Hồi 11
Tương trợ Thiếu Lâm
Lục Thừa Ân dương danh thiên hạ
Ngà y hôm đó, trên Ä‘Æ°á»ng sÆ¡n đạo có má»™t bóng ngÆ°á»i phi thân vùn vụt, thân ảnh má» mịt nhÆ° sÆ°Æ¡ng khói. NgÆ°á»i ấy vượt qua mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng trong tÃch tắc, bá»—ng đâu tròn rừng sâu vang lên má»™t tiếng rú thê thảm, tiếp sau đó lại có thêm hai tiếng rú nữa rồi im bặt.
NgÆ°á»i đó không chút cháºm trá»… phi thân nhảy và o rừng, phút chốc đã đến nÆ¡i phát ba tiếng kêu vừa rồi. NgÆ°á»i đó dừng lại trÆ°á»›c ba tá» thi là đệ tá» Pháºt môn mặc áo cà sa và ng.
Tiếng rú rõ rà ng vừa má»›i phát ra nhÆ°ng hung thủ thì không nhìn thấy mặt. NgÆ°á»i đó cúi xuống quan sát tá» thi, nháºn ra má»™t lão hòa thượng rầu tóc bạc phÆ¡ và hai chú tiểu, cả ba thi thể cứng Ä‘Æ¡, lạnh ngắt...
Bất giác, ngÆ°á»i đó kêu lên :
- Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng?
NgÆ°á»i đó nhìn kỹ lại thì thấy y mặc võ phục mà u xanh thân hình vạm vỡ, tay cầm sáo trữu, đầu Ä‘á»™i chiếc nón nan tre có tấm sa Ä‘en che kÃn gÆ°Æ¡ng mặt. NgÆ°á»i đó chÃnh là Lục Thừa Ân.
Lục Thừa Ân phải có má»™t bà n tay thiết thủ nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y hai tay là nh lặn, nhìn kỹ lắm má»›i thấy bà n tay tả của chà ng, nÆ¡i ngón tay trá» má»c ra thêm má»™t ngón nữa.
Thì ra Thừa Ân sau khi rá»i hang Bách Cầm biết rằng hiện nay lai lịch mình đã bại lá»™, chà ng lại không biết cách hóa trang nên và o nhà dân tìm mua má»™t bá»™ y phục và má»™t chiếc nón nan tre bên ngoà i phủ sa Ä‘en che mặt.
Chà ng tá»± nghÄ© bà n tay thiết thủ rất dá»… nháºn biết, chi bằng cứ tháo nó ra, nhÆ° váºy ngÆ°á»i nà o không để ý khó mà phát hiện được tả thủ của chà ng có sáu ngón tay.
Kể ra phÆ°Æ¡ng pháp hóa trang đó của Thừa Ân cÅ©ng linh nghiệm, dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i chà ng không gặp má»™t trở ngại nà o. Thừa Ân định bụng trÆ°á»›c tiên vá» thăm dì kể rõ tình hình cá»› sá»±, sau dó lại tiếp tục lên Thá»i gian tÃnh ra gần ba tháng nữa má»›i tá»›i ngà y hạn má»™t năm, tuy nhiên Thừa Ân cÅ©ng cảm thấy nhá»› thÆ°Æ¡ng dì nên gấp rút trở vá». Hôm nay trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua núi Thái Hằng tình cá» phát hiện có kẻ táºp kÃch Ãm Sát cao đồ Pháºt môn Thiếu Lâm tá»±.
Thừa Ân đã biết rõ hung thủ chÃnh là Äịa Ngục môn, nhÆ°ng kẻ nà o có công lá»±c giết chết đồ đệ Thiếu Lâm trong nháy mắt rồi không thấy hình tung đâu nữa thì quả là đáng sợ.
Thiếu Lâm tá»± từ xÆ°a đếl hay là đệ nhất môn phái trong thiên hạ, tuy ngà y nay thanh thế có phần lu má» vì không có cao đồ xuất chúng nhÆ°ng đối vá»›i giang hồ mà nói, Thiếu Lâm vẫn là má»™t môn phái bất khả xâm phạm. Thiếu Lâm tá»± trên Tung SÆ¡n hà ng ngà n năm qua vẫn ngạo nghá»… trong trá»i đất.
Thế mà ngà y hôm nay Äịa Ngục môn mÆ°u sát đồ đệ Thiếu Lâm, phÃa sau vụ án nà y còn có âm mÆ°u gì quả tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta phái thắc mắc.
Thừa Ân vốn có lòng từ tâm, không nỡ nhìn thầy trò hòa thượng phÆ¡i thây hoang địa bên ra chút công sức, cá» chưởng Ä‘Ã o má»™t hố huyệt to rồi chôn xác cả ba ngÆ°á»i xuống đó. Công việc xong xuôi, trá»i cÅ©ng đã vá» chiá»u, Thừa Ân bèn giở khinh công Phi Thiên Äiểu vùn vụt lÆ°á»›t trên ngá»n cây nhắm hÆ°á»›ng huyện thà nh Tuy Phong.
Chà ng có ngỠđâu mình vừa rá»i khá»i hiện trÆ°á»ng thì trên ngá»n cây có má»™t bóng ngÆ°á»i sa xuống dõi mắt nhìn theo chà ng.
NgÆ°á»i nà y thân hình nhá» nhắn gÆ°Æ¡g mặt và ng ởn, y phục mà u xanh rá»™ng quá khổ. Hắn tần ngần má»™t chút rồi cÅ©ng phi thân Ä‘i vá» hÆ°á»›ng thà nh Tuy Phong.
NgÆ°á»i mặt và ng Ä‘uổi theo Thừa Ân nhÆ°ng hắn có biết đâu phÃa sau hắn còn có má»™t nhân váºt nữa. NgÆ°á»i nà y thân pháp thoắt ẩn thoắt hiện, nhanh nhẹn vô cùng.
Ba ngÆ°á»i trÆ°á»›c sau lần lượt Ä‘i và o Tuy Phong thà nh.
Thừa Ân và o thà nh Tuy Phong, cảm thấy đói bụng liá»n tìm đến tá»u lầu gá»i máy món ăn thanh đạm và má»™t bình Mai Quế Lá»™. Trong lúc chá» tá»u bảo Ä‘em thức ăn lên, chà ng đảo mắt quan sát thá»±c khách thì thấy ở bà n đối diện có hai đạo sÄ© trẻ tuổi lÆ°ng dắt hai trÆ°á»ng kiếm, ngoà i ra số thá»±c khách còn lại Ä‘á»u không phải là ngÆ°á»i võ lâm.
Vừa lúc đó ngoà i cá»a bÆ°á»›c và o má»™t thanh niên nhá» con da mặt và ng vá»t, quần áo lụng thụng. Không biết vô tình hay cố ý gã ná» Ä‘Æ°a mắt nhìn Thừa Ân, thấy chà ng cÅ©ng Ä‘ang nhìn lại gã liá»n cụp mắt Ä‘i nhạnh và o má»™t bà n còn trống ngồi xuống.
Gã thanh niên mặt và ng vừa ngồi xuống ghế đã lá»›n tiếng gá»i tiểu nhị :
- Mau là m cho ta má»™t cân thủ lợn, ná»a cân thịt dê hầm thuốc bắc, ná»a cân yến xà o kim chi, kèm theo má»™t bình rượu Mai Hoa hảo hạng.
Thừa Ân nghe giá»ng Ä‘iệu gá»i thức ăn của gã thì giáºt mình cảm thấy rất quen thuá»™c. Không chỉ giá»ng nói của hắn mà cả cung cách gá»i món ăn cÅ©ng có má»™t cái gì đó rất quen, tuy nhiên chà ng ngầm nghÄ© mãi vẫn không sao nhá»› được. Nhìn lại gÆ°Æ¡ng mặt gã thì rõ rà ng chÆ°a từng gặp gỡ bao giá».
Thừa Ân Ä‘ang lúc đói bụng ăn má»™t loáng đã hết sạch mấy món trên bà n. Vừa định gá»i tiểu nhị tÃnh tiến rồi Ä‘i tắm rá»a ngủ má»™t giấc cho lại sức thì bá»—ng nghe ngoà i cá»a có tiếng niệm Pháºt hiệu :
- A Di Äà Pháºt.
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn ra, suýt chút nữa thì kêu rú lên. Thừa Ân không tin chuyện ma quá»· nhÆ°ng ba ngÆ°á»i vừa xuất hiện ngoà i cá»a bất giác là m chà ng sởn cả gai ốc, Ä‘Æ°a tay dụi mắt mấy lần xem có phải là mình bị hoa mắt hay không.
Ở bà n bên kia, gã thiếu niên mặt và ng cÅ©ng giáºt mình trợn mắt tròn xoe nhìn ba vị hòa thượng vừa xuất hiện. Thì ra há» không phải ai khác mà chÃnh là Pháºt môn đệ tá» ba ngÆ°á»i mà má»›i cách đây hÆ¡n má»™t canh giá» Thừa Ân vừa chôn cất xong.
Hòa thượng lá»›n tuổi râu tóc bạc phÆ¡ Ä‘i trÆ°á»›c, má»™t tay cầm thiết trượng, má»™t tay cầm xâu chuá»—i hạt bồ Ä‘á». Theo sau ông ta là hai chú tiểu tuổi chừng mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy cả ba chá»n má»™t bà n gần cá»a ngồi xuống.Tiểu nhị thấy có khách vá»™i và ng chạy tá»›i lau bà n rót nÆ°á»›c rồi há»i :
- Xin há»i ba vị đại sÆ° muốn dùng gì?
Hòa thượng lá»›n tuổi giá»ng nói hoà hoãn, cung cách khiêm tốn, rõ rà ng là má»™t vị cao tăng đắc đạo, ông ta nói :
- Thỉ chủ xin là m cho thầy trò bần tăng và i món chay, canh rau đạm bạc là được rồi.
Tiểu nhị lại há»i :
- Äại sÆ° có dùng rượu không?
- A Di Äà Pháºt. Bần tăng là ngÆ°á»i xuất gia giá»›i tá»u, lẽ nà o lại uống rượu.
Tiểu nhị mỉm cÆ°á»i rồi bá» Ä‘i lo cÆ¡m chay. Ở bên nà y, Thừa Ân toát mồ hôi lạnh, không rét mà phát run. Rõ rà ng chà ng vừa má»›i chôn thấy ba ngÆ°á»i há» trong rừng, lẽ nà o má»›i đây hỠđã Ä‘á»™i mồ sống dáºy?
Thừa Ân nhìn Ä‘i nhìn lại thì thấy rõ rà ng hỠđúng là ba ngÆ°á»i chà ng vừa má»›i chôn xong, không khác má»™t chút. Còn nếu nói há» là ma hiện vá» thì cà ng vô lý, bởi vì rõ rà ng hỠăn nói linh hoạt, vẫn còn sống sá» sá» rá đó.
Trong lúc Thừa Ân bà ng hoà ng không sao hiểu nổi thì hai gã đạo sÄ© trẻ tuổi đã đứng lên đến trÆ°á»›c bà n của lão hòa thượng khom mình thi lá»… rồi cung kÃnh há»i :
- Äại sÆ° xin thứ lá»—i cho anh em vãn bối mạo muá»™i quấy rầy, không hay đại sÆ° có phải là Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng Vô Ngã thần tăng chăng?
Lão hòa thượng đứng lên đáp lễ :
- Bần tăng đúng là Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng, pháp danh là Vô Ngã. Còn hai chữ Thần Tăng, bần tăng không dám nháºn.
Hai gã đạo sĩ nghe xong thì mừng rỡ nói :
- May quá! Anh em vãn bối Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng đến Tung SÆ¡n thiếu thất, không ngá» lại gặp đại sÆ° ở đây.
- A Di Äà Pháºt. Nhị vị thà chủ đây chẳng hay đạo hiệu là gì, đệ tá» của vị nà o trên núi Võ Äang? Nhị vị đến thăm tệ tá»± có việc gì chăng?
Gã đạo sĩ có vẻ lớn tuổi hơn nói :
- Hồi bẩm đại sÆ°, vãn bối là Ngá»c Äà m, còn đầy là sÆ° đệ Ngá»c Chân. Chúng tôi vâng lệnh Chưởng môn sÆ° phụ Tịnh HÆ° chân nhân đến Thiếu Lâm tá»± bái kiến Không Äá»™ thần tăng PhÆ°Æ¡ng trượng dâng má»™t bức thÆ°.
- Hóa ra nhị vị là cao đồ của Tịnh HÆ° chân nhân núi Võ Äang. Bần tăng tháºt là thất lá»…. Bá»n há» năm ngÆ°á»i, nói những lá»i lẽ xã giao khách sáo má»™t lúc thì cùng nhau ngồi má»™t bà n, thá»a thuáºn sẽ cùng đến Thiếu Lâm tá»±. Ở bên nà y, Thừa Ân đã biết ba vị hòa thượng kia nhất định là ngÆ°á»i tháºt chứ không phải ma quá»· gì. Chà ng cÅ©ng khẳng định há» không phải là ba cái xác chết mà chà ng đã chôn bây giá» Ä‘á»™i mồ sống dáºy.
Váºy thì tại sao lại có sá»± giống nhau kỳ lạ đến nhÆ° váºy. Bây giá» Thừa Ân má»›i nhá»› lại lúc chà ng chôn xác ba vị hòa thượng thì không nhìn thấy trà ng hạt cÅ©ng nhÆ° thiết trượng của há».
Thông thÆ°á»ng, đệ tá» Thiếu Lâm ngÆ°á»i nà o cÅ©ng mang theo trà ng hạt, còn những nhân váºt có vai vế lá»›n trong chùa thì thÆ°á»ng sá» dụng thiết trượng là m vÅ© khÃ. Rõ rà ng ở đây có sá»± uẩn khúc trong má»™t lúc Thừa Ân không sao giải thÃch được.
Bên kia, đám hòa thượng, đạo sÄ© ăn uống xong tiá»n gá»i tiểu nhị tÃnh tiá»n rồi thuê luôn hai gian phòng trên lầu nghỉ tạm qua đêm. Thừa Ân trong lòng có nghi vấn cÅ©ng muốn ở lại đây xem tình hình thế nà o, không ngá» gã thiếu niên mặt và ng cÅ©ng quyết định thuê phòng ngủ lại qua đêm.
Sá»± việc xảy ra ngoà i sức tưởng tượng khiến cho Thừa Ân suy nghÄ© mụ mẫm cả đầu óc cÅ©ng không sao tìm ra đáp án hợp lý. Chà ng quyết định chá» trá»i tối hẳn sẽ Ä‘i thám thÃnh má»™t vòng xem có thu lượm được thông tin gì không?
Và o khoảng canh ba, Thừa Ân thay bá»™ đồ dạ hà nh bịt mặt bằng má»™t chiếc khăn Ä‘en rồi mở cá»a nhẹ nhà ng nhảy lên mái nhà . Thừa Ân thân pháp phiêu hốt nhÆ° cánh chim, nhẹ nhà ng lÆ°á»›t Ä‘i không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Lúc chiá»u chà ng đã để ý hai căn phòng mà bá»n hòa thượng và đạo sÄ© ở, bây giá» trong bóng đêm chà ng vẫn dá»… dà ng nháºn ra phòng của chúng.
Chà ng ở trên mái nhà nhẹ nhà ng giở má»™t viên ngói rồi ghé mắt nhìn xuống. Thì ra phòng nà y là của hai tên đạo sÄ©. Chúng Ä‘ang ngồi trên bà n, tay nải và trÆ°á»ng kiếm để má»™t bên. Gã nhá» tuổi tên là Ngá»c Chân cất tiếng há»i :
- Lần nà y chúng ta vâng lệnh sÆ° phụ lên Thiếu Lâm trao thÆ¡, Ä‘á» nghị hai môn phái liên kết chống lại Äịa Ngục môn. Theo sÆ° huynh, liệu Thiếu Lâm hòa thượng Không Äá»™ đại sÆ° có đồng ý cùng bổn môn phối hợp không?
Ngá»c Äà m suy nghÄ© má»™t lúc rồi đáp :
- Thiếu Lâm xÆ°a nay vẫn tá»± cho mình là Thái sÆ¡n Bắc đẩu, tuy không có hiá»m khÃch vá»›i Võ Äang chúng ta, nhÆ°ng bá»n đầu trá»c vẫn nhìn chúng ta bằng ná»a con mắt, mục hạ vô nhân. Xét theo lẽ tá»± nhiên thì chúng không chịu hạ mình liên minh vá»›i Võ Äang chúng ta.
- Tiểu đệ lại không nghÄ© nhÆ° váºy.
- Châu sư đệ có ý kiến khác không?
Ngá»c Chân đạo sÄ© gáºt đầu đáp :
- Xét tình hình hiện tại thì há»a diệt môn đã không còn xa nữa. Äịa Ngục môn thanh thế rất lá»›n, chúng dám tuyên bố thống nhất Võ lâm e rằng không phải là nói đùa.
Ở trên nà y Thừa Ân khẽ giáºt mình. Thì ra trong mấy tháng chà ng ở Bách Cầm sÆ¡n tình hình võ lâm đã có biến chuyển. Äịa Ngục môn dám tuyên bố thống nhất võ lâm thì quả là tham vá»ng của chúng không nhá».
Thừa Ân lại lặng nghe tiếp :
- Châu sÆ° đệ cho rằng Äịa Ngục môn có thể hoà n thà nh bá nghiệp chăng?
- Rất có thể như thế.
- Ta lại không nghÄ© nhÆ° váºy.
- YÙ kiến sư huynh thế nà o có thể nói cho tiểu đệ nghe chăng?
- Rất Ä‘Æ¡n giản, ChÃnh NghÄ©a bang chủ Từ Äạt cÅ©ng không phải là không có tham vá»ng. Ông ta lẽ nà o để cho Äịa Ngục môn cÆ°á»›p Ä‘i cái chức quyá»n Minh chủ của mình.
- Äệ thì cho rằng ChÃnh NghÄ©a bang thá»±c lá»±c không sánh bằng Äịa Ngục môn.
- Cái đó chÆ°a biết được. Ngoà i ra còn Ãm Sát há»™i.
- Ãm Sát há»™i xÆ°a nay không có tranh già nh quyá»n lá»±c. Bá»n chúng Ä‘Æ¡n giản chỉ là má»™t tổ chức giết thuê.
- SÆ° đệ cho rằng nếu có cÆ¡ há»™i, Ãm Sát há»™i lại không muốn là m bá chủ sao?
- Ãm Sát há»™i vị tất đã có đủ thá»±c lá»±c. Tuy bá»n chúng rất ghê gá»›m nhÆ°ng cùng lắm chỉ có chừng mÆ°á»i tên sát thủ, thá» há»i là m sao sánh vá»›i Äịa Ngục môn, tay chân bá»™ hạ đâu đâu cÅ©ng có.
- Ngoà i ra còn có Quỷ Diện Lang Nha, lão ma đầu nà y đâu dễ gì đứng ngoà i cuộc chơi.
- Tiểu đệ lo lắng chÃnh là điá»u đó. SÆ° huynh thá» nghÄ© xem có bao giá» bá»n ma đầu lại chịu cấu xé lẫn nhau mà không chÆ¡i trò ngÆ° ông đắc lợi. Äịa Ngục môn cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó nên trÆ°á»›c mắt chúng muốn khống chế các danh môn chánh phái hòng tạo thêm thá»±c lá»±c, chá» tá»›i ngà y đại há»™i Linh SÆ¡n sẽ dốc hết sức tranh Ä‘oạt ngôi bá chủ. Xét tình hình thì trên giang hồ hiện tại không có nhân váºt nổi báºt nà o khả dÄ© đủ sức khống chế quần hùng, Ä‘Æ°á»ng hoà ng bÆ°á»›c lên ngôi Minh chủ nhÆ° Lục Thừa Phong năm xÆ°a. Vì lẽ đó bá»n ma đầu hắc đạo tÃnh tá»›i kế thâu tóm quần hùng, tạo thế lá»±c bằng cách phát triển môn phái. Vì váºy đệ cho rằng đã đến lúc các môn phái chÃnh thống cần phải Ä‘oà n kết lại má»›i mong đủ sức mạnh tiêu diệt ma đạo.
Gã đạo sÄ© Ngá»c Chân luáºn việc sáng suốt khiến sÆ° huynh của gã cÅ©ng phải đồng ý. Trên nà y, Thừa Ân cÅ©ng thấy gã nói rất chà lý. Tuy nhiên, đêm nay mục Ä‘Ãch của chà ng là khám phá chân tÆ°á»›ng sá»± việc mỠám của ba tên hòa thượng nên chà ng không mà ng đến bá»n đạo sÄ© nữa mà phi thân qua căn phòng kế bên.
Nhìn thấy ánh sáng từ trong phòng hắt qua kẽ ngói, Thừa Ân biết đám hòa thượng cÅ©ng còn thức nên cố hết sức nhẹ nhà ng không để phát ra tiếng Ä‘á»™ng lá»›n. HÆ¡n nữa chà ng nháºn thấy lão hòa thượng thần thủ rất cao, nếu lão đã là Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng thì nhất định võ công không thể tầm thÆ°á»ng.
Vì sợ đối phương phát hiện nên Thừa Ân cố hết sức nhẹ nhà ng, không ngỠchà ng vừa mới khẽ nhấc miếng ngói lên đã nghe tiếng quát to của hòa thượng :
- Kẻ nà o?
Thừa Ân tưởng đâu mình đã bị phát giác, trong lòng rất khâm phục thÃnh lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng, vừa muốn phi thân bá» Ä‘i để khá»i lá»™ hà nh tung thì bá»—ng nghe có tiếng gió lạ rồi đó má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua lao Ä‘i rất nhanh. Liá»n sau đó có tiếng mở cá»a sổ, bóng áo và ng của hòa thượng chá»›p mắt đã lên tá»›i nóc nhà đuổi theo ngÆ°á»i chạy phÃa trÆ°á»›c nhanh nhÆ° gió.
Bấy giá» Thừa Ân đã biết đêm nay ngoà i chà ng Ä‘i dạ hà nh còn có thêm má»™t ngÆ°á»i nữa mà ngÆ°á»i đó vừa rồi đã bị Vô Ngã hòa thượng phát hiện. Thừa Ân đầu óc suy nghÄ© rất nhanh, quyết định phải Ä‘uổi theo hai bóng ngÆ°á»i đó. YÙ nghÄ© vừa lóe lên thân hình chà ng đã xẹt Ä‘i nhÆ° tia chá»›p, thân pháp nhanh nhẹn vô song.
Trong bóng đêm ba ngÆ°á»i phi thân vùn vụt Ä‘uổi theo nhau, chá»›p mắt đã vượt qua tÆ°á»ng thà nh lao và o rừng. Bóng ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»›c tuy rất nhanh nhẹn nhÆ°ng hòa thượng Thiếu Lâm cà ng nhanh hÆ¡n, phút chốc lão đã Ä‘uổi kịp ngÆ°á»i đó, cất tiếng quát lên :
- Chuột nhát chạy đáu cho thoát?
Lão từ phÃa sau xô tá»›i mốt chưởng, bóng Ä‘en chạy trÆ°á»›c lạng ngÆ°á»i tránh khá»i, thân pháp vì thế mà cháºm lại má»™t chút. Hòa thượng chỉ chá» có thế vá»t lên chặn đầu gã.
Thừa Ân có Phi Thiên Äiểu nên Ä‘uổi theo há» không má»™t chút khó khăn. Chà ng nhảy lên má»™t cà nh cây cao vạch lá nhìn xuống, tất cả những cá» Ä‘á»™ng đó Ä‘á»u rất nhẹ nhà ng không phát ra tiếng Ä‘á»™ng nhá» nà o.
Dưới ánh trăng bây giỠchà ng có thể nhìn rõ bóng đen dạ hà nh kia, tuy nhiên vì hắn che mặt nên không thấy đước dung mạo, chỉ nghe hòa thương thâm trầm nói :
- A Di Äà Pháºt. Thà chủ ná»a đêm theo dõi bần tăng không biết là có ý gì?
NgÆ°á»i che mặt phát ra tiếng cÆ°á»i, nói má»™t câu khó hiểu :
- Hì hì... hòa thượng mà không phải hòa thượng, lạ thaỵ.. lạ thay!
Thừa Ân vừa nghe giá»ng nói của gã thì giáºt mình, nhìn lại thấy thân hình hắn nhá» bé chà ng biết ngay gã chÃnh là tên mặt và ng đã xuất hiện trong tá»u lầu. Thừa Ân có sá»± quan tâm đặc biệt đến gã nên thoáng nghe giá»ng nói là biết ngay, riêng hoà thượng vẫn không nháºn ra. Lão nhÃu mà y há»i :
- Thà chủ nói gì bần tăng không hiểu?
Gã mặt và ng cÆ°á»i nhạt :
- Hừ! Hòa thượng ngÆ°á»i là ngÆ°á»i hay quá»·?
- Thà chủ nói thế là có ý gì?
- Ngươi còn muốn hà lộng quỷ thần sao?
Vừa hay chiá»u hôm qua, thiếu gia có chôn xác ba tên hòa thượng trong cánh rừng cách đây và i dặm, chẳng lẽ không phái thầy trò các ngÆ°á»i sao?
Thừa Ân nghe gã ná» nói nhÆ° váºy thì biết trong lúc chà ng chôn xác ngÆ°á»i, gã cÅ©ng có mặt. Thấy gã mạo nháºn nhÆ° thế bất giác chà ng khẽ mỉm cÆ°á»i.
Hòa thượng nghe câu đó thì giáºt mình hai mắt phát ra tia sáng lạnh lẽo há»i :
- Thà chủ đã chôn xác ngÆ°á»i tháºt Æ°?
- Hòa thượng ngÆ°Æ¡i phải chăng đã Ä‘á»™i mồ sống dáºy?
Thừa Ân chợt nghÄ© đến Thổ Hà nh VÆ°Æ¡ng TrÆ°Æ¡ng Tá» Thông có phép quy tức đại pháp, lẽ nà o hoà thượng cÅ©ng biết thuáºt đó?
Chà ng quyết định không suy Ä‘oán vẩn vÆ¡ nữa mà chú tâm nghe xem hòa thượng sẽ nói gì. Giá»ng lão lúc nà y lạnh nhÆ° băng :
- NgÆ°á»i chết lẽ nà o lại sống dáºy, thà chủ sao khéo há»i thế?
- Hừ! Hòa thượng ngÆ°Æ¡i chÃnh tháºt không phải là Vô Ngã đại sÆ° rồi?
- Thà chủ tháºt là thông minh.
- NhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÃnh là hung thủ đã giết chết Vô Ngã đại sÆ°?
- Thà chủ lại đoán đúng rồi.
- Rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i giết ngÆ°á»i rồi mạo danh đệ tá» Pháºt môn vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
- Thà chủ biết nhiá»u quá, mà thông thÆ°á»ng kẻ biết nhiá»u thì không sống dai.
- NgÆ°Æ¡i muốn giết ngÆ°á»i diệt khẩu chăng?
- ChÃnh là nhÆ° thế.
Hòa thượng vừa dứt lá»i, cây thiết trượng bổ ngay và o gã mặt và ng.
Lão ra tay vừa nhanh vừa mạnh, thiết trượng rÃt gió vù vù chứng tá» ná»™i công của lão rất thâm háºu.
Gã mặt và ng không chút cháºm trá»… trà n ngÆ°á»i tránh khá»i. Gã vừa né tránh nhìn vừa xua tay lia lịa :
- Cháºm đã... cháºm đã! Thiếu gia còn có nhiá»u chuyện muốn há»i ngÆ°Æ¡i mà .
Gã hòa thượng gầm lên :
- NgÆ°Æ¡i xuống Âm phủ mà há»i Diệm vÆ°Æ¡ng.
Vừa nói, lão vừa vÅ© Ä‘á»™ng thiết trượng đánh nhÆ° mÆ°a sa bão táp, rõ rà ng là cố ý giết chết gã mặt và ng. Äến lúc nà y thì lão đã lá»™ rõ chân tÆ°á»›ng hung ác chứ không còn ra vẻ cao tăng đức Ä‘á»™ nữa.
Thừa Ân thấy lão hòa thượng võ công lợi hại thì thầm lo cho gã mặt và ng, không ngá», chá»›p mắt má»™t cái thân hình gã đã biến mất, nhìn lại thì gã đã lòn ra. Sau lÆ°ng hòa thượng đứng cÆ°á»i hì hì.
Ở trên tà ng cây, Thừa Ân giáºt mình suýt kêu rú lên Thì ra thần pháp gã mặt và ng vừa sá» dụng chÃnh là Thất Cá»u Vi Hồi Bá»™ nhÆ° váºy gã Ä‘Ãch thị là Từ cô nÆ°Æ¡ng giả trang chứ không phải ai khác.
Thừa Ân gặp lại ngÆ°á»i quen thì tâm tình xúc Ä‘á»™ng muốn nhảy xuống nhìn mặt nà ng, bất giác chà ng nghÄ© đến cha nà ng rất có thể là kẻ đại thù của há» Lục nhà chà ng thì cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Bên dÆ°á»›i, hòa thượng thấy đối phÆ°Æ¡ng thân pháp quá»· mị thì cÅ©ng giáºt mình. Lão phát ra tiếng cÆ°á»i lạnh lẽo múa thiết trượng nhanh nhÆ° gió. Nà ng há» Từ cÅ©ng không chút cháºm trá»… rút song Ä‘ao ra ứng phó. Hai ngÆ°Æ¡i, má»™t già má»™t trẻ, má»™t to xác má»™t nhá» nhắn xoắn và o nhau đánh má»™t tráºn tÆ°ng bừng. Bán nguyệt Long Äao chạm và o thiết trượng tóe lá»a, nà ng há» Từ vì công lá»±c kém hÆ¡n dá»™i ngược trở lại, Long Äao suýt rÆ¡i khá»i tay, cảm thấy hổ khẩu tê buốt.
Lão hòa thượng giả mạo nhìn thấy cặp Long Äao liá»n trợn mắt quát lên :
- Bán Nguyệt Long Äao! Hừ, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i là gì của Từ Äạt?
- Hòa Thượng kể ra cũng tinh mắt đấy. Chung quy ngươi là ai?
Giết hòa thượng Thiếu Lâm rồi mạo danh vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Hòa thượng không thèm trả lá»i, hai mắt lom lom nhìn đối phÆ°Æ¡ng, chợt cất tiếng cÆ°á»i gằn :
- Hừ! Xem ra ngÆ°Æ¡i chÃnh là con nhãi há» Từ rồi.
- Ủa, hòa thượng giả! NgÆ°Æ¡i là giống gì mà sao biết nhiá»u thế?
Gã hòa thượng giả ngá»a cổ cÆ°á»i dà i :
- Ha hạ.. hôm nay lão phu gặp may rồi.
Nói xong, thân hình to lá»›n của lão lÆ°á»›t tá»›i nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt. Cây thiết trượng rung lên tưởng đâu sẽ lại Ä‘áºp và o ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tháºt bất ngá» thiết trượng trong tay lão bay xẹt ra lao vút và o nà ng há» Từ. Nà ng ta thấy hòa thượng phóng vÅ© khà thế mạnh mẽ quá thì không dám đón đỡ vá»™i và ng sá» dụng thân pháp né tránh.
Hòa thượng giả chỉ chá» có thế láºp tức áp sát và o nà ng song chưởng xô ra nhanh thÆ° gió. Nà ng há» Từ tuy có Thất Cá»u Vi Hồi Bá»™ rất tinh xảo nhÆ°ng vì còn non kinh nghiệm, lại thêm công lá»±c thua sút thì là m sao đối phó nổi vá»›i má»™t lão gian hùng?
Thừa Ân ở trên cây, thấy nà ng lâm nguy thì không còn nhá»› gì đến thù háºn, thét lên má»™t tiếng thân hình lao vụt Ä‘i nhÆ° tên rá»i cung, toà n lá»±c đánh ra chiêu Thiên Long Vô Mệnh chưởng.
Cùng lúc đó, ở má»™t cà nh cây khác cÅ©ng có má»™t bóng ngÆ°á»i lao ra song song cùng lúc đánh và o háºu tâm của hòa thượng giả.
Lão ta cÅ©ng không phải tay vừa, thÃnh lá»±c rất nhạy bén láºp tức phát giác có ngÆ°á»i táºp kÃch vá»™i và ng bá» luôn miếng mồi co giò phóng ra khá»i tầm chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
Thừa Ân thấy đối phÆ°Æ¡ng đã tránh Ä‘i thân hình tuy còn lÆ¡ lá»ng trên không nhÆ°ng vẫn kịp thu chưởng vá». Còn ngÆ°á»i kia thân thủ không nhanh lẹ bằng, chưởng lá»±c đã phát ra Ä‘áºp và o thân cây kêu chát má»™t tiếng. Hai bóng ngÆ°á»i cùng hạ thân đứng sừng sững giữa Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Hoà thượng giả liếc mắt thấy đối phÆ°Æ¡ng có thêm hai ngÆ°á»i lại thấy chưởng lá»±c của há» hùng háºu, đặc biệt là gã mặc áo Ä‘en che mặt thủ pháp rất tinh kỳ thì biết mình khó lòng đối phó, bèn cúi xuống nhặt cây thiết trượng rồi chẳng nói chẳng rằng phi thân và o bóng đêm.
Thừa Ân rất muốn lá»™t mặt nạ tên hòa thượng giả mạo định Ä‘uổi theo, nhÆ°ng ngÆ°á»i kia đã Ä‘Æ°a tay ra ngăn chà ng lại :
- Bằng hữu không nên đuổi theo hắn là m gì.
Thừa Ân nghe tiếng nói rất quen thuá»™c quay lại nhìn, suýt buá»™t miệng kêu lên khi thấy ngÆ°á»i đó không phải ai khác mà chÃnh là Thanh Y Sát Sứ TrÆ°Æ¡ng Vô Mệnh, cÅ©ng chÃnh là dượng của chà ng: Tu Mi Nam Tá» TrÆ°Æ¡ng Thiên Hạo.
Thì ra, TrÆ°Æ¡ng Thiên Hạo từ lúc ở đèo Bạch Mã vẫn âm thầm theo bảo vệ cho nà ng há» Từ. Thừa Ân bất ngá» gặp lại dượng thì rất mừng rỡ muốn nhảy lại ôm lấy ông ta cho thá»a lòng thân thuá»™c, nhÆ°ng sá»±c nhá»› mình Ä‘ang che mặt, lại thêm có nà ng há» Từ ở đó nên Ä‘Ã nh im bặt.
Nà ng há» Từ nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng Vô Mệnh thì ngạc nhiên há»i :
- Trương thúc thúc sao cũng đến đây?
- Thuộc hạ bấy lâu vẫn âm thầm bảo vệ cho Nhị tiểu thư.
Trương thúc thúc là m theo lệnh của đại ca ta phải không?
- Äại công tá» không yên tâm cho sá»± an toà n của Nhị tiểu thÆ°.
Nà ng há» Từ giáºm chân vẻ không hà i lòng :
- Hừ? Các ngÆ°á»i tháºt quá lắm. Ta muốn được tá»± do má»›i rá»i Linh SÆ¡n Ä‘i du ngoạn, thế mà các ngÆ°Æ¡i vẫn bám theo ta thế thì còn gì hứng thú nữa.
Thừa Ân thấy nà ng há» Từ ngang ngược, không kể gì đến việc vừa rồi má»›i được cứu mạng mà còn trách mắng thì cÆ°á»i thầm trong bụng.
Nà ng đưa mất liếc chà ng một cái rồi khoát tay cho Trương Vô Mệnh, nói :
- TrÆ°Æ¡ng thúc thúc Ä‘i Ä‘i, vá» nói vá»›i cha ta, Từ nhi muốn được rong chÆ¡i má»™t thá»i gian.
TrÆ°Æ¡ng Vô Mệnh lấy là m khó xá» nhÆ°ng không dám trái lệnh, Ä‘Æ°a mắt nhìn Thừa Ân rồi lặng lẽ quay Ä‘i, thấy ông ta cố vẻ không nháºn ra mình, Thừa Ân cÅ©ng yên tâm. Bởi chà ng nghÄ© TrÆ°Æ¡ng Thiên Hạo không muốn chà ng ra giang hồ vì lo lắng cho tÃnh mệnh của chà ng, nếu ông ta biết chà ng đã rá»i khá»i Bách Cầm sÆ¡n tất phải lo lắng thêm.
TrÆ°Æ¡ng Vô Mệnh vừa quay lÆ°ng Ä‘i, nà ng há» Từ bá»—ng gá»i lại :
- Trương thúc thúc khoan đi đã.
- Nhị tiểu thư còn gì dặn dò thộc hạ chăng?
- Thúc thúc không biết có tôn trá»ng tôi không?
- Tiểu thư sao lại nói thế?
- Tôi muốn thúc thúc không được âm thầm theo dõi tôi nữa.
- Việc nà ỵ..
- Vá» phÃa đại ca, tôi hoà n toà n chịu trách nhiệm.
Trương Vô Mệnh thở dà i :
- Nhị tiểu thơ sao không nghĩ đến sự an nguy của mình?
Nà ng há» Từ lại giáºm chân giáºn dá»—i :
- Thúc thúc sao lúc nà o cÅ©ng xem tôi nhÆ° đứa con nÃt thế?
- Thuộc hạ không dám nhưng vừa rồị..
