Phương Hàn vừa mới chui ra khỏi truyền tống trận, còn chưa kịp nhìn rõ ràng tình huống xung quanh thì đã có vô số ánh đao chém về phía hắn, xung quanh tràn ngập tiếng âm bạo, khoảng chừng hơn một ngàn thanh ma đao ngưng tụ thành đại trận, tạo thành thiên la địa võng quét vè phía hắn, một một thanh ma đao đều là tuyệt phẩm linh khí Âm Sát Ma Đao
Âm Sát Ma Đao chính là vũ khí điển hình của ma tộc, lúc trước Phương Hàn đụng phải ma nữ, thì vũ khí mà ma nữ sử dụng cũng là Âm Sát Ma Đao.
Đao tuy không phải là bảo khí nhưng lực sát thương còn lớn hơn so với bảo khí bình thường rất nhiều. Chỉ có những người thượng đẳng trong ma tộc mới có thể sử dụng.
Hiện tại đánh tới là hơn bảy nghìn thanh Âm Sát Ma Đao, liên kết với nhau tạo thành đao trận, quả thật có lực lượng đủ để cắt nát cả một ngọn núi, cao thủ Kim Đan Cảnh bình thường cũng không dám trực diện đối đầu. Có điều Phương Hàn còn lợi hại hơn cao thủ Kim Đan Cảnh bình thường rất nhiều, tự nhiên là không sợ đao trận này.
“Nuốt cho ta!”
Từ trên người hắn tỏa ra một luồng ma khí có lực lượng thôn phệ mạnh mẽ, cuốn lấy các thanh ma đao, trong nháy mắt đã thôn phệ toàn bộ, không còn một thanh nào.
Sau đó là một tràng tiếng nổ mạnh vang dội. khoảng chừng mấy ngàn đầu Phi Thiên Dạ Xoa, trên trăm đầu Bạch Mao Phi Cương, Tu La, thậm chí còn có một vài con có thân phận Đại A Tu La tôn quý, đã tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh bị nổ mạnh, tạo thành một trận mưa máu ngay giữa trời.
Sau đó, mưa máu này bị một cổ lực lượng quỷ bí hấp dẫn hút vào trong một cái lỗ đen.
Sau một khắc, lỗ đen tiêu tán, từ bên trong bước ra một người, chính là Phương Hàn.
Một chiêu vừa rồi của Phương Hàn, trong nháy mắt đã giết chết mấy ngàn người của ma tộc, đồng thời cướp đoạt hết toàn bộ khí huyết của bọn họ, toàn bộ đều bị Đại Thôn Phệ ma trận hấp thu, chuyển hóa thành tinh hoa tính máng tinh thuần nhất, giúp hắn tích góp lực lượng cho việc ngưng kết kim đan.
Một chiêu đắc thủ xong, Phương Hàn đã có thể nhìn rõ tình huống xung quanh. Quả nhiên ma tộc đã cướp được quyền khống chế truyền tống trận, bên ngoài truyền tống trận đông nghịt người của ma tộc, gồm Dạ Xoa, Phi Thiên Dạ Xoa, Tu La, Bạch Mao Phi Cương, Đại A Tu La, thậm chí còn có tu sĩ nhân loại nữa.
Phương Hàn biết rõ trong lòng đất cũng có quốc gia của nhân loại.
Trong đó có một vài Đại A Tu La có pháp lực thâm bất khả trắc, loáng thoáng có pháp lực ba động xung quanh người, khí tức tròn đầy, là cao thủ đã luyện thành kim đan, một tiểu đầu sỏ.
“Nhiều ma nhân như vậy, trong đó thậm chí còn có cả tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh, còn có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh như ma hoàng ẩn nấp. Ta tốt nhất là chạy nhanh khỏi đây thôi.” Một chiêu diệt đại đội ma tộc vây khốn mình, thôn phệ mấy ngàn thanh Âm Sát Ma Đao, Phương Hàn cũng không có ham chiến mà lo nhanh chống chạy trốn khỏi nơi này.
Nếu như trong đám này chỉ có cao thủ Kim Đan Cảnh thì hắn còn muốn chém giết, thôn phệ để tăng cường lực lượng cho bản thân nhưng trong đó lại có cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nữa, hắn chạy chậm một chút thì có lẽ sẽ bị người ta giết chết.
Thực lực hiện tại của hắn, cho dù có luyện thành kim đan, luyện hóa Cửu Quỷ Nguyên Thần, rồi ba kiện đạo khí Hoàng Tuyền Đồ, Huyết Dạ Vương, Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc cùng lên thì cũng vô pháp đối đầu với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, nhiều nhất chỉ có thể chạy trốn, giữ được một mạng mà thôi.
“Thái tử! Xuất hiện cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ của ma đạo, làm sao bây giờ?”
Phương Hàn vừa xuất hiện, đánh ra một chiêu liền khiến cho cường giả trong đại quân ma tộc chú ý, một cặp nam nữ tuấn mỹ đứng trên một cái cái xe tán, ma khí bốc cao. Hiên nhiên là những người có thân phận tôn quý trong ma tộc.
Xe tán mà bọn họ đang đứng là một kiện đạo khí có cùng đẳng cấp với Huyết Dạ Vương, hạ phẩm đạo khí. Trên bề mặt xe tán có điêu khắc rất nhiều ma thần, mỗi một ma thần đều trông rất sống động, tựa hồ muốn nhảy ra khỏi mui xe, hoặc là ba đầu sáu tay, hoặc là có hai cánh ở sau lưng, đầu người thân chim, đầu rắn thân người, chân đạp song long.
Kiện hạ phẩm đạo khí có lực phòng hộ rất kinh người, không biết có thể so với Ngũ Đế Hoa Cái do thần thông Ngũ Đế Đại Ma ngưng kết thành hay không?” Muốn nhanh chóng thoát ly khỏi chiến trường, Phương Hàn nhìn lướt qua cũng thấy được sự bố trí của đại quân ma tộc. Thấy được một cái xe tán có điêu khắc hình mấy trăm ngàn ma thần.
Tuy rất thèm muốn pháp bảo cấp bậc đạo khí này, nhưng Phương Hàn cũng không có tâm tư cướp đoạt.
Bởi vì xung quanh kiện đạo khí này là đại quân ma tộc vô cùng đông đảo, mạnh mẽ.
Có điều hắn không muốn trêu chọc thống lĩnh của ma tộc, nhưng mà người ta lại không muốn buông tha cho hắn. Mấy nhân vật đầu lĩnh của ma tộc sớm đã nhìn thấy hắn ngang nhiên giết người của mình thì làm sao có thể bỏ qua cho hắn một cách dễ dàng được.
“Giết người này! Hai Thân ngoại hóa thân của Xi Liệt Ma Hoàng đại nhân một đi trấn áp Hoa Thiên Đô rồi, một đi đối phó trưởng lão đoàn của Đại Huyền Đế Quốc. Nhất định phải cướp được quyến khống chế truyền tống trận đên Bàn Long Tinh này. Trong Bàn Long Tinh có rất nhiều trừng rồng, di chỉ của long tộc, nếu cẩn thận tìm kiếm thì sẽ có thu hoạch cực lớn.”
Ở bên dưới tán xe có một thanh niên vẻ mặt cực kỳ uy nghiêm, khí tức mạnh mẽ, thân thể chớp động liền biến thành một đạo hắc quanh đánh giết về phía Phương Hàn. Tinh thần cường đại của hắn trực tiếp tỏa ra, bao phủ khắp bốn phương, bổ nhào về phía Phương Hàn, một luồng ma khí từ trên người hắn bắn ra, ngưng kết thành hai cái cánh đen kịt, miệng hắn thì phun ra ma viêm.
Chỉ có cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng mới có thể làm được như vậy. Pháp tướng của thanh niên ma tộc trẻ tuổi là một đầu ma long, hẳn là hắn tu luyện vô thượng thần thông trong ma tộc, Ma Long Đạo.
“Sau khi ngươi chết, đừng quên là ngươi chết trong tay của thái tử Xi Phong.”
Thái tử của ma tộc, Xi Phong bắn ra một luồng tinh thần lực mạnh mẽ, trực tiếp truyền thẳng vào trong đầu Phương Hàn, như một con ưng chộp lấy một con thỏ, lao đến với tốc độ cực nhanh.
“Ngu xuẩn! Đây là tự ngươi muốn chết!”
Ánh mắt của Phương Hàn tỏa ra quang mang lạnh lẽo, thân thể bỗng nhiên biết mất!
Ba!
Một phần ngàn giây sau đó, hắn đã hiển ra bên người thái tử Xi Phong, đánh ra một quyền, lực lượng mạnh mẽ như trăm ngàn ngọn núi lửa tụ lại một chỗ đồng thời phung trào. Pháp bào của Thái tử ma tộc, Xi Phong cảm giác được khí tức nguy hiểm, tỏa ra quang mang sáng chói, kiệt lực bảo vệ chủ nhân nhưng cũng không có ý nghĩa gì. Tầng ma quang trong nháy mắt đã vỡ nát, đại trận của kiện pháp bào tuyệt phẩm bảo khí thoáng cái đã vỡ nát thành ngàn vạn mảnh nhỏ bắn ra bốn phía.
Chỉ một quyền, cũng chỉ một quyền mà kiện tuyệt phẩm bảo khí trên người thái tử Xi Phong đã vỡ nát. May mắn là hắn kịp thu nguyên thần Ma Long trở về trong thân thể bảo vệ, cứu hắn một mạng.
Miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi, rơi xuống bên dưới, không rõ sống chết như thế nào.
