 |
|

15-10-2008, 12:17 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Thất Kỳ Äoạt Mạng - Nguồn Nhạn Môn Quan
Thất Kỳ Äoạt Mạng
Nguyên tác: Ngá»a Long Sinh
Dịch thuáºt: Vô Danh
Nguồn: nhanmonquan.com
Chương 1 Dương Châu Thà nh
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: nguoiphieudu
Má»™t ngôi thà nh hùng vÄ©, nguy nga tráng lệ nÆ¡i phồn hoa đô há»™i mà không có má»™t chốn nà o trên giang hồ sánh bằng. Nếu có má»™t chốn có thể so sánh vá»›i Dương Châu Thà nh ngoà i Trưá»ng An ra chẳng thể tìm được nÆ¡i nà o khác.
Khi tiết trá»i và o thu, vá»›i những ngá»n gió thu hiu hiu tạo ra má»™t cảnh trà vừa thÆ¡ vừa ảm thì thà nh Dương Châu lại bừng náo nhiệt khác hẳn vá»›i tiết trá»i. Nhất là và o ngà y tết Äoan Ngá», cái ngà y mà bất cứ cư dân nà o ngụ tại nhà . Bởi vì ngà y đólà ngà y rước bà i vị cá»§a những anh hùng trượng nghÄ©a trong giang hồ, cái ngà y mà tất cả má»i ngưá»i như đã in và o tâm trà há» trong câu chuyện tương truyá»n vá» vị Tể Tướng Khuất Nguyên. CÅ©ng chÃnh vì câu chuyện cá»§a vị Tể Tướng trung nghÄ©a má»›i có ngà y lá»… há»™i rước bà i vị trong dịp tết Äoan Ngá».
Nhưng có lẽ trong lá»… há»™i đó, vá»›i những hà n kiệu kết hoa trang hoà ng lá»™ng lẫy để tôn vinh những vị anh hùng hảo hán đã được má»i nguá»i tôn kÃnh thì má»™t chiếc kiệu được chú ý đến nhiá»u nhất.
Chiếc kiệu hoa sau cùng, vá»›i bảy ngá»n đại kỳ rá»§ trong gió thu. Bảy ngá»n đại kỳ gồm Thanh kỳ, Huỳnh kỳ, Hắc kỳ, Bách kỳ, U Linh kỳ và Tá» kỳ được má»i ngưá»i trông đợi nhất.
Tại sao má»i ngưá»i ở thà nh Dương Châu lại chú tâm và o má»—i chiếc kiệu có bảy ngá»n đại kỳ đó, bởi má»™t lẽ nó là chiếc kiệu mang bà i vị cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp, má»™t đại hiệp mà cuá»™c Ä‘á»i hà nh hiệp đã tạo dá»±ng bao ân phúc cho bá tánh. Nhưng rồi má»™t ngà y kia đột nhiên ngưá»i không xuất hiện nữa, chỉ để lại bảy ngá»n đại kỳ, mà bao nhiêu ngưá»i thèm muốn. Hiện tại Thất Long Kỳ Hiệp không còn nữa, chỉ còn là dÄ© vãng để má»i ngưá»i trong giang hồ hoà i tưởng.
Thất Long Kỳ Hiệp Ä‘i đâu, hay đã bị kẻ thù ám hại, chẳng má»™t ai biết. Còn bảy ngá»n tiểu kỳ cá»§a ngưá»i đã bị chia tam xẻ tứ trong tay những nhân váºt khét tiếng trên giang hồ, mà bất cứ ai dù ham mê võ công quán tuyệt cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp cÅ©ng không dám nghÄ© má»™t ngà y nà o đó mình sẽ là chá»§ nhân cá»§a bảy ngá»n tiểu kỳ.
Những chùm pháo thăng thiên Ä‘ua nhau bay vùn vụt lên bầu trá»i đêm cao vá»i vợi để tạo thà nh những doá hoa trông vô cùng đẹp mắt, khi Ä‘oà n kiệu rước bà i vị đến trung tâm thà nh Dương Châu. Má»i ngưá»i chung nhau má»™t đêm náo nức, phấn khởi để cùng nhá»› vá» những vị anh hùng đã mất, nhá»› vá» những vị đại hiệp má»™t thá»i ai cÅ©ng Ä‘á»u mÆ¡ ước được như há».
Trong má»™t toà lầu nằm chếch vá» hướng Äông khi má»i ngưá»i Ä‘á»u nô nức vá»›i đêm há»™i thì có má»™t hán niên khoảng chạc ngoà i hai mươi, dáng vẻ thư sinh trong bá»™ trưá»ng y nho sÄ© đứng trên lan can dõi mắt nhìn xuống hà ng kiệu hoa. Ãnh mắt cá»§a y dừng lại nÆ¡i chiếc kiệu cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp. Má»™t ánh mắt xa vá»i như nhìn và o má»™t cõi vô định nà o đó.
- Ầm...
Tiếng nổ nghe ù cả thÃnh nhÄ©, cùng vá»›i tiếng nổ đó thì chiếc kiệu rước bà i vị cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp tan tác như xác pháo thăng thiên. Má»i ngưá»i nhốn nháo hẳn lên. Äêm lá»… há»™i rước bà i vị thoáng chốc như bà y ong vỡ tổ, há»—n độn và tan tác.
Hán niên nho sinh chau mà y, từ trên lan can toà ký lầu phi thân xuống như cánh én lượn. Khinh pháp cá»§a hán niên quả là cao siêu không sao tưởng tượng được. Chỉ trong chá»›p mắt, y đã đến ngay chiếc kiệu bà i vị Thất Long Kỳ Hiệp. Chiếc kiệu trông tháºt thê thảm. Bả ngá»n đại kỳ biểu tượng cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp giá» biến thà nh những mảnh giẻ nham nhở.
Cùng vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a hán niên thì má»™t bóng ngưá»i từ chiếc kiệu cÅ©ng băng mình lướt Ä‘i nhanh không thể tưởng. Thấy khinh công ngưá»i đó có phần khả nghi là hung thá»§ đã huá»· chiếc kiệu bà i vị cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp, hán niên liá»n trổ khinh thuáºt bám theo.
Mặc dù khinh công cá»§a hán niên cao thâm như váºy, nhưng đến cổng thà nh Dương Châu thì bóng ngưá»i phÃa trước đã mất dạng.
Hán niên đứng tần ngần nhìn quanh. Khinh công cá»§a ngưá»i nà y khiến hán niên thư sinh thoáng má»™t chút ngỡ ngà ng hiện lên dung diện anh tuấn khôi ngô.
Hán niên khẽ nói:
- Ngưá»i đã chết rồi mà kẻ thù vẫn không cho yên.
Khi hán niên vừa toan dợm bước thì xa xa trong má»™t ngôi cổ miếu có ánh lá»a nhoáng lên. Sau ánh lá»a đó thì má»™t ngá»n lá»a bùng cháy láºp loè. Thần nhãn cá»§a hán niên như sáng ngá»i hướng vá» ngá»n lá»a Ä‘ang báºp bùng đó. Ãnh mắt cá»§a hán niên đứng phÃa sau ngá»n lá»a báºp bùng.
Hán niên chấp tay sau lưng thả bước vá» phÃa ngá»n lá»a trong cổ miếu.
Còn cách ngá»n lá»a ba trượng, hán niên nháºn ra má»™t ngưá»i váºn hắc y, trùm đầu ngồi nhìn ngá»n lá»a.
Ngưá»i đó chẳng cần nhìn lên, mắt vẫn chăm chăm và o ngá»n lá»a láºp loè. Ãnh sáng từ ngá»n lá»a hắt lên chiếu rá»i thần nhãn cá»§a ngưá»i kia trong chiếc mÅ©, má»™t đôi mắt sáng ngá»i như hai vì sao đêm.
Ngay bên cạnh ngưá»i đó là ngá»n tiểu kỳ mà u Ä‘en, pháºp phá»u bay trong gió.
Hán niên bước đến ngồi đối diện vá»›i ngưá»i váºn trưá»ng y mà u Ä‘en, ánh mắt nhìn ngá»n tiểu hắc kỳ.
Ngưá»i kia rút ngá»n tiểu hắc kỳ, phóng qua ghim bên cạnh hán niên:
- Äã đến lúc Quân Äạt thay ta há»™i kỳ.
- Quân Äạt đã chỠđợi cái ngà y nà y lâu lắm rồi. Dù có phải tan xương nát thịt, Quân Äạt cÅ©ng phải thá»±c hiện sứ mạng đó.
- Sứ mạng há»™i kỳ không phải ai cÅ©ng có thể thá»±c hiện được nhưng ta tin tưởng và o Quân Äạt. Khi nà o hợp nhất bảy ngá»n đại kỳ cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp thì con má»›i biết được lai lịch cá»§a mình.
- Sư phụ... Tháºt ra Quân Äạt có quan hệ thế nà o vá»›i Thất Long Kỳ Hiệp?
- Chưa há»™i kỳ thì con chưa cần biết. Nếu ngươi tha thiết muốn biết rõ thân pháºn cá»§a mình và muốn biết vá» Thất Long Kỳ Hiệp tuyệt tÃch như thế nà o thì phải há»™i kỳ cho bằng được. Dù sứ mạng đó có phải trả giá bằng chÃnh sinh mạng cá»§a ngươi.
- Quân Äạt sẽ há»™i kỳ! Quân Äạt rút ngá»n tiểu hắc kỳ cho và o ống tay áo. Chà ng lưỡng lá»± má»™t lúc rồi há»i:
- Sư phụ... Ai vừa mới huỷ chiếc kiệu bà i vị của Thất Long Kỳ Hiệp?
- Chắc chắn con đã nháºn ra võ công cá»§a ngưá»i đó.
- Ngưá»i đó có khinh công rất cao siêu. Vá»›i khinh công như ngưá»i đó Quân Äạt Ä‘oán ná»™i lá»±c cá»§a y trong giang hồ không có mấy ngưá»i đạt tá»›i cảnh giá»›i đó.
- Nhưng võ công cá»§a chá»§ nhân ngưá»i kia còn cao thâm gấp bá»™i phần.
- Chá»§ nhân ngưá»i đó là ai, và y là ai? Hắc y nhân đứng lên:
- Khi nà o hội đủ thất kỳ đoạt hồn, sư phụ sẽ nói cho con biết.
Nói xong hắc y nhân quay lưng, và chỉ ba lân lắc mình đã mất dạng.
Quân Äạt ngồi bần thần nhìn ngá»n lá»a báºp bùng. Sống vá»›i sư phụ từ nhỠđến lá»›n nhưng hà nh tung cá»§a sư phụ tháºt là bà ẩn. Nhiá»u lúc chà ng muốn há»i vá» thân thế cá»§a mình nhưng sư phụ không bao giá» nói. Chà ng chỉ có thể võ Ä‘oán mình có quan hệ vá»›i Thất Long Kỳ Hiệp và sá»± tuyệt tÃch cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp có liên quan đến bảy ngá»n tiểu kỳ nên sư phụ má»›i trao cho chà ng sứ mạng há»™i kỳ sau khi trưởng thà nh.
Quân Äạt ngồi suy nghÄ© má»™t lúc rồi má»›i đứng lên, rá»i ngôi cổ miếu trở lại toà ká»· lầu.
Theo như chà ng biết vỠđêm há»™i rước bà i vị hôm nay thì những ngưá»i giÅ© những ngá»n kỳ kia sẽ xuất hiện ở Dương Châu Thà nh. Mà chà ng Ä‘ang chá» những ngưá»i đó.
Quân Äạt vừa Ä‘i vừa miên man suy nghÄ© và khi chà ng dừng bước đã đứng trước thá»m tam cấp toà ká»· lầu. Tất cả đã trở lại sá»± tÄ©nh lặng, trong ká»· lầu hÆ¡n ba mươi vị khách tháºp phương Ä‘ang ngồi tán gẫu vá» chuyện kiệu hoa cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp bị ai đó phá huá»·.
Quân Äạt nhìn lên tấm bảng hiệu "Thiên Lá»™c Các" rồi má»›i chắp tay sau lưng thả bước và o nhà chÃnh sảnh.
Sá»± xuất hiện cùng phong thái đĩnh đạc cá»§a Quân Äạt khiến những ngưá»i thá»±c khách phải chú nhãn quan sát. Mặc cho những ngưá»i kia nhìn mình, Quân Äạt vẫn phá»›t lá» tiến và o chiếc bà n trống kê trong góc nhà chÃnh sảnh. Chà ng chá»n chá»— ngồi ở trong toà chÃnh sảnh cốt muốn nghe những lá»i bà n.
Gã tiểu nhị tất báºt bước ra. Gã tiến đến bà n Quân Äạt, vừa lắc đầu vừa nói:
- Ãi da... Tháºt không thể nà o tưởng tượng được và cÅ©ng không thể nà o hiểu được sao lại có chuyện nà y.
Y lắc đầu cúi xuống nói:
- Công tỠdùng thứ rượu gì?
- Quán chủ cho tại hạ một vò rượu hai cân.
- Vâng vâng... tiểu nhân mang ra ngay.
