 |
|

10-10-2008, 03:35 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
MÊ TÔNG TUYỆT ÄAO
Nguyên tác: Liễu Tà n Dương
Dịch giả: Hồng Quang
Nguồn: nhanmonquan.com
Hồi 21
Chợt Chạm Trán Những Hai Cố Nhân
Chẳng Äặng Äừng Diá»…n Khai Tá» Chiến
Trương Khánh Long giải huyệt và đưa cho nữ nhân trước mặt má»™t gói váºt thá»±c:
- Ä‚n Ä‘i. Äừng xuẩn động mãi tuyệt thá»±c và ngỡ là m thế ắt là m tại hạ sợ. Và sẽ như mấy ngà y vừa qua bất luáºn cô nương ăn hoặc không thì sau đó tại hạ vẫn tiếp tục Ä‘iểm huyệt và đưa cô nương Ä‘i cùng. Và tháºt may, may cho Trương Khánh Long, lần nà y nữ nhân đã chịu mở miệng:
- Ta... ta cần Ä‘i ngoà i. Ngươi phải giải khai toà n bá»™ huyệt đạo và cÅ©ng láºp tức lánh mặt. Trương Khánh Long giáºt mình và vỡ lẽ:
- Tháºt đắc tá»™i vì mấy ngà y qua tại hạ thá»±c sá»± quên. Thảo nà o cô nương cứ mãi nhịn, chẳng chịu ăn. ÄÆ°á»£c rồi đây là đỠxuất hoà n toà n hợp lẽ và cÅ©ng thuáºn vá»›i tá»± nhiên, tại hạ xin láºp tức lánh mặt. Dứt lá»i Trương Khánh Long cÅ©ng giải khai thêm và i huyệt đạo nữa cho nữ nhân và ung dung bá» Ä‘i. Chẳng được bao lâu Trương Khánh Long tá»± phì cưá»i khi nữ nhân ná» từ chá»— xa xa cất tiếng thóa mạ inh á»i:
- Gã há» Trương tháºt khả ố, sao ngươi vẫn lưu và i cấm chế không giải khai toà n bá»™ như ta đã bảo? Ngươi là phưá»g hạ tiện tiểu nhân. Ngươi sợ ta lẻn bá» Ä‘i chăng? Sai rồi chỉ có Tiểu Qui ngươi vì luôn thụt cổ như rùa má»›i ai ai cÅ©ng sẵn sang dùng thá»§ Ä‘oạn như ngươi. Há» Trương khả ố, Tiểu Qui mạt hạng. Ta tháºt căm phẫn ngươi. Trương Khánh Long vẫn đứng nguyên vị và phát thoại đáp lại:
- Ngô Hiểu Mai tiểu thư cứ tha hồ thóa mạ cho hả bá»›t má»i tức giáºn nhưng cÅ©ng đừng quên xả bá» hết những gì tiểu thư cần thổ ra ngoà i. Chá»› giữ trong lòng những thứ dÆ¡ bẩn ấy là m gì, thà trút bá» cho nhẹ nhõm, sau đó giữa chúng ta má»›i dá»… đối thoại và tháºt cảm thông. Nhưng Ngô Hiểu Mai vẫn tiếp tục thóa mạ dùng những ngôn từ có lẽ đây là lần đầu tiên Trương Khánh Long được nghe. Tuy váºy Trương Khánh Long vẫn không giáºn, trái lại cứ để Ngô Hiểu Mai nói. Chứng như tháºt ý cá»§a Trương Khánh Long là luôn muốn Ngô Hiểu Mai há»… cà ng thóa mạ nhiá»u chừng nà o thì sau đó cà ng dá»… vÆ¡i giáºn nhiá»u chừng đó. Và chừng như Trương Khánh Long Ä‘oán đúng, bởi sau đó Ngô Hiểu Mai không thóa mạ nữa. Dù vì mệt thì rút cuá»™c Ngô Hiểu Mai cÅ©ng ngừng nói. Và theo Trương Khánh Long liệu toan thì má»™t khi ngưng nói thì chÃnh là thá»i khắc tốt nhất để có cÆ¡ há»™i ngẫm nghÄ©. Chỉ cần như thế thôi Trương Khánh Long thầm nghÄ© nếu Ngô Hiểu Mai chịu ngẫm nghÄ© thì sau đó thế nà o cÅ©ng dá»… dà ng chịu nghe Trương Khánh Long nói. Vì thế Trương Khánh Long gá»i:
- Ngô tiểu thư...
-...À Không nghe Ngô Hiểu Mai đáp, Trương Khánh Long ngạc nhiên thì Ãt lo lắng má»›i nhiá»u, vá»™i tung ngưá»i lao báºt trở lại. Vù... Và thá»±c sá»± đã có chuyện xảy ra do Ngô Hiểu Mai tuy còn đó nhưng Ä‘ang bị má»™t lão nhân khống chế. Äến nổi thoạt nhìn thấy Trương Khánh Long Ngô Hiểu Mai dù từng nói là luôn háºn nhưng vẫn giương đôi mắt khẩn cầu Trương Khánh Long cứu mạng. Trương Khánh Long nhìn quanh cuối cùng là dừng mục quang ở lão nhân xa lạ:
- Äã quá cao niên thân pháºn kể như báºc trưởng thượng, lão không thấy hà nh vi ra tay bức hiếp nữ nhi là đáng hổ thẹn sao? Lại còn thêm ngưá»i há»— trợ nữa. ÄÆ°á»£c lắm, nếu muốn đối phó Trương Khánh Long nà y, lão hãy mau gá»i viện thá»§ cá»§a lão ra đây. Äừng mãi ẩn mặt chẳng khác gì phưá»ng tiểu nhân vô sỉ. Lão nhân ná» vụt cưá»i hắc hắc:
- Khá tháºt đấy tiểu oa nhi. Không những bản lÄ©nh khá mà miệng lưỡi cÅ©ng cay nghiệt và khá ngông cuồng tương tá»±. Tiểu nhai nhi hãy mau ra đây không cần lánh mặt là m gì nữa. Huống hồ cách ngươi ẩn đã bị tiểu tá» phát hiện. Hãy ra đây xem ta hay ngươi loại trừ mầm mống háºu hoạ. Ha ha... Má»™t Mông Diện Nhân lững thững xuất hiện:
- Háºu há»a nà y do phụ thân gây ra, đương nhiên trách nhiệm diệt trừ phải do phụ thân đảm nháºn. Váºy hãy phó giao tiểu nha đầu qua đây, hà i nhi hứa chỉ giữ há»™ phụ thân thôi. Trương Khánh Long cau mặt nhìn Mông Diện Nhân:
- Tôn giá sao chẳng dám lá»™ diện? Lại còn cố tình thay đổi giá»ng nói? Giữa tại hạ và tôn giá từng gặp nhau chăng? Mông Diện Nhân không đáp chỉ đưa mục quang qua hai lá»— thá»§ng ngay trên túi lụa trùm kÃn đầu nhìn Trương Khánh Long bằng ánh mắt đầy sát khÃ. Trong khi đó lão nhân lạ mặt nhẹ nhà ng đẩy Ngô Hiểu Mai toà n thân Ä‘á»u bất động qua Mông Diện Nhân:
- Ta khá vui vì thấy tiểu nhai nhi ngươi tháºt đúng là cốt nhục má»›i hiểu tưá»ng táºn tÃnh khà cá»§a ta. Dù váºy ta không thể không cảnh báo, là tiểu nhai nhi ngươi đừng xuẩn động là m ta pháºt ý. Nhược bằng vẫn bất tuân thì bất luáºn có cốt nhục hay không, tiểu nhai nhi ngươi cÅ©ng phụ thân ngươi đây tuyệt tình. Hãy giữ lấy, chá» xá» xong tiểu tá», ta sẽ chỉ tiểu nha đầu cách hưởng lạc. Ha ha... Không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, Trương Khánh Long bất đồ cách không dụng lá»±c chá»™p và o Ngô Hiểu Mai. Vù... Thân hình Ngô Hiểu Mai Ä‘ang xiêu dần vá» phÃa Mông Diện Nhân chợt bị tác động từ cái chá»™p cách không liá»n ngã lạng vá» phÃa Trương Khánh Long. Mông Diện Nhân phẫn ná»™ và háºm há»±c chá»™p tháºt mạnh và o Ngô Hiểu Mai:
- Tiểu tá» ngươi đã sắp mất mạng đến nÆ¡i còn ngông cuồng và to gan thế sao? Phụ thân đừng chần chừ nữa, đã thấy bản lÄ©nh cá»§a tiểu tá» há» Trương chưa? Lão nhân ná» vẫn cưá»i và ung dung xua tay vẫy má»™t lượt tháºt há» hững:
- Äã quá lâu ta chưa động chân động tay, nếu tiểu tá» ngươi quả tháºt có bản lÄ©nh thâm háºu thì hãy cùng ta động thá»§ má»™t phen. Ta hứa nếu ngươi thắng, má»™t là mạng ngươi vẫn còn, ta sẽ chá» cÆ¡ há»™i khác kết liá»…u sau, và hai là sẵn sang giao hoà n tiểu nha đầu cho ngươi. Chỉ e ngươi không chịu nổi nếu tiểu nha đầu vẫn tiếp tục thóa mạ, là nguyên nhân khiến ta không thể không Ä‘iểm huyệt cho ả câm miệng. Ha ha... Lượt vẫy tay dù há» hững cá»§a lão nhân vẫn có tác dụng lợi hại nhất định, là khiến cho cái chá»™p cách không cá»§a Trương Khánh Long cÆ¡ hồ bị hóa giải hoà n toà n. Nhưng đó không phải là điá»u là m cho Trương Khánh Long phải tá»™t độ kinh ngạc cho bằng má»™t Ä‘iá»u khác, khiến Trương Khánh Long không thể không buá»™t miệng kêu thất kinh:
- Lạc Nhữ An?! Quá hổ thẹn nên che kÃn diện mạo chÃnh là hạng thất phu bất nghÄ©a Lạc Nhữ An ngươi? Váºy thì lão nhân ngươi vừa gá»i là phụ thân, a... ta nháºn ra rồi, lão là Huỳnh lão gia? Hóa ra lão đã tÄ©nh, chẳng còn bị hôn mê bất động nữa? Mông Diện Nhân đã có Ngô Hiểu Mai trong tay liá»n quát:
- Bằng má»i giá phụ thân phải kết liá»…u gã. Hà i nhi nhắc lại, tuyệt đối chẳng chấp nháºn việc phụ thân cùng gã đánh cược. Hãy động thá»§ mau phụ thân. Lão nhân vùng cưá»i vang:
- Tiểu nhai nhi ngươi lo gì chứ? Nên nhá», đừng bao giá» tá» ra xem thưá»ng lại còn ra lệnh buá»™c ta phải thế nà y thế ná». Vì dù ta thÃch đánh cược thì đã sao? Tiểu tá» dẫu may mắn luyện được Mê Tông bá»™ pháp thì hÆ¡n được ta sao? Hãy chỠđấy ta ắt cho tiểu nhai nhi ngươi toại nguyện. Ha ha... Và lão nhân há» Huỳnh lững thững lại gần Trương Khánh Long:
- Ắt ngươi ngạc nhiên khi thấy ta vẫn quyết cùng ngươi đánh cược. CÅ©ng dá»… hiểu thôi, vì hai nguyên do. Thứ nhất chÃnh nhá» ngươi nên ta má»›i có cÆ¡ há»™i tỉnh lại và má»™t lần nữa tái xuất giang hồ, mặc tình vùng vẫy và tung hoà nh khắp võ lâm. Äiá»u thứ hai, ha ha... cÅ©ng do ngươi may mắn đã luyện được Mê Tông bá»™ pháp ta tháºt hứng thú muốn biết bá»™ pháp ấy lợi hại thế nà o, nhất là gặp phải ta vì cÅ©ng am tưá»ng nên hứa hẹn đây sẽ là má»™t tráºn chiến vô tiá»n khoáng háºu. Nà o, xuất thá»§ Ä‘i, ha ha... Trương Khánh Long rúng động:
- Huỳnh lão gia nếu muốn cược ắt phải có hạn định bao nhiêu chiêu? Huỳnh lão gia lắc đầu:
- Sao lại hạn định? Äừng quên ta vừa nói, đã lâu chưa được động tay động chân. Thế nên muốn sinh mạng cả hai được vẹn toà n thì ngươi phải táºn lá»±c, táºn cả sở há»c miá»…n sao có thể thắng ta, dù chỉ nữa chiêu hay má»™t thức. Nói cách khác ngươi dù bao phen bị ngã cÅ©ng phải cố đứng lên mà tái đấu. Äừng lo, ta chưa vá»™i kết liá»…u đâu nếu phát hiện ngươi vẫn còn sức để tiếp tục chi trì. Váºy thì chỉ và i ba chiêu tháºm chà đến táºn ngà chiêu, quấy rầy vẫn cứ tiếp diá»…n cho tá»›i khi ngã ngÅ©. Nhân tiện cÅ©ng nói thêm, ngươi đừng sá»›m nghÄ© đến chiêu bà i tẩu vì dù tẩu cÅ©ng chẳng thoát, trái lại chỉ khiến ngươi ắt phải tá»± nháºn lấy háºu quả tá»™t cùng thê thảm. Rõ chưa? Có thể bắt đầu được chưa? Äừng lo, tiểu nhai nhi dù đúng là Lạc Nhữ An như ngươi nháºn định thì hắn vẫn chỉ là cốt nhục cá»§a ta. Bất luáºn thế nà o hắn cÅ©ng chẳng dám trái ý ta và cà ng không thể ra lệnh buá»™c ta phải thá»±c hiện theo ý hắn. Äang lo lắng nhìn Ngô Hiểu Mai lá»t và o tay há» Lạc, má»™t nhân váºt cÆ¡ hồ chẳng từ bất kỳ thá»§ Ä‘oạn nà o, Trương Khánh Long có phần nhẹ nhõm khi nghe Huỳnh lão gia quả quyết như thế. Cuối cùng Trương Khánh Long đà nh nháºn lá»i và đáp ứng:
- Lão tiá»n bối yên tâm, vì sinh mạng Ngô Hiểu Mai tiểu thư Trương Khánh Long tại hạ dù mất mạng vẫn quyết không bại tẩu. Nhân đây cÅ©ng nên cho lão tiá»n bối minh bạch, tại hạ không phải ngẫu nhiên tá»± nháºn là Bất Minh Phi Quân Tá». Do váºy, má»™t lá»i đã nói là nhất ngôn vi định, cÅ©ng mong lão tiá»n bối giữ lá»i. Huỳnh lão gia phá phá lên cưá»i hô hố:
- Ta không phá»§ nháºn tuy suốt má»™t Ä‘á»i hà nh ác nhưng để thá»§ tÃn thì chưa bao giá» bá»™i ước cùng ai. Và để ngươi thá»±c sá»± yên tâm, ha ha ta hứa nếu chẳng may bại thá»§, là điá»u tuyệt đối vô khả xảy ra, thì vạn nhất tiểu nhai nhi há» Lạc kia cố tình là m ta thất tÃn vá»›i ngươi, ta sẽ dà nh quãng Ä‘á»i còn lại nguyện mãi mãi trở thà nh nô bá»™c, mặc tình ngươi sai khiến. ÄÆ°á»£c chứ? Ha ha... Trương Khánh Long thầm chấn động và đà nh che giấu bằng nụ cưá»i gượng gạo:
- ÄÆ°á»£c lắm. Vì tại hạ tá»± lượng sức, tá»± biết khó có thể là đối thá»§ cá»§a lão tiá»n bối, nhưng biết đâu má»™t khi tráºn đấu vẫn chưa khai diá»…n thì kết quả cÅ©ng khó thể Ä‘oán thắng phụ sẽ như thế nà o. Quân tá» nhất ngôn...
- Tứ mã nan truy. Nà o bắt đầu Ä‘i. Trương Khánh Long liá»n hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i nhưng thay vì xuất thá»§ ngay như Huỳnh lão gia Ä‘ang nôn nóng chỠđợi, Trương Khánh Long lại nhoẻn cưá»i và nhìn Mông Diện Nhân Lạc Nhữ An:
- Lạc nhị thúc ắt cÅ©ng nghe rõ má»i lá»i cá»§a lệnh tôn? Váºy xin nhá»› cho, báºc trưởng bối đã có lá»i hứa thì hạng tiểu bối chỉ có má»—i má»™t việc là nên tuân theo để thừa hà nh. Rõ chứ? Hà hà ... Mông Diện Nhân động ná»™ báºt quát:
- Tháºt vô lá»…, dám và ngươi là trưởng bối cá»§a ta ư? Nếu váºy không cần phà thá»i gian nhá» phụ thân ta, đừng ngỡ ta không đủ bản lÄ©nh đối phương và kết liá»…u ngươi. Hãy lại đây. Trương Khánh Long cả mừng, láºp tức lao vá»t đến và xuất thá»§ ngay:
- Nếu dám nói mà không dám thi hà nh thì lão chỉ là hạng tiểu nhân vô sỉ. Mau bá» Ngô Hiểu Mai ra giao đấu cùng ta. Äỡ. Ào... Mông Diện Nhân láºp tức di hình hoán vị, nhẹ nhà ng để trả Ngô Hiểu Mai cho Huỳnh lão gia và sẵn sà ng đơn phương tiếp chưởng cùng Trương Khánh Long.
- Hà hà ... đừng ngỡ ngoà i ngươi ra, ta chưa được phụ thân chỉ điểm Mê Tông bộ pháp. Và khác với gia phụ, ta chỉ muốn kết liễu ngươi cà ng sớm cà ng tốt. Xem chưởng. Vù... Ầm... Trương Khánh Long bị chấn dội, khẽ kêu:
- Hảo công phu, quả không hổ danh Thiết Bút Tri Túc. Váºy sao mãi lúc nà y lão má»›i tá»± ra tay xuất thá»§? Mông Diện Nhân lướt à o đến:
- Vẫn chưa hết đâu, vì má»™t khi ta đã rõ ngươi từng lấy mạng Liá»…u Äá»™, gây thảm há»a cho mụ Công Tôn Nguyệt, chỉ nhá» và o má»—i má»™t Mê Tông bá»™ pháp thì dù sá»›m dù muá»™n giữa ta và ngươi cÅ©ng có ngà y nà y, nghÄ©a là ngươi không thể không nạp mạng, đỡ. Ào... Trương Khánh Long lạng ngưá»i biến mất. Vút. Mông Diện Nhân cÅ©ng biến theo:
- Muốn tránh bằng Mê Tông bá»™ pháp ư? Vị tất ta chịu kém ngươi. Xem đây. Và giữa thinh không báºt vang lên má»™t loạt chạm kình. Ầm... Trương Khánh Long đỠngưá»i xuất hiện:
- Tháºt không ngá» lão tuy luyện sau nhưng bá»™ pháp lại lợi hại hÆ¡n ta. Há»±. Mông Diện Nhân cÅ©ng hiện thân:
- Ngưá»i sẽ còn nhiá»u bất ngá» nữa. Hãy đỡ. Ào... Äang bối rối, vụt sắc mặt Trương Khánh Long bá»—ng Ä‘anh lại và song thá»§ quáºt nhanh ba loạt kình liên tiếp:
- Äể xem ai sẽ bất ngá». Tiếp chiêu. Vù... Ào... Mông Diện Nhân vụt khá»±ng lại và vá»™i tìm cách di hình hoán vị:
- Khai Kỳ - Loạn VÅ© - TrÃch Tinh?! Ngươi quyết liá»u mạng toan cùng ta đồng quy ư táºn sao? Không dá»… đâu. Hừ. Và Mông Diện Nhân biến mất. Vút. Cảnh cÅ© tái diá»…n vá»›i lần nà y ngưá»i dùng Mê Tông bá»™ pháp biến mất và quyết bám theo Mông Diện Nhân là Trương Khánh Long:
- Äừng ngỡ lá»i ta khen lúc nãy là tháºt vì bá»™ pháp Mê Tông cá»§a lão, ha ha... kỳ thá»±c luyện chưa đủ lợi hại. Trúng nà y, ha ha... Bùng. Mông Diện Nhân lảo đảo hiện thân:
- Hự. Trương Khánh Long cũng tức thì hiển hiện:
- GiỠthì nạp mạng. Ào... Mông Diện Nhân kêu thảng thốt:
- á»i, phụ thân, mau cứu. Láºp tức có bóng nhân ảnh cá»§a Huỳnh lão gia xuất hiện chen và o:
- Äã có ta, cÅ©ng chứng tá» tiểu nhai nhi ngươi nên phó giao và tuân theo má»i Ä‘iá»u ta đã xếp đặt. Trương tiểu tỠđỡ chiêu. Vù... Trương Khánh Long bình thản nhảy lùi và dá»… dà ng chá»™p giữ được Ngô Hiểu Mai vừa do Huỳnh lão gia vì mãi lo lao đến cứu nguy cho Mông Diện Nhân nên không báºn tâm giữ lại. Nhân đó Trương Khánh Long vá»™i giải khai toà n bá»™ huyệt đạo cho Ngô Hiểu Mai vừa hối hả bảo:
- Tại hạ đã nháºn lá»i cùng Huỳnh lão gia diá»…n khai sinh tá» chiến, mong tiểu thư bảo trá»ng. Vừa dứt lá»i vì nhìn thấy Huỳnh lão gia hung hãn lao đến, Trương Khánh Long vá»™i báºt ra tiếp đón lão bằng má»™t kình vá»— mặt:
- Tại hạ quyết không bá»™i tÃn. Äỡ. Ào... Huỳnh lão gia cưá»i lạnh cÅ©ng tung kình đón nháºn.
- Ngươi biết như váºy là tốt, vì bất luáºn thế nà o ngươi cÅ©ng không thể thoát tráºn chiến hôm nay. Dù sao cÅ©ng khen ngươi vẫn có cách tạo yên tâm cho bản thân. Äã váºy hãy chứng tá» ngươi đáng là đối thá»§ cá»§a ta Ä‘ang cần. Äỡ. Bùng bùng bùng... Trương Khánh Long khá»±ng lại:
- Huỳnh lão gia quả nhiên lợi hại, tại hạ... Huỳnh lão gia cũng bị khựng tương tự:
- Chá»› nhiá»u lá»i má»™t khi ngươi lại có thân thá»§ ngần nà y, là điá»u suýt nữa ta lầm vì ngỡ ngươi hÆ¡n được Lạc Nhữ An chỉ nhá» may. Bây giá» thì và ng đá Ä‘á»u rõ. Hãy tiếp chiêu. Ào... Trương Khánh Long phân vân nhưng đà nh nghiến răng xuất thá»§ má»™t loạt chiêu liên hoà n:
- Mong được Ä‘iểm hóa thêm vá» Tảo Diệp Tháºp Nhị Chưởng nà y cá»§a tại hạ. Äỡ. Lại má»™t loạt chạm kình cất lên vang dá»™i. Bùng bùng bùng... Nhưng lần nà y loạt chạm kình chỉ là m Trương Khánh Long chợt biến mất và liá»n sau đó, chỉ trong chá»›p mắt, Trương Khánh Long đã lại hiện thân nhưng là ngay bên cạnh Ngô Hiểu Mai. Huỳnh lão gia cau mà y lao đến:
- Sao thế? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Tại hạ chưa thể yên tâm nếu như Ngô tiểu thư cÅ©ng chưa thể tá»± mình lo cho sinh mạng. Vì dưá»ng như lão tiá»n bối đã lưu má»™t cấm chế và tại hạ vì lá»±c bất tòng tâm nên chưa thể giải khai trá»n vẹn? Huỳnh lão gia cưá»i khẩy:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vì nếu dá»… già i khai thì lúc nãy ta đâu để ngươi ung dung đón nháºn ả. Nhưng thôi chá»› nhiá»u lá»i, chỉ cần ngươi tiếp nháºn cuá»™c chiến và táºn lá»±c đả bại ta thì sinh mạng cả hai má»›i có cÆ¡ vẹn toà n. Trương Khánh Long lắc đầu:
- Không được vì tại hạ quyết chẳng tin lệnh lang. Trừ phi lão tiá»n bối cÅ©ng tá»± thân lưu cấm chế tương tá»± lên lệnh lang thì tại hạ má»›i thá»±c sá»± yên tâm. NgỠđâu Huỳnh lão gia đáp ứng ngay:
- Việc đó quá dá»…, được ta sẽ cho ngươi toại nguyện. Mông Diện Nhân kêu kinh hoảng đồng thá»i cÅ©ng vá»™i nhảy lui:
- Xin phụ thân đừng lầm kế tiểu tá», vả lại, dù gan to bằng trá»i hà i nhi cÅ©ng không dám là m phụ thân bẽ mặt. Nhưng Huỳnh lão gia vá»›i thân pháp bất phà m đã tiếp cáºn Mông Diện Nhân:
- Ngươi ngại ta cÅ©ng như ngươi do lầm kế trá bại lên khinh suất bị tiểu tá» kỳ thá»±c cao minh đánh cho đại bại y hệt ngươi vừa rồi? Äừng quá xem thưá»ng ta, trái lại ta hứa sẽ cho ngươi toại nguyện. Váºy hãy đứng yên nà o. Ha ha... Phát hiện Mông Diện Nhân đã bị chế phục, Trương Khánh Long hoà n toà n tá»± tin, láºp tức tiến đến và xuất thá»§:
- Hà nh vi cá»§a tiá»n bối tháºt đáng ngưỡng má»™. Và đã váºy tại hạ sẽ toà n lá»±c xin lÄ©nh giáo cao chiêu. Má»i. Huynh lão gia bị bất ngỠđà nh trầm ngâm má»™t lúc, sau má»›i gáºt gù bảo:
- Có khà phách đó tiểu tá». Và nếu ta Ä‘oán không lầm, Lạc Nhữ An đã Ä‘oán đúng, thân thá»§ cá»§a ngươi quả tháºt cao minh và chỉ bây giá» ngươi má»›i thá»±c sá»± hiển lá»™? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Cho dù như thế Ä‘i nữa thì đối vá»›i tiá»n bối quả tháºt tại hạ chẳng nắm chắc phần thắng. Lão phừng phừng lá»a giáºn:
- Giá»i cho ngươi tuy miệng còn hôi sữa nhưng vẫn dám vá»ng tưởng nói đến chuyện nắm chắc phần thắng đối vá»›i ta. Äã váºy phen nà y ta quyết kết liá»…u ngươi. Hãy nên táºn lá»±c bảo vệ thì hÆ¡n. Trương Khánh Long hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i:
- à lão tiá»n bối toan bá»™i tÃn, không còn kể đến chuyện tại hạ nhá» may mắn có thể thắng dù má»™t thức hay nữa chiêu? Lão lao đến:
- Äừng nhắc lại chuyện đã qua, huống hồ hiện cảnh giữa ta và ngươi Ä‘ang ở thế quân bình chẳng ai chiếm thượng phong cá»§a ai. Có chăng là chỉ trông chá» và o bản lÄ©nh, ta nói như thế đã rõ chưa? Äỡ. Ào... Trương Khánh Long báºt quát vang dá»™i:
- Rõ lắm rồi. Äỡ thì đỡ. Bùng bùng bùng... Lão vụt biến mất:
- Hảo ná»™i lá»±c. Là điá»u ta không thể ngá» vá»›i má»™t tiểu oa nhi như ngươi. Äỡ chiêu. Vút! Vù... Trương Khánh Long cÅ©ng biến mất nghÄ©a là chấp nháºn cùng Huỳnh lão gia giao đấu vá»›i Mê Tông bá»™ pháp cả hai Ä‘á»u am hiểu.
