánh mắt thần dân Yên Quốc. DÆ°á»›i ánh lá»­a lung linh, coi chàng sánh vai Thần Nữ, ai cÅ©ng phải trầm trồ cho xứng đôi vừa lứa, và cả thần dân Ä‘á»u coi đó là má»™t Ä‘iá»m đại phÆ°á»›c cho Yên Quốc nên má»›i có dị thú mang phò mã tá»›i.

Xong tuần ăn mừng, Minh Thần má»›i thấy dá»… thở. Vị Thánh Y đóng trá»n vai trò Nguyệt lão cÅ©ng từ biệt trở vá» miá»n Si Công Linh, sau khi truyá»n cho Minh Thần, Thần Nữ bí pháp trị đòn thÆ°Æ¡ng Tây Sắc, Giao Long chúa.

Thánh Y Ä‘i rồi, dị thu cÅ©ng chẳng thấy đâu nữa. Bá»n lính gác dinh Ä‘iện cho hay: Nó đã bá» Ä‘i ngay đêm chở Thánh Y tá»›i. Dân Yên Quốc Ä‘em thóc lúa thịt trái ra dâng, dị thú cÅ©ng không ăn. Minh Thần cảm Ä‘á»™ng hết sức, nhá»› dị thú vô cùng, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng biết tìm đâu!

Chàng cùng Thần Nữ ở biệt dinh trên má»™t trái đồi đầy kỳ hoa dị thảo ngay khu chàng nằm dưỡng bệnh trÆ°á»›c. Khu biệt dinh nguy nga hết sức, ná»n bằng đá trắng đá xanh, vách gá»— phiến quý hai tầng, chung quanh Ä‘á»u có Ä‘iếu kiá»u.

Má»—i sáng sau tuần trà, hai ngÆ°á»i lại dong ngá»±a Ä‘i dạo quanh miá»n, xem các thắng cảnh.

Trong Ä‘á»i lÆ°u lạc, Võ Minh Thần đã được biết nhiá»u vùng cao sÆ¡n khí hậu rất tốt nhÆ° Sa Pa, Tam Äảo, Tỉnh Túc, Trùng Khánh... nhÆ°ng có lẽ chÆ°a thấm đâu vá»›i khí hậu xứ trồng "thẩu" này. Äã thế lại thêm dòng "Thánh toàn Ôn" rất nhiá»u chất bổ, nhá» vậy Võ thấy khá»e hẳn lên, dượt võ rất thích.

Thần Nữ Ä‘em bí pháp "Phù Dung Thần Công" ra truyá»n cho Võ. Phép công này chuyển hấp chất tinh túy Phù Dung vào mình, tinh luyện nhÆ° môn "Mê Hồn Công" bà chúa Thanh Âm truyá»n cho chàng, nhÆ°ng bí quyết có nhiá»u Ä‘iểm khác. NhỠđã luyện "Mê Hồn Công", Võ luyện "Phù Dung Thần Công" rất mau chóng, môn công này đặc biệt khi đạt thành nó có thể tiết ra má»™t luồng khí bao quanh mình nhÆ° má»™t bức giác hÆ¡i ngăn cản các đòn ngoài đánh vào. Và vì chất Phù Dung có tính dược rất thánh, nó có khả năng chế giải rất nhiá»u chất Ä‘á»™c khác.

Võ thá»­ Ä‘em phối hợp Phù Dung, Mê Hồn Công đánh ra hết sức lợi hại. Suốt trong thá»i gian này, hai ngÆ°á»i luôn gần gÅ©i, chuyện trò, ăn uống, luyện công, nhÆ°ng đến đêm, má»—i ngÆ°á»i lại vào nằm má»™t buồng riêng, lính gác, gái hầu, dân chúng không ai biết. Lúc thÆ°á»ng, Minh Thần cÅ©ng ở buồng riêng giáp ngay buồng Thần Nữ, má»™t sáng nhân lục hành trang, chàng lấy chiếc vòng càn khôn trong há»™p ra, ngắm nghía, tưởng lại chuyện xÆ°a, lòng thắc mắc không kiếm cách nào Ä‘á»c nổi những chữ bí mật trong ruá»™t vòng. Chợt Phù Dung Thần Nữ bÆ°á»›c vào, thấy vòng bật kêu lên:

- A... vòng càn khôn! Vòng này cả thiên hạ ao ước, sao chàng lại có?

Chàng phải thận trá»ng lắm má»›i được!

Võ đưa chiếc vòng cho Thần Nữ:

- Nàng có biết gì vỠchiếc vòng này không?

Thần Nữ ngắm vòng trầm ngâm:

- Theo phụ thân thiếp cho biết, lúc sinh tiá»n vòng này má»™t bá»™ gồm ba chiếc. Má»™t thá»i đã gây nên rất nhiá»u cuá»™c tàn sát gá»›m ghê, vì theo lá»i truyá»n tụng, ba chiếc vòng này gá»i là vòng càn khôn, trong chứa Ä‘á»±ng các bí quyết vá» sá»± sinh tá»­, vá» sức mạnh của ngÆ°á»i vật. Má»—i chiếc vòng là má»™t chiếc chìa khóa mở cá»­a bí mật trong càn khôn, cả ba chiếc hợp lại sẽ có thể làm đảo lá»™n càn khôn, đảo ngược cả luật tá»­ sinh... vì hình nhÆ° do thá»i thượng cổ, hay thá»i tiá»n hồng thủy lÆ°u truyá»n lại. TrÆ°á»›c đây hình nhÆ° có má»™t dòng tù trưởng há» Äèo Tây Bắc Lai Châu đã thu được hai chiếc, sau đó dòng này bá»—ng biệt tích, chẳng hiểu sao lại lá»t vào tay chàng?

Nghe Thần Nữ nói, Minh Thần giật mình nghĩ:

- Hay chính cha mẹ ta vì giữ vòng bị con tinh tàn sát? NhÆ°ng sao chỉ có má»™t chiếc? Mà há» Äèo Tây Bắc thiếu gì ngành? Có gì sở cứ?

Bèn há»i thêm chi tiết, nhÆ°ng nàng cÅ©ng chẳng rõ hÆ¡n, chỉ biết thêm bí ẩn nằm trong ruá»™t vòng. Minh Thần bèn nhóm lá»­a nung vòng, soi cho nàng thấy, Thần Nữ xem xét hồi lâu, bảo:

- Äây là má»™t loại chữ tượng hình đặc biệt, nhÆ°ng là má»™t thứ bí tá»±. Theo thiếp biết, hiện nay trên Ä‘á»i chỉ có Äông Tá»­u là có thể Ä‘á»c nổi! Vì nghe đồn, Äông Tá»­u là má»™t tay thông minh xuất chúng, chỉ thích rượu và các bí tá»± cổ xÆ°a. Có thể nói y là má»™t tay bác há»c vá» ngành khảo cổ, Ä‘á»c chữ cổ hiện nay.

Cả mừng Võ há»i địa chỉ, thân thế Äông Tá»­u. Thần Nữ cho hay chính nàng cÅ©ng chÆ°a gặp Äông Tá»­u, chỉ biết nhân vật này khét tiếng miá»n vịnh Hạ Long, thÆ°á»ng chu du thiên hạ, nếm rượu ngon khắp nÆ¡i và hình nhÆ° Ä‘ang ngao du quanh rặng Tây Phàn.

Minh Thần bá» vòng vào há»™p nhét vào sắc, Ä‘oạn hai ngÆ°á»i rủ nhau Ä‘i chÆ¡i rừng. Dạo này vào khoảng đầu hạ, khí hậu cao sÆ¡n mát dịu, đêm van lạnh, Phù Dung NÆ°Æ¡ng bận chút việc Ä‘i đâu vá»›i mấy bô lão, hẹn khuya vá».

Võ nằm ngủ sá»›m, ná»­a đêm sá»±c tỉnh, lòng bâng khuâng, bèn nhẹ mở cá»­a riêng ra nẻo tiá»n thÆ¡ thẩn. Lát sau trăng hạ tuần vừa má»c, Minh Thần lững thững quay vào, nhÆ°ng ngại quân canh chào há»i mất thì giá», lại muốn dượt thá»­ nghá» "Phi Thiá»m Ẩn Bích", Võ liá»n vận khí hàn, dùng thuật ẩn thân vá»t vào ná»™i dinh, qua vòng lính gác, cạm bẫy, nÆ°Æ¡ng bóng cây "trôi" lên đầu Ä‘iếu kiá»u định vào nhà.

Tay sá» soạng bá»—ng chàng ngạc nhiên khi chạm phải má»™t vật có sức nóng trên mái dinh. Bèn ẩn vào trong xó tối, xua sÆ°Æ¡ng má» nhân tạo nhìn lên, chợt thấy từ trên mái dinh có má»™t làn sÆ°Æ¡ng trắng Ä‘ap vụt xuống thá»m, cách chá»— chàng đứng chừng mÆ°á»i lăm bá»™. Làn sÆ°Æ¡ng này trôi thốc vào dãy hành lang giữa. Sinh nghi, Võ tiến vụt theo, thấy làn sÆ°Æ¡ng đậu ngay khu chàng và Thần Nữ ở.

Lúc đó, anh trăng hạ tuần chiếu chênh chếch vào, có má»™t bóng thế nữ từ trong Ä‘i ra đụng làn sÆ°Æ¡ng. SÆ°Æ¡ng tan dÆ°á»›i trăng mỠảo, hiện ra bóng Thần Nữ Phù Dung! Nàng chụp lấy thế nữ, há»i thì thầm. Minh Thần ngạc nhiên, lÆ°á»›t lại gần, nghe nàng nhá» to:

- Có đích không? Chính mi thấy?

- Dạ... tÆ°á»›ng cong ra lối tiá»n dinh. Con thấy rõ mà!

- Cho mi đi ngủ! Thần Nữ vỗ vai thế nữ, thế nữ thoăn thoắt đi vào nẻo hậu dinh, còn Thần

Nữ vào thẳng buồng Minh Thần. Chàng vá»™i Ä‘i rảo bÆ°á»›c vào thấy nàng Ä‘ang đứng bên giÆ°á»ng vén màn. Võ vùng há»i:

- Phù Dung làm chi đấy? Nàng hÆ¡i giật mình, quay mặt ra cÆ°á»i thá» thẻ:

- Thiếp xem chàng vỠchưa, thế nữ bảo chàng vừa đi dạo. Võ tiến vào. Nàng uyển chuyển bước ra nắm tay chàng, nói:

- Trăng hạ tuần đẹp quá! Mình uống rượu cho khuây, chàng nhé! Dứt lá»i nàng trở vá» phòng riêng Ä‘em sang đủ đồ tá»­u khí và má»™t bình rượu thÆ¡m phức, Ä‘á»±ng trong trái bầu khô. Nàng thắp ngá»n nến nhá», cùng chàng đối ẩm. Rượu ngon, tri ká»·, hai ngÆ°á»i uống má»m môi. Gần cạn bầu rượu, nàng trở vá» buồng riêng lấy thêm, khi say choàng áo ngủ mong manh. Nến gần tàn, nàng rót má»™t ly đầy, ngồi ngay xuống lòng chàng, ká» tận môi dâng. Khi Võ ngá»­a cổ uống cạn, ngó xuống, đã thấy áo choàng nàng trôi mất dÆ°á»›i đèn. Thần Nữ khá»a thân lồ lá»™ đẹp nhÆ° tượng thần, nhan sắc đến gá»— đá phải Ä‘á»™ng lòng.

Thất kinh, Võ đẩy nàng ra, hoảng giá»ng:

- Phù Dung... Trá»i! Sao lại thế? Äi nghỉ Ä‘i! Võ này đã hẹn trÆ°á»›c rồi mà...? Nàng ôm cổ Võ, cÆ°á»i khanh khách:

- Nào xem chàng có gan bá» thiếp phòng không mãi chăng? Chàng! Chàng đừng phụ thiếp. Äêm nay chàng phải Ä‘á»™ng phòng...

Võ đứng sổ dậy, nhÆ°ng... chẳng hiểu sao trong mình thấy khác lạ. Má»™t đóm lá»­a ma quái bá»—ng nổi lên, lan rá»™ng, cháy bừng nhÆ° má»™t ngá»n há»a diệm sÆ¡n, làm máu huyết chàng sôi lên, mắt hoa, đầu choáng. Mùi lan xạ phả vào mÅ©i, Ä‘Æ°á»ng nét ká»· hà quấn quít nhÆ° dây leo, chàng trai nhÆ° rÆ¡i vào ảo má»™ng, mất hết sức Ä‘á» kháng, cứ thế nhÆ° cùng nàng chắp cánh bay bổng lại giÆ°á»ng thất bảo.

Tâm thần hôn mê, chẳng còn kiểm soát nổi hành động của mình nữa. Chàng tuổi trẻ như rơi vào một thế giới thần sầu đầy phong ba sấm sét loạn cuồng... rồi thiếp đi lúc nào không biết.

Chẳng biết bao lâu, cho đến lúc Minh Thần sá»±c tỉnh thì ánh nắng đã chiếu đầy phòng, cá»­a sổ hé mở, vẳng trên nóc dinh có nhiá»u tiếng chim xanh ca hót vang lừng, báo hiệu má»™t ngày tÆ°Æ¡i đẹp.

Chàng trai ngồi nhá»m dậy, vÆ°Æ¡n vai, thấy trong mình còn bải hoải. Chàng trai ngÆ¡ ngác nhìn quanh buồng, trí óc trở lại minh mẫn, dần nhá»› lại chuyện tối qua, chẳng còn hiểu mình mê hay tỉnh nữa.

