 |
|

01-11-2008, 06:38 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 57
Trong khách sạn Quyên Nhi sai kẻ đưa tin
Ngưá»i áo Ä‘en mắt nhìn Tá» Hà đi và o rồi vẫn đứng nguyên trên hoa đà i không nhúc nhÃch.
Bổng thấy thiếu phụ béo máºp từ từ bước ra chấp tay nói:
- Thưa vô danh đại gia! Tá» Lan bị thương rất nặng tuy đã buá»™c thuốc mà vẫn không chống chá»i được. Có Ä‘iá»u y vẫn giữ lá»i hứa Ä‘ang chỠđại gia ở dưới đà i. Ãại gia định xá» trà cách nà o xin truyá»n cho má»™t tiếng.
Ngưá»i áo Ä‘en xua tay đáp:
- Bảo y đi dưỡng thương đã.
Thiếu phụ tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Ãại gia tháºt là ngưá»i đại lượng.
Rồi mụ đưa mắt nhìn xuống dưới đà i lớn tiếng hô:
- Tối nay hết giá» rồi! Tối mai má»i quý vị đến sá»›m.
Dứt lá»i mụ trở gót Ä‘i và o.
Ngưá»i áo Ä‘en thấy tân khách dưới đà i đã lục tục đứng lên, gã đột nhiên vá»t mình nhảy xuống, trà trá»™n và o đám đông rồi mất hút.
Lôi Phi khẽ kéo Lý Hà n Thu trà trá»™n và o đám đông tiến vá» phÃa trước.
Hai ngưá»i vừa qua cầu thì thấy má»™t ả nữ tỳ đứng đầu cầu ra đón nghiêng mình thi lá»… nói:
- Trương công tá»!
Lý Hà n Thu ngẩn ngưá»i ra má»™t chút há»i:
- Có chuyện chi váºy?
Lôi Phi nói ngay:
- Thiếu gia cá»§a tại hạ nóng tÃnh lắm. Cô nương nói năng cẩn tháºn má»™t chút.
Ả nữ tỳ nà y rất lanh lợi. Thị tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Tỳ nữ đâu dám vô lễ để công tỠphải nổi nóng.
Lôi Phi nói:
- Cô nương có Ä‘iá»u chi cứ nói vá»›i tại hạ, là được.
Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘i ra rất đông chen vai thÃch cánh.
Nữ tỳ ngó là n sóng ngưá»i má»™t cái rồi nói:
- Hai vị có thể ra ngoà i cho nữ tỳ thưa chuyện được không?
Lôi Phi gáºt đầu.
Ả nữ tỳ liá»n xoay mình Ä‘i trước. Thị Ä‘i chừng mưá»i trượng thì dừng bước lại dưới khóm hoa rồi quay lại nói:
- Chá»§ nhân tiểu tỳ đã ước hẹn cùng hai vị cho tiểu tỳ ra đây đón má»i hai vị đặng gia chá»§ tá» tình địa chá»§.
Lôi Phi biết rồi vẫn giả vá» há»i:
- Gia chủ cô nương là ai?
Nữ tỳ đáp:
- Là Phương viện chúa.
- Có phải Kim Lăng đại hiệp Phương Tú không?
Nữ tỳ đáp:
- ChÃnh là Phương viện chúa.
Y dừng lại một chút rồi tiếp:
- Phương viện chúa đã có lá»i ước cùng các hạ nên sai tiểu tỳ ra đây đón má»i.
Lôi Phi quay lại ngó Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Tam công tá»! Kim Lăng đại hiệp là má»™t nhân váºt có danh vá»ng lá»›n trong võ lâm. Nay lão ta đã có lá»i má»i chúng ta nên và o ra mắt.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Lôi Phi bảo ta trả vá» nóng nảy, gắt gá»ng, thì chắc Trương Tam công tá» là con ngưá»i kiêu ngạo nóng nảy. Nhưng ta có phải là Trương Tam công tỠđâu.
Lòng chà ng nghÄ© váºy nhưng không dám nói ra miệng. Vì e rằng mình há»i má»™t câu là có thể bại lá»™ hà nh tung.
Chà ng liá»n ngá»ng mặt lên hững hỠđáp:
- Ãến chÆ¡i cÅ©ng được.
Lôi Phi nhìn nữ tỳ nói:
- Tam công tỠưng rồi. Phiá»n cô nương dẫn đưá»ng cho.
Ả nữ tỳ đã tưởng phải phà nhiá»u nước bá»t má»›i má»i được hai ngưá»i. Không ngá» lại thà nh công má»™t cách dá»… dà ng.
Thị há»›n hở vui mừng tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Lúc gia chá»§ sai phái tiểu tỳ đã dặn Ä‘i dặn lại Trương Tam công tá» rất nóng nảy, ăn nói phải cẩn tháºn lắm má»›i được. Nhưng tiểu tỳ xem ra công tá» rất hiá»n hòa.
Lý Hà n Thu lại khẽ ho má»™t tiếng khiến cho nữ tỳ lại bở vÃa. Thị liá»n câm miệng trở gót Ä‘i ngay.
Lôi Phi đi theo nữ tỳ.
Lý Hà n Thu lại theo sau Lôi Phi.
Lý Hà n Thu vẫn yên trà Lôi Phi ngấm ngầm dặn chà ng cách đối phó, ngỠđâu sự tình lại ra ngoà i ý nghĩ của chà ng. Lôi Phi chẳng nói một câu nà o.
Ba ngưá»i Ä‘i qua hai cây cầu hoa, xuyên qua hai hoa trưá»ng rồi tá»›i má»™t con thuyá»n riêng biệt không liên tiếp vá»›i các hoa thuyá»n khác.
Kim Lăng Phương Tú đã đứng ở đầu thuyá»n chắp tay nói:
- ÃÆ°á»£c đón tiếp hai vị, tại hạ rất lấy là m hân hạnh.
Lôi Phi rảo bước xuống thuyá»n.
Lý Hà n Thu cũng xuống theo.
Ả nữ tỳ len lén lui vá» Hoa trưá»ng.
Phương Tú cưá»i nói:
- Trong thuyá»n đã bà y sẵn trà rượu, má»i hai vị và o chÆ¡i nói chuyện.
Lôi Phi thủng thẳng đáp:
- Phương viện chúa tháºt trịnh trá»ng quá.
Phương Tú nói:
- Gá»i là má»™t chút bạc tá»u không đủ lá»… kÃnh khách. Có Ä‘iá»u tiểu đệ rất tâm thà nh. Chúng ta hãy và o thuyá»n ngồi chÆ¡i.
Lúc nà y hãy còn nhiá»u nhân váºt võ lâm đến tham dá»± hoa há»™i Ä‘ang đứng ở hoa trưá»ng chú ý nhìn bá»n nà y.
Lôi Phi quay lại nói:
- Xin Tam công tỠvà o cho.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Lôi huynh muốn tiếp xúc với Kim Lăng Phương Tú hẳn y có chỗ dụng tâm.
Lòng chà ng xoay chuyển ý nghÄ©, chân vẫn từ từ bước và o khoang thuyá»n.
Trong khoang thuyá»n những cây đèn cầy mầu đỠchiếu ra ánh sáng huy hoà ng.
Má»™t đại hán trung niên thân thể to lá»›n và thiếu phụ béo máºp trên đà i lúc nãy đã ngồi sẵn đó.
Lôi Phi cùng Phương Tú sánh vai tiến và o.
Phương Tú đi lẹ tới ghế chủ nhân khẽ bảo đại hán trung niên:
- Vị nà y là Trương Tam công tá». Huynh đệ mau ra tiếp kiến.
Ãại hán trung niên đứng dáºy chắp tay nói:
- Tiểu đệ là Hà n Ãà o ở Từ Châu đã từng nghe đại danh Trương Tam công tá», bữa nay được gặp tháºt là hân hạnh.
Lý Hà n Thu nói:
- Không dám! Tại hạ đã biết tiếng Giang Nam Song Hiệp từ lâu.
Hà n Ãà o từ từ ngồi xuống nói:
- Từ khi Tam công tá» ra Ä‘á»i, con đưá»ng võ lâm miá»n Tây Bắc dưới sá»± lãnh đạo cá»§a công tỠđã dần dần kết lại thà nh má»™t lá»±c lượng lá»›n. Tại hạ rất kÃnh mến công tá» vá» công cuá»™c nà y.
Lý Hà n Thu hà m hồ đáp:
- Lá»i đồn chưa chắc đã đúng. Có khi bạn hữu giang hồ quá yêu mà tâng bốc lên.
Phương Tú bưng chung rượu lên nói:
- Tại hạ hãy kÃnh mừng Tam công tá» má»™t chung trước.
Rồi hắn uống một hơi cạn sạch.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nếu ta không uống chung rượu nà y thì e rằng hắn sinh lòng ngỠvực nhưng uống và o mà trong rượu có thuốc độc há chẳng mắc bẫy ư?
Chà ng còn đang do dự Lôi Phi đã đứng lên nói:
- Tâu công tá»! Không nên uống rượu!
Lý Hà n Thu khen thầm:
- Lôi Phi quả là tay đáo để! Má»—i lúc mình gặp chuyện khó khăn là y láºp tức kịp thá»i giải vây.
Chà ng liá»n đặt chung rượu xuống há»i:
- Tại sao váºy? Tá»u lượng ta uống ngà n chung còn chưa biết say sao lại không uống?
Lôi Phi đáp:
- Thương thế công tá» má»›i là nh. Thầy thuốc đã dặn lão gia bất luáºn trưá»ng hợp nà o cÅ©ng không nên để công tá» uống rượu.
Phương Tú khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Tam công tỠđã không thể uống rượu được tiểu đệ cũng không dám nà i ép.
Ngừng lại một chút, hắn nói tiếp:
- Công tỠbị thương thế nà o mà trên chốn giang hồ chẳng một ai biết hết?
Lôi Phi đáp:
- Câu chuyện khá dà i. Tệ thiếu gia bị thương chẳng những không đồn đại ra ngoà i giang hồ, mà ngay ngưá»i trong nhà cÅ©ng chỉ có má»™t mình lão gia tại hạ biết mà thôi.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Phương Tú, Hà n Ãà o Ä‘á»u là những nhân váºt thông minh. Thế mà Lôi Phi cứ bịa chuyện vô căn cứ hoà i, không khéo để bại lá»™ hà nh tÃch mất.
Lòng chà ng nghÄ© váºy, chà ng đưa mắt ngó Lôi Phi.
Lôi Phi đột nhiên dừng lại rồi báºt tiếng cưá»i khanh khách há»i:
- Hai vị cho má»i chá»§ bá»™c tại hạ đến đây không hiểu có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ hy vá»ng cùng Tam công tỠđà m luáºn câu chuyện tâm phúc để chúng ta Ä‘i tá»›i chá»— bắt tay liên minh.
Lôi Phi nói:
- Ãà m luáºn thì chẳng có chuyện chi trở ngại còn việc liên minh...
Y đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi dừng lại không nói nữa.
Phương Tú khẽ hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- à Tam công tỠthế nà o?
Lý Hà n Thu thủng thẳng đáp:
- Vá» chuyện liên minh ư? Vụ nà y tại hạ không dám quyết định phải có gia phụ ưng thuáºn má»›i được.
Phương Tú lại cưá»i há»i:
- Chuyến nà y công tỠđến Kim Lăng chẳng lẽ chỉ để thưởng ngoạn Tần Hoà i Hoa hội thôi ư?
Lý Hà n Thu cưá»i ruồi đáp:
- ChÃnh thế! Vì tại hạ má»›i bị thương không muốn can thiệp và o việc võ lâm để mặc gia phụ lo liệu.
Phương Tú Hà n Ãà o đưa mắt nhìn nhau Phương Tú lại há»i:
- Nghe nói đại huynh trưởng cá»§a Tam công tá» lên núi Hoa SÆ¡n đã mưá»i năm mà không thấy tin tức gì. Chẳng hiểu chuyện đó hư thá»±c thế nà o?
Lý Hà n Thu hồi hộp nghĩ thầm:
- Lôi Phi bảo ta mạo xưng là m Trương Tam công tỠở Kỳ Châu. Y ở Yên Triệu, chắc hiểu rõ chắc hiểu rõ vá» nhà há» Trương ở Kỳ Châu hÆ¡n nhưng Giang Nam Song Hiệp dưá»ng như lại nhìn nháºn ta là Trương Tam công tỠở mặt Tây Bắc. Xem chừng câu chuyện đêm nay sẽ lở bét vì Giang Nam Song Hiệp há»i đến những chuyện mà mình mù tịt.
Chà ng xoay chuyển ý nghĩ trong lòng, miệng hà m hồ đáp:
- Dưá»ng như Phương đại hiệp hiểu rất nhiá»u vá» công việc gia đình tại hạ?
Phương Tú mỉn cưá»i nói:
- Xin Tam công công đừng hiểu lầm. Bất quá tại hạ thưá»ng để tâm đến việc võ lâm mà thôi.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hắn há»i câu nà y hẳn là đã nghe được tin tức gì. Lôi Phi không ngăn trở mà cÅ©ng không nói gì chắc y biết Phương Tú há»i đúng sá»± thá»±c.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n nói:
- Câu chuyện tệ huynh đến Hoa SÆ¡n trong võ lâm rất Ãt ngưá»i biết. Thế mà Phương đại hiệp ở cách xa mấy ngà n dáºm cÅ©ng hiểu rõ như váºy đủ rõ tai mắt cá»§a hai vị tháºt là linh mẫn.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Tam công tỠquá khen rồi!
Lý Hà n Thu hắng dặng má»™t tiếng rồi trở lại vấn Ä‘á»:
- Trước kia thá»±c tình tại hạ có thể chá»§ trương má»i việc nhưng hiện nay tại hạ không dÃnh lÃu đến chuyện võ lâm nữa. Váºy việc đỠnghị liên minh cá»§a Phương đại hiệp tại hạ cần thỉnh giáo gia phụ rồi má»›i phúc đáp được.
Phương Tú trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Tại hạ e rằng Trương lão chúa không thể tới Kim Lăng một ngà y gần đây.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ãáng lý tại hạ thân hà nh tá»›i mặt Tây Bắc thà nh Trưá»ng An để thỉnh mệnh lão trang chúa nhưng hiện nay ở Kim Lăng rất nhiá»u việc phức tạp không thể bá» Ä‘i xa được.
Bỗng thấy Lôi Phi lên tiếng:
- Phương đại hiệp hãy yên tâm. Gia chá»§ chỉ trong vòng mưá»i ngà y sẽ tá»›i Kim Lăng.
Lý Hà n Thu giáºt mình kinh hãi tá»± há»i:
- Cha nà y cứ thuáºn miệng nói bừa. Y bảo mình mạo xưng là m Trương Tam công tỠđã từ Kỳ Châu biến thà nh Trưá»ng An. Bây giá» y còn nói Trương bách Tưá»ng ở Trưá»ng An sẽ tá»›i đây. Câu nà y tháºt ẩu quá e rằng sẽ bị lòi Ä‘uôi.
Phương Tú há»i lại:
- Có thiệt thế không?
Lôi Phi đáp:
- Phi tại hạ vâng lệnh tùy tùng Tam công tá» tá»›i đây, lão nhân gia cÅ©ng muốn theo Ä‘i. Má»™t là để thưởng thức Tân Hoà i hoa há»™i, hai là tiện dịp bái phá»ng những nhân váºt anh hùng ở Trung Nguyên cùng Giang Nam. Ba là lão trang chúa vẫn băn khoăn vá» thương thế cá»§a thiếu gia. Nhưng vì có việc phải hoãn lại tại hạ chắc rằng lão nhân gia sẽ tá»›i sau.
Phương Tú lại há»i:
- Phải chăng Tam công tỠđi chuyến nà y chỉ vì muốn thưởng ngoạn Tần Hoà i Hoa hội?
Lôi Phi đưa mắt ngó Lý Hà n Thu rồi đáp:
- Phương đại hiệp đối đãi vá»›i bá»n tại hạ rất chân thà nh. Bá»n tại hạ không thể lừa gạt Phương đại hiệp nhưng việc nà y không tiện nói rồi.
Lý Hà n Thu lẩm nhẩm gáºt đầu không nói gì.
Lôi Phi dùng lá»i nói đưa đẩy dẫn đạo cho Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu lại là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh cứ dá»±a và o đó mà ứng phó. Chà ng biểu diá»…n rất tá»± nhiên khiến cho Giang Nam Song Hiệp tin là sá»± thá»±c không nghi ngá» gì cả.
Lôi Phi lại nói:
- Tại hạ vâng mệnh lão trang chúa Ä‘i theo Tam công tá» tá»›i Kim Lăng từ ngà y Tam công tá» bị thương má»—i đêm vần má»™t quãng thá»i gian để nghỉ ngÆ¡i. Bây giỠđêm đã khuya váºy xin cáo biệt.
Phương Tú cưá»i khanh khách nói:
- Tại hạ Ä‘oán là Trương lão trang chúa không để Tam công tá» gặp Ä‘iá»u gì nguy hiểm đâu. Ngoà i các hạ chắc lão trang chúa còn phái ngưá»i Ä‘i theo há»™ vệ.
Lôi Phi cố ý nở má»™t nụ cưá»i thần bà đáp:
- Cái đó tại hạ cũng không biết rõ.
Phương Tú há»i:
- Ở khách sạn rất phức tạp. Nếu hai vị không tị hiá»m thì xin tá»›i hà ng xá nghỉ ngÆ¡i mấy bữa được chăng?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ còn ở Kim Lăng Ãt ngà y nữa. Hãy chá» cho lão trang chúa tá»›i đây Phương viện chúa cùng ngưá»i nghiên cứu việc liên minh. Khi ấy bá»n tại hạ sẽ và o quý phá»§ quấy nhiá»…u.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Ký Bắc có vị Trương Tam công tá» Trưá»ng An cÅ©ng có vị Trương Tam công tá». Cả hai vị Trương Tam công tá» Ä‘á»u được Trương lão trang chúa sùng ái và đá»u là những báºc thiếu niên anh hùng rất được hai bạn hữu võ lâm đồng đạo kÃnh nể. Ãáng tiếc là Trương Tam công tỠở Ký Châu chưa tá»›i tham dá»± Hoa há»™i. Nếu được Trương Tam công tá» kia cÅ©ng tá»›i đây thì sá»± hiện diện cá»§a hai vị Tam công tá» khiến cho Tân Hoà i Hoa há»™i muôn phần rá»±c rỡ.