- Tháºt chẳng dám nháºn lá»i khen vì đối vá»›i tiá»n bối, tại hạ không thể không táºn lá»±c. Xem chưởng. Bùng bùng... Má»™t tráºn chiến vô tiá»n khoáng háºu đã bắt đầu diá»…n khai giữa hai nhân váºt vá»›i các loạt chạm kình cÆ¡ hồ liên tu bất táºn tuy vang lên nhưng tuyệt nhiên không há» nhìn thấy bóng nhân ảnh cá»§a bất luáºn ai. Dù váºy thi thoảng giữa cả hai do tình thế bắt buá»™c đã không Ãt lần để lá»™ thà nh bóng nhân ảnh và vì chỉ lá» má» nên cÅ©ng khó thể nháºn rõ đấy là bóng nhân ảnh cá»§a ai trong hai ngưá»i. Chỉ biết thanh âm tiếng quát cá»§a cả hai theo thá»i gian ngà y cà ng giảm dần. Và cùng vá»›i sá»± việc đó, cả hai cÅ©ng Ãt chạm kình vá»›i nhau hÆ¡n. Há» cạn kiệt dần chân nguyên chăng? Không phải bởi tiếng cá»§a Huỳnh lão gia chợt vang lên:
- Ngươi đã lÄ©nh há»™i đủ Mê Tông Vạn Hóa Công? Lẽ nà o tá»± ta lảm nhảm lúc hôn mê đã nói tất cả những gì từng lÄ©nh há»™i? Cuá»™c chiến vẫn diá»…n khai vá»›i bóng nhân ảnh cá»§a cả hai luôn mỠảo ẩn hiện. Có chăng chỉ thi thoảng vang lên tiếng chạm kình Ä‘an xen và o giữa những lá»i đối thoại cá»§a há». Trương Khánh Long đáp:
- à muốn nói tại hạ còn nợ lão tiá»n bối má»™t lá»i Ä‘a tạ chăng? Nếu váºy xin Ä‘a tạ. Thanh âm cá»§a Huỳnh lão gia vang lên tá»± thừa nháºn bản tÃnh ân oán phân minh:
- Thiết nghÄ© Trương tiểu tá» ngươi không cần Ä‘a tạ. Ta chỉ vì ngạc nhiên không chỉ vì tư chất lÄ©nh há»™i cá»§a ngươi mà còn vá» diá»…n biến khác thưá»ng đã xảy đến cho chÃnh bản thân ta. Váºy là vá» Cá»u Cung chÃn bá»™ vị Mê Tông ngươi Ä‘á»u tinh thông đến thuần thục? Hãy thá» xem nà o. Äỡ. Ào... Trương Khánh Long báºt cưá»i:
- Má»™t lần nữa xin Ä‘a tạ vì quá khen, tuy nhiên có muốn thá» cÅ©ng chẳng sao, nhưng Ä‘iá»u gì khiến lão tiá»n bối ngạc nhiên vá» diá»…n biến nà o đó đã xảy đến cho bản thân? Hãy xem tại hạ đối phó đây. Ha ha... Ầm... ầm... Má»™t lần nữa má»™t bóng nhân ảnh lá» mỠẩn hiện sau các loạt chạm kình. Và lần nà y nhá» bóng nhân ảnh đó lên tiếng nên má»›i rõ đấy là lão nhân há» Huỳnh. Lão suýt xoa:
- Hảo ná»™i lá»±c, ta ngạc nhiên vì đã minh bạch đưá»ng lối sở há»c giữa ta và ngươi hoà n toà n hữu biệt. Váºy thì tại sao duy chỉ mình ngươi dụng thuáºt Thôi Cung Quá Huyệt lại có thể giúp t alai tỉnh, là điá»u thá»i gian gần đây ta luôn tá»± giải thÃch ắt vì đưá»ng lối sở há»c cá»§a cả hai có phần nà o giống nhau? Bá»—ng có tiếng Trương Khánh Long quát:
- Váºy đó là diá»…n biến khác thưá»ng lão tiá»n bối Ä‘ang đỠcáºp do đã từng khiến bản thân ngạc nhiên? Phần tại hạ thì không mảy may thÃch thú nếu được kể là có chung đưá»ng lối sở há»c vá»›i lão tiá»n bối. Hãy tiếp chiêu. Ào... Lão huynh lại biến mất:
- Nguyên do ngươi không thÃch thú vì ta không chỉ bị má»i ngưá»i gán cho hai chữ ác ma mà bản thân luôn tá»± phụ vá» Ä‘iá»u đó? Nói váºy ngươi là chÃnh nhân quân tá»? Váºy lương tâm ngươi từng day dứt vá» má»™t Ä‘iá»u gì đó chưa? Bởi ta biết quá rõ, bất luáºn ai tá»± nháºn là quân tá» thì đó chỉ là điá»u ngoà i môi miệng. Kỳ thá»±c thì trong lòng vẫn có tham sân si và đôi khi còn có tâm địa độc ác hÆ¡n những kẻ tá»± nháºn là ác ma như ta. Ắt ngươi cÅ©ng váºy thôi. Äỡ. Bùng bùng... Bá»—ng có tiếng Trương Khánh Long kêu:
- Thân thá»§ quá nhanh, ứng phó được như lão tiá»n bối tại hạ tá»± nháºn không thể bằng. Hừ... Như đấy là cÆ¡ há»™i cho lão Huỳnh báºt gầm đắc ý:
- Vẫn chưa hết đâu, để xem lần nà y ngươi đối phó như thế nà o, xem chưởng. Vù... Vù... Äáp lại, Trương Khánh Long báºt cưá»i má»™t lần nữa:
- Chỉ tiếc tại hạ quá quen Mê Tông Vạn Hóa Công, còn thêm chân nguyên ná»™i lá»±c hầu như không há» kém, lão tiá»n bối chá»› mong đắc thá»§. Ha ha... Ầm. Bùng bùng... Lão Huỳnh vụt để lá»™ má»™t tiếng thở hắt khá dà i:
- Quả là háºu sinh khả uý. Dù váºy vì có nợ nên ta có lá»i Ä‘a tạ bởi nếu không nhá» có tiểu tá» ngươi, ắt ta vẫn mãi hôn mê sau má»™t kÃch động khó lưá»ng từng xảy đến lúc ta mạo hiểm thá» tìm cách tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng. Ta hoà n toà n tháºt tâm đấy. Há» tiếp tục diá»…n cảnh giao chiến vô ảnh và vô dạng vá»›i má»™t lúc khá lâu chẳng ai lên tiếng nói bất kỳ lá»i nà o nữa. Mãi má»›i nghe lão Huỳnh háºm há»±c:
- Ngươi Ä‘oán thá» xem giữa hai ta đã giao thá»§ qua lại bao nhiêu chiêu rồi? Trương Khánh Long áºm ừ:
- Lão tiá»n bối đã dần thất vá»ng rồi chăng? Huỳnh lão cưá»i gằn:
- Trái lại thì có, vì từ lâu lắm rồi ta má»›i tìm lại được tâm trạng tháºp phần cao hứng như thế nà y. Tuy nhiên dù đại khái qua lại gần ngà n chiêu vá»›i ta nhưng chẳng phải ta thúc thá»§ và không có cách khiến ngươi cuối cùng cÅ©ng tâm phục khẩu phục. Trương Khánh Long vẫn tiếp tục áºm ừ:
- Nếu có cách sao lão tiá»n bối chưa váºn dụng? Huỳnh lão để lá»™ tiếng chép miệng:
- Ta vẫn còn phân vân, tháºt đấy. Vì đâu dá»… có má»™t đối thá»§ nà o khác tương tá»± ngươi, sẽ là vô vị nếu ngay lúc nà y ta kết liá»…u ngươi, cÅ©ng là tá»± kết liá»…u má»i sinh thú cá»§a ta sau nà y, vì tuyệt, chẳng còn ai xứng tay giao đấu. Trương Khánh Long cÅ©ng chép miệng:
- Váºy thì dừng quách cho xong, nên chăng? Lão cưá»i mãn ý:
- Sao lại dừng, trái lại ha ha... ta đã phát hiện ở ngươi Ä‘ang dần xuất hiện dấu hiệu cạn kiệt. Ngươi không thể chi trì nữa rồi, ha ha... Trương Khánh Long cưá»i lạt:
- CÅ©ng may cho tại hạ Mê Tông bá»™ pháp chẳng đòi há»i nhiá»u sức lá»±c, đại khái tại hạ có thể tá»± tin chi trì thêm má»™t và i canh giá» nữa cho đủ hai ngà y má»™t đêm.
- Sau đó thì sau? Trương Khánh Long bảo:
- Sao lão tiá»n bối không tá»± há»i bản thân?
- à ngươi nói ta vì cao niên nên sẽ cạn kiệt chân lực trước ngươi? Trương Khánh Long một lần nữa lại ầm ừ cho qua chuyện:
- Không phải sao? Bất đồ vang phá lên là tiếng gầm rung chuyển của lão Huỳnh:
- Nói như váºy là quá lầm, vì trước lúc ta cạn kiệt chân nguyên thì tiểu tá» ngươi đã chết. Hãy xem đây. Ào... Trương Khánh Long cÅ©ng gầm trả lại:
- Vị tất. Nếu chẳng tin thì lão tiá»n bối xem đây. Ào... Tháºt lạ, đồng loạt cả hai cùng hiện thân lá»™ diện vá»›i song thá»§ cá»§a cả hai Ä‘á»u nhất loạt vá»— báºp và o nhau nhưng chỉ tạo nên má»—i má»™t tiếng chấn chạm duy nhất. Bùng... Và cả hai cùng khá»±ng lại, hoà n toà n bất động để nhìn nhau:
- Hảo công phu, hự.
- Ngươi cÅ©ng lợi hại không kém, ta... á»c... Äá»™t ngá»™t cả hai cùng lùi, ngưá»i thì ôm ngá»±c nhăn nhó vá»›i sắc diện hoà n toà n nhợt nhạt, kẻ thì nghiên đầu dù cố kiá»m chế vẫn phải há miệng báºt thổ má»™t ngụm huyết tươi. Ngưá»i thổ huyết chÃnh là lão Huỳnh, do đó khi có thể lên tiếng, lão Huỳnh vừa lùi vừa gá»i Mông Diện Nhân:
- Chúng ta Ä‘i thôi, tiểu nhai nhi. Và ta tin chỉ sau vá»n vẹn má»™t ngà y má»i cấm chế cá»§a ngươi Ä‘á»u tá»± giải khai đúng chăng? Mông Diện Nhân vá»™i chạy đến vừa đỡ vừa há»i lão Huỳnh:
- Phụ thân đã bại? Lão Huỳnh vừa thở hắt ra, nhất là khi thấy Ngô Hiểu Mai nếu không kịp chạy đến đón đỡ ắt Trương Khánh Long đã khụy ngã:
- Dù sao thì Trương tiểu tá» cÅ©ng vô phương cứu vãn. Ngươi chưa toại nguyện sao, tiểu nhai nhi? Mông Diện Nhân háºm há»±c bảo:
- Hà i nhi chỉ không hà i lòng là tại sao ngay từ đầu phụ thân chẳng chịu thi triển độc thá»§, để bây giá» háºu quả xảy đến cho tiểu tá» vị tất như phụ thân toan liệu. Hà i nhi tháºt chưa an tâm, hừ. Lão Huỳnh nạt:
- Äừng giở giá»ng đó vá»›i ta, vả lại, độc thá»§ cá»§a ta quả tháºt đã chấn và o tâm mạch tiểu tá». Kết cục sẽ như thế nà o ngươi thừa biết mà . Nà o, mau đưa ta Ä‘i. Vì cho dù ngươi không muốn nhưng suốt từ sáng đến giá» chẳng phải ngươi vô khả gây bất lợi cho tiểu nha đầu kia sao? Hừ, rồi ta sẽ há»i tá»™i ngươi vá» tá»™i dám trái lệnh. Vạn nhất ta thá»±c sá»± bại thì sẽ phó giao thế nà o đây nếu tiểu tá» phát hiện ngươi suốt ngà y nay cứ luôn tìm cách gây bất lợi cho tiểu nha đầu? Há», còn không mau Ä‘i. CÅ©ng lúc nà y, Ngô Hiểu Mai cÅ©ng đã thi triển Hư Nhược Thân Ảo đưa Trương Khánh Long Ä‘i, khiến Mông Diện Nhân vừa nhìn theo vừa rÃt thà nh tiếng:
- Hư Nhược Thân Ảo quả lợi hại nhưng phải chi phụ thân ưng thuáºn truyá»n thụ Mê Tông Vạn Hóa Công thì hà i nhi đâu bị bẽ mặt như lần nà y, Ä‘á»u bị lÅ© oa nhi gây nhục bại. Hừ. Lão Huỳnh đà nh hứa dù Ä‘ang lả dần:
- ÄÆ°á»£c ta sẽ truyá»n, nà o, Ä‘i Ä‘i...
|

10-10-2008, 03:37 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 22
Ngỡ Ngà ng VỠThân Thế Lai Lịch
Chỉ Lâm Chung Má»›i Tá» Ngá»n Nguồn
Ngỡ Ä‘ang khẩn trương đưa má»™t ngưá»i hôn mê cùng Ä‘i, thế nên Ngô Hiểu Mai không thể không giáºt nảy ngưá»i khi bất chợt nghe Trương Khánh Long đột ngá»™t lên tiếng:
- Chạy như thế nà y đã đủ xa, tháºt Ä‘a tạ và không dám phiá»n tiểu thư nữa. Và Trương Khánh Long lại còn kịp uốn mình tá»± tách khai để đứng má»™t cách thản nhiên trước khi Ngô Hiểu Mai hoặc vì giáºt mình, hoặc vì tức giáºn thế nà o cÅ©ng buông tay đánh rÆ¡i Trương Khánh Long. Nhưng Ngô Hiểu Mai giáºn tháºt:
- Sao ngươi dám giả vỠđể lợi dụng ta? Nếu biết rõ ngươi là kẻ lắm mưu mô thá»§ Ä‘oạn, lại có tâm địa tà váºy, thà ta tá»± bá» Ä‘i từ trước thay vì cứ lo lắng và cố nán chá» ngươi. Trương Khánh Long chợt nghiêm giá»ng:
- Tại hạ vì có ẩn tình đà nh giả vá» và kỳ thá»±c không có ý lợi dụng tiểu thư. Má»™t nữa là xin lượng thứ và cÅ©ng có lá»i đáp tạ vì được tiểu thư lần đầu tiên lo lắng quan tâm. Nhân đây cÅ©ng xin nói thêm, tiểu thư có thể Ä‘i được rồi. Vì như tiểu thư vừa nói, cÆ¡ há»™i tùy tiện ly khai quả tháºt đã má»™t lần đến vá»›i tiểu thư và tháºt mừng vì tiểu thư vẫn vô sá»±, dù đã bị Lạc Nhữ An quyết gây bất lợi. Tháºt thất lá»…, tại hạ có việc phải Ä‘i, sẽ không tiện tiá»…n chân. Cáo biệt. Trương Khánh Long chá»±c Ä‘i đà nh dừng lại:
- Tiểu thư có việc gì cần chỉ giáo chăng? Nà ng chuyển ngưá»i Ä‘i đến đối diện Trương Khánh Long:
- Ngươi vẫn chưa đáp câu há»i cá»§a ta? Trương Khánh Long thở dà i:
- Tháºt sá»± tại hạ có việc phải Ä‘i. Nếu tiểu thư vẫn không có gì chỉ giáo, tháºt mong đừng là m tại hạ cháºm bước. Nà ng cưá»i lạt:
- Ngươi vá»™i đến thế sao? Vì việc gì chứ? Liệu có vá»™i bằng việc an nguy cá»§a Tô phu nhân chăng? Trương Khánh Long giáºt mình:
- à muốn nói tiểu thư sẽ sẵn lòng vì tại hạ giải thoát Tô phu nhân? Nà ng vẫn cưá»i lạt:
- Äiá»u đó tùy thuá»™c ở ngươi, xem ngươi có đáp ứng ta chăng? Trương Khánh Long nhân nhượng:
- Tiểu thư cần tại hạ đáp ứng Ä‘iá»u gì? Nà ng bảo:
- Äã má»™t lần ta toan nói, đấy là lần cùng ngươi lưu ngụ tại Tảo Diệp Trang. Chỉ tiếc hoặc ngươi quá lãnh đạm hoặc quá xem thưá»ng ta nên đã khăng khăng chẳng cho ta cÆ¡ há»™i tá» bà y. Hy vá»ng lần nà y vì sá»± an nguy cá»§a Tô phu nhân, ngươi có thể đủ nhẫn nại để nghe và sau đó phải táºn lá»±c giúp ta. Trương Khánh Long dần nôn nóng:
- Tại hạ hứa sẽ nghe nhưng không phải lúc nà y, hay là tiểu thư cho tại hạ tạm khuất lại, chỉ má»™t ngà y thôi? Hoặc giả vẫn lo tại hạ tìm cá»› thoái thác, liệu có được không khi tại hạ ngá» lá»i má»i tiểu thư cùng Ä‘i? Nà ng động tâm:
- Có việc khẩn đến thế sao? Là việc gì? Trương Khánh Long đà nh thổ lộ:
- Tại hạ muốn quay lại gặp lão Huỳnh. Nà ng giáºt mình:
- Äể là m gì? Vì muốn kết liá»…u lão, a... ta hiểu rồi. Thì ra ngươi cần giả vỠđể thay vì ra tay kết liá»…u lão ngay lúc đó ngươi muốn quay lại và ngấm ngầm dò xét gì đấy ở lão? Váºy sao ngay lúc nãy ngươi không thá»±c hiện, lại cố tình để ta đưa ngươi chạy má»™t quãng khá xa? Hãy giải thÃch mau, nếu không ta tháºt chẳng thể hiểu nổi ngươi. Trương Khánh Long miá»…n cưỡng giải thÃch:
- Tại hạ không thể kết liá»…u lão Huỳnh, vì thú tháºt sau má»™t kÃch cá»§a lão chấn ngay tâm mạch, tại hạ dù vô sá»± vẫn không hoà n toà n, thế nên chỉ có thể lẻn bám theo và bằng má»—i má»™t phương cách nà y mà thôi. Nà ng nhìn Trương Khánh Long bằng má»™t vẻ mặt rất hoà i nghi:
- Nhưng ta xem ngươi chẳng có vẻ gì giống như đã bị ngoại thương hay ná»™i thương. Ngươi nên thà nh tâm thì hÆ¡n. Lại miá»…n cưỡng, Trương Khánh Long cho tay và o ngưá»i để tá»± lấy ra má»™t váºt:
- Tiểu thư có biết váºt nà y chăng? Là Kim Äao bà i cá»§a Kim Äao Há»™i tại hạ tình cá» có được. Và tiểu thư có thấy rõ năm dấu ngón tay vẫn hằn sâu trên Kim Äao bà i? Tại hạ ắt đã mất mạng nếu không có Kim Äao bà i ngẫu nhiên được cất giữ và che chắn ngay tâm mạch. Dù váºy chấn kình từ độc thá»§ cá»§a lão Huỳnh vẫn khiến toà n bá»™ kinh mạch cá»§a tại hạ bị chấn động. Thế nên nếu bảo tại hạ chỉ giả vá» hôn mê thì chưa hẳn, còn bảo tại hạ tuyệt đối vô sá»± thì không hoà n toà n đúng, tiểu thư đã tin? Nà ng thầm kinh hãi khi thấy rõ mảnh Kim Äao bà i tuy lúc nà y hoà n toà n móp méo nhưng nhất định trước đó phải có dạng vuông vức và tháºt phẳng má»›i đúng vá»›i danh xưng Kim Äao bà i.