Nà ng cất ngang lá»i há» TrÆ°Æ¡ng :
- Vừa rồi chỉ là má»™t sÆ¡ xuất nhá», chẳng qua vì tôi Ãt kinh nghiệm, sau nà y sẽ không nhÆ° thế nữa.
Trương Vô Mệnh nghiêm nghị nói :
- Nhị tiểu thơ! Giang hồ hiểm ác, sơ sẩy một chút là mất mạng là m gì còn có cơ hội nói hai tiếng “sau nà y�
- Thúc thúc cứ vỠđi, không cần lo cho tôi.
Trương Vô Mệnh thấy nà ng đã quyết ý thì không nói nữa, lão đưa mắt nhìn Thừa Ân rồi quay lưng đi thẳng.
Thừa Ân nãy giá» nghe hai ngÆ°á»i đối đáp thì nháºn thấy TrÆ°Æ¡ng Thiên Hạo tháºt lòng lo lắng cho nà ng há» Từ. Nếu xét nà ng là con gái của kẻ thù thì thái Ä‘á»™ của há» TrÆ°Æ¡ng quả đáng ngạc nhiên.
Bây giá» chỉ còn lại hai ngÆ°á»i, nà ng há» Từ Ä‘Æ°a mắt nhìn chà ng, nói :
- Vừa rồi các hạ có lòng tương trợ, tôi xin đa tạ.
Lúc nà y đã biết nà ng là ai, Thừa Ân tuy rất xúc Ä‘á»™ng nhÆ°ng nghÄ© đến thù háºn chÆ°a rõ nên không muốn lá»™ diện. Chà ng cố sá»a giá»ng nói cho nó ồm ồm khó....nghe má»™t chút. Chà ng nói :
- Chuyện nhá» nhặt đó cô nÆ°Æ¡ng không cần báºn tâm.
Nà ng hỠTừ chiếu tia mắt nhìn chà ng một lúc bỗng nà ng đưa tay gỡ tấm khăn đen bịt mặt của mình rồi nói :
- Tôi đã tháo khăn bịt mặt rồi, các hạ cũng nên bỠtấm khăn đó ra đi thôi.
Thừa Ân nhìn sắc mặt và ng vá»t của nà ng, đã biết nà ng Ä‘eo mặt nạ nên cÆ°á»i thầm trong bụng, chà ng nói :
- Cô nương tuy đã tháo khăn bịt mặt nhưng vẫn còn một lớp hóa trang nữa, tại hạ nói thế có đúng không?
- Hừ! Các hạ đã biết tôi là con gái lẽ tất nhiên đây không phải là mặt tháºt của tôi rồi!
Thừa Ân sợ nà ng buộc mình tháo khăn che mặt ra sẽ bại lộ chân tướng nên nói :
- Chúng ta tình cá» gặp gỡ, thiết nghÄ© cÅ©ng không cần biết mặt tháºt là m gì, cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© có đúng không?
Nà ng hỠTừ là con gái tất nhiên có lòng tự ái không tiện ép buộc đối phương phải lộ diện. Tụy nhiên nà ng cũng khá ranh mãnh, đôi mắt nhìn Thừa Ân dò xét một lúc chợt nói :
- Nếu tôi không nhầm thì các hạ chÃnh là ngÆ°á»i đã chôn xác ba thầy trò Vô Ngã đại sÆ° trong rừng?
Thừa Ân lúc chôn xác hòa thượng so vá»›i bây giá» tuy ăn mặc có khác nhÆ°ng cÅ©ng có thể nháºn ra được. Chà ng gáºt đầu xác nháºn rồi há»i lại :
- Cô nương lúc đó cũng có mặt ư?
- Tôi đúng là có mặt ở đó.
- Váºy cô nÆ°Æ¡ng có thấy ai là hung thủ chăng?
- Tôi đến sau các hạ một chút, dĩ nhiên không nhìn thấy hung thủ.
- Vừa rồi, cô nÆ°Æ¡ng ở chá»— hòa thượng giả có phát hiện ra Ä‘iá»u gì chăng?
- Lão hòa thượng tai mắt linh mẫn, tôi vừa mới tới đã bị hắn phát giác nên không nghe trộm được gì. Tuy nhiên tôi cũng có một và i suy đoán.
- Cô nÆ°Æ¡ng suy luáºn thế nà o có thể nói cho tại hạ nghe không?
- Các hạ khách khà quá rồi. Theo sá»± việc thì hung thủ giết ba thầy trò Vô Ngã đại sÆ° chÃnh là lão trá»c vừa rồi. Lão sau khi giết hòa thượng tháºt đã hóa trang là m hòa thượng giả.
- Cô nÆ°Æ¡ng muốn nói lão trá»c vừa rồi Ä‘eo mặt nạ?
- ChÃnh là thế.
- Tại hạ không sao tin được. Rõ rà ng lão giống ngÆ°á»i chết nhÆ° đúc, trên thế gian là m sao có kỹ thuáºt hóa trang cao minh đến nhÆ° váºy.
- Nếu lão hóa trang không giống thì việc gì phải nhá»c công bà y tuồng.
- Bà y tuồng! YÙ cô nương muốn nói gì?
- Lão trá»c giết ngÆ°á»i rồi giả mạo ngÆ°á»i chết chẳng phái là có âm mÆ°u lá»›n đó sao? Chỉ có Ä‘iá»u âm mÆ°u gì thì trong lúc nà y tôi chÆ°a thể Ä‘oán ra. NhÆ°ng có Ä‘iá»u tôi tin chắc lão trá»c giả muốn trà trá»™n và o Thiếu Lâm mÆ°u đồ má»™t việc gì đó.
- Váºy thì Thiếu Lâm tá»± nguy rồi?
Nà ng há» Từ cÆ°á»i khẩy :
- Hừ! Chỉ đáng tiếc tôi đã phát hiện trò giả mạo của lão trá»c, lão đâu dá»… gì được nhÆ° ý.
Theo nhÆ° lá»i nà ng nói thì rõ rà ng nà ng sẽ can thiệp và o chuyện nà y. Thừa Ân Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng, nghÄ© đến dung mạo xinh đẹp nhÆ° tiên của nà ng thì bất giác muốn gá»i lên hai tiếng “Từ muá»™iâ€, cÅ©ng may chà ng đã kịp dừng lại.
Cho dù nà ng có là con gái của kẻ thù đi chăng nữa, giả như cha nà ng có là kẻ gian hùng đại ác thì với tấm lòng của nà ng cũng đã chứng minh nà ng hoà n toà n ngây thơ vô tội.
Nà ng há» Từ thấy chà ng im lặng thì há»i :
- Các hạ đối với sự việc hòa thượng giả có suy nghĩ gì chăng?
Thừa Ân buột miệng nói :
- Tại hạ cũng muốn là m sáng tỠchuyện nà y.
- Äược lắm, váºy chúng ta hãy trở lại theo dõi lão hòa thượng giả xem sao. Thiếu Lâm là danh môn chÃnh phái, đám hòa thượng trên Thiếu Lâm tá»±, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng tháºt thà trung thá»±c chắc sẽ không phát giác được Vô Ngã đại sÆ° là của giả, không khéo mất chùa và o tay hắn cÅ©ng nên.
Thừa Ân thấy nà ng là con gái mà già u lòng nghĩa hiệp thì rất cảm động. Hơn nữa, chà ng có và i vấn đế muốn khai thác từ chỗ nà y, nên đồng ý cùng nà ng trở lại khách điếm âm thầm theo dõi hòa thượng giả.
Sáng ngà y, Thừa Ân dáºy sá»›m Ä‘i xuống tá»u lầu thì đã thấy gã mặt, và ng, tức là nà ng há» Từ Ä‘ang ngồi dùng Ä‘iểm tâm. Thừa Ân vẫn mặc võ phục mà u xanh, Ä‘á»™i nón nan tre che mặt. Nà ng há» Từ thấy chà ng thì ngoắc tay ra hiệu cho chà ng. Thừa Ân bèn đến ngồi cùng bà n vá»›i nà ng.
Chà ng ngồi xuống nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng dáºy sá»›m nhỉ.
Nà ng khẽ giá»ng nói :
- Xuît! Các hạ sạo gá»i tôi là cô nÆ°Æ¡ng? Bây giá» tôi là gã hán tứ mặt và ng, tên tôi là Từ Tam.
Thừa Ân khẽ cÆ°á»i :
- Từ Tam huynh đệ.
- Äêm qua tôi chÆ°a kịp thỉnh giáo cao danh.
Thừa Ân không kịp suy nghĩ nói bừa một cái tên :
- Tại hạ là TỠTứ
- Hay lắm! Tôi là Từ Tam, các hạ là TỠTứ.
Nà ng nói rồi mỉm cÆ°á»i ranh mãnh nhìn chà ng :
- TỠhuynh đội nón che mặt như thế không cảm thấy bất tiện lắm sao?
- Thì Từ huynh đệ cũng mang mặt nạ đó thôi.
Nói tá»›i đó cá hai cùng cÆ°á»i xoà . Há» vừa ăn Ä‘iểm tâm vừa có ý ngóng bá»n hòa thượng đạo sÄ©, nhÆ°ng mãi vẫn không thấy tăm hÆ¡i.
Từ tam đột nhiên kêu lên :
- Thôi há»ng rồi!
- Từ huynh đệ, có chuyện gì thế?
- Tôi Ä‘oán đêm qua lão hòa thượng giả biết hà nh tung bại lá»™ chắc đã lên Ä‘Æ°á»ng rồi.
- Äể tại hạ Ä‘i há»i chưởng quầy.
Thừa Ân đi một lúc trở lại nhăn mặt nói :
- Quả nhiên hắn đã Ä‘i trÆ°á»›c chúng ta má»™t bÆ°á»›c. Äêm qua sau khi trở vá» khách Ä‘iếm không hiểu hắn nói gì mà cả hai vị đạo sÄ© ná»a đêm đã Ä‘i vÆ¡i hắn.
Từ Tam vụt đứng lên :
- Chúng ta cũng đi thôi.
- Từ huynh định đi đâu?
- Äến Thiếu Lâm tá»± chứ còn Ä‘i đâu nữa.
Hai ngÆ°á»i vá»™i và ng thanh toán tiá»n rồi láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng. Từ thà nh Tuy Phong đến Thiếu Lâm tá»± phải mất ba bốn ngà y Ä‘Æ°á»ng.
Từ Tam có vẻ sốt ruột :
- Chúng ta nhanh chân lên kẻo muộn mất.
- Từ huynh đệ cho rằng lão trá»c giả định là m gì?
- Tôi không biết nhÆ°ng chắc chắn mÆ°u đồ của hắn là nhằm và o phái Thiếu Lâm. Hôm qua hắn nói vá»›i hai tên đạo sÄ© là đang trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» Thiếu Lâm tá»±. HÆ¡n nữa, hắn đã biết có ngÆ°á»i khám phá ra sá»± giả mạo của hắn, tất nhiên sẽ gấp rút hà nh Ä‘á»™ng. Nếu chúng ta không mau chóng vạch mặt hắn thì sẽ có ngÆ°á»i bị hại thêm nữa.
Thừa Ân thấy nà ng suy luáºn hợp lý thì rất khâm phục nà ng. Lại thấy nà ng già u lòng nghÄ©a hiệp, rồi nghÄ© đến cha nà ng có thể là hung thủ giết chết cả nhà há» Lục của mình thì chà ng rất Ä‘au lòng.
Hai ngÆ°á»i ra khá»i thà nh Tuy Phong liá»n giở khinh công phóng Ä‘i nhÆ° bay, chạy đến trÆ°a vẫn không thấy tăm hÆ¡i hòa thượng giả đâu.
Nà ng há» Từ vì khinh công kém hÆ¡n đã có vẻ mệt má»i, hÆ¡i thở nặng nhá»c.
Thừa Ân thấy thế liá»n nói :
- Chúng ta tìm chá»— nà o ăn uống, nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc rồi tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Nà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Thừa Ân, cảm thấy gã nà y lợi hại quá liá»n há»i :
- Tá» Huynh tháºt ra là ngÆ°á»i của môn phái nà o?
Thừa Ân khẽ cÆ°á»i :
- Tại hạ phiêu bạt giang hồ, chẳng có môn phái nà o cả.
Nà ng biết Thừa Ân không nói tháºt, cÅ©ng không tiện há»i, nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c nói :
- Gần đáy là huyện Tam Nông, chúng ta và o ăn lót dạ rồi đi tiếp.
Tam Nông là má»™t huyện thà nh nhá», dân cÆ° chỉ và i ngà n há»™. Hai ngÆ°á»i chá»n má»™t tá»u lầu khá nhất trong huyện, gá»i và i món ăn sÆ¡n dã lót bụng. Nà ng há» Từ há»i thăm tiểu nhị vá» hà nh tung của hòa thượng nhÆ°ng hắn bảo không thấy.
Thừa Ân trong lòng có nhiá»u việc muốn há»i nà ng, nhân lúc nà y liá»n Ä‘em ra nói :
- Từ huynh đệ là con gái của ChÃnh NghÄ©a bang chủ, thân pháºn rất cao quý, tại sao phải lặn lá»™i giang hồ cho cá»±c thân?
Nà ng nghiêm sắc mặt nhìn chà ng :
- Tá» huynh nói nhÆ° thế là sai rồi. Bởi vì tôi là ngÆ°á»i của ChÃnh NghÄ©a bang nên cà ng không thể là m ngÆ¡ trÆ°á»›c những hà nh Ä‘á»™ng mỠám hại ngÆ°á»i trong võ lâm.
- Từ huynh quả tháºt là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, tại hạ rất khâm phục.
- Thế TỠhuynh vì sao phải can thiệp và o việc nà y?
- Tại hạ cũng như Từ huynh không thể là m ngơ trước hà nh động ác độc của phỉ tặc.
Dừng lại một chút, chà ng nói tiếp :
- Từ huynh ở ChÃnh NghÄ©a bang đối vá»›i vụ huyết án Linh SÆ¡n năm xÆ°a có suy nghÄ© gì chăng?
Nà ng ngạc nhiên nhìn chà ng :
- TỠhuynh nói vụ huyết án Linh Sơn nà o?
Thừa Ân không ngỠnà ng đối với chuyện năm xưa không hỠbiết chút gì. Nhìn vẻ mặt của nà ng không có vẻ gì là dối trá khiến Thừa Ân lại cà ng hồ nghi thắc mắc thêm.
Nà ng thấv thái độ của chà ng thì lấy là m ngạc nhiên :
- TỠhuynh sao lại nhìn tôi như thế?
- Từ huynh tháºt không biết gì sao?
Nà ng khẽ chau mà y :
- Tôi nói không biên là không biết, lẽ nà o còn tháºt vá»›i giả.
- MÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c, toà n gia Minh chủ Lục Thừa Phong há»p mặt trăm mạng ngÆ°á»i trong má»™t đêm bị thảm sát trên đỉnh Linh SÆ¡n, hiện giá» xÆ°Æ¡ng trắng vẫn còn phÆ¡i đồng ná»™i. Lẽ nà o Từ huynh không há» biết chút gì?
Nà ng trố mắt nhìn chà ng há»i :
- Chuyện Tá» huynh vừa nói là có tháºt sao?
- Vụ án đó chấn động võ lâm, đến nay vẫn chưa tìm ra hung thủ, tôi có thể nói sai được sao?
Nà ng thở dà i một tiếng rồi nói :
- Tôi tùy ở dÆ°á»›i chân Linh SÆ¡n nhÆ°ng chÆ°a bao giá» lên đỉnh, cha tôi cấm ngặt việc ấy. ÄÆ°á»ng Ä‘i lên Linh SÆ¡n canh phòng rất nghiêm ngặt, con ruồi cÅ©ng khó mà bay lá»t. Bấy lầu tôi vẫn thắc mắc việc ấy, không ngá» sá»± tình lại nhÆ° thế.
Bấy giá» Thừa Ân biết nà ng đối vá»›i vụ án Linh SÆ¡n năm xÆ°a hoà n toà n không biết chút gì, Ä‘iá»u đó giải thÃch vì sao khi biết chà ng chÃnh là Lục Thừa Ân nà ng không há» cố phản ứng gì.
Nà ng ngước đôi mắt ngây thơ nhìn Thừa Ân nói :
- Vụ án Linh Sơn như thế nà o TỠhuynh có thể kể cho tôi nghe chăng?
- Chuyện đó rất dà i dòng, sau nà y có thá»i gian tại hạ nhất định sẽ kể.
Tháºt ra, Thừa Ân Ä‘au lòng không muốn nhắc đến chuyện xÆ°a, nà ng há» Từ tất nhiên là đâu hiểu được.
Nà ng lại nhìn Thừa Ân, nói :
- Tá» huynh là ngÆ°á»i lịch duyệt giang hồ bấy lâu trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Tá» huynh có tình cá» gặp má»™t chà ng trai chừng mÆ°á»i tám tuổi khôi ngô tuấn tú có má»™t bà n tay thiết thủ không?
Thừa Ân nghe nà ng nhấc đến chÃnh mình thì không khá»i cảm Ä‘á»™ng, cÅ©ng may chà ng đã che mặt nên nà ng không phát hiện ra. Chà ng lại muốn tìm hiểu đôi chút nên há»i :
- NgÆ°á»i đó là gì của Từ huynh?
- Hắn... là anh emkết nghĩa với tôi.
- NgÆ°á»i đó Phải chăng há» Lục.
- Äúng... đúng... hắn là Lục Thừa Ân, Tá» huynh có gặp hắn không?
- Từ huynh có biết há» Lục đó chÃnh là háºu nhân của Lục Thừa Phong; ngÆ°á»i năm xÆ°a đã bị giết trên đỉnh Linh SÆ¡n chăng?
Nà ng khẽ giáºt mình :
- TỠhuynh bảo sao?
- Lục Thừa Ân chÃnh là đứa bé còn sống sót năm xÆ°a trong vú án Linh SÆ¡n.
- Chung quy vụ án Linh Sơn là như thế nà o?
- Sao Từ huynh không vá» há»i lại lệnh tôn? Minh chủ Lục Thừa Phong chÃnh là anh em kết nghÄ©a của lệnh tôn đó.
Nà ng há» Từ mÃm môi nói :
- Sau chuyện nà y tôi nhất định sẽ vá» há»i cha tôi. Tá» huynh hiện giá» có biết tung tÃch của ngÆ°á»i há» Lục không?
- Tại hạ tháºt ra chỉ nghe lá»i đồn trên giang hồ chứ không gặp hắn bao giá».
Nà ng nghe chà ng nói nhÆ° thế thì thở dà i, ngẩn ngÆ¡ buồn bã. Hai ngÆ°á»i hiện tại Ä‘á»u có tâm trạng nhÆ°ng không ai nhìn thấy mặt tháºt của nhau. HỠăn uống qua loa rồi chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng.
Vừa lúc đó ngoà i cá»a xuất liệ ba tên đệ tá» Cái bang. Chuyện ăn mà y và o tá»u lầu ăn uống cÅ©ng không phải chuyện lạ nên má»i ngÆ°á»i không ai để ý, không ngá» chúng vừa ngồi xuống bà n đã kháo nhau :
- Cao tăng Thiếu Lâm giết chết đạo sÄ© võ Äang, chuyện nà y má»™t trăm năm nay chÆ°a từng xảy ra. Võ lâm đã đến hồi mạt váºn rồi.
Má»™t tên khác lại há»i :
- Phen nà y Thiếu Lâm vá»›i Võ Äang không thể không đánh nhau rồi.
Thừa Ân và nà ng há» Từ nghe loáng thoáng câu chuyện thì bán tÃn bán nghi Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Từ cô nÆ°Æ¡ng hạ giá»ng nói :
- Lẽ nà o lão trá»c giả đã hạ sát hai tên đạo sÄ©
- Chúng ta qua bên đó há»i thá» xem.
Hai ngÆ°á»i liá»n đứng lên Ä‘i qua bà n bá»n đệ tá» Cái bang. Nà ng há» Từ vốn linh lợi hoạt bát nên già nh phần há»i :
- Xin chà o Tam vị! Vừa rồi tiểu đệ nghe các vị nói hòa thượng giết đạo sÄ© tháºt ra chuyện nhÆ° thế nà o, các vị có thể nói cho tiểu đệ nghe được chăng?
Trong bá»n có thợt tên lá»›n tuổi nhất, là đệ tá» Cái bang sáu túi, hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn hai ngÆ°á»i tá» vẻ hoà i nghi. Nà ng há» Từ biết ý liá»n vui vẻ nói :
- Tại hạ há» Từ, là đệ tá» ChÃnh NghÄ©a bang. Còn vị bằng hữu đây há» Tá», chúng tôi nghe chuyện lạ nên rất lấy là m thắc mắc.
- Té ra bằng hữu đầy là môn hạ ChÃnh NghÄ©a bang. Tá» huynh đệ vá» nói vá»›i quý Bang chủ hãy chuẩn bị đứng ra dà n xếp vụ nà y, e rằng trên giang hồ sắp xảy ra tai há»a lá»›n rồi.
Nà ng Há» Từ lại há»i :
- Có tháºt hòa thượng Thiếu Lâm giết chết đạo sÄ© Võ Äang chăng?
Một tên ăn mà y khác nói lớn :
- Lại còn không tháºt nữa Æ°? Vô Ngã đại sÆ°, Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng sau xế trÆ°a hôm nay vừa dùng thiết trượng Ä‘áºp chết hai vị cao đồ của Tịnh HÆ° chân nhân. Chuyện nà y không phải chỉ ba chúng tôi táºn mắt chứng kiến, mà còn có hai vị đạo trưởng phái Không Äá»™ng nữa. Vô Ngã đại sÆ° lá»›n tiếng xÆ°ng danh rồi giết ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° sợ ngÆ°á»i ta không biết váºy.
- NhÆ°ng hòa thượng giết ngÆ°á»i vì lý do gì?
- Cái đó thì chỉ có lão mới biết.
Nà ng HỠTỠđưa mắt nhìn Thừa Ân rồi quay lại cảm tạ ba tên ăn mà y :
- Äa tạ chÆ° vị đã chỉ giáo. Tại hạ láºp tức vá» ChÃnh NghÄ©a bang thông báo việc nà y vá»›i Bang chủ.
Hai ngÆ°á»i ra khá»i tá»u quán. Vừa Ä‘i, nà ng há» Từ vừa há»i :
- Äối vá»›i sá»± việc nà y Tá» huynh có ý kiến gì chăng?
Thừa Ân đáp :
- Hòa thượng giả giết đạo sÄ© tháºt rõ rà ng là muốn giá há»a cho Thiếu Lâm. Theo lá»i bá»n đệ tá» Cái bang nói thì hòa thượng giả trong lúc giết ngÆ°á»i còn lá»›n tiếng xÆ°ng danh, cốt ý để tin nà y nhanh chóng truyá»n ra giang hồ.
- Tá» huynh nói rất đúng. Rõ rà ng đây là má»™t âm mÆ°u, chỉ có Ä‘iá»u không biết hòa thượng giả Ä‘Ãch thá»±c là nhân váºt nà o, vì sao lại muốn giá há»a cho Thiếu Lâm?
Riêng Thừa Ân từ đêm qua đã sá»›m biết hòa thượng giả chÃnh là nhãn váºt của Äịa Ngục môn. Lúc hắn giao đấu vá»›i há» Từ đã bá» trượng dùng chưởng thì Thừa Ân đã nhìn ra đó là độc môn chưởng pháp Diêm VÆ°Æ¡ng Äoạt Hồn chưởng của Äịa Ngục môn.
NhÆ° váºy Äịa Ngục môn giết chết hòa thượng Vô Ngã rồi sai ngÆ°á»i cải trang thà nh ông ta là có âm mÆ°u gì? TrÆ°á»›c mắt việc giết chết đạo sÄ© Võ Äang sẽ gây ra hiểu lầm giữa hai môn phái, trong tình cảnh võ lâm hiện tại thì Ä‘iá»u đó tất sẽ có lợi cho Äịa Ngục môn. Ngoà i ra, lão hòa thượng giả vá»›i danh pháºn là Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng tiếp theo sẽ còn là m nên những chuyện Ä‘á»™ng trá»i gì nữa khó mà lÆ°á»ng trÆ°á»›c được.
Thừa Ân đang suy nghĩ thì nghe nà ng hỠTừ khẳng khái nói :
- Bất kể hắn là nhân váºt nà o, chúng ta cÅ©ng phải vạch mặt hắn.
Hện nay chỉ có tôi và Tá» huynh má»›i có thể lá»™t mặt nạ lão trá»c giả mà thôi, Tá» huynh nghÄ© xem có đúng không?
- Từ huynh nói phải lắm, chúng ta hãy tìm mua hai con ngựa sớm đến Thiếu Lâm tự xem tên hòa thượng giả định giở trò gì?
Ngà y hôm sau, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, hai ngÆ°á»i nhìn thấy nhiá»u tốp đạo sÄ© mặt mà y đằng đằng sát khà đang hÆ°á»›ng vá» phÃa Thiếu Thất sÆ¡n Thiếu Lâm tá»±. Thừa Ân trong bụng thầm nghÄ© :
- “Quái lạ, bá»n đạo sÄ© nà y thông tin sao nhạy bén, nhanh chóng đến thếâ€.
Hai ngÆ°á»i để ý nghe ngóng thì biết bốn đạo sÄ© Ä‘ang kéo lên Thiếu Lầm tá»± đòi nợ máu, xem ra nếu không kịp thá»i ngăn cản thì cuá»™c chiến đẫm máu giữa hai đại môn phái sẽ diá»…n ra trong nay mai.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Thừa Ân còn phát hiện có nhiá»u nhân váºt võ lâm hà nh tung rất khả nghi, bá»n chúng Ä‘á»u mang mặt nạ, di chuyển trong rừng má»™t cách thần bÃ. Tất cả Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» phÃa Thiếu Lâm tá»±.
Äêm của ngà y thứ ba, hai ngÆ°á»i còn cách Thiếu Lâm mÆ°á»i lăm lặm, há» quyết định đốt lá»a trong rừng ngủ lại qua đêm chá» sáng hôm sau lên núi. Trong lúc Thừa Ân Ä‘ang ngồi váºn công dưỡng thần thì bá»—ng nghe có má»™t tiếng Ä‘á»™ng lạ. Lúc nà y tai mắt của chà ng rất linh mẫn, phát hiện có ngÆ°á»i theo dõi, thân hình chà ng không đứng lên mà vẫn bay xẹt Ä‘i nhanh nhÆ° chá»›p.
Thừa Ân một cái động thân nhảy xa sáu trượng, hữu thủ vung ra chộp lấy phi tặc tả thủ lẹ là ng điểm và o huyệt linh đà i của đối phương rồi xách hắn nhảy vỠchỗ cũ trước cặp mắt ngạc nhiên của Từ cô nương.
Những hà nh Ä‘á»™ng đó của Thừa Ân diá»…n ra trong chá»›p mắt, nhanh nhẹn phi thÆ°á»ng khiến cho đối phÆ°Æ¡ng không kịp kêu lên má»™t tiếng.
Nhìn lại thì thấy hắn mặc áo thâm Ä‘en, Ä‘eo mặt nạ ác quá»·, Ä‘Ãch thị là má»™t tên Äịa Ngục Ãc Quá»·.
Từ cô nÆ°Æ¡ng đứng lên ngắm nghÃa tên Äịa Ngục Ãc Quá»· Ä‘ang nằm lăn dÆ°á»›i đất má»™t lúc rồi xoa tay nói :
- Chà ... chà ! Ở đâu ra má»™t con quá»· vô thÆ°á»ng thế nà y?
Thừa Ân cÆ°á»i gằn :
- Hừ! Hắn theo dõi chúng ta đã lâu rồi Từ cô nương nhăn mặt nói :
- Hay tháºt! Thế mà thiếu gia đây chẳng hay biết gì.
Nói rồi, nà ng chống tay trợn mắt nhìn tên ná», quát :
- Nói mà u, ngÆ°Æ¡i theo dõi bá»n ta là có ý gì?
Tên Äịa Ngục Ãc Quá»· trợn mắt nhìn trả lại, không hở môi nói má»™t lá»i. Từ cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt :
- Chà ! Xem chừng thiếu gia không giở chút thủ đoạn thì con quỷ sống nhà ngươi vẫn không chịu hé môi nhỉ.
Dứt lá»i, nà ng xăm xám bÆ°á»›c tá»›i co giò ttá tên ná». Không ngá» hắn “hự†lên má»™t tiếng, máu từ trong miệng trà o ra, thân hình co giáºt và i lần rồi nằm im thắng cẳng không Ä‘á»™ng dáºy nữa.
Thừa Ân cúi xuống thăm dò kinh mạch hắn một chút rồi thở dà i :
- Hắn chết rồi!
Từ cô nương kêu lên :
- Không lý nà o lại thế! Tôi chỉ má»›i đá hắn má»™t cái, lẽ nà o hắn lại yếu đến váºy?
- Tất nhiên hắn chết không phải vì cái đá của huynh đâu.
- Thế là nghĩa là m sao?
- Từ huynh nhìn xem, gã nà y mới chết mà mi mắt thâm đen, máu miệng cũng bầm đen chứng tỠđã trúng kịch độc.
- UÙi chao? Lẽ nà o hắn ngáºm sẵn Ä‘á»™c dược trong miệng?
- ChÃnh là nhÆ° thế.
Từ cô nương thở dà i nói :
- Äịa Ngục môn quản lý môn hạ Ä‘á»™c ác nhÆ° thế tháºt là ngoà i sức tưởng tượng. Theo Tá» huynh, Äịa Ngục môn muốn gì ở chúng ta?
Thừa Ân trả lá»i lấp lá»ng :
- Má»i chuyện ngà y mai lên Thiếu Lâm sẽ rõ.
- Thế là ý gì?
Thừa Ân không đáp mà cúi nhìn xác chết :
- Hãy lo chôn xác gã nà y đi đã.
Nà ng há» Từ hai mắt long lanh nhìn chà ng, há»i :
- Tá» huynh thÃch chôn xác ngÆ°á»i lắm sao?
Nà ng nói nhÆ° thế là ám chỉ việc Thừa Ân từng chôn xác ba thầy trò hòa thượng. Thừa Ân chỉ cÆ°á»i chứ không nói gì.
Nà ng hỠTừ lại lên tiếng :
- Tôi cà ng nhìn cà ng thấy Tá» huynh giống má»™t ngÆ°á»i bằng hữu của tôi.
Thừa Ân hÆ¡i giáºt mình :
- Tháºt sao? NgÆ°á»i đó là ai?
- Má»™t ngÆ°á»i há» Lục.
- ChÃnh là Lục Thừa Ân?
- Phải!
Thừa Ân vì sợ nà ng láºt tẩy chân tÆ°á»›ng nên vá»™i và ng giả vá» lo Ä‘Ã o hố chôn xác chết để lảng sang chuyện khác. CÅ©ng may nà ng há» Từ không chú ý nghi ngá» nến không nói gì vá» chuyện đó nữa.
Tuy nhiên, nà ng thấy Thừa Ân đối với gian tà mà vẫn có lòng từ tâm thì rất cảm phục tư cách của chà ng.
Sáng hôm sau, hai ngÆ°á»i đến chân ngá»n Tung SÆ¡n, xa xa đã nghe tiếng đại hồng chung vang vá»ng cả núi rừng. Há» cá»™t ngứa và o thân cây Ä‘i lên núi. Từ dÆ°á»›i chân núi nhìn lên thấy toà Thiếu Lâm viên nổi tiếng uy nghi trên chót vót đỉnh núi.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i bá»—ng nhìn thấy phÃa trÆ°á»›c có hai chục đạo sÄ© bÆ°á»›c ra chặn Ä‘Æ°á»ng. Äám đạo sÄ© ngÆ°á»i nà o mặt mà y cÅ©ng nghiêm trá»ng, lá»™ đầy sát khÃ. Má»™t đạo nhân lá»›n tuổi nhất trong bá»n tiến ra nhìn há», há»i :
- Nhị vị, xin há»i muốn Ä‘i đâu?
Thừa Ân thong thả đáp :
- Huynh đệ chúng tôi nhân ngà y là nh muốn lên Thiếu Lâm tá»± viếng Pháºt. Không biết đạo trưởng chặn Ä‘Æ°á»ng chúng tôi là có ý gì?
- Cảm phiá»n nhị vị lui bÆ°á»›c cho. Thiếu Lâm Pháºt môn ngà y hôm nay không tiếp khách.
Nà ng hỠTừ lên tiếng :
- Äạo trưởng đâu phải là ngÆ°á»i của Thiếu Lâm, tại sao nói nhÆ° thế?
- Hừ! Bá»n ta tất nhiên đâu phải là đệ tá» Thiếu Lâm. Chỉ có Ä‘iá»u Thiếu Lâm tá»± kể từ lúc nà y ná»™i bất xuất, ngoại bất nháºp.
- Äạo trưởng nói nhÆ° thế là có ý gì?
- Nhị vị không cần biết. Nếu muốn viếng Pháºt xin hẹn ngà y khác.
Thừa Ân từ tốn há»i :
- Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, tại hạ nhìn thấy Võ Äang quý phái Ä‘iá»u Ä‘á»™ng nhân lá»±c, không biết là có chuyện gì?
- Hừ? Thà chủ lẽ nà o không nghe tin đồn hoà thượng Vô Ngã vô cá»› đánh chết cao đồ Võ Äang hay sao?
- À! Tại hạ có nghe. Nói nhÆ° váºy, quý phái muốn lên Thiếu Lâm trả thù?
- Äúng váºy? Hiện giá» Thiếu Lâm tá»± đã bị bao vây rồi. Nếu nhị vị Ä‘i viếng chùa thì xin má»i lui gót. Giả nhÆ° nhị vị muốn tÆ°Æ¡ng trợ cho Thiếu Lâm thì phải qua xác chết bần đạo.
Thừa Ân xua tay nói :
- Äạo trưởng đừng hiểu lầm, chúng tôi không có quan hệ gì đến Thiếu Lâm cả. Tại lạ xin há»i đạo trưởng thêm má»™t câu.
- Xin cứ nói?
- Chẳng hay vị đạo trưởng nà o chỉ huy tráºn chiến nà y?
Äám đạo sÄ© Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau tỠý nghi ngá» khó chịu, Má»™t tên quát lên :
- Hai ngÆ°á»i mặt mà y che giấu phải chăng là gian tặc muốn đến đây dò la tình hình giúp cho Thiếu Lâm?
- Äạo trưởng xin đừng hiểu lầm.
Tên đạo sĩ lớn tuổi lại nói :
- Cho dù ngÆ°Æ¡i có là gian tế của Thiếu Lâm, chúng ta cÅ©ng không ngại nói cho ngÆ°Æ¡i biết, lần nà y là do Ä‘Ãch thân Chưởng môn bổn phái Tịnh HÆ° chân nhân hạ sÆ¡n cùng vá»›i bốn vị há»™ pháp sÆ° thúc tổ quyết tâm san bằng Thiếu Thất sÆ¡n. Chỉ có Ä‘iá»u các huynh không có cÆ¡ há»™i lên Thiếu Lâm báo tin đâu.
Nghe xong, Thừa Ân khẽ mỉm cÆ°á»i :
- Äa tạ đạo trưởng đã chỉ giáo, anh em tại hạ xin cáo từ.
Nói rồi, Thừa Ân Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng há» Từ ra dấu, nhÆ°ng nà ng ta chần chừ chÆ°a muốn Ä‘i. Thấy váºy, Thừa Ân bèn thò tay nắm lấy tay nà ng kéo Ä‘i.
Ra khá»i phạm vi chân núi, Từ cô nÆ°Æ¡ng nhìn chà ng, nói :
- Tá» huynh sao lại bá» Ä‘i? Chẳng phải chúng ta muốn lên núi vạch mặt tên trá»c giả đó sao?
- Từ huynh cÅ©ng thấy bá»n đạo sÄ© phong tá»a Ä‘Æ°á»ng Ä‘i rồi, chúng ta là m sao mà lên Thiếu Lâm được.
- Hừ! Sá gì nấy tên đạo sĩ thối đó.
- Từ huynh đừng xem thÆ°á»ng đạo sÄ© Võ Äang. HÆ¡n nữa, nếu chúng ta ngang nhiên xông lên tất sẽ xảy ra đánh nhau, bá»n đạo sÄ© sẽ cho rằng chúng ta là ngÆ°á»i của Thiếu Lâm, sau nà y sẽ cà ng khó mà giải thÃch.
- Váºy theo Tá» huynh chúng ta phải là m sao?
- ChỠđêm tối hà nh động.
Từ cô nÆ°Æ¡ng không có ý kiến gì nữa. Nà ng đã được chứng kiến thân thủ siêu phà m của Thừa Ân, bấy giá» thấy chà ng là ngÆ°á»i bình tÄ©nh có trà thì trong thâm tâm nà ng đã có lòng cảm phục gã há» Tá» nà y rồi.
Hai ngÆ°á»i chá»n má»™t chá»— kÃn đáo trong rừng nấp kỹ chá» trá»i tối sẽ hà nh Ä‘á»™ng. Trong thá»i gian đó, há» phát hiện môn đồ Võ Äang kéo đến ngà y cà ng đông, vây chặt chân núi Thiếu Thất.
Lúc trá»i tối hẳn, Thừa Ân và Từ cô nÆ°Æ¡ng rá»i chá»— nấp phi thân lên ngá»n cây lÆ°á»›t di nhÆ° hai bóng ma. Từ xa, hỠđã nhìn thấy hà ng trăm ngá»n Ä‘uốc thắp sáng cả má»™t góc trá»i, quả nhiên Thiếu Lâm đã bị vây kÃn, má»™t con ruồi cÅ©ng không qua lá»t.
Thừa Ân lắc đầu nói :
- Không thể lên núi được nữa rồi.
- Bầy giỠphái là m sao?
Hai ngÆ°á»i im lặng suy nghÄ© mãi vẫn không tìm ra cách khả dÄ© có thể lên được Thiếu Lâm tá»± mà không bị phát giác.
Thừa Ân chợt nói :
- Từ huynh có thấy cao thủ Äịa Ngục môn cÅ©ng có mặt rồi không?
- Tôi không thấy gì hết.
Thừa Ân cÆ°á»i nhạt không nói. Từ cô tÆ°Æ¡ng chợt kêu lên :
- Tá» huynh nghÄ© xem phải chăng trong việc nà y có bà n tay Äịa Ngục môn nhúng và o?
Thừa Ân đã sá»›m biết chuyện nà y nhÆ°ng vẫn vá» há»i lại :
- Từ huynh sao lại nói thế?
- Tôi cho rằng Äịa Ngục môn giết chết Vô Ngã hòa thượng rồi sai ngÆ°á»i giả dạng cao tăng, sau đó lại cố ý giết chết đạo sÄ© gy hiá»m khÃch giữa hai môn phái. Chúng đợi cho Thiếu Lâm và Võ Äang đánh nhau sứt đầu mẻ trán, sau đó sẽ thừa cÆ¡ nhảy và o là m ngÆ° ông đắc lợi.
Thừa Ân thầm khâm phục trà thông minh của nà ng há» Từ nhÆ°ng không nói ra, chi áºm ừ cho qua chuyện.
- TỠhuynh nói có lý lắm.
- Hừ! Äịa Ngục môn tháºt đáng chết. Lúc nà y mà có cha tôi ở đây thì hay biết mấy.
Thừa Ân nghĩ thầm :
- “Cha cô nếu có mặt chắc cÅ©ng sẽ chÆ¡i trò ngÆ° ông đắc lợi. Không chừng hiện tại lão ta đã hay việc nà y cÅ©ng nênâ€.
Từ cô nÆ°Æ¡ng thấy chà ng không nói gì thì há»i :
- TỠhuynh có ý kiến gì chăng?
- Thế Từ huynh thì sao?
- Hay là chúng ta bắt cóc hai tên đạo sĩ rồi giả trang thà nh chúng trà trộn tìm cách lên Thiếu Lâm tự báo tin?
Tháºt ra Thừa Ân đã nghÄ© tá»›i cách đó nhÆ°ng nếu hóa trang thà nh đạo sÄ© thì chà ng phải bá» khăn che mặt ra, nhÆ° thế là m sao giấu được thân pháºn nữa.
Thừa Ân suy nghĩ một lúc rồi nói :
- Từ huynh yên tâm, ngà y mai tự khắc tại hạ sẽ có cách hóa giải cuộc chiến nà y.
- TỠhuynh có cách gì?
- Nếu Từ huynh tin tưởng tại hạ thì cứ chỠđến ngà y mai khắc biết.
- Không thể nói ra bây giỠđược sao?
- Không thể được.
- Thôi được, Tá» huynh đã nói nhÆ° váºy thì chúng hãy trở lại chá»— cÅ© ngủ má»™t giấc cho tháºt khá»e, sáng mai sẽ hà nh sá»±.
Thừa Ân mỉm cÆ°á»i :
- Bây giỠkhông thể quay trở lại nữa rồi.
- Tại sao thế?
- Từ huynh cứ nhìn lại khắc biết.
Lúc đó hai ngÆ°á»i Ä‘ang nấp kÃn trên má»™t ngá»n cây cổ thụ. Từ cô nÆ°Æ¡ng nghe chà ng nói liá»n quay lại nhìn thì phát giác trong đêm có rất nhiá»u bóng Ä‘en di chuyển rất nhẹ nhà ng tạo thà nh vòng vây thứ hai dÆ°á»›i chân núi.
Nà ng hỠTừ khẽ kêu lên :
- Thế nà y là sao? Bá»n chúng là ai má»›i được chứ?
Thừa Ân tai thÃnh mắt sáng, từ lâu đã phát hiện ra đám ngÆ°á»i nà y, chà ng cÆ°á»i nhạt :
- Chúng chÃnh là cao thủ Äịa Ngục môn.
Từ cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn chà ng lá»™ vẻ khâm phục. Trong đêm tối, nà ng không nghe tiếng Ä‘á»™ng nà o, chỉ nhìn thấy xa xa những bóng Ä‘en di chuyển. Trong khi đó, Thừa Ân đã sá»›m phát hiện ra chúng mà còn nhìn chúng là cao thủ Äịa Ngục môn, quả tháºt là đáng khâm phục.
Nà ng nhìn chà ng, mỉm cÆ°á»i rồi nói :
- TỠhuynh là chân nhân bất lộ tướng, tôi đây không thể sánh kịp.
- Từ huynh quá khe rồi.
Nà ng há»i :
- Bây giá» chúng ta lưỡng đầu thỠđịch, Tá» huynh tÃnh sao?
- Cứ nằm ở đây ngủ má»™t giấc, chá» trá»i sáng váºy. Chá»— nà y ở sau lÆ°ng đạo sÄ© Võ Äang, lại ngay trÆ°á»›c mặt môn đồ Äịa Ngục môn. Võ Äang đạo sÄ© không muốn lùi mà Äịa Ngục môn cÅ©ng chÆ°a dám tiến, chúng ta không lo bị phát hiện!
- TỠhuynh nói đúng lắm.
Thế rồi má»—i ngÆ°á»i tìm má»™t chạng cây to nằm xuống ngủ má»™t giấc ngon là nh.
* * * * *
Sáng ngà y hôm sau, trong lúc sÆ°Æ¡ng trắng vẫn còn má» mịt trên đỉnh núi thì trong Thiếu Lâm tá»± bá»—ng vang lên ba tiếng chuông đại hồng rá»n rÄ© cả ngá»n Thiếu Thất sÆ¡n.
Äệ tá» Thiếu Lâm nghé tiếng đại hồng chung rùn rùn kéo vá» chánh Ä‘iện táºp trung trÆ°á»›c sảnh Ä‘Æ°á»ng đông nhÆ° kiến cá». Từ dÆ°á»›i chân núi, má»™t Ä‘oà n năm vị đạo sÄ©, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng râu tóc bạc phÆ¡ lần lượt Ä‘i lên núi.
Má»™t hồi chuông lại vang lên, hai cánh cá»a nặng ná» của chánh Ä‘iện mở ra, Pháºt môn cấm địa khói hÆ°Æ¡ng nghi ngút, không khà lặng im nhÆ° tá», vô cùng trang nghiêm thà nh kÃnh, quả nhiên không hổ danh là Thiếu Lâm đệ nhất thiên hạ.
Năm vị đạo sÄ© đã lên tá»›i đỉnh núi, đám đệ tá» Thiếu Lâm dạt ra hai bên tránh Ä‘Æ°á»ng, trong đại sảnh bÆ°á»›c ra má»™t vị hòa thượng cao tăng mình mặc áo cà sa tay cầm thiết trượng theo sau còn có Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng Vô Ngã thần tăng. Còn có Thủ tòa Lạt Ma viện Vô TÆ°á»›ng thần tăng, Thủ tòa Tà ng Kinh các Vô Sắc thần tăng. Vị hòa thượng Ä‘i đầu chÃnh là Thiếu Lâm PhÆ°Æ¡ng trượng Không Äá»™ thiá»n sÆ°. Äám đạo sÄ© Võ Äang do Tịnh HÆ° chân nhân dẫn đầu, ông ta đã ngoà i tám mÆ°Æ¡i tuổi, râu tóc bạc trắng nhÆ°ng da dẻ vẫn hồng hà o, thần nhãn tinh anh. Bốn ngÆ°á»i còn lại chÃnh là Võ Äang tứ lão, Ä‘i đầu là sÆ° đệ của Tịnh HÆ° chân nhân, võ công thuá»™c hà ng thượng thừa.
Hòa thượng và đạo sÄ© gặp nhau trÆ°á»›c cá»a chánh Ä‘iện. Không Äá»™ thiá»n sÆ° cất tiếng niệm Pháºt hiệu, giá»ng ông ta vang rá»n nhÆ° tiếng chuông ngân chứng tá» má»™t nguồn ná»™i công chân lá»±c cá»±c kỳ hùng háºu :
- A Di Äà Pháºt. Bần tăng Không Äá»™ cùng các vị sÆ° đệ cháºm tiếp nghinh, cúi xin chÆ° vị tha tá»™i.
Tịnh HÆ° chân nhân thấy Thiếu Lâm thần tăng phổ công lá»±c và o giá»ng nói là m vang rá»n cả ngá»n Thiếu Thất sÆ¡n thì mỉm cÆ°á»i phát ra nguồn ná»™i gia âm lá»±c, giá»ng nói truyá»n xa đến mÆ°á»i dặm :
- Không dám... không dám! Hôm nay vì việc bất đắc dÄ©, Võ Äang đạo sÄ© chúng tôi tá»›i chốn thanh tu quấy nhiá»…u, xin chÆ° vị tha tá»™i.
Thiếu Lâm và Võ Äang rõ rà ng đã dà n tráºn đánh nhau, sát khà đầy trá»i thế mà lá»i lẽ khách sáo khiêm cung vượt ngoà i lẽ thÆ°á»ng tình.
Không Äá»™ thiá»n sÆ° nói :
- Xin má»i chÆ° vị đạo huynh và o Pháºt Ä‘Æ°á»ng.
Tịnh Hư chân nhân xua tay từ chối :
- Không Äá»™ đại sÆ° không cần phái nhÆ° thế? Bần đạo lần nà y dẫn đệ tá» lên chốn Pháºt môn quấy nhiá»…u cÅ©ng là chuyện vạn bất đắc dÄ©.
Hôm nay đứng trước mặt chư vị thần tăng và toà n thể cao đồ Thiếu Lâm tự bần đạo xin có việc được lãnh giáo.
- Chân nhân có việc gì xin cứ nói.
Tịnh HÆ° chân nhân vô cá»› bị ngÆ°á»i giết chết hai đồ đệ yêu nóng lòng trả thù đến ná»—i quên mất danh pháºn cao quý, công lao tu dưỡng mấy chục năm trá»i mà kéo xốc môn hạ Võ Äang lên táºn Thiếu Lâm cÅ©ng đủ thấy ông ta đối vá»›i việc nà y rất căm háºn. Vì lẽ đó, Võ Äang đạo sÄ© không cần khách khà và o chuyện ngay :
- Xin há»i trong các vị cao tăng đây, ai là Vô Ngã đại sÆ°, Thủ tòa La Hán Ä‘Æ°á»ng?
Tịnh HÆ° chân nhân miệng há»i nhÆ°ng mắt sáng lòa chiếu tÆ°á»›ng và o Vô Ngã, Lão trá»c giả thần sắc không thay đổi, Ä‘iá»m nhiên bÆ°á»›c ra :
- A Di Äà Pháºt. ChÃnh là bần tăng.
Tịnh HÆ° chân nhân mắt thấy hung thần giết đồ đệ của mình, khà háºn bốc lên đỉnh đầu nhÆ°ng nghÄ© lại mình thân là Chưởng môn má»™t phái không thể hồ đồ nóng giáºn được nên cố giữ bình tÄ©nh cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng rồi nói :
- Bần đạo xin há»i đại sÆ°, cách đây ba ngà y ở ngoại vi huyện Tam Nông tại sao lại ra tay giết chết Võ Äang môn hạ Ngá»c Lâm và Ngá»c Châu?
Câu há»i của đạo sÄ© Võ Äang là m chấn Ä‘á»™ng toà n thể tăng lữ Thiếu Lâm. Nên biết giết ngÆ°á»i sát giá»›i là phạm và o Thiếu Lâm đại kî. HÆ¡n nữa, giết chết đạo sÄ© Võ Äang là má»™t Ä‘iá»u không thể tưởng tượng.
Không Äá»™ PhÆ°Æ¡ng trượng dÄ© nhiên đối vá»›i chuyện nà y không há» biết ất giáp gì, mấy ngà y nay cứ ngạc nhiên không hiểu vì lẽ gì mà Võ Äang môn hạ bao vây Thiếu Lâm. Bây giá» lại Ä‘Ãch thân Võ Äang Chưởng môn và võ bang Tứ lão lên chùa khiến cho ông ta hồ đồ lo lắng vô cùng. Nay táºn tai nghe được câu chuyện giết ngÆ°á»i của sÆ° đệ, nhÆ°ng ống ta vẫn chÆ°a tin vá»™i và ng há»i :
- Vô Ngã sư đệ, chuyện nà y là thế nà o?
- A Di Äà Pháºt. Hồi bẩm Chưởng môn sÆ° huynh, tiểu đệ quả tháºt không biết ất giáp gì cả. Là m gì có chuyện đệ giết ngÆ°á»i mà lại còn giết Võ Äang đạo hữu.
Vô Ngã quá nhiên là má»™t tay nói dối hữu hạng. Vẻ mặt hắn ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác là m cho ngÆ°á»i ta không thể không tin hắn.
Tuy nhiên Tịnh HÆ° chân nhân trÆ°á»›c khi lên Thiếu Lâm đã nắm được bằng chứng nên lão tức giáºn Ä‘á» cả mặt, phút chốc không còn giữ được công phu hà m dưỡng của báºc chan tu đức Ä‘á»™ nữa. Lão quát lên :
- Hòa thượng sao lại nói dối như thế. Có lý nà o Chân nhân ta lại đi vu oan cho ngươi sao?
Thủ tòa Äạt Ma viện Vô TÆ°á»›ng vốn nóng tÃnh hÆ¡n cả, tuy ông ta cÅ©ng là báºc chân tu đắc đạo nhÆ°ng lần nà y Võ Äang huy Ä‘á»™ng đệ tá» bao vây Thiếu Lâm là má»™t hà nh Ä‘á»™ng sỉ nhục không thể chịu được, khiến cho ông ta nổi giáºn mầng :
- Äạo sÄ© thối! Các ngÆ°Æ¡i vô cá»› quấy nhiá»…u Pháºt môn thanh tịnh; lại còn vụ oan giá há»a chẳng phải là quá xem thÆ°á»ng Thiếu Lâm ta rồi đó sao? Nếu muốn đánh nhau thì cứ việc đánh, Vô TÆ°á»›ng ta sẵn sà ng đón tiếp?
Không Äá»™ thiá»n sÆ° nghiêm mặt trách sÆ° đệ :
- Vô TÆ°á»›ng sÆ° đệ không được ăn nói hồ đồ! Tịnh HÆ° đạo huynh đây là báºc chân tu lẽ nà o lại vô cá»› vu oan cho chúng ta.
Không Äá»™ quá nhiên là cao tăng đắc đạo, ông ta hỉ ná»™ không lá»™ sắc, thần thái ung dung hòa hoãn, khà độ phi phà m xuất chúng. Ông ta trách sÆ° đệ xong liá»n quay lại nhìn đạo sÄ©, nói :
- A Di Äà Pháºt. Trong việc nà y chắc có uẩn khúc gì đây, bần tăng xin há»i đạo huynh có táºn mắt nhìn thấy sÆ° đệ Vô Ngã giết ngÆ°á»i không?
Tịnh HÆ° chân nhân thấy hòa thượng Không Äá»™ thần quang khà liá»…u thì cÅ©ng cố giữ phong Ä‘á»™ u nhà n thoát tục, hòa hoãn nói :
- Bần đạo không táºn mất chứng kiến nhÆ°ng có đầy đủ chứng cá»›.
- Äạo huynh có chứng cá»› gì xin cứ Ä‘em ra đây chúng ta cùng xem xét.
- Äược lắm? Váºy bần đạo xin há»i Vô Ngã đại sÆ° cách đây ba hôm trong tá»u lầu thà nh Tuy Phong có phải đã gặp mặt trò chuyện vá»›i anh em Ngá»c Äà m, Ngá»c Chân không?
Vô Ngã đáp :
- Cách đây mấy ngà y bần tăng quả có Ä‘i qua Tuy Phong thà nh, nhÆ°ng tuyệt nhiên không ghé tá»u lâu nà o từ đó băng rừng vượt suối vá» thẳng Thiếu Lâm.
Tịnh HÆ° chân nhân cÆ°á»i nhạt :
- Äại sÆ° có dám quả quyết nhÆ° thế không?
- A Di Äà Pháºt. Bần tăng là kẻ xuất gia không biết nói dối.
Má»™t trong Võ Äang tứ lão không nhịn được bÆ°á»›c ra quát lá»›n :
- Vô Ngã! NgÆ°Æ¡i miệng lưỡi trÆ¡n nhÆ° trạch, đã dám là m sao còn chối? Tại tá»u lầu thà nh Tuy Phong, ngÆ°á»i và hai tên đồ đệ rõ rà ng đã gặp mặt trò chuyện vá»›i đệ tá» bổn môn, sao bây giá» không dám nháºn?
Bên nà y, Vô TÆ°á»›ng đại sÆ° mặt mà y Ä‘á» nhừ, hai mắt trợn tròn muốn xông ra, nhÆ°ng nhìn thấy cái lừ mắt của Chưởng môn Không Äá»™, đánh phái “hừ†lên má»™t tiếng đầy vẻ tức giáºn.
Không Äá»™ đại sÆ° lại cất giá»ng hòa hoãn :
- Theo ý bần tăng, chÆ° vị đạo huynh nếu có bằng chứng gì xác đáng cứ việc trÆ°ng ra, chúng ta không nên ở đây cãi vã nhau là m gì cho thêm mất niá»m hòa khÃ.
- Äại sÆ° quả nhiên là ngÆ°á»i biết lý lẽ. Bần đạo dÄ© nhiên là có nhân chứng má»›i dám lên Thiếu Lâm tá»± quấy nhiá»…u, bần đạo lại có má»™t câu há»i xin dược thỉnh giáo Vô Ngã đại sÆ°.
- Bần tăng xin rá»a tai nghe đây.
- Äại sÆ° và hai đệ tá» trong huyện thà nh Tuy Phong không hiểu vì cá»› gì ná»a đêm ra Ä‘i. Ra khá»i thà nh Tuy Phong, đại sÆ° đã vô cá»› đánh chết tệ đồ, lúc đó tại hiện trÆ°á»ng còn có ba vị đệ tá» Cái bang và hai môn đồ phái Không Äá»™ng, đại sÆ° giết ngÆ°á»i rồi lá»›n tiếng xÆ°ng danh, sá»± việc nà y đại sÆ° có nhìn nháºn không?
- Bần tăng không có là m đâu thể nà o nháºn được.
Tịnh HÆ° chân nhân cất tiếng cÆ°á»i nhạt, sắc mặt lúc xanh lúc Ä‘á» chứng tỠông ta đã nổi giáºn đến cá»±c Ä‘iểm. Ông ta hÆ°á»›ng và o Không Äá»™ hà nh lá»… rồi cất giá»ng nghiêm trá»ng :
- Äại sÆ°! Bần đạo ngà y hôm nay mạo muá»™i tá»›i quấy rầy chốn Pháºt môn thanh tịnh là để đòi lại sá»± công bằng. Số là bần đạo có sai hai tên tiểu đồ là Ngá»c Chân và Ngá»c Äà m mang thÆ° lên Thiếu Lâm bái kiến đại sÆ°, không ngá» trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đã thảm tá», phong thÆ° cÅ©ng không tìm thấy nữa. Sá»± việc nà y, bần đạo có đầy đủ nhân chứng, mong PhÆ°Æ¡ng trượng đại sÆ° có má»™t phán quyết công bằng trả lá»i cho mấy trăm môn hạ đệ tá» Võ Äang dÆ°á»›i chân núi kia!
Không Äá»™ đại sÆ° suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói :
- Chuyện nà y xảy ra ngoà i sức tưởng tượng, bần tăng không thể hồ đồ quyết định được. Xin há»i đạo huynh sai cao đồ Ä‘Æ°a thÆ° cho bần tăng là có ý gì?
Tịnh Hư chân nhân lạnh lùng đáp :
- Chuyện trong thÆ° bây giá» không cần biết nữa, bần đạo trÆ°á»›c mắt chỉ muốn đại sÆ° chủ trì cho việc giết ngÆ°á»i vô cá»› của đệ tá» Pháºt môn.
- Thôi được, đạo huynh nói rằng có nhân chứng, váºy xin má»i đạo huynh Ä‘Æ°a nhân chứng ra.
- Äược lắm!
Tịnh HÆ° chân nhân cÆ°á»i nhạt rồi khoát tay ra hiệu. Láºp tức có má»™t đạo sÄ© bÆ°á»›c ra, quay lÆ°ng xuống chân núi váºn công phát ra má»™t tiếng hú tháºt to. Tiếng hú của má»™t ngÆ°á»i có ná»™i công cao cÆ°á»ng truyá»n Ä‘i nhÆ° những đợt sóng vỡ bá», âm thanh kéo dà i liên miên bất táºn.
Má»™t lúc sau, từ dÆ°á»›i chân núi thấp thoáng có bóng ngÆ°á»i Ä‘i lên, nhìn kỹ lại thì thấy Ä‘i đầu là hai đạo sÄ© trung niên, kế đến là ba gã đệ tá» Cái bang mà Thừa Ân và Từ cô nÆ°Æ¡ng đã gặp ở huyện thà nh Tam Nông. Sau rốt là gã tiểu nhị trong tá»u Ä‘iếm ở Tuy Phong thà nh.
Sáu ngÆ°á»i lên tá»›i đại diện, chà o há»i ra mắt xong xuôi, Tịnh HÆ° chân nhân má»›i chỉ và o gã tiểu nhị, há»i hòa thượng Vô Ngã.
- Äại sÆ° có biết ngÆ°á»i nà y chăng?
- Bần tăng chÆ°a từng gặp qua thà chủ nà y bao giá».
Tịnh HÆ° chân nhân không ngá» Vô Ngã hòa thượng chối bay chối biến, khiến ông ta không ká»m được cÆ¡n tức giáºn “hừ†lên má»™t tiếng, sắc mặt tái xanh tái xám. Tuy nhiên ông ta cÅ©ng là báºc chân tu nên đã ká»m được há»a khà chỉ lạnh lùng nói :
- Thà chủ xin hãy nói ra những gì thà chủ đã trông thấy.
Tên tiểu nhị vốn là ngÆ°á»i chẳng biết võ công, ngà y hôm nay thấy hai bên đằng đằng sát khÃ, bà y tráºn chuẩn bị đánh nhau thì sợ lÃu cả lưỡi không nói được câu nà o.
Tịnh HÆ° chân nhân biết ý liá»n an ủi Ä‘á»™ng viên gã :
- Thà chủ cứ việc nói ra sá»± tháºt, má»i việc đã có bần đạo gánh hết!
Rồi ông ta chỉ và o hòa thượng Vô Ngã há»i :
- Thà chủ có từng gặp qua vị đại sư nà y chưa?
Tên tiểu nhị lắp bắp nói :
- Äã đã gặp qua rồi.
- Xin thà chủ hãy nói rõ hơn.
Tên tiểu nhị cuối cùng lấy được dÅ©ng khÃ, hắn nói :
- Cách đây ba hôm, tiểu nhân có nhìn thấy đại sÆ° nà y Ä‘i cùng vá»›i hai vị tiểu hòa thượng trong tá»u lầu ở thà nh Tuy Phong. Sau đó, đại sÆ° có gặp gỡ trò chuyện vá»›i hai vị đạo nhân trẻ tuổi. Ná»a đêm hôm đó không biết có chuyện gì năm ngÆ°á»i bá»n há» vá»™i vã bá» ra Ä‘i. Tiểu nhân chỉ biết có từng ấy, bầy giỠđã nói ra rồi, xin chÆ° vị cho tiểu nhân được xuống núi.
Tịnh HÆ° chân nhân gáºt đầu má»™t cái rồi chiếu tia mắt sáng nhÆ° Ä‘iện nhìn và o hòa thượng Vô Ngã cÆ°á»i gằn :
- Hòa thượng, ngươi còn gì để nói không?
Không ngá» lão hòa thượng sắc mặt không chút thay đổi, niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu rồi ung dung nói :
- Bần tăng và thà chủ chưa từng gặp mặt, tại sao thà chủ lại vu khống cho bần tăng như thế?
Bá»n Võ Äang tứ lão không chịu được thái Ä‘á»™ trÆ¡ tráo của hòa thượng, đồng loạt quát lên :
- Hòa thượng khốn kiếp! NgÆ°á»i dám là m mà không dám nháºn sao đáng gá»i là đệ tá» Pháºt môn?
Trong chùa Thiếu Lâm, hà ng ngà n tăng lữ thấy đạo sÄ© nhục mạ bổn môn gá»i là “hòa thượng khốn kiếp†thì không nhịn được, nhao nhao cả lên là m rúng Ä‘á»™ng cả tòa đại Ä‘iện rá»™ng lá»›n.
Không Äá»™ đại sÆ° quả không hổ là Chưởng môn đại phái, ông ta váºn công niệm Pháºt hiệu, giá»ng nói mang công lá»±c cái thế át cả tiếng xôn xao của đám đệ tá» Pháºt môn.
Không Äá»™ đại sÆ° thần quang sáng quắc, tiếng nói nhÆ° tiếng chuông ngân :
- Äệ tá» Thiếu Lâm không được vá»ng Ä‘á»™ng!
Ngay láºp tức tiếng ngÆ°á»i im bặt, lặng phắt nhÆ° tá». Tịnh HÆ° chân nhân nhìn thấy khà độ của PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm cÅ©ng phải thầm thán phục.
Không Äá»™ đại sÆ° hÆ°á»›ng và o gã tiểu nhị, từ tốn nói :
- Thà chủ có tháºt đã nhìn thấy sÆ° đệ Vô Ngã trò chuyện vá»›i nhị vị cao đồ Võ Äang chăng?
Gã tiểu nhị đáp :
- Tiểu nhân đã táºn mất nhìn thấy.
- Váºy thà chủ có dám phát thệ trÆ°á»›c Pháºt Tổ chăng?
- Tiểu nhân nói ra sá»± tháºt tất nhiên là dám thá». Nếu nhÆ° tiểu nhân có nói dối ná»a lá»i, xịn bị Pháºt Tổ bẻ tay vặn cổ chết không được nhắm mắt.
Không Äá»™ đại sÆ° thấy gã tiểu nhị thá» trà mạng nhÆ° thế thì không dám nói gã nói dối nữa. Ban đầu, ông ta còn nghi ngá» sá»± việc mỠám, bầy giá» thấy đối phÆ°Æ¡ng đã có nhân chứng thì trong lòng rất bối rối, quay lại nhìn Vô Ngã há»i :
- Sư đệ có gì để nói không?
Vô Ngã má»™t má»±c không thừa nháºn :
- Xin Chưởng môn sÆ° huynh xét cho, tiểu đệ quả tình chÆ°a gặp vị thà chủ nà y, cÅ©ng không há» nói chuyện gì vá»›i môn đồ Võ Äang.
Tịnh HÆ° chân nhân cÆ°á»i nhạt :
- Váºy ngÆ°Æ¡i chắc cÅ©ng chÆ°a từng gặp qua ba vị môn nhân Cái bang nà y chứ?
- Bần tăng lần đầu tiên nhìn thấy há»!
Bá»n đệ tá» Cái bang là ngÆ°á»i giang hồ, hÆ¡n nữa cÅ©ng là danh môn chánh phái nên trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ của Vô Ngã hòa thượng, chúng không chịu được tức giáºn mắng :
- Hòa thượng, ngÆ°Æ¡i sao tráo trá»› thế? Hôm ở ngoại vi huyện Tam Nông chẳng phải ngÆ°Æ¡i đã Ä‘áºp chết hai vị đệ tá» Võ Äang trÆ°á»›c mặt ba huynh đệ ta, ngoà i ra có hai vị đệ tá» phái Không Äá»™ng là gì?
- Bần táng không hỠlà m việc đó.
Äến nÆ°á»›c nà y thì bá»n đạo sÄ© không nhịn được nữa, đồng loạt quát lên :
- Hòa thượng vô sỉ! Mau Ä‘á»n mạng cho đệ tá» Võ Äang!
Lúc đó, bầu không khà trong chÃnh Ä‘iện căng thẳng cá»±c Ä‘á»™, tưởng chừng nhÆ° sắp đánh nhau tá»›i nÆ¡i, Không Äá»™ đại sÆ° lần nữa dùng thần công trấn áp quần hùng :
- A Di Äà Pháºt... A Di Äà Pháºt...
Bầu không khà tạm lắng dịu xuống. Không Äá»™ đại sÆ° hai mắt nhắm nghiá»n lá»™ vẻ Ä‘au xót, ông cất giá»ng trầm hùng :
- Vô Ngã sư đệ! Ngươi còn gì để nói không?
Hòa thượng Vô Ngã vẫn một mực kêu oan :
- Xin Chưởng môn sÆ° huynh minh xét, đệ quả tình không biết chút gì vá» việc nà y. Äệ cho rằng có kẻ đã vu oan giá há»a hòng hãm hại đệ.
Tịnh HÆ° chân nhân vái Không Äá»™ đại sÆ° má»™t cái rồi nói :
- PhÆ°Æ¡ng trượng đại sÆ°! Giết ngÆ°á»i phải Ä‘á»n mạng. Nay nhân chứng đã có, bần đạo xin đại sÆ° giao Vô Ngã cho Võ Äang lấy lại công bằng, có nhÆ° thế má»›i giữ được niá»m hòa khà giữa hai môn phái chúng ta.
Không Äá»™ đại sÆ° mở bừng mắt ra, trút tiếng thở dà i :
- Bấn tăng quả tháºt vô năng. Nay Vô Ngã sÆ° đệ má»™t má»±c kêu oan, bần tăng biết phải là m sao đây?
- Äại sÆ° muốn che chở đồng môn chăng?
- Không phải nhÆ° thế. Chỉ có Ä‘iá»á»¥..
- Có Ä‘iá»u thế nà o?
- Bần tăng cho rằng trong chuyện nà y còn có uẩn khúc. Chẳng hay đạo huynh có thể cho bần tăng má»™t thá»i gian để Ä‘iá»u tra chăng?
- Äại sÆ° còn muốn Ä‘iá»u tra gì nữa? Nay nhân chứng đã có mặt ở đây, lẽ nà o còn chÆ°a đủ sao.
- Bần tăng...
Không Äá»™ đại sÆ° há miệng mắc quai, không thể nà o mở lá»i được.
Lão đối vá»›i Vô Ngã có tình sÆ° huynh đệ, ngoà i ra lão còn có trách nhiệm quản lý môn hạ. Trong thâm tâm lão không tin Vô Ngã hà nh Ä‘á»™ng giết ngÆ°á»i bừa bãi nhÆ° thế, nhÆ°ng nay đối phÆ°Æ¡ng đã có nhân chứng thì lão còn biết nói là m sao?
Tịnh HÆ° chân nhân cÅ©ng là Chưởng môn má»™t phái nên phần nà o thấu hiểu hoà n cảnh khó xá» của Không Äá»™ đại sÆ°. Lão từ tốn nói :
- Bần đạo đây có một cách giải quyết không biết đại sư có ưng chịu không?
- Äạo huynh có cách gì xin cứ nói.
- Bần đạo không biết xấu hổ lấy thân pháºn Chưởng môn Võ Äang thách đấu Vô Ngã đại sÆ°. Nếu trong ba hiệp mà đại sÆ° vẫn không việc gì thì bần đạo tá»± nguyện rút lui, quyết không nhắc lại chuyện nà y nữa.
Lá»i Ä‘á» nghị đó xét tình lý Ä‘á»u đúng cả. Tịnh HÆ° chân nhân tuy danh pháºn cao hÆ¡n Vô Ngã nhÆ°ng đã tá»± hạn chế trong vòng ba hiệp thì rất hợp lý.
Tuy nhiên Không Äá»™ đại sÆ° thừa biết Võ Äang có Thái Cá»±c huyá»n công danh trấn thiên hạ, Tịnh HÆ° lại là Chưởng môn Võ Äang, lẽ dÄ© nhiên công phu đã đạt đến trình Ä‘á»™ thăng hoa, đừng nói là ba hiệp, cho dù là má»™t hiệp hòa thượng Vô Ngã cÅ©ng phải táng mạng. Nếu lão đồng ý vá»›i Ä‘iá»u kiện nà y chẳng khác gì Ä‘em sinh mạng của môn hạ mình ná»™p cho đối phÆ°Æ¡ng. Lão nhắm mắt suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói :
- Bần tăng cũng có một đỠnghị không biết đạo huynh có khứng chịu cho chăng.
- Äại sÆ° xin cứ nói ra.
- Bẩn tăng không phái có ý bao che cho thuá»™c hạ, tuy nhiên sá»± việc nà y bần tăng cho rằng vẫn còn có uẩn khúc. Bần tăng tin rằng Vô Ngã không bao giá» vô cá»› giết ngÆ°á»i bừa bãi.
Tịnh HÆ° chân nhân sắc mặt xám ngoét rõ rà ng đã nổi giáºn. Lão gằn giá»ng há»i :
- Nói nhÆ° váºy đại sÆ° nhất định không chịu giao ngÆ°á»i?
- Bần tăng xin đạo huynh thÆ° cho thá»i giao má»™t tháng để Ä‘iá»u tra, nếu sau thá»i hạn đó vẫn không tìm ra chứng cá»› bần tăng quyết sẽ giao nạp Vô Ngã cho quý phái trừng trị.
Không Äá»™ đại sÆ° Ä‘Æ°a ra lá»i Ä‘á» nghị đó tuy rằng cÅ©ng có tình lý, nhÆ°ng Võ Äang đâu dá»… gì chấp nháºn. Võ Äang ngà y hôm nay cố bốn nhân chứng nên tá»± tin kéo hết môn hạ lên Thiếu Lâm đòi nợ máu đâu dá»… gì chịu vá» tay không.
Tịnh Hư chân nhân lạnh lùng nói :
- Bần đạo không thể chấp nháºn lá»i Ä‘á» nghị của đại sÆ°. Sá»± việc đã quá rõ rà ng, nhân chứng đầy đủ, không cần phải Ä‘iá»u tra nữa.
- NhÆ° váºy bần tăng còn có má»™t cách nữa.
- Äại sÆ° cứ nói!
- Bần tăng lấy thân pháºn Chưởng môn Thiếu Lâm chịu cho đạo huynh đánh ba chưởng. Nếu sau ba chưởng đó bần tăng may mắn còn sống sót sẽ giữ y lá»i hứa trong vòng má»™t tháng sẽ có câu trả lá»i cho quý phái.
Không Äá»™ đại sÆ° vừa dứt lá»i thì toà n thể Thiếu Lâm đệ tá» nhao nhao phản đối. Chúng tăng lẽ dÄ© nhiên không thể để cho đạo sÄ© Võ Äang ngang nhiên mạo phạm PhÆ°Æ¡ng trượng chủ trì của há». Riêng gã hòa thượng Vô Ngã từ đầu đến cuối vẫn giữ im lặng. Gã mong sao cho Thiếu Lâm và Võ Äang kịch chiến vá»›i nhau má»™t tráºn cà ng tốt. Tình hình đôi bên lúc đó cá»±c kỳ căng thẳng, không ai chịu nhÆ°á»ng bÆ°á»›c. Tịnh HÆ° chân nhân và đám đệ tá» của ông ta đâu có muốn đánh Không Äá»™ đại sÆ°. Còn tăng lữ Thiếu Lâm dù có chết cÅ©ng không đồng ý để PhÆ°Æ¡ng trượng của mình bị ngÆ°á»i ta đánh. Lão cho dù có thần công cái thế chăng nữa cÅ©ng không là m sao chịu nổi ba chưởng của Tịnh HÆ° chân nhân. Lúc nà y dÆ°á»›i chân núi, mấy trăm môn hạ Võ Äang nghe trên núi xôn xao thì biết sắp có đánh nhau bèn đồng thanh hô to :
- Trả thù cho đệ tá» Võ Äang!
Thiếu Lâm là nÆ¡i Pháºt môn thanh tịnh, ngà y hôm nay vì má»™t sá»± hiểu lầm mà xảy ra cÆ¡ sá»± là m cho chốn thanh tu ô tạp, khiến Không Äá»™ đại sÆ° trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n, lại xấu hổ vá»›i tổ sÆ°. Lão tăng hai mắt nhắm nghiá»n,luôn miệng niệm pháºt.
Giữa lúc nguy nan bá»—ng vang lên má»™t thứ âm thanh trầm bổng du dÆ°Æ¡ng, âm thanh đó lúc đầu nhá» nhẹ khoan thai, cà ng vá» sau cà ng mau lẹ thúc bách, át cả tiếng ngÆ°á»i huyên náo.
Thứ âm thanh kỳ diệu đó phút chốc đã trấn áp quần hùng, là m cho ai nấy Ä‘á»u im bặt lắng tai nghe. Thì ra âm thanh đó là tiếng sáo trúc.
Chỉ má»™t tiếng sáo mà có khả năng trấn áp mấy trăm cao thủ hai môn phái thì quả là má»™t Ä‘iá»u kỳ diệu ngoà i sức tưởng tượng. Tiếng sáo kỳ lạ đó Ä‘á»™t nhiên dừng lại trong tÃch tắc rồi lại vang lên vá»›i má»™t âm Ä‘iệu hoà n toà n thay đổi.
Trên núi Thiếu Lâm lúc nà y có Tịnh HÆ° chân nhân, Không Äá»™ đại sÆ° há» Ä‘á»u là báºc kỳ sÄ© trong thiên hạ, thế nhÆ°ng đối vá»›i giai Ä‘iệu của tiếng sáo nà y há» hoà n toà n không hiểu được.
Tiếng sáo không có cung báºc, hoà n toà n vượt ra ngoà i giá»›i hạn của âm luáºt. Thoạt nghe tá»±a nhÆ° tiếng chim hót, tiếng má»™t con chim, hai con chim, mÆ°á»i con chim...cứ thế tăng dần, cho đến khi tá»±a nhÆ° có ngà n vạn con chim cùng cất tiếng hót. Má»—i tiếng hót mang má»™t giai Ä‘iệu khác nhau. Tháºt là má»™t bản hòa âm Ä‘á»™c nhất vô nhị.
Trên bầu trá»i lúc nà y bá»—ng xuất hiện những cánh chim. Má»™t... hai con... rồi hà ng Ä‘Ã n chim kéo vá». Trong phút chốc, bầu trá»i Tung SÆ¡n Thiếu Lâm tá»± Ä‘en kịt bóng chim. Hà ng ngà n con chim vẫy cánh chao lượn trên bầu trá»i. Tiếng vá»— cánh phần pháºt, tiếng chim hót lÃu lo, tiếng kêu quang quác. Äó quả tháºt là má»™t cảnh tượng hi hữu trong trá»i đất, ngà n năm chÆ°a từng xảy ra.
DÆ°á»›i mặt đất, từ Tịnh HÆ° chân nhân cho đến Không Äá»™ đại sÆ° cùng vá»›i tất cả đệ tá» hai môn phái Ä‘á»u không tránh khá»i bà ng hoà ng ngÆ¡ ngác trÆ°á»›c cảnh tượng thiên nhiên kỳ lạ nà y.
Giữa lúc đó trên bầu trá»i bá»—ng vang lên hai tiếng kêu oang oác cá»±c lá»›n. Bầy phi Ä‘iểu Ä‘ang bay Ä‘á»™t nhiên dạt ra chừa má»™t khoáng trống lá»›n, từ thinh không sà xuống hai con chim Æ°ng khổng lồ. Hai con thần Æ°ng nà y má» Ä‘en lông Ä‘á», sải cánh dà i hÆ¡n hai trượng. Tiếng Ä‘áºp cánh của chúng phần pháºt tạo thà nh những cÆ¡n gió lá»›n xô dạt đám chim nhá» là m chúng lảo đảo cÆ¡ hồ rÆ¡i xuống đất.
Tiếng sáo kỳ diệu kia chÃnh là phát ra từ chá»— chim Æ°ng. Nhìn kỹ lại thì thấy trên lÆ°ng má»—i con chim Æ°ng chở má»™t ngÆ°á»i, chúng hạ cánh đáp xuống sân trÆ°á»›c tòa chÃnh Ä‘iện trÆ°á»›c cặp mắt ngỡ ngà ng kinh ngạc của hà ng trăm con ngÆ°á»i Ä‘ang có mặt trên đỉnh Tung SÆ¡n.
Từ trên lưng thần ưng bước xuống là Lục Thừa Ân và Từ cô nương.
Thừa Ân vẫn Ä‘ang thổi sáo trúc, mình mặc võ phục mà u xanh, gÆ°Æ¡ng mặt che kÃn bởi vuông khăn sa mà u Ä‘en.
Từ cô nÆ°Æ¡ng vẫn giữ nguyên lá»›p hóa trang vá»›i bá»™ mặt bệnh hoạn, nÆ°á»›c da và ng ởn. Thừa Ân vá»›i bà i Bách Cầm Phi Äiểu Thuáºt Ä‘á»™c nhất vô nhị đã huy Ä‘á»™ng hà ng ngà n con chim bay tá»›i. Ban đầu chà ng dá»± định trong lúc lá»™n xá»™n sẽ thừa cÆ¡ lên Thiếu Lâm. Không ngá» tại núi Tung SÆ¡n lại có cặp thần Æ°ng sinh sống. Äôi chim thần nghe tiếng sáo bay đến, Thừa Ân bèn dùng Äiểu Thuáºt Ä‘iá»u khiển hai con chim Æ°ng chở luôn chà ng và Từ cô nÆ°Æ¡ng lên Thiếu Lâm, tạo nên má»™t kỳ tÃch hãn hữu trong võ lâm từ xÆ°a đến nay.
Sá»± xuất hiện của Thừa Ân và Từ cô nÆ°Æ¡ng, có thể nói là từ trên trá»i rÆ¡i xuống khiến cho cao tăng đạo sÄ© Ä‘á»u ngỡ ngà ng kinh ngạc trố mắt nhìn há».
Thừa Ân sau khi lên được Thiếu Lâm tá»± rồi liá»n ra hiệu cho đôi chim Æ°ng bay Ä‘i, chà ng cÅ©ng thu cây sáo trúc vá» giắt ra sau lÆ°ng. Tiếng sáo vừa ngÆ°ng, bầy chim cÅ©ng dần dần bay Ä‘i, phút chốc không còn lại má»™t con.
Thừa Ân đảo mắt quan sát cục diện trong khi Từ cô nương nhìn chằm chặp và o gã hòa thượng giả đầy vẻ khinh khi.
Thừa Ân hÆ°á»›ng vá» phÃa Không Äá»™ cung tay vái lão :
- Äại sÆ° phải chăng là PhÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm Không Äá»™ thần tăng?
- ChÃnh là lão nạp.
Thừa Ân lại quay sang Tịnh Hư chân nhân hà nh lễ :
- Tiá»n bối đây có phải là Tịnh HÆ° chân nhân, Chưởng mồn Võ Äang vang danh thiên hạ?
Tịnh Hư chân nhân vội và ng đáp lễ :
- Không dám... Không dám! Bần đạo chÃnh là Tịnh HÆ°. Xin há»i nhị vị thà chủ từ đâu đến, có Ä‘iá»u gì chỉ giáo chăng?
Từ cô nÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Chỉ giáo thì không dám. Chỉ có Ä‘iá»u chúng tôi nghe nói Tịnh HÆ° chân nhân là báºc chân tu, công phu hà m dưỡng rất cao, ngà y hôm nay vì cái chết của đồ đệ mà kéo môn hạ lên Thiếu Lâm đòi báo thù, hà nh Ä‘á»™ng đó không phải là hồ đồ lắm sao?
Tịnh HÆ° chân nhân mặt mà y biến sắc, trong má»™t lúc không nói được gì. Võ Äang tứ lão nóng nảy quát lên :
- NgÆ°Æ¡i là ai, sao vừa mở miệng lại mắng ngÆ°á»i? Võ Äang ta Ä‘i đòi nợ máu có gì không đúng mà ngÆ°Æ¡i bảo là hồ đồ?
Từ cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy nói :
- Hồ đồ... rất hồ đồ! Giả nhÆ° ngà y hôm nay dà n xếp không xong xảy ra đánh nhau thì thá» há»i sẽ có bao nhiêu ngÆ°á»i phải chết? Thiếu Lâm hay Võ Äang cho dù bên nà o thắng cÅ©ng phải trả giá rất đắt. Còn nhÆ° thất bại thì mang há»a diệt môn, không phải là mang tá»™i rất lá»›n vá»›i tiá»n nhân, Ä‘em cÆ¡ nghiệp ngà n năm vứt xuống sông xuống biển đó sao?
Từ cô nÆ°Æ¡ng chỉ mấy lá»i ngắn ngủi đã là m cho đám đạo sÄ© ngẩn ngÆ¡ nhÆ° ngÆ°á»i vừa tỉnh má»™ng. Thừa Ân ban đầu thấy nà ng ăn nói bạt mạng định cản lại, nhÆ°ng sau đó lại nghe nà ng lý giải rất hợp lẽ thì trong lòng không khá»i khâm phục nà ng.
Tịnh Hư chân nhân nét mặt cảm động bước tới vái tạ Từ cô nương :
- Thà chủ má»™t lá»i khai tâm khiến cho bần đạo thoát khá»i u mê, bần đạo thay mặt Võ Äang đệ tá» cảm tạ Æ¡n sâu.
Dứt lá»i, lão quay sang vái Không Äá»™ PhÆ°Æ¡ng trượng :
- Ngà y hôm nay bần đạo trong má»™t lúc nóng giáºn hồ đồ đã đến quấy nhiá»…u chốn thanh tu, cúi xin Äại sÆ° rá»™ng lượng bá» qua cho.
Không Äá»™ đại sÆ° nói lá»i khiêm tốn :
- Không dám... không dám! Bần tăng lấy là m hổ thẹn.
Tịnh Hư chân nhân nghiêm sắc mặt nói tiếp :
- Tuy nhiên cái chết của hai tên tiểu đồ bần đạo không thể không truy cứu. Váºy bần đạo xin chấp nháºn kỳ hạn má»™t tháng của Äại sÆ°, mong rằng má»™t tháng sau sẽ nháºn được lá»i phúc đáp của Äại sÆ°.
- Bần tăng nhất định y hẹn.
Tịnh Hư lại quay sang Từ cô nương :
- Nhị vị từ trên lÆ°ng thần Æ°ng sa xuống khiến cho bần đạo rất ngưỡng má»™. Riêng vá» cái Æ¡n khai tâm của thà chủ đối vá»›i tệ phái là rất lá»›n. Ngà y hôm nay nếu thà chủ không đến kịp lúc, xảy ra đánh nhau thì háºu quả tháºt không sao tưởng tượng được. Nói không chừng cÆ¡ nghiệp ngà n năm của Võ Äang sẽ hủy hoại trong tay bần đạo. Váºy xin thà chủ cho bần đạo được thỉnh giáo cao danh, từ nay sẽ lÆ°u truyá»n trong tệ phái, Ä‘á»i Ä‘á»i ghi nhá»› công Æ¡n.
Tịnh HÆ° chân nhân cho dù có lúc đã hồ đồ, nhÆ°ng ông ta quả nhiên có khà độ của báºc chân tu, ông ta ân oán phân mình, biết sai láºp tức sá»a. Äối vá»›i Từ cô nÆ°Æ¡ng là kẻ háºu nhân tiểu bối, nhÆ°ng ông tạ vẫn má»™t má»±c tôn kÃnh cÅ©ng đủ cho thấy ông ta rất có khà độ, không hổ danh là Chưởng môn má»™t phái.
Từ cô nÆ°Æ¡ng thấy ngÆ°á»i ta tôn kÃnh mình thì đâm ra lúng túng, ngượng ngùng xua tay nói :
- Chân nhân quá lá»i rồi. Vãn bối vừa rồi ăn nói vô phép, Chân nhân không trách đã vui mừng lắm rồi. Còn vá» danh tánh thì vãn bối không tiện nói ra, thiết nghÄ© cÅ©ng không cần phải quan trá»ng nhÆ° thế.
Từ lúc Thừa Ân và Từ cô nÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i xuất hiện trên lÆ°ng thần Æ°ng, lại có hà ng ngà n con chim há»™ tống khiến cho bất cứ ngÆ°á»i nà o có máºt ở đó Ä‘á»u rất lấy là m thắc mắc muốn biết há» là những nhân váºt nà o, tên há» là gì mà võ lâm chÆ°a há» nghe nhắc đến.
Bá»—ng giữa lúc đó vang lên tiếng niệm pháºt, Không Äá»™ đại sÆ° thần quang rá»i thẳng và o Thừa Ân, nói :
- A Di Äà Pháºt. Lão nạp ngu muá»™i xin há»i thà chủ đây có phải là Bách Cầm sÆ¡n chủ?
Thừa Ân nghe há»i thì giáºt mình, trong lòng không khá»i thán phục kiến thức uyên thâm của vị hòa thượng nà y. Bách Cầm sÆ¡n trải qua bốn Ä‘á»i SÆ¡n chủ chÆ°a há» rá»i khá»i hang Bách Cầm sÆ¡n ná»a bÆ°á»›c, thế mà ông ta vẫn biết chà ng là Bách Cầm sÆ¡n chủ, quả là vô cùng lợi hại.
Thừa Ân đã bị ngÆ°á»i ta nhìn rõ chân tÆ°á»›ng, không tiện chối nữa Ä‘Ã nh phải thừa nháºn :
- Äại sÆ° kiến thức uyên thâm, vãn bối rất lấy là m khâm phục.
- Tháºt ra, lão nạp chỉ nghe trưởng bối kể lại. Năm xÆ°a tệ sÆ° thúc Ngá»™ Tịnh đại sÆ° trên Ä‘Æ°á»ng vân du lạc bÆ°á»›c đến má»™t nÆ¡i non xanh nÆ°á»›c biếc, bách cầm phi Ä‘iểu sinh sống rất nhiá»u, muốn dừng chân ở đó thanh tu, há»i ra má»›i biết chá»— đó gá»i là Bách Cầm sÆ¡n, chủ nhân là Bách Cầm sÆ¡n chủ Ä‘á»i thứ ba. Chẳng hay thà chủ đây là SÆ¡n chủ Ä‘á»i mấy?
Lão nạp còn được biết Bách Cầm sơn không liên hệ với thế giới bên ngoà i, thà chủ lần nà y tại sao lại đến Thiếu Lâm?
- Thì ra tệ phái đã được vinh hạnh đón tiếp Ngá»™ Tịnh đại sÆ°. Vãn bối háºu nhân nên không được biết. Vãn bối tháºt ra chÆ°a phải là Bách Cầm sÆ¡n chủ. Ân sÆ° Ä‘á»i thứ tÆ° hiện Ä‘ang ở Bách Cầm sÆ¡n.
- Ra là váºy, bổn tá»± ngà y hôm nay được đón tiếp môn hạ Bách Cầm sÆ¡n tháºt là má»™t Ä‘iá»u vinh hạnh.
- Äại sÆ° quá lá»i rồi. Tháºt ra hôm nay vãn bối đến đây là muốn hóa giảiÃá»± hiểu lầm giữa hai phái. Äại sÆ° không hay có vui lòng nghe vãn bối trình bà y chăng?
- Nhị vị thà chủ không chỉ có Æ¡n vá»›i Võ Äang nhÆ° vừa rồi đạo huynh đã nói, mà đối vá»›i Thiếu Lâm cÅ©ng là đại ân nhân. Váºy thà chủ có gì xin chi giáo.
- Không dám! Vãn bối chỉ muốn đối chất với Vô Ngã đại sư.
- Äối chất Æ°?
Thừa Ân đổi giá»ng lạnh nhạt :
- Äại sÆ° có thể má»i Vô Ngã hòa thượng ra đây chăng?
Không Äá»™ đại sÆ° thảy thái Ä‘á»™ của Thừa Ân thì lấy là m nghi ngại, nhÆ°ng ông ta đã được sÆ° thúc Ngá»™ Tịnh kể cho nghe truyá»n thuyết vá» Bách Cầm sÆ¡n, đến nhÆ° sÆ° thúc của ông ta đối vá»›i Bách Cầm sÆ¡n chủ còn rất vị nể tôn kÃnh, huống chi là ông ta.
NghÄ© nhÆ° thế hòa thượng Không Äá»™ liá»n vẫy tay gá»i Vô Ngã.
Hòa thượng sắc mặt không thay đổi vì hắn Ä‘ang mang mặt nạ chỉ có đôi mắt là láo liên đầy vẻ bất an. Giữa lúc nhiệm vụ của hắn sắp hoà n thà nh thì bá»—ng đâu xuất hiện má»™t nhân váºt gá»i là Bách Cầm sÆ¡n chủ phá rối khiến cho hắn vừa lo vừ sợ. Hắn chợt nhá»› đến ba nhân váºt từng xuất hiện ở thà nh Tuy Phong. Trong đó có má»™t tên bịt mặt biết rõ hà nh Ä‘á»™ng mỠám của hắn khiến hắn cà ng thêm lo lắng.
Từ cô nÆ°Æ¡ng thấy Vô Ngã bÆ°á»›c ra liá»n nhảy tá»›i cÆ°á»i cợt nói :
- Hòa thượng, gặp lại cố nhân sao không chà o một tiếng nhỉ?
- Mô Pháºt. Lão nạp không biết thà chủ là ai?
- Äược được! Äã thế, thiếu gia nhắc cho ngÆ°Æ¡i nhá»›. Äêm ná» trong thà nh Tuy Phong, hòa thượng ngÆ°Æ¡i Ä‘uổi theo thiếu gia đến ngoại thà nh. Lúc đó ngÆ°Æ¡i nói muốn giết ngÆ°á»i diệt khẩu, có đúng không nà o?
Mấy lá»i của Từ cô nÆ°Æ¡ng thốt ra nhÆ° má»™t tiếng sét giữa lÆ°ng trá»i.
Äám hòa thượng Thiếu Lầm nhốn nháo cả lên khiến cho Không Äá»™ đại sÆ° phải nạt lá»›n má»™t tiếng má»›i giữ được im lặng. Lão hÆ°á»›ng và o Từ có nÆ°Æ¡ng há»i :
- Thà chủ xin cứ nói ra, chung quy việc nà y là như thế nà o?
Từ cô nÆ°Æ¡ng vẫn cÆ°á»i cợt :
- Äại sÆ° chá»› vá»™i, bá»n tôi đã tá»›i đây thì trÆ°á»›c sau gì chân tÆ°á»›ng sá»± việc cÅ©ng sáng tá». Xin há»i cùng Ä‘i vá»›i Vô Ngã hòa thượng còn có hai vị tiểu hòa thượng nữa, hai ngÆ°á»i đó hiện giỠở đâu, xin má»›i ra đây.
Tháºt ra, Từ cô nÆ°Æ¡ng sá»›m đã nhìn thấy hai tên tiểu hoa thượng đứng núp ló trong hà ng đệ tá» Ä‘á»i thứ ba, nà ng vừa nói vừa xạ tia mắt vá» phÃa chúng là m cho chúng sợ co ngÆ°á»i lại.
Không Äá»™ đại sÆ° khoát tay ra hiệu láºp tức có ngÆ°á»i Ä‘iệu hai tên đệ tá» tá»›i trÆ°á»›c mặt Từ cô nÆ°Æ¡ng. Nà ng nhìn chúng, xoa tay mỉm cÆ°á»i ra vẻ hà i lòng rồi quay sang Thừa Ân :
- Tá» huynh! Äến lượt ngÆ°á»i nói rồi đó.
Thừa Ân gáºt đầu bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, bất ngá» vung tay xuất thủ nhanh nhÆ° tia há»›p. Chà ng đứng giữa đại Ä‘iện Thiếu Lâm tá»± ra tay Ä‘iểm huyệt hai tên cao đồ Thiếu Lâm khiến cho má»i ngÆ°á»i phải má»™t phen nhốn nháo. Lúc đó Không Äá»™ đại sÆ° đứng gần chà ng nhất, lão muốn ra tay cản trở nhÆ°ng Thừa Ân hà nh Ä‘á»™ng nhanh quá khiến lão không kịp trở tay.
Thừa Ân hà nh động mau lẹ, chớp mắt đã khống chế toà n bộ kỳ kinh bát mạch khiến cho hai tên hòa thượng giả có muốn tự vẫn cũng không được. Xong, chà ng mới hướng và o Phương trượng Thiếu Lâm xá một cái :
- Äại sÆ° xin thứ lá»—i! - Rồi chà ng quay sang gã Vô Ngã - NgÆ°Æ¡i tá»± lá»™t mặt nạ hay chá» bổn nhân ra tay?
Gã hòa thượng giả mạo biết tình thế nguy khốn đến nơi nhưng vẫn cố chống đỡ :
- Thà chủ mục hạ vô nhân, ngang nhiên đến Thiếu Lâm tá»± đả thÆ°Æ¡ng bổn môn đệ tá», hà nh Ä‘á»™ng đó không thể tha thứ được. Bần tăng nhất định phải đòi lại công bằng cho Thiếu Lâm.
Gã vừa nói vừa ngầm ngầm váºn ná»™i công và o song chưởng quyết má»™t chiêu lấy mạng Thừa Ân, sau đó sẽ giải quyết luôn Từ cô nÆ°Æ¡ng.
Không ngá» Thừa Ân biết rõ ý đồ của gã, liá»n cÆ°á»i nhạt nói :
- Ngươi đang muốn giết bổn nhân diệt khẩu phải chăng?
- NgÆ°Æ¡i.
Không Äá»™ đại sÆ° trầm giá»ng quát :
- Vô Ngã sÆ° đệ không được vá»ng Ä‘á»™ng!
Gã hòa thượng giả biết đối phương đã đỠphòng, lại có lệnh Phương trượng ban ra nên không dám hà nh động nữa.
Không Äá»™ đại sÆ° nhìn Thừa Ân nói :
- Thà chủ có thể giải thÃch việc nà y má»™t cách rõ rà ng chăng?
Thừa Ân gáºt đầu rồi kể luôn má»™t mạch các sá»± việc từ lúc chà ng tình cá» chôn xác hòa thượng trong rừng, cho đến lúc ở trong khách Ä‘iếm thà nh Tuy Phong, ná»a đêm Ä‘i dò thám thế nà o. Cuối cùng, chà ng nói :
- Vãn bối dám quả quyết hòa thượng Vô Ngã ở đây là giả, hòa thượng tháºt đã chết trong rừng gần thà nh Tuy Phong. Vãn bối cÅ©ng biết rõ tên hung thủ nà y là nhân váºt nà o, âm mÆ°u những việc gì.
Lúc nà y Không Äá»™ đại sÆ° mÆ°á»i phần đã tin hết chÃn, đám hoà thượng Thiếu Lâm, đặc biệt là Vô TÆ°á»›ng đại sÆ° cÅ©ng không còn dám lá»›n tiếng bênh vá»±c cho Vô Ngã nữa. Tất cả Ä‘á»u hÆ°á»›ng ánh mất nghi ngá» và o Vô Ngã khiến hắn lòng dạ rối bá»i, không còn lá»i nà o để nói.
Thừa Ân hai mắt sáng quắc chiếu và o hòa thượng giả, cất giá»ng Ä‘anh thép :
- Cuồng đồ! NgÆ°Æ¡i ở trong Äịa Ngục môn giữ chức vụ gì?
Thừa Ân vừa dứt lá»i, láºp tức má»i ngÆ°á»i xôn xao cả lên :
- Äịa Ngục môn Æ°? Là m sao có thể nhÆ° thế được?
Thừa Ân khoát tay cho má»i ngÆ°á»i im lặng rồi từ từ bÆ°á»›c tá»›i gần hòa thượng giả khiến hắn bất giác phải thụt lùi hai bÆ°á»›c. Tuy nhiên hắn đã dám mạo danh Vô Ngã đại sÆ° tất nhiên cÅ©ng phải có má»™t chút bản lÄ©nh gian ngoa.
Sau má»™t lúc, hắn lấy lại bình tÄ©nh nhìn Thừa Ân, cÆ°á»i nhạt :
- Hừ! NgÆ°Æ¡i có cái mặt cÅ©ng không dám chÆ°á»ng ra, hà nh Ä‘á»™ng mỠám, sỉ nhục Thiếu Lâm ta. Các vị sÆ° huynh đệ? Vô Ngã ngà y hôm nay quyết vì sá»± tôn nghiêm của bổn tá»± liá»u mạng vá»›i tên cuồng đồ nà y, trắng Ä‘en thế nà o rồi sau sẽ phân giải.
Câu nói của gã nhằm kÃch Ä‘á»™ng môn đồ Thiếu Lâm, không ngá» bá»n hòa thượng đã có ý nghi ngá» lai lịch của hắn nên ai nấy Ä‘á»u im lặng không ủng há»™ hắn. Hòa thượng giả thấy tình hình bất ổn thì biết nguy nan, tuy nhiên hắn vẫn giữ được thái Ä‘á»™ bình tÄ©nh không há» tá»™ ra run sợ.
Thừa Ân quay lại nhìn má»i ngÆ°á»i, nói lá»›n :
- ChÆ° vị có biết cách mÆ°á»i dặm dÆ°á»›i chân núi hiện tại đã có hÆ¡n hai trăm cao thủ Äịa Ngục môn từ đêm qua đã thiết láºp vòng vây Thiếu Lâm tá»± rồi chăng?
Má»i ngÆ°á»i lại má»™t phen nhốn nháo. Không Äá»™ đại sÆ° và Tịnh HÆ° chân nhân Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau tá» vẻ bán tÃn bán nghi. Thừạ Ân biết ý liá»n mỉm cÆ°á»i nói :
- Nếu chÆ° vị không tin có thể cá» ngÆ°á»i hạ sÆ¡n dò xét.
Không Äá»™ đại sÆ° quay lại ra lệnh cho Vô TÆ°á»›ng :
- Sư đệ đi một chuyến xem sao?
Tịnh HÆ° chân nhân cÅ©ng cho má»™t trong Võ Äang tứ lão cùng Ä‘i vá»›i Vô TÆ°á»›ng đại sÆ°. Hai ngÆ°á»i nhún mình dùng khinh công lÆ°á»›t Ä‘i, thoáng chốc đã không còn thấy tăm dạng.
Thừa Ân nhìn hai vị lãnh tụ hai môn phái, nói :
- Äạo trưởng và Äại sÆ° có biết Äịa Ngục môn bà y ra trò nà y là để kÃch Ä‘á»™ng hai phái đánh nhau. Sau đó chúng sẽ thừa cÆ¡ tiêu diệt, má»™t nÆ°á»›c cá» thâu tóm cả Thiếu Lâm và Võ Äang đó không?
Má»i ngÆ°á»i, ai nấy Ä‘á»u toát mồ hôi lạnh, cảm thấy nhÆ° vừa thoát khói má»™t tai nạn khủng khiếp.
Thừa Ân nhìn gã hoà thượng giả, cÆ°á»i gằn :
- Thế nà o, bổn nhân nói có đúng không?
Hắn ta thấy sá»± việc đã bại lá»™ không còn có phÆ°Æ¡ng cứu gỡ thì cất tiếng cÆ°á»i lạnh lùng :
- Ha hạ.. các ngươi sớm muộn gì cũng bị bổn môn tiêu diệt.
Không Äá»™ đại sÆ° vừa giáºn vừa sợ. Tuy nhiên, ông ta vẫn giữ thái Ä‘á»™ Ä‘iá»m tÄ©nh nhìn gã hòa thượng giả, há»i :
- Mô pháºt. Thà chủ quả tháºt đã giết chết Vô Ngã sÆ° đệ của ta?
- Lão trá»c đầu? Bổn nhân khuyên ngÆ°Æ¡i sá»›m quy hà ng bổn môn.
Nếu không, má»™t ngà y gần đầy Thiếu Lâm sẽ chịu há»a diệt vong.
Bá»n đệ tá» Thiếu Lâm thấy Vô Ngã nháºn tá»™i thì nổi giáºn nhao nhao đòi bất hắn trả thù cho Vô Ngã tháºt. Tịnh HÆ° chân nhân và đám đạo sÄ© cÅ©ng nghiến răng trợn mắt muốn bắt ngay lấy tên hòa thượng giả trả thù cho hai môn đồ của há», xem ra hòa thượng giả đã không còn Ä‘Æ°á»ng thoát. Bá»—ng hắn ngá»a cổ cất má»™t trà ng cÆ°á»i dà i :
- Ha hạ.. bổn nhân đã dám và o hang cá»p thì há sợ cá»p con sao?
Ngà y hôm nay tuy mÆ°u kế thất bại nhÆ°ng sá»›m muá»™n gì bá»n đạo sÄ© thúi và hòa thượng trá»c các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ bị bổn môn tiêu diệt, chừng đó bổn nhân dÆ°á»›i suối và ng sẽ chỠđón các ngÆ°Æ¡i.
Thừa Ân nạt lớn :
- Cuộng đồ! Ngươi còn chỠgì nữa mà không hiện thân?
- Äược! Äã thế, bổn nhân cho ngÆ°Æ¡i toại nguyện.
Hắn vừa dứt lá»i, liá»n Ä‘Æ°a tay lá»™t miếng da mặt hóa trang rất khéo léo. Miếng da má»ng nhÆ° giấy bó sát và o da mặt hắn khiến cho Không Äá»™ đại sÆ° vốn là ngÆ°á»i lịch duyệt cÅ©ng không sao nhìn ra chân tÆ°á»›ng.
Gã lúc nà y đã hiện nguyên hình là một trung niên đại hán chừng bốn mươi tuổi, da mặt rỗ chẳng rỗ chịt, hắn lột lớp da hoá trang rồi vỗ ngực xưng danh :
- Bổn nhân không ngại cho các ngÆ°Æ¡i biết bổn nhân đây chÃnh là Äịa Ngục môn hạ, Tháºp Äiện Diêm La NgÅ© Ä‘iện chủ.
Nói rồi hắn xạ hai luồng nhãn quang sáng rực và o Thừa Ân :
- Bổn nhân đã bi lột mặt nạ. Còn ngươi, sao không tháo khăn che mặt đi?
Thừa Ân cÆ°á»i khẩy :
- NgÆ°Æ¡i muốn biết mặt tháºt của ta Æ°?
- Äúng váºy.
- Ta chỉ sợ ngươi biết ta là ai rồi thì chết không nhắm mắt đấy.
- Ngươị..tháºt ra ngÆ°á»i là ai?
Thừa Ân biết đối phương đối với lai lịch của chà ng rất hiếu kỳ thì cà ng trêu tức hắn :
- NgÆ°Æ¡i trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng chết, cần gì biết mặt tháºt của ta.
NgÅ© Ä‘iện chủ tức giáºn nghiến răng gầm lên :
- Cuồng đồ! NgÆ°Æ¡i phá há»ng đại sá»± của bổn môn. NgÅ© Ä‘iện chủ ta phải lấy mạng ngÆ°Æ¡i má»›i hả giáºn.
Hắn vừa dứt lá»i, láºp tức vung chưởng lên bổ và o Thừa Ân, nhÆ°ng bất ngá» chưởng của hắn đánh ra ná»a chừng, bá»—ng đổi hÆ°á»›ng Ä‘áºp thẳng và o hai tên tiểu hòa thượng giả mạo đã bị Thừa Ân Ä‘iểm huyệt.
Diêm La NgÅ© Ä‘iện chủ ra tay bất ngá», gian ngoa xảo quyệt khiến cho trong đại Ä‘iện lúc ấy rất đông cao thủ cÅ©ng không sao trở tay kịp.
Chỉ thấy thân hình hai tên hòa thượng giả bị trúng chưởng bay đi bốn năm trượng, ngũ quan thất khiếu trà o máu chết ngay tức khắc.
Má»i ngÆ°á»i lúc đó đồng thanh kêu ồ lên, ai nấy Ä‘á»u phẫn uất, căm háºn Diêm La Ä‘iện chủ thấu xÆ°Æ¡ng. Nhất là bá»n hòa thượng Thiếu Lâm, mắt thấy chốn Pháºt môn thanh tịnh phút chốc đã ô uế máu tanh thì Ä‘au lòng chỉ muốn nhảy xổ và o Diêm La Ä‘iện chủ phân thây hắn má»›i hả dạ.
NgÆ°á»i Ä‘au lòng nhất chÃnh là Không Äá»™ đại sÆ°. Lão thân là Chưởng môn PhÆ°Æ¡ng trượng mà không giữ được sá»± tôn nghiêm cho Thiếu Lâm, mang tá»™i vá»›i liệt đại Tổ sÆ° tổn hại uy danh ngà n năm của Thiếu Lâm tá»±. Chỉ thấy Không Äá»™ đại sÆ° hai mất nhắm nghiá»n, luôn miệng tụng kinh niệm pháºt.
Äệ tá» Thiếu Lâm vì chÆ°a có lệnh của PhÆ°Æ¡ng trượng nên không ai dám hà nh Ä‘á»™ng. Äám đạo sÄ© cÅ©ng chÆ°a có lệnh của Tịnh HÆ° chân nhân Ä‘Ã nh phải đứng im.
Chỉ có Từ có nÆ°Æ¡ng và Thừa Ân không bị môn quy rà ng buá»™c gần nhÆ° cùng má»™t lúc xuất thủ. Từ cô nÆ°Æ¡ng ngá»c chưởng đánh trÆ°á»›c mà tá»›i sau. Thừa Ân từ lúc há»c được võ công chÆ°a có dịp sá» dụng, lúc nà y trong cÆ¡n nóng giáºn chà ng đã váºn đủ mÆ°á»i hai thà nh công lá»±c và o song chưởng đánh ra chiêu tối thượng Thiên Long Vô Mệnh chưởng. Chỉ thấy thân hình Thừa Ân bay vá»t lên cao năm trượng nhÆ° chiếc pháo thăng thiên. Rồi từ trên cao chà ng uốn ngÆ°á»i bổ nhà o xuống tá»±a nhÆ° thần Æ°ng sá»›t mồi. Äó chÃnh là tuyệt kỹ khinh công Phi Thiên Äiểu, tốc Ä‘á»™ cá»±c kỳ mau lẹ.
Thiên Long Vô Mệnh chưởng không hình không bóng, âm thầm lặng lẽ không phát ra một tiếng động nhỠnhưng kỳ thực Diêm La điện chủ cảm thấy trên đầu như có núi đè, sức nặng ngà n cân. Gã vội và ng cỠchưởng lên đỡ.
Chỉ nghe “bùng†một tiếng, thân hình Diêm La điện chủ sụm xuống, xương cốt gãy vụn, chết không kịp kêu lên một tiếng.
Thừa Ân lúc nà y đã hạ thân đứng bên cạnh xác chết. Hà ng ngà n cặp mắt đang nhìn và o chà ng đầy vẻ nghi ngỠxen lẫn tò mò.
ChÃnh Thừa Ân cÅ©ng ngÆ¡ ngác không tin và o chÃnh mình. Lần đầu tiên chà ng Ä‘em tuyệt há»c Bách Cầm sÆ¡n ra sá» dụng đã đắc thủ ngoà i sức tưởng tượng khiến cho chà ng cÅ©ng phải nghi ngá», không biết vừa rồi có phải là do chÃnh chà ng đánh chết Diêm La NgÅ© Ä‘iện chủ không?
Tháºt ra, trong tất cả những ngÆ°á»i có mặt ở đại Ä‘iện lúc nà y chỉ có Thừa Ân và Từ cô nÆ°Æ¡ng biết rõ sá»± lợi hại của Diêm La NgÅ© Ä‘iện chủ.
Thừa Ân tuy chÆ°a chÃnh thức đối đầu vá»›i hắn lần nà o nhÆ°ng chà ng từng chứng kiến võ công của Cá»u Ä‘iện chủ, nếu Ä‘em ra so sánh thì NgÅ© Ä‘iện chủ tất nhiên phải cao cÆ°á»ng hÆ¡n. Thế mà Thừa Ân vừa rồi chỉ má»™t chiêu má»™t thức đã lấy mạng hắn khiến cho chÃnh chà ng cÅ©ng phải bà ng hoà ng sá»ng sốt.
Trong Ä‘iện lại vang lén tiếng niệm Pháºt của Không Äá»™ đại sÆ° :
- A Di Äà Pháºt. Thiện taị.. thiện taị..
Thừa Ân thở dà i nói :
- Vãn bối vừa rồi lỡ tay, lẽ ra phái để tên hung đồ nà y cho nhị vị Chưởng môn định tội. Vãn bối cúi xin chư vị niệm tình tha thứ.
- Thà chủ không nên nói nhÆ° thế. Ngà y hôm nay nhị vị thà chủ có Æ¡n rất lá»›n vá»›i Võ Äang và Thiêu Lâm. Sau nà y nhất định sẽ lÆ°u danh nhị vị truyá»n cho háºu nhân suốt Ä‘á»i ghi nhá»›.
Vừa lúc đó, hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°á»›c lệnh Ä‘i xem xét tình hình dÆ°á»›i chân núi đã trở vá». Quả nhiên đúng nhÆ° lá»i Thừa Ân nói, Äịa Ngục môn đã bà y sẵn thế tráºn chá» thá»i cÆ¡ là láºp tức tiến lên má»™t lúc tiêu diệt hai môn phái.
Vô TÆ°á»›ng Äại sÆ° còn cho biết thêm là Äịa Ngục môn vừa hạ lệnh triệt thoái, có lẽ chúng đã biết tình hình trên Thiếu Lâm diá»…n ra không nhÆ° ý muốn. Không thể nói hết sá»± biết Æ¡n của Thiếu Lâm và Võ Äang dà nh cho hai ngÆ°á»i há».
Tịnh HÆ° chân nhân và Không Äá»™ đại sÆ° thay mặt toà n thể môn đồ hai phái cảm tạ Thừa Ân và Từ cô nÆ°Æ¡ng. Tịnh HÆ° chân nhân sau đó hạ lệnh cho đệ tá» láºp tức hồi sÆ¡n. Thiếu Lâm PhÆ°Æ¡ng trượng Không Äá»™ đại sÆ° có lá»i má»i Thừa Ân, Từ cô nÆ°Æ¡ng, Tịnh HÆ° chân nhân và Võ Äang tứ lão ở lại Thiếu Lâm dùng bữa cÆ¡m chay. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vui vẻ nháºn lá»i. Chỉ riêng Võ Äang tứ lão phải lên Ä‘Æ°á»ng vá» núi, thay mặt Chưởng môn chỉnh đốn môn hạ.