Gã quán chá»§ bá» và o trong. Những vị khách vẫn nhìn và o Quân Äạt vá»›i ánh mắt tò mò.
Trong số những vị thá»±c khách có mặt tại Thiên Lá»™c Các thì ngồi bên cạnh bà n cá»§a Quân Äạt là má»™t lão già có thân hình gà y nhom, tưởng chừng như chỉ có da bá»c xương, vá»›i đôi mắt ngầu đục thỉnh thoảng lại liếc chừng Quân Äạt.
Khi gã tiểu nhị bưng vò rượu ra đặt xuống bà n Quân Äạt thì hai cánh tay cá»§a lão già táy máy.
Gã tiểu nhị vừa thấy đôi song thá»§ cá»§a lão già gõ nhịp trên bà n vá»™i nép qua sau lưng Quân Äạt, ghé miệng xuống nói nhá» và o tai chà ng:
- Công tỠcoi chừng lão già ngồi bên cạnh.
Quân Äạt nhìn lên:
- Äa tạ quán chá»§ đã chỉ giáo, tại hạ sẽ để tâm.
Gã tiểu nhị mỉm cưá»i, nhưng vừa bước Ä‘i thì lão già lắc mình. Chỉ trong chá»›p mắt trảo thá»§ cá»§a lão đã khống chế hổ khẩu gã tiểu nhị rồi.
Quân Äạt cau mà y.
Lão già chẳng chú ý đến chà ng, kéo gã tiểu nhị vá» bà n mình. Lão ấn gã tiểu nhị ngồi xuống chiếc ghế, gằn giá»ng nói:
- Ê... ngươi ngồi xuống đây một chút! Tiểu nhị biến sắc:
- Tiểu nhân còn báºn việc, không tiện tiếp lão thân thâu.
Quân Äạt để mắt má»›i nháºn ra má»™t bà n tay cá»§a lão già có sáu ngón. Chiếc ngón thừa thãi kia trông rất kỳ cục, nhưng nó lại sinh động hÆ¡n những ngón tay khác.
Lão già trợn mắt:
- Ngươi báºn việc lắm hả? Báºn việc sao còn nói xấu lão phu? Bá»™... bá»™ ngươi tưởng ta Ä‘iếc hổng có nghe sao? Hừ! Gã tiểu nhị khoát tay:
- Tiểu nhân đâu có nói gi.
- Ngươi chắc không nói chứ? Äá»™ mươi gã thá»±c khach đứng lên rá»i gian chÃnh sảnh. Những ngưá»i đó không muốn phiá»n luỵ đến mình vá»™i vã bá» Ä‘i trước.
Lão già dá»±ng tiểu nhị đứng sững lên, lắc đầu há»i:
- Ngươi tháºt là bất cẩn... bất cẩn lắm đó. Thôi Ä‘i Ä‘i! Gã tiểu nhị rối rÃt ôm quyá»n xá lão:
- Lão thần thâu tháºt là đại nghÄ©a, nếu thần thâu có nhã hứng thì tiểu nhân thiết đãi ngưá»i má»™t vò rượu năm cân Bồ đà o thổ phồn tá»u.
- á»’, tốt lắm. Mang ra đây nhanh lên! Gã tiểu nhị Ä‘i rồi, lão má»›i quay lại Quân Äạt:
- Äêm nay tráng sÄ© thÃch uống rượu vá»›i lão hay thÃch ngồi má»™t mình?
- Tại hạ thÃch ngồi má»™t mình.
- Lão thì buồn quá, thÃch ngồi uống rượu vá»›i tráng sÄ© nhưng nếu tráng sÄ© không thÃch thì lão cÅ©ng chẳng là m phiá»n đến tráng sÄ©.
Gã tiểu nhị bưng vò rượu năm cân ra, lão ôm lấy vò rượu và o long, thở dà i nói:
- Lão thÃch uống rượu vá»›i tráng sÄ© đây nhưng tráng sÄ© lại không thÃch uống rượu vơà lão.
Lão đà nh phải tìm tên tiểu hoà thượng và tiểu tá» VÅ© Văn Tiểu VÄ© váºy. Ngươi ở đây tiếp tráng sÄ© nhé! Gã tiểu nhị rối rÃt:
- Lão thần thâu cứ tá»± nhiên! Lão nhăn mặt cưá»i vá»›i tiểu nhị, ôn tồn nói:
- Ngươi không ngại tiá»…n lão ra cá»a chứ?
- Tất nhiên phải tiễn lão thần thâu.
Lão cùng vá»›i tiểu nhị song hà nh ra cá»a. Hai ngưá»i ra đến bên ngoà i hà nh hiên, lão quay mặt lại nhìn Quân Äạt, thấy chà ng vừa nhấp xong má»™t chén rượu, đặt chén xuống bà n lÆ¡ đễnh nhìn qua ô cá»a sổ.
Lão quay lại gã tiểu nhị, nghiêm giá»ng nói:
- Từ hôm nay trở đi... ngươi không được bép xép vỠlão đấy nhé. Nếu không lão sẽ đoạt hết những chiếc tráp kim ngân của ngươi đấy.
Lão nói xong bình thản bước xuống báºc tam cấp rồi bất thần trá» khinh thuáºt lướt Ä‘i nhanh không thể tưởng. Nhìn bá»™ dạng thấp bé cá»§a lão, không má»™t ai có thể nghÄ© khinh công cá»§a lão cao thâm như vây, nhưng những cao thá»§ thượng thừa ở Dương Châu thì chẳng ai không biết mặt lão, và khi đối diện cÅ©ng phải nể mặt bởi lão chÃnh là Lục Chỉ Thần Thâu.
Một trong những kỳ nhân của võ lâm.
Lục Chỉ Thần Thâu Ä‘i rồi, gã tiểu nhị hấp tấp quay trở và o đến ngay bà n Quân Äạt.
Gã nhìn chà ng là nhà há»i:
- Công tá» biết lão già khi nãy là ai không? Quân Äạt lắc đầu:
- Tại hạ không biết vì mới bước ra giang hồ. Nếu quán chủ biết xin chỉ giáo cho tại ha.
- Ai da, công tá» má»›i ra giang hồ nên không nháºn biết lão già sáu ngón khi nãy chẳng phải khác lạ mà chÃnh là Lục Chỉ Thần Thâu.
Äôi chân mà y lưỡi liá»m cá»§a Quân Äạt cau hẳn lại. Chà ng lặp lại câu nói cá»§a tiểu nhị:
- Lão chÃnh là Lục Chỉ Thần Thâu à ?
- ChÃnh lão đó.
Nghe tiểu nhị khẳng định, đầu óc chà ng ù ù những âm thanh kỳ lạ, bởi cái ngoại danh mà chÃnh sư phụ chà ng đã từng căn dặn vá»›i chà ng, trên giang hồ có má»™t nhân váºt sáu ngón ngoại hiệu là Lục Chỉ Thần Thâu mà khi há»™i diện không được mất cảnh giác.
Quân Äạt còn Ä‘ang suy nghÄ© thì gã tiểu nhị há»i:
- Công tá» kiểm tra lại xem có mất túi kim ngân không? Quân Äạt trầm mặt. Chà ng thò tay và o ống tay áo, ngá»n tiểu hắc kỳ không còn trong ông tay áo cá»§a chà ng nữa. Vẻ mặt chà ng căng thẳng đến cá»±c độ, báºt đứng dáºy:
- Quán chủ biết Lục Chỉ Thần Thâu ở đâu không?
- Công tá» bị mất túi kim lượng phải không? Quân Äạt không tiên nói, nghiêm mặt há»i ngược lại tiểu nhị:
- Tại hạ cần gặp lão, quán chủ biết lão trú ở đâu không? Gã tiểu nhị lắc đầu:
- Là m sao tiểu nhân biết được.
Quân Äạt lấy má»™t nén bạc đặt lên bà n rồi bước thẳng ra ngoà i Thiên Lá»™c Các. Ra đến bên ngoà i chà ng đảo mắt nhìn quanh nhưng chẳng thấy bóng dáng cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu đâu ngoà i bóng tối cá»§a ngà y tết Äoan Ngá».
Quân Äạt tá»± trách mình sao quá há»i hợt để Lục Chỉ Thần Thâu lấy tiểu hắc kỳ dá»… dà ng.
Chà ng sá»±c nhá»› đến hai nhân váºt mà Lục Chỉ Thần Thâu nhắc là tiểu hoà thượng và VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
Mặc dù chưa biết hai ngưá»i nà y á»› đâu, nhưng rõ rà ng lão thần thâu nhắc đến hai ngưá»i đó thì nhất định hỠở đâu đó trong Dương Châu Thà nh.
Chà ng quyết định truy tìm tông tÃch hai ngưá»i đó để há»™i diện vá»›i Lục Chỉ Thần Thâu đòi lại tiểu hắc kỳ.
-oOo-
Hết chương 1
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

15-10-2008, 12:18 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 2 Tiểu Tăng Phá Giới
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: khatchu
Lục Chỉ Thần Thâu sau khi Ä‘oạt được lá tiểu hắc kỳ cá»§a Quân Äạt thì rá»i ngay khá»i thà nh Dương Châu. Lão ra khá»i thà nh bằng cá»a Äông, đến má»™t ngôi chùa hoang. Chưa và o trong chùa nhưng Lục Chỉ Thần Thâu đã thấy ánh nến nháºp nhoạng từ ngôi chánh Ä‘iện hắt ra. Lão phấn chà vô cùng, gia tăng cước bá»™.
Vừa đến ngôi chánh điện, Lục Chỉ Thần Thâu đã cất tiếng nói oang oang:
- Tiểu hòa thượng... ngươi đang ăn vụng ở đây phải không? Lục Chỉ Thần Thâu vừa nói vừa lướt và o trong gian chánh điện phủ đầy mạng nhện.
Trong gian chánh điện một tiểu hòa thượng đang cầm một miếng thịt, chưa kịp cho và o miệng thì Lục Chỉ Thần Thâu đã dùng vô hình thủ đoạt lấy.
Lão không chá» tiểu hòa thượng má»i mà cho luôn miếng thịt và o miệng nhai ngấu nghiến, rồi dốc cả vò rượu tu ừng á»±c.
Äặt vò rượu xuống sà n gạch, Lục Chỉ Thần Thâu gáºt gù tắc lưỡi:
- Ãi chà , ngon quá... ngon quá! Tiểu hòa thượng chá»›p con mắt to tròn:
- Lúc nà o Lá»— Trình tiểu sư thưởng thức món ăn thÃch khẩu thì y như rằng sẽ gặp Lục Chỉ Thần Thâu huynh phá đám.
Nghe hai ngưá»i xưng hô vá»›i nhau, không má»™t ai ngỠđược bởi há» xem nhau như huynh đệ mặc dù niên ká»· chênh lệch nhau rất xa.
Lục Chỉ Thần Thâu ngoạm miếng thịt nữa rồi chùi mép nói:
- Lão huynh không hiểu sao chỉ có hòa thượng là nấu thịt chó ngon thôi, nhất là lão đệ của lão đấy chứ. Lão huynh còn cách lão đệ mươi trượng đã chảy nước rãi rồi.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình xoa chiếc đầu trá»c:
- Bởi vì thèm cái món đắc khẩu nà y mà Lá»— đệ má»›i chui rúc không dám ở trong Long Thiá»n Tá»±.
Tiểu hòa thượng vừa nói vừa mở túi nải. Trong túi nải cá»§a Lá»— Trình là những miếng thịt chó và ng ngáºy thÆ¡m lừng.
Lục Chỉ Thần Thâu vừa thấy mắt đã mở tròn nhìn chằm chằm:
- Chu choa, sao nhiá»u quá váºy, thế mà lão huynh cứ ngỡ có má»—i má»™t miếng thôi.
- Hôm nay nhiá»u vì là ngà y mừng linh vị các vị anh hùng võ lâm, nên đệ má»›i mò tá»›i ngôi chùa hoang nà y.
- Hừ... Chắc chắn lão đệ có hẹn vá»›i ai phải không? Lục Chỉ Thần Thâu nhÃch đến ngồi cạnh tiểu hòa thượng Lá»— Trình:
- Lão huynh há»i tháºt nhé... Phải ngươi Ä‘ang chá» VÅ© Văn Tiểu VÄ© rồi.
Lá»— Trình lại xoa cái đầu trá»c:
- Không chá» Tiểu VÄ© thì chá» ai bây giá». Sao giá» nà y mà hắn chưa đến? Lục Chỉ Thần Thâu bưng vò rượu ngá»a cổ tu má»™t hÆ¡i dà i, rồi ngoạm miếng thịt, lão chùi mép:
- Lão đệ chỉ hẹn với Vũ Văn Tiểu Vĩ thôi chứ đâu bao giỠhẹn với lão huynh để thưởng thức món đắc khẩu của đệ.
- Ấy dà , dù tiểu hòa thượng không má»i thì Lục Chỉ Thần Thâu huynh nhưng có bao giá» lão huynh bá» sót bữa nà o đâu.
- Ngươi còn nói váºy.
Lá»— Trình bưng vò rượu cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu tợp má»™t ngụm nhá». Gã vừa vừa nuốt ngụm rượu đó đã ho sặc sụa.