- Váºy ngươi toan quay lại quyết loại trừ kẻ ác ma là lão Huỳnh? Trương Khánh Long gáºt đầu:
- Cũng có thể nếu tại hạ có cơ hội. Tiểu thư nghĩ sao? Nà ng do dự:
- Lạc Nhữ An đã đưa lão Huỳnh Ä‘i và chưa biết sẽ Ä‘i vá» phương trá»i nà o. Liệu ngươi toại nguyện chăng? Nhưng thôi Ä‘i thì Ä‘i vì suy cho cùng, nếu phải đợi đến lần sau gặp lại, ta e ngươi không dá»… gặp may lần thứ hai. Váºy thì bá» qua cÆ¡ há»™i nà y đúng là tá»± gây thêm tai há»a cho ngươi mai háºu. Trương Khánh Long nhẹ thở phà o:
- Äa tạ tiểu thư thấu hiểu, đổi lại, tại hạ hứa chỉ thi triển khinh công vừa phải hầu tiểu thư còn theo kịp. Äi nà o. Vút. Ngô Hiểu Mai liá»n theo chân và dù có công phu Hư Nhược Thân Ảo lợi hại hÆ¡n Nam Cung Tôn Quỳnh thì sá»± thá»±c vẫn là sá»± tháºt, rằng nếu Trương Khánh Long không chiếu cố chỉ thi triển khinh công ở mức độ mà Trương Khánh Long cho là vừa phải thì Ngô Hiểu Mai tá»± biết là nà ng khó lòng theo kịp. Vì thế nà ng bá»±c dá»c lên tiếng:
- Ta không tin má»™t kÃch cá»§a lão Huỳnh như đã xảy ra lại khiến chân nguyên ná»™i lá»±c cá»§a ngươi bị tác động. Bằng chứng là hiện lúc nà y khinh thân pháp cá»§a ngươi vẫn cao minh khó lưá»ng nông sâu. Trương Khánh Long khẽ suỵt:
- Tiểu thư quên chá»§ ý cá»§a tại hạ là chỉ muốn ngấm ngầm quay lại dò xét sao? Còn vá» tác động cá»§a tại hạ đã bị, tiểu thư tin chăng bản thân tại hạ hiện đã đạt ngoà i má»™t hoa giáp công phu tu vi? Dù chịu tác dá»™ng nhưng nếu chưa thá»±c sá»± bị tổn hại thì vẫn nhanh chóng hồi phục. Thôi hãy Ä‘i tiếp nà o. Hoặc giả tiểu thư có ý ngá» và cho rằng tại hạ vô khả Ä‘i nhanh hÆ¡n? Nếu váºy, tiểu thư xin cứ theo phương hướng nà y Ä‘i tiếp. Tại hạ dù Ä‘i trước má»™t bước vẫn hứa chá» và nghe má»i Ä‘iá»u tiểu thư cần tá» bà y. Cứ như thế nha? Tại hạ Ä‘i đây. Vù... Và Trương Khánh Long hoà n toà n mất dạng sau khi tá»± biến thà nh má»™t vệt má» và vá»t thẳng theo phương hướng vừa dặn Ngô Hiểu Mai tiếp tục theo. Váºy là thêm má»™t nguyên do nữa khiến Ngô Hiểu Mai háºm há»±c lẩm bẩm:
- Thân thá»§ gã nà y cao minh khó lưá»ng, nếu không phải thế, Ngô Hiểu Mai ta quyết chẳng lụy gã. Hừ, tức tháºt, sao gã chỉ tìm dịp xa lánh ta? Nhưng để xem lần nà y gã có giữ lá»i chăng, đà nh theo gã váºy. Nà ng lao theo. Vút. ÄÆ°á»£c má»™t lúc Ngô Hiểu Mai giáºt mình vì chợt nghe tiếng Trương Khánh Long gà o phẫn ná»™:
- Lạc Nhữ An súc sinh, không sớm thì muộn ta cũng có cách khiến ngươi chết chẳng toà n thây. A... Ngô Hiểu Mai kinh tâm vội chạy theo hướng phát ra tiếng Trương Khánh Long vừa gà o vang dội. Vừa đến nơi nà ng khiếp đảm nhìn Trương Khánh Long với y phục khắp thân vấy huyết đang đứng cạnh một thân hình bất động cũng nhuộm huyết toà n thân. Nà ng lại gần và vội nhăn mặt lùi lại:
- Muốn giết cứ giết cá»› sao ngươi Ä‘ang tâm trước thì gây loạn thương sau đó má»›i hả hê kết liá»…u lão Huỳnh hầu như vô cừu vô oán vá»›i ngươi? Nà ng trách như váºy vì đã nháºn ra thân hình bất động Ä‘ang nằm ngay dưới chân Trương Khánh Long dù có gương mặt bê bết máu thì vẫn lá»™ rõ chÃnh là lão Huỳnh. NgỠđâu nà ng vừa há»i xong láºp tức bị Trương Khánh Long quay lại nhìn nà ng bằng ánh mắt ngáºp trà n sát khÃ. Kể cả khi lên tiếng, giá»ng cá»§a Trương Khánh Long cÅ©ng lạnh tợ thanh âm vá»ng vá» từ cõi âm ty:
- Xin tiểu thư cẩn ngôn cho, vì tại hạ nếu thÃch tay nhuá»™m huyết đồng loại thì khắp võ lâm nà y từ lâu đã bị thảm sát. Bởi sau những gì từng gây cho tại hạ thì bất luáºn ai, bất luáºn thuá»™c môn phái nà o cÅ©ng Ä‘á»u đáng phải chết. Và đột ngá»™t Trương Khánh Long buông ra má»™t trà ng cưá»i hằn há»™c:
- Nà o là những nghÄ©a thúc vẫn khiến Trương nghÄ©a phụ từng ngỡ có thể nhá» cáºy, nà o là Cái Bang, má»™t đại bang luôn tá»± xưng hiệp nghÄ©a. Nhưng tất cả Ä‘á»u chung má»™t tham vá»ng, Ä‘á»u sẵn sà ng vì bà kÃp tuyệt kỹ, dù đến vá»›i tại hạ nhưng tháºt tâm chỉ là lợi dụng. A... nếu tại hạ chẳng đủ tá»± chá»§ để kiá»m nén thì võ lâm nà y e khó thoát cÆ¡n thảm sát vô tiá»n khoáng háºu. Tháºt không thể hiểu sao tại hạ vẫn chưa đủ đởm lược để trở thà nh đại ác ma? Tại hạ có nên biến thà nh đại ác ma chăng? Ha ha... Ngô Hiểu Mai thất sắc lùi thêm nữa:
- Nếu không phải ngươi gây ra thì thôi, xin đừng vì ta mà kÃch động. HÆ¡n nữa ta hiểu rồi, váºy là do Lạc Nhữ An hà nh động. Nhưng nhân váºt há» Lạc hạ thá»§ chỉ là lão Huỳnh, là phụ thân cá»§a há» Lạc, đâu can hệ gì tá»›i ngươi, có sao ngươi phẫn uất? Trương Khánh Long ngưng cưá»i, và sau má»™t lúc chú mục nhìn nà ng, Trương Khánh Long chợt thở dà i và thổ lá»™:
- Vì Huỳnh lão gia đối vá»›i tại hạ chÃnh là ... Chợt Trương Khánh Long nghe Ngô Hiểu Mai kêu:
- á»i, lão Huỳnh như còn sống? Hay do bóng chiá»u nháºp nhoạng khiến mắt ta bị hoa? Trương Khánh Long giáºt mình quay lại và láºp tức phục ngưá»i cạnh lão Huỳnh:
- Huỳnh lão gia. Quả nhiên đã có kỳ tÃch, lão Huỳnh chợt cá»±a mình và buá»™t miệng rên:
- Súc sinh... đã bảo chẳng còn giấu gì nữa, sao ngươi... nhẫn tâm hà nh hạ... ta là phụ thân ngươi? Súc sinh... Trương Khánh Long áp một tay lên phần ngực vẫn nhuộm huyết lai láng của lão Huỳnh:
- Lão đừng kÃch động, là tại hạ đây, Trương Khánh Long đây. Hãy mau trấn định, để xem vá»›i nguyên khà tại hạ Ä‘ang nhẹ trút và o có giúp Ãch gì cho lão chăng? Lão Huỳnh hé mở hai mắt tháºt khó khăn:
- Trương tiểu tá»! Sao ngươi quay lại? Thương thế cá»§a ngươi sao rồi? Mà thôi, vá»›i chân nguyên vẫn thâm háºu ngươi Ä‘ang truyá»n, ta tá»± biết váºy là ngươi đã ổn. Nhưng hãy nói Ä‘i vì sao ngươi không hạ thá»§ ta? Rõ rà ng ngươi chá»§ ý buông tha ta. Tại sao? Trương Khánh Long vụt nhẹ giá»ng:
- Vì tại hạ còn muốn gặp để há»i lão minh bạch vá» má»™t Ä‘iá»u. Lão Huỳnh chợt run rẩy:
- Ngươi muốn há»i gì? Nhưng thôi để ta Ä‘oán. Mà không phải, để ta há»i. Có đúng như Lạc Nhữ An Ä‘oán, ngươi từng am hiểu Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm không? Hãy nói mau. Trương Khánh Long chợt lấy mảng Kim Äao bà i ra đưa cho lão thấy:
- Váºy đây là tuyệt kỹ Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm? Huỳnh lão chẳng cần nhìn lâu, chỉ thoáng xem qua là lão nhăn nhó lắc đầu, Ä‘oạn vừa thở dà i vừa nhắm mắt lại, không đáp và cÅ©ng không há»i gì nữa, bất quá chỉ lảm nhảm như trước đây, lúc hãy còn hôn mê:
- Oan nghiệt... quả là oan nghiệt... Trương Khánh Long chợt rÃt, chứng tá» Ä‘ang rất phẫn khÃch:
- Lão quyết phải hạ độc thủ, muốn kết liễu tại hạ đến thế sao? Lão vẫn nhắm mắt không đáp. Trương Khánh Long gục đầu và thanh âm theo đó cũng chùng lại, nhẹ đi:
- Bất luáºn Ä‘á»u Lạc Nhữ An Ä‘oán hoặc đúng hoặc sai, cÅ©ng bất luáºn tại hạ có am hiểu hay không vá» Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm, tại hạ cứ ngỡ lẽ ra lão cần phải tra gạn thá»±c hư để minh bạch vá» việc nà y. NgỠđâu lão bất chấp tất cả, cứ thản nhiên tung sát thá»§, thuáºn theo tÃnh độc ác vốn sẵn có cá»§a lão, đúng không? Nháºn thấy lão thá»§y chung không chịu lên tiếng nữa, Trương Khánh Long vụt ngẩn mặt lên, nói bằng giá»ng đã trở lại bình thưá»ng:
- Váºy là tại hạ vẫn có cÆ¡ há»™i hoà n toà n minh bạch, là điá»u cần phải Ä‘a tạ trá»i pháºt, Ä‘a tạ lão. Nhân đây do không thể giúp gì thêm vá»›i hiện trạng cá»§a lão đã đến nông nổi nà y, lão hãy yên tâm, vì tại hạ hứa sẽ không để lão chết không nhắm mắt. Tại hạ sẽ thay lão báo thù, sẽ bắt Lạc Nhữ An Ä‘á»n tá»™i. Nhưng nếu tá»± thâm tâm lão muốn nữa thì tại hạ hứa sẽ chá» và sẽ an táng lão theo đúng lá»…, quyết không để lão thây phÆ¡i đồng ná»™i. ÄÆ°á»£c chứ? Ngô Hiểu Mai qua từng diá»…n biến Ä‘ang mục kÃch, nà ng cà ng nghe cà ng ngỡ ngà ng, nhất là hoang mang do không hiểu câu chuyện giữa cả hai là có ý nghÄ©a gì. Dù váºy nà ng cÅ©ng minh bạch Ä‘Ãch thá»±c Trương Khánh Long cho mãi táºn lúc nà y vẫn chưa có chá»§ ý gây tổn hại cho lão Huỳnh. Không những váºy mà còn xảy ra Ä‘iá»u ngược lại, là lão Huỳnh đã quyết kết liá»…u Trương Khánh Long, qua má»™t kÃch gá»i là Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm ngay và o tâm mạch Trương Khánh Long. Chỉ may mắn là nếu Trương Khánh Long không ngẫu nhiên có và được mảng Kim Äao bà i che chở thì váºt bị Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm há»§y ắt không là Kim Äao bà i, mà chÃnh là vùng tâm mạch cá»§a Trương Khánh Long. Nhưng tại sao đã suýt mất mạng vì lão váºy mà giỠđây thay vì oán háºn, Trương Khánh Long lại tá» ra quan tâm, lại nguyện ý chiếu cố đến lão? Ngô Hiểu Mai tá»± há»i như váºy và may thay nhá» Ä‘ang hiện diện nên nà ng dần hiểu. Äấy là lúc lão Huỳnh bất đồ mở miệng lên tiếng trở lại. Lão là o thà o và đột ngá»™t há»i:
- Mẫu thân ngươi sao rồi? Trương Khánh Long vẫn cứ trút truyá»n nguyên khà qua lão, miệng há»i ngược lại:
- Có Ä‘iá»u nà y tại hạ vẫn muốn há»i, có phải gia mẫu há» Tô? Lão tá» ra ngạc nhiên đến mở mắt nhìn:
- Sao? Vì hổ thẹn hay vì phẫn háºn, mẫu thân ngươi chưa thổ lá»™ Ä‘iá»u nà y? Trương Khánh Long hừ lạt:
- Hà tất phải há»i câu nà y, vì nếu như tại hạ Ä‘oán đúng, gia mẫu Ä‘Ãch thá»±c ở há» Tô thì vá»›i xuất thân lai lịch chỉ là hà ng dân dã, lại còn mang thân pháºn nữ nhi khuê môn bất xuất, há lẽ không phẫn háºn sau những gì lão đã gây ra? Lão cÅ©ng hừ hừ:
- Nói như váºy hẳn nhiên mẫu thân ngươi cÅ©ng chẳng mà ng nhắc đến ta. Thế thì tại sao ngươi tá»± Ä‘oán biết mối can hệ giữa ta và mẫu thân ngươi? Trương Khánh Long thở dà i:
- Gia mẫu thá»§y chung vẫn là thưá»ng nhân, không tinh thông am hiểu võ công, thế mà đột nhiên biết và khẩu truyá»n cho tại hạ má»™t tuyệt kỹ ba chiêu, còn bảo tại hạ nên luyện hầu mai háºu sẽ chẳng lo bị bất luáºn ai bức hiếp. Lão bảo thế vẫn chưa đủ để tại hạ từ việc truy nguyên xuất xứ tuyệt kỹ đến minh bạch dù phần nà o mÆ¡ hồ vá» lão ư? Lão bất chợt cÅ©ng thở dà i:
- Nhưng ngươi chẳng vì thế mà háºn ta, vì sao? Trương Khánh Long há»i ngược lại:
- Lão tháºt muốn như thế chăng? Và có phải vì luôn nghÄ© như váºy nên ngay khi có cÆ¡ há»™i lão quyết hạ thá»§ tại hạ? Lão thở dà i và lúc lắc đầu:
- Ta không chá»§ ý gây tổn hại ngươi. Nếu không, ta đâu cần hầu như miá»…n cưỡng ngươi cùng ta đánh cược? Không những váºy, ngươi tin hay không thì tùy, lúc phát hiện má»™t Ä‘á»i tung hoà nh ngang dá»c cá»§a ta có thể sẽ bị ngươi, má»™t tiểu oa nhi, gây cho nhục bại, dù không kiá»m chế, buá»™c ta phải xuất độc thá»§ thì ngay lúc tối háºu ta vẫn kịp thu bá»›t đến non ná»a chân kình. Và thá»±c sá»± nhỠđó ngươi vẫn toà n mạng. Trương Khánh Long thoáng ngẩn ngưá»i:
- Nếu váºy... hãy cho tại hạ há»i thêm câu nà y, vì lão bảo đã miá»…n cưỡng, buá»™c tại hạ nháºn cược, là phải chăng tá»± lão cÅ©ng Ä‘oán biết Lạc Nhữ An vá»›i tâm địa sẳn có thế nà o cÅ©ng nghÄ© cách gây bất lợi cho lão? Có tháºt lão đã Ä‘oán được chăng? Lão gượng cưá»i:
- Dù đoán được thì cuối cùng ta vẫn không thoát được thủ đoạn của súc sinh. Trương Khánh Long cau mặt:
- Lạc Nhữ An cÅ©ng là cốt nhục cá»§a lão? Lão bá»—ng phát giáºn:
- Nhưng không thể bảo tÃnh khà nham hiểm và xảo quyệt cá»§a súc sinh là thừa hưởng từ ta. Bởi ta tuy là ác ma nhưng chẳng há» nên danh nhá» và o thá»§ Ä‘oạn. Trái lại ta luôn quang minh lá»—i lạc má»—i khi phải cùng bất kỳ đối thá»§ nà o đối đầu, cÅ©ng bất luáºn đối phương có hay không có nhiá»u viện thá»§. Ta hÆ¡n ngưá»i nhá» bản lÄ©nh, súc sinh tuy chung huyết thống như ta nhưng đấy là bản tÃnh nham hiểm thá»§ Ä‘oạn cá»§a mẫu thân hắn, mụ xá»§ phụ Huỳnh Tiểu Phụng. Trương Khánh Long giáºt mình:
- Äoạn Mạch Yên Chi? Lão chợt nhắm há» hai mắt, như muốn đắm chìm và o dÄ© vãng:
- Tháºt lạ, dưá»ng như ai cÅ©ng váºy, phà m khi cao niên má»›i chợt lo nghÄ© đến háºu váºn. Và điá»u đó chợt đến vá»›i ta lúc tình cá» có được mẫu thân ngươi, thế nên ta chưa đối xá» tốt vá»›i ai cho bằng Tô Sương Nguyệt. Dù váºy nhân má»™t hôm ta phải báºn tâm đối phó vá»›i yêu phụ há» Huỳnh, mẫu thân ngươi đã lặng lẽ ly khai. Äiá»u đó khiến ta phẫn ná»™, chẳng còn tin bất luáºn ai nữa trên cõi Ä‘á»i nà y. Có lẽ nhá» váºy, dù nháºn lá»i cùng mụ há» Huỳnh Ä‘i tá»›i Tá» Vong Cốc, do mụ bảo đã biết cách tiến nháºp, ta vẫn cẩn trá»ng vì sợ lầm mưu cá»§a mụ. Và ta Ä‘oán đúng. Thế nên lúc mụ chợt Ä‘em thân xác toan mê hoặc ta, là điá»u không thể có vì trước kia là do ta cưỡng bức mụ, thì ta vẫn luôn cảnh giác cho dù nghe mụ lần đầu đỠcáºp đến má»™t cốt nhục chung giữa ta và mụ, chÃnh là gã Lạc Nhữ An. Nhưng vì thấy ta chưa tin lắm, mụ đột ngá»™t kÃch động và toan hạ sát ta, ngỠđâu vì đã sẵn cảnh giác, ta đâu dá»… để mụ đắc thá»§, thế là ta giao thá»§ cùng mụ. Bất chợt xuất hiện thêm má»™t viện thá»§ cá»§a mụ, thế là ta rõ, đưa ta đến Tá» Vong Cốc chỉ là thá»§ Ä‘oạn cá»§a mụ quyết hãm hại ta. Tháºt may ta đã tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, không những giết thác mụ mà tặng cho há» Äổng má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i. Ngươi thấy đó, ta chưa há» dùng thá»§ Ä‘oạn đối phó ai nhưng thá»§y chung ta luôn phải hứng chịu đủ má»i thá»§ Ä‘oạn cá»§a hầu hết má»i ngưá»i. Trương Khánh Long thoáng cau mặt:
- Lão kể cho tại hạ nghe những Ä‘iá»u đó để là m gì? Trừ phi lão muốn ám chỉ đã có thể quả quyết Lạc Nhữ An không thá»±c sá»± là cốt nhục cá»§a lão, đúng chăng? Lão Huỳnh mở mắt:
- Ngươi vẫn không hiểu? Ta muốn nói, há» Lạc tuy là cốt nhục cá»§a lão Äá»™c Trảo há» Nhạc nà y nhưng do hắn từ nhỠđã chịu sá»± giáo dưỡng không chỉ cá»§a xá»§ phụ xảo huyệt há» Huỳnh mà còn tiếp nháºn không Ãt từ tÃnh khà thá»§ Ä‘oạn cá»§a há» Äổng nên hắn tháºt khác xa ta. Trương Khánh Long khẽ gáºt đầu:
- Hóa ra lão mang há» Nhạc? Và sở dÄ© Lạc Nhữ An gá»i lão sang há» Huỳnh vì là đại tÃnh cá»§a thân mẫu, yêu phụ Äoạn Mạch Yên Chi Huỳnh Tiểu Phụng? Lão chợt há»i:
- Sao ngươi mang hỠtrương? Trương Khánh Long lắc đầu:
- Gia mẫu không giải thÃch, nhưng nhất định chỉ là giả danh. Lão lại há»i:
- TÃnh đến nay ngươi được bao nhiêu niên ká»·? CÅ©ng sắp đôi mươi đúng không? Trương Khánh Long bảo:
- Tại hạ không muốn đỠcáºp nữa đến chuyện nà y, và cÅ©ng xin láºp lại, tại hạ sẽ không vì thế mà không báo thù cho lão. Hạng nham hiểm thâm độc như Lạc Nhữ An tại hạ quyết chẳng dung tha. Lão thở ra:
- Ngươi không muốn nhìn nháºn ta? Trương Khánh Long gục đầu:
- Äiá»u đó không do tại hạ quyết định, lão hiểu chứ? Lão bảo:
- Váºy nghÄ©a là mẫu thân ngươi hiện giá» vẫn an toà n? Như thế cÅ©ng đủ hiểu, ngươi chưa thể nhìn nháºn ta má»™t khi chưa có quyết định cá»§a Tô Sương Nguyệt. Và không chá» Trương Khánh Long đáp lá»i, lão chợt nhÃch động và tìm cách nắm tay Trương Khánh Long:
- Ngươi không phải báºn tâm báo thù cho ta, vì vá»›i yếu quyết Mê Tông Vạn Hóa Công ta chá»§ tâm Ä‘iá»m chỉ sai cho Lạc Nhữ An, ắt hắn sẽ tá»± chuốc háºu quả. Bất quá, ta hiện chỉ có tâm nguyện cuối cùng và mong được ngươi đáp ứng, thế nà o? Trương Khánh Long thở dà i:
- Lão thá» nói xem. Còn tùy thuá»™c và o Ä‘iá»u lão bà y tá» tại hạ má»›i quyết định có đáp ứng hay không? Lão không tá» bà y ngay, trái lại lão bất chợt há»i:
- Ngươi vẫn luyện Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm chứ? Trương Khánh Long thoáng chấn động:
- Sao lão lại há»i Ä‘iá»u nà y? Lão bảo:
- CÅ©ng nhá» ngươi từng luyện, là điá»u ngẫu nhiên khiến ta và ngươi có chung đưá»ng lối sở há»c, thế nên duy chỉ ngươi má»›i có thể đã giúp ta dần hồi tỉnh sau đợt hôn mê kéo quá dà i. Có đúng như thế chăng? Miá»…n cưỡng Trương Khánh Long thừa nháºn:
- Thì cÅ©ng nhá» am hiểu sau đó nhá» phát hiện má»™t cấm chế lão lưu cho Ngô Hiểu Mai tiểu thư lại là công phu sở há»c Äá»™c Trảo, thế nên dù chỉ má»›i ngá» ngợ, tại hạ vẫn tá»± cẩn trá»ng bằng cách đặt để và dịch dá»i mảng Kim Äao bà i hầu che chắn vùng tâm mạch, là phương vị thế nà o cÅ©ng bị lâm nguy nếu như lão Ä‘Ãch thá»±c dùng Äá»™c Trảo công phu, má»™t trong ba chiêu tại hạ đã biết, để tấn công và o đó. Tuy nhiên tại hạ đã không luyện nữa. Lão ngạc nhiên và thất vá»ng:
- Tại sao? Vì sợ hệ lụy đến ta là má»™t đại ác ma ư? Và cho đó là công phu bá đạo chẳng nên luyện ư? Trương Khánh Long lại miá»…n cưỡng giải thÃch:
- Công phu tuy bá đạo nhưng chỉ dùng để đối phó những ác nhân như Lạc Nhữ An chẳng hạn, thì tại hạ quyết không ngại. Chỉ tiếc, nếu luyện theo công phu sở há»c ấy thì má»i công phu khác tại hạ vô khả luyện. Do tÃnh khắc kỵ cá»§a công phu Äá»™c Trảo thì phải. Lão lắc đầu:
- Sai rồi. Äá»™c Trảo công phu chỉ khắc kỵ má»—i má»™t công phu, đó là Äoạn Mạch Chỉ. Nhưng sở dÄ© ở ngươi xảy ra tình trạng như váºy chỉ vì lần đó mẫu thân ngươi ly khai quá sá»›m, trước khi được ta chỉ Ä‘iểm toà n bá»™ Äá»™c Trảo công phu. Trương Khánh Long vỡ lẽ:
- Váºy tâm nguyện cá»§a lão là muốn tại hạ tiếp tục luyện Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm? Lão thừa nháºn:
- Vì muốn đối phó Äoạn Mạch Chỉ không phải chỉ từ Lạc Nhữ An mà còn thêm há» Äổng nữa thì ngươi quyết không thể không cần đến Äá»™c Trảo công phu. Trương Khánh Long cau mà y:
- Lão cứ luôn đỠcáºp đến há» Äổng, là ai váºy? Lão chợt thở hắt ra:
- Rồi ngươi sẽ biết sau khi chịu tiếp nháºn thêm phần khẩu quyết cá»§a Äá»™c Trảo công phu mà ngươi hiện còn khiếm khuyết. Ngươi nháºn chăng? Trương Khánh Long miá»…n cưỡng nháºn lá»i:
- Nhưng sau đó lão phải cho tại hạ biết há» Äổng là nhân váºt như thế nà o, được chứ? Lão hà i lòng và bắt đầu truyá»n thụ thêm khẩu quyết Äá»™c Trảo công phu cho Trương Khánh Long. Thế nhưng, khi lão cà ng nói vá»›i giá»ng ngà y cà ng nhá», Trương Khánh Long vì ngỡ lão có thói quen như váºy, tương tá»± những lúc lão lảm nhảm khi còn bất động hôn mê, nên tuyệt nhiên không để ý, chỉ khi chẳng nghe lão nói gì nữa, nhất là vá» nhân váºt há» Äổng, Trương Khánh Long thúc giục lão:
- Sao lão không nhắc gì đến há» Äổng? Nên biết nếu lão không chịu nói, cÅ©ng có thể tại hạ sẽ chẳng bao giá» tá»± luyện lại Äá»™c Trảo công phu. NgỠđâu lão vẫn im bặt, khiến Ngô Hiểu Mai vì sinh nghi đà nh kêu:
- Như lão đã chết vì kiệt sức? Ngươi vẫn còn trút chân nguyên ná»™i lá»±c chăng? Trương Khánh Long giáºt mình do phát hiện bản thân tuy vẫn Ä‘ang trút truyá»n nhưng là truyá»n và o má»™t hình hà i đã dần giá lạnh. Quá khÃch động, Trương Khánh Long vụt kêu:
- Phụ thân...
o0o
Nhìn Trương Khánh Long mãi sầu thảm trước một nấm mộ mới đắp, Ngô Hiểu Mai nhẹ lên tiếng:
- Ngươi đừng bi thương nữa, vì so vá»›i ta ngươi vẫn diá»…m phúc hÆ¡n. Bởi ta đâu có cÆ¡ há»™i lo lắng má»i háºu sá»± chu tất cho phụ thân. Trương Khánh Long thở dà i, tháºt dà i:
- à tiểu thư vẫn háºn vì cho tại hạ là nguyên nhân dẫn đến thảm sát cho Ngô gia? Nà ng bảo:
- Äã từ lâu ta không còn nghÄ© như thế nữa, có chăng ta vẫn từng háºn ngươi vì ngươi chẳng chịu giúp ta. Trương Khánh Long quay lại và nhìn nà ng:
- Phi Kiếm Bang Bang Chá»§ cÅ©ng chÃnh là Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung đã thu nháºn tiểu thư từ lúc nà o? Nà ng phiá»n não đáp:
- Chỉ sau khi nhá» có ngươi, ta thoát sá»± uy hiếp cá»§a bá»n nha trảo phái Thiếu Lâm khẩu pháºt tâm xà . CÅ©ng vì thế sau đó ta được lệnh tiếp cáºn ngươi ngay tại Tảo Diệp Trang, không lẽ ngươi chẳng tá»± Ä‘oán ra và nghi ngá» ta? Trương Khánh Long lắc đầu:
- Lần lượt tìm đến Tảo Diệp Trang cá»§a tại hạ tuy có khá nhiá»u nhân váºt nhưng tuyệt nhiên tại hạ chẳng há» nghi ngá», má»™t là vá» tiểu thư và hai là Äinh Song Tú huynh đệ. Chỉ mãi sau nà y, khi cùng Ä‘i vá»›i Nam Cung Tôn Quỳnh tại hạ phát hiện bị theo dõi, nhá» tá»± nảy nhiá»u nghi vấn liên quan đến mẫu thân Nam Cung Tôn Quỳnh cùng ná»™i tình bà ẩn cá»§a Phi Kiếm Bang, tại hạ dần ngá» ngợ kẻ vẫn dõi theo từng hà nh tung cá»§a tại hạ có thể là tiểu thư. Ngô Hiểu Mai không tin:
- Lá»i cá»§a ngươi chưa tháºt thuyết phục, và nói đúng hÆ¡n, ắt do ta tá»± lá»™ sÆ¡ hở khiến ngươi phát hiện. Chứ quyết không thể chỉ nhá» suy luáºn ngươi có sá»± nghi ngá». Sao ngươi không cho ta biết sá»± tháºt? Trương Khánh Long vẫn nhìn nà ng:
- Hãy nói đi, có phải tiểu thư luôn nóng lòng, chỉ muốn báo thù cho lệnh tôn cà ng sớm cà ng tốt? Nà ng bảo:
- Thì ngươi cÅ©ng váºy không đúng sao? Cho dù ta biết ngươi phân vân khó xá» khi phát hiện phụ thân ngươi là đại ác ma. Váºy thì ta không phải ngoại lệ. Trương Khánh Long cưá»i lạt:
- Nhưng khác vá»›i tiểu thư vì vô năng tá»± báo thù nên dù được mẫu thân Nam Cung Tôn Quỳnh thu nháºn và truyá»n thụ võ há»c, tiểu thư vẫn nôn nóng khiến vừa phát hiện bản lÄ©nh cá»§a tại hạ có thể hữu Ãch và giúp tiểu thư hoà n thà nh sở nguyện liá»n nảy chá»§ định, vừa thá»±c thi mệnh lệnh do lệnh sư giao phó vừa tìm cách lung lạc tại hạ, đúng không? Nà ng thở dà i:
- Tháºt tâm mà nói thì ta chỉ miá»…n cưỡng bái nháºn Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung là m sư phụ. Bởi ta luôn bất phục khi phát hiện ở sư phụ có nhiá»u hà nh vi vừa không Ä‘oan chÃnh vừa lắm mưu mô thá»§ Ä‘oạn được biện giải là chưa đủ bản lÄ©nh hoặc để thanh lý môn há»™, chấn chỉnh Phi Kiếm Bang hoặc để giúp ta cùng phái Thiếu Lâm đối đầu. Nói cách khác, thân ta tuy náu ở Hòa Lạc Cung nhưng lòng đã sá»›m nghÄ© cách ly khai. Trương Khánh Long vặc lại:
- Nhưng tiểu thư vẫn hạ thủ sở đoạt Tô phu nhân đã biết là thân mẫu tại hạ, mặc dù đang có ý muốn cầu cạnh tại hạ tiếp trợ báo thù. Nà ng bảo:
- Ta không thể không thi hà nh thượng lệnh. Dù thế ta vẫn có những an bà i để lúc cần có thể giúp ngươi giải thoát mẫu thân. Trương Khánh Long ngạc nhiên:
- Có tháºt chăng? Nà ng cưá»i gượng:
- Ngươi có nghĩ đã đến lúc chúng ta thôi nghi kỵ nhau chăng? Trương Khánh Long trầm ngâm:
- CÅ©ng có thể nếu tiểu thư biết rằng kỳ thá»±c qua thái độ tiểu thư cứ khăng khăng quả quyết Tô phu nhân chÃnh là gia mẫu, tại hạ má»›i nảy ý nghi Thiếu Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung phải là tiểu thư, cÅ©ng vì váºy dù thừa bản lÄ©nh hạ thá»§ nhưng tại hạ thá»§y chung vẫn chưa nhẫn tâm xuống tay đối vá»›i tiểu thư. Äến lượt nà ng ngạc nhiên:
- Lá»i cá»§a ngươi là thá»±c? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Không những thế, tại hạ còn có thêm má»™t và i nguyên do cà ng dá»… dà ng đỠquyết kẻ dõi theo hà nh tung cá»§a tại hạ chÃnh là tiểu thư. Hãy thá» giải thÃch xem vì sao tiểu thư luôn cưá»i lạt, còn cố ý cho tại hạ và Nam Cung Tôn Quỳnh nghe má»—i khi thấy giữa hai ngưá»i tại hạ tá» ra quá thân máºt? Nà ng đỠmặt:
- Äừng nghÄ© ta vì để mắt đến ngươi nên có dạ ghen tuông. Ngươi không xứng đâu. Trương Khánh Long gáºt đầu:
- Thì tại hạ đâu đã nói tiểu thư ghen? Trái lại tại hạ nghÄ© ắt do tiểu thư pháºt ý vì không được tại hạ chiếu cố như đã đối vá»›i Nam Cung Tôn Quỳnh. Vả lại tại hạ còn chỉ Ä‘iểm cho Nam Cung Tôn Quỳnh Mê Tông bá»™ pháp, là điá»u lẽ ra tại hạ chỉ nên truyá»n cho tiểu thư do giữa hai chúng ta đã có những quen biết từ trước. Nà ng háºm há»±c bảo:
- CÅ©ng không phải ta đố kỵ vì không được như Nam Cung Tôn Quỳnh. Trái lại ta chỉ tức vì ngươi cứ để phà thá»i gian cho những kẻ luôn hà nh sá»± thiếu quang minh lá»—i lạc như Phi Kiếm Bang. Là thá»i gian lẽ ra ngươi nên dà nh cho ta nếu trước kia đừng mãi khước từ, không chịu nghe ta tá» bà y. Trương Khánh Long vỡ lẽ:
- Nếu váºy giả như tại hạ nháºn lá»i giúp tiểu thư thá»a nguyện thì giữa chúng ta sẽ là hảo bằng hữu? Nà ng gáºt đầu:
- Và thoạt tiên ta sẽ giúp ngươi có lại má»™t mẫu thân vẹn toà n. Ta hứa được thì là m được. Trương Khánh Long gáºt đầu theo:
- Nhưng nếu tại hạ luôn muốn giữ kÃn thân thế lai lịch tiểu thư có hứa chăng? Nà ng ngạc nhiên:
- Ngươi quyết không nháºn đại ác ma là thân phụ sao? Trương Khánh Long bảo:
- Bởi tại hạ chưa thể tùy tiện tác chủ, còn chỠsự định đoạt của thân mẫu.
