|
|
08-04-2008, 01:00 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 16
Gáºt đầu lia lịa
Cơm nước xong, Thanh Lam với Lan nhi trở vỠphòng nói chuyện một hồi, bỗng thấy Thạch Mộ chạy và o bảo Lan nhi rằng :
- Lan cô nÆ°Æ¡ng, bên, bên ngoà i có khách tá»›i, ông bà bảo má»i cô ra ngoà i ấy đấy.
Lan nhi ngạc nhiên há»i lại :
- Khách nà o tới thế?
Thạch Mộ đáp :
- Già cÅ©ng không rõ là ai, chỉ thấy mẹ cô nÆ°Æ¡ng bảo già và o gá»i cô thôi.
Lan nhi chẩu mồm, quay đầu lại vừa cÆ°á»i vừa dặn bảo Thanh Lam rằng :
- Lam đại ca đợi em chốc lát, em sẽ trở và o ngay.
Nói xong, nà ng cùng Thạch Má»™ Ä‘i liá»n. Vừa ra tá»›i sau bình phong nà ng đã nghe thấy ngÆ°á»i cha cÆ°á»i ha ha nói :
- Kỳ huynh khách khứa quá VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân khét tiếng trong võ lâm từ lâu, đệ muốn má»i còn sợ má»i không tá»›i, bây giá» huynh chịu đăng lâm nhÆ° váºy, tháºt ngu phụ thấy hân hạnh vô cùng, má»i huynh lại đây ngồi, nhà ở trên rừng rú nà y giản dị và cháºt hẹp lắm, mong huynh đừng chê cÆ°á»i, còn vị lệnh cao túc nà y cÅ©ng má»i ngồi xuống hà tất phải khách khứa nhÆ° thế là m chi?
Nà ng lại nghe thấy tiếng má»™t ngÆ°á»i rất lá»›n vá»™i đáp :
- Không dám.
Nà ng nghe nói ngẩn ngÆ°á»i ra, vì nà ng biết ngÆ°á»i khách tá»›i đây chÃnh là VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Kỳ Thiên Hà nh, nà ng liá»n nghÄ© thầm :
- “Ô, nguy tai! Lam đại ca đã chặt gãy hai cái móc ở trên bánh xe Äá»™c bang luân của y, ta lại cho y biết mình ở trên núi Thác Thà nh nà y không ngá» y tá»›i vấn tá»™i chóng đến thế. Việc đã xảy ra nhÆ° váºy ta Ä‘Ã nh phải đánh liá»u ra gặp y, việc gì đã có cha đỡ đầu cho còn sợ gì chúng. Huống hồ hôm đó lá»—i ở đồ đệ của y trÆ°á»›c. Hừ, thế mà y lại còn ló mặt đến núi Thác Thà nh nà y vấn tá»™i nữa.â€
Nghĩ tới đó, nà ng không hãi sợ gì cả nghinh ngang đi ra luôn.
Quả nhiên nà ng thấy trên khách sảnh có má»™t ông già mặt mÅ©i rất kỳ lạ mình mặc áo bà o xanh Ä‘ang ngồi ở đó, bên cạnh y có má»™t thanh niên bôi son đánh phấn chÃnh là Lạt thủ Lang quân Ôn Hoà ng tên ấy trợn xoe đôi mắt lên nhìn mình.
- Lan nhi, con mau chà o Kỳ bá bá với Ôn thế huynh đi.
Lan nhi vênh váo và o gượng chà o một tiếng :
- Kỳ bá bá.
Nhưng nà ng không thèm đếm xỉa đến Ôn Hoà ng, cứ thủng thẳng đi tới sau Thiên Lang và Thiên Hồ.
Kỳ Thiên Hà nh quay lại há»i :
- Äồ nhi có phải cô bé nà y không?
Ôn Hoà ng gáºt đầu đáp :
- Còn má»™t ngÆ°á»i con trai nữa.
Thiên Hồ nhìn con gái mình vá»›i thầy trò Thiên Hà nh trong lòng thắc mắc vô cùng, Thiên Lang lại tưởng tÃnh ngÆ°á»i con gái mình cÅ©ng nhÆ° má»i ngà y không biết lá»… phép gì hết, liá»n cau mà y lại vừa cÆ°á»i vừa nói vá»›i Thiên Hà nh :
- Tiểu nữ ngà y thÆ°á»ng được mẹ nó nuông chiá»u quen, nên không biết lá»… phép gì cả, mong Kỳ huynh đừng chê cÆ°á»i nhé.
Thiên Hà nh gáºt đầu tủm tỉm cÆ°á»i đáp :
- Hay lắm, lệnh ái đã có Phu lão ca vá»›i Phu đại tẩu dạy bảo cho, tất nhiên là cao minh hÆ¡n ngÆ°á»i rồi.
Thiên Lang không hiểu gì cả nên không biết ý nghÄ©a lá»i nói của Thiên Hà nh, vì váºy cứ khiêm tốn xin lá»—i luôn mồm hoà i.
Dù sao Thiên Hồ cÅ©ng khôn ngoan hÆ¡n, nên đã nghe ra ý nghÄ©a lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng, và đoán chắc bên trong thể nà o cÅ©ng có việc gì đây?
Vì váºy bà ta vá»™i đỡ lá»i :
- Kỳ đại ca ở khoảng núi bên đối diện kia mấy chục năm nay chÆ°a há» xuống núi bao giá». Lần nà y hai hiá»n sÆ° đồ cùng đăng lâm nhÆ° váºy, chắc thế nà o cÅ©ng có việc gì chỉ giáo phải không?
Thiên Hà nh Ä‘Æ°a mắt nhìn hai vợ chồng Thiên Hồ má»™t cái rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ha hả lá»›n tiếng đáp :
- Äại tẩu nói rất phải, không có việc gì thì thầy trò chúng tôi không dám tá»›i quấy nhiá»…u thá»±c...
Nói tới đây, y ngừng giây lát, ngó nhìn bốn xung quanh một hồi, rồi y nói tiếp :
- Phù huynh còn má»™t vị lệnh cao đồ nữa, sao không má»i cả vị ấy ra đây để đệ được tiếp chuyện?
Thiên Lang nghe thấy Thiên Hà nh nói như thế, ngạc nhiên vô cùng, bụng bảo dạ rằng :
- “Chẳng lẽ Hầu TrÆ°á»ng Thắng có Ä‘iá»u gì là m mếch lòng lão quái váºt nà y chăng?â€
NghÄ© nhÆ° váºy, y liá»n cÆ°á»i trả lá»i rằng :
- Tiểu đồ có việc vừa hạ sơn.
Thiên Hà nh cÆ°á»i nhạt hai tiếng nói tiếp :
- Nếu váºy Phù huynh có ý che chở lệnh đồ phải không?
Thiên Lang tÃnh nóng nhÆ° lá»a, thấy đối phÆ°Æ¡ng nói má»™t cách hà m hồ nhÆ° váºy, không sao nén được lá»a giáºn, liá»n biến sắc mặt và đứng ngay dáºy lá»›n tiếng quát há»i lại :
- Kỳ huynh, chúng ta giao hảo vá»›i nhau mấy chục năm trá»i, xÆ°a nay không có chuyện gì xÃch mÃch vá»›i nhau cả. Nếu hôm nay huynh không nói rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện ra sao mà cứ bảo vệ bênh tiểu đồ hoà i thì đệ...
Thiên Hà nh cÅ©ng giáºn dữ đứng ngay dáºy. Không khà trong khách sảnh nhất thá»i gay cấn vô cùng.
Thấy hai ngÆ°á»i cùng đứng lên, Thiên Hồ cÅ©ng vá»™i đứng dáºy xen ngay và o giữa và nói :
- Có việc gì xin Kỳ đại ca nói rõ cho vợ chồng chúng tôi hay?
Thiên Hà nh sa sầm nét mặt lại, lạnh lùng đáp :
- Có thực không biết chuyện, hay là đại tẩu muốn là m nhục Kỳ mỗ?
Vợ chồng Thiên Lang nghe thấy Thiên Hà nh nói cà ng thắc mắc thêm, cùng đồng thanh há»i lại :
- Quả tháºt ngu phu thê không hay biết gì cả, nếu tiểu đồ có Ä‘iá»u gì xúc phạm Kỳ huynh, xin cứ cho vợ chồng chúng tôi biết rõ chuyện?
Thấy sắc mặt của hai vợ chồng nhÆ° váºy, Thiên Hà nh má»›i biết há» không hay biết thá»±c, nên y má»›i nguôi cÆ¡n giáºn phần nà o, liá»n chỉ tay và o Lan nhi mà nói tiếp :
- Xin Phù huynh cứ há»i lệnh ái sẽ rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện liá»n.
Hai vợ chồng cùng quay đầu lại nhìn Lan nhi. Thiên Lang quát há»i trÆ°á»›c :
- Lan nhi, Hầu sư ca của con thất lễ với Kỳ thế bá như thế nà o? Nói mau!
Lan nhi lÆ°á»m Ôn Hoà ng má»™t cái rồi đáp :
- Äồ đệ của ông ta cÅ©ng có mồm có lưỡi hẳn hoi, sao không thấy y nói?
Thiên Lang lại quát tiếp :
- Con có nói mau không?
Lan nhi thấy cha quát mắng mình nhÆ° váºy, chÆ°a chi hai mắt đã Ä‘á» ngầu liá»n, Thiên Hồ thấy váºy vá»™i bảo chồng rằng :
- Tôi cấm ông dá»a nạt nó nhÆ° thế đấy.
Nói xong, Thiên Hồ lại quay đầu dịu giá»ng an ủi Lan nhi :
- Có việc gì con cÆ°ng của mẹ cứ nói Ä‘i? Có mẹ che chở cho, con khá»i sợ ai cả.
Từ nhá» tá»›i giá», Lan nhi được nuông chiá»u quen rồi, có bao giá» bị quát mắng nhÆ° thế nà y đâu?
Thiên Hồ thấy con trù trừ nhÆ° váºy bụng bảo dạ rằng :
- “Việc nà y chắc do Hầu TrÆ°á»ng Thắng gây nên mà con Lan cÅ©ng biết chuyện váºy sao nó vá» tá»›i nhà lại không nói cho hay?â€
Thiên Lang cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy nên y má»›i tức con gái mà quát nhÆ° thế. Còn Lan nhi thấy cha quát mắng mình ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° váºy đã ứa nÆ°á»›c ra suýt khóc, bây giá» lại thấy mẹ bênh vá»±c nà ng liá»n khóc òa lên và ngã ngay và o lòng Thiên Hồ rồi chỉ tay và o mặt Ôn Hoà ng và nói :
- NgÆ°á»i tồi bại đã hà hiếp con!
Vì muốn giữ sÄ© diện cho ngÆ°á»i của VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân nên Thiên Lang đã trách mắng Lan nhi ngay :
- Lan nhi, cấm con không được nói báºy! Sao bá»—ng tá»± dÆ°ng lại bảo là hà hiếp con?
Tuy Lan nhi cúi đầu và o lòng mẹ nhÆ°ng tai vẫn nghe thấy rõ, nà ng vá»™i ngá»ng đầu lên cãi :
- Cha không tin thì cứ há»i y xem, sá»± thá»±c không phải là Hầu sÆ° ca mà là Lam đại ca.
Thiên Hồ khẽ kêu “ồ†má»™t tiếng. Lan nhi quay đầu lại há»i Ôn Hoà ng :
- NgÆ°Æ¡i hãy thá» trÆ°á»›c Ä‘i! Khi bổn cô nÆ°Æ¡ng há»i thì ngÆ°Æ¡i trả lá»i, nếu bên trong có ná»a câu sai sá»± tháºt thì ngÆ°Æ¡i sẽ chết dÆ°á»›i Äá»™c bang luân của ngÆ°Æ¡i. Chẳng hay ngÆ°Æ¡i có bằng lòng thá» nhÆ° thế không?
Thấy nà ng nói nhÆ° thế, thầy trò VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Ä‘á»u biến sắc mặt, thì ra chiếc thanh ngá»c lân của VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân phá»ng theo NgÅ© Hà nh Luân mà cải biên thà nh, trên bánh xe ba mÆ°Æ¡i sáu cái móc ngược, chuyên dùng để khoá khà giá»›i của địch. NhÆ° váºy mà y vẫn chÆ°a được hà i lòng, lại tốn hÆ¡n mÆ°á»i năm tìm kiếm những thứ thuốc Ä‘á»™c Ä‘em vá» bôi và o ba mÆ°Æ¡i sáu cái móc ngược đó nữa. Bất cứ khà giá»›i nà o va chạm và o bánh xe chất kỳ Ä‘á»™c ở trong bánh xe có thể xuyên qua được khà giá»›i đối phÆ°Æ¡ng, rồi còn truyá»n và o ngÆ°á»i đối thủ nữa. Äối phÆ°Æ¡ng bị nhiá»…m phải ná»c Ä‘á»™c đó cánh tay tê tái, mất hết cả sức Ä‘á» kháng và chết ngay tại chá»— tức thì. Mà dù ngÆ°á»i đó có may mắn chạy thoát, Ä‘á»™c khà cÅ©ng dần dần chạy và o tâm phế, chỉ mÆ°á»i hai tiếng đồng hồ sau cÅ©ng chết ngay. Vì thứ thuốc Ä‘á»™c tẩm và o bánh xe ấy là do mấy thứ thuốc kỳ Ä‘á»™c phối hợp và o nên mạnh không thể tưởng tượng được. Nếu ngÆ°á»i nà o gián tiếp bị thÆ°Æ¡ng thì may ra còn có thể dùng thuốc giải cứu chữa được còn nhÆ° trá»±c tiếp bị bánh xe Ä‘á»™c đánh trúng thì trong nháy mắt là chết liá»n, dù VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân có mặt tại đó cÅ©ng không sao chữa cứu được.
Lan nhi thấy Ôn Hoà ng Ä‘ang cầm cán Äá»™c bang luân cho nên má»›i thuáºn miệng nói nhÆ° thế ngỠđâu lá»i nói đó lại chạm tối kỵ nhất của thầy trò VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân.
Ôn Hoà ng thấy Lan nhi ná»a há»n ná»a nÅ©ng nịu nói vá»›i mình nhÆ° váºy, trong lòng mừng thầm và vá»™i đáp :
- Ở đây có sÆ° phụ vá»›i lão tiá»n bối, tôi đâu dám nói dối nà o!
Lan nhi thấy y hứa nhÆ° váºy liá»n gáºt đầu và nói vá»›i Thiên Lang :
- Lam đại ca biếu con má»™t con ngá»±a và ng, con chia tay vá»›i anh ấy xong liá»n nhá»› tá»›i cha mẹ vá»™i phóng ngá»±a vỠđây.
Thiên Hồ ôm lấy con gái, gáºt đầu :
- Con ngoan lắm! Váºy con hãy kể tiếp Ä‘i!
Lan nhi quay đầu lại nhìn Ôn Hoà ng và há»i :
- Tôi ở dÆ°á»›i gốc cây nghỉ ngÆ¡i má»™t mình ca hát, ngÆ°Æ¡i đến nghe lá»m phải không?
Ôn Hoà ng gáºt đầu. Lan nhi lại há»i tiếp :
- Sau ngươi chạy lại nói những câu rất khó nghe định bắt Lan nhi phải không?
