 |
|

28-10-2008, 11:45 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 28
Và o Kim Lăng lại gặp Lôi Phi
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy hỠđến đây là m chi.
Ãinh Bá»™i ngần ngừ má»™t chút rồi đáp:
- HỠđến đây là mưu đồ chuyện khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy bá»n há» dÄ© nhiên đã hiểu rõ chá»— bà ẩn mà Ãinh huynh coi giữ tại đây.
Ãinh Bá»™i đáp:
- Có thể nhÆ° váºy. NhÆ°ng tiểu huynh chắc rằng há» chỉ nghe lá»i đồn chứ không nắm chắc được chứng cá»› xác thá»±c.
Lý Hà n Thu toan há»i nữa nhÆ°ng chà ng nhẫn nại không nói, chỉ buông tiếng thở dà i.
Ãinh Bá»™i khẽ thở dà i há»i lại:
- Lý lão đệ! Có phải lão đệ nóng lòng muốn biết chuyện bà ẩn trong ngôi hoang từ nà y?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ chỉ lấy là m kỳ là má»™t báºc cao nhân Ãinh huynh lại canh gác ngôi từ Ä‘Æ°á»ng hoang phế nà y? Vì lẽ gì bao nhiêu ngÆ°á»i mạo hiểm và o đây?
Ãinh Bá»™i há»i sang chuyện khác:
- Lý đệ có bị trúng độc không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ đã mấy lần thá» váºn chân khà đá»u chẳng thấy gì, chắc không phải trúng Ä‘á»™c.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Có phải Giang Nam Song Hiệp đã nói với Lý đệ bữa nay đã đến kỳ chất độc phát tác?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãúng thế. Song tiểu đệ chẳng thấy gì.
Ãinh Bá»™i nói:
- Lý đệ ở đây nghỉ một đêm. Từ giỠđến trưa mai vẫn chẳng thấy gì khác lạ tức là không phải trúng độc.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ ở đây có tiện không?
Ãinh Bá»™i ngáºp ngừng đáp:
- Kể ra không tiện nhưng...
Lý Hà n Thu đứng dáºy nói:
- Ãã không tiện thì tiểu đệ xin từ biệt.
Ãinh Bá»™i nắm tay Lý Hà n Thu nói:
- Lý huynh đệ! Bao giá» tiểu huynh cÅ©ng nói thẳng, thá»±c tình tiểu huynh không tiện lÆ°u Lý đệ ở đây, nhÆ°ng Lý đệ đã đến lúc lâm và o tình trạng sinh tá» khôn lÆ°á»ng thì tiểu huynh phải lÆ°u lại. Nếu Lý đệ dá»i khá»i đây mấy bÆ°á»›c rồi chất Ä‘á»™c phát tác mà chết thì tiểu huynh ôm háºn suốt Ä‘á»i.
Lý Hà n Thu nói:
- NhÆ°ng tiểu đệ ở lại đây bất tiện cho Ãinh huynh.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tuy có Ä‘iá»u bất tiện tháºt, nhÆ°ng có thế tiểu huynh má»›i bảo toà n tÃnh mạng cho Lý đệ được.
Lý Hà n Thu cà ng lấy là m kỳ, nghĩ bụng:
- Không hiểu Ãinh Bá»™i giở trò gì? Nếu y có thuốc giải Ä‘á»™c thì cứ Ä‘Æ°a cho mình má»™t viên là xong, hà tất phải giữ mình lại đây?
Ãinh Bá»™i lại tiếp:
- Trừ phi chÃnh Giang Nam Song Hiệp chịu cho thuốc giải không kể, còn ngoà i ra dù Lý đệ có gặp được tay danh y đệ nhất thá»i nay cÅ©ng không thể cứu được sau khi chất Ä‘á»™c đã phát tác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn Ãinh huynh thì sao?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Nếu tiểu huynh không chữa được thì đã chẳng giữ Lý đệ ở lại đây là m chi?
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu Ãinh huynh sợ tiểu đệ bị chất Ä‘á»™c phát tác là m cho uổng mạng thì Ãinh huynh cấp cho tiểu đệ má»™t viên thuốc giải là xong.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh không hiểu y đạo chế thuốc giải thế nà o được?
Lý Hà n Thu cà ng lấy là m kỳ nghĩ thầm:
- Y đã không hiểu y đạo thì giữ mình ở lại là m chi? Chẳng lẽ chất giải độc ở trong hoang từ nà y hay sao?
NhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì chà ng tỉnh ngá»™ lẩm bẩm:
- Ãinh Bá»™i ở đây canh giữ má»™t váºt dÆ°á»ng nhÆ° có liên quan đến sá»± giải Ä‘á»™c. Vì thế mà y lÆ°u ta ở lại đây. Nếu chất Ä‘á»™c quả nhiên phát tác, y sẽ lấy cái đó cho ta giải Ä‘á»™c. Bằng ta không trúng Ä‘á»™c thì không đụng đến nó.
Bá»—ng nghe Ãinh Bá»™i nói:
- Lý lão đệ! Lão đệ ngồi trên giÆ°á»ng tiểu huynh mà điá»u dưỡng, chá»› dá»i khá»i căn nhà nà y mà cÅ©ng đừng ngó lén hà nh Ä‘á»™ng của tiểu huynh.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Coi tình hình nà y thì quả nhiên y giữ váºt gì sợ ta muốn ngấm ngầm dòm trá»™m. Ta mà nhòm và o thì biết rõ ná»™i tình ngay, nhÆ°ng ta đã kết bạn vá»›i y thì không thể là m chuyện ám muá»™i được.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n đáp:
- Ãược rồi! Thịnh tình của Ãinh huynh tiểu đệ không dám từ chối. Lý đệ xin ngồi đây cho đến trÆ°a mai sẽ Ä‘i.
Ãinh Bá»™i khẽ buông tiếng thở dà i há»i:
- Nhất định trong thâm tâm Lý đệ nổi tÃnh hiếu kỳ rất ghê gá»›m! Phải váºy không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Quả có thế tháºt! NhÆ°ng Ãinh huynh yên tâm, tiểu đệ đã hứa lá»i quyết không thóc mách.
Ãinh Bá»™i nói:
- Thiệt ra tiểu huynh có Ä‘em hết ná»™i tình nói cho Lý đệ hay cÅ©ng không sao nhÆ°ng tiểu huynh trót hứa lá»i vá»›i ngÆ°á»i ta, trÆ°á»›c khi mãn nhiệm kỳ không thổ lá»™ vá»›i ai má»™t cách khinh xuất, lá»i hứa nặng hÆ¡n ngà n và ng nên tiểu huynh đối vá»›i Lý đệ không ra ngoà i cái lệ đó.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ đã hiểu rõ cảnh ngá»™ của Ãinh huynh, không khi nà o có lòng oán trách.
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tiểu đệ còn má»™t Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo Ãinh huynh.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu Ãinh huynh gặp phải tay kình địch má»™t mình không thể thủ thắng, tiểu đệ có thể trợ lá»±c cho Ãinh huynh được không?
Ãinh Bá»™i cÆ°á»i lạt đáp:
- Gần ba năm nay, tiểu huynh má»›i gặp má»™t tay kình địch duy nhất. NgÆ°á»i đó chÃnh là Lý đệ. Ngoà i ra chÆ°a ai chịu nổi tiểu huynh lấy trăm chiêu. Hảo ý của Lý đệ, tiểu huynh xin tâm lãnh. Trừ khi nà o có ngÆ°á»i đấu vá»›i tiểu huynh đã quá trăm chiêu mà chÆ°a bá» chạy lúc đó Lý đệ sẽ ra tay viện trợ.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy chúng ta cứ thế. Bây giá» tiểu đệ xin ngồi Ä‘iá»u dưỡng.
Ãinh Bá»™i gáºt đầu nói:
- Lý đệ hãy ngồi đây Ä‘iá»u dưỡng, tiểu huynh không quấy nhiá»…u nữa!
Y dứt lá»i cất bÆ°á»›c Ä‘i ra.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lÆ°ng Ãinh Bá»™i bụng bảo dạ:
- Y ở đây canh giữ váºt gì tất nhiên rất trân quÃ, nhÆ°ng ngôi hoang từ đổ nát gần hết dù còn má»—i phòng nà y nguyên vẹn thì váºt đó tất để ở đây má»›i phải. Thế mà y phóng đâm bá» Ä‘i là nghÄ©a là m sao? Má»›i kết bạn vá»›i y chÆ°a được bao lâu, sao y lại tÃn nhiệm mình đến thế?
Chà ng nghÄ© tá»›i đây rồi nhắm mắt váºn Ä‘á»™ng chân khà điá»u hòa hÆ¡i thở.
Lúc nà y mục quang chà ng đã quen vá»›i bóng tối, cảnh váºt trong phòng chà ng nhìn thấy lá» má».
Chà ng sợ ngó thấy váºt trân kỳ kia rồi không nén được tÃnh hiếu kỳ, nên chà ng nhắm mắt lại váºn khà điá»u tức, không dám nhìn quanh nữa.
Dần dần tâm thần chà ng đi và o chỗ bình lặng quên cả thân mình.
Chẳng hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu? Ãá»™t nhiên tai chà ng vẳng nghe có tiếng ngÆ°á»i nói chuyện vá»ng lại.
Thanh âm Ãinh Bá»™i cất lên:
- Lý huynh đệ nà y là ngÆ°á»i quân tá». Dù y có biết ná»™i tình cÅ©ng không nổi lòng tham lam vá»ng Ä‘á»™ng.
Tiếp theo có tiếng ngÆ°á»i hắng giá»ng chứ không nói gì.
Hiển nhiên ngÆ°á»i kia tá» vẻ không thá»a mãn vì câu trả lá»i của Ãinh Bá»™i nên đằng hắng má»™t tiếng rồi bá» Ä‘i.
Lý Hà n Thu tuy chú ý lắng tai mà thanh âm ngÆ°á»i kia nói trÆ°á»›c nhá» quá chà ng không nghe rõ rà ng chỉ biết là tiếng Ä‘Ã n bà nên trong lòng rất lấy là m quái dị.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, hé mắt thấy Ãinh Bá»™i từ từ bÆ°á»›c và o phòng. Chà ng liá»n nhắm mắt lại giả vá» Ä‘ang Ä‘iá»u dưỡng chÆ°a tỉnh.
Ãinh Bá»™i Ä‘i gần đến bên giÆ°á»ng liá»n ngồi xuống ná»n nhà lát gạch.
Sau má»™t đêm mÆ°a gió lạnh lùng, phÆ°Æ¡ng Ãông mặt trá»i đỠối má»c lên, Ãinh Bá»™i vÆ°Æ¡n vai đứng dáºy đằng hắng má»™t tiếng rồi nói:
- Lý đệ! Lý đệ có thấy chỗ nà o khó chịu không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không sao cả.
Ãinh Bá»™i nói:
- Sau giỠNgỠmà thương thế Lý đệ vẫn chưa phát tác thì viên thuốc mà Lý đệ uống đó không phải là thuốc độc.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Phải chăng đây là lệnh trục khách? Y bảo mình quá giỠNgỠphải ra đi?
Chà ng liá»n nói:
- Qua giá» Ngá» tiểu đệ xin cáo biệt Ãinh huynh.
Ãinh Bá»™i gáºt đầu nói:
- Chúng ta tìm chỗ khác tương hội hay hơn.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trong Hội Võ Quán được chăng?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Kể cả hôm nay là hai mÆ°Æ¡i bốn ngà y nữa, và o khoảng giữa Ngá», hôm ấy chúng ta sẽ gặp nhau ở Há»™i Võ Quán. Lý đệ hãy ngồi nghÄ© chút nữa để tiểu huynh Ä‘i kiếm cái gì ăn.
Lý Hà n Thu nói:
- Khi nà o dám phiá»n đến Ãinh huynh Ä‘á»™ng thủ?
Ãinh Bá»™i cÆ°á»i ha hả đáp:
- NgÆ°á»i quân tá» xa phải xa bếp nÆ°á»›c nhÆ°ng tiểu huynh ở đây mình không ra tay là m lấy không xong. Gần ba năm nay tiểu huynh há»c được nghá» nấu nÆ°á»›ng mấy món. Lý đệ thá» coi thủ nghệ của tiểu huynh.
Lý Hà n Thu nói:
- Chúng ta sắp từ biệt sau hai mÆ°Æ¡i mấy ngà y đằng đẵng má»›i lại gặp nhau. Tiểu đệ muốn mượn nÆ¡i đây để nói chuyện vá»›i Ãinh huynh lát nữa.
Ãinh Bá»™i trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Tiểu huynh biết rồi. Trong lòng Lý đệ còn nhiá»u nghi vấn không nhịn được vì tÃnh hiếu kỳ nổi lên mãnh liệt. Thá»±c ra Lý đệ còn nhá» tuổi mà nhẫn vai đến thế thì tÃnh hà m dưỡng cÅ©ng khá sâu xa.
Lý Hà n Thu mở mắt nói:
- Ãinh huynh lại quá khen rồi.
Chà ng ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Nếu Ãinh huynh ra ngoà i thổi nấu mà có ngÆ°á»i xông và o phòng nà y thì là m thế nà o?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Gần ba năm nay chÆ°a ngÆ°á»i nà o dám và o đây giữa thanh thiên bạch nháºt. ThÆ°á»ng thÆ°á»ng hỠđến đây và o lúc canh khuya.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ chắc rằng nhà thạch thất nà y cất giấu nhiá»u trân bảo dù thâm cung ná»™i uyển bất giá cÅ©ng đến thế nà y.
Ãinh Bá»™i tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Nhưng trong hoang từ nà y không có lấy một hạt trân châu hay một lạng và ng.
Rồi y là m mặt trịnh trá»ng nói tiếp:
- Thá»±c ra tiểu huynh có nói vá»›i Lý đệ cÅ©ng không há» gì. NhÆ°ng tiểu huynh đã có lá»i Æ°á»›c giữ bà máºt, chỉ còn hÆ¡n 20 ngà y chúng ta gặp nhau, tiểu huynh sẽ nói hết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vừa rồi tiểu đệ nghe tiếng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà có Ä‘iá»u tranh chấp vá»›i Ãinh huynh phải chăng cÅ©ng vì tiểu đệ mà ra?
Ãinh Bá»™i đáp:
- Ãúng thế! Y trách tiểu huynh sao lại lÆ°u Lý đệ ở đây. Tiểu huynh nói rõ vì muốn phòng chất Ä‘á»™c phát tác kịp thá»i cấp cứu nên giữ Lý đệ ở lại và tiểu huynh chÆ°a nói cho Lý đệ biết Ä‘iá»u bà máºt.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm há»i:
- Phải chăng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó là má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng tên gá»i Quyên nhi?
Ãinh Bá»™i trầm ngâm má»™t chút rồi há»i lại:
- Tên y quả có chữ "Quyên" tháºt, sao Lý đệ lại biết?
Lý Hà n Thu không trả lá»›i câu há»i, chà ng nói:
- DÆ°á»ng nhÆ° hôm nay y Ä‘ang là m tỳ nữ trong phủ Giang Nam Song Hiệp?
Ãinh Bá»™i cà ng lấy là m kỳ há»i:
- Lý đệ có quen biết y hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu tiểu đệ không lầm thì Quyên cô nÆ°Æ¡ng đó là má»™t vị ân nhân đã cứu mạng cho tiểu đệ, ngÆ°á»i đánh tráo viên thuốc Ä‘á»™c chÃnh là cô ta.
Ãoạn chà ng Ä‘em chuyện mình bị hãm trong PhÆ°Æ¡ng gia đại viện thuáºt kỹ cho Ãinh Bá»™i nghe.
Ãinh Bá»™i nói:
- Té ra là thế! Hỡi ôi! Lý đệ đã biết y rồi thì tiểu huynh nói ra cÅ©ng chẳng há» chi. ChÃnh Quyên cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i mà tiểu huynh đã hứa lá»i.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó tiểu đệ cũng đã nghĩ tới.
Chà ng ngá»ng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Có Ä‘iá»u tiểu đệ không hiểu là Quyên cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a lá»›n tuổi mấy mà đã biết rất nhiá»u chuyện.
Ãinh Bá»™i gáºt đầu nói:
- Tuổi cô ta còn nhá» lắm. Lúc Æ°á»›c hẹn vá»›i tiểu huynh, cô má»›i có mÆ°á»i lăm.
Lý Hà n Thu nhìn Ãinh Bá»™i muốn nói rồi lại thôi.
Ãinh Bá»™i cÆ°á»i ha hả nói:
- Lý đệ lấy là m kỳ ở chỗ tiểu huynh đã từng nà y tuổi sao lại đi nghe một con bé phải không?
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ nghÄ© rằng trong vụ nà y tất có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo.
Ãinh Bá»™i lại hứa hẹn:
- Lần sau gặp mặt, tiểu huynh sẽ nói hết.
Lý Hà n Thu ngẩng trông chiá»u trá»i nói:
- Hiện đã sang giá» Ngá», tiểu đệ không thấy chất Ä‘á»™c phát tác đủ chứng minh mình không trúng Ä‘á»™c. Ãinh huynh hãy tháºn trong, tiểu đệ xin cáo biệt.
