Chương 1285: Nguyên thần cùng nguyên thần chiến đấu.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Mỗi người đều có, bất quá đều rất yếu nhỏ, không thể ly thể mà ra, dưới tình huống bình thường, tại cấp bậc này của Diệp Trần là không thể đem võ đạo nguyên thần ly thể, mà một ngày đạt được trình độ ly thể, võ đạo nguyên thần đã tương đương với một Diệp Trần khác, thực lực độc nhất vô nhị.
Võ đạo nguyên thần vừa ra, bản thể của Diệp Trần như là điêu khắc, vẫn không nhúc nhích, ngoại trừ còn có sinh mệnh ba động ra, cả người không hề có khí thế đáng nói, tựa hồ toàn bộ tinh hoa đều bị võ đạo nguyên thần mang đi.
Mà võ đạo nguyên thần cũng chính là Diệp Trần phát quang, thân hình chợt lóe, cư nhiên đi qua tường ngoài trận pháp, trực tiếp tiến nhập đến trong một mảnh Càn Khôn Phục Ma trận pháp mơ hồ.
Ngũ thải lưu quang không thể trở ngại được Diệp Trần phát quang, rất nhanh, bàn chân dẫm nát Âm Phong Tà Đế trên Tà Ác Tế Đàn tiến nhập đến trong tầm nhìn của hắn.
Không có bất cứ lời nói vô ích nào, tay phải Diệp Trần tìm tòi về phía trước, một thanh bảo kiếm phát quang thành hình, hướng phía Âm Phong Tà Đế đâm tới. Mũi kiếm quang mang bạo phát, sáng lạn không gì sánh được.
Siếp Na Huy Hoàng!
- Không!
Con mắt của Âm Phong Tà Đế mở ra thật to, hắn làm sao không nhìn ra được, đây là võ đạo nguyên thần của Diệp Trần. Võ đạo nguyên thần có thuộc tính siêu việt không gian, xen vào giữa thực chất và hư vô. Nhưng bộc phát ra đến uy năng, tuyệt đối là cực hạn của bản thể, không có một tia hư huyễn, lại thêm võ đạo nguyên thần có một chút so với bản thể càng thêm có ưu thế hơn. Đó chính là không bị thân thể cực hạn, có thể đem võ học nắm giữ, phát huy đến một trình độ cực kỳ hoàn mỹ.
Ngũ thải lưu quang tĩnh lại, Âm Phong Tà Đế biểu tình ngưng trệ, mang theo ý chí một kiếm của Diệp Trần, thong thả mà kiên định đâm vào trong mi tâm của đối phương.
Ầm!
Sí bạch sắc quang mang bạo phát, vô số kiếm khí giảo sát, thân thể Âm Phong Tà Đế thoáng cái biến mất một phần ba. Hắn so với Thiên Tà mạnh hơn không ít. Do đó một kiếm này của Diệp Trần không có khả năng yên diệt đại bộ phận tà lực của hắn. Mặc dù như vậy, một kiếm đâm vào mi tâm và một kiếm đâm vào vị trí trái tim không thể đánh đồng được. Hồn hải của hắn đều lọt vào ảnh hưởng, kiếm khí tàn sát bừa bãi.
Huyết nhục nhúc nhích, Âm Phong Tà Đế một lần nữa ngưng tụ thành nhân thể.
Võ đạo nguyên thần thi triển Siếp Na Huy Hoàng, toàn bộ phản phệ, toàn bộ do bản thể gánh chịu, do đó có thể liên tiếp liên tiếp. Ngoại giới, Diệp Trần thất khiếu chảy máu, sắc mặt tái nhợt hơn rất nhiều.
Đệ nhất đạo Siếp Na Huy Hoàng, yên diệt một phần ba tà lực của Âm Phong Tà Đế. Đệ nhị đạo Siếp Na Huy Hoàng, yên diệt đủ ngũ thành tà lực của Âm Phong Tà Đế, điều này ngược lại cũng không phải đạo Siếp Na Huy Hoàng thứ hai uy lực lớn một chút, mà là sau khi chịu một chiêu Siếp Na Huy Hoàng, Âm Phong Tà Đế vốn là bị vây trong trạng thái suy yếu. Trong tình hình đó chịu kiếm thứ hai, bị thương muốn vượt lên trước lần đầu tiên.
- Hỗn đản, đi tìm chết cho ta!
Càng là tuyệt cảnh, càng là kích phát ra hung tính và tà tính của Âm Phong Tà Đế, chỉ thấy mi tâm của hắn phát quang, phát sáng, phảng phất như nơi đó có một quả hôi sắc thái dương.
Ông!
Một Âm Phong Tà Đế tản ra hôi sắc quang mang từ trong thân thể hắn đi tới. Đây là tà đạo nguyên thần của Âm Phong Tà Đế, làm nhân vật Đế cấp Sinh Tử Cảnh Thất Trọng Thiên. Tuy rằng cảnh giới bị áp chế lưỡng trọng thiên, lại mới từ trong huyết sắc phong ấn thoát khốn đi ra, thập phần suy yếu. Nhưng điều này cũng không trở ngại hắn nguyên thần ly thể, tiến hành đánh một trận cuối cùng.
Đệ tam đạo Siếp Na Huy Hoàng phát sinh, võ đạo nguyên thần của Diệp Trần hư huyễn rất nhiều, thế nhưng lần này, tà đạo nguyên thần của Âm Phong Tà Đế cũng không có đã bị ràng buộc quá lớn. Một đao đón đánh qua đây.
Hỏa tinh nóng cháy bắn ra, ngũ thải lưu quang ba đào cuộn trào mãnh liệt, dư ba đánh về phía bản thể Âm Phong Tà Đế trên Tà Ác Tế Đàn. Bất quá Tà Ác Tế Đàn kia cũng không phải bảo vật tầm thường gì cả, bốn đầu tà ma phun ra lực lượng tà ác tinh thuần đến cực điểm, hình thành phòng hộ tráo miễn cưỡng bảo vệ bản thể của hắn.