Chàng vén màn nhìn ra cửa, cửa vẫn khép hỠkhông đóng, như đêm qua không có gì khác lạ. Chàng cúi xuống ngửi gối chăn, vẫn phảng phất mùi kỳ dị, thứ mùi da thịt mỹ nhân, thơm thơm hăng hắc như ướp đủ thứ kỳ hoa dị thảo.

- Quái gở thật! Không lẽ mình mê ngủ? Không thể được! Rõ ràng đêm qua khoảng giỠTý mình ra ngoài thơ thẩn, khi vào, gặp nàng nhảy trên mái xuống... nàng cùng mình uống rượu... rồi...

Võ nhắm mắt lại, định thần trí, hồi tưởng lại chuyện xảy ra tối qua. Chàng nhá»› tuá»ng sá»± việc, cho tá»›i lúc trong mình nóng nhÆ° cây Ä‘uốc, bị Thần Nữ Phù Dung lả lÆ¡i khêu gợi, quyến rÅ© chàng vào giấc Vu SÆ¡n.

- Sao lại thế? Sao nàng lại thế? Vô lý! Võ bật kêu, chợt thấy khô cháy cổ há»ng, vá»™i nhảy xuống, kiếm nÆ°á»›c uống.

May quá! Bình trà Æ°á»›p hoa rừng ai đã chế sẵn trên bàn còn nóng nguyên. Võ uống liá»n mấy ly má»›i thấy dá»… chịu hẳn, sá»±c hiểu bật kêu:

- À hiểu rồi! Äêm qua nàng ép ta uong rượu kích thích xuân tình nhÆ° thứ "tàng xuân tá»­u" chẳng hạn. Làm ta mê loạn tâm thần... Trá»i, nàng có thể hành Ä‘á»™ng mỠám đến thế sao?

Dằn ly nÆ°á»›c, Võ Minh Thần xăm xăm mở cá»­a bÆ°á»›c vụt sang buồng Thần Nữ. Cá»­a khép há», chàng đẩy thốc bÆ°á»›c vào, Thần Nữ Phù Dung Ä‘ang đứng vÆ°Æ¡n vai làm cá»­ Ä‘á»™ng hô hấp bên cá»­a sổ, chỉ mặc có bá»™ đồ lót nhÆ° tắm, thấy bóng ngÆ°á»i xịch vào, nàng giật mình kêu rú lên, khoanh chéo tay che trÆ°á»›c ngá»±c.

Chừng nhận ra Võ Minh Thần nàng má»›i hết hoảng, vá»› lấy áo choàng khoác lên mình. Thoáng thấy nàng mặc đồ lót, Minh Thần xoay phắt ngÆ°á»i Ä‘i. Vừa khoác áo, Thần Nữ vừa tÆ°Æ¡i cÆ°á»i thá» thẻ:

- Gớm! Lang quân sao bữa nay ngủ mê mệt thế, thiếp sang thăm hai lần, thấy chàng vẫn ngủ vùi. Tối qua chàng thức khuya? Ngồi đây chàng!

Vừa nói, nàng vừa uyển chuyển bÆ°á»›c lại gần Võ, thân mật nắm tay kéo nhẹ Minh Thần. Chàng quay phắt ngÆ°á»i ngó trừng trừng. Vẻ mặt khác thÆ°á»ng làm nàng nữ chúa Phù Dung bá»—ng giật mình, buông tay ngÆ¡ ngác hoảng hốt:

- Kìa... chàng sao thế? Sao chàng ngó thiếp... lạ vậy?

Minh Thần định quát to cho hả, nhÆ°ng nghÄ© lại hậu tình bấy lâu, chàng cố nén, lắc đầu, cÆ°á»i chua chát:

- Hừ! La! Tưởng nàng thừa rõ, việc gì phải làm bá»™ ngạc nhiên? Không ngá», thật không ngá»! Lòng dạ đàn bà!

Phù Dung mở to mắt, biến sắc, kinh ngạc:

- Chàng... chàng sao thế? Có chuyện gì xảy ra? Chàng đừng làm thiếp sợ!

Có chuyện gì?

Gặng đến mấy lần, Võ thở dài, chán ngán:

- Nàng thừa rõ, còn há»i chi cho thừa? Äêm qua nàng đã hại Võ này, làm Võ phạm lá»i thá» trÆ°á»›c vong hồn phụ mẫu. Nàng đã cho Võ này uống rượu ma quá»·, Ä‘em Võ này vào giấc Vu SÆ¡n... Nay còn ngạc nhiên gì nữa?

Thần Nữ tỠvẻ kinh ngạc vô cùng, kêu thánh thót:

- Chàng... chàng có mê ngủ không? Làm gì có chuyện đó! Äêm qua thiếp mắc bận, tá»›i canh tÆ° má»›i vỠđược mà.

Võ bắt đầu cÆ°á»i kho khan, nhắc qua chuyện xảy ra, trách Thần Nữ. Nàng càng kinh ngạc, lắc đầu:

- Chàng mê ngủ rồi! Trá»i, sao thiếp lại làm chuyện kỳ quái đó vá»›i chàng? Thiếp nào phải hạng dâm phụ, chỉ Æ°á»›c chuyện giao hoan? Äêm qua canh tÆ° thiếp vá», chuyện xảy ná»­a đêm là thế nào? Có lẽ chàng nằm mÆ¡ rồi!

Minh Thần nghiêm mặt:

- Rượu nàng cho Võ này uống, tỉnh dậy còn khô cháy cổ! Nàng còn gá»i thế nữ há»i Võ này, đâu phải chỉ mình Võ này mê!

Thần Nữ quÆ¡ dùi gõ khánh inh á»i, thế nữ kéo vào hàng bầy, Thần Nữ nói lá»›n:

- GiỠtý đêm qua, ai vào phiên gác ở lại, còn tất cả ra.

Hai thế nữ ở lại, Thần Nữ há»i:

- Ai gặp tÆ°á»›ng công ná»­a đêm dạo tiá»n dinh? Má»™t thế nữ cúi đầu, tuổi trạc hai mÆ°Æ¡i, Thần Nữ hất hàm:

- Äêm qua giá» tý, mi gặp ta vá» há»i mi?

Thế nữ cung kính:

- Bẩm vâng! Con ở hậu dinh vừa ra thì nữ chúa vào. Nữ chúa há»i tÆ°á»›ng công, rồi cho con vào.

Thần Nữ quát:

- Láo! Mi có mê ngủ không? Äêm qua canh tÆ° ta má»›i vá» dinh mà! Thế nữ cúi đầu sợ hãi, nói nhá»:

- Bẩm lúc đó con hÆ¡i buồn ngủ, nhÆ°ng con rất tỉnh, nữ chúa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng khoác áo choàng màu Ä‘en viá»n kim tuyến...

Thần Nữ chụp vai thế nữ, mắt phượng long lanh, giận xung thiên, Minh Thần phải lên tiếng can, cÆ°á»i chua chát:

- Nàng thấy chứ? Äâu có sai? Nó còn thấy nàng vào lấy bình rượu ra. Äâu? Chá»— để rượu đâu?

Gái hầu cúi đầu lủi mất. Minh Thần cùng Phù Dung NÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c vào xế gần tủ áo. Äầy má»™t bàn rượu Ä‘á»±ng trong bình pha lê, hÅ© sành bình sứ... đủ má»i thứ rượu từ rượu uống, rượu thuốc trị bệnh, rượu xoa bóp...

Võ ngó quanh chợt nhấc bầu rượu treo trên vách bảo:

- Äây! Loại này đây! Thần Nữ đỡ bầu rượu, giật nảy mình, kêu lên:

- Thiếp cho chàng uống rượu này? Trá»i! Äây là thứ rượu "phát Ä‘á»™ng dục tình", chỉ loài dâm nữ, ma đầu má»›i dùng tá»›i, sao thiếp lại má»i chàng uống được?

Minh Thần thở dài:

- Không dùng, nàng vẫn có? Thần Nữ thản nhiên:

- Dòng há» thiếp vẫn làm chúa vá» thuật cất rượu! Nữ chúa Yên Phủ phải pha đủ loại rượu kỳ lạ trên Ä‘á»i, phòng khi cần tá»›i. Rượu này lại còn đặc tính chế giải rượu Ä‘á»™c khác, thiếp đã phải treo riêng và Ä‘á»u dán giấy Ä‘á» tên rõ ràng.

Vừa nói nàng vừa lắc nhẹ, chợt quay bầu kêu! A! Giấy dán đã bị bóc đi. Lạ thật, chắc có chuyện chi kỳ bí đây.

Minh Thần ngó nàng, sực nhớ ra. Vội chạy vụt vỠbuồng riêng, lục "sắc" tìm bảo vật. Nhưng hộp vòng càn khôn vẫn còn nguyên! Minh Thần hú vía, toan đậy "sắc" lại, bỗng nhấc thử coi, giật nảy mình kinh dị khi thấy cái vòng nhẹ tênh, dòm kĩ lại, thì ra vòng giả. Còn vòng thật đã biến mất từ lúc nào rồi.

Thần Nữ thoăn thoắt Ä‘i sang, Võ đập chát cái vòng xuống sàn gá»—, gieo phịch ngÆ°á»i xuống giÆ°á»ng, lẩm bẩm:

- Thế là hết! Di vật... hy vá»ng tìm nguồn gốc... Phù Dung NÆ°Æ¡ng! Sao nàng lại thế?

Bắc Yên Thần Nữ mở to mắt phượng nhìn Võ Minh Thần, nhìn mảnh vụn vòng xanh vung vãi khắp sàn, sắc mặt Ä‘ang hồng bá»—ng trở nên xanh xao vì kinh ngạc. Mấy khắc má»›i cất tiếng run run há»i:

- Sao chàng lại đập mất vòng gia bảo? Có chuyện gì thế? Chàng... trá»i! Chàng làm thiếp sợ...

Bóp vụn nốt chiếc há»™p gá»— khảm trong tay, Võ Minh Thần phải cố nén lắm má»›i giữ được bình tÄ©nh để khá»i hét lên. Chàng trai buông rÆ¡i mảnh gá»— bẹp dúm, thở phào, phát giá»ng trầm trầm chua chát:

- Nàng còn làm mặt ngạc nhiên nữa sao? Äây chỉ là chiếc vòng giả! Vòng càn khôn thật đã bị đánh tráo đêm qua rồi!

Có lẽ chÆ°a bao giá» Bắc Yên Thần Nữ lại tá» vẻ xúc Ä‘á»™ng đến nhÆ° thế. Nàng cúi nhặt mấy đốt vòng vỡ ngó qua, bàn tay mở xòe, để rá»›t khắc nào không hay. Nàng gieo phịch ngÆ°á»i xuống mép giÆ°á»ng, kêu thánh thót, giá»ng rung mãnh liệt:

- Sao lạ thế này? Kẻ nào đã lẻn vào đây tráo vòng? Äúng là vòng giả rồi! Kẻ nào vào ná»—i chốn này?

Minh Thần nhìn nàng nữ chúa xứ Phù Dung, nhá»› lại những lá»i nàng nói vá» ba chiếc vòng càn khôn, nàng có vẻ biết rõ giá trị đặc biệt của nó... và sau đêm chàng hôn mê trong vòng tay quyến rÅ©, chiếc vòng không canh bay Ä‘i. Chàng trai bất giác nói:

- Nàng nói không sai! Chẳng kẻ nào lẻn vào đây được, kể cả... ma xótranh! Chỉ có chủ nhà!

Thần Nữ bật dậy như chiếc lò xo, nắm lấy cổ tay Võ, chẳng hiểu sao, Võ lật đật vận công, giật tay ra, lùi lại. Thần Nữ ngơ ngác:

- Chàng... chàng cho rằng thiếp đã lấy vòng? Minh Thần thở dài:

- Võ này không nói hẳn thế! NhÆ°ng đêm qua, giá» Tý canh ba nàng lẻn vá» dinh, nàng vào buồng Võ... sau đó Võ này chạy vào gá»i, nàng cho uống rượu kích dâm, Võ này hôn mê không hay biết gì nữa! Giá» xem lại, vòng đã mất! Chuyện quá rõ ràng!

Thần Nữ bật kêu "trá»i" cá»±c kỳ Ä‘au Ä‘á»›n, mặt tái nhÆ° chàm đổ, lảo đảo suýt ngã, phải vịn vào đầu giÆ°á»ng. Nàng thở mạnh, khá lâu má»›i lắp bắp:

- Chàng... chàng ngá» thiếp lấy vòng, oan này còn hÆ¡n oan Thị Kính, thiếp còn biết lấy chi giải tá»a ná»—i oan vô lượng này...

Vẻ mặt nàng xúc Ä‘á»™ng Ä‘au Ä‘á»›n cá»±c kỳ làm Võ Minh Thần không khá»i rúng Ä‘á»™ng tâm thần, bối rối hết sức, nghÄ© thầm:

- Sao lạ lùng thế này? Nàng đóng kịch vá»›i ta sao? Äóng kịch giá»i đến thếnày Æ°? Chuyện thật rõ nhÆ° ban ngày. Má»™t đêm xảy liá»n hai vụ, nàng phục rượu ma quá»· quyến ta vào giấc Vu SÆ¡n, rồi vòng mất. Còn ai vào đây nữa? Giá» nàng lại đóng kịch che dấu hành vi ám muá»™i chăng? À nàng cÅ©ng giá»i vá» chuyện này lắm! Xem nhÆ° hôm cÆ°á»›i đủ biết! NhÆ°ng nàng lấy vòng làm gì má»›i được chứ?