“Lần này tha cho ngươi một mạng. Lần sau đừng có làm càn trước mặt lão tử.” Phương Hàn nhìn theo bóng Xi Phong rơi xuống bên dưới, cũng không có đuổi theo mà lại xuyên vào trong lòng đất xung quanh, biến mất vô ảnh vô tung.
“Xi Phong!”
“Thái tử!”
Trông thấy một màn này, mấy ma tộc đứng quanh xe tán vội vàng chạy nhanh tới, nhưng tất cả đã muộn một bước, chỉ thấy thái tử Xi Phong đã ngã ra đất, nằm mê man bất tỉnh. Mấy người này vội vàng đem thái tử đưa về trong vòng bảo vệ của xe tán, truyền nguyên khí vào, hơn nửa ngày sau thái tử Xi Phong mới tỉnh lại.
“Người này thật quá lợi hại, nếu không phải ta kịp thời thu hồi Thiên Địa Pháp Tướng về bảo vệ thân thể thì có lẽ đã chết rồi.” Sắc mặt của Xi Phong tái nhợt, từ khí hắn sinh ra cho tới nay lúc nào cũng có thân phận cao quý, chưa từng nếm trải thiệt thòi như vậy bao giờ. Nếu sớm biết Phương Hàn lợi hại như vậy thì hắn đã dùng Bí Ma Hoa Cái, cũng không đến nổi chỉ một quyền đã bị người ta đánh cho hôn mê bất tỉnh.
“Đuổi hay không?”
“Người này có thể xuyên phá lòng đất, làm sao mà đuổi theo được? Hơn nữa với thực lực của người này, trừ phi là chính ma hoàng đại nhân ra tay, chứ chúng ta không cách nào đối phó nổi.
“Cứ như trước, tập trung khống chế đại quân tiến nhập vào Bàn Long Tinh và tăng thêm pháp tinh ngọc thạch cho truyền tống trận!”…
“Làm sao bây giờ? Lần này rõ ràng ma tộc có ý muốn chiếm lấy truyền tống trận, mà bên trong Bàn Long Tinh còn rất nhiều hoàng tộc để tử của chúng ta, bọn họ làm sao có thể đi ra được?” Di Thân Vương đi cùng với Phương Hàn lo lắng nói. Sau hơn một canh giờ đào đất, bọn họ đã xông ra khỏi lòng đất, trở lại bên trên mặt đất của Huyền Hoàng Đại Thế Giới.
“Sợ cái gì? Nếu như toàn bộ hoàng tử kia đều chết sạch thì không phải ngươi sẽ không có kẻ cạnh tranh hay sao? Có điều bọn họ cũng sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu. Còn có Hoa Thiên Đô, tứ hoàng tử Dịch Thân Vương, một vài hoàng tử ở Kim Đan Cảnh nữa, chắc chắn sẽ không chết.” Phương Hàn thoát khốn thì thở dài một hơi, hắn cũng rất muốn nhìn thấy cảnh chiến đấu giữa cao thủ cấp bậc ma hoàng trong ma tộc và Hoa Thiên Đô. Chỉ là như vậy thật sự quá nguy hiểm.
“Vậy cũng tốt, bọn họ cũng không phải đèn cạn dầu. Hơn nữa ta cũng không tin là trưởng lão đoàn của chúng ta toàn quân bị diệt. Ta tin tưởng là không bao lâu hoàng thất sẽ cử ra một ít thái thượng trưởng lão tới đây, thắng bại cũng rất khó nói trước.” Di Thân Vương tự nhiên tinh tường thực lực của hoàng thất Đại Huyền Đế Quốc.
“Tốt lắm, chúng ta trở về, lẳng lặng chờ đợi tin tức đi. Cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh xuất thủ thì chúng ta có muốn nhúng tay vào cũng không được, cũng không thể nào nhúng tay vào được, chỉ sơ xẩy một chút thì chết không có chỗ chôn!” Phương Hàn bay về Huyền Hoàng Thành của Đại Huyền Đế Quốc, qua nửa ngày sau thì trở về lại vương phủ của Di Thân Vương, hai người đi vào trong thư phòng, bàn chuyện với nhau, chờ đợi tin tức.
Qua ba ngày sau, rốt cuộc cũng có tin tức truyền về.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lần đi Bàn Long Tinh này, Phương Hàn là người có thu hoạch lớn nhất, thu được hài cốt của thiên long, mấy trăm con Hắc Thủy Vương Xà, cả một ngọn núi Huyết Long Tinh, tám kiện tuyệt phẩm bảo khí, tu luyện thành công Đại Thôn Phệ Thuật, thu phục được Hắc U Vương.
Hắc U Vương là cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, cường giả cấp bậc Thiên Địa Pháp Tướng, tôn quý hơn rất nhiều so với tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh, thu phục được một người sẽ có hỗ trợ rất lớn. Hơn nữa Phương Hàn cũng đã dùng A Tỳ Khí ngưng kết thành một đạo phù lục ở trong U Ám Nguyên Thần của hắn, không sợ hắn phản bội. Nếu hắn dám thì sẽ chết ngay lập tức.
Phương Hàn cũng không thèm để ý tới cuộc đấu tranh giữa ma tộc trong lòng đất và Đại Huyền Đế Quốc.
Có điều Hoa Thiên Đô lại không bị đầu sỏ muôn đời, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đánh trọng thương mà chỉ bị thương nhẹ khiến cho Phương Hàn rất thất vọng.
Về phần Hoa Thiên Đô quay về Vũ Hóa Môn, nhất định sẽ áp dụng một loạt thủ đoạn lôi kéo đệ tử, chèn ép Phương Hàn và đệ tử của Già Lam hội. Có điều những cái này cũng không cần lo, đã có Phương Thanh Tuyết chống đỡ hết, Phương Hàn cũng không sợ có cạm bẫy gì. Hắn hiện tại có thể an tâm ở bên ngoài, vừa tranh đoạt tài nguyên tu luyện, đồng thời tiến hành kế hoạch liên hoành hợp tung.
“Di Thân Vương! Lần này ta xuất sơn vốn là muốn đến Quần Tinh Môn nói chuyện, không ngờ lại trì hoãn lâu như vậy. Hiện giờ không thể không khởi hành, chờ ba tháng sau, ta sẽ đúng như ước định đến Linh Lung Phúc Địa gặp gỡ, cùng dâng thọ lễ cho Linh Lung Tiên Tôn. Ba tháng này ngươi cứ lo tu luyện củng cố Quy Nhất Cảnh của mình đi.”
Trong lúc nói chuyện, thân thể Phương Hàn thoáng cái đã biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại dư âm.
“Thật sự là biến mất vô ảnh vô tung.” Di Thân Vương hâm mộ nói. Đúng lúc này đột nhiên từ trên trời có hai đạo kiếm quang xuất hiện, bay xuống quay quanh người hắn, không ngừng xoay chuyển, chính là hai thanh phi kiếm tuyệt phẩm bảo khí, lộ ra lực lượng rất mạnh mẽ.
“Hai thanh phi kiếm này, một là Quỷ Xà Kiếm do Quỷ Đế khổ luyện mà thành, tuy không phải là đạo khí nhưng lại có lực sát thương rất mạnh, vô cùng quỷ bí. Còn một cái là Tâm Linh Kiếm của Tống Duy Nhất, là luyện ra từ xương cốt của bản thân, cũng là một kiện tuyệt phẩm bảo khí. Hai kiếm một đen một trắng tượng trưng cho âm dương. Ta đã lấy được tám kiện pháp bảo trong long cung, nhưng mà cái này là một bộ, không thể tách rời được, nếu không uy lực sẽ giảm đi nên ta cho ngươi hai thanh kiếm này, sau này khi tu vi của ngươi củng cố lại thì có thể chống lại cả tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh bình thường.”
Khi hai thanh phi kiếm này bay xuống thì thanh âm của Phương Hàn cũng theo đó truyền tới.
“Đồ tốt!”
Di Thân Vương mừng rõ hô lên: “Quỷ Xà Kiếm, Tâm Linh Kiếm! Đều là những thanh kiếm có tiếng tăm lẫy lừng! Sợ là pháp bảo mà hắn thu được trong long cung cũng không bằng hai thanh kiếm này phối hợp với nhau. Với tu vi hiện tại của ta thì có được chúng là có thể chống lại cao thủ Kim Đan Cảnh bình thường! Trong hoàng tộc đệ tử, ta có thể vươn lên xếp thư mười ba!”
……
Trên bầu trời, chìm trong tầng mây, Phương Hàn đang quan sát một bảo bối hình thước ở trong tay. Bảo bối này tản mát ra linh lực cường đại. Hắn cầm lấy cây thước tùy ý huy động thì từ bên trong liền truyền ra tiếng long ngâm hổ khiếu, từng đạo huyễn quang tỏa ra, quay quan thân thể hắn.
Đây là một trong tám kiện tuyệt phẩm bảo khí mà hắn đoạt được trong long cung ở Bàn Long Tinh.
“Đây gọi là Bá Bộ Long Vương Xích, sau khi luyện chế trọn vẹn thì có thể đạt tới cấp bậc đạo khí, có điều hiện giờ cũng chỉ là tuyệt phẩm bảo khí. Uy lực đơn lẻ cực lớn, nếu như tiếp tục rèn luyện, có thêm máu của thiên long thì sẽ càng lợi hại hơn. Ta đã dùng qua Long Thần Đan, trong thân thể có huyết mạch của thiên long, khi đối địch dùng một giọt máu huyết cũng có thể đánh lén được cao thủ Kim Đan Cảnh.”