Lúc trước, Âm Phong Tà Đế sở dĩ không có để tà đạo nguyên thần giết đi ra ngoài. Chủ yếu là bản thể quá yếu đuối, tà đạo nguyên thần một ngày ly thể, bản thể sẽ mất đi bất luận năng lực tự bảo vệ mình nào. Một ngày bản thể tử vong, tà đạo nguyên thần của hắn, sẽ tiêu tan thành mây khói trong nháy mắt. Do đó, hắn không dám mạo hiểm, tình nguyện chiến đấu bình ổn.
Không có thân thể hạn chế, đao chiêu của Âm Phong Tà Đế tinh diệu hơn rất nhiều. Một đao chém ra, đao mang cuồng bá xé rách ngũ thải lưu quang, trên đường, cấp tốc phân liệt, hàng chục hàng trăm đạo đao mang nhỏ hướng phía Diệp Trần cuồng oanh loạn tạc, bay nhanh trảm kích tới.
Lần thứ tư Siếp Na Huy Hoàng thi triển ra, toàn bộ đao mang đều bị dừng hình ảnh lại. Trừ phi tà đạo nguyên thần của Âm Phong Tà Đế cùng hắn cận chiến, bằng không không có khả năng đột phá phòng tuyến của hắn.
Âm Phong Tà Đế đang muốn tiến lên chém giết, bất chợt, trong lòng hắn quát to một tiếng, nhìn lại, ở dưới lực lượng tà ác dưới sự bảo vệ bản thể, tiên huyết đầm đìa. Thỉnh thoảng có kiếm khí đột phá thân thể, thoát ra được.
Nguyên lai, Diệp Trần liên tục thi triển ra hai lần Siếp Na Huy Hoàng, không chỉ yên diệt hơn phân nửa tà lực của Âm Phong Tà Đế, càng ở trong cơ thể của hắn lưu lại rất nhiều hủy diệt kiếm khí. Tà đạo nguyên thần vừa ra, bản thể của Âm Phong Tà Đế chẳng khác nào mất đi chủ tâm cốt. Nào có thể trấn áp được kiếm khí mang tính hủy diệt tàn sát bừa bãi trong cơ thể.
Thân hình chợt lóe, tà đạo nguyên thần của Âm Phong Tà Đế hóa thành một đạo lưu quang, đâm vào trong bản thể của hắn.
- Hẳn là đã không sai biệt lắm.
Thân thể Diệp Trần tương đối trong suốt, phảng phất là một đoàn quang hoa ngưng tụ mà thành, xoay người qua, Diệp Trần xuyên qua tường ngoài của trận pháp, hóa thành một đạo quang hoa tiến nhập bên trong bản thể.
Phốc!
Một búng máu phun ra, Diệp Trần cật lực nói:
- Hắn chỉ còn lại có hơn một thành,, trong cơ thể càng lưu lại kiếm khí gấp bội, có thể toàn lực trấn áp. Phong ấn.
Vừa nói, Diệp Trần lại liên tiếp phun ra ba đạo máu tươi, liên tục thi triển Siếp Na Huy Hoàng bốn lần, hầu như đã đến cực hạn mà bản thể của hắn có thể thừa thụ. Lại thi triển tiếp một lần, hắn không dám cam đoan sẽ có cái di chứng gì. Trong lúc nhất thời, chỉ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, vội vã ngay tại chỗ ngồi xếp bằng, nhắm mắt điều tức.
Từng tia một trong Càn Khôn Phục Ma trận pháp đều không thể gạt được cảm ứng của Huyền Hậu. Võ đạo nguyên thần của Diệp Trần vừa ra, nàng liền toàn lực thôi động trận pháp, trong nháy mắt, không gian bên trong trận pháp liền có hàng chục hàng trăm biến hóa.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Mỗi một lần biến hóa đều sẽ đem phòng hộ tráo trên Tà Ác Tế Đàn xuất hiện một chút nữu khúc.
Ba!
Phòng hộ tráo nữu khúc đến cực hạn, giống như một khỏa bọt khí nghiền nát, Âm Phong Tà Đế chỉ kịp bổ ra một đao, đã bị ngũ thải lưu quang triệt để bao phủ.
- Ta sẽ một lần nữa thoát khốn đi ra.
Thanh âm càng ngày càng nhỏ cho đến lúc không thể nghe thấy được.
Ầm ầm ầm!
Ngoại giới, một mảnh không rõ Phục Ma trận pháp mơ hồ chậm rãi chìm vào dưới lòng đất, cùng lúc đó, quanh thân tám khối đá mặt trên có ký hiệu cũng chìm xuống theo.
Đem mặt đất khôi phục bằng phẳng, một vòng ngũ thải phù văn cấu thành vòng tròn phát sáng, theo đó, quang mang càng lúc càng mờ nhạt, biến thành lạc ấn giống như ngũ thải kim chúc.
- Thành công chứ?
Ma Hoa Hoàng đình chỉ hấp thu lực lượng tà ác, mồ hơi thơm chảy xuống nhễ nhại.
- Lần thứ hai bị phong ấn, Âm Phong Tà Đế cho dù thoát khốn ra, lực lượng cũng sẽ suy yếu đến một tầng thấp mới. Bất quá nhân vật cấp Tà Đế, quả nhiên lợi hại, nếu là không cần Càn Khôn Phục Ma trận pháp vây khốn hắn, muốn giết hắn là không có khả năng, hắn hoàn toàn có thể đào tẩu.
Huyền Hậu nhìn ra được, phát sinh bốn đạo Siếp Na Huy Hoàng đã đến cực hạn của Diệp Trần, cưỡng ép vận dụng lần thứ năm, võ đạo nguyên thần còn không quá ngưng luyện nói không chừng gặp phải thương tổn không thể bù đắp được, dẫn đến mất trí nhớ thậm chí thần trí không rõ.
Vừa nói, mái tóc bạc trên đầu Huyền Hậu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đổi màu, đạt được Sinh Tử Cảnh, bên ngoài biến hóa rất thong thả, dùng vài chục năm như một ngày đến để hình dung cũng không khoa trương. Do đó, tóc biến trắng là bởi vì sinh mệnh lực xói mòn quá nhanh, khi sinh mệnh lực đình chỉ xói mòn, tất cả còn có thể khôi phục nguyên dạng. Đương nhiên, đây là dưới tình huống sinh mệnh lực tiêu hao lớn đến không tính được, một khi xói mòn vượt lên trước bốn phần năm tự thân, tóc biến trắng sẽ không thể nghịch chuyển được.
