Chương 502: Giết gà dọa khỉ, hành động san bằng Thanh Phong Lâu. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
- Hắn có đan phương Dịch Cân Đan, như vậy, hắn cũng có vài loại khác nữa!
- Có khả năng, nhưng mà, chuyện này thì có quan hệ gì tới chúng ta chứ?
Thanh lão mỉm cười nói ra.
- Đối với chúng ta mà nói, Đoán Cốt Đan cũng không có giá trị quá lớn, Định Mạch Đan. Hoán Huyết Đan, Tẩy Tủy Đan thì hơi phiền toái, ngươi thật sự cho rằng trên đời này vẫn còn dược vật có thể luyện chế mấy loại đan dược này sao? Cũng chỉ có Dịch Cân Đan, bây giờ chúng ta mới có điều kiện luyện chế một đám a.
- Nói cũng phải, nhưng mà, đối với chúng ta mà nói, Đoán Cốt Đan không có giá trị, nhưng những tên trong chốn võ lâm kia...
- Chuyện này không có quan hệ tới chúng ta!
Thanh lão chen ngang lời nói của lão già nghèo kiết hủ lậu.
- Ngươi đã ngẩn ngơ ở Tiên Cung suốt mấy trăm năm, lúc nào quan tâm đến chuyện trên giang hồ rồi?
- Không phải ta quan tâm chuyện trên giang hồ, mà ta lo lắng sau khi tin tức này tiết lộ ra ngoài, sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt cho tiểu tử kia.
- Chỉ cần chúng ta không nói, thì không có người nào tiết lộ cả, Tiểu Báo Tử là người của Tiên Cung chúng ta, người trong Tiên Cung, chỉ cần hỗ trợ nhau cùng có lợi, quyết không làm ra chuyện phá hoại lẫn nhau!
Thanh lão nhìn lão nghèo kiết hủ lậu, nói xong lời này liền dừng lại một chút.
- Cho nên, ngươi không cần lo lắng chuyện như vậy xảy ra ở Tiên Cung.
- Ta cũng yên tâm rồi!
Lão nghèo kiết hủ lậu hết sức hài lòng.
- Vậy thì cứ để tiểu tử đó đi giày vò đi!
- Do hắn thôi, tuy hắn là Tiên Cung Nhị Thập Bát Tú, nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, cần học hỏi thêm kinh nghiệm, giang hồ chính là nơi lịch lãm rèn luyện tốt nhất.
- Ngươi xem, chuyện của Thanh Phong Lâu, chúng ta có nên âm thầm ra tay không?
Lão già nghèo kiết hủ lậu có chút do dự nói ra.
- Dù sao trong Thanh Phong Lâu, có bốn tên cường giả, hắn chỉ có một người, chỉ sợ phải cố hết sức a!
- Ta đã cho Ngọc Tuyền âm thầm đi theo, trông chừng hắn rồi.
- Ân, như vậy cũng tốt, tu vi Ngọc Tuyền vừa đột phát Bát phẩm, có hắn ở bên cạnh tiểu tử kia, chắc có lẽ không xảy ra chuyện gì lớn!
- Ngươi đúng là quá quan tâm đến hắn a!
- Nhiều... Nhiều năm như vậy, ngươi nhìn ngươi thu được thứ chó má gì, chỉ có hắn là kiên nhẫn đi theo ta học, những người khác, đặt mông xuống là cứ như dưới mông có lông lá, bộ dáng đều ngồi không yên.
Lão già nghèo kiết hủ lậu cười lạnh nói ra.
- Ta còn trông cậy vào hắn sẽ truyền thừa những vật kia xuống a, không quan tâm thì sao được.
Chuyện xảy ra trên giang hồ, truyền đi rất nhanh, đặc biệt là quan hệ tới danh nhân bát quái.
Tuy Thanh Phong Lâu là một tổ chức sát thủ, nghe rất thần bí, nhưng cũng giống như tên nam nhân áo bào tro đã nói, ba trăm năm, dù là một thái điểu cũng biết đến sự tồn tại của Thanh Phong Lâu, uy phong thì uy phong. Nhưng cũng quá rêu rao. Một tập đoàn sát thủ, rêu rao là một công việc không quá tốt đẹp.
Chính vì quá mức nổi danh, quá mức rêu rao, cho nên, mỗi khi có hành động đại quy mô, Thanh Phong Lâu sẽ hấp dẫn sự chú ý của người khác, lúc này đây, bọn họ huy động mấy tên sát thủ đi giết thân nhân của Tiểu Báo Tử, tuy hành động rất bí mật, nhưng không thể lừa gạt người có tâm, trọng yếu nhất chính là hành động của bọn họ đã thất bại, toàn bộ sát thủ đều chết.
Mười hai tên sát thủ phái đi Vân Châu và Trung Hòa quận thành đều bị giết chết, thậm chí ngay cả người Chu gia cũng không nhìn thấy, không chỉ bị giết, thi thể, tư cách và địa vị bài trong Thanh Phong Lâu cũng bị đính trên tường thành.
Bởi như vậy, đã oanh động cả giang hồ, biến thành một đại sự kiện.
Nhưng chỉ mấy ngày, người trong võ lâm cũng biết. Thanh Phong Lâu muốn đối phó Chu Báo, phái mười hai tên sát thủ đi giết thân nhân của Chu Báo, nhưng toàn bộ sát thủ bị cường giả thần bí trong Chu gia cất dấu đánh chết, không tên nào chạy thoát, thây còn bị phơi nắng ba ngày.
Ô gia cũng làm ra cử động tỏ vẻ bất mãn rất lớn đối với Thanh Phong Lâu, hơn nữa ra cảnh cáo, sẽ giết chết bất cứ người nào của Thanh Phong Lâu nếu tiến vào Vân Châu, là địch nhân của Ô gia, tuy Ô gia không phải là danh môn đại phái hay ngàn năm thế gia, nhưng đối với loại hành vi khiêu khích này cũng sẽ tiến hành đáp trả mạnh mẽ.
Nói trắng ra, lúc này Ô gia đang tỏ thái độ với Thanh Phong Lâu.
Vào lúc đám người trong võ lâm còn không có thăm dò ra tiền căn hậu quả của câu chuyện, lại có một tin tức xuất hiện, đó là một ít hang ổ xuất hiện mặt ngoài của Thanh Phong Lâu, bị Chu Báo tung ra, hơn nữa tỏ vẻ sau hai mươi ngày nữa, sẽ san bằng hang ổ của Thanh Phong Lâu.
Võ lâm xôn xao!
Giang hồ sôi trào!
Chu Báo tiếp tục không làm cho người khác bớt lo, lúc này lại biến thành tiêu điểm trong thiên hạ.
- San bằng Thanh Phong Lâu, khẩu khí thật lớn!
- Chu Báo điên à? Thanh Phong Lâu đúng sừng sững trong võ lâm mấy trăm năm không ngã, hắn nói san bằng là san bằng, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng hắn chính là nhân vật cấp bậc Bắc Nguyên tam đại Tông Sư hay sao?
- Không thể a, nếu như hắn không nắm chắc, chắc chắn sẽ không nói như vậy, ngay cả địa chỉ hang ổ của Thanh Phong Lâu cũng có thể tìm ra dễ dàng, nói rõ hắn đã thăm dò ra chi tiết của Thanh Phong Lâu a.
- Chu Báo tử không đơn giản a, mười hai tên sát thủ chữ Thiên của Thanh Phong Lâu đều thất thủ, hơn nữa đều bị giết chết, người ra tay có tu vi thấp nhất là Thất phẩm, Vân Châu Ô gia nhất định không có thực lực cường đại như vậy, sau lưng thằng này nhất định có Thiên Long Đạo chống lưng a.
- Đúng vậy a đúng vậy a, mười hai tên sát thủ chữ Thiên cứ như vậy mà chết, không có thực lực Thất phẩm nhất định không làm được, tên Chu Báo này đúng là đại thủ bút a, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tìm được hai tên cường giả Thất phẩm giúp đỡ, xem ra lúc này đây, Thanh Phong Lâu sẽ có phiền toái!
- Tuổi hắn vẫn còn trẻ a, cho nên mới nói ra những lời ngông cuồng như vậy, chẳng chừa lại khả năng hòa giải nào cả, đã cùng Thanh Phong Lâu kết cừu hận không chết không thôi, nếu như lúc này hắn không triệt để san bằng Thanh Phong Lâu, vậy sau này, hắn không được sống khá giả, mà hai tên cường giả Thất phẩm kia cũng không thể bảo vệ hắn cả đời được.
Đây chính là lời của tên thuyết thư.
- Người trẻ tuổi a, còn chưa ráo máu đầu, làm việc quá xúc động, quá xúc động a!
Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, lời đồn bay khắp bốn phía của giang hồ, nói cái gì cũng có, mà Chu Báo chính là tâm điểm, lại hoàn toàn biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chương 503: Giết gà dọa khỉ, hành động san bằng Thanh Phong Lâu. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Trên một quan đạo của Trung Hòa quận, Tiểu Báo Tử mặc một bộ quần áo đen nhìn lão Kim kê.
- Lão Kim kê, ta không có mời ngươi a, ngươi tới đây làm gì?
- Thanh lão bảo ta tới lược trận cho ngươi a!
Kim Ngọc Tuyền nói ra.
- Lá gan của ngươi không nhỏ a, chỉ nói một tiếng là không chết không thôi với Thanh Phong Lâu.
- Hừ, ta không có trêu chọc bọn chúng, bọn chúng còn phái người đi giết ta, lại còn phái sát thủ ám sát người nhà của ta, lão tử không tiêu diệt bọn chúng, sau này còn ngày tốt lành hay sao?
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói ra.
- Ngươi có biết rằng, thực lực của Thanh Phong Lâu này mạnh thế nào không?
- Biết một chút, nghe nói có cường giả Bát phẩm tọa trấn!
- Ngươi có nắm chắc như vậy?
- Chuyện không nắm chắc, ta sẽ không làm!
Tiểu Báo Tử nói ra.
- Nói sau, nhiều năm như vậy, chắc chắn Thanh Phong Lâu đắc tội với không ít người, cho nên hang ổ của chúng thần bí như vậy, vẫn bị lão từ đào ra địa điểm chính xác, nghĩ đến, bọn họ cũng không sống khá giả gì a.
- Có lẽ, nhưng nếu ngươi cho rằng bọn chúng là cặn bã, chắc chắn không dễ dàng như vậy đâu.
Lão Kim kê lắc đầu nói ra.
- Thực lực của Thanh Phong Lâu không thể bỏ qua, cho dù là có cừu oán với bọn họ, biết rõ hang ổ, nhưng mọi người đều làm việc rất cẩn thận, huống chi, bây giờ ngươi là một con chim đầu đàn, nếu ngươi động thủ với Thanh Phong Lâu không có kết quả, bọn họ ngốc như vậy sao?
- Cũng đúng, không có người nào là ngu cả, cho nên hiện giờ ta mới làm kẻ đần đây!
- Đây chính là điểm ta không rõ, Thanh Phong Lâu phái sát thủ ra không làm gì được ngươi, ngươi và Thanh Phong Lâu có rất nhiều điểm để thỏa hiệp, vì sao ngươi lại chọn hoàn cảnh bất lợi như vậy?
- Ta cao hứng, ta thích, tâm tình của ta khó chịu!
Tiểu Báo Tử nói ra.
- Đương nhiên, nguyên nhân chính là ta muốn tìm người thử chùy!
- Thử chùy?
- Đúng vậy, thử chùy!
Nói đến chùy, một cổ tự tin cường đại từ trên người hắn tản ra, khóe miệng cũng xuất hiện một nụ cười tà ác.
- Thanh Phong Lâu không phải có một cường giả Bát phẩm sao? Không phải nội khí như thép sao? Ta muốn thử xem, hắn có thể tiếp được mấy chùy của ta?
- Giết cường giả Bát phẩm không dễ dàng a, có phải ngươi có cảm giác giết cường giả Bát phẩm dễ như giết gà?
Ngữ khí lão Kim kê bất thiện.
- Ta không có ý đó, ta cũng biết, ngươi đã bước vào hàng ngũ Bát phẩm a!
Tiểu Báo Tử vội vàng nói ra, nhìn thấy biểu lộ phẫn uất trên mặt của lão Kim kê, cơ mặt co rút hai cái.
- Chủ yếu là vì gần đây ta có cảm giác, hình như có rất nhiều người đánh chủ ý lên người ta, cho nên ta muốn giết gà cho khỉ xem a!
- Giết gà cho khỉ xem?
- Ách!
Tiểu Báo Tử cảm giác được cái ót của mình đã xuất hiện mồ hôi lạnh, lại nhìn ra ánh mắt của lão Kim kê xuất hiện một tia bất thiện.
- Ta sai, tất cả là ta sai, đừng có nhìn ta như vậy!
Tiểu Báo Tử vỗ vỗ miệng của mình, cười nói ra.
- Tiểu tử, ta thì lại thấy ngươi đang cố tình gây khó dễ cho ta a!
- Làm sao lại thế, bất kể nói thế nào, chúng ta đang hợp tác với nhau, làm sao ta lại đi gây khó dễ cho ngươi được chứ?
Tiểu Báo Tử cười hắc hắc nói ra.
Lão Kim kê hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa.
- Thực con mẹ nó không may, tại sao ta lại quên người trước mặt chính là một con gà lớn chứ, còn giết gà cho khỉ xem, đừng nói khỉ không nhìn thấy, lại bị gà giết chết!
Tiểu Báo Tử thầm chửi trong lòng là mình ngu xuẩn.
- Ách, lão Kim kê à, lúc này, làm phiền ngươi lược trận cho ta a!
Dù hắn đối với mình có tự tin tuyệt đối, nhưng mà, có một cường giả Bát phẩm lược trận, chuyện tốt như vậy hắn làm sao bỏ qua được chứ.
- Cũng được, ngươi muốn giết gà, ta sẽ lược trận giúp ngươi!
Lão Kim kê nói với ngữ khí bất thiện.
- Ta sai ta sai, ta không giết gà, ta không giết gà!
Tiểu Báo Tử liên tục cười khổ.
Lão Kim kê là người thành thật, thấy vẻ mặt khổ sở của Tiểu Báo Tử, một bụng tức giận cũng tiêu một ít, nhân tiện nói ra.
- Tiểu tử, tuy thực lực của ngươi không tệ, nhưng ta rất ngạc nhiên, làm sao ngươi có tự tin lớn như vậy!
Lão Kim kê nói ra, trong mắt lộ ra một tia thần thái không biết giải quyết thế nào.
- Chùy của ngươi, thật sự lợi hại như vậy sao?
- Ngươi không tin?
- Có chút không tin!
Lão Kim kê nói ra.
- Đáng tiếc a, ta không có mang chùy theo bên người, bằng không thì, ta sẽ cho ngươi biết!
Tuy hắn có thể tùy thời mang đôi thiết chùy trong không gian phân cách lấy ra, nhưng Tiểu Báo Tử tạm thời không muốn làm bại lộ Lưỡng Giới Phân Cát bí thuật.
Hắn đem Dịch Cân Đan ra làm đại giá, giao cho Tiên Cung, cũng là do hắn tự định giá, so sánh với Đoán Cốt Đan, Dịch Cân Đan mới là thứ Tiên Cung khan hiếm, đương kim trên đời, không nói những cao môn đại phiệt kia, cho dù là thế gia trung đẳng như Ô gia, cũng chỉ có năng lực cho đệ tử của mình dùng Đoán Cốt Thang mà thôi, chớ đừng nói chi là tổ chức thần bí như Tiên Cung, tuy đối với người bình thường mà nói, dược liệu Đoán Cốt Thang vô cùng trân quý, nhưng từ sản lượng mà nói, dược liệu cung ứng vẫn đầy đủ. Hơn nữa Tiên Cung có nhiều võ công bí truyền như vậy, cho nên, bước vào đoán cốt giới, đối với người trong Tiên Cung không có gì khó khăn cả.
Nhưng Dịch Cân Đan lại khác.
Bọn họ có thể dùng Dịch Cân Thang, nhưng số lượng rất ít, chủ yếu là vì linh dược khó cầu, cho dù có thể tìm đủ dược liệu luyện chế Dịch Cân Thang, nhưng số lượng dược tề không đủ. Mà Dịch Cân Đan lại khác, không cần số lượng dược liệu cực nhỏ, mà hiệu quả của nó còn tốt hơn cả Dịch Cân Thang vài lần, cũng chính vì như vậy, Tiểu Báo Tử mới có thể dễ dàng như vượt qua đạo hạm kia, tiến vào Thất phẩm.
Hắn đã đi qua Tiên Cung một lần, cũng biết được cái gọi là Tiên Cung đang nằm trong một tiêu sơn thôn, có rất nhiều cao thủ có tu vi đoán cốt giới, nhưng rất rõ ràng, tất cả đều bị kẹt ở cửa ải đoán cốt giới tiến lên dịch cân giới, mà trong rất rất nhiều cao thủ đó, chỉ có một ít người vượt qua đạo hạm tiến vào Thất phẩm, cho nên, Dịch Cân Đan đối với Tiên Cung mà nói, thập phần trọng yếu, cũng vì Tiểu Báo Tử gãi đúng chỗ ngứa của Tiên Cung, cho nên Tiên Cung mới hào phóng như vậy, chỉ một cái đã phái ra ba tên cường giả Thất phẩm.
Về phần ba loại đan phương cái gì Định Mạch Đan kia a, Hoán Huyết Đan a, Tẩy Tủy Đan, không cần phải nhắc tới, những linh dược cần thiết, cho dù là Tiên Cung, cũng không nhất định có được, cho nên, nói cho cùng, chỉ có Dịch Cân Đan là thích hợp nhất.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chương 504: Giết gà dọa khỉ, hành động san bằng Thanh Phong Lâu. (3)
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
Hơn nữa Tiểu Báo Tử cũng không cần lo lắng Tiên Cung sẽ đem đan phương Dịch Cân Đan tiết lộ ra ngoài, Tiên Cung tích trữ nhiêu bí kỹ như vậy, cũng không cần vì một hai thứ, không dùng đan phương này để giao dịch với người khác.
Về phần tại sao có tin tưởng lớn như vậy, cũng là vì hắn có được cặp chùy kia a.
Tiến vào Thất phẩm, hắn đã gặp phải rất nhiều cao thủ, cho nên hắn có lý giải rất sâu về cường giả Bát phẩm, cũng minh bạch, so với cường giả Thất phẩm, cường giả Bát phẩm nội khí như thép chiếm ưu thế rất lớn, cũng giống như cường giả Thất phẩm với cường giả dưới Thất phẩm.
Một nội khí như nước, một nội khí như thép, có thể giống nhau sao?
Nhưng Tiểu Báo Tử không sợ, cho dù mạnh tới đâu cũng có một cái giới hạn, nội khí của ngươi như thép thì sao? Cho dù có cứng rắn hơn nữa cũng không biến thái bằng cặp đại chùy của hắn a.
Mà cặp chùy của hắn lại nặng hơn bốn ngàn cân a, cộng thêm lực công kích thì đâu yếu hơn mấy vạn cân? Đừng nói ngươi có nội khí như thép, cho dù ngươi là một người thép ở trước mặt Tiểu Báo Tử, cũng bị đánh thành nhảo nhoẹt.
Huống chi hiện giờ quyền ý của Tiểu Báo Tử dung hợp với chùy ý chứ, cặp song chùy nặng bốn ngàn cân ở trong tay của Tiểu Báo Tử cũng không nặng bao nhiêu cả.
Lại phối hợp thêm hai chủng tâm pháp Ngọc Hư Thông Thiên Kính và Thiên Xà Liễm Tức Thuật phối hợp công kích sẽ đánh ra bạo kích, cho dù là cường giả Cửu phẩm, cũng không thể đỡ nổi công kích của Tiểu Báo Tử.
Vấn đề bạo kích thì nói sau, Thiên Xà Liễm Tức Thuật và Ngọc Hư Thông Thiên Kính phối hợp với nhau, thì vấn đề này Tiểu Báo Tử đã thử nghiệm nhiều lần rồi, không sai biệt lắm, mỗi kích là năm mươi lần, mà mỗi lần đập xuống, sẽ có hiệu quả bạo kích xuất hiện, dù Tiểu Báo Tử dùng biện pháp nào, tỷ lệ thắng đều rất cao.
Nếu như dùng hai đấm, Tiểu Báo Tử còn có thể kiềm chế, bởi vì hắn có thể đem Loạn Phi Phong Chùy Pháp dung nhập vào trong quyền pháp, mỗi hô hấp có thể đánh ra mười quyền, nhưng làm thế thì tay của hắn sẽ bị tổn thương quá lớn, nhưng sử dụng chùy thì không giống, không nói đến sức nặng của đại chùy, uy lực mỗi chùy đánh ra đều mạnh hơn nắm đấm gấp bội, quan trọng hơn là Tiểu Báo Tử không cần lo lắng sẽ ảnh hưởng đến thân thể bị tổn thương. Trái lại, dưới sức nặng cực lớn của thiết chùy, khi tốc độ xuất chùy cực nhanh, tốc độ thiết chùy tăng lên đến một mức độ nhất định, thì không cần Tiểu Báo Tử dùng sức, quán tính cực lớn sẽ vận chuyển song chùy, mỗi một hô hấp, thậm chí có thể đánh ra mười chùy, nói cách khác, mỗi một hô hấp, hắn có thể đánh ra hai lần bạo kích.
Mà mỗi đại chùy của hắn nặng hai ngàn cân, tăng thêm Ngọc Hư Thông Thiên Kính sẽ hình thành hai lần bạo kích!
Đừng nói là Bát phẩm, cho dù là Cửu phẩm, bất ngờ không đề phòng, cũng sẽ ăn thiệt thòi.
Có thể nói, cầm trong tay cặp song chùy, dù cho có gặp phải cường giả Cửu phẩm, Tiểu Báo Tử cũng không sợ.
- Mà thôi, ta cũng không hỏi ngươi, dù sao đến Thanh Phong Lâu, ngươi nhất định sẽ bạo lộ át chủ bài, thời gian hai mươi ngày, ta có thể đợi được.
- Hai mươi ngày, ai nói hai mươi ngày, ta muốn đi Thanh Phong Lâu ngay bây giờ!
- Hiện tại?
Lão Kim kê sửng sờ, ngẩn đầu, nhìn chằm chằm vào Tiểu Báo Tử.
- Mười ngày trước, không phải là ngươi nói phải một tháng mới tới Thanh Phong Lâu gây phiền toái sao? Hiện giờ mới mười ngày, không phải còn hai mươi ngày sao?
- Một tháng trước, ta đã nói với sát thủ kia, ta đã bảo trong một tháng phải đưa đầu người ủy thác đến trước mặt ta, bằng không thì, ta sẽ san bằng Thanh Phong Lâu, nhưng hiện tại, đám sát thủ chết tiệt này không định làm như vậy, còn phái sát thủ tới giết người nhà ta, có thể nhẫn nại, nhưng không thể nhẫn nhục, ngươi cho rằng ta còn có thể cho bọn chúng thời gian để đối phó ta sao?
- Nhưng nếu bọn chúng thấy không thể đối phó người nhà của ngươi được, cảm giác cần phải ước định lại thực lực của ngươi, cuối cùng chiếu theo ý của ngươi thì sao? Khi đó ngươi chẳng cần phải xuất binh a!
Lời của lão Kim kê cũng không phải không có khả năng, Thanh Phong Lâu đứng sừng sững trên giang hồ hơn ba trăm năm, tuy những năm gần đây danh tiếng hơi lớn, nhưng cũng có cách sinh tồn, bọn họ biết được ở sau lưng Tiểu Báo Tử không chỉ có một cường giả Thất phẩm, thể hiện ra thực lực cường đại vượt qua dự tính của bọn họ, nói không chừng còn cải biến sách lược, sẽ thể hiện ra sự thân thiện của mình với Tiểu Báo Tử.
- Chê cười, ta không san bằng Thanh Phong Lâu, bọn chúng sẽ đi tìm người ủy thác khác!
Tiểu Báo Tử cười âm hiểm.
- Vậy ngươi không biết người nào muốn đối phó ngươi sao?
- Muốn, đương nhiên muốn, nhưng so sánh thì chuyện san bằng Thanh Phong Lâu quan trọng hơn, chỉ cần san bằng Thanh Phong Lâu, cho dù người nào muốn ủy thác giết ta, thì có bất cứ tổ chức sát thủ nào dám nhận chứ?
Tiểu Báo Tử cười nói, tuy lúc này không muốn nói đến bốn chữ "Giết gà dọa khỉ", nhưng dụng tâm của hắn chính là như thế. Nếu như Tiểu Báo Tử có bản lĩnh san bằngThanh Phong Lâu. Như vậy, bất cứ tổ chức sát thủ nào muốn động vào Tiểu Báo Tử, phải tự định giá thực lực của mình, nếu cái giá phải trả quá lớn, thì không ai dám nhận.
Giang hồ tuy lớn, cũng không phải là không có tổ chức sát thủ mạnh hơn Thanh Phong Lâu, nhưng cho dù mạnh hơn Thanh Phong Lâu, cũng không mạnh hơn bao nhiêu, nếu như Tiểu Báo Tử có thể san bằng Thanh Phong Lâu, như vậy, thì phải xem lại sức nặng của mình, phải lo lắng xem cổ thế lực ủng hộ Tiểu Báo Tử, cho nên, không có bất cứ tổ chức sát thủ nào nguyện ý ránh rủi ro này.
Tiểu Báo Tử biết rõ mấy năm nay, tốc độ quật khởi của mình quá nhanh, động tĩnh cũng quá lớn, cho nên mới làm nhiều người giật mình, có những người có thiện ý, có chút kỳ dị, nhưng cũng có chút ác ý. Hiện trên giang hồ người đánh chủ ý lên người hắn rất nhiều, mà biểu hiện của hắn, dù nhiều dù ít, cũng đã động chạm tới lợi ích của nhiều người.
Mình chỉ biểu hiện tương đối, mình lại đụng chạm nhiều lợi ích, mà căn cơ của mình trong mắt nhiều người là quá nhỏ bé, là một tiểu tử chưa mọc đủ lông vừa đi ra khỏi sơn thôn, trong mắt nhiều người, chính là không có căn cơ, cho dù có cường đại hơn nữa, gặp phải mưa to gió lớn, sẽ bị thổi ngã, hơn nữa, mà mình chưa chính thức phát triển tới mức nhiều người phải giật mình, còn chưa cường đại đến mức người ta phải cố kỵ, bởi vậy, người đánh chủ ý lên mình quá nhiều.
Từ việc sát thủ Thanh Phong Lâu dám ra tay với mình, Thanh Phong Lâu là một tổ chức có tên tuổi, mà bọn chúng cũng là một tổ chức nổi tiếng có quy củ và cơ cấu chặt chẽ trên giang hồ.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Bọn chúng phái người đi ám sát mình, nói rõ, trong suy nghĩ của bọn chúng, thực lực của mình hoàn toàn nằm trong phạm vi khống chế của bọn chúng, có lẽ giết mình sẽ phải trả một cái giá khá lớn, nhưng bỏ ra một cái giá lớn, khi thành công sẽ thu về một thu hoạch không kém.
Thanh Phong Lâu có thể có cách nghĩ này, thì người khác cũng có suy nghĩ này, cho nên, tổ chức Thanh Phong Lâu này nhất định phải san bằng, cho dù nó có khó gặm hơn nữa cũng phải gặm, sau khi gặm xong Thanh Phong Lâu, sau này sẽ ít đi rất nhiều phiền toái.
Chuyện này, mới là nguyên nhân chính thức dẫn tới hành động san bằng Thanh Phong Lâu.
- Ta biết rõ tín tâm của ngươi đến từ đâu rồi!
Sau khi nhìn thấy Tiểu Báo Tử giắt hai thành đại chùy ở sau lưng, dù lão Kim kê đã chuẩn bị tâm lý, nhưng hắn cũng phải hít một ngụm khí lạnh.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Báo Tử cho song chùy xuất hiện, chỉ thấy mỗi tay hắn cầm một thanh chùy, hai tay đưa ra phía sau, hai thanh thiết chùy giao nhau, ở xa xa nhìn thấy, Tiểu Báo Tử biến thành thân cao tám thước, là một quái vật có hai cái đầu.
Đúng là hai đại chùy này quá nặng, cho nên mỗi bước đi của Tiểu Báo Tử, dưới mặt đất sẽ lõm xuống hình dấu chân sâu vài tấc, dấu chân này bắt đầu từ cửa thành tới đầu một con hẻm.
Dấu chân ở cửa thành là sâu nhất, nhưng càng về sau, dấu chân càng nông, thời điểm Tiểu Báo Tử đứng ở đầu hẻm, chân hắn đứng trên mặt đất vững vàng, dưới chân, không còn dấu chân nào nữa, cùng lúc đó, khí thế trên người của hắn đã ngưng luyện đến cực điểm.
Thân thể không quá cường hãn, giống như không phải cầm hai thanh đại chùy, mà là một ngọn núi, hắn vừa đứng ở đầu hẻm, cả phố nhỏ đều bị một cổ khí thế khổng lồ bao phủ, giống như bất cứ lúc này, thì ngọn núi này sẽ đè xuống, đem sinh linh trong ngõ hẻm đè chết.
Đây chính là hang ổ của Thanh Phong Lâu, sau khi Tiểu Báo Tử đi tới hang ổ của Thanh Phong Lâu, thì cả vùng phía nam của Trung Hòa quận thành này biến thành một vùng yên tĩnh quỷ dị.
Cũng không phải trong thành này không có người trong võ lâm. Cũng không phải không có môn phái giang hồ, mà những nhân vật võ lâm, môn phái giang hồ, chỉ là tôm tép trong giang hồ, bỗng nhiên nghe nói ở bên cạnh của mình, có một con quái vật ăn thịt người đang ngủ say, hoặc là không tin, hoặc là bị sợ hãi nên không dám làm gì, mà trong một con hẻm nhỏ bình thường, lúc này biến thành tiêu điểm của võ lâm.
Về phần phủ nha, cho dù như thế nào, cũng không có khả năng vì những đồn đãi trên giang hồ liền đi bắt người, dù phái mấy bộ khoái đi tra xét, bọn họ trở về báo cáo, trong hẻm nhỏ này làm gì có sát thủ nào đâu, chỉ là một trang viên hiền hòa mà thôi.
Đương nhiên, đây không phải vấn đề đáng chú ý, nếu cái Thanh Phong Lâu này bị mấy bộ khoái bình thường tùy tùy tiện tiện tìm ra sơ hở, thì đó không phải là Thanh Phong Lâu.
Mà trong hẻm nhỏ này cũng không có chuyện gì xảy ra, một đêm có sao sáng đầy trời, người ở trong thành cũng không ngờ rằng Tiểu Báo Tử xuất hiện ở cửa thành, trên lưng giắt hai thành đại chùy mà lão Kim kê cũng phải hít một ngụm khí lạnh, từng bước một đi đến trước hẻm, ngừng lại.
Phố nhỏ rất dài, có chỗ quẹo ngoặt, dưới thị giác ba trăm sáu mươi độ của Tiểu Báo Tử, cũng không nhìn thấy cảnh tượng phái sau chỗ quẹo ngoặt, cho nên hắn không nhìn thấy gì ở phía sau đó.
Trong ngõ hẻm không có người, thậm chí hơi thở của động vật nhỏ cũng không có, mặt đất rất sạch sẽ, rất bằng phẳng, cũng rất khô ráo.
Đứng ở đầu hẻm, Tiểu Báo Tử vuốt cằm, lông mày nhíu lại, trong mắt hiện ra ý cười.
- Đừng đứng ở nơi đó, tuy ánh mắt của ta không nhìn thấy chỗ quẹo ngoặt, nhưng linh giác của ta cảm thấy sự tồn tại của ngươi.
- Vân Châu Chu Báo đúng là danh bất hư truyền!
Trong chỗ quẹo ngoặt có tiếng vỗ tay, một người từ trong đó đi ra.
- Mẹ, đầu năm nay, ngay cả sát thủ cũng học giả bộ, hôm nay lão tử đến phá quán, ngươi lại vỗ tay hoan nghênh, đầu óc bị hư à!
Tiểu Báo Tử cười lạnh nhìn người này.
- Xem ra cái Thanh Phong Lâu này đã sa đọa rồi, sát thủ nha, nên ẩn trong bóng tối nhất kích tất sát, giả trang cái gì chứ!
- Ta danh bất hư truyền là chuyện của ta, ngươi là vị nào?
- Thanh Phong Lâu Hô Diên Bình!
Người này đi tới ngõ hẻm thì dừng lại, giống như không để ý tới khí thế như núi của Tiểu Báo Tử.
- Vân Châu Chu Báo, danh truyền thiên hạ, không thể ngờ lại là người không giữ lời hứa.
Tiểu Báo Tử cười cười, nói ra.
- Hứa hẹn cái rắm, lão tử đã bảo các ngươi đem đầu của người ủy thác tới gặp, các ngươi lại đi giết người nhà của ta, giữa chúng ta đã không tồn tại hứa hẹn rồi!
- Ngươi cho chúng ta thời gian một tháng để đi lấy đầu người ủy thác, nhưng cũng không nói không cho chúng ta đi giết người nhà của ngươi a!
Người nọ không thay đổi sắc mặt nói ra.
- Ân, cũng có đạo lý!
Tiểu Báo Tử cũng cười nói:
- Như vậy, coi như lão tử không tuân thủ lời hứa đi, lão tử là đùa nghịch các ngươi, thì sao nào, cắn ta đi!
Khi đang nói chuyện, khí thế bàng bạc như trời long đất lở xuất hiện, một đạo cuồng phong thổi qua, lập tức, bụi đất tung bay, vẻ mặt mỉm cười của nam tử biến mất, hừ lạnh một tiếng, một cổ khí thế âm nhu từ trên người của hắn xuất hiện, hóa giải khí thế phô thiên cái địa của Tiểu Báo Tử, nhưng mà, thân thể vẫn lui về phái sau hai bước, trên mặt đất xuất hiện hai dấu chân, sắc mặt trong nháy mắt đã đỏ bừng.
- Thất phẩm, không ngờ ngươi đã tiến vào Thất phẩm dịch cân giới!
Hắn có chút kinh dị hô lên.
Trừ những người quen biết ra, cũng không có bao nhiêu người biết tu vi của Tiểu Báo Tử đã đạt tới Thất phẩm, tuy thời điểm Tiểu Báo Tử chiến đấu với Mạnh Thanh Dung thể hiện ra ưu thế mang tính áp đảo, nhưng trong mắt của người giang hồ, tu vi của hắn chỉ là Lục phẩm mà thôi.
Cho dù là dạng thiên tài nào, Thất phẩm cũng là một cánh cửa cực lớn, trước kia chiến lực của Tiểu Báo Tử rất mạnh, thậm chí vượt qua Thất phẩm, nhưng chiến lực không có nghĩa là tu vi, chiến lực do rất nhiều nhân tố tạo thành, như pháp khí, như pháp bảo, như vũ kỹ công pháp, thậm chí là binh khí bình thường, mà trong tính toán chiến lực, chính là tu vi phẩm cấp, chỉ có thể dùng số lượng nội khí và trình độ ngưng luyện của nội khí để cân nhắc.
Nhưng hiện tại, nam tử này từ khí thế bạo phát vừa rồi của Tiểu Báo Tử, rốt cục cảm giác được tu vi của Tiểu Báo Tử không phải là Lục phẩm, mà đã bước qua đại hạm, trở thành Thất phẩm.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Trách không được ngươi lại có thái độ kiêu ngạo và to gan như vậy, thì ra, ngươi đã đột phá tới Thất phẩm!
Nam tử sợ hãi thán phục, trong mắt hiện ra thần sắc bất khả tư nghị, nhưng mà, dù kinh ngạc cũng không có nghĩa là hắn không dám đối mặt với áp lực của Tiểu Báo Tử, cái gì cũng không làm.
- Động thủ!
Nam tử lệ quát một tiếng, đồng thời, kình lực âm như ở chung quanh thân thể bao bọc toàn thân của hắn, thân thể như cá bơi trong nước tiến đến gần Tiểu Báo Tử.
Từ tiếng quát chói tai của hắn, vô số ám khí từ trong con hẻm nhỏ bắn ra, có cương châm, có thiết phi đao, đao tiêu, liễu diệp dao, lưu tinh chùy, thậm chí là lôi hỏa cầu, đổ ập xuống, dùng khí thế phô thiên cái đại bao phủ Tiểu Báo Tử.
Kim châm, lưỡi đao, chớp động ánh hào quang sâu kín che phủ gương mặt Tiểu Báo Tử, thậm chí Tiểu Báo Tử còn cảm nhận được trên lưỡi của những ám khí này, đều có một màu sắc gì đó, trên những thứ này đều có kịch độc, chỉ dính một phần rất nhỏ, cũng có thể đi chầu diêm vương, hơn nữa Tiểu Báo Tử tin tưởng, từ những âm thanh của ám khí bay tới, liền có thể đoán được, cũng ẩn chứa những thứ có công dụng phá tan cương khí, không nói chưa luyện thành cương khí, cho dù luyện thành cương khí, cũng bị những thứ này phá tan cương khí, làm thân thể bị thương, tuy nhiên loại khả năng này rất nhỏ, nhưng cũng không phải không tồn tại.
Đối mặt với ám khí phô thiên cái địa này, Tiểu Báo Tử không có khả năng trốn tránh, nhưng mà, hắn cũng không trốn tránh, thân thể thoáng một cái, đôi bàn tay đưa ra sau, dùng thiết chùy ngăn cản.
- Đinh đinh đinh, đương đương đương, ba ba ba...
Ở đầu hẻm phát ra âm thanh kim loại va chạm chói tai, tiếng va chạm liên tiếp, phát ra âm thanh ồn ào, vô số ám khí này, thân thể của Tiểu Báo Tử đều bị hai thanh thiết chùy che chắn.
Cực lớn, đây chính là hình dung duy nhất về cặp thiết chùy này, bởi vì Tiểu Báo Tử đem đôi thiết chùy này đặt trước người, liền dễ dàng che kín thân thể của hắn lại, không chỉ là ám khí, thậm chí là nam tử kia, dùng thân pháp quỷ dị tiến đền gần hắn, thứ nghênh đón hắn, không phải là thân thể của Tiểu Báo Tử, mà là đại thiết chùy,
- Đang...
Sau khi nam tử này đến gần, bị Tiểu Báo Tử chấn thiết chùy về phía trước, phát ra âm thanh va chạm.
