Cửu âm chân kinh vốn dĩ do tiền bối Hoàng Thường lưu lại. Mỗi lần nó xuất hiện là khiến cho võ lâm chấn động. Đã xem qua Xạ Điêu Tam Khúc nên Dương Quá hiểu được tầm quan trọng của Cưu Âm Chân Kinh. Từ ngày đầu hắn tiến vào Cổ Mộ đã âm thầm tìm nơi hạ lạc của Cửu Âm Chân Kinh.
Bất quá, bởi vì ở tiền thế, từ khi vào đại học hắn không hề đọc lại Thần Điêu Hiệp Lữ khiến rất nhiều chi tiết hắn đều không nhớ rõ. Hắn chỉ biết Vương Trùng Dương trước khi chết khắc Cửu Âm Chân Kinh trong Hoạt Tử Nhân Mộ song không hề biết nơi hạ lạc cụ thể
Sau gần hai năm vào Cổ Mộ, Dương Quá đối với cơ quan đường lối trong Cổ Mộ đã tương đối rõ ràng. Hai năm nay hắn cơ hồ tìm kiếm mọi ngõ ngách nhưng không hề phát hiện ra manh mối. Thậm chí có lúc Dương Quá hoài nghi nơi này và nguyên bản Thần Điêu Hiệp Lữ bất đồng với nhau
Bỗng một ngày, Dương Quá đột nhiên nhớ đến thạch quan phòng ( phòng chứa quan tài bằng đá), trong lòng chợt động, hắn hưng phấn lẩm bẩm :"Thạch quan, nơi này nhất định có cái gì bí mật".
Dương Quá tìm một ngọn đèn, hướng thạch quan phòng đi tới. Đứng trước năm cỗ quan tài đá, Dương Quá cực kỳ kích động. Hắn đi tới cỗ quan tài trước mặt, đưa ngọn đèn cẩn thận quan sát nhưng tịnh không hề phát hiện chỗ bất đồng khiến Dương Quá có phần nhụt chí. Hắn hít sâu một hơi, bước tới cỗ quan tài thứ hai, trong lòng thầm nhủ nếu nơi này không tìm được, chắc hẳn phải buông xuôi không tiếp tục tìm kiếm Cửu Âm Chân Kinh.
Mở nắp quan tài lên, Dương Quá chiếu ngọn đèn tới đột nhiên phát hiện có một hàng chữ, liền nhẹ nhàng chui vào trong quan tài, chỉ thấy trên qua tài có khắc mười sáu chữ :"Ngọc Nữ Tâm Kinh, kỹ áp Toàn Chân. Trùng Dương trọn kiếp, bất tất nhược nhân" ( Trong nguyên bản Thần Điêu Đại Hiệp 16 chữ này là : Trùng Dương tiên sư - Công truyền hậu thế - Quan kỳ họa tương - Cứu kỳ thứ chỉ - dịch giả)
Ở sau mười sáu chữ to này còn có một loạt chữ nhỏ, đại khái ý nói Vương Trùng Dương sau khi vào Cổ Mộ gặp Lâm Siêu Anh, võ công Toàn Chân giáo của hắn gặp Ngọc Nữ Tâm Kinh hoàn toàn khắc chế, trong lòng bội phục không thôi nhưng không chịu nhận thua, vì vậy lưu lại công pháp tối thượng của Toàn Chân giáo, hơn nữa còn nói rõ rằng võ công mà Lâm Siêu Anh phá vỡ chỉ là hạ , trung tầng công phu Toàn Chân giáo mà thôi
Dương Quá trong lòng vô cùng kích động, hắn hiểu được thượng tầng công pháp Toàn Chân chính là Cửu Âm Chân Kinh. Không ngờ Vương Trùng Dương coi trọng mặt mũi đến thế, Cửu Âm Chân Kinh không hề cấp cho đồ đệ của mình mà khắc ở Cổ Mộ phái để chứng minh võ công siêu cường của mình với Lâm Siêu Anh
Dương Quá rốt cục cũng hiểu được vì sao Vương Trùng Dương cùng Lâm Siêu Anh cuối cùng không thể kết hợp. Hai người vốn là kỳ tài trong thiên hạ, vốn là một đôi trời sinh, hai người lúc đó cũng không hề có người thứ ba ngăn trở, càng không hề có ân oán tình cừu gì. Có điều cả hai đều vô cùng tự phụ, thích tranh đấu. Lâm Siêu Anh vì vượt qua Vương Trùng Dương không tiếc sinh lực sáng tạo ra Ngọc Nữ Tâm Kinh, mà Vương Trùng Dương cũng không chịu kém, thậm chí ngay cả khi Lâm Siêu Anh chết đi cũng không buông tha cơ hội này.
Dương Quá âm thầm thở dài, dựa theo đề tự Vương Trùng Dương lưu lại, ở bên trong thạch quan không ngừng lục lọi tìm tòi, chỉ nghe "khách sát" một tiếng, thạch quan chầm chậm lộ ra đường hầm đi xuống
Dương Quá trong lòng vui mừng khôn xiết, cầm lấy ngọn đèn đi vào. Nguyên lai trong thạch quan có một hàng thềm đá, cuối cùng thềm đá xuất hiện một hang động, Dương Quá đi dọc theo động, vòng vo một hồi bỗng xuất hiện một gian thạch thất.
Gian thạch thất này có chút đặc thù, bên trong trống rỗng. Dương Quá nhìn về vách tường, cái gì cũng không có. Lúc đảo mắt lên trần nhà, chỉ thấy trên nóc nhà khắc chi chít chữ, tận cùng bên phải là bốn chữ to " Cửu Âm Chân Kinh "
Dương Quá hưng phấn kêu to một tiếng :" Quả nhiên là Cửu Âm Chân Kinh ! Thật tốt quá ." Hắn vui mừng đọc, chỉ thấy bắt đầu bằng một câu :" Thiên chi nói, tổn có thừa mà bồ không đủ, nhìn cố hư thắng thật, không đủ thắng có thừa .... " Câu này và nguyên bản Thần Điêu Hiệp Lữ giống nhau như đuc, Dương Quá có chút hoài nghi Kim Dung phải chăng cũng là người xuyên việt, nếu không tại sao không sai lấy một chữ!
Hắn lập tức ngưng thần xem xét, dù sao cũng đã theo Tiểu Long Nữ học võ nghệ hai năm, căn cơ không cạn, rốt cuộc đã không còn là thanh niên hiện đại ngây thơ hồi nào. Cửu Âm Chân Kinh này quả thật ảo diệu, so với công phu hắn học tập trước đó cao thâm hơn nhiều
Độc đáo nhất, Dương Quá tại thạch thất tây nam phát giác một bức đồ, tựa hồ cùng võ công không liên quan gì đến nhau. Dương Quá trầm ngâm suy nghĩ, liền hiểu được đây là cách xuất nhập cổ mộ mà nguyên bản đã nói đến.
Dương Quá trong thạch thất học Cửu Âm Chân Kinh, lại không biết Tiểu Long Nữ đang lo lắng tìm hắn. Nàng buổi sáng muốn gọi Dương Quá luyện công, thế nhưng lại không hề phát hiện bóng dáng Dương Quá. Đợi cho đến quá ngọ, Dương Quá vẫn không trở về. Hai năm ở chung, hai người đã sớm nảy sinh tình cảm. Tiểu Long Nữ tâm tư đơn thuần, cũng không rõ ràng Dương Quá nghĩ gì, chỉ biết Dương Quá đối với mình là quan trọng nhất, tuyệt không thể để hắn rời xa mình. Mà Dương Quá đến từ xã hội hiện đại, trong lòng thành thục, tuy võ công không bằng Tiểu Long Nữ nhưng hắn bất kỳ phương diện nào khác đều hơn xa nàng.
Dương Quá trước giờ luôn biểu hiện muốn ra thế giới bên ngoài Cổ Mộ, lúc này lại đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, Tiểu Long Nữ đương nhiên nóng vội. Đợi quá trưa, Dương Quá vẫn không xuất hiện, Tiểu Long Nữ những tưởng rằng Dương Quá rời Cổ Mộ mà đi rồi
Vì vậy Tiểu Long Nữ cũng vội vàng rời khỏi Cổ Mộ, nàng bắt đầu tìm kiếm Dương Quá trong rừng, nhưng là không hề có chút dấu hiệu Dương Quá đã đi qua nơi này. Tiểu Long Nữ nóng vội tìm suốt một buổi chiều, đến tận lúc trời tối đen mới trở về Cổ Mộ
Lúc này Dương Quá đã sớm rời khỏi thạch thất, hắn đang chuẩn bị đem sự tình Cửu Âm Chân Kinh nói cho Tiểu Long Nữ, sau đó mới phát hiện Tiểu Long Nữ vắng mặt không có trong Cổ Mộ. Hắn cũng không nóng vội, bắt đầu ngồi xuống giường hàn ngọc luyện công.
Tiểu Long Nữ thần tình uể oải trở lại Cổ Mộ, lúc đi vào phòng mới phát hiện Dương Quá đang ngồi trên giường hàn ngọc, liền dụi mắt xác nhận, một cảm gian hạnh phúc tràn ngập tâm can, lúc này trong lòng mới dần dần yên ổn.
Dương Quá trong lúc Tiểu Long Nữ trở về đã phát hiện ra, hắn mở mắt hỏi :" Sư tỷt, người đi đâu vậy, sao bây giờ mới về". Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn hắn nói :" Còn không phải đi tìm gặp ngươi, ngươi cả ngày không thấy, ta còn tưởng rằng ngươi đã rời cổ mộ đi rồi". Thanh âm có chút bất mãn, nhưng ánh mắt lại ẩn chứa ý cười.
Dương Quá thong thả nói :" Sư tỷ, ta lúc sáng trong cổ mộ phát hiện một chỗ bí mật, không có kịp thời trở về. Nàng yên tâm, ta cả đời này đều không rời xa nàng". Nghe xong Dương Quá nói, trên mặt Tiểu Long Nữ lộ ra nét hạnh phúc, nàng mỉm cười hỏi :" Chỗ nào bí mật?" Dương Quá nói :" Nàng đi theo ta"
Hai người đi tới thạch phòng, Tiểu Long Nữ cho đến bây giờ cũng không nghĩ đến trong thạch quan còn có bí mật này, nàng theo Dương Quá nhảy vào trong thạch quan, thẳng tới gian phòng có Cửu Âm Chân Kinh.
Dương Quá chỉ Cửu Âm Chân Kinh cho Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ ngưng thần nhìn kỹ. Qua hồi lâu, nàng thở dài nói :" Cửu Âm Chân Kinh này đúng là bất phàm, ta vốn tưởng rằng tổ sư bà bà đã đem võ công Toàn Chân toàn bộ phá vỡ, không tưởng rằng Vương Trùng Dương lưu lại công phu thần kỳ này, có lẽ võ công Ngọc Nữ Tâm Kinh của bổn môn không phỉa địch thủ". Sau khi nói xong, trên mặt nàng cực kỳ phức tạp, mang theo cảm giác mất mát.
Thấy Tiểu Long Nữ như vậy, Dương Quá cười khẽ nói :" Sư tỷ, nàng vốn không biết, Cửu Âm Chân Kinh này vốn không phải sở học của Vương Trùng Dương, lần này nếu không phải Vương Trùng Dương tranh cường háo thắng, hắn sẽ không khắc công pháp ở chỗ này". Tiểu Long Nữ quay đầu về phía Dương Quá, Dương Quá lập tức đem lai lịch Cửu Âm Chân Kinh nói rõ cho nàng, ngay cả Hoa Sơn luận kiếm cũng nói qua. Lần luận kiếm Hoa Sơn này chính là vì tranh đoạt Cửu Âm Chân Kinh, Vương Trùng Dương đã chiến thắng Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc cái sau đó đoạt được Cửu Âm Chân Kinh, cuối cùng đem khắc tại Cổ Mộ.
Tiểu Long Nữ nghe xong nói :" Không nghĩ tới Cửu Âm Chân Kinh lai lịch thần kỳ như vậy. Sư đệ, sao ngươi biết được?" Những cái này Dương Quá đương nhien đọc được từ Xạ Điêu tam khúc, đương nhiên không thể nói rõ cho nàng liền nói :" Ta lúc sống ở đảo Đào Hoa đã nghe Quách bá bá nói qua việc này". Tiểu Long Nữ cũng không hề hỏi lại, Dương Quá trong lòng âm thầm kêu may mắn
Lúc này lại nghe Tiểu Long Nữ nói :" Ta vốn muốn chuẩn bị mấy ngày nữa truyền Ngự Nữ Tâm Kinh cho ngưoi, hôm nay gặp được Cửu Âm Chân Kinh, ta mới biết được nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Từ ngày mai chúng ta bắt đầu tập luyện Cửu Âm Chân Kinh này". Dương Quá gật gật đầu, thời gian đã không còn sớm, hai người về phòng nghỉ ngơi. Dương Quá trong lòng kích động, nằm trên giường hàn ngọc rất lâu không tài nào ngủ được
Ngày hôm sau, hai người đi vào thạch thất, đem Cửu Âm Chân Kinh học khắc sâu trong trí ngớ mới bắt đầu luyện tập.
Cửu Âm Chân Kinh bác đại tinh thâm, nội dung thập phần nan giải. Tiểu Long Nữ tập võ từ nhỏ, võ học có căn cơ trụ cột nhưng cũng không thể đem Cửu Âm Chân Kinh hoàn toàn thấu hiểu hết.
Nguyên bộ Cửu Âm Chân Kinh có hai quyển thượng hạ, trong đó quyển thượng ghi lại chính là nội công tâm pháp cùng một ít lý luận võ học, mà quyển hạ ghi lại chính là chiêu thức cụ thể. Võ công Vương Trùng Dương khắc lại trong Cổ Mộ chỉ là đẻ đối phó với Ngự Nữ Tâm Kinh, cho nên quyển thượng nội công đầy đủ, mà quyển hạ chỉ là một bộ phận. Dương Quá mặc dù biết cũng không nói cho Tiểu Long Nữ, hắn không biết nếu Tiểu Long Nữ hỏi sẽ trả lời như thế nào.
Một năm nữa trôi qua, hai người bất luận nội ngoại công đều tinh tiến, tâm pháp Vương Trùng Dương lưu lại đều đã học toàn bộ rồi, nhưng nếu muốn hoàn toàn nắm được ảo diệu trong đó, không phải dăm bữa nửa tháng là đạt được. Có điều chỉ cần sau này chăm chỉ luyện tập, công phu càng sâu tự nhiên uy lực càng mạnh
Dương Quá tính cách trầm ổn, hơn nữa còn có giường hàn ngọc trợ giúp, giờ phút này công lực của hắn thâm sâu khôn lường, tịnh không hề dưới Tiểu Long Nữ
Mà Tiểu Long Nữ tâm tư đơn thuần, một lòng luyện công, võ công tiến triển cực nhanh. Hai người công lực bây giờ đều cao hơn cao thủ võ lâm bình thường, so với Quách Tĩnh, Hoàng Dung khi trẻ còn muốn trội hơn một bậc
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger
Một hôm sau khi luyện công xong, hai người đều cảm thấy cảnh giới đại tiến. Tiểu Long Nữ nói với Dương Quá :" Sư đệ, chúng ta so một hai chiêu đi"
Dương Quá cũng không từ chối, võ công của hắn lúc này đã không dưới Tiểu Long Nữ, hơn nữa những năm gần đây ở trong Cổ Mộ thường xuyên tỷ thí. Lúc đầu Dương Quá chỉ có thể ngăn được vài chiêu của Tiểu Long Nữ, sau hắn càng lúc càng mạnh, đến bây giờ thậm chí còn có thể khiến Tiểu Long Nữ rơi xuống hạ phong.
Hai người lập tức dùng công phu Cửu Âm Chân Kinh, xen lẫn mấy chiêu của Cổ Mộ phái và Toàn Chân giáo. Hai người đều nội lực thâm hậu, cùng tập võ công giống nhau, biến hóa của chiêu thức đều đã rõ ràng, trong lúc nhất thời không phân thắng bại
Lúc này chợt nghe Tiểu Long Nữ nói :" Sư đệ, cẩn thận". Chỉ thấy nàng đột nhiên chuyển kiếm sang tay trái, tay phải biến thành chưởng đánh một chiêu phách không chưởng vào ngực Dương Quá. Dương Quá không dám lơ là, vội dùng tả thủ nghênh đón, lại không biết chiêu thức của Tiểu Long Nữ lần này có biến hóa gì, khiến Dương Quá cảm giác khó có thể ngăn cản.
Lúc này tả chưởng của hắn đột nhiên co lại, tay xoa một vòng khiến cho chưởng lực của Tiểu Long Nữ đột nhiên tan biến. Tiểu Long Nữ một kích không trúng, cảm giác ngực bị kìm hãm, lập tức ngừng lại.
Dương Quá cũng ngừng lại theo hỏi :" Sư tỷ,người không có việc gì chứ". Tiểu Long Nữ lắc đầu nói :" Không có gì đáng ngại, sư đệ, ngươi vừa rồi dùng chiêu thức gì thế, làm thế nào chưởng lực của ta đột nhiên tan biến?"
Nguyên lai vừa rồi Tiểu Long Nữ sử dụng một loại chưởng pháp cao thâm được ghi trong Cửu Âm Chân Kinh - Đại Diễm Chưởng. Đại Diễm Chưởng này có thể khiến cho công lực toàn thân hội tụ nơi lòng bàn tay, hơn nữa lộ tuyến chiêu số mờ ảo, bao phủ toàn bộ mấy đại huyệt vùng ngực, khiến đối thủ không thể né tránh, là một loại chưởng pháp cực kỳ lợi hại. Nhưng Dương Quá lại có thể khiến cho Đại Diễm Chưởng tan biến, khó trách Tiểu Long Nữ kinh ngạc như thế
Dương Quá lúc vừa rồi xuất ra chiêu thức cũng chỉ là theo bản năng, hắn cũng đang tự trách mình sao lại xuất ra chiêu đó, lập tức rời vào trầm tư
Lúc lâu sau, trên mặt Dương Quá đột nhiên lộ ra nét hưng phấn nói với Tiểu Long Nữ :"Sư tỷ, ta nhớ rồi, đấy là lúc ta còn nhỏ học một loại quyền pháp. Lúc đó ta chỉ nghĩ là một loại giúp cho cường tráng thân thể, là công phu tu tâm dưỡng tính, nhưng không nghĩ đến quyền pháp của nó lại thần kỳ như thế"
Nguyên lai vừa rồi Dương Quá xuất ra chính là tuyệt thế sở học ở tiền thế - Thái Cực quyền. Ở tiền thế, Dương Quá sinh ra tại Hà Nam, nơi này là quê hương của nhiều loại võ thuật nổi tiếng, cũng là nơi sản sinh ra Thái Cực Quyền. Dương Quá theo truyền thống địa phương cũng theo cha học Thái Cực Quyền .
Thái Cực Quyền động tác nhu hòa, chiêu thức mềm mại, Dương Quá cũng không có lý luận võ học gì, chỉ nghĩ nó là một loại thể thao, căn bản không hề nghĩ đến nó là võ công thượng tầng. Nhưng là hắn đã tập luyện từ nhỏ, cho nên vừa rồi cùng Tiểu Long Nữ luận võ theo bản năng đã đem ra sử dụng.
Hắn đã đi vào thế giới thần điêu đến nay được bốn năm, mấy năm nay mỗi ngày đều luyện công, đi theo Tiểu Long Nữ học tập rất nhiều tri thức võ học, bản thân võ công cao cường, còn có quyển thượng Cửu Âm Chân Kinh ghi lại nhiều võ học chi yếu, khiến cho kiến thức võ học của Dương Quá trở nên bất phàm. Bây giờ hồi tưởng lại Thái Cực Quyền, đó chính là một loại tuyệt đỉnh thần công lấy nhu khắc cương
Thái Cực Quyền sớm xuất hiện ở đời nhà Thành, lúc ấy ông tổ Dương gia Thái Cực Quyền là Dương Lộ Thiền theo học Trần gia Thái Cực Quyền tại Hà Nam, sau đó thượng bắc lên kinh sư, bằng vào Thái Cực Quyền đả bại hết các lộ anh hùng nam bắc, được người đời gọi tên Dương Vô Địch
Thái Cực Quyền này trước là tổng hợp tinh hoa các loại quyền pháp, sau là kết hợp với các phương pháp thổ nạp. Do hợp thành từ tinh hoa của võ học Trung Hoa rộng lớn, cho nên nó vừa xuất ra khiến cho chưởng pháp, đao pháp hay kiếm pháp đánh tới đều mất phương hướng. Các lưu phái Thái Cực Quyền đã trở thành trụ cột của võ họ Trung Hoa.
Dương Quá ở tiền thế đúng là đã học qua Dương gia Thái Cực Quyền, gia tộc của hắn là một chi của Dương Lộ Thiền, cho nên sở học của Dương Quá là võ học Dương gia Thái Cực Quyền nguyên thủy nhất, là lưu phái Thái Cực Quyền chú trọng thực chiến.
Tiểu Long Nữ thấy Dương Quá ngẩn người liền hỏi :" Sư đệ, là ai dậy ngươi quyền pháp này thế?" Dương Quá đang xuất thần nhớ đến tiền thế, giờ phút này bị Tiểu Long Nữ làm cho bừng tỉnh, đột nhiên nói :" Là cha ta dạy". Tiểu Long Nữ ngạc nhiên nói :" Cha? Ngươi không phải nói với ta là chưa bao giờ gặp cha sao?"
Nguyên lai Dương Quá lúc vào Cổ Mộ đã đem thân thế nói cho Tiểu Long Nữ, lập tức Dương Quá nói " Là nghĩa phụ của ta, người là một võ học tông sư, ta cũng không nghĩ đến võ công người dạy lại thần kỳ đến thế!" Dương Quá trong miệng gọi nghĩa phụ này theo nguyên tác là Âu Dương Phong, giờ phút này hắn liền đem ra ứng đối.
Tiểu Long Nữ nói :" Nga, không nghĩ tới ngươi còn có một nghĩa phụ, có thời gian ta nhất định phải bái phỏng một chút". Dương Quá trong lòng cười thầm, ngoài miệng nói :" Nghĩa phụ của ta đã nhiều năm không gặp, bây giờ lại có chút điên điên khùng khùng. Hơn nữa hành tung của người bất định, ta cũng không biết đến khi nào mới có thể gặp lại. Sư tỷ, ta muốn bế quan mấy ngày để ngẫm lại bộ quyền pháp, thời gian qua lâu rồi, nhiều chỗ ta đã quên".
Tiểu Long Nữ gật đầu, nàng cũng muốn Dương Quá nhớ lại bộ quyền pháp, khiến hai người tăng cường thực lực.
Dương Quá ở trong mật thất bế quan ba ngày ba đêm, hắn đem sở học Thái Cực Quyền, Thái Cực Kiếm hồi tưởng lại, thậm chí còn có cả Thái Cực Quyền Kinh cha hắn đã dạy.
"Thái Cực giả, vô cực mà sanh, động tĩnh chi cũng mẫu. Động chi tắc phân, tĩnh chi tắc hợp. Vô quá vô kịp, tùy khúc tựu thân. Nhi cương ta nhu vị chi tẩu, ta thuận nhi bối vị chi niêm. Động cấp tắc cấp ứng, động hoãn tắc hoãn thuận. Tuy biến hóa đa đoan, mà lí vi nhất quán... Sát tứ lạng bạt thiên cân chi cú, hiển phi lực thắng. Xem điệt mạo ngự chúng chi hình, khoái hà năng vi ..." (Đoạn này bó tay không biết làm sao dịch, ai biết chỉ dùm )
Dương Quá đem những lời cha hắn giảng giải toàn bộ nhớ lại. Lúc ở tiền thế nghe cha giảng một khiếu cũng không thông, giờ nghĩ là mỗi câu mỗi chữ đều là tinh hoa võ học, có phần huyền ảo hơn cả Cửu Âm Chân Kinh.
Ba ngày sau Dương Quá từ trong mật thất đi ra. Tiểu Long Nữ ba ngày nay đều tập võ một mình, thấy Dương Quá lập tức cao hứng vô cùng
Dương Quá nhìn Tiểu Long Nữ nói :" Sư tỷ, ta đã đem toàn bộ lộ công pháp nhớ lại, quả thực cao thâm khôn cùng. Bộ công pháp này tên là Thái Cực Thần Công, bao gồm Quyền pháp và Kiếm pháp, mặt khác còn có một chương quyền kinh, nói về thuật Thái Cực Quyền thực chiến. Bây giờ ta sẽ bắt đầu giảng giải cho sư tỷ"
Lập tức Dương Quá đêm Thái Cực Quyền và Thái Cực Kiếm mỗi chiêu mỗi thức đều diễn lại cho Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ ngưng thần nhìn kỹ, sau khi nghe xong thiên Thái Cực Quyền kinh chậm rãi suy tư.
Qua hồi lâu, Tiểu Long Nữ mới từ trạng thái trầm mặc trở lại thành tĩnh, vẻ mặt nàng tràn ngập vẻ sùng bái, nói với Dương Quá :" Không nghĩ tới Thái Cực Thần Công này lợi hại như thế, so với Cửu Âm Chân Kinh tịnh không thua kém.!" Nói xong liên tục thở dài, nàng thật sự không hề nghĩ đến trên thế giới còn có bộ tâm pháp thần kỳ đến thế.
Tiểu Long Nữ lại nói :" Ta vừa rồi ngẫm lại, Thái Cực Thần Công này tập hợp tất cả tinh hoa võ học,lúc luyện có thể cường tráng thân thể, lúc lâm trận có thể chế khắc địch thủ. Không thể tưởng tượng nghĩa phụ của ngươi là một võ học tông sư thần kỳ đến thế, người hẳn phải lưu danh thiên cổ"
Dương Quá âm thầm xấu hổ, hắn nếu đem xuất xứ thật của Thái Cực Quyền nói ra, đương nhiên sẽ khiến Tiểu Long Nữ khiếp sợ không ngừng. Bất quá công phu này nói là do Âu Dương Phong sáng tạo phải giải thích một chút. Vì vậy Dương Quá nói :" Sư tỷ, Thái Cực Thần Công này không phải do nghĩa phụ ta sáng tạo ra. Lúc người truyền cho ta đã nói với ta võ công này do một tiền bối tên Dương Lộ Thiền danh xưng Dương Vô Địch sáng tạo ra, đồng thời cũng là tổ tiên của Dương gia!" Dù sao cũng là Dương gia thái cực, Dương Quá trực tiếp đem hết uy danh chuyển đến cho Dương Lộ Thiền.
Tiểu Long Nữ nói :" Nguyên lai là thế!" Nàng thực sự cảm thán không thôi, đối với Thái Cực QUyền này bội phục không ngừng, trong lòng có cảm giác Vương Trùng Dương cùng Lâm Siêu Anh còn xa mới có thể với tới. Võ công của Vương Trùng Dương chỉ có thể danh chấn đương thời, mà võ học Thái Cực Quyền lại lưu danh thiên cổ.
Dương Quá lập tức nói :" Sư tỷ, ta trước kia không nghĩ đến Thái Cực Quyền huyền ảo đến thế, chỉ nghĩ nó là công phu giúp tráng kiện thân thể, tu tâm dưỡng tính. Bây giờ đã biết chỗ cao thâm của nó, chúng ta bắt đầu luyện tập!" Tiểu Long Nữ gật đầu, hai người lập tức bắt đầu nghiên cứu Thái Cực Quyền và Kiếm pháp. Thái Cực Thần Công muốn tinh thông cực khó, may mà trụ cột võ học của hai người không tệ, rất nhanh tìm được chỗ trọng yếu.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua. Sau một năm, Dương Quá mỗi tối dùng giường hàn ngọc luyện tập nội công Cửu Âm Chân Kinh, ban ngày cùng Tiểu Long Nữ khởi luyện Thái Cực Quyền, Kiếm pháp. Ngắn ngủi có một năm trôi qua, hai người võ công càng tăng mạnh, hơn nữa Thái cực nguyên bổn là lấy nhu khắc cương, lấy nhược thắng cường, lấy tĩnh chế động. Công lực hai người giờ đây đã không dưới Toàn Chân Thất Tử.
Dương Quá lúc này đã gần mười bảy tuổi, đã là một nam nhân chân chính, khí phách hiên ngang, anh khí bừng bưng. Tiểu Long Nữ đối với sự phát triển của Dương Quá càng thêm yêu thích, nàng đối với vị sư đệ này có một cảm giác khó tả thành lời, mỗi lần thấy Dương Quá đều cảm thấy tâm thần hoảng loạn. Vốn Ngọc Nữ Tâm Kinh khiến tâm tình nàng lạnh như băng, nhưng nàng từ lâu đã cùng Dương Quá tập Cửu Âm Chân Kinh mà sớm buông bỏ Ngọc Nữ Tâm Kinh, cho nên tâm tình dần trở thành một cô gái bình thường.
Dương Quá trong lòng cũng xem Tiểu Long Nữ thành tiên tử cả đời của hắn. Hắn không đành lòng khiến nàng có bất cứ thương tổn nào. Tại Cổ Mộ nhiều năm như vậy, tâm tình Dương Quá cũng dần dần bình tĩnh, không có tràn đầy hưng phấn như hồi mới đến thế giới thần điêu, cũng không cảm thấy Cổ Mộ quá tịch mịch. Hắn hiểu được cuộc sống này đúng là mãn nguyện lắm rồi.
Nhưng là, cây muốn lặng mà gió chằng dừng. Đang lúc Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ tình cảm ngọt ngào, một cường địch đã tìm tới Cổ Mộ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger
Dương Quá và Tiểu Long Nữ bĩnh thường luyện công trong Cổ Mộ, chỉ thỉnh thoảng mới ra bìa rừng cạnh Cổ Mộ luyện tập võ nghệ. Khí trời đang độ tiết trung thu, trời trong gió mát. Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá vừa trở về Cổ Mộ. Hai người cả ngày luyện tập Thái Cực Quyền và Kiếm pháp nên có chút mệt mỏi, vì vậy ngồi xuống nghỉ ngơi.
Dương Quá chợt thấy một khóm hoa hồng ven đường, tiện tay hái cài nhẹ lên tóc Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ nhìn hắn mỉm cười, khiến hắn trong lòng thấy ngọt ngào. Hai người nhìn nhau đều cảm thấy vô cùng ấm áp.
Đột nhiên, Dương Quá nhíu mày, nguyên lai hắn phát hiện có tiếng bước chân hướng về phía này. Cổ Mộ này là một khu cấm địa, bình thường không có ai lai vãng, nếu có người đến ắt hẳn là đệ tử Toàn Chân giáo.
Dương Quá chỉ hy vọng người này chỉ đi ngang qua, không ngờ tiếng bước chân càng ngày càng gần hiển nhiên hướng phía Cổ Mộ đi tới.
Dương Quá và Tiểu Long Nữ đều đứng dậy, đã nhiều năm rồi, đây cũng là lần đầu có người đến Cổ Mộ, không cần nghĩ cũng biết là có địch
Một lát sau, trước mặt hai người xuất hiện một gương mặt thanh tú, nếu là trong giang hồ chắc hẳn là một đại mỹ nữ, chỉ hiềm so sánh với Tiểu Long Nữ nên bị lu mờ rất nhiều.
Lại nói nữ nhân đó thấy Cổ Mộ trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó nàng lại thấy trước Cổ Mộ có một nam một nữ. Nàng nhíu mày trầm tư, sau đó dần trở nên kinh ngạc.
Nàng đến trước mặt Tiểu Long Nữ, sau đó cúi sát người nói :" Đệ tử Hồng Lăng Ba bái kiến sư thúc"
Dương Quá lúc này mới biết nàng nguyên lai là Hồng Lăng Ba, cũng là đệ tử của Lý Mạc Sầu. Lúc hắn nhìn thấy cô gái này liền nghĩ đó là đệ tử Toàn Chân giáo, không ngờ lại là "sư tỷ" Lý Mạc Sầu phái tới.
Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng nói :" Nguyên lai là ngươi. Sư tỷ đâu, nàng không cùng ngươi đến sao?"
Hồng Lăng Ba giờ phút này kinh ngạc không thôi. Nàng nghe sư phụ Lý Mạc Sầu nói qua chuyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, biết Ngọc Nữ Tâm Kinh là điển tịch võ học cao nhất của bổn môn. Hồng Lăng Ba cũng từng hỏi qua Ngọc Nữ Tam Kinh hạ lạc ở đâu, Lý Mạc Sầu nói cho nàng Ngọc Nữ Tâm Kinh vẫn ở trong Cổ Mộ núi Chung Nam Sơn, cũng nói cho nàng biết mình và sư muội bất hòa, không hề có lai vãng. Hơn nữa tiểu sư muội này võ công bình thường, sợ mang tiếng lấy mạnh hiếp yếu nên sai Hồng Lăng Ba đến núi Chung Nam Sơn lấy Ngọc Nữ Tâm Kinh
Hồng Lăng Ba tịnh không hề nghĩ rằng tiểu sư thúc dung mạo đẹp tựa tiên thiên, lập tức cảm thấy tự ti, trầm mặc cúi đầu. Nàng càng không nghĩ ở trong Cổ Mộ ngoài tiểu sư thúc ra còn có một nam nhân khác, trong lòng cực kỳ kinh ngạc.
Tiểu Long Nữ lại nói :" Ngươi tới đây làm gì ? Sư phụ năm đó đã đuổi sư tỷ ra khỏi Cổ Mộ. Đừng nói ngươi, dù là sư phụ ngươi cũng không thể tới nơi này"
Hồng Lăng Ba ngẩng đầu lên nói :" Sư thúc, đệ tử đến đây để hỏi sư thúc sự tình về Ngọc Nữ Tâm Kinh. Ngọc Nữ Tâm Kinh để ở chỗ sư thúc nhiều năm như vậy, sư thúc đã hoàn toàn thấu hiểu, hà cớ gì không cho chúng ta cùng tập"
Hồng Lăng Ba nói chuyện có chút vô lễ, bất quá Tiểu Long Nữ không hề tức giận, chỉ lắc đầu nói :" Sư phụ lúc lâm chung đã phân phó không được giao Ngọc Nữ Tâm Kinh cho sư tỷ, cho nên ta không thể cho ngươi. Ngươi đi đi"
Dương Quá không nói gì, chỉ thở dài trong lòng. Công phu Ngọc Nữ Tâm Kinh của Lâm Siêu Anh là công phu đoạn thất tình, tuyệt lục dục, mặc dù lợi hại nhưng chậm rãi khiến người tu luyện tâm tình thành một khối hàn băng, luyện cũng không có lợi. Không nghĩ đến Lý Mạc Sầu và đệ tử lại có hoài niệm không quên với nó.
Hồng Lăng Ba cắn chặt răng, hạ quyết tâm nói :" Sư thúc, ngươi đã không đáp ứng, vậy chớ trách đệ tử vô lễ!" Nàng nghe Lý Mạc Sầu nói tiểu sư thúc võ công tầm thường, hơn nữa lại có chủ ý cướp đoạt. Nếu là Tiểu Long Nữ an phận giao Ngọc Nữ Tâm Kinh ra, nàng sẽ không động thủ. Ngược bằng không, nàng đương nhiên muốn cường bạo cướp lấy.
Hồng Lăng Ba từ mặt đất nhảy vọt lên, bảo kiếm trong tay tuốt ra khỏi vỏ, nhanh chóng hướng Tiểu Long Nữ lao đến. Nàng sử dụng đúng là Ngọc Nữ kiếm pháp, hàn khí lạnh người. Bất quá Tiểu Long Nữ so với nàng cao thâm hơn nhiều lắm, chỉ nhẹ nhàng cười, tay phải phất nhẹ một cái, Hồng Lăng Ba liền cảm thấy một cỗ lực nhu hòa đánh tới, bao kiếm trong tay không thể giữ nổi, "đương" một tiếng rơi xuống đất.
Hồng Lăng Ba lùi lại mấy bước, cổ tay cảm giác không còn khí lực, nàng không nghĩ đến tiểu sư thúc võ công tầm thường chỉ một chiêu đánh bại nàng, thần thái bất khả tư nghị.
Tiểu Long Nữ nói :" Ngươi là đệ tử của sư tỷ, ta cũng không làm khó ngưoi. Ngươi đi đi!"
Hồng Lăng Ba ngơ ngác hồi lâu, thần tình uể oải, cuối cùng bất đắc dĩ ly khai Cổ Mộ
Trở lại Cổ Mộ, hai người đều có chút lo lắng. Dương Quá từ nguyên thư đã biết nếu Hồng Lăng Ba đến đây, Lý Mạc Sầu nhất định cũng đang ở gần Cổ Mộ. Tiểu Long Nữ đối với sư tỷ này quả thực đau đầu. Sư tỷ võ công cao cường, lại tâm ngoan thủ lạt, chính mình dù võ công thăng tiến nhưng vị tất đã là đối thủ. Còn có Dương Quá ở đây, nếu hắn bị thương tổn thì làm thế nào bây giờ.
Dương Quá chưa bao giờ cùng người ứng chiến. Hắn mặc dù luyện Cửu Âm Chân Kinh, Thái Cực Quyền, Kiếm pháp đều là võ học cao thâm, nhưng mới chỉ luyện thời gian ngắn. Cho dù có giường hàn ngọc hỗ trợ thì nội công vẫn thua kém Lý Mạc Sầu, chính thức giao đấu kết quả thật khó lường.
Dương Quá đột nhiên nói :" Sư tỷ, không bằng chúng ta buông Đoạn Long Thạch?"Năm đó Vương Trùng Dương kiến tạo Hoạt Tử Nhân Mộ, muốn biến nơi này thành căn cứ địa kháng Kim, ở trong có thể chứa nhiều vật chất chiến lược, hơn nữa ngoài cửa còn an bài một khối cự thạch nặng mười nghìn cân, xưng là " Đoạn Long Thạch". Vạn nhất Cổ Mộ bị quân Kim bao vây, có thể buông Đoạn Long Thạch phong ấn Cổ Mộ
Tiểu Long Nữ trên mặt lộ ra nét cười nói :" Sư đệ, chủ ý này tốt lắm. Buông đoạn long thạch, sư tỷ không thể tiến đến. Qua vài ngày tự nhiên nàng sẽ rời đi. Ta thế nào lại không nghĩ ra nhỉ?"
Lập tức hai người đi ra phía cửa mộ. Dương Quá tìm thấy một khối thạch, biết đây là cơ quan điều khiến Đoạn Long Thạch, liền nhẹ nhàng kéo lên, chỉ thấy cát phía trên chảy xuống. Dương Quá biết cơ quan đã phát động, cùng Tiểu Long Nữ chạy nhanh về Cổ Mộ. Chỉ nghe những tiếng " Oanh oanh " không ngừng truyền đến, hai người biết rằng Đoạn Long Thạch đã rơi xuống.
Tiểu Long Nữ mỉm cười nói :" Tốt lắm, lần này không có việc gì, sư tỷ nàng không thể tới đây". Thời gian cũng không còn sớm, hai người cũng không có việc gì liền trở lại phòng ngủ. Dương Quá ngồi trên giường hàn ngọc tập Cửu Âm Chân Kinh, Tiểu Long Nữ ngồi trên dây nhẹ nhàng nhìn Dương Quá. ( Ai xem qua Thần Điêu Hiệp Lữ đều biết Tiểu Long Nữ khoái ngủ trên dây)
Đột nhiên ở bên ngoài truyền đến một tiếng hừ nhẹ :" Sư muội, ngươi vui chơi thật nhàn nhã"
Thanh âm này đúng là của xích luyện tiên tử Lý Mạc Sầu. Trước đó vài ngày nàng đã để Hồng Lăng Ba hướng tới Chung Nam Sơn. Nàng thường xuyên nói cho Hồng Lăng Ba sự tinh diệu của Ngọc Nữ Tâm Kinh, lại thường nói sư muội võ công tầm thường. Lần này Hồng Lăng Ba đến Chung Nam Sơn nhất định lấy được Ngọc Nữ Tâm Kinh
Lý Mạc Sầu đương nhiên biết sư muội không phải võ công tầm thường, nhưng cũng để đệ tử ra đánh trận đầu tiên, trước hết dò xét một chút thực lực của Tiểu Long Nữ.
Lúc Hồng Lăng Ba tới ngoài Cổ Mộ, kỳ thật Lý Mạc Sầu đã sớm tiềm nhập trong Cổ Mộ. Nàng ở Cổ Mộ đã nhiều năm, với cơ quan ở đây sớm quen thuộc, vì vậy nhẹ nhàng tới bên cạnh phòng ngủ của Tiểu Long Nữ
Lúc Dương Quá và Tiểu Long Nữ buông đoạn thạchl, Lý Mạc Sầu chỉ nghe những tiếng ầm ầm lớn vang lên, trong lòng có chút lo lắng, nhưng tự trung vẫn ở trong Cổ Mộ chờ Tiểu Long Nữ. Nàng tự nhận võ công những năm gần đây tinh tiến, nhất định chế phục được Tiểu Long Nữ.
Nghe thấy thanh âm của Lý Mạc Sầu, Tiểu Long Nữ từ trên dây nhảy xuống, Dương Quá cũng mở mắt ra, chỉ thấy một nữ nhân dung mạo tuyệt mỹ đang nhìn hai người.
Nữ nhân này chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mặc một bộ y phục màu xanh nhạt, tay cầm phất trần, lưng đeo trường kiếm. Nàng quét mắt nhìn Dương Quá, cười nói :" Sư muội, tổ sư bà bà quy đinh không được để nam nhân tiến vào trong Cổ Mộ nửa bước, nếu không giết không tha. Không nghĩ đến ngươi lại để một dã nam nhân tiến vào trong Cổ Mộ. Bất quá cũng khó trách, tiểu tử này tướng mạo coi như tuấn tú"
Dương Quá lập tức hiểu được đây là Lý Mạc Sầu, vì vậy nhảy khỏi giường hàn băng, hướng Lý Mạc Sầu thi lễ, khẽ cười nói :" Người nhất định là đại sư tỷ Lý Mạc Sầu. Ta là Dương Quá, năm năm trước đã gia nhập Cổ Mộ, cũng không phải là cái gì dã nam nhân"
Lý Mạc Sầu vung phất trần nói :" Gia nhập Cổ Mộ phái ? Sư phụ đã tạ thế nhiều năm, ngươi như thế nào gia nhập Cổ Mộ phái? Chẳng lẽ ngươi là đệ tử của sư muội, nếu vậy phải gọi ta là sư bá mới đúng. Hừ, cho dù như vậy, sư muội, ngươi cũng đã vi phạm môn quy, bây giờ ngươi căn bản không có tư cách bảo quản Ngọc Nữ Tâm Kinh"
Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng nói :"Sư tỷ, Dương Quá không phải đệ tử của ta, hắn xác thực là đệ tử của sư phụ, ngày đó ta thay sư phụ thu đồ. Dương Quá vốn do Tôn bà bà thu vào Cổ Mộ, giờ Tôn bà bà đã chết, cho nên Dương Quá ở chỗ này cùng không hề vi phạm môn quy"
Lý Mạc Sầu cười lạnh không thôi, nàng nói :"Sư muội, ta mặc kệ ngươi và hắn thế nào. Ta lần này đến để thu thập Ngọc Nữ Tâm Kinh. Ngươi tốt nhất là giao ra đây, nếu không đừng trách ta không nể tình đồng môn.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger
Lý Mạc Sầu vừa nói tay vừa xuất chưởng. Nàng biết tiểu sư muội võ công cao cường, hiện ở chỗ này còn có một nam tử, mặc dù không biết thế nào nhưng cũng không dám coi thường, vì vậy không có chào hỏi trực tiếp ra tay
Dương Quá sớm đã lưu ý đến nàng, hắn từ nguyên thư đã biết Lý Mạc Sầu tâm ngoan thủ lạt nên đã sớm đề phòng nàng động thủ. Giờ phút này thấy Lý Mạc Sầu huy động xuất trần, lập tức vọt lên. Tiểu Long Nữ mới vừa cảm thấy kình phong tử phất trần phát ra, Dương Quá đã cùng Lý Mạc Sầu giao thủ.
Tiểu Long Nữ đứng yên một bên, nàng ngưng thần theo dõi hai người đánh nhau. Nếu là Dương Quá không thể địch lại, nàng lập tức xông lên.
Lý Mạc Sầu phất trần huy động, hô hô xuất ra ba chiêu. Ba chiêu này vốn phát ra trước sau, nhưng cơ hồ đến cùng một lúc. Đây đúng là chiêu số lợi hại của Cổ Mộ, người võ lâm nếu không rõ ảo diệu trong đó mà lao lên sẽ lập tức gân cốt đoạn liệt. Dương Quá cũng là đệ tử Cổ Mộ phái, hắn mặc dù không dùng phất trần nhưng với chiêu này cũng thập phần quen thuộc, lập tức nhảy lên, vừa vặn tránh được chiêu " Yến Tử Lâm Ba Đầu " này
Lý Mạc Sầu thu hồi phất trần, trong lòng âm thầm kinh ngạc, không hề nghĩ đến Dương Quá này võ công không hề thấp. Nhìn võ công hắn dùng đúng là khinh công bổn môn, chẳng lẽ hắn thật là do tiểu sư muội thay sư phụ thu đồ ?
Lý Mạc Sầu nhẹ nhàng nở một nụ cười :" Tiểu sư đệ, võ công bổn môn ngươi cũng đã tinh thuần. Được, sư tỷ ta thỉnh giáo võ công của ngươi một chút "
Dương Quá không hề nói gì, lúc nàng nói chuyện đã đi nhanh tới trước, tay phải chậm rãi đánh ra, chính là công phu Thái Cực Quyền tu luyện bấy lâu nay, một cỗ quyền phong nhu hòa đánh tới Lý Mạc Sầu.
Thấy chiêu này của Dương Quá hoàn toàn nhẹ nhàng, Lý Mạc Sầu cười nhạt, dùng phất trần quấn lấy cánh tay Dương Quá. Dương Quá cũng không phản ứng, tựa như để mặc cho phất trần của nàng cuốn quanh cánh tay mình. Hắn cũng cười cười nói "Sư tỷ, lần đầy tiên gặp mặt, phất trần này tặng ta làm lễ ra mắt sao"
Lý Mạc Sầu đang ngạc nhiên không biết sao hắn nói vậy, đột nhiên cảm thấy một cỗ lực nhu hòa từ phất trần truyền đến, lập tức bật người phản kích, lại không nghĩ tới cỗ lực này mặc dù nhỏ yếu, nhưng không thể khu trừ. Lý Mạc Sầu cảm giác huyệt Lao Cung từ từ bị phong ấn, phất trần đã nằm trong tay Dương Quá
Dương Quá mỉm cười nói :" Đa tạ lễ vật của sư tỷ" Lý Mạc Sầu hừ lạnh một tiếng, vừa rồi bởi Dương Quá dùng công phu Cửu Âm Chân Kinh và Thái Cực Quyền nên nàng nhìn không rõ, cũng là không có thực tâm đối địch, căn bản không đem Dương Quá thành đối thủ, lúc này chính thức chú tâm đến Dương Quá
Lý Mạc Sầu thong thả lui lại sau một bước, bạt ra trường kiếm sau lưng, nhẹ nhàng nhảy lên, trường kiếm trong tay hướng Dương Quá đâm tới. Lần này nàng đã xuất ra sở học công phu, trong lòng đã chính thức xem Dương Quá làm đối thủ
Lý Mạc Sầu đã thành danh nhiều năm trong giang hồ, lần này xuất ra công phu chân chính, tự nhiên có điểm kinh người. Chỉ thấy Lý Mạc Sầu thânh ảnh lúc ẩn lúc hiện, chỉ thấy lúc ở bên phải Dương Quá, lúc lại thấy hiện ra từ bên trái. Khinh công Cổ Mộ phái quả thật là thiên hạ nhất tuyệt, Lý Mạc Sầu từ nhỏ tập luyện, đương nhiên so với Dương Quá tập võ không lâu cường đại hơn nhiều
Dương Quá về phương diện khinh công đương nhiên kém Lý Mạc Sầu, chỉ có thể chuyển sang phòng thủ. Hắn lần đầu tiên cùng người giao thủ, tay chân nhất thời có chút luống cuống
Lý Mạc Sầu kinh nghiệm phong phú, tự nhiên nhìn ra Dương Quá không có kinh nghiệm đối địch, vì vậy khóe miệng lộ ra nụ cười, thế công càng thêm sắc bén. Nàng muốn trước hết chế phục tiểu sư đệ này, nếu không để hai người liên thủ nàng hẳn không phải là đối thủ
Tiểu Long Nữ ở bên cạnh nhìn Dương Quá, vài lần muốn xông lên giúp hắn, nhưng là mặc dù Dương Quá có chút luống cuống tay chân, song dần dần đã có thể chống đỡ. Nguyên lai giao đấu một hồi, Dương Quá cũng dần dần ổn định tâm thần, không hề bị Lý Mạc Sầu làm cho thần tình hoảng sợ, lập tức trầm ổn triển khai Thái Cực Quyền cùng Lý Mạc Sầu tranh đấu. Thái Cực Quyền này nguyên bổn lấy nhu thắng cương, lấy tĩnh chế động, là tuyệt đỉnh võ học công phu.
Lý Mạc Sầu càng đấu càng kinh ngạc, sư đệ này vừa luống cuống chân tay, bây giờ lại không hề rơi xuống hạ phong. Chiêu thức của hắn huyền ảo dị thường, nội công tinh thuần, chiêu thức âm nhu lúc hư lúc thật, chẳng lẽ hắn luyện chính là võ học cao nhất của bổn môn - Ngọc Nữ Tâm Kinh
Nghĩ đến đây, Lý Mạc Sầu tức giận tột cùng, nàng vừa đánh vừa nói :" Tiểu tử, võ học của ngươi phải chăng là Ngọc Nữ Tâm Kinh? Hừ, sư muội, ngươi không truyền Ngọc Nữ Tâm Kinh cho ta, lại đem truyền cho hắn!"
Lý Mạc Sầu thấy không làm gì được Dương Quá, vì vậy tay trái thu về, nhanh chóng từ yêu nang xuất ra một nắm ngân châm, lập tức tay phải dụng kiếm, tay trái thi thoảng xuất ra độc châm. Ngân châm toàn thân chứa kịch độc này chính là độc môn ám khí của nàng - Băng Phách Ngân Châm
Dương Quá lập tức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nhanh chóng lui nhạnh lại phía sau. Vừa rồi chỉ lo ý đến hữu thủ cầm kiếm của nàng mà quên mất Băng Phách Ngân Châm. Ở tiền thế, trong khi đọc Thần Điêu Hiệp Lữ, Dương Quá đã biết chỗ đáng sợ của ngân châm này. Lý Mạc Sầu thành danh trong giang hồ với ngoại hiệu Xích Luyện Tiên Tử có hơn một nửa là nhờ vào món lợi khí này
Lúc này Tiểu Long Nữ cũng bắt đầu động thủ. Nguyên lai nàng đứng một bên lược trận, thấy Lý Mạc Sầu sử dụng Ngân Phách Băng Châm, trong lòng âm thầm lo lắng cho Dương Quá. Vì vậy mặc dù Tiểu Long Nữ không hề muốn nhưng vẫn xuất kiếm cùng Dương Quá vây công Lý Mạc Sầu
Lý Mạc Sầu rốt cục cũng không phải là đối thủ của hai người. Nàng xem tình thế không ổn, tay trái xuất ra một nắm ngân châm, dụng thiên thủ tán hoa hướng hai người phóng tới ( Chiêu này gần giống bạo vũ lê hoa châm của Đường Môn )
Dương Quá dùng phất trần trong tay đánh bay toàn bộ ngân châm, Lý Mạc Sầu liền thừa cơ hội luồn ra khe hở phía sau chạy trốn, nói vọng lại :" Các người lấy đông hiếp it, sư muội, ta nhất định sẽ trở lại!". Thanh âm càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất hẳn.
Dương Quá và Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn nhau, đều thở phào nhẹ nhõm. Tiểu Long Nữ thu thập ngân châm rơi vãi trên sàn, liếc nhìn Dương Quá nói :"Sư đệ, ngươi có thụ thương không?" Dương Quá nở nụ cười :" Không có gì, hôm nay rốt cục đã có thể cùng người giao đấu. Sư tỷ, thời gian không còn sớm, chúng ta đi nghỉ thôi"
Hai người quả thật có chút mệt mỏi, vì vậy Dương Quá liền nằm xuống giường hàn ngọc còn Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng phi thân lên dây nghỉ ngơi. Không quá bao lâu hai người đã chìm sâu vào giấc ngủ. Dương Quá mặc dù đang ngủ nhưng nhờ có giường hàn ngọc, thân thể không ngừng vận hành theo lộ tuyến vận công của Cửu Âm Chân Kinh.
Tới nửa đêm, Dương Quá đột nhiên phát giác thân thể có chút nóng bức, mơ mơ màng màng nhưng vẫn không thức dậy, dù sao thì ngồi trên giường hàn ngọc vận công cũng không sợ bị tầu hỏa nhập ma.
Qua một lúc lâu, Dương Quá vẫn cảm thấy cỗ nhiệt khí trong người, trong lòng lo lắng không biết có phải ban nãy giao đấu với Lý Mạc Sầu bị thụ thương hay không.
Lúc này đột nhiên truyền đến một tiếng "A". Thanh âm này đúng là của Tiểu Long Nữ, nhưng thanh âm vô cùng kiều mỵ so với bình thường thập phần bất đồng. Dương Quá ngẩng đầu nhìn, nhưng cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn chấn kinh không hiểu tại sao.
Chỉ thấy Tiểu Long Nữ đang nằm trên dây, hai mắt mở to, hiển nhiên nàng đã tỉnh. Việc này đương nhiên không làm hắn kinh ngạc, khiến hắn khiếp sợ chính là toàn thân Tiểu Long Nữ lúc này đã đỏ bừng, hai mắt mông lung, y phục đã tụt xuống phân nửa, lộ ra bộ ngực trắng tuyết cùng da thịt mềm mại.
Tiểu Long Nữ như đang cố kìm nén cái gì đó, khuôn mặt biến ảo không ngừng, lúc thì lộ ra nụ cười nhu mị, lúc thì nhíu mày khẩn trương.
Dương Quá mặc dù toàn thân đầy nhiệt khí, ý nghĩ cũng không rõ ràng, nhưng nhìn thấy hình dáng của Tiểu Long Nữ cũng ngạc nhiên hỏi :" Sư tỷ, người làm sao vậy?"
Tiểu Long Nữ đang giãy dụa trong lòng, đột nhiên nghe thấy âm thanh Dương Quá, nàng phảng phất như nghe thấy tiên nhạc nơi thượng giới. Âm thanh tràn ngập tình ý, chính là thanh âm của sư đệ Dương Quá mình cực kỳ yêu thương, lập tức nàng không thể khống chế trong lòng, từ trên dây nhảy xuống nhào vào lòng Dương Quá.
Dương Quá ôm Tiểu Long Nữ, đối diện với khuôn mặt kiều diễm như hoa của nàng, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn. Đi vào Cổ Mộ lâu năm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên hắn có hành vi thân mật với Tiểu Long Nữ. Lúc này hai người đều không nhịn được,bị cỗ nhiệt hỏa hành hạ, hơn nữa đối phương đều là người trong lòng mình yêu thương, lập tức hai thân thể tràn đầy xuân sắc cuốn chặt lấy nhau.
Nguyên lai vừa rồi Lý Mạc Sầu tịnh không có chính thức rời đi, nàng rình lúc hai người ngủ say lẻn vào trong phòng. Dương Quá và Tiểu Long Nữ hai người, một người đến từ xã hội văn minh hiện đại, một người cho tới giờ chưa hề rời khỏi Chung Nam Sơn, cả hai đều không có kinh nghiệm giang hồ nên không hề nghĩ đến Lý Mạc Sầu rời đi rồi còn có thể quay lại
Lý Mạc Sầu cũng không dám coi thường vọng động, nếu là dùng ám khí sẽ phát ra tiếng gió, khiến hai người lập tức thức giấc. Chỉ thấy nàng từ trong lòng bàn tay xuất ra một tiểu bình, phong ấn hơi thở, nhẹ nhàng tiến vào phòng. Nguyên trong bình này chứa một loại xuân dược nổi tiếng trong giang hồ - Âm Dương Hòa Hợp Tán. Lý Mạc Sầu trước để hai người trúng độc, sau đó rình lúc hai người đang trong lúc cao trào hưng phấn sẽ đem hai người chế trụ sau đó hỏi về Ngọc Nữ Tâm Kinh. Lúc nãy giao đấu với Dương Quá đã tưởng nhầm Thái Cực Thần Công là Ngọc Nữ Tâm Kinh, cho nên bằng bất kỳ thủ đoạn nào cũng phải đạt được.
Quả nhiên đúng như sở liệu, Dương Quá và Tiểu Long Nữ hai người giờ phút này đang triền miên cùng một chỗ. Lý Mạc Sầu dù sao cũng là hoàng hoa khuê nữ, cả đời chưa từng gặp qua sự tình này, lúc này thật không dám nhìn hai người. Lý Mạc Sầu định bụng trước tiên thu lấy quần áo của Tiểu Long Nữ và Dương Quá, sau đó chế trụ huyệt đạo hai ngươi. Nhưng nàng vừa chạm đến Dương Quá, sự tình lập tức nảy sinh biến hóa
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger
Chỉ thấy Dương Quá đột nhiên xoay người, đem Lý Mạc Sầu đặt ở dưới thân. Dương Quá lúc này hai mắt đã đỏ ngầu, nhìn Lý Mạc Sầu giống như nhìn một con mồi. Lý Mạc Sầu mặc dù võ công cao cường nhưng cũng chưa từng trải qua việc thế này. Đối mặt với thân thể trần truồng của Dương Quá, nàng có chút ngây ngốc. Đến lúc nàng có phản ứng lại, Dương Quá đã điểm vào huyệt đạo của nàng. Lý Mạc Sầu trong lòng đau xót, thân thể không thể ngưng tụ dù chỉ một chút kình lực, hoảng sợ nhìn Dương Quá, lo lắng không biết sự tình thế nào.
Nguyên lai Dương Quá mặc dù đã trúng xuân dược, nhưng hắn lúc ấy đang ngồi trên giường hàn ngọc vận công. Giường hàn ngọc chính là chí âm bảo vật, có tác dụng triệt tiêu một phần xuân dược, cho nên trạng thái của hắn so với Tiểu Long Nữ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Vừa rồi cùng Tiểu Long Nữ điên cuồng một trận, xuân dược đã mất tác dụng phân nửa, trí não Dương Quá tạm thời thanh tỉnh. Lúc Lý Mạc Sầu đi tới, Dương Quá liền đem nàng chế trụ
Trầm tư một lúc, Dương Quá đương nhiên hiểu được biến hóa hôm nay tất cả đều là do Lý Mạc Sầu giở trò quỷ. Đảo mắt nhìn thân thể xích lõa của Tiểu Long Nữ, dục vọng trong lòng Dương Quá lại tăng vọt. Dù sao công hiệu của xuân dược vẫn chưa mất đi hoàn toàn, Dương Quá tinh thần hoảng hốt, lâm vào trạng thái mê man. Lúc này hạ thân có cảm giác đang đè lên một người, mơ mơ màng màng biết là vừa rồi chế phục được Lý Mạc Sầu, mặc dù không hề rõ ràng nhưng cũng biết đây là đại địch của mình, hắn nhẹ nhàng nở một nụ cười tà dị.
Lý Mạc Sầu hoảng sợ nhìn Dương Quá, vừa lúc bắt gặp nụ cười này của Dương Quá, nàng bỗng cảm thấy tâm thần hoảng loạn. Mặc dù bị điểm huyệt không thể cử động, nhưng là vẫn thể nói chuyện. Lý Mạc Sầu hoảng sợ nói :" Ngươi, ngươi muốn làm gì ?" Nàng kiệt lực lui về phía sau, đáng tiếc huyệt đạo đã bị chế trụ, lúc này nàng so với một nữ tử bình thường còn yếu nhược hơn.
Dương Quá cười tà dị, cởi tung trường bào của Lý Mạc Sầu, nhìn thân thể "Đại sư tỷ" trong lòng, Dương Quá đột nhiên cảm thấy hưng phấn mãnh liệt, hắn cười to rồi tiến vào thân thể Lý Mạc Sầu
Cũng không biết trải qua bao lâu, Dương Quá rốt cục cũng tỉnh táo lại. Hắn xoa xoa mắt, đột nhiên phát hiện ra một nữ tử xích lõa trong lòng, nữ tử này đúng là Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu. Dương Quá cảm giác đầu ông ông, hắn nhíu mày, sau đó nhắm mắt hồi tưởng chuyện lúc trước. Qua hồi lâu. Dương Quá rốt cục cũng hiểu đã xảy ra sự tình gì, chính mình và Tiểu Long Nữ, còn có cả Lý Mạc Sầu đã xảy ra quan hệ, bản thân đã phá xử nữ của hai người phụ nữ.
Dương Quá vẻ mặt có chút ngây ngốc. Hắn không hề nghĩ đến sẽ phát sinh ra sự tình lần này. Lý Mạc Sầu lúc này nhãn thần đầy lệ, nàng cứ xích lõa như vậy, chầm chậm ngồi dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dương Quá. Dương Quá bị nàng nhìn đến mức hoảng sợ, chẳng biết xử trí với nàng như thế nào.
Lý Mạc Sầu đột nhiên khóc to, vừa khóc vừa gục đầu vào lòng Dương Quá. Dương Quá luống cuống tay chân ôm lấy nàng. Hai người lúc này toàn thân đều xích lõa, Dương Quá có cảm giác hạ thân lại có phản ứng.
Lý Mạc Sầu trên mặt ửng hồng. Nàng khóc xong, hỏi Dương Quá :" Ngươi định đối với ta thế nào?"
Lý Mạc Sầu lần này "hại nhân bất thành phản hại kỷ" ( không tìm ra câu nào của VN gần giống câu này, ý chỉ hại người không thành mà ngược lại đem tai họa đổ lên mình ) Nàng muốn chế phục Tiểu Long Nữ và Dương Quá, ai ngờ chính mình bị chế trụ. Lý Mạc Sầu tịnh không hề hít phải xuân dược, so với Dương Quá hoàn toàn thanh tỉnh. Nàng cả đời yêu có một nam nhân là Lục Triển Nguyên, xong Lục Triển Nguyên này ngay cả tay của nàng đều chưa hề nắm qua, ai ngờ lúc này lại bị tiểu sư đệ ăn mất.
Cổ nhân coi trọng nhất là chữ trinh, mà nhà Tống trong lịch sử phong kiến là càng coi trọng. Lý Mạc Sầu tuy là người võ lâm, nhưng cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc. Nhìn nam nhân Dương Quá này, Lý Mạc Sầu thương tâm rơi lệ. Nhưng là khóc một hồi, rồi lại nhìn Dương Quá một hồi, phát hiện nam nhân này cũng tuấn tú, cũng là một mỹ nam tử, chẳng biết thế nào trong lòng có cảm giác ngượng ngùng.
Nàng là sư tỷ của Tiểu Long Nữ, lúc này cũng đã gần ba mươi, mà Dương Quá bất quá mới mười sáu, mười bảy tuổi. Lý Mạc Sầu đột nhiên cảm giác mình và hắn không hợp, trong lòng nhất thời hoảng loạn, rối loạn bất an.
Cứ như vậy trong lòng tư tự vạn ngàn, cho đến lúc Dương Quá hoàn toàn thanh tỉnh, Lý Mạc Sầu gục vào trong lòng hắn tiếp tục khóc, cũng không biết Dương Quá sau này đối xử với nàng thế nào.
Dương Quá nhìn Lý Mạc Sầu, tâm trạng bấn loạn. Việc xảy ra lần này hoàn toàn ngoài đự đoán, hắn chẳng biết xử trí thế nào. Đột nhiên hắn nghĩ đến một vấn đề trọng yếu, lập tức gọi :" Sư tỷ, sư tỷ!" Tiếng gọi sư tỷ này đương nhiên là chỉ Tiểu Long Nữ. Dương Quá vẻ mặt kinh hoàng, Tiểu Long Nữ nhất định bắt gặp hắn cùng Lý Mạc Sầu, chẳng biết nàng sẽ nghĩ thế nào.
Dương Quá nhìn Lý Mạc Sầu nói :" Sư tỷ, nàng ở chỗ này đợi ta, ta đi tìm nàng ấy". Lý Mạc Sầu gật gật đầu
Dương Quá tìm vòng quanh Cổ Mộ, không hề phát hiện thấy bóng dáng của Tiểu Long Nữ, hắn tìm hết mọi ngóc ngách, cuối cùng thần tình uể oải trở về phòng ngủ. Lúc này Lý Mạc Sầu cũng đã mặc quần áo trở lại, thấy Dương Quá về lập tức đi tới nghênh đón.
Lý Mạc Sầu trong tay cầm một phong thư nói :" Sư đệ, chàng xem này". Dương Quá chạy nhanh hướng tới, chỉ liếc mắt qua cũng phát hiện ra nét bút của Tiểu Long Nữ, lập tức khai mở, chỉ thấy viết " Sư đệ, chàng cùng thiếp sau lần hoan ái này, thiếp đã là thê tử của chàng, cả đời thiếp trong lòng chỉ có một mình chàng. Chàng hãy đối đãi với sư tỷ cho tốt, tỷ ấy cũng là một người đáng thương, chàng cũng không nên khi phụ nàng, cũng không cần tìm thiếp. Thiếp sẽ tìm một chỗ ẩn thân, nếu một ngày nào đó cảm thấy quá tịch mịch, thiếp sẽ quay về tìm chàng".
Dương Quá đọc xong liền ngây ngốc, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống. Hắn không hề nghĩ rằng Tiểu Long Nữ lại bỏ hắn đi như vậy. Nguyên lai Tiểu Long Nữ đã sớm thanh tỉnh lại, nàng hiểu được đã xảy ra sự tình gì, biết được việc xảy ra giữa mình và Dương Quá, trong lòng cảm thấy ngọt ngào. Nhưng là vừa quay đầu lại, liền phát hiện ra sự tình của Lý Mạc Sầu và Dương Quá. Lý Mạc Sầu lúc đó toàn bộ tâm tình đều đặt lên Dương Quá, như thế nào còn có thể phát hiện ra Tiểu Long Nữ
Tiểu Long Nữ trong lòng rối bời, nàng cũng không biết tại sao lại vậy, liền muốn thoát ly khỏi Dương Quá, thần tình hoảng loạn rời khỏi Cổ Mộ. Đợi đến lúc Lý Mạc Sầu và Dương Quá tỉnh lại , Tiểu Long Nữ đã sớm không còn hình dáng.
Dương Quá từ ngày tiến vào thế giới thần điêu, những năm gần đây chỉ tiếp xúc với một mình Tiểu Long Nữ, cho đến bây giờ chưa gặp qua người khác. Tiểu Long Nữ ở thế giới này là thân nhân duy nhất của hắn, cũng là người hắn yêu thương nhất. Bây giờ Tiểu Long Nữ đột nhiên rời đi, Dương Quá cảm giác không thể thích ứng nổi. Qua hồi lâu, Dương Quá đột nhiên lẩm bẩm nói : "Ta không thể mất nàng, ta muốn đi tìm nàng, ta muốn tìm nàng ..."
Lý Mạc Sầu vẫn chăm chú nhìn hắn, lúc này mới phát hiện tình cảm của Tiểu Long Nữ và Dương Quá cực kỳ sâu đậm, đối với thâm tình của Dương Quá càng bội phục, hơn nữa Dương Quá đã trở thành "nam nhân của mình", lập tức nói với Dương Quá " Sư đệ, chàng chớ lo lắng. Thiếp và chàng cùng đi tìm tiểu sư muội. Chàng yên tâm, sư muội chỉ là trong lòng nhất thời rối loạn, hơn nữa võ công lại cao cường, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu"
Dương Quá lúc này mới phản ứng, nhìn hình dáng của Lý Mạc Sầu, Dương Quá nhất thời chẳng biết thế nào. Lý Mạc Sầu này cũng là người mệnh khổ, nàng trở thành âm độc cơ bản đều là do bị Lục Triển Nguyên phụ tình. Dương Quá trong lúc đọc Thần Điêu Hiệp Lữ, đối với Lý Mạc Sầu cũng có một tia bất nhẫn. Hôm nay mình và Lý Mạc Sầu xảy ra quan hệ, hơn nữa trông vẻ mặt của nàng hiển nhiên đã tiếp nhận mình là "phu quân". Nhưng là bản thân đã có Tiểu Long Nữ, biết làm thế nào bây giờ.
Dương Quá suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói với Lý Mạc Sầu :" Sư tỷ, nàng yên tâm, việc ta gây ra ta nhất định phụ trách. Nàng và Long sư tỷ từ nay đề là thê tử của ta, ta sẽ đối xử thật lòng với các nàng. Bây giờ ta muốn đi tìm Long sư tỷ. Nếu ta và nàng cùng ở một chỗ, nàng ấy nhất định sẽ mất hứng. Chi bằng ta và nàng phân khai hai đường, cùng nhau tìm kiếm, nàng xem thế nào?"
Dương Quá dù sao cũng là một nam nhân, sự tình gây ra đương nhiên sẽ gánh chịu. Hơn nữa đây là xã hội phong kiến, một chồng nhiều vợ là chuyện bình thường, nếu chính mình cũng giống như Lục Triển Nguyên bỏ đi, Lý Mạc Sầu nhất định sẽ phát điên. Nàng cũng là một người đáng thương, chính mình sao có thể tiếp tục thương tổn nàng. Vì vậy Dương Quá mới làm ra hứa hẹn như vậy
Lý Mạc Sầu trong lúc Dương Quá trầm tư vẫn thấp thỏm bất an, nàng lo lắng Dương Quá không cần nàng, giờ đây nghe thấy hứa hẹn của Dương Quá, bao bất an trong lòng được giải tỏa, rúc vào lòng Dương Quá giống như một tiểu cô nương.
Lý Mạc Sầu thời niên thiếu cùng Lục Triển Nguyên mến nhau, sau Lục Triển Nguyên phụ bạc nàng đi với người con gái khác khiến nàng vĩnh viễn không quên. Bây giờ xảy ra sự tình này, nàng càng sợ Dương Quá đối xử với nàng giống như Lục Triển Nguyên năm đó.
Lý Mạc Sầu trong lòng cực kỳ vui mừng nhưng vẫn hỏi :" Nếu là sư muội không đồng ý chuyện của chúng ta, vậy phải làm thế nào?" Nàng thấy Dương Quá và Tiểu Long Nữ tình cảm sâu đậm, giờ phút này nếu Tiểu Long Nữ không đồng ý, mà Dương Quá lại nghe lời Tiểu Long Nữ ruồng bỏ nàng, khiến Lý Mạc Sầu càng nghĩ càng sợ hĩa
Lý Mạc Sầu lúc này hoàn toàn bất đồng với ngoại hiệu Xích Luyện Tiên Tử. Dương Quá nhìn bộ dáng đáng thương của nàng, hắn cười nhẹ vuốt ve mái tóc của nàng nói :" Yên tâm, Long sư tỷ tâm tư đơn thuần, nàng ấy cho tới bây giờ chưa hề cùng người tranh chấp. Sau này gặp lãi, nàng ta sẽ vì tình nghĩ chấp nhận nàng. Cho dù có không đồng ý, ta cũng sẽ chậm rãi thuyết phục"
Lý Mạc Sầu lúc này mới hiện ra vẻ mặt an tâm, nhẹ nhàng tựa trong lòng Dương Quá không muốn rời đi. Dương Quá nhìn nàng giống như con chim nhỏ, đột nhiên trong lòng phát sinh dục vọng...
Hai người ở trong Cổ Mộ điên loan đảo phượng suốt một ngày. Dương Quá và Lý Mạc Sầu lần đầu hưởng lạc thú hoan ái nam nữ, nhất thời đều vô cùng tham luyến, ai cũng không muốn tách ra.
Lý Mạc Sầu lúc này trái tim đã trao hoàn toàn cho Dương Quá, nàng với Tiểu Long Nữ đều cực kỳ xinh đẹp, lại đoan trang đài các, đối với Dương Quá cực kỳ chiều chuộng, Dương Quá đối với sư tỷ lão bà này cũng chậm rãi tiếp nhận, bất quá hắn vẫn lo lắng cho Tiểu Long Nữ, cho nên hai người sang ngày thứ hai liền rời khỏi Cổ Mộ. Trước lúc xuất hành, Dương Quá đem một món đồ trọng yếu giao lại cho Lý Mạc Sầu, khiến nàng đối với hắn càng toàn tâm toàn ý.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của deviltrigger