- Mặc kệ làm sao, lần này chúng ta hành động trên cơ bản đại công cáo thành!
Ma Hoa Hoàng cười nói.
- Ừm.
Huyền Hậu gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần đang nhắm mắt điều tức.
Khoảng chừng thời gian một chén trà nhỏ trôi qua, Diệp Trần chậm rãi mở hai mắt ra, cười nhạt một tiếng:
- Hai vị tiền bối khổ cực rồi.
- Ngươi không việc gì đấy chứ?
Ma Hoa Hoàng hỏi.
- Ngoại trừ di chứng rất nhỏ ra, không có chuyện gì lớn.
Ở trình tự trình tự này nguyên thần ly thể, không có di chứng là không có khả năng, hắn rõ ràng cảm ứng được cảnh giới kiếm đạo của mình đã hạ xuống. Trong lòng vô kiếm chú ý là bản năng, mà bản năng then chốt chính là phải linh nhục hợ nhất. Võ đạo nguyên thần trở về, sau đó hắn đối với thân thể của mình sản sinh một tia xa lạ vi diệu, thật giống như tiến hành đoạt vậy. Đương nhiên chỉ là một ví dụ, không nghiêm trọng như thế, tốn chút thời gian, hẳn là có thể khôi phục lại được.
Huyền Hậu khẽ thở dài:
- Không nghĩ tới ngươi đã có thể để võ đạo nguyên thần của chính mình ly thể, đây là năng lực mà võ đạo ý chí đạt được bát giai cảnh giới mới có.
Võ đạo nguyên thần ly thể, chú trọng nhất là võ đạo ý chí ý chí võ đạo võ đạo càng cao, võ đạo nguyên thần sẽ càng cường đại. Loại cường đại này không phải thực lực cường đại, mà là võ đạo nguyên thần ngưng luyện hay không.
- Đúng vậy, ngươi là làm như thế nào được?
Ma Hoa Hoàng có điểm hiếu kỳ.
Diệp Trần như thực chất nói:
- Ta tu luyện một môn nguyên thần bí pháp, có thể sớm lớn mạnh võ đạo nguyên thần.
Nguyên thần bí pháp cũng không chỉ có bao hàm linh hồn bí pháp, còn bao quát một ít đồ vật rèn luyện ý chí, rèn đúc linh hồn.
Thật sự mà nói, võ đạo nguyên thần đối với thực lực một người, cũng không có tác dụng tăng phúc quá nhiều, hầu như có thể nói không có, chỉ là hóa thực lực tự thân mà thôi.
Võ đạo nguyên thần chỉ có hai tác dụng, một chính là không để ý tới tuyệt đại bộ phận bình chướng, có thể tự do xuyên toa, không bị hạn chế. Hai là sau khi bản thể tử vong, võ đạo nguyên thần trong khoảng thời gian ngắn còn không tiêu tán, khi đó có thể dành cho địch nhân một đòn thương nặng, thậm chí tại thời khắc mấu chốt đánh chết địch nhân. Khi ấy còn là muốn chết.
Võ đạo nguyên thần rời khỏi bản thể không thể sống, bản thể chính là nhược điểm của võ đạo nguyên thần, do đó khi hai bên đại chiến, dùng võ đạo nguyên thần đến đối địch, đó là hành vi muốn chết. Đối phương hoàn toàn có thể phá hủy bản thể của ngươi, khiến ngươi không chỗ có thể đến, dường như ném mất thể xác hồn phách vậy, không nhà để về.
Do đó, võ đạo nguyên thần chỉ có thể dùng để ứng phó một ít tình huống không thể dự liệu, tỷ như vừa rồi loại không thể tiến nhập bản thể này, chỉ có võ đạo nguyên thần tiến nhập cục diện, bất quá mặc dù như vậy, võ đạo nguyên thần vẫn là có một chút tác dụng mang tính phụ trợ. Võ đạo nguyên thần càng ngưng thực, đối với khống chế bản thân sẽ càng mạnh hơn, thi triển võ học càng phát ra tinh diệu, cẩn thận tỉ mỉ.
- Nguyên lai là như vậy!
Ma Hoa Hoàng gật đầu.
- Nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta về trước Chân Linh Đại Lục rồi nói tiếp.
Huyền Hậu đề nghị nói.
- Được, đi thôi!
Ba người đều có một chút thương tích nhỏ, trạng thái không được tám phần mười bình thường, nếu là gặp phải cường địch sẽ thập phần nguy hiểm.
Rời khỏi di tích Chân Thủy Cung, ba người hướng phía Chân Linh Đại Lục mà chạy đến.
Ngay khi Diệp Trần ba người lại lần nữa phong ấn Âm Phong Tà Đế, ở chỗ sâu trong hư không một mặt không gian tàn phá nào đó, một đoàn ma lực ba động cường đại đến cực điểm khuếch tán ra. Đoàn ma lực ba động này âm lãnh bá đạo, phàm là người bị ảnh hưởng đến, đều bị rùng mình một chút. Lạnh từ trong ra ngoài, phảng phất như có đồ vật nào đó không sạch sẽ tiến nhập trong cơ thể.
- Ma lực đại trớ chú thật cường đại, khi thực hiện nó tuy rằng đại nhân không ở trạng thái đỉnh phong, lại cũng không phải suy yếu như trong tưởng tượng của chúng ta vậy.
Một nữ tử lãnh diễm phía sau lưng có đôi cánh dơi nói rằng.
Nam tử cao lớn nước da đen sẫm, nói:
- Khi chúng ta đến, phong ấn đã bị lời nguyền ma lực của Trớ Chú đại nhân ăn mòn rất nhiều. Cho dù chúng ta không xuất hiện, Trớ Chú đại nhân cũng có thể trong vòng ba năm năm phá vỡ phong ấn, thoát khốn đi ra.
- Trớ Chú đại nhân muốn đi ra.
Người nói trên đầu mọc ra cái sừng, hắn đã từng liên thủ với Ma Vương truy sát Diệp Trần.