Lý Hà n Thu la thầm:
- Úi chà ! Mình tưởng mạo xưng là m Trương Tam công tỠở Ký Châu. Ai ngỠâm dương sai tráºt để ngưá»i nháºn là m Trương Tam công tỠở Trưá»ng An. Chẳng lẽ thân hình cung cách ăn mặc cá»§a mình cùng Trương Tam công tỠở Trưá»ng An có chá»— giống nhau? Gặp tình cảnh nà y mình không dám phá»§ nháºn vì sợ nói nhiá»u sẽ lá»™ hình tÃch.
Bỗng nghe Lôi Phi khẽ nhắc:
- Thiếu gia! GiỠuống thuốc tới rồi đó.
Lý Hà n Thu từ từ đứng dáºy nói:
- Tại hạ quấy quả Phương viện chúa bây giỠxin cáo biệt.
Phương Tú há»i:
- Tam công tỠkhông dùng một chén rượu đã trở gót ư?
Lôi Phi đáp ngay:
- Tại hạ vâng lệnh lão Trang Chúa thị phụng Tam công tá» Ä‘iá»u trá»ng yếu nhất là trông nom cho công tá» uống thuốc đúng giá» giấc.
Phương Tú há»i:
- Các hạ có đem theo thuốc trong mình không?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ để thuốc ở nhà khách sạn.
Lý Hà n Thu chấp tay nói:
- Ãa tạ Phương đại hiệp hết lòng khoản đãi.
Phương Tú không sao được đà nh cho thuyá»n áp và o bá» rồi há»i:
- Hai vị trỠtrong khách sạn nà o?
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i há»i lại:
- Phương đại hiệp đã biết rõ tướng mạo tệ thiếu gia chưa?
Phương Tú đưa mắt ngắm nghÃa Lôi Phi má»™t lúc rồi khẽ há»i:
- Có phải Tam công tỠđeo mặt nạ không?
Lý Hà n Thu băn khoăn tá»± há»i:
- Ngưá»i ta đã không nghi ngá» gì mà Lôi Phi lại tá»± thú. Nếu Phương Tú bảo mình cởi bá» mặt nạ thì là m thế nà o?
Lôi Phi khẽ đằng hắng một tiếng rồi đáp:
- Tệ thiếu gia không muốn phô trương cuộc đông du nà y. Vì thế mà phải cải trang.
Phương Tú khẽ gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Tại hạ vẫn có ý ngỠngợ là Tam công tỠcó chỗ không đúng hệt.
Lôi Phi nói:
- Phương đại hiệp Ä‘em cả tấm lòng thà nh đối đãi vá»›i bá»n tại hạ, nên bá»n tại hạ không tiện giữ Ä‘iá»u bà máºt nà y.
Y nói xong liá»n nhảy lên bá».
Lý Hà n Thu được Lôi Phi ngấm ngầm ra hiệu, chà ng không vá»™i và ng thá»§ng thẳng bước lên bá».
Phương Tú chắp tay từ biệt.
Lôi Phi dẫn Lý Hà n Thu Ä‘i chừng mấy chục trượng rồi dừng lại ngoảnh nhìn bốn phÃa không thấy có ngưá»i, liá»n khẽ cất tiếng há»i:
- Lý đệ đã thấy rõ chưa?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Thấy rõ Ä‘iá»u chi?
Lôi Phi đáp:
- Phương Tú mượn tiếng Hoa há»™i để kết giao và thu nạp anh hùng thiên hạ, đồng thá»i hắn dùng hoa há»™i yểm trợ để ngấm ngầm tiến hà nh má»™t cuá»™c âm mưu to lá»›n.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Việc Phương Tú mượn Hoa hội để kết giao anh hùng thiên hạ đệ cũng nhìn ra nhưng còn vụ tiến hà nh âm mưu gì đó thì tiểu đệ không sao hiểu được.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh cÅ©ng chưa hiểu tưá»ng táºn ná»™i tình, có Ä‘iá»u đã cảm giác được mà thôi. Hắn muốn kết giao vá»›i ta thì dÄ© nhiên chúng ta thêm phần nguy hiểm nhưng đồng thá»i nó cÅ©ng tạo cho mình nhiá»u cÆ¡ há»™i thám thÃnh, chỉ cần mình nhẫn nại quan sát tất sẽ tìm ra được hắn tiến hà nh âm mưu gì.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chúng ta không tiện ở lại đây lâu, phải vỠkhách sạn sớm đi là hơn.
Rồi rảo bước tiến vá» phÃa trước.
Lý Hà n Thu cÅ©ng hiểu chá»— nà y có nhiá»u ngưá»i ngấm ngầm giám thị. Má»i cỠđộng cần phải cẩn tháºn, nên chà ng không há»i gì nữa, cất bước Ä‘i theo Lôi Phi.
Hai ngưá»i vá» tá»›i khách sạn và o phòng rồi .
Lôi Phi khẽ nói:
- Chúng ta đừng chuyện trò gì nữa.
Lý Hà n Thu gáºt đầu lá»›n tiếng nói:
- Chúng ta Ä‘i nghỉ thôi. Trước khi trá»i sáng là không tiếp khách.
Lôi Phi cố ý thò tay và o bá»c lấy ra má»™t gói nhá» nói:
- Xin thiếu trang chúa hãy uống thuốc đã.
Hai ngưá»i là m như tháºt. Má»—i cỠđộng Ä‘á»u khiến cho má»i ngưá»i dòm đó không nghi ngỠđược.
Suốt đêm hai ngưá»i vẫn ngấm ngầm đỠphòng. Ãến lúc trá»i sáng má»›i ngá»§ Ä‘i má»™t chút.
Khi tỉnh dáºy Lôi Phi bảo lấy đồ Ä‘iểm tâm hai ngưá»i ăn qua loa rồi thá»§ng thẳng bước ra khá»i khách sạn.
Lôi Phi để ý nhìn quanh một hồi không thấy có gì khả nghi lại quay trở và o nói:
- Lý đệ! Từ giá» khắc nà y trở Ä‘i, nhất thiết má»i cỠđộng cá»§a chúng ta phải cá»±c kỳ cẩn tháºn. Nếu tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì Giang Nam Song Hiệp đã ngấm ngầm phái ngưá»i theo dõi. Có Ä‘iá»u là chúng ta chỉ lưu tâm đỠphòng mà ngoà i mặt vẫn giả vá» như không có chuyện gì.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Bây giỠchúng ta nên thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta ra ngoà i đi lại như kiểu mới đến thà nh Kim Lăng thưởng ngoạn phong cảnh.
Lý Hà n Thu toan trả lá»i thì đột nhiên nghe tiếng bước chân gấp rút vá»ng lại, nên chà ng im miệng không nói nữa.
Chỉ trong chá»›p mắt má»™t ngưá»i áo Ä‘en thân hình ốm nhách láºt Ä‘áºt Ä‘i thẳng đến ngoà i phòng Lý Hà n Thu và Lôi Phi dừng bước lại nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Vị nà o là Trương Tam công t�
Giá»ng nói má»m má»ng rõ rà ng là khẩu khà đà n bà .
Lôi Phi khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i lại:
- Phải chăng các hạ là gái giả trai?
Ngưá»i áo Ä‘en đáp:
- Các vị bất tất phải biết tại hạ là ai? Tại hạ chỉ cần há»i quý vị có phải là Trương Tam công tá» không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Phải rồi! Các hạ há»i gì?
Ngưá»i áo Ä‘en ngó Lý Hà n Thu má»™t chút rồi thò tay và o bá»c móc ra má»™t phong thư nói:
- Tại hạ vâng mệnh Quyên cô nương tới đây.
Lý Hà n Thu đón lấy thÆ¡ há»i:
- Quyên cô nương còn dặn gì nữa không?
Ngưá»i áo Ä‘en đáp:
- Y đã nói trong thơ. Tại hạ không thể đứng đây lâu được và phải từ biệt ngay.
Ngưá»i áo Ä‘en nói rồi không chá» Lý Hà n Thu trả lá»i đã trở gót láºt Ä‘áºt Ä‘i luôn.
Lý Hà n Thu nhìn sau lưng ngưá»i áo Ä‘en Ä‘i xa rồi khẽ há»i Lôi Phi:
- Lôi huynh! Vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ hãy móc thư xem sao đã.
Lý Hà n Thu mở thÆ¡ coi kỹ rồi không khá»i chau mà y.
Lôi Phi há»i:
- Trong thÆ¡ nói gì váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Quyên cô nương cảnh cáo chúng ta là Trương Tam công tỠmà ta mạo xưng đã tới Kim Lăng rồi. Việc giả mạo nà y sắp bị bại lộ đến nơi.
Lôi Phi hÆ¡i sá»ng sốt há»i:
- Có chuyện ấy ư?
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i tiếp:
- Trong thơ có nói đến việc chúng ta giả mạo đả bị Phương Tú phát giác rồi hay không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Trong thÆ¡ không đỠcáºp tá»›i chuyện đó.
Lôi Phi đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Sao Quyên cô nương lại biết là chúng ta giả mạo Trương Tam công t�
Lý Hà n Thu đáp:
- Thế má»›i thiệt là kỳ! Cô ả nà y hà nh tung thần bà khôn lưá»ng. Ãối vá»›i chúng ta cô tá»±a như thù mà không phải là thù, lại giống bạn mà không phải bạn. Cô cứ lẩn quất dòm ngó công việc bá»n ta chẳng hiểu có dụng ý gì?
Lôi Phi nói:
- Ãúng thế! Con nha đầu nà y quả không phải là nhân váºt tầm thưá»ng, dưá»ng như cái gì cÅ©ng biết hết.
Lý Hà n Thu nói:
- Hiện giỠcó một việc rất khó quyết đoán, không hiểu Lôi huynh định xỠtrà thế nà o?
Lôi Phi há»i:
- Việc gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô ta khiến ngưá»i đưa thÆ¡ không hiểu là chân hay giả? Hà nh động nà y có dụng ý gì?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét cá»§a tiểu huynh thì Quyên cô nương đối vá»›i chúng ta chẳng có gì đáng trách. Phong thÆ¡ nà y quyết không phải chuyện vu vÆ¡ để hăm dá»a.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Tin lá»i cô thì nên là m thế nà o mà không tin cô thì đối phó ra sao?
Lôi Phi đáp:
- Ãiá»u cần nhất là chúng ta phải tháºn trá»ng. Ãêm nay chúng ta vẫn giả là m Trương Tam công tá», đến tham dá»± hoa há»™i để coi biến diá»…n rồi sẽ quyết định.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu Trương Tam công tá» tháºt đến Kim Lăng chạm trán nhau há chẳng đổ bể ư?
Lôi Phi đáp:
- Ai đến trước ngưá»i ấy là m chá»§. Chắc Phương Tú không nghÄ© đến có ngưá»i giả mạo Trương Tam công tá». Tối hôm qua chúng ta đến chÆ¡i hắn đã khiến cho hắn không biết đâu mà lưá»ng.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ hiểu rồi. Theo ý Lôi huynh thì chúng ta cứ nháºn bừa là Trương Tam công tỠđể Phương Tú không nháºn kẻ khác chứ gì?
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Trên con đưá»ng võ lâm mặt Tây Bắc đã xảy biến Ä‘iá»u gì dÄ© nhiên chúng ta không thể nà o hiểu biết bằng Trương Tam công tá» tháºt được. Váºy việc tìm chứng cá»› để phân biệt chân giả chẳng khó khăn gì. Cách nà y chỉ tạm thá»i cứu nguy không phải là diệu kế trưá»ng cá»u để há»™ thân được.
hết: Hồi 57, xem tiếp: Hồi 58
|

02-11-2008, 09:30 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 58
Trên hoa đà i Bạch phát cợt Hồng nhan
Lôi Phi ngừng lại một chút rồi khẽ nói:
- Tiểu huynh nháºn ra Quyên cô nương là tay biết nhiá»u hiểu rá»™ng. Cô còn có lá»±c lượng rất lá»›n. Lá»±c lượng nà y dưá»ng như ăn sâu và o cả hai phe chÃnh, tà . Má»™t vị tiểu cô nương mà có nhiá»u tà i như váºy tháºt không phải chuyện dá»…. Vì thế tiểu huynh ngá» là sau lưng cô còn có ngưá»i chá»§ sá».
Lý Hà n Thu hững hỠnói:
- Tiểu đệ tưởng cái đó không liên quan gì đến cuộc tham dự Hoa hội của chúng ta.
Lôi Phi nói:
- Nhưng chúng ta đã tiếp được thÆ¡ cảnh cáo cá»§a cô mà vẫn Ä‘i tham dá»± Hoa há»™i khiến cô phải ngạc nhiên. Váºy chúng ta phải lưu tâm quan sát xem có tìm ra được manh mối gì không.
Lý Hà n Thu nói:
- Phải lắm! Nhất thiết tiểu đệ xin theo lá»i chỉ Ä‘iểm cá»§a Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Còn má»™t Ä‘iá»u tiểu huynh cần nhắc Lý đệ là phải Ä‘em theo những váºt dụng cần thiết vì e rằng chúng ta Ä‘i chuyến nà y chưa chắc đã trở lại đây nữa.
Lý Hà n Thu gáºt đầu. Chà ng Ä‘em theo những đồ váºt cần thiết và ngấm ngầm giấu khà giá»›i trong áo trưá»ng bà o.
Lôi Phi Ä‘em theo những đồ váºt to lá»›n gói thà nh má»™t gói cho gá»n.
Hai ngưá»i ngồi nghỉ lúc nữa để chá» trá»i tối lại đến há»™i trưá»ng trên sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu vẫn giữ thái độ oai vệ Ä‘i thẳng và o trưá»ng.
Hai ngưá»i lại ngồi xuống chá»— cÅ© đêm trước.
Trên đà i dưới ánh đèn lá»a sáng trưng, Tá» Hà cô nương Ä‘ang đứng chá». Cô vẫn mặc bá»™ áo mầu lục coi rất diêm dúa.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang nhìn lên chá»— ngồi Phương Tú, Hà n Ãà o thấy hai ghế còn bá» không. Còn bao nhiêu ghế khác Ä‘á»u đông đặc những ngưá»i.
TỠHà bỗng lên tiếng:
- Cuộc chiến đêm qua chưa phân thắng bại. Tiện thiếp chỠđây để nghênh giá.
Cô gá»i luôn mấy tiếng vẫn không có ngưá»i đáp lại.
Lý Hà n Thu đảo mắt ngó quanh không thấy ai đứng lên, liá»n tá»± há»i:
- Chuyện nà y má»›i tháºt khó hiểu. Ngưá»i áo Ä‘en đêm qua đã khiêu chiến sao đêm nay lại không xuất hiện thì cuá»™c đấu chỠđến bao giá»? Chẳng hiểu mụ béo máºp quản lý hoa đà i sẽ xá» trà vá»›i việc nà y ra sao?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì thấy thiếu phụ béo máºp rảo bước tiến ra giữa đà i tuyên bố:
- Theo ná»™i quy cá»§a Hoa đà i, lão thân cho ba hồi trống, dứt trống mà không thấy ngưá»i lên đà i tái chiến thì tuyên bố là ngưá»i đó bị bại rồi.
Mụ tư lá»± biết mình thô lá»— xấu xa không được ngưá»i dưới đà i hoan nghênh nên cÅ©ng không nói nhiá»u nữa, giÆ¡ tay lên vẫy má»™t cái.
Tiếng trống nổi lên vang động toà n trưá»ng.
Dứt ba hồi trống, vẫn không thấy ngưá»i lên đà i ứng chiến, thiếu phụ béo máºp tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Chắc đại gia hôm qua có việc gấp đã rá»i khá»i Kim Lăng rồi. Theo ná»™i quy Hoa đà i, lão thân đà nh tuyên bố là Tá» Hà cô nương thắng tráºn.
Mụ dừng lại má»™t lúc rồi há»i:
- Bây giá» lại tiếp cuá»™c tá»· đấu. Vị nà o muốn tứ giáo xin má»i lên đà i.
Dứt lá»i mụ trở gót Ä‘i và o háºu đà i.
Lý Hà n Thu không nhịn được khẽ há»i:
- Vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi đáp:
- Nếu ngưá»i áo Ä‘en không chết thì cÅ©ng bị Giang Nam Song Hiệp thu phục rồi.
Lý Hà n Thu "ồ" lên má»™t tiếng gáºt đầu đáp:
- Ãúng rồi! Ãúng rồi!
Giữa lúc ấy chà ng đưa mắt nhìn ra thấy bốn tên đại hán võ phục hộ vệ Giang Nam Song Hiệp rảo bước đi và o.
Phương Tú vẫy tay nói:
- Trương thế huynh! Thế huynh đến sớm nhỉ?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ cùng thiếu trang chá»§ Ä‘i ngoạn mấy nÆ¡i nhưng không náo nhiệt bằng hoa trưá»ng nà y.
Phương Tú cưá»i nói:
- Phong cảnh ở Giang Nam hãy còn nhiá»u chá»— rất khả quan, nếu hai vị cao hứng thì chá» hết Hoa há»™i, tại hạ sẽ bồi tiếp hai vị Ä‘i chÆ¡i má»™t phen.
Lôi Phi nói:
- Cảm ơn thịnh tình của Phương viện chúa. Tại hạ xin thay mặt thiếu trang chủ tạ ơn trước.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i ngồi xuống ghế.
Bỗng nghe TỠHà lại lên tiếng:
- Vị đại anh hùng nà o muốn lên đà i tứ giáo?
Góc Tây Bắc có tiếng ngưá»i đáp lại:
- Tại hạ xin thỉnh giáo cô nương mấy chiêu!
Tiếng hoan hô vừa dứt má»™t bóng ngưá»i đã nhảy lên đà i.
Từ chá»— ngưá»i nà y đứng cách hoa đà i Ãt ra là hÆ¡n hai trượng mà y nhảy má»™t cái tá»›i nÆ¡i thì nguyên má»™t môn khinh công nà y đủ cho má»i ngưá»i chấn động.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn kỹ thì ngưá»i kia và o trạc ngoại tam tuần mà trước ngá»±c đã có chòm râu Ä‘en, sắc mặt đỠtươi. Cặp lông mà y giống như hai con tằm. Mình mặc võ phục mầu lam. Tay không binh khÃ.
Tá» Hà thấy thân pháp y đã biết ngay là mình gặp phải tay kình địch liá»n nghiêng mình há»i:
- Các hạ có thể cho biết cao tÃnh đại danh được không?
Ngưá»i mặt đỠmỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ là Lương Thượng Yến. Xin cô nương nhẹ đòn cho.
Tá» Hà há»i:
- Té ra là Lương đại hiệp! Không hiểu đại hiệp định tỷ thà môn gì?
Lương Thượng Yến đáp:
- Binh khà rất nguy hiểm. Chúng ta tá»· quyá»n chưởng quách.
TỠHà nói:
- Tiện thiếp xin theo tôn ý. Lương đại hiệp ra tay đi!
Lương Thượng Yến nói:
- Thì giỠlà và ng bạc. Tại hạ không khách sáo nữa.
Y liá»n phóng chưởng đánh tá»›i.
TỠHà vung chưởng lên gạt thì Lương Thượng Yến đã thu chưởng vỠđổi thế đánh ra thế cầm nã nhằm chụp và o cổ tay TỠHà .
Lương Thượng Yến biến chiêu rất mau lẹ, vừa trông đã biết ngay là má»™t nhân váºt có bản lãnh tuyệt vá»i.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nếu Lương Thượng Yến đem toà n lực ra để thủ thắng thì e rằng TỠHà khó lòng chống nổi 20 chiêu.
Tá» Hà cÅ©ng biết mình gặp phải tay kình địch. Nà ng vung song chưởng đánh theo thế liên hoà n những mong Ä‘oạt lấy tiên cÆ¡ để có thể chống trả thêm má»™t thá»i gian.
Ãá»™t nhiên Lương Thượng Yến trầm giá»ng quát:
- Cô nương hãy coi chừng.
Bóng chưởng giao nhau rồi đột nhiên ngừng lại.
Má»i ngưá»i chú ý trông ra thấy Lương Thượng Yến đã nắm được cổ tay trái Tá» Hà .
Tá» Hà bị nắm huyệt mạch môn không thể tái chiến được nữa. Cô đứng ngẩn ngưá»i ra không nhúc nhÃch.
Lương Thượng Yến tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Cô nương! Tình trạng nà y có kể là cô nương bại tráºn rồi không?
- Cái đó tiện thiếp cÅ©ng không rõ. Ãể đà i chá»§ phán quyết má»›i được.
Bá»—ng nghe thanh âm thiếu phụ béo máºp từ háºu đà i vá»ng ra:
- Hà i tá»! Ngươi bị ngưá»i ta nắm giữ huyệt đạo dÄ© nhiên là thua rồi.
TỠHà khẽ buông tiếng thở dà i đáp:
- Tiện thiếp cam chịu thất bại.
Lương Thượng Yến buông tay nói:
- Hai bên động thủ chỉ cần phân thắng bại là xong. Hà tất phải đưa đến thảm cục lưu huyết.
TỠHà nghiêng mình đáp:
- Tiện thiếp chịu thua rồi, Lương gia có Ä‘iá»u chi dạy bảo tiện thiếp xin rá»a tai để nghe theo.
Lương Thượng Yến vẫy tay nói:
- Cô nương lui và o trước đi để chỠtại hạ.
Tá» Hà vâng lá»i lui và o háºu đà i.
Trong mấy tráºn đấu võ công Lương Thượng Yến cao thâm hÆ¡n hết. Cả Kim Lăng Phương Tú cÅ©ng chấn động tâm thần tá»± há»i:
- Bản lãnh ngưá»i nà y đến má»±c phi thưá»ng, có lẽ chẳng kém gì mình. Nhưng tên há» y chưa từng nghe thấy trên chốn giang hồ. Không hiểu y là anh hùng ở địa phương nà o?
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- Ngưá»i nà y tướng mạo giống Quan Công. Ngoà i võ công tuyệt thế, y còn có chÃnh khà lẫm liệt. Nhất định là má»™t báºc quân tá» nhân háºu. Ta phải là m cách nà o giao kết vá»›i y má»›i được.
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ bỗng thấy một thiếu nữ toà n thân mặc y phục mầu hồng khoan thai bước ra.
Hồng y nữ ngưá»i nhá» bé mà xinh đẹp so vá»›i Tá» Hà còn có phần hÆ¡n.
Hồng y nữ nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là Tá» Cúc kÃnh xin Lương đại hiệp tứ giáo mấy cao chiêu.
Lương Thượng Yến ngắm nghÃa Tá» Cúc má»™t lúc rồi há»i:
- Cô nương nhất định đòi động thủ với tại hạ ư?
TỠCúc đáp:
- Theo nội qui bản đà i bây giỠđến lượt tiện thiếp phải ra lãnh giáo dù tiện thiếp muốn từ chối cũng không được.
Lương Thượng Yến nói:
- Nhưng tại hạ coi chừng cô nương không địch nổi mất.
TỠCúc nói:
- Dù tiện thiếp không địch nổi cÅ©ng phải thuáºn theo số mệnh.
Lương Thượng Yến nói:
- Ãã váºy thì cô nương ra tay Ä‘i.
Tá» Cúc biết võ công đối phương rất cao cưá»ng, cô không từ chối nữa vung song chưởng đánh liá»n. Hai tay cô chỉ cách nhau chừng má»™t tấc.
Lương Thượng Yến tá»§m tỉm cưá»i đưa tay xảy ra rất mau lẹ chuồng và o giữa hai bà n tay Tá» Cúc. Chưởng thế y vừa huy động đã báºt lên thà nh tiếng chát. Hai bà n tay Tá» Cúc liá»n bị hất ra. Nguyên thế công cá»§a Tá» Cúc cá»±c kỳ lợi hại, nhưng bị Lương Thượng Yến hất ra đà nh phải dừng lại.
Lương Thượng Yến hạ thấp tay mặt xuống, đưa năm ngón tay nhằm nắm lấy cổ tay TỠCúc.
Chiêu nà y TỠCúc trông thấy rõ rà ng mà không sao tránh được. Cổ tay cô bỗng tê chồn thì ra đã bị đối phương nắm trúng huyệt mạch.
Lý Hà n Thu khen thầm:
- Hảo thủ pháp!
Lương Thượng Yến mỉm cưá»i há»i:
- Cô nương đã chịu thua chưa?
TỠCúc đáp:
- Võ công các hạ tuyệt đối cao thâm tiện thiếp không sao địch lại được.
Lương Thượng Yến buông tay ra nói:
- Hay lắm! Má»i cô nương hạ đà i Ä‘i.
Má»›i trong khoảng khắc, Lương Thượng Yến đã bại luôn hai mỹ nữ là m cho hoà n toà n trưá»ng phải chấn động.
Tá» Cúc lui và o rồi má»™t thiếu nữ áo trắng từ háºu đà i khoan thai bước ra.
Bạch y áo trắng như tuyết dong mạo so với TỠHà , TỠCúc còn xinh đẹp hơn mấy phần.
Cô nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là TỠMai xin tham kiến Lương gia.
Lương Thượng Yến cưá»i khanh khách nói:
- Cô nà y xinh đẹp quá! Ãáng tiếc là tại hạ đã thắng hai tráºn nên cô tuy mỹ miá»u mà tại hạ không có phúc để hưởng thụ.
Y vừa dứt lá»i toan nhảy xuống đà i.
TỠMai bỗng la lên:
- Xin Lương gia hãy lưu bộ.
- Cô nương có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
TỠMai nói:
- Lương gia không chịu tứ giao thức là khinh miệt tiện thiếp.
Lương Thượng Yến ngắt lới:
- Cô nương dạy quá lá»i. Tại hạ được hai vị Tá» Hà , Tá» Cúc nhân nhượng má»›i thắng hai tráºn. Còn tráºn nà y nếu cô nương thắng tại hạ chẳng nói là m chi. Bất hạnh cô nương lại bại tráºn há chẳng là m khó khăn cho tại hạ ư?
Tá» Mai đỠmặt lên giả vá» không hiểu há»i:
- Lương gia mà thắng tiện thiếp thì muốn xếp đặt tiện thiếp thế nà o cũng được có chi là khó?
Lương Thượng Yến cưá»i đáp:
- Theo luáºt lệ Hoa đà i tại hạ thắng cô nương tức là cô nương là m vợ tại hạ. Tại hạ hiện đã thắng hai cô rồi thấy mình phấn khởi như muốn lên tiên. Nếu thà nh thế chia ba chân vạc, chốn khuê phòng sao tránh khá»i phong ba thì tại hạ chịu thế nà o được?
- Luáºt lệ trên đà i đã định rõ bá»n tiểu nữ là m thiếp là m tỳ cÅ©ng được. Tùy đại gia cắt đặt thế nà o nên thế ấy.
Lương Thượng Yến lắc đầu nói:
- Khó hưởng thụ nhất là ân huệ cá»§a mỹ nhân. Ãối vá»›i cô nương tại hạ chỉ tâm hưởng mà thôi.
Dứt lá»i y nhảy xuống đà i đứng và o chá»— trước mặt Hà n Ãà o.
Hà n Ãà o liá»n đứng dáºy há»i:
- Lương huynh! Má»i Lương huynh ngồi lên hà ng đầu thưởng ngoạn được chăng?
Lương Thượng Yến chăm chú ngó Hà n Ãà o rồi há»i:
- Cách xưng hô tại hạ thế nà o đây?
Hà n Ãà o đáp:
- Tại hạ là Hà n Ãà o ở Từ Châu.
Lương Thượng Yến nói:
- Tại hạ thưởng mộ đại danh từ lâu.
Ãoạn từ từ ngồi xuống.
Lý Hà n Thu để ý nhìn ra thấy Hà n Ãà o, Phương Tú ngồi hai bên, Lương Thượng Yến ngồi giữa, liá»n nhá»§ thầm:
- Lương Thượng Yến là má»™t nhân váºt anh hùng cần phải kết giao. Nếu Giang Nam Song Hiệp âm mưu gia hại y thì ta phải tìm cách cứu y má»›i được.
Từ đó chà ng ngấm ngầm để ý đến cỠđộng của Giang Nam Song Hiệp.
TỠMai đứng trên đà i lớn tiếng:
- Lương đại hiệp khinh thị tiện thiếp không chịu tứ giáo, không hiểu còn vị anh hùng nà o thương tới mà tứ giáo mấy chiêu không?
Lương Thượng Yến đột nhiên quay sang há»i Phương Tú:
- Còn huynh đà i đây, cách xưng hô thế nà o?
Phương Tú đáp:
- Tại hạ là Phương Tú.
Lương Thượng Yến nói:
- Té ra là Phương huynh. Tại hạ cam bá» thất kÃnh.
Y không kêu Giang Nam Song Hiệp mà gá»i thẳng Phương huynh tá» ra không biết đến danh hiệu Giang Nam Song Hiệp.
Lương Thượng Yến khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Vị cô nương nà y nghe nói rất đáng thương, tưởng Phương huynh nên lên đà i một chuyến mới được.
Phương Tú ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi cưá»i mát đáp:
- Cái đó tại hạ cũng đã nghĩ tới.
Rồi như chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì trá»ng yếu, hắn ngừng lại má»™t chút rồi đổi sang chuyện khác há»i:
- Lương huynh! Lương huynh có nháºn được thiệp má»i cá»§a Tần Hoà i Hoa há»™i không nhỉ?
Lương Thượng Yến đáp:
- Tiểu đệ phiêu lưu bốn bể gặp đâu chầu đó, ngưá»i không sang trá»ng danh không hiển đạt thì là m gì có thiệp má»i.
Hà n Ãà o há»i xen và o:
- Lương huynh không nháºn thiệp má»i, sao lại tiến và o há»™i trưá»ng được?
Lương Thượng Yến cưá»i rồi đáp:
- Sức phòng vệ ở đây không ngăn chặn được tiểu đệ.
Hà n Ãà o biến sắc trầm giá»ng há»i:
- Lương huynh có biết tại hạ là ngưá»i thế nà o không?
Lương Thượng Yến lắc đầu đáp:
- Thá»±c ra cái tên Hà n Ãà o tại hạ chưa được nghe qua. Vừa rồi tại hạ nói ngưỡng má»™ thanh danh từ lâu chẳng qua là lối khách sáo mà thôi.
Hà n Ãà o không ngá» Lương Thượng Yến lại nói thẳng như váºy hắn không khá»i ngẩn ngưá»i ra.
Lương Thượng Yến không để ý đến vẻ mặt Hà n Ãà o , y tá»§m tỉm cưá»i nói tiếp:
- Cả tên Phương huynh đây tại hạ cũng chưa biết tới.
Hà n Ãà o tức giáºn nét mặt xám xanh toà n thân run bần báºt, tưởng chừng sắp nổi sóng.
Phương Tú tá»±a hồ đã nhìn thấy thái độ Hà n Ãà o không thể nhẫn nại được nữa.
Hắn liá»n nói ngay:
- Hà n huynh đệ đây cùng tại hạ là chủ nhân trong Hoa hội nà y.
Lương Thượng Yến nói:
- Té ra hai vị là Hoa há»™i chá»§ nhân. Nếu váºy tiểu đệ lỡ lá»i.
Hà n Ãà o ở vá»›i Phương Tú đã lâu nên rất hiểu tâm lý nhau. Hắn biết Phương Tú nói váºy là có ý ngăn mình đừng nổi nóng.
Hắn liá»n là m bá»™ tươi cưá»i nói:
- Anh em tại hạ rất kÃnh trá»ng những vị anh hùn hảo hán. Cuá»™c phòng vệ chung quanh Hoa há»™i tuy không lấy gì là m nghiêm máºt cho lắm, nhưng những ngưá»i tầm thưá»ng khó mà trà trôn và o được.
Lương Thượng Yến lạnh lùng nói:
- Nếu váºy thì tiểu đệ đã gặp váºn hên.
Hà n Ãà o nói:
- Nhất định là khinh công và bản lãnh cá»§a Lương huynh phải tuyệt vá»i má»›i ra và o tá»± nhiên được.
Lúc nà y Lý Hà n Thu tuy ngó lên đà i vì có ngưá»i Ä‘ang động thá»§ tá»· đấu vá»›i Tá» Mai mà thá»±c ra chà ng để hết tâm và o câu chuyện giữa Giang Nam Song Hiệp và Lương Thượng Yến.
Bỗng nghe Lương Thượng Yến nói:
- Dù hai vị không truy cứu đến chuyện hôm nay thì ngà y mai tiểu đệ cũng không tiện tới đây.
Phương Tú há»i:
- Tại sao váºy?
Lương Thượng Yến đáp:
- Bữa nay tiểu đệ đã quen biết hai vị chủ nhân thì dĩ nhiên tối mai không tiện trà trộn và o nữa.
Phương Tú tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Lương huynh đã thắng hai tráºn váºy chiếu theo luáºt lệ bản đà i là kể như ngưá»i cùng phe vá»›i bá»n tại hạ rồi.
Lương Thượng Yến nhấp nháy cặp mắt há»i:
- Tại sao váºy?
Phương Tú đáp:
- Há»… ai thắng được nữ đà i chá»§ nhất luáºt Ä‘á»u là tân lang.
Lương Thượng Yến nói:
- Cái đó Ä‘iá»u không tiện vì tại hạ cÅ©ng xấp xỉ ngang tuổi vá»›i hai vị.
Phương Tú liá»n há»i:
- Năm nay quý canh Lương huynh bao nhiêu?
Lương Thượng Yến đáp:
- Tiểu đệ đã 38 tuổi rồi.
Phương Tú cưá»i ha hả nói:
- Thế thì tại hạ còn hÆ¡n Lương huynh 20 tuổi. Váºy có coi Lương huynh và o kiá»u khách cÅ©ng không có chi quá đáng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Anh chà ng Lương Thượng Yến nà y tháºt có chá»— kỳ quái khiến khó mà hiểu được. Không hiểu lai lịch y thế nà o mà dưá»ng như Giang Nam Song Hiệp đã tìm cách lung lạc y.
Bá»—ng nghe trên đà i có tiếng thét rồi má»™t bóng ngưá»i văng xuống đà i.
Má»i ngưá»i chú ý nhìn lại thì thiếu nữ áo trắng Tá» Mai vẫn đứng trên đà i còn ngưá»i bị hất xuống là má»™t thiếu niên võ phục mà u xanh.
Thiếu niên áo xanh bị hất xuống góc đà i nên không có ai đỡ y.
Dưá»ng như y bị té khá nặng, hồi lâu má»›i gượng gạo đứng lên được.
Bỗng thấy TỠMai lên tiếng:
- Vị huynh đà i kia không muốn thá»§ thắng tấm thân yếu á»›t nà y nên đã nhượng bá»™ tiểu muá»™i. Váºy còn vị nà o muốn lên đà i tứ giáo tiểu muá»™i rất hoan nghênh.
Dưới đà i có tiếng đáp:
- Lão hán nà y xin lên tỷ thà mấy chiêu mong cô nương nhẹ đòn cho mới được.
Lý Hà n Thu chú ý nhìn ra thấy má»™t ngưá»i từ mé cầu thang háºu đà i Ä‘i ra.
Quả nhiên là má»™t ngưá»i già nua lÆ¡ thÆ¡ mấy chòm râu bạc. Tóc trắng cÅ©ng chỉ còn lác đác buá»™c túm lại trên đỉnh đầu mặt lão đầy vết dăn, cả lông mi cÅ©ng bạc phếch. Lưng lão đã còng, chân Ä‘i lảo đảo.
Con ngưá»i tuổi cao như váºy mà cÅ©ng lên đà i cầu mỹ sắc thì tháºt là không biết tá»± lượng.
Tá» Mai chau mà y há»i:
- Các hạ già nua như váºy tháºt hay chỉ giả vá»?
Lão già sá»ng sốt há»i:
- Sao? Ãà i qui cá»§a các vị có hạn chế niên canh ư?
TỠMai đáp:
- Tuy không hạn định tuổi tác nhưng lão nhân gia già quá rồi.
Lão già cưá»i khanh khách đáp:
- Lão hán tuy tuổi già nhưng lòng dạ lại không già .
TỠMai biến sắc lạnh lùng nói:
- Ãã động thá»§ tương đấu tất khó lòng tránh khá»i chuyện thương vong. Xin tiá»n bối cẩn tháºn cho.
Lão già cưá»i ruồi đáp:
- Dù là m con quỷ phong lưu chết dưới hoa cũng vui lòng. Lão phu đã bấy nhiêu tuổi đầu thì còn biết sợ chết là gì nữa.
Lão nói mấy câu nà y chẳng những khiến cho Tá» Mai phải ngạc nhiên mà tân khách dưới đà i cÅ©ng đến dở cưá»i dở khóc.
TỠMai hững hỠnói:
- Ãã váºy thì tiện thiếp phải tuân mệnh.
Rồi cô vung chưởng đánh ra.
Bạch Nhiêm lão nhân (lão già râu bạc) đưa bà n tay run run ra Ä‘iểm tá»›i nhằm đâm và o uyển mạch Tá» Mai. Ãá»™ng tác tuy cháºm chạp song thá»§ pháp huyá»n diệu phi thưá»ng và trúng Ä‘Ãch, bắt buá»™c Tá» Mai phải thu chưởng vá» lùi lại.
TỠMai nghĩ thầm trong bụng:
- Chỉ thế lão bất tá» nà y quả là ghê gá»›m dưá»ng như lão mang tuyệt kỹ trong ngưá»i thá»±c sá»±.
Bụng nà ng nghÄ© váºy tay nà ng phóng chưởng theo thế liên hoà n tấn công tá»›i tấp.
Lão già phóng hai tay Ä‘iểm tá»›i không ngá»›t và lần nà o thế chỉ cÅ©ng nhằm và o uyển mạch cá»§a Tá» Mai, bức bách cô phải rụt tay vá».
Tá» Mai trong lòng không phục tấn công 30 chưởng liá»n mà lần nà o lão già cÅ©ng chỉ phát huy má»™t thá»§ thúc như váºy để bắt buá»™c đối phương phải thu hồi thế chưởng lạ ở chá»— là lão không chịu phản kÃch.
Sau khi tấn công 30 chưởng, Tá» Mai dưá»ng như biết mình gặp phải tay kình địch, liá»n lùi lại ba bước há»i:
- Tại sao lão nhân gia lại không chịu trả đòn?
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i đáp:
- Cô nương trẻ đẹp như váºy mà lão phu má»—i khi phản kÃch không chừng sẽ là m chết ngưá»i gây nên thảm cảnh thì sao?
Tá» Mai lại há»i:
- Thế ra lão trượng tỠđấu mà không muốn thắng ư?
Bạch Nhiệm lão nhân đáp:
- Lão phu muốn để cô nương tá»± nháºn bại tráºn.
TỠMai nói:
- Trừ phi lão nhân gia thủ thắng không thì chẳng bao giỠtiểu nữ chịu thua cả.
Bạch Nhiệm lão nhân cưá»i ha hả nói:
- Nếu váºy thì chúng ta cứ tiếp tục đấu hoà i. Lão phu chỉ nhìn mỹ sắc cá»§a cô nương cÅ©ng đủ no khá»i cần ăn uống gì nữa.
Tá» Mai tức giáºn nói:
- Lão nhân gia bất quá chỉ biết một chiêu nên lúc nà o cũng dùng một thủ pháp như nhau. Nếu lão còn tiếp tục chiêu nà y thì rồi tiểu tỠcũng tìm ra được biện pháp phá giải.
Bạch Nhiệm lão nhân nói:
- Hay lắm! Cô nương hãy thắng chiêu nà y của lão phu đi rồi tự nhiên lão phu phải dùng đến chiêu thứ hai.
TỠMai nói:
- Ãể tiểu nữ thá» coi.
Tuy miệng nói hung hăng mà trong lòng thá»±c vẫn gá»m gá»m cô để bà n tay trước ngá»±c rồi phóng ra.
Quả nhiên lão già vẫn dùng chiêu thức trước giơ tay phải phóng chỉ lên điểm và o uyển mạch TỠMai.
Ngón tay lão phóng ra chuẩn xác vô cùng, miệng lão cưá»i nói:
- Nếu cô nương thêm một cánh tay nữa thì lão phu không thể phòng vệ được.
Tá» Mai thấy thế công cá»§a mình bị đối phương ngăn chặn má»™t cách dá»… dà ng thì biết là đối phương không chỉ hà nh động cầu may mà thá»±c có bản lãnh cao cưá»ng. Tuy nhiên cô vẫn còn hy vá»ng tá»± nhá»§:
- Lão đã già nua thế nà y thì dù có luyện được ngón chỉ đặc biệt cÅ©ng chẳng thể chống nổi binh khÃ.
NghÄ© váºy rồi cô lùi lại hai bước nói:
- Lão gia không chịu phản kÃch thì tuy tiểu nữ không thắng được lão gia, nhưng lão gia cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không thể thắng được tiểu nữ.
hết: Hồi 58, xem tiếp: Hồi 59
|

02-11-2008, 10:00 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 59
Gặp độc há»a , Bạch nhiệm thất bại
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i nói:
- Lão phu tuy tuổi tác già nua nhưng bản tÃnh vẫn thương hương tiếc ngá»c, không nhẫn tâm gia hại cô nương.
Tá» Mai há»i:
- Nhưng trong háºu đà i còn mấy vị tá»· muá»™i. Chúng ta mà giằng co mãi há chẳng là m trở ngại hảo sá»± ngưá»i khác ư?
Bạch nhiệm lão nhân tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nếu váºy cô nương nên chịu thua Ä‘i cho khá»i mất thì giá».
TỠMai đáp:
- Hoa đà i đã có qui định. Trừ phi tiện thiếp bị thương hoặc bị lão tiá»n bối đưa đến tình trạng không còn sức tái đấu má»›i là thất bại. Ngoà i ra chẳng có cách nà o khác.
Bạch nhiệm lão nhân lắc đầu nói:
- Thiếu nữ trẻ đẹp mà phải máu chảy đầm đìa thì còn thảm cảnh nà o bằng? Không hiểu ai đã đặt ra thể lệ nà y tháºt là khả ố!
Hà n Ãà o ngồi dưới đà i khẽ há»i Phương Tú:
- Ãại ca! Lão nà y là nhân váºt thế nà o?
Phương Tú lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh cũng không biết.
Hà n Ãà o lại há»i:
- Ãại ca không có thiếp má»i lão hay sao?
Phương Tú gáºt đầu đáp:
- Không có.
Hà n Ãà o lại há»i:
- Thế thì sao lão trà trá»™n và o hoa trưá»ng được?
- Cái đó tiểu huynh cÅ©ng không rõ. Xem chừng xung quanh hoa trưá»ng nà y chúng ta phải tăng cưá»ng phòng vệ má»›i được.
Hà n Ãà o gáºt đầu nói:
-Ngà y mai tiểu đệ sẽ thân hà nh tuần tra một lượt xem thế nà o.
Bỗng nghe TỠMai trên đà i nói:
-Thế nà o cũng phải phân thắng bại mới xong.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
-Phân thắng bại bằng cách nà o?
TỠMai đáp:
-Bằng cách sá» dụng binh khÃ.
Bạch nhiệm lão nhân trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Cô nương đã nói ra miệng, lão phu không đồng ý cÅ©ng không xong. Váºy cô lấy binh khà ra.
Tá» Mai vá»›i tay lên giá binh khà rút thanh trưá»ng kiếm nói:
- Lão tiá»n bối hà nh động bất tiện. Váºy muốn dùng thứ gì tiện thiếp lấy cho.
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Lão phu già nua thế nà y mà cô nương Ä‘ang độ xuân xanh. Váºy lão phu nhưá»ng cho cô nương dùng binh khà còn lão phu đón đỡ tay không cÅ©ng được.
TỠMai mắng thầm trong bụng:
- Già mà còn mê gái thì chỉ có đưá»ng chết.
Cô liá»n cất tiếng há»i:
- Như váºy sao được? Lão tiá»n bối không dùng binh khà há chẳng thất bại ư?
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i ha hả đáp:
- Lão phu đã nói, thà là được chết dưới hoa là m con quỷ phong lưu, lão cũng cam lòng. Cô nương động thủ đi!
Tá» Mai tay cầm kiếm rồi, mặt nổi sát khÃ, cô vung trưá»ng kiếm chém ngang má»™t nhát.
Thế nà y rất hung hiểm. Bạch nhiệm lão nhân thấy đối phương vung kiếm chém tạt ngang vẫn không né tránh, khi trưá»ng kiếm tá»›i nÆ¡i má»›i vung tay lên ngăn chặn.
TỠMai nghiêng kiếm đi tự nhủ:
- Ta hãy chém đứt cổ tay lão rồi sẽ tÃnh.
Thế kiếm liá»n nhằm há»›t và o cổ tay lão già .
Bá»—ng nghe đánh chác má»™t tiếng. Thanh trưá»ng kiếm chém rách cá»a tay áo cá»§a lão già , nhưng nó cÅ©ng bị lão hất ra.
Tá» Mai giáºt mình kinh hãi nói:
- Lão tiá»n bối đã luyện đến công phu toà n thân rắn như sắt thép.
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i đáp:
- Lão phu tuy già nua nhưng gân cốt còn rắn lắm. Nếu cô nương không tin thì hãy chém thêm mấy nhát nữa mà coi. Thực ra lão nói mấy câu nà y cũng là thừa, vì TỠMai vẫn vung kiếm tấn công không ngớt.
Bạch nhiệm lão nhân vung tay hất lia lịa khiến cho thanh trưá»ng kiếm cá»§a Tá» Mai chém tá»›i lại bị báºt Ä‘i.
- Xem chừng tiện không thể nà o thắng được lão tiá»n bối.
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i khanh khách nói.
- Cô nương đừng vội chán nản, lão phu chỉ muốn coi cái khéo của cô mà thôi.
Tá» Mai lấy là m kỳ há»i:
- Coi khéo thế nà o?
Bạch nhiệm lão nhân giÆ¡ tay cao lên. Hai cổ tay lão Ä‘á»u Ä‘eo má»™t cái vòng sắt rá»™ng chừng ba tấc. Lão vung cổ tay để gạt kiếm. Lưỡi kiếm toà n chém và o vòng sắt rồi bị hất ra.
TỠMai ồ lên một tiếng nói:
- Té ra là thế!
Bạch nhiệm lão nhân đột nhiên thu tay vá» cưá»i nói:
- Cô nương đã chịu thua chưa?
TỠMai trước vẫn tưởng lão luyện được tấm thân cứng rắn đao kiếm chém không và o nên cô rất kinh hãi.
Bây giỠcô mới biết lão ỷ và o cái vòng sắt để chịu đựng nên phấn khởi tâm thần nói:
- Trong lòng tiểu nữ tuy muốn chịu thua nhưng các hạ vẫn chưa thủ thắng được.
Bạch nhiệm lão nhân ngắt lá»i:
- ÃÆ°á»£c lắm! Nếu váºy thì cô nương sẽ được bại tráºn. Nếu cô nương không tin thì đâm thêm má»™t kiếm mà coi.
Tá» Mai y lá»i phóng kiếm đâm tá»›i.
Bạch nhiệm lão nhân chá» cho lưỡi kiếm gần tá»›i nÆ¡i đột nhiên né ngưá»i Ä‘i. Tay mặt lão vươn ra nhanh như chá»›p vừa tránh trưá»ng kiếm vừa nhằm chá»™p và o cổ tay mặt Tá» Mai. Năm ngón tay lão siết chặt lại đồng thá»i Ä‘oạt lấy thanh trưá»ng kiếm trong tay cô.
Lão lạnh lùng há»i:
- Cô nương đã chịu thua chưa?
Tá» Mai từ từ gáºt đầu đáp:
- Võ công lão tiá»n bối quả nhiên rất cao cưá»ng, tiểu nữ chịu thua rồi.
Cô nghĩ thầm trong bụng:
- Lão nà y tuổi già rồi, là m phụ thân mình cÅ©ng có dư. Chẳng lẽ lão muốn lấy mình là m vợ tháºt ư?
Bạch Nhiên lão nhân ngá»a mặt lên trá»i cưá»i nói:
- Hay lắm, cô hãy tạm xuống Ä‘i. Lão phu tuy tuổi già mà tâm thần hãy còn trẻ lắm. Có Ä‘iá»u lấy cô là m vợ kể ra tháºt không xứng đôi.
Tá» Mai nhÃu cặp mà y liá»…u toan rút lui , thì lão già bá»—ng lá»›n tiếng:
- Cô hãy dừng lại đã!
Tá» Mai dừng bước há»i:
- Còn chuyện chi nữa?
Bạch nhiệm lão nhân nói:
- Cô nương thÃch ngưá»i xứng đôi mà lão phu già thế nà y nếu lấy cô là m vợ tất cô không vui lòng.
TỠMai nói:
- Nhưng tiá»n bối đã thắng tiểu nữ, tiểu nữ chẳng là m thế nà o được.
Bạch nhiệm lão nhân nói:
- Lão phu cũng không yên tâm.
TỠMai nói:
- Tiện thiếp chưa cùng các hạ thà nh thân. Váºy hãy chá» khi thà nh sá»± rồi các hạ muốn sao cÅ©ng được.
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i nói:
- Coi cặp mắt long lanh cá»§a cô nương lão phu không thể tin được. Chúng ta tuy chưa thà nh thân, song cô nương đã bại vá» tay lão phu. Chiếu theo lệ luáºt hoa đà i, cô là ngưá»i cá»§a lão phu rồi. Váºy cô hãy uống cái nà y Ä‘i.
Lão vừa nói vừa lấy ra một viên thuốc đưa cho TỠMai.
Tá» Mai nhìn viên thuốc thấy mà u hồng tÃa thì chấn động tâm thần há»i:
- Thuốc gì thế nà y?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Ãây là Hướng Tâm Ãan, cô nương uống thuốc nà y rồi là lúc nà o cÅ©ng tâm niệm theo lão phu. Dù có Tá» Ãô tái thế Tống Ngá»c phục sinh cÅ©ng chẳng là m cho cô động tâm được nữa.
Tá» Mai ngáºp ngừng:
- Cái nà y...Cái nà y không qui định ở trong đà i qui....
Bạch nhiệm lão nhân đột nhiên vươn tay ra nắm lấy cổ tay TỠMai giục:
- Cô nương! Uống ngay đi!
Tay mặt lão bám và o hà m răng TỠMai rồi lòng bà n tay hất thuốc và o miệng cô.
Lý Hà n Thu thấy Bạch nhiệm lão nhân cưỡng bách TỠMai uống thuốc thì trong lòng xao xuyến không yên.
Chà ng nghĩ thầm:
- Không hiểu lão nà y có lai lịch thế nà o mà có cỠđộng lạ lùng như váºy? E rằng Giang Nam Song Hiệp chẳng chịu để yên.
NgỠđâu sá»± thá»±c đã ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a chà ng. Giang Nam Song Hiệp vẫn ngồi yên thưởng thức cảnh trên đà i. Toà n thể cá» tá»a cÅ©ng không ai phản ứng.
Bạch nhiệm lão nhân buông tay Tá» Mai ra cháºm rãi nói:
- Má»i cô nương lui và o nghỉ ngÆ¡i.
Nguyên những ngưá»i ngồi dưới đà i chiến thấy Bạch nhiệm lão nhân tuổi đã già như váºy mà chỉ dùng má»™t chiêu đã hạ được Tá» Mai Ä‘á»u Ä‘em lòng cảm phục. Dù lão có say mê mỹ sắc cÅ©ng chỉ buồn cưá»i chứ không phản đối. Ãến khi Tá» Mai sá» kiếm tấn công má»i ngưá»i cÅ©ng vẫn đồng tình vá»›i lão nhưng từ lúc lão ép uổng Tá» Mai uống thuốc thì số đông nổi lòng công phẫn miệng
lẩm bẩm:
- Lão nà y già nua mà thủ đoạn hiểm độc đến thế!
Những ngưá»i dưới đà i Ä‘á»u là hảo hán ở tam sÆ¡n ngÅ© nhạc chÃnh tà lẫn lá»™n đủ má»i mà u sắc.
Bỗng có tiếng ồm ồm cất lên thóa mạ:
- Lão già gở chết kia! Sao dám bức bách ngưá»i ta uống thuốc độc trước mắt quảng đại quần chúng?
Bạch nhiệm lão nhân ở trên đà i chẳng biết vì lỗ tai nghễnh ngãng hay lão giả vỠkhông nghe tiếng, lão chẳng buồn đưa mắt ngó xuống dưới đà i.
Bá»—ng nghe Tá» Mai cất giá»ng thê lương há»i:
- Lão tiá»n bối! Tiá»n bối bức bách vãn bối uống thứ độc dược gì váºy?
Thanh âm cô uyển chuyển đầy vẻ thê lương ảo não khiến ngưá»i nghe không khá»i động lòng.
Quả nhiên cô đã khiến quần hà o dưới đà i động mối thương tâm.
Những tiếng la ó cất lên chá»i rá»§a.
- Lão khốn kiếp kia! Nếu không đưa thuốc giải cho cô ta thì đừng hòng sống mà dá»i khá»i sông Tần Hoà i.
Bạch nhiệm lão nhân quả là tay hà m dưỡng kinh ngưá»i. Lão vẫn lá» Ä‘i không nghe.
TỠMai lên tiếng.
- Lão tiá»n bối! Ãà i qui không ấn định việc bắt buá»™c ngưá»i bại tráºn uống.
Ãá»™t nhiên cô chau mà y ôm bụng ra chiá»u Ä‘au đớn cá»±c kỳ khó chịu.
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i ha hả nói:
- Tiểu nha đầu! Cô nà y tháºt khéo giả vá»! Xem chừng lão phu chẳng có cách nà o là m cho cô vui lòng. Dù lão phu hết dạ thương hương tiếc ngá»c cÅ©ng không thể là m cho cô động tâm được.
Tá» Mai tá»±a hồ Ä‘au đớn kịch liệt. Hai tay ôm bụng miệng báºt tiếng rên la.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Lão nà y hạ độc ngay trên đà i tháºt là phi lý. Lạ ở chá»— trên đà i dưá»ng như không có ngưá»i quản sá»±.
Lý Hà n Thu còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng thấy bóng ngưá»i thấp thoáng.
Một hán tỠtrung niên mặc áo bà o mà u lục nhẩy lên xòe tay ra nói:
- ÃÆ°a đây.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- ÃÆ°a cái gì?
Ngưá»i mặc bà o xanh đáp:
- Thuốc giải.
Những ngưá»i tá»›i đây Ä‘a số Ä‘á»u mặc võ phục, Ãt ngưá»i mặc trưá»ng bà o. Hán tá» nà y mặc bà o xanh bên trong còn có lần má»n bông rất dầy. Mà u lục đã là mà u sắc chói mắt mà lại ăn mặc kiểu nà y thì toà n trưá»ng tuyệt không có ngưá»i nà o khác.
Bạch nhiệm lão nhân ngó chầm cháºp ngưá»i áo bà o lục má»™t hồi rồi há»i.
- Cách xưng hô các hạ thế nà o?
Ngưá»i mặc bà o lục đáp:
- Các hạ muốn há»i tên tại hạ thì dá»… lắm, nhưng các hạ phải xưng tên trước má»›i được.
Bạch nhiệm lão nhân tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Lão phu há»i các hạ trước, dÄ© nhiên các hạ xưng danh trước má»›i phải.
Ngưá»i mặc áo bà o lục nói:
- Tuy các hạ há»i trước nhưng vị tất đã được câu trả lá»i trước.
Bạch Nhiên lão nhân nói:
- Các hạ không trả lá»i lão phu thì sao lại đòi lão phu phải phúc đáp mình trước?
Ngưá»i mặc bà o lục cưá»i lạt nói:
- Thôi được! Váºy cả hai chúng ta Ä‘á»u chẳng cần há»i tên há» nhau nữa.
Hai ngưá»i nà y má»™t đã ngoà i 70 và má»™t cÅ©ng trên bốn chục mà còn giở trò trẻ nÃt tranh chấp nhau vá» việc báo danh kẻ trước ngưá»i sau.
Bạch nhiệm lão nhân lạnh lùng nói:
- Các hạ đã không chịu xưng danh thì xuống đà i đi.
Ngưá»i mặc bà o lục tức giáºn há»i:
- Tại hạ đã lên rồi có lý nà o xuống được?
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Muốn tại hạ xuống cÅ©ng được, có Ä‘iá»u phải đưa thuốc giải ra đã.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- Thuốc giải cái gì?
Ngưá»i mặc bà o lục đáp:
- Các hạ cho cô nương kia uống thuốc độc thì tất nhiên phải có thuốc giải.
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i ha hả đáp:
- Thứ thuốc đó của lão phu không cần thuốc giải.
Ngưá»i mặc bà o lục nói:
- Các hạ nói thế ai mà tin được?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Tin hay không là tùy ở các hạ.
Ngưá»i mặc bà o lục xẵng giá»ng:
- Các hạ muốn không đưa thuốc giải cÅ©ng được, có Ä‘iá»u phải thắng tại hạ má»›i xong.
Bạch nhiệm lão nhân lắc đầu nói:
- Muốn đánh nhau thì chúng ta không thể đánh ở đây được vì đó là phạm và o đà i qui cá»§a ngưá»i ta.
Ngưá»i mặc bà o lục trá» xuống sông đáp:
- Thế thì chúng ta xuống nước đánh nhau.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- Ãánh nhau dưới nước ư?
Ngưá»i mặc bà o lục đáp:
- Phải rồi! Xuống nước đánh nhau cà ng tốt. Nếu các hạ bị tại hạ đánh chết thì xác sẽ thuáºn theo dòng nước trôi Ä‘i. Khá»i cần ngưá»i mai táng.
Bạch nhiệm lão nhân tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Còn tôn giá bị lão phu đánh chết thì sao?
Ngưá»i mặc bà o lục đáp:
- Tại hạ luyện công phu lội nước rất thuần thục, nếu đánh không lại các hạ tất sẽ có cơ hội trốn thoát.
Phương Tú chau mà y khẽ há»i Hà n Ãà o:
- Vụ nà y là thế nà o đây?
Hà n Ãà o đáp:
- Xem chừng hai ngưá»i dưá»ng như không có dá»± mưu. Chúng ta hãy nhẫn nại má»™t lúc nữa để coi diá»…n biến thế nà o rồi sẽ liệu.
Phương Tú nói:
- Nhưng không thể để hỠrắc rối quá lâu được.
Bá»—ng nghe ngưá»i mặc bà o lục quát há»i:
- Còn bao nhiêu ngưá»i không chỠđợi được nữa. Lão có lấy thuốc giải ra không thì bảo?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Không có thuốc giải đâu.
Ngưá»i mặc bà o lục nói:
- Thế là tại hạ phải đánh chết các hạ.
Ãoạn hắn vung quyá»n đánh tá»›i.
Bạch nhiệm lão nhân vẫn đứng nguyên chá»—. Lão giÆ¡ tay phải lên gạt thế quyá»n cá»§a ngưá»i mặc bà o lục.
Ngưá»i mặc bà o lục buông tiếng cưá»i lạt mở thế công cá»±c kỳ mau lẹ. Hai tay theo thế liên hoà n đánh tá»›i tấp. Quyá»n thế chưởng phong má»—i lúc má»™t mãnh liệt.
Bạch nhiệm lão nhân vẫn đứng nguyên chá»— không xê dịch Ä‘i má»™t chút nà o. Lão chỉ vung hai tay đỡ gạt khiến cho bao nhiêu thế công cá»§a ngưá»i mặc bà o lục Ä‘á»u bị hất ra.
Lạ ở chá»— là Bạch nhiệm lão nhân đấu vá»›i ngưá»i mặc bà o lục cÅ©ng như đấu vá»›i Tá» Mai, hoà n toà n giữ thế thá»§, thá»§y chung không chịu phản kÃch.
Thế quyá»n cá»§a ngưá»i mặc bà o lục má»—i lúc má»™t mãnh liệt. Má»›i trong khoảnh khắc hắn đã liên công ngoà i hai mươi chiêu. Song Bạch nhiệm lão nhân vẫn cháºn được.
Ngưá»i mặc lục bà o thu quyá»n lại há»i:
- Tại sao các hạ không phản kÃch?
Bạch nhiệm lão nhân đáp:
- Lão phu chỉ thá»§ chứ không công mà tôn giá vẫn không là m gì được. Nếu lão phu phản kÃch há chẳng là m cho tôn giá thua lẹ ư?
Ngưá»i mặc bà o lục nói:
- Các hạ tuổi già như váºy mà không chịu phản kÃch, nếu bị tại hạ thi triển độc dược là m cho uổng mạng thì đừng trách tại hạ thá»§ Ä‘oạn tà n nhẫn. Váºy tại hạ nói rõ cho các hạ biết trước.
Bạch nhiệm lão nhân cưá»i lạt nói:
- Tôn giá cứ thỠđi coi.
Ngưá»i mặc bà o lục lá»›n tiếng quát:
- Các hạ hãy coi chừng!
Ãá»™t nhiên hắn giÆ¡ tay phải lên phóng ra.
Bạch nhiệm lão nhân cÅ©ng đưa tay mặt ra chụp nhằm đâm và o uyển mạch đối phương để phong tá»a thế chưởng cá»§a hắn.
Phép phong tá»a huyệt đạo nà y tá»±a hồ là môn sở trưá»ng cá»§a lão. Thưá»ng thưá»ng bắt buá»™c chưởng lá»±c cá»§a đối phương không sá» dụng được.
Bạch nhiệm lão nhân đột nhiên rú lên má»™t tiếng nhảy vá»t xuống đà i lăn mình dưới đất.
Nguyên lão bị sức khói lá»a cá»±c kỳ mãnh liệt áp bức. Ngá»n khói xanh lè Ä‘i tá»›i đâu cháy bùng tá»›i đó, nó đốt cháy áo cá»§a Bạch nhiệm lão nhân.
Bạch nhiệm lão nhân dưá»ng như rất già u kinh nghiệm, láºp tức lăn mình Ä‘i để dáºp tắt lá»a. May ở chá»— lão phản ứng linh mẫn động tác thần tốc nên áo chỉ bị cháy mấy chá»—. Còn chòm râu bạc dưới cằm lại bị cháy mất quá ná»a, coi rất thảm hại.
Ngưá»i mặc lục bà o lạnh lùng nói:
- Nếu tại hạ không nương tay thì dù các hạ lăn mình kịp thá»i cÅ©ng bị độc há»a đốt chết rồi.
Bạch nhiệm lão nhân tức giáºn nói:
- Ãây là cuá»™c tá»· thà quyá»n chưởng mà tôn giá lại phóng độc há»a thế là vi phạm đà i qui.
Ngưá»i mặc bà o lục nói:
- Tại hạ đã tái tam cảnh cáo nhưng các hạ cố chấp không nghe để tự rước lấy cái khổ và o mình, còn kêu ca gì nữa?
Bạch nhiệm lão nhân tuy ngoà i miệng nói cứng mà trong bụng cực kỳ kinh hãi. Không dám nhảy lên đà i.
Lão lá»›n tiếng há»i:
- Vị nà o chấp chưởng đà i qui ở đây?
Ãại nương béo máºp từ từ bước ra há»i:
- Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Bạch nhiệm lão nhân há»i lại:
- Các vị mở Hoa đà i nà y đã công bố để 12 vị nữ đà i chá»§ thá»§ đà i. Những ngưá»i lên đà i chỉ tá»· đấu vá»›i nữ đà i chá»§, có đúng như thế không?
Ãại nương béo máºp cưá»i đáp:
- Ãúng thế! Ông anh nà y nhá»› kỹ đà i qui lắm!
Bạch nhiệm lão nhân trá» và o ngưá»i mặc lục bà o nói:
- Thế mà vị nà y phá hoại đà i qui. Y không kêu đà i chá»§ khiêu chiến lại động thá»§ vá»›i lão phu. HÆ¡n nữa y còn sá» dụng độc há»a dấu trong tay áo. Như thế đâu phải là hà nh vi cá»§a ngưá»i quân tá»?
Ãại nương béo máºp nói:
- Theo ý các hạ thì....
Bạch nhiệm lão nhân ngắt lá»i:
- Y đã không theo đà i qui mà còn khinh thị đà i chủ nữa.
Ãại nương cưá»i nói:
- Lão thân vốn không ưa nghe lá»i mạt sát. Các hạ có Ä‘iá»u chi cứ bình tÄ©nh mà nói.
Bạch nhiệm lão nhân há»i:
- Y náo loạn đà i qui mà các vị nhìn không can thiệp ư?
Ãại nương hững há» nói:
- Hà nh động cá»§a tôn giá tuy chÃnh nghÄ©a nhưng đã phạm và o đà i qui ở đây.
Ngưá»i mặc lục bà o sá»ng sốt há»i:
- Vi phạm thế nà o?
Ãại nương đáp:
- Ãà i qui đã ấn định rõ rà ng. Ngưá»i nà o lên đà i quấy rối , nhẹ thì chỉ cầm tù cho đến hết Hoa há»™i sẽ buông tha; nặng thì phải hạ sát để răn kẻ là m báºy.
Ngưá»i mặc lục bà o cưá»i lạt há»i:
- Ai là ngưá»i chấp hà nh qui luáºt ở đây để hạ sát tại hạ?
Ãại nương đáp:
- Cái đó còn tùy trưá»ng hợp mà điá»u khiển. Các hạ võ công cao cưá»ng, váºy bản đà i phải phái cao thá»§ đến đối phó. Nếu là ngưá»i bản lãnh tầm thưá»ng thì bản đà i không cần phái đến những tay cao thá»§ báºc nhất.
Ngưá»i mặc lục bà o hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Không ngỠtại hạ vì lòng hảo tâm can thiệp và o chuyện bất bình lại lấy vụ rắc rối nà y.
Ãại nương nói:
- Ãúng là các hạ vì có lòng hảo tâm mà can thiệp, nhưng như váºy là phạm đà i qui. Lão thân nắm giữ quyá»n Ä‘iá»u khiển hoa đà i có lý nà o không can thiệp được?
Ngưá»i mặc lục bà o tức giáºn há»i:
- Can thiệp thì là m gì?
Ãại nương béo máºp cưá»i khanh khách đáp:
- Các hạ không nên nóng nảy. Ngưá»i ta thưá»ng nói má»™t bước sẩy chân để háºn ngà n thu. Xin các hạ nghÄ© kỹ mà hà nh động.
Ngưá»i mặc bà o lục há»i:
- Còn nghĩ gì nữa?
Ãại nương đáp:
- Nếu các hạ chịu tuân theo đà i qui thì xin bó tay chịu trói. Bá»n lão thân quyết không gia hại các hạ.
Ngưá»i mặc bà o lục tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm cưá»i ha hả nói:
- Nếu váºy thì tại hạ không tuân theo được.
Ãại nương nói:
- Vì việc chấp hà nh đà i qui lão thân đà nh hạ lệnh động thá»§ váºy.
Ngưá»i mặc lục bà o há»i:
- Phu nhân muốn động thủ ư?
Ãại nương đáp:
- Không phải chÃnh lão thân ra tay.
Ãoạn mụ giÆ¡ tay vừa vẫy vừa lá»›n tiếng nói:
- Hộ pháp đâu rồi?
Mấy tiếng đáp lại. Hai nam hai nữ từ trong háºu đà i chạy ra.
Hai hán tá» võ phục mà u Ä‘en lưng giắt đơn Ä‘ao. Còn nữ võ sÄ© nai nịt áo mà u huyá»n lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm.
Ngưá»i mặc bà o lục chuyển động cặp mắt ngó thấy hai hán tá» và o trạc 34, 35 tuổi, còn nữ võ sÄ© chừng 28, 29 tuổi.
Bốn ngưá»i nà y mục quang như Ä‘iện, huyệt thái dương nhô cao. Má»›i trông qua đã biết ngay là những cao thá»§ kiêm ná»™i công.
Ngưá»i mặc bà o lục ngó diện mạo bốn kiếm sÄ© thấy toà n là ngưá»i lạ thì trong lòng ngấm ngầm kinh hãi tá»± há»i:
- Không hiểu bá»n nà y xuất xứ ở đâu?
Bá»—ng nghe đại nương béo máºp há»i:
- Các hạ đã nghĩ kỹ chưa?
Ngưá»i mặc bà o lục đáp:
- Tại hạ nghĩ kỹ rồi.
Ãại nương lại há»i:
- Thế thì hay lắm! Các hạ bó tay chịu trói hay còn muốn bá»n ta động thá»§?
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Có Ä‘iá»u lão thân cần nói rõ trước! Ãây là má»™t vụ chấp hà nh pháp luáºt chứ không phải cuá»™c tá»· đấu. Bá»n há» bốn ngưá»i cùng ra tay má»™t lúc váºy các hạ thá» tá»± lượng xem có thắng được không?
Ngưá»i mặc bà o lục đáp:
- Dù cả bốn ngưá»i đồng thá»i động thá»§ tại hạ cÅ©ng không chịu bó tay.
hết: Hồi 59, xem tiếp: Hồi 60
|

02-11-2008, 10:03 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 60
Phạm đà i qui , hà o kiệt phá vòng vây
Thiếu phụ béo máºp liá»n hô:
- Má»i các hạ lấy binh khà đi?
Mụ ngừng một chút rồi tiếp:
- Vị tân khách mặc bà o lục nà y đấu độc há»a trong tay áo. Váºy lúc các ngưá»i động thá»§ phải cẩn tháºn má»›i được.
Hai nam hai nữ Ä‘á»u dạ má»™t tiếng rồi rút khà giá»›i đứng vây quanh ngưá»i mặc áo bà o lục.
Ãại nương cất cao giá»ng hô:
- Binh khà không có mắt. Ãá»™ng thá»§ tất xảy chuyện thương vong. Bây giá» các hạ muốn rút lui cÅ©ng còn chưa muá»™n.
Ngưá»i mặc áo bà o lục tức giáºn đáp:
- Phu nhân đã muốn bá»n há» ra tay, thì cứ việc động thá»§ Ä‘i!
Ãại nương nói:
- Lão nhân đã khuyên các hạ mà các hạ không chịu nghe theo thì lão nhân cũng chẳng biết là m thế nà o được.
Mấy câu sau mụ nói rất lá»›n tiếng có ý để cho toà n trưá»ng nghe thấy.
Ngưá»i mặc áo bà o lục chuyển động mục quang ngó bốn tên nam nữ vây quanh mình. Hắn váºn khà chỠđợi và tÃnh thầm trong bụng:
- Bốn tên nà y xem chừng bản lÄ©nh không phải tầm thưá»ng. Ãã nhất định đánh nhau, ta không nên để chúng chiếm mất tiên cÆ¡.
Hắn nghÄ© váºy rồi giÆ¡ tay mặt đánh ra má»™t chưởng. Chưởng phong xô thẳng và o đại hán cầm Ä‘ao.
Ãại hán nà y vá»™i lùi lại hai bước tránh khá»i. Ãồng thá»i đại hán kia xong và o vung Ä‘ao chém tá»›i.
Hai nữ kiếm sĩ cùng nhất tỠphát động hươi kiếm nhằm đâm và o hai bên tả hữu đối phương.
Ngưá»i mặc bà o lục vừa đánh ra má»™t chưởng đã bị ba mặt tấn công bắt buá»™c phải né vá» phÃa không ngưá»i để tránh.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Chẳng lẽ ngưá»i mặc bà o lục không mang binh khà ư? Bốn tên đã sá» dụng khà giá»›i tấn công mà sao y không dùng binh khi để đối địch?
Bổng thấy hai tay ngưá»i mặc bà o lục vung xéo lại. Láºp tức má»™t luồng khói xanh từ trong tay áo vá»t ra. Miệng hắn lá»›n tiếng quát.
- Các vị hãy coi chừng! Tại hạ phóng độc há»a đó!
Ãá»™c há»a nà y đã đốt Bạch nhiệm lão nhân má»i ngưá»i trong trưá»ng Ä‘á»u trông thấy và hiểu là má»™t thứ lá»a ghê gá»›m vô cùng!
Bốn tên nam nữ bao vây ngưá»i mặc bà o lục vừa thất hai luồng khói xanh vá»t ra láºp tức lùi lại múa tÃt Ä‘ao kiếm để bảo vệ thân mình.
Hai luồn khói biếc cá»§a ngưá»i mặc bà o lục vá»t ra xa hÆ¡n trượng đốt cháy cả cây cá»™t lá»›n trong hoa đà i.
Phu nhân béo máºp đã lùi lại háºu đà i quan chiến thấy lá»a đốt cháy cả cây cá»™t lá»›n thì tức giáºn quát lên:
- Ngưá»i dám phóng há»a thiêu đà i thì tháºt là tà n ác!
Ngưá»i mặc bà o lục huy động hai tay áo bức bách bốn tên nam nữ phải lùi ra rồi cưá»i nói:
- Sao lại không dám...
Hắn chưa dút lá»i , bá»—ng rú lên má»™t tiếng rồi ngã lăn ra.
Bốn nam nữ kiếm sÄ© cầm Ä‘ao kiếm xông và o , thì phu nhân béo máºp thét lên:
- Dừng tay!
Bốn ngưá»i đồng thá»i dừng bước ngó phu nhân béo máºp.
Phu nhân béo máºp lạnh lùng nói:
- Mau thu khà giá»›i và khiêng huynh đà i đây và o nhà thầy lang ở phÃa sau để y xem xét thương thế cẩn tháºn và táºn lá»±c cứu chữa.
Bốn ngưá»i dạ má»™t tiếng khiêng ngưá»i áo lục và o háºu đà i.
Lúc nà y cá»™t lá»›n bị đốt cháy cÅ©ng đã dáºp tắt rồi.
Bao nhiêu ngưá»i dưới đà i chỉ nhìn thấy ngưá»i mặc bà o lục ngã lăn ra , nhưng không hiểu hắn bị thương thế nà o?
Lý Hà n Thu ngồi hà ng ghế trước cÅ©ng không nhìn rõ ngưá»i mặc bà o lục bị thương ra sao? Ai đã thương hắn? Bị thương thế nà o? Chà ng không nhịn được khẽ há»i Lôi Phi:
- Có phải ngưá»i mặc bà o lục bị thương vá» tay phu nhân béo máºp kia không?
Lôi Phi lắc đầu:
- Cái đó tiểu huynh cũng không rõ.
Y trả lá»i Lý Hà n Thu cố ý nói lá»›n để cho ngưá»i khác nghe tiếng.
Lý Hà n Thu chỉ biết Lôi Phi có chá»— dụng tâm mà không hiểu y có dụng ý gì song chà ng cÅ©ng không há»i thêm nữa.
Bỗng thấy Kim Lăng Phương Tú quay lại khẻ bảo Lý Hà n Thu.
- Ngưá»i mặc bà o lục chuyên dùng độc há»a. E rằng y bị thương vỠám khÃ.
Lý Hà n Thu khẻ gáºt đầu chưa kịp nói gì thì Lôi Phi đã cướp lá»i:
- NhỠviện chúa chỉ giáo tại hạ mới rõ.
Phương Tú không nói gì nữa, tá»§m tỉm cưá»i rồi quay đầu Ä‘i.
Phu nhân béo máºp lại ra trước đà i nghiêng mình tuyên bố:
- Vị nhân huynh mặc bà o lục kia là má»™t hiệp sÄ© nhân háºu. Y thấy đà i chá»§ bị cưỡng bách phải uống thuốc độc mà ôm mối bất bình. Lão thân cùng Tá» Mai cô nương vô cùng cảm kÃch! Nhưng y vi phạm đà i qui...
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bất luáºn là ai cÅ©ng không nên can thiệp và o những cuá»™c chiến đấu trên đà i. Bây giá» lại tiếp tục cuá»™c tá»· võ...
Mụ quay và o háºu đà i há»i:
- GiỠđến cô nà o đây? Má»i cô ra Ä‘i! Cuá»™c hoa há»™i nà y cao nhân tá»›i nhiá»u ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a chúng ta. Dù sao mình đã láºp tòa hoa đà i nà y, không thể tá» ra khiếp nhược, dẫu chết cÅ©ng không thể lùi bước.
Mụ vừa dứt lá»i rèm hoa lay động.
Má»™t thiếu nữ toà n thân áo và ng diêm dúa phi thưá»ng, khoan thai bước ra.
Lý Hà n Thu ngẩng đầu nhìn lên thấy thiếu nữ áo và ng so vá»›i sáu vị đà i chá»§ trước còn đẹp hÆ¡n nhiá»u.
Chà ng không khá»i động tâm, bụng bảo dạ:
- Phải rồi! Những cô nữ đà i chủ nà y chẳng những võ công cà ng vỠsau cà ng cao thâm mà nhan sắc cũng đẹp hơn mấy cô trước.
Phu nhân béo máºp thấy thiếu nữ áo và ng ra rồi liến len lén lui và o háºu đà i.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Vừa rồi xảy ra một phen hung hiểm không biết còn ai dám đăng đà i động thủ với nữ đà i chủ nữa không?
Thiếu nữ nà y xinh đẹp hiếm có khiến ngưá»i ta phải xiêu lòng.
Chà ng Ä‘ang ngẫm nghÄ© thiếu nữ áo và ng cÅ©ng chưa lên tiếng đã thấy má»™t bóng ngưá»i võ phục mà u Ä‘en nhảy vá»t lên đà i.
Ãây là má»™t thiếu niên cá»±c kỳ tuấn tú mà y thanh mắt sáng, tay vượn lưng ong, và o trạc 23, 24 tuổi.
Thái độ chà ng rất ung dung, nét mặt há»›n hở tươi cưá»i. Chà ng khoanh tay há»i:
- Phương danh cô nương là gì?
Hoà ng y nữ đưa mắt ngó thiếu niên nhoẻ miệng cưá»i đáp:
- Tiện thiếp là Ngá»c Vy. Cách xưng hô các hạ thế nà o?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu Phương Tú có ý sỠdụng mỹ sắc thì cuộc hoa hội trên sông Tần Hoà i đáng kể là hắn đã thà nh công rực rỡ.
Thiếu niên áo Ä‘en tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ là Trương Tá» Lâu chả có danh vá»ng gì, không bá» là m trò cưá»i cho cô nương.
Ngá»c Vy khẻ cất tiếng ngâm:
- Trương TỠLâu! Trương TỠLâu...
Hiển nhiên cô muốn bá»›t tìm trong ký ức danh tá»± nà y nhưng cô đã thất vá»ng...
Trương Tá» Lâu cưá»i khanh khách nói:
- Cô nương chắc không nghÄ© ra được. Tại hạ cÅ©ng chưa chuẩn bị lên đà i tá»· thÃ.
Ngá»c Vy cưá»i há»i:
- Sao bây giỠcác hạ lại biến đổi tâm tư?
Trương TỠLâu đáp:
- Vì nhan sắc cô nương khiến cho tại hạ phải rung động.
Ngá»c Vy nói:
- Các hạ quá khen mà thôi?
Trương Tá» Lâu khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Ãà i có đà i qui. Tại hạ không muốn nói chuyện rưá»m rà vá»›i cô nương. Chúng ta tá»· đấu chưởng pháp hay bằng binh khÃ?
Ngá»c Vy đáp:
- Cái đó tùy ở Trương đại anh hùng.
Trương TỠLâu nói:
- Binh khà rất nguy hiểm. Tại hạ muốn cùng cô nương tỷ thà chưởng pháp.
Ngá»c Vy nói:
- Hay lắm! Xin Trương huynh ra tay đi.
Trương Tá» Lâu thấy cô đột nhiên kêu bằng Trương huynh thì không khá»i ngẩn ngưá»i ra. Chà ng biết cô không muốn động thá»§ trước liá»n giÆ¡ tay trái lên nói:
- Cô nương hãy coi chừng!
Rồi phóng chưởng đánh tới.
Ngá»c Vy vươn tay mặt cho ngón trá» và ngón giữa nhằm đâm và o mạch huyệt Trương Tá» Lâu, bức bách chà ng phải thu thê chưởng vá».
Trương Tá» Lâu tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Hảo thủ pháp!
Rồi vung song chưởng liên tục đánh ra.
Ngá»c Vy lướt mình Ä‘i tránh khá»i chưởng thế, đồng thá»i ca ngợi:
- Chưởng pháp của Trương huynh lợi hại quá!
Cô vừa nói vung chưởng phản kÃch.
Bóng chưởng trùng điệp chỉ trong chớp mắt cô đã liên công 14, 15 chiêu.
Trương Tá» Lâu vẫn đứng nguyên má»™t chá»— thẳng thắn đón tiếp mà gạt được hết chưởng cá»§a Ngá»c Vy.
Má»i ngưá»i dưới đà i theo dõi cuá»™c đấu nháºn ra võ công Ngá»c Vy so vá»›i những cô trước tinh thâm hÆ¡n nhiá»u, nhưng bản lãnh cá»§a Trương tá» Lâm cÅ©ng đáng liệt và o hà ng cao thá»§ báºc nhất võ lâm.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm kinh dị miệng lẩm bẩm:
- Xem chừng những cao nhân đến tham dá»± hoa há»™i trên sông Tần Hoà i thiệt không Ãt.
Bổng nghe Ngá»c Vy lên tiếng:
- Trương huynh hãy coi chừng! Tiện thiếp đem toà n lực tấn công đây!
Trương Tá» Lâu mỉn cưá»i đáp:
- Xin cô nương tùy tiện.
Ngá»c Vy biến đổi chưởng pháp mở cuá»™c tấn công cá»±c kỳ mãnh liệt.
Bóng chưởng tung hoà nh đánh tới liên miên không ngớt.
Trương Tá» Lâu má»™t mặt phòng thá»§ má»™t mặt phản kÃch.
Bóng ngưá»i thấp thoáng nhanh như Ä‘iện chá»›p khiến má»i ngưá»i không sao phân biệt ai hÆ¡n ai kém.
Trong lúc kịch đấu đột nhiên có tiếng hú trong trẻo vang lên.
Hai bóng ngưá»i bổng xa ra.
Má»i ngưá»i chú ý nhìn lên đà i thấy Trương Tá» Lâu chấp tay để trước ngá»±c đứng nghiêm trang.
Ngá»c Vy tay phải ôm lấy tay trái đứng sang má»™t bên. Mặt cô đầy Ä‘au khổ. Hiển nhiên cô bị trúng chưởng ở tay trái nhưng không biết chá»— nà o và bị đả thương trong trưá»ng hợp nà o?
Trương Tá» Lâu cháºm rãi há»i:
- Cô nương nháºn thua rồi ư?
Ngá»c Vy thẫn thỠđáp:
- Võ công cá»§a Trương huynh tháºt cao cưá»ng. Tiện thiếp không phải địch thá»§.
Trương Tá» Lâu bá»—ng nhìn và o háºu đà i lá»›n tiếng gá»i:
- Vị nà o là m chá»§ đà i ná»a. Xin má»i ra đây nói chuyện.
Phu nhân béo máºp đủng đỉnh bước ra há»i:
- Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Trương Tá» Lâu há»i lại:
- Tại hạ thắng rồi, cô nà y thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a tại hạ và bất luáºn cho cô là m thê hay là m thiếp Ä‘á»u được phải không?
Phu nhân béo máºp đáp:
- Phải rồi có Ä‘iá»u...
Trương Tá» Lâu ngắt lá»i:
- Cô nương đây bị thương ở tay trái khá nặng, nếu không kịp thá»i cứu chữa e rằng sẽ thà nh tà n phế. Vì thế mà tại hạ muốn đưa cô Ä‘i chữa thương ngay.
Phu nhân béo máºp cháºm rãi nói:
- Các hạ đã thắng y thì y thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a các hạ có Ä‘iá»u còn phải chá» cá» hà nh nghi thức xong các hạ má»›i đưa Ä‘i được.
Trương TỠLâu nói:
- Tại hạ má»i phu nhân ra là để thương lượng vá» tình trạng đặc biệt nà y. Mong rằng phu nhân phá cách châm chước và o.
Phu nhân béo máºp lắc đầu đáp:
- Tuy các hạ vì hảo tâm mà yêu cầu như váºy, song cái đó có quan ngại đến đà i qui lão thân không thể nà o ưng thuáºn được.
Trương Tá» Lâu biến sắc há»i:
- Phu nhân là m thế là để cho cô nương bị tà n phế sao không chịu để tại hạ đưa đi hay sao ư.
Thiếu phụ béo máºp đáp:
- Ở đây lão thân cÅ©ng đã má»i sẵn mấy vị danh y. Lão thân tin rằng có ngưá»i cứu chữa được cô ta.
Trương TỠLâu nói:
- Phu nhân đừng quên má»™t Ä‘iá»u cô nương đây bị thương vá» tay tại hạ.
Phu nhân béo máºp nói:
- Các hạ cÅ©ng nên nhá»›n đà i qui đã ước định những ngưá»i đến tham dá»± Tần Hoà i Hoa há»™i Ä‘á»u phải tuân theo.
Trương TỠLâu nói:
- Tại hạ tưởng trong hoa trưá»ng còn có nhân váºt địa vị cao hÆ¡n phu nhân.
Phu nhân béo máºp há»i:
- Các hạ có việc gì?
Trương TỠLâu đáp:
- Tại hạ muốn kiếm má»™t ngưá»i chá»§ trương đến nói chuyện cho khá»i phà thá»i giá».
Phu nhân béo máºp nói:
- Lão thân...
Mụ ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thá»±c ra trong há»™i trưá»ng chẳng thiếu gì nhân váºt địa vị cao hÆ¡n lão thân, nhưng Ä‘á»u là ngưá»i thanh cao, không muốn dÃnh đến những chuyện phà m tục nên công việc ở đây Ä‘á»u giao cho lão thân tác chá»§ hết.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Nếu váºy thì há»… phu nhân ưng thuáºn là các cô phải tuân theo và má»i sá»± Ä‘á»u ổn thá»a?
Phu nhân béo máºp đáp:
- Nếu lão thân ưng thuáºn thì dÄ© nhiên bá»n há» phải theo mệnh lệnh cá»§a lão thân. Nhưng những việc không hợp vá»›i đà i qui, lão thân không thể ưng thuáºn được.
Trương Tá» Lâu đưa mắt ngó Ngá»c Vy thì thấy cô đứng trong góc phòng đà i lẵng lặng không nói gì, chà ng liá»n há»i:
- Trưá»ng hợp mà tại hạ muốn Ä‘em cô nà y Ä‘i ngay thì phải thế nà o má»›i được?
Phu nhân béo máºp há»i lại:
- Nếu các hạ thực lòng thương y thì sao lại không chịu chỠthêm mấy bữa?
Trương Tá» Lâu nghiêm nét mặt há»i:
- Phu nhân chưa chÃnh thức trả lá»i tại hạ.
Phu nhân béo máºp lạnh lùng há»i:
- Lão thân không hiểu tại sao các hạ lại muốn hà nh động vi hội đà i qui để đem cô ta đi trước?
Trương TỠLâu đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Tại hạ xin nói rõ lý do. Vì tại hạ không thể ở lại đây lâu để tham gia hôn lá»… cùng các vị. Ngá»c Vy cô nương đã thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ta, váºy tại hạ đưa Ä‘i còn có Ä‘iá»u chi trở ngại?
- Theo thưá»ng tình mà nói thì chẳng có trở ngại, song đã dá»±ng ra đà i qui dÄ© nhiên mình cần tuân giữ. Có thể thì những ngưá»i đăng đà i tá»· võ má»›i nhất luáºn tuân theo. Vi phạm đà i qui thì còn ra thế nà o. Mong rằng các hạ lượng thứ cho.
Trương TỠLâu lạnh lùng nói:
- Ãà i qui là do các vị láºp ra, váºy các vị tuân thá»§ là phải. Còn tại hạ tưởng không nhất định phải tuân theo.
Phu nhân béo máºp nói:
- Các hạ mà không tuân theo đà i qui tức là có lòng phản lại bá»n lão nhân.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Phải chăng phu nhân cố ý là m khó dễ tại hạ?
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tại hạ nghĩ rằng các vị tất có cách giải quyết.
Phu nhân béo máºp lạnh lùng đáp:
- Chỉ có một biện pháp mà thôi...
Trương TỠLâu giục:
- Hay lắm! Xin phu nhân nói ra! Bất luáºn là biện pháp gì, há»… có biện pháp là được.
Phu nhân béo máºp nói:
- Là các hạ ra khá»i nÆ¡i đây.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Ra khá»i hoa trưá»ng nà y ư?
Phu nhân đáp:
- Phải rồi! Sau khi ra khá»i hoa trưá»ng là không còn ai can thiệp đến nữa.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Như váºy cà ng hay! Có Ä‘iá»u muốn ra khá»i há»™i trưá»ng phải qua mấy nÆ¡i mai phục?
Phu nhân đáp:
- Không có chỗ nà o mai phục cả.
Trương Tá» Lâu nghi ngá» há»i:
- Như váºy chẳng dá»… dà ng lắm ư?
Phu nhân đáp:
- Những ngưá»i phòng thá»§ hoa há»™i Ä‘á»u coi các hạ là địch nhân. Bá»n há» có thể kết thà nh má»™t tòa núi ngưá»i để ngăn cản các hạ.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Phu nhân nói váºy thì những ngưá»i coi giữ hoa trưá»ng đông lắm sao?
Phu nhân đáp:
- Lão thân cÅ©ng không biết rõ nhưng Ãt ra là trăm vị trở lên.
Trương Tá» Lâu lại há»i:
- Lúc bá»n hỠđộng thá»§ chắc không phân chia thứ báºc phải không, thá»§ Ä‘oạn muốn thi triển binh khà ám khà là tùy ý há» chăng?
Phu nhân đáp:
- Ãại khái là như váºy. Nhưng lão thân muốn nhắc các hạ má»™t Ä‘iá»u.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Ãiá»u gì?
Phu nhân đáp:
- Ngá»c Vy cô nương ưng thuáºn theo các hạ ra Ä‘i cÅ©ng bị quần hà o vây đánh chưa biết có ra được hay không. Vá» phần Ngá»c Vy e rằng Ãt hy vá»ng vượt được trùng vi. Nếu y tá»± biết không thể vượt qua được mà không chịu theo các hạ há chẳng là m cho các hạ mất hứng ư?
Trương Tá» Lâu cưá»i lạt nói:
- Nếu váºy tại hạ cần thuyết phục Ngá»c Vy cô nương trước đã.
Rồi chà ng nghiêm nét mặt ung dung nói:
- Có Ä‘iá»u lúc tại hạ khuyên dá»— Ngá»c Vy cô nương, mong rằng phu nhân đừng nói ra nói và o.
Phu nhân đáp:
- Phải rồi! Lão thân chỉ đứng tự thủ bà ng quang mà thôi.
Trương Tá» Lâu thá»§ng thẳng bước tá»›i trước mặt Ngá»c Vy cất giá»ng trang nghiêm há»i:
- Cô nương đã là ngưá»i cá»§a tại hạ dù là có phải đến bên chân trá»i gốc biển, vượt núi Ä‘ao sông kiếm chúng ta cÅ©ng nên sinh tá» cùng nhau phải không.
Ngá»c Vy ngẩng đầu nhìn Tá» Lâu lẳng lặng không nói gì.
Trương Tá» Lâu từ từ đưa tay nắm lấy tay Ngá»c Vy.
Ngá»c Vy đỠmặt lên khẽ nói:
- Xin tháºn trá»ng má»™t chút. Trước mặt đông ngưá»i đâu có thể khinh bạc thế được.
Trương Tá» Lâu cưá»i nói:
- Trước hết tại hạ hãy trị thương thế cho cô nương. Xin cô nương đưa tay trái ra.
Ngá»c Vy không nói gì, từ từ duá»—i tay ra.
Trương Tá» Lâu cầm lấy tay Ngá»c Vy. Chà ng để hai ngón tay và o lắp lại chá»— xương gãy.
Nguyên hai đầu ngón tay cá»§a Ngá»c Vy bị phát chưởng cá»§a Trương Tá» Lâu đánh gãy.
Ngá»c Vy ve vẫy tay trái má»™t cái rồi nói:
- Ãa tạ Trương huynh.
Trương Tá» Lâu há»i:
- Cô nương bất tất phải tạ ơn. Bây giỠchúng ta vượt trùng vây ra ngoà i, chẳng hiểu cô nương có đủ dũng khà chăng?
Ngá»c Vy há»i lại:
- Trương huynh! Tại sao Trương huynh không thể nán lại dăm ba ngà y?
Trương TỠLâu lắc đầu đáp:
- Tại hạ không thể chỠđược.
Ngá»c Vy há»i:
- Tại sao váºy?
Trương TỠLâu đáp:
- Vì tại hạ đã ước hẹn vá»›i hai ngưá»i bạn quyết không thể để lở kỳ há»™i ngá»™ mà cÅ©ng là vì cô nương nữa.
Ngá»c Vy trố mắt há»i:
- Sao là vị tiện thiếp?
Trương TỠLâu khẽ đáp:
- Có đưa cô nương rá»i khá»i nÆ¡i đây thì cô má»›i được tá»± do chân chÃnh.
Ngá»c Vy ngẩn đầu lên ngó Trương Tá» Lâu ngáºp ngừng nói:
- Trương huynh muốn...
Trương Tá» Lâu ngắt lá»i:
- Lúc nà y và ở nÆ¡i đây chúng ta không nên nói chuyện nhiá»u. Tại hạ xin nói má»™t câu nếu chẳng có chuyện gì thì hà tất phải mạo hiểm rá»i khá»i nÆ¡i đây. Ãiá»u quan trá»ng lúc nà y là cô nương có đủ dÅ©ng khà rá»i khá»i nÆ¡i đây không?
Ngá»c Vy há»i:
- Trương huynh nắm chắc thà nh công được chăng?
- Dĩ nhiên là tại hạ nắm chắc.
Ngá»c Vy nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy tiện thiếp xin theo Trương huynh.
Trương Tá» Lâu đưa mắt nhìn phu nhân béo máºp nghiêm trang há»i:
- Phu nhân nghe rõ rồi chứ? Ngá»c Vy cô nương đã ưng thuáºn Ä‘i theo tại hạ.
Phu nhân béo máºp đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi, hai vị đã muốn Ä‘i, lão thân không còn cách nà o lưu lại. Váºy hai vị cần tháºn trá»ng.
Trương TỠLâu nói:
- Phu nhân bất tất phải quan tâm...
Chà ng đảo mắt nhìn Ngá»c Vy nói tiếp:
- Xin cô nương lựa lấy thứ khà giới nà o vừa tay. Chúng ta phen nà y phá vòng vây mà ra e rằng sẽ gây nên những cuộc chiến đấu kịch liệt.
Ngá»c Vy quay và o lá»±a má»™t thanh trưá»ng kiếm. Thá»§y chung cô không dám ngó phu nhân béo máºp lần nà o.
Bổng nghe phu nhân lạnh lùng nói:
- Hà i tá»! Ngươi phải cẩn tháºn đừng để ngưá»i ta lừa gạt.
Ngá»c Vy nghiêng mình đáp:
- Ãa tạ di nương có dạ quan hoà i. Vy nhi xin cáo biệt từ đây.
Phu nhân đảo mắt nhìn Trương TỠLâu nói:
- Các hạ muốn đi thì đi sớm lên để chúng ta còn tiếp tục cuộc tỷ đấu.
Trương Tá» Lâu nhúng mình nhảy xuống hoa đà i. Chà ng ngó dưới đà i mấy trăm con mắt Ä‘ang nhìn mình chòng chá»c.
Ngá»c Vy theo sau Trương Tá» Lâu nhảy xuống khẽ bảo chà ng:
- Trương lang! Chúng ta dò mé Ãông mà ra.
Trương Tá» Lâu gáºt đầu vòng quanh hoa đà i nhắm hướng đông mà đi.
Lý Hà n Thu trong lòng rất là m kỳ tá»± há»i:
- Thiên hạ bao la bát ngát tháºt lắm chuyện kỳ lạ. Anh chà ng Trương Tá» Lâu bảnh trai thế kia kiếm đâu chẳng được vợ đẹp mà phải mạo hiểm đưa Ngá»c Vy phá vòng vây chạy Ä‘i?
Phu nhân béo máºp lá»›n tiếng hô:
- Mưá»i hai mỹ nữ, bảy cô Ä‘i rồi. Những cô ở lại vá» sau cà ng đẹp. Các vị mà không tin cứ liếc mắt coi sẽ biết lá»i lão thân không phải giả dối.
Mụ vừa dứt lá»i, má»™t thiếu nữ quần hồng đủng đỉnh bước tá»›i. Phu phân thấy ngưá»i tiến ra láºp tức lui và o háºu đà i.
Cô nương nà y ngoại trừ sắc đẹp khiến ngưá»i ta phải lóa mắt, quần áo cô váºn cà ng khiến cho ai nấy Ä‘á»u phải ngạc nhiên.
Nguyên những thiếu nữ ra trưá»ng đấu Ä‘a số nai nịt gá»n gà ng, mà cô nà y áo quần tha thướt tá»±a hồ như không phải Ä‘i tá»· võ mà là đi phó yến.
Thiếu nữ gót sen thoăn thoắt bước tới giữa đà i nghiêng mình thi lễ nói:
- Tiện thiếp là Phượng Vy, vị nà o không tiếc cao chiểu xin lên thỠgiáo.
Cô nói xong tá»§m tỉm cưá»i để lá»™ hai hà m răng Ä‘á»u đặn chỉnh tá» rồi từ từ lùi lại năm bước.
Lối ăn váºn khác thưá»ng cá»§a cô khiến cho cô thêm phần lá»™ng lẫy. So vá»›i Ngá»c Vy, cô nà y phong vân hÆ¡n nhiá»u.
Lý Hà n Thu vừa để ý nhìn lên đà i vừa ngấm ngầm theo dõi cỠđộng cá»§a Giang Nam Song Hiệp. Chà ng thấy Phương Tú cùng Hà n Ãà o dưá»ng như rất chú ý đến vụ Trương Tá» Lâu cùng Ngá»c Vy. Hai lão ngÆ¡m ngá»›p nhìn vá» phÃa Ãông.
hết: Hồi 60, xem tiếp: Hồi 61
|

02-11-2008, 10:09 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 61
Ai đã cầm đầu gã Bộ Phong
Trương Tá» Lâu cùng Ngá»c Vy Ä‘i như hạc ná»™i mây ngà n. Há» không cùng ngưá»i động thá»§ mà cÅ©ng không nghe tiếng quát tháo vá»ng lại, tá»±a hồ đã rá»i khá»i hoa trưá»ng má»™t cách êm thấm.
Lý Hà n Thu thấy Giang Nam Song Hiệp thấp thá»m nhìn hai ngưá»i ra Ä‘i chà ng Ä‘oán chừng tuy trong lòng hai lão thắc mắc không yên song vì tại trưá»ng có nhiá»u tay cao thá»§ tham dá»± nên bá»n chúng không tiện hà nh động tức khắc.
Bá»—ng nghe Phượng Vy cất giá»ng trong trẻo từ trên đà i vá»ng xuống:
- Phải chăng vì tiện thiếp quá xấu xa mà không được các vị đăng đà i chiếu cố?
Cô chưa dứt lá»i, đột nhiên có bóng ngưá»i thấp thoáng.
Má»™t đồng tá» mình mặc áo xanh vá»t lên hoa đà i.
Ãồng tá» nà y trạc 15, 16 tuổi, mà y thanh mắt sáng, có Ä‘iá»u vẻ mặt rất non ná»›t.
Lý Hà n Thu sá»ng sốt tá»± há»i:
- Một thằng nhỠnon nớt thế kia cũng đòi lên đà i tỉ thà ư?
Phượng Vy cặp mắt long lanh ngó thấy đồng tỠáo xanh má»™t cái rồi báºt tiếng cưá»i hÃch hÃch há»i:
- Tiểu huynh đệ! Năm nay quà canh bao nhiêu?
Ãồng tỠáo xanh lạnh lùng há»i lại:
- Sao? Trên đà i qui của các vị có khoản hạn chế vỠniên canh chăng?
Phượng Vy đáp:
- Từ ba tuổi đến tám mươi Ä‘á»u động thá»§ được. Ãà i qui không hạn chế Ä‘iểm nà y.
Thanh y đồng tá» há»i:
- Ãã váºy thì cô nương còn há»i niên canh tại hạ là m chi?
Phượng Vy chau đôi mà y liễu đáp:
- Tiểu huynh đã không muốn nói rõ niên canh váºy có thể cho biết đại danh được chăng?
Ãồng tỠáo xanh lại há»i:
- Cô nương nhất định muốn biết tên tại hạ ư?
Phượng Vy gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế.
Thanh y đồng tỠnói:
- Váºy ư? Tại hạ là Bá»™ Phong (Ä‘uổi gió)
Phượng Vy sá»ng sốt há»i:
- Có phải Bộ Phong trong thà nh ngữ "Bộ phong tróc ảnh" (đuổi gió bắt bóng) không?
Ãồng tỠáo xanh đáp:
- Phải rồi. Tại hạ là Bá»™ Phong còn Tróc Ảnh là tên má»™t ngưá»i khác.
Phượng Vy nói:
- Tiện thiếp muốn há»i há» tên thá»±c cá»§a tiểu huynh đệ chắc tiểu huynh đệ không phải há» Bá»™ tên Phong.
Thanh y đồng tỠđáp:
- Cô nương cứ kêu tại hạ bằng Bộ Phong là được. Tại hạ nói thực đó chứ không lừa gạt cô đâu.
Phượng Vy tuy chưa lá»›n tuổi nhưng cÅ©ng hiểu Ãt nhiá»u nhân tình thế thái. Cô cháºm rãi há»i:
- Tiểu huynh đệ lên đà i tá»· thà chắc đã hiểu luáºt lệ rồi chứ?
Bộ Phong đáp:
- Dĩ nhiên hiểu rồi.
Phượng Vy nói:
- Nếu tiện thiếp mà thắng tiểu huynh đệ...
Bá»™ Phong cưá»i lạt ngắt lá»i:
- Cô nương thắng thế nà o được tại hạ?
Phượng Vy nói:
- Tiện thiếp thắng tiểu huynh đệ thì chẳng hỠchi. Song tiểu huynh đệ mà thắng tiện thiếp thì sẽ ra sao?
Bộ Phong đáp:
- Nếu tại hạ thắng sẽ đưa cô vá» là m tỳ nữ cho công tá».
Phượng Vy há»i:
- Lệnh công tỠhiện giỠở đâu?
Cô vừa nói vừa đảo mắt nhìn quanh bốn phÃa.
Phượng Vy quả là má»™t thiếu nữ tâm linh cÆ¡ biến. Cô chỉ há»i và i câu đã bức bách Bá»™ Phong phải nói rõ thân pháºn gã.
Bây giá» ngưá»i trong toà n trưá»ng đã hiểu rõ gã Bá»™ Phong chỉ là má»™t thằng nhá» Ä‘i theo ngưá»i khác.
Bỗng nghe Bộ Phong hỠhững nói:
- Cô nương bất tất phải dòm ngó là m chi. Hễ cô thắng tại hạ là công tỠtức khắc lên đà i.
Phượng Vy khoan thai há»i:
- ÃÆ°á»£c lắm! Váºy tiểu huynh đệ tinh thông võ công nà o nhất?
Bộ Phong đáp:
- Quyá»n, chưởng, Ä‘ao kiếm tại hạ Ä‘á»u hiểu cả. Cô nương muốn thứ gì cÅ©ng được.
Phượng Vy nói:
- Váºy mà tiện thiếp không biết tà i tiểu huynh đệ. Bây giá» chúng ta hãy đấu chưởng trước. Nếu trong vòng trăm chiêu mà không phân thắng bại khi đó sẽ dùng tá»›i binh khÃ.
Bộ Phong nói:
- ÃÆ°á»£c lắm! Cô nương hãy coi chừng!
Gã nói đánh là đánh liá»n. Chưa dứt lá»i, gã vung quyá»n thoi và o mặt đối phương.
Phượng Vy vòng tay mặt má»™t cái. Những ngón tay nhá» nhắn đột nhiên chụp tá»›i nhằm táºp kÃch uyển mạch Bá»™ Phong.
Bá»™ Phong lướt tá»›i hai bước. Song quyá»n đánh ra theo thế liên hoà n.
Hai ngưá»i mở đầu cuá»™c ác chiến. Bóng quyá»n vun vút, bóng ngưá»i chuyển động xoay tÃt trên đà i.
Bá»n ngưá»i dưới đà i ai cÅ©ng đã hiểu những cô nữ đà i chá»§ ra sau cà ng tinh thâm võ nghệ và chắc mằm gã đồng tá» nà y khó địch nổi Phượng Vy. Chỉ trong và i ba chục chiêu tất gã sẽ bị thương dưới tay cô.
Nà o ngỠsự thực đã ra ngoà i ý nghĩ của quần hà o.
Ãồng tỠáo xanh đấu vá»›i Phượng Vy đến má»™t trăm chiêu vẫn chưa phân thắng bại.
Bá»™ Phong võ công cao cưá»ng khiến cho quần hà o dưới đà i hết sức chú ý. Ai nấy liá»n nghÄ© rằng chá»§ nhân gã đã dạy cho má»™t tên nhi đồng tùy thân đến trình độ nà y thì nhất địch há» phải là má»™t nhân váºt phi thưá»ng.
Chỉ trong khoảnh khắc, chủ nhân của Bộ Phong chưa xuất đầu lộ diện đã chiếm được một địa vị rất tôn cao trong lòng quần hà o...
Lý Hà n Thu vốn là ngưá»i tá»± phụ mà từ lúc coi cuá»™c ác đấu trên hoa đà i cÅ©ng phải giảm bá»›t hà o khÃ. Chà ng tá»± há»i:
- Những nhân váºt võ công cao cưá»ng chá»— nà o cÅ©ng có. Lương Phượng Yến, Trương Tá» Lâu Ä‘á»u là hạng cao thá»§ phi thưá»ng. Nhưng coi gã đồng tá» Bá»™ Phong nà y võ công đã tá»›i trình độ hãn hữu thì chá»§ nhân gã tất nhiên ghê gá»›m hÆ¡n bá»n kia nhiá»u. Chẳng hiểu y là nhân váºt loại nà o?
Bỗng thấy Phượng Vy né sang bên, cất tiếng tuyên bố:
- Ãá»§ rồi! Bây giá» chúng ta đổi lấy khà giá»›i ra tá»· đấu.
Bá»™ Phong đồng tá» há»i:
- Là m gì đã đủ! Tại hạ mới đánh có 57 chiêu.
Phượng Vy đáp:
- Tiện thiếp đã phản kÃch 43 chiêu là vừa đúng 100.
Bộ Phong ngơ ngác nói:
- Té ra tÃnh theo cách đó. Tại hạ cứ tưởng má»—i bên đánh 100 chiêu.
Gã ngừng má»™t chút rồi há»i:
- Cô nương muốn dùng binh khà gì?
Phượng Vy đáp:
- Tùy ý tiểu huynh đệ muốn xỠdụng thứ gì thì lấy cái đó.
Bộ Phong nói:
- Tại hạ có thể động thá»§ vá»›i cô nương bằng má»i binh khÃ.
Phượng Vy nói:
- Tiện thiếp dùng kiếm.
Bá»™ Phong liá»n nói theo:
- Váºy tại hạ cÅ©ng xá» dụng kiếm.
Gã vá»›i trên giá binh khà lấy má»™t thanh trưá»ng kiếm rồi nói tiếp:
- Chúng ta động thủ đi!
Phượng Vy cÅ©ng rút thanh trưá»ng kiếm nói:
- Chúng ta tái đấu kiếm 100 chiêu mà vẫn chưa thắng bại thì lại đổi phương pháp tỉ thÃ.
Bá»™ Phong há»i:
- Còn tỷ thà gì nữa?
Phượng Vy đáp:
- Tá»· ám khÃ.
Bá»™ Phong lại há»i:
- Nếu tỷ ám khà cũng chưa phân thắng bại thì sao?
Phượng Vy đáp:
- Khi đó sẽ tỷ nội lực. Nói tóm lại thay đổi các môn kỳ cho đến lúc phân thắng bại mới thôi.
Bộ Phong đáp:
- ÃÆ°á»£c lắm!
Gã giơ tay phóng kiếm đâm tới.
Phượng Vy gạt kiếm rồi láºp tức phản kÃch. Cô phát huy kiếm thế cá»±c kỳ mau lẹ, chiêu ná» liên tiếp chiêu kia, không để cho Bá»™ Phong có cÆ¡ há»™i phản kÃch. Hiển nhiên cô chuẩn bị dùng kiếm đánh bại Bá»™ Phong bằng những thế công lợi hại phi thưá»ng.
Ban đầu Bá»™ Phong bị mất tiên cÆ¡ phải lùi hoà i. Nhưng sau 10 hiệp đột nhiên gã thi triển kỳ chiêu. Thanh trưá»ng kiếm xoay lại rất lẹ mÅ©i kiếm vá»t ra hai bông kiếm hoa.
Tiếng kim thiết đụng nhau rÃt lên. Chiêu kiếm lợi hại cá»§a Phượng Vy đã bị Bá»™ Phong ngăn chặn.
Bá»™ Phong Ä‘oạt lại ưu thế vừa toan phản kÃch thì thế kiếm cá»§a Phượng Vy lại phản công tá»›i tấp. Cô vẫn Ä‘oạt được quyá»n chá»§ động.
Kiếm pháp của Phượng Vy tinh diệu tuyệt luân, hiển nhiên cao hơn Bộ Phong. Ngưng Bộ Phong mỗi khi lâm và o tình trạng sắp thất bại đột ngột phóng kỳ chiêu để vãn hồi tình thế.
Hai ngưá»i đấu trong khoảnh khắc lại đủ trăm chiêu.
Phượng Vy thu kiếm lùi lại tuyên bố:
- Ãá»§ trăm chiêu rồi!
Bá»™ Phong cÅ©ng thu kiếm vá» há»i:
- Bây giỠtỷ thà ám khà hay sao?
Phượng Vy đáp:
- Ãúng thế!
Cô ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Tiểu huynh đệ! Cuộc tỷ kiếm vừa rồi tiểu huynh đệ đã tấn công mấy chiêu?
Bộ Phong bẽn lẽn đáp:
- 28 chiêu
Phượng Vy nói:
- Phải rồi. Giả tỷ chúng ta mà hạn định 200 chiêu thì tiện thiếp có thể giết chết tiểu huynh đệ.
Bộ Phong nói:
- Tại hạ có ba chiêu bảo mệnh để hộ vệ bản thân. Dù kiếm pháp của cô nương có tinh thâm hơn nữa cũng đừng hòng đả thương tại hạ để thủ thắng.
Phượng Vy nghÄ© lại nhìn nháºn quả thấy má»—i khi gã sắp thất bại liá»n đưa ra kiếm chiêu kỳ ảo khiến cô không thể lưá»ng được và đúng gã vãn hồi được thế nguy chứ không phải gã nói khoác.
Cô liá»n chuyển sang vấn đỠkhác há»i:
- Bây giỠđể tiểu huynh đệ lá»±a chá»n xem chúng ta tá»· ám khà cách nà o?
Bá»™ Phong liếc mắt nhìn lên giá bà y ám khà có đến mưá»i mấy loại đủ cả phi Ä‘ao, yên thoa, bạch hổ Ä‘inh, phi hoà n thạch... chẳng thiếu gì. Gã thá»§ng thẳng há»i:
- Chúng ta nhất định phải dùng những ám khà trên giá kia ư?
Phượng Vy đáp:
- Ãúng rồi Những ám khà nà y không có chất độc kẻ bị trúng không đến ná»—i phải uổng mạng.
Bộ Phong nói:
- Dù ám khà không có chất độc nhưng nếu đánh trúng yếu huyệt vẫn có thể là m chết ngưá»i.
Phượng Vy nói:
- Cái đó là mình thân pháp kém cá»i có chết cÅ©ng không oan.
Bộ Phong đưa tay lên giá với lấy ba mũi bạch hổ đinh cầm tay rồi nói:
- Cô nương hãy lựa ám khà đi rồi chúng ta sẽ quyết định phương pháp tỷ đấu.
Phượng Vy vương tay rút lấy năm mũi Liễu diệp phi đao, nói:
- Tiểu huynh đệ hãy vạch đưá»ng lối Ä‘i!
Bộ Phong từ từ lùi lại đáp:
- Chúng ta má»—i ngưá»i đứng má»™t góc hoa đà i để phóng ám khà táºp kÃch đối phương cấm dùng binh khà đỡ gạt mà chỉ né tránh hoặc đưa tay ra bắt.
Phượng Vy nói:
- Phương pháp nà y hay đấy! Có Ä‘iá»u ta không cần hạn chế nghiêm khắc để ai nấy Ä‘á»u được tá»± do phát huy thá»§ pháp.
Cô ngừng lại má»™t lát rồi há»i:
- Còn vỠsố lượng phát xạ có nên hạn chế không?
Bộ Phong đáp:
- Không cần hạn chế. Nhưng má»—i ngưá»i chỉ phóng ba lần má»™t mÅ©i hay mưá»i mÅ©i cÅ©ng được. Hết ba lần phải chỠđối phương hoà n kÃch.
Phượng Vy lại há»i:
- ÃÆ°á»£c lắm! Bây giá» ai động thá»§ trước?
Bộ Phong đáp:
- Tiên chá»§ háºu khách. Cô nương ra tay trước.
Phượng Vy nói:
- Tiểu huynh đệ ở phương xa đến, lý nghÄ© tiện thiếp phải nhưá»ng tiểu huynh đệ phóng trước.
Bộ Phong nói:
- Cô nương đã nhưá»ng cho tại hạ, váºy hãy coi chừng!
Ãá»™t nhiên gã giÆ¡ tay phải lên.
Phượng Vy tưởng gã phát xạ nhưng chú ý nhìn lại không thấy ám khà bay ra, liá»n cưá»i lạt há»i:
- Như váºy có kể là tiểu huynh đệ đã ra tay má»™t lần rồi không?
Bộ Phong đáp:
- Phải kể chứ.
Gã giơ tay lên liệng một mũi bạch hổ đinh.
Hai bên đứng như váºy là gần lắm. Mùi bạch hổ Ä‘inh Ä‘i rất mau nhắm bắn và o cổ há»ng đối phương.
Phượng Vy vá»™i nghiêng đầu Ä‘i tránh khá»i. MÅ©i bạch hổ Ä‘inh lướt qua bên tai cô. Luồng kim phong quạt má»› tóc trên đầu cô bay phất phÆ¡.
Phượng Vy nói:
- Tiểu huynh đệ nhỠtuổi mà đã biết dùng kế trá ngụy.
Bộ Phong đáp:
- Còn một lần nữa.
Gã rung động tay phải. Hai mũi bạch hổ đinh song song bay ra.
Hoa đà i chỉ rá»™ng chừng hai trượng. hai bên cách nhau bất quá trượng. Hai mÅ©i bạch hổ Ä‘inh vụt tá»›i rÃt lên veo véo, muốn tránh khá»i không phải là chuyện dá»….
Phượng Vy lại nghiêng mình đi. Hai mũi bạch hổ đinh bay lướt qua bên mình cô. Mũi bên phải xuyên thủng vạt áo.
Bộ Phong cất tiếng khen:
- Hảo thân pháp! Bây giỠđến lượt cô nương bắn tại hạ.
Phượng Vy giơ tay lên nói:
- Tiện thiếp có năm lưỡi phi đao.
Bộ Phong nói:
- Năm lưỡi phi Ä‘ao bắn là m ba lần thì Ãt ra cÅ©ng cò má»™t lần đồng thá»i phát ra mấy lưỡi.
Phượng Vy nói:
- Tiểu huynh đệ phải coi chừng! Hễ lưỡi phi đao có máu là thua đấy!
Bá»™ Phong đồng tá» ngầm váºn chân khà giương cặp mắt tròn xoe nhìn và o tay cầm phi Ä‘ao cá»§a Phượng Vy.
Tay phải Phượng Vy phóng ra một chiêu. Một lưỡi phi đao xé bầu không khà lao tới. Thế đi lưỡi dao nà y không nhanh lắm.
Bá»™ Phong hồi há»™p trong lòng. Nhưng gã thấy thế Ä‘ao đến cháºm, liá»n yên tâm tá»± há»i:
- Cách đánh cháºm chạp thế nà y thì đả thương ta thế nà o được.
Gã vừa suy nghÄ© vừa né mình sang bên tránh khá»i.
Bá»—ng thấy tay phải Phượng Vy giÆ¡ lên. Má»™t lưỡi phi Ä‘ao khác lướt mau như sao sa. Thế Ä‘ao nà y lẹ quá! Bá»™ Phong vừa đứng vững ngưá»i lại thì phi Ä‘ao đã bay tá»›i nÆ¡i. Gã giáºt mình kinh hãi hấp tấp né tránh mình sang bên.
Lưỡi phi đao xẹt qua vạt áo, chỉ hở không đầy kẽ tóc là đả thương đối phương.
Phượng Vy bỗng la lên:
- Tiểu huynh đệ! Phải đỠphòng lần chót nà y.
Tiếng quát chưa dứt ba lưỡi phi đao bắn ra nhanh như chớp.
Bộ Phong vừa đứng yên, ba lưỡi phi đao đã lao tới. Gã điểm ngón chân vội nằm rạp xuống.
Nguyên ba lưỡi phi Ä‘ao nà y Ä‘i thà nh hà ng cách nhau không đầy má»™t thước lại đồng thá»i lướt tá»›i .
Bộ Phong muôn tung mình nhảy lên cũng không kịp nữa gã vội nằm rạp xuống đất may ra còn tránh được chăng?
Thế phi đao bay tới lẹ quá mà hai bên lại đứng cách nhau rất gần. Ai cũng nhìn thấy khuỷu tay Bộ Phong bị trúng phi đao đến nơi.
Bá»—ng nghe đánh chát má»™t tiếng. Lưỡi phi Ä‘ao bắn trúng Bá»™ Phong đột nhiên báºt ngược lại mấy thước rồi rá»›t xuống.
Phượng Vy biến sắc há»i:
- Tiểu huynh đệ! Tiện thiếp không tin tiểu huynh đệ đã luyện được cương khà hộ thân.
Bá»™ Phong há»i lại:
- Sao?
Phượng Vy đáp:
- Lưỡi phi Ä‘ao cá»§a tiện thiếp rõ rà ng đã bắn trúng ngưá»i tiểu huynh đệ mà sao báºt văng trở lại?
Bộ Phong chưa đủ lịch duyệt đỠmặt lên nói:
- Cô nương đã bảo lưỡi Ä‘ao có nhuá»™m máu má»›i kể là được. Hiện thá»i tại hạ chưa đổ máu thì dÄ© nhiên chưa thất bại.
Phượng Vy há»i:
- Trong mình tiểu huynh đệ chắc có mặt thiết giáp...
Cô chợt nhá»› nếu gã mặc thiết giáp trong mình tất không cỠđộng được linh hoạt như váºy, liá»n dừng lại không nói nữa.
Bộ Phong lắc đầu đáp:
- Không có đâu! Tại hạ chỉ đo một tấm hối tâm.
Phượng Vy há»i:
- Hối tâm bằng gì?
Bộ Phong đáp:
- Hối tâm dệt bằng ngân ty.
Phượng Vy nói:
- Nếu tiểu đệ không đo ngân ty bối tâm thì e rằng đã bị thương vỠlưỡi phi đao của tiện thiếp rồi. Dù sao vụ bắn trúng nà y cũng phải kể...
Bá»™ Phong lá»™ vẻ nghi ngá» há»i:
- Kể thế nà o?
Phượng Vy nói:
- Tiểu huynh đệ tá»± nháºn thua Ä‘i.
Bá»™ Phong không biết trả lá»i ra sao. Gã đứng trÆ¡ ra như phá»—ng trên hoa đà i.
Sau một khắc, đột nhiên gã cất tiếng đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Tại hạ đà nh chịu thua nhưng vẫn không phục.
Phượng Vy thấy vẻ mặt bà ng hoà ng của gã đột nhiên tiêu tan thì nghĩ thầm trong bụng:
- Gã nà y quyết không thay đổi sắc mặt mau đến thế được. Nhất định có ngưá»i trong bóng tối ngấm ngầm chỉ thị cho gã nháºn thua Ä‘i.
Cô liá»n đảo mắt nhìn quanh vẫn không thấy ai có vẻ khả nghi.
Bộ Phong đồng tỠchắp tay thi lễ rồi nhảy xuống đà i.
Phượng Vy vẫn nhìn chầm cháºp và o ngưá»i Bá»™ Phong đồng tá». Cô hy vá»ng kiếm ra được chá»§ nhân cá»§a gã.
Kỳ thá»±c bao nhiêu ngưá»i trong trưá»ng Ä‘á»u dụng tâm như váºy. Bao nhiêu mục quang chuyển động chăm chú nhìn bóng sau lưng Bá»™ Phong đồng tá». Vì võ công gã đã cao cưá»ng như váºy thì chá»§ nhân tất đến trình độ khôn lưá»ng, nên ai cÅ©ng ao ước nhìn thấy tướng mạo nhân váºt phi phà m nà y. Nhưng ai nấy Ä‘á»u thất vá»ng.
Bá»™ Phong đồng tá» dưá»ng như có ý lẩn tránh con mắt quần hà o để không ai biết được chá»§ nhân gã. Gã Ä‘i thẳng vá» phÃa má»™t góc hoa trưá»ng.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Nhất cá» nhất động cá»§a Bá»™ Phong đồng tá» hiển nhiên có ngưá»i trong bóng tối dùng thuáºt truyá»n âm chỉ huy. Vị chá»§ nhân thần bà nà y đã không muốn cho ngưá»i phát giác, tất ngấm ngầm chỉ thị cho gã Ä‘i vá» phÃa vắng ngưá»i. Không chừng y ngồi quanh quẩn gần đây cÅ©ng nên.
Chà ng nghÄ© váºy rồi không để ý đến hà nh động cá»§a Bá»™ Phong đồng tá» nữa, mà đưa cặp mắt sắc bén sục tìm trong đám đông quần hà o ở dưới đà i.
Bá»—ng có ngưá»i nhẹ huých tay chà ng má»™t cái. Tiếp theo là thanh âm Lôi Phi khẽ nói:
- Không nên để ý đến chuyện ngưá»i.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Dòm ngó mà cũng không được ư?
Tuy bụng chà ng nghÄ© váºy song miệng không nói ra.
Bỗng nghe Lôi Phi lớn tiếng:
- Gã đã thừa nháºn thua rồi thì còn dòm ngó là m chi?
Lý Hà n Thu đảo mắt nhìn lên đà i đã thấy một gã đồng tỠáo xanh đứng đó rồi.
Những ngưá»i trên đà i cÅ©ng như ở dưới Ä‘á»u chú ý nhìn Bá»™ Phong đồng tá» nên chẳng ai hay ngưá»i nà y lên đà i từ lúc nà o.
Phượng Vy chợt quay đầu lại há»i:
- Phải chăng các hạ là Tróc Ảnh?
Ãồng tỠáo xanh đáp liá»n:
- ChÃnh thị tại hạ. Sao cô nương lại biết trước?
Phượng Vy đáp:
- Bộ Phong đã nói cho tiện thiếp hay thực ra chẳng cần y bảo trước tiện thiếp cũng có thể đoán được vì sau Bộ Phong tất nhiên là Tróc Ảnh.
Tróc Ảnh nói:
- Tại hạ vốn không ưa rưá»m lá»i. Bây giá» chúng ta tá»· thà thứ gì? Xin cô nương vạch đưá»ng lối.
Phượng Vy ngắm nghÃa Tróc Ảnh thấy gã thái độ ung dung vẻ mặt bình thản hai huyệt thái dương cao gồ lên liá»n biết ngay bản lãnh gã nhất định chẳng kém gì Bá»™ Phong. Cô liá»n há»i:
- Các hạ sở trưá»ng môn gì?
Tróc Ảnh hững hỠđáp:
- Cô nương há»i tại hạ là m chi? Nếu tại hạ nói ra trước chắc cô nương không dám tá»· thà nữa.
Phượng Vy mỉm cưá»i nói:
- Các hạ cứ nói nghe. Nếu không trái vá»›i đà i qui thì tiện thiếp có thể ưng thuáºn được.
Tróc Ảnh liá»n há»i:
- Môn khinh công có phạm đến qui đà i không?
Phượng Vy cưá»i ruồi há»i lại:
- Các hạ muốn tỷ thà khinh công chăng?
Tróc Ảnh đáp:
- Ãúng thế!
Phượng Vy há»i:
- ÃÆ°á»£c lắm. Váºy chúng ta tá»· thà khinh công. Nhưng không hiểu tá»· thà cách nà o?
Tróc Ảnh đáp:
- Tại hạ xin đỠnghị hai phương pháp để cô nương lựa lấy một.
Phượng Vy há»i:
- Hai phương pháp đó là những gì?
Tróc Ảnh đáp:
- Phương pháp thứ nhất là bắt chim bay. Ãem má»™t cái lồng bỠđôi chim và o rồi mở lồng để chúng bay Ä‘i. Chúng ta nghe hiệu bắt đầu rượt theo. Ai bắt được trước là thắng. Cách nà y rất giản dị mà không nguy hiểm chi hết.
Phượng Vy há»i:
- Còn cách thứ hai thế nà o?
Tróc Ảnh đáp:
- Nếu cô nương đồng ý phương pháp thứ nhứt thì bất tất nói đến cách thứ hai là m chi nữa.
Phượng Vy nói:
- Dù tiện thiếp có đồng y nhưng chưa chuẩn bị lồng chim từ trước.
Tróc Ảnh há»i:
- Tại hạ có rồi. Vấn đỠlà ở chỗ cô nương có dám tỷ thà không?
Phượng Vy đáp:
- ÃÆ°á»£c rồi! Các hạ hãy bắt chim đến đây Ä‘i.
Tróc Ảnh từ từ bước ra trước đà i ngá»ng mặt lên trá»i thổi má»™t tiếng còi.
Bá»—ng nghe hai tiếng lÃu lo. Ãôi chim mà u xám từ trên không bay xuống Ä‘áºu trên vai Tróc Ảnh.
Phượng Vy nhìn kỹ thấy đôi chim nà y bá»™ lông toà n mà u sắc tro, cô không hiểu là chim gì liá»n chau mà y há»i:
- Những con chim của các hạ đây tên là gì?
- ChỠcô nương thắng được rồi tại hạ sẽ nói cho hay cũng chưa muộn.
Phượng Vy nhìn kỹ đôi chim rồi lại liếc mắt nhìn Tróc Ảnh nói:
- Không được! Các hạ đã quen thuộc với đôi chim nà y nếu tiện thiếp tỷ thà thì há chẳng kém phần tiện nghi ư?
Tróc Ảnh đáp:
- Cô nương nói cũng có lý. Dù chúng ta tỷ thà một cách công bằng nhưng tại hạ đã quen biết đôi chim nà y thì có thắng, cô nương cũng không phục.
Phượng Vy thấy chuyện bắt chim cô chẳng nắm vững phần nà o, liá»n tÃnh bỠđổi cách tá»· thÃ. Cô nói:
- Dù các hạ không có lòng hà lá»™ng quỉ thần, tưởng cÅ©ng nên tị hiá»m. Ãôi chim nà y đã quen thuá»™c các hạ dÄ© nhiên được nhiá»u thuáºn tiện hÆ¡n. Chúng ta tá»· đấu khinh công chỉ xê xÃch nhau má»™t ly là phân thắng bại. Như váºy tiện thiếp mà thua lòng cÅ©ng không phục. Còn các hạ có thắng cÅ©ng chẳng vinh gì.
Tróc Ảnh bị Phượng Vy thuyết má»™t hồi gã không biết trả lá»i ra sao trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Thế thì cô nương kiếm lấy đôi chim khác để chúng ta tỷ thà được chăng?
Gã nghiêng mình cho đôi chim vỗ cánh bay đi.
hết: Hồi 61, xem tiếp: Hồi 62
|
 |
|
| |