Lục Chỉ Thần Thâu lắc đầu:
- Ngươi khoái khẩu thịt chó mà không uống rượu, quả là chưa biết cái ngon tuyệt vá»i cá»§a món đắc khẩu.
Tiểu hòa thượng chợt chắp tay niệm pháºt hiệu
- A di đà pháºt... Bần tăng không thể phá giá»›i được.
Lục Chỉ Thần Thâu báºt cưá»i sằng sặc. Tiếng cưá»i cá»§a lão vang động khắp ngôi chùa hoang. Lão cắt trà ng cưá»i đó rồi nói:
- Hòa thượng ăn thịt chó như ngươi có tu hết kiếp nà y sang kiếp khác cÅ©ng khó gặp được Pháºt Như Lai. Chỉ khi nà o ngươi may cái miệng khoái khẩu lại may ra niết bà n má»›i mở vá»›i ngươi.
Tiểu hòa thượng xá Lục Chỉ Thần Thâu:
- Äa tạ lão huynh chỉ giáo, nhưng khốn ná»—i cái miệng cá»§a bần tăng hại cái thân xác phà m, Khi nà o lÅ© khuyển hoang trên thế gian nà y chết hết, bần tăng sẽ khâu cái miệng lại.
Lỗ Trình vừa nói vừa nhón lấy một cục thịt trong túi nải nhâm nhi. Trông tiểu hòa thượng ăn thịt chó mà ngỡ như đức kim thượng đang thưởng thức củ thiên niên sâm.
Tiểu hòa thượng chắc lưỡi:
- Trên thế gian nà y chẳng có thứ gì ngon hơn thịt khuyển hoang.
Lục Chỉ Thần Thâu gáºt đầu:
- Theo lão huynh thì chỉ có tiểu hòa thượng xứng tay nấu những món ăn ngon nà y.
Lão liếm khúc xương rồi quẳng ra ngoà i:
- Cháºc... tên tiểu tá» VÅ© Văn Tiểu VÄ© không biết thưởng thức món đắc khẩu tháºt là đáng tiếc. Không hiểu giá» nà y y Ä‘ang ở đâu, và có bị bá»n sát nhân rượt chạy nữa không? Lục Chỉ Thần Thâu bưng vò rượu uống ừng á»±c. Lão bắt đầu ngấm rượu ngà ngà .
Lục Chỉ Thần Thâu vá»›i tay nhón cục thịt trong túi nải nhưng tiểu hòa thượng Lá»— Trình đã láºp tức thá»™p tay lão:
- Lão huynh còn phải chừa cho VÅ© Văn Tiểu VÄ© nữa chứ. Hay lão huynh tÃnh xÆ¡i hết chõ thịt nà y? Lục Chỉ Thần Thâu sa sầm nét mặt:
- Ấy... lão đệ cho lão huynh thêm một cục thịt nữa thôi.
- Thế thì lão huynh nhiá»u hÆ¡n đệ và Tiểu VÄ© rồi.
Lục Chỉ Thần Thâu nhăn mặt:
- Chà chà ... mà theo lão huynh biết gã tiểu tá» VÅ© Văn Tiểu VÄ© đâu có thÃch món đắc khẩu nà y.
- Tiểu Vi không thÃch nhưng cÅ©ng phải để dà nh cho y. Món ngon cùng chia mà .
Lục Chỉ Thần Thâu gãi đầu, nhá» giá»ng:
- Lão đệ... lão huynh có cái nà y hay lắm.
- Cái gì?
- Chỉ cần lão đệ cho lão huynh thêm một miếng thịt nữa thì lão đệ sẽ được xem ngay.
Hôm nay huynh vồ được má»™t món rất há»i đấy.
Tiểu hòa thượng Lỗ Trình nhìn Lục Chỉ Thần Thâu:
- Lão huynh tÃnh gạt đệ đây.
Lục Chỉ Thần Thâu khoát tay:
- Äừng nghi oan cho lão huynh. Có bao giá» lão huynh gạt đệ đâu. Cái món mà lão đệ sắp xem rất có giá trị mà ... mà các cao thá»§ trên giang hồ Ä‘á»u thèm đến rõ rãi.
- Thèm như lão huynh thèm thịt chó không?
- Còn hÆ¡n nhiá»u.
- Váºy đó là cái món gì hả?
- Cứ cho lão huynh thêm một cục thịt nữa thì đệ sẽ được xem mà .
Lục Chỉ Thần Thâu nhìn tiểu hòa thượng Lá»— Trình. Lão Ä‘oán tiểu hòa thượng Ä‘ang đắn Ä‘o suy nghÄ© xem chừng muốn xem váºt báu, nên cưá»i nói:
- Lão đệ còn chần chừ gì nữa? Lục Chỉ Thần Thâu vừa nói vừa thò tay và o túi áo nhưng tiểu hòa thượng Lỗ Trình đã chộp tay lão nói:
- Ậy... Lão huynh cho đệ xem trước coi báu váºt cá»§a lão huynh là váºt gì? Lục Chỉ Thần Thâu nguýt Lá»— Trình:
- Lão đệ lúc nà o cũng đòi tiện lợi hơn lão huynh.
- Hê, nếu lão huynh không chịu thì đệ cÅ©ng không ép. Và nay mai lão huynh cÅ©ng đừng hòng thưởng thức được món đắc khẩu do chÃnh lão đệ nấu.
- Lão đệ bức hiếp ta quá. Thôi được rồi, để lão huynh cho đệ coi cái món đó, nhưng không được nói với ai đấy nhé.
- Äệ chỉ xem thôi, nói ra là m gì.
Lục Chỉ Thần Thâu nhìn cục thịt chó rồi thò tay và o trong ngá»±c áo. Lão rút ngá»n tiểu hắc kỳ đưa đến trước:
- Lão đệ biết lá cỠnà y không? Tiểu hòa thượng Lỗ Trình chớp mắt:
- Một lá tiểu hắc kỳ?
- Ờ, tiểu hắc kỳ.
Tiểu hòa thượng gãi đầu:
- Tiểu hắc kỳ nà y có giá trị gì mà gá»i là váºt báu? Lá»— Trình vừa nói vừa toan gói lại túi nải, Lục Chỉ Thần Thâu vá»™i cản Lá»— Trình lại:
- Khoan khoan gói đã. Tại lão đệ không biết giá trị cá»§a nó chứ nó có giá trị hÆ¡n cục thịt chó cá»§a đệ rất nhiá»u.
Tiểu hòa thượng nhún vai:
- Nếu nó giá trị hơn thì lão huynh cứ lấy mà dùng, còn đệ phải để dà nh mấy miếng thịt nà y cho Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Lục Chỉ Thần Thâu nhăn mặt:
- Ai cha. Ngươi lúc nà o cũng nghĩ đến Vũ Văn Tiểu Vĩ chứ chẳng để cho ta một chút hảo tâm nà o hết.
Lục Chỉ Thần Thâu liếm mép, đặt tay xuống ngá»n tiểu kỳ:
- Lão huynh nói cho lão đệ biết, ngá»n tiểu hắc kỳ nà y là má»™t trong bảy ngá»n thất kỳ Ä‘oạt mạng cá»§a Thất Long kỳ hiệp ngà y trước đó.
Lão căng lá tiểu hắc kỳ:
- Ngươi nhìn Ä‘i! Trên lá hắc kỳ nà y là kiếm quyết luyện công Song Chỉ Äoạt Mạng. Chỉ cần luyện thà nh má»™t tuyệt công nà y thôi thì ngươi đã có thể chu du khắp thiên hạ bắt khuyển hoang là m thịt chẳng ai dám động đến.
Tiểu hòa thượng tròn mắt:
- Váºy à ? Song Chỉ Äoạt Mạng so sánh vá»›i cầm nã thá»§ pháp và Tháºp Bát La Hán Quyá»n cá»§a đệ cái nà o hÆ¡n?
- Tất nhiên Song Chỉ Äoạt Mạng phải hÆ¡n đứt rồi.
Nghe Lục Chỉ Thần Thâu nới, tiểu hòa thượng toan với tay lấy chiếc tiểu hắc kỳ thì lão đã vội nhét và o ngực.
Lục Chỉ Thần Thâu cưá»i khẩy:
- Ngươi thÃch lá tiểu hắc kỳ rồi phải không?
- Tò mò tà chút thôi.
- Ngươi tò mò cũng được. Lão huynh sẵn sà ng cho ngươi xem nhưng ngươi phải cho ta một cục thịt nữa.
Tiểu hòa thượng gãi chiếc đầu trá»c:
- Ai cha... Chưa chắc Song Chỉ Äoạt Mạng là tuyệt công gì mà cÅ©ng chưa chắc nó có hÆ¡n được tuyệt công cầm nã thá»§ và Tháºp Bát La Hán Quyá»n không mà đã mất má»™t cục thịt.
Tiểu hòa thượng hừ nhạt rồi cương cưá»ng nói:
- Không đổi! Lục Chỉ Thần Thâu nhảy lên:
- Trá»i đất Æ¡i... ngưá»i coi tiểu hắc kỳ không bằng má»™t cục thịt chó hả? Tiểu hòa thượng Lá»— Trình gáºt đầu:
- Không bằng.
- Sao không bằng chứ?
- Ä‚n thịt chó vẫn sướng hÆ¡n phải luyện công cá»±c nhá»c.
Tiểu hòa thượng vừa nói vừa toan gói lại túi nải, Lục Chỉ Thần Thâu hoảng hốt:
- Khoan khoan lão đệ đừng cất mấy cục thịt vội.
Lục Chỉ Thần Thâu thở hắt ra:
- Sao đệ là m khổ ta quá váºy? Tiểu hòa thượng nheo mà y hóm hỉnh:
- Lão huynh sẽ được hưởng má»™t cục thịt nhưng phải cho đệ biết huynh lấy ngá»n tiểu hắc kỳ nà y ở đâu? Phải ở Thiên Lá»™c Các không?
- Thì ở đâu nữa.
- Hai bà n tay cá»§a huynh tháºt nhám nhúa. Lão huynh không sợ ngưá»i mất tiểu hắc kỳ Ä‘i tìm huynh thanh toán hả? Lục Chỉ Thần Thâu cưá»i hì hì, xoa tay nhìn tiểu hòa thượng:
- Ai da, cái nghá» cá»§a lão huynh mà . Lão thấy gã công tá» bá»™t đó khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt sáng sá»§a, chỉ tá»™i cứ ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác chẳng biết huynh là ai, vì váºy lão huynh liá»n tương kế tá»±u kế lấy kim ngân nhưng không ngá» lại là ngá»n tiểu hắc kỳ nà y.
- Nếu tiểu hắc kỳ có gà trị như váºy, nhất định tên công tá» kia sẽ Ä‘i tìm huynh. Mà lão huynh lại rất thân tình vá»›i tiểu hòa thượng và VÅ© Văn Tiểu VÄ©. Y không tìm thấy lão huynh thì nhất định sẽ đến tìm VÅ© Văn Tiểu VÄ© và đệ.
Tiểu hòa thượng lắc đầu:
- Lão huynh hại bằng hữu rồi! Lục Chỉ Thần Thâu nhướng mà y:
- Lão huynh ngại cái gì?
- Lão huynh không hại hả? Chứ cái gã công tá», chá»§ nhân ngá»n tiểu kỳ nà y đến tìm Lá»— Trình hoặc VÅ© Văn Tiểu VÄ© thì sao?
- Æ ... Æ¡...
Tiểu hòa thượng tằng hắng:
- Huynh thấy cái hại cá»§a huynh chưa? Lục Chỉ Thần Thâu đứng phắt dáºy:
- Hừ nếu gã công tỠkia mà là m hại đệ cùng với Vũ Văn Tiểu Vĩ, lão huynh nhất định dẽ sống chết với gã.
- Hay! Nhưng đến lúc lão huynh sống chết với gã thì Lỗ Trình với Vũ Văn Tiểu Vĩ đã xanh cỠrồi.
- Váºy lão huynh phải tÃnh sao bây giá»?
- Còn tÃnh sao nữa, giá» mà VÅ© Văn Tiểu VÄ© không đến thì e là đã bị gã công tỠđó hại rồi.
- Trá»i đất, chúng ta phải tá»›i tiếp cứu Tiểu VÄ© ngay.
- Bây giỠlão huynh còn ăn thịt chó nữa không? Tại lão huynh mới ra cớ sự thôi.
Hai ngưá»i vừa dợm bước thì má»™t thiếu niên có vẻ mặt như tiên đồng bước và o. Thiếu niên đó vừa lướt và o vừa thét lá»›n:
- Hòa thượng ăn thịt chó chạy mau... chạy mau.
Lỗ Trình trợn mắt:
- Chạy Ä‘i đâu? Mà sao phải chạy? Lá»— Trình vừa há»i vừa rượt theo thiếu niên. Nhưng khốn ná»—i trong gian chÃnh đưá»ng không có cá»a háºu nên thiếu niên lẩn luôn ra sau pho tượng pháºt tổ nấp.
Tiểu hòa thượng Lỗ Trình vừa đặt chân đến bệ bồ đoà n thì nghe tiếng quát sau lưng mình:
- Tiểu quá»·... ngươi chạy thoát khá»i tay bổn cô nương không?