Nghe vậy, mấy người hướng phía trung tâm ma lực ba động nhìn lại. truyện được lấy từ website tung hoanh
Trung tâm ma lực ba động chậm rãi mọc lên một ngươi, đây là một quái nhân mái tóc khô vàng, khuôn mặt xấu xí đến cực điểm, thân hình cũng thập phần dị dạng, trong Nhân Tộc cũng có người phi thường xấu xí. Thế nhưng cùng với quái nhân này so sánh, không thể nghi ngờ là Tiểu Vu gặp Đại Vu, đối phương tụ tập xấu xí và bất tường một thân, chỉ nhìn một cái cũng đã lông tóc dựng cả lên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Buổi tối ngủ không yên, dùng một câu nói đến hình dung, người này không chỉ dung mạo xấu, khí chất phát ra càng xấu hơn.
Lãnh diễm nữ tử có cánh dơi nói:
- Nghe đồn, Trớ Chú đại nhân là mỹ nam tử nổi danh Ma tộc chúng ta. Thế nhưng ở trong một lần thám hiểm, đạt được một thanh ma kiếm bị nguyền rủa. Từ đó về sau, không chỉ có ma lực biến thành trớ chú ma lực, người cũng phảng phất như đã bị nguyền rủa, thực lực càng mạnh dung mạo càng xấu xí.
- Trớ Chú đại nhân thoát đi ra, đối với chúng ta mà nói tuy rằng là chuyện tốt, nhưng ngươi cũng cẩn thận một chút. Trớ Chú đại nhân vì dung mạo đại biến, không ít hồng nhan tri kỷ đều bỏ hắn mà đi. Hắn dưới cơn giận dữ, đã đem mấy hồng nhan tri kỷ kia lăng nhục bằng mọi cách, dằn vặt đến chết. Từ đó về sau càng lấy lăng nhục mỹ nữ làm vui, sau này sau lại bởi vì một lần không cẩn thận giết chết một vị tôn nữ của Ma Đế đại nhân. Vị Ma Đế kia tuy rằng cùng hắn đồng một cảnh giới, bất quá so với hắn cường đại hơn mấy lần, lọt vào Ma Đế đại nhân truy sát. Trong lúc bất đắc dĩ mới bị bức tới Chân Linh Thế Giới.
Nam tử cao lớn nước da đen sẫm nhắc nhở lãnh diễm nữ tử, hắn là thủ lĩnh trong mấy người, tên gọi Hắc Thạch.
- Ta biết rồi!
Nói rồi, lãnh diễm nữ tử dung mạo biến hóa, biến thành một nữ tử bình thường.
- Nguyên lai ngươi tu luyện Dịch Cân Chuyển Dung Thuật, hiện tại ta yên tâm rồi.
Hắc Thạch gật đầu.
- Ha ha, Trớ Chú Ma Đế ta rốt cục đã thoát khốn. Mấy người các ngươi, có mang đến mỹ qua đây cho ta hay không?
Sưu một tiếng, thân ảnh của quái nhân xấu xí tựa như huyễn ảnh hư không, trực tiếp xuất hiện tại trước mặt ba người, một cổ vị đạo tanh hôi đập vào mặt mà đến, trong đó xen lẫn ảo giác khiến kẻ khác sợ hãi.
Trong lòng ba người cả kinh, vội vã khom xuống thắt lưng, Hắc Thạch mở miệng nói:
- Cung nghênh Trớ Chú đại nhân xuất thế. Trớ Chú đại nhân yên tâm, chúng ta đã tại hành cung chuẩn bị cho ngươi một Nhân Tộc nữ Vương giả, bảo đảm khiến ngươi thỏa mãn.
- Được rồi, các ngươi quả nhiên có tâm.
Nghe vậy, trong ánh mắt Trớ Chú Ma Đế hiện lên dục vọng chi quang hung tàn.
- Trớ Chú đại nhân, nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta về trước hành cung rồi nói.
Hắc Thạch kiến nghị nói.
- Không vội!
Trớ Chú Ma Đế phất phất tay:
- Ta trước đem Trớ Chú Ma Kiếm của ta triệu hoán trở lại đã.
Trớ Chú Ma Kiếm!
Ba người trong lòng tê dại, Trớ Chú Ma Kiếm là một thanh ma kiếm mang theo lời nguyền rủa, tuy rằng uy năng cường đại, nhưng quá mức tà môn. Trớ Chú Ma Đế chính là bởi vì Trớ Chú Ma Kiếm mới biến thành bộ dáng quỷ quái như hiện tại.
Hai tay rất nhanh kết ấn, Trớ Chú Ma Đế phun ra một ngụm tnh huyết ở trên hư không.
Tiếng kêu âm trầm thê lệ bén nhọn vang lên, một hôi sắc khô lâu được tinh huyết bao vây, hoa phá không gian, biến mất không thấy.
.... Thiên Phong Quốc Khúc gia, Bàn Sơn Đảo.
Ầm ầm ầm!
Cả tòa Bàn Sơn Đảo kịch liệt run rẩy, một cái khe lớn thô to nứt ra. Từ bên trong cái khe phun ra vô cùng vô tận khí tức kinh khủng. Một vài người của Khúc gia chỉ là thoáng nhiễm một điểm khí tức, lập tức hình tượng đại biến, xấu xí không gì sánh được, hai mắt bốc lên huyết quang cuồng bạo quỷ dị, đánh về phía tộc nhân của chính mình.
Trong lúc nhất thời, Khúc gia máu chảy thành sông, tiếng kêu thảm thiết xông thẳng trời xanh.
- Khúc gia chúng ta đã tạo nghiệt gì a!
Khúc gia tộc trưởng lão lệ tung hoành, trợn mắt mở trừng trừng nhìn người trong bộ tộc chết đi.
- Tộc trưởng cẩn thận!
Mắt thấy vô số tộc nhân dung mạo xấu xí, khí tức quỷ dị lao qua đây, một thân ảnh trẻ tuổi che chắn ở trước người Khúc gia tộc trưởng, là Khúc Minh. Xuy xuy từng tiếng nổ lớn, những tộc nhân đang lao đến kia, bị chỉ kình đánh bay đi ra ngoài. Vừa té ngã trên mặt đất không có bò dậy, nhưng cũng không có chết đi.