- Váºy ngươi cÅ©ng quyết không khởi luyện lại Äá»™c Trảo công phu? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Äiá»u đó đâu hệ trá»ng má»™t khi bản thân tại hạ hiện đã có thân thá»§ thượng thừa. Nhưng tiểu thư hứa chứ? Nà ng lo ngại:
- Ngươi chá»› nên xem thưá»ng Äoạn Mạch Chỉ. Vì mẫu thân Nam Cung Tôn Quỳnh cÅ©ng am hiểu tuyệt kỹ nà y. Trương Khánh Long cau mà y:
- Có nghÄ©a là tiểu thư đã Ä‘oán biết nhân váºt há» Äổng là ai? Vì mẫu thân Nam Cung Tôn Quỳnh chỉ am hiểu tuyệt kỹ nà y từ nhân váºt há» Äổng. Nà ng lắc đầu:
- Từ khi ta trở thà nh Thiếu Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung thì ngoà i Cung Chá»§ và lão Há»™ Cung há» Lã hạ lưu dâm dáºt, thú tháºt vẫn chưa thấy có thêm ai khác xuất hiện ở Hòa Lạc Cung. Không, ta không biết há» Äổng là ai. Trương Khánh Long nghi ngại:
- Tại hạ chỉ biết có má»™t kẻ há» Äổng, chÃnh là Nhất Ãc Äổng Khuê, nhưng thân thá»§ lão nà y tháºt khó nghÄ© đấy là nhân váºt há» Äổng Ä‘ang đỠcáºp. Ngô Hiểu Mai cau mà y:
- Dá»±a và o đâu ngươi cả quyết cả hai không thể là má»™t? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Vì đã có lần tại hạ táºn mục sở thị, Nhất Ãc Äổng Khuê dù lâm nguy vẫn chẳng có công phu nà o tương tá»± Äoạn Mạch Chỉ để tá»± cứu mạng. Nhất định lão không là há» Äổng chúng ta Ä‘ang nhắc đến. Ngô Hiểu Mai nhún vai:
- Tùy ngươi thôi, vì cà ng ngà y ta cà ng minh bạch ở ngươi quả có tÃnh khà chẳng khác gì lệnh tôn, cÅ©ng luôn thÃch đơn thân độc lá»±c đối đầu và tá» ra không ngại bất kỳ đối thá»§ nà o. Và may sao ngươi lại có thân thá»§ thượng thừa tương tá»± phụ thân, có chăng ngươi không thÃch lắm cảnh tay nhuá»™m huyết tươi, là điá»u từng khiến lệnh tôn bị gán danh xưng đại ác ma. Phải chăng đấy là do thừa hưởng tâm tÃnh thuần háºu từ mẫu thân? Trương Khánh Long chợt cưá»i lạnh:
- Là không thÃch chá»› chẳng phải không thể tay nhuá»™m huyết ngưá»i. à tại hạ muốn nói kể từ hôm nay, bất luáºn ai nếu dám gây bất lợi cho tại hạ thì kẻ đó đừng mong thoát há»a. Ngô Hiểu Mai rùng mình:
- Nhưng ngươi đừng để tá»± trở thà nh đại ác ma, vì Ä‘iá»u đó tất phải dẫn đến háºu quả khó lưá»ng. Trương Khánh Long cÅ©ng rùng mình:
- Tiểu thư lo ngại cho tại hạ tháºt sao? Nà ng quay mặt sang chá»— khác.
|

10-10-2008, 03:39 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 23
Thua Mưu Kém Trà Bị Uy Hiếp
Sinh Mạng Nhiá»u Ngưá»i CÅ©ng Bị Lụy Theo
Thì toà n bá»™ cánh cá»a cÅ©ng theo lá»±c đẩy cá»§a tay gã để từ từ xiêu dần, xiêu dần. Như chỉ chá» có thế, gã lách vá»™i và o trong và chỉ suýt nữa thì giáºt nảy ngưá»i khi phát hiện ở ngay bên trong gian phòng là cảnh mà hầu như gã không thể lưá»ng trước. Äã váºy có má»™t trong ba nữ nhân hiện hữu sẵn bên trong còn lên tiếng thán phục gã:
- Ná»™i lá»±c khá đấy đến nổi then bằng kim thiết cÅ©ng bị nóng dần má»m ra, khiến ngươi tha hồ xô ngược và o trong. Nhưng có nháºn ra ai đây chăng? Gã ngÆ¡ ngác giÆ¡ mắt nhìn và vừa lắc đầu toan lùi thoát ra. Chợt thanh âm cá»§a nữ nhân lúc nãy lại vang lên, lần nà y vì đã hiển hiện ngay bên trong gian phòng nên gã thấy đó là nữ nhân đứng giữa, má»™t trong ba nữ nhân đứng sẵn trong phòng, còn chá»§ ý đứng lùi vá» phÃa sau so vá»›i hai nữ nhân đứng hai bên tả hữu. Nữ nhân đó gằn giá»ng bảo:
- Bất luáºn thế nà o nếu ngươi không ngoan ngoãn tạm lưu lại thì hai nhân mạng má»™t già má»™t trẻ nà y ắt chẳng còn cÆ¡ há»™i vẹn toà n. Ngươi nói sao? CÅ©ng nhỠđó gã đạo tặc phát hiện tình trạng cá»§a hai nữ nhân, kỳ thá»±c thì là má»™t trung niên và má»™t còn lại chỉ má»›i xấp xỉ đôi mươi, ắt Ä‘ang bị nữ nhân đứng hÆ¡i lui vá» phÃa sau uy hiếp bằng cách nà o đó như đặt tay và o Mệnh Môn huyệt cá»§a từng ngưá»i chẳng hạn. Dù váºy gã vẫn lúc lắc đầu và cất giá»ng ấm á»› bảo:
- Tiểu nhân tuy có lá»—i nhưng quả tháºt vẫn chưa kịp đắc thá»§ bất kỳ váºt gì và hóa ra bản thân đã tìm đến lầm chá»—. Váºy thì đừng mong vì cách nà y hay cách khác toan uy hiếp tiểu nhân. Xin lượng thứ, tiểu nhân phải Ä‘i đây. Chợt phÃa sau gã ở đâu đó bên ngoà i gian phòng gã vừa lầm chân đặt và o, bá»—ng vang phát lên tiếng má»™t nữ nhân nữa:
- Ngươi hãy mau tẩu Ä‘i Trương Khánh Long, ngươi có nghe không? Vì ở đây chá»— nà o cÅ©ng có mai phục, đừng để bất kỳ ai uy hiếp ngươi, hãy chạy Ä‘i. Nữ nhân ở trong phòng báºt cưá»i đắc ý:
- Äã đến lúc Trương Khánh Long ngươi khôi phục chân diện bằng cách xoá bá» lá»›p dị dung quả tháºt khá cao minh cá»§a ngươi chưa? Và ta cÅ©ng tin ngươi đã nháºn ra thanh âm vừa rồi là cá»§a Ngô Hiểu Mai, tuy được ta thu nháºn nhưng lại bị ngươi lung lạc khiến phản lại ta, đúng không? Ha ha... Gã đạo tặc vụt thần tốc lùi thoát ra ngoà i. Vù... NgỠđâu xung quanh gã chợt lấp loáng ẩn hiện nhiá»u ánh Ä‘ao quang vá»›i giá»ng lạnh lùng cá»§a má»™t nữ nhân nữa:
- Dù ngươi tuyệt tình, quyết chẳng lo nghÄ© đến sinh mạng cá»§a mẫu thân ngươi và ả Nam Cung Tôn Quỳnh, thì cÅ©ng đừng mong thoát thiên la địa võng cá»§a bổn Kim Äao chỠđón. Nên ngoan ngoãn lưu lại cùng bổn Há»™i Chá»§ thì hÆ¡n. Ha ha... Sau những ánh Ä‘ao quang lấp loáng chÃnh là các Ä‘ao thá»§ vẫn nấp kÃn ở bất kỳ má»i chá»— khuất nà o ở xung quanh. Và chỉ có má»™t phụ nhân xuất hiện, là nhân váºt vừa tá»± xưng Há»™i Chá»§ Kim Äao Há»™i. Tuy váºy má»™t lần nữa thân hình gã đạo tặc lại chá»›p động, lần nà y thì hoà n toà n biến mất, như chứng tá» má»i uy hiếp xung quanh hoặc là vô can đối vá»›i bản thân gã, hoặc là chẳng há» là m gã nao núng. Vút. Phụ nhân Há»™i Chá»§ Kim Äao Há»™i thất kinh gà o thét:
- Ngươi vẫn dám ư? Mau xuất Ä‘ao chá»› để gã há» Trương thoát. Vùng Ä‘ao quang nhiá»u tháºt nhiá»u bá»—ng báºt loé lên rá»±c sáng cả má»™t dãy phòng. Nhưng trên tất cả là tiếng kêu thét tháºt bi thảm cá»§a cùng má»™t lúc những ba nữ nhân đã nhất loạt vang lên:
- A... Khánh Long...
- á»i...
- Sao mẫu thân nỡ nặng tay vá»›i nữ nhi? A... Và má»™t loạt cưá»i tà n nhẫn vang lên tiếp theo sau:
- Hy vá»ng ngươi vẫn nghe đấy chứ, Khánh Long? Và chỉ thêm má»™t lần nà o nữa từ hà nh vi xuẩn động cá»§a ngươi, sẽ khiến những ai can hệ vá»›i ngươi Ä‘á»u thảm tá». Äừng ngỡ ta không dám. Hắc hắc... Gã đạo tặc liá»n tái xuất hiện nhưng ở ngay bên trong gian phòng. Và lần nà y dù vẫn mang diện mạo cá»§a phưá»ng đạo tặc thì khi lên tiếng, giá»ng cá»§a gã đã đổi khác. Gã phẩn háºn:
- Tháºt không ngá» Cung Chá»§ có đủ nhẫn tâm uy hiếp cả sinh mạng Nam Cung Tôn Quỳnh là cốt nhục. Vì cái gì váºy Cung Chá»§? Từ bên ngoà i, Há»™i Chá»§ Kim Äao Há»™i bước và o:
- Vì Tôn Quỳnh luôn là cái gai trước mắt và không há» là cốt nhục do Thân tá»· tá»· hạ sinh. Ngươi vốn có nhiá»u tâm cÆ¡ lẽ nà o chẳng tá»± Ä‘oán biết việc nà y? Nam Cung Tôn Quỳnh chấn động, vá»™i lên tiếng há»i nữ nhân Ä‘ang uy hiếp sinh mạng nà ng:
- Có tháºt như thế chăng? Váºy mụ là ai sao bao lâu nay vẫn to gan dám mạo nháºn là thân mẫu ta? Nữ nhân ná» chÃnh là Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung, vùng cưá»i ngạo mạn:
- Ngươi không hay biết cÅ©ng phải, vì lúc đó ngươi chỉ lên hai hãy còn là má»™t ấu nhi thì là m sao nhá»› được. Bởi ta chỉ là kế mẫu cá»§a ngươi, ngay sau khi mẫu thân ngươi vì quá ngu xuẩn bị ta hạ độc thá»§ sát hại mà không phát hiện. Ắt hẳn cÅ©ng do má»™t phần may mắn là a di cá»§a ngươi do mãi cùng mẫu thân ngươi tranh quyá»n Ä‘oạt vị, đến nổi không phát giác sá»± đổi thay giữa ta và mẫu thân ngươi. Huống hồ ha ha... ta còn cố tình, giả vá» không đối phó nổi, đã đưa ngươi ly khai Phi Kiếm Bang, khiến a di ngươi dù có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngỠđến những Ä‘iá»u đã và đang âm thầm diá»…n khai. Ha ha... và đó cÅ©ng là nguyên do, ngươi còn nhá»› chăng Nam Cung Tôn Quỳnh, rằng ta luôn căn dặn ngươi đừng bao giá» tùy tiện lá»™ diện, cÅ©ng như ta chưa bao giá» dám xuất đầu lá»™ diện. Ha ha... Gã đạo tặc vụt gay gắt bảo:
- Dù gì Trương Khánh Long ta cÅ©ng cam thừa nháºn đã không lưá»ng hết má»i thá»§ Ä‘oạn như thế nà y cá»§a Cung Chá»§ và cá»§a Há»™i Chá»§. Váºy chư vị muốn gì? Tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng ư? ÄÆ°á»£c như đã bao nhiêu lần từng thổ lá»™ là tại hạ luôn sẵn lòng. Váºy có thể khởi hà nh được chưa? Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung lắc đầu:
- Ta có ý khác hay hÆ¡n, là bá»n ta sẽ chá» ngươi ở đây. Và nhá»› chỉ trong má»™t kỳ hạn không quá mưá»i lăm ngà y cả Ä‘i và vá», nếu ngươi không quay lại vá»›i quyển bà kÃp Mê Tông thì mẫu thân ngươi, Nam Cung Tôn Quỳnh cùng ả phản đồ Ngô Hiểu Mai, thảy thảy sẽ bị bá»n ta kết liá»…u. Rõ chứ? Trương Khánh Long trong lốt gã đạo tặc chợt bảo:
- Váºy thì cần gì phải đợi mưá»i lăm ngà y? Thú tháºt tại hạ đã biết và vẫn nhá»› từng kinh văn yếu quyết cá»§a Mê Tông Vạn Hóa Công. Hãy thu xếp cách trao đổi, tại hạ sẵn lòng tá»± ghi lại toà n bá»™ kinh văn đó cho chư vị. Lão Há»™ Cung chợt xuất hiện:
- Không được. Mụ Cung Chủ cau mà y:
- Lão Lã, Ngô Hiểu Mai đâu? Không phải đã do lão chế ngự rồi sao? Lả Hộ Cung lắc đầu:
- Còn má»™t nhân váºt nữa đã giúp ta chế ngá»± ả há» Ngô. Nhân tiện nhân váºt nà y có bảo ta hãy đưa váºt nà y đến cho nương tá» và Công Tôn Há»™i Chá»§ cùng xem. Há» Lã xòe tay, giữa lòng bà n tay cá»§a há» Lã, chỉ là má»™t mÅ©i tên Ä‘en nhánh và tháºt nhá». Tuy váºy, thoạt thấy mÅ©i hắc tiá»…n, hai mụ Cung Chá»§ và Há»™i Chá»§ cùng kêu:
- Chủ nhân đã đến.
- Váºy chá»§ nhân có lệnh truyá»n như thế nà o? Há» Lã thu mÅ©i hắc tiá»…n vá»:
- Ta tháºt không biết sao nương tá» vẫn còn má»™t chá»§ nhân. Dù sao chá»§ ý cá»§a nhân váºt đó như thế nà y, thứ nhất đừng để Trương Khánh Long tiểu tá» giở trò. Vì không ai đủ tư cách quả quyết má»i kinh văn do gã ghi lại liệu có thá»±c sá»± là kinh văn Mê Tông hay không. CÅ©ng có thể gã sẽ tá»± thêm thắt hoặc bá» bá»›t má»™t đôi chá»—, cuối cùng chỉ là má»™t phế váºt không hÆ¡n không kém. Hai mụ ác độc liá»n gáºt đầu:
- Chá»§ nhân tháºt anh minh.
- Còn Ä‘iá»u gì nữa? Há» Lã bảo:
- Vì thế nhân váºt ná» nhá» ta truyá»n đạt, cần phải ngay láºp tức phế bá» toà n bá»™ võ công cá»§a gã, sau đó sẽ cùng gã tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng. Chỉ như thế má»›i buá»™c gã tuân thá»§ và đoạt được Mê Tông bà kÃp. Trương Khánh Long rùng mình:
- Nếu phải phế bá» võ công, tại hạ e chẳng đủ lá»±c đưa chư vị tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng. Hai mụ độc ác cÅ©ng hoang mang:
- Gã nói cÅ©ng phải, là m thế nà o bây giá»? Há» Lã cưá»i cưá»i:
- Ta nghÄ© khác, bất luáºn thế nà o, chỉ cần phế võ công cá»§a gã thì từ nay vá» sau sẽ chẳng lo gả chÃnh là mối há»a tâm phúc. Nương tá» không cảm thấy thế sao? Mụ Cung Chá»§ tỉnh ngá»™, vá»™i bảo Trương Khánh Long:
- Ngươi cÅ©ng nghe rồi đấy, ngươi muốn tá»± động thá»§ hay chá» bá»n ta ra tay? Trương Khánh Long nao núng nhất là chưa kịp đáp ứng đã nghe Tô phu nhân cùng Nam Cung Tôn Quỳnh thêm má»™t lần nữa chợt gà o thét thê thảm:
- A...
- Ôi... Trương Khánh Long nao lòng vội kêu:
- ÄÆ°á»£c rồi, để ta tá»± ra tay. Và toà n thân Trương Khánh Long vụt kêu chuyển tạo nên hà ng loạt những tiếng kêu răng rắc. Cuối cùng vá»›i bá»™ dạng hoà n toà n vô lá»±c, Trương Khánh Long Ä‘au đớn than:
- Bá»n ngươi hà i lòng chưa? Xin đừng hà nh hạ há» nữa, a... Há» Lã nhếch môi cưá»i và lẹ chân bước lại gần Trương Khánh Long:
- Äể thêm an tâm, tiểu tá» ngươi ưng thuáºn chứ nếu ta buá»™c phải dùng Äoạn Mạch Chỉ Ä‘iểm phế toà n bá»™ kinh mạch cá»§a ngươi? Hà hà ... Và há» Lã Ä‘iểm loạn, khiến Trương Khánh Long không chịu nổi phải gục xuống và suýt mê man. Bá»n ác nhân nhìn thấy váºy Ä‘á»u cưá»i hả hê, từ đó bắt đầu má»™t chuá»—i hà nh động như đã được chá»§ nhân bà ẩn phân phó sắp đặt. o0o Chưa lúc nà o Trương Khánh Long chịu nhiá»u hà nh hạ vừa tháºt độc ác vừa tháºt lau như quãng thá»i gian nà y. Äã váºy hoà n toà n khác vá»›i lúc bị phái Thiếu Lâm tra tấn, khi đó vì Trương Khánh Long quyết không cung xưng bất kỳ gì nên má»›i bị nhục hình. Äằng nà y hầu như không vì duyên cá»› gì, hay nói cách khác, vá»›i bất luáºn nguyên do gì do lão Há» Lã phát hiện, lão láºp tức ra tay đánh Ä‘áºp Trương Khánh Long tháºt tà n nhẫn. Má»i chuyện bắt đầu từ lúc tất cả Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i đến Thiết Linh SÆ¡n, và cho dù hầu hết má»i ngưá»i Ä‘á»u được Trương Khánh Long buá»™c phải dùng dị dung thuáºt biến cải diện mạo thì má»i hà nh tung cá»§a bá»n há» vẫn bị phát hiện, dẫn đến có Ãt nhất năm Ä‘ao thá»§ Kim Äao Há»™i cá»§a mụ Công Tôn Nguyệt bị thảm sát. Mụ Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung sau má»™t vòng thám sát nhá» và o công phu Hư Nhược Thân Ảo, lúc quay lại đã nhăn nhó bảo:
- Tháºt lạ... chẳng hiểu sao hà nh tung cá»§a chúng ta vẫn có thể bị bá»n Cái Bang phát hiện. CÅ©ng may, tất cả đã kịp tìm được chá»— lánh mặt tháºt kÃn đáo như thế nà y. Dù váºy để bảo toà n lá»±c lượng vừa rồi ta đà nh lưu tÃn hiệu cấp báo, hy vá»ng sẽ được chá»§ nhân tìm cách cứu viện. Nếu không e khó đến được Tá» Vong Cốc. Và chẳng may vừa thoáng phát hiện ở Trương Khánh Long chợt có ánh mắt khác lạ, há» Lã láºp tức xông đến để bắt đầu động chân động tay hà nh hạ:
- Ngươi nhìn cái gì? A... phải rồi, nhất định vì ngươi từng quen biết bá»n Cái Bang, cÅ©ng tá» tưá»ng má»i ám ký cá»§a chúng nên đã ngấm ngầm lưu lại, Ä‘iá»m chỉ chúng bám theo phải không? Ngươi tháºt to gan, đừng ngỡ bá»n ta vì Ä‘ang cần nên không dám là m gì ngươi. Lầm rồi, giết ngươi tuy không thể nhưng để ngươi nếm mùi lợi hại thì chỉ mình má»™t há» Lã ta cÅ©ng quá đủ đối vá»›i ngươi. To gan nà y! Lưu ám ký nà y! Hy vá»ng được giải cứu nà y! Toà n thân Trương Khánh Long hầu như không chá»— nà o không bị há» Lã đánh Ä‘áºp kể cả diện mạo cÅ©ng váºy. Tuy nhiên vá»›i chà khà quáºt cưá»ng, Trương Khánh Long cam chịu và quyết không má»™t lần mở miệng kêu rên hay van xin. Äiá»u đó cà ng khiến há» Lã Ä‘iên tiết và cứ thế lão đánh Ä‘áºp tiếp. Äến hôm sau vẫn xảy ra cảnh tương tá»±, là dù hà nh tung cá»§a há» vẫn bị phát hiện thì lần nà y ngoà i má»™t và i cao thá»§ Kim Äao Há»™i bị thảm sát bá»—ng bất chợt vang lên nhiá»u loạt gà o tá»™t cùng bi thảm khác cÅ©ng nối tiếp theo sau, khiến Trương Khánh Long mất tá»± chá»§ chợt há»i:
- Chá»§ nhân bá»n ngươi đã đến? Chỉ má»™t câu đó thôi là đủ cho Trương Khánh Long có thêm má»™t tráºn đòn phá»§ phà ng và bất cáºn nhân tình. Há» Lã xông đến:
- Ngươi vẫn to gan, toan dò xét ná»™i tình cá»§a bá»n ta ư? A... giá»i tháºt. Chỉ tiếc là ta vô khả lấy mạng ngươi, nhưng trừng trị ngươi thì ta có quyá»n. To gan nà y. Dò xét nà y. Hai mụ độc ác Kim Äao Há»™i và Hòa Lạc Cung lúc nà o cÅ©ng hả hê khi mục kÃch cảnh nà y. Nhưng để đừng gây quá nhiá»u kinh động, hai mụ tháºt khôn ngoan, ngay láºp tức Ä‘iểm huyệt là m cho Tô phu nhân và Ngô Hiểu Mai dù bất nhẫn, dù Ä‘au xót cho Trương Khánh Long vẫn không thể lên tiếng kêu gà o và van xin há»™. Bất quá há» chỉ có thể tuôn trà o nước mắt nhìn và không dám nhìn cảnh hà nh hạ tà n tệ nà y. Và cứ thế ngà y qua ngà y Trương Khánh Long hầu như không lúc nà o không bị hà nh hạ, vì hà nh tung cá»§a bá»n há» vẫn bị ai đó phát hiện vá»›i kết quả là lần lượt những kẻ lẻn bám theo há» cÅ©ng Ä‘á»u bị nhân váºt chá»§ nhân bà ẩn cá»§a há» hạ sát. Những loạt gà o thét bi thảm cá»§a các nạn nhân xấu số và bạc phước dù vang đến từ xa nhưng má»—i lần nghe là má»—i lần Trương Khánh Long vì Ä‘ang Ä‘au như dần, ngấp nghé ngưỡng hôn mê, cứ nghe là cau mà y nhăn mặt lảm nhảm:
- Rốt cuá»™c bá»n ngươi là ai? Sao lại nhẫn tâm liên tiếp sát hại hết cao thá»§ nà y lại đến cao thá»§ khác? Bá»n ngươi đã mất hết nhân tÃnh ư? Äá»™c ác đến như thế ư? Há» Lã váºy là có cÆ¡ há»™i, có nguyên do để tái diá»…n tấn tuồng độc ác hà nh hạ kẻ vô năng lá»±c phản kháng, chỉ để thá»a mãn hung tÃnh ắt từ lâu nay chưa có dịp bá»™c phát hoặc buông lung. Hà nh vi cá»§a há» Lã cuối cùng cÅ©ng khiến mụ Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung nhăn mặt khó chịu:
- Lão hà nh hạ mãi vẫn chưa chán ư? Phần ta thì đã chán không muốn nhìn nữa rồi. Váºy thá» nói xem vì sao luôn căm ghét và thÃch hà nh hạ gã như váºy? Há» Lã cưá»i khẩy:
- Nương tá» không hiểu ư? Ấy là ta muốn gã cần phải nhá»› và biết thân biết pháºn. Há lẽ nương tá» quên, nếu muốn tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng thoạt tiên phải vượt qua Tá» Vong Cốc, khi đó vị tất ai trong chúng ta đủ đởm lược dám cúng tiến và o cùng gã. NghÄ©a là đà nh phải mạo hiểm để gã Ä‘i má»™t mình. Váºy nếu không để gã nếm trước mùi vị khổ Ä‘au, vạn nhất gã và o nhưng chẳng chịu quay ra thì sao? Thế nên ta cÅ©ng muốn cho gã biết, nếu gã dám giở trò thì những nạn nhân kế tiếp bị ta hà nh hạ sẽ lần lượt là mẫu thân gã và hai ả kia. Hoặc giả nương tá» tá»± thị có công phu Hư Nhược Thân Ảo cao minh toan đảm nháºn trách nhiệm cùng gã tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng và Tá» Vong Cốc? Váºy thì ta không hà nh hạ nữa. Mụ lắc đầu quầy quáºy:
- Không phải ý cá»§a ta là váºy, nhưng thôi cứ tùy lão. Kỳ thá»±c ta chỉ ngại gã sẽ không đủ lá»±c tá»± tiến và o Mê Tông Äá»™ng, hoà n thà nh sứ vụ chá»§ nhân luôn nóng lòng chỠđợi. Há» Lã cau có bảo:
- Ngại gã không đủ lá»±c ư? Váºy thì dá»…, cứ phó giao cho ta. Kể từ nay sau khi hà nh hạ xong, ta sẽ chịu khó thoa kim sang phương dược khắp ngưá»i gã. NghÄ©a là dù vẫn hà nh hạ chá»§ ý răn Ä‘e gã, ta quả quyết tá»± gã cÅ©ng đủ lá»±c tá»± tiến và o Mê Tông Äá»™ng. ÄÆ°á»£c chứ? Mụ nhăn nhó:
- Bây giá» ta má»›i biết thêm vá» lão, tháºt vô phúc cho bất luáºn kẻ nà o sÆ¡ ý đắc tá»™i và lá»t và o tay lão. Nhưng lão đừng cho ta thấy mãi cảnh nà y nữa. Há» Lã cưá»i há»nh hệch:
- Thì đâu ai bảo nương tá» nhìn. Tốt nhất trong ba ngà y sắp tá»›i đây, nếu không muốn thì nương tá» hãy nên tránh mặt. Vì quả tháºt đối vá»›i ta chỉ sau ba ngà y nữa là kể như hết cÆ¡ há»™i hà nh hạ gã, thế nên ta quyết không bá» qua. Há» há»...
Bảo ba ngà y có nghÄ©a là há» cÅ©ng cần ngần ấy thá»i gian để đến Thiết Linh SÆ¡n, và vì thá»i gian còn lại quá ngắn nên há» Lã quả tháºt quyết chẳng bá». Do đó hôm sau cùng vá»›i những loạt gà o bi thảm lại tiếp tục vang lên từ xa xa, cho thấy nhân váºt chá»§ nhân bà ẩn cá»§a há» vẫn tái diá»…n cảnh tà n sát những ai dám lẻn bám theo há», thì lão Lã cÅ©ng bắt đầu hà nh hạ và đánh Ä‘áºp Trương Khánh Long nhiá»u hÆ¡n. Hai mụ kia do quá chán ngán nên dù không muốn vẫn đà nh lánh mặt, cÅ©ng mang theo các nữ tá»™i nhân mà hai mụ bảo là chẳng nên để há» mục kÃch quá nhiá»u. Và lúc chỉ còn lại má»™t vá»›i má»™t, Trương Khánh Long cà ng biết rõ như thế nà o là những thá»§ Ä‘oạn tá»™t cùng tà n khốc cá»§a há» Lã.