Ôn Hoà ng định cãi bảo mình nghe thấy tiếng ca hát của nà ng hay quá nên vừa mới khen ngợi được có một câu đã bị nà ng đánh cho một cái tát, nhưng y vừa lắp bắp nói được :
- Tôi chỉ nói cô...
Lan nhi đã vá»™i cÆ°á»›p lá»i :
- Ta còn chưa nói xong, cấm ngươi không được lên tiếng nói vội!
Khi nà o ta nói phải thì gáºt đầu, ta nói không phải thì ngÆ°Æ¡i cứ việc lắc đầu, có thế thôi! Sau ta không thèm đếm xỉa tá»›i ngÆ°Æ¡i, vá»™i quay mình Ä‘i luôn. Vì ngÆ°Æ¡i cứ theo sau hoà i, ta bảo ngÆ°Æ¡i đừng có theo nữa, ta tức giáºn tát ngÆ°Æ¡i má»™t cái. NgÆ°Æ¡i tức giáºn rút Äá»™c bang luân ra nhằm ta tấn công, có phải thế không?
Ôn Hoà ng nghe thấy lo âu vô cùng vì lúc ấy nà ng tát y hai cái nên y má»›i nổi giáºn, nhÆ°ng lúc ấy y chỉ muốn dùng Äá»™c bang luân tấn công há» thôi mục Ä‘Ãch là muốn bắt được nà ng nên bây giá» y nghe thấy Lan nhi nói nhÆ° váºy Ä‘ang muốn lên tiếng cãi thì Lan nhi lại vá»™i há»i tiếp :
- Có phải lúc ấy ngÆ°Æ¡i rút Äá»™c bang luân ra tấn công và o mặt ta không? Thế nà o, nói Ä‘i! Ta nói có đúng không, sao ngÆ°Æ¡i không gáºt đầu?
Ôn Hoà ng trông thấy thái Ä‘á»™ của Lan nhi nhÆ° giáºn mà lại nhÆ° cÆ°á»i, trông rất khêu gợi, nên y cứ ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn và gáºt đầu lia lịa thôi. Lan nhi lại tá»±a và o lòng Thiên Hồ nÅ©ng nịu nói tiếp :
- Cha mẹ đã trông thấy rõ chÆ°a? Có phải y thị có Äá»™c bang luân bắt nạt con đấy không?
Thiên Lang nghe thấy con gái mình nói má»™t câu, Ôn Hoà ng gáºt đầu má»™t cái, rõ rà ng là thằng nhỠđó hà hiếp con mình. Y lại thị có Äá»™c bang luân mà hạ Ä‘á»™c thủ, VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân không rõ nguyên nhân gì cả lại còn cùng đồ đệ đến vấn tá»™i nhân, lạnh lùng há»i nhÆ° thế. Nên cà ng nghÄ© y lại cà ng tức giáºn, liá»n cÆ°á»i nhạt mấy tiếng.
Thiên Hồ lại lên tiếng nói :
- Ông đừng có phá bĩnh, để Lan nhi nó nói nốt! Lan nhi, sau rồi sao nữa?
Lan nhi thấy mẹ nói như thế, mừng thầm, và nói tiếp :
- Y giở Äá»™c bang luân ra tấn công con, may mắn Lam đại ca vừa tá»›i nÆ¡i cứu con và đấu vá»›i y, sau có chặt gẫy hai cái móc Ä‘á»™c của bánh xe y thá»±c.
Thiên Hồ Ä‘Æ°a mắt nhìn VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, lạnh lùng há»i :
- Thế ra đồ đệ của Kỳ đại ca giá»i thá»±c, bắt nạt Lan nhi còn chÆ°a đủ, đại ca còn dẫn nó lên trên núi Thác Thà nh bắt nạt vợ chồng già nà y nữa!
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy Lan nhi kể câu chuyện ấy khác hẳn đồ đệ mình vá» thÆ°a cho mình hay, nhÆ°ng y thấy Ôn Hoà ng cứ gáºt đầu lia lịa, không cãi được ná»a câu, trong lòng đã tức giáºn rồi, nên y trợn trừng mắt lên nhìn Ôn Hoà ng và quát há»i :
- Y thị nói có đúng không?
Lan nhi háºm há»±c la lên :
- Vừa rồi ta há»i, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u gáºt gù hết, tại sao ngÆ°Æ¡i không trả lá»i cho sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i hay Ä‘i?
Ôn Hoà ng đã hoảng sợ rồi nên mê mẩn cả tâm thần, bị Lan nhi quát há»i nhÆ° váºy nên y cứ tiếp tục gáºt đầu, khiến VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân tức giáºn đến Ä‘á» bừng mặt, Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ chưởng lên tát y má»™t cái. Tuy Tản nhân chỉ đánh há» má»™t thế thôi nhÆ°ng Ôn Hoà ng đã Ä‘au Ä‘á»›n kêu là thảm khốc, tay trái ôm lấy cánh tay phải, ngÆ°á»i cứ run lẩy bẩy hoà i.
Tản nhân dùng một chưởng đánh gẫy tay của đồ đệ rồi quay lại nói với vợ chồng Thiên Lang rằng :
- Nghiệt đồ xúc phạm lệnh ái, đệ đã chặt đứt cánh tay nó để trừng trị, tiểu cô nương không còn trách cứ gì nữa nhé?
|
08-04-2008, 01:01 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 17
Xa luân chiến
Vợ chồng Thiên Lang không ngá» Tản nhân lại chặt gẫy tay của đồ đệ nhÆ° váºy và Ôn Hoà ng Ä‘au đến toát mồ hôi lạnh ra, nên hai ngÆ°á»i đã nguôi cÆ¡n giáºn rất nhiá»u. Thiên Lang liá»n móc túi lấy má»™t cái lá» sứ Ä‘en nhÆ° má»±c ném cho VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân và nói :
- Việc nà y tuy lệnh cao đồ không nên không phải, nhÆ°ng sá»± đã qua rồi, huynh cÅ©ng đừng nhắc tá»›i là m chi nữa! Äây là Tục Äoạn Ä‘an má»™t thức thuốc bà chế của đệ, cứu thÆ°Æ¡ng rất linh diệu, Kỳ huynh mau cho lệnh đồ uống và nắn lại xÆ°Æ¡ng khá»›p cho y.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân đỡ lấy viên Tục Äoạn Ä‘an.
- Tục Äoạn Ä‘an của Phù huynh tất nhiên là má»™t linh dược hiếm có trong võ lâm, nhÆ°ng nghiệt đồ bất hiếu, tá»™i đáng bị chặt gẫy tay và đệ cÅ©ng tá»± tin có cách cứu chữa cho y, thịnh ý nà y đệ xin tâm lãnh.
Nói xong y móc túi lấy má»™t cái lá» sứ đổ má»™t Ãt thuốc bá»™t cho Ôn Hoà ng uống và nói tiếp :
- Tiểu đồ được Phù huynh tha thứ cho nhÆ° váºy, việc đó chúng ta coi nhÆ° bá» qua không nhắc nhở tá»›i nữa, nhÆ°ng đệ còn có má»™t việc muốn xin thỉnh giáo!
Thiên Lang đáp :
- Vương huynh cứ nói đi!
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân nói tiếp :
- Tiểu tỠđã chặt gẫy hai cái móc ngược trong Äá»™c bang luân của đệ không phải là cao túc của Phù huynh, váºy y là môn hạ của ai?
Lan nhi vá»™i đỡ lá»i :
- Hừ! Äã bảo không nhắc nhở tá»›i nữa, sao lại há»i tá»›i Lam đại ca là m chi?
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân không thèm đếm xỉa tá»›i nà ng mà chỉ há»i Thiên Lang tiếp :
- Tiểu tỠấy trên tay có bảo kiếm, đã chém hư khà giới của đệ, khi nà o đệ lại chịu để yên cho y! Mong Phù huynh cho biết y là ai, đệ xin cáo từ ngay!
Thiên Lang lạnh lùng đáp :
- Không dám giấu giiếm gì Kỳ huynh, vị Giang tướng công ấy đang là khách ở trên Thác Thà nh nà y.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân bá»—ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Nếu váºy thì thá»±c may mắn lắm! Äệ muốn Phù huynh nể mặt tình giao hảo mấy chục năm của chúng ta mà nháºn lá»i thỉnh cầu của đệ giao tiểu tỠấy cho đệ Ä‘em Ä‘i, chẳng hay huynh có bằng lòng không?
Lan nhi nghe nói lo âu vô cùng, nà ng sợ cha mình không dám thất lá»… vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, nháºn lá»i cho đối phÆ°Æ¡ng bắt Lam đại ca Ä‘i thá»±c. Nà ng Ä‘ang định lên tiếng thì Thiên Hồ đã biết ý muốn của con, vá»™i kéo nà ng lại và trả lá»i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân rằng :
- Kỳ đại ca nói dá»… nghe quá! Äừng nói là Giang tÆ°á»›ng công đã cứu cháu mà thất lá»… vá»›i đại ca, mà dù không có việc đó, Giang tÆ°á»›ng công chỉ đến chÆ¡i Thác Thà nh nà y không thôi chúng tôi không thể để cho Kỳ đại ca tùy tiện Ä‘em má»™t ngÆ°á»i khách của chúng tôi Ä‘i nhÆ° váºy!
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân biết Thanh Lam vá»›i phái Thác Thà nh nà y thể nà o cÅ©ng có liên can gì đây, nên vợ chồng Thiên Hồ má»›i không chịu nháºn lá»i cho mình Ä‘em Ä‘i nhÆ° thế? NhÆ°ng y không ngá» Thiên Hồ lại trả lá»i má»™t cách quyết liệt nhÆ° váºy, nên y nghe xong liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra.
Thiên Lang nghe thấy vợ nói nhÆ° thế cÅ©ng đỡ lá»i ngay :
- Kỳ huynh, lá»i nói của tiện ná»™i rất phải! Nói tóm lại, chuyện ngà y hôm nà y do tiểu nữ mà nên. Vừa rồi huynh đã nháºn lá»i là chúng ta không nhắc nhở chuyện ấy nữa. NhÆ° váºy có phải tốt biết bao không? Bằng không, cÅ©ng xin huynh nể mặt vợ chồng chúng tôi mà bá» qua việc ấy cho.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân nhảy bắn ngÆ°á»i lên lạnh lùng đáp :
- Và dụ thằng nhá» há» Giang chặt đứt ngá»c nhÆ° ý của hai vị thì hai vị nghÄ© sao? Việc nà y xin thứ lá»—i, đệ không thể nà o tuân theo được!
Y nói tá»›i đó, quay đầu lại há»i Ôn Hoà ng rằng :
- Äồ đệ, con hãy nói lại cho hai vị lão tiá»n bối hay, trÆ°á»›c khi chÆ°a tá»›i đây, con đã nói gì vá»›i sÆ° phụ?
Vợ chồng Thiên Hồ không biết trước khi chưa tới Ôn Hoà ng đã nói gì với Tản nhân cho nên cả hai cứ trố mắt lên nhìn tên bất lương ấy.
Ôn Hoà ng lớn tiếng nói :
- TrÆ°á»›c khi tá»›i đây, sÆ° phụ có nói vá»›i con, há»… có ai chém sứt mẻ Äá»™c bang luân, ngÆ°á»i ấy tá»±a nhÆ° đã là m nhục Kỳ má»—, dù sao cÅ©ng phải kiếm cho được tiểu tá» há» Giang và phế nó Ä‘i má»›i thôi. Nếu có ai ngăn cản chúng ta, ngÆ°á»i ấy tức là kẻ địch. SÆ° phụ, con kể lại nhÆ° váºy có đúng hay không?
Tản nhân vừa cÆ°á»i vừa gáºt đầu, nói tiếp :
- Phải, phải...
Rồi y quay lại nói với vợ chồng Thiên Hồ tiếp :
- Tuy Phù huynh vá»›i đệ quen biết nhau mấy chục năm rồi, nhÆ°ng việc nà y đệ không thể nà o bá» qua Ä‘i được. Hay là thế nà y váºy, chúng ta đấu vá»›i nhau má»™t tráºn, Ä‘em thằng nhá» há» Giang ra là m giải thưởng. Nếu đệ thua thì không có gì để nghÄ© cả. NhÆ°ng nếu hai vị nhÆ°á»ng cho đệ má»™t thế ná»a thức thì hai vị để cho đệ được mang tiểu tỠấy Ä‘i.
Thiên Lang cÆ°á»i nhạt, đáp :
- Hay lắm, má»i Kỳ huynh cứ việc ra tay Ä‘i!
Tản nhân thấy vợ chồng Thiên Hồ đã nháºn lá»i Ä‘Ã nh Ä‘i ra ngoà i thạch ốc, đến chá»— lÆ°ng núi và chỉ và o miếng đất trống ở gần đó mà nói rằng :
- Chúng ta tới miếng đất trống kia, nơi đó bằng phẳng hơn mới đủ để hai vị liên tay đấu với đệ.
Thiên Hồ cÆ°á»i nhạt đáp :
- Kỳ đại ca cÅ©ng biết đấy vợ chồng chúng tôi xÆ°a nay bao giỠđấu vá»›i ai cÅ©ng cùng ra tay má»™t lúc. Äáng lẽ huynh phải Ä‘em theo má»™t ngÆ°á»i nữa Ä‘i cùng, nhÆ° váºy má»›i khá»i thiệt thòi chứ?
Lan nhi chỉ mong cha mình sá»›m đánh Ä‘uổi ông già kia Ä‘i nên nà ng xen lá»i há»i :
- Mẹ có cần lấy cây Ngá»c NhÆ° ý ra đây không?
Thiên Hồ lắc đầu rồi cùng Thiên Lang đứng và o má»™t chá»—, Tản nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn hai ngÆ°á»i má»™t cái rồi há»i lại :
- Hôm nay chúng ta dùng khà giới hay dùng chưởng?
Thiên Lang nói :
- Kỳ huynh là khách, vợ chồng chúng tôi bao giá» cÅ©ng nhÆ°á»ng cho huynh định Ä‘oạt!
Tản nhân nói tiếp :
- Hay lắm! Nếu váºy đệ sẽ dùng chưởng để lãnh giáo chưởng pháp của hai vị.
Thiên Lang gáºt đầu :
- Nếu váºy má»i huynh ra tay trÆ°á»›c Ä‘i!
Tản nhân thấy cách đứng của vợ chồng Thiên Lang đã biết võ công của vợ chồng y cÅ©ng đã tiến bá»™ nhiá»u lắm.
Hai vợ chồng Thiên Hồ má»—i ngÆ°á»i đứng sang má»™t bên, bao vây Tản nhân và o giữa. Tản nhân thấy váºy vá»™i quát lá»›n :
- Nếu váºy, đệ xin thất lá»… trÆ°á»›c!
Nói xong y múa chưởng, tay trái đánh Thiên Lang, tay phải tấn công Thiên Hồ. Má»™t thế hai thức nhÆ° váºy rất Ãt ngÆ°á»i đánh được nhÆ° thế, đủ thấy võ công của y đã tiến bá»™ hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
Vợ chồng Thiên Lang đã váºn công lá»±c và o hai tay rồi, vừa thấy Tản nhân ra tay tấn công đã vá»™i giÆ¡ hữu chưởng lên chống đỡ liá»n.