Ãinh Bá»™i thở dà i nói:
- Ãể Lý đệ ôm mối hoà i nghi ra Ä‘i, tiểu huynh tháºt áy náy. NhÆ°ng Lý đệ cố nhẫn nại, chẳng còn bao lâu, chúng ta lại gặp nhau.
Lý Hà n Thu nói:
- Việc đã không liên quan đến tiểu đệ, Ãinh huynh không nói cÅ©ng không sao, tiểu đệ xin Ä‘i đây.
Rồi chà ng rảo bước đi ra.
Ãinh Bá»™i gá»i giáºt lại:
- Lý đệ hãy dừng bước!
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãinh huynh có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Ãinh Bá»™i há»i:
- Lý đệ đi đâu bây gi�
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Từ ngà y tiểu đệ ra khá»i sÆ° môn Ä‘i đâu cÅ©ng có má»™t mình nhÆ°ng hiện giá» tình thế lại khác hẳn. Tiểu đệ biết mình chÆ°a đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được việc lá»›n. Vì thế tiểu đệ quyết Ä‘i kiếm ngÆ°á»i trợ lá»±c.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Lý đệ định kiếm ai?
Lý Hà n Thu đáp:
- Khi ở Há»™i Võ Quán tiểu đệ đã kết giao vá»›i Thần Thâu Lôi Phi. NgÆ°á»i nà y tuy danh hiệu là "thần thâu" nhÆ°ng hà nh vi nghÄ©a hiệp, tÃnh tình trung háºu. Trong Há»™i Võ Quán tiểu đệ thấy y lòng đầy khẳng khái nên Ä‘em lòng yêu mến rồi kết giao bằng hữu. Tiểu đệ tuy nóng lòng báo thù cho song thân, nhÆ°ng không thể là m việc lá»— mãng, cần phanh phui chá»— giả dối của Giang Nam Song Hiệp rồi má»›i mÆ°u đồ giết chúng để rá»a háºn.
Ãinh Bá»™i há»i:
- Tiểu huynh để râu tóc bÆ¡ phá» biến thà nh con ngÆ°á»i quái dị thế nà y, Lý đệ có biết chá»— dụng tâm của tiểu huynh không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không biết.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh sợ ngÆ°á»i ta nháºn ra lai lịch mình, nên để râu tóc má»c dà i.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế.
Ãinh Bá»™i nói:
- TrÆ°á»›c khi tiểu huynh chÆ°a và o chốn hoang từ nà y đã hoà i nghi hà nh vi của Giang Nam Song Hiệp, nhÆ°ng vì tiếng hà o hiệp của hai ngÆ°á»i đó lừng lẫy chốn giang hồ, chẳng ai dám buông lá»i khinh mạn. Lý đệ đã tá»± biết mình khó đối phó thì hãy chá» thêm Ãt ngà y, tiểu huynh mãn hạn ở đây sẽ trợ lá»±c cho Lý đệ.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- Hơn hai chục ngà y chẳng mấy chốc là tới. Việc đối phó với Giang Nam Song Hiệp không thể nóng nảy được.
Chà ng bèn nói:
- Ãinh huynh sau khi mãn hạn xin đến Há»™i VÅ© quán, tiểu đệ nhất định chỠở đó.
Ãinh Bá»™i nói:
- Tiểu huynh thế nà o cÅ©ng phó Æ°á»›c. Có Ä‘iá»u hôm ấy diện mạo của tiểu huynh sẽ khác bữa nay, nếu Lý đệ không nháºn được thì tiểu huynh sẽ giÆ¡ tay trái lên là m hiệu.
Lý Hà n Thu nói:
- Hôm đó tiểu đệ cũng muốn cải trang. Thôi! Chúng ta cứ thế. Tiểu đệ đi đây.
Ãinh Bá»™i theo ra má»™t bÆ°á»›c dặn:
- Vì tình thế bắt buá»™c, tiểu huynh không tiện lÆ°u Lý đệ ở đây. Lý đệ hãy tháºn trá»ng.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ biết rồi. Có Ä‘iá»u Giang Nam Song Hiệp đã sai tiểu đệ và o đây hạ sát Ãinh Huynh, chắc chúng còn phái ngÆ°á»i khác đến hạ sát Ãinh Huynh nữa. Ãinh huynh chỉ có má»™t mình...
Ãinh Bá»™i ngắt lá»i.
- Không sau đâu! Ãã có Quyên cô nÆ°Æ¡ng nằm vòng trong phủ Giang Nam Song Hiệp, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của há» Ä‘á»u không qua mắt y được. Nếu y tiên liệu tiểu huynh không cá»± địch được, tá»± nhiên sẽ tìm cách tiếp ứng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Theo lá»i Ãinh Bá»™i thì dÆ°á»ng nhÆ° Quyên cô nÆ°Æ¡ng còn bố trà nhiá»u tay chân ở gần đây nữa.
Chà ng không tiện há»i nhiá»u, liá»n trở gót Ä‘i luôn.
Ãinh Bá»™i Ä‘Æ°a chà ng ra đến cá»a rồi dừng lại khẽ dặn:
- Câu chuyện trong nà y Lý đệ tạm thá»i giữ kÃn không nên tiết lá»™ vá»›i ai.
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ biết rồi!
Ãinh Bá»™i nói:
- Lý đệ chá» tiểu huynh mãn hạn kỳ, bao nhiêu Ä‘iá»u bà ẩn sẽ biết hết.
Lý Hà n Thu mỉm cÆ°á»i rảo bÆ°á»›c lên Ä‘Æ°á»ng.
Ãinh Bá»™i nhìn theo bóng sau lÆ°ng Lý Hà n Thu cho tá»›i khi khuất dạng má»›i lui và o phòng.
Lý Hà n Thu rá»i khá»i hoang từ lại chạy má»™t mạch vá» căn lá»u tranh. Sau khi trải qua mấy phen hung hiểm, chà ng tá»± biết lấy võ công má»™t ngÆ°á»i để đối phó vá»›i Giang Nam Song Hiệp là chuyện khó thà nh công, vì thế chà ng dẹp lòng nóng nảy. Vả lại Quyên Nhi đã khuyên chà ng trÆ°á»›c hết hãy phanh phui những hà ng Ä‘á»™ng lừa dối, ngụy trang của hỠđể má»i ngÆ°á»i giang hồ Ä‘á»u biết rõ
rồi hãy tÃnh đến chuyện hạ sát chúng. Chà ng nghÄ© kỹ thấy lá»i nà ng nói rất hợp lý.
Chà ng lại nghÄ© rằng bá»n Giang Nam Song Hiệp rất kÃn đáo cần phải cải trang thay đổi nét mặt má»›i xong.
Lý Hà n Thu nghÄ© lại trong cánh lá»u tranh má»™t đêm, tÄ©nh dưỡng tinh thần.
Sáng hôm sau chà ng cải trang là m má»™t ngÆ°á»i phu và o thà nh Kim Lăng bán củi.
Chà ng vừa và o đến cá»a thà nh thì có ngÆ°á»i áo xanh đón lấy nói:
- Gánh củi nà y để ta mua.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ta dùng gánh củi nà y để yểm hộ lai lịch mà bán đi thì sao?
Suýt nữa chà ng buột miệng cự tuyệt.
NgÆ°á»i áo xanh đỡ lấy gánh củi Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu lẽo đẽo theo sau.
Hai ngÆ°á»i chuyá»n mấy khúc quanh Ä‘i và o má»™t ngõ hẻm.
NgÆ°á»i áo xanh Ä‘á»™t nhiên đặt gánh củi xuống nói:
- Lý huynh đệ! Thuáºt cải trang của huynh đệ còn kém lắm. Tiểu huynh vừa ngó thấy đã nháºn ra ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh đấy ư?
NgÆ°á»i áo xanh đáp:
- ChÃnh thị tiểu huynh! Phế bá» gánh củi nà y Ä‘i!
|

28-10-2008, 11:47 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 29
Trong Ä‘Æ°á»ng hẻm quan sát tình hình
Lý Hà n Thu há»i:
- Vứt bỠgánh củi ở đây hay sao?
Lôi Phi đảo mắt nhìn quanh rồi hai tay Ä‘Æ°a gánh củi lên liệng và o phÃa trong má»™t bức tÆ°á»ng vây. Y dắt Lý Hà n Thu tiến và o má»™t nhà khách sạn, Ä‘i thẳng và o trong phòng, đóng cá»a lại rồi thở phà o má»™t cái, bảo chà ng:
- Tiểu huynh vừa trông đã nháºn ra Lý đệ, thì ngÆ°á»i khác cÅ©ng nháºn ra được ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao? Thuáºt hóa trang của tiểu đệ kém lắm Æ°?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Kém hết chỗ nói, Tiểu huynh chưa thấy ai hóa trang dỡ như Lý đệ.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ không bôi thuốc thay đổi sắc mặt, vẫn để nguyên chân mạo như cũ.
Lôi Phi nói:
- Thuáºt hóa trang của tiểu huynh có thể nói là tuyệt diệu, Lý đệ để tiểu huynh hóa trang cho, chắc chắn không ai nháºn ra được.
- Mấy bữa nay trong thà nh Kim Lăng Ä‘á»™t nhiên có rất nhiá»u nhân váºt ở võ lâm xuất hiện. HÆ¡n nữa tiểu huynh ở trong Há»™i Võ Quán nghe được tin Lý đệ tiến và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện rồi không thấy trở ra nữa chắc là dữ nhiá»u là nh Ãt. Tiểu huynh cÅ©ng ở quanh khu PhÆ°Æ¡ng gia đại viện nghe ngóng má»›i tìm ra má»™t chút manh mối.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ xin đa tạ lão huynh có dạ quan hoà i.
Lôi Phi nói:
- PhÆ°Æ¡ng gia đại viện coi bên ngoà i thì cách phòng vệ chẳng có gì nghiêm máºt mà thá»±c ra chá»— nà o cÅ©ng bố trà cạm bẫy. Trong vòng 3 dặm chẳng ai qua mắt hỠđược.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm bẽn lẽn tá»± há»i:
- Mình đã và o Phương gia đại viện mà sao chẳng phát hiện chút gì.
Lôi Phi lại nói tiếp:
- Mấy bữa nay trong thà nh Kim Lăng ngá»± trị má»™t bầu không khà khẩn trÆ°Æ¡ng kỳ lạ. Tuy không má»™t ai hiểu được tình trạng nà y có gì bà ẩn nhÆ°ng hết thảy ngÆ°á»i võ lâm Ä‘á»u có tiên cảm má»™t triệu chứng khủng khiếp trÆ°á»›c tráºn phong ba.
Lý Hà n Thu nói:
- Có lẻ những ngÆ°á»i đó đến Há»™i Võ Quán triệu táºp đến để tham dá»± má»™t cuá»™c anh hùng đại há»™i.
Lôi Phi nói:
- Vụ Lý đệ tiết lá»™ hà nh tung của Giang Nam Song Hiệp dÆ°á»ng nhÆ° đã phát sinh hiệu lá»±c trong võ lâm và tá»±a hồ đã có ngÆ°á»i tìm đến PhÆ°Æ¡ng gia đại viện...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bữa nay trong Hội Võ Quán tất có động tĩnh, tiểu huynh cải trang cho Lý đệ xong rồi chúng ta tới đó coi.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Ãến Há»™i Võ Quán vừa được nghe tin tức vừa có thể dò la tình thế nÆ¡i đây.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n gáºt đầu đáp:
- Váºy phiá»n Lôi huynh hóa trang cho.
Lôi Phi lấy dược váºt bôi lên mặt Lý Hà n Thu. Bá»™ diện trắng trẻo hồng hà o láºp tức biến thà nh xanh luốt. Y lại vẽ và i nét nhăn lên mặt chà ng rồi cÆ°á»i nói.
- Xong rồi! Lý đệ đổi y phục nữa là chúng ta đến Há»™i Võ Quán được. Lý đệ chỉ cần kÃn tiếng đừng nói năng gì là không ai có thể nháºn ra được.
Lý Hà n Thu nói:
- Việc Lôi huynh giúp đỡ tiểu đệ bá»n Giang Nam Song Hiệp đã biết rồi, Lôi huynh phải cẩn tháºn má»›i được!
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Không cần đâu! Tiểu huynh tin thuáºt dịch dung của mình không còn chá»— nà o sÆ¡ hở, bất luáºn là ai cÅ©ng không thể khám phá ra được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh là má»™t nhân váºt rất có danh vá»ng chẳng lẽ ngÆ°á»i ta nghe thanh âm và cÅ©ng không nháºn ra được Æ°?
- Chẳng giấu gì Lý đệ, tiểu huynh nói được thổ âm của mÆ°á»i mấy tỉnh quyết không để há» phát giác.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- TrÆ°á»ng hợp có ngÆ°á»i há»i tiểu đệ, mình cÅ©ng không trả lá»i há» hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta Ä‘i liá»n nhau, bất luáºn gặp trÆ°á»ng hợp nà o, đã có tiểu huynh ứng phó.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy tiểu đệ xin vâng lá»i Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ đã đói bụng chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ chưa ăn cơm trưa!
Lôi Phi nói:
- Chúng ta cùng tới Hội Võ Quán bảo hỠlấy cơm cho ăn.
Hai ngÆ°á»i láºt Ä‘áºt đổi y phục rá»i khá»i khách sạn, Ä‘i thẳng đến Há»™i Võ Quán.
Trong Há»™i Võ Quán đầy nhóc tân khách. NhÆ°ng khác vá»›i lần trÆ°á»›c là bà n nà o cÅ©ng vang lên những tiếng thi Ä‘ua uống rượu hoặc tiếng ngÆ°á»i thì thầm nói chuyện.
Lôi Phi chuyển Ä‘á»™ng cặp mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi tìm chiếc bà n nhá» ngồi xuống. Hai ngÆ°á»i bảo tiểu nhị lấy đồ ăn uống cho mình để vừa ăn vừa nghe ngÆ°á»i nói chuyện.
Kế bên là má»™t bà n lá»›n có rất nhiá»u ngÆ°á»i ngồi. Lý Hà n Thu ngấm ngầm đếm được 8 ngÆ°á»i.
Bá»—ng trong đám ngÆ°á»i nà y có má»™t ngÆ°á»i và o trạc ngÅ© tuần dÆ°á»›i cằm để má»™t túp râu dê, cất tiếng há»i:
- Hôm ấy các vị có ở đây không?
Một đại hán thân hình to lớn trạc tuổi 40 đáp:
- Tiểu đệ hiện diện tại hiện trÆ°á»ng thấy chà ng thiếu niên đó tá»± xÆ°ng há» Lý và là con trai Thái Cá»±c Kiếm Lý Thanh Trần. Chà ng cÅ©ng là truyá»n nhân vá» môn Thất Tuyệt Ma Kiếm.
Lão râu dê gáºt đầu nói:
- Nhưng theo tin tức mới nhất mà tại hạ vừa lượm được thì Lý công tỠđó chết mất rồi.
Má»™t ngÆ°á»i khác thở dà i nói:
- Hỡi Æ¡i! Chà ng ta đã cùng Giang Nam Song Hiệp đối chá»i tức là tá»± tìm lấy cái chết.
Lại má»™t ngÆ°á»i khác hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Tiểu đệ cho lá»i đồn đó chÆ°a chắc đã đúng. Chà ng thiếu niên đó có Thần Thâu Lôi Phi viện trợ thì khó lòng bị ám toán má»™t cách khinh xuất.
Lý Hà n Thu quay lại nhìn Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i.
Lôi Phi khẻ gáºt đầu ra hiệu cho chà ng chá»› có vá»ng Ä‘á»™ng và đừng nói gì.
Ãại hán cao lá»›n thủng thẳng nói:
- Tại hạ cÅ©ng cho là chà ng há» Lý dám tá»›i đó dÄ© nhiên chà ng đã chuẩn bị tháºn trá»ng.
NgÆ°á»i nói tiếng nhá» lại há»i:
- Lạ ở chỗ Lý công tỠlấy đâu ra được phong thư đó.
Má»™t ngÆ°á»i khác lên tiếng:
- Chà ! Vụ nà y đã tuyên dương giữa chốn giang hồ e rằng có ảnh hưởng rất lớn đến thanh danh của Giang Nam Song Hiệp.
Giữa lúc ấy Ä‘á»™t nhiên bao nhiêu ngÆ°á»i lục tục đứng dáºy.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn ra thì thấy Giang Nam Song Hiệp đã đi và o hôi võ quán.
NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c mình mặc áo lam tay cầm quạt xếp.
Hắn chÃnh là PhÆ°Æ¡ng Tú ở Kim Lăng còn ngÆ°á»i Ä‘i sau là Hà n Ãà o ở Từ Châu.
Giang Nam Song Hiệp chắp tay chà o:
- Tại vị bằng hữu mạnh giá»i a!
Bá»n đồng đạo võ lâm trong sảnh Ä‘Æ°á»ng đáp lá»… nói:
- KÃnh chúc hai vị sÆ° an hảo.
Phương Tú buông tiếng thở dà i nói:
- Mấy tháng nay tiểu đệ không tá»›i Há»™i Võ Quán. NgỠđâu bị ngÆ°á»i đến để phao vu. Nghe tin ấy, tiểu đệ láºp tức Ä‘Æ°a thÆ¡ hẹn Hà n huynh đệ ở Từ Châu qua đây. Bá»n tiểu đệ hy vá»ng tìm được cÆ¡ há»™i để rá»a sạch tiếng oan nà y.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm thóa mạ:
- Tháºt là má»™t đứa gian hoạt!
Hà n Ãà o nói tiếp:
- NgÆ°á»i đó giả tạo bức thÆ° rồi tÆ° thông vá»›i má»™t vị đồng đạo võ lâm bịa đặt nên lá»i để vu oan anh em tại hạ.
Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a mắt nhìn Lôi Phi ra chiá»u phẩn khÃch, mắt lá»™ vẽ căm há»n.
Lôi Phi lại Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho chà ng phải nhẫn nại, chá»› có khÃch Ä‘á»™ng.
Bỗng nhe Phương Tú nói tiếp:
- Anh em tại hạ mấy tháng nay trù liệu má»™t kế hoạch rất báºn. Số đông các vị đồng đạo võ lâm đã biết ná»™i tình, nhÆ°ng cÅ©ng còn má»™t số chÆ°a hiểu rõ. Anh em tại hạ toan chá» cÆ¡ há»™i để tuyên bố, song nhân lúc bị ngÆ°á»i hãm hại, chẳng thể không nói rõ chân tÆ°á»›ng.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Sau cuá»™c đại há»™i anh hùng ở Võ quán nà y, anh em tại hạ mượn cÆ¡ há»™i mở há»™i Hoa Ãăng trên sông Tần Hoà i. Bá»n tại hạ đã chuẩn bị mấy chiếc thuyá»n cho hết tình địa chủ.
Hà n Ãà o chuyển Ä‘á»™ng mục quang Ä‘Æ°a mắt nhìn toà n trÆ°á»ng thấy ai cÅ©ng lÆ°u ý nghe mình liá»n nói tiếp:
- Anh em tại hạ sau khi mở hon rừng sâu không há»i đến chuyện giang hồ nữa. Chẳng ngá» tâm nguyện rút lui chÆ°a được thá»±c hà nh lại bị ngÆ°á»i phao vu hãm hại. Anh em tại hạ tuổi gần hoa giáp, chẳng quan tâm gì đến chuyện sống chết nữa, song còn chút thanh danh quyết chẳng để ngÆ°á»i bôi nhá». Vì lẽ đó cần phải Ä‘iá»u tra cho ra gốc ngá»n lấy lại tiếng thanh bạch má»›i yên tâm
qui ẩn được.
Hai lão má»™t xÆ°á»›ng má»™t há»a, lá»i nói rất lá»t tai.
Quần hà o trong Há»™i Võ Quán Ä‘á»u gáºt đầu khen phải.
Lôi Phi lại đưa mắt ra hiệu cho Lý Hà n Thu phải nhẫn nại.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nén lá»a giáºn không để bốc lên. Chà ng chú ý nhìn thấy PhÆ°Æ¡ng Tú, Hà n Ãà o không ngá»›t Ä‘Æ°a bốn luồng nhãn quang ngó khắp mặt quần hà o tá»±a để tìm cái gì.
Hiển nhiên đây là kế quăng mẻ lưới bắt đôi chim. Một là hắn khiến cho đại đa số trong quần hà o võ quán tỠvẻ đồng tình. Hai là hắn quan sát trong đám quần hà o có ai phản ứng không?
Thuáºt dịch dung của Lôi Phi rất má»±c cao siêu Lý Hà n Thu được hóa trang biến đổi thà nh má»™t ngÆ°á»i khác không ai khám phá ra nổi. Mục quang của Hà n Ãà o hai lần lÆ°á»›t qua mặt chà ng mà tuyệt không lá»™ vẽ nghi ngá».
Ãá»™t nhiên đại hán võ phu đứng lên nói:
- Tiểu đệ có lá»i muốn thỉnh giáo 2 vị.
Lý Hà n Thu Ä‘Æ°a mắt ngó ngÆ°á»i nà y thấy y là má»™t hán tá» chừng 40 tuổi, ngoà i khoác má»™t tấm áo choà ng. Gã mặt vuông mắt tròn thái Ä‘á»™ rất uy mãnh.
PhÆ°Æ¡ng Tú chấp tay há»i:
- Huynh đà i đây có phải ở Giang Nam đạo không?
Ãại hán đáp:
- Tiểu đệ từ Quan ngoại tới đây
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i:
- Té ra huynh Ä‘Ã i là khách phÆ°Æ¡ng xa. Không hiểu huynh Ä‘Ã i có Ä‘iá»u chi dạy bảo? Nếu sức tiểu đệ mà là m được, sẽ xin hết lòng.
Ãại hán đáp:
- Lần trÆ°á»›c tiểu đệ đến đây đã nghe nói đến việc nà y rất nhiá»u.
PhÆ°Æ¡ng Tú há»i ngay:
- Việc gì?
Ãại hán đáp:
- Có ngÆ°á»i công bố má»™t phong thÆ° của Hà n nhị hiệp trong Há»™i Võ Quán.
Hà n Ãà o nói:
- Ãúng thế! Phong thÆ° ấy khiến cho bá»n tại hạ ở Từ Châu phải láºt Ä‘áºt xuống Kim Lăng. CÅ©ng vì nó mà bữa nay anh em tại hạ phải giải thÃch cùng các vị.
Ãại hán nói:
- Theo lá»i đồn thì bút tÃch trong bức thÆ° quả là do tay Hà n nhị hiệp viết ra.
Hà n Ãà o là m bá»™ khó nghÄ©, lắc đầu nhăn nhó cÆ°á»i nói:
- Tại hạ cÅ©ng nghe đồn nhÆ° váºy, rồi do đó xảy ra việc mất má»™t mạng ngÆ°á»i. Có thể phong thÆ° kia hỠđã náo phá»ng rất giống bút tÃch của tại hạ. Ãáng tiếc là tại hạ không được coi thÆ¡, không thì Ä‘em đối chất ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng là ra chân giả ngay láºp tức.
Hắn nói má»™t cách rất thản nhiên không tá» vẻ xúc Ä‘á»™ng chút nà o khiến má»i ngÆ°á»i trong võ quán hầu hết lẩm nhẩm gáºt đầu.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Thằng cha nà y rất trầm tÄ©nh! Tháºt là má»™t đứa nham hiểm vô cùng!
Bá»—ng nghe đại hán há»i:
- Tiểu đệ còn nghe nói ngÆ°á»i đó công bố bức thÆ° của Hà n nhị hiệp rồi tiến và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện, chẳng hiểu có tháºt không?
Phương Tú chau mà y nghĩ bụng:
- Gã nà y xem chững biết nhiá»u chuyện lắm!
Rồi hắn mỉm cÆ°á»i đáp:
- Ãúng thế! Ba bữa trÆ°á»›c đây có má»™t nhân váºt trẻ tuổi tá»± xÆ°ng là công tá» của Thái Cá»±c Kiếm Lý Thanh Trần tìm và o PhÆ°Æ¡ng gia đại viện đòi gặp thẳng tiểu đệ.
Ãại hán há»i ngay:
- NhÆ°ng ngÆ°á»i ấy đâu rồi?
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i lạt đáp:
- Tiểu đệ nói chuyện với y một chút rồi giữ lại uống rượu, nhưng y cáo từ đi ngay.
Ãại hán há»i:
- Y đi đâu?
Phương Tú đáp:
- Tiểu đệ cÅ©ng không rõ. Chà ng thiếu niên tá»± xÆ°ng là Lý công tá» rất nóng tÃnh, y gặp tiểu đệ liá»n chất vấn ngay và lấy thÆ° Ä‘Æ°a cho tiểu đệ.
Ãại hán nói:
- Có phải bút tÃch của Hà n Ãà o không?
Phương Tú đáp:
- Lúc tiểu đệ má»›i thấy phong thÆ¡ quả nhiên giáºt mình kinh hãi bút tÃch giống hệt nhÆ° chữ Hà n Ãà o viết ra.
Hắn quay lại nhìn Hà n Ãà o nói tiếp:
- Lúc đó tiểu đệ cÅ©ng cá»±c kỳ xúc Ä‘á»™ng, không nhẫn nại được, liá»n nháºn lá»i cùng Lý công tá» kia Ä‘i kiếm Hà n Ãà o để há»i cho biết rõ. Nếu Hà n huynh đệ đây quả là m việc nà y thì tiểu đệ cÅ©ng không tha thứ được.
Ãại hán giục:
- Thế rồi sao nữa?
PhÆ°Æ¡ng Tú cÆ°á»i mát đáp:
- Huynh Ä‘Ã i! Sao huynh Ä‘Ã i nóng váºy? Ãể thủng thẳng tiểu đệ nói cho mà nghe.
Khi ấy có ông bạn ngồi bên cầm lấy thÆ¡ coi xong, khuyên tiểu đệ khoan Ä‘i Từ Châu. Ãoạn y lấy má»™t bức thÆ° do chÃnh tay Hà n Ãà o viết Ä‘em ra so sánh.
Hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn phÃa má»™t lượt rồi nói tiếp:
- Tiểu đệ cũng thấy trước khi mình chưa rõ thực hư, không nên nóng nảy vội và ng. Tiểu đệ coi kỹ lại 2 bức thư, quả nhiên khám phá ra chỗ giả mạo.
Hắn thở dà i rồi nói tiếp:
- Và ng mÆ°á»i đâu có sợ lá»a. Minh chứng đã rà nh rà nh ra đó.
Quần hà o nghe PhÆ°Æ¡ng Tú giải thÃch nhÆ° váºy Ä‘á»u gáºt đầu tá» vẻ đồng tình.
Chỉ có mình đại hán kia vẫn không chịu buông tha. Gã há»i ngay:
- Thế nà y Lý công tá»...
PhÆ°Æ¡ng Tú ngắt lá»i:
- NgÆ°á»i đó có phải Lý công tá» tháºt không tiểu đệ cÅ©ng không há»i kỹ. Y tá»± xÆ°ng là con của Lý Thanh Trần thì chúng ta cứ tạm coi nhÆ° y là Lý công tá» Ä‘i. Lý công tá» sau khi đối chiếu biết bức thÆ° mình là giả, liá»n đứng dáºy Ä‘i ngay.
Ãại hán há»i:
- Có ngÆ°á»i bảo y chết trong PhÆ°Æ¡ng gia đại viện, có đúng thế không?
Phương Tú lắc đầu thở dà i nói:
- Thinh danh là m cho ngÆ°á»i ta cà ng phiá»n não. Anh em tại hạ tháºt ra nên rút lui là hÆ¡n.
Ãại hán không còn chi để há»i nữa, liá»n ngồi xuống.
Phương Tú chắp tay nói:
- Lá»i nói của huynh Ä‘Ã i rất thẳng thắn và nghiêm nghị. Tuy thái Ä‘á»™ cứng cá»i nhÆ°ng không hại đến phong nhã. Ãối vá»›i hạng ngÆ°á»i nhÆ° huynh Ä‘Ã i, PhÆ°Æ¡ng má»— cà ng thêm kÃnh phục.
Ãại hán nghiêng mình đáp:
- Tiểu đệ không dám!
Phương Tú nói:
- Nếu huynh Ä‘Ã i nguyện ý cùng PhÆ°Æ¡ng má»— kết giao thì xin cho biết rõ há» tên. Bằng huynh Ä‘Ã i không thÃch, PhÆ°Æ¡ng má»— cÅ©ng không miá»…n cưỡng.
Lý Hà n Thu nghĩ bụng:
- NgÆ°á»i nà y không biết là nhân váºt thế nà o mà chẳng coi uy thế Giang Nam Song Hiệp và o đâu? Ta nên kết bạn vá»›i y.
Chà ng nghÄ© váºy bất giác Ä‘Æ°a mắt nhìn đại hán hai lượt thì thấy y thân thể khôi ngô, mặt vuông mắt tròn, khà thế rất uy mãnh.
Bá»—ng nghe đại hán cÆ°á»i khanh khách nói:
- Tại hạ không dám đối đầu với Giang Nam Song Hiệp mà cũng không dám với cao kết bạn, tưởng bất tất phải xưng tên hỠlà m chi?
Y dứt lá»i rồi Ä‘Æ°á»ng hoà ng ngồi xuống.
DÆ°á»›i bao nhiêu con mắt dòm ngó, Giang Nam Song Hiệp phải cái tên là m cho giở cÆ°á»i giở khóc.
Cả hai cùng tức giáºn phi thÆ°á»ng, nhÆ°ng không nổi dóa.
PhÆ°Æ¡ng Tú gắng gượng nén lá»a giáºn không cho bốc lên, lại ung dung mỉm cÆ°á»i nói:
- Huynh Ä‘Ã i nói phải đó! Ãã không muốn hạ mình kết bạn vá»›i anh em tại hạ thì bất tất phải thông danh tÃnh.
Hắn chuyển động mục quang đảo mắt nhìn quần hà o một lượt rồi tiếp:
- Anh em tại hạ là ngÆ°á»i bi vu hãn bôi nhá», chỉ mong giải tá»a nổi oan, hy vá»ng các vị tin lá»i cho.
Quần hà o trong quán số đông bị Giang Nam Song Hiệp nói cho Ä‘á»™ng tâm. Nhiá»u ngÆ°á»i lẩm nhẩm gáºt đầu.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm thóa mạ:
- Hai con cáo già kia! Tụi bây tháºt là quân mặt dà y, lòng dạ Ä‘en tối! Bá»n mi đã ăn gian nói dối mà lá»i lẽ lại ra vẻ Ä‘Æ°á»ng hoà ng, giữ thái Ä‘á»™ ung dung để lÆ°á»ng gạt má»i ngÆ°á»i.
Hà n Ãà o khẻ hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Bất luáºn các vị có tin hay không, bá»n tại hạ cÅ©ng phải trình bà y cho rõ. PhÆ°Æ¡ng gia đại viện rất hoan nghênh các vị đến chÆ¡i.
Phương Tú nói theo:
- Vì tình thế hỗn loạn, Phương gia đại viện có bố trà đỠphòng nhưng không ngăn trở gì quà vị đến chơi. Chỉ cần quà vị đến cổng ban cho mảnh giấy ghi tên là Phương mỗ thân hà nh ra nghinh tiếp.
Lý Hà n Thu lẩm bẩm:
- PhÆ°Æ¡ng gia đại viện nhà ngÆ°Æ¡i chá»— nà o cÅ©ng bố trà cạm bẫy, đánh lừa ngÆ°á»i ta và o để bắt sống, dÄ© nhiên không dám để ai tá»± Ä‘á»™ng Ä‘i và o.
PhÆ°Æ¡ng Tú không thấy ai nói gì trong lòng rất đổi hoang mang liá»n dõng dạc tuyên bố:
- Anh em tại hạ nói đến đây là dứt lá»i.
Ãoạn hắn chấp tay cáo từ.
- Má»i các vị thong thả xÆ¡i rượu. Bá»n tại hạ xin cáo biệt.
Dứt lá»i trở gót Ä‘i luôn. Hà n Ãà o theo sau PhÆ°Æ¡ng Tú rá»i khá»i Há»™i Võ Quán.
Lý Hà n Thu nhìn theo bóng hai ngÆ°á»i khuất dạng rồi khẽ há»i Lôi Phi:
- Tại sao chúng đến đã hấp tấp rồi lại láºt Ä‘áºt ra Ä‘i?
Lôi Phi chỉ khẻ gáºt đầu chá»› không trả lá»i.
Lý Hà n Thu tự nhủ:
- Phải rồi! Ãại khái chung quanh võ quán có ngÆ°á»i của PhÆ°Æ¡ng gia đại viện mai phục ngấm ngầm giám thị, nên Lôi huynh không há»› ra lá»i.
Bây giá» quần hà o trong Há»™i Võ Quán, năm ba ngÆ°á»i ngồi và o má»™t bà n, chá»— nà o cÅ©ng thì thầm tiếng to tiếng nhá».
Lôi Phi uể oải đứng dáºy nói:
- Chúng ta đi thôi!
Lý Hà n Thu gáºt đầu, đứng dáºy trả tiá»n hà ng rồi rá»i khá»i Há»™i Võ Quán.
Lôi Phi Ä‘i rất cháºm dÆ°á»ng nhÆ° để ngắm phong cảnh chung quanh.
Lý Hà n Thu lÆ°u tâm quan sát, nhÆ°ng chà ng không hiểu vì nguyên nhân gì Lôi Phi lại Ä‘áºm Ä‘Ã nhÆ° váºy? Có Ä‘iá»u chà ng biết rõ cá» Ä‘á»™ng của y không phải vô cá»›. Mấy lần chà ng toan cất tiếng há»i rồi lại cố nhịn.