Có khác chăng là lần nà y há» Lã chỉ thi thoáng má»›i háºm há»±c báºt lên các tiếng quát nạt. Vì há» Lã cần gì thị uy vá»›i Trương Khánh Long lúc nà y được kể như ngưá»i sống không ra sống và muốn chết cÅ©ng chẳng được toại ý. Há» Lã lại đánh Ä‘áºp và hà nh hạ, còn thêm nữa là rất nhiá»u lần lão dùng chỉ công, có váºn dụng chân nguyên ná»™i lá»±c truyá»n và o để Ä‘iểm hầu như quyết phế há»§y từng Ä‘oạn kinh mạch lẫn gân cốt cá»§a Trương Khánh Long. Vì thế khác vá»›i những ngà y trước đó nếu Trương Khánh Long chỉ bị hà nh hạ Ä‘au đớn ở bên ngoà i da thịt thì lần nà y sau từng đợt Ä‘iểm cá»§a há» Lã, ná»—i Ä‘au cá»§a Trương Khánh Long không chỉ từ bên ngoà i ngấm ngầm và o mà còn khởi phát từ táºn xương tuá»·, Ä‘au vô cùng táºn. Thế là dù không muốn, Trương Khánh Long vì chẳng thể tá»± chá»§ vẫn bắt đầu buá»™t miệng báºt ra từng chuá»—i tiếng rên Ä‘au đớn vô tả. Không những váºy, lúc Trương Khánh Long cảm nháºn bản thân đã và đang chịu đựng má»™t nổi Ä‘au không thể nà o tăng hÆ¡n thì há» Lã bằng thái độ tá»™t cùng lạnh lùng, chẳng mảy may thương hại hoặc khoan dung, lại nhẫn tâm trút từng đợt chân kình lúc nhặt lúc khoan, thúc và o từng Ä‘oạn kinh mạch lần từng đốt xương, khiến ná»—i Ä‘au cá»§a Trương Khánh Long dáºp dồn như sóng triá»u, khi dâng cao khi hạ xuống, đẩy cÆ¡n hà nh hạ đến xấp xỉ ngưỡng tá» vong. Äầu hoa mắt váng, Trương Khánh Long cÆ¡ hồ không chịu đựng được nữa, vụt thét lên để nháºn ra rằng kể cả sức lá»±c cần có hầu báºt ra tiếng thét cÅ©ng chẳng còn. Vì thế chuá»—i tiếng thét cá»§a Trương Khánh Long đà nh biến thà nh chuá»—i tiếng kêu gừ gừ tương tá»± loà i mãnh thú đợi đến lúc bị dồn đến bước đưá»ng cùng toan vùng vẫy lần sau cuối nhưng vì lá»±c đã kiệt sức đã cạn nên không còn cách nà o khác ngoà i thái độ cam chịu. Và cứ thế do ngưỡng cá»a tá» vong đã má» mỠẩn hiện, Trương Khánh Long dần lâm và o tình trạng ná»a tỉnh ná»a mê để tuy nháºn ra vừa có má»™t vóc dáng nho nhá» chợt tiến và o thầm thì gì đó và o tai há» Lã những tá»± Trương Khánh Long cÅ©ng không tin quyết và o Ä‘iá»u vừa nhìn thấy. Có thể chỉ vì mê loạn nên Trương Khánh Long tá»± nghÄ© là táºn mắt bản thân đã nhìn thấy Ä‘iá»u nà y.
Cuối cùng tất cả đã quay lại để tiếp tục cuá»™c hà nh trình Ä‘i đến Thiết Linh SÆ¡n, Trương Khánh Long mÆ¡ mà ng đưa mắt nhìn quanh má»›i vỡ lẽ ắt cảnh lúc nãy mục kÃch chỉ là do bản thân tá»± mưá»ng tượng trong lúc bị hà nh hạ Ä‘au đớn tá»™t cùng. Ngà y hôm sau cÅ©ng xảy ra tương tá»±, nghÄ©a là Trương Khánh Long khi bị hà nh hạ Ä‘au tháºt là đau thì vì mê loạn nên lại mÆ¡ hồ nhìn thấy má»™t vóc dáng nhá» thó chợt lẻn đến, chợt thì thầm vá»›i lần nà y còn chợt giúi và o tay há» Lã má»™t váºt. Há» Lã gáºt đầu đón nháºn và cất nhanh váºt Ä‘o và o ngưá»i, đồng thá»i cÅ©ng lá»›n tiếng nói gì đó vá»›i vóc dáng nhá» thó. Tuy nhiên do Trương Khánh Long lúc đó phải chịu đựng nổi Ä‘au nên dù thấy đôi môi há» Lã mấp máy thì vẫn chẳng còn sức lá»±c lẫn thÃnh lá»±c để nghe há» Lã nói gì. Äể sau khi vóc dáng nhá» thó tá»± biến mất, Trương Khánh Long lại mÆ¡ hồ nghÄ© đấy là bản thân quá mê loạn, thần trà chẳng tỉnh táo khiến đã mưá»ng tượng cảnh nà y. Qua má»™t ngà y nữa và chuyện gì đến phải đến, cùng vá»›i má»i ngưá»i Trương Khánh Long lần đầu đặt chân tá»›i Thiết Linh SÆ¡n, Ä‘ang cùng bá»n hỠđứng từ ngoà i xa nhìn và o má»™t cốc núi hoang vu u tịch dù không ngáºp ngụa tá» khà thì cÅ©ng không thấy chút sinh khà nà o hiện hữu. Mụ Cung Chá»§ uý kỵ nhìn quanh:
- Tá» Vong Cốc giả nháºp bất xuất. Liệu chá»§ nhân toan định đúng chăng khi quả quyết chỉ để má»™t mình tiểu tá» tiến nháºp? Mụ Công Tôn Nguyệt khẽ suỵt:
- Thân thá»§ cá»§a chá»§ nhân tuyệt phà m, xuất quá»· nháºp thần, Thân tá»· tá»· nên cẩn ngôn đừng để chá»§ nhân phát hiện đã có lá»i bất kÃnh. Phần muá»™i thì chỉ lo lắng má»—i má»™t Ä‘iá»u, Lã lão huynh không ngà y nà o không hà nh hạ tiểu tá», chỉ e tiểu tá» không còn sức để tiến nháºp. Há» Lã cưá»i cưá»i:
- CÅ©ng tại nương tá» tối qua má»›i cho ta biết cách thức để tiểu tá» tá»± tiến nháºp Tá» Vong Cốc là thế nà o. Vì nếu được biết sá»›m hÆ¡n, ắt ta đã nhẹ tay, hầu tiểu tá» còn má»™t phần sức lá»±c để váºn dụng Mê Tông bá»™ pháp cần để tiến nháºp. Mụ Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung vặc lại:
- Thì mãi đêm qua ta má»›i nháºn được mệnh lệnh và chỉ thị cá»§a chá»§ nhân. Tháºt may là chá»§ nhân vẫn chưa phát hiện, hoặc đã phát hiện nhưng không có má»™t lá»i trách Lã lão vá» việc nà y. Ta không biết lão là m sao thì tùy, miá»…n tiểu tá» có thể tiến nháºp và thá»±c hiện trá»n vẹn pháºn sá»± đã được chá»§ nhân phó giao. Há» Lã nhăn mặt:
- Sao lại đổ trút cho ta? Tuy nhiên nếu muốn như váºy, ta nghÄ© không phải không có cách. Má»™t là phiá»n Công Tôn Há»™i Chá»§ chịu khó ban cho gã má»™t hoà n Bảo Äan... Mụ Công Tôn Nguyệt gạt ngay:
- Không được, chẳng phải vì ta tiếc Bảo Äan mà trái lại do thể trạng cá»§a gã lúc nà y và nhất là Bảo Äan sau khi sá» dụng vẫn hại nhiá»u hÆ¡n lợi. Thế nên cho dù gã nhá» Bảo Äan để có thể tá»± tiến nháºp thì sau đó cÅ©ng chÃnh Bảo Äan sẽ khiến gã vô khả tá»± quay trở ra. Há» Lã gáºt đầu:
- Váºy thì còn cách thứ hai, đó là phải có ai đó má»™t trong chúng ta đà nh cùng gã tiến nháºp. Cứ mang gã trên lưng vì muốn tốt cho mẫu thân gã cÅ©ng là tốt cho hai tiểu liá»…u đầu kia, gã chẳng thể là m gì hÆ¡n ngoà i việc phải ngoan ngoãn chỉ Ä‘iểm cho chúng ta cách di chuyển theo đúng Mê Tông bá»™ pháp. Ai đây? Mụ Công Tôn Nguyệt sinh nghi:
- Sao? hóa ra Lã lão huynh đã sẵn chá»§ ý nên cố tình hà nh hạ gã? Há» Lã giáºt mình:
- Hội Chủ bảo sao? Ta có sẵn chủ ý gì? Mụ Cung Chủ vội xua tay:
- Công Tôn muá»™i đừng quá Ä‘a nghi vì ta thừa biết Công Tôn muá»™i có ý bảo lão Lã Ä‘ang tranh phần cùng tiểu tá» tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng. Tuy nhiên ta quả quyết lão Lã không há» có ý đó bởi ở đây và lúc nà y ngoà i ta vá»›i muá»™i kỳ thá»±c lão Lã hoặc bất luáºn ai khác cÅ©ng không thể biết chá»§ nhân cần tìm gì, thu hồi váºt gì từ Mê Tông Äá»™ng. Không, lão Lã không chá»§ ý hà nh hạ gã để tranh phần đâu. Há» Lã vỡ lẽ liá»n cưá»i lạt và bước lùi lại:
- Hóa ra Công Tôn Há»™i Chá»§ lại có ý nghi ngá» ta? Váºy thì thôi, ta không muốn can hệ gì nữa. Xin tùy Công Tôn Há»™i Chá»§ và nương tá», ai muốn cùng tiểu tá» tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng cÅ©ng được, quyết không thể là ta. Mụ Cung Chá»§ tưởng sao lại tán thà nh:
- Lão Lã xin chá»› pháºt ý. Dù váºy trong chuyện nà y thà lão Lã đứng ngoà i thì hÆ¡n. Mụ Công Tôn Nguyệt vụt chép miệng:
- Ta cÅ©ng không muốn tiến và o. Thôi thì đà nh nhượng lại cho Thân tá»· tá»· váºy. Mụ Cung Chá»§ cưá»i cưá»i:
- Vì chá»§ nhân ta dù mệnh thác cÅ©ng chẳng từ nan, nhưng chỉ e ta vạn nhất không thể quay ra há chẳng phải sẽ để chá»§ nhân mất má»™t cánh tay đắc lá»±c chÃnh là ta? Hay là ... Há» Lã giãy nảy:
- Nà y đừng đỠcáºp đến ta, vì thoạt đầu do chỉ muốn chuá»™c lá»—i lầm đã quá nặng tay hà nh hạ tiểu tá» nên ta má»›i lên tiếng tá»± đảm nháºn. Còn bây giá» má»™t khi ai ai cÅ©ng sợ há lẽ há» Lã ta không sợ? Mụ Công Tôn Nguyệt chợt đổi giá»ng:
- Lã lão huynh xin lượng thứ nếu lúc nãy ta có lá»i nghi ngá» nhưng xét ká»· lại thì lá»—i vẫn do Lã lão huynh quá nặng tay. Hay là thế nà y, ta sẽ sai phái má»™t Ä‘ao thá»§ cùng Lã lão huynh, cả hai sẽ đưa tiểu tá» tiến nháºp? Há» Lã toan khước từ thì mụ Công Tôn Nguyệt đã nhanh chóng thá»±c hiện theo sắp đặt. Mụ gá»i hướng vá» phÃa các Ä‘ao thá»§ Kim Äao Há»™i:
- Ai trong bá»n ngươi chỉ má»™t thôi, hãy mau lại đây nghe lệnh. Bá»n Ä‘ao thá»§ láºp tức đứng trÆ¡ như phá»—ng khiến mụ Công Tôn Nguyệt ngỡ ngà ng vì cảm thấy bất ngá»:
- Sao, nuôi quân trong ba năm chỉ dùng trong má»™t ngà y, không ai trong bá»n ngươi lại không được bổn Há»™i Chá»§ đối xỠưu đãi, đây là lúc cần ngưá»i, há lẽ bổn Há»™i Chá»§ không được sá»± đáp lại dù chỉ má»™t ngưá»i trong bá»n ngươi hay sao? Ai nà o? Bá»n Ä‘ao thá»§ lo lắng, sợ ra mặt, dù váºy thá»§y chung vẫn chẳng má»™t ai nhÃch động. Mụ Công Tôn Nguyệt động ná»™ toan quát, may thay chợt có má»™t âm thanh dè dặt cất lên:
- NghÄ©a mẫu chấp nháºn chăng nếu nữ nhi xin đảm nháºn? Má»™t nữ lang xuất hiện chÃnh là Quan Ngá»c, nghÄ©a nữ cá»§a mụ Công Tôn Nguyệt. Mụ cau mặt:
- Ta đã bảo ngươi cải dạng nam trang, sao bây giá» lại tùy tiện lá»™ diện? Nhưng có tháºt tâm ngươi muốn giúp ta chăng? Quan Ngá»c lo lắng cúi đầu:
- Nà o phải nữ nhi to gan dám trái lệnh nghÄ©a mẫu nhưng vì suốt thá»i gian qua, để thá»±c hiện pháºn sá»± nghÄ©a mẫu giao phó, nữ nhi nhá» luôn cải nam trang nên phát giác ra rằng Nam Cung Tôn Quỳnh và Ngô Hiểu Mai kỳ thá»±c chẳng biết gì dù là má»™t mảy may vá» lão nhân há» Huỳnh mà nghÄ©a mẫu và Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung luôn cho là có can hệ vá»›i gã há» Trương. Thế nên... Mụ Cung Chá»§ chợt ngắt lá»i Quan Ngá»c:
- Äừng đỠcáºp chuyện nà y nữa vì cÅ©ng đêm qua chá»§ nhân đã nháºn định, rất có thể gã há» Trương không thá»±c sá»± là nhân váºt khiến chá»§ nhân bấy lâu nay lo lắng, nghÄ©a là cón phải có má»™t nhân váºt khác nữa. Vì váºy Ä‘iá»u thiết yếu lúc nà y là giúp chá»§ nhân Ä‘oạt lại váºt rất cần thu hồi. Ngươi quyết mạo hiểm tháºt sao? Quan Ngá»c ngẩng đầu lên vẻ quả quyết:
- Nếu Cung Chá»§ luôn có má»™t nhân váºt luôn sẵn lòng vì Cung Chá»§ mạo hiểm thì đối vá»›i Công Tôn nghÄ©a mẫu, tiểu nữ quyết không để nghÄ©a mẫu thất vá»ng. Huống hồ tiểu nữ có được ngà y nay Ä‘á»u là do nghÄ©a mẫu ban cho và thà nh toà n. Tiểu nữ từ lâu vẫn muốn, dù chỉ má»™t cÆ¡ há»™i để đáp Ä‘á»n trong muôn má»™t. Mụ Công Tôn Nguyệt cưá»i hà i lòng:
- Chá»§ nhân cÅ©ng sẽ hà i lòng nếu biết cả ta và Thân tá»· tá»· Ä‘á»u không là m chá»§ nhân thất vá»ng. Quan Ngá»c, ta thá»±c sá»± mãn nguyện vá» ngươi. Váºy hãy lại đây nghe ta bảo để biết phải là m gì. Quan Ngá»c tiến lại gần và lần lượt được mụ Cung Chá»§ há» Thân và mụ Công Tôn Nguyệt thay phiên nhau phụ nhÄ© căn dặn má»i Ä‘iá»u. Sau đó đến lượt há» Lã cÅ©ng được mụ Cung Chá»§ căn dặn:
- Äừng phiá»n trách hoặc nghÄ© bá»n ta không tin lão. Tuy nhiên cần phải có ngưá»i đứng ngoà i chá» cùng vá»›i tiểu tá», đó là phần cá»§a lão. Và dÄ© nhiên phải để Quan Ngá»c thá»±c hiện phần còn lại. Tháºt mong giữa lão và Quan Ngá»c đừng xảy ra sá»± đố kỵ nhau. Trái lại nên hợp lá»±c và hoà n thà nh pháºn sá»±. ÄÆ°á»£c chứ? Há» Lã cưá»i há»nh hệt:
- Chá»§ ý ta như thế nà o ắt nương tá» từ lâu đã rõ, váºy thì đừng lo ta giở quẻ. Miá»…n sao sau nà y nương tá» cÅ©ng đừng giở quẻ vá»›i ta. Mụ Cung Chá»§ gáºt đầu:
- Chá»§ nhân cÅ©ng đã tán thà nh và hứa sẽ không để lão Lã thất vá»ng. Nà o, hãy Ä‘i Ä‘i. Và nhá»› bá»n ta vẫn chỠđợi ở ngoà i nà y. Trương Khánh Long bá»—ng lên tiếng, dÄ© nhiên vá»›i giá»ng là o thà o khó nghe vì kiệt lá»±c:
- Sau khi tại hạ hoà n thà nh... Mụ Cung Chá»§ láºp tức xua tay:
- Ngươi yên tâm. Má»™t là ngươi đã thân tà n ma dại, hai là ngươi may đã được chá»§ nhân loại khá»i diện nghi ngá». Thế nên chỉ cần ngươi hoà n thà nh ta hứa sẽ cho tất cả vô sá»± nhưng hiển nhiên khi đó ta buá»™c phải há»§y bá» võ công cá»§a hai tiểu liá»…u đầu kia. Ngươi yên tâm chứ? Trương Khánh Long thiểu não gáºt đầu:
- Tháºt mong bá»n ngươi giữ lá»i. Nếu không đừng nghÄ© tại hạ dá»… dà ng bá» qua. Há» Lã xông đến và thô bạo nhấc Trương Khánh Long để đặt lên lưng:
- Äừng nhiá»u lá»i nữa, vì bá»n ta chỉ cần ngươi ngoan ngoãn cần là m gì mấy sinh mạng vô dụng bá»n ngươi. Äi nà o. Há» Lã và Quan Ngá»c xâm xâm tiến và o cốc núi, cÅ©ng biết rằng phÃa sau há» Ä‘ang có nhiá»u ánh mắt vừa nghi ngại vừa lo lắng nhìn theo. Dù váºy há» cà ng Ä‘i cà ng khuất dần. Do đó lại đến lượt há» vì lo lắng nghi ngại nên cÅ©ng tá»± cháºm dần cháºm dần.
|

10-10-2008, 03:42 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 24
Bởi Hư Thá»±c Khó Phân Thiện Ãc
Lúc Gian Nguy Mới Rõ Thân Thù
Chợt há» Lã chỉ tay và o má»™t động khẩu tháºt khuất:
- Quan Ngá»c ngươi hãy tạm giữ gã há» Trương ở đó để ta thá» thám sát phÃa trước má»™t lượt, hy vá»ng sẽ biết rõ đâu má»›i là lúc thá»±c sá»± cần đến gã. Vì không lẽ ta và ngươi cứ mãi lo lắng khiến cước trình khó thể nà o nhanh như ý định. Quan Ngá»c gáºt đầu:
- Nhưng tá»± thân lão cÅ©ng nên chá»› quá khinh suất vì nghe nói Tá» Vong Cốc không chỉ hiểm há»a khó lưá»ng mà không thể biết đâu là lúc hiểm há»a đột ngá»™t áºp đến. Và Quan Ngá»c nháºn Trương Khánh Long từ tay há» Lã để cùng chui tháºt nhanh và o động khẩu ná». Nhưng ở đây thay vì Quan Ngá»c dừng lại chá» há» Lã hồi âm thì nà ng lại thoăn thoắt tiếp tục đưa Trương Khánh Long Ä‘i, vá»›i cung cách di chuyển tợ hồ nà ng từng am hiểu và quá quen thuá»™c địa hình trong động khẩu nà y. Và quả như váºy vì sau má»™t lúc lâu di chuyển, nà ng nhẹ thở phà o khi đã đưa Trương Khánh Long đến má»™t Thạch động khác, tuy to hÆ¡n nhưng lại kÃn đáo hÆ¡n. Nà ng đặt Trương Khánh Long ngồi xuống cạnh má»™t dòng suối cứ tà tách chảy, và đây má»›i là lúc nà ng chỠđợi. Nhưng cÅ©ng chẳng lâu lắm vì chỉ má»™t thoáng sau đã có nhiá»u thanh âm lần lượt vang lên:
- Lã huynh đâu?
- Ắt là đang cảnh giới bên ngoà i?
- Như váºy cÅ©ng tiện, vì đây là lúc chúng ta cần khẩn trương thá»±c hiện nốt những gì Lã huynh vô khả tiếp tục.
- Ai như là Quan Ngá»c cô nương thì phải?
- Khá lắm hóa ra trước đây huynh đệ má»— đã lầm. Váºy là trong bá»n háºu sinh không chỉ có má»—i huynh đệ má»— là sá»›m biết lo nghÄ© đến đại cuá»™c. Chỉ tá»™i cho Trương huynh đệ mãi đến lúc nà y ắt cÅ©ng chưa biết gì. Hà hà ... Trương Khánh Long hoang mang và lo ngại khi thấy tuần tá»± nhiá»u nhân váºt chợt xuất hiện từ chá»— sâu kÃn hÆ¡n cá»§a Thạch động do Quan Ngá»c chá»n.
- Chư vị nghÄ©a thúc? Äinh Song Tú nhị vị nhân huynh? Sao tất cả chợt cùng xuất hiện ở đây? Còn thêm tam vị tiá»n bối đây nữa, xin lượng thứ tại hạ vì kiến văn nông cạn tháºt chưa biết chư vị là những cao nhân nà o. Có chăng tiá»n bối đây là nhanh chóng Cái Bang qua y phục khó thể nhầm lẫn. Há» có tất cả chÃn nhân váºt thêm Quan Ngá»c nữa là mưá»i, và đang lo lắng đến chú mục nhìn mãi và o Trương Khánh Long. Cuối cùng nhân váºt cao niên được Trương Khánh Long khẳng định là ngưá»i cá»§a Cái Bang qua y phục có nhiá»u chá»— rách hoặc vá, cÅ©ng lên tiếng:
- ÄÆ°á»£c Lã huynh đệ cho hay, nghe nói Trương công tá» vì quá lo cho sinh mạng lệnh đưá»ng đến tá»± há»§y toà n bá»™ võ công, sao váºy? Trong khi đó Lã huynh đệ tuy có phần bất ngá» không ngỡ đối phương lại nảy ý nà y nhưng cÅ©ng đã nhanh trà toan dùng công phu Äoạn Mạch Chỉ tạm thá»i là m thất tán võ công cá»§a Trương công tá» thôi. A, phải chi công tá» cố kéo dà i thá»i gian thêm hoặc đừng vá»ng động vá»™i thì mấy ngà y vừa qua Lã huynh đệ đâu đến nổi khổ tâm, ngoà i mặt tuy hà nh hạ công tá» nhưng kỳ thá»±c bên trong thì gắng công khai thông từng kinh mạch huyệt đạo cho công tá»? Äồng thá»i lúc nà y đây, bá»n lão phu cÅ©ng đâu phải mạo hiểm xông và o táºn chốn nà y, cố tiếp tục giúp công tá» nhiá»u chừng nà o tốt chừng ấy? Ắt công tá» chẳng biết để bá»n lão phu có thể cùng hiện diện như thế nà y, đệ tá» bổn bang đã chịu thảm sát và i mươi nhân mạng, chÃnh là kế giương đông kÃch tây, giúp bá»n lão phu ngấm ngầm thá»±c hiện ý đồ? Trương Khánh Long cà ng thêm hoang mang đến không thể tin:
- à tiá»n bối muốn nói, há» Lã... Quan Ngá»c vá»™i bảo:
- Có nhiá»u Ä‘iá»u may ra sau nà y công tá» nếu còn cÆ¡ há»™i toà n mạng thoát khá»i Tá» Vong Cốc má»›i mong minh bạch. Tiểu nữ xin mạo muá»™i dẫn kiến, tam-tứ-ngÅ©-lục chư vị nghÄ©a thúc thì công tỠđã biết rồi. Còn đây là Bang Chá»§ Cái Bang, đây là Chưởng Môn Nhân Không Äá»™ng, Côn Luân nhị phái. Vá» Äinh Song Tú thì tiểu nữ vô khả phân biệt ai là huynh ai là đệ. Tất cả sở dÄ© cùng xuất hiện là sẽ đồng thá»i dùng ná»™i lá»±c bản thân quyết đả thông kinh mạch và giúp công tá» tạm khôi phục võ công được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Nà o chư vị xin tiến hà nh ngay cho, vì thá»i gian như chư vị biết tháºt rất hạn hẹp. ChÃn cao thá»§ liá»n đồng loạt ngồi vây quanh Trương Khánh Long. Nhưng lúc há» chá»±c động thá»§ Trương Khánh Long láºp tức ngăn lại:
- Xin đừng vá»™i, vì tuy tại hạ Ä‘ang hãy còn mÆ¡ hồ chưa biết gì như lá»i Thượng Quan Ngá»c cô nương vừa nói nhưng thiết nghÄ© hãy còn má»™t và i chi tiết và tại hạ quả quyết vì chư vị không thể nà o hay biết nên má»›i dám cùng nhau mạo hiểm thế nà y. Quan Ngá»c kinh ngạc và giáºt mình:
- Sao công tá» gá»i tiểu nữ là Thượng Quan Ngá»c? Trương Khánh Long lắc đầu:
- Vì thá»i gian Ä‘Ãch thá»±c là quá hạn hẹp nên cô nương chỉ cần biết như thế nà y thôi. Là từ ngay lúc đầu tại hạ đã sá»›m nháºn biết cô nương chÃnh là Thượng Quan Ngá»c má»™t a hoà n nhá» tuổi từng phục dịch ở Lạc gia trang và khi đó luôn được má»i ngưá»i gá»i là Tiểu Ngá»c. Còn vá» Ä‘iá»u tại hạ Ä‘ang nói thì là thế nà y. Ắt chư vị chưa biết cÅ©ng như chưa thể Ä‘oán chá»§ nhân cá»§a mụ Công Tôn Nguyệt và mụ Cung Chá»§ Hòa Lạc Cung là ai? Quan Ngá»c nhanh miệng đáp:
- Sao lại không? Vì Lã thúc thúc đã táºn mặt chạm trán, dù đối phương luôn che kÃn chân diện thì Lã thúc thúc cÅ©ng quả quyết đấy là Lạc Nhữ An. Bang Chá»§ Cái Bang cÅ©ng ứng tiếng giải thÃch rõ hÆ¡n:
- Không những váºy, qua từng lá»i thuáºt tả khá chi tiết cá»§a Quan Ngá»c cô nương, má»i ngưá»i cÅ©ng rõ Huỳnh lão gia ở Lạc gia trang chÃnh là đại ác ma Äá»™c Trảo. Thế nên hoà n toà n không xa lạ khi các đệ tá» bổn bang Ä‘a phần bị thảm sát bằng công phu Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm. Tuy nhiên do được mụ Công Tôn Nguyệt hé lá»™, Quan Ngá»c cô nương cÅ©ng cho má»i ngưá»i biết tin chÃnh công tá» nhá» bản lÄ©nh thượng thừa đã thay võ lâm kết liá»…u má»™t Ä‘á»i ác ma cá»§a lão Äá»™c Trảo. Và bây giá» chỉ còn đối phó thêm há» Lạc là võ lâm không phải tiếp tục nÆ¡m ná»›p lo vá» công phu Äá»™c Trảo bá đạo thế nà o cÅ©ng do há» Lạc tiếp tục hoà nh hà nh nếu lần nà y được công tá» giúp y đắc thá»§ thêm bà kÃp Mê Tông. Trương Khánh Long dù thầm chấn động vẫn kinh hãi và vá»™i giải thÃch:
- Nhưng Lạc Nhữ An chưa thá»±c sá»± là chá»§ nhân cá»§a Kim Äao Há»™i và Hòa Lạc Cung. Äó là má»™t nhân váºt ở há» Äổng từng là hảo bằng hữu cá»§a yêu phụ Äoạn Mạch Yên Chi Huỳnh Tiểu Phụng. CÅ©ng vì thế, nên dù yêu phụ há» Huỳnh đã mệnh chung hầu như ngay tại Tá» Vong Cốc nà y nhưng công phu Äoạn Mạch Chỉ không vì thế mà không được tiếp truyá»n. Thoạt tiên là từ há» Äổng, kế đó là Lạc Nhữ An, nha trảo tâm phúc cá»§a há» Äổng bà ẩn kia. Äinh Song Tú không tin:
- Là Nhất Ãc Äổng Khuê ư?