-oOo-
Hết chương 2
|

15-10-2008, 12:21 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 3 Chủ Nhân Tiểu Hắc Kỳ
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: buihung
Sau khi dò la tin tức từ bá»n bang chúng Cái Bang, Quân Äạt biết được má»™t phần vá» VÅ© Văn Tiểu VÄ©. Chà ng không để mất thá»i gian mà đến ngay khu trang viên cách Dương Châu thà nh khoảng ba dặm vá» phÃa Tây.
Äứng bên ngoà i cổng tam quan, Quân Äạt ngắm nhìn tòa trang viên Thiên Vân trang vá»›i những chiếc đèn lồng treo chẳng khác nà o đêm há»™i hoa đăng.
Chà ng còn Ä‘ang lưỡng lá»± thì bất thần hai gã xuất hiện tiến lại. Hai gã đó đứng đối diện vá»›i Quân Äạt, nhìn trang phục kỳ lạ cá»§a hai ngưá»i đó, Quân Äạt Ä‘oán há» không phải là ngưá»i Trung Thổ.
Hai ngưá»i đó nhìn chà ng chằm chằm. Má»™t ngưá»i lên tiếng há»i:
- Mạn phép há»i công tá» có phải là VÅ© Văn Tiểu VÄ©? Quân Äạt lắc đầu:
- Không phải, tại hạ cũng đang đi tìm Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Hai gã trang phục Äại Mạc nhìn nhau, ngưá»i đứng bên phải lại há»i:
- Quả tháºt công tá» không phải là VÅ© Văn Tiểu VÄ©?
- Tại hạ là Hà n Quân Äạt.
Y quay lại ngưá»i đồng hà nh:
- Mạc Tả Quân, có thể gã Vũ Văn công tỠcòn ở trong trang viên, chúng ta và o đi.
Mạc Tả Quân gáºt đầu, hai ngưá»i vừa dợm bước thì Quân Äạt lạng bá»™ cản há» lại:
- Xin mạn phép há»i hai vị bằng hữu. Các vị tìm VÅ© Văn công tỠđể là m gì?
- Mạc Tả Quân và Phùng mỗ được chỉ lịnh bắt gã.
Quân Äạt cau mà y:
- Váºy xin há»i VÅ© Văn công tỠđã là m gì mà hai vị được chỉ lịnh bắt y? Mạc Tả Quân cau mà y nhìn Quân Äạt:
- Các hạ muốn chen và o việc của chúng tôi hay có ý khác?
- Tại hạ chỉ tò mò thôi, bởi tại hạ Ä‘ang muốn gặp VÅ© Văn công tá».
- Äó là chuyện riêng cá»§a các hạ, không liên can gì đến chúng ta.
Mạc Tả Quân quay sang ngưá»i bạn đồng hà nh:
- Thị tướng Phùng Kỳ, chúng ta và o Thiên Vân Trang bắt gã thôi.
Mạc Tả Quân cùng vá»›i Phùng Kỳ trổ khinh công lướt và o trong trang viên Thiên Vân trang. Quân Äạt thấy hai ngưá»i có vẻ rất kiên quyết muốn bắt VÅ© Văn Tiểu VÄ©, liá»n liên tưởng đến bá»n ngưá»i nà y cÅ©ng cùng mục Ä‘Ãch như chà ng, tìm Tiểu VÄ© để dò la tung tÃch cá»§a Lục Chỉ thần thâu, nên cÅ©ng bám theo há».
Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ và o đến bên trong trang viên Thiên Vân Trang thì từ trong nhà chÃnh sảnh má»™t gã gia nhân bước ra chặn lại:
- Nhị vị khách nhân trong đêm tối đến Thiên Vân Trang có chuyện chi? Mạc Tả Quân quắc mắt:
- Hãy mau báo cho Vũ Văn Tiểu Vĩ ra đây gặp chúng ta.
Gã gia nhân lắc đầu:
- Thiếu chá»§ chúng tôi vừa rá»i khá»i đây.
Mạc Tả Quân hừ nhạt má»™t tiếng rồi gằn giá»ng nói:
- Mạc má»— lịnh cho ngươi và o gá»i VÅ© Văn Tiểu VÄ© ra đây để cùng Ä‘i vá»›i chúng ta.
- Thiếu chủ chúng tôi không có nhà .
- Nếu thiếu chủ của ngươi không có nhà thì chúng ta sẽ đốt tòa trang viện nà y.
Gã gia nhân trợn mắt:
- Ã... sao lại đòi đốt tòa trang Thiên Vân chứ? Thiếu chá»§ có gây thù oán gì vá»›i nhị vị khách nhân thì chá» thiếu chá»§ vá» rồi tÃnh, sao lại đòi đốt nhà ngưá»i khác? Phùng Kỳ trợn mắt nạt ná»™:
- Äó là lịnh cá»§a Quáºn chúa. Nếu VÅ© Văn Tiểu VÄ© không chịu Ä‘i theo chúng ta thì cứ đốt nhà cá»§a gã.
Gã gia nhân lắc đầu:
- Tháºt là đại há»a, hay là ... hai vị có thể để lại danh tÃnh, khi nà o thiếu chá»§ vá» tiểu nhân sẽ báo lại vá»›i ngưá»i.
Mạc Tả Quân hừ nhạt:
- Không có gã thì cứ đốt nhà gã, Mạc mỗ không thể trái lịnh được.
Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ sầm sầm dấn tá»›i trước cá»a gian chÃnh sảnh. Äứng sau lưng hai ngưá»i đó, Quân Äạt thấy hà nh vi cá»§a hai ngưá»i đó cao ngạo, bất giác không dằn được sá»± phẫn ná»™. Chà ng quát lá»›n:
- Nhị vị dừng tay.
Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ quay lại:
- Cũng là ngươi.
- Tại hạ không thể khoanh tay là m ngÆ¡ để mặc cho các vị đốt nhà ngưá»i khác.
Mạc Tả Quân cau mà y:
- Thế công tỠtrói gà không chặt như ngươi thì là m gì được Mạc Tả Quân và Thị tướng Phùng Kỳ chứ?
- Tại hạ có thể Ä‘uổi hai vị ra khá»i tòa trang cá»§a VÅ© Văn công tá».
- Hả? Một gã thư sinh như ngươi mà cũng đòi đuổi được Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ à ?
- Tại hạ nói là là m.
Phùng Kỳ cưá»i khẩy, lắc đầu nói:
- Phùng má»— sợ ngươi chưa Ä‘uổi được Mạc Tả Quân và Phùng má»— thì hồn ngươi đã lìa khá»i xác rồi, để xem bản lÄ©nh cá»§a ngươi thế nà o.
Mạc Tả Quân và Phùng kỳ đồng loạt sà n bá»™ áp sát và o Quân Äạt. Mạc Tả Quân dá»±ng song chưởng, Phùng Kỳ thì dùng đến tChương quyá»n, cả hai hợp thà nh má»™t cặp táºp công liên hoà n.
Chưởng và quyá»n cùng má»™t lúc công kÃch thẳng và o Hà n Quân Äạt vá»›i lá»±c kình di sÆ¡n đảo thế. Thấy thế công cá»§a hai ngưá»i đó, gã gia nhân cá»§a Thiên Vân Trang không khá»i lo lắng cho Quân Äạt nên buá»™t miệng nói:
- Công tá» bảo trá»ng.
Mạc Tả Quân vừa xuất chưởng nhưng nghe gã gia nhân nói lá»i cảnh báo vá»›i Quân Äạt liá»n cưá»i khẩy khinh thị. Gã vừa phát chưởng vừa nói:
- Äã quá muá»™n để tên thư sinh nà y bảo trá»ng.
Chưởng và quyá»n đồng loạt táºp kÃch nhưng chỉ thấy Quân Äạt dá»ng dưng chá» cho hai lá»±c kình táºp kÃch cách mình má»™t gang tay má»›i quát lá»›n:
- Song Chỉ Äoạt Mạng.
Hai đạo chỉ phong xanh rá»n thoát ra từ hai ngón tay chà ng chẳng khác nà o những lưỡi tầm sét chuyên công phá ná»™i khà đón thẳng lấy chưởng quyá»n cá»§a Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ.
- Ầm...
Mạc Tả Quân lẫn Phùng Kỳ Ä‘á»u rú lên những tiếng Ä‘au đớn, thối lui liên tiếp bốn bá»™ má»›i trụ thân. Chưởng ảnh cá»§a Mạc Tả Quân buông thõng còn quyá»n thuáºt cá»§a Phùng Kỳ thì dáºp nát. Cả hai thất thần nhìn Quân Äạt bằng ánh mắt ngạc nhiên tá»™t cùng.
Há» không ngạc nhiên sao được, bởi không tưởng tượng được trong bá»™ tạng thư sinh, thế mà đối phương lại có ná»™i lá»±c vô cùng mãnh liệt. Tháºt ra vừa rồi Quân Äạt chỉ má»›i dụng tá»›i năm thà nh công lá»±c thi triển tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng để cảnh báo Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ, nếu như muốn lấy mạng hai ngưá»i đối vá»›i chà ng tháºt ra dá»… hÆ¡n trở bà n tay.
Mạc Tả Quân vừa thẹn vừa giáºn nhưng đã nháºn ra mình và Thị tướng Phùng Kỳ không phải là đối thá»§. Y thở dà i má»™t tiếng:
- Một ngà y nà o đó chúng ta sẽ gặp lại.
Cả hai trổ khinh công lướt ra ngoà i trang viên Thiên Vân. Äến lúc nà y gã thuá»™c nhân má»›i thở phà o nhẹ nhõm. Y bước đến xá Quân Äạt:
- Äa tạ tráng sÄ© đã ra tay trượng nghÄ©a.
- Tại hạ thấy chuyện bất bình không thể là m ngơ.
Gã gia nhân đứng nép qua bên:
- Thỉnh tráng sĩ và o trong để tiểu nhân hầu một chung trà .
Quân Äạt lắc đầu:
- Huynh đừng khách sáo, Quân Äạt có chuyện phải Ä‘i gấp, và ý tại hạ đến Thiên Vân Trang để thỉnh giáo VÅ© Văn công tá» má»™t chuyện rất hệ trá»ng.
Gã gia nhân thở dà i:
- Tháºt tiếc quá, thiếu chá»§ cá»§a tiểu nhân không có nhà .
- Váºy chẳng hay VÅ© Văn công tá» Ä‘i đâu? Gã gia nhân gãi đầu:
- Theo tiểu nhân, thiếu chá»§ lúc nà y chắc đã đến Long Thiá»n Tá»± để há»™i diện vá»›i tiểu hòa thượng Lá»— Trình. Hai ngưá»i là bằng hữu chà tình nên thưá»ng hay đối ẩm đà m đạo.
Quân Äạt ôm quyá»n xá:
- Äa tạ huynh đà i đã chỉ giáo, tại hạ kiếu từ.
Gã gia nhân chưa kịp nói lá»i nà o nữa thì Quân Äạt đã quay lưng lướt Ä‘i như má»™t cÆ¡n gió thu. Thân pháp cá»§a chà ng phiêu diêu như cưỡi gió khiến cho gã thuá»™c nhân Thiên Vân Trang nhìn theo bằng ánh mắt thèm thuồng.
Y lẩm nhẩm nói:
- Tuyệt vá»i quá! Long Thiên Tá»±.
Ngôi cổ tá»± trang nghiêm tá»a lạc trên má»™t ngá»n đồi phá»§ thảm cá» xanh mượt. Cánh cổng tam quan chỉ đóng há» như biết được có khách tháºp phương đến viếng bất ngá».
Quân Äạt đẩy cá»a bước và o con đưá»ng mòn trải sá»i dẫn đến ngôi đại Ä‘iện. Trước cá»§a tòa đại Ä‘iện là đôi lân sư bằng đá được tạc vô cùng tinh xảo, sống động, tạo cho gian đại Ä‘iện má»™t khung cảnh trang trá»ng khiến bất cứ khách tháºp phương nà o đứng trước cÅ©ng phải nghiêng mình.
Quân Äạt chưa kịp bước lên báºc tam cấp thì cá»a đại Ä‘iện hé mở, má»™t vị hòa thượng vá»›i khuôn mặt trầm trầm bước ra. Trên tay hòa thượng là xâu chuá»—i hạt Ä‘ang được lần từng hạt chuá»—i Ä‘en bóng.
Quân Äạt ôm quyá»n xá vị hòa thượng trung niên:
- Tại hạ là Hà n Quân Äạt, ná»a đêm đến viếng Long Thiá»n Tá»± để nhá» thỉnh giáo.
Hòa thượng nhìn chà ng từ đầu đến chân:
- Hà n công tá» là môn hạ cá»§a Ma Thần Cát Giã, được lịnh sư tôn cỠđến đây? Quân Äạt thoáng chút ngỡ ngà ng. Chà ng há»i lại:
- Ma Thần Cát Giã chá»§ nhân ngá»n tiểu hoà ng kỳ hẹn vá»›i đại sư? Thấy vẻ ngỡ ngà ng cá»§a chà ng, hòa thượng nheo mà y há»i lại:
- Công tá» không phải là môn hạ cá»§a Ma Thần Cát Giã? Quân Äạt gáºt đầu:
- Äúng váºy.