Võ nghÄ© Ä‘iên đảo muốn vỡ đầu cÅ©ng không sao Ä‘oán nổi chuyện quá bất ngỠđó. Ngay lúc ấy, Thần Nữ chợt ngÆ°á»›c mắt nhìn chàng sâu thăm thẳm, trong ánh mắt nhÆ° ẩn hiện cả bốn trá»i u ám khổ Ä‘au, nàng nghẹn ngào nói:

- Lang quân! Vòng chàng mất tại đây, tá»™i thiếp xin mang. NhÆ°ng thiếp xin chàng hiểu cho là, đối vá»›i thiếp thì cả mấy bá»™ vòng càn khôn cÅ©ng không quý bằng chàng! Vòng đó giúp thiếp đảo quyá»n tạo hóa? Cải tá»­ hoàn sinh? Làm chúa tể trái đất? Hay sống lâu bằng nhật nguyệt? Vá»›i thiếp cÅ©ng chẳng ích gì, nếu chẳng có chàng! Thế thì thiếp lấy chiếc vòng đó làm gì để mất chàng suốt Ä‘á»i? Nay chàng lại bảo thiếp vá» quyến rÅ© chàng đến hôn mê để lấy vòng, thiếp còn biết nói sao?

Minh Than đứng ngó Thần Nữ đăm đăm, lòng đầy nghi hoặc. ChÆ°a bao giá» chàng thấy rối trí nhÆ° lúc này, chẳng còn biết hÆ° thá»±c ra sao. Nghe nàng nói giá»ng đầy bi thiết, tâm thần Võ càng bấn loạn. Thần Nữ gục thành giÆ°á»ng, bá»—ng chang để ý thấy nàng luồn bàn tay búp măng vào trong nẹp áo ngá»±c, mắt thoáng tối lại, Võ giật thót mình không kịp lên tiếng, nhân Ä‘ang vận công sẵn, xuất kỳ bất ý, đánh vụt ra má»™t đòn "Mê Hồn Công", nhắm thẳng mặt nàng.

Không Ä‘á» phòng, Thần Nữ bị đánh mê liá»n, Võ Minh Thần vụt chạy tá»›i, vừa kịp đỡ lấy dáng thân nàng đổ xuống. Nhìn nẹp áo đã thấy bung khuy cúc, mấy ngón tay nàng còn bấu lấy khoảng trái tim, có lẽ nàng định móc ra.

Minh Thần giải mê, vẫn chÆ°a dám buông nàng ra, Thần Nữ vừa mở mắt đã thở dài run giá»ng:

- Chàng đừng cứu thiếp...! Nỗi oan này không còn biết giải tỠcách nào hơn...

Minh Thần ôm nàng, vá»— vá», khuyên giải:

- Nàng đừng làm thế! Chuyện xảy ra rõ như ban ngay, ít nhất nàng cũng phải cho Võ này được hiểu rõ chuyện kỳ quái đó chứ? Chưa chi đã vội hủy mình, càng khiến Võ này thêm điên đầu thôi!

Thần Nữ nằm ngả trong vòng tay rắn chắc của chàng hỠVõ, nghẹn ngào thổn thức khá lâu mới nguôi lòng sầu thảm oan ức, nàng thỠthẻ:

- Võ lang Æ¡i! Thiếp còn biết nói sao cho chàng tin được? Äêm qua canh tÆ° thiếp má»›i vá», nào thiếp có gặp chàng ná»­a đêm giá» Tý đâu mà bảo phục rượu dâm tà ép chàng làm chuyện gió trăng?

Giá»ng nàng đầy vẻ thành thá»±c làm Võ Minh Thần càng kinh sững, chàng ghé sát mặt chàng, nhìn chòng chá»c há»i gặng:

- Äêm qua giá» Tý nàng không vá»? Nàng không nhảy nóc dinh xuống? Không nÆ°Æ¡ng làn khói sÆ°Æ¡ng vào hành lang? Nàng không gặp Võ? Không phục rượu? Không tất cả?

Rất tự nhiên nàng gật đầu, ngó chàng sâu thẳm:

- Dạ! Thì thiếp đã thÆ°a, giỠđó thiếp không vá», có gặp chàng đâu? Võ nhẹ nhàng đặt nàng ngồi xuống giÆ°á»ng, hÆ¡i nhíu mày:

- Thế còn Thần Nữ cùng mỗ đối ẩm là ai? Còn Thần Nữ gặp thế nữ? Nàng nữ chúa lắc đầu. Chính nàng cũng không hiểu ra sao. Võ chậm rãi:

- Nếu nàng không vỠgiỠđó, chẳng lẽ cái hồn phách nang v� Chẳng lẽ ta và thế nữ kia cùng... nằm mơ? Hay gặp nàng trong ảo giác? Không thể vậy được!

Mùi da thịt đàn bà còn phảng phất gối chăn! Còn chiếc vòng? Thần Nữ muốn điên đầu nát óc:

- Thiếp không hỠcó mặt, khong bước vào buồng chàng... còn biết nói sao!

Chuyện quái đản!

Dứt lá»i nàng ôm lấy Võ, run giá»ng:

- Chàng Æ¡i! Chàng tin thiếp không? Thiếp hoàn toàn mù tịt! Thiếp chỉ biết thế thôi. Chàng tin lá»i thiếp chứ?

Buồn bã, Võ thở dài:

- Thật muốn hóa Ä‘iên lên được! Chính má»— cÅ©ng Ä‘ang tá»± há»i! Nàng làm thế để làm gì chứ? Mấy tháng ròng chúng ta Ä‘á»u cố giữ lá»i giao Æ°á»›c, nàng đâu phải gái dâm tà! Äâu phải kẻ thích vật quý hÆ¡n tình tri ngá»™! NhÆ°ng chuyện xảy ra trÆ°á»›c mắt... phải thế nào đây?

Hai ngÆ°á»i nhìn nhau yên lặng, chợt Võ vùng há»i:

- Có thể Võ gặp nàng trong giấc mộng du chăng? Thần Nữ nheo mắt, lắc đầu:

- Chắc không phải! Vì thiếp đâu có bệnh má»™ng du? Càng kinh ngạc, Võ đăm đăm nhìn Thần Nữ Bắc Yên nhÆ° muốn soi tận chiá»u sâu thăm thẳm linh hồn nàng nữ chúa thần bí này, nhÆ°ng chỉ thấy ánh mắt sâu trong sáng, biểu lá»™ sức ngạc nhiên thành thật hết mức. Võ khẽ há»i:

- Hay nàng má»›i mắc bệnh mà không hay? NgÆ°á»i mắc bệnh "má»™ng du" thÆ°á»ng không biết gì cả, ná»­a đêm tỉnh dậy hành Ä‘á»™ng nhÆ° ngÆ°á»i vô hình nhập vào, khác hẳn con ngÆ°á»i bình nhật. Nhiá»u khi má»™t kẻ không biết chữ có thể làm cả má»™t áng văn tuyệt tác trong cÆ¡n má»™ng du, xong Ä‘i nằm lại, không hay biết gì nữa.

Thần Nữ lắc đầu:

- Thiếp có biết vá» bệnh lạ đó, nhÆ°ng nếu thiếp có lên giấc má»™ng du, cÅ©ng phải Ä‘em xác thân vỠđây hành Ä‘á»™ng chứ? Gặp các bô lão, chàng sẽ rõ đêm qua thiếp ở bên cạnh há» tá»›i canh tÆ° má»›i vá» dinh. Vả lại ngÆ°á»i mắc bệnh má»™ng du thÆ°á»ng chỉ hành Ä‘á»™ng bất thần, có tính chất tình cá», có đâu lại hành Ä‘á»™ng vá»›i ý định quá rõ ràng đến thế? Phục rượu cho chồng, ăn nói vẫn nhÆ° thiếp lúc tỉnh táo, đợi chàng mê, lẻn vào tráo vòng càn khôn... Không! Chắc chắn không phải má»™ng du!

Minh Thần muốn điên đầu:

- Vậy thì chuyện gì đây mà quái gở đến thế? Mỗ và thế nữ không thể mê được, đêm qua... chính mỗ đã gặp nàng bằng xương bằng thịt, mùi da thịt đàn bà còn vương chăn gối, chính nàng cũng ngửi thấy!

Thần Nữ chẳng biết nói sao, lập tức cho má»i các bô lão xứ Phù Dung tá»›i, cho Minh Thần há»i. Quả nhiên, tất cả Ä‘á»u cho biết, đêm qua há» cùng nữ giáo chủ ở trong Ä‘á»n thá» bàn việc cho đến tận canh tÆ° nàng má»›i vá», không lúc nào vắng mặt má»™t khắc.

Võ Minh Thần chẳng còn biết nói sao nữa, chỉ còn nÆ°á»›c ngồi ngẫm nghÄ©, cÅ©ng thấy chuyện xảy ra thật huyá»n bí, cứ nhÆ° Bắc Yên Thần Nữ có phép phân thân của các tay "pha kia" thượng thừa vậy.

Äầu óc chàng cứ nghi nghi hoặc hoặc, không sao giải nổi. Còn Thần Nữ coi càng khổ sở, vì cùng chàng biết giải thích sao cho xuôi tai. Võ thở dài nói:

- Vá»›i má»—, giá trị vá» bí kíp của cái vòng đó không lấy chi làm quan hệ, nhÆ°ng nó quan hệ vì là vật gia bảo, mẫu thân ta đã Ä‘eo cho khi ngÆ°á»i ngá»™ nạn tại biên thùy Trùng Khánh. Má»— má»›i lên hai, và nhá» nó má»— má»›i mong tìm được nguồn gốc thân thế. Nên để cho hai cha con vị Chúa hồng cẩu quẩy Pi Ya A chép lại các dòng chữ lạ trên vòng, ngày ná» gặp Nam Khấp, má»— cÅ©ng chẳng tiếc để y chép nữa. Má»— chỉ lạ má»™t Ä‘iá»u la nếu cần bí kíp, má»— có thể để chép ngay, tất giản dị, tại sao lại đến ná»—i... đổ vỡ thế này?

Thần Nữ nhào xuống giÆ°á»ng, ngá»­i mùi da thịt, nàng ngồi im lặng khá lâu, bất thần Ä‘Æ°a tay trái đánh luôn má»™t quẻ Lục Nhâm, lam bẩm tính toán, bá»—ng vùng kêu lên kinh ngạc chẳng cùng:

- Trá»i! Thiếp Ä‘oán ra được chuyện kỳ dị tối qua rồi! À chỉ có thế thôi! Chỉ có thế má»›i xảy ra chuyện đêm qua! Trá»i! Ta làm cách nào để giải thích cho lang quân hiểu được?

Minh Thần ngạc nhiên há»i:

- Sao đó? Nàng đã khám phá ra chuyện đêm qua?

Thần Nữ mắt sáng hẳn lên:

- Vâng, thiếp đã tìm ra nguồn gốc chuyện quái gở đêm qua! Nhưng mới là dự đoán, chưa có chứng cớ!

Minh Thần nghiêm mặt:

- Nàng có thể cho Võ này biết được chăng? Lòng Võ đang nóng như lửa đốt. Thần Nữ nhìn chàng đăm đăm, vẻ suy nghĩ đắn đo rồi thỠthẻ đáp:

- Thiếp đã tìm được tia sáng rá»i vào bức màn bí mật. NhÆ°ng giá» nói ra, chắc chàng cÅ©ng chÆ°a tin. Vậy thiếp xin chàng cho thiếp má»™t hẹn kỳ hai tháng là nhiá»u, thiếp sẽ vén bức màn bí mật, Ä‘em vòng càn khôn vá» dâng chàng.

Minh Thần nghe hai tháng lòng chán ngán, thở dài bảo:

- Với Võ này, một ngày cũng bằng thế kỷ, làm sao đợi được hai tháng? Thần Nữ nắm lấy cổ tay Minh Thần, ngậm ngùi bảo:

- Nay chuyện xảy ra, thiếp vô cùng xấu hổ, có lẽ chết cÅ©ng chÆ°a giải tá»a được mối oan vô lượng này. Vậy xin chàng cho phép thiếp được Ä‘i tìm vòng, chàng cứ ở đây để dưỡng tinh thần, đợi thiếp vá» sẽ hay!

Minh Thần lúc đó tâm trạng thật bối rối, mâu thuẫn, cứ bị cảnh rượu mê ám ảnh, ngỠThần Nữ, nhưng đem trí ra suy luận, lại chẳng thấty Thần Nữ lấy vòng làm chi, với nàng, cái vòng dẫu quý mấy, cũng chẳng phải là thứ quyến rũ tâm hồn nàng đến độ phải làm việc ám muội. Bỗng một tia sáng lóe trong đầu, chàng trai suýt buột miệng kêu:

- Trá»i, mình thật tối dạ! Hôn mê đến thế là cùng! Nàng quá yêu mình, mấy tháng trÆ°á»ng ép lòng làm "vợ chồng không chăn gối", xuân tình phát Ä‘á»™ng chịu không nổi, nên đã dá»± tính mÆ°u mẹo này. Vá» Ä‘i vắng, rồi lén vá», phục rượu ép cuá»™c Vu SÆ¡n! Hoặc nàng muốn chính thÆ°c thành chồng vợ vá»›i ta nên quyết bày trò ra thế, để ta không chối nổi cuá»™c hôn nhân này! NhÆ°ng lại sợ ta giận bá» Ä‘i, nàng má»›i bí mật lấy vòng càn khôn Ä‘i, rồi kiếm cá»› lÆ°u mình lại!

Tuy thế Võ không nói ra, chỉ chép miệng bảo nàng:

- Từ ngày gặp nạn, lÆ°u lại đây cÅ©ng đã nhiá»u rồi! Nay nhân vòng mất, nếu không phải nàng lấy, tất kẻ lạ ngoài vào! Thù cha mẹ nung nấu, nguồn gốc mịt má», Võ này đã đến lúc phải ra Ä‘i tìm vòng, báo thù, xin từ biệt nàng, hẹn mai sau có ngày tái ngá»™!