- Nhất định không phải. Vì nếu váºy bấy lâu nay đâu dá»… Nhất Ãc Äổng Khuê không gây thêm nhiá»u ác danh, chà Ãt cÅ©ng phải vượt qua đại ác ma Äá»™c Trảo. Trương Khánh Long gáºt đầu:
- Tại hạ cÅ©ng không tin đấy là Nhất Ãc Äổng Khuê. Vì nếu vừa tinh thông Äoạn Mạch Chỉ vừa lão luyện Äá»™c Trảo công phu thì từ lâu Nhất Ãc Äổng Khuê đã là m cá» Phi Kiếm Bang sau lần chịu nhục bại tại Hán Giang. Dù váºy có má»™t nhân váºt há» Äổng đứng sau và chá»§ sá» Lạc Nhữ An là sá»± tháºt. Má»™t trong hai Chưởng Môn Nhân nhị phái Không Äá»™ng, Côn Luân chợt há»i Trương Khánh Long:
- Sao công tá» quả quyết là có nhân váºt há» Äổng nà y? Và sao không nói rõ đấy là nhân váºt thế nà o? Trương Khánh Long máºp mỠđáp:
- Tại hạ nếu biết rõ thì không dấu là m gì. Lại còn thêm Ä‘iá»u nà y nữa nghiêm trá»ng hÆ¡n, Lạc Nhữ An đã được Huỳnh lão gia chỉ Ä‘iểm vá» Mê Tông bá»™ pháp. Do đó có thể nói ngay tại đây và ngay lúc nà y, nếu muốn tiến nháºp Tá» Vong Cốc và Mê Tông Äá»™ng an toà n cần phải am hiểu Mê Tông bá»™ pháp thì ngoà i tại hạ vẫn còn Lạc Nhữ An là đủ tư cách tiến nháºp. à tại hạ muốn nói rất có thể và o lúc nà y Lạc Nhữ An cÅ©ng đã ngấm ngầm hiện diện. Váºy nếu để há» Lạc phát hiện tại hạ không được Thượng Quan Ngá»c cô nương tiếp tục đưa Ä‘i thì chư vị nên tin má»i hiểm nguy đã chá»±c chá» Ä‘e doạ tất cả. Và chư vị liệu đối phó được chăng vá»›i má»™t Lạc Nhữ An thá»±c sá»± đã am hiểu cùng lúc hai loại công phu cá»±c kỳ lợi hại là Äá»™c Trảo và Äoạn Mạch Chỉ? Há» Lã chợt từ đâu đó xuất hiện:
- Gã nói đúng. Vì má»— vừa phát hiện nếu chẳng phải Lạc Nhữ An thì không còn ai khác má»›i lảng vảng quanh đây. Ngươi đã khôi phục võ công được bao nhiêu phần rồi? Quan Ngá»c lắc đầu đáp há»™ Trương Khánh Long:
- Má»i ngưá»i chưa tiến hà nh, má»™t là vì Trương công tỠđã ngăn lại, Ä‘iá»u thứ hai thì vì lo sá»± xuất hiện bởi luôn Ä‘a nghi cá»§a Lạc Nhữ An như Lã thúc thúc vừa kịp nghe. Há» Lã cau mà y trách Trương Khánh Long:
- Kỳ thá»±c ngay từ đầu bá»n ta không há» muốn để ngươi tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng. Bởi nếu thất bại thì không nói gì nhưng nếu thà nh sá»± thì có khác nà o giúp hổ thêm cánh, giúp rồng thêm chân? Vì váºy Ä‘iá»u cần nhất là ngươi nên mau tiếp nháºn để sá»›m khôi phục võ công, hầu nhân cÆ¡ há»™i nà y hợp vá»›i má»i ngưá»i chỉ má»™t phen cất tay là dá»… dà ng loại bá» Lạc Nhữ An. Trương Khánh Long bảo:
- Giúp tại hạ khôi phục thì Ãt nhiá»u chư vị vẫn bị tổn hại chân nguyên khi đó không những không đối phó được há» Lạc mà còn gây hệ lụy đến tất cả má»i ngưá»i. Nhưng chỉ cần chư vị hứa giúp tại hạ má»™t Ä‘iá»u thì đổi lại, tại hạ dù mất mạng vẫn quyết dẫn dụ Lạc Nhữ An và o sâu trong Mê Tông Äá»™ng. Äinh Song Tú thoáng hiểu:
- à Trương công tá» muốn má»i ngưá»i giúp giải thoát lệnh đưá»ng cùng nhị vị cô nương, má»™t há» Nam Cung và má»™t ở há» Ngô?
- Vá» phần Trương huynh đệ thì sao? Sẽ đối phó thế nà o khi cho rằng đã có thể dẫn dụ Lạc Nhữ An và o sâu trong Mê Tông Äá»™ng? Trương Khánh Long ung dung đáp:
- Hãy hứa giúp tại hạ giải thoát những ai cần giải thoát, và sau đó chư vị vẫn có lợi là thế nà o cÅ©ng được Ngô Hiểu Mai nhất là Nam Cung Tôn Quỳnh hiệp lá»±c, tiếp tục đối phó há» Äổng, là nhân váºt vừa được tại hạ đỠcáºp. Phần Lạc Nhữ An thì sau khi bị tại hạ dẫn dụ, phiá»n chư vị hãy láºp tức phá há»§y toà n bá»™ Tá» Vong Cốc lẫn Mê Tông Äá»™ng. Há lẽ lại lo Lạc Nhữ An sau đó vẫn có cách thoát? Quan Ngá»c rùng mình:
- Sao công tá» lại chá»n phương cách cá»±c Ä‘oan nà y? Theo tiểu nữ thì không nên chút nà o. Trương Khánh Long cưá»i lạt:
- Vì tại hạ đã hiểu sẽ là má»™t đại há»a như thế nà o nếu để công phu sở há»c Mê Tông lại có cÆ¡ há»™i tái xuất giang hồ. Và nà o chỉ có thế, Lạc Nhữ An nếu chết thì công phu Äá»™c Trảo lẫn công phu Äoạn Mạch Chỉ cÅ©ng chung số pháºn. Do há» Lạc đâu dá»… trao truyá»n toà n bá»™ tuyệt kỹ bá đạo đó cho bất kỳ ai. Váºy phải chăng tại hạ cần nên chết cùng lúc vá»›i há» Lạc là hay nhất. Không đúng sao? Há» Lã liá»n có quyết định:
- Nghe ngươi bảo là còn thêm má»™t há» Äổng nà o nữa? Nếu váºy việc loại bá» Lạc Nhữ An cà ng thêm cần kÃp. ÄÆ°á»£c ta ưng thuáºn đỠxuất cá»§a ngươi và cÅ©ng đừng hiểu lầm khi ta bảo thà má»™t ngưá»i hy sinh cho đại cuá»™c mà võ lâm được vẹn toà n. Và nếu ngươi thá»±c hiện đúng như lá»i đỠxuất thì mãi Trương Khánh Long ngươi đáng được khắp võ lâm trân trá»ng. Tóm lại ngươi nháºn định không sai, hãy giữ sao cho Mê Tông bà kÃp đừng bao giá» tái xuất. Nà o để ta đưa ngươi Ä‘i, hãy kể như nãy giá» chưa có chuyện gì xảy ra. Trương Khánh Long nặng nhá»c đứng lên:
- Xin nhắc lại tại hạ tuyệt vô ngại chết nhất là khi có thể hoà n toà n yên tâm vá» số pháºn cá»§a những ai được tại hạ quan tâm. Quan Ngá»c đáp ứng:
- Công tá» yên tâm, má»™t khi ở ngoà i chỉ có má»—i má»™t mụ há» Thân và mụ ác độc Công Tôn Nguyệt thì việc giải thoát những nữ nhân kia hoà n toà n không khó. Äinh Song Tú cÅ©ng hứa:
- Rất tiếc giữa huynh đệ ta và Trương huynh đệ thá»i gian cáºn ká» quá ngắn ngá»§i. Dù sao tư cách và nhân phẩm cá»§a Trương công tá» vẫn luôn khiến huynh đệ ta luôn ngưỡng phục. Hãy yên tâm vá» phần lệnh đưá»ng và nhị vị cô nương Ngô Hiểu Mai, Nam Cung Tôn Quỳnh.
- Hay là để má»™t mình Äinh Nhị ta thêm nữa tiếp tay Trương huynh đệ đối phó Lạc Nhữ An? Há» Lã gạt ngang:
- Không cần đâu, vì ta đã dò xét kỹ rồi. Tháºt đúng như những thông tin được Quan Ngá»c cô nương khéo léo thu tháºp. Sắp bà y trong Tá» Vong Cốc là má»™t tráºn đồ tá»™t cùng biến hoá. Má»i hiểm há»a nếu đột ngá»™t xuất hiện chỉ là do ngưá»i tiến nháºp sa chân sảy bước, di chuyển không đúng phương vị. Chứng tá» hai mươi năm trước lão Äá»™c Trảo không vì may thì cÅ©ng vì tâm tư thông tuệ tuyệt đỉnh má»›i có thể dá»±a và o thế tráºn má»›i tá»± lÄ©nh há»™i và tá»±u thà nh Mê Tông bá»™ pháp. à muốn nói chỉ má»™t mình ta thà hy sinh cùng vá»›i tiểu tá» há» Trương là đủ. Bất tất phải mạo hiểm thêm dù chỉ má»™t sinh mạng nữa cÅ©ng quá uổng phÃ. Nhân đây, trước lúc tiến nháºp mụ Công Tôn Nguyệt đã căn dặn thế nà o Quan Ngá»c cô nương cÅ©ng nên mau cho Trương tiểu tá» biết hầu dá»… bá» hà nh động. Quan Ngá»c bảo:
- Mụ bảo chá»§ nhân mụ không chỉ quan tâm Mê Tông bà kÃp mà còn má»™t há»™p nhá» nữa vá»›i bên ngoà i được khắc chạm duy nhất má»—i má»™t chữ Vương. Má»i ngưá»i hoang mang:
- Là váºt gì?
- Chữ Vương ư? Và do chẳng ai Ä‘oán biết đó là váºt gì hoặc dùng để là m gì nên há» Lã lại dặn Trương Khánh Long:
- Trách nhiệm cá»§a ngươi là nếu thấy khó thể khiến Lạc Nhữ An cùng ngươi chịu chung số pháºn thì hãy nghÄ© cách và mau mau há»§y bá» cả hai. Äừng bao giỠđể bà kÃp Mê Tông hay váºt đó lá»t đến tay Lạc Nhữ An. ÄÆ°á»£c chứ? Trương Khánh Long nháºn lá»i:
- Tại hạ tá»± tin sẽ không bao giỠđể Lạc Nhữ An toại nguyện. Nhưng sao không để tại hạ má»™t mình tá»± Ä‘i? Há» Lã cưá»i lạt:
- Không phải ta không tin ngươi trái lại để khiến há» Lạc tin và dá»… dà ng bị ngươi dẫn dụ thì không thể thiếu phần ta, vì đó má»›i đúng vá»›i sắp đặt lúc đầu cá»§a chúng. Thôi Ä‘i nà o. Há» Lã lại nhấc Trương Khánh Long đặt nằm tên lưng. Quan Ngá»c rưng rưng ngấn lệ:
- Công tá» hãy bảo trá»ng, và tiểu nữ chỉ hy vá»ng, công tá» cát nhân thiên tướng nhất định sẽ có ngà y cùng tiểu nữ há»™i ngá»™ sau nà y. Há» Lã mắng:
- Chá»› nói nhảm chỉ khiến nhụt nhuệ khà cá»§a má»™t Kinh Kha đã quyết Ä‘i, không bao giá» hẹn ngà y quay lại. Trương Khánh Long cưá»i buồn:
- Quả là lá»i không sai. Vì tại hạ Ä‘i lần nà y tá»± biết khó mong vẹn toà n, chỉ phiá»n Quan Ngá»c cô nương thay thế chăm sóc gia mẫu nếu tÃnh danh cá»§a ngưá»i đúng là Tô Sương Nguyệt. VÄ©nh biệt. VÄ©nh biệt tất cả. Há» Lã thi triển khinh công đưa Trương Khánh Long lao Ä‘i. o0o Há» Lã Ä‘ang di chuyển trong Tá» Vong Cốc theo từng lá»i chỉ Ä‘iểm cá»§a Trương Khánh Long, chợt khẽ thì thà o bảo:
- Ngươi đã đoán sai. Trương Khánh Long hiểu ý cũng thì thà o với miệng đang kỠbên tai hỠLã:
- Không sai đâu, và tại hạ đoan chắc Lạc Nhữ An bằng công phu Hư Nhược Thân Ảo ắt do mụ Cung Chủ Hòa Lạc Cung chỉ điểm vẫn đang lẳng lặng bám theo dò xét chúng ta.
- Äể là m gì? à ta muốn biết chá»§ ý tháºt cá»§a há» Lạc và vẫn mong ngươi Ä‘oán đúng là chúng ta đã dẫn dụ được lão. Trương Khánh Long há»i ngược lại:
- Tôn giá có thá»±c sá»± muốn chung số pháºn vá»›i tại hạ nghÄ©a là quyết hy sinh bản thân hầu giữ vẹn toà n cho đại cuá»™c võ lâm?
- Ta biết ngươi sẽ không tin bằng cá»› là cho đến táºn lúc nà y ngươi vẫn quyết không gá»i ta là Lã tiểu thúc. Tuy nhiên hy sinh vì đại cuá»™c là điá»u ta luôn sẵn sang. Trương Khánh Long cưá»i khẩy:
- Äừng nghÄ© tại hạ có ý nghi ngá» tôn giá Ä‘ang muốn chiếm sở há»c Mê Tông, trái lại tại hạ chỉ không hiểu vì sao tôn giá quyết hy sinh vì đại cuá»™c? Là đại cuá»™c gì váºy tôn giá?
- Ta luôn ngưỡng phục Trương đại ca thế nên sau nà y ta thất vá»ng khi biết kể cả Trương đại ca cÅ©ng vô khả đối phó chứ đừng nói là diệt trừ đại ác ma Äá»™c Trảo. Do váºy ta cÅ©ng không bao giá» vá»ng tưởng sẽ đến lượt ta đủ bản lÄ©nh đối đầu những ác ma tương tá»± lão Äá»™c Trảo. Váºy nếu có cÆ¡ há»™i như lúc nà y tại sao ta do dá»± và không chấp nháºn hy sinh bản thân để giữ đại cuá»™c luôn an hoà ? DÄ© nhiên đại cuá»™c Ä‘ang nói ở đây là chÃnh là sá»± an nguy cá»§a toà n thể võ lâm. Trương Khánh Long hoà i nghi:
- Tôn giá định sẽ hy sinh như thế nà o?
- Hãy chá» khi há» Lạc thá»±c sá»± bị ngươi dẫn dụ và chuẩn bị tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng, lúc đó tá»± ta sẽ trút truyá»n toà n bá»™ ná»™i lá»±c cho ngươi, rất hy vá»ng ngươi giữ lá»i và hoà n thà nh sứ vụ để cái chết tất yếu cá»§a ta không há» uổng phÃ. Thế nà o? à ta muốn chá» má»™t lá»i hứa từ báºc Bất Minh Phi Quân Tá» là ngươi? Trương Khánh Long ngỡ ngà ng:
- Tôn giá có chá»§ ý như thế tháºt sao? Nếu váºy mong Lã tiểu thúc lượng thứ nếu bấy lâu nay vẫn bị tiểu diệt nghi ngá». Tuy nhiên hãy còn nhiá»u Ä‘iá»u kể cả Lã tiểu thúc cÅ©ng chưa tá» tưá»ng, liệu có thể nghe má»™t lá»i khuyên từ tiểu Ä‘iệt chăng? Há» Lã động tâm:
- Sao váºy? Hay ngươi chưa bao giá» có tháºt ý cùng há» Lạc chung số pháºn?
- Không phải trái lại dù diệt há» Lạc thì đại cuá»™c vẫn chưa hoặc không há» có các biến chuyển thuáºn lợi như Lã tiểu thúc nghÄ©. Bởi sau Lạc Nhữ An còn má»™t nhân váºt bà ẩn há» Äổng. Và ngoà i há» Äổng còn có cả má»™t đại phái Thiếu Lâm đã mưá»i mấy năm nay luôn manh nha những mầm mống ắt dẫn đến háºu quả cà ng khó thể lưá»ng so vá»›i các đại há»a có thể thấy trước từ há» Lạc. Há» Lã giáºt mình:
- Chá»› nói nhảm, vì gần đây tuy khắp võ lâm ai ai cÅ©ng biết phái Thiếu Lâm cÅ©ng quan tâm sở há»c Mê Tông. Cho dù váºy, đây là má»™t đại phái và nếu ngay hôm nay má»i sá»± liên quan đến sở há»c Mê Tông Ä‘á»u bị loại trừ, những quan tâm cá»§a phái Thiếu Lâm cÅ©ng kết thúc, thì chẳng nguyên do gì để phái Thiếu Lâm trở thà nh đại há»a cho võ lâm như ngươi nói.
- Trương nghÄ©a phụ chÃnh là Liá»…u VÅ© đại sư, Lã tiểu thúc tin chăng? Há» Lã phân vân:
- Äấy là lá»i má»i ngưá»i từng đồn đại, dù có là sá»± tháºt thì đã sao?
- Trương nghÄ©a phụ quả tháºt đã bị đồng môn phái Thiếu Lâm truy sát, Lã tiểu thúc nghÄ© sao? Há» Lã bối rối:
- Cũng có thể do Trương đại ca từng một lần lầm lỗi vì sợ bị nghiêm trị nên quyết phản lại. Có phái nà o mà không truy đuổi hầu quyết đưa phản đồ vỠtrừng phạt theo môn quy?
- Nhưng trước đó chÃnh Giác Tuệ má»™t trong Tam Thần Tăng oai chấn võ lâm đã ngấm ngầm truyá»n thụ thêm tuyệt kỹ cá»§a phái Thiếu Lâm cho Trương nghÄ©a phụ. Há» Lã giáºt mình:
- à ngươi quả quyết Trương đại ca không thể nà o là một phản đồ phái Thiếu Lâm?
- Có thể Lã tiểu thúc không tin nhưng nếu tiểu Ä‘iệt thổ lá»™ chÃnh bản thân từng bị Ä‘Ãch thân Liá»…u Phà m Phương Trượng dùng nhục hình tra tấn để dò há»i những Ä‘iá»u liên quan đến Trương nghÄ©a phụ thì Lã tiểu thúc nháºn định thế nà o vá» Liá»…u Phà m? Há» Lã hoang mang:
- Chẳng phải như ta đã nói tất cả chỉ vỉ phái Thiếu Lâm cÅ©ng quan tâm sở há»c Mê Tông như bao nhân váºt khác nên má»›i như thế? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Nhưng lại đến lượt tiểu Ä‘iệt cÅ©ng được lão tăng Giác Tuệ thu nháºn và truyá»n tuyệt kỹ, cÅ©ng trút toà n bá»™ chân nguyên ná»™i lá»±c cho tiểu Ä‘iệt, Ä‘iá»u nà y không khiến Lã tiểu thúc có những suy nghÄ© nà o đó dù là mÆ¡ hồ sao?
- Äấy là nguyên do khiến ngươi gần đây đột ngá»™t có bản lÄ©nh thượng thừa? Váºy lão tăng Giác Tuệ muốn gì ở ngươi? Phải chăng ngươi muốn ám chỉ Ä‘iá»u được lão tăng Giác Tuệ tÃn nhiệm và uá»· thác cho ngươi nhiệm vụ trùng chấn uy phong thanh lý môn há»™? CÅ©ng có nghÄ©a phái Thiếu Lâm ngà y nà o còn do Liá»…u Phà m chấp chưởng thì ngà y đó má»i hiểm há»a như ngươi cảnh báo vẫn có thể xảy đến bất kỳ lúc nà o cho toà n thể võ lâm? Tháºt sá»± có chuyện nà y sao? Trương Khánh Long khẽ suỵt:
- Äừng quá kÃch động trái lại ý cá»§a tiểu Ä‘iệt như thế nà y, má»™t là Lã tiểu thúc đừng vá»™i hy sinh chỉ quá uổng phÃ, hai là Lã tiểu thúc phải thoát, không chỉ tá»± bảo toà n sinh mạng mà còn thay tiểu Ä‘iệt ngấm ngầm cảnh báo võ lâm vỠđại há»a Thiếu Lâm Ä‘ang do Liá»…u Phà m thao túng. Và muốn như váºy, thứ nhất tiểu Ä‘iệt chỉ cần má»™t Ãt chân nguyên ná»™i lá»±c từ Lã tiểu thúc mà thôi. Thứ hai tiểu Ä‘iệt sẽ Ä‘iá»m chỉ cho Lã tiểu thúc má»™t Ãt yếu quyết Mê Tông, đủ để tạm ly khai Tá» Vong Cốc nà y. Riêng vá» phần Lạc Nhữ An, tiểu Ä‘iệt hứa sẽ bằng má»i giá bắt lão phải cùng tiểu Ä‘iệt chịu chung số pháºn. Chợt há» Lã kêu:
- Như đã đến Mê Tông Äá»™ng rồi? Nhưng sao ở đây cÅ©ng có lưu tá»± như là phần kinh văn cá»§a Mê Tông Vạn Hóa Công thì phải? Váºy là không há» có bà kÃp Mê Tông hay sao? Cùng lúc nà y bất chợt ngoà i há» Lã Ä‘ang cõng Trương Khánh Long còn có thêm má»™t đệ tam nhân đã đột ngá»™t xuất hiện. Vù... Äó là Mông Diện Nhân và Trương Khánh Long đã nháºn ra chÃnh là Lạc Nhữ An cải trang. Mông Diện Nhân thản nhiên nhìn những tá»± dạng được khắc chạm tháºt rõ ở má»™t vách đá, ngay lối xuất nháºp dẫn và o Mê Tông Äá»™ng:
- Cá»u Cung chÃn phương vị cá»§a Mê Tông Vạn Hóa Công hóa ra được phân khai và lưu tá»± rải rác đây đó trong Mê Tông Äá»™ng, và bây giá» ta má»›i hiểu rõ nhỠđâu lão thất phu há» Nhạc lại am hiểu toà n bá»™ kinh văn Mê Tông Vạn Hóa Công. Váºy là bà kÃp Mê Tông vẫn chưa lá»t và o tay lão. Mê Tông bà kÃp vẫn lưu ở đây như chỉ chỠđợi ta chiếm hữu. Ha ha... Há» Lã báºt quát:
- Lạc Nhữ An ngươi đừng vá»ng tưởng, sẽ chẳng bao giá» ngươi được toại nguyện đâu. Mông Diện Nhân quay phắt lại:
- Sao Lã Hiểu Nhân ngươi Ä‘oán biết được ta là Lạc Nhữ An? Và sao ngươi tá» ra phẫn ná»™? Nếu váºy, ha ha... chá»§ ý cá»§a ta lẽ ra vẫn muốn tiếp tục thu dụng ngươi nhưng bằng và o thái độ nà y, hừ, nhất định lưu lại ngươi chỉ là lưu háºu há»a cá»§a ta sau nà y. Váºy thì Lã Hiểu Nhân ngươi phải chết. Quyết không để Mông Diện Nhân Lạc Nhữ An có cÆ¡ há»™i xuất thá»§, Trương Khánh Long vá»™i báºt kêu:
- Nếu quyết giết Lã tiểu thúc thì há» Lạc ngươi đừng mong đắc thá»§ bất kỳ váºt gì và sau đó an toà n ly khai Mê Tông Äá»™ng. Ta nói tháºt đấy. Mông Diện Nhân cưá»i khẩy:
- Hãy giải thÃch xem vì sao? Má»™t khi ta cÅ©ng như ngươi Ä‘á»u am hiểu như nhau vá» Mê Tông bá»™ pháp nên cùng đặt chân đến táºn chốn nà y? Trương Khánh Long nhân lúc đó khẽ dặn và o tai há» Lã:
- Tiểu bất nhẫn ắt loạn đại mưu, mong Lã tiểu thúc nhá»› cho. Và khi nghe Lạc Nhữ An há»i, Trương Khánh Long thản nhiên há»i ngược lại:
- Sao lão không nhá»› lại và tá»± há»i vì sao phụ thân lão phải chịu cảnh hôn mê bất động má»™t thá»i gian dà i, lẽ ra chẳng bao giá» tỉnh lại? Lạc Nhữ An háºm há»±c vặc lại:
- Äừng hồ đồ nữa, vì lão Äá»™c Trảo há» Nhạc nà o phải phụ thân ta. Trái lại nếu ngươi muốn biết thì chÃnh ta đã tá»± tay kết liá»…u lão. CÅ©ng nói thêm là nhá» ngươi nên ta má»›i có cÆ¡ há»™i báo thù cho tiên mẫu. Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Bất luáºn thế nà o thì má»™t lần nữa lão phải cần đến ta nếu như muốn sau đó an toà n ly khai Mê Tông Äá»™ng. Lạc Nhữ An hồ nghi:
- Tại sao? Trương Khánh Long bảo:
- Nhưng sao ngươi muốn giúp ta? Vì ta thừa nháºn ắt do lão Nhạc chưa kịp lÄ©nh ngá»™ thấu đáo dù đã lần lượt tìm thấy toà n bá»™ chÃn yếu quyết cá»§a Mê Tông Vạn Hóa Công nên khi manh động tá»± thoát ra liá»n lâm cảnh ngá»™ bi thảm suýt mất mạng. Trương Khánh Long đáp:
- Dù không muốn thì ta cÅ©ng phải giúp lão, bởi ta đã lâm cảnh ngá»™ thế nà o lão là kẻ chá»§ xỠắt tá»± rõ hÆ¡n ai hết. Thế nên ta muốn trước lúc mệnh chung chà Ãt cÅ©ng được má»™t lần dù là cùng lão để nhìn thấy cho biết thế nà o là Mê Tông bà kÃp. Không được sao? Lạc Nhữ An phá lên cưá»i:
- CÅ©ng do ngươi ngu xuẩn ngỡ ta không Ä‘oán biết thế nà o tiện tỳ Ngô Hiểu Mai cÅ©ng đưa ngươi đến Tảo Diệp Trang để cứu mẫu thân ngươi sao? Nhưng cÅ©ng thừa nháºn ngươi có thá»§ Ä‘oạn khá lợi hại. Nà o là đã tá»± tách khai chỉ để ả Ngô Hiểu Mai âm thầm Ä‘i đến Tảo Diệp Trang sau ngươi, nà o là ngươi dị dung thà nh má»™t tiểu đạo tặc. Tuy thá»§ Ä‘oạn khá nhưng gặp ta, cứ như vá» quýt dà y có móng tay nhá»n, phế bỠđược võ công cá»§a ngươi, ta thá»±c sá»± an tâm. Ha ha... Nhưng Ä‘ang báºt cưá»i Lạc Nhữ An chợt ngưng bặt:
- Váºy thì để ta hạ sát há» Lã sau sẽ cho ngươi má»™t lần cuối toại nguyện. Trương Khánh Long kêu:
- Không được vì nếu lão giết Lã tiểu thúc thì ai thay thế đưa ta cùng và o Mê Tông Äá»™ng? Lão chăng? Ta chỉ e lão không dám. Lạc Nhữ An giáºn dữ:
- Ngươi phải tá»± lê chân bước Ä‘i, liệu ngươi dám không tuân theo sao? Trương Khánh Long dá»ng dưng bảo:
- Sao lại không? Vì đừng quên ta là ngưá»i đã sắp chết thế nà o và ngược lại, lão cần ta nà o phải ta cần lão. Lạc Nhữ An báºt rÃt:
- Nhưng nếu không giết há» Lã thì ta không thể yên tâm. Trương Khánh Long gáºt đầu:
- Nếu váºy ta có má»™t cách, chỉ e lão không dám chấp nháºn. Äấy là ta ngay tại đây sẵn sà ng Ä‘á»c và giảng giải cho lão nghe toà n bá»™ chÃn yếu quyết kinh văn Mê Tông Vạn Hóa Công. Và lão đừng ngại bị ta lừa hay tìm cách thay đổi hoặc thêm bá»›t kinh văn vì vẫn ngay tại đây lão vẫn dá»… dà ng phát hiện chân giả khi so sánh vá»›i các mẫu tá»±. Há» Lạc động tâm:
- Váºy sao ngươi nghÄ© ta không dám chấp thuáºn? Trương Khánh Long nhún vai:
- Vì ta ngại tư chất lão quá kém e chẳng đủ để kịp lãnh há»™i ngay trong nhất thá»i hầu sau đó tá»± mình tiến nháºp Mê Tông Äá»™ng. Há» Lạc phẫn ná»™:
- Ngươi dám khinh thưá»ng ta? Há không biết sở há»c cá»§a ta hiện nay chỉ cần đủ há»a hầu ná»™i lá»±c thì nghiá»…m nhiên trở thà nh võ lâm chà tôn ư? Trương Khánh Long khinh khỉnh há»i:
- Nếu là váºy lão thá» nói xem đã lãnh há»™i Mê Tông bá»™ pháp như thế nà o? Vì ta Ä‘oán rằng vá»›i tÃnh khà cá»§a Huỳnh lão gia, lão vị tất đã được tiếp nháºn đầy đủ. Bất quá chỉ má»™t Ãt vá» ngoà i mà thôi, cà ng khiến khó thể lÄ©nh há»™i Cá»u Cung chÃn bá»™ vị cá»§a Mê Tông Vạn Hóa Công. Bị nói khÃch há» Lạc láºp tức nói má»™t thôi dà i vá» yếu quyết Mê Tông bá»™ pháp. NgỠđâu chá» lão nói xong, Trương Khánh Long lắc đầu và cưá»i:
- Chết tháºt, lÄ©nh há»™i như lão quả nhiên là do Huỳnh lão gia chưa há» tháºt tâm truyá»n thụ. Vì phải như thế nà y, thế nà y... Lại đến lượt Trương Khánh Long giảng giải vá» yếu quyết cá»§a Mê Tông bá»™ pháp, dÄ© nhiên phải có sá»± hữu biệt so vá»›i lúc lão Lạc giải thÃch. Và Trương Khánh Long nói:
- Sở dÄ© có hữu biệt không chỉ bởi Huỳnh lão gia chẳng táºn tâm mà kỳ thá»±c còn do tư chất cá»§a lão có phần kém. Nếu không, lão nên tin và o lá»i ta, lão chỉ cần từ má»™t suy thà nh mưá»i thì lo gì không lÄ©nh há»™i trá»n vẹn tương tá»± ta. Nhân đây ta chợt nghÄ© lại thay vì chỉ Ä‘iểm Mê Tông Vạn Hóa Công ngay lúc nà y, ắt lão không đủ lÄ©nh há»™i thà ta cùng lão tá»± tiến và o Mê Tông Äá»™ng vẫn hÆ¡n. Lão nghÄ© sao? Ho Lạc dụ dá»± bất quyết:
- Nghĩa là cũng phải cho hỠLã cùng tiến và o? Trương Khánh Long chép miệng:
- Nếu ý lão không muốn thì chỉ có má»—i cách nà y, là hoặc lão phải cõng ta hoặc phải san sẻ cho ta má»™t Ãt chân nguyện ná»™i lá»±c, ắt lão cÅ©ng không muốn? Váºy phiá»n lão hãy uy hiếp buá»™c Lã tiểu thúc phải truyá»n cho ta má»™t Ãt chân nguyên chỉ Ãt thôi, được không? Hay lão vẫn ngại? Há» Lạc báºt cưá»i:
- Äừng dùng thá»§ Ä‘oạn vá»›i ta vì ta sẽ có cách khiến há» Lã dù muốn trút truyá»n toà n bá»™ chân lá»±c cho ngươi cÅ©ng không được. Váºy phiá»n Lã Hiểu Nhân tiến hà nh cho, hay ngươi muốn được ta kết liá»…u? Sao cÅ©ng được, ta để tùy ngươi quyết định. Ha ha... Lã Hiểu Nhân báºt rÃt:
- Ta dù chết quyết trở thà nh ma mãi mãi theo ám Lạc Nhữ An bất nhân bất nghÄ©a ngươi. Tuy váºy để há» Lạc khá»i nghi ngá» Lã Hiểu Nhân đà nh từ từ đặt Trương Khánh Long xuống và vá»™i và ng truyá»n qua quýt má»™t Ãt chân nguyên cho xong chuyện. Kế đó do nháºn được cái láy mắt ra hiệu cá»§a Trương Khánh Long, Lã Hiểu Nhân liá»n gáºt đầu và bất ngá» quát:
- Há» Lạc ngươi đừng mong hạ sát ta. Xem nà y! Lã Hiểu Nhân xô Trương Khánh Long vá» phÃa há» Lạc và nhanh chân tháo chạy. Vù... Nhưng Mông Diện Nhân Lạc Nhữ An vẫn nhanh hÆ¡n, vá»™i chá»™p và đẩy Trương Khánh Long qua má»™t bên Ä‘oạn băng mình Ä‘uổi theo Lã Hiểu Nhân:
- Äố ngươi chạy thoát, đỡ. Ào... Thấy váºy để cứu nguy cho Lã tiểu thúc tá»± Trương Khánh Long liá»n chạy và o Mê Tông Äá»™ng, vừa chạy vừa kêu:
- Tạm biệt lão Lạc nha! Lạc Nhữ An thoạt nghe liá»n giáºt mình Ä‘oạn thần tốc quay lại vá»›i Trương Khánh Long vá»›i tiếng gầm thịnh ná»™:
- Ngươi muốn chết ư? Trương Khánh Long đã bị lão chá»™p giữ dù váºy vẫn cưá»i:
- Tháºt đắc tá»™i. Vì ta tuy biết Lã tiểu thúc khó tá»± thoát Tá» Vong Cốc nhưng cÅ©ng không Ä‘ang tâm mục kÃch lão sát hại chÃnh nghÄ©a đệ cá»§a lão, đấy là ta chỉ muốn tốt cho lão thôi. Hì hì... Lão vẫn chá»™p Trương Khánh Long và háºm há»±c gắt:
- Bất luáºn thế nà o, ta biết há» Lã cÅ©ng bá» thây ở Tá» Vong Cốc, phần ngươi rồi cÅ©ng sẽ như váºy nếu còn lần nà o nữa dám giở trò vá»›i ta. Äi. Trương Khánh Long bÄ©u môi:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta sẽ Ä‘i, ta tuy biết thế nà o cÅ©ng chết nhưng há lẽ bá» mất cÆ¡ há»™i nhìn thấy Mê Tông bà kÃp? Lão chá»› doạ ta, nếu không, biết đâu ta chợt đổi ý, e lại đến lượt lão nà i nỉ ta thì có. Hừ... Lão nghẹn lá»i vì không thể nà o bác bá» láºp luáºn nà y cá»§a Trương Khánh Long. Thế là cả hai dù không thuáºn nhưng vẫn cùng nhau tiến dần vá» Mê Tông Äá»™ng. Thoạt nhìn thì Mê Tông Äá»™ng tuyệt nhiên không có gì khác lạ so vá»›i bao Thạch động khác ở bất kỳ đâu, bởi cÅ©ng có các vách đá hai bên vá»›i phần trần động Ä‘á»u là đá. Chẳng những váºy do ở sâu trong háºu động ắt có chá»— lá»™ thiên nên ánh sáng từ đó nháºp nhoạng đưa từng luồng sáng nhợt nhạt phản chiếu và o khiến Mê Tông Äá»™ng có phÃa háºu vừa sâu vừa có nhiá»u chá»— rẽ ngoặt tuy chẳng biết sẽ dẫn đến táºn những đâu nhưng đấy là dấu hiệu cho thấy phải là dãy Thạch động liên hoà n. Dù váºy Mông Diện Nhân Lạc Nhữ An vẫn chẳng dám tháo thứ hoặc tùy tiện Ä‘i trước Trương Khánh Long hoặc thúc giục Trương Khánh Long phải nhanh chân. Há» Lạc có tÃnh khà cẩn trá»ng, Trương Khánh Long biết như thế nên mỉa mai:
- NghÄ©a phụ ta luôn tán dương bảo lão là hạng ngưá»i tri túc, chỉ khi nà o biết đủ nghÄ©a là vừa tầm vá»›i năng lá»±c bản thân, lão má»›i thá»±c sá»± hà nh động. Ngược lại phà m việc gì chưa nắm chắc phần thắng, lão chẳng bao giá» tùy tiện manh động, luôn luôn như thế ư? Há» Lạc gạt ngang:
- Không phải lúc để ngươi nói chuyện phiếm, vả lại luáºn vá» bối pháºn, vì ngươi không ngang hà ng nên không đủ tư cách đỠcáºp đến tÃnh cách cá»§a ta. Tốt hÆ¡n hết ngươi cứ nên tiếp tục Ä‘i, và nhá»› là đừng xuẩn động hay giở trò. Vì chỉ cần má»™t lượt cất ta cá»§a ta Trương Khánh Long ngươi nhất định mất mạng. Nhưng cÅ©ng không được Ä‘i nhanh bởi đó là hà nh động chứng tá» ngươi chỉ Ä‘i loạn ẩu, chá»§ ý gây bất lợi cho ta, ắt kết cuá»™c cá»§a ngươi cÅ©ng tương tá»±. Trương Khánh Long vẫn chăm chăm tiến sâu dần và o Mê Tông Äá»™ng:
- Lão bão như thế nà o ta má»›i được kể là ngang hà ng và cùng bối pháºn vá»›i lão? Lạc Nhữ An hắng giá»ng:
- Ta cảnh báo ngươi đừng tìm cách gợi chuyện ta cũng là chủ ý có thể khiến ta phân thần. Nhược bằng vẫn bất tuân, rất có thể ta thà bỠtất cả cứ hạ thủ ngươi và dù lui lúc nà y đối với ta quả chưa có gì là muộn. Trương Khánh Long tiếp tục đi:
- Lão đừng nói cứng vì ta thừa biết tâm nguyện duy nhất cá»§a lão lúc nà y là Mê Tông bà kÃp. Không phải thế sao, khi lão vừa cùng ta Ä‘i ngang má»™t chá»— nữa cÅ©ng có lưu tá»± chÃnh là má»™t kinh văn yếu quyết khác cá»§a tất thảy chÃn yếu quyết bá»™ vị để luyện Mê Tông Vạn Hóa Công và lão không há» dừng lại để nhìn dù chỉ má»™t lần? Lão không lên tiếng đủ thấy lão quyết không để Trương Khánh Long toại nguyện. Dù váºy Trương Khánh Long vẫn tiếp tục:
- Vì tá»± lão đã nói vá» bối pháºn, váºy cho há»i, mẫu thân lão có phải Äoạn Mạch Yên Chi Huỳnh Tiểu Phụng cÅ©ng là má»™t trong nhiá»u nữ nhân vì bị cưỡng bức nên sinh hạ lão? Lão Lạc xúc ná»™:
- Ngươi tháºt quá đáng, dám dùng cả lai lịch cá»§a ta để miệt thị đùa cợt ư? Äừng ngỡ ta vì cần nên không dám giết ngươi. Trương Khánh Long hừ nhạt:
- Äừng doạ đối vá»›i ta thá»§y chung vẫn là má»™t kẻ sắp chết. Trái lại sở dÄ© ta đỠcáºp đến chuyện đó vì bất luáºn phụ thân lão có là hạng hạ lưu đê tiện nà o thì bối pháºn không thể cao hÆ¡n so vá»›i phụ thân ta, chÃnh là nhân váºt lão từng gá»i là Huỳnh lão gia, chá»§ ý chỉ lợi dụng. Há» lạc giáºt mình:
- Ngươi nói tháºt chứ? Lấy gì để minh chứng? Nhưng ta quả quyết đấy chỉ là do ngươi tá»± suy Ä‘oán, bằng chứng là giữa ngươi và lão Äá»™c Trảo há» Nhạc ngay lần đầu tái ngá»™ đã diá»…n khai ngay tá» chiến, khiến cả hai đến ná»—i suýt kết liá»…u nhau. Äâu thể bảo Ä‘iá»u ngươi vừa nói là sá»± tháºt. Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Váºy lão hãy tá»± giải thÃch xem vì sao ta lần đó vẫn chưa tán mạng dù bị má»™t chiêu Äá»™c Trảo kÃch ngay và o tâm mạch? Há» Lạc đăm chiêu:
- Là lão Nhạc chá»§ tâm nhẹ tay vá»›i ngươi? NghÄ©a là nhá» có sá»± mẫn cảm quan hệ tình phụ tá», lão Nhạc thoạt nhìn thấy ngươi là nháºn ra mối liên quan giữa cả hai? Trương Khánh Long phì cưá»i:
- Lão đừng mai mỉa vá»›i chá»§ ý nói rằng vì Huỳnh lão gia từ rất lâu thá»§y chung luôn ở bên lão nên dù muốn Huỳnh lão gia cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i nhìn nháºn được nhau. Kế cá»§a lão kém lắm, rất dá»… bị ta nháºn ra. Dù váºy đã là thá»i Ä‘iểm nà y, ta đâu ngại không cho lão biết sá»± tháºt. Äấy là tá»± ta đã nháºn ra phụ thân, ắt lão muốn biết vì sao? Dá»… thôi, cÅ©ng nhá» ta phát hiện cấm chế lưu ở Ngô Hiểu Mai là từ công phu nà o. Do công phu đó ta cÅ©ng biết, thế nên ta không những biết phụ thân mà còn thừa hiểu nếu muốn nhất thá»i toà n mạng thì cần phải là m gì. Thế là ta chỉ việc ngấm ngầm tìm cách tá»± che chắn và bảo há»™ sẵn phần tâm mạch, là phương vị duy nhất hầu muốn kết liá»…u ta thì phải kÃch ngay và o đó. Nhá» váºy ta thoát để sau đó, lúc ta lẻn quay trở lại đã có cÆ¡ há»™i mục kÃch cảnh lão bá»™c lá»™ tâm địa độc ác cá»§a lão là thế nà o đối vá»›i phụ thân ta. Há chẳng phải đã rất lâu lão từng ngá» ngợ, và rồi chỉ đà nh bán tÃn bán nghi, cho rằng thế nà o ta cÅ©ng am hiểu công phu Äá»™c Trảo? Äiá»u đó là sá»± thá»±c. Bởi cÅ©ng chÃnh ta là hung thá»§ sát hại nhiá»u bang đồ Phi Kiếm Bang, lúc chúng cùng ta quần thảo ở Hán Giang. Tóm lại, ý ta Ä‘ang muốn nói là giữa ta và lão hoà n toà n đủ tư cách để kể là ngang hà ng đối thoại vá»›i nhau. Rõ chứ? Lão rõ theo cách cá»§a lão thế nên không há» lưu tâm dù nghe Trương Khánh Long gằn giá»ng há»i trịch thượng.
- Thảo nà o chÃnh vì thế duy chỉ có ngươi là may mắn có thể khiến lão quá»· hồi tỉnh. Nhưng ý ngươi là gì khi bảo đã và o thá»i Ä‘iểm nà y? Là thá»i Ä‘iểm gì? Há»? Trương Khánh Long vẫn phì cưá»i và vẫn tiếp tục bước Ä‘i:
- Lão không hiểu ư? Là thá»i Ä‘iểm lão sẽ phải chết chá»› gì nữa? Vả lại, lão không thấy lạ sao, khi ta và lão dù Ä‘i nãy giá» vẫn chẳng gặp bất kỳ trắc trở gì? Váºy thì vì lẽ gì hai mươi năm trước phụ thân ta từ đây thoát ra đã bị kÃch động đến phải bất động hôn mê suốt thá»i gian quá lâu? Thế nên ta khuyên lão má»™t là hãy ngay láºp tức kết liá»…u ta và hai là nên nhanh chân lùi trở lại cà ng mau cà ng tốt. Nếu không hà hà ... Lão bị dao động:
- Hừ, muốn doạ ta ư? Hầu ngươi sau khi chết rồi thì má»™t mình ta vô khả tiếp tục tiến nháºp để thá»§ đắc những gì ta cần thá»§ đắc ư? Kế nà y cá»§a ngươi kém lắm. Thế nên ta khuyên ngươi, má»™t là hãy tiếp tục bước Ä‘i và hai là đừng mong tìm cách giở trò. Trương Khánh Long không nói gì nữa, đà nh khoa chân tiếp tục như ý lão Lạc muốn và vừa thúc giục. Nhưng chỉ má»™t lúc, Trương Khánh Long lại tá»± ý lên tiếng:
- Lão nghÄ© sao? PhÃa trước có ba lối rẽ, ở má»—i lối Ä‘á»u có tá»± dạng lưu lại kinh văn yếu quyết Mê Tông. Lão muốn ta rẽ lối nà o? Lão ngáºp ngừng:
- à ngươi thế nà o? Trương Khánh Long đáp:
- Chiếu theo phương vị Cá»u Cung... mà nà y, lão liệu đã am hiểu chưa, thế nà o là Cá»u Cung? Phần ta tuy chẳng được ai chỉ Ä‘iểm nhưng nhá» yếu quyết Mê Tông nên lúc ở Tảo Diệp Trang, ta có tá»± theo đó láºp ra Há»™ Trang tráºn, cÅ©ng kể là am hiểu khá nhiá»u vá» Cá»u Cung. Nói xong vì không nghe Lạc Nhữ An hoặc đáp hoặc có phản ứng nên Trương Khánh Long nói tiếp:
- Chiếu theo Cá»u Cung thì chỉ có má»™t trong ba lối rẽ phÃa trước là có thể Ä‘i vá»›i mức độ thuáºn lợi là cao nhất, ý ta muốn Ä‘i bên tả. Lão chẳng phản bác chứ? Há» Lạc cưá»i gằn:
- Äừng ngỡ ta không am hiểu Cá»u Cung, và cả ba lối rẽ phÃa trước vì Ä‘á»u thuáºn lợi như nhau nên bất luáºn ngươi chá»n phÃa nà o cÅ©ng được. Duy chỉ có Ä‘iá»u đừng lần nà o nữa giở trò tương tá»±. Bởi ta tuy thừa nhẫn nại nhưng cÅ©ng có giá»›i hạn, ngươi hiểu chứ? Trương Khánh Long tỠý pháºt lòng, chợt hầm hầm Ä‘i xá»™c và o lối rẽ bên tả như đã nói:
- Nếu không tin, cứ cho cả ba Ä‘á»u thuáºn lợi như nhau thì lão đừng theo ta nữa. Hãy thá» tá»± phân khai ắt lão sẽ minh bạch ngay hư thá»±c và biết thế nà o là lợi hại, hừ. Lão chá»™t dạ, vá»™i giữ Trương Khánh Long lại và bảo:
- Ngươi đừng mong tìm cÆ¡ há»™i dù chỉ để tạm lánh xa ta. Và để ngươi tin ta cÅ©ng có đủ kiến văn vá» Cá»u Cung, mau nà o, hãy cùng ta Ä‘i theo lối nà y. Trương Khánh Long ngạc nhiên:
- Lão chá»n lối bên hữu? Sao váºy? Há không biết trong Cá»u Cung lối đã chá»n chÃnh là cá»a tá» sao? Lão cưá»i gằn:
- Ta đã phát hiện má»i bố trà ở đây chÃnh là phẩn Cá»u Cung. CÅ©ng vì thế lão quá»· há» Nhạc vì không am hiểu nên bị thác loạn chân khà dẫn đến nghịch hà nh là nguyên do khiến sau đó lão hoà n toà n mê lịm. Tá» tất sinh, ngươi không hiểu sao? Äi nà o. Trương Khánh Long đà nh Ä‘i dáng vẻ tháºt miá»…n cưỡng, nhưng chỉ má»™t lúc sau, Trương Khánh Long lại lên tiếng, lần nà y khen lão:
- Quả nhiên đúng như nháºn định cá»§a lão đây là phản Cá»u Cung. Duy có Ä‘iá»u ta lấy là m lạ vì không hiểu tại sao ở đây phải láºp má»™t tráºn phản Cá»u Cung? Äể là m gì? Lão được dịp khoe kiến thức:
- Ngươi không hiểu tháºt ư? Váºy thì nghe đây, ắt ngưá»i láºp tráºn không muốn kẻ nà o đó má»™t khi đã và o lại có thể ung dung thoát ra. Trương Khánh Long cau mà y:
- Váºy đây là cái bẫy? Lão thừa nháºn:
- Không sai, tuy nhiên chỉ là bẫy sà nh cho kẻ cần đối phó. Không phải ta và ngươi vì am hiểu Cá»u Cung nên chẳng ngại cảnh tuy hữu nháºp nhưng bất xuất. Trương Khánh Long vẫn cau mà y:
- Nếu là bẫy thì phải chăng chá»§ nhân chỉ muốn vây hãm và sinh cầm kẻ cần đối phó ở đây mãi mãi không thoát ra? Lão lại thừa nháºn:
- Äúng váºy, hóa ra ngươi má»›i là kẻ không hiểu gì. Ha ha... Trương Khánh Long vá»™i kêu:
- Lão định kết liá»…u tại hạ tại đây? Lầm rồi, vì không phải ta không am hiểu trái lại vì am hiểu nên ta dần minh bạch ắt chẳng ai dại lưu bất kỳ váºt gì ở đây má»™t khi đã láºp tráºn hầu mong sinh cầm ai đó. Lão chẳng nghÄ© thế ư? Lão giáºt mình vá»™i khá»±ng lại:
- à muốn nói... a, phải rồi. Vì theo đó mà suy nhất định ở đây không há» có Mê Tông bà kÃp, hay nói cách khác, Tuyệt Quái Thư Sinh sở dÄ© lưu tá»± ghi lại kinh văn khẩu quyết Mê Tông chỉ là để dẫn dụ kẻ cần đối phó thế nà o cÅ©ng vì si mê võ há»c nên tá»± đặt chân và o bẫy? Ngươi ám chỉ như thế chứ gì? Trương Khánh Long nãy giá» vẫn tiếp tục Ä‘i, vì thế Ä‘ang có khoảng cách dần xa do lão Lạc đã tá»± ý dừng khá»±ng lại:
- Không phải ám chỉ mà đó là sá»± tháºt. Thêm nữa, kẻ sa bẫy dù luyện được Mê Tông Vạn Hóa Công dá»±a theo kinh văn khẩu quyết có lưu lại chỉ cà ng dá»… dà ng thác loạn thần trÃ, là chỉ tình trạng từng xảy ra cho phụ thân ta. Tóm lại, hà hà ... phen nà y tháºt là m lão tuyệt vá»ng, không những không tìm thấy để thá»§ đắc Mê Tông bà kÃp mà còn phải mãi mãi lưu mạng lại đây. Hà hà ... Và Trương Khánh Long đột ngá»™t quay lại vá»›i má»™t váºt tròn mà u Ä‘en Ä‘ang cầm sẵn trên tay:
- Äá»™c Vụ Hắc Cầu cá»§a Miêu Cương lão quái? Trương Khánh Long nhẹ gáºt đầu:
- CÅ©ng là di váºt do Thạch Lệ Hoa, tiểu thà chá»§ cá»§a ta lưu lại, thế nên hôm nay không những ta có cÆ¡ há»™i báo thù cho phụ thân ta mà còn thay tiểu thà chá»§, thay Lục Viên, thay Thiên Phong Tẩu Cái Bang cùng nhiá»u nhân mạng nữa đòi lại công bằng ở lão. Hãy nói lá»i vÄ©nh biệt Ä‘i, Lạc Nhữ An. Lão lùi dần:
- Muốn kết liá»…u ta ư? Không dá»… đâu, vì bản thân ngươi là m gì còn đủ lá»±c ném Äá»™c Vụ Hắc Cầu đến chổ ta? Äừng mÆ¡ má»™ng hão huyá»n. Trương Khánh Long nhún vai:
- Háy nói xem lão phải mất bao lâu để tá»± thoát ra sư khi am hiểu Mê Tông Vạn Hóa Công và tìm cách phá giải tráºn phản Cá»u Cung? Và tương tá»±, liệu nhanh như thế nà o để Äá»™c Vụ từ quả Hắc Cầu nà y ngay khi bị chấn chạm phát nổ sẽ lan tá»a khắp Mê Tông Äá»™ng? Tóm lại ta thấy lão đã tuyệt đưá»ng, có chăng chỉ còn má»—i má»™t cÆ¡ may là phải tháºt nhanh kết liá»…u ta, đừng để ta có cÆ¡ há»™i ném mạnh Äá»™c Vụ Hắc Cầu xuống bất kỳ chổ nà o. Lão đã báºt lao đến cá»±c nhanh:
- Ngươi nói quả tháºt đúng ý ta. Chết nà y. Vù... Ào... Trương Khánh Long cÅ©ng báºt ngưá»i nhưng không phải để chạy mà là lao ngược vá» phÃa lão Lạc:
- Ta đã quyết cùng chết vá»›i lão, hãy xem Äá»™c Trảo cá»§a ta. Bùng... Trương Khánh Long bị chấn bay hoà n toà n mê lịm, không há» biết cÅ©ng lúc đó quả Äá»™c Vụ Hắc Cầu cÅ©ng chấn nổ, phát tá»a má»™t vầng hắc vị má»t mù, hoà n toà n vây phá»§ lão Lạc Nhữ An. Kể cả lúc lão kêu gà o, Trương Khánh Long vì đã hoà n toà n vô tri vô giác nên cÅ©ng chẳng nghe...
|

10-10-2008, 03:45 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 25
Hoà n Thà nh Äiá»u Hứa Diệt Ãc Nhân
Khám Phá ẩn Tình Äắc Tuyệt Kỹ
Sá»± giá lạnh là m Trương Khánh Long tỉnh lại nhỠđó không những phát hiện bản thân Ä‘ang bị cuốn trôi theo má»™t dòng suối mà nếu chẳng kịp tỉnh lại e phải mệnh chung do sắp bị là n nước ngà y cà ng mạnh chá»±c lôi phăng phăng và o má»™t miệng vá»±c Ä‘en ngòm. Hoảng kinh Trương Khánh Long vá»™i hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i và dụng thá»§y công để cố sức bá»›i ngược dòng, cÅ©ng tìm cách chếch vá» phÃa bá» tả. Và khi bấu tay được và o bỠđá hầu thêm sức chịu đựng để chống chá»i lá»±c nước cứ tiếp tục như muốn cuốn Trương Khánh Long Ä‘i, thì vừa khéo Trương Khánh Long nhìn thấy từ đầu nguồn đã có thêm má»™t hình hà i bất động cÅ©ng bị dòng nước cuốn trôi. Tuy hình hà i đó nằm sấp xuống mặt nước nhưng Trương Khánh Long vẫn dư biết đấy là ai. Thế nên bằng má»™t ý nghÄ© không thể nà o cưỡng lại, Trương Khánh Long lại tiếp tục váºn dụng thá»§y công vừa bÆ¡i ngược dòng vừa tìm cách như muốn chặn và giữ hình hà i bất động đó lại.
CÅ©ng may nhá» cáng thoát xa miệng vá»±c thì lá»±c nước cà ng giảm nên Trương Khánh Long cuối cùng cÅ©ng dá»… dà ng đạt được ý nguyện. Trương Khánh Long lôi hình hà i bất động đó cùng lên bá»› và bất chợt tá»± thưởng cho bản thân má»™t nụ cưá»i khi phát hiện sắc diện cá»§a Lạc Nhữ An tuy đã sẫm Ä‘en vì chất độc nhưng ở hai mà mắt Ä‘ang nhắm nghiá»n lại còn có dấu hiệu tá»± nhÃch động. Trương Khánh Long Ä‘iểm lần lượt và o các huyệt đạo cá»§a lão, má»™t Ä‘iá»u tháºt khó đối vá»›i bản lÄ©nh cá»§a Trương Khánh Long lúc nà y. Tiếp đó vì cảm thấy lão chưa thể tỉnh lại ngay, Trương Khánh Long cho tay và o ngưá»i và lấy ra má»™t váºt, chÃnh là mảng Kim Äao bà i từng bị phụ thân kÃch và o là m cho móp méo. Trương Khánh Long đặt mảng Kim Äao bà i lên má»™t mặt đá và dùng hòn đá khác chỉ nặng vừa tay, bắt đầu gõ gõ Ä‘áºp Ä‘áºp như muốn là m Kim Äao bà i phẳng lại. Chát... chát... Chợt Trương Khánh Long động tâm dừng lại và nhìn tháºt chú mục và o mảng Kim Äao bà i:
- Ngoà i dấu vết lưu lại vì bị Äá»™c Trảo cá»§a phụ thân kÃch và o thì vá»›i dấu tròn nữa ở bên cạnh dÄ© nhiên ta thừa biết đó là do đã có lần Công Tôn Nguyệt xạ chỉ lá»±c Äoạn Mạch và o ta, may lại trúng Kim Äao bà i nên ta vô sá»±. Nhưng sao ở dấu tròn nà y lại ánh lên má»™t mà u khác biệt so vá»›i toà n bá»™ Kim Äao bà i ánh lên mà u và ng? Sau khi tá»± lẩm nhẩm vì thấy kỳ lạ, Trương Khánh Long thá» dùng đầu ngón tay cạy và o dấu tròn. NhỠđó Trương Khánh Long lại có phát hiện khác:
- Má»m?! Bằng vải?! có nghÄ©a là mảng Kim Äao bà i gồm hai lá»›p? Giữa hai lá»›p có ẩn giấu má»™t lá»›p vải, để là m gì? Muốn minh bạch Trương Khánh Long chỉ còn cách tá»± tách khai hai lá»›p bên ngoà i và hai bên mặt ra. Muốn váºy phải có lợi khÃ, Trương Khánh Long liá»n sục tìm trong ngưá»i lão Lạc Nhữ An vẫn bất động. Tháºt may mắn Trương Khánh Long tìm thấy má»™t thanh tiểu Ä‘ao:
- Bát Bá»u Äao?! Hóa ra lão bất nhân cÅ©ng có lợi vá»›i má»™t thá»§ hạ tâm phúc là mụ Công Tôn Nguyệt. Bánh Ãt Ä‘i thì bánh quy lại, lão chỉ Ä‘iểm cho mụ Công Tôn Nguyệt Äoạn Mạch Chỉ công phu thì mụ cÅ©ng bà y lại cho lão cách váºn dụng phi Ä‘ao là Bát Bá»u Äao. Äã váºy váºt nguyên hoà n cố chá»§, ta những muốn dùng mảng Kim Äao bà i cứa cho lão chảy toà n bá»™ máu huyết thì vá»›i thanh tiểu Ä‘ao nà y cà ng thuáºn lợi hÆ¡n. Dứt lá»i Trương Khánh Long dùng tiểu Ä‘ao cứa đứt các huyết mạch ở hai cổ tay lão. Tuy máu huyết chỉ chảy ra ri rỉ nhưng bù lại, Trương Khánh Long cÅ©ng thá»a nguyện khi phát hiện độc vụ ở mà u da Ä‘en sạm vì độc cá»§a lão cÅ©ng bắt đầu thấm nháºp và o máu cá»§a chÃnh lão. Và do sợ chất độc đã dÃnh và o tiểu Ä‘ao Trương Khánh Long lá» má» Ä‘em đến rữa và o dòng suối. Äúng lúc nà y lão Lạc Nhữ An vùng tỉnh lại và vá»›i sức lá»±c phi thưá»ng, dù đã bị Trương Khánh Long Ä‘iểm huyệt lão vẫn cố lăn ngưá»i tìm cách báºt chồm và o Trương Khánh Long:
- Ngươi tháºt độc ác nhưng nhá» bị cứa Ä‘au nên ta má»›i kịp tỉnh lại trước khi bị ngươi hà nh hình đến chết. A... Lão vụt kêu bi thảm do bị Trương Khánh Long bất ngá» quay lại và cắm ngáºp tiểu Ä‘ao và o tâm thất:
- Äây là lão tá»± tìm chết kỳ thá»±c ta chỉ muốn lưu tạm mạng lão lại để dò há»i thêm vá» nhân váºt há» Äổng từng cưu mang lão. Lẽ ra lão nên tá»± há»i để biết ta là m lão xuất huyết chỉ là giúp lão khu trục phần nà o độc chất đã ngấm quá sâu và o kinh mạch lão. Sao lão không nghÄ© đến thiện ý cá»§a ta? Sao lão chỉ nghÄ© ai cÅ©ng mang tâm địa độc ác như lão? Lão run rẩy tá»± ngã ngồi, mắt thì nhìn trừng trừng và o thanh tiểu Ä‘ao cÅ©ng Ä‘ang run theo do vẫn cắm ngáºp và o lão:
- Ngươi muốn lưu mạng ta thá»±c ư? Váºy thì sao bây giá» ngươi cắm trá»n váºt nà y và o ta? Ngươi đừng dối gạt, kỳ thá»±c ta biết ngươi chỉ muốn ta tiếp tục sống để chịu những hà nh hạ cá»§a ngươi đúng không? Trương Khánh Long thở dà i:
- Số pháºn cá»§a lão đã là váºy tùy lão nghÄ© thế nà o cÅ©ng được. Phần ta há lẽ chẳng còn gì muốn nói sao? CÅ©ng chẳng có gì cần thổ lá»™ ư? Lão ngẩn mặt lên và bất đồ nhìn thấy mảng Kim Äao bà i:
- Äó là váºt cá»§a Lục Viên? Do hắn nguyện ý trao cho ngươi? Tại sao hắn trao ra, trong khi đối vá»›i hắn váºt đó là váºt bất khả ly thân? Trương Khánh Long cưá»i cưá»i:
- Vì ta đã nháºn lá»i kết liá»…u lão để báo thù cho Lục Viên. Không những váºy ta vừa phát hiện trong váºt nà y như có chứa nhiá»u bà ẩn. Lão ắt cÅ©ng rõ? Lão nắm tiểu Ä‘ao và kéo mạnh ra ngỠđâu ngay sau đó lão ngã áºp xuống, dù má»™t tay đã vung ra toan ném bá» tiểu Ä‘ao nhưng không sao thá»±c hiện được. Lão thá»u thà o lần cuối:
- Ngươi đừng mong... toại nguyện... ngươi sẽ... không biết gì cả... vá» Kim Äao bà i cÅ©ng như vá» nhân váºt... nhân váºt... há» Äổng... há»±! Thấy lão đã nằm yên Trương Khánh Long vẫn chá», phải má»™t lúc tháºt lâu Trương Khánh Long má»›i dám tiến lại gần lão để dùng chân hất tiểu Ä‘ao rá»i tay lão. Và vì thấy lão đã hoà n toà n bất động, Trương Khánh Long mỉm cưá»i:
- Lão đã nham hiểm thì đừng trách ta dùng thá»§ Ä‘oạn bởi ta là Bất Minh nên Phi Quân Tá». Lão không biết ư? May cho lão đã được chết quá nhanh, nếu không lão Ä‘oán chẳng sai. Ta chỉ muốn lão nếm tháºt nhiá»u Ä‘au khổ, có như thế má»›i Ä‘á»n hết má»i tá»™i ác từng do lão gây ra. Nhưng bây giỠđà nh vÄ©nh biệt. Ha ha... Sau đó do Lạc Nhữ An đã chết thá»±c sá»± Trương Khánh Long nhá» hoà n toà n yên tâm nên tha hồ khám phá Ä‘iá»u bà ẩn giấu trong Kim Äao bà i. Bên trong quả tháºt có má»™t lá»›p vải, trên đó có lưu tá»±. Trương Khánh Long Ä‘á»c rõ đó là kinh văn Ä‘ao quyết để luyện Tuyệt Äao Bá Vương. Thu cất mảng vải và o ngưá»i Trương Khánh Long lần ngược lên thượng nguồn cá»§a dòng suối, cuối cùng là quay trở lại chổ đã từng dùng Äá»™c Vụ Hắc Cầu uy hiếp Lạc Nhữ An. Ở đây Trương Khánh Long tiếp tục tá»± mình khám phá Mê Tông Äá»™ng. Sau cùng Trương Khánh Long tìm thấy má»™t động thất trong đó có hai bá»™ cốt khô, má»™t quỳ má»™t đứng ở cạnh nhau. Bá»™ cốt khô qùy có tá»± dạng:
- Ta đã sai lầm, thân đả thác ở đây thì e chẳng còn ai để thay thế chà Ãt để cấp báo hầu có nghÄ©a sÄ© vÅ© dÅ©ng đáp ứng và ngăn chặn các đạo máºt chỉ vẫn do Vương Tá» nước Kim mạo hiểm hồi truyá»n. Äà nh trông chá» và o thiên ý, mong sao bá tánh sinh linh Trung Nguyên đừng bị vó ngá»±a Kim quốc dà y đạp. Nếu không ta sẽ mãi mãi là tá»™i nhân thiên cổ.
Không thấy có thá»± danh Trương Khánh Long đà nh tạm hà i lòng khi cho rằng bá»™ cốt khô có tư thế qùy dù gì cÅ©ng là trang tráng sÄ© ái quốc, đến táºn lúc má»i sức tà n hÆ¡i vẫn chỉ nghÄ© đến hà ng vạn sinh linh khác rất có thể bị hệ lụy vì má»™t sai lầm nà o đó cá»§a bản thân. Ngưỡng phục Trương Khánh Long phục ngưá»i xuống và hà nh lá»… vá»›i bá»™ cốt khô nà y, sau đó vá»›i bá»™ cốt khô còn lại, Trương Khánh Long vì có ý nghÄ©a, cho đó là những gì còn sót lại cá»§a nhân váºt phải là Vương tá» nước Kim nên toan hất tay xô đổ. Chợt Trương Khánh Long khá»±ng lại vì kịp phát hiện ẩn trong tư thế cá»§a bá»™ cốt khô đứng có Ä‘iá»u gì đó không chỉ thuáºn mắt mà còn rất quen thuá»™c.
Cuối cùng Trương Khánh Long vỡ lẽ và sở dÄ© trong tư thế đứng cá»§a bá»™ cốt khô có phần quen mắt vì đó là má»™t bá»™ vị trong tháºt nhiá»u bá»™ vị cá»§a Mê Tông Vạn Hóa Công. Từ chi tiết nà y Trương Khánh Long dần tin quyết chá»§ nhân trước kia cá»§a bá»™ cốt khô đứng chắc chẳng ai khác ngoà i Tuyệt Quái Thư Sinh, cÅ©ng là nhân váºt hiện vẫn lưu lại Mê Tông Äá»™ng sở há»c khiến khắp võ lâm hiện nay thảy thảy Ä‘á»u động tâm. Do có minh định nà y, Trương Khánh Long thay vì xô đổ lại nhẹ nhà ng đón đỡ và thu nhặt trá»n vẹn từng mẫu xương cá»§a bá»™ cốt khô đứng và o má»™t chá»—, hầu sau đó sẽ tìm hoặc đà o má»™t hố huyệt nho nhá» háºu tán cho báºc nhân sÄ© tiết tháo từng lưu danh đến táºn lúc nà y.
NgỠđâu trong lúc thu nhặt Trương Khánh Long tình cá» nhìn thấy má»™t vòng Bạch Thạch có mà u ngà ngà trắng tương tá»± mà u xương vẫn Ä‘eo lá»§ng lẳng ở phần xương ống chân bên tả cá»§a bá»™ cốt khô. Thấy lạ Trương Khánh Long xăm xoi và nhìn tháºt kỹ khắp vòng Bạch Thạch, nhỠđó phát hiện trên Bạch Thạch ngoà i những tá»± dạng lạ mắt có vẻ được chạm khắc từ trước bởi những nát chạm Ä‘á»u tinh xảo, hoà n toà n khác biệt so vá»›i các tá»± dạng còn lại vì khắc trong lúc vá»™i nên chẳng thẳng hà ng. Tuy nhiên các tá»± dạng cẩu thả nà y vì là tiếng Trung Thổ nên Trương Khánh Long vẫn dá»… dà ng Ä‘á»c được như sau:
- Bởi ngươi tá» ra biết lá»… nghÄ©a nên đây là phần ngươi đáng nháºn, hãy tìm theo hướng tay chỉ cá»§a ta.
Những tá»± dạng khác vá»™i trên vòng Bạch Thạch cÅ©ng chẳng có thá»± danh, dù váºy bởi quá hiếu kỳ, lại do bản thân đã lỡ vừa gở vừa đón nháºn từng mẫu xương cá»§a bá»™ cốt khô nà y nên Trương Khánh Long đà nh đứng lên thay và o vị trà cá»§a bá»™ cốt khô, cÅ©ng tạo má»™t bá»™ vị từ yếu quyết Mê Tông tương tá»± bá»™ vị từng có cá»§a bá»™ cốt khô, hầu cố tìm lại đâu là phương hướng cá»§a bá»™ cốt khô khi nãy đã lấy tay chỉ. Sau cùng Trương Khánh Long cÅ©ng phát hiện và cảm nháºn được đâu là chá»— cần tìm. Trương Khánh Long Ä‘i đến má»™t vách động hướng mắt nhìn lên cao, rồi dá»… dà ng tìm thấy má»™t mẫu váºt như được cố ý để nhô ra ngoà i má»™t Ãt so vá»›i phần vách động. Chá»— đó khá cao, là điá»u được kể là khá khó khăn so vá»›i chân lá»±c bản lÄ©nh Trương Khánh Long lúc nà y. Vì thế thay vì thi triển khinh công thì Trương Khánh Long đà nh tá»± dùng chân tay bám trèo lên vách đá.
CÅ©ng vì thế đã chạm tay và o mẫu váºt cần tìm Trương Khánh Long do sÆ¡ ý nên bị trượt chân là m cho toà n thân đà nh bị treo lá»§ng lẳng vá»›i chỉ má»™t tay còn Ä‘eo bám và o mẫu váºt khá vững chắc ná». ÄÆ°á»£c má»™t lúc do mẫu váºt ná» bị lá»±c toà n thân Trương Khánh Long treo nặng nên lạ thay đã từ từ dà i ra, lá»™ diện dần dần thà nh má»™t thanh Ä‘ao nguyên vẹn. Nhưng sá»± hiện hữu cá»§a thanh Ä‘ao không là m Trương Khánh Long lưu tâm cho bằng so vá»›i cảnh tượng vẫn diá»…n khai là nếu thanh Ä‘ao cứ bị kéo vá» phÃa ngoà i mãi ắt sẽ có lúc tá»± tách khai và sẽ cùng Trương Khánh Long rÆ¡i xuống. Và điá»u đó xảy đến. Choang, soạt...
Cuối cùng Trương Khánh Long bị ngã nên khá Ä‘au và o ná»n động. Huỵch. Nhưng chưa hết vì cùng rÆ¡i vá»› Trương Khánh Long còn có thanh Ä‘ao và nếu Trương Khánh Long không nhanh trà lăn vá»™i qua má»™t bên ắt đã bị phần đốc Ä‘ao nện ngay và o đầu. Do đốc Ä‘ao chỉ chấn chạm và o ná»n động nên Trương Khánh Long không chỉ may thoát má»™t lần bị nện Ä‘au nữa mà còn ngẫu nhiên phát hiện lá»±c chấn chạm là m đốc Ä‘ao vỡ khai. Nhặt phần vỡ lên, Trương Khánh Long cà ng thêm cảm thấy may do nháºn ra phần đốc Ä‘ao chỉ được là m bằng hai mảnh gá»—, tuy trước kia luôn tháp kÃn và o phần lõi bên trong chÃnh là phần chót cá»§a thân Ä‘ao hầu tiện cho lúc cầm nhưng theo thá»i gian hai mảng gá»— cÅ©ng bị long, và nếu lúc nà y Trương Khánh Long chỉ sÆ¡ ý nắm tay và o chỉ má»™t trong hai mảng gá»— nà y thì dù có bị ngã rá»i e thanh Ä‘ao cÅ©ng chẳng thể nà o tiếp tục tá»± nhô ra để rÆ¡i theo.
Sở dÄ© Trương Khánh Long quan tâm đến chuyện thanh Ä‘ao có có được rÆ¡i cùng hay không vì bản thân luôn nhá»› đến mảng vải ẩn chứa giữa hai lá»›p Kim Äao bà i. Do đó nếu có thêm thanh Ä‘ao thì biết đâu qua kinh văn Ä‘ao quyết có lưu trên mãnh vải cá»™ng vá»›i thanh Ä‘ao nà y Trương Khánh Long có thể minh bạch chá»§ sở hữu cá»§a hai váºt nà y chỉ là má»™t ngưá»i: Tuyệt Äao Bá Vương? Và đó là nguyên do khiến Trương Khánh Long bắt đầu săm soi và nhìn dò xét khắp thanh Ä‘ao. Giữa đốc Ä‘ao và phần thân có má»™t gá» nhỠđể phân biệt, dưới sát chá»— gá» vá» cả hai mặt Ä‘á»u có nếp khằn gồ lên. Trương Khánh Long cạy chá»— khằn ra dần dần tìm được hai váºt, vá»›i váºt thứ nhất là má»™t cuá»™n giấy được cuốn tròn tháºt chặt, ắt là để ẩn giấu dưới lá»›p khằn. Váºt thứ hai là má»™t mẫu rá»… cây cÅ©ng tròn và dà i tương tá»± cuá»™n giấy vừa tìm thấy. Trương Khánh Long nhẹ mở cuá»™n giấy ra. "Ta vâng lệnh Kim Vương tiá»m nháºp Trung Nguyên không chỉ để thám sát dân tình mà còn dò xét ná»™i tình cá»§a võ lâm Trung Nguyên. Qua đó ta phát giác có má»™t nhân váºt cần phải lưu tâm đối phó. Tuy nhiên qua nhiá»u lần tiếp cáºn và ngẫu nhiên trở thà nh hão bằng hữu, ta cảm thấy ưu tư và tháºt lòng chẳng muốn dùng thá»§ Ä‘oạn để tá»± ám hại chÃnh bằng hữu cá»§a ta. Cuối cùng vì được Kim Vương hối thúc phần vì sÆ¡ ý để chÃnh hão bằng hữu nghi ngá», để công lẫn tư được vẹn toà n, ta dù biết đây là cái bẫy do Tuyệt Quái Thư Sinh bằng hữu cá»§a ta sắp đặt, ta vẫn quyết tiến và o vá»›i chá»§ ý mãi mãi chôn thây ở đây đà nh phụ má»i á»§y thác cá»§a Kim Vương. Nhưng đồng thá»i ta cÅ©ng có những sắp đặt khác, má»™t mặt ta tuân lệnh cá»§a Äổng Vương Tá», tuy cÅ©ng phát nhiá»u Kim Äao bà i hầu bẩm báo ná»™i tình vá» cho Kim Vương, nhưng ẩn trong đó cÅ©ng có má»™t Kim Äao bà i ẩn chứa toà n bá»™ sở há»c cá»§a ta mong có ngà y cao thá»§ Trung Nguyên phát hiện, tá»± luyện và dùng đó tạm khống chế thanh thế ngà y cà ng vượng cá»§a Kim quốc toan thôn tÃnh Trung Nguyên. Mặt khác do vẫn sợ Kim Vương bắt tá»™i thế nà o cÅ©ng sai phái tâm phúc và o táºn đây, ắt sẽ quấy rầy chá»— nghỉ ngÆ¡i vÄ©nh hằng cá»§a ta. Vì váºy ta đà nh lưu lại những gì bản thân có thể lưu sau khi đã nháºn cái bẫy cá»§a Tuyệt Quái Thư Sinh, tá»± biến cải cho đổi khác và dÄ© nhiên phải lợi hại hÆ¡n, do ta đã thấu hiểu và lãnh há»™i toà n bá»™ Mê Tông sở há»c. Chá»§ ý cá»§a ta chỉ mong giữ vẹn chốn nà y thế nên sẽ là mồ chôn cho bất luáºn ai tìm đến đây ngay sau đó. Và dÄ© nhiên ta chẳng mảy may hi vá»ng sẽ có má»™t háºu nhân lá»t và o đây vẫn vô khả để tìm thấy má»i Ä‘iá»Æ° ta lưu. Thôi thì đà nh thuáºn theo thiên ý váºy. Nhưng nếu vẫn có má»™t háºu nhân may mắn, thoạt tiên ta tặng ngươi má»™t nhánh Thiên Niên Hà Thá»§ Ô, hầu được tá»± tăng tiến công lá»±c. Sau đó nếu có hứng thú vá»›i sở há»c Mê Tông thì ngoà i các tá»± dạng quanh đây do Quái Thư Sinh lưu lại, ta muốn ngươi thay bằng hữu ta cÅ©ng trở thà nh má»™t báºc Quái Hiệp, hầu đáp lại bao ân tình do Quái Thư Sinh từng dà nh cho ta, ngươi hãy đến Thiết Chỉ SÆ¡n là nÆ¡i theo ta Ä‘oán, qua tÃnh khà quái quá»· cá»§a Quái Thư Sinh, nhất định bà kÃp Mê Tông đã được Quái Thư Sinh lưu giữ ở đấy. Chúc ngươi may mắn. VÄ©nh bút: Tuyệt Äao Bá Vương".
Vòng Bạch Thạch ắt đã vỡ nếu Trương Khánh Long xô đổ bá»™ cốt khô, có nhiá»u Ä‘iá»u ở trên Ä‘á»i tháºt không dá»… Ä‘oán biết hoặc nháºn định chÃnh xác nếu chẳng có cÆ¡ há»™i tá» tưá»ng toà n bá»™ ná»™i tình cùng nhiá»u uẩn khúc nếu có. Trương Khánh Long vì chợt có suy nghÄ© nà y kể từ khi dá»c qua di thư cá»§a nhân váºt tá»± nháºn là Tuyệt Äao Bá Vương nên không chỉ tìm nÆ¡i háºu táng xứng đáng cho bá»™ cốt khô đứng, dù từng là nhân váºt phục Kim và có những toan tÃnh gây bất lợi cho Trung Nguyên, mà cÅ©ng chẳng dám tá» ra vô lá»… vá»›i bá»™ cốt khô qùy, tuy chưa biết đấy từng là ai, có phải là nhân váºt đã lưu tá»± dạng trên ná»n động ngay bên cạnh hay không, hay chỉ là tâm phúc cá»§a Kim Äao Vương do quyết truy sát Tuyệt Äao Bá Vương nên cam táng thân vÄ©nh viá»…n ở đây. Sau đó do không còn gì để khám phá, đó là do Trương Khánh Long tá»± nghÄ© như váºy, chá»§ yếu là phải tìm cách hoặc ly khai khá»i Mê Tông Äá»™ng cà ng sá»›m cà ng tốt, hoặc nếu muốn tiếp tục lưu lại thì chà Ãt phải cần phải có đủ thức ăn chi dụng má»—i ngà y nên má»i việc cá»§a Trương Khánh Long lúc nà y là là m sao tiếp tục chi trì sinh mạng. Tuy nhiên sau khi đã tìm khắp má»i nÆ¡i và có má»™t nháºn định tá»™t cùng tệ hại là ở đây chẳng có gì để ăn ngoại trừ nước suối là thứ duy nhất thừa mứa, Trương Khánh Long lần đầu quyết định phải dùng ngay Thiên Niên Hà Thá»§ Ô thoạt nhìn cứ ngỡ như má»™t mẫu rá»…. Và tháºt bất ngá» cho Trương Khánh Long dược lá»±c từ nhánh Thiên Niên Hà Thá»§ Ô đã giúp Trương Khánh Long cÆ¡ hồ nhiá»u hÆ¡n bá»™i phần so vá»›i mong đợi.
CÅ©ng vì thế Trương Khánh Long dù phải mất năm bảy ngà y sau đó má»›i tìm thấy duy nhất má»—i má»™t lối thoát ly và không ngại tráºn phản Cá»u Cung đã được Tuyệt Äao Bá Vương tá»™t cùng thông tuệ tá»± biến cải là m khác Ä‘i ắt gây khó khăn không Ãt cho Trương Khánh Long, thì suốt thá»i gian đó dược lá»±c cá»§a Thiên Niên Hà Thá»§ Ô cÅ©ng giúp Trương Khánh Long chi trì vá»›i chưa lần nà o có cảm nháºn bị đói. Nhá» váºy Trương Khánh Long có đủ thá»i gian để lÄ©nh há»™i hầu như trá»n vẹn Ä‘ao quyết do Tuyệt Äao Bá Vương lưu lại khiến công phu bản lÄ©nh cá»§a Trương Khánh Long lúc nà y nếu chẳng muốn nói là cao minh hÆ¡n so vá»›i trước lúc bị phế bá» thì nhất định phải lợi hại hÆ¡n nhá» Ä‘ao quyết và má»™t công phu nữa là Äá»™c Trảo NgÅ© Hồng Äiểm, được kể như là công phu gia truyá»n.
Trương Khánh Long hà i lòng và thoát đi.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ai nhan mon quan, àðõèòåêòóðà, çíàêîìñòâà, doc truyen nhan mon quan, êðàñîòû, íåäåëþ, ïåðååçä, ïàðôþìåðèÿ, ìîñýíåðãîñáûò, ïðåäñêàçàíèÿ, ïðîãíîç, kiem hiep nhan mon quan, kiem mon quan, mê tông Ä‘ao phap, me tong tuyet dao, me tung tuyet dao hoi 5, ñàëàòîâ, nahn mon quan, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, nhaÌ£n môn quan, nham mon quan, nhan môn quan, nhan mob quan, nhan mon quan, nhan mon quan .com, nhan mon quan co long, nhan mon quan facebook, nhan mon quan kiem hiep, nhan mon quan.com, nhan mon quan.com.au, nhan quan mon, nhanmomquan, nhanmonquan, nhanmonquan.com, nhanmonquan.com co long, nhanmonuan, nhạn môm quan, nhạn môn quan, nhạn môn quan .com, nhạn mon quan, ñóáàðó, òîâàðû, òðóäà, òþìåíü, tang kin lau, trang chu nhan mon quan, truyên nhạn môn quan, truyen nhan mon quan, truywn nhan mon quaqn, w.w.w.nhan mon quan.com, ww.nhanmonquan.com, www.nhan mon quan.com, www.nhanmonquan.com, xem nhan mon quan, xem phim nhan mon quan, xvideos.quan mon nhan, yahoo.com, øêîäà  |
| |