- Nếu công tá» không phải là môn hạ cá»§a Ma Thần Cát Giã thì bần tăng không tiện tiếp công tá». Äêm đã khuy lắm rồi, bần tăng cáo từ quay vá» tịnh thất.
Vị hòa thượng vừa quay lưng, Quân Äạt lướt đến chặn trước mặt lão:
- Lão đại sư hãy dừng bước.
Vị hòa thượng chắp tay nhìn chà ng:
- A di đà pháºt... Thà chá»§ có Ä‘iá»u chi chỉ giáo cho Tri Ngá»™ Năng lão nạp?
- Tại hạ không dám là m phiá»n đại sư, nhưng có chuyện muốn thỉnh thị tiểu hòa thượng Lá»— Trình cá»§a quý tá»±.
- À, thà chá»§ muốn há»i vá» tên tiểu hòa thượng Lá»— Trình đó à ? Hòa thượng Trà Năng thở dà i má»™t tiếng rồi nói:
- Nếu thà chá»§ muốn há»i vá» tiểu hòa thượng Lá»— Trình thì bần tăng cÅ©ng có thể nói cho thà chỉ biết. Y là đệ tá» cá»§a Du Tăng huynh, nhưng từ lúc có tiểu hòa thượng Lá»— Trình thì Long Thiá»n Tá»± không còn là chốn thâm nghiêm tÄ©nh tu cá»§a những báºc hà nh giả có căn tu.
- Tại hạ không há»i vá» thân thế Lá»— Trình mà chỉ muốn há»™i diện tiểu hòa thượng để thỉnh giáo má»™t chuyện riêng thôi.
Tri Ngộ Năng hòa thượng nheo mà y lắc đầu:
- Ấy... bần tăng chỉ có thể nói vá» thân thế cá»§a tên tiểu hòa thượng đó thôi, chứ chẳng biết gì hÆ¡n. Bây giá» công tá» có muốn tìm tên tiểu hòa thượng phá giá»›i đó cÅ©ng khó. Bởi y có bao giỠở trong Long Thiá»n Tá»± đâu.
- Y không ở Long Thiá»n Tá»±, váºy Ä‘ang ở đâu? Tri Ngá»™ Năng lắc đầu:
- Bần tăng cÅ©ng không biết. Tên tiểu hòa thượng Lá»— Trình kia đáng để cho Du Tăng huynh trục xuất ra khá»i Long Thiá»n Tá»±.
Lão lại thở dà i ảo não:
- Thế mà Du Tăng huynh không vì giá»›i quy nhà Pháºt, lại ưu ái tên hòa thượng phá giá»›i.
Bần tăng cÅ©ng không biết nữa. Ãi chà ... có lẽ bây giá» Lá»— Trình bất giá»›i Ä‘ang Ä‘i tìm thú vui ngoà i giang hồ. Äệ tá» cá»§a Du Tăng huynh là m ô uế cá»a thiá»n môn.
Tri Ngá»™ Năng nhìn Quân Äạt:
- Bần tăng đã nói hết rồi, giá» xin kiếu từ công tá».
Quân Äạt đứng chÆ¡ vÆ¡, chẳng còn gì để há»i. Nhưng khi Tri Ngá»™ Năng vừa toan bá» và o Hồng Bảo Äiện thì Quân Äạt chặn y lại:
- Äại sư có thể cho tại hạ diện ngá»™ vá»›i Du Tăng, sư phụ cá»§a tiểu hòa thượng Lá»— Trình? Tri Ngá»™ Năng lắc đầu:
- Äâu có được, lúc nà y Du Tăng huynh Ä‘ang thiá»n tâm, không thể tiếp công tỠđược.
Quân Äạt cau mà y:
- Du Tăng đại sư không tiếp tại hạ vì báºn thiá»n tâm nhưng sao lại hẹn vá»›i Ma Thần Cát Giã? Tri Ngá»™ Năng hòa thượng nhìn sững và o mặt chà ng:
- Äây là việc cá»§a bổn tá»±. Thà chá»§ há»i để là m gì? Nếu thà chá»§ thắc mắc bần tăng cÅ©ng có thể lý giải được.
- Tại hạ muốn nghe lá»i lý giải cá»§a đại sư.
Tri Ngộ Năng lần chuỗi hạt, khinh khỉnh nói:
- Rất đơn giản thôi, bởi Ma Thần Cát Giã thà chá»§ là chá»§ nhân ngá»n tiểu huỳnh kỳ. Nếu công tá» không có ngá»n tiểu kỳ đó thì sao có thể gặp Du Tăng huynh.
Äôi mà y cá»§a Hà n Quân Äạt cau hẳn lại:
- NghÄ©a là Du Tăng đại sư cần ngá»n tiểu huỳnh kỳ má»›i tiếp Ma Thần Cát Giã?
- Không phải vì ngá»n tiểu huỳnh kỳ, mà chá»§ nhân cá»§a những ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long má»›i xứng để Du Tăng huynh hầu tiếp.
Quân Äạt cưá»i mỉm:
- Nếu như tại hạ cÅ©ng là má»™t trong những chá»§ nhân cá»§a những ngá»n tiểu kỳ kia thì Du Tăng đại sư có tiếp tại hạ không? Tri Ngá»™ Năng chá»›p mắt liên tục, hòa thượng cưá»i khẩy:
- Công tá» tưởng bần tăng là trẻ nÃt sao?
- Tại hạ không nghÄ© đại sư là trẻ nÃt, nhưng tại hạ cÅ©ng không há» ngoa ngôn vá»›i đại sư.
- Váºy công tá» là chá»§ nhân cá»§a ngá»n tiểu kỳ nà o?
- Tiểu hắc kỳ.
Tri Ngộ Năng cau mà y:
- Tiểu hắc kỳ, thế ngá»n tiểu hắc kỳ đó đâu? Công tá» cho bần tăng xem qua.
- ChÃnh vì ngá»n tiểu hắc kỳ mà tại hạ phải Ä‘i tìm tiểu hòa thượng Lá»— Trình.
Tri Ngộ Năng tròn mắt:
- Hả... tiểu hòa thượng Lá»— Trình có liên quan đến ngá»n tiểu hắc kỳ cá»§a công tá»? Quân Äạt gáºt đầu.
Tri Ngộ Năng nhìn chà ng bằng ánh mắt hoà i nghi:
- Công tá» cà ng nói thì bần tăng cà ng không thể tin được. Tên tiểu hòa thượng phá giá»›i kia mà lại có liên quan đến ngá»n tiểu hắc kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long được à ? Tri Ngá»™ Năng lắc đầu:
- Bần tăng không tin. Tháºt ra công tá» và o Long Thiá»n Tá»± vì mục Ä‘Ãch gì? Phải vì muốn Ä‘oạt...
Tri Ngộ Năng vừa nói đến đây đã ngưng chuyển sang chuyện khác:
- Bần tăng không có thá»i gian tiếp công tá», xin kiếu từ.
Quân Äạt sà ng bá»™ cản gã lại:
- Tại hạ cần phải hội kiến với Du Tăng đại sư.
- Du Tăng huynh không tiếp công tỠđâu.
- Äại sư muốn tại hạ chứng minh mình là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ? Tri Ngá»™ Năng nhìn chà ng gáºt đầu:
- Nếu công tá» chứng minh cho bần tăng thấy công tá» chÃnh là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ thì bần tăng có thể giúp công tá».
Quân Äạt bặm môi suy nghÄ©:
- ÄÆ°á»£c, thế đại sư biết tiểu hắc kỳ là bà quyết luyện Song Chỉ Äoạt Mạng cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long để lại chứ? Tri Ngá»™ Năng vuốt cá»ng râu bên má trái:
- Theo như bần tăng biết, Thất Kỳ Ngá»c Long để lại bảy ngá»n tiểu kỳ rồi ẩn tÃch mai danh, hay bị thảm sát thì không khẳng định. Trên má»—i ngá»n tiểu kỳ Ä‘á»u có tuyệt thức cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long, nhưng bần tăng không thể khẳng định tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng cá»§a công tá» có đúng là tuyệt thức trong tiểu hắc kỳ hay không.
- Äại sư thấy rồi ắt sẽ khẳng định.
Quân Äạt vừa nói vừa váºn hóa khà công. Chà ng váºn dụng tám thà nh công lá»±c phát tác Song Chỉ Äoạt Mạng.
Hai đạo chỉ phong xanh rá»n từ hai ngón tay cá»§a Quân Äạt thoát ra chẳng khác nà o má»™t tia sét trá»i.
-oOo-
Hết chương 3
|

15-10-2008, 12:23 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 4 Tình Huynh Äệ - NghÄ©a Sư Môn
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: VuHoai
Lá»— Trình tiểu hòa thượng vừa nghe tiếng quát the thé đó cất lên thì cảm nháºn có ba luồng chỉ gió đã áºp đến lưng rồi. Trong lúc cấp bách, Lá»— Trình dùng luôn túi nải có mấy miếng thịt chó là m má»™c đỡ.
- Chát... chát... chát...
Chiếc túi nải đựng thịt chó cá»§a tiểu hòa thượng Lá»— Trình hứng trá»n má»™t lúc ba mÅ©i ám tiá»…n. Lá»— Trình giáºt nẩy mình la toán lên:
- Hê, Lỗ Trình đâu phải là Vũ Văn Tiểu Vĩ mà ngươi muốn lấy mạng chứ.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình vừa nói vừa xoạc chân quay ná»a vòng, kịp nháºn ra ngưá»i vừa phóng ám tiá»…n là má»™t nữ lưu trạc tuổi trăng tròn. Khuôn mặt như hoa khoe sắc, phong thái như mai như liá»…u, nhưng ánh thu hồn thì tháºt là khắt khe.
Lá»— Trình Chá»›p thấy thiếu nữ kia toan dá»±ng chưởng táºp kÃch lần nữa thì khoát tay như Ä‘uổi ruồi.
- Äừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Tiểu bần tăng không phải là VÅ© Văn Tiểu VÄ© đâu.
Thiếu nữ váºn trang y cung trang trụ bá»™:
- Hãy gá»i VÅ© Văn Tiểu VÄ© ra đây, nếu không đừng trách bổn cô nương.
Lá»— Trình mở túi nải. Những miếng thịt chó thÆ¡m lùng má»›i đây đã rệu như những miếng thịt ôi lâu ngà y bốc mùi không sao ngá»i nổi.
Lỗ Trình biến sắc, lắp bắp nói:
- Vừa rồi tiểu cô nương đã dụng ám tiá»…n có tẩm độc? Thiếu nữ gáºt đầu:
- Không sai. Chỉ cần má»™t mÅ©i ám tiá»…n cá»§a bản cô nương xước qua da thịt cá»§a tiểu hòa thượng thì mạng ngươi đã vá» chầu pháºt tổ rồi.
- Ấy, sao cô nương mặt mà y thanh tú mà tâm địa ác độc như váºy? Nhỡ Lá»— Trình bần tăng không đỡ được mấy mÅ©i ám tiá»…n thì tiêu Ä‘á»i rồi.
Lỗ Trình gãi đầu:
- Nếu tiểu bần tăng chết thì cô nương còn đâu lên giá»ng sai bảo bần tăng chứ.
Lỗ Trình vừa nói vừa thảy túi thịt chó qua tay Lục Chỉ Thần Thâu. Gã vừa thảy vừa nói:
- Tiêu mất món đắc khẩu rồi, giỠlão huynh có muốn ăn thì cứ tự nhiên mà dùng.
Mặc dù nghe Lá»— Trình nói nhưng Lục Chỉ Thần Thâu vẫn nhìn mấy cục thịt chó, tháºm chà đưa lên mÅ©i ngá»i. Lão thâu nhi nhăn mặt, chắc lưỡi:
- Tháºt là tiếc quá. Mất kim ngân, mất tiểu hắc kỳ lão không tiếc bằng mất mấy cục thịt đắc khẩu nà y.
Lục Chỉ Thần Thâu vừa nói vừa thả túi thịt xuống đất, rồi quay lại thiếu nữ:
- Tiểu nữ không biết ăn thì thôi cớ sao lại hủy hoại mấy món đắc khẩu có một không hai trên giang hồ? Thiếu nữ nạt ngang Lục Chỉ Thần Thâu:
- Các ngưá»i đừng nhiá»u lá»i nữa, có mau dẫn tên VÅ© Văn Tiểu VÄ© ra đây không? Má»™t lá»i bổn cô nương phán ra không ai được cãi nghe chưa? Lục Chỉ Thần Thâu tròn mắt nhìn thiếu nữ rồi quay lại nhìn tiểu hòa thượng Lá»— Trình:
- Hê, nghe cái giá»ng cá»§a vị thiếu nữ nà y Lá»— huynh ngỡ mình Ä‘ang giáp mặt đấng kim thượng nếu không phải là kim thượng chắc cÅ©ng là quáºn chúa, không là quáºn chúa chắc cÅ©ng là hoà ng háºu nương nương.
Lá»— Trình gáºt đầu:
- Äệ cÅ©ng cảm nháºn như váºy.