Cầm cây thước này vuốt vuốt, trong nội tâm hắn thầm suy tính, hắn chiếm được quyển Thiên Long Bí Kíp có chứa pháp môn chuyên luyện chế đan dược, pháp bảo nên cũng biết được công hiệu của tám kiện pháp bảo này, đây là một bộ pháp bảo.
Đối với luyện khí và luyện đan, Phương Hàn cũng không có tài giỏi gì, hắn chỉ quen giết người rồi cướp đoạt pháp bảo. Có điều sau khi chiếm đước Thiên Long Bí Kíp, chỉ cần tinh tế tìm hiểu thì có thể trở thành đại sư về luyện khí.
Trong Thiên Long Bí Kíp có ghi chép về một bộ tám kiện bảo bối: Long Vương Xích, San Hô Niệm Châu, Đan Lô, Thủy Tinh Cầu, Đại Cổ, Đồng Linh, Liệt Thiên Kích, Minh Vương Phủ. Đây là các bộ phận của pháp bảo Bát Bộ Phù Đồ kinh thiên động địa.
Trong Thiên Long Bí Kíp có ghi lại, trong long tộc, pháp bảo cường đại nhất là Bát Bộ Phù Đồ.
Phù đồ, là một loại pháp bảo giống như bảo tháp.
Luyện chế Bát Bộ Phù Đồ này còn phải luyện chế tám pháp bảo, chính là tám cái mà Phương Hàn thu được thành đạo khí hết, ngưng kết ra được khí linh cường đại, sau đó lại luyện chế một tòa phù đồ, cũng dựa phải luyện thành đạo khí rồi mới đem tám pháp bảo kia sắp xếp bên trong phù đồ, vận chuyển thần thông, để cho hàng ngàn, hàng tỉ sinh linh triều bái, cung phụ, ngưng tụ nguyện lực thì sẽ luyện thành Bát Bộ Phù Đồ.
Kiện bảo bối này khi luyện thành có pháp lực vô biên, có thể trấn áp tà ma bốn phương, tồn tại gần ngang bằng với tiên khí.
Có điều với năng lực hiện tại của Phương Hàn, cũng không có khả năng luyện chế được Bát Bộ Phù Đồ, chưởng giáo Phong Bạch Vũ của Vũ Hóa Môn muốn luyện chế cũng khó mà làm được.
Trừ khi là cao thủ cỡ như Thái Hoàng Thiên, viễn cổ ma tôn, thần bí nhân trong Thái Nguyên Tiên Phủ thì may ra. Hơn nữa khả năng luyện thành cũng rất khó, cần phải liên thủ, đương nhiên cũng sẽ mất rất nhiều thời gian, vận dụng đủ loại thủ đoạn thì mới có thể luyện thành Bát Bộ Phù Đồ.
Loại pháp bảo này đã là truyền thuyết rồi.
“Thái cổ Thiên Long kia không ngờ có ý định luyện chế Bát Bộ Phù Đồ! Làm sao có thể được! Khó trách lại chết một cách khó coi như vậy.” Phương Hàn nhớ tới hài cốt của thái cổ thiên long, không khỏi thở dài lắc đầu.
Đột nhiên, hắn dừng lại, vung tay lên, lập tức năm đạo tinh quang từ trong người bay ra, hiển hóa ra năm người. Lúc mới đầu, năm người này còn đang ngu ngơ, không biết gì, đến khi Phương Hàn truyền vào một luồng tiên khí thì bọn hắn mới khôi phục lại thần trí.
Mấy người này chính là chân truyền đệ tử của Quần Tinh Môn mà Phương Hàn bắt được ở Phong Ma Lĩnh.
Bọ họ bị tiểu yêu nữ Thuần Hồ ám toán, sau đó bị hắn thu vào trong Hoàng Tuyền Đồ, mê man mãi đến bây giờ. Hiện tại Phương Hàn muốn đi Quần Tinh Môn tự nhiên là cứu tỉnh ba người này, đồng thời cũng điều trị thương thế của bọn họ.
“Ngươi là ai?”
Khi mấy người này tỉnh táo lại thì lập tức ngưng thần, đề phòng, nhìn Phương Hàn, tất cả đều vận chuyển pháp lực, tế xuất phi kiếm do mình luyện chế ra.
“Các ngươi muốn chết?”
Đột nhiên Tinh Vân Bảo Bảo từ trong Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc nhảy ra, vung tay lên, một mảng tinh quang trực tiếp đánh tới, chấn nhiếp năm người này, khiến cho bọn họ không thể động đậy được nữa.
“Tinh Vân Bảo Bảo!”
“Thiếu chưởng môn!”
“Không đúng! Ngươi làm sao lại tu luyện tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh? Sao lại có thể đột phá nhanh như vậy được?!”
Mấy chân truyền đệ tử này cảm giác được pháp lực ngập trời của Tinh Vân Bảo Bảo thì trong mắt liền lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Ta biết rõ các ngươi là người của Thất sư huynh.” Tinh Vân Bảo Bảo giơ tay vỗ vỗ cái miệng, ngáp một cái rõ to, phát ra thanh âm oa oa oa rồi nói, “Có điều lần này ta ra ngoài lịch lãm, gặp được Phương Hàn đại ca, tu vi tăng tiến. Khi các ngươi chiến đấu với tiểu yêu nữ Thuần Hồ, trúng phải quỷ kế của nó, suýt nữa là chết thì được đại ca của ta là Phương Hàn cứu.”
“Đại ca Phương Hàn của ngươi? Chính là người giết chết Quỷ Đế, giết chết Thứ Nguyệt Đạo, Diệt Tinh Đạo, chiến thắng Mạnh Thiểu Bạch? Là đệ nhất thiên tài của Vũ Hóa Môn?”
Năm người chân truyền đệ tử Quần Tinh Môn này vừa nghe tới tên Phương Hàn thì thân thể không ý thức được, run rẩy.
“Không sai. Chính là ta.” Phương Hàn gật gật đầu, nhìn năm đệ tử của Quần Tinh Môn, trong đó có ba người đã luyện thành chân khí, đạt tới Chân Nguyên Cảnh, hai người mới tầng thứ nhất, Pháp Lực Cảnh, cũng không tính là mạnh mẽ, hắn có thể trong nháy mắt giết chết cả trăm người như vậy, nên cũng không có để mấy người này vào trong mắt.
“Thì ra là Phương Hàn sư huynh, thật thất lễ.” Năm chân truyền đệ tử thay đổi thái độ cực nhanh, cung kính như đang đối mặt với trưởng bối của mình, hiển nhiên hung uy của Phương Hàn đã truyền khắp bốn phương. Có điều năm chân truyền đệ tử này cũng chưa biết chuyện Phương Hàn đã giết chết hai tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh Triệu Huyền Nhất và Tống Duy Nhất của Thái Nhất Môn. Nếu không thì có lẽ bị dọa sợ đến nỗi ngu ngốc luôn. “Ân cứu mạng của sư huynh, suốt đời sẽ không quên!
“Chuyện ta cứu các ngươi và chuyện tiểu yêu nữ Thuần Hồ kia không được tiết lộ ra ngoài, nói là xuất môn du lịch lãm, ngẫu nhiên gặp được ta, rõ chưa? Tiểu yêu nữ Thuần Hồ đã trở thành tỳ nữ của ta.” Phương Hàn lạnh lùng nói, “Bí mật ở dưới Phong Ma Lĩnh các ngươi cũng biết, có điều đây không phải là bí mật mà bọn ngươi có thể đụng vào. Hiểu chưa?”
“Vâng! Sư huynh nói rất đúng, chúng ta cam đoan thủ khẩu như bình.”
“Cái gì ma thủ khẩu như bình, căn bản không thể nào có chuyện gì phát sinh cả? Chúng ta đi ra ngoài vô tình gặp được Phương Hàn sư huynh, nhờ huynh ấy chỉ điểm tu luyện.”
Năm chân truyền đệ tử nhanh nhẩu nói.
“Uhm! Các ngươi cũng là người hiểu chuyện. Hắc U Vương cho bọn hắn chút chỗ tốt đi.” Phương Hàn nghĩ nghĩ muốn cho năm người này một vài chỗ tốt nhưng mà hắn đã trắng tay rồi, không còn đồ gì thừa thãi, chỉ có vài món phát bảo cường đại như phế phẩm của Bát Bộ Phù Đồ, Long Thần Đan thì đương nhiên là không thể cho được. Vốn hắn giết được lục đại thần quân, thu được một kho pháp bảo nho nhỏ, nhưng tất cả đều bán đi và dùng cho việc đấu giá Niết Bàn Đan hết rồi.
Nghĩ nghĩ một chút thì mới gọi Hắc U Vương ra.
“Vâng thưa tông chủ!” Hắc U Vương vừa bước ra thì móc từ trong pháp bảo nang của mình ra năm vật nhọn hoắc, đen nhánh, trên bề mặt lượn lờ ma vân. Mỗi người được một cây, “Đây là là Kinh Thần Âm Lôi Thứ, là hạ phẩm bảo khí luyện chế từ xương gai của Tu La trong lòng đất. Trên bề mặt có U Minh Âm Lôi, lúc giết người thì nhắm thẳng vào địch nhân phát động phóng đi, có thể tự động tìm kiếm truy đuổi theo khí tức của địch nhân. Nếu kẻ địch đón đỡ thì sẽ phát nổ cực mạnh, cao thủ Thiên Nhân Cảnh nếu như không đề phòng cũng sẽ bị trọng thương.”
Hắc U Vương chính là người của Hoàng Tuyền Ma Tông, cao thủ của U La Điện, pháp bảo do hắn luyện chế cũng vô cùng âm độc, cay nghiệt, và cường đại.