Năm xưa Diệp Trần khi vẫn còn là đệ tử Lưu Vân Tông, Khúc Minh là đệ tử Phỉ Thúy Cốc, hai người cùng tiếp nhận một nhiệm vụ, đã từng kề vai chiến đấu qua. Khúc Minh tuy rằng xa xa so ra kém Diệp Trần, nhưng cũng là một thiên tài bình thường không lớn không nhỏ. Nhiều năm như vậy qua đi, đã tu luyện đến cảnh giới Linh Hải Cảnh sơ kỳ.
Ầm ầm!
Trong giây lát, một thanh hôi hắc sắc ma kiếm thật lớn phá sơn mà ra. Trên cao xoay quanh một vòng, sau đó hướng phía chỗ sâu trong hư không lao đi. Bởi vì tốc độ quá nhanh, căn bản không có một người có thể phát hiện được thanh ma kiếm này.
- Ha ha, đã trở lại!
Trớ Chú Ma Đế đưa tay vẫy một cái, trên tay liền hiện ra một thanh hôi hắc sắc ma kiếm khí tức kinh khủng không gì sánh được. Thanh ma kiếm này bị một tầng khí lưu khàn khàn bao vây, trong lúc ẩn hiện, vô số tiếng kêu sắc bén từ trong khí lưu đục ngầu truyền ra. Ba người Hắc Thạch chỉ là nhìn một cái, lập tức mồ hôi lạnh chảy ra đầm đìa, thần trí xuất hiện một tia hỗn loạn.
- Không hổ là Trớ Chú Ma Kiếm, một điểm tổn hao cũng không có.
Trớ Chú Ma Đế rất rõ ràng, năm xưa khi hắn bị phong ấn, Trớ Chú Ma Kiếm là ở trên tay hắn, thế nhưng không biết vào lúc nào, Trớ Chú Ma Kiếm đã đột phá phong ấn, nếu như không phải hắn và Trớ Chú Ma Kiếm tâm thần tương liên, muốn tìm được Trớ Chú Ma Kiếm chỉ sợ phải phí không ít công phu.
- Khủng Cụ đại nhân, chúc mừng ngươi đã trở về.
Ba người Hắc Thạch giải phong cho Trớ Chú Ma Đế ngày thứ năm, Cửu U cũng cùng với mấy Ma tộc Ma Vương khác giải phong thực lực hoàn toàn không thua kém Khủng Cụ Ma Đế.
Nếu như nói Trớ Chú Ma Đế phong hào đến từ Trớ Chú Ma Kiếm. Như vậy phong hào của Khủng Cụ Ma Đế lại đến từ phong cách tàn nhẫn khiến kẻ khác nghe tin đã sợ mất mật của bản thân hắn. Trước khi đi tới Chân Linh Thế Giới, Khủng Cụ Ma Đế có một viên tinh cầu. Có người nói, hành cung của hắn ở trên khỏa tinh cầu đó toàn bộ do thi cốt huyết nhục của địch nhân thành. Mỗi ngày hắn đều phải thống ẩm tiên huyết, ăn sống huyết nhục, thích lấy nội tạng của địch nhân làm thức ăn, cùng hắn là địch, hầu như không có một ai có kết cục tốt. Cùng với Trớ Chú Ma Đế như nhau, Khủng Cụ Ma Đế cũng là bởi vì đắc tội một vị Ma tộc cao tầng, bị hạ phái đến Chân Linh Thế Giới.
- Ta muốn ăn thịt người, ngươi an bài một chút cho ta!
Hình tượng của Khủng Cụ Ma Đế xem như bình thường, chỉ là ánh mắt kia rõ ràng mang theo quang trạch chỉ mãnh thú mới có.
Trong lòng Cửu U cười khổ một tiếng, người khác đều nói hắn là kẻ điên cuồng. Thế nhưng cùng với Khủng Cụ Ma Đế so sánh, hắn bất quá là thỉnh thoảng có điểm nghịch ngợm gây trò quỷ mà thôi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chân nhân của Khủng Cụ Ma Đế, cái loại khí tức đáng sợ coi bất cứ loại sinh mệnh huyết nhục nào cũng đều là thức ăn này của đối phương, nếu như chính mình cự tuyệt đối phương mà nói, không biết hắn có thể đem chính mình ăn tươi nuốt sông không nữa.
- Ta đã chuẩn bị một Yêu Vương, còn có một Nhân Tộc Vương giả, sẽ chờ Khủng Cụ đại nhân đến hưởng dụng.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Cửu U cung kính nói. xem chương mới tại tunghoanh(.)com
- Làm không tệ, vốn dĩ ta còn dự định ăn tươi ngươi, khôi phục nguyên khí của ta đấy!
Khủng Cụ Ma Đế bất động thanh sắc gật đầu, lời nói ra lại khiến Cửu U lông tóc dựng đứng lên.
.... Giáng trần Kiếm Tông.
Linh Vân Phong.
Huyền Hậu và Diệp Trần sóng vai mà đứng, quan khán Vân Hải đang dâng lên.
- Thoáng cái đã hai năm trôi qua. Hai năm này, có đủ hơn năm mươi người thành tựu Sinh Tử Cảnh Vương giả, coi như là một chuyện vui không lớn không nhỏ.
Lúc này khí tức của Huyền Hậu so với hai năm trước khi đại chiến Âm Phong Tà Đế, không biết cường đại hơn bao nhiêu lần. Đơn thuần từ tu vi đến xem, đã đạt được cấp bậc hai nghìn năm. Nhưng nếu có người biết, cảnh giới tu vi của nàng, rõ ràng là Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên đỉnh phong, phỏng chừng sẽ trợn mắt há hốc miệng. Dưới tình huống thông thường, một thời đại chỉ có một người có thể ở Chân Linh Thế Giới tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên trở lên. Mà thời đại này, cộng thêm Diệp Trần chính là hai người.
Huyền Hậu có thể đạt đến Sinh Tử Cảnh phương pháp tu luyện chân chính không phải Diệp Trần cho nàng. Mà là Phong Vương Điện Điện Linh cho phép nàng, chỉ có đạt được Điện Linh tán thành, mới có cực đại nắm chặt đột phá thành công. Người không nhận được tán thành, có khả năng lớn sẽ hôi phi yên diệt, không còn tồn tại được nữa. Dù sao ánh mắt của Điện Linh không phải người bình thường có thể so sánh được.
- Bất quá điều này đại biểu dị tộc đại kiếp nạn sẽ tùy thời bạo phát đi sao!
Diệp Trần gật đầu, gió núi làm bay mái tóc dài của hắn.
Trong hai năm này, những thiên tài tuyệt đỉnh cùng hắn tranh phong, đại bộ phận đều tiến vào Sinh Tử Cảnh. Trong hơn năm mươi người này, chỉ là tuổi còn trẻ một đời đã chiếm hơn phân nửa, như Chân Linh Đại Lục Độc Cô Tuyệt, Đạm Thai Minh Nguyệt, La Thiên Đô, Sở Trung Thiên, Yến Phượng Phượng, Khương Thiên, Hạ Hầu Tôn, Bạch Vô Tuyết, Tiêu Sở Hà, Lục Thiểu Du, Huyết Thiên Đại Lục tuyệt đỉnh thiên tài, Thiên Kiếm Đại Lục tuyệt đỉnh thiên tài. Chỉ cần là thiên tài cấp đại lục, trên cơ bản đều đã tiến vào Sinh Tử Cảnh. Những thiên tài lúc đầu cùng với Diệp Trần tranh phong, như đám người Thiên Thư Công Tử Lý Tiêu Vân, Tĩnh Ngạo Huyên cũng đều đã đạt được sinh tử huyền quan đệ nhất trọng đệ nhị trọng hoặc giả đệ tam trọng cảnh giới, còn cách Sinh Tử Cảnh bất quá chỉ một bước.
Mà vào hai năm trước, ngoại trừ Diệp Trần, chỉ có Tinh Kiếm Hậu, Tuyết Kiếm Hầu cùng với Mộ Dung Khuynh Thành ba người tiến vào Sinh Tử Cảnh.
Trong những người này có còn không ra hồn, chỉ tương đương với trung giai Vương giả cao giai Vương giả, có thể có thực lực đỉnh cấp Vương giả. Càng có rất ít người, bất quá cũng có một chút người mạnh mẽ, trong đó tiêu biểu nhất không thể nghi ngờ là Tuyết Kiếm Hầu, Độc Cô Tuyệt, Đạm Thai Minh Nguyệt, Sở Trung Thiên mấy người này.
Tuyết Kiếm Hầu không cần phải nói, ở dưới Sinh Tử Cảnh, ngoại trừ Từ Tĩnh ra, chỉ có người này có thể gây cho Diệp Trần một tia uy hiếp.
Độc Cô Tuyệt mà nói, đây là một thiên tài gặp mạnh càng mạnh, vừa mới bắt đầu tại Chân Linh Thế Giới còn không xem như quá chói mắt. Nhưng mỗi lần đều có thể tiến bộ trên diện rộng, tiềm lực vô hạn.
Đạm Thai Minh Nguyệt là trong nhiều thiên tài như vậy, ngoại trừ Diệp Trần, một người duy nhất tinh thông Không Gian Áo Nghĩa, thuộc về loại hình thập phần điệu thấp, nhưng thực lực rất mạnh.
Sở Trung Thiên thì hoàn toàn dựa vào thiên phú, Cương Linh Thể của hắn mang đến rất nhiều chỗ tốt. Không khoa trương mà nói, sau khi tiến vào Sinh Tử Cảnh, uy lực Cương Nguyên của hắn, so với Huyền Hậu tiến vào Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên đỉnh phong cũng phải mạnh hơn rất nhiều. Thậm chí Diệp Trần đạt được đạt được Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong, cũng không dám bảo chứng độ tinh khiết chân nguyên của chính mình có thể cùng Sở Trung Thiên địch nổi.
Đương nhiên, cùng với bốn người này so sánh, Mộ Dung Khuynh Thành và Từ Tĩnh cũng không thua kém chút nào. Từ Tĩnh thậm chí còn muốn ở trên bọn họ.
Đây không phải là Diệp Trần đoán mò.
Từ chỗ của Ma Hoa Hoàng, Diệp Trần biết được, thực lực của Mộ Dung Khuynh Thành đã đạt được cấp bậc Vương giả phong Đế của Chân Linh Thế Giới. Hơn nữa không phải hạng người bình thường, do đó thực lực đột nhiên tăng mạnh như vậy, chủ yếu là Mộ Dung Khuynh Thành kế thừa huyết thống Ma tộc thập phần cao quý. Loại huyết thống này gọi là Hắc Ám ma nữ huyết thống gì đó.
Thế nhưng loại huyết thống này quá cường đại, cường đại đến mức có thể ăn mòn linh hồn và thần trí của con người. Dù sao Mộ Dung Khuynh Thành không phải Ma tộc thuần khiết, mà là Nhân Ma. Do đó mấy năm này, nàng một mực nỗ lực phục tùng huyết thống Hắc Ám Ma Nữ. Cũng ở trong quá trình này nỗ lực cường đại bản thân, vì dị tộc đại kiếp nạn làm chuẩn bị.
Về phần Từ Tĩnh, nàng cường đại dù cho dùng đầu ngón chân đều có thể đoán ra một ít. Phải biết rằng tại Chân Linh Thế Giới, có Cự Long huyết mạch hoàn chỉnh chỉ một người. Cự Long có bao nhiêu lợi hại, không thể phỏng đoán được. Chỉ biết rằng đây là siêu cường yêu thú vượt lên trên bách thú, cấp bậc tư chất hoàn toàn đạt được Cực phẩm, không cần khắc khổ tu luyện ra sao, sau khi thành niên liền có thể trở thành Yêu Vương.
Một con Cự Long cấp bậc Yêu Vương có bao nhiêu lợi hại vẫn là chỉ có người đã từng gặp qua mới có thể biết được.