Khi Ä‘i hết Ä‘Æ°á»ng hẻm khá dà i, Lôi Phi Ä‘á»™t nhiên gia tăng cÆ°á»›c bá»™ rất mau. Hai ngÆ°á»i đã cải trang nên không ai chú ý. Tuy nhiên còn giữ vẽ nhân váºt võ lâm, nhÆ°ng chỉ và o hạng tầm thÆ°á»ng.
Lý Hà n Thu lẳng lặng Ä‘iá»u tra tình thế thì trong thà nh Kim Lăng quả nhiên có rất nhiá»u nhân váºt võ lâm kéo đến. NhÆ°ng chẳng má»™t ai chú ý đến chà ng và Lôi Phi, chà ng không khá»i khen thầm:
- Thuáºt dịch dung của Lôi Phi quả đã đến Ä‘á»™ phi thÆ°á»ng. Hóa trang diện mục má»™t ngÆ°á»i khiến cho kẻ khác không nháºn ra được đã là khó nhÆ°ng chÆ°a lấy gì là m kỳ. Ãằng nà y y là m cho ngÆ°á»i ta không chú ý đến má»›i là tuyệt diệu!
Lôi Phi láºt Ä‘áºt trở vá» khách sạn và o phòng đóng cá»a lại.
Lý Hà n Thu lòng đầy ngỠvực không nhịn được cất tiếng:
- Lôi huynh, tiểu đệ có Ä‘iá»u xin há»i.
Lôi Phi khẽ dặn chà ng:
- Ở đây tai vách mạch rừng, Lý đệ phải cẩn tháºn nói cho tháºt khẻ.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Lý đệ có Ä‘iá»u chi muốn há»i?
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh! Vừa rồi Ä‘i trong ngõ hẻm Lôi huynh để ý Ä‘iá»u chi váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh coi tình thế võ lâm ở Kim Lăng, và điá»u tra xem đã có những nhân váºt nà o tá»›i đây.
Mặt y bôi dịch dung, không thể trông rõ thái độ.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Lôi huynh coi trong ngõ hẻm mà biết được tình hình võ lâm ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế!
Lý Hà n Thu há»i:
- Trên chốn giang hồ tháºt nhiá»u chuyện quái lạ, tiểu đệ không sao hiểu hết! Trong ngõ hẻm đó có gì khác lạ đâu! Nếu nói vá» tình thế Kim Lăng coi đó mà biết thì thá»±c chẳng khác chi chuyện thần thoại?
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- Kỹ thuáºt nà y chẳng những Lý đệ không hiểu. Ngoà i Lôi Phi tưởng trong chốn võ lâm Ãt ngÆ°á»i
biết được nội tình.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ cà ng nghe cà ng mỠmịt không hiểu.
Lôi Phi nói:
- Ãiá»u bà ẩn nà y của tiểu huynh Ãt có ngÆ°á»i biết đến. Nay tiểu huynh nói cho Lý đệ hay, nhÆ°ng Lý đệ phải Æ°ng chịu má»™t Ä‘iá»u kiện.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u kiện gì?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ phải hứa giữ kÃn cho tiểu huynh chá»› tiết lá»™ má»™t cách khinh xuất.
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu Lôi huynh đã có bà ẩn không tiện nói ra thì tiểu đệ cũng không dám miễn cưỡng.
Lôi Phi nói:
- Không sao đâu! Lý đệ là ngÆ°á»i quân tá», tiểu huynh có thể tin được lắm.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tiểu huynh dò biết được ám ký của các môn phái trong thiên hạ. Há»… nÆ¡i đâu mà ngÆ°á»i võ lâm có ghi ám hiệu liên lạc là tiểu huynh nháºn ra ngay.
Lý Hà n Thu gáºt đầu:
- Té ra là thế!
Lôi Phi nói:
- Những nhân váºt võ lâm phần lá»›n dùng ám hiệu để liên lạc.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chẳng lẻ trông ám khà mà biết rõ tình thế võ lâm ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Ãt ra cÅ©ng nhìn rõ nhân váºt của môn phái nà o, ngÆ°á»i tham dá»± có địa vị gì hoặc nÆ¡i há»™i há»p.
Y dừng lại một chút rồi tiếp:
- Con ngÆ°á»i có thể hóa trang cho kẻ khác không nháºn ra. NhÆ°ng vỠám ký ai cÅ©ng cho rằng trừ má»™t số Ãt ngÆ°á»i trong bản môn biết rõ, còn ngÆ°á»i ngoà i không ai nháºn được. Vì váºy khi há» thuyết minh má»™t việc gì, tiểu huynh Ä‘á»u có thể nhìn thấy được.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Biết ám ký má»™t môn phái chÆ°a lấy gì là m kỳ, song Lôi huynh nháºn biết được ám ký thiên hạ thì tháºt là má»™t chuyện phi thÆ°á»ng.
Chà ng thở phà o má»™t cái rồi há»i:
- Vừa rồi Lôi huynh đã nháºn thấy Ä‘iá»u gì?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Trong Há»™i Võ Quán nhiá»u ngÆ°á»i rất phức tạp, ngoà i ngÆ°á»i bổn bang còn có môn hạ phái Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- HỠcó dụng tâm gì?
Lôi Phi đáp:
- Trong ám khà chưa nói rõ.
|

28-10-2008, 11:50 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 30
Giả bán mì dò la động tĩnh
Lôi Phi ngừng lại một chút rồi đáp:
- Kỳ hơn nữa có cả hòa thượng phái Thiếu Lâm trà trộn và o Hội Võ Quán, thế mà chúng ta ở trong ấy không nhìn thấy một nhà sư nà o. Dĩ nhiên hòa thượng đã cải trang.
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Tháºt thế Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Nhất định không sai!
Lý Hà n Thu há»i:
- Hai phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và Thiếu Lâm Ä‘á»u có ngÆ°á»i trà trá»™n và o Há»™i Võ Quán mà lại cải trang thì e rằng há» có dụng ý gì?
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Nhất định là thế! Tăng lữ chùa Thiếu Lâm là m việc gì cÅ©ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, Ãt khi giả mạo cải trang. Phen nà y há» hóa trang trà trá»™n và o Há»™i Võ Quán dÄ© nhiên phải có nguyên nhân.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh là ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng có thể Ä‘oán được cá» Ä‘á»™ng của hai phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và Thiếu Lâm là có dụng ý gì chÆ°a?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Hiện giá» tình thế chÆ°a hoà n toà n rõ rệt. Phái Võ ÃÆ°Æ¡ng và phái Thiếu Lâm cho ngÆ°á»i lẻn và o Há»™i Võ Quán hoặc giả để nghe ngóng cá» Ä‘á»™ng vá» cuá»™c anh hùng đại há»™i. Có khi vì Lý đệ công bố bức thÆ° của Hà n Ãà o mà ngÆ°á»i ta đến dò la. Nói tóm lại tình trạng thà nh Kim Lăng hiện nay sắp xẩy cuá»™c phong ba. TrÆ°á»ng biến cố nà y Ä‘ang âm thầm nung nấu, hiện giá» chÆ°a thể Ä‘oán chắc vì nguyên nhân gì.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Theo nháºn xét của Lôi huynh liệu Giang Nam Song Hiệp đã phát giác tình thế khác thÆ°á»ng nà y chÆ°a?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n chúng đến hấp tấp lại láºt Ä‘áºt ra Ä‘i thì dÄ© nhiên đã phát giác những Ä‘iá»u khác lạ. Ãt nhất hỠđã nhìn thấy có rất nhiá»u nhân váºt lạ mặt. Hai tên đó giảo quyệt Ä‘a nghi, tất Ä‘á» cao cảnh giác rồi, nên má»›i cáo thoái má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh dự đoán thì phản ứng và hà nh động của Giang Nam Song Hiệp sẽ ra sao?
Lôi Phi đáp:
- Cứ tình thế hiện tại mà nói thì chúng không ra ngoà i hai Ä‘Æ°á»ng lối. Má»™t là án binh bất Ä‘á»™ng, bố trà thêm nhiá»u tai mắt Ä‘iá»u tra cho biết sâu xa vấn Ä‘á». Ãiểm nà y đòi há»i má»™t tÃnh nhẫn nại rất lá»›n. Hai là chúng phái bá»n thuá»™c hạ ngấm ngầm bắt bá»n ngÆ°á»i khả nghi để tra há»i cho đủ chứng cá»›.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh! Lôi huynh thá» tÃnh xem Giang Nam Song Hiệp còn hà nh Ä‘á»™ng gì khác nữa?
Lôi Phi đáp:
- Có khi há» theo má»™t trong hai Ä‘Æ°á»ng, có khi há» hà nh Ä‘á»™ng cả hai cách má»™t lúc.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠtiểu đệ nên thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Lý đệ nên tạm thá»i nhẫn nại, lặng nghe biến chuyển.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi ngẩng đầu lên nói:
- Trong lòng tiểu đệ có má»™t Ä‘iá»u cần nói rõ vá»›i Lôi huynh.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u chi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không có ý tranh già nh bá chủ võ lâm, dÆ°Æ¡ng danh thiên hạ mà chỉ nhất tâm báo thù, giết được Song Hiệp Ä‘em đến tế trÆ°á»›c má»™ phần gia phụ rồi láºp tức lui khá»i giang hồ.
Lôi Phi lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Cái đó không được đâu?
Lý Hà n Thu lấy là m kỳ há»i:
- Sao lại không được?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh thì Lý đệ dÆ°á»ng nhÆ° không phải nhân váºt hưởng thú lâm tuyá»n, chẳng tà i nà o thoát khá»i vòng thị phi trong võ lâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Có thể là Lôi huynh chÆ°a tin lá»i tiểu đệ.
Lôi Phi nói:
- Con ngÆ°á»i đã bị lôi cuốn và o chốn giang hồ mà muốn thoát ly đâu phải chuyện dá»….
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó đối vá»›i ngÆ°á»i ta kia, còn tiểu đệ không ham muốn danh trục lợi thì dÄ© nhiên chẳng có cái chi rà ng buá»™c.
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Dù cho Lý đệ không bị danh lợi rà ng buá»™c, song vẫn chẳng thể thoát được những mối nhân tình cùng đạo nghÄ©a là m cho vÆ°Æ¡ng vÃu.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ và o chốn giang hồ Ä‘i đâu cÅ©ng chỉ má»™t mình, hà nh Ä‘á»™ng riêng rẽ là cố gắng tránh khá»i những mối ân oán ở Ä‘á»i không để liên lụy và o mình.
Lôi Phi cháºm rãi há»i:
- Liệu Lý đệ là m được thế chăng?
Lý Hà n Thu ngơ ngẩn đáp:
- Tiểu đệ đã mấy phen hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»u được cả, chỉ có lần nà y má»›i nhá» tá»›i Lôi huynh giúp đỡ...
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i ngắt lá»i:
- Ngoà i tiểu huynh không kể, e rằng Lý đệ còn có mối liên quan tá»›i nhiá»u ngÆ°á»i khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có ai đâu?
Lôi Phi há»i lại:
- Khi Lý đệ bị hãm trong PhÆ°Æ¡ng gia đại viện tất có ngÆ°á»i ám trợ, đúng váºy không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Có thế!
Lôi Phi hất hà m há»i:
- NgÆ°á»i đã ngấm ngầm cứu Lý đệ, Lý đệ có nhá»› Æ¡n ngÆ°á»i ta không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Dĩ nhiên tiểu đệ phải ân oán phân minh.
Lôi Phi há»i:
- Giả tỷ hỠgặp tai nạn, Lý đệ là m ngơ được chăng?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ phải thẳng thắn đứng ra cứu trợ.
Lôi Phi lại há»i:
- Còn má»™t chuyện nữa là ông già thẳng thắn đứng ra chứng thá»±c bút tÃch của Hà n Ãà o rồi bị giết, Lý đệ nghÄ© thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ rất là m áy náy vỠvụ nà y.
Lôi Phi há»i:
- Giả tỷ con ông già đó gặp nạn, Lý đệ có cứu viện không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãó là má»™t nghÄ©a cá», khi nà o tiểu đệ lại lùi bÆ°á»›c.
Lôi Phi nói:
- Thế thì đúng rồi! Lý đệ má»›i và o giang hồ có mấy tháng mà đã dÃnh lÃu đến bao nhiêu chuyện ân oán. Bên nà y phải đứng ra viện trợ, bên kia theo nghÄ©a lý không từ chối được mà đòi thoát ly khá»i chốn ân oán giang hồ Æ°?
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Sá»± tháºt Lôi huynh nói rất đúng lý. Ân oán giang hồ khác nà o mà ng nhện, ai đã dÃnh tay và o khó lòng thoát được.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Tiểu huynh Æ°a những môn tạp há»c. Vì thế ngoà i kỹ thuáºt ăn trá»™m, còn há»c bói toán và hiểu sÆ¡ qua Ma Y tÆ°á»›ng pháp. Theo tÆ°á»›ng há»c mà tiểu huynh biết rất nông cạn cÅ©ng đã nháºn thấy Lý đệ không phải là nhân váºt mai danh ẩn tÃch chốn lâm tuyá»n. Tiểu huynh e rằng mai đây khắp chốn giang hồ loạn lạc tÆ¡i bá»i sẽ lôi cuốn cả Lý đệ và o đó.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Tháºt thế Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Nếu Lý đệ không tin thì chúng ta thỠchỠcoi.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tiểu huynh há»c nhiá»u thứ vụn vặt, bốn chục năm trá»i chạy khắp đó đây để tìm hiểu thế sá»±, không muốn gây thù kết oán trên chốn giang hồ thị phi. Thế mà lần nà y ngược lại Ä‘Æ°á»ng lối thông thÆ°á»ng, gây nên cừu háºn vá»›i Giang Nam Song Hiệp.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Vụ nà y kể ra không dÃnh lÃu gì đến y, mà chÃnh y lại tá»± khoác và o mình.
Chà ng nghÄ© váºy liá»n há»i:
- Sao Lôi huynh lại tá»± dấn mình và o trÆ°á»ng thị phi là m chi?
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả đáp:
- Vì thá»±c lá»±c của Giang Nam Song Hiệp cá»±c kỳ lá»›n lao, nên tiểu huynh muốn thá» sức vá»›i há».
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế!
Lôi Phi nói:
- Còn nguyên nhân thứ hai nữa...
Lý Hà n Thu không nhịn được há»i ngay:
- Nguyên nhân nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh coi thấy rõ Lý đệ là má»™t nhân váºt sau nà y dÃnh lÃu rất nhiá»u đến chuyện thị phi trong võ lâm, liá»n tÃnh chuyện kết giao vá»›i Lý đệ cho hiểu biết rá»™ng thêm vá» mấy trÆ°á»ng nhiệt náo.
Lý Hà n Thu nhÃu cặp lông mà y nói:
- Lôi huynh! Tiểu đệ e rằng tâm nguyện của Lôi huynh khó được thá»a mãn.
Lôi Phi há»i:
- Tại sao váºy?
Lý Hà n Thu đáp:
- Vì tiểu đệ bản tÃnh không quen quần đấu, và chỉ mong hà nh Ä‘á»™ng má»™t mình trong công cuá»™c báo thù cho song thân.
Lôi Phi nói:
- Ãối vá»›i kẻ thù khác thì Lý đệ nói thế còn có thể được, nhÆ°ng đối vá»›i những nhân váºt nhÆ° Giang Nam Song Hiệp, thuá»™c hạ đầy rẫy, tai mắt khắp nÆ¡i thì dù Lý đệ có phép thần thông nhÆ° Ãại La Kim Tiên cÅ©ng khó lòng lấy sức má»™t ngÆ°á»i để chá»i vá»›i hà ng trăm cao thủ võ lâm.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác, ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Lôi Phi nói tiếp:
- Lý đệ không cầu cạnh ngÆ°á»i ta viện trợ đã Ä‘Ã nh, nhÆ°ng ngÆ°á»i có tâm nguyện trợ lá»±c Lý đệ, tưởng Lý đệ không nên từ chối.
Lý Hà n Thu nói theo:
- Tá»· dụ những nhân váºt nhÆ° Lôi huynh mà giúp tiểu đệ...
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Tiểu huynh nghÄ© rằng sức má»™t ngÆ°á»i không thấm tháp và o đâu. Chúng ta cần kiếm thêm mấy tay trợ thủ khác nữa má»›i được.
Lý Hà n Thu khẻ buông tiếng thở dà i, muốn nói lại thôi.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Chúng ta hãy nghỉ một lúc cho tinh thần thư thái để đêm nay còn đi coi động tĩnh.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta đi đâu?
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Nơi nà o nhiệt náo thì đi. Lý đệ cứ theo tiểu huynh là được.
Lý Hà n Thu thấy y là ngÆ°á»i biết nhiá»u hiểu rá»™ng, mÆ°u trà hÆ¡n Ä‘á»i, chà ng không muốn há»i nữa, liá»n nhắm mắt dưỡng thần.
Tối hôm ấy Lôi Phi kêu nhà hà ng lấy Ãt đồ ăn uống cho mau xong, rồi cÆ°á»i nói:
- Bây giỠchúng ta lại thay hình đổi dạng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cải trang thà nh ngÆ°á»i khác hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Chúng ta giả là m ngÆ°á»i bán mì.
Lý Hà n Thu há»i:
- Hóa trang thà nh ngÆ°á»i bán mì để là m gì?
Lôi Phi khẽ đáp:
- Há»™i võ quán chủ hiện thá»i không ở trong Há»™i Võ Quán.
Lý Hà n Thu há»i:
- Y ở đâu?
Lôi Phi đáp:
- Theo chá»— Ä‘iá»u tra của tiểu huynh thì dÆ°á»ng nhÆ° hiện nay Há»™i võ quán chủ là má»™t nhân váºt rất trá»ng yếu hoạt Ä‘á»™ng ở Kim Lăng.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Chúng ta hóa trang là m ngÆ°á»i bán mì vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Lôi Phi đáp:
- Chá»— ở của Há»™i võ quán chủ chung quanh phòng bị rất nghiêm máºt, chỉ có lão bán mì ở đây mÆ°á»i mấy năm ngà y nà o cÅ©ng và o được. Lão bán mì có thêm má»™t kẻ giúp việc. Váºy chúng ta hóa trang là m hai ngÆ°á»i ấy là đúng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn chÃnh lão ta thì sao?
Lôi Phi đáp:
- Nhất thiết sẽ do tiểu huynh sắp đặt. Chúng ta đi thôi!
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Lôi Phi đến Kim Lăng chÆ°a được bao lâu mà đã quan sát được đến cả những Ä‘iểm vi tế, chẳng chá»— nà o y không thuá»™c lòng, tháºt Ãt ngÆ°á»i bì kịp.
Lôi Phi thu dá»n qua loa rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i ra. Lý Hà n Thu theo sau, ra khá»i phạn Ä‘iếm Ä‘i vòng vèo tiến và o má»™t ngõ hẻm.
NÆ¡i đây toà n nhà tranh vách đất lụp xụp của bá»n dân nghèo. Lôi Phi Ä‘i tá»›i má»™t căn nhà giáºu tre liá»n đẩy cá»a bÆ°á»›c và o.
Má»™t lão già mặc bà o lam Ä‘ang ngồi trong nhà cầm dá»c tẩu hút thuốc.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i há»i:
- Lão trượng đã sắp gánh hà ng xong chưa?
Lão già đáp:
- Xong cả rồi! Hai vị muốn xơi trước một bát phải không?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ muốn Ä‘iá»u đình vá»›i lão trượng má»™t việc.
Lão già há»i:
- Việc gì?
Lôi Phi thò tay và o bá»c móc ra má»™t đỉnh bạc nói:
- Ãỉnh bạc nà y để trả tiá»n lão trượng đêm nay, bá»n tại hạ mượn gánh mì của lão trượng.
Lão già nhìn đỉnh bạc há»i:
- Má»™t gánh mì là m gì hết nhiá»u tiá»n thế?
Lôi Phi há»i lại:
- NgÆ°á»i giúp việc của lão trượng đâu rồi?
Lão già đáp:
- Y Ä‘ang rá»a bát chén trong bếp.
Lôi Phi điểm lẹ và o huyệt mạch lão già nói:
- Lão trượng hãy nằm nghỉ một lúc.
Y lại và o bếp Ä‘iểm huyệt ngÆ°á»i phụ việc của lão. Hai ngÆ°á»i đổi lấy y phục của lão bán mì cùng ngÆ°á»i phụ việc xong tắc đèn, gánh mì ra khá»i lá»u tranh.
Lôi Phi vừa đi vừa khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ phải nhá»› hiện giá» chúng ta là ngÆ°á»i bán mì thì đối vá»›i ai cÅ©ng cần hòa nhã.
Lý Hà n Thu gáºt đầu cất bÆ°á»›c Ä‘i theo.
Lôi Phi đã ngấm ngầm theo dõi Ä‘Æ°á»ng lối mà lão bán mì thÆ°á»ng Ä‘i qua, bây giá» cÅ©ng theo Ä‘Æ°á»ng lối ấy.
Ãến canh hai, y quanh và o má»™t cái ngá» lá»›n vắng vẻ tịch mịch.
Lôi Phi khẽ dặn:
- Lý đệ! Chúng ta và o đến nÆ¡i cÆ° trú của Há»™i võ quán chủ rồi đấy. Lý đệ phải cẩn tháºn má»™t chút.
Lý Hà n Thu gáºt đầu tiếp tục Ä‘i theo sát Lôi Phi.
Ngõ nà y vắng vẻ nhÆ°ng khá rá»™ng. Hai bên toà n nhà cao lá»›n. Hiển nhiên đây là nÆ¡i trú ngụ của hạng ngÆ°á»i cao thượng trong thà nh Kim Lăng.
Lôi Phi gánh mì đến trước cổng lớn sơn đỠở tòa nhà thư năm thì dừng lại.
Hai ngÆ°á»i vừa dừng bÆ°á»›c, cánh cổng lá»›n kẹt mở.
Má»™t đại hán võ phục Ä‘en lạng ngÆ°á»i ra xua tay nói:
- Ãêm nay không được bán hà ng ở đây.
Lôi Phi là m bộ kinh ngạc nói:
- Lão phu bán mì ở đây đã mÆ°á»i năm chÆ°a há» phạm tá»™i vá»›i đại gia. Nhà lão phu mấy miệng ăn chỉ trong và o gánh hà ng để sống. Nếu ế hà ng không bán hết thì ngà y mai tháºt nguy to. Lão phu lấy đâu ra tiá»n ăn xà i cho gia đình.
Y nói toà n tiếng thổ âm Kim Lăng.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Tà i ba Lôi Phi Ãt ngÆ°á»i bì kịp. Má»›i có mấy ngà y ở Kim Lăng đã há»c ngay được thổ ngữ nÆ¡i đây.
Bổng thấy đại hán áo Ä‘en lắc đầu há»i:
- Mỗi đêm ngươi bán gánh mì nà y được mấy lạng bạc?
Lôi Phi đáp:
- Lão phu vốn liếng Ãt, má»—i đêm bán bất quá được và i ba tiá»n, là m gì có hà ng lạng bạc.
Ãại hán áo Ä‘en nói:
- Thôi! Bây giá» thế nà y. Ta cho lão má»™t lạng bạc để Ä‘á»n bồi tiá»n hà ng khá»i thiệt thòi. Ãêm nay đừng bán nữa vá» nghỉ sá»›m Ä‘i.
Lôi Phi nói:
- Thịnh tình của đại gia lão phu xin thâm tạ. Có Ä‘iá»u lão phu mÆ°á»i mấy năm nay bán hà ng theo má»™t Ä‘Æ°á»ng cố định, khách hà ng chiếu cố đã quen. Ãêm nay mấy vị không được ăn mì của lão phu e rằng chẳng được vui lòng rồi từ đây khó mà bán mì cho các vị đó nữa. NhÆ° váºy nồi cÆ¡m của gia đình lão phu không giữ vững được. Nay đại gia có cho má»™t và i lạng bạc, song ngà y tháng lâu dà i. Má»™t năm 365 ngà y, má»—i bữa đại gia có cho lão phu tiá»n bạc mãi được đâu.
Ãại hán tức giáºn nói:
- Lão già con khỉ nà y rắc rối tháºt!
Lôi Phi nói:
- Lão phu thiệt không dám rắc rối với đại gia.
Ãại hán lạnh lùng há»i:
- Hay là lão không muốn sống nữa?
Lôi Phi nhấc gánh mì lên nói:
- Trá»i Æ¡i! NgÆ°á»i cùng khổ tháºt khó Ä‘á»™ qua ngà y.
Ãại hán áo Ä‘en nói:
- Thôi Ä‘Ã nh thế nà y váºy. NgÆ°Æ¡i gánh hà ng ra đầu cổng mà bán, không được và o gần đây.
Lôi Phi dạ một tiếng, quảy gánh hà ng đi thẳng và i bước, không dừng lại ở hà nh lang.
Lúc nà y chiá»u trá»i Ä‘á»™t nhiên biến đổi. Gió lạnh nổi lên rồi Ä‘á»™t nhiên đổ mÆ°a rà o.
Lôi Phi khẽ há»i Lý Hà n Thu:
- Khổ quá nhỉ?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- CÃ nh hay!
Lôi Phi nói:
- Nhất định đêm nay có việc nghiêm trá»ng. Chúng ta thá» chá» coi.
Lôi Phi chÆ°a dứt lá»i thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p vá»ng lại.
Bốn con tuấn mã chạy như bay tới nơi.
Lý Hà n Thu và Lôi Phi đứng co ro và o má»™t góc giả vá» rét không chịu nổi, nhÆ°ng vẩn ngấm ngầm chú ý nhìn bốn ngÆ°á»i cỡi ngá»±a.
Ngá»n đèn khêu lên, Lôi Phi và Lý Hà n Thu nhìn rõ hai ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c mặc áo mà u nguyệt bạch. Lưỡng quyá»n nhô cao, mặc gầy hốc hác không đáng hai lạng thịt. Cặp lông mà y chữ bát coi nhÆ° ngÆ°á»i chết rồi má»›i hoà n hồn.
Bốn con ngá»±a lao rất mau. Lý Hà n Thu và Lôi Phi má»›i ngắm được hai ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c, còn hai ngÆ°á»i Ä‘i sau chÆ°a kịp nhìn rõ mặt thì ngá»±a đã vá»t qua. Lý Hà n Thu chuyển Ä‘á»™ng mục quang thấy bốn con ngá»±a chạy thẳng và o tòa nhà lá»›n của Há»™i võ quán chủ.
Cánh cổng mở ra rồi đóng lại ngay sau khi bốn ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua khá»i.
Lôi Phi ngá»ng trông chiá»u trá»i nói:
- Lý đệ! Chúng ta nên vỠthôi.
Y gánh mì lên đi trước.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta chỉ coi má»™t chút nhÆ° váºy rồi Ä‘i ngay Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh chỉ muốn chứng thực một việc thì đã chứng thực được rồi. Dĩ nhiên không cần ở lại nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chứng thực việc gì?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh muốn chứng thá»±c xem bá»n há» là hạng ngÆ°á»i nà o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có váºy mà Lôi huynh đã chứng thá»±c được rồi Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Chứng thá»±c xong rồi. Bốn ngÆ°á»i vừa rồi là những nhân váºt trá»ng yếu, nhất là hai ngÆ°á»i mặc áo nguyệt bạch Ä‘i trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sao? Hai ngÆ°á»i đó Ä‘á»u là nhân váºt nổi danh Æ°?
Lôi Phi há»i lại:
- Lý đệ chưa thấy y đã đà nh, chẳng lẻ lại chưa nghe danh hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ trÆ°á»›c nay Ä‘i đâu chỉ có má»™t mình, nên biết rất Ãt chuyện giang hồ.
Lôi Phi đáp:
- Chẳng lẻ Lý đệ chÆ°a nghe đến tên Ãoạt Hồn Song Sát bao giá» Æ°?
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Tiểu đệ chưa từng nghe qua.
Lôi Phi cÆ°á»i mát nói:
- Há» là những nhân váºt nổi tiếng ma đầu hạng nhất trong võ lâm Ä‘Æ°Æ¡ng kim. Trên chốn giang hồ ai nghe danh chúng cÅ©ng sợ vỡ máºt.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Lạ ở chá»— sao Há»™i võ quán chủ lại Ä‘i cấu kết vá»›i Ãoạt Hồn Song Sát nà y.
Ãá»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân rất gấp vá»ng lại.
Lôi Phi im tiếng không nói nữa, thủng thẳng gánh mì và o má»™t bên Ä‘Æ°á»ng rồi dừng bÆ°á»›c. Y Ä‘Æ°a mắt nhìn ra thì thấy hai đại hán võ phục Ä‘eo Ä‘ao hấp tấp chạy tá»›i ngăn cháºn trÆ°á»›c mặt.
Lôi Phi ngá»ng đầu lên nhìn đại hán má»™t cái rồi há»i:
- Hai vị đại gia muốn ăn mì chăng?
Hai gã đại hán đeo đao lạnh lùng đáp:
- Ăn hay không ăn chưa cần nói tới. Lão thỠlà m bát mì để chúng ta coi thỠtà i nghệ xem sao?
Lôi Phi là m bá»™ láºt Ä‘áºt nấu hai bát mì. Ãá»™ng tác của y rất là thuần thục.
Chỉ trong nháy mắt bát mì nóng bốc hÆ¡i ngùn ngụt đã đặt trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i.
Ãại hán bên tả bÆ°ng bát mì lên ăn trÆ°á»›c má»™t miếng nói:
- Mì nà y ăn được đấy!
Gả thò tay và o bá»c móc ra hai đồng tiá»n đồng đặt xuống mặt gánh hà ng rồi trở gót Ä‘i luôn.
Lần nà y Lôi Phi không nói gì nữa, quảy gánh mì lên vỠthẳng nhà lão già .
Y tiến và o căn lá»u tranh đặt gánh mì xuống, tắt đèn lá»a Ä‘i. Y chá» má»™t lúc lâu chừng ăn xong bữa cÆ¡m má»›i vá»— và o ngÆ°á»i lão bán mì tên giúp việc để giải khai huyệt đạo cho há». Ãoạn y cảnh cáo thầy trò lão già phải giữ kÃn câu chuyện, nếu tiết lá»™ ra ngoà i là mang vạ sát thân.
Ãoạn y cùng Lý Hà n Thu len lén Ä‘i ra trở vá» khách sạn.
Lý Hà n Thu trong lòng đầy mối nghi ngá». Chà ng định vá» khách sạn rồi sẽ há»i.
NgỠđâu Lôi Phi vừa bước và o khách sạn đã ra nghiêm lệnh:
- Bất luáºn việc gì, chúng ta cÅ©ng để đến sáng mai sẽ bà n. Bây giá» mệt lắm rồi, hãy là m má»™t giấc đã!
Y nói xong vùi đầu mà ngủ.
Lý Hà n Thu biết rõ không phải Lôi Phi má»i mệt, sở dÄ© y nói váºy tất có nguyên nhân, chà ng cÅ©ng lên giÆ°á»ng nằm nhắm mắt rồi ngủ Ä‘i lúc nà o không biết.
Lý Hà n Thu tỉnh dáºy thì ngà y đã sáng bạch.
Lôi Phi dáºy trÆ°á»›c, y Ä‘ang ngồi nhắm mắt Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở.
Lý Hà n Thu từ từ ngồi dáºy nói:
- Giấc ngủ ngon quá! Ngủ rồi chẳng biết trá»i biết đất gì nữa.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lý đệ! DÆ°á»ng nhÆ° Lý đệ có nhiá»u chuyện muốn nói thì bây giá» nói Ä‘i!
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t lượt nói:
- Lạ thiệt?
Lôi Phi há»i:
- Chuyện gì?
|

28-10-2008, 11:51 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 31
Hà nh tung bại lá»™ phải tìm Ä‘Æ°á»ng
Lý Hà n Thu há»i :
- Tiểu đệ trước đây vẫn tỉnh ngủ, hơi động một tà là biết ngay, không hiểu sao lần nà y lại ngủ như chết?
Lôi Phi cÆ°á»i há»i lại :
- Trong mình Lý đệ mạnh giá»i chứ?
Lý Hà n Thu đáp :
- Trong vụ nà y tất có nguyên nhân, tiểu đệ tin là có Ä‘iá»u gì khác thÆ°á»ng.
Lôi Phi tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Tâm thần Lý đệ cảnh giác rất linh mẫn, tiểu huynh sợ Lý đệ không nhẫn nại được nên thi hà nh kế nhỠđể Lý đệ ngủ một giấc say sưa.
Lý Hà n Thu há»i :
- Có phải Lôi huynh dùng thuốc mê hồn không?
Lôi Phi lắc đầu đáp :
- Không phải! Ãây là má»™t thứ thuốc giúp cho giấc ngủ ngon là nh, chỉ có lợi chứ không có hại gì cho sức khá»e. Mấy bữa nay Lý đệ má»i mệt nhiá»u quá, cần được má»™t giấc ngủ ngon để phục hồi sức lá»±c.
Lý Hà n Thu há»i :
- Nghe khẩu khà của Lôi huynh, dÆ°á»ng nhÆ° đêm qua có ngÆ°á»i lần và o chá»— chúng ta nằm ngủ?
Lôi Phi đáp :
- Ãúng thế! Há» phá cá»a sổ mà và o, thấy chúng ta ngủ say chẳng biết trá»i đất gì, há» quan sát sÆ¡ qua má»™t lúc rồi bá» Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu há»i :
- NgÆ°á»i nà o đã tá»›i đây?
Lôi Phi đáp :
- Không phải là thuá»™c hạ của Giang Nam Song Hiệp mà là ngÆ°á»i nhà Há»™i võ quán chủ.
Lý Hà n Thu lại há»i :
- Sao? Bá»n há» hoà i nghi chúng ta rồi Æ° ?
Lôi Phi đáp :
- Tiểu huynh chắc đêm qua trong thà nh Kim Lăng nà y mấy chục nhà khách sạn Ä‘á»u bị há» lục soát, có khi còn xảy ra mấy vụ kịch chiến. Phà m ngÆ°á»i nà o hỠđã Ä‘em lòng ngá» vá»±c Ä‘á»u khó mà thoát khá»i quan ải nà y. Có Ä‘iá»u cuá»™c tra xét vừa qua rất là có lợi cho chúng ta.
Lý Hà n Thu không hiểu há»i :
- Có lợi ở điểm nà o?
Lôi Phi đáp :
- Qua vụ Ä‘iá»u tra nà y, há» giảm bá»›t lòng ngá» vá»±c rất nhiá»u đối vá»›i chúng ta, nhÆ° váºy cuá»™c giám thị ngấm ngầm tất không gắt gao vá»›i mình lắm nữa.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm :
- Tuy đã cẩn tháºn rất nhiá»u, song đối vá»›i những cuá»™c giả trá nguy hiểm trên giang hồ Ä‘á» phòng không thể xiết được. Ãêm qua Lôi Phi bá» thuốc mê cho mình mà mình chẳng biết má»™t tà gì. Giả tá»· y muốn hạ sát mình tháºt dá»… nhÆ° trở bà n tay. Từ nay trở Ä‘i mình phải cáºn tháºn hÆ¡n má»›i được.
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng, nhÆ°ng ngoà i miệng lại cất tiếng há»i :
- Lôi huynh! Ãêm qua ta giả là m ngÆ°á»i bán mì phải chăng để Ä‘i coi gã ốm nhom tức Ãoạt Hồn Song Sát?
Lôi Phi đáp :
- TrÆ°á»›c khi chÆ°a gặp hai gã, tiểu huynh cÅ©ng không biết trÆ°á»›c có phải Ãoạt Hồn Song Sát hay không, mà chỉ biết là có ngÆ°á»i sắp tá»›i.
Lý Hà n Thu há»i :
- Tại sao Lôi huynh lại biết?
Lôi Phi đáp :
- Tiểu huynh theo ám ký của Cái Bang để lại nháºn ra rằng .
Lý Hà n Thu há»i :
- Chừng nà o Lôi huynh trở v�
Lôi Phi đáp :
- Chóng thì hai giá» mà cháºm lắm thì cÅ©ng không quá ba giá».
Lý Hà n Thu nói :
- Vâng! Tiểu đệ xin kÃnh cẩn chá» Lôi huynh.
Lôi Phi ra khá»i phòng, xoay tay khép cá»a lại rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu đứng dáºy đảo mắt nhìn quanh má»™t lượt, thất trong góc giÆ°á»ng Lôi Phi có để chiếc túi vải trắng liá»n bụng bảo dạ :
- NgÆ°á»i ta tặng cho Lôi Phi biệt hiệu ẪThần Thâuá»® là nói kỹ thuáºt ăn cắp của y thiên hạ vô song. Y nhân lúc ta không biết mà sá» dụng dược váºt là m cho ngủ say đủ chứng minh y sở trÆ°á»ng vá» nghá» dùng Ä‘á»™c. Y còn biết đủ ám ký của các môn phái, giá»i thuáºt hóa trang. Tà i năng của y trên Ä‘á»i tháºt Ãt ngÆ°á»i bì kịp.
Chà ng nghÄ© váºy rồi cố nén tÃnh tò mò Ä‘ang trá»—i lên cá»±c kỳ mãnh liệt. Chà ng vÆ°Æ¡n tay ra lấy túi vải trắng. NhÆ°ng lúc tay sắp đụng và o túi Ä‘á»™t nhiên rụt vá» nghÄ© thầm :
- Lý Hà n Thu nà y Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là ngÆ°á»i quân tá», đâu có thể nhòm trá»™m đồ váºt của ngÆ°á»i khác?
Chà ng liá»n ngồi xếp bằng, trút bá» tạp niệm, váºn Ä‘á»™ng chân khÃ, Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở.
Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu, bá»—ng nghe có tiếng bÆ°á»›c chân vá»ng lại. Lý Hà n Thu ngấm ngầm váºn Ä‘á»™ng chân khà đỠphòng. Song bá» ngoà i giả vá» nhÆ° không hay biết gì.
Lý Hà n Thu không thể giả vỠđược nữa liá»n đứng dáºy há»i :
- Ai đó?
NgÆ°á»i ngoà i cá»a khẽ đáp :
- Tiểu nhân có thể và o được không?
Nghe thanh âm lạ tai không phải là tiếng Lôi Phi, chà ng đáp :
- Cứ và o đi!
Cánh cá»a kẹt mở, má»™t thằng nhá» chừng 15,16 tuổi ăn mặc rách rÆ°á»›i bÆ°á»›c và o.
Lý Hà n Thu ngưng thần chú ý nhìn và o mặt thằng nhỠmột hồi để coi xem gã đã luyện võ chưa?
Thằng nhỠđảo mắt ngó quanh má»™t hồi không thấy ai, gã liá»n nhìn thẳng và o mặt Lý Hà n Thu há»i :
- Có phải trong phòng nà y còn một vị nữa trú ngụ không?
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i :
- Ngươi kiếm y có việc gì?
Thằng nhỠđáp :
- Tiểu nhân có phong thư trao cho y.
Lý Hà n Thu há»i :
- Thư của ai?
Thằng nhỠđáp :
- Tiểu nhân không biết. Có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a phong thÆ° cho tiểu nhân bảo và o phòng Ä‘Æ°a cho ông khách lá»›n tuổi.
Lý Hà n Thu há»i :
- Thư đâu? Ngươi đưa cho ta!
Thằng nhỠđáp :
- Nhưng tướng công còn nhỠtuổi.
Lý Hà n Thu ngắt lá»i :
- Y là bạn ta. Ngươi đưa cho ta thì cũng thế.
Thằng nhá» ngần ngừ má»™t lúc rồi thò tay và o bá»c móc phong thÆ¡ ra Ä‘Æ°a cho Lý Hà n Thu.
Lý Hà n Thu đón lấy thÆ° thì thấy phong bì Ä‘á» giấy trắng không để tên Lôi Phi mà cÅ©ng không ghi tên ngÆ°á»i gá»i, nhÆ°ng dán rất kỹ.
Thằng nhá» trao thÆ¡ cho Lý Hà n Thu rồi vẫn đứng yên không nhúc nhÃch.
Lý Hà n Thu thủng thẳng há»i :
- Tiểu huynh đệ! Còn chuyện gì nữa không?
Thằng nhỠxòe tay ra nói :
- Xin trả lại thơ cho tiểu nhân!
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i :
- Tại sao váºy?
Thằng nhỠđáp :
- NgÆ°á»i kia bảo tiểu nhân trao thÆ¡ nà y tất được trả tiá»n. NhÆ°ng tiểu nhân Ä‘Æ°a thÆ° rồi chẳng thấy gì.
Lý Hà n Thu tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Té ra là thế!
Chà ng thò tay và o bá»c móc ra má»™t lạng bạc Ä‘Æ°a cho gã.
Thằng nhỠđón lấy bạc xong trở gót đi ngay.
Lý Hà n Thu khép cá»a lại nghÄ© bụng :
- Phong thơ nà y không đỠtên ai, mình có mở ra coi chẳng hỠgì.
Chà ng toan bóc ra bá»—ng cảm thấy phong thÆ¡ khá nặng liá»n tá»± há»i :
- Chẳng lẽ trong nà y ngoà i bức thÆ¡ còn có váºt gì khác?
Rồi chà ng thay đổi ý nghĩ không mở ra coi nữa.
Sau vụ nà y không có chuyện gì nữa.
Lúc vầng thái dương gác núi, mới thấy Lôi Phi vỠquán.
Lý Hà n Thu đứng dáºy nghênh tiếp há»i :
- Lôi huynh có phát giác ra được Ä‘iá»u gì không?
Lôi Phi đáp :
- Chúng ta không thể ở đây được nữa, phải xếp dá»n Ä‘i nÆ¡i khác.
Y buông tiếng thở dà i há»i tiếp :
- Sau khi tiểu huynh đi rồi có xảy ra chuyện gì không?
Lý Hà n Thu đáp :
- Có ngÆ°á»i phái má»™t thằng nhá» Ä‘Æ°a thÆ° đến.
Lôi Phi há»i :
- Trong thơ nói gì?
Lý Hà n Thu đáp :
- Tiểu đệ chưa mở ra coi.
Chà ng liá»n lấy thÆ¡ Ä‘Æ°a cho Lôi Phi.
Lôi Phi đón lấy thơ cầm trong tay nhắc nhắc một cái rồi nói :
- Trong thÆ¡ nà y còn có váºt gì khác nữa.
Y thò tay và o bá»c lấy ra má»™t lưỡi dao trủy thủ nói :
- Lý đệ! Váºn khà phong tá»a Ä‘Æ°á»ng hô hấp lại.
Lôi Phi cầm phong thÆ¡ đặt lên bà n, lấy lưỡi dao trủy thủ khẽ rạch má»™t cái. Lá thÆ¡ ở trong chìa ra. Lôi Phi thò mÅ©i dao khá»u thÆ¡ ra. Ngoà i thÆ¡ ra còn má»™t tấm ngân bà i bằng đồng tiá»n rá»›t xuống đất đánh cạch má»™t tiếng.
Lôi Phi ngó qua đồng tiá»n, chÆ°a lượm lên ngay. Y mở thÆ¡ coi trÆ°á»›c.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm lÆ°u ý cá» Ä‘á»™ng của Lôi Phi, thấy cặp lông mà y y nhăn tÃt lại. Hiển nhiên bức thÆ° nà y không Ä‘em tin gì tốt đẹp.
Lôi Phi coi thÆ¡ xong, gấp lại cất và o bá»c chứ không Ä‘Æ°a cho Lý Hà n Thu coi.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm :
- Chắc trong thơ nà y nói vỠviệc tư của y, nên y không cho mình hay.
Bá»—ng thấy Lôi Phi cúi xuống kiểm tra tấm ngân bà i. Y láºt lên láºt xuống coi cả hai mặt rồi lượm cất và o bá»c.
Lý Hà n Thu để ý nhìn tấm ngân bà i một mặt vẽ con rồng còn mặt khác là con phượng. Ngoà i ra không thấy điểm nà o khả nghi cả.
Lôi Phi cất ngân bà i rồi khẽ nói :
- Con bồng ngựa bắt con ve sầu, nhưng sau con bồng ngựa lại có con sẻ bà ng. Chỗ nà y không thể nán lại được, chúng ta phải đi thôi.
Lý Hà n Thu há»i :
- Ãi ngay bây giá» Æ°?
Lôi Phi đáp :
- ChỠđến đêm sẽ ra đi.
Lý Hà n Thu há»i :
- Lôi huynh có phát giác ra được chỗ nà o khả nghi không?
Lôi Phi khẽ thở dà i đáp :
- Tai mắt của Giang Nam Song Hiệp đã phát giác ra chúng ta rồi.
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i :
- Sao! Chúng ta bị lộ hà nh tung rồi ư?
Lôi Phi đáp :
- Bất cứ ngÆ°á»i lạ nà o đến Há»™i võ quán Ä‘á»u bị bá»n Giang Nam Song Hiệp theo dõi. Chao ôi! Há»™i võ quán tiếng tăm lừng lẫy té chỉ là m tai mắt cho Giang Nam Song Hiệp.
Y ngừng lại một lát rồi tiếp :
- Ngoà i Giang Nam Song Hiệp còn có mấy tốp ngÆ°á»i nữa cÅ©ng hoà i nghi chúng ta. Há» quyết định canh ba đêm nay tiến và o khách sạn mở cuá»™c Ä‘iá»u tra.
Lý Hà n Thu lại há»i :
- Còn phong thơ vừa rồi &?
Lôi Phi lắc đầu lắc dà i chặn lá»i :
- Ãó là chuyện khác. Má»™t ông bạn tiểu huynh viết thÆ¡ cho hay mấy việc.
Lý Hà n Thu ồ lên một tiếng rồi nói :
- Té ra là thế!
Lôi Phi nói :
- Trong thÆ° viết bằng ám ngữ, trừ ngÆ°á»i đã biết ná»™i tình, kẻ khác có bắt được thÆ° nà y cÅ©ng chẳng hiểu chi hết.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng :
- Xem chừng Lôi Phi bố trà cÅ©ng kỹ lắm. nếu y mÆ°u đồ chuyện gì mà không muốn nói rõ thì ta cÅ©ng không tiện há»i.
Lôi Phi trông trá»i chiá»u nói :
- Hiện giá» chúng ta đã bị ngÆ°á»i theo dõi thì các khách sạn nà o trong thà nh Kim Lăng nà y cÅ©ng chẳng qua tai mắt hỠđược.
Lý Hà n Thu há»i :
- Nếu váºy chúng ta phải ra ngoà i thà nh hay sao?
Lôi Phi đáp :
- Ãúng thế! Ãêm nay chúng ta phải ra khá» ná»™i thà nh má»›i thoát khá»i tai mắt theo dõi của há».
Sáng mai mình lại cải trang thà nh ngÆ°á»i khác rồi và o khách sạn trú ngụ. Tức là đổi được địa vị ở ngoà i sáng và o bóng tối để dá» thám.
Lý Hà n Thu nói :
- Tiểu đệ xin tuân mệnh. Lôi huynh muốn xếp đặt thế nà o tùy ý.
Chà ng ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Tiểu đệ có việc muốn thỉnh giáo Lôi huynh.
Lôi Phi há»i :
- Việc gì?
Lý Hà n Thu nói :
- Thuáºt dịch dung của Lôi huynh cá»±c kỳ cao minh, hà nh Ä‘á»™ng lại vô cùng tháºn trá»ng. Không hiểu tại sao còn bị bại lá»™ hà nh tung?
- Hiện giá» tình thế ở Kim Lăng rắc rối lắm. ChÃnh tiểu huynh cÅ©ng không ngá».Má»™t là ta đã coi thÆ°á»ng tà i năng của Giang Nam Song Hiệp, hai là thà nh Kim Lăng Ä‘ang sắp xảy ra chuyện tà y đình.
Lý Hà n Thu há»i :
- Việc gì?
- Ãó là chá»— mà tiểu huynh chÆ°a hiểu. Nháºn xét theo những ám ký còn lÆ°u lại thì dÆ°á»ng nhÆ° há» Ä‘ang tranh Ä‘oạt má»™t váºt gì.
Lý Hà n Thu lại há»i :
- Sao lại tranh Ä‘oạt váºt gì?
Lôi Phi đáp :
- Ãây cÅ©ng là má»™t chuyện chúng ta phải Ä‘iá»u tra cho biết rõ.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™ng tâm tá»± há»i :
- Hay là váºt nà y có liên quan đến Ãinh Bá»™i ở trong ngôi hoang tá»±?
|

28-10-2008, 11:52 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 32
Giả khách thăm hoa lên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng
Bỗng nghe Lôi Phi nói tiếp:
- Cứ hiện tình mà nói thì dÆ°á»ng nhÆ° Giang Nam Song Hiệp Ä‘ang bảo vệ váºt đó. Má»™t đằng các môn phái lá»›n lại tá»±a hồ Ä‘ang ở chá»— giữa, các môn phái cÅ©ng giữ bà máºt và cùng tranh đấu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh đã nháºn thấy há» tranh đấu vì váºt gì chÆ°a?
Lôi Phi đáp:
- Các môn phái lá»›n để ám ký bằng má»™t thứ ẩn ngữ chÆ°a tá» rõ là tranh già nh váºt gì.
Lý Hà n Thu há»i:
- Những ám ký của các môn phái lớn không giống nhau thì nôi dung của nó khi nà o lại cùng một thứ được?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi, há» dùng những ám ký bằng phẩm váºt hay danh từ có chá»— bất đồng, nhÆ°ng ná»™i dung lại cùng má»™t lối. Ãó má»™t Ä‘iá»u chÆ°a từng thấy trên chốn giang hồ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bá»n há» cố ý dùng ẩn ngữ hay là há» không biết tháºt?
Lôi Phi đáp:
- Trong Ä‘á»i tiểu huynh đã trải qua rất nhiá»u việc quái dị nhÆ°ng chÆ°a từng thấy bao giá» lạ nhÆ° lần nà y là các môn phái tụ táºp cả ở đây, mà toà n thể Ä‘á»u dùng ẩn ngữ. Bất luáºn phái nà o cÅ©ng chÆ°a thể nói rõ nó là váºt gì.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu việc nà y có liên quan đến Ãinh Bá»™i thì ta phải tìm cách giúp lão má»™t tay.
Rồi chà ng há»i:
- Lôi huynh đã già u kinh nghiệm thỠđoán xem vụ nà y là thế nà o?
Lôi Phi trầm ngâm hồi lâu rồi đáp:
- Chuyện nà y kỳ dị lắm, không thể lấy lẽ thông thÆ°á»ng mà phán Ä‘oán được. Nếu mình láºp luáºn miá»…n cưỡng thì chỉ là trong thà nh Kim Lăng nà y có má»™t báu vô giá đã đồn đạo ra ngoà i giang hồ, nên ngÆ°á»i các môn phái Ä‘á»u kéo đến đây hy vá»ng tranh thủ váºt báu đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºt báu đó là cái gì?
Lôi Phi đáp:
- Cả vấn Ä‘á» là ở chá»— nà y. Váºt đó trân quà đến Ä‘á»™ các môn phái lá»›n đã biết váºt gì rồi mà không nói ra. NhÆ°ng mà ...
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng là m sao?
Lôi Phi đáp:
- NhÆ°ng mình Ä‘oán nhÆ° váºy chÆ°a chắc đã đúng. Má»™t và i phái vì lý do nà y chẳng nói là m chi.
Lẽ nà o hết thẩy những môn phái lá»›n cùng vì mục Ä‘Ãch nà y, tiểu huynh rất Ä‘á»—i hoà i nghi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh hoà i nghi thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh ngỠđây chỉ là má»™t chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng rất Ä‘á»—i hoạt kê.
Lý Hà n Thu há»i:
- Theo ý Lôi huynh thì những ngÆ°á»i tá»›i đây không hiểu vì mục Ä‘Ãch gì hay tìm kiếm váºt gì?
Lôi Phi cÆ°á»i đáp:
- Không hẳn nhÆ° váºy. Tiểu huynh e rằng cả ngÆ°á»i chủ sá»± cÅ©ng không hiểu sá»± tình.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói váºy té ra là má»™t chuyện hà m hồ Æ°?
Lôi Phi vẫn cÆ°á»i đáp:
- Vì thế mà tiểu huynh nổi tÃnh hiếu kỳ rất mãnh liệt. Lý đệ có thÃch thì hợp tác vá»›i tiểu huynh. Chúng ta tra xét ná»™i tình không chừng những ám ký của các môn phái giúp hai ngÆ°á»i chúng ta thu lượm được kết quả rất hay cÅ©ng nên.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ nghĩ rằng chuyện nà y không liên can gì đến chúng ta.
Lôi Phi nói:
- Quan hệ lắm chứ! Vụ nà y dÃnh lÃu đến Giang Nam Song Hiệp và bao nhiêu nhân váºt trong thà nh Kim Lăng sẽ bị lôi cuốn cả và o đó. Chúng ta có bÆ°á»›c chân và o thì má»›i biết rõ được ná»™i tình và má»›i nắm được đại cuá»™c.
Lý Hà n Thu há»i:
- Sau khi chúng ta nắm được đại cuộc rồi có lợi gì không?
Lôi Phi đáp:
- Nắm được đại cuá»™c rồi mình má»›i có thể thao túng Ã
Y tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Lý đệ có muốn giết Giang Nam Song Hiệp để báo thù không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãó là tâm nguyện duy nhất của tiểu đệ.
Lôi Phi khẽ nói:
- Theo nháºn xét của tiểu huynh thì hiện giá» lá»±c lượng đôi ta khó mà giết được Giang Nam Song Hiệp. Váºy ta cần mượn ngoại lá»±c giúp và o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cách mượn ngoại lực giúp và o?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó giản dị lắm! Chỉ cần chúng ta biết rõ ná»™i tình quấy cho bá»n há» tranh đấu nhau rồi mình đứng sau mà n chá» cÆ¡ há»™i Ä‘á»™ng thủ, má»™t phát là thà nh công.
Lý Hà n Thu nói:
- Cái đó tiểu đệ tưởng không là chuyện dễ dà ng.
Lôi Phi đáp:
- Vì thế ta phải tìm cách hiểu rõ nội tình.
Lý Hà n Thu bị Lôi Phi là m cho Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ, chà ng rất muốn Ä‘i ngay liá»n nói:
- Hay lắm! Váºy tiểu đệ xin theo lá»i Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ là truyá»n nhân của Thất Tuyệt Ma Kiếm, võ công cao cÆ°á»ng hÆ¡n tiểu huynh nhiá»u, nhÆ°ng vá» chuyện đấu trà trên chốn giang hồ e rằng tiểu đệ còn kém má»™t chút.
Lý Hà n Thu nói:
- Bất cứ vỠphương tiện gì tiểu đệ cũng còn thua Lôi huynh xa lắm.
Lôi Phi cÆ°á»i nói:
- Lý đệ khách sáo quá.
Ãoạn y xách bao lên nói tiếp:
- Chúng ta đi thôi!
Lý Hà n Thu không há»i gì nữa, đứng lên Ä‘i theo Lôi Phi.
Hai ngÆ°á»i tÃnh trả tiá»n hà ng, rá»i khá»i khách sạn rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hai ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c Ä‘i chừng ná»a giá» ra đến bá» sông Tần Hoà i. Lôi Phi bÆ°á»›c xuống con thuyá»n nhỠđã buá»™c sẵn ở đó rồi chui và o khoang.
Lý Hà n Thu cÅ©ng chui và o theo. Cách trần thiết trong khoang thuyá»n rất luá»™m thuá»™m. Ngoà i đồ dùng để đánh cá chẳng có má»™t váºt gì khác.
Lôi Phi đặt túi vải xuống cÆ°á»i há»i:
- Bắt đầu từ hôm nay chúng ta tạm trú trong thuyá»n nhá» nà y được không?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Con thuyá»n nà y không có chủ nhân hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên là có.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy chủ thuyá»n đâu?
Lôi Phi đưa ngón tay lên chỉ và o mũi đáp:
- ChÃnh là tiểu huynh.
Y cÆ°á»i nói tiếp:
- Nguyên trong thuyá»n nà y có hai ông cháu nÆ°Æ¡ng tá»±a nhau là m nghỠđánh cá để sinh nhai.
Tiểu huynh đã bá» tiá»n ra mua thuyá»n rồi.
Vừng thái dương đã xế non đoà i. Bức mà n đêm đã từ từ rũ xuống, đâu đấy đã bắt đầu lên đèn.
Lôi Phi ra khá»i khoang thuyá»n, cầm sà o đẩy thuyá»n ra giữa sông.
Sông Tần Hoà i lúc lên đèn tức là bắt đầu mở chợ đêm, thuyá»n bè bốn mặt treo cao ngá»n đèn có phủ rèm sa. Tiếng Ä‘Ã n tiếng hát mấy chá»— vang lên. Du khách tá»›i má»—i lúc má»™t nhiá»u.
Lôi Phi đẩy thuyá»n đến má»™t chá»— vắng vẻ dừng lại nói:
- Bến sông Tần Hoà i nổi danh phong nguyệt. ChỠlúc nữa chợ hoa náo nhiệt chúng ta sẽ đi thưởng ngoạn.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Tiểu đệ chưa từng bước chân và o chỗ phong nguyệt không muốn đi là m chi.
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i nói:
- Tháºt hiếm có con ngÆ°á»i thiếu niên nhÆ° Lý đệ mà kiêng cữ phong nguyệt khiến cho ngÆ°á»i ta phải khâm phục.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu Lôi huynh chịu khuất tất thì cùng tiểu đệ coi nhau như anh em.
Lôi Phi gáºt đầu cÆ°á»i đáp:
- Hay lắm! Nhất định chúng ta cứ thế.
Y giÆ¡ tay trá» vá» phÃa má»™t chiếc thuyá»n hoa lá»›n há»i:
- Con thuyá»n to lá»›n rá»±c rỡ kia có treo bốn ngá»n đèn lồng Lý đệ đã nhìn thấy chÆ°a?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ thấy rồi.
Lôi Phi nói:
- Hồi hôm Giang Nam Song Hiệp đã ăn mặc quần áo nhẹ nhà ng lên thuyá»n đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Hai cha đó Ä‘á»u tuổi ngoại ngÅ© tuần chẳng lẽ còn lÆ°u luyến phong nguyệt Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Dù há» có Æ°a thÃch cảnh đó, nhÆ°ng lúc nà y há» cÅ©ng không yên tâm mà hưởng lạc thú.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy há» lên thuyá»n hoa để là m gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãó chÃnh là chá»— khiến cho ta sinh lòng ngá» vá»±c. Huống chi hồi hôm chÃnh là lúc các ca nữ ăn cÆ¡m rồi ngủ để dưỡng thần Ã
Y trầm ngâm một chút rồi tiếp:
- Nếu trong thuyá»n đó không có má»™t nhân váºt nà o mà địa vị còn cao hÆ¡n Giang Nam Song Hiệp thì tất là ngÆ°á»i Giang Nam Song Hiệp đã Æ°á»›c hẹn nhau ở gặp trên thuyá»n.
Lý Hà n Thu há»i:
- à Lôi huynh định thê nà o?
Lôi Phi đáp:
- Vì thế mà chúng ta tìm cách trà trá»™n lên thuyá»n đó để ý xem.
Lý Hà n Thu há»i:
- Là m thế nà o mà trà trá»™n lên thuyá»n được?
Lôi Phi đáp:
- Chỉ có má»™t biện pháp là chúng ta cải trang là m du khách tìm thú vui phong nguyệt thì má»›i lên thuyá»n được.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nếu không có phÆ°Æ¡ng cách nà o khác thì Ä‘Ã nh dùng biện pháp đó váºy.
Lôi Phi nói:
- Bây giỠhãy còn sớm, chúng ta ngồi nghỉ một lát rồi hãy đi cũng chưa muộn.
Lý Hà n Thu Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i phong thÆ° liá»n há»i:
- Tiểu đệ trong lòng vẫn chÆ°a quên má»™t Ä‘iá»u chẳng hiểu có nên há»i Lôi huynh không?
Lôi Phi há»i ngay:
- Phải chăng Ä‘iá»u mà Lý đệ muốn há»i có liên quan đến phong thÆ° kia?
Lý Hà n Thu đáp:
- ChÃnh phải! Song Lôi huynh có Ä‘iá»u trở ngại thì tiểu đệ cÅ©ng không há»i nữa.
Lôi Phi cÆ°á»i rồi há»i:
- Lý đệ đã coi thấy những hình vẽ trên ngân bà i chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ thấy rõ rồi, một mặt vẽ con rồng, còn mặt nữa khắc con phụng.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ đã hiểu sá»± tÃch tấm ngân bà i đó chÆ°a?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ không hiểu.
Lôi Phi nói:
- Con rồng con phụng trên ngân bà i là đại biểu cho hai ngÆ°á»i, bạn giang hồ kêu hai vị đó là \"Long Phụng Song Kiếm\", còn phong thÆ¡ kia của má»™t ngÆ°á»i bạn tiểu huynh gởi cho. Y lấy cắp được Long Phụng ngân bà i Ä‘Æ°a cho tiểu huynh Ä‘á» phòng khi dùng đến.
Lý Hà n Thu ngÆ¡ ngác há»i:
- Lấy cắp của ngÆ°á»i ta Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh được ngÆ°á»i tặng cho cái ngoại hiệu là \"Thần Thâu\" mà không Ä‘i kết giao vá»›i mấy ngÆ°á»i bạn trá»™m cắp chẳng hóa ra là m uổng mất danh hiệu thần thâu rồi Æ°?
Lý Hà n Thu biết y nói vừa là sá»± tháºt vừa ra kiểu ỡm á». Chà ng không đối đáp được ngay. Sau má»™t lúc má»›i cháºm rãi há»i:
- Thế Long Phụng ngân bà i đó có tác dụng gì?
Lôi Phi mỉm cÆ°á»i đáp:
- Tác dụng rất lá»›n. Nếu gặp thá»i cÆ¡ cần đến có thể khiến cho ngÆ°á»i ta hiểu lầm Long Phụng Song Kiếm đã tá»›i Kim Lăng. Cái đó có tác dụng khiến cho Giang Nam Song Hiệp phải sợ hãi hồi há»™p.
Lý Hà n Thu há»i:
- Theo lá»i Lôi huynh thì oai danh Long Phụng Song Kiếm cÅ©ng lá»›n lắm Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Oai danh Long Phụng Song Kiếm tuy lá»›n nhÆ°ng hỠđã qui ẩn từ lâu. Những năm gần đây trên trốn giang hồ Ãt ngÆ°á»i nghe đồn vá» hai vị nà y.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Còn phong thơ kia chỉ nói sơ qua vỠtình hình biến chuyển ở Kim Lăng và chỗ nguy hiểm của chúng ta.
DÆ°á»ng nhÆ° y chÆ°a nói hết song Ä‘á»™t nhiên dừng lại.
Lý Hà n Thu không tiện há»i nên đổi sang chuyện khác:
- Từ nay chúng ta phải trú ngụ trong con thuyá»n nhá» nà y tháºt Æ°?
Lôi Phi đáp:
- Giang Nam Song Hiệp đặt tai mắt khắp nÆ¡i. Những tay cao thủ những môn phái lá»›n Ä‘á»u đến đây tụ há»™i. Chẳng những chỉ có hà nh Ä‘á»™ng của chúng ta khiến há» sinh lòng ngá» vá»±c mà cả những nhân váºt võ lâm đến thà nh Kim Lăng nà y cÅ©ng nghi kỵ lẫn nhau, tá»±a hồ Ä‘ang truy tầm cái gì. Má»™t tráºn đấu kịch liệt có thể xảy ra bất cứ lúc nà o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng chúng ta ở ẩn trong con thuyá»n nhá» nà y là cốt yếu để lẩn tránh cuá»™c xung Ä‘á»™t đó?
Lôi Phi đáp:
- Ãó má»›i là má»™t phần chá»— dụng tâm của tiá»u huynh chứ không phải mục Ä‘Ãch cốt yếu à ...
Y ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- TrÆ°á»›c khi chúng ta chÆ°a hiểu cuá»™c mÆ°u đồ của há» thì không nên để mình bị lôi cuốn và o trÆ°á»ng xung Ä‘á»™t đó. Ãiá»u cần nhất là chúng ta phải quan sát nghiên cứu để phát giác ra chá»— Giang Nam Song Hiệp phát hà nh hiệu lệnh chiếc hoa thuyá»n trên sông Tần Hoà i không những ra ngoà i ý nghÄ© của má»i ngÆ°á»i mà tháºt tình nó khiến cho ngÆ°á»i sinh lòng ngá» vá»±c.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- PhÆ°Æ¡ng Tú sao không phát lệnh ngay ở PhÆ°Æ¡ng gia đại viện? NÆ¡i đó phòng vệ cá»±c kỳ nghiêm máºt. Hắn đã tốn công sá»a sang bố trà mấy chục năm trá»i. Sao lại phải lên chiếc thuyá»n hoa trên song Tần Hoà i nà y?
Lý Hà n Thu nói:
- Hay là há» dụng tâm dụ ngÆ°á»i ta lạc và o Ä‘Æ°á»ng rẽ?
Lôi Phi nói:
- Ngoà i mục tiêu đó còn có thể vì má»™t lý do khác tức là trên chiếc thuyá»n hoa kia có má»™t ngÆ°á»i còn có địa vị cao hÆ¡n Giang Nam Song Hiệp, nên song hiệp phải tá»›i đó để thụ giáo và nháºn lá»i chỉ thị.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- ChÃnh tiểu huynh trông thấy Giang Nam Song Hiệp lên chiếc thuyá»n hoa đó, vì thế mà chúng ta tá»›i dò la xem. Có Ä‘iá»u chuyến Ä‘i nà y rất mạo hiểm, không chừng còn Ä‘Æ°a tá»›i má»™t cuá»™c ác đấu.
Lý Hà n Thu nói:
- Chúng ta giả là m những du khách thưởng hoa, lên thuyá»n chÆ¡i nhÆ°ng không xung Ä‘á»™t vá»›i há» là xong.
Lôi Phi cháºm rãi nói:
- TÃnh nhẫn nại nói thì dá»… mà là m thì khó. Giả sá» trên thuyá»n hoa đó quả có nhân váºt địa vị cao hÆ¡n Giang Nam Song Hiệp thì sá»± phòng thủ tất nhiên cá»±c kỳ nghiêm máºt. và những ngÆ°á»i quan sát trên thuyá»n phải là những tay tinh tế vô cùng. Bất luáºn chúng ta hóa trang thà nh bá»™ mặt nà o cÅ©ng bị há» dòm thấy chá»— sÆ¡ hở. Khi ấy lại cà ng cần đến đức tÃnh nhẫn nại để đối phó.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Tiểu đệ nhá»› kỹ rồi. Má»i việc nhất thiết Ä‘á»u do Lôi huynh chủ trÆ°Æ¡ng.
Lôi Phi nói:
- Ãã váºy chúng ta đến tuyá»n hoa đó để coi xem.
Y nói rồi đẩy thuyá»n đến má»™t chá»— kÃn đáo cách đó chừng trăm trượng. Y mở bá»c lấy ra hai tấm mặt nạ nói:
- Lý đệ Ä‘eo tấm nà y và o. Mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i là để quan sát tình hình, không nên hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng. Bất luáºn gặp trÆ°á»ng hợp nà o cÅ©ng phải nhẫn nại đừng để lá»™ hình tÃch.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ xin ghi nhớ.
Lôi Phi lại lấy ra hai bá»™ áo, hai ngÆ°á»i thay đổi áo rồi lẳng lặng lên bá» Ä‘i bá»™ quanh vá» phÃa chiếc thuyá»n lá»›n.
Lôi Phi vì muốn che dấu hà nh tung, Ä‘i vòng quanh ra xa rồi má»›i nháºp bá»n và o đám đông.
Lúc nà y chợ hoa đã náo nhiệt, ngÆ°á»i qua lại đông nhÆ° mắc cá»i. Lôi Phi Ä‘i xuống bá» sông lên thẳng con thuyá»n to lá»›n kia.
Lý Hà n Thu không hiểu sau khi mình Ä‘eo tấm mặt nạ và o hình dạng ra sao. Chà ng thấy Lôi Phi biến thà nh má»™t chà ng thÆ° sinh chừng bốn chục tuổi. Y mặc chiếc áo dà i mà u lam trông chẳng khác cáºu khóa há»ng thi.
Trên thuyá»n lá»›n tiếng Ä‘Ã n sáo xen lẫn tiếng hát du dÆ°Æ¡ng lá»ng lại.
Lý Hà n Thu ngoảng đầu nhìn xa thì thấy chiếc thuyá»n kia Ä‘á» ba chữ lá»›n \"Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng\".
Hai ngÆ°á»i vừa bÆ°á»›c lên Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng liá»n có má»™t đại hán đầu trần ra nghênh tiếp. Gã
nghiêng mình thi lễ nói:
- Hai vị tá»›i nÆ¡i vừa khéo trong tiểu phÆ°á»ng còn má»™t gian gác mé Tây.
Ãá»™ng tác của Lôi Phi có vẻ thà nh thạo, y vẫy tay nói:
- NgÆ°Æ¡i dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ta.
Hán tỠđầu trần Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i qua má»™t Ä‘Æ°á»ng lan can treo đèn hồng Ä‘i thẳng và o má»™t căn phòng nhá».
Lý Hà n Thu vừa lên thuyá»n chà ng đã lÆ°u tâm quan sát thì thấu chiếc hoa thuyá»n nà y dà i chừng bốn trượng, rá»™ng hÆ¡n hai trượng.
Khoảng giữa lát ván chia thà nh từng gian gác nhá».
Lôi Phi đi trước tiến và o một gian gác. Y ngồi xuống rồi nói:
- Anh em chúng ta má»›i đến Kim Lăng nà y là má»™t nhÆ°ng đã được nghe từ lâu phong cảnh thuyá»n
hoa trên sông Tần Hoà i bữa nay tới du ngoạn.
Hán tỠđầu trần trạc tuổi 24, 25. Mặt mÅ©i tuấn tú, nhỡn thần sung túc. Gã mở đầu bằng má»™t nụ cÆ°á»i thái Ä‘á»™ rất khả ái. NhÆ°ng Lôi Phi má»™t tay lão luyện giang hồ, hiểu ngay y là má»™t tay cao thủ võ công.
Gã đáp:
- Quan khách thiệt có mắt tinh Ä‘á»i, má»›i tá»›i Kim Lăng đã xuống ngay Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng của
tiểu nhân. Trong tệ thuyá»n ngÆ°á»i đẹp rượu ngon. Dúng là má»™t chiếc thuyá»n hoa đứng đầu sông
Tần Hoà i. Không hiểu quan khách muốn dùng điểm tâm gì?
Chiem Thang typed Thất Tuyệt Ma Kiếm 7
Gã nói rồi lấy trong tay áo ra một tấm thực đơn cầm hai tay đưa lại.
Lôi Phi xua tay nói:
- Không cần phải thực đơn. Ngươi lấy cho mấy món nhắm tinh khiết ngon là nh, hai bình rượu
hoa Ä‘iêu lâu năm cho chúng ta. Ãồng thá»i kêu mấy vị cô nÆ°Æ¡ng thông hiểu thi thÆ°, Ä‘Ã n ngá»t hát
hay là được.
Hán tá» nghiêng mình cÆ°á»i nói:
- Xin hai vị cứ yên tâm, tiểu nhân cam đoan hai vị sẽ vừa dạ.
Ãoạn hắn quay gót Ä‘i ra xoay tay khép cá»a lại.
Lôi Phi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Gã nà y không phải hạng tầm thÆ°á»ng đâu. Chúng ta hiểu gã mà gã cÅ©ng biết chúng ta
rồi. Váºy phải cáºn tháºn lắm má»›i được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Không hiểu nhân váºt nà o lại tà ng hình trên chiếc thuyá»n hoa nà y?
Lôi Phi đáp:
- Có ở đây mới tà ng hình được và tai nghe rõ tám phương.
Bá»—ng cánh cá»a kẹt mở, má»™t thiếu nữ mặc áo hồng, mái tóc búi lên theo kiểu cung phi. Tay ôm Ä‘Ã n tỳ bà tiến và o phòng nghiêng mình thi lá»… tá»± giá»›i thiệu:
- Tiện thiếp là Ngá»c ThÆ°á»ng.
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ngá»c ThÆ°á»ng! Ngá»c ThÆ°á»ng! Cái tên má»›i đẹp là m sao!
Ngá»c ThÆ°á»ng nhoẻn miệng cÆ°á»i nói:
- Chiếc thân bạc mệnh sa Ä‘á»a phong trần. Mong rằng lưỡng vị khách gia đừng chê cục mịch xấu xa.
Lôi Phi nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng diện mạo nhÆ° đóa hoa xuân khiến ngÆ°á»i má»›i gặp má»™t lần cÅ©ng không thể quên được. Má»i cô ngồi xuống đây.
Ngá»c ThÆ°á»ng nhẹ Ä‘Æ°a gót ngá»c ngồi tá»±a và o mình Lôi Phi há»i:
- Khi chưa có rượu nhắm khách gia có muốn nghe tiện thiếp dạo hát một khúc điệu chăng?
Lý Hà n Thu đã định bụng trÆ°á»›c là không nói gì nhất thiết để Lôi Phi là m chủ. Chà ng chỉ nhìn trá»™m Ngá»c ThÆ°á»ng thấy ả nhãn thần sung túc, dÆ°á»ng nhÆ° là ngÆ°á»i đã luyện võ công.
Bá»—ng nghe Lôi Phi há»i lại:
- Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng ở Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y đã bao lâu?
Ngá»c ThÆ°á»ng đáp:
- Chưa đầy ba tháng.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế, thảo nà o tại hạ coi bộ cô nương chưa nhiễm chút phong trần.
Y ngừng má»™t chút há»i tiếp:
- Trước đây ba tháng cô nương trú ở phương nà o?
Ngá»c ThÆ°á»ng mỉm cÆ°á»i đáp:
- Thân pháºn Ä‘Ã n bà con gái lÆ°u lạc phong trần. NÆ¡i đâu cÅ©ng là má»™t thiên huyết lệ Ä‘au lòng.
Chẳng nói là m chi nữa.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y môi miệng đáo để. Không chừng ta gặp phải một tay kình địch.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì hán tỠđầu trần đã dẫn ngÆ°á»i Ä‘em rượu và o.
Lôi Phi cầm hồ rượu rót cho Ngá»c ThÆ°á»ng má»™t chung trÆ°á»›c, rồi tá»± rót cho mình má»™t chung sau, y nói:
- Má»i cô nÆ°Æ¡ng uống rượu Ä‘i!
Ngá»c ThÆ°á»ng khoan thai đặt cây tỳ bà xuống, Ä‘Æ°a bà n tay trắng nhÆ° ngá»c rót cho Lý Hà n Thu má»™t chung, thị nói:
- Tiện thiếp mượn hoa dâng pháºt. Má»i hai vị khách gia uống má»™t chung.
Ãoạn thị nâng lên uống cạn má»™t hÆ¡i. Lôi Phi cÅ©ng uống cạn chung rượu rồi cÆ°á»i nói:
- Ngá»c ThÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng và o phÆ°á»ng đã ba tháng chẳng hay hoa xuân còn phong nhụy không?
Ngá»c ThÆ°á»ng tuy cÅ©ng là tay lão luyện, nhÆ°ng bị Lôi Phi há»i má»™t câu bất ngá», thì không khá»i thẹn Ä‘á» mặt lên, cúi đầu xuống đáp:
- Tiện thiếp còn có tấm thân xỠnữ.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Ôi đáng tiếc! Tháºt là đáng tiếc!
Lý Hà n Thu rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- NgÆ°á»i ta còn là cô gái nguyện vẹn, đáng lẽ phải ngá» lá»i cung hỉ sao y lại bảo là đáng tiếc?
ThỠcoi y có dụng ý gì?
Bỗng nghe Lôi Phi nói tiếp:
- Tại hạ có lá»i Æ°á»›c hẹn vá»›i má»™t ông bạn, không thể nấn ná ở lại Kim Lăng, sáng mai phải lên Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng nguyệt thẹn hoa nhÆ°á»ng, rồi đây khó lòng mà được thấy mặt. Mối tình tưởng niệm tại hạ Ä‘Ã nh khắc cốt ghi tâm, khó lòng quên được.
Ngá»c ThÆ°á»ng tủm tỉm cÆ°á»i há»i:
- Tiện thiếp chÆ°a kịp há»i tôn tÃnh đại danh?
Lôi Phi đáp ngay:
- Tại hạ há» Ãiá»n.
Ngá»c ThÆ°á»ng nói:
- Té ra là Ãiá»n đại gia.
Thị ngưng một lúc rồi tiếp:
- Coi tÆ°á»›ng diện Ãiá»n đại gia thì dÆ°á»ng nhÆ° không phải là má»™t nhân váºt Æ°a cÆ°á»i nói ba hoa, nhÆ°ng nghe lá»i Ä‘Æ°á»ng máºt của Ãiá»n đại gia thì tá»±a hồ má»™t vị ở trÆ°á»ng phong nguyệt đã lâu năm và má»™t tay đã đánh đổ mấy cà nh phù dung à ...
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng dạy quá lá»i.
Tiếng cÆ°á»i chÆ°a dứt, cánh cá»a kẹt mở, má»™t thiếu nữ chừng 17, 18 tuổi mặc xiêm trắng quần xanh khoan thai Ä‘i tá»›i.
Ngá»c ThÆ°á»ng tủm tỉm cÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt ngó Lý Hà n Thu há»i:
- Còn đại gia đây quà tÃnh là gì?
Lý Hà n Thu đã định không nói gì, nhÆ°ng lúc nà y chà ng không thể ngáºm miệng được nữa đánh đáp:
- Tại hạ hỠTrương.
Ngá»c ThÆ°á»ng lại Ä‘Æ°a mắt ngó thiếu nữ xiêm trắng quần xanh nói:
- Ngá»c Chiêu muá»™i muá»™i! Muá»™i qua bồi tiếp TrÆ°Æ¡ng gia.
Ngá»c Chiêu mỉm cÆ°á»i đủng đỉnh bÆ°á»›c tá»›i bên Lý Hà n Thu ngồi xuống.
Lý Hà n Thu thấy Ngá»c Chiêu cô nÆ°Æ¡ng ăn mặc diêm dúa chằng không chịu được quay đầu lại ngó thì thấy thị lông mà y tÆ°a thá»›t ủi nhÆ° ngá»c dao, môi nhÆ° đóa anh Ä‘Ã o. Cái đẹp của thị đượm vẻ thanh nhà n. Chà ng tá»± há»i:
- Nhân váºt nhÆ° thế nà y đâu phải hạng luân lạc phong trần?
Ngá»c Chiêu nâng chung rượu trÆ°á»›c mặt lên nói:
- Tiện thiếp kÃnh má»i TrÆ°Æ¡ng gia má»™t chung.
Lý Hà n Thu cũng nâng chung rượu lên sẽ nhấp môi nói:
- Tại hạ vốn Ãt uống rượu, xin cô nÆ°Æ¡ng miá»…n trách.
Ngá»c Chiêu nói:
- TrÆ°Æ¡ng gia đã không quen uống rượu váºy tiện thiếp cÅ©ng không nà i ép.
Thị nói bằng một thanh âm trong trẻo dịu dà ng lễ độ.
Lôi Phi cÅ©ng nâng má»™t chén rượu lên cÆ°á»i ha hả nói:
- Anh chà ng nà y lúc nà o cÅ©ng thá»n thẹn là m lại không biết uống rượu. Nà o! Tại hạ xin phụng bồi cô nÆ°Æ¡ng má»™t chung được chăng?
Ngá»c Chiêu nâng chung rượu lên nói:
- Tiện thiếp cÅ©ng Ãt uống rượu lắm.
Lôi Phi cÆ°á»i ha hả nói:
- Nếu váºy thì cô nÆ°Æ¡ng đây tháºt tốt đôi lắm.
Ngá»c Chiêu Ä‘á» mặt nhÆ° áng mây hồng cúi đầu không nói gì.
Lôi Phi lại cÆ°á»i nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng thẹn thò nhÆ° váºy thì ở trên thuyá»n hoa tiếp khách là m sao được?
Ngá»c ThÆ°á»ng vá»™i đỡ lá»i:
- Ngá»c Chiêu muá»™i muá»™i má»›i tá»›i đây chÆ°a được ba ngà y nên còn nhút nhát.
Lôi Phi đảo mắt nhìn Ngá»c Chiêu há»i:
- Cô nương ở đâu tới đây?
Ngá»c Chiêu ngẩng đầu lên đáp:
- Tiện thiếp ở Hà ng Châu.
Lôi Phi khen:
- Thiệt là má»™t địa phÆ°Æ¡ng nổi danh phong cảnh xinh đẹp khà thiêng chung đúc nên ngÆ°á»i hà o kiệt.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Tại sao cô nÆ°Æ¡ng lạc và o Ngá»c Mỹ PhÆ°á»ng nà y?
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Lôi huynh quả là ngÆ°á»i lợi hại. Y nói cÆ°á»i há»i hợt mà vẫn có ý dò la hÆ° thá»±c.
Ngá»c Chiêu cÆ°á»i mát đáp:
- Gia phụ buôn bán thất bại. Trại chủ đòi nợ nhiá»u quá. Tiện thiếp trên không huynh trưởng, dÆ°á»›i không tá»· muá»™i, chẳng nỡ để song thân phải Ä‘au khổ, nên tá»± nguyện bán mình và o đây.
Lôi Phi nói:
- Té ra là thế!
Rồi y thở dà i nói tiếp:
- Dung nhan cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, mai đây tất nức tiếng sông Tần Hoà i.
Ngá»c Chiêu nói:
- Tám thân liá»…u bồ mệnh bạc, bán mình báo đáp song thân. Từ đây chìm nổi phong trần, là m gì còn có ngà y nở mặt nở mà y vá»›i Ä‘á»i nữa?
Lôi Phi há»i:
- Sao? Cô nương không muốn ở trốn phong trần tham danh trục lợi ư?
Ngá»c Chiêu nói:
- Ãứng tá»±a cá»a bán tiếng cÆ°á»i mà ở trong bóng tối gạt thầm châu lệ. Tiện thiếp cÅ©ng được Ä‘á»c sÆ¡ qua sách vở có lý đâu cam lòng chịu kiếp phong trần luân lạc.
Lôi Phi há»i:
- Giả tá»· tại nguyện ý chuá»™c cô nÆ°Æ¡ng ra khá»i chốn phồn hoa, không hiểu ý cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o?
Câu há»i nà y ra ngoà i sá»± tiên liệu của Ngá»c Chiêu.
Thị ngẩn ngÆ°á»i đáp:
- Tiệp thiếp được phÆ°á»ng chủ Ä‘oái thÆ°Æ¡ng ban cho 200 lượng bạc.
Lôi Phi há»i:
- Tại hạ có thể bỠra 200 lạng được, nhưng chưa hiểu cô nương quyết định thế nà o?
Ngá»c Chiêu đáp:
- Tấm thịnh tình của Ãiá»n gia tiện thiếp xin ghi và o phế phủ.
Lôi Phi há»i:
- Thế là cô nương không chịu chứ gì?
Ngá»c chiêu đáp:
- Duyên bèo nÆ°á»›c má»›i gặp lần đầu, tiện thiếp không dám để đại gia phà món tiá»n lá»›n.
Lôi Phi cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ngà y trÆ°á»›c Chu Du đánh Huỳnh cái. Má»™t bên muốn đánh, má»™t bên muốn chịu đòn. Hà tất cô phải nghÄ© nhiá»u.
Ngá»c Chiêu chau đôi mà y liá»…u nói:
- Khoan!
Lôi Phi toan kêu gã hán tỠđầy trần, nghe thị nói váºy liá»n há»i:
- Còn sao nữa?
Lý Hà n Thu cÆ°á»i thầm trong bụng.
Lôi Phi là m nhÆ° chuyện tháºt, Ngá»c Chiêu đâm ra sợ hãi nên há»i lại:
- Ãại gia chuá»™c tiện thiếp ra rồi không hiểu cách đối đãi thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ sẽ đưa cô nương vỠnguyên quán để cung lịnh song thân vui chữ đoà n viên.
Ngá»c Chiêu há»i:
- Ãại gia nói tháºt không?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ nói hoà n toà n sá»± tháºt.
|
 |
|
| |