Lục Chỉ Thần Thâu bước đến cạnh Lá»— Trình nhá» giá»ng nói:
- Nếu Ä‘Ãch thị là những ngưá»i trong hoà ng tá»™c thì như thế nà o trong mình há» cÅ©ng có kim ngân rất nhiá»u.
Lỗ Trình trợn mắt:
- Lão huynh lại định táy máy tay chân phải không?
- Ấy... Äâu dá»… gì gặp được những món há»i thế nà y, huống chi ả đã là m há»ng mất món đắc khẩu cá»§a huynh và đệ.
Lục Chỉ Thần Thâu đặt tay lên vai Lỗ Trình:
- Äệ tÃnh sao?
- Tùy lão huynh váºy.
- Huynh sẽ dùng kim lượng đó mà mua và i chục con khuyển hoang để lão đệ trổ tà i.
Lỗ Trình vừa nghe Lục Chỉ Thần Thâu nói đã vội chắp tay:
- A Di Äà Pháºt! Bần tăng không thể phạm sát giá»›i cá»§a nhà Pháºt.
Lục Chỉ Thần Thâu sặc và i tiếng rồi nói:
- Không phạm sát giá»›i váºy chứ khuyển hoang ở đâu mà đệ là m món khoái khẩu?
- Äó là những con khuyển hoang đã chết mà bần tăng xin lại cá»§a bang chúng Cái Bang.
Lục Chỉ Thần Thâu trợn mắt:
- Trá»i đất! Thiếu nữ thấy hai ngưá»i thì thầm to nhá» liá»n lá»›n tiếng quát:
- Hai ngưá»i Ä‘ang bà n tÃnh gì váºy? Hừ, đừng hòng giở trò vá»›i á»¶ Lan.
Lục Chỉ Thần Thâu quay lại nhìn Ỷ Lan:
- á»¶ Lan tiểu thư đừng hiểu lầm lão phu. Lão và tiểu hòa thượng có bà n tÃnh dá»± mưu gì đâu. Chúng ta Ä‘ang tiếc rẻ món đắc khẩu thôi mà .
Lão vừa nói vừa tiến lại đối mặt với Ỷ Lan.
Lục Chỉ Thần Thâu xoa tay:
- Chẳng hay VÅ© Văn Tiểu VÄ© đã là m gì mà khiến tiểu thư nóng giáºn như váºy? á»¶ Lan gằn giá»ng:
- Cứ gá»i hắn ra giáp mặt ta.
Lục Chỉ Thần Thâu gãi đầu:
- Lão phu là bằng hữu với Vũ Văn Tiểu Vĩ nên biết tình hình của gã lắm. Nếu như tiểu thư không nói thì lão phu có thét đến gãy lưỡi rụng răng, y cũng không ra.
- Ta lệnh cho gã phải ra gặp ta.
Lục Chỉ Thần Thâu gãi đầu:
- Thôi được rồi, để lão phu dẫn tiểu thư đến thỉnh Vũ Văn Tiểu Vĩ ra giáp mặt. Chứ Vũ Văn Tiểu Vĩ mà thấy mặt nữ nhân thì chẳng khác nà o gã thấy ma.
Lá»i cá»§a Lục chỉ thần thâu là m á»¶ Lan giáºn tÃm mặt, quát lá»›n:
- Các ngươi muốn chết? Nà ng vừa nói vừa toan thò tay lấy mớ ám tiễn trong túi gấm nhưng chẳng còn thấy túi gấm trong thắt lưng mình nữa. Ỷ Lan ngơ ngác:
- Ã...
Lục Chỉ Thần Thâu giơ cao hai chiếc túi gấm:
- Tiểu thư Ä‘ang tìm hai chiếc túi nà y phải không? á»¶ Lan nhìn hai chiếc túi gấm trên tay Lục Chỉ Thần Thâu, gằn giá»ng nói:
- Trả lại cho ta! Nà ng vừa dứt lá»i thì VÅ© Văn Tiểu VÄ© từ sau pho tượng pháºt nhô đầu ra nói:
- Lão huynh Lục Chỉ đừng trả cho cô ta! Lục Chỉ Thần Thâu quay lại:
- Tất nhiên là lão không trả rồi.
Lão vừa nói vừa mở túi gấm. Một túi toà n là kim ngân, túi kia đựng ám tiễn tẩm độc.
Lục Chỉ Thần Thâu reo lên:
- Chúng ta phát tà i rồi. Ha... ha... ha... Chúng ta phát tà i rồi.
á»¶ Lan gằn giá»ng quát:
- Các ngươi chỉ là một lũ đầu trộm đuôi cướp.
Lục Chỉ Thần Thâu trơn mắt:
- Nha đầu! Ngươi dám gá»i lão phu là bá»n đầu trá»™m Ä‘uôi cướp hả? Tiểu hòa thượng Lá»— Trình thì vuốt mÅ©i, khịt khịt. Y vừa lắc đầu vừa nói:
- Chắc phải cho quá»· nữ nà y má»™t bà i há»c quá.
á»¶ Lan nghe Lục Chỉ Thần Thâu và tiểu hòa thượng Lá»— Trình nói, chẳng lá»™ chút lo lắng, ngược lại còn khinh khỉnh đáp lá»i hai ngưá»i:
- Trong hai ngươi, ai dám đụng đến chéo y của bổn cô nương? Lục Chỉ Thần Thâu hừ nhạt:
- Nha đầu, ngươi thị và o ai mà dám lá»›n giá»ng vá»›i lão chứ? Äể lão cho ngươi má»™t bà i há»c nhá»› Ä‘á»i đặng từ bá» thói kiêu căng tá»± thị.
á»¶ Lan vừa thấy Lục Chỉ Thần Thâu toan động thân liá»n quát:
- Lão dám đụng đến Ỷ Lan hả?
- Sao lão không dám chứ? Dù cho nha đầu là quáºn chúa đương triá»u ta cÅ©ng phải dạy cho ngươi má»™t bà i há»c.
Lục Chỉ Thần Thâu vừa nói vừa lạng ngưá»i thuáºt lăng ba hư bá»™. Má»™t bá»™ pháp tuyệt há»c cá»§a Thiếu Lâm Tá»±, mà lão đã từng há»c lóm đươ# c ở chùa Thiếu Lâm.
Chỉ trong chớp mắt Lục Chỉ Thần Thâu đã áp sát tới Ỷ Lan. Thân pháp của Lục Chỉ Thần Thâu quá ảo diệu khiến Ỷ Lan lúng túng. Nà ng chợt thấy hữu thủ của lão dung trảo công thộp thẳng và o vùng thượng đẳng của mình không không tỠvẻ chùng tay khiến Ỷ Lan thất sắc vừa vùng chưởng đỡ vừa quát:
- Lão già đê tiện! Lá»i còn Ä‘á»ng trên môi nà ng thì đại huyệt Thần Khuyết đã buốt nhói rồi. Khà lá»±c cá»§a nà ng thoáng chốc tản mạn sau cái nhói Ä‘au đó cùng lúc trảo công cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu biến mất.
Ỷ Lan buông thõng tay chân, nhìn Lục Chỉ Thần Thâu chằm chằm.
Lục Chỉ Thần Thâu thì chống nạnh nhướn mà y, toét miệng cưá»i hì hì.
Lão thâu nhi véo và o cằm Ỷ Lan:
- Bản lĩnh của nha đầu kém thế mà dương dương tự đắc đòi giao thủ với lão thâu nhi.
Ỷ Lan thẹn mặt:
- Lão dám?
- Lão dám thì sao? Lão còn bắt ngươi bá» và o đống kiến lá»a nữa kìa để ngươi chừa cái táºt kiêu căng, thấy kẻ lá»›n mà không biết nể trá»ng.
Ỷ Lan nhăn mặt:
- Lão... nếu...
Ỷ Lan chưa nói hết câu lão thần thâu đã nạt ngang:
- Nếu gì? Lão thâu nhi vuốt chòm râu bạc:
- Äể lão phu nện cho ngươi và i cái tát tai, văng ra ba bốn chiếc răng rồi thả nha đầu Ä‘i, xem ngươi sau nà y là m gì được lão thần thâu nà y chứ.
Lục Chỉ Thần Thâu vung tay phải lên cao.
Lá»— Trình chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt. Xem ra lần nà y dù có quáºn chúa đương triá»u thì cÅ©ng phải gãy Ãt nhất ba bốn cái răng, không biết bá»™ mặt cá»§a nha đầu như thế nà o, chắc tức cưá»i lắm.
Nghe Lá»— Trình nói, á»¶ Lan tức đến lá»™n ruá»™t gan, nhưng lại sợ đến tÃm mặt bởi sắp nháºn má»™t cái tát cá»§a lão thần thâu.
Lão thần thâu nhạt nhẽo nói:
- Nha đầu! Ngươi chuẩn bị chưa? á»¶ Lan vừa sợ vừa giáºn, nói lá»›n vá»›i VÅ© Văn Tiểu VÄ©:
- Tiểu VÄ©, ngươi mặc nhiên để cho ngưá»i khác bức hiếp ta sao? Tiểu VÄ© thò mặt ra sau lưng tượng pháºt:
- Ta đâu biết là m gì bây giá».
Lục Chỉ Thần Thâu cưá»i há» há»:
- Bây giá» thì nha đầu năn nỉ gã Tiểu VÄ©, váºy sao lúc đầu ngươi đòi giết gã mà . Thôi được, nể mặt VÅ© Văn Tiểu VÄ© bằng hữu, lão không tát ngươi nữa, mà chỉ bẻ răng ngươi thôi.
Lão nạt lớn:
- Há miệng ra!
- Lão... lão dám...
Từ ngoà i cá»a toà n chÃnh Ä‘iện má»™t chiếc bóng và ng lướt và o.
- A Di Äà Pháºt! Tiếng niệm pháºt hiệu cất lên ngay sau lưng Lục Chỉ Thần Thâu. Lão lại ngỡ là tiếng cá»§a Lá»— Trình, liá»n nạt ngang:
- Lão đệ cứ niệm pháºt hiệu hoà i, ngươi mau tìm mấy con khuyển hoang vá» nấu món đắc khẩu đặng tống tiá»…n con nha đầu nay.
- A Di Äà Pháºt! Lục Chỉ Thần Thâu nheo mà y bởi cái giá»ng nói cá»§a Lá»— Trình.
Lão bặm môi từ từ quay lại. Trước mặt lão, Lá»— Trình Ä‘ang quỳ úp mặt xuống dưới đất còn ngưá»i niệm pháºt hiệu chẳng ai khác mà chÃnh là trụ trì Long Thiên Tá»± Du Tăng.
Lục Chỉ Thần Thâu biến sắc:
- Lão hòa thượng! Lão đến đây là m gì? Du Tăng chắp tay lần chuỗi hại:
- Bần tăng Ä‘i tìm tên đệ tá» phá giá»›i Lá»— Trình. Äã từ lâu bần tăng cấm chỉ môn đồ không được giao du vá»›i lão thần thâu thế mà y vẫn cãi lệnh bần tăng.
- Æ ... Ngưá»i trong giang hồ kết tình huynh đệ có gì mà lão hòa thượng cấm chứ?
- A Di Äà Pháºt! Ngưá»i xuất gia khác vá»›i ngưá»i ngoà i giang hồ.
á»¶ Lan nghe Du Tăng nói, phấn chà vô cùng liá»n nói vá»›i Du Tăng:
- Lão đại sư, tên môn đồ cá»§a lão đại sư cấu kết vá»›i lÅ© trá»™m cướp, bắt tiểu nữ vỠđây tÃnh là m chuyện báºy bạ. Bá»n hạ Ä‘oạt cả kim ngân cá»§a tiểu nữ nữa.
Äôi mà y cá»§a Du Tăng cau hẳn lại.
Lục Chỉ Thần Thâu thì tức uất sau lá»i nói cá»§a á»¶ Lan. Lão thâu nhi quay ngoắt ngưá»i lại:
- Nha đầu! Ngươi ngáºm máu phun ngưá»i. Hừm... Lão phu phải cắt lưỡi ngươi.
Lão thần thâu vừa nói vừa thẳng tay toan tát và o mặt Ỷ Lan.
Lão chưa thực hiện được ý định của mình thì đã bị Du Tăng thộp cứng rồi.
Lục Chỉ Thần Thâu quay lại:
- Lão hòa thượng...
Lục Chỉ Thần Thâu ngưng lưá»i, không nói hết ý cá»§a mình bởi mắt chạm và o khuôn mặt nghiêm khắc cá»§a Du Tăng:
- A Di Äà Pháºt. Có mặt bần tăng mà lão thà chá»§ vẫn không từ bỠý niệm hung ác.
- Lão không nghe tiểu nha đầu sà m ngôn ngáºm máu phun ngưá»i à ?
- Có lá»a thì má»›i có khói. Nếu như các ngươi là kẻ quang minh chÃnh đại thì không hiếp đáp má»™t thiếu nữ như vị cô nương nà y.
Du Tăng vừa nói vừa buông tay Lá»±c Chỉ thần thâu. Lục Chỉ Thần Thâu thừa cÆ¡ Du Tăng không phòng bị, liá»n thi triển môn tuyệt thức Vô Hình Thá»§ táºp kÃch và o đại huyệt thần khuyết cá»§a đại sư.
Với thế công bất ngỠnà y, Lục Chỉ Thần Thâu đoan chắc dù võ công của Du Tăng có cao siêu đến mấy cũng khó mà tránh né đặng.
Nhưng lão thần thâu đã lầm, Vô Hình Thủ của lão vừa thoát ra thì như chạm và o một mớ bùng nhùng ngay tại đại huyệt Thần Khuyết của Du Tăng khiến cho lão ngạc nhiên vô cùng.
Lão cảm thấy có kỳ biến vá»™i và ng thâu pháp vá»:
- A Di Äà Pháºt.
- Bùm...
Lục Chỉ Thần Thâu vừa nghe tiếng pháºt hiệu phát ra từ cá»a miệng Du Tăng thì cảm nháºn má»™t lá»±c di sÆ¡n đảo hải quất thẳng và o vùng trung đẳng cá»§a lão.
Lục Chỉ Thần Thâu báºt thốt:
- Ôi...
Lão loạng choạng thối lùi bốn bộ, thần sắc biến đổi, tứ chi run rẩy rồi té ngồi xuống đất.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình vá»™i dáºp đầu xuống sà n gạch:
- Sư phụ, xin đừng đánh lão huynh của con! Ỷ Lan chen và o:
- Lão đại sư, giết lão già đê tiện đó Ä‘i! VÅ© Văn Tiểu VÄ© từ phÃa sau lưng tượng pháºt Như Lai băng mình xuống. Phong thái và dung mạo cá»§a Tiểu VÄ© vừa đĩnh đạc vừa khôi ngô tuấn tú như Phan An, Tống Ngá»c.
Thấy chà ng xuất hiện từ sau lưng tượng pháºt tổ, Du Tăng lại chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt.
Du Tăng vừa niệm pháºt vừa cách không phóng chỉ giải huyệt cho á»¶ Lan.
á»¶ Lan nhanh chóng phục Chương nguyên âm. Nà ng biết chÃnh vị hòa thượng nà y đã giải huyệt cho mình, liá»n ôm quyá»n xá:
- Äa tạ đại sư! Vừa xá Du Tăng, á»¶ Lan liá»n lạng ngưá»i vun trảo thá»§ thá»™p lấy gáy VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
Mặc dù thá»§ pháp cá»§a nà ng vừa nhanh vừa bất ngá» nhưng VÅ© Văn Tiểu VÄ© lại nhanh hÆ¡n má»™t báºc, thi triển luôn thoát bá»™ hà nh vân, thân pháp như nước chảy mây trôi né tránh ngá»c thá»§ cá»§a á»¶ Lan dá»… dà ng, Tiểu VÄ© vừa tránh trảo công cá»§a á»¶ Lan vừa lạng bá»™ đến bên Lục Chỉ Thần Thâu, nói:
- Chúng ta đi thôi.
Tiểu Vĩ quay lại Du Tăng:
- Lão đại sư. Tiểu hòa thượng Lá»— Trình cùng vá»›i lão nhân thâu không phải là hạng ngưá»i bất nhân, bất nghÄ©a như vị cô nương đó nói đâu. Vãn bối dùng tÃnh mạng cá»§a mình bảo chứng cho lá»i nói đó.
Trong khi Tiểu Vĩ nói, Lỗ Trình chỉ đứng gục mặt.
VÅ© Văn Tiểu VÄ© giáºt tay lão thâu nhi:
- Lão huynh mình đi! Lão thần thâu lưỡng lự rồi lắc đầu. Lão hướng mắt nhìn Du Tăng:
- Hòa thưá»ng, lão hòa thượng. Lão có muốn hà nh xá» lão phu thì cứ hà nh xá», nhưng đừng dà nh hạ lão đệ cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu.
Du Tăng nhướn mà y nhìn Lục Chỉ Thần Thâu.
Lá»— Trình nói lý nhÃ:
- Sư phụ. Ngưá»i hãy hà nh xá» con nhưng đừng đánh lão huynh.
Du Tăng hừ nhạt má»™t tiếng. Lão quay ngưá»i lại, nghiêm khắc nói vá»›i Lá»— Trình:
- Theo ta vá» thiá»n môn! Du Tăng dứt lá»i phi thân lướt ra ngoà i cá»a đại Ä‘iện ngôi chùa hoang.
Tiểu hòa thượng Lỗ Trình bước đến bên Tiểu Vĩ và lão thần thâu:
- Lão huynh và đại ca bảo trá»ng.
Lỗ Trình phi thân thoát rượt theo Du Tăng.
Còn lại á»¶ Lan và Tiểu VÄ©, Lục Chỉ Thần Thâu. á»¶ Lan gằn giá»ng:
- Tiểu VÄ©, ngươi còn tÃnh chạy Ä‘i đâu?
- Tiểu Vĩ chạy đi đâu kệ Tiểu Vĩ.
Tiểu VÄ© vừa nói vừa giáºt tay Lục Chỉ Thần Thâu. Hai ngưá»i như hiểu ý nhau, đồng loạt quay lưng phi thân ra bên ngoà i.
á»¶ Lan thấy há» thoát chạy liá»n quát lá»›n:
- Ngươi chạy Ä‘i đâu? Nà ng băng mình theo, nhưng ra đến ngoà i đại diện thì chẳng thấy bóng dáng hai ngưá»i nữa.
Nà ng háºm há»±c nói:
- Vũ Văn Tiểu Vĩ, dù ngươi trốn dưới âm phủ, Ỷ Lan cũng moi ngươi lên.
-oOo-
Hết chương 4
|

15-10-2008, 12:25 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 5 Mất Tiểu Hắc Kỳ ÄÆ°á»£c Tiểu Huỳnh Kỳ
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: nguoiphieudu
Từ ngoà i cổng tam quan Long Thiên Tá»±, Ma Thần Cát Giã trong bá»™ huỳnh y và ng rá»±c thong dong thả bước tiến vá» phÃa cá»a đại Ä‘iện. Tạng ngưá»i cá»§a Ma Thần Cát Giã gầy như cây tre miá»…u trông chẳng khác nà o má»™t cây sáºy biết di động.
Lão Ma Thần dừng bước đối mặt vá»›i Hà n Quân Äạt. Äôi thần cá»§a lão sáng tinh như mắt mèo hoang, khiến bất cứ ai chạm nhãn cÅ©ng phải rợn ngưá»i.
Ma Thần Cát Giã đằng hắng, nhìn Tri Ngá»™ Năng há»i:
- Bổn ma thần viếng chùa Long Thiá»n Tá»± ban đêm tất đại sư biết ý cá»§a ta là không muốn thấy mặt ai trong lúc nà y.
Tri Ngá»™ Năng chấp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt. Vị công tỠđây chỉ quá vãng bất ngá» chứ Long Thiá»n Tá»± không há» mở cá»a đón.
Ma Thần Cát Giã gáºt đầu:
- Quá vãng viếng chùa bất ngá» cÅ©ng có thể Ä‘i bất ngá».
Tri Ngá»™ Năng bước đến nói vá»›i Quân Äạt:
- Công tỠđã nghe những lá»i cá»§a lão Ma Thần, váºy phiá»n công tá» ngà y mai quá vãng lại Long Thiá»n Tá»±.
Quân Äạt hừ nhạt:
- Váºy còn lúc nà y?
- Bần tăng báºn tiếp lão Ma Thần.
Quân Äạt cưá»i khẩy nói:
- Ma Thần viếng chùa ban đêm được thì tại hạ cũng có thể viếng chùa ban đêm.
Ma Thần Cát Giã cau mà y nhìn chà ng:
- Tiểu tá» muốn khiêu khÃch lão Ma Thần? Khôn hồn thì đừng để bổn Ma Thần pháºt ý mà phạm giá»›i chốn thiá»n môn.
- Lão Ma Thần thị mình là chá»§ nhân ngá»n tiểu huỳnh kỳ được quyá»n viếng chùa ban đêm. Váºy tại hạ cÅ©ng thị và o ngá»n tiểu hắc kỳ được chứ.
Ma Thần Cát Giã sá»ng sốt nhìn chà ng:
- Sao, ngươi là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ à ? Quân Äạt gáºt đầu:
- Nếu lão có ngá»n huỳnh kỳ thì Quân Äạt có tiểu hắc kỳ. Bên tám lạng bên ná»a cân, được chứ? Ma Thần Cát Giã ngắm chà ng rồi bất chợt ngá»a mặt cưá»i khằng khặc. Lão cất trà ng cưá»i tá»± phụ, phấn chà nói:
- Ông trá»i giúp cho bổn Ma Thần rồi. Nếu tiểu tá» là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ thì mau trao ngá»n tiểu kỳ đó cho bổn Ma Thần. Ta hứa sẽ dà nh cho ngươi cái sinh mạng nhá» nChương cá»§a ngươi.
Quân Äạt nhún vai:
- Nếu Ma Thần có ý Ä‘oạt tiểu hắc kỳ cá»§a tại hạ thì tại hạ cÅ©ng Ä‘ang có ý thu Chương ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long.
- Hả, ngươi cÅ©ng có ý như ta à ? Quân Äạt gáºt đầu:
- Thất Kỳ Ngá»c Long tuyệt tÃch trên giang hồ để lại bảy ngá»n tiểu kỳ cho bảy ngưá»i. Và bảy ngưá»i đó ai cÅ©ng muốn Ä‘oạt tiểu kỳ cá»§a ngưá»i kia để hợp nhất thất kỳ. Ma Thần có ý đó thì Quân Äạt cÅ©ng cùng má»™t mục Ä‘Ãch.
Ma Thần Cát Giã nhìn Quân Äạt rồi quay sang Tri Ngá»™ Năng:
- Tri hòa thượng, tiểu tá» nà y đến Long Thiá»n Tá»± để Ä‘oạt lá tiểu kỳ cá»§a Nhiếp Thần Quân chứ? Tri Ngá»™ Năng lắc đầu:
- Ma Thần, Hà n công tỠchỉ tình cỠđến đây thôi.
- Hừ, Bổn Ma Thần chẳng tin nổi lá»i ngươi nói. Nhưng thôi, cÅ©ng tốt cho bổn Ma Thần.
Ta khá»i mất công Ä‘i tìm ngá»n tiểu hắc kỳ nữa.
Ma Thần Cát Giã quay lại Hà n Quân Äạt:
- Ngươi có mang theo ngá»n tiểu hắc kỳ không?
- Thế còn Ma Thần có mang theo ngá»n tiểu huỳnh kỳ không?
- Tất nhiên là phải có rồi, nó là váºt bất ly thân cá»§a bổn Ma Thần mà . Nhưng ngá»n tiểu kỳ đó không thuá»™c vá» tiểu tỠđâu, chỉ khi nà o bổn Ma Thần chầu diêm chúa may ra ngươi má»›i lấy được nó, nhưng hạ thá»§ được ma thần, ngươi chỉ có thể nằm mÆ¡ mà thôi.
- Tại hạ đã muốn đoạt tiểu huỳnh kỳ thì chuyện gì tại hạ cũng là m.
- Ngươi chưa Ä‘oạt được thì ngưá»i đã chết rồi. Nếu ngươi muốn sống thì ngoan ngoãn giao lá hắc kỳ cho bổn nhân.
Quân Äạt lắc đầu:
- Chuyện đó cũng chỉ có trong mơ mà thôi, nếu như tại hạ còn sống...
- Tiểu tỠsắp chết đến nơi rồi.
Ma Thần Cát Giã trổ hung nhãn chiếu thẳng và o mắt Quân Äạt. Äôi thần nhãn cá»§a lão như muốn tóe hung quang lấy ngay sinh mạng chà ng.
Ma Thần Cát Giã gằn giá»ng:
- Ngươi chuẩn bị vỠchầu diêm chúa rồi chứ?
- Quân Äạt sẵn sà ng thỉnh giáo Ma Thần.
- Tốt lắm! Bổn Ma Thần tiếc cho kẻ háºu sinh như ngươi. Ngươi chết trong độ tuổi chưa đáng chết chỉ tại vị ngươi ương ngạnh dám cãi lịnh cá»§a bổn Ma Thần.
- Tại hạ cũng đang có ý đoạt tiểu huỳnh kỳ của Ma Thần đây.
Ma Thần Cát Giã quát lớn một tiếng:
- Chỉ Äiện Di SÆ¡n.
Toà n thân cá»§a gã phát ra những tiếng kêu răng rắc, chứng tá» gã Ä‘ang váºn công đến tầng thượng.
Bên nà y Hà n Quân Äạt cÅ©ng đâu dám xem thưá»ng Ma Thần Cát Giã vì biết đối phương cá»§a mình cÅ©ng là má»™t trong những nhân váºt giữ những ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long.
Quân Äạt bặm môi váºn công lá»±c đến tầng thứ mưá»i hai để chuẩn bị đón đỡ tuyệt thức kỳ công cá»§a Ma Thần Cát Giã.
Ma Thần vừa quát Chỉ Äiện Di SÆ¡n thì đẩy hữu thá»§ đến trước. Bà n tay cá»§a lão thoáng chốc và ng rá»±c, rồi những ngón tay như tụ khà kình phóng thẳng vá» phÃa Quân Äạt những đạo chỉ chết ngưá»i.
Quân Äạt bặm môi thét lá»›n:
- Song Chỉ Äoạt Mạng.
Hai thứ tuyệt công cùng cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long chạm thẳng và o nhau phát ra má»™t tiếng nổ kình thiên khiến cho Tri Ngá»™ Năng ù cả thÃnh nhÄ©. Lão đứng thị tráºn mà tưởng như trước mặt mình vừa rồi có hai ngá»n sét trá»i xẹt đến chạm thẳng đến phá tiếng nổ kinh thiên động địa.
Tăng y cá»§a Tri Ngá»™ Năng giÅ© phần pháºt bởi những đạo dư kình thoát ra từ sá»± va chạm căng thẳng đỡ thẳng cá»§a hai đối thá»§ Trong cuá»™c đấu.
Äón thẳng Chỉ Äiện Di SÆ¡n cá»§a Ma Thần Cát Giã bằng tuyệt công Song Chỉ Äoạt Mạng, khà huyết cá»§a Quân Äạt nhá»™n nhà o, mắt hoa tai ù. Chà ng phải nghiến răng bặm môi má»›i nén được khà huyết lưu sắp phun ra ngoà i. Quân Äạt thối luôn ba bá»™ má»›i trụ thân. Trước mặt chà ng xuất hiện má»™t [thiếu # chữ] còn bốc khói tá»a mùi khét bởi đã bị cháy.
Bên kia Ma Thần Cát Giã cÅ©ng lắc lư liên tục phải thối vá» sau má»™t bá»™, hai chân lún sâu qua đế giầy. Lão nhìn Quân Äạt không chá»›p mắt, lá»™ vẻ ngạc nhiên tá»™t cùng. Vừa rồi đấu thẳng vá»›i chà ng má»™t chỉ công tuyệt thức cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long dùng chÃn thà nh công lá»±c.
Ma Thần Cát Giã ngỡ rằng Quân Äạt dù có luyện thức Song Chỉ Äoạt Mạng nhưng cÅ©ng không dám đỡ thẳng ngá»n Chỉ Äiện Di SÆ¡n, nhưng ngược lại chà ng đã dám đỡ thẳng ngá»n chỉ đó mà chỉ thối lùi ba bá»™.
Ma Thần Cát Giã không ngạc nhiên sao được khi đối phương chỉ đáng mặt háºu sinh thế mà ná»™i lá»±c chăng thua kém lão bao nhiêu. Cà ng nghÄ© Ma Thần Cát Giã cà ng giáºn uất lên được.
Lão nghĩ thầm:
- Nếu cuá»™c tá»· đấu hôm nay mà đến tai lão Phong Tình Cổ Thi thì mình mất mặt vá»›i gã mất thôi! Phải giết tiểu tá» nà y bằng má»i giá.
Mặc dù nghÄ© váºy nhưng Ma Thần Cát Giã vẫn lên tiếng há»i Quân Äạt:
- Tiểu tá»! Ngươi còn đủ ná»™i kình đỡ thêm má»™t chỉ cá»§a bổn Ma Thần chứ? Khà huyết vẫn còn nhá»™n nhạo, nhưng Quân Äạt cÅ©ng cố nén không để cho đối phương biết. Ngay cả chà ng cÅ©ng không ngá» ná»™i lá»±c cá»§a Ma Thần kinh hồn đến như váºy, nếu vừa rồi chỉ má»™t chút sÆ¡ xuất, nếu không dụng hết toà n lá»±c, e rằng chỉ công cá»§a thần ma đã nhấc bổng chà ng quẳng Ä‘i như má»™t cái diá»u giấy.
Chà ng trầm giá»ng nói:
- Quân Äạt sẵn sà ng thỉnh chiêu cá»§a lão Ma Thần cho đến khi lão tá»± tay dâng tiểu huỳnh kỳ cho tại hạ.
- Tiểu tỠngông cuồng. Hôm nay bổn Ma Thần không lấy mạng ngươi thì không thèm đến Long Thiên tự nà y nữa.
Lão vừa nói vừa váºn ná»™i công đến mưá»i thà nh công lá»±c. Ma Thần Cát Giã quát lá»›n:
- Tiểu tỠnạp mạng.
[thiếu trang] Cất ngá»n tiểu kỳ và o trong ngá»±c áo cẩn tháºn, Quân Äạt má»›i quay lại Tri Ngá»™ Năng:
- Tại hạ đã là m phiá»n đại sư nhiá»u quá, xin kiếu từ! Tri Ngá»™ Năng lắc đầu:
- Ấy, sao công tá» vá»™i Ä‘i sá»›m váºy, và o trong đại Ä‘iện chúng ta sẽ đà m đạo.
Quân Äạt nghÄ© thầm:
- "Nếu lúc nà y ná»™i lá»±c cá»§a Quân Äạt không tản mát, cần váºn công Ä‘iá»u tức, thì sẵn sà ng hầu tiếp lão hòa thượng." Trong tâm nghÄ© như váºy, nhưng vẻ mặt chà ng vẫn thản nhiên trước cặp mắt giảo hoạt cá»§a Tri Ngá»™ Năng. Quân Äạt nghÄ© tiếp:
- "Lão trá»c nà y không biết mình đã bị tản mát ná»™i lá»±c, nếu biết nhất định sẽ không cho mình rá»i khá»i Long Thiên tá»± vá»›i ngá»n tiểu kỳ cá»§a Ma Thần Cát Giã." Quân Äạt mỉm cưá»i từ tốn há»i:
- Hôm khác Quân Äạt sẽ quay lại thỉnh ý đại sư.
- Ấy, bần tăng có tấm lòng với công tỠmà công tỠbỠđi sao? Hay công tỠkhông còn muốn gặp tiểu hòa thượng Lỗ Trình nữa? Tri Ngộ Năng xởi lởi:
- Công tá» hãy và o trong đại Ä‘iện chá» Lá»— Trình vá», để bần tăng châm trà cho công tá» giải khát.
- Äa tạ đại sư, lúc nà y Quân Äạt thấy không tiện ở đây.
Tri Ngộ Năng chắc lưỡi:
- Công tá» Ä‘i đâu bây giá», bần tăng xem sắc diện cá»§a công tá» có phần như đã bị ná»™i thương thì phải. Nếu tháºt sá»± công tá» bị ná»™i thương thì hãy và o đại Ä‘iện để bần tăng chữa trị cho.
- Tại hạ chỉ mệt má»™t chút thôi, nhưng không dám là m phiá»n đại sư. Quân Äạt vừa nói vừa quay lưng thả bước tiến ra khá»i chùa.
Tri Ngá»™ Năng đâu thể để chà ng bình yên rá»i khá»i Long Thiá»n Tá»± liá»n trổ khinh thuáºt lướt qua đầu Quân Äạt chặn đưá»ng chà ng:
- Hà n công tá» không thắc mắc vì sao Ma Thần Cát Giã đến viếng Long Thiá»n Tá»± ban đêm à ?
- Äó là nhã hứng cá»§a Ma Thần, tại hạ không để tâm đến.
Tri Ngá»™ Năng nheo mà y gằn giá»ng nói:
- Nói mãi cuối cùng Hà n công tá» cÅ©ng chỉ muốn rá»i Long Thiá»n Tá»±.
- Tại hạ không muốn là m phiá»n đại sư.
Tri Ngá»™ Năng cưá»i mỉm, thuáºn tay vuốt cá»ng dâu dà i:
- Lúc công tỠvà o đây rất hăng hái, trở ra cũng rất muốn ra.
Lão xoa tay.
- Phải công lá»±c cá»§a công tá» tản mất hết rồi, giỠđưa tay Ä‘uổi ruồi cÅ©ng không bay? Quân Äạt cau mà y:
- Äại sư há»i váºy nhằm ý gì? Tri Ngá»™ Năng cưá»i ná»a mép:
- Công tỠkhông hiểu ý của bần tăng hay không muốn hiểu.
Tri Ngá»™ Năng lại vuốt cá»ng râu dà i:
- Công tá» và o Long Thiá»n Tá»± để viếng cảnh chùa nhưng lại có tiểu huỳnh kỳ.
Lão thở dà i nói tiếp:
- Mà cái gì thuá»™c địa pháºn cá»§a Long Thiá»n Tá»± là cá»§a bản tăng, công tá» muốn rá»i khá»i cổ tá»± nà y thì hãy giao lại ngá»n tiểu kỳ kia cho bần tăng.
Quân Äạt cau mà y:
- Cuối cùng lão cÅ©ng lòi mặt chuá»™t. Lão muốn Ä‘oạt ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a tại hạ chứ gì?
- Cái gì trong khuôn viên Long Thiá»n Tá»± bần tăng phải có trách nhiệm bảo vệ.
- Thế đại sư có đủ bản lÄ©nh Ä‘oạt lá tiểu huỳnh kỳ không? Tri Ngá»™ Năng lưỡng lá»± rồi cưá»i khẩy nói:
- Lúc công tỠchưa đấu với Ma Thần Cát Giã thì lão nạp không nghĩ đến việc đoạt tiểu huỳnh kỳ và tiểu hắc kỳ đâu, nhưng bây giỠthì Hà n công tỠđuổi ruồi còn không bay, bần tăng cần gì phải dùng sức chứ.
Quân Äạt sa sầm mặt xuống. Chà ng lạnh nhạt nói:
- Pháºt tổ Như Lai dạy các đệ tá» cá»§a ngà i muốn thoát khá»i vòng sinh tá» luân Chương phải tránh xa tham, sân, si nhưng xem ra lão hòa thượng chẳng muốn vá» chầu pháºt tổ.
Chà ng chở dà i nói:
- Quân Äạt sẽ thay mặt pháºt tổ tông tiá»…n lão hòa thượng vá» Tây thiên để sám hối vá»›i pháºt tổ. Lão hòa thượng hãy đến mà lấy hai ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Long Kỳ Hiệp.
Thấy chà ng có vẻ dá»ng dưng. Tri Ngá»™ Năng đâm ra lưỡng lá»±. Trong cuá»™c đấu vừa rồi, Tri Ngá»™ Năng đã chứng kiến Quân Äạt đánh má»™t chưởng đánh thẳng Ma Thần Cát Giã khiến cho lão ma đầu bị ná»™i thương trầm trá»ng phải trao tiểu huỳnh kỳ cho chà ng để bảo tồn tÃnh mạng, nên lão không khẳng định được Quân Äạt có bị ná»™i thương như lão ma kia không, hay chà ng chỉ giả vá».
Tiến thoái lưỡng nan, nên Tri Ngá»™ Năng chỉ biết đứng phá»—ng như pho tượng chắn ngang lối ra khá»i chùa.
Quân Äạt cưá»i khẩy:
- Äại sư không còn nhã hứng Ä‘oạt kỳ nữa à ? Chà ng dấn thêm má»™t bá»™ song thu cÅ©ng hoà nh chéo như chuẩn bị phát tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng.
- Äại sư không còn nhã hứng Ä‘oạt kỳ nhưng Quân Äạt thì lại rất cao hứng muốn đưa lão vá» Tây thiên chầu pháºt tổ.
Tri Ngá»™ Năng nghe chà ng nói giáºt mình. Sợ Quân Äạt xuất kỳ táºp kÃch bằng Song Chỉ Äoạt Mạng, lão hòa thượng Ä‘iểm chân phi thân thối vá» phÃa cá»§a đại hồng bảo Ä‘iện.
Quân Äạt mỉm cưá»i rồi trổ khinh thuáºt ra ngoà i cổng tam quan.
Tri Ngá»™ Năng đứng ngay cá»a chÃnh sảnh nhìn cho đến khi bóng Quân Äạt mất hút. Lão nheo mà y lẩm nhẩm nói:
- Lạ tháºt, sao không táºp kÃch mình mà lại bá» Ä‘i? Y muốn giết mình kia mà .
Tri Ngá»™ Năng lắc đầu bặm môi suy nghÄ©. Bất chợt lão Ä‘áºp song thá»§ và o nhau rồi rá»§a thầm:
- "Mình bị gã lừa rồi, đúng là gã Ä‘ang bị ná»™i thương. Trá»i Æ¡i, cÆ¡ há»™i Ä‘em đến mà mình lại để vuá»™t khá»i tầm tay." Tri Ngá»™ Năng giáºn quá phát cuồng, dá»±ng luôn song chưởng vá»— và o con kỳ lân bằng đá đặt bên phải cá»a đại hồng bảo Ä‘iện.
- Ầm.
Con kỳ lân bằng đá hứng trá»n đạo chưởng kình Tháºp Bát La Hán cá»§a Tri Ngá»™ Năng, đổ lăng ra đất, gảy hẳn má»™t chân.
-oOo-
Hết chương 5
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, ãàðàíò, äèñêè, đà m lục thái, çàêîí, êèåâà, íîêèà, ïîïêà, îõîòà, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, òåàòð, ôèòíåñ, that kỳ Ä‘oaÌ£t mạng, that ki doat mang, that ky doat mang, thatkydoatmang, thất kỳ Ä‘oạt hôn  |
| |