Mặc kệ thế nào, Chân Linh Thế Giới xuất hiện càng nhiều cường giả, Diệp Trần càng nguyện ý nhìn thấy. Những người khác Diệp Trần không dám khẳng định, thế nhưng hắn khẳng định, sáu người này đều là quân chủ lực, vì để cho bọn họ càng cường đại hơn, Diệp Trần thậm chí để Chân Nguyên Thủy Tinh từ Thôn Phệ Chi Đảo mấy năm nay sản xuất được đều đưa cho Tuyết Kiếm Hầu, Độc Cô Tuyệt, Đạm Thai Minh Nguyệt cùng với Sở Trung Thiên. Dù sao hiện tại hắn đã đạt được Sinh Tử Cảnh Lưỡng Trọng Thiên đỉnh phong cảnh giới, không cần Chân Nguyên Thủy Tinh đến gia tăng tu vi, Mộ Dung Khuynh Thành tu luyện là ma lực, Từ Tĩnh tu luyện là Cự Long chi lực, cũng không cần Chân Nguyên Thủy Tinh.
Đối với điều này, bốn người cũng không có cự tuyệt. Hiện tại không phải thời gian để có lòng dạ đàn bà, bằng hết thảy mọi thủ đoạn đề thăng thực lực mới là chủ yếu.
- Chúng ta đang đề thăng thực lực, những di tộc kia đã đang đề thăng thực lực, điều làm ta lo lắng nhất là hạng cường giả như Âm Phong Tà Đế.
Trên mặt Huyền Hậu lộ ra lo lắng nhè nhẹ.
Âm Phong Tà Đế là nhân vật cấp Tà Đế Sinh Tử Cảnh Thất Trọng Thiên, dù cho tại Chân Linh Thế Giới bị áp chế Lưỡng Trọng Thiên, cũng có trình độ Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên. Nhân vật như vậy, một ngày để cho bọn họ từ trong suy yếu đi tới, không thể nghi ngờ là thập phần đáng sợ, phải biết rằng Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên, đối ứng chính là Thất Tinh chiến lực. Mà thời đại này, Chân Linh Thế Giới căn bản không có Thất Tinh chiến lực, coi như là Diệp Trần cũng chỉ là tới gần mà thôi.
- Trong vòng vài năm ngắn ngủi, bọn họ hẳn là không đến mức khôi phục tới thời kì toàn thịnh, bất quá xác thực rất khiến người ta phải lo lắng.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 1289: Bình yên cuối cùng trước cơn bão. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Diệp Trần nhẹ nhàng phun ra một hơi thở, thực lực tự thân của hắn đã đến một cực hạn, hầu như không có biện pháp lần thứ hai đề thăng, từ tu vi đi lên mà nói, hắn là Sinh Tử Cảnh Lưỡng Trọng Thiên đỉnh phong. Tiếp tục đề thăng mà nói, không chừng sẽ bạo thể mà chết, hôi phi yên diệt. Do đó, không thể cấp bách, từ kiếm đạo ý chí đi lên mà nói, Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý của hắn bởi vì nguyên nhân cộng hưởng, đồng thời đạt được lục giai đỉnh phong, còn cách thất giai bất quá khoảng một bước. Thế nhưng kiếm đạo ý chí càng đi về sau, càng khó đề thăng, huống chi còn là thuộc tính Kiếm Ý, một bước xa có thể cần thời gian hơn mười năm để gây dựng.
Kiếm vực, Diệp Trần bời vì đi qua Kiếm Giới thật nhiều lần, đã đề thăng tới tam trọng đỉnh phong, sau này mặc kệ hắn xông vào Kiếm Giới ra sao, đều không có biện pháp đề thăng nửa bước. Cũng may không xem như là lãng phí thời gian, trong đầu lại có thêm hàng ngàn hàng vạn loại kiếm thuật. Tuy rằng không có biện pháp hiểu được, nhưng sẽ trở thành nội tình của Diệp Trần, có một ngày sẽ hậu tích bạc phát.
Kiếm pháp mà nói, lấy Siếp Na Huy Hoàng mạnh nhất, kiếm pháp khác mặc kệ đề thăng ra sao, cũng đều không thể siêu việt nó được.
Do đó, thực lực tới gần Thất Tinh, kỳ thực đã đem những thứ này đều tính toán đến. Trước khi không đến Phong Vương Điện, Diệp Trần là chiến lực Ngũ Tinh bá chủ, Sinh Tử Cảnh đạt được Nhất Trọng Thiên đỉnh phong, phối hợp kiếm chiêu Siếp Na Huy Hoàng, còn lại là chiến lực Lục Tinh trung kỳ, Sinh Tử Cảnh Lưỡng Trọng Thiên đỉnh phong, kiếm vực tam trọng đỉnh phong, miễn miễn cường cường để Diệp Trần có chiến lực Lục Tinh bá chủ.
Về phần linh khu, linh khu của Diệp Trần cũng đã đạt đến ngũ giai hậu kỳ. Trong Huyết Quang Hải, Diệp Trần tìm được một cây Huyết Tinh Hoa, lại đánh chết hai vị Huyết Ma Đế, đạt được Huyết Ma Tinh của bọn họ, đem linh khu từ ngũ giai sơ kỳ đề thăng tới ngũ giai hậu kỳ. Phòng ngự thân thể nâng cao một bước, đáng tiếc, linh khu cường đại và thực lực cường đại không có bao nhiêu quan hệ. Chỉ là miễn cưỡng chống đỡ mà thôi.
- Không nói những chuyện này nữa, thời gian nên đến, cuối cùng sẽ đến, bảo kiếm của ngươi đúc luyện thế nào rồi?
Huyền Hậu lắc đầu, nói sang chuyện khác.
Nói tới bảo kiếm, trên mặt Diệp Trần lộ ra một tia phấn chấn bình thường sẽ không nhìn thấy:
- Không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng nửa tháng sẽ triệt để thành công.
Hai người nói tới bảo kiêm,s không phải bán Cực phẩm bảo kiếm, cũng không phải ngụy Cực phẩm bảo kiếm, mà là Cực phẩm bảo kiếm chân chính. Tuy rằng tạm thời còn không biết bảo kiếm phẩm cấp cuối cùng là bao nhiêu, nhưng Diệp Trần phỏng đoán ít nhất là Cực phẩm trung đẳng đỉnh phong, mà Thiên Hạt Kiếm kết tinh lực lượng không có tổn hao, cũng bất quá là cấp bậc Cực phẩm trung đẳng mà thôi.