Thần Nữ nắm lấy tay Võ, Võ lại sợ chÆ¡i đòn chi lÆ°u lại, chàng liá»n ngầm vận công phòng bị. Thần Nữ tinh ý hiểu ngay, buông vá»™i chàng ra, mở to mắt nhìn trân trối và có cam giác nhÆ° vừa có má»™t cái hố vô hình bắt đầu ngăn cách hai ngÆ°á»i. Nàng vùng sa nÆ°á»›c mắt, cúi đầu không nói. MÆ°Æ¡i khắc má»›i ngẩng mặt lên, ngó Võ sâu thẳm, thá» thẻ bảo:

- Giá» thiếp má»›i hiểu thế nào là số mạng! Äầu năm thiếp có Ä‘á»™n má»™t quẻ Chu, Công, thấy ứng quẻ lạ kỳ, bèo mây ngẫu hợp phi phu phi phụ, thiếp đã lo. Kịp khi gặp chàng, thấy chàng là bậc hảo nam tá»­, thiếp đã thầm cám Æ¡n Alah, và thiếp đã hy sinh tất cả cho mối duyên thiên định! Nào ngá» mối oan vô lượng bá»—ng từ đâu buá»™c cổ, đến ná»—i chàng gần thiếp cÅ©ng phải Ä‘á» phòng, thiếp còn biết nói sao đây! Chẳng dám trách lang quân sinh lòng ngá» vá»±c, vì chàng gặp thiếp trÆ°á»›c mắt, chàng cÅ©ng phân tâm. Thiếp chỉ buồn duyên đã trái, còn mang tiếng bá»™i phu! Thị Kính xÆ°a vì tỉa râu chồng mà mắc hàm oan, thân phận nữ nhi cam chịu nhận tá»™i làm chá»­a Thị Màu... bà vẫn sống nổi. Thiếp nay, cÅ©ng nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Nghị xÆ°a mắc oan lấy trá»™m viên ngá»c bích há» Hòa của tÆ°á»›ng quốc Chiêu DÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c Sở.

Nói chÆ°a dứt lá»i, nÆ°á»›c mắt lại chảy ròng ròng. Võ Minh Thần nhìn nàng, vừa ái ngại, vừa thẹn trong lòng, hÆ¡i lúng túng, lắc lắc đầu:

- Không, không! Nang chớ hiểu lầm, Võ này chỉ có ý nghĩ là nàng... nàng muốn lưu ta lại bằng những hành động quái gở đó thôi.

Thần Nữ thở dài:

- Dẫu muốn lưu chàng, thiếp cũng chẳng dám làm chuyện mỠám ngu xuẩn đó, huống hồ chính thiếp rất mong chàng sớm trả được thù nhà.

Minh Thần ngẫm nghĩ giây phút đoạn bước lại nắm tay Thần Nữ bảo:

- Thôi! Chuyện đã xảy ra, có buồn cũng thế thôi! Võ này sẽ kiếm lại vòng gia bảo, nàng hãy vui lên cho Võ tạ từ ra đi báo cừu! Chuyện quái gở này, sẽ có ngày khám phá sau... sẽ liệu vậy! Nhưng Võ này vẫn thắc mắc sao nàng chẳng cho biết ngay tia sáng nàng mới khám phá ra?

Thần Nữ nắm tay chàng khá lâu nhÆ° thầm truyá»n sang cả ná»—i niá»m thÆ°Æ¡ng yêu, chịu Ä‘á»±ng và trấn tÄ©nh lại cõi lòng tan nát chua cay. Nàng má»›i gạt lệ cất tiếng trầm trầm cÆ°Æ¡ng quyết:

- Có nói ra chàng cÅ©ng chÆ°a tin được, vì chuyện này nó cÅ©ng... quái gởnhÆ° chuyện xảy ra tối qua! Tốt hÆ¡n là Ä‘e lúc nào có đủ bằng chứng đã! Vâng, chàng lên Ä‘Æ°á»ng làn này thiếp không dám giữ, nhÆ°ng để thiếp dâng chàng ly rượu tiá»…n Ä‘Æ°a đã!

Võ nóng lòng, chỉ muốn Ä‘i ngay nhÆ°ng chẳng nỡ từ chối lá»i nàng. Äó rồi không thông báo cho thần dân hay, Bắc Yên Thần Nữ kín đáo làm tiệc tiá»…n hành, sai thế nữ Ä‘em sẵn tất cả má»i thứ tá»›i Ä‘á»n thá» Phù Dung Thần và ngay chiá»u đó hai ngÆ°á»i lại lên kiệu đăng sÆ¡n đến thẳng Ä‘á»n thá», lên căn phòng bí mật trong ruá»™t tượng đêm ná». Hai ngÆ°á»i ngồi đối ẩm ngay trên giÆ°á»ng thất bảo. Rượu phân ly lạnh lòng thục nữ. Võ Minh Thần cÅ©ng chẳng vui gì, lòng chàng mang mang rối loạn, đìu hiu hết sức. Sau mấy tháng gần gÅ©i nàng nữ chúa xứ Phù Dung, chàng đã có dịp nhận ra nhiá»u đức tính, thói quen khả ái của nàng, lắm khi, trong việc vai tá»±a má ká», Võ cÅ©ng Ä‘iên đảo vì tình, lại chính nàng đã khéo léo giúp chàng thoát cảnh hiểm nghèo. Thậm chí có đêm, hai ngÆ°á»i nằm bên đèn Phù Dung trong buồng the, đàm luận võ công, thÆ¡ phú, thế sá»±, hai ngÆ°á»i đã gác chân lên nhau nhÆ° đôi bạn tri ká»·. Võ phải thầm kính phục, và nhận thấy không khi nào nàng có ý khiêu khích quyến rÅ© chàng, trai lại, nàng đã giúp chàng má»™t phần lá»›n. Thậm chí có lần chàng gặp đêm gió lạnh mÆ°a buồn, lòng trống trải, không cầm lòng nổi trÆ°á»›c tấm thân khiêu gợi của nàng, đã muốn ngã nhÆ° má»™t kẻ thÆ°á»ng nhân, chính nàng đã cÆ°á»i khanh khách vuá»™t khá»i vòng tay chàng, chạy vụt ra ngoài mÆ°a gió, để Võ Ä‘uổi theo cho mÆ°a gió dập tắt "núi lá»­a"! Ai ngá» lại xảy chuyện lạ lùng, ngoài sức tưởng tượng của chàng. Chàng chỉ Ä‘oán lá» má» là bên trong tất phải có nguyên cá»› khác thÆ°á»ng, lòng nghi hoặc vẫn nhÆ° kim châm tâm hồn. Tàn tiệc rượu, nàng thỉnh Võ nằm bên đèn Phù Dung, tay búp măng tiêm thoăn thoắt. Võ nằm ngó nàng tiêm, cổ tay tuyệt đẹp, bá»—ng chàng vụt nhá»› lại đêm tân hôn cÅ©ng trong phòng này... chàng bật nhá»m dậy, lặng lẽ dòm lên trần. Phòng vắng thâm sâu, có tiếng thạch sùng chép miệng. Võ đứng lên thoắt đã trở vào, ngã xuống bên nàng, lẹ tay cầm bút lông Ä‘iểm vụt má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng quanh cổ tay thục nữ.

Phù Dung NÆ°Æ¡ng hÆ¡i giật mình, ngừng tiêm ngÆ¡ ngác nhìn Võ và giÆ¡ cổ tay ra trÆ°á»›c ánh đèn lung linh. Nàng vụt hiểu, thoáng Ä‘á» mặt, ngồi nhá»m dậy:

- Chàng... chàng ngỠthiếp mất trinh? Minh Thần lúng túng:

- Không...!

- NhÆ°ng sao chàng lại làm thế này? Äêm hợp cẩn hồi ná», thiếp đã thá»­ chàng thấy rõ mà?

Võ trầm giá»ng:

- NhÆ°ng nay lại khác! Äêm qua giá» Tý, Phù Dung NÆ°Æ¡ng đã Ä‘Æ°a Võ này vào giấc Vu SÆ¡n mà nàng lại bảo giỠđó chÆ°a vá» dinh...

- À! Thiếp hiểu rồi! Trá»i, há»a lai thần ám thế nào mà thiếp lại quên khuấy mất. CÅ©ng chẳng nghÄ© ra! NhÆ°ng...

Nàng im bặt, bàn tay búp măng, cổ tay thon lằn hơi rung nhẹ, nét son vòng vòng "thủ cung sa" còn ướt mau thạch sùng, chừng như nàng vẫn sợ chính nàng đã dấn thân vỠmà đầu óc không hay.

Riêng Minh Thần cÅ©ng hồi há»™p lạ trÆ°á»›c cuá»™c thí nghiệm này. Mắt ngó trừng trừng, tim đập mạnh, chàng trai nín thở chá» từng khắc. NhÆ°ng má»™t phút, rồi mÆ°á»i lăm phút sau, dấu son vẫn Ä‘á» chót nhÆ° thÆ°á»ng! Và Minh Thần càng thêm kinh ngạc, rối trí, chẳng còn biết phán Ä‘oán lẽ nào cho phải nữa. Chàng trai vụt ngẩng nhìn Thần Nữ, buá»™t miệng kêu:

- Sao lại thế nay? Vòng son vẫn Ä‘á» chót nhÆ° ngày ná»... là thế nào? Qua giấc Vu SÆ¡n, lẽ ra dấu son phải xỉn lại chứ?

Thần Nữ thở phào nhẹ nhõm nhÆ° trút được ná»—i lo nặng nhÆ° đá, nhÆ°ng nghe Võ kêu, nàng nữ chúa Phù Dung mặt thoáng hiện net mặt buồn mênh mang, trầm giá»ng nhÆ° than:

- Có gì lạ đâu... chàng! Vì thực sự thiếp có cùng chàng giao hợp, ái ân đâu? Nếu đêm qua cùng chàng vào giấc Vu Sơn, đâu thiếp còn là xử nữ?

Minh Thần đăm đăm quan sát sắc dien đẹp não nùng nghiêm chỉnh của nàng nữ chúa giáo chủ Phù Dung, nhưng càng nhìn, đầu óc càng rối loạn, nghĩ thầm:

- Rõ ràng tối qua nàng quyến ta vào giấc Vu SÆ¡n, cả thế nữ cÅ©ng gặp nàng, sao dấu son vẫn Ä‘á»? Hay nàng có ma thuật... phân thân? Hoặc nàng mắc má»™t thứ bệnh kỳ xuất vía? Bên Tây Tạng, đã có những vị Lạt Ma tu luyện đến Ä‘á»™ cao thâm, không những xuất hồn, còn xuất được cả phách nữa, coi nhÆ° ngÆ°á»i thá»±c. NhÆ°ng chẳng hiểu cái phách xuất ra có thể thành má»™t khối cÆ°ng hay vẫn chỉ là má»™t khối nhÆ° sÆ°Æ¡ng kết vậy? Mà chÆ°a biết chừng lối thá»­ trinh bằng son máu thạch sùng chắc gì kiến hiệu hoàn toàn?

Tuy nghĩ vậy nhưng chẳng lẽ lại kiếm đàn bà con gái thử nữa. Võ chỉ lắc đầu chán nản:

- Chịu! Không còn hiểu sao nữa! Càng nghĩ càng phát điên! Thần Nữ dịu dàng ấn chàng nằm xuốngi:

- Chàng nên tạm quên chuyện này Ä‘i! Thiếp biết lúc này chàng chÆ°a thểnào hiểu được, tin thiếp được! Äêm này là đêm phân ly, thiếp muốn sống trá»n vá»›i lang quân vài giá» ngắn ngủi... Nay mai đôi ngã, biết bao giỠđược gặp lại nhau?

Chàng tuổi trẻ khẽ thở dài, bất giác nắm lấy tay nàng, lòng bá»—ng dÆ°ng bùi ngùi lạ. Dẫu mối giao tình bị vẩn đục vì chuyện quái gở đêm qua, chàng vẫn nhá»› đến ân tình suốt mấy tháng trÆ°á»ng nàng đã hết lòng săn sóc, cứu mạng, lại hiến trá»n thân phận cho chàng vì tuân theo lá»i nguyá»n tiên tổ. Nay dẫu xảy ra chuyện bí hiểm, chẳng qua cung chỉ vì yêu chàng quá và nàng chẳng phải Ä‘ang chịu hàm oan chÆ°a giải nổi. Má»™t ngày là nghÄ©a, dẫu sao cÅ©ng là vợ chồng chính thức trÆ°á»›c thần dân. Nay chàng dứt áo ra Ä‘i, nàng không dám giữ, tình thật xót xa.

Võ Minh Thần xiết tay nàng nói lá»i an ủi tạ từ và trong giây phút quá xúc Ä‘á»™ng, hai ngÆ°á»i ôm chầm lấy nhau nhÆ° muốn tan cả hình hài trong má»™t cái hôn dài chia ly.
Tài sản của hungtiensinh


Last edited by hungtiensinh; 10-06-2008 at 12:53 PM. Lý do: Bổ sung mấy phần thiếu
Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #15  
Old 10-06-2008, 02:51 PM
hungtiensinh
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi Thứ MÆ°á»i Lăm

Vị Khách Trên Ngá»n Tây Phàn


Ngay giữa canh ba đêm đó, Thần Nữ Phù Dung cùng Võ Minh Thần rá»i Ä‘á»n thá», lên ngá»±a ra Ä‘i. Hai ngÆ°á»i bí mật vượt qua vùng sÆ°Æ¡ng đồi trùng trùng, noi theo yếu lá»™, tiến vá» hÆ°á»›ng Äông Ngạn. Nữ Chúa Phù Dung đích thân tiá»…n chàng, Ä‘Æ°a chàng ra khá»i vùng đất bí hiểm giữa biên giá»›i.