Tản nhân thấy hai ngÆ°á»i cùng ra tay chống đỡ vá»™i thâu ngay song chưởng lại, nhanh nhẹn lui vá» sau. Thì ra má»™t thế hai thức của y vừa rồi là thế hÆ°. Vợ chồng lại đối địch vá»›i nhau hoá ra mắc hỡm, Ä‘ang định thâu tay lại nhÆ°ng đã muá»™n rồi. Chưởng phong của hai ngÆ°á»i va chạm nhau kêu đến “bùng†má»™t tiếng khiến khoảng núi đó phải rung chuyển. Cả hai cùng lui vá» phÃa sau ná»a bÆ°á»›c. Tản nhân liá»n lá»›n tiếng khen ngợi :
- Chưởng lá»±c của hiá»n phu thê hùng mạnh thá»±c!
Thiên Lang hổ thẹn quá hóa tức giáºn, lại thấy Tản nhân mỉa mai nhÆ° thế khi nà o chịu nhịn được, liá»n quát lá»›n :
- Kỳ huynh hãy đỡ thế chưởng nà y của đệ!
Y vừa nói vừa tung mình nhảy lên, múa tÃt song chưởng, má»™t nhắm vai của đối phÆ°Æ¡ng chá»™p xuống, má»™t tấn công và o bụng và ngá»±c của địch. Thế công nà y vừa hùng mạnh vừa lợi hại khôn tả.
Thiên Hồ thấy chồng đã ra tay tấn công cÅ©ng không chịu lép vế, liá»n giở chưởng lên nhắm sau lÆ°ng của Tản nhân tấn công luôn.
Äá»™ng tác của cả hai nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, phối hợp rất chặt chẽ.
Vương ốc trước sau bị tấn công, nếu y chống đỡ thế công của Thiên Lang thì không sao thoát được thế công của Thiên Hồ.
XÆ°a nay vợ chồng Thiên Hồ liên tay tấn công ngÆ°á»i, há»… chồng ra tay tấn công thì vợ cÅ©ng ra tay tấn công ngay, má»™t trÆ°á»›c má»™t sau, hay là má»™t tả má»™t hữu, và bá»™ vị của vợ chồng y tấn công Ä‘á»u là chá»— yếu Ä‘iểm, khiến đối phÆ°Æ¡ng khó mà quán xuyến nổi và cÅ©ng không sao chống đỡ kịp. Äã có rất nhiá»u võ lâm cao thủ bị vợ chồng y liên tay hợp bÃch đánh bại hoặc mất mạng, nên giang hồ võ lâm má»›i ban cho vợ chồng y cái biệt hiệu là Thác Thà nh song hung là thế. NhÆ°ng Tản nhân có phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng đâu, kinh nghiệm nên y không dám chống đỡ chưởng thế của hai ngÆ°á»i, chỉ nhảy lui vá» phÃa sau tránh né thôi.
NgỠđâu cả ba Ä‘á»u là cao thủ khoáng thế lại cùng biết tà i ba của nhau, nên ai cÅ©ng không dám mạo hiểm tấn công nhanh, ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u hết sức cẩn tháºn chống đỡ từng thế từng thức má»™t. Cả hai bên cÅ©ng biết tà i ba của nhau rồi mặc dầu ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy ra tay rất cẩn tháºn nhÆ°ng đấu kịch liệt không tả, chưởng phong của ba ngÆ°á»i mạnh đến ná»—i đẩy ra táºn ngoà i xa ba bốn trượng.
Chỉ trong nháy mắt, đôi bên đã đấu được hai trăm hiệp nhÆ°ng cả hai bên Ä‘á»u không thắng thế hết.
Nếu nói vá» công lá»±c thì Thiên Hồ hÆ¡i kém hÆ¡n hai ngÆ°á»i ná»a mức nên cà ng đấu lâu bao nhiêu, y thị cà ng cầm cá»± không nổi. Y thị tấn công luôn mấy thế Ä‘á»u bị đối phÆ°Æ¡ng tránh né hết. Nếu y thị không biến thế nhanh chóng thì đã đánh lầm phải chồng rồi, nên trong lòng lại cà ng tức giáºn thêm liá»n cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, múa tÃt song chưởng tấn công Tản nhân tá»›i tấp.
Äối địch vá»›i hai cÆ°á»ng địch nhÆ° váºy, khi nà o Tản nhân lại dám chống đỡ thẳng thừng? Y cứ lấy thủ là m công, cố gắng bảo tồn hÆ¡i sức, bất đắc dÄ© lắm má»›i phải ra sức chống đỡ vợ chồng Thiên Hồ.
Äôi bên lại đấu vá»›i nhau nhÆ° váºy hÆ¡n hai trăm hiệp nữa. Thiên Hồ cà ng tức giáºn thêm, quát tháo luôn mồm và váºn hết mÆ°á»i phần chân lá»±c và o bà n tay. Má»—i lần ra tay, kình phong quát ngang rất mạnh, có thể phá tan được má»™t tảng đá, nhÆ°ng y thị đấu nhÆ° thế rất hao tổn chân lá»±c, nên đấu tá»›i hiệp thứ ba trăm đã thở hồng há»™c rồi.
Nhưng y thị đã nổi danh trên giang hồ mấy chục năm, khi nà o lại chịu lép vế như thế, nên song chưởng vẫn liên miên tấn công hoà i.
Tản nhân chỉ mong có thế thôi, vì công lá»±c của ba ngÆ°á»i Ä‘á»u ngang nhau, mà má»™t đánh hai, dù chÆ°a đến ná»—i bị thất bại nhÆ°ng muốn thắng thế cÅ©ng không phải là chuyện dá»….
Thiên Hồ nóng tÃnh hÆ¡n hết, cứ tấn công nhÆ° thế rất hao tổn chân khÃ, thế nà o y thị cÅ©ng phải chịu Ä‘á»±ng không nổi trÆ°á»›c Tản nhân vá»›i Thiên Lang, Tản nhân chỉ mong hai kẻ địch có má»™t ngÆ°á»i mệt nhá»c phải lui sang má»™t bên, lúc ấy y má»™t địch vá»›i má»™t thì không còn sợ hãi gì nữa.
Y nghĩ như thế cà ng không chịu chống đỡ những thế chưởng của Thiên Hồ, cứ việc tránh né hay chạy quanh thôi.
Thiên Lang bá»—ng rú lên má»™t tiếng nhÆ° tiếng sà i lang hú váºy rồi y cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng và la lên :
- Mẹ Lan nhi, bây giỠđến lượt tôi đấy chứ?
Y vừa nói vừa tấn công luôn và o ngÆ°á»i Tản nhân hai chưởng tháºt mạnh.
Thiên Hồ đã biết ý của chồng và mình cÅ©ng cần phải bảo tồn thá»±c lá»±c nên để yên cho chồng tấn công thay mình. Tuy y thị hãy còn tức giáºn nhÆ°ng vẫn phải cố nén, xoay thế công thà nh thế thủ.
Bây giỠtới lượt Thiên Lang tấn công, song chưởng của y nhanh như điện chớp và thế chưởng nà o của y cũng mạnh khôn tả. Thiên Hồ xoay sang thế thủ nhưng vẫn có mặt tại đó chứ có chịu rút lui ra ngoà i vòng đâu? Mụ phối hợp với thế công của chồng, đợi chỠkẻ địch để lộ sơ hở là ra tay tấn công luôn, nên Tản nhân cuống cả chân tay lên, không biết chống đỡ như thế nà o cho phải?
Lúc nà y Tản nhân má»›i biết kế hoạch là m tiêu hao chân lá»±c của Thiên Hồ trÆ°á»›c đã thất bại, không những thế, mình còn trúng giảo kế của vợ chồng đối phÆ°Æ¡ng là khác. Vì má»™t ngÆ°á»i giữ thế công, má»™t ngÆ°á»i thế thủ, hai ngÆ°á»i phối hợp vá»›i nhau rất khôn khéo, nhÆ° thế không khác gì vợ chồng đối thủ đã sá» dụng Xa luân chiến để đối phó vá»›i mình.
Tản nhân nghÄ© nhÆ° váºy trong lòng kinh hãi khôn tả, bụng bảo dạ rằng :
- “Äôi lão quái váºt nà y thá»±c không hổ thẹn là má»™t Lang má»™t Hồ, chúng kẻ tấn công ngÆ°á»i thủ, rồi đổi lại ngÆ°á»i, kẻ thủ kẻ tấn công, cứ đấu nhÆ° thế nà y mãi, ta còn hÆ¡i sức đâu mà chịu Ä‘á»±ng cho tá»›i cùng? Thảo nà o trên giang hồ nà y đã có biết bao nhiêu anh hùng bị vợ chồng chúng đánh bại. Nếu vừa rồi Thiên Lang không lên tiếng nói, ta lại cứ tưởng là vợ chồng y đã trúng kế mình, và đã khiến Thiên Hồ bị hao tổn hết chân lá»±c rồi.â€
NghÄ© Ä‘oạn, y liá»n cất tiếng nói :
- Ha ha... hiá»n phu thê cao minh tháºt! PhÆ°Æ¡ng pháp xa luân chiến nà y tháºt khéo léo lắm!
Thấy đối phÆ°Æ¡ng khen ngợi nhÆ° váºy, Thiên Lang cÆ°á»i đáp :
- Kỳ huynh cũng cao minh không kém gì ai!
Thiên Hồ đã lên tá»›i phÃa sau Tản nhân, cÆ°á»i nhạt xen lá»i nói :
- Bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i biết Æ°? Äược, hãy tiếp ta má»™t chưởng xem sao!
Ba ngÆ°á»i vừa đấu vừa nói chuyện vá»›i nhau. Lúc ấy Lan nhi đứng ở cạnh đó xem, thấy tráºn đấu kịch liệt nhÆ° váºy trong lòng nà ng kinh hoảng hết sức. Tuy thấy ba ngÆ°á»i vẫn nói chuyện vá»›i nhau mà hình bóng của ba ngÆ°á»i di chuyển nhanh không thể tưởng tượng được, nà ng không phân biệt được ai vá»›i ai nữa. Gần đây nà ng lẻn trốn xuống dÆ°á»›i núi đấu vá»›i Hoa Di Lặc nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i kém mấy, còn vá» mặt khinh công, nà ng còn hÆ¡n bá»n ngÆ°á»i ấy nhiá»u. Lúc nà y nà ng thấy thân hình của ba ngÆ°á»i quay tÃt mà không sao trông thấy rõ ngÆ°á»i nà o vá»›i ngÆ°á»i nà o, cho nên nà ng cứ trợn tròn xoe đôi mắt lên, không há» nháy chá»›p chút nà o, đồng thá»i đầu óc thì suy nghÄ© :
- “Hôm ná» Lam đại ca đấu vá»›i Ôn Hoà ng, võ công của Lam đại ca cÅ©ng đã cao siêu hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, tiếc thay lúc nà y đại ca lại không có mặt tại đây, bằng không anh ta thế nà o cÅ©ng trông thấy rõ. À không được! Anh ta không nên ra đây thì hÆ¡n, bằng không VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân trông thấy và thể nà o cÅ©ng ra tay tấn công anh ấy liá»n. Anh ấy địch sao nổi lão già nà y!â€
Nà ng Ä‘ang suy nghÄ©, bá»—ng ngá»ng đầu lên nhìn thấy Ôn Hoà ng tay trái vẫn ôm tay phải, nhÆ°ng mặt không còn nhăn nhó nhÆ° trÆ°á»›c, đủ thấy y đã đỡ Ä‘au Ä‘á»›n nhiá»u, ngỠđâu y lại không để ý nhìn tráºn đấu. Trái lại, y lại cứ nhìn mình má»™t cách tham lam thèm thuồng.
Nà ng liá»n nhổ nÆ°á»›c miếng và chá»i thầm :
- “Tiểu tá» nà y hÆ° thân mất nết thá»±c! Không thèm lo âu tá»›i sá»± an nguy của sÆ° phụ, thá»±c là khả ố!â€
Từ khi uống thuốc bá»™t của sÆ° phụ Ä‘Æ°a cho Ôn Hoà ng đã thấy cánh tay bá»›t Ä‘au, sau y lại thấy sÆ° phụ đấu vá»›i Thác Thà nh song hung, tráºn đấu khốc liệt khôn tả, y kinh hãi vô cùng, ngÆ°á»i và chân tay cứ run lẩy bẩy. NhÆ°ng tá»›i khi y trông thấy Lan nhi đẹp nhÆ° má»™t tiên nữ váºy thì y lại quên hết sá»± hãi sợ kia, và cứ chăm chú nhìn và o mặt nà ng chứ không còn nhìn và o đấu trÆ°á»ng kia nữa. Y cà ng nhìn cà ng nhÆ° kẻ mất hồn mất vÃa. Äang lúc ấy, trong đấu trÆ°á»ng bá»—ng có hai tiếng kêu, y vá»™i quay đầu lại nhìn, thấy Thiên Lang vá»›i Thiên Hồ cùng Tản nhân ba ngÆ°á»i đứng hình chữ phẩm. Cả ba cùng khom lÆ°ng, hai tay ôm ngá»±c, mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng, không cá» Ä‘á»™ng chút nà o.
Lan nhi chÆ°a há» thấy qua thể thức kỳ lạ ấy bao giá» và cÅ©ng không hiểu tên là gì? Nà ng Ä‘ang kinh ngạc thì ba ngÆ°á»i trong đấu trÆ°á»ng đã cùng nhảy lên, giÆ¡ chưởng tấn công nhau ngay.
|
08-04-2008, 01:09 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 18
Ba môn khà giá»›i ngá»c thạch
Lại má»™t tiếng kêu “bùng†thá»±c lá»›n, còn lá»›n hÆ¡n hai tiếng trÆ°á»›c nhiá»u, khiến khoảng núi ấy cÅ©ng phải rung Ä‘á»™ng và tiếng vang ở các khoảng núi chung quanh vá»ng tá»›i không ngá»›t.
Lan nhi lo sợ vô cùng, trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh, chăm chú nhìn và o đấu trÆ°á»ng, thấy ba ngÆ°á»i vừa va đụng nhau đã chia rẽ ngay, cả ba lá»™n Ä‘i má»™t vòng rồi lui vá» phÃa sau. Khi hạ chân xuống, há» vẫn đứng yên vá» chá»— cÅ©, không sai má»™t ly má»™t tý nà o, hình nhÆ° cả ba Ä‘ang nÃn hÆ¡i váºn khà để xem xét trong ngÆ°á»i có bị thÆ°Æ¡ng không váºy.
Ba ngÆ°á»i lại yên lặng, không khà vẫn gây cấn hết sức. Lan nhi biết hai tiếng kêu hồi nãy chắc cÅ©ng nhÆ° tiếng kêu nà y thôi. Thì ra ba ngÆ°á»i đã thi thố ná»™i lá»±c vá»›i nhau. Nà ng kinh hãi nghÄ© thầm và bụng bảo dạ rằng :
- “Công lá»±c của cha mẹ mình lợi hại nhÆ° thế, mà má»™t mình Tản nhân dám đối địch vá»›i hai ngÆ°á»i nhÆ° váºy? Y cầm cá»± nổi, không bị thất bại, nhÆ° thế đủ thấy công lá»±c của y còn lợi hại hÆ¡n cha mẹ mình. Lam đại ca vì mình đánh sứt khà giá»›i của y, sau nà y gặp y thì thá»±c nguy hiểm khôn tảâ€.
Nghĩ tới đó, nà ng rùng mình một cái. Nà ng lại thấy lúc nà y Tản nhân bắt đầu khom lưng, co chân, phùng hơi, đợi tấn công. Nà ng lại lo âu hộ cha mẹ, vội bước lên mấy bước nhìn kỹ mới hay cha mẹ mình cũng thế, đang tìm cơ hội để tấn công.