Vì thành công đúc ra Cực phẩm bảo kiếm, Diệp Trần tổng cộng thất bại mười chín lần, tổn hao Cực phẩm tài liệu tính đến hàng trăm rồi. Nếu như không phải hắn mấy năm gần đây đều đang sưu tập Cực phẩm tài liệu. Từ chỗ Hỏa Hoàng kia lại kế thừa một nhóm Cực phẩm tài liệu, cộng thêm đám Huyền Hậu Ma Hoa Hoàng cùng với Linh Đan Vương và Vương giả hắn đã từng giao hảo đưa cho hắn một ít. Hắn căn bản không có nhiều Cực phẩm tài liệu như vậy để tiêu hao, đúc Cực phẩm bảo kiếm trình độ khó khăn không thua gì tu vi đột phá đến Sinh Tử Cảnh.
May mà phía trước mười chín lần tuy rằng thất bại. Nhưng ngoại trừ có mười lần kiếm kiếm phôi bạo liệt ra, chin lần khác lại đúng là đúc ra tàn thứ phẩm. Cũng chính là ngụy Cực phẩm bảo kiếm. Chín thanh ngụy Cực phẩm bảo kiếm, bản thân Diệp Trần giữ lại ba thanh, sáu thanh khác đều đưa cho đám người Huyền Hậu Ma Hoa Hoàng Linh Đan Vương, xem như bồi thường cho bọn hắn.
Lần đúc Cực phẩm bảo kiếm thứ hai mươi, Diệp Trần chú kiếm thuật thông hiểu đạo lí. Nguyên bản đúc ra một thanh Cực phẩm bảo kiếm bình thường, hắn đã cảm thấy mỹ mãn. Thiên Hạt Kiếm dùng để thi triển Ngự Kiếm Thuật, thanh này thì trực tiếp chiến đấu. Thế nhưng không nghĩ tới, Cực phẩm bảo kiếm còn chưa hoàn công, phóng xuất ra uy năng thập phần cường đại, vượt lên trước Cực phẩm cấp bậc thấp hơn. Do đó Diệp Trần không vội mà hoàn công vào lúc này. Mà đem tâm trí đặt vào trong Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, để nó hấp thu đông đảo linh khí, rèn luyện kiếm thể, cũng dẫn địa sát chân hỏa tinh hoa đến nuôi dưỡng, nung khô tạp chất rất nhỏ trong đó.
....thoáng chốc, lại là vài ngày trôi qua.
Ở phía sau của Linh Vân Phong là một tòa sơn phong dốc đứng cả vật thể hỏa hồng sắc, tỏa ra nhiệt lượng vô cùng vô tận. Ngọn sơn phong này là địa phương Diệp Trần dùng để đúc kiếm, là Chú Kiếm Phong. Ở chỗ rất sâu dưới lòng đất của Chú Kiếm Phong bố trí một tòa một tòa Địa Sát Chân Hỏa Đại Trận. Tòa đại trận này có thể hấp thu Địa Sát Chân Hỏa ở chỗ sâu dưới lòng đất, cũng lấy trận pháp chi lực ẩn giấu, ngưng tụ ra Địa Sát Chân Hỏa tinh hoa. Những Địa Sát Chân Hỏa tinh hoa này nhiệt độ cực kỳ kinh người, tài liệu kim chúc bình thường không đến thời gian một lần hô hấp sẽ bị luyện hóa thành tro tàn. Chỉ có Cực phẩm tài liệu mới chịu được, nhưng là rất nhanh sẽ hòa tan.
Lúc này, trong quật dưới lòng đất của Chú Kiếm Phong, một thanh bảo kiếm sắp thành hình bay lượn trên dưới, kiếm khí sắc bén liền có thể chặt đứt tất cả trên thế gian.
- Kiếm này vừa xuất thế, thực lực của ta còn có thể đề thăng không ít, đã cần ngươi tới giết hết dị tộc cường giả xâm lấn Chân Linh Thế Giới đi sao!
Một bên, Diệp Trần nhãn thần lạnh lẽo chăm chú, bảo kiếm chỉ dùng để giết người, giết người càng nhiều, sát khí càng nặng, bảo kiếm mới có thể càng phong duệ hơn. Một luồng khí tức uy năng cũng đều có thể trảm hồn lục phách. Dùng thanh kiếm này đến đánh chết dị tộc cường giả, không hề nghi ngờ là phương thức tế kiếm tốt nhất.
Đi ra khỏi Chú Kiếm Phong, Diệp Trần đi tới Linh Vân Phong.
Trên Linh Vân Phong, có sáu thanh niên nhân đang luyện kiếm, phân biệt là Diệp Huyền Diệp Tiểu Tiểu và tứ đại đệ tử của Diệp Trần.
Thoáng cái đã vài năm trôi qua, bọn họ có người đã hai mươi tuổi, có người tiếp cận hai mươi tuổi, trưởng thành cực kỳ kinh người. Nhất là tứ đệ tử Lãnh Tinh Hàn, hắn là người thực lực mạnh nhất trong sáu người. Tuy rằng chỉ là tu vi Tinh Cực Cảnh trung kỳ, nhưng một thân thực lực, đủ để địch lại cả những Linh Hải Cảnh cường giả có chút danh tiếng kia.
- Sư phụ!
- Đại ca!
Thấy Diệp Trần đến, mọi người đình chỉ luận bàn.
Khẽ gật đầu, Diệp Trần nói:
- Các ngươi tiến bộ, ta rất hài lòng, đáng tiếc, thời gian dành cho các ngươi không xem là nhiều. Nếu là có thể có thêm vài năm nữa, nói không chừng các ngươi sẽ đạt được tu vi Linh Hải Cảnh.
Dị tộc đại kiếp, không chỉ có là đại chiến giữa Sinh Tử Cảnh, cũng sẽ có Linh Hải Cảnh đại chiến, như trên chiến trường phong ấn Yêu Ma Vương vị kia, ngoại trừ xương cốt của Sinh Tử Cảnh Vương giả ra, thì còn có cả xương cốt của Linh Hải Cảnh. Thậm chí còn có xương cốt của Tinh Cực Cảnh cường giả, vô biên vô hạn, xương trắng đầy trời.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba