30-04-2011, 09:27 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
ChÆ°Æ¡ng 46: Äứa trẻ bị bắt
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Bóng hình Vân Ny tung tăng chạy trước những bước chân dà i của Tân nhiên.
Vân Ny Ä‘i thẳng má»™t mạch vỠđến phòng khám, đợi đã lâu mà vẫn chÆ°a thấy Tân Nhiên trở vá», không biết có phải là do mình Ä‘i quá nhanh không?
Vân Ny Ä‘ang đứng ở cá»a sổ phòng khám thì thấy Nhị Phát cùng và i đứa bé khác Ä‘i tá»›i.
Vân Ny liá»n gá»i bá»n trẻ lại, há»i: “Nhị Phát , cháu có trông thấy chú Tân Nhiên đâu không?â€
“Có ạ, chú Tân Nhiên Ä‘i cùng cô Äồng Äồng rồi!†Nhị Phát nói.
“Không phải, chú Tân Nhiên Ä‘i gặp cô Äồng Äồng má»›i đúng!†Má»™t đứa trẻ khác không chịu liá»n cãi lại.
“Không đúng, chú Tân Nhiên là bố của Nhạc Bằng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải Ä‘i gặp Nhạc Bằng!†Nhị Phát ra vẻ ngÆ°á»i lá»›n cái gì cÅ©ng biết.
“Chú Tân Nhiên nhất định Ä‘ang vui vẻ Ä‘i cùng cô Äồng Äồng mà !â€
Vân Ny nhẹ nhà ng bẹo má cô bé, nhÃu mà y nói: “Tiểu quá»·, vì sao chú Tân Nhiên lại vui vẻ Ä‘i cùng cô Äồng Äồng chứ hả? †Trẻ con cÅ©ng biết việc nà y sao?
“Mẹ cháu bảo mang lại cho nhau sá»± vui vẻ má»›i có thể có em bé, hÆ¡n nữa lại còn phải ở cùng má»™t chá»—!†Cô bé cẩn tháºn giải thÃch vá»›i Vân Ny.
Vân Ny nói: “NhÆ°ng chú Tân Nhiên không ở cùng má»™t chá»— vá»›i cô Äồng Äồng, mà là ở cùng má»™t chá»— vá»›i cô Vân Ny mà !â€
Cô bé ra vẻ Ä‘au đầu suy nghÄ© má»™t hồi rồi lại bảo: “Là sao nhỉ, kì quái quá! Hay là thế nà y nhỉ , chú Tân Nhiên vui vẻ cùng cô Äồng Äồng, rồi cÅ©ng vui vẻ vá»› cô Vân Ny, có phải thế không!â€
Vân Ny bị đánh bại bởi câu nói đó, buông tay ra khá»i má cô bé, nói: “Thôi Ä‘i chÆ¡i Ä‘i, không được chạy quá xa nhé!â€
“Vâng, anh Nhị Phát, chúng ta chÆ¡i trốn tìm nà o!â€
†Äược!†Nhị Phát cùng cô bé cÆ°á»i vui vẻ rồi dẫn nhau Ä‘i, bá» lại Vân Ny vá»›i bá»™ mặt âu sầu.
Cùng Äồng Äồng vui vẻ, rồi lại cùng Vân Ny vui vẻ, là nhÆ° váºy sao!
Không được! Chỉ có thể vui vẻ vá»›i má»™t ngÆ°á»i thôi!
Cô cần phải hà nh động!
Ở trong nhà Äồng Äồng, Vân Ny do dá»± gá»i: “Äồng Äồng!â€
Äồng Äồng Ä‘ang lấy quần áo cho Nhạc Bằng, ngẩng đầu lên nhìn Vân Ny há»i: “Có chuyện gì sao!â€
“À. . . Tân đại ca. . . Æ°mâ€
“Sao? Tân đại ca không phải má»—i ngà y Ä‘á»u ở cùng vá»›i em sao?†Äồng Äồng cố ý chá»c ghẹo Vân Ny.
Vân Ny xấu hổ nói: “Không phải đâu, không có chuyện má»—i ngà y Ä‘á»u ở cùng em đâu, chỉ là ngà y nà o em cÅ©ng ở phòng khám, rồi tối cÅ©ng ngủ ở đó!â€
“Ai za za, chị biết Vân Ny là cô gái tốt, váºy rốt cuá»™c em muốn há»i cái gì nà o?†Äồng Äồng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Vân Ny muốn há»i cái gì, nhÆ°ng cô Ä‘ang cố ý trêu chá»c cô gái nhá» thú vị nà y.
“Äồng Äồng, em muốn theo Ä‘uổi Tân đại ca!†Vân Ny mang vẻ mặt kiên định, ánh mắt chá» mong nhìn vá» phiá Äồng Äồng.
“Muốn chị bà y kế giúp em không?†Äồng Äồng nghe xong câu nói dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng lên tinh thần hẳn.
“Chị không ngại à ?†Vân Ny thấy Äồng Äồng phản ứng rất vui vẻ nhÆ° váºy, nhÆ°ng lại có chút nghi hoặc.
“Vì sao phải để ý!†Äồng Äồng há»i lại.
“Tân đại ca là ngÆ°á»i tốt, hÆ¡n nữa đối vá»›i chị lại rất ân cần, chị má»™t chút cÅ©ng không Ä‘á»™ng lòng sao?â€
“Nếu đã Ä‘á»™ng lòng thì em là ngÆ°á»i đến sau, váºy định theo Ä‘uổi Tân đại ca thế nà o đây!†Äồng Äồng ảm đạm cÆ°á»i.
“Äồng Äồng, nếu em là đà n ông em cÅ©ng nhất định sẽ thÃch chị!â€
†Nha đầu nà y, chị sợ suy nghÄ© của em rồi đấy!†Äồng Äồng lắc đầu, nói xong Ä‘á»™t nhiên nghiêm túc nhìn Vân Ny: “Vân Ny, em lá»›n rồi!â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên!†Vân Ny kÃch Ä‘á»™ng nhảy lên.
Äồng Äồng vá»™i nói: “Äừng kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy chứ, em bé dáºy bây giá»!â€
Vân Ny ngay láºp tức im bặt cÆ°á»i trừ!
“Em biết rồi, Äồng Äồng , em Ä‘i trÆ°á»›c đây!â€
Äồng Äồng gáºt đầu.
Vân Ny vui vẻ rá»i khá»i !
Cô là ngÆ°á»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh, không nên là m ngÆ°á»i thứ ba, nhÆ°ng vẫn có thể vui vẻ cạnh tranh công bằng cùng Äồng Äồng. HÆ¡n nữa Äồng Äồng đối vá»›i Tân Nhiên lại không há» có ý gì, váºy thì cô cà ng dá»… bá» ra tay!
“Tân đại ca, anh mệt má»i rồi, em giúp anh đấm lÆ°ng nha!â€
Tân nhiên vá»™i giáºt lùi vá» phÃa sau, cô bé nà y hôm nay uống nhầm thuốc Ã
“Tân đại ca, anh chắc nóng lắm, em quạt cho anh nhéâ€
“Äể tôi tá»± là m†Tân nhiên gạt cây quay ra
“Tân đại ca, anh Ä‘i nhiá»u vất vả rồi, lại uống ly nÆ°á»›c nè!â€
“Tân đại ca. . . .â€
Tóm lại Vân Ny tinh quái Ä‘á»™t nhiên trở nên săn đón, khiến Tân Nhiên bất ngá», hÆ¡n nữa lại không kịp ứng phó.
Mỗi ngà y cứ tân đại ca tân đại ca không ngừng!
Hôm nay, Vân Ny lại mang đến cho Tân Nhiên chén trà , Tân Nhiên buông tá» báo trong tay, gá»i: “Vân Ny!â€
“Sao váºy, Tân đại ca!†Vân Ny đắc ý, cuối cùng trong mắt Tân Nhiên cÅ©ng đã nhìn thấy cô rồi.
“Sau nà y không cần là m chuyện vô vị nhÆ° váºy nữa, biết chÆ°a!â€
Tân Nhiên đối với Vân Ny vẫn toà n nói chuyện kiểu giáo huấn.
“Em là m chuyện vô vị sao?†Vân Ny có chút tức giáºn nói.
“Vân Ny!†Tân Nhiên nhìn thấy gương mặt khả ái như búp bê của Vân Ny có chút ủy khuất, cảm thấy không đà nh lòng. Anh biết là mình có thái độ không phải với Vân Ny.
Vân Ny cầm lấy chén trà trong tay Tân nhiên, kéo tay anh bÆ°á»›c theo cô, rồi thẳng tay đẩy anh ra ngoà i, đóng sáºp cá»a lại, cô tức giáºn nói: “Hừ, đồ đại xấu xa, sau nà y không cần anh và o đây nữa, cẩn tháºn tôi hạ Ä‘á»™c chết anh đó!â€
Tân Nhiên Ä‘áºp mạnh và o cánh cá»a nói: “Nha đầu, mở cá»a ra, đây là phòng khám của tôi mà !â€
Ừ, nhưng mà mới đổi chủ rồi !
Vân Ny tháºt sá»± tức giáºn , Tân Nhiên sẽ không có nÆ°á»›c uống, không có quạt thổi, không có đồ ngon do Vân Ny chuẩn bị nưã.
Hôm nay Tân Nhiên Ä‘i ra ngoà i khám bệnh , Ä‘i ngang qua má»™t sÆ°á»n núi đầy hoa, Tân Nhiên hái và i đóa rồi Ä‘em vá» phòng khám.
(Vân Ny Ä‘ang ngồi ăn bưã ăn do chÃnh mình là m thì nhìn thấy Tân Nhiên trở vá», mắt liếc nhìn má»™t chút, rồi lại tiếp tục bưã ăn
Tân nhiên đặt hoa trÆ°á»›c mặt Vân Ny nói: “Vẫn còn giáºn hay sao!â€
Vân Ny xoay đầu sang chỗ khác, tiếp tục bưã ăn cuả mình, nhưng vẫn không để ý đến Tân Nhiên
Tân nhiên lắc đầu báºt cÆ°á»i, cÆ¡n giáºn dá»—i của Vân Ny hệt nhÆ° má»™t đứa trẻ, mà anh lại không có sở trÆ°á»ng trong việc nà y, thôi Ä‘Ã nh chá» cô từ từ bá»›t giáºn váºy.
Ai bảo nha đầu đột nhiên thay đổi không hỠbáo trước khiến anh hoà n cảm thấy có chút không thoải mái
Tà i sản của xiao ling
Chữ ký của xiao ling
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
30-04-2011, 09:35 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
ChÆ°Æ¡ng 46.2: Äứa trẻ bị bắt
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Äến hết ngà y, Tân Nhiên thu dá»n lại đồ đạc rồi vá» nhà , để không gian lại cho Vân Ny.
Trá»i vỠđêm, sấm sét nổi lên vang rá»n cả vùng, bão Ä‘ang tá»›i đấy.
Tân Nhiên Ä‘ang ngủ thì bị má»™t trà ng sấm sét Ä‘inh tai nhức óc đánh thức dáºy. Không tránh khá»i nghÄ© đến Vân Ny, cô nhóc nà y không biết liệu có Ä‘ang sợ hãi không chứ.
Tân Nhiên mặc xong quần áo, cầm theo dù, định đến xem thế nà o, vÆ°Ã mở cá»a, Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i mà u Ä‘en, dá»a anh suýt nhảy dá»±ng lên.
Vừa định thần lại để có thể nhìn cho rõ thì nháºn ra bóng Ä‘en đó chÃnh là Vân Ny!
“Tân đại ca, em sợ lắm!†Vân Ny run rẩy trong khi gió vẫn vô tình thổi mạnh qua.
Tân Nhiên dùng dù che cho Vân Ny rồi dẫn cô vỠphòng mình.
Anh đi tìm khăn mặt để Vân Ny lau khô đầu tóc rồi lại tìm một bộ quần áo cho Vân Ny thay và o.
“Tốt rồi, Ä‘i ngủ Ä‘i! GiÆ°á»ng nà y nhÆ°á»ng cho cô, tôi ra ngoà i sofa ngủ!†Tân Nhiên đặt má»™t ly nÆ°á»›c nóng trên bà n bên cạnh Vân Ny rồi xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i.
Vân Ny đứng dáºy vòng tay ôm lấy Tân Nhiên từ phÃa sau, có chút khổ sở nói: “Tân đại ca, đừng cá»± tuyệt em được không, em sẽ là m cho anh cảm thấy vui vẻ!â€
Tân Nhiên cứng ngÆ°á»i, cháºm rãi xoay đầu lại nhìn vân ny rồi nói: “Nha đầu ngốc, tôi và cô vốn không hợp nhau, cô còn nhá», thôi nhanh Ä‘i ngủ Ä‘i!â€
Nói xong liá»n rá»i khá»i Vân Ny Ä‘i ra ngoà i!
Vân Ny nhìn theo bóng dáng Tân Nhiên, cô biết, Tân Nhiên sẽ không yêu cô, anh chÃnh là nghÄ© cô vẫn còn là má»™t cô nhóc. ChÃnh là vì gÆ°Æ¡ng mặt cô giống búp bê sao?
Cô đã 21 tuổi, vì cái gì không ai tin cô đã 21 tuổi chứ! Cái gÆ°Æ¡ng mặt búp bê tháºt đáng ghét mà !
“Ta muốn Ä‘i phẫu thuáºt chỉnh hình!†– Vân Ny tức giáºn la to trong lòng!
Ngà y hôm sau cơn bão cũng trôi qua.
Tân Nhiên má»™t đêm nằm ngoà i sofa ngủ, vừa má»›i tỉnh dáºy đã nghe phiá bên nhà Äồng Äồng truyá»n tá»›i âm thanh to tiếng.
Xảy ra chuyện gì chứ! Ông Lê cùng bà Lê Ä‘á»u là ngÆ°á»i có tÃnh cách ôn thuáºn không có khả năng gây ra những tiếng ồn à o nhÆ° váºy.
Tân Nhiên chạy vá»™i ra ngoà i, thấy trÆ°á»›c cá»a nhà Äồng Äồng Ä‘áºu má»™t chiếc xe sang trá»ng, sẽ là ai?
Tân Nhiên Ä‘i và o, nhìn thấy Äồng Äồng vụt chạy ra, lại kinh hoảng hô to: “Con của tôi! Con của tôi đâu rồi!â€
Tân Nhiên hốt hoảng ôm lấy Äồng Äồng, sốt ruá»™t há»i: “Em bình tÄ©nh lại Ä‘i. Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì!â€
Bà Lê thÆ°Æ¡ng tâm nói: “Nhạc Bằng không thấy đâu nưã , đêm qua quả nhiên còn nằm ở đó, ngủ cả đêm lại không nhìn thấy thằng bé đâu nữa!â€
Gương mặt ông Lê vừa tức tối lại vừa đăm chiêu sầu não.
Tân Nhiên sá»ng sốt nhÆ°ng vẫn bình tÄ©nh nói: “Má»i ngÆ°á»i đừng hoảng loạn, chúng ta Ä‘i báo cảnh sát!â€
“Ta nghÄ© không cần phải Ä‘i báo cảnh sát, tốt nhất chúng ta nên nói chuyện vá»›i nhau thì hÆ¡n!†Từ ngoà i cá»a lá»›n vang lên má»™t giá»ng nói.
“Là ngÆ°Æ¡i bắt Ä‘i con trai ta có phải không!†Äồng Äồng Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘á»™t nhiên Lôi Lâm xuất hiện. Quả nhiên chÃnh là ông ta, cha của Lôi DÆ°Æ¡ng.
Cha của Lôi DÆ°Æ¡ng cháºm rãi bÆ°á»›c và o nhÆ° chốn không ngÆ°á»i, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh tiến và o nhà Äồng Äồng.
Ông Lê hÆ°á»›ng vá» phÃa Lôi Lâm, không há» kiêng nể lên tiếng: “ NgÆ°Æ¡i là m nhÆ° thế nà y là phạm pháp. Yêu cầu ngÆ°Æ¡i trả đứa bé lại cho chúng ta!â€
“Hi vá»ng ngÆ°Æ¡i không ngại, ta muốn cùng mẹ đứa bé nói chuyện riêng má»™t chút!â€. Lôi Lâm tiến đến gần, nhìn thấy mắt Äồng Äồng ngấn nÆ°á»›c pha lẫn căm háºn, thì cháºm rãi lên tiếng nói.
“NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là muốn thế nà o!†Ông Lê ngà y thÆ°á»ng nhất má»±c dịu dà ng, nay giống nhÆ° má»™t con dã thú bá»™c phát, muốn Ä‘em Lôi Lâm nuốt và o trong bụng.
Lôi Lâm mắt nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, không để ý đến ông Lê, rõ rà ng là không muốn cùng ngÆ°á»i khác nói chuyện.
Äồng Äồng Ä‘Æ°a tay gạt nÆ°á»›c mắt, ánh mắt kiên cÆ°á»ng lãnh đạm nhìn Lôi Lâm : “Ba, mẹ, Tân Nhiên, má»i ngÆ°á»i ra ngoà i trÆ°á»›c Ä‘i!â€.
Ông Lê, bà Lê, còn có Tân Nhiên, chỉ biết căm phẫn bước ra ngoà i.
Äồng Äồng ngồi đối diện Lôi Lâm, trong lòng cô bây giá» so vá»›i lúc phát hiện đưá nhá» bị mất thì đã trấn tÄ©nh không Ãt.
Lôi Lâm sau má»™t hồi im lặng cÅ©ng chiụ mở miệng nói: “NgÆ°Æ¡i là thá»±c lòng yêu Lôi DÆ°Æ¡ng?â€
“Xin ngà i Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»!â€
“Äược, váºy chúng ta nói thẳng!†Lôi Lâm dừng má»™t chút, giống nhÆ° suy tÆ° cái gì, rồi má»›i lên tiếng nói: “Ta hy vá»ng đứa nhá» sẽ được Lôi gia nuôi dưỡng!â€
Äồng Äồng không khá»i trở nên kÃch Ä‘á»™ng, tức giáºn nói: “Không, đứa nhá» là của tôi, không ai có thể tranh Ä‘oạt quyá»n là m mẹ hợp pháp của tôi cả!â€
“Ta sẽ không để con cháu Lôi gia lÆ°u lạc bên ngoà i, hÆ¡n nữa Lôi DÆ°Æ¡ng phải kết hôn , ta không muốn vì việc nà y mà ảnh hưởng đến hôn sá»± của nó. HÆ¡n nữa chá» việc láºp gia đình ổn định, ta sẽ từ từ cho đứa nhá» bÆ°á»›c và o Lôi gia danh chÃnh ngôn thuáºn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể Ä‘i phá hoại cuá»™c hôn nhân nà y, nhÆ°ng nếu nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i sẽ vÄ©nh viá»…n không được gặp lại cốt nhục của ngÆ°Æ¡i. Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể nhá» má»™t chút thủ Ä‘oạn thông qua pháp luáºt mà già nh quyá»n nuôi dưỡng đứa nhá», tin ta Ä‘i, lấy Ä‘iạ vị cùng sức mạnh cuả ta cÅ©ng đủ để ngÆ°Æ¡i tin Ä‘iá»u nà y, ngược lại nếu ngÆ°Æ¡i chấp thuáºn Ä‘iá»u kiện của ta, ta sẽ không ngăn cản ngÆ°Æ¡i và đứa nhá» gặp mặt!â€
Äồng Äồng tức giáºn đứng dáºy, lắc đầu, kiên định nói: “Không, tôi sẽ không đáp ứng Ä‘iá»u kiện của ngà i!â€
“Váºy ngÆ°Æ¡i muốn nhÆ° thế nà o!â€
“Xin ngà i Ä‘em đứa nhá» trả lại cho tôi!â€
“Nếu không thì sao?â€
“Váºy thì tôi cÅ©ng sẽ thông qua pháp luáºt cùng ngà i tranh Ä‘oạt đứa bé!â€
Lôi Lâm trầm ngâm nở nụ cÆ°á»i, cháºm rãi đứng dáºy nhìn Äồng Äồng nói: “Cô muốn ta trả đưá trẻ lại cho cô để cô hại con trai ta sao?†Cô là muốn cho má»i ngÆ°á»i biết Lôi DÆ°Æ¡ng có con ngoà i giá thú, phá hoại việc hôn nhân của nó, để nó thân bại danh liệt rồi bị trục xuất khá»i táºp Ä‘oà n Lôi Thị à h? Äể gia đình há» Äan sau nà y ghi mối háºn thù vá»›i nói, để nó trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng không còn nÆ¡i sống yên ổn sao?†Lôi Lâm bức há»i Äồng Äồng, là m cô chùn bÆ°á»›c.
Trong lòng Äồng Äồng má»™t chút cÅ©ng không thở nổi.
Lôi Lâm hà i lòng nhìn phản ứng của Äồng Äồng rồi lại tiếp tục công kÃch: “Nếu cô là m nhÆ° váºy, cô không chỉ hại má»™t mình Lôi DÆ°Æ¡ng, mà cô còn hại cả đứa nhá», ta sẽ không bao giá» cho cô còn được gặp lại nó!â€
Lôi Lâm nói xong, không há» ngó ngà ng tá»›i Äồng Äồng Ä‘ang xót xa vô hạn , thẳng bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoà i. Ông biết thắng lợi sẽ thuá»™c vỠông.
Phụ nữ, nếu vì Ä‘Ã n ông mà mang nặng đẻ Ä‘au sinh ra cốt nhục, nhất định là thá»±c lòng yêu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó, hÆ¡n nưã bằng bất gì giá nà o, nếu yêu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó mà hắn ta lại cùng ngÆ°á»i phụ nữ khác kết hôn, sẽ nghÄ© ra tất cả biện pháp chẳng hạn nhÆ° dùng đưá nhá» buá»™c hắn ta phải chiụ trách nhiệm. NghÄ© nhÆ° thế cho nên Lôi Lâm buá»™c phải hà nh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c để ngăn cản chuyện nà y.
Lôi Lâm đã thá»±c hiện được mục Ä‘Ãch liá»n đắc ý nở nụ cÆ°á»i, Ä‘i ra khá»i phòng, moị ngÆ°á»i bên ngoà i Ä‘á»u trợn mắt nhìn ông ta.
“Chá» má»™t chút, ông khoan Ä‘i đã!†Tân nhiên cản Ä‘Æ°á»ng Lôi Lâm.
Lôi Lâm vÆ°Æ¡n tay, dùng sức đẩy mạnh Tân Nhiên ra, nói: “Nếu ngÆ°Æ¡i không tá»± biết lượng sức mình, cùng ta ra tòa án má»™t lần, mà đương nhiên sá»± việc lần nà y không đến lượt ngÆ°Æ¡i xen và o, hầu tòa cÅ©ng phải có sá»± chấp thuáºn của Ä‘Æ°Æ¡ng sá»±!â€
Lôi Lâm nhanh chóng hÆ°á»›ng cá»a lá»›n ra ngoà i.
Vân Ny không biết đã xảy ra chuyện gì, đứng dá»±a ở cá»a nhìn Lôi Lâm trà n đầy ná»™ khà bÆ°á»›c ra, mỉm cÆ°á»i nói: “Lão gia Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cẩn tháºnâ€.
Lôi lâm ngẩng cao đầu ngạo nghễ, cơ bản là không thèm nhìn đến Vân Ny, tiếp tục bước đi. Vân Ny rất nhanh đưa chân ra, Lôi Lâm không phòng bị ngã sấp trên mặt đất.
Vừa nãy dáng vẻ cao ngạo là thế, khà chất quà phái đến váºy, nay đã ngã lăn trên đất thở hổn hển.
Ông tức giáºn khôn xiết, đứng dáºy chỉ và o Vân Ny nói: “Con nhóc đáng chết, là ngÆ°Æ¡i cố ý!â€
“Ông đã biết ý tôi, còn không mau Ä‘i, tôi xua chó cắn ông bây giá»!†. Vân Ny không khách khà nói.
Lôi Lâm vá»— vá»— trên ngÆ°á»i, hung hăng bá» Ä‘i !
Vân Ny nhìn moị ngÆ°á»i trong nhà , khuôn mặt đầy vẻ u sầu.
Äồng Äồng hồn phách thất lạc từ phòng trong Ä‘i ra, gÆ°Æ¡ng mặt tái nhợt đầy nÆ°á»›c mắt, trong mắt là sá»± thống khổ không nguôi, cùng Ä‘Æ°á»ng không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác.
Tân Nhiên bắt lấy bả vai Äồng Äồng vá»™i và ng há»i: “Äồng Äồng em cùng ông ta nói chuyện gì, đứa bé đâu? Chuyện rốt cục nhÆ° thế nà o?â€.
“Là sao hả Äồng Äồng!â€Bà Lê cÅ©ng lo lắng há»i.
“Nếu ông ta không Ä‘em đứa nhá» trả lại cho con, chúng ta có thể tìm luáºt sÆ° kiện ông ta!†Ông Lê nhìn thấy con mình dáng vẻ mất hồn trống rá»—ng, lại tức giáºn.
Äồng Äồng lắc đầu nói: “Con phải là m nhÆ° thế nà o đây?â€
“Äồng Äồng, con nói cái gì, bằng má»i giá chúng ta phải Ä‘Æ°a đứa bé vá» chứ?†Bà Lê không dám tin, há»i lại.
Vân Ny nà y tÃnh tình mau lẹ, tá»±a hồ có thể hiểu được cái gì, cô Ä‘i lên trÆ°á»›c mặt bà Lê nói: “Bác à , Äồng Äồng nhất định Ä‘ang rất thÆ°Æ¡ng tâm, chúng ta nên để cô ấy yên má»™t lát Ä‘i!â€.
Tân Nhiên trầm mặc má»™t hồi rồi nói: “Hiện giỠđã biết đứa nhỠở đâu, chúng ta có thể xác định đứa nhá» là an toà n, anh nghÄ© ông ta dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i thân của đứa bé, nhất định sẽ không là m hại nó. Chúng ta mau nghÄ© cách Ä‘i.â€
Äồng Äồng nâng khuôn mặt thất thần lên nói vá»›i má» ngÆ°á»i: “Con hy vá»ng má»i ngÆ°á»i không cần bà n luáºn vá» chuyện hôm nay, không có lá»i cầu xin của con mong má»i ngÆ°á»i cÅ©ng đừng giúp đỡ conâ€
Äồng Äồng nói xong, xoay ngÆ°á»i, vô hồn bÆ°á»›c vá» phòng.
Vì cái gì, phải tra tấn cô nhÆ° váºy!
Nước mắt đau khổ cuối cùng cũng nhỠxuống!
Äồng Äồng không có giá» nà o phút nà o là không nhá»› con cô, thế nhÆ°ng lôi lâm lại ám ảnh tâm trà cô.
“Cô muốn ta trả đưá trẻ lại cho cô để cô hại con trai ta sao?†Cô là muốn cho má»i ngÆ°á»i biết Lôi DÆ°Æ¡ng có con ngoà i giá thú, phá hoại việc hôn nhân của nó, để nó thân bại danh liệt rồi bị trục xuất khá»i táºp Ä‘oà n Lôi Thị à h? Äể gia đình há» Äan sau nà y ghi mối háºn thù vá»›i nói, để nó trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng không còn nÆ¡i sống yên ổn sao?â€
ThÆ°Ã nháºn đứa trẻ, hại lôi dÆ°Æ¡ng, thÆ°Ã nháºn đưá trẻ, thân bại danh liệt, Äồng Äồng má»—i lần nghÄ© đến má»™t chữ, lại là má»™t phen Ä‘au Ä‘á»›n.
Không biết chÃnh mình phải là m thế nà o, cô sợ, cô rốt cuá»™c sợ rằng mình sẽ không được gặp lại đứa bé nưã. NhÆ°ng cÅ©ng không thể dừng lại được!
Äồng Äồng nhÆ° sắp hoá Ä‘iên!
Má»—i ngà y cô cứ nhìn quần áo của Nhạc Bằng rồi lại khóc. Äứa bé đó, là do má»™t mình cô liá»u mạng sinh ra, ngÆ°á»i khác vì cái gì lại có nhiá»u là dó Ä‘oạt lấy nó nhÆ° váºy.
Thế giá»›i nà y là cái gì, tiá»n bạc, địa vị, quyá»n lợi, quyết định, hết thảy Ä‘á»u vô nghÄ©a.!
ChÃnh là đứa nhá» không thể được thÆ°Ã nháºn , cô không thể để Lôi DÆ°Æ¡ng thân bại danh liệt, không có nÆ¡i sống yên ổn .
“Äồng Äồng vẫn không chịu ăn chút gì sao?†Tân Nhiên vÆ°Ã khổ sở vừa phiá»n não há»i.
Bà Lê nhắm mắt lắc đầu.
Bà Lê há»i Äồng Äồng rốt cuá»™c cÅ©ng biết được má»™t Ãt nguyên nhân. Tháºt không nghÄ© rằng Lôi Lâm lòng lang dạ sói dùng thủ Ä‘oạn hèn hạ nhÆ° váºy ép buá»™c Äồng Äồng.
CÅ©ng không hiểu vì sao Äồng Äồng lại chÃnh vì Lôi DÆ°Æ¡ng mà hy sinh nhiá»u nhÆ° thế, cái kiểu Ä‘Ã n ông đối xá» vá»›i cô nhÆ° váºy, là m thế nà o má»›i khiến cô hoà n toà n hết hy vá»ng.
Còn vá» lá»i hưá cuả Lôi Lâm đã nói, Äồng Äồng không nghÄ© sẽ giao quyá»n nuôi dưỡng vá» cho nhà há» Lâm cÅ©ng chứng mình rõ rằng Äồng Äồng quyết định nuôi đưá trẻ má»™t mình.
Nỗi buồn nà y cũng lây sang cả Lê Gia và Bà Lê.
Äau lòng nhÆ°ng không biết phải là m thế nà o Ä‘Ã nh phải để Äồng Äồng tá»± quyết định.
Nhìn thấy Äồng Äồng dáng vẻ khổ sở, ông bà Lê cÅ©ng Ä‘au khổ theo.
Tân Nhiên cũng cảm thấy đau khổ theo cả gia đình hỠLê.
Mà còn có má»™t ngÆ°á»i Ä‘au khổ theo hỠđó chÃnh là Vân Ny.
Cô má»™t phần vì Äồng Äồng mà khổ sở và cÅ©ng là vì Tân Nhiên.
Tân Nhiên yêu Äồng Äồng, chÃnh vì Äồng Äồng trong lòng nghÄ© đến ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác, vì ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác mà hi sinh nhiá»u nhÆ° váºy, Tân Nhiên nhất định là rất Ä‘au khổ.
Còn cô thì sao, chẳng phải là má»™t Tân nhiên khác hay sao! Má»™t Äồng Äồng khác!
Cô vui vẻ cùng Tân Nhiên, vui vẻ mà cố chấp, cô ngã bệnh , Tân Nhiên cũng không bỠrơi, không mặc kệ cô.
Cô giả vỠbệnh, Tân Nhiên cũng luống cuống, xem bệnh cho cô!
Trong lòng cô biết rằng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y đối vá»›i cô rất tốt và cô cÅ©ng muốn vì ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y mà là m Ä‘iá»u tốt.
Cháºm rãi Ä‘Ãch vui vẻ thượng nà y dịu dà ng Ä‘Ãch nam nhân!
Thế mà ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà y lại Ä‘i yêu ngÆ°á»i khác, tháºt Ä‘au buồn!
Ngà y mai, rồi ngà y mai chắc sẽ ổn cả thôi!
Äồng Äồng im lặng nằm ở trên giÆ°á»ng, tá»±a nhÆ° là đang ngủ, bà Lê ngồi bên cạnh săn sóc Äồng Äồng.
Má»›i có và i ngà y ngắn ngủi mà Äồng Äồng trở nên tiá»u tụy đến không chịu nổi. Mất Ä‘i đứa nhỠđối vá»›i cô là má»™t đả kÃch quá lá»›n, cô ngà y đêm nhá»› đến đứa nhá», có phải Lôi Lâm muốn khiến cho cô trở nên mệt má»i đến không chiụ nổi nhÆ° thế nà y không .
Bà Lê thÆ°Æ¡ng cảm nghÄ©, nhìn thấy Äồng Äồng báºt dáºy, vá»™i ôm lấy bả vai Äồng Äồng, an ủi nói: “ Thế nà o, là mÆ¡ thấy gì sao!â€.
Äồng Äồng khóc nức nở vá»™i nói: “Mẹ, Nhạc Bằng muốn uống sữa, con nghe thằng bé khóc! Thằng bé nhất định là đói rồi!â€
Bà Lê trong lòng dấy lên sá»± chua xót: “Äồng Äồng, Nhạc Bằng không ở chá»— chúng ta nữa, con quên rồi sao.â€
Äồng Äồng vẫn còn mê man, thút thÃt nói: “Mất, phải rồi, con quên mất, thằng bé bị bắt Ä‘i rồi, không biết thằng bé ăn ngủ có được không!â€
Äồng Äồng nói rồi nhÃch đến gần mẹ, cúi đầu khóc nói: “Mẹ, con tháºt sá»± rất nhá»› Nhạc Bằng!â€.
“Mẹ biết, nhÆ°ng con cÅ©ng không thể vì nhÆ° váºy mà là m khổ chÃnh mình!†Bà Lê vốn muốn khuyên bảo Äồng Äồng,vì má»™t gã Ä‘Ã n ông nhÆ° váºy là không đáng, nhÆ°ng trông Äồng Äồng lúc nà y lại Ä‘ang yếu á»›t Ä‘au Ä‘á»›n đến nhÆ° váºy, thì lại không nỡ dùng những lá»i lẽ là m cô kÃch Ä‘á»™ng.
GÆ°Æ¡ng mặt Äồng Äồng đẫm nÆ°á»›c mắt nhìn mẹ nói: “Mẹ, con khóc Ä‘uợc rồi thì đã tốt rồi, mẹ Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, không cần ở bên con nhÆ° thế nà y!â€.
Nghe Äồng Äồng nói thế nà y mặc dù cảm thấy tháºt bất ản nhÆ°ng bà vẫn cố gắng lấy lại bình tÄ©nh, Æ°ng thuáºn theo ý cuả Äồng Äồng.
“Váºy con nằm xuống nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, mẹ Ä‘i mua chút thức ăn cho con!â€
“Vâng, con phải ăn má»™t chút, nếu không sẽ không có đủ dinh dưỡng, không có nhiá»u sữa cho Nhạc Bằng uống, cÅ©ng không có sức chăm sóc cho Nhạc Bằng!†Äồng Äồng Ä‘á»™t nhiên thần thái trở nên miên man, trong mắt thần sắc kÃch Ä‘á»™ng, nhìn bà Lê nói :â€Mẹ, mẹ Ä‘i mua đồ ăn Ä‘i, mua vá» rồi con sẽ Ä‘i nấu cÆ¡m!â€
Bà Lê nghe Äồng Äồng nói năng lung tung, trong lòng linh cảm có gì đó không ổn.
Má»i chuyện xảy ra đến lúc nà y, Äồng Äồng chẳng khác nà o ba năm trÆ°á»›c đây, bà Lê Ä‘au khổ khóc nấc, Ä‘au lòng nói: “Äồng Äồng, nếu con tháºt sá»± muốn đứa nhá», mẹ sẽ tìm cách cho con, con đừng nhÆ° váºy hà nh hạ chÃnh mình, con mà xảy ra chuyện gì thì mẹ biết phải là m sao bây giỠđây!â€
Äồng Äồng cÆ°á»i nói: “Mẹ, mẹ lại nói cái gì thế, con không sao, mẹ Ä‘i mua thức ăn Ä‘i, con ở đây đợi.â€
“Äồng Äồng!†Bà Lê gá»i to tên Äồng Äồng, để có thể khiến cô trấn tỉnh má»™t chút, nhÆ°ng Äồng Äồng tiếp tục nói: “Mẹ, mẹ mệt lắm phải không, để con Ä‘i mua đồ ăn, là con không tốt, con không biết lo cho mẹ. Mẹ đừng tức giáºn nưã, con sẽ Ä‘i mua đồ ăn, mẹ trông Nhạc Bằng giùm con nha!â€
Bà Lê khóc kêu to :â€Äồng Äồng!â€
Äồng Äồng Ä‘ang định bÆ°á»›c ra ngoà i, nghe tiếng mẹ gá»i liá»n quay đầu lại, nhìn thấy mẹ Ä‘ang khóc, vá»™i há»i: “Mẹ, mẹ là m sao lại khóc, là con là m mẹ giáºn có phải không!â€
Bà Lê ôm chặt lấy Äồng Äồng, nhìn thấy Äồng Äồng nhÆ° váºy, trong lòng Ä‘au khổ cùng cá»±c, nÆ°á»›c mắt không kìm được chảy xuống, kéo Äồng Äồng đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng, nhẹ nhà ng nói: “Äồng Äồng, ngoan ngoãn ở nhà chá» mẹ, mẹ Ä‘i mua đồ ăn cho con, là m đồ ngon cho con ăn, nhÆ° váºy má»›i có thể có sữa cho Nhạc Bằng!â€
Äồng đồng gáºt đầu, nói: “Vâng, váºy con sẽ ở nhà trông Nhạc Bằng!†Äồng Äồng Ä‘i vòng vòng tìm kiếm, Ä‘á»™t nhiên dừng lại, lo lắng nói: “Mẹ, Nhạc Bằng đâu, con Ä‘em Nhạc Bằng đặt ở đâu rồi .†Äồng đồng Ä‘au khổ tá»± vò tóc mình, thì thà o trách cứ bản thân.
“Äồng Äồng, Äồng Äồng, nghe mẹ nói nà y, hôm nay là con không khoẻ, hÆ¡i mệt nên đã nhá» Vân Ny giúp con chăm sóc Nhạc Bằng. Mẹ ra ngoà i mua đồ ăn, rồi má»›i sang chá»— Vân Ny Ä‘Æ°a thằng bé vá», con phải nghe lá»i mẹ ở nhà ngoan nha!â€
Äồng Äồng nghe mẹ nói, má»›i an tâm nở nụ cÆ°á»i: “Äược, con ở đây đợi, mẹ Ä‘i nhanh vá» nhé!â€
Tà i sản của xiao ling
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
03-05-2011, 08:59 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 47: Lấy gì chuộc tội
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lôi DÆ°Æ¡ng rá»i khá»i hôn lá»… xa hoa, khởi Ä‘á»™ng xe hÆ°á»›ng tá»›i nÆ¡i mà anh biết nhÆ°ng chÆ°a từng tá»›i, lái xe Ä‘i.
Mà giáo Ä‘Æ°á»ng để lại má»™t tà n cục chÆ°a giải quyết.
Lôi HÆ°á»›ng Äông nở ra má»™t nụ cÆ°á»i vui vẻ, trong lòng nghÄ© ông trá»i đã giúp hắn, má»i việc chÆ°a cần hắn Ä‘á»™ng tay Ä‘á»u tá»± xảy ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn rất vui vẻ.
Lôi Lâm thở hổn hển, nhìn thấy Äan Quốc Khánh không há» chấp nháºn chuyện nà y, khó xá» không biết là m cách nà o để cứu vãn cục diện.
Lôi DÆ°Æ¡ng phóng rất nhanh, trong đầu cÅ©ng tá»± giác mau chóng suy nghÄ©, tâm tÆ° phức tạp và há»—n loạn Ä‘iá»u khiển xe.
Không bao lâu sau, xe anh dừng lại trÆ°á»›c má»™t thôn xóm xa xôi, hẻo lánh, chiếc xe sang trá»ng trông tháºt đối láºp vá»›i khung cảnh nÆ¡i đây.
Lôi DÆ°Æ¡ng tiến và o trong sân, trong sân thá»±c sạch, có má»™t Ãt loại hoa thạch thảo ,ánh mắt anh hÆ°á»›ng vá» phÃa cá»a.
Anh thấy trÆ°á»›c cá»a phòng có má»™t cô gái mặc bá»™ đồ mà u trắng, hai mắt vô hồn, khiến anh không thở nổi.
Cô gầy yếu đến không ngá», thân hình tiá»u tụy khiến ngÆ°á»i khác nhìn và o trà n ngáºp thÆ°Æ¡ng cảm và đau xót.
Lôi DÆ°Æ¡ng khó khăn mở miệng, tiếng nói có chút khà n khà n: “Äồng Äồng!â€
Äồng Äồng cháºm rãi hoà n hồn, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm và o Lôi DÆ°Æ¡ng, cháºm rãi nở má»™t nụ cÆ°á»i, bất ngá» thần sắc biến đổi, lúng túng và kinh hoảng kêu to: “Mẹ, có ngÆ°á»i xấu! Gia CÆ°Æ¡ng, có ngÆ°á»i xấu!†NgÆ°á»i cÅ©ng hoảng loạn đứng dáºy, chạy và o trong phòng.
Lôi DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i, ôm chặt lấy Äồng Äồng, thống khổ nói: “Anh không phải ngÆ°á»i xấu, Äồng Äồng, em sao rồi?â€
Mẹ Äồng Äồng nghe thấy tiếng la thất thanh của con vá»™i chạy ra, vừa trông thấy Lôi DÆ°Æ¡ng, bà tức giáºn kéo Äồng Äồng ra khá»i vòng tay của Lôi DÆ°Æ¡ng, ôm Äồng Äồng và o trong lòng, không khách khà nói: “Anh tá»›i đây là m cái gì? Ở đây không ai hoan nghênh anh!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng cảm giác nhÆ° thế giá»›i sụp đổ, Äồng Äồng tại sao lại biến thà nh nhÆ° váºy? Tâm can kết cùng má»™t chá»—, vÆ°Æ¡n tay muốn ôm Äồng Äồng trở vá».
NhÆ°ng trong mắt Äồng Äồng cá»±c kỳ khủng hoảng, ngÆ°á»i nép bên bà Lê run run, hà nh Ä‘á»™ng đó khiến anh không dám chạm và o.
“Cô ấy thế nà o? Vì sao lại nhÆ° váºy?†Trên mặt Lôi DÆ°Æ¡ng trà n đầy thống khổ, ánh mắt lá»™ vẻ bi thÆ°Æ¡ng.
Bà Lê thÆ°Æ¡ng tâm nói: “Chuyện nà y không liên quan tá»›i anh, chỉ hi vá»ng từ nay vá» sau anh đừng bao giá» xuất hiện ở nÆ¡i nà y. Nếu anh còn có lÆ°Æ¡ng tâm, mong anh mang đứa bé trả lại cho chúng tôi, hoặc hứa giúp bệnh tình của Äồng Äồng tốt lên má»™t chút.â€
“Nếu anh muốn biết chân tÆ°á»›ng sá»± việc thì Ä‘i theo tôi.†Tân Nhiên xuất hiện trÆ°á»›c ngưỡng cá»a, tức giáºn nhìn vị khách không má»i mà đến là Lôi DÆ°Æ¡ng.
Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn Tân Nhiên, rồi lại nhìn Äồng Äồng, sau đó cháºm rãi bÆ°á»›c theo Tân Nhiên. Hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘á»u không nói chuyện.
Tân Nhiên Ä‘Æ°a Lôi DÆ°Æ¡ng đến má»™t nÆ¡i không có ngÆ°á»i qua lại. Rồi xoay ngÆ°á»i, đánh má»™t đấmvá» phÃa Lôi DÆ°Æ¡ng, Lôi DÆ°Æ¡ng bị Ä‘au nhÆ°ng không có đánh trả. Tân Nhiên lại đánh tiếp má»™t đấm nữa lên ngÆ°á»i Lôi DÆ°Æ¡ng. Lôi DÆ°Æ¡ng vẫn nhÆ° cÅ© không có đánh trả mãi cho tá»›i khi Tân Nhiên đánh mệt má»i, Tân Nhiên nhìn thấy anh ngã lảo đảo trên mặt đất má»›i tức giáºn nói: “Tại sao lại không đánh trả? Không phải anh đánh nhau rất giá»i sao?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng ngã ngồi trên mặt đất, lau vết máu ở khóe miệng, trầm giá»ng nói: “Tôi không phải là ngÆ°á»i thÃch đánh nhau, tôi chỉ muốn biết chuyện của Äồng Äồng đến cuối cùng là nhÆ° thế nà o?â€
Tân Nhiên khinh thÆ°á»ng hừ lạnh má»™t tiếng: “NgÆ°á»i nhÆ° anh mà cÅ©ng xứng đáng được biết Æ°?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, đôi mắt Ä‘en nhìn chăm chú Tân Nhiên, lạnh giá»ng nói: “Anh nói thì tôi má»›i biết phải là m cái gì. Có phải chuyện liên quan tá»›i đứa bé?â€
“Buồn cÆ°á»i, anh không biết chuyện đứa bé bị cha anh Ä‘em Ä‘i mất?†Tân Nhiên không tin chuyện nà y mà Lôi DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không biết.
“Tôi nói rồi, má»i việc diá»…n ra trÆ°á»›c ngà y hôm nay, tôi cái gì cÅ©ng không biết.†Lôi DÆ°Æ¡ng có chút tức giáºn hét lên.
“Tôi chỉ biết anh là má»™t kẻ hồ đồ, Äồng Äồng chịu cá»±c khổ anh có biết không?†Tân Nhiên cố bình tÄ©nh kiá»m chế sá»± kÃch Ä‘á»™ng của mình. Tân Nhiên muốn cho cái kẻ khốn kiếp trÆ°á»›c mắt nà y sai lầm của hắn là không thể tha thứ.
“TrÆ°á»›c đó không lâu, cha anh đã sai ngÆ°á»i lén lút Ä‘em đứa bé Ä‘i, rồi má»›i giả bá»™ tức giáºn xuất hiện ở đây nói vá»›i Äồng Äồng rằng, nếu còn muốn gặp lại con mình thì đừng có mà đi báo cảnh sát, bởi vì nhÆ° thế chuyện kết hôn của Lôi DÆ°Æ¡ng anh sẽ bị náo Ä‘á»™ng lên tá»›i táºn trá»i, tạo ra sÆ¡ hở để ngÆ°á»i khác phá hoại, khiến anh mất Ä‘i tiá»n đồ cÅ©ng nhÆ° vị trà của mình trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng.†Tân Nhiên dừng lại má»™t chút, hừ lạnh rồi nói tiếp: “NhÆ°ng Äồng Äồng là má»™t đứa ngốc, tin lá»i uy hiếp của cha anh, cô ấy sợ con mình trưởng thà nh trong ná»—i sợ hãi giữa sống và chết, sợ hãi anh mất Ä‘i tất cả, Ä‘em tất cả Ä‘au Ä‘á»›n và dà y vò lên ngÆ°á»i mình, vì anh, cô ấy cô láºp chÃnh mình. Mà tất cả chuyện nà y Ä‘á»u là vì kẻ khốn kiếp nhà anh gây ra.â€
Trong đầu Lôi DÆ°Æ¡ng hiện ra dáng vẻ tiá»u tụy của Äồng Äồng, ánh mắt trống rá»—ng vô hồn, tâm anh nhÆ° bị má»™t cái chùy Ä‘áºp thẳng và o ngÆ°á»i vỡ nát.
Anh có chút mÆ¡ hồ túm lấy bả vai Tân Nhiên, quát: “ Cô ấy không phải ở cùng má»™t chá»— vá»›i anh sao? Vì cái gì mà nghi ngại cho tôi nhiá»u đến thế? Vì cái gì?â€
Tân Nhiên lại đánh má»™t đấm vá» hÆ°á»›ng Lôi DÆ°Æ¡ng, anh tức tối quát: “Vì cái gì? Vì cô ấy yêu anh, yêu đến mức không quan tâm đến chÃnh mình, cô ấy cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có ở cùng vá»›i tôi. Tất cả Ä‘á»u là do anh tá»± suy Ä‘oán, bởi váºy cho nên tá»›i táºn bây giá» cÅ©ng vẫn không có tin tưởng cô ấy.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng cảm giác nhÆ° đất trá»i sụp đổ dÆ°á»›i chân, đầu anh có chút mê hoặc, thế giá»›i triệt để bị hủy diệt.
“Biết vì sao tôi nháºn ra tình trạng nà y của Äồng Äồng không?†Tân Nhiên nói lên suy nghÄ© của mình, tức giáºn nhìn Lôi DÆ°Æ¡ng tiếp: “Cô ấy tinh thần thất thÆ°á»ng, phong bế chÃnh mình, cô ấy là ngÆ°á»i bệnh của tôi. Mà nguyên nhân cô ấy phong tá»a bản thân chÃnh là anh.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng thất kinh không nói được lá»i nà o, anh… chÆ°a bao giá» biết chuyện nà y, mà những lá»—i lầm anh gây ra tháºt là đáng chết.
“Nhìn ánh mắt má» mịt của anh, anh vẫn lại không biết? Anh cái gì cÅ©ng không biết nhÆ°ng lại chÆ°a bao giá» Ä‘i tìm hiểu nguyên nhân. Anh tá»± cao, tá»± đại không ai bằng, cho rằng mình cái gì cÅ©ng đúng. Äồng Äồng dùng hÆ¡n ná»a năm trá»i má»›i bình phục má»™t chút, mà anh lại xuất hiện rồi hủy hoại. Cô ấy biết ở bên cạnh anh chÃnh là tá»± rÆ°á»›c lấy Ä‘au khổ, nhìn thấy anh Ä‘Ãnh hôn cùng vá»›i ngÆ°á»i con gái khác, cô ấy cà ng thống khổ. Ãp lá»±c tâm lý đè nặng lên cô ấy, tôi giúp cô ấy tiến hà nh tâm lý trị liệu để giúp cô ấy thoát khá»i bóng ma đè nặng. NhÆ°ng vẫn trốn không thoát được nhÆ° trÆ°á»›c, cô ấy lại bị anh dồn tá»›i Ä‘Æ°á»ng cùng, má»™t lần nữa tá»± phong tá»a mình.â€
Cuối cùng Lôi DÆ°Æ¡ng đã không còn nghe thêm được gì nữa, anh thống khổ nhắm mắt, nÆ°á»›c mắt hối háºn trong mắt anh chảy xuống.
“Tôi sẽ tìm được đứa bé mang vá».â€
Lôi DÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Giá» phút nà y anh chán ghét bản thân, háºn bản thân cùng cá»±c.
Tà i sản của xiao ling
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
03-05-2011, 09:10 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 47.2: Lấy gì chuộc tội
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lôi DÆ°Æ¡ng vá» tá»›i Lôi gia. Nhìn thấy sắc mặt trắng xanh của Lôi Lâm cùng khuôn mặt kỳ quái tức giáºn của mẹ kế. Anh lạnh giá»ng nói vá»›i Lâm Tú Phân: “Äi ra ngoà i.â€
“Chuyện của anhkhông tốt, sao lại trút giáºn lên tôi?†Lâm Tú Phân không phục đáp lại.
Lôi DÆ°Æ¡ng lạnh lẽo quát: “Tôi nói rồi, bà có nghe không?â€
Lâm Tú Phân nhìn thấy khuôn mặt Lôi DÆ°Æ¡ng nổi giáºn, nghÄ© muốn nói lại không có ai để bà y tá», không cam lòng bÆ°á»›c ra ngoà i.
“Con tôi đâu?†. Sắc mặt Lôi DÆ°Æ¡ng xám xịt, nếu ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt không phải là cha anh, anh nhất định sẽ đánh má»™t đấm và o mặt rồi.
“Giá» anh còn quan tâm đến mặt mÅ©i đứa bé à , thế còn mặt mÅ©i nhà há» Lôi đâu?†Sắc mặt Lôi Lâm cÅ©ng không tốt, ông ta ngà n tÃnh, vạn tÃnh cÅ©ng không ngá» có kết quả nhÆ° ngà y hôm nay.
Ông quá dụng tâm, chuyên quyá»n, cứ nghÄ© cô gái định sinh đứa bé ra để uy hiếp, muốn dùng nó để và o là m thiếu phu nhân nhà há» Lôi, muốn cả nhà trên dÆ°á»›i há» Lôi chấp nháºn cô.
Lôi DÆ°Æ¡ng không đồng ý nói: “tất cả những chuyện nà y Ä‘á»u là do ông, nếu ông không mang đứa bé Ä‘i, có lẽ nguyện vá»ng của ông hôm nay đã có thể hoà n thà nh, là ông hủy hoại tất cả, không phải tôi.†Ãnh mắt Lôi DÆ°Æ¡ng ngà y cà ng thâm trầm nhìn Lôi Lâm.
Lôi Lâm nghe giả sá» của Lôi DÆ°Æ¡ng, vừa giáºn lại vừa hối háºn, ông hổn hển nói: “Äi ra ngoà i cho ta.â€
“Ông Ä‘em giấu đứa bé ở đâu?â€
“Ta sẽ không cho anh biết, nó cũng mang dòng máu nhà hỠLôi, ta sẽ không khiến nó trưởng thà nh trong cuộc sống bần hà n.†Ngữ khà Lôi Lâm quyết liệt.
Äá»™t nhiên cÆ¡n tức của Lôi DÆ°Æ¡ng dáºp tắt, anh lạnh lẽo nói: “Ông không nói, tôi cÅ©ng tá»± tìm được, đến lúc đó Lôi gia xảy ra háºu quả gì, tôi không dám bảo đảm kinh tế Lôi gia mÆ°á»i mấy năm sẽ tiếp tục được duy trì hay là phá sản, đừng có trách tôi.†Lôi DÆ°Æ¡ng âm ngoan nở nụ cÆ°á»i, cÆ°á»i khiến trong lòng Lôi Lâm sởn gai ốc.
“Mà y… nghịch tá»â€¦Mà y không phải ngÆ°á»i nhà há» Lôi sao? Mà y muốn là m cái gì?â€
“NgÆ°á»i nhà há» Lôi? Bởi vì tôi là ngÆ°á»i nhà há» Lôi cho nên tôi chÆ°a bao giá» biết tình thân là gì, chÆ°a bao giá» biết cảm giác ấm áp của gia đình ra sao. Bởi vì tôi là ngÆ°á»i nhà há» Lôi, nên ông đối xá» vá»›i ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy. Tôi háºn ngÆ°á»i nhà há» Lôi, cà ng thống háºn chÃnh mình. Tôi đảm bảo chắc chắn, nếu ông còn dám Ä‘á»™ng đến má»™t sợi tóc nhà há» Lê lần nữa, tôi sẽ cho ông biết, tôi so vá»›i ông còn thủ Ä‘oạn hÆ¡n, ông hai tay trắng gây dá»±ng sá»± nghiệp, thì chÃnh hai tay tôi sẽ hủy diệt nó.â€
Lôi Lâm bị ngôn ngữ kịch liệt của Lôi DÆ°Æ¡ng là m cho chấn Ä‘á»™ng há hốc mồm, giẫm chân không cách nà o bà y tỠý mình ra ngoà i, nhìn Lôi DÆ°Æ¡ng, ông tá»± nháºn thua.
Ông biết Lôi DÆ°Æ¡ng có thể là m được, tiá»n đồ tÆ°Æ¡ng lai Lôi gia trông cáºy cả và o Lôi DÆ°Æ¡ng. Lôi HÆ°á»›ng Äông chỉ có nụ cÆ°á»i thÆ°Æ¡ng mại, lại Ä‘a mÆ°u quá»· quyệt khó mà thà nh công.
Mà nhá»› lại sá»± việc năm nà o, 3 anh em há» Lôi khai sáng láºp nghiệp, ông không thể trÆ¡ mắt đứng nhìn sá»± nghiệp do chÃnh mình dốc sức sụp đổ, tạo cÆ¡ há»™i cho ngÆ°á»i khác, kể cả anh em của mình cÅ©ng không được.
Sá»± tức giáºn của Lôi Lâm nhất thá»i giảm Ä‘i không Ãt, ông không tình nguyện nói cho Lôi DÆ°Æ¡ng biết địa chỉ chá»— ở của đứa bé, cÅ©ng mất Ä‘i ý niệm phục thù nhà há» Lê trong đầu.
Lôi DÆ°Æ¡ng nghe Lôi Lâm nói địa chỉ, xoay ngÆ°á»i lao ra khá»i nhà há» Lôi, lái xe hÆ°á»›ng tá»›i chá»— đứa bé.
Äó là má»™t tòa biệt thá»± khung cảnh rất đẹp, là nÆ¡i mà ngÆ°á»i nhà há» Lôi dùng và o dịp nghỉ hè. Lôi Lâm Ä‘em đứa bé giấu ở đâu, Ä‘ang tá»± há»i thì Lôi DÆ°Æ¡ng thoáng thấy má»™t bà giúp việc tuổi tầm trung niên của nhà há» Lôi.
Lôi DÆ°Æ¡ng vá»™i bÆ°á»›c mau tá»›i biệt thá»± mở mạnh cá»a, ánh mắt nhìn xung quanh tìm đứa bé, anh mở má»™t cá»a phòng bên trong trống trÆ¡n không có má»™t ai, anh mở tiếp má»™t cá»a phòng khác, lại nhìn thấy ngÆ°á»i giúp việc té trên mặt đất, trong nôi trống trÆ¡n, trong lòng Lôi DÆ°Æ¡ng nổi lên má»™t dá»± cảm xấu.
Anh tiến lên, dò xét hÆ¡i thở của ngÆ°á»i giúp việc, vẫn còn thở, chỉ là hôn mê mà thôi, anh nắm tay ngÆ°á»i giúp việc, lay lay để khiến bà ta tỉnh dáºy.
NgÆ°á»i giúp việc bị lay tỉnh, nhìn thấy Lôi DÆ°Æ¡ng. Lôi DÆ°Æ¡ng nổi giáºn mà lo lắng há»i: “Äứa bé đâu? Äứa bé ở đâu rồi?â€
NgÆ°á»i giúp việc mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, chuyển đầu nhìn thấy trong nôi không có đứa bé, má»›i tỉnh táo hoà n toà n, kinh hoảng nói: “Äứa bé, tôi không biết, đúng… vá»a rồi không biết có ai đánh mạnh và o đầu tôi khiến ngất Ä‘i, tháºt xin lá»—i, tôi…â€
“Bác có nhìn thấy mặt ngÆ°á»i đó không? Là ai đánh bác ngất?†Lôi DÆ°Æ¡ng sốt ruá»™t há»i.
“ChÆ°a kịp nhìn đến đã bị đánh ngất rồi.†NgÆ°á»i giúp việc bị dá»a khóc trả lá»i.
Tâm Lôi DÆ°Æ¡ng kết chặt, đứa bé sao lại không thấy, có ngÆ°á»i đánh ngÆ°á»i giúp việc bất tỉnh, có phải là bang phái nà o muốn dùng đứa bé để vÆ¡ vét tà i sản?
Lôi DÆ°Æ¡ng nóng ruá»™t lại không có kế sách gì, anh nhá»› tá»›i Cao Dã, vá»™i lấy Ä‘iện thoại ra gá»i cho Cao Dã.
Nhất định phải tìm được đứa bé, nhất định phải tìm được đứa bé!
Lôi DÆ°Æ¡ng nói cho Cao Dã biết tình hình câu chuyện. Trong lòng tá»± nhủ bằng bất cứ giá nà o cÅ©ng phải tìm được đứa bé vá».
Ngay lúc Lôi DÆ°Æ¡ng tâm- lá»±c lao lá»±c quá Ä‘á»™ thì nghe tiếng chuông Ä‘iện thoại kêu, anh vá»™i mở máy ra nghe, đầu dây bên kia truyá»n đến giá»ng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xa lạ.
“Có phải Lôi DÆ°Æ¡ng không?â€
“Ông là ai? Tìm tôi có việc gì?†Äôi mắt Ä‘en của Lôi DÆ°Æ¡ng toát lên vẻ bình tÄ©nh, cẩn tháºn lắng nghe tiếng nói của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia truyá»n lại.
“Tôi là anh ngÆ°Æ¡i không cần biết, trên tay tôi có con của anh, không biết anh có hứng thú vá»›i đứa bé nà y không?†Tiếng nói của đối phÆ°Æ¡ng vừa trêu chá»c lại vừa thủng thẳng, giống nhÆ° má»™t con mèo Ä‘ang vá»n má»™t con chuá»™t.
Tay Lôi DÆ°Æ¡ng nắm chặt Ä‘iện thoại, trầm giá»ng nói: “Không được là m tổn thÆ°Æ¡ng tá»›i đứa bé.â€
Äầu bên kia Ä‘iện thoại phát ra má»™t tráºn tiếng cÆ°á»i đắc ý mà cuồng vá»ng, cÆ°á»i xong má»›i nói: “Yên tâm, chỉ cần anh ngoan ngoãn hợp tác, tôi đảm bảo đứa bé hoà n hảo an toà n trả lại cho anh! Không được báo cảnh sát, bằng không tÆ°Æ¡ng lai anh sẽ ôm má»™t khối thi thể, giữ liên lạc, cần là m gì, nhÆ° thế nà o tôi sẽ gá»i Ä‘iện báo cho anh biết!â€
Äối phÆ°Æ¡ng nói xong liá»n tắt Ä‘iện thoại.
Lôi DÆ°Æ¡ng liếc mắt nhìn ngÆ°á»i giúp việc, không có nói chuyện, tâm tình trầm trá»ng rá»i khá»i biệt thá»±. Anh không quay vá» nhà mình mà lái xe hÆ°á»›ng tá»›i nhà Äồng Äồng.
*** *** *** *** ***
Ông Lê, bà Lê Ä‘á»u ở đấy, Lê Gia CÆ°Æ¡ng cùng Tân Nhiên và Vân Ny cÅ©ng đã ở đấy.
“Anh lại đến đây là m gì?†Lê Gia CÆ°Æ¡ng bất mãn há»i.
“Bác trai, bác gái, cháu tá»›i đây để nhìn xem Äồng Äồng!†Lôi DÆ°Æ¡ng không đếm xỉa tá»›i sá»± cố ý bất mãn của má»i ngÆ°á»i, Ä‘Æ°a ra nguyện vá»ng trong lòng, anh thá»±c nghÄ© muốn gặp Äồng Äồng.
“Anh hại chị tôi nhÆ° váºy chÆ°a đủ sao? Chúng tôi không hoan nghênh anh, má»i anh ra khá»i nhà chúng tôi.†Lê Gia CÆ°Æ¡ng đứng chắn trÆ°á»›c mặt Lôi DÆ°Æ¡ng, không để anh tiến thêm má»™t bÆ°á»›c.
“Lôi tiên sinh, mong anh trả lại đứa bé cho Äồng Äồng được không? Äó là trụ cá»™t duy nhất để nó sống sót mà .â€
Bà Lê có chút thÆ°Æ¡ng tâm cầu xin Lôi DÆ°Æ¡ng. Hy vá»ng anh có thể Ä‘em đứa bé trả vá» cho Äồng Äồng.
“Äứa bé cháu chắc chắn sẽ Ä‘Æ°a trở vá», có thể Ä‘Æ°a cháu Ä‘i xem Äồng Äồng được không?†Ãnh mắt Lôi DÆ°Æ¡ng vẫn tiếp tục tìm kiếm thân ảnh của Äồng Äồng.
“Nó Ä‘ang ở trong phòng ngủ.†Bà Lê chỉ chỉ phòng ngủ của Äồng Äồng.
“Mẹ!†Lê Gia Cương không tán thà nh việc mẹ là m.
Lôi DÆ°Æ¡ng mở cá»a rồi bÆ°á»›c và o.
Äồng Äồng nằm trên giÆ°á»ng, đôi mắt nhắm lại nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ©, trên mặt má»™t mảnh yên tÄ©nh, tái nhợt cùng tiá»u tụy, Lôi DÆ°Æ¡ng ngồi xuống bên cạnh Äồng Äồng, nắm lấy tay Äồng Äồng, tâm tình không rõ.
Äồng Äồng vì anh, tất cả Ä‘á»u vì anh.
Mặc kệ sá»± việc trÆ°á»›c kia có tháºt hay không, giá» cÅ©ng không còn quan trá»ng nữa, quan trá»ng là … giá» phút nà y, Äồng Äồng chịu má»i Ä‘au khổ.
Mà thủ phạm gây há»a, chÃnh là anh.
Trong lòng hối háºn khiến nÆ°á»›c mắt của anh không khá»i dừng ở trên tay Äồng Äồng, anh vốn là kẻ lạnh lùng vô tình mà giỠđây trở nên yếu Ä‘uối khi không kiểm soát được ná»—i Ä‘au thống khổ mà anh gây ra cho Äồng Äồng.
Äồng Äồng, chỉ cần em khá»e trở lại, anh nguyện ý vì em mà nhảy và o nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng.
Anh sẽ tìm bác sÄ© tháºt tốt, chăm sóc em cẩn tháºn, cho em và con má»™t cuá»™c sống trà n ngáºp vui vẻ.
Tiếng nói trong lòng vang lên cùng vá»›i những giá»t nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống.
Lôi DÆ°Æ¡ng nắm tay Äồng Äồng đắm chìm trong ná»—i bi thÆ°Æ¡ng của chÃnh mình, rất lâu tâm trạng anh má»›i bình tÄ©nh trở lại.
Còn Äồng Äồng tá»±a hồ cÅ©ng cảm giác được có ngÆ°á»i nắm lấy tay cô, nắm chặt váºy khiến cô tỉnh lại. Äồng Äồng mở hai mắt vẫn còn mông lung buồn ngủ, thấy được khuôn mặt ảm đạm Lôi DÆ°Æ¡ng, vá»™i và ng rút tay vá». Trong mắt ngáºp đầy khủng hoảng, thân mình lùi lại vá» phÃa mép giÆ°á»ng, kinh hoảng hô: “ Mẹ! Mẹ! Có ngÆ°á»i xấu!â€
“Äồng Äồng, không cần nhÆ° váºy được không?†Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn thấy ánh mắt khủng hoảng của Äồng Äồng, ở trong mắt Äồng Äồng, anh là ngÆ°á»i xấu, là quái váºt, nhìn thấy Äồng Äồng bởi vì anh mà lá»™ ra nét hoảng loạn, Lôi DÆ°Æ¡ng không cách nà o hình dung tâm tình của mình, cảm thấy thá»±c khó chịu. Anh nghÄ© muốn vÆ°Æ¡n tay ôm lấy Äồng Äồng, nhÆ°ng Äồng Äồng lại cà ng thụt lùi vá» phÃa sau, ngã nhà o xuống mặt đất.
ông bà Lê chạy tá»›i đầu tiên, những ngÆ°á»i khác cÅ©ng tiến theo sau.
Äồng Äồng thấy được ngÆ°á»i thân, đứng báºt dáºy chạy vá»™i qua, nhà o và o lòng mẹ, cúi đầu không nhìn tá»›i khuôn mặt thống khổ của Lôi DÆ°Æ¡ng.
Sắc mặt ông Lê cá»±c kỳ giáºn dữ, đối vá»›i Lôi DÆ°Æ¡ng lạnh giá»ng nói: “Lôi tiên sinh, vẫn là nên rá»i khá»i! Không cần lại kÃch thÃch Äồng Äồng, nó không muốn nhìn tá»›i anh.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn Äồng Äồng giống nhÆ° con nai con bị dá»a sợ hãi, anh muốn cho cô cảm giác an toà n, để cô dá»±a và o, nhÆ°ng anh đã đánh mất Ä‘i quyá»n lợi nà y.
“Thay cháu chăm sóc Äồng Äồng tháºt tốt, được không? Cháu sẽ chu cấp má»i thứ tốt nhất cho cô ấy, vì cô ấy tìm bác sÄ© giá»i nhất vá» chữa trị!†Chỉ cần không cần hạn chế anh tá»›i gần Äồng Äồng.
Bà Lê vá»— vá»— lên lÆ°ng Äồng Äồng, an ủi Äồng Äồng, lắc đầu nói: “Nó… việc nà y không cần, nó cần cái gì chúng tôi Ä‘á»u đáp ứng được, mà anh thì không thể.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng có chút Ä‘au đầu, nhÃu mà y rồi nói: “Cháu sẽ còn tá»›i thăm Äồng Äồng nữa.†Rồi Ä‘Æ°a ra má»™t tấm danh thiếp, đặt ở trên bà n, lại nói: “Nếu cần cái gì, gá»i Ä‘iện thoại đến tìm cháu, cháu Ä‘i trÆ°á»›c, phiá»n má»i ngÆ°á»i chăm sóc Äồng Äồng.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng không há» nhiá»u lá»i, xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i căn phòng. Anh phải mau chóng tìm được đứa bé.
Trong lòng Lôi DÆ°Æ¡ng nhá»› kỹ Äồng Äồng, cà ng nhá»› kỹ đứa bé chÆ°a từng gặp mặt có khá»e hay không khá»e, anh má»™t má»±c đợi Ä‘iện thoại của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dùng đứa bé hiệp Ä‘Ã m vá»›i anh. NhÆ° váºy anh má»›i biết là m thế nà o để Ä‘i đối phó.
ChÃnh là liá»n mấy ngà y cÅ©ng không có sá»± liên lạc nà o, mà bên kia Cao Dã cÅ©ng không tra ra được kết quả gì.
Lôi Dương đoán không ra đối phương định giở trò quỷ gì, hiện giỠanh không sợ đối phương vơ vét tà i sản mà là sợ đối phương không có bất cứ động tĩnh gì.
Äịch ở trong tối, anh ở ngoà i sáng, thủ Ä‘oạn nà y cá»±c kỳ Ä‘á»™c ác.
Tà i sản của xiao ling
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
03-05-2011, 09:11 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 47.3: Lấy gì chuộc tội
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Hôm nay Lôi DÆ°Æ¡ng lái xe Ä‘i đến nhà há» Lê, đã hai ngà y, anh má»™t má»±c vì chuyện đứa bé nên chÆ°a tá»›i thăm được Äồng Äồng.
Tá»›i nay bởi vì cảm tình của Äồng Äồng đối vá»›i anh, là m ná»™i tâm anh sợ hãi nhìn thấy Äồng Äồng nhÆ° váºy, má»™t cô gái hiá»n là nh Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i nay biến thà nh dáng vẻ nhÆ° thế.
Mà anh chÃnh là thủ phạm gây há»a biến thân xác Äồng Äồng thà nh nhÆ° ngà y hôm nay.
Tâm Lôi DÆ°Æ¡ng lại không khá»i đắm chìm trong hối háºn.
Trong khi Lôi DÆ°Æ¡ng ở giữa bi ai thì xe đã tá»›i nÆ¡i, Lôi DÆ°Æ¡ng xuống xe, lại nhìn thấy cổng nhà đóng chặt, ngÆ°á»i đâu?
Lôi DÆ°Æ¡ng má»™t tráºn hoảng hốt.
Lo lắng nhìn xung quanh, nhÆ°ng bốn bá» không nhìn thấy má»™t ná»a thân ảnh của ai cả, anh nóng lòng cùng tức giáºn hung hăng cầm má»™t hòn đá Ä‘áºp và o khóa cá»a Ä‘ang đóng chặt, tạo ra má»™t âm hưởng to lá»›n.
“Anh là m gì đó, muốn ăn trá»™m hả?†Má»™t giá»ng nữ bất mãn phát ra không xa đằng sau anh. Ở nhà Tân Nhiên, Vân Ny nghe thấy âm thanh to lá»›n nhÆ° váºy liá»n Ä‘i ra xem ai dám Ä‘i phá hoại cá»a nhà ngÆ°á»i khác, tá»›i nÆ¡i lại nhìn thấy Lôi DÆ°Æ¡ng luống cuống cùng bất an.
Lôi DÆ°Æ¡ng vá»™i quay đầu nhìn lại, thấy là cô gái ngà y trÆ°á»›c ở nhà Äồng Äồng, vá»™i há»i: “ Má»i ngÆ°á»i đâu cả rồi? Äồng Äồng đâu?â€
Cần trợ giúp mà lại còn tức giáºn, Ä‘Ã n ông nhÆ° váºy thá»±c sá»± không khiến ngÆ°á»i ta vui vẻ mà , Tân Nhiên vẫn là tốt nhất, Vân Ny trong lòng âm thầm miệt thị Lôi DÆ°Æ¡ng, rồi nhÃu mà y nói: “Anh còn ở chá»— nà y là m gì, Äồng Äồng mất tÃch, má»i ngÆ°á»i tản ra Ä‘i tìm cô ấy rồi.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng khẩn trÆ°Æ¡ng nói: “Xảy ra chuyện gì, sao lại mất tÃch?â€
“Anh kêu la cái gì, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không thấy, anh còn há»i nhÆ° thế là m gì? Äêm qua má»i ngÆ°á»i má»›i biết, anh còn không mau Ä‘i tìm.†Thái Ä‘á»™ của Vân Ny đối vá»›i Lôi DÆ°Æ¡ng không tốt, ở trong mắt cô, anh chỉ là má»™t con ngÆ°á»i vô tình vô nghÄ©a, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thÃch đùa bỡn vá»›i con gái, cho anh biết việc nà y, chẳng qua là hy vá»ng anh có thể tìm được Äồng Äồng. Vì dù sao anh cÅ©ng đã từng ở cùng vá»›i Äồng Äồng, có lẽ có má»™t số nÆ¡i Äồng Äồng trong tiá»m thức chạy tá»›i, mà má»i ngÆ°á»i không biết, chỉ có anh là ngÆ°á»i yêu có thể biết.
Lôi DÆ°Æ¡ng không có tâm tình Ä‘i tranh cãi vá»›i Vân Ny, trong đầu anh toà n là táºp trung nghÄ© vá» Äồng Äồng. Äồng Äồng, em ở đâu?
Anh cố gắng suy nghÄ© xem Äồng Äồng có thể Ä‘i đến đâu? Cô có thể tá»›i đâu đây?
Lôi DÆ°Æ¡ng nôn nóng, bất an quay vá», bất chợt nhá»› tá»›i má»™t nÆ¡i, anh chạy nhanh tá»›i xe mình, hÆ°á»›ng tá»›i nÆ¡i mà trong lòng nghÄ© tá»›i cứ thế mà đi.
Trong lòng yên lặng má»™t cách kỳ lạ, Äồng Äồng, dù cho em ở đâu anh cÅ©ng sẽ nhất định tìm ra em, quyết không để em bị tổn thÆ°Æ¡ng gì hết.
Chiếc xe cứ phóng nhÆ° bay mà đi, bụi đất dá»c Ä‘Æ°á»ng cuồn cuá»™n nổi lên, cá»±c kỳ giống tâm tình lúc nà y của Lôi DÆ°Æ¡ng: rối ren, trá»™n lẫn và o nhau, không gì gỡ ra được.
Äây là nÆ¡i anh gặp lại Äồng Äồng sau khi vá» nÆ°á»›c, nÆ¡i mà sá»± Ä‘au Ä‘á»›n của Äồng Äồng bắt đầu, bốn phÃa đã không còn nhìn ra hình dạng gì, ở đây chỉ còn má»™t mà u và ng bát ngát của hoa.
Tâm anh bị buá»™c chặt, tại nÆ¡i có khóm hoa nho nhá», tay anh gạt những đóa hoa sang bên, anh liá»n nhìn thấy má»™t thân hình Ä‘ang nằm ở đó.
Lôi DÆ°Æ¡ng liá»u lÄ©nh chạy qua, quỳ gối xuống thân hình Ä‘ang nằm trÆ°á»›c mặt, Ä‘Æ°a tay nâng lên, kinh hoảng nói to: “Äồng Äồng, em sao rồi? Mau tỉnh dáºy cùng anh nói chuyện Ä‘i. Äồng Äồng!â€
NhÆ°ng dù anh la to đến đâu cÅ©ng không lay tỉnh được đôi mắt Ä‘ang nhắm nghiá»n của Äồng Äồng.
Äau lòng cùng hoảng sợ quét qua tâm Lôi DÆ°Æ¡ng, anh đỡ Äồng Äồng lên rồi ôm lấy, cuồng loạn chạy ra xe.
Anh má»™t tay lái xe, má»™t tay phủ lên mặt Äồng Äồng, miệng khẩn trÆ°Æ¡ng nỉ non: “Äồng Äồng, em không được xảy ra chuyện, biết không. Anh không cho phép em xảy ra chuyện. Anh Ä‘Æ°a em Ä‘i bệnh viện rồi khá»e mạnh xuất viện, Äồng Äồng… Em nhất định không được có việc.â€
Bây giá» anh má»›i cảm nháºn được thế nà o gá»i là sống không bằng chết.
Nếu Äồng Äồng mà xảy ra việc gì, anh còn có thể sống được Æ°?
Anh bây giá» má»›i dám đối mặt vá»›i chÃnh tâm tÆ° của mình, có phải hay không đã cháºm.
*** *** *** *** ***
Trải qua sÆ¡ cứu, Äồng Äồng không còn gì nguy hiểm nhÆ°ng vẫn má»™t má»±c ngủ, bác sÄ© chuẩn Ä‘oán do cô bị tụt huyết áp nhẹ, còn có lao lá»±c quá Ä‘á»™, áp lá»±c tâm lý quá lá»›n má»›i khiến cô hôn mê. May là không có việc gì, chỉ cần chú trá»ng Ä‘iá»u trị, rất nhanh có thể phục hồi.
Lúc nà y tâm lý và thần kinh của Lôi DÆ°Æ¡ng má»›i buông lá»ng.
Anh tâm lá»±c lao lá»±c quá Ä‘á»™ ngồi ở trên ghế bên ngoà i phòng bệnh, ánh mắt vô thần nhìn trần nhà , nghÄ© đến Äồng Äồng má»™t thân áo trắng nằm giữa biển hoa.
Tâm anh nhất thá»i cảm thấy má»™t tráºn khẩn cấp.
May mắn Äồng Äồng không có vấn Ä‘á» gì, may mắn, ông trá»i vẫn còn cho anh má»™t dịp gặp mặt.
Lôi DÆ°Æ¡ng nhá»› tá»›i má»™t sá»± kiện, liá»n gá»i Ä‘iện cho Cao Dã, sau khi dò há»i lòng vòng má»™t hồi, anh hÆ°á»›ng tá»›i há»i Cao Dã số Ä‘iện thoại nhà Äồng Äồng.
Äịa chỉ nhà Äồng Äồng Ä‘á»u là do Cao Dã sá»›m nói cho anh biết, vốn Cao Dã cÅ©ng đã nói cả số Ä‘iện thoại cho anh biết, khi đó anh nói không cần, nhÆ°ng bây giá» anh cần.
May mắn Cao Dã biết tâm tình của anh hiện không tốt nên cÅ©ng không có giá»…u cợt anh. Khi biết anh căn bản chÆ°a từng Ä‘i qua nÆ¡i ở chất phác đó, cÅ©ng chÆ°a từng thá» gá»i Ä‘iện đến, cho đến khi anh phạm phải sai lầm lá»›n không cách nà o cứu vãn nổi.
Lôi DÆ°Æ¡ng gá»i Ä‘iện thoại đến nhà Äồng Äồng và i lần, chuông đổ nhÆ°ng không có ai nhấc máy, nhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i vẫn Ä‘ang ở bên ngoà i tìm Äồng Äồng. Anh sốt ruá»™t, gá»i lại lần nữa thì nghe đến đầu bên kia có ngÆ°á»i nhấc máy.
Anh cho ngÆ°á»i nhà há» Lê biết Äồng Äồng Ä‘ang tại bệnh viện, hi vá»ng bá»n há» tá»›i chăm sóc Äồng Äồng, bởi vì Äồng Äồng chỉ cần trông thấy anh liá»n phát cuồng.
Lôi DÆ°Æ¡ng tắt Ä‘iện thoại nở nụ cÆ°á»i Ä‘au khổ, hai tay ôm đầu cúi xuống đầy thống khổ, tháºt Ä‘au lòng không có cách nà o bình ổn cái sá»± tra tấn ngÆ°á»i kia.
“Có phải Lôi tiên sinh không?†Má»™t tiếng nói nữ tÃnh trong trẻo vang lên trên đầu anh.
Lôi DÆ°Æ¡ng buá»™c phải ngẩng đầu lên, thấy được má»™t y tá mặc áo blue, anh có chút xúc Ä‘á»™ng nói: “Có chuyện gì không?â€
Y tá cảm nháºn được tâm tình Lôi DÆ°Æ¡ng có chút không ổn, cô thản nhiên cÆ°á»i nói: “Không có gì, tôi đến xem tình huống bệnh nhân.â€
Y tá nói xong mở cá»a phòng bệnh Ä‘i và o, Lôi DÆ°Æ¡ng cÅ©ng đứng dáºy theo sau Ä‘i và o.
Y tá kiểm tra Ä‘Æ¡n giản cho Äồng Äồng má»™t chút, quay đầu nói vá»›i Lôi DÆ°Æ¡ng: “Không cần lo lắng, thân thể của cô ấy không có gì đáng ngại cả.â€
Äôi mắt Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn vá» phÃa Äồng Äồng, thÆ°Æ¡ng cảm há»i: “Bao lâu cô ấy sẽ tỉnh lại?â€
“Äiá»u nà y thì tôi không chắc, nhÆ°ng chắc chắn cô ấy sẽ tỉnh lại. Nhá»› kỹ trÆ°á»›c kia cô ấy cÅ©ng từng há»i qua tôi nhÆ° váºy.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng chuyển đầu nhìn y tá: “Cô nói cái gì?â€
Y tá nhá»› lại nói: “Ba năm trÆ°á»›c đây, khi ngà i hôn mê nằm bệnh viện, cÅ©ng nằm ở bệnh viện nà y, vị tiểu thÆ° nà y đã từng há»i tôi nhÆ° thế. May mắn là bây giá» ngà i đã bình phục tháºt tốt, tôi nghÄ© đáp án rất rõ rà ng.â€
“Sau khi tôi hôn mê, cô ấy ở đây?†Trong đầu Lôi Dương có chút mơ hồ, hỗn độn.
“Äúng váºy, ngà i không biết Æ°?†Y tá có chút hoà i nghi há»i lại.
Trái tim Lôi DÆ°Æ¡ng nhÆ° ngừng Ä‘áºp, cảm thấy bất an, liá»n trầm giá»ng nói: “Cô có thể kể lại cho tôi nghe má»™t chút được không?â€
“Khi ấy ngà i hôn mê được Ä‘Æ°a và o bệnh viện nà y, vị tiểu thÆ° nà y vẫn nắm chặt tay ngà i, cô ấy khóc thá»±c thÆ°Æ¡ng tâm, nhÆ°ng mà sau nà y… Sau nà y, ngÆ°á»i nhà của ngà i tá»›i, không cho phép cô ấy và o thăm ngà i, cô ấy ở bên ngoà i cá»a phòng bệnh quỳ và i ngà y, ngÆ°á»i nhà ngà i cÅ©ng không chịu cho cô ấy liếc mắt xem ngà i đến má»™t lần. Vá» sau vị tiểu thÆ° nà y té xỉu, ngÆ°á»i nhà đến đón cô ấy Ä‘i, chỠđến khi cô ấy quay trở lại thì ngà i đã chuyển viện rồi. Sau khi tôi cho cô ấy biết sá»± việc, cô ấy lao nhÆ° bay Ä‘i tìm ngà i… DÆ°á»ng nhÆ° cuối cùng cô ấy cÅ©ng tìm được ngà i rồi. Tuy nhiên, xem ra cảnh ngá»™ cÅ©ng không tốt.†Y tá nói xong, nhìn thoáng qua Äồng Äồng rồi nói: “Tôi hÆ¡i nhiá»u lá»i, hãy cố gắng chăm sóc cô ấy.â€
Y tá nói xong liá»n rá»i khá»i phòng bệnh, để lại má»™t kẻ đại ngốc Lôi DÆ°Æ¡ng đứng sững ở đó.
Anh tháºt đáng chết! NgÆ°á»i nhà há» Lôi tháºt đáng chết! HỠđã lừa gạt anh, khiến anh nghi ngá» lý do của Äồng Äồng, nghÄ© oan cho Äồng Äồng, khiến Äồng Äồng khổ sở vì sá»± háºn thù lẽ ra không có bấy lâu.
Bởi vì tá»™i danh không có nà y, anh đã là m gì vá»›i Äồng Äồng?
Anh cố ý khiến Äồng Äồng Ä‘au, khiến cô thÆ°Æ¡ng tâm khổ sở.
Anh coi thÆ°á»ng tình yêu của Äồng Äồng, tá»± coi đó là những lá»i giả dối, anh không tin tình yêu của cô, cÅ©ng không tin tưởng nhân cách của cô.
Anh tháºt là kẻ hết thuốc chữa.
Nhá»› lại Äồng Äồng khóc nói cho anh biết, cô yêu anh, chÆ°a từng có phản bá»™i anh, nhÆ°ng mà anh không có tin Äồng Äồng.
Liá»n bởi vì anh hiểu lầm Äồng Äồng chá»c giáºn anh, đối vá»›i tình yêu dà nh cho anh căn bản không tồn tại, anh nhẫn tâm bắt Äồng Äồng phá bá» cái thai, bởi vì anh cho rằng má»™t cô gái nhÆ° váºy không xứng đáng mang trong mình giá»t máu của anh.
Äứa bé mất Ä‘i hẳn là Äồng Äồng rất thống khổ. Thống khổ của cô chÃnh là điá»u anh muốn, anh không đếm xỉa tá»›i lá»i cầu xin của Äồng Äồng, không đếm xỉa đến nÆ°á»›c mắt của Äồng Äồng, không đếm xỉa tá»›i tình cảm của chÃnh mình, khÆ° khÆ° cố chấp, khiến Äồng Äồng chịu khổ nạn.
GiỠđây, sá»± tháºt bà y ra trÆ°á»›c mắt anh, là m anh hối háºn thá»±c muốn giết chết chÃnh mình.
Anh đã đối xá» thế nà o vá»›i Äồng Äồng, đối vá»›i ngÆ°á»i yêu anh – anh đã là m cái gì, nổi giáºn và quát tháo, không chút lÆ°u tình cùng thÆ°Æ¡ng hại.
Buá»™c cô tiếp rượu, bắt cô quay lÆ°ng hÆ°á»›ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó xin lá»—i, đáng chết là anh Ä‘á»u không có là m gì giúp cô.
Lôi DÆ°Æ¡ng nghÄ© tá»›i những việc mình gây ra, tâm má»™t tráºn Ä‘au Ä‘á»›n, liệu mình còn có tÆ° cách ở lại bên cạnh Äồng Äồng không?
Äồng Äồng, má»™t cô gái dịu dà ng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng phản bá»™i anh, chá»c giáºn anh.
Cha nói Äồng Äồng không chịu đến bệnh viện gặp anh, sợ anh gây phiá»n quấn chặt lấy cô, sợ anh liên lụy cô, cô không cần má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nằm liệt má»™t chá»—.
Cái gì mà cha anh Ä‘au khổ Ä‘i cầu xin Äồng Äồng sau nà y không cần ở đây, thì ra, tất cả Ä‘á»u là dối trá. Mà ngÆ°á»i nói dối lá»›n nhất lại chÃnh là cha anh, mà ngÆ°á»i khốn kiếp lá»›n nhất chÃnh là anh – Lôi DÆ°Æ¡ng.
Chỉ bởi vì má»™t lý do không tồn tại nà y, anh khiến Äồng Äồng ngà y má»™t tổn thÆ°Æ¡ng, tim Lôi DÆ°Æ¡ng nhÆ° bị má»™t con dao nhá»n chá»c thủng, Ä‘au không cách nà o hô hấp.
Anh đáng bị nhÆ° thế, chỉ nhÆ° váºy má»›i bù đắp lại được những tổn hại anh gây ra cho Äồng Äồng.
Lôi DÆ°Æ¡ng đứng ở xa, không dám lại gần Äồng Äồng, anh nhÆ° thế là m sao có tÆ° cách tiến lại gần Äồng Äồng đây? Tình yêu của anh dà nh cho Äồng Äồng không có cách nà o hình dung ngoà i hai từ bá đạo và cÆ°á»ng thế.
Lôi DÆ°Æ¡ng ủ rÅ© di chuyển thân mình cháºm rãi rá»i khá»i phòng bệnh, trong mắt có tia máu Ä‘á» cùng tuyệt vá»ng.
Ông Lê, bà Lê cÅ©ng vừa tá»›i, nhìn thấy Lôi DÆ°Æ¡ng đứng ở bên ngoà i phòng bệnh, cÅ©ng không có tâm tình chà o há»i, trá»±c tiếp tiến và o phòng bệnh.
Äi theo phÃa sau chÃnh là Tân Nhiên, đứng trÆ°á»›c mặt Lôi DÆ°Æ¡ng lên tiếng: “Äứa bé đâu?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng trầm mặc không lên tiếng, Tân Nhiên liá»n nói: “Có phải xảy ra chuyện gì không? Anh là bố đứa bé, không có khả năng tìm lâu nhÆ° thế mà vẫn không thấy? Có phải anh căn bản không muốn Ä‘em đứa bé trả lại cho Äồng Äồng hay không? Anh nhẫn tâm để cô ấy Ä‘au khổ suy sụp nhÆ° thế hả?â€
“Tìm được đứa bé, tôi sẽ tá»± Ä‘Æ°a trở vá», không cần anh phà tâm.†Hai mắt Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘á» hoe, không Æ°a nhìn Tân Nhiên, anh là cha của đứa bé, anh so vá»›i bất kì ai cÅ©ng Ä‘á»u lo lắng hÆ¡n hẳn.
“Hy vá»ng anh không cần nuốt lá»i!†Tân Nhiên nói xong Ä‘i và o phòng bệnh.
Lôi DÆ°Æ¡ng mệt má»i ngã ngồi trên ghế.
Anh không nhìn thấy con Ä‘Æ°á»ng tÆ°Æ¡ng lai giữa anh và Äồng Äồng.
Tà i sản của xiao ling
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của xiao ling
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîìèð , áåðåìåííîñòè , áèëàí , àêöèÿ , âèðòóàëüíûå , äîìàøíèå , ãðóçèÿ , çàêàç , chuong 58- tinh co , chuyen tinh co chuong 8 , chuyen tinh co cua ho ly , dinh cap luu manh , èçäàòåëüñòâî , êóëèíàðíûå , ìåäèöèíà , ïåñíÿ , ïåðåâîä÷èê , ïðîáëåìû , ñïðàâî÷íèê , òîâàðû , pham nhan tu tien , shaynethuong , tình cá» , tình cá» 4vn , tình cá» hô ly , tình cá» hồ ly , tinh co 4vn , tinh co chuong 42.2 , tinh co chuong 42.3 , tinh co chuong 58 , tinh co chuong 6 , tinh co ho ly , tinh co ho ly chuong 45 , tinh co-ho ly , truyen hi ly chuong 8 , truyen tinh co chuong 58 , truyen tinh co chuong 8 , truyen tinh co cua ho ly , ýðîòèêà