“Hắc U Vương? Ngươi là lão quái ngàn năm, cao thủ tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh của Hoàng Tuyền Ma Tông, Hắc U Vương?” Năm tên đệ tử thất kinh, mặt vàng như nghệ.
“Không sai, chính là ta. Ta đã đầu phục tông chủ Phương Hàn, say này sẽ theo tông chủ thống nhất Hoàng Tuyền Ma Tông, thành tựu một đời đại đế.” Hắc U Vương lạnh lùng nói, sau đó lui ra sau người Phương Hàn, giống như một hộ vệ rất trung thành.
“Cái gì?” năm đệ tử này cầm được Kinh Thần Thứ trong tay, tay run run.
“Cái này cũng không có gì, ta là đại ca của Tinh Vân Bảo Bảo, tự nhiên phải trợ giúp hắn vươn lên, có được chức vị chưởng môn. Hiện tại Tinh Vân Bảo Bảo đã luyện thành tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Nhân Cảnh, trong tương lai không xa, có hi vọng đạt thành kim đan. Các ngươi phải ủng hộ hắn, hiểu chưa?” Phương Hàn bay đi nói, “Đi! Đi Quần Tinh Môn!”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lần đi Quần Tinh Môn này không có trở ngại nào, cứ thế đi thẳng một đường tới Vẫn Tinh Sơn sừng sửng giữa trời. Đứng ở trên không dõi mắt nhìn ra xa, toàn bộ đều là những dãy núi liên miên bất tận, kéo dài mãi cho đến tận đường chân trời, căn bản không thể nhìn thấy tận cùng của dãy núi này, từng ngọn núi mọc lên từ mặt đất, cao dốc, thẳng tắp, tú lệ, quái thạch lởm chởm, thác nước cao vời vợi, có khí chất đất thiêng sinh sản hiền tài.
Đứng trên Vẫn Tinh Sơn lơ lửng giữa trời là có thể cảm giác được sự khổng lồ của dãy núi, không lúc nào không tỏa ra khí tức thần bí, hoang vu.
Cả dãy núi này tựa hồ có một sự liên lạc thần bí với vô số tinh tú trên trời.
Trong cảm nhận của Phương Hàn, tinh tú trên trời bất kỳ lúc nào cũng có thể hạ xuống, dung nhập vào trong dãy núi, tiếp thêm linh khí dãy núi liên miên bất tận này. Cỏ cây tươi tốt, linh dược mọc đầy, thậm chí trong núi còn có một ít động vật như hổ báo, sài lang, thỏ, hồ ly, rắn, côn trùng, chuột, kiến, tất cả đều có linh tính phi phàm.
“Dãy núi này ngọa hổ tàng long, thần bí vô cùng. Quả thật có khí chất của một đại môn phái tiên đạo. Ta còn chưa tới Quần Tinh Môn bao giờ, không biết gì về nơi này cả. Tinh Vân Bảo Bảo, đệ dẫn đường đi.” Phương Hàn nói.
“Sư huynh, cung điện của Quần Tinh Môn ở giữa cửu thiên cương phong(*), là do một khỏa thiên thạch thời thái cổ luyện chế thành. Nhờ các đời chưởng giáo, trưởng lão của Quần Tinh Môn tế luyện hình thành vô số động thiên. Tất cả ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử, chân truyền đệ tử đều ở trong các động thiên này tu luyện, không thể tùy tiện ra ngoài, trừ khi có nhiệm vụ của môn phái mới được cấp linh phù để từ trên cửu thiên cương phong bay xuống, cũng không giống như Vũ Hóa Môn, tất cả các đệ tử đều ở trong một vùng núi tu luyện.
(*) Cửu thiên cương phong: gió ở trên chín tầng trời
Một tên chân truyền đệ tử liền làm ra vẻ nịnh nọt nói.
Thấy cả Hắc U Vương là người có tiếng tăm lẫy lừng trong ma đạo mà vẫn bị Phương Hàn thu phục, sai bảo như vậy, mấy tên chân truyền đệ tử này cũng hoàn toàn không dám nói hai lời.
“Ha? Ở trong Cửu Thiên Cương Phong!? Vậy chúng ta đi thôi, có điều với pháp lực của các ngươi muốn tiến vào trong Cửu Thiên Cương Phong cũng sẽ có chút khó khăn. Chẳng lẽ trên người các ngươi có linh phù của môn phái ban cho?”
Phương Hàn vừa nghe được những tin tức này thì càng có thêm hứng thú đối với Quần Tinh Môn.
Ở trong Chư Thế Giới có ghi, Quần Tinh Môn khác với Vũ Hóa Môn, Vũ Hóa Môn để mặc để tử được tự do đi lại, lịch lãm bốn phương.
Mà toàn bộ đệ tử Quần Tinh Môn đều phải ở trong môn phái tu luyện, chẳng khác gì bị giam giữ cả.
Các đệ tử bình thường muốn ra ngoài cũng không được, bởi vì cho dù là cao thủ tầng thứ hai Thần Thông Bí Cảnh cũng khó mà tự mình đi lại tự nhiên giữa cửu thiên cương phong.
Ở trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới, càng đi lên cao, gió càng trở nên mạnh hơn, bay lên độ cao chừng mấy vạn trượng, khí lưu cực kỳ mãnh liệt, đủ để xé rách thân thể người bình thường ra thành ngàn vạn mảnh nhỏ! Loại gió này có thể so với đạo gia cương khí, cho nên được gọi là cương phong. Nói cách khác, không tu luyện tới tầng thứ ba Thần Thông Bí Cảnh, Cương Khí Cảnh, thì căn bản không có khả năng sinh tồn trong cương phong, trừ khi có được pháp bảo hộ thân cường đại.
Đương nhiên, cho dù tu luyện tới tầng thứ ba Thần Thông Bí Cảnh, Cương Khí Cảnh khi đi lại trong cương phong cũng phải rất cẩn thận, nếu không sẽ có thể gặp tình trạng kiệt sức khi đang ở giữa làn gió, cuối cùng bị phấn thân toái cốt. Trừ khi tu luyện tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, mới có thể ở trong gió mạnh qua lại tự nhiên, không có gặp nguy hiểm. Đương nhiên chỉ là không gặp nguy hiểm mà thôi, nếu như thời gian quá dài dẫn đến hết pháp lực thì vẫn sẽ chết.
Đương nhiên, trong cương phong có các loại bảo bối cường đại như Phong Cự LInh, bắt được một cái phong ấn vào phi kiếm thì tốc độ của phi kiếm sẽ tăng vọt.
Hơn nữa còn có một ít tinh tú, nhật nguyệt tinh hoa, thiên ngoại thiên thạch tinh hoa, ở trong tầng gió này ngưng kết thành pháp bảo.
Ngoài ra còn có một ít bảo kiếm của tu sĩ thượng cổ.
Rất nhiều tu sĩ thượng cổ đem bảo kiếm yêu quý của mình giữ ở trong cương phong, mượn lực lượng của cương phong để ma luyện ra linh tính. Một thanh phi kiếm tốt cần phải ma luyện mấy ngàn năm.
Nghe đồn, Bàn Vũ Tiên Tôn đã khi tế luyện phi kiếm của mình đã đem phi kiếm phong ấn trong lửa ngàn năm, lại tế luyện trong cương phong một ngàn năm cuối cùng mới lột xác, vô cùng sắc bén, chém thần giết ma, đánh đâu thắng đó, không gì ngăn cản nổi.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều tu sĩ thượng cổ phí hết tâm huyết đem phi kiếm tế luyện trong cương phong, nhưng còn chưa kịp rèn luyện xong thì bản thân đã rơi vào kiếp số, hoặc là bị người giết, hoặc là bị tẩu hỏa nhập ma, hoặc là thọ nguyên hết, khí tán công tiêu. Những thanh phi kiếm đó sẽ trở thành vật vô chủ, người nào may mắn tìm được thì coi như là phát tài.
Phương Hàn bay vào trong Cửu Thiên Cương Phong, cảm giác được sức gió mạnh mẽ, gió gào thét ghê rợn như tiến quỷ khóc thần gào, giống như có hàng triệu cao thủ Cương Khí Cảnh đang thi triển thần thông phong hệ đánh về phía hắn. Phóng mắt nhìn ra bốn phía mênh mông, một ít luồng lốc xoáy màu đen hình thành giữa trời, phiêu đãng bốn phương như có linh tính, tựa hồ đang tìm kiếm thân thể huyết nhục để thôn phệ.
Trong tình cảnh khủng bố như vậy, cao thủ Thần Thông Bí Cảnh bình thường gặp phải có lẽ đã bị xé xác thành mảnh nhỏ, có điều Phương Hàn là nhân vật như thế nào chứ? Cũng không cần phải dùng đến Ngũ Đế Hoa Cái để hộ thân mà lại phóng xuất ra Đại Thôn Phệ Thuật, lập tức chung quanh hắn xuất hiện vô số hắc động, bất luận là gió mạnh như thế nào khi bị hút vào trong lỗ đen thì đều tiêu tán, lực lượng đều bị hấp thu hết.
Trong khoảng thời gian ngắn, phương viên mấy dặm xung quanh hắn không có chút gió nào.
“Cạc cạc cạc cạc! Cửu Thiên Cương Phong rất thích hợp để rèn luyện thân thể! Thật là thoải mái!” Diêm ở trong Hoàng Tuyền Đồ vui vẻ cười cạc cạc quái dị, hắn dùng Ma Linh Phụ Thân Đại Pháp ký thác linh hồn vào trong hài cốt của thái cổ Thiên Long, muốn luyện hóa tạp chất, anh linh ở trong đó, hòa thành một thể thống nhất với cơ thể rồi hiển hóa thành chân thân cũng không phải chuyện đơn giản, cần phải tốn rất nhiều công phu.