Vượt qua nhiá»u dặm sÆ¡n, bản thổ, tá»›i rặng núi dá»±ng thành, bao lấy khoảng giang sÆ¡n kỳ bí. Thần Nữ còn Ä‘Æ°a Võ Minh Thần vượt qua má»™t thủy đạo thiên nhiên bí ẩn nhao:

- Khá»i mua! Äây có rượu ngon nhất thiên hạ! Cậu Ä‘em vá» "ngài" uống thá»­!

Nhiá»u ngÆ°á»i mở túi dí miệng hÅ© vào mÅ©i chàng ta, chàng trai hít, chép miệng lè nhè:

Bá»—ng nghe tiếng vượn hú véo Äây cÅ©ng là "tiá»n môn quan" xứ Phù Dung, chỉ cần đẩy tảng đá sang bên đã vượt hẳn ra ngoài lãnh địa. Khi Minh Thần cùng nàng lách qua mành thác, bên ngoài, trá»i má»›i rạng đông.

Mãi lúc đó, chàng trai mới hoàn toàn yên dạ. Từ đêm qua, chàng vẫn nơm nớp sợ nàng lừa giữ lại.

Vượt qua suối, lên ngá»n gò cao, hai ngÆ°á»i dừng lại. Lâm tuyá»n Ä‘á» rá»±c, báo hiệu má»™t ngày nắng đẹp. Thần Nữ trá» vá» nẻo rừng xa:

- Äằng kia chừng vài dặm có con Ä‘Æ°á»ng xuyên sÆ¡n dẫn Ä‘i nhiá»u vùng. Chàng có thể Ä‘i vá» trấn Lai Châu hoặc xuyên mé Ä‘i Tsinh Ho, Sa Pa, Phong Thổ... thiếp xin chúc lang quân lên Ä‘Æ°á»ng mạnh giá»i!

Giá»ng nàng thá» thẻ cố phạm cấm Ä‘á»™ng. Bá»n này chỉ lên yết kiến ngài "bác vật há»c" thôi! NÆ°Æ¡ng tá»­ vui lòng cho mượn lối.

Minh Thần nghe nhận ra ngay giá»ng "ma trăm giá»ng", lại lại... Võ này Ä‘i...

- Dạ... chàng Ä‘i... thiếp chúc lang quân... Nàng không nói hết câu. Cuá»™c chia tay buồn lạ. Gió sá»›m đìu hiu. Ngày thảm bại, lãnh đòn Tây Sắc, lạc tá»›i xứ Yên, Ä‘ang còn mùa đông trá»ng, thấm

thoát đã sang hè.

Võ Minh Thần vá»— đốp hông ngá»±a, giật cÆ°Æ¡ng bắn vá»t xuống đồi.

Khi chàng vượt hết con thung rộng, ngoảnh trông lại vẫn thấy bóng Phù

Dung NÆ°Æ¡ng đứng ngá»±a nhìn theo. Khua tay lên đầu, chàng tuổi trẻ nén lòng, rẽ thẳng ra Ä‘Æ°á»ng mòn, kéo sụp mÅ© trụ chàng giục ngá»±a bôn hành, theo hÆ°á»›ng Äông Nam Ä‘i miết. Chàng tính vá» trấn Lai Châu, tìm Quản Kình rồi sẽ liệu.

Bị nạn nÆ°Æ¡ng náu xứ Phù Dung má»›i có mấy tháng, chàng có cảm giác nhÆ° vừa từ thế giá»›i xa xôi lần vá». Ngày Ä‘i đêm nghỉ, dậm ngá»±a rong ruổi, bữa kia đã tá»›i Lai Châu.

Võ Minh Thần bèn tá»›i ngay quán trá» ngày nào thăm há»i tin tức Quản Kình nhÆ°ng chủ quán cho hay Kình không hỠđáo lai từ ngày đó. cá» Ä‘ang vui!

Äông Tá»­u tu rượu, than:

- Ôi chao! Ta đã trốn kÄ© lắm chứ, nhÆ°ng tụi nó nhÆ° "con ma trăm giá»ng",

lão "vua cỠbạc" dấu sao được lâu?

Bạch anh ta đâm bổ vào đầu ngá»±a. May Minh Thần đã kịp ngoắt ngá»±a tránh, y có vẻ say mèm, xô cả vào đùi chàng. Y ngẩng mặt lên, lè nhè mấy tiếng rồi lại bÆ°á»›c Ä‘i, ngÆ°á»i vẫn đảo nhÆ° lên đồng. Minh Thần lắc đầu biết ngay dân say rượu, chàng Ä‘i được chừng vài chục bÆ°á»›c, bá»—ng nghe tiếng quát mắng sừng sá»™ sau lÆ°ng vá»™i ngoái cổ dòm lại, gã say rượu vừa rồi ngã lá»™n trên Ä‘Æ°á»ng, bị má»™t con ngá»±a lá»›n xô phải, ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a là má»™t gã cao lá»›n vạm vỡ, mặt mày dữ tợn, theo sau có má»™t bá»n hÆ¡n chục kỵ sÄ©, cả bá»n cứ theo đà chạy rầm rập, dẫm cả lên gã say rượu ngồi giữa Ä‘Æ°á»ng.

Bất nhẫn, Minh Thần xốc luôn ngựa lại. Vừa khi đó, gã cao lớn quất véo roi ngựa vào gã say rượu, hét:

- Thằng mù này sao không đi trên hè? Xuống đây cản lối ngựa xe! Muốn

chết? Gã say rượu đứng dậy, ngước mắt dòm gã cao lớn, không giận, y lè nhè:

- Äi đâu vá»™i thế? Có gì phải vá»™i? á»’! Uống chÆ¡i vài ngụm! Tiá»n ẩm tam bôi tá»­u, hậu tiến vạn cổ sầu, hà hà...

Cáu tiết, gã cao lá»›n vất véo roi nữa vào đầu gã say hét "giỡn hả", Võ Minh Thần vá»t lại nắm lấy cổ tay y, dịu dàng:

- Không thấy ngÆ°á»i ta say quá rồi sao? NgÆ°á»i bạn hÆ¡i quá đó! Gã cao lá»›n trợn mắt giằng tay quát xẵng:

- Buông! Không can gì đến ngươi! Nhưng y giật không ra, nổi giận y giật luôn tay kia. Võ túm nốt lạnh lùng:

- Vô cá»› đánh ngÆ°á»i còn hung hăng, thói á»· mạnh hiếp cô... chết không ai thÆ°Æ¡ng!

Gã cao lá»›n trợn mắt, vận hết sức cÅ©ng không rút tay ra được, bá»n kia đã ào lại bao quanh chÆ°a kịp Ä‘á»™ng thủ, gã cao lá»›n đã bị nhấc bổng lên. Gã này sợ bị quật, vá»›i xuống kêu lá»›n:

- Bá»n này có việc gấp... mà! Các chú lui lui mau! Không có chuyện gì can hệ mà!

Võ buông tay, bá»n này nhìn chàng gá»m gá»m, rồi giục ngá»±a bá» Ä‘i. Võ quay há»i gã say:

- NgÆ°á»i bạn có sao không? Gã này quần áo lôi thôi lếch thếch, vai Ä‘eo trái bầu, móc trên đầu chiếc ba toong song, mặt mày lem luốc, mắt lá» Ä‘á» dòm Võ, y lè nhè nói lảm nhảm mấy tiếng không mạch lạc, rồi lại lảo đảo Ä‘i liá»n, không buồn cảm Æ¡n. Võ Minh Thần cÅ©ng giục ngá»±a Ä‘i. Loanh quanh giây lát, tá»›i phố chợ thấy đói bèn vào má»™t hiệu khách đã thấy gã say rượu lè nhè Ä‘ang bị má»™t khách trong quán túm ngá»±c cái há»™p lá»›n bằng mây Ä‘an, quang dầu bóng loáng, và má»™t vò rượu màu vàng rá»±c.

Äại hán mở há»™p, đổ "xoảng" ra sàn cả má»› bạc "xòe" Äông DÆ°Æ¡ng, bạc Hồng Kông, bạc Tàu và những thoi lỡ phạm kẻ vÅ© phu có

ngày chết đòn!

Gã say lè nhè:

- Ai bảo say? Hai chú nghĩ coi, đâu có say!

Dứt lá»i ngồi xuống, lấy rượu uống tỳ tỳ, chẳng buồn để ý đến ai.

Minh Thần ăn xong, trả tiá»n, toan ra lại nghe ồn ào, tá»­u bảo vây quanh gã

say. Há»i, thì ra anh ta... quên tiá»n. Minh Thần ái ngại, liá»n móc túi lấy bạc trả giúp. Gã say lè nhè:

- Cả cái tỉnh rừng rú này không có bán rượu tá»­ tế, toàn bán nÆ°á»›c lã, uống mấy lít không say! LÅ© bất lÆ°Æ¡ng này đáng lẽ phải bá» tù còn nằng nặc đòi tiá»n. Hè hè! Thổ Ä‘iá»n trả tiá»n phí của.

Gã nói tiếng Kinh, chủ quán là má»™t lão khách ú mập, chỉ còn nÆ°á»›c trợn mắt, dang tay, kêu "cái này thằng khùng, không piếc gì, ngá»™ pán Mai Quế Lá»™ ngon nhất Lai Châu à!" Võ Minh Thần xua tay, ra hiệu không nên chấp vá»›i ngÆ°á»i say, Ä‘oạn vá»— nhẹ vai gã, cÆ°á»i bảo:

- VỠngủ đi. Lang thang say sưa quá chén nói nhảm, có ngày ốm đòn!

Dứt lá»i, móc mấy đồng "xòe" dúi vào tay y. Gã say bá» luôn tiá»n vào túi không thèm cám Æ¡n, khật khưỡng bá» Ä‘i luôn.

Võ Minh Thần lững thững bÆ°á»›c ra, vừa leo lên ngá»±a đã thấy y chếnh choáng vừa Ä‘i vừa ngâm váng giữa Ä‘Æ°á»ng, suýt bị má»™t chiếc xe đụng phải. Äi dạo quanh, lát sau vá» nÆ¡i quán trá» cÅ©, đã thấy y ngồi uống tỳ tỳ, chẳng biết vì lẽ gì, bá»—ng có má»™t thá»±c khách vạm vỡ nhảy xổ lại, túm ngá»±c định đánh.

Thấy tá»™i nghiệp, Minh Thần lại phải can gián. Há»i chủ quán, má»›i hay gã say không phải là dân Lai Châu, y từ mạn SÆ¡n La Vạn Bú má»›i lên được hai, ba ngày, ngày nào cÅ©ng Ä‘i nếm rượu khắp các quán ăn quanh trấn, và ngày nào cÅ©ng bị túm ngá»±c bạt tai vì ăn nói lảm nhảm, say nhè. Minh Thần đã gặp nhiá»u kẻ say nhÆ° Ä‘iên, mất cả trí khôn, nên cÅ©ng chẳng lạ.

Chàng lÆ°u lại trấn Lai Châu thêm má»™t ngày, dò la tin tức, chẳng được má»™t tia sáng nào vá» Quản Kình và Giao Long Nữ. Thất vá»ng, chàng lên ngá»±a theo ngả thượng đạo, lần sang miá»n núi Fansifan. Vượt qua Hắc Giang nhìn nÆ°á»›c lÅ© cuồn cuá»™n, lại nhá»› đến trận Hồng Thủy dÆ°á»›i Cung A Phòng Tây Sac lòng nóng nhÆ° lá»­a đốt, nhá»› đến thù sâu chÆ°a báo, ruá»™t Ä‘au nhÆ° cắt khúc.

Ngày kia vó ngá»±a lữ khách tá»›i Cha Pa, sÆ¡n trấn nghỉ mát nổi tiếng nhất Äông DÆ°Æ¡ng, nằm giữa những Ä‘á»t núi Phản Tây Phàn.

Dạo này Ä‘ang Ä‘á»™ mùa ha, khoảng cuối tháng tÆ° cÅ©ng có nhiá»u du khách tá»›i, nên Cha Pa vừa trút bá» hẳn "bá»™ mặt rét mÆ°á»›t" coi rá»±c rỡ nhá»™n nhịp hẳn lên.

Võ Minh Thần tá»›i sÆ¡n trấn vào buổi trÆ°a nắng dịu, trông lên ngá»n Tây Phàn cao nhất Äông DÆ°Æ¡ng má»›i vén sạch mây mù, chói sáng ánh nắng nhÆ° dát bạc.

Theo thói quen mỗi lần đến sơn trấn thượng du, chàng trai lóc cóc tạt lại khu phố chợ.

Vừa ló ngá»±a tá»›i, Võ không khá»i ngạc nhiên thấy quang cảnh tấp nập khác thÆ°á»ng. Kẻ qua ngÆ°á»i lại nhÆ° mắc cá»­i, mấy quán ăn Tây, Tàu, ta thá»±c khách ra vào từng lÅ©. Xem dáng diệu có nhiá»u kẻ vá»™i vã hết sức.

Ngồi trên lÆ°ng ngá»±a lững thững Ä‘i bên Ä‘Æ°á»ng, Võ Minh Thần thấy má»™t bá»n hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i từ trong quán ăn lật đật Ä‘i ra, leo lên ngá»±a, vẻ vá»™i vã lạ. Bá»n này còn dắt theo bốn, năm con ngá»±a thồ thứ chi trên lÆ°ng không biết vì Ä‘á»u phủ gấm vóc, xanh Ä‘á» rá»±c rỡ. Bá»n này Ä‘i lÆ°á»›t qua bên ngá»±a Minh Thần, y phục rat lạ, kẻ mặc âu phục, ngÆ°á»i mặc áo thụng, nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u chít khăn tá»±a lối Tây cuốn thừng, chà... coi không phải ngÆ°á»i Âu. Chỉ có má»™t gã Ä‘á»™i mÅ©, mặc quần áo kaki vàng, coi nhÆ° võ quan nhà nÆ°á»›c. Khi bá»n này kéo qua, Minh Thần nghe lão Ä‘i đầu trạc ngÅ© tuần, ria "ghi đông" rậm không râu, bá»—ng nói má»™t tràng tiếng ta lÆ¡ lá»› pha giá»ng tây Ä‘en bán vải, cứ vài tiếng lại có "tá» rá»":

- Ông quan ta... Phải Ä‘i mau má»›i kịp "tá» rá»"! Hôm nay có nhiá»u đám đón

ngài "tá» rá»". Ta đến sá»›m má»›i có chá»— "tá» rá»". Lại có tin ngài lên núi...

NgÆ°á»i Ä‘á»™i mÅ© gật đầu:

- Quan lãnh sự không lo! Có tin chắc chắn "ngài" đang chơi trong biệt thự của quan Tổng đốc Hoàng gia, chưa đi đâu!

Giá»ng y keo thoáng chìm trong tiếng vó câu, Minh Thần ngó theo, nghÄ© thầm:

- À, chắc bá»n này đến yết kiến nhân vật quyá»n thế nào đây! Lão cuốn thừng kia làm "lãnh sá»±", và có khối viên thống sứ toàn quyá»n dÆ°á»›i Hà Ná»™i lên đây nghỉ mát, Ä‘i săn. Võ bá» qua, giục ngá»±a Ä‘i thẳng định kiếm quán vắng nào ăn uống cho đỡ ồn. Bá»—ng lại thấy má»™t bá»n khác Ä‘i tá»›i. Võ ngó mặt ngá» ngợ mấy khắc, chợt

nhận ra gã cao lớn dữ tướng đã quất gã say rượu bên Lai Châu hai, ba hôm trước. Chàng nghe y bảo:

- Ta vào quán giây lát, mấy đứa chạy đi xem lại coi "ngài" còn đấy không vỠbáo ngay! Nhớ để ý coi có đám nào lạ chực sẵn chưa, còn liệu dành chỗ!

- Dạ! Bẩm "di wang"

- Tỉu nà! Äi mau! Lỡ việc tao chặt đầu!Minh Thần càng lấy làm lạ:

- Quái! Lại tụi này nữa! Coi đúng bá»n thảo khấu, tụi này cÅ©ng đến gặp nhân vật "ngài" nào đây? Không chừng chúng tá»›i khiếu oan gì chăng?

Minh Thần Ä‘ang nghÄ© vẩn vÆ¡, bá»—ng nghe phố xá xôn xao, con nít gá»i nhau Æ¡i á»›i, chạy lÅ© lượt vá» phía bên chợ, vừa khi đó, bá»—ng chàng nghe rõ tiếng chiêng, trống nổi lên má»™t góc phố, rồi giữa hàng cây xanh um, chợt hiện ra nhiá»u bóng lá»™ng, tán, cÆ¡ ngÅ© hành bay phấp phá»›i dá»c giữa Ä‘Æ°á»ng xế trÆ°á»›c mặt chàng Ä‘á»™ năm, bảy chục bá»™.

Dứt hồi chiêng, trống văng vẳng có tiếng "hát ma" vá»ng tá»›i, lẫn tiếng "sênh tiá»n" dìu dặt vui tai.

- A, bữa nay Cha Pa có đám rÆ°á»›c thần chi đây! Có lẽ là dân Kinh? Chàng trai lẩm bẩm, nghểnh cổ trông lại phía bên chợ, dÆ°á»›i các tàn cây, cá» quạt dập dá»n, bá»—ng nhô lên má»™t cá»— kiệu sÆ¡n son, thếp vàng rá»±c rỡ, mấy

phía rèm buông, cỗ kiệu tới bên chợ bỗng quay tứ phía y hệt lối "kiệu giáng kiệu bay", rồi chợt nghe tiếng loa vang động khắp phố:

- Äi... i... inh... Hạ ki... êu... ệu! Tá»± nhiên Võ Minh Thần dợn lòng, suýt kêu lên:

- À, không phải đám rÆ°á»›c! Äúng "y" rồi! Mình phải giấu mặt mÆ¡i được. Bữa nay Cha Pa có chuyện chi mà "y" cÅ©ng mò tá»›i?

Rất nhanh Võ ngoảnh vá»™i Ä‘i, lấy trong túi ra má»™t chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i có cả râu ria, vuốt dán vào mặt, hóa ra má»™t lão Thổ trạc lục tuần, nét lạnh lùng nhÆ° má»™t xác chết nhÆ°ng ngÆ°á»i ngoài khó thể nhận ra được, vì Võ có thuật làm cho làn da mặt nạ cÅ©ng Ä‘á»™ng đậy nhÆ° da thật.

Cả tấm khiên sắt chàng cÅ©ng đã dùng mây Ä‘an bá»c ngoài coi giống hệt nón MÆ°á»ng, Thổ, Xạ, Phang. Sá»±c nghe từ phía tàn lá»ng sặc sỡ, có tiếng hô dõng dạc, nghe thao thao nhÆ° tiếng "phụ đồng ếch":

- Cá» Bạc! Cá» Bạc! Phụ đồng cá»! Phụ đồng bạc! Phụ đồng cá» bạc, phụ thân đổ bác, nhập vào chiếu bạc! Phụ đồng cá», phụ đồng bạc, phụ đồng cá» bạc... dÆ°á»›i Lai Châu. Thì ra vien Thổ phỉ có hiệu "Nhị VÆ°Æ¡ng" đã quất gã áo trắng hôm trÆ°á»›c giá» Ä‘i cùng tên "Äại VÆ°Æ¡ng" đại ca hắn.

Hắn vùng nắm râu vặt, rào bao quanh cỗ cho tên đại ca, đoạn cả hai nhào luôn xuống phục dưới sàn, kêu rên rỉ:

-Tỉu nà! Ngá»™ có mắt nhÆ° mù, không biết ngài bác há»c... Ngá»™ đâu dám làm tên hồ lỳ đêm nào cùng đám "đàn em" trải chiếu hoa tÆ°Æ¡m tất Ä‘ang khệ nệ mang các "đồ nghá»" ra bày sẵn má»™t góc. Trong má»› "đồ nghá»" cá» bạc, Võ để ý nhận ra ngay bá»™ "xóc Ä‘Ä©a" gia truyá»n, chàng đã có dịp chÆ¡i qua.

Thiên hạ kéo tá»›i đông nhÆ° kiến, dân có máu mê chÆ°a chi đã Ä‘á» mặt tía tai, nhào vào, chen lấn, bu quanh chiếu bạc mat dòm hau háu nhÆ° "đồng thuá»™c". Bá»—ng bức rèm trÆ°á»›c kiệu vén lên chút, bá»™ đồ xóc Ä‘Ä©a nhảy tót ra chiếu bạc. Và cứ thế nhảy lên, nhảy xuống, xóc rá»n nhÆ° có bàn tay nhà nghá» xóc vậy.

Nhiá»u kẻ kêu "úy" tròn xoe mắt, keu "ma xó". Tiếng xóc phát âm rá»n trầm bổng thánh thót nhÆ° tiếng đàn chai làm ai nấy nghiêng tai ra chiá»u thích chí. Bá»—ng có kẻ kêu tÆ°á»›ng:

- Ôi chao! Lắc ngá»t cung, hÆ°á»›ng cả vá» phía căn sàn trong kia, cách Ä‘á»™ năm bảy chục sải.

Riêng cá»— cáng gấm của Bá Diện Ma Quân đậu xế ngoài ghá»nh đá, bên má»™t lùm cây Bác? ChÆ¡i vá»›i "vua cá» bạc" mất cÆ¡ mất nghiệp, bán vợ đợ con chết không kịp ngáp!

- Câm mồm! Không chÆ¡i cút Ä‘i, nhân tâm tùy sở thích, Äổ Bác Thần đánh cao không bịp, chÆ¡i ế canh chết cÅ©ng đáng Ä‘á»i, cái xÆ°á»›ng!

Canh bạc vụt trở nên nóng hổi, bát Ä‘Ä©a xóc rá»n, tiá»n ra nhÆ° nÆ°á»›c, bạc đốt nhÆ° tiá»n.

Võ Minh Thần đứng ngoài dòm vào trong kiệu tối má» chẳng thấy bóng Äổ Bac Thần đâu cả! Vốn không có máu mê chàng lên, vén nữa.

Ãnh trăng chiếu chếch qua đầu cáng, dÆ°á»›i ánh trăng má», lòng cáng hiện ra sau lá»›p gấm vén khá cao, lòng cáng... trống rá»—ng! Mà cÅ©ng không trống đã! Chà! Thái giám Ả Rập tá»›i kia nữa! Hồ lỳ đâu, má»i khách vào mau! Giảng cho khách biết qua chẵn lẻ.

Minh Thần ngoảnh đầu trông lại, thấy hai, ba toán lạ Ä‘i ngá»±a qua, có má»™t toán mặc toàn y phục trắng lòa xòa, đầu chít khăn trắng trùm ngang mặt, nhác trông, biết ngay dân Ả Rập từ miá»n sa mạc Trung Äông tá»›i. Võ còn Ä‘ang ngạc nhiên chÆ°a biết đám ngÆ°á»i Ả Rập này sang Việt Nam làm gì lại có mặt tại Cha Pa này, bá»—ng thấy má»™t lÅ© hồ lỳ chạy ra đón má»i. Lạ thay! Chẳng biết chúng rủ rê cách nào, mà cả mấy đám Ä‘á»u dừng ngá»±a lại, mấy viên trưởng Ä‘oàn hăm hở nhảy luôn vào đám bạc.

Bá»—ng nghe gã trưởng Ä‘oàn Ả Rập cất tiếng há»i bằng tiếng Tây:

- Thần Äổ Bác Tiên sinh đấy Æ°? Thái giám Ả Rập vẫn nghe danh lão tiên sinh tận bên Hồng Hải, xin có lá»i chào tiên sinh! Chẳng hay tiên sinh có thấy rõ "ngài" còn ở trong đó chăng?

- Ha ha! Còn chứ! Không những thế, y còn là tri kỷ của lão mỗ nữa, cứchơi đi lao mỗ cũng tới đó mà! Lão mỗ có thể đưa thái giám vào cổng hậu như bỡn à!

Hồ lỳ dẹp chá»—, cả mấy đám xắn tay áo, nhập cuá»™c, Võ Minh Thần đứng xế bên gốc cây không khá»i buồn cÆ°á»i thói máu mê của dân cá» bạc.

Chàng Ä‘ang định bá» Ä‘i, bá»—ng lại nghe chiêng trống vang rá»n, loa kêu inh á»i, lẫn tiếng vó câu rầm rập trẩy tá»›i. Vá»™i ngoảnh trông lại đã thấy má»™t Ä‘oàn nhân mã vùn vụt Ä‘i lại, cá» quạt tàn vàng, tàn tía, hiệu kỳ phất phá»›i, ngay đầu quân có hai bóng Ä‘i kheo cao lênh khênh, bắc loa dẹp Ä‘Æ°á»ng, giữa có má»™t tên vạm vỡ cưỡi ngá»±a trùm Ä‘á» chót má»™t cây cá» lá»›n, lá bằng tấm chiếu lá»›n, Ä‘á» rá»±c, nổi bật mấy chữ "Bá Diện Thánh ra xách vào má»™t cái rÆ°Æ¡ng lá»›n, cùng Äại Thái Giám mở ra, lôi các lá»… vật bày trÆ°á»›c Äông Tá»­u. Gấm vóc, ngà voi, kim cÆ°Æ¡ng, vàng ngá»c đủ thứ trông lóa Diện Bá Âm sao cÅ©ng tá»›i trấn này. Tiá»n hô hậu ủng, tàn vàng tàn tía nghênh ngang kéo vào tận Cha Pa không coi lính nhà nÆ°á»›c ra chi. Ma Quân chắc có việc chi cần kíp lắm đây, không khéo đổ máu nhÆ° chÆ¡i bây giá».

Nói chÆ°a dứt Ä‘oàn nhân mã y phục cổ kim há»—n hợp trẩy tá»›i ngang đám bạc bá»—ng nghe tiếng loa rá»n, từ dÆ°á»›i lão Tá»­u Chúa Äiện Tiá»n Chỉ huy đã vá»t ngá»±a lên, hét đám đông dạt sang bên, làm ai nấy xôn xao, có kẻ thấy cá» hiệu kêu ré lên, ù té chạy. Có tiếng Äổ Bác Thần quát lá»›n, chợt má»™t cá»— càng lá»›n xẹt lên, do mấy cô gái xiêm y sặc sỡ khiêng, cá»— càng dừng xế ngoài chiếu bạc, há» há» câm nín. Äám bạc vụt im. Có tiếng "quy lát" lên cành cạch!

Canh bạc Ä‘ang vui, tiá»n giấy, bạc "xòe", "hào chỉ", "hào ván", "xanh căng", xu đồng đặt từng đống, con bạc nghe ồn ào nhất loạt trông ra, đã thấy Ä‘oàn quân mã cổ kim há»—n hợp đứng im phăng phắc, cá»— cáng đậu lù lù sát sau lÆ°ng con bạc.

Con bạc, dân chầu rìa xôn xao, hình nhÆ° có nhiá»u kẻ biết tiếng "con ma trăm giá»ng" Nhiá»u ngÆ°á»i chá»±c đứng sổ dậy sợ chết lây. Giữa cảnh im rợn bá»—ng nghe trong kiệu có tiếng Äổ Bác Thần quát lá»›n:

- A! Bá Âm Diện bữa nay cÅ©ng tá»›i Cha Pa! Tìm gỡ canh bạc năm nỠđấy chứ? Hồ lỳ đâu? Dá»n chá»— cho "khách sá»™p". Cả làng cứ ngồi chÆ¡i nhÆ° thÆ°á»ng! ChÆ¡i sòng Äổ Bác Thần còn chắc hÆ¡n chÆ¡i sòng có đóng thuế Pa Kha.

Tiếng lão vang âm góc phố, im mấy khắc, chợt có tiếng trong cáng gầm phát ra đủ trăm giá»ng đổi thay nhiá»u thổ ngữ Tây, Tàu, Kinh, Thổ, Mèo, Nhắng, Phong Kha v. v...

- ChÆ°a có thì giỠđánh bạc, Thánh Quân đến Cha Pa có việc cần kíp, bóng cá» lá»ng biết có ma cá» bạc mở sòng góc chợ, Thánh Quân tá»›i không thừa thì giá» nhÆ° ma cá» bạc! Ta muốn há»i má»™t việc.

Tiếng trong kiệu cÆ°á»i sằng sặc:

- Cứ há»i! Ta biết ma trăm giá»ng muốn há»i Ä‘iá»u gì rồi, nhÆ°ng lá»— tai ta còn

rảnh, sẵn lòng nghe, còn đáp lại là chuyện khác!

Có tiếng lạnh khô trong cáng tiếp theo tiếng thở phì đến bực:

- Ta được tin "y" tới!

- Không chÆ¡i kéo tá»›i à! Ma trăm giá»ng muốn phá sòng?

Tiếng trong cáng gầm cÆ°á»i ré lên làm con bạc quanh đấy chói tai nhức óc phải bịt vá»™i lá»— tai.

- Phá sòng nhà ngÆ°Æ¡i làm gì? Thánh Quân không làm nghá» bat lÆ°Æ¡ng, ta muốn há»i thăm nhà ngÆ°Æ¡i đôi Ä‘iá»u được chứ? Vùng sÆ¡n trấn nghỉ mát này phải chăng?

Võ Minh Thần nghe tiếng "y" không khá»i nhá»™t lòng, ngá» "y" ám chỉ mình, chợt nghe trong kiệu vá»ng ra "đúng đó". Tiếng trong cáng lai hét chói tai.

- Lại có tin "y" hiện ơ biệt thự Tổng đốc Hoàng gia, đúng chăng?

- Äúng!

-À! Hay lắm! Nhưng giỠphút này "y" còn ở đó chăng? Hay đã bỠđi!

-À! Chuyện đó muốn rõ thực hư, chơi một canh, khắc biết! Tiếng Bá Âm vùng hét:

- Thánh Quân bận gấp, thì giỠđâu đánh bạc? "Y" còn đấy không? Biệt thự chỗ nào?

- A! Äánh má»™t canh khắc biết! Cam Ä‘oan không sai! Chiếc cáng bá»—ng vá»t lên cao, hạ xuống, tiếng hét gai gai:

- Không cần "ma cỠbạc", ta đi tìm "y"!

- Ha ha! Nhá»›! "Ma trăm giá»ng" mi còn nợ ta mấy câu há»i đó! Chiếc cáng vá»t ra Ä‘Æ°á»ng, loa dậy, trống rống, chiêng khua, kèn Tây dập dình, lẫn tiếng "bát âm" véo von, Ä‘oàn quân mã cổ quái trẩy Ä‘i nhÆ° gió cuốn,

nháy mắt bóng tàn tán đã chìm khuất cuối phố.

Minh Thần càng lấy làm lạ thắc mắc nghĩ thầm:

- "Nhân vật kia" là ai mà thiên hạ lắm đám đổ tá»›i gặp thế này, cả Äông Âm quái nữa! Chắc có chuyện chi lạ lắm đây! Nhân Ä‘ang rá»—i, có lẽ mình thá»­ lần tá»›i xem sao?

Bèn mặc đám bạc đấy, chàng giục ngá»±a ra ngoài tiến đến má»™t quán khách trú xế tít bên kia chợ, vào ăn uống cho no rồi sẽ liệu tính. Uống dứt tuần rượu, Võ kéo tá»­u bảo há»i nhá»:

- Này chú! Bữa nay có ông quan nào vỠCha Pa mà lắm kẻ đi đón thế?

Thống sứ hay toàn quyá»n?

Tửu bảo lắc đầu trợn mắt:

- Ôi chao! Có biết ai đâu! Ngá»™ chỉ nghe ngÆ°á»i ta bảo cái "ngài" này còn khó gặp hÆ¡n toàn quyá»n à! Minh Thần lại há»i thăm khu biệt thá»± Tổng đốc Hoàng gia, Ä‘oạn cứ vừa ăn vừa nghÄ© ngợi liên miên.

Xong chàng lên ngá»±a, theo lá»i tá»­u bảo, lập tức Ä‘i kiếm khu đặc biệt thuá»™c há» Hoàng Gia. Lúc này, trá»i đã ngót bốn giá» chiá»u. Qua ngang chợ má»›i hay sòng bạc Äổ Bác Thần đã tan hồi nào rồi, bá»n ngÆ°á»i Ả Rập, Tây cuốn thừng cÅ©ng đâu mất.

Chàng tặc lưỡi ruổi ngá»±a vá» hÆ°á»›ng xế Nam trấn. Ra khá»i Cha Pa chàng bèn tìm tá»›i đến con sông dừng đón khách qua lại há»i thăm. Con sông này từ

mạn núi Tây Phàn chảy qua Cha Pa xuống MÆ°á»ng Ba, rồi đổ vào sông Hồng, khúc giữa Lào Kay Phố Lu.

Cảnh trí đẹp hết sức, Fa Si Phan sừng sững giữa trá»i, sông rừng thao thiết, nắng xế phÆ°Æ¡ng Tây, rải rác quanh vùng đồi chập trùng bóng nhà nghỉ mát nhà Kinh trồng tỉa rau cải tốt tÆ°Æ¡i. Cha Pa khí hậu tốt vẫn là nÆ¡i sản xuất các hạt giống bán khắp đất Bắc.

Chợt sau vượt theo, trên ghế có má»™t chú khách trung niên mặc xÆ°á»ng xám, thò tay túm lấy dây lÆ°ng tên khách vạm vỡ giÆ¡ bổng lên sát cá»— ghế, ghé tận mắt, cÆ°á»i coi nhÆ° đám há»™i.

Minh Thần dừng ngựa xa chút, chiếu ống dòm quan sát, lẩm bẩm:

- Có lẽ biệt thá»± Tổng đốc há» Hoàng kia rồi! Quái! Thiên hạ các nÆ¡i đổ xôvá» tụ tập trÆ°á»›c biệt thá»± làm gì đây? Coi bóng tàn lá»ng, có cả Bá Diện Ma Quân, Äổ Bác Thần Ä‘á»u có mặt. Mình phải lại coi xem sao!

Bèn sửa lại mặt nạ, râu ria, dấu kín cả súng cối, đóng vai một lão Thổ lững thững giục ngựa tới.

Äám đông tụ tập dÆ°á»›i chân đồi, chá»— này má»™t bá»n, chá»— kia má»™t đám tụm năm tụm ba, chỉ trá», dòm cả lên tòa nhà đồ sá»™, ngá»±a buá»™c rải rác dÆ°á»›i gốc cây, cÅ©ng chẳng ai buồn để ý tá»›i. Minh Thần trong Viên há»i anh Lâm : - t,a con gái của Lâm bữa nay không di há»c à?

- Vợ của ảnh đó thím. Thằng Báu mau miệng trả lá»i

- Mèn Æ¡i, bữa trÆ°á»›c thím lại đụ thầng Hoàng, thì chị nhảy vèo xuống, giÆ¡ tay định đánh. DÆ°á»›i trăng, nhìn rõ bóng đàn ông mặc quần áo giáp nhÆ° viên tÆ°á»›ng cổ, tay cầm má»™t cây búa lá»›n, tuổi trạc quá ngÅ© tuần, hết Ä‘á»u có ngá»±a thồ vật gì, trên lÆ°ng phủ gấm vóc thổ cẩm, hình nhÆ° là đồ lá»… vật thì phải. Nhìn qua, phần Thánh Quân! Nị muốn tranh? Tỉu nà! Không biết từ sáng qua Thánh Quân không muốn làm Ä‘iếc tai "ngài bác há»c" nên đã theo đúng "luật giang hồ", nị không biết Kinh lố nhố, trông qua sắc phục, cá»­ chỉ, cÅ©ng Ä‘oán sÆ¡ được bá»n này toàn giá»›i quan chức tùy tòng cho các nhân vật quyá»n uy các xứ cõi ngoài tá»›i. CÅ©ng có kẻ đứng riêng rẽ má»™t hai ngÆ°á»i, tuy đông, nhÆ°ng hầu hết Ä‘á»u nói nhá» chừng nhÆ° không dám khuấy Ä‘á»™ng bầu không khí yên tÄ©nh quanh khu trang trại.

Minh Thần dắt ngá»±a Ä‘i qua, quả nhiên đã thấy có kiệu của lão Thần Äổ Bác đặt dÆ°á»›i tàn cây còn thủ hạ lão chiếm má»™t khoảng đất khá rá»™ng, mở sòng, cá» quạt tàn lá»ng bao quanh, đám đông chỠđợi buồn bã có lắm tay máu mê sà vào chiếu bạc. Xế gần đấy lại có đám nhân mã của Bá Diện dàn oai vệ, nhÆ°ng chẳng thấy bóng tàn tía cáng gấm của Ma Quân trăm giá»ng đâu.

Minh Thần bèn nhìn lên đồi, lại thấy bóng ngÆ°á»i ngá»±a, tàn tán lố nhố, nhÆ°ng không đông mấy. Äám này đứng tụ cả ngoài cổng biệt thá»±, má»™t cái cổng xây khá lá»›n, hai tầng hoa Tigôn má»c đầy.

- À có lẽ bá»n trưởng Ä‘oàn, bá»n chủ trên kia, để thủ hạ lá»… vật dÆ°á»›i này.

Minh Thần bèn cho ngựa lên đồi, nhằm phía cổng tiến tơi. Bỗng nghe tiếng quát giật:

- Này lão Thổ kia Ä‘i đâu? Võ nhìn lại, thấy ba, bốn gã hùng hổ từ phía cổng xây xốc tá»›i, nhìn chàng nhÆ° muốn gây sá»± Trong bá»n có cả gã dữ tợn gặp dÆ°á»›i Lai Châu.

Gã này Ä‘i cạnh má»™t gã trung niên, coi biết ngay tay tÆ°á»›ng Thổ phỉ biên giá»›i. Ngó quanh thấy há» Ä‘á»u xuống ngá»±a cả, Võ cÅ©ng xuống ngá»±a bảo:

- Mỗ lão lên biệt thự!

- Làm gì? Hay cũng yết kiến "ngài"? Chẳng biết "ngài" là cái quái chi, Võ cũng đáp càn:

- Chính thế! Gã dữ lừ đừ:

- Thầy à! Nên NÆ°Æ¡ng, Äông Tá»­u nhìn ra. Nữ lang Ä‘á»™ng chủ Tây Phàn chợt nheo mắt cÆ°á»i thét:

- Ai nhÆ° lão Tá»­u Chúa? Hà hà, má»›i theo hầu "Ma trăm giá»ng"? Tá»­u Chúa đặt Äược! NhÆ°á»ng các vị cứ yết kiến ngài Ä‘i, còn thừa đến ngá»™ à! Bá»n này yên trí, má»›i chịu quay vào. Minh Thần lững thững men lại gần cổng, quả nhiên bá»n cầm đầu đứng đợi cả ngoài cánh cổng sắt, có cả cáng Bá Diện Ma Quân nữa. Cả lÅ© dòm nhau muốn nảy lá»­a, nhÆ°ng không ai gây sá»±, chừng muốn đợi yết kiến "ngài". Trong cổng có lính gác, qua sân, tia mắt nhìn vào tòa nhà, thấy vắng lặng

hết sức.

Chợt nghe trong cáng có tiếng Bá Diện há»i vá»ng vào:

- Chú quyá»n! "Ngài" sắp dậy chÆ°a?

Có lẽ chÆ°a khi nào Võ nghe Ma Quân há»i êm đến thế, tuy tiếng vẫn chói tai. Chú lính gác nhăn mặt, bịt vá»™i tai, kêu:

- Ôi chao! Äiếc mất! Ai biết "ngài" đâu, nghe nói "ngài" có khi ngủ hai, ba ngày mà!

Võ Minh Thần đứng gần cổng nghe tá» lá»i Bá Diện Ma Quân, càng thêm sá»­ng sốt, bất giác Ä‘Æ°a mắt dòm quanh, nghÄ© thầm:

- Ma Quân trăm mặt xưa nay vẫn coi thiên hạ bằng nửa con mắt, đi đâu cũng có đủ tàn vàng tán tía, tiếm dụng nghi vệ thien tử, bất chấp cả Nhà nước,

nay sao lại chịu khó đứng chầu chá»±c ngoài cổng biệt thá»± viên Tổng Äốc há» Hoàng này, nói vá»›i lính gác cÅ©ng đầy vẻ khiêm tốn... lạ dữ à! Nhân vật "ngài" kia là ai mà Bá Diện Bá Âm, lãnh sá»± Ả Rập, đại vÆ°Æ¡ng thổ phỉ, v. v... toàn hạng "gá»›m" cả Ä‘á»u tá» vẻ kính trá»ng quá lẽ thế? Tưởng toàn quyá»n, Thống sứ, vua chúa cÅ©ng chẳng khiến há» chầu chá»±c lá»… phép vậy?

Càng nghÄ© chàng trai càng bị óc tò mò kích thích cá»±c Ä‘á»™, bèn dắt ngá»±a tiến lại gần khu cổng sắt, nghển cổ dòm vào trong. Qua lối sải vÆ°á»n hoa khá rá»™ng bên trong tòa biệt thá»± hai tầng vẫn thấy im lặng nhÆ° tá», không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, chẳng khác gì nhà hoang. Lâu lắm má»›i thấy có bóng má»™t ngÆ°á»i mặc quan áo trắng từ dÆ°á»›i nhà ngang bÆ°ng khay trà lên căn nhà chính giữa.

- Hầy à! "Ngài" đã dậy rồi! Bồi bếp đem nước lên...

- Ngài "nhậm xà" vá»›i quan Tổng đốc à? Thiên có cả ná»c "Kim Tàm Cổ"? Phải ngÆ°Æ¡i định nhá» ta chuyện chi quan hệ, tiết lá»™ xong, muốn ta mang bí mật xuống âm ty?

Vừa nói, chàng ta vừa thản nhiên ngá»­a giang hồ. Minh Thần chợt để ý thấy má»™t ngÆ°á»i Tầu trạc bốn Äông Tá»­u đặt bình, nhấc bình bên hữu mở luôn nắp. Nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, từ trong bắn "vút vút" ra hai luồng hồng quang loằng ngoằng, táp vụt bàn tay Äông sợ thiên hạ chiếm mất chá»—. Chàng trai bèn lại gần y, cúi đầu chào há»i nhá»:

- Sếnh sáng cũng đợi "ngài"?

NgÆ°á»i Tầu lạnh lùng:

- Không đợi đứng đây làm gì? Minh Thần nhe răng cÆ°á»i thì thào:

- Sao sếnh sáng không kiếm cách... vào ngõ hậu hÆ¡n không? NgÆ°á»i Tầu nhìn Minh Thần, cÆ°á»i nhạt:

- LÅ© đầu ngốc! Ngá»™ khôn, tụi kia dại? Hầy! Cả lÅ© lén vào cá»­a hậu, để đánh nhau dành chá»—, làm ồn kinh Ä‘á»™ng đến tai "ngài"? Hầy! Muốn chá»c giận "ngài"?

Minh Thần chưa kịp nói thêm, bỗng có hai, ba bàn tay níu áo chàng lôi giật ra, hét:

- Äến sau định dành chá»— trÆ°á»›c?

Minh Thần ngoảnh trông lại, thấy ba bốn đám gÆ°á»m gÆ°á»m mắt nhìn chàng nhÆ° chá»±c gây sá»±. Chàng vá»™i xua tay dùng tiếng Thổ, Tầu bất đắc dÄ©:

- Trăm mặt, Túy tiên sinh muốn nói với mặt nào?

- Mặt thật! Tiếng thật!

- Thôi cÅ©ng được, nhÆ°ng còn chủ Tây Phàn? Bạch Viên Bá Diện Äông Âm còn vào hàng thứ ba.

Minh Thần dắt ngá»±a ra đứng tít ngoài, Ä‘Æ°a mắt nhìn cá»— cáng Äông Âm. Cáng bất Ä‘á»™ng, quanh cáng có má»™t đám gái hầu Ä‘ang đứng vây tứ phía, Ä‘á»™i khá nhiá»u lá»… vật, nhất là các vò rượu lá»›n ngoài có dán giấy hồng Ä‘iá»u Ä‘á» tá»­u loại. Các đám khác cÅ©ng Ä‘á»u có tòng nhân mang lá»… vật, nhÆ°ng phần nhiá»u Ä‘á»u là rượu, còn các món khác còn trên lÆ°ng ngá»±a túc trá»±c dÆ°á»›i chân đồi.

Chừng mÆ°á»i lăm phút sau, bá»—ng nghe tiếng trong cáng Äông Âm Bá Diện phát ra:

- Này các ngươi! Chắc ngài uống xong tuần trà rồi, ta xin vào yết kiến, các

ngươi nghĩ sao?

Chúng nhân nhất loạt tán đồng:

- Bá Âm tiếng tốt giá»ng hay, thay mặt lên tiếng Ä‘i! Trá»i chiá»u rồi! Trong cáng có tiếng vá»ng vào cổng vừa đủ nghe, giá»ng đàn bà thá» thẻ:

- Chú quyá»n! Vào trình "ngài", có khách thập phÆ°Æ¡ng yết kiến dâng lá»…

vật!

Chú lính gác đứng trong lắc đầu:

- Việc đó đâu phải của lính gác! Quan tổng đốc đã truyá»n. Vút vút, từ trong cáng gầm chợt bay ra mấy lá vàng rá»±c lÆ°á»›t qua kẽ song

sắt đậu lơ lửng trước mặt chú lính. Hai lá vàng chỉ hơi chao động, nguyên hai lạng vàng lá.

- Äãi chú đó! Chú lính trợn mắt dòm, vừa kinh dị thấy hai lá vàng đặc lÆ¡ lá»­ng trÆ°á»›c mặt nhÆ° ma xó cầm, lạ vì lóa mắt vì màu vàng sáng chói ánh mặt trá»i, chú lính thò luôn tay nhón bá» vào túi, cầm dùi gõ kiểng liá»n. Äốc gác chạy ra, chú lính rút lá vàng sông, Thánh Quân phải lụy đò! Rèm phủ lại vén lên, từ trong bắn ra má»™t bóng nữ nhân, quay tít mấy vòng, đứng sững giữa nhà. DÆ°á»›i ánh sáp, hiện lên má»™t y chạy ra, nói vá»ng:

- "Ngài" đang uống trà với quan Tổng đốc! "Ngài" bảo trưa mai ngài mới rảnh. Chúng nhân xôn xao, một kẻ hô "Ta cứ vào đi", kẻ khác quát nhỠ"Chớ

vào! Vào ngài không tiếp cũng vô ích".

Äốc gác rút luôn vào, nhÆ° sợ bị đòi lại mấy lá vàng đút.

Bá»—ng trong cáng có tiếng Bá Âm cất lên, vang vong khắp bằng hàng trăm thứ giá»ng:

- Bá Diện Äông Âm thay mặt khách tứ xứ xin đạo đạt lên bậc hiá»n triết đại danh gia bác vật há»c thông kim bác cổ lá»i thỉnh cầu khẩn thiết xin được cung kính dâng lá»… má»n ra mắt danh gia bác vật há»c giang hồ, tá» lòng ngưỡng má»™!

Minh Thần nghe tiếng Äông Âm chói chang tấu lên, nghe hết sức trịnh trá»ng, lại đầy vẻ văn hoa, khác hẳn giá»ng Ma Quân thÆ°á»ng dùng, khiến chàng không khá»i buồn cÆ°á»i, cho là lạ Ä‘á»i hết sức. NhÆ°ng bên trong vẫn im lặng nhÆ° tá». Äông Âm lại nói lá»›n:

- Khách tứ xứ ngàn dặm đến phÆ°Æ¡ng Nam lòng thành ao Æ°á»›c được diện kiến bậc danh gia bác vật, cầu sÆ°Æ¡ng Ä‘iếm cá», nghÄ©a khí dậy giang hồ, má»›i tìm được nÆ¡i danh giá ngá»± mắt, tấm lòng kính má»™ tưởng Ä‘á»™ng đến thiên cung, dám xin bậc bác vật há»c thông kim khác cổ quán thế giang hồ mở lòng thu nhận lá»… vật cho khách tứ xứ được vào yết kiến.

Im ngót phút, bá»—ng từ trong trang có tiếng vá»ng ra, âm trầm kỳ dị, nghe nhÆ° đứng ngay trong cổng nói ra:

- Ôi chao! LÅ© Ä‘iên khùng nào lại kéo đến đây nói lảm nhảm thế này? Äem lá»… vật tá»›i làm gì? Làm gì có nhà chứa lá»… vật? Ôi chao! Äem lá»… vật tá»›i, tất có Ä‘ieu cầu, ta còn có gì giúp nổi chúng nhân? Lầm nữa rồi!

Äông Âm nói vá»ng:

- Lòng thành Æ°á»›c thấy mặt danh gia là mãn nguyện rồi, xin bậc bác vật há»c mở lòng thâu nạp, nếu không, chúng nhân xin cắm trại ngoài này, đợi hết tuần trăng mùa hạ cÅ©ng đợi.

Lại nghe tiếng than:

- Ôi! Nghe tiếng đúng "con ma trăm giá»ng rồi"! Bá Diện nhà ngÆ°Æ¡i lại cầm đầu cho lÅ© giặc ám ta. Bận! Nói thá»±c ta có hẹn lên núi đánh cá», trÆ°a mai má»›i gặp mặt các ngÆ°Æ¡i được.

Chúng nhân nhao nhao, lão có hiệu Äại Thái Giám Ả Rập vùng nói lá»›n:

- Xin "ngài bác há»c đại đức đại tài thông minh quán thế Äông Tây kim cổ vô song", mở lượng dung nạp! Kẻ thái giám già yếu này vâng mệnh Hoàng đế Ả Rập Séoud tận miá»n Hồng Hải La Mecque vượt đại dÆ°Æ¡ng sang tận phÆ°Æ¡ng Nam này, cả sáu tháng trÆ°á»ng trôi nổi lang thang tìm kiếm má»›i tá»›i được cổng dinh thá»± mùa hè này, dám xin "ngài" thÆ°Æ¡ng tưởng lá»… vật này, nếu chẳng được thâu nhận, chẳng những đầu kẻ già này bị chặt mà cả nhà cÅ©ng mắc tá»™i lây.

Lão vừa dứt lại đến lão trưởng Ä‘oàn tá»±a "Tây cuốn thừng" nghển cổ nói vá»ng luôn:

- Lãnh sá»± Ai Cập này vâng mệnh Hoàng đế Farouk vượt biển tá»›i dâng lá»… ra mắt lên "ngài", nếu không được gặp chắc toàn gia phải tá»™i, thê nhi, tôn tá»­ chẳng còn được bái Allah má»—i chiá»u...

Cứ thế, má»—i đám thi nhau lên tiếng so phần khẩn thiết, khiến Minh Thần đứng nghe chẳng hiểu bá»n há» xin vào yết kiến co chi khẩn thiết. Cứ nghe cách xÆ°ng hô, xem ra "ngài" kia cÅ©ng chẳng phải Toàn quyá»n, thống sứ...

Sá»±c nghe trong trang có tiếng vá»ng ra không già, cÅ©ng chẳng trẻ:

- Ôi thôi! Các ngÆ°á»i hại tên sống vô gia cÆ°, tá»­ vô địa táng, ăn cÆ¡m đầu ghế, uống nÆ°á»›c sông, ngủ nhà thổ này rồi! Ta cÅ©ng chẳng Æ°a chi Hoàng Äế, Äại VÆ°Æ¡ng, Lãnh chúa, Ma đầu bán quá»· bán ma, ná»­a ngÆ°á»i, ná»­a quái, nhÆ°ng thấy chết là ta tỉnh rồi, vậy ta gặp các ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng phải trÆ°a mai! Giá» Ä‘i Ä‘i!

Chúng nhân nhao nhao, không chịu đi:

- Cứ đợi! Ngài ra là ta đón Ä‘Æ°á»ng! Cả bá»n Ä‘ang bàn nhau, bá»—ng thấy trong trang khật khưỡng Ä‘i ra má»™t bóng ngÆ°á»iinh! Gái này tối nay bị bức nhiá»u đó! Äiện giật cÅ©ng không mạnh bằng, Võ Minh Thần nấp ngoài nhÆ° nẩy bắn lò xo, kinh dị, mở to mắt còn ngá» chiêm bao. Chỉ suýt nữa đã bật kêu sá»­ng sốt cá»±c Ä‘á»™!
Tài sản của hungtiensinh

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
chuyen lua han rung xanh, doc truyen lua han rung, doctruyenluahanrungxanh, downluu han rung xanh, îäèíöîâî, ïåðåâîäîâ, ïèêàï, îòçûâû, kua han rung xanh, lau han rung xanh, lủ hận rừng xanh, lủa hận rừng xanh, lá»­ hận rừng xanh, lá»­a hân rừng xanh, lá»­a hận rừng xanh, lá»­a hận rừngxanh, lá»­a hận rÆ°mgf xanh, lá»­a hận rÆ°ng xanh, lữa hận rừng xanh, lu han rung xanh, lua h rung xanh, lua han rùng xanh, lua han rug xanh, lua han rung anh, lua han rung sanh truyen, lua han rung thieng, lua han rung xal, lua han rung xanb, lua han rung xanh, lua han rung xanh .prc, lua han rung xanh 4vn.eu, lua han rung xanh full, lua han rung xanh online, lua han rung xanh pdf, lua han rung xanh prc, lua han rung xanh tap, lua han rung xanh tap 1, lua han rung xanh xanh, lua han rung xanh.prc, lua han rung. xanh, lua hanrung xanh, lua khanh rung xanh prc, luahan rung xanh, luahanrungxanh, luahanrungxanhhoangly, luahanrungxanhtoantap, luhanrungxanh, lưả hận rừng xanh, lửahậnrÆ°Ì€ngxanh, ñàìñóíã, phim lua han rung xanh, truye lua han rung xanh, truyen han lua rung xanh, truyen hoang ly, truyen lau han rung xanh, truyen lua han rung danh, truyen lua han rung xanh, truyen luahanrungxanh, truyen luc han rung xanh, truyenkiemhiephoangly, truyenluahanrungxang.com, truyenluahanrungxanh, truyenluahanrungxanh.com, tuyen lua han rung xanh, tuyen lua hann ring xanh, vantuyen net, vantuyen.net, vào vantuyen.net, www truyen hoang ly, www.lua han rung xanh, www.vantuyen.net, xem lua han rung xanh

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™