Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 17-04-2008, 07:10 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 31

Tâm Kiếm



- NhÆ° Băng sao không Ä‘i cùng vá»›i Thiên Tống tôn giá mà lại đến Kim Äỉnh Tá»± má»™t mình ?
Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Bởi NhÆ° Băng biết Thiếu Hoa công tá»­ sẽ đến Kim Äỉnh Tá»±.
- Thiếu Hoa đến thì đến, có gì khiến Như Băng hối hả như vậy ?
- NhÆ° Băng biết Thiếu Hoa đến Kim Äỉnh Tá»± để cản Tam Nguyện Chân Tá»­.
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng là tại hạ có ý đó. NhÆ°ng đáng ra NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng không nên đến Kim Äỉnh Tá»± má»›i đúng. Bởi dù sao NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã có thần châu của Tuệ Giác đại lão hòa thượng rồi. Giá» thì Thiếu Hoa lẫn NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u rÆ¡i vào tình thế hiểm nghèo này.
Như Băng buông tiếng thở dài :
- Như Băng không ngỠCuồng Tà Du Hạo Nhiên lại bất ngỠxuất hiện ở đây nên Như Băng không nghĩ ra cách đối phó.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i :
- Vậy bây giỠNhư Băng cô nương tính toán sao đây ?
Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Như Băng nghĩ công tử có cách đối phó với tình huống này. Thú thật, Như Băng đã bị Cuồng Tà dùng Vô Minh Chỉ Pháp bế huyệt theo cách của y, ta không thể giải huyệt được.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nhìn nàng :
- NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng tin vào Thiếu Hoa, nhÆ°ng ngược lại, Thiếu Hoa tin vào NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng. Nếu nhÆ° NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng không có cách gì thì sau ba canh giỠđại há»a sẽ chụp đến Thiếu Hoa và NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng.
Như Băng nghiêm mặt :
- Thế khi nãy Thiếu Hoa công tử đã nói gì với Cuồng Tà Du Hạo Nhiên ?
Chàng nhìn vào mắt Như Băng :
- Nói gì Æ° ? Chẳng qua tại hạ muốn kéo dài thá»i gian để tìm cách đối phó vá»›i Du Hạo Nhiên thôi. Thiếu Hoa đâu muốn nhận cái chết nhÆ° Tuệ Giác đại lão hòa thượng và cÅ©ng không muốn thấy NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng chết Ä‘au Ä‘á»›n.
Thở hắt ra một tiếng, Thiếu Hoa nói tiếp :
- Như Băng có muốn chết như Tuệ Giác đại lão hòa thượng không ?
- Chết Như Băng không sợ nhưng sợ mình chưa làm xong những việc cần phải làm ở cõi dương thế này.
- Lúc nào cô nương cũng nghĩ đến sự trả thù trả hận.
- Công tử cũng cùng mục đích với Như Băng kia mà. Sao cứ đắn đo với hành động của Như Băng ?
Thiếu Hoa nhướng mày :
- Tại hạ đâu có đắn Ä‘o gì. Thiếu Hoa và NhÆ° Băng là hai ngÆ°á»i khác nhau.
Thiếu Hoa cũng có cách hành xử của riêng mình, không giống Như Băng cô nương.
Thiếu Hoa nhìn sâu vào mắt nàng :
- Như Băng cô nương biết Thiếu Hoa nói gì với Cuồng Tà Du Hạo Nhiên để y cho tại hạ được ba canh giỠsống sót không ?
Như Băng lắc đầu :
- Như Băng không nghe.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i :
- Thiếu Hoa nói vá»›i y, NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng là má»™t dâm nữ hÆ¡n cả Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân nữa. NhÆ° Băng lại đẹp hÆ¡n Mã Trân Trân, thế sao Cuồng Tà tôn giá không tận hưởng những gì trá»i ban cho mình rồi giết cÅ©ng không muá»™n. Huống chi có thể dùng NhÆ° Băng nhÆ° má»™t nô nữ hầu hạ phục vụ tôn giá.
Sắc diện Như Băng thẹn chín :
- NgÆ°Æ¡i...
Thiếu Hoa khoác tay :
- Như Băng cô nương đừng giận... Nếu như Thiếu Hoa không nói vậy thì nhất định Cuồng Tà tôn giá đâu để cho tại hạ và cô nương có ba canh giỠsuy ngẫm cách đối phó y.
- Như Băng chẳng nghĩ cách đối phó gì đâu.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i :
- ªy... Thế mà Thiếu Hoa biết cô nÆ°Æ¡ng có cách nên má»›i đòi há»i Cuồng Tà cho ba canh giá».
Như Băng lắc đầu :
- Äó là suy nghÄ© của công tá»­, chứ tuyệt nhiên NhÆ° Băng chẳng có cách gì.
Thiếu Hoa ve cằm nhìn nàng nói :
- Tại hạ nói có là có mà. Nếu không có thì cÅ©ng được ba canh giá» kỳ vá»ng TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống tôn giá xuất hiện.
Nàng lắc đầu :
- Thiếu Hoa công tá»­ đừng hy vá»ng vào Thiên Tống.
- Sao lại không hy vá»ng vào Thiên Tống tôn giá. Thiếu Hoa nghÄ© Thiên Tống tôn giá là má»™t kẻ si tình, nếu không muốn nói là má»™t kẻ Ä‘iên tình.
Nhất định Thiên Tống tôn giá sẽ đến giải cứu cho Như Băng cô nương.
Giải cứu cho Như Băng cô nương tất sẽ giải cứu luôn cho Thiếu Hoa. Dù sao thì Thiếu Hoa cũng cứu Thiên Tống tôn giá một lần.
Nàng lắc đầu :
- Thiếu Hoa đừng mộng tưởng.
- Thế sao Như Băng cho rằng Thiếu Hoa mộng tưởng. Bộ Thiên Tống tôn giá không còn yêu Như Băng cô nương, không còn là kiếm thủ điên tình à ?
Nàng buông tiếng thở dài :
- Thiên Tống không đi cùng với Như Băng, bởi vì y còn phải hóa giải điệp phấn của Mã Trân Trân.
Thiếu Hoa cau mày :
- Hóa ra là vậy. Nếu như Thiên Tống không đến, Như Băng có thể dùng những viên chuyển luân thần châu chuộc mạng cô nương và Thiếu Hoa.
Như Băng lắc đầu :
- Ngay cả nằm mÆ¡ ta cÅ©ng không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó.
Nàng nhìn thẳng vào mắt Thiếu Hoa :
- Công tử khỠlắm... Trao những viên thần châu kia cho Cuồng Tà... Y sẽ tha cho công tử và Như Băng sao ?
Nàng lắc đầu :
- Không có chuyện đó đâu.
- Thiếu Hoa cũng nghĩ như vậy.
- Công tá»­ nghÄ© nhÆ° vậy sao còn muốn NhÆ° Băng trao những viên thần châu cho Cuồng Tà Du Hạo Nhiên, má»™t con ngÆ°á»i bại hoại đến Ä‘á»™ được giá»›i võ lâm ban cho cái danh Cuồng Tà ?
- Nếu không trao những viên chuyển luân thần châu cho Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thì cả hai... Thiếu Hoa và NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng khó thoát được cái chết thê thảm... NhÆ° Băng biết Ä‘iá»u đó chứ ?
Như Băng gật đầu :
- Biết.
Thiếu Hoa gượng cÆ°á»i rồi nói :
- NhÆ° Băng biết mà vẫn cứ lao đầu vào cái chết. NhÆ° Băng xem thÆ°á»ng những đối thủ của mình quá.
- Như Băng có một cách để hóa giải tình huống này thành phúc.
Thiếu Hoa chắp tay sau lÆ°ng, lÆ°á»m nàng :
- Thiếu Hoa biết ngay mà. Thế nào Như Băng cũng có cách hóa giải tình huống nguy hiểm này.
- Công tử võ đoán...
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không võ đoán mà tin chắc như vậy.
- Sao công tử tin ?
- Bởi Thiên Tống tôn giá không Ä‘i cùng vá»›i cô nÆ°Æ¡ng thì chắc chắn trong ngÆ°á»i của NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng có viên chuyển luân Tỵ Ä‘á»™c châu của Quách tôn giá.
Nàng sững sỠnhìn Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa nói :
- Thiếu Hoa nói đúng chứ ?
- Sao công tử biết Như Băng có đem theo viên chuyển luân Tỵ độc châu ?
Như Băng cô nương đã hứa với Thiếu Hoa sẽ tìm Quách tôn giá mượn Tỵ độc châu giúp Thiếu Hoa giải độc Hủy Cốt Tán kia mà.
- NhÆ° Băng vẫn có thể quên lá»i nói đó, và thậm chí Quách Trụ không cho NhÆ° Băng mượn.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Tại hạ hoàn toàn không tin hai Ä‘iá»u đó xảy ra. Thứ nhất, má»™t khi NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng mở lá»i thì Quách Trụ tôn giá sẽ không bao giá» từ chối.
Nàng gằn giá»ng há»i :
- Tại sao ?
- Bởi Quách Trụ tôn giá có ý định hợp nhất xâu chuổi chuyển luân.
Thiếu Hoa đổi giá»ng trang trá»ng nói :
- Thiếu Hoa mạn phép há»i NhÆ° Băng...
- NhÆ° Băng Ä‘ang nghe Thiếu Hoa há»i đây.
- Tất cả những ngÆ°á»i có chuyển luân thần châu thảy Ä‘á»u là kẻ thù của NhÆ° Băng... Cá»› sao riêng chỉ có Quách Trụ tôn giá lại không phải là kẻ thù của NhÆ° Băng khi Quách tôn giá cÅ©ng sở hữu má»™t viên thần châu ?
NhÆ° Băng mỉm cÆ°á»i :
- Äó phải chăng là sá»± tò mò của Thiếu Hoa công tá»­ ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Thiếu Hoa được phép tò mò chứ ?
NhÆ° Băng nhìn chàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi lắc đầu nói :
- Nếu công tử tò mò muốn biết thì Như Băng chỉ khuyên công tử đừng nên tò mò. Như Băng không nói cho công tử biết đâu... Như Băng nói thật đó.
Vì đó là cái riêng, rất riêng của Như Băng và Quách Trụ.
Thiếu Hoa lắc đầu thở dài :
- Thiếu Hoa thất vá»ng quá.
- ít ra công tá»­ cÅ©ng phải nên biết sá»± thất vá»ng nhÆ° thế nào. NhÆ°ng sá»± thất vá»ng này chẳng tác hại gì đến công tá»­... Bởi vì chỉ là sá»± thất vá»ng do công tá»­ tò mò quá thôi.
Thiếu Hoa đành chịu vậy.
NhÆ° Băng nghiêm giá»ng nói :
- Lúc này công tá»­ hãy quên Ä‘i những thắc mắc của mình mà nghÄ© đến thá»±c tại có hÆ¡n không. Thá»±c tại của NhÆ° Băng và công tá»­ chỉ nhÆ° mành treo chuông. Chúng ta không còn nhiá»u thá»i khắc để giải bày những sá»± tò mò của mình.
Vậy là Như Băng thừa nhận mình có viên Tỵ độc chuyển luân thần châu.
Như Băng gật đầu :
- Như Băng có.
Nàng nghiêm giá»ng nói tiếp :
- Nhưng trước khi trao Tỵ độc chuyển luân thần châu, Như Băng muốn biết công tử thật ra là ai ?
Thiếu Hoa nhướng mày :
- Äến lượt NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng tò mò rồi đó.
Thiếu Hoa nhún vai :
- Chúng ta không còn thá»i gian lý giải những câu há»i tò mò của mình.
- Công tá»­ không muốn trả lá»i NhÆ° Băng ?
- CÅ©ng nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng không muốn trả lá»i Thiếu Hoa.
- Sau này Như Băng sẽ nói.
- Sau này tại hạ sẽ nói.
Nàng lắc đầu :
- Công tá»­ đã làm NhÆ° Băng thất vá»ng.
- Thì Thiếu Hoa cÅ©ng từng thất vá»ng vể NhÆ° Băng.
Chàng cÆ°á»i khảy rồi nói tiếp :
- Nói gì thì nói, nếu NhÆ° Băng không giải Ä‘á»™c cho Thiếu Hoa thì xem nhÆ° má»i chuyện Ä‘á»u kết thúc ở đây. Chắc chắn NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng không muốn kết cục có lợi cho Cuồng Tà Du Hạo Nhiên. Dù sao thì y cÅ©ng là kẻ thù của NhÆ° Băng, còn Thiếu Hoa chỉ là kẻ tò mò.
Nhìn vào mặt chàng, Như Băng gật đầu :
- Äúng...
Nàng vừa nói vừa lột chiếc mũ trùm đầu, rồi lấy viên Tỵ độc chuyển luân thần châu trong búi tóc, dặt viên chuyển luân thần châu vào tay Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa hãy cầm lấy... NhÆ° Băng kỳ vá»ng vào công tá»­.
- Xem chừng NhÆ° Băng cô nÆ°Æ¡ng từng trải trên giang hồ, có thể khống chế được cả Thiên Tống tôn giá nhÆ°ng lại là ngÆ°á»i nhẹ dạ tin ngÆ°á»i đó.
Nàng thỠthẫn với câu nói này của Thiếu Hoa. Như Băng miễn cưỡng nói :
- NhÆ° Băng không biết sao chỉ tin vào Thiếu Hoa. Mặc dù NhÆ° Băng luôn tá»± há»i tại sao lại phải tin vào công tá»­.
Thiếu Hoa nhướng mày nói :
- Bởi vì trên võ lâm chỉ có mình Hoàng Thiếu Hoa là ngÆ°á»i đáng được tin.
Như Băng nắm lấy tay Thiếu Hoa :
- NhÆ° Băng hy vá»ng...
Thiếu Hoa cÆ°á»›p lá»i nàng :
- NhÆ° Băng sẽ không thất vá»ng.
Nàng miễn cưỡng gật đầu :
- Quách Trụ tôn giá lẫn Thiên Tống tôn giá sẽ thay cho NhÆ° Băng nhấm nháp sá»± thất vá»ng này.
hết: Hồi 31, xem tiếp: Hồi 32
Tài sản của danangcity

  #32  
Old 17-04-2008, 07:14 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 32




Hai gã thuá»™c hạ của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên đẩy cá»­a bÆ°á»›c vào. Gã có gÆ°Æ¡ng mặt chữ Ä‘iá»n, sóng mÅ©i dá»c dừa, đôi mắt him híp nhìn Thiếu Hoa nói :
- Sư tôn bảo chúng ta đến nhận giao ước của Thiếu Hoa huynh đệ.
Thiếu Hoa ngậm miệng chẳng khác nào con sò khép hai vá», chỉ NhÆ° Băng.
Chàng không đáp lá»i mà lại thốt ra những tiếng rên Æ° á»­.
Hai gã môn đồ của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên cau mày.
Gã có gÆ°Æ¡ng mặt chữ Ä‘iá»n quay sang gã có bá»™ mặt trông thật khó coi nói :
- Giãn đệ... Y nói gì vậy ?
Gã lắc đầu :
- Giãn Tùng không biết y định nói gì.
Giãn Tùng nhìn lại Thiếu Hoa :
- Hê... Ngươi định nói gì với huynh đệ chúng ta ?
Thiếu Hoa chỉ Như Băng :
- Ư... Ư...
Như Băng nhìn hai gã đó nói :
- Bổn thiên sứ thay Thiếu Hoa đi bồi tiếp Cuồng Tà Du tôn giá được chứ ?
Giãn Tùng nhìn lại gã kia :
- Chu Tịnh huynh... Sư tôn bảo chúng ta đến gặp Thiếu Hoa thôi để nhận đồ vật....
Chu Tịnh nhăn mặt nhìn NhÆ° Băng. Y thản nhiên há»i :
- Vậy cô nương có phải là đồ vật của tiểu huynh đài kia không ?
Thiếu Hoa gật đầu cất tiếng ừ ừ.
Như Băng nói :
- Äúng... Bổn thiên sứ chính là đồ vật mà sÆ° tôn của các ngÆ°Æ¡i cần.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi của nàng thì Chu Tịnh lẫn Giãn Tùng chẳng nói má»™t lá»i nào. Cả hai đồng loạt nhảy xổ vào NhÆ° Băng. Thủ pháp của há» vừa nhanh vừa chính xác cá»±c kỳ. Chỉ trong chá»›p mắt, Chu Tịnh và Giãn Tùng đã nhấc bá»—ng NhÆ° Băng lên khá»i mặt đất. Gã bên trái, ngÆ°á»i bên phải, khiêng NhÆ° Băng ra khá»i thÆ° sảnh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng.
Thủ pháp của Chuủ Tịnh và Giãn Tùng khiến Thiếu Hoa không khá»i giật mình, nghÄ© thầm :
"Hai gã ôn dịch này chỉ má»›i là môn hạ của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thôi mà võ công đã xuất quá»· nhập thần rồi. Võ công của Cuồng Tà còn đạt đến cảnh giá»›i nào nữa ?" Trở lại NhÆ° Băng, Chu Tịnh và Giãn Tùng nhấc nàng lên khá»i mặt đất rồi khiêng Ä‘i nhÆ° bá»n đạo tỳ khiêng má»™t xác chết. Chúng Ä‘Æ°a NhÆ° Băng rá»i thÆ° sảnh Tri tăng Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a nàng Ä‘i má»™t mạch đến gian biệt cốc của Tuệ Giác hòa thượng mà đã thay chủ má»›i. Vị tân chủ nhân của gian biệt cốc chẳng ai khác mà chính là Cuồng Tà Du Hạo Nhiên.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên chá»…m chệ ngồi trên bồ Ä‘oàn. Mái tóc của gã trông thật ná»±c cÆ°á»i. Sau lÆ°ng gã không phải ai xa lạ mà chính là Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Chu Tịnh và Giãn Tùng đặt Như Băng xuống ngay trước mặt Du Hạo Nhiên.
Cuồng Tà nhìn nàng.
Như Băng chẳng chút e dè nhìn trả lại hắn bằng ánh mắt khe khắt.
Cuồng Tà chá»i tay, chồm đến phía trÆ°á»›c. Trông gã chẳng khác nào con á»…nh Æ°Æ¡ng ngồi xổm lăm le chá»±c nuốt chá»­ng con mồi.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Gã tiểu tử Hoàng Thiếu Hoa nói cả với nàng rồi chứ ?
NhÆ° Băng cau mày gắt gá»ng nói :
- Y đã nói tất cả rồi.
- Vậy Bổn Cuồng há»i nàng.... Nàng có thật là dâm nữ không ?
Sắc diện NhÆ° Băng Ä‘á» rần. Câu nói của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên đối vá»›i nàng chẳng khác nào má»™t gáo nÆ°á»›c sôi nóng bá»ng tát thẳng vào mặt, khiến vừa thẹn vừa giận.
Như Băng miễn cưỡng nói :
- Bổn thiên sứ là dâm nữ thì đã sao nào.
Cuồng Tà ngồi thẳng lÆ°ng lên. Gã rá»i đôi mắt tim híp toát ra thần quang rừng rá»±c chiếu vào NhÆ° Băng, bắt gặp ánh mắt của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên, NhÆ° Băng càng bẽn lẽn hÆ¡n. Toàn thân nàng nhÆ° bị nung trong lò rèn tạo ra hÆ¡i nóng hừng há»±c.
Cuồng Tà ngồi thẳng lên. Y chép lưỡi rồi nói :
- Bổn Cuồng rất thích dâm nữ.
Như Băng nạt ngang :
- Ngươi thích dâm nữ, Như Băng thì chẳng thích lão Cuồng chút nào.
Du Hạo Nhiên đứng lên, chắp tay sau lưng :
- Ta thích là được rồi, còn nàng thích hay không, Bổn Cuồng không quan tâm.
Y bước đến bên nàng :
- Như Băng thiên sứ bóng tối... Nàng đã quyết định trao lại cho Bổn Cuồng những viên chuyển luân thần châu mà nàng đang giữ... Nàng muốn như vậy chứ ?
- Lão Cuồng không cần nói Như Băng, bổn sứ cũng biết lão sẽ đòi bổn sứ dâng nạp những viên chuyển luân thần châu.
- Thế Như Băng có đồng ý giao nạp cho ta không ?
Như Băng lưỡng lự rồi nói :
- Giao nộp cho lão Cuồng, rồi lão sẽ phán quyết Như Băng như thế nào ?
- Bổn Cuồng sẽ đặt Như Băng thiên sứ đúng vào chỗ xứng đáng nhất của Như Băng. Nàng đồng ý chứ ?
Như Băng hừ nhạt :
- Như Băng nghĩ khác lão Cuồng.
- Nàng nghĩ khác cái gì ?
- Như Băng đoán không lầm, nếu như trao những viên chuyển luân thần châu cho lão Cuồng... Chắc chắc khi đã đạt được mục đích thì Như Băng sẽ nhận ngay một cái chết như Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Cuồng Tà khoác tay :
- Không không.... Nàng đừng nghĩ như vậy.
- Vậy lão Cuồng buộc Như Băng bổn sứ phải nghĩ như thế nào ?
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên bÆ°á»›c đến sát ngay trÆ°á»›c mặt NhÆ° Băng. Hai cánh mÅ©i của y phồng to vá»›i những hÆ¡i thở khò khè nhÆ° thể bị mùi xạ hÆ°Æ¡ng từ cÆ¡ thể NhÆ° Băng tá»a ra khiến lão phải nghẹt thở, hoặc cố rít lấy tất cả mùi xạ hÆ°Æ¡ng từ cÆ¡ thể nàng.
Cuồng Tà quệt mũi :
- Bổn Cuồng muốn nàng nghĩ khác.
- Lão Cuồng nói thử xem, lão muốn ta nghĩ như thế nào vỠlão.
Cuồng Tà giả lả cÆ°á»i rồi nói :
- Ta muốn nàng nghÄ© ta là má»™t ngÆ°á»i tốt, thậm chí tốt nhất trên thế gian này.
Như Băng lắc đầu :
- Như Băng không thể nghĩ như vậy được.
- Tại sao không được chứ ?
Y vuốt ngoại y của mình rồi nói :
- Nàng nhìn kỹ xem, Cuồng Tà có phải là ngÆ°á»i xấu không nè. Nếu ta là ngÆ°á»i xấu thì đã bức hiếp nàng rồi.
Như Băng hừ nhạt một tiếng rồi nói :
- Ngươi chưa làm gì Như Băng chẳng qua còn cần đến những viên chuyển luân thần châu hiện đang ở trong tay bổn sứ, một khi ngươi có rồi...
Nàng nhìn thẳng vào mắt Cuồng Tà :
- Lão thích giết ngÆ°á»i lắm kia mà. Huống chi lão chẳng muốn để há»a nhân lại cõi Ä‘á»i này.
Cuồng Tà giả lả nói :
- Nàng đừng nói vậy... Bổn Cuồng đã hứa với tiểu tử Hoàng Thiếu Hoa rồi.
Chẳng lẽ má»™t ngÆ°á»i nhÆ° Bổn Cuồng, khắp võ lâm từ nam chí bắc ai cÅ©ng Ä‘á»u biết, chẳng lẽ lại thất lá»i vá»›i má»™t tiểu tá»­ vô danh sao ?
Như Băng hừ nhạt rồi nói :
- Thiếu Hoa tin lão bởi vì y mới bước vào chốn võ lâm đầy bụi bặm này.
Chứ trên võ lâm giang hồ thì có mấy ai tin lá»i Cuồng Tà Du Hạo Nhiên chứ.
- Hê... NhÆ° Băng... Nàng nói vậy là xem thÆ°á»ng và xỉ nhục Bổn Cuồng rồi đó. Những kẻ mạo phạm lão Cuồng thì Ä‘á»u phải chết thê thảm lắm... Nàng biết chứ ?
Như Băng gật đầu :
- Bổn sứ biết... Nhưng ai không một lần phải đối mặt với cái chết. Lão Cuồng cũng thế mà thôi. Một ngày nào đó lão cũng sẽ phải đối đầu với cái chết.
Cuồng Tà nheo mày :
- Thế ý nàng muốn gì nào ?
NhÆ° Băng nghiêm giá»ng nói :
- Thiếu Hoa công tử nói chỉ trao những viên thần châu cho Cuồng Tà tôn giá khi nào tôn giá hóa giải những huyệt đạo đã bị phong bế trong nội thể Như Băng. Bằng như không thì tôn giá đừng hòng có được những viên chuyển luân thần châu của bổn sứ.
Hừ nhạt một tiếng, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Gã tiểu tử thúi Hoàng Thiếu Hoa này thật lắm trò. Nhưng thôi được rồi...
Bổn Cuồng sẽ hóa giải bế huyệt cho nàng.
Cuồng Tà vừa nói vừa vận công. Lão dùng cả hai tay thi triển Vô Minh Thần Chỉ. Hai ngón tay của lão Cuồng đặt vào vùng trung tâm đôi nhũ hoa của Như Băng.
NhÆ° Băng cảm nhận nhÆ° có hai mÅ©i kim chích thẳng vào đầu nhÅ© hoa của mình. Nàng rùng mình, rợn ngÆ°á»i vá»›i cảm giác gai buốt cả cá»™t sống.
Äôi lưỡng quyá»n NhÆ° Băng Ä‘á» á»­ng bởi cảm giác rần rần từ đầu nhÅ© hoa lan khắp toàn thân. Cuồng Tà Du Hạo Nhiên rút đôi song thủ lại rồi mà NhÆ° Băng vẫn còn cảm nhận cảm giác kia âm á»· trong ná»™i thể mình.
Cuồng Tà nói :
- Ta đã giải huyệt cho nàng. NhÆ°ng phải sau má»™t canh giá» nàng má»›i có thể vận dụng công lá»±c của mình. Bằng nhÆ° vận dụng trÆ°á»›c má»™t canh giá» thì sẽ bị tẩu há»a nhập ma, loạn tâm cuồng trí ngay lập tức.
Như Băng nheo mày :
- Lão Cuồng sợ Như Băng bổn sứ ư ?
- Nàng có gì mà ta phải sợ chứ ? Chẳng qua ta quen vá»›i sá»± gian trá của bá»n ngÆ°á»i võ lâm rồi.
Như Băng nghe Cuồng Tà thốt câu này, nghĩ thầm :
"Lão Cuồng đã gian trá nhÆ° vậy rồi, còn ai gian trá hÆ¡n lão nữa mà sợ chứ ?" Nàng nghÄ© nhÆ° vậy, Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm. Äóa hoa hàm tiếu dập vào mắt Cuồng Tà Du Hạo Nhiên khiến lão ngÆ¡ ngẩn cả ngÆ°á»i. Du Hạo Nhiên chẳng khác nào ngÆ°á»i nằm má»™ng, buá»™t miệng thốt :
- Nàng đẹp quá !
NhÆ° Băng cÆ°á»i khảy rồi nói :
- Cuồng Tà Du Hạo Nhiên cũng biết khen một mỹ nữ à ?
- Sao lại không... Ta biết chứ...
- Lão Cuồng làm cho NhÆ° Băng bổn sứ ngạc nhiên đó. Vậy lão Cuồng còn biết Thiếu Hoa đòi há»i Ä‘iá»u kiện gì nữa không ?
Cuồng Tà nhướng mày :
- Ơ... Hắn đòi gấp như vậy à ?
Như Băng gật đầu :
- Tiểu Cuồng Tà Hoàng Thiếu Hoa thì đâu khác gì lão Cuồng Tà Du Hạo Nhiên. Nếu như không muốn nói, lão và Thiếu Hoa như có chung một cá tính.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Xét cho cùng thì tiểu tử thúi kia cũng làm cho ta thích.
- Vậy ư ?
- Bổn Cuồng nói thiệt đó. Ở gã có cái gì khiến ta thích thú đó.
- Vậy thì lão Cuồng sao còn chưa thực hiện giao ước với Thiếu Hoa đi ?
- Cái tên tiểu tử thúi đó muốn ngay bây giỠà ?
- Thiếu Hoa là Tiểu Cuồng Tà, nên đâu thua kém gì lão Cuồng. Y muốn cái gì cũng phải có lợi cho y trước.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thở hắt ra một tiéng :
- Hây... Äúng là tiểu tá»­ cuồng dâm mà.
NhÆ° Băng cÆ°á»i khảy :
- Lão Cuồng chưởi gã không chừng gã đổi ý đó.
- Bổn Cuồng phải bái phục hắn đã khuyến dụ được nàng.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên quay lại nhìn Uyên Ương Hồ Äiệp :
- Mã Trân Trân... Nàng đừng trách Bổn Cuồng nhé.
Câu nói của lão Cuồng khiến Mã Trân Trân ngơ ngác. Nàng còn chưa biết lão Cuồng định làm gì thì đã tiếp nhận ngay một đạo Vô Minh Thần Chỉ điểm vào tịnh huyệt.
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân buá»™t miệng thốt :
- Ôi....
Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân ngồi thừ ra chẳng thể nào nhúc nhích được sau khi hứng trá»n đạo Vô Minh Thần Chỉ của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên.
Nàng buột miệng nói :
- Sao... Cuồng nhân Du huynh lại làm vậy ?
- Ta đã nói rồi, nàng đừng trách ta làm gì.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên lưỡng lự rồi nói :
- Ta đã hứa với Thiếu Hoa sẽ giúp gã động phòng hoa chúc với nàng. Nếu như y giúp ta khuyến dụ được Như Băng, thiên sứ bóng tối, trao những viên chuyển luân thần châu.
Chân diện Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân Ä‘á» rừng rá»±c nhÆ° than hồng.
Nàng miễn cưỡng nói :
- Lão Cuồng... Thiếu Hoa nói với lão như vậy à ?
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên gật đầu :
- Hắn đỠnghị với Bổn Cuồng như vậy đó.
Mã Trân Trân cúi đầu nhìn xuống hài mình.
Du Hạo Nhiên vỗ vai nàng :
- Nàng giúp cho Bổn Cuồng nhân nhé.
Trân Trân ngẩn lên nhìn lão Cuồng ngập ngừng nói :
- Äược... Lão cứ làm theo thá»a Æ°á»›c giữa lão vá»›i Thiếu Hoa Ä‘i. Trân Trân chấp nhận.
Nàng vừa nói dứt lá»i thì NhÆ° Băng lên tiếng :
- Không phải như vậy đâu.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nhìn lại nàng :
- Chính Bổn Cuồng nói vá»›i y là sẽ giúp y Ä‘á»™ng phòng hoa chúc vá»›i Uyên Ương Hồ Äiệp. Y nói vá»›i Bổn Cuồng là y rất thích Trân Trân Uyên Ương Hồ Äiệp và muốn giao hoan vá»›i Trân Trân mà.... Còn không phải gì nữa ?
Như Băng lắc đầu :
- Như Băng nói không phải như lão Cuồng nghĩ đâu.
- Vậy thế nào mới đúng ý của gã ?
NhÆ° Băng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi nói :
- Thiếu Hoa muốn lão Cuồng kiểm tra thân thể của Uyên Ương Hồ Äiệp trÆ°á»›c.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên chỉ vào ngực mình :
- Ta Æ° ?
- Nếu lão Cuồng không dám làm thì để cho Như Băng.
Uyên Ương Hồ Äiệp nhìn sững nàng. Trân Trân gắt giá»ng :
- Như Băng... Thị muốn làm gì ở ta ?
- Như Băng làm theo những gì Thiếu Hoa nói. Có thế thôi.
Trân Trân biến sắc gằn giá»ng nói vá»›i Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Lão Cuồng... Äừng nghe thị nói. Tất cả những lá»i nói của thị Ä‘á»u gian trá.
Như Băng bước đến bên cạnh Du Hạo Nhiên :
- Lão Cuồng.... Lão có sá»± chá»n lá»±a mà. Những viên chuyển luân thần châu và NhÆ° Băng vá»›i ả nữ ma lang chạ kia.
Cuồng Tà lúng túng.
Lão nhăn mặt, chắc lưỡi rồi bất ngá» phang má»™t câu bằng chất giá»ng thật lạnh lùng :
- Như Băng... Nàng muốn làm gì thì làm.
NhÆ° Băng ôm quyá»n nhã nhặn nói :
- Äa tạ Du tôn giá.
Nghe Cuồng Tà thốt ra câu này, Trân Trân biếc sắc quát :
- Lão Cuồng... Huynh đối xử với ta như vậy à ?
- Dù sao thì nàng cÅ©ng phải để cho NhÆ° Băng kiểm tra cho Thiếu Hoa. Có gì đâu... Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là phận nhi nữ kia mà.
Trân Trân sượng sùng. Giận quá nàng quát lớn :
- Du huynh nhẫn tâm để mặc cho ả kia làm nhục Trân Trân sao ?
- Có gì mà nhục... Như Băng cùng phận với nàng mà. Có lẽ đây là cái lệ của Thiếu Hoa không chừng. Nàng ráng chịu đựng một chút đi.
Chân diện Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân chảy dài xuống trông thật tá»™i nghiệp.
Trân Trân nhìn Như Băng :
- Như Băng... Ngươi...
NhÆ° Băng thản nhiên đáp lá»i nàng :
- Ta chỉ làm theo ý của Thiếu Hoa thôi.
NhÆ° Băng vừa nói, vừa bÆ°á»›c đến bên Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Nàng dùng mắt ngắm nàng từ đầu đến chân rồi ngẩng lên ngắm khuôn mặt của Uyên Ương Hồ Äiệp.
Như Băng khẽ gật đầu :
- Mặc dù đã ngoài tam tuần nhÆ°ng xem ra quý phu nhân đây cÅ©ng giữ được nhan sắc mỹ miá»u của mình.
Trân Trân mím môi nhìn Như Băng :
- Nàng muốn gì ở ta ?
- Ta Æ° ?...
Như Băng lắc đầu :
- Ở Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân thì NhÆ° Băng chẳng muốn gì cả.
Mà Như Băng chỉ làm theo sự yêu cầu của Hoàng Thiếu Hoa công tử thôi.
Lá»i vừa dứt trên hai cánh môi thì NhÆ° Băng thá»™p tay đến xiêm y của Mã Trân Trân. Nàng giật mạnh trở lại xé toạt cả xiêm y của Uyên Ương Hồ Äiệp.
Chiếc yếm hồng bên trong lộ ra.
Uyên Ương Hồ Äiệp biến sắc tức giận :
- NgÆ°Æ¡i...
NhÆ° Băng cÆ°á»›p lá»i Uyên Ương Hồ Äiệp :
- Nàng có trách thì trách Hoàng Thiếu Hoa kìa. Y muốn Như Băng phải làm như vậy.
NhÆ° Băng vừa nói vừa thò tay vào chiếc yếm hồng còn lại trên ngÆ°á»i Trân Trân.
Như Băng nói :
- Xem kìa... Tại sao quý nÆ°Æ¡ng lại thẹn được nhỉ ? Má»™t dâm nữ nhÆ° quý nÆ°Æ¡ng thì có gì hổ thẹn đâu. Từ Äào Hoa công tá»­ Mạc Cá»± đến lão hòa thượng già Tuệ Giác, ai cÅ©ng có thể là tình lang của quý nÆ°Æ¡ng, thế mà quý nÆ°Æ¡ng còn thẹn vá»›i thùng nữa. Hay quý nÆ°Æ¡ng thẹn vá»›i bổn thiên sứ ?
Trân Trân thở gấp từng hơi. Nàng những tưởng đang bị nung trong một lò rèn mà chỉ trong khoảnh khắc nữa đây toàn thân nàng sẽ bốc cháy thành than hồng. Nếu giỠmặt đất nứt ra thì Trân Trân sẵn sàng chui ngay xuống dưới bởi những trơ tráo của Như Băng.
Nàng rít một luồng chân ngươn căng phồng lồng ngực rồi nói :
- NhÆ° Băng, ả muốn làm gì bổn nÆ°Æ¡ng thì cứ làm Ä‘i, đừng nhiá»u lá»i nữa.
Bổn nương nghe chói tai lắm.
- NhÆ° Băng chẳng muốn làm gì mụ cả, mà chỉ làm theo ý của Hoàng Thiếu Hoa. NghÄ© cÅ©ng ná»±c cÆ°á»i... Y chỉ vừa đúng đôi mÆ°Æ¡i mà lại chá»n má»™t mụ ngoại tam tuần làm ý trung nhân.
Nàng nói rồi quay lại Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Lão Cuồng... Thiếu Hoa chá»n nhÆ° vậy có đúng là Tiểu Cuồng Tà không ?
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên gật đầu :
- Y đúng là Tiểu Cuồng Tà.
Lá»i nói của Cuồng Tà vừa dứt thì NhÆ° Băng giật mạnh lá»™t phăng chiếc yếm duy nhất còn lại trên ngÆ°á»i Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân.
Vùng thượng đăng với đôi nhũ hoa no tròn của Mã Trân Trân lộ ra ngoài.
NhÆ° Băng bÆ°á»›c vá» sau má»™t bá»™ ngắm nhìn má»™t cách soi mói. Hành Ä‘á»™ng lẫn thái Ä‘á»™ soi mói của NhÆ° Băng càng khiến Mã Trân Trân thẹn đến nóng bừng cả ngÆ°á»i.
Trân Trân rít giá»ng :
- Như Băng.... Một ngày nào đó bổn nương còn bắt ngươi phải chịu gấp trăm, gấp ngàn lần như vậy, ta mới chịu.
- Äến lúc đó hẳn hay.
NhÆ° Băng vừa nói vừa bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c Trân Trân. Nàng đặt tay vào đôi nhÅ© hoa của Trân Trân, vừa xoa nắn vừa rá»i đôi mắt tàn nhẩn vào vùng cấm kỵ đó.
Chân diện Mã Trân Trân nóng bừng.
Trân Trân gắt giá»ng nói :
- Như Băng... Ngươi biến thái chăng ?
- Như Băng không biến thái như ngươi tưởng đâu.
Nàng ghé miệng vào tai Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân nhá» giá»ng nói :
- Chẳng biết vì sao bổn sứ căm ghét mụ đến tận xÆ°Æ¡ng tủy. Dù mụ không có tên trong những kẻ thù bất Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i bổn sứ.
Như Băng nói rồi đứng sõng lên.
Nàng quay ngoắt lại Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Không được rồi.
Du Hạo Nhiên sửng sốt nói :
- Cái gì không được chứ ?
- Lão Cuồng đến đây xem.
- Nàng muốn ta xem gì ?
- NhÆ° Băng muốn chỉ cho lão thấy khuyết tật trên đôi gò bồng đảo của Uyên Ương Hồ Äiệp.
- Như Băng chỉ cho Bổn Cuồng để làm gì ?
- NhÆ° Băng không nói Ä‘iá»u này vá»›i lão Cuồng... Thiếu Hoa nhá» NhÆ° Băng đến thẩm tra nhan sắc của Uyên Ương Hồ Äiệp, nếu nhÆ° mụ là trang nữ nhân chân toàn mỹ thì y má»›i chịu Ä‘á»™ng phòng giao hoan. Bằng nhÆ°....
Thấy điểm khiếm khuyết trên cơ thể của mụ thì nhỠCuồng Tà tôn giá bứt đầu mụ luôn.
Lão Cuồng tròn mắt nhìn Như Băng.
Trân Trân thét lên :
- NhÆ° Băng... Thiếu Hoa không phải là hạng ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói đâu.
- Uyên Ương Hồ Äiệp Mã Trân Trân nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói đúng đó. Thiếu Hoa đâu phải là hạng ngÆ°á»i quái gở nhÆ° vậy.
Thiếu Hoa vừa nói vừa bước vào cốc xá của Tuệ Giác đại lão hòa thượng.
Như Băng nhìn lại chàng.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Tiểu tử... Ngươi đến đúng lúc đó.
- Lúc nào Hoàng Thiếu Hoa cÅ©ng đến đúng lúc cả. Thiếu Hoa có cố tật chẳng bao giỠđến sá»›m cÅ©ng không bao giỠđến muá»™n. Vì nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘i câu, nếu giật dây câu sá»›m thì cá sẽ chÆ°a ăn mồi. Nếu giật trá»…, cá ăn hết mồi thi bá» Ä‘i.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên khẽ gật đầu. Y ve cằm nói :
- Thiếu Hoa... Bổn Cuồng giao Trân Trân lại cho ngÆ°Æ¡i đó. Uyên Ương Hồ Äiệp Ä‘i Ä‘i.
Thiếu Hoa nhÆ°á»›ng mày há»i :
- Du tôn giá nói Thiếu Hoa Ä‘Æ°a Uyên Ương Hồ Äiệp Mã nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i đâu ?
- Tiểu tá»­ còn há»i ta nÆ°a.
Thiếu Hoa gật đầu :
- Phải há»i chứ.
- Thì như ý của ngươi... Ngươi muốn đưa Mã Trân Trân tìm chốn giao hoan mà.
Thiếu Hoa tròn đôi mắt to hết cỡ nhìn Du Hạo Nhiên.
- Ai nói vậy ?
- Như Băng nói với ta như thế.
Thiếu Hoa nhăn mặt nói :
- Thế Du tôn giá không nghe Mã Trân Trân nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói à ? Thiếu Hoa không phải hạng ngÆ°á»i nhÆ° vậy đâu. Thiếu Hoa nghÄ© Mã Trân Trân nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nói đúng vá» Thiếu Hoa đó.
- Vậy sao Như Băng...
Thiếu Hoa khoác tay :
- Hây... Thiếu Hoa nói khác, NhÆ° Băng đến đây có lẽ thấy Mã Trân Trân nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nên nói khác Ä‘i lá»i của tại hạ.
- Thế tiểu tử nói gì nào ?
Thiếu Hoa ngập ngừng nói :
- Thiếu Hoa biết nói với tôn giá thế nào nhỉ ?
Du Hạo Nhiên cÆ°á»›p lá»i chàng :
- Tiểu tủ không cần phải nói vá»›i Bổn Cuồng. Ta biết ngÆ°Æ¡i Ä‘ang muốn gì mà. Thôi không cần khách sáo đâu... NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘Æ°a Uyên Ương Hồ Äiệp Ä‘i Ä‘i.
Thiếu Hoa nhăn mặt lắc đầu :
- Thiếu Hoa đâu có ý niệm đó trong đầu. Như Băng cô nương chỉ nói bừa rồi tính làm càn nữa. Tại hạ nói với Như Băng cô nương khác với Du tôn giá nghĩ.
Trân Trân nhìn Thiếu Hoa bằng ánh mắt thẹn thùng.
NhÆ° Băng lÆ°á»m chàng nhÆ°ng im lặng không nói ná»­a lá»i.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Thế ý của Thiếu Hoa muốn gì nào ?
Thiếu Hoa gật đầu. Chàng nhìn Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- à của Thiếu Hoa là muốn Du tôn giá để lại viên Tỵ thủy chuyển luân thần châu rồi tôn giá đi di.
Cuồng Tà mở to mắt hết cỡ nhìn chàng, cứ nhÆ° Thiếu Hoa là má»™t quái nhân lạ lẫm nhất trên Ä‘á»i này. Lão chau mày gắt gá»ng nói :
- Bổn Cuồng nhân có nghe nhầm không nhỉ ?
Tiểu tử lập lại một lần nữa cho Bổn Cuồng nghe được không ?
Thiếu Hoa chắc lưỡi :
- Thiếu Hoa nói rõ như thế mà Du tôn giá vẫn không nghe. Lỗ tai của tôn giá chắc chắn đã điếc rồi. thôi được, Thiếu Hoa nói thẳng với tôn giá...
Cuồng Tà rít giá»ng nói :
- Nói đi...
- Thiếu Hoa muốn lấy Tỵ thủy châu của Du tôn giá.
- NgÆ°Æ¡i đòi lấy ngá»c châu Tỵ thủy của lão phu à ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng... NhÆ°ng không phải lấy bằng cách đánh cÆ°á»›p nhÆ° tôn giá năm xÆ°a đâu... Mà đánh cược.
Mặt Cuồng Tà Du Hạo Nhiên sa sầm :
- Äánh cược !
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng nhÆ° vậy... Nếu nhÆ° tôn giá thắng Thiếu Hoa thì tại hạ giao NhÆ° Băng lẫn Mã Trân Trân cho tôn giá... NgÆ°á»i muốn làm gì thì làm. Ngược lại.... Tôn giá phải trao Tỵ thủy thần châu cho tại hạ.
Du Hạo Nhiên cau mày :
- Bổn Cuồng có nằm mơ không nhỉ ?
- Không... Tôn giá chẳng nằm mÆ¡ gì đâu... Mà nghe rất rõ từng lá»i nói của Thiếu Hoa.
- Tiểu tử... Sao ngươi lại có ý nghĩ đó... Ngươi hết muốn sống rồi à ?
Thiếu Hoa cÆ°á»i gượng rồi nói :
- Thiếu Hoa lúc nào cũng muốn sống, nhưng chỉ vì thèm ngắm nhìn Tỵ thủy thần châu của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nên bỗng không sợ chết nữa.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên ngá»­a mặt cÆ°á»i sằng sặc. Lão vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Thật không sai chút nào cả, tiểu tử đúng là Tiểu Cuồng Tà.
Ve cằm nhìn Thiếu Hoa, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói tiếp :
- Tiểu tử không biết chết là gì. Ngươi vừa ngạo mạn vừa ngu đần nữa.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên lá»›n tiếng gá»i :
- Chu Tịnh, Giãn Tùng.
Hai gã môn hạ của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên bÆ°á»›c vào. Cả hai cùng ôm quyá»n xá Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Sư tôn chỉ huấn.
Chỉ Hoàng Thiếu Hoa, Du Hạo Nhiên nói :
- Ngắt đầu tên tiểu tử thúi đó cho ta.
Cả hai cùng lên tiếng đáp lá»i lão :
- Tuân lệnh sư tôn.
Chu Tịnh và Giãn Tùng quay lại Hoàng Thiếu Hoa. Chàng lắc đầu nói với Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Hê... Thiếu Hoa đánh cược với tôn giá chứ đâu đánh cược với hai vị đại ca đây.
Du Hạo Nhiên gắt giá»ng đáp lá»i Thiếu Hoa :
- Tiểu tử thúi... Bổn Cuồng là trưởng bối bỠtrên của ngươi sao giao thủ với ngươi được. Chu Tịnh và Giãn Tùng đủ bứt đầu ngươi rồi mà không cần đến Bổn Cuồng.
Lão vung tay :
- Hai ngÆ°á»i hành sá»± Ä‘i.
Hai gã Chu Tịnh và Giãn Tùng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Thiếu Hoa. Cả hai toan mở lá»i nói thi Thiếu Hoa lên tiếng trÆ°á»›c :
- Nhị vị đại ca muốn giao thủ với Hoàng Thiếu Hoa cũng được. Nhưng trước khi giao thủ, hãy cởi áo ra đi.
Chu Tịnh nhướng cao đôi chân mày chổi xể :
- Sao đánh nhau mà lại cởi áo ?
- Äó là cái lệ. Nếu không cởi áo thi sợ hÆ° mất áo làm sao. Hai vị đại ca sợ Thiếu Hoa mà không dám cởi áo giao thủ vá»›i tại hạ.
Giãn Tùng nói :
- Song sát không biết gì đâu... Ngươi lầm rồi.
Giãn Tùng nhìn sang Chu Tịnh :
- Chu huynh... Huynh đệ chúng ta cởi áo đánh với gã một trận sống mái.
- Äược.
Giãn Tùng và Chu Tịnh vừa cởi dây Ä‘ai, toan lá»™t bỠáo. Khi đôi tay của hai ngÆ°á»i còn vÆ°á»›ng trong hai ống tay áo thì bất thình lình Thiếu Hoa xuất thủ, dùng mÅ©i kiếm Ä‘iểm vào tịnh huyệt của hai gã đó.
Thiếu Hoa nói :
- Hai ngÆ°á»i thua rồi.
Chu Tịnh thừ ngÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i...
Giãn Tùng nói :
- Ngươi hành động như vậy đâu phải anh hùng mã thượng.
Thiếu Hoa thản nhiên đáp lá»i gã :
- Thắng là được rồi... Cần gì là anh hùng mã thượng.
Chu Tịnh và Giãn Tùng sượng chín cả ngÆ°á»i.
Thấy lối hành xá»­ của Thiếu Hoa, ngay cả NhÆ° Băng lẫn Trân Trân cÅ©ng bật cÆ°á»i thành tiếng.
Như Băng nghĩ thầm :
"Không ngỠThiếu Hoa gian trá như vậy." Trong khi đó, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thì nghiến răng ken két.
Thiếu Hoa nghe tiếng nghiến răng của Du Hạo Nhiên, liếc nhìn lại lão:
- Du tôn giá... Bây giá» Thiếu Hoa muốn giết Chu Tịnh và Giãn Tùng chắc còn dá»… hÆ¡n lấy đồ trong túi mình. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó Thiếu Hoa không làm, mà chỉ muốn đánh cược vá»›i Du tôn giá thôi.
Du Hạo Nhiên rít giá»ng nói :
- Tiểu Cuồng Tà Hoàng Thiếu Hoa. Bổn Cuồng sẽ tự tay bứt đầu ngươi.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên dấn đến ba bộ.
Như Băng lộ vẻ lo lắng cho Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa nói :
- Thiếu Hoa sẵn sàng giao thủ với tôn giá.
Chàng hất mặt :
- Tới lượt tôn giá cởi quần ra đi.
Du Hạo Nhiên gát giá»ng há»i :
- Bổn Cuồng sao phải cởi quần ?
- Äó là cái lệ của Thiếu Hoa.
- Tên tiểu tử thúi này tưởng Bổn Cuồng ngỠnghệch như hai tên môn hạ vô dụng của ta ư ? Hừ.... Ngươi nghĩ có thể gạt được Bổn Cuồng à ?
Thiếu Hoa giả lả cÆ°á»i :
- Tôn giá không cởi quần thì cũng được thôi. Chứ phàm đối thủ của Thiếu Hoa khi giao thủ với Thiếu Hoa không cởi áo thì phải cởi quần.
- Cái lệ của ngươi đúng là quái gở.
- Vì Thiếu Hoa là Tiểu Cuồng Tà.
- Còn ta là Äại Cuồng Tà.
- Tiểu Cuồng Tà hay Äại Cuồng Tà thì cÅ©ng thế thôi.
Thiếu Hoa phá lên cÆ°á»i khanh khách.
Nghe chàng cÆ°á»i, chân diện há» Du cau có hẳn lại. Lão cất lá»i bằng chất giá»ng khe khắt bất nhân :
- Tiểu tá»­ thúi... NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì... Bá»™ ngÆ°Æ¡i sắp chết nên thích thú lắm à ?
- Không không...
- Thế ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì ?
- Thiếu Hoa cÆ°á»i tôn giá đó.
- Bổn Cuồng có cái gì khiến ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i ?
- Ta cÆ°á»i vì Cuồng Tà Du tôn giá sợ Hoàng Thiếu Hoa.
- Ta mà sợ một gã tiểu tử vô danh tiểu tốt như ngươi ư ? Rõ là sàm ngôn.
Nói càn không biết ngượng là gì ?
- Chính Du tôn giá má»›i là ngÆ°á»i không biết ngượng.
- Tiểu tử nói ra xem nào.
- Cuồng Tà Du Hạo Nhiên tôn giá chắc chắc sợ Thiếu Hoa. Nếu không sợ thì tôn giá đã cởi quần ra đấu vá»›i Thiếu Hoa rồi. Äằng này tôn giá lại sợ nên không dám cởi quần đấu vá»›i tại hạ. Tôn giá thấy Thiếu Hoa xuất thủ bất ngá» khi nhị vị đại ca đây cởi áo, thế là sinh lòng đố kỵ sợ Thiếu Hoa dụng chính kế sách đó mà không dám làm nhÆ° há». Phàm những kẻ có bản lÄ©nh, tiếng tăm lừng lẫy nhÆ° Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thi còn sợ cái gì nữa... Äằng này, cởi quần cÅ©ng sợ. Xem ra Du tôn giá chỉ là ngÆ°á»i hữu danh vô thá»±c.
Lá»i nói này của Thiếu Hoa khiến chân diện của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên Ä‘á» bừng. Lão vừa thẹn vừa lúng túng. Du Hạo Nhiên miá»…n cưỡng nói :
- Thế sao tiểu tử không cởi quần ra đấu với Bổn Cuồng ?
- Cởi thì cởi.... Thiếu Hoa đâu có sợ hãi như Du tôn giá.
Chàng giả lả cÆ°á»i :
- Thiếu Hoa và Du tôn giá cùng cởi quần nhé.
- Nếu ngươi muốn vậy.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Má»i Du tôn giá cởi trÆ°á»›c.
Du Hạo Nhiên hất mặt :
- Tiểu tử cởi trước đi.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá :
- Cung kính không bằng phụng mệnh.
Như Băng nhíu mày nghĩ thầm :
"Thiếu Hoa định giỡ trò gì đây ?" Trong khi nàng nghĩ ngợi thì Thiếu Hoa đặt tay vào dây thắt lưng. Chàng không vội cởi dây đai thắt lưng mà nhìn Như Băng với Trân Trân từ tốn nói :
- NhÆ° Băng thÆ° thÆ°... Trân Trân nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng....Theo hai ngÆ°á»i thì Du tôn giá Cuồng Tà có vận dụng cÆ¡ há»™i Thiếu Hoa vÆ°á»›ng tay vÆ°á»›ng chân để tập kích không ?
Như Băng lên tiếng :
- Äiá»u đó chắc chắn là không có rồi.
- Sao Như Băng thư thư nghĩ như vậy ?
Như Băng nghị thầm :
"Thiếu Hoa dại dột quá, khỠkhạo quá. Cuồng Tà nhất định sẽ tận dụng cơ hội này. Mình phải cản lão mới được." Như Băng thở hắt ra một tiếng rồi ôn nhu nói :
- Cuồng Tà Du Hạo Nhiên tôn giá dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i thành danh trên chốn giang hồ... Äâu phải nhÆ° Thiếu Hoa chỉ là má»™t kiếm thủ vô danh, nên không thể bắt chÆ°á»›c Thiếu Hoa được. Làm nhÆ° vậy, Cuồng Tà tôn giá Du Hạo Nhiên vô tình bán rẻ danh tá»± bao nhiêu năm nay của mình. Tôn giá sẽ bị giá»›i võ lâm chê cÆ°á»i. Lập được uy danh lẫy lừng nhÆ° Du tôn giá đâu phải là chuyện má»™t sá»›m má»™t chiá»u.
Thiếu Hoa gật đầu :
- Như Băng thư thư nói đúng. Nhất định Cuồng Tà Du tôn giá không hành xử như Thiếu Hoa rồi.
Thiếu Hoa nói rồi rút ngay sợi dây đai thắt lưng của mình.
Chàng vừa rút dây đai thả xuống đất, hai tay ôm lưng quần.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên phá lên cÆ°á»i.
Lão vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Tiểu tử, ngươi khỠquá.... Có cái gì mà ta không làm. Bởi Du mỗ là Cuồng Tà mà.
Thiếu Hoa tròn mắt nhìn lão. Tay chàng vừa cầm kiếm vửa ôm lưng quần khư khư như thể sợ quần tụt xuống chân sẽ biến thành dây trói chân chàng lại.
Thiếu Hoa nói :
- Hê... Cuồng Tà tôn giá không sợ thiên hạ chê cÆ°á»i sao ?
- Ai chê cÆ°á»i Bổn Cuồng, Bổn Cuồng sẽ bứt đầu kẻ đó, có gì phải suy nghÄ© chứ. NhÆ°ng trÆ°á»›c tiên Bổn Cuồng sẽ há»c sách của ngÆ°Æ¡i trị ngÆ°Æ¡i.
- Không ngá»... Không ngá»... Vậy Thiếu Hoa chỉ có má»—i má»™t cách duy nhất... Tẩu vi là thượng sách.
Chàng vừa nói vừa dợm bộ quay bước.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thét lên :
- Ngươi chạy xuống âm phủ thì được.
Lão vừa nói vừa nhảy xổ đến Thiếu Hoa, đôi song thủ vÆ°Æ¡n ra chụp tá»›i thủ cấp chàng. Lão Cuồng tin chắc mÆ°á»i mÆ°Æ¡i Thiếu Hoa sẽ bị lão thá»™p trúng, mà chẳng có cách chi đỡ được chiêu thức này hay chạy thoát, bởi chàng đã bị vÆ°á»›ng bận phải giữ lÆ°ng quần. NhÆ°ng tất cả má»i chuyện đã xảy ra Ä‘á»u ngược lại vá»›i ý định của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên.
Lão chỉ kịp nghe Thiếu Hoa nói :
- Cuồng Tà mắc hỡm rồi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Thiếu Hoa không giữ lÆ°ng quần nữa mà quay ngoắt lại. Bằng má»™t chiêu kiếm cá»±c kỳ nhanh và chính xác, phối hợp vá»›i bá»™ pháp cá»±c kỳ chuẩn đích, chàng bÆ°á»›c len vào giữ đôi song thủ của Cuồng Tà, còn thanh dị kiếm đã chá»›p Ä‘á»™ng đặt vào tâm huyệt của lão.
Lão Cuồng đứng sững ra khi mũi kiếm của chàng xuyên qua lớp y trang của lão chạm vào da tạo nên cảm giác như ong chích.
Lão Cuồng nhìn Thiếu Hoa. Äôi thủ pháp vá»›i mÆ°á»i ngón chỉ Ä‘en kịt còn cách Thiếu Hoa non ná»­a gang tay. Lão nhìn Thiếu Hoa chằm chằm :
- Sao ngươi không sợ tuột quần ?
- Thiếu Hoa còn dây Ä‘ai thứ hai. Và chỉ dùng cái mẹo đó để tôn giá chủ quan thôi.... Giao thủ vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, chủ quan tá»± thị là mình tìm đến tá»­ lá»™. Thiên Tống tôn giá dạy cho tại hạ Ä‘iá»u đó.
Như Băng nói :
- Thiếu Hoa giết Cuồng Tà đi.
Không màng tá»›i lá»i nói của NhÆ° Băng, Thiếu Hoa nhÆ°á»›ng mày nói vá»›i Cuồng Tà Du Hạo Nhiên :
- Thiếu Hoa há»i thật tôn giá nhé.... Giữa cái mạng của tôn giá vá»›i viên Tỵ thủy thần châu... Tôn giá chá»n thứ nào ?
Thiếu Hoa vừa nói vừa chích mũi kiếm đến trước. Cuồng Tà giật thót ruột.
Lão buột miệng :
- Cái mạng.
- Tôn giá rất giống Thiếu Hoa. Còn mạng thì còn tất cả, đúng không nào ?
- Thiếu Hoa... Ngươi nói đúng.
- Thế còn chưa chịu giao Tỵ thủy chuyển luân thần châu.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên thở hắt ra một tiếng rồi nói :
- Tiểu tử còn trò gì nữa không ?
- Thiếu Hoa còn rất nhiá»u trò dể vui đùa vá»›i tôn giá.
Cuồng Tà lắc đầu :
- Trên Ä‘á»i này còn ai gian trá hÆ¡n ngÆ°Æ¡i không ?
- Có một Cuồng Tà thì chỉ có một Tiểu Cuồng Tà.
- Hôm nay Bổn Cuồng trao cho ngươi, ngày mai ta cũng đòi lại Tỵ thủy chuyển luân thần châu.
- Äồ ở trong túi tại hạ vẩn chắc hÆ¡n trong túi ngÆ°á»i khác.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i chích mÅ©i kiếm đến trÆ°á»›c.
Lão Cuồng giật mình nói :
- Tiểu tử không cần làm vậy.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Ta có thể thò tay vào ngực áo lấy Tỵ thủy chuyển luân thần châu chứ ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không cần... Chuyện đó để cho Như Băng thư thư làm được.
Như Băng nhìn Thiếu Hoa :
- Thiếu Hoa lấy mạng lão đi.
Thiếu Hoa gắt gá»ng nói vá»›i nàng :
- Thiếu Hoa không có cái thú đó.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói :
- Tiểu tử sợ ta giở trò gian trá à ?
- Phải sợ thôi... Bởi tà đã sợ rồi, đằng này tôn giá là Cuồng Tà thì càng đáng sợ hơn.
- Lão phu sẽ trao cho ngươi Tỵ thủy chuyển luân thần châu.
Thiếu Hoa nhìn thẳng vào mắt lão.
- Thiếu Hoa tin tôn giá.
Thiếu Hoa nói rồi rút kiếm lại.
Như Băng chau mày nghĩ thầm :
"Thiếu Hoa khá» quá... Y có khùng không lại tin vào Cuồng Tà Du Hạo Nhiên." Äúng nhÆ° NhÆ° Băng nghÄ©, Thiếu Hoa vừa rút kiếm lại, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên đã đổi ngay thái Ä‘á»™.
Lão cÆ°á»i khảy nói :
- Tiểu tử thúi... Ngươi rất khí khái quang minh chính đại. Ngươi tưởng Bổn Cuồng dễ dàng trao Tỵ thủy chuyển luân thần châu cho ngươi à ?
- Du tôn giá nuốt lá»i ?
- Nếu ngươi đấu với Bổn Cuồng một trận quang minh chính đại... Thắng được Bổn Cuồng.... Lúc đó Bổn Cuồng mới trao cho ngươi báu vật của Bổn Cuồng.
- Lá»i nói của tôn giá có đáng tin không ?
- Lần này ra sẽ giữ lá»i hứa vá»›i ngÆ°Æ¡i. ít ra ta cÅ©ng tìm được má»™t cái chính trong cái tà.
- Äược... Thiếu Hoa thỉnh giáo cao chiêu của tôn giá.
Thiếu Hoa hoành dị kiếm ngang ngực.
Cuồng Tà giỠkhông dám xem thương chàng nữa. Lão quan sát cách khai kiếm của Thiếu Hoa, rồi ôn nhu nói :
- Tiểu tử, ngươi cũng có cái thần của một đại cao thủ... Bứt đầu ngươi, Bổn Cuồng cảm thấy tiếc quá. Nhưng Bổn Cuồng không thể để thua ngươi được.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên nói dứt lá»i, khẽ xoay ngÆ°á»i, má»™t đạo Vô Minh Thần Chỉ bắn ra Ä‘iểm tá»›i yết hầu Thiếu Hoa.
Thanh dị kiếm vung ra đón lấy đạo chỉ dó.
Keng...
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên buột miệng thốt :
- Tiểu tử khá lắm.
Lảo vừa nói vừa không ngừng phát tác liên tục những đạo chỉ công dồn dập vào Thiếu Hoa. Thiếu Hoa không né tránh mà vẫn đứng một chỗ đón thẳng vào những đạo chỉ của đối phương.
Gần như đôi cước pháp của chàng chẳng hỠnhích động, nhưng thanh dị kiếm thi như một tấm khiên hứng đủ tất cả những đạo chỉ khí của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên.
Lão Cuồng càng công Thiếu Hoa thì càng ngạc nhiên vô cùng. Gần nhÆ° tất cả những đạo chỉ của lão phóng ra Ä‘á»u bị lưỡi kiếm của Thiếu Hoa gạt đỡ mà chân chàng thì chẳng há» nhích Ä‘á»™ng.
Lão Cuồng rống lên một tiếng :
- Tiểu tử, ngươi phải chết.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Cuồng Tà Du Hạo Nhiên lập lại thế chỉ đầu tiên công Thiếu Hoa. NhÆ°ng lần này lão dụng đến mÆ°á»i hai thành công lá»±c vá»›i mục đích đánh bật lưỡi dị kiếm ra khá»i tay chàng.
à niệm đó cùng với động tác cực kỳ nhanh, lão dồn công lực phóng chỉ Vô Minh vào tâm huyệt của chàng. Nhưng khi Cuồng Tà vừa phát công thì một ánh chớp bạc nhoáng lên làm loáng mắt lão. Lão chỉ kịp tháo lùi vỠsau vừa phát công lực vào chỉ pháp. Nhưng khí chỉ không phát ra mà lại phát ra một vòi máu bắn đến Thiếu Hoa nhưng bị lưỡi dị kiếm chặn lại.
Lưỡi kiếm của Thiếu Hoa nhuốm đỠmáu.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên hồi hộp nhìn lại thể pháp mình. Bàn tay phải của lão đã bị tiện đứt một ngón chỉ. Ngón chỉ pháp đó lại chính là ngón chỉ lão vừa phát xuất chiêu công.
Cuồng Tà ngơ ngác hõi :
- Kiếm của ngươi...
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng là kiếm của Thiếu Hoa đã làm ra Ä‘iá»u đó. Khi Cuồng Tà tôn giá dụng lại chiêu thức đầu tiên công tại hạ thì Thiếu Hoa đã có cách hóa giải chỉ công của tôn giá rồi. Khi giao đấu, tôn giá không nên dụng lại chiêu công lần thứ hai.
- NgÆ°Æ¡i...
Thiếu Hoa dùng kiếm chỉ vào bàn tay đang chảy máu của Du Hạo Nhiên :
- Tôn giá... Máu đang chảy ra kìa.
Cuồng Tà Du Hạo Nhiên gắt gá»ng nói :
- Bổn Cuồng không cần ngươi lo.
- Không cần Thiếu Hoa lo... Vậy cũng được.
Cuồng Tà hừ nhạt má»™t tiếng, rồi miá»…n cưỡng lần tay vào ngá»±c áo giật sợi dây Ä‘eo Tỵ thủy thần châu đặt lên bàn. Lão rít giá»ng nói :
- Lão phu nhất định sẽ gặp lại ngươi.
Lão nói xong giu? mạnh hai ống tay áo lao thẳng ra ngoài, bỠmặc lại Chu Tịnh và Giãn Tùng.
Thiếu Hoa đến giải khai huyệt đạo cho hai gã đó.
Chu Tịnh và Giãn Tùng nhìn Thiếu Hoa rồi lao nhanh ra cửa.
Ba ngÆ°á»i kia Ä‘i rồi, Thiếu Hoa má»›i bÆ°á»›c đến giải khai huyệt đại cho Trân Trân.
Äược giải huyệt, Trân Trân vá»™i vận lại trang phục. Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Äa tạ công tá»­...
- NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i Ä‘i.
Trân Trân buông tiếng thở dài. Nàng lÆ°á»m NhÆ° Băng gằn giá»ng nói :
- Ma nữ... Ta sẽ gặp lại ngươi.
Trân Trân liếc trá»™m Thiếu Hoa rồi rảo bÆ°á»›c Ä‘i nhanh ra khá»i cốc xá.
Còn lại Như Băng với Thiếu Hoa.
NhÆ° Băng trang trá»ng nói :
- Thiếu Hoa công tá»­ có cÆ¡ há»™i sao còn để cho bá»n ma đầu kia chạy thoát chứ ?
- Thiếu Hoa không có cái thú giết ngÆ°á»i nhÆ° nàng.
Chàng nhặt lấy viên Tỵ thủychuyển luân thần châu của Cuồng Tà Du Hạo Nhiên đặt vào tay Như Băng.
- Thiếu Hoa trả lại ân của Như Băng thư thư đó.
Thiếu Hoa lấy luôn viên Tỵ Ä‘á»™c châu trả lại cho NhÆ° Băng.. Chàng quay bÆ°á»›c toan bá» Ä‘i nhÆ°ng NhÆ° Băng gá»i lại.
- Thiếu Hoa công tử định bỠđi một mình ? Công tử không có ý định đi cùng với Như Băng sao ?
Thiếu Hoa nhìn lại nàng, mỉm cÆ°á»i nói :
- Thiếu Hoa và thÆ° thÆ° không có cùng má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chung vá»›i nhau.
Nên Thiếu Hoa không thể đi cùng với thư thư được. Cáo từ.
Thiếu Hoa quay bước bỠđi thẳng không ngoái đầu nhìn lại. Như Băng bước ra cửa cốc xá nhìn theo Thiếu Hoa.
Nàng nghĩ thầm :
"Chừng nào NhÆ° Băng má»›i có thể gặp lại Thiếu Hoa ?" NghÄ© Ä‘iá»u này, chàng cảm nhận cái gì đó muá»™n phiá»n man mác lan tá»a trong thần thức của mình.
hết: Hồi 32, xem tiếp: Hồi 33
Tài sản của danangcity

  #33  
Old 17-04-2008, 07:15 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 33

Äá»™t Biến Muôn Trùng



Tòa Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chìm trong màn nÆ°á»›c đêm trắng xóa. Thỉnh thoảng má»™t tếng sấm lại trá»—i lên. Chỉ tiếng sấm thôi cÅ©ng khiến cho hÆ¡n ba mÆ°oi môn khách của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng lo lắng nhìn ra cá»­a. Mặc dù có rượu thịt ê há» nhÆ°ng ngÆ°á»i nào cÅ©ng có vẻ mặt căng thẳng tá»™t cùng, chẳng màng đến rượu thịt.
Ba mÆ°Æ¡i môn khách của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u là những nhân vật hảo hán trên giang hồ, nhÆ°ng xem chừng ai nấy cÅ©ng rất căng thẳng. Há» căng thẳng vì đã có huyết thÆ° của Thiên sứ bóng tối gởi cho Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia kính. Cái tin vá» Phi Yến Thiên Trang lẫn Tá»­ Vong Cốc, rồi đến Tuệ Giác đại lão hòa thượng đã vong mạng bởi Thiên sứ bóng tối khiến ai cÅ©ng lo âu ra mặt. Những nhân vật kia đâu phải là những cao thủ tầm thÆ°á»ng, nếu không muốn nói há» Ä‘á»u là những đại cao thủ đếm trên đầu ngón tay.
Thế nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u đã chết, chính Ä‘iá»u đó làm ra sá»± căng thẳng trong tòa Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Thậm chí trong đám môn khách đã có ngÆ°á»i định rá»i khá»i Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng để tránh tai há»a. NhÆ°ng há» còn lưỡng lá»±, bởi dù sao Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính đã từng đối đãi vá»›i há» chẳng khác nào thượng khách. Cái nghÄ©a, cái ân cùng vá»›i sá»± lo âu khiến cho không khí trong đại sảnh Ä‘Æ°á»ng Tụ nghÄ©a căng thẳng vô cùng.
¨m...
Má»™t tia sét trá»i đánh xuống tấm bảng sÆ¡n son thếp vàng khắc dòng chữ thảo "Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng". Tia sét đó chẻ đôi tấm bảng sÆ¡n son thếp vàng, cháy sém, đổ sầm xuống đất. Hiện tượng đó xảy ra khiến bá»n môn khách trong Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng càng lo lắng hÆ¡n nữa.
Má»i ngÆ°á»i đổ dồn nhìn ra ngoài. Ai nấy Ä‘á»u buá»™t miệng buông tiếng thở dài vì cho đó là Ä‘iá»m gở.
Ba ngÆ°á»i trong bá»n môn khách của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng là Tam Cái :
Tào Thôi, Dị Cung và Thành Mộ, bước ra ngoài hiên.
Nhứt Cái Tào Thôi nhìn qua hai vị bằng hữu :
- Có lẽ đây là ý trá»i đối vá»›i Äổ Ä‘Æ°á»ng chủ.
Nhị Cái Dị Cung khẽ gật đầu :
- Huynh nghĩ sao ?
Nhứt Cái nhìn sang Tam Cái.
Suy nghĩ một lúc, Nhứt Cái nói :
- Äã là ý trá»i... Chúng ta không nên cãi lại ý trá»i.
Tam Cái khẽ gật đầu :
- Huynh nói rất đúng. Äã là ý trá»i, chúng ta có cãi lại cÅ©ng vô ích thôi. Vậy chúng ta nên rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Nhứt Cái tào Thôi gật đầu.
Nhị Cái nhá» giá»ng nói :
- Huynh lá»±a lá»i nói vá»›i chÆ° vị bằng hữu má»™t tiếng.
Nhứt Cái Tào Thôi khẽ gật đầu.
Y nhìn lại quần hùng, ôm quyá»n nói :
- Chư vị bằng hữu nghĩ sao vỠhiện tượng vừa rồi ?
Má»i ngÆ°á»i im lặng.
Tào Thôi buông tiếng thở dài rồi tằng hắng nói :
- ChÆ° vị huynh đệ... Hiện tượng sét đánh vào tấm bảng Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng vừa rồi, theo ý của Tào má»— đó là ý trá»i... Trong chúng ta hẳn không ai muốn cãi lại ý trá»i.
Buông tiếng thở dài, Tào Thôi lại nói tiếp :
- Ba huynh dệ của Tào má»— rất muốn ở lại giúp Äổ Ä‘Æ°á»ng chủ, nhÆ°ng rất tiếc... Chúng tôi đành phải ra Ä‘i vì đây là ý trá»i. Mong chÆ° huynh đệ miá»…n thứ cho Tào má»—.
Tào Thôi nói rồi cùng vá»›i Nhị Cái Dị Cung và Tam Cái Thành Má»— ôm quyá»n xá quần hào.
Ba ngÆ°á»i chÆ°a kịp xá thì má»™t tiếng hừ nhạt cất lên. Ngay sau tiếng hừ nhạt nhẽo đó là má»™t thiếu nữ trạc mÆ°á»i tám đôi mÆ°Æ¡i bÆ°á»›c ra.
Tào Thôi miễn cưỡng nói :
- Tiểu thư miễn thứ cho Tam Cái.
Äồ Gia Uyển Nhi nhìn Tam Cái bằng ánh mắt khe khắt. Nhận ánh mắt khe khắt của nàng, Tam Cái không khá»i thẹn thùng.
Äồ Gia Uyển Nhi nói :
- Ba vị bá bá có Ä‘i thì Ä‘i Ä‘i, sao còn định làm lung lay dÅ©ng khí của các vị thúc thúc bá bá khác. Gia phụ đối đãi vá»›i ba vị bá bá nhÆ° thế nào thì tất cả những ngÆ°á»i khác đã biết. Khi làm môn khách của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng, ba vị bá bá đã từng nói sẽ cùng gia phụ há»a cùng chia, phúc cùng hưởng. Nay chỉ má»™t tia sét trá»i đã khiến ba vị quên ngay lá»i nói đó. Thiên hạ nói... Kẻ ăn mày thÆ°á»ng chỉ biết đến cái ăn uống chứ chẳng có nghÄ©a có tình. Quả không sai.
Lá»i nói này của Äồ Gia Uyển Nhi khiến Tam Cái sượng chín mặt.
Tào Thôi nói :
- Äồ tiểu thÆ°... Äừng hiểu lầm Tam Cái chúng tôi.
- Äồ Gia Uyển Nhi không hiểu lầm ba vị đâu... Mà hiểu rất rõ ba vị bá bá Ä‘ang nghÄ© gì. Uyển Nhi không ép ba vị Ở lại.
Nàng chỉ ra cửa :
- Tam Cái nên đi ngay lúc này. Kẻo Thiên sứ bóng tối xuất hiện ba vị lại không kịp đi đó. Giữ được cái mạng ngày nào thì ngày đó còn hưởng thụ rượu thịt. Ba vị ráng giữ lấy mạng để ăn và uống.
Lá»i nói này của Äồ Gia Uyển Nhi khiến cho Tam Cái tức lồng lá»™n.
Nhị Cái Dị Cung quát lớn :
- Tiểu nha đầu thối tha kia... NgÆ°Æ¡i dám vá»ng ngôn há»—n láo vá»›i Tam Cái Æ° ?
Nhị Cái Dị Cung vừa nói vừa dấn bá»™ đến Äồ Gia Uyển Nhi, nhÆ°ng Nhứt Cái Tào Thôi đã cản lại :
- Nhị đệ...
Dị Cung thở hắt ra một tiếng :
- Nhị đệ muốn dạy cho tiểu nha đầu này bài há»c kính trá»ng trưởng bối.
Nhứt Cái lắc đầu :
- Äừng làm vậy. Äồ Gia Uyển Nhi tiểu thÆ° còn nhá» tuổi không biết gì.
Äừng nệ hà lá»i nói của Äồ Gia tiểu thÆ°.
Nhứt Cái lại nhìn Äồ Gia Uyển Nhi :
- Äồ Gia tiểu thÆ°... Tam Cái không phải là hạng ngÆ°á»i tham sống sợ chết đâu... Mà đây là ý trá»i. Äã là ý trá»i thì Tam Cái không thể cãi lại được.
Äồ Gia Uyển Nhi khoác tay cÆ°á»›p lởi Nhứt Cái Tào Thôi :
- Bấy nhiêu đó đủ rồi... Tam Cái có ở lại Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng thì cÅ©ng chỉ tốn cÆ¡m và thức ăn thôi... Ba vị có thể Ä‘i đừng nói gì cả.
Tào Thôi cau mày miễn cưỡng nói :
- Tiểu thÆ° đã nói vậy thì mai hậu Tam Cái sẽ trả lại rượu và thịt cho Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Äồ Gia Uyển Nhi cÆ°á»i khảy rồi nói :
- Tam Cái trả tá»›i thì Äồ Gia Uyển Nhi sẽ nhận.
Nhị Cái hừ nhạt toan mở lá»i nhÆ°ng Nhứt Cái cản lại :
- Chúng ta đi thôi.
Äồ Gia Uyển Nhi khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c im lặng không cản chân há». Ba ngÆ°á»i vừa dợm bÆ°á»›c toan rá»i Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng thì má»™t cá»— xe Ä‘á»™c mã được kéo bởi con ngá»±a còm cõi tiến vào Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Sá»± xuất hiện của chiếc xe Ä‘á»™c mã khiến ngÆ°á»i nào cÅ©ng lo lắng ra mặt. Bất giác tất cả môn khách Ä‘á»u đặt tay vào binh khí. Há» chỠđợi cá»— xe Ä‘ang tiến vá» phía mình bằng tất cả sá»± căng thẳng tá»™t cùng.
Má»™ gã môn khách nhíu mày khi nhận ra ngÆ°á»i ngồi trên ghế xà ích cầm cÆ°Æ¡ng :
- Lại Xương Uy...
Cá»— xe Ä‘á»™c mã dừng trÆ°á»›c Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng. XÆ°Æ¡ng Uy và Thiếu Hoa bÆ°á»›c xuống.Tam Cái nhìn hai ngÆ°á»i.
Thấy má»i ngÆ°á»i chăm chú nhìn mình, Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy chau mày.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá quần hùng rồi nói :
- Tại hạ Hoàng Thiếu Hoa muốn diện kiến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính.
Nhứt Cái nói :
- Tiểu tá»­... NgÆ°Æ¡i có chuyện gì muốn gặp Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ ?
- Äây là chuyện rêng của tại hạ... Thiếu Hoa chỉ có thể nói riêng vá»›i Ä‘Æ°á»ng chủ Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ mà thôi.
Nhứt Cái nói :
- Thiên sứ bóng tối phái ngươi đến phải không ?
Thiếu Hoa nheo mày :
- Vãn sinh chẳng do ai phái đến cả mà tự mình đến.
Nhứt Cái Tào Thôi nheo mày nhìn chàng.
Äồ Gia Uyển Nhi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Thiếu Hoa :
- Công tá»­... Äồ Gia Uyển Nhi thay gia phụ bồi tiếp công tá»­.
Thiếu Hoa nhìn nàng :
- Cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i thân của Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính ?
Äồ Gia Uyển Nhi gật đầu :
- Gia phụ lâm trá»ng bệnh, không thể tiếp công tá»­ được. Äồ Gia Uyển Nhi tiếp ngÆ°á»i được chứ ?
Thiếu Hoa giả lả cÆ°á»i :
- Tất nhiên là được rồi.
Äồ Gia Uyển Nhi ôm quyển :
- Má»i công tá»­ vào trong.
Thiếu Hoa cùng Äồ Gia Uyển Nhi bÆ°á»›c vào trong Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Nàng vừa đi vừa nói :
- Công tá»­ có chuyện gì quan trá»ng muốn gặp riêng gia phụ ?
- Tại hạ có má»™t Ä‘á» nghị muốn thÆ°Æ¡ng thảo vá»›i Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ.
- Vậy Äồ Gia Uyển Nhi có thể nghe Ä‘á» nghị của công tá»­ được không ?
- Tất nhiên là được rồi.
Äồ Gia Uyển Nhi Ä‘Æ°a Thiếu Hoa vào gian biệt phòng trên tầng thượng của tòa Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng. Nàng bày chén rượu ra bàn.
Uyển Nhi bưng vò rượu chuốc ra chén. Thiếu Hoa quan sát nàng. Nàng vận võ phục màu hồng nhạt, thắt đai trắng, tóc cắt ngắn ngang vai, còn thắt hai búi, trông chẳng có vẻ gì là một tiểu thư khuê các.
Chuốc đầy chén rượu, Uyển Nhi mới ngồi xuống đối mặt với Thiếu Hoa :
- Uyển Nhi muốn nghe công tử nói đỠnghị của công tử với gia phụ.
Thiếu Hoa lưỡng lự nhìn nàng :
- Tại hạ mạn phép há»i Äồ Gia tiểu thÆ° má»™t câu có được không ?
Nàng gật đầu :
- Công tử cứ nói.
- Tiểu thÆ° có thể thay Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ quyết định những chuyện trá»ng đại không ?
Äôi chân mày Uyển Nhi nhíu lại. Nàng lá»™ vẻ suy nghÄ© rồi nói :
- Nếu những chuyện không ngoài khả năng, Uyển Nhi có thể thay thế phụ thân quyết định.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói :
- Nhi nữ như tiểu thư quả là khó tìm trong thiên hạ.
Nàng khách sáo đáp lá»i chàng :
- Công tá»­ quá khen. Vậy công tá»­ có thể nói cho Uyển Nhi biết Ä‘á» nghị của công tá»­ đối vá»›i Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng của chúng tôi không ?
Thiếu Hoa bưng chén rượu :
- Tại hạ mạn phép uống chén rượu của tiểu thư được chứ ?
Nàng gật đầu :
- Má»i công tá»­...
Thiếu Hoa bưng chén chìa đến trước. Uyển Nhi cũng bưng chén của mình. Nàng khẽ gật đầu với chàng :
- Má»i...
- Má»i tiểu thÆ°.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.
Uyển Nhi quan sát Thiếu Hoa. Uống cạn chén rượu đó, Thiếu Hoa cảm nhận rõ mồn má»™t men rượu nóng lan tá»a khắp châu thân chàng, khiến cho sắc diện chàng Ä‘á» bừng.
Uyển Nhi ôn nhu nói :
- Hình nhÆ° công tá»­ không quen uống rượu Bồ Äào Thổ Lổ Phồn.
Chàng gượng cÆ°á»i, gật đầu :
- Tá»­u lượng của tại hạ rất kém... Không nhÆ° những ngÆ°á»i khác.
- Những ngÆ°á»i có tá»­u lượng nhiá»u chÆ°a hẳn là anh hùng trong thiên hạ.
- Äa tạ tiểu thÆ° đã cho tại hạ lá»i nói này.
Thiếu Hoa nhìn vào ánh mắt nàng, ôn nhu nói :
- Tại hạ sợ nói ra đỠnghị của mình... tiểu thư không quyết định được.
Chân diện Uyển Nhi sa sầm. Nàng miễn cưỡng nói :
- Công tá»­ nói vậy có ý xem thÆ°á»ng Uyển Nhi Æ° ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Tại hạ đúng là không có ý xem thÆ°á»ng Uyển Nhi cô nÆ°Æ¡ng đâu. Mà chỉ lo lắng tiểu thÆ° không quyết định được mà thôi. Má»™t khi tiểu thÆ° không quyết định được, tại hạ nói ra cÅ©ng chỉ vô ích. Thậm chí còn sợ ngÆ°á»i của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng hiểu lầm tại hạ nữa.
Uyển Nhi chau mày nghiêm giá»ng nói :
- Công tử cứ nói... Nếu như Uyển Nhi không quyết định được sẽ trình lên lão nhân gia.
Thiếu Hoa đứng lên ôm quyá»n xá nàng :
- Tại hạ vô cùng cảm kích khí khái trưởng thượng của Äồ Gia tiểu thÆ°.
Nàng khoác tay :
- Công tử đừng khách sáo mà.
- Tại hạ không khách sáo đâu, mà thật lòng tại hạ đó.
- Nếu công tá»­ không khách sáo hãy nói cho Uyển Nhi biết Ä‘á» nghị của ngÆ°á»i.
Thiếu Hoa khẽ gật đầu.
Äồ Gia Uyển Nhi chuốc rượu vào chén chàng. Chá» nàng đặt bầu rượu xuống bàn má»›i nói :
- Thiếu Hoa đến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng của Ä‘Æ°á»ng chủ lần này vì huyết thÆ° của Thiên sứ bóng tối.
Uyển Nhi nhìn sững chàng. Nàng gằn giá»ng trang trá»ng nói :
- Công tá»­ là ngÆ°á»i của Thiên sứ bóng tối ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Không phải.... Nhưng mặt nào đó tại hạ có mối quan hệ với Thiên sứ bóng tối.
- Công tử có mối quan hệ với Thiên sứ bóng tối ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng.
Uyển Nhi nghiêm giá»ng nói :
- Vậy công tá»­ có Ä‘á» nghị gì vá»›i Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng ?
Thiếu Hoa lưỡng lá»±c, rồi trang trá»ng nói :
- Thiếu Hoa biết không khi Thiên sứ bóng tối trao huyết thÆ° thì sẽ hành Ä‘á»™ng đạt mục đích bằng được. Nên má»›i đến gặp Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính.
- Thiên sứ bóng tối bản lĩnh như vậy à ?
- Tiểu thư hãy tin tại hạ. Vì bên cạnh Thiên sứ bóng tối còn có Trương Thiên Tống tôn giá. Hẳn tiểu thư biết Thiên Tống là ai rồi.
Uyển Nhi chau mày :
- Chẳng lẽ TrÆ°Æ¡ng hiệp là ngÆ°á»i của Thiên sứ bóng tối ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Äúng.
- Vậy còn công tử ?
- Tại hạ chỉ có mối quan hệ thôi. NhÆ°ng tại hạ và Thiên sứ bóng tối không có chung má»™t con Ä‘Æ°á»ng.
Uyển Nhi chỉ chén rượu của Thiếu Hoa :
- Má»i công tá»­.
- Má»i tiểu thÆ°.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén má»™t lần nữa.
Nàng đặt chén xuống trÆ°á»›c mặt, nhìn Thiếu Hoa nghiêm giá»ng há»i :
- Công tá»­ đến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng có Ä‘á» nghị gì ?
Thiếu Hoa lưỡng lự rồi nói :
- Tại hạ chỉ cần Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng trao lại viên chuyển luân thần châu Tỵ kim. Thiếu Hoa sẽ đổi mạng của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ bằng viên chuyển luân thần châu đó vá»›i Thiên sứ bóng tối.
Uyển Nhi chá»i tay lên bàn từ từ đứng lên.
Nàng nhìn Thiếu Hoa gần như không chớp mắt.
Thấy nàng nhìn mình chằm chằm, Thiếu Hoa buá»™t miệng há»i :
- Äá» nghị của Thiếu Hoa khiến tiểu thÆ° không quyết định được, đúng không ?
Thở hắt ra một tiếng, Thiếu Hoa nói :
- Thiếu Hoa còn có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính nữa.
Uyển Nhi trang trá»ng nói :
- Công tá»­ dá»±a vào Thiên sứ bóng tối và TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống tôn giá nên muốn ép Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng của Uyển Nhi giao Tỵ kim thần châu ?
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Tiểu thÆ° đã hiểu lầm tại hạ... Thiếu Hoa không có ý đó đâu. Tại hạ đến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng của tiểu thÆ° vì cái lợi cho Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Nàng cÆ°á»›p lá»i chàng :
- Lợi gì ?
- Äúng ra tâm của tại hạ không muốn Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng rÆ¡i vào kiếp há»a trùng trùng.
- à công tá»­ muốn nói... Nếu Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng không trao Tỵ kim thần châu thì kiếp há»a sẽ giáng ngay xuống Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng của Uyển Nhi ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Tại hạ nghĩ như vậy.
Uyển Nhi cÆ°á»i khảy rồi nói :
- Công tá»­ quá Ä‘á» cao Thiên sứ bóng tối và TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống rồi đó. Công tá»­ hãy nhắn vá»›i Thiên sứ bóng tối, nếu nhÆ° có bản lÄ©nh thì cứ đến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng Ä‘oạt Tỵ kim thần châu của gia phụ.
Thiếu Hoa nghe Uyển Nhi thốt câu này, chỉ còn biết lắc đầu buông tiếng thở dài. Chàng ngập ngừng nói :
- Thại hạ thật lòng muốn Ä‘iá»u tốt cho Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ mà thôi. Mong tiểu thÆ° hiểu cho tại hạ.
- Uyển Nhi ghi nhận lòng tốt của công tử.... Nhưng chắc chắn đỠnghị của công tử không được Uyển Nhi chấp nhận đâu. Uyển Nhi không tiếp nhận và cũng không báo với gia phụ.
Thiếu Hoa cau mày :
- Sao tiểu thÆ° lại không báo vá»›i Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ ? Có thể Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ sẽ tiếp nhận Ä‘á» nghị của Thiếu Hoa.
Uyển Nhi mỉm cÆ°á»i rồi nói :
- Dâng nạp Tỵ kim chuyển luân thần châu cho Thiên sứ bóng tối chẳng khác nào bán rẻ danh dá»± Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng bao năm qua.
Thiếu Hoa nhìn nàng khẽ lắc đầu :
- Äa tá»± có là gì đâu. Tiểu thÆ° nên nghÄ© đến há»a kiếp của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng và phụ thân cô nÆ°Æ¡ng thì hÆ¡n.
Nàng nhìn Thiếu Hoa cÆ°á»i khảy :
- Uyển Nhi đã nói vá»›i Thiếu Hoa công tá»­... Nếu Thiên sứ bóng tối có bản lÄ©nh thì cứ đến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng Ä‘oạt Tỵ kim thần châu.
- Tiểu thư đã quyết định như vậy à ?
- Uyển Nhi quyết định như vậy.
Thiếu Hoa thở ra. Chàng chán nản nói :
- Vậy là tiểu thư quyết định không tiếp nhận đỠnghị của tại hạ.
Nàng gật đầu, buông một câu lạnh lùng, cộc lốc :
- Không.
Thiếu Hoa đứng lên :
- Nếu nhÆ° Thiếu Hoa không biết Äồ Gia Kính Ä‘Æ°á»ng chủ đã từng bá» ngân lượng giúp bá tính thì tại hạ đã không tá»›i đây.
Uyển Nhi ôm quyá»n nhu hòa nói :
- Thịnh tâm của công tử, Uyển Nhi ghi tạc. Nhưng đỠnghị của công tử....
Uyển Nhi không thể tiếp nhận được.
Thiếu Hoa miễn cưỡng nói :
- Tiểu thư có thể cho tại hạ gặp được gặp thân phụ của tiểu thư được chứ ?
Uyển Nhi lắc đầu :
- Không được. Gia phụ lúc này Ä‘ang lâm trá»ng bệnh, không thể tiếp công tá»­.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Công sức của tại hạ vượt ngàn dặm đến Hàm Dương vô ích thật.
Nàng nhá» nhẻ đáp lá»i chàng :
- Công tử miễn thứ cho Uyển Nhi.
Uyển Nhi vừa nói vừa chuốc rượu ra chén cho Thiếu Hoa.
- Uyển Nhi mượn chén rượu Bồ Äào Thổ Phồn Tá»­u tiá»…n công tá»­.
Thiếu Hoa thở ra.
Chàng bưng chén rượu.
- Thật lòng tiểu thÆ° không tiếp nhận lá»i Ä‘á» nghị của tại hạ ?
Nàng gật đầu.
Thiếu Hoa dốc chén rượu uống cạn rồi nói :
- Tại hạ không còn gì để nói với tiểu thư nữa. Tiếc thật.
Thiếu Hoa đặt chén rượu xuống bàn.
Uyển Nhi nói :
- Thiếu Hoa công tá»­ có mối quan hệ vá»›i Thiên sứ bóng tối. Uyển Nhi không thể lÆ°u công tá»­ ở lại Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng. Công tá»­ miá»…n thứ cho Uyển Nhi.
- Tại hạ không dám làm phiá»n tiểu thÆ°.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Cáo từ.
Chàng dợm bÆ°á»›c thì cá»­a thÆ° phòng dịch mở. Má»™t gã gian nhân Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng hối hả bÆ°á»›c vào.
Y khẩn trương nói :
- Tiểu thư... Có chuyện xảy ra rồi.
Uyển Nhi cau mày nói :
- Chuyện gì ?
Gã gia nhân lắp bắp nói :
- Tất cả... Tất cả... Tất cả....
Gã gia nhân không thể nói được mà cứ lắp ba lắp bắp, Uyển Nhi cáu gắt nạt lớn :
- Ngươi không nói được à ?
- Dạ, tất cả môn khách Ä‘á»u bị trúng Ä‘á»™c.
Gã gia nhân cố lắm má»›i nói hết lá»i mình :
- Há».... Há» sắp chết hết rồi.
Uyển Nhi gằn giá»ng :
- Thiên sứ bóng tối giở thủ đoạn đê tiện như vậy à ?
Nàng nhìn lại Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa miễn cưỡng nói :
- Tiểu thư.... Tại hạ sẽ cùng với tiểu thư xuống dưới xem như thế nào.
Äừng nhìn tại hạ bằng ánh mắt đó.
Nàng lÆ°á»m Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa và Uyển Nhi rá»i biệt phòng quay trở lại gian đại sảnh của tòa Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng. Má»™t cảnh tượng khiến cho Thiếu Hoa lẫn Uyển Nhi phải nhăn mặt.
Quần hùng nằm la liệt trên sàn gạch. NgÆ°á»i nào cÅ©ng ôm Ä‘an Ä‘iá»n rên rỉ.
Sắc mặt tái nhá»n tái nhợt, có ngÆ°á»i nôn thốc nôn tháo. Có ngÆ°á»i đại tiện cả ra quần. Cả gian đại sảnh trông thật gá»›m ghiếc, dÆ¡ bẩn.
Trong góc đại sảnh, Tam Cái đang vây quanh Lại Xương Uy.
Thiếu Hoa thấy Tam Cái chá»±c công XÆ°Æ¡ng Uy liá»n lên tiếng :
- Dừng tay...
Tam Cái Tào Thôi, Dị Cung và Thành Mộ đồng nhìn lại Thiếu Hoa.
Chàng nhanh chân bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i.
Nhứt Cái Tào Thôi nói :
- Thiếu Hoa tiểu tá»­... Phải chăng ngÆ°Æ¡i đã thừa lịnh của Thiên sứ bóng tối đến đây nhằm đánh lạc hÆ°á»›ng khiến má»i ngÆ°á»i không phòng bị mà hạ Ä‘á»™c phải không ?
Thiếu Hoa cau mày :
- Thiếu Hoa và Xương Uy mới đến làm sao hạ độc được ?
Chàng nghiêm giá»ng nói :
- Äá»™c ở đâu, ba vị trưởng lão cá»› sao lại trút lên đầu tại hạ và Lại lão bá»™c ?
Chàng nhìn lại Uyển Nhi :
- Thiếu Hoa và Lại lão bá»™c không phải là ngÆ°á»i dụng Ä‘á»™c công.
Uyển Nhi bưng bầu rượu mở nắp. Nàng chuốc rượu ra chén rồi lấy cây trâm cài tóc nhúng vào. Cây trâm nhanh chóng đổi qua màu đen kịt.
Uyển Nhi nói :
- Äá»™c trong rượu.
Thiếu Hoa nhìn Tam Cái :
- Lạ thật...
Uyển Nhi há»i :
- Công tử thấy gì lạ ?
Thiếu Hoa nhìn Tam Cái :
- Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trúng Ä‘á»™c sao chỉ có ba vị lại không trúng Ä‘á»™c ?
Nhứt Cái Tào Thôi gắt giá»ng quát :
- Tiểu tử.... Ngươi nghi ngỠTam Cái ư ?
Thiếu Hoa khẽ gật đầu :
- Ba vị trưởng lão có quyá»n nghi ngá» Thiếu Hoa thì ngược lại Thiếu Hoa cÅ©ng có quyá»n nghi ngá» lại ba vị trưởng lão chứ.
Nhị Cái Dị Cung chỉ Lại Xương Uy :
- Tiểu tá»­... Gã trại chủ Lại XÆ°Æ¡ng Uy kia sao ngÆ°Æ¡i không nghi ngá». Y má»›i đáng nghi ngá» trÆ°á»›c đó.
Thiếu Hoa cau mày :
- Tôn giá có bằng cớ gì nghi ngỠLại lão bộc của vãn bối ?
Hừ nhạt một tiếng, Dị Cung nói :
- Huynh đệ Dị mổ không trúng Ä‘á»™c chẳng qua không thèm uống rượu của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng khi nha đầu Uyển Nhi xúc phạm... Còn gã há» Lại thì uống rượu nhÆ°ng lại biết giải Ä‘á»™c trong rượu.
Thiếu Hoa sửng sỠ:
- Lại lão bá»™c biết hóa giải Ä‘á»™c công trong rượu Æ° ? Sao còn đứng đó không giải Ä‘á»™c cho má»i ngÆ°á»i ?
Xương Uy bối rối nói :
- Thiếu gia.... Lại bộc nhân có nói với ba lão ăn mày thúi đây nhưng hỠđâu có tin Lại bộc nhân hành sự.
Thiếu Hoa nhìn lại Tam Cái và Uyển Nhi, trang trá»ng nói :
- Ba vị trưởng lão... Uyển Nhi cô nương... Tại hạ xin lấy thủ cấp của mình bảo chứng cho sự trong sạch của Lại Xương Uy.
Uyển Nhi gật đầu.
Thiếu Hoa quay lại Lại Xương Uy :
- Lại lão bá»™c... Hóa giải Ä‘á»™c công cho má»i ngÆ°á»i Ä‘i.
- Thiếu gia chỉ cần Ä‘Æ°a tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoài trá»i mÆ°a... NÆ°á»›c sẽ giải Ä‘á»™c cho há».
- Vậy sao ?
Xương Uy gật đầu :
- XÆ°Æ¡ng Uy biết bởi vì đã từng trúng phải thứ Ä‘á»™c công quái gở này của Äá»™c Nhân... Lần đó Äá»™c Nhân tha mạng cho XÆ°Æ¡ng Uy nên chỉ cách giải thứ Ä‘á»™c công này.
- Vậy thì còn chỠgì nữa ?
Thiếu Hoa và XÆ°Æ¡ng Uy cùng bá»n gia nhân của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng khiêng quần hùng bá» ra ngoài trá»i mÆ°a. Trong khi Uyển Nhi chuẩn bị sẵn má»™t bếp lá»­a thật lá»›n ngay giữa đại sảnh.
NÆ°á»›c mÆ°a nhÆ° thể gá»™i rá»­a Ä‘á»™c công trong ná»™i thể quần hùng. Từng ngÆ°á»i má»™t tùy theo ná»™i lá»±c bản thân mà trở lại đại sảnh. Há» quanh quần bên đống lá»­a Uyển Nhi đã đốt sẵn để hÆ¡ ấm lại ngÆ°á»i.
Thiếu Hoa thở phào một tiếng.
Chàng phấn khích nói với Lại Xương Uy :
- Lại lão bộc đã làm một chuyện lớn mà sau này có chết chắc chắn cũng được Phật Tổ Như Lai đưa vỠNiết Bàn.
Lại Xương Uy nhăn mặt, lắc đầu.
Lão nói :
- Nếu có phúc lớn... Xương Uy chỉ muốn quay vỠVạn Hương Lầu thôi.
- Lão bộc nhớ Tình má má rồi ư ?
Lại XÆ°Æ¡ng Uy gượng cÆ°á»i nói :
- Khi còn là trại chủ Minh Cương Trại, Lại Xương Uy chẳng bao giỠnhớ đến mụ đó. Nhưng kể từ lúc làm lão bộc cho thiếu gia, chảng biết tự bao giỠXương Uy cứ mang máng nhớ đến mụ mới chết chứ.
Thiếu Hoa ghé miệng vào tai Lại Xương Uy :
- Lại lão bá»™c đã biết yêu rồi đó. Lại lão bá»™c nay đã ngoài tứ tuần thế mà vẫn yêu... Không chừng thiên hạ lại gá»i Lại lão bá»™c là quá»· râu xanh cho coi.
- Thiếu gia...
Thiếu Hoa khoác tay :
- Không sao... Quá»· cÅ©ng biết yêu chứ đừng nói là ngÆ°á»i.
Lại XÆ°Æ¡ng Uy bật cÆ°á»i thành tiếng.
Uyển Nhi bÆ°á»›c đến bên hai ngÆ°á»i. Nàng ôn nhu nói :
- Äa tạ Lại trang chủ và công tá»­ đã giải Ä‘á»™c cho Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Thiếu Hoa ôm quyá»n đáp lá»… rồi nói :
- Tiểu thÆ°... Äây chẳng qua chúng ta gặp may mắn thôi. Nếu trÆ°á»›c đây Lại XÆ°Æ¡ng Uy không trúng Ä‘á»™c thì tại hạ và XÆ°Æ¡ng Uy cÅ©ng đành bó tay.
Thiếu Hoa nhìn sang Lại Xương Uy :
- Xương Uy lão bộc... Xem như quần hùng phải mang ơn Lại lão bộc rồi đó.
Uyển Nhi nói :
- Thiên sứ bóng tối gởi huyết thư không ngỠlại dùng thủ đoạn độc công...
Nàng nhìn Thiếu Hoa :
- Công tử nghĩ sao vỠhành động này của Thiên sứ bóng tối ?
Thiếu Hoa sững sá» trÆ°á»›c câu há»i của nàng. Chàng nghÄ© thầm :
"NhÆ° Băng sao lại hành Ä‘á»™ng nhÆ° vậy được nhỉ ? Bên cạnh nàng có TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống. Nếu nhÆ° nàng hành sá»± trả thù thì chỉ tìm Äồ Gia Kính Ä‘Æ°á»ng chủ, chứ đâu giết ngÆ°á»i bừa bãi được. Hành Ä‘á»™ng này nhất định không phải NhÆ° Băng thế thì ai ? Äá»™c Nhân ?" Thiếu Hoa nhíu mày suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói :
- Tiểu thư... Tại hạ nghĩ hành động hạ độc công hôm nay vốn không phải do Thiên sứ bóng tối làm đâu.
- Vậy là ai, nếu không phải Thiên sứ bóng tối ?
Thiếu Hoa nghiêm giá»ng nói :
- Äá»™c Nhân. Có thể Äá»™c Nhân cÅ©ng muốn Ä‘oạt viên Tỵ kim chuyển luân thần châu nên má»›i hạ Ä‘á»™c.
Vẻ mặt Uyển Nhi lộ vẻ khẩn trương. Nàng nói :
- Thiếu Hoa công tá»­... Nếu vậy.... Gia phụ Uyển Nhi Ä‘ang gặp đại há»a.
Uyển Nhi hối hả bá» Ä‘i. Thiếu Hoa nhanh chân bÆ°á»›c theo nàng. Uyển Nhi cùng Thiếu Hoa bất kể trá»i mÆ°a xối xả mà Ä‘á»™i mÆ°a theo con Ä‘Æ°á»ng rải sá»i Ä‘i băng qua hoa viên đến ngôi biệt lâu phía sau hoa viên.
Ngay trÆ°á»›c cá»­a biệt lâu lổn ngổn năm cái xác của bá»n gia nhân Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng. Tất cả Ä‘á»u bị tiện đứt yết hầu bằng má»™t thứ binh khí thật sắc bén.
Máu còn tươm ra hòa vào nước mưa loang đỠnhững bậc tam cấp.
Uyển Nhi biến sắc cùng Thiếu Hoa lao qua cửa.
Hai ngÆ°á»i vượt qua cá»­a biệt lầu thì thính nhÄ© Thiếu Hoa chợt nghe má»™t âm thanh rít gió buốt cả cá»™t sống.
Vút...
Cùng vá»›i âm thanh đó là ánh chá»›p bạc sáng ngá»i lao đến chàng nhÆ° tia chá»›p.
hết: Hồi 33, xem tiếp: Hồi 34
Tài sản của danangcity

  #34  
Old 17-04-2008, 07:18 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 34

Vong Tình Hoài Hận



Keng...
ém thanh khô khốc cùng những bông lá»­a li ti xuất hiện ngay trên lưỡi dị kiếm của Thiếu Hoa. Thật ra nếu Thiếu Hoa không kịp dụng dị kiếm gạt ánh chá»›p bạc kia Ä‘i thì có lẽ chàng cÅ©ng đã chung má»™t cái chết vá»›i những gã gia nhân của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Bị lưỡi dị kiếm gạt ngang, ánh chớp bạc chuyển hướng ghim vào vách biệt lầu.
Chát...
Thiếu Hoa hoành kiếm trước ngực, đối mặt với chàng là một hắc y nhân vận võ phục bó chẽn. Y che mặt bằng vành lụa đen, chụp cả búi tóc, chỉ còn chừa lại đôi mắt sáng như cú mèo.
Trên ngón tay của hắc y nhân còn chiếc chong chóng Ä‘ang quay tít trên đầu ngón trá».
Uyển Nhi há»i :
- Ngươi là ai ?
Thiếu Hoa lên tiếng nói theo nàng :
- Tiểu thu không cần há»i, tại hạ cÅ©ng đã biết y là ai rồi.
Chàng nhìn vỠphía hắc y nhân, ôn nhu nói :
- Tại hạ đoán không lầm chắc các hạ đây phải có khuôn mặt xấu như mặt cóc, đúng không nào ?
Nghe câu nói này của Thiếu Hoa, đôi chân mày của Hắc y dạ hành nhíu lại biểu lộ sự bất mãn.
Thiếu Hoa khoác tay :
- Thiếu Hoa nói không đúng sao các hạ nhíu mày. Phàm những ngÆ°á»i có bá»™ mặt xấu nhÆ° cóc má»›i phải bịt mặt che mày. Nếu các hạ khôi ngô anh tuấn nhÆ° tại hạ thì đâu phải che mặt làm gì.
Chàng cÆ°á»i khảy :
- Tại hạ nói đúng chứ... Chắc chắn chân diện của các hạ chẳng thể nào bì được Hoàng Thiếu Hoa. Các hạ phải thừa nhận Ä‘iá»u đó.
Gã hắc y dạ hành cất giá»ng gay gắt oàng oàng :
- Ta hủy bộ mặt khôi ngô anh tuấn của ngươi đây.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»­a miệng thì hắc y nhân lắc hữu thủ. Chiếc chong chóng trên gón trá» của gã vụt xẹt Ä‘i nhÆ° ánh tinh sa nhanh không thể tưởng, hÆ°á»›ng thẳng đến chân diện của Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa vung dị kiếm phạt ngang, chém sả vào chiếc chong chóng.
Chát...
Chiếc chong chóng thứ hai bị lưỡi dị kiếm của Hoàng Thiếu Hoa gạt phắt đi, ghim ngay vào dưới chiếc chong chóng thứ nhất. Thiếu Hoa nói :
- Các hạ tập kích lén tại hạ còn chẳng làm gì được. Bây giá» công khai đánh thì sao làm gì được Hoàng Thiếu Hoa. Äến phiên Hoàng Thiếu Hoa đây.
Vừa nói, Thiếu Hoa vừa vÅ© lá»™ng kiếm chiêu. Má»™t màn ảnh kiếm dày đặc xuất hiện. Màn ảnh kiếm của chàng chÆ°a kịp chụp đến hắc y nhân thì gã quẳng vá» phía Thiếu Hoa không quả cầu Ä‘en kịt tá»a mùi nồng nặc.
Thiếu Hoa vung dị kiếm chém xả vào quả cầu.
Chát....
Hắc y nhân lợi dụng ngay cÆ¡ há»™i đó, phi thân qua cá»­a sổ cùng lúc có tiếng sầm vang rá»n phát ra từ quả cầu.
¨m...
Thiếu Hoa chỉ kịp chộp ngang tiểu yêu của Uyển Nhi nằm rạp xuống đất.
Khói tá»a mù mịt, cùng vá»›i những mảnh vỡ từ vách tÆ°á»ng đổ sụp xuống.
Thiếu Hoa nằm đè lên ngÆ°á»i Uyển Nhi. Nàng bịt mặt, toàn thân run rẩy.
Khi màn bụi khói tan hằn, Uyển Nhi định thần được mới nhận ra Thiếu Hoa đang ấp mặt trên ngực mình. Nàng bẽn lẽn nói :
- Công tử...
Thiếu Hoa nhá»m ngÆ°á»i ngồi lên :
- Tiểu thư không sao chứ ?
- Còn công tử ?
- Tại hạ cũng không sao.
Nàng đỠmặt, ngượng ngùng nói :
- Công tử không sao, sao không ngồi lên ?
- Ã...
Chàng chá»i tay đứng hẳn lên rồi nắm lấy tay Uyển Nhi kéo nàng.
Thiếu Hoa phủi bụi bám trên y phục.
Uyển Nhi sá»±c nhá»› đến Äồ Gia Kính, chạy vá» phía cá»­a biệt phòng. Nàng chẳng nói chẳng rằng đẩy má»™t chưởng tung cá»­a biệt phòng bÆ°á»›c vào.
- Phụ thân.
Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ ngồi trên tràng kỹ trong tÆ° thế kiết dà. NgÆ°á»i từ từ mở mắt nhìn Uyển Nhi. Äồ Gia Kính có bá»™ dáng gầy còm, khẳng khiu, nÆ°á»›c da nhợt nhạt tái nhá»n.
Lão nhìn Uyển Nhi :
- Uyển Nhi... Chuyện gì đã xảy ra ?
Uyển Nhi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Äồ Gia Kính :
- Phụ thân... Có thích khách lẻn vào đây giết ngÆ°á»i của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng.
Nên Uyển Nhi sợ...
- Thiên sứ bóng tối đến rồi à ?
Uyển Nhi lắc đầu :
- Con cũng không biết.
Thiếu Hoa bÆ°á»›c vào biệt phòng. Chàng bÆ°á»›c đến bên Uyển Nhi ôm quyá»n xá Äồ Gia Kính.
- Vãn bối Hoàng Thiếu Hoa tham kiến Ä‘Æ°á»ng chủ.
Nhìn Thiếu Hoa, Äồ Gia Kính từ tốn nói :
- Lão Äồ không biết công tá»­.
- Tất nhiên tiá»n bối sao có biết được vãn bối. Bởi vì Thiếu Hoa chẳng co danh tá»± gì vá»›i giá»›i võ lâm giang hồ.
Uyển Nhi nói :
- Gia phụ.... Thiếu Hoa công tử là bằng hữu của Thiên sứ bóng tối.
Äồ Gia Kính nhìn sững chàng.
Uyển Nhi từ tốn thuật lại những gì đã xảy ra cũng như những gì Thiếu Hoa đã nói với nàng.
Thiếu Hoa nói tiếp theo lá»i Uyển Nhi :
- ÄÆ°á»ng chủ... Ngoài những gì Uyển Nhi tiểu thÆ° vừa nói, vãn bối còn có chuyện muốn thỉnh giáo Ä‘Æ°á»ng chủ.
Äồ Gia Kính nhìn chàng chằm chằm :
- Lão Äồ không ngá» công tá»­ lại là bằng hữu của Thiên sứ bóng tối.
Äồ Gia Kính nhìn lại Uyển Nhi :
- Uyển Nhi... Con ra ngoài đi.
Uyển Nhi lưỡng lự.
Äồ Gia Kính nói :
- Uyển Nhi... Con đừng ngại. Cha không bị gì đâu. ít ra vá»›i bao nhiêu năm lặn lá»™i trên võ lâm giang hồ, cha biết ai là ngÆ°á»i tốt ai là ngÆ°á»i xấu.
Thiếu Hoa nghe lão nói câu này, trong lòng khấp khởi vô cùng. Chàng nhìn sang Uyển Nhi :
- Tiểu thÆ° yên tâm... Tại hạ bảo lãnh cho Ä‘Æ°á»ng chủ. Có tại hạ Ở đây, muốn hại Äồ tiên sinh phải bÆ°á»›c qua xác của Thiếu Hoa.
Uyển Nhi nói :
- Uyển Nhi gởi gia phụ lại cho công tử.
Thiếu Hoa gật đầu.
Uyển Nhi gằn giá»ng nói :
- Nếu gia phụ có mệnh hệ gì thì Uyển Nhi thá» không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i công tá»­ đâu.
- Tại hạ biết tính của tiểu thư mà.
Äồ Gia Kính nói :
- Uyển Nhi yên tâm... Cha có thể tá»± lo được cho bản thân mình. Con đừng quá lo lắng nhÆ° vậy mà tạo hiá»m khích vá»›i Thiếu Hoa công tá»­.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá :
- Äa tạ tiên sinh đã mở lá»i.
Uyển Nhi nhìn lại Thiếu Hoa má»™t lần nữa rồi lui bÆ°á»›c. Chá» Uyển Nhi rá»i hẳn khá»i biệt phòng, Äồ Gia Kính má»›i nói :
- Công tá»­ hãy đóng cá»­a lại... Lão Äồ và công tá»­ sẽ đàm đạo vá»›i nhau.
Thiếu Hoa đóng cửa cài then rồi quay lại.
Chàng ngồi xuống chiếc đôn kê cạnh bên tràng kỹ. Äồ Gia Kính nhìn Thiếu Hoa má»™t lúc rồi nói :
- Công tử có thật là bằng hữu của Thiên sứ bóng tối không ?
Thiếu Hoa gật đầu :
- Vãn bối sẵn sàng Ä‘em mạng của mình ra bảo chứng cho lá»i nói này.
Äồ Gia Kính vuốt râu khẽ gật đầu :
- Thế là được rồi... Lão Äồ tin công tá»­.
Buông má»™t tiếng thở dài, Äồ Gia Kính nhÆ° nhìn vào má»™t khoảng hÆ° vô nào đó ẩn hiện ngay trÆ°á»›c mặt lão. Lão thở dài má»™t lần nữa rồi nói :
- Thá»i gian qua mau quá... Hồi đó khi cÆ°á»›p xâu chuổi chuyển luân, lão Äồ biết cái ngày này sẽ đến. Và nó đến thật.
Äồ Gia Kính nhìn Thiếu Hoa :
- Công tá»­ là bằng hữu của Thiên sứ bóng tối, chắc biết chuyện cÆ°á»›p chuyển luân chuổi ngá»c hồi đó chứ ?
Vãn bối chỉ nghe Thiên sứ bóng tối nói lại.... NhÆ°ng ngÆ°á»i có chuyển luân thần châu Ä‘á»u là kẻ thù của Thiên sứ bóng tối, bởi vì những ngÆ°á»i đó đã cÆ°á»›p xâu chuổi chuyển luân và tàn sát toàn gia Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Äồ tiên sinh... Chuyện đó có thật không ?
Äồ Gia Kính suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói :
- Chuyện đó đúng là có thật.
Chẳng biết lá»i nói của Äồ Gia Kính tác Ä‘á»™ng thế nào đến Thiếu Hoa mà chàng buá»™t miệng thở ra nghe thật áo não. Thiếu Hoa nói :
- Gieo gió gặt bảo, gieo oán trả oán. Äồ tiên sinh biết chuyện má»™t ngày ngÆ°á»i của Hàn gia sẽ trả thù chứ ?
- Lão Äồ đã nghÄ© đến Ä‘iá»u này. Chuyện mÆ°á»i lăm năm trÆ°á»›c, lão Äồ muốn quên nhÆ°ng quên không được, nó cứ canh cánh trong tâm lão Äồ.
Äồ Gia Kính buông tiếng thở dài :
- Hôm nay lão biết thá»i khắc trả nợ đã đến.
Thiếu Hoa có thể giúp tiên sinh.
Äồ Gia Kính nhìn Thiếu Hoa :
- Công tá»­ có nhiệt tâm nhÆ° vậy, bổn Ä‘Æ°á»ng chủ cảm kích công tá»­. Ai có tá»™i vá»›i Khai Lá»™ Sứ năm xÆ°a thì ngÆ°á»i đó trả. Lão Äồ không nhá» Thiếu Hoa công tá»­ van xin vá»›i Thiên sứ bóng tối, lão Äồ chỉ xin công tá»­ má»™t Ä‘iá»u duy nhất...
- ÄÆ°á»ng chủ xin vãn bối Ä‘iá»u gì ?
- Lão sẽ giao lại Tỵ kim chuyển luân thần châu cho cố chủ của nó, và sẵn sàng tiếp nhận cái chết. NhÆ°ng xin vá»›i Thiên sứ bóng tối, ai có tá»™i thì trừng, còn những ngÆ°á»i vô tá»™i... Xin Thiên sứ bóng tối đừng gieo huyết nghiệp lên đầu ngÆ°á»i vô tá»™i.
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Vãn bối sẽ nói Ä‘iá»u này vá»›i Thiên sứ bóng tối.
Äồ Gia Kính nhìn chàng :
- Công tử nói được chứ ?
- Vãn bối nhất định sẽ nói với Như Băng.
Thiếu Hoa lưỡng lự rồi nói :
- Vãn bối mạn phép há»i Ä‘Æ°á»ng chủ má»™t câu được không ?
- Äược.... Công tá»­ cứ há»i.
- Chuyển luân thần châu có vị chi tất cả mÆ°á»i hai viên. NhÆ°ng hiện tại trên giang hồ chỉ có mÆ°á»i ngÆ°á»i giữ chuyển luân thần châu. Äá»™c Nhân giữ hai viên, tổng cá»™ng cÅ©ng chỉ có mÆ°á»i má»™t viên. Thế còn má»™t viên thần châu nữa thuá»™c vá» ai ?
Nhìn Thiếu Hoa, mặt Äồ Gia Kính lá»™ vẻ tÆ° lá»± :
- Công tử muốn biết à ?
- Vãn bối rất muốn biết.
- Công tử có ý hợp nhất chuyển luân thần châu ?
- Xét vỠmặt nào đó, vãn bối không phủ nhận ý tưởng này.
Buông tiếng thở dài, Äồ Gia Kính nói :
- Lão phu sẽ kể lại tất cả câu chuyện đó cho công tử biết.
- Vãn bối xin được lắng tai nghe tiên sinh nói.
Äồ Gia Kính toan mở lá»i thì chân diện cau lại. Lão trầm mặt xuống rồi nói :
- Lão Äồ biết các hạ Ä‘ang nấp trên mái ngói. Các hạ không nên nghe lén lão Dồ làm gì. Hãy quang minh chính đại, nếu không sẽ theo vết xe đổ của lão Äồ. Sống ray rức vá»›i những gì mình đã làm.
Thiếu Hoa nghe Äồ Gia Kính nói mà không khá»i ngạc nhiên.
Chàng nhìn lên mái ngói nghĩ thầm :
"Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ có thể phát hiện được ngÆ°á»i nấp trên mái ngói, chứng tá» thính lá»±c của Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ chẳng tầm thÆ°á»ng chút nào. Má»™t ngÆ°á»i có thính lá»±c nhÆ° Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ hẳn ná»™i lá»±c phải siêu phàm khó có ai bì kịp." à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu Thiếu Hoa thì Äồ Gia Kính nói tiếp :
- Nếu các hạ không Ä‘i, buá»™c lòng lão Äồ phải Ä‘uổi các hạ Ä‘i.
Thiếu Hoa im lặng lắng nghe, quả nhiên những bÆ°á»›c chân nhẹ nhÆ° tiếng chân mèo bÆ°á»›c Ä‘i từ từ rá»i khá»i mái ngói.
Äồ Gia Kính nói :
- Äa tạ các hạ đã nghe lá»i lão Äồ.
Chá» má»™t lúc khá lâu, Äồ Gia Kính má»›i nhìn lại Thiếu Hoa. Lão toan mở miệng nói thì vá»™i thá»™p lấy khăn tay Ä‘Æ°a lên miệng. Äồ Gia Kính bắt đầu go. Lão ho khùng khục, ho đến dá»™ biến cả sắc diện qua màu tái nhợt, tái nhạt trông thật thảm hại. Thấy Äồ Gia Kính ho rÅ© rượi, Thiếu Hoa phải nhăn mặt. Chàng có cảm tưởng những cÆ¡n ho vừa rồi của Äồ Gia Kính tÆ°á»›c Ä‘i tất cả sinh lá»±c trong ná»™i thể của lão Äồ.
Lão ho xong, đặt chiếc khăn xuống bên cạnh. Thiếu Hoa giật mình khi thấy hai bên mép Äồ Gia Kính có hai vệt máu.
- Äồ tiên sinh.
Lão vuốt râu khoác tay :
- Công tá»­ đừng lo cho lão phu. Thật ra lảo Äồ đã biết mình sống chẳng còn bao nhiêu lâu nữa. NghÄ© cùng tận, sống làm ngÆ°á»i tranh Ä‘oạt bao nhiêu, muốn tạo lập cÆ¡ nghiệp lá»›n cở nào thì ai cÅ©ng phải chết. Chẳng có ai sống mãi được. NhÆ°ng có ngÆ°á»i chết thanh thản... Có ngÆ°á»i chết không được thanh thản chút nào.
ÄÆ°á»ng chủ Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng buông tiếng thở dài :
- Ví nhÆ° lão Äồ này.... Biết mình sắp chết nhÆ°ng chắc chắn không chết thanh thản rồi.
Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Äiá»u gì khiến cho tiên sinh ra Ä‘i không thanh thản ?
- Chuyển luân thần châu !
Lão vừa nói dứt lá»i lại vá»™i vã thá»™p lấy chiếc khăn che miệng rồi ho khùng khục. Thiếu Hoa phải bặm môi chứng kiến cảnh ho của Äồ Gia Kính.
Äồ Gia Kính ho đến đổ mồ hôi ra Æ°á»›t đẫm trang phục lão. Ho má»™t lúc, Äồ Gia Kính thở rốc. Lão dùng khăn lau sạch vết máu rỉ ra hai bên mép.
Äặt chiếc khăn xuống bên cạnh, Äồ Gia Kính nói :
- Công tá»­ há»i lão Äồ cái gì ?
Thiếu Hoa bối rối :
- Æ ... Vãn sinh vừa há»i tiá»n bối, Ä‘iá»u gì khiến cho tiá»n bối ra Ä‘i không thanh thản ?
Äồ Gia Kính gượng cÆ°á»i trông nhu mếu. Chân diện lão thật tá»™i nghiệp khiến Thiếu Hoa xúc Ä‘á»™ng. Chàng ôm quyá»n nói :
- Äồ tiá»n bối... Nếu nhÆ° vãn bối có Ä‘iá»u gì xúc phạm, mong Äồ tiá»n bối bá» qua cho vãn bối.
Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính vuốt râu mỉm cÆ°á»i nói :
- Thiếu Hoa công tá»­ chảng có gì mạo phạm lão Äồ đâu. Bí mật này lão Äồ đã từng muốn tâm sá»± vá»›i Uyển Nhi. NhÆ°ng lão chẳng thể nào nói được.
Khi diện kiến công tá»­, bá»—ng dÆ°ng lão Äồ muốn nói vá»›i công tá»­ tất cả những gì mình giấu kín.
Thiếu Hoa nhìn lão :
- Tiá»n bối... Vãn bối không làm Ä‘au lòng tiá»n bối chứ ?
- Nói được vá»›i công tá»­ xem nhÆ° lão Äồ đã trút bá»›t má»™t phần u ẩn của mình.
- Vậy vãn bối xin được nghe tiá»n bối nói.
Äồ Gia Kính khẽ buông tiếng thở dài, nhìn vá» phía trÆ°á»›c, nÆ¡i có treo bức há»a thÆ° pháp.
"Kinh hoa du hiệp quật Sơn lâm ẩn độn thê Chu tôn hà túc vịnh Vị nhược thác bồng lai Lâm nguyện ấp thanh ba Lăng cương chuyển đơn di." Dịch :
"Kinh hoa xóm hiệp nghÄ©a Núi rừng nÆ¡i ẩn cÆ° Cá»­a son nào vinh hiển Sao bằng bồng lai kia Xuống nghìn mút sông xanh Lên đồi nhặt xích chi." Äồ Gia Kính lấy hÆ¡i rồi từ từ Ä‘á»c bài thÆ° pháp đó.
Thiếu Hoa tò mò nhìn vá» phía bức thÆ° pháp. Äồ Gia Kính Ä‘á»c xong bài thÆ° pháp má»›i ôn nhu nói :
- Công tá»­ biết bài thÆ° pháp đó của ai Ä‘á» tá»± cho lão Äồ không ?
Thiếu Hoa nhìn xuống dÆ°á»›i bức thÆ° pháp, chẳng thấy bút tá»±, liá»n lắc đầu nói :
- Vãn sinh phận hậu bối nên không biết.
Äồ Gia Kính khẽ buông tiếng thở dài rồi nói :
- Bức há»a pháp thÆ° bút kia do chính tay Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân phát há»a tặng cho lão Äồ đó.
Äôi chân mày Thiếu Hoa nhíu lại.
Chàng ngập ngừng nói :
- Vậy Äồ tiá»n bối và Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân có mối quan hệ thâm tình.
Thiếu Hoa nghÄ© lão Äồ sẽ lắc đầu nhÆ°ng lão không lắc đầu lại gật đầu và khẳng khái nói :
- Không sai.
Lão lại chụp chiếc khăn ho khùng khục. Lão ho cứ nhÆ° có ai đó thò tay vào miệng móc há»ng lão, buá»™c lão phải ho sặc sụa. Ho xong lão nhìn Thiếu Hoa nói :
- Nói ra chắc chắn Thiếu Hoa công tá»­ sẽ cho lão là ngÆ°á»i đê tiện nhất trên Ä‘á»i này.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Thiếu Hoa không dám có ý tưởng xem thÆ°á»ng tiá»n bối.
Äồ Gia Kính vuốt râu :
- Thiếu Hoa công tá»­ xem thÆ°á»ng lão Äồ cÅ©ng được... Bởi lão Äồ là ngÆ°á»i đáng bị thiên hạ xem thÆ°á»ng.
Thiếu Hoa im lặng.
Lão Äồ nhìn chàng :
- Lão phu và Khai Lộ Sứ vốn dĩ là đôi bằng hữu chi giao tâm đắc vô cùng.
Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân và lão Äồ vốn dÄ© có quan hệ thâm tình ngay từ thuở còn để chá»m. Chính vì sá»± thâm tình đó mà Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân má»›i thổ lá»™ bí mật vá»›i lão Äồ vá» chuổi chuyển luân thần châu. Ai có được chuổi chuyển luân thần châu, biết được bí mật của nó thì có thể làm bá chủ thiên hạ võ lâm.
Lão lại nổi cơn ho khùng khục.
Ho dứt tràng, Äồ Gia Kính nói tiếp :
- Lão Äồ bán đứng Khai Lá»™ Sứ chỉ vì muốn Ä‘oạt xâu chuổi chuyển luân thần châu.
Nghe lão thốt ra Ä‘iá»u này, Thiếu Hoa khẽ lắc đầu nghÄ© thầm :
"Trong giá»›i võ lâm tình tri ká»· bằng hữu chẳng bao giá» tồn tại trÆ°á»›c những cám dá»— thấp hèn. Thảo nào Äồ Gia Kính không bị trá»i phạt." Thiếu Hoa ôm quyá»n nói :
- Tiá»n bối... Dù sao thì chuyện cÅ©ng đã rồi.... Tiá»n bối ân hận mãi sao ?
- Lão Dồ ân hận chứ. Lão phu đã Ä‘em bí mật của Khai Lá»™ Sứ bàn vá»›i hắc đạo võ lâm, tổ chức ra cuá»™c cÆ°á»›p xâu chuổi ngá»c năm xÆ°a. Cuối cùng xâu chuổi chuyển luân thần châu bị chia thành tam tứ, thậm chí thành mÆ°á»i phần. Má»—i ngÆ°á»i má»™t viên.
- Äá»™c Nhân sao được hai viên ?
- Bởi vì Äá»™c Nhân có công lá»›n hhất... Äã hạ được Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân.
- Khi cÆ°á»›p được xâu chuổi chuyển luân thần châu rồi, tiá»n bối má»›i nghiệm ra chỉ má»™t viên chẳng có giá trị gì.
- Công tử nói đúng. Một viên chuyển luân thần châu chẳng có giá trị gì.
- én hận thì đã muá»™n rồi. Chính vì thế lão Äồ má»›i lập ra Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng để mong khôi phục lại đạo lý võ lâm...
Lão lắc đầu nói tiếp :
- Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng lập ra, lão phu càng chán nản hÆ¡n. Bấy giá» lão phu má»›i biết có được tình bằng hữu nhÆ° Hàn Thiết Quân không dá»… gì tìm được trên chốn võ lâm giang hồ. Bây giá» lão Äồ lâm trá»ng bệnh, có lẽ chẳng còn sống được bao nhiêu lâu... Nên muốn trả nghiệp cho há» Hàn.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Tiá»n bối.... Xâu chuổi chuyển luân có mÆ°á»i hai viên, sao giá» chỉ còn mÆ°á»i má»™t viên... Còn ai giữ viên thứ mÆ°á»i hai ?
Äồ Gia Kính thở dài :
- Mặc dù Hàn Thiết Quân bị trá»ng thÆ°Æ¡ng chí mạng nhÆ°ng vẫn kịp đào thoát. Hàn Thiết Quân vẫn còn kịp giật lại má»™t viên thần châu. Lão Äồ chẳng biết y trao cho ai. Khi má»i ngÆ°á»i kéo đến trang viên của Hàn Thiết Quân thì y lại xuất hiện. Má»™t cuá»™c tắm máu trừ hậu há»a bắt đầu. Toàn gia Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân Ä‘á»u bị giết hết.
- Còn má»™t ngÆ°á»i sống sót, đó là má»™t bé gái.
Äồ Gia Kính nheo mày :
- Lão phu nhớ chẳng còn ai sống sót. Chẳng có đứa bé gái nào trong gia quyến của Hàn Thiết Quân sống sót.
- Thiên sứ bóng tối chính là hậu nhân của Khai Lộ Sứ.
Äồ Gia Kính lắc đầu :
- Lão Äồ cẩu mong Hàn gia còn ngÆ°á»i.
Äồ Gia Kính chỉ bức tranh thÆ° pháp :
- Thiếu Hoa công tử... Tỵ kim chuyển luân thần châu lão phu giấu sau bức tranh đó. Công tử hãy lấy đem trao lại cho Thiên sứ bóng tối.
- Tiá»n bối có hối tiếc phải trao Tỵ kim thần châu cho hậu nhân Khai Lá»™ Sứ không ?
Äồ Gia Kính lắc đầu :
- Không một chút hối tiếc.
Thiếu Hoa đứng lên.
Chàng ôm quyá»n nói :
- Tiá»n bối... Thiếu Hoa hứa sẽ giải nghiệp cho ngÆ°á»i.
- Lão phu vô cùng cảm kích. Nếu được công tá»­ giải nghiệp lão Äồ ra Ä‘i thanh thản vô cùng. Cái ân này, kiếp sau lão Äồ sẽ bồi đáp lại công tá»­.
Thiếu Hoa lắc đầu :
- Tiá»n bối đừng nói vậy. Thiếu Hoa áy náy lắm. Chuyện gì đáng làm Thiếu Hoa sẽ làm hết sức mình.
Äồ Gia Kính nhìn Thiếu Hoa :
- Những gi cần nói, lão Äồ đã nói hết cả rồi. Thiếu Hoa công tá»­ còn muốn biết gì nữa không ?
Thiếu Hoa lưỡng lự nói :
- Thiếu Hoa muốn biết má»™t Ä‘iá»u duy nhất.
- Công tá»­ muốn biết Ä‘iá»u gì ?
- Khai Lộ Sứ Hàn Thiết Quân giao thần châu cho ai ?
Äồ Gia Kính nhắm mắt lại. Lão nhÆ° thể cố hồi tưởng lại những sá»± việc hôm nào. Lão suy tÆ° má»™t lúc rồi má»›i mở mắt ra nhìn Thiếu Hoa.
- Lão Äồ hoàn toàn không biết Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân giao thần châu cho ai, nhÆ°ng tại Hàn gia, tất cả má»i ngÆ°á»i không ai tìm được viên thần châu đó. Có lẽ viên thần châu đó đã được trao cho ngÆ°á»i thân nhất của Khai Lá»™ Sứ Hàn Thiết Quân. Công tá»­ hãy cố gắng Ä‘iá»u tra cho ra ngÆ°á»i ấy.
Lão lại nổi cơn ho khùng khục.
Thấy Äồ Gia Kính ho nhÆ° vậy, Thiếu Hoa không dám há»i nữa. Chàng chá» cho lão cắt được cÆ¡n ho má»›i nói :
- Tiá»n bối.... Thiếu Hoa cáo từ.
- Công tử hãy đem theo viên Tỵ kim thần châu của lão phu để trao lại cho Thiên sứ bóng tối.
Chàng bước lại gỡ bức thư pháp. Sau bức thư pháp là một ngăn bí mật.
Thiếu Hoa lấy từ trong chiếc ngăn đó ra viên Tỵ kim thần châu.
Sau khi cất viên Tỵ kim thần châu chàng nhìn lại Äồ Gia Kính :
- Tiá»n bối còn Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i vãn bối không ?
Äồ Gia Kính lắc đầu :
- Không.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Tiá»n bối bảo trá»ng.
Äồ Gia Kính gật đầu.
Thiếu Hoa vừa Ä‘i đến cá»­a thì Äồ Gia Kính bất ngá» gá»i lại :
- Thiếu Hoa công tử...
Lão gá»i chàng trong trạng thái vá»™i vã nên lại phát ho dữ dá»™i. Thiếu Hoa nhìn lại. Chàng thấy lão ho dữ quá nên vá»™i vã quay lại.
- Tiá»n bối...
Äồ Gia Kính bá» chiếc khăn xuống bên cạnh. Chiếc khăn Ä‘á» máu đập vào mắt Thiếu Hoa khiến chàng phải chau mày.
Äồ Gia Kính nhìn Thiếu Hoa.
Lão ttrầm giá»ng nói :
- Nếu như công tử muốn biết... Có thể đến Vô Vi Phái tìm Khắc Mộc Kha.
Hy vá»ng Khắc Má»™c Kha sẽ nói cho công tá»­ biết.
Thiếu Hoa ôm quyá»n :
- Äa tạ tiá»n bối đã chỉ giáo. Tiá»n bối bảo trá»ng.
- Lão phu đa tạ công tử có lòng lo cho lão phu.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá Äồ Gia Kính rồi má»›i quay bÆ°á»›c. Thiếu Hoa dá»i bÆ°á»›c nhÆ°ng vẫn nghe tiếng thở dài áo não của lão Äồ.
Chàng nghĩ thầm :
"Äến bây giá» Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ má»›i biết chân giá trị của tình bằng hữu quý nhÆ° thế nào. Khi biết thì tất cả đã quá muá»™n rồi."
hết: Hồi 34, xem tiếp: Hồi 35
Tài sản của danangcity

  #35  
Old 17-04-2008, 07:20 PM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 35

Nghiệp Quả Vô Tình



Tòa chính sảnh đại Ä‘Æ°á»ng Tụ NghÄ©a vắng lặng nhÆ° tá».Tất cả môn khách của Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u đã Ä‘i khá»i,chỉ còn lại Thiếu Hoa và Lại XÆ°Æ¡ng Uy.
Uyển Nhi bước vào với vò rượu trên tay.Nàng đặt vò rượu xuống bàn nhìn Thiếu Hoa nói:
- Uyển Nhi đem rượu thổ phồn đến cho huynh đây.
- Tại hạ đâu phải là con sâu rượu ,mà tiểu thư đem chi vò rượu to thế này?
- Huynh không có tửu lượng cao, nhưng Lại lão bộc thì không chịu uống ít đâu.
Uyển Nhi vừa nói vừa mở nắp vò rượu dùng trâm thá»­ Ä‘á»™c nhúng vào.Nàng rút cây trâm lên.Cây trâm vẫn sáng bình thÆ°á»ng.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i nói:
- Nếu tại hạ là ngÆ°á»i hạ Ä‘á»™c thì không dụng phÆ°Æ¡ng cách nhÆ° đã từng dụng đâu.Phải có cách gì đặc dị hÆ¡n má»›i có thể hạ Ä‘á»™c được đối phÆ°Æ¡ng.Huống chi Ä‘á»™c nhân đã biết có Lại lão bá»™c ở đây rồi.
Lại Xương Uy nói:
- Dù sao cẩn thận vẫn hơn.
Từ ngoài cửa một vị công tử với chân diện thanh tú chẳng khác nào tiên đồng,tay cầm quạt bước vào.
Uyển Nhi nhìn lại reo lên:
- Quảng huynh...
Nàng hồ hởi bước đến trước mặt Quảng Lộ.
Cầm ngon thiết phiến,Quảng Lộ quạt nhẹ như thể đuổi một con ruồi vừa đậu trên mặt mình.
Y Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm rồi nói :
- Huynh tưởng đâu Uyển Nhi muội không còn nhận ra huynh nữa chứ.
Thiếu Hoa và Xương Uy nhìn Quảng Lộ.
XÆ°Æ¡ng Uy há»i Thiếu Hoa:
- Thiếu gia...Gã công tử này là ai vậy?
- Sao Lại lão bá»™c không há»i Uyển Nhi tiểu thÆ° mà há»i Thiếu Hoa,sao Thiếu Hoa biết được?
Uyển Nhi dẫn Quảng Lá»™ đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i rồi nói:
- Quảng huynh...Äây là Hoàng Thiếu Hoa huynh.Những ngày qua không có Hoàng huynh thì muá»™i chẳng biết làm gì trong tình cảnh này.
Thiếu Hoa ôm quyá»n xá.
- Tại hạ chỉ làm theo bản ngã của mình thôi.Quảng huynh đừng nge Uyển Nhi tâng bốc tại hạ.
Quảng Lá»™ Ôm quyá»n đáp lá»….
- Thiếu Hoa công tá»­ khách sáo rồi.Nge Uyển Nhi nói vá» Thiếu Hoa huynh, Quảng Lá»™ vô cùng cảm kích.Trên Ä‘Æ°á»ng đến Tụ nghÄ©a Ä‘Æ°á»ng tại hạ cÅ©ng nge thiên hạ đồn đại vá» Thiếu Hoa công tá»­.Nge lá»i đồn đại còn có thể không tin nhÆ°ng khi gặp...
Quảng Lá»™ ngÆ°ng lá»i, nhìn vào mắt Thiếu Hoa:
- Lá»i dồn dại của thiên hạ quả là không ngoa chút nào.
Xương Uy cau mày nói:
- Quảng công tá»­..Thiếu gia của lão không thích nge những lá»i tâng bốc đó đâu.
Uyển Nhi nói:
- Lại lão bá»™...Hoàng huynh...Quảng huynh là nghÄ©a huynh của muá»™i ,đồng thá»i cÅ©ng là nghÄ©a tá»­ của gia phụ.
Nàng nhìn lại Quảng Lộ.
- Hẳn Quảng huynh dã nghe chuyện của gia phụ nên quay vá» Tụ nghia dÆ°á»ng?
Xuong Uy nhìn Quảng Lộ.Y tằng hắng rồi nói:
- Quảng Lá»™ công tá»­ không ngại Thiên sứ bóng tối và TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống à?Tất cả môn khách ở Tụ NghÄ©a Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u đã rá»i khá»i đây dể giữ mạng mình đó.
Quảng Lộ nhìn Xương Uy ,từ tốn nói:
- ?a.o nghia làm ngÆ°á»i Quảng Lá»™ phải giữ.Nay nghia phụ gặp nạn ,cho dù Quảng Lá»™ phải xả thân nạp mạng cho ác nhân dể cứu nghia phụ,tại hạ rất sẵn lòng.
Xương Uy nhìn lại Thiếu Hoa.
- Thiếu gia...lần dầu tiên Lại lão bá»™c thấy dược má»™t con ngÆ°á»i có chính nhu Quảng Lá»™ thiếu gia dây.
Thiếu Hoa mỉm cÆ°á»i ,chàng nâng chén rượu.
- Nghe Quảng huynh nói,tại hạ vô cùng ngưỡng má»™ hào khí của Quảng huynh.Thiếu Hoa mượn chén rượu này kính Quảng huynh dệ gá»i là buổi so giao.
Quảng Lộ bưng chén rượu trước mặt.
- Hổ thẹn.. hổ thẹn.?úng ra câu nói dó phải giành cho Quảng mỗ nói với Thiếu Hoa các hạ.
- Thiếu Hoa không khách sáo nhu Quảng huynh dâu.Má»i huynh.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.
Thiếu Hoa nói:
- Má»i Quảng huynh ngồi.
Quảng Lộ ngồi xuống dối diện với Thiếu Hoa.
Uyển Nhi nói:
- ?ể muội bảo gia nhân nấu vài món ăn ngon đãi Quảng huynh.
Quảng Lộ khoát tay.
- Nhị muội.. Không cần đâu.Bá Nha ,Tử Kỳ ngày trước là tri kỷ nhưng đâu cần rượu thịt.Chỉ cần đối ẩm với Thiếu Hoa,Quảng huynh đã thõa mản rồi.
Äôi chân mày của Lại XÆ°Æ¡ng Uy nhíu lại.Y nói:
- Xem ra Quảng công tá»­ rất xem trá»ng thiếu gia của lão bá»™c nhân.Lão bá»™c nhân thô lá»— này phải uống vá»›i Quảng huynh má»™t chén.
Lão không để cho Quảng Lộ nói câu nào mà bưng chén rượu.
- Má»i Quảng thiếu gia.
Quảng Lộ miễn cưỡng bưng chén rượu Uyển Nhi vừa rót đầy.
- Má»i.
Hai ngÆ°á»i cạn chén.
Äặt chén xuống bàn,Quảng Lá»™ nhìn Thiếu Hoa nói:
- Trên Ä‘Æ°á»ng đến đây,Quảng Lá»™ nghe nói rất nhiá»u vá» Thiếu Hoa các hạ.Trong lòng Quảng Lá»™ rất phấn khích.Quảng Lá»™ có ý định ,nếu gặp được Thiếu Hoa các hạ...Nhất định phải kết thành tri ká»·.Nếu nhÆ° Thiếu Hoa không ngại,không chê Quảng Lá»™ là kẻ thô thiển ,Quảng má»— mượn chén rượu trên bàn này tá» lòng tao ngá»™ kết tình huynh đệ vá»›i Thiếu Hoa.
Mặt Xương Uy đanh lại.
Lão toa n mỡ miệng nói nhưng Thiếu Hoa đã ngăn lại.Chàng bưng chén rượu nhìn Quảng Lộ nói:
- Tứ hải giai huynh đệ.Quảng huynh đã có tình có ý nhÆ° vậy,Thiếu Hoa vô cùng cảm kích.Thiếu Hoa chỉ sợ mình là kẻ vô danh tiểu tốt không xứng vá»›i kỳ vá»ng của Quảng huynh.
- Quảng Lá»™ má»›i là ngÆ°á»i không xứng đáng vá»›i Thiếu Hoa.
- Hây...Äã tá» bày rồi,Thiếu Hoa và Quảng huynh không cần khách sáo nữa.
Quảng Lộ gật đầu.
Y bÆ°ng chén rượu đứng lên,trinh trá»ng nói:
- Quảng Lá»™ mượn chén rượu này tế trá»i tế đất ,mong được nhận Thiếu Hoa là bằng hữu chi giao.
Y chìa chén rượu đến trước mặt Thiếu Hoa.
Chàng chạm chén rượu mình vào chén của Quang Lộ ,nhưng không như gã mà lại thốt một câu cụt lủn.
- Thiếu Hoa giống như Quảng huynh.
Hai ngÆ°á»i cạn chén.
Ngồi trở lại bàn,Thiếu Hoa nói:
- Äồ tiá»n bối hẳn rất vui khi nghe Quảng huynh quay vá» Tụ Nghia Ä‘Æ°á»ng.Huynh cung nên Ä‘i gặp Äồ tiá»n bối.
Vẻ bối rối hiện lên mặt Quảng Lộ. Y miễn cưỡng nói:
- Bằng hữu tri kỷ mới gặp nhau...Quảng Lộ muốn uống với Thiếu Hoa vài tuần rượu rồi đi gặp nghia phụ cung không muộn.
Xương Uy ngướng cai đôi chân mày hết cỡ, khe khắt nói:
- Hê... Quảng Lá»™ thiếu gia quay vá» Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng vì Äồ tiá»n bối hay vì muốn kết tình bằng hữu vá»›i thiếu gia của Lại lão bá»™c?
Quảng Lộ cau mày.
- Tất nhiên ,Quảng mỗ vì nghia phụ.
- Quảng công tá»­ hẳn biết Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính Ä‘ang lâm trá»ng bệnh chứ?
Quảng Lộ gật đầu.
- Quảng mỗ biết.
- Biết mà Quảng công tử còn ngồi đây uống rượu.
Quảng Lộ sượng sùng.Y miễn cưỡng nói:
- Lại lão bộc nói rất phải...Quảng mỗ cần phải đến thăm nghia phụ.
Y đứng lên ôm quyá»n xá Thiếu Hoa rồi nói:
- ã...Quảng mỗ muốn biết Thiếu Hoa huynh đệ thuộc môn phái nào?
Äôi chân mày XÆ°Æ¡ng Uy nhíu lại.
- Æ ...
Thiếu Hoa khoát tay ngăn lão.Chàng ôn nhu đáp lá»i Quảng Lá»™.
- Quảng huynh muốn biết Thiếu Hoa xuất thân từ môn phái nào à?
Quảng Lộ gật đầu.
- Quảng Lá»™ muốn biết vì nếu nhÆ° có bằng hữu nào há»i...Quảng Lá»™ còn có chuyện để nói vá»›i há».
Thiếu Hoa gật đầu.
- Thiếu Hoa xuất thân từ Kiếm Môn.
Chân diện Quảng Lộ nhăn hẳn lại. Y cắn môi suy ngi rồi lắc đầu.
- Quảng Lá»™ chÆ°a nghe nói đến Kiếm Môn bao giá».
Tất nhiên Quảng huynh sao nghe nói đến Kiếm Môn được.Bởi Kiếm môn chưa thật sự có trên giang hồ võ lâm. Nhưng chắc chắn Kiếm Môn sẽ có tên trên võ lâm mà Quảng Lộ lắc đầu.
- Sau này Quảng Lá»™ sẽ đàm đạo vá»›i Thiếu Hoa nhiá»u.Giá» cáo từ để đến vấn an Äồ nghia phụ.
Thiếu Hoa gật đầu.
Quảng Lộ nhìn Uyên Nhi.
- Nhi muội... dẫn huynh đến vấn an nghia phụ.
XÆ°Æ¡ng Uy chá» cho hai ngÆ°á»i rá»i hẳn khá»i đại Ä‘Æ°á»ng má»›i nhìn sang Thiếu Hoa.
- Thiếu Hoa bưng chén rượu ,lắc đầu.
- Chẳng nghi gì cả.Còn Lại lão bộc?
Xương Uy buông một câu thẳng thừng.
- Lão bá»™c nhân chẳng Æ°a ngÆ°á»i này.
Thiếu Hoa há»i:
- Mới gặp lần đầu sao Lại lão bộc không ưa?
- Lại bá»™c nhân không Æ°u bởi nhân ra trong con ngÆ°á»i này có cái gì đó rất gian trá.
Thiếu Hoa tròn mắt nhìn Lại Xương Uy.
- Quảng Lá»™ huynh khí khái nhÆ° vậy mà Lại lão bá»™c lại cho ngÆ°á»i ta là kẻ gian trá.Không chừng tâm của ta gian trá nên nhìn ngÆ°á»i thấy ai cung gian trá nhÆ° mình cả đó.
Mặt Xương Uy sượng sùng.
Nhìn lão,Thiếu Hoa phá lên cÆ°á»i.Chàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Mới gặp lần đầum Lại bộc nhân lão huynh đã có ác cảm với Quảng huynh là không nên.
Xương Uy bưng chén rượu ụống luôn một lúc ba chén.Y đặt chén rượu xuống bàn.
- Thiếu gia...Kinh ngiệm báo cho Xương Uy biết gã hỠQuảng này không phải là anh hùng hảo hán đâu.
- Tốt hay xấu từ từ rồi cung biết mà.Dù sao Quảng Lá»™ công tá»­ cung đã có lòng đến Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng vì nghia vì tình.Xem nhÆ° Quảng Lá»™ huynh là ngÆ°á»i tốt rồi.
Lại Xương Uy bất giác buông một tiếng thở dài.Lão lắc đầu nói:
- Lá»i nói chÆ°a hẳn là ngÆ°á»i tốt mà.
- Lại lão bộc đừng nên suy nghĩ bận tâm làm gì.
- Lão bộc nhân phải suy nghi chứ.
Thiếu Hoa nhìn sang Lại Xương Uy.
- Lại lão bộc suy nghi gì?
- Suy nghi vỠQuảng Lộ.
Thiếu Hoa hất mặt.
- Tại sao Lại lão bộc phải suy nghi vỠQuảng huynh chứ.Chỉ sơ giao thôi, Quảng Lộ huynh lại gây ấn tượng mạnh cho Lại lão bộ như vậy à?
- Không phải y gây ấn tượng cho Lại Xương Uy... Mà Lại Xương Uy có ấn tượng với gã.
- Ấn tượng gì?
- Y là ngÆ°á»i gian trá... Thiếu gia phải Ä‘á» phòng.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Äược... Thiếu Hoa sẽ nghe lá»i Lại bá»™c nhân... NhÆ°ng chỉ chốc lát nữa thôi,Thiếu Hoa và Lại bá»™c nhân đã rá»i Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng rồi. Äâu còn gặp Quảng Lá»™ nữa.
Chàng bưng chén rượu của mình.
- Thiếu Hoa má»i Lại lão bá»™c.
Lại Xương Uy miễn cưỡng bưng chén rượu.
Hai ngÆ°á»i cùng cạn chén.XÆ°Æ¡ng Uy uống chén rượu mà mắt cứ nhìn Thiếu Hoa nhÆ° thể dò xét thái Ä‘á»™ của chàng.Thiếu Hoa đặt chén rượu xuống bàn, nhìn XÆ°Æ¡ng Uy nói:
- Xương Uy... Phải chăng lão nghi ngỠQuảng Lộ là độc nhân?
Xương Uy lắc đầu.
- Y mà là Ä‘á»™c nhân Æ°... Làm sao có chuyện đó.Có chăng y là ngÆ°á»i của Ä‘á»™c nhân.
Thiếu Hoa chau mày ngẫm ngi nói:
- Phải chăng đây là sá»± báo ứng của trá»i đất hay sao?
Nge chàng thối câu này, XÆ°Æ¡ng Uy không khá»i ngạc nhiên.Lão há»i lại Thiếu Hoa.
- Thiếu gia nói vậy có ý gì?
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Không có gì đâu.Thiếu Hoa chỉ nói bâng quơ thôi.
Chàng xoay chén rượu một vòng rồi nói tiếp:
- Xương Uy nghi ngỠsao không bí mật theo dõi hành tung của Quảng Lộ?
- Thiếu gia cho phép à?
Thiếu Hoa gật đầu.
- NhÆ°ng phải cẩn thận đó. Äừng để cho y phát hiện ,hay khiến cho Thiếu Hoa khó xá»­.
Xương Uy gật đầu.
- Thiếu gia đừng quên Lại lão bộc cung đã từng là trại chủ Linh cương trại Bạch đầu sơn. Danh chấn động sáu trấn Hồ Nam.
Thiếu Hoa nhăn mặt lắc đầu.
- Lại XÆ°Æ¡ng Uy lão bá»™c quên thá»i gian làm trại chủ lục lâm Ä‘i.
Xương Uy xụ mặt xuống.
- Lại lão bộc sẽ quên.
Y đứng lên.
- Thiếu gia... Xương Uy đi đây.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Lại lão bộc cẩn thận.
- Xương Uy hành sự được mà.
Lão nói rồi Ä‘i thẳng ra cá»­a.Còn lại má»™t mình , Thiếu Hoa suy ngi mông lung.Chàng tá»± vấn thầm trong đầu:" Nếu đúng nhÆ° Lại XÆ°Æ¡ng Uy nói thì Quãng Lá»™ là Ä‘iểm báo ứng của tạo hóa đối vá»›i Äồ tiá»n bối".
Thiếu Hoa đứng khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c. TrÆ°á»›c mặt chàng là chiếc bàn hÆ°Æ¡ng án.Bên phải là viên Tỵ kim chuyển luân thần châu được đặt trên má»™t chiếc mâm gá»— ,lên nÆ°á»›c nổi những Ä‘Æ°á»ng vân nhÆ° bút há»a,bên trái là thanh dị kiếm.
Thiến Tống và NhÆ° Băng bÆ°á»›c vào tòa chính sảnh. NhÆ° Băng lẫn Thiên Tống Ä‘á»u dừng bÆ°á»›c khi nhân dạng Thiếu Hoa đập vào mắt hai ngÆ°á»i. Äôi chân mày vòng nguyệt của NhÆ° Băng thoạt cau lại.
Nàng nhìn Thiếu Hoa những tưởng nhÆ° muốn thâu tóm nhân dạng chàng vào hai con ngÆ°Æ¡i Ä‘en láy ,to tròn hoặc muốn Ä‘á»c những ý niệm trong đầu chàng.
Như Băng nhìn sang Thiên Tống.
- Thiên Tống huynh đứng đây.
Chẳng cần nghe Thiên Tống nói gì,Như Băng tiến thẳng đến trước bàn hương án đoói mặt với Hoàng Thiếu Hoa.
Hai ngÆ°á»i đối nhãn nhau. Mãi má»™t lúc sau NhÆ° Băng má»›i lên tiếng.
- NhÆ° Băng những tưởng đâu mình phải đối mặt vá»›i lá»›p lá»›p những môn khách của Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng, không ngá» lại gặp Thiếu Hoa công tá»­ ở đây.
- Thiếu Hoa chỠNhư Băng thư thư và Thiên Tống tôn giá.
Nàng chau mày rồi Ä‘iểm nụ cÆ°á»i mỉm.
- Như Băng những tưởng Thiếu Hoa sẽ không cùng đi với Như Băng và Thiên Tống.
- Äúng... Thiếu Hoa không cùng Ä‘i vá»›i thÆ° thÆ° trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng , nhÆ°ng lại có cùng má»™t đích đến vá»›i thÆ° thÆ°.
Nàng nghiêm mặt nói :
- Mục đích của Thiếu Hoa chá» NhÆ° Băng và Thiên Tống tại chính sảnh Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng.là gì?
- ChỠđợi sá»± lá»±a chá»n của thÆ° thÆ°.
- Ty kim chuyển luân thần châu và Dị kiếm của Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Äúng.
NhÆ° Băng mim cÆ°á»i ,từ tốn nói:
- Chon tỵ kim chuyển luân thần châu Như Băng sẽ được gì?
Thiếu Hoa ôn nhu đáp lá»i nàng.
- Như Băng thư thư hẳn cần viên Tỵ kim thần châu.
- Nếu Như Băng thư thư thích thì cứ áy Tỵ kim thần châu thì cứ lấy Tỵ kim thần châu rồi ra đi.
Nàng nhíu mày, mặt sa sầm.
- Như Băng còn có thứ cần ở đây nữa...
- Ngoài Tỵ kim chuyển luân thần châu ra,NhÆ° Băng thÆ° thÆ° chỉ được chá»n thanh dị kiếm của Hoàng Thiếu Hoa. Không còn thứ gì khác nữa.
Mặt Như Băng thoat đanh lại.
- Thiếu Hoa biết Như Băng cần thứ gì nữa không?
- Biết... mạng của Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính và toàn gia của Äồ Ä‘Æ°á»ng chủ.
NhÆ° Băng ngữa mặt cÆ°á»i phá lên khanh khách.
Thiếu Hoa im lặng để cho nàng cÆ°á»i.NhÆ° Băng cắt ngang tràng tiếu ngạo ,chắp tay sau lÆ°ng ,nhìn Thiếu Hoa nói:
- Thiếu Hoa biết vậy sao còn muốn Như Băng và Thiên Tống huynh đi.
- Bỡi lẽ Thiếu Hoa đã hứa vá»›i Äồ tiá»n bối sẽ hóa giải oan nghiệp này cho Äồ tiá»n bối. Tỵ kim thần châu đổi lấy sá»± hóa giải đó.NhÆ° Băng thÆ° thÆ°... Mong thÆ° thÆ° tiếp nhận thỉnh cầu của Thiếu Hoa.
Như Băng gằn gióng nói :
- Nếu Như Băng không tiếp nhận sự thỉnh cầu của Hoàng Thiếu Hoa. Thì chuyện gì sẽ xảy ra?
- Thư thư đã chon lưỡi kiếm của Thiếu Hoa.
Nàng trố mắt nhìn sững chàng.
- Thiếu Hoa quyết định đối đầu với Như Băng và Thiên Tống huynh từ lúc nào vậy?
- Thiếu Hoa chẳng biết tá»± bao giá». Thiếu Hoa chỉ có thể nói là Thiếu Hoa không cùng Ä‘i chung trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng , nhÆ°ng lại có cùng đích đến.
NhÆ° Băng Ä‘anh giá»ng há»i:
- Thiếu Hoa biết Äá»— Gia Kính là ngÆ°á»i thế nào không?
- Biết.
Biết lão như thế nào. Có đáng cho Thiếu Hoa xả thân vì lão không?
Câu há»i này của NhÆ° Băng khiến Thiếu Hoa sượng sùng bối rối.
Chàng nghi thầm:"Xét cho cùng ,Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng chủ cung không đáng để cho mình xả thân cứu mạng lão,nhÆ°ng...".
à ngi đó trôi qua, Thiếu Hoa lắc đầu nói:
- Thật ra má»™t kẻ bất nhân , bất nghia , bất tình , thì Ä‘á»u đáng chết cả. NhÆ°ng Äồ Gia Kính Ä‘Æ°á»ng chủ thì là má»™t biệt lệ.
Như Băng khoát tay.
- Chẳng có một biệt lệ nào cả.
Nàng cÆ°á»i khẩy ,rồi nói tiếp:
- Hay Hoàng Thiếu Hoa đã bị lÆ°á»›i tình của ả Äồ Gia Uyển Nhi che mất tầm mắt của má»™t vị anh hùng?
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Thư thư đừng hiểu lầm Thiếu Hoa. Thiếu Hoa không giống như Thiên Tốn tôn giá của thư thư đâu.
Lá»i nói của Thiếu Hoa vừa dứt thì sắc diện của NhÆ° Băng cung từ từ á»­ng Ä‘á». Nàng gay gắt nói:
- Thế vì cái gì mà Thiếu Hoa lại gánh vác oan nghiệp của Äồ Gia Kính.
Thiếu Hoa suy nghi rồi nói:
- Vì thư thư.
Chân diện Như Băng đanh hẳn lại.Nàng chỉ vào ngực mình.
- Vì Như Băng?
Thiếu Hoa gật đầu.
NhÆ° Băng bật cÆ°á»i khanh khách. Nàng vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Thiếu Hoa nói vì Như Băng ,vậy là vì cái gì nào?
- Không để đôi bàn tay thanh mảnh của thư thư nhúng thêm vào máu. Khi nhúng tay vào chàm, rữa đã không được ,nhúng tay vào máu càng khó rữa hơn.
NhÆ° Băng ôm quyá»n ôn nhu nói :
- Nge Thiếu Hoa nói câu này , Như Băng rất cảm kích thịnh tâm của Thiếu Hoa nhưng rất tiếc Như Băng không tiếp nhận lòng tốt của Thiếu Hoa.
Nàng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° đóa hoa hàm tiếu.
- NhÆ° Băng chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u.
- Thư thư muốn gì?
Như Băng khe khắt nói:
- Hoàng Thiếu Hoa hãy tránh sang má»™t bên để NhÆ° Băng Ä‘i hết con Ä‘Æ°á»ng của mình.
Thiếu Hoa ngiêm giá»ng đáp lá»i nàng.
- Nếu Thiếu Hoa không tránh?
NhÆ° Băng cau mày , gằn giá»ng nói:
- Thiếu Hoa đã thách thức Như Băng.
- Thiếu Hoa có thể thách thức thư thư đó. Một khi sự thách thức kia trở thành một cuộc giao đấu sinh tử giữa Thiếu Hoa và Thiên Tống tôn giá... Kẻ thiệt thòi nhất chính là Như Băng thư thư.
Rít một luồng chân khí căng phồng lồng ngực , Thiếu Hoa nói :
- NhÆ° Băng thÆ° thÆ° nghi xem , Thiếu Hoa chết hay Thiên Tống tôn giá chết NhÆ° Băng Ä‘á»u không có lợi gì cả. NhÆ° Băng thÆ° thÆ° sẽ không thể Ä‘i tiếp con Ä‘Æ°á»ng mình đã đặt ra.Äúng không nào?
Chàng mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
- Thiên Tống tôn giá chết , hay trở thành phế nhân thì xem như thư thư đã bị gãy kiếm.
Như Băng buông tiếng thở dài.
- Thiếu Hoa... đừng buộc Như Băng...
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Thiếu Hoa không ép NhÆ° Băng thÆ° thÆ° mà là thỉnh cầu thÆ° thÆ° hóa giải oan nghiệt cho Äồ tiên sinh.
- Thiếu Hoa biết Äồ Gia Kính đã làm gì không?
- Bán đứng bằng hữu và sống vá»›i niá»m ân hận trong cÆ¡n bệnh trầm kha. Cho dù NhÆ° Băng thÆ° thÆ° không tá»± tay lấy mạng Tụ Nghia Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kinh thì Äá»— tiên sinh cung đã nhận lãnh tất cả những gì Äồ Gia Kính tiên sinh đã gây ra.
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài, nói tiếp :
- Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng chủ Äồ Gia Kính giá» chẳng khắc nào đèn đã cạn dầu, leo lét trÆ°á»›c cÆ¡n bão tá»­ thần. NhÆ° Băng thÆ° thÆ° không lấy mạng Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng chủ thig ngÆ°á»i cung đã phải trả ghiệp oan nợ bằng sá»± ân hận của mình.
NhÆ° Băng gằn giá»ng nói :
- Äồ Gia Kính Ä‘ang lâm trá»ng bệnh?
Thiếu Hoa gật đầu.
- Những gì Äồ tiá»n bối đã làm khiến ngÆ°á»i ân hận.
Vậy sao... Äến bây giá» lao gian tặc má»›i biết ân hận à? Thế công tá»­ biết vì sao Äồ Gia Kính mang trá»ng bệnh mà NhÆ° Äăng cùng vá»›i Thiên Tống vá»—i và đến đây không?
Thiếu Hoa lắc đầu:
- Không biết.
Nàng gằn giá»ng nói:
- NhÆ° Băng sợ Äồ lão tặc chết bởi trá»ng bệnh mà không chết bởi Ä‘ao kiếm của Thiên Tống.
- NhÆ° Băng thÆ° thÆ° lạnh lùng đến thế là cùng. Chết bởi bạo bệnh hay chết bởi kiếm chiêu của TrÆ°Æ¡ng tôn giá thì có gì khác đâu.Chết là xem nhÆ° trút bá» tất cả những oan nợ trong cuá»™c Ä‘á»i này. Chết là sá»± trả giá cho kiếp sống làm ngÆ°á»i. Chẳng có cái chết nào khác cái chết nào cả. Chỉ có con ngÆ°á»i trÆ°á»›c cái chết là khác nhau thôi.
Thiếu Hoa trở ra rồi nói tiếp:
- Thiếu Hoa thỉnh cầu NhÆ° Băng thÆ° thÆ° cho Äồ tiên sinh được rá»i bá» cõi nhân sinh này trong sá»± ân hận của mình.Hãy để cho Äồ Gia Kính Ä‘Æ°á»ng chủ được Ä‘em sá»± ân hận kia xuống cõi hÆ° vô khấu đầu tạ tá»™i vá»›i Khai lá»™ sứ Hàn Thiết Quân.
- Như Băng quá đỗi bất ngỠvới hào khí của Thiếu Hoa.
- NhÆ° Băng thÆ° thÆ° chấp nhận lá»i thỉnh cầu của tại hạ ?
Như Băng lưỡng lự rồi nói:
- Nếu Như Băng không chấp nhận?
Thiếu Hoa chỉ thanh dị kiếm của mình.
- Như Băng sẽ được chứng kiến một cuộc đấu có một không hai giữa Thiếu Hoa và Thiên Tống tôn giá.
- Thiếu Hoa đã từng đấu với Thiên Tống... và đã từng thua, không sợ ư?
- Không có cái gì trên Ä‘á»i này lại không thay đổi. Ngày đó Thiếu Hoa chỉ là má»™t kiếm thủ ,nhÆ°ng bây giỠđã là chân kiếm. NhÆ° Băng thÆ° thÆ° nói đúng, Thiếu Hoa đã từng không phải là đối thủ của Thiên Tống tôn giá, Thiếu Hoa đã chứng minh cho thÆ° thÆ° thấy rồi. Má»™t kẻ Ä‘iá»n tình nhÆ° Thiên Tống chẳng bao giá» là chân kiếm mà mãi mãi chỉ là má»™t kiếm thủ.
Giết Thiên Tống tôn giá quá dễ đối với Thiếu Hoa tiểu cuồng tà.
Chân diện của nàng đỠrần. Như Băng nhè nhè buông tiếng thở dài.
- NhÆ° Băng tá»± há»i, tại sao trên con Ä‘Æ°á»ng ta Ä‘i bá»—ng dÆ°ng lại xuất hiện má»™t kẻ ngang ngạnh cản bÆ°á»›c chứ.
- Hận thù luôn gắn liá»n vá»›i những Ä‘iá»u phi nghia.
Như Băng thở hắt ra một tiếng, khoanh tay trước ngực nhìn Thiếu Hoa.
- NhÆ° Băng không còn sá»± lá»±a chá»n nào.
Thiếu Hoa lắc đầu.
- Thiếu Hoa có hai sá»± lá»±a chá»n , Tỵ kim chuyển luân thần châu và Di kiếm của Thiếu Hoa.
Nàng cắn răng trên môi vào môi dÆ°á»›i ,trang trá»ng há»i Thiếu Hoa.
- Công tá»­ nói Äồ Gia Kính Ä‘ang lâm trá»ng bệnh nhÆ° đèn dầu sắp tắt.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Không sai.
- Nếu đúng nhÆ° vậy, NhÆ° Băng sẽ chá»n Tỵ kim chuyển luân thần châu.
Thiếu Hoa chỉ viên Tỵ kim thần châu đặt trên chiếc mâm bằng gỗ.
- Má»i thÆ° thÆ°.
- NhÆ° Băng muốn chứng nghiệm lá»i nói của Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa nhíu mày há»i:
- Như Băng thư thư không tin vào Thiếu Hoa sao?
Nàng nhạt nhẽo trả lá»i chàng.
- Thiếu Hoa đã thay đổi nhiá»u rồi... Chẳng có gì để NhÆ° Băng tin cả.
Chàng lắc đầu.
- Kẻ thay Ä‘á»—i chính là NhÆ° Băng thÆ° thÆ° chứ không phải là Thiếu Hoa. NhÆ°ng nếu nhÆ° NhÆ° Băng thÆ° thÆ° muốn chứng nghiệm lá»i nói của Thiếu Hoa.
Chàng ôm quyá»n, từ tốn nói:
- Thiếu Hoa sẽ Ä‘Æ°a thÆ° thÆ° đến gặp Äồ tiá»n bối.
Như Băng nhìn thẳng vào mắt Thiếu Hoa.
- Äược.
Nàng đổi giá»ng găy gắt và lạnh lùng.
- Hy vá»ng NhÆ° Băng sẽ không đụng đến thanh kiếm của mình.
Thiếu Hoa, NhÆ° Băng cùng Thiên Tống đến biệt lâu của Äồ Gia Kính. Bên ngoài cá»­a biệt lâu không còn má»™t bóng ngÆ°á»i nào. Sá»± vắng lặng đó khiế Thiêu Hoa phải cau mày.
Chàng đẩy cá»­a vào Ä‘i thẳng đến gian biệt phòng của Äồ Gia Kính.
Ba ngÆ°á»i bÆ°á»›c vào biệt phòng. Thiếu Hoa tiến đến trÆ°á»›c tấm rèm phủ che tràng kỹ, ôm quyá»n nói:
- Äồ tiá»n bối... vãn bối Ä‘Æ°a hậu nhân của Khai lá»™ sứ đến gặp ngÆ°á»i...
Không có ai trả lá»i chàng.
Thiếu Hoa tò mò bước đến vén tấm rèm.
Äồ Gia Kính vẫn nằm duá»—i dài trên tràng ká»·. Thiếu Hoa nói:
- Äồ tiên sinh...
Không thấy Äồ tiên sinh có biểu hiện gì, Thiếu Hoa bÆ°á»›c đến bên tàng ká»·. Chàng trố mắt nhìn Äồ Gia Kính. Chàng không thể nào tin được vào mắt mình khi thấy đôi mắt trợn tròng mở to hết cỡ của Äồ Gia Kính.
Thiếu Hoa quay lại.
Như Băng thư thư... Tiên sinh đã chết rồi.
NhÆ° Băng bÆ°á»›c đến bên Thiếu Hoa. Nàng cau mày rồi bất ngá» lật tấm chăn đắp trên ngÆ°á»i Äồ Gia Kính. Vùng Ä‘an Ä‘iá»n của lão bị rá»c má»™t Ä‘Æ°á»ng dài. Toàn bá»™ lục phủ ngu tạng Ä‘á»u bị moi hết ra ngoài trông thật khủng khiếp.
Thiếu Hoa ngây ngÆ°á»i khi chứng kiến cảnh tượng đó. Chàng buá»™t miệng thốt:
- Y...
Thiếu Hoa nhìn sững Như Băng.
- ThÆ° thÆ°... Äồ tiá»n bối không chết bởi bạo bịnh mà bị ngÆ°á»i ta mổ bụng.
Hai cánh môi của Thiếu Hao mím lại.
Chàng còn Ä‘ang tÆ° lá»± bần thần trÆ°á»›c cái chết khủng khiếp của Ä‘Æ°á»ng chủ Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng thì Uyển Nhi xồng xá»™c bÆ°á»›c vào.Nàng đứng áng ngữ ngay trÆ°á»›c của, rít giá»ng thét lên:
- Thiếu Hoa... NgÆ°á»i là ngÆ°á»i tàn nhẫn , vô tâm , vô đạo. NgÆ°Æ¡i nỡ nhẫn tâm lây mạng gia phụ khi ngÆ°á»i Ä‘ang lâm trá»ng bệnh... ngÆ°Æ¡i không phải là má»™t con ngÆ°á»i. Uyển Nhi thỠđổi mạng vá»›i ngÆ°Æ¡i.
Nge nàng nói, Thiếu Hoa càng thẫn thỠhơn.
Chàng khoát tay lắc đầu.
- Uyển Nhi... Thiếu Hoa không làm chuyện này.
Uyển Nhi gào lên.
- Uyển Nhi lầm ngÆ°á»i.
Uyển Nhi toan nhào đến Thiếu Hoa. Chàng khoát tay nói:
- Uyển Nhi... Tiểu thư hãy bình tinh...
Như Băng bước lạc qua án ngữ trước mặt Thiếu Hoa. Nàng nhìn Uyển Nhi nhạt nhẽo nói:
- Lão Äồ cung đáng chết nhÆ° vậy.
Nghe NhÆ° Băng nói, sắc diện Uyển Nhi tái nhợt bì giận. Trong nàng Ä‘ang âm ỉ ngá»n lá»­a hận thù này lá»i nói của NhÆ° Băng chẳng khác nào dầu xối thêm vào ngá»n lá»­a giận đó.
Uyển Nhi nghiến răng, bật khóc. Nàng vừa khóc vừa nói:
- Hôm nay Uyển Nhi liá»u mạng sinh tá»­ vá»›i các ngÆ°Æ¡i.
Uyển Nhi vừa nói , vừa lòn tay ra sau lÆ°ng rút sợi roi da đầu có bá»c chỉ.
NhÆ° Băng nhÆ° thể chỠđợi sá»± biến này. Nàng liá»n phán lệnh cho Thiên Tống.
- Thiên Tống huynh... Giết ả đi.
Lá»i nói của NhÆ° Băng phán ra , Thiên Tống chẳng khác nào má»™t gã nô tình tuyệt đối trung thành chấp hành mệnh lệnh của NhÆ° Băng. ®nh huyết kiếm chá»›p Ä‘á»™ng , hÆ°á»›ng ngay vá» phía Äồ Gia Uyển Nhi.
Sá»± biến Ä‘á»™t ngá»™t bất cứ ai cung không kịp trở tay, nhÆ°ng Thiếu Hoa vẫn nhanh hÆ¡n sá»± biến đó. Thanh dị kiếm của chàng cắt ra má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng tắp hứng lấy lưỡi huyết kiếm của TrÆ°Æ¡ng Thiên Tống.
- Keng...
Hai thanh kiếm chạm vào nhau, trong khi sợi roi da của Uyên Nhi lại quất thẳng vào lưng Thiếu Hoa.
- Chát...
Thiếu Hoa có cảm tưởng lÆ°ng mình rát bá»ng bởi má»™t ngá»n tầm sét đánh vào. Trang phục chàng rách ngay má»™t Ä‘Æ°á»ng dài, cùng vá»›i má»™t vết Ä‘á» tÆ°Æ¡m máu kéo dài từ bá» vai phải xuống tận thắt lÆ°ng.
Thiếu Hoa thét lớn.
- Dừng tay...
Thiên Tống toan biến chiêu , nhưng Như Băng đã phán lịnh.
- Dừng tay...
Cả Thiên Tống lẫn Uyển Nhi đồng thu hồi binh khí. Như Băng quắc mắt nhìn Thiếu Hoa.
Nàng găy gắt nói:
- Thiếu Hoa... sao ngươi lại hồ đồ như vậy?
Thiếu Hoa gằn giá»ng nói:
- Cái chết của Äồ tiên sinh phải được làm sáng tá» ai là hung thủ.
Hai cánh môi chàng mím lại.
- Kiếm của Thiếu Hoa chỉ sát tử kẻ bất nhân , bất nghia.
Quảng Lộ từ ngoài bước vào.
Y nhìn Thiếu Hoa.
- Thiếu Hoa huynh đệ chắc biết ai là hung thủ.
Thiếu Hoa nhìn Quảng Lộ.
- Quảng huynh biết?
Quảng Lộ lắc đầu.
- Quảng mỗ không biết.
Y nghiêm mặt ,trầm giá»ng nói:
- Nhưng xét vết thương của nghia phụ thì hung thủ phải là một kiếm thủ.
Thiếu Hoa nhướng mày.
- Tại hạ nghi vết thÆ°Æ¡ng đó không thể tạo được bằng kiếm. Nó Ä‘Æ°Æ¡c rá»c bằng má»™t thứ binh khí cá»±c kỳ bén.
Như Băng lên tiếng.
- Lão chết như thế nào cung được cả thôi.
Thiếu Hoa quay ngoắt lại NhÆ° Băng Ä‘anh giá»ng quát:
- ThÆ° thÆ° im Ä‘i...
Chân diện Như Băng đỠrần bởi tiếng quát của Thiếu Hoa.
Äôi thu nhãn của nàng long lên má»™t cái nhìn tàn nhẫn và khe khắt.
Quảng Lộ nhìn Thiếu Hoa.
- Thiếu Hoa huynh đệ biết hung khí của ngÆ°á»i đó... Vậy đó là hung khí gì?
Lá»i của Quảng Lá»™ vừa dứt thì Lại XÆ°Æ¡ng Uy từ ngoài bÆ°á»›c vào.
- Thiếu gia không cần trả lá»i Quảng Lá»™ các hạ... Mà cứ há»i Äá»— tiên sinh tá»± khắc ngÆ°á»i sẽ nói cho má»i ngÆ°á»i biết, ngÆ°á»i chết bởi ai, và chết bằng thứ vu khí gì.
NhÆ° Băng, Uyển Nhi lẫn Quảng Lá»™ Ä‘á»u cau mày khi nghe câu nói này của Lại XÆ°Æ¡ng Uy.
Thiếu Hoa nhìn Xương Uy. Lão khẽ nheo mắt với chàng.
Thiếu Hoa suy nghi rồi nói:
- Chúng ta không cần phải bận tâm nữa. Äồ tiên sinh sẽ nói cho chúng ta biết chuyện gì đã xảy ra ở đây.
Quảng Lộ nói:
- Äồ nghia phụ đã chết rồi. Xác chết không thể nào nói được.
Xương Uy lắc đầu, khoát tay.
- Ai nói xác chết lại không thể nào nói được.
Thiếu Hoa phấn khích xen vào.
- Lại lão bộc nói đúng... Xác chết vẫn có thể nói được. Thậm chí còn ngâm thơ được nữa.
Quảng Lộ buột miệng thốt:
- Hoang Ä‘Æ°á»ng... Chẳng thể nào tin được.
XÆ°Æ¡ng Uy ôm quyá»n nói vá»›i Thiếu Hoa:
- Thiếu gia... Thiếu gia cho phép Lại lão bá»™c triệu hồn Äồ Gia Kính tiên sinh.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Lại lão bộc làm đi.
Quảng Lộ bối rối nói:
- Lại XÆ°Æ¡ng Uy... Lão chỉ là má»™t lục lâm trên Linh cÆ°Æ¡ng trại chú có phải thầy pháp đâu mà biết gá»i hồn?
Xương Uy nhướng mày.
- NgÆ°Æ¡i nhầm rồi... trÆ°á»›c đây trên Linh cÆ°Æ¡ng trại , Lại má»— thu phục tất cả má»i ngÆ°á»i làm lục lâm... chính vì thế mà trong trại của Lại má»— có má»™t vị tÆ°á»›ng pháp.Quảng Lá»™ các hạ cần gặp thầy tÆ°á»›ng của lão Lại này không?
- Quảng Má»— không tin chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng đó.
XÆ°Æ¡ng Uy hÆ°á»›ng ta cá»­a ôm quyá»n nói:
- Má»i PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng.
Thiếu Hoa nheo mắt nghi thầm:"Sao Phương Phương lại có mặt ở đây?".
Chàng nhìn ra cửa. Phương Phương ngồi trên chiếc ghế đặc chủng dành riêng cho nàng, được Hảo Hảo đẩy vào. Hảo Hảo đẩy Phương Phương đến trước mặt Uyển Nhi.
Phương Phương nói:
- Tiểu thư muố biết hung thủ là ai không?
Uyển Nhi gật đầu.
- Uyển Nhi muốn biết.
- Nếu Uyển Nhi muốn biết hãy cho từng ngÆ°á»i. Hung thủ sẽ lá»™ diện ngay.
Uyên Nhi gật đầu, chìa tay vỠphía nàng.
- Cô nương hãy làm đi... Tay của Uyển Nhi đây.
Phương Phương nắm tay Uyển Nhi. Nàng nhắm mắt rồi từ từ buông tay Uyển Nhi ra.
Tiểu thư nhất định không phải là hung thủ rồi.
Nàng lần lượt nắm tay từng ngÆ°á»i.Khi Hảo Hảo đẩy nàng đến trÆ°á»›c mặt NhÆ° Băng, NhÆ° Băng cau mày. Nàng trang trá»ng nói:
- Có cần nắm tay bổn sứ không?
Phương Phương nhìn lại Thiếu Hoa.
Thiếu Hoa miễn cưỡng nói:
- NhÆ° Băng thÆ° thÆ°... ThÆ° thÆ° đã chá»n rồi lá»±a rồi.
Như Băng hừ nhạt một tiếng rồi nói:
- Bổn sứ hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng đừng nói càn rỡ.
Nàng vừa nói vừa Ä‘Æ°a tay cho PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nắm. Äôi chân mày PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhíu lại.
Nàng buông tiếng thở dài nhìn Như Băng.
- Không ngá» cuá»™c Ä‘á»i của thÆ° thÆ° lại nhiá»u bất trắc nhÆ° vậy. NhÆ°ng thÆ° thÆ° không phải là hung thủ Äồ Gia Kinh tiên sinh.
Hảo Hảo đẩy nàng đến trước mặt Quảng Lộ.
Gã trừng mắt nhìn nàng.
- Thật là hoang Ä‘Æ°á»ng.
Xương Uy nói:
- Hoang Ä‘Æ°á»ng hay không hoang Ä‘Æ°á»ng thì các hạ cứ để cho PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nắm tay các hạ. Có gì phải e dè chứ, nếu nhÆ° các hạ không phải là hung thủ.
- Chẳng lẽ Quảng Lộ lại nhẫn tâm sát hại nghia phụ của mìn?
- Äiá»u đó sẽ Ä‘Æ°Æ¡ch minh bạch ngay thôi mà.
Quảng Lộ chia tay trước.
- Quảng Lá»™ mong cÆ¡ nÆ°Æ¡ng không phải là ngÆ°á»i gian trá.
Hảo Hảo tròn mắt nhìn Quảng Lộ.
- Tá»· tá»· trÆ°á»›c nay chÆ°a bao giá» ngoa ngôn hại ngÆ°á»i.
Phương Phương nói:
- Phương Phương không hại ai đâu.
Nàng nói rồi nắm lấy hai bàn tay Quảng Lộ. Mặt Phương Phương đanh lại. Nàng buông tiếng thở dài rút tay lại Phương Phương nhìn vỠXương Uy.
- Lại tôn giá... Ä‘Æ°a PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng đến bên xác của Äồ tiên sinh.
Hảo Hảo đẩy Phương Phương đến bên tràng kỷ.
Nàng đặt tay vào trán Äồ Gia Kính. Sắc diện của nàng xanh rá»n.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng rú tay lại, từ từ định nhãn nhìn Quảg Lá»™. Äôi chân mày Quảng Lá»™ chau hẳn lại khi tiếp nhận ánh mắt của PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng.
PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng nói:
- Äồ tiên sinh chết bởi má»™t thứ binh khí sắc bén, tợ nhÆ° chiếc chong chóng. Hung thủ vận hắc y dạ hành, Ä‘i vào biệt lâu bằng cá»­a hậu trong gian phòng này.
Nàng nhìn vỠbức bình phong.
Xương Uy bước đến đẩy bức bình phong qua bên. Sau bức bình phong là vòm cửa bí mật.
Phương Phương nói tiếp :
- Hung thủ sau khi dụng Ä‘á»™c công khiến Äồ Gia Kính Ä‘Æ°á»ng chủ tiên sinh không sá»­ dụng được ná»™i lá»±c má»›i mổ bụng ngÆ°á»i. Äồ Gia Kính tiên sinh đã chết rất Ä‘au Ä‘á»›n. Mục đính của hung thủ là muốn Ä‘oạt viên thần châu nào đó nên sá»­ dụng cá»±c hình này đối vá»›i Äồ Gia Kính tiên sinh.
Quảng Lộ cau mày nói:
- Nói như vậy, nhưng cô nương có bằng chứng gì không?
Phương Phương nhìn Quảng Lộ.
- Còn má»™t ngÆ°á»i nữa đứng sau hung thủ.
Thiếu Hoa cau mày. Chàng nghi thầm:"PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng cứ nhÆ° ngÆ°á»i trong cuá»™c.Chẳng biết nàng có nói đúng không".
à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu chàng thì PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng nhìn vá» phía vòm cá»­a.
- Hung thủ để lại dấu giày ngay vòm cửa đó.
Xương Uy nói:
- Cô nương... Hung thủ có mặt ở đây chứ?
Phương Phương nhìn Quảng Lộ.
- Quảng các hạ chính là hung thủ.
Quảng Lộ trừng mắt.
- Hồ đồ... hoang Ä‘Æ°á»ng...
Thiếu Hoa nhìn Quảng Lộ.
Quảng Lộ nói:
- Các ngÆ°á»i cùng má»™t cán, cùng má»™t thuyá»n bênh vá»±c nhau.
Thiếu Hoa nhìn xuống chân Quảng Lộ.
Ãnh mắt ủa chàng vô tình đập vào thần quang của Quang Lá»™. Bất thình lình gã nhích bá»™ bÆ°á»›c qua Uyển Nhi, trảo thủ vÆ°Æ¡n ra thá»c vào yết hầu nàng.
Uyển Nhi gần như không có được chút phản ứng nào mà chỉ buột miệng thốt:
- Quảng huynh...
Quảng Lộ nói:
- Thiếu Hoa... ả nha đầu tật nguyá»n kia nói đúng rồi đó. Quảng má»— chính là hung thủ.
Hắc y nhân dụng đôi chong chóng định sảt tử tại hạ chính là các hạ.
- Quảng mỗ tiệc là lần đó không giết được ngươi.
Quảng Lá»™ cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Cho dù ta không giết được ngươi nhưng vẫn có cách buộc ngươi phải giao Tỵ kim chuyển luân thần châu.
Thiếu Hoa buông tiếng thở dài. Chàng nhìn lại Như Băng.
- ThÆ° thÆ°...
NhÆ° Băng cÆ°á»i khẩy rồi nói:
- Thiếu Hoa đừng nói NhÆ° Băng trả lại Tỵ kim chuyển thần châu cho công tá»­. Trá»i phạt Äồ Gia Kính mà không cần đến NhÆ° Băng.
Nàng nhìn lại Thiên Tống.
- Thiên Tống huynh... Chúng ta đi đi... Ở đây quá đủ rồi.
NhÆ° Băng mỉm cÆ°á»i vá»›i Thiếu Hoa, rồi nhìn lại Uyển Nhi.
- Nếu nhÆ° có xuống a tỳ thì tiểu thÆ° cho NhÆ° Băng gởi lá»i thỉnh an đến Äồ lão tặc. Kiếp sau NhÆ° Băng hy vá»ng sẽ không há»™i ngá»™ vá»›i lão.
NhÆ° Băng nói rồi cùng Thiên Tống sải bÆ°á»›c Ä‘i. XÆ°Æ¡ng Uy định cản hai ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng Thiếu Hoa khoát tay.
- Lại lão bộc... đừng cản, để cho thư thư và Thiên Tống tôn giá đi.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i thẳng ra cá»­a biệt phòng.
Như Băng và Thiên Tống đi rồi, Thiếu Hoa mới nhìn lại Quảng Lộ.
- Quảng huynh nge rồi đó... Tỵ kim chuyển thần châu đã được Như Băng đem đi.Ở đây chẳng còn viên chuyển luân thần châu nào cả GiỠQuảng huynh muốn có viên Tỵ kim chuyển thần châu thì hay buông Uyển Nhi tiểu thư ra rồi đuổi theo Như Băng và Thiên Tống tôn giá.
Quảng Lộ bối rối.
- Thiếu Hoa... ngươi để cho ta đi à?
- Chỉ cần Quảng huynh không làm hại Uyển Nhi là được rồi. Tại hạ nghi Quảng huynh sẽ không hại Uyển Nhi. Bởi dù sao Quảng huynh cung là nghia huynh của nàng mà. Hại Uyển Nhi, Quảng huynh chẳng được lợi ích gì. Má»™t ngÆ°á»i thông minh và có thâm ý nhÆ° Quảng huynh hẳn biết lá»±a chá»n hành Ä‘á»™ng của mình. Cái gì không có lợi tuyệt nhiên không làm.
Äúng không nào?
- Quảng Lá»™ tiếp nhận lá»i nói này của ngÆ°Æ¡i.
- Tiếp nhận sao huynh không còn chưa buông Uyển Nhi ra?
- Quảng Lộ sợ ngươi gian trá.
XÆ°Æ¡ng Uy gắt gá»ng nói:
- Thiếu gia của ta không phải hạng ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i đâu.
- Ai tin được.
Thiếu Hoa chau mày - Hãy tin vào lá»i nói của Thiếu Hoa.
- Uyển Nhu sẽ bình an,chỉ cần ngÆ°á»i để cho ta Ä‘i.
Thiếu Hoa gật đầu.
- Quảng huynh nhanh lên, kẻo Thiên Tống và Như Băng thư thư đi mất không dễ tìm hỠđâu.
Quảng Lộ hừ nhạt một tiếng rồi đẩy mạnh Uyển Nhi vỠphía Thiếu Hoa.
Chàng giang tay đón lấy nàng.
Quảng Lá»™ đảo ngÆ°á»i phi thân ra cá»­a. Thân ảnh gã vừa thoát khá»i ngưỡng cá»­a thì má»™t chá»›p kiếm đỠối xuất hiện cắt ngang qua thắt lÆ°ng của Quảng Lá»™.
Má»™t cảnh tượng chết chóc diá»…n ra mà ngÆ°á»i yếu tim có lẽ vỡ mật mà chết. Ãnh chá»›p kiếm tiện ngang thắt lÆ°ng Quảng Lá»™, mà thể pháp gã vẫn lao đến trÆ°á»›c, cho đến khi phần trên gã ngã ngược vá» sau, còn hai chân vẫn lạch bạch bÆ°á»›c thêm vài bá»™ nữa má»›i đổ sụp xuống.
Mặc dù thân trên đã ngã xuống đất như thân chuối nhưng miệng Quảng Lộ vẫn cất tiếng nói:
- Sao ta lại thế này?
Gã nói rồi chá»i tay cố dá»±ng ngÆ°á»i lên, sau đó má»›i ngã vật vá» phía sau nện ót xuống sàn. Cảnh tượng đó khiến Hảo Hảo lẫn PhÆ°Æ¡ng PhÆ°Æ¡ng bịt mắt rú lên.
Như Băng xuất hiện ngay ngưỡng cửa.
- Thiếu Hoa công tử... Như Băng mong không gặp lại công tử nữa.
Thiếu Hoa ôm quyá»n từ từ thở ra.
- Äa tạ NhÆ° Băng thÆ° thÆ° đã trả thù giùm cho Äồ Gia Kính tiá»n bối.
NhÆ° Băng hừ nhạt má»™t tiếng rồi quay bÆ°á»›c cùng vá»›i Thiên Tống Ä‘i thẳng má»™t mạch rá»i Tụ nghia Ä‘Æ°á»ng.
hết: Hồi 35, xem tiếp: Hồi 36
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé, áèëüÿðä, dị kiếm khách, ïåñíÿ, ñâàäüáà, òåëåôîííûé, òàíöåâ, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™