Thân hình nam tử lùi lại, một ánh đao tinh tế trong tay run rẩy kịch liệt, thần sắc đại biến.
- Lực lượng rất lớn a!
Từ trên thiết chùy truyền đến một cổ lực lượng, vượt xa dự đoán của hắn.
Hắn là Thất phẩm cường giả, nội ngoại kiêm tu, thân thể gân cốt đã được tinh luyện vô số lần, vô cùng cường hãn, cơ bắp dưới lớp trường bào kia còn cứng hơn cả sắt thép, rất kiên cố, nói là cương cân thiết cốt còn không đủ.
Trên thực tế, những cường giả có tu vi đạt tới Thất phẩm, đều được gọi là cương cân thiết cốt, không có ngoại lệ, bởi vì thân thể không mạnh như vậy, không thể dung nạp nội khí Thất phẩm.
Cũng chính vì như vậy, đại đa số cường giả trên thế giới này, không để ý tới binh khí, bởi vì binh khí thông thường không thể nào tạo ra sát thương cơ bản đối với cường giả đã ngoài Thất phẩm, thậm chí đối với cường giả có tu vi cao thâm, tác dụng của binh khí đã suy yếu rất nhiều, cũng chỉ có binh khí cấp bậc thần binh, mới có thể tạo thành một chút uy hiếp đối với cường giả, nhưng chỉ là uy hiếp, nhưng hôm nay, hắn bất đắc dĩ phát hiện, đã có người đánh vỡ nhận thức bình thường trong đầu của mọi người.
Hai thanh thiết chùy của Tiểu Báo Tử, cũng không phải bách luyện chi vật, trên thực tế, tất cả thiết chùy đều khó có khả năng là thứ bách luyện chi vậy, bởi vì hình dạng của chúng quá kỳ quái, huống chi hai thanh đại chùy trong tay Tiểu Báo Tử quá lớn.
Không phải bách luyện chi vật, cũng không có đao phong sắc bén như lưỡi đao, nhưng mà nó có được lực lượng, lực lượng làm cho hắn cảm thấy tim đập chân run, loại lực lượng này một là từ Tiểu Báo Tử, hai là tới từ bản thân đại chùy.
Hai thanh đại chùy này nặng ngàn cân a.
Sau khi ngạng kháng thiết chùy một cái, Hô Diên Bình đã đưa ra kết luận, sự thật là, hắn tính toán chỉ được một nửa sức nặng mà thôi.
Hai thanh thiết chùy này, giống như hai cái đại môn, hai cái đại thuẫn, che dấu Tiểu Báo Tử vào bên trong, sau khi giấu trong đại thuẫn, công kích phát ra từ bốn phía, đều không sinh ra hiệu quả gì, tuy hắn tinh thông thân pháp quỷ dị, nhưng đối mặt với xác rùa đen như Tiểu Báo Tử, cũng không có chút biện pháp nào, đao của hắn, không thể tạo thành uy hiếp gì với thiết chùy, thậm chí, nếu như chém nhiều hơn mấy đao, không thể nói trước, thanh đao bách luyện chi vật của hắn có bị thiết chùy kia mài mòn hay không.
Sau một cơn mưa ám khí, đầu hẻm lại trở nên yên tĩnh, trừ trên mặt đất có đầy ám khí ra, giống như chưa có chuyện gì xảy ra, Hô Diên Bình cũng thối lui đến khúc quẹo của ngõ hẻm, lúc này đây, rốt cuộc hắn cũng có bộ dạng của sát thủ, ẩn nấp khí tức của mình, tùy thời ám sát.
- Ha ha ha ha, chẳng lẽ Thanh Phong Lâu có danh tiếng vang dội thiên hạ lại chỉ có chút thủ đoạn này sao?
Tiểu Báo Tử cười lớn, bước vào trong ngõ hẻm, hai thanh đại chùy trong tay giắt vào sau lưng, phảng phất muốn đi thẳng vào sâu trong hẻm nhỏ.
Bỗng nhiên, lúc tiến vào giữa hẻm, ttay phải của Tiểu Báo Tử vung lên.
- Hô!
Đại chùy trong tay nện mạnh vào vách tường.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, tro bụi văng khắp nơi, đá vụn bay loạn, nện thành một cái lỗ thủng cực lớn trên vách tường, đủ cho ba bốn người tiến vào.
Đằng sau vách tường là hoa viên, rất lớn, nhưng đã bị vứt đi.
Cái tiểu viện trong ngõ hẻm này chính là nơi của Thanh Phong Lâu, nhưng đã sớm dời tất cả đi, mà hành vi của Tiểu Báo Tử đã chứng minh, bọn họ rời đi là đúng.
Một búa nện mở vách tường, tiến vào sân nhỏ, tên thể Tiểu Báo Tử xoay tròn, song chùy như múa, lập tức nghe được hai tiếng kêu thảm thiết, hai tên sát thủ đang nấp trong chỗ tối bị ngạc nhiên và không kịp tránh né, cho nên tiếp xúc thân mật với đại chùy của hắn, cuối cùng phát ra âm thanh thảm thiết mà chết.
Thi thể bay ra ngoài cách đó mấy trượng, thậm chí xương cốt trong cơ thể không có cái nào lành lặn.
Tiêu diệt hai gã sát thủ, Tiểu Báo Tử sải bước tiến vào trong Thanh Phong Lâu, lần này, hoàn toàn quấy rầy bố trí của Thanh Phong Lâu.
Bởi vì Thanh Phong Lâu ở trong chỗ sâu nhất của ngõ hẻm, cho nên, bọn hắn bố trí rất nhiều người ở trong đó, còn hai tên sát thủ vừa rồi, bố trí ở tường viện, tùy thời ám sát.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế