Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 17-04-2008, 06:52 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 26

Kiếm Và Tình



NhÆ° Băng, Thiên Tống và Thiếu Hoa đứng thành hàng ngang. Lại XÆ°Æ¡ng Uy đứng sau lÆ°ng ba ngÆ°á»i. Äối diện vá»›i há» là Tam Nguyện chân Tá»­.
Như Băng thoạt liếc trộm Thiên Tống.
Bộ mặt lạnh lùng văng giá của y chẳng biểu lộ cảm xúc gì khi thấy Tam Nguyên Chân Tử. VỠphía Thiếu Hoa, chàng có phần căng thẳng và lo lắng...
Nhất Nguyện Chân Tử Thôi Bằng tiên sinh, ngoại hiệu Thần Toán Tử. Lão có ngoại hiệu đó bởi vì binh khí của lão là chiếc bàn tính to. Hai tay Nhất Nguyện Chân Tử nhu đã trở thành thói quen không ngừng khảy bàn tính.
Lão khảy bàn tính rồi nhìn Thiên Tống nói :
- Trương hiệp hẳn biết vì sao Tam Nguyện Chân Tử tìm Trương hiệp.
Thiên Tống khoanh tay trước ngực, ôm luôn cả thanh Huyết Kiếm. Y nhạt nhẽo nói :
- Tại hạ không chỉ biết mà còn chỠTam Nguyện Chân Tử.
Nhất Nguyện Chân Tử khảy lên bàn tính. Lão khảy bàn tính xong rồi nhìn Thiên Tống nói :
- Thôi lão phu tính ra rồi... TrÆ°Æ¡ng hiệp có được má»™t trăm mÆ°á»i tám chiêu để chết.
Thiên Tống thản nhiên đáp lá»i gã :
- Má»™t trăm mÆ°á»i tám chiêu... Qúa nhiá»u.
- Không nhiá»u đâu.
- Nếu Thiên Tống hơn nửa chiêu ?
Thôi Bằng nheo mày. Lão lại bắt đầu khảy bàn tính. Thiếu Hoa nhìn lão khảy bàn tính nghĩ thầm trong đầu :
"Nhất Nguyện Chân Tử tính toán cái gì thế nhỉ ? Lão giao thủ với đối phương phải tính từng chiêu thức sao ?
Quái lạ thật." à nghĩ kia trôi qua đầu chàng thi Thôi Bằng tiên sinh lại lên tiếng nói :
- Trương hiệp làm ta khó tính quá.
Thiên Tống lắc đầu :
- Nhất Nguyện Chân Tử sẽ không tính toán được những chiêu thức của Thiên Tống.
Mặt của Thôi Bằng lộ vẻ khẩn trương :
- Ta không tin.
- Lão phải tin vào lá»i của TrÆ°Æ¡ng má»— chứ.
Thiên Tống vừa nói vừa dấn đến ba bộ. Ngay lập tức hai tay của Nhất Nguyện Chân Tử khảy lách cách trên bàn tính tạo ra những âm thanh cạch cạch. Những âm thanh đó không ngừng đập vào thính nhĩ của Thiếu Hoa và Lại Xương Uy cùng Như Băng. Mới đầu Thiếu Hoa còn nghe được những âm thanh đó, nhưng rồi những âm thanh kia càng lúc càng trở nên xáo trộn trong thính nhĩ chàng và chẳng mấy chốc chúng len vào tâm thức.
Lại Xương Uy đã đưa tay ôm lấy thính nhĩ.
Như Băng nhìn sang Thiếu Hoa :
- Lão dụng Quỷ Vực Thanh.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa không biết công phu đó.
Miệng nói, tại hạ bắt chước Lại Xương Uy dùng tay bịt thính nhĩ để không phải nghe những âm thanh lạch cạch từ chiếc bàn tính. Mặc dù chàng đã bịt thính nhĩ nhưng âm thanh xáo trộn kia vẫn không ngừng quấy đảo tâm thức chàng. Hiện tượng đó buộc Thiếu Hoa phải nhìn lại Thiên Tống.
Trong khi Nhất Nguyện Chân Tá»­ tiên sinh không ngừng khảy bàn tính tạo ra Quá»· Vá»±c Thanh công phá tâm não của đối phÆ°Æ¡ng thì ngÆ°á»i Thiên Tống dá»­ng dÆ°ng nhÆ° má»™t pho tượng bất Ä‘á»™ng, định nhãn nhìn lão.
Thiếu Hoa nghe được âm thanh cuối cùng chẳng khác nào tiếng sấm nện thẳng vào thính nhĩ chàng.
- ¨m...
Äôi cÆ°á»›c pháp của Thiếu Hoa run nhẹ má»™t cái bởi âm thanh đó. Chàng vẫn còn bị rối loạn bởi âm thanh kia thì Nhất Nguyện Chân Tá»­ đảo ngÆ°á»i lao thẳng đến Thiên Tống.
Chiếc bàn tính trong tay lão xoáy vun vút trên đầu bản thủ cánh tay phải tạo ra thứ âm thanh vù vù, vụt vụt. Nhất Nguyện Chân Tử lao thẳng đến Thiên Tống. Lão phạt ngang chiếc bàn tính qua cổ y.
- Rét...
Mặc dù Nhất Nguyện Chân Tử phát chiêu công này nhanh nhưng Thiên Tống vẫn nhanh hơn lão. Y bước vỠsau nửa bộ, lách tránh chiêu công của đối phương. Vừa tránh được chiêu công của Nhất Nguyện Chân Tử Thôi Bằng, Thiên Tống điểm mũi giày lướt vụt vỠphía bàn cỠcủa Nhị Nguyện Hà Chân tiên sinh.
Hàh dộng của Thiên Tống khiến Thiếu Hoa lỠmắt nhìn. Chàng nhủ thầm :
" Äối phó vá»›i má»™t đại cao thủ nhÆ° lão Nhất Nguyện Thôi Bằng đã vất vả rồi, TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống tôn giá cần gì phai khiêu khích cả cái lão Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c bàn cỠđó chứ ? " à niệm kia còn Ä‘á»ng trong tâm thức Thiếu Hoa thì má»™t màn ảnh kiếm đỠối chụp xuống bàn cá» của Nhị Nguyện tiên sinh Chân Lâm Tôn Tá»­.
Äôi tinh nhãn của Thiếu Hoa mở to hết cỡ khi thấy đôi thủ pháp của Chân Lâm Tôn Tá»­ nhÆ° múa trên bàn cá». Äôi thủ pháp của Chân Lâm Tôn Tá»­ luồn lách qua màn huyết kiếm dày đặc để chụp lấy những con cá».
Màn huyết kiếm bỗng biến mất. Thanh huyết kiếm đỠối trong tay Thiên Tống khoắng xuống như một cánh cung, rồi bật ngược trở lên đẩy y vỠvị trí cũ.
Thiếu Hoa nhíu mày cố suy đoán chuyện gì đã xảy ra.
Äôi cÆ°á»›c pháp của Thiên Tống vừa trụ thì bàn tính của Nhất Nguyện Chân Tá»­ cÅ©ng chụp tá»›i. Thiếu Hoa chỉ kịp thấy Thiên Tống lẫy nhẹ thanh huyết kiếm trong tay mình. Y vừa lẫy thanh huyết kiếm vừa nói :
- Trương mỗ dành cho lão đây.
Con cỠdính trên đầu mũi kiếm vụt thoát đi, lao thẳng vào bàn tính của Nhất Nguyện Thần Toán Tử Tôn Tử tiên sinh. Dù nằm mơ Thiếu Hoa cũng không tin vào mắt mình.
Con cỠdo Thiên Tống dụng kiếm phóng ra, đập thẳng vào bàn tính của Thần Toán Tử. Nó không làm vỡ bàn tính mà lại chui vào trong, chen ngay vào hàng con tính đầu tiên trong bàn tính.
Bàn tính đang quay vùn vụt ở đầu bàn tay phải của Thần Toán Tử vụt ngừng lại. Năm ngón tay của Thần Toán Tử sượng sùng lẫy trên những con tính.
Chẳng còn những âm thanh lách cách liên hoàn nữa mà thay vào đó là những âm thanh lá»™p cá»™p nghe đến ná»±c cÆ°á»i.
Thiên Tống khoang tay trÆ°á»›c ngá»±c ôm cả ngá»n huyết kiếm vào ngÆ°á»i, trong khi cả Nhất Nguyện lẫn Nhị Nguyện Chân Tá»­ nhìn y gần nhÆ° chẳng chá»›p nổi đôi mi mắt.
Hai lão cứ nhìn Thiên Tống trừng trừng cứ nhÆ° Thiên Tống là má»™t quái nhân có má»™t không hai trên Ä‘á»i này.
Nhất Nguyện Chân Tử Thôi Bằng nhìn lại bàn tính của mình.
Trên bàn tính của lão đã có thêm má»™t con cá». Nó dÆ° thừa trông thật trÆ¡ tráo và chẳng khác nào má»™t vết thÆ°Æ¡ng vừa nham nhở vừa trÆ¡ tráo.
Nhất Nguyện Thần Toán Tử Thôi Bằng bất giác gầm lên một tiếng thật lớn, rồi đập mạnh cả bàn tính xuống đất.
Chát...
Bàn tính vỡ tan thành từng mảnh vụn ngay trÆ°á»›c mặt Thiếu Hoa và má»i ngÆ°á»i. Chàng lá» mắt nhìn lão mà tá»± há»i thầm trong đầu mình :
"Nhứt Nguyện Thần Toán Tá»­ Thôi Bằng làm nhÆ° vậy để làm gì ?" à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì đến lượt Nhị Nguyện Chân Lâm Tá»­ Hà Chân bóp tất cả ngÆ°á»i con cá» thành bụi rải xuống trÆ°á»›c mÅ©i giày.
Hai lão làm Ä‘iá»u dó trong khi Tam Nguyện Mạc Bình thì biến sắc tái nhá»n tái nhợt.
Nhứt Nguyện Thần Toán Tử Thôi Bằng nhìn Thiên Tống nói :
- Trương hiệp đã thắng... Vậy muốn chúng ta làm gì ?
Thiếu Hoa những tưởng đâu Thiên Tống sẽ buá»™c ba ngÆ°á»i đó phải chết, nhÆ°ng thật bất ngá» khi Thiên Tống nhìn sang NhÆ° Băng. Y nhạt nhẽo nói :
- Nàng nói đi... HỠphải làm gì ?
Như Băng bước ra trước mặt Tam Nguyện :
- Äốt kim Äỉnh Tá»± của Tuệ Giác thiá»n sÆ°.
Nghe nàng thốt ra câu này, Thiếu Hoa lá» mắt nhìn nàng. Chàng hoàn toàn quá bất ngá» trÆ°á»›c lá»i nói của nàng phán cho Tam Nguyên Chân Tá»­.
Thiếu Hoa nhìn vỠphía ba vị chân tử võ lâm nghĩ thầm :
"Nhứt định há» sẽ không tiếp nhận phán truyá»n của NhÆ° Băng".
Hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của chàng, Tam Nguyện Chân Tử định nhãn nhìn vỠphía Thiên Tống.
- TrÆ°Æ¡ng hiệp chuẩn y lá»i nói này của vị cô nÆ°Æ¡ng đây ?
Thôi Bằng nghiêm mặt nói :
- Tam Nguyện Chân Tá»­ sẽ thá»±c thi lá»i nói của NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng.
Tam Nguyện Chân Tá»­ tiếp nhận lá»i phán lệnh của NhÆ° Băng, cả ba đồng loạt quay lÆ°ng thi triển khinh công. Há» chẳng khác nào ba cánh chim cắt, vụt lÆ°á»›t Ä‘i, chỉ trong khoảnh khắc đã mất hút bên ngoài tầm mắt của má»i ngÆ°á»i.
Khi Tam Nguyện Chân Tá»­ mất dạng rồi, TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống má»›i chậm rãi bÆ°á»›c Ä‘i. NhÆ° Băng bÆ°á»›c song hành vá»›i y. Thiếu Hoa và Lại XÆ°Æ¡ng Uy theo sau hai ngÆ°á»i.
Bốn ngÆ°á»i trở vào gian chính sảnh của tòa Nguyệt lầu giỠđã là biệt trang của NhÆ° Băng. Tấm bảng vàng sÆ¡n son vá»›i dòng chữ Nguyệt lầu đã được thay bằng tấm bảng khác :
Vạn Kiếm Môn.
* * * Như Băng bước đến sau lưng Thiếu Hoa. Nàng ôn nhu nói :
- Thiếu Hoa công tử đang nghĩ vỠnhững chiêu kiếm của Trương Thiên Tống ?
Thiếu Hoa bâng quơ nhìn vỠphía khóm hoa đối diện.
Chàng buông má»™t câu cá»™c lốc đáp lá»i nàng :
- Không !
NhÆ° Băng há»i tiếp :
- Thế Thiếu Hoa công tử đang nghĩ gì ?
- Tại hạ đang nghĩ vỠNhư Băng cô nương.
Thiếu Hoa bước đến bên khóm hoa. Như Băng bước theo chàng.
NhÆ° Băng há»i Thiếu Hoa :
- Thiếu Hoa nghĩ gì vỠNhư Băng ?
Buông một tiếng thở ra, Thiếu Hoa nói :
- Tại hạ biết nói thế nào với cô nương nhỉ ?
Chàng nhìn xuống khóm quỳnh hoa. Những đóa hoa quỳnh đang xòe những cánh hoa cuối cùng. Chiếc nhụy vàng bên trong những cánh hoa trắng lao chao như muốn vươn ra ngoài. Chúng như muốn rút lấy linh khí của tạo hóa trong màn đêm tĩnh lặng.
Thiếu Hoa nhìn đóa hoa gần mình nhất.
Như Băng thò tay đến toan ngắt lấy một đóa hoa quỳnh, nhưng Thiếu Hoa đã vội nắm tay nàng cản lại :
- Äừng...
Nàng rút tay lại nhìn chàng.
Nhìn NhÆ° Băng, Thiếu Hoa há»i :
- NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng... Có phải ngÆ°á»i ta nói hoa quỳnh là chúa của những loài hoa nở rá»™ vỠđêm không ?
Nàng gật đầu.
Thiếu Hoa nhìn sau vào mắt nàng. Chàng ôn nhu nói :
- Tại hạ có thể ví Như Băng cô nương như đóa hoa quỳnh này.
Nàng mỉm cÆ°á»i.
- Thiếu Hoa công tử lãng mạn quá. Tại sao công tử ví Như Băng như những đóa hoa quỳnh này ?
- Thiếu Hoa ví NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° những cánh hoa quỳnh này bởi vì hoa quỳnh chỉ nở vỠđêm và tàn ngay khi mặt trá»i chá»›m má»c.
- Nó là loài hoa khoe sắc vỠđêm.
- Chúng khoe sắc vỠđêm thì ai là ngÆ°á»i ngắm hoa ?
Äôi chân mày vòng nguyệt của nàng thoạt cau lại. Hai mắt mở to hết cỡ nhÆ° thể muốn thâu tóm nhân dạng của Thiếu Hoa vào đôi con ngÆ°Æ¡i Ä‘en láy no tròn của nàng.
- Thiếu Hoa công tử nói vậy có ý gì ? Phải chăng công tử muốn ám chỉ Như Băng là kẻ khoe sắc vỠđem ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa không dám có ẩn ý đó. à của tại hạ muốn nói hoa quỳnh rất đẹp, rất tinh anh và thuần khiết nhÆ°ng chỉ tiếc nó khoe sắc vỠđêm. Chỉ có ngÆ°á»i kẻ yêu hoa đắm Ä‘uối, say mê vẻ đẹp thuần khiết của hoa quỳnh má»›i thức thâu đêm để ngắm cái thuần khiết của hoa quỳnh. Những kẻ nhÆ° vậy đáng được gá»i là những kẻ yếu hèn. Yêu đến Ä‘á»™ mù quáng, còn trong cuá»™c Ä‘á»i thì có những kẻ lụy vì tình. Lụy đến Ä‘á»™ chẳng còn là há». Há» bán cả thân xác và tâm thức cho tình yêu.
- Công tử muốn nói đến Trương Thiên Tống ?
- Thiên Tống tôn giá cÅ©ng là kẻ lụy vì tình. Nếu không muốn nói là kẻ Ä‘iên tình. Phàm những ngÆ°á»i nhÆ° vậy há» chỉ nghÄ© đến má»™t thứ duy nhất có trên Ä‘á»i này. Má»™t thứ rất mÆ¡ hồ và mông lung, đó là tình yêu.
Nàng mỉm cÆ°á»i nhìn chàng :
- Thế Thiếu Hoa công tá»­ có là con ngÆ°á»i nhÆ° Thiên Tống tôn giá không ?
Thiếu Hoa nheo mày suy nghĩ rồi nói :
- Nếu nói tại hạ không có tình cảm thì chẳng khác nào một pho tượng biết đi, biết đứng. Hoặc không có trái tim. Nhưng tại hạ không phải là kẻ điên tình. Tại hạ biết ngắm nhìn đóa hoa quỳnh có vẻ đẹp gì.
Nàng cÆ°á»›p lá»i Thiếu Hoa :
- Công tử đừng ví Như Băng là đóa hoa quỳnh của công tử đấy nhé.
- Thế Như Băng cô nương có hiểu vì sao tại hạ ví cô nương như đóa hoa quỳnh này không ?
- Như Băng hẳn có nét gì đó rất thuần khiết trong mắt công tử ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không.
Nàng nhíu mày nói :
- Thế công tử thấy nét gì nơi Như Băng mà ví tôi như đóa quỳnh này ?
Nhìn thẳng vào mắt nàng, Thiếu Hoa nói :
- Tại hạ nhìn thấy hận thù trong cô nÆ°Æ¡ng. Má»™t thứ hận thù âm á»· làm nên vẻ đẹp tuyệt vá»i của NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng cÅ©ng chính lá»­a hận trong NhÆ° Băng sẽ khiến nhan sắc cô sá»›m tàn nhÆ° hoa quỳnh nở vỠđêm.
Buông một tiếng thở dài, Thiếu Hoa nói tiếp :
- Chừng nào Như Băng cô nương mới dừng cuộc trả hận ?
- GiỠthì Như Băng mới hiểu bên trong tâm tưởng của Thiếu Hoa.
Nàng nhìn chàng cÆ°á»i khảy rồi nói tiếp :
- Thế Thiếu Hoa công tá»­ không có hận có thù à ? Hình nhÆ° công tá»­ cÅ©ng Ä‘ang nuôi chữ hận và chữ thù trong con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tìm chân giá trị của má»™t thanh kiếm. NhÆ° Băng nói đúng không ?
Thiếu Hoa sượng sùng im lặng.
- Những gì đã xảy ra và đang xảy ra khiến Thiếu Hoa phải đắn đo vỠhai chữ hận thù.
Nàng buông một câu cụt lủn :
- Máu phải trả bằng máu.
- Äó là suy nghÄ© của NhÆ° Băng.
Nàng gật đầu.
- Vậy bao giỠmới hóa giải được hận và thù ?
- Äừng có hận, đừng có thù tất hóa giải được hận thù. Khi con chim bị phá tổ, nó cÅ©ng biết kkêu lên những tiếng kêu thảm thÆ°Æ¡ng, biểu lá»™ hận thù thì con ngÆ°á»i phải Ä‘i tìm sá»± công bằng khi bị ngÆ°á»i ta vay nợ máu của mình.
Thiếu Hoa lắc đầu.
Nàng mỉm cÆ°á»i nói :
- Công tá»­ dừng suy nghÄ© mông lung vá» những việc làm của NhÆ° Băng. Võ lâm giang hồ là nhÆ° vậy đó. Nó luôn chất chứa những oán há»n và căm giận.
Thiếu Hoa mím môi suy ngẫm lá»i nói của nàng, rồi từ tốn há»i :
- Thiếu Hoa có suy nghĩ đó bởi vì...
- Vì cái gì ?
- NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng đã phán lịnh cho Tam Nguyện Chân Tá»­ đốt Kim Äỉnh Tá»±.
- Thiếu Hoa công tá»­ không muốn Ä‘iá»u đó ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Ngôi cổ tá»± Kim Äỉnh đâu có thù có hận gì vá»›i NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng ?
- Nhưng nó lại là ngôi cổ tự của Tuệ Giác hòa thượng.
- Tuệ Giác hòa thượng má»›i là ngÆ°á»i có chuyển luân thần châu.
- Kẻ có chuyển luân thần châu là kẻ thù của Như Băng. Như Băng chỉ có một ý niệm đó mà thôi.
Tại hạ đồng ý vá»›i suy nghÄ© vá»›i cô nÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng lại không đồng tình khi cô nÆ°Æ¡ng muốn đốt tòa Kim Äỉnh Tá»±.
Nàng mỉm cÆ°á»i từ tốn nói :
- Chim có tổ, chuá»™t có hang, còn ngÆ°á»i thì có nhà. Ngôi cổ tá»± kia chính là tổ và hang của Tuệ Giác. NhÆ° Băng phải đốt nó Ä‘i chứ.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Ngôi cổ tự đó của bá tính.
- NhÆ°ng không có Tuệ Giác hòa thượng thì bá tính cÅ©ng đâu lập Kim Äỉnh Tá»±.
Thiếu Hoa lắc đầu thở ra.
NhÆ° Băng mỉm cÆ°á»i nói :
- Công tá»­ đừng nghÄ© xa vá»i nữa. Hãy nghÄ© đến những việc sắp tá»›i của công tá»­. Äó là Ä‘iá»u công tá»­ đáng suy nghÄ© hÆ¡n.
- Thiếu Hoa có Ä‘Æ°á»ng Ä‘i riêng của mình. Mặc dù có cảm nhận rất gần vá»›i cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tại hạ vẫn thấy giữa tại hạ và NhÆ° Băng có má»™t khoảng cách rất lá»›n. Lá»›n lắm.
- Khoảng cách đó là gì ?
Chàng lắc đầu :
- Tại hạ cũng không hình dung được khoảng cách là gì.
- Có lẽ phong cách hành sự của Như Băng và Thiếu Hoa khác nhau; - Cũng chưa hẳn. Tại hạ không rơi vào hoàn cảnh của Như Băng; Nàng gật đầu :
- Dù sao thì NhÆ° Băng và công tá»­ cÅ©ng có những Ä‘iá»u tÆ°Æ¡ng đồng. Nếu không thì chúng ta cÅ©ng có phần hiểu nhau.
Nàng nói dứt câu thuận tay ngắt lấy một đóa hoa quỳnh. Hành động của Như Băng khiến Thiếu Hoa thoạt cau mày.
Thiếu Hoa nhìn Như Băng tỉa từng cánh hoa của đóa quỳnh.
Chàng chá» cho nàng tỉa xong những cánh hoa chỉ còn trÆ¡ phần nhụy hoa má»ng manh.
Thiếu Hoa nói :
- Như Băng không thích vẻ đẹp của hoa ?
Nàng quăng phần nhụy hoa bay theo ngá»n gió đêm rồi nói :
- Như Băng không thích hoa. Hành động của Như Băng đã trở thành thói quen rồi.
Nàng thò tay bứt lấy đóa hoa khác, rồi tiếp tục tỉa cành hoa ra khá»i nhụy.
Nàng tỉa những cánh hoa vừa nói :
- Chừng nào công tử mới có thể thế vào chỗ của Thiên Tống ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó.
- Không nghĩ đến sao lại đi theo Thiên Tống mà chấp nhận một cuộc giao thủ sinh tử ?
- NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng đã biết rồi. Tại hạ sẽ dùng chính suy nghÄ© của NhÆ° Băng để trả lá»i sá»± tò mò của nàng. Thiếu Hoa Ä‘i tìm chân kiếm.
- Vậy đến bao giỠcông tử mới phát hiện ra chân kiếm ?
- Äã nhìn thấy rồi.
Nàng nheo mày :
- Thấy rồi ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Thấy chân kiếm nhÆ°ng để đạt được Ä‘iá»u tại hạ thấy không phải là dá»….
NhÆ° Băng mỉm cÆ°á»i, ôn nhu há»i :
- Chân kiếm nằm trong kiếm pháp của Thiên Tống ?
Thiếu Hoa nhìn sững nàng. Chàng gằn giá»ng nói :
- NhÆ° Băng Ä‘ang tìm hiểu Thiếu Hoa đã há»c được gì ở kiếm chiêu của Thiên Tống tôn giá ?
Nàng gật đầu :
- Äúng... NhÆ° Băng muốn biết.
Thiếu Hoa cÆ°á»i khảy rồi nói tiếp :
- NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng ngại Thiếu Hoa há»c hết kiếm chiêu của TrÆ°Æ¡ng tôn giá phải không ?
- Thụ há»c kiếm chiêu của Thiên Tống không phải dá»…. NhÆ° Băng nghÄ© nếu nhÆ° công tá»­ có há»c thì ắt phải tốn nhiá»u thá»i gian. Cho dù Thiếu Hoa công tá»­ có căn cÆ¡ thế nào cÅ©ng không há»c hết những chiêu kiếm thần kỳ của Thiên Tống.
Thiếu Hoa gật đầu :
- Tại hạ nghiệm ra Ä‘iá»u đó. Thiếu Hoa có thụ há»c kiếm chiêu của Thiên Tống tôn giá đến khi đầu bạc răng long ắt cÅ©ng không thể bằng vá»›i Thiên Tống tôn giá. NhÆ°ng ở bên Thiên Tống, tại hạ nghiệm ra chân kiếm.
- Chân kiếm nằm trong kiếm chiêu của Thiên Tống sao ?
- Thiên Tống tôn giá chỉ có kiếm chiêu chứ không có chân kiếm. Như Băng muốn biết chân kiếm ở đâu ư ?
Như Băng gật đầu :
- Thế bí kíp kiếm pháp của Thiên Tống ở đâu ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i. Chàng chỉ vào trán mình :
- Chân kiếm nằm ở trong đầu tại hạ.
- Công tử không muốn ói vói Như Băng ư ?
- Thiếu Hoa chẳng có gì phải dấu Như Băng cô nương. Thiếu Hoa nói rồi đấy. Chân kiếm nằm trong đầu tại hạ.
Nàng lắc đầu...
- Như Băng không hiểu được ý của công tử.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i :
- Thế Như Băng cô nương có muốn biết chân kiếm như thế nào không ?
- Rất muốn biết; - Thiếu Hoa sẽ cho Như Băng cô nương thấy chân kiếm như thế nào.
Mong rằng Như Băng cô nương sẽ miễn thứ cho tại hạ.
Thiếu Hoa vừa nói dứt câu bất ngỠđiểm chỉ vào tịnh huyệt của Như Băng.
Như Băng buột miệng thốt :
- Thiếu Hoa công tử !
- Như Băng đừng sợ. Thiếu Hoa chỉ minh chứng cho Như Băng thấy chân kiếm chứ không hại Như Băng đâu.
Thiếu Hoa cắp NhÆ° Băng nhÆ° cắp má»™t con gà rồi sải bÆ°á»›c bá» Ä‘i thẳng má»™t nÆ°á»›c. NhÆ° Băng ngập ngừng há»i :
- Thiếu Hoa công tử đưa Như Băng đi đâu ?
- Giao NhÆ° Băng cho má»™t ngÆ°á»i.
- Ai ?
- Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Như Băng lộ vẻ hốt hoảng :
- Sao... công tá»­ định giao NhÆ° Băng cho Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân à ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng !
- NhÆ° Băng đã lầm Thiếu Hoa công tá»­. Không ngá» công tá»­ lại là ngÆ°á»i của mụ dâm nữ đó. Công tá»­ có biết Uyên Ương Hồ Äiệp là dâm nữ không ?
- NhÆ° Băng không phải hồi há»™p nhÆ° vậy. Nếu NhÆ° Băng nói ngÆ°á»i ta là dâm nữ thì trÆ°á»›c hết hãy nhìn lại mình.
Câu nói này của chàng khiến cho sắc diện NhÆ° Băng Ä‘á» bừng. Nàng cảm nhận nhÆ° vừa hứng trá»n má»™t gáo nÆ°á»›c sôi cháy bá»ng cả dung diện qua lá»i nói của Thiếu Hoa.
Như Băng miễn cưỡng nói :
- Nếu giao NhÆ° Băng cho Uyên Ương Hồ Äiệp, Thiếu Hoa đã gieo vào tâm tưởng NhÆ° Băng má»™t sá»± thất vá»ng khủng khiếp. Chẳng lẽ công tá»­ cÅ©ng giống nhÆ° Thiên Tống ?
Thiếu Hoa dừng bÆ°á»›c. Chàng trầm giá»ng há»i :
- à của Như Băng xem tại hạ giống nhu Thiên Tống tôn giá, một kẻ điên tình ?
- Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân đã từng nổi tiếng là dâm nữ, công tá»­ không biết à ?
- Tại hạ má»›i bÆ°á»›c chân ra giang hồ thì sao biết được ? NhÆ°ng NhÆ° Băng đừng vá»™i kết luận ngÆ°á»i ta là dâm nữ.
Thiếu Hoa đổi giá»ng nhạt nhẽo nói :
- Có má»™t Ä‘iá»u tại hạ muốn nói vá»›i NhÆ° Băng... Thiếu Hoa không là kẻ Ä‘iên tình nhÆ° TrÆ°Æ¡ng tôn giá.
hết: Hồi 26, xem tiếp: Hồi 27
Tài sản của danangcity

  #27  
Old 17-04-2008, 06:53 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 27

Kiếm Và Tình



Mã Trân Trân ngồi trên chiếc ngai hình cánh bÆ°á»›m. Trong bá»™ trang phục trắng toát có thêu đôi bÆ°á»›m sặc sỡ trên hai ống tay áo, trông chẳng khác nào má»™t cánh bÆ°á»›m chúa mang hình dáng má»™t trang kiá»u nữ.
Phía sau Trân Trân là NhÆ° Băng. Äứng cạnh bên NhÆ° Băng là Cát Cát.
Trên tay nàng hÆ°á»m sẵn má»™t ngá»n trủy thủ sáng ngá»i.
Thiên Tống với gương mặt tư lự đứng bên dưới cùng với Thiếu Hoa.
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân nhìn Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i, rồi nói :
- Thiếu Hoa công tá»­ đã nói vá»›i huyết kiếm TrÆ°Æ¡ng hiệp những yêu cầu của Uyên Ương Hồ Äiệp chÆ°a ?
Như Băng trừng mắt nhìn Thiếu Hoa. Chàng thấy rõ sự uất hận biểu lộ qua ánh mắt của nàng.
Mặc nhiên với ánh mắt của Như Băng. Thiếu Hoa quay sang Thiên Tống...
- Trương tôn giá...
Thiên Tống khoát tay :
- Không cần ngươi nói, Trương mỗ biết phải làm gì.
Thiên Tống vừa nói vừa lấy trong ngá»±c ra chiếc tráp đặt xuống chiếc bàn đối diện. Y nhìn lên Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
- Hãy thả Như Băng ra !
Mã Trân Trân đứng lên. Nàng di dá»i bÆ°á»›c chân mà chiếc tiểu yêu Ä‘ong Ä‘Æ°a khiến cho thân thể nàng uốn lượn chẳng khác nào má»™t con rắn Ä‘ang trÆ°á»n mình, ngoe nguẩy múa.
Mặt của NhÆ° Băng Ä‘anh hẳn lại. Äôi thu nhãn của nàng bình thá»i rất ôn nhu và mÆ¡ má»™ng, nhÆ°ng hôm nay nhÆ° có lá»­a trong đáy mắt. Nàng định nhãn nhìn Thiếu Hoa mà hai cánh môi mím chặt lại. Nàng muốn lên tiếng thóa mạ Thiếu Hoa, muốn mắng chưởi chàng nhÆ°ng không thể nào nói được vì đã bị Ä‘iểm vào á huyệt.
Mã Trân Trân dừng bước trước Thiên Tống. Nàng ta ôn nhu nói :
- Trân Trân không ngỠmột sát thủ kiếm vương bất bại lại nặng tình như vậy.
Thiên Tống nghiêm mặt gay gắt nói :
- Äừng nói nhiá»u.. Thả NhÆ° Băng ra.
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân mở chiếc tráp nhìn những viên thần châu trong chiếc tráp. Ãnh hào quang của những viên thần châu hắt lên mặt Trân Trân khiến mặt nàng có đủ những màu sắc chẳng khác nào hoa bÆ°á»›m.
Äậy nắp chiếc tráp lại, Mã Trân Trân nói :
- Trân Trân sẳn sàng thả NhÆ° Băng, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi thả NhÆ° Băng, Trân Trân muốn Thiên Tống làm má»™t Ä‘iá»u.
Thiên Tống buông má»™t câu bằng chất giá»ng thật lạnh nhạt :
- Muốn ta làm gi cứ nói.
- Hãy buông thanh huyết kiếm kia xuống đất !
Lá»i nói của Trân Trân còn Ä‘á»ng trên miệng thì thanh huyết kiếm của Thiên Tống cÅ©ng rá»i khá»i tay y ghim thẳng xuống ná»n gạch đại sảnh.
Cạch.
Thấy Thiên Tống buông kiếm, chân diện Như Băng toát hẳn ra những nét bất nhẫn và cay đắng. Răng trên của nàng cắn vào môi dưới đến rướm máu.
Những gì biểu hiện trên khuôn mặt NhÆ° Băng Ä‘á»u lá»t vào mắt Thiếu Hoa.
Mặc dù thấy vẽ bất nhẫn, căm phẫn trên khuôn mặt Như Băng nhưng Thiếu Hoa cũng rất dững dưng như chẳng thấy chuyện gì.
Như Băng thở hắt ra một tiếng. Nàng nhắm mắt lại. Hai hàng lệ tuôn trào ra khóe mắt. Nàng thở dồn dập như kẻ đang mắc ngộp cần đến dưỡng khí.
Thiếu Hoa chắp tay sau lưng bình thản như chẳng có chuyện gì.
Uyên Ương Hồ Äiệp mỉm cÆ°á»i vá»›i Thiếu Hoa; Thiên Tống nhìn Trân Trân gay gắt nói :
- Mã phu nhân còn chỠgi chưa thả Như Băng ?
Trân Trân mỉm cÆ°á»i nói :
- sao TrÆ°Æ¡ng hiệp nôn nóng nhÆ° vậy ? Xem ra vá»›i TrÆ°Æ¡ng hiệp, NhÆ° Băng còn quý hÆ¡n cả những viên chuyển luân thần châu. Do đó để đổi NhÆ° Băng, Trân Trân còn muốn TrÆ°Æ¡ng hiệp làm rất nhiá»u việc.
- Mã phu nhân muốn Trương mỗ làm gì ?
Trân Trân nguýt Thiếu Hoa rồi nhìn lại Thiên Tống. Trân Trân quay lại ngồi trên chiếc ngai hình cánh bÆ°á»›m. Lòn tay ra sau chiếc ngai, rút ra má»™t sợi lụa má»ng, má»m mại, nhìn Thiên Tống nói :
- Bổn cô nương muốn chứng nghiệm kiếm chiêu tối thượng của Trương hiệp qua sợi lụa này.
Mặt Trương Thiên Tống đanh lại.
Thấy chân diện Thiên Tống đanh lại, đôi chân mày của Trân Trân nhíu vào với nhau :
- Sao... Trương hiệp hình như không muốn à ?
Trân Trân vừa nói vừa dá»±ng ngược thủ qua khá»i đầu nhÆ° thể sắp chuẩn bị phát lệnh cho Cát Cát đâm ngá»n trủy thủ vào Ä‘an Ä‘iá»n NhÆ° Băng.
Thiên Tống lắc đầu nói :
- Äừng làm Ä‘iá»u đó.
Y bước đến gần chiếc ngai hình cánh bướm, chìa tay đến trước :
- Hãy trao sợi dây lụa đó choTrương mỗ.
Trân Trân mỉm cÆ°á»i vá»›i Thiếu Hoa.
- ít ra thì Trương hiệp cũng biết ý của bổn nương.
Vừa nói Trân Trân vừa lắc cổ tay. Sợ dây lụa như con rắn lướt đến đáp vào tay Thiên Tống.
Thiên Tống thối vỠsau.
Sắc diện NhÆ° Băng tái nhá»n tái nhợt. Nàng sao có thể ngỠđược có lúc lại rÆ¡i vào tình cảnh này. Vừa giận vừa há»n Thiếu Hoa nên trong ná»™i thể nàng nhÆ° thể có ngá»n lá»­a bùng cháy thiêu đốt lục phủ ngÅ© tạng. Lệ tiếp tục trào ra khóe mắt nàng. HÆ°á»›ng mắt nhìn Thiếu Hoa, NhÆ° Băng muốn nói vá»›i chàng bằng ánh mắt của sá»± van xin, cầu khẩn thật tá»™i nghiệp.
Ãnh mắt khẩn thiết của nàng lá»t vào thần nhãn của chàng, nhÆ°ng Thiếu Hoa rất dững dÆ°ng. Thấy Thiếu Hoa dững dÆ°ng, NhÆ° Băng nấc nghẹn má»™t tiếng. Nàng muốn gào, muốn thét nhÆ°ng chẳng thể nào thốt được thành lá»i. Nàng muốn khóc rống lên nhÆ°ng chỉ có thể nấc nghẹn mà thôi.
Phía bên kia, Thiên Tống dồn nội lực vào mảnh lụa. Mảnh lụa thẳng ra như một lưỡi kiếm kỳ dị. Trong tay Thiên Tống là một thanh kiếm nhưng chẳng là kiếm.
Thiên Tống dụng chính mảnh lụa được dồn nội lực của bản thân bắt đầu thi triển những chiêu thức kiếm pháp tối thượng của y. Mặc dù chỉ là một mảnh lụa được vận công biến thành kiếm nhưng khi Thiên Tống phát chiêu, nó vẩn phát ra những âm thanh vi vu như đang chém vào không khí.
Vừa vận công thi triển kiếm pháp tối thượng của bản thân mình, Thiên Tống nhanh chóng mất dần công lực. Y thét lớn một tiếng, đâm thẳng lưỡi kiếm bằng mảnh lụa vỠphía cây cột gỗ.
Chát...
Sau âm thanh khô khốc đó, lưỡi kiếm bằng vải lụa của Thiên Tống đâm sâu vào cây cột rồi từ từ rũ xuống.
Thiên Tống đứng thở rốc má»™t lúc thật lâu. Nguyên ngÆ°Æ¡n trong ngÆ°á»i y cạn kiệt đến Ä‘á»™ hÆ¡i thở không ngừng phát ra những âm thanh hừ hừ. Hai tay y thả lá»ng theo hai bên hông những tưởng chẳng thể nào nhắc lên được.
Mồ hôi tuôn ra ướt đẩm cả trang phục lẫn mặt Thiên Tống, trông y thật thảm hại.
Nhìn Thiên Tống, Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân phá lên cÆ°á»i khanh khách.
Tràng tiếu ngạo của Trân Trân đập vào thính nhĩ Như Băng khiến cho nàng càng uất nghẹn hơn.
Nàng nhìn vể phía Thiếu Hoa. Chàng vẫn chắp tay sau lưng với vẻ mặt dững dưng vô hồn vô cảm.
NhÆ° Băng rít má»™t luồng chân khí. Nàng chỉ chá»±c Ä‘oạn mạch để khá»i nhìn thấy cảnh tượng bi thảm này. NhÆ° Băng nghÄ© thầm :
"Hoàng Thiếu Hoa, NhÆ° Băng có chết cÅ©ng sẽ theo ám ngÆ°Æ¡i suốt cuá»™c Ä‘á»i này.".
Tràng tiếu ngạo của Uyên Ương Hồ Äiệp vừa dứt thì từ sau má»™t bức rèm, Äào Hoa công tá»­ Mạc Cá»± bÆ°á»›c ra. Bá»™ mặt thét phấn trắng toát của y đập vào mắt Thiếu Hoa. Bá»™ mặt của há» Mạc khiến Thiếu Hoa phải cau mày.
Y cÅ©ng vận bá»™ trang phục chẳng khác gì Mã Trân Trân. Bá»™ trang phục của gã được may bằng thứ lụa má»ng Hàn Châu có thêu đôi bÆ°á»›m khiến y trông thật đồng bóng quái gở.
Mạc Cá»± Äào Hoa công tá»­ bÆ°á»›c đến bên Mã Trân Trân. Y mỉm cÆ°á»i vá»›i Trân Trân rồi nhìn xuống Thiếu Hoa :
- Tiểu huynh đệ... Ngươi khá lắm...
Y ve cằm :
- Tiểu huynh đáng được hưởng những gì mà ngÆ°á»i khác muốn hưởng.
Mạc Cự đặt tay lên vai Trân Trân :
- Tiểu huynh đệ hẳn là rất thích phu nhân của ta.
Thiếu Hoa nhìn Mạc Cự Ôn nhu nói :
- Thiếu Hoa làm theo thá»a Æ°á»›c giữa Thiếu Hoa vá»›i Mã phu nhân.
Mạc Cự nhìn lại Trân Trân :
- Phu nhân... Nàng có thá»a Æ°á»›c gì vá»›i Thiếu Hoa huynh đệ đây ?
Trân Trân lÆ°á»m Mạc Cá»± :
- Chàng còn nói nữa ?
Mạc Cá»± phá lên cÆ°á»i khanh khách. Y cắt ngang tràng tiếu ngạo nhìn xuống Thiên Tống.
- Ta chấp nhận thá»a Æ°á»›c giữa nàng vá»›i tiểu huynh đệ kia nhÆ°ng trÆ°á»›c tiên ta muốn nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng hiệp huyết kiếm chết trÆ°á»›c đã.
Trân Trân khẽ gật đầu nhìn xuống Thiếu Hoa :
- Thiếu Hoa... Chàng còn chỠgì nữa ?
Thiếu Hoa cau mày giả lả cÆ°á»i rồi nói :
- Mã phu nhân... Tại hạ muốn cho Mạc Cá»± tôn giá đây biết thá»a Æ°á»›c giữa tại hạ và phu nhân trÆ°á»›c đã.
Thiếu Hoa chắp tay sau lưng bước đến trước mặt Mạc Cự :
- Mạc tôn giá biết thá»a Æ°á»›c giữa Thiếu Hoa vá»›i phu nhân của ngÆ°Æ¡i là gì không ?
Mạc Cá»± cÆ°á»i khảy rồi nói :
- Biết !
- Biết... Vậy là tôn giá có mặt trên lâu thuyá»n. Nếu Mạc tôn giá biết có thể nói cho Thiếu Hoa má»™t lần nữa được không ?
Mạc Cự xoa tay :
- Tiểu huynh đệ... NgÆ°Æ¡i đã giúp ta rất nhiá»u. Mạc má»— có được những viên thần châu của TrÆ°Æ¡ng hiệp. Còn trả được món nợ hôm nào vá»›i y ở huyết lâu. Bây giá» ngÆ°á»i có ân ái, giao hoan vá»›i Trân Trân ngay trÆ°á»›c mặt ta... Ta cÅ©ng không dám làm cho ngÆ°Æ¡i mất hứng đâu. Vá»›i lại...
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Với lại thế nào ?
- Ta với Trân Trân cũng có giao ước.
Thiếu Hoa nhÆ°á»›ng mắt há»i :
- Mạc tôn giá có giao ước gì ?
Nhếch mép cÆ°á»i ruồi, Mạc Cá»± nhìn lại Trân Trân :
- Nàng nói cho Thiếu Hoa tiểu huynh đệ biết đi.
Nguýt nhìn Thiếu Hoa, Trân Trân nói :
- Thiếu Hoa... Trân Trân và Mạc huynh chỉ là sự kết nối giữa âm và dương.
Còn ai vẫn giữ thú riêng của ngÆ°á»i đó...
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Tại hạ không biết giao ước này. Chắc chắn phu nhân cũng sẽ lấy cái giao ước quái gỡ đó áp đặt cho mối quan hệ của Thiếu Hoa và phu nhân ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Mạc công tử nghĩ giao ước đó đúng hay sai ?
- Không có gì sai cả.
- Mạc công tá»­ không thấy Ä‘iá»u gì sai, nhÆ°ng Thiếu Hoa thấy có cái gì đó không ổn.
Thiếu Hoa nói rồi bÆ°á»›c đến bên Mã Trân Trân. Chàng gỡ tay Mạc Cá»± ra khá»i tiểu yêu của Trân Trân.
Hành Ä‘á»™ng này của Thiếu Hoa buá»™c má»i ngÆ°á»i phải tò mò nhìn chàng trong khi Mạc Cá»± thì nhíu mày nhăn mặt.
Y nhìn Thiếu Hoa miễn cưỡng nói :
- Ngươi định làm gì ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Tại hạ định thá»±c hiện giao Æ°á»›c vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Nói dứt lá»i, Thiếu Hoa vòng tay ôm lấy tiểu yêu của Uyên Ương Hồ Äiệp.
Chàng kéo thân nàng sát vào ngÆ°á»i mình. TrÆ°á»›c những cặp mắt Ä‘ang đổ dồn vể phía mình, nhÆ°ng tuyệt nhiên Uyên Ương Hồ Äiệp không há» phản kháng lại hành Ä‘á»™ng của Hoàng Thiếu Hoa.
chàng nâng cằm Mã Trân Trân :
- Trân Trân này... Nàng đã từng nói gì với Hoàng Thiếu Hoa ?
Trân Trân mỉm cÆ°á»i lÆ¡i lả rồi nói :
- Trân Trân là của Thiếu Hoa, ngược lại Thiếu Hoa là của Trân Trân.
- Äúng rồi... Thiếu Hoa rất thích nghe câu nói này.
Nâng chiếc cằm của Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân, Thiếu Hoa nói tiếp :
- Trân Trân nhìn xem mặt Thiếu Hoa đây.
Trân Trân nhìn thẳng vào mặt chàng :
- Thiếu Hoa muốn Trân Trân nhìn gì nào ?
Liếc Mã Trân Trân, Thiếu Hoa trầm giá»ng nói :
- Giữa Thiếu Hoa với Mạc tôn giá đây thì ai đáng được để Trân Trân giao tình ?
- Thiếu Hoa nói vậy là có ý gì ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i, ôn nhu nói :
- Giữa Hoàng Thiếu Hoa và Mạc công tử thì ai là mỹ nam tử ?
Äôi lưỡng quyển của Trân Trân Ä‘á» á»­ng.
Trân Trân lưỡng lự một chút rồi nói :
- Trân Trân không phủ nhận, Thiếu Hoa đẹp hơn Mạc Cự.
- Ai là ngÆ°á»i có sức sống hÆ¡n nào ?
Äôi chân mày Trân Trân nhíu lại :
- Thiếu Hoa há»i Trân Trân những Ä‘iá»u đó để làm gì ?
- Trân Trân không trả lá»i Thiếu Hoa Æ° ?
Giá»ng nói của Thiếu Hoa thật ôn nhu từ tốn, nhÆ° thể khích lệ thị phải trả lá»i chàng.
Trân Trân suy nghĩ.
- Tất nhiên Thiếu Hoa có sức sống hơn rồi.
Những lá»i đối đáp vá»›i Thiếu Hoa và Mã Trân Trân Ä‘á»u lá»t vào tai Äào Hoa công tá»­ Mạc Cá»±. Y buá»™c lên tiếng chen vào cuá»™c đối thoại giữa hai ngÆ°á»i.
- Thiếu Hoa... ngươi cần gì phải vòng vo quanh quẩn vậy. Nếu ngươi thích Trân Trân thì cứ giết quách Thiên Tống đi, rồi cùng với Trân Trân bước vào loan phòng.
Thiếu Hoa ghé miệng vào tai Trân Trân :
- Trân Trân... Nàng nghÄ© sao vá» lá»i nói của Mạc Cá»± tôn giá ? Thiếu Hoa nghÄ© y chẳng nghÄ© gì đến Trân Trân đâu mà nôn nao nghÄ© đến thá»i khắc chiếm Ä‘oạt NhÆ° Băng thôi.
Trân Trân nhìn chàng :
- Thật ra ý Thiếu Hoa muốn gì ?
Thiếu Hoa chắp tay sau lưng, nhìn Trân Trân.
- Äể Thiếu Hoa nói cho Trân Trân nghe cái không ổn trong giao Æ°á»›c giữa Thiếu Hoa và Trân Trân.
- Thiếu Hoa nói đi.
- Giao ước kia thực hiện giữa Thiếu Hoa và Trân Trân không hỠcó Mạc Cự tôn giá chen vào. Tại hạ những tưởng chỉ có Thiếu Hoa và Trân Trân thôi.
GiỠlại có thêm một đệ tam nhân, đó là Mạc Cự tôn giá chen vào.
Mạc Cá»± cÆ°á»›p lá»i chàng :
- Ta cũng như ngươi và ngược lại ngươi cũng như ta mà thôi.
Thiếu Hoa khoát tay lắc đầu :
- Thiếu Hoa khác Mạc Cự tôn giá xa lắm... Tại hạ và Mạc Cự tôn giá đâu phải là tri âm, tri kỹ, thậm chí vừa mới thấy mặt nhau. Thiếu Hoa lại có lối suy nghĩ khác tôn giá.
- Ngươi suy nghĩ khác gì ta nào ?
- Khác nhiá»u lắm... Äối vá»›i Thiếu Hoa thì không có chuyện chia hai chiếc bình tình. Nói cho cùng, Thiếu Hoa là kẻ ích ká»· nên không thể chia phần tình yêu của Trân Trân cho ai cả. Có nhÆ° thế má»›i đúng giao Æ°á»›c, Trân Trân thuá»™c vá» Thiếu Hoa và ngược lại Thiếu Hoa thuá»™c vá» Trân Trân.
Mạc Cá»± phá lên cÆ°á»i. Y vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Chỉ có thế thôi Æ° ? Äiá»u đó không có gì đáng quan tâm cả... Mạc má»— sẽ trao Trân Trân lại cho tiểu tá»­. Thôi đừng mất thá»i gian nữa... Hãy Ä‘Æ°a Trân Trân Ä‘i Ä‘i.
Thiếu Hoa nhìn lại Trân Trân :
- Trân Trân... Nàng nghe ngÆ°á»i ta nói rồi chứ ?
Trân Trân gật đầu.
Thiếu Hoa bước lại đứng bên Mạc Cự.
Chàng nhìn Trân Trân nói :
- Trân Trân... Äể thá»±c hiện giao Æ°á»›c giữa Thiếu Hoa và Trân Trân, Thiếu Hoa muốn Trân Trân có sá»± lá»±a chá»n.
Chân diện Trân Trân đanh lại.
- Thiếu Hoa muốn Trân Trân lá»±a chá»n gì ?
Chỉ vào ngá»±c mình, Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Thiếu Hoa hay Mạc Cự tôn giá ?
Sắc diện Trân Trân Ä‘á» bừng, Uyên Ương Hồ Äiệp buá»™t miệng nói :
- Lá»±c chá»n giữa Thiếu Hoa và Mạc lang ?
Thiếu Hoa gật đầu.
Chàng nhìn lại Mạc Cự :
- Mạc tôn giá hẳn không từ chối chứ ? Nếu nhÆ° Trân Trân chá»n tôn giá...
Xem như tại hạ mất trắng cả, chẳng còn gì để mất.
Mạc Cá»± phá lên cÆ°á»i rồi nói :
- Thiếu Hoa ngươi chẳng còn gì để mất nữa rồi.
Y nhìn lại Trân Trân :
- à của Thiếu Hoa như vậy, nàng còn chỠgì nữa ?
- Mạc tôn giá đã cho rồi, Trân Trân còn lưỡng lá»± gì nữa ? Nàng có quyá»n lá»±a chá»n giữa Thiếu Hoa và Mạc Cá»± để quyết định kẻ làm chủ nàng và ngược lại nàng làm chủ ngÆ°á»i đó.
Trân Trân không khá»i bối rối khi Thiếu Hoa buá»™c nàng trong tình huống này.
Trân Trân bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i. Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Tại sao Thiếu Hoa lại đặt Trân Trân vào sá»± lá»±a chá»n này ?
- Bởi lẽ Thiếu Hoa không muốn Trân Trân thuá»™c vá» ai khác mà chỉ riêng cho Thiếu Hoa mà thôi. Äó là cá tính ích ká»· của nam nhân.
Trân Trân mỉm cÆ°á»i vá»›i Thiếu Hoa.
Nàng nhìn lại Mạc Cự :
- Tình lang... ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn Mã Trân Trân chá»n lá»±a ?
Mạc Cự gật đầu :
- Ta biết nàng sẽ chá»n ta. Tiểu tá»­ đã không lÆ°á»ng hết má»i việc nên má»›i dá»±ng ra sá»± việc này.
Thiếu Hoa nói :
- Nếu Thiếu Hoa không lÆ°á»ng hết, Thiếu Hoa chấp nhận.
Nhìn vào mắt Trân Trân, Thiếu Hoa nói :
- Trân Trân... Nàng chá»n lá»±a Ä‘i.
Trân Trân nhìn Thiếu Hoa và Mạc Cự. Thị miễn cưỡng nói :
- Ai là ngÆ°á»i trong hai ngÆ°á»i là kẻ thuá»™c vá» Mã Trân Trân ?
Thiếu Hoa nhanh miệng đáp lá»i nàng :
- Trân Trân có thể nhận ra ai là ngÆ°á»i thuá»™c vá» nàng mà.
- Nếu nhÆ° Trân Trân chá»n Mạc tình lang thì sao ?
Thiếu Hoa hơi ngẩn cao đầu, từ tốn nói :
- Hành động kế tiếp của Trân Trân phải làm gì tự khắc Trân Trân biết.
Äáng ra sá»± kiện hôm nay đã kết thúc từ lâu rồi. Kết thúc bằng má»™t kết cục bi thảm đối vá»›i Thiên Tống và NhÆ° Băng, nhÆ°ng giỠđây thái Ä‘á»™ của Thiếu Hoa khiến NhÆ° Băng phải tò mò nhìn chàng.
Như Băng nghĩ thầm :
"Tại sao Thiếu Hoa lại làm vậy ? Y bày vẽ ra cái trò chá»n tình lang để làm gì và có ý định gì ?" Những câu há»i đó còn lởn vởn trong tâm tưởng NhÆ° Băng. Trân Trân nhÆ° thể đã quyết định được sá»± chá»n lá»±a của mình.
Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Thiếu Hoa thật lòng muốn như vậy à ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Thiếu Hoa tin vào sá»± chá»n lá»±a của Trân Trân.
Trân Trân thở hắt ra một tiếng. Nàng nhỠnhẻ nói :
- Cũng có phần nuối tiếc.
Nghe Trân Trân thốt ra câu này, Mạc Cá»± liá»n lên tiếng :
- Nàng không cần phải nuối tiếc một gã tiểu tốt vô danh như y.
- Thiếu Hoa nghe Mạc tình lang nói chứ ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Nghe rất rõ. NhÆ°ng Thiếu Hoa vẫn luôn tin vào sá»± lá»±a chá»n của Trân Trân.
- Äược... Thế thì ta sẽ chá»n.
Trân Trân nghiêng mặt trừng mắt nhìn hai ngÆ°á»i. Nhìn hai ngÆ°á»i má»™t lúc, Trân Trân nói :
- Trân Trân chá»n Mạc tình lang.
Mạc Cá»± phá lên cÆ°á»i trong khi chân diện Thiếu Hoa Ä‘anh hẳn lại cùng má»™t cảm giác Ä‘au buốt trong Ä‘an Ä‘iá»n.
Tiếng cÆ°á»i của Äào Hoa công tá»­ Mạc Cá»± chợt ngÆ°ng bặt. Y cắt ngang tràng tiếu ngạo đó không phải do y muốn cắt, mà bởi vì bị cắt thì đúng hÆ¡n.
Hữu thủ của Mã Trân Trân vá»›i những chiếc móng nhá»n hoắc đã chá»™p vào yết hầu Mạc Cá»± nhÆ° móng vuốt chim Æ°ng khiến gã phải cắt ngang tràng tiếu ngạo mà tâm không muốn chút nào. Gã tròn mắt to hết cỡ nhìn Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Mạc Cá»± muốn nói nhÆ°ng không nổi bị trảo công của Trân Trân chẹn ngang khí quản không sao thốt được thành lá»i.
Miệng Mạc Cự mở to hết cỡ chẳng khác nào cá bị mắc cạn ngộp thở muốn có chút dưỡng khí để sinh tồn.
Trân Trân nhìn Mạc Cự :
- Trân Trân chá»n Mạc tình lang là ngÆ°á»i phải chết.
Lá»i dứt thì trảo thủ của Uyên Ương Hồ Äiệp giật mạnh trở vá» bứt luôn khí quản của Äào Hoa công tá»­ Mạc Cá»±. Äến bây giá» Mạc Cá»± má»›i rống lên :
- A...
Cùng với tiếng rống đó là một vòi máu phún ra từ yết hầu rưới đỠmặt đất.
Mạc Cự lảo đảo, vươn tay thộp lấy Mã Trân Trân. Y vừa vươn tay thộp Mã Trân Trân vừa nói :
- Tiện nhân... Ngươi dám...
Mạc Cự thốt được bấy nhiêu câu thì đổ nhào đến trước, đầu đập xuống sàn đại sảnh.
Y gồng ngÆ°á»i, rú lên má»™t tiếng nữa trÆ°á»›c khi tứ chi duá»—i thẳng để trút hồn ra khá»i xác.
Mạc Cự chết rồi, Trân Trân mới nhìn lại Thiếu Hoa :
- Thiếu Hoa nghĩ sao ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i :
- Thiếu Hoa biết Uyên Ương Hồ Äiệp sẽ chá»n nhÆ° vậy.
- Thiếu Hoa chấp nhận sá»± chá»n lá»±a đó chứ ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i :
- Không gì tốt hơn bằng.
Thiếu Hoa bước đến cầm lấy chuôi thanh huyết kiếm của Thiên Tống ghim dưới sàn gạch.
Thấy Thiếu Hoa cầm chuôi kiếm đỠối như nhuộm máu, tim của Như Băng đập thình thịch như trống trận. Nàng nhìn Thiếu Hoa chằm chằm với nỗi hồi hộp lo âu.
Rút thanh kiếm lên khá»i sàn gạch, Thiếu Hoa nhìn Trân Trân :
- Trân Trân đã lá»±a chá»n rồi... GiỠđến lượt Thiếu Hoa lá»±a chá»n, đúng không ?
Trân Trân cau mày há»i :
- Thiếu Hoa lá»±a chá»n gì ?
- Giữa Thiên Tống và Uyên Ương Hồ Äiệp, Trân Trân Ä‘oán xem Thiếu Hoa chá»n ai ?
- Phải cần Trân Trân nói à ? Tất nhiên Thiếu Hoa sẽ chá»n Trân Trân rồi.
Äôi chân mày của Thiếu Hoa nhÆ°á»›ng lên :
- Sao nàng nghĩ như vậy ? Phải chăng Trân Trân nghĩ Thiếu Hoa cũng giống như Trương tôn giá, kẻ lụy tình và điên tình ?
Chân diện Trân Trân nhíu lại :
- Trân Trân nghÄ© Thiếu Hoa sẽ chá»n Trân Trân bởi vì Trân Trân đã chá»n Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nhìn nàng.
Nụ cÆ°á»i mỉm kia vụt tắt trên hai cánh môi Thiếu Hoa thì ngá»n huyết kiếm cÅ©ng đã chụp đến rồi Ä‘iểm mÅ©i kiếm vào yết hầu Trân Trân.
Trân Trân giật mình :
- Thiếu Hoa...
Thiếu Hoa thản nhiên đáp lá»i Trân Trân :
- Nàng sai rồi.
Thiếu Hoa nhìn thẳng vào mắt Trân Trân :
- Thế nhân Ä‘á»u sai hết.
Hai cánh môi chàng nhếch lên :
- Thế nhân Ä‘á»u sai, riêng Thiếu Hoa đúng. Má»™t kẻ Ä‘iên tình, má»™t kẻ Ä‘iên vì thù, còn Trân Trân là Ä‘iên vì dục. Tất cả Ä‘á»u sai nên Thiếu Hoa chỉ còn má»™t sá»± chá»n lá»±a là chá»n bản thân mình.
Sự thay đổi đột ngột khiến Trân Trân hoàn toàn bất ngỠvà ngạc nhiên.
Trân Trân miễn cưỡng nói :
- Thiếu Hoa... Sao lại làm vậy ?
- Bởi Thiếu Hoa không chá»n Uyên Ương Hồ Äiệp.
- Thiếu Hoa chá»n Thiên Tống và NhÆ° Băng ?
- CÅ©ng không nốt. Thiếu Hoa chá»n bản thân mình và viên dạ minh châu của Uyên Ương Hồ Äiệp.
Thiếu Hoa vừa nói vừa rá»c mÅ©i kiếm xuống. Viên thần châu dạ minh hiện ra trên cổ Trân Trân.
Chàng mỉm cÆ°á»i :
- Thiếu Hoa chá»n mình và viên thần châu của nàng.
Vừa nói Thiếu Hoa vừa lắc mÅ©i kiếm tiện đứt sợi dây đính viên dạ minh châu trên cổ Uyên Ương Hồ Äiệp rồi Ä‘oạt lấy nó.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Mã phu nhân có thể phát lịnh cho Cát Cát cô nÆ°Æ¡ng cùng vá»›i ngÆ°á»i rá»i khá»i đây được rồi.
Chân diện Trân Trân tái nhá»n, tái nhợt, chẳng biết vì giận hay vì thẹn.
Trân Trân miễn cưỡng nói :
- Thiếu Hoa... Ngươi sẽ hối hận đó.
- Tại hạ rất muốn được hối hận.
Chàng nhướng mày :
- Sao... Nàng chịu đi hay chấp nhận một chiêu kiếm của Thiếu Hoa ?
Trân Trân mím môi, rồi rít giá»ng :
- Ta Ä‘i.
Thở hắt ra một tiếng, Trân Trân nói với Cát Cát :
- Cát Cát... Chúng ta đi.
Cát Cát vừa bước lại bên Trân Trân, Thiếu Hoa cũng rút thanh huyết kiếm lại.
Trân Trân lÆ°á»m Thiếu Hoa.
Nàng buông tiếp một tiếng thở dài nữa, rồi quay bước đi vỠphía cửa.
Thiếu Hoa thả lá»ng thanh huyết kiếm dõi mắt nhìn theo Trân Trân.
Bất thình lình, Uyên Ương Hồ Äiệp dừng bÆ°á»›c. Nàng vừa dừng bÆ°á»›c liá»n quay ngoắt lại. Äôi ngá»c thủ vung mạnh vá» phía Thiếu Hoa. MÆ°á»i chiếc móng tay nhá»n hoắc thoát ra khá»i những ngón chỉ pháp của nàng, biến thành mÆ°á»i chiếc ám tiá»…n, xé gió tạo ra những âm thanh nghe buốt cả cá»™t sống. MÆ°á»i chiếc móng tạo thành má»™t màn tinh sa chụp tá»›i Thiếu Hoa.
NhÆ° thể biết Trân Trân sẽ dụng đến phÆ°Æ¡ng cách này, Thiếu Hoa chá»›p Ä‘á»™ng thanh huyết kiếm trong tay mình, má»™t màn ảnh kiếm đỠối đón thẳng lấy những chiếc móng tay của Trân Trân. Những tiếng chành chạch không ngừng phát ra, khi ảnh kiếm vụt biến mất thì mÆ°á»i chiếc móng tay cÅ©ng đã bị chẻ làm đôi rÆ¡i lả chả trÆ°á»›c mÅ©i giày Thiếu Hoa.
Trân Trân trố mắt nhìn chàng gần như không tin vào mắt mình nữa. Nàng sao có thể tin được kiếm pháp của Thiếu Hoa lại thần kỳ như vậy.
Thiếu Hoa nhìn Trân Trân.
- Mã phu nhân thấy kiếm pháp của Thiếu Hoa thế nào, không làm thất vá»ng Mã phu nhân chứ ?
Trân Trân thở hắt ra một tiếng, lắc đầu nói :
- Trân Trân này sai thật rồi.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i ôn nhu nói :
- Nếu có gặp lại, Thiếu Hoa mong rằng sẽ không dụng đến kiếm mà sẽ cùng Mã phu nhân đối ầm Uyên ương tửu.
Trân Trân đỠmặt :
- Uyên ương tửu không có phần cho Thiếu Hoa đâu.
Nàng nói dứt câu quay bước đi thẳng ra cửa.
Trân Trân đi rồi, Thiếu Hoa mới bước đến trước mặt Như Băng :
- GiỠthì Như Băng cô nương hẳn đã biết thế nào là chân kiếm.
Thiếu Hoa đặt viên dạ minh châu vào tay nàng, rồi nói tiếp :
- Thiên Tống tôn giá chẳng bao giá» là chân kiếm... Y chỉ là má»™t thanh kiếm vá»›i những chiêu kiếm tối thượng. Äể bẻ gãy má»™t thanh kiếm không khó, chỉ cần khống chế ngÆ°á»i dụng kiếm. Thiếu Hoa đã có thể cho mình là kiếm chủ.
Nói rồi, Thiếu Hoa cách không đả huyệt cho Như Băng.
Vừa được giải huyệt, Như Băng đã gay gắt nói :
- Thiếu Hoa... Tại sao công tử làm vậy ?
- Chứng minh cho Như Băng cô nương biết chân kiếm và chiêu kiếm như thế nào. Với muốn lấy dạ minh châu cho cô nương.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Thiếu Hoa nghĩ mình chắc không còn hứng thú để đi chung với Như Băng và Trương tôn giá. Cái tại hạ muốn đã được rồi.
- Công tử được gì ?
Thiếu Hoa nhìn nàng mỉm cÆ°á»i nói :
- Chân kiếm.
Chàng đổi giá»ng từ tốn nói :
- Thiếu Hoa hy vá»ng sau này gặp lại NhÆ° Băng sẽ không làm nhÆ° bây giá».
Nếu NhÆ° Băng không thay đổi... Cô nÆ°Æ¡ng sẽ phải có sá»± lá»±a chá»n giống nhÆ° Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân. Mà Ä‘iá»u đó chắc chắc NhÆ° Băng không bao giá» muốn.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá nàng :
- Cáo từ...
NhÆ° Băng hối hả há»i :
- Công tử không định đi chung với Như Băng và Thiên Tống sao ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa đã có kiếm của mình rồi. Äâu cần đến thanh kiếm gãy của NhÆ° Băng.
Nói dứt lá»i Thiếu Hoa bá» di thẳng ra cá»­a, để lại sau lÆ°ng sá»± sá»­ng sốt trên dung diện tuyệt mỹ của NhÆ° Băng.
hết: Hồi 27, xem tiếp: Hồi 28
Tài sản của danangcity

  #28  
Old 17-04-2008, 06:56 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 28

Äoạt Thần Dị Kiếm



Kim Äỉnh Tá»±.
Tòa cổ tá»± vá»›i những mái vòm cong vút, tá»a lạc trên NgÅ© Hành SÆ¡n. Má»™t ngôi chùa nổi tiếng võ lâm trung nguyên ví nhÆ° thánh địa của võ lâm.
Xương Uy nói :
- Thiéu gia định cản tay, cản chân Tam Nguyện Chân Tử à ?
Nhìn lại Xương Uy, Thiếu Hoa nói :
- Chẳng lẽ để cho ba lão già đó đốt Kim Äỉnh Tá»± sao. Nếu tòa cổ tá»± này bị cháy thì lão bá»™c đâu còn có cÆ¡ há»™i buông Ä‘ao đồ tể thành phật.
Chàng nói rồi bật cÆ°á»i.
Xương Uy bẽn lẽn nói :
- Lại lão bộc đâu muốn xuất gia làm hòa thượng.
- Lại lão bộc làm sao làm hòa thượng được khi đã có bóng dáng Tình ma rồi. Thiếu Hoa chỉ nói như vậy thôi.
Hai ngÆ°á»i tiến thẳng vào tòa Tri Tân ÄÆ°á»ng.
Một vị hòa thượng từ trong bước ra.
Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy ôm quyá»n. Thiếu Hoa nói :
- Vãn bối là Hoàng Thiếu Hoa và Lại lão bộc từ phương xa đến muốn diện kiến Tuệ Giác đại sư.
Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng chấp tay niệm phật :
- A di đà phật. Nhị vị thí chủ miá»…n thứ... Äại lão hòa thượng đã bế môn hành pháp, không tiếp chúng sinh.
Xương Uy lên tiếng :
- Äại lão hòa thượng bế môn hành pháp gì cÅ©ng phải tiếp thiếu gia của Lại má»—. Thiếu gia của Lại má»— thân hành đến Kim Äỉnh Tá»± của các ngÆ°á»i không phải để du sÆ¡n ngoạn cảnh mà vi các ngÆ°á»i đó.
- A di đà phật...
Nghe Tri tăng hòa thượng niệm phật hiệu, Xương Uy cau mày :
- Lão hòa thượng còn gì nữa mà chÆ°a má»i Äại lão hòa thượng Tuệ Giác đến gặp thiếu gia của má»— chứ ?
- A di đà phật... Äâu phải chúng sinh nào muốn gặp đại lão hòa thượng là được. Chỉ có kẻ có phúc có duyên vá»›i phật gia má»›i có thể gặp được đại lão hòa thượng.
Thiếu Hoa giả lả nói :
- Äại sÆ° nhìn xem... Thiếu Hoa có phải là ngÆ°á»i có phúc duyên vá»›i phật gia không ?
- A di đà phật...
XÆ°Æ¡ng Uy toan mở lá»i thi Thiếu Hoa cản lại. Chàng ôn nhu :
- Äại sÆ°... Vãn sinh có chuyện quan trá»ng cần nói vá»›i đại lão hòa thượng Tuệ Giác. Mong đại sÆ° cho vãn sinh được diện kiến đại lão hòa thượng.
Tri tăng hòa thượng lưỡng lự rồi nói :
- Äược... Nhị vị thí chủ cứ ở đây, để bần tăng vào báo vá»›i đại lão hòa thượng.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá :
- Äa tạ đại sÆ°.
Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng bá» Ä‘i.
Thiếu Hoa và Xương Uy còn lại. Bâng quơ đi rảo qua từng bước tranh vẽ những ảnh hành xử dưới a tỳ. Chàng dừng lại trước một bức tranh, ngắm nhìn rồi nói với Xương Uy :
- Lại lão bộc... Nếu như không có Thiếu Hoa thì khi Lại lão bộc từ cõi nhân sinh sẽ xuống cảnh giới này.
- Thiếu gia... Sao Lại Xương Uy phải bị thương hại nấu dầu chứ ?
Thiếu Hoa chỉ bức tranh :
- Lại lão bộc nhìn xem.
Xương Uy nhìn bức tranh. Y lắc đầu nói :
- Lại lão bộc đâu có tội gì mà phải bị cưa hai nấu dầu ?
Thiếu Hoa nhìn lão mỉm cÆ°á»i nói :
- Lại lão bá»™c không Ä‘á»c hàng bút tá»± phía dÆ°á»›i à ? Những kẻ lúc ở cõi nhân sinh, cÆ°á»›p của giết ngÆ°á»i, khi chết xuống a tỳ sẽ chịu hình phạt cÆ°a hai nấu dầu. Nếu không có Thiếu Hoa thì lúc này có phải Lại lão bá»™c vẫn còn là trại chủ LÄ©nh CÆ°Æ¡ng Trại Bạch Äầu SÆ¡n không ?
Thiếu Hoa cÆ°á»i khảy nhìn XÆ°Æ¡ng Uy.
Xương Uy đỠmặt.
Y miễn cưỡng :
- May là có thiếu gia.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i rảo qua má»™t vòng quanh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng. Khi há» xem hết những bức tranh treo trên tÆ°á»ng thì tiếng đại hồng chung từ trên đại Ä‘Æ°á»ng chính sảnh vang lên.
Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy bÆ°á»›c ra cá»­a nhìn vá» tòa Äại Hồng Bảo Äiện.
Từ phía Äại Hồng Bảo Äiện, Tri tăng hòa thượng tiến vá» phía hai ngÆ°á»i.
Lão bước đến trước mặt Thiếu Hoa, ôn nhu nói :
- Äại lão hòa thượng cho má»i Thiếu Hoa thí chủ.
Thiếu Hoa nhìn Lại Xương Uy :
- Lại lão bộc cứ chỠThiếu Hoa ở đây... Thiếu Hoa sẽ quay lại ngay.
Xương Uy gật đầu.
Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng nhìn XÆ°Æ¡ng Uy :
- A di đà phật... Äây là phật môn. Thí chủ đừng có lấy bất cứ thứ gì trong Tri tăng Ä‘Æ°á»ng của bần tăng.
XÆ°Æ¡ng Uy tròn mắt nhìn Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng :
- NgÆ°Æ¡i....
Thiếu Hoa vội phất tay :
- Lại lão bá»™c... Äại sÆ° đây nói vậy bởi vì tiếng tăm Lại lão bá»™c lẫy lừng quá.
Thiếu Hoa nhìn lại Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng trong khi XÆ°Æ¡ng Uy lÆ°á»m vị cao tăng Kim Äỉnh Tá»± bằng ná»­a con mắt.
Thiếu Hoa nói :
- Thiếu Hoa má»i đại sÆ° dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Trui tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng không dẫn Thiếu Hoa Ä‘i vào Äại Hồng Bảo Äiện mà Ä‘Æ°a chàng đến má»™t gian cốc xá, thành kính nói :
- Äệ tá»­ Viên Minh Ä‘Æ°a Thiếu Hoa thí chủ đến bái kiến đại lão phÆ°Æ¡ng trượng.
Má»™t giá»ng nói trầm trầm cất lên :
- A di đà phật... Thiếu Hoa thí chủ muốn gặp lão nạp có chuyện gì ?
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Vãn bối cần gặp đại sÆ° vì có chuyện hệ trá»ng.
- A di đà phật... Má»i Thiếu Hoa thí chủ vào trong này.
Thiếu Hoa nhìn lại Tri trăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng :
- Vãn sinh đa tạ đại sư đã đưa đến đây.
- A di đà phật... Äại lão hòa thượng đã cho má»i thí chủ... Thí chủ cứ vào.
Viên Minh hòa thượng lui bước.
Chá» cho Viên Minh lui Ä‘i rồi, Thiếu Hoa má»›i bÆ°á»›c vào cốc xá của Tuệ Giác phÆ°Æ¡ng trượng. Tuệ Giác đại sÆ° ngồi trên bồ Ä‘oàn bằng thảm, trong tÆ° thế kiết già. Thiếu Hoa tò mò đảo mắt nhìn qua má»i thứ vật dụng trong gian cốc xá rồi nhìn lại Tuệ Giác đại sÆ°.
Khuôn mặt đầy đặn, nước da hồng hào, thân hình không có nét gì của một vi cao tăng khổ hạnh mà ngược lại có những nét của một đại gia. Nếu không có bộ tăng bào cùng chiếc đầu nhẳn bóng với những hàng chăm trên đầu, Thiếu Hoa sẽ chẳng thể nào tin được đây là một vị cao tăng của đỉnh tự. Tòa cổ tự lẫy lừng tiếng tăm trung nguyên.
Ngay cả những vật dụng trong biệt ốc của Tuệ Giác cÅ©ng không dành cho những bậc cao tăng tu khổ hạnh. Bởi tất cả những vật dụng trong biệc cốc Ä‘á»u được làm bằng bạc, sáng ngá»i.
Thiếu Hoa nghĩ thầm :
"Äại lão hòa thượng Tuệ Giác tu hành nhÆ° thế này thì biết chừng nào má»›i trút bỠđược sinh tá»­ luân hồi đến chầu phật tổ NhÆ° Lai ?" Trong tâm nghÄ© nhÆ° vậy, bá» mặt, Thiếu Hoa lại tá» ra rất nhún nhÆ°á»ng.
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Vãn sinh Hoàng Thiếu Hoa tham kiến đại lão hòa thượng.
Thiếu Hoa xá Tuệ Giác hòa thượng.
Tuệ Giác khẽ gật đầu :
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai....
Thiếu Hoa còn lần chần thì Tuệ Giác chỉ chiếc đôn đối diện.
Chàng ngồi xuống.
Tuệ Giác hòa thượng ngắm chàng từ đầu đến chân rồi cất giá»ng trầm trầm :
- A di đà phật... Thiếu Hoa thí chủ đến Kim Äỉnh Tá»± có chuyện gì cần thỉnh giáo lão nạp ?
Thiếu Hoa nhìn Tuệ Giác hòa thượng.
Bộ mặt đẫy đà, hồng hào của Tuệ Giác đại sư đập vào mắt chàng buộc Thiếu Hoa phải nghĩ thầm :
"Nếu xuất gia đầu phật mà có đặng cuá»™c sống nhÆ° lão hòa thượng Tuệ Giác, có lẽ tất cả nam nhân trên thế gian này nên cạo đầu làm hòa thượng rồi." à niệm đó lÆ°á»›t qua đầu chàng, khiến cho nụ cÆ°á»i thoạt hiện trên hai cánh môi của Thiếu Hoa.
Nụ cÆ°á»i mỉm của chàng lá»t vào đôi mắt him híp của Tuệ Giác.
Äôi chân mày rậm và sắc của lão thoạt nhíu lại.
Tuệ Giác nói :
- A di đà phật... Thiếu Hoa công tử đến gặp lão nạp có ý gì ?
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Äại sÆ°... Vãn sinh có hai chuyện muốn bẩm báo vá»›i đại sÆ°.
- Bần tăng đang nghe Thiếu Hoa thí chủ nói.
Rít má»™t luồng chân khí căng phồng lồng ngá»±c, Thiếu Hoa trịnh trá»ng nói:
- Chuyện thứ nhất, vãn sinh muốn báo vá»›i đại sÆ°... Sắp tá»›i đây sẽ có ba ngÆ°á»i của võ lâm... Ba ngÆ°á»i đó tá»± xÆ°ng Tam Nguyện Chân Tá»­ đến Kim Äỉnh Tá»± khuấy Ä‘á»™ng rồi sau đó đốt tòa cổ tá»± của đại sÆ°.
Bộ mặt đẫy đà của Tuệ Giác nhích động, lão thở hắt ra một tiếng rồi nói :
- A di đà phật... Chuyện này có thật không ?
- Chuyện đó có xảy ra hay không thì vãn sinh không biết. NhÆ°ng chắc chắn má»™t Ä‘iá»u, vãn sinh nghe có ngÆ°á»i phán lịnh cho Tam Nguyện Chân Tá»­.
- A di đà phật... Phải chăng ngÆ°á»i phán lịnh là TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Có lẽ vậy.
- A di đà phật... Bần tăng sẽ cho truy cứu chuyện này. Bần tăng vô cùng cảm kích vì đã được Thiếu Hoa thí chủ thông tin cho bần tăng. Nhứt định bần tăng sẽ không cho chuyện đó xảy ra.
Thiếu Hoa gật đầu :
- Còn chuyện thứ hai, vãn sinh muốn thỉnh giáo đại sư.
- Thiếu Hoa thí chủ muốn thỉnh giáo bần tăng chuyện gì ?
Thiếu Hoa ôm quyá»n từ tốn nói :
- Vãn sinh muốn nói ra Ä‘iá»u này, mong đại sÆ° đừng cho vãn sinh là ngÆ°á»i mạo phạm đến đại sÆ°.
- A di đà phật... Bần tăng vốn dÄ© là ngÆ°á»i thành, xuất gia đầu phật... Thí chủ đã có lòng đến báo cho bần tăng cái tin tày trá»i kia thì bần tăng đâu dám bắt lá»—i thí chủ nếu lỡ nhÆ° thí chủ có sá»± sÆ¡ xuất vá»›i bần tăng.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá :
- Vãn sinh đa tạ đại sư trước.
- A di đà phật... Thí chủ đừng khách sáo như vậy... Bần tăng rất ngại ngùng.
- Äại sÆ° đã cho phép, Thiếu Hoa không khách sáo.
Thiếu Hoa rít má»™t luồng chân khí rồi thở ra từ từ, chàng trang trá»ng nói :
- Không dấu gì đại sư... Vãn sinh nghe nói đại lão hòa thượng Tuệ Giác đại sư có một viên chuyển luân thần châu, tên là Dạ minh châu". Nên có ý đến đây thỉnh cầu đại sư cho vãn sinh nhìn qua viên chuyển luân thần châu đó.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Thiếu Hoa thì mặt của Tuệ Giác đại sÆ° Ä‘anh hẳn lại. Tuệ Giác đại sÆ° giữ giá»ng thật ôn nhu đáp lá»i chàng :
- Thí chỉ hẳn biết bần tăng có viên chuyển luân thần châu dạ minh châu.
Bần tăng không phủ nhận... Viên chuyển luân thần châu dạ minh châu đó là báu vật trấn tam bảo của Kim Äỉnh Tá»±. Chính vì là báu vật trấn tam bảo của Kim Äỉnh Tá»± nên được bần tăng bảo vệ rất cẩn mật. Không phải ai muốn chiếm ngá»± cÅ©ng được.
Tuệ Giác ôm quyá»n :
- Bần tăng nói vậy, thí chủ hiểu cho bần tăng.
Thiếu Hoa nhìn Tuệ Giác :
- Nếu tại hạ đòi há»i má»™t Ä‘iá»u gì mà đại sÆ° không chu toàn được, tại hạ không dám đòi há»i. Thiếu Hoa đến Kim Äỉnh Tá»± lần này vừa có ý báo cho đại sÆ° biết kiếp há»a của Kim Äỉnh Tá»± vừa có ý chiêm ngưỡng dạ minh của viên thần châu... Bởi vì vừa rồi trên giang hồ vừa xuất hiện má»™t viên dạ minh thần châu thứ hai.
Tuệ Giác đại sư chắp tay niệm phật hiệu :
- A di đà phật... Dạ minh thần châu chỉ có một viên duy nhất mà thôi...
Làm gì có viên dạ minh thần châu thứ hai.
- Vãn sinh biết dạ minh thần châu có má»™t, không hai nên má»›i đến đây thỉnh cầu đại lão hòa thượng cho vãn sinh xem qua viên dạ minh thần châu của ngÆ°á»i.
- A di đà phật... Chuyện này quá lạ đối với bần tăng.
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Äại sÆ°... Không chừng báu vật tam bảo của đại sÆ° mất rồi cÅ©ng nên.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng lắc đầu :
- Không thể nào có chuyện đó xảy ra. Dạ minh thần châu được bần tăng đưa vào Kim Tháp Tự. Không một ai đột nhập vào Kim Tháp để lấy trộm được.
- Nếu vậy thì hẳn là có viên dạ minh thần châu thứ hai.
- Chuyện có viên dạ minh thần châu thứ hai rất hoang Ä‘Æ°á»ng.
- Nhưng chính mắt Thiếu Hoa thấy viên dạ minh thần châu thứ hai. Nếu không thấy viên dạ minh thần châu kia, Thiếu Hoa đã không tìm đến đại lão hòa thượng.
Chấp tay, Tuệ Giác niệm phật hiệu :
- A di đà phật.... Äa tạ thí chủ đã chỉ giáo cho bần tăng.
Bần tăng sẽ tra cứu lại chuyện này, xem thật hư thế nào.
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Vãn sinh hy vá»ng dạ minh thần châu của đại lão hòa thượng vẫn còn trong Kim Tháp.
Thiếu Hoa đứng lên :
- Những gì vãn sinh cần nói với đại sư đã nói hết rồi, không còn gì để nói nữa... Vãn sinh xin cáo từ lui bước.
Tuệ Giác đại sư đứng lên :
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai... Hôm nay thí chủ gieo được duyên lành phật môn mà một cư sĩ hành giã gieo duyên trăm năm cũng không sánh bằng.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá :
- Vãn sin Ä‘a tạ lá»i ngợi khen của đại lão phÆ°Æ¡ng trượng đại sÆ°. Vãn sinh cáo từ.
Thiếu Hoa dợm bÆ°á»›c toan rá»i gian cốc xá của đại lão hòa thượng Tuệ Giác thì từ trên đại Hồng Bảo Äiện những hồi khánh chung cất lên vồn vã.
Nghe những hồi khánh chung Äại Hồng Chung gióng lên inh á»i, chân diện của đại lão hòa thượng Tuệ Giác sa sầm hẳn xuống.
Chấp tay, Tuệ Giác niệm phật hiệu :
- A di đà phật...
Giá»ng niệm phật của Tuệ Giác có vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng.
Thiếu Hoa nhìn lại lão nói :
- Äại lão hòa thượng... Chác có chuyện Ä‘ang xảy ra trên Äại Hồng Bảo Äiện.
Tuệ Giác niệm phật hiệu rồi gật đầu :
- A di đà phật... Trên Äại Hồng Bảo Äiện Ä‘ang có ngÆ°á»i muốn quấy rối.
- Vậy là Tam Nguyện Chân Tử đến thật rồi. Vãn sinh và đại sư mau lên trên đó xem.
- A di đà phật... Thiện tai... Thiện tai...
Hai ngÆ°á»i rá»i gian cốc xá của Tuệ Giác quay trở lên tòa Äại Hồng Bảo Äiện. Tam Nguyện Chân Tá»­ thì bằng Thần Toán Tá»­ Thôi Bằng, Nhị Nguyện Chấn Lâm Tá»­ Hà Chấn và Tam Nguyện Mạc Bình tiên Tá»­. Ba ngÆ°á»i đứng hàng ngang, án ngữ trÆ°á»›c cá»­a tòa Äại Hồng Bảo Äiện.
Trong Äại Hồng Bảo Äiện là những cao tăng của Kim Äỉnh Tá»± xếp thành hai hàng dá»c từ ngoài cá»­a đến bệ thá» kim thân phật tổ NhÆ° Lai.
Thiếu Hoa nhìn sang Tuệ Giác hòa thượng :
- Äại sÆ° hẳn tin vào lá»i nói của vãn sinh.
- A di đà phật.... bần tăng hoàn toàn không nghi ngá» lá»i nói của thí chủ.
Tuệ Giác đại lão phương trượng yên vị vào chiếc bồ đoàn dành riêng cho lão đặt ngay bên dưới bệ thỠkim thân phật tổ Như Lai.
Lão định nhãn nhìn ra ngoài Tam Nguyện Chân Tử, chấp tay trước ngực niệm phật hiệu !
- A di đà phật...
Thiếu Hoa chấp tay sau lưng đứng bên Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Chàng nghĩ thầm :
"Chuyện gì sắp xảy ra đây ?" Tam Nguyện Chân Tá»­ sánh bÆ°á»›c tiến vào Äại Hồng Bảo Äiện.
Ba ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt Tuệ Giác đại sÆ°.
Tuệ Giác đại sÆ° nhìn ba ngÆ°á»i niệm phật hiệu :
- A di đà phật... Ba vị chân tá»­ đến Kim Äỉnh Tá»± của bần tăng có Ä‘iá»u gì cần chỉ giáo cho chÆ° vị cao tăng của Kim Äỉnh Tá»± ?
Nhứt Nguyện Thôi Bằng nhìn Tuệ Giác trang trá»ng nói :
- Äại lão phÆ°Æ¡ng trượng Tuệ Giác... Chắc đại lão phÆ°Æ¡ng trượng đã biết cách hành xá»­ của Tam Nguyện trên chốn võ lâm rồi ?
- A di đà phật... Lão nạp nghe giá»›i võ lâm nói vá» ba vị rất nhiá»u. Bất cứ ai thắng được Tam Nguyện Chân Tá»­ thì sẽ được lịnh cho ba ngÆ°á»i làm má»™t việc. Hôm nay ba vị đến Kim Äỉnh Tá»± của lão nạp, hẳn là có ngÆ°á»i phái ba vị đến ?
Nhứt Nguyện vuốt râu gật đầu :
- Äại lão hòa thượng Tuệ Giác Ä‘oán không sai. Chuyện hôm nay Tam Nguyện làm là do ngÆ°á»i khác sai khiến. Tam Nguyện không thể hủy lá»i nói của mình.
- A di đà phật... NgÆ°á»i ta sai ba vị đến Kim Äỉnh Tá»± để làm gì ?
Thôi Bằng thản nhiên đáp lá»i Tuệ Giác :
- Tam Nguyện Chân Tá»­ đến Kim Äỉnh Tá»± để đốt tòa cổ tá»± này.
Äôi chân mày của Tuệ Giác nhíu hẳn lại. Những sá»› thịt hồng hào trên khuôn mặt đẫy đà của Tuệ Giác đại lão hòa thượng cứ nhÆ° nhảy múa trong ánh mắt của Thiếu Hoa.
Tuệ Giác đại sư niệm phật hiệu :
- A di đà phật.... Tam Nguyện Chân Tá»­ ba vị sẽ thá»±c hiện lá»i quyết định đó chứ ?
Nhứt Nguyện Thần Toán Tử Thôi Bằng vuốt râu nói :
- Tam Nguyện Chân Tá»­ phải thá»±c hiện lá»i phán quyết đó.
Thiếu Hoa buột miệng chen vào :
- Thế có cách gì khiến cho ba vị không thá»±c hiện lá»i phán quyết kia không ?
Thôi Bằng nhìn Thiếu Hoa. Lão từ từ nhìn lại Tuệ Giác đại sư :
- NgÆ°á»i của Kim Äỉnh Tá»± phải thắng được Tam Nguyện Chân Tá»­.
Thiếu Hoa nhìn lại Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Tuệ Giác chấp tay niệm phật hiệu :
- A di đà phật.... Ba vị Chân Tá»­ đã muốn nhÆ° thế, lão nạp buá»™c phải phái chÆ° tăng Kim Äỉnh Tá»± bảo vệ tòa cổ tá»± này.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng nhìn lại Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng :
- Viên Minh... Thay ta thỉnh giáo cao chiêu của Tam Nguyện Chân Tử.
Thiếu Hoa nhìn Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng.
Chàng nghĩ thầm :
"Không biết Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng có phải là đối thủ của Tam Nguyện Chân Tá»­ không ?" Trong khi chàng Ä‘ang nghÄ© ngợi thì Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng bÆ°á»›c ra hành bái Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Hành lá»… xong, Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng má»›i quay lại đối mặt vá»›i Tam Nguyện Chân Tá»­.
Chấp tay làm chuổi bồ Ä‘á», Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng niệm phật hiệu :
- A di đà phật... Bần tăng thỉnh lá»i ba vị chân tá»­.
Nhứt Nguyện Thần Toán Tử Thôi Bằng nhìn Viên Minh nói :
- Lão phu không khách sáo.
Lão nói rồi lòn tay ra sau lÆ°ng rút chiếc bàn toán còn tá»a mùi hÆ°Æ¡ng trầm.
Ngay lập tức những tiếng lạch cạch của các con tính vang lên nhÆ° tiếng mÆ°a rào trút thẳng xuống mái ngói tòa Äại Hồng Bảo Äiện.
Những âm thanh lách cách càng lúc càng rộn rịp. Thiếu Hoa nghiêm mặt định tâm, bế ngay thính nhĩ. Chàng đã chứng kiến tuyệt công Quỷ Vực Thanh của Thôi Bằng rồi, nên biết hóa giải nó nhu thế nào.
Những vị cao tăng trong Äại Hồng Bảo Äiện Kim Äỉnh Tá»± nhÆ° thế bị những âm thanh lạch cạch đánh vào thính nhÄ©, thân ảnh chao đảo. Ngay cả Viên Minh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng không chịu được mà phải ôm lấy thính nhÄ© mình.
Chỉ có má»™t ngÆ°á»i duy nhất không bị Quá»· Vá»±c Thanh khắc chế, đó chính là Tuệ Giác đại lão hòa thượng. Tay lão vê lần chuổi bồ Ä‘á», định nhãn nhìn Thôi Bằng, miệng lép nhép nhÆ° Ä‘ang kệ kinh.
Thấy Viên Minh bịt thính nhÄ©, hai chân thỉnh thoảng lại run nhẹ khiến Thiếu Hoa không khá»i lo lắng cho vị Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng.
Nỗi lo lắng của Thiếu Hoa hoàn toàn có nguyên cớ của nó, bởi vì chàng đã từng chứng kiến Quỷ Vực Thanh của Nhứt Nguyện Thôi Bằng như thế nào rồi, huống chi Nhị Nguyện Chân Lâm Tử đã bày sẵn bàn cỠđể hổ trợ với Nhứt Nguyện.
Cạch...
ém thanh khô khốc đó vang lên.
Vừa nghe âm thanh sau cùng khô khốc đó, Thiếu Hoa biết Nhứt Nguyên Chân tử sẽ phát xuất sáu chiêu.
Äúng nhÆ° Thiếu Hoa Ä‘oán, Nhứt Nguyên Thần Toán Tá»­ Thôi Bằng lÆ°á»›t thẳng đến Viên Minh.
Thiếu Hoa thét lớn :
- Dừng tay...
Vừa thét, Thiếu Hoa vừa lướt ra. thanh dị kiếm trong tay chàng phát ra một chiêu hứng lấy chiếc bàn toán của Thôi Bằng.
Chát...
Mặc dù kiếm của Thiếu Hoa và bàn tính của Thôi Bằng chạm vào nhau ngay bên mang tai Viên Minh, nhÆ°ng lão Tri tăng Ä‘Æ°á»ng hòa thượng vẩn cứ khÆ° khÆ° ôm lấy thính nhÄ©, chẳng có chút phản xạ gì.
Thôi Bằng lướt vỠchỗ cũ.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng niệm phật hiệu :
- A di đà phật...
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá Tam Nguyện Chân Tá»­, ôn tồn nói :
- Vãn bối Thiếu Hoa xin được thay Viên Minh hòa thượng tiếp chiêu ba vị tiên sinh.
Chàng quay lại nói với Tuệ Giác đại lão hòa thượng :
- Äại lão hòa thượng... Viên Minh chắc không phải là đối thủ của Tam Nguyện Chân Tá»­... Hãy để chuyện này cho vãn sinh.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng nhìn chàng :
- A di đà phật.... Thí chủ không phải bận tâm Ä‘iá»u đó. Bần tăng biết lòng thành của thí chủ, nhÆ°ng đây là chuyện của Kim Äỉnh Tá»±.
- Äại sÆ°.... Nếu vãn sinh không thay vào chổ của Viên Minh đại sÆ°... E rằng....
- A di đà phật...
Tuệ Giác đại lão hòa thượng buông tiếng thở dài nhìn Thiếu Hoa :
- Bần tăng lo cho thí chủ.
- Tuệ Giác đại sư đừng lo... Thiếu Hoa có cách đối phó với Tam Nguyện Chân Tử.
Chàng nói rồi nhìn lại Tam Nguyện Chân Tá»­, ôm quyá»n từ tốn nói :
- Ba vị tiá»n bối... Thiếu Hoa có thể thay thế Viên Minh đại sÆ° được chứ ?
Nhứt Nguyện Chân Tử Thôi Bằng nhìn chàng, vuốt râu :
- Tiểu tử... Sao ngươi lại có ý thay vào chỗ của lão hòa thượng kia ?
Thiếu Hoa ôm quyá»n ôn nhu nói :
- Bởi lẽ vãn bối không muốn thấy trÆ°á»›c thá»m phật môn lại xãy ra cảnh máu chảy đầu rÆ¡i. NhÆ°thế còn gì là phật môn tôn nghiêm.
Thôi Bằng nheo mày khẽ gật đầu :
- Äược... Lão phu đồng ý... NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i hãy cho lão phu biết tục danh của tiểu tá»­.
- Vãn sinh Hoàng Thiếu Hoa.
- Lão phu há»i tiểu tá»­ má»™t câu được không ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Tiá»n bối cứ há»i.
- Lão phu đã từng thấy ngươi tại Vạn Kiếm Môn của Thiên Tống Trương hiệp. Ngươi có quan hệ thế nào với Thiên Tống Trương hiệp ?
- Mối quan hệ rất bình thÆ°á»ng. Nói cách nào đó, vãn sinh chỉ là ngÆ°á»i há»c kiếm vá»›i TrÆ°Æ¡ng tôn giá.
- Kẻ há»c kiếm, sao ngÆ°Æ¡i lại có ý muốn giúp hòa thượng Kim Äỉnh Tá»± ?
- Vãn sinh đã nói rồi... Vãn sinh không muốn thấy cảnh máu chảy đầu rÆ¡i ngay trÆ°á»›c thá»m phật môn.
- Tiểu tử.... Hiếm có kẻ nào khí khái như ngươi.
- Äa tạ lá»i khen của tiá»n bối.
- Thế ngươi có đượn bản lĩnh đối phó lại Tam Nguyện Chân Tử chứ ?
- Vãn bối đã từng thấy tiá»n bối và Hà Chân tiá»n bối thi triển tuyệt công của ngÆ°á»i.
Nhứt Nguyện Thôi Bằng vuốt râu, khẽ gật đầu :
- Tiểu tử.... Ngươi chắc chắn đở được tuyệt công của Tam Nguyện Chân Tử ?
- Vãn bối sẽ cố gắng bồi tiếp tiá»n bối và Hà Chân tiá»n bối.
- Äể xem ngÆ°Æ¡i há»c được kiếm chiêu của Thiên Tống TrÆ°Æ¡ng hiệp tá»›i đâu.
Lá»i dứt thì những âm thanh cạch cạch lại vang lên.
Thiếu Hoa định nhãn nhìn Thôi Bằng. Chàng nghĩ thầm :
"Thôi Bằng có dụng đến những chiêu thức nhÆ° đã từng giao thủ vá»›i TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống không nhỉ ?" Vừa nghÄ©, Thiếu Hoa vừa trang trá»ng mở thanh kiếm. MÅ©i kiếm của chàng chúc xuống đất.
Nhứt Nguyện Chân Tử Thôi Bằng Thần Toán Tử lắc vai, chiếc bàn tính quay tít trong tay lão, phối hợp cùng thân pháp thần kỳ lướt đến Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa chớp mắt. Chàng quyết định không dụng lại chiêu thức của Thiên Tống. Thần Toán Tử chớp động thân pháp lao đến. Thiếu Hoa không chút e dè, dụng luôn thanh dị kiếm đón thẳng đỡ thẳng vào chiêu công của đối phương; Một lần nữa thanh dị kiếm và chiếc bàn tính chạm vào nhau.
Chát...
Thiếu Hoa lắc mÅ©i kiếm len vào bàn tính. MÅ©i kiếm của chàng tiện lấy má»™t con tính má»™t cách chính xác. MÅ©i dị kiếm tÆ°á»›c con tính ra khá»i bàn tính của Thần Toán Tá»­ Thôi Bằng.
Cùng lúc đó cả bàn cỠvới những con cỠlúc nhúc như màn mưa sa ào ào chụp đến Thiếu Hoa khi Thần Toán Tử lách bộ lướt vỠbên trái.
Màn ảnh kiếm trùng trùng điệp điệp cắt ra hứng lấy tất cả những con cỠđang lao vùn vụt đến Thiếu Hoa.
Chúng bị ảnh kiếm bổ đôi làm hai mảnh.
Khi màn ảnh kiếm vụt biến mất thì đến lượt con tính trên mÅ©i kiếm thoát Ä‘i chẳng khác nào ánh tinh sa, lao tói bàn cá», nện thẳng vào ngay chính giữa.
Cạch...
Con tính lún sâu vào bàn cỠcủa Chấn Lâm Tử ngay chính giữa, khiến cho cả bàn cỠrạn nứt.
Chấn Lâm Tá»­ Hà Chân nhìn bàn cá» thừ ngÆ°á»i. Lão lẩm nhẩm nói :
- Bàn cỠcủa ta.
Lá»i nói còn Ä‘á»ng trên miệng Chấn Lâm Tá»­ thì đôi mảnh lụa từ phía Tam Nguyện Tiên Tá»­ Mục Bình thoát ra chẳng khác nào hai con giao long, cuốn đến Thiếu Hoa. Äôi mảnh lụa chia làm hai hÆ°á»›ng, thượng và hạ công đến Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa điểm mũi giày lướt lên cao ba bộ để đôi mảnh lụa lướt qua ngay dưới đế chân giày chàng. Mục Bình công hụt đối phương toan thu hồi mảnh lụa lại thì đôi mảnh lụa đã bị dị kiếm tiện đứt đôi.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá Tam Nguyện Chân Tá»­ :
- Vãn bối không muốn đấu nữa.
Nhứt Nguyện, Nhị Nguyện lẫn Tam Nguyện nhìn chàng gần như không chớp mắt.
Nhìn một lúc, Nhứt Nguyện Thôi bằng nói :
- Tiểu tử... Ngươi muốn gì ?
- Vãn bối muốn ba vị rá»i khá»i Kim Äỉnh Tá»± và hủy lá»i phán quyết của NhÆ° Băng.
Thôi Bằng mím môi lại nhìn Nhị Nguyện Hà Chân.
Chân diện của lão có vẻ trầm mặc lạ thÆ°á»ng. Thôi Bằng miá»…n cưỡng nói :
- Chúng ta chẳng còn là Tam Nguyện Chân Tử nữa rồi.
Nói xong Nhứt Nguyện Thôi Bằng nện bàn tính xuống sàn gạch Äại Hồng Bảo Äiện.
Chát...
Bàn tính vỡ toang.
Lão nện bàn tính rồi lẩm lÅ©i Ä‘i thẳng ra cá»­a Äại Hồng Bảo Äiện. Nhị Nguyện Hà Chân và Tam Nguyện Tiên Tá»­ Mục Bình buông tiếng thở dài.
Hai ngÆ°á»i nhìn lại Thiếu Hoa lần nữa rồi lẩm lÅ©i bÆ°á»›c theo Nhứt Nguyện.
Ba ngÆ°á»i rá»i khá»i Äại Hồng Bảo Äiện trong dáng vẻ thật uể oải và chán chÆ°á»ng. Những tưởng lÆ°ng há» còng hẳn xuống bởi má»™t sức nặng vô hình đè lên.
hết: Hồi 28, xem tiếp: Hồi 29
Tài sản của danangcity

  #29  
Old 17-04-2008, 07:02 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 29

Gian Tâm Ngụy Tình



Thiếu Hoa chắp tay đi tới đi lui trong thư phòng. Xương Uy ngồi bên bàn dõi mắt nhìn theo những bước chân của Thiếu Hoa. Y vừa bưng chén rượu toan trút vào miệng thì Thiếu Hoa bất ngỠquay lại nhìn Xương Uy nói :
- Lại lão bộc đừng uống.
Chén rượu vừa áp vào miệng, Xương Uy lại đặt xuống bàn nhìn chàng.
Thiếu Hoa bước đến bên Xương Uy :
- Theo Lại lão bộc thì có hai viên dạ minh châu không ?
Xương Uy lắc đầu :
- Làm gì có. Nếu có hai viên dạ minh châu thì hóa ra xâu chuổi chuyển luân thần châu có những mÆ°á»i ba viên à ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Thế vá»›i kinh nghiệm từng trải giang hồ của Lại lão bá»™c... Lại lão bá»™c Ä‘oán xem... Tại sao Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân lại có má»™t viên dạ minh châu. Lại còn có viên thứ hai là báu vật trấn tam bảo của Tuệ Giác đại hòa thượng. Chẳng lẽ có má»™t viên giả thật sao ?
Xương Uy nhìn chén rượu, nhíu mày nghĩ ngợi rồi nhìn lên Thiếu Hoa :
- Thiếu gia có chắc dạ minh châu của Mã Trân Trân là viên thật chứ ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Chắc chắn là thật.
- Nếu viên dạ minh châu của Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân là thật thì viên dạ minh châu trấn tam bảo của Tuệ Giác đại lão hòa thượng là giả.
Thiếu Hoa xụ mặt, gắt giá»ng nói :
- Nói nhÆ° Lại lão bá»™c là quá thừa. Ai chẳng biết Ä‘iá»u đó.
Xương Uy chép lưỡi nhìn chén rượu.
Thiếu Hoa nói :
- Lại lão bộc có thể nhìn ra uẩn khúc trong hai viên dạ minh châu này không ?
Xương Uy chỉ vào chén rượu :
- Thiếu gia cho Lại lão bộc dùng chén rượu này chứ ?
Thiếu Hoa cau mày. Chàng lưỡng lự rồi nói :
- Khi nào Lại lão bá»™c lý giải Ä‘á»u Thiếu Hoa thắc mắc, thì Thiếu Hoa cho Lại lão bá»™c uống. Nhất định vá»›i kinh nghiệm giang hồ, Lại lão bá»™c sẽ lý giải được Ä‘iá»u này.
Xương Uy liếm mép :
- Thiếu gia nghÄ© ngợi quá nên bế tắc thôi. Phàm cái gì bế tắc thì cứ thÆ° giãn sẽ tìm ra được câu trả lá»i không khó khăn gì.
- Phải chăng Lại lão bá»™c muốn uống rượu. Äồng thá»i sẽ có lá»i lý giải ?
Xương Uy gật đầu.
Thiếu Hoa nheo mày, mím mội :
- Thôi được rồi....Thiếu Hoa vá»›i Lại lão bá»™c cùng uống để tìm ra câu trả lá»i.
Thiếu Hoa bưng bầu rượu chuốc ra chén rồi bưng lên chìa đến trước mặt Lại Xương Uy :
- Má»i...
Xương Uy giả lả khách sáo nói :
- Äa tạ thiếu gia.
Thiếu Hoa nhăn mặt :
- Ở đây chỉ có Thiếu Hoa với Lại lão bộc thôi, còn khách sáo làm gì ?
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.
Xương Uy đặt chén xuống bàn. Lão xoa trán rồi đứng bật lên :
- Thôi rồi...
Thiếu Hoa nhìn sững Lại Xương Uy :
- Cái gì thôi rồi... Lại lão bá»™c phát hiện ra Ä‘iá»u gì khác thÆ°á»ng chăng ?
Xương Uy gật đầu :
- NhỠcó chén rượu, Lại lão bộc phát hiện uẩn khúc này rồi.
- Lại lão bộc phát hiện ra uẩn khúc gì ?
Xương Uy nhìn thẳng vào mắt Thiếu Hoa :
- Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân giữ viên dạ minh châu của Tuệ Giác lão hòa thượng.
Thiếu Hoa chồm tới :
- Lại lão bộc nói vậy có ý gì ?
XÆ°Æ¡ng Uy gượng cÆ°á»i :
- Thiếu gia nghÄ© xem, tại sao dạ minh châu lại ở trong tay Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân ? Không chừng Tuệ Giác đại lão hòa thượng tặng cho thị lắm.
Thiếu Hoa nhăn mặt :
- Tặng làm sao ?
- Æ ... Thì nam nhân thÆ°á»ng hay tặng báu vật cho nữ nhân đấy mà. CÅ©ng nhÆ° thiếu gia đã tặng hoa cho Cao Bá»™i Bá»™i tiểu thÆ°.
Thiếu Hoa nhìn sững Lại Xương Uy, từ từ ngồi xuống chiếc đôn đôi.
Chàng ngập ngừng há»i :
- Lại lão bá»™c nghÄ© Tuệ Giác đại lão hòa thượng và Uyên Ương Hồ Äiệp có mối quan hệ nam nữ à ?
Xương Uy gật đầu :
- Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Thiếu Hoa vỗ trán mình kêu lên :
- Trá»i đất Æ¡i.... Lại lão bá»™c đúng là có bản chất lục lâm. Cái bản chất đó ăn sâu đến Ä‘á»™ lão nghÄ© ra câu chuyện má»™t đại lão hòa thượng nhÆ° Tuệ Giác lại có thể quan hệ nam nữ vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Nghe Lại lão bộc nói thật là khó tin.
- Thiếu gia nghĩ thế nào ?
- Thiếu Hoa nghÄ© Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân đã lấy trá»™m báu vật của Kim Äỉnh Tá»±.
Lại Xương Uy lắc đầu :
- Khi dạ minh châu để trong kim tháp thì Uyên Ương Hồ Äiệp có ba dầu sáu tay cÅ©ng không lấy được. Thế thiếu gia gặp Tuệ Giác đại lão hòa thượng... Thiếu gia thấy nhÆ° thế nào ?
- Thiếu Hoa chẳng Æ°a gì con ngÆ°á»i này. Cách thức tu hành xuất gia của Tuệ Giác đại lão hòa thượng khó mà đắc quả thoát khá»i vòng sinh tá»­ luân hồi đến cõi niết bàn hầu phật tổ NhÆ° Lai.
Chàng nhứt nhứt thuật lại cảm giác của mình khi đến diện kiến Tuệ Giác.
Nghe Thiếu Hoa thuật xong, Xương Uy vỗ tay một cái :
- Lại lão bá»™c Ä‘oan chắc đúng nhÆ° lá»i nói của Lại lão bá»™c rồi.
Xương Uy chắc lưỡi :
- Thiếu gia Ä‘oán thá»­ xem đại lão hòa thượng Tuệ Giác kia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm là phÆ°Æ¡ng trượng Kim Äỉnh Tá»±... Tất lão đâu còn thiếu cái gì nữa ngoại trừ má»™t thứ.
- Thứ gì ?
- Nữ nhân !
Thiếu Hoa há hốc miệng nhìn Xương Uy.
XÆ°Æ¡ng Uy gượng cÆ°á»i nói :
- Nếu Xương Uy lỡ nói không chuẩn, mong thiếu gia bỠqua cho.
- Thiếu Hoa muốn nghe hết ý của Lại lão bộc.
- Thiếu gia cho nói, XÆ°Æ¡ng Uy má»›i dám nói. Lá»i nói thẳng thì đã mếch lòng ngÆ°á»i ta.
- Lại lão bộc nói đi.
- Thiếu gia suy đoán một chút tất sẽ hiểu ra ngay. Cái lão Tuệ Giác đại lão hòa thượng kia chẳng thiếu món gì, ngoại trừ nữ nhân. Chính vì lẽ đó mà Tuệ Giác quí nữ nhân hơn cả báu vật trấn tam bảo.
Xương Uy chắt lưỡi rồi bưng bầu rượu chuốc ra chén. Y vừa chuốc rượu vừa nói :
- May là Tuệ Giác đại lão hòa thượng chÆ°a dâng cả tòa Kim Äỉnh Tá»± cho Uyên Ương Hồ Äiệp. Nếu lão không có viên dạ minh châu chắc đã cúng nạp tòa Kim Äỉnh Tá»± kia cho Mã Trân Trân rồi. Thế thiên hạ má»›i nói, trên Ä‘á»i này cái gì hiếm thì quý mà. CÅ©ng có thể Uyên Ương Hồ Äiệp Ä‘Æ°a Tuệ Giác đại lạo hòa thượng vào lÆ°á»›i tình, cÅ©ng nhÆ° đã từng Ä‘Æ°a thiếu gia vào bẫy vậy.
Thiếu Hoa gãi đầu. Chàng nghĩ thầm :
"XÆ°Æ¡ng Uy nói cÅ©ng có lý. Nếu không nhÆ° Lại XÆ°Æ¡ng Uy nói thì sao Uyên Ương Hồ Äiệp lại có được viên dạ minh châu của lão hòa thượng kia chứ ?" Thiếu Hoa từ từ đứng lên :
- Lại lão bá»™c nói cÅ©ng có lý. Phàm cái gì không có ngÆ°á»i ta quý nó hÆ¡n những gì đã có trong tay mình.
XÆ°Æ¡ng Uy ôm quyá»n :
- Äa tạ thiếu gia đã chuẩn y lá»i nói của Lại lão bá»™c.
Thiếu Hoa nhịp những ngón tay lên mặt bàn. Chàng vừa nhịp những ngón tay vừa nói :
- Thiếu Hoa tưởng đâu có một viên dạ minh châu trên thế gian này nữa.
Không chừng viên dạ minh châu Tuệ Giác đại lão hòa thượng đã tặng cho Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
- Nếu Tuệ Giác không có tất đã tặng cho Mã Trân Trân rồi.
- Cứ nhÆ° Lại lão bá»™c nói đúng Ä‘i. Vậy hiện thá»i NhÆ° Băng và thần châu, còn những tám viên nữa.
- Thiếu Hoa... Vậy chỉ có mÆ°á»i má»™t viên à ? Chuổi chuyển luân thần châu có cả thảy mÆ°á»i hai viên má»›i đủ.
- Thiếu Hoa biết. Chỉ cần mÆ°á»i má»™t viên của Thiên Tống tôn giá và NhÆ° Băng, chúng ta đã có được má»™t chuổi chuyển luân thần châu rồi.
- Thiếu gia... Thế chỉ có mÆ°á»i má»™t viên.
- Chẳng lẽ Thiếu Hoa phải nói vá»›i Lại lão bá»™c viên thứ mÆ°á»i hai ở đâu sao ?
Xương Uy cúi mặt nhìn xuống.
Thiếu Hoa bÆ°á»›c đến bên cá»­a sổ nhìn ra ngoài hoa viên. Ãnh nhật quang Ä‘ang chìm lắng xuống chân trá»i tây chỉ để lại màn giáng chiá»u oi ả. Trong cảnh ráng chiá»u, toàn không gian Kim Äỉnh Tá»± thật tÄ©nh lặng êm Ä‘á»m.
Những tiếng chim hót rối rít gá»i bầy vá» tổ càng tôn tạo sá»± tÄ©nh lặng của tá»a Kim Äỉnh Tá»±.
Viên Minh hòa thượng từ ngoài bÆ°á»›c vào. Viên Minh hòa thượng nhún nhÆ°á»ng nói :
- Lại tại hạ... Hoàng thiếu hiệp... Äại lão hòa thượng thỉnh nhị vị đến trai thất dùng bữa cÆ¡m chay đạm bạc.
Xương Uy nhìn lại Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa nói :
- Äa tạ đại sÆ°.
Chàng há»i XÆ°Æ¡ng Uy :
- Lại lão bộc... Chúng ta đi dùng cơm chay của các vị cao tăng chiêu đãi đi.
Xương Uy lắc đầu :
- Thiếu gia cứ tự nhiên... Xương Uy không có cái thú ăn cơm chay của hòa thượng. Lại lão bộc dùng mặn quen rồi.
- Lại lão bộc ở lại đây uống rượu được rồi, thiếu gia cứ tự nhiên.
Thiếu Hoa và Viên Minh hòa thượng rá»i khá»i thÆ° phòng Tri khách Ä‘Æ°á»ng.
Còn lại một mình, Xương Uy chuốc rượu ra chén. Y bưng chén rượu nhìn ra cửa sổ ngắm cảnh thiên tà.
Má»™t cánh bÆ°á»›m đầy màu sắc bay vào cá»­a sổ. XÆ°Æ¡ng Uy dá»i mắt nhìn theo cánh bÆ°á»›m. Cánh bÆ°á»›m sặc sở bay ngang trÆ°á»›c mặt XÆ°Æ¡ng Uy rồi đậu vào mép bàn.
Cánh bÆ°á»›m sặc sở nhÆ° thể thâu tóm lấy hai luồng uy nhãn của Lại XÆ°Æ¡ng Uy. XÆ°Æ¡ng Uy nhÆ° thể bị cánh bÆ°á»›m thôi miên, không dá»i mắt Ä‘i đâu được.
Xương Uy chỉ chực bừng tĩnh khi ngữi được mùi xạ hương tràn ngập khứu giác mình, y quay ngoắc lại, kịp thấy bóng bạch y trắng toát che kín cả tầm mắt thì chẳng còn biết gì nữa.
Thiếu Hoa quay trở lại thư phòng, chẳng thấy Xương Uy đâu, chàng nheo mày :
"Lại Xương Uy đi đâu nhỉ ?" Một lớp phấn trên bàn đập vào mắt chàng. Chàng bước lại gần nhận ra đó là lớp phấn hoa còn thoang thoảng mùi hương.
Và ngữi mùi hương thoang thoảng, Thiếu Hoa phải lắc đầu vì cảm nhận có sự thay đổi bên trong mình.
Chàng nghĩ thầm :
"Trong gian thÆ° phòng này không lẽ đã bị phong tá»a bằng Ä‘á»™c khí mê hồn ?" à niệm kia vừa lÆ°á»›t qua đầu Thiếu Hoa thì lại ngữa được mùi xạ hÆ°Æ¡ng.
Thiếu Hoa vội bế khí, ngồi xuống tràng kỹ.
Chàng liên lưởng đến Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân. Chàng nghÄ© thầm :
"Chắc chắn là Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân. Cô ta tìm đến mình đòi lại viên chuyển luân dạ minh châu." à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân bÆ°á»›c vào.
Thiếu Hoa nhìn sững Mã Trân Trân. Chàng gượng cÆ°á»i :
- Hữu duyên thiên lý năng tÆ°Æ¡ng ngá»™. Tại hạ và Mã phu nhân đúng là những ngÆ°á»i hữu duyên. Äi đến đâu cÅ©ng gặp nhau.
Trân Trân nhìn Thiếu Hoa Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm :
- Thiếu Hoa công tử nói rất đúng, phàm những kẽ hữu duyên thì luôn gặp nhau. Nhưng cái duyên đó còn phải xét trên khía cạnh nào.
Mã Trân Trân chấp tay sau lưng, nhìn Thiếu Hoa nói tiếp :
- Duyên lành thì tốt. Duyên dữ xem chừng có ngÆ°á»i phải mất mạng đó.
- Thế Mã pnn đoán xem, tại hạ và phu nhân là duyên lành hay duyên dữ ?
- Dữ hay lành còn tùy vào công tử.
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i :
- Thiếu Hoa xin được duyên lành từ Mã phu nhân.
- Vậy Thiếu Hoa hãy trao dạ minh châu cho Trân Trân đi.
- Dạ minh châu...
Trân Trân gật đầu.
Thiếu Hoa chắc lưởi :
- Tiếc thật.... Thiếu Hoa không mang theo bên ngÆ°á»i.
Mặt Trân Trân sa sầm :
- Không mang theo bên ngÆ°á»i là sao ?
- Thiếu Hoa có thể chỉ chỗ để viên thần châu đó cho Trân Trân.
Nàng nhìn thẳng vào mắt Thiếu Hoa :
- Äá» nghị gì ?
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i nói :
- Phu nhân thuộc vỠThiếu Hoa và ngược lại Thiếu Hoa thuộc vỠphu nhân.
- GiỠmà Thiếu Hoa công tử còn có thể thốt ra được câu nói đó sao ?
- Tại sao không Ä‘Æ°á»c chứ ? Thiếu Hoa muốn lặp lại những gì đã xảy ra giữa Thiếu Hoa và Trân Trân trên lâu thuyá»n của nàng đó.
Trân Trân hừ nhạt rồi gắt giá»ng nói :
- Thiếu Hoa công tá»­... Những gì công tá»­ đã làm ta thất vá»ng rồi.
Thiếu Hoa nhướn mày :
- Thiếu Hoa đã làm gì khiến Trân Trân thất vá»ng ?
Äôi lưỡng quyá»n nàng Ä‘á» bừng. Trân Trân gắt giá»ng nói :
- NgÆ°Æ¡i còn há»i Trân Trân nữa. Thiếu Hoa xét lại bản thân mình coi đã làm gì khiến Trân Trân thất vá»ng chứ ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa đâu có làm gì. Hay tại Thiếu Hoa bảo Trân Trân lá»±a chá»n giữa Thiếu Hoa và Mạc Cá»±... Sá»± lá»±a chá»n khiến Trân Trân thất vá»ng.
Lá»i nói này của Thiếu Hoa khiến sắc diện nàng Ä‘á» bừng hÆ¡n.
Nàng miễn cưỡng gật đầu.
Thiếu Hoa chắc lưỡi :
- Hay... Trân Trân thất vá»ng là do Trân Trân chứ nào phải Thiếu Hoa, chính nàng chá»n rồi quyết định mà.
Trân Trân nạt ngang :
- Äừng nói nữa.
Thiếu Hoa ve cằm :
- Thế Trân Trân muốn Thiếu Hoa nói gì nào ?
- Ta chẳng muốn ngươi nói gì cả mà trả lại dạ minh châu cho ta.
- Thế thì hãy thá»±c hiện lá»i Ä‘á» nghị của Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nhìn nàng nói :
- Hay ở đây còn có một đệ tam nhân khiến nàng ngại ngùng.
Thiếu Hoa láo liên nhìn quanh :
- Thiếu Hoa đâu có thấy ai ngoài tại hạ và Trân Trân. Hay Thiếu Hoa chẳng là má»™t xú nam tá»­ trong mắt Trân Trân Uyên Ương Hồ Äiệp.
Chàng lắc đầu :
- Äiá»u này Thiếu Hoa không tin.
Trân Trân gay gắt nói :
- Trân Trân không muốn đến gần Thiếu Hoa.
- Tại sao ?
- Ngươi lúc này tứ chi bải hoải chẳng thể nào giở lên được thì Trân Trân còn sợ gì nữa ?
Thở hắt ra má»™t tiếng, Thiếu Hoa há»i :
- Phải chăng Trân Trân đã phong bế độc khí vào thư phòng này ?
- Äúng !
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nhìn Trân Trân nói :
- Äã phong bế Ä‘á»™c phấn khiến cho Thiếu Hoa trúng Ä‘á»™c rồi mà nàng còn sợ gì nữa ?
- Ngươi quá gian trá.
Thiếu Hoa cÆ°á»›p lá»i nàng :
- Gian trá... Nàng nghĩ oan cho Thiếu Hoa rồi. Trân Trân hiểu lầm Thiếu Hoa rồi.
Trân Trân lắc đầu :
- Thiếu Hoa đừng giả vở với Trân Trân nữa.
Thiếu Hoa gật đầu :
- Thôi được.... Thiếu Hoa chẳng bắt bí Trân Trân nữa đâu. Nàng đã muốn lấy lại minh châu thì Thiếu Hoa sẽ nói để ở đâu cho nàng đến lấy nó vậy.
Nhưng Thiếu Hoa thố lộ chỗ cất viên minh châu rồi nàng sẽ làm gì Thiếu Hoa nào ?
Trân Trân lưỡng lự nói :
- Giải độc điệp phấn cho Thiếu Hoa.
- Thế thì còn gì bằng.
Thiếu Hoa chống tay gượng đứng lên. Chàng có cảm giác đôi cước pháp chẳng còn lực, chỉ muốn nhủn ra dưới sức nặng của cơ thể.
Thiếu Hoa nghĩ thầm :
"Tình trạng này thi ta đuổi ruồi cũng không được. Còn lấy sức đâu mà đụng đến kiếm." Thiếu Hoa đứng lên rồi ngồi xuống tràng kỹ.
Trân Trân cÆ°á»i khảy nói :
- Thiếu Hoa đứng không nổi nữa à ?
Thiếu Hoa thản nhiên gật đầu :
- Äiệp phấn của nàng lợi hại thật. Hoàng Thiếu Hoa không nhắc nổi tứ chi làm sao bế Uyên Ương Hồ Äiệp vào loan phòng được nhỉ ?
Mã Trân Trân gắt giá»ng :
- Thiếu Hoa... NgÆ°Æ¡i đừng nói càn rỡ nữa. Giấu dạ minh châu ở đâu ?Thiếu Hoa lá»™ vẻ bất mãn trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ hằn há»c của Trân Trân.
Chàng lắc đầu nói :
- Thế mà trÆ°á»›c đây Thiếu Hoa cứ tưởng Uyên Ương Hồ Äiệp quý mình hÆ¡n viên dạ minh châu vô giác, vô cảm đó chứ.
Äã vậy Thiếu Hoa chẳng tiếc gì Uyên Ương Hồ Äiệp nữa. Nữ nhân nhÆ° Trân Trân chỉ được có cái miệng đó chứ chẳng bao giá» có tấm lòng.
Chận diện Mã Trân Trân đỠgay với những nét sượng sùng và cay độc.
Trân Trân buông tiếng thở dài, lắc đầu :
- Tất cả cũng tại Thiếu Hoa mà thôi.
- Trân Trân nên tá»± trách mình trÆ°á»›c khi trách ngÆ°á»i khác. NhÆ°ng bây giá» Thiếu Hoa cÅ©ng chẳng có gì để nói vá»›i nàng.
Thiếu Hoa chá»i tay xuống tràng kỹ, nhạt nhẽo nói :
- Giải dược điệp phấn đâu... Trao cho Thiếu Hoa... Rồi Thiếu...
Trân Trân lắc đầu nạt ngang :
- Không... Trân Trân cần dạ minh châu trước.
Thiếu Hoa gải đầu :
- Thế thì Thiếu Hoa và Trân Trân lại không thể hiểu nhau rồi, để tìm một hồng nhan tri kỹ quả là khó.
- Hãy nói cho Trân Trân biết dạ minh châu đang ở đâu, nhứt định Trân Trân sẽ trao giải dược cho Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không tin.
- Tại sao Thiếu Hoa không tin ?
- Uyên Ương Hồ Äiệp có thể giết tình lang Mạc Cá»± của mình tất có thể giết Thiếu Hoa.
Trân Trân cau mày dá»±ng ngá»c thủ :
- Ngay bây giỠta cũng có thể lấy mạng Thiếu Hoa.
- Lấy mạng Thiếu Hoa rồi... Trân Trân đâu thể biết được dạ minh châu đang ở đâu. Một xác chết thi chẳng bao giỠnói cho Trân Trân biết được những gì nàng cần biết.
Mặt Trân Trân Ä‘anh lại. Nàng Ä‘anh giá»ng nói :
- Thiếu Hoa... Ngươi đừng ép Trân Trân đó.
Thiếu Hoa ngẩn mặt kiêu hãnh :
- Thiếu Hoa ép Trân Trân thì đã sao nào ?
Lá»i vừa dứt thì Trân Trân dấn đến trÆ°á»›c má»™t bá»™. Thiếu Hoa chá»›p thấy móng tay nhá»n hoắc hÆ°á»›ng vá» yết hầu mình, chàng hốt hoảng thét lá»›n :
- Khoan !
Tiếng thét của Thiếu Hoa nhÆ° má»™t mệnh lệnh buá»™c Trân Trân rút nhanh hữu thủ vá». Nàng gằn giá»ng nói :
- Thiếu Hoa.... Ngươi sợ hãi rồi à ?
Thiếu Hoa giả lả cÆ°á»i :
- Thiếu Hoa chỉ thử nàng thôi.
Trân Trân hừ nhạt một tiếng :
- Thiếu Hoa đừng bởn cợt vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp. Khi Trân Trân đã nóng thì chẳng chùng tay đâu.
- Thiếu Hoa đâu có ý bởn cợt nàng.
- Vậy dạ minh châu của Thiếu Hoa ở đâu ?
Ngập ngừng một lúc, Thiếu Hoa nói :
- Viên chuyển luân thần châu tại hạ trao lại cho Tuệ Giác đại lão hòa thượng. Bởi vì viên thần châu đó là báu vật trong tam bảo Kim Äỉnh Tá»±.
Thiếu Hoa vừa dứt câu thì Tuệ Giác từ ngoài cửa bước vào. Lão nhìn Thiếu Hoa bằng thứ ánh mắt khắc khe như mắt cú vỠcay cú nhìn con mồi.
Mặc dù nhìn Thiếu Hoa bằng thứ ánh mắt chẳng chút từ tâm nhưng miệng lão lại niệm phật hiệu. Cứ như câu phật hiệu đã trở thành thói quen phải thốt ra trên miệng Tuệ Giác.
- A di đà phật... Tiểu tử... Sao ngươi có thể nói được câu nói đó nhỉ ?
Thiếu Hoa không màn đến câu nói của Tuệ Giác mà reo lên :
- A đại lão hòa thượng đến rồi, chắc chắn ngÆ°á»i Ä‘em chuyển luân dạ minh châu đến phải không ?
Tuệ Giác lại chấp tay niệm phật hiệu :
- A di đà phật... Tiểu tử đừng có hồ đồ nói nhăn nói cuội. Ngươi trao minh châu cho bần tăng hồi nào ?
Thiếu Hoa nhướng mày nhìn Tuệ Giác :
- Thế đại lão hòa thượng không giữ dạ minh châu ư ?
Lão buá»™t miệng nạt ngang lá»i Thiếu Hoa :
- Không !
Thiếu Hoa cau mày nói :
- Chuyển luân dạ minh châu là báu vật trấn tam bảo của Kim Äỉnh Tá»± sao đại lão hòa thượng lại không giữ nó. Vậy đại lão hòa thượng trao nó cho ai ?
Chân diện Tuệ Giác đại sư sượng sùng.
Thiếu Hoa nói tiếp :
- Thật ra tại hạ cÅ©ng đã biết cả rồi.... Dạ minh châu lão hòa thượng trao cho Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân. Có đúng không ?
- Äúng thì đã sao nào ? A di đà phật.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nhìn Tuệ Giác hòa thượng :
- Thiếu Hoa lấy dạ minh châu của Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân là có ý Ä‘em trả lại cho Kim Äỉnh Tá»± nên má»›i đến đây. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi tại hạ trả nó cho đại hòa thượng, tại hạ muốn biết tại sao nó lại ở trong tay Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân phu nhân.
Sắc diện của Tuệ Giác đại lão hòa thượng đỠbừng, lão ngượng ngùng nói :
- A di đà phật... Tiểu tử... Chuyện riêng của lão nạp, ngươi muốn biết để làm gì ?
Thiếu Hoa dá»­ng dÆ°ng đáp lá»i lão :
- Vãn bối sợ trao lầm ngÆ°á»i.
- A di đà phật... GiỠtiểu tử không lầm nữa. Hãy trao cho bần tăng.
- Tất nhiên vãn sinh sẽ trao cho đại hòa thượng, nhÆ°ng vãn sinh tò mò muốn biết viên chuyển luân dạ minh châu, báu vật trấn tam bảo của Kim Äỉnh Tá»± sao lại ở trong tay Uyên Ương Hồ Äiệp ?
Thiếu Hoa rít một luồng chân khí căng phồng lồng ngực :
- Vãn sinh phải biết chứ, bởi vãn sinh có tính ích kỹ và ghen tuông nữa.
Thiếu Hoa vừa nói vừa liếc nhìn qua Mã Trân Trân.
Nàng cắn răng trên vào môi dưới biểu lộ sự bất nhẫn lẫn ngượng ngùng khi nghe Thiếu Hoa thốt ra câu này.
Uyên Ương Hồ Äiệp nói :
- Thiếu Hoa công tử thật sự muốn biết ư ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Rất muốn biết.
- Äược... Bổn nÆ°Æ¡ng sẽ nói.
Tuệ Giác nhìn sang nàng :
- A di đà phật...
Trân Trân chau mày nhìn lão :
- Chẳng có gì phải dấu cả.
Nhìn lại Thiếu Hoa, Trân Trân nói :
- Tuệ Giác đại lão hòa thượng Kim Äỉnh Tá»± là tình lang của Mã Trân Trân đó... NgÆ°Æ¡i nghe rõ rồi chứ ?
Thiếu Hoa buột miệng buông một câu cộc lốc :
- Thảo nào.
Tuệ Giác đỠmặt miễn cưỡng nói :
- Thiếu Hoa tiểu tử... Ngươi có ý nói gì ?
- Cổ nhân có nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Nay tại hạ có thể thêm má»™t câu, hòa thượng cÅ©ng bị lÆ°á»›i tình níu bÆ°á»›c. ã, không chừng đại lão hòa thượng còn muốn Ä‘em cả Kim Äỉnh Tá»± làm lá»… vật cầu hôn vá»›i Trân Trân cô nÆ°Æ¡ng.
Tuệ Giác gắt giá»ng quát :
- NgÆ°Æ¡i...
Lão vừa thốt ra câu nói đó vừa toan dựng chưởng, nhưng Trân Trân đã cản lại.
Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Ngươi đã biết rồi sao còn chưa nói ra chỗ dấu dạ minh thần châu ở đâu ?
Thiếu Hoa cÆ°á»i khảy nói :
- Thiếu Hoa còn muốn có má»™t Ä‘iá»u nữa.
Trân Trân nhíu mày :
- Muốn biết gì nữa ?
Chàng giả lả nói :
- Khi đại lão hòa thượng tặng dạ minh châu cho Trân Trân đã nói những lá»i gì ? Sau đó đại lão hòa thượng đã làm gì ?
Nghe câu này sắc diện của Trân Trân đỠrần vì thẹn.
Nàng miễn cưỡng nói :
- Thiếu Hoa... Ngươi có ý gì ?
- Thiếu Hoa chẳng có ý gì đâu, mà chỉ muốn tẩm chứng Uyên Ương Hồ Äiệp là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nào, cÅ©ng nhÆ° đại lão hòa thượng kia là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào thôi.
Chàng khoác tay :
- Thôi được rồi... Không cần Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân hay đại lão hòa thượng nói thì Thiếu Hoa cÅ©ng có thể Ä‘oán ra mà.
Tuệ Giác gắt giá»ng đối vá»›i chàng :
- Äoán ra rồi ngÆ°Æ¡i không tò mò thắc mắc nữa chứ ?
Thiếu Hoa cÆ°á»i khảy :
- Tại hạ còn.
Tuệ Giác tròn mắt nhìn Thiếu Hoa :
- NgÆ°Æ¡i còn thắc mắc Ä‘iá»u gì nữa ?
Thiếu Hoa ve cằm, ôn nhu nói :
- Thiếu Hoa nghe nói chuổi chuyển luân thần châu có tất cả mÆ°á»i hai viên. Vốn nó là vật sở há»­u của Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân. Äại lão hòa thượng Tuệ Giác có má»™t viên dạ minh châu, tất có tham gia vào cuá»™c cÆ°á»›p Ä‘oạt xâu chuổi chuyển luân thần châu năm xÆ°a.
Tất nhiên hòa thượng biết chuyện gì xảy ra.
Tuệ Giác cau mày :
- Tiểu tá»­... NgÆ°Æ¡i há»i để làm gì ?
- Thiếu Hoa thắc mắc sao mÆ°á»i hai viên chuyển luân thần châu mà giá» chỉ còn mÆ°á»i má»™t viên. Lại chỉ có má»™t ngÆ°á»i giữ, vậy còn viên thần châu thứ mÆ°á»i hai đâu ? Chẳng lẽ đại lão hòa thượng giữ hai viên à ?
- Nói càn.... Lão nạp chỉ nhận được một viên dạ minh châu thôi.
- Vậy chỉ cần đại lão hòa thượng cho vãn sinh biết viên thứ mÆ°á»i hai Ä‘ang ở đâu... Thiếu Hoa sẽ chỉ ngay chá»— cất dạ minh châu của đại lão hòa thượng ngay. Viên chuyển luân thần châu thứ mÆ°á»i hai thuá»™c vá» ai ?
NgÆ°á»i đó hẳn có gia nhập vào cuá»™c cÆ°á»›p Ä‘oạt năm xÆ°a.
Nghe chàng há»i câu này, chân diện Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân Ä‘anh hẳn lại. Trân Trân gằn giá»ng nói :
- Thiếu Hoa.... Công tá»­ há»i vá» viên chuyển luân thần châu thứ mÆ°á»i hai có ý gì ? Phải chăng Thiếu Hoa công tá»­ cÅ©ng muốn hợp nhất xâu chuổi chuyển luân ?
Thiếu Hoa nhìn Trân Trân :
- Trân Trân... Thiếu Hoa không há»i nàng mà há»i lão đại hòa thượng. Chỉ cần lão đại hòa thượng trả lá»i câu há»i của Thiếu Hoa... thì tại hạ sẽ chỉ ngay viên dạ minh châu Ä‘ang ở đâu.
Chàng nhìn lại Tuệ Giác hòa thượng :
- Äại lão hòa thượng... Câu há»i của tại hạ chắc chắc lão hòa thượng trả lá»i được chứ. Bởi vì đại lão hòa thượng có tham gia vào cuá»™c cÆ°á»›p thần châu năm xÆ°a.
- Nếu lão nạp không trả lá»i câu há»i đó thì Thiếu Hoa công tá»­ sẽ không trao lại dạ minh châu cho lão nạp ?
Thiếu Hoa thản nhiên :
- Äúng rồi !
Cháp tay niệm phật hiệu, Tuệ Giác hòa thượng nhìn Thiếu Hoa há»i :
- Vậy công tá»­ có thể cho lão nạp biết tại sao công tá»­ cần biết viên thần châu thứ mÆ°á»i hai ?
- Äại lão hòa thượng là ngÆ°á»i trong cuá»™c còn há»i Thiếu Hoa câu đó. Vãn sinh vốn từ nhỠđã được song Ä‘Æ°á»ng nắn cho cái tính tò mò. Vãn sinh nghÄ© Thiên Tống tôn giá nói xâu chuổi chuyển luân thần châu có tất cả mÆ°á»i hai viên, thiếu má»™t viên cÅ©ng không kết thành sâu chuổi chuyển luân được.
Chàng chắc lưỡi rồi nói tiếp :
- Giá» thì thiên hạ chỉ biết có mÆ°á»i má»™t viên. Thiên Tống tôn giá cÅ©ng chỉ biết có mÆ°á»i má»™t viên. Nếu nhÆ° có hợp nhất mÆ°á»i má»™t viên cÅ©ng vô dụng.
Nên vãn sinh muốn biết viên thứ mÆ°á»i hai để có được má»™t xâu chuổi đó mà.
Tuệ Giác vuốt râu nheo mày suy nghÄ© rồi há»i :
- Thiên Tống sai Thiếu Hoa thí chủ đến đây ?
Thiếu Hoa khoác tay :
- ªy... Nếu Thiên Tống tôn giá phái Thiếu Hoa đến thì Thiếu Hoa đã không há»i đại lão hòa thượng vá» thần châu thứ mÆ°á»i hai.
Chàng liếm mép :
- Tuệ Giác đại lão hòa thượng tin Thiếu Hoa đi.
Tuệ Giác nhìn Thiếu Hoa bằng ánh mắt dò xét pha trộn hoài nghi :
- Thiếu Hoa công tá»­ nói nghe cÅ©ng có lý, nhÆ°ng lão nạp tá»± há»i, không biết Thiếu Hoa công tá»­ có phải vì tò mò hay không mà khăng khăng đòi biết viên thần châu thứ mÆ°á»i hai.
A di đà phật... Cuá»™c Ä‘oạt châu năm xÆ°a có rất nhiá»u ngÆ°á»i tham gia, không chỉ riêng lão nạp... Sao công tá»­ không đòi há»i những ngÆ°á»i đó mà lại nhằm bần tăng mà há»i ?
Thiếu Hoa phá lên cÆ°á»i.
Nghe chàng cÆ°á»i, Tuệ Giác hòa thượng lẫn Uyên Ương Hồ Äiệp phải cau mày.
Tuệ Giác gắt giá»ng há»i :
- Thiếu Hoa công tá»­ cÆ°á»i cái gì ?
- Tại hạ cÆ°á»i bởi vì đại lão hòa thượng há»i câu há»i thừa.
- Há»i thừa là sao ?
- Thiếu Hoa không há»i những ngÆ°á»i kia bởi vì Thiếu Hoa biết chỉ tin vào đại lão hòa thượng mà thôi.
Mã Trân Trân buá»™t miệng há»i chàng :
- Sao Thiếu Hoa công tử chỉ tin vào một Tuệ Giác đại sư thôi ?
Chàng nhìn hai ngÆ°á»i, mỉm cÆ°á»i nói :
- Vì chỉ có Tuệ Giác đại lão hòa thượng là ngÆ°á»i xuất gia đầu phật không được nói dối. Äại lão hòa thượng Tuệ Giác giữ thân phận của má»™t trưởng lão Kim Äỉnh Tá»±, nhất định không nói dối tại hạ.
Tuệ Giác hòa thượng chấp tay niệm phật hiệu :
- A di đà phật...
Thiếu Hoa cÆ°á»›p lá»i Tuệ Giác khi lão vừa dứt câu phật hiệu.
- Äại lão hòa thượng... Tại hạ nói đúng chứ ?
Sắc diện Tuệ Giác sượng sùng. Những nét sượng sùng đó biểu lộ sự hổ thẹn vừa mắc cở bởi câu nói của Thiếu Hoa.
Tuệ Giác hòa thượng chấp tay toan mở miệng niệm phật hiệu thì má»™t giá»ng nói thanh tao cất lên ngay ngoài ngưỡng cá»­a.
- Lão hòa thượng thúi đó là kẻ nói dối và gian trá nhất trên Ä‘á»i này. Sao lão có thể trả lá»i được những thắc mắc của Hoàng Thiếu Hoa.
Má»i ngÆ°á»i cùng nhìn ra ngoài.
NgÆ°á»i vừa thốt câu nói kia chính là NhÆ° Băng, nàng xuất hiện không phải bằngvào xiêm y của má»™t tiểu thÆ° đài các, mà lại vận chiếc áo thụng đỠối, có mÅ© trùm lên đầu.
Thiếu Hoa buột miệng nói :
- Như Băng...
Trong khi Thiếu Hoa thốt ra tục danh của nàng thì Tuệ Giác đại lão hòa thượng lại nói khác :
- Thiên sứ bóng tối !
hết: Hồi 29, xem tiếp: Hồi 30
Tài sản của danangcity

  #30  
Old 17-04-2008, 07:06 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 30

CÆ°á»ng Tà Du Hạo Nhiên



Vừa thấy NhÆ° Băng, Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân buá»™t miệng há»i :
- Thiên Tống đâu ?
NhÆ° Băng nhìn Trân Trân, rồi quay sang Tuệ Giác hòa thượng. Nàng nhạt nhẽo há»i :
- Tuệ Giác hòa thượng biết bổn thiên sứ đến vì mục đích gì chứ ?
Tuệ Giác đại sư chắp tay toan niệm phật hiệu nhưng Như Băng khoát tay :
- Lão hòa thượng khá»i phải niệm phật hiệu biểu thị đạo hạnh của lão trÆ°á»›c mặt NhÆ° Băng. Tuệ Giác hòa thượng là con ngÆ°á»i nhÆ° thế nào bổn thiên sứ biết.
Câu nói này của Như Băng khiến Tuệ Giác đại sư sượng sùng không buông tiếng phật hiệu nữa.
Lão nhìn NhÆ° Băng trang trá»ng nói :
- Cô nương đến đây để đoạt dạ minh châu của lão nạp ?
Như Băng lắc đầu :
- Không. Bổn thiên sứ đến vì mục đích khác.
- Vậy mục đích của cô nương là gì ?
- Lấy mạng đại lão hòa thượng trả trước vong linh Khai Lộ Sứ Hàn Thiết Quân.
Giá»ng nói của nàng thật khe khắt. Khi nói đập vào thính nhÄ© Thiếu Hoa, bất giác xÆ°Æ¡ng sống chàng gai lạnh cùng vá»›i lá»›p da ốc nổi lên đầy mình.
Nghe nàng thốt ra câu nói này, Tuệ Giác đại lão hòa thượng nhìn Như Băng gần như không chớp mắt.
Lão miễn cưỡng nói :
- Cô nương chỉ muốn lấy mạng lão nạp thôi sao ?
- Không sai !
- Phi Yên trang chủ, Cổn Thế Nhân Ma Cừu Diên Hạo Ä‘á»u do cô nÆ°Æ¡ng giết ?
- Không sai. Tất cả những ai có chuyển luân thần châu thảy Ä‘á»u chết hết bởi tay bổn thiên sứ.
Tay lần chuổi bồ Ä‘á», Tuệ Giác đại sÆ° nhìn NhÆ° Băng trang trá»ng nói :
- Cô nương có thể cho lão nạp biết... Cô nương là gì của Hàn Thiết Quân Khai Lộ Sứ mà lại muốn trả thù cho y ?
Như Băng lắc đầu :
- Lão hòa thượng không cần biết Ä‘iá»u đó làm gì. Nếu nhÆ° lão muốn biết thì hãy xuống suối vàng, khấu đầu trÆ°á»›c vong linh của Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân và phu nhân, tất được biết bổn thiên sứ là ai.
- A di đà phật...
Như Băng khoác tay :
- Lão đừng niệm phật hiệu trÆ°á»›c mặt NhÆ° Băng. Lá»i phật hiệu của lão khiến bổn thiên sứ chói tai lắm. Nếu nhÆ° lão biết chân giá trị của câu phật hiệu kia thì đã không tham gia vào cuá»™c huyết sát Ä‘oạt châu năm xÆ°a.
Tuệ Giác hòa thượng sa sầm mặt :
- Cô nÆ°Æ¡ng đúng là có hào khí đáng mặt má»™t anh hào trong thiên hạ, nhÆ°ng có hào khí thôi chÆ°a dủ, mà còn phải có bản lÄ©nh. Cho dù có hai thứ đó cÅ©ng chÆ°a chắc đã thá»±c hiện được mục đích của mình. Muốn lấy mạng lão nạp là dá»… lắm hay sao. Huống chi nÆ¡i này còn là vùng thánh địa Kim Äỉnh Tá»± của lão nạp.
NhÆ° Băng gắt lá»i nạt ngang :
- Bổn thiên sứ muốn là được.... Chẳng ai cản được tay bổn thiên sứ.
- Rất khí phách chẳng thua nam tá»­ hán đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất. Äể lão nạp thá»­ xem bản lÄ©nh của thiên sứ bóng tối cỡ nào mà ngông cuồng nhÆ° vậy.
NhÆ° Băng cÆ°Æ¡ng cÆ°á»ng đáp lá»i Tuệ Giác đại lão hòa thượng :
- Lão hòa thượng đừng mang nhung lá»i đó ra hù dá»a bổn thiên sứ.
Tuệ Giác hòa thượng hừ nhạt một tiếng, rồi vận công. Sắc diện lão đỠbừng, bộ tăng bào từ từ phồng lên như một quả bóng khổng lồ.
NhÆ° Băng thấy lão vận công chẳng chút e dè. Nàng gác chéo đôi ngá»c thủ ngang ngá»±c.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng quát lớn :
- Quỷ nữ... Nằm xuống...
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Tuệ Giác đại lão hòa thượng chẳng khác nào má»™t quả cầu khổng lồ lao thẳng vào nàng.
Như Băng không né tránh, mà dựng đứng song thủ vỗ chưởng đón thẳng vào quả cầu thân pháp của Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
- ¨m...
Chưởng ảnh của nàng vỗ ngay vào quả cầu khổng lồ của Tuệ Giác đại lão hòa thượng. Sau tiếng sấm nổ dữ dội khiến cho gian thư sảnh những tưởng sập xuống sau một lúc rung chuyển dữ dội. Như Băng phải thối lùi hai bộ.
Phía bên kia, quả cầu khí Tuệ Giác đại lão hòa thượng quay vùn vụt trong không gian rồi lại lao thẳng vào nàng. Thị nhãn cuá»™c giao đấu của Tuệ Giác hòa thượng và NhÆ° Băng, Thiếu Hoa không khá»i ngÆ¡ ngác ngẩn cả ngÆ°á»i.
Chàng sao không ngạc nhiên được khi chứng nghiệm võ công của hai đối thủ Ä‘á»u là những đại cao thủ trong chốn võ lâm giang hồ.
Một lần nữa chưởng ảnh của Như Băng và quả cầu khí Tuệ Giác đại lão hòa thượng chạm thẳng vào nhau. Thêm một một một tiếng sấm động nổ ra.
Như Băng tiếp tục thối bộ, trong khi quả cầu khí công của Tuệ Giác vẫn không mất đi phần nào uy lực của nó.
Thấy cảnh tượng dó, Thiếu Hoa nghĩ thầm :
"Nội lực của Tuệ Giác đại lão hòa thượng cao thâm như vậy, xem chừng Như Băng không phải là đối thủ của lão. Chẳng biết nàng chịu đựng được bao lâu trong cuộc giao thủ này." Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Thiếu Hoa vẫn không biết phải dùng phương cách nào để cứu Như Băng.
Trong khi chàng còn đang nghĩ ngợi vỠkết cục sẽ phải đến với Như Băng thi nghe Tuệ Giác đại lão hòa thượng thét lên một tiếng lồng lộng :
- Quá»· nữ... Hôm nay ngÆ°Æ¡i phải bá» xác tại Tri tăng Ä‘Æ°á»ng trên Kim Äỉnh Tá»±.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, thân ảnh quả cầu quay nhanh hÆ¡n vùn vụt. Sá»± chuyển Ä‘á»™ng của quả cầu khí nhÆ° thể tạo ra cÆ¡n trốt cuồng phong quay chung quanh nó.
Thiếu Hoa đanh mặt lo lắng cho Như Băng, chàng toan lên tiếng cản chiêu công của Tuệ Giác đại lão hòa thượng, nhưng đã quá muộn, Thiếu Hoa vừa chực mở miệng thì quả cầu khí của Tuệ Giác đại lão hòa thượng lao thẳng đến Như Băng.
Thiếu Hoa chỉ chá»±c thét lên cảnh cáo NhÆ° Băng né tránh sát chiêu của đối phÆ°Æ¡ng, Thiếu Hoa vừa há miệng thì ngá»c thủ của NhÆ° Băng cÅ©ng chạm đến quả cầu khí của Tuệ Giác.
- ¨m...
Như Băng bị đẩy vỠsau, va lưng vào vách thư sảnh.
- Rầm...
Thiếu Hoa chá»i tay xuống tràng kỹ đứng lên.
Chàng nghĩ Tuệ Giác đại lão hòa thượng sẽ kết liễu mạng sống của Như Băng. Lão đã hoàn toàn chiếm được thế thượng phong khi hai bên mép của Như Băng xuất hiện hai vết máu đỠhồng.
Quả cầu khí vẫn quay vùn vụt.NhÆ°ng rồi sá»± biến hóa lại hoàn toàn trái ngược vá»›i suy nghÄ© của Thiếu Hoa khi quả cầu khí của Tuệ Giác chậm dần rồi xẹp hẳn xuống. Lão hiện thân ra vá»›i bá»™ mặt tái nhá»n tái nhợt. Song thủ buông thá»ng theo hai bên hông.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng nhìn Như Băng gần như không chớp mát.
Thiếu Hoa nhìn kỹ mới thấy bên ngực phải của lão có một cây kim vàng óng ánh.
Äại lão hòa thượng thc dùng tả thủ rút cây kim vàng đó ra khá»i thân ảnh mình. Mặt lão nhăn lại cùng má»™t cái rùng mình nhÆ° thể vừa trúng phải Ä‘á»™c phong.
NhÆ° Băng dùng ống tay áo quệt hai vệt máu trên khóe miệng. Nàng gằn giá»ng nói :
- Bổn thiên sứ sẽ cắt đầu lão tế vong linh Khai Lộ Sứ Hàn Thiết quân.
Mồ hôi rịn ra trên trán Tuệ Giác hòa thượng. Lão miễn cưỡng nói :
- Quỷ nữ.... Lão nạp tưởng đâu ngươi có bản lĩnh cao thâm không ngỠlại giở thủ đoán ám hại lão nạp bằng Phi Hồn Châm.
- Bổn thiên sứ sá»­ dụng bất cứ má»i thủ Ä‘oạn chỉ để Ä‘oạt cái mạng của lão để tế vong linh Khai Lá»™ Sứ.
NhÆ° Băng vừa nói vừa rút ngá»n trủy thủ sáng ngá»i.
Thấy nàng rút ngá»n trủy thủ sáng quắc ra, Thiếu Hoa không khá»i rùng mình nghÄ© thầm :
"Chẳng lẽ NhÆ° Băng định cắt đầu Tuệ Giác đại lão hòa thượng khi lão vẩn còn sống sá» sá» Æ° ? Lão đâu để cho nàng ta làm Ä‘iá»u đó." Trong khi Thiếu Hoa nghÄ© thì Tuệ Giác đại lão hòa thượng thối lại má»™t bá»™.
Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm cả bộ mặt đẫy đà của lão. Tuệ Giác nói :
- Quỷ nữ... Ngươi định cắt đầu lão thật sao ?
- Bây giỠbổn thiên sứ muốn nghe lão thốt lên câu phật hiệu của phật gia.
Tuệ Giác bặm cứng hai cánh môi dày thù lù.
NhÆ° Băng thả bÆ°á»›c đến hai bá»™. Tuệ Giác đại lão hòa thượng thối lại má»™t bá»™. Lão lại thối tiếp khi NhÆ° Băng hoành ngá»n trủy thủ nhÆ° thể chuẫn bị phát ra má»™t chiêu tiện đứt thủ cấp lão.
Thiếu Hoa cau mày :
"Tại sao lão lại thối bộ ? Chẳng lẽ cây châm phi hồn ia khiến cho lão mất hết nhuệ khí của một cao thủ à ?" Tuệ Giác đại lão hòa thượng khẩn thiết nói :
- Quỷ nữ...
Như Băng lắc đầu :
- Lão đừng van xin bổn thiên sứ.
Tuệ Giác buột miệng nói :
- Lão nạp không van xin quỷ nữ mà muốn trao đổi. Lão nạp có thể lấy dạ minh châu để đổi mạng mình. Quỷ nữ đồng ý chứ ?
NhÆ° Băng phá lên cÆ°á»i rồi nói :
- Dạ minh châu đâu còn trong tay lão mà đổi.
- Nhưng lão nạp biết kẻ đang giữ viên chuyển luân dạ minh châu.
Như Băng chỉ Thiếu Hoa :
- Ai giữ ? Thiếu Hoa hay Uyên Ương Hồ Äiệp ?
Nàng hừ nhạt rồi nói :
- Nếu lão nói đúng, bổn thiên sứ sẽ ban cho lão một cái mạng.
Nàng vừa thốt dứt lá»i thì Tuệ Giác chỉ ngay Thiếu Hoa :
- Chính gã tiểu tử đó đã lấy dạ minh châu của lão nạp.
Thấy vẻ mặt và thái Ä‘á»™ tham sống sợ chết của Tuệ Giác đại lão hòa thượng, Thiếu Hoa không khá»i thất vá»ng. Chàng nghÄ© thầm :
"Tính cách và thái Ä‘á»™ của lão nhÆ° vậy thì đúng là gian tang, chẳng có lấy chút hào khí của cao tăng Kim Äỉnh Tá»±." à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu Thiếu Hoa thì NhÆ° Băng đã nạt ngang:
- Lão nói sai rồi.
Tuệ Giác hòa thượng lắc đầu :
- Lão nạp chẳng nói sai đâu. Chính Thiếu Hoa tiểu tử đã lấy dạ minh châu.
NhÆ° Băng phá lên cÆ°á»i khanh khách. Nàng cắt ngang tràng tiếu ngạo nhìn Tuệ Giác gằn giá»ng :
- Bổn thiên sứ nói lão sai thì lão chịu sai đi. Bởi vì bổn thiên sứ đang giữ dạ minh châu của lão đây.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng trố mắt nhìn nàng. Hai con ngÆ°Æ¡i của lão trợn to hết cỡ những tưởng sẽ lá»t ra khá»i hốc mắt rÆ¡i xuống đất.
Äến lúc này Thiếu Hoa má»›i lên tiếng. Chàng buông tiếng thở dài, lắc đầu nói :
- Phàm kẻ bình thÆ°á»ng đứng trÆ°á»›c cái chết đã sợ hãi... Nay kẻ xuất gia đầu phật mà không thá»±c thi phÆ°Æ¡ng châm của phật gia nên má»›i sợ hãi nhÆ° vậy. Gieo nghiệp nào chết bằng nghiệp đó mà.
Thiếu Hoa buông tiếng thở ra, lắc đầu :
- Phải chi lão có thể nói với Thiếu Hoa một tiếng, Thiếu Hoa có thể xin với Như Băng cô nương, nhưng giỠthì mặc lão vậy, Thiếu Hoa không chen vào.
Tuệ Giác biến sắc nhìn Như Băng.
NhÆ° Băng dấn dếnắ má»™t bá»™, hữu thủ từ từ dá»±ng qua khá»i bá» vai để chuẩn bị phát tác má»™t chiêu cắt đứt thủ cấp Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Có má»™t Ä‘iá»u lạ lùng khiến Thiếu Hoa phải chau mày vì thái Ä‘á»™ rất dững dÆ°ng của Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân. Mặc dù nàng thấy Tuệ Giác đại lão hòa thượng rÆ¡i vào tình thế mạng vong, cái chết lừng lững quay trÆ°á»›c mặt nhÆ°ng nàng vẫn rất bình thản chẳng biểu lá»™ Ä‘iá»u gì. Thậm chí còn không tá» vẻ gì khẩn trÆ°Æ¡ng hay có ý đào thoát.
Thiếu Hoa có cảm tưởng Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân lạnh nhạt nhÆ° chẳng muốn chen vào chuyện của Tuệ Giác đại lão hòa thượng và NhÆ° Băng. Nàng đúng là má»™t kẻ bàng quang, lạnh lùng.
Như Băng toan vung trủy thủ thì Thiếu Hoa len tiếng :
- Dừng tay...
Như Băng rút tay lại. Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Công tá»­ có Ä‘iá»u gì nữa ?
Thiếu Hoa khẽ chá»›p mắt vá»›i NhÆ° Băng rồi nhìn lại Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
- Trân Trân... Bộ nương nương không thấy Tuệ Giác đại lão hòa thượng sắp chết bởi sát chiêu của thiên sứ bóng tối hay sao mà dững dưng như vậy ?
Trân Trân mỉm cÆ°á»i :
- Tất nhiên Trân Trân thấy chứ. Trân Trân đâu có đui mà không thấy.
- Trân Trân thấy mà chẳng có biểu hiện gì định giúp Tuệ Giác đại lão hòa thượng cả... Dù sao đại lão hòa thượng cũng là...
Sắc diện Trân Trân đỠbừng. Nàng nạt ngang :
- Im... Thiếu Hoa công tử có muốn biết vì sao Trân Trân dửng dưng không ?
- Vì sao ?
- Bởi vì Trân Trân không muốn chia phần vớới Tuệ Giác đại lão hòa thượng. Như Băng có tất cả ba viên chuyển luân thần châu, Tuệ Giác chết thì Trân Trân không phải chia phần cho lão nữa nên cứ để cho lão chết.
Giá»ng nói của Trân Trân nhạt nhẽo, nghe nhÆ° nÆ°á»›c rót vào thính nhÄ©.
Thiếu Hoa há»i :
- Äến lúc này Trân Trân còn định Ä‘oạt cltd Æ° ?
- Sao lại không ?
Thiếu Hoa cau mày :
- Xem chừng Uyên Ương Hồ Äiệp nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đã có mục đích bgay từ đầu.
- Thiếu Hoa công tử quả là thông minh.
Nàng ôm quyá»n :
- Bái phục... Bái phục...
Trân Trân nói rồi vỗ tay hai tiếng.
Ngay sau tiếng vá»— tay của nàng, từ ngoài cá»­a ba ngÆ°á»i bÆ°á»›c vào. NgÆ°á»i Ä‘i giữa vận gấm y, khoác bên ngoài chiếc trÆ°á»ng y Ä‘en kịt. Y có bá»™ mặt nhá»n hoắc được tạo ra bởi chiếc cằm nhÆ° hình lưỡi cày, đôi thần nhãn lá»™ hẳn ra ngoài nhÆ°ng sáng quắc. Y chẳng búi tóc nhÆ° ngÆ°á»i ta mà lại thắt thành hai chiếc bím, phía trên được cạo nhẵn nhụi chỉ chừa lại má»™t nhúm tóc ngay giữa đỉnh đầu.
Như Băng sa sầm mặt khi thấy gã đó.
Nàng nhìn gã nói :
- Cuồng Tà Du Hạo Nhiên.
Hai gã cùng Ä‘i vá»›i Cuồng Tà đúng nép qua hai bên cá»­a nhÆ° thể sợ NhÆ° Băng, Thiếu Hoa hay bất cứ ngÆ°á»i nào khác bất thần đào thoát.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nhìn Như Băng, cất tiếng khàn khàn chẳng khác nào tiếng vịt kêu, nghe chữ được chữ không.
Y nói :
- Hóa ra thiên sứ bóng tối là một trang mỹ nữ tuyệt đẹp thế này.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên khẽ gật đầu :
- Rất vừa mắt bổn tá»a.
Nghe Cuồng Tà thốt ra câu này, bất giác sắc diện Như Băng đỠbừng.
Nàng gằn giá»ng nói :
- Bổn thiên sứ chưa tìm, ngươi đã tìm đến bổn thiên sứ. Bổn thiên sứ không phải cất công đi tìm.
- Bổn Cuồng sẽ giúp nàng Ä‘Æ°a lão trá»c thúi này đến diện kiến Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân.
Không chỠNhư Băng có đồng ý hay không, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên bước đến trước mặt Tuệ Giác.
- Lão trá»c thúi... Bổn Cuồng sẽ Ä‘Æ°a lão Ä‘i nhé.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng mặt cắt không còn má»™t giá»t máu. Da mặt lão xanh nhá»n xanh nhợt trông thật khốn khổ và tá»™i nghiệp.
Tuệ Giác đại lão hòa thượng nói :
- Du Hạo Nhiên... Lão nạp và ngÆ°Æ¡i từng là bằng hữu... NgÆ°Æ¡i không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó à... Nếu không có lão nạp thì ngÆ°Æ¡i sao có được viên chuyển luân YYỵ thủy châu ?
Du Hạo Nhiên vuốt cằm Tuệ Giác đại lão hòa thượng :
- Bổn Cuồng luôn nghÄ© đến công của lão trá»c thúi. NhÆ°ng khốn ná»—i Bổn Cuồng muốn có cả má»™t xâu chuổi chuyển luân cÆ¡. NhÆ°ng thế gian thì chỉ có má»™t xâu không có hai xâu chuổi chuyển luân nên lão phải chết để Bổn Cuồng khá»i phải chia cho lão.
Mặt Tuệ Giác nhăn nhúm hản lại :
- Lão Cuồng...
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên cÆ°á»›p lá»i Tuệ Giác :
- Hê... Lão trá»c đừng van xin Cuồng Tà đó. Ta không thích nghe lá»i van xin đâu.
Y nhìn lại Như Băng :
- Bổn Cuồng giúp nàng nhé.
Tuệ Giác há hốc miệng khi nghe Cuồng đđTà Du Hạo Nhiên thốt ra câu này.
Thiếu Hoa không biết Cuồng Tà định làm gì Tuệ Giác đại lão hòa thượng mà chỉ đoán thầm :
"Y trÆ¡ trẽn đến Ä‘á»™ nhÆ° vậy là cùng." à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì bất thình lình, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên vá»— thẳng má»™t chưởng vào ngay chính diện Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Bá»™p...
Tuệ Giác đại lão hòa thượng hứng trá»n má»™t chưởng của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên, nện ót vào vách thÆ° sảnh.
Bụp...
Sau âm thanh khô khốc đó, Tuệ Giác đại lão hòa thượng từ từ khuỵu chân, rồi đổ sầm xuống ngay trước mũi giày của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thè lưỡi liếm vành môi thâm sì.
Y cúi xuống dùng song thủ nắm lấy thủ cấp của Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Thiếu Hoa nheo mày nghĩ :
"Cuồng Tà định làm gì nhỉ ?" à niệm kia vừa lướt qua đầu chàng thì Cuồng Tà Du Hạo Nhiên giật mạnh tay lại.
Thiếu Hoa nhắm mắt, chỉ chá»±c thét lên khi thấy lão Cuồng Tà Du Hạo Nhiên bứt thủ cấp của Tuệ Giác ra khá»i cổ.
Mặc dù hồn đã lìa khá»i xác nhÆ°ng khi Cuồng Tà bứt đầu Tuệ Giác đại lão hòa thượng ra khá»i cổ, những tưởng lão vẫn cảm nhận được cái Ä‘au Ä‘á»›n khủng khiếp mà tứ chi giá»±t rút lại.
Thiếu Hoa thá» thẩn cả ngÆ°á»i. cùng vá»›i sá»± thá» thẩn đó, xÆ°Æ¡ng sống chàng nhói buốt.
Thiếu Hoa nghĩ thầm :
"Äúng là tàn nhẫn vô lÆ°Æ¡ng tâm. Trên Ä‘á»i này còn ai vô lÆ°Æ¡ng tâm hÆ¡n gã Cuồng Tà này không nữa ?" Sau khi bứt thủ cấp Tuệ Giác đại lão hòa thượng ra khá»i thân ảnh rồi, Cuồng Tà đặt thủ cấp lão hòa thượng lên bàn nhìn lại NhÆ° Băng :
- Bổn Cuồng trao thủ cấp lão trá»c thúi cho nàng. Ngược lại nàng phải trao ngÆ°á»i gì thuá»™c vể Bổn Cuồng cho Bổn Cuồng.
Như Băng đanh mặt nhìn Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Bổn thiên sứ chỉ muốn đổi những viên thần châu bằng thủ cấp của lão Cuồng thôi.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên lắc đầu :
- Bổn Cuồng quen bứt đầu ngÆ°á»i khác chứ không quen bứt đầu của mình.
Như Băng lắc đầu :
- Rất tiếc, bổn thiên sứ chỉ thích cái đầu của lão Cuồng thôi.
- Nàng thích đầu của lão Cuồng thì cứ đến mà lấy.
Gã nói nhưng lại khoanh tay trước ngực.
Thiếu Hoa quan sát Như Băng. Chân diện nàng biểu lộ vẻ lưỡng lự.
Chàng còn đang suy nghĩ vỠhành động sắp tới của Như Băng thì bất ngỠCuồng Tà Du Hạo Nhiên chỉ chàng :
- Hay Bổn Cuồng lấy cái đầu gã kia thay thế cho đầu của ta vậy.
Lão vừa nói vừa bước đến.
Thiếu Hoa giật thót bụng. Mồ hôi tuôn ra trán chàng.
Thiếu Hoa nghĩ thầm :
" Bổn thiếu gia đâu muốn chết như Tuệ Giác đại lão hòa thượng." Như Băng khoác tay :
- Bổn thiên sứ chỉ muốn thủ cấp của ngươi thôi.
- Nàng chỉ ao ước thủ cấp của Bổn Cuồng à ?
Như Băng gật đầu :
- Äúng.
Cuồng Tà nhÆ°á»›ng đôi chân mày chổi sể nhÆ° hai con sâu rá»m đỠối trên mặt lão :
- Thế sao không lại đây lấy thủ cấp của Bổn Cuồng ?
- Như Băng không khách khí với lão Cuồng đâu.
Nàng nói dứt câu, chớp động thân pháp lướt thẳng đến Cuồng Tà Du Hạo Nhiên. Hữu thủ dựng chưởng, tả thủ phát tác trảo công tập kích trực diện Cuồng Tà.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên dửng dưng nói :
- Có thế thôi ư ?
Cùng vá»›i lá»i nói đó, lão dá»±ng chưởng đón thẳng vào chưởng và trảo của NhÆ° Băng chẳng chút e dè.
Chát...
Äón thẳng đỡ thẳng vào chiêu công của NhÆ° Băng, Cuồng Tà chẳng có chút há» hấn gì, ngược lại NhÆ° Băng phải thối liá»n ba bá»™. Nàng chÆ°a kịp trụ bá»™ thì Cuồng Tà đã nhập vào.
Gã nói :
- Nàng thử xem Vô Minh Thần Chỉ của ta nhé.
Chiêu công của Cuồng Tà xuất ra thật quái dị. Thiếu Hoa có cảm giác cả một rừng ảnh thủ trùng trùng điệp điệp chụp tới Như Băng.
Nàng toan lạng ngÆ°á»i né tránh nhÆ°ng màn ảnh thủ của Cuồng Tà đã bao bá»c khắp thể pháp của nàng rồi.
Thiếu Hoa chỉ nghe Như Băng thốt lên một tiếng :
- ?i...
Nàng té xuống đất nằm duỗi dài trên sàn gạch.
Cuồng Tà bước đến bên nàng :
- ÄÆ°a những viên thần châu ra đây.
NhÆ° Băng nhìn gã bằng ánh mắt uất há»n :
- Không !
Cuồng Tà gằn giá»ng nói :
- Nàng muốn ta bứt dầu nàng ?
Cuồng Tà vừa nói vừa toan thò đôi bản thủ đến kịp thộp vào đầu Như Băng.
Thiếu Hoa luống cuống nói :
- Dừng tay...
Cuồng Tà rút tay lại nhìn Thiếu Hoa :
- Sẽ đến lượt ngươi thôi mà.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i, rồi nói :
- Tất nhiên, tại hạ biết rồi sẽ đến lượt mình rÆ¡i đầu nhÆ° Tuệ Giác đại lão hòa thượng. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi tại hạ chết, tại hạ cÅ©ng phải giúp tôn giá Ä‘iá»u gì chứ.
Cuồng Tà cau mày :
- Bổn Cuồng đâu cần ngươi giúp. Hay ngươi cũng muốn chia phần với Bổn Cuồng ?
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Giúp thì tại hạ cũng rất muốn giúp... Chia thì tại hạ cũng rất muốn chia.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên bước đến trước mặt chàng :
- Tiểu tử thúi... Nói cho Bổn Cuồng nghe xem... Ngươi giúp được gì ta nào ?
Cuồng Tà vừa nói vừa đặt đôi bản thủ to bè Ä‘en kịt vào hai bên thái dÆ°Æ¡ng của Thiếu Hoa. Lão gằn giá»ng nói tiếp :
- Tiểu tá»­ thúi biết nếu nhÆ° Bổn Cuồng nghe không lá»t tai thì chuyện gì sẽ xảy ra không ?
- Tôn giá sẽ bứt thủ cấp của tại hạ như bứt thủ cấp của Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i nói đúng rồi đó. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói không lá»t tai Bổn Cuồng thì Bổn Cuồng sẽ bứt thủ cấp của ngÆ°Æ¡i nhÆ° bứt thủ cấp của tên hòa thượng thúi Tuệ Giác. Bất cứ ai chết bởi tay Cuồng Tà Du Hạo Nhiên Ä‘á»u phải nhận má»™t cái chết rất Ä‘au Ä‘á»›n... Ngay cả xác chết cÅ©ng biết Ä‘au nữa chứ đừng nói là ngÆ°á»i.
- Thủ pháp giết ngÆ°á»i của tôn giá Thiếu Hoa thấy rồi. Nên không để cho tôn giá thất vá»ng đâu.
Cuồng Tà gật đầu :
- Tốt... Thế ngươi nói đi... Ngươi định giúp Bổn Cuồng thế nào ?
- Tôn giá nghĩ xem... Mục đích của tôn giá là có được xâu chuổi chuyển luân thần châu... Nay tôn giá giết Như Băng thiên sứ bóng tối... Thì đâu thể có được xâu chuổi đó. Xác chết không đầu biết đau nhưng không nói được. Như Băng không nói thì sao tôn giá biết những viên thần châu kia ở đâu nào ?
Cuồng Tà gật đầu :
- Tiểu tử thúi nói nghe có lý.
- Thế ngươi có ý giúp ta có được những viên thần châu của Như Băng chứ ?
- Tại hạ có thể nói với nàng.
Cuồng Tà khẽ gật đầu :
- Tiểu tử đi nói với ả đi. Nếu ngươi nói mà ả kia chịu giao những viên chuyển luân thần châu kia ra, Bổn Cuồng hứa để lại cho ngươi một cái mạng. Ngược lại...
Lão cÆ°á»i khảy. Lão vừa cÆ°á»i vừa lắc đầu Thiếu Hoa :
- Äầu ngÆ°Æ¡i sẽ bị ta bứt ra khá»i cổ.
- Thiếu Hoa biết mà.
Chàng chắt lưỡi nói :
- Nhưng Thiếu Hoa nói với nàng giao những viên chuyển luân thần châu kia cho tôn giá mà chỉ có được mỗi cái mạng thì...
Thiếu Hoa gượng lắc đầu :
- Thiệt thòi cho Thiếu Hoa đó.
Lá»i nói này của chàng chẳng biết tác Ä‘á»™ng thế nào đến Cuồng Tà Du Hạo Nhiên khiến cho mặt của Cuồng Tà sa sầm hẳn lại. Lão gắt gá»ng nói:
- Tiểu tử thúi... Ngươi muốn chia phần với Bổn Cuồng ?
Thiếu Hoa gật đầu.
Du Hạo Nhiên gắt giá»ng nói :
- Tiểu tử thúi không sợ chết à ?
- Tại hạ đâu phải đòi há»i tôn giá chia phần bằng những viên chuyển luân thần châu mà tôn giá Ä‘ang muốn chứ.
Cuồng Tà gay gắt há»i :
- Thế tiểu tử thúi muốn gì ?
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i chỉ Uyên Ương Hồ Äiệp.
- Muốn Mã Trân Trân.
Nghe chàng thốt câu này, sắc diện Mã Trân Trân thẹn chín. Chảng biết chàng nói gì với gã mà Cuồng Tà Du Hạo Nhiên bất giác cất tràng tiếu ngạo nghe thật sảng khoái và đắc ý vô cùng.
Y buông tay khá»i thủ cấp Thiếu Hoa, vá»— vai chàng :
- Tiểu tá»­ thúi... Cuồng Tà Du Hạo Nhiên không ngá» ngÆ°Æ¡i là con ngÆ°á»i nhÆ° vậy. Cái chết đến trÆ°á»›c mắt, ngÆ°Æ¡i vẫn còn nghÄ© đến chuyện đó.
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i :
- Thế tại hạ sau này có thể tự xưng là Tiểu Cuồng Tà được không ?
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên đắc ý cÆ°á»i má»™t lúc má»›i cắt ngang tràng tiếu ngạo nói :
- Äược... Äược... NgÆ°Æ¡i đáng là Tiểu Cuồng Tà.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Äa tạ... Äa tạ...
Y vỗ vào vai Thiếu Hoa :
- Thá»i hạn bao nhiêu lâu Tiểu Cuồng Tà ?
Thiếu Hoa giả lả nói :
- Chỉ cần tôn giá cho Thiếu Hoa Tiểu Cuồng Tà thá»i gian vài canh giá» là đủ rồi.
Cuồng Tà gật đầu :
- Äược... Bổn Cuồng đồng ý vá»›i Tiểu Cuồng Tà... Ta cho Tiểu Cuồng Tà thá»i hạn ba canh giá».
Thiếu Hoa nheo mày :
- Ba canh giá» ?
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên gật đầu khe khắt nói :
- Ba canh giá» thôi... NgÆ°Æ¡i đừng đòi há»i thêm nữa... Bổn Cuồng sẽ không cho ngÆ°Æ¡i thêm đâu.
Thiếu Hoa đồng ý gật đầu :
- Vậy cũng dược.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên vỗ vai chàng :
- Bổn Cuồng chỠngươi.
Lão ghé miệng vào tai Thiếu Hoa nhá» giá»ng nói :
- Tiểu tử thúi... Bổn Cuồng nhưng không cuồng đâu. Bổn Cuồng sẽ để hai sát nhân thuộc hạ ngoài cửa... Ngươi đừng có giở trò gian trá đào thoát đấy.
- Làm sao tại hạ thoát được tôn giá. Huống chi Thiếu Hoa không có ý tưởng kia trong đầu mình.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên lÆ°á»m chàng nhÆ°ng lại vá»— tay lên vai Thiếu Hoa :
- NgÆ°Æ¡i đừng làm cho Bổn Cuồng thất vá»ng đó.
Cuồng Tà nhìn lại Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
- Mã Trân Trân.... chúng ta tạm thá»i rá»i khá»i thÆ° sảnh này ba canh giá».
NhÆ°á»ng cho Tiểu Cuồng hành sá»± vá»›i ả thiên sứ bóng tối đây.
hết: Hồi 30, xem tiếp: Hồi 31
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé, áèëüÿðä, dị kiếm khách, ïåñíÿ, ñâàäüáà, òåëåôîííûé, òàíöåâ, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™