Lạ thá»±c! Ba ngÆ°á»i trông nhÆ° con tôm đồng, ngÆ°á»i nà y nhìn ngÆ°á»i kia, ngÆ°á»i kia ngắm ngÆ°á»i nay. Nếu không má»™t tiến hai thóai thì hai tiến má»™t thóai, lúc nà o đôi bên cÅ©ng giữ Ä‘á»u má»™t má»±c thÆ°á»›c cách nhau chừng hÆ¡n trượng.
Lan nhi cà ng xem cà ng thấy thÃch thú, tá»±a nhÆ° hồi còn nhỠđược xem diá»u hâu bắt gà con váºy. Nà ng chỉ muốn nhảy và o dá»± má»™t phần thôi, nhÆ°ng nà ng có biết đâu lúc nà y ba ngÆ°á»i đấu vá»›i nhau nhÆ° thế lại còn hiểm ác hÆ¡n gấp bá»™i. Bất cứ má»™t ngÆ°á»i nà o hÆ¡i sÆ¡ xuất má»™t tý là bị đối phÆ°Æ¡ng tấn công và bị thÆ°Æ¡ng, vì váºy không má»™t ngÆ°á»i nà o dám phân tâm hết. Sau khi đấu ba chưởng, ba ngÆ°á»i Ä‘á»u biết công lá»±c của nhau nhÆ° thế nà o, nên không má»™t ngÆ°á»i nà o dám mạo hiểm ra tay trÆ°á»›c cả.
Ba ngÆ°á»i cứ cầm cá»± nhau nhÆ° thế hà ng ná»a ngà y mà vẫn không ai dám ra tay trÆ°á»›c. Lan nhi thấy váºy chán nản hết sức, nà ng chỉ muốn chạy lại tấn công Tản nhân má»™t chưởng nên nà ng vừa đứng dáºy thì Thiên Hồ đã biết ý định của con gái mình ngay. Y thị liá»n Ä‘Æ°a mắt lÆ°á»m Lan nhi má»™t cái.
NgỠđâu Tản nhân, nhân lúc Thiên Hồ sao nhãng đưa mắt nhìn con gái, vội tung mình nhảy lên tấn công Thiên Hồ ngay.
Lan nhi thấy váºy hoảng sợ vô cùng, thất thanh la lá»›n má»™t tiếng.
Tuy Thiên Hồ hÆ¡i phân thần nhìn con gái, nhÆ°ng y thị là ngÆ°á»i già u kinh nghiệm chiến đấu, dù có bị nguy hiểm, đầu óc cÅ©ng không há»—n loạn chút nà o. Y thị nhún chân má»™t cái, ngÆ°á»i đã nhảy tréo sang bên.
Trong lúc Lan nhi kêu la thì Thiên Lang cÅ©ng giở mÆ°á»i thà nh chân lá»±c giÆ¡ song chưởng lên nhắm Tản nhân tấn công tá»›i.
Tất nhiên Tản nhân phải biết thế công của Thiên Lang rất lợi hại, không dám chống đỡ, vá»™i lui ngay vá» phÃa sau.
Thế công đó của Thiên Lang chuẩn bị đã lâu nay giở hết toà n lá»±c ra tấn công có phải là tầm thÆ°á»ng đâu? Tản nhân vừa rút lui thì đã có tiếng kêu “bùm†chá»— của y vừa đứng đã bị chưởng phong của Thiên Lang đánh lõm, đá vụn và cát bụi bay tứ tung. Y cÅ©ng phải kinh hãi thầm. Y thấy Thiên Lang đánh má»™t thế đó đã quá Ä‘Ã , hai tay chÆ°a kịp thâu chưởng lại, nên thấy có dịp may, y không chịu bá» lỡ, vá»™i nhảy ngược trở lại, giÆ¡ mÆ°á»i ngón tay ra nhÆ° mÆ°á»i cái móc nhằm đầu Thiên Lang chá»™p tá»›i.
Thiên Lang không ngá» Tản nhân đã nhảy lui vá» phÃa sau mà lại Ä‘á»™t nhiên nhảy lui lại được. Lúc ấy song chưởng của y đã duá»—i thẳng không kịp thâu lại, mà muốn chống đỡ cÅ©ng không kịp nữa. Y vá»™i giở thế “Lý NgÆ° Äảo Du Ba†(Cá chép bÆ¡i ngược sóng) nhảy ngược vá» phÃa sau.
Thiên Lang ứng biến thần tốc lui đã nhanh mà chân vẫn còn bị móng tay Tản nhân quét phải, Ä‘au nhức vô cùng. NgỠđâu cò mổ trái lại có ngÆ° ông rình ở phÃa sau. Thiên Hồ đã nhảy tá»›i phÃa sau Tản nhân, y thị thấy đối thủ giảo hoạt nhÆ° váºy liá»n chá»i thầm :
- Lão tặc nà y giảo hoạt lắm.
Y thị tức giáºn khôn tả, vá»™i rón rén tá»›i, giÆ¡ song chưởng lên giở mÆ°á»i thà nh công lá»±c nhằm vai phải của Tản nhân tấn công tá»›i.
Äá»™ng tác của ba ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, cùng má»™t thá»i gian không ai trÆ°á»›c ai sau cả, khi Tản nhân ra tay chá»™p Thiên Lang thì song chưởng của Thiên Hồ cÅ©ng vừa tấn công tá»›i. Tuy Tản nhân đã hay biết và vá»™i giÆ¡ hữu chưởng lên chống đỡ, nhÆ°ng nhiá»u lắm y chỉ váºn được có năm sáu thà nh chân lá»±c thôi. NhÆ° váºy y chống đỡ sao nổi mÆ°á»i thà nh chưởng lá»±c của Thiên Hồ nên sau má»™t tiếng kêu “bùng†ngÆ°á»i đã bị đánh bắn ra ngoà i xa hai trượng.
Äấu từ buổi trÆ°a cho tá»›i giá», lúc ấy đã là hoà ng hôn. Tráºn đấu kéo dà i mấy tiếng đồng hồ Ãt nhất cÅ©ng đấu tá»›i hai nghìn hiệp. Sắc trá»i cÅ©ng thấy tối dần, Tản nhân khom lÆ°ng má»™t cái thừa thế nhảy ra ngoà i xa hÆ¡n ba trượng chắp tay chà o và nói :
- Phù huynh với đại tẩu chưởng pháp rất cao minh, đệ đã lãnh giáo rồi, sáng mai đệ sẽ trở lại lãnh giáo khà giới của hai vị.
Thiên Lang cũng chắp tay chà o và đáp :
- Quà hồ Kỳ huynh có hứng thú, vợ chồng tôi sẽ vui lòng tiếp ngay.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân liá»n dẫn Ôn Hoà ng Ä‘i ngay.
Vợ chồng Thiên Lang đấu vá»›i Tản nhân ná»a ngà y đã thấy hao khá nhiá»u ná»™i lá»±c, vả lại ngà y mai lại còn đấu tiếp, nên hai ngÆ°á»i vá» trong thạch ốc rồi vá»™i và ng và o trong tịnh thất váºn công Ä‘iá»u khà liá»n.
Còn Lan nhi thì nóng lòng sốt ruá»™t hÆ¡n cha mẹ nhiá»u vì ná»a ngà y trá»i mà nà ng không thấy Lam đại ca đâu hết. Bá» lại má»™t mình chà ng ta ở nhà , không biết lúc nà y chà ng ta là m gì? Nên vừa và o tá»›i trong nhà , nà ng đã vá»™i chạy và o phòng của Lam đại ca xem sao? Vừa tá»›i cá»a phòng nà ng thấy Lam đại ca Ä‘ang ngồi má»™t mình ở trÆ°á»›c cá»a sổ Ä‘á»c sách, nà ng cÆ°á»i thầm và bụng bảo dạ rằng :
- “Thảo nà o trong số những ngÆ°á»i há»c hà nh, mÆ°á»i ngÆ°á»i là nho hủ, ngô nghê ngốc nghếch há»… ôm lấy quyển sách là không bao giá» chịu buông tay. Nếu là ta, có lẽ ta buồn đến chết Ä‘i được, chịu sao nổi cứ ngồi yên má»™t chá»— nhÆ° thế nà y?â€
Thanh Lam vừa thấy Lan nhi bÆ°á»›c và o đã nhìn nà ng và há»i :
- Lan nhi, sao đi lâu như thế mới trở lại đây thăm ngu huynh?
Lan nhi giáºt mình kinh hãi, vì mình Ä‘i nhẹ nhÆ° thế mà chà ng còn hay biết. Nà ng Ä‘ang định dá»a nạt đùa chÆ¡i nay thấy chà ng há»i nhÆ° váºy, nà ng không trả lá»i câu há»i ấy, trái lại còn há»i chà ng rằng :
- Äại ca xem, trong phòng tối nhÆ° thế nà y mà sao còn chÆ°a thắp đèn?
Nà ng vừa nói vừa châm đèn lên cho chà ng rồi nói tiếp :
- Lam đại ca có biết hôm nay ai đã tới đây không?
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa há»i lại :
- Hiá»n muá»™i không nói cho ngu huynh biết thì ngu huynh biết là ai?
- NgÆ°á»i đó là VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân đấy?
- VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân là ai?
- Vì Äá»™c bang luân của y đã bị đại ca chặt gãy hai cái móc, nên y má»›i Ä‘em theo đồ đệ bảo bối đến táºn đây gây sá»±.
Thanh Lam nghe thấy tá» vẻ kinh hãi vì chà ng biết Tản nhân là ngÆ°á»i chủ nhân của Äá»™c bang luân và là ngÆ°á»i trong nhóm Ngân hốt, Kim hoà n, NhÆ° ý ngá»c, Lượng Thiên, Hà n ThÆ°á»›c, Äá»™c bang luân lục tuyệt của thiên hạ. Bây giá» y thân chinh đến táºn nÆ¡i gây hấn có phải là chuyện thÆ°á»ng đâu, nên chà ng xen lá»i há»i :
- Y đã nói gì thế?
- Äồ đệ bảo bối của y bị tiểu muá»™i há»i chỉ gáºt đầu thôi chứ không nói được ná»a lá»i. Còn lão già thấy tức giáºn khôn tả, đánh gãy tay tên đồ đệ quà báu, sau lại còn đấu vá»›i cha mẹ tôi nữa.
Nói tới đó, nà ng hơi ngừng một chút, lại nói tiếp :
- á»’, ngà y mai y còn quay trở lại nữa. Lam đại ca cứ ở trong phòng Ä‘á»c sách nhÆ° hôm nay, đừng có ra ngoà i nhé? Cha mẹ tôi sẽ đủ sức đánh Ä‘uổi y Ä‘i.
Thanh Lam nghiêm nghị, há»i tiếp :
- Y tới đây kiếm tôi, tôi ẩn núp ở trong phòng nà y sao tiện?
Lan nhi vội đáp :
- Äại ca không biết đấy thôi, võ nghệ của lão ta rất siêu quần.
Ngà y hôm nay y đã đánh ngang với cha mẹ tôi, nên tôi khuyên anh ngà y mai đừng ra ngoà i ấy thì hơn.
Thanh Lam thấy nà ng ta lo âu nhÆ° váºy, trong lòng cÅ©ng không nỡ đùa giỡn nà ng ta nữa, nên chà ng Ä‘Ã nh cÆ°á»i khì và nháºn lá»i không ra bên ngoà i để Lan nhi được yên tâm.
Má»™t lát sau, Thạch Má»™ và o gá»i hai ngÆ°á»i còn luyện táºp võ công để đối phó vá»›i cÆ°á»ng Ä‘ich trong tráºn đấu ngà y mai nên không có thì giá» ra ăn nhÆ° thế. Äến bữa cÆ¡m chiá»u, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không có thì giá» ra ăn nốt.
Trong lúc đang ăn, Lan nhi vẫn không yên tâm lại dặn bảo Thanh Lam một lần nữa là ngà y mai không nên ra ngoà i kia xem.
CÆ¡m nÆ°á»›c xong, hai ngÆ°á»i ai vá» phòng ngÆ°á»i ấy nghỉ ngÆ¡i, đêm hôm đó không có chuyện gì xảy ra cả.
Sáng ngà y hôm sau, trá»i má»›i sáng tá», VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân đã tá»›i và sai đồ đệ lên trên NhÆ° ý Lãnh nà y rồi. Sau đó, năm ngÆ°á»i lại có mặt cả ở chá»— bãi đất trống. Vợ chồng Thiên Lang tay Ä‘á»u cầm sẵn Ngá»c NhÆ° ý trắng, còn VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thì tất nhiên váºn dụng cái bánh xe Äá»™c bang luân, mà khà giá»›i của ba ngÆ°á»i Ä‘á»u bằng ngá»c thạch hết nên dÆ°á»›i ánh sáng mặt trá»i Ä‘á»u lấp lánh, tia ra những luồng ánh ngÅ© sắc là m chói cả mắt má»i ngÆ°á»i. Nếu không biết danh hiệu của ba ngÆ°á»i thì không ai tưởng tượng được ba ngÆ°á»i rủ nhau lên bãi đất nà y quyết sống chết vá»›i nhau má»™t phen.
Tản nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn vợ chồng Thiên Lang má»™t cái, rồi lá»›n tiếng cÆ°á»i và nói :
- NgÆ°á»i trên giang hồ vẫn coi chúng ta là nhóm Võ Lâm Lục tuyệt và sá»± tháºt chúng ta cÅ©ng Ãt khi gặp gỡ nhau. Ngà y hôm qua đấu chưởng chúng ta đã không phân thắng bại, ngà y hôm nay phải đấu bằng khà giá»›i và thể nà o cÅ©ng phải phân cao thấp má»›i thôi.
Thiên Lang cÆ°á»i ha hả đáp :
- Lẽ dĩ nhiên, chẳng hiểu Kỳ huynh có tà i ba gì định giở ra thế?
Thiên Hồ cÅ©ng vá»™i đỡ lá»i :
- Khá»i cần phải để ông nói, Kỳ đại ca thế nà o hôm nay cÅ©ng nÆ°Æ¡ng tay cho chúng ta.
Tản nhân chỉ cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Má»i hai vị ra tay Ä‘i!
- Kỳ huynh ra tay trước mới phải.
Vợ chồng Thiên Hồ đứng sang má»™t bên, hai viên Ngá»c NhÆ° ý giÆ¡ lên trÆ°á»›c ngá»±c để đợi chá» kẻ địch.
Tản nhân không còn khách khứa gì nữa, múa tÃt Äá»™c bang luân nhằm ngÆ°á»i Thiên Lang và Thiên Hồ tấn công luôn. Y thấy thế thứ Ngá»c NhÆ° ý của vợ chồng Thiên Lang lợi hại và nhanh hÆ¡n đấu chưởng nhiá»u nên y cÅ©ng phải rùng mình kinh hãi.
Hai vợ chồng Thiên Lang Thiên Hồ phối hợp rất khéo léo, bao vây VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân và o giữa, khiến kẻ địch cứ tưởng nhÆ° bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u có ngÆ°á»i tấn công tá»›i, nên dù Tản nhân có cao siêu tá»›i đâu cÅ©ng khó mà quán xuyến nổi hai cây Ngá»c NhÆ° ý. Sau cùng, bắt buá»™c Tản nhân phải nhảy lên trên cao ba trượng má»›i tránh được thế công của vợ chồng địch thủ nên y cÅ©ng phải kinh hãi thầm.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy má»›i đấu được má»™t hiệp đã bị ngÆ°á»i ta dồn cho cuống cả chân tay, thá»±c là từ khi y ra Ä‘á»i đến giá» chÆ°a bao giá» có trÆ°á»ng hợp nhÆ° thế nà y cả. Y vừa rút lui xong, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i má»™t tiếng rất rùng rợn rồi múa tÃt bánh xe Äá»™c bang luân tấn công luôn ba thế má»™t lúc, kình phong và bóng bánh xe của y nhÆ° vÅ© bão ở bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng dồn tá»›i. Chỉ trong nháy mắt, y đã bao vây được Thiên Hồ và o giữa.
Äủ thấy Äá»™c bang luân pháp của y rất lợi hại, quả danh bất hÆ° truyá»n. Thiên Hồ bị bao vây mà vẫn ung dung nhÆ° thÆ°á»ng, chỉ thấy y thị chân bÆ°á»›c vị trà thất tinh, tay cầm Ngá»c NhÆ° ý, rồi bá»—ng lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, tránh tả, né hữu, cả chống lẫn đỡ, phản công lại Tản nhân rất nhanh để phá tan vòng vây của đối phÆ°Æ¡ng.
Chá» vợ tấn công luôn bốn thế xong, Thiên Lang má»›i xông lại tấn công. Hai vợ chồng, má»™t trong má»™t ngoà i, liên lạc vá»›i nhau rất chặt chẽ, nên bắt buá»™c Tản nhân phải thâu Äá»™c bang luân lại và lui vá» má»™t chá»— để trấn thủ.
Thiên Lang Thiên Hồ múa tÃt vây Ngá»c NhÆ° ý cùng tiến cùng thóai, tÆ°Æ¡ng phò tÆ°Æ¡ng thà nh, tiá»n háºu hô ứng trÆ°á»›c sau rất chặt chẽ.
Hai ngÆ°á»i đã giÆ¡ song ngá»c chÃnh phản âm dÆ°Æ¡ng thất tháºp nhị thức, tuyệt nghệ trấn sÆ¡n của phái Thác Thà nh ra đối phó rồi. Pho tuyệt kỹ nà y của vợ chồng y hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c biến hóa khôn lÆ°á»ng, thá»±c là quái dị khôn tả.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy má»›i ra tay mà mình đã bị lép vế nên y định dùng chất Ä‘á»™c ở trong bánh xe ra đối phó. Y nghiến răng, mÃm môi múa tÃt bánh xe Ä‘á»™c, liá»n có những luồng gió Ä‘á»™c toả ra nhÆ° vÅ© nhÆ° bão lấn át và o hai kẻ địch để cho đối thủ hÃt phải gió Ä‘á»™c ấy mà té ngã ngay. Äó là tà i ba của y vẫn thÆ°á»ng giở ra để đối phó vá»›i ngÆ°á»i có võ nghệ cao siêu hÆ¡n mình.
NhÆ°ng vợ chồng Thiên Lang đã sá»›m chuẩn bị từ trÆ°á»›c rồi, không những hai ngÆ°á»i đã đứng ở trên đầu gió và mÅ©i lại còn nhét bông gòn nữa, cho nên gió Ä‘á»™c của Tản nhân không là m gì nổi vợ chồng y. Tản nhân tức giáºn khôn tả, liá»n giÆ¡ tay trái lên sá» dụng Hắc sát chưởng mà y chÆ°a bao giá» dùng qua Ä‘em ra đối phó. Tuy y nổi tiếng vá» Äá»™c bang luân nhÆ°ng ngÆ°á»i ta không sợ môn khà giá»›i ác Ä‘á»™c ấy bằng pho Hắc sát chưởng của y, đủ thấy pho chưởng nà y ác Ä‘á»™c nhÆ° thế nà o?
Vì pho chưởng pháp nà y của y là thuá»™c vá» bà ng môn tả đạo, dù công lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng có cao hÆ¡n y má»™t tà đi chăng nữa, nhÆ°ng bị y đánh phải má»™t chưởng cÅ©ng không sao chịu nổi, hÆ¡i Ä‘á»™c Hắc sát ấy dồn ngay và o ná»™i tạng, không còn thuốc gì cứu chữa được, đủ thấy môn chưởng pháp nà y của y âm Ä‘á»™c nhÆ° thế nà o? Cho nên vợ chồng Thiên Lang không dám va chạm và o Ä‘á»™c chưởng ấy. Thế rồi ba ngÆ°á»i lại nhÆ° chiếc đèn kéo quân, cứ chạy quanh tÃt để đợi chá» có dịp may, hay thấy đối phÆ°Æ¡ng bá» trống nÆ¡i nà o là ra tay tấn công liá»n.
Lan nhi thấy tráºn đấu hôm nay kịch liệt và hiểm ác hÆ¡n hôm qua nhiá»u nên nà ng vừa kinh hãi vừa sợ sệt. NhÆ°ng má»™t mặt nà ng lại mừng thầm, vì tá»›i giá» nà ng má»›i biết môn “ChÃnh phản thất tháºp nhị thức†của cha mẹ truyá»n thụ cho lại có oai lá»±c đến nhÆ° thế. Nà ng chăm chú nhìn và để ý nhá»› hết những thế thức của cha mẹ đã dạy cho. Nà ng cảm thấy má»—i thế má»—i thức Ä‘á»u ảo diệu tuyệt luân, liá»n nghÄ© thầm :
- “Nếu là mình thì có lẽ má»™t thế cÅ©ng chống đỡ không nổi. Tráºn đấu ngà y hôm nay quả tháºt kinh hiểm đến cá»±c Ä‘á»™.â€
Nà ng Ä‘ang nghÄ© ngá»i thì tình hình ở trong núi kia cà ng kinh hồn Ä‘á»™ng phách thêm.
Không riêng gì Lan nhi mà cả Ôn Hoà ng Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ°á»i ra đó cÅ©ng phải tá» vẻ hồi há»™p, hai mắt cứ chăm chú nhìn và o đấu trÆ°á»ng chứ không dám liếc nhìn Lan nhi nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
DÆ°á»›i ánh sáng mặt trá»i chiếu xuống, bóng của ba ngÆ°á»i quá nhanh, nên ánh sáng phản chiếu của ba môn khà giá»›i tia ra muôn ngà n luồng ánh sáng sặc sỡ, khiến Lan nhi vá»›i Ôn Hoà ng chói mắt, không sao trông thấy rõ hình bóng của ba ngÆ°á»i Ä‘ang đấu nữa.
NgỠđâu, không riêng gì Lan nhi và Ôn Hoà ng hồi há»™p, còn ngoà i ra, ở khoảng cách không xa trên cây cổ thụ, còn có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang chăm chú nhìn và o tráºn đấu để lãnh há»™i những thế võ cao siêu.
NgÆ°á»i đó chÃnh là Thanh Lam.
Thì ra tối hôm qua, chà ng nghe thấy Lan nhi nói thầy trò VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân tá»›i đây là vì chà ng mà nên, sau lại đấu vá»›i vợ chồng Thiên Lang má»™t ngà y không phân thắng bại, và đã định hôm nay tá»›i tái đấu, nên chà ng má»›i phải ra đây để mục kÃch tráºn đấu. Hôm nay chà ng má»›i được thấy rõ võ nghệ của Tản nhân quả thá»±c cao siêu, thảo nà o y được liệt danh và o nhóm Lục Tuyệt, vợ chồng Thiên Lang lợi hại nhÆ° thế mà cÅ©ng chỉ đấu ngang tay vá»›i y thôi. Chà ng liá»n nghÄ© thầm :
- “Nếu mình đấu vá»›i y có khác gì lấy trứng chá»i vá»›i đá không? Nếu ta có xông ra, không những không giúp được cho vợ chồng Thiên Lang chút nà o, mà trái lại còn khiến ông bà ta báºn tâm vì mình là khác, Lan nhi đã dặn mình đừng nên ló mặt ra bây giá» ta má»›i biết là nà ng nói rất đúng.â€
Nghĩ tới đó, chà ng lại cau mà y lại, nghĩ tiếp :
- “Lần nà y ta tá»›i đây mục Ä‘Ãch là tìm kiếm Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng. Ta đã thá», dù Ä‘i khắp chân trá»i góc bể cÅ©ng phải kiếm thấy cô ta má»›i thôi. Bây giá» ta bá»—ng dÆ°ng gây hấn vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, chẳng lẽ suốt Ä‘á»i ta ẩn núp ở trên núi Thác Thà nh nà y hay sao? Huống hồ ba tay tuyệt thế cao thủ đấu vá»›i nhau nhÆ° váºy thá»±c là hiếm có, cuá»™c gặp gỡ ở trên Ngao SÆ¡n và o tết Äoan Ngá» cÅ©ng sắp tá»›i rồi. Nếu ta được xem tráºn đấu nà y, may ra ta được tăng thêm nhiá»u lịch duyệt cÅ©ng chÆ°a chừng.â€
NghÄ© tá»›i đấy, chà ng không sao ngồi yên được, vá»™i ăn váºn gá»n gà ng, Ä‘em theo kiếm, tìm má»™t cây cổ thụ thá»±c lá»›n để ẩn núp. Nếu là lúc thÆ°á»ng, vá»›i ná»™i công của vợ chồng Thiên Lang vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, ná»™i công tinh thâm nhÆ° váºy, nếu há» không phải Ä‘ang báºn đấu vá»›i nhau thì chà ng núp ở nÆ¡i đó không sao qua được mắt há». NhÆ°ng tình hình ngà y hôm nay khác hẳn, vì cả ba Ä‘ang đối phó vá»›i đại địch, không ngÆ°á»i nà o để ý tá»›i bên ngoà i hết, nên không má»™t ngÆ°á»i nà o để ý tá»›i chà ng ẩn núp ở đó.
|
08-04-2008, 01:10 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 19
Äà n Chỉ Kim Hoà n
Thanh Lam đứng ở trên cao nhìn xuống trông thấy rõ hết những thế võ của ba ngÆ°á»i.
Từ khi chà ng được sÆ° bá Không Không Nhi dùng bổn thân chân khà đả thông sinh tá» huyá»n quan cho chà ng, nên công lá»±c của chà ng đã gấp trÆ°á»›c mấy lần, lại thêm ba tháng luyện bÃch môn “Ly Hợp thần công†khó luyện nhất của phái Không Äá»™ng mà chà ng cÅ©ng đã luyện được bốn thà nh há»a hầu. Lúc nà y tuy chà ng chÆ°a bằng được ba tay cao thủ nà y, nhÆ°ng kể ra cÅ©ng không kém mấy, chỉ thua há» có kinh nghiệm vá»›i hÆ¡i sức thôi.
Chà ng thấy võ công thượng thặng của ba ngÆ°á»i đấu vá»›i nhau nhÆ° váºy dù nhanh tá»›i đâu chà ng cÅ©ng trông thấy rõ hết và chà ng còn cảm thấy nhất thủ nhất công của há» rất tinh diệu, chà ng cÅ©ng trông thấy rõ hết. Võ công của ba ngÆ°á»i đã luyện tá»›i mức thượng thừa, đôi bên đấu vá»›i nhau mấy chục hiệp rồi mà vẫn ngang tà i nhau và cÅ©ng không thắng bại, nhÆ°ng chỉ hên cho Thanh Lam, chà ng vừa xem vừa dùng tay mô phá»ng những thế công và thế thủ của ba ngÆ°á»i.
Mặt trá»i má»c trên đỉnh đầu rồi, ánh sáng khà giá»›i của ba ngÆ°á»i biến thà nh nhÆ° muôn vạn luồng hà o quan và cÅ©ng chế kỳ xuất thắng hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
Quà vị nên rõ “Ly Hợp thần công†của phái Không Äá»™ng là má»™t môn ảo huyá»n tuyệt há»c rất lợi hại, lúc nà y tuy chà ng dùng tay phe phẩy nhÆ° váºy, nhÆ°ng không khác gì má»™t thanh kiếm sắc bén rồi.
Bá»—ng nghe thấy kêu “cắc†má»™t tiếng, má»™t cà nh cây to bằng cánh tay đã bị gẫy và sau má»™t tiếng kêu “vù†cà nh cây đã bay ra giữa đấu trÆ°á»ng. Lúc ấy chà ng má»›i biết, kinh hãi vô cùng vá»™i kêu lên :
- Nguy tai!
Quả nhiên trong đấu trÆ°á»ng bá»—ng có má»™t bóng xanh phi lên, chỉ thoáng cái VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, tay cầm Äá»™c bang luân, đã tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt chà ng rồi.
- á»’, sÆ° phụ, chÃnh là y, tiểu tá» nà y há» Giang đấy!
Ôn Hoà ng trông thấy Thanh Lam liá»n lá»›n tiếng kêu la nhÆ° thế.
- Là Lam đại ca đấy, cha mẹ à !
Lan nhi thấy váºy cả kinh, đồng thá»i cÅ©ng la lá»›n nhÆ° váºy.
Thiên Lang Thiên Hồ nghe thấy con gái mình la lá»›n, sợ VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân Ä‘á»™t nhiên hạ Ä‘á»™c thủ, nên cả hai song song nhảy tá»›i, nhÆ°ng hỠđã cháºm má»™t bÆ°á»›c. Tản nhân, vá»›i bá»™ mặt hung ác, liá»n cÆ°á»i khì má»™t tiếng, múa cái bánh xe Ä‘á»™c nhằm đầu Thanh Lam tấn công xuống. Äang lúc ấy, bá»—ng có tiếng kêu “bẹt†Thanh Lam rú lên má»™t tiếng nhÆ° long ngâm, rồi chà ng rút kiếm ra chống đỡ.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân ra tay đã nhanh và thân thế cÅ©ng nhanh khôn tả. Y không để cho khà giá»›i của đôi bên va nhau, liá»n nhảy lui vá» phÃa sau bảy tám bÆ°á»›c.
Thì ra Thanh Lam lỡ tay chặt gãy cà nh cây, biết là nguy tai, sau lại thấy Tản nhân phi thân đến trước mặt, chà ng cả kinh vội rút bảo kiếm ra phòng bị.
Vừa rồi chà ng thấy kẻ địch đấu vá»›i vợ chồng Thiên Lang chà ng nháºn thấy những thế võ của đối phÆ°Æ¡ng ra tay, dù mình có sá» dụng tá»›i “Truy Hồn bát kiếm†cÅ©ng chÆ°a chắc đã thắng nổi. Chà ng nghÄ© chỉ có “Cà n Khôn Nhất Kiếm†của Côn Luân lão nhân truyá»n thụ cho thì may ra má»›i có thể chống đỡ được thôi.
Chà ng quyết định nhÆ° váºy, bụng bảo dạ tiếp :
- “NhÆ°ng VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân là ngÆ°á»i trong nhóm Lục Tuyệt, võ công còn cao hÆ¡n Äá»™c Giác Tú nhiá»u, không biết ta có chống nổi thế công của y không? Äiá»u nà y quả thá»±c cÅ©ng đáng ngại!â€
Sá»± thá»±c chà ng suy nghÄ© nhÆ° thế là cứ tưởng tượng sinh tá» huyá»n quan của mình chÆ°a đả thông nên má»›i so sánh nhÆ° váºy, và chà ng cÅ©ng biết má»™t ngÆ°á»i ná»™i công đã luyện tá»›i mức tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng thì dù sá» dụng má»™t thế võ rất tầm thÆ°á»ng cÅ©ng lợi hại vô cùng, huống hồ Thông Thiên kiếm pháp lại là váºt báu trấn sÆ¡n của phái Không Äá»™ng? Lúc nà y công lá»±c của chà ng tuy chÆ°a địch nổi Tản nhân nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i quá kém nhÆ° chà ng tưởng lầm.
Trong lúc chà ng Ä‘ang hoang mang thì Tản nhân đã múa Äá»™c bang luân tấn công tá»›i. Khà giá»›i của địch chÆ°a tá»›i nÆ¡i mà chà ng đã cảm thấy không khà nặng ná» khôn tả. Chà ng không kịp suy nghÄ©, vá»™i múa luôn bảo kiếm và giở ngay thế “Cà n Khôn Nhất Kiếm†liá»n có chÃn cái vòng nho nhá» dồn dáºp Ä‘Æ°a ra.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân kinh hãi vô cùng, vá»™i lui bÆ°á»›c ngay thì Thiên Lang Thiên Hồ cÅ©ng vừa vặn nhảy tá»›i.
Thanh Lam không ngá» thế “Cà n Khôn Nhất Kiếm†của mình lại có oai lá»±c đến nhÆ° váºy, đến ná»—i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, ngÆ°á»i có oai lá»±c nhÆ° thế cÅ©ng bị đẩy lui.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân cà ng ngẩn ngÆ°á»i ra, không nói được ná»a lá»i vì y thấy đối phÆ°Æ¡ng Ãt tuổi nhÆ° váºy vừa ra tay có má»™t kiếm đã khiến cho mình không sao phá giải được và chống đỡ nổi nữa.
Vợ chồng Thiên Lang vừa tá»›i nÆ¡i, thấy váºy cÅ©ng biến sắc mặt và ngẩn ngÆ°á»i ra nốt.
NghÄ© nhÆ° váºy, y Ä‘á»™t nhiên ngá»ng mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả và nói :
- Phù huynh và đại tẩu, việc ngà y hôm nay Kỳ má»— nể mặt hai vị hãy tạm từ biệt, quà hồ ra khá»i NhÆ° ý Lãnh nà y sẽ kiếm tiểu tỠđể thanh toán.
Nói xong, y giắt tay Ôn Hoà ng rồi quay đầu đi luôn.
Lan nhi vừa hoà n hồn xong, tuy nà ng chÆ°a trông thấy đối phÆ°Æ¡ng ra tay nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng nà ng chỉ trông thấy VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân vừa bị Lam đại ca tấn công có má»™t kiếm đã rút lui luôn nà ng mừng rõ khôn tả và còn cảm thấy khoái chà hÆ¡n là mình thắng tráºn.
Nà ng gá»i tiếp :
- Lam đại ca...
Nà ng vừa nói vừa chạy lại gần Thanh Lam.
- Äứng lại!
Thiên Lang liá»n quát lá»›n má»™t tiếng giÆ¡ tay trái ra nắm lấy cánh tay trái của Lan nhi mà kéo mạnh má»™t cái.
Lan nhi Ä‘ang mừng rỡ, không ngá» bị cha lôi kéo nên ngÆ°á»i bị bắn ngược trở lại, may có Thiên Hồ nhanh tay, đã vá»™i tiến lên, giÆ¡ tay ra đỡ lấy ngÆ°á»i của Lan nhi rồi nhẹ nhà ng đặt xuống.
Thoạt tiên Lan nhi còn tưởng là cha mình lỡ tay, ngỠđâu khi nà ng đứng yên rồi ngá»ng đầu lên nhìn má»›i hay mẹ mình sầm nét mặt lại, không nói tiếng nà o, còn cha mình cÅ©ng váºy, và đang từng bÆ°á»›c má»™t tiến lại gần Lam đại ca. Nà ng không biết cha mình tiến lên nhÆ° thế để là m chi?
Thiên Lang nhìn thẳng và o mặt Thanh Lam, trầm giá»ng há»i :
- Giang thiếu hiệp, lão phu có một việc nà y không hiểu Giang thiếu hiệp có chịu nói cho biết hay không?
Thanh Lam cắm kiếm và o bao, cung kÃnh vái chà o và đáp :
- Chẳng hay lão bá định dạy bảo Ä‘iá»u gì, xin cứ cho biết?
Thiên Lang lạnh lùng há»i tiếp :
- Sư thừa và môn phái của thiếu hiệp?
- Tiểu bối là môn hạ của Không Äá»™ng.
Thiên Lang không đợi chá» chà ng nói tiếp, liá»n quát há»i :
- Có cái gì là m bằng cớ?
- Vấn đỠnà y...
Thanh Lam nghe thấy nói cà ng ngạc nhiên và bụng bảo dạ rằng :
- “Mình là môn hạ của phái Không Äá»™ng, chẳng lẽ là giả hay sao? NhÆ°ng bây giá» biết trả lá»i ra sao?â€
Thiên Lang cÆ°á»i nhạt mấy tiếng, Lan nhi thấy sắc mặt của cha nhÆ° váºy lo âu vô cùng, vá»™i nói :
- Cha, Lam đại ca là môn hạ của phái Không Äá»™ng đấy!
Thiên Hồ cÅ©ng xen lá»i nói :
- Giang tÆ°á»›ng công đã chẳng nói là có theo má»™t thầy đồ dạy há»c và luyện táºp năm năm võ công là gì?
Thanh Lam mặt đỠbừng, đáp :
- Xin bá mẫu đừng có hiểu nhầm, quả thá»±c, tiểu bối theo ân sá»± há»c võ công năm năm, nhÆ°ng vì ông ta đã lui ra khá»i giang hồ nên không chÃnh thức nháºn đồ đệ.
Thiên Lang có vẻ nóng lòng sốt ruột, nói tiếp :
- Sao lại lắm cái lễ phép hủ hoá như thế!
Thanh Lam nói tiếp :
- Ba tháng trÆ°á»›c đây, tiểu bối bá»—ng nhiên gặp Không Không đại sÆ° bá, má»›i chÃnh thức được gia nháºp là m môn hạ của phái Không Äá»™ng.
Thiên Hồ Ä‘Æ°a mắt nhìn con gái má»™t cái, Lan nhi vá»™i đỡ lá»i :
- Thưa mẹ, Lam đại ca nói rất đúng!
Thiên Lang cà ng bực thêm, nói tiếp :
- Con nghe những lá»i ma quỉ của y là m chi! Rõ rà ng y vá»›i thằng nhá» mặt Ä‘en kia là cá mè má»™t lứa!
Nói tá»›i đó, y cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng và nói tiếp :
- Không Không lão Nhi cÅ©ng không thể dá»a nạt nổi ai đâu! NgÆ°Æ¡i bảo là ngÆ°á»i của phái Không Äá»™ng thì lấy cái gì là m bằng cá»›?
Y hai lần há»i bằng cá»›, Thanh Lam bá»—ng nghÄ© ra má»™t váºt, vá»™i thò tay và o túi lấy ba trái Kim hoà n bóng nhoáng ra và đáp :
- Äây là đạn của sÆ° bá tặng cho tiểu bối là m tÃn váºt, xin lão bá qua mắt!
Äà n Chỉ Kim Hoà n của Diệu Thủ Không Không rất khét tiếng, Thiên Lang là ngÆ°á»i trong Võ Lâm Lục Tuyệt sao lại không biết?
Nên y ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi má»›i đáp :
- Không Không lão Nhi đã tặng cho hiá»n Ä‘iệt ba viên Kim hoà n nhÆ° váºy, tất nhiên là đã truyá»n thụ cách dùng cho hiá»n Ä‘iệt thá» sá» dụng cho lão phu xem!
Thanh Lam biết lúc nà y không thể nà o từ chối được, bèn đáp :
- Tiểu bối má»›i được đại sÆ° bá ban cho ba trái Kim hoà n, nhÆ°ng vì má»›i táºp luyên, tất nhiên không thể nà o tránh khá»i bị lão bá vá»›i bá mẫu chê cÆ°á»i, mong hai vị chỉ giáo cho!
Thiên Lang dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng chứ không trả lá»i, Thiên Hồ bá»—ng dịu nét mặt lại, Lan nhi nghe thấy Lam đại ca biểu diá»…n “Äà n Chỉ Kim Hoà n†mừng rỡ khôn tả, cứ tủm tỉm đứng yên ở đó xem.
Thanh Lam đứng yên ngÆ°á»i, hÃt hÆ¡i má»™t cái, giÆ¡ tay trái lên khẽ búng ba trái Kim hoà n, cứ lần lượt ở trong tay chà ng bắn ra, nhanh nhÆ° ba mÅ©i tên, chỉ thoáng cái đã bắn ra ngoà i xa hÆ¡n ba trượng.
Trái Ä‘i trÆ°á»›c tá»±a nhÆ° va đụng phải má»™t váºt gì, Ä‘á»™t nhiên kêu “vù†má»™t tiếng và bắn trở lại. Thế bay trở lại của trái Kim hoà n ấy cÅ©ng nhanh nhÆ° lúc bắn Ä‘i váºy.
Trái thứ nhất vừa bắn trở lại thì trái thứ hai và thứ ba cũng tiếp tục bay tới.
Thanh Lam chỠcho Kim hoà n bay tới gần mới giơ tay lên búng một cái, thế là ba trái Kim hoà n lại lần lượt bắn đi, Kim hoà n đi tới chỗ xa chừng ba trượng lại quay trở lại rồi Thanh Lam mới giơ tay ra bắt lấy.
Biểu diễn xong, chà ng cúi mình vái chà o và nói :
- Tiểu bối quả đã bêu xấu!
Quà vị nên rõ, Äà n Chỉ Kim Hoà n là môn tuyệt kỹ nổi danh của Diệu Thủ Không Không, rất khó táºp luyện. Khi nó bay tá»›i mục tiêu, tá»± nó sanh ra má»™t tác dụng bắn trả lại, nên tấn công xong kẻ địch lại thâu hồi trái Kim hoà n ấy, nhÆ° váºy má»›i là kẻ đặc biệt. Äiá»u nà y cÅ©ng không lấy gì là m lạ, tá»±a nhÆ° chúng ta lấy trái banh nhá»±a, dùng má»™t ngón tay đè mạnh và o mặt bà n má»™t cái, trái banh Ä‘i rồi quay trở lại, nên lối Äà n Chỉ Kim Hoà n của Không Không Nhi cÅ©ng theo lối đó mà luyện táºp.
Hãy nói Lan nhi thấy Lam đại ca biểu diá»…n môn tuyệt kỹ ấy mừng rỡ khôn tả, liá»n la lên :
- Lam đại ca tà i ba thực!
Vợ chồng Thiên Lang hÆ¡i rùng mình, vì cả hai không ngá»i thiếu niên trẻ tuổi nà y lại là môn hạ đắc ý của Diệu Thủ Không Không, nên cả hai không dám trêu ngÆ°Æ¡i tá»›i chà ng.
NhÆ°ng vợ chồng Thiên Lang nghÄ© lại, rõ rà ng kiếm pháp vừa rồi của Thanh Lam hiển nhiên cùng má»™t thứ kiếm pháp vá»›i tiểu tá» mặt Ä‘en kia, nên Thiên Lang vẫn còn thắc mắc, ngẫm nghÄ© hồi lâu má»›i há»i tiếp :
- Phải, tà i ba của hiá»n Ä‘iệt vừa sá» dụng đó chÃnh là Äà n Chỉ Kim Hoà n của Không Không Lão Nhi thá»±c, tất nhiên lão phu phải tin cáºu là ngÆ°á»i của phái Không Äá»™ng rồi. NhÆ°ng vừa rồi lúc cáºu dùng thế kiếm đẩy lui lão già VÆ°Æ¡ng ốc SÆ¡n, chẳng lẽ cÅ©ng là kiếm của phái Không Äá»™ng hay sao?
Thanh Lam lắc đầu, đáp :
- Thế kiếm đó không phải là kiếm pháp của Không Äá»™ng mà là do má»™t ông cụ đã truyá»n thụ cho.
Thiên Lang lại há»i tiếp :
- Cáºu còn Ãt tuổi nhÆ° váºy mà tại sao lại có lắm danh sÆ° nhÆ° thế?
Chẳng hay ngÆ°á»i đó là ai?
Thanh Lam đáp :
- NgÆ°á»i đó là Côn Luân lão nhân.
Thiên Lang cÆ°á»i ha hả, nói :
- Cáºu đã gặp Kiếm Thần, ông ta là ngÆ°á»i đã trên trăm tuổi rồi.
Nói tới đó, y bỗng “hừ†một tiếng, rồi lẩm bẩm tự nói :
- “Phải, tiểu tá» da Ä‘en đó đã chẳng tá»± nháºn là ngÆ°á»i của phái Côn Luân là gì?â€
Thanh Lam biết bên trong thể nà o cÅ©ng có nguyên nhân gì, và còn nghe thấy ông ta nói: “Thế Cà n Khôn Nhất Kiếm của mình đã giống kiếm pháp gì đóâ€, nghÄ© nhÆ° váºy, chà ng liá»n lên tiếng há»i :
- Lão bá có thể cho biết tình hình lúc bấy giỠkhông?
Thiên Lang kêu “hừ†má»™t tiếng, vẻ mặt giáºn dữ, đáp :
- Äó là chuyện xảy ra và o hồi bốn tháng trÆ°á»›c, có má»™t tiểu tá» mặt Ä‘en lên trên NhÆ° ý Lãnh nà y. Y tá»± nháºn là môn hạ của phái Côn Luân và bảo có má»™t ngÆ°á»i sÆ° đệ bị trúng phải NgÅ© Âm Thủ sắp chết đến nÆ¡i, đặc biệt đến đây xin lão phu má»™t viên Khảm Ly Ä‘an.
Thanh Lam nghe nói tá»›i đó ngẩn ngÆ°á»i ra bụng bảo dạ rằng :
- “Rõ rà ng là Hắc Y Côn Luân, vì thấy ta trúng phải NgÅ© Âm chưởng của Hoa Di Lạc nên má»›i tá»›i đây xin thuốc.â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng, nà ng cÅ©ng nghe thấy nói Lam đại ca đã được uống má»™t viên thuốc Khảm Ly Ä‘an rồi. TrÆ°á»›c nà ng lại tưởng là cha mình đã tặng cho Hắc đại hiệp nên nà ng xen lá»i há»i :
- Có phải cha đã tặng cho đại hiệp đó một viên không?
Thiên Lang vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Khảm Ly Ä‘an là má»™t linh dược có thể cứu ngÆ°á»i Ä‘ang thoi thóp sắp chết, ngÆ°á»i luyện võ được uống má»™t viên cÅ©ng nhÆ° đã luyện được hai mÆ°Æ¡i năm công lá»±c váºy. Năm xÆ°a sÆ° tổ của con là Äại PhÆ°Æ¡ng chân nhân đã tốn mấy chục năm tâm huyết tìm kiếm linh dược ở khắp thiên hạ danh sÆ¡n má»›i Ä‘iá»u chế ra được tám viên. Từ đó để lại tá»›i nay chỉ còn có năm viên thôi. Cha vá»›i mẹ con má»—i ngÆ°á»i uống má»™t viên, sau lại cho con uống má»™t viên nên chỉ còn có hai. Những thuốc quà báu nhÆ° váºy khi nà o cha lại chịu tặng cho má»™t ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° Hắc tiểu tá» má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° thế?
Lan nhi chẩu môi há»i tiếp :
- NgÆ°á»i ta cứu ngÆ°á»i chứ có phải là chuyện chÆ¡i đâu mà sao cha lại hẹp lÆ°Æ¡ng đến nhÆ° thế?
Vì nà ng biết Hắc Y Côn Luân lên núi để cứu Lam đại ca cho nên nà ng má»›i nói nhÆ° váºy.
Thiên Lang không thèm đếm xỉa tá»›i, vẫn há»i Thanh Lam tiếp :
- Hắc tiểu tỠăn nói rất Ä‘iêu ngoa nên y vá»›i vợ chồng lão phu đấu vá»›i nhau, kiếm thuáºt của y rất kỳ ảo, nhÆ°ng công lá»±c thì còn kém vợ chồng lão phu rất xa. Không ngá» trong khi y bị dồn ép Ä‘á»™t nhiên giở má»™t thế kiếm kỳ lạ ra khiến vợ chồng lão phu cÅ©ng bị đẩy lui má»™t bÆ°á»›c rồi y còn nói: “Tưởng Thác Thà nh song hung lợi hại nhÆ° thế nà o, không ngá» lại tầm thÆ°á»ng đến thế!†Thế rồi y ung dung xuống núi Ä‘i luôn. NgỠđâu tối hôm đó y lại lẻn và o trong Ä‘Æ¡n thất của lão phu lấy trá»™m cả hai viên thuốc ấy Ä‘i. Vừa rồi, cáºu bị lão già há» Kỳ dồn ép, rồi cáºu cÅ©ng lại giở kiếm pháp tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° tiểu tá» mặt Ä‘en nên lão phu má»›i há»i nhÆ° váºy. TrÆ°á»›c mặt lão phu, cáºu không được nói dối!
Thanh Lam chần trừ giây lát rồi đáp :
- Vừa rồi lão bá nói câu chuyện ấy, kẻ bị thÆ°Æ¡ng chÃnh là tiểu bối đấy.
Thiên Lang Ä‘á»™t nhiên giáºn dữ, rống lên má»™t tiếng nói tiếp :
- Ngươi... ngươi quả nhiên là sư đệ của y!
Thanh Lam đáp :
- Viên Khảm Ly Ä‘an hôm đó quả thá»±c tiểu bối đã được Hắc y đại hiệp cho uống, nhÆ°ng còn việc Hắc y đại hiệp nháºn tiểu bối là sÆ° đệ, đó là chuyện hiểu lầm.
- Sao cáºu lại nói thế?
Thanh Lam bèn kể chuyện tại sao mình gặp gã Côn Luân lão nhân, rồi được truyá»n thụ môn kiếm pháp nhÆ° thế nà o, và sao bị thÆ°Æ¡ng ra sao, má»™t hÆ¡i kể hết cho vợ chồng lão nhân nghe.
Lúc ấy Thiên Lang má»›i bá»›t giáºn, trầm giá»ng nói tiếp :
- Äược, hôm ná» cáºu đã cứu tiểu nữ gây hấn vá»›i lão già há» Kỳ, lão phu là ngÆ°á»i ân oán phân minh, việc nà y không liên can gì tá»›i cáºu tất nhiên lão phu cÅ©ng không là m khó dá»… cáºu. NhÆ°ng cáºu đã uống mất Khảm Ly Ä‘an rồi, thì cáºu phải là m cho lão phu má»™t việc nà y.
Lão phu hẹn cho cáºu ba tháng phụ trách tìm kiếm hà nh tung của Hắc Ma Lặc cho lão phu. Äến lúc ấy cáºu sẽ có lợi. Bằng không, nếu cáºu biết mà không cho lão phu hay thì sau nà y đừng có trách lão phu vô tình!
Thanh Lam nghe thấy ông ta nói nhÆ° váºy, liá»n rùng mình kinh hãi, vá»™i lá»›n tiếng đáp :
- Lão bá dặn bảo, tiểu bối phải tuân theo, nhÆ°ng ngà y ná» tiểu bối bị thÆ°Æ¡ng nặng, Hắc đại hiệp không quản Ä‘Æ°á»ng xa ngà n dặm Ä‘i xin thuốc vá» cứu tiểu bối, nhá» váºy tiểu bối má»›i được sống sót tá»›i giá». Nếu là m nhÆ° váºy thì có khác gì tiểu bối là kẻ mang Æ¡n báo oán, và mang tiếng là kẻ bất nghÄ©a không? Trái lại, nháºn lá»i lão bá mà không là m thì là kẻ nà y bất tÃn. Những việc bất tÃn bất nghÄ©a thì không bao giá» tiểu bối là m hết.
Thiên Lang nghe thấy chà ng nói xong, liá»n biến sắc mặt cÆ°á»i khinh, rồi há»i tiếp :
- Lão phu đã nói ra là không có bao giá» thay đổi hết! Bình sinh cÅ©ng không biết cái gì là chÃnh nghÄ©a cả! NgÆ°Æ¡i tuổi còn trẻ, lại cố ý muốn trái lá»i của lão phu?
Thanh Lam đáp :
- Khảm Ly Ä‘an đã bị tiểu bối uống mất, không sao trả được, nhÆ°ng tiểu bối thế nà o cÅ©ng sẽ báo Ä‘á»n cho lão bá, còn việc của lão bá dặn bảo đây thì tiểu bối không sao là m được!
- Äược! NgÆ°Æ¡i tưởng lão phu không dám đánh chết ngÆ°Æ¡i hay sao?
Thiên Lang quát mắng xong, liá»n giÆ¡ tay ra định chá»™p lấy chà ng.
Lan nhi thấy váºy liá»n nhảy xổ ra định ngăn cả và nói :
- Cha...
Nói xong, nà ng nhảy xổ lại che chở cho Thanh Lam nhưng bị Thiên Hồ ngăn cản.
|
08-04-2008, 01:11 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 20
Mắt chó giấy
Thiên Lang giơ tay lên định chộp Thanh Lam nhưng thấy chà ng không có vẻ gì là sợ hãi hết lại từ từ giơ tay xuống và nói :
- Äược, ngÆ°Æ¡i xuống núi Ä‘i!
Nói xong, y đột nhiên ra hiệu cho Thiên Hồ một cái, rồi hai vợ chồng giắt Lan nhi tiến thẳng và o trong thạch ốc.
- Lam đại ca...
Thanh Lam vừa Ä‘i vừa nghe thấy tiếng kêu la gà o khóc của Lan nhi, chừng nháºn thấy Thiên Lang giở mặt vô tình nhÆ° váºy, trong lòng tức giáºn khôn tả, nhÆ°ng nghÄ© lại “Hắc Y Côn Luân†đã lấy trá»™m linh dược quà hÆ¡n tÃnh mạng của vợ chồng y, nhất là ngÆ°á»i ta còn có hai viên mà Hắc Y đại hiệp lấy hết, nhÆ° váºy là m sao mà vợ chồng y không tức giáºn lây đến mình? Huống hồ vợ chồng y có tiếng là Lang vá»›i Hồ chỉ có má»™t mình Lan nhi là má»™t thiếu nữ lÆ°Æ¡ng thiện và ngây thÆ¡ thôi. Bây giá» nà ng bị cha mẹ lôi kéo nhÆ° váºy, cÅ©ng tháºt may, vì tình yêu của mình đã trao phó hết cả cho Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng rồi, ta chỉ coi Lan nhi nhÆ° ngÆ°á»i em gái thôi, đã mấy lần định nói cho Lan nhi biết rõ, nhÆ°ng lại sợ nà ng ta Ä‘au lòng nên lại thôi. Bây giá» bá» Ä‘i nhÆ° váºy cà ng hay.
NghÄ© tá»›i đó, chà ng liá»n bÆ°á»›c Ä‘i xuống dÆ°á»›i núi, không còn vẻ gì trù trừ nữa. Chà ng má»›i Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, bá»—ng nghe thấy phÃa bên trái khu rừng có tiếng kêu “soẹt†rất khẽ lúc nà y tai mắt của chà ng rất thÃnh, chà ng vá»™i ngá»ng đầu lên nhìn, thấy trên ngá»n cây Ä‘ang rung Ä‘á»™ng, rõ rà ng trên đó có ngÆ°á»i giở khinh công tuyệt mức ra phi hà nh, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta đã Ä‘i xa rồi, mình là m sao mà đuổi theo kịp.
Nên chà ng chỉ đưa mắt nhìn một cái rồi chạy xuống núi tức thì.
Má»™t lát sau, chà ng đã Ä‘i tá»›i chân núi, Ä‘ang định Ä‘i tiếp thì bá»—ng nghe thấy có ngÆ°á»i ở phÃa sau gá»i mình.
Chà ng giáºt mình kinh hãi và nghÄ© thầm :
- “Sao lại có ngÆ°á»i biết rõ tên há» của ta nhÆ° thế?â€
Chà ng vá»™i ngừng bÆ°á»›c, quay mình lại nhìn, thì thấy má»™t bóng ngÆ°á»i ở bên rừng Ä‘i ra. Thì ra ngÆ°á»i đó là Thạch Má»™. Mụ ta thấy Thanh Lam ngừng bÆ°á»›c, vá»™i chạy tá»›i gần, tủm tỉm cÆ°á»i và nói :
- Giang tÆ°á»›ng công, vừa rồi những lá»i của tÆ°á»›ng công nói chuyện vá»›i lão gia nhÆ° thế nà o, lão thân Ä‘á»u nghe thấy hết. Cha của Lan nhi rất nóng nảy nhÆ°ng ngÆ°á»i rất tốt bụng mong tÆ°á»›ng công đừng có trách cứ!
Thanh Lam vội đáp :
- Cám Æ¡n Ma Ma, Phù lão bá vì mất linh dược tất nhiên ông ta phải tức giáºn, nhÆ° váºy tiểu sinh đâu dám giáºn ông ta.
Thạch Mộ mừng rỡ nói tiếp :
- Thế mới phải chứ! Giang tướng công quả thực là một trang thiếu niên lão thà nh, anh tuấn và có tương lai.
Mụ ta khen ngợi Thanh Lam và trong lòng cÅ©ng mừng rỡ hết sức. Mụ cÆ°á»i tÃt mắt lại giây lát rồi nói tiếp :
- Giang tÆ°á»›ng công, lão thân trông nom Lan nhi từ hồi nhá» tá»›i giá», chỉ có má»™t mình lão thân má»›i biết rõ được lòng của cô ta. Cô ta yêu tÆ°á»›ng công lắm, tÆ°á»›ng công chá»› có quên cô ta nhé!
Thanh Lam nghe nói mặt đỠbừng, rồi đáp :
- Ma Ma đừng có hiểu lầm! XÆ°a nay tiểu sinh vẫn coi cô ta nhÆ° má»™t ngÆ°á»i em gái váºy.
Thạch Má»™ gáºt đầu lia lịa và nói tiếp :
- Giang tÆ°á»›ng công quả tháºt là má»™t quân tá» thà nh thá»±c, lão thân rất tin cáºy, quà hồ tÆ°á»›ng công không quên cô ta là được rồi!
Thanh Lam ngượng vô cùng, không biết trả lá»i nhÆ° thế nà o cho phải? Giây lát sau, chà ng má»›i nói :
- Nếu Ma Ma không có việc gì dặn bảo, tiểu sinh xin cáo từ đây.
Thạch Mộ kêu “ồ†một tiếng, nói tiếp :
- Suýt tà nữa thì lão thân quên bẵng đi một việc nà y!
Nói xong, bà ta móc túi lấy một cái vòng đen nhánh đưa cho Thanh Lam và nói tiếp :
- Giang tÆ°á»›ng công Ä‘i lại giang hồ luôn luôn, nếu có tá»›i Giang Nam may ra váºt nà y sẽ hữu dụng cho tÆ°á»›ng công đấy! TÆ°á»›ng công nên Ä‘em theo ở trong ngÆ°á»i thì hÆ¡n!
Thanh Lam còn định từ chối thì Thạch Mộ lại nói tiếp :
- Lan nhi Ä‘á»u nói cho lão thân biết hết rồi, công tá» là con nhà quà phái trân châu ngá»c thạch có nhiá»u lắm, váºt nà y là váºt tầm thÆ°á»ng nhÆ°ng công tá» cứ Ä‘eo và o, rồi sau nà y sẽ biết và đừng có chê lão thân nghèo nhé?
Thanh Lam thấy váºt đó cÅ©ng khá nặng, Ä‘oán chắc là sắt nhÆ°ng thấy bà ta nói nhÆ° thế không tiện từ chối chê bai, nên chà ng Ä‘Ã nh phải nháºn lấy.
Thạch Má»™ thấy chà ng đã nháºn lấy cà ng mừng rỡ thêm, lại thao thao bất tuyệt dặn chà ng và i câu phải nên cẩn tháºn, vì trên giang hồ hiểm ác lắm, v.v...
Tất nhiên Thanh Lam cũng phải vâng vâng dạ dạ, rồi từ biệt Thạch Mộ đi luôn.
Hình như Thạch Mộ vẫn còn chưa nỡ chia tay cứ đứng ở đó nhìn theo hoà i, cho tới khi chà ng hút bóng mới thôi.
Lúc ấy trá»i đã sắp tối, Thanh Lam đã Ä‘i đến tá»u quán Há»™i Tân Lầu ở thà nh phố Tầm DÆ°Æ¡ng.
Tá»u lâu nà y khá lá»›n rá»™ng, chia là m hai tầng, trên lầu là để những ngÆ°á»i khách lịch sá»±, còn dÆ°á»›i nhà là để cho khách bình dân.
Chà ng liá»n lên ngay trên lầu, ngồi ở cái bà n cạnh cá»a sổ gá»i thức ăn và rượu ra nhấm nháp.
Chà ng vừa ăn nháºu vừa chú ý tá»›i ba đại hán ngồi ở cái bà n cạnh đó, vì thấy chúng Ä‘ang rỉ tai thì thầm vá»›i nhau. Tuy chúng nói rất khẽ, nhÆ°ng chà ng nghe thấy rõ lắm, và tuy chà ng nghe thấy lá»i lẽ của bá»n ngÆ°á»i ấy nói, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng không hiểu gì hết, có lẽ ba ngÆ°á»i ấy nói tiếng lóng giang hồ vá»›i nhau, vì váºy khiến cho chà ng cà ng chú ý thêm.
Thì ra trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, chà ng đã nghe ngÆ°á»i ta đồn đại công tá» con trai của Lá»™ Châu Tiết Ä‘á»™ sứ sắp lấy con gái của Hoạt Äà i Tiết Ä‘á»™ sứ. Vì Tam trấn liên hôn vá»›i nhau là do ý định của triá»u đình, cho nên Hoà ng Thượng đặc biệt tặng cho rất nhiá»u châu báu, tặng cho Lá»™ Châu Tiết Ä‘á»™ sứ má»™t vòng ngá»c có trạm rồng và phượng, gá»i là Long Phụng ngá»c trúc. Lần nà y Tiết đại công tá» Ä‘i Hoạt Äà i đón dâu, trong sÃnh lá»… quà giá nhất là đôi vòng ngá»c vua tặng cho, ngỠđâu vừa ra khá»i núi Thái Hà nh, cái vòng ngá»c rồng phượng ấy bá»—ng bị mất trá»™m, Tiết đại công tá» lo âu khôn tả, liá»n phái quân lÃnh Ä‘i tìm kiếm, nhÆ°ng là m sao tìm ra được váºt của nhà vua đã ban cho, nếu để mất thì nguy hiểm lắm.
Thanh Lam hay tin ấy, liá»n Ä‘oán chắc Ä‘iểm nà y cÅ©ng do Äiá»n Thừa Tá»± sai ngÆ°á»i Ä‘i lấy trá»™m chứ không sai. Tuy chà ng vẫn biết Äiá»n Thừa Tá»± đã giải tán Ä‘á»™i quân Ngoại trạch nam rồi, nhÆ°ng vẫn còn má»™t bá»n tâm phúc của y chÆ°a rút lui, chị há» của mình đã sang bên đó là m dâu, hai bên đã thà nh sui gia vá»›i nhau, nhÆ°ng vá» mặt chÃnh trị vẫn còn cầm cá»± vá»›i nhau, nên chà ng Ä‘oán chắc là ngÆ°á»i của Tiết Ä‘á»™ sứ há» Äiá»n đã lấy trá»™m đôi vòng ngá»c ấy để là m mất sÄ© diện của dượng mình và chÆ°a biết chừng lại là ngÆ°á»i của phái Tần Lãnh để trả thù thầy đồ ThÆ° cÅ©ng nên. Bất cứ là ngÆ°á»i của Äiá»n Thừa Tá»± hay là ngÆ°á»i của phái Tần Lãnh Ä‘á»u chống đối vá»›i anh mình hết, mình không thể nà o khoanh tay đứng yên được, nên suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng chà ng cứ ngấm ngầm để ý, nhất là các trà lâu tá»u quán. Hôm đó vừa lên tá»›i Há»™i Tân Lầu, thì thấy ba hảo hán nà y mặt hung hăng và dùng tiếng lóng nói vá»›i nhau nên khi nà o chà ng chịu để lỡ dịp may nà y.
Äang lúc chà ng để ý nghe, thì bá»—ng dÆ°á»›i lầu có tiếng ồn to hình nhÆ° xảy ra chuyện gì. Những ngÆ°á»i hiếu sá»± liá»n chạy xuống lầu, ba đại hán ná» cÅ©ng vá»™i trả tiá»n rồi chạy xuống lầu luôn.
Thanh Lam thấy váºy vá»™i đặt chén rượu xuống đứng lên chạy xuống dÆ°á»›i lầu. NhÆ°ng từ đầu cầu thang cho đến cá»a Ä‘á»u có ngÆ°á»i đứng cháºt không sao xuống được và chà ng tìm kiếm mãi không sao thấy ba đại hán ấy đâu cả. NhÆ°ng chà ng thấy ở chá»— quầy trả tiá»n có má»™t ngÆ°á»i tuổi trạc năm mÆ°Æ¡i Ä‘ang chỉ trá» và cãi vã vá»›i ngÆ°á»i trưởng quầy đến Ä‘á»™ mặt Ä‘á» tai tÃa. Chà ng nhÄ©n kỹ ngÆ°á»i ấy đầu tóc rối bù hình nhÆ° lâu năm không chải váºy, mình mặc áo bà o mà u lam rá»™ng lá»›n thùng thình và hình nhÆ° không phải là áo của y váºy.
Lúc ấy ngÆ°á»i ná» lá»›n tiếng :
- Các vị bà con là ng nÆ°á»›c là m Æ¡n lại đây chứng minh há»™ cho, tá»u Ä‘iếm lá»›n nhÆ° thế nà y không ngá» lại là má»™t hắc Ä‘iếm! NhÆ°ng không dám là m gì những ngÆ°á»i già u có, trái lại chỉ hà hiếp những ngÆ°á»i già nua nhÆ° thế nà y thôi!
NgÆ°á»i trưởng quầy tức đến mặt Ä‘á» bừng, giÆ¡ tay chỉ và o mặt ông già mà quát mắng rằng :
- Ngươi đừng có nói láo!
- Ai nói láo nà o? Chả lẽ ngươi không bắt nạt già nà y hay sao?
Có phải ngÆ°Æ¡i sợ ta không tiá»n trả cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại hà hiếp ta nhÆ° thế? Già nà y ngÆ°á»i nghèo nhÆ°ng trà không nghèo, không có tiá»n là không bao giá» dám đến tá»u Ä‘iếm nhÆ° thế nà y! NhÆ°ng già nà y đã mù quáng, thà nh Tầm DÆ°Æ¡ng lá»›n nhÆ° thế nà y có bao nhiá»u tá»u Ä‘iếm không và o lại và o nhầm cái hắc Ä‘iếm nà y!
Bá»n phổ cây thấy ngÆ°á»i đó bảo tá»u quán nà y hắc Ä‘iếm, tên nà o tên ấy tức giáºn khôn tả đã vén tay áo, sắn quần lên chuẩn bị định đánh ông già đó.
Ông già vừa nói vừa ho, lại nói tiếp :
- Già vừa và o tá»›i cá»a, ngÆ°Æ¡i đã trợn mắt lên nhìn, và khẽ dặn phổ cây, nếu lão ăn má»™t bát mì hay mấy cái bánh bao thì thôi, đừng tÃnh tiá»n già nà y nữa, tưởng già nà y không nghe thấy những lá»i nói của ngÆ°Æ¡i hay sao? NgÆ°Æ¡i tưởng già nà y không có tiá»n và o ăn. Thôi ngÆ°Æ¡i lầm rồi! Nếu ta cần ăn cho no miệng thì ta không biết Ä‘i đến tiệm mì hay tiệm bánh bao hay sao? Già nghe nói thức ăn của tiệm ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khá ngon, cho nên già má»›i và o thá», bá»™ ngÆ°Æ¡i sợ già nà y ăn xong không trả tiá»n? Äược muốn thế cÅ©ng không khó gì, để già trả tiá»n trÆ°á»›c, rồi ăn uống sau cÅ©ng được! Lão định Ä‘Æ°a tiá»n cho ngÆ°á»i phổ cây của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°á»i phổ cây của ngÆ°Æ¡i lại nổi giáºn, bảo ông trưởng quầy không muốn nhÆ° thế nếu khách nháºn thấy tiá»n bạc giữ trong ngÆ°á»i không tiện thì cứ gá»i cho trưởng quầy, ăn xong ra lấy lại cÅ©ng được, nên lão móc túi cÆ°á»i khì, vì chỉ còn có mÆ°á»i lăm lượng bạc Ä‘Æ°a cho phổ cây, lúc ấy chÃnh ngÆ°Æ¡i đã cân qua rồi không sai chút nà o, phải không?
NgÆ°á»i trưởng quầy đỡ lá»i :
- Phải lúc ấy ta đã cân qua rồi, đã gặp không biết bao nhiêu ngÆ°á»i ăn quịt, tôi thấy hình dáng của y là biết ngay thế nà o y cÅ©ng định đến đây để ăn quịt, tôi liá»n dặn bảo phổ cây má»™t gói bạc, tôi để lên trên cân cân đúng mÆ°á»i chÃn lạng năm chữ nhÆ° váºy, thì tha hồ y ăn thế nà o cÅ©ng không thể ăn hết cho được. NgỠđâu y lại gá»i má»™t mâm tiệc thượng đẳng, trong đó có yến và vây, và gá»i má»™t hÅ© rượu lá»›n, rồi y ăn từ trÆ°a cho đến chiá»u, má»™t mình y ăn hết má»™t mâm tiệc kia. Äến khi tÃnh tiá»n, thì tất cả hết sáu lạng sáu chỉ, đáng lẽ tôi trả lại cho y mÆ°á»i hai lạng chÃn chỉ, không ngá» khi tôi trả lại cho y, thì y lại bảo đó là bạc giả, vu cho tôi đã đánh tráo của y. Y nói y gởi có mÆ°á»i lăm lạng bạc thôi, là m gì tá»›i mÆ°á»i chÃn lạng nà y láºn, cho nên y bảo đó không phải là bạc của y! ThÆ°a quà vị bà con là ng nÆ°á»›c, tôi có nhìn nháºn lúc phổ cây Ä‘Æ°a gói bạc đến là đã không nhìn kỹ, bây giá» nghe nói nhÆ° váºy tôi má»›i nháºn thấy đúng là bạc giả. Chúng tôi Ä‘i là m ăn đã được hà ng hai mÆ°Æ¡i năm trá»i rồi, mà chÆ°a hỠđổi tiá»n bạc của ai hết, rõ rà ng là y Ä‘em bạc giả đến đây để lừa tôi!
Tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt tại đó thấy má»—i ngÆ°á»i có má»™t lý lẽ riêng, lý lẽ của ai cÅ©ng Ä‘á»u vững hết, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i thấy ông già nầy ăn mặc rách rÆ°á»›i, cho nên tin ngÆ°á»i trưởng quầy đã quá sÆ¡ suất, nên má»›i bị mắc hỡm nhÆ° thế. Vả lại số bạc của hai ngÆ°á»i nói lại không giống nhau, nên các ngÆ°á»i lại Ä‘oán chắc ngÆ°á»i trưởng quầy thấy gói bạc nặng hÆ¡n bốn lạng tưởng là được món lá»i, nên má»›i không xem kỹ.
Lúc bấy giỠông già đã tức giáºn đến lồi cả gân xanh trên đầu và trán lên, hai tay vái chà o má»i ngÆ°á»i lia lịa và nói tiếp :
- Các bà con là ng nÆ°á»›c, chÃnh y nói y chỉ thấy tôi giao có mÆ°á»i lăm lạng bạc thôi, nếu y không đổi thì là m sao dÆ° ra bốn lạng nhÆ° thế? Y bảo y là m chưởng quầy ngót hai mÆ°Æ¡i năm đã có không biết bao nhiêu ngÆ°á»i đến ăn quịt, nếu y là m thế chắc là nhiá»u kinh nghiệm, thế sao không chịu coi cho kỹ. Già vừa và o đến cá»a, y không sợ già không có tiá»n và o ăn quịt, thì đừng bảo già gá»i tiá»n trÆ°á»›c, nhÆ°ng quà vị thá» xem, khắp thiên hạ có tiệm ăn nà o bắt ngÆ°á»i trả tiá»n trÆ°á»›c nhÆ° thế nà y không? NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y già cÅ©ng không trách là m chi, nếu ngÆ°á»i khác Ä‘Æ°a tiá»n y giữ, thì bảo là báºn quá cho nên không coi kỹ thì được, nhÆ°ng y đã bảo là sợ già ăn quịt thì tất nhiên y phải chú ý đến tiá»n bạc của già chứ, vả lại bạc nén chỉ qua mắt má»™t cái là biết liá»n, là m sao mà qua mặt y được. Quà vị có thấy y dán tá» giấy của y ở cạnh y không “tiá»n bạc qua mắt phải Ä‘iểm lại, nếu sai lầm bổn hiệu không chịu trách nhiệm†đấy chữ đã viết rà nh ranh nhÆ° thế, y còn đổ lá»—i là m sao được nữa. Bây giá» lại bảo tiá»n bạc của già là giả xin quà vị là m Æ¡n chứng minh có phải là y định hà hiếp già nà y vừa nghèo vừa già mà định lÆ°á»ng gạt đấy không?
Má»i ngÆ°á»i thấy ông già nói rất có lý, nên ai nấy Ä‘á»u bênh ông và xen lá»i nói :
- Phải ngÆ°á»i chưởng quầy nà y vô lý tháºt, đã bắt ngÆ°á»i ta trả tiá»n trÆ°á»›c lại bảo là ngÆ°á»i ta ăn quịt, y có mù quáng đâu mà bảo ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a bạc giả cÅ©ng không hay, đúng số tiá»n nà y là do y đánh tráo rồi.
Ông già thấy má»i ngÆ°á»i bênh mình đắc chÃ, liá»n nói tiếp :
- Các vị bà con, vừa rồi tôi bảo đây là hắc Ä‘iếm không sai chút nà o, không những định nuốt chá»ng số tiá»n bạc của tôi, mà tôi má»›i uống có hÅ© rượu và bốn Ä‘Ä©a thức ăn mà y lại nói ngoa bảo là tôi ăn cả má»™t mâm cá»— có cả yến và vây, vá»›i má»™t ngÆ°á»i già yếu thế nà y mà ăn nổi má»™t mâm cá»— vá»›i uống hết má»™t hÅ© rượu nhiá»u nhÆ° thế, có lẽ y bắt nạt lão là ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng xa vá»›i thấy lão nghèo, tiá»n bạc của lão vừa và o tay, là y đã nuốt chá»ng sáu lạng sáu chỉ rồi, cái khác còn có thể giả được, ăn và o bụng thì là m sao giả được, chứ má»™t mâm cá»— vá»›i hÅ© rượu nhiá»u nhÆ° thế, dù có nhồi và o bụng lão, lão cÅ©ng chứa không nổi chứ đừng nói là lão ăn nháºu cho được.. Äâu các vị thỠđến đây xoa thá» bụng lão xem bụng lão có chứa nhiá»u thức ăn nhÆ° thế không?
Ông ta vừa nói vừa vén áo lên cho má»i ngÆ°á»i xem bụng, quả nhiên thấy bụng y lép và o và hai bên sÆ°á»n lồi ra, quả tháºt ba bát cÆ¡m không chứa nổi chứ đừng nói là má»™t mâm cá»— vá»›i má»™t hÅ© rượu.
NgÆ°á»i chưởng quầy thấy ông già đã ăn hết mâm cá»— mà còn chối bai bải nhÆ° váºy y tức giáºn vô cùng, mồ hôi toát ra nhÆ° tắm, ấp úng mãi má»›i nói được :
- Oan uổng tháºt, tôi có mồm mà cÅ©ng không sao cãi được y... y...
Y tức giáºn quá không sao nói được nữa, vì quả tháºt vá»›i má»™t ông già gầy nhÆ° thế là m sao ăn hết má»™t mâm cá»— vá»›i uống hết má»™t hÅ© rượu lá»›n nhÆ° váºy, nếu có lên tiếng thì mình cÅ©ng bị thua thôi, thể nà o mình cÅ©ng bị oan là tham tiá»n mà đổ oan cho ngÆ°á»i khác.
Thanh Lam đứng ở chá»— đầu cầu thang cà ng nghe cà ng quái lạ, và chà ng thấy ngÆ°á»i chưởng quầy là má»™t ngÆ°á»i là m ăn hẳn hoi, chứ không có vẻ gì là xảo trá cả, nên chà ng lại để ý đến ông già , nhÆ°ng chà ng nghÄ© lại, nếu ông già đến ăn quịt sao lại có mÆ°á»i mấy lạng bạc gá»i ở đây nhÆ° thế và ông ta gầy gò nhÆ° thế thì là m sao mà ăn nổi má»™t mâm cá»— đến hai mÆ°Æ¡i món ăn và uống hết má»™t hÅ© rượu nhÆ° váºy.
Chà ng cà ng nghÄ© cà ng không ra nguyên do, nên chà ng rẽ má»i ngÆ°á»i tiến lên há»i chưởng quầy rằng :
- Bây giá» hai ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i nói má»™t lần thì khó mà phân giải được, nhÆ°ng cÅ©ng nên trách bạn, ông cụ má»›i và o cá»a, ai bảo thất lá»… vá»›i ông ta nhÆ° thế, vá»›i số tiá»n nhÆ° váºy, chắc là bạn không trả nổi cho ông ta đâu, thôi để tiểu sinh trả há»™ cho.
|
|
|
| |