 |
|

16-10-2008, 10:41 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Thất Kỳ Äoạt Mạng
Nguyên tác: Ngá»a Long Sinh
Dịch thuáºt: Vô Danh
Nguồn: nhanmonquan.com
Chương 11 Kẻ Vị Tình Ngưá»i Vị NghÄ©a
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: buihung
VÅ© Văn Tiểu VÄ© rá»i thư phòng cá»§a à Tiên, theo hà nh lang ra ngoà i tòa lầu chÃnh sảnh Lạc Há»·, nhưng khi vừa bước chân xuống báºc tam cấp thì chạm mặt ngay vá»›i á»¶ Lan.
Ỷ Lan nhìn Tiểu Vĩ:
- Hừ, thì ra ngươi trốn trong Lạc Hoa Viên Nà ng vừa nói vừa áp thẳng tới Tiểu Vĩ, Tiểu Vĩ khoát tay:
- Tiểu Vĩ đã nói rồi, ta không cố ý mà . Tiểu Vĩ không muốn gặp nà ng.
Tiểu VÄ© vừa nói vừa lạng bá»™, trổ luôn khinh thuáºt thoát bá»™ hà nh vân băng mình Ä‘i. á»¶ Lan đâu thể để Tiểu VÄ© thoát chạy được, liá»n trổ luôn khinh thuáºt Ä‘uổi theo. Tiểu VÄ© không muốn giáp mặt á»¶ Lan nên gia tăng cước bá»™, cà ng lúc cà ng bá» xa nà ng.
á»¶ Lan rượt theo phÃa sau thấy khoảng cách cà ng lúc cà ng xa hÆ¡n, liá»n luôn miệng quát the thé:
- Tiểu VÄ©, ngươi là nam nhi đại trượng phu sao gặp bổn cô nương chỉ biết chạy không váºy? Tiểu VÄ© ngoái đầu lại nói:
- Ta không muốn gặp nữ nhân, có thế thôi.
Tiểu VÄ© vừa đáp lá»i á»¶ Lan vừa gia tăng thêm cước bá»™, thân ảnh cá»§a Tiểu VÄ© như mây trôi nước chảy nhanh không thể tưởng, chẳng mấy chốc đã bá» mất á»¶ Lan rồi.
Tiểu Vĩ thở phà o một tiếng:
- Không biết đến bao giỠbà la sát mới hết truy tìm mình? Tiểu Vĩ chắp tay sau lưng thả bộ nhà n tản quay trở vỠThiên Vân Trang.
Äến trước cá»a tam quan, Tiểu VÄ© thoáng cau mà y bởi ngá» ngợ trong trang đã có chuyện xảy ra. Äôi mà y Tiểu VÄ© cau hẳn lại:
- Äã có chuyện gì xảy ra vá»›i trang viện cá»§a ta? Tiểu VÄ© vừa nghÄ© vừa thả bước và o trong trang viên. Không gian tháºt vắng lặng, tưởng như trang viên đã bá» hoang lâu ngà y mặc dù Tiểu VÄ© má»›i chỉ rá»i bá» trang viên và i hôm thôi.
Tấm liá»…n "Thiên Vân Trang" nằm lăn lóc trước thá»m gian chÃnh sảnh khiến Tiểu VÄ© phải dừng bước thầm nghÄ©:
- "Chẳng nhẽ chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ đã đến Thiên Vân Trang vung tay đồ tể đặng truy tìm ngá»n tiểu hắc kỳ?" NghÄ© như váºy Tiểu VÄ© lo lắng vô cùng.
Tiểu VÄ© thả bước lên báºc tam cấp, khi vừa mở cá»a đại sảnh chà ng không sao tin và o mắt mình. Bên trong đại sảnh là cảnh tượng thê thảm cá»§a những gia nhân Thiên Vân Trang.
Tất cả Ä‘á»u chết bằng những cái chết thảm thương nhất.
Tiểu VÄ© thất thần đứng ngay ngưỡng cá»a. Hai mươi xác chết cá»§a gia nhân Thiên Vân Trang Ä‘áºp và o mắt khiến mắt chà ng hoa lên.
Tiểu Vĩ lẩm nhẩm nói:
- Sao lại như thế nà y? Tiểu Vĩ gầm lên:
- Ai đã thảm sát ngưá»i cá»§a Thiên Vân Trang? Khà uất dâng trà n lồng ngá»±c đến độ Tiểu VÄ© nghe như có má»™t tảng đá ngà n cân chẹn lấy yết hầu mình. Tiểu VÄ© rÃt lên bằng chất giá»ng phẫn ná»™:
- Ai, hãy ra mặt Ä‘i. Ai đã thảm sát ngưá»i cá»§a Thiên Vân Trang, hãy ra mặt Ä‘i! Äáp lại lá»i quát thét phẫn uất cá»§a Tiểu VÄ© là má»™t tòa trang hoang vắng hiu quạnh, ngoà i tá» khà ra chẳng còn gì nữa.
Tiểu Vĩ nghẹn ngà o nói:
- Ta đã hại các ngưá»i rồi.
Hai bà n tay Tiểu VÄ© bóp chặt lại phát ra những âm thanh căng cắc, mặt ngáºp trà n sát khÃ. Tiểu VÄ© nhìn quanh như kẻ mất hồn ngÆ¡ ngẩn.
- Ta đã là m gì, ta đã có thù oán với ai mà sao lại có cảnh sát nhân nà y. Ai là kẻ thủ ác? Tiểu Vĩ vừa than đến đây thì từ ngoà i cổng tam quan Ỷ Lan phi thân lướt và o.
Nà ng vừa trụ bộ vừa quát:
- Tiểu VÄ©, ngươi còn muốn chạy nữa không? Tiểu VÄ© nghe những lá»i quát mắng cá»§a á»¶ Lan, nhưng không há» quay mặt lại. Vá»›i Tiểu VÄ© lúc nà y chỉ có ná»—i phẫn uất tá»™t cùng bởi những cái chết thảm cá»§a gia nhân Thiên Vân Trang.
Chà ng nạt lớn:
- Hãy đi đi, đừng để Tiểu Vĩ tiễn cô nương vỠa tỳ.
- Ngươi dám giết ta à ? Tiểu Vĩ quay ngoắt lại:
- Ai là ngưá»i giết tất cả những gia nhân cá»§a Thiên Vân Trang? Thần nhãn cá»§a Tiểu VÄ© hừng há»±c sát khà nhìn thẳng và o mặt á»¶ Lan.
Ỷ Lan khinh khỉnh nói:
- Nếu ta giết há» thì ngươi có dám là m gì ta không? Ngươi dám tiá»…n á»¶ Lan vá» a tỳ không? á»¶ Lan vừa dứt lá»i, Tiểu VÄ© đã gầm lên như má»™t con mãnh thú bị thương:
- Ta sẽ giết ngươi.
Cùng vá»›i tiếng thét đầy phẫn ná»™ đó, Tiểu VÄ© trổ luôn thuáºt pháp thoát bá»™ hà nh vân, vụt lướt lên cao chẳng khác nà o chiếc mà nh lưới chụp hẳn xuống thân ảnh cá»§a á»¶ Lan vá»›i lá»±c kình khai sÆ¡n phá thạch.
Ỷ Lan đứng thất thần bởi sức mạnh chỉ kình quá khốc liệt. Nà ng ngỡ trên đầu mình là một võng lưới tầm sét chụp phủ xuống, để xé nà ng ra là m trăm mảnh.
Mặc dù hốt hoảng nhưng á»¶ Lan cÅ©ng kịp dá»±ng ngá»c thá»§ tống ngược trở lại má»™t đạo chưởng khà âm nhu đón thẳng lấy những đạo chỉ thiên ma để bảo toà n mạng sống.
- Ầm...
á»¶ Lan rú lên má»™t tiếng thảm thiết, lảo đảo như cây sáºy trước cÆ¡n cuồng phong dữ dá»™i.
Mái tóc dà i Ä‘en mượt cá»§a nà ng xổ tung ra ngoà i, miệng rịn máu tươi, mặt biến sắc xanh rá»n.
Tiểu VÄ© từ trên lao thẳng xuống, chỉ pháp cá»§a chà ng đã hưá»m sẵn để kết liá»…u mạng sống cá»§a á»¶ Lan.
Tiểu VÄ© rÃt lên the thé:
- Tại sao nà ng dám hạ sát toà n bộ gia nhân của Thiên Vân Trang? Khuôn mặt Tiểu Vĩ hằn những nét hung tợn khiến cho Ỷ Lan phải rùng mình, da thịt nổi đầy gai ốc.
Tiểu Vĩ gầm lên:
- Nói cho ta biết tại sao? Ỷ Lan lắc đầu:
- Ngươi dám giết Quáºn chúa Qui Tư Quốc ư?
- Dù nà ng có là đấng kim thượng cũng phải trả lại cho Thiên Vân Trang món nợ máu nà y.
Giá»ng cá»§a Tiểu VÄ© vừa kiên quyết vừa trà n ngáºp sát khÃ.
á»¶ Lan vừa nghe chà ng nói dứt lá»i đã vá»™i lắc đầu:
- Không, á»¶ Lan không phải là hung thá»§ giết ngưá»i.
- Äứng trước cái chết, nà ng lại không dám nháºn háºu quả cá»§a nà ng à ? Tiểu VÄ© dấn đến má»™t bá»™ nữa.
Ỷ Lan thoái một bộ, nà ng khoát tay nói:
- Tiểu VÄ©, á»¶ Lan nói tháºt đó. á»¶ Lan không có giết ngưá»i.
- Vừa rồi chÃnh nà ng thừa nháºn mình ra tay giết những gia nhân cá»§a Thiên Vân Trang.
Chẳng nhẽ vì má»™t chút tiểu tiết trong cuá»™c sống mà nà ng lại nhẫn tâm giết bấy nhiêu ngưá»i cá»§a Thiên Vân Trang hay sao?
- Không, Tiểu VÄ© hãy tin á»¶ Lan Ä‘i, á»¶ Lan không có giết ngưá»i.
- Nà ng đã từng ngáºm máu phun ngưá»i thì háºu quả hôm nay cÅ©ng chỉ có nà ng mà thôi.
Tiểu Vĩ từ từ dựng đôi song thủ.
á»¶ Lan nhăn mặt, nấc nghẹn rồi báºt khóc:
- á»¶ Lan không giết ngưá»i đâu.
- Nà ng không giết thì ai giết? Ỷ Lan lắc đầu:
- á»¶ Lan không biết, á»¶ Lan chỉ muốn bắt Tiểu VÄ© để thá»a lòng căm tức vì hà nh động cá»§a ngươi đã nhìn trá»™m trong lúc á»¶ Lan tắm mà thôi.
- Tiểu VÄ© đã minh chứng vá»›i nà ng rồi, ta không há» cố ý, chỉ vô tình nghÄ© rằng ngưá»i tắm là Lá»— Trình đệ nên má»›i tÃnh bỡn cợt y.
Tiểu Vĩ lắc đầu:
- Thế mà nà ng vì cái chuyện nhá» nChương đó mà nỡ tà n sát tất cả ngưá»i cá»§a Thiên Vân Trang, những ngưá»i chẳng há» biết chút võ công. Hai mươi nhân mạng cá»§a Thiên Vân Trang để cho Tiểu VÄ© lấy mạng nà ng.
Tiểu Vĩ vừa nói vừa từ từ đẩy song thủ đến trước. Ỷ Lan rùng mình thét lớn:
- Tiểu VÄ© đừng là m váºy. á»¶ Lan không muốn chết đâu. Nếu ngươi giết á»¶ Lan thì ngươi cÅ©ng không bảo toà n được tÃnh mạng đâu. Cao thá»§ Qui Tư Quốc sẽ tìm ngươi mà trả háºn cho á»¶ Lan.
Tiểu Vĩ nhếch mép:
- Dù có chết Tiểu Vĩ cũng trả món nợ nà y.
- Tiểu VÄ©, á»¶ Lan van ngươi. á»¶ Lan không muốn chết đâu và quả tháºt á»¶ Lan không phải là ngưá»i hạ thá»§ những gia nhân cá»§a Thiên Vân Trang.
- Ta chỉ cho nà ng má»™t cÆ¡ há»™i. Hãy nói nguyện vá»ng cá»§a mình trước khi chết.
á»¶ Lan chùi vết máu tươi Ä‘á»ng trên mép:
- Tiểu VÄ© quyết định giết á»¶ Lan tháºt sao?
- Hai mươi nhân mạng Thiên Vân Trang mà Tiểu VÄ© có thể ngoảnh mặt là m ngÆ¡ được à ? Ta không phải là kẻ khát máu, thÃch nhúng tay và o máu. Nhưng Tiểu VÄ© cÅ©ng không phải là kẻ bà ng quan trước những cái chết cá»§a gia nhân. Hãy nói nguyện vá»ng cá»§a nà ng trước khi Tiểu VÄ© phát động sát chiêu.
- Tiểu VÄ© giết á»¶ Lan tháºt sao? Tiểu VÄ© gáºt đầu:
- Chỉ có giết nà ng ta mới cảm thấy được sự thư thả.
- Nếu Tiểu VÄ© muốn giết á»¶ Lan thì cứ giết Ä‘i. Rồi ngươi sẽ thấy háºu quả như thế nà o.
- Ta bất cần háºu quả.
- Ỷ Lan chẳng còn gì để nói.
Nà ng nhắm mắt lại chỠđợi Tiểu VÄ© hạ sát mình. Từ khóe mắt á»¶ Lan hai giá»t lệ trong vắt rịn ra và lăn tròn xuống má.
Nà ng thổn thức nói:
- Hãy giết ta Ä‘i. á»¶ Lan chết trong uất háºn, chết mà không thể nà o nhắm mắt được. á»¶ Lan chết bởi chÃnh tay ngưá»i mà Ỷ Lan đã... đã tương tư.
Äôi chân mà y lưỡi kiếm cá»§a Tiểu VÄ© cau hẳn lại sau câu nói cá»§a á»¶ Lan, mặc dù váºy nhưng song thá»§ cá»§a chà ng vẫn từ từ đẩy tá»›i. Tiểu VÄ© nói gằn từng tiếng:
- Dù nà ng có tương tư Tiểu Vĩ thì Tiểu Vĩ cũng giết nà ng.
Ỷ Lan nấc nghẹn một tiếng:
- Ỷ Lan chết mà không nhắm mắt.
- Những gia nhân của Thiên Vân Trang chết cũng đâu có nhắm mắt được.
Mưá»i ngón tay cá»§a Tiểu VÄ© đã tụ khà để phát tác mưá»i đạo chỉ thiên ma lấy mạng á»¶ Lan.
Tiểu VÄ© vừa toan phát tác chỉ công thì má»™t bóng ngưá»i váºn bạch y lướt đến:
- Dừng tay! Nghe tiếng ngưá»i đó, á»¶ Lan mở choà ng mắt nháºn ra Ngá»c Diện Thưá»ng Luân.
Nà ng buột miệng nói:
- Thưá»ng Luân công tá».
Thưá»ng Luân phe phẩy quạt, bước đến đứng cạnh á»¶ Lan.
Y nhìn Tiểu Vĩ nói:
- Các hạ là Vũ Văn Tiểu Vĩ?
- Không sai.
Thưá»ng Luân nhún vai:
- Sao Vũ Văn công tỠlại muốn hạ thủ Ỷ Lan tiểu thư?
- Các hạ há»i để muốn cứu mạng cho nà ng? Thưá»ng Luân cưá»i khẩy, khẽ phe phẩy quạt rồi nhìn Tiểu VÄ© nói:
- Ngắt má»™t đóa hoa có thể được, nhưng há»§y má»™t cà nh hoa, lại là má»™t cà nh hoa đẹp, VÅ© Văn các hạ không thấy tiếc à ? Thưá»ng Luân gõ quạt và o bà n tay trái:
- Nếu các hạ không thÃch hoa thì nhưá»ng lại cho tại hạ.
Tiểu Vĩ trừng mắt:
- Các hạ hãy đi đi.
- ÄÆ°á»£c, tại hạ sẽ Ä‘i.
Y vừa nói vừa quay sang Ỷ Lan:
- Tiểu thư, chúng ta đi.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Thưá»ng Luân bất tháºt xoạt chân, quay ngắt lại. Chiếc quạt trong hữu thá»§ cá»§a y xỉa thẳng tá»›i Tiểu VÄ© vừa nhanh vừa bất ngá».
Thế công cá»§a Thưá»ng Luân tháºt nhanh, tháºt bất ngá» lại vô cùng hiểm độc. Từ những nan chiếc thiết phiến ba chiếc phi tiá»…n xẹt ra nhắm vùng thượng đẳng cá»§a Tiểu VÄ© công kÃch.
Vá»›i thế phát công nà y, Thưá»ng Luân Ä‘oán chắc dù Tiểu VÄ© có là thiên hạ đệ nhất cao thá»§ nếu không tán mạng thì cÅ©ng bị trá»ng thương trầm trá»ng.
Nhưng Thưá»ng Luân công kÃch bất ngá» thì nháºn được sá»± ngạc nhiên bởi sá»± bất ngỠđó, bởi Tiểu VÄ© linh hoạt đến độ y không thể tưởng tượng được.
Tiểu VÄ© vừa thấy Thưá»ng Luân động thá»§ liá»n ngã ngá»a ra sau, khiến cho ba mÅ©i ám tiá»…n lướt qua ngay trên mặt chà ng.
Thưá»ng Luân buá»™t miệng thốt:
- Tuyệt lắm.
Miệng thì nói, đồng thá»i sà n bá»™ áp và o đối phương, chiếc thiết phiến xòe ra, chém ngang má»™t đưá»ng vòng cung bổ thẳng và o Tiểu VÄ©, Thưá»ng Luân vừa táºp kÃch bằng thiết phiến vừa váºn công chuẩn bị phát chưởng kình nếu như Tiểu VÄ© má»™t lần nữa tránh né được tuyệt công cá»§a gã.
Quả đúng như Thưá»ng Luân dá»± Ä‘oán, mặc dù bị rÆ¡i và o thế hạ phong nhưng Tiểu VÄ© cÅ©ng kịp báºt lên như cánh cung, rồi trổ khinh pháp thoát bá»™ hà nh vân thối lui vá» phÃa sau má»™t bá»™ cÅ©ng vừa lúc ngá»n thiết phiến chém xả tá»›i.
Tiếng rÃt gió phát ra ngay trước mặt Tiểu VÄ©, mặc dù linh hoạt như váºy song đầu ngá»n thiết phiến như má»™t mÅ©i kiếm vẫn rá»c má»™t đưá»ng dà i trên trà ng y cá»§a Tiểu VÄ©.
Chưa kịp trụ bá»™ thì Thưá»ng Luân đã dá»±ng tả thá»§ tống thẳng và o đối phương má»™t đạo chưởng khà vá»›i tám thà nh công lá»±c. Khà chưởng à o à o quất thẳng đến vùng thượng đẳng cá»§a Tiểu VÄ©.
Phẫn uất dâng trà n kinh mạch, Tiểu VÄ© nghiến răng tống ngược trở lại mưá»i đạo Thiên Ma Chỉ đỡ thẳng và o chưởng kình cá»§a Ngá»c Diện Thư Sinh Thưá»ng Luân.
- Bình... bình...
Hai tiếng nổ vang lên chát chúa, dư lực phản Chương đẩy Ỷ Lan thối lui một bộ.
Trong cuá»™c đấu, Tiểu VÄ© thối má»™t bá»™ nhưng Thưá»ng Luân thối lui những hai bá»™ dù gã là ngưá»i chá»§ động phát tác thế công.
Thưá»ng Luân giáºt mình vì ná»™i lá»±c sung mãn cá»§a đối phương.
Tiểu Vĩ nghiến răng:
- Äến lượt ta đáp lá»….
Chà ng vừa nói vừa trổ thoát bá»™ hà nh vân nhoáng nhoáng dịch chuyển, lúc bên trái, lúc bên phải khiến cho Thưá»ng Luân bối rối vô cùng, không biết phải xá» trà thế nà o trong lúc Tiểu VÄ© cà ng lúc cà ng áp sát đến y.
- Thiên Ma Chỉ.
Mưá»i đạo chỉ phong rÃt gió nghe buốt cả thÃnh nhÄ© đột ngá»™t xuất hiện bên phải táºp kÃch và o Thưá»ng Luân.
Khi Thưá»ng Luân phát hiện được mưá»i đạo chỉ cá»§a Tiểu VÄ© thì chỉ kình đã đến tá»›i nách cá»§a y rồi.
Thưá»ng Luân lúng túng đến độ như Ä‘ang đứng trên đống than hồng. Vá»›i tình huống đó, Thưá»ng Luân chỉ kịp vặn ngưá»i để những đạo chỉ Thiên Ma không thá»c và o đại huyệt sinh tá».
- Binh...
Thưá»ng Luân lảo đảo như gã say rượu, không đứng vững được nữa.
Ỷ Lan lo lắng, lắc đầu nói:
- Thưá»ng công tá», ráng lên.
Tiểu Vĩ gằn từng tiếng:
- Tiểu VÄ© sẽ tiá»…n hai ngưá»i vá» dưới a tỳ cùng má»™t lượt để có đôi có bạn.
Tiểu VÄ© dứt lá»i, thoạt lướt lên không, mưá»i đạo chỉ Thiên Ma lại xuất hiện vá»— xuống đỉnh đầu Thưá»ng Luân. Thế công Thiên Ma Chỉ lần nà y đúng là má»™t sát chiêu, không để cho đối phương má»™t sinh lá»™.
Mưá»i đạo chỉ Thiên Ma như mưá»i ngá»n tầm sét Ä‘an thà nh má»™t võng lưới phá»§ xuống đầu Thưá»ng Luân.
Cái chết ở ngay trước mặt Thưá»ng Luân khiến gã thất sắc tái nhợt. Bản năng sinh tồn trá»—i dáºy trong ý niệm cá»§a Ngá»c Diện Thư Sinh Thưá»ng Luân nên gã dá»±ng vá»™i ngá»n thiết phiến che chắn thiên đỉnh mình, miệng thì quát:
- Dừng tay.
- Ầm...
Ngá»n thiết phiến cá»§a Thưá»ng Luân bị Thiên Ma Chỉ đánh báºt ra khá»i tay gã văng Ä‘i như má»™t cánh bướm ngÅ© sắc, ghim xuống đất, trong khi Thưá»ng Luân rÅ© rượi buông thõng hai tay.
Tiểu VÄ© bước đến đối mặt vá»›i Thưá»ng Luân:
- Ngươi không thảm sát những gia nhân của Thiên Vân Trang thì Tiểu Vĩ không nỡ giết ngươi, Tiểu Vĩ cảnh cáo ngươi đó.
Tiểu Vĩ giũ tay áo:
- Äi Ä‘i.
Thưá»ng Luân nhìn Tiểu VÄ©:
- Thưá»ng Luân bá» Ä‘i VÅ© Văn các hạ sẽ hạ thá»§ á»¶ Lan tiểu thư?
- Kẻ giết ngưá»i phải Ä‘á»n mạng.
Thưá»ng Luân thở dà i lắc đầu nói:
- á»¶ Lan tiểu thư không phải là kẻ giết ngưá»i.
Thưá»ng Luân trầm mặt thở ra rồi nói:
- Nếu VÅ© Văn công tá» không tin thì hãy xem lại những xác chết trong nhà chÃnh sảnh.
Tại hạ tin Ỷ Lan tiểu thư không phải là kẻ sát nhân.
Tiểu Vĩ lưỡng lự.
Thưá»ng Luân nghiêm mặt nhìn chà ng nói:
- Nếu như VÅ© Văn công tá» hạ sát á»¶ Lan tiểu thư thì nhất định sau nà y sẽ hối háºn.
Ỷ Lan chen và o:
- Quả tháºt á»¶ Lan không có ra tay giết những gia nhân cá»§a Thiên Vân Trang.
Giá»ng nói cá»§a nà ng rất thà nh tháºt, khiến Tiểu VÄ© cà ng lưỡng lá»± hÆ¡n. Lúc nà y, sau cuá»™c tá»· thà vá»›i Thưá»ng Luân, Tiểu vÄ© đã bình tâm trở lại.
Chà ng nhìn Ỷ Lan nói:
- Váºy sao á»¶ Lan cô nương lại tá»± nháºn mình ra tay giết những gia nhân cá»§a Thiên Vân Trang? á»¶ Lan nhìn Tiểu vÄ© đáp lá»i:
- Trong lúc bốc đồng á»¶ Lan nói váºy thôi.
Thưá»ng Luân bước đến má»™t bá»™:
- Tại hạ vì sá»± an nguy cá»§a á»¶ Lan mà vá»ng động, giá» má»›i biết bản lÄ©nh cá»§a mình so vá»›i VÅ© Văn huynh còn quá non kém. Mong VÅ© Văn huynh thứ lá»—i.
- Tại hạ không bắt lỗi ai cả.
Tiểu Vĩ thở ra:
- ÄÆ°á»£c rồi, hai ngưá»i Ä‘i Ä‘i, nhưng má»™t khi Tiểu VÄ© xác định được á»¶ Lan cô nương là hung thá»§ thì sẽ tìm đến đòi mạng.
Thưá»ng Luân nói:
- Nếu quả tháºt á»¶ Lan tiểu thư là kẻ sát nhân thì Thưá»ng Luân nà y sẽ cÅ©ng VÅ© Văn huynh truy sát nà ng.
Tiểu VÄ© nhìn Thưá»ng Luân:
- Chuyện cá»§a Thiên Vân Trang, Tiểu VÄ© tá»± xỠđược, không dám phiá»n đến công tá».
Thưá»ng Luân ôm quyá»n xá Tiểu VÄ©:
- Váºy Thưá»ng má»— xin cáo từ, hẹn ngà y tái ngá»™.
Y quay sang á»¶ Lan:
- Ỷ Lan, chúng ta đi.
á»¶ Lan liếc Tiểu VÄ©, ôm quyá»n xá:
- Ỷ Lan kiếu từ, hẹn ngà y gặp lại.
Tiểu Vĩ khoát tay:
- Äi Ä‘i.
á»¶ Lan lưỡng lá»± má»™t lúc rồi má»›i cùng Thưá»ng Luân trổ khinh công rá»i Thiên Vân Trang.
Còn lại má»™t mình, Tiểu VÄ© cảm nháºn má»™t ná»—i cô đơn trống vắng. GiỠđây chà ng cảm thấy Thiên Vân Trang sao hoang vắng và lạnh lẽo quá.
Tiểu Vĩ buột miệng nói:
- Các vị hãy nhắm mắt, cái nợ nà y Tiểu Vĩ phải đòi hung thủ trả lại cho Thiên Vân Trang.
-oOo-
Hết chương 11
|

16-10-2008, 10:44 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 12 Ngá»c Lan Tiểu Thư
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Thien Ung
Quân Äạt trở mình, Ä‘iá»u đầu tiên chà ng nháºn ra là tấm rèm lụa mà u và ng nhạt.
Quân Äạt ngồi báºt dáºy, nhưng thần trà vẫn còn mụ mẫm và cảm thấy khát nước vô cùng.
Quân Äạt buá»™t miệng nói:
- Có ai ở đây không? Chà ng vén rèm che.
Äối mặt vá»›i Quân Äạt là khuôn mặt cá»§a má»™t thiếu nữ có nhan sắc diá»…m trần. Äó là má»™t khuôn mặt thanh tú như thánh nữ, đôi mắt cá»§a nà ng như hai vì tinh tú vừa sáng trong và hai cánh môi chẳng khác gì nụ hoa hà m tiếu tươi ngáºp trà n sá»± sống.
Nà ng cất tiếng tháºt ôn nhu từ tốn:
- Công tỠđã tỉnh rồi à ? Quân Äạt nhìn nà ng khẽ nói:
- Tiểu thư, tại hạ đang ở đâu?
- Công tá» Ä‘ang ở Äà o Hoa Viên.
- Äà o Hoa Viên. Tiểu thư đã cứu tại hạ?
- Thị nữ Mẫn Mẫn gặp công tá» bất tỉnh trước cá»a Äà o Hoa Viên nên đã đưa công tá» và o trong hoa viên.
- Tiểu thư đã cứu tại hạ.
- Nhất thá»i Ngá»c Lan chỉ má»›i dụng thuáºt kim châm khống chế độc công Cương Thi Äại Pháp không cho độc công đó thâm nháºp và o thần thức cá»§a công tá» nhưng chưa trục ra ngoà i được.
Quân Äạt cau mà y. Chà ng nhìn Ngá»c Lan chằm chằm bởi vì sá»± ngạc nhiên. Quân Äạt không ngạc nhiên sao được khi Ngá»c Lan lại biết chà ng trúng độc công Cương Thi Äại Pháp cá»§a Phong Tình Cổ Thi mà chỉ cần bắt mạch mà thôi.
Ngá»c Lan ôn nhu nói tiếp:
- Trong giang hồ ngoà i Phong Tình Cổ Thi ra thì không ai luyện thà nh Cương Thi Äại Pháp. Nếu như công tá» không được Ngá»c Lan ức chế độc công Cương Thi Äại Pháp thì chẳng bao lâu sẽ bị cuồng tâm, loạn trà mà tẩu há»a nháºp ma, chịu sá»± sai khiến cá»§a Phong Tình Cổ Thi.
- Tại hạ may mắn mới gặp được tiểu thư, ơn nà y nguyện ghi lòng tạc dạ.
Ngá»c Lan lắc đầu, mỉm cưá»i:
- Công tỠđừng báºn tâm gì chuyện ân nghÄ©a. Thấy ngưá»i bị nạn Ngá»c Lan phải cứu thôi.
Nhưng nhất thá»i độc công Cương Thi Äại Pháp cÅ©ng chưa trục ra khá»i kim mạch cá»§a công tá».
Nà ng thở dà i, nói tiếp:
- Thuáºt kim châm cá»§a Ngá»c Lan chỉ ức chế không cho độc công lan tá»a mà phá há»§y thần thức cá»§a công tá», còn muốn trục được độc công Cương Thi Äại Pháp thì phải nhỠđến Bát Thiên Vương.
Ngá»c Lan lưỡng lá»±.
Quân Äạt há»i:
- Bát Thiên Vương sẽ không giải độc cho tại hạ?
- Bát Thiên Vương tÃnh khà rất thất thưá»ng, Ngá»c Lan ngại ngưá»i sẽ không chịu giải độc cho công tá» mà thôi.
- Thế ngoà i Bát Thiên Vương ra không ai có thể giải được Cương Thi Äại Pháp cá»§a Phong Tình Cổ Thi sao?
- Theo Ngá»c Lan biết thì ngoà i Bát Tiên Vương ra chẳng có ai giải độc thần kỳ hÆ¡n.
- Lão Phong Tình Cổ Thi chắc phải có giải dược.
- Công tỠđịnh tìm Phong Tình Cổ Thi.
Quân Äạt gáºt đầu.
Ngá»c Lan nói:
- Công tỠkhông nên tìm Phong Tình Cổ Thi.
- Tại sao tại hạ lại không tìm lão ma đó?
- Phong Tình Cổ Thi má»™t khi đã được độc công Cương Thi Äại Pháp tất chỉ muốn thu tháºp chân ngương cá»§a công tỠđể võ công cá»§a lão cà ng tăng tiến hÆ¡n mà thôi. Lão không dại gì giải độc công cho công tỠđâu.
- Tại hạ phải là m sao đây?
- Công tá» chỉ có cách nhá» Bát Thiên Vương mà thôi. Còn lúc nà y, công tá» không nên dụng đến võ công, bởi độc công vẫn còn tiá»m ẩn trong kinh mạch cá»§a công tá».
- Tại hạ trở thà nh kẻ vô dụng rồi sao?
- Công tỠđừng nghÄ© như váºy. Chỉ cần Bát Thiên Vương chịu giúp đỡ thì độc công cá»§a lão ma Phong Tình Cổ Thà sẽ được trục ra ngoà i thôi.
- Tiểu thư đã nói Bát Thiên Vương không chịu giúp tại hạ kia mà .
- Ngá»c Lan chỉ nói cá tÃnh cá»§a Bát Thiên Vương thất thưá»ng thôi.
Ngá»c Lan suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Ngá»c Lan có thể giúp cho công tá».
- Tại hạ không dám là m phiá»n thêm tiểu thư.
Nà ng mỉm cưá»i lắc đầu:
- Công tỠđừng khách sáo. À, Ngá»c Lan giúp công tỠđến gặp má»™t ngưá»i, mà ngưá»i đó có thể khuyến dụ được Bát Thiên Vương giải độc cho công tá».
- Ngưá»i đó là ai?
- Má»™t vị bằng hữu cá»§a Ngá»c Lan. Y tên là VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
Äôi mà y cá»§a Quân Äạt cau hẳn lại:
- Vũ Văn Tiểu Vĩ.
- Công tỠbiết Vũ Văn Tiểu Vĩ.
- Tại hạ Ä‘ang Ä‘i tìm VÅ© Văn công tá».
Quân Äạt sá»±c nhá»› đến ngá»n tiểu huỳnh kỳ, vô tình chà ng thá»c tay và o ngá»±c áo.
Ngá»c Lan nhìn chà ng:
- Công tá» tìm lá tiểu huỳnh kỳ? Quân Äạt gáºt đầu:
- Vâng, ngá»n tiểu kỳ đó rất quan trá»ng vá»›i tại hạ.
- Theo như Ngá»c Lan biết, ngá»n tiểu huỳnh kỳ thuá»™c vá» Ma Thần Cát Giã mà , sao nó lại ở trong tay công tá»?
- Tại hạ đã đoạt tiểu huỳnh kỳ từ tay Ma Thần Cát Giã.
Äôi mà y vòng nguyệt cá»§a Ngá»c Lan nheo lại. Gương mặt thanh tú cá»§a nà ng thoáng hiện những nét bất nhẫn.
Nà ng há»i Quân Äạt:
- Sao công tá» lại Ä‘oạt báu váºt cá»§a ngưá»i khác? Äoạt ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a Ma Thần Cát Giã, công tá» có ý luyện công Chỉ Äiện Di SÆ¡n cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long? Quân Äạt thở dà i:
- Sứ mạng cá»§a tại hạ là phải hợp nhất thất kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long.
Ngá»c Lan khẽ thở dà i má»™t tiếng:
- Công tỠcũng như bao nhiêu kẻ ngoà i giang hồ.
Ngá»c Lan nói xong bước lại bà n trang Ä‘iểm. Nà ng rút ngá»n tiểu huỳnh kỳ mang đến trao táºn tay cho Quân Äạt: Trong lúc dụng thuáºt kim châm, Ngá»c Lan phát hiện ra ngá»n tiểu huỳnh kỳ trong ngưá»i cá»§a công tá». Giá» Ngá»c Lan trao lại cho công tá».
Quân Äạt bồn chồn bởi lá»i nói cá»§a nà ng không mấy thiện cảm như lúc ban đầu. Chà ng ôn nhu há»i Ngá»c Lan:
- Tiểu thư có cần ngá»n tiểu huỳnh kỳ nà y không? Ngá»c Lan nheo mà y nhìn Quân Äạt:
- Công tá» há»i Ngá»c Lan câu đó có ý gì?
- Nếu tiểu thư cần, tại hạ xin tặng cho tiểu thư gá»i là đá»n Æ¡n cứu mạng.
Ngá»c Lan lắc đầu:
- Ngá»c Lan không cần đâu. Sứ mạng cá»§a công tá» là hợp nhất thất kỳ. Ngá»c Lan chỉ e công tá» giữ ngá»n tiểu huỳnh kỳ nà y chỉ có hại chứ không có lợi. Ngưá»i ngoà i giang hồ, ai cÅ©ng có ý Ä‘oạt thất kỳ như công tá», nên giữ những ngá»n tiểu kỳ nà y chỉ phiá»n lụy mà không có má»™t ngà y an là nh.
Nà ng mỉm cưá»i nói tiếp:
- Báu váºt cá»§a công tá» thì công tá» cứ giữ lấy.
Quân Äạt lưỡng lá»±. Chà ng thở dà i, rồi nói:
- Tại hạ là m phiá»n tiểu thư nhiá»u quá.
- Công tá» lại khách sáo rồi. Công tá» vừa má»›i tỉnh lại, cứ nghỉ ngÆ¡i ở đây Ãt hôm, khi nà o khá»e rồi hãy tìm đến Bát Thiên Vương. Ngá»c Lan kiếu từ.
Ngá»c Lan vừa toan quay bước thì Quân Äạt cản lại.
Ngá»c Lan nhìn chà ng.
Quân Äạt nói:
- Tại hạ cảm thấy trong mình đã ổn rồi, giỠchỉ muốn đi mà thôi.
- Công tá» vừa má»›i tỉnh lại chưa tháºt khá»e hẳn đâu.
- Tại hạ còn rất nhiá»u việc, không tiện ở lại.
Ngá»c Lan sa sầm mặt hoa:
- Lúc nà y Ngá»c Lan chỉ sợ công tá» ra ngoà i không tiện. Nếu như Ma Thần Cát Giã hay Phong Tình Cổ Thi biết được hà nh tung cá»§a công tá», há» tìm đến thì sẽ gặp đại há»a lá»›n cho công tá» mà thôi.
Nà ng mỉm cưá»i:
- Công tỠđừng ngại, cứ ở trong Äà o Hoa Viên tÄ©nh dưỡng và i ngà y rồi hãy đến Bát Thiên Vương. Trong thá»i gian đó, Ngá»c Lan sẽ tìm tá»›i tá»›i VÅ© Văn đại ca mà nhá» ngưá»i giúp công tá».
Quân Äạt suy nghÄ© má»™t lúc. Trong thâm tâm, Quân Äạt vô cùng bối rối:
- Tại hạ chỉ sợ mình là m phiá»n hà đến tiểu thư.
Ngá»c Lan khoát tay:
- Không sao đâu, công tỠđừng ngại.
Vừa lúc Ngá»c Lan toan bước trở ra thì có tiếng gõ cá»a phòng.
Ngá»c Lan lên tiếng há»i:
- Mẫn Mẫn đó à ?
- Tiểu thư.
- Muội và o trong nà y đi.
Mẫn Mẫn đẩy cá»a bước và o. Nà ng bước ngay đến Ngá»c Lan, khẩn trương nói:
- Tiểu thư, lão gia đến Äà o Hoa Viên.
Äôi mà y vòng nguyệt cá»§a Ngá»c Lan cau lại:
- Lão gia đến à ? Mẫn Mẫn gáºt đầu.
Ngá»c Lan nhìn lại Quân Äạt:
- Công tá» cứ tá»± nhiên nghỉ ngÆ¡i, Ngá»c Lan phải Ä‘i tiếp thân phụ.
Mẫn Mẫn ghé miệng và o tai Ngá»c Lan. Nà ng là nhà nói cốt chỉ cho má»™t mình Ngá»c Lan nghe.
Ngá»c Lan cà ng nghe cà ng tá» vẻ bất nhẫn vô cùng. Nghe xong mấy lá»i cá»§a Mẫn Mẫn, Ngá»c Lan quay lại nói vá»›i Quân Äạt bằng má»™t giá»ng rất từ tốn:
- Công tỠcứ nằm nghỉ ngơi, khi lão gia đến thì đừng lên tiếng.
- Tại hạ có là m phiá»n tiểu thư không khi lão gia đến đây? Ngá»c Lan lắc đầu:
- Không sao đâu. Thân phụ cá»§a Ngá»c Lan đưá»ng đưá»ng cÅ©ng là Gian đại hiệp ở đất Dương Châu nà y.
Ngá»c Lan dứt lá»i thả tấm rèm xuống, rồi cùng vá»›i Mẫn Mẫn bước ra cá»a. Ngồi sau tấm rèm, Quân Äạt bất giác lo lắng vô cùng. Chà ng không phải lo lắng cho mình, mà lo cho Ngá»c Lan thì đúng hÆ¡n. Bởi Quân Äạt sợ, nếu như vị đại hiệp thân phụ cá»§a Ngá»c Lan phát hiện ra chà ng thì chắc chắn sẽ quở phạt nà ng, Ä‘iá»u mà Quân Äạt không há» muốn nó xảy ra.
Từ ngoà i cá»a thư phòng bước và o má»™t lão nhân, vóc ngưá»i phương phi, trưá»ng y thẳng nếp. Lão vừa bước và o vừa cất tiếng nói:
- Lan nhi.
Ngá»c Lan và Mẫn Mẫn đồng loạt quỳ xuống xá lão.
Ngá»c Lan nói:
- Gia gia đến Äà o Hoa Viên, Lan nhi không biết không kịp ra nghênh đón.
Gian Thiên đỡ Ngá»c Lan:
- Äứng lên Ä‘i... đứng lên Ä‘i.
- Tạ ơn gia gia.
Mẫn Mẫn vá»™i vá»™i và ng và ng mang chiếc đôn đến má»i Gian Thiên:
- Lão gia ngồi xuống đây, để Mẫn Mẫn châm trà cho lão gia.
Gian Thiên khoát tay:
- Không cần. Có chuyện ta má»›i đến Äà o Hoa Viên thôi.
Ngá»c Lan há»i:
- Gia gia, có chuyện gì à ?
- Ấy da. Cha sợ có chuyện xảy ra ở Äà o Hoa Viên nên má»›i tức tốc đến đây.
Ngá»c Lan tròn mắt:
- Äã có chuyện gì xảy ra bên ngoà i mà gia gia lại lo lắng cho Äà o Hoa Viên? Gian Thiên vuốt râu thở dà i má»™t tiếng:
- Mấy hôm nay cả thà nh Dương Châu Ä‘á»u xôn xao hẳn lên bởi sá»± xuất hiện cá»§a má»™t gã tiểu tá» tên là Hà n Quân Äạt, chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ, y đến Dương Châu thà nh đã Ä‘áºp phá đôi lân đá Long Thiá»n Tá»±, Ä‘oạt tiểu huỳnh kỳ cá»§a Ma Thần Cát Giã, là m loạn ở Lạc Hoa Viên, và nghe đâu Thiên Vân Trang tất cả gia nhân cÅ©ng bị giết sạch. Nên gia gia lo lắng cho Lan nhi.
Vẻ mặt thanh tú cá»§a Ngá»c Lan sa sầm lại:
- Gia gia, có chuyện đó sao? Thiên Vân Trang cá»§a VÅ© Văn Tiểu VÄ© cÅ©ng bị Hà n Quân Äạt đến giết ngưá»i à ?
- Thiên hạ Ä‘oán váºy thôi.
- Lúc đó Tiểu Vĩ ở đâu?
- Nghe nói Vũ Văn Tiểu Vĩ không có ở nhà .
Ngá»c Lan thở dà i.
Gian Thiên nói tiếp:
- Tất cả quần hà o đã kéo đến Tụ NghÄ©a đưá»ng để cùng vá»›i gia gia truy tìm gã sát nhân Hà n Quân Äạt. Nhưng mấy hôm nay lại không tìm ra tung tÃch cá»§a y.
- Quần hà o không sợ Quân Äạt à , mà còn Ä‘i tìm?
- Hắn đã bị trúng độc công cá»§a lão ma Phong Tình Cổ Thi nên nhất thá»i phải ẩn thân tìm phương cách giải độc, nên nhân cÆ¡ há»™i nà y má»i ngưá»i má»›i tìm má»i cách truy ra tông tÃch cá»§a gã để tiá»…u trừ.
Ngá»c Lan há»i:
- Quần hà o đã tìm ra tung tÃch cá»§a Quân Äạt chưa? Gian Thiên lắc đầu:
- Tìm khắp thà nh Dương Châu nhưng không thấy tung tÃch gã đâu.
Gian Thiên thở dà i một tiếng:
- Gia gia đã Ä‘iểu tất cả má»i cao thá»§ ở Dương Châu Thà nh tá»a ra khắp nÆ¡i nhưng vẫn không tìm ra tung tÃch cá»§a gã. Phải nói là má»i hang cùng ngõ hẻm trong thà nh Dương Châu Ä‘á»u không bá» sót, thế mà vẫn không tìm ra gã sát nhân đó. NÆ¡i duy nhất mà gia gia chưa tìm là Äà o Hoa Viên cá»§a con.
Ngá»c Lan nheo mà y:
- Gia gia nghÄ© Quân Äạt ở trong Äà o Hoa Viên à ?
- Ấy... có thể hắn trốn trong nà y.
Ngá»c Lan lắc đầu:
- Quân Äạt có thể trốn trong Äà o Hoa Viên được sao? Nếu Quân Äạt ở trong Äà o Hoa Viên thì Lan nhi đâu phải là con gái cá»§a Gian Thiên đại hiệp.
Gian Thiên báºt cưá»i giòn giã:
- Gia gia chỉ nghÄ© váºy thôi. Nhưng con cÅ©ng phải cẩn trá»ng đối vá»›i hắn đó. Gia gia tÃnh cho những thuá»™c hạ cá»§a Tụ NghÄ©a đưá»ng đến canh gác Äà o Hoa Viên cá»§a con.
Ngá»c Lan lắc đầu:
- Không cần gia gia phải là m như váºy đâu. Lan nhi vốn không thÃch chuyện trong giang hồ, nên con không muốn chuyện thị phi ngoà i giang hồ là m náo loạn chốn đà o hoa yên tÄ©nh cá»§a con.
- Gia gia lo lắng cho con.
- Lan nhi tạ Æ¡n gia gia, như váºy chẳng khác nà o con đã chen và o chuyện thị phi ngoà i giang hồ. Lan nhi nghÄ©, gã Hà n Quân Äạt cÅ©ng không và o chốn nà y để là m gì.
- Tùy con váºy, nhưng con phải cẩn tháºn đó.
Ngá»c Lan mỉm cưá»i:
- Gia gia yên tâm Ä‘i. Dù sao Äà o Hoa Viên cÅ©ng là nÆ¡i an nhà n cá»§a Gian Thiên đại hiệp.
Ở Dương Châu nà y ai cũng biết mà .
Ngá»c Lan vừa dứt lá»i thì từ ngoà i Ma Thần Cát Giã bước và o. Lão đảo mắt nhìn qua tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang có mặt trong thư phòng.
Lão trầm giá»ng nói:
- Ở thà nh Dương Châu thì bất cứ ai cũng biết Gian Thiên đại hiệp, nhưng Gian Thiên đại hiệp nhất định không thể không biết chủ nhân Phong Ma sơn Ma Thần Cát Giã.
Gian Thiên vừa thấy Ma Thần Cát Giã, mặc dù nghe những lá»i tá»± thị cá»§a lão ma chẳng thể lá»t thÃnh nhÄ© nhưng vẫn đứng lên ôm quyá»n xá:
- Lão Ma Thần cÅ©ng đến Äà o Hoa Viên, Gian Thiên không nghinh đón, mong lão Ma Thần miá»…n thứ.
Ma Thần Cát Giã khịt mũi, rồi nói với Gian Thiên:
- Gian đại hiệp đừng khách sáo, lão Ma Thần cÅ©ng như Gian đại hiệp Ä‘ang truy tìm tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt mà thôi.
- Gian mỗ cũng đang có ý đi tìm gã để truy xét tội ác của y.
Ma Thần Cát Giã cưá»i khảy, rồi nói:
- Gian đại hiệp truy xét tá»™i ác cá»§a Hà n Quân Äạt hay tìm gã để Ä‘oạt tiểu hắc kỳ và tiểu huỳnh kỳ? Ngá»c Lan nghe Ma Thần Cát Giã nói, không dằn được sá»± phẫn ná»™. Nà ng nghiêm giá»ng khẽ nói vá»›i Ma Thần Cát Giã:
- Lão Ma Thần là ngưá»i ngoà i giang hồ thì việc gì cứ xá» ngoà i giang hồ, còn Äà o Hoa Viên cá»§a Ngá»c Lan không chấp nháºn chuyện thị phi chốn giang hồ.
Ma Thần Cát Giã hừ nhạt một tiếng:
- Tiểu nữ nói hay lắm, nhưng lão phu sợ Äà o Hoa Viên cá»§a nha đầu Ä‘ang vướng và o chuyện thị phi đó.
- Lão Ma Thần nói váºy có ý gì?
- Nha đầu muốn biết ý của lão phu à ?
- Lão nghi ngá» Äà o Hoa Viên che giấu Hà n Quân Äạt? Ma Thần Cát Giã nhún vai:
- Nha đầu nói rất đúng ý cá»§a lão phu đó. Tất cả má»i ngõ ngách trong Dương Châu thà nh Ä‘á»u bá»›i tung cả lên nhưng chẳng thấy tung tÃch tên Hà n Quân Äạt đâu, ngoà i trừ Äà o Hoa Viên là chưa lục xét mà thôi. Nha đầu có biết vì sao Äà o Hoa Viên được má»i ngưá»i chừa ra không, bởi gia gia cá»§a nha đầu là Gian Thiên đại hiệp, chá»§ nhân Tụ NghÄ©a đưá»ng nên má»›i chừa Äà o Hoa Viên ra đấy.
Ma Thần Cát Giã cưá»i khảy rồi nói:
- Má»i ngưá»i thì chừa Äà o Hoa Viên ra nhưng lão phu thì không chừa đâu.
Ma Thần Cát Giã nhìn sang Gian Thiên:
- Lão Ma Thần là m như váºy, đối vá»›i Gian đại hiệp thì lão có công bằng không? Gian Thiên vừa thẹn vừa giáºn, nhưng đối vá»›i Ma Thần Cát Giã, chá»§ nhân ngá»n tiểu huỳnh kỳ thì Gian Thiên đâu dám là m gì. Tháºm chà Gian Thiên phải nể mặt lão ma nữa là khác.
Gian Thiên từ tốn nói:
- Tất cả má»i ngóc ngách thà nh Dương Châu Ä‘á»u đã lục soát nhưng không tìm ra tung tÃch Hà n Quân Äạt, chỉ còn Äà o Hoa Viên cá»§a gia nữ. Gian Thiên từ trước đến nay má»™t lòng vì chÃnh đạo võ lâm má»›i được má»i ngưá»i cho là đại hiệp, nay đâu dám cho mình cái quyá»n trên thiên hạ. Nếu như lão Ma Thần nghi kỵ Hà n Quân Äạt có trong Äà o Hoa Viên thì cứ lục soát.
Chỉ mong lão Ma Thần cẩn tháºn vì đây là chốn an nhà n cá»§a Lan nhi mà Lan nhi thì không muốn chuyện thị phi ngoà i giang hồ xảy ra trong Äà o Hoa Viên.
Ma Thần Cát Giã ngá»a mặt cưá»i sang sảng:
- Nói rất hay, Gian Thiên đáng mặt đại hiệp.
Ma Thần Cát Giã chấp tay sau lưng, quay lại Ngá»c Lan:
- Nha đầu, ngươi đã nghe gia gia ngươi nói rồi chứ? Ngá»c Lan nghiêm mặt:
- Lão Ma Thần nghÄ© Äà o Hoa Viên là Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng à ?
- Gì cÅ©ng được, miá»…n sao lão Ma Thần tìm ra tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt để Ä‘oạt lại báu váºt cá»§a lão mà thôi.
Ngá»c Lan nghiêm mặt lắc đầu:
- Nhưng Äà o Hoa Viên cá»§a Ngá»c Lan không chứa ngưá»i ngoà i giang hồ thì lão Ma Thần tiá»n bối tìm gì trong nà y? Ma Thần Cát Giã cau có nói:
- Nha đầu dám chắc Äà o Hoa Viên cá»§a nha đầu không chứa gã chá»§ nhân tiểu hắc kỳ Hà n Quân Äạt chứ? Ngá»c Lan nhìn thẳng và o Ma Thần Cát Giã:
- Äà o Hoa Viên không chứa ngưá»i ngoà i giang hồ là không chứa. Do đó chuyện thị phi cá»§a các ngưá»i, các ngưá»i ra ngoà i tá»± giải quyết, đừng là m náo loạn Äà o Hoa Viên.
- Hừ! Nếu lão phu tìm ra tên Hà n Quân Äạt trốn trong nà y thì sao? Ngồi ngay trên trà ng ká»·, Quân Äạt nghe tất cả những lá»i đối thoại cá»§a Gian Thiên, Ma Thần Cát Giã và Ngá»c Lan nên cà ng lo lắng cho Ngá»c Lan hÆ¡n. Chà ng tá»± trách mình đã mang phiá»n lụy đến cho nà ng và tiếc mình không thể ra mặt được.
Cà ng nghÄ© lòng dạ Quân Äạt cà ng rối như tÆ¡ vò.
Trong khi Quân Äạt suy nghÄ© thì Ngá»c Lan há»i ngược lại Ma Thần Cát Giã:
- Nếu như lão không tìm ra gã Hà n Quân Äạt thì xá» trà vá»›i Ngá»c Lan như thế nà o? Ma Thần Cát Giã cau mà y lưỡng lá»±.
Ngá»c Lan ôn nhu nói tiếp:
- Trước nay Ngá»c Lan nghe thiên hạ đồn đại, Ma Thần Cát Giã chá»§ nhân Phong Ma sÆ¡n mặc dù mang danh đại ma đầu nhưng không bao giá» mất chữ tÃn. Không biết hôm nay lão Ma Thần sẽ giữ chữ tÃn như thế nà o.
- Thế ngươi muốn lão Ma Thần giữ chữ tÃn như thế nà o?
- ÄÆ°á»£c, nếu lão Ma Thần tiá»n bối đã nói váºy. Ngá»c Lan và lão Ma Thần sẽ đánh cuá»™c vá»›i nhau.
Ma Thần Cát Giã trầm mặt nghiêm nghị nói:
- Äánh cuá»™c như thế nà o? Ngá»c Lan chấp tay sau lưng, bình thản dấn tá»›i má»™t bá»™ nhìn thẳng và o mắt Ma Thần Cát Giã:
- Nếu lão Ma Thần tìm được gã Hà n Quân Äạt trong hoa viên Äà o Hoa Viên, Ngá»c Lan sẽ dâng sinh mạng cá»§a mình cho lão muốn xá» trà ra sao cÅ©ng được. Còn ngược lại...
Nà ng im lặng khiến cho Ma Thần Cát Giã căng thẳng buột miệng nói:
- Nếu như không tìm ra Hà n Quân Äạt, lão phải giao mạng cá»§a mình cho nha đầu chứ gì?
- Ngá»c Lan không cần sinh mạng cá»§a lão Ma Thần.
- Thế thì lão Ä‘á»n lại cái gì.
Ngá»c Lan mỉm cưá»i nhìn sang Gian Thiên rồi quay lại Ma Thần Cát Giã:
- Nếu như không tìm ra Hà n Quân Äạt trong Äà o Hoa Viên, Ngá»c Lan chỉ yêu cầu lão Ma Thần trước mặt quần hùng tuyên thệ mãi mãi là nô bá»™c cho lão nhân gia cá»§a Ngá»c Lan.
Gian Thiên giáºt mình nạt Ngá»c Lan:
- Lan nhi không được hồ đồ.
Ma Thần Cát Giã bặm môi:
- Nha đầu, ngươi... ngươi... ngươi coi thưá»ng lão Ma Thần nà y lắm hay sao mà bắt ta là m nô bá»™c cho gia gia ngươi.
Ngá»c Lan lắc đầu:
- Ngá»c Lan đâu dám coi thưá»ng lão Ma Thần, chúng ta chỉ đánh cược thôi mà , vì lão Ma Thần khẳng định ngưá»i trong giang hồ có mặt trong Äà o Hoa Viên.
Ma Thần Cát Giã thở hắt ra rồi hừ nhạt nói:
- Lão Ma Thần thà chết chứ không chịu là m nô bộc cho lão ngụy đại hiệp nà y.
Gian Thiên thẹn đến đỠmặt nhưng vẫn giữ mặt ôn nhu từ tốn nói:
- Lão Ma Thần đừng chấp nhứt lá»i nói cá»§a con gái Gian má»—.
Ngá»c Lan xen và o:
- Gia gia, đây là cuá»™c đánh cược giữa Lan nhi và lão Ma Thần để xem ai đúng ai sai mà thôi. Äánh cược tất có ngưá»i thắng kẻ thua, Ngá»c Lan hy vá»ng lão Ma Thần là kẻ thắng cược.
Ma Thần Cát Giã nheo mà y:
- Lão chỉ Ä‘oán trong lúc đưá»ng cùng Quân Äạt lẻn trốn và o trong Äà o Hoa Viên thôi.
- Nếu gã trốn và o Äà o Hoa Viên thì Ngá»c Lan đã biết.
Ma Thần Cát Giã gằn giá»ng:
- Nha đầu Ä‘oan chắc Quân Äạt không trốn trong nà y chứ?
- Từ trước đến nay, Ngá»c Lan không muốn chuyện thị phi ngoà i giang hồ liên can đến Äà o Hoa Viên.
Ma Thần Cát Giã nhìn soi mói Ngá»c Lan:
- ÄÆ°á»£c rồi, lão phu nhịn ngươi má»™t lần, nhưng má»™t khi lão phát hiện ra Äà o Hoa Viên cá»§a nha đầu chứa chấp Hà n Quân Äạt thì đừng trách lão phu.
Ngá»c Lan kÃnh cẩn ôm quyá»n xá lão Ma Thần:
- Äa tạ tiá»n bối đã có lòng đối vá»›i Äà o Hoa Viên.
Ma Thần Cát Giã hừ nhạt một tiếng rồi quay lưng.
Gian Thiên báºt đứng lên:
- Lão huynh đã đến Äà o Hoa Viên cá»§a Lan nhi thì Gian má»— nhân tiện thỉnh lão huynh đến Tụ NghÄ©a đưá»ng uống chung rượu nghÄ©a khà rồi cùng vá»›i anh hùng hảo hán tìm phương kế truy tìm tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt.
Ma Thần Cát Giã hừ nhạt một tiếng:
- Tụ NghÄ©a đưá»ng cá»§a ngươi là nÆ¡i chÃnh nghÄ©a, lão Ma Thần đâu dám đến, bởi ta đến sợ dÆ¡ chân mình mất. Ma Thần Cát Giã xăm xăm bước ra cá»a không mà ng đến khuôn mặt thẹn đến đỠgấc cá»§a Gian Thiên.
Gian Thiên thẹn quá biến thà nh giáºn, nhưng phải chá» cho Ma Thần Cát Giã khuất dạng má»›i rá»§a lẩm nhẩm:
- Lão cũng chỉ là hạng ma đầu đê tiện mà thôi.
Ngá»c Lan nắm tay Gian Thiên nói:
- Gia gia đừng báºn tâm là m gì đến những lá»i nói đó, ngưá»i chÃnh nhân quân tỠông trá»i sẽ biết mà .
Gian Thiên liếc ra ngoà i hà nh lang rồi quay lại Ngá»c Lan từ tốn nói:
- Phụ thân qua thăm con rồi vá» lại Tụ NghÄ©a đưá»ng để cùng vá»›i các vị bằng hữu lo truy sát kẻ sát nhân. Con ở lại đây cẩn tháºn.
- Gia gia yên tâm. Con tá»± lo liệu được, vá»›i lại Äà o Hoa Viên không phải là nÆ¡i để cho ngưá»i giang hồ lánh nạn.
Gian Thiên gáºt đầu vá»›i nà ng:
- Gia gia vỠđây.
- Lan nhi tiá»…n gia gia.
Gian Thiên khoát tay:
- Khá»i khá»i. Cha và o được ắt ra được.
Ngá»c Lan quay qua Mẫn Mẫn:
- Mẫn Mẫn sẽ tiá»…n gia gia ra cá»a.
Khi Gian Thiên và Mẫn Mẫn rá»i khá»i thư phòng, Ngá»c Lan vá»™i đóng cá»a lại.
Nà ng nhìn vá» phÃa trà ng ká»· nói vá»›i Quân Äạt:
- Hà n công tá», tất cả má»i ngưá»i đã Ä‘i cả rồi.
Quân Äạt vén rèm nhìn Ngá»c Lan:
- Tiểu thư đã vì tại hạ nhiá»u quá.
Ngá»c Lan nhìn thẳng và o mặt chà ng:
- Rất tiếc Ngá»c Lan đã cứu công tá».
- Tiểu thư hối háºn.
- Äúng, Ngá»c Lan hối háºn bởi đã cứu má»™t gã sát nhân giết ngưá»i không gá»›m tay.
Nà ng bước lại đối mặt vá»›i Quân Äạt:
- Tại sao công tá» lại tà n sát những ngưá»i ở Thiên Vân Trang? Há» có thù oán gì vá»›i công tá»? Quân Äạt lắc đầu:
- Tại hạ không há» hạ sát ngưá»i cá»§a Thiên Vân Trang.
- Công tá» không phải là thá»§ phạm sao cha cá»§a Ngá»c Lan khẳng định là ngưá»i. Phải chăng chÃnh những ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long mà công tá» sẵn sà ng nhúng tay và o máu?
- Tiểu thư đã hiểu lầm tại hạ. Sá»± tháºt tại hạ không há» giết bất cứ ngưá»i nà o cá»§a Thiên Vân Trang/
- Ngá»c Lan hy vá»ng như váºy. Váºy còn việc phá há»§y đôi thạch lân cá»§a Long Thiá»n Tá»±?
- Cũng không phải tại hạ.
Quân Äạt nheo mà y:
- Äúng rồi, phá đôi thạch lân cá»§a Long Thiá»n Tá»± chÃnh là Tri hòa thượng.
- Tri hòa thượng? Nà ng lắc đầu:
- Tri Ngá»™ Năng là ngưá»i cá»§a Long Thiá»n Tá»± sao lại há»§y đôi lân sư coi chùa, tháºt là khó tin.
- Äúng là khó tin nhưng đó là sá»± tháºt.
Chà ng thuáºt lại má»i chuyện xảy ra ở Long Thiá»n Tá»± cho Ngá»c Lan nghe.
Ngá»c Lan thở dà i:
- Cuối cùng má»i chuyện cÅ©ng Ä‘á»u vì những ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long.
- Äúng, tất cả vì những ngá»n tiểu kỳ đó và sứ mạng cá»§a tại hạ là phải hợp nhất thất kỳ.
- Hợp nhất thất kỳ để là m gì?
- Nó có liên quan đến thân pháºn cá»§a tại hạ.
Quân Äạt nhìn ra ngoà i cá»a:
- Tại hạ nghÄ© có lẽ mình phải rá»i khá»i đây.
Äôi chân mà y vòng nguyệt cá»§a Ngá»c Lan khẽ cau lại.
Quân Äạt nhìn nà ng nói:
- Tại hạ phải Ä‘i thôi để tiểu thư tránh được những Ä‘iá»u phiá»n lụy trên giang hồ.
Ngá»c Lan nhìn chà ng:
- Công tá» cứ Ä‘i, Ngá»c Lan không ép ngưá»i ở lại.
Quân Äạt thở dà i:
- Cái Æ¡n tri ngá»™ cứu mạng hôm nay. Quân Äạt sẽ ghi tạc và sẽ có ngà y báo đáp.
- Công tỠđừng nghÄ© đến được không? Nếu công tá» nghÄ© đến Ngá»c Lan thì hãy minh chứng công tá» không phải là kẻ thá»§ ác ở Thiên Vân Trang.
- ÄÆ°á»£c, tại hạ sẽ truy cứu vụ thảm sát nà y.
- Thế là đủ lắm rồi.
Ngá»c Lan bước lại bà n trang Ä‘iểm. Nà ng nhìn và o chiếc gương, ôn nhu nói:
- Ngá»c Lan không tiện tiá»…n công tá», công tá» bảo trá»ng. Tất cả những cao thá»§ trong thà nh Dương Châu Ä‘ang truy lùng công tá».
- Tại hạ biết.
Hà n Quân Äạt thở dà i rồi thả bước ra cá»a. Chà ng dừng bước ngay ngưỡng cá»a, quay lại nhìn Ngá»c Lan nhưng chỉ nháºn được sá»± dá»ng dưng cá»§a nà ng.
- Tiểu thư bảo trá»ng!
- Công tá» yên tâm, Ngá»c Lan tá»± lo được cho bản thân mình.
Nà ng quay lại đối mặt vá»›i Quân Äạt:
- Ra khá»i thà nh Dương Châu, Hà n công tá» cứ theo hướng Tây mà đi. Khu vưá»n thược dược cá»§a Bát Thiên Vương nằm cách Dương Châu thà nh khoảng năm mươi dặm.
Ngá»c Lan rút cà nh trâm trao cho Quân Äạt:
- Gặp Bát Thiên Vương, cà nh trâm nà y có thể giúp cho công tá».
Quân Äạt nhìn Ngá»c Lan:
- Äến bao giá» tại hạ má»›i gặp lại tiểu thư?
- Có duyên thì chúng ta sẽ gặp.
-oOo-
Hết chương 12
|

16-10-2008, 10:46 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 13 Trong Äại Lao Long Thiá»n Tá»±
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: ThiếtThá»§
Tiểu hòa thượng, ai bắt ngươi phải đội cái lư hương trên đầu váºy? Lá»— Trình vừa bưng mâm cÆ¡m và o thạch lao vừa nói:
- Tiểu bối bị sư phụ trừng phạt.
- Du Tăng trừng phạt ngươi à ? Lão bắt ngươi đội lư hương nà y bao lâu rồi mà trán ngươi đỠao váºy? Bá»™ ngươi không biết nóng sao?
- Äã bị phạt thì phải chịu đựng chứ.
Lão nhân râu tóc bạc phÆ¡, chân tay Ä‘á»u bị xÃch và o vách đá thạch lao nhưng thần sắc lại bất phà m. Äôi tinh nhãn cá»§a lão sáng ngá»i như muốn phát quang thâu tóm thần thúc cá»§a ngưá»i đối diện.
Lão nhìn nén cơm trắng với đĩa muối vừng:
- Hôm nay tiểu hòa thượng cắt mất phần thịt của lão rồi à ? Lỗ Trình nhăn nhó.
Lão nhân nhìn Lỗ Trình nói:
- Sao ngươi lại nhăn?
- Cũng bởi vì mấy miếng thịt mà Lỗ Trình mới phải đội cái lư hương nà y đấy.
Äôi mà y chổi xuể bạc phếch cá»§a lão cau có:
- Hừ, chẳng lẽ vì mấy miếng thịt mà Du Tăng lão trá»c phạt tiểu hòa thượng à ? Lá»— Trình nhìn thẳng và o mặt lão nhân:
- Nhiếp Thần Quân lão tiá»n bối đừng có gá»i Du Tăng sư phụ là lão trá»c được không?
- Ờ... á»... lão sẽ không gá»i như váºy. Nhưng sao ngươi lại bị Du Tăng phạt đội lư hương? Lá»— Trình gãi đầu:
- Không giấu gì lão tiá»n bối, tiểu bối trốn chùa ra ngoà i tìm mấy con khuyển hoang đặng tiếp đãi bằng hữu.
Lá»— Trình vừa nói dứt lá»i, Nhiếp Thần Quân ngá»a mặt cưá»i sang sảng. Tiếng cưá»i cá»§a lão nghe tợ như những tiếng thanh la vá»— và o nhau khiến cho cả tòa thạch lao vang động.
Nhiếp Thần Quân cắt trà ng tiếu ngạo cuồng nhiệt đó nhìn Lỗ Trình nói:
- Tiểu hòa thượng trốn chùa ra ngoà i ăn thịt chó rồi bị lão Du Tăng phạt có phải không? Lá»— Trình gáºt đầu:
- Kể từ hôm nay sư phụ không cho tiểu bối ra ngoà i nữa mà phải sám hối đội chiếc lư nà y. ChÃnh vì lẽ đó mà lão tiá»n bối không có được miếng thịt ngon để ăn cÆ¡m.
- Ầy... không sao, không sao, miễn tiểu hòa thượng còn nghĩ đến lão phu là được rồi.
Nhiếp Thần Quân thở dà i rồi nói:
- Nếu lão phu có được một đệ tỠnhư tiểu hòa thượng thì hay quá.
Lỗ Trình lắc đầu:
- Äâu được, Lá»— Trình đã có sư phụ là Du Tăng rồi.
Nhiếp Thần Quân bưng chén cơm và lấy và để rồi buông xuống, lão chắc lưỡi:
- Ãi chà , cÆ¡m ngon quá!
- Không có thịt mà lão tiá»n bối ăn cÅ©ng thấy ngon sao? Nhiếp Thần Quân gáºt đầu:
- Rất ngon. A, đến bao giỠthì ngươi hết thỠhình phạt đội chiếc lư hương trên đầu?
- Bốn mươi chÃn ngà y.
- Trá»i đất! Bá»™ lão Du Tăng muốn luyện tiểu hòa thượng thà nh thiết đầu đà hay sao mà bắt ngươi đội lư hương bốn mươi chÃn ngà y? Lá»— Trình há»i lại Nhiếp Thần Quân:
- Thiết đầu đà là gì?
- Là môn công phu luyện cái đầu cứng như kim cương bất hoại đó.
Nhiếp Thần Quân vừa nói vừa đẩy mâm cÆ¡m qua ô cá»a tò vò. Lão nhìn Lá»— Trình há»i:
- Bên ngoà i có gì vui không? Lỗ Trình nghiêm mặt:
- Chẳng có gì vui hết, ngoại trừ sự xuất hiện của chủ nhân tiểu hắc kỳ.
Nhiếp Thần Quân giáºt cánh tay, xÃch va và o vách đá khua leng keng:
- Tiểu hòa thượng nói chủ nhân tiểu hắc kỳ đã xuất hiện rồi à ?
- Sao tiá»n bối lại khẩn trương như váºy? Nhiếp Thần Quân khoát tay:
- Không có gì, không có gì.
Lỗ Trình bưng mâm cơm:
- Tiểu bối cáo từ, chiá»u gặp lại lão tiá»n bối.
- Khoan, tiểu hòa thượng khoan đi.
- Tiá»n bối có gì muốn nhá» Lá»— Trình? Nhiếp Thần Quân nhìn qua ô cá»a tò vò:
- Tiểu hòa thượng muốn há»c võ công cá»§a lão phu không? Lá»— Trình tròn mắt lắc đầu nguầy nguáºy:
- Äâu có được, nếu há»c võ công cá»§a lão tiá»n bối hóa ra Lá»— Trình đã phụ lòng sư phụ.
Không được đâu.
Gương mặt của Nhiếp Thần Quân sa sầm hẳn xuống:
- Lão phu thân bị giam trong thạch lao cá»§a Long Thiá»n Tá»± khổ sở như thế nà o tiểu hòa thượng biết rồi.
Lỗ Trình gãi đầu:
- Lá»— Trình biết chứ, nhưng Lá»— Trình chỉ có thể giúp lão tiá»n bối cái ăn cái uống mà thôi, chứ không dám cãi lịnh sư phụ.
- Lão phu biết. Lão có bị giam ở đây bao nhiêu lâu cũng được nhưng lão chỉ sợ một ngà y nà o đó sư phụ của ngươi bị hại thì không biết lão và tiểu hòa thượng sẽ ra sao nữa? Nhiếp Thần Quân thở dà i.
Lá»— Trình há»i:
- Thế lão tiá»n bối có thể cho tiểu bối biết ai hại sư phụ không?
- Lão có nói ra ngươi cũng không tin.
- Lão tiá»n bối thá» nói ra xem.
- Nói ra bây giá» chưa phải lúc, nhưng lão có thể nói ngưá»i hại sư phụ ngươi chÃnh là ngưá»i cá»§a Long Thiá»n Tá»±. ChÃnh vì lẽ đó mà ngươi nên há»c võ công cá»§a lão.
- Ngưá»i cá»§a Long Thiá»n Tá»± mà hại sư phụ à . Là m gì có chuyện đó.
- Ngươi không tin, nhưng đến khi ngươi chịu tin ta e đã muá»™n lắm rồi. Cách đây và i hôm ta nghe có cuá»™c tá»· thà bên ngoà i, cả hai ngưá»i tá»· thà ná»™i công Ä‘á»n dùng những tuyệt thức cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long.
Lá»— Trình gáºt đầu:
- Lão tiá»n bối ở trong nhà lao mà vẫn biết chuyện xảy ra bên ngoà i, hay tháºt đó. Hôm đó, chÃnh chá»§ nhân tiểu hắc kỳ và Ma Thần Cát Giã tá»· đấu ở ngoà i chùa. Không biết hỠđến đây để là m gì?
- HỠđến tìm lão phu đó. Tiểu hòa thượng há»c võ công cá»§a lão phu nhe! Lá»— Trình lắc đầu:
- Không được đâu. Sư phụ sẽ bắt Lá»— Trình đội chiếc lư hương nà y suốt Ä‘á»i mất.
Nhiếp Thần Quân lắc đầu, vẻ mặt của lão hiện ra những nét ủ ê sầu thảm:
- Số pháºn cá»§a lão chắc phải chôn thây trong gian thạch lao mà ôm theo những ná»—i oan khiên.
Lão gục đầu và o vách đá.
Lỗ Trình xúc động nhìn Nhiếp Thần Quân:
- Lão tiá»n bối đừng bi lụy, chỉ cần lão tiá»n bối chá» thêm má»™t thá»i gian nữa đến kỳ hạn đại há»™i chư tăng ở Thiếu Lâm. Lá»— Trình sẽ cùng vá»›i sư phụ Ä‘Ãch thân lên Äại Hồng Bảo Äiện xin vá»›i phương trượng ân xá cho lão tiá»n bối.
Nhiếp Thần Quân ngẩng lên, lão cau có nói:
- Lão phu không cầu xin những lão trá»c ở Thiếu Lâm phóng thÃch lão. Lão chỉ cần tiểu hòa thượng thụ giáo võ công cá»§a lão mà hợp nhất Thất Kỳ Ngá»c Long.
Lỗ Trình nhăn mặt:
- Tiểu bối đã nói rồi, tiểu bối không thể há»c võ công cá»§a lão tiá»n bối mà . Bá»™ lão tiá»n bối muốn Lá»— Trình phải đội chiếc lư hương nà y suốt Ä‘á»i sao. Bốn mươi chÃn ngà y, đầu cá»§a Lá»— Trình sắp biến thà nh đá rồi.
- Tiểu hòa thượng không biết gì cả, nếu ngươi hợp nhất được Thất Kỳ Ngá»c Long thì có thể ngươi sẽ trở thà nh Phương Trượng Thiếu Lâm Tá»± đó.
- Ấy, Lá»— Trình chỉ muốn là m sãi gia ở Long Thiá»n Tá»± thôi.
Nhiếp Thần Quân bá»±c dá»c:
- Váºy ngươi thả lão ra Ä‘i, lão sẽ giúp ngươi là m trụ trì ngôi chùa nhá» nà y.
Lỗ Trình tròn mắt:
- Lá»— Trình cà ng không thể là m chuyện đó. Bởi Lá»— Trình thả lão tiá»n bối thì không phải Lá»— Trình bị trừng phạt mà chÃnh sư phụ phải thá» hình tại Thiếu Lâm.
Lá»— Trình xuống giá»ng tháºt ôn nhu từ tốn:
- Nhiếp Thần tiá»n bối ráng nấn ná thêm mấy ngà y nữa, khi nà o đến đại há»™i chư tăng, Lá»— Trình và sư phụ sẽ xin cho ngưá»i.
Nhiếp Thần Quân khoát tay:
- Hà m thụ võ công cá»§a lão ngươi không chịu, phóng thÃch lão ngươi cÅ©ng không chịu, ngươi ở đây là m gì nữa, Ä‘i Ä‘i.
Lỗ Trình nhăn nhó:
- Không phải Lá»— Trình không muốn nghe lá»i lão tiá»n bối, nhưng khốn ná»—i những gì lão tiá»n bối yêu cầu Lá»— Trình là m Ä‘á»u vượt quá khả năng cá»§a Lá»— Trình.
Nhiếp Thần Quân hừ nhạt một tiếng, quay mặt và o trong vách.
Lỗ Trình lưỡng lự rồi lắc đầu thở dà i:
- Lá»— Trình sẽ ráng xin vá»›i Äại Bi Phương Trượng phóng thÃch Nhiếp Thần Quân tiá»n bối.
Nhiếp Thần Quân khoát tay:
- Lão sợ ngươi chưa đến được Thiếu Lâm đã thà nh ma hòa thượng rồi. Äi Ä‘i! Lá»— Trình lắc đầu bá» Ä‘i.
Nghe bước chân của Lỗ Trình đã xa, Nhiếp Thần Quân mới thở dà i một tiếng rồi than vãn:
- Lão trá»c Du Tăng có được má»™t tên đệ tá» như tiểu hòa thượng tháºt là phúc đức cho lão, chứ không như mình.
Nhiếp Thần Quân vừa than xong thì có tiếng chân ngưá»i Ä‘i tá»›i ô cá»a tò vò. Nhiếp Thần Quân không nhìn lên nhưng biết rõ kẻ vừa đến là ai. Lão quay mặt và o vách đá.
Tri Ngá»™ Năng nhìn qua cá»a tò vò, tằng hắng.
Nhiếp Thần Quân khắt khe nói:
- Tri hòa thượng lại đến yêu cầu lão phu truyá»n thụ tuyệt công Nhiếp Thần Äại Pháp hả? Tri Ngá»™ Năng vuốt cá»ng râu tà i:
- Nhiếp Thần Quân đã ở trong thạch lao thì đâu cần gì giữ bà máºt tuyệt công Nhiếp Thần Äại Pháp cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long. Lão chỉ cần trao ngá»n tiểu bạch kỳ cho bần tăng thì bần tăng sẽ thả lão ngay.
Nhiếp Thần Quân quay ngoắt lại đối nhãn với Tri Ngộ Năng:
- ÄÆ°á»£c, lão phu sẽ trao tiểu bạch kỳ cho Tri hòa thượng, chừng nà o Tri hòa thượng thả lão phu ra đây.
Tri Ngộ Năng vuốt râu:
- Ê, bần tăng đâu có ngu để lão lừa chứ. Lão phải trao tiểu bạch kỳ cho bần tăng thì bần tăng mới thả lão ra.
Nhiếp Thần Quân chá»›p mắt. Äôi con ngươi lão chợt chuyển hóa sáng ngá»i trông chẳng khác nà o hai hòn than cháy Ä‘á».
Nhiếp Thần Quân chớp mắt, từ đôi tinh nhãn của lão như lóe lên hai luồng sáng phóng vụt qua nhãn quan của Tri Ngộ Năng.
Tri Ngá»™ Năng như đã từng trải qua những chuyện nà y nên vá»™i thụt xuống khá»i ô cá»a tò vò.
Tri Ngộ Năng nói:
- Lão ma lại giở trò đó nữa. Rất tiếc lão không thể dụng Nhiếp Thần Äại Pháp để moi mắt cá»§a bần tăng được đâu, tốn công vô Ãch thôi.
Nhiếp Thần Quân cưá»i khảy rồi đáp lá»i Tri hòa thượng:
- Lão phu không muốn móc mắt ngươi đâu, mà chỉ muốn ngươi thụt đầu xuống để lão khá»i nhìn bản mặt cá»§a ngươi mà thôi.
Nhiếp Thần Quân tằng hắng rồi tiếp:
- Lão phu không giao tiểu bạch kỳ cho ngươi đâu, Tri hòa thượng đừng vá»ng tưởng.
- Nếu lão không gia cho bần tăng thì lão sẽ phải ở trong thạch lao nà y suốt Ä‘á»i.
- Chưa chắc. Dù lão phu có giao tiểu bạch kỳ cho Tri hòa thượng thì ngươi chưa hẳn đã có chìa khóa mở cá»a thạch lao và xiá»ng xÃch cá»§a lão phu.
- Là m sao ngươi biết bần tăng không có? Nhiếp Thần Quân cưá»i khanh khách rồi nói:
- Giữ chìa khóa mở thạch lao và xiá»ng xÃch chỉ có lão Du Tăng, mà dá»… gì lão đưa cho Tri hòa thượng.
Tri Ngá»™ Năng nhòm đầu nhìn qua cá»a tò vò rồi thụt ngay:
- Nhiếp Thần lão ma không tin má»™t ngay nà o đó bần tăng sẽ là trụ trì cá»§a Long Thiá»n Tá»± à ?
- Tin chứ, nhưng cho dù Tri hòa thượng có là trụ trì Long Thiá»n Tá»± thì lão phu cÅ©ng chẳng được Ãch lợi gì.
- Bần tăng sẽ thả lão.
- Hão huyá»n. Tri hòa thượng ngỡ lão phu là đứa trẻ nÃt sao? Hòa thượng thúi đừng hòng lừa được lão. Tiểu bạch kỳ sẽ thuá»™c vá» Tri hòa thượng khi nà o tá»± tay ngươi mở cá»a thạch lao và xiá»ng xÃch phóng thÃch lão phu.
Tri Ngá»™ Năng cưá»i khảy, lắc đầu nói:
- Bần tăng cÅ©ng không phải là trẻ nÃt để cho Nhiếp Thần lão ma lừa.
- Thế thì lão trá»c thúi nên cút Ä‘i được rồi đó.
Tri Ngá»™ Năng sa sầm dung diện, thuáºn tay ve cá»ng râu tà i. Mặc dù bất nhẫn vá»›i lá»i miệt thị cá»§a Nhiếp Thần Quân, nhưng Tri hòa thượng vẫn giữ chất giá»ng từ tốn nói:
- Rượu má»i lão không uống, thế thì uống rượu phạt váºy.
- Hòa thượng thúi nói váºy có ý gì? Chẳng lẽ ngươi dám chống lệnh Thiếu Lâm mà bức hại lão phu ư?
- Bất cứ chuyện gì Tri bần tăng cÅ©ng dám là m miá»…n sao đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình thôi. Nếu như Nhiếp Thần lão ma biết nhìn xa trông rá»™ng thì hãy trao tiểu bạch kỳ cho bần tăng, ắt có ngà y sẽ được tá»± do mà vẫy vùng trong giang hồ, xưng hùng xưng bá.
- Äa tạ lòng tốt cá»§a hòa thượng thúi, lão phu sợ trao tiểu bạch kỳ cho ngươi rồi thì ta khó mà giữ được cái mạng mình.
Nhiếp Thần Quân khoát tay:
- Ngươi đi được rồi đó, lão không có hứng đối đáp với ngươi. Nếu là tiểu hòa thượng Lỗ Trình lão sẵn sà ng giao tiểu bạch kỳ, còn với ngươi thì đừng hòng.
Tri Ngộ Năng cau mà y:
- Lão ma coi thưá»ng bần tăng hÆ¡n tên tiểu hòa thượng đó à ?
- Tất nhiên rồi.
Tri Ngộ Năng hừ nhạt một tiếng:
- ÄÆ°á»£c lắm. Cái thân cá cháºu chim lồng cá»§a lão mà cÅ©ng huênh hoang coi thưá»ng bần tăng.
Tri Ngá»™ Năng vừa quay lưng thì giáºt thót má»™t cái, bởi không biết từ lúc nà o mà lÅ© rắn từ đâu bò ra nhung nhúc. Äá»§ các loại rắn độc mà bất cứ ai thấy cÅ©ng phải rùng mình.
Tri Ngộ Tăng buột miệng, vừa thối lùi vừa thét lớn:
- Rắn... rắn. Sao ở đâu mà nhiá»u thế nà y? Nghe tiếng kêu hoảng hốt thất hồn cá»§a Ngá»™ Năng, Nhiếp Thần Quân nhìn qua ô cá»a tò vò.
Lão nói:
- Lần nà y lão phu sợ bá»n hòa thượng Long Thiá»n Tá»± cá»§a lão Du Tăng phải nhỠđến lão phu thôi.
Nhiếp Thần Quân vừa dứt lá»i thì tiểu hòa thượng Lá»— Trình phi thân và o. Y thoáng má»™t chút ngạc sững sá» khi chạm mặt vá»›i Tri Ngá»™ Năng.
Tri Ngá»™ Năng há»i Lá»— Trình:
- Lá»— Trình, ngươi kéo từ đâu vá» chùa cả má»™t lÅ© rắn độc váºy? Lá»— Trình lắc đầu:
- Không phải tiểu điệt đâu, mà lũ rắn nà y như từ dưới đất lúc nhúc bò lên đó. Hổng biết chúng từ đâu đến đây nữa.
- Hừ, Long Thiá»n Tá»± từ trước đến nay đâu bao giá» có rắn.
Những con rắn độc đầu đà n nghểnh cao đầu, phùng mang thè lưỡi, cất những tiếng khè khè, hướng mắt vá» phÃa Lá»— Trình và Tri Ngá»™ Năng.
Tri Ngộ Năng chỉ lũ rắn độc:
- Ngươi xem kìa.
- Nó chuẩn bị tấn công thúc thúc đó.
Nhiếp Thần Quân nói với Lỗ Trình:
- Tiểu hòa thượng, ngươi đến bên cá»a tò vò thì chẳng có con rắn nà o dám tấn công ngươi đâu.
Lỗ Trình lưỡng lự.
Tri Ngộ Năng nhìn Lỗ Trình:
- Tiểu hòa thượng, phải là m sao bây giá»? Nhiếp Thần Quân lên tiếng đáp lá»i Tri Ngá»™ Năng:
- Còn là m sao nữa. Tri hòa thượng cứ thông báo vá»›i lão Du Tăng thả lão phu thì lão phu sẽ Ä‘uổi bầy rắn độc nà y cho lão dá»… như trở bà n tay. Còn nếu như các ngươi không thả lão e rằng bá»n rắn độc sẽ là m cá» hết tất cả hòa thượng cá»§a Long Thiá»n Tá»±.
Nhiếp Thần Quân vừa dứt lá»i thì Du Tăng từ ngoà i trổ di hình cước pháp lướt qua đầu lÅ© rắn độc. Thoạt chỉ trong má»™t cái chá»›p mắt, Du Tăng đã trụ thân ngay bên cạnh Lá»— Trình và Tri hòa thượng.
Lỗ Trình đầu vẫn đội lư hương trầm bốc khói quỳ xuống chân Du Tăng:
- Sư phụ.
Du Tăng đỡ Lỗ Trình đứng lên:
- Äệ tỠđứng lên Ä‘i! Du Tăng quay sang Nhiếp Thần Quân:
- A Di Äà Pháºt, bần tăng không thể thả lão Thần Quân được.
Nhiếp Thần Quân quắc mắt nhìn Du Tăng:
- Nếu lão trá»c không thả lão phu thì ngươi dùng kế sách gì để đối phó vá»›i lÅ© rắn độc cá»§a TÃch Lịch Bang, chá»§ nhân xà đảo? Du Tăng vẫn giữ nét mặt thâm nghiêm cá»§a báºc tu hà nh, ôn tồn nói:
- Giá»›i luáºt pháºt gia không cho đệ tá» sát sinh hại váºt nên bần tăng chưa có cách gì để đối phó vá»›i lÅ© rắn độc cá»§a chá»§ nhân xà đảo TÃch Lịch Bang.
- Lão chưa có cách trị bầy rắn độc thì còn chá» gì nữa mà chưa chịu phóng thÃch lão phu. Hay lão đợi đến lúc lÅ© rắn độc cá»§a TÃch Lịch Bang là m ổ trong Long Thiá»n Tá»± má»›i thả lão phu hả.
- A Di Äà Pháºt, bần tăng không thể thả lão Thần Quân được.
Du Tăng quay lại Lỗ Trình:
- Äệ tá» chuẩn bị Ä‘uổi rắn.
Lỗ Trình tròn mắt.
Nhiếp Thần Quân nạt Du Tăng:
- Lão trá»c tÃnh đưa gã tiểu hòa thượng là m mồi cho lÅ© rắn độc hay sao mà nói gã Ä‘uổi bầy rắn độc chứ. Ngay cả ngươi chưa chắc đã Ä‘uổi được chúng chứ đừng nói đến tiểu hòa thượng Lá»— Trình.
Du Tăng nhìn Lá»— Trình mà không mà ng đến lá»i cảnh báo cá»§a Nhiếp Thần Quân:
- Äệ tá» nên nhá»› Ä‘uổi rắn mà không được giết chúng, bởi ngươi giết chúng thì phạm và o sát giá»›i khó mà đắc tu đạo hạnh để đến cõi Như Lai.
Lá»— Trình ôm quyá»n xá Du Tăng, chÃnh hà nh động đó cá»§a Lá»— Trình suýt là m rÆ¡i chiếc lư hương trên đỉnh đầu:
- Äệ tá» nghe theo chỉ dụ cá»§a sư phụ.
Nhiếp Thần Quân lo lắng, khẩn trương nói:
- Tiểu hòa thượng, ngươi đừng nghe lệnh lão Du Tăng. Bầy rắn độc có thể giết ngươi bất cứ lúc nà o đó.
- Lệnh của sư phụ, vãn bối không thể không nghe.
Nhiếp Thần Quân quay ngoắt vá» phÃa Du Tăng. Lão gằn giá»ng nói:
- Du Tăng hòa thượng, bộ lão không biết lão có được một tên đệ tỠnhư tiểu hòa thượng là hiếm à .
- A Di Äà Pháºt. Bần tăng không có ý hại đệ tá» cá»§a mình.
Äại sư nhìn Lá»— Trình:
- Äệ tá» hãy Ä‘uổi bầy rắn nà y Ä‘i.
Nhiếp Thần Quân bá»±c dá»c nói:
- LÅ© trá»c các ngươi muốn vá» niết bà n gặp Pháºt Tổ Như Lai mà chẳng có lòng vị nhân, ép má»™t tiểu tá» như Lá»— Trình và o chá»— chết thì sao có thể đắc đạo được, huống gì tiểu hòa thượng còn là đệ tá» cá»§a lão trá»c.
Trong khi Nhiếp Thần Quân nói thì lÅ© rắn độc đã nhung nhúc bò vá» phÃa Du Tăng, Tri Ngá»™ Tăng và Lá»— Trình.
Mặt Tri Ngộ Tăng lấm tấm mồ hôi, nhìn chằm chằm lũ rắn độc, còn Du Tăng thì vẫn bình thản như chẳng coi lũ rắn độc ra gì, trong khi Lỗ Trình thì lại căng thẳng ra mặt.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình xắn tay áo, cẩn tháºn bước lần đến lÅ© rắn độc.
Gương mặt Lỗ Trình căng thẳng đến cực độ. Tiểu hòa thượng từ từ thò thay đến toan thộp và o con rắn đầu đà n, nhưng tay y còn cách con rắn khoảng hai gang tay thì nó phùng mang, há miệng trông vô cùng hung tợn, mổ quạp tới.
Lỗ Trình nhan như cắt thụt tay lại.
Nhiếp Thần Quân buột miệng thét:
- Cẩn tháºn.
Du Tăng chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt.
Nhiếp Thần Quân bá»±c dá»c nói vá»›i Lá»— Trình:
- Thôi, tiểu hòa thượng tránh ra đi! Lỗ Trình dù nghe Nhiếp Thần Quân nói nhưng đâu dám thối bộ và cũng chẳng dám thò tay bắt rắn vì sợ sẽ bị chúng mổ.
Lũ rắn thấy đối phương có vẻ kinh sợ cà ng phùng mang phun khà độc.
Nhiếp Thần Quân nói:
- Du Tăng, lão phu vì tiểu hòa thượng mà giúp cho lão đó.
Nhiếp Thần Quân vừa nói vừa thi triển Nhiếp Thần Äại Pháp. Äôi tinh nhãn cá»§a lão chuyển sắc hóa thà nh hai hòn than hồng rá»±c.
Du Tăng ôn nhu nói với Lỗ Trình:
- Äệ tá» lui vá» sau để Nhiếp Thần Quân thi thố chút tà i năng cho ngươi mở mắt! ÄÆ°á»£c lịnh cá»§a Du Tăng, Lá»— Trình thối luôn ba bá»™ đứng bên cạnh ô cá»a tò vò.
Khi Lỗ Trình vừa trụ thân thì cũng vừa lúc thấy những luồng nhãn quan rực rỡ từ đôi tinh nhãn của Nhiếp Thần Quân phủ chụp xuống lũ rắn.
Lũ rắn độc như co lại bởi gặp sát tinh. Chúng lúc nhúc quấn thà nh một đống rồi đột ngột bò nhanh ra ngoà i.
LÅ© rắn vừa bò ra ngoà i cá»a thì bất ngá» từng con bị quăng trở lại.
- Bịch bịch...
Cùng với những con rắn bị quăng và o hà nh lang thạch lao thì tiếng của lão Lục Chỉ Thần Thâu không ngừng la hét:
- Trá»i Æ¡i, không biết rắn ở đâu mà nhiá»u thế nà y? Du Tăng cau mà y.
Lục Chỉ Thần Thâu từ ngoà i lướt và o. Lão chạm mặt Tri Ngá»™ Năng, Lá»— Trình và cả khuôn mặt cá»§a Nhiếp Thần Quân qua ô cá»a tò vò.
Lão thâu nhi lắc đầu:
- á»’... Bá»™ Long Thiá»n Tá»± để xổng chuồng rắn hay sao mà khắp chùa đâu đâu cÅ©ng có rắn.
Lỗ Trình căng thẳng nói với lão thần thâu:
- Lão huynh đến đây là m gì? Lão Thần thâu nạt ngang:
- Lão huynh đến thăm đệ và bắt rắn giùm đệ đây.
Lục Chỉ Thần Thâu vừa nói vừa trổ Vô Hình Thủ thộp bên nà y chụp bên kia nhanh không thể tưởng. Mỗi lần tay lão thộp thì y như rằng có một con rắn độc như bị hút và o bản thủ của lão và bị quẳng và o vách thạch lao.
- Bốp... bốp...
Chỉ trong chớp mắt hà nh lang thạch lao đã có hơn năm mươi xác rắn, con nà o cũng bị vỡ đầu.
Nhiếp Thần Quân buột miệng nói:
- Hay... hay.
Loáng một cái chẳng còn con rắn độc nà o trong hà nh lang thạch lao mà không bị Lục Chỉ Thần Thâu quẳng và o vách đá bể đầu.
Du Tăng chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt.
Lục Chỉ Thần Thâu giết hết lũ rắn độc thở phà o một tiếng, đưa tay quệt mồ hôi trán.
Lão nhìn xác lũ rắn độc nói:
- Bao nhiêu rắn đây thì chẳng biết là m món gì cho hết. Huống chi trên Äại Hồng Bảo Äiện cá»§a Long Thiá»n Tá»± còn biết bao nhiêu nữa.
Lá»i Lục Chỉ Thần Thâu còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi má»ng thì TÃch Lịch Bang và phu nhân là Lâm Diệp Tuyá»n xuất hiện. Trang phục cá»§a hai ngưá»i được may bằng những lá»›p da rắn trông tháºt kỳ lạ.
TÃch Lịch Bang nhìn xác lÅ© rắn nằm chồng đống trước mặt rồi nhìn Lục Chỉ Thần Thâu:
- Lão già sáu ngón nà y có tà i bắt rắn tất có tà i nuôi rắn.
Lâm Diệp Tuyá»n hừ nhạc má»™t tiếng:
- Hắn đã giết bao nhiêu rắn cá»§a Xà Äảo mà tướng công còn muốn đưa hắn vá» Xà Äảo ná»a à . Thiếp chỉ muốn lá»™t da gã tế cho lÅ© rán cá»§a thiếp thôi, TÃch Lịch Bang gáºt đầu:
- Nếu như đó là ý của phu nhân.
Lục Chỉ Thần Thâu nhìn đôi phu phụ chá»§ nhân cá»§a Xà Äảo, nghiêm giá»ng há»i:
- Hai ngưá»i là ai? Thiết Diện La Sát Lâm Diệp Tuyá»n quác đôi mắt sáng ngá»i tá»a sát khà chiếu thẳng và o Lục Chỉ Thần Thâu:
- Ngươi không biết chá»§ nhân Xà Äảo à ? Nếu váºy bổn cô nương sẽ moi đôi mắt cá»§a ngươi trước rồi má»›i nói danh tÃnh cá»§a mình.
Lâm Diệp Tuyá»n vừa toan động thá»§ thì Du Tăng đã lắc ngưá»i che chắn trước Lục Chỉ Thần Thâu. Lão đại sư từ tốn chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt. Long Thiá»n Tá»± không phải là chốn hoang sÆ¡ không có chá»§.
TÃch Lịch Bang quắc mắt:
- Lão hòa thượng muốn thế chá»— cá»§a lão già sáu ngón. ÄÆ°á»£c lắm, TÃch má»— và phu nhân thá» coi bản lÄ©nh cá»§a lão đến đâu.
-oOo-
Hết chương 13
|

16-10-2008, 10:48 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 14 Cái Tâm Cá»§a Ngá»c Diện Thư Sinh
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: luongdiennhan
Vừa bước và o Thiên Lá»™c Các, á»¶ Lan bá»±c dá»c quay sang Ngá»c Diện Thư Sinh Thưá»ng Luân nói:
- Bản lÄ©nh cá»§a công tá» xoà ng xÄ©nh như váºy mà đòi bắt Tiểu VÄ© cho á»¶ Lan.
Nà ng lắc đầu tỠý dè bỉu:
- Ai cÅ©ng có thể nói được chứ chẳng mấy ai thá»±c hiện được Ä‘iá»u mình nói.
Thưá»ng Luân vẫn giữ vẻ bình thản, ôn tồn đáp lá»i nà ng:
- Tại hạ không ngá» bản lÄ©nh võ công cá»§a VÅ© Văn Tiểu VÄ© lại cao siêu như váºy.
Y thở dà i nói tiếp:
- Nhưng nếu không có tại hạ, có lẽ bây giỠtiểu thư đã là một xác chết với nỗi oan mang xuống a tỳ.
Ỷ Lan nạt ngang:
- Ỷ Lan biết.
Nà ng xăm xăm bá» mặc Thưá»ng Luân, theo hà nh lang trở vá» thư phòng cá»§a mình.
Thưá»ng Luân vẫn lẽo đẽo theo nà ng.
á»¶ Lan dừng bước ngay cá»a phòng quay lại nhìn Thưá»ng Luân:
- Thưá»ng công tỠđưa á»¶ Lan đến đây được rồi, còn Thưá»ng công tá» hãy trở vá» hà m thụ lại võ công để có thể đối phó vá»›i VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
Thưá»ng Luân vẫn không tá» vẻ gì bất mãn bởi lá»i nói khiếm nhã cá»§a á»¶ Lan. Y từ tốn đáp lá»i nà ng:
- Tiểu thư yên tâm, má»™t khi tại hạ đã hứa vá»›i tiểu thư thì nhất định sẽ đưa VÅ© Văn Tiểu VÄ© vỠđể tiểu thư hà nh xá».
Ỷ Lan nhún vai, hai cánh môi của nà ng biểu hiện một thái độ miệt thị:
- Công tỠlà m được hẵng nói, chứ gặp lại Tiểu Vĩ, Ỷ Lan e công tỠsẽ bỠmạng bởi Thiên Ma Chỉ của y.
Thưá»ng Luân mỉm cưá»i.
á»¶ Lan há»i:
- á»¶ Lan nói không đúng sao mà công tá» cưá»i?
- Cao nhân tắc hữu cao nhân trị.
Thưá»ng Luân lÆ¡ đễnh nhìn lên bầu trá»i. Y khẽ nói:
- Nếu sư phụ cá»§a Thưá»ng Luân chịu truyá»n thụ tất cả những công phu tuyệt kỹ cho Thưá»ng Luân thì Tiểu VÄ© đã không bức nhục được tại hạ trước mặt tiểu thư.
Thưá»ng Luân mở cá»a thư phòng á»¶ Lan:
- Tiểu thư hãy và o nghỉ ngÆ¡i và tin tưởng tại hạ, má»™t khi Thưá»ng Luân đã nháºn sứ mạng dẫn Tiểu VÄ© vá» cho tiểu thư hà nh xá» thì nhất định sẽ là m được.
Ỷ Lan khe khắt nói:
- Công tỠđã nói thì phải giữ lá»i đó, chứ đừng như những kẻ mãi võ SÆ¡n Äông chỉ biết nói mà chẳng biết là m.
- Äại trượng phu phải biết mình mất gì và đang có gì. Tiểu VÄ© nhất định sẽ được tại hạ dẫn độ vỠđể tiểu thư hà nh xá», mà Thưá»ng Luân chẳng đòi há»i má»™t Ä‘iá»u gì, chỉ mong tiểu thư hiểu cho tấm chân tình cá»§a tại hạ.
á»¶ Lan cưá»i khẩy rồi nói:
- á»¶ Lan biết Thưá»ng công tỠđã để mắt đến á»¶ Lan.
Nà ng ngẩng mặt nhìn thẳng và o mắt Thưá»ng Luân:
- Công tá» Ä‘ang yêu á»¶ Lan phải không? Thưá»ng Luân gáºt đầu:
- Nếu tình tại hạ không nặng thì chẳng bao giá» mang mạng mình đổi lấy sá»± an nguy cá»§a ngưá»i khác.
- Nói váºy công tá» vì chữ tình mà cứu á»¶ Lan? Thưá»ng Luân bặm môi tá» vẻ suy tư:
- Tại hạ có thể chết, nhưng không thể chịu nhục trước mặt ngưá»i mình yêu.
- á»¶ Lan hiểu công tá» nên má»›i khuyên ngưá»i vá» trau dồi lại võ công may ra má»›i bắt được Tiểu VÄ© mang vỠđây cho á»¶ Lan hà nh xá».
Thưá»ng Luân thở dà i:
- Khi tại hạ đã hứa thì không bao giỠquên.
Thưá»ng Luân nhìn á»¶ Lan:
- Tiểu thư bảo trá»ng!
- Thưá»ng công tá» cÅ©ng nên cẩn tháºn, nếu chưa tá»±u thà nh võ công thượng thừa thì hãy tránh mặt Tiểu VÄ©.
á»¶ Lan nói xong bước và o thư phòng đóng cá»a lại. Thưá»ng Luân đứng vẩn vÆ¡ má»™t lúc, rồi khẽ Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i mỉm, rút chiếc thiết phiến bách biến phe phẩy.
Thưá»ng Luân nhìn cánh cá»a thư phòng cá»§a á»¶ Lan, ôn tồn nói bằng má»™t chất giá»ng tháºt là biểu cảm:
- Ta sẽ vì nà ng, vì trái tim ta nói với nà ng bằng chữ tình sâu nặng nhất.
Không biết Thưá»ng Luân nói vá»›i cánh cá»a, hay nói vá»›i á»¶ Lan, nhưng chắc chắn y biết lá»i nói cá»§a y có ngưá»i nghe, mà ngưá»i đó chẳng ai khác chÃnh là Ỷ Lan.
Thưá»ng Luân đứng trầm ngâm má»™t lúc, cứ như Ä‘ang chá» cánh cá»a thư phòng cá»§a á»¶ Lan sẽ mở ra, nhưng đáp lại sá»± chỠđợi cá»§a y là má»™t sá»± im lặng đến dá»ng dưng. Thưá»ng Luân khẽ thở dà i rồi chắp tay sau lưng thả bước bá» Ä‘i. Nhưng Thưá»ng Luân Ä‘i chưa được bao xa thì chạm mặt vá»›i hai gã thị tướng Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ.
Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ vừa giáp mặt Thưá»ng Luân liá»n ôm quyá»n xá. Mạc Tả Quân hấp tấp nói:
- Thưá»ng công tỠđã gặp tiểu thư cá»§a tại hạ chưa? Thưá»ng Luân lưỡng lá»± má»™t lúc má»›i đáp lá»i:
- Tại hạ đã gặp rồi.
Phùng Kỳ liếc Mạc Tả Quân rồi quay lại Thưá»ng Luân:
- Còn VÅ© Văn Tiểu VÄ©, công tỠđã bắt được gã chưa? Thưá»ng Luân cưá»i mỉm, từ tốn nói:
- Bắt rắn không nên là m động cá». Trong thá»i gian ngắn thôi, tại hạ sẽ dẫn độ VÅ© Văn Tiểu VÄ© vỠđể á»¶ Lan tiểu thư hà nh xá».
Mạc Tiểu Quân phấn khÃch, phát trà ng cưá»i khanh khách:
- Chúng tôi biết công tỠsẽ bắt được gã mà .
Thưá»ng Luân mỉm cưá»i, rồi ôn tồn nói vá»›i Mạc Tả Quân:
- Tại hạ có việc phải đi.
Phùng Kỳ há»i:
- Công tá» tÃnh Ä‘i đâu?
- Tìm một cái lồng để bắt Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Mạc Tả Quân phụ há»a theo:
- Äúng rồi, VÅ© Văn Tiểu VÄ© là con rắn độc, bắt gã phải có lồng má»›i được, nếu không thì khó mà bắt được gã. Thế Thưá»ng công tá» có cần Mạc má»— và Phùng thị tướng giúp không? Thưá»ng Luân lắc đầu:
- Không đâu, hai vị cứ ở nhà uống rượu chá» tại hạ đưa con rắn độc VÅ© Văn Tiểu VÄ© vá» hà nh xá».
Khi Thưá»ng Luân quay lưng bá» Ä‘i, Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ nhìn theo. Mạc Tả Quân quay qua nói vá»›i Phùng Kỳ:
- Thưá»ng công tá» không biết có dẫn được gã VÅ© Văn Tiểu VÄ© vá» cho Quáºn chúa trị tá»™i không đây? Mạc Tả Quân vừa dứt lá»i thì nghe tiếng á»¶ Lan cất lên ngay sau lưng hai ngưá»i:
- Hai ngưá»i đã lầm ngưá»i rồi.
Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ vội quay lại quỳ xuống:
- Quáºn chúa.
á»¶ Lan nhìn hai ngưá»i:
- Hai ngưá»i đứng lên Ä‘i!
- Tạ Æ¡n Quáºn chúa! Chá» cho Mạc Tả Quân và Phùng Kỳ đứng lên, á»¶ Lan má»›i nói:
- Ta nghÄ© Thưá»ng Luân công tá» dù có thiệt tâm vá»›i ta cÅ©ng chẳng là m gì được VÅ© Văn Tiểu VÄ©. Bản lÄ©nh cá»§a Thưá»ng Luân chẳng thể nà o so sánh vá»›i chà ng.
Mạc Tả Quân là nhà nói:
- Quáºn chúa, váºy chúng ta phải là m sao bây giá»? á»¶ Lan nhún vai:
- Ta cũng chẳng biết nữa.
Phùng Kỳ chen và o:
- Nếu chúng ta chẳng con cách gì thì Quáºn chúa hãy quên gã VÅ© Văn Tiểu VÄ© ngá» nghệch đó Ä‘i.
Ỷ Lan cau mà y nhìn thẳng và o mặt Phùng Kỳ.
Phùng Kỳ bối rối gục đầu:
- Quáºn chúa thứ tá»™i, thị tướng chỉ mong Quáºn chúa đạt được tâm nguyện mà thôi.
Ỷ Lan hừ nhạt một tiếng:
- Ta biết hai ngưá»i vì ta, nhưng các ngưá»i chỉ là má»™t lÅ© vô dụng mà thôi. Nếu như ta không bắt được VÅ© Văn Tiểu VÄ© thì không quay vá» Quy Tá»± Quốc đâu.
Nà ng nói xong, quay lưng Ä‘i thẳng vá» phÃa thư phòng, để mặc hai gã thị tướng há»™ vệ đứng ngẩn ngÆ¡.
Phùng Kỳ nhìn Mạc Tả Quân, Mạc Tả Quân lắc đầu.
Phùng Kỳ nói:
- Mạc huynh, chúng ta phải là m sao bây gi�
- Còn là m sao nữa, ta e lần nà y chúng mình gặp nạn to, nếu không bắt được Vũ Văn Tiểu Vĩ.
-oOo-
Trở lại Thưá»ng Luân.
Rá»i Thiên Lá»™c Các, Thưá»ng Luân Ä‘i luôn má»™t mạch đến Lạc Hoa Viên. Y đến phòng cá»§a à Tiên gõ cá»a, khẽ gá»i:
- Sư phụ.
Không có ai đáp lại lá»i cá»§a Thưá»ng Luân. Äôi chân mà y cá»§a Thưá»ng Luân khẽ cau lại:
- Sư phụ.
Vẫn là má»™t sá»± im lặng nặng ná».
Thưá»ng Luân quyết định đẩy cá»a phòng. Äáºp và o mắt y là thân thể cá»§a à Tiên ngồi ngay trên trà ng ká»·.
Thưá»ng Luân bối rối quay lưng bước trở ra, nhưng à Tiên đã gá»i hắn lại:
- Thưá»ng công tá».
- Tại hạ đến để tìm sư phụ.
- Sư phụ của công tỠkhông có ở đây.
- Không có ở đây, váºy ngưá»i Ä‘i đâu?
- Thế công tá» không nháºn ra à Tiên đã bị ngưá»i ta Ä‘iểm huyệt à ?
- à Tiên cô nương bị ngưá»i Ä‘iểm huyệt?
- Không sai. Nếu à Tiên không bị ngưá»i khác Ä‘iểm huyệt thì đâu ngồi yên vá»›i thân thể lõa lồ như thế nà y. Công tá» có thể giải huyệt đạo cho à Tiên chứ? Thưá»ng Luân bối rối rồi thở ra:
- ÄÆ°á»£c, tại hạ sẽ giải huyệt cho à Tiên cô nương.
- Chúng ta đã từng biết nhau, công tỠcòn khách sáo là m gì nữa.
Thưá»ng Luân quay mặt trở lại.
Mặc dù trên ngưá»i chẳng má»™t mảnh vải che thân nhưng à Tiên không má»™t chút e thẹn, ngược lại nà ng còn nhìn Thưá»ng Luân bằng ánh mắt diá»…m tình đầy sá»± khÃch lệ.
Thưá»ng Luân bước đến bên nà ng. à Tiên ngẩng lên nhìn Thưá»ng Luân.
Chạm và o ánh mắt cá»§a à Tiên, Thưá»ng Luân cảm nháºn má»™t ý niệm mÆ¡ hồ thôi thúc y đặt tay lên bá» vai nà ng. Mặc dù Thưá»ng Luân biết mỹ nhân trước mặt mình là tình nhân cá»§a sư phụ, bao nhiêu ý niệm há»—n tạp dáºy lên trong đầu Thưá»ng Luân.
à Tiên khẽ nói:
- Công tá».
- Hà cô nương.
Thưá»ng Luân đặt tay lên đôi bá» vai thon mảnh cá»§a à Tiên:
- Ai đã điểm huyệt Hà cô nương?
- Còn ai nữa, chÃnh là VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
Gương mặt Thưá»ng Luân sa sầm xuống:
- Y đã đến đây?
- Phải. Công tỠhãy giải huyệt cho à Tiên.
Thưá»ng Luân gáºt đầu.
à Tiên bẽn lẽn nói:
- Công tá» chỉ cần Ä‘iểm và o huyệt Há»™i Âm cá»§a à Tiên thì huyệt đạo sẽ được giải tá»a.
Thưá»ng Luân mỉm cưá»i, ngồi xuống bên nà ng:
- Nếu như tại hạ giải huyệt cho Hà cô nương thì tại hạ được gì? à Tiên tròn mắt nhìn Thưá»ng Luân:
- Công tá» muốn gì? Thưá»ng Luân choà ng tay qua tiếu yêu cá»§a nà ng:
- Cái tại hạ cần chÃnh là thân thể cá»§a cô nương.
à Tiên mỉm cưá»i:
- à Tiên có thể Ä‘oán được ý niệm trong đầu công tá». Nhưng công tá» là m váºy có sợ sư phụ Phong Tình Cổ Thi không? Thưá»ng Luân nhìn ra ngoà i cá»a thư phòng:
- Phong Tình Cổ Thi là sư phụ của tại hạ, nhưng...
Thưá»ng Luân thở dà i lắc đầu:
- Thưá»ng Luân là đệ tá» cá»§a Phong Tình Cổ Thi nhưng đã được gì ở lão chứ? Phong Tình Cổ Thi không coi Thưá»ng Luân là đệ tá» chân truyá»n nên võ công cá»§a tại hạ chẳng bằng ai.
Ngay cả VÅ© Văn Tiểu VÄ© cÅ©ng có thể Ä‘uổi tại hạ Ä‘i như Ä‘uổi má»™t con chó, chứ đừng nói đến những ngưá»i khác.
à Tiên cau mà y:
- Phong Tình Cổ Thi không truyá»n thụ tuyệt thức Hải Ná»™ Cuồng Phong và Cương Thi Äại Pháp cho công tá» Ã ?
- Nếu hà m thụ được má»™t phần bản lÄ©nh võ công cá»§a Phong Tình Cổ Thi thì Thưá»ng Luân không thể thúc thá»§ bởi VÅ© Văn Tiểu VÄ©. Thưá»ng Luân chẳng được gì ở lão cả, mà chỉ đáng là má»™t tên tiểu nô phục dịch cho lão mà thôi.
Thưá»ng Luân quay sang à Tiên:
- Ngay cả ngưá»i mà Thưá»ng Luân yêu thương cÅ©ng phải cống nạp cho Phong Tình Cổ Thi.
à Tiên chớp mắt:
- Ngưá»i công tá» yêu là ai? Thưá»ng Luân nhìn thẳng và o mắt à Tiên:
- Mỹ nhân đang ngồi trước mặt tại hạ, Hà à Tiên.
à Tiên tròn mắt:
- à Tiên sao? Thưá»ng Luân ghé mặt sát và o má à Tiên:
- Thưá»ng Luân sinh ra chỉ biết là m thân tiểu nô cho Phong Tình Cổ Thi lão ma thôi sao? Không, Thưá»ng Luân phải có gì trong thiên hạ võ lâm chứ.
- Tại sao Thưá»ng huynh không nói sá»›m cho à Tiên biết tình cá»§a huynh?
- Huynh có thể nói được sao?
- Tại sao không nói được?
- Thân pháºn cá»§a huynh chỉ là má»™t tiểu nô hầu phục Phong Tình Cổ Thi, là m sao huynh nói được tình cảm cá»§a mình vá»›i muá»™i muá»™i. Huynh sợ nói ra tình cảm đó thì Phong Tình Cổ Thi chẳng cho huynh má»™t cái mạng để tranh Ä‘ua vá»›i thiên hạ, mà huynh thì muốn thụ huấn võ công cá»§a lão.
à Tiên nhìn Thưá»ng Luân:
- Huynh có tháºt sá»± thương à Tiên không? Thưá»ng Luân đối nhãn vá»›i nà ng. Ãnh mắt cá»§a Thưá»ng Luân vừa tha thiết vừa biểu cảm khiến cho trái tim à Tiên Ä‘áºp thình thịch. Nà ng đã từng va chạm vá»›i bao nhiêu nam nhân, nhưng chỉ má»™t ánh mắt cá»§a Thưá»ng Luân thôi mà à Tiên cảm tưởng như trong ná»™i thể cá»§a mình bá»—ng có má»™t ngá»n lá»a tình bùng cháy ngùn ngụt.
Nếu Ä‘em Thưá»ng Luân so sánh vá»›i Phong Tình Cổ Thi, tất nhiên võ công cá»§a y chỉ đáng là con Ä‘om đóm so vá»›i vầng thái dương nhưng cái khác thì Phong Tình lão ma đâu thể sánh bằng Ngá»c Diện Thư Sinh Thưá»ng Luân.
à Tiên bất giác thẹn thùng:
- Äại ca.
- Muá»™i muá»™i.
Cùng vá»›i lá»i nói chan chứa tình cảm đó, vòng tay cá»§a Thưá»ng Luân kéo ghịt à Tiên và o mình.
à Tiên nhỠnhẹ nói:
- Phải đại ca Ä‘ang muốn trở thà nh chá»§ nhân ngá»n tiểu thanh kỳ? Thưá»ng Luân gáºt đầu:
- Muội muội có giúp đại ca không?
- à Tiên sẽ giúp huynh. Không chỉ má»™t ngá»n tiểu thanh kỳ mà cả thất kỳ Ä‘á»u thuá»™c vỠđại ca.
Thưá»ng Luân nghe tiếng tim Ä‘áºp cá»§a à Tiên. Y nhìn nà ng mỉm cưá»i rồi nói:
- Trái tim của muội muội đã khắc hình huynh rồi.
à Tiên gáºt đầu:
- Äại ca đừng xá» tệ vá»›i muá»™i nghe?
- Nếu không có muá»™i, Thưá»ng Luân cÅ©ng chỉ là tên tiểu nô hèn hạ.
Thưá»ng Luân vừa nói vừa đỡ à Tiên nằm xuống trà ng ká»·. Cái gì đến ắt phải đến, Thưá»ng Luân biết mình phải là m gì để có thể trở thà nh chá»§ nhân ngá»n tiểu thanh kỳ.
Trong khi đó thì à Tiên chỉ nghÄ© đến má»—i má»™t Thưá»ng Luân mà thôi. Trong cuá»™c mây mưa cá»§a đôi tình lang, à Tiên bất giác so sánh Thưá»ng Luân vá»›i những gã nam nhân đã từng bước qua Ä‘á»i nà ng. Từ Tri Ngá»™ Năng, Phong Tình Cổ Thi và cả lão ngụy đại hiệp Gian Thiên thì chẳng có ai sánh được vá»›i Ngá»c Diện Thư Sinh Thưá»ng Luân.
Từ những ý niệm thầm kÃn đó, à Tiên buá»™t miệng nói:
- Nếu muội là m bất cứ việc gì, tất cả cũng chỉ vì đại ca mà thôi.
Thưá»ng Luân dụi đầu và o ngá»±c à Tiên, ôn tồn nói:
- Còn cuá»™c Ä‘á»i cá»§a huynh cÅ©ng không ngoà i muá»™i muá»™i.
Vòng tay của gã ôm cứng lấy nà ng khiến cho à Tiên phải rên khẽ:
- Äại ca.
Hai ngưá»i cùng hòa nháºp là m má»™t để rồi tan ra trong niá»m cảm khái tá»™t cùng. à Tiên thì nhắm mắt mÆ¡ mà ng vá»›i ý tưởng mình đã gặp được má»™t đấng lang quân mà chỉ có trong má»™ng mà thôi.
Trong lúc đó, Thưá»ng Luân lại vÆ¡ vẩn nghÄ© đến ngá»n tiểu thanh kỳ. Gã thầm nhá»§:
- "Nếu ta là chá»§ nhân ngá»n tiểu thanh kỳ tất có ngà y sẽ là chá»§ nhân cá»§a thất kỳ Ä‘oạt mạng. Thưá»ng Luân, ngươi sẽ không còn là tên tiểu nô dịch cá»§a lão Phong Tình Cổ Thi. Cái ngươi muốn tất ngươi phải có."
-oOo-
Hết chương 14
|

16-10-2008, 10:50 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 15 Má»™t Ngưá»i Trước Trăm Ngưá»i
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Thien Ung
Rá»i Äà o Hoa Viên, Quân Äạt theo sá»± chỉ dẫn cá»§a Ngá»c Lan để tìm đến khu vưá»n thược dược tìm Bát Thiên Vương, mặc dù trong tâm chà ng chẳng muốn nhá» ai, nhưng tình thế hiện tại chà ng không còn sá»± chá»n lá»±a nà o khác.
Vừa ra khá»i cá»a Tây thà nh Dương Châu, chưa Ä‘i được bao xa thì Quân Äạt nghe có tiếng vó ngá»±a phi dồn dáºp. Quân Äạt Ä‘oán có lẽ Ä‘oà n nhân mã kia là những cao thá»§ giang hồ Ä‘ang truy lùng mình. NghÄ© như váºy, trong khi ná»™i thể còn bị Cương Thi Äại Pháp cá»§a Phong Tình lão ma khống chế, nên chà ng lẩn và o má»™t bụi ráºm ven đưá»ng để tránh Ä‘oà n nhân mã đó.
Äúng như Quân Äạt nghÄ©, Ä‘oà n nhân mã độ hai mươi ngưá»i, Ä‘i đầu là hai gã đại hán lá»±c lưỡng, má»™t ngưá»i có nước da Ä‘en kịt, ngưá»i bên cạnh lại có nước da trắng như con gái.
Ngưá»i có nước da trắng vừa phi ngá»±a qua chá»— Quân Äạt nấp, vừa nói vá»›i ngưá»i có nước da Ä‘en:
- Äại ca không bao giá» nghe lá»i đệ, chúng ta chỉ tốn công vô Ãch mà thôi. Hừ, tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt nhất định còn ẩn nấp đâu đó trong Dương Châu thà nh chứ chưa kịp trốn chạy ra ngoà i thà nh đâu.
- Ấy da, nếu như gã còn trốn trong Dương Châu thà nh thì nhất định sẽ phải lòi mặt ra thôi. Gã đã trúng Cương Thi Äại Pháp cá»§a Phong Tình Cổ Thi thì nhất định phải theo cá»a Tây mà tìm đến Bát Thiên Vương. Nhưng chúng ta đã rượt theo cả má»™t Ä‘oạn đưá»ng dà i mà chẳng thấy tung tÃch gã.
Gã có nước da đen ghìm dây cương ghìm dây cương:
- Ngô Can...
Ngô Can ghìm cương ngá»±a quay lại há»i:
- Äại ca dạy bảo gì nữa?
- Äệ tÃnh quay lại Dương Châu thà nh à ?
- Chẳng lẽ chúng ta ở lại đây? Ngô Phùng gáºt đầu:
- Äại ca nghÄ© mình nên dá»±ng trại ở đây. Nhất định Hà n Quân Äạt không muốn bị tẩu há»a nháºp ma bởi Cương Thi Äại Pháp cá»§a Phong Tình lão ma thì phải theo con đưá»ng nà y để tìm đến Bát Thiên Vương. Chúng ta dá»±ng trại đón gã tiểu tỠđó ở đây, nhất định sẽ bắt được y.
Ngô Can nheo mà y suy nghĩ:
- Äại ca nói rất đúng.
Ngô Can khoát tay ra hiệu. Những tên thuá»™c nhân đồng loạt xuống ngá»±a. Chỉ má»™t lúc sau, hỠđã dá»±ng trại chỉ cách chá»— Quân Äạt nấp không quá mưá»i trượng.
Bá»n thuá»™c hạ cá»§a hai gã há» Ngô vừa dá»±ng trại xong thì từ cá»a Tây Dương Châu thà nh có Ä‘oà n nhân mã khác cÅ©ng độ mưá»i lăm ngưá»i phi đến. Dẫn đầu Ä‘oà n nhân mã đó chÃnh là Gian Thiên đại hiệp, chá»§ nhân Tụ NghÄ©a đưá»ng.
Gian Thiên phi ngựa đến bên cạnh hai gã hỠNgô.
Ngô Can và Ngô Phùng phi thân khá»i lưng ngá»±a, ôm quyá»n xá Gian Thiên:
- Gian đại hiệp đến, chúng tôi báºn dá»±ng trại không kịp nghênh đón.
Gian Thiên rá»i lưng ngá»±a:
- Nhị vị dá»±ng trại đón tên tiểu tá» Quân Äạt ở Tây môn? Ngô Phùng gáºt đầu:
- Tại hạ nghÄ© nếu tên tiểu tá» Quân Äạt không muốn bị tẩu há»a nháºp ma ắt phải theo tây lá»™ mà tìm đến Bát Thiên Vương để nhá» lão quái đó trục Cương Thi Äại Pháp cá»§a Phong Tình Cổ Thi ra khá»i ná»™i thể cá»§a gã.
Gian Thiên gáºt đầu:
- Gian má»— cÅ©ng nghÄ© như váºy, nên má»›i cùng những thuá»™c nhân ở Tụ NghÄ©a đưá»ng đến đây há»— trợ cho nhị vị.
- Gian đại hiệp lo xa quá nhá»c thân, Sòng Tà Tá» Diện vô cùng cảm kÃch.
Ngô Phùng chỉ chiếc lá»u to nhất nói:
- Gian đại hiệp đã đến thì hãy và o trong lá»u nghỉ ngÆ¡i, khi nà o tên tiểu tá» Quân Äạt xuất đầu lá»™ diện cứ để huynh đệ chúng tôi thu nạp hắn.
Gian Thiên gáºt đầu:
- Nhị vị hảo hán bắt được Hà n Quân Äạt là láºp được đại công đối vá»›i võ lâm bạch đạo.
- Không dám nháºn lá»i khen cá»§a Gian Thiên đại hiệp. Nếu huynh đệ chúng tôi có láºp được công lá»›n cÅ©ng xin nhưá»ng cho Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng.
Gian Thiên khoát tay:
- Tụ NghÄ©a đưá»ng không cướp phần công lao khó nhá»c cá»§a nhị vị đâu.
Gian Thiên cưá»i mỉm:
- Có Song Tà Tá» Diện ở đây, Gian má»— yên tâm phần nà o. Nhất định Hà n Quân Äạt sẽ bị bắt đưa vá» Tụ NghÄ©a đưá»ng.
Gian Thiên vừa nói dứt câu thì bất thần Phong Tình Cổ Thi lướt đến. Lão vừa trụ thân đứng đối diện với Gian Thiên vừa nói:
- Bắt được gã tiểu tá» Hà n Quân Äạt có phần cá»§a lão không? Vừa thấy Phong Tình Cổ Thi, Gian Thiên ôm quyá»n xá dà i:
- Phong Tình lão ma đến mà chúng tôi không biết. Võ công của lão đáng mặt thiên hạ đệ nhất nhân.
Phong Tình Cổ Thi hừ nhạt, nhìn Gian Thiên nói:
- Lão phu là thiên hạ đệ nhất nhân nhưng không được tiếng là đại hiệp như Gian Thiên chá»§ nhân Tụ NghÄ©a đưá»ng.
- Lão huynh quá lá»i rồi, Gian má»— không dám nháºn hai tiếng đại hiệp, chẳng qua hai tiếng đó do bằng hữu giang hồ gán tặng mà thôi.
- Hừ, thôi ngưá»i đừng khách sáo là m gì nữa. Nếu như ngươi bắt được gã tiểu tá» Hà n Quân Äạt, chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ thì lão chỉ xin nháºn phần nhá» là được lấy hai ngá»n tiểu kỳ mà u Ä‘en và mà u và ng, còn tên tiểu tỠđó thì các ngưá»i muốn là m gì cÅ©ng được.
Gian Thiên từ tốn nói:
- Gian má»— vì đại nghÄ©a cá»§a võ lâm mà truy sát tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt chứ không nghÄ© đến những ngá»n tiểu kỳ đó. Nếu như bắt được Quân Äạt, lão huynh có thÃch hai ngá»n tiểu kỳ thì Gian má»— sẽ trao cho lão huynh. Các chư vị huynh đệ ở Tụ NghÄ©a đưá»ng chắc cÅ©ng như Gian má»—, không già nh giáºt vá»›i lão huynh đâu.
Phong Tình Cổ Thi gáºt đầu:
- Gian đại hiệp nói hay lắm đó. Nếu Tụ NghÄ©a đưá»ng có ý tốt như váºy, lão phu khá»i nhá»c công nhá»c sức. Mà xét cho cùng, nếu không có chút Cương Thi Äại Pháp cá»§a lão phu thì cho dù Gian đại hiệp có kéo thêm nhiá»u ngưá»i nữa cÅ©ng chỉ nạp mạng cho gã tiểu tá» Hà n Quân Äạt mà thôi.
Mặc dù lá»i nói cá»§a Phong Tình Cổ Thi có vẻ tá»± thị và kiêu căng, nhưng Gian Thiên vẫn giữ bá»™ mặt nhẫn nhục, không tá» lá»™ má»™t chút gì bất mãn ra bên ngoà i. Tháºm chà Gian Thiên còn rất từ tốn ôn hòa.
Gian Thiên nhìn Phong Tình Cổ Thi nói:
- Cái công cá»§a lão huynh dụng Cương Thi Äại Pháp, tất cả chư huynh đệ ở Tụ NghÄ©a đưá»ng Ä‘á»u biết và ai cÅ©ng khâm phục lão huynh vô ngần.
Gian Thiên vừa nói hết câu thì bất thần từ phÃa sau há» Gian, Ma Thần Cát Giã như chiếc bóng vô hình lướt đến. Lão vừa trổ khinh thuáºt thượng đỉnh vừa nói:
- Gian đại hiệp sùng bái Phong Tình Cổ Thi váºy còn đối vá»›i Ma Thần Cát Giã thì sao? Gian Thiên quay ngoắt lại.
Ma Thần Cát Giã chắp tay sau lưng, vá»›i từng bước Ä‘i đĩnh đạc tiến đến đối mặt vá»›i Gian Thiên và Phong Tình Cổ Thi. Trong khi Gian Thiên ôm quyá»n xá Ma Thần Cát Giã thì lão lại chú nhãn đến Phong Tình Cổ Thi.
Gian Thiên ôn tồn nói:
- Gian Thiên ngỡ Cát Giã lão huynh chá» tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt ở Äà o Hoa Viên.
Ma Thần Cát Giã lưá»m Gian Thiên:
- Lão phu không để mất phần của mình đâu.
Ma Thần Cát Giã quay lại Phong Tình Cổ Thi. Khuôn mặt của Ma Thần Cát Giã nghiêm khắc đến lạnh lùng:
- Lâu lắm rồi không gặp được Phong Tình huynh, hôm nay có duyên chúng ta lại tái ngộ.
Phong Tình Cổ Thi nhún vai:
- Lão đệ đến vì hai ngá»n tiểu kỳ?
- Không sai. Ngá»n tiểu huỳnh kỳ là cá»§a lão đệ nên đệ phải thâu Chương lại. Ngá»n tiểu hắc kỳ là cá»§a tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt, lão đệ phải Ä‘oạt lấy vì gã đã thiếu nợ đệ.
Phong Tình Cổ Thi vuốt râu cưá»i mỉm:
- Lão đệ tÃnh váºy hóa ra không có phần cá»§a Phong Tình lão huynh à ? Nếu như lão huynh không tặng cho tên tiểu tá» kia chút tà công Cương Thi Äại Pháp thì lão đệ đâu có cÆ¡ há»™i lấy lại ngá»n tiểu huỳnh kỳ.
- Chuyện đó ai cÅ©ng biết, nhưng nếu không có cuá»™c giao thá»§ giữa Ma Thần Cát Giã và hắn thì e rằng Cương Thi Äại Pháp cá»§a lão huynh chưa chắc đã là m gì được Quân Äạt. Lão huynh đừng quên rằng Hà n Quân Äạt cÅ©ng là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ.
Phong Tình Cổ Thi sa sầm mặt:
- Ta biết tên tiểu tá» Hà n Quân Äạt là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ nên má»›i đón hắn ở đây.
Phong Tình Cổ Thi xoa tay:
- Ta có má»™t đỠnghị thế nà y, nếu như tên tiểu tá» kia đến, má»™t trong hai ta nếu ai lấy mạng gã trước thì ngưá»i đó được là m chá»§ hai ngá»n tiểu hắc kỳ và tiểu huỳnh kỳ. Lão đệ thấy thế nà o?
- Hắn đã trúng Cương Thi Äại Pháp cá»§a huynh, tất huynh được nhiá»u thuáºn lợi.
- Nói như váºy ý cá»§a đệ không đồng ý chứ gì? Ma Thần Cát Giã nheo mà y:
- à cá»§a lão huynh cÅ©ng muốn Ä‘oạt luôn ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a đệ.
Phong Tình Cổ Thi bình nhiên nói:
- Ai cũng muốn có đủ thất kỳ đoạt mạng kia mà .
- Váºy thì Ma Thần Cát Giã cÅ©ng sẵn sà ng chìu theo ý cá»§a huynh.
Ma Thần Cát Giã nói xong chắp tay sau lưng Ä‘i thẳng đến phÃa trước. Lão khoanh tay đứng nhìn vá» hướng cá»a Tây thà nh Dương Châu trong má»™t tư thế bất động lạnh lùng.
Gian Thiên nói nhỠvới Phong Tình Cổ Thi:
- Phong Tình lão huynh và Cát Giã huynh Ä‘á»u là báºc trưởng thượng trong vÅ© lâm, nếu vì Hà n Quân Äạt và hai ngá»n tiểu kỳ mà xảy ra xô xát...
Gian Thiên thở dà i một tiếng:
- Tôi sợ giang hồ sẽ mất má»™t trong hai báºc kỳ tà i.
Phong Tình Cổ Thi nheo mà y nhìn Gian Thiên:
- Váºy ý cá»§a ngươi muốn gì?
- Nếu như nhị vị lão huynh bắt được Hà n Quân Äạt dẫn độ vá» Tụ NghÄ©a đưá»ng, thì lão huynh và Cát Giã huynh có thể tránh được cuá»™c xô xát. Theo thiển ý cá»§a Gian Thiên, nếu như để Gian má»— phán xá», phần lợi ắt sẽ nghiêng vá» lão huynh.
- Ngươi nói tháºt đấy chứ?
- Lão huynh nghi ngá» Gian Thiên à ? Gian Thiên ngỡ câu há»i đó Phong Tình Cổ Thi sẽ phản bác nhưng ngược lại, lão lại gáºt đầu:
- Ừ, lão phu nghi ngỠnhững tên đại hiệp lắm, nhất là những đại hiệp như ngươi.
Gian Thiên vẫn giữ vẻ ôn nhu từ tốn:
- Gian Thiên vì lão huynh, nhưng nếu lão huynh nghi ngá» thì Gian má»— không là m phiá»n lão huynh nữa.
Gian Thiên ôm quyá»n xá Phong Tình Cổ Thi, toan trở bước quay vá» gian lá»u mà Song Tà Tá» Diện đã dá»±ng sẵn cho y, nhưng Gian Thiên chưa kịp bước Ä‘i, Phong Tình Cổ Thi đã gá»i giáºt lại:
- Gian đại hiệp.
Gian Thiên quay lại:
- Phong Tình lão huynh có Ä‘iá»u chi chỉ giáo? Phong Tình Cổ Thi cưá»i mỉm, tạo vẻ mặt thân ái. Lão ôn nhu nói:
- Nếu như ngươi có ý giúp lão mà việc tụ thà nh như ý của lão phu, lão phu hứa sẽ đỡ đầu cho ngươi mãi mãi là một vị đại hiệp trong thiên hạ.
- Äa tạ lão huynh! à cá»§a Gian Thiên cÅ©ng chỉ có thế mà thôi, Gian Thiên sống vì đại nghÄ©a cá»§a võ lâm, nếu được lão huynh há»— trợ giúp đỡ chÃnh nghÄ©a cá»§a võ lâm Trung Nguyên sẽ mãi mãi rạng rỡ.
- à của ngươi lão phu hiểu.
Quân Äạt nấp trong bụi ráºm thấy tất cả má»i việc diá»…n ra trước mắt mình, không khá»i bồi Chương lo lắng. Chà ng bất giác nghÄ© thầm:
- "Mình đã trở thà nh con mồi săn Ä‘uổi cá»§a các cao thá»§ trên giang hồ. Xem ra tình thế nà y, để đến được khu vưá»n thược dược cá»§a Bát Thiên Vương không dá»… chút nà o." Quân Äạt chưa biết mình phải rá»i khá»i chá»— nà y bằng cách nà o thì chợt nghe tiếng chim rúc trên bầu trá»i. Chà ng đưa mắt nhìn lên.
Cánh chim khổng lồ lượn đảo má»™t vòng, trên lưng có ngưá»i ngồi khiến Quân Äạt nghÄ© tá»›i nữ nhân đã từng giao thá»§ vá»›i Ma Thần Cát Giã. Chà ng bất giác lo lắng.
Trong lúc đó Phong Tình Cổ Thi, Gian Thiên, Ma Thần Cát Giã và những cao thá»§ có mặt Ä‘á»u ngẩng mặt nhìn lên sau khi nghe tiếng chim rúc.
Cánh chim hạc khổng lồ lượng thêm má»™t vòng nữa rồi bất ngá» từ trên cao lao vút xuống. Cánh chim hạc như canh diá»u hầu nhắm ngay chá»— Quân Äạt nấp lao xuống. Äồng thá»i vươn ra những chiếc móng chim dÅ©ng mãnh.
Má»i ngưá»i còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác trước hiện tượng đó thì từ trong bụi cây Quân Äạt chẳng còn cách nà o khác phải thoát ra để tránh những chiếc vuốt chim táºp kÃch mình.
Gian Thiên tròn mắt thét lớn:
- Gã kia kìa.
Quân Äạt bị chim hạc vươn vuốt táºp kÃch, mặc dù bất ngá» nhưng chà ng vẫn kịp lăn tròn trên đất, tránh những chiếc móng vuốt đó trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Quân Äạt chạy ra khá»i chá»— nấp. Chà ng vừa lá»™ thân thì Ma Thần Cát Giã là ngưá»i nhanh nhất băng đến. Lão vừa phi thân tá»›i vừa quát:
- Tiểu tá», trả cá» và nạp mạng cho lão phu.
Ma Thần Cát Giã vừa nói vừa thi triển Chỉ Diện Di SÆ¡n công kÃch trá»±c tiếp và o Quân Äạt vá»›i mưá»i thà nh công lá»±c.
Vốn đã có háºn vá»›i Quân Äạt, giá» thêm giao ước vá»›i Phong Tình Cổ Thi, Ma Thần Cát Giã muốn thế công đầu tiên cá»§a mình phải Ä‘oạt ngay tÃnh mạng Quân Äạt.
Ngá»n Chỉ Diện Di SÆ¡n như má»™t ánh kiếm và ng nghệch chém xả và o Quân Äạt không má»™t chút nương tay.
Trước thế công tà n khốc cá»§a Ma Thần Cát Giã, dù muốn hay không, để bảo toà n tÃnh mạng mình, mặc dù biết tà công Cương Thi Äại Pháp có thể khiến chà ng tẩu há»a nháºp ma, nhưng Quân Äạt vẫn phải đón đỡ ngá»n Chỉ Äiện Di SÆ¡n cá»§a Ma Thần Cát Giã.
Quân Äạt nghiến răng ken két, váºn hóa nguyên khÃ, tống ngược ra tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng vá»›i bảy thần công lá»±c đỡ thẳng và o ngá»n Chỉ Äiện Di SÆ¡n.
- Ầm...
Äón thẳng tuyệt thức Chỉ Äiện Di SÆ¡n cá»§a Ma Thần Cát Giã, khà huyết cá»§a Quân Äạt nhá»™n nhạo. Mắt chà ng hoa lên, trá»i đất như quay cuồng, đồng thá»i tim nhói Ä‘au. Quân Äạt thối lui năm bá»™, đứng không vững. Chà ng rùng mình thổ luôn má»™t vòi máu bầm.
Quân Äạt cố gượng đứng trụ bá»™ thì nghe Phong Tình Cổ Thi quát lá»›n:
- Lão đệ song rồi thì đến lượt ta.
Phong Tình Cổ Thi lướt đến, song thá»§ hoà nh chéo rồi đẩy vá» phÃa Quân Äạt tuyệt thức Ná»™ Hải Cuồng Phong. Từ song thá»§ cá»§a lão ma má»™t vòng khà xoáy trôn ốc trông chẳng khác cÆ¡n lốc xoáy theo chiá»u ngang, mà đỉnh lốc là má»™t mÅ©i giùi nhá»n hoắt có thá» khoan sÆ¡n phá thạch.
Phong Tình Cổ Thi vừa phát chiêu vừa nói:
- Tiểu tỠtới số rồi.
Mặc dù bị ná»™i thương trầm trá»ng nhưng ý chà kiên cưá»ng cá»§a Quân Äạt bừng bừng trá»—i dáºy. Chà ng đâu muốn mình chết má»™t cách dá»… dà ng như váºy được, nên nghiến răng dụng đến tuyệt thức Chỉ Äiện Di SÆ¡n vừa thụ há»c trong lá tiểu huỳnh kỳ nhưng lần nà y dù chà ng có gắng gượng đến đâu thì cÅ©ng chỉ huy động được ba thà nh nguyên ngương đã cạn kiệt mà thôi.
- Ầm...
Äỡ thẳng và o luồng xoáy kình hải ná»™ cuồng phong, Quân Äạt trượt dà i trên mặt đất tá»›i bốn trượng, thổ tiếp má»™t bụm máu bầm nữa. Äến lúc nà y chà ng má»›i cảm nháºn đầu óc mình có những âm thanh u u, thần trà chẳng còn nháºn thức được gì nữa.
Trong khi đó Ma Thần Cát Giã thì thoáng ngạc nhiên sững sá» bởi nháºn ra Quân Äạt thi triển tuyệt kỹ Chỉ Äiện Di SÆ¡n trong ngá»n tiểu huỳnh kỳ.
Ma Thần Cát Giã buột miệng nói:
- Tiểu tá», không ngá» ngươi lại thông minh như váºy.
Mặc dù khen nhưng Ma Thần Cát Giã vẫn lướt đến. Lão vừa dụng khinh thuáºt vừa nói vá»›i Phong Tình Cổ Thi:
- Äến lượt Ma Thần Cát Giã chứ.
Thấy Quân Äạt đỡ được má»™t chưởng cuồng phong mà vẫn còn đứng được. Phong Tình Cổ Thi bối rối vô cùng. Lão sợ Ma Thần Cát Giã nhân cÆ¡ há»™i là ngưá»i lấy mạng Quân Äạt nên hấp tấp sà ng bá»™ qua, vừa khoát tay vừa nói:
- Chúng ta không có giao ước liên thá»§ kia mà . Ai giết được gã thì gã thuá»™c vá» ngưá»i đó.
Phong Tình Cổ Thi vừa nói vừa dụng luôn thuáºt khinh công thượng thừa Hoà i Long Quá Bá»™, lá»™n ngược vá» phÃa Quân Äạt, đồng thá»i phát triển luôn tuyệt thức Hải Ná»™ Cuồng Phong vá»›i tất cả nguyên khà ná»™i công.
Ma Thần Cát Giã đâu thể để cho Phong Tình Cổ Thi chiếm lợi thế mà đắc thá»§, cÅ©ng nhanh hÆ¡n chá»›p mắt, dụng tuyệt kỹ Chỉ Äiện Di SÆ¡n táºp kÃch ngang ngá»n xoáy kình Hải Ná»™ Cuồng Phong.
Vô hình trung ngá»n Chỉ Äiện Di SÆ¡n xoáy tròn bao lấy khà Hải Ná»™ Cuồng Phong trông chẳng khác gì mÅ©i giùi khổng lồ phát kiếm khà hướng thẳng đến Quân Äạt mà táºp kÃch.
Sá»± hợp nhất hai luồng ná»™i lá»±c Hải Ná»™ Cuồng Phong và Chỉ Äiện Di SÆ¡n ngay cả Phong Tình Cổ Thi và Ma Thần Cát Giã cÅ©ng ngạc nhiên vô cùng. Mặc dù váºy, nhưng cả hai lại cảm nháºn chưởng pháp và chỉ công sung mãn vô cùng và lợi hại gấp nhiá»u lần.
Thấy luồn xoáy kình hợp nhất cùng chỉ pháp táºp kÃch mình. Quân Äạt chỉ còn biết nghÄ© đến cái chết.
Chà ng bất giác nhủ thầm:
- "Mình chỉ là hạt bụi trong giang hồ, dù có là chá»§ nhân tiểu hắc kỳ." Xoáy kình mãnh liệt chỉ còn cách chà ng không đầy hai trượng thì má»™t bóng ngưá»i nhá» nhắn lướt đến. Ngưá»i đó dá»±ng đứng song chưởng thét lá»›n:
- Khai Vân TÃch Äịa.
Cả bầu trá»i như đổi sắc khi Bạch Hạc Tiên Tá» phát tác chưởng khà âm nhu đón thẳng và o luồng xoáy kình hợp nhất. Khi hai luồng khà chưởng chạm nhau, đất dưới chân Bạch Hạc Tiên Tá» sôi sục u lên thà nh má»™t cái gò cao quá ná»a đầu gối.
Chẳng có âm thanh nà o phát ra khi hai đạo chưởng chạm thẳng và o nhau mà chỉ có những tiếng rì rì như lá»a gặp gió.
Mặc dù váºy, nhưng má»i ngưá»i cảm nháºn má»™t không gian nặng ná» muốn ngá»™p thở.
Bạch Hạc Tiên TỠthoáng cau mà y.
Theo sau cái cau mà y của nà ng, thân hình khẽ rùng mình.
- Ầm...
Cả trá»i đất như tối sầm lại, dư lá»±c phát tán tá»a ra xung quanh khiến cho bá»n cao thá»§.
Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng chẳng khác nà o những chiếc lá khô bị gió dữ thổi bay tứ phương tám hướng.
Bạch Hạc Tiên Tá» trượt dà i vá» sau ba bá»™, thần sắc biến đổi tái nhợt, trong khi Phong Tình Cổ Thi và Ma Thần Cát Giã chỉ thối đúng ná»a bá»™.
Bạch Hạc Tiên TỠrùng mình, hai bên khóe miệng rịn ra hai vệt máu tươi.
Phong Tình Cổ Thi thấy đối phương đỡ một chưởng của lão và Ma Thần Cát Giã phối hợp đã không chịu nổi, bị nội thương, nên phấn chấn nói:
- Bạch Hạc Tiên Tá», ngươi đến nạp mạng cho lão phu.
Bạch Hạc Tiên Tá» không mà ng đến lá»i cá»§a lão Phong Tình Cổ Thi, thét lá»›n:
- Bạch Hạc Nhi.
Cánh chim hạc từ trên bầu trá»i cao lao vụt xuống. Nó giang rá»™ng đôi cánh quạt thẳng vá» phÃa Phong Tình Cổ Thi và Ma Thần Cát Giã. Từ đôi cánh cá»§a Bạch Hạc Nhi hai đạo cuồng phong mãnh liệt thổi cát đá nhằm hai lão ma táºp kÃch.
Trong cÆ¡n lốc cát đá, Ma Thần Cát Giã lẫn Phong Tình Cổ Thi phải hoà nh bá»™ tháo lùi hai trượng. Khi hai lão trụ thân cÅ©ng là lúc Bạch Hạc Nhi dùng đôi chân quắp lấy Bạch Hạc Tiên Tá» và Hà n Quân Äạt lao vụt lên bầu trá»i cao.
Ma Thần Cát Giã phát hiện ra Bạch Hạc Nhi quắp Bạch Hạc Tiên Tá» và Quân Äạt đà o thoát, mắt lá»™ hung quan, liá»n phóng ra đạo Chỉ Äiện Di SÆ¡n truy bức theo cánh hạc, nhưng đạo chỉ cá»§a lão chỉ đánh và o khoảng không trong khi Bạch Hạc Nhi đã lướt gió vùn vụt lướt vá» phÃa trá»i tây mất dạng.
Ma Thần Cát Giã thở dốc, nói:
- Tiểu tá», dù ngươi có chạy thoát khá»i tay ra lần nà y nhưng cÅ©ng có ngà y lão phu sẽ tìm ra ngươi.
Má»i sá»± biến xảy ra chỉ trong má»™t khoảnh khắc ngắn ngá»§i nhưng để lại má»™t quang cảnh đổ nát, đất bị cà y xá»›i, và những bụi cây ven đưá»ng chẳng còn ra hình thù gì nữa.
Ma Thần Cát Giã quay lại đối mặt vá»›i Phong Tình Cổ Thi. Lão gằn giá»ng nói:
- Bây giá» thì chẳng còn gì để lão huynh và Cát Giã lão đệ tranh Ä‘oạt. Kiếu từ! Ma Thần Cát Giã dứt lá»i trổ luôn khinh thuáºt thượng thừa thoát Ä‘i như cÆ¡n gió thoảng.
Gian Thiên bước đến bên Phong Tình Cổ Thi:
- Phong Tình lão huynh, ả nha đầu đó đã phá»—ng tay trên cá»§a lão huynh, nhưng lão huynh biết danh tánh cá»§a ả, ắt biết nÆ¡i trú ngụ. Gian má»— sẽ Ä‘iá»u động tất cả cao thá»§ Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng, cùng lão huynh truy sát ả.
Phong Tình Cổ Thi nheo mà y:
- Ngươi tưởng Tiên Cung là Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng cá»§a ngươi à ? Phong Tình Cổ Thi bá» Ä‘i mặc Gian Thiên đứng ngá» nghệch như má»™t con rối.
Gian Thiên nhìn theo Phong Tình Cổ Thi lắc đầu rồi khẽ mỉm cưá»i.
Song Tà TỠDiện bước đến bên Gian Thiên.
Ngô Can nói:
- Gian đại hiệp, chúng ta quay trở vá» Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng chứ? Gian Thiên lắc đầu:
- á»’ không, tại sao lại quay vá» Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng?
- Æ ... chẳng lẽ ở đây à ?
- Chúng ta không quay vá» Tụ NghÄ©a ÄÆ°á»ng, và cÅ©ng chẳng ở đây là m gì.
- Thế theo đại hiệp chúng ta đi đâu?
- Äến khu vưá»n thược dược cá»§a Bát Thiên Vương. Dù cho Hà n Quân Äạt có bị Bạch Hạc Tiên Tá» bắt Ä‘i, nhưng theo ý Gian má»— y cÅ©ng phải mò đến Bát Thiên Vương mà thôi.
- Y còn sống được sao?
- Cái mạng của gã lớn lắm, không chết được đâu, biết đâu chúng ta lại gặp may mà có cả Bạch Hạc Tiên TỠnữa.
-oOo-
Hết chương 15
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, ãàðàíò, äèñêè, đà m lục thái, çàêîí, êèåâà, íîêèà, ïîïêà, îõîòà, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, òåàòð, ôèòíåñ, that kỳ Ä‘oaÌ£t mạng, that ki doat mang, that ky doat mang, thatkydoatmang, thất kỳ Ä‘oạt hôn  |
| |