Hiện tại trên đỉnh ngọn núi Huyết Long Tinh xuất hiện một vòng chất lỏng màu hồng bị Diêm cường hoành dùng tinh lực ngưng luyện thành, sau đó ngưng kết vào hài cốt của thiên long, dần dần tràn đầy huyết khí, trên bề mặt cốt cách bắt đầu sinh ra huyết nhục.
Cả một ngọn núi Huyết Long Tinh chính là nơi mà thái cổ thiên long lột xác, máu đổ xuống rất nhiều, thẩm thấu vào lòng ngọn núi. Một đời thiên long lột da không biết bao nhiêu lần, có thể lên tới cả trăm, cả ngàn lần, cho nên ngọn núi này tràn ngập long huyết và long lực.
Vốn thái cổ thiên long lột da ở trên ngọn núi này nhiều lần là vì muốn dùng nó để luyện chế pháp bảo là cơ sở để luyện chế Bát Bộ Phù Đồ. Bộ pháp bảo này, khó luyện nhất chính là phù đồ.
Mà ngọn núi này chính là nơi thiên long đã lột da cả trăm ngàn lần, tự nhiên có linh tính cực kỳ cường đại, là tài liệu cực tốt để luyện chế phù đồ. Có điều bây giờ lại bị Diêm dùng huyết tinh khí trong đó để hoàn thiện nhục thể của mình.
Hiện tại có vô cùng vô tận Cửu Thiên Cương Phong thổi vào trong Hoàng Tuyền Đồ, quay quanh ngọn núi Huyết Long Tinh, tạo ra những âm thanh bén nhọn, những luồng gió này như những lưỡi dao sắc bén không ngừng đánh lên hài cốt của thiên long, hoa lửa bắn ra bốn phía trông rất là ghê rợn nhưng mà bộ dáng của Diêm lại rất thoải mái.
Đây là dùng cương phong để luyện thể, đối với hắn lại rất thoải mái.
“Chờ sau khi ta đi bái phỏng Quần Tinh Môn xong sẽ dùng Xích Đế Hỏa Hoàng Khí giúp ngươi tu luyện! Khi đó sẽ dùng Hỏa Hoàng Cương Khí luyện hóa lại hài cốt một lần nữa, giúp rút ngắn thời gian lột xác của ngươi.” Phương Hàn nói.
“Cứ để ta tự mình làm đi. Dùng Hỏa Hoàng Cương Khí thiêu đốt tuy có thể rút ngắn thời gian nhưng ta không muốn phải chịu sự thống khổ chết đi sống lại đó đâu.” Diêm run rẩy nói.
“Đã như vậy thì ngươi tự mình tu luyện đi!” Thấy bộ dáng Diêm như vậy thì Phương Hàn cũng không nhịn được mà mỉm cười.
Phương Hàn càng bay lên cao, tiến gần tới chín tầng trời, ở đột cao mười vạn trượng, sức gió cực kỳ mãnh liệt, cho dù là sắt thép cũng sẽ bị thổi thành bụi phấn nhưng hắn vẫn bình thản như không.
Năm chân truyền đệ tử của Quần Tinh Môn bên cạnh thì cẩn thận xuất ra một tấm phù lục, đồng thời cũng rất bội phục sự cường đại của Phương Hàn, có thể đi lại trong gió mạnh tự nhiên như không có gì.
“Không phát hiện được phong cự linh, có điều chuyện này cũng bình thường, đây là sơn môn của Quần Tinh Môn, phong cự linh sớm đã bị bắt hết rồi.” Phương Hàn tiếp tục bay lên trên, trước mắt hắn bỗn xuất hiện một tòa thiên thạch khổng lồ phiêu phù ở trong không trung, lù lù bất động.
Thiên thạch này còn lớn hơn cả một tòa thành, khí tứ cổ lão, to lớn ở giữa cương phong gào thét như một óc đảo giữa sa mạc khô cằn.
Cả khối đa khổng lồ không lộ ra một chút khí tức sinh mạng nào, tựa hồ như một quái vật khổng lồ đã chết, để mặc cho cương phong gào thét xung quanh, ngàn vạn năm.
“Thật là lợi hại…… Cả khối thiên thạch này loáng thoáng có khí thế như của Nhân Hoàng Bút…” Phương Hàn nhìn nhìn khối thiên thạch, tâm thần mãnh liệt bỗng nhảy lên, hắn đã nhìn ra khối thiên thạch này kỳ thật là một kiện pháp bảo cực kỳ cường đại, chắc chắn là tuyệt phẩm đạo khí, hơn nữa còn tiếp cận với tiên khí.
Có điều hắn cũng không có tâm tư tham lam.
Bởi vì đây là sơn môn của Quần Tinh Môn, thậm chí đại năng thái cổ cũng không có liều lĩnh đi thu lấy sơn môn của một trong mười môn phái tiên đạo.
Cả khối thiên thạch này không biết là loại thiên thạch gì, được tổ sư Quần Tinh Môn thu được, đặt ở giữa chín tầng trời này, rèn luyện ngày đêm, hấp thu lực lượng cương phong suốt mấy ngàn năm.
Phương Hàn biết rõ, một ngày nào đó khi khối thiên thạch này rèn luyện đến cực hạn thì sẽ chuyển hóa thành tiên khí.
“Đi! Chúng ta đi vào trong thôi.” Tinh Vân Bảo Bảo trông bộ dáng rất quen thuộc, vừa nhìn thấy khối thiên thạch thì liền kéo áo của Phương Hàn bay đi, đến khi còn cách thiên thạch chừng trăm dặm thì đột nhiên có một luồng cương khí bay ra, hút lấy bọn họ.
Bay đến gần thái cổ thiên thạch, Phương Hàn mới thấy được một cánh cửa bằng đá bao la, hùng vĩ, bên ngoài là các bậc thang bằng đá, một ít đệ tử chưa tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh thủ hộ sơn môn, những đệ tử này hiển nhiên là ngoại môn đệ tử, có điều tinh khí thần của mỗi người đều rất mạnh mẽ, tập trung, nhìn qua không thấy có chút lười biếng nào.
“Người đến là ai? A! Là thiếu môn chủ trở về.”
Mấy đệ tử dùng ánh mắt dò xét quang sát mấy đạo quang hoa bay tới, sau đó quang hoa của Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc tán đi, để lộ ra Tinh Vân Bảo Bảo thì vội vàng cúi đầu hành lễ, vô cùng cung kính.
Đồng thời, một ít đệ tử dùng ánh mắt dò xét nhìn Phương Hàn, tò mò không biết là nhân vật nào đến Quần Tinh Môn bái sơn.
“Vị này chính là Hàn sư huynh của Vũ Hóa Môn, giữ thư của chưởng giáo Vũ Hóa Môn muốn đưa cho chưởng giáo chí tôn. Các ngươi cứ theo lễ nghi bình thường mà đối đãi.” Năm chân truyền đệ tử liền bay lên, hạ xuống trước cửa đá, trả lời thay cho Phương Hàn.
“Ừm!” Phương Hàn thoải mái gật nhẹ đầu.
Đúng lúc này một thanh âm từ sau cánh cửa đá vang lên: “Các ngươi trở lại rồi! Còn ba ngày nữa là tới đại thọ trăm năm của Thất sư huynh, các ngươi ra ngoài đi mua lễ vật có được thứ gì tốt không?”
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
“A! Chu sư huynh, lễ mừng thọ của Thất sư huynh… chúng ta…” Năm chân truyền đệ tử lắp bắp kinh hãi, “Chúng ta bởi vì có chút việc nên…”
“Cái gì? Các ngươi còn chưa làm xong? Các ngươi không biết là đại thọ trăm năm là thời khắc rất vinh diệu sao? Có vô số đệ tử trong Quần Tinh Môn chúng ta sẽ tham gia lễ mừng, các ngươi đi ra ngoài lâu như vậy mà không chuẩn bị được một món lễ vật nào, thực là muốn chết mà.” Ba ba ba ba ba! Một đạo tinh quang bay ra, ngưng tụ thành bàn tay tát lên mặt năm người mỗi người một cái thật mạnh, “Các ngươi là một đám phế vật, uổng công ta ngày thường bồi dưỡng các ngươi. Hừm?! Ngươi là ai?”
Theo tinh quang bàn tay bay tới là một người thân mặt vũ y tinh quan, thân thể cao gấy, mắt như mắt ưng, lông mi thẳng tắp, là một người trung niên, mặt ẩn ẩn có chút sát khí.
Người trung niên này là một cao thủ tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh, là một chân nhân, có lực lượng đủ để tung hoành một phương, khó trách lại vênh váo như vậy. Phương Hàn vừa nhìn thì biết là vấn đề kéo bè kết phái ở Quần Tinh Môn còn nghiêm trọng hơn Vũ Hóa Môn nhiều, có điều đây cũng là chuyện bình thường, môn phái nào cũng đều có chuyện như vậy cả.
“Chu Hổ, người như ngươi thật là đáng ghét. Mấy sư đệ này đi cùng với ta, vậy mà ngươi lại dám đánh họ, ta đánh chết ngươi!” Tinh Vân Bảo Bảo mặc kệ, đột nhiên bay ra ngoài, phát ra một đạo tinh quang, trực tiếp đánh lên mặt của người này.
“Hả? Tinh Vân Bảo Bảo?!” Chu Hổ nhìn thấy thiếu môn chủ nhưng hắn vốn là một chân nhân, cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, đâu có thể để người ta muốn tát là tát được, huống chi hắn là người của Thất sư huynh, không phải là phe của Tinh Vân Bảo Bảo, sau này còn muốn ủng hộ Thất sư huynh lên ngôi chưởng giáo, đâu có thèm để ý đến Tinh Vân Bảo Bảo.
“Thiếu chưởng môn, ngươi vẫn còn cần phải tu luyện thêm nhiều, mới được một chút pháp lực mà lại tranh cường hiếu thắng như vậy là không nên. Ngươi kém ta tới ba cảnh giới, không nên hỗn xược như vậy.” Chu Hổ thấy tinh quang đánh tới thì từ trên thân thể bắn ra một đạo tinh quang, ngạng khác, còn cười ha hả nói. Nhưng đột nhiên hắn biến sắc, cảm giác được lực lượng của đối phương như một quả núi đè xuống thì kinh hô, “Không đúng!? Ngươi đã tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa…”
Ba!
Hắn còn chưa kịp nói xong thì tinh quang do hắn bắn ra đã bị đánh tan, sau đó bị tát một cái bạt tai thật mạnh, bị đánh cho ngã ngửa ra thềm đá.
Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện Vị Lai Tinh Tú Đại Pháp, là thần thông vô thượng, cùng tìm hiểu Chúng Tinh Vô Cực Thu với Phương Hàn, dùng Âm Dương Vạn Thọ Đan, được Bất Diệt Điện Phù luyện thể, lại dùng Niết Bàn Đan, luyện hóa hai mươi sáu loại thần thông trong kim đan của Triệu Huyền Nhất, còn thêm Long Thần Đan nên tu vi đã tới mức khủng bố không thể nào nói hết được, hiện tại hắn thậm chí có đủ lực lượng chống lại cao thủ tầng thứ bảy Thần Thông Bí Cảnh, tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh thì Chu Hổ này làm sao có thể là đối thủ của hắn được?
Phốc! Chu Hổ hộc ra một ngụm máu tươi, còn có lẫn mấy cái răng nữa. Hắn dùng ánh mắt oán độc nhìn Tinh Vân Bảo Bảo, nhưng lại không dám làm gì nữa.
“Tốt lắm! Ngươi trở về nói với Thất sư huynh là đại thọ trăm năm không cần phải làm nữa. Các tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh của các môn phái khác cũng không có khoa trương như hắn, lại còn thu nạp lễ vật của sư đệ trong môn phái, thật là làm trò cười cho các môn phái khác.” Tinh Vân Bảo Bảo vỗ vỗ tay dẫn Phương Hàn đi lên.
“Được lắm!” Trong thấy Tinh Vân Bảo Bảo, Phương Hàn và năm chân truyền đệ tử đi lên, Chu Hổ mới xoay người đứng dậy liền phát hiện ra có một đám ngoại môn đệ tử đang đứng xa xa quan sát, nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ thì không kiềm được tức giận gầm lên một tiếng hung ác: “Tinh Vân Bảo Bảo! Ngươi chờ đó! Ta không làm gì được ngươi nhưng Thất sư huynh thì có thể…”
Lúc này Phương Hàn đã tiến vào bên trong khối thiên thạch, đẩy mạnh cửa đá ra, liền thấy được một vùng không gian rộng lớn vô cùng vô tận, phảng phất như đi vào một thế giới khác. Chỉ còn cảm thấy khí tức tươi mát, tường hòa đập vào mặt, khắp nơi non xanh nước biếc, nước chảy, suối reo, ngọc thảo kỳ hoa, muôn thú thông linh, vô số thiên tài địa bảo, thật sự là một vùng đất thế ngoại đào viên.
Vô số ngọn núi hợp lại, trên đó có xây dựng rất nhiều cung điện.
Sâu trong hư không còn tản mát ra một luồng khí tức cường đại, tựa hồ là do pháp lực của một người có tu vi cực cao tỏa ra.
Ở trên mặt đất còn có thành trì, thị trấn, người đi lại hối hả. Không ngờ là người bình thường. Những người thường này sinh sống an bình, không cần cày ruộng, trồng trọt, mỗi ngày đi ra khỏi thành trì, đến bên miếu thờ cầu nguyện, tế bái, sau đó đệ tử Quần Tinh Môn trong miếu sẽ cung cấp thực vật quần áo, thậm chí các loại xa xỉ phẩm giúp họ hưởng thụ cuộc sống.
Không gian trong thiên thạch thái cổ này vô cùng rộng lớn, thậm chí không kém gì Đại Ly vương triều.
“Phương Hàn đại ca, trong Quần Tinh Môn chúng ta có chừng mấy vạn người thường. Bọn họ không cần phải khổ cực như người trong thế tục, được Quần Tinh Môn chúng ta cung cấp vô số thực vật, vố số xa xỉ phẩm để hưởng thụ cuộc sống, cái duy nhất mà bọn họ phải làm là không ngừng cầu nguyện, cầu nguyện càng thành kính thì lực lượng của Quần Tinh Môn chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.”
Tinh Vân Bảo Bảo trông thấy ánh mắt kinh ngạc của Phương Hàn liền giải thích.
“Uhm! Cái này ta hiểu rồi.” Phương Hàn dùng tinh thần cảm ứng liền phát hiện ra ngàn vạn người trong thế tục dáng vẻ tiền tụy đang cầu nguyện, những lời cầu nguyện ngưng kết thành nguyện lực không ngừng rèn luyện thiên thạch thái cổ.
“Đây là một loại phương pháp luyện chế pháp bảo cường đại. Trong Thiên Long Bí Kíp cũng có ghi lại, để tế luyện Bát Bộ Phù Đồ thì nhất định phải nhận được sự thành kính cúng bái của hàng chục tỉ sinh linh, hội tụ nguyện lực cường đại qua ngàn năm, vạn năm mới có thể làm cho pháp bảo lột xác.” Phương Hàn thầm nghĩ trong lòng: “Không biết trong Vũ Hóa Thiên Cung của Vũ Hóa Môn có nuôi dưỡng tục nhân, ngày ngày cầu nguyện hay không nhỉ?”
Nguyện lực là lực lượng thấn bí, mênh mông nhất trong trời đất.
Phương Hàn đột nhiên nhớ tới thần thông Bàn Vũ Đại Lực, trong đó cũng có ghi chép về việc ngưng tụ nguyện lực của chúng sinh, tu luyện thân thể và linh hồn, rèn luyện pháp bảo.” Khó trách Hoa Thiên Đô lại có lực lượng mạnh mẽ như vật, có thể liệt địa bạt sơn, muốn giết ai thì giết. Ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh như ma hoàng mà cũng không làm gì được hắn. Chẳng lẽ hắn ở trong Đại Hoang Cổ Lô cũng có nuôi dưỡng một ít chúng sinh ngày ngày cúng bái hắn, cung cấp nguyện lực cho hắn?”
“Phương Hàn, pháp bảo cường đại đều cần phải cô đọng nguyện lực. Trong Hoàng Tuyền Đồ, Hoàng Tuyền Đại Đế cũng từng nuôi dưỡng mười ức sinh linh, có người, có thiên ma lập nên quốc gia trong đó, trải qua mấy ngàn năm mới có thể làm cho Hoàng Tuyền Đồ đạt tới cấp bậc tuyệt phẩm đạo khí, quy mô so với Quần Tinh Môn còn lớn hơn nhiều. Có điều sau khi ta phi thăng thành tiên thất bại, lực lượng trong trận chiến truyền vào bên trong Hoàng Tuyền Đồ làm cho tất cả sinh linh chết hết.”
Diêm tựa hồ biết được Phương Hàn nghĩ gì, liền truyền âm nói.
“Tam hoàng chí bảo bao gồm Thiên Hoàng Kính, Địa Hoàng Thư, Nhân Hoàng Bút đều ngưng tụ nguyện lực của không biết bao nhiêu người, trải qua bao nhiêu năm, nhờ nguyện lực cường đại mà thành. Chờ ngươi có thời gian thì sẽ bắt lấy một ít sinh linh bỏ vào trong Hoàng Tuyền Đồ, cung cấp, nuôi dưỡng bọn họ, giáo hóa giảng đạo, thì bọn họ sẽ cầu nguyện cho ngươi. Đây là một việc làm rất có lợi, cũng là thủ đoạn tốt nhất để tu luyện và luyện chế pháp bảo.”
“Được! Khi nào có thời gian rồi tính. Bắt lấy sinh linh, nuôi dưỡng bọn họ, làm cho bọn họ cầu nguyện cho mình là một chuyện cực kỳ phiền phức, cần phải chuẩn bị thật tốt như trồng trọt, cây cối, lương thực, rất nhiều cái.”
Phương Hàn cũng biết những sự phiền toái trong đó.
“Phía trước chính là nơi quan trọng nhất của Quần Tinh Môn chúng ta, Thái Cực Tinh Cung. Cha và mẹ đệ đều ở trong đó tu luyện, chúng ta đi vào thôi.”
Trong lúc phi hành, Tinh Vân Bảo Bảo chỉ vào một vùng hư không phía trước, một tòa cung điện như ẩn như hiện, vô cùng hùng vĩ, ẩn chứa lực lượng tinh tú khổng lồ.
Phương Hàn cũng không có lập tức bay vào, mà lại hít sâu một hơi rồi hét to: “Vũ Hóa Môn Phương Hàn mang theo phù chiếu của chưởng giáo chí tôn Phong Bạch Vũ tới bái phỏng chưởng giáo tiên tôn của Quần Tinh Môn!”
Ông……
Thanh âm do Phương Hàn phát ra giống như tiếng sét từ trên trời giáng xuống, lại giống như trăm ngàn ngọn núi lửa cùng phun trào, lấy ahwns làm trung tăm, thiên địa nguyên khí trong phương viên ngàn dặm xung quanh rung động kịch liệt, vô hình âm ba hướng khuếch tán ra xung quanh, lần này hắn muốn cho toàn bộ người của Quần Tinh Môn đều có thể nghe thấy.
Hiện tại pháp lực của hắn rất cường đại, mạnh đến mức không thể tưởng nổi, trước kia hắn chỉ có lực lượng trăm vạn mã lực, thêm việc trải qua nhiều kỳ ngộ, cảnh giới đề cao, ngưng kết thành bổn mạng phù lục, thực lực sớm tăng lên tới tám chín lần, gần đạt tới tám trăm vạn mã lực, nếu như biến hóa ra hư đan thì lực lượng có thể tiếp cận đến cả ngàn vạn!
Lực lượng ngàn vạn mã lực là như thế nào? Không cần nói nhiều, quả thực là tương đương với cao thủ tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh, Nghịch Thiên Cải Mệnh!
Có điều Phương Hàn biết rõ pháp lực của Hoa Thiên Đô còn cao hơn của hắn rất nhiều, có lực lượng bạt sơn liệt địa, tiếp cận với cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh.
Đương!
Khi hắn hô lên, âm ba phát tán ra bốn phía, tản mát khắp nơi.
Ở sâu trong thái cổ thiên thạch, trên một ngọn núi xinh đẹp, tên Chu Hổ vừa mới bị Tinh Vân Bảo Bảo tát một cái, bộ dáng đang rất tức giận, ngồi đối diện với một người đang ngồi trên vương tọa bằng vàng, khóc lóc, kể lể.
“Thất sư huynh, Tinh Vân Bảo Bảo đã tu luyện tới Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa thực lực còn rất mạnh! Trên người có nhiều loại thần thông, không cần dùng Nhật Nguyệt Ngũ Tinh Trạc mà đã có thể đánh tan thần thông của ta, ta không có chút khả năng hoàn thủ nào!”
“A?” Ngồi ở trên vương tọa là một người trẻ tuổi, đúng là là một trong những tiểu đầu sỏ, Thất sư huynh! Người này thân thể bàng bạc tinh lực, không ngừng tỏa ra xung quanh, trên đỉnh đầu có ngưng kết một mảnh tinh vân.
“Cái gì? Tinh Vân Bảo Bảo tu luyện nhanh như vậy sao? Đã đạt tới tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh rồi? Không đúng? Vết thương trên người ngươi có khí tức của cao thủ Kim Đan Cảnh!”
Thất sư huynh hơi động mọt chút, ngón tay giơ lên, lăng không chộp ra một trảo, lập tức một tia khí tức yếu ớt bị hút lại, quấn quanh đầu ngón tay của hắn: “Đại Nhật Hỏa Tai! Đầy là một trong những thần thông vô thượng của Thái Nhất Môn, hơn nữa đã trải qua lột xác, chỉ có cao thủ Kim Đan Cảnh mới có được. Tinh Vân Bảo Bảo sao có thể có được? Chẳng lẽ hắn đoạt được kim đan của cao thủ Thái Nhất Môn? Hoặc là trưởng lão Thái Nhất Môn đem thần thông mình vất vả tu luyện thành truyền thụ cho hắn? Điều đó là không có khả năng!”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
“Thất sư huynh, huynh xem hẳn là biết được Tinh Vân Bảo Bảo đã tu luyện tới tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh, có thể tạo nên uy hiếp to lớn với huynh. Nếu có người của Thái Nhất Môn ủng hộ hắn, truyền thụ thần thông cho hắn thì lại càng nguy hiểm hơn. Cứ tiếp tục như vậy, mấy trăm năm sau huynh muốn leo lên ngôi vị chưởng giáo Quần Tinh Môn cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.”
Một chân truyền đệ tử thuộc hàng cao thủ dưới trướng của Thất sư huynh bước ra nói: “Dù sao thì Tinh Vân Bảo Bảo cũng đã trở lại, chúng ta đi xem thử rốt cuộc hắn đã tu luyện đến trình độ nào rồi!”
“Thất sư huynh, bên người Tinh Vân Bảo Bảo còn có ngoại nhân.” Chu Hổ vội vàng nói.
“Ngoại nhân? Làn người của môn phái nào, tu vi ra sao?” Thất sư huynh nhíu mày hỏi, “Có phải là người của Thái Nhất Môn hay không?”
“Cũng không phải, có điều đệ không nhìn rõ được tu vi của người này, có vẻ như còn chưa có luyện thành kim đan.” Chu Hổ nghĩ nghĩ rồi nói, “Hình như bọn họ đi tới Thái Cực Tinh Cung.”
“Còn chưa có luyện thành kim đan, cũng chỉ là một tên phế vật. Có điều pháp lực của Tinh Vân Bảo Bảo lại tăng tiến nhanh như vậy, không thể coi thường được, mà hắn lại dám ngang nhiên đánh ngươi nữa. Hơn nữa còn dám cướp đoạt đệ tử đã đầu nhập dưới trướng của ta, đó chẳng khác nào không coi ta ra gì. Hắn là con của chưởng giáo chí tôn, ta cũng là đời sau của một trong các thái thượng trưởng lão. Ta tuy không thể tự mình ra tay đối phó với hắn nhưng mà ta phải giáo huấn tên ngoại nhân bên cạnh hắn một chút mới thỏa lòng.”
Thất sư huynh đứng dậy, cười lạnh.
Ngay tại thời điểm này, đột nhiên một luồng tinh thần ba động từ xa truyền tới, tâm thất tất cả mọi người đều bị luồng tinh thần này làm cho rung động, khựng lại.
“Vũ Hóa Môn Phương Hàn…… Vũ Hóa Môn Phương Hàn……”
Bên tai mọi người chỉ nghe thấy một thanh âm này. “Lực lượng thật cường đại! Cái gì mà Vũ Hóa Môn Phương Hàn! Người đi cùng với Tinh Vân Bảo Bảo là Phương Hàn, đệ tử của Vũ Hóa Môn?”
Thất sư huynh thoáng khựng người lại.
“Thất sư huynh! Là Vũ Hóa Môn Phương Hàn! Chính là người đã đánh chết Quỷ Đế, Diệt Tinh Đạo, Thứ Nguyệt Đạo, rồi khi ở trong Ngũ Hành Địa luyện thành thần thông Ngũ Đế Đại Ma ngang hàng với Mạt Nhật Thiên Tai của Thái Nhất Môn. Người này luyện thành năm mươi lăm loại thần thông, lực lượng vô cùng cường đại, thậm chí có thể đánh bại được tuyệt thế thiên tài của Vũ Hóa Môn là Mạnh Thiểu Bạch! Tuyệt đối không thể xem thường!” Đúng lúc này, một người ở bên cạnh hắn liền lên tiếng.
“Phương Hàn! Lại là Phương Hàn! Tinh Vân Bảo Bảo lại tìm một chỗ dựa thật lớn!” Thất sư huynh sắc mặt nhăn nhó, “Người này đã giết Tống Duy Nhất, Triệu Huyền Nhất của Thái Nhất Môn khi còn ở trong Ngũ Hành Địa, coi trời bằng vung, không ai làm gì được hắn cả! Các ngươi có lẽ còn chưa biết việc này, nhưng mà ta lại biết rất rõ! Việc này không tầm thường! Chúng ta đi thôi!”
“Đi đâu?”
“Đi gặp các sư huynh khác! Sự tình đã tới mức khẩn cấp, Phương Hàn tìm đến đây khẳng định sẽ làm mưa làm gió, quấy rối Quần Tinh Môn chúng ta!”
Thất sư huynh thoáng cái đã biến mất không thấy đâu.
Phương Hàn xuất hiện, hắn biết lực lượng một mình hắn không cách nào chống lại được, có điều trong Quần Tinh Môn vẫn còn rất nhiều cao thủ, cũng có người có thể đánh bại được Phương Hàn.
Lần này Phương Hàn đến đây, là muốn nói rõ rằng mình ủng hộ Tinh Vân Bảo Bảo, đối lập với tất cả cao thủ chân truyền đệ tử của Quần Tinh Môn, không có khả năng làm bạn được. Tất cả mọi người đều muốn tranh giành ngôi vị chưởng giáo mấy trăm năm sau, mà hắn thì nhất định là sẽ ủng hộ Tinh Vân Bảo Bảo lên ngôi vị chưởng môn Quần Tinh Môn.
Quay lại với chuyện Phương Hàn hét lớn này, làm kinh động tất cả đệ tử lớn nhỏ trong Quần Tinh Môn, thậm chí từ trong Thái Cực Tinh Cung còn bay ra rất nhiều tinh cầu, ánh sáng kéo dài ngàn dặm từ trong tinh cung thẳng đến trước mặt Phương Hàn.
“Phương Hàn hiền chất! Không cần phải đa lễ, ta đã chờ hiền chất từ lâu lắm rồi.”
Từ trong tinh cầu truyền ra một âm thanh hùng hậu, nghe thanh âm thì Phương Hàn cũng biết đây là một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, tồn tại ngang hàng với Phong Bạch Vũ, tu vi thâm bất khả trắc, hiển nhiên là chưởng giáo của Quần Tinh Môn, Tinh Chủ.
Nghe đối phương gọi mình là hiền chất, Phương Hàn cảm thấy rất thoải mái, bước lên trên quang cầu, sau đó, quang cầu chớp lên một cái liền đưa hắn và Tinh Vân Bảo Bảo vào bên trong một động phủ.
Bốn phía của động phủ này đều là hư không, phiêu đãng, không có bài trí gì cả, ở giữa là một người trung niên, tướng mạo trang nghiêm, khoanh chân ngồi ngay ngắn giữa hư không mỉm cười nhìn hắn.
“Phụ thân.” Tinh Vân Bảo Bảo thấy người này thì làm bộ dáng nũng nịu nói. Như vậy cũng đã nói rõ thân phận của người này, chính là chưởng giáo chí tôn của một trong mười môn phái tiên đạo, là một đầu sỏ siêu cấp.
“Vãn bối bái kiến Tinh Chủ.” Phương Hàn vội vàng hành lễ, hắn cũng không có tự đại đến mức coi thường Tinh Chủ. Trên thực tế, đối với bất kỳ cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh nào, hắn cũng đều bảo trì kính ý, tận lực né tránh xung đột.
“Hiền chất, ngươi thay Phong Bạch Vũ đưa tin tới cho ta phải không? Kỳ thật ta đã biết nội dụng của thư tín rồi, chính là chuyện liên hợp lực lượng của hai phái, mở ra Thái Nguyên Tiên Phủ, lấy được những gì cất giữ trong đó, làm cho thực lực của hai phái chúng ta lớn mạnh.” Tinh Chủ tiếp nhận thư tín mà Phương Hàn đưa lên, cũng không nhìn, lập tức thu vào trong tay áo.
“Hai phái liên thủ đoạt lấy Thái Nguyên Tiên Phủ?” Phương Hàn ngẩn ra, “Nhưng Thái Nhất Môn và các môn phái khác thì sao? Nếu không cẩn thận sẽ bị người người ma đạo, yêu đạo, thiên ma…”
Thái Nguyên Tiên Phủ tuy rất hấp dẫn nhưng cũng không đơn giản.
“Chuyện này ta và Phong Bạch Vũ lão huynh đều biết, có điều chúng ta chiếm giữ một ưu thế tuyệt đối. Ưu thế đó chính là ngươi, hiểu không?” Tinh Chủ thản nhiên tự đắc nói.
“Ta?” Phương Hàn không rõ ràng.
“Trong Thái Nguyên Tiên Phủ phong ấn một tiền bối cực kỳ cường đại. Ngươi ở trong tiên phủ mười tám năm, được vị tiền bối này chỉ điểm, nếu không cũng sẽ không tu luyện được nhanh chóng như vậy, đúng không?”
Tinh Chủ hỏi.
“Quả thật là như vậy, có điều…”
“Có điều là làm sao mà ta biết được phải không?” Tinh Chủ nói, “Kỳ thật khi Phong Bạch Vũ huynh dùng Thiên Hoàng Kính mở ra Thái Nguyên Tiên Phủ thì trong tích tắc đó vị tiền bối kia đã truyền một luồng ý niệm cho huynh ấy, song phương đã đạt thành một giao dịch. Đó chính là Vũ Hóa Môn giúp hắn thoát khỏi Thái Nguyên Tiên Phủ, mà hắn hiện tại đang ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ nghiên cứu sự huyền bí của Huyền tẫn Môn, chỉ cần có sự trợ giúp của Phong lão huynh thì có thể khống chế được đầu mối quan trọng, nắm quyền điều khiển toàn bộ tiên phủ. Đương nhiên sau khi thành công hắn đem tất cả pháp bảo bên trong giao cho Vũ Hóa Môn. Vấn đề là làm sao hai bên có thể tin tưởng lẫn nhau được. Nhưng có ngươi thì mọi chuyện đều sẽ được giải quyết. Thần bí nhân kia tin tưởng ngươi!”
“A? Chưởng giáo chí tôn và Tinh Chủ chuẩn bị làm gì?”
Phương Hàn bất động thanh sắc nói.
“Chi tiết cụ thể thì ta và Phong Bạch Vũ lão huynh còn cần phải thương lượng kỹ càng một phen, có điều kế hoạch sơ bộ là thần bí nhân kia sẽ đem một tòa Huyền Tẫn Môn trong Thái Nguyên Tiên Phủ giao cho ngươi khống chế, sau đó đem tất cả đan dược, pháp bảo, đạo thư cùng với bảo tàng trong đó giao cho ngươi, tùy ngươi phân phối. Bởi vì hiện tại ngươi tương đương với một ký danh đệ tử của hắn.” Tinh Chủ nói, “Chính bởi vì vậy mà ngươi dẫn đến đại họa ngập trời, giết chết đệ tử Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn mà Phong Bạch Vũ lão huynh vẫn kiệt lực bảo vệ ngươi. Một phần cũng là vì chuyện này. So sánh với tiên khí trong Thái Nguyên Tiên Phủ thì đệ tử Kim Đan Cảnh có đáng là gì? Hy sinh cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng được nữa là.” Truyện "Vĩnh Sinh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Hắc hắc, lời này của Tinh Chủ ngầm có chút ý châm ngòi ly gián.” Phương Hàn thầm cười trong lòng, cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật nhẹ đầu nói, “Đó là tự nhiên, có điều hiện tại tu vi của ta còn thấp, không cách nào hoàn thành được nhiệm vụ trọng đại như vậy. Loại nhiệm vụ này, phải chờ ta tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sỏ muôn đời mới có thể làm được. Bằng không cũng không dám nghĩ qua, chỉ cần vừa tiến vào Thái Nguyên Tiên Phủ là sẽ hóa thành tro bụi ngay lập tức. Vì cấp tốc tăng cường thực lực của mình, không biết Tinh Chủ có thể giúp đỡ ta không? Tinh Vân Bảo Bảo đi theo ta, ta đã dùng mười ức đan dược mua Niết Bàn Đan cho hắn dùng, hiện giờ thật sự là táng gia bại sản rồi.”
Đối với chuyện hung hiểm như cướp đoạt Thái Nguyên Tiên Phủ, Phương Hàn thật sự không có mấy hứng thú. Cũng không phải vì không bị nó hấp dẫn, mà là vì hiện giờ thực lực hắn vẫn còn quá yếu kém, người ta chỉ cần trở bàn tay là có thể giết chết hắn.
Phong Bạch Vũ, Tinh Chủ, những lão đầu sỏ như vậy đều rất khó đối phó, nếu không cẩn thận, không khống chế được cục diện thì khó mà bảo toàn bản thân được.
Có điều, hiện tại chuyện hắn quan tâm trước tiên là làm sao đoạt được đủ chỗ tốt cho bản thân mình.
“Nghe nói ngươi trong vòng một tháng có thể luyện chế ra được một trăm vạn viên Nguyên Anh Đan, ta cũng không tin là ngươi nghèo được.” Tinh Chủ nở nụ cười, “Có điều ngươi vì Bảo Bảo mà bỏ ra mười ức đan dược mua Niết Bàn Đan cho nó, ta cũng không thể nhỏ mọn được, không thì Phong Bạch Vũ lại nói ta keo kiệt, vắt cổ chày ra nước.Ta thấy ngươi đã sắp ngưng kết thành kim đan, chỉ còn thiếu đại lượng nguyên khí nữa hôi, hơn nữa ngươi lại tu luyện thần thông Bàn Vũ Đại Lực, loại thần thông này uy lực tuy lớn nhưng lại rất khó đột phá cảnh giới, tốn hao rất nhiều nguyên khí, bây giờ ta sẽ tặng cho ngươi một ít đồ vật giúp ngươi tu luyện”
Trong lúc nói chuyện, một cái hồ lô bay ra từ trong tay áo của Tinh Chủ.
Cái hồ lô này không giống như bảo bối, nhưng hơi lay động một chút thì tỏa ra ánh sáng chói ngời, truyền một cổ lực lượng này cũng không phải là nguyên khí, phương dùng tinh thần cảm ứng thì liền cảm ứng được bên trong lực lượng tựa hồ có vô cùng vô tận sinh linh đang không ngừng cầu nguyện, là nguyện vọng tinh khiết.
“Chúng sinh nguyện lực!” Phương Hàn biến sắc.
“Không sai! Chính là chúng sinh nguyện lực. Trên đường tới đây ngươi hẳn đã nhìn thấy Quần Tinh Môn chúng ta nuôi dưỡng ngàn vạn chúng sinh, nuôi dưỡng bọn họ, đổi lại bọn họ ngày ngày đều phải cầu nguyện. Đây là một hồ lô nguyện lực, là do tám ngàn vạn người cầu nguyện mới tích lũy được. Vốn muốn dùng nó để luyện chế một kiện đạo khí nhưng mà bây giờ tặng cho ngươi luôn. Thế nào? Có thể sánh với Niết Bàn Đan chưa?” Tinh Chủ cười tủm tỉm nói.
“Còn hơn cả Niết Bàn Đan nữa! Có một hồ lô nguyện lực này ta có thể dùng thần thông Bàn Vũ Đại Lực mở rộng não hải, mở ra não hãi thứ ba, thậm chí thứ tư, thứ năm luôn.” Phương Hàn vội vàng tiếp nhận lấy hồ lô.
“Vẫn còn kém. Một hồ lô nguyện lực này giá trị ngang ngửa với Niết Bàn Đan, nhưng mà Phương Hàn đại ca còn cho con dùng Âm Dương Vạn Thọ Đan, Long Thần Đan, còn để cho ta luyện hóa kim đan của Triệu Huyền Nhất, đều là báu vật vô giá cả. Đương nhiên cái quang trọng hơn nữa là Phương Hàn đại ca cho con biết về Vô Cực Tinh Cung, Chúng Tinh Vô Cực Thư, là một môn vô thượng thần thông.” Tinh Vân Bảo Bảo nói.
“Cái gì? Vô Cực Tinh Cung!? Phương pháp tu luyện Chúng Tinh Vô Cực Thư!?”
Tinh Chủ đột nhiên biến sắc!”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius